06-06-2009, 01:35 PM
Nháºp Môn Tu Luyện
Tham gia: Apr 2008
Bà i gởi: 19
Thá»i gian online: 6 ngà y 19 giá» 10 phút
Thanks: 0
Thanked 0 Times in 0 Posts
Chương 6 : Nhóm máu
Tôi dõi theo Bella suốt cả ngà y bằng cách sá» dụng tầm nhìn cá»§a má»i ngưá»i, tôi hầu hết nháºn biết được tất cả những ngưá»i xung quanh mình.
Tôi không sá» dụng tầm nhìn cá»§a Mike bởi vì không thể chịu đựng được thêm những Ä‘iá»u tưởng tượng quái dị đáng sỉ nhục cá»§a cáºu. Tầm nhìn cá»§a Jessica cÅ©ng không bởi sá»± đố kỵ cá»§a Jessica đối vá»›i Bella khiến tôi phát bá»±c theo má»™t hướng thá»±c sá»± không an toà n cho cô gái xinh đẹp cá»§a tôi. Angela là má»™t sá»± lá»±a chá»n đúng đắn má»—i khi cô đưa Bella và o tầm mắt cá»§a mình. Cô ấy tháºt tốt bụng và đầu óc cá»§a cô tháºt dá»… dà ng để xâm nháºp. Và đôi khi các giáo viên cÅ©ng cho tôi được những tầm nhìn tốt nhất.
Tôi ngạc nhiên vô cùng khi nhìn thấy Bella cứ vấp ngã suốt cả ngà y, trượt chân qua những vết nứt trên vỉa hè, đánh rÆ¡i sách và thưá»ng xuyên nhất là chân nỠđá chân kia. Äiá»u nà y khiến cho tất cả những ngưá»i tôi Ä‘á»c được ý nghÄ© Ä‘á»u cho rằng cô tháºt là háºu Ä‘áºu.
Bắt buá»™c tôi phải phân vân vá» chuyện nà y. Sá»± tháºt rõ rà ng là cô thưá»ng xuyên có vấn đỠtrong việc là m thế nà o để có thể đứng thẳng. Tôi nhá»› lại ngà y đầu tiên đến trưá»ng cô vấp và o bà n há»c, trượt ngã trên ná»n băng trước khi vụ tai nạn xảy ra, sẩy chân ở ngay báºu cá»a ngà y hôm qua. Tháºt kỳ quặc, má»i ngưá»i nói đúng. Cô tháºt sá»± là háºu Ä‘áºu.
Tôi không biết tại sao tôi lại buồn cưá»i vá» chuyện đó nhưng tôi đã báºt cưá»i thà nh tiếng khi bước ra khá»i lá»›p lịch sá» nước Mỹ để đến lá»›p tiếng Anh. Và i ngưá»i ném cho tôi cái nhìn đầy cảnh giác. Sao mà trước đây tôi lại không để ý đến Ä‘iá»u nà y nhỉ? Có thể là bởi vì có Ä‘iá»u gì tháºt là duyên dáng trong dáng im lìm cá»§a cô trong cái cách mà cô nghiêng đầu, ở tư thế cong cong cần cổ cá»§a cô.
Bây giỠthì cô chẳng có vẻ gì là duyên dáng nữa khi mà thầy Vanner bắt gặp cô đang dẫm đôi bốt trên thảm và ngã xuống ghế ngồi của mình.
Tôi lại báºt cưá»i.
Thá»i gian trôi qua lỠđỠkhông thể chịu đựng nổi trong suốt khoảng thá»i gian tôi chỠđợi đến lúc có thể táºn mắt nhìn thấy cô. Cuối cùng thì chuông báo hết giá» cÅ©ng reo. Tôi rảo bước vá»™i vã đến quán ăn tá»± chá»n để giữ chá»—. Tôi là má»™t trong những ngưá»i đầu tiên bước tá»›i quán ăn. Tôi chá»n má»™t bà n thưá»ng xuyên không có ngưá»i ngồi và cố định cách mình ngồi tại đây.
Khi các anh chị em cá»§a tôi bước và o và nhìn thấy tôi Ä‘ang ngồi ở má»™t cái bà n khác há» không há» ngạc nhiên. Alice hẳn là đã báo trước Ä‘iá»u nà y rồi.
Rosalie nghênh ngạnh bước qua mà không thèm liếc nhìn tôi.
"Tháºt đúng là má»™t tên ngá»› ngẩn"
Mối quan hệ giữa tôi và Rosalie chưa bao giá» dá»… dà ng. Tôi đã là m tổn thương chị ấy ngay từ lần đầu tiên chị ấy nghe thấy giá»ng nói cá»§a tôi. Quan hệ cá»§a chúng tôi lao xuống dốc từ thá»i Ä‘iểm đó nhưng có vẻ như chị ấy cà ng trở nên khó chịu hÆ¡n bình thưá»ng trong những ngà y gần đây. Tôi thở dà i. Rosalie luôn là m má»i Ä‘iá»u theo ý chị ấy.
Jasper tặng cho tôi nụ cưá»i ná»a miệng khi anh bước ngang qua.
"Chúc may mắn nhé" anh nghĩ thầm nghi ngại.
Emmett đảo mắt và lắc lắc đầu."Nhóc đáng thương mất trà rồi"
Alice mỉm cưá»i rạng rỡ, hà m răng trắng bóng loáng
"Em đã có thể nói chuyện vá»›i Bella được chưa váºy?"
“Em hãy quên chuyện đó Ä‘iâ€. tôi thì thầm trong hÆ¡i thở
Alice xịu mặt xuống rồi khuôn mặt lại sáng bừng lên ngay
"Tốt thôi, anh tháºt cứng đầu. Chỉ là vấn đỠthá»i gian mà thôi!"
Tôi lại thở dà i.
"Anh đừng có quên buổi sinh há»c hôm nay đấy nhé!" Alice nhắc nhở tôi
Trong khi chỠđợi Bella tá»›i tôi dõi theo cô qua đôi mắt cá»§a má»™t há»c sinh má»›i Ä‘ang Ä‘i bá»™ sau Jessica trên đưá»ng tá»›i nhà ăn. Jessica Ä‘ang huyên thuyên vá» buổi dạ há»™i sắp tá»›i nhưng Bella chỉ im lặng không đáp lá»i. Lý do không hẳn là vì Jessica không cho cô ấy cÆ¡ há»™i nói.
Thá»i khắc Bella bước qua cá»a, mắt cô sáng vụt lên hướng đến bà n mà tôi thưá»ng ngồi. Cô nhìn trân trân má»™t lát, trán nhÃu lại và mắt nhìn xuống sà n. Cô không để ý thấy tôi Ä‘ang ngồi ở đây,.
Trông cô tháºt buồn. Tôi bị thôi thúc phải đứng dáºy và bước tá»›i bên cô để là m cô khuyây khá»a chỉ là tôi không biết Ä‘iá»u gì sẽ là m cho cô thá»ai mái. Tôi không hiểu Ä‘iá»u gì khiến cô trông buồn như váºy. Jessica tiếp tục liến thoắng vá» buổi dạ há»™i. Có phải Bella Ä‘ang buồn vì cô sẽ không thể tham gia buổi dạ tiệc? Ừm thá»±c ra trông không có vẻ gì như váºy…
Nhưng chỉ cần cô ấy muốn thì cô ấy sẽ có buổi dạ hội đó!
Cô ấy chỉ mua có má»™t món đồ uống cho bữa trưa và không ăn gì cả. Äiá»u nà y có đúng không? Chẳng phải là cô cần thêm năng lượng hÆ¡n chừng đó không? Trước đây tôi chưa bao giá» chú ý nhiá»u đến bữa ăn cá»§a con ngưá»i bình thưá»ng cả.
Con ngưá»i đúng tháºt là má»›i dá»… bị tổn thương là m sao! Còn có hà ng ngà n thứ để mà phải lo lắng, báºn tâm…
“Edward Cullen lại Ä‘ang nhìn bạn kìa,†tôi nghe Jessica nói “tá»› không hiểu sao mà hôm nay anh ta lại ngồi má»™t mình?â€.
Tôi thực sự thấy biết ơn Jessica dù rằng bây giỠcô ta còn trở nên đố kỵ với cô ấy hơn, vì Bella nhanh chóng ngẩng đầu lên và đôi mắt dõi tìm theo đến khi nhìn thấy tôi.
Trên khuôn mặt đó nét buồn rầu đã tan biến hoà n toà n. Tôi tá»± cho phép mình hy vá»ng rằng cô ấy buồn bã bởi lẽ cô nghÄ© rằng tôi đã rá»i khá»i trưá»ng trước đó. Niá»m hy vá»ng ấy khiến tôi mỉm cưá»i.
Tôi ngoắc tay để gá»i cô đến ngồi cùng tôi, trông cô có vẻ giáºt mình vì cá» chỉ đó cá»§a tôi, phản ứng đó tức thá»i khiến tôi lại muốn chòng ghẹo cô.
Vì thế tôi nháy mắt và miệng cô láºp tức há to ra, trá»… xuống.
“Có phải là anh ta Ä‘ang gá»i bồ không?â€, Jessica há»i sá»— sà ng
“Có thể là anh ấy cần tá»› giúp gì vá»›i mấy bà i táºp sinh há»c,†cô ấy nói giá»ng tháºt nhá» không chắc chắn,â€á»ªm mà tá»› nên đến xem anh ấy cần gì.â€.
Lại là má»™t câu trả lá»i đồng ý nữa cá»§a cô ấy
Cô ấy vấp ngã thêm hai lần trên đưá»ng sang bà n cá»§a tôi dù rằng chẳng có chắn trên đưá»ng cả ngoà i những tấm vải sÆ¡n trải sà n. Thá»±c sá»± thì trước đây tôi đã bá» lỡ chi tiết nà o? Tôi đã luôn luôn chú ý nhiá»u hÆ¡n đến những ý nghÄ© lặng lẽ cá»§a cô…Còn Ä‘iá»u gì khác tôi đã không chú ý đến?
"Giữ cho má»i việc trung thá»±c nhất, sáng tá» nhất có thể" tôi nhắc Ä‘i nhắc lại vá»›i chÃnh mình.
Cô dừng lại đứng sau chiếc ghế ở phÃa bên kia và ngáºp ngừng. Tôi hÃt và o tháºt sâu lần nà y là bằng mÅ©i nhiá»u hÆ¡n là bằng miệng.
"Äể cảm nháºn được sá»± bùng cháy" tôi nghÄ© thầm tỉnh khô.
“Tại sao hôm nay cô lại không ngồi cùng tôi?â€, tôi há»i cô
Cô ấy kéo ghế ra và ngồi xuống, nhìn tôi dò xét má»™t lúc lâu. Cô trông có vẻ hÆ¡i hồi há»™p nhưng cá» chỉ đó cá»§a cô lại là má»™t lá»i đồng ý nữa.
Tôi chỠcho cô lên tiếng
CÅ©ng phải mất má»™t lúc cô má»›i bắt đầu nói “Äiá»u nà y thì khácâ€.
“Ừ thì…†tôi ngáºp ngừng “Tôi đã quyết định dù có phải Ä‘i xuống địa ngục tôi sẽ vẫn là m Ä‘iá»u đóâ€
Äiá»u gì đã khiến tôi nói như váºy? Tôi cho rằng Ãt nhất đó cÅ©ng là do sá»± trung thá»±c.
Và có thể cô đã hiểu lá»i cảnh báo quá rõ rà ng ám chỉ trong những từ tôi nói. Có thể cô nháºn ra rằng cô nên đứng dáºy và bá» Ä‘i cà ng nhanh cà ng tốt.
Cô ấy không đứng dáºy mà nhìn tôi chăm chú chỠđợi như thể tôi đã bá» lá»ng câu nói vừa rồi…
“Anh biết rằng tôi không hiểu những gì anh nói.†cô cất tiếng khi nháºn ra tôi không tiếp tục câu nói đó nữa.
Tháºt là nhẹ nhõm là m sao! Tôi mỉm cưá»i
“Tôi biếtâ€.
Tháºt chẳng dá»… dà ng bá» qua những ý nghÄ© Ä‘ang gà o thét và o tôi phÃa sau lưng cá»§a cô ấy, dù sao thì tôi cÅ©ng muốn chuyển qua đỠtà i khác.
“Tôi nghÄ© rằng các bạn cô Ä‘ang giáºn dữ lắm vì tôi đã bắt mất cô đấyâ€.
Äiá»u nà y chẳng có vẻ gì là m cô phải báºn tâm “Há» chịu đựng được mà â€
“Biết đâu chừng tôi sẽ không trả lại cô thì saoâ€, tôi không biết rằng mình Ä‘ang cố gắng tá» rất rung thá»±c hay chỉ là đang bông đùa vá»›i cô ấy nữa! Ở gần bên cô tháºt khó khăn để tôi có thể giữu mình có được những suy nghÄ© nghiêm túc.
Cô nuốt nước miếng trong cổ.
Tôi báºt cưá»i trước vẻ mặt cá»§a cô “Trông cô có vẻ lo lắng,†điá»u đó thá»±c sá»± không đáng buồn cưá»i chút nà o, cô ấy phải nên lo lắng má»›i đúng.
“Không,†cô đúng là má»™t ngưá»i nói dối dở tệ, vì khi đó giá»ng nói cá»§a cô vỡ òa ra,â€chỉ là ngạc nhiên thôi, thá»±c ra thì chuyện nà y là thế nà o?â€.
“Tôi đã nói vá»›i cô rồiâ€, tôi nhắc lại cho cô nhá»› “ Tôi đã quá mệt má»i vá»›i việc cứ phải tránh xa cô, vì váºy mà tôi đầu hà ngâ€. Tôi phải cố gắng để giữ nguyên được nụ cưá»i. Việc vừa ná»— lá»±c để trung thá»±c và giữ được lối cư xá» bình thưá»ng trong cùng má»™t thá»i Ä‘iểm có vẻ không được hiệu quả lắm!
“Äầu hà ng?â€. cô nhắc lại bối rối.
“Ử, đầu hà ng trong việc mang tá»›i những Ä‘iá»u tốt đẹpâ€, và hiển nhiên là cÅ©ng đầu hà ng luôn trong việc cứ phải cố gắng tá» ra cư xá» tháºt bình thưá»ng.â€bây giá» tôi sẽ chỉ là m những Ä‘iá»u mà tôi muốn thôi, những gì thuá»™c vá» Ceasar sẽ trả lại cho Ceasarâ€. Trung thá»±c như thế đã là quá đủ, hãy để cho cô nháºn ra sá»± Ãch ká»· cá»§a tôi để nó có thể lên tiếng cảnh báo cô.
“Anh đã lại bá» rÆ¡i tôi rồi còn gìâ€.
Tôi đã quá Ãch ká»· để mà vui mừng trước tình huống nà y, “Tôi luôn luôn nói quá nhiá»u má»—i khi nói chuyện vá»›i cô – đó cÅ©ng là má»™t vấn đỠđấyâ€.
Äó cÅ©ng là má»™t vấn đỠso vá»›i những Ä‘iá»u còn lại.
“Äừng có loâ€, cô trấn an tôi “vì tôi có hiểu gì đâu mà .â€
Tốt và thế là cô sẽ ở lại “Tôi mong chá» Ä‘iá»u đó đấy.â€
“Váºy thì nói thẳng ra bây giá» chúng ta sẽ là bạn nhé!â€
Tôi ngần ngừ trong má»™t giây.â€Bạn ư?†tôi nhắc lại. Tôi không thÃch từ đó, nó chưa đủ diá»…n tả được.
“Hay là không nà o?â€, cô lầm bầm trông rất bối rối,
Cô ấy không nghÄ© là tôi thÃch cô nhiá»u đến mức nà o ư?
Tôi mỉm cưá»i â€œÄÆ°á»£c, tôi cho rằng chúng ta sẽ cố gắng. Nhưng mà tôi cảnh báo cô trước tôi không phải là ngưá»i bạn tốt cá»§a cô đâu đấy!â€.
Tôi chỠđợi phản ứng cá»§a cô vừa muốn cô cuối cùng rồi sẽ lắng nghe và hiểu được Ä‘iá»u đó vừa nghÄ© hẳn tôi sẽ chết mất nếu cô là m được như váºy. Tháºt là má»›i thống thiết là m sao! Tôi chẳng khác gì má»™t ngưá»i bình thưá»ng cả!
Trái tim cô Ä‘áºp nhanh hÆ¡n “Anh nói Ä‘iá»u đó nhiá»u lần rồi.â€
“Là bởi vì cô có chịu nghe lá»i tôi đâu,†tôi nói lần nà y thì dữ dá»™i hÆ¡n nhiá»u,â€tôi vẫn Ä‘ang chỠđợi để cô tin và o lá»i tôi nói. Nếu cô khôn ngoan thì tốt nhất là tránh xa tôi ra.â€
Thế nhưng tôi có để cô là m như váºy không nếu cô quyết tâm tránh xa tôi?
Mắt cô nhÃu lại “Xem ra anh cÅ©ng đã bắt đầu xem xét đến vấn đỠtrà óc cá»§a tôi rồi đấy nhỉ?â€.
Tôi không chắc là cô có ý gì khi nói như váºy nhưng tôi cưá»i hối lá»—i và đoán rằng vô tình tôi đã xúc phạm đến cô.
“Thế cho nên, cô cháºm rãi, chừng nà o mà tôi không khôn ngoan thì chừng đó chúng ta còn là bạn có phải không?â€
“Nghe có vẻ đúng đấy!â€,
Cô cúi xuống nhìn chằm chằm và o chai nước chanh trong tay.
Sá»± tò mò trước đây lại trá»—i dáºy là m tôi Ä‘au đớn.
“Cô Ä‘ang nghÄ© gì thế?â€, tôi há»i, có vẻ như tháºt nhẹ nhõm khi nói to ra như váºy.
Cô bắt gặp cái nhìn cá»§a tôi, hÆ¡i thở dồn dáºp hÆ¡n và đôi má bắt đầu á»ng hồng. Tôi hÃt má»™t hÆ¡i tháºt sâu, nếm thá» bầu không khà xung quanh.
“Tôi Ä‘ang cố gắng tìm hiểu xem anh là aiâ€.
Tôi vẫn cưá»i giữ nguyên tư thế đó nhưng sá»± căng thẳng hoang mang bắt đầu lan tá»a khắp cÆ¡ thể.
Tất nhiên là cô phải suy nghÄ© vá» Ä‘iá»u đó rồi, cô không phải là má»™t cô gái ngốc nghếch. Tôi không thể hy vá»ng cô sẽ quên lãng má»™t Ä‘iá»u quá rõ rà ng như váºy được.
“Thế cô có tìm được chút may mắn nà o vá»›i việc đó không?â€, tôi cố gắng há»i cô nhẹ nhà ng nhất có thể.
“Không được nhiá»u lắm,†cô thú nháºn.
Tôi báºt cưá»i khúc khÃch trong sá»± nhẹ nhõm bất ngỠấy “ Thế giả thuyết cá»§a cô là gì?â€
Chắc hẳn những Ä‘iá»u cô khám phá ra không thể tồi tệ hÆ¡n được sá»± tháºt dù đó cô có nghÄ© ra được Ä‘iá»u gì Ä‘i nữa!
Mặt cô đỠbừng lên và cô ấy không nói thêm má»™t lá»i nà o nữa! Tôi có thể cảm nháºn hÆ¡i ấm cá»§a đôi má Ä‘ang ngượng ngáºp ấy tá»a ra trong không khÃ.
Tôi cố gắng sá» dụng tông giá»ng thuyết phục nhất đối vá»›i cô. Tông giá»ng nà y rất có hiệu quả vá»›i những ngưá»i bình thưá»ng khác.
“Cô không thể kể vá»›i tôi ư?â€, tôi cưá»i khÃch lệ.
Cô lắc đầu “Thôi, chuyện đó kỳ cục lắmâ€,
Ừm, không được biết mới là chuyện tồi tệ nhất! Tại sao sự suy đoán của cô ấy lại là m cô trở nên lúng túng? Tôi không thể chịu đựng được với việc không thể biết được cô đang nghĩ gì.
“Cô biết đấy, không biết má»›i là đáng bá»±c mìnhâ€,Lá»i than phiá»n cá»§a tôi rõ rà ng là gây ra má»™t hiệu ứng đối vá»›i cô ấy! Mắt cô sáng lên và lá»i lẽ tuôn ra à o ạt hÆ¡n mức bình thưá»ng.
“Không, tôi không thể tưởng tượng rằng Ä‘iá»u ấy là bá»±c mình chút nà o cả. Chỉ bởi ai đó không nói cho anh biết Ä‘iá»u há» Ä‘ang nghÄ© hay tháºm chà là nếu há» có những hà nh động cá» chỉ đặc biệt khiến anh phải báºt dáºy lúc đêm để mà suy nghÄ© những ý nghÄ©a ẩn sau đó. Tại sao Ä‘iá»u đó lại khiến anh phải bá»±c mình cÆ¡ chứ?â€,
Tôi trân trân nhìn cô, buồn rầu nháºn ra rằng cô đã đúng. Tôi cÅ©ng đã đối xá» không công bằng vá»›i cô còn gì?
Cô lại tiếp tục “ Hay tốt hÆ¡n là chúng ta nên nói chuyện có ai đó là m hà ng tá các chuyện kỳ quặc chẳng hạn như cứu sống ngưá»i khác trong má»™t tình cảnh ngặt nghèo nhưng rồi sau đó lại đối xá» vá»›i ngưá»i ta như má»™t sinh váºt hạ đẳng. Không má»™t lá»i giải thÃch rõ rà ng dù cho là anh ta đã hứa. Thế đấy, cho nên tôi thấy chẳng có gì là đáng bá»±c mình ở đây hếtâ€.
Äó là bà i “diá»…n văn†dà i nhất cá»§a cô ấy mà tôi từng nghe, và nó lại bổ sung thêm má»™t phẩm chất má»›i nữa và o danh sách cá»§a tôi.
“Cô Ä‘ang tức giáºn lên rồi đấy!â€
“Tôi không thÃch nước đôiâ€
Tất nhiên là cô ấy đã chứng minh Ä‘iá»u đó qua bà i “diá»…n văn†hùng hồn vừa rồi
Tôi ngắm nhìn Bella ngẫm nghÄ© xem tôi có thể là m Ä‘iá»u gì đúng cho cô cho đến khi những ý nghÄ© Ä‘ang sôi sục cá»§a Mike thu hút sá»± chú ý cá»§a tôi.
CÆ¡n giáºn dữ cá»§a cáºu khiến tôi báºt cưá»i
“Sao thế?†cô há»i tôi
“Bạn trai cá»§a cô hình như Ä‘ang cho rằng tôi khiến cô bá»±c bá»™i, cáºu ta Ä‘ang cân nhắc xem liệu có nên bước tá»›i để chấm dứt cuá»™c đấu khẩu cá»§a chúng ta thì phải.†Tôi Ä‘ang chá» cáºu ta là m Ä‘iá»u đó đây, và lại báºt cưá»i.
“Tôi chẳng biết anh Ä‘ang nói vá» ai cảâ€, cô đáp giá»ng lạnh băng,†nhưng thế nà o thì anh cÅ©ng sai bét rồiâ€
Tôi rất thÃch cái cách mà cô phá»§ nháºn sá»± sở hữu cá»§a Mike bằng giá»ng lạnh lùng kiểu đó
“Không tôi không sai đâu, như tôi nói vá»›i cô rồi đó hầu hết má»i ngưá»i Ä‘á»u rất dá»… Ä‘oánâ€
“Tất nhiên là chỉ có tôi thôi đúng không?â€
“Äúng, chỉ riêng có cô thôi,†Có phải cô là ngoại lệ cá»§a tất cả má»i thứ trên Ä‘á»i nà y hay không?
Liệu Ä‘iá»u đó có công bằng hÆ¡n không – suy xét vá» tất cả những Ä‘iá»u mà tôi Ä‘ang phải đấu tranh khi mà tôi có thể có được má»™t và i suy nghÄ© trong đầu cá»§a cô? Phải chăng yêu cầu đó cá»§a tôi vá»›i cô là quá nhiá»u? “Tôi cứ thắc mắc là không hiểu tại sao lại như thế?â€
Tôi nhìn sâu và o mắt cô, cố gắng kiếm tìm…
Cô ấy quay mặt Ä‘i, mở chai nước chanh, uống má»™t ngụm tháºt nhanh rồi dán mắt xuống bà n ăn.
“Cô không đói à h?â€, tôi há»i
“Khôngâ€, cô nhìn xuống chiếc bà n trống giữa hai chúng tôi “Còn anh?â€
“Không, tôi không đóiâ€, tôi đáp, tôi không bao giá» biết đói cả
Cô vẫn nhìn chiếc bà n ăn chăm chú, mÃm chặt môi. Tôi chỠđợi
“Anh có thể giúp tôi má»™t việc được không?â€, cô há»i đột ngá»™t ngước lên bắt gặp ánh nhìn cá»§a tôi.
Cô ấy múôn tôi là m gì? Có phải cô ấy muốn biết sá»± tháºt má»™t sá»± tháºt mà tôi không bao giỠđược phép tiết lá»™ cho cô, má»™t sá»± tháºt mà không bao giá» tôi muốn để cô biết.
“Äiá»u đó còn phụ thuá»™c và o cô muốn gìâ€.
“Không nhiá»u lắm đâu,â€, cô hứa chắc nịch
Tôi chỠđợi tÃnh hiếu kỳ lại trá»—i dáºy,
“Chỉ là tôi muốn,†cô cháºm rãi nói, mắt không rá»i chai nước chanh, mân mê miệng chai nước bằng ngón tay út cá»§a mình,â€từ sau nếu anh có thể cảnh báo trước cho tôi lúc nà o anh sẽ phá»›t lá» tôi để tốt cho tôi được không? Chỉ là để tôi chuẩn bị tinh thần thôiâ€
Cô ấy cần sá»± cảnh báo trước? Và rồi bị tôi bá» rÆ¡i là má»™t Ä‘iá»u cô ấy không thÃch? Tôi mỉm cưá»i
“Nghe có vẻ công bằng đấy chứ nhỉ!â€, tôi đồng ý vá»›i cô
“Cám Æ¡n anhâ€, cô đáp và ngước nhìn lên. Khuôn mặt cô giãn ra tá»›i mức là m tôi muốn cưá»i tháºt to bởi chÃnh sá»± nhẹ nhõm cá»§a mình.“Äổi lại cô cÅ©ng phải cho tôi biết má»™t Ä‘iá»u nhé?â€, tôi há»i đầy hy vá»ng
“Chỉ má»™t thôi đấy nhé!â€, cô đồng ý
“Nói cho tôi biết má»™t giả thuyết cá»§a cô Ä‘i.â€
Mặt cô đỠbừng lên “Không phải chuyện đóâ€
“Cô là m váºy đâu có được, không phải cô vừa hứa sẽ cho tôi má»™t câu trả lá»i cÆ¡ mà †tôi cãi ngay.
“Thì chÃnh anh cÅ©ng không giữ lá»i hứa cá»§a mình cÆ¡ mà ,†cô đáp trả
Cô nắm thóp được tôi rồi
“Chỉ má»™t giả thuyết thôi mà , tôi sẽ không cưá»i đâuâ€
“Anh sẽ cưá»i cho mà xem,†cô khăng khăng mặc dù tôi không thể nà o hình dung ra được có Ä‘iá»u gì buồn cưá»i như váºy
Tôi cố thêm má»™t lần nữa sá» dụng “tông thuyết phục†cá»§a mình. Tôi nhìn sâu và o đôi mắt cô – Ä‘iá»u nà y quá dá»… dà ng vá»›i đôi mắt sâu thăm thẳm cá»§a mình và thì thầm “nà o, cho tôi biết Ä‘i mà â€
Cô chớp mắt và khuôn mặt đột nhiên trở nên trống rỗng
Äây đâu là phản ứng mà tôi mong đợi ở cô cÆ¡ chứ!
â€œÆ , cái gì cÆ¡?â€, cô há»i tôi, trông cô có vẻ như vừa bị hoa mắt, có chuyện gì xảy ra vá»›i cô ấy váºy?
Nhưng tôi nhất quyết không bỠcuộc!
“Hãy cho tôi biết dù là má»™t giả thuyết nhá» cá»§a cô thôi!â€, tôi năn nỉ bằng má»™t giá»ng tháºt má»m vẫn không rá»i mắt khá»i mắt cô.
Tháºt ngạc nhiên và thÃch thú cách nà y cá»§a tôi lại có hiệu quả
“Ừ thì anh có từng bị cắn bởi má»™t loà i nhện mang phóng xạ nà o không?â€
Ảnh hưởng từ truyện tranh? Cách suy nghÄ© cá»§a tôi là m tôi phải cưá»i thà nh tiếng
“Cô chẳng nghÄ© ra được Ä‘iá»u nà o hay hÆ¡n nữa sao?â€, tôi quở mắng cô cố gắng giấu Ä‘i sá»± thá»ai mái cá»§a mình
“Tôi xin lá»—i nhưng tôi chỉ nghÄ© được đến váºy thôi,†cô nói có vẻ pháºt lòng
Câu nói cá»§a cô là m tôi cảm thấy cà ng thoải mái, tôi có thể trêu chá»c cô nữa rồi
“Cô chỉ toà n nghÄ© đến những Ä‘iá»u vá»› vẩn thôi!â€.
“Váºy là không phải nhện?â€
“Không có đâuâ€
“Và cÅ©ng không có năng lượng phóng xạ nà o hết?â€
“Là m gì cóâ€
“Quỷ tha ma bắt†cô thở dà i
“Nếu cô có nói tôi đến từ hà nh tinh Kryptonite thì tôi cÅ©ng chẳng phiá»n đâuâ€, tôi nói nhanh trước khi cô có thể đặt ra má»™t câu há»i nà o đó vá»›i từ cắn rồi sau đó tôi phá lên cưá»i bởi vì cô nghÄ© tôi là má»™t ngưá»i hùng
“Anh đã hứa là sẽ không cưá»iâ€
Tôi mÃm chặt môi lại
“Gì thì gì tôi cũng sẽ tìm cho ra†cô hứa với tôi
Và khi cô khám phá ra Ä‘iá»u đó cô sẽ phải chạy Ä‘i tháºt nhanh
“Tôi ước gì cô đừng có cố gắng là m Ä‘iá»u đó’, tôi nói má»i sá»± bông đùa biến mất.
“Bởi vì…?â€
Tôi nợ cô sá»± trung thá»±c. Tôi vẫn cố gắng mỉm cưá»i để những lá»i mình nói ra Ãt vẻ hăm dá»a hÆ¡n “Sẽ thế nà o nếu tôi không phải là má»™t ngưá»i hùng? Sẽ thế nà o nếu như tôi là má»™t kẻ xấu xa?â€
Äôi mắt cô mở to và miệng há ra “Ồâ€, cô nói và chỉ ngừng lại có đúng má»™t giây “tôi hiểu rồiâ€
Cuối cùng thì cô cÅ©ng đã nghe lá»i tôi.
“Cô hiểu rồi ư?â€, tôi vừa há»i vừa cố gắng che giấu ná»—i thống khổ cá»§a mình.
“Anh là ngưá»i nguy hiểm ư?â€, cô đưa ra má»™t gợi ý. HÆ¡i thở cá»§a cô dồn dáºp, tim Ä‘áºp nhanh hÆ¡n.
Tôi không thể nà o trả lá»i câu há»i cá»§a cô. Äây có phải là những giây phút cuối cùng tôi được ở bên cô ấy không? Liệu rồi cô có bá» chạy không? Có thể nà o tôi được phép nói lá»i yêu cô trước khi cô bá» Ä‘i? Hay Ä‘iá»u đó sẽ là m cô hoảng hốt hÆ¡n nữa?
“Nhưng anh không phải là ngưá»i xấu,†cô thì thà o, lắc lắc đầu trong đôi mắt trong veo kia tuyệt nhiên không có chút xÃu nà o sợ hãi “tôi không tin anh là ngưá»i xấuâ€.
“Cô sai rồiâ€, tôi thở phà o nhẹ nhõm
Lẽ dÄ© nhiên tôi là má»™t kẻ xấu xa. Chẳng phải giỠđây tôi Ä‘ang vui mừng vì cô nghÄ© tôi tốt hÆ¡n nhiá»u những gì mà tôi đáng bị nháºn ư? Nếu tôi là má»™t ngưá»i tốt tôi đã phải tránh xa cô rồi!
Tôi đưa tay ngang cho bà n ăn với lấy chiếc nắp chai nước chanh của cô như là một cái cớ. Cô không hỠnao núng trước cỠchỉ đột ngột đó của tôi. Cô thực sự không hỠe ngại tôi, nhưng chỉ là chưa mà thôi!
Tôi xoay xoay cái nắp chai như một con quay chú mục và o nó thay vì nhìn cô. Những suy nghĩ của tôi đang trong cơn giằng xé.
Chạy Ä‘i Bella, em hãy chạy ngay Ä‘i. Tôi không thể cho mình nói tháºt to những từ đó.
Cô chợt nhảy dá»±ng lên “Chúng ta sẽ muá»™n há»c mất cho mà xemâ€, cô cất tiếng đúng khi tôi bắt đầu lo lắng rằng cô đã hiểu được phần nà o đó cảnh báo yên lặng đó cá»§a tôi.
“Tôi không đến lá»›p đâuâ€
“Tại sao váºy?â€
Bởi vì tôi không muốn giết chết em. “Thỉnh thoảng cúp cua má»™t bữa sẽ thấy khá»e hÆ¡nâ€.
Thà nh thá»±c mà nói con ngưá»i sẽ tốt hÆ¡n nếu những con ma cà rồng trốn há»c trong những thá»i Ä‘iểm há» bị chảy máu. Thầy Banner sẽ có buổi thá» nhóm máu và o ngà y hôm nay. Buổi sáng Alice đã cúp cua rồi.
“Ừ váºy thì tôi Ä‘i đâyâ€, cô nói. Tôi không há» ngạc nhiên, cô là con ngưá»i đầy trách nhiệm cô luôn cố gắng là m má»i việc tháºt đúng đắn.
Cô trái ngược lại hẳn với tôi.
“Tôi sẽ gặp lại cô sauâ€, tôi nói cố gắng giữ giá»ng tháºt bình thưá»ng, cúi xuống nhìn cái nắp chai Ä‘ang quay tÃt. Và rằng tôi rất yêu mến em theo má»™t cách tháºt nguy hiểm và đáng sợ…
Cô ngáºp ngừng và trong giây phút ấy tôi tá»± cho mình hy vá»ng rằng đó là do cô muốn ở lại cùng tôi. Nhưng chuông đã reo và cô vá»™i vã bước Ä‘i.
Tôi chỠđến cho khi bóng cô khuất hẳn rồi đút cái nắp chai và o túi áo khoác –váºt ghi dấu cho cuá»™c nói chuyện tôi thấy hợp lý nhất từ trước tá»›i giá» rồi bước xuyên qua mà n mưa đến ô tô cá»§a mình.
Báºt đĩa nhạc êm dịu yêu thÃch cá»§a mình – đĩa nhạc tôi đã từng nghe và o ngà y đầu tiên nhưng rồi tôi không nghe bản nhạc đó cá»§a Debussy được bao lâu. Những nốt nhạc khác ùa đến trong đầu tôi, má»™t khúc nhạc là m cho tôi cảm thấy thoải mái và hưng phấn. Tôi tắt đầu CD và lắng nghe những nốt nhạc vang lên trong đầu mình, chÆ¡i theo bản nhạc đó cho đến khi nó phát triển dần thà nh má»™t bản hòa tấu hoà n chỉnh. Những ngón tay cá»§a tôi theo bản năng dạo theo những phÃm đà n piano trong tưởng tượng.
Bản nhạc gần như đã được hoà n tất và o đúng lúc má»™t cÆ¡n sóng dồn dáºp những ná»—i dằn vặt lo lắng áºp đến thu hút sá»± chú ý cá»§a tôi.
Có phải là cô ấy sắp ngất đến nÆ¡i rồi không? Mình phải là m gì bây giá»? Mike hoang mang tá»± há»i
Cách chá»— tôi ngồi chừng trăm mét Mike Newton Ä‘ang xốc Bella Ä‘ang rÅ© ngưá»i xuống lên vỉa hè. Cô sụp xuống vỉa hè ẩm ướt, đôi mắt nhắm nghiá»n, da trắng bệch như má»™t xác chết.
Thiếu chút nữa là tôi giáºt tung cánh cá»a xe ô tô.
“Bellaâ€, tôi hét lên
Không có má»™t biểu hiện thay đổi nà o trên khuôn mặt mất hết sức sống cá»§a cô ấy khi tôi gà o lên gá»i tên cô.
Toà n thân tôi trở nên lạnh buốt còn hơn cả nước đá.
Và o thá»i Ä‘iểm tôi lướt qua trà óc cá»§a Mike tôi chỉ thấy được sá»± kinh ngạc đầy bá»±c dá»c cá»§a cáºu ta. Cáºu ta chỉ táºp trung và o má»—i sá»± tức giáºn đối vá»›i tôi nên tôi không thể tìm hiểu được đã có chuyện gì xảy ra vá»›i Bella. Nếu mà cáºu ta là m Ä‘iá»u gì tổn hại đến cô ấy nhất định tôi sẽ há»§y diệt cáºu ta.
“Có chuyện gì xảy ra thế, cô ấy bị Ä‘au ở đâu à h?†tôi há»i Mike cố gắng táºp trung và o suy nghÄ© cá»§a cáºu ta. Phải Ä‘i vá»›i tốc độ cá»§a con ngưá»i và o lúc nà y quả tháºt đã là m tôi phát Ä‘iên lên. Tôi không nên để gợi ra bất cứ sá»± chú ý nà o tá»›i sá»± tiếp cáºn cá»§a mình
.
Và rồi tôi vẫn có thể nghe được tiếng Ä‘áºp thình thịch cá»§a trái tim tháºm chà là cả hÆ¡i thở cá»§a cô nữa. Như tôi quan sát thấy cô Ä‘ang nhắm chặt mắt lại, Ä‘iá»u nà y Ãt nhiá»u là m tôi đỡ căng thẳng hÆ¡n.
Tôi thấy má»™t thoáng ký ức hiện lên trong đầu Mike, những hình ảnh loáng thoáng trong lá»›p sinh há»c. Bella gục đầu trên bà n há»c cá»§a chúng tôi, nước da trắng cá»§a cô dần chuyển qua mà xanh. Những giá»t máu đỠtrên những tấm bảng chỉ thị mà u trắng…
Aha thỠmáu.
Tôi đứng sững lại cố giữ hơi thở của mình. Hương thơm của cô và rồi cả máu của cô nữa…
“Tôi cho là bạn ấy bị ngấtâ€, Mike nói lo lắng pha lẫn bá»±c tức. “Tôi chẳng biết chuyện gì đã xảy ra tháºm chà bạn ấy còn chưa chÃch và o ngón tay nữa cÆ¡!â€.
Nhẹ cả ngưá»i tôi bắt đầu thở lại và nếm thá» bầu không khà chung quanh. Tôi có thẻ ngá»i thấy mùi máu rỉ ra từ vết thương nhá» xÃu trên tay Mike.Tôi cÅ©ng đã có lần bị hấp dẫn bởi nó rồi.
Tôi quỳ xuống bên cạnh cô trong khi Mike cứ lượn lỠquanh tôi trong nỗi bực tức bởi sự xuất hiện bất ngỠcủa tôi.
“Bella cô có nghe thấy tôi nói gì không?â€
“Khôngâ€, cô ấy rên lên†Anh Ä‘i Ä‘iâ€
Tôi không thể nhịn được cưá»i, cô hoà n toà n ổn.
“Tôi Ä‘ang đưa bạn ấy đến trạm y tếâ€, Mike nói “nhưng bạn ấy chẳng thể nà o Ä‘i nổiâ€
“Tôi sẽ đưa cô ấy đến đó! Cáºu quay lại lá»›p há»c Ä‘iâ€, tôi nói giá»ng hÆ¡i thô bạo má»™t chút.
Hai hà m răng cá»§a Mike nghiến chặt và o vá»›i nhau “Không, tôi được chỉ thị là m việc đó cÆ¡ mà â€
Tôi sắp sá»a không thể chịu đựng được cái việc cứ phải đôi co vá»›i cáºu nhóc đáng ghét nà y rồi!
RÆ¡i và o tình thế bắt buôc là cần phải động và o Bella tâm trạng cá»§a tôi xúc động bồi hồi xen lẫn vá»›i kinh hãi, khoan khoái xen lẫn phiá»n muá»™n. Tôi nhẹ nhà ng nhấc bổng Bella lên khá»i vỉa hè và giữ cô trong tay mình, chỉ chạm và o phần quần áo cá»§a cô, cố gắng tạo ra được cà ng nhiá»u khoảng cách giữa hai chúng tôi cà ng tốt. Tôi lao nhanh vá» phÃa trước, tháºt vá»™i vã để cứu sống cô ấy hay nói má»™t cách khác là để cô tránh xa tôi cà ng xa cà ng tốt.
Cô mở choà ng mắt, kinh ngạc.
“Anh cho tôi xuốngâ€, cô yếu á»›t yêu cầu, lại bối rối rồi đây – tôi thầm Ä‘oán định Ä‘iá»u đó qua biểu hiện cá»§a cô. Cô ấy luôn luôn như thế không bao giá» muốn để ngưá»i khác sá»± yếu Ä‘uối cá»§a mình.
Tôi nghe Mike gà o thét mấy lá»i phản kháng sau lưng chúng tôi.
“Trông cô tệ lắm đấy!â€, tôi nói vá»›i cô, cưá»i khóai trà vì chẳng có vấn đỠgì vá»›i cô cả ngòai má»™t cái đầu thông minh và má»™t cái dạ dà y ốm yếu.
“Anh là m Æ¡n đặt tôi xuống vỉa hè Ä‘i!â€, cô nói đôi môi trắng bệch.
“Hóa ra cô ngất là vì nhìn thấy cảnh máu me cÆ¡ đấy,†những lá»i nói ấy có thể nà o mỉa mai hÆ¡n nữa không?
Cô nhắm mắt và bặm chặt môi lại
“Dù cho đó có không phải là máu cá»§a cô Ä‘i nữaâ€, tôi thêm và o, nụ cưá»i còn rá»™ng hÆ¡n nữa!
Chúng tôi đã đến trước cá»a văn phòng. Cánh cá»a Ä‘ang khép há» tôi mở cá»a ra để Ä‘i thẳng và o trong.
Cô Cope giáºt nảy mình kêu lên “Ôi trá»i Æ¡iâ€, cô thở hổn hển khi kiểm tra qua cô gái Ä‘ang tái xanh tái xám trong tay tôi.
“Bạn ấy bị ngất trong giá» sinh há»c ạ!â€, tôi giải thÃch ngay trước khi trà tưởng tượng cá»§a cô có thể vượt Ä‘i quá xa.
Cô Cope vá»™i vã mở cánh cá»a và o phòng chăm sóc y tế. Äôi mắt Bella lại mở ra nhìn theo cô Cope. Tôi Ä‘á»c được sá»± ngạc nhiên trong đầu cô y tá trung niên khi thấy tôi đặt Bella xuống má»™t cái giưá»ng cÅ© kỹ. Ngay khi Bella rá»i khá»i tay tôi, tôi láºp tức dùng khoảng trống cá»§a căn phòng để tạo khoảng cách vá»›i cô. CÆ¡ thể tôi Ä‘ang bị kÃch động, háo hức, các thá»› thịt căng lên và ná»c độc Ä‘ang tuôn trà o. Cô ấy tháºt ấm áp và thÆ¡m phức!
“Cô ấy hÆ¡i bị choáng má»™t tà ạâ€, tôi giải thÃch vá»›i cô Hammond “ Má»i ngưá»i Ä‘ang tiến hà nh kiểm tra nhóm máu trong lá»›p sinh há»câ€.
Cô y tá gáºt đầu vì đã hiểu được nguyên do, “ Lúc nà o cÅ©ng có há»c sinh bị như váºyâ€
Tôi phải cố giấu má»™t nụ cưá»i, cứ cho Bella là má»™t trong những trưá»ng hợp đó Ä‘i!
“Em nằm nghỉ má»™t chút là sẽ ổn thôi mà !â€, cô Hammond nói
“Dạ vâng†Bella đáp lại,
“Chuyện nà y có xảy ra thưá»ng xuyên không?â€, cô Hammond há»i
“Dạ cÅ©ng thi thoảng thôi ạ!â€, Bella thú nháºn
Tôi phải cố nén cưá»i bằng má»™t tiếng ho
Hà nh động đó cá»§a tôi đã thu hút sá»± chú ý cá»§a cô y tá, “Bây giá» thì em có thể quay lại lá»›p há»c rồiâ€, cô nói.
Tôi nhìn thẳng và o mắt cô y tá và nói dối má»™t cách trÆ¡n tru “ Thầy giáo đã chỉ định em phải ở bên bạn ấy!â€
À, mình phân vân đây…cô Hammond gáºt đầu
Rõ rà ng tôi đã tạo được hiệu quả đến cô Hammond. Váºy mà tại sao vá»›i Bella lại khó khăn đến thế?
“Cô sẽ Ä‘i lấy đá để chưá»m trán cho em nhé!â€, cô y tá nói vá»›i má»™t chút không thá»ai mái khi phải nhìn và o mắt tôi – đó là phản ứng đúng đắn cá»§a con ngưá»i – rồi vá»™i vã rá»i khá»i phòng.
“Anh đã nói đúngâ€, Bella thì thà o mắt vẫn nhắm nghiá»n.
Cô ấy nói váºy nghÄ©a là sao? Tôi rùng mình khi nghÄ© đến tình huống xấu nhất có thể xảy ra: cô đã hiểu và chấp nháºn những lá»i cảnh báo cá»§a tôi.
“Thì tôi vẫn thưá»ng xuyên đúng mà â€, tôi nói cố gắng giữ cho được vẻ thÃch thú trong giá»ng nói, bây giá» thì nghe nó có vẻ không được ngá»t ngà o lắm.â€nhưng lần nà y thì cô bảo tôi đúng cái gì?â€
“Cúp cua sẽ thấy khá»e hÆ¡nâ€, cô thở dà i
À có thể thở phà o nhẹ nhõm rồi! Và rồi cô lại im lặng, cô chỉ thở Ä‘á»u Ä‘á»u tháºt cháºm. Sắc hồng dần trở lại trên đôi môi cá»§a cô. Cái miệng cá»§a cô không cân xứng lắm, bá» môi dưới đầy đặn hÆ¡n nhiá»u so vá»›i môi trên. Chỉ riêng việc ngắm nhìn đôi môi cá»§a cô thôi cÅ©ng khiến tôi cảm thấy rất lạ lẫm. Nó khiến tôi muốn lại gần bên cô hÆ¡n, mà điá»u nà y thì đâu phải là ý kiến hay!
“Cô đã là m tôi phát hoảng lên!â€, tôi nói để bắt đầu câu chuyện để tôi có thể nghe được giá»ng nói cá»§a cô, “tôi đã nghÄ© rằng Newton mang xác cô Ä‘i để há»a thiêu cÆ¡ đấy!â€.
“Haha†cô chỉ nói có váºy
“Thà nh thá»±c mà nói tôi đã từng trông thấy các xác chết có mà u da còn khá hÆ¡n nhiá»uâ€, Äiá»u nà y là sá»± tháºt “ tôi còn Ä‘ang tÃnh sẽ há»§y diệt kẻ nà o gây ra chuyện đó nữa!â€, và dÄ© nhiên là tôi sẽ là m chuyện đó.
