Ghi chú đến thành viên
Gởi Ãá» Tài Má»›i Trả lá»i
 
Ãiá»u Chỉnh
  #6  
Old 17-04-2008, 10:04 PM
anhhe1281 anhhe1281 is offline
Tiếp Nhập Ma Äạo
 
Tham gia: Mar 2008
Bài gởi: 397
Thá»i gian online: 0 giây
Xu: 0
Thanks: 0
Thanked 0 Times in 0 Posts
Sao chiếu mệnh: Chương 6
(Sidney Sheldon)

Charles Cohn đi xem thử năm toà nhà do Công ty Nova Scotia đã xây cất.
- Äúng là má»™t công ty làm ăn nghiêm túc, - ông nói vá»›i Lara. - Cô sẽ không phải lo lắng gì vá» hỠđâu.
Bây giỠLara, Charles Cohn và Buzz Steele đến khảo sát khoảnh đất mới.
- Tuyệt vá»i, Buzz Steele nói. - Diện tích toàn bá»™ là 43,560 bá»™ vuông(1) vậy là cô sẽ có hai mươi ngàn bá»™ vuông diện tích xây dá»±ng.
Charles Cohn nói:
- Ông bảo đảm toà nhà xây cất xong trước ngày 31 tháng 12 chứ? - Cohn vẫn còn lo cho Lara.
- Trước nhiá»u - Buzz Steele nói. - Tôi hứa sẽ hoàn thành công trình trước ngày Nôen, hai mươi nhăm.
Lara mừng rỡ:
- Bao giỠchú bắt đầu khởi công, chú Buzz?
- Tôi cho đội làm móng đến đây vào giữa tuần sau. Cô ứng trước một khoản chứ, Lara?
Cohn nhìn Lara gật đầu.
- Vâng. Cháu sẽ đưa chú một khoản trước, - Lara sung sướng nói.
***
Ngắm toà nhà cao lên dần là việc Lara thích thú nhất, Ä‘iá»u chưa bao giá» nàng được hưởng. Ngày nào nàng cÅ©ng ra đó ngắm.
- Cháu cần phải há»c, - nàng bảo Charles Cohn. Äây là bước khởi đầu. Cháu phải biết cách thức để sau này còn phải xây cất má»™t trăm toà nhà nữa.
Cohn băn khoăn, không biết Lara đã hiểu như thế nghĩa là thế nào chưa?
Tốp đầu tiên đặt chân lên khoảnh đất là đội khảo sát. HỠcắm các cột mốc ở các góc toà nhà tương lai.
HỠquét thứ sơn lân tinh lên các cột mốc ấy để dễ nhận. Tốp khảo sát làm việc trong hai ngày. Sáng sớm ngày thứ ba, xe ủi nhãn Carterpillar đến làm.
Lara đã có mặt ở đó, Ä‘ang chá».
- Bây giỠđến công việc gì? - Nàng há»i Buzz Steele.
- San ná»n và đào móng.
HỠđào các hố móng, các đưá»ng ngầm để lắp ống nước. Tốp thứ ba đến lắp ống dẫn nước và thoát nước.
Bây giá» khách trá» Ä‘á»u đã nghe được câu chuyện và trong bữa Ä‘iểm tâm cÅ©ng như bữa ăn tối, đỠtài chính há» trò chuyện, trao đổi xung quanh chuyện xây dá»±ng toà nhà trên phố Chính. Há» rất mừng cho Lara.
- Tình hình đã ra sao rồi? - Há» luôn há»i nàng.
Lara đã trở thành "chuyên gia".
- Sáng nay lắp nốt hệ thống cấp và tiêu nước. Mai bắt đầu xây móng và dá»±ng khung sàt để đổ bê tông, - nàng cưá»i tươi. - Tôi nói các vị có hiểu không nhỉ?
Äổ bê tông xong phần móng, há» bắt đầu làm dàn giáo và bây giá» khắp công trưá»ng lúc nào cÅ©ng vang động khá»§ng khiếp. Tiếng ồn làm má»i ngưá»i phải bịt tai, nhưng đối vá»›i Lara thì đấy lại là âm thanh đáng yêu như âm nhạc. Tiếng búa máy đập uỳnh uỳnh, tiếng gõ, tiếng trá»™n bê tông... Hai tuần sau, khung toà nhà đã dần dần hiện lên trên khoảng đất trước đây trống trải.
Äối vá»›i ngưá»i khác thì đây là cả má»™t khối sắt thép, bê tông kệch cỡm, nhưng đối vá»›i Lara thì đây là giấc mÆ¡ cá»§a nàng Ä‘ang biến dần thành sá»± thật.
Sáng nào và cả tối nào cÅ©ng vậy, nàng đến đây để hưởng niá»m sung sướng. Tất cả những thứ này là cá»§a mình, nàng thầm nghÄ©. Cá»§a mình?
Sau vụ hiến thân cho lão chủ nhà băng McAllister, Lara rất lo mình có thai. Mỗi lần nghĩ đến khả năng đó, nàng thấy ruột quặn đau. Và đến kỳ kinh nguyệt, nàng thở phào nhẹ nhõm. Vậy là xong. Tất cả trí óc mình bây giỠsẽ chỉ tập trung vào việc xây cất nữa thôi.
***
Nàng tiếp tục thu tiá»n thuê cá»§a khách trỠđể ná»™p cho lão Sean McAllister bởi nàng vẫn cần nÆ¡i để ở, nhưng nàng tìm má»i cách để khá»i giáp mặt vá»›i lão.
- Cô và tôi đã được hưởng một lần vui vẻ với nhau ở Hahfax, đúng không nào? Tại sao chúng ta không tiếp tục hưởng nữa?
- Tôi rất bận, - nàng kiên quyết từ chối.
Việc xây cất được tiến hành khẩn trương. Bắt đầu đổ mái và cả mấy đội thợ cùng làm một lúc. Số vật hệu xây dựng, máy móc và thợ tăng lên gấp ba.
Charles Cohn đã rá»i khá»i Glace Bay, nhưng tuần nào ông cÅ©ng Ä‘iện thoại cho Lara.
- Tình hình xây dá»±ng đến đâu rồi, - lần gần đây nhất, ông há»i nàng trong máy Ä‘iện thoại.
- Tốt lắm, - nàng phấn khởi đáp.
- Tiến hành đúng lịch đấy chú?
- Vâng, thậm chí còn sớm hơn lịch.
- Tốt lắm. Phải nói với cô rằng bây giỠthì tôi hoàn toàn tin là cô có thể làm được.
- Nhưng đấy là nhỠông, thưa ông Charles. Chính nhỠông tạo cơ hội mà cháu làm được như thế này. Rất cảm ơn ông, Charles.
- Ở hiá»n gặp lành thôi. Lara, cô hãy biết rằng, tôi vô cùng mến cô và tôi sẵn sàng làm má»i việc vì cô đấy.
***
Thỉnh thoảng lão Sean McAllister cũng đến xem toà nhà đang xây.
- Nhà sẽ đẹp lắm đấy, cô công nhận chứ?
- Vâng, đúng thế, - Lara nói:
- Lão có vẻ hài lòng. Lara thầm nghĩ: ông Charles Cohn đã nghi oan cho lão ta. Lão không hỠchơi xỠmình.
Cuối tháng 11, toà nhà được xây cất rất nhanh.
Äã lắp xong các cá»­a sổ và cá»­a ra vào. Những bức tưá»ng bên ngoài Ä‘á»u trát xong. Toà nhà hầu như đã đầy đủ để bắt đầu tiến hành những phần việc trang bị và trang trí.
Thứ hai, tuần đầu cá»§a tháng 12, công việc trên công trưá»ng xây dá»±ng giảm bá»›t tốc độ. Má»™t buổi sáng Lara đến xem và thấy chỉ có hai ngưá»i làm ở đó và làm rất há» hững.
- Những thợ khác đâu hết cả rồi, - Lara há»i.
- Há» sang làm ở công trình khác, - má»™t trong hai ngưá»i nói. - Há» sẽ không làm ở đây nữa.
Hôm sau cũng vậy. Không có ai làm.
Lara vội đáp xe buýt đến thành phố Halifax tìm Buzz Steele.
- Có chuyện gì vậy? Lara há»i. - Sao lại ngừng công việc lại thế?
- Cô không phải lo gì hết. - Buzz Steele trấn an nàng. - Chúng tôi chuyển sang làm má»™t công trình nhá», nhanh thôi, tiếp đó sẽ trở lại làm nốt công trình cá»§a cô.
- Bao giỠchú mới cho hỠtrở lại làm việc ở công trình của cháu?
- Tuần sau. Tôi đã tính toán kế hoạch xít xao rồi. Chá»— má»›i này nhá», làm tranh thá»§ ấy mà.
- Buzz, chú biết chuyện này hệ trá»ng đối vá»›i cháu thế nào rồi chứ?
- Tất nhiên rồi, Lara.
- Nếu toà nhà cá»§a cháu không hoàn thành đúng thá»i hạn, cháu sẽ mất hết. Cháu sẽ mất má»i thứ.
- Ôi cô đừng lo. Tôi sẽ không để xẩy ra như vậy đâu.
Lúc chia tay với Buzz Steele xong, Lara thấy rất bồn chồn.
Tuần sau, các đội thợ vẫn không thấy đâu. Nàng lại đến Halifax tìm Buzz Steele.
- Tôi rất tiếc, - thư ký của ông ta nói. - ông Steele đi vắng.
- Tôi cần gặp ông ấy. Bao giỠông ấy v�
- Ông Steele Ä‘i xa, hiện không có mặt trong thành phố này, và tôi không biết bao giỠông ấy vá».
Lara cảm thấy một nỗi kinh hoàng làm đầu óc nàng rối tung.
- Việc rất quan trá»ng, - nàng năn nỉ. - ông Steele Ä‘ang xây má»™t toà nhà cho tôi và công việc buá»™c phải hoàn thành sau đây ba tuần lá»….
- Cô đừng lo, thưa cô Cameron. Nếu ông Steele đã hứa với cô thì tất ông ấy sẽ phải có trách nhiệm.
- Nhưng hiện nay tôi không thấy ai làm ở đấy cả - Lara hét lên. - Không có một mống nào hết.
- Hay cô gặp ông Ericksen, trợ lý của ông Steele.
- Tốt lắm.
Ericksen là má»™t ngưá»i đàn ông to lá»›n như há»™ pháp nhưng lành hiá»n dá»… thương. Ông ta niá»m nở tiếp nàng.
- Tôi hiểu tại sao cô đến đây, thưa cô Cameron. Nhưng ông Steele đã dặn tôi là nói vá»›i cô để cô không phải lo lắng gì hết. Chúng tôi phải tạm ngưng công trình cá»§a cô ít ngày vì có việc khác quan trá»ng hÆ¡n. Nhưng chúng tôi xin đảm bảo, chỉ trong ba tuần nữa là công trình cá»§a cô sẽ hoàn tất.
- Còn bao nhiêu việc nữa chưa làm...
- Cô đừng lo. Sáng thứ hai tới là sẽ có thợ đến đó làm tiếp thôi.
- Cảm Æ¡n ông, - Lara thở phào. - Xin lá»—i đã làm phiá»n ông, nhưng tính tôi hay lo, ông hiểu cho. Bởi công trình đó vô cùng quan trá»ng đối vá»›i tôi.
- Không sao, - Ericksen cưá»i. - Cô cứ yên tâm vá» nhà mà nghỉ ngÆ¡i. Công ty chúng tôi không bao giá» sai hẹn vá»›i khách hàng.
Sáng thứ hai sau vẫn không có má»™t bóng ngưá»i thợ nào trên công trưá»ng. Lara hoảng hốt. Nàng gá»i Ä‘iện cho Charles Cohn.
- HỠngừng lại rồi, - nàng nói với ông - và cháu không hiểu được là tại sao. HỠđã hứa mà rồi lại sai hẹn.
- Tên Công ty xây dựng ấy là gì nhỉ? Công ty xây dựng Nova Scotia phải không?
- Vâng, đúng thế.
- Tôi sẽ gá»i Ä‘iện cho cô, Lara? - ông Cohn nói.
Hai tiếng đồ hồ sau, Charles Cohn gá»i Ä‘iện lại.
- Ai giới thiệu công ty xây dựng ấy cho cô, Lara?
Lara cố nhớ lại.
- Lão Sean McAllister.
- Vậy thì chẳng có gì là lạ. Công ty ấy là sở hữu của lão.
Lara đột nhiên suýt ngất ngay tại chỗ.
- Và chính lão ra lệnh cho công ty đình chỉ công việc lại để cháu vi phạm Ä‘iá»u khoản vá» thá»i hạn...
- Tôi e chính là như thế.
- Ôi lạy Chúa?
- Lão ta là loại rắn độc mà.
Charles Cohn ngày đó đã chẳng nhắc nàng cẩn thận sao? Ôi, ông đúng là ngưá»i rất quan tâm tá»›i nàng.
Cohn thán phục đầu óc thông minh của Lara và sự táo bạo quyết tâm của nàng và ông ghê tởm lão chủ nhà băng Sean McAllister. Nhưng bây giỠthì ông không có cách nào khác. Ông bất lực.
Äêm đó Lara không ngá»§ được. Nàng ân hận vá» sá»± liá»u lÄ©nh dại dá»™t cá»§a mình. Bây giá» thì toà nhà nàng bá» công xây cất đó sẽ rÆ¡i vào tay lão Sean McAllister khốn kiếp kia. Trong khi đó nàng vẫn nợ lãi hai trăm ngàn đô cùng vá»›i lãi mẹ đẻ lãi con chồng chất bao giá» má»›i trả được. Mải nghÄ© đến ngoài trá»i há»­ng sáng, mệt quá, nàng má»›i thiếp vào giấc ngá»§.
Thức dậy, nàng đến tìm lão Sean McAllister.
- Chào cô em. Hôm nay trông cô xinh đẹp quá.
Lara Ä‘i thẳng vào vấn Ä‘á».
- Tôi cần ông gia hạn. Nhà không thể hoàn thành trước ngày 31 tháng 12.
Lão chá»§ nhà băng ngả ngưá»i ra lưng ghế, cau mặt:
- Thật ư? Vậy là tai hại cho cô rồi, Lara.
- Tôi muốn ông gia hạn sang tháng Giêng.
Lão McAllister thở dài:
- Tôi e là không được. Äúng là không được đâu. Cô đã ký vào bản hợp đồng. Công việc là công việc.
- Nhưng...
- Rất tiếc, cô Lara ạ. Ngày ba mươi mốt này, nếu không hoàn thành, công trình đó sẽ là sở hữu của nhà băng.
Khi đám khách trỠnghe tin xẩy ra, hỠvô cùng phẫn nộ.
- Lão khốn kiếp? - Má»™t ngưá»i khách thét lên. - Lão không thể làm hại cô như thế được.
- Lão đã làm rồi, - Lara tuyệt vá»ng nói, - không thể gỡ được nữa.
- Chúng ta chịu để lão làm như vậy sao? - Má»™t ngưá»i nói.
- Nhất định không! - Má»™t ngưá»i khác nói. - Thá»i gian còn lại bao nhiêu nữa? Ba tuần lá»… phải không?
Lara lắc đầu:
- Äến hôm nay thì chỉ còn hai tuần rưỡi thôi.
Ngưá»i khách trá» quay sang nói vá»›i má»i ngưá»i:
- Chúng ta cùng kéo đến đó xem tình hình ra sao đi.
- Äể làm gì kia chứ?
- Thì cứ xem rồi nghĩ cách.
Lát sau nửa tá khách trỠđã đến nhìn công trình đang dở dang. HỠtính toán với nhau xem còn những phần việc nào phải làm nốt.
Một khách trỠquay sang nói với Lara:
- Lão chá»§ nhà băng cá»§a cô là thằng đểu. Lão để toà nhà làm gần xong rồi cho đình lại, cốt để sau khi quá hạn, toà nhà thuá»™c vá» lão, lão không phải mất công gì nhiá»u để hoàn tất, - anh quay sang nói vá»›i các bạn. - Tôi dám nói rằng chỉ hai tuần rưỡi là chúng ta sẽ hoàn tất!
Má»i ngưá»i nhất trí tán thành.
Lara vẫn còn bàng hoàng.
- Các ông nói gì tôi chưa hiểu. Thợ có đến làm đâu mà xong?
Cô biết là ở nhà trá» có đủ cả thợ má»™c, thợ ná», thợ Ä‘iện, thợ ống nước và bao nhiêu ngưá»i khác. Tất cả Ä‘á»u sẽ làm được những công việc cần thiết cho cô.
- Nhưng tôi không có tiá»n để trả các ông. Lão McAllister sẽ không chịu đưa thêm tiá»n cho tôi đâu...
Chúng tôi xin biếu cô công thợ, coi như quà Nôen tặng cô..
Sự việc gì xẩy ra sau đó thật khó có thể tin được.
Khắp thị trấn Glace Bay lan truyá»n câu chuyện lão chá»§ nhà băng McAllister lừa cô gái trẻ Lara Cameron, định cướp trắng tiá»n nong, nhà cá»­a cá»§a cô. Thế là thợ ở khắp các công trưá»ng khác kéo đến giúp nàng.
Một số vì quý nàng, số khác vì căm ghét lão McAllister.
- Phải làm cho lão thất bại! - HỠkháo nhau như thế.
HỠtranh thủ giúp Lara vào ngoài giỠlàm việc, suốt đêm, cả kỳ nghỉ cuối tuần: thứ bảy, chủ nhật.
Không khí lao động tưng bừng náo nhiệt như ngày hội. Khi tin đến tai lão chủ nhà băng, lão vội chạy đến xem.
Lão sững ngưá»i:
- Cái gì thế này? - Lão há»i. - Äây không phải thợ cá»§a tôi.
- Äây là thợ cá»§a tôi, - Lara đối đáp lại. - Trong hợp đồng không có Ä‘iá»u khoản nào quy định là tôi không được dùng thợ cá»§a tôi.
- ÄÆ°á»£c, tôi... lão McAllister lắp bắp. - Toà nhà phải đạt đúng những quy định kỹ thuật.
- Ông yên tâm, - Lara nói.
Ngày hôm trước đêm Nôen, toà nhà đã được hoàn thành. Nó vươn cao sừng sững trên ná»n trá»i, vững chãi và đồ sá»™. Chưa bao giá» Lara được thấy má»™t toà nhà đẹp đến thế. Nàng ngây ngất nhìn nó.
- Äây nhà cá»§a cô đây, Lara? - Má»™t ngưá»i thợ hãnh diện nói. - Cô khao chúng tôi má»™t bữa chứ?
Tối hôm đó dưá»ng như toàn thể thị trấn Glace Bay ăn mừng toà nhà đầu tiên cá»§a Lara Cameron.
Äó là bước khởi đầu.
Sau đấy Lara không chịu dừng lại. Äầu óc nàng đầy ắp ý đồ.
Nàng bảo Charles Cohn:
- Nhân viên cá»§a cá»­a hiệu sẽ cần có chá»— ở tại Glace Bay. Cháu muốn xây cư xá cho há». Ông nghÄ© sao, ông Charles? Công ty ông có đầu tư không?
Cohn gật đầu:
- Có chứ.
Lara đến tìm má»™t chá»§ nhà băng ở thành phố Sydney, há»i vay đủ số tiá»n để xây khu nhà cư xá.
Khi nhà xây xong, Lara nói với Charles Cohn:
- Ông thấy thị trấn này còn cần công trình xây dựng nào nữa? Những nhà nghỉ cho khách mùa hè đến đây câu cá được không? Cháu biết một địa điểm rất đẹp và thuận tiện cho hỠngay gần vịnh...
***
Charles Cohn trở thành cố vấn tài chính không chính thức cá»§a Lara. Trong ba năm sau đấy nàng xây được má»™t toà nhà dùng làm văn phòng cho các công ty thuê, sáu nhà nghỉ ven biển và má»™t loạt cá»­a hiệu: Các nhà băng ở hai thành phố Sydney và Halifax Ä‘á»u sẵn sàng cho nàng vay tiá»n. Hai năm sau, khi Lara bán Ä‘i toàn bá»™ các bất động sản do nàng sở hữu, nàng có má»™t tấm ngân phiếu ba triệu đô la. Nàng má»›i hai mươi mốt tuổi đầu.
Ngày hôm sau, nàng chào tạm biệt thị trấn Glace Bay để ra thành phố Chicago.
Chú thích:
(1) Mỗi bộ - 0,30m. Mỗi bộ vuông - 0,09m2
Tài sản của anhhe1281

