09-02-2009, 08:40 PM
Cái Thế Ma Nhân
Tham gia: Apr 2008
Bà i gởi: 1,169
Thá»i gian online: 1 ngà y 8 giá» 27 phút
Thanks: 1
Thanked 239 Times in 159 Posts
LONG PHỤNG BẢO THOA DUYÊN
Tác giả: Lương Vũ Sinh
Hồi thứ hai (Phần 2)
Dịch: Dịch Phong
Hiệu Ä‘Ãnh: Triệu Khanh
Nguồn: Văn đà n
Tiết Hồng Tuyến thấy nghi ngá», Ä‘i theo Tiết phu nhân và o trong máºt thất. Tiết phu nhân đóng cá»a phòng lại, rồi nhá» giá»ng há»i:
“Nhi tá» cá»§a Äoạn Khuê Chương đã nói vá»›i con những gì?â€
Tiết Hồng Tuyến đáp:
“Hắn và con nói nhiá»u thứ, Ä‘á»u là những lá»i vá»› vẩn kỳ quái, mẫu thân, ngưá»i không cần nghe.â€
Tiết phu nhân nói:
“Không, chuyện đã xảy ra, ta cÅ©ng không ngại nghe, hắn nói Ä‘iá»u gì?â€
Tiết Hồng Tuyến nói:
“Hắn nói, hắn nói hai ngưá»i không phải là thân sinh phụ mẫu cá»§a hà i nhi, thân sinh phụ mẫu cá»§a hà i nhi sá»›m đã mất rồi. Mẫu thân, chẳng lẽ, Ä‘iá»u nà y, Ä‘iá»u nà y là tháºt sao?â€
Tiết phu nhân cắn chặt môi, sắc mặt xám lại, đột nhiên chá»™p lấy tay cá»§a Tiết Hồng Tuyến, đấu tranh vá»›i chÃnh mình rồi dứt khoát nói:
“Äiá»u nà y là sá»± tháºt!â€
Chuyện nà y đối vá»›i Tiết Hồng Tuyến tháºt quá kinh ngạc, không phải chuyện đùa, nà ng thảng thốt kêu lên:
“Äấy là sá»± tháºt? Mẫu thân tại sao không sá»›m nói cho con? Thân sinh phụ mẫu cá»§a con là ai, chết khi nà o?â€
Tiết phu nhân cháºm rãi nói:
“Ta sẽ nói cho con, nhưng trước tiên con nói cho ta hay, Äoạn công tỠđã nói những gì?â€
Tiết Hồng Tuyến nghe Tiết phu nhân gá»i “tiểu tặc†là “Äoạn công tá»â€, không khá»i lấy là m kỳ quái, nghÄ© thầm:
“Hắn đánh phụ thân, mẫu thân đối vá»›i hắn vẫn còn tôn kÃnh! Bên trong nhất định có chuyện.â€
Lúc nà y mặc dù nà ng đã biết phu thê Tiết Tung không phải thân sinh phụ mẫu, nhưng vẫn xem há» như phụ mẫu, suy nghÄ© trong đầu vá»›i ngoà i miệng nói vẫn dùng “phụ thânâ€, “mẫu thân†để xưng hô.
Tiết Hồng Tuyến cà ng nghĩ, hốt nhiên trên mặt đỠhồng, nói:
“Mẫu thân, hắn chá»i mắng con….â€
Tiết phu nhân nói:
“A, quả nhiên trách mắng con? Mắng con Ä‘iá»u gì?â€
Tiết Hồng Tuyến đáp:
“Hắn mắng con, mắng con…. Mắng con chá» là m tiết độ sá» tiểu nãi nãi. Mẫu thân, phụ thân tháºt là đã mang con hứa gả cho nhi tá» cá»§a Äiá»n bá bá?â€
Tiết Hồng Tuyến tuy võ nghệ cao cưá»ng, pha khà khái nam nhi, nhưng khi nhắc đến chuyện hôn sá»± không khá»i sắc mặt đỠhồng.
Tiết phu nhân không trả lá»i câu há»i nà y cá»§a nà ng ngay mà thở dà i nói:
“Không trách được Äoạn công tá» lại tức giáºn, phụ thân con tháºt là là m không đúng, cÅ©ng may chúng ta còn chưa có nháºn sÃnh lá»… cá»§a Äiá»n gia.â€
Tiết Hồng Tuyến nghe thấy trong lá»i nói có ẩn ý, không khá»i há»i lại:
“Mẫu thân, nữ nhi tịnh không có nghÄ© láºp gia thất. Chỉ là chuyện đó và tên há» Äoạn có gì liên quan?â€
Tiết phu nhân lấy là m lạ há»i:
“Y còn chưa có nói cho con sao?â€
Tiết Hồng Tuyến há»i:
“Nói chuyện gì?â€
Tiết phu nhân lẩm bẩm nói:
â€œÄÆ°á»£c rồi, hắn và con sinh cùng ngà y, cÅ©ng chưa quá mưá»i bảy tuổi, da mặt còn non, không trách được chuyện như váºy mà hắn cÅ©ng không nói vá»›i con, đây là chuyện đại sá»±, hắn lại không dám nói.â€
Tiết Hồng Tuyến rất nôn nóng, lại giục há»i:
“Mẫu thân, rốt cuá»™c là chuyện gì?â€
Tiết phu nhân nói: “Chuyện nà y Ä‘Ãch thá»±c là cùng vá»›i Äoạn công tá» có liên quan, Äoạn công tá» là trượng phu cá»§a con!â€
Lá»i vừa nói ra, Tiết Hồng Tuyến toà n thân chấn động, vừa xấu hổ, vừa gấp gáp, kinh ngạc… trong lòng đủ loại tâm tình, chỉ trong khoảng thá»i gian ngắn Ä‘á»u cùng trà o lên, thiếu chút nữa là ngất Ä‘i, trong lòng thầm nghÄ©:
“Không xong, hắn quả nhiên là trượng phu cá»§a ta, mà ta lại mắng hắn là tiểu tặc!â€
Tiết phu nhân cưá»i nhẹ nói:
“Tuyến nhi, con và hắn đã gặp mặt nhau, con có thÃch hắn không?â€
Tiết Hồng Tuyến nói:
“Mẫu thân, hà i nhi hiện tại không có tâm trạng bà n luáºn vá» chuyện nà y, xin ngưá»i trước tiên nói cho hà i nhi hay, thân sinh phụ mẫu cá»§a con là ai?â€
Tiết phu nhân cháºm rãi nói:
â€œÄÆ°á»£c, hiện tại cÅ©ng là lúc nói cho con hay. Phụ thân con há» Sá», tên gá»i Dáºt Như, là tiến sÄ© Äại ÄÆ°á»ng, mẫu thân con chÃnh là Lư ma ma, ngưá»i mà thuở nhá» cho con bú sữa, và cùng Ä‘á»c sách!â€
Tiết Hồng Tuyến chưa từng thấy qua sanh phụ, lần đầu nghe danh tá»± cá»§a phụ thân cÅ©ng không thấy có cảm giác gì đặc biêt. Còn Lư ma ma là ngưá»i thân cáºn nhất cá»§a nà ng khi còn nhá», nghe nói ngưá»i là mẫu thân cá»§a mình, không khá»i vừa kinh ngạc lẫn vui mừng, kêu lên:
“Tháºt không lạ, Lư mẫu lại yêu con như váºy! Ngưá»i nếu đã là sanh mẫu cá»§a con, tại sao vẫn má»™t má»±c giấu con? Cái nà y, cái nà y…..â€
Tiết phu nhân nói:
“Bà ấy giấu con, cÅ©ng chỉ vì yêu thương con. À, bảo sai mẫu thân con để lại cho con đâu?â€
Tiết Hồng Tuyến nói:
“Lư….. không, mẫu thân con để lại bảo sai cho con, không phải Ä‘ang cà i trên đầu đây sao, ngưá»i không nháºn ra à ?â€
Tiết phu nhân nói:
“Con lấy xuống đưa cho ta.â€
Tiết phu nhân tiếp lấy ngá»c sai, dùng ngón út khẽ gẩy má» phượng hoà ng, lấy ra má»™t mảnh chỉ Ä‘iá»u. Tiết Hồng Tuyến kinh ngạc không thôi, nói:
“Nguyên lai là ngá»c sai nà y cấu tạo tinh xảo như váºy, bên trong còn có cÆ¡ quan.â€
Tiết phu nhân nói:
“Mắt ta không tốt, con tá»± mình xem Ä‘i, đây chÃnh là bút tÃch cá»§a mẫu thân con, trên đó có ghi lại thân thế cá»§a con. Con có chá»— nà o không hiểu ta sẽ giải thÃch cho.â€
Tiết Hồng Tuyến vừa Ä‘á»c, vừa rÆ¡i lệ. Mảnh giấy má»ng giăng đầy những chữ nhá», mặc dù đơn giản, nhưng khi Ä‘á»c qua cÅ©ng đã hiểu được đại khái. Tiết phu nhân ở bên cạnh lại bổ sung, mang những Ä‘iá»u mẫu thân nà ng chưa ghi lại nói cho nà ng hay, chỉ che giấu Ä‘á»an Tiết Tung vâng lệnh An Lá»™c SÆ¡n Ä‘i bắt phụ thân nà ng.
Tiết Hồng Tuyến đã minh bạch được nhiá»u sá»± tình.
“Äoạn Khuê Chương không phải là cưá»ng đạo, mà là má»™t đại hiệp. Phụ thân nà ng là Sở Dáºt Như quả nhiên là đại trượng phu, khà tiết thanh cao, phú quý không ham, bần tiện không hèn, uy vÅ© không khuất. Mẫu thân nà ng là ngưá»i tiết tháo, lại Ä‘a mưu túc trà chẳng kém báºc tu mi, lại thêm không quản cá»±c khổ, nhẫn nhục là m vú nuôi trong Tiết phá»§, cuối cùng ra sức táºn trung vá»›i nước, vì chồng tuẫn tiết, đồng thá»i nà ng cÅ©ng biết danh tá»± cá»§a mình là Sá» Nhược Mai.â€
Má»—i sá»± tình đối vá»›i nà ng Ä‘á»u tháºt là kinh thiên động địa, có thể khóc có thể cưá»i! Sá» Nhược Mai giá» má»›i biết, trên Ä‘á»i nà y quả nhiên có nhiá»u nhân váºt đáng sùng bái mà nà ng không thể tưởng tưởng được, nhất là những ngưá»i đó lại là những ngưá»i thân nhất cá»§a nà ng. Nà ng thấy nhãn quang sáng sá»§a hÆ¡n, trong lòng cÅ©ng đột nhiên rá»™ng mở hÆ¡n, nà ng vừa ngáºp trong bi thương lại vừa ngáºp trong kiêu hãnh (vì phụ mẫu nà ng và công công Ä‘á»u đáng kiêu ngạo). Äồng thá»i lần đầu tiên nà ng cảm thấy mình nhá» bé. Trong lòng tá»± nhá»§:
“Không trách được chà ng, chà ng mắng ta không giống phụ thân!â€
Nà ng gạt nước mắt, cà i lại ngá»c sai, rồi mở cá»a phòng bước ra.
Tiết phu nhân thở dà i một tiếng trong lòng, bà biết từ nay vỠsau không còn giữ được nữ nhi nà y nữa, nhưng cũng cảm thấy vui mừng. Từ nay vỠsau, bà không còn bị lương tâm già y vò nữa!
oOo
Lại nói Tiết Tung hôn mê má»™t tráºn, không lâu sau đã tỉnh lại. Hắn vừa mở mắt đã thấy Sá» Nhược Mai phÃa trước giưá»ng. Tiết Tung vừa tức giáºn vừa lo lắng há»i:
“Tiểu tặc kia đã chạy trốn rồi à ? Mẫu thân ngươi đâu?â€
SỠNhược Mai nói:
“Mẫu thân còn ở tại háºu phòng. Phụ thân ! Hà i nhi bất hiếu, xin thứ cho con từ nay không thể chăm sóc cho ngưá»i.â€
Tiết Tung đại kinh, nhảy dá»±ng lên há»i:
“Cái gì, ngươi nói cái gì?â€
SỠNhược Mai đáp:
“Hà i nhi đến cáo biệt vá»›i phụ thân.â€
Tiết Tung nổi giáºn hét lá»›n:
“Ngươi muốn cùng Äoạn tiểu tặc bá» trốn ư? Hắn đã nói gì vá»›i ngươi, Tuyến nhi, con ngà n vạn lần không được tin lá»i hắn!â€
Sá» Nhược Mai cháºm rãi nói:
“Phụ thân bá»›t giáºn, hà i nhi không phải muốn Ä‘i theo y. Nhưng y cÅ©ng không phải tiểu tặc. Phụ thân, hà i nhi đã biết hết má»i chuyện, xin ngưá»i đừng lại tiếp chá»i bừa ngưá»i khác.â€
Tiết Tung tức giáºn đến phát run, nhưng hắn Ä‘ang muốn nhá» cáºy và o “nữ nhi†nà y, nên không dám nổi giáºn vá»›i nà ng. Hắn run giá»ng há»i:
“Tuyến nhi, con biết Ä‘iá»u gì?â€
SỠNhược Mai đáp:
“Những Ä‘iá»u đã qua không cần nhắc lại. Phụ thân, hà i nhi biết ngưá»i còn má»™t mối lo trước mắt, là lo sợ Äiá»n bá bá sẽ đến thôn tÃnh Lá»™ Châu, đúng không?â€
Tiết Tung nói:
“À, mẫu thân ngươi đã mang hôn sá»± ra nói cho ngươi hay? Ngươi biết váºy là tốt, Tuyến nhi, ngươi mặc dù không phải thân sanh nữ nhi cá»§a ta, nhưng nhiá»u năm qua, ta đối vá»›i ngươi cÅ©ng không có tệ. Ta má»™t má»±c coi ngươi như là cốt nhục cá»§a mình. Hiên tai, ta có nguy nan, chÃnh là đang chá» ngươi phân ưu, ngươi gả và o Äiá»n gia, thứ nhất có thể khiến quan hệ hai nhà thêm thân thiết, vô hình giải trừ mối há»a. Thứ hai, đối vá»›i ngươi cÅ©ng tốt. Äiá»n Thừa Tá»± xấu tốt gì cÅ©ng là má»™t tiết độ sá», trượng phu cá»§a ngươi lại là trưởng tá» cá»§a y. Chá» sau khi Äiá»n Thừa Tá»± trăm tuổi, chức Ngụy Bác Tiết độ sỠđương nhiên phải do trưởng tá» kế thừa, lúc ấy ngươi sẽ là nhất phẩm phu nhân, vinh hoa phú quý dá»… như trở bà n tay, ngươi chá»› có hai ý ba lòng!â€
Sá» Nhược Mai nén giáºn, kiên nhẫn nghe hắn huyên thuyên, lãnh đạm nói:
“Hà i nhi vì mang Æ¡n phụ thân dưỡng dục nhiá»u năm, chưa báo đáp được chi, sở dÄ© hôm nay đến để phân ưu cùng ngưá»i….â€
Tiết Tung mừng ra mặt, Sá» Nhược Mai chưa kịp dứt lá»i, hắn liá»n cướp lá»i nói:
“Nói như váºy, con nguyện ý đồng ý hôn sá»± nà y, tốt rồi, con thá»±c là nữ nhi ngoan cá»§a ta !â€
SỠNhượcMai nói:
“Không, giúp ngưá»i phân ưu và đồng ý hôn sá»± là hai việc khác nhau. Phụ thân an tâm, hà i nhi tá»± có biện pháp khiến Äiá»n bá bá sợ không dám mÆ¡ đến Lá»™ Châu nữa. Thỉnh cha cho mượn kim ấn cá»§a Tiết độ sá».â€
Tiết Tung không khá»i đại kinh, kêu lên:
“Ngươi muốn kim ấn cá»§a ta là m gì, ta đãi ngươi không bạc ....â€
SỠNhược Mai lấy ra một phong thơ, nói:
