14-05-2009, 07:00 PM
Mạnh Thưá»ng Quân 4vn
Tham gia: Jun 2008
Bà i gởi: 6,746
Thá»i gian online: 2 tuần 2 ngà y 3 giá»
Thanks: 1,636
Thanked 94,370 Times in 4,258 Posts
Chương 006 - Khai Há»c
tác giả:Tự Tại
dịch :darkxiiindp
nguồn :tà ng thư viện
Không biết từ lúc nà o, kỳ nghỉ đã kết thúc.
Äại Minh nằm trên giưá»ng, nghÄ© lại những việc đã xẩy ra mấy tháng qua.
Từ lúc bị bắt ra biển, hòn đảo bà ẩn, Tuyệt, Táºt Phong, tất cả má»i thứ đã thay đổi cuá»™c sống bình thưá»ng cá»§a Äại Minh.
Nhắc đến Táºt Phong, Äại Minh lại nhá»› tấm thẻ, trên mặt thẻ ngoà i chữ Táºt Phong và hình ảnh, còn có má»™t ký hiệu và và i câu giá»›i thiệu.
Táºt Phong.
Thuá»™c tÃnh phong, hoang thú cấp bốn.
Có thể bay vạn dặm không cần nghỉ ngÆ¡i, tung hoà nh trên bầu trá»i.
Äại Minh không hiểu tấm thẻ nà y có nghÄ©a gì, chiếc thẻ còn có má»™t Ä‘iểm vô cùng đặc biệt, không kể Äại Minh bá» nó ở đâu, má»™t lúc sau nó tá»± nhiên xuất hiện trong túi Äại Minh.
Tình huống đó, Äại Minh cÅ©ng định tìm Thị Kiếm bà n bạc. Nhưng gần đây sức mạnh cá»§a Äại Minh tăng cao, cÅ©ng khiến cho sức mạnh cá»§a Thị Kiếm cÅ©ng lên theo. Trước đây còn có hạn chế, không thể rá»i Äại Minh quá 1 mét, nhưng Thị Kiếm đã đột phá tầng chướng ngại nà y, hiện tại xuốt ngà y Ä‘i chÆ¡i vá»›i Lâm Thi Hà m, hiếm khi vá» nhà .
Vô cÅ©ng không xuất hiện nữa, chỉ còn má»™t mình Äại Minh cÅ©ng chán. Gần đây công lá»±c cá»§a Äại Minh có đột phá lá»›n, sức mạnh không rõ từ đâu lúc chiến đấu vá»›i Táºt Phong, khiến ná»™i công cá»§a Äại Minh được đẩy lên má»™t mạch tá»›i tầng 9.
Trước đây còn không nháºn ra, hiện tại công lá»±c tiến nhanh, Äại Minh có thể cảm nháºn rõ thân thể Ä‘ang dần biến đổi. Trở lên mạnh hÆ¡n, nhá»±ng cÅ©ng mang lại không Ãt bất tiện.
Hiện tại Äại Minh cảm giác như lÆ¡ lá»ng, toà n thân nhẹ nhà ng, nhún má»™t cái đã nhẩy rất xa. NgÅ© quan cÅ©ng linh mẫn dị thưá»ng, kể cả giác quan thứ 6.
Hắn cÅ©ng khá»e lên nhiá»u, bình thưá»ng không cẩn tháºn thưá»ng là m há»ng đồ đạc. Bà n, ghế, cốc trà , bát ăn cÆ¡m... Rất lâu sau hắn má»›i thÃch ứng, biết được cách dụng lá»±c hợp lý.
Cà ng nghÄ© cà ng phiá»n, Äại Minh leo lên sân thượng ngắm sao. Sắp tá»›i rằm tháng 7 rồi, mặt trăng rõ rà ng sáng và tròn lên nhiá»u, ná»a đêm. HÆ¡n 2 giá» sáng, bốn bá» yên tÄ©nh rợn ngưá»i.
Ãnh trăng tuy tròn, nhưng số sao lại Ãt đến đáng thương. Äà nh váºy, từ hồi Edison phát minh ra Ä‘iện, phổ biến ra toà n thế giá»›i, ở thà nh phố rất Ãt khi thấy sao, dù chá»— Äại Minh ở là má»™t thị trấn nhá» cÅ©ng không ngoại lệ.
Nhá»› trước đây bầu trá»i đầy sao, ngẩng đầu nhìn. Quả là đẹp, chúng lấp lánh trên bầu trá»i, còn có ngân hà . Hiện tại tình huống nà y, có lẽ chỉ có thể ra vùng hoang vắng má»›i thấy được.
Äại Minh nằm trên sân thượng, thưởng thức gió đêm, má»i phiá»n não trong lòng như bị quét sạch.
"Gâu, gâu, gâu..." Tiếng chó hoang sá»§a trong đêm khiến ngưá»i ta khó chịu, hÆ¡n nữa con chó nà y còn sá»§a rất hăng, khiến Äại Minh nổi máu tò mò.
Äại Minh nhẩy từ trên sân thượng xuống, tìm chá»— phát ra tiếng sá»§a. Hiện tại trèo tưá»ng vượt rà o đối vá»›i Äại Minh chỉ là chuyện nhá». Äại Minh di chuyển như bóng ma, lướt Ä‘i trong đêm tối. Sắp tá»›i rằm tháng 7 rồi, hi vá»ng không ai nhìn thấy, a di đà pháºt.
...
Tiểu Hắc là má»™t con chó lai sói rất to, lúc đầu là chó trông nhà cho má»™t gia đình giầu có, ngà y ngà y ăn uống no say, còn có ngưá»i chăm sóc, cuá»™c sống tuyệt vá»i.
Nhưng ngà y vui không kéo dà i, gần đây thị trưá»ng tà i chÃnh tụt dốc, cổ phiếu mất giá. Chá»§ nhân cá»§a Tiểu Hắc cÅ©ng bị ảnh hưởng, tuyên bố phá sản, chỉ trong má»™t đêm, toà n bá»™ ngưá»i trong nhà bá» Ä‘i hết sạch. Bản thân còn lo chưa song, ai có lòng cho cho má»™t con chó.
Vì thế, Tiểu Hắc trở thà nh chó hoang. Tiểu Hắc lợi dụng thân hình to lá»›n, lại hung hăng, nghiá»…m nhiên trở thà nh đại ca cá»§a đám chó hoang, có những lúc hung hăng, đến đồ ăn cá»§a trẻ nÃt cÅ©ng cướp.
Vì thế Tiểu Hắc Ä‘i tá»›i đâu là bị ngưá»i khác ném đá. Lúc đầu, Tiểu Hắc dùng răng nanh, móng vuốt phản kháng, nhưng như váºy chỉ khiến cà ng nhiá»u ngưá»i trả đũa, Tiểu Hắc cÅ©ng há»c ngoan ngoãn, im lặng chịu má»i ngưá»i bắt nạt. Trong lòng nó, hạt giống háºn thù từ từ má»c rá»…, phát triển.
Äêm nay, Tiểu Hắc rất đói. Hiện tại hắn phát hiện má»™t món ăn rất dá»… săn.
Má»™t đứa bé gái khoảng 4, 5 tuổi, da trắng thịt má»m, mặc má»™t bá»™ y phục rất giống kimono, nhưng đơn giản hÆ¡n nhiá»u. Mái tóc Ä‘en dà i tá»›i chân, nhẹ nhà ng phá»§ sau lưng. Äôi mắt to mà u tÃm, không lá»™ vẻ tức giáºn.
Tiểu Hắc không nghÄ© ngợi nhiá»u, miếng ăn trước mặt không há» phòng bị lại trông rất ngon miệng, cà ng nhìn cà ng thấy sướng. Vì thế, hiện trưá»ng có mấy phần quá»· dị.
Trong con ngõ vắng vẻ, má»™t con chó hoang to lá»›n ngưá»i đầy mùi hôi, Ä‘ang nhe nanh gầm gừ, nhìn chằm chằm má»™t đứa bé gái. Trong ánh mắt đứa bé không có chút sợ hãi nà o, chỉ yên lặng đứng đó, dưá»ng như Tiểu Hắc không há» tồn tại.
Bắt nguồn từ bản năng động váºt, Tiểu Hắc tá»± cảnh tỉnh, tình huống không hợp lý. Nhưng bản năng sinh tồn cho nó biết, nó đói lắm rồi.
Bốn chân đạp mạnh xuống đất, lao tá»›i đứa bé gái, nhưng đứa bé vẫn không động Ä‘áºy.
Lúc Tiểu Hắc Ä‘ang thầm cao hứng, đột nhiên má»™t cú đá từ đâu văng tá»›i, đá Tiểu Hắc báºt ra ngoà i, Tiểu Hắc lăn mấy vòng, kêu má»™t tiếng rồi bất tỉnh.
Ngưá»i tá»›i là Äại Minh, Tiểu Hắc tại vùng nà y cÅ©ng có tiếng, Äại Minh cÅ©ng hiểu hoà n cảnh cá»§a nó, vì thế không nặng tay. Nhưng cÅ©ng không ngá» Tiểu Hắc lại Ä‘i tấn công ngưá»i.
Äại Minh quay đầu nhìn đứa bé, trông con bé vô cùng đáng yêu, trông như búp bê là m bằng sứ, không thấy nó có thái độ gì. Không hiểu là m sao giữa lúc ná»a đêm, con bé lại lang thang ngoà i đưá»ng, lạc đưá»ng ư?
"Em bé có là m sao không?" Äại Minh ngồi xuống nói chuyện vá»›i con bé. Äại Minh cao 1.8 mét, hÆ¡n 2 lần con bé, vì không muốn là m con bé sợ, Äại Minh đà nh ngồi xuống nói.
Con bé không trả lá»i, ánh mắt thất thần, không há» phản ứng. Äại Minh há»i mấy câu nữa nhưng con bé cÅ©ng không phản ứng.
"Trước tiên cứ đưa đến cục cảnh sát đã." Äại Minh lẩm bẩm, cÅ©ng không còn cách nà o.
"Váºy anh đưa em đến cục cảnh sát nhé, được không?" Con bé vẫn không há» phản ứng.
Äại Minh cầm tay con bé định dắt nó đến cục cảnh sát.
"!"
Hai ngưá»i đồng thá»i giáºt nẩy mình, con bé giáºt mình vì cỠđộng cá»§a Äại Minh, ánh mắt nó nhìn chằm chằm Äại Minh, dưá»ng như Ä‘ang nghi ngá». Äại Minh cầm tay con bé, bà n tay lạnh như băng, hay là nó bị bệnh rồi.
"Em có sao không, tay em lạnh như băng, có phải Ä‘ang ốm không?" Äại Minh vừa nói vừa cởi áo ngoà i khoác cho con bé. Nét mặt con bé bắt đầu có biểu cảm, nhưng vẻ như cá»±c kỳ kinh ngạc.
Äại Minh cÅ©ng không rõ tại sao con bé lại như váºy.
"Em tên là gì?" Äại Minh há»i con bé. Con bé bắt đầu quay đầu, không biết Ä‘ang nghÄ© gì, má»™t lúc lâu sau má»›i nói được má»™t chữ.
"... Tuyết..."
Äại Minh: "À, Tiểu Tuyết, anh đưa em đến bệnh viện nhé. Nhưng mà bây giá» anh không mang tiá»n, chá» anh vá» nhà lấy, em Ä‘i theo anh được không?" Dù sao cÅ©ng không thể bá» mặc má»™t mình Tiểu Tuyết ở đây được.
Tiểu Tuyết suy nghÄ© má»™t lúc lâu, rồi cháºm rãi gáºt đầu. Äại Minh tiếp tục nói.
"Anh trốn ra ngoà i đấy, vì thế phải trốn vá». Tà nữa Ä‘i vá» hÆ¡i cao má»™t chút, sợ thì nhắm mắt lại." Nói xong Äại Minh ôm Tiểu Tuyết, nhẩy lên nóc nhà .
Ngưá»i Tiểu Tuyết vẫn lạnh như băng, không rõ bị bệnh gì, Äại Minh thầm nghÄ©.
Äại Minh nhẩy tưá»ng và o phòng, lúc tìm thấy túi tiá»n, Äại Minh nhìn Tiểu Tuyết.
Ngá»§ rồi. Äại Minh nhìn con bé say ngá»§ trong lòng, cÅ©ng không nhẫn tâm gá»i nó dáºy. Äại Minh đặt Tiểu Tuyết lên giưá»ng, nhưng con bé ôm chặt lấy tay Äại Minh không buông, Äại Minh không có cách nà o đà nh ngồi cạnh luyện công.
Ngà y mai phải Ä‘i há»c rồi.
...
Reng... 6 giá» sáng, giá» Äại Minh tỉnh giấc, không để cho tiếng chuông có cÆ¡ há»™i là m loạn. Nhìn lên giưá»ng trống trÆ¡n, Tiểu Tuyết đã biến mất.
Äại Minh tìm khắc phòng Ä‘á»u không thấy bóng dáng con bé. Äại Minh lại nhá»› con bé lạnh như băng, hÆ¡n nữa sắp tá»›i giữa tháng. Chẳng lẽ mình gặp quá»·. Äại Minh run rẩy, không dám nghÄ© nhiá»u, coi như má»™t giấc mÆ¡ váºy.
Hôm nay là lá»… khai giảng, nên cÅ©ng chẳng phải mang vác gì. Äại Minh tay không tá»›i bến xe bus chá» xe, xung quanh có rất nhiá»u há»c sinh khác, Äại Minh cảm thấy có gì đó không ổn.
Nói tháºt ra, vừa sáng sá»›m đã phải chá» xe bus, lại phải hÃt khói xe, cảm giác chẳng hay ho gì. Nhưng cÅ©ng không có biện pháp nà o, há»c sinh mà .
Theo tiêu chuẩn xe chỉ chứa được 42 ngưá»i, nhưng cố nhét tá»›i hÆ¡n 90 ngưá»i, khá»i phải nói, cảm giác giống như cá mòi nhét chặt trong há»™p đồ ăn.
Chịu đựng hÆ¡n ná»a tiếng, cuối cùng cÅ©ng đến trưá»ng. Äại Minh vá»™i và ng xuống xe hÃt thở không khÃ, cảm giác như lại được là m ngưá»i, má»—i lần Ä‘i xe bus Ä‘á»u có cảm giác như váºy, bản thân cÅ©ng 17 tuổi rồi, năm sau có thể vừa là m vừa há»c, kiếm tiá»n mua xe máy.
Äại Minh bước và o ngôi trưá»ng 2 tháng chưa tá»›i, trong trưá»ng không thay đổi gì. Má»i ngưá»i Ä‘ang sôi nổi bà n luáºn mùa hè nà y đã là m gì, Äại Minh ngồi im trên ghế. Trong lá»›p Äại Minh không có bạn, chỉ có 2 tay nói chuyện cÅ©ng hợp tÃch, vì tÃnh tình cả 3 Ä‘á»u có chút cổ quái. Vì thế chá»— vắng, má»i ngưá»i thưá»ng gá»i bá»n há» là "Tư Tấn Tam Quái" - ba quái nhân khoa thông tin.
Nói Tà o Tháo, Tà o Tháo tá»›i. Lão Hiếu, má»™t trong tam quái bước tá»›i. Lão Hiếu tên tháºt là Trang Hiếu Duy, hắn bá»±c nhất là ngưá»i khác gá»i cả tên há» hắn.
Lão Hiếu: "Chà o."
Äại Minh: "Tốt."
So vá»›i Äại Minh, Lão Hiếu cà ng quý tiếng hÆ¡n và ng, là ngưá»i trầm tÃnh Ãt lá»i. à hắn há»i: "Gần đây tốt không? Kỳ nghỉ thế nà o?", Äại Minh cÅ©ng trả lá»i ngắn gá»n, chỉ má»™t chữ "tốt."
Vẻ ngoà i Lão Hiếu trông cÅ©ng bình thưá»ng, nhưng chỉ có Äại Minh và má»™t và i ngưá»i biết, Lão Hiếu là thiên tà i công nghệ. Trên mạng còn là má»™t hacker có tiếng vá»›i nick Hắc Hiệp.
Lão Hiếu: "Cho." Lão Hiếu lôi ra má»™t đĩa CD, Äại Minh nhìn thấy cá»±c kỳ chấn kinh. Äây, đây chẳng phải là sản phẩm má»™ng ảo trong truyá»n thuyết, là m tồi tà n cả thân sác lẫn tinh thần cá»§a tụi trẻ, hà ng cấm cá»§a hà ng cấm, Äại Minh đến ngá»§ mÆ¡ cÅ©ng thấy Sá» Ký Tình Yêu Luân Lý Máu Và Nước Mắt, Äịa Ngục Hoan Lạc, tên đĩa là ...
"Chúng mà y xem gì thế." Sau lưng đột nhiên vang lên giá»ng nói khiến Äại Minh giáºt nẩy mình, vá»™i và ng giấu chiếc đĩa Ä‘i.
Ngưá»i tá»›i là kẻ cuối cùng trong tam quái, Lâm ChÃnh Äức, biệt hiệu A Äức. A Äức khá đẹp trai, đầu óc cÅ©ng sáng sá»§a, hệ váºn động lại cà ng phát triển, đặc biết là ná»a ngưá»i dưới. Nếu không phải đúng hôm thi, hắn Ä‘ang thi dở thì bị Ä‘au ruá»™t thừa phát tác, nếu không có khi hắn đứng đầu bảng vùng nà y cÅ©ng nên, Ãt ra cÅ©ng không phải há»c trưá»ng nà y.
Nhưng A Äức cÅ©ng không buồn, hắn nằm lòng má»™t câu "Ngưá»i thà nh công thì dù ở đâu cÅ©ng sẽ thà nh công." Trong trưá»ng, thà nh tÃch cá»§a A Äức cÅ©ng thuá»™c top đầu, các cuá»™c thi thể thao hắn luôn dẫn đầu, vì thế nhiá»u lúc Äại Minh không hiểu ngưá»i như A Äức lại nháºp bá»n vá»›i hắn.
Äại Minh đã từng há»i A Äức vấn đỠđó, A Äức trả lá»i.