Trả Lá»i Vá»›i Trích Dẫn
  #7  
Old 17-04-2008, 10:05 PM
anhhe1281 anhhe1281 is offline
Tiếp Nhập Ma Äạo
 
Tham gia: Mar 2008
Bài gởi: 397
Thá»i gian online: 0 giây
Xu: 0
Thanks: 0
Thanked 0 Times in 0 Posts
Sao chiếu mệnh: Chương 7
(Sidney Sheldon)
Chicago là một phát hiện mới mẻ đối với nàng.
Trước đây Lara coi Halifax là thành phố lá»›n nhất nàng được nhìn thấy, nhưng bây giá», so vá»›i Chicago, nó chỉ còn như má»™t xóm nhá». Chicago là đô thị ồn ào, náo nhiệt vô cùng và tất cả má»i ngưá»i ở đây lúc nào cÅ©ng như vá»™i vã hấp tấp để đến nÆ¡i nào đó.
Lara thuê phòng nghỉ trong khách sạn Stevens.
Ngắm những phụ nữ ăn mặc sang trá»ng Ä‘i trong gian tiá»n sảnh, nàng hiểu ra rằng mình ăn mặc quá kệch cỡm. Glace Bay thì được, nàng thầm nghÄ©. Chicago thì không. Sáng hôm sau Lara bắt tay ngay vào hành động.
Nàng đến cá»­a hiệu trang phục Kane và hiệu Ultimo đặt may áo quần, đến hiệu Joseph đóng giầy, đến hiệu Saks ở đại lá»™ số Năm và Quảng trưá»ng Marshall để mua đồ lót, hiệu Trabert và hiệu Hoeffer sắm nữ trang và đến hiệu Ware mua đồ bằng lông thú quý.
Má»—i lúc mua sắm thứ gì, nàng Ä‘á»u nghe thấy văng vẳng bên tai lá»i nói cá»§a cha nàng ngày xưa: Tao không có tiá»n. Mày cần gì thì đến Äoàn cứu trợ.
Mua sắm các thứ xong, tá»§ áo cá»§a Lara trong khách sạn đầy ắp áo quần sang trá»ng.
Việc tiếp đó cá»§a Lara là lật những trang mầu vàng cá»§a cuốn danh bạ Ä‘iện thoại tìm các hãng quảng cáo huênh hoang nhất là hãng "Parker và Những ngưá»i hùn vốn". Lara quay số Ä‘iện thoại, xin nói chuyện vá»›i ông Parker.
- Bà có thể cho biết quý danh để tôi thưa với ông chủ không?
- Tôi là Lara Cameron.
Lát sau có tiếng ngưá»i trong máy.
- Bruce Parker nghe đây. Tôi có thể giúp gì được bà?
- Tôi cần tìm một địa điểm để xây một khách sạn lớn, Lara đáp.
Giá»ng nói ở đầu dây bên kia trở nên niá»m nở hÆ¡n.
- Vâng, chúng tôi là hãng môi giới chuyên vỠviệc đó, thưa bà Cameron.
- Cô Cameron.
- Vâng. Cô đã thấy khoảnh đất nào ưng ý chưa?
- Chưa. Xin thú thật với ông là tôi chưa biết gì vỠChicago.
- Äiá»u ấy không quan trá»ng. Xin cam Ä‘oan chúng tôi có thể giá»›i thiệu vá»›i cô vài địa Ä‘iểm hay. Nhưng trước hết xin cô cho biết rõ thêm vỠý định cá»§a cô, muốn xây loại nhà như thế nào và khoản tiá»n cô có thể bá» vào đấy.
Lara hãnh diện nói:
- Ba triệu đô la. - Im lặng một lúc - Ba triệu?
- Vâng.
- Vậy mà cô định xây một khách sạn lớn?
- Vâng.
Lại im lặng.
- Cô định xây mới hay mua một toà nhà đã có sẵn, thưa cô Cameron?
- Tôi tính xây một khách sạn kiêm nơi bán hàng, có những quầy hàng tại một địa điểm đẹp để...
- Bằng số tiá»n ba triệu đô la? - Parkr bật cưá»i. - Tôi e không giúp gì được cô, thưa cô Cameron.
- Cảm ơn ông, - Lara nói. Nàng đặt máy xuống.
Vậy là nàng đã chá»n sai địa chỉ. Hãng môi giá»›i này không thích hợp.
Lara lại lật những trang mầu vàng trong cuốn danh bạ Ä‘iện thoại, gá»i đến khoảng năm sáu hãng nữa. Äến hết buổi chiá»u thì nàng buá»™c phải nhận ra má»™t thá»±c tế. Không má»™t hãng môi giá»›i nào chịu bá» công giúp nàng tìm địa Ä‘iểm để xây má»™t khách sạn lá»›n, khi trong tay nàng chỉ có ba triệu đôla.
HỠđưa ra nhiá»u gợi ý cho nàng nhưng tất cả Ä‘á»u thống nhất má»™t Ä‘iá»u là vá»›i số tiá»n nàng hiện có, khó lòng xây được má»™t khách sạn hẳn hoi trong ná»™i thành Chicago.
Không Ä‘á»i nào ta chịu trở lại Glace Bay, Lara thầm nghÄ©.
Äã bao tháng nay nàng mÆ¡ đến má»™t khách sạn do nàng xây lên, đẹp, có ba mặt. Má»™t khách sạn đầy đủ tiện nghi, để trở thành "nhà khi xa nhà". Khách đến ở sẽ hoàn toàn dá»… chịu như ở nhà cá»§a chính há» vậy.
Khách sạn nàng mÆ¡ tưởng xây cất bao gồm chá»§ yếu là những khu vá»±c riêng biệt, kín đáo. Má»—i khu vá»±c như thế có đầy đủ phòng ngá»§, phòng khách, phòng Ä‘á»c sách, má»—i phòng Ä‘á»u có lò sưởi, giưá»ng nệm êm ái, ghế bành thoải mái và đàn piano.
Nàng còn mÆ¡ má»—i khu vá»±c khép kín như vậy sẽ có hai phòng ngá»§ lá»›n và sân trá»i bên ngoài chạy dá»c theo cả khu vá»±c, thậm chí cả quầy rượu nhá». Lara rất hiểu mình cần như thế nào và làm cách nào đạt được mÆ¡ ước đó.
Nàng đến một nhà in nhỠở phố Lake.
- Tôi cần in một trăm tấm danh thiếp kinh doanh.
- Vâng. Trên đó đỠnhững gì, thưa cô?
- Cô Lara Cameron, dưới là dòng chữ "Kinh doanh xây dựng".
- Ngày kia, xin má»i cô đến lấy.
- Tôi cần ngay bây giá».
Bước đi tiếp theo là tìm hiểu thành phố.
Lara Ä‘i bá»™ dá»c theo các phố lá»›n, rẽ vào các phố buôn bán, đến xem Sở Thú, các danh lam thắng cảnh, các toà nhà dùng làm văn phòng cho các công ty, các khách sạn, các công sở. Nàng ra cả ngoại thành, tìm đến những khu cư dân thuá»™c các dân tá»™c khác nhau: Thuỵ Äiển, Ba Lan, Ailen, Lithuany...
***
Äi lại nhiá»u lần và ngắm những toà nhà có treo biển bên ngoài "Äể bán" rồi lại lật cuốn danh bạ, xem tên các hãng môi giá»›i. Má»™t lần nàng dừng lại trước má»™t toà nhà.
- Giá toà nhà này bao nhiêu?
- Tám mươi triệu đôla...
- Sáu mươi triệu đôla...
- Một trăm triệu đôla...
Số tiá»n ba triệu đôla cá»§a nàng ngày càng chẳng có ý nghÄ©a gì hết. Lara ngồi trong phòng khách sạn tính toán. Nên thế nào bây giá»? Chỉ có hai con đưá»ng, má»™t là xây má»™t khách sạn loại nhá» trong khu phố nghèo bẩn thỉu xấu xí, hai là quay vá» Glace Bay. Cả hai khả năng đó Ä‘á»u không làm nàng thấy hấp dẫn chút nào.
Mình đã dấn thân vào con đưá»ng này, không thể bỠđược, Lara thầm nghÄ©.
Sáng hôm sau, nàng dừng lại trước cá»­a má»™t nhà băng trên đưá»ng phố La Salle. Nàng bước vào gặp nhân viên ngồi sau quầy giao dịch.
- Tôi muốn gặp ông phó chủ tịch nhà băng.
Nàng đưa tấm danh thiếp cho nhân viên.
Năm phút sau, nàng được dẫn vào phòng giấy cá»§a Tom Peterson, má»™t ngưá»i đàn ông tuổi trung niên, vẻ mặt lạnh lùng, căng thẳng. Ông ta Ä‘ang Ä‘á»c lại danh thiếp cá»§a nàng.
- Chào cô Cameron. Tôi có thể giúp gì được cô?
- Tôi có ý định xây má»™t khách sạn ở Chicago. Tôi cần vay má»™t khoản tiá»n.
Ông ta cưá»i rất tươi:
- Chúng tôi mở công ty này chính là để làm những việc đó Vậy cô định xây một khách sạn như thế nào, thưa cô Cameron?
- Một khách sạn kiêm cả quầy bán hàng và ở một địa điểm đẹp.
- Nghe hay đấy.
- Tôi cần nói thêm, - Lara nói. - là lúc này tôi chỉ có trong tay ba triệu, và...
- Không sao, - ông ta mỉm cưá»i nói.
Lara bỗng mừng rỡ:
- Ông nói thật đấy chứ, thưa ông Peterson?
- Khởi đầu bằng ba triệu là được, nếu như cô biết cách khai thác cái ba triệu đó, - ông ta nhìn đồng hồ. Bây giá» tôi có má»™t cái hẹn. Vậy thế này được không? Má»i cô Ä‘i ăn vá»›i tôi tối nay và chúng ta sẽ bàn thêm.
- ÄÆ°á»£c, tất nhiên, - Lara nói. - Vậy thì tốt.
- Cô nghỉ ở đâu, thưa cô Cameron?
- Khách sạn Palmer.
- Vậy tôi đến đón cô vào tám giỠtối, được không?
Lara đứng dậy.
- Rất cảm Æ¡n ông, thưa ông Peterson. Gặp được ông tôi rất mừng, bởi tôi đã bắt đầu thất vá»ng...
- Äừng vá»™i thất vá»ng, - ông ta nói. - Tôi sẽ giúp cô.
Tám giá» tối, Tom Peterson đến đón Lara và đưa nàng đến ăn tối ở nhà hàng Hanrici. Khi hai ngưá»i đã ngồi xuống, Peterson há»i:
- Tôi rất vui thấy cô đến tìm tôi. Ta có thể giúp đỡ lẫn cho nhau.
- Thật chứ ạ?
- Vâng. Thành phố này có rất nhiá»u gái Ä‘iếm, nhưng không đứa nào xinh đẹp được như cô. Cô có thể mở má»™t nhà chứa thật sang, dành riêng cho loại khách đặc biệt...
Lara ghê tởm.
- Xin lỗi ông?
- Nếu cô cần ngay một lúc vài chục cô gái...
Lara đã biến mất.
***
Hôm sau, Lara đến thêm ba nhà băng nữa. Khi nàng trình bày dá»± kiến cho giám đốc Ä‘iá»u hành cá»§a nhà băng thứ nhất, ông ta nói:
- Tôi khuyên cô má»™t Ä‘iá»u mà không ai có thể khuyên cô hay hÆ¡n. Quên nó Ä‘i. Kinh doanh bất động sản là lÄ©nh vá»±c cá»§a nam giá»›i. Không có chá»— dành cho đàn bà con gái đâu.
- Tại sao? - Lara mệt má»i há»i.
- Bởi làm công việc đó cô sẽ phải giao tiếp với những kẻ đầu trâu mặt ngựa và chúng sẽ ăn sống nuốt tươi cô.
- HỠđã không hỠăn sống nuốt tươi tôi ở đất Glace Bay.
- Chicago không phải là Glace Bay, cô nhớ cho là như thế.
Nhà băng thứ hai, giám đốc Ä‘iá»u hành nói vá»›i Lara:
- Chúng tôi sẽ rất vui mừng nếu giúp được cô, thưa cô Cameron. Tất nhiên là mong muốn cá»§a cô tuyệt vá»i. Chỉ có Ä‘iá»u là cô nên nghe chúng tôi và đầu tư vào…