“Hà i nhi chỉ muốn thay phụ thân giải trừ nguy nan, cho nên muốn mượn kim ấn cá»§a ngưá»i đóng lên phong thư nà y.â€
Tiết Tung nói:
“Äây là thư gì?â€
SỠNhược Mai đáp:
“Äây là phong thư thông thưá»ng hà i nhi dùng danh tá»± cá»§a phụ thân để gá»i cho Äiá»n bá bá ân cần thăm há»i má»™t chút. Ngưá»i có muốn hà i nhi Ä‘á»c cho nghe không?â€
Tiết Tung không hiểu ra sao cả, liá»n há»i:
“Äây là ý tứ gì, Ä‘ang yên Ä‘ang là nh vì sao lại gá»i cho y má»™t phong thư ân cần thăm há»i?â€
SỠNhược Mai nói:
“Má»™t phong thư thăm há»i thông thưá»ng nếu như là do phụ thân sai quan quân gá»i Ä‘i, tất nhiên không có ý tứ, nhưng nếu như do hà i nhi đưa đến thì có Ä‘iểm bất đồng.â€
Tiết Tung rốt cuá»™c cÅ©ng là lục lâm xuất thân, nên chợt hiểu ra, liá»n nói:
“ A, nguyên lai ngươi muốn dùng trò “ký Ä‘ao lưu giản?â€
SỠNhược Mai đáp:
“Chỉ là lưu giản, bất tất phải ký Ä‘ao, cÅ©ng đủ để dá»a Äiá»n bá bá mất máºt. Bất quá nếu phụ thân thấy nói suông còn chưa đủ, hà i nhi khả dÄ© tùy cÆ¡ mà hà nh sá»±, có thể cho Äiá»n bá bá má»™t phen kinh sợ mà xem!â€
Tiết Tung vội và ng khoát tay nói:
“Không, không, là m như váºy không được? ngươi, ngươi….â€
Hắn chÃnh là muốn nói “Ngươi đã là ngưá»i cá»§a Äiá»n gia.†Chỉ là thấy Sá» Nhược Mai thần sắc nghiêm trang, nghiêm mặt nói:
“Phụ thân, ngưá»i đồng ý vá»›i cách xắp xếp cá»§a nữ nhi như váºy cÅ©ng được, không đồng ý cÅ©ng được, tóm lại, nữ nhi tuyệt đối không chịu gả cho nhà há» Äiá»n. Nữ nhi đã minh bạch thân thế cá»§a mình, từ nay vá» sau là m ngưá»i thế nà o, nữ nhi tá»± có chá»§ ý, không là m phụ thân phải lao tâm quản đến.â€
Tiết Tung đương nhiên biết rõ bản lãnh của nữ nhi, trong lòng thầm nghĩ:
“Nó nếu muốn Ä‘i, ta còn có biện pháp gì để ngăn cản? Hôm nay nó đến thương lượng cùng ta, có thể thấy nó Ä‘Ãch thá»±c không quên ân đức cá»§a ta, còn coi ta là phụ thân. Chỉ là nếu đắc tá»™i vá»›i Äiá»n gia như váºy, thì tháºt không hay, có thể chuốc há»a.â€
Hắn lại chuyển ý niệm, “Nhưng nếu như không là m như váºy, nữ nhi Ä‘i rồi, Äiá»n gia kêu ta đòi ngưá»i, ta là m thế nà o mà thu xếp? Như váºy cÅ©ng sẽ chuốc há»a thôi! Chà , không được, nghe nói sÃnh lá»… cá»§a Äiá»n gia Ä‘ang trên đưá»ng đưa đến, chỉ sợ má»™t hai ngà y nữa sẽ tá»›i đây.â€
Tiết Tung thấy hai đưá»ng Ä‘á»u khó, trù trừ không quyết, chợt nghe bên ngoà i phòng có tiếng ồn à o. Hắn để ý nghe, thì nghe có tiếng cá»§a viên quản sá»± trong tiết độ phá»§ nói:
“Ta có sá»± tình khẩn yếu, cần láºp tức báo lên cho đại suất, ngươi vì sao lại cản trở?â€
Nha hoà n trông cá»a “hư†má»™t tiếng, nói:
“Äại suất đêm nay bị kinh hoảng, Ä‘ang phải dưỡng thần, ngươi đừng có nói lá»›n giá»ng, kinh động đến ngưá»i.â€
Tiết Tung lá»›n tiếng gá»i:
“Ta đã tỉnh rồi, có chuyện gì váºy, bảo hắn lại đây.â€
Sau đó liá»n thấp giá»ng phân phó Sá» Nhược Mai:
“Ngươi tạm thá»i nấp sau bình phong.â€
Trong lòng hắn thầm nghĩ:
“Äêm khuya, quản sá»± đến báo việc, chỉ sợ dữ nhiá»u là nh Ãt.â€
Tà i sản của nguoidoi123
Chữ ký của nguoidoi123
09-02-2009, 08:41 PM
Cái Thế Ma Nhân
Tham gia: Apr 2008
Bà i gởi: 1,169
Thá»i gian online: 1 ngà y 8 giá» 27 phút
Thanks: 1
Thanked 239 Times in 159 Posts
LONG PHỤNG BẢO THOA DUYÊN
Tác giả: Lương Vũ Sinh
Hồi thứ hai (Phần 3)
Dịch: Dịch Phong
Hiệu Ä‘Ãnh: Triệu Khanh
Nguồn: Văn đà n
Tâm niệm vừa khởi, nha hoà n đã dẫn quản sá»± kia tiến và o, hắn ta sau khi hà nh lá»… liá»n nói:
“Tiểu nhân vốn không nên đến là m kinh động đại suất, nhưng chuyện xảy ra ngoà i ý muốn, quan hệ trá»ng đại, không dám không bẩm báo!â€
Tiết Tung nhăn mặt , trách mắng:
“Ngươi đừng dông dà i nữa, nói dứt khoát xem là có chuyện gì?â€
Quản sự nỠlắp ba lắp bắp nói:
“SÃnh lá»… do Äiá»n tướng quân đưa đến, trên đưá»ng đã bị ngưá»i cướp mất rồi.â€
Tiết Tung đại kinh, há»i:
“Là bị cướp ở nÆ¡i nà o?â€
Quản sự đáp:
“Là ở trong địa pháºn Lá»™ Châu cá»§a chúng ta!â€
Tiết Tung há»i:
“Là kẻ nà o cướp Ä‘oạt?â€
Quản sự đáp:
“Nghe nói là bá»n cưá»ng đạo Kim Kê LÄ©nh, còn có má»™t thiếu niên, nghe nói là nhi tá» cá»§a Äoạn Khuê Chương…..â€
Tiết Tung đại nộ, hét lên một tiếng nói:
“Äúng là tiểu tặc!â€
Quản sự kia không hiểu ra sao, tiếp tục kể:
“Äiá»n tướng quân phái ngưá»i đến thông tri, nói là bị mất trong địa pháºn cá»§a chúng ta, y thỉnh đại suất phụ trách tầm nã. Y còn nói, đại suất nếu như không có đủ ngưá»i, y có ba ngà n tên “Ngoại trạch namâ€, nguyện ý mang hết Ä‘i há»— trợ đại suất.â€
Tiết Tung mặt tái mét, phất tay nói:
â€œÄÆ°á»£c rồi, ta đã biết, ngươi lui Ä‘i!â€
Tại sao sắc mặt Tiết Tung lại tái mét như váºy? Nguyên lai, Äiá»n Thừa Tá»± chiêu má»™ ba ngà n võ sÄ©, láºp thà nh má»™t đạo gá»i là “Ngoại Trạch Namâ€, hắn lại nói muốn Ä‘iá»u hết “Ngoại Trạch Nam†đến, đó chÃnh là rắp tâm sanh sá»±, muốn thôn tÃnh Lá»™ Châu cá»§a Tiết Tung, bảo sao Tiết Tung không vừa sợ vừa tức.
SỠNhược Mai từ sau bình phong đi ra, che giấu nét hoan hỉ trên mặt, nói:
“Phụ thân, việc nà y tháºt quá tốt rồi!â€
Tiết Tung giáºn dữ cá»±c Ä‘iểm:
“Há»a lá»›n Ä‘ang tá»›i, ngươi còn nói tốt cái gì? Ngươi không nghe quản sá»± đó nói sao. Äiá»n Thừa Tá»± muốn mang toà n bá»™ Ngoại Trạch Nam cá»§a hắn đến.â€
Sá» Nhược Mai cuá»i nói:
“SÃnh lá»… cá»§a hắn bị ngưá»i ta cướp mất, không phải là việc tốt hay sao? Phụ thân chưa có nháºn lá»… cá»§a hắn, nói thoái hôn cÅ©ng rất dá»… dà ng, không cần mang lá»… váºt Ä‘i tá»›i Ä‘i lui, nữ nhi ra Ä‘i cÅ©ng bình yên.â€
Tiết Tung bị nà ng khiến cho dở khóc dở cưá»i, hồi lâu má»›i nói:
“Tuyến nhi, ngươi không nguyện đến Äiá»n gia, cÅ©ng không nên châm chá»c ta. Ngươi không nghÄ© cho ta, hắn bây giá» mất sÃnh lá»…, là m sao ta có thể là m ngÆ¡? Hắn nói muốn cùng ta Ä‘i bắt tặc, đây rõ rà ng là má»™t lý do, bắt tặc là giả, mà muốn chiếm Lá»™ Châu là tháºt. Hắn mang Ngoại Trạch Nam đến, ngươi nói ta là m thế nà o mà ứng phó?â€
SỠNhược mai nói:
“Nguyên nhân là như váºy, phụ thân, ngưá»i không sợ đắc tá»™i vá»›i hắn, sao không để nữ nhi thá» Ä‘i má»™t chuyến, nói không chừng có thể tiêu trừ mối há»a.â€
Tiết Tung trong lòng động niệm, nghĩ thầm:
“Nó nói cÅ©ng có lý, nếu như thà nh công, có thể dá»a Äiá»n lão đại sợ không dám ra tay, cùng lắm thì mất mạng cá»§a Hồng Tuyến, dù sao nó cÅ©ng không phải thân sanh nữ nhi cá»§a ta.â€
Hắn liá»n lấy ra kim ấn Tiết độ sá», giả bá»™ nói:
“Trong Tiết độ phá»§ cá»§a Äiá»n Thừa Tá»±, võ sÄ© như mây, ngươi Ä‘i phải cẩn thân coi chừng. Chà , giá như ta nghÄ© ra biện pháp, ta sẽ không bất nhẫn cho ngươi phải mạo hiểm.â€
Sá» Nhược Mai đóng ấn tÃn lên phong thư, nói:
“Hà i nhi tá»± mình biết cách hà nh sá»±, phụ thân an tâm. Æ n dưỡng dục nhiá»u năm, xin nháºn cá»§a hà i nhi má»™t lạy.â€
Sau khi nhất bái, nà ng liá»n láºp tức ra Ä‘i dấn thân phiêu lãng.
Tiết Tung trong lòng cÅ©ng cảm thấy chút Ä‘au đớn, mất mát. Hắn biết từ nay vá» sau đã mất Ä‘i nữ nhi nà y, nhưng cÅ©ng không phải không có vui mừng, “Hà i nhi nà y là ngưá»i trá»ng đạo, nó đã biết thân thế cá»§a mình, nhưng vẫn không quên báo Æ¡n ta.†Lại nghÄ© đến trước đây bản thân mình đối đãi vá»›i cha mẹ Sá» Nhược Mai ra sao, bất giác mặt hắn có chút nóng ran.
Sá» Nhược Mai ra khá»i Tiết độ phá»§, đột nhiên cảm thấy trá»i đất rá»™ng mở, “Từ nay vá» sau, ta sẽ là nhi nữ giang hồ.†Trong lòng trà n đầy vui sướng phấn chấn, “Sau nà y tương ngá»™ trên giang hồ, chà ng chắc sẽ không coi thưá»ng ta nữa.â€
Từ khi nà ng biết Äoạn Khắc Tà là hôn phu cá»§a mình, trong lòng nà ng lúc nà o cÅ©ng quanh Ä‘i quẩn lại nghÄ© đến chà ng! Nà ng lúc thì hoan hỉ, lúc chợt âu sầu, “Chà ng nhân phẩm tốt, võ nghệ cao cưá»ng, tướng mạo lại cà ng anh tuấn. Nam tá» như váºy Ä‘Ãch thá»±c thế gian hiếm có.â€
NghÄ© đến nam tá» như váºy là trượng phu cá»§a mình, nà ng không khá»i mặt mÅ©i á»ng hồng, trong lòng ngầm sung sướng. Thế nhưng nà ng nghÄ© đến việc chà ng và o phá»§, vừa má»›i quen biết đã diá»…n khai trưá»ng quyết liệt, “Tình nghÄ©a phu thê nà y chỉ sợ sẽ chia phôi như váºy!â€, trong lòng lại âm thầm sầu muá»™n không thôi.
Sá» Nhược Mai kiêm trình bôn ba, bảy ngà y sau thì đến được Ngụy Bác (bây giá» là Hà Bắc). Phong tục xã há»™i thá»i ÄÆ°á»ng, quan hệ nam nữ không nghiêm ngặt như sau nà y (theo nhà sá» há»c Trần Dần Lạc khảo chứng, nguồn gốc cá»§a Lý ÄÆ°á»ng vốn xuất thân từ di tá»™c, nên khuê môn thất lá»… được xem thưá»ng. Lá»… giáo phong kiến “Nam nữ thụ thụ bất thânâ€, là từ giữa Ä‘á»i Tống sau nà y má»›i có, trải qua sá»± đỠxướng cá»§a các há»c giả, má»›i trở thà nh phong tục xã há»™i). Äặc biệt tại phÃa bắc Trung Quốc, Hán Hồ lẫn lá»™n, phụ nữ xuất hiện nÆ¡i thà nh đông đưá»ng lá»›n cà ng là việc bình thưá»ng.
Sá» Nhược Mai đóng là m má»™t nữ tá» mãi võ, đến Ngụy Bác, mặc dù chỉ có má»™t thân, nhưng cÅ©ng không khiến má»i ngưá»i đặc biệt chú ý.
Äêm đó, Sá» Nhược Mai thay y phục dạ hà nh Ä‘i thăm dò Tiết độ phá»§ cá»§a Äiá»n Thừa Tá»±. Nà ng tuy khinh công tuyệt diệu, kiếm pháp cao cưá»ng, nhưng đây là lần đầu xuất đạo, trong lòng có Ä‘iểm thấp thá»m bất an, “Ta đã mạnh miệng nói ra, mà lại sợ khó quay vá», thì đâu còn mặt mÅ©i nà o.â€
Lại không khá»i âm thầm buồn cưá»i, “Chà ng lẻn và o Tiết độ phá»§ cá»§a phụ thân ta, ta mắng chà ng là tiểu tặc, không ngá» hôm nay ta cÅ©ng trá»™m tiến và o tiết độ phá»§ cá»§a Äiá»n bá bá, là m má»™t tiểu tặc.â€
Sá» Nhược Mai vượt qua tưá»ng phá»§, tiến và o háºu viên cá»§a Tiết độ phá»§. Trong háºu viên rất tÄ©nh lặng, không phát hiện bất kì võ sÄ© gác đêm qua lại. Nà ng đợi má»™t chút, tháºm chà ngay cả tiếng báo canh cÅ©ng không nghe thấy. Sá» Nhược Mai trong lòng thầm thấy kỳ quái:
“Nghe nói tiết độ phá»§ cá»§a Äiá»n bá bá căn phòng rất nghiêm ngặt, Ngoại Trạch Nam ba ngà n ngưá»i thay phiên nhau tuần đêm, là m sao ta lại không thấy má»™t ai, chẳng lẽ lá»i đồn thất thiệt? Xem tình cảnh nà y, phòng vệ trong phá»§ cá»§a y so vá»›i cha ta còn không bằng!â€
Sá» Nhược Mai thêm can đảm, từ giữa háºu viên Ä‘i thẳng và o, Ä‘i được má»™t hồi, hốt nhiên phát hiện có hai võ sÄ© canh bên cạnh giả thạch sÆ¡n, má»—i bên má»™t tên, trông im lìm như tượng gá»—, không há» nhúc nhÃch.