“Mike tá»™i nghiệpâ€, cô thở dà i, “ Tôi cược là cáºu ấy phát Ä‘iên lên mất!â€
CÆ¡n giáºn bùng nổ trong tôi nhưng tôi cố kiá»m nén lại. Sá»± quan tâm cá»§a cô đơn thuần chỉ là lòng trắc ẩn mà thôi! Cô rất tốt bụng! Tất cả chỉ có váºy mà thôi!
“Cáºu ta giá» phải ghét cay ghét đắng tôi lắm đấy!â€, tôi nói vá»›i cô, tôi khoái trà chuyện nà y lắm!
“Là m sao mà anh biết được Ä‘iá»u đó?â€
“Tôi có thể nói vá»›i cô rằng tôi Ä‘á»c được Ä‘iá»u đó trên gương mặt cá»§a cáºu taâ€, thà nh thá»±c mà nói thì đúng là chỉ cần Ä‘á»c nét mặt Mike cÅ©ng đủ giúp tôi đưa ra được suy Ä‘oán đó rồi. Những gì mà tôi cố gắng trong việc dò xét Bella đã giúp tôi tiến bá»™ đáng kể trong việc Ä‘oán tâm trạng ngưá»i khác qua nét mặt cá»§a há».
“Là m thế nà o mà anh nhìn thấy tôi được? Tôi nghÄ© anh đã cúp cua buổi hôm nay cÆ¡ mà !â€, mặt cô trông đã khá hÆ¡n, mà u xanh bợt bạt đã dần biến mất trên là n da trắng mà u ngà .
“Lúc ấy tôi ở trong xe ô tô cá»§a mình Ä‘ang nghe đĩa CDâ€.
Mặt cô chợt nhăn lại có vẻ như câu trả lá»i rất đỗi bình thưá»ng cá»§a tôi khiến cô phải ngạc nhiên váºy. Cô mở choà ng mắt khi cô Hammond bước trở lại trong tay cầm má»™t miếng gạc lạnh.
“Äây em nà yâ€, cô vừa nói vừa đặt miếng gạc lên trán cá»§a Bella “trông em có vẻ đỡ hÆ¡n rồi đấy!â€
“Em nghÄ© mình đã khá»e rồiâ€, Bella nói rồi ngồi dáºy và cố gắng đẩy miếng gạc ra khá»i trán. Tất nhiên rồi cô chẳng bao giá» thÃch bị ngưá»i khác quan tâm hay chăm sóc.
Äôi tay nhăn nheo cá»§a cô Hammond bám và o Bella như thể muốn đẩy cô quay lại chiếc giưá»ng. Äúng lúc đó cô Cope mở cá»a và ngó và o trong. Cùng vá»›i sá»± xuất hiện cá»§a cô là cả má»™t luồng khà nhẹ mùi máu tươi. Khuất hẳn phÃa sau cô là Mike vẫn vô cùng tức giáºn thầm ước cáºu bạn to xác mà cáºu Ä‘ang phải dìu đây là cô gái Ä‘ang ở trong phòng vá»›i tôi.
“Chúng ta lại có thêm một ca mới nữa đây,†cô Cope nói.
Bella gần như nhảy xuống khá»i cái giưá»ng cÅ© kỹ hướng vá» phÃa luồng sáng he hé nÆ¡i cá»a mở.
“Em gá»i lại cô, em không cần đến nó nữa đâu ạâ€, cô nói và trả lại cô Hammond chiếc gạc lạnh.
Mike cà u nhà u gì đó khi cáºu ta kéo lê Lee Steven qua cánh cá»a, máu vẫn nhá» giá»t từ trên tay cá»§a Lee Ä‘á»ng lại trên mặt cá»§a Mike và lan dần xuống phÃa cổ tay cá»§a cáºu ta.
“Ồ khôngâ€, giá» thì tá»›i lượt tôi phải chuồn khá»i đây, và Bella trông có vẻ cÅ©ng giống như váºy “Bella chúng ta ra văn phòng ngòai Ä‘iâ€.
Cô ngước nhìn tôi, đôi mắt bối rối
“Tin tôi Ä‘i, chúng ta Ä‘i thôiâ€
Bella nhao vù Ä‘i và nắm lấy cánh cá»a trước khi nó kịp khép lại…xô thẳng ra văn phòng phÃa trước. Tôi bám sát gót cô, mái tóc bồng bá»nh cá»§a cô khẽ chạm và o tay tôi.
Cô quay đầu lại nhìn tôi, đôi mắt vẫn còn đang bối rối.
“Cô bắt đầu nghe lá»i tôi rồi đấy!â€, đây là lần đầu tiên.
Cô hÆ¡i nhăn nhăn mÅ©i “Tôi ngá»i thấy mùi máuâ€
Tôi nhìn cô ngạc nhiên đến tá»™t độ “Con ngưá»i mà là m sao ngá»i thấy được mùi máu?â€
“Ừ nhưng tôi thì lại có thể ngá»i được và điá»u đó là m tôi phát ốm. Nghe như mùi hÆ¡i tanh tanh và mằn mặnâ€.
Tôi chỉ biết đứng ngây ra và nhìn cô chằm chằm. Cô có phải thá»±c sá»± là con ngưá»i không váºy? Trông cô má»m mại như con ngưá»i bình thưá»ng! Mùi hương cá»§a cô cÅ©ng giống như con ngưá»i mà không chÃnh xác phải là còn thÆ¡m hÆ¡n nữa! Cô cư xá» như con ngưá»i nhưng mà suy nghÄ© và những phản ứng cá»§a cô thì không giống ngưá»i bình thưá»ng, không giống bất cứ má»™t ai.
Váºy sá»± lá»±a chá»n khác có phải là ở Ä‘iểm đó không?
“Cái gì váºy?â€, cô há»i tôi.
“Không có gìâ€
Mike Newton chen ngang giữa chúng tôi, bước ra văn phòng ngoà i trong đầu vẫn sục sôi những ý nghĩ tức tối đầy bạo lực.
“Trông cáºu khá hÆ¡n rồi đấy,†Mike nói má»™t cách thô lá»—.
Tay tôi nắm chặt lại thà nh quả đấm những muốn dạy cho Mike má»™t và i lối cư xá» cho phải phép. Tôi phải trông chừng chÃnh bản thân mình nếu không muốn kết thúc má»i chuyện bằng việc giết chết cáºu ta.
“Cáºu để yên tay trong túi áo khoác đấy nhé!â€, trong má»™t giây ngông cuồng tưởng chừng câu nói đó cá»§a cô là dà nh để cho tôi.
“Nó đâu còn chảy máu nữa đâu†cáºu ta trả lá»i sưng sỉa,â€Cáºu có quay lại lá»›p há»c nữa không?â€
“Cáºu có đùa không đấy? Mình má»›i vừa ra khá»i lá»›p và bây giá» lại quay lại ngay ư?â€
Câu trả lá»i cá»§a cô là m tôi thấy tháºt vui sướng. Tôi đã chán ngán khi nghÄ© rằng tôi sẽ bá» lỡ khoảng thá»i gian còn lại cá»§a giá» sinh há»c có thể có vá»›i cô và thay và o đó là má»™t mình gặm nhấm má»™t quãng thá»i gian thừa thãi. Tôi cảm thấy khát khao và nối tiếc từng giây phút được ở bên cô.
“Ờ thì tá»› chỉ muốn biết là ..â€, cáºu lầm bầm, “váºy cuối tuần nà y cáºu có tham gia không? Chuyến Ä‘i tá»›i bãi biển ấyâ€
À hóa ra há» lại còn đã có kế hoạch rồi cÆ¡ đấy! CÆ¡n giáºn giữ chôn chặt lấy chân tôi tại chá»—. Dù gì đấy cÅ©ng chỉ là má»™t chuyến dã ngoại theo nhóm thôi mà , tôi đã thấy được chuyện đó trong đầu cá»§a má»™t và i há»c sinh khác. Äó không phải là buổi Ä‘i chÆ¡i chỉ có hai ngưá»i, tôi vẫn còn giáºn dữ lắm! Tôi phải dá»±a và o bà n lá»… tân cố gắng kiểm soát bản thân mình.
“Chắc chắn rồi, tá»› đã nói là sẽ tham gia mà â€, cô hứa hẹn vá»›i cáºu ta.
Cô lại còn nói đồng ý vá»›i cáºu ta nữa! CÆ¡n ghen tuông bùng cháy còn Ä‘au đớn hÆ¡n cả cÆ¡n khát. Không, đó chỉ là má»™t chuyến Ä‘i chÆ¡i ngòai trá»i cá»§a cả má»™t nhóm mà thôi, tôi phải cố tá»± trấn an mình. Chỉ là cô muốn có má»™t ngà y Ä‘i chÆ¡i vá»›i bạn bè cá»§a mình, má»i chuyện chỉ là váºy mà thôi!
“Váºy chúng mình sẽ gặp nhau tại cá»a hà ng cá»§a bố tá»› nhé và o lúc 10 giá»â€,và tên nhà Cullen không được má»i đến.
“Tá»› sẽ có mặt đúng giá»â€ cô nói
“Hẹn gặp lại cáºu trong giá» thể dụcâ€
“Gặp lại cáºu sauâ€, cô trả lá»i
Mike á»§ rÅ© Ä‘i vá» phÃa lá»›p há»c, đầu óc vẫn đắm chìm trong cÆ¡n giáºn dữ. Cô ấy nhìn cái gì ở cái gã quái quá»· ấy váºy? Mình Ä‘oán chắc là nhà hắn già u. Bá»n con gái nghÄ© hắn nóng bá»ng nhưng mình không thấy thế, phải nói là hắn quá hoà n hảo. Mình cược là bố hắn đã tiến hà nh cuá»™c phẫu thuáºt thẩm mỹ bằng nhá»±a dẻo trên tất cả những đứa con cá»§a ông ta. Bởi váºy mà lÅ© chúng nó má»›i trắng và đẹp đẽ đến váºy, chẳng tá»± nhiên chút nà o. Thỉnh thoảng khi hắn nhìn mình, mình thá» là hắn chỉ Ä‘ang muốn giết chết mình thôi, tháºt quái quỷ…
Váºy ra Mike cÅ©ng đâu phải là má»™t kẻ hoà n toà n không nháºn thức được chuyện gì.
“Ôi thể dục†Bella kêu lên khe khẽ, chÃnh xác hÆ¡n phải gá»i đó là rên rỉ.
Tôi nhìn cô và nháºn ngay ra rằng có Ä‘iá»u gì đó khiến cô phải buồn bã. Tôi không biết là tại sao nhưng rõ rà ng là cô không muốn bước tá»›i lá»›p há»c kế tiếp vá»›i Mike và tôi sẽ phải có trách nhiệm vá»›i việc nà y.
Tôi bước tá»›i bên cô và ghé và o sát mặt cô, cảm nháºn hÆ¡i ấm cá»§a cô toát ra chạm tá»›i môi mình, tháºm chà tôi còn gần như không dám thở nữa.
“Äể đó tôi lo cho,†tôi thầm thì “cô ngồi xuống Ä‘i và là m thế nà o trông tháºt xanh xao ấy…â€
Cô là m như lá»i tôi nói, vá»™i ngồi xuống má»™t chiếc ghế gấp phÃa sau tôi đầu dá»±a và o tưá»ng. Cô Cope bước ra khá»i văn phòng sau và đi tá»›i bà n cá»§a mình. Mắt nhắm nghiá»n trông Bella như lại đã bất tỉnh. Mà u da cá»§a cô vẫn còn chưa trở lại được bình thưá»ng.
Tôi quay ra chá»— cô thư ký lòng nghÄ© thầm đầy nhạo báng hy vá»ng Bella sẽ táºp trung sá»± chú ý cá»§a mình và o những gì tôi sắp là m. Cô phải hiểu rằng là con ngưá»i bình thưá»ng thì nên phải có phản ứng như thế nà o.
“Thưa cô Cope!â€, tôi bắt đầu nói sá» dụng giá»ng nói ngá»t ngà o đầy thuyết phục cá»§a mình.
Äôi mắt cá»§a cô Cope run rẩy, trái tim đột ngá»™t tăng nhịp Ä‘áºp. Cáºu ta còn quá trẻ, cần phải giữ mình cho nghiêm túc chứ.
“Có chuyện gì váºy em?â€
Chà má»›i thú vị là m sao! Nhịp tim cá»§a cô Cope nhanh dần lên không bởi vì cô sợ hãi mà bởi vì cô thấy tôi tháºt hấp dẫn. Tôi đã quá quen vá»›i phản ứng đó cá»§a những ngưá»i phụ nữ chung quanh mình. á»’ mà tại sao nhỉ tôi chưa bao giá» nghÄ© đó cÅ©ng là má»™t nguyên nhân giải thÃch do nhịp Ä‘áºp cá»§a trái tim Bella.
Thá»±c ra tôi thÃch thú vá»›i Ä‘iá»u đó lắm! Tôi mỉm cưá»i và hÆ¡i thở cá»§a cô Cope trở nên nặng hÆ¡n.
“Thưa cô bạn Bella sẽ có môn thể dục trong giá» há»c kế tiếp nhưng em không nghÄ© là bạn ấy đủ khá»e để tiếp tục há»c. Em Ä‘ang nghÄ© đến chuyện sẽ đưa bạn ấy vá» nhà ! Cô có thể miá»…n cho bạn ấy giá» há»c thể dục không ạ?â€. Tôi nhìn và o đôi mắt nông cá»§a cô Cope khoái trá vá»›i ý nghÄ© rằng bây giá» cô Ä‘ang không thể nà o mà suy nghÄ© cho ra hồn được nữa. Có khi nà o Ä‘iá»u đó có thể xảy ra vá»›i Bella không nhỉ?
“Dạ không cần đâu cô, em có giá» há»c cá»§a cô Golf, cô ấy sẽ không phiá»n đâu ạ!â€
Tôi không táºp trung chú ý nhiá»u và o cô nữa và đang miên man suy nghÄ© vá» khả năng má»›i mà mình vừa nghÄ© ra. Hừm tôi cÅ©ng muốn tin rằng giống như những ngưá»i khác Bella thấy tôi tháºt hấp dẫn nhưng mà cô đã bao giỠđã có má»™t phản ứng giống như ngưá»i bình thưá»ng đâu. Tôi không được để cho mình được nhen nhóm hy vá»ng.
â€œÄÆ°á»£c thôi má»i việc rồi sẽ ổn thá»a cả ấy mà ! Bella em phải khá»e lên đấy nhé!â€
Bella gáºt đầu má»™t cách yếu á»›t – gì thì gì trông cÅ©ng có vẻ cưá»ng Ä‘iệu quá!
“Cô có Ä‘i được không hay là lại cần tôi vác cô lên vai đấy?â€, tôi há»i, buồn cưá»i vì mà n kịch nghèo nà n cá»§a cô. Tôi biết thừa cô muốn tá»± mình bước Ä‘i có bao giá» cô muốn tá» ra yếu Ä‘uối đâu.
“Thôi tôi tá»± Ä‘i lấyâ€, cô nói
Tôi lại đúng nữa rồi, cà ng lúc tôi lại cà ng tiến bộ!
Cô đứng dáºy, ngáºp ngừng má»™t lát như thể Ä‘ang kiểm tra sá»± cân bằng cá»§a cÆ¡ thể mình. Tôi giữ cánh cá»a và cô bước ra ngòai Ä‘i bá»™ và o mà n mưa.
Tôi nhìn cô khẽ ngước mặt lên trong mà n mưa nhẹ lắc rắc, đôi mắt nhắm nghiá»n và má»™t nụ cưá»i khẽ nở trên môi. Cô ấy Ä‘ang nghÄ© gì? Và rồi khi cô không còn những hà nh động đó nữa tôi bất chợt nháºn ra tại sao dáng vẻ ấy lại gây cho tôi những cảm giác khác lạ. Những cô gái bình thưá»ng khác sẽ chẳng bao giá» nghênh mặt mình lên trong má»™t tráºn mưa phùn bởi lẽ há» sẽ thưá»ng xuyên trang Ä‘iểm ngay cả tại má»™t chá»— ẩm ướt như ở đây.
Bella chẳng bao giỠtrang điểm mà cô cũng không nên là m như thế. Ngà nh công nghiệp mỹ phẩm có thể kiếm được hà ng tỷ đô la từ những cô gái muốn có được một là n da như của cô.
“Cám Æ¡n anh,†cô nói và mỉm cưá»i vá»›i tôi “ bị bệnh để thoát khá»i giá» thể dục thì cÅ©ng đángâ€.
Tôi nhìn quanh sân trưá»ng, phân vân xem là m thế nà o để có thể kéo dà i thêm quãng thá»i gian ở bên cô.
“Tất nhiên rồiâ€, tôi nói
“À thế thứ bảy nà y anh có Ä‘i không?†giá»ng cô khấp khởi đầy hy vá»ng
Oh, niá»m hy vá»ng ấy cá»§a cô má»›i dá»… chịu là m sao! Cô muốn tôi Ä‘i cùng cô chứ không phải là Mike. Và tôi muốn láºp tức trả lá»i cô rằng có nhưng còn có nhiá»u thứ khác để phải đắn Ä‘o. Äầu tiên là thứ bảy nà y sẽ trà n ngáºp ánh nắng…
“ChÃnh xác là các cô có kế hoạch Ä‘i đâu váºy?†tôi cố gắng giữ cho giá»ng nói cá»§a mình tháºt há» hững như thể tôi chẳng quan tâm gì đến chuyện đó dù Mike đã nói là “bãi biểnâ€. Chẳng có nhiá»u cÆ¡ há»™i để tôi có thể tránh được ánh nắng mặt trá»i ở đó.
“Chúng tôi sẽ xuống La Push, bãi thứ nhấtâ€
Quá»· tha ma bắt! Äó là điá»u không thể rồi. Mà thế nà o Ä‘i nữa thì Emmett cÅ©ng sẽ nổi cÆ¡n thịnh ná»™ nếu tôi há»§y kế hoạch đã định.
Tôi cúi xuống nhìn cô cố mỉm cưá»i gượng gạo “Tôi không được hoan nghênh ở đó đâuâ€
Cô thở dà i, giá»ng cam chịu “Tôi má»i anh là được rồiâ€
“Tuần nà y cô và tôi đừng có là m cho Mike khổ sở thêm nữa. Chúng ta đâu có muốn cáºu ấy phát cáu lênâ€. Tôi thầm nghÄ© đến việc tá»± mình sẽ chá»c cáºu Mike tá»™i nghiệp và khoan khoái táºn hưởng những hình ảnh Ä‘ang hình thà nh trong đầu mình.
“Mike lại là Mikeâ€, giá»ng nói cá»§a cô nghe tháºt ngán ngẩm, tôi ngoác miệng ra cưá»i.
Và rồi cô bắt đầu bước Ä‘i, không kịp suy nghÄ© vá» hà nh động cá»§a mình tôi nhoà i ngưá»i theo tóm lấy vạt áo ấm cá»§a cô. Cô giáºt nảy mình rồi dừng lại.
“Cô nghÄ© là cô Ä‘ang Ä‘i đâu đấy hả?â€, tôi phát bá»±c lên vì chưa gì cô đã bá» Ä‘i rồi. Tôi đâu đã có đủ thá»i gian vá»›i cô, cô chưa thể Ä‘i được.
“Tôi Ä‘i vá» nhà â€, cô nói chắc chắn không thể hiểu được tại sao tôi lại buồn bá»±c vì chuyện đó.
“Cô không nghe tôi đã nói sẽ đưa cô vá» nhà an toà n hay sao? Cô nghÄ© là tôi sẽ để cô lái xe vá» nhà trong tình trạng thế nà y sao?†Tôi hiểu cô hoà n toà n không thÃch Ä‘iá»u nà y khi mà tôi cứ khăng khăng ngụ ý đến sá»± yếu Ä‘uối cá»§a cô. Nhưng dù thế nà o thì tôi cÅ©ng cần phải luyện táºp để chuẩn bị trước cho chuyến Ä‘i đến Seatle. Cần phải xem liệu tôi có thể chịu đựng được việc ở cạnh bên cô trong má»™t khoảng không gian nhá» hẹp. Lần nà y chỉ là má»™t chuyến Ä‘i ngắn hÆ¡n nhiá»u mà thôi!
“Tình trạng gì cÆ¡?â€, cô há»i tôi “Thế còn xe cá»§a tôi?â€
“Tôi sẽ nhá» Alice mang nó vá» nhà cho cô sau giá» há»câ€, cứ thế tôi cẩn tháºn kéo lưng cô xá»nh xệch vá» phÃa xe ô tô cá»§a tôi vì tôi biết rằng đối vá»›i cô bây giá» Ä‘i tiến lên phÃa trước quả đúng là má»™t thá» thách gian nan.
“Äể tôi Ä‘iâ€, cô loạng choạng và suýt nữa thì hụt bước. Tôi giÆ¡ má»™t tay để đỡ cô nhưng tháºt may mắn cô lại đã đứng thẳng được trước khi cần đến sá»± trợ giúp. Tôi sẽ chẳng cần phải tìm ra má»™t lý do để xin lá»—i vì đã chạm và o ngưá»i cô. Tôi bắt đầu lại nghÄ© đến những phản ứng cá»§a cô Cope dà nh cho tôi nhưng tôi sẽ tÃnh chuyện đó sau. Sẽ còn nhiá»u Ä‘iá»u phải suy xét vá» chuyện đó.
Tôi để cô tá»± Ä‘i đến bên xe ô tô cá»§a tôi nhưng rồi lại vấp ngay ở cá»a xe. Tôi sẽ phải cẩn tháºn hÆ¡n nữa má»›i được vì cái sá»± giữ thăng bằng kém cá»i cá»§a cô.
“Anh tháºt đúng là kẻ kiêu căngâ€
“Mở cá»a xe Ä‘i !â€
Tôi ngồi và o chá»— cá»§a mình và bắt đầu khởi động xe ô tô. Cô vẫn đứng đơ ngưá»i ra ở phÃa ngoà i xe dù trá»i bắt đầu mưa nặng hạt hÆ¡n mà tôi thì biết rằng cô đâu có thÃch lạnh và ẩm ướt. Nước mưa là m ướt đẫm mái tóc dà y cá»§a cô và bắt đầu chảy xuống lưng.
“Tôi dư sức tá»± lái xe vá» nhà mình đượcâ€
Tất nhiên là cô hoà n tòan là m được việc đó chỉ là tôi không thể để cô bỠtôi lại mà thôi!
Tôi xoay cá»a kÃnh xuống và hướng vá» phÃa cô “Thôi mà Bella, cô và o xe Ä‘iâ€
Äôi mắt cô nhÃu lại là m tôi Ä‘oán rằng cô Ä‘ang tÃnh toán trong đầu xem có nên chạy Ä‘i hay không.
“Rồi tôi sẽ lại phải lôi cô và o thôiâ€, tôi hứa khoan khoái nhìn vẻ thất vá»ng hiện trên khuôn mặt cô khi nháºn ra Ä‘iá»u tôi Ä‘ang ám chỉ. Cô vẫn hất cằm lên rồi mở cá»a bên phÃa mình và leo lên xe. Mái tóc cá»§a cô nhá» nước tong tá»ng xuống chiếc ghế da và đôi bốt thì kêu nhóp nhép.
“Anh không cần phải hà nh xá» như thếâ€, cô nói lạnh lùng.
Tôi nghÄ© trông cô Ä‘ang lúng túng thì đúng hÆ¡n là há»n dá»—i.Tôi báºt hệ thống sưởi ấm để cô thấy thoải mái hÆ¡n và báºt nhạc ở má»™t mức độ vừa phải. Tôi lái xe ra khá»i bãi Ä‘áºu xe liếc sang nhìn cô. Bá» môi dưới cá»§a cô vẫn bÄ©u ra ngoan cố. Tôi nhìn và o bá» môi ấy kiểm tra xem mình sẽ cảm thấy thế nà o…nghÄ© lại phản ứng cá»§a cô Cope…
Thình lình cô nhìn và o chiếc đầu đĩa và mỉm cưá»i, đôi mắt mở to “Claire de Lune?â€, cô há»i
á»’ má»™t tÃn đồ âm nhạc? “Cô cÅ©ng thÃch Debussy?â€
“Không nhiá»u lắmâ€, cô nói “Nhà tôi lúc nà o cÅ©ng rá»™n rã những âm thanh cá»§a các bản nhạc cổ Ä‘iển do mẹ tôi chÆ¡i còn tôi chỉ biết những gì mà tôi thÃch thôi…â€
“Äó cÅ©ng là má»™t trong những sở thÃch cá»§a tôiâ€, tôi nhìn ra cÆ¡n mưa, tư lá»±. Tháºt ra tôi và cô cÅ©ng có má»™t và i Ä‘iểm chung đó chứ! Tôi đã bắt đầu nghÄ© rằng chúng tôi thuá»™c vá» hai thái cá»±c hòan tòan đối láºp nhau.
Trông cô có vẻ đã thá»ai mái hÆ¡n cô cÅ©ng Ä‘ang nhìn ra trá»i mưa lÆ¡ đễnh. Tôi táºn dụng phút giây mất táºp trung đó cá»§a cô để bắt đầu thá» thở. Tôi cẩn tháºn hÃt má»™t hÆ¡i tháºt sâu qua mÅ©i.
Tháºt là hiệu nghiệm,
Tôi xiết vô lăng tháºt chặt. Trá»i mưa mùi hương cá»§a cô cà ng quyến rÅ© hÆ¡n. Tôi không nghÄ© Ä‘iá»u nà y là dá»… dà ng. Tháºt là ngu ngốc tôi chợt tưởng tượng ra mùi vị cá»§a cô ra sao.
Tôi cố gắng nuốt nước miếng để chống lại cÆ¡n khát, táºp trung đầu óc mình và o những chuyện khác.
“Mẹ cô là ngưá»i như thế nà o?â€, tôi há»i cô để lái sá»± táºp trung cá»§a mình.
Bella mỉm cưá»i “Mẹ giống tôi nhưng mà đẹp hÆ¡n nhiá»u!â€
Äiá»u nà y thì tôi không tin lắm!
“Tôi giống bố Charlie nhiá»u hÆ¡nâ€, cô tiếp tục nói “mẹ tôi năng Ä‘i đây đó hÆ¡n tôi và bà cÅ©ng bạo dạn hÆ¡n tôi nữa!â€
Cả Ä‘iá»u nà y tôi cÅ©ng không tin nốt.
“Tuy nhiên mẹ hÆ¡i tắc trách và cÅ©ng khác thưá»ng má»™t chút…và bà cÅ©ng là má»™t đầu bếp không thể Ä‘oán trước được. Mẹ là ngưá»i bạn tốt nhất cá»§a tôiâ€, giá»ng nói cá»§a cô chợt chuyển qua u sầu, trán nhÃu lại.
Má»™t lần nữa trông cô như báºc cha mẹ chứ không phải là má»™t đứa con.
Tôi dừng xe trước cá»a nhà cô chợt thấy phân vân liệu có trá»… quá không nếu tôi há»i vá» nhà cô. Không, sẽ chẳng có gì đáng nghi ngá» trong cái thị trấn bé nhá» nà y và cha cô lại là má»™t công chức xã há»™i…
“Cô bao nhiêu tuổi rồi hả Bella?â€, cô trông lá»›n hÆ¡n những ngưá»i cùng trang lứa. Có thể cô đến lá»›p muá»™n hÆ¡n các bạn mà cÅ©ng có thể là cô bị lưu ban…mặc dù chẳng có vẻ gì là như váºy cả.
“Năm nay tôi mưá»i bảy tuổi.â€, cô trả lá»i
“Trông cô chẳng có vẻ gì là mưá»i bảy tuổiâ€
Cô cưá»i lá»›n
“Sao?â€
“Mẹ tôi vẫn hay nói là khi tôi má»›i sinh ra trông tôi đã như là ba mươi lăm tuổi ấy và cứ má»—i năm tôi lại già hÆ¡n Ä‘i nên giá» tôi trông cứ như là đã trung niên rồi ấy!â€, cô lại cưá»i to và sau đó thở dà i “Ừ mà rồi ai cÅ©ng phải lá»›n lên thôiâ€
Câu nói cá»§a cô giúp tôi sáng tá» má»i Ä‘iá»u. Bây giá» thì tôi đã hiểu, má»™t ngưá»i mẹ tắc trách như váºy là nguyên do cá»§a sá»± trưởng thà nh quá sá»›m cá»§a Bella. Cô đã phải lá»›n lên trước tuổi trở thà nh ngưá»i biết tá»± chăm sóc. Äó là lý do tại sao cô không thÃch được ngưá»i khác quan tâm chăm sóc bởi lẽ cô nghÄ© đó là việc cá»§a cô.
“Còn anh trông cÅ©ng đâu có giống má»™t ngưá»i sắp bước và o năm cuối cá»§a trung há»c đâuâ€, cô nói kéo tôi ra khá»i dòng liên tưởng.
Tôi nhăn mặt. Tôi tìm hiểu được vá» cô bao nhiêu thì cÅ©ng là chừng ấy những Ä‘iá»u cô cảm nháºn được ở tôi. Tôi láºp tức chuyển đỠtà i:
“Váºy thì tại sao mẹ cô lại cưới dượng Phil?â€
Cô ngáºp ngừng má»™t lát trước khi trả lá»i “Mẹ tôi…bà trông trẻ hÆ¡n tuổi! Tôi nghÄ© là bởi dượng Phil còn khiến bà cảm thấy trẻ hÆ¡n thế. Nói ở khÃa cạnh nà o đó thì mẹ tôi say mê dượng ấy!â€, cô lắc đầu vẻ bao dung.
“Thế cô có tán thà nh chuyện giữa mẹ cô và dượng không?â€, tôi băn khoăn
“Tôi có thấy có vấn đỠgì đâu?â€, cô há»i tôi, “tôi muốn mẹ tôi được hạnh phúc và dượng Phil là ngưá»i mà mẹ tôi cầnâ€
Lá»i nói đầy vị tha cá»§a cô là m tôi cảm thấy sốc mặc dù vị tha chÃnh là má»™t trong những tÃnh cách mà tôi tìm thấy ở cô.
“Cô tháºt là rá»™ng lượng, tôi tá»± há»i…â€
“Gì cÆ¡?â€
“Thế cô có nghÄ© là mẹ cô cÅ©ng sẽ rá»™ng lượng vá»›i cô khi trong tình huống tương tá»± không? Dù ngưá»i cô chá»n có là ai Ä‘i chăng nữa?â€
Äấy là má»™t câu há»i ngu ngốc và khi há»i câu há»i đó tháºm chà tôi còn không giữ được giá»ng nói bình thưá»ng. Tháºt là ngu ngốc khi tá»± há»i có ai đó có thể cho phép tôi được tiếp cáºn con gái há». Cái ý nghÄ© Bella sẽ chá»n tôi má»›i tháºt là ngu xuẩn là m sao!
“Tôi nghÄ© là có…â€, cô hÆ¡i cà lăm má»™t chút có thể đó là phản ứng trước ánh mắt cá»§a tôi. Sợ hãi hay là bị cuốn hút đây?â€Nhưng mẹ vẫn cứ là mẹ nên có thể sẽ phải khác má»™t chútâ€, cô kết thúc.
Nụ cưá»i cá»§a tôi tháºt gượng gạo “Có ai đáng sợ đâu đúng không?â€
Cô cưá»i tháºt tươi vá»›i tôi “Äáng sợ, anh có ý gì? Mặt đằng đằng sát khà và mấy cái hình xăm to tướng ấy hả?â€
“Tôi cho rằng đấy cÅ©ng là má»™t nháºn địnhâ€, trong đầu tôi thì đó đâu phải là má»™t nháºn định đáng sợ
“Thế nháºn định cá»§a anh là gì?â€
Cô luôn luôn đặt ra những câu há»i không nên há»i nhưng có thể đó má»›i là những câu há»i chÃnh xác nhất. Những câu há»i mà tôi không há» muốn trả lá»i má»™t chút nà o.
“Thế cô có nghÄ© tôi đáng sợ không?â€, tôi há»i cô, cố gắng nặn ra má»™t nụ cưá»i.
Cô đã nghÄ© đến Ä‘iá»u đó trước khi trả lá»i tôi bằng má»™t giá»ng tháºt nghiêm túc “Hừm tôi nghÄ© là anh sẽ đáng sợ nếu như anh cứ cố tá» ra như thế!â€
Tôi cÅ©ng rất nghiêm túc “Váºy hiện giá» cô có sợ tôi không?â€
Cô trả lá»i ngay láºp tức không cần suy nghÄ© “Không, tôi không sợâ€
Tháºt dá»… dà ng để nở nụ cưá»i. Tôi không nghÄ© cô Ä‘ang kể cho tôi nghe tất cả sá»± tháºt nhưng Ãt ra thì cô cÅ©ng không nói dối. Ãt nhất là cô cÅ©ng không sợ hãi đến mức láºp tức muốn rá»i Ä‘i.
Tôi tá»± há»i không biết cô sẽ thấy thế nà o nếu tôi nói vá»›i cô rằng cô Ä‘ang có cuá»™c thảo luáºn vá»›i má»™t ma cà rồng? Tôi cảm thấy co rúm lại trước những phản ứng cá»§a cô mà tôi có thể tưởng tượng ra.
“Bây giá» anh có thể kể cho tôi nghe vá» gia đình anh được không? Hẳn là nó sẽ thú vị hÆ¡n nhiá»u so vá»›i câu chuyện cá»§a tôiâ€.
Ãt nhất thì đây cÅ©ng là thêm má»™t Ä‘iá»u đáng sợ.
“Cô muốn biết Ä‘iá»u gì nà o?†tôi há»i tháºn trá»ng
“Ông bà Cullens nháºn nuôi anh à ?â€
“Ừâ€
Cô ngáºp ngừng rồi há»i tháºt nhỠ“Có chuyện gì xảy ra vá»›i cha mẹ anh váºy?â€
Äiá»u nà y không có gì là khó! Tôi tháºm chà chẳng cần phải nói dối cô vá» Ä‘iá»u nà y “HỠđã mất lâu rồi!â€
“Ồ tôi rất tiếc†cô thì thà o rõ rà ng là lo lắng vì đã là m tổn thương tôi
Cô ấy lo lắng cho tôi
“Tôi không nhá»› rõ vá» há» lắmâ€, tôi quả quyết vá»›i cô “bây giá» tôi đã có Carlisle và Esme là m bố mẹ cá»§a mình rồi!â€
“Và anh rất yêu há»â€, cô suy Ä‘oán
Tôi mỉm cưá»i “Ừ, cô không thể tưởng tượng ra là còn có ai tốt hÆ¡n hai ngưá»i đó đâuâ€
“Váºy anh tháºt là may mắnâ€
“Tôi biết chứâ€, trong hoà n cảnh đó vá» khÃa cạnh cha mẹ thì đúng là không thể phá»§ nháºn được sá»± may mắn cá»§a tôi.
“Thế còn các anh chị cá»§a em?â€
Nếu tôi để cho cô dồn ép quá nhiá»u tiểu tiết thì thảo nà o tôi cÅ©ng sẽ phải nói dối, tôi nhìn đồng hồ chán nản nháºn ra thá»i gian dà nh cho tôi và cô đã hết.
“À các anh chị em cá»§a tôi, đặc biệt là Jasper và Rosa ấy hẳn sẽ giáºn Ä‘iên lên nếu cứ phải đứng dầm mưa mà đợi tôi đây!â€
“Ô xin lá»—i, tôi Ä‘oán là đã đến lúc anh phải Ä‘i rồiâ€
Cô vẫn không di chuyển. Cô chắc hẳn cÅ©ng không muốn thá»i gian dà nh cho chúng tôi mau hết đến như váºy. Tôi tháºt sá»± thÃch Ä‘iá»u đó.
“Chắc hẳn cô cÅ©ng muốn chiếc xe cá»§a cô có mặt ở nhà trước khi ngà i cảnh sát trưởng vá» tá»›i nÆ¡i, cô sẽ không phải kể cho bố cô nghe vá» vụ việc xảy ra trong giá» sinh há»c.†Tôi cưá»i ngoác miệng khi nhá»› lại cô đã lúng túng như thế nà o trong tay tôi.
“Tôi chắc là bố tôi đã biết hết rồi! Ở Forks chẳng có gì là bà máºt được cả†cô nói tên thị trấn vá»›i giá»ng Ä‘iệu rõ rà ng là chẳng yêu mến gì.
Tôi báºt cưá»i trước câu nói cá»§a cô. Không có bất cứ má»™t bà máºt nà o phải che dấu “Chúc cô Ä‘i chÆ¡i vui vẻ nhé!â€, tôi liếc nhìn bầu trá»i Ä‘ang mưa nặng hạt biết rắng nó sẽ không còn bao lâu nữa và chưa bao giá» tôi lại ước nó cứ kéo dà i mãi. “Thá»i tiết tốt lắm cứ tha hồ mà tắm nắngâ€. Hừm thứ bảy nà y thì thá»i tiết đúng là như váºy, cô sẽ thÃch Ä‘iá»u đó lắm đây!
“Ngà y mai tôi sẽ không gặp lại anh?â€
Giá»ng nói đầy lo lắng cá»§a cô là m tôi thấy dá»… chịu
“Ừ không gặp đâu, tôi và Emmett phải chuẩn bị các thứ cho chuyến Ä‘i nghỉ cuối tuầnâ€, tôi muốn phát Ä‘iên lên vá»›i mình vì các kế hoạch. Tôi có thể há»§y bá» chúng nhưng hiện tại thì việc Ä‘i săn là rất cần thiết và gia đình tôi sẽ để ý đến cách cư xá» khác thưá»ng cá»§a tôi.
“Các anh sẽ Ä‘i đâu?â€
Chà má»i chuyện tháºt là tốt. “Bá»n tôi sẽ Ä‘i dã ngoại ở Goat Rocks, nó nằm ngay ở phÃa nam núi Rainier ấy.†Emmett Ä‘ang rất háo hức vá»›i mùa săn gấu.
“Ồ thÃch quá nhỉ, chúc các anh có chuyến Ä‘i vui vẻ nhé!â€, cô nói cố che giấu cảm xúc bằng má»™t giá»ng hà o hứng, tôi như được an á»§i thêm lần nữa khi nghe những lá»i nói ấy.
Tôi nhìn cô, lòng nhói Ä‘au khi nghÄ© đến lúc phải nói lá»i tạm biệt dù chỉ trong má»™t thá»i gian ngắn. Cô ấy tháºt má»m mại và dá»… bị tổn thương là m sao! Nghe có vẻ như tháºt là điên rồ nếu tôi để cô lá»t khá»i tầm mắt cá»§a mình ở nÆ¡i mà bất cứ Ä‘iá»u gì không hay cÅ©ng có thể xảy ra vá»›i cô. Và điá»u tồi tệ nhất xảy ra sẽ là háºu quả cá»§a việc cô ở cạnh bên tôi.
“Thế cuối tuần nà y cô có thể là m giúp tôi má»™t việc được không?â€, tôi há»i cô nghiêm nghị
Cô gáºt đầu, mở to đôi mắt bối rối vì tình cảm mãnh liệt chứa trong câu nói đó.
Hãy cố gắng giữ cho má»i việc được sáng tá».
“Äừng có khó chịu nhé nhưng hình như cô thuá»™c và o mẫu ngưá»i có sức hút vá»›i các tai nạn như là nam châm ấy! Vì thế phải cẩn tháºn đừng có để ngã xuống biển, xuống xe hay xuống bất cứ thứ gì nhé có được không?
Tôi á»§ rÅ© mỉm cưá»i vá»›i cô hy vá»ng cô không nháºn ra ná»—i buồn ẩn trong đôi mắt cá»§a mình. Tôi ước ao là m sao cô sẽ không ổn hÆ¡n khi không ở cạnh bên tôi dù là bất kỳ chuyện gì xảy ra vá»›i cô ở đó. “Bella em hãy chạy Ä‘i! Anh yêu em! Em hãy chạy Ä‘i vì lợi Ãch cá»§a em hay cá»§a anh cÅ©ng váºy!
Cô bị khó chịu bởi câu nói bông đùa cá»§a tôi. Cô lưá»m tôi “Tôi biết tôi có thể là m gì!†cô hét lên và nhảy ra ngoà i trá»i mưa dùng hết sức để đóng sầm cánh cá»a sau lưng cô.
Giống hệt như má»™t con mèo con Ä‘ang cÆ¡n nóng giáºn và tin rằng mình là má»™t con hổ váºy!
Tôi xoay xoay trong tay chiếc chìa khóa vừa lấy trong túi áo khoác cá»§a cô và mỉm cưá»i rồi lái xe Ä‘i.
Tà i sản của bungong215
Chữ ký của bungong215
Last edited by khungcodangcap; 02-09-2009 at 10:55 PM .
06-06-2009, 01:39 PM
Nháºp Môn Tu Luyện
Tham gia: Apr 2008
Bà i gởi: 19
Thá»i gian online: 6 ngà y 19 giá» 10 phút
Thanks: 0
Thanked 0 Times in 0 Posts
Chương 7 : Giai điệu
Tôi phải chỠđợi khi quay trở lại trưá»ng. Tiết há»c cuối cùng chưa kết thúc. Äiá»u đó cÅ©ng tốt vì tôi cÅ©ng có và i Ä‘iá»u để suy nghÄ© và tôi cÅ©ng cần ở má»™t mình.
Mùi hương cá»§a cô ấy vẫn còn vương lại trong xe. Tôi vẫn giữ cho cá»a đóng, để mặc cho mùi hương đó tấn công tôi, cố gắng là m quen vá»›i cảm giác cổ há»ng bị thiêu đốt.
Sự lôi cuốn.
Äó là má»™t vấn đỠmÆ¡ hồ cần phải suy nghÄ©, trên nhiá»u phương diện, nhiá»u nghÄ©a và nhiá»u cấp độ. Không giống như tình yêu nhưng nó cứ bị trói và o không thể gỡ ra được.
Tôi không có má»™t tư tưởng nà o vá» việc Bella có bị lôi cuốn bởi tá»™i hay không. (Có phải những suy nghÄ© thầm lặng cá»§a cô ấy bằng cách nà y hay cách khác cứ tiếp tục là m tôi bá»±c dá»c đến khi tôi phát Ä‘iên lên? Hay đó là giá»›i hạn cuối cùng mà tôi sẽ vươn tá»›i? )
Tôi thá» so sánh những phản ứng cá»§a cô ấy vá»›i những ngưá»i khác như cô thư ký và Jessica Stanley nhưn không mang lại kết quả. Những Ä‘iểm tương tá»± nhau - sá»± thay đổi nhịp tim và cách thở - có thể dá»… dà ng nháºn tâấy khi con ngưá»i sợ hãi hoặc bị sốc hay băn khoăn, lo lắng cÅ©ng như khi há» thÃch thú. Nó dưá»ng như không giống như việc Bella có thể hà i lòng vá»›i những suy nghÄ© tương tá»± như Jessica Stanley. Cuối cùng là Bella biết rất rõ toi có Ä‘iá»u gì đó bất thưá»ng, dù cho có ấy không biết chÃnh xác nó là cái gì. Cô ấy đã chạm và o là n da lạnh như đá cá»§a tôi, và sau đó giáºt tay mạnh khá»i cái lạnh giá đó.
Và cho đến bây giá»... Như tôi nhá»› những hình ảnh đó được dùng để đánh bại tôi, nhưng nhá»› chúng cùng vá»›i Bella trong suy nghÄ© cá»§a Jessica.
HÆ¡i thở cá»§a tôi Ä‘ang trở nên nhanh hÆ¡n, ngá»n lá»a như Ä‘ang cà o xé cổ há»ng tôi.
Äiá»u gì xảy ra nếu Bella tưởng tượng đôi tay tôi Ä‘ang vòng quanh cÆ¡ thể mong manh cá»§a cô ấy? Cảm thấy tôi Ä‘ang ghì chặt cô ấy và o ngá»±c và nâng cằm cô ấy lên? Lướt nhẹ qua mái tóc Ä‘en dà y cá»§a khuôn mặt á»ng Ä‘á»? Ngón tay tôi vẽ theo đôi môi đầy đặn cá»§a cô ấy? Äặt khuôn mặt tôi gần cô ấy hÆ¡n, nÆ¡i mà tôi có thể cảm nháºn được sức nóng cá»§a hÆ¡i thở cô ấy trên đôi môi tôi. Tiến lại gần hÆ¡n cho đến khi.....
Nhưng sau đó tôi nao núng trước giấc mÆ¡ ban ngà y đó, như tôi đã biết khi Jessica tưởng tượng ra những Ä‘iá»u đó, chuyện gì sẽ xảy ra nếu tôi tiến lại gần cô ấy.
.Sự hấp dẫn là một vấn đỠnan giải, bởi vì tôi lúc nà o cũng bị Bella lôi cuốn bằng cách tồi tệ nhất.
Liệu tôi có muốn Bella cÅ©ng bị loi cuốn bởi tôi không, như má»™t ngưá»i phụ nữ vá»›i má»™t ngưá»i đà n ông?
Äó không phải là câu há»i đúng, chÃnh xác là tôi có nên để Bella bụ hấp dẫn bởi tôi không và câu trả lá»i là không. Bởi vì tôi không phải là đà n ông tháºt sá»± và điá»u đó tháºt không công bằng cho cô ấy.
Ná»—i khao khát được là m má»™t ngưá»i đà n ông bình thưá»ng cháy lên trong từng thá»› thịt, để tôi có thể ôm cô ấy trong vòng tay mà không gây nguy hiểm đến tÃnh mạng cá»§a cô ấy. Äể tôi có thể tá»± do thêu dệt nên những tưởng tượng cá»§a riêng tôi, nhưng không phải kết thúc vá»›i việc máu cô ấy nhuốm đầy tay tôi, máu cô ấy rá»±c lên trong đôi mắt tôi.
Việc đuổi bắt cô ấy là hà nh động không thể biện hộ được. Tôi có thể yêu cầu cô ấy một mối quan hệ gì đây khi mà tôi không thể mạo hiểm chạm và o cô ấy.
Tôi gục đầu lên đôi tay.
Dưá»ng như tất cả má»i thứ trở nên rối ren hÆ¡n bởi vì tôi chưa bao giá» cảm thấy con ngưá»i như váºy trong cả cuá»™c Ä‘á»i tôi - trừ lúc tôi vẫn còn là ngưá»i, tháºt lâu tôi má»›i có thể hồi tưởng lại. Khi tôi vẫn còn là ngưá»i, những suy nghÄ© cá»§a tôi xoay quanh sá»± vinh quang cá»§a má»™t ngưá»i lÃnh. Cuá»™c đại chiến diá»…n ra khốc liệt hÆ¡n trong gần hết thá»i gian tuổi thanh niên cá»§a tôi, và chỉ còn chÃn tháng nữa là tá»›i sinh nháºt thứ mưá»i tám cá»§a tôi thì bệnh cùm bắt đầu hoà nh hà nh... Tôi chỉ có ấn tượng mÆ¡ hồ vá» những năm là m ngưá»i đó cá»§a mình, những ký ức u ám đó phai dần theo từng tháºp ká»· trôi qua. Tôi nhá»› mẹ tôi rõ nhất, và cảm giác má»™t ná»—i Ä‘au khi nghÄ© vá» khuôn mặt bà ấy. Tôi hồi tưởng lại má»™t cách máºp má» rằng bà ấy đã ghét cái tương lai mà tôi hăm hở hướng đến nhưá»ng nà o, cầu nguyện má»—i đêm khi bà ấy nói và o buổi ăn tối rằng "cuá»™c chiến tranh khá»§ng khiếp" Sẽ kết thúc... Tôi không có ký ức vá» sá»± yêu mến nà o khác. Bên cạnh tình yêu cá»§a mẹ, không có tình yêu nà o khác là m cho tôi ao ước ở lại...