Ông ta chưa kịp nói hết câu Lara đã bỠra ngoài.
Ngân hàng thứ ba, nhân viên dẫn nàng vào phòng giấy cá»§a ông Bob Vance, má»™t ngưá»i mặt mÅ©i niá»m nở, tóc hoa râm và trông đúng là có dáng chá»§ nhà băng. Trong phòng giấy cá»§a ông còn có má»™t ngưá»i nữa trên ba mươi tuổi, gầy, xanh xao, tóc mầu tro, mặc bá»™ quần áo nhàu nát và trông không có vẻ nhà kinh doanh mấy.
- Thưa cô Cameron, tôi xin giới thiệu, đây là ông Howard Keller, một trong các phó chủ tịch Hội đồng quản trị của ngân hàng chúng tôi.
- Chào cô.
- Tôi có thể làm gì giúp cô được, thưa cô Cameron?
- Tôi muốn xây má»™t khách sạn tại Chicago, - Lara nói. - Và tôi Ä‘ang cần tiá»n.
Bob Vance cưá»i:
- Cô đến đây là đúng chỗ rồi đấy. Cô đã tìm thấy địa điểm nào chưa?
- Tôi đã thấy má»™t khoảng đất thích hợp. Gần chá»— đưá»ng tránh tầu, cách đại lá»™ Michigan không xa...
- Tuyệt vá»i.
Lara kể hỠnghe mong ước của cô vỠcái khách sạn kia.
- Nghe rất thú, - Vance nói. - Vậy hiện trong tay cô có được bao nhiêu rồi?
- Ba triệu đôla. Tôi muốn vay các ông số còn thiếu.
Im lặng một lúc lâu.
- Tôi e không giúp gì được cô, thưa cô Cameron. Cô có ý đồ rất lá»›n nhưng túi tiá»n lại rất nhá». Cho nên nếu như cô muốn chúng tôi giúp cô Ä‘em số tiá»n cá»§a cô đầu tư vào…
- Cảm Æ¡n ông, - Lara nói. - Cảm Æ¡n ông đã tốn thá»i giá» tiếp tôi. Xin chào hai ông. - Nàng quay gót, giận dữ bước ra ngoài. Ở Glace Bay ba triệu là khoản tiá»n lá»›n, vậy mà ở đây ngưá»i ta chẳng coi ra thứ gì hết.
Lúc nàng ra đến ngoài phố thì có tiếng gá»i phía sau.
- Cô Cameron!
Lara ngoái đầu lại. Chính là ngưá»i đàn ông cô vừa được giá»›i thiệu lúc nãy: Howard Keller.
- Ông cần gì?
- Tôi muốn nói chuyện với cô, - anh ta nói. - Ta vào chỗ nào nào uống một tách cà phê chăng?
Lara giật mình. Phải chăng dân Chicago Ä‘á»u là đám dâm dật?
Nàng nhún vai:
- Vâng, được.
Sau khi gá»i lấy thức uống xong. Howard Keller nói:
- Xin phép được nhúng vào câu chuyện của cô. Tôi lại thấy rất thích thú cái ý đồ ấy.
- Ông cứ nói tiếp.
- Trước tiên ý định của cô là sai.
- Ông cho rằng tôi sẽ không thể thá»±c hiện được? - Nàng khó chịu há»i.
- Trái lại. Tôi cho rằng ý định xây một khách sạn kèm theo các quầy bán hàng là ý đồ rất hay.
Nàng ngạc nhiên:
- Nhưng tại sao...
- Chicago rất cần đến loại khách sạn như vậy, nhưng tôi e cô không xây nổi.
- Nghĩa là sao?
- Tôi khuyên cô thế này. Cô đừng Ä‘i tìm đất để xây má»›i mà kiếm má»™t khách sạn nào cÅ© kỹ, nhưng nằm ở địa Ä‘iểm tốt rồi sá»­a chữa lại. Hiện Ä‘ang có rất nhiá»u khách sạn tồi tàn, lá»— vốn và chá»§ sẵn sàng bán lại vá»›i giá rẻ. Số tiá»n ba triệu đôla cá»§a cô đủ để mua má»™t cái khách sạn loại đó. Sau đấy cô có thể vay má»™t nhà băng nào đó số tiá»n đủ để trang bị lại, biến nó thành loại khách sạn như cô muốn.
Lara ngẫm nghÄ©. Anh ta nói đúng. Äấy là má»™t cách hay.
- Thêm vào đó, không nhà băng nào chịu cấp tiá»n, trừ khi cô có má»™t kiến trúc sư giá»i và má»™t hãng xây dá»±ng nghiêm chỉnh. Há» cần tìm thấy công trình cá»§a cô có triển vá»ng chắc chắn.
Lara nghĩ đến Buzz Steele.
- Tôi hiểu. Ông có biết má»™t kiến trúc sư giá»i và má»™t hãng xây dá»±ng nào làm ăn tốt không?
Howard Keller cưá»i:
- Có.
- Cảm ơn ông đã góp ý kiến, - Lara nói. - Nếu tôi tìm được một khách sạn có vị trí tốt, tôi có thể quay lại tìm ông để ông cho ý kiến thêm không?
- Bất kỳ lúc nào cô muốn. Chúc cô gặp nhiá»u may mắn.
Lara đã đinh ninh anh ta sẽ nói với nàng một câu đại loại như: Tại sao ta không bàn chuyện này tại nhà riêng của tôi nhỉ?
Nhưng Howard Keller lại chỉ nói: Cô dùng cà phê nữa không, cô Cameron?
***
Lara lại Ä‘i dá»c theo các phố xá xem xét, nhưng lần này nàng quan tâm đến chuyện khác hẳn. Cách đại lá»™ Michigan vài ngã tư, trên đưá»ng phố Dalaware, nàng Ä‘i ngang qua má»™t khách sạn cÅ© kỹ, gần như đổ nát, xây từ thá»i trước đại chiến thế giá»›i. Ngoài cá»­a có tấm biển đỠ"Congressional Hotel".
Äã sắp Ä‘i qua, nàng đột nhiên đứng sá»±ng lại.
Nàng ngắm thêm lần nữa toà nhà. Lá»›p vôi quét bức tưá»ng ngoài cá»§a khách sạn loang lổ đến mức không sao Ä‘oán được thoạt đầu nó là mầu gì. Khách sạn có tám tầng. Lara quay lại, bước vào gian tiá»n sảnh.
Tình trạng bên trong còn thảm hại hÆ¡n cả bên ngoài. Má»™t nhân viên mặc quần Jean và áo len cÅ© kỹ Ä‘ang đẩy má»™t tên du đãng ra ngoài cá»­a. Quầy tiếp tân trông chẳng khác nào cá»­a bán vé. Phía trong tiá»n sảnh là cầu thang dẫn lên cái gá»i là há»™i trưá»ng, bây giá» là nÆ¡i nhiá»u văn phòng thuê để dùng làm trụ sở giao dịch.
Trên tầng lửng Lara nhìn thấy một văn phòng hãng du lịch, một quầy bán vé xem hát và một văn phòng giới thiệu việc làm.
Nhân viên đã quay vào ngồi sau quầy.
- Quý bà cần thuê phòng?
- Không. Tôi muốn biết... - nàng ngừng nói vì thấy một cô gái trát đày son phấn, mặc váy ngắn cũn cỡn bước vào.
- Mike, đưa em một chìa khoá.
Cùng đi với cô gái là một ông già. Nhân viên đưa cô chìa khoá.
Lara nhìn theo hai ngưá»i kia bước vào thang máy.
- Tôi muốn biết, - Lara nói, - chủ khách sạn này có định bán nó không?
- Tôi nghÄ© là ngưá»i ta định bán má»i thứ ở đây. Ông thân sinh cá»§a cô là nhà kinh doanh bất động sản hay sao?
- Không. Chính tôi là ngưá»i kinh doanh bất động sản, - nàng nói.
Ngưá»i nhân viên ngạc nhiên nhìn Lara.
- Ôi, nếu vậy thì xin quý cô hãy gặp một trong hai anh em ông Diamond. Hai ông ấy là chủ khách sạn này và cả một loạt khách sạn cũng tồi tệ như cái này.
- Làm cách nào gặp được há»? - Lara há»i.
Nhân viên đưa nàng má»™t địa chỉ trên đưá»ng phố State.
Ông cho tôi ngó qua một chút được không?
- Má»i quý cô cứ tá»± nhiên, - anh ta nhún vai. - Biết đâu quý cô sẽ là chá»§ cá»§a tôi không chừng.
Lara thầm nghÄ©: Äừng hòng.
Nàng đi vào dần bên trong, xem xét rất kỹ. Một dẫy cột bằng đá cẩm thạch hai bên hành lang. Nàng giẫm lên tấm thảm bẩn, nát mà thấy ghê chân. Dưới tấm thảm là sàn nhà cũng lát đá cẩm thạch cáu bẩn.
Nàng lên tầng lá»­ng. Giấy dán tưá»ng đã bong nhiá»u chá»—. Nàng lật lên, thấy tưá»ng cÅ©ng ốp đá cẩm thạch.
Càng xem Lara càng thấy phấn khởi. Tay vịn cầu thang sÆ¡n màu Ä‘en. Nàng ngó nhân viên trá»±c tầng xem có theo dòi nàng không. Thấy không có ai, nàng lấy chìa khoá phòng ở khách sạn Steves cạo khẽ nước sÆ¡n. Thì ra tay vịn cầu thang bằng đồng Lara đến thang máy, thấy cÅ©ng sÆ¡n màu Ä‘en, nhưng khi cạo ra thì thấy bên trong cÅ©ng lại bằng đồng Lara bèn quay ra, đến quầy tiếp tân, cố giấu niá»m thích thú.
- Tôi muốn xem vài phòng được không?
Anh nhân viên nhún vai:
- ÄÆ°á»£c thôi - rồi đưa nàng má»™t chìa khoá: Phòng bốn mươi.
- Cảm ơn.
Lara vào thang máy. Thang máy chạy rá» rá», quá cổ lá»—. Cái này mình sẽ thay, Lara thầm nghÄ©. Và xây bức tưá»ng chắn phía trong.
Nàng thầm hình dung sẽ trang trí lại tất cả như thế nào.
Phòng bốn mươi đúng là khá»§ng khiếp, nhưng lại có đầy đủ cÆ¡ sở để sá»­a thành thật đẹp. Phòng rất rá»™ng, tuy nhiên các trang bị Ä‘á»u cổ lá»— và hư há»ng.
Tim nàng đập dồn dập. Tuyệt vá»i, nàng thầm nghÄ©.
Lara xuống thang gác. Cầu thang cÅ© kỹ và sá»±c nức mùi bụi bậm. Thảm nát bươm, nhưng bên dưới Ä‘á»u lát đá cẩm thạch.
Nàng trả chìa khoá cho nhân viên tiếp tân.
- Quý cô xem đủ rồi chứ?
- Äá»§ rồi, - nàng đáp. - Cảm Æ¡n anh.
Anh ta nhe răng cưá»i vá»›i nàng:
- Quý cô định tậu lại cách khách sạn này thật chứ?
- Thật, - Lara nói. - Quả là tôi tính mua lại cái nhà tồi tệ này.
- Hay lắm, - anh ta nói.
Cửa thang máy mở và ả gái điếm lúc nãy cùng ông già khách làng chơi bước ra. Ả trả chìa khoá kèm thêm tỠgiấy bạc cho nhân viên tiếp tân.
- Cảm ơn anh Mike.
- Chúc cô đắt hàng - Mike đáp rồi quay sang Lara. - Quý cô còn quay lại đây không?
- Còn chứ, - nàng nói. - Tôi sẽ còn trở lại đây.
***
NÆ¡i dừng chân tiếp đó cá»§a Lara là Sở Lưu trữ cá»§a Toà thị chính. Nàng há»i xin xem giấy tá» vá» sở hữu cá»§a cái khách sạn nàng Ä‘ang quan tâm. Ná»™p mưá»i đôla tiá»n phục vụ, nàng được ngưá»i ta đưa cho tập hồ sÆ¡ vá» khách sạn Congresional. Hai anh em ông Diamond đã mua lại khách sạn này cách đây nám năm, vá»›i giá sáu triệu đôla.
Văn phòng cá»§a hai anh em Diamond nằm trong má»™t toà nhà cổ ở góc phố State. Nhân viên thưá»ng trá»±c là má»™t phụ nữ phương Äông, mặc sÆ¡ mi đỠbó sát ngưá»i cúi chào Lara lúc nàng bước vào.