Sá» Nhược Mai lúc má»›i phát hiện hai võ sÄ© nà y, tuy không kinh hoảng, nhưng trong lòng cÅ©ng tá»± đỠphòng, chưa có chá»§ ý, không biết nên bất ngá» Ä‘iểm huyệt đạo bá»n há» hay là tìm đưá»ng khác Ä‘i? Chá» má»™t lúc lâu, nà ng phát hiện thần tình hai võ sÄ© nà y rất kỳ dị, không phải ngẫu nhiên mà đứng tại đây. Nhân vì tư thái cá»§a bá»n há» không có má»™t Ä‘iểm biến động nà o, má»™t ngưá»i cá» trưá»ng mâu, má»™t ngưá»i cá» thiết chùy giÆ¡ lên, trông giống như thạch nhân váºy, bá»™ dạng tá»±a Ä‘ang tiếp chiến.
Sá» Nhược Mai thầm nghÄ©: “Äây là ngưá»i tháºt, hay là ngưá»i giả?â€
Lại tiến lên xem, nà ng má»›i biết, nguyên lai là bá»n há» sá»›m đã bị ngưá»i Ä‘iểm huyệt, Sá» Nhược Mai không khá»i vừa kinh vừa mừng:
“Nguyên là sá»›m đã có ngưá»i đến trước ta, là ai váºy?â€
Không lâu sau, nà ng lại phát hiện liên tiếp có mưá»i mấy võ sÄ© bị Ä‘iểm huyệt đạo cứng Ä‘á». Sá» Nhược Mai cà ng lấy là m kỳ quái, “Dưá»ng như đây Ä‘á»u là do má»™t ngưá»i là m, ngưá»i nà o mà có thân thá»§ nhanh nhẹn như váºy, tháºt bất khả tá»± nghị? Sư phụ ta thưá»ng nói, thiên ngoại hữu thiên, nhân ngoại hữu nhân, lá»i nà y quả thá»±c không sai! Xem ra ngưá»i nà y hẳn là địch nhân cá»§a Äiá»n bá bá, chắc sẽ không là m khó cho ta.â€
Tiết độ phá»§ cá»§a Äiá»n Thừa Tá»± so vá»›i Tiết Tung cà ng hùng vÄ© hÆ¡n, phòng ốc la liệt, cao cao thấp thấp, tầng tầng lá»›p lá»›p, tổng cá»™ng đến mấy trăm gian. Sá» Nhược Mai Ä‘ang rầu lòng vì không biết phải mất bao nhiêu công phu má»›i có thể tìm ra được nÆ¡i ở cá»§a Äiá»n Thừa Tá»±, nà o ngá» lại không phà má»™t chút công phu nà o, sá»± tình dá»… dà ng đến không ngá».
Nà ng phi thân lên má»™t nóc nhà , từ trên cao nhìn xuống, Ä‘ang lúc quan sát bốn phÃa, chợt nghe thấy tiếng “hô hôâ€, “khu khuâ€, “hưu hưuâ€, “quắc quắc†đủ loại âm thanh, há»—n hợp lại thà nh chuá»—i âm thanh quái lạ truyá»n tá»›i. Sá» Nhược Mai lần theo hướng phát ra âm thanh ná», đến má»™t gian đại ốc liá»n ká» vá»›i sân. Nà ng từ trên nóc nhà nhìn xuống, bất giác vừa giáºn lại vừa buồn cưá»i.
Trước mắt nà ng chÃnh là má»™t hoạt cảnh vừa phi thưá»ng cổ quái lại thú vị, chỉ thấy trong sân và hai bên hà nh lang, ngổn ngang, nÆ¡i nà y má»™t đống, nÆ¡i kia má»™t đống các võ sÄ©, toà n bá»™ Ä‘á»u ngá»§ say như chết, âm thanh quái lạ ná» là tiếng ngáy cá»§a các võ sÄ© nà y.
Sá» Nhược Mai nghÄ© thầm: “Cái nà y nhất định là vị dị nhân đến trước ta là m ra, không ngỠđược y lại quá thần thông, là m nhiá»u võ sÄ© như váºy, cả đám ngá»§ say như chết. Có rất nhiá»u võ sÄ© canh đêm như váºy, không há»i cÅ©ng biết đây đương nhiên là nÆ¡i ở cá»§a Äiá»n bá bá.â€
Sá» Nhược Mai động thân xuyên qua hà nh lang, cố hết sức tránh không chạm đến các võ sÄ© nà y, quả nhiên tìm được tẩm thất cá»§a Äiá»n Thừa Tá»±. Äó là má»™t gian phòng tháºt lá»›n, bên trong cảnh tượng hÆ¡i buồn cưá»i. Chỉ thấy ánh sáng nhạt nhòa, lò hương tá»a ngát, thị nữ xung quanh, có gầy có béo, tổng cá»™ng hÆ¡n mưá»i mấy ngưá»i, có kẻ đầu dá»±a bình phong ngáy ngá»§, trong tay còn cầm phất trần, có kẻ bên dưới ngá»§ tay còn bưng cháºu rá»a gục đầu xuống ngá»±c, có kẻ vừa quỳ vừa ngá»a ra sau ngá»§. Muôn hình muôn dạng, Ä‘á»u khiến cho ngưá»i khác không tránh khá»i cảm giác buồn ngá»§!
Sá» Nhược Mai thầm nghÄ©: “Äiá»n bá bá thá»±c là biết hưởng phước, chỉ việc Ä‘i ngá»§ cÅ©ng cần nhiá»u nha hoà n, cÆ¡ thiếp phục thị, hoang dâm như váºy, phải cho y má»™t chút giáo huấn.â€
Sá» Nhược Mai cÅ©ng đã nháºn ra Äiá»n Thừa Tá»±, nà ng mở khai trướng sà ng, chỉ thấy ngá»§ trên giưá»ng quả nhiên là Äiá»n Thừa Tá»±. Äầu gối lên văn tư được bao hoà ng nghị (vải và ng), trước gối lá»™ ra má»™t thanh thất tinh kiếm, phÃa trước kiếm là má»™t kim hạp (chiếc há»™p) Ä‘ang mở, trong há»™p chứa “thư sanh thân giáp†và “Bắc đẩu thần danhâ€. Nguyên lai Äiá»n Thừa Tá»± vốn rất mê tÃn. Những thứ nà y dùng để giải tai ương. Lại phục thêm hương mỹ trân quý hiếm rắc lên trên.
Sá» Nhược Mai thầm nghÄ©: “Vừa hay, ta lấy chiếc há»™p nà y, giao cho dưỡng phụ là m bằng tÃn.†Nà ng liá»n thu lấy kim hạp, và bá» lại phong thư có đóng ấn tÃn cá»§a Tiết độ phá»§ Lá»™ Châu và o vị trà kim hạp.
Sá» Nhược Mai sau khi xong xuôi, Ä‘ang muốn rá»i khá»i, mắt chợt liếc thấy trên ká»· án bằng đà n má»™c có má»™t phong thư dùng má»™t thanh trá»§y thá»§ dà i chừng bảy thốn găm xuống. Ká»· án nằm giữa phòng nên rÆ¡i ngay và o tầm mắt nà ng.
Sá» Nhược Mai thầm nghÄ©: “Nguyên lai là ngưá»i kia cÅ©ng giống ta, Ä‘á»u là đến “ký Ä‘ao lưu giản.â€
Nhất thá»i hiếu kỳ nổi lên, nà ng bước đến nhổ thanh trá»§y thá»§, mở phong thư ra, vừa nhìn xuống không khá»i vừa vui mừng lẫn kinh ngạc, tá»±a hồ ngây ngốc!
Vốn là trên phong thư chỉ có đúng hai mươi bốn chữ lá»›n, viết rằng: “Tiá»n bạc ngân khố, mang là m sÃnh lá»…, cá»§a cải bất nghÄ©a, ai cÅ©ng thể Ä‘oạt, nếu dám truy cứu, lấy đầu cá»§a ngươi.â€
Ngoà i sáu câu nà y, phÃa sau còn có ba chữ lá»›n ghi danh tá»±, chÃnh là : “Äoạn Khắc Tà !â€
Sá» Nhược Mai trong lòng xao động, vừa mừng vừa kinh: “Thì ra là chà ng, thì ra là chà ng! Không biết chà ng đã Ä‘i chưa? Ta có nên gặp chà ng hay không?â€
Äang lúc tâm tư bất định, chợt nà ng nghe thấy tiếng “đô đô†cá»§a ngưá»i phát giác ra chuyện, láºp tức sau đó có ngưá»i hô lá»›n:
“Không hay rồi, có tặc nhân đột nháºp và o!â€
Chỉ trong chốc lát, tiếng ngưá»i ồn à o, nghị luáºn ầm Ä©, có ngưá»i lại hô:
“á»i chà , đây có hai ngưá»i bị Ä‘iểm huyệt đạo, ta không giải khai được, nhanh Ä‘i thỉnh sư phụ lại!â€
“Ôi trá»i, có quá»·, có quá»·, thế nà o mà những ngưá»i nà y Ä‘á»u ngá»§ hết cả, gá»i hết tỉnh lại!â€
“Äồ ngốc, đây theo như ngưá»i ta nói là bị trúng mê hương!â€
“Tạm thá»i không cần lý đến bá»n há», nhanh Ä‘i bảo há»™ đại suất!â€
Sá» Nhược Mai cất kim hạp Ä‘i, lòng thầm nghÄ©: “Giá» không Ä‘i còn đợi khi nà o?â€
Nà ng liá»n vung kiếm phá cá»a sổ phóng ra. Những võ sÄ© kia chÃnh Ä‘ang hướng bên nà y chạy đến, ầm Ä© kêu lên:
“Tặc nhân đến ! Tặc nhân đến !â€
Và i ngưá»i nhanh chóng chạy Ä‘i bảo há»™ đại suất cá»§a bá»n há», và i ngưá»i thì truy theo, tụ tiến, phi tiêu, các loại ám khà ồ ạt phóng ra. Sá» Nhược Mai thi triển khinh công “Bát bá»™ cản thiá»n†và i lần nhấc thân, đã vượt qua ba hòn giả sÆ¡n, ám khà phÃa sau nà ng bay tá»›i như mưa nhưng Ä‘á»u không kịp nà ng, nói gì đến đám võ sÄ© ná».
Äám võ sÄ© nà y thấy dưới ánh trăng mông lung, gió nhè nhẹ, chỉ loáng thoáng má»™t bóng Ä‘en, ngay láºp tức đã biến mất, không thấy rõ tặc nhân là nam hay nữ. Chúng há»—n loạn nhốn nháo há»i nhau:
“Tặc nhân chạy hướng nà o? Tặc nhân chạy hướng nà o?â€
Sá» Nhược Mai cưá»i thầm: “Äiá»n bá bá nuôi ba ngà n tên Ngoại Trạch Nam, nguyên lai Ä‘á»u là bá»n tốn cÆ¡m!â€
Tâm niệm vừa qua, nà ng chợt nghe một tiếng quát:
“Tặc nhân ở bên nà y!â€
Tiếng hô vừa vang lên, má»™t ngá»n phi tiêu phóng tá»›i. Sá» Nhược Mai nghe tiếng phi tiêu xé gió, rất mạnh mẽ, vượt hÆ¡n tất cả ám khà mà đám võ sÄ© vừa rồi phóng ra. Nà ng không dám khinh thị, hồi kiếm chém ra, đánh rá»›t phi tiêu. Ngay sau đó lại tiếp ngá»n thứ hai ,thứ ba phóng đến. Sá» Nhược Mai trong lòng nổi giáºn, muốn cho đối phương biết tay, liá»n chá»›p động thân mình, nhượng phi tiêu thứ hai lướt qua, trảo thá»§ chụp lấy ngá»n thứ ba, phất ngược trở lại. Ngưá»i kia Ä‘ang muốn phóng tiếp ngá»n phi tiêu thứ tư, chợt thấy hà n quang lóe lên, tránh không kịp, dÄ© nhiên bị chÃnh phi tiêu cá»§a mình quay lại đả thương, trúng đầu lưu huyết! Äây là Sá» Nhược Mai không có ý đả thương ngưá»i, nếu không hắn là m sao còn có thể toà n mạng.
Ngưá»i kia kêu lá»›n:
“Tặc nhân lợi hại, sư phụ nhanh đến, ở bên nà y, ở bên nà y!â€
Ngay láºp tức có ngưá»i ứng tiếng:
“Các ngươi không cần hoảng hốt, ta đến đây!â€
Thanh âm vừa mới phát ra bắt đầu từ nơi rất xa, chỉ trong chớp mắt đã đến gần, thanh âm nỠâm vang sang sảng tựa như tiếng thép va và o nhau, chói tai vô cùng.
Sá» Nhược Mai không khá»i chấn động, thầm nghÄ©: “Lão ma đầu nà y là m thế nà o lại ở trong phá»§ cá»§a Äiá»n bá bá? Không xong rồi, ta không phải đối thá»§ cá»§a hắn.â€
Nguyên lai, Sá» Nhược Mai nháºn ra âm thanh nà y, ngưá»i Ä‘ang vá»™i và ng đến truy cản không phải ai xa lạ, chÃnh là đại ma đầu đại danh đỉnh đỉnh trên giang hồ, đã nhiá»u năm trước từng là m đại ná»™i tổng quản cá»§a An Lá»™c SÆ¡n, được ngưá»i Ä‘á»i gá»i là Dương Mục Lao!
Sá» Nhược Mai chẳng những biết được danh đầu cá»§a y, hÆ¡n nữa còn từng chứng kiến bản lãnh cá»§a y. Nà ng khi mưá»i tuổi, khi ấy dưỡng phụ nà ng Tiết Tung còn là má»™t viên đại tướng duá»›i trướng An Lá»™c SÆ¡n, có má»™t lần ở Ly SÆ¡n Hà nh Cung cùng quần thần đại yến, để chiêu đãi sứ giả phiên bang, muốn ra sức phô trương sức mạnh quân sá»±. Tiết Tung cùng vá»›i phó tướng cá»§a y là Niếp Phong cÅ©ng phải đến dá»± yến tiệc. Sá» Nhược Mai cùng vá»›i nữ nhi Niếp Ẩn Nương cá»§a Niếp Phong giả trang là m nam hà i tá» cùng vá»›i nữ nhi cá»§a lục lâm minh chá»§ Vương Bá Thông là Vương Yến VÅ© trà trá»™n và o hà nh cung xem náo nhiệt. Ngay giữa lúc yến tiệc, phát sinh sá»± kiện Thiết Ma Lặc đại náo Ly SÆ¡n Hà nh Cung, Vương Yến VÅ© xuất thá»§ trợ giúp Thiết Ma Lặc, đại chiến vá»›i Dương Mục Lao. Nà ng cùng vá»›i Niếp Ẩn Nương không biết lợi hại, cÅ©ng tương trợ Vương Yến VÅ© giao chiến, bá»n hỠđánh thương được và i vệ sÄ© cá»§a An Lá»™c SÆ¡n, thiếu chút nữa thì trúng phải độc thá»§ cá»§a Dương Mục Lao. Dưỡng phụ Tiết Tung cá»§a nà ng cÅ©ng vì chuyện nà y mà chịu liên lụy, vạn bất đắc dÄ© phải phản lại An Lá»™c SÆ¡n.
