 |
|

14-12-2008, 10:59 AM
|
 |
Anh Khùng Trốn Viện
|
|
Tham gia: Aug 2008
Äến từ: hư vô
Bà i gởi: 639
Thá»i gian online: 21 giá» 15 phút 21 giây
Thanks: 821
Thanked 262 Times in 71 Posts
|
|
Chương 4
Mathias phấn chấn vì lượng khách viếng thăm trong ngà y cá»§a hiệu sách. Nếu như, khi bước và o, khách hà ng ngạc nhiên vì không thấy ông Glover, thì tất cả lại đón tiếp anh rất nồng nhiệt. Con số bán trong ngà y tháºm chà còn là m anh ngạc nhiên. Ä‚n tối sá»›m trên quầy cá»§a Yvonne, Mathias kể từ đây đã thấy le lói khả năng đứng đầu trong má»™t công việc là m ăn nho nhá», xuôi chiá»u mát mái, và có thể nó sẽ cho phép anh má»™t ngà y nà o đó tặng cho con gái mình xuất há»c tại Oxford mà anh hằng mÆ¡ ước cho nó. Anh Ä‘i bá»™ vá» nhà khi đêm bắt đầu buông xuống. Fre’de’ric Delahaye đưa trả lại anh chìa khoá và chiếc xe tải mất hút nÆ¡i đầu phố.
Anh ta đã giữ lá»i hứa. Những ngưá»i được thuê chuyển nhà đã kê chiếc ghế trà ng ká»· và bà n thấp đươi tầng trệt, những tấm đệm giưá»ng và bà n đêm đặt trong hai phòng nhá» trên gác. Những chiếc móc áo đã được xếp gá»n, bát đũa đã tìm thấy vị trà cá»§a chúng trong gian bếp nhá», được đặt dưới cầu thang. Anh ta chắc chắn cÅ©ng phải có tà i, nÆ¡i nà y tháºt sá»± chẳng rá»™ng rãi gì và má»—i xăng-ti-mét vuông kể từ đây đã được sá» dụng triệt để. Trước khi đổ áºp xuống giưá»ng mình, Mathias sắp đặt lại phòng ngá»§ cá»§a con gái, gần như y chang căn phòng cuả cô bé ở Paris trong những ngà y nghỉ hè.
* * *
PhÃa bên kia tưá»ng, Antoine khép cánh cá»a phòng Louis lại. Câu chuyện buổi tối là hoà n toà n hợp lý, hà ng ngà n câu há»i mà con trai anh chẳng bao giá» quên đặt ra cho bố trước khi Ä‘i ngá»§. Nếu như ngưá»i bố khoan khoái khi thấy con mình thui ngá»§, thì ngưá»i kể chuyện, tá»ng luc nhón chân Ä‘i xuống cầu thang, lại tá»± há»i và o thá»i Ä‘iểm nà o thì con trai anh đã tuá»™t khá»i câu chuyện nhỉ. Vấn đỠrất quan trá»ng, bởi chÃnh tại Ä‘iểm đó mà anh cần phải tiếp tục diá»…n biến câu chuyện. Ngồi và o bà n trong phòng ăn, Antoine giở bản vẽ nhà để xe bò cÅ© ra, sá»a lại những đưá»ng kẻ. Rất muá»™n trong đêm, sau khi đã dá»n dẹp nhà bếp, anh gá»i tin nhắn cho Mckenzie, hẹn gặp anh ta ở công trình và o mưá»i giá» sáng hôm sau.
* * *
Ông chá»§ hãng đến rất đúng giá». Antoine đưa bản vẽ má»›i cho McKenzie.
- Hãy quên các vấn đỠvá»›i các nhà cung ứng váºt liệu cá»§a anh Ä‘i trong và i giây, và hãy cho tôi biết anh suy nghÄ© tháºt sá»± vá» Ä‘iá»u nà y thế nà o? Antoine nói.
Lá»i tuyên án cá»§a ngưá»i cá»™ng sá»± được đưa ra ngay tức thì. Biến chá»— nà y thà nh má»™t nÆ¡i ở rá»™ng lá»›n duy nhất sẽ khiến công việc thi công cháºm trá»… đến ba tháng. Chắc sẽ phải xin lại các giấy phép cần thiết, xem lại tất cả các dá»± toán, và tiá»n thuê đê khấu hao những chi phà cá»§a má»™t mặt bằng, như váºy sẽ đắt khá»§ng khÃêp.
- Anh nói khủng khiếp là như thế nà o hả? Antoine chất vấn.
Mckenzie thì thầm vá»›i anh má»™t con số khiến nah giáºt nẩy mình.
Antoine giằng lấy bản can trên đó anh đã sá»a đổi dá»± án ban đầu và ném nó và o má»™t thùng rác ở công trưá»ng.
- Tôi đưa anh trở lại văn phòng chứ? Anh há»i ngưá»i chá»§ hãng.
- Tôi có rất nhiá»u việc phải là m ở đây, tôi sẽ gặp anh và o cuối buổi sáng. Thế thì hai hay bốn căn há»™ đây hả?
- Bốn Ä‘i! Antoine trả lá»i và rá»i khá»i hiện trưá»ng.
Chiếc Austin Healey biến mất ở đầu con phố cụt. Thá»i tiết tháºt dịu mát và Antoine quyết định Ä‘i xuyên qua Hyde Park. Ở lối ra cá»§a công viên, anh đã để mặc cho đèn tÃn hiệu chuyển sang mà u đỠba lần liá»n. Dãy ôtô đỗ sau chiếc Austin không ngừng dà i thêm ra. Má»™t viên cảnh sát cưỡi ngữa chạy nước kiệu lên lối Ä‘i cạnh đưá»ng ôtô. Anh ta dừng lại ngang hà ng vá»›i chiếc xe mui Ä‘ang đỗ ven đưá»ng và nhìn Antoine lúc nà y vẫn Ä‘ang chìm đắm trong những suy nghÄ© cá»§a mình.
- Trá»i đẹp đấy chứ, phải vạy không? Ngưá»i cảnh sát há»i.
- Tuyệt vá»i! Antoine trả lá»i khi nhìn ngắm ná»n trá»i.
Ngưá»i cảnh sát chỉ tay và o đèn tÃn hiệu vừa chuyển sang mà u cam và há»i Antoine: “Tiện đây xin há»i, mà u đèn đây có khiến ông nghÄ© tá»›i cái gì không?†Antoine liếc nhanh và o kÃnh chiếu háºu và hãi hùng phát hiện sá»± tắc nghẽn do anh gây ra. Anh cáo lá»—i, và o số ngay và bắt đầu tiến lên dưới con mắt vui vẻ cá»§a ngưá»i kỵ sÄ©, anh ta đã phải xuống ngá»±a để phân luồng xe cá»™.
- Không hiểu cái gì đã ám mình để bảo hắn đến đây láºp nghiệp nhỉ? Antoine cà u nhà u khi chạy ngược lên trên phố Queen’s Gate.
Anh Ä‘áºu xe trước cá»a hiệu cá»§a Sophie.Cô hà ng hoa có dáng vẻ cá»§a má»™t nhà sinh há»c trong chiếc blouse trắng. Cô tranh thá»§ ngà y đẹp trá»i để sá»a lại mặt tiá»n cá»a hà ng. Những bó hoa huệ, mẫu đơn, hồng trắng và đỠđược xếp trong những xô đứng thẳng hà ng trên vỉa hè, tranh Ä‘ua hương sắc.
- Anh Ä‘ang bá»±c mình à ? Cô há»i ngay khi nhìn thấy anh.
- Sáng nay em có nhiá»u khách không?
- Em há»i anh trước cÆ¡ mà !
- Không, anh hoà n toà n không bá»±c mình! Antoine trả lá»i, giá»ng cà u nhà u.
Sophie quay lưng lại anh và bước và o trong cá»a hà ng, Antoine Ä‘i theo cô.
- Anh biết đấy Antoine, cô vừa nói vừa Ä‘i lại phÃa sau quầy, nếu việc viết những lá thư ấy khiến nah buồn chán thì em sẽ tá»± xoay sở bằng cách khác váºy.
- á»’ không, chẳng liên quan gì đến chuyện ấy. ChÃnh Mathias khiến anh báºn tâm, hắn đã chán cảnh sống má»™t mình rồi.
- Anh ấy sẽ không còn một mình nữa, bởi anh ấy sẽ sống cùng với Emily.
- Hắn muốn bá»n anh ở cùng vá»›i nhau.
- Anh đang đùa đấy à ?
- Hắn nói rằng Ä‘iá»u đó sẽ tuyệt vá»i cho bá»n trẻ.
Sophie quay Ä‘i để tránh cái nhìn cá»§a Antoine rồi lẩn và o phòng phÃa sau. Cô sở hữu má»™t nụ cưá»i đẹp nhất trần gian và là má»™t trong những nụ cưá»i dá»… lây truyá»n nhất.
- À, vâng, bá»n trẻ cá»§a các anh có hai ông bố cÅ©ng là điá»u rất bình thưá»ng, cô vừa nói vừa lau khô nước mắt.
- Em sẽ không bắt anh biện há»™ vá» sá»± bình thưá»ng đấy chứ, ba tháng trước đây em đã chẳng nói vá»›i anh rằng sẽ kiếm má»™t đứa trẻ từ má»™t tay không quen biết là gì!
Khuôn mặt Sophie thay đổi ngay láºp tức.
- Cám Æ¡n vì nhắc lại cho em thá»i khắc cô độc gá»›m ghiếc ấy.
Antoine tiến lại và cầm tay cô.
- Cái Ä‘iá»u tháºt không bình thưá»ng, ấy là trong má»™t thà nh phố bảy triệu rưỡi dân những ngưá»i như Mathias và em lại vẫn cứ độc thân.
- Mathias chỉ vừa mới đến đây thôi… còn anh, anh thì có lẽ không độc thân đâu nhỉ?
- Anh thì ngưá»i ta chẳng thèm để ý tá»›i đâu, Antoine thì thầm. Anh đã không nháºn thấy rằng hắn lại cô đơn đến mức ấy.
- Ai cÅ©ng cô đơn hết Antoine ạ, ở đây, ở Paris hay ở nÆ¡i nà o khác. Con ngưá»i ta có thể lẩn trón sá»± cô độc, chuyển nhà , là m má»i chuyện để gặp gỡ má»i ngưá»i, và điá»u đó chẳng thay đổi gì cả. Và o cuối ngà y, ai vá» nhà nấy. Những ngưá»i sống có đôi không hiểu hết sá»± may mắn cá»§a há». HỠđã quên những buổi tối trước má»™t khay thức ăn, sá»± bồn chồn trước ngà y nghỉ cuối tuần Ä‘ang tá»›i, ngà y chá»§ nháºt hy vá»ng có tiếng chuông Ä‘iện thoại. Có hà ng triệu ngưá»i như chúng ta trong tất cả các thá»§ đô trên thế giá»›i. Tin vui duy nhất đó là chẳng có gìmà mình phải cảm thấy quá khác vá»›i những ngưá»i khác.
Antoine luồn tya và o mái tóc cô bạn thân nhất của mình. Cô né tránh cỠchỉ ấy của anh.
- Äi vá» là m việc Ä‘i, em Ä‘ang có đầy việc phải là m đây nà y.
- Tối nay em sẽ đến chứ?
- Em không muốn, Sophie trả lá»i.
- Anh tổ chức bữa cÆ¡m nà y cho Mathias, cuối tuần nà y Valentine sẽ Ä‘i, em phải đến đấy, anh không muốn ở má»™t mình vá»›i hai ngưá»i bá»n há». HÆ¡n nữa, anh sẽ là m cho em món mà em thÃch nhất.
Sophie mỉm cưá»i vá»›i Antoine.
- Món mì cô-qui-ét với giăm-bông à ?
- Tám rưỡi nhé!
- Lũ trẻ sẽ ăn tối cùng chúng ta chứ?
- Anh tin tưởng và o em đấy, Antoine trả lá»i và đi ra.
Ngồi trong quầy sau hiệu sách, Mathias Ä‘á»c thư tÃn gá»i đến trong ngà y. Và i tá» hoá đơn thanh toán, má»™t tá» quảng cáo và má»™t lá thư cá»§a trưá»ng há»c thông báo cho anh ngà y giá» cá»§a buổi há»p phụ huynh sắp tá»›i. Má»™t phong thư được gá»i cho ông Glover, Mathias vá»›i lấy mẩu giấy nhá» nằm ở đáy sâu ngăn kéo két thu tiá»n và chép lại trên phong bì địa chỉ ổng chá»§ cá»§a mình Ä‘ang sống ở Kent. Anh tá»± hứa sẽ Ä‘i gá»i cho ông và o giỠăn trưa.
Anh gá»i cho Yvonne để đặt bữa trưa cho mình. “Äừng quấy rầy tôi vì những việc không đâu như thế, bà trả lá»i, cái ghế thá» ba ở quầy từ giá» là để già nh cho anh rồi.â€
Chiếc chuông nhỠở cá»a thánh thót reo. Má»™t phụ nữ trẻ duyên dáng vừa bước và o hiệu sách. Mathias bá» mặc đống thư tÃn cá»§a mình.
- Anh có báo Pháp chứ? Cô gái há»i.
Mathias chỉ kệ sách báo bà y gần cá»a ra và o. Cô gái trẻ lấy má»™t tỠđối vá»›i má»—i nháºt báo và tiến lại quầy trả tiá»n.
- Cô có nhá»› quê nhà không? Mathias há»i.
- Chưa, vẫn chưa nhá»› gì cả, cô gái trả lá»i, giá»ng nghịch ngợm.
Cô tìm tiá»n trong túi và khen ngợi cách trang trà cá»a hà ng mà cô thấy tháºt trang nhã. Mathias cám Æ¡n và cầm những tá» báo từ tay cô. Audrey nhìn xung quanh. Trên cao má»™t tá»§ sách, má»™t ấn phẩm thu hút sá»± chú ý cá»§a cô, cô liá»n kiá»…ng chân lên xem.
- Có phải trên cao kia là cuốn Lagarde et Michard lit-térature du XVIII siècle hay không ?
- Mathias tiến lại gần kệ sách và gáºt đầu xác nháºn.
- Tôi có thể mua nó chứ ?
- Tôi có má»™t bản còn tốt và má»›i hÆ¡n thế, nằm ngay phÃa trước mặt cô kìa, Mathias khẳng định và rút ngay má»™t cuốn sách khá»i kệ.
Audrey xem ấn phẩm mà Mathias đưa cho và trả lại anh ngay tức thì.
- Cuốn nà y là của thế kỷ XX đấy chứ ?
- Äúng thế, nhưng nó còn gần như má»›i tinh. Cách nhau ba thế ká»·, đương nhiên là pahỉ có khác biệt. Cô nhìn nà y, không có má»™t nếp gấp, không có má»™t vết giây bẩn nà o cả.
Cô gái cưá»i phá lên và chỉ cuốn sách ngá»± trên nóc sách.
- Anh lấy cho tôi cuốn sách kia chứ ?
- Tôi có thể cho ngưá»i Ä‘em đến cho cô, nếu cô muốn, nó nặng lắm đấy, Mathias trả lá»i.
Audrey ngó anh, sững sá».
- Tôi đến trưá»ng Trung há»c Pháp, nagy ở đầu phố kia thôi, tôi thÃch tá»± mình Ä‘em Ä‘i hÆ¡n.
- Tuỳ ý cô váºy, Mathias phục tùng trả lá»i.
Anh lấy cái thang gá»— cÅ© kỹ, cho nó trượt trên dưá»ng rãnh bằng đồng đến táºn ngang hà ng vá»›i kệ sách chứa cuốn Lagarde et Michard.
Anh thở sâu, đặt chân l ên báºc thang đầu tiên, nhắm chặt mắt và vừa trèo vừa là m những động tác khả dÄ© nhất mà anh có thể thá»±c hiện. Äến được độ cao cần thiết, bà n tay anh lần sá» tìm kiếm. Chẳng thấy gì cả, Mathias hé mở mắt, xác định chá»— bìa sách, cầm lấy nó và cảm thấy mình không thể bước xuống được. Trống ngá»±c anh Ä‘áºp tình thịch, anh dùng hết sức mình, bám chặt và o cái thang, hoà n toà n tê liệt.
- Ổn chứ ?
Giá»ng Audrey vang tá»›i là m ù tai anh.
- Không, anh thì thầm.
- Anh có cần giúp không?
Từ “có†cá»§a anh nhỠđến ná»—i chỉ nghe được loáng thoáng. Audrey liá»n trèo lên chá»— anh đứng. Cô đỡ cuốn sách tháºt nhẹ nhà ng và ném nó xuống đất. Sau đó, đặt tay mình lên tay Mathias, cô vừa chỉ dẫn vừa há»— trợ anh. Hết sức kiên trì, cô đã đưa anh xuống được ba báºc thang. Lấy thân mình bảo vệ anh, cô đã thuyết phục được vá»›i anh rằng đã sắp xuống tá»›i đất rồi. Anh thì thà o nói cần thêm chút thá»i gian nữa. Khi Antoine bước và o hiệu sách thì Mathias Ä‘ang ôm ghì Audrey chỉ còn cách mặt đất có má»™t báºc thang.
Cô gỡ vòng tay ôm ghì cá»§a anh ra. Cố tìm lại vẻ trang nghiêm, Mathias nhặt cuốn sách lên, cho và o má»™t túi sách bằng giấy và đưa nó cho cô gái. Anh từ chối nháºn tiá»n cô trả, anh tháºt vui được tặng nó cho cô. Cô gái cảm Æ¡n anh, rồi rá»i khá»i hiệu sách dưới con mắt hết sức tò mò cá»§a Antoine.
- Tá»› có thể biết chÃnh xác cáºu vừa là m gì không?
- NghỠnghiệp của tớ thôi!
Antoine ngó sững mặt bạn, vẻ nghi ngá».
- Tá»› có thể giúp gì cho cáºu đây? Mathias há»i?
- Bá»n mình có hẹn ăn trưa cùng nhau.
Mathias nháºn ra những tá» báo còn nằm gần quầy trả tiá»n. Nagy láºp tức, anh vÆ¡ lấy chúng, nói Antoine chá» má»™t lát rồi chạy vá»™i trên vỉa hè. Chạy nhanh đến hụt hÆ¡i, anh ngược lên Bute Street, rẽ và o Harrington Road, và đã Ä‘uổi kịp Audrey tại ngã năm, gần sát những khu vá»±c cá»§a trưá»ng há»c.
- Chẳng cần fải là m thế đâu, Audrey nói khi cảm ơn anh.
- Tôi tháºt là há» quá, phải thế không?
- Không đâu, không chút nà o; chóng mặt cÅ©ng có thể chữa khá»i đấy, cô nói thêm trong lúc vượt qua khá»i bức hà ng rà o cá»§a trưá»ng há»c.
Mathias nhìn cô Ä‘i xuyên qua sân; lúc trở lại hiệu sách, anh quay lại và nhìn thấy cô Ä‘i vá» phÃa sân chÆ¡i. Và i giây sau, đến lượt Audrey quay lại và nhìn thấy anh mất hút ở góc phố.
- Cáºu có đầu óc buôn bán đấy, Antoine nói lúc anh quay vá».
- Cô ấy đã há»i tá»› má»™t cuốn Lagarde et Michard, cô ấy đến trưá»ng trung há»c, váºy đó là má»™t nhà giáo, nên cáºu đừng trách tá»› đã là m hết mình cho sá»± nghiệp giáo dục con em chúng ta nhé.
- Nhà giáo hay là không, cô ta tháºm chà còn chẳng trả tiá»n mua báo!
- Äi ăn chứ hả, Mathias nói và mở cá»a cho Antoine.
Sophie bước và o nhà hà ng và đến chá»— Antoine và Mathias. Yvonne mang đến cho há» món gratin (Äây là món ăn ngon cá»§a ngưá»i Pháp. Thức ăn được bá» lò, khiến cho lá»›p trên cÅ©ng cháy xém lại) độc quyá»n.
- Ở quán của cô, có vô số thứ ngon! Mathias nói, công việc chạy chứ ạ!
Antoine đạp cho anh ta má»™t cú dưới gầm bà n. Yvonne quay Ä‘i mà không nói má»™t lá»i.
- Có chuyện gì váºy, tá»› lại nói câu gì lẽ ra không nên nói à ?
- Cô ấy Ä‘ang gặp rất nhiá»u khó khăn. Buổi tối, hầu như chẳng có ma nà o đến cả, Sophie nói trong lúc lấy thức ăn cho Antoine.
- Cách trang trà hơi cổ rồi, cô ấy cần phải tân trang lại thôi.
- Cáºu trở thà nh chuyên gia trang trà rồi à ? Antoine há»i.
- Tá»› nói váºy là để giúp đỡ thôi. Hãy công nháºn rằng cái khung cá»a kia không phải có từ hôm qua đâu!
- Thế còn cáºu, cáºu thì có từ khi nà o? Antoine nhún vai vặn lại.
- Các anh đúng là hai thằng nhãi xấu tÃnh.
- Cáºu có thể đảm nháºn việc tân trang, đấy là nghá» cá»§a cáºu, không đúng à ? Mathias tiếp tục.
- Yvonne không có khả năng, cô ấy rất ghét vay mượn, lối nghÄ© cÅ© nó thế, Sophie trả lá»i. Cô ấy có lý đấy, giá em có thể rÅ© bỠđược những khoản vay mượn cá»§a em thì tốt!
- Thế mình bó tay không là m gì cả à ? Mathias cố nà i nỉ.
- Cáºu ăn Ä‘i và cáºu im miệng năm phút thôi có được không hả? Antoine nói.
* * *
Quay vá» văn phòng, Antoine bắt tay và o việc để bù lại những cháºm trá»… tÃch tụ trong tuần. Mathias đến đây đã khiến lịch trình hà ng ngà y cá»§a anh có phần rối loạn. Buổi chiá»u qua Ä‘i, mặt trá»i đã xuống đằng sau những khung cá»a sổ rá»™ng, Antoine ngó đồng hồ. Chỉ còn thá»i gian Ä‘i đón con trai ở trưá»ng, Ä‘i mua má»™t số thứ và vá» nhà chuẩn bị bữa tối.
Louis bà y bà n ăn và ngồi và o góc bà n để là m bà i táºp, trong lúc Antoine tất báºt trong bếp và lÆ¡ đễnh nghe báºp bõm phóng sá»± phát trên kênh TV5 châu Âu trên tivi đặt ở phòng khách. Nếu Antoine ngước mắt lên, thì anh hẳn đã nháºn ra ngưá»i phụ nữ trẻ đã gặp trong hiệu sách cá»§a Mathias và i giá» trước đó.
Valentine đến đầu tiên, Ä‘i cùng con gái, Sophie bấm chuông và i phút sau đó, còn Mathias, là bạn hà ng xóm tốt bụng, thì tá»›i sau cùng. Há» ngồi xung quanh bà n, trừ Antoine không rá»i đống xoong chảo cá»§a anh. Äeo má»™t tấm tạp dá», anh lôi má»™t món bốc hÆ¡i nghi ngút ra khá»i cái lò và đặt nó lên bà n bếp. Sophie đứng dáºy để giúp anh, Antoine đưa cho cô hai cái đĩa.
