31-10-2010, 02:07 PM
Nháºp Môn Tu Luyện
Tham gia: Oct 2009
Äến từ: Nhà hát cá»§a những giấc mÆ¡
Bà i gởi: 82
Thá»i gian online: 3 tuần 5 ngà y 23 giá»
Thanks: 2,994
Thanked 1,803 Times in 54 Posts
Chương 5: Thi Phú Của Linh Nhi
Converter: Cẩm Y Vệ
Nguồn: http://4vn.eu
Trải qua hÆ¡n mưá»i ngà y tu dưỡng, vết thương sau lưng Tô Mặc đã bắt đầu liá»n xẹo, ngứa quá hắn định gãi, nhưng má»—i lần vừa chìa tay ra phÃa sau thì Linh Nhi liá»n nói, Anh, Nhẫn nại chịu đựng má»™t chút Ä‘i. Äối vá»›i nà y Tô Mặc rất không nói gì, tháºt muốn nói ngươi đến thá» xem? Có đôi khi ngứa tháºt sá»± lợi hại, Linh Nhi sẽ dùng tay nhá» bé giúp bắt hạ ngứa, cánh tay trẻ con cá»§a Linh Nhi gãi nhẹ tất nhiên sẽ không là m cho vết thương bung ra.
Dưỡng đả thương lúc Tô Mặc má»™t má»±c dạy dá»— Linh Nhi viết chữ Ä‘á»c sách, láºp chà muốn Ä‘em tiểu nha đầu bồi dưỡng thà nh má»™t ngưá»i đại nữ nhân tà i ba, Linh Nhi tốt lắm bắt chước, thưá»ng xuyên đặt câu há»i, tá»· như nói Tô Mặc dạy dá»— nà ng viết "Vương" ngưá»i không quen biết nà y chữ khi, Linh Nhi nhân tiện há»i: "Anh, tại sao "Vương" chữ muốn như váºy viết đây?" Tô Mặc phải trả lá»i nói: "Ngưá»i không quen biết nà y 〠Vương 】 chữ nÆ¡i phát ra vu cổ đại Rừng ráºm chi vương con cá»p, con cá»p trên đỉnh đầu đúng là có má»™t cùng 〠Vương 】 tương tá»± đồ hình, cho nên lúc đầu sang chữ ngưá»i nhân tiện như váºy viết ra 〠Vương 】 chữ đến."
Äối mặt Linh Nhi có chút thiên kì bách quái vấn đỠTô Mặc bắt đầu trả lá»i lại theo hình thức mô phạm gương mẫu, đợi được sau lại ngay cả hắn ngưá»i không quen biết nà y Ä‘á»i sau xuyên việt mà đến ngưá»i cÅ©ng không biết như thế nà o trả lá»i, tá»±u như Linh Nhi ranh mãnh đặt câu há»i tại sao trên Ä‘á»i nà y có nhiá»u vấn đỠcổ quái như váºy, Linh Nhi má»—i lần nhưng tháºt ra rất nghe lá»i không há» vấn Ä‘á», nhưng không lâu sau nhân tiện lại há»i khởi, đối vá»›i nà y Tô Mặc rất Ä‘au đầu.
Nà y không, ngà y nà y Linh Nhi nhân tiện vừa lại chạy đến thư phòng truy há»i vá» việc Tô Mặc luyện viết chữ, bất quá tiểu nha đầu không hướng trước kia như váºy vấn Ä‘á», mà là vẻ mặt sùng bái nói: "Anh, anh có tà i hoa như váºy, nhất định phải sáng tác thÆ¡ phú, em nghe ngưá»i ở đô thị cÅ©ng rất giá»i giang vá» phương diện sáng tác thÆ¡ ca."
Tô Mặc vừa nghe đã được gãi đến ngứa chá»—, là m xuyên việt đại chúng trung má»™t thà nh viên nếu như sẽ không là m thÆ¡ ná» váºy cÅ©ng không có ý tứ nói ta vốn là thế ká»· 21 ngưá»i, mặc dù Linh Nhi Ä‘ang xem hắn viết thÆ¡ ca, nhưng há»i tại sao hắn không sáng tác thÆ¡ kia chứ, hắn từ nhá» Ä‘am mê văn bắt chước thi há»a, đây Ä‘á»u là do gia gia côn bổng hạ giáo dục Ä‘i ra kết quả, hÆ¡n nữa trong lòng vẫn hâm má»™ cổ đại thi nhân, muốn như má»™t chiếc thuyá»n con báºp bá»nh dạo chÆ¡i trong Tây Hồ, bình phẩm vá» rượu, xem cảnh đẹp, đột nhiên có linh cảm dốc lòng mà là m ra má»™t bà i thÆ¡, vì thế dẫn tá»›i trước khi thuyá»n má»— má»™t mỹ nữ nhìn trá»™m, bá»±c nà y tình cảnh vẫn vốn là Tô Mặc khi còn bé trong má»™ng cảnh tượng, mà bây giá» xem ra nhưng là có khả năng thá»±c hiện.