- Quý cô cần gì?
- Tôi cần gặp ông Diamond
- Ông nào trong hai ông?
- Ông nào cũng được.
- Äể ông John tiếp quý cô.
Chị ta nhấc máy điện thoại, nói:
- Một quý cô muốn gặp ông, thưa ông John, - chị ta lắng nghe một lát rồi ngước mắt nhìn Lara. - VỠchuyện gì ạ?
- Tôi muốn mua một trong những khách sạn của ông ấy.
- Quý cô muốn má»™t trong những khách sạn cá»§a ông. Vâng, - chị ta đặt máy xuống, - má»i quý cô vào.
John Diamond là má»™t ngưá»i đàn ông to lá»›n, trung niên, râu ria rậm rạp, mặt trông như cầu thá»§ bóng đá. Ông ta mặc áo sÆ¡ mi ngắn tay và ngậm Ä‘iếu xì gà rất to.
- Chị thư ký của tôi cho biết cô muốn mua lại một trong những khách sạn của tôi, - ông ta nhìn Lara một lúc để quan sát. - Cô đến tuổi đi bầu cử chưa?
- Ôi tôi lớn tuổi rồi chứ, - Lara nói. - Tôi đã đủ lớn tuổi để tậu một trong những toà nhà của ông đấy!
- Vậy hả? Cái nào?
- Khách sạn Congressional.
- Cái nào?
- Tôi Ä‘á»c theo đúng tấm biển bên ngoài. Tôi Ä‘oán thật ra đó là Congressional.
- A, phải rồi.
- Ông có định bán không?
John Diamond lắc đầu.
- Ôi, tôi cũng chưa biết nừa. Khách sạn ấy là một trong những nơi có lãi nhất. Tôi nghĩ là chúng tôi không định bán nó.
- Ông phải bán, - Lara nói.
- Sao vậy?
- Bởi trông nó thảm hại quá rồi. Chẳng mấy lúc nữa thì tan tành. Nhiá»u chá»— đã lở ra.
- Vậy hả? Nếu thế cô mua nó làm cái gì?
- Tôi mua và sẽ sửa chữa lại. Tất nhiên khi bán cho tôi, phải là khách sạn hoàn toàn trống.
Chuyện ấy chẳng khó khăn gì. Khách thuê phòng ở đấy Ä‘á»u theo hợp đồng từng tuần.
- Khách sạn có bao nhiêu phòng?
Một trăm hai mươi nhăm. Tổng diện tích là một trăm ngàn bộ vuông.
Quá nhiá»u phòng, Lara thầm nghÄ©. Nhưng mình sẽ kết hợp vài phòng lại, thành những dẫy phòng khép kín. Tất cả chỉ còn lại thành khoảng sáu mươi, sáu nhăm phòng liên hoàn như thế.
Bây giỠđến lúc mặc cả giá.
- Nếu tôi quyết định mua lại khách sạn đó thì ông sẽ lấy bao nhiêu?
Diamond nói:
- Nếu tôi quyết định bán thì tôi lấy mưá»i triệu, trong đó sáu triệu là tiá»n mặt...
Lara lắc đầu.
- Tôi trả...
- Không mặc cả gì hết.
Lara nhẩm tính phí tổn sửa chữa. Khoảng tám mươi đô la một bộ vuông diện tích, tổng cộng là tám triệu. Cộng thêm đồ đạc nội thất và trang trí.
Nàng căng thẳng tính toán. Nàng tin sẽ kiếm được má»™t nhà băng chịu cho nàng vay vốn. Vấn đỠlà trước mắt cần ngay sáu triệu, mà nàng nói chỉ có ba triệu. Diamond đặt giá quá cao, nhưng nàng Ä‘ang cần mua. Nàng cảm thấy nàng cần mua nó hÆ¡n bất cứ thứ gì nàng cần mua trước đây trong cuá»™c Ä‘á»i nàng.
- Tôi đỠnghị với ông thế này, - Lara nói.
- Cô cứ nói, - John Diamond lắng tai nghe.
- Tôi trả ông đủ số tiá»n ông yêu cầu...
- Tốt lắm, - ông ta cưá»i.
- Và ông hạ thấp khoản tiá»n trả ban đầu xuống ba triệu.
John Diamond lắc đầu:
- Không được. Tôi cần trả ngay sáu triệu tiá»n mặt.
- Tôi sẽ trả kia mà.
- Thật hả? Nhưng ba triệu kia ở đâu?
- Ở chỗ ông.
- Sao lại thế?
- Ông nhận ba triệu đó làm thế chấp.
- NghÄ©a là cô vay tôi ba triệu? Äể mua khách sạn cá»§a tôi?
Äấy đúng là cách lão Sean McAllister đã yêu cầu nàng hồi ở Glace Bay.
- Ông nên nhìn vấn đỠthế này, - Lara nói. - Äúng là ông tá»± vay chính ông. Nói cách khác, ông vẫn sở hữu cái khách sạn này cho đến khi tôi thanh toán hết. Ông có gì còn phải lo kia chứ?
John Diamond nghÄ© má»™t lát rồi nhe răng cưá»i:
- Vậy là xong. Cô đã mua xong cái khách sạn ấy.
***
Phòng giấy của Howard trong nhà băng là một phòng hình vuông ngoài có tấm biển đỠtên anh. Lúc Lara bước vào, nàng thấy anh ta còn áo quần luộm thuộm hơn lần gặp trước.
- Cô quay lại nhanh thế à?
- Ông bảo khi nào tôi tìm được khách sạn thì đến báo ông biết. Tôi đã tìm được một cái rồi.
Howard ngả ngưá»i ra lưng ghế.
- Cô tả qua cái khách sạn ấy tôi nghe.
- Tên khách sạn ấy là Congressional. Trên đưá»ng phố Delaware. Cách đại lá»™ Michigan vài ngã tư. Khách sạn đổ nát và bẩn thỉu. Tôi tính mua lại rồi sá»­a sang thành khách sạn đẹp nhất cá»§a thành phố Chicago.
- Giá cả ra sao?
Lara thuật lại anh ta nghe đầy đủ. Howard lắng nghe rồi nói:
- Ta sang bàn thêm với ông Bob Vance.
Bob Vance lắng nghe rồi ghi chép một lát.
- ÄÆ°á»£c đấy - ông ta nói. - Nhưng... - ông ta nhìn thẳng vào mắt Lara. - Cô đã từng quản lý má»™t khách sạn bao giá» chưa, cô Cameron?
Lara nhá»› đến những năm nàng quản lý nhà trỠở Glace Bay, dá»n giưá»ng, lau sàn, giặt giÅ©, rá»­a bát đĩa, cố chiá»u chuá»™ng đủ má»i loại khách tính nết khác nhau và giữ được má»i thứ yên ổn.
- Tôi đã quản lý má»™t nhà trỠđầy chật thợ má» và các loại lao động khác. Quản lý khách sạn nhẹ hÆ¡n nhiá»u.
Howard Keller nói:
- Tôi sẽ đến ngó qua cái khách sạn đó, anh Bob!
Niá»m vui cá»§a Lara không sao tả xiết. Howard nhìn vào mặt Lara lúc hai ngưá»i Ä‘i xem xét các phòng cá»§a khách sạn tồi tàn thảm hại này và anh nhìn má»i thứ bằng cặp mắt cá»§a nàng.
Chỗ này sẽ thành một dãy phòng khép kín tuyệt đẹp, có cả phòng tắm hơi nữa, - Lara phấn khởi nói.
- Chỗ này sẽ là lò sưởi. Piano kê góc kia.
Nàng nhấc chân, bước đi bước lại trong phòng, nói tiếp.
- Khách du lịch giầu có đến Chicago Ä‘á»u muốn tìm những khách sạn tốt nhất, nhưng há» thấy nÆ¡i nào cÅ©ng hệt như nhau, những phòng nghỉ lạnh lẽo, không tiện nghi gì hay ho. Nếu chúng ta cung phụng cho há» loại dẫy phòng khép kín, đầy đủ trang bị, tiện nghi kiểu này, thậm chí giá cả có cao hÆ¡n chút ít, há» cÅ©ng sẽ đến đây ở. Äây má»›i đúng là xa nhà mà vẫn như Ä‘ang ở nhà.
- Sáng kiến đấy, - Howard nói.
Lara sôi nổi quay sang nói với anh.
- Liệu nhà băng có chịu cho tôi vay tiá»n không?
- Ta sẽ có cách.
Ba mươi phút sau, Howard ngồi bàn bạc với Bob Vance.
- Anh thấy sao, Howard? - Vance há»i.
- Tôi thấy cô này thông minh đấy. Tôi thú cái ý đồ một khách sạn kèm cửa hiệu bán hàng của cô ấy.
- Tôi cÅ©ng vậy. Chỉ có vấn đỠlà cô ấy quá trẻ và chưa có kinh nghiệm. Äây là má»™t cuá»™c đánh bạc.
Hai ngưá»i ngồi bàn suốt má»™t tiếng đồng hồ vá» phí tổn bá» vào đó và số lãi sẽ Ä‘em lại.
- Tôi nghĩ chúng ta nên tiến hành, - cuối cùng Howard Keller nói. - Ta không mất gì hết.
Rồi anh cưá»i rất tươi.
- Nếu thất bại thì tôi vá»›i anh, ta dá»n vào khách sạn ấy ở.
Howard Keller gá»i Ä‘iện thoại cho Lara ở khách sạn Stevens.
- Nhà băng chúng tôi chấp thuận đỠnghị cá»§a cô và sẽ cho cô vay tiá»n.
Lara rú lên mừng rỡ.
- Tuyệt trần gian! Cảm ơn ông. Rất cảm ơn ông.
- Tôi cần bàn thêm vá»›i cô má»™t chút, Howard nói. - Tối nay cô rảnh chứ? Äi ăn tối vá»›i tôi được không?
- ÄÆ°á»£c.
- Tốt lắm. Tôi sẽ đem xe đến đón cô vào bẩy rưỡi.
***
HỠăn tối tại Nhà hàng Imperial. Lara đang quá phấn khởi nên hầu như không ăn gì.
- Tôi phải nói với ông rằng tôi vô cùng sung sướng, - nàng nói. - Khách sạn này sẽ là khách sạn sang nhất thành phố Chicago.
- Äừng mừng vá»™i, - Howard nhắc nhở nàng. - Còn đưá»ng trưá»ng lắm. - Anh ngập ngừng nói tiếp. - Tôi muốn nói thật vá»›i cô được không, cô Cameron?
- Ông hãy gá»i tôi là Lara.
- Lara, cô quá má»›i mẻ trong nghá». Cô chưa có kinh nghiệm gì.
- Ở Glace Bay…
- Äây đâu phải Glace Bay. Nói theo cách hình tượng, đây là má»™t bãi nhẩy khác hẳn.
- Vậy tại sao nhà băng lại chịu cho tôi vay tiá»n? - Lara há»i.
- Cô đừng hiểu sai tôi. Chúng tôi không phải tổ chức từ thiện. Nếu sai há»ng thì nhà băng cÅ©ng không mất mát gì, tất nhiên là không có lãi. Nhưng tôi mến cô. Tôi tin rằng cô sẽ thành công. Tôi nghÄ© rằng đây là bước khởi đầu để cô lấy đà tiến lên. Cô sẽ không định chỉ dừng lại ở cái khách sạn này chứ, đúng không nào?
- Tất nhiên rồi, - Lara nói.
- Tôi cÅ©ng nghÄ© như vậy. Äiá»u tôi thấy cần nói vá»›i cô là trên nguyên tắc, nhà băng cho vay thì ngưá»i Ä‘iá»u hành nhà băng không được dính lợi ích cá nhân vào đó. Nhưng trong trưá»ng hợp này tôi sẽ đứng sau cô và bất cứ cô cần gì tôi cÅ©ng sẽ giúp.
Howard đã đích thân nhúng tay vào với Lara. Anh thấy mến Lara ngay từ lần gặp mặt đầu tiên.
Anh bị hấp dẫn bởi thái độ say sưa và quyết tâm của nàng. Lara là một cô gái non nớt. Howard khao khát chinh phục tình cảm của nàng. Biết đâu đấy, anh thầm nghĩ, sẽ đến một ngày ta có thể kể ra cho nàng biết ta phải vất vả như thế nào để thành đạt như hiện nay…
Tài sản của anhhe1281

