Truyện Sỹ Đồ Phong Lưu có 1 câu hay thế này: Đàn ông thông qua chinh phục thế giới để chinh phục phụ nữ. Phụ nữ thông qua chinh phục đàn ông để chinh phục thế giới.
Điều này nghĩa là gì: khi quan Kiến có công danh, sự nghiệp, gái tự nhiên sẽ đến bu quanh. Khi quan ko có gì, thì cũng ko có gái. Phụ nữ bây giờ rất thực tế, lợi ích là chính. Ko có lợi ích thì chẳng có gì cả.
Chúc quan Kiến luôn vui vẻ, lạc quan, và sớm gây dựng được sự nghiệp vĩ đại.
Dâm quan cẩn bút.
P/s: nhân tiện tâm sự với quan Kiến một ít về mình. Hồi mình còn học đại học, quen 1 em cùng quê. Khi gần tốt nghiệp, muốn cưới em ấy, em ấy bảo là: mình muốn ở lại trường làm giảng viên, vậy thì nghèo lắm. Em ấy cuối cùng cưới 1 thằng già hơn 5-7 tuổi gì đó, có 1 căn hộ chung cư ở Bàu Cát, Sài gòn và 1 con xe Dream. Đơn giản vậy thôi nhưng hồi sinh viên, mình ko có, mình còn chưa lo được cuộc sống của mình nữa cơ mà. Hàng tuần vẫn đi dạy kèm 3-5b lấy tiền lo cuộc sống. Bây giờ, 9 năm đã trôi qua, kỉ niệm vẫn như hồi nào còn mới. Em ấy chắc cuộc sống cũng như thế, còn mình thì bôn ba xứ người, vẫn với nhiều ước mơ và si mê. Tiền bạc dần dần cũng đến, giờ đối với mình ba cái căn hộ và xe Dream trở nên bình thường. Mình lâu lâu vẫn giữ liên lạc và hỏi thăm các em ấy. Có tiếc hay ko, các em ấy tự biết. Có tham lam sẽ có nuối tiếc, còn nếu các em ấy cưới người khác vì yêu, các em ấy sẽ ko nuối tiếc.
Quan Kiến chắc có nghe về Ngô Bảo Châu, về Jose Mourinho. Quan biết là họ đều đã tầm 40 tuổi rồi ko? 40 mới bắt đầu bước ra thế giới với ánh hào quang. Vậy từ 18t đến 40t họ làm gì? Mình trả lời là: họ cày bừa cật lực, làm việc như điên. Mourinho thậm chí làm trợ lý ngôn ngữ cho Van Gaal khi Van Gaal nổi tiếng. Còn Ngô Bảo Châu? vẫn đang miệt mài ở thư viện, trên máy tính, để làm luận văn. Tiền lương không đủ sống, phải gửi vợ con về Hà nội. Lúc đủ điều kiện để sống chung với vợ con, thì cũng đã mất bao nhiêu năm tuổi trẻ. (Xin lỗi quan Ngô và quan Mourinho vì đã bàn về các quan sau lưng)
Mình nói nhiều quá, các quan thông cảm nha. Chúc các quan vui vẻ.
Đã có 5 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Adamsmith
Hay! Mặc dù ta mù tịt về thơ, nhưng đọc thơ của 2 bạn thấy buồn buồn sao ấy. Nhưng nếu là ta thì uống một trận cho say, ngày mai trời lại sáng... He he... Vì ta không biết làm thơ mà
Cứ thất tình vài lần đi rồi khắc biết làm thơ mà
Người này đã nói CÁM ƠN đến vài viết vô cùng hữu ích của MuaThuDuoiMua
Đêm buồn nghe tiếng mưa rơi
Bên ly rượu đắng sầu vơi phút buồn
Lắng nghe trong gió mưa tuôn
Năm cung ai oán điên cuồng gọi ai
Lắng nghe một góc hồn trai
Nhớ ai một mối tình phai nhạt màu
Nhớ gì trong những thương đau
Hồn ta lạc lối, tình sầu trăm năm
Nhớ gì những phút xa xăm
Người đi ngoài phố, lặng câm nơi này
Nhớ gì những phút đắm say
Người vui áo cưới, ở đây mưa buồn
Thôi thì thôi thế là thôi
Tình xa vạn lý, mình tôi khóc mình