- Món sưá»n Ä‘áºu xanh là cá»§a Emily, món khoai nghiá»n là cá»§a Louis! Món mì cô-qui-ét cá»§a em sẽ xong trong khoảng hai phút nữa và món khoai băm thịt cá»§a Valentine xong rồi đây.
- Thế còn đĩa thứ bảy sẽ là gì? Cô tinh nghịch há»i.
- Cùng loại như cá»§a Louis, Antoine Ä‘ang táºp trung và o việc, trả lá»i.
- Anh sẽ ăn cùng má»i ngưá»i chứ hả? Sophie chất vấn lúc Ä‘i vá» phÃa bà n ăn.
- Có chứ, có chứ, Antoine hứa.
Sophie ngó nhìn anh trong giây lát, nhưng Antoine giục cô là m Ä‘i; món khoai nghiá»n cá»§a Louis sẽ nguá»™i mất. Tá»›i lúc Ä‘em món cá»§a Mathias và cá»§a Valentine đến bên bà n, anh má»›i chịu rá»i khá»i địa hạt cá»§a mình. Anh đặt món trước mặt má»—i ngưá»i và chá» xem phản ứng cá»§a há». Valentine thÃch mê Ä‘i trước đĩa thức ăn cá»§a mình.
- Em sẽ chẳng có món ngon thế nà y khi vỠParis đâu, anh vừa nói vừa quay lại bếp.
Antoine chẳng mấy chốc đem món mì cô-qui-ét của Sophie và chỠcô nếm xong mới quay lại với đống xoong chảo của mình.
- Äến ngồi Ä‘i Antoine, Sophie nà i nỉ.
- Anh đến ngay đây, anh trả lá»i, vá»›i miếng bá»t thấm trong tay.
Những món ăn cá»§a Antoine là m cả bà n tiệc hân hoan, còn đĩa cá»§a anh thì vẫn nguyên vẹn. Sắp cái nà y dá»n cái kia, anh thỉnh thoảng má»›i tham gia và o cuá»™c nói chuyện vui nhá»™n suốt buổi tối. Những đứa trẻ nhìn trá»i đất vẩn vÆ¡, Sophie lánh Ä‘i, để đưa lÅ© trẻ lên gác ngá»§. Louis ngá»§ gáºt trong cánh tay cá»§a ngưá»i mẹ nuôi, ngay cả trước lúc cô đặt nó và o giưá»ng. Cô nhón chân bước Ä‘i nhưng quay lại ngay, vì không sao cưỡng được ý muốn thÆ¡m cáºu bé má»™t thôi má»™t hồi. Trong giấc mÆ¡ cá»§a mình, cáºu bé mở he hé mắt, lắp bắp má»™t câu gì đó từa tá»±a như “Darfourâ€. Sophie trả lá»i, “ngá»§ Ä‘i cục cưng†và đi ra, để cá»a mở há».
Quay lại phòng khách, cô kÃn đáo đưa mắt nhìn Antoine Ä‘ang lau bát đĩa, để mặc cho Mathias và Valentine trò chuyện.
Sophie lưỡng lự khi đến ngồi lại và o chỗ mình, nhưng Antoine đã đến bên bà n để đặt một bát lớn đầy kem sô-cô-la.
- Hôm nà o anh nói cho em cách là m món nà y chứ? Valentine há»i.
- Ừ, để hôm nà o! Antoine trả lá»i rồi bước ra ngay.
Buổi tối kết thúc, Antoine đỠnghị giữ Emily lại ngá»§. Ngà y mai anh sẽ đưa lÅ© trẻ đến trưá»ng. Valentine vui vẻ chấp nháºn ngay, tháºt vô Ãch khi đánh thức con gái chị dáºy. Ná»a đêm rồi, đã quá muá»™n để hy vá»ng Yvonne dà nh cho há» sá»± bất ngá» bằng má»™t chuyến viếng thăm, tất cả má»i ngưá»i ra vá».
Antoine mở tá»§ lạnh, lấy má»™t miếng pho-mát trên má»™t cái đĩa, miếng bánh mì còn lại cá»§a mình và đến ngồi và o bà n để rốt cuá»™c thì cÅ©ng đến lượt anh ăn tối. Có tiếng bước chân vang bên thá»m cá»a.
- Em nghĩ là em đã quên điện thoại di động ở đây, Sophie vừa nói vừa đi và o.
- Anh để nó trên quầy trong bếp, Antoine trả lá»i.
Sophie tìm thấy chiếc Ä‘iện thoại di động cá»§a mình, đút nó và o trong túi. Cô chăm chú nhìn miếng bá»t thấm đặt trên cái là m ráo nước cá»§a bồn rá»a, lưỡng lá»± giây lát, và cầm nó lên tay.
- Em sao thế? Antoine há»i. Em có vẻ tháºt bà ẩn.
- Anh có biết anh đã mất bao nhiêu thá»i gian vá»›i cái thứ nà y tối nay không? Sophie nói vá»›i má»™t giá»ng bạc nhược khi lắc qua lắc lại miếng bá»t thấm.
Antoine nhÃu mà y.
- Anh lo lắng cho sự cô độc của Mathias, cô tiếp tục nói, thế còn sự cô độc của anh, thỉnh thoảng anh cũng nghĩ tới chứ?
Cô ném miếng bá»t thấm vá» phÃa anh, nó Ä‘áºu chÃnh giữa mặt bà n, rồi rá»i khá»i nhà .
* * *
Sophie đã Ä‘i khá»i từ hÆ¡n má»™t tiếng đồng hồ, mà Antoine vẫn Ä‘i loanh quanh trong phòng khách nhà mình. Anh tiến sát bên bức tưá»ng, phÃa bên kia là chá»— Mathias ở. Anh cạo cạo bức vách, nhưng không có má»™t tiếng nà o đáp lại, ngưá»i bạn thân cá»§a anh hẳn đã ngá»§ từ lâu rồi.
* * *
Má»™t hôm nà o đó, Emily hẳn sẽ thổ lá»™ trong nháºt ký cá»§a mình rằng ảnh hưởng cá»§a Sophie lên bố nó là chắc chắn. Louis chắc sẽ ghi thêm bên lá» rằng nó hoà n toà n đồng ý vá»›i bạn mình.
|

14-12-2008, 10:59 AM
|
 |
Anh Khùng Trốn Viện
|
|
Tham gia: Aug 2008
Äến từ: hư vô
Bà i gởi: 639
Thá»i gian online: 21 giá» 15 phút 21 giây
Thanks: 821
Thanked 262 Times in 71 Posts
|
|
Chương 4
Mathias phấn chấn vì lượng khách viếng thăm trong ngà y cá»§a hiệu sách. Nếu như, khi bước và o, khách hà ng ngạc nhiên vì không thấy ông Glover, thì tất cả lại đón tiếp anh rất nồng nhiệt. Con số bán trong ngà y tháºm chà còn là m anh ngạc nhiên. Ä‚n tối sá»›m trên quầy cá»§a Yvonne, Mathias kể từ đây đã thấy le lói khả năng đứng đầu trong má»™t công việc là m ăn nho nhá», xuôi chiá»u mát mái, và có thể nó sẽ cho phép anh má»™t ngà y nà o đó tặng cho con gái mình xuất há»c tại Oxford mà anh hằng mÆ¡ ước cho nó. Anh Ä‘i bá»™ vá» nhà khi đêm bắt đầu buông xuống. Fre’de’ric Delahaye đưa trả lại anh chìa khoá và chiếc xe tải mất hút nÆ¡i đầu phố.
Anh ta đã giữ lá»i hứa. Những ngưá»i được thuê chuyển nhà đã kê chiếc ghế trà ng ká»· và bà n thấp đươi tầng trệt, những tấm đệm giưá»ng và bà n đêm đặt trong hai phòng nhá» trên gác. Những chiếc móc áo đã được xếp gá»n, bát đũa đã tìm thấy vị trà cá»§a chúng trong gian bếp nhá», được đặt dưới cầu thang. Anh ta chắc chắn cÅ©ng phải có tà i, nÆ¡i nà y tháºt sá»± chẳng rá»™ng rãi gì và má»—i xăng-ti-mét vuông kể từ đây đã được sá» dụng triệt để. Trước khi đổ áºp xuống giưá»ng mình, Mathias sắp đặt lại phòng ngá»§ cá»§a con gái, gần như y chang căn phòng cuả cô bé ở Paris trong những ngà y nghỉ hè.
* * *
PhÃa bên kia tưá»ng, Antoine khép cánh cá»a phòng Louis lại. Câu chuyện buổi tối là hoà n toà n hợp lý, hà ng ngà n câu há»i mà con trai anh chẳng bao giá» quên đặt ra cho bố trước khi Ä‘i ngá»§. Nếu như ngưá»i bố khoan khoái khi thấy con mình thui ngá»§, thì ngưá»i kể chuyện, tá»ng luc nhón chân Ä‘i xuống cầu thang, lại tá»± há»i và o thá»i Ä‘iểm nà o thì con trai anh đã tuá»™t khá»i câu chuyện nhỉ. Vấn đỠrất quan trá»ng, bởi chÃnh tại Ä‘iểm đó mà anh cần phải tiếp tục diá»…n biến câu chuyện. Ngồi và o bà n trong phòng ăn, Antoine giở bản vẽ nhà để xe bò cÅ© ra, sá»a lại những đưá»ng kẻ. Rất muá»™n trong đêm, sau khi đã dá»n dẹp nhà bếp, anh gá»i tin nhắn cho Mckenzie, hẹn gặp anh ta ở công trình và o mưá»i giá» sáng hôm sau.
* * *
Ông chá»§ hãng đến rất đúng giá». Antoine đưa bản vẽ má»›i cho McKenzie.
- Hãy quên các vấn đỠvá»›i các nhà cung ứng váºt liệu cá»§a anh Ä‘i trong và i giây, và hãy cho tôi biết anh suy nghÄ© tháºt sá»± vá» Ä‘iá»u nà y thế nà o? Antoine nói.
Lá»i tuyên án cá»§a ngưá»i cá»™ng sá»± được đưa ra ngay tức thì. Biến chá»— nà y thà nh má»™t nÆ¡i ở rá»™ng lá»›n duy nhất sẽ khiến công việc thi công cháºm trá»… đến ba tháng. Chắc sẽ phải xin lại các giấy phép cần thiết, xem lại tất cả các dá»± toán, và tiá»n thuê đê khấu hao những chi phà cá»§a má»™t mặt bằng, như váºy sẽ đắt khá»§ng khÃêp.
- Anh nói khủng khiếp là như thế nà o hả? Antoine chất vấn.
Mckenzie thì thầm vá»›i anh má»™t con số khiến nah giáºt nẩy mình.
Antoine giằng lấy bản can trên đó anh đã sá»a đổi dá»± án ban đầu và ném nó và o má»™t thùng rác ở công trưá»ng.
- Tôi đưa anh trở lại văn phòng chứ? Anh há»i ngưá»i chá»§ hãng.
- Tôi có rất nhiá»u việc phải là m ở đây, tôi sẽ gặp anh và o cuối buổi sáng. Thế thì hai hay bốn căn há»™ đây hả?
- Bốn Ä‘i! Antoine trả lá»i và rá»i khá»i hiện trưá»ng.
Chiếc Austin Healey biến mất ở đầu con phố cụt. Thá»i tiết tháºt dịu mát và Antoine quyết định Ä‘i xuyên qua Hyde Park. Ở lối ra cá»§a công viên, anh đã để mặc cho đèn tÃn hiệu chuyển sang mà u đỠba lần liá»n. Dãy ôtô đỗ sau chiếc Austin không ngừng dà i thêm ra. Má»™t viên cảnh sát cưỡi ngữa chạy nước kiệu lên lối Ä‘i cạnh đưá»ng ôtô. Anh ta dừng lại ngang hà ng vá»›i chiếc xe mui Ä‘ang đỗ ven đưá»ng và nhìn Antoine lúc nà y vẫn Ä‘ang chìm đắm trong những suy nghÄ© cá»§a mình.
- Trá»i đẹp đấy chứ, phải vạy không? Ngưá»i cảnh sát há»i.
- Tuyệt vá»i! Antoine trả lá»i khi nhìn ngắm ná»n trá»i.
Ngưá»i cảnh sát chỉ tay và o đèn tÃn hiệu vừa chuyển sang mà u cam và há»i Antoine: “Tiện đây xin há»i, mà u đèn đây có khiến ông nghÄ© tá»›i cái gì không?†Antoine liếc nhanh và o kÃnh chiếu háºu và hãi hùng phát hiện sá»± tắc nghẽn do anh gây ra. Anh cáo lá»—i, và o số ngay và bắt đầu tiến lên dưới con mắt vui vẻ cá»§a ngưá»i kỵ sÄ©, anh ta đã phải xuống ngá»±a để phân luồng xe cá»™.
- Không hiểu cái gì đã ám mình để bảo hắn đến đây láºp nghiệp nhỉ? Antoine cà u nhà u khi chạy ngược lên trên phố Queen’s Gate.
Anh Ä‘áºu xe trước cá»a hiệu cá»§a Sophie.Cô hà ng hoa có dáng vẻ cá»§a má»™t nhà sinh há»c trong chiếc blouse trắng. Cô tranh thá»§ ngà y đẹp trá»i để sá»a lại mặt tiá»n cá»a hà ng. Những bó hoa huệ, mẫu đơn, hồng trắng và đỠđược xếp trong những xô đứng thẳng hà ng trên vỉa hè, tranh Ä‘ua hương sắc.
- Anh Ä‘ang bá»±c mình à ? Cô há»i ngay khi nhìn thấy anh.
- Sáng nay em có nhiá»u khách không?
- Em há»i anh trước cÆ¡ mà !
- Không, anh hoà n toà n không bá»±c mình! Antoine trả lá»i, giá»ng cà u nhà u.
Sophie quay lưng lại anh và bước và o trong cá»a hà ng, Antoine Ä‘i theo cô.
- Anh biết đấy Antoine, cô vừa nói vừa Ä‘i lại phÃa sau quầy, nếu việc viết những lá thư ấy khiến nah buồn chán thì em sẽ tá»± xoay sở bằng cách khác váºy.
- á»’ không, chẳng liên quan gì đến chuyện ấy. ChÃnh Mathias khiến anh báºn tâm, hắn đã chán cảnh sống má»™t mình rồi.
- Anh ấy sẽ không còn một mình nữa, bởi anh ấy sẽ sống cùng với Emily.
- Hắn muốn bá»n anh ở cùng vá»›i nhau.
- Anh đang đùa đấy à ?
- Hắn nói rằng Ä‘iá»u đó sẽ tuyệt vá»i cho bá»n trẻ.
Sophie quay Ä‘i để tránh cái nhìn cá»§a Antoine rồi lẩn và o phòng phÃa sau. Cô sở hữu má»™t nụ cưá»i đẹp nhất trần gian và là má»™t trong những nụ cưá»i dá»… lây truyá»n nhất.
- À, vâng, bá»n trẻ cá»§a các anh có hai ông bố cÅ©ng là điá»u rất bình thưá»ng, cô vừa nói vừa lau khô nước mắt.
- Em sẽ không bắt anh biện há»™ vá» sá»± bình thưá»ng đấy chứ, ba tháng trước đây em đã chẳng nói vá»›i anh rằng sẽ kiếm má»™t đứa trẻ từ má»™t tay không quen biết là gì!
Khuôn mặt Sophie thay đổi ngay láºp tức.
- Cám Æ¡n vì nhắc lại cho em thá»i khắc cô độc gá»›m ghiếc ấy.
Antoine tiến lại và cầm tay cô.
- Cái Ä‘iá»u tháºt không bình thưá»ng, ấy là trong má»™t thà nh phố bảy triệu rưỡi dân những ngưá»i như Mathias và em lại vẫn cứ độc thân.
- Mathias chỉ vừa mới đến đây thôi… còn anh, anh thì có lẽ không độc thân đâu nhỉ?
- Anh thì ngưá»i ta chẳng thèm để ý tá»›i đâu, Antoine thì thầm. Anh đã không nháºn thấy rằng hắn lại cô đơn đến mức ấy.
- Ai cÅ©ng cô đơn hết Antoine ạ, ở đây, ở Paris hay ở nÆ¡i nà o khác. Con ngưá»i ta có thể lẩn trón sá»± cô độc, chuyển nhà , là m má»i chuyện để gặp gỡ má»i ngưá»i, và điá»u đó chẳng thay đổi gì cả. Và o cuối ngà y, ai vá» nhà nấy. Những ngưá»i sống có đôi không hiểu hết sá»± may mắn cá»§a há». HỠđã quên những buổi tối trước má»™t khay thức ăn, sá»± bồn chồn trước ngà y nghỉ cuối tuần Ä‘ang tá»›i, ngà y chá»§ nháºt hy vá»ng có tiếng chuông Ä‘iện thoại. Có hà ng triệu ngưá»i như chúng ta trong tất cả các thá»§ đô trên thế giá»›i. Tin vui duy nhất đó là chẳng có gìmà mình phải cảm thấy quá khác vá»›i những ngưá»i khác.
Antoine luồn tya và o mái tóc cô bạn thân nhất của mình. Cô né tránh cỠchỉ ấy của anh.
- Äi vá» là m việc Ä‘i, em Ä‘ang có đầy việc phải là m đây nà y.
- Tối nay em sẽ đến chứ?
- Em không muốn, Sophie trả lá»i.
- Anh tổ chức bữa cÆ¡m nà y cho Mathias, cuối tuần nà y Valentine sẽ Ä‘i, em phải đến đấy, anh không muốn ở má»™t mình vá»›i hai ngưá»i bá»n há». HÆ¡n nữa, anh sẽ là m cho em món mà em thÃch nhất.
Sophie mỉm cưá»i vá»›i Antoine.
- Món mì cô-qui-ét với giăm-bông à ?
- Tám rưỡi nhé!
- Lũ trẻ sẽ ăn tối cùng chúng ta chứ?
- Anh tin tưởng và o em đấy, Antoine trả lá»i và đi ra.
Ngồi trong quầy sau hiệu sách, Mathias Ä‘á»c thư tÃn gá»i đến trong ngà y. Và i tá» hoá đơn thanh toán, má»™t tá» quảng cáo và má»™t lá thư cá»§a trưá»ng há»c thông báo cho anh ngà y giá» cá»§a buổi há»p phụ huynh sắp tá»›i. Má»™t phong thư được gá»i cho ông Glover, Mathias vá»›i lấy mẩu giấy nhá» nằm ở đáy sâu ngăn kéo két thu tiá»n và chép lại trên phong bì địa chỉ ổng chá»§ cá»§a mình Ä‘ang sống ở Kent. Anh tá»± hứa sẽ Ä‘i gá»i cho ông và o giỠăn trưa.
Anh gá»i cho Yvonne để đặt bữa trưa cho mình. “Äừng quấy rầy tôi vì những việc không đâu như thế, bà trả lá»i, cái ghế thá» ba ở quầy từ giá» là để già nh cho anh rồi.â€
Chiếc chuông nhỠở cá»a thánh thót reo. Má»™t phụ nữ trẻ duyên dáng vừa bước và o hiệu sách. Mathias bá» mặc đống thư tÃn cá»§a mình.
- Anh có báo Pháp chứ? Cô gái há»i.
Mathias chỉ kệ sách báo bà y gần cá»a ra và o. Cô gái trẻ lấy má»™t tỠđối vá»›i má»—i nháºt báo và tiến lại quầy trả tiá»n.
- Cô có nhá»› quê nhà không? Mathias há»i.
- Chưa, vẫn chưa nhá»› gì cả, cô gái trả lá»i, giá»ng nghịch ngợm.
Cô tìm tiá»n trong túi và khen ngợi cách trang trà cá»a hà ng mà cô thấy tháºt trang nhã. Mathias cám Æ¡n và cầm những tá» báo từ tay cô. Audrey nhìn xung quanh. Trên cao má»™t tá»§ sách, má»™t ấn phẩm thu hút sá»± chú ý cá»§a cô, cô liá»n kiá»…ng chân lên xem.
- Có phải trên cao kia là cuốn Lagarde et Michard lit-térature du XVIII siècle hay không ?
- Mathias tiến lại gần kệ sách và gáºt đầu xác nháºn.
- Tôi có thể mua nó chứ ?
- Tôi có má»™t bản còn tốt và má»›i hÆ¡n thế, nằm ngay phÃa trước mặt cô kìa, Mathias khẳng định và rút ngay má»™t cuốn sách khá»i kệ.
Audrey xem ấn phẩm mà Mathias đưa cho và trả lại anh ngay tức thì.
- Cuốn nà y là của thế kỷ XX đấy chứ ?
- Äúng thế, nhưng nó còn gần như má»›i tinh. Cách nhau ba thế ká»·, đương nhiên là pahỉ có khác biệt. Cô nhìn nà y, không có má»™t nếp gấp, không có má»™t vết giây bẩn nà o cả.
Cô gái cưá»i phá lên và chỉ cuốn sách ngá»± trên nóc sách.
- Anh lấy cho tôi cuốn sách kia chứ ?
- Tôi có thể cho ngưá»i Ä‘em đến cho cô, nếu cô muốn, nó nặng lắm đấy, Mathias trả lá»i.
Audrey ngó anh, sững sá».
- Tôi đến trưá»ng Trung há»c Pháp, nagy ở đầu phố kia thôi, tôi thÃch tá»± mình Ä‘em Ä‘i hÆ¡n.
- Tuỳ ý cô váºy, Mathias phục tùng trả lá»i.
Anh lấy cái thang gá»— cÅ© kỹ, cho nó trượt trên dưá»ng rãnh bằng đồng đến táºn ngang hà ng vá»›i kệ sách chứa cuốn Lagarde et Michard.
Anh thở sâu, đặt chân l ên báºc thang đầu tiên, nhắm chặt mắt và vừa trèo vừa là m những động tác khả dÄ© nhất mà anh có thể thá»±c hiện. Äến được độ cao cần thiết, bà n tay anh lần sá» tìm kiếm. Chẳng thấy gì cả, Mathias hé mở mắt, xác định chá»— bìa sách, cầm lấy nó và cảm thấy mình không thể bước xuống được. Trống ngá»±c anh Ä‘áºp tình thịch, anh dùng hết sức mình, bám chặt và o cái thang, hoà n toà n tê liệt.
- Ổn chứ ?
Giá»ng Audrey vang tá»›i là m ù tai anh.
- Không, anh thì thầm.
- Anh có cần giúp không?
Từ “có†cá»§a anh nhỠđến ná»—i chỉ nghe được loáng thoáng. Audrey liá»n trèo lên chá»— anh đứng. Cô đỡ cuốn sách tháºt nhẹ nhà ng và ném nó xuống đất. Sau đó, đặt tay mình lên tay Mathias, cô vừa chỉ dẫn vừa há»— trợ anh. Hết sức kiên trì, cô đã đưa anh xuống được ba báºc thang. Lấy thân mình bảo vệ anh, cô đã thuyết phục được vá»›i anh rằng đã sắp xuống tá»›i đất rồi. Anh thì thà o nói cần thêm chút thá»i gian nữa. Khi Antoine bước và o hiệu sách thì Mathias Ä‘ang ôm ghì Audrey chỉ còn cách mặt đất có má»™t báºc thang.