"Anh, anh rốt cuá»™c có thể là m thÆ¡ được hay không ạ?" Linh Nhi mặc kệ, nhìn thấy Tô Mặc thất thần tưởng Ca Ca không chú trá»ng chÃnh mình giống như.
"À, đương nhiên là được, ở trên Ä‘á»i nà y không có gì là anh không thể là m." Tô Mặc đại vung tay lên khoác lác nói.
"Váºy thì anh mau là m Ä‘i nhé!" Linh Nhi thúc giục nói.
Tô Mặc Ä‘iểm Ä‘iểm tiểu nha đầu quỳnh mÅ©i, do phÃa trước cá»a sổ Ä‘i thong thả bước tá»± há»i đứng lên, Linh Nhi má»›i biết Ä‘á»c biết viết hÆ¡n mưá»i ngà y, muốn là m má»™t bà i thÆ¡ vừa thông tục lại dá»… hiểu, nhưng nhã tục thì chỉ để thưởng thức, mà thÆ¡ ca thông tục thì tạm thá»i tháºt đúng là không có ở trong đầu, quay đầu xem tiểu nha đầu vẻ mặt chá» mong xem chÃnh mình, vừa lại không nghÄ© là m cho nà ng thất vá»ng, bất giác vá»— đầu hướng ngoà i cá»a sổ nhìn lại.
Vừa trông những bông hoa trong hoa viên vá»›i muôn hồng nghìn tÃa cùng khoe sắc bên ngoà i ô cá»a sổ , Tô Mặc trong lòng giáºt mình, có, hướng Linh Nhi vẫy tay hướng ngoà i phòng Ä‘i đến, Linh Nhi đầu đầy nghi vấn theo Tô Mặc Ä‘i tá»›i hoa viên tiá»n, thấy những bông hoa tháºt hấp dẫn mê ngưá»i, nhưng Ca Ca còn không có là m thÆ¡ không khá»i có chút cấp bách, do nà ng trong lòng tá»± nhiên là hy vá»ng Ca Ca vốn là má»™t có thể là m thÆ¡ đại tà i tá», "Anh, anh mau là m thÆ¡ Ä‘i mà !"
Tiểu nha đầu có chút cấp bách, Tô Mặc sái nhiên cưá»i cưá»i, "Linh Nhi, ta là m má»™t bà i thÆ¡ vá» con số phổ thông dá»… hiểu cho ngươi nhá." Mặc dù Linh Nhi không biết cái gì vốn là Ca Ca trong miệng bà i thÆ¡ vá» con số, nhưng vừa nghe Ca Ca muốn là m thÆ¡ nhân tiện vẻ mặt chá» mong xem Ca Ca như thế nà o là m thÆ¡.
Tô Mặc khụ má»™t tiếng nói: "Nhất phiến nhị phiến tam tứ phiến, ngÅ© phiến lục phiến thất bát phiến, cá»u phiến tháºp phiến tháºp nhất phiến, lạc nháºp hoa tùng giai bất kiến."
"Má»™t bông hai bông ba bốn bông, năm bông sáu bông bảy tám bông, chÃn bông mưá»i bông mưá»i má»™t bông, rÆ¡i và o khóm hoa Ä‘á»u là hoa"
(Ta dịch có hÆ¡i sÆ¡ xà i , có bác nà o giúp thì cảm Æ¡n nhiá»u)
Tiểu nha đầu nghe xong Tô Mặc thi, xem hoa viên ná»™i hồng hồng lục lục đóa hoa, Ä‘em trắng noãn tay nhá» bé chỉ luồn tá»›i trong miệng tá»± há»i, Tô Mặc vừa nhìn nhân tiện nhẹ nhà ng hướng ra phÃa ngoà i Ä‘i đến, má»—i lần tiểu nha đầu như váºy tá»± há»i hết sẽ vấn Ä‘á», hÆ¡n nữa má»—i lần chỉ vốn là má»™t chữ không biết sẽ đưa ra mưá»i mấy vấn Ä‘á», mà má»›i vừa rồi ná» váºy thá»§ bà i thÆ¡ vá» con số trong gần ba mươi má»™t chữ còn không biết nà ng muốn đỠcáºp bao nhiêu má»™t vấn đỠđây, thừa dịp tiểu nha đầu còn không có phản ánh lại đây, hắn vá»™i và ng trốn mất!
