 |
|

21-10-2008, 04:40 PM
|
Guest
|
|
Bà i gởi: n/a
Thá»i gian online: 0 giây
|
|
Chương sáu
Lúc Äạm Ngá»c biết mình bị lừa, nà ng vẫn im lặng.
Tôi không biết liệu có phải má»—i khi giông tố sắp nổi lên thì bầu trá»i thưá»ng yên tÄ©nh như thế hay không.
Tôi dá»±a và o kinh nghiệm hai mươi chÃn năm tiếp xúc vá»›i phụ nữ mà dá»± Ä‘oán các khả năng. Có lẽ Äạm Ngá»c sẽ nhặt những đồ váºt xung quanh mà ném và o tôi chăng? Giống như Lý San lúc phẫn ná»™, liá»n vá»› tất cả những thứ trong tầm ta, vừa hét vừa ném vá» phÃa tôi.
Tôi liếc nhanh bốn phÃa xung quanh Äạm Ngá»c. Chiếc ghế sô pha đơn bên tay trái nà ng là nguy hiểm nhất.
Nà ng bắt đầu động Ä‘áºy rồi, nà ng bắt đầu chuyển động. Nà ng tiến vá» phÃa chiếc sô pha phÃa tay trái.
Biết ngay mà . Mắt tôi dõi theo nà ng, đỠcao cảnh giác.
Giây tiếp theo, biểu hiện cá»§a Äạm Ngá»c là m tôi ngạc nhiên hết sức.
Nà ng ghé mông ngồi phịch xuống, nhanh nhẹn tuá»™t già y ra, trong nháy mắt phi vá» má»—i nÆ¡i má»™t chiếc, theo đà văng cá»§a những chiếc già y, khuôn mặt cá»§a Äạm Ngá»c cÅ©ng dần dãn ra. Nà ng vừa bóp chân vừa quát và o mặt tôi:
- Tụt già y ra được chứ hả? ÄÆ°á»£c chứ? Chả có ai cả mà không nói sá»›m! Ra cái vẻ bà máºt. Tôi mệt chết rồi đâu nà y. Có nước không?
Nà ng Äạm Ngá»c Ä‘i chân trần giÆ¡ tay vá» phÃa tôi đòi nước uống.
- À! ... có, có nước đây!
Tôi nói mà không dám tin và o mắt mình, vội vã cuống quýt đi lấy nước quả phục vụ công chúa.
- Äừng ngá»t quá! Ôi giá»i! Thà uống nước lá»c cho xong!
Nháºm Äạm Ngá»ckhông ngừng kêu ca, yêu cầu nà y nỠở phÃa đằng sau.
- Rồi! Rồi!
...
Rồi tôi đứng ngây ra nhìn Äạm Ngá»c uống ừng á»±c từng há»›p nước lá»›n. Tháºm chà tôi có thể nghe thấy cả tiếng òng á»c trong cổ há»ng nà ng.
Quả là một mặt khác khó tưởng tượng ra của những nà ng thục nữ.
Cảm thấy như đây không phải là khà chất cá»§a nà ng Äạm Ngá»c bình thưá»ng, tôi tưởng như đã mang vá» nhà má»™t cô gái tá»± nhiên, đáng yêu, trong lòng chợt thấy thoải mái lạ kỳ. Tôi bắt đầu mÆ¡ má»™ng xem bây giá» nên là m thế nà o để bà y tá» ná»—i lòng mình vá»›i Äạm Ngá»c, là m thế nà o để nà ng nháºn ra rằng đứng trước mặt nà ng lúc nà y cÅ©ng là má»™t ngưá»i đà n ông theo đúng nghÄ©a cá»§a nó.
- Anh ngạc nhiên lắm hả?
Nà ng uống no nê xong, ngẩng đầu lên, bắt gặp vẻ ngạc nhiên không kịp giấu Ä‘i cá»§a tôi và cưá»i thoải mái:
- Ngưá»i ta bị chèn ép nhiá»u thế nà o chả có lúc bùng ra. Tháºt ra ai cÅ©ng công nháºn là đi chân trần vẫn thÃch nhất.
- Váºy tại sao cô vẫn chịu khó Ä‘i đôi già y cao thế?
Tôi e dè há»i, nhìn đôi chân bị cá» sát đến đỠá»ng lên cá»§a nà ng.
- Äây có thể coi là má»™t kiểu theo Ä‘uổi bắt buá»™c. Phụ nữ Ä‘i già y cao gót để là m mình đẹp hÆ¡n. Mà đà n ông thì luôn thÃch phụ nữ đẹp. Tháºt ra là m ngưá»i già u có vẫn hay hÆ¡n. NghÄ© ngợi má»™t lát, nà ng lại nói thêm - Và dụ như ngưá»i nghèo, không có tiá»n thì phải ăn rau, không có lá»±a chá»n nà o khác. Ngưá»i già u ăn thịt ăn cá, ăn đến ngấy ra rồi cÅ©ng lại phải quay vá» vá»›i rau quả
Tôi chẳng hiểu nhưng cÅ©ng gáºt gù vá» như hiểu rồi. Äại loại là ngưá»i có tiá»n thì được chá»n xem mình nên để chân trần hay Ä‘i già y dép.
- á»’, má»i ngưá»i chịu khổ sở cÅ©ng chỉ là cho mgà y mai tốt đẹp hÆ¡n thôi. - Tôi nói lá»ng lÆ¡.
- Haha, anh đúng đấy. - Nháºm Äạm Ngá»c cưá»i chân thà nh, dùng ngón chân tuỳ tiện gắp má»™t chiếc già y lên nhìn ngắm, ánh mắt vừa thương vừa giáºn.
Tôi tháºt sá»± không hiểu vấn đỠcá»§a phụ nữ đối vá»›i già y cao gót. Lúc nà y, tôi chỉ nghÄ© cách gì giấu Ä‘i đĩa thức ăn bẩn chưa kịp rá»a để trên bá»™ đồ pha trà ngay trước mặt Äạm Ngá»c.
Nhưng Äạm Ngá»c rõ rà ng là đã nhìn thấy rồi mà chẳng nói gì cả. Nà ng Ä‘ang chú ý đến mấy quyển tạo chà quăng bừa bãi trên sô pha.
- À, anh cÅ©ng xem mấy thứ nà y hả? Mấy con dở hÆ¡i ở chung ký túc vá»›i tôi ngà y nà o cÅ©ng say sưa Ä‘á»c loại nà y, mê mẩn đến ná»—i không rá»i ra được, hình như gá» là ... - Nà ng tiện tay giở và i trang - ná»™i dung khiêu dâm phải không?
- Không phải khiêu dâm mà là truyện tình cảm! - Tôi phản đối kịch liệt - Giống kiểu hở núm vú thì bị coi là khiêu dâm, là tá»™i lá»—i, nhưng hở vú thì lại coi là nghệ thuáºt váºy. Rõ rà ng là khác nhau. Äối vá»›i cách nói Ä‘i nghe có vẻ văn minh hÆ¡i nhiá»u.
Äạm Ngá»c nhìn tôi, ná»a như cưá»i ná»a như không phải. Tôi thấy hÆ¡i ngượng ngùng. Cái cô nà y, ánh mắt cô ta là m tôi rối trÃ, chẳng biết xá» lý ra sao.
Lát sau, Äạm Ngá»c rút từ trong túi ra má»™t cặp kÃnh Ä‘en, co cả hai chân xếp bằng trên sô pha, im lặng nhìn lên. Nà ng hà nh động tá»± nhiên như ở nhà váºy.
Tôi nhân cÆ¡ há»™i đó nhanh nhẹn thu dá»n má»™t lượt căn phòng, mắt không ngừng liếc vá» phÃa nà ng. Nà ng Ä‘eo kÃnh trông chả khác gì Ä‘iệu bá»™ cá»§a má»™t nữ sinh đại há»c cả.
Thá»±c ra, nghÄ© cho cùng thì chúng tôi vẫn chưa thể gá»i là quen thuá»™c được. Hà nh động cá»§a cô gái vừa xinh đẹp vừa thông mình nà y toà n là nằm ngoà i dá»± tÃnh cá»§a tôi.
Nà ng nhìn chán rồi, gỡ cặp kÃnh xuống, lại cất và o túi, Ä‘iệu bá»™ rất thanh tao.
Tôi Ä‘ang định mở miệng nói: "Hay là chúng ta là m thà nh má»™t đôi Ä‘i". Lá»i vẫn chưa đến miệng thì giá»ng ngá»t ngà o cá»§a Äạm Ngá»c đã cất lên:
- Tôi vẫn cứ hiá»u kỳ mãi, nếu như Ã ÄÆ°Æ¡ng tìm được má»™t ngưá»i vợ như ý, liệu anh có được phần thưởng gì không?
Nà ng nhìn tôi cưá»i.
- Chắc là có chứ. - Tôi nói.
- Tôi tháºt sá»± muốn biết Ã ÄÆ°Æ¡ng tên tháºt là gì?
Cái vấn đỠkiêng kị nghiêm trá»ng ấy, Äạm Ngá»c nói ra nhẹ nhà ng như không.
Tôi cuá»i:
- Haha, cô Nháºm bây giá» vẫn chưa được biết cái đó đâu.
- Anh là ngưá»i ở đâu váºy?
Nháºm Äạm Ngá»c thoắt cái chuyển chá»§ Ä‘á», vừa nói vừa nhìn xung quanh phòng.
Tôi có cảm giác thất bại, là m sao cô nà y lại nhìn ra được tôi không phải là ngưá»i gốc Thượng Hải? Bởi vì loại ngưá»i từ nÆ¡i khác đến đây là m việc như chúng tôi, má»™t mặt sợ khinh thị bà i xÃch cá»§a dân Thượng Hải, ghét mấy từ "dân nhà quê", "dân ngoại tỉnh", má»™t mặt không muốn bị báºt ra khá»i vòng xoay nên luôn muốn cố gắng hết sức sao cho mình hoà n toà n nháºp được vá»›i cuá»™c sống ở đây.
- Quê tôi ở Tế Nam.
Nghe nà ng "ồ" lên một tiếng.
Không biết là cái quái quỷ gì đây.
- Anh có gia đình chưa? - Nà ng lại há»i.
- Chưa. - Tôi trả lá»i, láºp tức nhá»› ngay đến đứa con nhá» còn ở quê.
Äạm Ngá»c lại "ồ" lên má»™t tiếng, cúi đầu xuống nhìn những móng chân được sÆ¡n rất tinh tế cá»§a mình.
-Căn hộ nà y là anh mua à ?
Tôi lặng Ä‘i má»™t lát, rồi nói tháºt chỉ là thuê thôi.
Nà ng không nói gì nữa, chỉ nhìn quanh căn phòng, dưá»ng như Ä‘ang suy tÃnh Ä‘iá»u gì.
Má»™t lúc lâu sau, Äạm Ngá»c ngẩng đầu lên nhìn tôi chằm chằm, rồi cưá»i duyên dáng:
- Tôi vẫn nghÄ©, dù sao chúng ta cÅ©ng là cùng má»™t giuá»™c. Thiết láºp má»™t mối quan hệ cÅ©ng là ý hay.
- NghÄ©a là sao? - Tôi ngạc nhiên há»i lại.
Äạm Ngá»c nói má»™t câu, câu nói là m má»i hy vá»ng được nà ng Ä‘oái hoà i cá»§a tôi hoà n toà n vỡ vụn.
Äạm Ngá»c liếm môi nói:
- Chúng ta có thể hợp tác! Anh giúp tôi được thuáºn lợi gã và o chá»— đó, nói cho tôi biết những tin tức ngưá»i khác không biết, những tin tức vá» Ã ÄÆ°Æ¡ng ấy, và dụ như là ông ta thÃch gì, ghét gì chẳng hạn hay trước mặt Ã ÄÆ°Æ¡ng nói tốt cho tôi v.v...
Tôi ngớ ra 1 lát, nhìn cô ta đăm đăm:
- Sao cô lại nghĩ là tôi sẽ giúp cô?
- Bởi vì, - Nà ng đứng dáºy, bước tá»›i bên chiếc sô pha tôi ngồi, nhẹ nhà ng ngồi xuống, hất hất mái tóc - Bởi vì, chúng ta sẽ có lợi như nhau. Anh giúp tôi việc tôi cần. Sau nà y, khi tôi có vị trà vững chắc rồi, tất nhiên sẽ chẳng thiếu phần cho anh đâu!
Äèn sáng má»™t mà u trắng nhức mắt. Gió đêm hây hây thổi và o phòng, thổi chiếc rèm treo ở ban công bay phấp phá»›i.
Mùa đông ở Thượng Hải thưá»ng không lạnh lắm.
Bây giá», trá»i Ä‘ang và o đông. Tôi Ä‘ang ở Thượng Hải, và đây là lần đầu tiên tôi thấy lạnh, cái lạnh suốt dá»c sống lưng.
Tôi nhìn chăm chăm cô gái xinh đẹp ngồi trước mặt. Äôi mắt nà ng tháºt trong sáng, mái tóc mượt mà , nà ng vẫn xinh đẹp như trước giá» vẫn thế, đẹp 1 cách kỳ lạ và ai tưởng tượng được những Ä‘iá»u ghê gá»›m đến thế lại có thể phát ra từ dáng vẻ yêu kiá»u kia và đôi môi má»ng đỠnhư hoa kia?
Tôi bá»—ng nhiên hiểu hết những câu há»i lúc trước nà ng dà nh cho tôi.
Má»™t ngưá»i lăn lá»™n vá»›i cuá»™c sống hằng ngà y ở thà nh phố lá»›n lại có thể nghÄ© được gì ngoà i hai chữ "hiện tại" hay sao?
- Chẳng biết anh Ä‘ang do dá»± gì. Nhưng tôi thì nghÄ© không ra việc chÅ©ng ta liên kết sẽ có hại gì cho anh. - Äạm Ngá»c Ä‘iá»m nhiên cầm cốc nước lên, Ä‘iệu đà ng uống má»™t ngụm. Tháºt ra tôi cÅ©ng không biết tôi Ä‘ang do dá»± cái gì nữa. Äối vá»›i má»™t cô gái toà n thân Ä‘á»u toát lên vẻ xinh đẹp quyến rÅ© và dá»… gần như thế nà y đáng lẽ nà ng cÅ©ng phải có má»™t tâm hồn vui tươi và ngây thÆ¡ đồng Ä‘iệu má»›i phải. Nhưng tôi nhá»› cuá»™c sống mấy năm nay ở Thượng Hải, má»›i nhìn ai cÅ©ng tưởng phong lưu lắm, ngà y ngà y ăn ngon mặc đẹp, tháºt ra ai cÅ©ng có những đêm dà i má»™t mình cô độc, má»™t mình vò đầu bứt tóc tÃnh cách là m sao có má»™t chá»— dá»±a để leo lên được vị trà ổn định vững chắc hÆ¡n, những Ä‘au khổ trong lòng đó, ai hiá»u được?
Tháºt ra, tôi không há» muốn là m má»™t ngưá»i hợp tác xa lạ cá»§a nà ng, chấm mút lẫn nhau, lợi dụng lẫn nhau, Ä‘iá»u đó tháºt sá»± lăng nhục tình cảm cá»§a tôi đối vá»›i nà ng. Nhưng trước khi tôi nghÄ© đến Ä‘iá»u đó thì đĩa rau ăn thừa vẫn còn nằm trên bà n ia. Tôi chầm cháºm gáºt đầu.
- Ã ÄÆ°Æ¡ng, ông ta không thÃch phụ nữ mạnh mẽ.
- Chà o thua luôn! Nhưng ông ta là ai đã?
Äạm Ngá»c chá»›p mắt rồi khẩn thiết nhìn tôi.
Chà ! Lúc tôi lao tâm khổ tứ nghÄ© xem là m cách nà o tiếp cáºn vá»›i nữ hoà ng cá»§a lòng mình, nữ hoà ng lại hứng thú đến thế đối vá»›i việc tìm ra con đưá»ng đến cánh cổng già u sang phú quý. Tôi còn có thể nói gì hÆ¡n?
- Ông ta là ... Tà o Lợi Hồng!
Nghe Äạm Ngá»c thở nhẹ má»™t tiếng, tá»± lẩm bẩm má»™t mình: "Là ông ta!", rồi từ từ lá»™ vẻ đắc ý.