Sá» Nhược Mai nghe thấy thanh âm cá»§a Dương Mục Lao từ phÃa xa lại gần, chÃnh thị là từ phÃa đối diện nà ng truyá»n lại, không khá»i rùng mình, “Nếu như đụng phải lão ma đầu nà y, chỉ sợ không đà o thoát được.â€
PhÃa trước không đưá»ng, phÃa sau có truy binh, Sá» Nhược Mai gấp quá mà sinh kế, chá»n hướng không có Dương Mục Lao, vá»™i và ng bay qua đầu tưá»ng trốn và o giữa vưá»n đến má»™t gian phòng. Trong lòng nà ng thầm nghÄ©: “Trong Tiết độ phá»§ nà y có đến mấy trăm căn phòng, bá»n há» vị tất đã khám xét đến phòng nà y, ta tạm lánh ở đây má»™t lát, có thể tìm cÆ¡ há»™i đà o tẩu.â€
Äá»™t nhiên nghe bên trong phòng có thanh âm cá»§a má»™t nữ nhân nói:
“Äại công tá», ngươi còn không nhanh đứng dáºy, ngưá»i nghe bên ngoà i huyên náo dữ dá»™i váºy, dưá»ng như có chuyện gì!â€
Tà i sản của nguoidoi123
10-02-2009, 12:01 AM
Cái Thế Ma Nhân
Tham gia: Apr 2008
Bà i gởi: 1,169
Thá»i gian online: 1 ngà y 8 giá» 27 phút
Thanks: 1
Thanked 239 Times in 159 Posts
LONG PHỤNG BẢO THOA DUYÊN
Tác giả: Lương Vũ Sinh
Hồi Thứ Hai (phần 4)
Dịch: Dịch Phong
Hiệu Ä‘Ãnh: Triệu Khanh
Nguồn: Văn đà n
Có tiếng nam nhân vênh váo nói:
“Mặc kệ xảy ra sá»± tình gì? Nà ng bồi ta ngá»§ tiếp đã. Chúng ta khó khăn lắm má»›i có thể ở má»™t chá»—.â€
Nữ nhân kia kêu lên:
“Không hay, ngưá»i nghe xem, bá»n há» kêu là tróc tặc!â€
Nam nhân cưá»i nói:
“Trừ phi cháy nhà ta còn có chút lo lắng, trá»™m và o, nà o có gì đáng sợ? Phụ thân ta có ba ngà n Ngoại Trạch Nam, gần nhất lại còn thỉnh được giang hồ đỉnh đỉnh đại danh Thất Bá»™ Truy Hồn Dương Mục Lao, má»™t tên tiểu tặc, bắt hắn dá»… như trở bà n tay. Mị nương, thân nương (mẹ ruá»™t) cá»§a ta, nà ng lại tiếp thương, thương ta, tháºt vất vả lắm má»›i có được nà ng và o tay, nà ng đừng bắt ta đứng dáºy?â€
Nữ nhân nỠxì một cái yêu mị nói:
“Tháºt là không biết kiếp trước thiếu ngươi Ä‘iá»u gì, kiếp nà y má»›i bị ngươi là m mệt như váºy. Nhưng nếu có ngưá»i đến tìm trá»™m, ta còn giấu mặt Ä‘i đâu được? Cha ngươi mà biết thì cà ng tệ hÆ¡n. Ngươi gá»i ta là thân nương ta không dám đảm đương đâu, xấu tốt gì ta cÅ©ng là di nương cá»§a ngươi!â€
Nam nhân kia cưá»i nói:
“Nà ng nếu sợ bị ngưá»i ta nhìn thấy, váºy cà ng nên trốn ở trong phòng nà y. Di nương tốt, nà ng an tâm, ta không cho bá»n há» tiến và o, ai dám lại đây khám chứ?â€
Sá» Nhược Mai nghe qua, má»›i biết nữ nhân trong phòng chÃnh là cÆ¡ thiếp cá»§a Äiá»n Thừa Tá»±, còn nam nhân kia, chắc chắn là nhi tá» bảo bối cá»§a y, cÅ©ng là “Äiá»n đại công tá»â€, ngưá»i mà Tiết Tung luôn miệng xưng tán, muốn Ä‘em nà ng gả cho hắn. Sá» Nhược Mai vô ý khám phá ra gian tình, trong lòng không khá»i tởm lợm, vừa chán ghét, lại vừa xấu hổ, thầm nghÄ©: “Thá»±c là má»™t đôi cẩu nam nữ không biết xấu hổ. May mắn ta sá»›m đã định chá»§ ý, không có ứng chịu bá»n há». Nếu như phải gả cho tên cầm thú nà y, thá»±c là chết còn tốt hÆ¡n.â€
Sá» Nhược mai tâm niệm chưa dứt, lại nghe thấy giá»ng Ä‘iệu yêu mị cá»§a nữ nhân kia, cưá»i lên quái đản:
“Nhi tá» ngoan, tâm can bảo bối cá»§a ta, ngươi bây giá» mê luyến lão nương, chỠđến khi tân nhân đến đây, ngươi trong lòng còn có ta không?â€
Nam nhân kia đáp:
“Ta nếu như quên nà ng, sẽ chết không được tá» tế! Ta cÅ©ng không có sợ lão bà cá»§a ta.â€
Nữ nhân nói:
“Ngươi đừng có nói những lá»i dá»… nghe nữa, ta biết tân nương cá»§a ngươi là tiểu thư cá»§a Tiết độ sá»!â€
Nam nhân nói:
“Tiểu thư Tiết độ sá» thì sao? Ta cÅ©ng không phải công tá» Tiết độ sá» sao?â€
Nữ nhân kia cưá»i nói:
“Còn nghe nói rằng vị Tiết tiểu thư nà y võ nghệ cao cưá»ng, ngươi đó, ngươi còn không phải là đối thá»§ cá»§a nhân gia.â€
Nam nhân kia đáp lại:
“Nói báºy, nà ng đừng vá»™i xem thưá»ng ta, ta cÅ©ng là văn võ toà n tà i, cô nà ng đó ước chừng là há»c kiếm pháp cá»§a Tiết Tung, ngưá»i khác thì không tán tụng không được, ta không tin má»™t tiểu nha đầu lại có thể có võ công gì, nà ng mở mắt mà xem nhé, ta cưới vị tiểu thư đó vá», nà ng ta vừa và o cá»a, ta trước tiên sẽ cho nà ng ta má»™t tráºn hết còn dám oai!â€
Nữ nhân kia lại cưá»i há»i:
“Ngươi thá»±c định ngà y đầu tiên sẽ đánh vợ sao?â€
Nam nhân vênh váo:
“Rồi nà ng xem, ta không bắt cô ta ngoan ngoãn phục tùng an pháºn, ta không phải là nam tá» hán đại trượng phu!â€
Sá» Nhược Mai nghe đến đây thì vừa tức giáºn, lại vừa buồn cưá»i, thầm nghÄ©: “ Äôi cẩu nam nữ nà y, ta nếu không trừng trị bá»n chúng, không biết bá»n chúng còn tiếp tục nói những lá»i ô uế gì nữa, là m nhÆ¡ bẩn lá»— tai ta.â€
Láºp tức, nà ng má»™t kiếm chém đứt song cá»a sổ, từ cá»a sổ nhảy và o.
Äiá»n Thừa Tá»± vốn xuất thân là lục lâm đại đạo, nhi tá» cá»§a hắn cÅ©ng biết má»™t chút công phu, nhưng là m sao có thể so vá»›i Sá» Nhược Mai. Hắn “ái chà †má»™t tiếng, từ trên giưá»ng nhảy xuống, tay quyá»n còn chưa kịp đánh ra đã bị Sá» Nhược Mai giữ lại, Ä‘iểm và o huyệt đạo hắn.
Nữ nhân kia run lẩy bẩy, cầu xin:
“Äây là công tỠép buá»™c tôi, không phải tôi cam tâm tình nguyện.â€
Ả tưởng là Äiá»n Thừa Tá»± phát giác ra gian tình, đặc biệt phái ngưá»i đến tróc gian. Trong bóng đêm, ả lại không biết ngưá»i tiến và o là má»™t nữ tá».
Sá» Nhược Mai sợ ả kêu lên khiến ngưá»i bên ngoà i nghe thấy, láºp tức Ä‘iểm huyệt đạo ả, đầu ngón tay vừa chạm tá»›i, chỉ thấy má»m mại nhẵn nhụi, nguyên lai phÃa trên thân nữ nhân kia đã cởi bá» hết áo. Sá» Nhược Mai bất giác mặt đỠbừng, trong lòng thầm mắng: “Äúng là má»™t đôi cẩu nam nữ không biết xấu hổ !â€, liá»n cho ả má»™t cước, đá ả chui và o gầm giưá»ng.
Sá» Nhược Mai Ä‘ang muốn tiếp tục xá» lý nhi tá» bảo bối cá»§a Äiá»n Thừa Tá»±, hốt nhiên nghe thấy bên ngoà i có tiếng Dương Mao Lục hét lá»›n:
“Tiểu tặc, chạy Ä‘i đâu?â€
Sá» Nhược Mai thấy vô cùng kỳ quái, “Chẳng lẽ hắn có con mắt nhìn xuyên qua tưá»ng?â€
Äúng lúc nà y, thì nghe thấy tiếng cưá»i ha hả cá»§a má»™t thiếu niên vang lên:
“Lão tặc, ta vốn muốn Ä‘i, lại thấy ngươi ở đây, ta không muốn Ä‘i nữa, ngươi mở to độc nhãn ra xem có còn nháºn ra ta không?â€
Sá» Nhược Mai, trong lòng nhảy rá»™n lên, vừa mừng vừa sợ, nói không ra lá»i. Nguyên lai chÃnh là thanh âm cá»§a Äoạn Khắc Tà . Nà ng ném nhi tá» bảo bối cá»§a Äiá»n Thừa Tá»± xuống đất, lấy hắn là m chá»— để chân, giẫm lên lưng hắn, vừa vặn ká» vai được tá»›i song cá»a sổ.
Chỉ thấy hai bóng Ä‘en giống như hai cặp phi Ä‘iểu từ hai phương bay tá»›i đụng nhau. “Ầm†má»™t tiếng, bóng Ä‘en cao lá»›n bên phải chân đạp trên mặt đất liên tiếp thối lui và i bước , bóng Ä‘en nhá» gầy bên trái lăng không chuyển mình lấy cân bằng, tư thế mỹ diệu, phiêu dáºt dị thưá»ng đáp xuống! Hán tá» cao lá»›n hét lá»›n:
“Hay lắm, tiểu tặc há» Äoà n, lão phu chÃnh là đang muốn tìm ngươi đây!â€
Nguyên lai, đánh mù con mắt cá»§a Dương Mục Lao, chÃnh là bảy năm trước, lần thứ nhất tao ngá»™ cùng phụ tá» Äoạn Khuê Chương, hắn bị Äoạn Khắc Tà đánh há»ng má»™t mắt. Hôm nay đúng là cừu nhân gặp mặt nên đặc biệt giáºn dữ.
Äoạn Khắc Tà cưá»i nói:
“Lão tặc, ngươi không sợ song nhãn Ä‘á»u mù thì lên đây!â€
Dương Mục Lao hét lớn một tiếng:
“Tiểu tặc còn dám sÃnh cưá»ng, nạp mạng Ä‘i!â€
Tiếng động ầm ầm vang lên, song chưởng của y cùng phát ra, mơ hổ mang theo tiếng cuồng phong lôi vũ.
Dương Mục Lao khà háºn lên cá»±c Ä‘iểm, nhưng hắn vừa trải qua lần chạm chưởng má»›i rồi, biết rõ công lá»±c cá»§a Äoạn Khắc Tà nay đã vượt xa hÆ¡n trước, mặc dù Ä‘ang động ná»™, cÅ©ng không dám nông nổi, má»™t chưởng nà y kiêm cả công lẫn thá»§, quả nhiên lợi hại phi thưá»ng.
Äoạn Khắc Tà cưá»i lạnh nói:
“Chỉ sợ ngươi không có bản lãnh nà y, hãy xem ai lấy mạng ai.â€
Chà ng nhanh chóng vung trưá»ng kiếm, kiếm quang chá»›p động, liá»n đạp trung cung, phi thân trá»±c tiến, mÅ©i kiếm chỉ và o Tuyá»n Ki huyệt trước ngá»±c Dương Mục Lao.
Trong võ há»c có câu: “Äao tẩu bạch, kiếm tẩu hắc,†ý muốn nói, dùng Ä‘ao thì thÃch hợp chém ngay chÃnh diện, dụng kiếm thì thÃch hợp vá»›i thế tấn công nghiêng. Nhưng Äoạn Khắc Tà tá»± thị bản thân thân pháp khinh linh, vừa rồi chạm chiêu thấy vô hại, cho nên liá»u lÄ©nh, vừa ra tay đã dùng kiếm pháp lăng lệ, phi thân tiến thẳng,dÄ© nhiên là không đặt Dương Mục Lao trong mắt.
Dương Mục Lao được xưng là Thất Bá»™ Truy Hồn, tạo nghệ bá»™ pháp, chưởng pháp cá»§a hắn tháºt hÆ¡n ngưá»i, công lá»±c so vá»›i Äoạn Khắc Tà cÅ©ng thắng hÆ¡n má»™t báºc. Äoạn Khắc Tà vừa rồi chạm chiêu vô hại, là do chà ng ra tay vừa cương mãnh vừa linh hoạt.
Dương Mục Lao, má»™t chưởng nà y kiêm cả thá»§ lẫn công, theo thế tiến cá»§a địch nhân mà biến hóa, có thể chỉ trong sát na láºp tức chuyển sang thế công, hoặc cÅ©ng có thể chuyển sang thế thá»§, quả nhiên là biến hóa rất khó lưá»ng, thần diệu vô cùng.
Äoạn Khắc Tà phi thân trá»±c tiến, chÃnh là hợp vá»›i ý muốn cá»§a hắn, hắn đột nhiên thối lui má»™t bước, chưởng lá»±c toà n bá»™ triệt hồi, kéo vá» che chở trước ngá»±c. Äoạn Khắc Tà má»™t kiếm phóng tá»›i, hốt nhiên cảm giác má»™t luồng tiá»m lá»±c vô hình, chặn ngay trước mặt, tá»±a như động phải má»™t bức tưá»ng đồng vách sách, kiếm thế bị ngăn trở mất má»™t hai thốn, mÅ©i kiếm còn chưa tá»›i được tâm khẩu cá»§a Dương Mục Lao, kiếm chiêu đã sá» hết.
Dương Mục Lao thừa dịp kiếm chiêu cá»§a chà ng đã dùng hết, đồng thá»i hét lên má»™t tiếng lá»›n, song chưởng từ ngang ngá»±c đẩy ra, chưởng lá»±c như bà i sÆ¡n đảo hải, táºn lá»±c phóng ra.
Lúc nà y có rất nhiá»u võ sÄ© chạy đến, còn có không Ãt gia nhân tay cầm Ä‘uốc tiến hà nh lục soát trong hoa viên. Sá» Nhược Mai dá»±a bên cạnh cá»a sổ nhìn ra, mặc dù không nhìn thấy rõ rà ng, nhưng khả dÄ© cÅ©ng phân biệt được ai công ai thá»§, ai chiếm thế thượng phong.
Nà ng thấy Äoạn Khắc Tà khinh địch tấn công, những ngưá»i xung quanh la hét, tá»± phát giác không ổn. Lúc nà y lại đột ngá»™t thấy song chưởng cá»§a Dương Mục Lao đồng thá»i phát ra, Äoạn Khắc Tà nhân vì chiêu số đã hết, cá»± ly lại quá gần, toà n thân Ä‘á»u đã bị bao phá»§ dưới chưởng thế cá»§a đối phương, Sá» Nhược Mai không khá»i chấn động kinh hãi, thiếu chút nữa đã kêu lên.
May mắn nà ng không thất thanh kinh hoảng, vì ngay trong sát na nguy cấp đó, hốt nhiên thấy Äoạn Khắc Tà sá» dụng khinh công siêu trác tuyệt, thân hình bay lên nằm ngang vá»›i mặt đất, vừa vặn đúng lúc nhượng cho chưởng lá»±c cá»§a Dương Mục Lao vượt qua!
Chỉ nghe thấy má»™t tiếng nổ oanh tháºt lá»›n như sét đánh, nguyên lai má»™t chưởng cá»§a Dương Mục Lao đảo qua, không đánh trúng Äoạn Khắc Tà , liá»n kÃch vỡ má»™t phiến đá thái hồ, đá vụ bay tán loạn, tá»±a như liên châu đạn phát, đánh thương và i tên Ngoại Trạch Nam cá»§a Äiá»n Thừa Tá»±. Äám võ sÄ© nà y biết không thể tiến và o, liá»n lùi ra xa.
Nói thì cháºm, nhưng diá»…n biến rất nhanh, Äoạn Khắc Tà bay lên xoay ngưá»i má»™t cái, chân chưa chạm đất, bảo kiếm đã lăng không đâm xuống, nhằm ngá»c chẩm, minh di, sÆ¡n lăng, dương cốc, duy kiá»u năm đại huyệt cá»§a Dương Mục Lao phóng đến.
Dương Mục Lao xoay tÃt thân mình má»™t vòng, ống tay áo vung lên, vươn ba ngón tay móc và o mạch môn Äoạn Khắc Tà . Chỉ nghe má»™t tiếng “xuyâ€, kiếm quang lướt qua, má»™t ná»a tay áo cá»§a Dương Mục Lao đã bị cắt đứt, nhưng bảo kiếm cá»§a Äoạn Khắc Tà cÅ©ng bị hắn phất trúng má»™t cái, kiếm thế không thể đâm ra đúng vá»›i phương vị đã định, kết quả là không trúng má»™t huyệt đạo nà o.