"Äứng cùng hai đứa bá»n bay, tao trông cà ng đẹp trai hÆ¡n, các em Ä‘á»u nhìn tao. Nói chuyện vá»›i tụi Ãt lá»i như tụi mà y, có thể huấn luyện miệng lưỡi cá»§a tao, dùng để tán gái. Có lợi như váºy, sao tao lại không chÆ¡i vá»›i bá»n mà y."
Nghe A Äức trả lá»i, Äại Minh và Lão Hiếu Ä‘á»u không hẹn cùng chá»i.
"Mẹ nó."
Nhưng quả thá»±c miệng lưỡi cá»§a A Äức không phải tầm thưá»ng, Lão Hiếu từng bị A Äức dụ nói liá»n 4 chữ, đó là lần Äại Minh thấy Lão Hiếu nói nhiá»u nhất, hiện tại A Äức Ä‘ang cố gắng đặt mục tiêu là 5 chữ. Hoạt động mà A Äức thÃch nhất là "chÆ¡i gái", A Äức tuy cùng tuổi vá»›i Äại Minh, nhưng đã quan hệ vá»›i không Ãt phụ nữ, là tay chÆ¡i nổi danh.
"Nghe tao nói nà y A Minh, cái nà y có gì hay mà xem, chi bằng tìm ngưá»i tháºt súng tháºt đạn tháºt luyện má»™t phen." A Äức nhìn chiếc CD trên tay Äại Minh, nói vá»›i vẻ thương hại.
Äại Minh: "Tao không phải mà y, đồ dê già . Thế nà o, 2 tháng nay chiến tÃch thế nà o."
A Äức ra dấu hình chữ V, "Thịt hÆ¡n trăm đứa, vượt chỉ tiêu."
Lão Hiếu: "Bệnh."
"Yên tâm, lần nà o tao cÅ©ng chuẩn bị phòng ngá»± kỹ cà ng, huống chi chúng mà y cÅ©ng biết tiêu chuẩn cá»§a tao, không phải dá»… dãi đâu." A Äức cưá»i ha hả. Hai ngưá»i Äại Minh trừng mắt nhìn hắn.
"Mà nà y, Äại Minh, mà y không thấy lạnh à ?"
Äại Minh: "Gì cÆ¡?"
A Äức: "Mà y không cảm thấy gì à ?", nói xong A Äức chỉ những ngưá»i khác trong lá»›p. "Mà y xem."
Lúc đó Äại Minh má»›i nháºn ra không ổn ở chá»— nà o. Má»i ngưá»i trong lá»›p Ä‘á»u mặc y phục mùa đông, còn khoác áo rét. Còn Äại Minh vẫn mặc trang phục mùa hè, trông nổi hẳn.
"Hôm nay lạnh thế cÆ¡ à ?" Äại Minh cảm giác má»i thứ Ä‘á»u bình thưá»ng.
"Lạnh lắm." Lão Hiếu nói liá»n 2 chữ, thể hiện sá»± việc rất nghiêm trá»ng.
A Äức: "Äúng là gặp quá»·, mấy hôm trước còn hÆ¡n 30 độ, hôm nay chỉ còn khoảng 10 độ, mà y không thấy lạnh tháºt à ?"
"Chắc tao nhiá»u mỡ." Äại Minh tiện miệng trả lá»i. Quái lạ, hiện tại tháng 9, có thể coi là mùa thu rồi, nhưng cÅ©ng không thể lạnh thế nà y.
Äại Minh: "Cả tỉnh Ä‘á»u thế nà y à ?"
A Äức lắc đầu: "Chỉ có má»™t dải phÃa nam thôi."
Lão Hiếu: "Quái."
"Quái sá»± năm nà o cÅ©ng có, nhưng năm nay đặc biệt nhiá»u. Äại loại kiểu như thánh hiện thân, gặp quá»·, Äại Minh nhún vai.
"Thầy tá»›i rồi." Có ngưá»i nói.
Sau khi chà o, sau đó là má»™t trà ng há»i thăm chuyện trò, đầu năm há»c lúc nà o cÅ©ng nói chuyện nà y, Äại Minh nghe phát chán chỉ muốn ngá»§.
"Vương Äại Minh."
"Có." Äại Minh vá»™i đứng dáºy, không hiểu sao thầy lại gá»i mình.
"Sao ngà y trở lại trưá»ng kiểm tra trong hè em không tá»›i."
Äại Minh suy nghÄ© má»™t lúc, ngà y đó... đúng rồi, hôm đó hắn bị Thi Hà m bắt lên A Lý sÆ¡n ngắm mặt trá»i má»c, còn gặp Táºt Phong. Mà từ hôm đó tá»›i giá» Lâm Thi Hà m cÅ©ng không tìm gặp hắn nữa, Thị Kiếm cÅ©ng ở bên nhà Thi Hà m cả ngà y, không biết Ä‘ang là m trò gì. Äại Minh rất hứng thú vá»›i thứ Thi Hà m luyện, nhưng chưa có cÆ¡ há»™i há»i cho rõ rà ng.
Nhưng nói vá»›i thầy chắc cÅ©ng không ai tin, Äại Minh đà nh cưá»i trừ.
"Trưá»ng cảnh cáo em 2 lần, lần sau không được tái phạm nữa, ngồi Ä‘i."
Thầy bắt đầu nói các mục cần chú ý, liên miên đến gần trưa mới kết thúc.
...
Tam quái lại táºp hợp, lần nà y địa Ä‘iểm là tầng 2 quán McDonald trước ga xe Ä‘iện ngầm. A Äức nói chiá»u nay cÅ©ng chẳng báºn gì, ba ngưá»i Ä‘i chÆ¡i. Nhưng Äại Minh đảm bảo, thằng nà y nhất định tinh trùng bò lên não, lại muốn Ä‘i chÆ¡i rồi.
"Äáng tiếc..." A Äức cúi đầu than thở, hôm nay trá»i lạnh quá, mÄ© nữ Ä‘á»u mặc kÃn mÃt, chẳng nhìn thấy gì. Äá»™t nhiên mắt A Äức lóe sáng, dưá»ng như thấy con mồi, lao ngay tá»›i.
Äại Minh và Lão Hiếu ngồi im uống soda, ngắm cảnh xung quanh. Chá»— Äại Minh ngồi cạnh cá»a, tầm nhìn rất tốt, cả ga tầu và quảng trưá»ng Ä‘á»u trong tầm nhìn.
Hiện tại nhãn lá»±c cá»§a Äại Minh rất tốt, tùy ý liếc qua, đột nhiên nhìn thấy bóng Lâm Thi Hà m. Lâm Thi Hà m Ä‘ang thân máºt nắm tay má»™t chà ng trai, trông ngưá»i đó dáng cao gầy, vẻ lịch sá»±. Xem ra đúng là má»™t đôi trá»i tạo, cá»±c hợp.
Tim Äại Minh đột nhiên Ä‘áºp mạnh, má»™t cô gái thá» không lấy ai ngoà i mình, sao lại Ä‘i nắm tay vá»›i ngưá»i con trai khác, hÆ¡n nữa còn có vẻ rất thân máºt, Äại Minh có chút há»—n loạn, má»™t lúc sau má»›i bình tÄ©nh lại.
Mình Ä‘ang ghen sao? Mà nghÄ© cho kỹ, cÅ©ng đúng. Mình chỉ là má»™t thằng béo bình thưá»ng, so vá»›i má»™t ngưá»i mÄ© lệ, lại có khà chất như Lâm Thi Hà m thì đúng là ở 2 thế giá»›i khác nhau. Lúc Äại Minh nghe Lâm Thi Hà m nói muốn cưới mình, nếu nói không động lòng thì là giả dối. Hóa ra từ đầu đến cuối Ä‘á»u bị ngưá»i khác coi như trò chÆ¡i, bị trả thù do trước đây nhìn thấy Lâm Thi Hà m lõa thể chăng? Äại Minh không thể không thừa nháºn, phương pháp nà y quả là hữu hiệu. Äầu tiên mang tá»›i hy vá»ng sau đó lại há»§y diệt nó.
"Cạn chén." Äại Minh nâng lon soda.
"Gì?" Lão Hiếu không hiểu nhưng cũng nâng lon.
"Không có gì, chỉ nháºn ra trước đây ngốc nghếch thế nà o thôi." Äại Minh uống má»™t hÆ¡i hết sạch.
Äại Minh uống, không chỉ soda mà còn cả tấm lòng, cảm tình cá»§a Äại Minh đà nh chôn kÃn trong lòng.
TÃnh tình Äại Minh vốn rất lạnh lùng, bất cần, cÅ©ng không rõ là trá»i sinh ra váºy hay do ảnh hưởng từ cuá»™c sống. Lúc tiểu há»c, thầy giáo muốn há»c sinh viết vỠước muốn tương lai cá»§a mình, Äại Minh viết lung tung, nhưng trong lòng hắn nghÄ© đến má»™t ngưá»i, má»™t ngưá»i chết.
Lúc trước trên con thuyá»n, Äại Minh không há» do dá»± giết ngưá»i. Bởi vì hắn máu lạnh, sinh mạng đối vá»›i hắn không có ý nghÄ©a. Äó là bản chất cá»§a hắn, ngưá»i khác không biết, hắn cÅ©ng không nháºn ra. Nói cách khác, Äại Minh rất có Ä‘iá»u kiện để trở thà nh sát thá»§, vì hắn máu lạnh, không có cảm tình.
Sâu trong ý thức, Äại Minh luôn muốn duy trì thân thể béo tốt. Nó như má»™t cái xiá»ng xÃch, khiến Äại Minh không là m giá»i được việc gì. Có thể là m phế váºt tốt hÆ¡n là m má»™t tay máu lạnh cuồng sát.
Nhân sá»± kiện nà y, tấm lòng có chút cởi mở cá»§a Äại Minh liá»n khép chặt, chặt hÆ¡n lúc trước. Có Ä‘iá»u hiện tại Äại Minh cÅ©ng không phải là má»™t gã béo bình thưá»ng, hắn có sức mạnh, hÆ¡n nữa lại rất khá»§ng khiếp. Tương lai, hắn sẽ thế nà o, không ai biết, Äại Minh cÅ©ng không biết.
Äúng lúc Äại Minh Ä‘ang trầm tư, đột nhiên có thứ gì lạnh như băng xà và o lòng Äại Minh, Äại Minh cúi đầu nhìn, chợt giáºt mình.
"Tiểu Tuyết..."
Tà i sản của DoctorCrazy
Chữ ký của DoctorCrazy
14-05-2009, 07:01 PM
Mạnh Thưá»ng Quân 4vn
Tham gia: Jun 2008
Bà i gởi: 6,746
Thá»i gian online: 2 tuần 2 ngà y 3 giá»
Thanks: 1,636
Thanked 94,370 Times in 4,258 Posts
007 - Tuyết Cơ
tác giả:Tự Tại
dịch :darkxiiindp
nguồn :tà ng thư viện
Sắc mặt Tiểu Tuyết trắng bệch, thân thể khẽ run. Nhiệt độ cÆ¡ thể tăng cao, không lạnh như hôm trước, quần áo Ä‘ang mặc rách nhiá»u chá»—, có vẻ như bị váºt gì sắc bén cắt rách.
"Không sao chứ." Äại Minh ôm chặt Tiểu Tuyết, má»™t lúc sau, Tiểu Tuyết má»›i bình tÄ©nh lại.
"A Minh, em mà y à ?" A Äức không biết quay vá» từ lúc nà o, không dẫn theo ai, xem ra đâm đầu và o tưá»ng sắt rồi.
Äại Minh: "Coi váºy cÅ©ng được, thế nà o, thất bại rồi hả."
"Äừng nói nữa, chỉ là cháºu hoa chỉ có vẻ ngoà i thôi, nói chuyện mấy câu tao đã không chịu nổi rồi." Tiểu chuẩn cá»§a A Äức không phải bình thưá»ng.
A Äức: "Nhưng mà , em mà y 10 năm nữa thế nà o cÅ©ng thà nh đại mỹ nhân, tao thấy tao nên đổi cách xưng hô gá»i mà y là anh, phải xác định rõ rà ng em mà y đã." Nghe thấy thế, Äại Minh không biết nên khóc hay cưá»i.
"Äừng có gạ gẫm em tao, mưá»i năm sau, không chừng mà y đã tinh cạn ngưá»i chết rồi." Äại Minh phản bác.
"Ừ." Lão Hiếu tỠvẻ đồng cảm.
"Không lải nhải vá»›i bá»n mà y nữa, Tiểu Tuyết có vẻ mệt, tao đưa con bé đến viện." Äại Minh đứng dáºy.
"Chúng tao Ä‘i cùng." A Äức nói xong, kéo lão Hiếu Ä‘uổi theo, ba ngưá»i vừa ra khá»i cá»a, má»™t luồng sáng mà u bạc lao thẳng tá»›i há». Không, nói chuẩn ra thì lao tá»›i Tiểu Tuyết Ä‘ang nằm trong lòng Äại Minh. Äại Minh nhẩy tránh khá»i đòn tấn công. Lúc A Äức và Lão Hiếu còn chưa hiểu việc gì, Äại Minh đã biến mất khá»i chá»— đứng, hai gã còn lại vá»ng đông ngó tây tìm tung tÃch Äại Minh.
Äại Minh đẩy công lá»±c lên đến cá»±c hạn, chạy như bay trên đưá»ng. Ngưá»i hai bên đưá»ng, đừng nói là nhìn, đến cảm giác cÅ©ng không có. Thiên Äịa tâm pháp uy lá»±c má»—i tầng tăng mấy lần, lúc đầu luyện còn không thấy gì, cà ng vá» sau uy lá»±c cà ng không thể coi thưá»ng.
Nhưng Äại Minh chạy thế nà o cÅ©ng không thể thoát khá»i đạo bạch quang phÃa sau. Hiện tại Äại Minh chỉ cố gắng chạy, chạy đến chố nà o không có ngưá»i.
Äại Minh chạy tá»›i khu hoang phế gần cảng biển, bình thưá»ng chá»— nà y không có ngưá»i. Vừa quay đầu, má»™t luống ánh sáng đỠlướt qua cổ Äại Minh, bá» lại má»™t vết thương. May là vét thương không lá»›n, không đáng ngại, nhưng Tiểu Tuyết có vẻ rất khẩn trương, khuôn mặt bình thưá»ng vốn vô cảm nay lá»™ vẻ lo lắng.
"Yên tâm, anh không sao." Äại Minh an á»§y con bé.
Má»™t cây Ä‘ao dà i cắm pháºp xuống đất, phát ra khà tức dị dạng. Äại Minh vừa động, cây Ä‘ao cÅ©ng động theo.
"Nhanh quá." Äại Minh cố căng mắt ra nhìn, dù mắt hắn tốt, cÅ©ng có phần không phân biệt được chuyển động cá»§a Ä‘ao. Äại Minh cố hết sức né tránh, nhưng chỉ má»™t lúc, y phục trên ngưá»i hắn đã rách còn nhiá»u hÆ¡n cả Tiểu Tuyết, may mà chưa bị thương nặng, chỉ bị chém trúng mấy vết Ä‘ao, không ảnh hưởng đến tÃnh mạng. Xem ra Tiểu Tuyết bị như váºy là do thanh Ä‘ao nà y là m.
"Nếu mắt không nhìn thấy thì dùng tâm nhìn." Thị Kiếm dáºy hắn như váºy. Äại Minh buông lá»ng tinh thần, không còn chăm chú nhìn đối phương, mà dùng da để cảm nháºn cỠđộng cá»§a thanh Ä‘ao. Äại Minh vốn rất nháºy cảm.
Lúc má»›i đầu còn không thấy rõ, nhưng dần dần, cảm giác cá»§a Äại Minh cà ng lúc cà ng tốt, thanh Ä‘ao tấn công trúng cà ng lúc cà ng Ãt, cuối cùng.
Äại Minh cảm giác không khà như tụ lại phÃa tay trái, áp lá»±c đột nhiên thay đổi, không kịp nghÄ© gì, xoay ngưá»i 1 cái, tung nắm đấm bằng tay phải. Tiếng kim loại va và o nhau vang lên, thanh Ä‘ao bị đánh văng ra.
Thanh Ä‘ao lại bay tá»›i, nhưng tốc độ không được như trước, xem ra đòn vừa rồi cá»§a Äại Minh đã là m nó bị thương. Thanh Ä‘ao cháºm lại là m sao có thể là đối thá»§ cá»§a Äại Minh, liên tục dÃnh mấy đòn, động tác cà ng lúc cà ng cháºm.
Thanh Ä‘ao đột nhiên dừng giữa không trung không động, bầu không khà cà ng lúc cà ng nghiêm trá»ng, Äại Minh biết, nó chuẩn bị dùng đòn cuối cùng rồi.
Hai bên đồng thá»i không động, thanh Ä‘ao mà u bạc múa như phá»§ kÃn bầu trá»i lao tá»›i Äại Minh. Äại Minh tay trái ôm Tiểu Tuyết, tay phải tung quyá»n, kình lá»±c Thiên Äịa tầng 9 toà n bá»™ phát ra.
Nắm tay Äại Minh bị thanh Ä‘ao cắt bị thương, nhưng thanh đão cÅ©ng bị Äại Minh đấm nát vụn, hóa thà nh ánh sáng, như Táºt Phong.
Äại Minh gục xuống, sau lần chiến đấu đầu tiên hắn cảm thấy rất mệt. Má»™t tấm thẻ rÆ¡i xuống trước mặt Äại Minh, Äại Minh vá»›i tay nhặt lên, nhưng không kịp nhìn, vì có hai ngưá»i Ä‘ang tá»›i gần, nghe tiếng bước chân, có vẻ có thá»±c lá»±c, Äại Minh vá»™i và ng trốn.
"Ngươi xác định Tẩu Nháºn Ä‘uổi tá»›i chá»— nà y chứ?" Äại Minh ngó ra nhìn, ngưá»i tá»›i có hai nam má»™t nữ, ngưá»i phụ nữ tóc và ng có lẽ là cấp trên, cô ta là ngưá»i vừa nói. Tẩu Nháºn? Äại Minh nhìn tấm thẻ vừa nhặt, tên đúng là Tẩu Nháºn không sai.
"Kỳ quái, không thấy tung tÃch Tẩu Nhân đâu, ồ" Ngưá»i phụ nữ tóc và ng dưá»ng như phát hiện Ä‘iá»u gì đó.