Nà ng biết Tà o Lợi Hồng cÅ©ng không có gì là lạ. Tên tuổi cá»§a Tà o Lợi Hồng nổi như cồn không chỉ ở Thượng Hải mà còn trên toà n Trung Quốc, táºp Ä‘oà n công ty ông ta là m chá»§ trải dà i từ lÄ©nh vá»±c bất động sản đến thiết bị váºt lý trị liệu, nói là giá trị hà ng tá»· cÅ©ng không có gì quá đáng.
- À đúng rồi, anh nói ông ta không thÃch phụ nữ mạnh mẽ, thế có nghÄ©a là là m vợ ông ta thì sẽ không được ra ngoà i Ä‘i là m hay sao?
- Như thế là tốt nhất. Ông ấy không muốn vợ mình phải lăn lá»™n kiếm sống ngoà i xã há»™i. Mà quan trá»ng nhất là ... - Tôi ngáºp ngừng - lần quảng cáo tìm bạn Ä‘á»i nà y chá»§ yếu là vì con trai ông ta.
- A!? - Äạm Ngá»c kinh ngạc - Thế nghÄ©a là thế nà o?
- Ông ta ly hôn ba lần rồi. Äá»u là vì con trai ông ta không ưa những bà mẹ kế đó. Thế nên, lần tìm bạn Ä‘á»i nà y ông ta má»›i phải tiêu tốn nhiá»u tiá»n cá»§a và công sức đến thế để tìm kiếm trên toà n quốc, chá»§ yếu là để có thể tìm thêm được má»™t ngưá»i mẹ kế hợp vá»›i con trai mình.
Tôi Ä‘em những Ä‘iá»u bà máºt đáng lẽ không bao giỠđược lá»™ ra nói vá»›i Äạm Ngá»c. Nà ng có vẻ tư lá»± ghÄ© ngợi, có lẽ Ä‘ang tÃnh kế sách đối phó.
Lòng tôi buồn tê tái.
- Nói như váºy, lần tìm bạn Ä‘á»i nà y thà nh công hay không, chá»§ yếu phụ thuá»™c và o cáºu con trai cá»§a ông ta rồi?
Äạm Ngá»c dưá»ng như không há» chú ý đến vẻ á»§ rÅ© cá»§a tôi, vẫn nói má»™t cách kÃch động.
- Ừ. - Tôi gáºt đầu.
- á»’! Äúng rồi, ông ấy tổng cá»™ng đẫ gặp mặt bao nhiêu co gái rồi? - Nà ng há»i.
- Không nhiá»u, hồi trước gặp má»™t số, sau nà y chán quá nên nói qua các tiêu chuẩn vá»›i tôi rồi uá»· cho tôi chá»n lá»±a. Sở dÄ©, ông ấy muốn gặp cô là bởi vì bức thư pháp cô viết, hình như ông ta rất thÃch nó. - Tôi vặn óc nghÄ© ngợi. - Hình như là thiên hạ đệ nhất quan phải không?
- Nói như thế chả phải ông ta rất quan tâm đến tôi rồi sao?
Äạm Ngá»c sung sướng đến mức suýt nữa nhảy cẫng lên. Lần đầu tiên tôi thấy nà ng phản ứng má»™t cách kÃch động như váºy.
Còn nói gì được nhỉ, tôi thấy có chút gì cay đắng dâng lên trong lòng.
- CÅ©ng có thể coi là như thế. - Tôi đáp mà tâm trà để táºn đâu đâu, rút Ä‘iếu thuốc, châm lá»a và phả má»™t vòng khói.
- Ha ha! Bức thư pháp đó tôi viết hồi còn há»c tiểu há»c. Bao nhiêu năm chẳng há» sỠđến, bây giá» sợ là đến cầm bút thế nà o cÅ©ng quên sạch rồi!
Nà ng vui mừng nhảy nhót, tự tán dương sự sáng suốt anh minh của mình.
Tôi Ä‘ang hướng dẫn cô gái xinh đẹp nà y là m thế nà o chiếm được tình cảm cá»§a nhà tỉ phú, cô gái xinh đẹp nà y... ngưá»i đã gây cho tôi tiếng sét ái tình... nhưng ây giá» toi cảm thấy mình tháºt khốn nạn, không phải má»™t thằng đà n ông nữa. Nhìn khuôn mặt Äạm Ngá»c đỠbừng lên vì sung sướng, tôi cảm thấy má»™t niá»m xúc động mãnh liệt trà o dâng, muốn nắm tay nà ng kéo ngay vá» quê, quát và o mặt nà ng là tôi cÅ©ng có má»™t ngưá»i con Ä‘ang thèm có mẹ.
Lúc đó, Äạm Ngá»c lưá»m tôi má»™t cái:
- Sau nà y hút thuốc Ãt thôi, có hại lắm đấy.
- Cô đừng có ra vẻ quan tâm đến tôi như thế!
Trong lúc kÃch động, tôi hất mặt gắt lên.
Vừa gắt xong, tôi đã lặng ngưá»i, nhìn khuôn mặt cÅ©ng Ä‘ang sững sá» cá»§a Äạm Ngá»c, liá»n hối háºn ngay láºp tức. Tôi vá»™i đổi sắc mặt.
- Anh Ä‘ang tức giáºn gì thế? Haha, thế nà y không phải có lợi cho cả anh và tôi sao?
Äạm Ngá»c lúc nà y đã trấn tÄ©nh trở lại, nói bằng giá»ng hoà hảo.
Tôi không quan tâm đến lá»i nà ng, tiếp tục hút thuốc. Tâm lý khó chịu, bà n tay tôi cứ vô tình vầy vò khuôn mặt.
Äạm Ngá»c đứng dáºy và đi và o bếp, loay hoay má»™t lúc rồi bước ra vá»›i má»™t chiếc khăn mặt ướt trên tay:
- Nà o, lau mặt Ä‘i, sau nà y chúng ta phải thưá»ng xuyên quan tâm đến nhau hÆ¡n má»›i được.
Tôi ngẩng đầu lên nhìn nà ng, trên khuôn mặt trẻ trung tươi xinh, đằng sau vẻ quan tâm ấy hình như nà ng Ä‘ang giấu môt nụ cưá»i.
Tôi ngoan ngoãn đón lấy chiếc khăn trên tay nà ng, lau mặt rồi tiện tay vứt luôn trên chiếc bà n nước bên cạnh.
- Tôi nhá»› hình như khách sạn Gia Thụy cÅ©ng dùng loại khăn nà y thì phải. - Không ngá» lúc nà y mà cô nà ng còn lôi được ra cái giá»ng chá»c cưá»i châm biếm ấy, nhẹ nhà ng mà đâm tôi má»™t phát rõ Ä‘au.
Khăn mặt nà y là lần trước tôi lấy ở phong Lý San vá».
Chả lẽ số Hà Duy tôi chỉ được hưởng có độc một vị chua cay đó hay sao?
Tôi nhìn Äạm Ngá»c. Nà ng chá»›p mắt, nụ cưá»i không biết là có ý tốt hay xấu nữa.
Loại đà n bà nà y có lấy vỠcũng chỉ là m hư con trai tôi thôi, không có lại cà ng hay! Tôi tự an ủi.
- Äi thôi! Tôi đưa cô vá». - Tôi uể oải đứng dáºy.
Äạm Ngá»c lúc đó giống hệt má»™t đứa trẻ biết nghe lá»i, ngoan ngoãn nói: "ÄÆ°á»£c rồi" và cúi xuống xá» già y.
Lúc nà ng cúi xuống, cổ áo nà ng trá»… xuống và tôi vô tình nhìn thấy cái rãnh mê hồn trên khuôn ngá»±c trắng muốt cá»§a nà ng. Nhá»› lại tiếng "ÄÆ°á»£c rồi" cá»§a nà ng lúc nãy, bá»™ dạng rất ngoan ngoãn, lòng tôi lại thấy chút gì cay cay.
Äi ra khá»i cá»a nhà .
Äạm Ngá»c Ä‘i đằng sau tôi, cÅ©ng chẳng nói năng gì. Hà nh lang dà i vắng ngắt, chỉ nghe tiếng già y cao gót va trên sà n từng âm thanh trong trẻo mê hồn.
- Äôi già y nà y cá» sát chân kinh quá, chắc tôi phải mua đôi khác thôi. - Äạm Ngá»c tinh nghịch nói.
Chẳng biết ngưá»i nói cố ý hay vô tình, nhưng ngưá»i nghe lại cứ cho là cố ý. Tôi Ä‘i đằng trước, chẳng biết đáp lại thế nà o.
Hình như cái cầu thang máy nà y định vÄ©nh viá»…n hay sao ấy, cái bảng "Äang sá»a chữa" dưá»ng như Ä‘ang cưá»i và o cái mặt mang vẻ tức giáºn, ác độc cá»§a tôi. Chả bù vá»›i mấy cái cầu thang máy trong toà nhà cuả Tà o Lợi Hồng Ä‘ang ở, chá»— đó há»ng mất má»™t cái thì ngang khác nà o trá»i sáºp.
Con đưá»ng vá» khách sạn dưá»ng như dà i ra vô táºn. Äạm Ngá»c ngồi phÃa sau xe, nhà n nhã duyên dáng nhìn ra cá»a sổ, nhưng đôi mắt thì bừng bừng quyết tâm đòi gia nháºp bằng được tầng lá»›p thượng lưu ở Thượng Hải.
Äôi mắt sáng như hai vầng trằng trăng rằm cá»§a nà ng lúc nà o cÅ©ng trong trẻo như muôn Ä‘á»i nay vẫn thế, trong trẻo như thể muôn Ä‘á»i nay không há» biết mình là thiên thần; khuôn mặt cÅ©ng muôn Ä‘á»i xinh đẹp, đẹp đến chẳng còn biết gì xung quanh, vẻ đẹp mang chút dịu dà ng, kiá»u diá»…m đến vô tá»™i.
Tôi lắc lắc đầu, tá»± nói vá»›i mình: Sắc đẹp quả là má»™t thứ thuốc độc giết ngưá»i, mà Äạm Ngá»c thì không chệch Ä‘i đâu được, là má»™t thứ linh đơn độc ra trò.
Suốt dá»c đưá»ng đưa Äạm Ngá»c vá», nà ng không há» hé răng. Nhưng lúc xuống xe, nà ng nói má»™t câu, câu nói là m tôi tháºt sá»± quyết tâm ném nà ng và o cái tổ cá»§a Tà o Lợi Hồng cho xong:
- Lái xe cá»§a ngưá»i khác đưa phụ nữ Ä‘i hóng gió không biết có cảm giác gì nhỉ? Ha ha.
Lúc đóng cá»a xe, Äạm Ngá»c vừa cưá»i vừa vá»— vao tôi, rồi dá»±a và o cánh cá»a bóng lá»™n, nói nhá» gần như má»™t tiếng thầm thì:
- Thế nhưng, tôi có thể là m cho chiếc xe nà y đổi chủ đấy!
Buổi tối, tôi gá»i Ä‘iện thoại cho Nháºm Äạm Ngá»c, thông báo vá»›i nà ng, ngà y mai gặp mặt con trai Tà o Lợi Hồng.
|

21-10-2008, 04:41 PM
|
Guest
|
|
Bà i gởi: n/a
Thá»i gian online: 0 giây
|
|
Chương bảy
Sắp Tết rồi
Äạm Ngá»c gá»i Ä‘iện cho *** nói Tết năm nay không vá», ở lại Thượng Hải là m thêm, tiện tìm việc là m ổn định luôn. Mẹ nà ng ngạc nhiên, há»i Ä‘i há»i lại mãi, rồi thá»§ thỉ dặn dò Äạm Ngá»c thân con gái má»™t mình ở ngoà i phải hết sức cẩn tháºn.
Trước lúc cúp máy, bà lại nói thêm: “Ngá»c Ngá»c, con nhất định Tết nà y không vá» sao? Xin nghỉ không được sao?â€
Äạm Ngá»c thấy chạnh lòng, hÆ¡i ngáºp ngừng, “Vâng†qua loa rồi cúp máy.
Mẹ nà ng lúc nà o cÅ©ng hiá»n từ và đầu yêu thương. Bà là kiểu phụ nữ bình dân, ngà y ngà y đúng giá» Ä‘i là m, đúng giá» vá» nhà , Ä‘i chợ, nấu cÆ¡m như má»™t quy luáºt. Tâm nguyện lá»›n nhất cá»§a bà là cả nhà được bình an.
Có lẽ theo quan niệm cá»§a mẹ nà ng, ngà y Tết mà cả nhà không sum há»p cùng nhau là sá»± đáng tiếc lá»›n nhất cá»§a cả năm, là má»™t Ä‘iá»u không vui khó tưởng tượng được.
Äạm Ngá»c ngồi trong quán cà phê, thầm gá»i đến mẹ lá»i chúc sức khá»e năm má»›i.
Ngoà i cá»§a kÃnh, khung cảnh rá»±c lên má»™t mà u đỠngà y Tết nhưng bá»n trẻ con Ä‘ang tung tăng trên phố thì vẫn giữ thái độ bình thưá»ng như má»i ngà y, không thấy lá»™ vẻ gì là vui sướng đặc biệt.
Tuổi thÆ¡ trong ký ức cá»§a nà ng, Tết không chỉ là má»™t ngà y lá»… đơn thuần, còn là má»™t cái gì thuá»™c vá» tâm linh. Tiá»n mừng tuổi, pháo, đồ ăn Tết, nụ cưá»i cá»§a má»i ngưá»i, tất cả Ä‘á»u là lý do là m nên sá»± phấn khÃch cá»§a lÅ© trẻ. Cả ngà y nô đùa chạy nhảy ở ngoà i đưá»ng, mệt rồi thì quay vá» nhà ăn bữa cÆ¡m Ä‘oà n viên, cả nhà bên nhau ngắm đêm xuân… Như bây giá», ngà y Tết đầy đủ hÆ¡n xưa mà sao vẫn thấy thiếu Ä‘i cái gì. Hình như tuổi cà ng lá»›n, ngà y Tết cà ng trở nên tầm thưá»ng hay sao ấy?
Ngoà i cá»a sổ, má»™t đứa bé trai được mẹ dắt Ä‘i, tay cầm búp bê Ultraman, thái độ dá»ng dưng, nhìn đông nhìn tây vá»›i vẻ vô cảm… Thế thì khung cảnh rá»±c rỡ kia, những đồ trang hoà ng lá»™ng lẫy kia là là m cho ai xem? Äá»u là giả vá», Ä‘á»u là lừa dối cả.
Äêm ba mươi Tết, năm nà o cÅ©ng thất vá»ng, nhưng rồi năm nà o cÅ©ng vẫn chỠđợi. Äã thà nh má»™t thói quen, cÅ©ng máy móc như con ngưá»i phải ăn phải ngá»§ mà thôi.
Xã hội cà ng văn minh thì lại cà ng giả dối.
Kiểu như quán cà phê nà y, ngoà i hai chiếc đèn lồng đỠtreo thêm ngoà i cá»a, còn lại trang hoà ng cÅ©ng chả có gì đặc biệt, cái vẻ hoà i cổ đơn Ä‘iệu ngà y thưá»ng vẫn không há» bị xoá Ä‘i.
Má»™t lúc không lâu sau, Hà Duy cÅ©ng má»™t cáºu con trai Ä‘i tá»›i.
Äạm Ngá»c gáºt đầu tỠý chà o.
Hà Duy đưa cáºu trai và o ngồi ghế đối diện vá»›i Äạm Ngá»c, bắt đầu lần lượt giá»›i thiệu:
- Äây là cô Nháºm Äạm Ngá»c.
Äạm Ngá»c đứng dáºy bắt tay cáºu trai, miệng nở nụ cưá»i thân thiện.
- Còn đây là Tiểu Nhiễm.
Äạm Ngá»c chà o Tiểu Nhiá»…m, cáºu ta chỉ lịch sá»± gáºt đầu chứ không nói gì cả.
Tiểu Nhiá»…m mặc đồ thể thao, má»™t bên vai Ä‘eo chiếc ba lô mà u và ng chanh, trông chẳng khác mấy so vá»›i sinh viên cùng trưá»ng Äạm Ngá»c. Cáºu ta vừa có cái vẻ thẹn thùng cá»§a sinh viên năm nhất, lại cÅ©ng mang nét rụt rè đặc trưng cá»§a má»™t cáºu há»c sinh nhá» tuổi.
Im lặng khác thưá»ng.