Äây là điá»u hoà n toà n má»›i mẻ đối vá»›i tôi. Tôi không có Ä‘iá»u gì tương tá»± để vẽ ra, để so sánh.
Tình yêu của tôi với Bella trở nên rất thuần khiết, nhưng bây giỠnó đã bị vẫn đục. Tôi rất muốn có thể chạm và o cô ấy. Cô ấy có cảm thấy như tôi không?
Äiá»u đó không thà nh vấn Ä‘á», tôi cố tin như váºy.
Tôi nhìn chằm chằm và o đôi tay trắng tinh cá»§a mÃnh, tôi ghét sá»± cứng cáp cá»§a chúng, sá»± lạnh lẽo và sức mạnh tà n bạo cá»§a chúng....
Tôi giáºt nảy ngưá»i khi cánh cá»a bên ghế phụ mở ra.
Ha. Giáºt mình hả.? Lần đầu đấy nhé, Emmett nghÄ© khi anh ấy trượt và o trong ghế. "Anh cá là cô Goff nghÄ© em Ä‘ang xà i ma tuý, dạo gần đây em cư xá» thất thưá»ng lắm.. Em đã ở đâu ngà y hôm nay váºy?"
"Em.... đã là m việc tốt".
"Hả?"
Tôi nén tiếng cưá»i. "Chăm sóc ngưá»i bị bệnh, đại loại thế".
Äiá»u đó cà ng là m anh ấy rối ren hÆ¡n, nhưng sau đó anh ấy hÃt sâu và o cảm giác được hương thÆ¡m trong xe.
"Oh, lại là cô gái đó?"
Tôi cau mặt.
Äó là số mệnh.
"Nói em nghe vá» Ä‘iá»u đó Ä‘i", tôi lầm bầm.
Anh ấy lại hÃt sâu má»™t lần nữa. "uhm, Mùi vị cá»§a cô ấy tháºt ngon phải không?"
Tiếng gầm gừ thoát ra khá»i miệng tôi trước khi anh ấy nói hết câu, má»™t phản xạ tá»± động.
"Bình tĩnh đi nhóc, anh chỉ đùa thôi mà ".
Những ngưá»i khác đến ngay sau đó. Rosalie láºp tức chú ý đến mùi hương và quắc mắt nhìn tôi, vẫn không kiá»m chế được sá»± tức giáºn. Tôi tá»± há»i vấn đỠcá»§a chị ấy là gì, nhưng tất cả những gì tôi có thể nghe được chỉ là những lá»i lăng mạ, xỉ nhục.
Tôi cÅ©ng không thÃch phản ứng cá»§a Jasper. CÅ©ng giống như Emmett, anh ấy cÅ©ng chú ý đến mùi hương cá»§a Bella. Mặc dù, sá»± quyến rÅ© cá»§a mùi hương ấy đối vá»›i há» tháºm chà không bằng má»™t phần nghìn sá»± lôi cuốn cá»§a nó đối vá»›i tôi. Tôi vẫn cảm thấy khó chịu khi máu cá»§a cô ấy ngá»t ngà o vá»›i há». Jasper lại mất tá»± chá»§....
Alice nhảy đến bên cạnh tôi và đưa tay ra để lấy chìa khoá xe chở hà ng của Bella.
"Em chỉ nhìn thấy mỗi em," Cô ấy nói một cách ẩn ý như thói quen của cô ấy. "Anh sẽ phải nói cho em biết tại sao".
"Äiá»u nà y không có nghÄ©a là .."
"Em biết, em biết. Em sẽ chá». Sẽ không còn lâu nữa đâu"
Tôi thở dà i và đưa chìa khoá cho cô ấy.
Tôi đi theo Alice đến nhà Bella.
Trá»i vẫn mưa ầm ầm như hà ng triệu cái búa nhá» xÃu Ä‘ang gõ váºy, tiếng mưa quá lá»›n và có lẽ đôi tai cá»§a Bella không thể nghe được tiếng gầm rú cá»§a động cÆ¡ xe. Tôi nhìn lên cá»a sổ phòng cô ấy, nhưng cô ấy không xuất hiện.Có lẽ cô ấy không có ở đó. Tôi không nghe được ýnghÄ© nà o hết.
Äiá»u đó là m tôi buồn vì tôi không thể nghe được gì dù chỉ là để kiểm tra cô ấy - để chắc rằng cô ấy Ä‘ang vui, hoặc Ãt nhất là an toà n.
Alice leolên phÃa sau và chúng tôi chạy nhanh vá» nhà . Những con đưá»ng rất vắng nên chúng tôi chỉ mất và i phút. Chúng tôi cùng nhau và o nhà và sau đó chÆ¡i những những trò giải trà khác nhau cá»§a chúng tôi.
Emmett và Jasper Ä‘ang chÆ¡i cá» tướng, táºn dụng cả tám tấm váng - trải ra bên ngoà i dá»c theo bá» tưá»ng kÃnh phÃa sau - và những luáºt lệ phức tạp cá»§a bá»n há». Há» không để tôi chÆ¡i, chỉ mình Alice có thể chÆ¡i các trò chÆ¡i cùng vá»›i tôi.
Alice bước đến máy tÃnh cá»§a cô ấy đặt ở góc phòng và tôi nghe cô ấy khởi động máy tÃnh. Alice Ä‘ang là m má»™t dá»± án thiết kế thá»i trang cho tá»§ quần áo cá»§a Rosalise, nhưng hôm nay Rosalise không tham gia vá»›i cô ấy, như lúc chị ấy đứng phÃa sau Alice và trá»±c tiếp cắt, chá»n mà u khi đôi tay Alice phác hoạ trên mà n hình cảm ứng (Carlisle và tôi phải vặn cái hệ thống nà y má»™t chút, hầu hết những mà hình kiểu nà u Ä‘á»u phản ứng lại vá»›i nhiệt). Hôm nay, Rosalise nằm á»§ rá»§ trên ghế sô pha và bắt đầu chuyển qua hai mươi kênh trong má»™t giây trên mà n hình phẳng, không dừng lại bao giá». Toi có thể nghe thấy cô ấy Ä‘ang có gắng quyết định xem có nên Ä‘i ra gara và sá»a chiếc BMW cá»§a mình má»™t lần nữa không.
Emse ở trên lầu, đang ngân nga với bộ ảnh mà u xanh mới.
Alice nghiêng đầu vè phÃa bức tưá»ng và má»™t lúc sau cô ấy bắt đầu má»›m lá»i cho Jasper những bước Ä‘i kế tiếp cá»§a Emmett - Emmett Ä‘ang ngồi trên sà n quay lưng vá» phÃa cô ấy. Jasper vẫn giữ nét mặt bình thản khi anh ấy ăn mắt quân cá» yêu thÃch cá»§a Emmett.
Và tôi, lần đầu tiên cảm thấy xấu hổ trong suốt má»™t thá»i gian dà i, tiến đến bên cây đà n dương cầm lá»›n nằm cách xa lôi ra và o.
Tôi lướt nhẹ những ngón tay lên phÃm đà n, để kiểm tra lại âm thanh. Âm thanh vẫn rất hoà n hảo.
Trên lầu, Emse dừng công việc cá»§a mình và ngẩng đầu vá» má»™t phÃa.
Tôi bắt đầu dòng đầu tiên cá»§a bản nhạc nảy ra trong tôi hôm nay lúc ở trên xe, tháºt vui vì nó còn hay hÆ¡n tôi tưởng tượng.
"Edward, chÆ¡i lại lần nữa Ä‘i". Emse nghÄ© vá»›i vẻ vui mừng, má»™t nụ cưá»i xuất hiện trên khuôn mặc bà . Bà rá»i khá»i bà n và nhẹ nhà ng di chuyển vá» phÃa đầu cầu thang.
Tôi thêm và o một dòng hoà âm, để cho giai điệu ở giữa lướt qua nó.
Emse thở dà i vá»›i sá»± mãn nguyện, ngồi xuống ở báºc cầu thang trên cùng và dá»±a đầu và o thà nh cầu thang. "Má»™t bà i hát má»›i. CÅ©ng lâu rồi. Má»™t bản nhạc tháºt đáng yêu".
Tôi để bản nhạc theo một hướng mới, thêm và o nó những tiếng bass.
"Edward lại sáng tác nữa?" Rosalise nghÄ©, và hà m răng cô ấy nghiến chặt và o vá»›i nhau trong sá»± oán giáºn mãnh liệt.
Trong lúc chị ấy sÆ¡ ý tôi đã Ä‘á»c được tất cả những lá»i sỉ nhục cá»§a chị ấy. Tôi biết tại sao chị ấy tức giáºn vá»›i tôi. Tại sao giết Isabella Swan không phải là điá»u báºn lá»›n nhất cá»§a chị ấy.
Vá»›i Rosalise, luôn luôn là tÃnh kiêu căng tá»± phụ.
Tiếng nhạc dừng lại đột ngá»™t, tôi cưá»i lá»›n trước khi tôi có thể kiá»m lại, tiếng ho sắc bén cá»§a sá»± thÃch thú hết thúc nhanh chóng khi tôi đưa tay lên che miệng.
Rosalise quay lại nhìn tôi đầy giáºn dữ, vá»›i đôi mắt toé lá»a chứa đầy sá»± thất vá»ng.
Emmett và jasper cũng quay lại nhìn tôi chằm chằm, và tôi nghe thấy sự bối rối của Emse. Emse xuống xuống cầu thang trong chốc lát, đứng lại nhìn thoáng qua giữa tôi và Rosalise.
"Äừng dừng lại, Edward", Emse khuyến khÃch tôi chấm dứt khoảng thá»i gian căng thẳng.
Tôi bắt đầu chÆ¡i đà n, quay lưng vá» phÃa Rosalise trong khi cố gắng hết sức để kiá»m chế nụ cưá»i Ä‘ang căng ra trên khuôn mặt tôi. Chị ấy đứng dáºy ra Ä‘i ra khá»i phòng, giáºn dữ nhiá»u hÆ¡n là bối rối. Nhưng tất nhiên là vẫn có chút bối rối.
Nếu em còn nói bất cứ Ä‘iá»u gì, chị sẽ chị sẽ săn em như săn má»™t con chó.
Tôi bị ngạt thở vá»›i má»™t nụ cưá»i khác.
"Sao váºy Rose?" Emmett goi vá»›i theo nhưng chị ấy không quay lại. Chị ấy vẫn tiếp tục, dáng lưng thẳng, Ä‘i vá» phÃa ga ra và sau đó chui và o gầm xe như thể chị ấy có thể giấu mình ở đó váºy.
"Chuyện nà y có nghÄ©a là thế nà o?" Emmett há»i tôi.
"Em chẳng biết gì hết, " Tôi nói dối.
Emmett cằn nhằn, vỡ mộng.
"ChÆ¡i tiếp Ä‘i", Emse thúc giục. Äôi tay tôi lại dừng lại má»™t lần nữa.
Tôi là m theo lá»i mẹ và bà đến đứng sau lưng tôi, đặt tay lên đôi vai cá»§a tôi.
Bà i hát rất hấp dẫn nhưng vẫn chưa hoà n thà nh. Tôi chơi một đoạn nối nhưng không hiểu sao nó vẫn chưa tốt.
"Bà i hát tháºt tuyệt, nó có tên chưa?" Emse há»i.
"Vẫn chưa".
"Có má»™t câu chuyện vá» nó phải không?" Mẹ há»i, có má»™t nụ cưá»i trong giá»ng nói. Bà i hát đã là m cho mẹ rất hà i lòng. Tôi cảm thấy có lá»—i vì đã bá» bê âm nhạc quá lâu. Äiá»u đó tháºt Ãch ká»·.
"Äó là má»™t bà i hát ru, con nghÄ© váºy". Tôi nghÄ© ra Ä‘oạn nối ngay sau đó. Nó dẫn đến má»™t hướng khác má»™t cách dá»… dà ng, đảm nhiệm phần chÃnh cá»§a cả bà i hát.
"Một bà i hát ru", bà ấy nhắc lại.
Có má»™t câu chuyện vá» bản nhạc nà y, và má»™t lần tôi thấy nó, những mảnh ghép lại vá»›i nhau má»™t cách dá»… dà ng. Câu chuyện kể vá» má»™t cô gái Ä‘ang ngá»§ trên má»™t cái giưá»ng hẹp, mái tóc Ä‘en dà y và hoang dã và xoắn lại vá»›i nhau tá»±a như tảo biển phÃa bên kia gối...
Alice rá»i khá»i Jasper vá»›i các thiết bị cá»§a anh ấy và đến ngồi bên cạnh tôi trên cái ghế dà i. Trong cái giá»ng trong trẻo như trẻ con nhẹ như gió, cô ấy phác hoạ ra má»™t bà i nhạc không lá»i phÃa trên giai Ä‘iệu hai quãng tám.
"Anh thÃch nó". Tôi thì thầm. "Nhưng thế nà y thì sao?"
Tôi sá»a dòng nhạc cá»§a cô ấy để nó hà i hoà hÆ¡n-đôi tay tôi lướt trên những phÃm đà n để những nối các Ä‘oạn nhạc và o vá»›i nhau-chỉnh sá»a nó má»™t chút, đưa bản nhạc theo má»™t hướng má»›i...
Alice bắt nhịp và hát theo.
"Uh, hoà n hảo", tôi nói.
Emse siết chặt vai tôi.
Nhưng bây giá» tôi có thể thấy được Ä‘oạn kết, vá»›i giá»ng hát cá»§a Alice ngân cao hÆ¡n Ä‘iệu nhạc và đưa nó đến má»™t nÆ¡i khác. Tôi có thể thấy bà i hát phải kết thúc thế nà o, bởi vì cô gái Ä‘ang ngá»§ quá hoà n hảo theo cách cá»§a cô ấy, và bất cứ sá»± thay đổi nà o cÅ©ng là sai lầm, má»™t sá»± buồn bả. Bà i hát bây giá» Ä‘ang trở vá» vá»›i thá»±c tại, cháºm hÆ¡n và thấp hÆ¡n. Giá»ng cá»§a Alice cÅ©ng thấp hÆ¡n và trở nên trang nghiêm hÆ¡n, như má»™t âm thanh được vang ra dưới mái vòm cá»§a thánh đưá»ng.
Tôi chÆ¡i nốt nhạc cuối cùng và sau đó cuối đầu xuống những phÃm đà n.
Emse vuốt tóc tôi. Nó sẽ tốt thôi Edward. Chuyện nà y sẽ Ä‘i đến những Ä‘iá»u tốt đẹp nhất. Con xứng đáng được hạnh phúc con trai à . Số pháºn nợ con Ä‘iá»u đó.
"Cảm Æ¡n mẹ". Tôi thì thầm, ước gì tôi có thể tin và o Ä‘iá»u đó.
Tình yêu không phải lúc nà o cũng đến dễ dà ng.
Tôi cưá»i nhưng không thấy vui trong lòng.
Con, hÆ¡n ai hết trên hà nh tinh nà y, được trang bị tốt nhất để đối đầu vá»›i những tình huống khó khăn như váºy. Con là ngưá»i giá»i nhất và lanh lợi nhất cá»§a tất cả chúng ta.
Tôi thở dà i. Má»i suy nghÄ© cá»§a mẹ Ä‘á»u giống tôi.
Emse vẫn rất vui vì cuối cùng trái tim tôi cÅ©ng được chạm đến sau má»™t thá»i gian dà i, dù cho nó có khả năng là má»™t tấn thảm kịch. Mẹ đã từng nghÄ© tôi sẽ luôn luôn cô đơn....
Cô ấy sẽ phải đáp lại tình yêu cá»§a con, bà bất chợt nghÄ©, túm lấy tôi bằng sá»± ngạc nhiên vá»›i lá»i chỉ dẫn cá»§a suy nghÄ©. Nếu cô ấy là má»™t cô gái khôn ngoan. Bà y mỉm cưá»i. Nhưng mẹ không thể tưởng tượng được bất cứ ngưá»i nà o cháºm chạp đến độ không nhìn thấy nhưng Ä‘iá»u tốt đẹp mà con có được.
"Dừng lại Ä‘i mẹ, mẹ Ä‘ang là m con ngượng đấy". Tôi trêu chá»c. Những câu nói cá»§a mẹ, mặc dù không chắc sẽ xảy ra, nhưng cÅ©ng là m tôi thấy vui vẻ.
Alice báºt cưá»i và có thể nháºn ra nguồn gốc cá»§a "trái tim và tâm hồn". Tôi cưá»i toe toét và hoà n tất Ä‘oạn hoà âm đơn giản vá»›i cô ấy. Sau đó tôi là m tôi vui bằng má»™t mà n trình diá»…n "Chopsticks".
Cô ấy cưá»i khúc khÃch và sau đó thở dà i. "Em ước là anh sẽ kể cho em nghe vì sao anh cưá»i Rose". Alice nói. "Nhưng em có thể thấy là anh sẽ không nói đâu".
"Không".
Alice búng tai tôi.
"Thôi nà o, Alice". Emse khiển trách ."Edward là má»™t ngưá»i lịch sá»± mà ".
"Nhưng con muốn biết".
Tôi báºt cưá»i khi âm thanh rên rỉ cá»§a Alice phát ra. Sau đó tôi nói, "Äây nè, Emse", và bắt đầu chÆ¡i bà i nhạc yêu thÃch cá»§a mẹ, má»™t bà i hát không tên tôi viết tặng cho tình yêu mà tôi đã chứng kiến giữa bà ấy và Carlisle qua nhiá»u năm.
"Cảm ơn, con yêu". Bà siết chặt vai tôi.
Tôi không cần phảo táºp trung để chÆ¡i nhưng Ä‘oạn giống nhau. Thay và o đó tôi nghÄ© vá» Rosalise, vẫn Ä‘ang Ä‘au khổ trong sá»± xấu hổ trong ga ra. Và tôi cưá»i thÃch thú má»™t mình.
Vừa khám phá ra sá»± hiệu nghiệm cá»§a lòng ghen tị vá»›i tôi, tôi cảm thấy má»™t chút thương xót vá»›i chị ấy. Cảm giác đó tháºt đáng thương. DÄ© nhiên, lòng ghen tị cá»§a chị ấy còn nhiá»u hÆ¡n tôi gấp ngà n lần. Quite the fox in the manger scenario.
Tôi tá»± há»i cuá»™c sống và tÃnh cách cá»§a Rosalise sẽ trở nên khác như thế nà o nếu chị ấy không phải luôn là ngưá»i đẹp nhất. Chị ấy có trở thà nh má»™t ngưá»i vui vẻ hÆ¡n không nếu vẻ đẹp không phải lúc nà o cÅ©ng là thế mạnh cá»§a chị ấy? Bá»›t coi trá»ng bản thân mình chăng? Già u lòng trắc ẩn hÆ¡n? Tôi cho rằng tá»± há»i như váºy cÅ©ng vô Ãch, bởi vì quá khứ đã qua rồi, và chị ấy luôn là ngưá»i đẹp nhất. Ngay khi còn là má»™t con ngưá»i., chị ấy đã sống trong sá»± nổi báºt bởi chÃnh sá»± đáng yêu cá»§a chị ấy. Äiá»u đó không là m chị báºn tâm. Ngược lại chị ấy thÃch được ca tụng hÆ¡n bất cứ thứ gì khác. Äiá»u đó không thể thay đổi khi chị ấy trở nên bất tá».
Không có gì là ngạc nhiên khi chị ấy cảm thấy bị xúc phạm khi tôi ngay từ đầu đã không sùng bái vẻ dẹp cá»§a chị ấy theo cách mà chị ấy mong đợi ở tất cả những ngưá»i đà n ông Chị ấy không thá»±c sá»± thÃch tôi. Nhưng nó vẫn là m chị ấy phát cáu vì tôi không để tâm đến chị ấy. Chị ấyđã quen vá»›i việc được ngưá»i khác ao ước.
Äiá»u đó tháºt khó khăn vá»›i Jasper và Carlise-cả hai Ä‘á»u Ä‘ang yêu. Tôi là ngưá»i hoà n toà n không bị trói buá»™c, và vẫn còn ngoan cố không dịch chuyển.
Tôi nghÄ© sá»± oán giáºn đó đã được chôn vùi. Rằng chị ấy đã chấm dứt nó lâu rồi.
Và chị ấy vẫn còn....cho tá»›i ngà y hôm nay khi mà cuối cùng tôi cÅ©ng tìm được má»™t ai đó, và vẻ đẹp cá»§a ngưá»i đó đã lay động tôi, Ä‘iá»u mà chị ấy không là m được.
Rosalise tin rằng nếu tôi không tìm thấy giá trị vẻ đẹp cá»§a chị ấy thì chắc chắn sẽ không có vẻ đẹp nà o trên trái đất nà y có thể vá»›i tá»›i tôi. Chị ấy đã Ä‘iên tiết lên từ lúc tôi cứu Bella, vá»›i sá»± hiểu biết cá»§a má»™t ngưá»i phụ nữ Ãch ká»·, chị ấy Ä‘oán được rằng tôi thá»±c sá»± quan tâm đến Bella nhưng vẫn chưa ý thức được Ä‘iá»u đó.
Rosalise cà ng bá»±c mình khi tôi nghÄ© rằng đến má»™t cô gái tầm thưá»ng lại có sức hấp dẫn hÆ¡n cô ấy.
Tôi kiá»m nén để khá»i báºt cưá»i lần nữa.
Dù sao tôi vẫn thấy bá»±c mình vì cách chị ấy nhìn Bella. Rosalise thá»±c sá»± nghÄ© rằng Bella xấu. Là m thế nà o mà chị ấy có thể tin và o Ä‘iá»u đó? Tôi cÅ©ng không thể hiểu được Ä‘iá»u đó. Má»™t sản phẩm cá»§a sá»± đố kỵ, không nghi ngá» gì nữa.
"Oh!" Alice bất ngỠnói. "Jasper, đoán xem? "
Tôi có thể thấy những gì Alice má»›i nhìn thấy, bà n tay tôi đông cứng trên các phÃm đà n.
"Gì váºy, Alice?" Jasper há»i.
"Peter và Charlotte sẽ đến thăm chúng ta và o tuần tá»›i! Há» Ä‘ang đến những vùng lân cáºn, Ä‘iá»u đó tháºt tuyệt phải không?"
"Sao váºy Edward?" Emse há»i khi thấy vai tôi căng lên.
"Peter và Charlotte Ä‘ang đến Forks?". Tôi rÃt lên vá»›i Alice.
Cô ấy đảo mắt nhìn tôi. "Bình tÄ©nh Ä‘i Edward. Äây đâu phải lần đầu tiên hỠđến thăm chúng ta đâu."
Hà m răng tôi nghiến chặt lại. Äây là lần đầu tiên há» ghé thăm từ khi Bella đến đây, và dòng máu ngá»t ngà o cá»§a cô ấy không chỉ quyến rÅ© má»™t mình tôi.
Alice khó chịu vá»›i vẻ mặt cá»§a tôi. "Há» không bao giá» săn cô ấy. Anh biết Ä‘iá»u đó mà ."
Nhưng ngưá»i anh em cá»§a Jasper và con ma cà rồng bé nhá» mà anh ấy yêu không giống chúng tôi. Há» Ä‘i săn theo cách thông thưá»ng. Không thể tin há» khi hỠở xung quanh Bella.
"Khi nà o há» tá»›i?" Tôi há»i.
Alice bĩu môi tỠvẻ không vui, nhưng vẫn nói với tôi những gì tôi cần biết. Sáng thứ hai. Sẽ không ai là m đau Bella.
"Không". Tôi đồng ý, và quay đi chổ khác."Anh sẵn sà ng chưa, Emmett?"
"Em nghĩ chúng ta sẽ đi và o buổi sáng?."
"Chúng ta sẽ trở vá» và o tối Chá»§ Nháºt. Em Ä‘oán Ä‘iá»u đó còn tuỳ thuá»™c và o anh muốn Ä‘i khi nà o."
"ÄÆ°Æ¡c thôi. Äể anh chà o tạm biệt Rosalise trước."
"Chắc chắn rồi." Với tâm trạng của Rosalise hiên giỠthì chắc đó sẽ là một cuộc chia tay ngắn ngủi.
Em tháºt sá»± đánh mất nó rồi, Edward, anh ấy nghÄ© khi anh ấy hướng vá» cánh cá»a phÃa sau.
"Em nghĩ rằng em đang có"???????
"Chơi lại bà i hát đó một lần nữa cho mẹ nhé.", Emse yêu cầu.
"Nếu mẹ thÃch, " Tôi đồng ý, mặc dù tôi có má»™t chút lưỡng lá»± khi theo bản nhạc đến khúc cuối-nó là m tôi Ä‘au đớn theo nhiá»u cách xa lạ. Tôi suy nghÄ© trong chốc lát, sau đó kéo cái nón lưỡi trai trong túi ra và đặt nó và o chá»— ngồi còn trống. Äiá»u đó giúp tôi má»™t chút-má»™t váºt ká»· niệm nhá» cá»§a cô ấy.
Tôi gáºt đầu và bắt đầu chÆ¡i nhạc.
Alice và Emse trao đổi gì đó trong chốc lát, nhưng không ai trong hỠlên tiếng.
"Chưa ai bảo anh không chÆ¡i vá»›i thức ăn cá»§a mình hay sao? " Tôi gá»i theo Emmett.
"Oh, nà y Edward!" Anh ấy hét gá»i lại, cưá»i toe toét và vẫy tôi. Con gấu đã nắm được lợi thế từ sá»± xao lãng cá»§a anh ấy cà o móng vuốt cá»§a nó lên ngá»±c Emmett. Cái móng vuốt xé nhá» cái áo cá»§a anh ấy và kêu rÃt lên khi cà o và o da cá»§a Emmett.
Con gấn thét lên trong tiếng rÃt chói tai ấy.
Khỉ tháºt, Rose đã mua cái áo đó cho tao đấy!
Emmett gầm lên vá»›i con váºt Ä‘ang Ä‘iên tiết.
Tôi thở dà i và ngồi trên tảng đá gần đó. Äiá»u nà y có thể mất má»™t lát.
Nhưng Emmett gần như đã là m xong. Anh ấy ngăn cản con gấu Ä‘ang cố gắng chụp lấy đầu anh vá»›i cái móng vuốt còn lại, cưá»i lá»›n vá»›i cú đánh đòn hụt và thả con gấn lùi lại. Con gấu gầm lên và Emmett cÅ©ng gầm lên qua tiếng cưá»i cá»§a anh ấy. Khi đó anh ấy phóng mình và o con gấu đứng cao hÆ¡n anh ấy má»™t cái đầu trên hai chân sau cá»§a nó, và cÆ¡ thể bá»n hỠđổ áºp xuống chồng lên nhau, kéo theo cây vân sam cÅ©ng ngả xuống. Tiếng gầm cá»§a con gấu bị cắt ngang bởi tiếng ừng á»±c.
Má»™t và i phút sau, Emmett hất nhẹ vá» phÃa tôi Ä‘ang chá». Cái áo sÆ¡ mi cá»§a anh ấy rách tả tÆ¡i, rách nát và nhuốm đầy máu, bầy nhầy vá»›i nhá»±a cây và được bao phá»§ bởi lông thú. Mái tóc xoăn cÅ©ng không còn hình dạng nữa. Má»™t nụ cưá»i rá»™ng đến mang tai Ä‘ang ngá»± trên mặt anh ấy.
"Äó là má»™t con gấu khoẻ. Anh có thể cảm thấy hầu hết những vết cà o cá»§a nó."
"Anh như là má»™t đứa trẻ váºy Emmett à ".
Anh ấy nhìn cái nút áo trắng, sạch sẽ của tôi. "Không phải em đã theo vết ôột con sư tỠnúi sao?"
"DÄ© nhiên rồi nhưng em không ăn má»™t cách hoang dã như váºy."
Emmett cưá»i vang lên. "Anh ước là chúng nó mạnh hÆ¡n. Như váºy sẽ vui hÆ¡n."
"Không ai nói là anh phải chiến đấu với thức ăn của anh đâu."
"Ừ, nhưng anh sẽ đấu vá»›i ai đây? Em và Alice thì hay gian láºn, Rose không bao giá» muốn là m hư mái tóc cá»§a cô ấy, và Emse sẽ nổi Ä‘iên nếu anh và Jasper thá»±c sá»± đánh nhau."
"Cuộc sống luôn khó khăn nhỉ, phải không?"
Emmett cưá»i vá»›i tôi, Ä‘iá»u chỉnh thế đứng má»™t chút, đột nhiên anh ấy trở nên Ä‘iá»m đạm để đưa ra má»™t chỉ thị.
"Thôi nà o Edward. Hãy thôi Ä‘á»c suy nghÄ© cá»§a ngưá»i khác trong vòng má»™t phút và chiến đấu má»™t cách công bằng nà o."
"Em không thể là m được." Tôi nhắc nhở anh ấy.
"Anh tá»± há»i sao cô ấy có thể ngăn em Ä‘á»c suy nghÄ© được nhỉ?" Emmett mÆ¡ mà ng. "Có lẽ cô ấy sẽ cho anh và i lá»i khuyên."
Sự hà i hước của tôi tiêu tan. "Tránh xa cô ấy ra." Tôi là u bà u qua kẽ răng.
"Lại nhạy cảm quá rồi".
Tôi thở dà i. Emmett đến ngồi bên cạnh tôi trên tảng đá.
"Xin lá»—i. Anh biết là em Ä‘ang trải qua má»™t thá»i kỳ khó khăn. Thá»±c sá»± thì anh không cố trở thà nh má»™t thằng ngốc vô tình nhưng đó là cách cá»§a anh...."
Anh ấy chỠđợi tôi phá lên cưá»i vì trò đùa cá»§a anh ấy, và sau đó nhăn mặt.
Sao lúc nà o em cÅ©ng nghiêm túc váºy. Äiá»u gì là m em khó chịu váºy?
"NghÄ© vá» cô ấy. Uhm, lo lắng, tháºt sá»±."
"Có gì phải lo lắng đâu? Em Ä‘ang ở đây." Anh ấy cưá»i lá»›n.
Tôi lá» Ä‘i trò đùa cá»§a anh ấy má»™t lần nữa, nhưng trả lá»i câu há»i cá»§a anh ấy. "Anh có bao giá» nghÄ© vá» sá»± yếu á»›t cá»§a con ngưá»i như thế nà o không? Có bao nhiá»u Ä‘iá»u tồi tệ có thể đưa đến cái chết không?"
"Thá»±c sá»± là không. Dù váºy anh Ä‘oán là anh có thể hiểu em Ä‘ang nói gì. Chẳng phải là anh cÅ©ng không phải là đối thá»§ ngang sức vá»›i con gấu trong lần đầu Ä‘i săn đó sao?"
"Những con gấu", Tôi thì thầm, thêm và o chồng danh sách má»™t ná»—i sợ hãi má»›i."Äó là váºn may cá»§a cô ấy nữa phải không? Má»™t con gấn bị lạc trong thị trấn. Và dÄ© nhiên là nó sẽ hướng thẳng vá» phÃa Bella."
Emmett cưá»i má»™t mình. "Em nói chuyện cứ như má»™t ngưá»i Ä‘iên váºy, em biết không?"
"Hãy thá» tưởng tượng rằng Rosalise là má»™t con ngưá»i xem Emmett. Và chị ấy có thể nhảy và o má»™t con gấu... Hoặc bị xe tông..... hoặc sắp lâm bồn... Hay ngã xuống sà n... Hoặc là mắc bệnh-bệnh nan y!" Những ý nghÄ© cứ tuôn ra à o ạt. Tháºt là nhẹ nhà ng khi nói ra được hết những lá»i đó-nó cứ day dứt tôi trong những ngà y cuối tuần. "Núi lá»a và động đất và lốc soáy! Hừm ! Anh xem tin tức lần cuối cùng là khi nà o váºy? Anh có bao giá» thấy những Ä‘iá»u nà y xảy ra vá»›i há» chưa? Nạn trá»™m cắp và các kẻ giết ngưá»i..." Hà m răng cá»§a tôi nghiến chặt lại và tôi đột ngá»™t phát Ä‘iên lên vá»›i ý nghÄ© má»™t con ngưá»i khác sẽ là m Ä‘au cô ấy, tôi như muốn ngạt thở.
"Wow, wow, kiá»m chế lại Ä‘i nà o, nhóc. Cô ấy sống ở Fork, nhá»› chứ? Váºy nên có thể cô ấy Ä‘ang mắc mưa đấy." Anh ấy nhún vai.
"Em nghÄ© cô ấy có và i sá»± may mắn tồi tệ tháºt sá»±, Emmett, Em thá»±c sá»± thấy váºy. Hãy nhìn những bằng chứng Ä‘i. Cô ấy có thể đến tất cả má»i nÆ¡i trên thế giá»›i, nhưng cuối cùng cô ấy lại đến thị trấn nà y nÆ¡i mà ma cà rồng chiếm tỉ trá»ng đáng kể vá» dân số."
"Ừ, nhưng chúng ta là những ngưá»i ăn chay. Äó không phải là má»™t may mắn sao?"
"Với hương thơm của cô ấy? Dứt khoát là không tốt. Và hơn thế nữa, một may mắn tồi tệ nữa, mùi hương cô ấy đối với em." Tôi nhìn trừng trừng và o đôi bà n tay tôi, nỗi căm ghét chúng lại dâng lên.
"Ngoại trừ em có khả năng tá»± chá»§ tốt nhất ngoại trừ Carlise. Má»™t Ä‘iá»u may mắn nữa."
"VỠchiếc xe tải nữa?"
"Äó chỉ là má»™t tai nạn."
"Anh nên thấy lúc nó lao và o cô ấy. Em, má»™t lần nữa, em thá» là nó giống như việc cô ấy có lá»±c hút nam châm vá»›i má»i thứ nguy hiểm."
"Nhưng em đã có mặt ở đó. Äó là điá»u may mắn mà ."
"Tháºt váºy không? Äây có phả là điá»u may mắn tệ nhất mà má»™t con ngưá»i có thể gặp phải không-được má»™t con mà cà rồng yêu?"
Emmett đắn Ä‘o má»™t lúc. Anh ấy hình dung vá» cô ấy trong đầu và phát hiện ra má»™t hình ảnh không lấy là m thú vị lắm. Thà nh tháºt mà nói anhcÅ©ng không thể nhìn rõ hình ảnh đó.
"À, tháºt sá»± em cÅ©ng không thể nhìn thấy sá»± quyến rÅ© cá»§a Rosalise." Tôi đáng lại sống sượng. "Tháºt ra thì chị ấy dưá»ng như đẹp hÆ¡n bất cứ khuôn mặt dá»… thương nà o."
Emmett cưá»i thầm. "Không cần em phải nói vá»›i anh những Ä‘iá»u đó..."
"Em không biết vấn đỠcá»§a chị ấy là gì đâu Emmett," Tôi nói dối và phá ra cưá»i .
Tôi thấy được ý định xô ngã tôi cá»§a anh ấy. Emmett cố gắng xô tôi ra khá»i tảng đá, và kết quả là có tảng đá kêu 'rắc' khi nó bị vỡ ra giữa chúng tôi.
"Tên lừa đảo", anh ấy thì thầm.
Tôi chỠanh ấy đẩy tôi lần nữa, nhưng anh ấy chuyển sang một hướng khác. Anh ấy lại hình dung vỠgương mặt Bella một lần nữa, nhưng cô ấy trắng hơn và có đôi mắt đỠrự...
"Không", tôi nói, giá»ng nói tôi như bị ai bóp nghẹn.
"Nó giải quyết những lo lắng của em vỠcái chết mà , đúng không? Và sau đó em cũng sẽ không muốn giết cô ấy nữa. Không phải đó là cách tốt nhất sao?"
"Cho em? Hay cho cô ấy?"
"Cho em", anh ấy trả lá»i má»™t cách nhanh chóng và thêm và o "dÄ© nhiên."
Tôi cưá»i giá»…u cợt. "Trả lá»i sai rồi."
"Anh không quan tâm lắm", anh ấy nhắc nhở tôi.
"Rosalise thì có".
Emmett thở dà i. Cả hai chúng tôi Ä‘á»u biết Rosalise sẽ là m bất cứ Ä‘iá»u gì, từ bá» tất cả má»i thứ nếu Ä‘iá»u đó có thể giúp chị ấy trở thà nh con ngưá»i má»™t lần nữa. Kể cả Emmett.
"Ừ, Rose thì khác", anh ấy đồng tình.
"Em không thể... Em không nên... Em sẽ không phá huá»· cuá»™c sống cá»§a Bella. Anh sẽ không cảm thấy như váºy nếu đó là Rosalise ư?"
Emmett suy nghĩ vỠnó trong một lát. "Em thực sự yêu cô ấy hả?"
"Em không thể diá»…n tả nó, Emmett. Tháºt khó tin nhưng cô ấy là cả thế giá»›i đối vá»›i em. Em không thể nhìn thấy Ä‘iểm dừng nà o khác ngoà i cô ấy."
Nhưng em sẽ không thay đổi cô ấy? Cô ấy không thể sống mãi được Edward à .
"Em biết", tôi rên rỉ.
Và như em nói thì cô ấy cũng rất yếu đuối.
"Tin em Ä‘i-em cÅ©ng biết những Ä‘iá»u đó."
Emmett không phải là ngưá»i nói năng khéo léo, và trò chuyện nhẹ nhà ng không phải là thế mạnh cá»§a anh ấy. Bây giá» anh Ä‘ang rất cố gắng, không muốn biến thà nh má»™t cuá»™c cãi vả.
Em có bao giỠchạm và o cô ấy chưa? à anh là nếu em yêu cô ấy.... Không lẽ em lại không muốn chạm và o cô ấy...?
Emmett và Rosalise có má»™t tình yêu thể xác rất mãnh liệt. Anh ấy có má»™t khoảng thá»i gian khó khăn để hiểu là m sao má»™t ngưá»i có thể yêu mà không là m chuyện đó.
Tôi thở dà i. "Em không thể nghĩ vỠnó được, Emmett."
"Wow, váºy những lá»±a chá»n cá»§a em là gì?"
"Em không biết," Tôi thì thầm. "Em cố gắng tìm ra cách để .... Rá»i bá» cô ấy. Nhưng em không biết là m sao có thể tránh xa cô ấy được..."
Vá»›i má»™t tâm trạng sâu lắng, tôi chợt nháºn ra rằng tôi ở lại là đúng-Ãt nhất là và o lúc nà y, khi mà Peter và Chalotte Ä‘ang trên đưá»ng đến đây. Cô ấy sẽ an toà n hÆ¡n khi tôi ở đây, dù chỉ là tạm thá»i, hÆ¡n là việc tôi Ä‘i xa. Ngay lúc nà y đây, tôi sẽ là ngưá»i bảo vệ bất đắc dÄ© cho cô ấy.
Những suy nghĩ đó là m tôi băn khoăn. Tôi nóng lòng muốn trở vỠđể có thể thực hiện cái nhiệm vụ đó cà ng lâu cà ng tốt.
Emmett quan sát sá»± thay đổi trên gương mặt tôi. Em Ä‘ang nghÄ© gì váºy?
"Bây giá», " Tôi thú nháºn có má»™t chút ngượng ngùng, "em rất nóng lòng muốn quay trở lại Forks và kiểm tra tình hình cá»§a cô ấy. Em không biết liệu em có thể để đến tối chá»§ nháºt không."
"Ừ, em sẽ không vỠnhả sớm. Hãy để Rosalise bình tâm lại một chút. Là m ơn đi. Vì anh đi."
"Em sẽ cố gắng, " Tôi nói vá»›i giá»ng nghi ngại.
Emmet gõ nhẹ và o cái Ä‘iện thoại trong túi tôi. "Alice sẽ gá»i nếu có bất cứ dấu hiệu cá»§a sụ tấn công mà em lo lắng . Em cÅ©ng có định mệnh vá»›i cô gái đó như em váºy."
Tôi nhăn mặt. "Tốt thôi. Nhưng em sẽ không ở lại quá ngà y Chá»§ Nháºt đâu."
"Không có gì phải vá»™i quay vá» cả-dù sao thì trá»i sẽ nắng mà . Alice nói chúng ta sẽ không đến trưá»ng cho đến thứ Tư."
Tôi lúc lắc cái đầu một cách cứng nhắc.
"Peter và Charlotte tự biết cách cư xỠnhư thế nà o mà ."
"Em thá»±c sá»± không quan tâm, Emmett. Vá»›i sá»± may mắn cá»§a Bella, cô ấy sẽ Ä‘i thÆ¡ thẫn và o khu rừng và o thá»i Ä‘iểm không nên và -" Tôi lưỡng lá»±. "Peter sẽ không biết tá»± chá»§ đâu. Em sẽ vá» và o ngà y Chá»§ Nháºt."
Emmett thở dà i. Em đúng là m Ä‘iên tháºt rồi.
Bella Ä‘ang ngá»§ vá»›i vẻ mặt yên bình khi tôi trèo lên cá»§a sổ phòng tắm cá»§a cô ấy và o sáng sá»›m ngà y thứ Hai. Lần nà y tôi nhá»› mang theo dầu nhá»n nên cánh cá»§a di chuyển không gây ra tiếng động nà o khi tôi và o.
Tôi có thể biết được qua việc mái tóc mượt mà cá»§a cô ấy xoã trên cái gối, rằng cô ấy đã ngá»§ không ngon bằng lần cuối cùng tôi ở đây. Cô ấy đặt tay phÃa bên dưới má như má»™t đứa trẻ váºy, và đôi môi hé mở. Tôi có thể nghe thấy hÆ¡i thở cô ấy nhẹ nhà ng qua đôi môi cô ấy.
Tháºt ngạc nhiên là tôi lại thấy khuây khoả khi ở đây, để có thể nhìn cô ấy. Tôi nháºn thấy rằng tôi không tháºt sá»± như váºy khi không ở đây. Không có gì là đúng khi tôi tránh xa cô ấy.
Và cÅ©ng không hẳn đúng khi tôi ở bên cô ấy. Tôi thở dà i, để ngá»n lá»a đầu tiên thiêu đốt cổ há»ng tôi. Tôi đã rá»i xa cÆ¡n khát nà y khá lâu rồi. Thá»i gian qua mà không có những ná»—i Ä‘au và sá»± cám dá»— là m cho nó cáng mạnh mẽ hÆ¡n. Và cÆ¡n khát Ä‘ang là m cho tôi e sợ khi đến quỳ bên cạnh giưá»ng cô ấy để tôi có thể Ä‘á»c được tiêu đỠcá»§a những cuốn sách cá»§a cô ấy. Tôi muốn biết những câu chuyện trong đầu cô ấy, nhưng tôi sợ cÆ¡n khát cá»§a tôi hÆ¡n, sợ khi tôi đến quá gần cô ấy, tôi sẽ muốn lại gần hÆ¡n nữa....
Äôi môi cô ấy trông rất má»m mại và ấm áp. Tôi có thể hình dung ra việc chạm và o đó bằng đầu ngón tay cá»§a tôi. Chỉ nhẹ nhà ng thôi....
Äiá»u đó chÃnh xác là sai lầm mà tôi phải tránh.
Äôi mắt tôi quan sát gương mặt cô ấy hết lần nà y đến lần khác, kiểm tra xem có sá»± thay đổi nà o không. Con ngưá»i thay đổi theo thá»i gian-Tôi cảm thấy buồn vá»›i ý nghÄ© đánh mất bất cứ Ä‘iá»u gì.....
Tôi nghÄ© cô ấy trông có vẻ...mệt má»i. Dưá»ng như cô ấy đã không ngá»§ đủ giấc cuối tuần vừa qua. Cô ấy đã ra ngoà i?
Tôi cưá»i không thà nh tiếng và châm biếm vì ý nghÄ© đó đã là m tôi rối tung lên như thế nà o. Cô ấy ra ngoà i thì sao. Tôi đâu có được cô ấy. Cô ấy không phải là cá»§a tôi.
Không, cô ấy không phải là của tôi-và tôi lại cảm thấy buồn.
Má»™t cánh tay cô ấy co lại, và tôi để ý thấy có má»™t vết xước không sâu ở phÃa dưới lòng bà n tay Ä‘ang kéo da non. Cô ấy đã bị Ä‘au? Ngay khi đó chỉ là má»™t vết thương nhá» không nghiêm trong nhưng nó vẫn là m tôi thấy lo lắng. Tôi để ý đến vị trà cá»§a vết thương và chắc rằng cô ấy đã bị ngã. Sau khi suy xét má»i thứ thì đó dưá»ng như là lý do hợp lý nhất.
Tháºt dá»… chịu khi nghÄ© rằng tôi sẽ không phải bối rối vá»›i những câu há»i mà không có câu trả lá»i như thế nà y mãi. Bây giá» chúng tôi Ä‘ang là bạn-hay Ãt nhất Ä‘ang cố gắng trở thà nh những ngưá»i bạn. Tôi có thể há»i cô ấy vá» những ngà y cuối tuần-vá» bải biển, và bất cứ thứ gì hoạt động gì và o buổi tối muá»™n đển khiến cô ấy trông có vẻ mệt má»i. Tôi có thể há»i chuyện gì đã xảy ra vá»›i tay cá»§a cô ấy. Và tôi có thể mỉm cưá»i khi cô ấy khẳng Ä‘inh giả thuyết cá»§a tôi vá» vết xước đó
Tôi cưá»i nhẹ khi tá»± há»i rằng cô ấy có ngã xuống biển không. Tôi tá»± há»i nếu cô ấy có má»™t khoảng thá»i gian thoải mái bên ngoà i hay không. Tôi tá»± há»i rằng cô ấy có nghÄ© vá» tôi không. Nếu cô ấy nhá»› tôi dù chỉ là má»™t phần nhá» nhất cá»§a ná»—i nhá»› cá»§a tôi vá»›i cô ấy.
Tôi cố gắng hình dung ra hình ảnh cô ấy dưới ánh mặt trá»i trên bãi biển, mặc dù những hình ảnh đó không đầy đủ vì tôi chưa bao giỠở bãi biển đầu tiên đó lần nà o. Tôi chỉ biết nó qua những bức tranh....
Tôi thấy lo lắng má»™t chút khi nghÄ© vá» lý do tại sao tôi chưa má»™t lần đặt chân đến bãi biển dá»… thương đó dù nó chỉ mất và i phút để Ä‘i từ nhà tôi đến đó. Bella đã trải qua má»™t ngà y ở La Push-má»™t nÆ¡i mà tôi bị cấm, bởi má»™t giao ước, không được đến. NÆ¡i mà má»™t và i ngưá»i già vẫn nhá»› câu chuyện vá» gia đình Cullen, nhá»› và tin và o chúng. NÆ¡i mà bà máºt cá»§a chúng tôi bị lá»™.....
Tôi lúc lắc đầu. Tôi không có gì phải lo lắng vá» nÆ¡i đó cả. Ngưá»i Quileutes cÅ©ng bị giá»›i hạn bởi bản hiệp ước. Ngay khi Bella chạy đến má»™t trong số những ngưá»i đó, há» cÅ©ng không thể tiết lá»™ Ä‘iá»u gì. Và tại sao vấn đỠnà y lại được đỠcáºp đến? Bella nghÄ© là cô ấy có thể há»i vá» những gì khúc mắc cá»§a cô ấy thì sao chứ? Không-ngưá»i Quileutes là má»™t vấn đỠmà tôi không phải lo lắng.