"Sao rồi, Tư Mã."
"Y Ân, ngươi xem, chá»— nà y có dấu vết giao đấu, ngươi để ý chá»— nà y có nhiá»u dấu chân lá»™n xá»™n và vải rách." Ngưá»i phụ nữ tóc và ng chỉ xuống đất nói.
Y Ân nhÃu mà y: "Kiệt Lạc, ngươi thấy thế nà o, có phải là bá»n chúng không?"
Kiệt Lạc lắc đầu: "Tuyết CÆ¡ quá nổi tiếng rồi, phe nà o cÅ©ng có khả năng, nhưng đáng ngá» nhất là phe châu á, dù sao thì Tuyết CÆ¡ cÅ©ng là thức thần mạnh nhất cá»§a Nháºt Bản. Lần nà y Tuyết CÆ¡ thất tung, ngưá»i Nháºt chẳng lẽ không phải ngưá»i Ä‘i tìm."
"Khá»i nói đến chuyện đó nữa, lần nà y không chỉ mất dấu Tuyết CÆ¡ mà còn mất cả Tẩu Nháºn, không biết lúc vá» bị xá» phạt thế nà o đây." Tư Mã lắc đầu nói.
Y Ân: "Chẳng phải tháng trước tổ chức là m mất Táºt Phong sao? Mất liên tục hai con, đó là chuyện từ trước đến nay chưa xẩy ra bao giá»."
Kiệt Lạc: "Xem ra hai chuyện nà y có liên quan, trước tiá»n vá» báo cáo tổ chức đã."
Tư Mã: "Ừm, xem ra cÅ©ng chỉ là m được như váºy thôi."
Sau khi ba ngưá»i rá»i khá»i, Äại Minh má»›i bò ra, những vết thương trên ngưá»i Ä‘á»u là nh cả rồi. Äại Minh xốc Tiểu Tuyết lên thá» há»i.
"Tuyết Cơ?"
Tiểu Tuyết gáºt đầu.
Äại Minh: "Nói cho anh biết chuyện gì váºy?"
Tiểu Tuyết vùi đầu và o lòng Äại Minh, im lặng không nói. Äại Minh thầm nghÄ©, xem ra mình đã dÃnh và o má»™t chuyện phiá»n phức rồi.
Y phục cá»§a Äại Minh rách hết, quần lẫn áo Ä‘á»u tan hoang, không thể ra đưá»ng thế nà y được. Äại Minh đà nh là m theo cách vừa rồi, cố chạy tháºt nhanh vá» nhà .
Äại Minh vượt cá»a sổ lao và o phòng, động tắc nà y hắn luyện nhuyá»…n lằm rồi. Sau khi Äại Minh thay y phục liá»n xuống tầng tìm đồ ăn.
"A minh, mà y vỠtừ lúc nà o thế?" Bà chị Vương Di Quân đang ngồi ở phòng khách xem TV.
Äại Minh: "Không có gì, hôm nay được nghỉ sá»›m. Sao chị chưa Ä‘i há»c." Vương Di Quân năm nay là sinh viên năm thứ hai, há»c ngà nh y.
"À, ngà y mai tao má»›i Ä‘i há»c, ồ, đáng yêu quá." Vương Di Quân nhìn thấy Tiểu Tuyết nằm trong lòng Äại Minh. Vương Di Quân đỠkháng kém nhất vá»›i những thứ dá»… thương đáng yêu.
"Trá»™m được ở đâu đấy, mà y định lừa trẻ con à , không ngá» mà y lại thÃch lolita. Vương Di Quân bắt đầu phát huy khả năng tưởng tượng, nói lung tung.
Äại Minh không nghe nổi, "Không phải, đây là bạn em, phải không, Tiểu Tuyết", Tiểu Tuyết gáºt đầu.
"á»’, Tiểu Tuyết à , tên đẹp nhỉ. Tiểu Tuyết tá»›i đây, cho chị ôm nà o." Vương Di Quân Ä‘ang định ôm Tiểu Tuyết, Tiểu Tuyết có vẻ rất sợ, vá»™i và ng lao và o lòng Äại Minh, hai ngưá»i Ä‘á»u bị cỠđộng cá»§a Tiểu Tuyết là m cho giáºt mình.
Vương Di Quân: "Xem ra Tiểu Tuyết rất sợ ngưá»i lạ, không sao, để chị Ä‘i là m món gì cho em ăn nhé." Nói xong, vừa hát vừa xuống bếp, vẻ Ä‘ang rất vui.
"Sao thế?" Äại Minh há»i Tiểu Tuyết, Tiểu Tuyết nhìn trên bà n có chiếc cốc pha lê, trong cốc còn quá ná»a nước. Tiểu Tuyết khẽ chạm và o cốc, nước trong đó đột nhiên hóa thà nh băng, chiếc cốc nứt ra.
Äại Minh trợn tròn mắt, chỉ khẽ chạm nhẹ đã thế rồi, cái cốc đó nếu đổi lại là ngưá»i...
"Em chạm và o cái gì cÅ©ng thế à ?" Äại Minh nghiêm túc há»i, Tiểu Tuyết gáºt đầu, nét mặt vẻ thương tâm buồn bã.
Sao mình không bị nhỉ, Äại Minh ôm đầu nghÄ©. Äúng rồi, bây giá» mình cÅ©ng có thể coi là không phải nhân loại.
Äại Minh bắt đầu lo nghÄ©, xá» lý Tiểu Tuyết thế nà o bây giá». Theo lá»i nói cá»§a đám ngưá»i ở cảng, có vẻ như rất nhiá»u ngưá»i Ä‘ang tìm Tiểu Tuyết, Ä‘au cả đầu.
Sau khi ăn xong, Äại Minh mượn lý do muốn đưa Tiểu Tuyết vá» nhà để ra ngoà i. Äại Minh cÅ©ng không biết nên Ä‘i đâu, cứ lang thang, cuối cùng ra tá»›i con đê ngoà i biển.
Có lẽ do thá»i tiết lạnh quá, buổi tối, đến má»™t ngưá»i Ä‘i bá»™ cÅ©ng không thấy. Äại Minh nằm trên đê, hai tay bế Tiểu Tuyết đưa lên cao, bình tÄ©nh nhìn Tiểu Tuyết. Trong đôi mắt tÃm cá»§a Tiểu Tuyết có cô độc, lo lắng, bi thương.
"Tiểu Tuyết, em có nhà không?" Äại Minh há»i, từ lần xem ký ức cá»§a Táºt Phong, không biết đã xẩy ra tai nạn gì ở thá»i đại đó. Nếu như Äại Minh Ä‘oán không nhầm, Tiểu Tuyết cÅ©ng là má»™t trong những hoang thú còn sống sót, thân nhân cá»§a con bé đâu?
Tiểu Tuyết lắc đầu, Äại Minh há»i tiếp.
"Em có ai chăm sóc, lo lắng cho không?"
Tiểu Tuyết vẫn lắc đầu, thần sắc lộ vẻ buồn bã.
"Váºy em giống anh rồi." Äại Minh tá»± chế nhạo, Tiểu Tuyết ôm chặt lấy Äại Minh không buông.
"Sao thế, chưa bao giỠđược ai bế à ?" Äại Minh đùa, nhưng không ngá» Tiểu Tuyết lại gáºt đầu.
Vá»›i thể chất cá»§a Tiểu Tuyết, đừng nói là ôm, đến chạm và o cÅ©ng không được, đến má»™t ngưá»i thân để an á»§i cÅ©ng không có. Äại Minh không thể tưởng tượng, bao nhiêu năm tháng trôi qua, Tiểu Tuyết là m sao chịu đựng được. Hiện tại tá»± nhiên xuất hiện Äại Minh, ngưá»i có thể bế mình, Tiểu Tuyết đương nhiên dÃnh chặt lấy Äại Minh.
Äại Minh: "Yên tâm, anh không bá» rÆ¡i em đâu. Không tin thì chúng ta móc ngoặc nhé." Sau khi ngoắc xong, lần đầu tiên Tiểu Tuyết cưá»i. Äại Minh thấy thế cÅ©ng vui lây.
Hiện tại giải quyết Tiểu Tuyết thế nà o? Äại Minh ngây ngưá»i nhìn trá»i. Hiện tại rất nhiá»u ngưá»i Ä‘ang tìm Tiểu Tuyết, theo thể chất cá»§a Tiểu Tuyết, cÅ©ng không thể để con bé chạy lung tung.
Lúc Äại Minh Ä‘ang trầm tư suy nghÄ©, má»™t luồng sáng trắng lao từ trên trá»i xuống bụng hắn, không phải Thị Kiếm thì ai.
Äại Minh ôm bụng, Thị Kiếm gần đây, hà nh vi cà ng lúc cà ng khó Ä‘oán, không biết há»c cá»§a ai, Tiểu Tuyết thá»§ thế nhìn Thị Kiếm.
Äại Minh ôm lấy Tiểu Tuyết nói: "Không sao." rồi quay đầu nói vá»›i Thị Kiếm.
"Vá» rồi à , tôi tưởng cô mất tÃch rồi."
"Äừng có nói thế, gần đây tôi báºn lắm." Thị Kiếm trả lá»i.
Äại Minh: "Váºy sao tá»± nhiên lại vá»."
Thị Kiếm: "Gần đây thá»i tiết biến đổi dị thưá»ng, tôi nghÄ© là có hoang thú xuất hiện, đáng nhẽ định cùng ngà i Ä‘i tìm, nhưng không cần nữa."
"Sao?" Äại Minh không hiểu.
"Ôi, ngà i đúng là không phải đần độn một cách phổ thông, hung thu đang ở cạnh ngà i đấy." Thị Kiếm chỉ Tiểu Tuyết.
"Tiểu Tuyết, gần đây thá»i tiết thay đổi là do em à ?" Äại Minh bế Tiểu Tuyết lên há»i, Tiểu Tuyết gáºt đầu.
"Năng lá»±c cá»§a Tuyết CÆ¡ là biến đổi khà háºu, tá»± do Ä‘iá»u khiển gió tuyết, vì thế Ä‘i đến đâu nÆ¡i đó Ä‘á»u hạ tuyết. Nhưng do còn bé lên sức mạnh chưa tỉnh, chỉ có thể khiến tiết trá»i trở lạnh. Nếu không có khi xẩy ra bão tuyết." Thị Kiếm giải thÃch.
"Tháºt à ? À, đúng rồi, đây là cái gì, Äại Minh đưa tấm thẻ Táºt Phong và Tẩu Nháºn cho Thị Kiếm.
"Tôi không biết, ngà i là m thế nà o đấy." Thị Kiếm há»i ngược lại, Äại Minh bèn nói cho Thị Kiếm vá» sức mạnh không biết từ đâu ra cá»§a mình.
Thị Kiếm: "Sức mạnh cá»§a Tuyệt và Thương Minh kết hợp lại, sản sinh ra thứ gì cÅ©ng ngoà i phạm vi hiểu biết cá»§a tôi, tôi không thể giải đáp được, ngà i đà nh tá»± tìm hiểu váºy. Nhưng có lẽ hiệu quả gần giống phong ấn."
"Rồi, thế Tiểu Tuyết giải quyết thế nà o?" Äại Minh kể chuyện vá» Tiểu Tuyết từ đầu tá»›i cuối, Thị Kiếm nhÃu mà y.
"Tôi cÅ©ng định nói Ä‘iá»u nà y vá»›i ngà i, gần đây, tôi cảm nháºn được rất nhiá»u khà tức cá»§a hoang thú, nhưng không biết tại sao lại biến mất. Có lẽ bị bắt mất rồi."
Äại Minh: "Có thể, lần trước Táºt Phong cÅ©ng bị không chế, xem ra có ngưá»i Ä‘ang sá» dụng hung thú như là công cụ. Nghe lá»i mấy ngưá»i trưa nay nói, bá»n há» gá»i hoang thú là thức thần, còn có tổ chức gì đó, xem ra khá phức tạp."
Thị Kiếm: "Nếu biến Tuyết Cơ thà nh thẻ thì tốt rồi."
"Không được, không biết Tiểu Tuyết biến thà nh thẻ rồi sẽ thế nà o, chẳng nhẽ giống như hoạt hình, gá»i má»™t cái là ra." Nói xong, Äại Minh rút tấm thẻ Táºt Phong ra, rồi nói.
"Chẳng nhẽ tôi gá»i Táºt Phong má»™t tiếng, Táºt Phong lại xuất hiện." Äại Minh không phát hiện, tấm thẻ trong tay đã tan ra hóa thà nh ánh sáng.
Tiểu Tuyết và Thị Kiếm trợn tròn mắt nhìn sau lưng Äại Minh. Äại Minh tò mò quay đầu nhìn.
"Ã." Äại Minh giáºt nẩy mình, con Táºt Phong to lá»›n Ä‘ang đứng im sau lưng hắn.
"Có gì sai bảo, Vương." Giá»ng Táºt Phong vang lên trong đầu Äại Minh.
"Không..., không có gì, ngươi vá» Ä‘i." Má»™t lúc lâu sau Äại Minh má»›i nói hết câu. Thân hình Táºt Phong lại tan ra thà nh ánh sáng, biến trở lại thà nh tấm thẻ. Äại Minh không tin, liá»n cầm tấm thẻ Tẩu Nháºn gá»i.
"Tẩu Nháºn."
Giống như vừa rồi, tấm thẻ vỡ ra thà nh ánh sáng, má»™t thanh Ä‘ao lÆ¡ lá»ng giữa không trung.
Äại Minh: "Không có gì, vá» Ä‘i."
Äại Minh quay đầu há»i Thị Kiếm, "Chuyện nà y là thế nà o?"
Thị Kiếm lắc đầu, "Không rõ, ngà i tự mình nghiên cứu đi, tôi còn có việc, phải đi đây." Nói xong Thị Kiếm bay mất.
"Bá»n há» là m trò quá»· gì váºy." Äại Minh lẩm bẩm.
Sáng sá»›m ngà y thứ ba, Äại Minh phải đến lá»›p, hắn lo lắng nói vá»›i Tiểu Tuyết.
"Anh phải đến lá»›p, không mang em theo được, nhưng cÅ©ng không thể để má»™t mình em ở nhà , vì thế anh biến em thà nh thẻ, nhưng mà anh hứa, há»c xong sẽ gá»i em ra ngay, được không?"
Tiểu Tuyết trông vẻ rất sợ hãi, nhưng thấy Äại Minh sốt ruá»™t, đà nh mÃm môi gáºt đầu.
"Anh cÅ©ng không biết cảm giác thế nà o, nhưng cố chịu nhé." Äại Minh nói xong, hai tay ôm Tiểu Tuyết, dưới sức mạnh kỳ lạ, thân thể Tiểu Tuyết hóa thà nh ánh sáng.
Má»™t chiếc thẻ rÆ¡i xuống tay Äại Minh, tên nó là Tuyết CÆ¡.
Äại Minh không đón xe bus Ä‘i há»c nữa, dù sao chạy cÅ©ng nhanh hÆ¡n, lại không phải chịu cá»±c hình như Ä‘i xe, lại vừa luyện công được, sao lại không táºn dụng.
Äại Minh chạy vá»›i tốc độ mắt thưá»ng không thể thấy được, thỉnh thoảng còn nhẩy lên nhẩy xuống cá»™t Ä‘iện, hắn như quên hết má»i thứ, thoải mái chÆ¡i đùa.
Nhất thá»i nổi hứng, Äại Minh chạy mấy vòng quanh vùng. Nhưng ngưá»i thưá»ng không nhìn thấy, không có nghÄ©a là không có ngưá»i nhìn thấy. Tốc độ cá»§a Äại Minh tuy nhanh, tuy thế cô ta chỉ nhìn má»™t cái. Äôi mắt lấp lánh, đã ghi lại toà n bá»™ vẻ ngoà i, dung mạo, tháºm chà cả y phục.
Äại Minh vẫn không há» phát hiện, tìm má»™t góc không ngưá»i dừng lại, rồi bước và o trưá»ng. Vừa và o lá»›p, A Äức là gá»i hắn.
"Nói, hôm qua mà y chạy Ä‘i đâu, lại dám bá» bom bá»n tao." A Äức nói rất rà nh mạch, hai tay bóp cổ Äại Minh.
Lão Hiếu: "Gì?"
"Hạ thá»§ lưu tình, đại nhân. Hôm qua, hôm qua vì Tiểu Tuyết đột nhiên sốt, tại hạ gặp taxi bên đưá»ng nên tiện Ä‘i luôn." Äại Minh bịa ra má»™t lý do hết sức hoang đưá»ng.
"Mạnh và o." Lão Hiếu cũng góp vui.
A Äức: "Thế Tiểu Tuyết có là m sao không?"
"Tốt?" Lão Hiếu cũng lo lắng cho Tiểu Tuyết.
Äại Minh: "Yên tâm, không sao, tao đưa con bé vá» nhà rồi."
"Váºy thì tốt, ngà y mai sau khi tan trưá»ng, chúng ta Ä‘i thăm Tiểu Tuyết muá»™i muá»™i Ä‘i." A Äức nói.
"Thôi, ngưá»i nhà Tiểu Tuyết không cho cái loại háo sắc như mà y lại gần con bé đâu." Äại Minh cố ý là m A Äức tụt hứng. Biết tìm đâu cho ra nhà cá»§a Tiểu Tuyết.
"A a... Chúng mà y bắt nạt tao." A Äức chui và o góc lá»›p sụt sùi, Äại Minh cÅ©ng không để ý, thỉnh thoảng hắn vẫn váºy.
Äến tiết thứ 4 buổi sáng, Äại Minh có chút lo lắng. Tiếng chuông hết tiết vang lên, Äại Minh liá»n chạy biến ra ngoà i, A Äức và Lão Hiếu gá»i cÅ©ng không ngừng lại.
Äại Minh tìm má»™t căn phòng không ngưá»i, rút tấm thẻ Tuyết CÆ¡ ra rồi nói.
"Tuyết Cơ."
Tiểu Tuyết xuất hiện trước mặt Äại Minh, sau đó ôm chặt lấy hắn.
"Tốt chứ?" Äại Minh há»i, Tiểu Tuyết gáºt đầu. Má»™t lúc sau, Äại Minh há»i tiếp.
"Trong tấm thẻ tình hình thế nà o?"