Hà Duy bắt đầu tá» ra nhiệt tình, bạo dạn hÆ¡n, giá»›i thiệu Tiểu Nhiá»…m là sinh viên năm thứ nhất cá»§a má»™t đại há»c ở Thượng Hải, lại còn được há»c bổng nữa.
Äạm Ngá»c tá» vẻ thán phục “ồ†lên má»™t tiếng rồi nói:
- Tháºt không?! Há»c bổng ở trưá»ng đại há»c là khó lắm! Cáºu giá»i quá!
- ÄÆ¡n giản ấy mà . – Tiểu Nhiá»…m nhún vai nói nhẹ nhà ng.
- Ha ha, tôi thì thấy khó kinh khá»§ng, tôi rất hâm má»™ những há»c sinh được há»c bổng… chắc là tại tôi ngốc quá!
Äạm Ngá»c nói đến đây liá»n thè lưỡi nghịch ngợm.
Hà Duy nhìn Äạm Ngá»c ra hiệu, rồi đứng dáºy nói:
- Váºy hai ngưá»i nói chuyện nhé! Äói thì Ä‘i ăn đâu đó! Xin lá»—i, hôm nay ở văn phòng còn chút việc báºn, tôi xin phép Ä‘i trước.
Tiểu Nhiá»…m và Äạm Ngá»c cùng đứng dáºy. Äạm Ngá»c nói nhẹ nhà ng:
- Vâng được rồi, anh cứ đi đi!
Tiểu Nhiá»…m vẫn im lặng, đứng lên rồi lại ngồi xuống ngay, khuôn mặt vẫn không há» biểu lá»™ chút tình cảm nà o, dá»ng dưng nhìn ra cá»a sổ.
Hà Duy đã đi rồi.
Thá»i gian rất ngắn nhưng Äạm Ngá»c cÅ©ng kịp ước Ä‘oán cáºu con trai cá»§a Tà o Lợi Hồng cao chừng 1m72. Nà ng hối háºn sao hôm nay lại Ä‘i già y cao đến thế, đứng thẳng ngưá»i thì cÅ©ng cao tương đương cáºu ta mất rồi.
Bây giá», đối vá»›i cáºu con trai cố là m ra vẻ lạnh lùng nà y, Äạm Ngá»c nhất thá»i không biết xoay sở thế nà o, cÅ©ng nghÄ© ra mấy chá»§ đỠnhưng cÅ©ng thấy có vẻ không hợp lắm vá»›i tÃnh cách cá»§a cáºu ta nên lại thôi.
Hai ngưá»i Ä‘á»u im lặng. Tiểu Nhiá»…m tay chống cằm nhìn ra ngoà i cá»a kÃnh, Äạm Ngá»c thì khuấy mãi ly cà phê.
Äúng lúc đó, trong tiệm vang lên bà i hát Cô gái mang đôi cánh thiên thần.
- Bà i nà y ai hát ấy nhỉ? – Äạm Ngá»c lên tiếng.
- À! Bà i nà y mà cô cũng không biết à !?
Tiểu Nhiá»…m quay lại nhìn Äạm Ngá»c, vẻ mặt như thể nà ng là má»™t đứa ngốc.
- Không, tôi không biết. – Äạm Ngá»c hồn nhiên lắc đầu, mÃm đôi môi. – Tôi nghe mấy cô bạn ở ký túc xá hay hát bà i nà y nhưng không biết tên nó là gì, cÅ©ng không biết ai hát.
- Äúng là ngốc! Là Cô gái mang đôi cánh thiên thần cá»§a Dung Tổ Nhi chứ ai. –
Tiểu Nhiễm liếm môi nhấp một hớp cà phê.
- Còn một bà i nữa mà mấy cô bạn đó cũng hay hát lắm.
Äạm Ngá»c nghiêng đầu nghÄ© ngợi vẻ rất đáng yêu:
- Hình như là Long… long… trảo?
- Long Quyá»n? – Tiểu Nhiá»…m là m Ä‘iệu bá»™ choáng váng.
- A, a, đúng rồi! Äúng là tên đó đấy! Ôi, cáºu giá»i tháºt đấy! Cái gì cÅ©ng biết hết á! – Äạm Ngá»c mở to đôi mắt, nói vá»›i vẻ khâm phục sâu sắc.
- Tôi phục cô tháºt đấy, đến Châu Kiệt Luân mà cÅ©ng không biết! Cô không Ä‘i hát karaoke bao giá» sao?
- Mẹ tôi không cho Ä‘i. – Äạm Ngá»c vặn những ngón tay – Tôi chưa từng đến chá»— đó bao giá».
-À, đúng rồi, cô vừa nói đến các bạn há»c trong ký túc. Cô vẫn còn Ä‘ang Ä‘i há»c sao?
- Ừ, tôi Ä‘ang há»c năm thứ tư. – Äạm Ngá»c trả lá»i, tặng thêm cho cáºu ta má»™t nụ cưá»i ngá»t ngà o.
- á»’!
ÄÆ°á»£c má»™t cô gái xinh đẹp cưá»i vá»›i mình, Tiểu Nhiá»…m hình như hÆ¡i ngượng ngùng, quay Ä‘i chá»— khác.
Những chà ng trai trẻ, chà ng nà o cÅ©ng thÃch ra vẻ hiểu biết, ra vẻ lợi hại, ra vẻ mạnh mẽ trước mặt phái nữ, thÃch thấy được phái nữ khâm phục, hy vá»ng trả lá»i tất cả những thắc mắc cá»§a bá»n há»c. Con trai ngà i tỉ phú cÅ©ng không phải ngoại lệ.
Ngôn ngữ cá»§a Tiểu Nhiá»…m bị ảnh hưởng rất nặng kiểu phim Äà i Loan hay chiếu trên truyá»n hình, ra vẻ như ta đây chẳng coi ai ra gì. Äạm Ngá»c trong lòng thất rất ná»±c cưá»i nhưng ngoà i mặt vẫn ra sức tá» ra cổ vÅ© cáºu ta, khâm phục cáºu ta.
Chẳng bao lâu sau, nà ng đã thấy dấu hiệu đáng mừng.
Tiểu Nhiá»…m bắt đầu không ngừng đưa tay lên vuốt tóc. Cáºu trai đứng trước má»™t cô gái bắt đầu biết chú ý hình ảnh cá»§a bản thân rồi, Ä‘iá»u nà y nói lên cái gì?
- Lúc nà o rồi, Tiểu Nhiá»…m đưa tôi Ä‘i xem phim nhá? – Äạm Ngá»c há»i dịu dà ng.
- Ờ, á»!
Tiểu Nhiá»…m nhìn lại nà ng, vừa đúng lúc chạm phải ánh mắt nà ng cÅ©ng Ä‘ang nhìn lại, cáºu ta bèn bối rối giả vá» ho khan má»™t tiếng, thả ngưá»i dá»±a và o lưng ghế.
- Chuyện nà y… khi nà o có dịp hẹn hò với bạn bè, tôi sẽ xem xem!
- Tháºt không?! Hay quá!
Äạm Ngá»c reo lên sung sướng, bá»—ng thấy những ngưá»i trong quán Ä‘á»u ngạc nhiên quay lại phÃa mình, nà ng rụt cổ lại, lè lưỡi ngại ngùng.
Tiểu Nhiá»…m quả nhiên cưá»i to:
- Cô giống y như trẻ con ấy!
Äạm Ngá»c mở to đôi mắt phản bác lại:
- Cáºu thì không phải trẻ con chắc? Cáºu còn kém tôi hai tuổi đấy!
Tiểu Nhiá»…m nhìn Äạm Ngá»c, miệng cưá»i đắc ý, ngón tay ngoắc ngoắc:
- TÃnh tiá»n!
Ngưá»i phục vụ vá»™i vã chạy đến.
Äạm Ngá»c hÆ¡i hốt hoảng, chẳng lẽ mình đã nói sai cái gì khiến cáºu ta pháºt ý hay sao?
Tiểu Nhiá»…m đứng dáºy, móc ra tá» 100 tệ đặt lên bà n rồi rảo bước Ä‘i.
Äạm Ngá»c vẫn lặng ngưá»i ngạc nhiên không có phản ứng gì. Tiểu Nhiá»…m quay lại, thấy Äạm Ngá»c vẫn ngồi ở chá»— cÅ© liá»n nhÃu mà y gá»i to:
- Äi thôi còn gì!
- À, ừ!
Äạm Ngá»c thấp thá»m bước theo sau, không Ä‘oán được cáºu ta định là m gì. Trá»™m nhìn cáºu trai trước mặt Ä‘ang bước những bước dà i, Äạm Ngá»c háºn má»™t ná»—i không thể ngồi thụp xuống cho lùn Ä‘i má»™t chút, sợ chiá»u cao cá»§a mình có thể là m tổn thương lòng tá»± tôn cá»§a cáºu ta.
- Mình Ä‘i ăn pizza! – Cáºu ta ngoái đầu lại – ÄÆ°á»£c không?
- A?! Hóa ra là đi ăn.
- A cái gì mà a? Cô không đói sao? – Cáºu ta nói liến thoắng, nhìn Äạm Ngá»c má»™t cái rồi quay đầu Ä‘i tiếp
- À, cũng hơi đói. Nhưng đôi già y là m tôi đau chân quá…
Tiểu Nhiá»…m cúi xuống nhìn đôi già y gót cao gần má»™t tấc cá»§a Äạm Ngá»c, chá»›p chá»›p mắt:
- Chịu các cô! Ngưá»i yêu tôi cÅ©ng giống hệt cô, mê mệt già y cao gót nhưng vẫn sợ Ä‘au chân! Các cô không thấy thế là vá»› vẩn, ngốc nghếch à ?
Äạm Ngá»c cúi xuống không nói năng gì, tay kéo gấu váy, trong lòng nghÄ©: “Äà n ông các ngưá»i thì hiểu cái cóc khô gì, suy nghÄ© cá»§a đà n bà sâu sắc lắmâ€.
- ÄÆ°á»£c rồi, được rồi, thế nà y Ä‘i, chúng ta Ä‘i mua má»™t đôi già y thể thao trước đã nhé.
Sau đó, hai ngưá»i đến má»™t cá»a hà ng Adidas. Tiểu Nhiá»…m vá»› lấy má»™t đôi, bắt Äạm Ngá»c bỠđôi già y cÅ© Ä‘i. Äôi già y má»›i cá»§a nà ng được Tiểu Nhiá»…m ngợi khen nhiệt liệt:
- Äấy, thế nà y má»›i là má»™t cô gái đáng yêu chứ!
Trong lúc Äạm Ngá»c còn Ä‘ang ngÆ¡ ngẩn thì chuyến Ä‘i mua sắm tốc độ nhất trong Ä‘á»i nà ng đã kết thúc.
Lúc ngồi trong nhà hà ng, Äạm Ngá»c há»i Tiểu Nhiá»…m:
- Cáºu vừa nói cáºu có bạn gái rồi?
- Tất nhiên rồi! Tuy bố tôi bình thưá»ng rất nghiêm khắc nhưng chỉ ở nhà thôi, chứ ở trưá»ng thì quản thế nà o được. Vá»›i cả tôi cÅ©ng lá»›n thế nà y rồi… Cô không có bạn trai à ?
Câu há»i vô tình là m bầu không khà cuá»™c gặp trở nên gay go. Äạm Ngá»c trong lòng thầm mắng cáºu ta đã biết rõ rồi còn cố há»i. Tiểu Nhiá»…m dưá»ng như cÅ©ng biết mình lỡ lá»i, im lặng ngồi ăn.
Dùng bữa vá»›i Äạm Ngá»c xinh đẹp kiá»u diá»…m, Tiểu Nhiá»…m thấy rất thoải mái. Nà ng thưá»ng mở to đôi mắt Ä‘en tròn, chá»›p chá»›p nhìn cáºu má»™t cách vô tá»™i nhất trên Ä‘á»i, nụ cưá»i vô tư và dáng Ä‘iệu hồn nhiên đáng yêu khôn tả. Tiểu Nhiá»…m không đừng được ý muốn trêu chá»c nà ng, vả lại nà ng có vẻ rất dá»… chá»c.
Äạm Ngá»c nắm rất chắc thế cá» trong tay. Ở bên nà ng, Tiểu Nhiá»…m thấy mình là má»™t ngưá»i đà n ông tháºt sá»±, có thể bao bá»c phụ nữ, có thể là m chá»— dá»±a vững chắc cho ngưá»i phụ nữ nương nhá».
Rất tá»± nhiên, Tiểu Nhiá»…m bắt đầu gạt bá» hết cái vẻ đỠphòng ban đầu, cáºu ta như được bay lên mây.
Tiểu Nhiá»…m đã ăn xong má»™t lúc rồi, chống cằm nhìn Äạm Ngá»c nhắm nháp từng miếng nhá» như mèo liá»n thắc mắc:
- Con gái các cô Ä‘á»u ăn uống nhẹ nhà ng như váºy à , như thế thì lúc nà o má»›i xong?
- A!? Tôi ăn như thế nà y là nhanh rồi đấy. Cáºu có việc à ?
Äạm Ngá»c ngẩng đầu lên há»i lại.
- Ừ, - cáºu ta nhìn đồng hồ - hai giá» chiá»u nay... tôi hẹn bạn Ä‘i đá bóng, buổi tối lại còn dá»± tiệc sinh nháºt nữa.
- á»’! Váºy cáºu Ä‘i Ä‘i!
Nhìn dáng vẻ thất vá»ng cá»§a Äạm Ngá»c, Tiểu Nhiá»…m ngáºp ngừng rồi nói:
- Ờ... Thá»±c ra định hẹn mấy ngưá»i bạn Ä‘i hát karaoke, tiện đưa cả cô Ä‘i cùng, nhưng hôm nay không có thá»i gian!
- Không sao.
NghÄ© ngợi má»™t lát, Äạm Ngá»c cúi đầu nói nhẹ nhà ng rồi lại ngẩng lên ngay, nụ cưá»i vẫn rạng rỡ, như má»™t chú mèo hiá»n là nh biết Ä‘iá»u.
- Váºy để tôi gá»i xe đưa cô vá» nhé!
Tiểu Nhiễm nói với vẻ ngại ngần.
- Không cần đâu. Tôi không sao mà . Chút nữa có lẽ tôi sẽ tá»± Ä‘i dạo má»™t chút. Tháºt sá»± là không sao!
Nà ng nở nụ cưá»i vá»›i vẻ rất kiên cưá»ng, là m lòng Tiểu Nhiá»…m cà ng thấy ái ngại.
- Tháºt xin lá»—i, hẹn cô ra đây mà lại không đưa cô vỠđến nÆ¡i đến chốn!
- Ha ha, tôi thấy chẳng có vấn đỠgì cả.
Äạm Ngá»c cưá»i lịch sá»±.
Thanh niên 18,19 tuổi thưá»ng rất thÃch sÄ© diện. Tiểu Nhiá»…m năm nay mưá»i chÃn tuổi, Tiểu Nhiá»…m cảm thấy mình đã để cho cô gái nà y phải tuổi thân rồi, cảm thấy vô cùng ngại ngần vì mình không chăm sóc được nà ng đến nÆ¡i đến chốn.
Äạm Ngá»c nắm được tâm lý cá»§a anh chà ng, liá»n giả bá»™ chán chưá»ng nằm xoà i trên mặt bà n, uể oải ngáºm ống hút ly cô ca.
- Cô đừng như thế mà ! Äể lần sau Ä‘i! Tôi hứa lần sau nhất định sẽ đưa cô Ä‘i chÆ¡i mà , được không?
Tiểu Nhiễm an ủi nà ng.
Äạm Ngá»c đột nhiên ngẩng đầu, mở to đôi mắt trong veo nhìn cáºu ta:
- Cáºu không ghét tôi chút nà o sao?
- Sao tôi lại phải ghét cô chứ?
- Cáºu không để ý chuyện bố cáºu cưới má»™t ngưá»i phụ nữ nữa sao?
Nói câu nà y, Äạm Ngá»c cúi thấp đầu, hà ng mi dà i cụp xuống vẻ khổ sở.
- Má»—i ngưá»i Ä‘á»u có quyá»n tá»± do cá»§a riêng mình. Bố tôi cÅ©ng có cách nghÄ© và không gian sống riêng. Tôi vẫn hy vá»ng bố tôi đừng quản lý tôi chặt quá như váºy. Từ mình mà suy ra, tôi nghÄ© bố tôi cÅ©ng có nguyện vá»ng như thế. Ai cÅ©ng thÃch được tá»± do má»™t chút mà . Tôi chỉ nghÄ©, cô không nên miá»…n cưỡng mình, cô còn trẻ quá...