Cô gỡ vòng tay ôm ghì cá»§a anh ra. Cố tìm lại vẻ trang nghiêm, Mathias nhặt cuốn sách lên, cho và o má»™t túi sách bằng giấy và đưa nó cho cô gái. Anh từ chối nháºn tiá»n cô trả, anh tháºt vui được tặng nó cho cô. Cô gái cảm Æ¡n anh, rồi rá»i khá»i hiệu sách dưới con mắt hết sức tò mò cá»§a Antoine.
- Tá»› có thể biết chÃnh xác cáºu vừa là m gì không?
- NghỠnghiệp của tớ thôi!
Antoine ngó sững mặt bạn, vẻ nghi ngá».
- Tá»› có thể giúp gì cho cáºu đây? Mathias há»i?
- Bá»n mình có hẹn ăn trưa cùng nhau.
Mathias nháºn ra những tá» báo còn nằm gần quầy trả tiá»n. Nagy láºp tức, anh vÆ¡ lấy chúng, nói Antoine chá» má»™t lát rồi chạy vá»™i trên vỉa hè. Chạy nhanh đến hụt hÆ¡i, anh ngược lên Bute Street, rẽ và o Harrington Road, và đã Ä‘uổi kịp Audrey tại ngã năm, gần sát những khu vá»±c cá»§a trưá»ng há»c.
- Chẳng cần fải là m thế đâu, Audrey nói khi cảm ơn anh.
- Tôi tháºt là há» quá, phải thế không?
- Không đâu, không chút nà o; chóng mặt cÅ©ng có thể chữa khá»i đấy, cô nói thêm trong lúc vượt qua khá»i bức hà ng rà o cá»§a trưá»ng há»c.
Mathias nhìn cô Ä‘i xuyên qua sân; lúc trở lại hiệu sách, anh quay lại và nhìn thấy cô Ä‘i vá» phÃa sân chÆ¡i. Và i giây sau, đến lượt Audrey quay lại và nhìn thấy anh mất hút ở góc phố.
- Cáºu có đầu óc buôn bán đấy, Antoine nói lúc anh quay vá».
- Cô ấy đã há»i tá»› má»™t cuốn Lagarde et Michard, cô ấy đến trưá»ng trung há»c, váºy đó là má»™t nhà giáo, nên cáºu đừng trách tá»› đã là m hết mình cho sá»± nghiệp giáo dục con em chúng ta nhé.
- Nhà giáo hay là không, cô ta tháºm chà còn chẳng trả tiá»n mua báo!
- Äi ăn chứ hả, Mathias nói và mở cá»a cho Antoine.
Sophie bước và o nhà hà ng và đến chá»— Antoine và Mathias. Yvonne mang đến cho há» món gratin (Äây là món ăn ngon cá»§a ngưá»i Pháp. Thức ăn được bá» lò, khiến cho lá»›p trên cÅ©ng cháy xém lại) độc quyá»n.
- Ở quán của cô, có vô số thứ ngon! Mathias nói, công việc chạy chứ ạ!
Antoine đạp cho anh ta má»™t cú dưới gầm bà n. Yvonne quay Ä‘i mà không nói má»™t lá»i.
- Có chuyện gì váºy, tá»› lại nói câu gì lẽ ra không nên nói à ?
- Cô ấy Ä‘ang gặp rất nhiá»u khó khăn. Buổi tối, hầu như chẳng có ma nà o đến cả, Sophie nói trong lúc lấy thức ăn cho Antoine.
- Cách trang trà hơi cổ rồi, cô ấy cần phải tân trang lại thôi.
- Cáºu trở thà nh chuyên gia trang trà rồi à ? Antoine há»i.
- Tá»› nói váºy là để giúp đỡ thôi. Hãy công nháºn rằng cái khung cá»a kia không phải có từ hôm qua đâu!
- Thế còn cáºu, cáºu thì có từ khi nà o? Antoine nhún vai vặn lại.
- Các anh đúng là hai thằng nhãi xấu tÃnh.
- Cáºu có thể đảm nháºn việc tân trang, đấy là nghá» cá»§a cáºu, không đúng à ? Mathias tiếp tục.
- Yvonne không có khả năng, cô ấy rất ghét vay mượn, lối nghÄ© cÅ© nó thế, Sophie trả lá»i. Cô ấy có lý đấy, giá em có thể rÅ© bỠđược những khoản vay mượn cá»§a em thì tốt!
- Thế mình bó tay không là m gì cả à ? Mathias cố nà i nỉ.
- Cáºu ăn Ä‘i và cáºu im miệng năm phút thôi có được không hả? Antoine nói.
* * *
Quay vá» văn phòng, Antoine bắt tay và o việc để bù lại những cháºm trá»… tÃch tụ trong tuần. Mathias đến đây đã khiến lịch trình hà ng ngà y cá»§a anh có phần rối loạn. Buổi chiá»u qua Ä‘i, mặt trá»i đã xuống đằng sau những khung cá»a sổ rá»™ng, Antoine ngó đồng hồ. Chỉ còn thá»i gian Ä‘i đón con trai ở trưá»ng, Ä‘i mua má»™t số thứ và vá» nhà chuẩn bị bữa tối.
Louis bà y bà n ăn và ngồi và o góc bà n để là m bà i táºp, trong lúc Antoine tất báºt trong bếp và lÆ¡ đễnh nghe báºp bõm phóng sá»± phát trên kênh TV5 châu Âu trên tivi đặt ở phòng khách. Nếu Antoine ngước mắt lên, thì anh hẳn đã nháºn ra ngưá»i phụ nữ trẻ đã gặp trong hiệu sách cá»§a Mathias và i giá» trước đó.
Valentine đến đầu tiên, Ä‘i cùng con gái, Sophie bấm chuông và i phút sau đó, còn Mathias, là bạn hà ng xóm tốt bụng, thì tá»›i sau cùng. Há» ngồi xung quanh bà n, trừ Antoine không rá»i đống xoong chảo cá»§a anh. Äeo má»™t tấm tạp dá», anh lôi má»™t món bốc hÆ¡i nghi ngút ra khá»i cái lò và đặt nó lên bà n bếp. Sophie đứng dáºy để giúp anh, Antoine đưa cho cô hai cái đĩa.
- Món sưá»n Ä‘áºu xanh là cá»§a Emily, món khoai nghiá»n là cá»§a Louis! Món mì cô-qui-ét cá»§a em sẽ xong trong khoảng hai phút nữa và món khoai băm thịt cá»§a Valentine xong rồi đây.
- Thế còn đĩa thứ bảy sẽ là gì? Cô tinh nghịch há»i.
- Cùng loại như cá»§a Louis, Antoine Ä‘ang táºp trung và o việc, trả lá»i.
- Anh sẽ ăn cùng má»i ngưá»i chứ hả? Sophie chất vấn lúc Ä‘i vá» phÃa bà n ăn.
- Có chứ, có chứ, Antoine hứa.
Sophie ngó nhìn anh trong giây lát, nhưng Antoine giục cô là m Ä‘i; món khoai nghiá»n cá»§a Louis sẽ nguá»™i mất. Tá»›i lúc Ä‘em món cá»§a Mathias và cá»§a Valentine đến bên bà n, anh má»›i chịu rá»i khá»i địa hạt cá»§a mình. Anh đặt món trước mặt má»—i ngưá»i và chá» xem phản ứng cá»§a há». Valentine thÃch mê Ä‘i trước đĩa thức ăn cá»§a mình.
- Em sẽ chẳng có món ngon thế nà y khi vỠParis đâu, anh vừa nói vừa quay lại bếp.
Antoine chẳng mấy chốc đem món mì cô-qui-ét của Sophie và chỠcô nếm xong mới quay lại với đống xoong chảo của mình.
- Äến ngồi Ä‘i Antoine, Sophie nà i nỉ.
- Anh đến ngay đây, anh trả lá»i, vá»›i miếng bá»t thấm trong tay.
Những món ăn cá»§a Antoine là m cả bà n tiệc hân hoan, còn đĩa cá»§a anh thì vẫn nguyên vẹn. Sắp cái nà y dá»n cái kia, anh thỉnh thoảng má»›i tham gia và o cuá»™c nói chuyện vui nhá»™n suốt buổi tối. Những đứa trẻ nhìn trá»i đất vẩn vÆ¡, Sophie lánh Ä‘i, để đưa lÅ© trẻ lên gác ngá»§. Louis ngá»§ gáºt trong cánh tay cá»§a ngưá»i mẹ nuôi, ngay cả trước lúc cô đặt nó và o giưá»ng. Cô nhón chân bước Ä‘i nhưng quay lại ngay, vì không sao cưỡng được ý muốn thÆ¡m cáºu bé má»™t thôi má»™t hồi. Trong giấc mÆ¡ cá»§a mình, cáºu bé mở he hé mắt, lắp bắp má»™t câu gì đó từa tá»±a như “Darfourâ€. Sophie trả lá»i, “ngá»§ Ä‘i cục cưng†và đi ra, để cá»a mở há».
Quay lại phòng khách, cô kÃn đáo đưa mắt nhìn Antoine Ä‘ang lau bát đĩa, để mặc cho Mathias và Valentine trò chuyện.
Sophie lưỡng lự khi đến ngồi lại và o chỗ mình, nhưng Antoine đã đến bên bà n để đặt một bát lớn đầy kem sô-cô-la.
- Hôm nà o anh nói cho em cách là m món nà y chứ? Valentine há»i.
- Ừ, để hôm nà o! Antoine trả lá»i rồi bước ra ngay.
Buổi tối kết thúc, Antoine đỠnghị giữ Emily lại ngá»§. Ngà y mai anh sẽ đưa lÅ© trẻ đến trưá»ng. Valentine vui vẻ chấp nháºn ngay, tháºt vô Ãch khi đánh thức con gái chị dáºy. Ná»a đêm rồi, đã quá muá»™n để hy vá»ng Yvonne dà nh cho há» sá»± bất ngá» bằng má»™t chuyến viếng thăm, tất cả má»i ngưá»i ra vá».
Antoine mở tá»§ lạnh, lấy má»™t miếng pho-mát trên má»™t cái đĩa, miếng bánh mì còn lại cá»§a mình và đến ngồi và o bà n để rốt cuá»™c thì cÅ©ng đến lượt anh ăn tối. Có tiếng bước chân vang bên thá»m cá»a.
- Em nghĩ là em đã quên điện thoại di động ở đây, Sophie vừa nói vừa đi và o.
- Anh để nó trên quầy trong bếp, Antoine trả lá»i.
Sophie tìm thấy chiếc Ä‘iện thoại di động cá»§a mình, đút nó và o trong túi. Cô chăm chú nhìn miếng bá»t thấm đặt trên cái là m ráo nước cá»§a bồn rá»a, lưỡng lá»± giây lát, và cầm nó lên tay.
- Em sao thế? Antoine há»i. Em có vẻ tháºt bà ẩn.
- Anh có biết anh đã mất bao nhiêu thá»i gian vá»›i cái thứ nà y tối nay không? Sophie nói vá»›i má»™t giá»ng bạc nhược khi lắc qua lắc lại miếng bá»t thấm.
Antoine nhÃu mà y.
- Anh lo lắng cho sự cô độc của Mathias, cô tiếp tục nói, thế còn sự cô độc của anh, thỉnh thoảng anh cũng nghĩ tới chứ?
Cô ném miếng bá»t thấm vá» phÃa anh, nó Ä‘áºu chÃnh giữa mặt bà n, rồi rá»i khá»i nhà .
* * *
Sophie đã Ä‘i khá»i từ hÆ¡n má»™t tiếng đồng hồ, mà Antoine vẫn Ä‘i loanh quanh trong phòng khách nhà mình. Anh tiến sát bên bức tưá»ng, phÃa bên kia là chá»— Mathias ở. Anh cạo cạo bức vách, nhưng không có má»™t tiếng nà o đáp lại, ngưá»i bạn thân cá»§a anh hẳn đã ngá»§ từ lâu rồi.
* * *
Má»™t hôm nà o đó, Emily hẳn sẽ thổ lá»™ trong nháºt ký cá»§a mình rằng ảnh hưởng cá»§a Sophie lên bố nó là chắc chắn. Louis chắc sẽ ghi thêm bên lá» rằng nó hoà n toà n đồng ý vá»›i bạn mình.
|

14-12-2008, 11:01 AM
|
 |
Anh Khùng Trốn Viện
|
|
Tham gia: Aug 2008
Äến từ: hư vô
Bà i gởi: 639
Thá»i gian online: 21 giá» 15 phút 21 giây
Thanks: 821
Thanked 262 Times in 71 Posts
|
|
Chương 5
Valentine cuốn tấm drap xung quanh mình và ngồi dạng hai chân lên ngưá»i Mathias.
- Anh có thuốc lá không?
- Anh không hút nữa.
- Còn em thì vẫn hút, chị nói khi Ä‘ang lục tìm trong chiếc túi xách tay cá»§a mình ở chân giưá»ng.
Tiến vá» phÃa cá»a sổ, ngá»n lá»a từ há»™p quẹt tá»a sáng khuôn mặt chị. Mathias không rá»i mắt khá»i ngưá»i vợ cÅ©. Anh thÃch động tác cá»§a cặp môi chị khi hút thuốc, những cuá»™n khói xoáy bốc lên.
- Anh nhìn gì thế? Chị há»i, khuôn mặt dán và o cá»a sổ.
- Em.
- Em đã thay đổi quá nhiá»u à ?
- Không.
- Em sẽ nhớ Emily khủng khiếp lắm đây.
Anh đứng dáºy đến bên chị. Valentine đặt tay mình lên má Mathias, vuốt ve bá»™ râu chá»›m má»c cá»§a anh.
- Hãy ở lại đi! Anh thì thầm.
Chị rÃt mạnh má»™t hÆ¡i Ä‘iếu thuốc lá cá»§a mình, Ä‘iếu thuốc nóng sáng lên nổ lạo xạo.
- Em vẫn luôn bực anh à ?
- Thôi đi mà !
- Hãy quên Ä‘iá»u anh vừa nói Ä‘i.
- Hãy quên Ä‘iá»u anh vừa nói Ä‘i, xóa bá» những gì anh đã là m Ä‘i, cuá»™c sống đối vá»›i anh là cái gì hả, má»™t bức hoạ bằng bút chì à ?
- Với những bút chì mà u, có lẽ cũng chẳng đến nỗi tệ lắm đâu nhỉ!
- Hãy lớn lên đi, ông khốt của tôi ạ!
- Nếu anh mà lớn lên thì em có lẽ đã chẳng bao giỠphải lòng anh đâu.
- Nếu mà anh đã lớn lên sau đó, thì chúng ta đã luôn luôn bên nhau rồi.
- Hãy ở lại đi, Valentine, hãy cho chúng ta một cơ hội thứ hai đi.
- Äó là sá»± trừng phạt cho cả hai chúng ta, đôi lúc em còn có thể trở thà nh nhân tình cá»§a anh, chứ không bao giá» là vợ cá»§a anh được nữa.
Mathias cầm bao thuốc, anh phân vân rồi thả rơi xuống.
- Äừng báºt đèn, Valentine thì thầm.
Chị mở cá»a sổ và hÃt thứ không khà lạnh cá»§a buổi đêm.
- Ngà y mai em lên tà u rồi, chị lẩm bẩm.
- Em đã nói là Chá»§ nháºt kia mà , có ai đó chá» em ở Paris à ?
- Thì có gì khác nà o?
- Anh biết hắn ta chứ?
- Äừng tra tấn chúng ta nữa Ä‘i, Mathias.
- Bây giá», đúng hÆ¡n là em Ä‘ang tra tấn anh đấy.
- Thế thì bây giá» anh hiểu những gì mà em đã từng cảm nháºn rồi đấy; hÆ¡n thế nữa, hồi đó chúng ta vẫn chưa chia tay nhau.
- Hắn là m nghá» gì váºy?
- Cái đó thì có thể là m được gì chứ?
- Và khi em ngủ với hắn, cũng rất dễ chịu chứ?
Valentine không trả lá»i, chị ném Ä‘iếu thuốc xuống phố và đóng cá»a sổ lại.
- Tha lỗi cho anh, Mathias thì thầm.
- Em sẽ mặc quần áo và đi vỠnhà đây.
Có tiếng gõ cá»a, cả hai ngưá»i giáºt bắn mình.
- Ai váºy? Valentine há»i.
Mathias nhìn giỠở đồng hồ đặt ngay trên bà n ngủ.
- Anh không biết, hãy ở lại đây nhé, anh xuống dưới xem, anh sẽ đem đồ của em lên.
Anh lấy má»™t chiếc khăn tắm quấn quanh ngưá»i và ra khá»i phòng. Những cú Ä‘áºp cá»a tăng lên dồn dáºp gấp bá»™i.
- Tôi đến ngay đây! Anh gà o lên trong lúc đi xuống cầu thang.
Antoine, hai tay khoanh trước ngực, nhìn chằm chằm bạn mình với vẻ cả quyết.
- Nà y, hãy nghe tá»› nói đây, có má»™t thứ mà tá»› sẽ không bao giá» chấp thuáºn: không có baby-sitter trong nhà đâu nhé! ChÃnh chúng ta sẽ chăm sóc lÅ© trẻ.
- Cáºu muốn nói đến chuyện gì thế?
- Cáºu vẫn muốn chúng ta ở cùng má»™t mái nhà chứ?
- Äúng thế, nhưng có lẽ không phải và o giá» nà y đâu!
- “Không-phải-và o-giá»-nà y†là có ý gì hả? Cáºu chỉ muốn má»™t ná»a thá»i gian thôi à ?
- Tớ muốn nói rằng chúng ta có thể bà n chuyện nà y sau mà !
- Không, không được, phải bà n ngay bây giá»! Chúng ta sẽ phải thiết láºp những quy định và chúng ta phải tôn trá»ng chúng.
- Chúng ta sẽ bà n chuyện nà y, nhưng để mai đi!
- Äừng có lại bắt đầu nhé!
- Thôi được, Antoine, đồng ý vá»›i tất cả các loại quy định mà cáºu muốn.
- Là m sao mà cáºu lại đồng ý vá»›i tất cả các quy định mà tá»› muốn thế hả? Thế nếu tá»› nói chÃnh cáºu phải cho chó Ä‘i dạo tất cả các buổi tối, thì cáºu cÅ©ng đồng ý chứ?
- A, thế thì không, không phải tất cả các buổi tối đâu!
- Äấy cáºu thấy ngay rằng cáºu đâu có đồng ý vá»›i tất cả má»i quy định!
- Antoine… chúng ta là m gì có chó chứ!
- Chớ có là m tớ rối lên đấy nhé!
Valentine, quấn má»™t chiếc drap quanh ngưá»i, từ lan can cầu thang cúi xuống.
- Má»i chuyện ổn cả chứ? Chị há»i, giá»ng lo lắng.
Antoine ngước mắt lên và gáºt đầu trấn an chị, chị liá»n quay ngay và o trong phòng.
- A, đúng thế cáºu Ä‘ang thá»±c sá»± rất cô đơn đến mức như tôi nhìn thấy đây, Antoine cà u nhà u khi Ä‘i trở ra.
Mathias khép cá»a nhà . Nhưng anh chỉ vừa tiến má»™t bước và o phòng khách thì Antoine đã lại Ä‘áºp cá»a. Mathias mở ra.
- Cô ấy sẽ ở lại chứ?
- Không, cô ấy khởi hà nh sáng mai.
- Thế nên bây giá» cáºu được phê má»™t liá»u nhá», rồi đừng có đến khóc tấm tức trong suốt sáu tháng do nhá»› cô ấy nhé.
Antoine bước xuống những báºc thá»m nhà và lại trèo lên để trở vá» nhà anh, ánh sáng ở cá»a phụt tắt.
Mathias vơ quần áo đồ đạc của Valentine và lên gặp chị trong phòng ngủ.
- Anh ấy muốn gì thế? chị há»i.
- Chẳng gì cả, rồi anh sẽ giải thÃch cho em.
* * *
Buổi sáng, cÆ¡n mưa đã lại kết giao vá»›i mùa xuân Luân Äôn. Mathias đã ngồi ngay trước quầy bar cá»§a Yvonne. Valentine vừa bước và o, tóc chị ướt đẫm.
- Em sẽ đưa Emily đi ăn trưa, tà u khởi hà nh tối nay.
- Hôm qua em đã nói cho anh biết rồi.
- Anh sẽ xoay sở được chứ?
- Thứ Hai có môn tiếng Anh, thứ Ba Judo, thứ Tư anh đưa con đi xem phim, thứ Năm đà n ghi-ta còn thứ Sáu…
Valentine không nghe nữa. Qua cá»a kÃnh, chị đã nhìn thấy Antoine, trên vỉa hè đối diện, anh Ä‘ang bước và o văn phòng là m việc cá»§a mình.
- Anh ấy muốn gì ở anh và o ná»a đêm thế?
- Em dùng cà phê không?
Mathias giải thÃch cho Valentine dá»± án dá»n đến ở chung cá»§a anh, tả chi tiết tất cả những tiện lợi mà anh nhìn thấy trong đó. Louis và Emily hợp ý nhau hệt như anh chị em ruá»™t, dưới cùng má»™t mái nhà cuá»™c sống hẳn sẽ được tổ chức dá»… dà ng hÆ¡n, nhất là đối vá»›i anh. Yvonne sững ngưá»i, thấy nên để mặc bá»n há» thảo luáºn má»™t mình vá»›i nhau. Valentine phì cưá»i rất nhiá»u lần và rá»i khá»i ghế cá»§a mình.
- Thế em không có ý kiến gì à ?
- Anh muốn em nói gì vá»›i anh nà o? Nếu như bá»n anh chắc chắn sẽ sống vui vẻ.
Valentine đến gặp Yvonne trong bếp và ôm bà trong vòng tay mình.
- Cháu sẽ lại đến thăm cô chóng thôi.
- Äó là điá»u ngưá»i ta thưá»ng nói trước khi ra Ä‘i, Yvonne trả lá»i.
Quay và o trong phòng, Valentine hôn Mathias rồi bước ra khá»i nhà hang.
* * *
Antoine đợi Valentine rẽ hẳn ở góc phố, rồi rá»i khá»i vị trà quan sát bên cá»a sổ trong phòng là m việc cá»§a mình, anh chạy nhanh xuống cầu thang, băng qua phố và lao vá»™i và o nhà hà ng cá»§a Yvonne. Má»™t tách cà phê đã đợi anh trên mặt quầy.
- Chuyện như thế nà o rồi? Anh há»i Mathias.
- Rất tốt.
- Tối qua tá»› đã gá»i cho mẹ cá»§a Louis má»™t bức thư Ä‘iện tá».
- Có thư trả lá»i rồi chứ?
- Sáng nay, lúc đến văn phòng.