Nhẹ nhà ng đóng cá»a sân cánh cá»a, Tô Mặc nghe giá»ng nói, cuối cùng vốn là tạm thá»i thoát khá»i tiểu nha đầu tinh ranh quá»· quái nà y, mặc dù buổi tối tiểu nha đầu còn có thể vấn Ä‘á», nhưng không có câu nói như váºy sao: là m má»™t ngà y hòa thượng đụng má»™t ngà y chung, có thể kéo nhất thá»i vốn là nhất thá»i, vuốt lại trưá»ng sam thư sinh mà u trắng rồi cất bước Ä‘i ra phÃa bên ngoà i .
"Tô tiên sinh Ä‘i ra ngoà i A!" Tô Mặc vừa nhìn, nhưng là hà ng xóm Lữ lão bá, Lữ lão bá Ä‘ang ở xe sáo, xe phÃa sau dùng miếng vải Ä‘en bịt kÃn không biết giả bá»™ là cái gì, bất quá Tô Mặc lại biết Lữ lão bá là là m là m gì, dùng hiện đại hóa mà nói chÃnh là biên cảnh buôn láºu, Tống hướng cùng Kim Quốc biên cảnh cá» xát không ngừng, Lữ lão bá cùng ngưá»i bốc lên phong hiểm do hai quốc ná»™i bán lại hà ng hóa buôn bán lấy tiá»n tà i, mặc dù lợi nhuáºn khả quan, nhưng Tô Mặc lại không cho đó là chuyện tốt đẹp gì, chỉ vì nguy hiểm quá lá»›n.
"Äúng váºy, Lữ lão bá vừa lại ra bán A!" Tô Mặc đáp ứng nói.
"Ha ha, là m xong lúc nà y đây sẽ không khô, thay ta nhà Tú Nhi vừa lúc toà n đủ là m cá»§a hồi môn rồi!" Lữ lão bá sang sảng cưá»i cưá»i, nói đến thay Tú Nhi toà n đủ là m cá»§a hồi môn rồi khi trong mắt trà n đầy từ ý.
Tô Mặc gáºt đầu, con gái Lữ Tú Nhi cá»§a Lữ lão bá vốn là mỹ nhân nổi danh ở vùng phụ cáºn, nghe nói ngưá»i đến đây cầu hôn cà ng lại phá nát cả cánh cá»a trước nhà , chÃnh mình cÅ©ng từng gặp qua, mặc dù trưá»ng không tÃnh quốc sắc thiên hương, nhưng coi như là tiểu nhà bÃch ngá»c, chỉ là má»—i lần ná» váºy Lữ Tú Nhi nhìn thấy hắn khi Ä‘á»u đã mặt Ä‘á», chuẩn bị Tô Mặc có chút mạc danh kỳ diệu.
Từ biệt Lữ lão bá, Tô Mặc nhân tiện hướng Hưng Nguyên Phá»§ trong thà nh trái tim Ä‘i dạo Ä‘i, ngá»™t ngạt trong mưá»i ngà y bất chợt vừa ra tá»›i nhìn thấy ngã tư đưá»ng đám ngưá»i lần cảm giác thân thiết, ngưá»i bán hà ng rong là m cho bán cất giá»ng cùng má»i ngưá»i mua đồ khi trả giá cất giá»ng không dứt bên tai.
Äi dạo má»™t hồi bụng bất giác có chút đói, ngẩng đầu nhìn xem má»™t chút trên đầu mặt trá»i, nhưng là giữa trưa, má»›i vừa rồi Ä‘i ra khi vì trốn Linh Nhi ná» váºy ma ngưá»i tinh quên ăn cÆ¡m. Äúng lúc phÃa trước có má»™t Tá»u lâu, tên gá»i là : "Phúc Khách Lai ", Tô Mặc thầm khen má»™t tiếng, tên rất hay.