Äoạn Khắc Tà thân hình chá»›p lên, tránh khá»i má»™t trảo cá»§a Dương Mục Lao, cảm thấy trên mạch môn có chút tê buốt. Äoạn Khắc Tà không khá»i rùng mình, “Chưởng lá»±c cá»§a lão ma đầu quả nhiên lợi hại, ta không thể khinh địch được!â€
Hai ngưá»i lại tiếp tục giao thá»§, Äoạn Khắc Tà sá» ra kiếm pháp sư truyá»n “Viên Công Kiếm Phápâ€, khinh linh mãnh liệt tấn công, cùng má»™t lúc, khi tiến thì như khỉ vượn chuyá»n cà nh, lúc lui thì nhanh tá»±a long xà , tung lên như thần ưng phi thiên, đánh xuống như mãnh hổ vồ mồi, tiến thì công lui thì thá»§, biến hóa như gió thổi lá rÆ¡i, nhanh như chá»›p giáºt, bốn phương Ä‘á»u có thân ảnh cá»§a chà ng.
Công lá»±c cá»§a Dương Mục Lao so vá»›i Äoạn Khắc Tà cao hÆ¡n má»™t báºc, nhưng khinh công cá»§a Äoạn Khắc Tà lại tháºt sá»± cao minh. Chưởng lá»±c cá»§a Dương Mục Lao có thể đánh bạt kiếm cá»§a chà ng đến gần, nhưng không thể đánh trúng thân thể chà ng. Vì song phương công lá»±c như không hÆ¡n kém nhiá»u, Dương Mục Lao chỉ bằng và o phách không chưởng lá»±c, nên không thể đả thương Äoạn Khắc Tà . Bởi váºy khi song phương Ä‘á»u xuất ra bản lãnh toà n thân, Äoạn Khắc Tà quả nhiên chiếm thượng phong, giữ lấy thế công.
Nhưng Dương Mục Lao cÅ©ng giữ thế thá»§ rất vững, hắn cước đạp phương vị cá»u cung bát quái, có chưởng lá»±c hùng háºu há»™ thân, lại bá»™ pháp tránh né ảo diệu. Äoạn Khắc Tà mặc dù chiếm tám phần thế công, nhưng trong nhất thá»i cÅ©ng không thể công phá thế tráºn ngá»± cá»§a hắn.
Sá» Nhược Mai xem thấy mà trong lòng nở hoa, âm thầm tá»± nhá»§: “Chà ng bất quá có niên ká»· bằng ta, không ngá» lại đạt tá»›i mức như váºy, thá»±c khiến cho ngưá»i ta bá»™i phục!â€
Nà ng lại nghÄ© tiếp: “Nguyên lai đêm đó khi chà ng giao thá»§ cùng ta, đã thầm ra tay lưu tình, tối Ä‘a chỉ sá» dụng năm phần bản lÄ©nh. Äáng tiếc ta lại không biết tốt xấu, ngược lại nhục mạ chà ng.â€
NghÄ© đến đây nà ng lại vừa cao hứng, vừa hối háºn. Cao hứng vì trượng phu anh hùng như váºy, sau lại hối háºn vì mình gặp mặt mà bá» qua. NghÄ© đến quên mình, bất giác nà ng dụng lá»±c dáºm mạnh má»™t cái. Nhi tá» bảo bối cá»§a Äiá»n Thừa Tá»± được lấy là m chá»— đặt chân, bị cái dáºm nà y mà chết Ä‘i sống lại, hắn bị Ä‘iểm huyệt đạo kêu không thà nh tiếng, chỉ phát ra tiếng ô ô trong cổ há»ng.
SỠNhược Mai đang lúc suy nghĩ miên man, chợt nghe tiếng hoan hô của đám võ sĩ nỠầm lên, thi nhau nói:
“Khấu thống lÄ©nh đến rồi, Khấu thống lÄ©nh đến rồi!â€
Hai bên tách ra, má»™t đại hán đầu beo to lá»›n vạm vỡ chạy đến. Nguyên lai ngưá»i nà y là Khấu Danh Dương, thống lÄ©nh cá»§a Ngoại Trạch Nam. Äám Ngoại Trạch Nam nhân vì đêm nay chịu thiệt hại, lại bị Dương Mục Lao khinh thị, trong lòng mang háºn, liá»n có ngưá»i cố ý nói:
“Khấu thống lÄ©nh, ngà i đến vừa đúng lúc, tiểu tặc nà y lợi hại quá, Dương tiên sinh chỉ sợ không đối phó nổi!â€
Khấu Dương Danh hừ một tiếng nói:
“Má»™t kẻ dùng mê hương thì chỉ là tiểu tặc hạng tam lưu, có được bao nhiêu bản lãnh. Các ngươi đứng hết qua má»™t bên xem thá»§ Ä‘oạn cá»§a ta đây!â€
Láºp tức hắn hùng hổ lao đến, oang oang nói:
“ Dương lão tiên sinh đừng vá»™i hoảng hốt, ta đến giúp ông má»™t tay đây!â€
Nguyên lai , Äoạn Khắc Tà có mang mê hương bà chế cá»§a sư huynh Không Không Nhi, Không Không Nhi lại là thiên hạ đệ nhất thần thâu. Mê hương y chế ra, chÃnh là thiên hạ độc bá»™, so vá»›i loại mê hương trên giang hồ thưá»ng dùng là Kê Minh NgÅ© Cổ Phản Hồn Hương lợi hại hÆ¡n không biết bao nhiêu lần. Äoạn Khắc Tà bởi vì võ sÄ© cá»§a Äiá»n Thừa Tá»± quá đông, chà ng lại tránh phải sát thương nhiá»u, mặt khác, chà ng cÅ©ng có nhiá»u Ãt tâm tÃnh ham chÆ¡i đùa cá»§a tiểu hà i nhi , muốn thá» xem hiệu lá»±c mê hương cá»§a sư huynh, nên má»›i mang ra dùng. Lần nà y vốn là chà ng có hảo tâm, nhưng không ngá» ngược lại khiến cho Khấu Dương Danh chá»i thà nh “hạ tam lưu tiểu tặcâ€.
Những võ sÄ© ngá»§ say như chết mà Sá» Nhược Mai nhìn thấy chÃnh là do Äá»an Khắc Tà dùng mê hương đánh mê, trong đám đó có cả Khấu Danh Dương, nhưng hắn công lá»±c cao thâm, bị trúng mê hương, thân thể tá»± nhiên sinh ra kháng lá»±c, do váºy hồi tỉnh trước tiên, đùng đùng nổi giáºn, láºp tức Ä‘uổi tá»›i.
Bảy đệ tá» cá»§a Dương Mục Lao và hắn tại Äiá»n phá»§ mang thân pháºn khách khanh, không cần gác đêm cho Äiá»n Thừa Tá»±, vì váºy cÅ©ng Ä‘á»u không bị mê hương. Sở dÄ© váºy mà ngưá»i đầu tiên phát hiện ra Äoạn, Sá» hai ngưá»i là đệ tá» cá»§a Dương Mục Lao, sau đó Ngoại Trạch Nam và gia Ä‘inh cá»§a Äiá»n phá»§ má»›i từ bên ngoà i kéo và o truy bắt. Những Ngoại Trạch Nam phụ trách canh gác hôm nay, trừ có Khấu Danh Dương ra, Ä‘á»u còn chưa tỉnh, do váºy không có ai đến đây.
Äoạn Khắc Tà giáºn dữ nói:
“Tốt lắm, ngươi chá»i ta là tiểu tặc hạ tam lưu, ha ha, ta nếu là hạ lưu, ngươi sá»›m đã mất mạng rồi! Ngươi biết ta vì sao mà phải dùng mê hương không, ta vì sợ các ngươi ăn cÆ¡m cá»§a Äiá»n Thừa Tá»±, không thể không vì hắn mà bán mạng, nếu như các ngươi tỉnh táo, các ngươi sẽ không thể không cùng ta động thá»§, bảo kiếm cá»§a ta không có mắt, cÅ©ng sẽ không tránh khá»i ngá»™ thương các ngươi. Ai ngá» ngươi lại đại ngốc như váºy, quả nhiên không thấy lòng tốt cá»§a ngưá»i, lại muốn giả là m hảo hán, ngươi mặc dù đã tỉnh, khả dÄ© cÅ©ng có thể giả trang chưa tỉnh, vì cái gì mà muốn đến trưá»ng náo nhiệt nà y cùng vá»›i lão ma đầu chịu chết, tháºt là ngu không thể nói!â€
Äoạn Khắc tà bất quá má»›i chỉ là hà i tá» mưá»i sáu mưá»i bảy tuổi, trong lòng nghÄ© sao nói váºy, nhưng lần nà y lại khiến Khấu Danh Dương tức giáºn đến thất khiếu bốc khói, ngá»a mặt lên trá»i cưá»i rá»™ nói:
“Ngươi là đứa trẻ miệng còn hôi sữa, dám nói lá»i to tát, ngươi có bản lãnh gì khả dÄ© đả thương ta? ÄÆ°á»£c, ta cÅ©ng không muốn lấy mạng ngươi, trước tiên bắt ngươi đánh ba trăm gáºy!â€
Hắn nhanh chóng phi thân tiến đến, vừa ra tay là sỠdụng công phu Phân Cân Thố Cốt Thủ.
Tà i sản của nguoidoi123
Last edited by livan; 11-02-2009 at 04:27 AM .
Lý do: Chữa tên ngưá»i dịch
10-02-2009, 08:56 PM
Cái Thế Ma Nhân
Tham gia: Apr 2008
Bà i gởi: 1,169
Thá»i gian online: 1 ngà y 8 giá» 27 phút
Thanks: 1
Thanked 239 Times in 159 Posts
LONG PHỤNG BẢO THOA DUYÊN
Tác giả: Lương Vũ Sinh
Hồi Thứ Hai (phần 5)
Dịch: Dịch Phong
Hiệu Ä‘Ãnh: Triệu Khanh
Nguồn: Văn đà n
Khấu Danh Dương cÅ©ng là má»™t hà nh gia võ há»c, má»›i nhìn qua và i chiêu, cÅ©ng không phải là hắn không biết kiếm pháp cá»§a Äoạn Khắc Tà rất tinh diệu. Nhưng thứ nhất là do hắn quá tá»± thị Phân Thân Thác Cốt Thá»§ là thiên hạ vô song, hÆ¡n nữa lại đã luyện thà nh Há»—n Nguyên Nhất Khà Công, khi cáºn chiến chưa bao giá» thất bại. Thứ hai là hắn biết Äoạn Khắc Tà khi giao đấu cùng Dương Mục Lao, Dương Mục Lao chưởng lá»±c hùng háºu ra sao hắn hiểu rõ, trong lòng nghÄ© rằng, Äoạn Khắc Tà tuổi còn trẻ, cho dù kiếm pháp tinh diệu thì sau khi cùng Dương Mục Lao giao chiến cÅ©ng sẽ thấm mệt cho nên liá»u lÄ©nh sÃnh tà i trước mặt Dương Mục Lao.
Khấu Danh Dương sở dÄ© sÃnh tà i trước mặt Dương Mục Lao là có nguyên cá»› bên trong. Hắn đố kị danh khà cá»§a Dương Mục Lao lá»›n hÆ¡n hắn, đố kị Dương Mục Lao được Äiá»n Thừa Tá»± xem trá»ng sẽ tranh mất địa vị cá»§a hắn.
Nà o ngá» Dương Mục Lao cÅ©ng có tâm tư như hắn, đặc biệt vá»›i lá»i nói vừa rồi cá»§a hắn cà ng thêm tức giáºn, trong lòng ám muá»™i nghÄ©: “Khấu Danh Dương ngươi là cái thá gì? Lại dám coi thưá»ng ta, ta bà ng quan đứng xem, xem ngươi là m được gì?â€
Vốn hai ngưá»i bá»n há», nếu như đồng tâm hiệp lá»±c, mặc dù không thể bắt sống được Äoạn Khắc Tà nhưng chắc chắn có thể thắng. Hôm nay Dương Mục Lao láºp tâm muốn là m cho Khấu Danh Dương xấu mặt, liá»n cố ý phát ra má»™t hư chưởng, rồi tá»± thá»§ bà ng quan, Ä‘iá»u nà y tháºt là quá tiện nghi cho Äoạn Khắc Tà .
Äoạn Khắc Tà cÅ©ng Ä‘ang tức giáºn Khấu Danh Dương xuất ngôn hồ đồ, thấy hắn lao tá»›i tấn công chÃnh hợp vá»›i tâm ý, hét lên má»™t tiếng lá»›n:
“Äến đây!â€
Bảo kiếm rung lên, tả chuởng phát theo. Khấu Danh Dương cÅ©ng không chịu kém, nghiêng ngưá»i động thân, thi triển thá»§ pháp Phân Cân Thác Cốt, má»™t trảo nắm được đầu vai cá»§a Äoạn Khắc Tà .
Thế nhưng ná»™i công cá»§a Äoạn Khắc Tà vốn theo chân truyá»n đưá»ng lối cá»§a Tà ng Linh Tá», láºp thà nh nhất gia, cùng vá»›i các tông phái võ há»c Trung Nguyên bất đồng. Xương tỳ bà bả vai vốn là má»™t trong những bá»™ vị ná»™i công khó luyện đến nhất, xương tỳ bà nếu như bị nắm giữ, công phu sẽ không còn sỠđược nữa. Nhưng vá»›i ná»™i công tâm pháp cá»§a Tà ng Linh Tá», lại có thể luyện được xương tỳ bà trở nên cứng rắn. Khấu Danh Dương dụng lá»±c bóp mạnh, ngược lại đầu ngón tay cá»§a mình bị phản chấn đến Ä‘au nhức.
Äá»™ng tác cá»§a hai ngưá»i Ä‘á»u nhanh đến cá»±c Ä‘iểm, cÆ¡ hồ đồng thá»i má»™t lúc. Tả chưởng cá»§a Äoạn Khắc Tà cÅ©ng đã cùng hữu chưởng cá»§a Khấu Danh Dương chạm chiêu. Chỉ nghe má»™t tiếng “Bùng†vang lên, Khấu Danh Dương phiên thân lá»™n nhà o, nói thì cháºm nhưng diá»…n tiến rất nhanh, Äoạn Khắc Tà hét lá»›n má»™t tiếng: “Trúng!â€
Như bóng vá»›i hình, kiếm quang chá»›p động, trên đùi Khấu Danh Dương đã trúng má»™t kiếm. Äấy là Äoạn Khắc Tà đã hạ thá»§ lưu tình, bằng không má»™t kiếm vừa rồi có thể chém đứt má»™t cẳng chân hắn. Tuy nhiên, Äoạn Khắc Tà cÅ©ng thầm kêu lên: “May mắn!â€
Nguyên lai công lá»±c Khấu Danh Dương và chà ng tương đương, nếu như đơn đả độc đấu, Äoạn Khắc Tà ỷ và o khinh công siêu diệu cÅ©ng có thể thắng được, nhưng chắc chắn không thể dá»… dà ng như váºy. Hôm nay, là do Khấu Danh Dương khinh địch tấn công, liá»n thừa cÆ¡ cho hắn má»™t kiếm thương.
Trong mắt Äoạn Khắc Tà lúc nà y, đại định vẫn chỉ là Dương Mục Lao, chà ng má»™t đòn đánh gục Khấu Danh Dương, không há» lÆ¡i tay, láºp tức hướng Dương Mục Lao phóng tá»›i. Dương Mục Lao Ä‘ang lúc đắc ý, kiếm chiêu cá»§a Äoạn Khắc Tà đã như cuồng phong bạo vÅ© áºp đến. Dương Mục Lao thầm hối háºn:
“Không ngá» Khấu Danh Dương lại trúng thương như váºy, hắn cÅ©ng là ngưá»i bên mình, chà , ta nhất thá»i không nhịn được tức giáºn, ngược lại giúp cho tên tiểu tặc nà y chiếm được tiện nghi.â€
Khấu Danh Dương thương thế cÅ©ng không nặng, nhưng hắn vốn thân pháºn là thống lÄ©nh Ngoại Trạch Nam, má»›i má»™t chiêu giao thá»§ đã bị ngưá»i đánh chổng vó lên trá»i, lại là trước mặt cá»§a Dương Mục Lao, không còn giấu mặt và o đâu được cho nên mặc dù hắn trong lòng hiểu rõ Äoạn Khắc Tà đã hạ thá»§ lưu tình vá»›i mình, nhưng vẫn không nhịn được tức giáºn, hét ầm lên, thất khiếu bốc khói. Má»™t thế “Lý Ngư Äả ÄÄ©nh†tung thân đứng dáºy, hắn lại hướng Äoạn Khắc Tà triển khai công kÃch.