- Thế nà o?
- Karine đã há»i tá»› rằng đến kỳ khai trưá»ng năm tá»›i, liệu Louis có phải Ä‘iá»n tên cáºu và o trong mục “tên phụ huynh†trên thẻ há»c sinh cá»§a nó không.
Yvonne lượm lại hai chiếc tách trên mặt quầy.
- Thế còn bá»n trẻ, các anh đã nói chuyện nà y vá»›i chúng chưa?
* * *
Việc chuyển đổi chuồng ngá»±a cÅ© thà nh căn há»™ vá» mặt kinh tế là không thể thá»±c hiện nổi, nhưng Antoine đã giải thÃch bằng cách giải trình cho Mathias, có kèm bản phác thảo ý tưởng mà anh đã nghÄ© ra trong suốt đêm.
Bức vách ngăn cách ngôi nhà há» không phải chịu đựng bất kỳ má»™t cấu trúc chịu tải nà o. Chỉ cần phá Ä‘i để lấy lại dáng vẻ ban đầu cá»§a tòa nhà và tạo ra má»™t khoảng không trung rá»™ng rãi ở tầng trệt. Cần phải sá»a sang và i chi tiết trên sà n và trần nhà , nhưng những công việc ấy cÅ©ng chỉ mất chừng không quá má»™t tuần.
Hai cầu thang và o các phòng ngá»§ là cái chung quy lại sẽ ban cho má»—i ngưá»i cảm giác được “ở nhà mình†trên gác. McKenzie sẽ tá»›i hiện trưá»ng để duyệt dá»± án. Antoine lại Ä‘i vá» phÃa văn phòng cá»§a mình, còn Mathias thì vá» phÃa hiệu sách.
* * *
Valentine Ä‘i đón Emily ở trưá»ng há»c. Chị đã quyết định đưa con gái Ä‘i ăn trưa tại nhà hà ng Mediterraneo, má»™t trong những nhà hà ng à ngon nhất cá»§a thà nh phố. Má»™t chiếc xe buýt hai tầng đưa há» lên Kensington Park Road.
Những đưá»ng phố cá»§a khu Notting Hill trà n ngáºp trong ánh nắng. Hai ngưá»i chá»n ngồi ngoà i hiên, Valentine gá»i hai suất pizza. Há» hứa sẽ gá»i Ä‘iện cho nhau và o tất cả các buổi tối để kể hết những việc là m trong ngà y cá»§a má»—i ngưá»i và sẽ viết cho nhau hà ng tấn thư Ä‘iện tá».
Valentine bắt đầu má»™t công việc má»›i, chị sẽ không thể nghỉ phép và o lá»… Phục Sinh, nhưng mùa hè tá»›i há» sẽ Ä‘i nghỉ cùng nhau, chỉ riêng phụ nữ vá»›i nhau thôi. Emily trấn an mẹ mình: má»i chuyện sẽ diá»…n ra suôn sẻ mà , cô bé sẽ để mắt đến bố, kiểm tra xem cá»a đã được đóng kỹ chưa trước khi Ä‘i ngá»§, xem đèn đóm trong nhà đã được tắt hết chưa. Cô bé hứa sẽ thắt dây an toà n trong má»i tình huống, ngay cả trong xe taxi, hứa sẽ mặc áo ấm và o các buổi sáng khi nhiệt độ thấp, sẽ không suốt ngà y la cà ở hiệu sách, sẽ không bá» táºp đà n ghi-ta, không bá» gì cả chà Ãt là trước kỳ khai giảng năm tá»›i, và cuối cùng… cuối cùng, khi Valentine dẫn bé trở lại trưá»ng há»c, thì chÃnh chị cÅ©ng đã giữ đúng lá»i hứa cá»§a mình. Chị sẽ không khóc, hay Ãt nhất thì cÅ©ng đến táºn lúc Emily và o trong lá»›p cá»§a nó. Má»™t chuyến tà u tốc hà nh Eurostar sẽ đưa chị vá» Paris ngay đêm ấy. Từ ga miá»n Bắc, má»™t chiếc taxi đưa chị vá» căn há»™ nhá» cá»§a cÆ¡ quan mà chị sẽ sá» dụng nằm ở quáºn IX.
McKenzie đục thá» hai lá»— trong bức tưá»ng ngăn và hân hoan khẳng định vá»›i Mathias và Antoine rằng nó không phải chịu tải.
- Anh ta là m thế khiến tớ rất bực mình! Antoine cà u nhà u lúc đi và o bếp lấy một cốc nước.
- Hắn đã là m gì váºy? Mathias bối rối há»i và đi theo bạn mình.
- Mà n trình diá»…n cá»§a anh ta vá»›i cái khoan, để kiểm tra Ä‘iá»u tá»› đã nói! Tá»› vẫn còn biết nháºn ra má»™t bức tưá»ng chịu tải hay không chứ, chó chết tháºt, tá»› cÅ©ng là kiến trúc sư như anh ta, phải không hả?
- Chắc chắn là thế rồi, Mathias là nhà trả lá»i.
- Cáºu có vẻ không tin tưởng cho lắm nhỉ?
- Tá»› Ãt tin tưởng cái tuổi trà tuệ cá»§a cáºu hÆ¡n. Tại sao cáºu lại nói Ä‘iá»u ấy vá»›i tá»› chứ? Hãy nói trá»±c tiếp vá»›i anh ta!
Antoine quay lại vá»›i ông chá»§ hãng cá»§a mình vá»›i bước Ä‘i dứt khoát. McKenzie cất cặp kÃnh cá»§a mình và o túi trên cá»§a áo vest và không để cho Antoine niá»m vui được nói trước.
- Tôi nghÄ© rằng toà n bá»™ sẽ có thể được hoà n thà nh trong ba tháng và tôi hứa vá»›i anh rằng ngôi nhà sẽ tìm lại được dáng vẻ ban đầu cá»§a nó. Chúng ta tháºm chà còn có thể thá»±c hiện việc đúc cả gá» cho những chá»— nối.
- Những ba tháng? Anh tÃnh phá bức vách ngăn nà y vá»›i má»™t cái thìa cà -phê à ? Mathias há»i ngay, anh bá»—ng quan tâm gấp bá»™i đến cuá»™c đối thoại.
McKenzia giải thÃch rằng trong khu phố nà y bất cứ má»™t công trình nà o cÅ©ng Ä‘á»u phải tuân theo các loại phép tắc trước đã. Những việc như váºy sẽ tiến hà nh trong tám tuần, vá»›i khoảng thá»i gian ấy, hãng sẽ yêu cầu sở giao thông công chÃnh cho phép má»™t xe ben đến để dá»n bá» gạch vôi vụn. Còn việc phá bá» tưá»ng ngăn thì chỉ mất khoảng hai hay ba ngà y thôi.
- Thế nếu ta bỠqua phần xin phép thì sao? Mathias gợi ý và o tai McKenzia.
Ông chÅ© hãng tháºm chà chẳng thèm cất công trả lá»i anh. Anh ta vá»›i lấy chiếc áo vest và hứa vá»›i Antoine sẽ chuẩn bị việc xin giấy phép ngay trong kỳ nghỉ cuối tuần nà y.
Antoine xem đồng hồ. Sophie đã đồng ý đóng cá»a hà ng để Ä‘i đón lÅ© trẻ ở trưá»ng và bây giá» có lẽ phải giải phóng cho cô ấy. Hai ngưá»i bạn tá»›i cá»a hà ng cháºm ná»a giá». Cùng ngồi khoanh chân trên ná»n nhà , Emily giúp Sophie bứt bá»›t lá những bông hồng, trong khi Louis, ngồi sau quầy, lá»±a những chiếc dây Ä‘ay theo thứ tá»± to nhá». Như để xin lá»—i, hai ông bố má»i cô ăn tối. Sophie chấp nháºn vá»›i Ä‘iá»u kiện há» tá»›i ăn tại nhà hà ng cá»§a Yvonne. Như váºy, Antoine có thể sẽ được ngồi ăn cùng. Antoine không bình luáºn gì.
Giữa bữa ăn, Yvonne đến ngồi bên bà n.
- Ngà y mai tôi sẽ đóng cá»a hà ng đấy, bà vừa nói vừa rót cho mình má»™t ly rượu.
- Một ngà y thứ Bảy ư? Antoine chất vấn.
- Tôi cần được nghỉ ngơi…
Mathias băn khoăn cắn móng tay, Antoine búng cho ông bạn một cái lên bà n tay.
- Cáºu có thôi là m thế Ä‘i không hả?
- Cáºu nói vá» cái gì cÆ¡? Antoine giả ngây thÆ¡ há»i.
- Cáºu biết rõ là tá»› muốn nói vá» cái gì!
- Nghe nói là hai anh sẽ sống chung! Yvonne tiếp tục, má»™t nụ cưá»i nở trên khóe môi.
- Bá»n cháu sẽ phá má»™t bức vách ngăn, việc chẳng có gì phải là m ầm Ä© lên cả.
* * *
Sáng thứ Bảy đó, Antoine dẫn lÅ© trẻ đến Chelsea Farmers Maker. Äi dạo trên những con đưá»ng nhá» trong khu vưá»n ươm, Emily chá»n hai cây hoa hồng để trồng trong vưá»n nhà cùng vá»›i Sophie. Trá»i chuyển dông, há» quyết định đến Tháp Luân Äôn. Louis hướng dẫn há» trong suốt quá trình thăm bảo tà ng Những Thứ Äáng Sợ, và đảm nháºn việc trấn an bố nó ở ngay trước cá»a ra và o má»—i phòng. Hoà n toà n không có lý do gì phải lo lắng cả, các nhân váºt Ä‘á»u bằng sáp hết.
Mathias, vá» phần mình, táºn dụng buổi sáng để chuẩn bị các đơn đặt hà ng. Anh tra danh sách những cuốn đã bán được trong suốt tuần đầu tiên, mãn nguyện vá» kết quả. Khi anh đánh dấu bên lá» cuốn sổ cá»§a mình tên những cuốn cần phải tìm mua lại, thì đầu bút chì cá»§a anh chợt dừng lại trước dòng ghi má»™t bản Lagarde et Michard, thế ká»· XVIII. Anh rá»i mắt khá»i cuốn sổ và nhìn lên chiếc thang cÅ© kỹ treo trên đưá»ng ray bằng đồng cá»§a nó.
* * *
Sophie cố nén má»™t tiếng kêu. Vết cắt kéo dà i hết cả đốt ngón tay cô. Cái kéo tỉa cây đã trượt Ä‘i trên cà nh hoa. Cô chạy và o trong phòng phÃa sau tiệm. Cảm giác bá»ng rát mà cồn chÃn mươi độ gây ra tháºt đột ngá»™t. Cô hÃt sâu, tiếp tục vẩy cồn lên vết thương, và chỠđợi giây lát để lấy lại tinh thần. Cá»a hà ng báºt mở, cô vá»› vá»™i má»™t há»™p bông băng trên kệ trong tá»§ thuốc, đóng lại cá»a kÃnh rồi quay ra phục vụ khách hà ng.
* * *
Yvonne đóng cá»a tá»§ trang Ä‘iểm phÃa trên bồn rá»a, thoa chút phấn hồng lên má, sá»a sang lại tóc và quyết định nên quà ng thêm má»™t chiếc khăn quanh cổ. Bà đi qua phòng, lấy xắc cầm tay, Ä‘eo kÃnh râm và đi xuống cầu thang nhá» dẫn tá»›i nhà hà ng. Tấm ri đô sắt đã được hạ xuống, bà mở hé cá»a quay ra sân, kiểm tra xem trên đưá»ng có ngưá»i nà o không và đi dá»c theo dãy cá»a hà ng ở Bute Street, tránh không nấn ná lâu trước cá»a hiệu cá»§a Sophie. Bà leo và o xe buýt chạy lên Old Brompton Road, mua má»™t vé ở chá»— ngưá»i soát vé và trèo lên ngồi ở tầng thượng. Nếu giao thông thông suốt, bà sẽ đến đúng giá».
Chiếc xe buýt hai tầng thả bà xuống trước hà ng rà o sắt cá»§a nghÄ©a địa Old Brompton. Äịa Ä‘iểm mang dấu ấn ma thuáºt. Ngà y cuối tuần, những đứa trẻ đạp xe chạy ngang dá»c các con đưá»ng nhá» xanh rá»n, chạm mặt những ngưá»i chạy thể dục. Trên các tấm bia má»™ đá, những con sóc thanh thản chỠđợi khách Ä‘i dạo. Äứng dá»±ng trên thân sau cá»§a chúng, các con váºt gặm nhắm tóm bắt những hạt quả phỉ, mà những cặp yêu đương nằm dà i dưới những cây lá»›n ném tặng cho chúng, rồi ăn ngon là nh. Yvonne Ä‘i ngược trên lối trung tâm đến táºn cá»a trổ ra đưá»ng Fulham Road. Äó là con đưá»ng mà bà thÃch hÆ¡n cả để đến sân váºn động. Sân Stamford Bridge đã đầy nÃch. Như má»—i thứ Bảy, những tiếng kêu nổi lên từ các hà ng ghế sẽ là m hoan hỉ cuá»™c sống trầm lắng nÆ¡i nghÄ©a địa trong và i giá» liá»n. Yvonne lấy chiếc vé cất sâu trong xắc, chỉnh lại khăn quà ng cổ và cặp kÃnh râm cá»§a mình.
* * *
Trên đưá»ng Porrobello Road, má»™t nữ nhà báo trẻ ngồi uống trà ngoà i hiên quán bar Electric vá»›i tay cameraman (Tiếng Anh: ngưá»i quay phim) cá»§a mình. Cùng sáng hôm ấy, trong ngôi nhà được kênh truyá»n hình nÆ¡i cô là m việc thuê cho ở Brick Lane, cô đã xem lại tất cả những cảnh quay thá»±c hiện trong suốt tuần qua. Công việc đã là m rất khả quan. Theo tốc độ nà y, Audrey chẳng bao lâu nữa sẽ hoà n thà nh bà i phóng sá»± cá»§a mình và có thể sẽ quay vá» Paris thá»±c hiện phần dá»±ng phim. Cô thanh toán số tiá»n theo hóa đơn mà ngưá»i bồi bà n đưa, rồi mặc kệ chà ng đồng nghiệp quay phim cá»§a mình, cô quyết định táºn dụng phần còn lại cá»§a buổi chiá»u để Ä‘i mua sắm những đồ mà trong khu phố nà y chẳng thiếu gì. Khi đứng dáºy, cô nhưá»ng đưá»ng cho má»™t ngưá»i đà n ông và hai đứa trẻ đã đói và mệt lá» sau má»™t buổi sáng hết sức báºn rá»™n.
* * *
Cổ động viên cá»§a Manchester United đồng loạt đứng cả dáºy. Quả bong nảy tung lên phÃa trên khung thà nh cá»§a đội Chelsea. Yvonne Ä‘áºp tay, ngồi xuống.
- Ô không, sao lại bá» lỡ cÆ¡ há»™i như thế! Tháºt xấu hổ!
Ngưá»i đà n ông ngồi bên cạnh bà cưá»i mỉm.
- Hãy tin em Ä‘i, và o thá»i cá»§a Cantona (Éric Cantona: Cầu thá»§ bóng đá Pháp, đã có thá»i kỳ chÆ¡i cho Manchester United), thì sẽ không diá»…n ra như thế nà y đâu, bà cáu giáºn nói tiếp. Anh chắc sẽ không nói vá»›i em rằng kể cả có táºp trung hÆ¡n nữa, thì bá»n ăn hại nà y cÅ©ng sẽ không thể ghi bà n chứ hả?
- Anh sẽ chẳng nói gì cả, ngưá»i đà n ông tiếp tục vá»›i má»™t giá»ng trìu mến.
- Nói thế thôi, chứ anh đâu có hiểu gì vỠbóng đá.
- Anh thÃch cricket (Má»™t môn thể thao dùng cầu bằng vợt gá»— ở Anh).
Yvonne ngả đầu mình và o vai ông.
- Anh chẳng hiểu gì vá» bóng đá… nhưng dẫu váºy em vẫn thÃch ở bên anh.
- Em có hiểu được không hả? Nếu khu phố cá»§a em ngưá»i ta mà biết được em cổ vÅ© cho Manchester United nhỉ? ngưá»i đà n ông thì thà o và o tai bà .
- Tại sao anh cứ cho là em đã phải rất tháºn trá»ng khi đến đây nhỉ!
Ngưá»i đà n ông ngắm nhìn Yvonne, bà đang liếc nhìn xuống sân cá». Ông láºt giở tá» phụ trương đặt trên đầu gối mình.
- Äây là cuối mùa bóng rồi, phải không?
Yvonne không trả lá»i vì quá bị tráºn bóng thu hút.
- Váºy thì, anh liệu có cÆ¡ may được gặp em cuối tuần sau không? Ông nói thêm.
- Chuyện đó bà n sau, bà nói trong lúc theo dõi tiá»n đạo cá»§a Chelsea Ä‘ang tiến lên rất nguy hiểm trên sân cá».
Bà đặt ngón tay lên môi ngưá»i bạn đồng hà nh và thêm và o:
- Em không thể cùng má»™t lúc là m hai việc được và nếu như ai đó không quyết định ngáng đưá»ng bá»n ngốc nà y, thì buổi tối cá»§a em sẽ há»ng bét, và buổi tối cá»§a anh cÅ©ng thế!
John Glover cầm tay Yvonne mà ve vuốt những nốt rám mà u nâu mà cuá»™c Ä‘á»i đã vẽ lên đó. Yvonne nhún vai.
- Hồi trẻ, bà n tay em đẹp lắm.
Yvonne vụt đứng dáºy, khuôn mặt nhăn nhúm, nÃn thở. Quả bóng bị chệch hướng và o phút cuối và được đá lại đầu sân kia. Bà thở phà o và ngồi xuống.
- Em nhá»› anh cả tuần nà y anh ạ, bà nói, giá»ng má»m lại.
- Thế thì, hãy đến và o cuối tuần sau nhé!
- ChÃnh anh má»›i là ngưá»i nghỉ hưu chứ, đâu phải em!
Trá»ng tà i vừa thổi còi kết thúc hiệp má»™t. HỠđứng dáºy Ä‘i tìm đồ giải khát. Lúc Ä‘i lên các báºc hà ng ghế. John há»i thăm bà vá» hiệu sách cá»§a mình.
- Äó là tuần đầu tiên cá»§a cáºu ấy, anh chà ng Popinot cá»§a anh là m quen vá»›i công việc rất tốt, nếu như đó chÃnh là điá»u anh muốn biết, Yvonne trả lá»i.
- Äó đúng là điá»u anh muốn biết mà , John lặp lại.
* * *
Trở vá» từ lúc còn sá»›m, lÅ© trẻ chÆ¡i trong phòng chúng trong lúc chỠđợi bữa Ä‘iểm tâm chiá»u xứng vá»›i cái tên cá»§a nó. Antoine, báºn tạp dá» kẻ ô, đứng tá»±a và o quầy bếp, chăm chú Ä‘á»c công thức má»›i cá»§a má»™t món bánh tráng. Có ngưá»i bấm chuông ngoà i cá»a. Mathias đợi trên báºc thá»m, đứng thẳng như má»™t cái cá»c. Tò mò bởi cách ăn mặc khác lạ cá»§a bạn, Antoine chằm chằm nhìn anh.
- Tá»› có thể biết tại sao cáºu lại Ä‘eo kÃnh trượt tuyết không? Anh há»i.
Mathias đẩy anh để bước và o. Cà ng ngà y cà ng bối rối, anh không rá»i mắt khá»i anh bạn. Mathias để rÆ¡i tấm bạt đã được gấp gá»n xuống dưới chân.
- Cái máy xén cá» cá»§a cáºu để đâu? Anh há»i.
- Cáºu muốn là m gì vá»›i má»™t cái máy xén cá» trong phòng khách cá»§a tá»› chứ?
- Cách cáºu đặt câu há»i như váºy ấy mà , mệt tháºt đấy!
Mathias băng qua gian phòng và đi ra vưá»n sau nhà , Antoine theo sát anh. Mathias mở nhà để dụng cụ cháºt hẹp, lôi ra má»™t chiếc máy xén cá» và , cố hết sức mình, anh ẩy nó lên hai thá»›t gá»— bá» hoang. Anh kiểm tra để hai bánh không chạm đất nữa và xem má»i thứ đã cân bằng chưa. Sau khi đã chỉnh há»™p số vá» số “moâ€, anh kéo mạnh dây khởi động.
Cái động cơ hai thì bắt đầu quay trong tiếng ù ù đinh tai.
- Tá»› gá»i bác sÄ© đây, Antoine gà o lên.
Mathias Ä‘i ra theo chiá»u ngược lại, băng qua nhà , gỡ tấm bạt ra và quay vá» nhà anh. Antoine đứng lại má»™t mình, hai tay vung vẩy giữa phòng khách, tá»± há»i không biết con ruồi nà o đã đốt phải bạn mình. Má»™t tiếng động khá»§ng khiếp khiến cả bức tưá»ng ngăn rung lên. Khi cú búa tạ nữa vang lên, má»™t lá»— hổng rá»™ng đáng kể để lá»™ ra khuôn mặt há»›n hở cá»§a Mathias.
- Welcome home (Từ tiếng Anh: Chúc mừng bạn đến chơi nhà !)! Mathias rạng rỡ thốt lên trong lúc phá lỗ hổng giữa vách ngăn cho rộng thêm ra.
- Cáºu đúng là bị Ä‘iên tháºt rồi đấy, Antoine gà o lên, hà ng xóm sẽ tố cáo chúng ta mất thôi!
- Vá»›i tiếng ồn ở trong vưá»n, tá»› ngạc nhiên nếu há» phát hiện ra đấy! Hãy giúp tá»› má»™t tay thay vì cứ đứng đó mà cà u nhà u. Hai ngưá»i là m, chúng ta có thể kết thúc trước khi đêm áºp xuống!
- Thế sau đó thì sao hả? Antoine gà o lên khi nhìn đống gạch vữa vụn chất đống trên sà n nhà anh.
- Sau đó, chúng ta sẽ cho bức tưá»ng và o trong các túi rác, để trong kho dụng cụ nhà cáºu, rồi sẽ vứt dần chúng trong và i tuần liá»n.
Má»™t mảng tưá»ng khác vừa sáºp xuống; và trong lúc Mathias tiếp tục công trình cá»§a mình, thì Antoine đã kịp suy nghÄ© vá» những thứ phải hoà n tất để cho phòng khách nhà anh, má»™t ngà y kia, tìm lại được má»™t vẻ như bình thưá»ng.