Äi tiến và o Tá»u lâu chỉ nghe má»™t trưá»ng cất giá»ng trách Ä‘iá»u thanh âm hô: "Khách có má»™t ngưá»i, xin má»i lên lầu." Tô Mặc nghe như cá»±c trong TV tiểu nhị chiêu đãi khách nhân thanh âm, bất giác có chút má»›i mẻ, tên tiểu nhị ná» thấy Tô Mặc váºn má»™t bá»™ trưá»ng sam thư sinh mà u trắng, quần áo khiết trắng, là m cho ngưá»i ta lấy văn nhược ấn tượng, hẳn là vốn là má»™t ngưá»i Ä‘á»c sách, cho nên đã Ä‘em Tô Mặc nghênh đến lầu ba, lầu ba vốn là má»™t Ãt thư sinh văn nhã chi sÄ© đặc biệt dùng má»™t tầng, lâu ná»™i thiết trà tao nhã văn trÃ, trên tưá»ng treo thi há»a, là m cho ngưá»i ta lấy thư hương chi khÃ, Tô Mặc xem gáºt đầu, ngã là có chút bá»™i phục nà y Phúc Khách Lai lão bản đứng lên.
Tiểu nhị lấy khăn lau ở trên vai lau chùi cái bà n sát bên cá»a sổ, đối vá»›i Tô Mặc nói: "Khách quan! Ngà i dùng gì ạ?"
Tô Mặc tuy là lần đầu tiên đến cổ đại loại nà y Tá»u lâu dùng cÆ¡m, nhưng do hiện đại TV trung nhưng tháºt ra gặp qua loại nà y trà ng diện, cho nên cÅ©ng không từng bối rối, là m bá»™ là m tịch nói: "Äem cho ta má»™t bình tiểu nhi hồng loại tốt nhất, cùng má»™t Ãt thức nhắm tinh xảo ."
Tiểu nhị hô cất giá»ng nói: "Hảo liệt, khách quan, ngà i chá»." Nói đã Ä‘i xuống lâu mở la Ä‘i.
Ngồi ở trong lầu ba yên tÄ©nh tao nhã, cảm thụ nà y cổ đại nồng háºu khà tức, Tô Mặc hÃt sâu má»™t hÆ¡i, chợt hiểu gian trong lòng rõ rà ng chút gì, chÃnh mình trước kia Ä‘i tá»›i nà y rung chuyển bất an triá»u đại có thể nói chỉ biết là mắng lão thiên bất công, còn có chÃnh là mà nghÄ© lại nên như thế nà o bảo vệ tánh mạng ăn no bụng, nhưng ngồi ở chá»— nà y xem đám ngưá»i đầu trá»™m Ä‘uôi cướp ở lầu dưới, Tô Mặc hiểu được, chÃnh mình đã dung nháºp đến ngưá»i không quen biết nà y thá»i đại, dung nháºp đến nà y Äại Tống dân chúng trong, trong bất tri bất giác chÃnh mình cÅ©ng là má»™t ngưá»i Äại Tống chân chÃnh.
"Khách quan, ngà i rượu cùng thức ăn đã hảo!" Nhưng là bên cạnh tiểu nhị cắt đứt Tô Mặc suy nghĩ.
Xem trên bà n ba món ăn cùng má»™t bình rượu nhá», Tô Mặc không khá»i nuốt nuốt nước miếng, trái tim nói ta cÅ©ng nếm thá» cổ đại rượu cùng thức ăn rốt cuá»™c vốn là gì tư vị, dùng chiếc đũa kẹp khởi trong đó má»™t phương xanh sẫm ăn sáng bá» và o trong miệng, nhai nhai, Ừm, mặc dù không bằng háºu đại như váºy đắc ý vị, nhưng là có khác má»™t phen tư vị, hẳn là vốn là đồ gia vị vấn Ä‘á», Ä‘á»i sau các loại đồ gia vị khá nhiá»u, mà cổ đại chỉ có và i loại mà thôi, cho nên mùi thượng chênh lệch chút, nhưng ngoà i chá»§ yếu đặc Ä‘iểm nằm ở không có Ä‘á»i sau các loại ô nhiá»…m, vốn là tinh khiết mà u xanh biếc sản phẩm, cho nên ăn do trong miệng có cá»— mùi thÆ¡m ngát chi vị.