Nói câu nà y, Tiểu Nhiá»…m có vẻ không để tâm, nói xong liá»n là m Ä‘iệu bá»™ thản nhiên, chứng tá» ta đây chẳng cần ai hết.
- Cảm Æ¡n cáºu. - Äạm Ngá»c mừng thầm.
- Ừ... Nhưng, tôi sợ bố tôi sẽ bị lừa. Những ngưá»i đà n bà trước đây có ngưá»i nà o không quan tâm tá»›i tà i sản cá»§a ông ấy đâu. Tháºt là má»™t lÅ© khốn nạn đến lá»™n má»a!
Tiểu Nhiá»…m đứng đối diện, dà i mồm mắng không tiếc lá»i, Äạm Ngá»c ngoà i mặt mỉm cưá»i ngá»t ngà o khÃch lệ, trong lòng lại trà o lên sá»± ác cảm và khinh bỉ.
Äạm Ngá»c thấy anh chà ng không ngừng liếc nhìn đồng hồ, liá»n mỉm cưá»i ân cần:
- Cáºu Ä‘i Ä‘i, không có bạn cáºu chá» lâu rồi đấy!
Tiểu Nhiá»…m khá»±ng lại rồi cưá»i nói:
- Cô tháºt đáng yêu. Chả như bạn gái tôi, rõ nôn nóng. ÄÆ°á»£c rồi, tôi Ä‘i trước đây. Cô cÅ©ng vá» sá»›m Ä‘i! Cho tôi số Ä‘iện thoại cá»§a cô Ä‘i, có dịp đến KTV tôi sẽ gá»i cô cùng Ä‘i!
Nói rồi cáºu chà ng móc từ trong túi ra chiếc di động.
- Ok!
Trao đổi số di động xong, Äạm ngá»c mỉm cưá»i tiá»…n cáºu nhóc tá»± cao tá»± đại Ä‘i khá»i quán pizza.
- A lô, Hà Duy à ? Äến đón tôi Ä‘i.
Giá»ng nói trong Ä‘iện thoại há»i:
- Thế nà o rồi?
- Má»™t cáºu trai quá tầm thưá»ng, ha ha. - Äạm Ngá»c cưá»i nhá» - Chả có gì to tát cả. Chỉ cần dùng má»™t tÃnh từ thôi: ấu trÄ©.
Äang nói, bá»—ng má»™t bà n tay Ä‘áºp nhẹ và o vai nà ng, nà ng quay đầu lại phát hiện ra Tiểu Nhiá»…m đã quay lại từ lúc nà o. Äạm Ngá»c sợ hết hồn, ruá»™t gan lá»™n tùng phèo, nhưng ngay láºp tức trấn tÄ©nh lại, nói tháºt dịu dà ng vá»›i cái Ä‘iện thoại:
- Chúc mẹ năm má»›i hạnh phúc, con gái không vỠđược, xin lá»—i mẹ nhiá»u. Bạn con vừa đến, con cúp máy đây, chà o mẹ!
Rồi thân ái gởi và o điện thoại một chiếc hôn gió.
Tắt máy.
- Cô và mẹ tình cảm tốt quá! - Tiểu Nhiá»…m cưá»i vui vẻ - Tôi chợt nhá»› ra mình vẫn chưa gá»i tÃnh tiá»n.
- Tôi trả cũng thế thôi mà !
- Không giống nhau! - Tiểu Nhiá»…m nói quả quyết, Ä‘oạn móc và tiá»n ra, - Tôi không có thói quen để phụ nữ trả tiá»n.
Rồi chẳng thèm nhìn ai, bỠđi ra ngoà i.
Má»™t giá»t mồ hôi lạnh từ từ chảy dá»c sống lưng Äạm Ngá»c.
Buổi tối, Äạm Ngá»c Ä‘ang nằm trên giưá»ng, miên man nghÄ© ngợi vá» những sá»± việc trãi qua trong ngà y, đắn Ä‘o liệu có nên tìm má»™t lý do nà o đó chá»§ động gá»i Ä‘iện cho Tiểu Nhiá»…m hay không thì Ä‘iện thoại tÃt tÃt báo có tin nhắn.
- Ngá»§ chưa? Tiểu Nhiá»…m đây! Bá»n tôi Ä‘ang ngồi ở KTV, có nhiá»u ngưá»i vui lắm, vốn cÅ©ng muốn gá»i cô cùng Ä‘i nhưng mà muá»™n quá mất rồi.
Äạm Ngá»c trở mình, nằm bò trên giưá»ng, bắt đầu bấm tháºt nhanh trả lá»i:
- A! Tháºt không? Tháºt là ngưỡng má»™ cáºu đấy!
- Lần sau nhất định sẽ gá»i cô Ä‘i cùng! Tôi thấy cô tháºt đáng thương, lá»›n như váºy mà đến KTV cÅ©ng chưa Ä‘i bao giá».
- Thế nên má»›i nói là ngưỡng má»™ cáºu mà . Chắc là vui lắm nhỉ? Có bao nhiêu ngưá»i?
- Khoảng mưá»i mấy ngưá»i đấy, Ä‘á»u là bạn há»c quen vá»›i tôi.
Äạm Ngá»c Ä‘ang bấm tin nhắn trả lá»i thì chiếc Ä‘iện thoại bá»—ng ré chuông, là m nà ng giáºt thót mình.
- A lô...
- A lô!
Má»™t âm thanh ồn à o khá»§ng khiếp Ä‘áºp và o tai nà ng, nam nữ lẫn lá»™n, nhạc thì to đến thá»§ng mà ng nhÄ©, má»™t giá»ng đà n ông hét và o ống nghe:
- Tôi Tiểu Nhiá»…m đây! Nháºm Äạm Ngá»c phải không?
- Tôi đây!
- Tôi gá»i Ä‘iện thoại để cho cô cảm nháºn chút không khà ở đây... A lô, chúng mà y bé mồm tà có được không? Äiếc hết cả tai! Không thấy có ngưá»i Ä‘ang gá»i Ä‘iện thoại à ?! Sao, mà y bảo gì? Tao ra ngoà i gá»i á? Sao chúng mà y không ra ngoà i mà hát?... A lô, không, không phải nói vá»›i cô, tôi bảo chúng nó bé mồm Ä‘i má»™t chút.
Tiểu Nhiá»…m trong Ä‘iện thoại vẫn không quên ra vẻ oai vệ, uy quyá»n.
- Ha ha , không sao. - Äạm Ngá»c giÆ¡ chiếc Ä‘iện thoại ra xa tai.
- Äúng rồi, tôi hát má»™t bà i cho cô nghe nhé! Cô đợi tÃ, đừng cúp máy... ÄÆ°á»£c rồi, chúng mà y tránh ra! Tìm cho tao bà i "Ngạ lang truyá»n thuyết" cá»§a Trương Há»c Hữu Ä‘i! Nhanh lên!
- ÄÆ°á»£c rồi. Tôi đợi. - Äạm Ngá»c ngoan ngoãn trả lá»i.
Chỉ lát sau liá»n nghe thấy giá»ng hát cá»§a Tiểu Nhiá»…m từ trong ống nghe, cáºu ta hát trá»n cả má»™t bà i. Äạm Ngá»c hết lá»i khen hay.
- Nà o, vỗ tay đi chúng mà y... Ồ, không phải nói với cô đâu.
Cáºu chà ng hét lên trong Ä‘iện thoại. Nghe tiếng vá»— tay lốp bốp, rồi lại có tiếng sụt sịt.
Rồi cÅ©ng cúp máy, nhưng mãi lâu sau mà tai Äạm Ngá»c vẫn còn ù ù.
|

21-10-2008, 04:42 PM
|
Guest
|
|
Bà i gởi: n/a
Thá»i gian online: 0 giây
|
|
Phần II - Chương tám
Hoà i niệm là một mùi hương ấm áp đã qua
Thá»i gian gần đây, Hà Duy thấp thá»m ghê gá»›m. Anh chà ng cảm thấy việc được vây quanh bởi những cô gái tháºt là thú vị, nhưng sướng xong rồi thì những cô gái ấy sá»›m muá»™n cÅ©ng sẽ ra Ä‘i hoặc sa và o tình cảm vá»›i Tà o Lợi Hồng, hoặc lại bắt đầu cuá»™c tìm kiếm sá»± che chở cá»§a má»™t ngưá»i đà n ông má»›i... Thế là Hà Duy lại thấy lòng trống rá»—ng bi thương.
Thế giá»›i là má»™t vưá»n hoa lá»›n còn những cô gái là những con bướm, chỉ lượn lá» quanh những đóa hoa phú quý già u sang mong được chúng chá»n lá»±a. Còn những bông hoa tà n tạ nghèo hèn thì vÄ©nh viá»…n chỉ có thể đứng má»™t góc mà đau khổ nhìn ngắm thôi. Äã nhiá»u lần, khi Ä‘i qua siêu thị thấy những tấm đệm lò xo cao cấp đắt tiá»n, tôi liá»n dà i miệng mắng thầm: "Bố mà y chả chấp mấy thứ vụn vặt! Äợi đến khi đệm rách, lò xo bung cả ra ngoà i thì biết tay bố!" - những lá»i nói từ cái đầu không cân bằng cá»§a tôi.
Äạm Ngá»c là má»™t và dụ Ä‘iển hình.
Äạm Ngá»c là má»™t thiên thần. Hà Duy hà ng ngà y ở bên thiên thần, chỉ có từ "dáºy sóng" má»›i có thể tả được đúng ná»—i lòng chà ng.
Nhưng thiên thần ấy vÄ©nh viá»…n chỉ nghÄ© đến ánh mắt cá»§a ngưá»i khác mà thôi.
Như lúc nà y đây, nà ng cao 1,68m, nặng 47,5 kg. Nghe Hà Duy nói Tà o Lợi Hồng chỉ thÃch những cô gái mảnh khảnh thì nà ng run rẩy từ đầu đến chân.
Trá»i Thượng Hải những ngà y và o xuân đã không còn lạnh mấy nữa, nhưng Äạm Ngá»c thì cứ đứng trong ánh nắng ấm áp mà run lẩy bẩy.
Ba giây sau thì nà ng rơi và o trạng thái bấn loạn.
Mặc kệ lá»i khuyên cá»§a Hà Duy: "Không phải lo gì đâu, cô thế nà y là vừa đẹp mà ", nà ng đã hoà n toà n không còn nhồi được gì và o đầu nữa, nà ng chỉ nghÄ© Hà Duy nói thế để an á»§i nà ng.
Rồi nà ng Ä‘iên cuồng mua đủ các loại trà giảm béo, tháºt sá»± là đủ các loại.
Thuốc giảm cân, thuốc giảm khẩu vị, miếng dán tiêu mỡ... vân vân. Rồi lại xem đủ các loại tạp chà giảm béo, há»c thuá»™c là u tất cả các phương pháp là m giảm cân thừa, tÃnh toán số lượng calorie trong các loại thức ăn. Tất cả chỉ vì con số lý tưởng mà nà ng nhất quyết phải đạt được. GiỠđây, Äạm Ngá»c còn 45kg.
Nhìn thân thể cà ng ngà y cà ng suy nhược cá»§a Äạm Ngá»c, đối mặt vá»›i sá»± cố sống cố chết phải giảm béo cá»§a nà ng, Hà Duy cảm thấy vừa Ä‘au lòng vừa bất lá»±c.
Hôm đó, Äạm Ngá»c ngồi xếp bằng trên sô pha nhà Hà Duy xem ti vi, còn Hà Duy thì ngồi trong phòng ngá»§ lên mạng.
Lúc đầu, Äạm Ngá»c chỉ thấy bụng bá»—ng nhiên Ä‘au Ä‘au tức tức. Äoán chắc lại đói, nà ng liá»n nhón má»™t miếng dưa và ng cho và o miệng. Ä‚n xong miếng dưa, không ngá» không đỡ mà lại cà ng Ä‘au hÆ¡n, cuối cùng Äạm Ngá»c quằn quại trên sà n. Äau không chịu nổi, nước mắt bất giác trà o ra. Má»›i đầu nà ng còn cố cắn chặt môi ngăn tiếng kêu la, sau Ä‘au đến mức vã mồ hôi toà n thân, không thể chịu được nữa, nà ng báºt ra tiếng kêu Ä‘au đớn. Trá»i đất bá»—ng tối sầm lại và nà ng rÆ¡i và o mông lung.
Nghe tiếng kêu, Hà Duy vá»™i chạy tá»›i. Trước mắt anh, Äạm Ngá»c nằm bất động trên sà n. Không nói má»™t lá»i, Hà Duy vá»™i bế xốc nà ng lên và chạy ra ngoà i.
- Trá»i! Cái cầu thang máy chết tiệt nà y lại vẫn còn Ä‘ang bãi công!
Không còn cách nà o khác, Hà Duy đà nh nhẹ nhà ng an á»§i Äạm Ngá»c: "Không sao, không sao mà , chỉ lát nữa là đến bệnh viện thôi! Cố gắng chịu đựng chút nữa!", Ä‘oạn ôm Äạm Ngá»c trên tay lao suốt mưá»i bốn tầng thang bá»™.
...
Vội vã vẫy một chiếc taxi đến thẳng bệnh viện.
Khi những cô há»™ lý nhanh nhẹn đưa Äạm Ngá»c và o phòng mổ thì cÆ¡n Ä‘au đã là m nà ng tỉnh lại. Mở to đôi mắt yếu á»›t, nà ng vẫn thấy được Hà Duy mướt mát mồ hôi chạy theo đằng sau chiếc cáng cấp cứu, hình như Ä‘ang nói gì đó vá»›i nà ng, có lẽ là những lá»i động viên... Äôi mắt đầy vẻ chân thà nh rõ rà ng là đang lo lắng đến bấn loạn... muốn nói anh ta không cần lo lắng, nà ng sẽ khá»i ngay thôi nhưng không kịp, cÆ¡n Ä‘au đã là m nà ng mất Ä‘i chút ý thức còn lại... Hà Duy bị các y tá chặn lại ở ngoà i phòng phẫu thuáºt. Cánh cá»a lạnh lùng khép lại và ánh mắt chân thà nh ấm áp cá»§a hà Duy cÅ©ng bị chặn lại theo...
Lại má»™t lần nữa tỉnh lại, mở to đôi mắt trong chốc lát, vô tình bắt gặp đôi mắt cá»§a Hà duy. Rất nhiá»u năm sau nà y, má»—i khi nhá»› vá» giây phút ấy, đôi mắt cá»§a Hà Duy, trong sáng, sâu sắc, khắc há»a rõ rà ng, không há» mang chút Ä‘au đớn, gấp gáp, muá»™n phiá»n hay dục vá»ng, tất cả là m nà ng nhá»› mãi không bao giá» quên.
Cuối cùng cÅ©ng đã tỉnh lại, bắt gặp ngay ánh mắt lấp lánh mừng vui cá»§a Hà Duy. Ãnh mắt ấy khuấy động trái tim nà ng, là m nó run lên nhè nhẹ.
- Äạm Ngá»c! Cô tỉnh lại rồi? May quá! Cô là m tôi sợ chết Ä‘i được!
Hà Duy vừa mở miệng đã ná»a mắng ná»a trách. Äạm Ngá»c nhìn đôi môi khô trắng bệch cá»§a Hà Duy, chắc là do mÃm lại lâu quá rồi mở ra đột ngá»™t, hình như còn tứa ra chút máu tươi.
Äạm Ngá»c định ngồi dáºy, nhưng phát hiện ra bụng mình vẫn còn cảm giác Ä‘au.
- Cô đừng có mà động Ä‘áºy linh tinh! - Hà Duy tức giáºn quát - Äã bảo đừng có cố giảm béo, giảm cái gì mà giảm! Nhìn xem, giảm đến phát cả bệnh ra rồi! Äáng lẽ cô phải thấy cô lúc nà y, như sắp chết đến nÆ¡i ấy! Là m tôi sợ chết Ä‘i được!
Hà Duy hét lên từng trà ng như súng liên thanh, nhưng lại là m Äạm Ngá»c bá»—ng thấy tim mình ấm lại.
- Tôi bị sao thế? - Äạm Ngá»c há»i yếu á»›t.
- Là m sao à ? Viêm ruá»™t thừa chứ còn sao! Bác sÄ© bảo nếu không đưa đến kịp thá»i thì cô không dá»… gì mà ngồi đây há»i han được nữa đâu.