Hắn đã lãnh giáo qua lợi hại cá»§a Äoạn Khắc Tà , không dám lại cáºn chiến, chuyển qua duùng binh khÃ, do váºy cởi Cầu Long Tiên, độc môn binh khà cá»§a hắn bên hông ra. Cầu Long Tiên nà y vung lên dà i đến hÆ¡n má»™t trượng, trên roi có đầy những tua nhá». Cầu Long Tiên má»›i vung lên, hắn đã xuất thá»§ liên hoà n tam tiên, “Hồi Phong Tảo Liá»…uâ€. Äoạn Khắc Tà thi triển tuyệt đỉnh khinh công, thân pháp so vá»›i trưá»ng tiên cá»§a Khấu Danh Dương còn nhanh hÆ¡n. Cầu Long Tiên còn chưa đến, hai vai chà ng khẽ rung, thân hình tùy theo hướng tiên phóng đến mà chuyển vá» sau. Cầu Long Tiên còn thiếu và i thốn nữa má»›i chạm được đến vạt áo chà ng.
Nhưng bên cạnh còn có Dương Mục Lao, hắn nhân lúc chà ng tránh Cầu Long Tiên, vá»™i vã lẻn đến, nhanh như cÆ¡n gió, hai tay giương ra, hướng phÃa ngoà i chụp đến má»™t chiêu “Thương ưng triển sÆchụp lấy hai cổ tay cá»§a Äoạn Khắc Tà . Äoạn Khắc Tà đột nhiên xoay ngưá»i váºn dụng chiêu “Tà Quải Äan Tiên Thứcâ€, tả chưởng quét nghiêng ra, cắt và o mạch môn cá»§a Dương Mục Lao, hữu thá»§ huÆ¡ trưá»ng kiếm lên tiếp lấy má»™t tiên cá»§a Khấu Danh Dương tiếp tục phóng tá»›i.
Nhưng hai ngưá»i Khấu, Dương Ä‘á»u là nhất lưu cao thá»§, võ công Ä‘á»u có chá»— độc đáo. Äoạn Khắc Tà dá»±a và o khinh công siêu tuyệt, ba mươi chiêu đầu còn ung dung ứng phó, sau năm mươi chiêu, khà lá»±c dần dần tiêu hao, thân pháp kém linh hoạt hÆ¡n lúc đầu, ứng phó vá»›i thế công cá»§a đối phương cà ng ngà y cà ng thấy khó khăn.
Dương Mục Lao bất kể thể diện, sau khi há»§y diệt uy phong cá»§a Khấu Danh Dương, mặc dù hắn và Khấu Danh Dương trong lúc ấy còn có tâm bệnh, nhưng lúc nà y hắn đã bá» thái độ tá»± thá»§ bà ng quan, táºn lá»±c cùng vá»›i Khấu Danh Dương liên thá»§. Äoạn Khắc Tà đã và i lần đột phá xuyên qua vòng trưá»ng tiên hướng Khấu Danh Dương đột kÃch Ä‘á»u bị Dương Mục Lao ngăn trở.
Dương Mục Lao cưá»i nói:
“Khấu huynh, đúng, trước mắt dùng phương pháp cá»§a huynh, bất tất phải tham công. Chúng ta má»™t ngưá»i cáºn công, má»™t ngưá»i viá»…n táºp, tiểu tặc nà y có chắp cánh cÅ©ng không thoát được!â€
Khấu Danh Dương lần nà y biết kiến thức võ công cá»§a Dương Mục Lao so vá»›i mình cao hÆ¡n má»™t báºc, không muốn cÅ©ng bị hắn thuyết phục, vì váºy dẹp bỠý niệm tranh công, phục tùng sá»± chỉ huy cá»§a hắn, từ khoảng cách hai trượng bên ngoà i, huy động trưá»ng tiên tấn công.
Hắn tuy hÆ¡i kém hÆ¡n so vá»›i Dương Mục Lao, nhưng chÃn chÃn tám mốt đưá»ng Cầu Long tiên pháp cÅ©ng không tầm thưá»ng, cà ng đánh cà ng mạnh, chỉ thấy tiên ảnh tung bay, vững như trầm lôi, nhanh như chá»›p giáºt, tá»±a hồ múa lượn dán chặt và o thân mình Äoạn Khắc Tà . Dương Mục Lao thi triển Thất Bá»™ Truy Hồn Chưởng Pháp, như hình theo bóng, bám theo Äoạn Khắc Tà truy kÃch, má»—i chưởng Ä‘á»u hướng và o nÆ¡i yếu hại cá»§a Äoạn Khắc Tà kÃch tá»›i.
Sá» Nhược Mai nhìn thấy kinh tâm động phách, trong lòng âm thầm vì Äoạn Khắc Tà mà lo lắng, hốt nhiên lại nghe có tiếng hoan hô nổi lên, có ngưá»i kêu lên:
“Tốt rồi, Niếp tướng quân đã đến! Không sợ tiểu tặc nà y có ba đầu sáu tay, cÅ©ng quyết không thể đà o thoát được!â€
Chỉ thấy má»™t vị tướng quân mang nhung trang bảo kiếm, lá»›n bước tiến lên. Sá» Nhược Mai vừa kinh vừa hỉ, nguyên lai vị tướng quân nà y không phải là ngưá»i lạ, chÃnh là Niếp Phong.
Niếp Phong là biểu đệ cá»§a Tiết Tung, là m trấn thá»§ sá» cá»§a Bác Vá»ng Thà nh, ở giữa Ngụy Bác và Lá»™ Châu, thuá»™c vá» quản hạt cá»§a Äiá»n Thừa Tá»±. An bà i nà y là chá»§ ý cá»§a Tiết Tung, nhân vì hắn muốn lấy lòng Äiá»n Thừa Tá»±, cho nên mang binh lá»±c và địa bà n cá»§a Niếp Phong Ä‘á»u quy cho Äiá»n Thừa Tá»±, đồng thá»i hắn lại có thể lợi dụng Niếp Phong giám thị Äiá»n Thừa Tá»±, an bà i má»™t ná»™i gián trong ná»™i bá»™ cá»§a Äiá»n Thừa Tá»±. Lần nà y nhân vì hôn sá»± cá»§a hai nhà Äiá»n, Tiết nên Äiá»n Thừa Tá»± má»i Niếp Phong đến. Nguyên do là Niếp Phong có quan hệ vá»›i cả hai nhà nam nữ, chuẩn bị má»i y đến để bồi tân lang đến Lá»™ Châu nghênh thân.
Tiết Tung trước khi chưa là m Tiết độ sá», cùng vá»›i Niếp Phong trú cạnh nhau, nữ nhi Niếp Ẩn Nương cá»§a Niếp Phong vá»›i Sá» Nhược Mai tình như tá»· muá»™i, từ nhỠđã cùng lá»›n cùng chÆ¡i, cùng nhau táºp nghệ. Cho nên Sá» Nhược Mai nhìn thấy Niếp Phong đến, thì không khá»i vừa mừng vừa sợ, trong lòng thầm nghÄ©:
“Niếp biểu thúc kiếm thuáºt cao cưá»ng, nếu như ngưá»i cÅ©ng xuất thá»§, chỉ sợ tÃnh mệnh tiểu oan gia cÅ©ng đáng lo!â€
Rồi lại nghÄ©: “Không biết Ẩn Nương tá»· tá»· có đến không? Niếp biểu thúc là ngưá»i tốt, Ẩn Nương tá»· tá»· đối vá»›i ta lại cà ng tốt, không bằng ta ra gặp bá»n há», thỉnh bá»n há» nể mặt ta mà tha cho chà ng. Có lẽ bá»n há» sẽ nghe lá»i thỉnh cầu cá»§a ta. Nhưng ta là m sao mà mở miệng đây? Äông ngưá»i như váºy, ta là m sao có thể trước mặt má»i ngưá»i khÆ¡i khÆ¡i tương nháºn phu thê?â€
Sá» Nhược Mai Ä‘ang lúc tâm thần há»—n loạn, trù trừ chưa quyết, Niếp Phong đã đến gần chiến trưá»ng. Y thấy Äoạn Khắc Tà bất quá chỉ là thiếu niên má»›i mưá»i sáu mưá»i bảy tuổi, lại có thể cùng vá»›i Dương, Khấu hai ngưá»i giao chiến bất phân thắng bại, trong lòng không khá»i vô cùng kinh ngạc, liá»n dừng cước bá»™, hướng Äoạn Khắc Tà há»i:
“Ngươi là ai, phụ huynh là ai, vì sao lại lén tiến và o Tiết độ phá»§ cá»§a Äiá»n đại nhân?â€
Äoạn Khắc Tà sá»›m đã từ Hạ di ( Hạ Lăng Sương ) mà biết Niếp Phong là ngưá»i như thế nà o, cÅ©ng biết Niếp Phong và phụ thân chà ng có má»™t Ä‘oạn giao tình, láºp tức cất tiếng rõ rà ng đáp:
“Ta Ä‘i không đổi danh, ngồi không đổi há», phụ thân ta là Äoạn Khuê Chương, ta là Äoạn Khắc Tà , chÃnh vì Äiá»n Thừa Tá»± lấy sưu thuế cá»§a dân, mang ngân khố là m sÃnh lá»…, do váºy ta má»›i lấy Ä‘i, đêm nay đặc biệt đến đây để ký Ä‘ao lưu giản. Nghe nói ngươi là m quan vẫn còn có lương tâm, chẳng lẽ ngươi cÅ©ng muốn đến trợ Trụ vi ngược sao?â€
Niếp Phong nghe xong, chấn động kinh ngạc
“Nguyên lai là nhi tá» cá»§a Äoạn đại hiệp, Äoạn đại hiệp cả Ä‘á»i cứu khốn phò nguy, sau lại vì nước táºn trung là m má»™t liệt sÄ©, thiên hạ Ä‘á»u khâm phục, ta là m sao có thể phương hại nhi tá» cá»§a ngưá»i. Thế nhưng, nếu ta tá»± thá»§ bà ng quan, thì sẽ phải trở mặt đối vá»›i Äiá»n Thừa Tá»±, phải nghÄ© biện pháp nà o có thể âm thầm trợ giúp hắn má»›i được.â€
Trong lòng tâm niệm nghÄ©a vá»›i lợi hại giao tranh, nhất thá»i y cÅ©ng thấy rối bá»i.
Sá» Nhược Mai Ä‘ang định không để ý hết thảy nhảy ra, bá»—ng nghe có ngưá»i thét lá»›n:
“Còn có má»™t tặc nhân trong vưá»n! Äại suất có lệnh, quyết không được để bá»n chúng chạy thoát!â€
Nguyên lai, Äiá»n Thừa Tá»± đã được bá»™ hạ đến giải cứu, hắn đầu tiên phát hiện ra phong thư Sá» Nhược Mai để lại dưới gối, tiếp theo lại phát hiện kim hạp bị lấy mất, việc nà y không phải chuyện nhá»! Phong thư lại khẩu khà cá»§a Tiết Tung gá»i lá»i há»i thăm, hắn tịnh không biết ngưá»i mang thư là Sá» Nhược Mai, chỉ biết là ngưá»i do Tiết Tung phái đến là má»™t cao thá»§.
Phong thư mà Äoạn Khắc Tà dùng trá»§y thá»§ găm ở trên bà n, sá»›m đã được bá»™ hạ cá»§a hắn phát hiện, liá»n mang cùng vá»›i trá»§y thá»§ trình lên cho hắn. Äiá»n Thừa Tá»± nhìn xem, lại cà ng kinh hãi, nhi tá» cá»§a Äoạn Khuê Chương tên gá»i Äoạn Khắc Tà , hắn đã sá»›m được nghe Dương Mục Lao nói qua, láºp tức thầm nghÄ©:
“Hai phong thư nà y bút tÃch không giống, không biết có phải là má»™t ngưá»i hay không? Nghe Dương Mục Lao nói, Äoạn Khắc Tà nà y võ công không kém, nếu như hắn chÃnh là má»™t thá»§ lÄ©nh cưá»ng đạo cướp sÃnh lá»… cá»§a ta, sau đó lại còn đến ký Ä‘ao lưu giản cÅ©ng còn tốt, nếu như hắn lại là võ sÄ© được Tiết Tung thu dụng thì sá»± việc tháºt rất nghiêm trá»ng.â€
Phải nên biết nếu Ä‘iá»u hắn vừa nghÄ© là sá»± tháºt, thì chứng thá»±c Tiết Tung đã thu nạp hảo thá»§ ở các phương, trong lòng chắc có mưu đồ vá»›i hắn, hắn sao có thể không hãi sợ.
Không lâu sau, lại có võ sÄ© tiến lại bẩm báo, nói rằng tặc nhân đã bị phát hiện trong vưá»n, Dương Mục Lao cùng Khấu Danh Dương Ä‘ang cùng tặc nhân giao thá»§, xem ra chắc sẽ già nh phần thắng. Äiá»n Thừa Tá»± nghe xong thoáng yên tâm, nhưng bởi vì phát hiện ra hai phong thư, hoà i nghi Tiết Tung phái cao thá»§ đến không phải chỉ có má»™t ngưá»i, bởi váºy lại truyá»n lệnh xuống, kêu bá»™ hạ tăng cưá»ng truy tìm đồng đảng tặc nhân. Trong lòng hắn đã định chá»§ ý, nếu như tặc nhân Ä‘á»u bị thá»§ hạ cá»§a hắn bắt giữ, hắn sẽ hướng Tiết Tung hưng binh vấn tá»™i, nếu như tặc nhân đà o tẩu, Ä‘iá»u đó nói rằng cao thá»§ cá»§a Tiết Tung phái đến so vá»›i thá»§ hạ cá»§a hắn, má»—i ngưá»i Ä‘á»u mạnh hÆ¡n, như váºy hắn sẽ hướng Tiết Tung cầu hòa.
Sá» Nhược Mai Ä‘ang lúc trong lòng rối loạn, trù trừ không quyết, không biết Ä‘i ra là tốt hay núp ở đây là tốt hÆ¡n, chợt nghe bên ngoà i tiếng ngưá»i ồn à o nhốn nháo, và i ngưá»i tiến và o trong vưá»n.
Những ngưá»i nà y cÅ©ng không phải là biết có tặc nhân trốn ở đây, bá»n há» chỉ là trước mặt Äiá»n Thừa Tá»± tá» ra ân cần sốt sắng, có ngưá»i liá»n kêu lên:
“Äại công tá», bên ngoà i phát hiện có thÃch khách, công tá» không nên ra, chúng tôi đến bảo há»™ ngà i.â€
Bá»n há» không nghe thấy tiếng hồi đáp, lại sanh kinh ngạc, nghị luáºn xôn xao
“Bên ngoà i huyên náo đến long trá»i lở đất, đại công tá» là m thế nà o lại còn ngá»§ chưa có tỉnh.â€
Có ngưá»i liá»n đến gõ cá»a phòng.
Sá» Nhược Mai má»™t tay nhấc nhi tá» cá»§a Äiá»n Thừa Tá»± lên, đột nhiên mở khai cá»a phòng, trầm giá»ng quát:
“Ai dám tiến lên, ta liá»n má»™t kiếm giết chết hắn!â€
Nà ng má»™t tay giữ nhi tá» cá»§a Äiá»n Thừa Tá»±, má»™t tay nắm Ä‘oản kiếm, kiếm phong ấn trên lưng hắn.