Tô Mặc vừa uống vừa bình phẩm bầu rượu, mùi vị có chút nhạt, theo trắng nước sôi giống như, bất giác mặt nhăn nhÃu mà y, xem ra cổ đại á»§ rượu kỹ thuáºt xác thá»±c không động dạng, nhưng hắn tố đến tá»u lượng thiển, cho nên uống như váºy "Rượu" ngã đúng là thÃch hợp.
Ä‚n ăn sáng nhi, phẩm rõ rà ng lãnh đạm rõ rà ng rượu, Tô Mặc có chút tá»± đắc tá»± nhạc, như thế có chút cảm nháºn được cổ đại ăn cÆ¡m dùng ăn cái loại nà y hà o khÃ, chỉ là loại nà y niá»m vui thú không duy trì liên tục bao lâu thì bị bà n kế bế phá há»ng mất.
Quay đầu nhìn lại thì thấy mấy tên thư sinh bá»™ dáng có vẻ chÃnh trá»±c phe phẩy cây quạt lá»›n trên tay Ä‘ang thảo luáºn má»™t cách hăng hái, đà m luáºn đỠtà i tá»± nhiên là trước mắt Äại Tống đệ nhất đỠtà i: Äại Tống cùng Kim Quốc trong lúc đó chiến sá»±, chỉ thấy bá»n há» nói Äại Tống bại lui nguyên nhân rất nhiá»u, má»™t hồi nói trong quân tướng sÄ© tố chất không được, má»™t hồi còn nói trong triá»u không ngưá»i nà o chá» má»™t chút, dù sao ý tứ chÃnh là nếu như đổi thà nh bá»n há» Ä‘i, ná» váºy Kim Quốc sẽ bị đánh như thế nà o bi thảm, ná» váºy trong triá»u cục diện vốn là như thế nà o như thế nà o chi hảo, Tô Mặc nghe khẽ nhướng mà y, hắn nhất xem không hÆ¡n thư sinh há»§ láºu chỉ biết lý thuyết suông, không hiểu trên chiến trưá»ng các tướng sÄ© dục Huyết Sát địch cÅ©ng nhân tiện bãi, ngược lại còn lá»›n hÆ¡n tứ dÆ¡ bẩn bình luáºn, ngưá»i như thế nhất ác tâm.
Tô Mặc vừa định châm chá»c và i câu, nhưng mở há mồm nghÄ© thầm hay là tÃnh, theo bá»±c nà y ngưá»i lý luáºn chÃnh là lãng phà chÃnh mình nước miếng, cho dù hắn có thể nói ra Tốn đến phá»ng chừng do bá»n há» trong lòng cÅ©ng sẽ không có cái gì thay đổi, âm thầm lắc đầu má»™t tráºn than khóc.
Ngoà i thá»±c Äại Tống cùng Kim Quốc chiến tranh thượng liên tiếp bại lui, có rất đại má»™t bá»™ pháºn Ä‘á»u là tại chế độ cá»§a triá»u đình cả, Nam Tống trá»ng văn khinh võ, trong triá»u nhất phẩm quan văn rất nhiá»u, nhưng muốn tìm ra mấy ngưá»i nhất phẩm võ quan cÆ¡ hồ không có, nếu có nói cÅ©ng là bị phóng tá»›i nhà n chức thượng các trà đứng lên, kẻ dưới tay quyá»n lợi bị mất quyá»n lá»±c, đây là hoà ng đế sợ tướng lãnh cầm giữ binh sẽ nâng cao thân pháºn và địa vị, cách là m nà y do bình thưá»ng cÅ©ng không chuyện dá»… hiểu, nhưng mấu chốt vốn là không có thấy rõ sở trước mặt tình huống, như thế quốc thổ bị xâm chiếm, biên cảnh chiến sá»± đánh nhau không ngừng, do lúc nà y tướng lãnh còn bị hoà ng đế nghị kỵ ngá» vá»±c chèn ép, ngoà i kết quả có thể nghÄ©.
Tướng mà không được cầm binh, binh sÄ© lại cà ng không được táºp luyện để nâng cao kiến thức loại nà y cục diện cà ng lại thưá»ng thấy, Nam Tống đến cuối cùng cÅ©ng không có thu phục lại giang sÆ¡n, trong đó hạng nhất trá»ng yếu nguyên nhân chÃnh là như thế, muốn đánh nhau mà không muốn luyện binh, ngẫm lại cÅ©ng cảm giác được buồn cưá»i, Tô Mặc lắc đầu, tốt đẹp hăng hái bị nà y và i ngưá»i phá hư, trong lòng bá»—ng nhiên giác không có ý nghÄ©a, vá»™i vã ăn và i khẩu cÆ¡m xuống lầu tÃnh tiá»n Ä‘i.