Hà Duy lúc đó vì quá lo lắng sợ hãi, bị Äạm Ngá»c dá»a đến mất cả hồn vÃa nên cứ thế hét to đến Ä‘iếc tai, không chú ý gì xung quanh.
Cô hộ lý bước và o:
- Xin lỗi, bệnh nhân vừa mổ cần được nghỉ ngơi, yêu cầu anh nói nhỠmột chút.
Nói xong, liá»n bá» Ä‘i.
Hà Duy bị cô y tá mắng, trong lòng không vui, quai hà m bạnh ra, giống hệt đứa trả lúc há»n dá»—i, nhưng dù sao cÅ©ng không là m ồn nữa.
Äạm Ngá»c nhìn dáng vẻ tá»§i thân cá»§a Hà Duy, hÆ¡i lặng ngưá»i Ä‘i, rồi cưá»i dịu dà ng:
- Cảm ơn anh, Hà Duy.
- Ừ! - Anh chà ng đáp, cố giữ vẻ không mặn mà lắm. - Cám Æ¡n cái gì? Tôi bảo cô đừng có cố giảm béo thì cô không nghe! Cô là m tôi sợ chết Ä‘i được! Sao lại có ngưá»i cố chấp như cô không biết!
- Ha ha...
Äạm Ngá»c nhìn Ä‘iệu bá»™ cá»§a Hà Duy, bá»—ng nhiên cảm thấy anh chà ng tháºt đáng yêu.
- Cưá»i! Cưá»i cái gì mà cưá»i? Tà nữa thì mất mạng mà cô vẫn còn cưá»i được!
Tiếng nói cá»§a Hà Duy vẫn còn âm sắc giáºn dá»—i tuy đã cố nén nhá» lại. Miệng thì mắng váºy, nhưng tay anh chà ng vẫn nhẹ nhà ng đắp lại chăn cho Äạm Ngá»c.
Cảm Æ¡n anh Magic Q. Mình sẽ post hết phần 8 nà y tiếp, xem như là đá»n bù cho má»i ngưá»i luôn.
- Hà Duy. - Äạm Ngá»c gá»i khẽ.
- Lại gì nữa đấy?
- Äói quá! - Äạm Ngá»c cưá»i khúc khÃch nói.
- Äáng Ä‘á»i! Ai bảo cô bao nhiêu ngà y không chịu nhét gì và o miệng! Cô cứ cứng đầu ương bướng như váºy là vô trách nhiệm vá»›i chÃnh bản thân mình đấy, biết không? Sao tôi lại phải quan tâm đến cô cÆ¡ chứ? Tôi chả thèm. Chết đói Ä‘i cÅ©ng được, có thế cô má»›i được bà i há»c...
Hà Duy là u bà u, nhưng vẫn đứng dáºy Ä‘i vá» phÃa cá»a phòng:
- Cô nằm yên đấy, tôi đi mua đồ ăn cho, muốn ăn gì nà o?
- Ờ... muốn ăn đùi gà giống anh ăn lần trước ấy!
- Không được! Bác sÄ© nói bây giá» cô chỉ được ăn những đồ tháºt thanh đạm thôi... Vừa má»›i mổ xong ăn đùi gà là m sao được! tôi Ä‘i mua cho cô Ãt cháo, ngà y mai tôi sẽ nấu canh gà cho!
Hà Duy nói rồi quay bước Ä‘i ra khá»i phòng.
Má»™t lúc lâu sau, Äạm Ngá»c lại nghe thấy tiếng bước chân cá»§a anh chà ng nện trên hà nh lang bệnh viện, kèm tiếng cà u nhà u:" Ai bảo cô ấy không nghe lá»i tôi cÆ¡? Là m tôi sợ muốn chết... Tháºt sá»± là chết Ä‘i được ấy..."
Bên ngoà i cá»a sổ, lÅ© chim hót rÃu rÃt, nhảy nhót vui mừng trên những tán cây. Mặt trá»i mùa xuân cÅ©ng rá»i những tia nắng ấm áp và o phòng bệnh, xuyên qua bình nước để cạnh giưá»ng, hắt lên những mảng và ng lấp lóa trên trần nhà mà u trắng.
NghÄ© lại Ä‘iệu bá»™ lo lắng sợ hãi cá»§a Hà Duy lúc nãy, Äạm Ngá»c khẽ cưá»i, má»™t chút cảm động dâng lên trong lòng.
Má»™t lát sau, Hà Duy bưng tô cháo Ä‘áºu xanh bước và o, cẩn tháºn đỡ nà ng dáºy, dùng thìa múc từng chút má»™t, thổi phù phù cho nguá»™i bá»›t rồi bón phân cho nà ng ăn.
Cứ thế, cả bát cháo nóng thÆ¡m phức thoắt cái hết sạch và tâm trà Äạm Ngá»c giá» cÅ©ng giống bát cháo ấy, ấm áp, má»m mại, tháºm chà còn tá»a hương thÆ¡m nhẹ ngá»t ngà o.
- Cảm Æ¡n anh! - Äạm Ngá»c nói đầy cảm kÃch.
- Ha ha, có gì đâu!
Hà Duy ngượng nghịu gãi đầu, cưá»i ngốc nghếch.
Anh chà ng ở lại đến tối mới vỠnhà ngủ.
Má»™t mình ở nÆ¡i xa lạ, lại bị bệnh nặng đến thế, lần đầu tiên Äạm Ngá»c cảm nháºn được cái lạnh lẽo cá»§a Thượng Hải phồn hoa.
Ngà y thứ hai, sáng sá»›m tinh mÆ¡, Äạm Ngá»c đã thức dáºy, ngồi đăm đăm nhìn ra cá»a phòng dưá»ng như Ä‘ang đợi chá» ai đó. Má»—i lần nghe tiếng gõ cá»a và thấy cô y tá bước và o, Äạm Ngá»c lại cố nén tiếng thở dà i thất vá»ng.
Äến táºn gần trưa, lại có ngưá»i gõ cá»a, lần nà y kèm cả tiếng nói: "Là tôi đây!" Giá»ng Hà Duy!
- Anh và o đi!
Äạm Ngá»c đáp, má»™t niá»m vui khó tả bá»—ng bung ra dà o dạt không kìm được.
Hà Duy đến thăm nà ng rồi, tay bưng một cặp lồng canh gà .
Äạm Ngá»c lúc đó tâm trạng vui vẻ, đôi má đỠbừng, ngắm khuôn mặt đầy mồ hôi cá»§a Hà Duy mà cưá»i ngá»t ngà o.
Nắp cặp lồng mở ra, mùi thÆ¡m cá»§a canh gà lan tá»a khắp phòng, kÃch thÃch dữ dá»™i cái dạ dà y rá»—ng không cá»§a Äạm Ngá»c.
- Ôi! Thơm thế!
Äạm Ngá»c không kìm được kêu lên ngạc nhiên.
- Hê hê, thÆ¡m không? Tất nhiên là thÆ¡m rồi, công lao từ sáng sá»›m đấy! Sáu giá» tôi đã dáºy nấu rồi!
- Cảm ơn cái gì?
Hà Duy thấy ánh mắt hà m Æ¡n cá»§a Äạm Ngá»c thì hÆ¡i ngượng ngùng. Còn Äạm Ngá»c, vừa má»›i bước ra khá»i cÆ¡n bệnh, khuôn mặt hồng lên như trái đà o, xinh đẹp khôn tả, sóng mắt mênh mông như khói, lá»™ ra vẻ mê hồn, mÆ¡ mÆ¡ thá»±c thá»±c.
Hà Duy mặt bỗng đỠbừng, bối rối đưa mắt nhìn đi chỗ khác:
- Cô sá»›m khá»e là tốt lắm rồi. Không có thì tôi chẳng biết ăn nói sao vá»›i Tà o Lợi Hồng nữa!
Và o thá»i khắc tình cảm dà o dạt ấm áp như thế nà y mà nhắc đến cái tên đó quả là má»™t hà nh động sai lầm. Äạm Ngá»c và Hà Duy không hẹn mà cùng đăm chiêu nghÄ© ngợi đâu đó. Không khà trầm xuống và trở nên gượng gạo.
- Canh... nguội rồi kìa!
Äạm Ngá»c cuối cùng không nhịn được đà nh mở miệng pha tan không khà im lặng khó chịu.
- á»’! Äúng rồi! Nà o, để tôi đỡ cô ngồi dáºy.
Hà Duy nghe Äạm Ngá»c nói má»›i bừng tỉnh, bước vá»™i tá»›i bên nà ng.
- Tôi không ốm yếu đến độ đó đâu! Tôi tự ngồi được... A...
Äạm Ngá»c nói. Äể chứng minh mình đã hoà n toà n khá»e mạnh, nà ng vá»™i chống tay định ngồi dáºy, vừa đúng lúc Hà Duy cÅ©ng Ä‘ang cúi xuống toan đỡ nà ng lên, hai cái đầu va nhau đánh bốp, đôi môi cá»§a Hà Duy lướt qua má Äạm Ngá»c. Hà Duy luống cuống, vá»™i và ng bá» nà ng ra đứng phắt dáºy.
Phút chốc, khuôn mặt cả hai ngưá»i Ä‘á»u đỠbừng lên, đôi mắt không ngừng chá»›p chá»›p má»™t cách không tá»± nhiên, chạy trốn ánh mắt ngưá»i kia. Không khà cà ng trở nên lúng túng, đến những hÆ¡i thở không thà nh tiếng cÅ©ng xen lẫn má»™t sá»± ấm áp không tên.
Má»™t ngưá»i là đại diện trước pháp luáºt cá»§a nhà tỉ phú, má»™t ngưá»i đến tham gia phá»ng vấn tìm bạn Ä‘á»i cÅ©ng cá»§a nhà tỉ phú...
- Ờ... cái nà y... cô tá»± ăn Ä‘i... Tôi vẫn còn chút việc phải Ä‘i ngay... á»... bái bai!
Nói xong, Hà Duy là m bá»™ vá»™i vã sải từng bước dà i ra khá»i phòng, vấp ngay phải chân giưá»ng bệnh, tà nữa thì ngã sấp mặt.
Äạm Ngá»c nhìn theo bóng dáng tả tÆ¡i, thảm hại cá»§a Hà Duy Ä‘i như chạy ra khá»i phòng, má»›i thở phà o nhẹ nhá»m. Tuy nhiên, mà u hồng trên mặt nà ng thì mãi rất lâu, rất lâu sau má»›i nhạt Ä‘i.
Mấy ngà y sau, Hà Duy vẫn không ngừng nghÄ© vá» thá»i khắc kỳ diệu ấy. Thiên thần Nháºm Äạm Ngá»c ngoan ngoãn đến váºy, nuốt từng thìa từng thìa nhá». Từng cái liếc mắt cá»§a nà ng Ä‘á»u được ghi lại rõ rà ng trong bá»™ nhá»›, anh chà ng thưá»ng suốt đêm không tà i nà o chợp mắt chỉ vì nhá»› đến đôi mắt như hai ngôi sao xinh đẹp lóng lánh ấy cá»§a nà ng.
Má»—i khi đôi mắt trong veo ấy lướt qua phÃa mình, Hà Duy Ä‘á»u cảm thấy như được tắm trong cả má»™t vưá»n hoa đầy hương, thÆ¡m mát, ngá»t ngà o. Äiá»u là m tâm trà anh chà ng bay bổng nhất là giây phút vô tình đặt môi lên khuôn mặt mịn mà ng cá»§a Äạm Ngá»c, sá»± tiếp xúc má»m mại ấy là m anh chà ng cho đến táºn giá» phút nà y vẫn còn say sưa ngây ngất.
Năm đó Hà Duy 29 tuổi, năm đó Hà Duy đã để đôi má biến thà nh mà u hồng đà o như má»™t chú há»c sinh phổ thông lần đầu được biết đến tình yêu.
|

21-10-2008, 04:43 PM
|
Guest
|
|
Bà i gởi: n/a
Thá»i gian online: 0 giây
|
|
Chương chÃn
Mùa xuân đã đến rồi.
Tụ táºp Ä‘oà n viên và o ngà y Tết trong suốt hai mươi chÃn năm đã trở thà nh má»™t thói quen thâm căn cố đế.
Cứ đến mùa xuân là bắt đầu nhá»› nhà , nhá»› ngưá»i thân như má»™t thứ phản xạ có Ä‘iá»u kiện.
Má»i ngưá»i ở công ty đã nghỉ Tết gần hết. Chỉ còn lại những ngưá»i nghèo, vì món tiá»n công ty trả là m thêm ngà y Tết mà đà nh lòng ở lại vá»›i công việc, bá» qua dịp Ä‘oà n tụ trong ngà y lá»… Ä‘oà n viên nhưng lại cứ cố ra vẻ ta đây vì trách nhiệm quang vinh.
Tà o Lợi Hồng đã Ä‘i du lịch cùng con trai ông ta rồi, tôi thì vẫn tiếp tục công việc nhà m chán là phá»ng vấn những ứng cá» viên đến tham gia.
Vá» vụ nà y, Äạm Ngá»c vẫn tá» ra quá ngây thÆ¡. Nà ng há»i:
- Thá»±c ra phá»ng vấn chỉ là hình thức thôi phải không?
- Ngốc thế, là m gì có chuyện ấy. Tà o Lợi Hồng nói rồi, ông ta muốn anh tuyển ra hai mươi ngưá»i xuất sắc nhất cho ông ta xem xét, mưá»i ngưá»i cuối cùng sẽ đến lượt con trai ông ta.
Cái thứ vớ vẩn nà y mà cũng bà y đặt sơ khảo chung khảo, tôi chán chả buồn đến nữa.
Thế nhưng các cô gái đến dá»± thi thì không nghÄ© thế, cô nà o cÅ©ng rối rÃt cả lên.
Má»™t tuần trước, Äạm Ngá»c vì cố giảm béo mà thà nh ra viêm ruá»™t thừa, phải Ä‘i cấp cứu, tà thì hết Ä‘á»i, nằm bẹp trên giưá»ng suốt má»™t tuần, như hoà ng háºu bắt tôi phải hầu hạ.
Thế nhưng má»™t tuần sau cô nà ng đã lại có thể xồng xá»™c và o nhà tôi, lăn lóc trên ghế sô pha mà đôi co vá»›i tôi. Hóa ra, sinh mệnh cá»§a đà n bà cÅ©ng kiên cưá»ng ra phết. Còn chiếc hôn vô tình vá»›i nà ng ở bệnh viện, tôi đã cẩn tháºn đầy yêu thương mà nén chặt và o lòng.
Xem ra, Äạm Ngá»c cÅ©ng là má»™t cô gái tầm thưá»ng đến không chịu nổi. Nà ng hà nh động như thể nà ng đã rõ rà ng là má»™t trong các Top ten ngưá»i đẹp toà n quốc váºy, phấn khởi, đắc ý mà cÅ©ng hồi há»™p. Nhưng dù sao nà ng cÅ©ng khá thông minh, đã biết Ä‘em tất cả tà i trà chuyển sang cáºu con trai ngà i tỉ phú.
- Tiểu Nhiá»…m đã gặp mặt bao nhiêu ngưá»i tất cả rồi?
Nà ng há»i.
- Không nhiá»u. Ba ngưá»i thì phải.
- Váºy… anh ta có nói là đặc biệt quan tâm đến ai không?
Äạm Ngá»c khoái chà nhà o đến sát bên tôi.
Tôi quay sang nhìn, bà n tay nà ng vẫn nắm chặt chiếc di động, thế nên tôi nói đốp luôn:
- Chẳng phải cáºu ta và em vẫn nhắn tin cho nhao hà ng ngà y sao?
Äạm Ngá»c ngồi trên sô pha cưá»i e thẹn ngốc nghếch, giống y như má»™t nữ sinh má»›i lần đầu biết đến tÃnh yêu.
Vì khách sạn Äạm Ngá»c ở đâu đâu cÅ©ng đầy những con mắt tò mò nên hai ngưá»i chúng tôi sẽ quyết định gặp nhau ở nhà tôi.
Bây giá», Äạm Ngá»c và tôi đã trở nên thân thiết, nà ng không còn cố gắng giữ dáng vẻ cao quý thanh lịch như những ngà y đầu nữa, nói chuyện vá»›i tôi cÅ©ng đã bá»›t giữ ý tứ và tá»± nhiên thoải mái hÆ¡n nhiá»u, biểu hiện rõ nhất ở việc nà ng há»i tôi:
- Vì sao lúc đầu Tà o Lợi Hồng lại chá»n anh là m luáºt sư đại diện?