Trả Lá»i Vá»›i Trích Dẫn
  #8  
Old 17-04-2008, 10:05 PM
anhhe1281 anhhe1281 is offline
Tiếp Nhập Ma Äạo
 
Tham gia: Mar 2008
Bài gởi: 397
Thá»i gian online: 0 giây
Xu: 0
Thanks: 0
Thanked 0 Times in 0 Posts
Sao chiếu mệnh: Chương 8
(Sidney Sheldon)
Howard Keller được trao đôi găng và bá»™ đồng phục cầu thá»§ bóng chày năm lên sáu tuổi. Howard mê bóng chày. Cậu có biệt tài nhá»› tên các cầu thá»§ và bàn thắng thua cá»§a há» trong những trận đấu xảy ra từ trước khi cậu ra Ä‘á»i. Cậu được khá nhiá»u tiá»n do thắng những trận đánh đố giữa các bạn há»c.
Chẳng hạn câu đố:
- Trận chung kết bóng chày toàn nước Mỹ năm 1947?
- Dễ ợt, - Howard nói. - Cầu thủ: Newcombe, Roe, Hatten và Branca bên đội Dodgers. Reynolds, Raschi, Byrne và Lopat bên đội Yankees.
- Äúng, - má»™t bạn đố thêm: - Ai đạt nhiá»u Ä‘iểm nhất trong lịch sá»­ bóng chày? - Cậu ta cầm cuốn Guinees trong tay, mở mục ká»· lục vá» bóng chày ra kiểm tra.
Howard không thèm suy nghĩ nói luôn:
- Lou Gehrig: 2.130 điểm.
Tiếng đồn lan truyá»n rất rá»™ng vá» thành tích bóng chày cá»§a đội nhi đồng này, đặc biệt là cá»§a "thần đồng" Howard Keller. Danh tiếng vang dá»™i đến tai những hướng đạo sinh chuyên nghiệp và há» tìm đến tận sân bóng nhi đồng ở Chicago để xem thá»±c hư thế nào. Và hỠđã thật sá»± kinh ngạc.
Năm Howard mưá»i bảy tuổi thì anh đã thành má»™t tiểu danh thá»§ đầy triển vá»ng vá»›i bao lá»i tiên Ä‘oán vá» vị trí ngôi sao trong làng bóng chày nước Mỹ. Cha anh rất tá»± hào vá» con trai.
- Nó giống tôi đấy. Hồi còn ở tuổi thiếu niên tôi cÅ©ng chÆ¡i bóng chày rất giá»i.
Trong năm há»c cuối cùng ở trưá»ng trung há»c, Howard chÆ¡i cho đội tuyển cá»§a thành phố và được tài trợ cá»§a Liên Ä‘oàn bóng chày Hoa Kỳ, suốt cả mùa hè. Anh còn được nhận làm chân thư ký cho nhà băng, chá»§ là má»™t ngưá»i hào hiệp và mê bóng chầy, chuyên tài trợ cho các đội bóng có triển vá»ng.
Hồi ấy Howard thân vá»›i cô bạn xinh đẹp cùng lá»›p tên là Betty Quinlan. Há» dá»± tính sau khi tốt nghiệp đại há»c sẽ làm lá»… thành hôn. Betty cÅ©ng rất mê bóng chầy và Howard có thể nói chuyện vá»›i ngưá»i yêu hết tiếng đồng hồ này sang tiếng đồng hồ khác vá» môn thể thao này.
Betty thích bóng chầy nhưng không đến ná»—i có thể nghe Howard nói liên miên và say sưa như thế được. Nhưng vì yêu anh nên cô chịu lắng nghe. Tuy nhiên, câu chuyện cá»§a Howard còn kèm thêm nhiá»u giai thoại lý thú vá» bóng chầy và các cầu thá»§ cá»§a nó, cho nên đôi khi cÅ©ng thật hào hứng.
Má»™t hôm Howard vá» nhà cùng vá»›i ngưá»i bạn trai thân nhất cá»­a anh tên là Jessy, cÅ©ng là cầu thá»§ trong đội ở nhà đã sẵn hai lá thư Ä‘ang chá» anh. Má»™t lá cá»§a trưá»ng đại há»c Princeton và má»™t cá»§a trưá»ng Harvard. Cả hai trưá»ng Ä‘á»u nhận cấp há»c bổng cho anh vào há»c và tham gia đội bóng chày cá»§a trưá»ng.
- Lạy Chúa! - Jessy reo lên, mừng cho bạn. - Chúc mừng cậu, Howard! Tuyệt quá rồi! - Jessy rất khâm phục và yêu mến bạn.
Cha Howard há»i con trai:
- Con thích nhận lá»i cá»§a trưá»ng Äại há»c nào trong hai trưá»ng ấy?
- Con há»c đại há»c làm gì? Con có thể tham gia má»™t trong những đội bóng chày xuất sắc nhất cá»§a Hoa Kỳ.
Mẹ anh nói:
- Con còn trẻ, còn nhiá»u thá»i gian để chÆ¡i bóng và trở thành danh thá»§. Nhưng trước hết con phải tốt nghiệp đại há»c đã. Khi đó, nếu không thành đại danh thá»§ bóng chầy con cÅ©ng tha hồ tìm công việc khác để làm.
- Mẹ nói đúng, - Howard nói. - Vậy thì con chá»n đại há»c Harvard. Betty há»c ở Wellesley và hai chúng con sẽ có Ä‘iá»u kiện gặp nhau luôn.
Betty Quinlan rất mừng nghe Howard báo tin là anh đã quyết định chá»n đại há»c Harvard.
- Nếu vậy thì kỳ nghỉ cuối tuần nào hai chúng mình cũng sẽ gặp nhau.
Còn Jessy thì nhăn nhó:
- Vậy là mình phải xa cậu mất rồi, Howard.
Hôm sau, cái ngày lẽ ra Howard Keller lên trưá»ng đại há»c thì hôm trước cha anh bá» nhà Ä‘i cùng vá»›i cô nữ thư ký cá»§a má»™t trong những sếp cá»§a ông.
Howard rất đỗi kinh ngạc.
- Tại sao cha lại làm như thế?
Mẹ anh choáng váng.
- Ông ấy. Ông ấy muốn thay đổi cuộc sống, - bà rên rỉ. - Cha vẫn yêu mẹ đến thế kia mà, tại sao có thể xảy ra chuyện này được? Mẹ tin cha chỉ đi ít ngày thôi, rồi sẽ lại trở vỠnhà với mẹ con mình. Rồi con sẽ thấy, Howard…
Hôm sau mẹ anh nhận được thư cá»§a má»™t luật sư báo tin là khách hàng cá»§a ông, Howard Sr. Keller đã đệ đơn li hôn và vì ông không có khả năng chu cấp cho vợ con, ông đỠnghị nhưá»ng quyá»n hoàn toàn sá»­ dụng ngôi nhà nhá» hiện bà Ä‘ang ở cho bà và con trai.
Howard ôm và đỡ mẹ trong vòng tay anh, thương xót.
- Mẹ đừng khóc nữa. Mẹ yên tâm, con không Ä‘i há»c đâu. Con sẽ ở nhà chăm sóc mẹ.
- Không. Mẹ muốn con phải Ä‘i. Con phải tốt nghiệp đại há»c. Ngay khi sinh con, cả cha lẫn mẹ Ä‘á»u bàn nhau là bằng má»i giá con phải tốt nghiệp đại há»c… - rồi bà lấy giá»ng thanh thản, nói tiếp. - Thôi, chuyện này sáng mai ta sẽ bàn. Lúc này mẹ rất mệt, mẹ cần phải Ä‘i nghỉ.
Äêm hôm đó Howard thức trắng, suy nghÄ© xem nên làm thế nào, chá»n hướng nào trong hai hướng Ä‘i ấy ở nhà chăm sóc mẹ hay há»c đại há»c? Hay là nhận lá»i tham gia đội bóng chày lá»›n để trở thành danh thá»§ sau này? Tuy nhiên anh thấy bổn phận làm con không cho phép anh bá» mẹ lại má»™t mình ở đây không ai chăm sóc. Trá»i đã sáng mà Howard vẫn còn phân vân.
Không thấy mẹ xuống nhà ăn Ä‘iểm tâm. Howard vá»™i chạy lên tìm thì thấy bà ngồi tá»±a lưng vào thành giưá»ng, không cá»­ động được và má»™t bên mặt méo xệch. Bà vừa bị xuất huyết não. Không có tiá»n để trả bác sÄ© và tiá»n phòng bệnh viện, Howard đành nhận vào làm chính thức ở nhà băng. Hàng ngày ở nhà băng vá», việc đầu tiên cá»§a anh là chạy lên gác xem mẹ thế nào.
Xuất huyết não cá»§a mẹ anh không trầm trá»ng lắm bác sÄ© bảo Howard rằng ít lâu nữa mẹ anh sẽ bình phục. Các đội bóng lá»›n vẫn liên tiếp gá»i Ä‘iện giục anh đến gặp há» và gia nhập đội cá»§a há», nhưng Howard không thể bá» mặc mẹ được. Anh tá»± nhá»§: Äể bao giá» mẹ hồi phục Ä‘uợc đã.
Hoá đơn thuốc vẫn cứ má»—i ngày má»™t nhiá»u thêm.
Thá»i gian đầu má»—i tuần anh nói chuyện Ä‘iện thoại má»™t lần vá»›i Betty Quinlan, nhưng rồi những lần trò chuyện Ä‘iện thoại như thế cứ thưa dần.
Mẹ Howard xem chừng không thấy khá hÆ¡n. Howard lo lắng há»i bác sÄ©:
- Bao giỠthì mẹ cháu hồi phục hoàn toàn?
- Trưá»ng hợp cá»§a bà rất khó Ä‘oán trước. Có thể hàng tháng mà cÅ©ng có thể hàng năm. tôi rất tiếc là không thể nói chính xác vá»›i cậu được.
Má»™t năm trôi qua rồi lại năm nữa. Howard vẫn ở nhà vá»›i mẹ và làm thư ký cho nhà băng. Má»™t hôm anh nhận được thư cá»§a Betty Quinlan báo tin cô đã yêu ngưá»i khác và cô chúc mẹ anh chóng phục hồi sức khá»e. Những cú Ä‘iện thoại cá»§a các nhà tài trợ môn bóng chầy cÅ©ng thưa dần.
Bây giỠHoward hoàn toàn chỉ tập trung vào việc chăm sóc mẹ. Anh đi chợ, nấu ăn, giặt giũ. Anh không còn bụng dạ nào nghĩ đến bóng chầy. Cuộc sống khó khăn và anh phải vất vả mới sống được qua ngày.
Äến khi mẹ anh mất, sau đấy bốn năm, Howard hoàn toàn không quan tâm gì đến bóng chầy nữa.
Bây giỠanh đã thành chuyên gia ngân hàng.
Bao cÆ¡ há»™i nổi danh cá»§a anh Ä‘á»u đã trôi qua và niá»m mÆ¡ ước thuở nhỠđã tan thành mây khói.
Tài sản của anhhe1281

Trả Lá»i Vá»›i Trích Dẫn
  #9  
Old 17-04-2008, 10:06 PM
anhhe1281 anhhe1281 is offline
Tiếp Nhập Ma Äạo
 