Ra Tá»u lâu, Tô Mặc nhìn xem má»™t chút sắc trá»i còn sá»›m, bất giác vừa lại Ä‘i dạo đứng lên, nghe ngưá»i bán hà ng rong là m cho bán cất giá»ng lần cảm giác thân thiết, có lẽ là hắn rá»i Ä‘i đám ngưá»i lâu lắm duyên cá»›, Ä‘i má»™t chút Tô Mặc bất giác do má»™t chá»— tiểu quán tiá»n dừng lại, chỉ vì hắn xem trung tiểu quán thượng má»™t cái trâm cà i tóc bằng ngá»c mà u xanh biếc , trâm gà i tóc nhìn qua chế tạo rất đơn giản, thuá»™c vá» tác phẩm dân gian rất thô thiển, không có gì xa hoa, má»™t đầu chỉ là là m thà nh hình dạng má»™t con phượng hoà ng Ä‘ang giương cánh, nhưng đúng là loại nà y giản Dịch công nghệ hấp dẫn Tô Mặc, hắn là đá»i sau xuyên việt mà đến tất nhiên là cùng những ngưá»i khác thưởng thức ánh mắt bất đồng; Tô Mặc mà nghÄ© lại mua xuống tá»›i đưa cho Linh Nhi, cùng Linh Nhi nháºn thức lâu như váºy sao vẫn không đưa cho ngưá»i không quen biết nà y muá»™i muá»™i cái gì lá»… váºt, huống hồ tiểu nha đầu tóc không ngắn, cổ đại nữ tá» Ä‘á»u là khi còn bé cÅ©ng không cắt tóc, vẫn dưỡng, mua ngưá»i không quen biết nà y ngá»c trâm Linh Nhi vừa lúc dùng tá»›i.
NghÄ© váºy Tô Mặc bất giác chìa tay hướng tá»›i ngá»c trâm ná» chá»™p lấy, chỉ là ngá»c trâm không bắt được, nhưng tháºt ra bắt được má»™t ngón tay má»m mại lạnh buốt, tháºt thoải mái, Tô Mặc bất giác vân vê xoa xoa bóp bóp.
"Tên thư sinh nà y, ngươi tháºt quá vô lá»…, còn không mau buông tay ra, rồi xin lá»—i tiểu thư nhà ta mau!" Tô Mặc vừa nghe láºp tức buông tay ra, nguyên lai là má»™t cô gái ngón tay, trách không được như váºy lạnh lẽo nhu ná»™n, mà ná» váºy ngón tay chá»§ nhân cÅ©ng rất nhanh đưa tay thu hồi Ä‘i.
Tô Mặc quay đầu hướng ná» váºy ngón tay chá»§ nhân nhìn lại, nhất thá»i ngây ngưá»i, đẹp quá A! Tô Mặc vÆ¡ vét trong đầu từ hối đến khi miêu tả hình dáng trước mắt nữ tá», nhưng vẫn không tìm được bất cứgì từ ngữ, chỉ biết là nà ng Ä‘Ãch thá»±c rất xinh đẹp.
"Nà y, ngươi nhìn gì mà nhìn." Nhưng là ná» váºy tiểu thư nha hoà n mặc kệ, ở bên cạnh tức giáºn cất giá»ng nói.
Vị tiểu thư ná» lôi kéo góc áo cá»§a ả nha hoà n cau mà y nói: "Tiểu thi!" Nha hoà n vừa nhìn tiểu thư sắc mặt nhất thá»i không há» ngôn ngữ, chỉ là vừa lại trừng Tô Mặc liếc mắt má»™t cái.
"Còn ngá»c trâm nà o giống như váºy không ạ?" Ná» váºy tiểu thư xoay ngưá»i hướng ná» váºy ngưá»i bán hà ng rong há»i.
"Tháºt là xấu hổ quá, chỉ có má»™t cái duy nhất thôi." Ngưá»i bán hà ng rong trả lá»i khiến ná» váºy tiểu thư rất thất vá»ng, không há» ngôn ngữ, theo sau kéo ná» váºy nha hoà n Ä‘i.