Trong phòng trên gác, Emily và Louis đã báºt tivi lên, và chắc mẩm rằng chương trình thá»i sá»± sẽ nhanh chóng thuáºt lại cÆ¡n địa chấn đã áºp xuống khu phố South Kensington. Mà n đêm buông xuống, chúng thất vá»ng vì Trái đất đã không thá»±c sá»± bị chấn động, nhưng tá»± hà o vì đã được giao phó cả Ä‘iá»u bà máºt, vui vì được thức quá khuya như váºy, chúng giúp hót đầy các túi gạch vữa vụn cho Antoine mang ra để ở cuối vưá»n. Ngà y hôm sau, McKenzie được gá»i tá»›i khẩn cấp. Theo giá»ng nói cá»§a Antoine, thì anh ta đã hiểu sá»± nghiêm trá»ng cá»§a tình hình. Nhiệm vụ bắt buá»™c, anh ta đồng ý đến gặp há», dù là Chá»§ nháºt, và đã tá»›i cùng vá»›i chiếc xe tải nhá» cá»§a văn phòng.
Và o cuối ngà y nghỉ cuối tuần, mặc dù vẫn còn má»™t và i chá»— nối ở trên trần cần phải quét sÆ¡n, Mathias và Antoine cÅ©ng đã chÃnh thức dá»n đến ở chung. Toà n bá»™ bạn hữu được má»i đến ăn mừng sá»± kiện ấy và khi McKenzie biết được rằng Yvonne đã đồng ý ra khá»i nhà bà để đến dá»±, thì anh ta đã quyết định ở lại vá»›i há».
Cuá»™c tranh luáºn đầu tiên giữa những ngưá»i bạn táºp trung vá» phần trang trà ngôi nhà . Äồ đạc cá»§a Antoine và Mathias đứng cạnh nhau trong má»™t căn phòng thì tháºt là kỳ cục. Theo lá»i cá»§a Mathias, tầng trệt có má»™t sá»± giản dị gần như là cá»§a Ä‘á»i sống tu sÄ©. Ngược hẳn vá»›i lá»i kết luáºn cá»§a Antoine là nÆ¡i đây sẽ rất hiếu khách. Má»i ngưá»i giúp chuyển đồ đạc. Má»™t cái bà n tròn cá»§a Mathias tìm thấy chá»— cá»§a mình giữa hai chiếc phô-tÆ¡i da thuá»™c vá» Antoine. Sau cuá»™c bá» phiếu thắng lợi vá»›i tỉ số năm chống má»™t (Mathias là ngưá»i duy nhất đã bá» phiếu thuáºn còn Antoine đã lịch lãm bá» phiếu trắng), tấm thảm mà theo ý Mathias có nguồn gốc từ Iran còn theo Antoine thì có nguồn gốc đáng ngá», rút cuá»™c đã được cuá»™n lại, buá»™c chặt và xếp gá»n trong nhà chái trong vưá»n.
Äể đảm bảo hoà khà trong căn há»™, McKenzie nắm quyá»n chỉ huy phần tiếp theo cá»§a công việc, chỉ duy Yvonne có quyá»n phá»§ quyết những mệnh lệnh cá»§a anh ta. Không chỉ lúc bà quyết định như váºy, mà ngay khi bà đưa ra má»™t ý kiến, cặp má cá»§a ngà i trưởng hãng đã có khuynh hướng chuyển sang mà u tÃa, và vốn từ vá»±ng cá»§a anh ta chỉ còn thu hẹp lại thà nh “Chị nói đúng quá, Yvonne ạ.â€
Và o cuối buổi tối, tầng trệt đã được bà y biện lại tất cả. Chỉ còn phải giải quyết vấn đỠtrên tầng. Mathias thấy rằng phòng cá»§a mình không đẹp bằng phòng cá»§a ông bạn nối khố. Antoine chẳng rõ là ở Ä‘iểm nà o, nhưng anh hứa sẽ chú tâm đến chuyện ấy trong thá»i hạn nhanh nhất.
|

14-12-2008, 11:03 AM
|
 |
Anh Khùng Trốn Viện
|
|
Tham gia: Aug 2008
Äến từ: hư vô
Bà i gởi: 639
Thá»i gian online: 21 giá» 15 phút 21 giây
Thanks: 821
Thanked 262 Times in 71 Posts
|
|
Chương 6
Cảm giác sảng khoái vui vẻ cá»§a ngà y Chá»§ nháºt đầu tiên cá»§a cuá»™c sống chung bắt đầu. Nó cÅ©ng bắt đầu má»™t cách tá»± nhiên bằng má»™t bữa Ä‘iểm tâm sáng theo kiểu Anh được Antoine chuẩn bị. Trước khi cả nhà đi xuống, anh kÃn đáo nhét má»™t tá» giấy ghi và i dòng dưới chiếc tách cá»§a Mathias, lau hai tay và o tấm tạp dá», và kêu tướng lên cho ai muốn nghe thì nghe rằng trứng sẽ nguá»™i Ä‘i đấy.
- Việc gì mà cáºu phải nói to đến thế chứ?
Antoine giáºt nảy mình, anh đã không nghe thấy Mathias bước đến.
- Tá»› chưa bao giá» thấy ai táºp trung cao độ đến mức ấy khi nướng có hai miếng bánh mì.
- Lần sau thì tá»± cáºu nướng lấy nhé! Antoine vừa trả lá»i vừa đưa cho bạn chiếc tách.
Mathias đứng lên để Ä‘i rót má»™t tách cà phê, anh nháºn ra tá» giấy được Antoine để lại.
- Cái gì váºy? Anh há»i.
- Lát nữa cáºu sẽ Ä‘á»c, ngồi xuống và ăn Ä‘i khi chúng còn nóng.
LÅ© trẻ chạy à o đến là m kết thúc cuá»™c nói chuyện giữa há». Emily chỉ đồng hồ treo tưá»ng bằng má»™t ngón tay uy quyá»n, chúng sẽ bị muá»™n há»c.
Miệng vẫn đầy thức ăn, Mathias đứng phắt dáºy, cầm tay con gái và kéo cô bé ra cá»a. Emily chỉ kịp đón thanh ngÅ© cốc mà Antoine ném cho từ gian bếp, thì cô bé, cặp sách trên lưng, đã Ä‘ang chạy trên vỉa hè phố Clareville Grove.
Trong khi há» băng qua phố Old Brompton Road, Mathias Ä‘á»c lá thư mà anh mang theo và đứng khá»±ng ngay lại. Anh lấy Ä‘iện thoại di động và bấm số ở nhà .
- Chuyện vá» nhà muá»™n nhất là ná»a đêm, chÃnh xác là gì váºy?
- Váºy tá»› sẽ bắt đầu lại nhé, quy định số 1, không có baby-sitter; quy định số 2, không có đà n bà trong nhà và quy định số 3, có thể nói là 0h30 nếu cáºu thÃch như váºy hÆ¡n, nhưng đó là hạn cuối cùng đấy!
- Tá»› trông giống Lá» Lem (Tên má»™t nhân váºt chÃnh trong truyện cổ tÃch dà nh cho thiếu nhi gần giống như chuyện Tấm Cám cá»§a Việt Nam, cô gái nghèo khổ nhưng tốt bụng Lá» Lem được bà tiên phù phép ban cho nhiá»u quần áo đẹp để Ä‘i dá»± lá»… há»™i do nhà vua tổ chức kén vợ cho Hoà ng tá», nhưng cô phải trở vá» nhà trước 12 giỠđêm, nếu không thì má»i trang phục cá»§a cô sẽ bị biến mất hết, cô chỉ còn là má»™t cô gái nghèo khó) lắm à ?
- Cầu thang ầm Ä© lắm, và tá»› không muốn tối nà o cáºu cÅ©ng đánh thức má»i ngưá»i dáºy.
- Tớ sẽ tháo già y ra.
- Äằng nà o Ä‘i nữa, tá»› vẫn muốn cáºu tháo già y khi và o nhà .
Và Antoine dáºp máy.
- Bác ấy muốn gì thế? Emily giáºt mạnh tay bố và há»i.
- Chẳng có gì cả, Mathias cà u nhà u. Thế vá»›i con, sống chung trong má»™t nhà thấy như thế nà o? Anh há»i con gái khi băng qua đưá»ng.
* * *
Thứ haii, Mathias Ä‘i đón lÅ© trẻ ở trưá»ng. Thứ Ba, đến lượt Antoine. Thứ tư, và o giỠăn trưa, vá»›i tư cách phụ huynh Ä‘i kèm, Mathias đóng cá»a hiệu sách để cùng lá»›p cá»§a Emily Ä‘i thăm bảo tà ng Lịch sá» Tá»± nhiên. Cô bé phải cần đến sá»± trợ giúp cá»§a hai cô bạn để đưa bố mình ra khá»i phòng trưng bà y những bản sao đúng kÃch thước thá»±c cá»§a những loà i động váºt ká»· Jura. Bố cá»§a cô từ chối không chịu động Ä‘áºy chừng nà o mà con Tyrannosaurus (Khá»§ng long bạo chúa) đã được cÆ¡ giá»›i hoá không nhả con Trachodon (Loà i khá»§ng long ăn cá») mà nó Ä‘ang ngáºm và ngúc ngắc trong miệng nó ra. Mặc dù cô giáo cá»§a trưá»ng phản đối cáºt lá»±c, nhưng Mathias vẫn cố nà i cho đến khi già nh được sá»± chấp thuáºn để má»—i đứa trẻ, Ãt nhất là má»™t lần, có thể thá» mô hình má»™t tráºn động đất giả cùng vá»›i anh. Sau đó Ãt phút, khi biết cô Wallace cÅ©ng từ chối không cho chúng xem mà n nói vá» sá»± ra Ä‘á»i cá»§a vÅ© trụ, được chiếu trên vòm nhà mô hình vÅ© trụ và o mưá»i hai giá» mưá»i lăm, anh đã xoay xở bá» rÆ¡i cô ta và o khoảng mưá»i hai giá» mưá»i hai phút trong lúc cô vắng mặt để Ä‘i vệ sinh. Khi ông trưởng ban an ninh há»i là m sao cô lại để thất lạc cùng má»™t lúc những hai mươi tư há»c sinh, thì cô Wallace bá»—ng hiểu ngay những há»c trò cá»§a cô Ä‘ang ở đâu. Ra khá»i bảo tà ng, để chuá»™c lá»—i, Mathias tặng cho tất cả lÅ© trẻ bánh tổ ong nướng khuôn.
Cô giáo cá»§a con gái anh chấp nháºn nếm thá» má»™t chiếc, và Mathias cố nà i để cô dùng chiếc thứ hai, lần nà y được tưới đầy kem sô-cô-la sữa.
Thứ Năm, Antoine chịu trách nhiệm mua đồ ăn, Mathias đảm nháºn thứ Sáu. Ở siêu thị, những ngưá»i bán hà ng chẳng hiểu má»™t từ nà o trong những thứ mà anh ná»— lá»±c há»i há», anh đến cầu cứu sá»± trợ giúp nÆ¡i má»™t cô nhân viên thu ngân, ngưá»i đã lá»™ ra là ngưá»i Tây Ban Nha, má»™t nữ khách hà ng muốn giúp anh, cô ta có lẽ là ngưá»i Thụy Äiển hay Äan ạch gì đó, Mathias chẳng bao giá» biết được, và điá»u đó chẳng thay đổi gì vấn đỠcá»§a anh. Hết cách, từ dãy hà ng đông lạnh, anh rút Ä‘iện thoại di động, gá»i cho Sophie trước những quầy chẵn, và gá»i cho Yvonne trước những quầy lẻ. Rốt cuá»™c, anh quyết định rằng “sưá»n†được ghi vá»™i trên danh sách rất có thể được Ä‘á»c là “gà â€, tóm lại, muốn tốt nữa thì Antoine chỉ cần viết cho rõ rà ng hÆ¡n mà thôi!
Thứ Bảy trá»i mưa, tất cả má»i ngưá»i Ä‘á»u ở nhà , há»c bà i. Tối Chá»§ nháºt, má»™t trà ng cưá»i giòn vang lên trong phòng khách nÆ¡i Mathias và lÅ© trẻ Ä‘ang chÆ¡i đùa. Antoine ngẩng đầu lên khá»i những bức vẽ và nhìn thấy khuôn mặt hân hoan cá»§a ngưá»i bạn thân cá»§a mình và , và o khoảnh khắc đó, anh nghÄ© rằng hạnh phúc đã đến ngụ trong cuá»™c sống cá»§a há».
* * *
Sáng thứ Hai, Audrey có mặt trước hà ng rà o sắt cá»§a trưá»ng Trung Há»c Pháp. Trong lúc cô trao đổi vá»›i hiệu trưởng, thì cameraman cá»§a cô quay cảnh sân chÆ¡i.
- ChÃnh sau khung cá»a sổ nà y tướng De Gaulle đã tung ra lá»i kêu gá»i ngà y 18 tháng Sáu, ông M.Bécherand nói, trong lúc đưa tay chỉ mặt tiá»n trắng xóa cá»§a tòa nhà trung tâm.
Trưá»ng Trung há»c Pháp Charles-de-Gaulle Ä‘em đến má»™t chế độ giảng dạy danh tiếng cho hÆ¡n hai ngà n há»c sinh, từ tiểu há»c cho đến tú tà i.
Ông hiệu trưởng đưa cô Ä‘i thăm và i phòng há»c và má»i cô, nếu cô muốn, tham dá»± buổi há»p cá»§a giáo viên trong trưá»ng sẽ diá»…n ran gay chiá»u hôm ấy. Audrey nháºn lá»i vá»›i vẻ hà o hứng. Trong khuôn khổ phóng sá»± cá»§a cô, sá»± chứng thá»±c cá»§a giáo viên là đáng quý nhất. Cô xin phép được phá»ng vấn và i giáo viên, thì ông M.Bécherand trả lá»i cô chỉ việc thương lượng trá»±c tiếp vá»›i từng ngưá»i trong số há» mà thôi.
* * *
Như má»i buổi sáng, Bute Street hết sức ồn à o náo nhiệt. Những chiếc xe tải nhá» giao hà ng nối Ä‘uôi nhau, cung cấp cho rất nhiá»u cá»a hà ng trên phố. Trên hiên cá»§a Coffee Shop, nằm sát cạnh hiệu sách, Mathias nhấm nháp má»™t ly cappuccino trong lúc Ä‘á»c báo, vẻ lạc lõng giữa đám các bà mẹ tụ táºp lại đây sau khi đã thả con ở trưá»ng. Từ bên kia phố, Antoine Ä‘ang ở trong văn phòng cá»§a mình. Anh chỉ còn có và i giỠđể hoà n thà nh má»™t bản nghiên cứu mà anh sẽ phải giá»›i thiệu cho má»™t trong những khách hà ng tầm cỡ nhất cá»§a hãng và o cuối buổi chiá»u, hÆ¡n nữa anh đã hứa vá»›i Sophie sẽ thảo cho cô má»™t lá thư má»›i.
Sau buổi sáng là m việc cáºt lá»±c, và đã chá»›m sang buổi chiá»u, anh má»i ông trưởng hãng cá»§a mình Ä‘i nghỉ ngÆ¡i ăn bữa trưa mà hỠđáng được hưởng. Há» băng qua đưá»ng đến nhà hà ng Yvonne.
GiỠnghỉ chẳng được dà i. Khách hà ng lúc nà y đang chỠcòn những bản vẽ thì vẫn chưa được in ra. McKenzie đã lẩn đi ngay sau miếng ăn cuối cùng.
Trên ngưỡng cá»a, anh ta thì thầm má»™t câu “Tạm biệt Yvonne" mà bà đáp lại, mắt vẫn còn chìm đắm trong cuốn sổ bán hà ng cá»§a mình, bằng má»™t câu “vâng, vâng được rồi, chà o McKenzie nhéâ€.
- Anh có thể bảo hắn ta buông tha tôi một chút được không hả, chà ng trưởng hãng của anh ấy mà ?
- Anh ta phải long cô. Cháu có thể là m gì được trong chuyện đó chứ?
- Anh đã biết tuổi tôi rồi chứ?
- Vâng, nhưng anh ta là ngưá»i Anh.
- Cái đó chẳng biện giải được cho tất cả.
Bà gáºp cuốn sổ ghi chép cá»§a mình lại và thở hắt ra.
- Tôi mở một chai Bordeaux ngon đây, anh có muốn một ly không?
- Không, nhưng cháu rất muốn cô đến chỗ cháu ngồi uống.
- Tôi thÃch ngồi lại ở đây, như váºy thì tiện cho khách hÆ¡n.
Antoine đưa mắt nhìn khắp lượt gian phòng trống trơn; thua cuộc, Yvonne mở chai rượu và đến ngồi bên anh với chiếc ly trên tay.
- Có chuyện gì không ổn nà o? Anh há»i bà .
- Cô sẽ không thể tiếp tục như thế nà y lâu được nữa, cô quá mệt má»i rồi.
- Lấy thêm ai đó để trợ giúp cho cô.
- Cô không là m nhiá»u suất ăn hà ng ngà y lắm, nếu cô tuyển thêm ngưá»i, thì cô chỉ còn nước phải đóng cá»a, và có thể nói vá»›i anh rằng chuyện ấy giá» cÅ©ng chẳng còn xa nữa đâu.
- Cần phải tân trang lại phòng ăn của cô.
- ChÃnh bà chá»§ cá»§a nó má»›i cần phải tân trang lại, Yvonne thở dà i, vả lại lấy đâu ra tiá»n mà là m đây?
Antoine rút một cây bút chì trong túi áo vest của mình ra và bắt đầu phác một bức vẽ trên khăn trải bà n bằng giấy.
- Cô xem nà y, cháu nghÄ© đến Ä‘iá»u nà y từ lâu rồi, cháu tin rằng chúng ta có thể tìm ra được má»™t giải pháp.
Yvonne Ä‘eo cặp kÃnh cá»§a mình lên chóp mÅ©i và cặp mắt bà loé sáng vá»›i má»™t nụ cưá»i trà n đầy trìu mến.
- Anh nghĩ đến phòng ăn nhà hà ng của cô từ lâu rồi à ?
Antoine nhấc máy Ä‘iện thoại trên quầy và gá»i cho McKenzie yêu cầu anh ta bắt đầu cuá»™c há»p mà không đợi anh. Anh có lẽ sẽ đến muá»™n má»™t chút. Anh gác máy và quay vá» phÃa Yvonne.
- ÄÆ°á»£c rồi, bây giá» cháu có thể giải thÃch rõ cho cô được chứ?
Tranh thá»§ lúc vắng khách buổi chiá»u, Sophie tá»›i thăm Mathias để mang cho anh má»™t bó hoa hồng cắt từ vưá»n nhà .
- Má»™t chút Ãt nữ tÃnh sẽ chẳng là m chết ai cả, cô vừa nói vừa đặt bình hoa gần quầy thu ngân.
- Tại sao thế, em thấy ở đây quá nam tÃnh à ?
Äiện thoại reo. Mathias xin lá»—i Sophie và đến nhấc máy.
- ÄÆ°Æ¡ng nhiên là tá»› có thể đến dá»± buổi há»p phụ huynh há»c sinh được chứ. Ừ, tá»› đợi cáºu vá» rồi má»›i Ä‘i ngá»§. Váºy chÃnh cáºu sẽ đến đón bá»n trẻ hả? Ừ, tá»› cÅ©ng thế, tá»› hôn cáºu!
Mathias đặt điện thoại lên kệ, Sophie chăm chú nhìn anh và quay trở vỠlà m việc.
- Hãy quên tất cả những gì em vừa nói Ä‘i nhé! Cô vừa cưá»i vừa nói.
Cô khép cá»a hiệu sách lại.
* * *
Mathias đến muá»™n. Lý do biện há»™ cho anh là hiệu sách không há» vãn khách. Khi anh và o đến nÆ¡i, sân trưá»ng đã vắng hoe. Ba cô giáo đứng bà n luáºn dưới sân chÆ¡i, thì ai nấy Ä‘á»u đã vá» lá»›p cá»§a mình. Mathias Ä‘i dá»c bá» tưá»ng và nhón chân nhìn qua má»™t cá»a sổ. Khung cảnh khá là kỳ quặc. Sau những chiếc bà n há»c, ngưá»i lá»›n đến ngồi thế chá»— các em há»c sinh. Ở hà ng đầu, má»™t bà mẹ giÆ¡ tay để đặt má»™t câu há»i, má»™t ngưá»i bố khua khua bà n tay để cô giáo nhìn thấy mình. Rõ rà ng là lá»›p há»c đầu tiên còn Ä‘á»ng lại trong suốt cả cuá»™c Ä‘á»i há».
Mathias hoà n toà n mù tịt vá» nÆ¡i anh phải đến; nếu anh mà thất hứa đến dá»± há»p phụ huynh há»c sinh cá»§a Louis thay Antoine, thì anh chắc sẽ phải nghe lại Ä‘iá»u đó hà ng tháng trá»i cho mà xem. Anh chợt thở phà o nhẹ nhõm khi thấy má»™t phụ nữ trẻ băng qua sân trưá»ng. Mathias chạy vá» phÃa cô.
- Thưa cô, là m Æ¡n cho há»i lá»›p CM2 (Tương đương vá»›i lá»›p năm cá»§a Việt Nam) A, anh vá»™i vã há»i.
- Anh đến muá»™n quá rồi, cuá»™c há»p vừa kết thúc xong, tôi má»›i từ đó ra đây.
Bất chợt nháºn ra ngưá»i đối thoại, Mathias hà i lòng vì mình đã gặp may.
Bị bất ngá», Audrey siết chặt bà n tay mà anh chìa ra cho cô.
- Cô thÃch cuốn sách chứ?
- Cuốn Lagarde et Michard hả?
- Tôi cần má»™t sá»± giúp đỡ cá»±c kỳ lá»›n lao cá»§a cô. Tôi ở lá»›p CM2 B cÆ¡, nhưng bố cá»§a Louis bị giữ lại ở văn phòng, váºy là anh ấy nhá» tôi…
Audrey có má»™t vẻ duyên dáng lồ lá»™ và do váºy Mathias hÆ¡i khó khăn trong việc kiểm soát câu chuyện cá»§a mình.
- Lá»›p há»c ấy mà trình độ tốt chứ hả? Anh thì thà o.
- Vâng, tôi nghĩ thế…
Nhưng cuá»™c há»™i thoại bị gián Ä‘oạn bởi tiếng chuông cá»§a trưá»ng vừa vang lên. LÅ© trẻ đã kịp ùa hết ra sân. Audrey nói vá»›i Mathias rằng cô rất vui được gặp lại anh. Cô Ä‘i xa dần khi có má»™t nhóm há»c sinh xúm quanh gốc má»™t cây tiêu huyá»n. Cả hai ngưá»i Ä‘á»u ngẩng đầu nhìn lên, má»™t đứa trẻ trèo lên cây và lúc nà y Ä‘ang bị kẹt ở má»™t trong những cà nh cao nhất. Thằng bé đứng tháºt chênh vênh, Mathias vá»™i và ng và , không chút lưỡng lá»±, anh bám chặt thân cây và mất hút trong những đám lá.
Audrey nghe thấy giá»ng nói cá»§a ngưá»i chá»§ hiệu sách muốn trấn an chÃnh mình.
- Tốt rồi, tôi đã giữ được nó đây rồi!
Khuôn mặt tái nhợt, bám trên ngá»n cây, Mathias nhìn chăm chăm thằng bé Ä‘ang ngồi trên má»™t cà nh trước mặt anh.