Tôi tức giáºn khi mặt trá»i bắt đầu ló dạng. Nó nhắc nhở tôi rằng tôi không thể thoả mãn sá»± tò mò trong những ngà y qua và nên Ä‘i. Tại sao nó lại má»c ngay lúc nà y nhỉ?
Tôi thở dà i và phóng ngưá»i ra cá»a sổ trước khi trá»i quá sáng để má»i ngưá»i có thể nhìn thấy tôi ở đây. à tôi là tôi sẽ ở trong khu rừng ráºm gần nhà cô ấy để có thể quan sát cô ấy Ä‘i há»c, nhưng khi tôi lẩn và o những cái cây, tôi ngạc nhiên thấy dấu vết mùi hương cá»§a cô ấy còn vương lại trên con đưá»ng mòn.
Tôi theo nó tháºt nhanh, hiếu kỳ, ngà y cà ng lo lắng hÆ¡n khi nó cà ng rõ hÆ¡n bên trong bóng tối. Bella đã là m gì ở đây?
Con đưá»ng mòn đột nhiên ngưng lại, ở má»™t ná»›i không nhất định. Cô ấy chỉ Ä‘i và i bước
Ra khá»i con đưá»ng mòn, dẫm lên và i cây dương xỉ, nÆ¡i mà cô ấy chạm và o má»™t cái cây bị đổ. Có lẽ cô ấy đã ngồi ở đó.....
Tôi ngồi ngay vị trà cô ấy đã ngồi, quan sát xung quanh. Tất cả những gì cô ấy nhìn thấy chỉ là những cây dương xỉ và rừng ráºm. Có lẽ trá»i đã mưa-mùi hương cá»§a cô ấy trôi Ä‘i, không thấm sâu và o những cái cây.
Tại sao Bella lại ra đây ngồi má»™t mình,-và cô ấy chỉ Ä‘i má»™t mình, không có gì nghi ngá» vá» Ä‘iá»u đó-giữa khu rừng tối tăm và ẩm ướt nà y?
Tôi không nghÄ© được gì và cÅ©ng không giống như những tò mò khác, tôi có thể mang nó ra trong những cuá»™c trò chuyện thông thưá»ng được.
Bella, anh Ä‘ang theo mùi hương cá»§a em qua khu rừng sau khi anh rá»i khá»i phòng em nÆ¡i mà anh nhìn em ngá»§.... Yes, that would be quite the ice breaker.
Tôi sẽ không bao giá» biết được cô ấy nghÄ© gì và là m gì ở đây, tôi nghiến răng ken két trong sá»± thất vá»ng. Tệ tháºt, nó đã Ä‘i quá xa cái viá»…n cảnh mà tôi vẽ ra vá»›i Emmett-Bell tha thẩn má»™ mình trong khu rừng, nÆ¡i mà mùi hương cá»§a cô ấy sẽ kêu gá»i bất cứ ai muốn săn nó...
Tôi rên rỉ. Cô ấy không chỉ có những váºn may tồi tệ, mà cô ấy còn rước lấy nó.
Äúng là lúc nà y cô ấy cần má»™t ngưá»i bảo vệ. Tôi sẽ trông chừng cô ấy, giữ cô ấy tránh xa sá»± tổn hại cà ng lâu đến khi nà o tôi có thể.
Tôi đột nhiên ao ước Peter và Charlotte sẽ ở lại lâu hơn.
Tà i sản của bungong215
Last edited by khungcodangcap; 02-09-2009 at 10:57 PM .
06-06-2009, 01:41 PM
Nháºp Môn Tu Luyện
Tham gia: Apr 2008
Bà i gởi: 19
Thá»i gian online: 6 ngà y 19 giá» 10 phút
Thanks: 0
Thanked 0 Times in 0 Posts
Chương 8 : Bóng ma
Tôi không thưá»ng xuyên gặp gỡ hai vị khách cá»§a Jasper trong hai ngà y nắng ráo há» lưu lại Forks.
Tôi có mặt ở nhà vì chỉ khi đó Esme mới không phải lo lắng vỠtôi nữa. Mặt khác, sự hiện diện của tôi
giống như má»™t Ä‘iá»u lo ngại hÆ¡n má»™t con ma cà rồng. Tôi lÆ¡ lá»ng, vô hình trong những bóng râm, nÆ¡i tôi có thể dõi theo tình yêu cá»§a mình để có thể nhìn và nghe thấy tiếng nói cá»§a cô trong tâm trà cá»§a những ngưá»i may mắn có thể Ä‘i dạo cùng cô dưới ánh nắng mặt trá»i. Äôi khi há» vô tình chạm nhẹ và o mu bà n tay cá»§a cô. Cô ấy không bao giá» phản ứng vá»›i sá»± động chạm đó bởi lẽ bà n tay cá»§a há» cÅ©ng ấm áp như tay cô.
Việc miá»…n cưỡng vắng mặt tại trưá»ng không còn là sá»± thá» thách giống như trước đây. Nhưng mặt trá»i dưá»ng như là m cô ấy hạnh phúc vì váºy tôi không thể quá tức giáºn vá»›i mặt trá»i. Tôi luôn sẵn sà ng là m má»i việc để cô ấy được vui vẻ.
Sáng thứ hai, tôi nghe lén được má»™t cuá»™c trò chuyện có khả năng khiến cho tôi là m lá»™ bà máºt cá»§a mình và là m cho thá»i gian cách xa cô ấy đối vá»›i tôi trở thà nh má»™t sá»± tra tấn Ä‘au đớn tá»™t độ. Và rồi khi câu chuyện đó kết thúc tôi má»›i cảm thấy ngà y hôm nay cá»§a mình có khá hÆ¡n má»™t chút.
Tôi bắt buá»™c phải dà nh cho Mike Newton má»™t chút lòng kÃnh trá»ng; cáºu ta không dá»… dà ng bá» cuá»™c và lén lút bá» Ä‘i để gặm nhấm vết thương cá»§a mình. Cáºu ta dÅ©ng cảm hÆ¡n là tôi nghÄ© và đang tiếp tục cố gắng.
Bella đến trưá»ng khá sá»›m, có vẻ như cô muốn táºn hưởng ánh nắng mặt trá»i tá»›i chừng nà o nó còn chiếu sáng nÆ¡i đây. Cô ngồi trên má»™t chiếc ghế dà i thưởng thức bữa ăn ngoà i trá»i chỠđợi tiếng chuông và o lá»›p đầu tiên. Mái tóc cá»§a cô tháºt bất ngá» bắt nắng, tá»a ra là n ánh sáng mà u hÆ¡i đỠđiá»u mà trước nay tôi không há» nháºn thấy.
Mike tìm thấy cô ở đó Ä‘ang ngồi vẽ nguệch ngoạc, cáºu vô cùng vui sướng vì sá»± may mắn cá»§a mình.
Ná»—i Ä‘au đớn quặn lên trong tôi khi chỉ có thể nhìn thấy cô trong bất lá»±c, bị giam chặt trong những bóng râm cá»§a rừng cây bởi ánh sáng mặt trá»i.
Cô chà o đón cáºu ta vá»›i vẻ nhiệt tình vừa đủ để là m cáºu ta thấy ngất ngây trong lúc tôi cảm thấy cá»±c kỳ tồi tệ.
Nhìn xem, cô ấy thÃch mình. Cô ấy sẽ không mỉm cưá»i như váºy nếu như không thÃch mình. Mình cá là cô ấy muốn Ä‘i khiêu vÅ© cùng mình. Không hiểu có gì mà lại quan trá»ng ở Seatle cÆ¡ chứ...
Cáºu ta nháºn thấy sá»± thay đổi trên mái tóc cá»§a cô ấy. “ Mình chưa bao giá» nháºn thấy Ä‘iá»u nà y– tóc bạn có mà u đỠtrong nắng mặt trá»iâ€
Thình lình tôi nhổ báºt rá»… cây vân sam non mà tôi Ä‘ang tỳ tay và o khi thấy cáºu ta xoắn má»™t lá»n tóc cá»§a cô giữa những ngón tay cá»§a mình.
“Chỉ trong nắng thôiâ€, cô nói.
Khá»i phải nói tôi cảm thấy sảng khóai đến mức nà o khi thấy cô cúi thấp ngưá»i xuống tránh né khi Mike cố tình vén má»™t lá»n tóc cá»§a cô ra sau tai. Phải mất đến má»™t phút để Mike có thể lấy lại sá»± can đảm cá»§a mình, huyên thuyên và i ba câu chuyện phiếm. Cô nhắc cáºu ta nhá»› đến bà i luáºn mà chúng tôi sẽ phải ná»™p và o ngà y thứ tư. Chỉ cần nhìn vẻ tá»± mãn thoáng hiện trên khuôn mặt cô cÅ©ng đủ hiểu bà i luáºn cá»§a cô đã hoà n thà nh. Còn Mike cáºu ta đã quên phéng bà i luáºn và nó chắc chắn sẽ chiếm hầu hết thá»i gian rảnh cá»§a cáºu ta.
Chết tiệt– bà i luáºn ngu ngốc
Cuối cùng, Mike cÅ©ng Ä‘i thẳng và o vấn đỠ- tôi nghiến răng tháºt chặt như có thể nghiá»n vụn cả đá Granite. Nhưng rồi cáºu cÅ©ng chắng há»i nổi cô má»™t câu cho ra hồn:
“Tá»› muốn há»i liệu câu có muốn Ä‘i chÆ¡i cùng vá»›i tá»› không?â€
“Oh†cô ấy nói
Một khoảng im lặng.
Có nghÄ©a là thế nà o? Cô ấy sẽ trả lá»i “Äồng ý†? Äợi đã – mình Ä‘oán là mình đã không há»i cô ấy má»™t cách nghiêm túc oh?
Nghe rõ tiếng cáºu nuốt nước miếng má»™t cách khó khăn “ Xem nà o, chúng ta có thể ra ngoà i ăn tối hoặc là m gì đó...... và mình có thể là m việc muá»™n má»™t chút “
Ngốc tháºt – đó lại không phải là má»™t câu há»i nữa.
“Mike…â€
Sá»± Ä‘au đớn cá»±c độ và cÆ¡n thịnh ná»™ cá»§a sá»± ghen tuông lại ngùn ngụt dâng lên mạnh mẽ như nó đã từng xảy ra và o tuần trước. Tôi cố gắng kìm mình phải đứng tại chá»— bằng cách bứng rá»… má»™t cây khác. Tôi muốn, rất muốn băng tháºt nhanh qua trưá»ng há»c vá»›i tốc độ mà mắt con ngưá»i có thể nháºn thấy, chá»™p lấy cô ấy – đánh cắp cô khá»i cáºu nhóc mà tôi cá»±c kỳ căm ghét. Tôi có thể giết chết cáºu ta và vui thú vá»›i Ä‘iá»u đó.
Cô ấy sẽ nháºn lá»i má»i cá»§a cáºu ta ư?
“Tá»› không cho rằng đó là ý tưởng hay ho nhất cáºu có thể nghÄ© ra đâuâ€
Tôi lại thở được. Nhẹ cả ngưá»i
Cuối cùng Seattle chỉ là má»™t lý do. Nên không phải há»i. Mình Ä‘ang nghÄ© gì váºy? Cá là do cái gã Cullen quái quá»· kia
“Tại sao?†Mike há»i á»§ dá»™t
“Mình nghÄ©.†cô ấy do dá»± “ cáºu mà lặp lại những Ä‘iá»u mình sắp nói ra đây là cáºu sẽ chết vá»›i mình đấy nhé!"
Tôi cưá»i to trước âm thanh cá»§a từ “chết†phát ra từ đôi môi cá»§a cô, như thể má»™t chà ng ngốc Ä‘ang ôm bụng mà cưá»i lăn lá»™n váºy.
“ Nhưng mình nghÄ© Ä‘iá»u nà y sẽ là m tổn thương Jessicaâ€
“Jessica?" Cái gì? Nhưng .... oh, được rồi, mình Ä‘oán là nên .. hừ . Những ý nghÄ© cá»§a cáºu ta không còn mạch lạc được nữa
“ Tháºt đấy, Mike, cáºu không biết được Ä‘iá»u gì saoâ€
Tôi quá hiểu rằng Bella nhạy cảm đến mức nà o. Cô không nên mong chá» tất cả má»i ngưá»i cÅ©ng có thể mẫn cảm như mình song trưá»ng hợp đặc biệt nà y thì đã quá hiển nhiên. Mike đã tá»± chuốc lấy vô và n các rắc rối trong việc cố gắng hẹn hò vá»›i Bella, đã bao giá» cáºu ta nghÄ© là đã là m khó cho Jessica như thế nà o? ChÃnh xác là sá»± Ãch ká»· đã che mắt cáºu ta để rồi cáºu ta chẳng còn nháºn thấy Ä‘iá»u gì chung quanh mình nữa . Bella là ngưá»i vị tha bởi váºy cô nháºn thức được má»i việc rõ rà ng.
Jessica. Huh. Wow, Huh. “ Ồ†Mike cố gắng nói thà nh lá»i.
Bella vin ngay và o phút bối rối đó của Mike để bỠđi
“Äến giá» và o lá»›p rồi và mình không thể và o trá»… lần nữa đâu!â€
Kể từ giây phút đó láºp trưá»ng cá»§a Mike dưá»ng như không còn được chắc chắn nữa. Những ý nghÄ© vá» Jessica cứ quanh Ä‘i quẩn lại trong đầu cáºu, cáºu thÃch cái ý tưởng rằng Jessica thấy cáºu tháºt hấp dẫn. Nếu Bella không có cảm tình vá»›i cáºu thì Jessica chÃnh là lá»±a chá»n thứ hai.
Mình Ä‘oán cô ấy tháºt là dá»… thương, má»™t cô gái tao nhã, chẳng khác nà o má»™t con chim trong bà n tay...
à nghÄ© cá»§a Mike chỉ dừng lại ở đó rồi đột ngá»™t chuyển sang những tưởng tượng kỳ quặc tầm thưá»ng giống như những gì cáºu đã từng nghÄ© vá» Bella trước đây. Cáºu ta chẳng há» có chút xứng đáng vá»›i những cô gái lần lượt xuất hiện trong danh sách chinh phục cá»§a chÃnh mình. Tôi thừa biết những Ä‘iá»u gì ở trong đầu cáºu sau đó.
Khi cô khuất hẳn khá»i tầm mắt cá»§a tôi, tôi đã vặn xoắn má»™t thân cây madrone to lá»›n và nhảy liên tục từ hết ý nghÄ© cá»§a ngưá»i nà y sang đến ý nghÄ© cá»§a ngưá»i khác. Tôi phải luôn trông chừng cô ấy và tháºt vui sướng má»—i khi có thể nhìn thấy cô qua Angela Weber. Tôi ước gì mình có cách nà o đó để cám Æ¡n Angela bởi đơn giản cô ấy là má»™t ngưá»i tốt bụng. Tôi cảm thấy khá hÆ¡n bởi lẽ Ãt nhất Bella cÅ©ng có má»™t ngưá»i đáng để là m bạn.
Tôi dõi theo khuôn mặt cá»§a Bella từ bất cứ góc nhìn nà o có thể và nháºn ra rằng trông cô lại đầy vẻ buồn rầu. Tôi ngạc nhiên vì Ä‘iá»u nà y bởi lẽ tôi vẫn tin rằng ánh nắng ấm áp sẽ đủ để giữ lại nụ cưá»i trên khuôn mặt ấy. GiỠăn trưa tôi thấy cô liên tục liếc mắt vá» chiếc bà n Ä‘ang bá» trống mà anh em tôi vẫn hay ngồi. Cá» chỉ cá»§a cô là m tôi cảm thấy vui sướng rá»™n rà ng.
Hôm nay cô có kế hoạch Ä‘i chÆ¡i cùng vá»›i các bạn gái cá»§a mình, láºp tức tôi cÅ©ng lên cho mình má»™t kế hoạch giám sát. Nhưng rồi buổi Ä‘i chÆ¡i đó bị hoãn lại khi Mike quyết định má»i Jessica ra ngoà i hẹn hò thay cho buổi hẹn cáºu đã định dà nh cho Bella.
Bởi váºy tôi tiến thẳng vá» nhà cô quét mắt kiểm tra khắp khu rừng để nháºn biết liệu có ai nguy hiểm Ä‘ang lững thững thả bá»™ quanh đó không.
Tôi biết Japser đã cảnh cáo ngưá»i đã có thá»i là anh trai cá»§a anh ấy tránh xa khá»i thị trấn – chỉ cho há» biết vá» sá»± Ä‘iên khùng cá»§a tôi như thể vừa là lá»i giải thÃch kèm luôn cảnh báo. Nhưng tôi vẫn chưa có cÆ¡ há»™i thể hiện Ä‘iá»u đó. Peter và Charlotte không há» có ý định gây ra oán thù vá»›i gia đình tôi, nhưng ý định chỉ là những Ä‘iá»u có thể thay đổi…
Tôi Ä‘ang kiểm tra lại tất cả và biết rằng má»i việc Ä‘á»u ổn thá»a.
Sau hà ng giá» liá»n ở lỳ trong nhà Bella bước ra khoảng sân sau nhà như thể cô biết rằng tôi Ä‘ang theo dõi cô, như thể cô động lòng trắc ẩn trước ná»—i thống khổ Ä‘ang hà nh hạ tôi khi không thể nhìn thấy hình dáng cá»§a cô. Cô ấy cầm quyển sách trong tay và ôm theo má»™t chiếc má»n.
Tôi lặng lẽ trèo lên những cà nh cao hơn trên cái cây gần nhất có thể bao quát cả khoảng sân.
Cô ấy trải chiếc chăn má»n xuống bãi cỠướt, nằm sấp xuống và bắt đầu láºt qua láºt lại những trang sách đã cÅ© mòn và dưá»ng như cố gắng tìm lại chá»— mình Ä‘á»c dở. Tôi Ä‘á»c qua vai cô ấy.
Ah – kinh điển quá nhỉ! Cô ấy say mê tác phẩm Austen.
Cô Ä‘á»c rất nhanh, hai chân gáºp lại Ä‘ung đưa đôi gót chân. Tôi Ä‘ang mải ngắm nhìn ánh nắng và gió chÆ¡i đùa trên mái tóc cá»§a cô, đột nhiên thân hình cô ấy cứng lại và bà n tay bất động trên trang giấy. Tất cả những gì mà tôi nhìn thấy là cô Ä‘ang Ä‘á»c tá»›i chương ba và rồi cô bá»±c bá»™i láºt cả má»™t sấp dà y những trang sách chuyển qua phần khác.
Tôi nhìn được tiêu đỠcá»§a trang đó “Khu vưá»n cá»§a Mansfieldâ€. Cô Ä‘ang bắt đầu Ä‘á»c má»™t truyện má»›i- quyển sách nà y là tuyển táºp tiểu thuyết . Tôi băn khoăn tại sao cô ấy lại bá» qua những câu chuyện má»™t cách bất ngá» như váºy.
Chỉ và i phút sau, cô ấy bá»±c tức đóng sầm quyển sách . CÆ¡n giáºn dữ ngùn ngụt bốc lên khuôn mặt, cô đẩy quyển sách sang bên cạnh và quay lưng lại. Cô ấy hÃt má»™t hÆ¡i thở sâu và dưá»ng như để trấn tÄ©nh bản thân mình, cô ấy kéo ống tay áo lên và nhắm mắt. Tôi vẫn còn nhá»› ná»™i dung cá»§a cuốn tiểu thuyết nà y, nhưng tôi không thể nghÄ© ra trong đó có bất cứ Ä‘iá»u gì khó chịu lại là m cho cô giáºn dữ đến váºy. Lại má»™t bà ẩn khác, tôi thở dà i.
Cô vẫn nằm yên bất động, chỉ duy nhất má»™t lần cỠđộng để vén tóc ra khá»i khuôn mặt. Mái tóc cô xõa xuống như má»™t dòng sông mà u hạt dẻ và rồi cô lại nằm yên không nhúc nhÃch.
HÆ¡i thở cá»§a cô Ä‘á»u Ä‘á»u cháºm cháºm. Và i phút sau đó đôi môi cô lại run rẩy, thì thầm trong giấc ngá»§.
Không thể nà o cưỡng lại Ä‘iá»u đó, tôi căng tai ra để có thể nghe được xa nhất có thể cố gắng “bắt†những giá»ng nói trong những ngôi nhà gần đó.
Hai muỗng bột ......... một côc sữa
Cố lên nà o! Chui qua chiếc vòng đi! A thế chứ
Mà u đỠhay mà u xanh ... hoặc có thể mình nên mặc cái gì bình thưá»ng hÆ¡n má»™t chút.
Chẳng có ai ở gần đó. Tôi nhảy xuống mặt sân, đáp xuống nhẹ nhà ng trên những ngón chân của mình.
Tháºt là sai lầm và nguy hiểm là m sao! Sao có thể chiếu cố cho tôi được khi mà tôi đã từng kết tá»™i Emmett vì cách suy nghÄ© không chÃn chắn và Jasper vì sá»± thiếu tá»± chá»§ . Và giá» thì tôi Ä‘ang coi thưá»ng tất cả những luáºt lệ, vá»›i sá»± phóng túng ngông cuồng cá»§a tôi dưá»ng như những sa ngã đó chẳng là gì cả. Tôi đã từng là má»™t con ngưá»i đầy trách nhiệm.
Tôi thở dà i. nhưng bất chấp vẫn rón rét đi và o trong ánh nắng.
Tôi cố gắng tránh nhìn và o mình trong vầng ánh sáng chói lòa. Thế là đủ tệ cho là n da cá»§a tôi giống như đá và chẳng giống con ngưá»i trong bóng râm. Tôi không muốn nhin thấy Bella và mình Ä‘i cạnh nhau trong ánh sáng mặt trá»i. Sá»± khác biệt giữa chúng tôi đã là ná»—i Ä‘au đớn dưá»ng như không thể vượt qua nổi dù không có hình ảnh tưởng tượng đó rồi.
Nhưng tôi không thể phá»›t lá» những ánh cầu vồng rạng rỡ Ä‘ang phản chiếu lên là n da cá»§a cô ấy khi tôi đến gần hÆ¡n. Tôi nghiên chặt hà m răng. Tôi có thể là gì hÆ¡n má»™t con quái váºt? Tôi mưá»ng tượng ra sá»± khiếp sợ kinh hoà ng cá»§a cô ấy nếu như cô ấy má» mắt ra bây giá».
Tôi bắt đầu cố gắng rút lui nhưng cô ấy lại nói lầm bẩm và tôi lại không thể rá»i chân Ä‘i.
“Mmm… Mmm.â€
Chẳng dễ hiểu chút nà o cả, được thôi tôi sẽ đợi thêm một chút.
Tôi cẩn tháºn vá»›i lấy quyến sách cá»§a cô, duá»—i rá»™ng tay mình và giữ nhịp thở ở gần cô ấy, chỉ là đỠphòng. Khi đã cách xa cô ấy và i mét, tôi bắt đầu thở lại nếm thá» trên đầu lưỡi ánh nắng mặt trá»i và không khà có lẫn mùi hương cá»§a cô ấy. HÆ¡i nóng dưá»ng như là m cho mùi vị trở nên cà ng ngá»t ngà o hÆ¡n. Cổ há»ng tôi bốc cháy vá»›i những ước ao, ngá»n lá»a má»›i mẻ và mãnh liệt trở lại bởi lẽ tôi đã cách xa Bella má»™t quãng thá»i gian quá lâu.
Tôi để mất má»™t lúc để có thể kiểm soát, và sau đó – ép mình thở bằng đưá»ng mÅ©i –để quyển sách cá»§a cô ấy mở trên đôi bà n tay mình. Cô ấy đã bắt đầu vá»›i cuốn sách đầu tiên. Tôi láºt nhanh những trang giấy để đến chương thứ 3 Lý trà và tình cảm, cố tìm kiếm Ä‘iá»u gì khiếm nhã trong văn phong rất lịch lãm cá»§a Austen.
Khi mắt tôi dừng lại ở cái tên – nhân váºt Edward Ferrars được giá»›i thiệu lần đầu tiên – Bella lại nói.
“Edward.†Cô ấy thở dà i
Lần nà y thì tôi không há» e sợ rằng cô đã tỉnh dáºy. Giá»ng nói cá»§a cô ấy nhá» nhẹ, như má»™t lá»i thì thầm chứ chẳng phải là má»™t tiếng thét thất thanh kinh hãi nếu cô nhìn thấy tôi và o lúc nà y.
Niá»m vui sướng Ä‘ang váºt lá»™n vá»›i ná»—i niá»m căm ghét chÃnh bản thân mình. Ãt nhất thì cô ấy cÅ©ng vẫn mÆ¡ vá» tôi
“ Edumun.ahh.. Gần ... quáâ€
Edmund? Edmund?
Ha! Tôi cay đắng nháºn ra rằng rốt cuá»™c cô cÅ©ng không há» mÆ¡ vá» tôi. Sá»± căm ghét bản thân lại dâng trà o trong tôi. Cô ấy Ä‘ang mÆ¡ vá» những nhân váºt trong tiểu thuyết. Tôi đúng là má»™t kẻ tá»± phụ.
Tôi đặt cuốn sách xuống và quay trở và o nơi mà tôi thuộc vỠ- bóng râm.
Buổi chiểu trôi qua và tôi vẫn cứ ngắm nhìn trong vô Ãch khi mặt trá»i Ä‘ang từ từ khuất và o những đám mây và bóng râm Ä‘ang lan dần trên bãi cá» hướng vá» phÃa cô ấy. Tôi muốn đẩy chúng lui lại nhưng bóng tối là kẻ không má»i, bóng râm phá»§ lên ngưá»i cô ấy. Khi ánh sáng đã tắt, là n da cá»§a cô ấy trở nên nhợt nhạt - như bóng ma. Tóc cá»§a cô ấy lại Ä‘en như trước, gần như quá Ä‘en vá»›i gương mặt cá»§a cô ấy
Tháºt đáng sợ khi phải nhìn thấy cảnh nà y – giống như bằng chứng cho những tiên Ä‘oán cá»§a Alice sẽ trở thà nh sá»± tháºt. Nhịp tim mạnh mẽ và đá»u Ä‘á»u cá»§a Bella chỉ là sá»± đảm bảo, âm thanh đó giúp cho giây phút nà y không có cảm giác là cÆ¡n ác má»™ng.
Tôi cảm thấy nhẹ nhà ng hơn khi bố cô vỠđến nhà .
Tôi có thể nghe thấy má»™t và i suy nghÄ© cá»§a ông khi ông ấy lái xe từ trên đưá»ng trở vá» nhà . Má»™t sư phiá»n muá»™n mÆ¡ hồ .... trong quá khứ, có cái gì đó xuất phát từ ngà y là m việc cá»§a ông. Việc mong má»i được gặp con gái cùng vá»›i cÆ¡n đói – tôi Ä‘oán rằng ông Ä‘ang trông đợi bữa tối. Nhưng ý nghÄ© cá»§a ông ấy quá im lặng và chứa đựng những Ä‘iá»u mà tôi không dám chắc rằng mình đúng; tôi chỉ biết nguyên nhân chÃnh cá»§a chúng.
Tôi đang băn khoăn rằng mẹ cô ấy thế nà o – sự pha trộn gien nà o đã khiến cô ấy nên quá độc đáo.
Bella bắt đầu thức giấc, giáºt mình khi lốp xe cá»§a bố cô ấy chạm và o những viên gạch trên dưá»ng lái xe và o nhà . Cô ấy nhìn quanh, dưá»ng như hÆ¡i bối rối bởi bóng đêm không ngá» tá»›i. Trong má»™t giây, mắt cô ấy chạm tá»›i bóng râm nÆ¡i tôi Ä‘ang trốn, nhưng ná»—i sợ hãi thoáng qua rất nhanh.
“Charlie?†cô há»i nhá», mắt vẫn xăm xoi và o những cái cây bao quanh khu sân.
Tiếng cá»a xe đóng và cô nhìn vá» phÃa tiếng động. Cô quay ngưá»i lại rất nhanh và thu gom má»i thứ, quay lại ném thêm má»™t cái nhìn hướng vá» phÃa những khu rừng .
Tôi di chuyển đến má»™t cái cây gần hÆ¡n để đến cá»a sổ phÃa sau gần khu nhà bếp nho nhá» và lắng nghe buổi tối cá»§a há». Tháºt thú vị khi so sánh những từ ngữ cá»§a Charlie vá»›i những ý nghÄ© thầm kÃn cá»§a ông ấy. Tình yêu và sá»± quan tâm đến đứa con gái duy nhất cá»§a ông gần như là rất mạnh mẽ, và chỉ có những lá»i nói cá»§a ông ấy là hững há» và cụt ngá»§n. Phần lá»›n thá»i gian hai ngưá»i ngồi bên nhau trong im lặng.
Tôi nghe cô ấy thảo luáºn vá» kế hoạch cá»§a mình cho buổi tối sắp tá»›i tại Port Angeles, và tôi thay đổi kế hoạch riêng cá»§a mình ngay khi tôi nghe được Ä‘iá»u đó. Jasper đã không cảnh báo Perter và Charlottee tránh xa Port Angeles. Dù rằng tôi đã biết há» vừa rồi hỠđã trải qua má»™t cuá»™c săn và không có ý định Ä‘i săn quanh những khu vá»±c liá»n ká» nÆ¡i đình tôi sinh sống.Tuy nhiên tôi vẫn sẽ phải trông chừng cô ấy đỠphòng có chuyện xấu xảy ra. Cuối cùng lúc nà o mà chẳng có những kẻ giống như chúng tôi nhan nhản ngòai kia. Và sau đó, còn bao nhiêu mối nguy hiểm đối vá»›i con ngưá»i mà tôi chưa từng suy nghÄ© tá»›i như trước đây.
Tôi nghe việc cô ấy lo lắng vá» việc để cho bố cô ấy chuẩn bị bữa tối má»™t mình, và tá»± mỉm cưá»i vá»›i mình vá» bằng chứng nà y cho giả thuyết cá»§a tôi –đúng váºy, cô ấy là má»™t ngưá»i luôn chăm lo đến ngưá»i khác.
Và rồi tôi rá»i Ä‘i, biết rằng mình sẽ quay vá» khi cô ấy Ä‘ang ngá»§.
Tôi sẽ không xâm phạm và o sá»± riêng tư cá»§a cô ấy theo cách cá»§a má»™t kẻ dòm ngó. Tôi sẽ ở đây để bảo vệ cô ấy, liếc nhìn cô ấy không theo cái cách mà Mike Newton chắc chắn sẽ là m nếu như cáºu ta có thể Ä‘i qua những ngá»n cây như tôi. Tôi sẽ không đối xá» vá»›i cô ấy theo cách dại dá»™t như váºy.
Khi tôi vỠđến thì trong nhà không còn ai cả, váºy cÅ©ng tốt. Tôi đã không bá» sót những ý nghÄ© rèm pha và bối rối, những câu há»i vá» sá»± tỉnh táo cá»§a mình. Emmett để lại cho tôi má»™t lá»i nhắn dán ngay trên trụ giữa cầu thang.
Là anh đây! Em sẽ tham gia và o buổi chơi bóng ở Rainer nhé!
Tôi tìm thấy cái bút chì và nguệch ngoặc viết chữ “xin lá»—i†bên dưới lá»i yêu cầu cá»§a anh ấy. Tôi chưa bao giá» vắng mặt trong các tráºn đấu, trong bất kỳ trưá»ng hợp nà o.
Tôi đã có má»™t cuá»™c Ä‘i săn ngắn nhất, tá»± hà i lòng vá»›i những con váºt bé nhất, nhá» nhất không có mùi vị ngon như những cuá»™c Ä‘i săn khác, và sau đó thay đồ má»›i trước khi chạy trở lại Forks
Äêm nay Bella đã không có má»™t giấc ngá»§ ngon. Cô ấy quẫy đạp nhiá»u lần trong những chiếc chăn má»ng, khuôn mặt cô lúc lo lắng, lúc lại buồn. Tôi băn khoăn không hiểu cÆ¡n ác má»™ng nà o Ä‘ang ám ảnh cô ấy ..... và nháºn ra rằng có thể tôi thá»±c sá»± không muốn biết.
Khi cô ấy nói, cô ấy gần như Ä‘ang lầm bầm vá» những Ä‘iá»u phỉ báng Forks bằng má»™t giá»ng rầu rÄ©. Chỉ có má»™t lần, khi cô thở dà i thốt ra những từ “Xin hãy quay lại†tay co lại rồi mở ra – như má»™t lá»i cầu xin không diá»…n đạt được bằng lá»i – liệu tôi có thể hi vá»ng rằng cô ấy Ä‘ang mÆ¡ vá» mình hay không?.
Ngà y tiếp theo ở trưá»ng, đây là ngà y cuối cùng tôi là tù nhân cá»§a mặt trá»i cÅ©ng trôi qua giống như những ngà y trước đó. Bella dưá»ng như á»§ dá»™t hÆ¡n cả ngà y hôm qua, tôi băn khoăn có lẽ cô ấy sẽ không như váºy nếu như há»§y bá» những kế hoạch cá»§a mình.
Nhưng Bella luôn luôn đặt lợi Ãch cá»§a bạn bè lên trên bản thân mình
Hôm nay, cô mặt má»™t chiếc áo choà ng mà u xanh sẫm là m nổi báºt là n da cá»§a cô ấy má»™t cách tháºt tuyệt vá»i, giống như mà u kem tươi.
Sau khi tan há»c, Jesssia đồng ý đón những cô gái khác – Angela cÅ©ng Ä‘i cùng má»i ngưá»i, Ä‘iá»u nà y là m tôi rất hà i lòng
Tôi vá» nhà để lấy xe. Khi nhìn thấy Peter và Charlotte cÅ©ng ở đó, tôi quyết định mình có thể dà nh cho các cô gái khởi hà nh trước má»™t giá» hay có thể coi đó là khởi đầu thuáºn lợi. Tôi sẽ không bao giá» chịu đựng được việc phải lái xe phÃa sau há», lái xe vá»›i tốc độ hạn chế– má»™t ý tưởng tháºt là kinh khá»§ng.
Tôi Ä‘i và o trong bếp, gáºt đầu lÆ¡ đãng trước những lá»i chà o đón cá»§a Emmett và Esme, lướt qua má»i ngưá»i tại phòng khách và tiến thẳng đến chá»— chiếc đà n piano.
“Uh! Cuối cùng thì cũng ló mặt vỠrồi cơ đấy!,†Rosalie tất nhiên là chị ấy rồi.
“Ah! Edward, mình ghét phải nhìn thấy nó cứ phải chịu đựng như váºy,†tâm trạng vui vẻ cá»§a mẹ Esme dần chuyển sang thà nh sá»± quan tâm. Mà thá»±c sá»± thì mẹ cÅ©ng nên quan tâm bởi lẽ câu chuyện tình yêu mẹ tưởng tượng ra cho tôi Ä‘ang dần nghiêng ngả theo chiá»u hướng thảm kịch theo từng giây phút trôi qua.
Vui vẻ ở Port Angeles tối nay nhé. Alice chúc mừng qua ý nghĩ. Hãy cho em biết khi nà o em có thể nói chuyện với Bella.
Em tháºt là yếu Ä‘uối . Anh không thể tin rằng em đã lỡ tráºn đấu tối qua chỉ để xem ai đó ngá»§. Emmet cà u nhà u
Jasper thì chẳng đến ý đến tôi, ngay cả khi bà i hát tôi chÆ¡i có má»™t chút mãnh liệt hÆ¡n tôi định liệu. Äó là má»™t bà i hát cÅ©, vá»›i chá»§ đỠquen thuá»™c: sá»± thiếu kiên nhẫn.
Jasper Ä‘ang tạm biệt bạn bè mình những ngưá»i Ä‘ang dà nh cho tôi những cái nhìn đầy vẻ hiếu kỳ.
Tháºt là má»™t tay kỳ cục, Charlotte vá»›i tầm thước ngưá»i như Alice, mái tóc bạch kim nghÄ© bụng, nhìn anh ta vẫn bình thưá»ng và và dá»… chịu như lần cuối cùng bá»n mình gặp anh ấy
Những ý nghÄ© cá»§a Peter như thưá»ng thấy cÅ©ng giống như những gì trong đầu cá»§a Charlotte.
Việc nà y hẳn là do lÅ© thú váºt rồi! Việc thiếu máu ngưá»i sẽ là m cho há» trở nên Ä‘iên loạn, anh ấy Ä‘ang rút ra kết luáºn như váºy.
Tóc cá»§a Peter cÅ©ng đẹp và dà i gần bằng tóc cá»§a Charlotte. Há» rất giống nhau – ngoại trừ vá» khổ ngưá»i, anh ta cao như Jasper – cả trong suy nghÄ© lẫn vẻ bên ngoà i. Tôi luôn luôn nghÄ© rằng há» rất xứng đôi.
Chỉ má»™t lát sau, tất cả má»i ngưá»i ngoại trừ Esme không còn nghÄ© vá» tôi nữa, tôi đã chÆ¡i những nốt nhạc nhẹ nhà ng hÆ¡n để không còn bị thu hút sá»± chú ý.
Tôi không chú ý đến há» trong má»™t khoảng thá»i gian dà i, chỉ để cho âm nhạc là m xao lãng bản thân khá»i những lo lắng, bứt rứt cá»§a mình. Tháºt khó khăn để cho cô gái đó ra khá»i tầm nhìn và tâm trà cá»§a mình. Tôi chỉ quay trở lại chú ý và o cuá»™c nói chuyện cá»§a há» khi những lá»i tạm biệt cuối cùng cÅ©ng được cất lên.
“Nếu như anh gặp lại Maria†Jasper Ä‘ang nói, có má»™t chút tháºn trá»ng. “ nói vá»›i bà ấy rằng tôi chúc bà khá»e mạnhâ€
Maria là má»™t ma cà rồng đã tạo ra cả Jasper và Peter – Jasper được tạo ra và o ná»a cuối thế ká»· 19, Peter thì gần hÆ¡n và o khoảng năm những năm 1940. Bà ta đã từng tìm kiếm Jasper má»™t lần khi chúng tôi ở Calgary. Äó là má»™t cuá»™c viếng thăm quan trá»ng – chúng tôi cÅ©ng phải rá»i Ä‘i ngay láºp tức. Jasper đã lịch sá»± yêu cầu bà ta giữ khoảng cách trong tương lai.
“ Tá»› không hình dung rằng Ä‘iá»u ấy sẽ sá»›m xảy ra đâu†Peter nói vá»›i má»™t nụ cưá»i lá»›n – Maria là má»™t mối nguy hiểm thể chối cãi và cÅ©ng chẳng có nhiá»u tình yêu thương mất mát giữa cô ấy và Peter. Sau tất cả, Peter là công cụ thay thế cho sá»± đà o tẩu cá»§a Jasper. Jasper luôn là niá»m yêu thÃch cá»§a Maria, bà ta cân nhắc Ä‘iá»u đó như là má»™t chi tiết nhá» trong lần đã từng lên kế hoạch giết chết Jasper , “ Nhưng, nó sẽ xảy ra, tôi chắc như váºyâ€
Há» bắt tay nhau, chuẩn bị để dá»i Ä‘i. Tôi kết thúc bản nhạc Ä‘ang chÆ¡i dở cá»§a mình không mấy vui vẻ, gõ phÃm đà n má»™t cách hấp tấp.
“ Charlotte, Peterâ€. tôi nói
“Rất vui vì được gặp lại anh, Edward†Charlotte nói giá»ng nghi ngại. Peter chỉ quay lại gáºt đầu.
Thằng điên. Emmet nói sau lưng tôi
Äồ ngu ngốc, Rosalie cÅ©ng nghÄ© cùng lúc
Ôi thằng bé tội nghiệp! là ý nghĩ của Esme
Và tá»›i lượt Alice giá»ng đầy phê phán Há» Ä‘i thẳng đến phÃa đông, đến Seattle, Không gần vá»›i Port Angeles đâu. Alice cho tôi xem những bằng chứng trong tiên thị cá»§a cô.
Tôi vá» như không nghe thấy Ä‘iá»u đó. Những lý do cáo lá»—i cá»§a tôi tháºt đã quá đủ há»i hợt. Vừa chui và o trong xe ô tô cá»§a mình tôi cảm thấy thoải mái hÆ¡n rất nhiá»u. Tiếng động cÆ¡ xe tháºt là dá»… chịu, Rosalie đã chỉnh lại bá»™ pháºn nà y cho tôi và o năm ngóai khi mà tâm trạng cá»§a chị ấy tốt hÆ¡n nhiá»u so vá»›i hiện tại. Tháºt sung sướng khi biết rằng tôi Ä‘ang đến gần hÆ¡n vá»›i Bella theo từng dặm đưá»ng Ä‘ang lướt qua dưới bánh xe!
Tà i sản của bungong215
Last edited by khungcodangcap; 02-09-2009 at 10:59 PM .
06-06-2009, 01:42 PM
Nháºp Môn Tu Luyện
Tham gia: Apr 2008
Bà i gởi: 19
Thá»i gian online: 6 ngà y 19 giá» 10 phút
Thanks: 0
Thanked 0 Times in 0 Posts
Chương 9 : Port Angeles
Khi tôi đến Port Angeles trá»i hãy còn quá sáng để tôi có thể lái xe được và o trong thị trấn. Mặt trá»i vẫn chiếu sáng trên đầu và mặc dù cá»a kÃnh xe đã được dán kÃnh Ä‘en nhưng không có lý do gì mà phải tá»± chuốc những nguy cÆ¡ không cần thiết. Hay tôi có thể nói là thêm những nguy cÆ¡ không cần thiết.
Tôi chắc chắn mình sẽ dá»… dà ng lắng nghe được những suy nghÄ© cá»§a Jessica vì bao giá» suy nghÄ© cá»§a cô ấy cÅ©ng ồn à o hÆ¡n cá»§a Angela. Má»™t khi tôi đã nghe được Jessica rồi thì cÅ©ng sẽ nghe được suy nghÄ© cá»§a Angela thôi!Và rồi khi bóng đêm dần buông xuống tôi có thể lại gần được hÆ¡n. Hiện thá»i, tôi Ä‘ang Ä‘i xa khá»i con đưá»ng hướng và o má»™t đưá»ng chạy xe chưá»m ra bên ngoà i thị trấn nÆ¡i có vẻ không được thưá»ng xuyên sá» dụng cho lắm!
Tôi biết được phải đến chá»— nà o để tìm há» vì ở Port Angeles chỉ có duy nhất má»™t cá»a hà ng bán váy áo. Không mất nhiá»u thá»i gian lắm để tôi tìm thấy Jessica Ä‘ang xoay tròn trước mặt gương, tôi có thể nhìn thấy Bella trong tầm mắt cá»§a Jessica Ä‘ang bình phẩm vá» chiếc váy dà i mà u Ä‘en mà Jess Ä‘ang thá».
Trông Bella vẫn tháºt là tệ, haha. Angela nói đúng, Tyler đúng là giá»t nước trà n ly. Dù váºy mình vẫn chả tin được cô ta buồn vì vụ đó! Ãt nhất thì cô ta cÅ©ng biết rằng cô ta vẫn còn sá»± lá»±a chá»n cho buổi dạ há»™i. Äiá»u gì sẽ xảy ra nếu Mike không thấy vui thú ở buổi dạ há»™i và cáºu ta sẽ không thèm má»i mình Ä‘i chÆ¡i nữa? Sẽ thế nà o nếu như Mike má»i cô ta đến dạ há»™i nhỉ? Liệu cô ta có má»i Mike không nếu như mình không nói là mình sẽ má»i cáºu ấy? Liệu Mike có nghÄ© là cô ta xinh hÆ¡n mình không nhỉ? Liệu cô ta có tá»± cho rằng cô ta xinh đẹp hÆ¡n mình không?
“Tá»› nghÄ© là tá»› thÃch cái váy mà u xanh. Trông nó rất hợp vá»›i mà u mắt cá»§a cáºuâ€
Jessica mỉm cưá»i đầy giả tạo vá»›i Bella trong khi vẫn soi mói cô đầy nghi ngá».
Có phải là cô ta nói tháºt lòng không nhỉ? Hay cô ta muốn mình trông giống như má»™t con bò ngu ngốc và o buổi tối thứ bảy đây?
Tôi phát ngấy lên vá»›i những suy nghÄ© cá»§a Jessica, tôi tìm đến Angela nhưng vì cô Ä‘ang thá» chiếc váy khác nên tôi ra khá»i đầu cá»§a cô già nh cho cô má»™t khoảng riêng tư.
Bella không gặp nhiá»u rắc rối ở trong cá»a hà ng nà y. Tôi để mặc ba ngưá»i tá»± do ngắm nghÃa và mua sắm đồ đạc. Chẳng bao lâu nữa trá»i sẽ tối, những đám mây Ä‘ang kéo đến che kÃn đằng tây. Tôi chỉ thấy bóng há» thấp thoáng xuyên qua những tán cây nhưng cÅ©ng đủ thấy há» vá»™i vã như thế nà o trong buổi chiá»u tà . Tôi sẽ chà o đón há», đối xá» vá»›i há» má»™t cách nồng nhiệt hÆ¡n trước đây. Ngà y mai tôi sẽ ngồi bên cạnh Bella, tôi lại độc chiếm sá»± chú ý cá»§a cô và o giỠăn trưa, tôi sẽ há»i cô tất cả những câu há»i mà bao lâu nay tôi vẫn muốn biết…
Hẳn là cô vẫn Ä‘ang Ä‘iên tiết lắm vì sá»± tá»± phụ cá»§a Tyler. Tôi đã nhìn thấy Ä‘iá»u đó trong đầu Tyler Ãt ra là điá»u cáºu nháºn ra khi cáºu nói chuyện vá»›i cô vá» buổi hẹn. Cáºu đã đặt cược cho lá»i đỠnghị đó! Tôi hình dung ra vẻ mặt cá»§a Bella và o buổi chiá»u nà o đó, má»™t sá»± xúc phạm đáng kinh ngạc và tôi lại báºt cưá»i. Không biết cô sẽ nói gì vá»›i cáºu ta nhỉ? Tôi không muốn bá» lỡ dịp được chứng kiến phản ứng cá»§a cô đâu!
Thá»i gian cứ cháºm chạp trôi qua cho đến khi trá»i sẩm tối! Tôi vẫn Ä‘á»u đặn kiểm tra Jessica, giá»ng nói chát chúa cá»§a cô rất dá»… dà ng nháºn thấy. Nhưng tôi chẳng há» muốn nấn ná vá»›i cô lâu má»™t chút nà o! Tôi nhìn thấy nhà hà ng nÆ¡i ba ngưá»i dá»± định đến ăn tối! Trá»i sẽ tối hẳn và o thá»i Ä‘iểm đó, có thể tôi sẽ ngẫu nhiên và o đúng nhà hà ng đó! Tôi sá» và o chiếc máy Ä‘iện thoại trong túi áo khoác, nhẩm tÃnh sẽ má»i Alice ra ngòai ăn tối. Alice hẳn sẽ thÃch thú lắm nhưng mà kiểu gì Alice cÅ©ng sẽ lại muốn nói chuyện vá»›i Bella. Tôi vẫn không chắc là mình đã sẵn sà ng để Bella dÃnh lÃu sâu hÆ¡n và o thế giá»›i cá»§a tôi chưa? Chẳng phải vấn đỠvá»›i má»™t ma cà rồng thôi đã chưa đủ tệ hại hay sao?
Tôi lại quay lại kiểm tra Jessica, cô ta Ä‘ang loay hoay vá»›i món đồ trang sức và há»i ý kiến cá»§a Angela.