Tô Mặc vẫn ngÆ¡ ngác xem ná» váºy tiểu thư Ä‘i xa, như đóa phù dung sinh ra ở trong ao nước, má»™t tác phẩm Ä‘iêu khắc cá»§a tá»± nhiên, không nghÄ© tá»›i ở nà y tá»›i gần chiến loạn khu Hưng Nguyên Phá»§ cÅ©ng sẽ giống như nà y xinh đẹp nữ tá».
"Nà y, ngươi rốt cuá»™c có mua hay không đây!" Ná» váºy ngưá»i bán hà ng rong nhưng tháºt ra mặc kệ, lên tiếng hướng Tô Mặc hô.
"Mua, đương nhiên mua!" Tô Mặc phó qua tiá»n cầm ná» váºy miếng ngá»c trâm, trong đầu còn Ä‘ang mà nghÄ© lại ná» váºy xinh đẹp nữ tá».
Ngẩng đầu nhìn xem má»™t chút sắc trá»i, cÅ©ng không sá»›m, là nên vá» nhà , lần đầu Ä‘i dạo phố nhân tiện gặp mỹ nữ, Tô Mặc tâm tình thư sướng, ngâm nga hát khẻ má»™t khúc nhạc rồi nhằm vá» hướng nhà mình mà cất bước.
Má»›i vừa mở cá»a Ä‘i và o ná»™i viện, Linh Nhi nhân tiện nhìn thấy hắn, từ hoa viên bên cạnh tiểu trên ghế nhảy dá»±ng lên hướng hắn chạy tá»›i, chạy đến hắn trước ngưá»i bắt hắn góc áo thẳng hô: "Anh, Anh, anh vá» rồi à , Ta cÅ©ng sẽ là m thÆ¡!"
Tô Mặc sá»ng sốt, sau đó chÃnh là vui vẻ, chÃnh mình má»›i vừa dạy nà ng biết Ä‘á»c biết viết và i ngà y, bây giá» còn bà y đặt là m thÆ¡, tháºt không ngá», chẳng lẽ Linh Nhi vốn là thiên tà i hay sao, xem ra được hảo hảo bồi dưỡng nà ng, "Nga, Linh Nhi là m bà i thÆ¡ gì nhÄ©, nói nhanh lên!" Tô Mặc có vẻ có chút không thể chỠđợi được, ngay cả đưa cho tiểu nha đầu ngá»c trâm chuyện nà y cÅ©ng quên.
Tiểu nha đầu tÃnh chất đùng đùng kéo Tô Mặc Ä‘i tá»›i hoa viên bên cạnh má»™t dưới tà ng cây, sau đó nâng ngón tay chỉ đám chim Ä‘ang lÃu rÃu hót ở trên cà nh nói: "Ta cảm hứng chÃnh là từ chúng nó trên ngưá»i được đến."
Tô Mặc vừa nghe, trong lòng mừng húm, tiểu hà i tá» nhá» tà như váºy thì có cảm hứng, Ä‘iá»u nà y là m cho hắn cà ng xác định Linh Nhi chÃnh là trong truyá»n thuyết thiên tà i, không khá»i thúc giục nói: "Nói mau, nói mau."
Chỉ thấy Linh Nhi bắt chước Tô Mặc giữa trưa là m thÆ¡ tiá»n bá»™ dáng, vuốt vuốt ống tay áo, chỉ vá» phÃa đám chim nói: "Nhất chÃch lưỡng chÃch tam tứ chÃch, ngÅ© chÃch lục chÃch thất bát chÃch, cá»u chÃch tháºp chÃch tháºp nhất chÃch" Ä‘á»c đến chá»— nà y Ä‘oạn nà ng ngồi xổm ngưá»i xuống đất nhặt lên má»™t viên đá ném vỠđám chim trên cây kia, đám chim ná» hoảng sợ "Phác lăng, phác lăng" bay Ä‘i, sau đó Linh Nhi nói tiếp: "Nhất thạch hạ khứ giai bất kiến."
(Vế dưới nà y ta đối lại không được - pohand , bác nà o đối giúp với)
Là m xong cả bà i thơ vẻ mặt tiểu nhà đầu đắc ý nhìn Tô Mặc, chỠđợi hắn ca ngợi, Tô Mặc xem nà ng vẻ mặt đắc ý tương, lau lau trên gương mặt mồ hôi, thầm nghĩ, quả nhiên vốn là "Thiên tà i" .
Tà i sản của SirPMH
Chữ ký của SirPMH Nhất chiến công thà nh vạn cốt khô
Last edited by SirPMH; 31-10-2010 at 02:11 PM .