"Tuyết... chá»— nà o cÅ©ng đầy tuyết." Tiểu Tuyết cháºm rãi trả lá»i.
Äại Minh: "Còn gì nữa?"
"Äá»™ng váºt..., có rất nhiá»u con váºt nhá»." Tiểu Tuyết suy tư.
Thế cuối cùng là gì, có vẻ như là má»™t thế giá»›i khác, má»™t tấm thẻ nhá» bé ấn chứa bao Ä‘iá»u thần bÃ, Äại Minh cà ng lúc cà ng mÆ¡ hồ.
Äại Minh: "Váºy trước khi anh tan há»c, Tiểu Tuyết ở đó chỠđược không?" Tiểu Tuyết gáºt đầu, biết được Tiểu Tuyết rất an toà n, Äại Minh cÅ©ng yên tâm.
Tiếp sau đó mấy ngà y, hai ngưá»i Ä‘á»u như váºy. Không biết từ lúc nà o, Tiểu Tuyết bắt đầu biểu cảm phong phú hÆ¡n, nói chuyện cÅ©ng không ngáºp ngừng như trước.
Äại Minh há»i Tiểu Tuyết đã xẩy ra chuyện gì, Tiểu Tuyết trả lá»i.
"Chá»— đó có rất nhiá»u bạn và Vương chÆ¡i vá»›i Tiểu Tuyết, Tuyết không phải chÆ¡i má»™t mình nữa, vui lắm."
Vương, Táºt Phong đã từng đỠcáºp đến cái tên nà y, lúc đầu Äại Minh còn tưởng nó gá»i mình, nhưng theo phản ứng cá»§a Tiểu Tuyết, có lẽ Vương là má»™t ngưá»i khác.
Äúng lúc Äại Minh Ä‘ang ngây ngưá»i, Tiểu Tuyết ôm Äại Minh nói.
"Vương, có mùi cá»§a Vương, Tuyết thÃch Vương."
Äại Minh như lạc trong sương mù.
Hôm nay là chá»§ nháºt, dưới sức ép cá»§a A Äức, Äại Minh đưa Tiểu Tuyết đến quảng trưá»ng trước siêu thị chá». Không Ãt ngưá»i chỉ trá» vá» phÃa hắn, Tiểu Tuyết là má»™t đứa bé cá»±c kỳ dá»… thương, đó cÅ©ng là chuyện thưá»ng.
Nhưng Ä‘iá»u khiến Äại Minh bá»±c nhất là A Äức, rõ rà ng bảo 11 giỠđến, bây giá» 12 giá» rồi mà vẫn chưa thấy đâu, ngưá»i muốn dẫn Tiểu Tuyết Ä‘i chÆ¡i là hắn, ngưá»i đến muá»™n cÅ©ng là hắn.
Lão Hiếu có việc báºn nên không Ä‘i, chá» mãi cÅ©ng không thấy ai. Äi thôi, kệ thằng A Äức chết tiệt, chắc giữa đưá»ng lại gặp gái rồi.
Äại Minh: "Tiểu Tuyết, Ä‘i chúng ta Ä‘i chÆ¡i."
"Ừ." Tiểu Tuyết tươi cưá»i, gần đây con bé thay đổi rất nhiá»u, nhưng là hiện tượng tốt.
Äại Minh dẫn Tiểu Tuyết Ä‘i má»™t vòng quanh khu mua sắm, Ä‘i gẫy cả chân, Äại Minh mua cho Tiểu Tuyết má»™t chiếc kẹp tóc bạc, xem ra Tiểu Tuyết rất thÃch, cái đó tốn cá»§a Äại Minh tiá»n dà nh dụm 2 tháng trá»i, xem ra phải Ä‘i tìm việc má»›i được, Äại Minh lẩm bẩm, nhìn túi tiá»n trống rá»—ng.
Äá»™t nhiên, Tiểu Tuyết biến thà nh má»™t luồng sáng, rồi hóa thà nh tấm thẻ, Äại Minh giáºt mình, đột nhiên hắn cảm thấy lo lắng và bắt đầu cảnh giá»›i.
Äó là cảm giác bị theo dõi, đối phương ẩn nấp rất tốt, Äại Minh không phát hiện được tung tÃch. Nhưng giác quan thứ 6 cho hắn biết Ä‘ang có ngưá»i nhìn hắn, Ãt nhất là 2 ngưá»i, mấy ngà y trước Äại Minh cÅ©ng bị theo dõi, hắn sợ nên đà nh Ä‘i xe bus Ä‘i há»c, tránh tiết lá»™ thá»±c lá»±c, gây phiá»n phức.
"Xin chà o."
Má»™t thiếu nữ xinh đẹp khoảng cùng tuổi vá»›i Äại Minh đứng trước mặt hán. Äại Minh chắc chắn cô ta là ngưá»i Nháºt Bản, vì lúc cô ta chà o còn cúi ngưá»i hà nh lá»…. Äá»™ng tác đó khiến má»i ngưá»i xung quanh để ý.
"Tôi há»i ngà i má»™t việc được không?" Thiếu nữ há»i Äại Minh. Khà chất cá»§a ngưá»i nà y toát ra má»™t vẻ rất kỳ lạ.
"Không." Äại Minh trả lá»i xong liá»n vá»™i và ng bá» Ä‘i. Rõ rà ng trên mặt cô gái kia có khắc chữ tôi mang tá»›i phiá»n phức, không chạy má»›i lạ.
"Chúng ta sẽ gặp lại đấy. Bạn há»c." Thiếu nữ gá»i vá»›i theo. Tốt nhất vÄ©nh viá»…n không gặp thì tốt hÆ¡n.
Sáng hôm sau tá»›i lá»›p, Äại Minh má»›i hiểu thiếu nữ nói câu đó có nghÄ©a gì.
"Các em, hôm nay thầy giá»›i thiệu 2 bạn há»c má»›i từ Nháºt Bản qua, trước tiên 2 em tá»± giá»›i thiệu Ä‘i."
Äứng sau thầy giáo có má»™t nam má»™t nữ, Äại Minh nhìn thấy thiếu nữ liá»n dá»±ng tóc gáy, ai ngoà i con bé hôm qua?
"Chà o má»i ngưá»i, tôi là Thảo TrÄ© Cương." Ngưá»i nà y có vẻ rất hà o sảng.
"Chà o má»i ngưá»i, mình là Thần Cung Thiên Äại." Thiên Äại cúi chà o má»i ngưá»i, rất lá»… phép.
Há»c sinh trong lá»›p bắt đầu thảo luáºn, A Äức sau khi nhìn thấy Thiên Äại, 2 mắt sáng bừng.
-----
Tẩu Nháºn. Thuá»™c tÃnh kim, hoang thú cấp 4. Má»™t thanh yêu Ä‘ao có ý thức, tốc độ rất nhanh.
Tuyết CÆ¡. Thuá»™c tÃnh phong, thá»§y kết hợp, hoang thú cấp 7. Ngưá»i phát ngôn cá»§a mùa đông, Ä‘i đến đầu tuyết rÆ¡i tá»›i đó (năng lá»±c chưa thức tỉnh).
Tà i sản của DoctorCrazy
14-05-2009, 07:02 PM
Mạnh Thưá»ng Quân 4vn
Tham gia: Jun 2008
Bà i gởi: 6,746
Thá»i gian online: 2 tuần 2 ngà y 3 giá»
Thanks: 1,636
Thanked 94,370 Times in 4,258 Posts
008 - Thức Thần Chiến
Dịch: darkxiiindp
Nguồn: Tà ng Thư Viện
Thiên Äại không vá»™i và ng bắt chuyện vá»›i Äại Minh, mà ngược lại xây dá»±ng quan hệ vá»›i những ngưá»i khác trước, cô ta có vẻ là má»™t há»c sinh ngoan. Sau khi đã thân quen, liá»n bắt đầu thu tháºp tư liệu liên quan đến Äại Minh, còn A Äức, sau Thiên Äại liếc mắt Ä‘ong đưa hắn mấy cái, A Äức đã ná»™p hết sạch tư liệu vá» Äại Minh mà hắn biết. Khiến Äại Minh thở dà i, kết bạn không cẩn tháºn.
"Bé gái hả, bạn nói đứa em siêu dá»… thương cá»§a Äại Minh phải không? Có, đợt trước mình vẫn thấy Tiểu Tuyết. Mà nà y Thần Cung, bao giá» bạn má»›i đồng ý Ä‘i chÆ¡i vá»›i mình thế?" A Äức mải nói, không để ý ánh mắt Thiên Äại chợt lóe sáng.
Thảo TrÄ© Cương còn tốt, dù sao trong trưá»ng cÅ©ng không có mấy nữ sinh, nhưng Thiên Äại thì khác, không chỉ xinh đẹp, lá»… phép, lại là loại phụ nữ Nháºt Bản dịu dà ng. Trong ngôi trưá»ng 90% là nam sinh mà nói, tạo thà nh biết bao nhiêu cÆ¡n sốt.
Má»—i lúc đến giá» nghỉ, nam sinh bám đầy cá»a sổ. Căn cứ thống kê, chỉ riêng tuần nà y đã gẫy mất tám thanh song cá»a rồi, hÆ¡n nữa số lượng vẫn không có dấu hiệu dừng lại.
Thiên Äại bước tá»›i gần má»™t bước, tim Äại Minh Ä‘áºp cà ng mạnh. Thiên Äại đã trở thà nh 1 mối phiá»n phức lá»›n. Hienj tại má»—i ngà y Ä‘á»u có ngưá»i ghi chép má»i hà nh động cá»§a Thiên Äại, tháºm chà còn láºp hẳn đội bảo vệ Thiên Äại do A Äức đứng lên sáng láºp. Nếu Thiên Äại nói và i câu trước mặt Äại Minh, hắn sẽ trở thà nh công địch cá»§a cả trưá»ng. Äại Minh nghÄ© đến đó lại cảm thấy rùng mình.
"Vương..." Thiên Äại chưa nói xong, Äại Minh đã xông tá»›i chá»— Lão Hiếu.
"Lão Hiếu, chúng ta Ä‘i xuống phòng sức khá»e Ä‘i." Nói xong, hắn lôi Lão Hiếu ra khá»i đám đông. Từ đó, Äại Minh tìm đủ má»i cách tránh mặt Thiên Äại.
Từ "A Äức, Ä‘i đá cầu Ä‘i.", "Lão Hiếu, chúng ta tá»›i thư viện Ä‘i." lên cấp thà nh, "Äi, chúng ta Ä‘i ngắm sao, cái gì, ban ngà y hả, váºy ngắm mặt trá»i cÅ©ng được." Các câu nói ngá» nghệch. Có những lúc không có ai bên cạnh, Äại Minh vá»™i và ng nhìn xuống đất bắt má»™t con kiến, rồi khóc than, "Tiểu Cưá»ng, mà y là m sao rồi Tiểu Cưá»ng, mà y đừng có bá» tao lại má»™t mình, tao là m sao sống nổi, được rồi tao đưa mà y tá»›i viện ngay đây." Nói xong chạy biến.
Từ đó ngoà i từ quái nhân ra Äại Minh còn bị gán vá»›i hâm.
GiỠăn trưa, Äại Minh nằm má»™t mình trên sân thượng. Mấy hôm nay chá»— nà y là nÆ¡i duy nhất cá»§a Äại Minh.
"Xin chà o, bạn Vương." Giá»ng nói cá»§a Thiên Äại vang lên, Äại Minh vá»™i và ng đứng dáºy, chá»— vắng vẻ như thế nà y cÅ©ng tìm ra.
"Tôi nghÄ©, chúng ta cần phải nói má»i chuyện rõ rà ng." Thiên Äại đứng gần đó, Thảo TrÄ© Cương cÅ©ng đứng không xa sau lưng hắn. Hai ngưá»i không mặc đồng phục, Thiên Äại mặc má»™t bá»™ cầu phép truyá»n thống cá»§a Nháºt, Thảo TrÄ© Cương mặc má»™t bá»™ võ phục, xem ra hôm nay không ổn rồi.
Äại Minh không tá» tâm, vá»™i lùi lại chạy, nhưng hắn như va và o má»™t bức tưá»ng, bị bắn trở lại.
Thiên Äại: "Vô Ãch, bạn Vương à , vì không để bạn chạy, nên tôi bố trà kết giá»›i rồi."
"Cô muốn gì?" Äại Minh biết không tránh được rồi.
Thiên Äại: "Xin bạn đưa Tuyết CÆ¡ ra đây."
"Tại sao? Tiểu Tuyết chẳng phải là đồ váºt cá»§a ai cả." Äại Minh phản bác.
Thiên Äại: "Rất xin lá»—i, nhưng Tuyết Cở là thức thần gia tá»™c tôi lưu truyá»n đã lâu Ä‘á»i, đối vá»›i chúng tôi, nó rất quan trá»ng."
"Trá»ng yếu cái gì, chẳng qua chỉ bắt Tiểu Tuyết là m những việc con bé không thÃch." Äại Minh quát.
"Váºy cÅ©ng không quan hệ gì vá»›i ngưá»i ngoà i." Thiên Äại mắng trả.
"Ngưá»i ngoà i..." Äại Minh rút tấm thẻ Tuyết CÆ¡ ra gá»i.
"Tuyết Cơ."
Tiểu Tuyết xuất hiện trước mặt ba ngưá»i, con bé nhìn thấy Thiên Äại liá»n tá» vẻ sợ sệt, ôm chặt lấy chân Äại Minh.
"Tuyết CÆ¡ đại nhân." Hai ngưá»i Thiên Äại thấy Tuyết CÆ¡ liá»n quỳ xuống.
Äại Minh bế Tiểu Tuyết lên há»i: "Em biết bá»n há» Ã ?", Tiểu Tuyết gáºt đầu.
Äại Minh lại nói: "Bá»n há» muốn đưa em vá», em có muốn không?", Tiểu Tuyết lắc đầu quầy quáºy.
Äại Minh: "Má»i ngưá»i nhìn thấy rồi đấy, Tiểu Tuyết không muốn vá», xin các vị Ä‘i cho."
"Chá» má»™t chút, ngươi là ai." Thiên Äại há»i Äại Minh.
Äại Minh: "Tôi chỉ là má»™t há»c sinh trung há»c thôi."
"Từ xưa đến nay chưa ai chạm và o Tuyết CÆ¡ mà sống được, hÆ¡n nữa ngươi còn có thể tá»± do triệu hoán thức thần cấp cao như Tuyết CÆ¡, ngươi là ngưá»i cá»§a phe nà o." Giá»ng Thiên Äại cá»±c kỳ rà nh mạch.
"Có thể tôi không phải là ngưá»i, đúng thế đấy." Äại Minh trả lá»i.
Thiên Äại nói: "Các hạ đã không muốn biểu lá»™ thân pháºn, váºy đà nh phải đắc tá»™i rồi."
"Äánh thì đánh, chẳng nhẽ tôi lại sợ. Tiểu Tuyết ngoan, đứng xa xa ra, cẩn tháºn bị là m sao." Äại Minh đưa Tiểu Tuyết đến má»™t chá»— an toà n.
Äại Minh: "Tá»›i Ä‘i."
Thảo Trĩ Cương hét lớn một tiếng, tung ra một cú đấm.
Lá»±c, tốc độ Ä‘á»u không tồi, nhưng còn kém xa Tẩu Nháºn. Äại Minh bước lệch qua má»™t bên, Thảo TrÄ© đấm hụt, liá»n quét chân má»™t vòng, quay ngưá»i đá Äại Minh. Äại Minh không vá»™i, từ từ bước lùi, vừa kịp tránh được đòn cá»§a Thảo TrÄ©.
Thảo TrÄ© tấn công má»™t lúc, đến chéo áo cá»§a Äại Minh cÅ©ng không chạm tá»›i, nhưng nét mặt Thảo TrÄ© vẫn bình thản, khiến Äại Minh không khá»i thầm phục sá»± tu dưỡng cá»§a hắn. Thiên Äại đứng cạnh đó cÅ©ng bắt đầu có hà nh động, cô ta hát.
Lúc đầu Äại Minh không cảm thấy gì kỳ lạ, nhưng sau đó, Äại Minh cảm giác cÆ¡ thể cà ng lúc cà ng nặng, dưá»ng như Ä‘ang vác má»™t váºt nặng ngà n cân, động tác cà ng lúc cà ng cháºm.
Cuối cùng, cùi trá» cá»§a Thảo TrÄ© cÅ©ng đánh trúng mặt Äại Minh, Thảo TrÄ© thừa cÆ¡ truy kÃch, đấm như mưa và o ngưá»i Äại Minh, sau khi no đòn, Äại Minh lăn ra xa.
"Các ngươi là m trò quá»· gì váºy?" Äại Minh hét, hắn không còn cỠđộng được nữa.
Thảo TrÄ©: "Xin lá»—i, bởi vì ngươi mạnh quá, chúng tôi đà nh phải dùng ngôn linh phong tá»a hà nh động cá»§a ngươi.", Thảo TrÄ© bước tá»›i trước, định tung đòn cuối cùng.
Má»™t bóng trắng lao tá»›i đứng chắn trước mặt Äại Minh.
"Tuyết Cơ đại nhân, xin tránh ra." Thảo Trĩ lộ vẻ khó khăn.
"Không được, các ngưá»i bắt nạt Vương, Tuyết ghét cáng ngươi." Xem ra Tiểu Tuyết tức giáºn tháºt, nhiệt độ xung quanh đột nhiên giảm mạnh.
"Nhưng..." Thảo TrÄ© chưa kịp nói xong, láºp tức phát hiện không khà thay đổi khác thưá»ng. Bá»—ng đâu từng bông tuyết rÆ¡i xuống, số lượng cà ng lúc cà ng nhiá»u. Äà i Loan trước đây vốn không há» có tuyết.
Những bông tuyết từ từ phá»§ lên ngưá»i Tiểu Tuyết, tạo thà nh má»™t ngưá»i tuyết lá»›n.
"Mau ngăn Tuyết CÆ¡ lại." Thiên Äại không thể hát tiếp ngôn linh, vá»™i và ng mở miệng, nhưng đã muá»™n. Ngưá»i tuyết vỡ tan, lá»±c đẩy mạnh tá»›i mức là m Thảo TrÄ© văng và o thà nh kết giá»›i.