- Thế đấy, váºy là bây giá» chúng ta như hai thằng đần cả lượt, anh nói vá»›i thằng bé.
- Cháu sẽ bị ăn mắng hả chú? thằng bé há»i.
- CÅ©ng đáng Ä‘á»i cháu lắm, nếu cháu muốn biết ý kiến cá»§a chú thì đấy!
Và i phút sau, đám lá bắt đầu sá»™t soạt và má»™t ngưá»i giám thị xuất hiện trên đầu thang.
- Cáºu kia tên gì? ngưá»i đà n ông há»i.
- Mathias!
- Tôi há»i thằng bé cơ…
Thằng bé tên là Victor. Ngưá»i giám thị bế nó lên tay.
- Bây giá», hãy nghe tôi nói đây Victor, có bốn mươi bảy báºc thang, chúng ta cùng đếm và em không được nhìn xuống phÃa dưới đâu nhé, được chứ?
Mathias nhìn cả hai bá»n há» biến Ä‘i dưới đám lá xum xuê. Những tiếng nói nhá» dần. Còn lại má»™t mình, cÆ¡ thể co cứng, anh chăm chăm nhìn phÃa chân trá»i.
Khi ngưá»i giám thị má»i anh xuống. Mathias chân thà nh cảm Æ¡n anh ta. Äã phải leo lên quá cao như thế, anh sẽ tranh thá»§ ngắm cảnh má»™t chút. Tuy nhiên, anh cÅ©ng yêu cầu ngưá»i giám thị nếu không phiá»n thì để lại cho anh cái thang ở đó.
* * *
Cuá»™c há»p vừa kết thúc. McKenzie tiá»…n khách hà ng cá»§a mình đến táºn hà nh lang. Antoine ghé qua hãng và ghé văn phòng là m việc cá»§a mình.
Ở đó, anh thấy Emily và Louis Ä‘ang đợi anh trên trà ng ká»· trong tiá»n sảnh, ná»—i khổ sở cá»§a chúng rốt cuá»™c cÅ©ng kết thúc. Äã đến lúc Ä‘i vá» nhà . Tối nay khoảng thá»i gian đã mất sẽ được Ä‘á»n bù bằng món Cluedo và khoai rán. Emily chấp thuáºn vụ thương lượng và xếp đồ cá»§a cô bé và o cặp, còn Louis thì đã chạy vá» phÃa thang máy, lượn ngoằn ngoèo giữa những chiếc bà n vẽ. Cáºu bé bấm và o tất cả các nút và sau má»™t chuyến viếng thăm không há» dá»± kiến dưới tầng hầm, cuối cùng há» cÅ©ng thoát ra được tiá»n sảnh cá»§a toà nhà cao tầng.
Từ sau cá»a hà ng cá»§a mình, Sophie nhìn há» Ä‘i ngược lên Bute Street, hai đứa trẻ kéo hai vạt váo vest cá»§a Antoine. Anh gá»i cho cô má»™t nụ hôn từ vỉa hè đối diện.
- Bố cháu Ä‘i đâu? Emily há»i khi thấy hiệu sách đóng cá»a.
- Äi dá»± há»p phụ huynh há»c sinh ở lá»›p tá»›, Louis nhún vai trả lá»i.
* * *
Khuôn mặt của Audrey xuất hiện trong đám lá.
- Ta sẽ bắt đầu lại như lần trước chứ hả? cô nói vá»›i Mathias bằng má»™t giá»ng trấn an.
- Ta ở cao hÆ¡n rất nhiá»u, đúng váºy không?
- Cách thức thì như má»™t thôi, chân nà y bước sau chân kia và anh đừng bao giá» nhìn xuống phÃa dưới đấy nhé, hứa chứ?
Và o khoảnh khắc nà y cá»§a Ä‘á»i mình, Mathias có lẽ hứa cả vầng trăng cho những ai muốn nó. Audrey nói thêm:
- Lần sau, nếu như anh muốn chúng ta gặp nhau thì có lẽ chẳng cần phải đà y Ä‘á»a mình khổ sở đến mức nà y đâu.
Äến chừng báºc hai mươi, há» dừng lại nghỉ và má»™t lần nữa ở báºc thứ mưá»i. Khi bà n chân há» rốt cuá»™c cÅ©ng chạm được tá»›i đất, thì sân trưá»ng vắng tanh. Äã gần hai mươi giá».
- Lần nà y, tôi đúng thực là là m trò hỠrồi, phải thế không?
- Không đâu mà , anh đã rất dũng cảm…
- Khi lên năm tuổi, tôi đã bị trượt từ một mái nhà xuống.
- Tháºt thế à ? Audrey há»i.
- Không… không phải váºy đâu.
Cặp má cô lấy lại được mà u xinh tươi của nó. Cô nhìn sững anh rất lâu mà chẳng nói gì cả.
- Tôi tháºm chà không biết phải cảm Æ¡n cô như thế nà o.
- Anh vừa là m rồi đấy thôi, cô trả lá»i.
Cơn gió thoảng tới khiến cô rùng mình.
- Trở vỠnhà đi, cô sẽ bị lạnh mất, Mathias thì thầm.
- Cả anh nữa, anh cũng sẽ bị lạnh mất thôi, cô đáp lại.
Cô Ä‘i xa dần, Mathias mong sao thá»i gian ngừng trôi. Ở giữa vỉa hè trống hoang, không biết tại sao, nhưng anh đã cảm thấy nhá»› cô rồi.
Khi anh gá»i, cô đã Ä‘i được mưá»i hai bước, cô sẽ chẳng bao giá» thú nháºn Ä‘iá»u đó vá»›i anh, nhưng cô đã đếm từng bước má»™t trong số đó.
- Tôi nghĩ là mình có một cuốn Lagarde et Michard thế kỉ XIX đấy!
Audrey quay lại.
- Còn tôi thì tin chắc rằng mình Ä‘ang đói, cô trả lá»i.
Há» Ä‘á»u cho rằng mình đã rất đói, tuy nhiên khi Yvonne dá»n bà n, bà lo lắng thấy đĩa cá»§a há» chỉ vừa má»›i đụng đến. Từ quầy cá»§a mình, nháºn xét thấy ánh mắt mà Mathias đặt trên môi Audrey, bà hiểu ngay rằng món ăn cá»§a mình không phải là nguyên nhân chÃnh. Suốt cả buổi tối, há» thổ lá»™ cho nhau những niá»m say mê cá»§a má»—i ngưá»i, Audrey say mê các bức ảnh, Mathias mê ly trước các bản thảo viết tay cổ xưa. Năm trước anh đã mua được má»™t lá thư được viết từ chÃnh tay cá»§a Saint-Exupéry. Äó chỉ là má»™t mảnh giấy do nhà phi công nà y viết vá»™i trước má»™t chuyến bay, nhưng đối vá»›i má»™t ngưá»i sưu tầm như anh, việc cầm nó trong tay tạo ra má»™t cảm giác thÃch thú không thể tả nổi. Anh thú tháºt rằng, đôi lúc và o buổi tối, trong sá»± cô quạnh cá»§a mình ở Paris, anh lấy bức ghi chép đó ra khá»i phong bì cá»§a nó, giở tá» giấy vá»›i má»™t sá»± tháºn trá»ng cao độ nhất, rồi anh nhắm mắt lại, và trà tưởng tượng đã mang anh đến đưá»ng bay cá»§a má»™t bãi Ä‘áºu ở Châu Phi. Anh như nghe thấy tiếng cá»§a ngưá»i thợ máy kêu lên “Tiếp xúcâ€, ẩy mạnh cánh quạt cá»§a chiếc trá»±c thăng để khởi động máy nổ. Các pÃt-tông bắt đầu rú lên ù ù, và anh chỉ cần ngả đầu ra phÃa sau để cảm nháºn được những cÆ¡n gió cát tạt lên má mình. Audrey hiểu được những gì Mathias đã cảm nháºn. Khi đắm chìm và o trong những bức ảnh cÅ© xưa, cô thấy như mình Ä‘ang ở trong những năm 1920, tản bá»™ trên các đưá»ng phố hẹp ở Chicago. Ở sâu trong má»™t quán bar, cô uống rượu mạnh cùng má»™t tay chÆ¡i kèn còn rất trẻ, má»™t nhạc sÄ© thần đồng, mà những ngưá»i bạn cá»§a anh ta gá»i là Satchmo.
Và khi đêm trở nên yên tĩnh, cô nghe đĩa hát và Satchmo dẫn cô đi dạo trên những lối đi của những bản dà n bè. Những tối khác, bức ảnh khác lại kéo cô đi trong sự náo nhiệt của các câu lạc bộ nhạc jazz; cô nhảy trên những rag-time (Soạn cho piano và là nguồn gốc của nhạc Jazz) quay cuồng, chạy trốn khi cảnh sát đổ bộ đến đó.
Cắm cúi hà ng giá» liá»n trước má»™t tấm ảnh do William Claxton chụp, cô đã tìm lại được câu chuyện vá» má»™t chà ng nhạc sÄ© tháºt Ä‘iển trai, tháºt Ä‘am mê đến ná»—i cô đã phải lòng tháºt sá»±. Cảm nháºn được chút há»n ghen trong giá»ng nói cá»§a Mathias, cô nói thêm rằng Chet Baker (Nhạc sÄ© chÆ¡i kèn ngưá»i Mỹ nổi tiếng thế giá»›i) đã chết khi rÆ¡i từ tầng hai phòng khách sạn nÆ¡i mình ở tại Amsterdam xuống đất, và o năm 1988, ở tuổi năm mươi chÃn.
Yvonne từ quầy húng hắng ho, nhà hà ng đã đóng cá»a rồi. Cả căn phòng trống hoang. Mathias thanh toán tiá»n và cả hai lại đứng cùng nhau trên Bute Street. Cá»a hà ng phÃa sau há» vừa má»›i tắt đèn. Anh thÃch Ä‘i bá»™ dá»c theo bá» sông. Trá»i đã muá»™n, cô buá»™c phải chia tay anh. Ngà y mai, má»™t ngà y cá»±c kỳ báºn rá»™n sẽ chỠđợi cô. Cả hai chợt cùng nháºn ra rằng trong suốt buổi tối, hỠđã chẳng nói gì vá» cuá»™c sống lẫn quá khứ cá»§a há», cÅ©ng chẳng gì hÆ¡n vá» nghá» nghiệp há» là m trong Ä‘á»i. Nhưng hỠđã chia sẻ vá»›i nhau và i ước mÆ¡, và những khoảnh khắc tưởng tượng; chung quy lại thì đó là má»™t buổi nói chuyện hứng thú cá»§a lần đầu tiên gặp nhau. HỠđưa cho nhau số Ä‘iện thoại. Trong lúc tiá»…n cô đến táºn South Kensington, Mathias đã khen ngợi nghá» giáo viên, hiến tặng cuá»™c Ä‘á»i mình cho lÅ© trẻ là chứng tá» má»™t sá»± cao thượng khó hình dung nổi; còn đối vá»›i cuá»™c há»p phụ huynh há»c sinh, anh sẽ tá»± xoay xở lấy. Anh chỉ việc bịa ra khi Antoine há»i anh. Audrey chẳng hiểu anh Ä‘ang nói đến chuyện gì, nhưng khoảnh khắc tháºt êm dịu và cô chỉ việc đồng ý. Anh chìa cho cô má»™t bà n tay lóng ngóng, cô đặt má»™t nụ hôn lên môi anh; má»™t chiếc taxi đã kịp đưa cô vá» phÃa khu phố Brick Lane. Tâm hồn nhẹ nhõm, Mathias Ä‘i ngược lên Old Brompton.
Khi anh bước và o Clareville Grover, anh hẳn dám thá» rằng cây cối nghiêng mình trước gió đón chà o anh. Và vá»›i vẻ vừa ngốc nghếch, mong manh vừa tháºt hạnh phúc, anh quay lại gáºt đầu vá»›i chúng. Hết sức rón rén, anh bước lên báºc thá»m, chìa khóa quay nhẹ nhà ng trong ổ khoá, cánh cá»a chỉ hÆ¡i kẹt má»™t chút, và anh bước và o phòng khách.
Mà n hình máy vi tÃnh tá»a sáng trong phòng nÆ¡i Antoine là m việc. Mathias cởi áo khác cá»§a mình ra vá»›i sá»± cẩn tháºn tối Ä‘a. Giầy cầm tay, anh tiến vá» phÃa cầu thang khi giá»ng cá»§a ngưá»i ở chung nhà khiến anh giáºt nảy mình.
- Cáºu đã nhìn giá» chưa đấy?
Antoine đưa mắt trách móc anh. Mathias quay ngược trở lại và tiến tá»›i táºn phòng là m việc. Anh lấy chai nước khoáng đặt cạnh đó, uống liá»n má»™t hÆ¡i rồi để lại nguyên chá»—, và cố kéo má»™t cái ngáp.
- Thôi, tớ đi ngủ đây, vừa nói anh vừa vươn vai. Tớ mệt không tưởng tượng nổi.
- ChÃnh xác thì cáºu Ä‘i đâu váºy? Antoine há»i.
- Ô, lên nhà tá»›, Mathias vừa trả lá»i vừa chỉ lên tầng.
Anh xá» lại áo Ä‘i mưa cá»§a mình và đi vá» phÃa cầu thang, và má»™t lần nữa, Antoine lại chất vấn anh.
- Chuyện thế nà o?
- Tốt, tá»› tin là váºy, anh trả lá»i vá»›i vẻ cá»§a kẻ chẳng hiểu tà gì vá» chuyện Ä‘ang được nói tá»›i.
- Cáºu đã gặp bà Morel rồi chứ?
Khuôn mặt căng thẳng, Mathias khép lại cổ áo choà ng ngoà i của mình.
- Là m sao cáºu lại biết được chuyện ấy chứ?
- Cáºu có đến dá»± buổi há»p phụ huynh há»c sinh hay là không hả?
- ÄÆ°Æ¡ng nhiên rồi, anh trả lá»i vá»›i sá»± chắc chắn.
- Váºy có nghÄ©a là cáºu đã gặp bà Morel chứ?
- Æ tất nhiên là tá»› đã gặp… bà Morel!
- Tốt lắm! Và chÃnh bởi cáºu đã tá»± há»i, tá»› biết chuyện ấy bởi chÃnh tá»› yêu cầu cáºu đến gặp bà ấy, Antoine nói tiếp vá»›i má»™t giá»ng từ tốn cố ý.
- ChÃnh thế đấy! ChÃnh xác là thế, chÃnh cáºu đã bảo tá»› là m Ä‘iá»u ấy đấy! Mathias thốt lên, nhẹ nhõm hẳn khi nháºn thấy má»™t thứ gì giông giống như ánh sáng ở cuối con đưá»ng hầm dà i tối thui.
Antoine đứng dáºy và đi Ä‘i lại lại trong phòng là m việc cá»§a mình; hai tay bắt chéo sau lưng tạo cho anh má»™t vẻ mô phạm, và không phải là không là m cho anh bạn thấy sợ.
- Váºy, cáºu đã gặp cô giáo cá»§a con trai tá»›, Ä‘iá»u ấy rất tốt; bây giá» chúng ta cùng táºp trung nhé, cố gắng thêm tà cuối cùng nữa… tá»› có thể biết được tóm tắt cuá»™c há»p phụ huynh há»c sinh hay không?
- Antoine… cáºu chá» tá»› vì chuyện đó hả? Mathias há»i vá»›i má»™t vẻ ngây thÆ¡.
Từ cái ánh mắt mà Antoine vừa liếc qua, Mathias hiểu ngay rằng giới hạn ứng khẩu của anh sẽ bị thu hẹp lại theo từng giây một, Antoine sẽ không giữ bình tĩnh được lâu nữa, tấn công là biện pháp phòng thủ duy nhất có thể.
- Nhưng mà nà y, tá»› đã đến đó theo nhiệm vụ yêu cầu, đừng có nổi cáu lên như thế! Cáºu muốn tá»› nói gì bây giá» nà o?
- Cứ kể những gì cô giáo đã nói cho cáºu cÅ©ng là má»™t sá»± khởi đầu tốt đấy, tháºm chà còn là má»™t cái kết có háºu… và o lúc nà y.
- Cu cáºu rất tuyệt! Con trai cáºu rất tuyệt, trong tất cả các môn. Cô giáo nó tháºm chà còn hÆ¡i sợ hồi đầu năm rằng nó có khiếu đặc biệt. Äó là má»™t sá»± phỉnh nịnh đối vá»›i các báºc cha mẹ nhưng rất khó xá» lý. Song tá»› đảm bảo vá»›i cáºu, Louis đúng là má»™t há»c sinh tuyệt vá»i. Äấy, tá»› đã nói hết rồi, cáºu cÅ©ng biết nhiá»u hệt như tá»› rồi. Tá»› đã tá»± hà o đến ná»—i bà giáo ấy tin rằng tá»› là chú cá»§a nó. Cáºu hà i lòng chưa?
- Sướng mê ly đi ấy chứ! Antoine vừa nói vừa ngồi xuống, bực điên tiết.
- Cáºu tháºt không thể tin nổi! Tá»› nói rằng con trai cáºu Ä‘ang ở đỉnh cao nhất trong sá»± nghiệp Ä‘i há»c cá»§a nó còn cáºu thì lại sừng sá»™, nói tháºt nhé, cáºu tháºt khó tÃnh khó nết, ông khốt ạ.
Antoine mở một ngăn kéo để lấy ra một tỠgiấy. Anh khua khua nó trên những đầu ngón tay.
- Tôi Ä‘ang Ä‘iên lên vì sung sướng đây! ÄÆ°á»£c là m bố cá»§a má»™t thằng bé không đạt nổi Ä‘iểm trung bình môn lịch sá»-địa lý, sát nút 11 Ä‘iểm (Ở đây, há» tÃnh thang Ä‘iểm 20) môn tiếng Pháp và được đúng 10 trong môn toán, tôi tháºt sá»± ngạc nhiên và lại còn được bợ đỡ bởi những bình phẩm cá»§a cô giáo nó ở trưá»ng đấy.
Antoine đặt bảng Ä‘iểm cá»§a Louis trên mặt bà n và đẩy cho trượt vá» phÃa Mathias Ä‘ang hoang mang nghi ngá», anh liá»n tiến đến gần, Ä‘á»c nó và ngay láºp tức lại đặt xuống.
- Ô, đây là má»™t lá»—i hà nh chÃnh, vẫn thưá»ng xuyên xảy ra vá»›i ngưá»i lá»›n, tá»› chẳng thấy có lý do gì để trẻ con có thể thoát khá»i chúng! Anh bình luáºn vá»›i vẻ ác ý gần như là bất lịch sá»±. Váºy nhé, tá»› Ä‘i ngá»§ đây, tá»› thấy cáºu tháºt căng thẳng và tá»› chẳng thÃch tà nà o khi cáºu căng thẳng. Ngá»§ ngon nhé!
Và lần nà y, Mathias Ä‘i vá» phÃa cầu thang vá»›i vẻ dứt khoát. Antoine gá»i anh lại lần thứ ba. Anh ngước mắt nhìn trá»i và miá»…n cưỡng quay lại.
- Gì nữa đây?
- Cô ta tên là gì?
- Ai cơ?
- ChÃnh cáºu phải nói cho tôi biết Ä‘iá»u đó… vá» cái cô nà ng đã là m cáºu lỡ cuá»™c há»p phụ huynh há»c sinh ấy chẳng hạn. Cô ta chà Ãt cÅ©ng xinh chứ?
- Rất xinh! Mathias rốt cuá»™c đã thú nháºn, vẻ bối rối.
- Thế đã là tốt rồi! Tên cô ta là gì? Antoine cố nà i.
- Audrey.
- Cũng hay nhỉ… Audrey gì?
- Morel… Mathias thở ra vá»›i má»™t giá»ng nghe chỉ hÆ¡i loáng thoáng.
Antoine dá»ng tai lên, vá»›i chút hy vá»ng nhá» nhoi là đã không nghe rõ cái tên mà Mathias vừa xướng. Vẻ lo lắng đã bá»™c lá»™ trên những đưá»ng nét khuôn mặt anh.
- Morel hả? Hơi giống như trong chữ bà Morel ấy à ?
- Chỉ hơi hơi thôi… , Mathias nói, lần nà y thì thực sự bối rối.
Antoine báºt dáºy và ngó anh bạn, đắc thắng má»™t cách mỉa mai cay độc.
- Khi tôi nhá» cáºu đến há»p phụ huynh há»c sinh, thì quả thá»±c cáºu vẫn coi Ä‘iá»u ấy là nghiêm túc kia mà !
- Thôi được, tá»› biết rồi, lẽ ra tá»› không nên nói vá»›i cáºu như váºy! Mathias vừa nói vừa tránh Ä‘i.
- Xin lá»—i chắc? Antoine gà o lên, lẽ ra không nên nói như váºy vá»›i tôi hả? Hãy nói thẳng ra Ä‘i, trong số những trò tồi tệ không bao giá» nên là m, cáºu nghÄ© rằng sẽ vẫn còn giở được má»™t trò nà o nữa hả, hay là cáºu đã giở hết sạch chúng ra rồi hả?
- Nghe nà y Antoine, đừng có cưá»ng Ä‘iệu quá lên như thế, tá»› trở vá» nhà cÅ©ng chỉ có má»™t mình và tháºm chà còn trước cả ná»a đêm nữa kia!
- À mà cáºu còn vui mừng vì đã không dẫn cô giáo cá»§a con trai tôi vá» nhà đấy há»? Tuyệt vá»i chưa kìa! Cám Æ¡n, như váºy nó sẽ không nhìn thấy cô giáo nó mình trần má»™t ná»a khi nó ăn sáng.
Không tìm thấy lối thoát nà o ngoà i việc đánh bà i chuồn, Mathias lên gác. Trên má»—i báºc cầu thang, bước chân cá»§a anh hình như đánh nhịp cho những lá»i trách móc mà Antoine dà nh cho anh.
- Cáºu tháºt thảm hại! anh ta vẫn còn kêu lên sau lưng anh.
Mathias giơ tay lên biểu thị sự đầu hà ng.
- ÄÆ°á»£c rồi, thôi Ä‘i mà , tá»› sẽ tìm ra má»™t giải pháp!
Khi Mathias Ä‘i và o phòng mình, anh vẫn còn nghe thấy tiếng Antoine ở tầng trệt Ä‘ang kết tá»™i anh, tháºm chà còn theo kiểu rất thô thiển. Anh khép cá»a lại và thở hắt ra trong lúc tháo cổ áo choà ng ngoà i.
Trong phòng là m việc, Antoine nhấn má»™t nút trên bà n phÃm máy tÃnh cá»§a mình. Trên mà n hình, má»™t chiếc xe Ä‘ua Công thức 1 đâm thẳng và o hà ng rà o an toà n.