Tham gia: Mar 2008
Bài gởi: 397
Thá»i gian online: 0 giây
Xu: 0
Thanks: 0
Thanked 0 Times in 0 Posts
Sao chiếu mệnh: Chương 9
(Sidney Sheldon)
Howard Keller và Lara Cameron đang ngồi ăn tối.
- Ta sẽ bắt đầu công việc như thế nào? - Lara há»i.
- Trước tiên ta tìm má»™t công ty xây dá»±ng tốt nhất, dù đắt bao nhiêu cÅ©ng cố. Sau đấy ta thuê má»™t luật sư chuyên vá» bất động sản để thảo bản hợp đồng vá»›i hai anh em nhà Diamond. Tiếp đó ta tìm má»™t kiến trúc sư loại giá»i nhất. Tôi có biết má»™t ngưá»i như thế.
- Tôi đã phác tính rồi. Giá rẻ nhất cÅ©ng phải ba trăm ngàn đôla má»™t phòng khách sạn. Nếu tôi tính toán đúng thì má»i việc sẽ trôi chảy.
Kiến trúc sư tên là Ted Tuttle. Khi nghe Lara trình bầy ý đồ xong, ông nhe răng cưá»i, vui vẻ nói:
- Tuyệt vá»i. Tôi đã mÆ¡ ước từ lâu là gặp được ai đó có ý đồ lý thú kiểu thế này để tôi Ä‘i theo.
Mưá»i ngày sau, ông đưa nàng bản vẽ. Có tất cả những Ä‘iá»u Lara mong muốn.
- Hiện nay khách sạn có một trăm hai mươi lăm phòng, - ông kiến trúc sư nói. - Như cô thấy đây, tôi tạo lại thành bẩy mươi lăm dẫy phòng khép kín, tức là chỉ còn bẩy mươi lăm chìa khoá, đúng như cô yêu cầu.
Trong bản vẽ có năm chục dẫy phòng khép kín và hai mươi lăm phòng loại thượng hạng.
- Tuyệt vá»i, - Lara nói.
Nàng đưa Howard Keller xem bản vẽ, anh cũng rất mừng.
- Bây giá» ta đến gặp ngưá»i thầu. Tên ông ta là Steve Rice.
Steve Rice là thầu khoán xây dá»±ng lá»›n nhất cá»§a thành phố Chicago. Lara thấy mến ông ta ngay. Äó là con ngưá»i thá»±c dụng, tác phong thô thiển.
- Howard Keller nói với tôi ông là nhà thầu xây dựng số một của thành phố.
- Äúng thế, - Rice nói. - Khẩu hiệu cá»§a chúng tôi là "Xây cất cho thế hệ tương lai".
- Äấy là má»™t khẩu hiệu rất hay.
Rice nhe răng cưá»i.
- Tôi đang thực hiện cái khẩu hiệu đó.
***
Bước đầu tiên là biến bản vẽ toàn bộ toà nhà thành những bản vẽ chi tiết từng bộ phận. Những bản vẽ này được giao cho các kỹ sư xây dựng phụ trách từng đội, các chuyên gia vỠgạch, vỠtrang bị, vỠđiện, nước. Tất cả có sáu chục kỹ sư được huy động vào công trình này.
Ngày khởi công đã đến, Howard Keller má»i Lara má»™t bữa trưa để ăn mừng.
- Nhà băng có phiá»n vá» chuyện thá»i gian này anh ít đến đó không? - Lara há»i.
- Không, - Howard nói dối. - Äấy chỉ là má»™t phần công việc cá»§a tôi.
Thật ra thá»i gian này anh thấy sung sướng hÆ¡n bất cứ quãng thá»i gian nào trước đây trong cuá»™c Ä‘á»i anh. Howard thích ở bên Lara, thích trò chuyện vá»›i nàng, nhìn vào nàng. Anh băn khoăn không biết nàng có nghÄ© gì đến chuyện tình yêu, chuyện hôn nhân không?
Lara nói:
- Tôi Ä‘á»c báo sáng nay thấy đăng tin Toà cao ốc Sear sắp hoàn tất, có má»™t trăm mưá»i tầng. Toà cao ốc cao nhất thế giá»›i.
- Äúng thế, - Howard nói.
Lara nghiêm mặt nói: "Sẽ có ngày tôi xây một cao ốc cao hơn thế, anh Howard ạ".
Howard tin nàng.
HỠngồi ăn với Steve Rice tại một nhà hàng Whitehall.
- Ông cho biết sắp tá»›i sẽ là gì? - Lara há»i.
- ÄÆ°á»£c - Rice đáp. - Việc đầu tiên, chúng tôi dá»n sạch toàn bá»™ bên trong toà nhà. Chúng tôi vẫn giữ nguyên phần lát đá cẩm thạch. Rồi chúng tôi gỡ tất cả các cá»­a sổ và làm các buồng tắm. Chúng tôi đã giao cho đội thợ Ä‘iện lắp hệ thống dây dẫn và đội ống nước làm phần việc cá»§a há». Khi phần dỡ bỠđã xong, chúng tôi má»›i bắt tay vào xây.
- Tất cả có bao nhiêu ngưá»i làm việc trên công trưá»ng này?
Rice bật cưá»i:
- Khó nói lắm, cô Cameron. Rất nhiá»u tổ. Tổ làm cá»­a sổ, tổ làm buồng tắm, tổ làm hành lang. Má»—i tầng Ä‘á»u có đủ những tổ như thế và chúng ta có tám tầng tất cả. Theo bản vẽ, khách sạn sẽ có hai phòng ăn lá»›n và má»™t văn phòng Ä‘iá»u hành.
- Bao lâu thì hoàn thành?
- Nếu tính cả trang bị và trang trí ná»™i thất thì phải mưá»i tám tháng.
- Tôi sẽ thưởng ông một khoản, nếu ông hoàn thành trong vòng một năm, - Lara nói.
- ÄÆ°á»£c thôi, khách sạn Congressional sẽ…
- Tôi định đổi tên là khách sạn Cameron Palace, - khi nói câu này, nàng thấy trong lòng trào lên má»™t niá»m xúc động lạ kỳ, niá»m xúc động giống như má»™t ná»—i thèm khát tình dục. Vậy là tên nàng sẽ được trưng ra cho má»i ngưá»i nhìn thấy.
Vào sáu giá» sáng má»™t ngày mưa, công trưá»ng cải tạo khách sạn được khởi công. Lara há»›n hở bước đến, ngắm những ngưá»i thợ tập trung trong phòng khách và bắt đầu phân công việc.
Nàng sửng sốt thấy Howard Keller cũ ng đến.
- Anh cũng dậy sớm thế à? - Lara nói.
Äêm qua tôi không ngá»§ được, - Howard cưá»i. - Tôi có cảm giác là hôm nay, má»™t cái gì má»›i mẻ bắt đầu xuất hiện.
***
Mưá»i hai tháng sau, khách sạn Cameron Palace làm lá»… khánh thành vá»›i sá»± có mặt cá»§a má»™t số ít á»i nhà báo và nhà kinh doanh.
Phóng viên vá» mục kiến trúc cá»§a tá» Chicago Tribune viết: "Cuối cùng thành phố Chicago đã có má»™t khách sạn được xây cất theo phương châm: "Äây là nhà cá»§a quý khách khi phải xa gia đình. Lara Cameron là má»™t ngưá»i quan tâm đến…".
Không đầy một tháng, khách sạn đã kín khách và số khách đăng ký trước đã đầy cả một bảng danh sách dài.
Howard Kelìer rất phấn khởi:
- Cứ đà này, - anh nói, - khách sạn sẽ hoàn lại vốn trong vòng mưá»i hai năm. Thật là tuyệt diệu, cô Lara ạ. Chúng ta…
- Chưa đủ đâu, - Lara ngắt lá»i anh. - Tôi sẽ tăng giá phòng, - nàng thấy Howard lá»™ vẻ băn khoăn.
- Anh không lo. HỠsẽ trả thôi. Khách sạn nào có đầy đủ tiện nghi như ở đây? Lò sưởi đốt lửa, phòng tắm hơi, đàn piano?
***
Hai tuần sau khi khách sạn Cameron Palace mở cá»­a đón khách, Lara có má»™t cuá»™c há»p vá»›i Bob Vance và Howard Keller.
- Tôi lại tìm thấy một địa điểm khác rất đẹp để xây khách sạn, - nàng nói, - Giống như Cameron Palace nhưng to hơn và đẹp hơn.
Howard cưá»i:
- Cho tôi đến xem.
- Khoảnh đất tuyệt đẹp, nhưng gặp khó khăn.
- Quý cô đến chậm mất rồi, - ngưá»i môi giá»›i bất động sản nói vá»›i nàng. - Má»™t nhà kinh doanh bất động sản tên là Steve Murchison sáng nay đã đến đây há»i tậu. Ông ta sẽ mua.
- Ông ta trả giá bao nhiêu?
- Ba triệu.
- Tôi trả ông bốn triệu. Ông làm giấy tỠđi.
Ngưá»i môi giá»›i chỉ hÆ¡i do dá»± má»™t chút.
- Vâng, được.
Chiá»u hôm sau Lara nhận được má»™t cú Ä‘iện thoại.
- Lara Cameron?
- Vâng, tôi đây.
- Tôi là Steve Murchison. Lần này ta để yên cho mi, bởi ta chưa biết mi định làm cái trò gì. Nhưng lần sau thì hãy cẩn thận: đừng có ngáng đưá»ng ta, mi sẽ phải ân hận đấy.
Và liá»n sau đấy y bá» máy.
***
Äó là năm 1974. Trên thế giá»›i xẩy ra má»™t loạt sá»± kiện quan trá»ng và dồn dập. Tổng thống Nixon từ chức để tránh khá»i phải ra toà. Geral Ford bước vào Nhà Trắng. OPEC chấm dứt phong toả dầu lá»­a và Isabel Peron trở thành tổng thống Achentina.
Tại thành phố Chicago, Lara đã bắt đầu xây cất toà nhà khách sạn thứ hai cá»§a nàng: khách sạn Chicago Cameron Plaza. Mưá»i tám tháng sau, việc xây cất được hoàn tất, còn thành công hÆ¡n cả khách sạn Cameron Palace. Sau đó Lara không ngừng lại nữa.
Như báo Forbes sau này viết: "Lara Cameron là một hiện tượng. Những cách tân của bà làm thay đôỉ quan niệm xuả nay vỠkhách sạn. Bà Cameron đã phá vỡ định kiên, coi kinh doanh bất động sản là lĩnh vực của nam giới và bà chứng tỠrằng phụ nữ có thể làm tốt hơn".
Lara nhận được một cú điện thoại của Charles Cohn.
- Chúc mừng cô, cô Lara! - ông nói. - Tôi rất tá»± hào vá» cô. Trước đây tôi chưa có há»c trò nào thành đạt đến như cô.
- Trước đây cháu cÅ©ng chưa có ngưá»i thầy nào giá»i và tận tình như chú, chú Charles kính yêu. Không có chú giúp đỡ khuyên bảo, tất cả những gì cháu đạt được Ä‘á»u không thể có.
- Cô đã tìm ra được con đưá»ng cô Ä‘i, - Charles Cohn nói.
***
Năm 1975, bá»™ phim Hàm cá mập lan tràn khắp. nước Mỹ và ngưá»i ta ngừng ra bãi biển nghỉ. Dân số thế giá»›i đã vượt quá con số bốn tá»· và bị hụt Ä‘i mất má»™t ngưá»i trong số đó là ứng cá»­ viên tổng thống James Hoffa đột nhiên mất tích. Khi nghe thấy dân số thếgiá»›i lên đến con số đó. Lara bảo Howard Keller:
- Anh có thấy nhu cầu ở của nhân loạì sẽ tăng đến mức nào không?
Howard không tin đó là câu há»i đùa.
***
Sau ba tháng tiếp đó, hai toà nhà cư xá và má»™t toà nhà nhiá»u căn há»™ độc lập được xây dá»±ng xong.
- Sắp tá»›i tôi định xây má»™t toà nhà dùng cho văn phòng các doanh nghiệp, - Lara nói vá»›i Howard, - ngay giữa quảng trưá»ng, nÆ¡i các đưá»ng giao thông chụm lại.
- Äịa Ä‘iểm đó đẹp đấy và Ä‘ang được rao bán, Howard Keller nói. - Nếu cô thích chúng tôi sẽ cấp vốn cho cô.
Chiá»u hôm đó hai ngưá»i đến xem vị trí. Khu đất nằm ngay trên bá» biển, trong má»™t khu sang trá»ng.
- Khu đất này giá bao nhiêu? - Lara há»i.
- Tôi đoán khoảng một trăm hai mươi triệu đôla.
Lara nuốt nước bá»t.
- Khiếp nhỉ!
- Lara, trong lĩnh vực kinh doanh bất động sản, phương châm là vay.
Tiá»n ngưá»i khác, Lara thầm nghÄ©. Äó là Ä‘iá»u ông già Bill Rogers đã căn dặn nàng hồi ở Glace Bay, khi nàng còn quản lý nhà trá» cá»§a lão già khốn nạn Sean McAllister. Từ đó đến nay đã bao nhiêu thá»i gian trôi qua và bao nhiêu Ä‘iá»u xảy ra. Äấy chỉ là bước khởi đầu, nàng thầm nghÄ©. Chỉ là bước khởi đầu.
- Má»™t số nhà kinh doanh bất động sản, xây cất nhà cá»­a trong lúc trong tay không có má»™t đồng nào thật sá»± cá»§a há».
- Tôi có nghe.
- Vấn đỠlàm Ä‘em toà nhà cá»§a mình cho thuê hoặc bán, lấy tiá»n trả khoản đã vay và còn dư lại má»™t khoản nữa. Dùng khoản này tậu tiếp khoảnh đất khác và xây, thiếu đến đâu lại vay đến đó. Xây xong lại cho thuê hoặc bán Ä‘i và xây tiếp cái khác. Hình dung giống như má»™t kim tá»± tháp lá»™n ngược: kim tá»± tháp cá»§a nghá» kinh doanh bất động sản. Từ dưới chân là chẳng có gì, càng lên càng lá»›n dần. Cho nên cô có thể xây những toà nhà hết sức lá»›n bằng số vốn ban đầu hết sức nhá».
- Tôi hiểu, Lara nói.
- Nhưng tất nhiên cô phải vô cùng thận trá»ng Kim tá»± tháp ấy được xây bằng giấy: những bản thế chấp. Nếu như sai lệch chỉ má»™t chút thôi, chẳng hạn tiá»n lãi má»™t lần xây cất nào đó không đủ để trang trải khoản nợ vay thì má»i sá»± nghiệp đổ vỡ hết. Bởi đây là kim tá»± tháp dá»±ng ngược, chá»m cá»§a nó ở dưới.
- Tôi hiểu, - Lara nói.
- Äi sai má»™t bước là tan cuá»™c Ä‘á»i.
- Äúng thế. Vậy bây giá» tôi phải làm thế nào để có khoảnh đất ven biển kia?
Chúng tôi sẽ liên doanh vá»›i cô. Äể tôi bàn vá»›i Bob Vance. Nếu nhà băng chúng tôi không đủ sức, cô có thể tìm đến các công ty bảo hiểm để vay. Cô sẽ vay năm chục triệu đôla, tiá»n thế chấp là năm triệu cá»™ng vá»›i lãi suất mưá»i phân má»—i năm, rồi tiá»n khấu hao trên tài sản thế chấp và há» sẽ trở thành ngưá»i chung vốn vá»›i cô. Sau này há» sẽ lấy mưá»i phần trăm số lợi nhuận cá»§a cô, nhưng cô thành chá»§ toà nhà và được tài trợ đầy đủ. Cô có thể yêu cầu trả lại khoản tiá»n cá»§a cô và giữ mưá»i phần trăm số tối thiểu. Bởi các chá»§ tài chính không Ä‘á»i nào chịu lá»— và bao giá» há» cÅ©ng phải nắm đằng chuôi.
Lara lắng nghe và cố ghi nhá»› từng lá»i.
- Anh chịu đi cùng với tôi xa như thế sao, Howard?
- Äúng thế.
- Trong vòng năm hoặc sáu năm, sau khi toà nhà xây xong, và đã đầy đủ ngưá»i thuê các căn há»™ trong đó, cô có thể bán cả toà nhà ấy Ä‘i. Nểu như bán được bẩy mươi nhăm triệu, trả hết phần đã vay, cô vẫn còn được cầm tay mưá»i hai triệu rưỡi đôla. Chưa kể cô còn được hưởng khoảng tám triệu do giảm thuế lợi tức. Và cô có thêm được mưá»i triệu đôla nữa.
- Tuyệt vá»i, - Lara reo lên.
Howard cưá»i:
- Chính phá»§ Ä‘ang cần cô kiếm tiá»n.
- Anh có muốn kiếm thêm ít tiá»n cho riêng anh không, Howard?
- Nghĩa là sao?
- Anh chịu làm việc cho tôi chẳng hạn.
Howard đột nhiên mất hứng. Anh biết rằng Ä‘ang đứng trước má»™t quyết định quan trá»ng nhất trong cuá»™c Ä‘á»i anh. Không phải tiá»n. Äó là Lara. Anh đã mê nàng. Anh Ä‘ang chưa biết thổ lá»™ cách nào vá»›i nàng. Äã bao đêm anh tập dượt cách nói vá»›i nàng lá»i cầu hôn, nhưng sáng hôm sau, khi gặp nàng, anh lại chưa dám mở miệng.
Äã có lần anh đánh bạo, lấy hết dÅ©ng cảm nói:
- Lara, tôi yêu cô…
Thì không đợi anh nói thêm, Lara đã hôn ngay vào má anh và nói:
- Tôi cũng yêu anh, Howard! Anh xem lịch làm việc này thế nào?
Và thế là anh tan hết can đảm để nói tiếp những lá»i đã cân nhắc kỹ càng đêm hôm trước.
Bây giá» nàng lại má»i anh làm ngưá»i chung vốn.
Howard sẽ luôn luôn bên cạnh nàng, hàng ngày làm việc vá»›i nàng, nhưng không bao giá» có thể đụng chạm được vào ngưá»i nàng, được…
- Anh có tin tôi không, Howard?
- Có là kẻ điên tôi mới không tin cô.
- Tôi sẽ trả anh lương gấp đôi so vá»›i lương cá»§a nhà băng trả anh hiện nay và anh sẽ hưởng thêm năm phần trăm lá»i lãi cá»§a công ty chúng ta.
- Äể tôi nghÄ© xem đã.
- Có gì phải suy nghÄ© đâu nhỉ? Äúng không nào?
Howard cân nhắc:
- Tôi muốn… tôi không nghÄ© lại là ngưá»i chung vốn cá»§a cô.
Lara ôm nhẹ lấy anh.
- Ôi, nếu hai chúng ta canh ti thì tuyệt vá»i biết bao. Anh và tôi, chúng ta sẽ xây lên những toà nhà diệu kỳ. Hiện xung quanh Ä‘ang còn bỉết bao ngôi nhà xấu xí. Không có lý gì cứ để chúng tồn tại như thế. Má»—i toà nhà chúng ta xây nên góp phần vào làm đẹp thêm thành phố này.
Howard đặt tay lên tay nàng:
- Cô đừng bao giỠthay đổi nhé, Lara?
Nàng nhìn thẳng vào mắt anh:
- Không bao giá».
Tài sản của anhhe1281