Vẫn y phục trắng, nhưng cÆ¡ thể lá»›n hÆ¡n nhiá»u. Khuôn mặt mỹ lệ hút hồn mà lạnh lẽo, mái tóc dà i mà u lam kết thà nh băng. Tiểu Tuyết lá»›n rồi, hiện tại con bé cao khoảng 1.7 mét. Tuy thế y phục không lá»›n theo, đôi chân thuôn dà i hở hết ra ngoà i, nước da toà n thân trắng như tuyết, cà ng khiếp hÆ¡n, cặp ngá»±c nở nang như muốn phát nổ, dán chặt và o áo lá»™ ra nhÅ© hoa. Äại Minh xì máu mÅ©i. Lạnh lùng yêu mị thế nà y lại là Tiểu Tuyết đáng yêu, ngây thÆ¡ sao? Äại Minh há hốc mồm, miệng hắn có lẽ tống bừa cả quả bưởi. Nếu không phải trên đầu Tuyết CÆ¡ vẫn còn chiếc kẹp tóc Äại Minh tặng, có đánh chết hắn cÅ©ng không tin đó là Tiểu Tuyết.
"Ta nổi giáºn rồi." Giá»ng nói cá»§a Tiểu Tuyết cÅ©ng trở lệnh lạnh lùng kỳ lạ, như cÆ¡n gió lạnh mùa đông phả và o ngưá»i, gió tuyết xung quanh Ä‘ang mạnh hÆ¡n.
"Mau, mau dùng thức thần." Thiên Äại thét, Tuyết CÆ¡ vá»›i sức mạnh được đánh thức, bá»n há» không thể ứng phó được.
Thảo Trĩ giơ tay lên cao, trong tay cầm một viên bảo thạch to cỡ trứng gà , Thảo Trĩ nắm chặt nó, hét lớn.
"Mau ra, Ô Nha Thiên Cẩu."
Ngay sau tiếng hét cá»§a Thảo TrÄ©, má»™t luồng sáng mà u trà phát ra từ viên bảo thạch. Hóa thà nh hình thể. Chiếc mÅ©i dà i, ánh mặt uy nghiêm giáºn dữ, ngưá»i khoác tăng phục tu hà nh, cổ Ä‘eo má»™t chuá»—i vòng, sau lưng là đôi cánh quạ, tay cầm côn bát giác. Ngưá»i cao hai mét, uy phong lẫm lẫm.
Thiên Äại rút ra má»™t chiếc há»™p nhá» là m bằng kim loại mà u Ä‘en, trên nắp há»™p có dán bùa. Sau khi Thiên Äại xé bùa Ä‘i, chiếc há»™p đột nhiên lÆ¡ lá»ng giữa không trung, nắp há»™p báºt ra, má»™t cánh tay đã phân há»§y thò ra, sau đó là thân thể, cuối cùng toà n thân thoát ra. Äại Minh không rõ đó là thứ gì, Thiên Cẩu thì có nghe. Nhưng đống kia tuy hình ngưá»i, mà toà n tuân phân há»§y khắp nÆ¡i, đầu có hai sừng, mặt xanh nanh và ng, từ đầu đến Ä‘uôi được bá»c trong má»™t luồng khà đen, giống như quá»· quái má»›i từ địa ngục bò lên. Tuyết CÆ¡ nhìn thấy thứ đó đột nhiên như nhá»› ra Ä‘iá»u gì, khuôn mặt lạnh tanh chợt có và i phần sợ hãi.
Thiên Äại: "Xin lá»—i, Tuyết CÆ¡ đại nhân. Dạ Xoa, Ãm Phược tráºn." Nói xong, lại bắt đầu hát.
Không bị trói bởi ngôn lnh, hiện tại Äại Minh đã cỠđộng được. Nắm đấm cá»§a Thảo TrÄ© tuy mạnh, nhưng cÅ©ng chỉ là vết thương ngoà i da, Ä‘iá»u Äại Minh lo lắng là Thiên Äại. Trá»i má»›i biết bá»n há» còn có thứ gì quá»· quái nữa, vừa rồi Äại Minh đã ăn đủ, liá»n quyết định tiên phát chế nhân.
Äại Minh lao tá»›i trước, má»™t bóng Ä‘en xông tá»›i, đà xông rất mạnh, khiến Äại Minh đà nh lùi lại né tránh, Ô Nha Thiên Cẩu đã đứng chắn trước mặt, côn bát giác lúc khai lúc hợp, Äại Minh trong nhất thá»i cÅ©ng không vượt qua được.
PhÃa bên kia, trên ngưá»i Dạ Xoa xịt ra hà ng vạn luồng khà nhá», Ä‘ang từng bước tá»›i gần Tuyết CÆ¡. Tuyết CÆ¡ chỉ tay, phong tuyết láºp tức ngưng thà nh má»™t quả cầu tuyết trước mặt Tuyết CÆ¡, quả cầu bắn tá»›i hương Dạ Xoa, liá»n bị luồng khà đen phá tan, hóa thà nh từng cục tuyết. Vẻ mặt Tuyết CÆ¡ cà ng lúc cà ng sợ hãi, vô ý thức lùi vá» má»™t bước, nà o ngá» dẫm phải cục đá trượt chân ngã ngá»a ra sau, Dạ Xoa chá»›p lấy cÆ¡ há»™i xông lên.
"Tẩu Nháºn." Äại Minh hét lá»›n, thanh trưá»ng Ä‘ao mà u bạc đột nhiên xuất hiện trước mặt Dạ Xoa, còn chém đựt má»™t đống hắc tuyết.
Äại Minh vá»™i tá»›i, vừa kịp lúc đỡ Tuyết CÆ¡ khá»i ngã, Tuyết CÆ¡ ôm chặt lấy Äại Minh, nét mặt sợ hãi, không chịu buông tay.
Há»ng rồi, Tuyết CÆ¡ tuy lá»›n nhưng tÃnh tình vẫn y hệt Tiểu Tuyết trước đây, Tiểu Tuyết không biết đánh nhau. Äại Minh thầm kêu há»ng, hiện tại tình huống Ä‘ang bất lợi, nếu Tiểu Tuyết lâm tráºn mà lui, váºy khá»i phải đánh, Äại Minh nghÄ©.
Äại Minh: "Tên to xác có cánh giao cho em, còn anh giải quyết con bầy nhầy nà y được không?" Tiểu Tuyết gáºt đầu.
"ÄÆ°á»£c, cẩn tháºn chút." Äại Minh nói xong, vá»›i lấy cây chổi cÅ©, lao tá»›i chá»— Dạ Xoa.
Tuy Tẩu Nháºn đã cắt không Ãt hắc tuyết cá»§a Dạ Xoa, nhưng thân mình Dạ Xoa không ngừng sản sinh ra hắc khÃ, chá»— bị đứt láºp tức hồi phục, ngược lại toà n thân Tẩu Nháºn đã có nhiá»u chá»— bị phân há»§y, xem ra thứ Ä‘en Ä‘en nà y, có khả năng phân há»§y rất lá»›n.
Äại Minh: "Tẩu Nháºn, ngươi tá»›i giúp Tiểu Tuyết Ä‘i." Tẩu Nháºn liá»n rá»i khá»i cuá»™c chiến. Äại Minh biết hắc tuyến lợi hại, không dám tá»›i gần, chỉ đà nh vung vẩy cây chổi. Truyá»n kình lá»±c Thiên Äịa và o quáºt mấy cái, hắc tuyến đứt thà nh bụi, Dạ Xoa dưá»ng như úy kỵ, không dám tá»›i gần.
Tiểu Tuyết đối mặt vá»›i đòn thế lợi hại cá»§a Ô Nha Thiên Cẩu có phần úy kỵ, thân hình lướt theo gió tuyết không ngừng né tránh, tá»›i lúc Tẩu Nháºn gia nháºp tấn công, Tiểu Tuyết má»›i đỡ lo. Tẩu Nháºn phụ trách kìm chế động tắc cá»§a Ô Nha Thiên Cẩu, Tiểu Tuyết Ä‘iá»u khiển phong tuyết tấn công. Dần dần Tiểu Tuyết sá» dụng sức mạnh thuần thục dần lên.
Ô Nha Thiên Cẩu tuy mạnh, nhưng không bắt kịp vá»›i tốc độ cá»§a Tẩu Nháºn. Äá»™t nhiên, chân cá»§a Ô Nha Thiên Cẩu như bị thứ gì giữ, động tắc đột nhiên khá»±ng lại, Tẩu Nháºn chá»›p lấy thá»i cÆ¡ chém nó má»™t Ä‘ao, máu tươi tuôn trà o. Ô Nha Thiên Cẩu cúi nhìn, chân phải nó đã bị đóng băng, dÃnh chặt vá»›i mặt đất. Tiểu Tuyết đã bắt đầu Ä‘iá»u khiển được sức mạnh cá»§a Tuyết CÆ¡, đó là băng.
Äại Minh tuy dùng chổi quáºt gió kêu vút vút nhưng chỉ má»™t lúc chiếc chổi đã bị phân há»§y chỉ còn lại cán.
Mẹ, bây giỠđánh thế nà o, dùng tay ư, Äại Minh tÃnh vá»™i. Dạ Xoa thấy Äại Minh mất vÅ© khÃ, thế công lại mạnh mẽ trở lại, Äại Minh né phải né trái, nghÄ© xem có thứ gì dùng là m vÅ© khà được.
VÅ© khÃ, chá» chút, trong ngưá»i mình chẳng phải có má»™t món sao, tuy Thị Kiếm không có mặt, chỉ má»™t mình Äại Minh không biết có gá»i ra được không, Äại Minh không nghÄ© nhiá»u, tay phải giÆ¡ cao, hét lá»›n.
"Thương Minh, mau ra đi."
Má»™t luồng Ä‘iện là m tay phải Äại Minh tê rần, Thị Kiếm đã nói, vì Thương Minh hấp thu cá»u thiên lôi cá»±c, nên mang theo sức mạnh cá»§a sét. Chỉ tá»›i khi Äại Minh có thể Ä‘iá»u khiển được sức mạnh cá»§a Thương Minh, má»›i có thể sá» dụng thiên lôi khÃ. Nếu không thiên lôi sẽ bà i xÃch Äại Minh má»—i lần sá» dụng Thương Minh, Ä‘á»u phải nếm mùi thiên lôi phản phệ.
Äau, cái Ä‘au nà y còn gấp mấy lần bị Ä‘iện giáºt, lần nà y Thương Minh trong tay Äại Minh dà i khoảng 30 cm, Ä‘iá»u đó có nghÄ©a thá»±c lá»±c cá»§a Äại Minh đúng là tiến bá»™ nhiá»u. Nhưng Thương Minh cà ng lá»›n, lá»±c phản phệ cá»§a thiên lôi cÅ©ng tăng theo, tay phải Äại Minh bắt đầu cháy xém.
Vấn đỠhiện tại là Äại Minh không biết kiếm pháp, dùng thế nà o. Nhưng cảm giác cánh tay cà ng lúc cà ng nặng ná», Äại Minh không dám nghÄ© nhiá»u, chợt nhá»› tá»›i mấy trò game, đà nh là m bừa váºy.
Äại Minh dáºm hai chân, lao lên không trung, rồi hét.
"Lư sơn bất động nhất kiếm ngân."
Theo tiếng hét cá»§a Äại Minh, kiếm mang dà i thêm 1 m, chém tá»›i hướng Dạ Xoa. Lúc đó Äại Minh má»›i nhá»›, bá»n há» Ä‘ang ở trên sân thượng, vá»›i sức mạnh cá»§a Thương Minh, không cẩn tháºn lại chém thá»§ng cả trần lá»›p há»c. Vì thế sau sau khi chém Dạ Xoa xong, Äại Minh cố gắng ghì chặt kiếm.
Dạ Xoa bị chém thà nh 2 ná»a, hắc tuyến, hắc khÃ, tháºm chà cả cái thi thể bị phân há»§y cÅ©ng bị chém đứt dần dần biến mất, lá»™ ra má»™t quả cầu mà u Ä‘en. Quả cầu dưá»ng như muốn chạy trốn, nó Ä‘ang vá»™i vã bay Ä‘i.
"Chạy Ä‘i đâu." Tay trái Äại Minh tung ra xÃch xương, quấn chặt lấy quả cầu Ä‘en, rồi giáºt mạnh, quả cầu bị kéo tá»›i trước mặt Äại Minh. Tay phải Äại Minh thu Thương Minh lại rồi váºn Thiên Äịa kình tầng 9 chuẩn bị ra đòn. Má»™t quyá»n oanh động.
"Biến thà nh ánh sáng." Hắc cầu hóa thà nh chùm điểm sáng, rồi biến thà nh tấm thẻ.
Äại Minh nhặt thẻ lệ, rồi vá»™i và ng nhìn tráºn chiến còn lại, hắn cưá»i.
Tiểu Tuyết Ä‘ang vui vẻ nghịch băng, biến Ô Nha Thiên Cẩu thà nh Băng Äiêu Thiên Cẩu, Ä‘ang đứng gần đó vá»— tay khen hay, vẻ Ä‘ang rất vui.
"Khổ cho ngươi." Äại Minh thu hồi Tẩu Nháºn rồi tung má»™t quyá»n, đấm nát vụn Thiên Cẩu Băng Äiêu, những miếng băng nhá» hòa và o ánh sáng rÆ¡i xuống đất, Ô Nha Thiên Cẩu biến thà nh tấm thẻ.
Hai ngưá»i Thiên Äại và Thảo TrÄ© đã bất động từ lúc trước, có lẽ là do chuyên tâm thao túng thức thần. Viên bảo thạch mà u trà cá»§a THảo TrÄ© và chiếc há»™p Ä‘en cá»§a Thiên Äại đã vỡ nát, sắc mặt hai ngưá»i trắng bệch, xem ra chuyện nà y có sá»± liên hệ giữa thức thần và ngưá»i thao khống.
Äại Minh thầm kêu không ổn, vừa rồi kết giá»›i đã bị chém vỡ, gió tuyết vốn bị áp chế trong kết giá»›i bắt đầu lan ra khắp nÆ¡i, mây Ä‘en kéo đến đầy trá»i, tuyết rÆ¡i khắp nÆ¡i.
PhÃa cầu thang bắt đầu xuất hiện tiếng động, chắc có ngưá»i phát hiện trên mái có động. Äại Minh vác lấy hai ngưá»i kia rồi cùng Tuyết CÆ¡ nhanh chóng rá»i hiện trưá»ng.
Tiết há»c sau trưa đà nh bá» váºy.
...
Trên đưá»ng Ä‘i, Äại Minh di chuyển rất nhanh. Ngưá»i Ä‘i trên đưá»ng, lái xe Ä‘á»u dừng hết lại, trợn tròn mắt nhìn trá»i đổ tuyết. Quái lạ, tuy hôm nay là giữa tháng 7, nhưng cÅ©ng không đến mức nà y chứ.
Äại Minh tìm má»™t chá»— không ngưá»i rồi đặt hai ngưá»i xuống, nhìn trá»i đầy tuyết, không biết phải giải quyết thế nà o.
Äá»™t nhiên, Äại Minh cảm thấy mình bị ôm chặt, toà n thân như rÆ¡i và o hố băng.
"Ã, Tiểu..." Äại Minh quay lại nhìn, Ä‘áºp và o mắt là bá»™ ngá»±c như muốn nổ tung cá»§a Tiểu Tuyết dán chặt và o ngưá»i hắn, Äại Minh chưa bao giá» tiếp xúc thân máºt vá»›i phụ nữ thế nà y, nên ngấp ngứ không nói được câu nà o, tim hắn Ä‘áºp mạnh. Thân thể tuy lạnh, nhưng trong lòng như lá»a đốt, có thể nói đã đạt tá»›i cảnh giá»›i tối cao, Băng Há»a tầng thứ 9.
"Tiểu Tuyết, em biến lại như cÅ© được không?" Äại Minh sắp chảy máu mÅ©i đến nÆ¡i, hắn cố gắng gom chút lý tÃnh, lắp bắp nói.
Tuyết CÆ¡ tuy nhiên không hiểu, nhưng cÅ©ng biến lại thà nh Tiểu Tuyết, đôi mắt lấp lánh nước, có phần ngây thÆ¡, trá»i cÅ©ng ngừng hạ tuyết rồi.
Còn may, Äại Minh thở phà o, nếu Tiểu Tuyết là m thế nà y mấy lần nữa, có lẽ Äại Minh đã mắc bệnh tim và mất máu quá nhiá»u.
"Tiểu Tuyết đánh má»™t lúc chắc cÅ©ng mệt rồi, vá» nghỉ Ä‘i nhé, ngoan nà o." Äại Minh đưa Tiểu Tuyết vá». Thá»i tiết lại nóng bức trở lại, Tiểu Tuyết xuất hiện là đại hà n, Tuyết CÆ¡ xuất hiện là tuyết rÆ¡i, váºy còn cần gì cục khà tượng nữa.
Hiện tại phải xá» lý hai ngưá»i nà y thế nà o. Thiên Äại và Thảo TrÄ© sắc mặt trắng bệnh, hÆ¡i thở yếu Ä‘uối, như sắp chết đến nÆ¡i.
Äại Minh: "Có số Ä‘iện thoại liên lạc nà o không?", chắc cÅ©ng không thể đưa hai ngưá»i nà y tá»›i bệnh viện được.
Thảo TrÄ© chỉ và o túi, Äại Minh tìm thấy má»™t tấm danh thiếp. á»’, lại còn mạ và ng bạc, tên viết trên đó là Xuyên Äiá»n ChÃnh Phu, chá»§ tịch cá»§a má»™t táºp Ä‘oà n quốc tế có nguồn gốc Nháºt Bản, trên đó có in số Ä‘iện thoại tư nhân cá»§a ông ta.
"Hi vá»ng ông ta ở Äà i Loan, nếu không chắc phải chá» thu xác hai ngưá»i rồi." Giá»ng Äại Minh có vẻ tiếc nuối, khiến hai ngưá»i không lạnh mà run.
Äại Minh gá»i Ä‘iện, đối phương nói mấy câu tiếng Nháºt, Äại Minh không hiểu ná»a chữ.