Và o ba giá» sáng, Mathias vẫn không ngừng Ä‘i lại trong phòng mình. Bốn giá», trong độc chiếc quần cá»™c, anh ngồi sau bà n viết đặt gần cá»a sổ và bắt đầu nhay bút. Muá»™n hÆ¡n má»™t tÃ, anh đã thảo ra được những câu đầu tiên cho bức thư gá»i đến bà Morel. Äến sáu giá», cái sá»t đựng giấy lá»™n đón nháºn tá» giấy nháp thứ mưá»i má»™t mà Mathias vừa ném xuống. Bảy giá», mái tóc rối bù lởm chởm, anh Ä‘á»c lại lần cuối bà i viết cá»§a mình và luồn nó và o trong má»™t chiếc phong bì. Những báºc cầu thang kêu răng rắc, Emily và Louis xuống bếp. Tai dán sát cá»a, anh nghe ngóng những tiếng động cá»§a bữa sáng, và khi nghe thấy tiếng Antoine gá»i lÅ© trẻ để đến trưá»ng, thì anh liá»n khoác vá»™i cái áo choà ng tắm và chạy bổ xuống tầng trệt. Mathias Ä‘uổi kịp Louis trên báºc thá»m nhà . Anh đưa cho cáºu bé bức thư, và chưa kịp có thá»i gian để giải thÃch cho nó bất kỳ Ä‘iá»u gì, thì Antoine đã tóm lấy và bảo Emily vá»›i Louis ra đứng đợi anh ở phÃa xa hÆ¡n má»™t chút trên vỉa hè.
- Cái gì váºy? anh há»i Mathias trong lúc vung vẩy chiếc phong bì.
- Má»™t lá»i Ä‘oạn tuyệt, đó chÃnh là cái cáºu muốn còn gì, phải váºy không?
- Bởi bản thân cáºu đã không thể là m tròn việc ngưá»i ta nhỠư? Cáºu cần lÅ© trẻ xÃa vô chuyện nà y à ? Antoine thì thầm trong lúc kéo Mathias ra xa hÆ¡n chút nữa.
- Tớ nghĩ như thế là hay hơn, Mathias lắp bắp.
- Và lại còn hèn nữa chứ! Antoine cưá»i ha hả, trước khi đến cùng lÅ© trẻ.
Tuy váºy trong lúc trèo lên xe ôtô anh cÅ©ng để lá thư và o trong cặp sách cá»§a con trai. Chiếc xe mui tháo Ä‘i xa dần, Mathias khép cá»a nhà lại và leo lên tầng sá»a soạn cho mình. Trong lúc bước và o bồn tắm, anh nở má»™t nụ cưá»i tháºt lạ lùng.
Cá»a hà ng vừa mở. Từ phòng phÃa sau tiệm hoa cá»§a mình, Sophie đã nháºn ra những bước chân cá»§a Antoine.
- Anh đưa em đi uống tách cà phê nhé? Anh nói.
- Chà , anh mang vẻ mặt cá»§a những ngà y không là nh rồi, cô trả lá»i trong lúc lau mu bà n tay lên chiếc áo blouse cá»§a mình.
- Em đã là m gì mình thế nà y? Antoine há»i khi ngó thấy tấm gạc lốm đốm máu Ä‘en trên ngón tay Sophie.
- Chẳng có gì đâu, má»™t vết cắt nhưng nó không liá»n sẹo, cứ nước sôi suốt như thế nà y thì chẳng thể là nh được.
Antoine cầm bà n tay cô, gỡ tấm băng dÃnh và nhăn mặt lại. Không để cho Sophie có thá»i gian bà n cãi, anh kéo cô vá» phÃa tá»§ thuốc, lau miệng vết thương và cuốn má»™t lượt băng.
- Nếu trong hai ngà y nữa mà chưa khá»i, anh sẽ dẫn em Ä‘i khám, anh lẩm bẩm.
- Thôi được, Ä‘i uống cà phê nà o, Sophie vừa trả lá»i vừa lúc lắc con búp bê mà cô Ä‘ang mang trên đầu ngón trá», sau đó anh sẽ kể cho em nghe chuyện gì khiến anh lo lắng váºy.
Cô cà i cá»a, cất chìa khoá và o túi và lôi tay anh bạn Ä‘i.
* * *
Má»™t khách hà ng Ä‘ang chá», vẻ bồn chồn trước cá»a hiệu sách. Mathias Ä‘i bá»™ ngược lên Bute Street, Antoine và Sophie Ä‘i theo hướng ngược lại và đụng nhau; ông bạn nối khố cá»§a anh không cả thèm đưa mắt nhìn, và bước và o trong quán cá»§a Yvonne.
* * *
- Có chuyện gì xảy ra giữa hai bá»n anh váºy? Sophie há»i trong lúc đặt tách cà phê kem cá»§a mình xuống.
- Em có bộ ria kìa!
- Em cám Æ¡n anh, anh tháºt tá» tế!
Antoine lấy khăn của mình và lau môi cho Sophie.
- Bá»n anh hÆ¡i to tiếng vá»›i nhau sáng nay.
- Cuộc sống lứa đôi mà , anh già ạ, không thể lúc nà o cũng xuôi chèo mát mái được hết cả!
- Em chế giá»…u anh đó à ? Antoine há»i khi nhìn Sophie, Ä‘ang gắng hết sức để nhịn cưá»i.
- Chá»§ đỠcãi nhau cá»§a bá»n anh là gì váºy?
- Chẳng gì cả, thôi bỠqua đi.
- ChÃnh anh má»›i là ngưá»i nên bá» qua Ä‘i, nếu anh nhìn được bá»™ dạng cá»§a anh… anh tháºt sá»± không muốn nói vá»›i em đó là chuyện gì à ? Má»™t lá»i cố vấn cá»§a phụ nữ không phải là không có giá trị đâu, phải không?
Antoine nhìn cô bạn thân cá»§a mình và để cho nụ cưá»i Ä‘ang thể hiện tháºt thoải mái cá»§a cô chinh phục mình. Anh lục trong các túi áo vest và chìa cho cô má»™t cái phong bì.
- Cầm lấy nà y, anh hy vá»ng nó sẽ là m em hà i lòng.
- Chúng luôn là m em hà i lòng mà .
- Anh chỉ có diá»…n đạt lại những gì mà em bảo viết thôi, Antoine tiếp tục trong lúc Ä‘á»c lại bà i viết cá»§a mình.
- Äúng thế, nhưng anh viết chúng vá»›i những câu chữ cá»§a anh và , nhá» anh, những câu chữ cá»§a em có má»™t ý nghÄ©a mà em không sao cho chúng được.
- Em chắc chắn rằng gã nà y tháºt sá»± xứng đáng vá»›i em chứ? Bởi anh có thể nói vá»›i em má»™t Ä‘iá»u, và đó không phải là do chÃnh anh viết ra chúng mà anh nói thế đâu, nhưng nếu anh mà nháºn được những bức thư như thế, thì cho dù có những nghÄ©a vụ cá nhân ra sao hay nghá» nghiệp thế nà o Ä‘i nữa, anh có thể thá» vá»›i em rằng anh đã đến rước em Ä‘i rồi.
Ãnh mắt cá»§a Sophie nhìn Ä‘i nÆ¡i khác.
- Äó không phải là điá»u anh muốn nói đâu, Antoine tiếp tục vá»›i giá»ng hối tiếc, trong lúc ôm cô trong tay mình.
- Anh thấy đấy, anh thỉnh thoảng nên cẩn tháºn vá»›i những gì anh nói ra. Em không biết đâu là chá»§ đỠmối bất hoà giữa bá»n anh, nhưng rõ rà ng là các anh để mất thá»i gian, bây giá» hãy lấy Ä‘iện thoại và hãy gá»i cho anh ấy Ä‘i.
Antoine đặt tách cà phê xuống.
- Tại sao lại là anh phải dà n hòa trước cơ chứ? Anh là u bà u.
- Bởi vì nếu cả hai anh Ä‘á»u cùng đặt má»™t câu há»i như thế, các anh sẽ lãng phà má»™t ngà y chẳng vì má»™t cái gì cả.
- Có thể thế, nhưng ở đây, chÃnh cáºu ta má»›i là ngưá»i có lá»—i.
- Anh ấy đã là m chuyện gì nghiêm trá»ng đến váºy chứ?
- Anh có quyá»n nói vá»›i em rằng cáºu ta đã là m má»™t chuyện tồi tệ nhưng không phải vì thế mà anh sẽ tung hê cáºu ta Ä‘i.
- Äúng là hai tên lõi con!... Không tên nà o chịu gỡ tá»™i cho tên nà o! Anh ấy đã xin lá»—i rồi chứ?
- Trên má»™t bình diện nà o đó thì rồi…, Antoine trả lá»i, khi nghÄ© đến lá thư mà Mathias đã gá»i cho Louis.
Sophie nhấc điện thoại trên mặt quầy và đặt nó lên mặt bà n.
- Gá»i cho anh ấy Ä‘i!
Antoine để lại điện thoại lên kệ.
- Anh sẽ ghé qua thăm cáºu ta thì hÆ¡n, anh vừa nói vừa đứng dáºy. Anh thanh toán tiá»n cà phê, cả hai cùng Ä‘i ra trên phố Bute Street. Sophie chỉ quay và o trong cá»a hà ng cá»§a mình khi đã nhìn thấy Antoine bước qua ngưỡng cá»a hiệu sách.
- Tá»› có thể là m được gì cho cáºu đây? Mathias há»i và rá»i mắt khá»i cuốn sách cá»§a mình.
- Chẳng gì cả, tớ rẽ qua tà thôi, xem tình hình thế nà o.
- Má»i chuyện Ä‘á»u ổn cả, cám Æ¡n cáºu, anh vừa nói vừa láºt má»™t trang trong cuốn sách.
- Cáºu có nhiá»u khách không?
- Chẳng có ma nà o, sao thế?
- Tớ chán quá đi mất, Antoine thì thà o.
Antoine láºt ngược tấm biển nhá» treo ở cá»a kÃnh ra và o sang mặt “đóng cá»aâ€.
- Äi nà o, tá»› đưa cáºu Ä‘i má»™t vòng.
- Tá»› tưởng cáºu báºn bù đầu kia mà ?
- Thôi đừng có cãi vã suốt như thế!
Antoine ra khá»i hiệu sách, đến ngồi trên ôtô cá»§a mình Ä‘áºu trước cá»a hà ng và bấm còi hai lần liá»n. Mathias đặt cuốn sách xuống, cà u nhà u và bước ra phố vá»›i anh bạn.
- Äi đâu đây? Anh vừa há»i vừa trèo lên chiếc xe mui tháo.
- Trốn hiệu sách đi chơi.
Chiếc Austin Healey chạy ngược lên Queen’s Gate, băng qua Hyde Park và chạy vá» phÃa Notting Hill. Mathias tìm được má»™t chá»— ở cổng chợ Portobello. Vỉa hè bị các quầy hà ng cá»§a những ngưá»i buôn bán đồ cÅ© lấn chiếm. Há» Ä‘i xuống phố, dừng lại trước má»—i gian hà ng. Tại quầy cá»§a ngưá»i bán quần áo cÅ©, Mathias thá» má»™t chiếc áo vest có đưá»ng kẻ to bá»± và chiếc mÅ© cát-két hợp gam mà u vá»›i nhau, anh quay lại để há»i ý kiến Antoine. Anh nà y đã lánh Ä‘i xa rồi, vì quá ngượng nếu cứ ở sát bên cạnh. Mathias treo lại chiếc áo lên mắc và tuyên bố vá»›i cô bán hà ng rằng Antoine chẳng có tà gu nà o cả. Há» ngồi lại ở ngoà i hiên quán bar Electric. Hai phụ nữ trẻ đẹp Ä‘i xuống phố trong trang phục mùa hè. Ãnh mắt chạm nhau, các cô mỉm cưá»i vá»›i há» lúc Ä‘i qua đưá»ng.
- Ôi tớ đã quên mất rồi, Antoine nói.
- Nếu đó là cái và tiá»n cá»§a cáºu thì đừng lo, tá»› bao, Mathias vừa nói vừa lấy hoá đơn thanh toán đặt trong đĩa.
- Äã sáu năm rồi tá»› toà n khoác bá»™ quần áo gà trống nuôi con nà y, và tá»› chợt nháºn ra rằng mình tháºm chà còn chẳng biết phải là m thế nà o để tiếp cáºn má»™t phụ nữ nữa. Má»™t ngà y nà o đó con trai tá»› sẽ bảo tá»› dạy cho nó cách tán gái thì có lẽ tá»› sẽ chẳng thể trả lá»i nó nổi. Tá»› cần đến cáºu, có lẽ cáºu phải dạy cho tá»› lại từ đầu.
Mathias uống một hơi cốc nước cà chua của mình và đặt cốc lên mặt bà n.
- Cần phải hiểu rõ là cáºu muốn gì, cáºu không cho đà n bà bước và o nhà chúng ta kia mà !
- Chuyện đó chẳng có gì liên quan cả, tá»› nói vá»›i cáºu vá» chuyện quyến rÅ© phụ nữ kia mà , nhưng thôi, bá» qua Ä‘i!
- Toà n bá»™ cốt lõi hả? Tá»› cÅ©ng váºy, đã quên sạch rồi, anh già ạ!
- Tháºt sá»± mà nói, tá»› cho rằng tá»› cÅ©ng chưa bao giá» biết rõ cả! Antoine thở dà i.
- Vá»›i Karine thì cáºu đã biết rõ rồi còn gì, không phải váºy à ?
- Karine đã sinh cho tá»› má»™t đứa con trai và sau đó cô ấy đã ra Ä‘i chăm sóc lÅ© con cá»§a những ngưá»i khác. Thế là thà nh công vá» mặt tình cảm rồi còn gì, có cái tốt hÆ¡n rồi, đúng không? Thôi Ä‘i nà o, vá» là m việc Ä‘i.
Há» rá»i quán bar và đi ngược lên phố, sánh vai nhau.
- Cáºu không bá»±c nếu tá»› thá» lại cái áo vest ấy má»™t lần nữa chứ, và lần nà y cáºu cho tá»› biết ý kiến cá»§a cáºu nhé!
- Nếu cáºu thá» sẽ mặc nó trước mặt lÅ© trẻ cá»§a chúng ta, thì chÃnh tá»› sẽ mua tặng cáºu!
Khi quay trở vá» South Kensington, Antoine Ä‘áºu chiếc Healey trước văn phòng mình. Anh tắt máy và chá» và i giây trước khi ra khá»i xe.
- Tớ xin lỗi vì chuyện tối qua, có thể tớ đã hơi quá đà .
- Không, không mà , an tâm Ä‘i, tá»› hiểu phản ứng cá»§a cáºu, Mathias nói vá»›i má»™t giá»ng khô khan.
- Cáºu Ä‘ang không thá»±c lòng đấy nhé!
- Äúng đó, tá»› đâu có thá»±c lòng!
- Tá»› vẫn biết thế mà , cáºu vẫn còn bá»±c mình!
- Nà y Antoine, nếu cáºu có Ä‘iá»u gì muốn nói vá» chá»§ đỠnà y thì nói Ä‘i, bây giá», tá»› thá»±c sá»± Ä‘ang có việc phải là m!
- Tá»› cÅ©ng váºy, Antoine nói tiếp trong lúc ra khá»i chiếc xe mui tháo.
Và trong khi anh Ä‘i và o phòng là m việc cá»§a mình, anh nghe thấy giá»ng Mathias ở sau lưng.
- Cám Æ¡n đã rẽ qua, Ä‘iá»u ấy là m tá»› thấy xúc động.
- Tá»› không thÃch khi chúng ta cãi nhau, cáºu biết đấy, Antoine vừa trả lá»i vừa quay lại.
- Tá»› cÅ©ng không thÃch thế.
- Váºy thì đừng nói vá» chuyện ấy nữa, nó đã ở phÃa sau chúng ta rồi.
- Äúng thế, đã ở phÃa sau chúng ta, Mathias tiếp tục.
- Tối nay cáºu có vá» muá»™n không?
- Sao thế?
- Tá»› đã hứa vá»›i McKenzie sẽ dẫn anh ta Ä‘i ăn tối tại nhà hà ng cá»§a Yvonne… để cám Æ¡n anh ta đã đến nhà là m giúp, nên nếu cáºu có thể giữ được lÅ© trẻ thì hay quá.
Khi quay vá» hiệu sách cá»§a mình, Mathias nhấc máy và gá»i cho Sophie.
* * *
Äiện thoại reo. Sophie xin lá»—i ngưá»i nữ khách hà ng cá»§a mình.
- Tất nhiên là em có thể mà , Sophie nói.
- Äiá»u ấy không là m phiá»n em chứ? Mathias nhấn mạnh ở đầu dây bên kia.
- Chẳng giấu gì anh, em chẳng thÃch thú gì cái ý tưởng nói dối Antoine cả.
- Anh không yêu cầu em nói dối hắn, mà chỉ không nói gì cho hắn biết thôi.
Äối vá»›i Sophie, ranh giá»›i giữa nói dối và không nói thì rất mong manh, tuy nhiên cô đã chấp nháºn việc mà Mathias nhá» cô. Cô sẽ đóng cá»a hà ng sá»›m má»™t chút và đến gặp anh và o quãng bảy giá». Mathias gác máy.
|

14-12-2008, 11:06 AM
|
 |
Anh Khùng Trốn Viện
|
|
Tham gia: Aug 2008
Äến từ: hư vô
Bà i gởi: 639
Thá»i gian online: 21 giá» 15 phút 21 giây
Thanks: 821
Thanked 262 Times in 71 Posts
|
|
Chương 7
Yvonne táºn dụng khoảng thá»i gian vắng khách cá»§a buổi chiá»u để sắp xếp lại nhà kho dưới hầm. Bà nhìn thùng hà ng trước mặt mình, Château-labe-gorce-zédé là loại rượu vang yêu thÃch nhất cá»§a bà và bà đã bảo quản hết sức cẩn tháºn những chai tháºt quý hiếm đó, để chỉ dùng và o những dịp long trá»ng. Nhưng những dịp long trá»ng thì bà đã chẳng có để mà ăn mừng từ nhiá»u năm nay rồi. Bà đưa tay chà lên lá»›p bụi má»ng phá»§ trên lá»›p gá»—, xúc động nhá»› lại buổi tối tháng năm ấy, ngà y mà Manchester United đã già nh được cúp nước Anh. CÆ¡n Ä‘au bá»—ng nhói lên ở đáy ngá»±c bà mà không có triệu chứng gì trước. Yvonne bẻ gáºp ngưá»i lại tìm kiếm không khà mà tá»± nhiên bà cảm thấy thiếu. Bà dá»±a và o chiếc thang dẫn lên phòng và tìm thuốc uống trong túi chiếc tạp dá» cá»§a mình. Những ngón tay co cứng phải váºt vã má»›i giữ được lá» thuốc. Khó nhá»c lắm bà má»›i mở được nắp há»™p, dốc ra ba viên và o lòng bà n tay và bá» chúng và o sâu trong há»ng, đầu ngả ra phÃa sau để dá»… nuốt hÆ¡n.
Rã rá»i vì Ä‘au đớn, bà ngồi ngay xuống sà n nhà và đợi cho hoá chất hoạt động. Nếu Äấng Tối cao không muốn mình ngà y hôm nay, bà tá»± nhá»§, thì tim mình hẳn sẽ dịu lại trong và i phút nữa và má»i sá»± sẽ lại suôn sẻ; bà vẫn còn rất nhiá»u việc phải là m. Bà tá»± hứa lần sau sẽ chấp thuáºn lá»i má»i đến Kent chÆ¡i cá»§a John, nếu như ông còn tiếp tục má»i nữa, vì bà đã từ chối nhiá»u lần rồi. Cho dù có ngượng ngùng, cho dù có từ chối lần nà y lần khác, bà vẫn thấy nhá»› ngưá»i đà n ông ấy. Tháºm chÃ, tháºt Ä‘iên khùng, là bà lại nhá»› ông ấy đến thế. Vì váºy phải chăng là má»i ngưá»i cứ phải sống xa nhau để ngưá»i nà y hiểu được vị trà mà mình chiếm giữ trong cuá»™c sống cá»§a ngưá»i kia? Má»—i buổi trưa, John đến ngồi trong phòng ăn, liệu John có nháºn ra đĩa ăn cá»§a mình tháºt khác vá»›i đĩa cá»§a những khách hà ng khác không?
Ông hẳn đã phải Ä‘oán ra Ä‘iá»u ấy, John là má»™t ngưá»i đà n ông tháºn trá»ng, cÅ©ng kÃn đáo như bà , nhưng ông là ngưá»i có trá»±c giác. Yvonne hoan hỉ vì Mathias đã tiếp quản hiệu sách cá»§a ông. Khi John thông báo vá»›i bà là sẽ nghỉ hưu, thì chÃnh bà đã gợi ý vá» má»™t ngưá»i kế nhiệm, để kết quả là m việc cá»§a cả má»™t Ä‘á»i ngưá»i không bị tan biến Ä‘i. Vả lại, bà đã nháºn thấy đây là má»™t dịp hoà n hảo để Mathias Ä‘oà n tụ cùng những ngưá»i thân cá»§a hắn; khi ấy, bà đã gợi ý tưởng nà y cho Antoine, để nó tá»± tạo con đưá»ng cho mình, để cho Antoine nghiá»n ngẫm nó, đến mức tin rằng ý tưởng đó từ mình mà ra. Khi Valentine tuyên bố vá»›i bà ý muốn được trở vá» Paris cá»§a cô, thì bà đã hình dung ra ngay sau đó những háºu quả đối vá»›i Emily. Bà vốn ghét can dá»± và o chuyện cá»§a ngưá»i khác, nhưng lần nà y, bà đã là m đúng khi xÃa chút đỉnh và o số pháºn cá»§a những ngưá»i mà bà yêu mến. Chỉ phiá»n rằng, không có John, má»i sá»± không còn được như trước nữa. Má»™t ngà y nà o đó, chắc chắn là thế rồi, bà sẽ nói vá»›i ông.
Bà ngẩng đầu lên. Cái bóng đèn treo trên trần nhà bắt đầu quay tròn, kéo theo từng váºt trong phòng, giống như trong má»™t vở ba-lê. Các bức tưá»ng chao lượn, má»™t lá»±c khá»§ng khiếp đè lên bà , đẩy bà ra phÃa sau. Bà trượt khá»i thang, thở tháºt sâu và nhắm mắt lại trước khi cÆ¡ thể bị xô xuống bên cạnh. Äầu bà chầm cháºm ngã xuống ná»n đất tÆ¡i xốp. Bà nghe thấy tiếng tim mình Ä‘áºp rá»n vang trong mà ng nhÄ©, và rồi chẳng còn thấy gì nữa.