Trả Lá»i Vá»›i Trích Dẫn
  #10  
Old 17-04-2008, 10:08 PM
anhhe1281 anhhe1281 is offline
Tiếp Nhập Ma Äạo
 
Tham gia: Mar 2008
Bài gởi: 397
Thá»i gian online: 0 giây
Xu: 0
Thanks: 0
Thanked 0 Times in 0 Posts
Sao chiếu mệnh: Chương 10
(Sidney Sheldon)

Những năm cuối cá»§a thập ká»· 70 là những năm cá»§a sá»± phát triển, đổi thay và có nhiá»u sá»± kiện đáng chú ý. Năm 1976 Israel tấn công vào Entebble. Mao Trạch Äông qua Ä‘á»i. James Carter được bầu làm tổng thống Hoa Kỳ.
Lara lại khánh thành một toà nhà lớn nữa.
Năm 1977 Charlie Chaplin chết và Presley Elvis, vua nhạc rốc hấp hối.
Lara cắt băng khánh thành toà nhà thương mại lớn nhất thành phố Chicago.
Năm 1978 Giáo chá»§ Jim Jones và chín trăm mưá»i má»™t đạo hữu cá»§a ông tá»± tá»­ tập thể tại Guyana. Hoa Kỳ công nhận nước Trung Hoa Cá»™ng sản. Hiệp ước vá» kênh đào Panama được phê chuẩn.
Lara xây một loạt nhà cao ốc trong khu công viên Rogers.
Năm 1979 Israel và Ai Cập ký hoà ước tại Trại David. Có má»™t tai nạn hạt nhân tại đảo Three Mili. Tổ chức Hồi giáo cá»±c Ä‘oan bắt cóc toàn bá»™ Äại sứ quán Hoa Kỳ tại Iran làm con tin.
Lara xây toà cao ốc "chá»c trá»i" và má»™t câu lạc bá»™ nông thôn, má»™t khu nghỉ mát tuyệt đẹp ở Deerfield, phía Bắc Chicago.
***
Lara hiếm khi xuất hiện ngoài xã há»™i và nếu có thì thưá»ng là đến các câu lạc bá»™ nhạc Jazz. Nàng hay đến Andy, câu lạc bá»™ thưá»ng có những ban nhạc Jazz nổi tiếng nhất biểu diá»…n. Nàng thích nghe Von Freeman, cây kèn saxo độc đáo, nghe Eric Schneider, Anthony và nghe tiếng đàn piano cá»§a Hodes.
Nàng không có thá»i giỠđể cảm thấy cô đơn. Lúc nào nàng cÅ©ng gần gÅ©i vá»›i gia đình, mà gia đình cá»§a nàng là các kiến trúc sư và các nhà xây dá»±ng, các kíp thợ má»™c, thợ ná», thợ Ä‘iện, thợ làm ống nước… Nàng lúc nào cÅ©ng bị ám ảnh vào công việc xây cất. Sàn biểu diá»…n cá»§a nàng là thành phố Chicago và nàng là ngôi sao trên đó. Cuá»™c sống nghá» nghiệp cá»§a Lara đẩy nàng vượt quá cả những ước mÆ¡ táo tợn nhất, nhưng nàng không có "Ä‘á»i tư". Cuá»™c làm tình khá»§ng khiếp vá»›i lão chá»§ nhà băng Sean McAllister ngày xưa đã dập tắt má»i nhu cầu vá» xác thịt trong nàng. Và nàng cÅ©ng chưa gặp được ngưá»i đàn ông nào khiến nàng cảm mến được quá má»™t ngày.
Trong đáy sâu đầu óc cá»§a Lara thấp thoáng bóng dáng không rõ nét cá»§a má»™t ngưá»i nào đó mà nàng đã có lần gặp và muốn gặp lại. Nhưng nàng không sao nhá»› được ngưá»i ấy là ai. Thỉnh thoảng cái bóng hình mỠảo ấy hiện ra trong trí óc và nàng chưa kịp nhận biết thì nó đã biến mất. Có rất nhiá»u ngưá»i theo Ä‘uổi nàng. Há» thuá»™c đủ loại, từ những nhà Ä‘iá»u hành doanh nghiệp đến các nhà tư bản dầu lá»­a và… đến cả các nhà thÆ¡. Thậm chí cả má»™t số nhân viên làm việc trong công ty cá»§a nàng. Lara luôn vui vẻ niá»m nở vá»›i cánh mày râu, nhưng chưa bao giá» nàng cho phép mối quan hệ vá»›i ai vượt quá câu chào "Chúc ngá»§ ngon" và cái bắt tay ngoài cá»­a.
Nhưng rồi Lara chợt thấy nàng có cảm tình vá»›i Pete Ryan, ngưá»i giám đốc thi công má»™t trong những toà nhà cá»§a nàng. Anh là chàng trai có giá»ng nói Ailen và má»™t nụ cưá»i dá»… thương. Lara bắt đầu năng đến xem đồ án anh Ä‘ang nghiên cứu. Há» gặp nhau ngày càng nhiá»u hÆ¡n. Tuy bàn chuyện xây dá»±ng nhưng trong thâm tâm cả hai Ä‘á»u biết há» Ä‘ang nói chuyện hoàn toàn khác.
- Cô có Ä‘i ăn tối vá»›i tôi được không, Lara? - Ryan há»i. Chữ "ăn tối" hÆ¡i kéo dài má»™t chút.
Lara thấy tim mình như nhẩy thót một cái.
- ÄÆ°á»£c.
Ryan đến đón tại nhà riêng của nàng, nhưng hỠkhông đi ăn.
- Lạy Chúa, cô đẹp quá, Lara! - Ryan nói và hai cánh tay lực lưỡng của anh ôm ghì lấy nàng.
Nàng đã sẵn sàng đón đợi anh. Há» "tìm hiểu" nhau đã hàng mấy tháng trá»i. Ryan nhấc bổng nàng lên, bế vào phòng ngá»§. Há» cùng cởi quần áo, vá»™i vã.
Chàng có má»™t thân hình thon thả, chắc nịch và Lara bá»—ng nhá»› lại tấm thân béo xệ và má»m nhẽo cá»§a lão Sean McAllister ở Glace Bay năm nào.
Lát sau nàng đã ngả mình xuống giưá»ng và Ryan nằm lên trên nàng, bàn tay và lưỡi dạo lướt trên khắp thân thể nàng. Nàng kêu lên vì niá»m sung sướng trào dâng vừa đột ngá»™t vừa dữ dá»™i.
Khi đã xong cuộc tình, hỠnằm trong vòng tay nhau.
- Lạy Chúa! - Ryan âu yếm nói. - Em quả là cô gái kỳ diệu.
- Anh cũng là chàng trai kỳ diệu, - Lara thì thào.
Nàng không thể nhá»› được là trên Ä‘á»i đã có lần nào nàng được hưởng niá»m sung sướng như thế này.
Ryan là toàn bộ những gì nàng cần thiết. Chàng thông minh và cuồng nhiệt. Và hỠhoàn toàn hiểu nhau. HỠnói với nhau bằng cùng một thứ ngôn ngữ.
Ryan nắm chặt bàn tay Lara.
- Anh thấy đói.
- Em cÅ©ng vậy. Äể em làm vài chiếc xăng Ä‘uých.
- Tối mai, - Ryan hứa. - Anh sẽ đưa em đi ăn một bữa tối hẳn hoi.
Lara ôm chặt chàng:
- Äây là má»™t cuá»™c hò hẹn.
Sáng hôm sau Lara đến gặp Ryan tại công trưá»ng. Nàng thấy chàng đứng trên giàn giáo cao ngất, Ä‘ang ra lệnh gì đó cho đám thợ. Lúc Lara Ä‘i vá» phía thang máy cá»§a công trưá»ng, má»™t ngưá»i thợ cưá»i vá»›i nàng:
- Chào cô chá»§! - Trong giá»ng nói cá»§a anh ta có má»™t nét gì hÆ¡i lạ.
Má»™t ngưá»i thợ nữa cÅ©ng Ä‘i ngang qua nàng và cưá»i:
- Chào cô chủ Cameron.
Hai ngưá»i thợ nữa tá»›i nhìn nàng:
- Chào cô chủ!
Lara đưa mắt nhìn xung quanh. Các ngưá»i thợ Ä‘á»u nhìn nàng và cưá»i má»™t cách không bình thưá»ng.
Lara đỠbừng mặt. Nàng bước vào thang máy và bấm cho thang chạy tới tầng dàn giáo nơi Ryan đang đứng.
Nàng vừa bước ra, chàng thấy nàng bèn cưá»i rất tươi.
- Chào cưng! - Ryan nói. - Tối nay ta đi ăn vào mấy gi�
- Anh chịu đói vậy, - Lara cao ngạo nói. - Anh đã bị thải hồi!
***
Má»—i toà nhà, má»—i công trình xây dá»±ng do Lara tiến hành Ä‘á»u là cả má»—i cuá»™c thách đố. Nàng dá»±ng lên những toà nhà nhá» dành cho các văn phòng và những toà nhà lá»›n cùng những khách sạn. Nhưng bất kể tính chất cá»§a công trình kiến trúc ấy ra sao, Ä‘iá»u Lara quan tâm đầu tiên vẫn là địa Ä‘iểm, là vị trí cá»§a nó.
Ông già Bill Rogers ngày xưa đã nói rất đúng. Äịa Ä‘iểm, địa Ä‘iểm và Ä‘ia Ä‘iểm.
Kinh doanh cá»§a Lara ngày càng mở rá»™ng. Nàng bắt đầu được giá»›i cầm quyá»n thành phố, báo chí và dân chúng thừa nhận. Nàng trở thành má»™t gương mặt nổi tiếng và má»—i khi nàng Ä‘i dá»± má»™t hoạt động từ thiện, đến rạp hát hoặc viện bảo tàng, các phóng viên nhiếp ảnh tranh chau chụp hình nàng.
Lara bắt đầu xuất hiện trước công chúng nhiá»u hÆ¡n. Tất cả các công trình xây dá»±ng cá»§a nàng Ä‘á»u thành công nhưng nàng vẫn chưa thoả mãn. Như thể nàng vẫn ôm má»™ng làm nên má»™t thứ gì đó vÄ© đại hÆ¡n, hoặc chá» mong má»™t Ä‘iá»u kỳ diệu hÆ¡n sẽ đến vá»›i nàng. Như thể cánh cá»­a lòng nàng vẫn mở rá»™ng chỠđón má»™t phép lạ nào xuất hiện…
Howard Keller rất đỗi ngạc nhiên:
- Cô còn đợi cái gì, Lara?
- Tôi còn muốn gì hơn nữa.
Và Howard không thể moi gì thêm ở nàng.
Một hôm Lara nói với Howard.
- Anh có biết chúng ta phải trả bao nhiêu tiá»n cho những ngưá»i tu sá»­a nhà cá»­a, glặt giÅ© chăn nệm và lau kính cá»­a sổ không?
- Còn tuỳ địa điểm, - Howard đáp.
- Ta sẽ tính cả địa điểm.
- Tôi chưa hiểu.
- Chúng ta sẽ tổ chức một loại dịch vụ. Cung cấp những dịch vụ đó cho chính chúng ta và cho những nhà xây dựng khác.
Sáng kiến này ngay từ đầu đã thành công. Tiá»n lãi tuôn vào như suối.
Howard Keller có cảm giác như Lara đã dá»±ng lên cả má»™t bức thành kiên cố bao quanh thế giá»›i tình cảm cá»§a nàng. Anh là ngưá»i gần gÅ©i Lara hÆ¡n bất cứ ai, nhưng nàng chưa bao giá» kể anh nghe má»™t lá»i vá» gia đình nàng, vá» quá khứ cá»§a nàng. Tưởng như Lara đột ngá»™t hiện ra từ trong đám sương mù, không có căn cÆ¡ gốc rá»… ở đâu hết.
Thoạt đầu Howard là ngưá»i thầy, dạy dá»— và dắt dẫn Lara, nhưng bây giá» nàng tá»± quyết định lấy má»i việc. Trò đã trưởng thành và còn vượt lên trên thầy.
Lara sớm bộc lộ tính tình cứng rắn, thậm chí ngang bướng nữa, không chịu lùi bước trước bất cứ khó khăn nào. Nàng trở thành một sức mạnh không cưỡng nổi và không thứ gì có thể cản chân nàng. Nàng là một mãnh lực tuyệt đối. Nàng biết mình muốn gì và kiên quyết thực hiện cho bằng được.
Hồi đầu, má»™t số ngưá»i định lợi dụng nàng. Trước đây há» chưa bao giá» làm việc vá»›i nữ giá»›i và há» thích thú được làm việc vá»›i nàng. Nhưng rồi há» vấp ngã.
Khi Lara bắt gặp má»™t ai đó tiến hành những công việc chưa cho phép, nàng lập tức gá»i ngưá»i ấy đến và sa thải ngay.
Sáng nào nàng cÅ©ng có mặt ở công trưá»ng. Thợ thuyá»n Ä‘á»u làm việc lúc sáu giá» sáng, bao giá» cÅ©ng thấy Lara đứng ở đó chá» há». Dân thợ quen ăn nói tục tÄ©u. Há» chá» cho Lara lên xe Ä‘i rồi, má»›i đùa giỡn.
- Cậu có nghe chuyện con mèo ở trại không? Nó mê con gà trống và thế là…(1)
- Má»™t đứa con gái há»i mẹ: "Nếu nuốt tinh dịch vào bụng thì có thai phải không?" Mẹ nó trả lá»i: Không có thai đâu mà ngược lại con còn được chuá»—i ngá»c Ä‘eo cổ nữa đấy.
Há» vừa kể vừa làm Ä‘iệu bá»™ tục tÄ©u và cưá»i rá»™ lên vá»›i nhau. Thỉnh thoảng tình cá» má»™t ngưá»i thợ Ä‘i ngang trước mặt Lara, đụng cùi tay vào ngá»±c nàng hoặc chạm mạnh vào mông nàng má»™t cách "ngẫu nhiên".
- Ôi, xin lỗi cô chủ.
- Không sao, - Lara nói - Chỉ có Ä‘iá»u anh vào văn phòng nhận nốt tiá»n lương rồi Ä‘i khá»i đây ngay.
Những trò trêu chá»c kiểu đó dần dần biến thành thái độ kính trá»ng.
Má»™t hôm Lara ngồi trong xe cùng vá»›i Howard Keller chạy dá»c theo đưá»ng phố Kedjie. HỠđến má»™t khu đất đầy kín những cá»­a hiệu nhá». Nàng đỗ xe lại.