Lúc há»i câu nà y, đôi mắt nà ng có ý khinh thị rõ rệt, như thể cái nghi vấn nà y cá»§a nà ng là điá»u dÄ© nhiên.
Lưá»m nà ng má»™t cái, tôi nói:
- Vì anh trẻ tuổi anh tà i hÆ¡n ngưá»i chứ sao!
Vẻ kiêu ngạo trên khuôn mặt tôi lúc nói câu nà y láºp tức bị cái nguýt dà i khinh thị cá»§a Äạm Ngá»c dáºp tắt không thương tiếc. Tôi đà nh cúi đầu thú nháºn sá»± thá»±c.
Tôi tốt nghiệp trưá»ng Äại há»c Luáºt Tây Nam vừa đúng lúc mấy ngưá»i – có thể miá»…n cưỡng tạm gá»i là bạn bè cá»§a bố tôi – vừa má»›i chung nhau mở má»™t văn phòng luáºt ở Thượng Hải. Vốn há» cÅ©ng không há» có ý định má»i tôi tham gia cho đến lúc bố tôi Ä‘em quyển sổ tiết kiệm trị giá 300 nghìn – tà i sản cả Ä‘á»i tÃch cóp cá»§a gia đình – ra dà và o mặt cho há» xem. Láºp tức, há» thà nh kÃnh má»i tôi vá» cá»™ng tác vá»›i văn phòng.
HÆ¡n má»™t năm sau, má»™t kẻ vốn chưa có việc gì ra hồn như tôi, do được đóng vai trò má»™t trong những cổ đông lá»›n nên cÅ©ng có được bá» ngoà i đạo mạo đủ để trá»™n lẫn trong đám luáºt sư.
Mang danh luáºt sư phó chá»§ nhiệm, nhưng má»i ngưá»i cÅ©ng thưá»ng bá» quên chữ “phóâ€. Tháºt ra cái chức vụ luáºt sư, đặc biệt là luáºt sư trẻ cứ tưởng tượng khó có thể mạo nháºn được. Thế nhưng quan niệm “Không mạo nháºn được chức danh thì mạo nháºn tuổi tác†vẫn không phải là hiếm. Hồi đầu, chuyện nà y còn khó khăn, nhưng vá» sau cà ng ngà y cà ng phổ biến. Mấy năm gần đây ở Thượng Hải, ngưá»i ta nói tháºm chà có thể tùy tiện túm má»™t ngưá»i trên đưá»ng há»i: “Chà o anh, anh là m nghá» gì?†Äáp: “Luáºt sư†Vừa đúng lúc đó, ở Thượng Hải dấy lên phong trà o bảo vệ quyá»n lợi dân công, tôi và mấy ngưá»i cùng phòng đã giúp hỠđòi bồi thưá»ng thà nh công 200 nghìn. Äó là lần đầu tiên có má»™t vụ đòi bồi thưá»ng cho dân công thà nh công nên đã gây nên tiếng vang lá»›n, tạo ảnh hưởng không nhỠở Thượng Hải. Từ đó, văn phòng luáºt chúng tôi thá»±c sá»± bắt đầu lên Ä‘á»i. Dần dần các vụ kiện cao tranh chấp được đưa đến cà ng ngà y cà ng nhiá»u, dân sá»± cÅ©ng có mà hình sá»± cÅ©ng có. Tôi – má»™t trong những ngưá»i được xem là linh hồn cá»§a văn phòng cÅ©ng bắt đầu nảy ra những mÆ¡ má»™ng, ảo tưởng mình đã là má»™t luáºt sư nổi tiếng và trở nên tá»± cao tá»± đại.
Nghe đến đây, Äạm Ngá»c đã bắt đầu ngáp ngá»§, thần trà lÆ¡ mÆ¡, há» hững “ồ†má»™t tiếng.
Còn tôi, hồi tưởng lại cái Ä‘áºn gian khổ đã trãi qua trong quá khứ, lòng bá»—ng trà o lên má»™t cảm xúc khó lý giải, tá»± nhiên thà nh trầm ngâm không muốn nói nữa, chỉ đắm mình và o những suy nghÄ© riêng tư.
Cho đến bây giá», khi đã trở nên thân thiết, tôi và Äạm Ngá»c đã có thể đùa vui trêu cợt nhau, tá»± nhiên thoải mái không cần giữ ý. Tôi gá»i nà ng Äạm Ngá»c, nà ng gá»i tôi Hà Duy, lúc hét cái tên cá»§a nhau Ä‘á»u có thể thêm chút gia vị phẫn ná»™ hoặc thân thiết, tất cả Ä‘á»u không gây nên sá»± khó chịu từ phÃa ngưá»i kia. Bây giá», Äạm Ngá»c đã có thể tá»± ý Ä‘i lại thoải mái trong căn há»™ ba phòng cá»§a tôi, tất nhiên là đi dép lê và không cần chú ý lắm đến lá»i nói cÅ©ng như phong thái nữa.
Và bây giá», nà ng cÅ©ng có thể thoải mái tá»± nhiên xá»™c và o phòng ngá»§ cá»§a tôi, bá»›i hòm mở tá»§ lục đồ.
- Tìm gì thế? – Tôi lao theo, há»i.
- Giấy bút!... Anh đưá»ng đưá»ng là má»™t ngưá»i đà n ông trưởng thà nh mà lại nghèo đến ná»—i không có nổi tá» giấy vá»›i cây bút hay sao? Rõ là mất thể diện.
Nà ng không tìm thấy gì, đứng dáºy nhìn tôi lắc đầu vẻ nghịch ngợm, ý như muốn nói tôi hết thuốc chữa.
- Thua em luôn. Nhà có máy tÃnh, anh cần giấy bút là m gì chứ?
Rồi nà ng kéo tuá»™t tôi ra đưá»ng, Ä‘i mua giấy bút, tiện quÆ¡ thêm cả đống đồ lặt vặt hà ng ngà y, rồi quay sang tôi: “TÃnh tiá»n Ä‘i!â€
Tôi đà nh móc vÃ, vô tình bắt gặp hình ảnh Äạm Ngá»c Ä‘ang đứng chá» bên ngoà i cổng siêu thị. Nà ng mặc quần Jeans và má»™t chiếc áo len mà u tÃm, chân vẫn còn Ä‘i đôi dép lê to tướng ở nhà tôi, nhìn vừa thân thiết vừa hiá»n háºu. Nà ng ngồi trên ghế đá, dáng vẻ bình tÄ©nh… Bức tranh dà n trãi trước mắt là m tôi rung động từ táºn đáy lòng. Có giống đôi tân hôn cùng Ä‘i mua sắm cho gia đình má»›i không nhỉ?
Ai ngá» Äạm Ngá»c mua giấy bút là để viết hợp đồng – hợp đồng ký kết quan hệ giữa hai chúng tôi. Hợp đồng viết rõ rà ng, nếu bên A giúp bên B lấy được nhà tỉ phú, bên B hứa sẽ trong vòng hai năm trả đủ bên A ba triệu.
Khi bên A ký tên, Äạm Ngá»c cưá»i lăn lóc, bảo tôi sao mà căng thẳng hệt như đặt bút ký hợp đồng bán thân váºy. Tôi trợn mắt nhìn nà ng, hùng hùng hổ hổ ký ngay má»™t chữ rõ to.
Hợp đồng được láºp là m hai bản. Khi cất bản hợp đồng và o đáy tá»§, dưá»ng như tôi cÅ©ng chôn theo cả tấm lòng yêu yếu Ä‘uối cá»§a mình.
Trong quãng thá»i gian đó, câu tôi nói vá»›i nà ng nhiá»u nhất là : “Hai chúng ta là đôi thá»±c tế nhất thà nh phố Thượng Hải đấy!â€
Äạm Ngá»c gáºt đầu tán thà nh.
Mùa xuân đến.
Khi mùa xuân trà n đến, tôi thân ở Thượng Hải nhưng tuyệt nhiên không há» cảm thấy chút gì hương vị đất trá»i Ä‘ang sống lại.
Buổi tối đầu tiên đưa Äạm Ngá»c vá» khách sạn, nà ng bá»—ng nhiên chìa tay đòi chìa khóa nhà tôi. Chẳng nghÄ© gì nhiá»u, tôi móc chìa khóa trao cho nà ng.
- Chìa khóa nhà anh trông lạ nhỉ, lá»— móc lại có hình há»™t đà o. - Äạm Ngá»c nói.
- Chứ sao. Anh là ngưá»i lãng mạn mà .
Äạm Ngá»c liếc nhìn tôi, mỉm cưá»i.
Thượng Hải mùa đông thưá»ng có mưa phùn, ngà y thứ hai mặt trá»i má»›i bắt đầu ló rạng, trăng thanh gió mát, dưá»ng như hương xuân cÅ©ng thấm đẫm cả trong những là n gió.
Buổi sáng gặp hai ứng cá» viên, ngôn ngữ có cái vẻ không hợp chút nà o vá»›i sở thÃch cá»§a Tà o Lợi Hồng, tôi cho Ä‘i luôn.
Buổi chiá»u lại là má»™t cô gái trông đạo mạo, nói nhất định không chá»i bá» việc sau khi két hôn – cÅ©ng không đạt yêu cầu.
Chiá»u tối, tôi mệt rã rá»i nhưng vẫn bị A Lam kéo Ä‘i bar uống rượu.
A Lam nhắc Ä‘i nhắc lại má»™t câu: năm 2005 là năm đổi Ä‘á»i cá»§a cáºu ta.
Tôi há»i tại sao.
A Lam, uống nhiá»u tá»›i mức cả mặt và cổ Ä‘á»u đỠbừng bừng, lắc lư cái đầu giải thÃch: “Bởi vì em đổi Ä‘á»i rồiâ€.
Thế là thế nà o? Tôi cố kiên nhẫn há»i thêm tại sao mà đổi Ä‘á»i.
“Bởi vì… à … ha ha… hê hê… bởi vì…â€. Và A Lam đổ ụp xuống. Äúng là xui xẻo. Mệt má»i cả ngà y rồi lại còn phải phà sức vác anh nhà thÆ¡ tá»u lượng kém từ quán bar vá» táºn nhà .
A Lam là cáºu bạn duy nhất cá»§a tôi ở Thượng Hải, ngà y trước há»c cùng trưá»ng đại há»c vá»›i tôi nhưng khác khoa. Tôi há»c đại há»c rồi há»c tiếp cao há»c, mất bảy năm, A Lam há»c cao đẳng rồi chuyển lên đại há»c thà nh ra cÅ©ng mất đến bảy năm.
Ở trưá»ng, A Lam và tôi thuá»™c dạng quen biết nhưng gặp nhau cÅ©ng chẳng buồn chà o. Tôi quen cáºu ta là vì cáºu ta thưá»ng là m thÆ¡, tôi vẫn nhá»› có má»™t bà i tên là … Mưá»i năm quay lại:
Tôi bước trên con đưá»ng trãi dà i nắng óng
Vui mừng mà lòng vẫn trà n ngáºp hoang mang,
Hồi tưởng những ký ức xứng đáng nhớ nhung
Như những Ä‘iá»u thuá»™c vá» cuá»™c tình ngà y ấy…
Trong ý nghÄ© ngây thÆ¡ ngà y còn Ä‘i há»c ấy, tình yêu là má»™t Ä‘iá»u rất thiêng liêng và tốt đẹp. ThÆ¡ A Lam diá»…n tả được chÃnh xác những mÆ¡ ước tình yêu cá»§a má»i ngưá»i nên cÅ©ng gây dá»±ng được chút tiếng tăm.
Tôi cÅ©ng chẳng rõ vì sao cái con ngưá»i văn tà i thanh cao hÆ¡n ngưá»i ấy lại chịu quen vá»›i tôi nữa, lúc đó tôi là má»™t kẻ má» nhạt chẳng có gì đặc biệt.
Thá»i đó, chúng tôi Ä‘á»u rất sùng bái các nhà thÆ¡, cứ nghÄ© thi nhân cÅ©ng giống như đỉnh núi tuyết Himalaya váºy, có khà thế, có lý tưởng theo Ä‘uổi và vÄ©nh viá»…n không vấy bẩn bụi trần.
Thế nhưng sau nà y, khi táºn mắt nhìn thấy tuyết trắng sạch trong trên cao nguyên khi tan chảy cÅ©ng hòa và o sông suối dÆ¡ bẩn mà trôi ra biển hết, nhà thÆ¡ cÅ©ng nhiá»…m dần những thói hư táºt xấu và trở nên chẳng sạch sẽ gì hÆ¡n ngưá»i thưá»ng.
Bốn năm trước, gặp nhau ở Thượng Hải, A Lam nói ở trong cái xã há»™i nà y mà là m văn sÄ© thì sẽ sa Ä‘á»a trước tiá»n bạc và quyá»n lá»±c. Thế nên tôi hiểu ngay cái lẽ sống cá»§a anh chà ng – bụi trần tục, A Lam có lẽ còn ngáºp sâu quá cả tôi.
Äã cùng là thân pháºn nghèo hèn giữa chốn thà nh thị xa hoa, tránh sao khá»i đôi lúc có cảm giác bá»±c tức xót xa.
Ngôi nhà A Lam Ä‘ang ở bây giá» là do ngưá»i bác qua Ä‘á»i để lại – má»™t căn nhà nhá» xây kiểu nông thôn. Mấy năm nay giá nhà đất ở Thượng Hải tăng chóng mặt, không nhá» thế thì má»™t văn sÄ© nghèo như A Lam lăn lá»™n cả Ä‘á»i cÅ©ng đừng mong mua nổi và i mét vuông.
VỠđến nhà , A Lam phần nà o đã tỉnh rượu, nhất định kéo tôi lại để tâm sự.
Mãi sau tôi má»›i biết, hóa ra chuyện đổi Ä‘á»i cá»§a A Lam là cáºu ta xin được việc là m dạy Ngữ văn tại má»™t há»c viện dân láºp. Dù sao cÅ©ng là má»™t sá»± nghiệp “được là m những gì mình yêu thÃchâ€.
Tôi há» hững nói mấy lá»i chúc mừng.
Rồi A Lam bắt đầu liên tục lải nhải mỗi một câu:
- Mùa xuân đến rồi.
- Mùa xuân đến rồi! Mùa xuân tháºt sá»± đến rồi! Tháºt sá»± là mùa xuân cá»§a tôi! Mùa xuân đẹp đẽ! A! Mùa xuân đẹp đẽ nở tung những cánh hoa đà o diá»…m lệ!
A Lam ê a kiểu giá»ng ngâm thÆ¡, bắt chước con vẹt.
Tôi ngồi bên cạnh trợn mắt lên:
- Cáºu nà y Ä‘iên tình rồi chắc?
- Hê hê, tất nhiên là không phải! Em nói mùa xuân cá»§a em tháºt sá»± đã đến rồi mà ! Váºn hoa đà o đến rồi.
Hóa ra A Lam nghêu ngao từ nãy đến giá» là bởi vì: cáºu ta Ä‘ang yêu.
Ngà y trước còn ở trưá»ng, tôi chẳng mấy khi tiếp xúc vá»›i A Lam, thấy cáºu chà ng trông dáng vẻ đặc biệt nam tÃnh, lông trên ngưá»i còn dà i hÆ¡n cả tóc, đồ chừng là má»™t nhân váºt hung hãn. Thế nhưng nói chuyện má»›i thấy A Lam toát lên vẻ tà i hoa, tôi lại nghÄ© cáºu ta chắc thể nà o cÅ©ng là má»™t tay sát gái, đà o hoa có hạng, con gái Ä‘uổi Ä‘i không hết. Sau nà y tôi má»›i biết những cô gái A Lam yêu thì dùng xe xúc Ä‘i cÅ©ng không hết, còn những cô gái yêu cáºu ta thì vẫn cứ mãi lưu lạc phương nà o chưa xuất hiện.
Quả là bi thảm cho cuá»™c Ä‘á»i má»™t ngưá»i đà n ông.
Bây giá» khó khăn lắm má»›i có được má»™t cô bạn gái, theo lá»i cáºu ta thì vừa trẻ vừa xinh, chả trách cáºu chà ng vui mừng đến thế.
Dá»— A Lam ngá»§ xong, khi tôi ra đưá»ng thì thà nh phố đã lên đèn.