"Có lẽ tá»› nên quay lại lấy cái vòng cổ nhỉ? Ở nhà tá»› có má»™t cái rồi nó cÅ©ng tà m tạm vá»›i lại tá»› cÅ©ng tiêu nhiá»u hÆ¡n số tiá»n nên tiêu rồi…" Mẹ mình sẽ là m ầm lên cho mà xem! Không biết mình Ä‘ang nghÄ© cái gì đây nữa?
"Tá»› không ngại quay lại cá»a hà ng đó đâu! Nhưng mà cáºu có nghÄ© là Bella Ä‘ang tìm chúng mình không? "
Chuyện gì váºy? Bella không có ở cùng vá»›i há»? Tôi nhìn quanh quất qua đôi mắt cá»§a Jessica rồi chuyển qua tầm nhìn cá»§a Angela. Hai cô Ä‘ang đứng trên vỉa hè trước cá»a má»™t cá»a hiệu, ngó nhìn xung quanh, không thấy Bella đâu cả!
Ai mà thèm quan tâm đến Bella cÆ¡ chứ? Jessica nghÄ© thầm trước khi trả lá»i câu há»i cá»§a Angela, “Cáºu ấy sẽ ổn thôi! Chúng mình còn nhiá»u thá»i gian để đến nhà hà ng tháºm chà là nếu bá»n mình có quay lại Ä‘i nữa! Vá»›i lại tá»› nghÄ© cáºu ấy muốn được ở má»™t mìnhâ€.
Tôi nắm được một thoáng lướt qua trong đầu Jessica vỠhiệu sách mà Bella có thể sẽ đi tới.
“Nhanh lên cáºu Æ¡i,â€, Angela nói."Mình hy vá»ng Bella không nghÄ© là chúng mình bá» rÆ¡i cáºu ấy! Cáºu ấy đã rất tá» tế vá»›i mình lúc ở trong xe ô tô, cáºu ấy quả là má»™t ngưá»i dá»… chịu. Nhưng mà suốt cả ngà y hôm nay mình cứ thấy cáºu ấy buồn buồn! Mình Ä‘oán nguyên do là vì Edward Cullen, cáºu ấy đã há»i mình vá» gia đình Cullen mà â€
Lẽ ra tôi phải chú ý hÆ¡n! Tôi đã bá» lỡ mất những gì ở đây? Bella thì biến mất không rõ đã lững thững Ä‘i đâu và trước lúc đó thì cô đã há»i han vá» tôi? Angela đã bị hút và o câu chuyện cá»§a Jessica, cô ta Ä‘ang huyên thuyên vá» thằng ngốc Mike và tôi chẳng còn biết thêm được manh mối nà o nữa!
Tôi ngồi xem xét những bóng râm. Chẳng mấy nữa mặt trá»i sẽ lặn. Nếu tôi có mặt ở phÃa tây con đưá»ng, nÆ¡i những tòa nhà cao che chắn con phố khá»i những tia nắng Ä‘ang nhạt dần….
Tôi bắt đầu cảm thấy bất an khi lái xe dá»c theo con đưá»ng vắng vẻ dẫn và o trung tâm thị trấn! Äó không phải là điá»u tôi đã lo lắng – Bella Ä‘i lạc và tôi chẳng biết là m cách nà o để tìm ra cô! Lẽ ra tôi phải quan tâm đến Ä‘iá»u đó!
Tôi biết khá tưá»ng táºn vá» Port Angeles, tôi lái thẳng xe đến hiệu sách mà Jessica đã nghÄ© tá»›i! Hy vá»ng là vụ tìm kiếm cá»§a tôi sẽ không tốn thá»i gian nhưng tôi cÅ©ng nghi ngại không biết nó có dá»… dà ng không nữa? Bao giá» thì Bella má»›i là m cho Ä‘iá»u đó trở nên dá»… dà ng đây?
Dưá»ng như trong hiệu sách chỉ có má»™t ngưá»i phụ nữ mặc má»™t bá»™ váy đã lá»—i thá»i đứng sau quầy tÃnh tiá»n. Äây không có vẻ là má»™t nÆ¡i mà Bella có hứng thú, những cuốn sách đó “quá trẻ†đối vá»›i má»™t ngưá»i như cô. Tôi còn không chắc là Bella có ý định bước và o nữa hay không?
Ở đó có má»™t khoảng nhỠđể tôi có thể Ä‘áºu xe được! Mái hắt cá»§a hiệu sách tạo ra má»™t lối râm nhỠở ngay phÃa trước! Tôi không nên mạo hiểm! Äi lòng vòng và o thá»i Ä‘iểm Ä‘ang tắt nắng như thế nà y không an toà n chút nà o. Äiá»u gì sẽ xảy ra nếu tôi lái xe băng qua đưá»ng đúng lúc ánh nắng mặt trá»i phản chiếu sai thá»i Ä‘iểm?
Nhưng tôi không biết còn cách nà o khác để có thể tìm ra Bella?
Tôi đỗ xe lại và bước ra ngoà i, giữ cho mình đứng ở nÆ¡i khuất nhất cá»§a bóng râm. Tôi lướt tháºt nhanh và o hiệu sách, tìm kiếm những dấu hiệu má» nhạt nhất mà mùi hương cá»§a Bella còn lưu lại. Cô hẳn là đã ở đây, đứng ngay trên vỉa hè nà y nhưng mà chắc chắn là cô không bước và o trong cá»a hiệu.
“Xin má»i và o? Tôi có thể giúp gì không?â€, ngưá»i phụ nữ bán sách niá»m nở nhưng tôi đã bước ra tá»›i cá»a.
Tôi lần theo mùi hương cá»§a Bella trong bóng râm và chỉ dừng lại khi sắp sá»a tá»›i chá»— ánh mặt trá»i còn chiếu sáng.
Tôi cảm thấy má»›i bất lá»±c là m sao bị chùn bước trước lằn ranh giá»›i cá»§a ban ngà y và bóng đêm cắt ngang vỉa hè ngay trước mắt. Äó chÃnh là giá»›i hạn!
Tôi chỉ còn Ä‘oán được rằng cô đã tiếp tục cắt ngang qua phố và đi thẳng theo hướng nam. Không có gì nhiá»u ở đó, phải chăng là cô đã bị lạc? Hừ mà điá»u đó thì chẳng có gì không thể vá»›i má»™t ngưá»i như cô!Tôi trở lại xe và lái tháºt cháºm trên đưá»ng vừa dõi mắt tìm kiếm cô. Tôi bước ra ngòai thêm và i lần nữa theo các bóng râm nhưng tôi chỉ bắt được mùi hương cá»§a cô thêm có má»™t lần. Hướng Ä‘i đó là m tôi bối rối, không biết là cô Ä‘ang cố Ä‘i đến đâu đây?
Tôi lái xe tua Ä‘i tua lại con đưá»ng giữa hiệu sách và nhà hà ng ăn thêm và i lần nữa hy vá»ng sẽ nhìn thấy Bella trên đưá»ng. Jessica và Angela Ä‘ang có mặt ở nhà hà ng cố gắng quyết định xem sẽ gá»i món trước hay là chá» Bella đến. Jessica giục cuống quýt gá»i đồ ăn ngay láºp tức.
Tôi bắt đầu lướt qua trà óc cá»§a tất cả những ngưá»i lạ mặt xung quanh tìm kiếm Bella qua ánh mắt cá»§a há». Hẳn là phải có ai đó nhìn thấy cô ở nÆ¡i nà o chứ!
Tôi cà ng trở nên bồn chồn hÆ¡n khi vẫn không tìm thấy dấu vết nà o cá»§a cô. Trước đây tôi chưa bao giá» phải suy nghÄ© vá» việc sẽ tìm ra cô khó khăn như bây giá», cô đã biến khá»i tầm mắt cá»§a tôi má»™t cách bất thưá»ng. Tôi không thÃch Ä‘iá»u nà y má»™t chút nà o.
Những đám mây Ä‘ang kéo đến che kÃn cả bầu trá»i và chỉ trong và i phút nữa thôi tôi có thể tá»± do bước ra ngoà i Ä‘i tìm cô. Sẽ không mất nhiá»u thá»i gian. Hiện tại chỉ do mặt trá»i vẫn chưa tắt nắng má»›i khiến tôi trở nên vô dụng như thế nà y đây! Chỉ má»™t và i phút nữa thôi và lợi thế sẽ lại thuá»™c vá» tôi và thế giá»›i cá»§a con ngưá»i khi đó sẽ chẳng là gì cả.
Má»™t ý nghÄ© trôi qua lại má»™t ý nghÄ© khác, có quá nhiá»u suy nghÄ© tầm phà o ở quanh đây!
Tôi đang nghĩ em bé lại có vấn đỠvới cái tai kia rồi…
Liệu nên là 6-4 oh hay là 4-6oh?
Lại đến muộn nữa rồi! Lần nà y tôi phải nói với anh ta…
Cô ta đây rồi! Aha
Và rồi khuôn mặt cô hiện ra. Cuối cùng cũng phải có ai đó chú ý đến cô chứ!
Sá»± nhẹ nhõm chỉ kéo dà i trong đúng má»™t phần cá»§a giây, và rồi tôi Ä‘á»c được toà n bá»™ ý nghÄ© cá»§a thằng vô lại Ä‘ang hau háu nhìn và o gương mặt cô trong bóng tối.
Những suy nghÄ© cá»§a hắn rất kỳ quặc đối vá»›i tôi và không giống như những ngưá»i bình thưá»ng khác! Phải, tôi đã từng Ä‘i săn những kẻ có ý nghÄ© giống như váºy!
“Khôngâ€, tôi rống lên, má»™t trà ng gầm gừ bùng thoát khá»i cổ há»ng. Chân tôi dà sát chân ga xuống táºn sà n xe, nhưng tôi sẽ Ä‘i đâu đây?
Tôi nháºn biết toà n cảnh ở chá»— đó qua ý nghÄ© cá»§a kẻ đó, nhưng chỉ vá»›i từng ấy chưa đủ giúp tôi định hình má»™t cách chÃnh xác. Phải có má»™t thứ gì đó chẳng hạn như tấm biển chỉ dẫn đưá»ng phố hay má»™t dấu hiệu cá»§a nhà kho thứ nà o đó trong tầm nhìn cá»§a hắn giúp tôi nháºn biết rõ nÆ¡i hắn Ä‘ang đứng. Nhưng Bella Ä‘ang chìm sâu trong bóng tối, và đôi mắt cá»§a hắn chỉ táºp trung và o vẻ mặt khiếp đảm cá»§a cô, hắn thÃch thú vá»›i ná»—i sợ hãi đó.
Khuôn mặt của Bella bị nhòe đi bởi các khuôn mặt khác hiện ra trong đầu hắn. Bella không phải là nạn nhân đầu tiên!
Tiếng gầm rống cá»§a tôi là m rung chuyển cả chiếc ô tô nhưng tôi vẫn không há» mất táºp trung.
Không có má»™t ô cá»a sổ nà o ở bức tưá»ng phÃa sau Bella. Má»™t nÆ¡i nà o đó giống như là nhà máy, ở cách xa khu trung tâm mua sắm! Xe ô tô cá»§a tôi phanh két tại má»™t khúc quanh, chệch xa má»™t quãng so vá»›i má»™t xe khác, thẳng hướng mà đang hy vá»ng mình Ä‘oán đúng. Äến khi ngưá»i tà i xế kịp bấm còi thì âm thanh ấy đã xa tôi lắm rồi!
Nhìn cô ta run rẩy kìa! Gã đà n ông cưá»i khóai trá! Sá»± sợ hãi rất cuốn hút hắn là phần hắn thÃch thú nhất!
“Tránh xa tôi raâ€, giá»ng nói cá»§a Bella nhá» nhưng cứng cá»i, đó không phải là má»™t tiếng thét.
“Äừng có như thế chứ bé cưngâ€
Äang nhìn dáng vẻ chùn bước cá»§a Bella hắn chuyển hướng sá»± chú ý đến má»™t tiếng cưá»i thô ráp từ phÃa bên kia. Tiếng động đó là m hắn bá»±c bá»™i – Câm mồm Jeff! Hắn nghÄ© thầm nhưng hắn vẫn thÃch thú vá»›i dáng vẻ khép nép cá»§a Bella! Hắn cảm thấy thú vị vì Ä‘iá»u đó! Hắn bắt đầu tưởng tượng ra cảnh cô van xin hắn…
Tôi đã không nháºn ra rằng còn có những kẻ vô lại khác Ä‘i cùng hắn cho đến khi nghe thấy tiếng cưá»i to kia. Tôi nhìn quanh quất xung quanh ná»— lá»±c tìm kiếm cái gì đó hữu Ãch vá»›i mình má»™t chút! Hắn dấn bước đầu tiên vá» phÃa Bella, hai cánh tay gáºp lại.
Những suy nghÄ© xung quanh hắn không há» khả ố giống như ý nghÄ© cá»§a hắn! Tất cả Ä‘á»u có vẻ hÆ¡i say rượu và không ai nháºn ra rằng kẻ mà há» gá»i là Lonnie Ä‘ang lên kế hoạch là m gì. Há» chỉ Ä‘i theo sá»± dẫn dắt cá»§a Lonnie má»™t cách mù quáng, hắn đã hứa rằng sẽ có trò vui…
Má»™t ngưá»i trong số đó nhìn xuống đất, lo lắng, anh ta không muốn quấy rầy cô gái và tháºt may mắn anh ta đã cho tôi thấy Ä‘iá»u tôi muốn. Tôi đã nháºn ra ngã tư nÆ¡i đưá»ng phố mà anh ta Ä‘ang nhìn!
Tôi lướt như bay qua đèn Ä‘á», trượt xe ô tô giữa má»™t khoảng trống chỉ vừa đủ cho hai xe lưu thông. Äèn báo động kêu ầm ỹ phÃa sau tôi.
Äiện thoại cá»§a tôi rung bần báºt trong túi áo khoác, tôi phá»›t lá».
Lonnie chuyển động má»™t cách cháºm rãi đến gần Bella, vẽ ra khoảnh khắc chỠđợi khi mà sá»± khiếp đảm cá»§a Bella khuấy động hắn! Hắn chỠđợi tiếng thét kinh hoà ng cá»§a Bella, nhấm nháp sá»± thú vị do nó mang đến!
Nhưng Bella nghiến chặt hà m và đứng tấn, hắn vô cùng ngạc nhiên, hắn đã mong chá» sẽ nhìn thấy cô cố gắng chạy Ä‘i! Kinh ngạc và má»™t chút thất vá»ng! Hắn muốn săn Ä‘uổi con mồi cá»§a hắn! Chất kÃch thÃch cá»§a các cuá»™c săn mồi!
Cừ lắm, dũng cảm, có thể thế lại tốt hơn, mình cá là mình nên là m thêm và i trò nữa…
Tôi đông cứng ngưá»i lại! Gã quái váºt có thể nghe được tiếng gầm rú cá»§a động cÆ¡ xe ô tô cá»§a tôi, nhưng hắn không há» chú ý, hắn Ä‘ang chú tâm và o nạn nhân cá»§a mình.
Tôi có thể hình dung ra hắn sẽ vui thú thế nà o trong một cuộc săn mà hắn là nạn nhân, tôi có thể hình dung ra hắn sẽ nghĩ gì khi nhìn thấy cách thức săn mồi của tôi!
Má»™t phần khác trong đầu tôi Ä‘ang nghÄ© đến hà ng loạt các hình thức tra tấn và chá»n ra cách nà o gây nhiá»u Ä‘au đớn nhất! Hắn sẽ phải trả giá cho Ä‘iá»u đó, hắn sẽ phải quằn quại Ä‘au đớn trong ná»—i kinh hoà ng! Những tên kia sẽ chỉ phải chết rất nhẹ nhà ng nhưng con quái váºt Lonnie sẽ phải van xin tôi cho hắn chết tá»›i táºn khi tôi ban phát cho hắn món quà đó!
Hắn Ä‘ang thong thả trên đưá»ng, băng ngang qua tá»›i gần chá»— Bella!
Tôi đảo xe tại má»™t góc quanh, đèn pha trước chiếu thẳng soi rõ toà n cảnh khiến những tên còn lại đứng chôn chân má»™t chá»—. Tôi có thể lao thẳng xe đến tên cầm đầu Ä‘ang đứng giữa đưá»ng nhưng chết như thế thì nhẹ nhà ng cho hắn quá!
Chiếc ô tô xoay tròn quay ngoắt quay lại hướng con đưá»ng tôi vừa Ä‘i và để cá»a bên kia ô tô gần vá»›i Bella nhất! Tôi mở tung cá»a và Bella gần như Ä‘ang lao thẳng tá»›i xe ô tô cá»§a tôi.
“Và o Ä‘i,â€, tôi gầm lên
Cái quái gì thế nà y?
Tôi đã biết việc nà y tháºt tệ mà , cô ta đâu có Ä‘i má»™t mình.
Mình nên chạy thôi.
Tao sẽ ném mà y…
Bella lanh lẹ trèo và o ghế bên cạnh ngưá»i lái không há» do dá»±, cá»a xe ô tô đóng lại sau lưng cô.
Cô ngước lên nhìn tôi bằng vẻ mặt tin tưởng nhất mà tôi đã từng nhìn thấy trên khuôn mặt cá»§a con ngưá»i, má»i kế hoạch bạo lá»±c cá»§a tôi tiêu tan!
Tôi mất khá nhiá»u thá»i gian nhiá»u hÆ¡n má»™t giây để hiểu rằng tôi không thể nà o để lại cô má»™t mình trên xe ô tô để bước xuống xá» lý bốn gã vô lại trên đưá»ng phố! Tôi sẽ nói gì vá»›i cô? Rằng cô đừng nhìn cảnh tượng đó ư? Ha! Äã bao giá» cô là m theo những gì tôi yêu cầu chưa nhỉ? Cô có bao giá» là m Ä‘iá»u gì đó an toà n chưa nhỉ?
Hay tôi sẽ kéo lÅ© khốn ấy ra xa, khá»i tầm mắt cá»§a cô và để cô má»™t mình ở lại đây? Sẽ khá lâu để má»™t kẻ vô lại khác lảng vảng quanh các con phố cá»§a Port Angeles đêm nay, nhưng kể cả là lâu thì rồi lại cÅ©ng giống như lần nà y thôi! Cô như má»™t cục nam châm hút tất cả những rắc rối vá» phÃa mình! Tôi không thể để cô xa khá»i tầm mắt cá»§a mình được!
Cô vẫn giữ nguyên dáng vẻ như khi tôi chá»›p nhoáng xuất hiện giải cứu cô khá»i những kẻ Ä‘eo bám má»™t cách nhanh chóng đến mức chúng còn há hốc miệng nhìn theo xe tôi vá»›i vẻ sá»ng sốt không thể tin nổi. Cô không nháºn thấy chút thoáng do dá»± trong giây lát cá»§a tôi. Trông cô có vẻ như đã lên được má»™t kế hoạch tẩu thoát ngay từ những phút đầu tiên!
Tôi không thể lao thẳng xe ô tô và o tên quái váºt Lonnie được, Ä‘iá»u đó hẳn sẽ là m cô hoảng sợ lắm!
Tôi muốn giết hắn má»™t cách man rợ nhất, Ä‘iá»u đó như Ä‘ang vang lên giục giã trong tai tôi, dâng đầy trong mắt tôi và như thể là vị ngon trên đầu lưỡi. Từng sợi cÆ¡ căng gấp gáp, Ä‘iá»u đó khiến tôi như bị mê hoặc, đó là nhu cầu bản năng…Tôi phải giết chết hắn! Tôi sẽ từ từ xé xác hắn ra cho đến khi hắn chỉ còn là má»™t đống bầy nhầy…
Nhưng còn cô? Cô gái duy nhất trên Ä‘á»i nà y Ä‘ang ngồi bấu chặt hai tay và o ghế, đôi mắt mở to nhìn tôi đầy tin tưởng…Sá»± trả đũa đó có thể để tá»›i lúc khác được!
“Cô thắt dây an toà n và o Ä‘iâ€, tôi nói, giá»ng nói cá»§a tôi cá»™c cằn pha lẫn sá»± hằn há»c và khát máu. Äó không phải là cÆ¡n khát máu như thông thưá»ng. Tôi sẽ không bao giá» là m dÆ¡ bẩn mình bằng cách để bất cứ má»™t phần nà o đó cá»§a gã côn đồ kia dÃnh lÃu tá»›i mình.
Cô thắt khóa dây an toà n, giáºt mình má»™t chút do âm thanh cá»§a hà nh động đó tạo ra. Tháºt là buồn cưá»i, cô giáºt mình trước âm thanh đó mà không há» nao núng khi tôi lao xuyên lòng thị trấn bá» qua tất cả các tÃn hiệu đèn giao thông! Tôi có thể cảm thấy ánh mắt cô Ä‘ang nhìn tôi, cô tá» ra đôi chút thư giãn. Äiá»u nà y quả thá»±c là hÆ¡i kỳ cục đối vá»›i tôi, nhất là vá»›i những gì cô vừa phải trải qua…
“Anh không sao chứ?â€, cô há»i giá»ng không được tá»± nhiên lắm có chút căng thẳng và sợ hãi
Cô muốn biết tôi có ổn không?
Tôi suy nghÄ© vá» câu há»i cá»§a cô trong má»™t thoáng, không đủ lâu để cô có thể nháºn ra sá»± do dá»±! Liệu tôi có ổn không?
“Không,†tôi trả lá»i nháºn ra giá»ng mình đầy giáºn dữ
Tôi lái xe đưa cô trở lại nÆ¡i mà buổi chiá»u nay tôi đã đứng để chỠđợi, chá»— mà không mấy ai có thể chú ý! Trá»i đã tối hẳn dưới những rặng cây!
Tôi đã quá Ä‘iên tiết tá»›i độ cả ngưá»i đông cứng lại không cỠđộng nổi! Äôi bà n tay cứng như đá cá»§a tôi phải nắm lại đến Ä‘au Ä‘iếng những muốn nghiá»n nát hắn ra thà nh từng mảng nhỠđể không ai có thể nháºn diện được hắn nữa!
Nhưng Ä‘iá»u đó đâu có đáng cho việc để Bella lại má»™t mình không có ai bảo vệ giữa đêm tối!
“Bella?â€,tôi há»i rÃt qua kẽ răng
“Ừ,â€, giá»ng cá»§a Bella khản đặc, cô Ä‘ang cố hắng giá»ng.
“Cô có sao không?â€, đó má»›i thá»±c sá»± là điá»u quan trá»ng nhất là ưu tiên hà ng đầu cá»§a tôi! Việc trả đũa còn phải xếp sau Ä‘iá»u đó! Tôi biết rõ như váºy nhưng cả cÆ¡ thể cá»§a tôi vẫn chìm đắm trong cÆ¡n phẫn ná»™ nên không thể suy nghÄ© cái gì cho ra hồn!
“Vâng, tôi không sao,!â€, giá»ng cô vẫn đầy sợ hãi
Và vì thế mà tôi sẽ chẳng thể nà o để cô lại một mình được!
Cho dù cô có không thưá»ng xuyên phải đối mặt vá»›i những hiểm nguy được bà y ra như thể những trò đùa cá»§a số pháºn mang đến cho tôi! Cho dù cả khi tôi có thể hoà n toà n chắc rằng cô sẽ an toà n khi không có mặt tôi, thì tôi vẫn không thể để cô má»™t mình trong bóng tối!
Cô hẳn là sẽ sợ hãi lắm!
Tình cảnh hiện tại cá»§a tôi chẳng thể nà o có thể là m cô dịu bá»›t ná»—i sợ hãi dù tôi có biết chÃnh xác mình phải là m Ä‘iá»u đó! Chắc chắn cô Ä‘ang nháºn thấy sá»± hung bạo toát ra từ tôi. Tôi sẽ còn là m cô hoảng sợ hÆ¡n nữa nếu như không là m dịu cÆ¡n khát máu Ä‘ang sôi sục trong mình.
Tôi cần phải hướng đầu óc mình đến một cái gì đó,
“Cô hãy tôi mất táºp trung Ä‘i,†tôi khẩn khoản
“Tôi xin lá»—i nhưng anh nói gì cÆ¡?â€
Tôi gần như không còn đủ sá»± kiểm soát để nói thẳng vá»›i cô Ä‘iá»u tôi muốn!
“Cô hãy nói bất cứ chuyện tầm phà o vá»› vẩn nà o đó đến khi tôi bình tÄ©nh trở lại ấy!â€, tôi chỉ rõ, quai hà m vẫn nghiến chặt! Thá»±c tế Ä‘iá»u cô cần là m là giúp tôi không cho phép mình chạy ra khá»i xe ô tô! Tôi vẫn nghe được những ý nghÄ© cá»§a con quái váºt Lonnie, sá»± thất vá»ng và ná»—i tức tối cá»§a hắn! Tôi biết mình phải tìm hắn ở đâu, tôi nhắm chặt mắt ước gì mình không nhìn thấy gì cả…
“Um, cô ngáºp ngừng, hẳn là đang cố gắng tìm cho được ẩn ý sau lá»i đỠnghị cá»§a tôi, “ngà y mai trước khi tá»›i lá»›p tôi sẽ chẹt và o xe cá»§a Tyler Crowley cho mà xem!â€. Cô nói như vẻ đó là má»™t câu há»i thì đúng hÆ¡n.
Äúng! Äó chÃnh xác là điá»u tôi cần! Bella quả là cô gái rất dá»… dÃnh dáng đến những gì không mong đợi! Giống như trước đó vụ tấn công đã trở nên hà i hước qua lá»i kể cá»§a cô! Nếu tôi Ä‘ang không bừng bừng trong cÆ¡n tà n sát thì hẳn tôi phải cưá»i lá»›n rồi!
“Tại sao cô lại là m thế?â€, tôi quát to để uy hiếp cô tiếp tục nói
“Hắn ta Ä‘i nói vá»›i má»i ngưá»i rằng sẽ dẫn tôi Ä‘i chÆ¡i, giá»ng nói cá»§a cô giống hệt con mèo nhá» Ä‘ang giáºn giữ vì bị xúc phạm, “hoặc là cáºu ta có vấn đỠgì đó hoặc là cáºu ta Ä‘ang cố gắng sá»a chữa việc suýt nữa thì giết chết tôi trong vụ tai nạn lần trước, anh vẫn nhá»› còn gì,â€, giá»ng cô cụt lá»§n “hẳn cáºu ta nghÄ© má»i tôi Ä‘i chÆ¡i là cách đúng đắn nhất! Tôi cho rằng nếu tôi gây ra má»™t tai há»a cho cáºu ta thì chúng tôi sẽ hoà , cáºu ta sẽ chẳng phải sá»a chữa lá»—i lầm nà o hết! Tôi chẳng cần rước thêm cho mình kẻ thù và nếu cáºu ta để cho tôi yên thì Lauren sẽ không có cá»› gì mà chá»c ngoáy tôi! Dù váºy có thể là tôi sẽ đâm nát cái xe tải cá»§a cáºu ấy thôi,†cô tiếp tục ra chiá»u Ä‘ang suy nghÄ© “Nếu mà cáºu ta không có xe thì còn đưa ai Ä‘i chÆ¡i được nữaâ€.
Tháºt đáng phấn khÃch khi thấy rằng đôi khi Bella nhầm lẫn má»i chuyện lên! Sá»± nhẫn nại cá»§a Tyler không liên can gì đến vụ tai nạn! Cô có vẻ như không há» hay biết sức hấp dẫn cá»§a mình đối vá»›i các cáºu trai ở trưá»ng há»c. Và cô cÅ©ng không hay biết gì vá» sức hấp dẫn cá»§a cô vá»›i tôi?
Chà Ãt thì câu chuyện cá»§a cô cÅ©ng có hiệu quả! Cách suy nghÄ© khác ngưá»i cá»§a cô luôn tá» ra lôi cuốn! Tôi dần lấy lại bình tÄ©nh, kiểm soát được bản thân mình và suy nghÄ© được má»™t số Ä‘iá»u khác ngòai những báo thù và tra tấn!
“Tôi nghe qua chuyện đó rồi,†tôi cất tiếng! Cô chợt ngưng bặt và tôi thì lại cần cô tiếp tục nói!
“Anh đã nghe qua?â€, cô há»i đầy ngá» vá»±c! Và rồi giá»ng nói cá»§a cô còn bá»±c tức hÆ¡n nữa
“Và nếu cáºu ta có bị liệt từ cổ trở xuống thì cÅ©ng sẽ không hẹn hò vá»›i chÆ¡i bá»i gì được nữa!â€
Tôi ước gì mình có thể bằng cách nà o đó yêu cầu cô tiếp tục đỠtà i vá» chết chóc và tổn thương cÆ¡ thể mà có vẻ không Ä‘iên rồ nhất! Cô sẽ không thể nà o có má»™t cách tốt hÆ¡n để trấn tÄ©nh tôi! Và những lá»i nói mỉa mai đầy ngoa dụ cá»§a cô chÃnh là những thứ tôi cần và o lúc nà y!
Tôi thở dà i và mở mắt ra
“Anh đã khá hÆ¡n chưa?â€, cô rụt rè há»i
“CÅ©ng chưa hẳnâ€
Không, tôi chỉ má»›i bình tÄ©nh lại chứ chưa khá hÆ¡n! Bởi vì tôi má»›i vừa nháºn ra tôi chỉ sẽ không giết con quái váºt Lonnie và tôi vẫn khao khát má»™t thứ hÆ¡n bất cứ thứ gì khác trên Ä‘á»i nà y! HÆ¡n bất cứ má»™t thứ gì!
Thứ duy nhất tôi mong muốn và o thá»i khắc nà y còn hÆ¡n cả má»™t vụ giết ngưá»i vì công lý đó chÃnh là cô gái Ä‘ang ngồi bên cạnh tôi! Dù tôi không thể có cô nhưng chỉ giấc mÆ¡ có được cô thôi cÅ©ng giúp tôi đêm nay không sa đà và o má»™t cuá»™c săn lùng chết chóc – bất kể là cô là ngưá»i đáng bảo vệ đến chừng nà o!
Bella xứng đáng được hưởng những Ä‘iá»u tốt đẹp hÆ¡n là má»™t tên giết ngưá»i,
Tôi đã mất đến bảy mươi năm để cố gắng trở thà nh má»™t cái gì đó hÆ¡n thế - má»™t thứ gì đó chứ không phải là má»™t tên giết ngưá»i! Nhưng từng ấy năm cố gắng cÅ©ng chẳng thể nà o giúp tôi xứng đáng vá»›i cô gái Ä‘ang ngồi bên! Và tôi cảm thấy nếu tôi buông thả mình quay trở vá» lối sống cÅ© dù chỉ trong má»™t đêm thì cô sẽ vuá»™t khá»i tầm tay cá»§a tôi mãi mãi! Dù tôi có không hút máu cá»§a chúng, dù không có mà u đỠlòe loẹt trong mắt tôi như má»™t bằng chứng tố cáo thì liệu cô có không cảm thấy sá»± khác biệt không!
Tôi chỉ Ä‘ang cố gắng sống cho tốt để xứng vá»›i cô! Äó sẽ là má»™t chiến thắng dưá»ng như là ngòai tầm nhưng tôi sẽ luôn giữ mình cố gắng!
“Có chuyện gì váºy?â€, cô thì thầm
HÆ¡i thở cá»§a cô dâng ngáºp mÅ©i tôi, nhắc tôi nhá»› rằng tôi chẳng há» xứng đáng vá»›i cô! Trải qua tất cả má»i việc dù rằng tôi yêu cô nhiá»u đến thế nà o Ä‘i chăng nữa, cô vẫn là m ná»c độc tiết ra không ngừng trong miệng tôi
Tôi sẽ trung thá»±c vá»›i cô chừng nà o tôi có thể! Tôi nợ cô Ä‘iá»u đó
“Thỉnh thoảng tôi lại có vấn đỠvá»›i tÃnh khà cá»§a mình, Bellaâ€, tôi dõi mắt ra ngoà i bầu trá»i tối Ä‘en vừa ước ao cô có thể nghe thấy sá»± ghê rợn cố hữu trong giá»ng nói cá»§a mình vừa ước sao cô đừng nháºn thấy gì hết…Hầu như cô chẳng nháºn ra Ä‘iá»u đó!
Chạy Ä‘i, Bella chạy ngay Ä‘i, ở lại vá»›i tôi, Bella, hãy ở lại! “Nhưng sẽ chẳng Ãch gì nếu tôi quay trở lại và săn lùng chúng…â€, chỉ nghÄ© đến Ä‘iá»u đó thôi tôi đã muốn nhảy ra khá»i xe. Tôi nuốt má»™t hÆ¡i dà i để mùi hương ngá»t ngà o cá»§a cô trôi xuống cổ há»ng mình, “Ãt nhất đó cÅ©ng là điá»u mà tôi Ä‘ang cố thuyết phục mình!â€.
“Ohâ€
Cô chỉ nói có váºy, cô đã hiểu những gì qua lá»i nói cá»§a tôi? Tôi lén đưa mắt nhìn Bella nhưng tôi chẳng tìm hiểu được gì trên khuôn mặt ấy! Có thể là cô vẫn còn Ä‘ang sốc! Ừ thì cô cÅ©ng không hét lên mà chỉ là chưa thôi!
Chúng tôi ngồi bên nhau im lặng! Tôi tá»± váºt lá»™n vá»›i chÃnh mình cố gắng tìm ra xem tôi nên là m gì và điá»u gì tôi không thể đây!
“Jessica và Angela sẽ lo lắng lắm!â€, cô khẽ nói! Giá»ng nói cá»§a cô tháºt bình tÄ©nh, tôi không rõ bằng cách nà o mà cô lại có thể là m thế! Có phải cô Ä‘ang shock không? Hay những sá»± kiện tối nay còn chưa đủ gây ấn tượng vá»›i cô? “Tôi có hẹn vá»›i há» rồi mà “
Có phải cô Ä‘ang muốn rá»i xa tôi? Hay chỉ đơn thuần là cô quan tâm đến sá»± lo lắng cá»§a những ngưá»i bạn dà nh cho cô?
Tôi không trả lá»i chỉ khởi động xe và đưa cô trở lại thị trấn. Cà ng đến gần thị trấn ý chà cá»§a tôi cà ng lung lay, bởi vì tôi Ä‘ang lại gần hắn hÆ¡n…
Nếu Ä‘iá»u đó là không thể, nếu tôi không bao giá» có thể xứng đáng vá»›i cô thì cảm giác cá»§a tôi sẽ ra sao nếu tôi cho hắn Ä‘i mà không há» trừng phạt hắn? Chắc chắn tôi có thể tá»± cho mình là m như thế…
Không, tôi sẽ không giá» bá» cuá»™c. Ãt nhất là và o lúc nà y, tôi cần cô nhiá»u tá»›i độ có thể từ bá»â€¦
Chúng tôi Ä‘áºu xe ở trước cá»a nhà hà ng nÆ¡i cô có hẹn vá»›i các bạn cá»§a mình trước khi tôi phải sá» dụng đến khả năng Ä‘á»c ý nghÄ© cá»§a mình! Jessica và Angela đã ăn xong, bây giá» thì hai cô thá»±c sá»± lo lắng cho Bella. Hai cô Ä‘ang trên đưá»ng Ä‘i tìm Bella tiến vá» phÃa trước dá»c theo con phố đã tối.
Äêm nay không phải là má»™t đêm an toà n để hai cô có thể thong dong thả bá»™.
“Là m thế nà o mà anh biết được…â€, câu há»i bá» lá»ng cá»§a Bella là m tôi giáºt mình, tôi chợt nháºn ra mình vừa há»› thêm má»™t lần nữa! Tôi đã bị xao lãng đến độ phải quên mất cần há»i cô xem cô định Ä‘i đến đâu để gặp bạn cô!
Thay vì kết thúc câu há»i và táºp trung và o Ä‘iểm đó Bella lại chỉ khẽ lắc đầu và cưá»i ná»a miệng.
Äiá»u nà y nghÄ©a là thế nà o?
Tôi không có nhiá»u thá»i gian để tìm ra câu trả lá»i cho thái độ chấp nháºn cá»§a cô trước sá»± hiểu biết kỳ quặc cá»§a tôi. Tôi mở cá»a bên phÃa mình
“Anh là m gì thế?â€, cô há»i giáºt nảy mình
Không để em thoát khá»i tầm nhìn cá»§a tôi! Äể tôi không phải ở má»™t mình đêm nay! Äể má»i việc nằm trong tráºt tá»±! “Tôi đưa cô Ä‘i ăn tối!â€.
Äiá»u nà y tháºt thú vị! Cứ tưởng tượng má»™t đêm tôi má»™t mình dẫn theo Alice và vá» như vô tình chá»n đúng nhà hà ng mà Bella và các bạn cá»§a cô Ä‘ang ăn tối! Và giỠđây xét trên mặt nà o đó thì tôi Ä‘ang hẹn hò vá»›i cô! Nó chỉ không được tÃnh là cuá»™c hẹn là bởi tôi không cho cô cÆ¡ há»™i để nói lá»i từ chối!
Thay vì chá» tôi Ä‘i đến mở cá»a cô đã gần như mở xong cá»a trước khi tôi bước vòng qua xe, bá»±c bá»™i vì phải di chuyển vá»›i má»™t tốc độ cháºm chạp. Lối cư xỠđó cá»§a cô là vì cô không quen được đối xá» như má»™t quý cô hay là do cô không coi tôi là má»™t ngưá»i đà n ông lịch thiệp?
Tôi chá» cô bước ra cùng tôi lòng cà ng nôn nao khi nháºn ra các bạn cô Ä‘ang tiến xa dần lên trong bóng đêm
“Cô ngăn Angela và Jessica lại Ä‘i trước khi tôi phải là m việc đó,†tôi nói tháºt nhanh vá»›i cô, “Tôi không đảm bảo mình có thể kiá»m chế được mình nếu tôi chạy Ä‘i tìm các bạn cô đâu!â€! Không, tôi không đủ mạnh để kiá»m chế lại mình như lần rồi nữa!
Cô rùng mình rồi trấn tÄ©nh lại ngay, cô bước tá»›i phÃa sau các bạn mình rồi cất tiếng gá»i to “Jess, Angelaâ€. Hai cô gái quay lại và cô giÆ¡ cao tay vẫy để thu hút sá»± chú ý cá»§a há».
Bella, Oh, bạn ấy ko sao rồi! Angela thở phà o nhẹ nhõm
Muá»™n lắm rồi đây! Jessica là u bà u nhưng vẫn thấy Æ¡n trá»i vì Bella đã không bị lạc hoặc bị thương ở đâu cả! Chà Ãt Ä‘iá»u nà y cÅ©ng là m tôi đỡ ghét Jessica hÆ¡n so vá»›i trước đây
HỠvội vã quay lại dừng trước mặt Bella và bị sốc khi thấy tôi đang đứng cạnh cô
Uh, uh! Jessica nghĩ bụng, không thể nà o.
Edward Cullen, không phải là cáºu ấy Ä‘i tìm anh ta hay sao? Nếu thế thì tại sao cáºu ấy lại há»i vá» việc gia đình anh ta không có mặt trong thị trấn khi mà cáºu ấy biết anh ta Ä‘ang ở đây? Tôi Ä‘á»c được trong đầu Angela gương mặt xấu hổ cá»§a Bella khi cô há»i Angela có phải anh em tôi thưá»ng xuyên không có mặt ở trưá»ng.
Và rồi cuối cùng Angela cÅ©ng Ä‘i đến kết luáºn, không nhất định bạn ấy không biết được.
Những ý nghÄ© cá»§a Jessica thoắt chuyển từ ngạc nhiên sang nghi ngá». Bella không nói gì cho mình biết cả.
“Cáºu đã ở đâu váºy?†cô ta há»i Bella nhìn cô chằm chằm nhưng lại liếc mắt sang tôi.
“Tá»› bị lạc rồi sau đó tá»› gặp Edward†Bella nói rồi đưa má»™t tay chỉ và o tôi. Cô vẫn giữ được giá»ng bình tÄ©nh như bình thưá»ng như thể tất cả những Ä‘iá»u cô nói ra Ä‘á»u là sá»± tháºt.
Hẳn là cô Ä‘ang bị sốc, Ä‘iá»u nà y giải thÃch cho sá»± bình tÄ©nh đến lạ lùng cá»§a cô.
“Các cô cho phép tôi tham gia cùng chứ?â€, tôi há»i cho đúng phép lịch sá»±, tôi biết rằng hai cô đã ăn xong rồi.
Chúa Æ¡i nhưng mà anh ấy tháºt nóng bá»ng! Jessica thầm nghÄ©, đầu óc chợt trở nên mòng mòng.
Angela cÅ©ng Ä‘ang không thể nà o suy nghÄ© cho khá hÆ¡n được! Ước gì bá»n mình vẫn chưa ăn! Wow, chỉ là ước gì, wow. Váºy mà tại sao tôi lại không thể khiến cho Bella cảm thấy giống như các bạn cá»§a cô hiện giá» nhỉ?
â€œÆ tất nhiên rồiâ€, Jessica đồng ý ngay.
Angela khẽ nhăn mặt “Thá»±c ra thì bá»n tá»› đã ăn rồi trong lúc chá» cáºu tá»›iâ€, cô bẽn lẽn thú nháºn “xin lá»—i nhé Bellaâ€
Cái gì cÆ¡? Cáºu im Ä‘i! Jessica nghÄ© thầm bá»±c bá»™i.
Bella nhún vai nhìn rất thá»ai mái, rõ rà ng là cô Ä‘ang bị sốc “Có sao đâu mà , tá»› cÅ©ng không đóiâ€
“Tôi nghÄ© là cô nên ăn cái gì đó thì hÆ¡nâ€, tôi phản đối. Cô cần thêm và o máu cá»§a mình má»™t Ãt đưá»ng nữa dù nó vẫn ngá»t ngà o nhưng mà … tôi phải nghÄ© vá» Ä‘iá»u đó má»™t cách gắng gượng. Ná»—i khiếp đảm đã khiến cho cô không còn nhá»› gì được nữa và má»™t cái dạ dà y lép kẹp sẽ chẳng giúp Ãch gì được. Cô dá»… bị ngất xỉu lắm, gì chứ vụ đó thì tôi có kinh nghiệm rồi!
Jessica và Angela sẽ chẳng gặp nguy hiểm nà o trên đưá»ng nếu há» cứ lái xe thẳng vá» nhà . Không có bất cứ nguy hiểm nà o rình ráºp theo má»—i bước chân há».
Và tôi muốn một mình ở bên Bella đến chừng nà o cô còn sẵn lòng.
“Các cô sẽ không phiá»n nếu như tôi lái xe đưa Bella vá» chứ?â€, tôi nói vá»›i Jessica trước khi Bella có thể kịp phản ứng lại “Các cô sẽ không cần phải chá» trong khi cô ấy dùng bữa!â€
“Ừ, tôi nghÄ© là …â€, Jessica chăm chú nhìn Bella kiếm tìm và i dấu hiệu thể hiện xem Bella thá»±c sá»± muốn thế nà o.
Mình muốn ở lại đây nhưng có thể cô ta muốn được ở một mình cùng anh ta! Tại sao lại không thế cơ chứ? Jessica nghĩ bụng cùng lúc đó cô ta thấy Bella nháy mắt với mình.
Bella nháy mắt ư?
â€œÄÆ°á»£c thôi!â€, Angela vá»™i vã, sẵn sà ng ra vá» trước nếu đó là điá»u mà Bella muốn. Có vẻ như cô ấy muốn như váºy! “Hẹn gặp lại bồ ngà y mai nhé Bella, Edwardâ€, cô cố gắng giữ cho giá»ng nói được bình thưá»ng khi thốt ra tên tôi. Và rồi cô chá»™p lấy tay cá»§a Jessica và kéo cô ta Ä‘i cùng.
Tôi nhất định phải tìm cách để trả ơn cho Angela vì việc nà y.
Hai cô gái đã Ä‘i đến gần chiếc xe ô tô cá»§a Jessica hiện Ä‘ang nằm gá»n trong quầng sáng cá»§a ánh đèn đưá»ng. Bella tháºn trá»ng dõi theo bạn mình má»™t cái nhÃu mà y thể hiện sá»± quan tâm cá»§a cô cho đến khi hai cô bạn đã bước và o trong xe. Hẳn cô đã hiểu được tình trạng hiểm nguy mà mình đã lâm và o trước đó. Jessica vẫy vẫy tay khi lái Ä‘i và Bella cÅ©ng vẫy tay đáp lại. Cô không đợi cho đến lúc chiếc xe hoà n toà n mất dạng má»›i hÃt má»™t hÆ¡i tháºt sâu và ngước lên nhìn tôi.
“Thà nh tháºt mà nói tôi không đói đâuâ€, cô nói
Tại sao cô lại phải đợi cho đến khi bạn mình Ä‘i khá»i rồi má»›i nói Ä‘iá»u đó? Có phải cô vẫn muốn được ở bên tôi kể cả bây giá» sau khi đã chứng kiến cÆ¡n nổi Ä‘iên muốn giết ngưá»i cá»§a tôi? Nhưng dù thế nà o trước tiên cô cÅ©ng cần phải ăn cái gì đó đã.
“Nhưng Ãt nhất cô cÅ©ng phải là m vừa lòng tôi chứ!â€Tôi sóng bước bên cô Ä‘i tá»›i dãy ghế vòng nÆ¡i bà chá»§ nhà hà ng Ä‘ang đứng chá» sẵn. Bella nhìn vẫn có vẻ tá»± chá»§. Tôi muốn chạm và o tay cô đặt tay lên trán để kiểm tra nhiệt độ cÆ¡ thể cá»§a cô. Nhưng đôi tay lạnh giá cá»§a tôi sẽ là m cô khó chịu như đã từng như váºy má»™t lần.
Ôi chúa Æ¡i, tiếng nói ồn à o xuất hiện trong đầu cô chá»§ nhà hà ng thu hút sá»± chú ý cá»§a tôi, ôi lạy chúa tôi. Buổi tối hôm nay tôi cứ liên tục phải quay đầu lại. Có phải tôi chú ý đến Ä‘iá»u đó chỉ bởi lẽ tôi cÅ©ng muốn Bella bị mình thu hút theo cách như váºy? Những con mồi luôn luôn thấy chúng tôi tháºt là hấp dẫn, tuy váºy trước đây tôi hầu như chẳng mấy báºn tâm đến Ä‘iá»u nà y.
“Má»™t bà n cho hai ngưá»i?â€, tôi nhắc cô chá»§ nhà hà ng khi cô ta vẫn còn Ä‘ang ngây ra chưa nói được gì.
“Ồ vâng, đúng được rồi ạ, xin chà o mừng quý khách đến vá»›i nhà hà ng La Bella Italiaâ€, Ôi giá»ng nói cá»§a anh ta, đầu óc cô chá»§ cá»a hà ng vẫn chìm đắm trong những suy Ä‘oán.
Cô ta hẳn là em hỠcủa anh ta rồi! Cô ta không thể nà o là em gái của anh ta bởi lẽ trông hỠchẳng có nét nà o giống nhau cả nhưng nhất định là có mối quan hệ gia đình! Không, nhất định không phải hỠđang hẹn hò.
Äôi mắt cá»§a con ngưá»i lúc nà o cÅ©ng bị nhiá»u thứ che phá»§ bởi váºy há» chẳng bao giá» nhìn má»i việc được rõ rà ng. Là m sao mà ngưá»i phụ nữ thiển cáºn nà y chỉ có thể nhìn thấy sá»± hấp dẫn cá»§a tôi như thể má»™t chiếc bẫy giăng ra cho các con mồi mà không thể nháºn ra vẻ đẹp hoà n hảo cá»§a cô gái Ä‘ang Ä‘i bên cạnh tôi?