- Khu này sắp đổ nát cả rồi, - Lara nói. - Có thể xây ở đây má»™t toà nhà cao tầng. Những cá»­a hàng nhá» như thế này chẳng lá»i lãi là bao.
- Äúng thế, nhưng vấn đỠlà cô làm cách nào để thuyết phục được tất cả những ngưá»i chá»§ chịu bán, - Howard nói. - Chỉ cần má»™t hai ngưá»i không chịu là miếng đất sẽ không sá»­ dụng được.
- Ta sẽ mua hết, - Lara tuyên bố.
- Nhưng nếu má»™t ngưá»i nào đó không chịu, trong khi cô đã mua tất cả những ngôi nhà nhá» khác xung quanh? Khi đó cô làm thế nào? Vả lại khi nghe thấy cô xây cất ở đây má»™t toà nhà lá»›n, rất có thể há» sẽ bắt chẹt cô.
- Ta sẽ giữ kín, không để há» biết, - Lara nói. - Ta sẽ cá»­ nhiá»u ngưá»i khác nhau đến thương lượng mua để há» không biết.
- Tôi đã có lần làm như thế rồi, - Howard cảnh giác nàng. - Nếu hỠbiết, mà rất khó giữ thật kín, hỠsẽ bắt chẹt cô và đòi giá rất cao.
- Cho nên chúng ta cần hết sức bí mật. Nhưng anh đồng ý là mua nhé?
Dẫy cá»­a hàng trên phố Kedjie bao gồm trên má»™t chục cá»­a hàng nhá». Má»™t hiệu bánh mì, má»™t cá»­a hàng kim khí, má»™t hiệu cắt tóc, má»™t hiệu bán quần áo, má»™t hiệu thịt, má»™t hiệu may, má»™t hiệu thuốc tân dược, má»™t quán cà phê và má»™t loạt cá»­a hàng cá»­a hiệu nhá» khác.
- Cô coi chừng đấy, - Howard nhắc Lara. - Chỉ cần má»™t ngưá»i không chịu bán là cô sẽ bị Ä‘á»ng vào đây má»™t khoản tiá»n lẽ ra có thể đầu tư vào việc khác.
- Anh không lo, - Lara nói. - Tôi sẽ có cách.
Má»™t tuần sau, má»™t ngưá»i khác vào cá»­a hiệu cắt tóc ông thợ Ä‘ang Ä‘á»c báo. Thấy cá»­a mở, ông ta ngẩng đầu lên há»i:
- Tôi có thể giúp gì quý ông được.
Khách mỉm cưá»i:
- Không có gì cả. Chỉ là tôi má»›i dá»n đến thành phố này. Tôi có má»™t cá»­a hiệu cắt tóc ở thành phố New Jersey, nhưng vợ tôi muốn chuyển vỠđây để gần bà ngoại. Tôi Ä‘ang tìm má»™t cá»­a hiệu nào để mua, mở hiệu cắt tóc.
Khắp khu này chỉ có mỗi hiệu cắt tóc này thôi, chủ nhà nói. - Nhưng tôi không định bán.
Khách lại cưá»i:
- Cái gì cÅ©ng có thể bán được, miá»…n là được giá. Nếu ông chưa định bán nhưng ngưá»i ta trả cao đến mức độ nào đó thì ông cÅ©ng bán chứ, đúng không nào? Chẳng hạn cá»­a hiệu này tôi trả năm chục ngàn đôla, ông có bán không?
- A, nếu trả cao thì đúng là có thể tôi sẽ bán. Năm sáu chục ngàn chẳng hạn.
- Tôi đang rất cần địa điểm để mở hiệu cắt tóc cho nên tôi xin trả ông bẩy mươi nhăm ngàn, được chưa?
- Không được. Tôi chưa nghĩ đến chuyện bán.
- Vậy thì một trăm ngàn?
- Äể tôi nghÄ© xem đã…
- Một trăm ngàn và ông có thể mang hết các thứ đồ đạc đi ông thợ cắt tóc ngó nhìn khách:
- Má»™t trăm ngàn và cho tôi mang tất cả bàn ghế, chậu, gương cùng má»i đồ nghá» khác Ä‘i?
- Äúng thế. Tôi đã có đủ các thứ đó cá»§a mình rồi.
- Thế thì có lẽ được. Nhưng để tôi bàn với vợ tôi đã.
- Tất nhiên rồi. Mai tôi quay lại.
Hai ngày sau, mua xong cửa hiệu cắt tóc.
- Thế là được một, - nàng nói.
Bên cạnh là hiệu bánh mì. Gia đình chỉ có hai vợ chồng. Má»™t phụ nữ bước vào gặp há».
Chồng tôi vừa mất, để lại cho tôi ít tiá»n cá»™ng vá»›i tiá»n bảo hiểm. Chúng tôi có cá»­a hiệu bánh mì ở Floria và Ä‘ang tìm ở đây má»™t cá»­a hiệu nào thích hợp để tiếp tục nghá» cÅ©. Tôi thấy thích cá»­a hiệu này cá»§a hai ông bà.
- NghỠnày nhàn nhã, - chủ nhà nói. - Hai vợ chồng tôi không có ý định bán.
- Thế nếu ông bà định bán thì giá cửa hiệu này khoảng bao nhiêu nhỉ?
Chủ hiệu nhún vai:
- Chịu? Tôi không biết.
- Có đến sáu chục ngàn đôla không?
- Không thể dưới bảy chục ngàn. - Chủ hiệu nói.
- Vậy thế này, - ngưá»i phụ nữ nói. - Tôi trả hai ông bà má»™t trăm ngàn.
Chủ hiệu nhìn bà khách:
- Bà nói nghiêm chỉnh đấy chứ?
- Chưa bao giỠtôi nghiêm chỉnh như lúc này.
Sáng hôm sau, Lara nói:
- Thế là xong hai căn.
Công việc tiến triển thuận lợi. Trong vòng sáu tháng. Lara đã mua lại được hầu hết các cá»­a hàng trong khu phố. Nàng và Howard thuê những ngưá»i đến ở và tiếp tục kinh doanh, trong lúc chỠđợi tiến hành mua nốt những cá»­a hiệu còn lại. Các kiến trúc sư đã bắt đầu nghiên cứu vẽ kiểu nhà cao tầng sẽ xây lên ở đó.
Lara đang nghiên cứu và báo cáo.
- Vậy là coi như đã xong, - nàng nói với Howard.
- Tôi e chưa hết khó khăn.
- Chỉ còn mỗi hiệu cà phê!
Äấy chính là khó khăn. Chá»§ hiệu thuê ngôi nhà đó vá»›i thá»i hạn năm năm, nhưng ông ta không chịu Ä‘i trước thá»i hạn ấy.
Ta giúi thêm tiá»n nữa vào cho lão.
- Ông ta khăng khăng không chịu, bất kể với giá nào.
Lara nhìn anh.
- Hay lão ta biết chúng mình sắp xây toà nhà cao tầng ở đó?
- Không phải.
- Thôi được. Tôi sẽ đến gặp lão. Anh yên tâm là lão sẽ chịu đi thôi.
Chỉ cần tìm xem ai là ngưá»i cho lão thuê.
***
Sáng hôm sau, Lara đến xem lại khu phố đó.
Cửa hiệu cà phê Haley nằm ở cuối, vỠphía Tây Nam của khu đất. Cừa hiệu rất nhỠchỉ có dăm sáu ghế bên cạnh quầy và bốn ngăn dành cho khách ngồi riêng. Lara thấy một ông già đứng sau quầy. Nàng đoán đấy là chủ hiệu. Ông ta khoảng gần bảy mươi tuổi Lara ngồi vào một ngăn.
- Chào cô, - ông già niá»m nở chào. - Cô dùng gì?
- Một cốc nước cam và một tách cà phê.
- Có ngay.
Nàng quan sát ông ta vắt cam.
- Bà chủ hiệu hôm nay không đến được? - Ông ta nói rồi rót cà phê và bưng ra cho nàng. Ông di chuyển trên xe lăn, thì ra đã mất cả hai chân. Lara lặng lẽ nhìn trong khi ông già đem khay giải khát đến bàn nàng.
- Cảm ơn, - nàng nói. Nàng ngắm xung quanh.
- Cụ có cửa hiệu xinh xắn qúa.
- Vâng. Tôi rất mến nơi này.
- Cụ ở đây lâu chưa?
- Mưá»i năm rồi.
- Cụ không định nghỉ ngơi tuổi già à?
Ông già lắc đầu:
- Cô là ngưá»i thứ hai trong tuần này há»i tôi câu đó. Không, tôi chưa định nghỉ.
- Chắc tại ngưá»i trước trả giá chưa đủ hợp ý cụ chứ gì?
- Tôi cần tiá»n làm gì? Trước khi đến đây thuê cá»­a hiệu này, tôi đã nằm hai năm trong trại an dưỡng rồi. Buồn lắm. Không bè bạn. Sống cÅ©ng như chết. Thế rồi có ngưá»i khuyên tôi thuê cá»­a hiệu này, - ông già mỉm cưá»i. - Từ ngày đến đây, cuá»™c sống cá»§a tôi thay đổi hẳn. Dân khắp xung quanh đến đây giải khát. Há» thành bạn cá»§a tôi và tôi như được sống trong má»™t gia đình. - ông già lắc đầu nói tiếp. - Không, tôi chẳng cần tiá»n làm gì. Cô dùng thêm cà phê nữa không?
Lara ngồi há»p vá»›i Howarrd Keller và ngưá»i kiến trúc sư.
- Chúng ta chẳng cần phải mua lại cá»­a hiệu đó, - Howard nói. - Tôi đã gặp ngưá»i sở hữu nó. Trong hợp đồng thuê có má»™t Ä‘iá»u khoản mà ngưá»i thuê đã vi phạm. Má»—i tháng ông ta phải ná»™p má»™t khoản trích trong doanh thu. Nhưng mấy tháng nay rồi ông ta chưa ná»™p. Do đó chúng ta có quyá»n đẩy ông ta Ä‘i.
Lara quay sang ngưá»i kiến trúc sư.
- Tôi muốn há»i ông má»™t câu, - nàng nhìn xuống bản vẽ và trá» vào góc Tây Nam cá»§a nó. - Nếu như chúng ta xây tưá»ng ngay chá»— này và vẫn để ông già chá»§ hiệu cà phê tiếp tục bán hàng có được không? Liệu toà nhà có ảnh hưởng gì không?
Kiến trúc sư nhìn vào bản vẽ, suy nghĩ.
- Tôi nghĩ là được. Tất nhiên nếu lấy được cả hiệu cà phê ấy thì vẫn hơn.
- Nhưng được gì chứ? - Lara căn vặn thêm.
- ÄÆ°á»£c!
Howard nói:
- Cô Lara, tôi đã nói rằng chúng ta có đủ lý để buá»™c ông ta phải dá»n Ä‘i kia mà?
Lara lắc đầu:
- Chúng ta đã mua được toàn bá»™ các cá»­a hàng khác. Thế là đủ. Những ngưá»i khách tương lai sẽ đến ở tại toà nhà cá»§a chúng ta sẽ có má»™t hiệu cà phê ngay cạnh để thỉnh thoảng ghé vào. Howard ạ, tôi đỠnghị chúng ta để yên cái hiệu cà phê Heley ấy.
***
Vào ngày kỷ niệm sinh nhật cha nàng, ông James Cameron quá cố, Lara nói với Howard:
- Howard! Tôi muốn nhỠanh một việc, được không?
- Tất nhiên là được.
- Anh làm ơn đi Scotland hộ tôi.
- Chúng ta sẽ xây gì ở Scotland à?
- Chúng ta sẽ tậu một lâu đài cổ ở đó.
Howard yên lặng lắng nghe.
- Tại Scotland có má»™t làng tên là LÆ¡c Morlich. Làng đó nằm trên con đưá»ng đến Glenmore, gần thị trấn Avciemore. Xung quanh đó rất nhiá»u lâu đài cổ xưa còn sót lại. Anh hãy tậu má»™t cái.
- Cô định dùng làm nơi nghỉ mát mùa hè chăng?
- Tôi không định vỠđó. Tôi cần mua để mai táng cha tôi ở đấy.
Howard chậm rãi nói:
- Cô cần mua một lâu đài cổ ở Scotland để mai táng di hài cụ?
- Äúng thế. Tôi bận quá, không có thá»i gian tá»± mình Ä‘i. Anh là ngưá»i thân duy nhất tôi có thể tin cậy và giao phó công việc ấy. Cha tôi hiện nằm trong nghÄ©a trang Greewood tại thị trấn Glace Bay.
Äấy là lần đầu tiên Howard Keller biết được má»™t chi tiết thá»±c sá»± vá» lai lịch gia đình cá»§a Lara Cameron, và vá» tình cảm cá»§a nàng vá»›i cha mẹ.
- Chắc cô quý cụ lắm phải không?
- Anh có giúp tôi việc đó được không?
- Tất nhiên là được.
- Sau khi mai táng cha tôỉ ở đó xong, anh lo thuê cho tôi má»™t ngưá»i chăm nom ngôi má»™.
Ba tuần sau, Howard từ Scotland vá», nói:
- Tôi đã làm xong. Äã thuê cả ngưá»i trông nom. Vậy là cô đã có má»™t lâu đài. Cụ đã nằm ở đó. Äịa Ä‘iểm rất đẹp, trên đồi. Cô sẽ thích phong cảnh chá»— đó Cô định bao giỠđến thăm nÆ¡i đó?
Lara ngạc nhiên ngước mắt nhìn anh:
- Tôi ấy ư? Tôi không đến đó đâu, - nàng nói.
Chú thích:
(1) Trong tiếng Anh "con mèo" đồng nghĩa với "bộ phận sinh dục nữ". Con "gà trống đổng nghĩa với "bộ phận sinh dục nam"
Tài sản của anhhe1281

Trả Lá»i Vá»›i Trích Dẫn
Trả lá»i

Từ khóa được google tìm thấy
äèïëîì, íàöèîíàëüíûé, ïðîêëÿòûé, òåíäåð, óëüòðà, ýëåêòðè÷åê



©2008 - 2014. Bản quyá»n thuá»™c vá» hệ thống vui chÆ¡i giải trí 4vn.euâ„¢
Diễn đàn phát triển dựa trên sự đóng góp của tất cả các thành viên
Tất cả các bài viết tại 4vn.eu thuá»™c quyá»n sở hữu cá»§a ngưá»i đăng bài
Vui lòng ghi rõ nguồn gốc khi các bạn sử dụng thông tin tại 4vn.eu™