VỠđến nhà , tôi đứng bên dưới cổng chung cư, ngước mắt nhìn lên những ánh đèn đủ mà u tá»a ra từ những ô cá»a sổ, lòng chợt thấy vị gì cay cay.
A Lam cÅ©ng đã tìm thấy mùa xuân cá»§a cáºu ấy rồi… Còn tôi vẫn má»™t mình má»™t bóng. Tôi trong đêm giao thừa tha hương, lù lù bóng chiếc đón nháºn tuổi ba mươi, vẫn má»™t mình kéo dây tắt đèn Ä‘i ngá»§.
Bước và o trong sảnh nhà , tôi phát hiện ra cầu thang máy đã hoạt động trở lại rồi. Chắc là mấy ngưá»i đó thấy chúng tôi đáng thương quá, tặng chúng tôi má»™t niá»m an á»§i nhá» nhoi trong đêm giao thừa đón năm má»›i.
Bước và o phòng, báºt đèn, hình ảnh ngưá»i thiếu nữ nằm cuá»™n tròn trên sô pha nổi báºt lên trên ná»n căn phòng khách gần như trống trÆ¡n cá»§a tôi.
Sá»± xuất hiện cá»§a Äạm Ngá»c và o lúc muá»™n như thế nà y là m tôi có phần ngạc nhiên nhưng lại cảm thấy ấm áp trong lòng. Và o dịp Tết lá»›n nhất và đẹp nhất cá»§a Trung Quốc, bạn không phải má»™t mình đối mặt vá»›i mùa đông lạnh lẽo, vẫn có thêm sá»± xuất hiện cá»§a má»™t ngưá»i sưởi ấm cho bạn.
Äạm Ngá»c cứ thế là ngá»§, chăn nệm chẳng có nên nằm co ro trông y như má»™t chú mèo nhá».
Nhìn thấy cá»a sổ vẫn chưa đóng, tôi chạy ra ngoà i ban công định đóng cá»a sổ. Ra đến ngoà i ban công, phản ứng đầu tiên cá»§a tôi là : hình như mình và o nhầm nhà .
Tôi đứng ở ban công căn há»™ nhà mình, tưởng như Ä‘ang sừng sững đứng ở giữa má»™t biển cá» phướn tất cả các nước trên thế giá»›i: những vải vóc đủ mà u đủ sắc phÆ¡i rợp cả ban công; bao gồm cả cái ga giưá»ng mấy thế ká»· rồi không nỡ thay, tấm vải phá»§ tivi bụi đóng dà y cả phân, mấy chiếc quần thay ra cả tuần chưa giặt… đủ các thể loại giăng đầy cả ban công. Gió đêm mang theo cả hÆ¡i hướng ngà y Tết thổi tá»›i lồng lá»™ng, “cá» phướn†thÆ¡m mùi xà phòng giặt man mát trước mắt tôi bay phần pháºt.
Tôi quay lại nhìn ngưá»i con gái vẫn say sưa ngá»§ trên Ä‘i văng, má»™t cảm xúc ấm áp trà o dâng là m trái tim tôi má»m lại.
Äóng cá»a sổ lại, tôi ngÆ¡ ngẩn quỳ xuống trước Ä‘i văng, nÆ¡i nà ng Äạm Ngá»c cá»§a tôi Ä‘ang say ngá»§. giặt xong má»™t đống đồ lá»›n đến váºy, chắc nà ng mệt lắm.
Dáng ngưá»i thanh mảnh cá»§a Äạm Ngá»c nằm co ro trên Ä‘i văng trông tháºt đáng yêu, đôi mắt nhắm nghiá»n không ngừng giáºt giáºt vì ánh sáng đèn.
Nà ng Äạm Ngá»c 21 tuổi, tất nhiên khi bạn ngá»§ say, bạn cÅ©ng sẽ trong trắng và thuần khiết như thế.
Nhá»› lại lá»i A Lam nói cáºu chà ng đã tìm thấy mùa xuân cá»§a Ä‘á»i mình rồi.
Mùa xuân đến rồi, mắt tôi, tim tôi Ä‘á»u bị ngưá»i con gái quyến rÅ© mê hồn nà y chiếm trá»n. Chỉ là tôi không nói, chỉ là tôi sợ thừa nháºn Ä‘iá»u đó mà thôi.
Äá»™t nhiên, tôi cảm thấy má»™t sá»± thúc đẩy ghê gá»›m, thúc đẩy tôi ôm chặt cô gái kia và o lòng, thuyết phục nà ng đừng cố gắng chen chân và o cái thế giá»›i vốn đã chẳng há» thuá»™c vá» những ngưá»i như chúng ta, nói vá»›i nà ng rằng vẫn còn tồn tại má»™t thứ hạnh phúc khác, cái hạnh phúc chỉ có thể có được khi chúng ta Ä‘i chợ, mặc cả mua thịt, mua rau má»›i cảm nháºn được. Má»™t thứ hạnh phúc tuy bình dị, nhưng vẫn là hạnh phúc.
Äá»™t nhiên, tôi nhá»› đến bản hợp đồng đã ký vá»›i Äạm Ngá»c ở dưới đáy tá»§. Tôi vẫn nhá»› trong bản hợp đồng ấy có cả ba triệu thuá»™c vá» tôi. Tôi liá»n bá» qua cái tư tưởng đó.
- Äạm Ngá»c! Äạm Ngá»c! Sao lại nằm ở đây thế nà y? Sao muá»™n thế vẫn chưa vá» nhà ?
Lắc đầu định thần lại, tôi đánh thức chú mèo trên Ä‘i văng dáºy.
- Æ â€¦ ư…
Äạm Ngá»c còn ngáy ngá»§, đôi môi hồng mấp máy ra chiá»u phản đối. Âm Ä‘iệu du dương cá»§a giấc mÆ¡ đẹp đẽ lúc nà y còn lưu lại đánh thức những tình cảm và dục vá»ng dồn nén cháºt cứng trong tôi bấy lâu nay, tôi chỉ cảm thấy máu huyết toà n thân Ä‘á»u dồn cả xuống má»™t chá»—.
Tôi cúi đầu, ép môi tôi và o môi nà ng…
Nhưng Äạm Ngá»c nhẹ nhà ng đẩy tôi ra, nà ng không há» mắng tôi té tát như tôi đã tưởng tượng, cÅ©ng không há» thi triển quyá»n cước tay chân gì hết. Nà ng chỉ khẽ nhÃu mà y, ánh nhìn không hà i lòng trong đôi mắt nà ng cÅ©ng đủ là m tôi thức tỉnh. Tôi giống như má»™t đứa trẻ mắc lá»—i, vá»™i và ng lùi lại phÃa sau.
Äạm Ngá»c ung dung ngồi dáºy, nhìn tôi rồi nói lạnh lùng:
- Anh là m sao mà phải thảm hại như thế?
Tôi hoang mang nhìn nà ng ngồi dáºy, xá» già y, hoang mang nhá»› lại từ “thảm hại†nà ng dùng trong câu nói.
Nháºm Äạm Ngá»c bảo tôi thảm hại, ý cá»§a nà ng xét ra nghÄ©a là má»™t thằng đà n ông tầm thưá»ng. Nà ng tất nhiên là chưa thể hiểu hÆ¡n vá» giá»›i đà n ông.
Thế nhưng ánh mắt khinh bỉ cá»§a nà ng đã thà nh công trong việc là m tôi cảm thấy tá»± ti, giống như tình cảnh chà ng thái giám bị ngưá»i ta phát hiện Ä‘ang thương thầm nhá»› trá»™m nà ng cách cách triá»u Mãn Thanh cao quý.
Không để tôi im lặng quá lâu, Äạm Ngá»c đã xá» xong già y, nà ng đứng dáºy nói: â€œÄÆ°a em vá» thôiâ€.
Tôi nhìn nà ng má»™t cái, không nói năng gì, gáºt gáºt đầu, thái độ lạnh lùng cá»§a Äạm Ngá»c là m không khà căn phòng trở nên gượng gạo.
Lúc bước và o buồng thang máy, Äạm Ngá»c bá»—ng nhiên trở lại vẻ sinh động thưá»ng ngà y, lại cưá»i cưá»i nói nói vá»›i tôi:
- Cái thang máy nà y được sá»a là công cá»§a em đấy! Vốn ra em đến từ chiá»u nay cÆ¡, vừa bước và o thì phát hiện ra cái bảng “Äang sá»a chữa†không còn thấy đâu nữa. Em khoái quá nhảy và o thang máy luôn, ai ngá» Ä‘ang giữa đưá»ng thì nó bãi công, nhốt em trong đấy ba tiếng đồng hồ! Thế nên lúc em đến nhà anh giặt xong quần áo thì đã tối rồi. Vì váºy, em đợi anh đưa em vá» khách sạn.
- Em bị nhốt trong thang máy ba tiếng à ? – Tôi kinh ngạc nhìn nà ng – Rồi em là m thế nà o ra được?
- Em gá»i 119. - Äạm Ngá»c đáp tỉnh bÆ¡.
Chúng tôi nhìn nhau, Äạm Ngá»c không nhịn được, cưá»i phì ra.
Nụ cưá»i tháºt là má»™t biểu hiện tuyệt vá»i, cưá»i nghÄ©a là má»i mâu thuẫn đã được hòa giải.
Chúng tôi cưá»i suốt cả dá»c đưá»ng, vui vẻ thoải mái suốt cả quãng đưá»ng vá» khách sạn.
Những ngưá»i xung quanh nhìn thấy chắc ai cÅ©ng tưởng tôi và nà ng là má»™t đôi hạnh phúc như bao đôi khác trên đưá»ng. Má»™t đôi tình nhân Ä‘ang rất yêu nhau, ngá»t ngà o nắm tay nhau dạo phố.
Tuy thế, Ä‘iá»u lãng mạn ấy chỉ là sá»± lầm tưởng cá»§a ngưá»i ta, tháºt ra chúng tôi Ä‘á»u biết rõ, trừ cái phút vô tình trước, khi môi gặp môi, thì quan hệ “hợp tác†vẫn là sợi dây gắn bó duy nhất giữa tôi và nà ng.
Tạm biệt Äạm Ngá»c xong, tôi lại má»™t lần nữa quay vá» nhà .
Nằm dà i trên giưá»ng, toà n thân tôi Ä‘au như dần.
Trong cÆ¡n mÆ¡ mà ng buồn ngá»§, trước khi Ä‘i dần và o má»™ng mị, tôi bá»—ng nhá»› vá» chiếc hôn vá»›i Äạm Ngá»c, từ đầu đến cuối hình như nà ng không há» biểu lá»™ chút ác cảm nà o.
Ôm chiếc gối ra Ä‘i văng nằm, tôi giống như má»™t thiếu niên tuổi hoa mÆ¡ má»™ng, tá»± cho phép mình hưởng niá»m hạnh phúc nằm ở chá»— Äạm Ngá»c đã nằm, mong có thể gặp nà ng trong giấc má»™ng.
|

21-10-2008, 04:43 PM
|
Guest
|
|
Bà i gởi: n/a
Thá»i gian online: 0 giây
|
|
Chương mưá»i
- Ãạm Ngá»c, buổi chiá»u đừng Ä‘i đâu nhé, mình Ä‘i ăn tối rồi anh đưa em Ä‘i xem phim Vô Gian Ãạo có Lưu Ãức Hoa diá»…n đấy.
- Phim ấy em xem rồi. Mà em cÅ©ng chẳng thÃch Lưu Ãức Hoa! Vá»›i cả anh không cần gặp mấy ngưá»i đến phá»ng vấn sao?
- Ôi dà o, kệ há»! Mấy cô đó rõ phiá»n phức. Cháºm nhất là trước năm giá» anh sẽ xá» lý xong các bà ấy thôi.
- Ờ…
Rồi Ãạm Ngá»c má»™t mình ngồi trong phòng xem tivi suốt cả buổi chiá»u đợi Hà Duy xong việc đến đón Ä‘i ăn tối.
Không hiểu sao dạo nà y, con nhóc Nhi Nhi bên cạnh chẳng mấy khi sang phòng Ãạm Ngá»c buôn chuyện như trước. Mà má»™t và i lần có đến thì cÅ©ng mặt mÅ©i rầu rÄ©, ngồi cả buổi chẳng nói chẳng cưá»i, há»i là m sao cÅ©ng không nói mà cứ nước mắt ngắn nước mắt dà i.
Ãạm Ngá»c Ä‘oán chắc con bé và anh chà ng bạn trai lại vì lý do vá»› vẩn nà o đó mà cãi lá»™n nhau nên cÅ©ng không chú ý lắm.
Mấy hôm nay thì Nhi Nhi hoà n toà n mất hút, từ sáng đến tối Ä‘á»u không thấy bóng dáng cô nà ng đâu.
Không có Nhi Nhi ở bên rÃu rÃt trò chuyện, Ãạm Ngá»c đâm ra không quen. Cả ngà y ngồi lẩn mẩn trong phòng khách sạn, nà ng thấy vô vị kinh khá»§ng.
May mà có chiếc Ä‘iện thoại di động, tin nhắn cá»§a Tiểu Nhiá»…m cứ liên tục được gởi đến. Kể vá» cô nà ng nà o cáºu ta má»›i gặp.
Buổi tối Ba mươi, Ãạm Ngá»c nhắn: “Tiểu Nhiá»…m, giúp tôi chúc mừng năm má»›i cha cáºu nhéâ€.
Lát sau, tin nhắn hồi âm cá»§a Tiểu Nhiá»…m gá»i lại là m Ãạm Ngá»c sung sướng đến nhảy cẫng lên: “Ông già bảo cÅ©ng chúc cô và gia đình ăn năm má»›i vui vẻ. Ha ha, xem ra ông già cÅ©ng có ấn tượng sâu Ä‘áºm vá» cô lắm đấy! Mà sao tôi lại thấy cô giống bạn tôi quá, bây giá» tá»± nhiên phải gá»i bằng mẹ thà nh ra không quen tà nà o! Ha ha haâ€. Câu đùa cuối là m Ãạm Ngá»c lâng lâng như trên mây.
Ai ngá» con trai ngà i tỉ phú lại có sở thÃch buôn chuyện bằng tin nhắn.
Tiểu Nhiá»…m cứ rá»—i rãi là lại lôi máy ra bấm cho Ãạm Ngá»c, hoặc buôn mấy chuyện linh tinh trên trá»i dưới bể, hoặc mấy mẩu chuyện cưá»i rẻ tiá»n cáºu ta má»›i moi móc được đâu đó.
Ãạm Ngá»c thưá»ng ngồi xếp bằng ở Ä‘i văng nhà Hà Duy, ôm chặt cái Ä‘iện thoại mà khua môi múa mép, nháºn được ánh mắt mang theo ý nghÄ©a rõ rà ng là “chán không chịu nổi†cá»§a Hà Duy.
Ãạm Ngá»c giả vá» không để ý dù trong lòng rõ rà nh rà nh, chỉ tá»± cưá»i thầm: “Cáºu chà ng nà y ăn phải thứ gì thế không biết nữa!â€
Cứ thế cho đến hết kỳ nghỉ đông, các há»c sinh sinh viên bắt đầu lục tục trở vá» trưá»ng.
Ãạm Ngá»c là sinh viên năm thứ tư, há»c kỳ cuối cá»§a năm thứ tư, sinh viên nà o đã hoà n thà nh các há»c phần Ä‘á»u không phải lên lá»›p nên Ãạm Ngá»c cÅ©ng không cần vá» trưá»ng.
Những tin nhắn vá»›i Tiểu Nhiá»…m giá» lại thêm những ná»™i dung má»›i kiểu như: “Mấy tiết há»c nà y chán quá, ở trưá»ng bây giá» chẳng còn mấy những em chân dà i xinh xắn, cô bạn gái cà ng ngà y cà ng ngang ngạnh, vân vânâ€.
Ãạm Ngá»c kiên nhẫn trả lá»i tất cả, giúp cáºu ta phân tÃch các vấn Ä‘á», khuyên giải, tư vấn tình cảm, trêu đùa giải buồn. Nà ng chỉ cần đặt và o địa vị mình ngà y xưa là thoải mái ứng phó má»i tình huống.