Ừm có lẽ chẳng cần phải đợi cho đến khi cô ta không có mặt ở đó, cô ta suy nghĩ trong khi dẫn chúng tôi đến một chiếc bà n cỡ dà nh cho đủ cả một gia đình ngay ở nơi đông đúc nhất trong nhà hà ng, liệu mình có nên cho anh ta số điện thoại của mình trong khi cô ta còn ngồi đó không đây? bà chủ nhà hà ng bắt đầu mơ mà ng….
Tôi rút ra má»™t tá» 50 đô từ trong túi quần sau, chỉ cần có tiá»n dÃnh và o con ngưá»i sẽ trở nên hợp tác nhiệt tình đến không ngá»!
Không chút phản đối Bella đã gần như là kéo ghế ra để ngồi và o cái bà n mà cô chá»§ nhà hà ng đã chỉ. Tôi khẽ lắc đầu vá»›i cô, Bella ngáºp ngừng, nghiêng hẳn đầu vá» má»™t phÃa vẻ tò mò. Tối nay quả tháºt cô có quá nhiá»u Ä‘iá»u để mà phải tò mò. Và má»™t nÆ¡i ồn à o đông đúc không phải là chá»— lý tưởng cho câu chuyện nà y.
“Có chá»— nà o riêng tư hÆ¡n không thưa cô?â€, tôi há»i cô chá»§ nhà hà ng và đưa luôn cho cô ta tá» giấy bạc. Äôi mắt cô ta mở to kinh ngạc và rồi hẹp lại khi đã cuá»™n lại tá» giấy bạc trong tay mình.
“Chắc chắn là có rồiâ€
Cô ta he hé nhìn tá» tiá»n giấy trong khi dẫn chúng tôi vòng qua tấm vách ngăn.
Năm mươi đô la chỉ cho má»™t chiếc bà n tốt hÆ¡n? Anh ta còn già u có nữa, Ä‘iá»u nà y hoà n toà n hợp lý, mình cá là cái áo khoác cá»§a anh ta thôi cÅ©ng còn giá trị hÆ¡n tấm séc tháng trước cá»§a mình nữa. Quá»· tha ma bắt, tại sao anh ta lại muốn má»™t chốn riêng tư vá»›i cô ta cÆ¡ chứ?
Cô ta đưa chúng tôi tá»›i má»™t chiếc bà n riêng biệt nằm trong má»™t góc tháºt yên tÄ©nh cá»§a nhà hà ng. Sẽ chẳng có ai có thể nhìn thấy chúng tôi hay để ý thấy được phản ứng cá»§a Bella trước bất cứ Ä‘iá»u gì tôi nói vá»›i cô. Tôi không có bất cứ manh mối nà o để phán Ä‘oán những Ä‘iá»u mà cô muốn tôi tiết lá»™ trong đêm nay hay nói má»™t cách khác là những Ä‘iá»u tôi phải cho cô biết.
Cô đã Ä‘oán biết được những gì rồi? Và cô sẽ giải thÃch như thế nà o cho những sá»± kiện đã xảy ra trong buổi tối hôm nay?
“Anh thấy bà n nà y thế nà o?â€cô chá»§ nhà hà ng há»i
“Hoà n hảo,†tôi nói vá»›i cô ta trong lòng cảm thấy hÆ¡i có chút khó chịu bởi những ý nghÄ© ghen tỵ cá»§a cô ta đối vá»›i Bella, tôi mỉm cưá»i tháºt tươi vá»›i cô ta phô ra những chiếc răng cá»§a mình. Hãy để cô ta nhìn thấy tôi tháºt rõ rà ng.
Whoa, “Ngưá»i phục vụ bà n cá»§a anh sẽ có mặt ngay đấy!†Ôi chúa Æ¡i, anh ta là không có tháºt! Mình hẳn là vẫn Ä‘ang ngá»§ đây, có thể cô ta sẽ biến mất, mình sẽ ghi lại số Ä‘iện thoại cá»§a mình trên đĩa cá»§a anh ta kèm vá»›i món nước sốt , bà chá»§ nhà hà ng rảo bước Ä‘i ngưá»i hÆ¡i loạng choạng vá» má»™t phÃa.
Khỉ tháºt, cô ta vẫn chẳng há» sợ hãi. Tôi đột ngá»™t nhá»› lại câu nói bông đùa cá»§a Emmett nhiá»u tuần trước đây khi chúng tôi Ä‘ang ở trong quán ăn tá»± chá»n cá»§a trưá»ng “Anh cá là anh có thể dá»a dẫm cô ta tốt hÆ¡n như váºy nhiá»u!â€.
Phải chăng tôi đang bị mất lợi thế của mình?
“Anh không nên là m Ä‘iá»u đó vá»›i má»i ngưá»i!â€, Bella cắt ngang mạch suy nghÄ© cá»§a tôi vá»›i má»™t giá»ng rõ rà ng là không hà i lòng chút nà o “không công bằng chút nà o cả!â€
Tôi nhìn chằm chằm và o vẻ mặt phê phán cá»§a cô. Cô nói thế nghÄ©a là thế nà o? Tôi có là m cô bồi bà n phải sợ hãi chút nà o đâu dù tôi đã cố tình hăm dá»a cô ta “ Cô nói tôi là m gì cÆ¡?â€
“Là m má»i ngưá»i lóa mắt chứ còn là m gì nữa! Giá» hẳn là cô ta còn không đứng vững nổi ở trong bếp nữa cÆ¡!â€
Vá» chuyện nà y thì Bella đã đúng. Cô ta hiện vẫn còn Ä‘ang trong tình trạng không được minh mẫn cho lắm, Ä‘ang cố giải thÃch vá»›i đồng nghiệp vá» phản ứng không đúng đắn cá»§a cô ta vá»›i tôi.
“Anh nên thôi Ä‘iâ€, Bella tiếp tục bà i ca dạy dá»— cá»§a mình khi thấy tôi không ngay láºp tức đáp lại “Anh phải biết là mình đã gây hiệu ứng như thế nà o lên ngưá»i khác chứ!â€
“Tôi mà lại là m ngưá»i khác lóa mắt ư?†đó má»›i tháºt là má»™t lối diá»…n tả thú vị là m sao, như thế là khá chÃnh xác cho những gì đã xảy ra trong buổi tối ngà y hôm nay. Tôi cứ băn khoăn không rõ tại sao lại có sá»± khác biệt như thế….
“Không lẽ anh không nháºn thấy sao?â€, cô há»i tôi vẫn bằng giá»ng chỉ trÃch “Bá»™ anh nghÄ© ngưá»i ta có thể giữ được thăng bằng má»™t cách dá»… dà ng hay sao?â€
“Thế tôi có là m cô lóa mắt không?â€, lòng hiếu kỳ thôi thúc mãnh liệt khi tôi lên tiếng, từng từ cứ thốt nhiên buông ra và rồi tôi chẳng thể nà o mà lấy lại được.
Song trước cả khi tôi có thá»i gian để hối tiếc vì đã thốt ra những từ ngữ đó cô đã trả lá»i “Thưá»ng xuyênâ€, và rồi đôi má cá»§a cô bắt đầu á»ng đỠlên bởi ná»—i thẹn thùng.
Tôi là m cô ấy lóa mắt.
Trái tim yên lặng cá»§a tôi tưởng chừng như vỡ òa vá»›i má»™t niá»m hy vá»ng mãnh liệt mà tôi chưa bao giá» cảm thấy trước đây.
“Xin chà oâ€, giá»ng ai đó cất lên, cô bồi bà n Ä‘ang tá»± giá»›i thiệu, những suy nghÄ© cá»§a cô ta tháºm chà còn ồn à o và rõ rà ng hÆ¡n rất nhiá»u so vá»›i bà chá»§ cá»§a mình. Song giây phút nà y tôi không hỠđể ý đến cô ta. Tôi ngắm nghÃa khuôn mặt cá»§a Bella thay vì lắng nghe má»i thứ xung quanh, tôi nhìn dòng máu đỠđang tuôn chảy dưới là n da cá»§a cô không phải bởi để ý dòng máu đó khiến tôi cảm thấy khát cháy đến thế nà o mà hÆ¡n đó là xem nó là m khuôn mặt xinh đẹp cá»§a cô bừng sáng ra sao và là m nổi báºt nước da mà u kem quyến rÅ© cá»§a cô…
Cô bồi bà n vẫn Ä‘ang chỠđợi tôi là m gì đó, à cô ấy đã há»i xem chúng tôi sẽ dùng gì. Tôi vẫn tiếp tục ngó Bella vì váºy cô bồi bà n bất đắc dÄ© cÅ©ng phải quay sang phÃa cô.
“Tôi sẽ uống nước ngá»t được chứ?â€, Bella nói như thể cô Ä‘ang chỠđợi tôi cho phép váºy.
“Hai chai nước ngá»tâ€, tôi sá»a lại. Khát - Ä‘iá»u nà y quá bình thưá»ng nhưng nếu con ngưá»i lại cảm thấy khát thì hẳn đó là do há» bị sốc. Tôi có thể chắc chắn cô ấy có quá nhiá»u đưá»ng trong máu cá»§a mình rồi. Dù váºy trông cô vẫn hoà n toà n mạnh khá»e, còn hÆ¡n cả khá»e, trông cô tháºt rạng rỡ.
“Cái gì váºy?â€, cô há»i tôi Ä‘oán là cô Ä‘ang phân vân không hiểu tại sao tôi lại nhìn cô như váºy. Tôi ngá» ngợ rằng cô bồi bà n đã rá»i khá»i bà n chúng tôi rồi.
“Cô cảm thấy sao rồi?â€, tôi há»i
Cô chá»›p chá»›p mắt ngạc nhiên vì câu há»i cá»§a tôi “Tôi ổnâ€
“Cô không cảm thấy hoa mắt, mệt trong ngưá»i hay là lạnh à ?â€
Giá» thì cô tháºm chà còn bị tôi là m cho lúng túng “Tôi nên như thế à ?â€
“Ừ thì thá»±c sá»± mà nói tôi Ä‘ang chá» cô bị sốc đâyâ€, tôi cưá»i ná»a miệng chá» câu nói phá»§ nháºn cá»§a cô. Cô có bao giá» muốn được ngưá»i khác quan tâm hay chăm sóc đâu.
Phải mất đến má»™t phút cô má»›i có thể đáp lại tôi, đôi mắt cô có chút gì đó không táºp trung được. Thi thoảng cô cÅ©ng có kiểu nhìn như váºy khi tôi cưá»i vá»›i cô. Cô bị tôi là m cho lóa mắt? Tôi rất lấy là m sung sướng để tin và o Ä‘iá»u đó.
“Tôi không nghÄ© là điá»u đó sẽ xảy ra đâu, tôi phản ứng khá tốt trước những Ä‘iá»u không hay hoâ€, cô trả lá»i dưá»ng như là có chút Ãt không thở nổi. Có phải trong cuá»™c sống cô thưá»ng xuyên phải đối mặt vá»›i những chuyện không vui vẻ? Cuá»™c sống cá»§a cô luôn luôn rÆ¡i và o trạng thái mạo hiểm?
“Có gì khác nhau đâu!â€, tôi nói vá»›i cô “nhưng tôi sẽ cảm thấy khá hÆ¡n nếu như cô ăn thêm má»™t chút đưá»ng và đồ ănâ€
Cô bồi bà n đã quay trở lại cùng vá»›i nước ngá»t và má»™t giá» bánh mỳ. Cô ta đặt những thứ đó xuống trước mặt tôi, há»i tôi đặt món và trong khi đó cố gắng bắt gặp được ánh mắt cá»§a tôi. Tôi ra dấu cho cô ta biết cô ta nên chú ý tá»›i Bella và lại bắt đầu cho cô ta ra khá»i đầu mình. Äầu óc cô ta má»›i tháºt là tầm thưá»ng là m sao!
“Um,†Bella liếc nhanh qua thá»±c đơn “Cho tôi bánh bao nhân nấmâ€.
Cô bồi bà n quay lại nghiêng hẳn sang phÃa tôi “Còn anh thì sao?â€
“Tôi sẽ không ăn gì cảâ€
Bella khẽ nhăn mặt, cô ấy hẳn đã để ý thấy tôi không bao giỠđụng đến thức ăn cả. Cô ấy luôn ghi nhá»› tất cả má»i thứ và má»—i lúc quanh quẩn bên cô ấy thì tôi luôn luôn quên phải cẩn tháºn. Tôi chá» cho đến lúc chỉ còn có hai chúng tôi:
“Cô uống Ä‘iâ€
Tôi tháºt sá»± ngạc nhiên khi thấy cô láºp tức nghe theo lá»i mình không má»™t lá»i phản đối. Cô uống hết chá»— nước ngá»t cho tá»›i khi cốc không còn lấy má»™t giá»t, tôi đẩy ly nước ngá»t cá»§a mình vá» phÃa cô và cau mà y lại. Thá»±c sá»± là cô Ä‘ang khát hay là bị sốc đây?
Cô uống thêm má»™t Ãt nước ngá»t và rùng mình
“Cô có lạnh không?â€
“Do nước ngá»t đấyâ€, cô nói nhưng lại rùng mình thêm lần nữa, đôi môi cô khẽ run rẩy tá»±a hồ hai hà m răng cá»§a cô sắp đánh láºp cáºp và o nhau tá»›i nÆ¡i. Chiếc áo cánh tuyệt đẹp quá má»ng manh không đủ giữ ấm cho cô. Nó phá»§ lên ngưá»i cô trông chỉ như má»™t là n da thứ hai cÅ©ng má»ng manh như là n da thứ nhất! Cô má»›i yếu á»›t và dá»… vỡ là m sao, ôi con ngưá»i! “Cô không mang theo áo khoác hả?â€
“Có, tôi có mang theo đấy chứ!â€, cô nhìn quanh quất vẻ hÆ¡i lúng túng “Ôi tôi bá» quên trên xe cá»§a Jessica rồi!â€
Tôi cởi chiếc áo khoác ra lòng thầm hy vá»ng hà nh động thiện ý nà y sẽ không bị là m há»ng bởi nhiệt độ cÆ¡ thể cá»§a mình. Nếu tôi có thể đưa cho cô má»™t chiếc áo khoác ấm áp thì tốt biết bao! Cô nhìn tôi, đôi má bắt đầu á»ng hồng. Cô ấy hiện Ä‘ang nghÄ© gì?
Tôi chuyển cho cô chiếc áo khoác cá»§a mình qua bà n ăn, cô láºp tức khoác và o và rùng mình ngay sau đó. Äúng là sẽ tốt hÆ¡n nếu như chiếc áo cá»§a tôi ấm áp.
“Cám Æ¡n anhâ€, cô nói. Cô hÃt và o má»™t hÆ¡i tháºt sâu rồi kéo hai cái ống tay áo dà i quá khổ để không vướng và o đôi bà n tay, cô lại hÃt sâu và o má»™t hÆ¡i khác. Má»i việc trong buổi tối nay đã được an bà i? Sắc da cá»§a cô nhìn vẫn rất tốt: mà u kem và hoa hồng nổi báºt trên mà u xanh Ä‘áºm cá»§a chiếc áo cánh.
“Có vẻ như mà u xanh đó rất hợp vá»›i mà u da cá»§a côâ€, tôi khen ngợi cô rất thá»±c lòng.
Mặt cô đỠbừng lên vì thẹn thùng cà ng tăng thêm vẻ quyến rũ.
“Cô nên giống như má»™t ngưá»i bình thưá»ng Ä‘i, trông cô tháºm chà chẳng còn có vẻ là run rẩy nữaâ€, tôi nhìn cô chằm chằm, không đồng tình, lòng vẫn băn khoăn tại sao cô lại không thể như bình thưá»ng và rồi lại nghÄ© liệu tôi có thá»±c sá»± muốn cô phản ứng theo lối đó không.
“Tôi luôn cảm thấy an toà n má»—i khi ở bên anhâ€, cô nói, đôi mắt lại chan chứa đầy niá»m tin, niá»m tin mà tôi không xứng đáng được nháºn.
Bản năng cá»§a cô chẳng bao giá» là đúng đắn, nó luôn Ä‘i ngược lại vá»›i lẽ thưá»ng. Äó chÃnh là vấn Ä‘á». Cô không há» nháºn biết những sá»± nguy hiểm theo cách mà con ngưá»i có thể nháºn biết. Cô luôn có những phản ứng trái ngược. Thay vì chạy trốn cô lại dÃnh dáng và thu hút những Ä‘iá»u đáng sợ vá» phÃa mình…
Là m sao tôi có thể bảo vệ cô khi mà không ai trong chúng tôi muốn là m Ä‘iá»u đó?
“Má»i việc rắc rối hÆ¡n tôi tưởngâ€, tôi lầm bầm
Tôi có thể nháºn thấy cô Ä‘ang “đá Ä‘i, đá lại†những lá»i nói cá»§a tôi trong đầu và không hiểu cô đã tìm hiểu được gì qua những lá»i đó. Tôi chú ý chút Ãt đến cô bồi bà n khi cô ta đặt cái đĩa xuống trước mặt Bella và há»i tôi có dùng thêm gì không. Tôi từ chối chỉ gá»i thêm nước ngá»t. Cô bồi bà n không để ý đến những chiếc cốc đã cạn rá»—ng. Cô ta cầm lấy hai cái ly và bá» Ä‘i.
“Cô nói rằng?â€, tôi lo âu gợi lại đỠtà i Ä‘ang được đỠcáºp dang dở ngay khi chỉ còn lại hai chúng tôi.
“Tôi sẽ nói vá»›i anh vá» Ä‘iá»u đó trên xe ô tôâ€, cô nói bằng má»™t giá»ng tháºt nhá»! Như thế nà y thì tệ lắm rồi đây, cô không có ý định thổ lá»™ những suy Ä‘oán cá»§a mình khi có ngưá»i khác xung quanh. “Nếu như..â€, cô đột ngá»™t thêm và o.
“Cô còn có cả những Ä‘iá»u kiện kèm theo?â€, tôi đã căng thẳng tá»›i mức gần như là gầm lên
“Tất nhiên là tôi có má»™t và i câu há»i rồiâ€
“DÄ© nhiên là như váºyâ€, tôi cất tiếng khó nhá»c đồng ý vá»›i cô.
Những câu há»i cá»§a cô hoà n toà n có thể đủ để tôi có thể xét Ä‘oán được những suy nghÄ© cá»§a cô Ä‘ang hướng tá»›i Ä‘iá»u gì. Nhưng tôi sẽ trả lá»i chúng thế nà o đây? Sẽ là những lá»i nói dối đầy trách nhiệm? Hay tôi sẽ xua Ä‘uổi cô tránh xa khá»i mình bằng sá»± tháºt? Hoặc là tôi sẽ chẳng nói gì cả, không thể nà o quyết định được.
Chúng tôi ngồi im lặng khi cô bồi bà n Ä‘i tá»›i và mang đến thêm nước ngá»t.
â€œÄÆ°á»£c, cô há»i Ä‘iâ€, sau khi cô bồi bà n đã Ä‘i khá»i tôi nói vá»›i cô, quai hà m vẫn nghiến chặt.
“Tại sao anh lại có mặt ở Port Angeles?â€
Äối vá»›i cô đó là má»™t câu há»i quá dá»… dà ng. Nó chẳng hé lá»™ Ä‘iá»u gì cả trong khi câu trả lá»i cá»§a tôi nếu là sá»± tháºt thì lại để lá»™ ra quá nhiá»u. Trước hết phải khiến cho cô tiết lá»™ ra Ä‘iá»u gì đó đã.
“Tiếp Ä‘iâ€
“Nhưng đó là câu dá»… nhất rồi!â€
“Tiếp Ä‘iâ€, tôi nói lại má»™t lần nữa
Thái độ cá»± tuyệt cá»§a tôi là m cô thất vá»ng. Cô không nhìn tôi nữa mà nhìn xuống đĩa thức ăn cá»§a mình. Tháºt cháºm rãi và như Ä‘ang suy nghÄ© má»™t cách khó khăn cô lại tháºn trá»ng cắn thêm má»™t miếng nữa và nhai. Cô uống thêm má»™t Ãt nước ngá»t để miếng thức ăn trôi xuống và cuối cùng ngẩng lên nhìn tôi. Äôi mắt cô hẹp lại vẻ nghi ngá»
â€œÄÆ°á»£c thôiâ€, cô nói “tất nhiên là chúng ta sẽ nói vá» giả thiết thôi rằng có ai đó có khả năng biết được ngưá»i khác Ä‘ang nghÄ© gì, kiểu như Ä‘á»c được suy nghÄ© ấy mà dÄ© nhiên là cÅ©ng có và i trưá»ng hợp ngoại lệâ€
Má»i chuyện còn có vẻ tồi tệ hÆ¡n nữa
Äiá»u nà y giải thÃch cho nụ cưá»i cá»§a cô lúc trong xe ô tô. Cô tháºt là nhanh nhạy chưa từng có ai suy Ä‘oán vá» khả năng nà y cá»§a tôi ngoà i trừ bố Carlisle. Và điá»u đó cà ng trở nên rõ rà ng hÆ¡n khi mà ngay từ đầu khi mà tôi hoà n toà n có thể trả lá»i những ý nghÄ© cá»§a bố như thể bố đã nói ra vá»›i tôi váºy. Ông đã hiểu được khả năng đó cá»§a tôi còn trước cả tôi nữa…
Câu há»i nà y quả tháºt không tệ. Rõ rà ng rằng cô biết có Ä‘iá»u gì đó không ổn vá»›i tôi dÄ© nhiên là nó không thể tồi tệ bằng sá»± tháºt được. Äá»c được suy nghÄ© cá»§a ngưá»i khác tất nhiên không phải là má»™t đặc Ä‘iểm nháºn dạng cá»§a ma cà rồng. Bởi thế tôi tiếp tục Ä‘i theo vá»›i giả thuyết cá»§a cô.
“Chỉ trừ có má»™t ngưá»i thôiâ€, tôi sá»a lại “tất nhiên là theo giả thuyếtâ€
Má»™t nụ cưá»i hé nở trên môi cô, sá»± trung thá»±c máºp má» cá»§a tôi khiến cô cảm thấy hà i lòng. “Ừ váºy thì trừ má»™t ngưá»i! Váºy thì việc đó sẽ diá»…n ra như thế nà o? Giá»›i hạn cá»§a nó là gì? Là m thế nà o mà ai đó có thể tìm được má»™t ngưá»i và o đúng chÃnh xác thá»i Ä‘iểm? Là m thế nà o mà ngưá»i ta biết được ngưá»i đó Ä‘ang gặp nguy hiểm?â€
“Theo giả thuyết đúng không?â€
“Chắc chắn là váºy rồiâ€, đôi môi cô khẽ chúm lại đôi mắt nâu trong trẻo mở to háo hức
“Ừm váºy thì..â€, tôi ngáºp ngừng “nếu ngưá»i đó…â€
“Chúng ta hãy gá»i ngưá»i đó là “Joe†điâ€, cô gợi ý
Tôi buá»™c phải nở nụ cưá»i trước sá»± cảm thông đó cá»§a cô. Có phải thá»±c sá»± cô ấy nghÄ© rằng sá»± tháºt sẽ là má»™t Ä‘iá»u tốt đẹp? Nếu những bà máºt cá»§a tôi là những Ä‘iá»u tốt đẹp thì hà cá»› gì tôi lại phải dấu giếm cô cÆ¡ chứ!
“Ừ thì Joe†tôi đồng ý vá»›i cô “Nếu như Joe đã chú tâm và o việc gì đó thì việc tÃnh toán chÃnh xác thá»i gian sẽ chẳng thà nh vấn Ä‘á»â€, tôi lắc đầu kiá»m lại má»™t cái rùng mình trước ý nghÄ© rằng tối nay tôi đã gần như cháºm trá»… “Chỉ có cô má»›i có thể gặp rắc rối trong cái thị trấn bé xÃu như lòng bà n tay nà y. Cô có biết rằng chÃnh cô đã vừa phá há»§y hết các số liệu thống kê tá»· lệ tá»™i phạm cá»§a há» trong cả tháºp ká»· qua không?â€
Khóe miệng cô trá»… xuống rồi bá» môi dưới bÄ©u ra “Nhưng chúng ta Ä‘ang nói vá» má»™t trưá»ng hợp giả thuyết cÆ¡ mà â€
Tôi báºt cưá»i trước câu báºt lại cá»§a cô.
Äôi môi cá»§a cô, là n da cá»§a cô…trông má»›i má»m mại là m sao! Tôi khát khao được chạm và o chúng, mÆ¡n nhẹ đầu ngón tay cá»§a mình lên Ä‘uôi mà y Ä‘ang cau lại cá»§a cô để giãn nó ra. Không thể nà o, là n da lạnh lẽo cá»§a tôi sẽ khiến cô cảm thấy ghê sợ.
“Äúng váºy, chúng ta Ä‘ang nói vá» giả thuyết,†tôi nói và quay trở lại tiếp tục câu chuyện trước khi để mình chìm đắm trong ná»—i phiá»n muá»™n tá»™t cùng “Váºy chúng ta sẽ gá»i cô là Jane nhé!â€
Cô vươn ngưá»i qua bà n hướng vá» phÃa tôi. Tất cả những tâm trạng và sá»± kÃch thÃch dồn cả trong đôi mắt Ä‘ang mở to cá»§a cô.
“Là m thế nà o mà anh có thể biết được?â€, giá»ng cá»§a cô tháºt nhá» và chứa đầy cảm xúc mãnh liệt.
Tôi có nên cho cô biết sá»± tháºt? Và nếu tôi là m như váºy thì số pháºn nà o sẽ dà nh cho chúng tôi? Tôi muốn nói cho cô biết tất cả bởi lẽ tôi muốn xứng đáng vá»›i sá»± tin tưởng tôi vẫn Ä‘ang nhìn thấy sáng bừng trên khuôn mặt cá»§a cô ấy.
“Anh biết rằng anh có thể tin tưởng tôi mà !â€, cô thầm thì và vươn tay ra phÃa trước như thể muốn chạm và o đôi bà n tay tôi Ä‘ang đặt trước mặt trên chiếc bà n ăn trống không.
Tôi vá»™i rụt tay vá», căm ghét cái ý nghÄ© vá» phản ứng cá»§a cô khi chạm phải là n da cứng như đá và buốt giá cá»§a mình. Cô thõng tay xuống.
Tôi biết rằng mình hoà n toà n có thể tin tưởng cô sẽ giữ được những bà máºt cá»§a tôi. Vá»›i bản chất tốt đẹp cá»§a mình cô là má»™t ngưá»i đáng tin tưởng. Nhưng tôi không thể tin rằng cô sẽ không bị kinh hãi bởi những bà máºt đó. Cô nên cảm thấy ghê rợn bởi lẽ sá»± tháºt là vô cùng khá»§ng khiếp.
“Tôi không biết mình còn có lá»±a chá»n nà o nữa không,†tôi lẩm nhẩm trong miệng. Tôi nhá»› đã từng có lần chá»c ghẹo cô bằng cách gá»i cô là má»™t ngưá»i “không chịu quan sátâ€. Là m cho cô bá»±c mình nếu như tôi muốn đánh giá chÃnh xác được những biểu hiện cá»§a cô. ÄÆ°á»£c thôi Ãt nhất thì tôi cÅ©ng phải sá»a sai lấy má»™t lần “Tôi đã nhầm, cô chịu khó quan sát hÆ¡n tôi tưởng nhiá»uâ€
Dù cô có không nháºn thấy thì tôi vẫn luôn phải công nháºn rằng cô là ngưá»i rất chịu khó quan sát, cô không bá» lỡ bất cứ cái gì cả.
“Tôi nghÄ© rằng anh luôn luôn đúngâ€, cô nói rồi mỉm cưá»i tá»±a như Ä‘ang chòng ghẹo tôi.
“Trước đây thì đúng là như váºyâ€, tôi đã từng luôn biết mình sẽ phải là m gì, luôn chắc chắn vá» con đưá»ng mình phải Ä‘i. Bây giá» tất cả má»i thứ chỉ còn là má»™t má»› há»—n độn và xáo động. Tôi vẫn chưa thể nà o giải quyết được chuyện đó. Tôi không muốn cuá»™c sống diá»…n ra theo đúng cách lẽ ra nó phải thế. Trừ phi má»› há»—n độn ấy có nghÄ©a là tôi có thể ở bên cạnh Bella.
“Tôi cÅ©ng đã sai má»™t Ä‘iá»u vá» cô đó thôi!â€, tôi tiếp tục cố gắng lái câu chuyện theo má»™t hướng khác “Cô không phải là má»™t cục nam châm đối vá»›i mấy vụ tai nạn, khái niệm đó chưa đủ bao quát được hết, chÃnh xác ra cô là ngưá»i có sức hút vá»›i các rắc rối thì đúng hÆ¡n. Há»… cứ có bất cứ chuyện gì nguy hiểm xảy ra trong bán kÃnh mưá»i dặm y như rằng là cô sẽ có mặt ở đó†Tại sao lại là cô? Cô đã là m gì để phải hứng chịu những chuyện đó?
Khuôn mặt cô lại tá» ra nghiêm nghị “Và thế là anh buá»™c lại phải nhảy và o cuá»™c?â€
Câu há»i nà y cá»§a cô xứng đáng nháºn được má»™t câu trả lá»i trung thá»±c hÆ¡n bất cứ Ä‘iá»u gì khác.
“Äiá»u đó hoà n toà n là chắc chắn!â€
Äôi mắt cá»§a cô nheo lại má»™t chút bây giá» không còn là những ná»—i nghi ngá» nữa mà là biểu hiện quan tâm má»™t cách hÆ¡i kỳ cục. Cô lại đưa tay ra vươn ngang qua bà n ăn tháºt cháºm rãi và tháºn trá»ng. Tôi lại rụt tay lại khá»i chạm và o bà n tay cô nhưng cô phá»›t lá» cố rướn để chạm và o tôi. Tôi nÃn thở không phải bởi mùi hương cá»§a cô mà bởi sá»± căng thẳng tá»™t độ và bất ngá». Sợ hãi. Là n da đáng ghét cá»§a tôi sẽ khiến cô thấy kinh tởm mà bá» chạy.
Cô khẽ chạm nhẹ đầu ngón tay và o mu bà n tay cá»§a tôi. HÆ¡i ấm toát ra từ cái chạm tay tháºt nhẹ ấy cá»§a cô không giống vá»›i bất cứ thứ gì mà tôi đã từng cảm nháºn trước đây. Giống như má»™t niá»m thÃch thú nà o đó tháºt trong sáng. Sẽ là như thế trừ sá»± sợ hãi cá»§a tôi. Tôi nhìn khuôn mặt cô khi cô cảm nháºn thấy nước da lạnh lẽo cứng như đá cá»§a tôi, tôi vẫn không biết là m thế nà o để thở lại được. Má»™t nụ cưá»i ná»a miệng hé nở trên đôi bá» môi cá»§a cô
“Cám Æ¡n anhâ€, cô nói rồi ngẩng nhìn tôi, má»™t cái nhìn tháºt mãnh liệt chứa chan cảm xúc “đây là lần thứ hai rồi!â€
Những ngón tay má»m mại cá»§a cô nấn ná trên bà n tay tôi như thể chúng cảm thấy tháºt dá»… chịu khi được ở đó. Tôi đáp lại lá»i cô vá»›i giá»ng nói bình thưá»ng nhất có thể “Nhưng chúng ta phải cố gắng đừng có lần thứ ba nữa nhé!â€
Cô mỉm cưá»i trước câu nói cá»§a tôi nhưng vẫn gáºt đầu. Tôi rút bà n tay cá»§a mình vá». Vá»›i những cảm xúc hoà n toà n má»›i mẻ vá»›i cái chạm tay vừa rồi tôi sẽ không đợi cho đến khi sá»± bao dung qua Ä‘i và cô sẽ đột ngá»™t thay đổi. Tôi giấu đôi tay xuống dưới gầm bà n.
Tôi cố gắng Ä‘á»c ánh mắt cá»§a cô dù tâm tư cá»§a cô khép kÃn tôi vẫn có thể nháºn thấy được niá»m tin và ná»—i phân vân trong đôi mắt ấy. Trong giây phút đó tôi nháºn ra rằng tôi muốn trả lá»i những câu há»i cá»§a cô. Không phải bởi tôi nợ cô Ä‘iá»u đó cÅ©ng không phải tôi muốn cô tin tôi. Tôi muốn cô hiểu rõ vá» tôi
.
“Tôi đã Ä‘i theo cô đến Port Angelesâ€, tôi nói, những từ ngữ cứ à o ạt tuôn ra nhanh tá»›i mức tôi không thể nà o có thá»i gian để chỉnh lại. Tôi biết những nguy cÆ¡ khi tôi nói ra sá»± tháºt, những mối hiểm há»a tôi sẽ phải đối mặt. Bất cứ lúc nà o sá»± bình tÄ©nh bất thưá»ng nà y cá»§a cô cÅ©ng có thể chuyển ngay sang thà nh ná»—i khiếp đảm. Ngược lại biết được Ä‘iá»u nà y lại khiến tôi nói gấp gáp hÆ¡n “Trước đây tôi chưa bao giá» cố để cứu sống ai cả và nó cÅ©ng đã mang lại cho tôi những rắc rối nhiá»u hÆ¡n là tôi tưởng. Có thể bởi lẽ đó là cô. Ngưá»i bình thưá»ng cứ Ä‘i nhan nhản trên đưá»ng cả ngà y mà có bị là m sao đâu.â€
Tôi nhìn cô chỠđợi
Cô mỉm cưá»i, đôi bá» môi cong lên và đôi mắt nâu mà u chocolate trở nên ấm áp.
“Äã bao giá» anh từng nghÄ© rằng ngay lần đầu tiên khi chiếc xe tải đó lao và o tôi có thể là lúc số tôi đã táºn và anh đã lao và o để phá vỡ số mệnh đó cá»§a tôi hay không?â€, cô há»i
“Äó không phải là lần đầu tiênâ€, tôi nói nhìn chằm chằm xuống tấm khăn trải bà n mà u nâu sẫm, đôi vai khom lại vì xấu hổ. Những thanh barrie cá»§a tôi đã bị hạ xuống và sá»± tháºt cứ tuôn trà o ra mà tôi không há» tÃnh đến háºu quả cá»§a nó “Số pháºn cá»§a cô đã trở nên Ä‘en đủi và o ngà y đầu tiên tôi gặp cô.â€
Äây là sá»± tháºt và nó vẫn là m tôi cảm thấy tức giáºn. Tôi đã xen và o cuá»™c sống cá»§a cô vá»›i vị thế là chiếc lưỡi sắc bén cá»§a má»™t cá»— máy chém. Như thể là cô sinh ra để bị giết chết bởi má»™t định mệnh nghiệt ngã, không công bằng. Và tôi chÃnh là minh chứng cho má»™t thứ vÅ© khà bất đắc dÄ©, chẳng khác nà o má»™t số mệnh tương tá»± như váºy cố gắng thá»±c thi Ä‘iá»u đó vá»›i cô. Tôi hình dung số pháºn trong chân dung cá»§a con ngưá»i – má»™t mụ phù thá»§y đáng ghê tởm, hằn há»c vá»›i những ná»—i ghen tỵ, má»™t nữ thần báo thù.
Tôi muốn quy trách nhiệm cho má»™t Ä‘iá»u gì đó, má»™t ai đó để tôi có thể chiến đấu chống lại. Tôi có thể há»§y diệt Ä‘iá»u gì đó, bất cứ Ä‘iá»u gì chỉ để Bella được an tòan. Bella vẫn im lặng, hÆ¡i thở cá»§a cô trở nên gấp gáp hÆ¡n. Tôi ngước lên nhìn Bella biết rằng rồi cuối cùng tôi cÅ©ng sẽ nháºn ra được sá»± sợ hãi mà tôi vẫn hằng trông đợi. Chẳng phải tôi đã như thú nháºn rằng mình gần như đã giết chết cô? Äiá»u đó còn gần hÆ¡n cả khoảng cách và i inches giữa cô và chiếc xe tải khi nó sắp sá»a lao và o cô. Nhưng kìa, khuôn mặt cô vẫn rất bình thản, đôi mắt mở rá»™ng vá»›i đầy ná»—i quan tâm.
“Cô còn nhớ không?†cô hẳn là còn nhớ chuyện đó.
“Tôi nhá»›â€, cô đáp giá»ng tháºt Ä‘iá»m tÄ©nh. Äôi mắt sâu thăm thẳm cá»§a cô vẫn tỉnh táo.
Cô ấy biết! Cô biết rằng tôi đã từng muốn giết chết cô. Những tiếng kêu thét hãi hùng ở đâu rồi?
“Thế mà cô vẫn ngồi ở đây!â€, tôi nói chỉ ra cho cô thấy Ä‘iểm mâu thuẫn cố hữu sau tất cả những chuyện đã xảy ra.
“Phải, tôi có thể ngồi được ở đây là vì có anhâ€, vẻ mặt cá»§a cô thay đổi chuyển qua vẻ tò mò khi cô vụng vá» chuyển đỠtà i “Bằng cách nà o đó hôm nay anh đã tìm ra tôiâ€
Tuyệt vá»ng tôi cố gắng dá»±ng lên má»™t thanh barrie ngăn những ý nghÄ© cá»§a cô tiếp tục liá»u lÄ©nh để tìm ra sá»± tháºt. Vá»›i tôi Ä‘iá»u nà y không hợp logic má»™t chút nà o cả! Là m sao mà cô có thể quan tâm đến những chuyện khác vá»›i ánh mắt tin tưởng đến thế kia bên bà n ăn?
Cô tiếp tục chỠđợi, đầy tò mò. Nước da cá»§a cô trắng xanh – rất tá»± nhiên vá»›i cô nhưng lại là điá»u tôi rất quan tâm. Suất ăn tối đặt trước mặt cô hầu như không được đụng tá»›i. Nếu tôi tiếp tục nói ra hết sá»± tháºt vá»›i cô thì hẳn cô phải cần đến cả má»™t bữa ăn buffee khi cÆ¡n sốc đã qua Ä‘i.
Tôi ra Ä‘iá»u kiện cho cô “Cô cứ ăn Ä‘i rồi tôi sẽ kể tiếpâ€
Cô thá»±c hiện Ä‘iá»u tôi yêu cầu chỉ trong má»™t giây sau đó, cho ngay má»™t miếng và o miệng vá»›i má»™t tốc độ có thể tạo ra ấn tượng sai lầm vá» sá»± bình tÄ©nh cá»§a mình. Cô còn khao khát câu trả lá»i cá»§a tôi hÆ¡n cả những gì cô thể hiện trong mắt mình.
“Tháºt ra tìm cô hÆ¡i khóâ€, tôi nói vá»›i cô “Thưá»ng thì tôi tìm được ngưá»i nà o đó má»™t cách dá»… dà ng chỉ cần tôi nghe được suy nghÄ© cá»§a há» má»™t lần trước đóâ€.
Tôi cẩn trá»ng nhìn khuôn mặt cô khi thốt ra những lá»i đó, Ä‘oán đúng cảm xúc cá»§a cô là má»™t chuyện, cô xác nháºn Ä‘oán định cá»§a tôi lại là chuyện khác.
Cô vẫn không há» bá»™c lá»™ cảm xúc gì, mắt vẫn mở to. Tôi cảm thấy hai hà m răng mình đánh láºp cáºp và o nhau trong khi chỠđợi cÆ¡n hoảng hốt cá»§a cô nổ ra.
Nhưng cô chỉ chớp mắt một lần, nuốt nước miếng và nhanh chóng nuốt thêm một miếng bánh nữa và o miệng. Cô ấy muốn tôi tiếp tục câu chuyện của mình.
“Tôi đã dõi theo Jessicaâ€, tôi nói tiếp và tháºn trá»ng vá»›i từng lá»i nói cá»§a mình “nhưng không chú tâm lắm, như tôi nói rồi đấy chỉ có cô má»›i có thể gặp rắc rối ở cái thị trấn Port Angeles nà y†tôi không thể nà o cưỡng lại việc thêm câu nói đó và o. Cô có nháºn thấy rằng má»i ngưá»i khác vẫn sống mà chẳng bị gây phiá»n phức bởi những nguy hiểm cáºn ká» cái chết hay cô nghÄ© như cô vẫn là bình thưá»ng? Cô là thứ xa nhất vá»›i cái tiêu chuẩn bình thưá»ng mà tôi đã từng gặp.
“Lúc đầu thì tôi không nháºn ra là cô đã bá» Ä‘i. Khi tôi thấy rằng cô không còn ở đó vá»›i cô ta nữa tôi đã bổ Ä‘i tìm cô ở hiệu sách mà Jessica đã nghÄ© đến. Tôi có thể nói rằng cô đã không bước và o trong hiệu sách đó mà đi xuôi vá» phÃa nam và hiểu rằng thế nà o cô cÅ©ng bị lạc đưá»ng. Nhưng tôi chỉ có thể đứng đó mà chỠđợi cô, dò xét ý nghÄ© cá»§a những ngưá»i Ä‘i trên đưá»ng tìm xem liệu có ai chú ý đến cô để tôi có thể tìm thấy cô Ä‘ang ở đâu. Tôi không có lý do để lo lắng nhưng tôi lại cảm thấy bất an lạ thưá»ng…â€. Tôi thở gấp hÆ¡n khi nhá»› lại những phút giây hoang mang đó. Hương thÆ¡m cá»§a cô vẫn dữ dá»™i cháy bá»ng trong cổ há»ng tôi và tôi cảm thấy thá»±c sá»± vui mừng. Ná»—i Ä‘au nà y cÅ©ng có nghÄ©a là cô vẫn Ä‘ang còn sống. Chừng nà o cÆ¡n khát còn cháy bá»ng trong tôi chừng đó cô còn được an toà n.
“Tôi bắt đầu lái xe vòng vòng trong lúc vẫn lắng nghe…†tôi hy vá»ng cô có thể hiểu những lá»i đó bởi lẽ nó cÅ©ng khá là rối rắm. “Cuối cùng mặt trá»i cÅ©ng lặn và tôi gần như là đã bá» xe lại để chạy ra ngoà i lần theo dấu cô, sau rồi…â€
Những ký ức áºp trở lại rõ rà ng và sống động như thể tôi Ä‘ang trở lại những giây phút đó, tôi lại cảm thấy cÆ¡n tức giáºn Ä‘iên cuồng sôi sục khắp cÆ¡ thể mình khiến cho nó đông cứng như đá.
Tôi muốn hắn phải chết, hắn cần phải chết. Quai hà m tôi nghiến tháºt chặt trong ná»— lá»±c giữ mình ngồi lại bên bà n ăn. Bella vẫn cần đến tôi, đó má»›i là điá»u quan trá»ng.
“Và rồi thế nà o nữa?â€, cô thì thầm đôi mắt nâu mở to
“Tôi nghe thấy những suy nghÄ© cá»§a chúngâ€, tôi rÃt qua kẽ răng không thể ngăn những lá»i nói cá»§a mình thốt ra thà nh tiếng gầm gừ “Tôi nhìn thấy gương mặt cá»§a “em†hiện lên trong đầu hắnâ€
Tôi gần như không thể cưỡng lại thôi thúc phải giết chết hắn. Tôi vẫn biết chÃnh xác phải tìm hắn ở đâu. Những ý nghÄ© Ä‘en tối cá»§a hắn hút và o bầu trá»i đêm kéo tôi vá» phÃa chúng.
Tôi đưa tay ra che mặt, biết rằng vẻ biểu hiện cá»§a tôi giỠđây là cá»§a má»™t con quái váºt, má»™t kẻ Ä‘i săn, má»™t tên giết ngưá»i. Tôi cố gắng gắn chặt và o hình dung khuôn mặt cá»§a cô sau đôi mắt Ä‘ang khép cá»§a mình để kiá»m chế mình, chỉ táºp trung và o khuôn mặt cá»§a cô ấy mà thôi. Bá»™ khung xương mảnh dẻ cá»§a cô ấy, lá»›p mà ng má»ng manh cá»§a là n da xanh xao giống như tấm lụa trải căng trên lá»›p kÃnh cứng, quá má»m mại và dá»… dà ng bị phá há»§y. Trong thế giá»›i nà y cô tháºt dá»… bị là m tổn thương. Cô cần phải có ngưá»i bảo vệ cho mình. Trong những vòng xoáy không theo tráºt tá»± cá»§a số pháºn, tôi gần giống như là ngưá»i có thể đảm nhiệm trá»ng trách đó.
Tôi cố gắng giải thÃch để cô hiểu được những phản ứng đầy bạo lá»±c đó cá»§a mình
“Cô không thể hiểu là tôi đã phải khó khăn đến mức nà o khi chỉ đưa cô Ä‘i trong khi để bá»n chúng được sống.â€, tôi thầm thì “Tôi có thể để cô Ä‘i cùng vá»›i Jessica và Angela nhưng tôi sợ rằng khi cô để lại tôi má»™t mình tôi sẽ lao Ä‘i tìm bá»n chúngâ€
Äây là lần thứ hai trong đêm nay tôi thú nháºn vá» má»™t vụ giết ngưá»i có chá»§ Ä‘Ãch cá»§a mình. Ãt nhất Ä‘iá»u nà y cÅ©ng có thể bà o chữa được.
Cô vẫn giữ im lặng trong lúc tôi Ä‘ang váºt lá»™n để kiá»m chế bản thân mình. Tôi lắng nghe nhịp Ä‘áºp trái tim cô. Những nhịp Ä‘iệu đó cÅ©ng hÆ¡i bất thưá»ng má»™t chút nhưng rồi cÅ©ng cháºm dần lại theo thá»i gian và cuối cùng lại trở lại nhịp bình thưá»ng. HÆ¡i thở cá»§a cô cÅ©ng váºy, tháºt khẽ và ổn định.
Tôi gần như đã chạm tới điểm giới hạn. Tôi cần phải lái xe đưa cô vỠnhà trước khi…
Và rồi tôi sẽ giết chết hắn? Tôi sẽ lại trở thà nh kẻ giết ngưá»i khi mà cô đã tin tưởng tôi như thế? Còn có cách nà o khác để ngăn cản tôi nữa không? Cô ấy đã hứa sẽ cho tôi biết vá» giả thiết cá»§a cô khi chúng tôi chỉ có má»™t mình. Tôi có muốn biết Ä‘iá»u đó không? Tôi nóng lòng được biết nhưng liệu kết quả đáp lại sá»± hiếu kỳ cá»§a tôi liệu có tồi tệ hÆ¡n là không biết gì hay không?
Xét trên khÃa cạnh nà o đó thì cô đã biết đủ sá»± tháºt cho cả buổi tối nay rồi.
Tôi lại nhìn cô, khuôn mặt cô trông còn xanh xao hơn cả trước nữa nhưng rất bình tĩnh.
“Cô đã sẵn sà ng để vá» nhà chưa?â€
“Tôi đã sẵn sà ng rồiâ€, cô nói cẩn trá»ng lá»±a từng từ như thể chỉ vá»›i từ “Vâng†thì chưa đủ diá»…n tả được những gì cô muốn nói.
Mới chán ngán là m sao!
Cô bồi bà n đã quay trở lại. Cô ta đã nghe được câu nói vừa rồi cá»§a Bella khi Ä‘ang run rẩy đứng bên kia tấm vách ngăn phân vân xem có nên há»i tôi dùng thêm món gì. Tôi đảo mắt trước má»™t và i gợi ý cô ta dà nh cho tôi trong đầu.