Äại Minh: "Xin há»i, ông có biết Thần Cung Thiên Äại và Thảo TrÄ© Cương không?"
"Anh là ai?" Giống như Thiên Äại và Thảo TrÄ©, đối phương cÅ©ng nói được tiếng Äà i Loan.
Äại Minh: "Bạn há»c cá»§a bá»n há»."
"Có chuyện gì không?"
Äại Minh: "Hình như bá»n há» sắp chết rồi."
Äối phương hình như bị là m cho kinh ngạc má»™t lúc lâu, không nói câu nà o. Äại Minh không thấy đối phương phản ứng liá»n nói.
"Nếu như ông muốn tá»›i có thể còn kịp gặp bá»n há» lần cuối đấy."
"Äịa chỉ." Äối phương Ä‘i thẳng và o vấn Ä‘á», Äại Minh Ä‘á»c địa chỉ xong, không lâu sau có má»™t chiếc xe tá»›i đưa hai ngưá»i kia Ä‘i.
Äại Minh nấp trong chá»— tối lẩm bẩm.
"Xem ra những ngà y yên bình bỠta đi rồi."
Äá»™t nhiên Äại Minh nhá»› ra má»™t câu, rất hợp vá»›i tình cảnh cá»§a hắn lúc nà y.
Ná»a Ä‘á»i nhà n hạ tá»›i hôm nay, má»™t bước giang hồ không ngà y dừng.
-----
Ô Nha Thiên Cẩu. Thuá»™c tÃnh má»™c, hoang thú cấp 5. Sống trên cây, biết bay, sức mạnh vô cùng.
Dạ Xoa. Thuá»™c tÃnh bóng tối, hoang thú cấp 6. Sống ký sinh cÆ¡ thể khác, phát ra khà đen có khả năng phân há»§y, có thể hấp thu sinh mệnh.
---
Hoang thú chia thà nh các thuá»™c tÃnh: Kim, má»™c, thá»§y, há»a, thổ, gió, bóng tối, sấm chá»›p, đặc thù.
VỠmặt cấp số, Tuyệt mạnh nhất, là hoang thú cấp 10.
Tà i sản của DoctorCrazy
14-05-2009, 07:03 PM
Mạnh Thưá»ng Quân 4vn
Tham gia: Jun 2008
Bà i gởi: 6,746
Thá»i gian online: 2 tuần 2 ngà y 3 giá»
Thanks: 1,636
Thanked 94,370 Times in 4,258 Posts
009 - Tuyết Trắng
Dịch:Darkxiiindp
Nguồn: Tà ng Thư Viện
Sau trưa, Äại Minh vá» trưá»ng, sau đó nói dối đưá»ng tắc.
Äến tiết 3, lá»›p Äại Minh há»c môn thể dục. Má»i ngưá»i Ä‘á»u mang cặp tá»›i sân táºp, chá» hết tiết là vá».
Äại Minh nằm trên bãi cá», các há»c sinh khác còn Ä‘ang bà n luáºn vá» tráºn tuyết giữa trưa hôm nay, thêm và o đó mấy ngà y nay tiết trá»i nóng lạnh thay đổi liên miên, má»i ngưá»i bắt đầu phát biểu cao kiến, nhưng cuối cùng há» kết luáºn đó là hiện tượng thánh hiện là m việc tốt, Äại Minh cà ng nghe cà ng buồn cưá»i.
Mà lại nói, không biết chuyện bên mấy ngưá»i Nháºt Bản là m thế nà o cho ổn. Thôi kệ, đánh thì đánh, chẳng nhẽ mình lại sợ.
"A Minh, cuối tuần nà y dẫn Tiểu Tuyết Ä‘i chÆ¡i Ä‘i." A Äức hạ giá»ng nà i nỉ.
"Lượn Ä‘i, hôm qua mà y bán đứng tao, tao còn chưa tÃnh sổ đấy." Äại Minh từ chối, nếu như để A Äức nhìn thấy Tiểu Tuyết lá»›n. Chẳng khác nà o sói thấy thịt tươi, thế nà o hắn cÅ©ng nuốt sống Tiểu Tuyết. Huống chi suy nghÄ© cá»§a Tiểu Tuyết còn chưa thà nh thục, không thể để cho thằng A Äức háo sắc gặp mặt được.
A Äức: "Äừng là m thế.", trông hắn có vẻ đáng thương. Äại Minh Ä‘uổi cÅ©ng không Ä‘i, trá»i má»›i biết hắn dùng chiêu nà y lừa bao nhiêu thiếu nữ rồi.
"Muá»™n lắm rồi, Tiểu Tuyết cùng ba mẹ vá» bắc bá»™ rồi." Äại Minh nói dối, tráºn tuyết hôm nay nhất định khiến nhiá»u ngưá»i chú ý, xem ra không thể để Tiểu Tuyết xuất hiện sá»›m, cÅ©ng may con bé ở trong thẻ cÅ©ng không buồn, Äại Minh không lo Tiểu Tuyết cảm thấy tịch mịch.
A Äức như bị sét đánh, im lặng má»™t lúc lâu.
Äại Minh: "Mà y thôi khá»i nghÄ© đến Tiểu Tuyết Ä‘i, con bé là bảo bối cá»§a bố mẹ nó đấy, chắc chắn không cho má»™t ngưá»i háo sắc lại hÆ¡n con bé mưá»i mấy tuổi lại gần nó đâu. Muốn theo Ä‘uổi Tiểu Tuyết, chá» mưá»i năm nữa Ä‘i, nếu lúc đấy mà y chưa cạn kiệt chết."
"A.. a..." A Äức khóc rất thương tâm, lần đầu tiên hắn thất tình, đối tượng là má»™t con bé 5 tuổi.
Äại Minh: "Äừng khóc nữa, đà n ông mà khóc thì ra gì. Mà chẳng phải mà y còn có Thần Cung Thiên Äại sao?"
"Äừng nói nữa, thá»§ Ä‘oạn cá»§a con bé đó lợi hại lắm. Bá» ngoà i thì tá» vẻ thân thiết vá»›i mà y, nhưng bên trong thì chẳng coi mà y ra gì, cái loại con gái mặt khác lòng đấy, là m sao bằng được Tiểu Tuyết khả ái lại thuần khiết cá»§a tao." Nói đến Tiểu Tuyết, mắt A Äức sáng rá»±c. Äáng tiếc, má»™t công tá» dân chÆ¡i lại bị má»™t đứa con nÃt hút hồn, có lẽ là báo ứng.
Tiếng chuông tan há»c vang lên, má»i ngưá»i chuẩn bị vá» nhà .
"Ngà y mai nói chuyện tiếp Ä‘i, tao phải chá» xe bus." Äại Minh vẫy tay chà o A Äức. Gần đây đà nh ngoan ngoãn Ä‘i xe bus, tránh phiá»n phức.
Äại Minh đứng trong trạm xe, nhìn chiếc xe thứ 11 lăn bánh. Giá» tan há»c, trên xe cháºt kÃn ngưá»i, không thể nhồi thêm được. Vì thế xe bus không dừng lại, chạy thẳng má»™t mạch.
Äại Minh nhìn đồng hồ, hÆ¡n 7 giá» tối rồi, nhưng chẳng có cách nà o, tiếp tục chá» thôi.
Má»™t chiếc xe hÆ¡i trắng dừng trước mặt Äại Minh, cá»a sau xe báºt mở. Má»™t ngưá»i đà n ông mặc đồ tây bước xuống, dáng vẻ uy nghiêm.
"Ngà i Vương Äại Minh?" Ngưá»i đà n ông há»i. Äại Minh không hiểu gáºt đầu, từ lúc nà o mình biến thà nh danh nhân rồi, ngay ngoà i đưá»ng cÅ©ng gặp ngưá»i biết mặt.
Äại Minh: "Chúng ta gặp ở đâu chưa?"
Ngưá»i đà n ông đáp: "Trưa hôm trước chúng ta có gặp qua Ä‘iện thoại."
"Hóa ra là tiên sinh Xuyên Äiá»n, có chuyện gì váºy." Äại Minh cÅ©ng thầm Ä‘oán được má»™t chút, chắc là chuyện liên quan đến hai ngưá»i Thảo TrÄ©.
Xuyên Äiá»n: "Không biết Vương tiên sinh có rảnh không Ä‘i ăn tối không?" Có ngưá»i mở cá»a xe chà o.
"CÅ©ng được." Dù sao Äại Minh cÅ©ng đói rồi, hÆ¡n nữa chuyện nà y muốn tránh cÅ©ng không được.
Xuyên Äiá»n đưa Äại Minh đến má»™t nhà hà ng món ăn Nháºt cao cấp, nÆ¡i nà y Äại Minh cả Ä‘á»i chưa bao giá» dám nghÄ© tá»›i. Trong đó đẩy rẫy nhưng ngưá»i giầu có, so vá»›i Äại Minh, toà n thân đồng phục lấm lem, lại cà ng bị chú ý. Lúc hai ngưá»i tiến và o phòng VIP, những ngưá»i khác bắt đầu bà n luáºn, Xuyên Äiá»n ChÃnh Phu là má»™t ngưá»i nổi tiếng, không thể cùng má»™t há»c sinh bình thưá»ng dùng bữa, nhiá»u ngưá»i bắt đầu Ä‘oán thân pháºn cá»§a Äại Minh.
Chiếc bà n lá»›n giữa phòng bầy đầy các món Nháºt, trong phòng ngoà i hai ngưá»i, còn có có hai ngưá»i phục vụ.
Äại Minh ngồi vắt chéo chân, cÅ©ng không để ý trang phục không thÃch hợp.
"Thái độ bình tÄ©nh cá»§a Vương tiên sinh tháºt khiến tại hạ kÃnh phục, xin má»i ngà i má»™t chén." Xuyên Äiá»n nâng ly uống má»™t hÆ¡i hết sạch.
Äại Minh thá» má»™t ngụm, nóng như lá»a, đây là rượu sake cá»§a Nháºt à ?
"Xin lá»—i, tôi còn vị thà nh niên, xin đổi cho tôi thứ khác." Äại Minh nói vá»›i ngưá»i phục vụ bên cạnh rồi chuyển hướng tá»›i Xuyên Äiá»n.
"Bá»n há» là mây tôi là bùn, trong con mắt bá»n há», tôi chỉ là má»™t hồi ức không vui vẻ gì, chá»›p mắt là quên ngà y, việc gì phải để ý."
Xuyên Äiá»n: "Kiến giải cá»§a Vương tiên sinh tháºt khác ngưá»i, vá»›i thá»±c lá»±c cá»§a Vương tiên sinh mà nói, khắp thiên hạ, tháºt khó tìm được mấy ngưá»i đẳng cấp như ngà i."
"Có chuyện gì xin ngà i nói thẳng ra Ä‘i." Äại Minh cầm đồ uống má»›i được dá»n ra, vị ngá»t, cÅ©ng không tồi, không biết là thứ gì, chắc cÅ©ng là đồ cao cấp.
Xuyên Äiá»n: "Váºy tôi Ä‘i thẳng và o vấn Ä‘á», ngà i muốn bao nhiêu tiá»n má»›i giao Tuyết CÆ¡ ra."
"Ông trả bao nhiêu?" Äại Minh há»i lại. Không dùng được vÅ© lá»±c thì dùng cách khác. CÅ©ng tiện thá» xem Tiểu Tuyết quan trá»ng thế nà o đối vá»›i bá»n há».
"Má»™t trăm triệu USD." Xuyên Äiá»n thấy Äại Minh im lặng, vá»™i và ng bổ xung, "Giá cả có thể thương lượng thêm."
Má»™t trăm triệu đô la Mỹ? Từng đó tiá»n đủ đè chết Äại Minh rồi, xem ra Tiểu Tuyết rất quan trá»ng vá»›i bá»n há». Nhưng bá»n há» cần Tiểu Tuyết để là m gì? Nhìn vẻ mặt lo lắng cá»§a Xuyên Äiá»n, Äại Minh trả lá»i.
"Tôi nghÄ© ngà i hiểu nhầm rồi, Xuyên Äiá»n tiên sinh, tôi chưa từng nghÄ© đến việc bán Tiểu Tuyết. Tiểu Tuyết không phải hà ng hóa, tuy các ngà i coi con bé là thức thần, nhưng Tiểu Tuyết cÅ©ng có ý thức, con bé đã nói không muốn vá». Dù bất kỳ lý do gì, cÅ©ng mong các ngà i thôi không là m phiá»n tôi nữa. ÄÆ°Æ¡ng nhiên nếu muốn đánh tôi cÅ©ng không sợ.
Xuyên Äiá»n ChÃnh Phu lá»™ vẻ thất vá»ng, cúi đầu không biết Ä‘ang nghÄ© gì, bầu không khà trở lên mất tá»± nhiên, Äại Minh biết mình đến lúc phải Ä‘i rồi. Nhưng lúc hắn đứng dáºy chợt thấy hoa mắt chóng mặt, tứ chi má»m nhÅ©n.
Xuyên Äiá»n trầm giá»ng nói: "Nếu đã như váºy tại hạ đà nh phải dùng thá»§ Ä‘oạn rồi."
Äại Minh cảm thấy trước mặt tốt sầm, ngã lăn ra đất.
...
Tiếng động ồn à o là m Äại Minh thức tỉnh, còn có tiếng nước chảy róc rách. Äại Minh mở mắt, trá»i sáng rồi. Không biết mấy giá», còn phải Ä‘i há»c nữa.
Nhưng hắn nhìn thấy trần nhà tháºt lạ lẫm. Äại Minh báºt dáºy nhìn quanh bốn phÃa, bốn bá» Ä‘á»u trang hoà ng kỳ lạ theo kiểu kiến trúc cổ Nháºt Bản.
Äại Minh Ä‘ang mặc má»™t bá»™ áo ngá»§, bá»™ đồng phục cá»§a hắn đã được giặt sạch sẽ, gấp ngay ngắn đặt bên cạnh, còn có cặp sách cá»§a hắn, xÃch xương và mấy tấm thẻ.
Äại Minh mặc lại đồng phục, nhặt xÃch xương và thẻ song, rồi mở cá»a. Trước mặt bừng sáng, Äại Minh giÆ¡ tay che mắt, má»™t lúc sau má»›i thÃch ứng được.
Äáºp và o mắt hắn là má»™t thế giá»›i băng tuyết. Trên cây, mặt đất Ä‘á»u phá»§ má»™t lá»›p tuyết dầy. Äại Minh có thể thấy khu vưá»n trước mặt, con suối nhá» chưa đóng băng Ä‘ang chảy róc rách. Má»™t ống tre rất có quy luáºt được đổ đầy nước, chuyển động Ä‘áºp và o tảng đá, tiếng động vang khắp khu vưá»n yên tÄ©nh.
Hà nh lang ngoà i cá»a, Äại Minh nhìn cả hai phÃa nhưng không thấy má»™t bóng ngưá»i. Äại Minh Ä‘i theo dẫy hà nh lang, nhà nà y lá»›n tháºt, đó là cảm tưởng cá»§a Äại Minh sau má»™t lúc Ä‘i. Äây không phải là môt căn phòng mà do nhiá»u phòng kết hợp thà nh, giữa chúng đưá»ng Ä‘i chằng chịt, giống như mê cung. Äại Minh Ä‘i được má»™t lúc vẫn không thấy ngưá»i nà o, hắn cảm thấy kỳ quái, định quay trở vá» thì phát hiện đã lạc đưá»ng.
Äại Minh đà nh cố Ä‘i tiếp. Má»™t lúc sau hắn nghe thấy có tiếng hát, giá»ng hát rất dá»… nghe, nhưng Äại Minh không hiểu lá»i ca.
Äại Minh tìm chá»— phát ra tiếng ca, tá»›i má»™t khu vưá»n, Äại Minh tìm ra nguồn gốc tiếng ca. Má»™t thiếu nữ Ä‘ang ngồi trên má»™t tảng đá, cô ta Ä‘ang hát.
Chiếc áo mà u trắng rá»™ng, quần mà u hồng, trang phục cùng kiểu vữ vu vá»›i Thiên Äại. Nhưng thiếu nữ không đẹp như Thiên Äại, mà nhìn rất thanh tú, khiến ngưá»i khác cảm giác rất thân thiết. Như lúc nà y, mấy con chim nhá» Ä‘ang bay lượn xung quanh cô, có má»™t con còn Ä‘áºu trên ngón tay cô nữa.
Äại Minh cảm giác như mình Ä‘ang là m phiá»n ngưá»i khác.
Thiếu nữ nhìn thấy Äại Minh liá»n lịch sá»± chà o. Rồi há»i mấy câu, nhưng là tiếng Nháºt, Äại Minh không hiểu ná»a chữ.
Äại Minh láºp tức suy nghÄ© tìm biện pháp. Thiếu nữ thấy hắn có vẻ khó khăn liá»n nói.
"Ngà i không biết tiếng nháºt à ?" Lần nà y thiếu nữ dùng tiếng Trung nói vá»›i Äại Minh, Äại Minh cao hứng gáºt đầu.
Thiếu nữ: "Xin há»i ngà i tá»›i đây có việc gì?"
Việc gì, Äại Minh lúc bấy giá» má»›i sá»±c nhá»› mình bị bắt tá»›i đây, tốt nhất nên rá»i Ä‘i cà ng nhanh cà ng tốt.
"Tôi muốn há»i cách rá»i khá»i đây thế nà o, sắp muá»™n giá» há»c rồi." Äại Minh vá»™i và ng.
Thiếu nữ: "Trưá»ng ngà i ở đâu?"
"Thà nh phố K." Äại Minh trả lá»i.
Thiếu nữ: "Thà nh phố K ở Äà i Loan ý à ?"
Äại Minh gáºt đầu.
"Váºy có lẽ ngà i không kịp tá»›i lá»›p rồi, đây là Nháºt Bản." Thiếu nữ trả lá»i.
"Gì cÆ¡?" Äại Minh trợn mắt nhìn.
"Xuyên Äiá»n ChÃnh Phu, ông là m trò gì thế?"
"Ngà i quen chú Xuyên Äiá»n à ?" Thiếu nữ tò mò.
"Ông ta đâu." Äại Minh trầm giá»ng há»i.
"Chú vá»›i cả các ông Ä‘ang há»p ở đại đưá»ng." Thiếu nữ chỉ căn phòng lá»›n nhất rồi nói. Thấy Äại Minh quay ngưá»i Ä‘i, thiếu nữ liá»n há»i.