Trong những ngưá»i nà y, có má»™t lão há»™ binh đã theo Äiá»n Thừa Tá»± nhiá»u năm. Äiá»n, Tiết hai ngưá»i trước đây vốn cùng là tướng lÄ©nh thá»§ hạ cá»§a An Lá»™c SÆ¡n, hai nhà có qua lại. Lão há»™ binh nà y còn nháºn ra được Sá» Nhược Mai, không khá»i hoảng hốt, run giá»ng kêu lên:
“Cô, cô không phải là đại tiểu thư nhà Tiết gia sao?â€
SỠNhược Mai nói:
“Không sai, ngươi nhanh Ä‘i nói vá»›i Äiá»n Thừa Tá»±, kêu hắn láºp tức truyá»n lệnh Khấu Danh Dương và Dương Mục Lao lui xuống, nếu không ta sẽ lấy tÃnh mệnh nhi tá» lão!â€
Lão hộ binh kia kêu lên:
“Tiết tiểu thư, cô là m sao có thể như váºy? Cô tháng sau đã qua cá»a nhà há» Äiá»n là m thiếu nãi nãi rồi!â€
Sá» Nhược Mai cả giáºn quát:
“Ngươi còn nói vá»› nói vẩn, ta cÅ©ng sẽ cho ngươi má»™t kiếm!â€
Lão há»™ binh kia sợ đến hồn bất phụ thể, vá»™i và ng chạy Ä‘i bẩm báo vá»›i Äiá»n Thừa Tá»±.
Thực là :
Hồng nhan đà nh bá» quên Ä‘iá»u giáo
Cũng vì một dạ ý trung nhân.
Chuyện sau như thế nà o? Hạ hồi phân giải.
Tà i sản của nguoidoi123
Last edited by livan; 11-02-2009 at 04:28 AM .
Lý do: Chữa tên ngưá»i dịch.
11-02-2009, 05:39 PM
Cái Thế Ma Nhân
Tham gia: Apr 2008
Bà i gởi: 1,169
Thá»i gian online: 1 ngà y 8 giá» 27 phút
Thanks: 1
Thanked 239 Times in 159 Posts
LONG PHỤNG BẢO THOA DUYÊN
Tác giả: Lương Vũ Sinh
Hồi Thứ ba
Lòng tốt không ngá» gây ngá»™ nháºn
Nhẫn nhịn nà o hay mộng thà nh không
Dịch: Dịch Phong
Hiệu Ä‘Ãnh: Triệu Khanh
Nguồn: Văn đà n
Sá» Nhược Mai lòng kiên định lại, "Dù sao ta cÅ©ng đã bị bá»n chúng phát hiện, còn sợ gì nữa?" , láºp tức nà ng quát lên má»™t tiếng:
"Mau tránh ra!"
Sau đó nà ng áp giải nhi tá» cá»§a Äiá»n Thừa Tá»± ra ngoà i.
Niếp Phong chần chừ một lát, đột nhiên bạt kiếm quát lớn:
"Tiểu tá» há» Äoạn kia, ngươi đừng vá»™i tráo trở ly gián! Niếp má»— chỉ phục tùng quan trưá»ng, ngươi ở nÆ¡i khác không sao, nhưng lại xông và o Tiết độ phá»§ cá»§a Äiá»n đại nhân, ta sao có thể yên không quản!"
Äoạn Khắc Tà trong lòng lá»a giáºn bốc lên, nghÄ© thầm: "Nguyên lai má»™t khi đã là m đại quan, ngưá»i tốt cÅ©ng biến thà nh kẻ xấu." Chà ng nhìn Niếp Phong đỠkiếm phóng đến, không khá»i nổi giáºn, hừ má»™t tiếng, lạnh lùng nói:
"Phụ thân ta năm đó đã nhìn lầm ngưá»i!"
Chà ng liá»n má»™t thế "Bà n long nhuyá»…n bá»™", nhanh chóng thoát khá»i má»™t chưởng cá»§a Dương Mục Lao, má»™t kiếm bung ra, hướng Niếp Phong đâm tá»›i.
Khấu Danh Dương nhìn thấy có cÆ¡ há»™i, trưá»ng tiên láºp tức rung lên từ mặt tả đánh tá»›i. Lúc nà y ở chÃnh diện có Niếp Phong, mặt hữu có Dương Mục Lao. Äoạn Khắc Tà thân pháp lại khoái tốc trở lại, đồng thá»i nhanh chóng tránh khá»i đòn công kÃch cá»§a ba cao thá»§.
Má»™t kiếm mà Äoạn Khắc Tà hướng Niếp Phong xuất ra, kiếm thế tháºp phần lăng lệ, nhưng vá»›i bản lÄ©nh cá»§a Niếp Phong, nếu như toà n lá»±c ra chiêu chống đỡ, cÅ©ng có thể chịu được má»™t hai chiêu. Niếp Phong lại giống như bị kiếm thế lăng lệ cá»§a chà ng là m cho khiếp sợ, kêu lên má»™t tiếng "ái chà ", vá»™i và ng lui vá» phÃa sau.
Y vừa lui lại, khéo trùng hợp ngăn giữa Khấu Danh Dương vá»›i Äoạn Khắc Tà . Äịa vị cá»§a Niếp Phong ở Ngụy Bác là tướng quân cá»§a Äiá»n Thừa Tá»±, dưới má»™t ngưá»i trên vạn ngưá»i. Khấu Danh Dương má»™t tiên ná» vừa xuất ra, không khá»i đại kinh, sợ là m ngá»™ thương Niếp Phong, nên chỉ trong chá»›p mắt, hắn cÅ©ng không dám nghÄ© nhiá»u. Võ công cá»§a hắn vốn cÅ©ng đã đạt cảnh giá»›i thu phát tùy tâm. Tâm niệm vừa động, trưá»ng tiên liá»n cấp tốc được hắn thu hồi.
Nhưng cao thá»§ giao đấu, tranh thắng bại chỉ trong có khoảnh khắc, sao có thể cho phép má»™t chút do dá»± là m lỡ mất cÆ¡ há»™i. Trưá»ng tiên cá»§a Khấu Danh Dương thu đã nhanh, thân hình Äoạn Khắc Tà cà ng nhanh hÆ¡n. Thân mình chà ng đồng thá»i bay qua đỉnh đầu Niếp Phong, trưá»ng tiên cá»§a Khấu Danh Dương còn chưa kịp triển khai lại, đã thấy ánh quang mang chá»›p động, giống như sao đầy trá»i đêm, hà ng ngà n hà ng vạn Ä‘iểm, chụp xuống dưới. Khấu Danh Dương sợ đến hồn phi phách tán, là m sao còn kịp ra chiêu chống đỡ? MÅ©i kiếm cá»§a Äoạn Khắc Tà rung động, má»™t kiếm phóng xuống, trên thân hắn đã xuất hiện sáu bảy vết thương.
Dương Mục Lao kinh hãi thất sắc, vá»™i và ng vượt lên, liên tiếp phát ra ba chưởng, má»›i có thể ngăn được thế công cá»§a Äoạn Khắc Tà , Khấu Danh Dương cÅ©ng má»›i có thể giữ được tánh mạng.
Khấu Danh Dương ngã trên mặt đất, lăn Ä‘i và i vòng, rá»i xa Äoạn Khắc Tà mấy trượng, thá»§ hạ hắn má»›i dám đến nâng hắn dáºy. Khấu Danh Dương trên mình thụ bảy vết kiếm thương, tuy không yếu hại, nhưng cÅ©ng Ä‘au đớn không chịu nổi, không nhịn được phải rên rỉ kêu lên, âm thanh thảm thiết, khiến Dương Mục Lao nghe thấy cÅ©ng không khá»i động phách kinh tâm.
Niếp Phong thối lui vừa vặn khéo trùng hợp, cho nên mặc dù Dương Mục Lao là lão gian manh giảo hoạt cÅ©ng không thấy là y cố ý, chỉ có trong lòng chá»i thầm Niếp Phong khiếp đảm, là m lỡ cÆ¡ há»™i, liên lụy đến ngưá»i. Äoạn Khắc Tà thân mang kỳ huệ nên trong lòng thấy rõ, biết rằng Niếp Phong đã ám trợ cho mình, thầm nhá»§: "Trong tình cảnh cá»§a Niếp Phong, sao có thể để lá»™ thái độ riêng tư vá»›i ta, nên phải giả cùng ta đối địch."
Äoạn Khắc Tà vốn là ngưá»i thông minh, sau khi đã minh bạch tâm ý cá»§a Niếp Phong, láºp tức cÅ©ng nhân theo đó mà vạch ra chiến lược. Chà ng liá»n sá» ra kiếm pháp tinh diệu, chỉ đông đánh tây, chỉ nam đánh bắc, quả nhiên lúc tÄ©nh như xá» nữ, lúc động như thá» chạy, biến hóa vạn trạng, nhanh tá»±a sấm sét. Bá» ngoà i nhìn và o thì kiếm chiêu tấn công Dương Mục Lao và Niếp Phong Ä‘á»u lăng lệ như nhau. Nhưng kỳ thá»±c, chiêu công hướng và o Niếp Phong Ä‘á»u là hư chiêu, còn chiêu công hướng và o Dương Mục Lao Ä‘á»u là sát chiêu. Thân pháp cá»§a chà ng vô cùng nhanh nhẹn lại sá» ra chiêu số phức tạp, trong đó tuy hư hư thá»±c thá»±c, song ngoại trừ ngưá»i cùng giao chiến khả dÄ© có thể cảm giác được, ngưá»i ở bên ngoà i thì là m sao thấy được. Dương Mục Lao bị chà ng đánh đến mắt hoa đầu choáng nên lại cà ng không thể nháºn ra.
Dương Mục Lao liên tiếp gặp phải và i hiểm chiêu, hÃt đổi má»™t ngụm khÃ, "Không ngá» tiểu tá» nà y lại lợi hại như váºy, xem ra đêm nay không thể thá»§ thắng được!" Nhưng cÅ©ng có chút kỳ quái, hắn nhá»› rằng khi chÃnh mình đơn đả độc đấu cùng chà ng, hắn vẫn còn có thể tấn công, nhưng hôm nay có thêm Niếp Phong liên thá»§, ngược lại khiến hắn liên tục phải thối lui từng bước má»™t. Bất quá Dương Mục Lao không thể phát giác ra Äoạn Khắc Tà tấn công Niếp Phong Ä‘á»u bằng hư chiêu, cho nên hắn chỉ có thể giải thÃch là , Äoạn Khắc Tà lúc đầu còn không xuất ra toà n bá»™ bản lãnh, mà là bảo tồn thá»±c lá»±c, chuẩn bị đối phó vá»›i cao thá»§ cá»§a đối phương kéo đến.
Dương Mục Lao trong lòng vừa má»›i nghÄ© đến như váºy, không khá»i cà ng sinh ý khiếp sợ.
Äoạn Khắc Tà đang lúc đánh giết cao hứng, chợt thấy có má»™t đám ngưá»i từ trong má»™t gian phòng phÃa trước Ä‘i ra. Cùng lúc đó, đám võ sÄ© Ä‘ang vây xung quanh quan chiến bên nà y, Ä‘á»u chạy qua chạy lại, chụp đầu ká» tai, lao xao nghị luáºn, chỉ chỉ trá» trá», là m lên má»™t trưá»ng cảnh nhốn nháo. Äoạn Khắc Tà mÆ¡ hồ nghe có ngưá»i nói:
"Uy, kia không phải là đại tiểu thư của Tiết độ sỠsao?"
"Nà ng ta còn chưa có qua cá»a, sao lại cùng công tá» cá»§a chúng ta ở má»™t nÆ¡i?"
"Nà ng ta tá»± mình từ Lá»™ Châu đến, sao chúng ta lại không biết váºy!"
Sá» Nhược Mai chỉ dùng có Ä‘oạn kiếm ấn và o lưng nhi tá» cá»§a Äiá»n Thừa Tá»±, đẩy hắn ra ngoà i. Trong huê viên tuy có đèn Ä‘uốc nhưng cÅ©ng không sáng sá»§a như ban ngà y, xa xa nhìn lại, cÅ©ng chỉ có thể nháºn ra Sá» Nhược Mai và nhi tá» cá»§a Äiá»n Thừa Tá»± so vai, kéo tay Ä‘i ra, chứ nhìn không thấy chuôi Ä‘oản kiếm trong tay áo cá»§a Sá» Nhược Mai Ä‘ang ấn và o lưng hắn.
Äoạn Khắc Tà mục lá»±c vốn vượt hÆ¡n thưá»ng nhân, nhưng chà ng Ä‘ang cùng vá»›i Dương Mục Lao ác chiến, cÅ©ng không thể để ý nhìn kỹ nà ng. Äối vá»›i bá»™ dạng và thần tình là m má»™t pháp quan áp giải tù phạm cá»§a Sá» Nhược Mai, chà ng từ xa liếc tá»›i, đương nhiên là cÅ©ng không thấy rõ.
Trong thoáng chốc nà y, Äoạn Khắc Tà vừa tức giáºn lại thương tâm, trong lòng thầm nghÄ©: "Chỉ thấy vưá»n hoang sanh cá» dại, chưa nghe đất cát trá»™n hoà ng kim. Hai câu ngạn ngữ trên tháºt là không sai. Nà ng lá»›n lên trong Tiết độ phá»§ là m tiểu thư, đương nhiên là ngưá»i cá»§a bá»n chúng. Ta đối vá»›i nà ng còn có trông mong gì?" Chà ng lại nghÄ©: "Nà ng không chá» Äiá»n gia nghênh thân đã qua cá»a trước, chắc bởi vì nà ng cÅ©ng đã ngá» sau khi ta cướp Ä‘oạt sÃnh lá»… cá»§a nà ng sẽ lại đến Tiết độ phá»§ cá»§a công công nà ng sanh sá»±, cho nên nà ng má»›i không kể thể diện, đến trước thông báo cho nhà trai, đúng, nhất định là như váºy, cho nên Äiá»n Thừa Tá»± ngoà i Ngoại Trạch Nam lại còn dá»± phòng mai phục thêm má»™t cao thá»§ như Dương Mục Lao!"
Äoạn Khắc Tà vốn là ngưá»i rất thông minh, nhưng chà ng đối vá»›i Sá» Nhược Mai trước đã có thà nh kiến, nên khó tránh khá»i hiểu lầm má»i thứ. Hiểu lầm cà ng lá»›n, cÅ©ng sẽ không chịu dùng tâm tư suy nghÄ© theo má»™t phương diện khác.
Äoạn Khắc Tà hứng chịu đả kÃch nà y, tâm tình không khá»i kÃch động. Cao thá»§ đối đầu sao có thể có má»™t chút phân tâm? Dương Mục Lao cùng vá»›i chà ng vốn bản lãnh suýt soát, thâm chà công lá»±c so vá»›i chà ng còn cao hÆ¡n chút Ãt. Hắn vừa thấy có cÆ¡ há»™i, liá»n chuyển thá»§ sang công. Äoạn Khắc Tà chỉ má»›i không cẩn tháºn, đầu vai đã bị chưởng phong cá»§a hắn quét trúng, may mà né tránh cá»±c nhanh, thế nhưng má»™t ná»a ống tay áo cÅ©ng đã bị Dương Mục Lao xé mất.
Sá» Nhược Mai má»›i Ä‘i ra đã thấy Äoạn Khắc Tà ngá»™ hiểm, không nhịn được thất thanh kinh hô. Lúc đó mấy tên đệ tá» cá»§a Dương Mục Lao cÅ©ng Ä‘ang hoan hô á»§ng há»™ sư phụ chúng. Tiếng kêu cá»§a Sá» Nhược Mai bị hòa lẫn trong đám âm thânh há»—n tạp, tuy nhiên thanh âm nam và nữ có thể phân biệt được, thế nhưng tâm tình kinh hoà ng lại bị che giấu dưới má»› âm thanh há»—n loạn, cho nên ngưá»i khác khó có thể cảm nháºn được. Äoạn Khắc Tà nghe trong đám âm thânh há»—n tạp ấy có thanh âm cá»§a Sá» Nhược Mai, lại cà ng thương tâm ảo não, trong lòng thầm nghÄ©: "Nà ng quả nhiên ngoan tâm như váºy, háºn Dương Mục Lao không đả thương được ta,vì má»™t chưởng vừa rồi cá»§a Dương Mục Lao mà hô lên hưởng ứng!" Äáng thương Sá» Nhược Mai đối vá»›i chà ng má»™t lòng quan tâm, lại bị chà ng cho thà nh ác ý.