“Chúng tôi có thể giúp gì cho anh?â€, cô ta há»i tôi
“Vui lòng cho chúng tôi tÃnh tiá»n, cảm Æ¡n côâ€, tôi nói vá»›i cô ta mắt vẫn nhìn Bella.
Cô bồi bà n không còn thở được như bình thưá»ng nữa, nói theo cách cá»§a Bella là cô ta Ä‘ang tạm thá»i bị là m cho lóa mắt bởi giá»ng nói cá»§a tôi.
Trong giây phút bất chợt cá»§a nháºn thức, khi Ä‘ang lắng nghe giá»ng nói cá»§a mình vang lên trong đầu cô gái tầm thưá»ng đó, tôi hiểu tại sao tối nay tôi lại nháºn được nhiá»u sá»± ngưỡng má»™ chứ không phải là những ná»—i e sợ như thưá»ng thấy. Äó là nhá» có Bella. Khi tôi cố gắng để Bella được an toà n khi ở cạnh mình, là m cho mình đỡ có vẻ đáng sợ hÆ¡n, cố là m sao để mình giống con ngưá»i nhất tôi đã hoà n toà n đánh mất những Ä‘iá»u đáng ghê tởm cá»§a mình. GiỠđây những con ngưá»i kia chỉ còn nhìn thấy vẻ đẹp cá»§a tôi và những bản năng xấu xa cá»§a tôi đã được kiá»m chế má»™t cách tháºn trá»ng.
Tôi ngước nhìn cô bồi bà n, đợi cho đến khi cô ta có thể trấn tÄ©nh lại. Äó chỉ là má»™t loại cảm xúc mà thôi bây giá» thì tôi đã hiểu được nguyên nhân.
“Vângâ€, cô ta lắp bắp “hóa đơn cá»§a anh đâyâ€
Cô ta chuyển cho tôi má»™t chiếc bìa da nhá» kẹp bên trong là hóa đơn trong đầu nghÄ© đến tấm cạc mà cô đã thả và o phÃa sau tá» giấy tÃnh tiá»n. Má»™t tấm cạc có ghi đầy đủ tên và số Ä‘iện thoại cá»§a cô ta ở trên đó.
Tôi đã cầm sẵn tiá»n, trả lại ngay láºp tức cho cô bồi bà n chiếc bìa da, cô ta sẽ không cần phải phà thá»i gian đợi má»™t cú Ä‘iện thoại không bao giá» có.
“Cô không cần phải trả lại đâuâ€, tôi nói vá»›i cô ta hy vá»ng số tiá»n boa sẽ đủ là m khuây khá»a ná»—i thất vá»ng cá»§a cô.
Tôi đứng dáºy, Bella cÅ©ng hấp tấp đứng dáºy theo. Tôi những muốn chìa tay ra cho cô nhưng lại nghÄ© hà nh động đó có thể đẩy lui váºn may cá»§a mình trong buổi tối hôm nay. Tôi nói lá»i cám Æ¡n vá»›i cô bồi bà n, mắt vẫn không rá»i khá»i khuôn mặt Bella. Có vẻ như Bella cÅ©ng nháºn thấy Ä‘iá»u gì đó rất thú vị.
Hai chúng tôi chầm cháºm thả bước ra ngoà i, tôi bước Ä‘i bên cô vá»›i khoảng cách gần nhất mà tôi có thể giữ được. Äá»§ gần để có thể cảm nháºn được hÆ¡i ấm toát ra từ cÆ¡ thể cô giống như má»™t cái chạm tháºt nhẹ lên phÃa bên trái ngưá»i mình. Khi tôi giữ cánh cá»a cho cô, cô khẽ thở dà i, tôi phân vân không biết cô hối tiếc Ä‘iá»u gì mà buồn đến váºy. Tôi nhìn sâu và o mắt cô, tÃnh cất lá»i há»i thì đột nhiên cô cúi xuống nhìn dưới ná»n trông vẻ hÆ¡i bối rối. Hà nh động cá»§a cô khiến tôi cà ng thấy nôn nóng hÆ¡n và cảm thấy khó chịu khi đặt câu há»i cho cô. Chúng tôi tiếp tục giữ im lặng trong suốt khoảng thá»i gian từ lúc tôi mở cá»a cho cô đến khi chúng tôi bước và o trong xe ô tô.
Tôi khởi động bá»™ pháºn sưởi ấm, bầu không khà trong xe ấm lên nhanh chóng, má»™t chiếc xe lạnh lẽo sẽ là m cô cảm thấy không thoải mái. Cô rúc ngưá»i sâu và o trong áo khoác cá»§a tôi, má»™t nụ cưá»i khẽ nở trên đôi môi. Tôi chỠđợi, cố gắng trì hoãn cuá»™c nói chuyện cá»§a chúng tôi cho đến khi ánh sáng cá»§a những chiếc đèn đưá»ng má» dần lại phÃa sau. Nó mang lại cho tôi cảm giác được ở bên cô má»™t mình.
Äiá»u gì má»›i là đúng đắn đây? Bởi lẽ giỠđây tôi chỉ táºp trung và o cô nên chiếc ô tô có vẻ như tháºt nhá» bé. Hương thÆ¡m cá»§a cô cuá»™n xoáy trong xe ô tô cùng vá»›i luồng hÆ¡i ấm cá»§a chiếc máy sưởi, cứ má»—i lúc má»™t dà y và mạnh mẽ hÆ¡n. Tá»± thân mùi hương ấy phát triển lá»›n dần lên giống như là má»™t thá»±c thể khác Ä‘ang tồn tại trong chiếc xe cá»§a tôi váºy – má»™t sá»± có mặt đòi há»i phải được thừa nháºn.
Và nó đã có được sá»± thừa nháºn: cÆ¡n khát trong tôi bừng cháy. Dù váºy cÆ¡n khát đó vẫn có thể chấp nháºn được, nó là má»™t sá»± chiếm hữu tháºt kỳ lạ vá»›i tôi. Äêm nay tôi đã được nháºn quá nhiá»u, nhiá»u hÆ¡n những gì tôi có thể trông đợi. Và cô ấy vẫn ngồi đây, tình nguyện ở bên cạnh tôi. Tôi phải là m gì đó để trả cho cô món nợ nà y. Sẵn sà ng hy sinh. Sẵn sà ng nhảy và o lá»a đỠvì cô.
Nếu như giỠđây tôi có thể là m Ä‘iá»u đó: chỉ bùng cháy lên, ngoà i ra không còn gì nữa. Nhưng ná»c độc Ä‘ang không ngừng tuôn trà o trong miệng tôi, những bó cÆ¡ căng lên sẵn sà ng như thể tôi Ä‘ang trong cuá»™c săn…
Tôi phải bá» những ý nghÄ© đó ra khá»i đầu mình và tôi biết Ä‘iá»u gì có thể khiến tôi xao lãng.
“Bây giá» thì…†tôi nói vá»›i cô, ná»—i sợ hãi khi nghÄ© vá» phản ứng cá»§a cô đã dáºp tắt ngá»n lá»a trong tôi “đến lượt cô rồi đấyâ€.
Tà i sản của bungong215
Last edited by khungcodangcap; 02-09-2009 at 11:01 PM .
06-06-2009, 01:45 PM
Nháºp Môn Tu Luyện
Tham gia: Apr 2008
Bà i gởi: 19
Thá»i gian online: 6 ngà y 19 giá» 10 phút
Thanks: 0
Thanked 0 Times in 0 Posts
Chương 10 : Giả thuyết
“Tôi há»i anh thêm má»™t câu nữa được không?†cô khẩn khoản thay vì trả lá»i yêu cầu cá»§a tôi.
Tôi cảm thấy chông chênh, lo lắng khi nghÄ© đến trưá»ng hợp xấu nhất. Và lúc nà y đây, việc kéo dà i khoảnh khắc nà y má»›i cám dá»— là m sao. Có Bella bên cạnh tôi dù chỉ má»™t và i giây nữa thôi. Tôi thở dà i, cảm thấy khó xá» và nói, “Má»™t thôi nhé!â€.
“Uhm…†cô chần chừ má»™t lát, như thể quyết định xem nên há»i câu nà o. “Anh nói rằng anh biết tôi đã không Ä‘i và o cá»a hà ng sách, và rằng tôi đã Ä‘i xuống phÃa nam. Tôi chỉ thắc mắc là là m cách nà o mà anh biết được như váºy.â€
Tôi nhìn chằm chằm và o kÃnh chắn gió. Thêm má»™t câu há»i nữa mà chẳng tiết lá»™ thêm Ä‘iá»u gì vá» cô nhưng lại sẽ là quá nhiá»u vá» tôi.
“Tôi nghÄ© chúng ta chẳng còn Ä‘iá»u gì giấu giếm nhau nữa,†cô nói, giá»ng hà m chứa chỉ trÃch xen thất vá»ng.
Tháºt là mỉa mai! Cô ấy không ngừng lẩn tránh tháºm chà chẳng cần phải cố gắng.
ÄÆ°á»£c thôi, cô ấy muốn tôi trả lá»i thẳng thắn. Và bất chấp rằng cuá»™c đối thoại nà y sẽ chẳng Ä‘i đến đâu.
â€œÄÆ°á»£c rồi,†tôi nói “Tôi đã Ä‘i theo mùi hương cá»§a côâ€.
Tôi rất muốn nhìn mặt cô ấy,nhưng lại e ngại những gì mình sẽ nhìn thấy. Thay và o đó, tôi lắng nghe hÆ¡i thở cá»§a cô trở nên gấp gáp và rồi bình ổn trở lại. Má»™t lát sau cô tiếp tục nói, giá»ng cô bình thản hÆ¡n tôi mong đợi.
“Thế nhưng anh vẫn chưa trả lá»i câu há»i đầu tiên cá»§a tôi…†cô nói.
Tôi nhìn cô, cau mà y. Cô tránh né cÅ©ng tháºt giá»i.
“Câu há»i nà o cÆ¡?â€
“Chuyện đó diá»…n ra như thế nà o – việc Ä‘á»c suy nghÄ© cá»§a ngưá»i khác ấy? cô há»i tôi, lặp lại câu cô đã há»i khi còn ở nhà hà ng. “Anh có thể Ä‘á»c được suy nghÄ© cá»§a bất kỳ ai, ở bất cứ nÆ¡i đâu à ?†Là m thế nà o mà anh là m được như váºy? Những ngưá»i còn lại trong gia đình anh có thể là m váºy không…? Cô bá» lá»ng câu há»i, và chợt đỠmặt.
“Em đã há»i nhiá»u hÆ¡n má»™t câu rồi đấy†tôi nói.
Cô vẫn nhìn tôi, chỠđợi câu trả lá»i.
Tại sao lại không nói cho cô ấy biết nhỉ? Cô ấy đã Ä‘oán được gần hết má»i chuyện và đây là má»™t đỠtà i dá»… trả lá»i hÆ¡n đỠtà i trước.
“Không, chỉ mình tôi có khả năng đó thôi. Và tôi cÅ©ng không thể nghe được suy nghÄ© cá»§a tất cả má»i ngưá»i, ở má»i nÆ¡i đâu. Phải đủ gần thì tôi má»›i nghe được. Ngưá»i cà ng thân thì tôi cà ng nghe được suy nghÄ© cá»§a ngưá»i đó cà ng xa,nhưng mà không xa quá và i dặm đâu.†Tôi cố gắng tìm cách diá»…n đạt để cô có thể hiểu – má»™t Ä‘iá»u tương tá»± mà cô có thể liên hệ được.â€Giống như là em Ä‘ang ở trong má»™t đại sảnh vá»›i rất nhiá»u ngưá»i, má»i ngưá»i cùng nói má»™t lúc. Äó là má»™t thứ âm thanh vo ve, rì rầm rất khó nghe. Khi mà tôi táºp trung được và o má»™t giá»ng nói thì khi đó tôi sẽ cảm nháºn được há» nghÄ© gì rất rõ rà ng. Thưá»ng thì tôi bá» ngoà i tai những âm thanh đó – nó là m tôi rối trà lắm. Và rồi tôi cảm thấy dá»… chịu hÆ¡n nếu coi đó là điá»u bình thưá»ng – tôi nhăn nhó – miá»…n là tôi không đưá»ng đột trả lá»i những Ä‘iá»u ngưá»i ta nghÄ© mà phải trả lá»i những gì ngưá»i ta nói là được.â€
“Tại sao anh lại cho rằng anh không thể nghe được suy nghĩ của tôi?†cô lấy là m ngạc nhiên.
Tôi tiết lá»™ cho cô má»™t sá»± tháºt nữa vá»›i má»™t phép loại suy khác.
“Tôi không biết nữa,†tôi thừa nháºn “Tôi chỉ có thể Ä‘oán rằng trà óc em không hoạt động giống như những ngưá»i khác. Giống như suy nghÄ© cá»§a em nằm trên sóng AM còn tôi thì chỉ bắt được sóng FM váºy.â€
Tôi nháºn ra rằng cô ấy không thÃch cách liên hệ nà y lắm. Tôi mỉm cưá»i vì đã chuẩn bị trước cho phản ứng nà y cá»§a cô. Rõ rà ng là cô đã không bị thất vá»ng.
“Äầu óc tôi không hoạt động bình thưá»ng?†cô há»i, cao giá»ng vá»›i vẻ chán nản, “à anh là tôi là ngưá»i lúc thế nà y lúc thế khác à ?â€
Ah, lại châm biếm nữa rồi.
“Tôi nghe được những giá»ng nói trong đầu mình và cô sợ rằng cô là ngưá»i không có láºp trưá»ng vững và ng hả?.†tôi cưá»i lá»›n. Cô ấy hiểu được tất cả những Ä‘iá»u nhá» nhặt nhưng lại tá» ra cháºm hiểu vá»›i những bà máºt lá»›n. Luôn luôn là những bản năng sai lầm …
Bella khẽ cắn môi những nếp nhăn xuất hiện giữa đôi mắt cô hằn sâu hơn.
“Äừng lo lắng,†tôi trấn an cô. “Äó chỉ là giả thuyết thôi mà …†Và vẫn còn má»™t giả thuyết quan trá»ng hÆ¡n cần được thảo luáºn. Tôi nóng lòng đón đợi giả thuyết đó. Cứ má»—i giây trôi qua, tôi Ä‘á»u cảm thấy như bị đánh cắp mất thá»i gian váºy.
“Và cÅ©ng chÃnh giả thuyết đã kéo chúng ta lại gần nhau,†tôi nói, tâm trạng vừa khắc khoải vừa thấy miá»…n cưỡng.
Cô thở dà i, vẫn cắn chặt môi – tôi lo là cô có thể tá»± là m Ä‘au mình. Cô nhìn không chá»›p và o mắt tôi, nét mặt đượm vẻ buồn phiá»n.
“Chẳng phải là chúng ta không còn gì giấu giếm nhau nữa sao?†tôi lặng lẽ há»i.
Cô nhìn xuống, đấu tranh vá»›i những dằn vặt ná»™i tâm. Bất thình lình, cô hÃt thở mạnh và mở mắt tháºt to. Lần đầu tiên tôi nhìn thấy ná»—i sợ hãi thoáng qua khuôn mặt cô.
“Trá»i đất Æ¡i!†cô thở hổn hển.
Tôi phát hoảng lên. Cô ấy đã nhìn thấy gì váºy? Là m sao mà tôi lại là m cô sợ hãi được chứ?
Sau đó cô thét lên, “Chạy cháºm lại!â€
“Cô là m sao váºy?†Tôi tháºt không hiểu ná»—i sợ hãi cá»§a cô bắt nguồn từ đâu.
“Anh Ä‘ang chạy vá»›i váºn tốc má»™t trăm dặm má»™t giá» kìa!†cô hét lên vá»›i tôi. Cô đảo mắt nhìn ra cá»a kÃnh và giáºt nảy mình nhìn những hà ng cây tối Ä‘en Ä‘ang vun vút trôi qua chúng tôi. Má»™t Ä‘iá»u nhá» nhặt chỉ là má»™t chút tốc độ lại khiến cô ấy thét lên sợ hãi như váºy ư?
Tôi đảo mắt nhìn sang cô. “Bình tÄ©nh nà o, Bella.â€
“Anh muốn giết cả hai ta đấy à ?†cô há»i, giá»ng nói cao và căng thẳng.
“Chúng ta sẽ không đâm và o đâu cả,†tôi hứa với cô.
Cô thở mạnh và sau đó nói vá»›i tôi bằng giá»ng nhẹ nhà ng hÆ¡n. “Tại sao anh lại phải vá»™i và ng như váºy?â€
“Tôi luôn lái xe như thế nà y mà .â€
Tôi bắt gặp cái nhìn cá»§a cô cảm thấy thÃch thú bởi biểu hiện choáng váng trên khuôn mặt cô.
“Anh hãy để ý nhìn đưá»ng Ä‘i!†cô lại hét lên.
“Tôi chưa bao giá» gặp tai nạn, Bella ạ. Tôi tháºm chà còn chưa nháºn tấm vé phạt nà o cÆ¡.†Tôi cưá»i toe toét vá»›i cô và gõ và o trán mình. Cá» chỉ nà y tháºm chà còn hà i hước hÆ¡n – tháºt vô lý khi tôi còn có thể đùa cợt vá»›i cô vá» Ä‘iá»u gì đó quá bà máºt và lạ lùng. “Trong nà y có ra Ä‘a đấy.â€
“Buồn cưá»i tháºt,†cô nói vá»›i vẻ châm biếm, giá»ng cô đượm vẻ khiếp sợ hÆ¡n là giáºn dữ. “Charlie là cảnh sát, anh nhá»› chứ? Tôi đã được dạy dá»— là phải tuân thá»§ luáºt lệ giao thông. Ngoà i ra, nếu anh có biến chiếc Volvo nà y thà nh má»™t cái bánh quy xoắn bao lấy thân cây, thì chỉ có anh má»›i bá» Ä‘i được mà thôiâ€.
“Có lẽ váºy,†tôi lặp lại và sau đó lại cưá»i vang không há» tức giáºn. Äúng váºy, chúng tôi hoà n toà n có thể gặp chuyện không may trong má»™t tai nạn xe hÆ¡i. Cô ấy đúng khi e sợ, bất chấp khả năng lái xe cá»§a tôi… “Nhưng cô thì sẽ không thể…â€.
Tôi thở dà i rồi để chiếc xe chạy cháºm lại như bò ra đưá»ng. â€œÄÆ°á»£c chưa nà o?â€
Cô đưa mắt nhìn đồng hồ tốc độ. “Tạm được rồiâ€.
Thế nà y mà vẫn còn là quá nhanh vá»›i cô ư? “Tôi ghét lái xe cháºm lắm,†tôi lầm bầm, nhưng vẫn giảm tốc độ thêm chút nữa.
“Thế nà y mà còn cháºm à ?†cô há»i tôi.
“Äá»§ để trở thà nh ná»—i xấu hổ trong cuá»™c Ä‘á»i lái xe cá»§a tôi,†tôi đáp lại nóng nảy. Äã bao lần cô né tránh câu há»i cá»§a tôi rồi? Ba lần? Hay bốn lần? Những suy Ä‘oán cá»§a cô có khá»§ng khiếp không? Tôi phải biết Ä‘iá»u đó - ngay bây giá». “Tôi vẫn chá» giả thuyết cuối cùng cá»§a cô đấy.â€
Cô lại cắn môi dần trở nên buồn bã gần như là đau đớn
Tôi chế ngá»± cảm giác nôn nóng cá»§a mình và má»m giá»ng hÆ¡n. Tôi không muốn cô lo lắng.
“Tôi sẽ không cưá»i đâu,†tôi hứa thầm mong rằng chỉ vì xấu hổ mà cô chưa sẵn sà ng nói vá»›i tôi.
“Tôi e là anh sẽ giáºn đấy†cô thì thầm.
Tôi cố giữ giá»ng mình bình thản, “Äiá»u đó tệ lắm à ?â€
“Vâng, rất tệ,â€.
Cô nhìn xuống, tránh không nhìn và o mắt tôi. Thá»i gian dần trôi qua.
“Cô cứ nói đi,†tôi động viên cô.
Giá»ng cô tháºt nhá». “Tôi không biết phải bắt đầu thế nà o cảâ€.
“Sao cô không bắt đầu từ đầu nhỉ?†Tôi nhá»› lại những gì cô nói trước bữa tối. “Cô nói rằng không phải tá»± em nghÄ© ra giả thuyết nà y mà .â€
“Không phảiâ€, cô đồng ý, và rồi lại im lặng.
Tôi nghÄ© tá»›i những Ä‘iá»u có thể gợi ý cho cô ấy. “Cô đã suy ra từ đâu – má»™t quyển sách à ? Hay má»™t bá»™ phim?â€
Äáng lẽ tôi phải ngó qua những bá»™ sưu táºp cá»§a cô khi cô vắng nhà . Sẽ chẳng có gì ngạc nhiên nếu Bram Stoker hay Anne Rice có mặt trên giá sách đó vá»›i những tá»±a sách nhà u nát…
“Không phải đâu,†cô lặp lại “Äó là ngà y thứ Bảy, ở bãi biển.â€
Tôi không há» mong đợi Ä‘iá»u nà y. Câu chuyện đồn đại quanh vùng vá» chúng tôi chưa bao giá» Ä‘i xa tá»›i mức quá kỳ quái – hoặc quá rõ rà ng. Tôi đã bá» lỡ lá»i đồn đại má»›i nà o chăng? Bella lén nhìn tôi qua tay cô ấy và nháºn thấy vẻ ngạc nhiên trên khuôn mặt tôi.
“Tình cá» tôi đã gặp má»™t ngưá»i bạn cÅ© cá»§a gia đình – Jacob Black,†cô tiếp tục. “Bố cáºu ta và Charlie là bạn bè từ khi tôi còn nhá»â€.
Jacob Black – cái tên không há» quen thuá»™c nhưng lúc nà y nó lại nhắc tôi nhá»› đến Ä‘iá»u gì đó…má»™t lúc nà o đó, từ rất lâu rồi… Tôi dán mắt và o kÃnh chắn gió, Ä‘iểm qua những kỳ ức để tìm ra mối liên hệ.
“Bố cáºu ấy là má»™t trong những tù trưởng cá»§a bá»™ tá»™c Quileuteâ€, cô nói.
Jacob Black. Ngưá»i kế vị Black. Má»™t háºu duệ, không nghi ngá» gì nữa.
Äây là điá»u tệ nhất có thể xảy ra.
Cô đã biết sá»± tháºt.
Hà ng loạt những suy nghÄ© lướt trong đầu tôi trong lúc chiếc xe lượn quanh những góc cua tối Ä‘en trên đưá»ng, tôi đỠđẫn trong ná»—i Ä‘au đớn – và gần như bất động, chỉ có má»™t chút hà nh động máy móc để Ä‘iá»u khiển chiếc xe.
Cô ấy đã biết sá»± tháºt rồi.
Nhưng mà …nếu cô đã biết sá»± tháºt từ hôm thứ Bảy… thì sau đó cô hẳn đã hiểu tất cả sá»± việc trong buổi tối hôm nay… và cho đến bây giá»â€¦
“Bá»n em đã Ä‘i dạo,†cô tiếp tục nói, “Và cáºu ấy đã kể cho em nghe má»™t và i truyá»n thuyết cÅ© – chắc là có ý là m em sợ, em nghÄ© váºy. Cáºu ấy đã kể cho em nghe má»™t truyá»n thuyết vá»â€¦â€
Cô thoáng ngừng lại, nhưng giỠđây cô không cần phải e ngại gì cả; tôi biết cô sẽ nói gì. Äiá»u bà ẩn duy nhất còn lại là tại sao cô ấy lại ở đây vá»›i tôi và o lúc nà y.
“Em cứ nói đi,†tôi bảo cô.
“Vá» ma cà rồng†cô thốt ra những lá»i nhẹ hÆ¡n cả tiếng thầm thì.
Nguyên việc phải nghe cô ấy nói to từ nà y, ở má»™t chừng má»±c nà o đó, tháºm chà còn tệ hÆ¡n việc tôi biết rằng cô ấy đã biết tất cả. Tôi do dá»± trước những lá»i nói cá»§a cô và cố gắng kiá»m chế.
“Và em nghÄ© ngay đến anh à ?†tôi há»i cô.
“Không đâu. Cáºu ấy đỠcáºp đến gia đình anh.â€
Tháºt mỉa mai là m sao khi mà chÃnh con cháu cá»§a Ephraim lại có thể xâm phạm cái hiệp ước mà ông đã thá» rằng sẽ bảo vệ. Má»™t ngưá»i cháu trai, hoặc có lẽ là má»™t ngưá»i cháu trai vÄ© đại. Äã bao nhiêu năm đã trôi qua? CÅ©ng phải bảy mươi năm rồi còn gì?
Äáng lẽ tôi phải nháºn ra rằng không phải những ngưá»i già , những ngưá»i tin và o những truyá»n thuyết ấy, là mối nguy hiểm. Mà chÃnh thế hệ trẻ - những ngưá»i có thể đã được cảnh báo, nhưng vẫn nghÄ© rằng những lá»i đồn đại cổ xưa tháºt đáng ná»±c cưá»i – má»›i là điá»u mà tôi cần phải cảnh giác vá» nguy cÆ¡ bị tiết lá»™ thân pháºn.
Äiá»u nà y có nghÄ©a là từ nay tôi sẽ được thoải mái truy sát bá»™ tá»™c nhá» bé, không được phòng ngá»± dá»c bá» biển, hay là tôi quá võ Ä‘oán nhỉ? Ephraim và những ngưá»i bảo vệ bá»™ tá»™c đã chết từ lâu rồi mà …
“Cáºu ấy cho rằng đó chỉ là má»™t Ä‘iá»u mê tÃn vá»› vẩn thôi,†Bella bất ngá» lên tiếng, giá»ng cô sắc lạnh vá»›i vẻ lo âu. “Cáºu ấy không mong là em sẽ để tâm đến chuyện nà yâ€.
Tôi liếc thấy cô vặn vẹo hai tay tỠvẻ bứt rứt.
“Äó là lá»—i cá»§a em,†cô nói sau má»™t thoáng ngáºp ngừng, và sau đó cô cúi đầu như thể cảm thấy xấu hổ. “Em đã bắt cáºu ấy phải kể hết.â€
“Sao em lại là m váºy?†Không khó khăn gì để tôi có thể giữ cho giá»ng nói Ä‘á»u Ä‘á»u như bây giá». Phần tệ nhất đã được đỠcáºp đến. Chừng nà o chúng tôi vẫn còn thảo luáºn vá» những Ä‘iá»u đã được khám phá, thì chúng tôi còn chưa phải tiếp tục đỠcáºp đến những háºu quả cá»§a việc đó.
“Laurent nói Ä‘iá»u gì đó vá» anh – cô ấy có ý muốn chá»c tức em.†Cô hÆ¡i nhăn mặt khi hồi tưởng lại. Tôi chợt lÆ¡ đãng, tá»± há»i là m sao mà Bella có thể lại bị chá»c tức bởi ai đó nói Ä‘iá»u gì đó vá» tôi được… “Và má»™t cáºu trai lá»›n hÆ¡n cÅ©ng là ngưá»i cá»§a bá»™ tá»™c nói vá»›i em rằng gia đình anh sẽ không đến vùng đất cá»§a há», dưá»ng như anh ta có ý ám chỉ má»™t Ä‘iá»u gì đó. Vì thế em đã rá»§ Jacob Ä‘i riêng vá»›i em và em đã dụ dá»— cáºu ấy kể hết ra cho em biếtâ€.
Cô cúi đầu xuống thấp hÆ¡n nữa khi cô thú nháºn chuyện nà y, và biểu hiện cá»§a cô trông có vẻ như…ngưá»i có lá»—i.
Tôi rá»i mắt khá»i cô và cưá»i váng lên. Cô cảm thấy có lá»—i à ? Cô ấy có thể là m gì để đáng bị khiển trách cÆ¡ chứ?
“Váºy em đã dụ dá»— cáºu ấy như thế nà o?†tôi há»i.
“Em đã giả vá» tán tỉnh cáºu ấy – em không nghÄ© là nó lại hiệu nghiệm đến váºyâ€, cô giải thÃch, và giá»ng cô trở nên hoà i nghi cái khoảnh khắc đó.
Tôi có thể hình dung được – cân nhắc xem cô ấy sẽ trở nên hấp dẫn như thế nà o vá»›i đà n ông, dù cô hoà n toà n không nháºn thức được – cô ấy sẽ quyến rÅ© như thế nà o khi mà cô cố gắng tá» ra hấp dẫn. Tôi chợt thấy cảm thương chà ng trai mà cô chá»n để kiểm tra sá»± hấp dẫn cá»§a mình.
“Giá mà anh được trông thấy cảnh đó,†tôi nói, và sau đó tôi cưá»i to lần nữa vá»›i sá»± hà i hước không che giấu. Tôi ước gì mình có thể nghe được phản ứng cá»§a cáºu bé, chứng kiến táºn mắt sá»± gục ngã cá»§a cáºu. “Váºy mà em lại buá»™c tá»™i anh là là m ngưá»i khác lóa mắt – Tháºt tá»™i nghiệp cho Jacob Black.â€
Tôi không há» cảm thấy tức giáºn vá»›i việc mình bị tiết lá»™ thân pháºn như tôi từng nghÄ©. Cáºu ta chẳng biết gì hÆ¡n nữa. Là m sao mà tôi có thể trông đợi ai đó từ chối cô gái nà y những gì cô ấy muốn nhỉ? Không đâu, tôi chỉ cảm thấy thông cảm cho sá»± tổn hại mà cô đã gây ra cho tâm hồn bình lặng cá»§a cáºu bé.
Tôi cảm thấy gương mặt đỠá»ng cá»§a cô là m nóng cả không khà giữa chúng tôi. Tôi liếc mắt vá» phÃa cô, cô vẫn Ä‘ang nhìn qua cá»a sổ. Cô không nói thêm Ä‘iá»u gì nữa.
“Và sau đó thì em là m gì?†tôi nhắc cô. Äã đến lúc phải quay lại câu chuyện kinh dị rồi.
“Em tìm kiếm thông tin trên Internetâ€.
Bao giá» cÅ©ng thá»±c tế. “Và những thông tin đó đã thuyết phục được em à ?â€
“Không phải,†cô nói “Chẳng có gì đúng cả. Phần lá»›n là những Ä‘iá»u ngá»› ngẩn thôi. Và sau đó…â€
Cô lại ngừng nói, và tôi nghe thấy cô nghiến chặt răng.
“Rồi sao nữa?†tôi gặng há»i. Cô ấy đã tìm được gì? Có Ä‘iá»u gì gây ra ác má»™ng cho cô không?
Có má»™t thoáng ngáºp ngừng, và sau đó cô thì thầm. “Em đã quyết định là chẳng có Ä‘iá»u gì quan trá»ng nữaâ€.
CÆ¡n choáng váng khiến cho tôi không thể nà o suy nghÄ© được trong chừng ná»a giây và sau đó má»i việc trở nên rõ rà ng. Vì sao cô lại để bạn mình vá» trước thay vì Ä‘i vá» cùng vá»›i há». Vì sao cô lại đồng ý ngồi và o ô tô vá»›i tôi thay vì phải bá» chạy và la hét gá»i cảnh sát…
Phản ứng cá»§a cô luôn là sai lầm – luôn hoà n toà n sai lầm. Cô thu hút nguy hiểm vá» phÃa mình. Cô má»i gá»i chúng.
“Không còn gì quan trá»ng nữa ư?†tôi nói qua kẽ răng, cảm giác tức giáºn xâm chiếm tôi. Là m sao mà tôi cho rằng mình có thể bảo vệ má»™t ngưá»i khi mà ngưá»i đó đã…xác định rõ là không cần sá»± bảo vệ nà o cả?
“Không phảiâ€, cô hạ thấp giá»ng, vá»›i vẻ dịu dà ng không cắt nghÄ©a được. “Dù anh là ai thì Ä‘iá»u đó vá»›i em cÅ©ng không còn quan trá»ng nữaâ€.
Cô tháºt là …không thể tưởng tượng nổi.
“Em không quan tâm anh có phải là quái váºt không à ? Nếu anh không phải là con ngưá»i thì sao?â€
“Chẳng sao cảâ€.
Tôi bắt đầu phân vân rằng liệu cô đã hoà n toà n bình phục chưa.
Tôi cho rằng mình có thể sắp xếp để cô có được sá»± chăm sóc tốt nhất…Carlisle có đủ các mối quan hệ để tìm cho cô những bác sÄ© giá»i nhất, những nhà trị liệu tà i năng nhất. Có lẽ, phải sá»a chữa cái gì đó trong đầu cô bất cứ cái gì để giải thÃch những hà nh động không lý giải nổi cá»§a cô, bất cứ cái gì khiến cho cô có thể ngồi cạnh má»™t con ma cà rồng mà nhịp tim vẫn ổn định và đáºp Ä‘á»u đặn như thế chứ. Tôi có thể dá»… dà ng canh chừng má»i việc, má»™t cách tá»± nhiên thôi, và sẽ ghé thăm cô thưá»ng xuyên trong chừng được phép…
“Anh giáºn rồiâ€. cô thở dà i “Lẽ ra em không nên nói gì má»›i đúng.â€
Như thể việc cô ấy giấu kÃn những xáo trá»™n nà y sẽ giúp Ãch cho hai chúng tôi váºy.
“Không phải đâu. Anh rất muốn biết em Ä‘ang nghÄ© gì – cho dù đó là những suy nghÄ© Ä‘iên cuồng nhấtâ€.
“Váºy là em lại Ä‘oán sai à ?†cô há»i, giá» thì giá»ng lại có chút hiếu chiến.
“Anh không có ý như váºy!†Tôi lại nghiến chặt răng. “Äiá»u đó không còn quan trá»ng nữa mà !†Tôi lặp lại câu nói cá»§a cô, giá»ng gay gắt.
Cô thở dốc. “Váºy là em đã đúng?â€
“Äiá»u đó quan trá»ng lắm à ?†tôi Ä‘áºp lại cô.
Cô hÃt má»™t hÆ¡i thở sâu. Tôi giáºn dữ chá» câu trả lá»i cá»§a cô.
“Không hoà n toà n thế†cô đáp, giá»ng cô trấn tÄ©nh lại. “Chỉ là em tò mò muốn biết thôi.â€
Không phải th!. Äiá»u đó thá»±c sá»± không còn quan trá»ng vá»›i cô nữa. Cô không quan tâm tá»›i việc tôi là ai. Cô đã biết tôi không phải là ngưá»i mà là má»™t con quái váºt và điá»u đó thá»±c sá»± không còn quan trá»ng vá»›i cô nữa.
Bên cạnh những âu lo vá» sá»± tỉnh táo cá»§a cô, tôi bắt đầu cảm thấy có tia hy vá»ng le lói. Tôi cố gắng dáºp tắt nó.
“Váºy em muốn biết Ä‘iá»u gì nà o?†tôi há»i cô. Chẳng còn bà máºt nà o nữa chỉ là những chi tiết vụn vặt thôi
“Anh bao nhiêu tuổi rồi?†cô há»i.
Câu trả lá»i cá»§a tôi báºt ra tá»± nhiên như lá»i đầu lưỡi. “Mưá»i bảy tuổi.â€
“Váºy anh mưá»i bảy tuổi được bao lâu rồi?â€
Tôi cố gắng không cưá»i và nói giá»ng kẻ cả. “CÅ©ng lâu rồi,†tôi thừa nháºn.
â€œÄÆ°á»£c rồi,†cô nói, bất ngá» trở nên sôi nổi. Cô cưá»i vá»›i tôi. Khi tôi nhìn chằm chằm và o cô, ái ngại nghÄ© đến vấn đỠgì đó đã xảy ra vá»›i đầu óc cá»§a cô nụ cưá»i cá»§a cô lại còn tươi tắn hÆ¡n nữa. Tôi nhăn nhó
“Anh đừng cưá»i nhé,†cô cảnh báo, “nhưng là m thế nà o mà anh có thể ra ngoà i ban ngà y được?â€
Tôi cưá»i lá»›n thay vì phải trả lá»i cô. Dưá»ng như những tìm kiếm cá»§a cô không Ä‘em lại Ä‘iá»u gì là tháºt cả. “Ngưá»i ta tưởng tượng đấy.†Tôi bảo cô.
“Thế còn chuyện bị thiêu cháy bởi ánh nắng mặt trá»i?â€
“Ngưá»i ta tưởng tượng ra thôiâ€
“Và chuyện ngá»§ trong quan tà i?â€
“CÅ©ng chỉ là tưởng tượngâ€.
Suốt cả thá»i gian dà i giấc ngá»§ không phải là má»™t phần trong cuá»™c sống cá»§a tôi – cho đến những đêm gần đây, khi tôi ngắm nhìn Bella mÆ¡ ngủ…
“Anh không thể ngá»§ được†tôi lầm bầm, trả lá»i câu há»i cá»§a cô đầy đủ hÆ¡n.
Cô im lặng một lát.
“Anh không ngá»§ má»™t chút nà o ư?†cô há»i.
“Anh không bao giỠngủ cả.†tôi thở ra.
Tôi chăm chú nhìn và o đôi mắt cô, đôi mắt to dưới hà ng mi dà y, và khao khát rằng mình có thể ngá»§ được. Không phải để lãng quên như tôi đã từng là m trước đây cÅ©ng không phải để thoát khá»i sá»± buồn chán, mà vì tôi muốn được nằm mÆ¡. Có lẽ, nếu như tôi ngất Ä‘i, nếu như tôi có thể nằm mÆ¡, tôi sẽ được sống và i giá» trong thế giá»›i nÆ¡i mà tôi và cô có thể bên nhau. Cô đã mÆ¡ vá» tôi. Tôi muốn được nằm mÆ¡ vá» cô biết bao!
Cô cũng nhìn tôi, gương mặt đầy băn khoăn. Tôi phải nhìn lảng đi.
Tôi không thể mơ vỠcô. Cô cũng không nên mơ vỠtôi như thế.
“Em vẫn chưa há»i anh câu há»i quan trá»ng nhất đâu đấy.†tôi nói, lồng ngá»±c im bặt cá»§a tôi trở nên lạnh giá và cứng ngắc hÆ¡n bao giá» hết. Cô ấy bắt buá»™c phải hiểu. Ở má»™t và i Ä‘iểm, cô hẳn phải nháºn ra là cô ấy Ä‘ang là m gì chứ. Cô phải hiểu rằng Ä‘iá»u nà y có ý nghÄ©a như thế nà o – ý nghÄ©a hÆ¡n tất cả những Ä‘iá»u cần suy xét khác, như sá»± tháºt là tôi yêu cô.
“Câu há»i nà o cÆ¡?†cô há»i, tá» vẻ ngạc nhiên và chưa tỉnh táo lắm!
Äiá»u nà y chỉ là m cho giá»ng tôi trở nên nặng ná» hÆ¡n. “Em không muốn biết vá» thá»±c đơn thưá»ng ngà y cá»§a anh à ?â€
“Ồ. Cái đó.†Cô nói bằng giá»ng lặng lẽ mà tôi không thể giải thÃch được.
“Uh, cái đó đấy. Em không muốn biết là anh có uống máu không à ?â€
Cô tá» ra nao núng vá»›i câu há»i nà y. Cuối cùng thì cô cÅ©ng đã hiểu.
“Uhm, Jacob cÅ©ng nói vá» Ä‘iá»u đó rồi,†cô nói.
“Jacob nói gì vá»›i em váºy?â€
“Cáºu ấy nói anh không…săn ngưá»i. Cáºu ấy bảo em gia đình anh không còn nguy hiểm bởi vì các anh chỉ săn thú thôi.â€
“Cáºu ấy nói gia đình anh không còn nguy hiểm nữa sao?†tôi lặp lại vá»›i vẻ hoà i nghi.
“Không hoà n toà n chÃnh xácâ€, cô sá»a lại, “Cáºu ấy bảo rằng bá»™ tá»™c cá»§a cáºu tin rằng gia đình anh không còn nguy hiểm nữa. Mặc dù váºy, những ngưá»i Quileutes vẫn không muốn anh đặt chân lên đất cá»§a há», chỉ thế thôi.â€
Tôi nhìn chằm chằm và o con đưá»ng, những ý nghÄ© cá»§a tôi gầm gừ trong vô vá»ng, cổ há»ng tôi Ä‘au rát bởi sá»± thiêu đốt do cÆ¡n khát quen thuá»™c gây ra.
“Cáºu ấy nói có đúng không?†cô há»i vá»›i vẻ Ä‘iá»m tÄ©nh như thể chỉ là cô Ä‘ang xác nháºn lại bản tin thá»i tiết. “Rằng anh không săn ngưá»i ấy?â€
“Những ngưá»i Quileutes nhá»› dai tháºt.â€
Cô gáºt đầu vá»›i chÃnh mình vẻ suy nghÄ© lung lắm.
“Dù sao em cÅ©ng đừng nên tá»± tin quá.†Tôi nói nhanh. “HỠđã đúng khi giữ khoảng cách vá»›i bá»n anh. Bởi bá»n anh vẫn còn rất nguy hiểm.â€
“Em không hiểu.â€
Không, cô không hiểu. Là m thế nà o để cô hiểu được bây gi�
“Bá»n anh phải cố gắng,†tôi bảo cô, “Bá»n anh thưá»ng kiểm soát tốt những việc mình là m. Thỉnh thoảng bá»n anh cÅ©ng phạm sai lầm. Giống như anh váºy, khi cho phép mình đơn độc ở bên em như thế nà y.â€
Mùi hương cá»§a cô vẫn trà n ngáºp trong xe. Tôi đã dần quen vá»›i nó, tôi có thể gần như lá» nó Ä‘i, nhưng không thể phá»§ nháºn rằng cÆ¡ thể tôi khao khát được ở gần cô vá»›i má»™t lý do hoà n toà n khác. Miệng tôi Ä‘ang chứa đầy ná»c độc.
“Äây là sai lầm à ?†cô há»i, giá»ng cô chất chứa má»™t ná»—i buồn sâu thẳm. Âm thanh đó là m tôi nguôi giáºn. Cô muốn ở cạnh tôi –bất chấp tất cả cô vẫn muốn ở bên tôi.
Hy vá»ng lại bùng lên và tôi phải dáºp tắt nó Ä‘i.
“Má»™t sai lầm cá»±c lỳ nguy hiểm đấy,†tôi nói vá»›i cô má»™t cách chân thà nh, ước rằng sá»± tháºt có thể thá»±c sá»± tác động đến cô theo cách nà o đó.
Cô im lặng má»™t lát. Tôi nghe thấy hÆ¡i thở cá»§a cô thay đổi – nó bất ngá» mạnh mẽ khác thưá»ng nhưng không phải do sợ hãi.
“ Anh hãy nói vá»›i em nữa Ä‘i.â€, bất ngá» cô nói, giá»ng run rẩy bởi má»™t ná»—i Ä‘au đớn nà o đó.
Tôi nhìn cô chăm chú hơn.
Cô ấy Ä‘ang Ä‘au đớn. Là m sao tôi có thể cho phép Ä‘iá»u đó xảy ra chứ?
“Em muốn biết gì nữa nà o?†tôi há»i, cố gắng nghÄ© cách tránh cho cô khá»i bị tổn thương. Cô không thể bị tổn thương. Tôi sẽ không là m tổn thương cô.
“Cho em biết, tại sao anh lại săn thú chứ không săn ngưá»i ?â€, cô nói, vẫn có vẻ khổ nảo.
Äiá»u nà y chẳng đã rõ rà ng rồi sao? Hay nó cÅ©ng không phải là vấn đỠđối vá»›i cô?
“Vì anh không muốn trở thà nh quái váºt.†tôi thì thầm.
“Nhưng săn thú thôi liệu có đủ không?â€
Tôi tìm má»™t sá»± so sánh khác theo cách mà cô có thể hiểu được. “Anh không chắc lắm, tất nhiên rồi, nhưng anh so sánh việc đó vá»›i việc sống bằng Ä‘áºu phụ và sữa Ä‘áºu nà nh; bá»n anh gá»i nhau là những ngưá»i ăn chay, chỉ là đùa thôi. Nó không hoà n toà n thá»a mãn được cÆ¡n đói – cÆ¡n khát thì đúng hÆ¡n. Nhưng nó đủ để bá»n anh tồn tại được.Trong phần lá»›n thá»i gian...†Giá»ng tôi nhá» dần; tôi cảm thấy xấu hổ bởi đã đặt cô và o vòng nguy hiểm. Mối nguy hiểm mà tôi vẫn tiếp tục cho phép mình…
“Äôi khi Ä‘iá»u nà y trở nên khó khăn hÆ¡n bất cứ má»™t Ä‘iá»u gì khác.â€
“Hiện giá» anh cảm thấy khó khăn lắm phải ko?â€
Tôi thở dà i. Tất nhiên là cô ấy sẽ há»i câu há»i mà tôi không muốn trả lá»i chút nà o. “Äúng váºy,†tôi thừa nháºn.
Tôi đã Ä‘oán đúng phản ứng sinh há»c cá»§a cô ấy lần nà y: hÆ¡i thở cá»§a cô vẫn không thay đổi, tim cô vẫn Ä‘áºp Ä‘á»u đặn. Tôi đã Ä‘oán đúng, nhưng mà tôi vẫn không hiểu. Là m thế nà o mà cô không cảm thấy sợ hãi nhỉ?
“Nhưng bây giỠanh không đói mà .†Cô tuyên bố, hoà n toà n tự tin.
“Sao em lại nghÄ© váºy?â€
“Äôi mắt anh,†cô nói, giá»ng rất thoải mái. “Em đã bảo anh là em có má»™t giả thuyết mà . Em nháºn ra rằng con ngưá»i – những ngưá»i đặc biệt – thưá»ng trở nên gắt gá»ng hÆ¡n khi hỠđói.â€
Tôi cưá»i thầm trước sá»± mô tả cá»§a cô: gắt gá»ng à . Äó chỉ là cách nói giảm thôi. Nhưng cô vẫn đúng, như má»i lần. “Em rất hay quan sát má»i ngưá»i, phải không nà o?†tôi lại cưá»i vang.
Cô cÅ©ng mỉm cưá»i má»™t chút và lại chau mà y như thể cô Ä‘ang táºp trung và o má»™t việc gì đó.
“Cuối tuần rồi anh đã Ä‘i săn, vá»›i Emmett à ?†cô há»i khi tiếng cưá»i cá»§a tôi đã dứt.
Cách mà cô nói cÅ©ng rất lôi cuốn nhưng cÅ©ng dá»… là m tôi nản lòng. Cô có thể hoà n toà n chấp nháºn được những Ä‘iá»u nà y má»™t cách dá»… dà ng như váºy sao? Dưá»ng như tôi cảm thấy choáng váng hÆ¡n cả cô nữa.
“Uh†tôi nói và sau đó như thể tôi kết thúc ở đó là chưa đủ, tôi cảm thấy sá»± thôi thúc giống như tôi đã từng cảm thấy trong nhà hà ng: tôi muốn cô hiểu rõ vá» tôi. “Tháºt ra anh không muốn Ä‘i đâu,†tôi tiếp tục nói má»™t cách cháºm rãi, “ nhưng việc Ä‘i săn là cần thiết. Sẽ dá»… dà ng hÆ¡n cho anh nếu anh không cảm thấy khát khi ở gần bên em.â€
“Tại sao anh lại không muốn Ä‘i?â€
Tôi hÃt má»™t hÆ¡i thở sâu và sau đó quay lại bắt gặp cái nhìn cá»§a cô. Sá»± thà nh tháºt nà y tháºt khó diá»…n tả má»™t cách khác thưá»ng.