"Ngà i muốn đi đâu?"
"Äi tÃnh sổ." Äại Minh không quay đâu, trầm giá»ng đáp trả.
...
"ChÃnh Phu, tháºt ra đã phát sinh chuyện gì?" Má»™t lão già uy nghiêm há»i.
Trong thÃnh đưá»ng rá»™ng lá»›n, hai bên có hÆ¡n mưá»i ngưá»i ngồi, lão già vừa nói ngồi chÃnh giữa đại đưá»ng, tuy râu tóc bạc phÆ¡, nhưng thân thể lão già vẫn tráng kiện, trà n đầy sức sống. Xuyên Äiá»n Ä‘ang quỳ dưới đất, im lặng không nói.
"Äúng đấy, ChÃnh Phu, ngươi vừa trở vỠđã triệu táºp má»i ngưá»i, sao không nói đã xẩy ra chuyện gì?" Ngưá»i nói là má»™t ngưá»i đà n ông trung niên, đứng đầu hà ng bên phải.
"Là chuyện có liên quan đến Tuyết CÆ¡." Má»™t lúc sau, Xuyên Äiá»n ChÃnh Phu má»›i mở miệng, những ngưá»i trong đưá»ng hÆ¡i rung động. Tuy đã bá» rất nhiá»u nhân lá»±c váºt lá»±c, nhưng cuối cùng đã tìm được Tuyết CÆ¡, má»i ngưá»i Ä‘á»u không khá»i lá»™ vẻ vui mừng.
"Nhưng mà ..." Câu nói tiếp theo cá»§a Xuyên Äiá»n phá tan sá»± vui mừng.
"Tuyết CÆ¡ đã nháºn chá»§ rồi, hÆ¡n nữa nói thế nà o cÅ©ng không muốn vá»." Xuyên Äiá»n nói.
"Lúc cần thiết thì phải dùng vÅ© lá»±c, chuyện cá»§a Tuyết CÆ¡ không phải tầm thưá»ng, ta nhá»› Thiên Äại và Cương vẫn Ä‘i theo ngươi phải không, bá»n chúng tuy tuổi còn nhá», nhưng thá»±c lá»±c không tồi."
Xuyên Äiá»n: "Thiên Äại và Cương đã nói chuyện vá»›i ngưá»i đó, tháºm chà còn động thá»§, nhưng cuối cùng..."
"Cuối cùng là m sao?" Thá»§ tá»a 2 bên tả hữu Ä‘á»u há»i.
"Nhưng cuối cùng thất bại, đến thức thần cÅ©ng bị ngưá»i đó lấy mất. Hiện tại Thiên Äại và Cương Ä‘ang ở bệnh viện. Tuy không nguy hiểm đến tÃnh mệnh, nhưng cÅ©ng phải nghỉ ngÆ¡i má»™t thá»i gian.
"Không thể nà o, má»™t khi thức thần nháºn chá»§, trừ khi chá»§ chết, nếu không thức thần không thể rá»i khá»i chá»§." Lão già lá»™ vẻ không tin.
Xuyên Äiá»n: "Nhưng sá»± tháºt là váºy."
"Váºy kẻ đó hiện tại ở đâu?" Giá»ng lão già trở lên trà n đầy sát khÃ. Xuyên Äiá»n Ä‘ang định trả lá»i. Äá»™t nhiên ngoà i cá»a có tiếng ồn.
"Chuyện gì thế kia." Lão giả tá» vẻ không hà i lòng. Liá»n đó má»™t bóng ngưá»i bước và o, chÃnh là Äại Minh.
"Ngưá»i há»™ đưá»ng Ä‘i đâu hết rồi, bắt thằng nhãi kia cho ta." Lão già hét liá»n mấy tiếng, nhưng không ai trả lá»i.
Äại Minh không hiểu lão già nói gì, nhưng cÅ©ng đại khái Ä‘oán được ý lão, nhưng mấy ngưá»i mặc võ phục ngoà i cá»a, thân thá»§ khôn tồi đã bị Äại Minh cho Ä‘o đất rồi.
Äứng trước mặt lão già , Äại Minh không hiểu gì, hắn liá»n cưá»i sằng sặc.
"Ai phiên dịch giùm tôi với."
"Äể tôi." Thiếu nữ Äại Minh vừa gặp bước tá»›i.
Äại Minh: "Váºy xin Ä‘a tạ, ông ta Ä‘ang nói gì thế?"
Thiếu nữ: "Ông tôi há»i ngà i là ai?"
Äại Minh: "Là ông cá»§a cô à , bảo vá»›i ông ta, tôi không có quan hệ gì vá»›i ông ta, tôi tìm Xuyên Äiá»n."
Thiếu nữ liá»n dịch trả lá»i, mặt lão già lúc xanh lúc trắng, xem ra rất tức giáºn, lão già lại nói mấy câu.
Thiếu nữ: "Ông nói từ xưa tới nay chưa ai dám vô lễ với ông như thế."
Äại Minh: "Trước đây chưa có không có nghÄ©a là không có, Ãt ra đây là má»™t và dụ tốt."
Äại Minh vừa nói xong, có mấy ngưá»i liá»u xông lên. Äại Minh tung mấy đòn, biểu đạt trong lòng bất mãn, sau đó tiện tay Ä‘iểm huyệt bá»n há».
Xuyên Äiá»n tiên sinh, nếu ngà i không có việc gì, là m Æ¡n đưa tôi vá» nhà đi." Äại Minh nói vá»›i Xuyên Äiá»n.
"Ông nói hiện tại bá»n há» Ä‘ang há»i chú Xuyên Äiá»n ai đã đánh Thiên Äại và Tiểu Cương bị thương, không thể để chú Xuyên Äiá»n Ä‘i được." Thiếu nữ vẫn cẩn tháºn phiên dịch.
"Tôi đánh đấy." Äại Minh trả lá»i. Sắc mặt cá»§a má»i ngưá»i liá»n biến đổi, xem ra bá»n há» hiểu Äại Minh nói gì. Äại Minh cưá»i thầm, rõ rà ng là hiểu, nhưng không ai dùng tiếng Trung để nói chuyện vá»›i mình, có lẽ là coi thưá»ng mình.
Thiếu nữ: "Ông nói không tin, muốn ngà i chứng minh."
"Mẹ kiếp." Äại Minh cá»±c kỳ khó chịu, tưởng ta là ngưá»i mại nghệ sao. Thiếu nữ đỠmặt, ngáºp ngừng không nói, là m sao lại để má»™t cô gái nói báºy. Nhưng những ngưá»i trong đưá»ng Ä‘á»u hiểu, há» liá»n tá» vẻ ngạc nhiên.
Sau đó Äại Minh dùng ngôn ngữ quốc tế thông dụng biểu đạt suy nghÄ©, cái gá»i là ngôn ngữ quốc tế thông dụng chÃnh là , nắm tay ngá»a lên trên, sau đó xòe ngón giữa ra, đơn giản hiệu quả, nhìn là hiểu.
Quả nhiên, những ngưá»i trong đưá»ng Ä‘á»u tá» vẻ phẫn ná»™, nhưng ngược lại, lão già bắt đầu bình tÄ©nh. Äại Minh nói tiếp.
"Có câu kÃnh nhân giả, nhân hằng kÃnh chi, các vị đã coi tôi là rác rưởi, tôi cÅ©ng chẳng coi các vị là ngưá»i. Nếu không vừa ý, thì tá»›i Ä‘i, đánh xong tôi tá»± tìm đưá»ng vá» nhà , nhanh lên."
"Ngươi định mưu đồ gì?" Lão già nói, lần nà y không dùng tiếng nháºt mà là tiếng trung.
Äại Minh: "Không hiểu sao tôi lại bị đưa tá»›i đây, tôi muốn há»i cái nà y. Tôi còn phải Ä‘i há»c.
"ChÃnh phu, xẩy ra chuyện gì váºy?" Lão già há»i, Xuyên Äiá»n liá»n kể má»i chuyện.
Lão già : "Äối vá»›i việc chÃnh phu là m, ta cÅ©ng chỉ có thể xin lá»—i, nhưng Tuyết CÆ¡ là thứ rất quan trá»ng vá»›i chúng ta, vì thế ta nghÄ© ChÃnh Phu là m không sai."
"Thứ..." Äại Minh cưá»i lạnh.
"Tiểu Tuyết chẳng là thứ gì cá»§a ai cả." Äại Minh phản bác.
Lão già : "Tuyết cÆ¡ là thức thần tổ tiên cá»§a ta truyá»n lại, sá»± quan trá»ng cá»§a Tuyết CÆ¡, ngưá»i ngoà i như ngươi không hiểu nổi đâu, nếu như hiện tại ngươi trả lại Tuyết CÆ¡, ta sẽ bá» qua má»i chuyện trước đây.
"Ông nói không sai, đó không phải chuyện cá»§a tôi, nhưng là chuyện cá»§a Tuyết CÆ¡, Tuyết CÆ¡." Äại Minh rút thẻ Tuyết CÆ¡ rồi triệu hoán.
Tiểu Tuyết nhìn thấy những ngưá»i xung quanh liá»n sợ hãi ôm chặt lấy Äại Minh. Má»i ngưá»i Ä‘á»u trợn tròn mắt, từ xưa tá»›i nay chưa thấy ai bế Tuyết CÆ¡ mà vẫn sống.
"Ngoan, đừng sợ, có anh đây." Äại Minh thấy Tiểu Tuyết sợ như váºy liá»n hiểu những ngưá»i nà y đối đãi vá»›i con bé thế nà o.
Những ngưá»i trong đưá»ng khi nhìn thấy Tiểu Tuyết Ä‘á»u lá»™ vẻ vui mwungf. Nhưng Äại Minh có thể thấy trong đó còn có chút đỠphòng, bá»n há» coi Tiểu Tuyết như vÅ© khÃ. Giống như nhà máy Ä‘iện nguyên tá», má»i ngưá»i Ä‘á»u sợ bị rò rỉ hạt nhân, nhưng không thể không dùng.
"Tiểu Tuyết có biết mấy ngưá»i nà y không?" Äại Minh nhẹ giá»ng há»i, Tiểu Tuyết gáºt đầu.
Äại Minh: "Váºy em bảo vá»›i há», em không muốn ở lại Ä‘i."
"Tuyết không ở lại đâu, Tuyết không thÃch tịch mịch và cô đơn, Tuyết ghét tất cả các ngưá»i, Tuyết thÃch Vương, Tuyết không rá»i Vương đâu." Giá»ng nói non ná»›t cá»§a Tiểu Tuyết tuy không lá»›n, nhưng đã truyá»n rõ rà ng tá»›i tai từng ngưá»i, biểu đạt kháng nghị. Nói đến câu cuối, con bé rÆ¡i nước mắt, giá»t nước kết thà nh băng rÆ¡i xuống sà n nhà .
"Äừng khóc nữa, không phải chúng ta đã ngoặc tay rồi sao, anh không bá» em đâu." Äại Minh an á»§y. Má»™t lúc sau Tiểu Tuyết má»›i ngừng khóc, sắc mặt những ngưá»i trong đưá»ng Ä‘á»u khó coi.
"Chắc má»i ngưá»i Ä‘á»u nhìn thấy rồi, Tiểu Tuyết đã nói Ä‘iá»u con bé muốn, tôi hy vá»ng má»i ngưá»i đừng là m phiá»n nữa." Äại Minh nói rà nh mạch.
"Chúng ta vá» nhà đi, Tiểu Tuyết." Äại Minh xoa đầu Tiểu Tuyết.
"Xin dừng bước." Lão già gá»i.
"Tuy Tuyết CÆ¡ đã biểu đạt ý nguyện, nhưng chuyện nà y không phải tầm thưá»ng, đà nh phải xin lá»—i." Lão già nói.
"Muốn đánh hả, váºy thì tá»›i Ä‘i, tôi vá»™i lắm rồi."
Tà i sản của DoctorCrazy
14-05-2009, 07:04 PM
Mạnh Thưá»ng Quân 4vn
Tham gia: Jun 2008
Bà i gởi: 6,746
Thá»i gian online: 2 tuần 2 ngà y 3 giá»
Thanks: 1,636
Thanked 94,370 Times in 4,258 Posts
010 - Dụ Hoặc
Dịch:Darkxiiindp
Nguồn: Tà ng Thư Viện
Bầu trá»i u ám tuyết rÆ¡i rÆ¡i, Äại Minh chán nản đứng nhìn trá»i.
Hôm nay là hôm thứ mấy Äại Minh cÅ©ng quên không đếm. Nhưng những tiết há»c đã bá» lỡ mấy ngà y hôm nay có lẽ cÅ©ng đủ để hắn bị Ä‘uổi há»c mưá»i mấy lần rồi.
Gió lạnh tạt và o mặt Äại Minh, Äại Minh đưa 2 tay lên, định luyện má»™t chút ná»™i tức, nhưng trong cÆ¡ thể trống trÆ¡n, ná»a phần ná»™i kình cÅ©ng không váºn dụng được.
Tráºn chiến cùng lão già , Äại Minh quá tá»± tin, quên mất đây là địa bà n cá»§a ngưá»i ta, kết quả thảm bại. Toà n thân công lá»±c bị phong tá»a, Äại Minh lại trở thà nh Äại Minh trước đây. Nhưng Äại Minh cÅ©ng không để bá»n há» thoải mái, ngoà i lão già ra, những ngưá»i khác Ä‘á»u bị Äại Minh đánh cho Ä‘o ván.
Bá»n há» không giết Äại Minh, mà coi như khách quý, táºn tình đối đãi, cỠđộng đó khiến Äại Minh cá»±c kỳ không hiểu.
Mấy ngà y nà y, Äại Minh ăn ngon ngá»§ say, nhưng hắn vẫn suy nghÄ© tìm má»i biện pháp chạy trốn. Äại Minh thưá»ng thá» dùng Táºt Phong chạy trốn, nhưng vá»›i sức khá»e hiện tại cá»§a hắn, đến lông cá»§a Táºt Phong cÅ©ng không nắm được, Táºt Phong vừa Ä‘áºp cánh bay, Äại Minh liá»n bị rÆ¡i tụt lại đằng sau.
Hiện tại Äại Minh cả ngà y nhà n rá»—i, luyện công cÅ©ng không luyện được, chỉ đà nh chÆ¡i vá»›i Tiểu Tuyết cả ngà y. Có lẽ do ở vùng có tuyết, tinh thần Tiểu Tuyết tốt lên nhiá»u so vá»›i trước đây, con bé chạy khắp khu vưá»n.
"Chà o buổi sáng." Má»™t giá»ng nói phụ nữ vang lên sau lưng Äại Minh.
Sau khi quen biết mấy ngà y nay, Äại Minh không quay đầu cÅ©ng biết đó là ai. Gần đây, 3 bữa cÆ¡m cá»§a Äại Minh Ä‘á»u do cô ta chiếu cố. ChÃnh là thiếu nữ Äại Minh gặp lúc trước, Ngá»± ÄÆ°á»ng Mỹ Hạnh.
Äại Minh: "Chà o chị Mỹ Hạnh." Mỹ Hạnh cao chưa tá»›i 1.6 m, khuôn mặt nhìn như má»›i 15, 16 tuổi, nhưng thá»±c tế đã 20 tuổi rồi, lá»›n hÆ¡n cả Äại Minh, Äại Minh đà nh phải gá»i là chị. Sau mấy ngà y quen biết, Äại Minh cÅ©ng biết má»™t số việc.
Äầu tiên, Äại Minh Ä‘ang ở má»™t ngôi Ä‘á»n, thá» thần gì Äại Minh cÅ©ng không biết. Äại Minh còn phát hiện, trên danh nghÄ©a, bá»n há» dùng gia tá»™c Xuyên Äiá»n công khai vá»›i ngưá»i ngoà i, nhưng bên trong là do ngưá»i cá»§a 3 nhà Thần Cung, Thảo TrÄ©, Ngá»± ÄÆ°á»ng thay nhau Ä‘iá»u hà nh. Bá» ngoà i ngưá»i nhà Xuyên Äiá»n sở hữu táºp Ä‘oà n, nhưng lãnh đạo vẫn là 3 nhà kia, đặc biệt ông cá»§a Mỹ Hạnh, Ngá»± ÄÆ°á»ng Triệt Nhất Lang là ngưá»i có quyá»n lá»±c tuyệt đối. Nhưng đó không phải là chuyện cá»§a Äại Minh, Äại Minh không hiểu tại sao lại nói cho hắn biết.
"Äến giỠăn rồi." Mỹ Hạnh bưng má»™t chiếc bà n ăn, mét mặt tươi cưá»i thân thiết. Äại Minh cảm thấy nụ cưá»i đó còn ẩn dấu Ä‘iá»u gì đó, nhưng Äại Minh cÅ©ng không muốn thăm dò, vì má»—i ngưá»i Ä‘á»u có bà máºt cá»§a riêng há».
Trên bà n là những món ăn Nháºt rất cầu kỳ, Äại Minh cÅ©ng không sợ bá»n há» hạ độc. Dù sao hiện tại, bá»n há» dùng 1 ngón tay cÅ©ng giải quyết xong mình, cần gì phải phà sức bầy ra lắm trò.
Ä‚n được má»™t ná»a, Äại Minh nhìn thấy Tiểu Tuyết đăng đắp ngưá»i tuyết chợt nhá»›, trước đây hắn chưa bao giá» thấy Tiểu Tuyết ăn gì, hoang thú có cần ăn cÆ¡m không?
Äại Minh gá»i Tiểu Tuyết lại rồi há»i, con bé há»i ngược lại.
"Vì sao phải ăn cÆ¡m." Chưa từng có ai há»i con bé như váºy.
Äại Minh giải thÃch cho Tiểu Tuyết, Tiểu Tuyết lại há»i.
"Những thứ bị ăn đáng thương lắm."
Nhìn đôi mắt trong sáng cá»§a Tiểu Tuyết, Äại Minh không biết trả lá»i thế nà o, má»™t lúc sau má»›i nói.
"Thá»±c ra đáng thương nhất là nhân loại, nếu như không cướp Ä‘i tÃnh mạng cá»§a những sinh váºt khác, nhân loại không thể sống được."