Äúng lúc nà y, chợt thấy má»™t đạo nhân quang trên không trung lóe sáng, tiếp theo là má»™t tiếng "Bùng". Má»™t Ä‘oà n há»a quang giữa không trung nổ tung ra. Lúc nà y tên võ sÄ© thá»§ vệ cá»a vưá»n hoảng hốt kinh hô:
"Không hay rồi, bên ngoà i có má»™t đám cưá»ng đạo, ngưá»i đâu, mau lại đây!"
Nguyên lai, Äá»— Bách Anh sau khi chia tay Äoạn Khắc Tà , cÅ©ng biết Äoạn Khắc Tà muốn đến Tiết độ phá»§ cá»§a Äiá»n Thừa Tá»± để "ký Ä‘ao lưu giản", sợ chà ng gặp phải thất thố, bởi váºy đã tá»± mình dẫn theo hÆ¡n mưá»i lâu binh tinh hãn, hai ngà y trước đã đột nháºp và o thà nh Ngụy Bác, tránh trong má»™t nhà dân gần Tiết độ phá»§, sá»›m tối xem xét động tÄ©nh cá»§a Tiết độ phá»§.
Äêm nay, bá»n há» nghe thấy trong tiết độ phá»§ có tiếng chém giết, biết nhất định là Äoạn Khắc Tà đã và o bên trong náo động gặp phải chuyện. Bá»n há» chỉ có mưá»i mấy ngưá»i, nếu muốn tiến và o chém giết vá»›i ba ngà n Ngoại Trạch Nam phòng thá»§ Tiết độ phá»§, thì đương nhiên là giống như trứng chá»i đá, kẻ trà sẽ không là m. Nhưng Äá»— Bách Anh đã sắp mưu kế, y sá»›m đã chuẩn bị rất nhiá»u há»a tiá»…n, má»™t khi phát hiện Tiết độ phá»§ có biến, láºp tức lãnh suất lâu binh, chiếm cứ thà nh tưá»ng đối diện Tiết độ phá»§, từ cao trên đầu tưá»ng má»™t má»±c phóng há»a tiá»…n đến. Võ sÄ© thá»§ vệ cá»a vưá»n nhìn thấy trên đầu tưá»ng má»™t trà ng bóng Ä‘en, nà o biết nhiá»u Ãt bao nhiêu nên cho là đám cưá»ng đạo tấn công.
Há»a tiá»…n xạ đến như mưa, Ä‘á»u chứa há»a đầu bên trong. PhÃa tây ngá»n lá»a bốc lên, có hai chuồng ngá»±a dùng gá»— dá»±ng lên, dÄ© nhiên là bị lá»a thiêu cháy.
Trong khuôn viên là má»™t trưá»ng há»—n loạn, Äoạn Khắc Tà thầm nghÄ©: "Chuyện cá»§a ta đã thu xếp ổn thá»a, hà tất còn ở lại tham chiến? Chi bằng sá»›m Ä‘i cho rồi, miá»…n phải đối diện cùng nà ng, cà ng rước lấy tức giáºn và o thân!" Chà ng vừa có ý niệm đà o tẩu, Niếp Phong chÃnh Ä‘ang là giả ý, tất sẽ chu toà n cho chà ng, còn lại có Dương Mục Lao má»™t ngưá»i là m sao ngăn trở được? Chỉ thấy chà ng thân mình nhanh bốc lên tá»±a như cánh quạ bay qua đầu đám binh sÄ©. Thân pháp cá»§a chà ng quá nhanh, trong vưá»n khắp nÆ¡i Ä‘á»u là ngưá»i, nên đám cung thá»§ cÅ©ng sợ là m ngá»™ thương ngưá»i cá»§a mình không dám phóng tên ra.
Trong nháy mắt, Äoạn Khắc Tà đã bay qua đầu tưá»ng. Äám võ sÄ© nà y hết lên ầm Ä©, loạn tiá»…n phóng tá»›i, nhưng cÅ©ng biết là không bắn trúng được chà ng, chỉ là để hư trương thanh thế mà thôi.
Sá» Nhược Mai thấy Äoạn Khắc Tà đã thoát hiểm, vừa mừng vừa sợ, thầm nghÄ© trong lòng: "Không hay, chà ng đã Ä‘i rồi, ta cÅ©ng mau thoát thân thôi!" Nà ng cuối cùng cÅ©ng vẫn là ngưá»i quá Ãt kinh nghiệm, vốn nà ng đã cầm giữ nhi tá» cá»§a Äiá»n Thừa Tá»±, vừa hay lấy đó là m con tin yểm há»™ cho mình thoát thân, thế nhưng nà ng gấp gáp lại không kịp nghÄ© đến. Vừa nhìn thấy Äoạn Khắc Tà thoát hiểm, bởi vì nà ng đối vá»›i nhi tá» cá»§a Äiá»n Thừa Tá»± chán ghét vô cùng, nhất thá»i không kịp suy nghÄ©, cho hắn má»™t chưởng ngã trên mặt đất, còn tá»± mình má»™t thân xông ra ngoà i.
Äám võ sÄ© nà y biết nà ng là nhi nữ cá»§a Tiết Tung, là tức phụ chưa qua cá»a cá»§a Äiá»n Thừa Tá»±, nhất thá»i lúc đó không ai dám chá»§ trương tá»± tác, tiến lên bắt nà ng.
Äiá»n Thừa Tá»± nghe lão há»™ binh ná» bẩm báo nói nhi tá» cá»§a hắn bị nhi nữ cá»§a Tiết Tung dùng kiếm áp chế, lại dùng để uy hiếp hắn, muốn hắn phóng thả Äoạn Khắc Tà không khá»i vừa sợ vừa tức giân, vá»™i và ng gấp gấp đến.
Hắn và o đến trong vưá»n, chỉ thấy trong vưá»n há»—n loạn má»™t trưá»ng, kẻ Ä‘ang báºn rá»™n cứu ngưá»i, kẻ Ä‘ang kêu lá»›n bắt tặc, có ngưá»i lại gá»i cứu ngưá»i, lại có ngưá»i đến báo cáo vá»›i hắn, nói rằng tiểu tặc nỠđã bá» chạy mất, tiểu thư cá»§a Tiết tiết độ sỠđã đánh thương công tá», cÅ©ng Ä‘ang muốn bá» chạy, có bắt hay không bắt? Äiá»n Thừa Tá»± đã giáºn lại cà ng giáºn, hét lá»›n:
"Bất kể là ai, bắt hắn lại đây."
Sá» Nhược Mai trong lòng nổi giân: "Tốt lắm, ngươi không nể mặt, ta việc gì phải khách khà đối vá»›i thá»§ hạ cá»§a ngươi?" Nà ng vốn không nghÄ© sẽ đả thương ngưá»i, nhưng lúc nà y nhất thá»i nóng giáºn, váºn kiếm như gió, há»… ai Ä‘uổi đến bên cạnh liá»n cho hắn má»™t kiếm.
Kiếm pháp cá»§a nà ng đã được hết chân truyá»n cá»§a Diệu Tuệ thần ni, xuất thá»§ nhanh như chá»›p, má»—i má»™t kiếm xuất ra Ä‘á»u nhằm các phương vị yếu hại cá»§a đối phương. Äám Ngoại Trạch Nam nà y vốn võ công không bằng nà ng, hÆ¡n nữa mặc dù có mệnh lệnh cá»§a Äiá»n Thừa Tá»±, nhưng chung quy vẫn không thể không cố kỵ, do váºy cà ng không phải đối thá»§ cá»§a nà ng. Chà trong nháy mắt, có mưá»i mấy tên bị trúng kiếm ngã lăn trên đất rên la ầm Ä©.
Dương Mục Lao quát lớn:
"Tiết tiểu thư, cô còn không trở lại, xin thứ cho ta vô lễ."
Hắn từ xa bắt đầu phóng nhanh tới, chưa đầy một khắc đã đuổi kịp SỠNhược Mai, vươn đại thủ, một trảo chụp xuống.
Ai ngá», khi ngón tay cá»§a hắn sắp chạm đến Sá» Nhược Mai, đột nhiên có hai mÅ©i mai hoa trâm không biết từ đâu phóng tá»›i, trúng luôn hoà n khiêu huyệt cá»§a hắn. Bổn lai vá»›i võ công cá»§a Dương Mục Lao, nếu như có phòng bị, hắn tuyệt sẽ không bị trúng ám toán cá»§a ngưá»i. Chỉ vì Äoạn Khắc Tà đã đà o tẩu, trong mắt hắn địch nhân chỉ còn lại má»™t mình Sá» Nhược Mai, Sá» Nhược Mai lại ở phÃa trước hắn, nếu nà ng phóng ám khÃ, hắn đương nhiên sẽ phát hiện. Cho nên hắn căn bản không nghÄ© phải đỠphòng. Váºy mà lại còn có má»™t địch nhân giấu mặt, há»—n nháºp trong đám há»—n loạn nhắm hắn mà phóng trá»™m ám khÃ. Ãm khà phóng ra lại là mai hoa trâm, vô thanh vô tức. Hắn đúng lúc vô tâm không đỠphòng, đầu gối chợt tê rần, suýt nữa thì té ngã.
Nói thì cháºm, nhưng lúc đó rất nhanh, Sá» Nhược Mai đã trở tay, má»™t kiếm cấp tốc phóng ra. Sá» Nhược Mai biết không phải là đối thá»§ cá»§a Dương Mục Lao, nên má»™t kiếm nà y đã dùng chiêu thức tối hung hiểm, chÃnh là thế đánh lưỡng bại câu thương.
Má»™t kiếm nà y chém tá»›i, đúng lúc đầu gối Dương Mục Lao bị trúng mai hoa trâm, lảo đảo muốn ngã. Chỉ nghe "xoẹt" má»™t tiếng, má»™t kiếm nà y cá»§a Sá» Nhược Mai chém ra, trên đùi hắn trúng má»™t vết thương dà i hÆ¡n năm thốn. Dương Mục Lao hét lên má»™t tiếng lá»›n, chân trái quét ngang má»™t cước và o khoảng không, má»™t chân còn lại khó trụ, "bịch" má»™t tiếng ngã xuống. Võ công cá»§a hắn cÅ©ng tháºt cao cưá»ng, sau khi bị trúng mai hoa trâm, lại còn có thể hoà n lại má»™t chiêu, khiến Sá» Nhược Mai không dám tiếp thêm kiếm thứ hai.
Sá» Nhược Mai chỉ nghÄ© là may mắn thà nh công, còn sợ Dương Mục Lao tiếp tục truy Ä‘uổi, nên cuống quÃt chạy trốn. Dương Mục Lao trên mặt đất lăn Ä‘i mấy vòng, hắn cà ng sợ Sá» Nhược Mai thừa cÆ¡ chém thêm hắn má»™t kiếm nữa, cho nên tránh cà ng xa cà ng tốt, là m sao còn có thể truy theo Sá» Nhược Mai. Äiá»n Thừa Tá»± thấy Dương Mục Lao cÅ©ng đã thụ thương, má»™t mặt nổi giáºn, má»™t mặt hoảng sợ, trong lòng thầm nghÄ©: "Thôi rồi, thôi rồi, ta phải dẹp bá» mong muốn thôn tÃnh Lá»™ Châu, hướng Tiết Tung cầu hòa thôi. Hôn sá»± nà y, cÅ©ng không là m gì khác được đà nh quên Ä‘i thôi."
Trong viên tỠđông ngưá»i lắm tay, không lâu sau đã dáºp tắt mấy đám cháy, đám Ngoại Trạch Nam ra ngoà i bắt tặc cÅ©ng quay trở lại, báo cáo:
"Tưá»ng thà nh đối diện có má»™t đám tặc nhân, há»a tiá»…n là do bá»n chúng từ trên tưá»ng thà nh phóng tá»›i. Chúng tôi khi truy theo, bá»n chúng cùng vá»›i tiểu tặc há» Äoạn đã hợp thà nh má»™t há»™i, nhìn thấy chúng tôi Ä‘uổi theo liá»n vượt qua thà nh tưá»ng đà o thoát. Chúng tôi sợ chúng còn có mai phục không dám khinh tiến, nên đặc biệt vỠđây thỉnh ý đại suất, có muốn hay không phái kỵ binh truy bắt?"
Kỳ tháºt bá»n chúng là sợ Äoạn Khắc Tà nên chỉ ra ngoà i cá»a vưá»n nhìn qua má»™t chút rồi quay trở lại.
Äiá»n Thừa Tá»± cả giáºn nói:
"Các ngươi là đồ bị thịt, nhiá»u ngưá»i như váºy, mà chỉ hai tên tiểu tặc cÅ©ng không bắt được, còn bắt cái gì, cút ngay cho ta."
Äiá»n Thừa Tá»± sau má»™t hồi tức giáºn, liá»n lo lắng đến nhi tá», vá»™i há»i:
"Äại công tá» ra sao?"
Nhi tá» cá»§a Äiá»n Thừa Tá»± bị Sá» Nhược Mai Ä‘iểm huyệt đạo, không thể động Ä‘áºy, cÅ©ng không thể nói năng. Äám võ sÄ© nà y biết được võ nghệ cưỡi ngá»±a bắn cung, chứ không có hiểu Ä‘iểm huyệt, còn tưởng rằng hắn bị thương, nhưng lại không thấy vết thương, Ä‘á»u Ä‘ang rối rÃt vô kế khả thi.
Äiá»n Thừa Tá»± Ä‘i qua, hắn vốn là lục lâm xuất thân, má»›i nhìn đã biết nhi tá» hắn bị Ä‘iểm huyệt đạo, nhưng do Sá» Nhược Mai sá» dụng thá»§ pháp Ä‘iểm huyệt bà truyá»n cá»§a Diệu Tuệ thần ni, Äiá»n Thừa Tá»± cÅ©ng không giải nổi. Hắn vá»™i và ng phân phó thá»§ hạ:
"Nhanh đến xem Dương tiên sinh thụ thương nặng hay không. Thỉnh tiên sinh qua đây giải huyệt."
Má»™t mặt hắn gá»i ngưá»i mang nhi tá» cá»§a mình và o trong phòng.
Dương Mục Lao ná»™i công thâm dà y, sau khi trúng mai hoa trâm, láºp tức phong bế huyệt đạo, không cho mai hoa trâm xuyên sâu và o trong. Lúc nà y hắn cÅ©ng đã trục được mai hoa trâm ra ngoà i. Hắn lấy kim bà o dược mang theo ra, vết kiếm thương cÅ©ng không coi là nặng lắm, phải rịt vết thương, nhưng cÅ©ng vẫn Ä‘i lại được, láºp tức ứng lá»i triệu cá»§a Äiá»n Thừa Tá»± mà đến. Hắn thấy mặt Äiá»n Thừa Tá»± thì cảm giác vô cùng xấu hổ, nhưng lại nghÄ© Khấu Danh Dương so vá»›i mình còn bị thương nặng hÆ¡n, nên cảm thấy chút an á»§i.
Dương Mục Lao bản lãnh phi thưá»ng, mặc dù không am hiểu thá»§ pháp cá»§a Diệu Tuệ thần ni, nhưng cÅ©ng có thể giải huyệt đạo. Äiá»n Thừa Tá»± Ä‘ang vui mừng, chợt nghe có ngưá»i kêu lên:
"Uy, dưới giưá»ng tá»±a hồ như có ngưá»i."
Äiá»n Thừa Tá»± cÅ©ng nghe thấy tiếng láºp cáºp khẽ vang lên, liá»n quát:
"Ngưá»i nà o? Lôi hắn ra !"
Lão há»™ binh kia khom ngưá»i nhìn thấy má»™t chiếc đùi trắng nõn như tuyết, há»›n hở reo lên:
"A, là một nữ tặc!"
Tà i sản của nguoidoi123
Từ khóa được google tìm thấy
àâòîçâóê , bảo thoa lục , down long phung bao thoa , êîíêóðñû , ëóíêà , îäèíöîâî , ïåñíÿ , ïîäàðêè , ïîãîäû , ïðàâäà , ïðîãíîç , loan phung se duyen , lomngphungkiduen , long phụg bảo thoa , long phụng bảo thoa , long phung bao dau thoa , long phung bao hoa thoa , long phung bao kiem , long phung bao kim thoa , long phung bao luc thoa , long phung bao ngan thoa , long phung bao tha duyen , long phung bao thoa , long phung bao thoa luc , long phung duyen , long phung thoa bao luc , ñóáàðó , ýêîëîãèÿ , ðàìñòîð