Cô bé báºn má»™t cái váy ngắn Ä‘iểm hoa và má»™t cái áo sÆ¡ mi bằng vải bông. Äó là ngà y cô bé lên bảy tuổi, bố cô cầm lấy tay con gái mình. Äể là m cô vui, ông đã mua hai chiếc vé ở quầy vé Ä‘i bánh xe gá»— khổng lồ và khi chiếc lan can hạ xuống bên cạnh cái giá» ngồi cá»§a há», thì cô cảm thấy sung sướng hÆ¡n bao giá» hết. Trên cao, bố cô đã chỉ ngón tay cá»§a mình ra xa. Äôi bà n tay ông tháºt tuyệt vá»i. Ve vuốt những mái nhà cá»§a thà nh phố bằng má»™t cá» chỉ duy nhất, ông nói vá»›i con gái mình những lá»i kỳ diệu: “Kể từ đây cuá»™c sống đã thuá»™c vá» con, sẽ chẳng có gì là không thể đối vá»›i con, nếu như con thá»±c sá»± muốn.†Cô là niá»m tá»± hà o cá»§a ông, là lý do để sống cá»§a ông, là thứ đẹp nhất ông tạo nên trong kiếp ngưá»i. Và ông bắt cô hứa sẽ không nhắc lại Ä‘iá»u ấy vá»›i mẹ, ngưá»i có lẽ sẽ thấy hÆ¡i ghen tị. Cô đã cưá»i, bởi cô biết rằng bố yêu mẹ cÅ©ng hệt như bố yêu mình. Mùa xuân tiếp sau đó, và o má»™t buổi sáng mùa đông, cô đã chạy theo ông trên phố. Hai ngưá»i đà n ông váºn com-lê mà u tối đến nhà kiếm bố rồi dẫn Ä‘i. Chỉ và o ngà y cô lên mưá»i thì mẹ cô má»›i tiết lá»™ sá»± tháºt cho cô. Bố cá»§a cô không phải đã Ä‘i công cán. Ông đã bị lÃnh bảo an Pháp bắt và chẳng bao giá» trở vá» nữa.
Trong suốt những năm tháng bị Äức quốc xã chiếm đóng, trong gian gác xép được sá» dụng là m phòng ngá»§, đứa con gái nhá» hình dung bố mình đã vượt ngục. Trong lúc những gã đểu cáng quay lưng lại, thì ông đã tháo được dây trói, bẻ gãy chiếc ghế mà bá»n chúng đã tra tấn ông trên đó. Gom hết sức lá»±c cá»§a mình lại, ông đã trốn khá»i sở cảnh sát theo đưá»ng hầm dưới lòng đất và lẩn qua má»™t cánh cá»a để ngá». Sau khi đã gia nháºp quân kháng chiến, ông đã đến nước Anh, và trong khi cô và mẹ xoay xở hết sức ở chừng má»±c có thể trong cái nước Pháp buồn thảm nà y, thì ông là m việc cáºn ká» má»™t vị tướng, ngưá»i đã không từ chối ông. Và tất cả các buổi sáng và o lúc ngá»§ dáºy, cô tưởng tượng rằng bố mÆ¡ ước được gá»i Ä‘iện cho cô. Nhưng căn nhà nhá» hẹp nÆ¡i mà cô Ä‘ang ẩn náu cùng mẹ thì không có Ä‘iện thoại.
Năm cô hai mươi tuổi, má»™t sÄ© quan cảnh sát tá»›i bấm chuông cá»a nhà . Và o thá»i gian đó, Yvonne sống trong má»™t căn há»™ nhá» ngay phÃa trên hiệu giặt nÆ¡i cô là m việc. Những thứ còn lại cá»§a bố cô đã được tìm thấy trong má»™t cái hố ở giữa khu rừng Rambouillet (Má»™t khu rừng nằm ở vùng ngoại ô phÃa tây nam Paris). Ngưá»i đà n ông trẻ tuổi đã thà nh thá»±c bối rối vì mình là kẻ đưa đến má»™t tin quá buồn như váºy, và còn bối rối hÆ¡n nữa vá» chuyện báo cáo khám nghiệm tá» thi khẳng định rằng những viên đạn dùng để bắn bể sỠông được phát ra từ nòng má»™t khẩu súng ngắn cá»§a Pháp. Yvonne, tươi cưá»i, đã trấn an anh ta. Anh ta đã nhầm, bố cá»§a cô hẳn là đã chết bởi lẽ cô cÅ©ng không có tin tức gì cá»§a ông từ dạo cuối chiến tranh, nhưng ông đã được chôn cất ở má»™t nÆ¡i nà o đó ở nước Anh. Bị lÃnh bảo an bắt giữ, ông đã vượt ngục thà nh công, ông đã đến được Luân Äôn. Viên cảnh sát đã giở hết sá»± can đảm cá»§a mình ra. Ngưá»i ta đã tìm thấy tá» giấy nà y trong túi cá»§a ngưá»i chết, và những tá» giấy nà y chắc chắn đã chứng thá»±c danh tÃnh cá»§a ông ấy.
Yvonne cầm chiếc và mà viên thanh tra đưa ra. Cô mở cái thẻ úa và ng, lấm tấm máu, vuốt ve tấm ảnh, và vẫn không há» từ bá» nụ cưá»i cá»§a mình. Và , khi khép cá»a lại, cô cam lòng tá»± nhá»§ bằng má»™t giá»ng nói dịu dà ng rằng bố cô chắc đã phải vứt bỠđám giấy tỠđó lại trên đưá»ng vượt ngục cá»§a ông. Ngưá»i nà o đó đã lấy cắp chúng, chỉ đơn giản váºy thôi.
Cô chỠđến tối má»›i giở lá thư được giấu dưới nắp và da ra. Cô Ä‘á»c nó, và lăn trên các ngón tay cái chìa khoá nhá» cá»§a má»™t há»™c chứa hà nh lý mà bố cá»§a cô đã gá»i kèm.
Khi ngưá»i chồng đầu tiên qua Ä‘á»i, Yvonne đã bán lại cái hiệu giặt mà cô đã mua được bằng thù lao những giá» là m việc hà ng tuần mà không má»™t thà nh viên nà o trong bá»™ pháºn công Ä‘oà n cô trá»±c thuá»™c lại tin rằng cô có thể là m nổi. Cô xuống tà u tại Calais, trên má»™t chiếc phà xe lá»a băng qua biển Manche và đến Luân Äôn trong má»™t buổi chiá»u mùa hè, vá»›i hà nh trang chỉ là má»™t chiếc vali. Cô đến trước mặt tiá»n mà u trắng cá»§a má»™t tòa nhà lá»›n trong khu phố South Kensington. Quỳ gối trước má»™t gốc cây tá»a bóng che hết cả má»™t ngã năm, cô dùng tay bá»›i má»™t lá»— sâu, đặt xuống đó cái thẻ căn cước đã bị úa và ng, lấm tấm máu khô, và thì thầm “Chúng ta đã đến nÆ¡i rồi.â€
Khi má»™t viên cảnh sát đến há»i cô Ä‘ang là m gì, thì cô đứng lên, vừa khóc vừa trả lá»i rằng:
- Tôi đã đến mang cho bố tôi giấy tá» cá»§a ông. Chúng tôi không gặp nhau từ hồi chiến tranh đến giá».
Yvonne hồi tỉnh, bà từ từ đứng dáºy. Tim cá»§a bà đã lấy lại được nhịp Ä‘áºp bình thưá»ng. Bà leo lên cầu thang cối xay gió và , khi lên đến phòng, liá»n quyết định thay tạp dá». Trong lúc bà đang thắt nốt cái nÆ¡ sau lưng, thì má»™t phụ nữ trẻ bước và o và đến ngồi bên quầy. Cô ta gá»i má»™t ly rượu mạnh, mạnh nhất có thể. Yvonne xem xét dáng vẻ ngưá»i má»›i đến, đưa cho cô má»™t ly nước khoáng và đến ngồi cạnh cô.
Enya đã di cư đến Anh từ năm ngoái. Cô đã tìm được một công việc trong một quán bar ở Soho. Cuộc sống ở đây đắt đỠđến nỗi cô phải ở chung trong một phòng nhỠvới ba sinh viên khác, cũng giống như cô, hỠlà m những việc lặt vặt, chỗ nà y rồi chỗ kia. Từ lâu rồi Enya đã không còn là sinh viên nữa.
Tay chá»§ nhà hà ng ngưá»i Nam-phi tuyển má»™ cô đã quá lưu luyến quê hương, nên gã đã đóng cá»a hiệu. Kể từ đó, cô sống được là nhá» có má»™t chá»— là m trong má»™t cá»a hà ng là m bánh mì buổi sáng, má»™t chá»— ở quầy thu ngân cá»§a hiệu bán đồ ăn nhanh và o giá» trưa và phân phát tá» rÆ¡i và o cuối ngà y. Không có giấy từ cư trú, số pháºn cá»§a cô tháºt bấp bênh. Trong hai tuần qua, cô vừa bị mất hết những công việc đó. Cô há»i Yvonne liệu bà có việc gì cho cô là m không, cô biết rõ công việc cá»§a bồi bà n và không sợ là m việc.
- Váºy ra cháu bắt đầu tiến hà nh tìm việc bồi bà n bằng cách gá»i uống ở quầy à ? Bà chá»§ há»i.
Yvonne không có khả năng tà i chÃnh để có thể tuyển má»™ bất kỳ ai, nhưng bà hứa vá»›i cô gái trẻ sẽ há»i những ngưá»i buôn bán trong khu. Nếu có việc gì cần, bà sẽ báo cho cô biết. Enya chỉ việc thỉnh thoảng ghé qua đây má»™t chút. Muốn bổ sung cho trá»n vẹn khả năng cá»§a mình, Enya nói thêm rằng cô cÅ©ng đã từng là m việc trong má»™t hiệu giặt. Yvonne quay lại để nhìn rõ cô gái. Bà nÃn thinh trong và i giây và bảo vá»›i Enya rằng, cho đến táºn khi nà o khấm khá hÆ¡n, cô thỉnh thoảng có thể đến đây ăn cÆ¡m mà không phải tÃnh tiá»n, vá»›i Ä‘iá»u kiện cô không được nói Ä‘iá»u ấy cho ai biết hết. Ngưá»i phụ nữ trẻ không biết nói gì để cảm Æ¡n bà , Yvonne trả lá»i nhất là đừng có cám Æ¡n gì hết rồi bà quay lại vá»›i đống xoong chảo cá»§a mình.
* * *
Và o đầu buổi tối, Antoine ngồi và o bà n trong phòng ăn cùng vá»›i McKenzie, ngưá»i Ä‘ang không ngừng nhìn nghiến ngấu Yvonne. Anh lấy Ä‘iện thoại di động để gá»i cho Mathias má»™t tin nhắn: Cám Æ¡n cáºu vì đã trông bá»n trẻ, má»i việc ổn cả chứ?
Ngay láºp tức anh nháºn được câu trả lá»i: Tất cả Ä‘á»u OK. Bá»n trẻ đã ăn xong, Ä‘ang đánh răng, 10 phút nữa là đi ngá»§.
Và i phút sau, Antoine nháºn được lá»i nhắn thứ hai: Cáºu cứ là m việc muá»™n đến chừng nà o cÅ©ng được, tá»› lo hết cả cho.
Ãnh sáng vừa phụt tắt trong phòng chiếu phim ở Fulham, và bá»™ phim đã bắt đầu. Mathias tắt Ä‘iện thoại di động, và thá»c tay và o túi bá»ng ngô mà Audrey chìa ra cho anh.
Sophie mở cá»a tá»§ lạnh để kiểm tra đồ bên trong, ở cái vỉ phÃa trên, cô nhìn thấy những quả cà chua đỠmá»ng, được đặt theo thứ tá»± tăm tắp đến ná»—i trông chúng giống như má»™t tiểu Ä‘oà n cá»§a quân đội Na-pô-lê-ông. Những miếng thịt lạnh được xếp chồng lên nhau má»™t cách hoà n hảo trong lá»›p giấy xelofan đứng bên cạnh má»™t khay pho-mát, má»™t há»™p dưa chuá»™t muối và má»™t bình sốt mayonnaise.
Bá»n trẻ ngá»§ trên lầu. Má»—i đứa Ä‘á»u có quyá»n được nghe cô Ä‘á»c truyện và ôm hôn.
Mưá»i má»™t giá», chìa khoá xoay trong ổ, Sophie quay lại nhìn Mathias trên ngưỡng cá»a, má»™t nụ cưá»i khoan khoái nở giữa khuôn mặt.
- Anh xoay xở giá»i tháºt, Antoine vẫn chưa vá», Sophie nói để chà o anh.
Mathias đặt và cá»§a mình trong khay-dốc túi đặt ngay bên lối và o nhà . Anh đến ngồi bên cạnh cô, hôn lên má cô và há»i xem tình hình buổi tối đã diá»…n ra như thế nà o.
- Äèn được tắt cháºm hÆ¡n thưá»ng lệ chừng ná»a giá», nhưng đó là quyá»n cá»§a những ngưá»i trông trẻ bà máºt. Louis băn khoăn má»™t cái gì đó, nó rất bá»±c mình, nhưng em không sao biết được là cái gì.
- Anh sẽ lo việc đó, Mathias nói.
Sophie lấy chiếc khăn treo ở mắc áo của mình. Cô quấn nó xung quanh cổ và chỉ và o bếp.
- Em đã chuẩn bị má»™t món cho Antoine, em biết rõ tÃnh anh ấy, anh ấy sẽ vá» nhà vá»›i cái bụng rá»—ng cho mà xem.
Mathias tiến gần lại và nhón má»™t quả dưa chuá»™t muối. Sophie Ä‘áºp và o tay anh.
- Äể cho Antoine cÆ¡ mà , em đã nói rồi! Anh chưa ăn tối à ?
- Không có thá»i gian, Mathias trả lá»i, anh đã phải chạy vá»™i vá» ngay sau khi hết phim. Anh đã không biết là phim lại kéo dà i đến thế.
- Hy vá»ng là chuyện nà y cÅ©ng đáng công đấy chứ? Sophie nói vá»›i giá»ng ranh mãnh.
Mathias ngó đĩa thịt nguội.
- Sao có những ngưá»i gặp may mắn thế nhỉ!
- Anh đói à ?
- Không, em vá» Ä‘i, anh muốn là em Ä‘i khá»i trước khi cáºu ta vá», nếu không thì cáºu ta sẽ nghi ngá» là có gì đó.
Mathias nhấc cái vung Ä‘áºy pho-mát ra, lấy má»™t mẩu pho-mát gruyère (Tên má»™t loại pho-mát cá»§a Pháp) rồi ăn mà không thấy ngon lắm.
- Em đã xem trên tầng chưa? Antoine đã sá»a sang lại hết bên phòng anh. Em thấy trang trà lại có được không? Anh nhồm nhoà m há»i.
- Äúng tháºt là đối xứng! Sophie trả lá»i.
- Äối xứng nghÄ©a là thế nà o?
- Có nghÄ©a là phòng cá»§a các anh giống hệt nhau, ngay cả mấy cái đèn bà n cÅ©ng y chang, tháºt là buồn cưá»i.
- Anh chẳng thấy gì là buồn cưá»i cả! Mathias bẻ lại, giá»ng tá»± ái.
- Sẽ là tốt hÆ¡n nếu ở má»™t chá»— nà o đó thôi, trong ngôi nhà nà y, “nhà anh†thì đúng tháºt là “nhà anh†chứ không phải là “Tá»› Ä‘ang sống trong nhà thằng bạn†nhé!
Sophie khoác áo măng-tô và đi ra phố. HÆ¡i mát lạnh cá»§a buổi đêm ngấm ngay và o ngưá»i cô, cô rùng mình và bước Ä‘i. Gió bá»—ng nổi lên trong khu Old Brompton Road. Má»™t con cáo – thà nh phố nà y nhiá»u vô kể - Ä‘i theo cô mấy mét liá»n đằng sau những hà ng rà o sắt cá»§a công viên Onslow Gardens. Trên phố Bute Street, Sophie nhìn thấy chiếc Austin Healey cá»§a Antoine Ä‘áºu trước văn phòng cá»§a anh. Bà n tay lướt nhẹ trên thùng máy, cô ngẩng đầu và nhìn lên những ô cá»a sổ sáng đèn trong thoáng chốc. Cô quấn lại khăn quà ng cổ và tiếp tục bước Ä‘i.
Khi bước và o căn há»™ nhá» nÆ¡i cô sống cách đó và i phố, cô không báºt đèn lên. Cái quần jeans cá»§a cô tuá»™t dá»c xuống chân, cô để mặc nó cuá»™n tròn ngay trên ná»n nhà , ném chiếc áo pull ra xa và trưá»n ngay xuống dưới tấm drap cá»§a mình; những chiếc lá tiêu huyá»n mà cô nhìn thấy qua khung cá»a sổ phÃa trên giưá»ng đã bắt mà u bà ng bạc dưới ánh sáng trong trẻo cá»§a vầng trăng. Cô láºt ngưá»i nằm nghiêng, ghì chặt gối và o ngưá»i, và đợi cho giấc ngá»§ kéo đến.
* * *
Mathias leo lên các báºc thang và dán tai và o cá»a phòng cá»§a Louis.
- Cháu ngủ rồi à ? Anh thì thầm.
- Vâng! cáºu bé trả lá»i.
Mathias xoay nhẹ nắm đấm cá»a, má»™t dải ánh sáng chiếu đến táºn giưá»ng. Anh nhón chân bước và o và nằm xuống bên cáºu.
- Cháu có muốn chúng ta nói vá» chuyện đó không? Anh há»i.
Louis không trả lá»i. Mathias cố thá» kéo má»™t vạt chăn đắp lên, nhưng đứa trẻ ghì sâu xuống dưới và giữ tháºt chặt.
- Chú không phải lúc nà o cũng hay đâu, thỉnh thoảng còn hơi độn là khác!
- Cháu phải nói cho chú biết thêm vá» chuyện đó má»™t chút chứ, hả ông cụ non, Mathias tiếp tục vá»›i má»™t giá»ng nhẹ nhà ng.
- Tại chú mà cháu đã bị phạt.
- Chú đã là m gì chứ?
- Váºy theo chú thì là tại cái gì?
- Tại lá thư gá»i cho cô Morel à ?
- Chú còn viết cho nhiá»u cô khác nữa kia à ? Cháu có thể được biết tại sao chú lại nói vá»›i cô giáo cháu rằng miệng cá»§a cô ấy khiến chú phát Ä‘iên lên?
- Cô ấy đã nhắc lại Ä‘iá»u ấy vá»›i cháu à ? Ôi tháºt là tệ!
- ChÃnh bản thân cô ấy tệ thì có!
- Ô không, cháu không thể nói như thế được! Mathias vùng phản đối.
- Ô không à ! Cô ấy mà không tệ ư, cô Séverine cánh cụt ấy?
- Nhưng cái cô Séverine nà y là ai váºy? Mathias há»i vẻ lo lắng.
- Chú bị mắc chứng chóng quên hay sao váºy? Louis bá»±c bá»™i nói tiếp trong lúc chui đầu ra khá»i tấm drap cá»§a mình. Äó là cô giáo cháu! nó gà o lên.
- Ô không… cô ấy tên là Audrey, Mathias đáp lại, giá»ng chắc chắn.
- Chà Ãt chú cÅ©ng nên cho phép cháu biết hÆ¡n chú má»™t tà rằng cô giáo cháu tên là gì chứ hả.
Mathias cảm thấy nhục nhã quá, còn Louis, nó đang tự vấn mình vỠdanh tánh của cô Audrey kỳ lạ kia.
Khi ông bố đỡ đầu cá»§a cáºu miêu tả vá»›i rất nhiá»u chi tiết ngưá»i phụ nữ trẻ có giá»ng nói khà n khà n rất hay, thì Louis nhìn anh, sững sá».
- ChÃnh chú bị tráºt đưá»ng ray thì đúng hÆ¡n, bởi vì cô đó là cô nhà báo đến là m bà i phóng sá»± vá» trưá»ng cháu đấy.
Và do Louis chẳng nói gì nữa, Mathias nói thêm:
- Ôi khỉ gió tháºt!
- Vầng, và chÃnh chú khiến bá»n cháu bị lằng nhằng thế nà y, cháu sẽ tố cáo chú cho mà coi! Louis thêm và o.
Mathias đỠnghị là sẽ tá»± mình chép lại má»™t trăm dòng cái câu “ Tôi sẽ không bao giá» gá»i những câu thô lá»— cho cô giáo cá»§a mình nữaâ€, rồi anh sẽ mạo chữ ký cá»§a Antoine bên dưới bà i chép phạt, và để đổi lại, Louis sẽ giữ kÃn chuyện vừa xảy ra. Sau khi suy nghÄ© kỹ, cáºu bé thấy rằng cuá»™c mặc cả nà y không được lợi nhiá»u lắm. Tuy nhiên nếu ông bố đỡ đầu cá»§a cáºu các thêm hai táºp album cuối cá»§a bá»™ “Calvin và Hobbesâ€, thì cáºu có thể sẽ cân nhắc lại lá»i đỠnghị ấy. Vụ thương thảo được hoà n tất và o lúc mưá»i má»™t giá» ba mươi lăm và Mathias rá»i khá»i phòng.
Anh chỉ có đủ thá»i giá» trưá»n xuống dưới tấm drap trên giưá»ng mình thì Antoine vỠđến nÆ¡i và trèo lên cầu thang. Nháºn thấy ánh sáng lá»t qua dưới cánh cá»a phòng, anh liá»n gõ cá»a và bước và o ngay.
- Cám ơn vì khay thức ăn nhé, Antoine nói, rõ rà ng là rất xúc động.
- Có gì đâu mà , Mathias vừa trả lá»i vừa ngáp.
- Äừng nên tá»± là m khổ mình như thế, tá»› đã nói vá»›i cáºu rằng tá»› sẽ Ä‘i ăn tối vá»›i McKenzie mà .
- Tớ quên mất.
- á»”n chứ? Antoine há»i trong lúc dò xét ông bạn mình.
- Tuyệt!
- Cáºu có vẻ là lạ thế nà o ấy?
- Chỉ mệt bã ngưá»i ra thôi. Tá»› đã cố cưỡng lại cÆ¡n buồn ngá»§ trong lúc chá» cáºu vá».
Antoine há»i má»i chuyện vá»›i bá»n trẻ có suôn sẻ cả hay là không.
Mathias trả lá»i rằng Sophie đã đến thăm anh, và hỠđã nói chuyện vá»›i nhau suốt cả buổi tối.
- À thế à ? Antoine há»i.
- Äiá»u đó không là m phiá»n cáºu chứ?
- Không, tại sao nó lại là m phiá»n tá»› má»›i được chứ?
- Tá»› không biết, trông cáºu có vẻ kỳ quặc thế nà o ấy.
- Váºy là má»i chuyện Ä‘á»u diá»…n ra suôn sẻ cả? Antoine cố nhấn mạnh.
Mathias nhắc anh nên nói nhá» Ä‘i, bá»n trẻ Ä‘ang ngá»§. Antoine chúc anh ngá»§ ngon và đi ra. Ba mươi giây sau, anh lại mở cá»a và khuyên bạn mình nên cởi áo gió ra trước khi ngá»§, đêm nay trá»i đâu có mưa nữa. Dưới vẻ ngạc nhiên cá»§a Mathias, anh nói thêm rằng cổ áo cá»§a anh bạn đã lòi ra ngoà i tấm drap, rồi khép cá»a lại mà không có thêm lá»i bình luáºn nà o.
|
 |
|
| |