Vì sá»± an toà n cá»§a cáºu ấm, việc Tiểu Nhiá»…m là con nhà tỉ phú gần như không mấy ai biết. Tà o lợi Hồng giáo dục con trai vô cùng nghiêm khắc, Ä‘i há»c cÅ©ng chẳng được cái đặc quyá»n xe đón xe đưa. Cáºu ta cÅ©ng giống hệt má»i há»c sinh khác ở trưá»ng, “bùng†há»c Ä‘i chÆ¡i sẽ bị mắng, đánh nhau thì bị phạt. Cáºu cÅ©ng Ä‘á»c những tiểu thuyết võ hiệp như các há»c sinh nam khác, và cÅ©ng thÃch ra vẻ ta đây vÄ© đại dù trong đầu chẳng có bao nhiêu.
Lúc Hà Duy gá»i Ä‘iện dặn Ãạm Ngá»c đợi anh cùng vá» Ä‘i ăn tối, tin nhắn cá»§a Tiểu Nhiá»…m cÅ©ng vừa đến:
“Kiá»u Kiá»u (bạn gái Tiểu Nhiá»…m) đúng là đồ đê tiện! Cô ta đột nhiên bá» Ä‘i chÆ¡i vá»›i thằng khác rồi! Cô nói xem, tôi có nên đá nó không?â€
Ãạm Ngá»c không chú ý lắm, viết trả lá»i cáºu ta mấy lá»i khuyên đại loại như nếu đã yêu thì nên tin nhau.
“Mẹ nó chứ! Báºc đại trượng phu sá gì mấy thứ lẻ tả! Tôi nhất định bá» nó!...†Từ những lá»i lẽ trong tin nhắn, có thể thấy Tiểu Nhiá»…m Ä‘ang trong trạng thái kÃch động. Thế nên cáºu ta nói những gì Ãạm Ngá»c cÅ©ng không để tâm lắm, kể cả việc cáºu ta nói sẽ đến khách sạn đón nà ng.
Hai mươi phút sau điện thoại đổ chuông.
- A lô! Nháºm Ãạm Ngá»c à ? Tôi Ä‘ang ở dưới nhà . Ba phút nữa cô xuống được không? Không thì nói số phòng, tôi sẽ lên! – Tiểu Nhiá»…m hét lên trong Ä‘iện thoại.
- Æ ! A!
Ãạm Ngá»c lúc nà y má»›i giáºt nảy mình, nháo nhà o từ đầu phòng đến cuối phòng.
- A cái gì mà a? – Ãối phương tá» vẻ không vui – Váºy tôi lên nhé?
- Tôi xuống! Tôi xuông! Ba phút!
Ãạm Ngá»c nói vá»™i rồi cúp Ä‘iện thoại.
HÃt má»™t hÆ¡i tháºt sâu, nhét chiếc kẹo cao su thÆ¡m và o miệng và căn phòng bắt đầu hứng chịu má»™t tráºn gió lốc quét hết tứ phÃa.
Rá»a qua mặt mÅ©i, cà o vá»™i và i nhát lược, thay quần áo, Ä‘i ra cá»a, miệng nhổ vá»™i kẹo cao su, chân xỠđôi già y Tiểu Nhiá»…m mua cho lần trước, tháºt thoải máu Ä‘i trên đưá»ng vá»›i vẻ thanh xuân tươi mát.
Ba phút sau, nà ng đã thanh thoát tuyệt vá»i xuất hiện trước mặt anh chà ng Tiểu Nhiá»…m.
Tiểu Nhiá»…m gặp lại Ãạm Ngá»c, thấy nà ng vẫn xinh đẹp thuần khiết như thế. Cáºu chà ng bất giác quay mặt Ä‘i phÃa khác không dám nhìn nà ng, những ngang ngược và hà i hước đã biểu diá»…n trong Ä‘iện thoại dưá»ng như bay đâu mất hết chẳng còn mảy may.
- Chưa ăn tối chứ hả? – Tiểu Nhiá»…m há»i.
- Ừ.
Ãạm Ngá»c gáºt gáºt đầu, bá»—ng vô tình nhìn thấy Hà Duy Ä‘ang sải những bước dà i rẽ qua con ngõ trước mặt bước đến.
Hà Duy nhìn thấy Ãạm Ngá»c Ä‘ang đứng trước cổng khách sạn, vui mừng vẫy tay. Ãạm Ngá»c giả như không nhìn thấy, quay lưng lại dùng tay phẩy phẩy, ý bảo anh chà ng đừng đến.
Ãạm Ngá»c quay lại nói vá»›i Tiểu Nhiá»…m:
- Cáºu muốn đưa tôi Ä‘i ăn tối à ?
- Ừ! Muốn ăn gì nà o?
- Ờ… muốn ăn mì kéo!
Ãạm Ngá»c cưá»i tinh nghịch, rồi đổi sắc mặt nói nghiêm trang:
- Ãúng là đồ dở hÆ¡i.
- Ha ha.
Rồi hai ngưá»i bước lên taxi.
Khi chiếc xe lướt qua chá»— Hà Duy, Ãạm Ngá»c còn thoáng nhìn thấy anyh chà ng Hà Duy ngoà i cá»a xe, khuôn mặt vừa kinh ngạc vừa hoang mang khôn tả.
- Ä‚n tối xong mình Ä‘i xem phim. – Tiểu Nhiá»…m nói, mắt vẫn nhìn vá» phÃa trước.
- A?
Ãạm Ngá»c mở to mắt, há hốc miệng, bá»™ Ä‘iệu giống má»™t cô há»c sinh nhút nhát hay giáºt mình sợ hãi.
- Ừ, phim má»›i! Vô gian đạo, có Lưu Ãức Hoa.
- Ôi! Bạn tôi có thuê đĩa xem rồi, thấy bảo hay lắm!
Ãạm Ngá»c vẻ vui sướng.
- Ha ha… bây giá» năm giá», phim tám giá» má»›i chiếu, mình vẫn còn ba tiếng để ăn tối, tà nữa cô phải ăn nhanh lên nhé.
- Ờ. – Tiếng đáp vừa hiá»n là nh vừa ngoan ngoãn.
Hai ngưá»i không nói gì nữa, nhưng Ãạm Ngá»c vẫn táºp trung chú ý và o nét Ä‘au buồn Ä‘á»ng trên khuôn mặt Tiểu Nhiá»…m.
…
Ba tiếng sau, hai ngưá»i đứng trước cổng rạp chiếu phim, Tiểu Nhiá»…m há»i Ãạm Ngá»c có muốn ăn bắp rang bÆ¡ không, nà ng e lệ gáºt đầu.
- Biết ngay mà ! Chả biết dạ dà y cá»§a các cô là m bằng gì nữa, trong bữa ăn có má»™t tà đã sợ béo nhưng mà đồ ăn vặt thì không lúc nà o rá»i tay!
Ãạm Ngá»c ngượng nghịu nhún vai lè lưỡi vẻ dà dá»m dá»… thương.
Phim đã bắt đầu chiếu.
Tiểu Nhiễm có vẻ chẳng chú ý gì, lúc thì liếc qua mà n hình, lúc lại lôi điện thoại ra xem.
Ãạm Ngá»c thì ngược lại, nà ng hoà n toà n táºp trung chú ý lên những tình tiết bá»™ phim, hai tay nắm chặt lưng ghế đằng trước, những khá»›p xương ngón tay bị nắm chặt đến trắng bệch. Những biểu cảm trên khuôn mặt nà ng biến đổi theo tình tiết phim, lúc thì vui sướng lúc lại căng thẳng.
Tháºt ra cả hai Ä‘á»u đã xem Vô gian đạo rồi.
Ãúng lúc đó, Ä‘iện thoại cá»§a Ãạm Ngá»c reo chuông, hóa ra là Hà duy gá»i.
Nà ng tắt Ä‘i không nghe, rồi Ä‘iá»u chỉnh Ä‘iện thoại thà nh chế độ rung.
“Em Ä‘ang ở đâu đấy? Gá»i lại cho anh!†Hà Duy lại nhắn tin.
“Em Ä‘ang ngồi cùng Tiểu Nhiá»…mâ€. Ãạm Ngá»c nhân lúc và o nhà vệ sinh nhắn lại.
Lúc quay lại chá»— ngồi gặp Tiểu Nhiá»…m, nà ng đã lấy lại được khuôn mặt tươi tắn bình thưá»ng.
Lúc bá»™ phim lên tá»›i cao trà o, đôi mắt cá»§a Ãạm Ngá»c cÅ©ng cùng lúc đẫm lệ.
Bước ra khá»i rạp, Ãạm Ngá»c vừa lau nước mắt vừa không ngừng nói: “Cảm động quá, buồn quá!†Ãnh đèn đưá»ng hắt và o khuôn mặt xinh đẹp cá»§a nà ng là m tăng tối Ä‘a hiệu quả hình ảnh cho những giá»t nước mắt, khiến chúng trở nên vừa đáng thương vừa diá»…m lệ không thể tả.
Tiểu Nhiá»…m nhìn nà ng má»™t cái, không nói năng gì. Cáºu ta ngồi phịch xuống bên vệ đưá»ng, thở ra má»™t hÆ¡i nặng ná», úp mặt và o hai lòng bà n tay là m má»i ngưá»i qua đưá»ng Ä‘á»u ngạc nhiên ngoái nhìn.
- Cáºu… sao thế?
Ãạm Ngá»c lặng ngưá»i, quỳ xuống bên cạnh cáºu ta, rụt rè há»i.
- Xì!
Tiểu Nhiá»…m ngẩng đầu lên, vẫy tay gá»i Ãạm Ngá»c, hÃt má»™t hÆ¡i dà i qua kẽ răng rồi lại chầm cháºm thở ra:
- Phù, chẳng sao cả.
Ãôi mắt Tiểu Nhiá»…m nhìn đăm đăm vá» phÃa xa, nÆ¡i có má»™t tòa nhà cao tầng, ánh đèn nê-ông trà n ngáºp.
Ãạm Ngá»c tháºt không thể tưởng tượng được, má»™t chà ng trai còn Ä‘ang ở lứa tuổi hoa, sống trong già u sang phú quý lại có thể mang khuôn mặt phiá»n não đầy vẻ thương cảm nhưá»ng kia. Nà ng không há»i gì nữa, im lặng ngồi ká» bên cáºu ta trên báºc thá»m.
Hai ngưá»i ngồi cùng nhau khiến ai nhìn và o cÅ©ng có thể tưởng đây là má»™t đôi thiếu niên trốn nhà đi tìm lãng mạn.
Cứ ngồi thế chừng ná»a tiếng, Tiểu Nhiá»…m bá»—ng thở mạnh và đứng phắt dáºy, cúi xuống nói đúng má»™t từ:
- Ãi!
- Hả? Ãi đâu?
- Ãừng há»i nhiá»u, cứ Ä‘i vá»›i tôi là được rồi!
Ãạm Ngá»c hoang mang không hiểu ra sao, Ä‘i cùng Tiểu Nhiá»…m đến bãi đổ xe má»™t khu nhà ở cao cấp. Tiểu Nhiá»…m dừng lại trước má»™t chiếc xe kiểu xe Ä‘ua mà u Ä‘á», mở cá»a xe cho nà ng bước và o.
- Và o đi!
- Ä‚n trá»™m xe à ? - Ãạm Ngá»c há»i má»™t cách hoang mang.
- Ãừng nói vá»› vẩn!
Rồi cáºu ta cÅ©ng bước lên, xoay chìa khóa khởi động. chiếc xe như má»™t mÅ©i tên rá»i khá»i dây cung lao vút Ä‘i.
Khi ra tá»›i đưá»ng cao tốc, tốc độ cá»§a chiếc xe không lúc nà o dưới 180 km/h. Ãạm Ngá»c sợ hãi nắm chặt dây an toà n, hét lên the thé:
- Cáºu là m gì thế? Cháºm lại!
- Yên tâm, chưa đến 250 thì chưa bay được đâu!
Tiểu Nhiễm nắm chặt vô lăng, nói mà không hỠthay đổi sắc mặt.
- Mình đi đâu đây?
- Ãua!
Tiểu Nhiá»…m trả lá»i, cà i số, nhấn mạnh ga.
- Hả…?
Ãạm Ngá»c thấy ruá»™t gan bà n phổi Ä‘á»u lá»™n tùng phèo, nhắm chặt mắt nhưng vẫn không nhịn được tiếng hét báºt ra. Bên cạnh nà ng, Tiểu Nhiá»…m cưá»i, hét lên như Ä‘iên:
- Ha ha ha… ô hô hô… mẹ nó chứ! Bố mà y đây không chấp mấy thứ lẻ tẻ!
Ná»a giá» sau, chiếc xe cuối cùng cÅ©ng dừng lại, Ãạm Ngá»c ngồi đỠđẫn vá»›i khuôn mặt trắng bệch vì quá sợ hãi:
- Tôi vẫn còn sống sao?
- Xuống xe đi, đến nơi rồi.
Hóa ra hỠđã đến má»™t cá»a má»™t nhà hà ng KTV. Tiểu Nhiá»…m xuống xe trước, không quên vòng sang bên kia mở cá»a xe cho Ãạm Ngá»c.
Trong suốt mấy tiếng sau, Tiểu Nhiá»…m chỉ há»i đúng má»™t câu: “Có muốn hát không?â€
Nháºn lại sá»± từ chối, cáºu ta liá»n dốc hết sức gân cổ lên mà gà o và o cái micro.
Khi cáºu hát bà i Thá»§y tinh đến câu: Tình yêu cá»§a anh và em sao giống như thá»§y tinh, chẳng có trách nhiệm nhưng lại ngá»t ngà o, trong sạch sẽ và đầy quyến rũ… Ãạm Ngá»c không nhịn được nữa. Nà ng đứng dáºy, đến bên Tiểu Nhiá»…m nói nhẹ nhà ng:
- Cáºu có chuyện gì phải không?
Tiểu Nhiá»…m không trả lá»i ngay, đôi mắt nuốt háºn nhìn Ãạm Ngá»c hồi lâu, rồi quay phắt lại phÃa micro, gà o lên:
- Như cái cục c. mẹ mà y ấy! Thủy tinh à !
…
Tiểu Nhiá»…m còn gà o thét thêm má»™t lúc lâu nữa rồi má»›i mệt má»i thả ngưá»i xuống ghế bà nh và bắt đầu uống rượu như Ä‘iên.
Trong lúc đó, Ä‘iện thoại cá»§a Ãạm Ngá»c không ngừng run bần báºt, cuối cùng nà ng đà nh quả quyết tắt máy.
Tháºt ra cái kiểu tình cảnh nà y, Ãạm Ngá»c chẳng lạ gì, những chà ng trai còn non ná»›t khi bị thất tình Ä‘á»u rÆ¡i và o trạng thái tương tá»± như váºy cả.
Ãạm Ngá»c chá»n lại bà i Thá»§y tinh và cất giá»ng hát êm ái.
Hát lại, để xoa dịu chà ng sinh viên non trẻ vừa thất tình, để giúp chà ng lý giải những lãng mạn ái tình trong tim.
Cứ thế cho đến lúc Tiểu Nhiá»…m say má»m gục xuống ghế bà nh.
Ãạm Ngá»c nhìn chà ng thanh niên có trái tim cÅ©ng non trẻ chả kém gì khuôn mặt, những giá»t lệ chảy xuống từ đôi mắt cáºu chà ng. Trong cÆ¡n mÆ¡ mà ng, cáºu vẫn không ngừng lẩm bẩm:
- Má»™t thằng không mẹ thì không thể Ä‘em hạnh phúc đến cho em sao? Cút! Cút ngay! Tôi không cần cô nữa! Tôi chẳng thèm quan tâm… Tháºt ra tôi vốn cÅ©ng chẳng thẻm quan tâm…
Ãạm Ngá»c giúp Tiểu Nhiá»…m lau những giá»t nước vừa trà o ra từ khóe mắt, lòng thương hại cho sá»± ngây thÆ¡ cá»§a cáºu chà ng. Cáºu ta cứ tưởng những lý do tiện miệng nói ra cá»§a đà n bà trong lúc muốn chia tay Ä‘á»u là tháºt cả sao? Những thứ đó chỉ lừa được những cáºu nhóc miệng còn hôi sữa như cáºu thôi.
Khi những giá»t nước mắt trong như thá»§y tinh vẫn tiếp tục lăn xuống, Ãạm Ngá»c vẫn kiên nhẫn giúp Tiểu Nhiá»…m lau Ä‘i. Nà ng mỉm cưá»i và nói dịu dà ng:
- Ãừng trách phụ nữ nhé, không có há» thì đà n ông bao giá» má»›i biết trưởng thà nh?
|
 |
|
| |