“Vì anh cảm thấy…lo lắng,†tôi cho rằng từ nà y có thể diá»…n tả hết được, mặc dù chưa đủ mạnh, “khi phải rá»i xa em. Anh không há» nói đùa khi bảo em phải cẩn tháºn không để ngã xuống biển hoặc xuống bất cứ cái gì hôm thứ Năm tuần trước đâu. Cuối tuần qua anh đã không táºp trung được và o việc gì, anh rất lo cho em. Và sau những gì xảy ra tối nay, anh thấy ngạc nhiên là cuối tuần vừa rồi em vẫn bình an vô sá»±.†sau đó tôi nhá»› ra những vết xây xước trong lòng bà n tay cô. “Uhm, em cÅ©ng không hoà n toà n bình an vô sá»± đâuâ€. Tôi sá»a lại.
“Gì cÆ¡?â€
“Tay em kìa,†tôi nhắc cô.
Cô thở dà i và nhăn mặt. “Em bị ngã.â€
Tôi đã Ä‘oán đúng. “Anh cÅ©ng nghÄ© váºy mà ,†tôi nói, không thể nén được nụ cưá»i. “Anh cho rằng, vì là em nên vết thương má»›i tệ hÆ¡n như váºy – chỉ nghÄ© đến những Ä‘iá»u đó thôi cÅ©ng đủ dằn vặt anh suốt thá»i gian phải xa em. Những ba ngà y trá»i dà i đằng đẵng. Anh đã khiến Emmett phát Ä‘iên lên.†Thà nh tháºt mà nói, đó không phải là chuyện cá»§a quá khứ. Có lẽ tôi vẫn Ä‘ang là m Emmett cáu giáºn, và cả gia đình tôi nữa ngoại trừ Alice…
“Ba ngà y à ?†cô há»i, giá»ng chợt Ä‘anh lại. “Không phải anh má»›i trở vá» hôm nay sao?â€
Tôi tháºt không hiểu vì sao giá»ng cô lại có vẻ bá»±c bá»™i như váºy. “Không, bá»n anh đã vá» từ hôm Chá»§ Nháºt rồi.â€
“Váºy tại sao em không thấy bất cứ ai đến trưá»ng hết?†cô chất vấn. Sá»± giáºn dữ cá»§a cô là m tôi lúng túng. Cô dưá»ng như không nháºn ra câu há»i nà y lại là má»™t trong những câu há»i có liên quan đến những chuyện tưởng tượng vá» chúng tôi.
“Uhm, em có há»i là liệu mặt trá»i có là m anh bị thương không, thá»±c ra thì không†tôi nói, “Nhưng anh không thể ra ngoà i ánh nắng mặt trá»i được, Ãt nhất thì, anh không thể đến nÆ¡i mà ngưá»i khác có thể trông thấy mình.â€
Äiá»u nà y là m cô bối rối hÆ¡n là tức giáºn. “Vì sao chứ?â€, cô há»i, nghiêng đầu sang má»™t bên.
Tôi nghi ngá» khả năng có thể tìm ra má»™t cách liên hệ phù hợp để giải thÃch cô hiểu Ä‘iá»u nà y. Vì thế tôi chỉ nói vá»›i cô rằng “Má»™t lúc nà o đó anh sẽ cho em xemâ€. Và sau đó tôi lại tá»± há»i không biết đây có phải là má»™t lá»i hứa mà tôi có thể không giữ được vá»›i cô hay không? Tôi có gặp lại cô nữa không, sau đêm nay? Liệu tôi có yêu cô đủ để chịu đựng việc rá»i xa cô không?
“Anh có thể gá»i cho em mà ,†cô nói.
Tháºt là má»™t kết luáºn kỳ quặc. “Nhưng anh biết em an toà n là được rồi.â€
“Nhưng em thì không biết anh ở đâu. Em…†cô đột nhiên ngừng lại, và nhìn và o hai bà n tay.
“Sao cÆ¡?â€
“Em không thÃch như thế.†Cô nói má»™t cách e thẹn, là n da trên gò má cô á»ng Ä‘á». “Không được trông thấy anh. Äiá»u đó cÅ©ng là m em lo lắng đến khắc khoảiâ€.
Giá» thì mi đã hà i lòng rồi chứ? Tôi tá»± há»i mình. Uhm, đây chÃnh là phần thưởng cho sá»± hy vá»ng.
Tôi cảm thấy hoang mang, phấn chấn và sợ hãi - phần nhiá»u là sợ hãi – khi nháºn ra rằng tất cả những tưởng tượng Ä‘iên cuồng nhất cá»§a tôi cuối cùng cÅ©ng không xa lắm vá»›i sá»± tháºt. Äiá»u đó giải thÃch tại sao vá»›i cô ấy việc tôi có là má»™t con quái váºt cÅ©ng không quan trá»ng. Äó cÅ©ng chÃnh xác là lý do giỠđây vá»›i tôi những luáºt lệ không còn ý nghÄ©a gì nữa.
Tại sao đúng và sai cÅ©ng không còn gây ảnh hưởng đến tôi được nữa. Trong tất cả những ưu tiên cá»§a tôi giỠđây quan trá»ng nhất là phải tạo được cho cô gái Ä‘ang ngồi bên mình má»™t nÆ¡i tháºt an toà n.
Bella rất quan tâm đến tôi.
Tôi biết rằng nếu đem so sánh với tình yêu mà tôi dà nh cho em tình cảm đó sẽ chẳng là gì nhưng vẫn đáng để em mạo hiểm cả mạng sống ngồi đây bên cạnh tôi một cách tự nguyện và vui sướng.
Tình cảm đó cÅ©ng đủ gây ra ná»—i Ä‘au đớn cho em nếu như tôi là m việc đúng ra phải là m và ra Ä‘i rá»i bá» em.
Phải chăng những việc tôi phải là m lúc nà y là sẽ không được là m em bị đau đớn? Như thế có là tất cả?
Lẽ ra tôi nên phải tránh xa nÆ¡i nà y, tôi không nên quay vá» Forks. Tôi sẽ không mang lại cho em Ä‘iá»u gì tốt đẹp cả ngoà i ná»—i Ä‘au. Äiá»u đó có ngăn tôi lúc nà y rá»i bá» nÆ¡i nà y không? Ngăn được tôi là m cho sá»± việc thêm tồi tệ?
Cảm giác cá»§a tôi lúc nà y đây, cảm nháºn được hÆ¡i thở ấm áp tương phản vá»›i là n da lạnh băng cá»§a mình…
KHÔNG. Không gì có thể ngăn tôi được nữa.
“ Trá»i Æ¡i†Tôi rên rỉ vá»›i chÃnh mình†Sai rồiâ€
“Em nói gì mà sai chứ?†Em há»i và nháºn ngay lá»—i vá» mình
“ Em không hiểu sao, Bella? Anh đã phải khổ sở vì Ä‘iá»u đó rồi, giá» cả em cÅ©ng phải chịu đựng như anh nữa. Anh không muốn nghe là em phải chịu đựng như thế “Äó là lá»i nói tháºt, nó cÅ©ng là lá»i nói dối. Phần Ãch ká»· nhất trong con ngưá»i tôi Ä‘ang bay bổng vui sướng khi tôi biết rằng em cÅ©ng khao khát tôi như tôi khao khát em váºy.†Äiá»u đó là sai trái. Nó không an toà n. Anh là ngưá»i nguy hiểm, Bella à … em phải hiểu Ä‘iá»u đó.â€
“Không†Äôi môi em bÄ©u ra há»n dá»—i.
“Anh nói nghiêm túc đấy†Tôi Ä‘ang váºt lá»™n dữ dá»™i vá»›i chÃnh mình, má»™t ná»a liá»u lÄ©nh đồng ý vá»›i em, má»™t ná»a tuyệt vá»ng là m theo những cảnh báo để tránh khá»i sai lầm, những từ ấy thoát qua khá»i răng tôi như tiếng lẩm bẩm.
“Em cÅ©ng váºy†Em đáp trả “Em đã nói vá»›i anh rồi, anh là ai,vá»›i em, không còn quan trá»ng. Tất cả đã quá trá»… rồi.â€
Quá trá»… sao? Chỉ trong giây lát tưởng như kéo dà i vô táºn, tái hiện lại trong đầu tôi hình ảnh mình quan sát thế giá»›i trở nên ảm đạm vá»›i sá»± hòa quyện cá»§a duy nhất hai gam mà u trắng và đen khi bóng tối trưá»n qua bãi cỠđầy nắng lan phÃa Bella Ä‘ang ngá»§. Äó là bóng tối không thể nà o cưỡng lại được, không thể nà o ngăn cản nổi. Chúng lấy Ä‘i mà u trắng ngà trên là n da em rồi nhấn chìm em và o bóng tối.
Quá trá»… sao? Hình ảnh mà Alice nhìn thấy trước cuá»™n lại trong óc tôi, Bella vá»›i đôi mắt đỠngầu ngoái nhìn tôi dá»ng dưng. Má»™t cái nhìn vô cảm nhưng vá»›i cách nhìn như thể em căm ghét tôi vô cùng. Căm ghét tôi vì đánh cắp má»i thứ thuá»™c vá» em. Căm ghét tôi vì cướp mất cuá»™c sống và tâm hồn em
Không thể là quá trễ được.
“Äừng bao giá» nói thế nữa†Tôi rÃt nhá» tưởng chừng như khà n Ä‘i.
Em hướng tầm nhìn ra bên ngoà i cá»a xe và lại cắn môi . Hai tay em vòng lại ghì chặt và o lòng. HÆ¡i thở cá»§a em lá»›n dần và rồi vỡ òa
“Em Ä‘ang nghÄ© gì váºy?â€Tôi tháºt sá»± phải biết Ä‘iá»u em Ä‘ang nghÄ©.
Em lắc đầu không nhìn tôi. Tôi nhìn thấy cái gì đó long lanh như pha lê rơi trên má em.
Tôi quằn quại trong Ä‘au đớn! “ Em Ä‘ang khóc đấy ư?â€Tôi là m cho em khóc mất rồi! Tôi là m tổn thương em nhiá»u đến thế ư?
Em đưa mu tay lên quệt nhẹ và o má, “ Khôngâ€, em nói dối nhưng giá»ng thì vỡ oà .
Bản năng cá»§a con ngưá»i tưởng như đã bị chôn vùi bấy lâu trong tôi trá»—i dáºy khiến tôi đưa tay vá»›i vá» phÃa em, trong giây phút đó tôi cảm thấy mình “ngưá»i†hÆ¡n bao giá» hết . Rồi sau đó tôi sá»±c tỉnh… tôi không là con ngưá»i thá»±c sá»±. Và tôi cháºm rãi thả tay xuống.
“ Anh xin lá»—iâ€Tôi nói quai hà m tôi nghiến chặt lại. Là m sao có thể nói vá»›i em rằng tôi hối tiếc Ä‘á»n chừng nà o? Hối tiếc vì tất cả những lá»—i lầm ngu ngốc mà tôi đã gây ra.Hối tiếc vì sá»± Ãch ká»· không giá»›i hạn cá»§a mình. Hối tiếc bởi em quá bất hạnh khi trở thà nh mối tình đầu bi thảm cá»§a tôi. Hối tiếc vì cả những Ä‘iá»u khác vượt khá»i tầm kiểm soát cá»§a tôi mà trước hết số pháºn đã lá»±a chá»n con quái váºt là tôi để kết thúc cuá»™c Ä‘á»i em.
Tôi hÃt lấy má»™t hÆ¡i tháºt sâu sâu, phá»›t lá» cÆ¡n khát khốn khổ Ä‘ang già y vò tôi bởi mùi hương ngon ngá»t cá»§a Bella, cố gắng kiểm soát bản thân mình. Tôi muốn thay đổi đỠtà i thảo luáºn để có thể nghÄ© vá» cái gì đó khác. May mắn thay những Ä‘iá»u hiếu kỳ cá»§a tôi vá» em là vô táºn. Tôi luôn có câu há»i cho mình.
“ Nói gì vá»›i anh Ä‘iâ€Tôi nói.
“Vâng?â€Em trả lá»i khà n khà n, giá»ng vẫn còn đẫm nước mắt.
“Tối nay em đã nghÄ© gì váºy, trước khi anh rẽ và o góc phố ấy? Anh không hiểu được cảm xúc cá»§a em… Trông em không có vẻ gì là sợ hãi mà như Ä‘ang để đầu óc táºp trung cao độ và o việc gì ấy.†Tôi nhó lại khuôn mặt em khi đó, buá»™c bản thân mình phải quên Ä‘i những đôi mắt mà tôi dùng để nhìn em, trông em rất quả quyết.
“Lúc ấy em Ä‘ang hình dung ra cách để vô hiệu hoá má»™t kẻ tấn công,†giá»ng nói em đã trấn tÄ©nh hÆ¡n. “Anh biết đấy, tá»± vệ mà . Em tÃnh Ä‘áºp cho mặt hắn bẹp dà lại…†Sá»± Ä‘iá»m tÄ©nh cá»§a em không kéo dà i được cho đến khi kết thúc lá»i giải thÃch . Nó cứ xoắn lại cho đến khi tháºt sá»± bị kÃch động bởi lòng căm ghét. Äấy không phải má»™t lá»i nói cưá»ng Ä‘iệu và sá»± giáºn dữ cá»§a mèo con nhõng nhẽo lúc nà y chẳng đáng cưá»i chút nà o . Tôi mưá»ng tượng lại hình dáng má»ng manh cá»§a em chỉ như má»™t dải lụa phá»§ trên má»™t khung kÃnh bị che khuất bởi những tên cầm thú phì ná»™n, nặng ná» có thể là m hại em. CÆ¡n giáºn dữ như Ä‘ang sôi lên trong đầu tôi.
“Em định phản công chúng à ?†Tôi muốn rên lên. Toà n những bản năng chết ngưá»i có thể dá»… dà ng giết chết chÃnh em “ Sao em không nghÄ© đến việc bá» chạy?â€
“ Khi chạy em hay bị ngã lắm†Em thú nháºn má»™t cách bẽn lẽn.
“ Thế sao em không hét lên cầu cứuâ€
“Em cÅ©ng định là m như thếâ€.
Tôi ngao ngán lắc đầu hoà i nghi. Là m thế nà o mà em có thể xoay sở để sống sót được trước khi đến Forks cơ chứ?
“ Em nói đúng lắm.†Tôi trả lá»i em vá»›i má»™t giá»ng cáu gắt “Äúng là anh Ä‘ang phải chiến đấu vá»›i thần định mệnh để cứu sống emâ€.
Em thở dà i liếc nhìn ra ngoà i cá»a xe. Sau đó em quay lại nhìn tôi.
“ Ngà y mai em có còn được gặp anh không ?†Em bất ngá» há»i tôi.
Như thể con đưá»ng dẫn đến địa ngục dà i thăm thẳm nhưng tôi vẫn có thể vui thú vá»›i hà nh trình đó cá»§a mình.
“Có,anh cÅ©ng có bà i phải ná»™p.†Tôi mỉm cưá»i vá»›i em và cảm thấy tuyệt là m sao vì đã là m Ä‘iá»u đó “ Anh sẽ giữ cho em má»™t ghế và o giỠăn trưa nhé!â€.
Trái tim em run rẩy vì bị kÃch động; trái tim đã ngừng Ä‘áºp cá»§a tôi đột nhiên thấy ấm áp.
Tôi dừng xe trước nhà bố em, Em vẫn ngồi im không muốn rá»i xa tôi.
“ Anh có hứa ngà y mai sẽ đến trưá»ng không?†Em nhấn mạnh.
“Anh hứaâ€.
Bằng cách nà o mà việc là m sai trái nà y lại mang đến cho tôi nhiá»u hạnh phúc đến váºy? Chắc chắn có Ä‘iá»u gì đó không ổn!
Em gáºt đầu hà i lòng và bắt đầu cởi áo khoác cá»§a tôi ra.
“Em cứ giữ lấy Ä‘i.†Tôi nhanh chóng quả quyết vá»›i em. Äúng hÆ¡n là tôi muốn em giữ lại má»™t váºt gì đó cá»§a tôi khi tôi rá»i em giống như chiếc nắp chai vẫn Ä‘ang nằm trong túi tôi… “ Ngà y mai, em không có áo ấm mặc mà â€.
Tay em đưa nó lại cho tôi, cưá»i rầu rÄ© “ Em không muốn phải giải thÃch nà y ná» vá»›i bố†Em nói.
Tôi đã không Ä‘oán ra được Ä‘iá»u đó. Tôi mỉm cưá»i vá»›i em. “Ừ, đúng rồiâ€.
Em đặt tay lên nắm cá»a, và sau đó dừng lại. Em không muốn rá»i Ä‘i cÅ©ng như tôi không muốn để em bá» Ä‘i.
Äể lại em mà không có sá»± bảo vệ, ngay cả trong chốc lát…
Không nghi ngá» gì là Peter và Charlotte vẫn Ä‘ang Ä‘i đúng theo lá»™ trình cá»§a há» qua Seatle nhưng luôn có những nguy hiểm khác. Thế giá»›i nà y không phải là má»™t nÆ¡i an toà n cho con ngưá»i đặc biệt là cho em, ngưá»i luôn “nhạy cảm†vá»›i những gì nguy hiểm hÆ¡n bất cứ ai.
“Bella†Tôi há»i, ngạc nhiên bởi cảm giác thÃch thú khi chỉ má»›i gá»i đến tên em
“Vâng?â€
“Em hứa vá»›i anh má»™t việc được không?â€
“Vângâ€Em đồng ý ngay tắp lá»± sau đó đôi mắt em căng ra như thể Ä‘ang nghÄ© ra là do để phản đối tôi váºy.
“Em đừng bao giá» và o rừng má»™t mìnhâ€, tôi cảnh báo em phân vân liệu có phải lá»i yêu cầu nà y là nguyên nhân cá»§a sá»± phản đối Ä‘ang hiện lên trong đôi mắt em.
Em chá»›p mắt, thảng thốt “ Vì sao?â€
Tôi nhìn trừng trừng và o bóng tối không đủ tin cáºy kia. Thiếu ánh sáng không phải là vấn đỠvá»›i đôi mắt tôi nhưng đó cÅ©ng không phải là vấn đỠrắc rối vá»›i kẻ săn mồi khác. Bóng đêm chỉ đủ che mắt con ngưá»i. “Trong rừng không phải chỉ có mình anh là kẻ nguy hiểm nhất đâu.â€, tôi nói, “Chúng ta cứ thá»a thuáºn như thế nhé!â€
Em khẽ rùng mình nhưng nhanh chóng bình thưá»ng trở lại, em nói nụ cưá»i lại nở trên môi, “ Em sẽ là m theo lá»i anhâ€.
HÆ¡i thở cá»§a em phả và o mặt tôi, quá đỗi ngá»t ngà o và thÆ¡m ngát.
Tôi có thể ngồi như thế nà y ở đây suốt cả đêm nhưng em cần phải ngủ. Hai ước muốn ngang nhau đang không ngớt xung khắc mạnh mẽ trong tôi: khao khát em và mong muốn em được an toà n.
Tôi thở dà i khi nghÄ© tá»›i những việc sẽ chẳng bao giá» xảy ra “ Hẹn mai gặp lại em nhéâ€, tôi nói, biết rằng mình có thể nhìn thấy em sá»›m hÆ¡n nhiá»u so vá»›i cái hẹn ấy còn em sẽ không thể nà o nhìn thấy tôi cho tá»›i ngà y mai.
“Vâng, hẹn mai gặp lạiâ€, em đồng ý và mở cá»a xe .
Lại là cảm giác quặn Ä‘au khi phải nhìn em bước Ä‘i xa khá»i tôi.
Tôi nhoà i ngưá»i theo em khao khát được giữ em ở lại cùng mình, “ Bella?â€
Em quay ngưá»i lại sững sá», kinh ngạc khi thấy khuôn mặt chúng tôi đã gần sát nhau.
Tôi cÅ©ng như em ngáºp trà n trong những cảm xúc cá»§a sá»± gần gÅ©i nà y. HÆ¡i ấm cá»§a em cuá»™n lên như những cÆ¡n sóng vuốt ve gương mặt tôi. Tôi có thể cảm thấy là n da em mượt mà như lụa…
Tôi nghe được trái tim em như ngừng Ä‘áºp, đôi môi em khẽ mở ra.
“Em ngá»§ ngon nhéâ€, tôi thì thầm vá»›i em, nhoà i ra xa, trước khi cả cÆ¡n khát quen thuá»™c lẫn má»™t ham muốn hoà n toà n má»›i mẻ và kỳ lạ vừa bùng lên, có thể khiến tôi là m má»™t Ä‘iá»u gì đó gây tổn thương cho em.
Em bất động trong giây phút, mắt mở to và sá»ng sốt.Tôi Ä‘oán rằng em Ä‘ang bị lóa mắt. Và tôi cÅ©ng như Ä‘ang như váºy.
Em dần lấy lại trạng thái cân bằng dù gương mặt vẫn còn má»™t chút kinh ngạc và suýt chút nữa ngã ra khá»i xe, em bị trượt chân và phải bÃu lấy cá»a xe để giữ thăng bằng.
Tôi cưá»i khúc khÃch, hy vá»ng tiếng cưá»i đó quá nhỠđể em có thể nghe được.
Tôi nhìn thấy em suýt vấp ngã ở ngay quầng sáng hắt trước cá»a và o nhà . Thế là em đã an toà n cho đến thá»i Ä‘iểm nà y. Và tôi sẽ sá»›m trở lại để kiểm tra Ä‘iá»u đó.
Tôi có thể cảm nháºn được ánh mắt em dõi theo khi tôi lái chiếc xe xuống con đưá»ng tối tăm. Tôi cảm thấy má»™t cÆ¡n xúc động kỳ lạ dâng trà o trong mình khác hẳn những cảm giác đã từng có. Thưá»ng thì tôi dá»… dà ng quan sát bản thân qua đôi mắt nhìn cá»§a ngưá»i nà o đấy khi tâm trà tôi táºp trung và o ngưá»i đó. Nhưng lần nà y là sá»± thÃch thú thá»±c sá»± kỳ lạ, cảm giác mÆ¡ hồ có đôi mắt dõi theo mình. Tôi biết thế bởi lẽ đó là đôi mắt cá»§a em.
Hà ng triệu ý nghĩ đuổi theo nhau trong đầu tôi khi tôi lái xe vô định trong đêm tối.
Tôi lái xe vòng quanh các con phố trong má»™t khoảng thá»i gian khá dà i, không dừng lại ở đâu, chỉ nghÄ© vá» Bella vẫn lâng lâng trong cảm giác khó tả vì tất cả sá»± tháºt đã được phÆ¡i bà y. Tôi sẽ không còn phải sống nÆ¡m ná»›p trong ná»—i khiếp sợ rằng em sẽ khám phá ra tôi là cái gì nữa. Giá» em đã biết tất cả. Em bảo nó chẳng là gì vá»›i em. Mặc dù đó rõ rà ng là má»™t Ä‘iá»u tệ hại vá»›i em, nhưng nó mang đến sá»± giải thoát đáng kinh ngạc cho tôi.
Nhiá»u hÆ¡n thế, tôi nghÄ© vá» Bella và tình yêu đầy những hà m Æ¡n. Em không thể yêu tôi như cách mà tôi yêu em – má»™t tình yêu say đắm đầy ám ảnh và dữ dá»™i đến mức có thể há»§y hoại cả con ngưá»i mong manh cá»§a em. Nhưng dưá»ng như em có đủ mạnh mẽ. Äá»§ mạnh mẽ để đánh bại bản năng sợ hãi. Äá»§ mạnh mẽ để khao khát ở gần bên tôi. ÄÆ°á»£c ở bên em là niá»m hạnh phúc lá»›n lao nhất mà tôi từng biết đến.
Tôi đã từng cô đơn trong cả má»™t quãng thá»i gian dà i và cÅ©ng trong chừng ấy thá»i gian tôi không là m tổn thương tá»›i ai để mang lại sá»± thay đổi nà o. Tôi cho phép bản thân mình cảm thấy hạnh phúc khi không phải dÃnh dáng đến những tấn bi kịch. Hạnh phúc chỉ cần biết là em có quan tâm đến tôi. Chỉ là niá»m hân hoan khi chinh phục được tình cảm cá»§a em. Hạnh phúc là ngà y lại ngà y tôi được ngồi bên em, nghe giá»ng em nói, khiến cho những nụ cưá»i nở trên môi em.
Tôi “tua Ä‘i tua lại†nụ cưá»i ấy trong đầu, nghÄ© lại hình ảnh đôi môi đầy đặn căng ra, cái vết chẻ trên chiếc cằm nhá»n, ánh mắt em nhìn ấm áp và nóng bá»ng biết bao. Ngón tay em má»m mại và ấm áp trong tay tôi lúc tối nay. Tôi tưởng tượng cảm giác thế nà o khi chạm và o là n da má»ng manh trên gò má cá»§a em, má»ng manh và ấm áp…quá đỗi má»ng manh. Chỉ như dải lụa trải trên khung kÃnh..quá dá»… bị tổn thương.
Tôi không để tâm suy nghÄ© cá»§a mình hướng tá»›i đâu khi má»i việc trở nên quá trá»…. Äó là khi tôi mải miết vá»›i sá»± mong manh dá»… vỡ ấy, hình ảnh má»›i vá» em đã xâm chiếm những tưởng tượng cá»§a tôi. Em chìm hẳn trong bóng tối, tái xanh Ä‘i vì sợ hãi, quai hà m vẫn nghiến chặt, kiên quyết, đôi mắt sôi sục, táºp trung cao độ. Thân hình mảnh mai đứng trụ vững và ng, sẵn sà ng phản công lại những hình dạng to lá»›n vụng vá» nhăn nhúm bao quanh em, những cÆ¡n ác má»™ng u ám.
“Ôiâ€, tôi rên lên bởi ná»—i căm ghét dồn nén gần như đã bị lãng quên trong niá»m vui sướng được yêu em, lại cháy bừng lên thà nh má»™t cÆ¡n phẫn ná»™ tá»™t cùng.
Tôi Ä‘ang đơn độc. Tôi tin chắc rằng Bella Ä‘ang được an toà n trong ngôi nhà cá»§a mình; trong má»™t giây lát tôi đã vui mừng khôn xiết rằng Charlie Swan, cảnh sát trưởng cá»§a địa phương, được huấn luyện và có vÅ© khÃ, Ä‘ang ở cùng em. Äiá»u đó cÅ©ng có nghÄ©a là em được bảo vệ
Em được an toà n và tôi cũng chẳng mất bao lâu để thực hiện việc báo thù.
Không! Em xứng đáng được nháºn những Ä‘iá»u tốt đẹp, tôi không được phép để em phải quan tâm đến má»™t tên giết ngưá»i. Nhưng còn những ngưá»i khác thì sao?
Bella đã được an toà n. Chắc chắn là Angela và Jessica cÅ©ng như váºy trên chiếc giưá»ng ngá»§ ấm áp cá»§a há».
Nhưng vẫn còn má»™t con quái váºt Ä‘ang lang thang trên đưá»ng phố Port Angeles. Má»™t con quái váºt đội lốt ngưá»i – hắn sẽ chẳng phải là vấn đỠvá»›i con ngưá»i hay sao? Mong muốn giết ngưá»i là má»™t việc hoà n toà n sai trái. Tôi biết Ä‘iá»u đó. Nhưng để cho hắn tá»± do và lại thá»±c hiện những vụ tấn công khác cÅ©ng không phải là việc là m đúng đắn.
Ngưá»i phụ nữ tóc và ng chá»§ nhà hà ng; cô gái bồi bà n mà tôi không thá»±c sá»± đã có lần nà o để mắt tá»›i. Hai ngưá»i ấy Ä‘á»u chá»c giáºn tôi chút xÃu nhưng Ä‘iá»u ấy không có nghÄ©a là hỠđáng phải gặp nguy hiểm.
Má»™t trong hai ngưá»i đó có thể là ngưá»i quan trá»ng đối vá»›i ai khác như Bella đối vá»›i tôi váºy. à nghÄ© đó khiến tôi ra ngay được quyết định.
Tôi quay xe vá» hương bắc, tăng tốc bởi lẽ giỠđây tôi đã có mục Ä‘Ãch. Má»—i khi tôi gặp phải vấn đỠvượt ngoà i khả năng cá»§a mình, việc gì đó hiển nhiên như trưá»ng hợp nà y, tôi biết sẽ tìm được sá»± giúp đỡ ở đâu.
Alice đang ngồi đợi tôi dưới mái hiên nhà . Tôi thà dừng xe luôn ở trước nhà hơn là phải đánh một vòng để tới gara.
“ Carlisle Ä‘ang ở phòng là m việc†Alice nói vá»›i tôi trước khi tôi có thể há»i.
“Cám Æ¡n em “Tôi trả lá»i, xá»›i tung mái tóc cá»§a cô khi tôi bước qua.
Cám Æ¡n vì đã trả lại cuá»™c gá»i cá»§a em, cô ấy nghÄ© má»™t cách mỉa mai.
“ Ohâ€, tôi dừng lại trước cá»a, lôi Ä‘iện thoại ra và báºt lên,“ Xin lá»—i. Tháºm chà anh còn không kiểm tra xem ai gá»i nữa! Lúc đó anh…báºn chútâ€
“Ừ, em biết mà . Em cÅ©ng xin lá»—i. Lúc em nhìn thấy má»i việc sắp diá»…n ra anh vẫn Ä‘ang trên đưá»ng.â€
“Lúc đó anh cÅ©ng gần tá»›i nÆ¡i rồiâ€, tôi lẩm bẩm.
Em xin lá»—i, cô ấy nhắc lại như thể xấu hổ vá»›i chÃnh mình.
Trưá»ng hợp nà y chẳng có gì khó để độ lượng bởi lẽ Bella đã ổn. “Äừng có váºy. Anh biết là em không thể nắm rõ má»i thứ mà . Alice, không ai có thể yêu cầu em thông suốt má»i việc đượcâ€
“Cảm Æ¡n anhâ€.
“Anh suýt má»i em ra ngoà i ăn tối đấy, em có bắt được Ä‘iá»u đó không trước khi anh kịp thay đổi ý định ấy?â€
Cô ấy cưá»i toe toét, “ Không, em cÅ©ng bá» lỡ nó luôn. Giá mà em biết được nhỉ? Em đã đến ngay rồi.â€
“ Em đã táºp trung và o việc gì mà để lỡ nhiá»u thứ váºy hả?â€.
Jasper Ä‘ang suy nghÄ© vá» ngà y ká»· niệm cá»§a tụi em, cô cưá»i lá»›n. Anh ấy Ä‘ang cố gắng để không đưa ra quyết định là m gì vá»›i món quà cá»§a em, nhưng mà em nghÄ© em có má»™t ý tưởng tuyệt vá»i đấy…
“Em tháºt là không biết xấu hổ gì cả.â€
“Ồ vâng.â€
Alice bÄ©u môi ngước nhìn tôi, nét mặt ám chỉ lá»i buá»™c tá»™i. Em đã chú ý đến má»i việc hÆ¡n sau đó. Anh sẽ nói vá»›i há» rằng cô ấy biết rồi chứ?
Tôi thở dà i, †Ừ, ngay sau đâyâ€
Em không có ý kiến gì đâu nhé! Giúp em một việc nhé anh nói cho Rosalie khi em không ở đấy, được không anh?
Tôi lưỡng lự, “ Chắc chắn “
Bella đón nháºn Ä‘iá»u đó rất tốt.
“Quá tốtâ€
Alice lại cưá»i toe toét. Anh đừng có mà đánh giá quá thấp Bella đấy nhé.
Tôi cố gắng ngăn lại hình ảnh mà mình không há» muốn phải nhìn thấy Bella và Alice – đôi bạn thân thiết. Lúc nà y tháºt khó mà kiên nhẫn được, tôi thở dà i nặng nhá»c. Tôi muốn là m nốt phần việc dang dở buổi tối hôm nay, muốn tá»± tay mình kết thúc Ä‘iá»u đó. Song tôi sẽ phải lo lắng má»™t chút khi rá»i xa Forks.
" Alice ... ", tôi bắt đầu.
Alice nháºn ra tôi muốn há»i cô Ä‘iá»u gì
Cô ấy sẽ an toà n đêm nay. Lúc nà y em có cái nhìn tốt hÆ¡n rồi ! Cô ấy đúng là kiểu ngưá»i cần được giám sát hai tư trên hai tư đấy nhỉ.
“Ãt nhất cÅ©ng là váºy đấy.â€
“Thế nà o thì anh cÅ©ng sá»›m ở bên cô ấy thôiâ€
Tôi hÃt má»™t hÆ¡i tháºt sâu. Những từ ngữ ấy quả là đẹp đẽ đối vá»›i tôi.
“Thôi nà o, Ä‘i là m việc mà anh định Ä‘i rồi anh sẽ sá»›m được đến nÆ¡i mà anh muốn thôiâ€, Alice nói vá»›i tôi.
Tôi gáºt đầu và nhanh chóng tiến đến phòng cá»§a Carlisle
Bố Ä‘ang đợi tôi, mắt bố hướng vá» cánh cá»a hÆ¡n là ở cuốn sách dà y trên bà n.
“Bố nghe Ailce bảo con là phải tìm bố ở đâu.â€, bố nói và mỉm cưá»i.
Dá»… chịu là m sao khi được ở cạnh bố, thấy được sá»± thông cảm và sá»± uyên bác trong mắt ông. Carlisle luôn biết Ä‘iá»u phải là m.
“Con cần bố giúp đỡâ€.
“Bất cứ Ä‘iá»u gì Edward†Bố hứa chắc nịch
“Alice có cho bố việc xảy ra vá»›i Bella lúc chiá»u không ạ?â€
Hầu như má»i việc, bố bổ sung.
“ Vâng, gần như. Con có má»™t tình huống không biết xá» lý thế nà o bố ạ. Bố thấy đó, con muốn…rất muốn… giết hắn.â€, những từ ngữ đó thốt ra rất nhanh và bá»±c tức, “con muốn là m Ä‘iá»u đó lắm nhưng biết rằng là m thế là sai. Bởi lẽ đó chỉ là hà nh động trả thù chứ không phải là công lý. Tất cả chỉ là con tức giáºn, không phải là lẽ công bằng. Nhưng chúng ta cÅ©ng không thể để cho má»™t kẻ cưỡng bức và giết ngưá»i hà ng loạt nhởn nhÆ¡ bách bá»™ ở Port Angeles. Con không biết những ngưá»i ở đó nhưng cÅ©ngkhông thể đỠai đó thế chân Bella trở thà nh nạn nhân cá»§a hắn. Những ngưá»i phụ nữ đó – có thể cÅ©ng có những ngưá»i nghÄ© vá» há» như con nghÄ© vá» Bella. Há» có thể cÅ©ng sẽ bị tổn thương giống như con đã phải chịu nếu như Bella đã bị hại. Äiá»u đó cÅ©ng đâu có đúng.â€
Nụ cưá»i tươi tắn và không ngá» tá»›i cá»§a bố cắt ngang những lá»i dồn dáºp lạnh lẽo cá»§a tôi.
Cô ấy tháºt là tốt cho con đấy con trai à ! Nhiá»u lòng trắc ẩn hÆ¡n, kiá»m chế hÆ¡n. Bố thá»±c sá»± ấn tượng.
“Con không trông chá» những lá»i khen ngợi đâu Carlisleâ€
“ DÄ© nhiên không rồi nhưng bố đâu có thể kiá»m chế được những suy nghÄ© cá»§a mình phải không nà o?†Bố lại cưá»i “bố sẽ quan tâm đến việc đó. Con có thể dá»… dà ng nghỉ ngÆ¡i được rồi. Sẽ không ai bị hại thay cho Bella đâu.â€
Tôi nháºn thấy kế hoạch trong đầu bố. Không chÃnh xác những Ä‘iá»u như tôi muốn, không thoả mãn được thèm khát bạo tà n cá»§a tôi nhưng tôi biết đó là điá»u đúng phải là m.
“Con sẽ chỉ bố phải tìm hắn ở đâuâ€, tôi nói.
“Äi thôiâ€.
Bố vá»› vá»™i lấy chiếc cặp Ä‘en cá»§a mình trên đưá»ng bước ra ngoà i. Tôi thấy hứng thú hÆ¡n vá»›i việc giải quyết hắn nhẹ nhà ng nhưng vẫn phải mạnh tay má»™t chút – kiểu như hắn sẽ bị nứt sá» nhưng tôi sẽ để cho bố là m theo cách cá»§a ông. Chúng tôi dùng xe ô tô cá»§a tôi. Alice vẫn Ä‘ang đứng trên những báºc thá»m, cô cưá»i và vẫy theo xe khi chúng tôi lái Ä‘i. Tôi thấy tiên thị cá»§a Alice chuẩn bị cho chuyến Ä‘i nà y: chúng tôi sẽ không gặp bất cứ khó khăn nà o.
Chuyến Ä‘i chóng vánh trong trá»i đêm Ä‘en kịt và con đưá»ng hoà n toà n vắng vẻ. Tôi tắt đèn pha xe để tránh thu hút sá»± chú ý. Tôi mỉm cưá»i khi nghÄ© Bella sẽ phản ứng như thế nà o vá»›i tốc độ nà y. Khi em cất tiếng phản đối cÅ©ng là lúc tôi Ä‘ang chuẩn bị hạ tốc độ hòng kéo dà i thêm khoảng thá»i gian ở bên em.Calisle cÅ©ng Ä‘ang nghÄ© vá» Bella.
Mình đã không lưá»ng trước được, cô gái đó có ý nghÄ©a đến váºy vá»›i nó.Äây quả là điá»u không ngá» tá»›i. Có lẽ Ä‘iá»u nà y thá»±c sá»± có và i ý nghÄ©a nà o đó. Có thể là vì mục Ä‘Ãch cao cả hÆ¡n. Chỉ có Ä‘iá»u là ..
Bố mưá»ng tượng lại hình ảnh Bella vá»›i nước da trắng như tuyết và đôi mắt đỠrá»±c mà u máu rồi ngần ngừ thoát khá»i hình ảnh đó.
“Äúng. Chỉ là ... “ Thá»±c váºy. Bởi lẽ chẳng thể nà o tìm được má»™t lý do tốt đẹp nà o bấu vÃu khi phá há»§y Ä‘i má»™t Ä‘iá»u trong sáng và đẹp đẽ đến váºy.
Tôi nhìn đăm đắm và o đêm Ä‘en, tất cả những niá»m vui sướng tôi có được tối nay đã tiêu tan bởi ý nghÄ© vừa rồi cá»§a bố.
“Edward xứng đáng được hạnh phúc. Cuá»™c Ä‘á»i nợ con Ä‘iá»u đóâ€.Những ý nghÄ© nồng nhiệt cá»§a bố là m tôi thấy ngạc nhiên. “Chắc chắn phải có cách nà oâ€â€¦
Tôi ước có thể tin dù chỉ là má»™t Ä‘iá»u thôi cÅ©ng được. Song chẳng có mục Ä‘Ãch cao cả nà o vá»›i những gì Ä‘ang xảy đến vá»›i Bella. Chỉ là má»™t số pháºn cay đắng – má»™t mụ phù thá»§y già nua, xấu xà ghen tỵ không thể chịu đựng được cuá»™c sống lẽ ra Bella phải được hưởng.
Tôi không nấn ná lâu ở Port Angeles. Tôi dẫn Calisle đến chá»— ẩn náu cá»§a gã quái váºt có cái tên Lonnie Ä‘ang trút ná»—i thất vá»ng vá»›i lÅ© đồng bá»n cá»§a hắn – hai trong số đó đã bá» Ä‘i. Calisle có thể thấy được tôi khó khăn đến nhưá»ng nà o khi ở gần đủ để nghe được những ý nghÄ© cá»§a hắn để nhìn thấy được những hồi ức cá»§a hắn. Những hồi ức vá» Bella và pha lẫn vá»›i những cô gái kém may mắn khác – những ngưá»i mà không ai còn có thể cứu được nữa.
Hơi thở tôi trở nên gấp gáp hơn. Tôi ghì chặt và o vô lăng
Äi Ä‘i, Edward, bố nói dịu dà ng vá»›i tôi.Bố sẽ giữ cho những kẻ còn lại được an toà n. Con vá» vá»›i Bella Ä‘i.
Äó chÃnh xác là điá»u cần nói. Tên cá»§a em là thứ duy nhất có thể là m tôi xao lãng và có ý nghÄ©a hÆ¡n bất cứ thứ gì trên Ä‘á»i đối vá»›i tôi lúc nà y.
Tôi để bố lại trong xe, chạy bá»™ vá» Forks trên má»™t con đưá»ng thẳng xuyên qua khu rừng già đang say ngá»§. Lần nà y tôi mất Ãt thá»i gian hÆ¡n chuyến Ä‘i đầu khi phải di chuyển trên má»™t chiếc ô tô tốc độ cao. Chỉ mất và i phút sau tôi đã vỠđến khu vá»±c nhà em và trượt qua cá»a sổ phòng em theo cách cá»§a mình.
Tôi lặng lẽ buông má»™t tiếng thở dà i nhẹ nhõm. Má»i thứ vẫn đúng như lẽ nó phải thế. Bella Ä‘ang an toà n trên chiếc giưá»ng ngá»§ cá»§a mình, nằm mÆ¡, mái tóc ẩm ướt cá»§a em rối tung lên như đám rong biển phá»§ ngang gối.
Nhưng không giống như phần lá»›n các đêm trước, em cuá»™n tròn như quả bóng nhá», những tấm chăn cuốn tháºt chặt quanh đôi vai. Tôi Ä‘oán em thấy lạnh. Trước khi tôi ổn định và o chá»— ngồi quen thuá»™c cá»§a mình, tôi thấy em khẽ rùng mình trong giấc ngá»§ và môi em run run.
Tôi nghĩ ngợi giây phút sau đó nhẹ nhà ng bước ra ngoà i hà nh lang, lần đầu khám phá những phần khác trong ngôi nhà của cô.
Tiếng ngáy cá»§a Charlie khá to và đá»u Ä‘á»u. Tôi có thể biết được hầu hết giấc mÆ¡ cá»§a ông. Má»™t giấc mÆ¡ vá»›i nước cuốn và sá»± nhẫn nại chỠđợi… câu cá, có lẽ là thế?
Äằng kia trên đầu cầu thang, má»™t cái tá»§ trông có vẻ đầy hứa hẹn. Tôi mở tá»§ ra trà n trá» hy vá»ng và tìm thấy cái mình cần. Tôi chá»n chiếc chăn dà y nhất từ cái ngăn vải lanh bé tẹo rồi trở lại phòng em. Tôi sẽ mang trả nó vá» chá»— cÅ© trước khi em tỉnh dáºy và sẽ chẳng ai biết được chuyện gì.
NÃn thở, tôi tháºn trá»ng choà ng cái chăn lên ngưá»i em; em không có phản ứng vá»›i sức nặng đè thêm lên mình. Tôi quay lại vá»›i cái ghế báºp bênh.
Trong lúc Ä‘ang còn âu lo chỠđợi để em ấm dần lên, tôi nghÄ© vá» Calisle, tá»± há»i bố Ä‘ang ở đâu lúc nà y. Tôi biết kế hoạch cá»§a bố diá»…n ra trôi chảy, Alice đã thấy Ä‘iá»u đó từ trước.
NghÄ© tá»›i bố bất giác tôi thở dà i, ông đặt quá nhiá»u quá nhiá»u lòng tin nÆ¡i tôi. Tôi ước mình có thể trở thà nh ngưá»i như ông vẫn luôn tin tưởng. Má»™t ngưá»i xứng đáng vá»›i hạnh phúc, có thể hy vá»ng xứng đáng vá»›i ngưá»i con gái Ä‘ang say giấc nà y. Má»i việc sẽ khác như thế nà o nếu tôi có thể là má»™t Edward như váºy?
Má»™t hình ảnh tháºt xa lạ, chưa thể gá»i tên ra trà n ngáºp đầu óc tôi trong giây phút tôi Ä‘ang đắm chìm trong suy tư.
Trong má»™t thoáng gương mặt xấu xa cá»§a mụ phù thuá»· tôi vẫn luôn hình dung, má»™t mụ già tai quái chỉ nhăm nhăm nhăm huá»· diệt Bella được thay thế bởi những thiên thần ngốc nghếch và khinh suất nhất. Má»™t ngưá»i thiên thần há»™ mệnh –có lẽ có gì đó giống như suy nghÄ© cá»§a Carlisle vá» tôi. Nụ cưá»i lÆ¡ đễnh trên môi, đôi mắt mà u xanh da trá»i đầy phiá»n luỵ, thiên thần đã tạo thà nh Bella theo má»™t kiểu cách mà tôi không thể nà o không nháºn ngay ra em. Mùi thÆ¡m cuốn hút sá»± chú ý cá»§a tôi, tâm tư khép kÃn là m bùng cháy sá»± tò mò trong tôi, vẻ đẹp dịu dà ng là m đôi mắt tôi nhìn mãi không rá»i, má»™t tâm hồn vị tha khiến tôi kÃnh nể. Bá» Ä‘i hết những bản năng bảo vệ sinh tồn để Bella có thể chịu đựng nổi được việc ở gần bên tôi và cuối cùng thêm và o vô số những váºn Ä‘en khá»§ng khiếp cho em.
Cất tiếng cưá»i vô tư không lo nghÄ© nữ thiên thần tắc trách đẩy thẳng cô gái mong manh đó và o Ä‘á»i cá»§a tôi, vui vẻ tin rằng sẽ giữ cho Bella được sống trong phẩm hạnh rạn vỡ cá»§a tôi.
Trong cảnh tượng ấy tôi không còn là bản án tuyên cho Bella nữa mà em đã trở thà nh phần thưởng của tôi.
Tôi lắc đầu trước những tưởng tượng kỳ quái đó vá» má»™t thiên thần cẩu thả. Cô ta đâu có gì tốt đẹp hÆ¡n má»™t nữ thần báo thù. Tôi tháºm chà còn không thể nghÄ© được rằng có má»™t quyá»n lá»±c trên cao lại có thể cư xá» theo má»™t lối nguy hiểm và ngu ngốc như thế. Ãt nhất tôi cÅ©ng có thể chiến đấu chống lại số pháºn xấu xa đó.
Tôi không có má»™t thiên thần nà o cả. Há» chỉ dà nh cho những ngưá»i tốt, những ngưá»i giống như Bella. Sau tất cả những chuyện đã xảy ra thiên thần cá»§a em Ä‘ang ở nÆ¡i nà o? Ai là ngưá»i trông chừng đến em?
Tôi lặng lẽ mỉm cưá»i giáºt mình kinh hãi khi nháºn ra rằng hiện tại chÃnh tôi Ä‘ang đóng vai trò đó.
Suy rộng ra đó là một thiên thần ma cà rồng.
Sau chừng ná»a giá» Bella bắt đầu dần thả lá»ng. HÆ¡i thở cá»§a sâu dần và em bắt đầu thì thầm. Tôi mỉm cưá»i thoả mãn. Có đáng kể gì đâu nhưng Ãt nhất đêm nay em có thể ngá»§ ngon hÆ¡n bởi lẽ tôi Ä‘ang ở đây.
“ Edwardâ€, em thở dà i và mỉm cưá»i.
Tôi tạm thá»i xếp sang bên những ý nghÄ© vá» tấn thảm kịch đó để bản thân mình lại ngất ngây trong hạnh phúc.
Tà i sản của bungong215
Last edited by khungcodangcap; 02-09-2009 at 11:03 PM .