Tiểu Tuyết như ná»a hiểu ná»a không, lại vui vẻ chạy Ä‘i chÆ¡i. Ngây thÆ¡ là đặc Ä‘iểm lá»›n nhất cá»§a tiểu tuyết. NghÄ© thế nà o Ä‘á»u biểu hiện ở nét mặt, thÃch là thÃch, không thÃch là không thÃch, chưa bao giá» nghÄ© ngợi vu vÆ¡.
"Anh phải Ä‘i tắm đây, Tiểu Tuyết đừng có chạy lung tung." Äại Minh nói.
Trong Ä‘á»n thá» không há» có các sản phẩm hiện đại, đừng nói TV, PC, đến bóng đèn Ä‘iện cÅ©ng không có, Ä‘iện thoại cÅ©ng không, Äại Minh không có phương pháp nà o liên lạc vá»›i bên ngoà i.
Äại Minh thÃch ứng nhanh, cÅ©ng không chê trách gì. Nhưng chá»— nà y có má»™t dòng suối nước nóng quả là tuyệt, nhìn bốn bá» tuyết trắng, phong cảnh đẹp vô cùng. Chá»— nà y khiến con ngưá»i thoải mái, quên hết phiá»n não.
Suối nước nóng nà y không phải dùng ván gá»— đóng thà nh, rồi dẫn nước tá»›i mà là nước khoảng tá»± nhiên phun ra từ trong hồ, động váºt gần đây cÅ©ng tá»›i tắm, đặc biệt có má»™t con khỉ tuyết, Äại Minh rất hay gặp nó.
Trong là n hÆ¡n nước mịt mù, Äại Minh nghe thấy có tiếng động phÃa bá» hồ, Äại Minh biết có ngưá»i Ä‘ang định xuống hồ.
"Lão bạch, mà y tá»›i rồi à ?" Lão Bạch là tên Äại Minh gá»i con khỉ trắng, giá» nà y chắc không có ngưá»i tá»›i tắm. Nên chắc là lão Bạch, nhưng nếu như là lão Bạch, đáng nhẽ phải kêu 2 tiếng trả lá»i má»›i phải, Äại Minh cÅ©ng chẳng để ý nữa, nằm dá»±a và o bá» hồ nhìn phong cảnh.
Nghe tiếng nước, ngưá»i tá»›i cà ng lúc cà ng gần, Äại Minh liá»n quay đầu nhìn, hắn giáºt bắn mình, ngưá»i tá»›i là Thần Cung Thiên Äại, sắc mặt Thiên Äại vẫn nhợt nhạt, nhưng so vá»›i hôm đó khá lên nhiá»u. Thiên Äại mặc má»™t chiếc trưá»ng bà o mà u trắng, đã bị nước là m cho ướt xÅ©ng. Ná»a ngưá»i dưới chìm trong nước không thấy gì, nhưng ná»a ngưá»i trên, y phục đã ướt là m lá»™ ra những đưá»ng cong tuyệt mỹ, nhất là hai Ä‘iểm ná»a ẩn ná»a hiện, còn dụ nhân hÆ¡n cả lõa thể. Äại Minh nhìn thấy tim Ä‘áºp loạn lên.
Thiên Äại nâng cằm Äại Minh lên nói.
"Hãy nhá»› lấy, ngươi là cá»§a ta." Nói xong liá»n bá» Ä‘i, Äại Minh như chìm trong sương mù. Äại Minh còn chưa ảo tưởng đến mức nghÄ© rằng mỹ nhân tá»± đổ, huống chi 2 ngưá»i đã từng đánh nhau 1 tráºn.
Ảo giác, là ảo giác, xem ra tắm nước nóng nhiá»u quá, Äại Minh đổ hết cho suối nước nóng, tắm nhiá»u quá sinh ra ảo ảnh.
Äại Minh vừa nghi ngá» vừa vá» phòng, Tiểu Tuyết cÅ©ng đắp xong 2 ngưá»i tuyết, Ä‘iá»u khiến bá»n chúng đánh nhau, mải chÆ¡i quên hết má»i việc. Mỹ Hạnh vẫn ngồi gần đó, tháºt ra, những ngưá»i ở đây nhìn thấy Tiểu Tuyết Ä‘á»u cố gắng tránh xa, chỉ có mỹ hạnh, dưá»ng như không sợ chết, thưá»ng xuyên ngồi nhìn Tiểu Tuyết.
Tiểu Tuyết thấy Äại Minh vá» liá»n dÃch chặt và o hắn. Äại Minh xoa đầu con bé, lúc nà o Tiểu Tuyết má»›i tìm được chá»— dá»±a đây?
Soa mái tóc rối bá»i cá»§a Tiểu Tuyết, Äại Minh nghÄ©. Mình là ngưá»i, thá»i gian sống có hạn, chẳng thể chăm Tiểu Tuyết cả Ä‘á»i được. Nếu mình chết Ä‘i, Tiểu Tuyết sẽ ra sao. Vương mà Tiểu Tuyết nhắc đến có vẻ là ngưá»i có thể gá»i gắm được, chắc cÅ©ng phải bá» thá»i gian nháºn thức hắn xem sao.
"Chị Mỹ Hạnh, chị có lược không?" Äại Minh đột nhiên há»i.
"Có đây." Mỹ Hạnh đưa má»™t chiếc lược gá»— cho Äại Minh.
Äại Minh cầm lấy chải tóc cho Tiểu Tuyết, tóc con bé rất mượt, sá» và o mát lạnh, rất thoải mái. Äại Minh định tết tóc cho con bé, như thế tóc sẽ không bị rối, nhưng Äại Minh là m mãi vẫn không được.
"Äể chị." Mỹ Hạnh đưa tay ra, nhưng lúc gần chạm và o tóc cá»§a Tiểu Tuyết thì lá»™ vẻ trì nghi, Äại Minh biết cảm giác cá»§a chị ta thế nà o, ngưá»i thưá»ng không thể tiếp xúc vá»›i Tuyết CÆ¡.
"Hay chị dáºy em Ä‘i, tay chân em lóng ngóng lắm." Äại Minh cháºm rãi đỠnghị. Dưới sá»± chỉ đạo cá»§a Mỹ Hạnh, Äại Minh cÅ©ng tết xong 1 cách khó nhá»c, cuối cùng dùng má»™t sợi dây mà u lam buá»™c thà nh hình nÆ¡, váºy là hoà n thà nh.
Mỹ Hạnh lấy kÃnh đưa tá»›i trước mặt Tiểu Tuyết, để con bé nhìn thấy kiểu tóc má»›i cá»§a mình, Tiểu Tuyết có vẻ rất hà i lòng, rồi lại chạy ra vưá»n chÆ¡i.
"Hình như chị rất quan tâm đến Tiểu Tuyết." Äại Minh há»i. Äúng tháºt, so vá»›i những ngưá»i khác, Mỹ Hạnh có vẻ chú ý đến Tiểu Tuyết hÆ¡n.
"Ba nhà Ngá»± ÄÆ°á»ng, Thần Cung, Thảo TrÄ© là thế gia Âm Dương sư truyá»n qua nhiá»u Ä‘á»i, từ nhá» chị đã được dáºy dá»— là do sá»± tồn tại cá»§a thức thần. Nói cách khác, có thức thần má»›i có chị tồn tại, chị cÅ©ng tiếp thu quan niệm đó, vì thức thần là má»i thứ cá»§a chị, trước đây thức thần được chá»n để chị kế thừa là Tuyết CÆ¡."
Mỳ Hạnh dừng lại, Äại Minh chỉ im lặng không nói, Mỹ Hạnh lại nói tiếp.
"Chị bá» mưá»i mấy năm chuẩn bị, nhưng đến phút cuối lại thối lui. Sau đó xẩy ra chuyện bất ngá», má»i ngưá»i mất dấu Tuyết CÆ¡. Còn chị đã mất Ä‘i ý nghÄ©a cuá»™c sống."
"Không đổi thức thần khác được ư." Äại Minh cảm thấy tò mò.
"Là thức thần chá»n chá»§, ngưá»i không có quyá»n lợi chá»n thức thần. Lúc ngưá»i nà o sinh ra mà kén cá»§a thức thần phát sáng, có nghÄ© là ngưá»i đó có tư cách thà nh chá»§ nhân cá»§a thức thần. Lúc chị sinh ra, đúng lúc Tuyết CÆ¡ phát sáng, vì thế được chá»n trở thà nh chá»§ nhân cá»§a Tuyết CÆ¡. Nếu như lúc trước chị không thối lui, cục diện bây giá» chắc đã khác." Mỹ Hạnh cưá»i khổ.
Äại Minh: "Kén?"
Mỹ Hạnh: "Và dụ thế thôi, ngưá»i có thức thần được gá»i là thức thần sứ, trước lúc thức thần sứ chết, sẽ phong ấn thức thần thà nh má»™t thứ như kén, chá» má»™t chá»§ nhân khác.
Äại Minh: "Hiện tại có bao nhiêu thức thần."
"Trước mắt các thức thần đã phá kén xuất hiện, thêm và o 3 thức thần cá»§a em, tổng cá»™ng có 7 thức thần." Mỹ Hạnh tÃnh.
"Ãt thế cÆ¡ à ?" Äại Minh cảm thấy kỳ quái.
Mỹ Hạnh: "Trong cấm địa hình như còn hÆ¡n 10 chiếc kén chưa tỉnh, gần đây số ngưá»i có tư cách cà ng lúc cà ng Ãt, đấy là tình hình cá»§a Nguyên Lưu bá»n chị, còn những nÆ¡i khác..."
Äại Minh: "Chá» chút, chị nói còn những ngưá»i khác có thức thần à ?"
"Äúng, đó là Nháºt Lưu do âm dương sư An Bá»™i Tình Minh sáng láºp, vá»›i cả Tinh Lưu rất bà ẩn, bá»n há» Ä‘á»u là thế gia vá» thức thần. Bá»n chị mất 3 thức thần má»™t lúc, xem ra đại há»™i năm nay thảm bại rồi, vì thế ông má»›i nghÄ© ra cái đó." Mỹ Hạnh thở dà i, Äại Minh không há»i lão già nghÄ© ra cái gì, mà há»i tiếp.
"Sao má»i ngưá»i phải dùng thức thần Ä‘i đánh nhau." Giá»ng Äại Minh có vẻ không vừa ý.
Mỹ Hạnh: "Cái nà y quan hệ đến rất nhiá»u việc, nhất thá»i cÅ©ng khó nói rõ."
"Chị Mỹ Hạnh, Tiểu Tuyết không phải là thứ gì cá»§a ai, chị cÅ©ng váºy, chị không thuá»™c vá» ai cả, chị nên sống vì mình thì hÆ¡n." Äại Minh trầm giá»ng.
"Chị còn có thể là m gì khác." Mỹ Hạnh buồn bã há»i, nụ cưá»i lúc trước tắt ngấm, đổi thà nh má»™t vẻ buồn bã.
Äại Minh: "Có thể đấy, chỉ cần tỉnh rồi, nhân sinh cÅ©ng có thể là m lại từ đầu. Ãt ra cÅ©ng thay đổi."
Mỹ Hạnh cúi đầu bỠđi, lúc đi được mấy bước, đột nhiên quay đầu nói.
"Em đúng là ngưá»i tốt, có lẽ chị lên nghe lá»i ông." Nói xong đỠmặt chạy Ä‘i.
Chuyện gì váºy, hôm nay má»i ngưá»i dưá»ng như khác lạ so vá»›i má»i ngà y. Sau bữa trưa, Äại Minh không thấy Mỹ Hạnh nữa, bữa tối cÅ©ng do ngưá»i khác đưa tá»›i.
Cả buổi tối, Äại Minh giở Thiên Äịa kinh Ä‘á»c giết thá»i gian, dù sao cÅ©ng không luyện được, Äại Minh giở đến trang cuối cùng cá»§a tầng 1 tâm pháp. Thiên Äịa tâm pháp chia thà nh 20 tầng, Thị Kiếm đã từng nói vá»›i Äại Minh phải luyện táºp tuần tá»±, không thể vá»™i và ng, nếu không sẽ nguy hiểm. Cuối tầng 1 tả Thiên Äịa Vô Ngã, Äại Minh Ä‘á»c không hiểu.
Cuối cùng, Äại Minh đà nh chÆ¡i vá»›i Tiểu Tuyết cùng đôi ngưá»i tuyết. Không biết trá»i tối từ lúc nà o, bữa tối không phải Mỹ Hạnh Ä‘em tá»›i, đã xẩy ra chuyện gì.
Hôm nay chÆ¡i cÅ©ng khá mệt, Tiểu Tuyết ngá»§ sá»›m rồi, Äại Minh đứng ngoà i hà nh lang ngắm sao. Vùng cách xa đô thị quả nhiên khác, sao lấp lánh kÃn bầu trá»i. Mấy ngà y nay đã biến thà nh ngà y nghỉ rồi, Äại Minh không biết sau nà y sẽ xẩy ra chuyện gì, đà nh Ä‘i bước nà o biết bước đấy.
Äá»™t nhiên Äại Minh nghe thấy tiếng động. Tuy sức mạnh cá»§a hắn bị phong ấn nhưng cảm giác ngÅ© quan vẫn còn, tiếng động như tiếng bước chân rất nhẹ, hình như có 3 ngưá»i. Giấu giấu giếm giếm như váºy rõ rà ng không phải chuyện tốt đẹp gì.
Äại Minh vá»™i quay vá» phòng, hắn lo mục tiêu cá»§a những ngưá»i tá»›i là Tiểu Tuyết. Äại Minh định mở cá»a phòng thì chân bị mắc và o váºt gì đó khiến hắn ngã ra, đẩy văng cả cá»a.
Äại Minh nhìn, má»™t sợi dây mà u Ä‘en quấn lấy chân hắn. Hai đầu dây buá»™c đá, có vẻ giống vá»›i đồ Ä‘i săn. Äại Minh vá»™i và ng đứng dáºy, bước và o phòng tìm dao để cắt dây.
Lúc đó có thừ gì lao tá»›i, Äại Minh nhìn rất rõ rà ng, đó là má»™t mÅ©i kim châm, loại ninja hay dùng. Nhưng nhìn thấy không có nghÄ©a là tránh được, động tắc cá»§a Äại Minh không nhanh như mắt hắn, kim đâm và o vai hắn, vết thương không sâu.
Ba ninja che mặt mặc đồ Ä‘en tiến và o, theo thể hình mà nhìn, Ä‘á»u là nữ tÃnh. Bá»n há» không tấn công ngay mà bắt đầu khiêu vÅ©. Không Äại Minh cà ng nhìn cà ng thấy kỳ lạ, vì bá»n há» không khiêu vÅ© thưá»ng mà là thoát y vÅ©.
Y phục cá»§a 3 ngưá»i từ từ rÆ¡i xuống đất theo tiết tấu Ä‘iệu nhẩy, lá»™ ra bá»™ đồ ngá»§ mà u trắng bên trong, Äại Minh có thể nhìn thấy há» không mặc gì sau bá»™ đồ ngá»§, động tác mạnh má»™t chút, liá»n xuân quang ngoại tiết, khiến Äại Minh nhìn thấy rõ rà ng. Cà ng nguy hiểm hÆ¡n, bá»n há» cà ng lúc cà ng tiến gần hắn.
Äại Minh định lui nhưng ngưá»i hắn từ từ tê rần. Cây kim dưá»ng như cổ quái, Äại Minh sá»±c tỉnh, nhưng không biết phải là m gì.
Ba nữ nhân vây chặt lấy Äại Minh, rồi bắt đầu xé y phục cá»§a hắn, Äại Minh cố hết sức lùi lại, hắn không muốn thất thân vá»›i ngưá»i không biết rõ lai lịch.
Äại Minh lùi mấy bước, đột nhiên **ng và o thứ gì đó má»m má»m. Quay đầu nhìn, hóa ra là Tiểu Tuyết.
Tiểu Tuyết không hiểu chuyện gì, con bé bị đánh thức một lúc rồi, nó nhìn từ mà n thoát y.
Ba nữ nhân thấy Tiểu Tuyết Ä‘á»u giáºt mình, nhưng không há» dừng lại, đồ ngá»§ tung lên, dưá»ng như Ä‘ang má»i gá»i, tháºt tuyệt vá»i, cÅ©ng tháºt đáng sợ.
Äại Minh nhìn thấy Tiểu Tuyết như nhìn thấy cứu tinh, vá»™i hét lá»›n.
"Tiểu Tuyết mau biến lớn, giống lần trước ý."
Tiểu Tuyết tuy không hiểu, nhưng cÅ©ng là m theo lá»i Äại Minh. Trong phòng nổi lên gió tuyết. Tuyết CÆ¡ xuất hiện trước mặt má»i ngưá»i.
Äại Minh đẩy Tuyết CÆ¡ ra phÃa trước rồi hét.
Ngưá»i không đẹp, mặt không xinh như Tiểu Tuyết thì đừng tá»›i gần tôi."
Vẻ đẹp cá»§a Tuyết CÆ¡ hiếm có ngưá»i bì kịp, ba nữ nhân rá»i ánh mắt khá»i khuôn mặt Tuyết CÆ¡, định đỠthân thể để thắng lợi, nhưng khi thấy bá»™ ngá»±c như sắp nổ tung cá»§a Tuyết CÆ¡, má»i lòng tin Ä‘á»u bị đánh tan, cả ba chạy biến.
Tuy bá»n há» che mặt, nhưng Äại Minh có thể nghe thấy tiếng khóc, quả nhiên, mỹ nữ phải dùng mỹ nữ đối phó. Äại Minh không chịu nổi nữa, chiếc kim ngoà i là m tê còn có thuốc mê, Äại Minh lăn ra ngá»§.
Sáng sá»›m, Äại Minh tỉnh dáºy, mặt hắn cảm giác lạnh lạnh má»m má»m, quả là thư phục. Mở mắt nhìn, Ä‘áºp và o mắt là hai ngá»n núi hùng vÄ© cá»§a Tuyết CÆ¡.
NghÄ© đến cả đêm ôm Tuyết CÆ¡ ngá»§, máu mÅ©i Äại Minh xịt như vòi phun nước.
Lại một ngà y mới bắt đầu.
Tà i sản của DoctorCrazy