Con người dù mất đi tất cả nhưng họ vẫn luôn có một thứ để cho đi cực kì dễ dàng, đó là tình cảm. Tình cảm không bị gò bó bới bất cứ thứ gì, chỉ là con người ta vẫn thường áp đặt tình cảm vào những thứ vật chất tầm thường mà thôi.
Một bát mì, 3 năm không đổi giá. Một chiếc bàn chờ đợi những vị khách đặc biệt. Tình cảm của chủ quán và 3 mẹ con, họ không phải thân nhân, không quen biết gì nhiều, thậm chí sợ rằng còn chẳng rõ tên tuổi của nhau. Nhưng họ lại san sẻ cho nhau những điều sợ rằng chẳng mấy người thân làm được. Một bát mì mang đến niềm tin, một đêm cuối năm mang đến niềm vui của sự chờ đợi.
Tình cảm vô giá, đừng để vật chất làm xấu đi giá trị chân thực của nó!