Äã có 4 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch cá»§a SirPMH
01-11-2010, 10:52 AM
Nháºp Môn Tu Luyện
Tham gia: Oct 2009
Äến từ: Nhà hát cá»§a những giấc mÆ¡
Bà i gởi: 82
Thá»i gian online: 3 tuần 5 ngà y 23 giá»
Thanks: 2,994
Thanked 1,803 Times in 54 Posts
Nam Tống Phong Lưu
Tác giả: Äông Nháºt Tà n Nguyệt
Chương 6: Chiến Sự Khởi
Converter: Cẩm Y Vệ
Nguồn: http://4vn.eu
Cho dù bị bà i thÆ¡ như sấm cá»§a tiểu nha đầu đả kÃch không nhẹ, nhưng Tô Mặc vẫn phụ trách nhiệm vụ dạy dá»— cho Linh Nhi, thệ Ä‘em là m cho nà ng Ä‘i nữ nhân tà i ba thục nữ đưá»ng, nguyên do có lẽ vì bà i thÆ¡ đó, tÃnh cách cá»§a tiá»u nha đầu trầm ổn hÆ¡n rất nhiá»u, thưá»ng xuyên nhốt mình trong thư phòng viết viết há»a há»a, có đôi khi còn có thể truyá»n ra giá»ng Ä‘á»c diá»…n cảm nhưng có chút non ná»›t.
Từ lần ăn cÆ¡m tại tá»u lâu "Phúc Khách Lai" ná», Tô Mặc dần dần má»—i ngà y Ä‘á»u đã Ä‘i chá»— đó tiểu ngồi chỉ chốc lát, không nói chổ ấy hoà n cảnh ưu nhã, mà mục Ä‘Ãch cá»§a hắn còn muốn biết thêm má»™t Ãt sá»± tình, thông tin thá»i cổ đại khó khăn nên tin tức thưá»ng bị bế tắc, thương nhân qua đưá»ng dừng chân tại tá»u lâu để dùng cÆ¡m rất nhiá»u, do cổ đại, thương nhân tin tức tháºm chà có đôi khi muốn so vá»›i quân đội tin tức Ä‘á»u phải chuẩn xác rất nhanh, cho nên Ä‘i Tá»u lâu để nghe rõ tin tức nÆ¡i tiá»n tuyến chiến trưá»ng vốn là cách tốt nhất.
Như thưá»ng lui tá»›i má»™t bá»±c như nhau, Tô Mặc hôm nay do "Phúc Khách Lai" Tá»u lâu tiểu ngồi chỉ chốc lát nhân tiện Ä‘i tá»›i, gần đây cuá»™c sống qua nhà n nhã thư thản, nhưng tháºt ra béo lên không Ãt, mau chóng Ä‘uổi kịp vá»›i cân nặng cá»§a hắn trước khi xuyên việt.
Hắn má»—i ngà y từ ‘ Phúc Khách Lai ’ xuống tá»›i Ä‘á»u đã Ä‘i Ä‘i dạo má»™t lát, Chỉ vì lần gặp mặt nữ tá» xinh đẹp ná» có chút nhá»› mãi không quên, hy vá»ng có thể gặp mặt lần trước, Ãt nhất danh tÃnh cá»§a ngưá»i ta, sống ở đâu, có kết hôn hay láºp gia đình hay chưa, ta là ngưá»i cá»§a thế ká»· 21 cái gì cÅ©ng không có, nhưng thá»§ Ä‘oạn tán gái thì nhiá»u vô kể, tùy tiện dùng hai chiêu, nhất định là có thể quyến rÅ© được nà ng ta.
NghÄ© váºy, Tô Mặc tâm lý bất giác cà ng thêm ngứa ngáy, hy vá»ng có thể gặp được nà ng Ä‘i. Chỉ là duyên pháºn loại nà y đồ tháºt sá»± là ứng vá»›i câu kia thưá»ng nói: má»i việc không thể cưỡng cầu, Ä‘i dạo và i con phố vẫn không gặp ná» váºy mỹ nữ, Tô Mặc bất giác có chút tâm tà n ý lạnh, xem ra có duyên không pháºn, âm thầm thở dà i, hướng nhà đi đến.
Chỉ là đi chưa được mấy bước, nhân tiện thấy phÃa trước cá»a cá»§a phá»§ Nha môn Ä‘ang tụ táºp má»™t đống ngưá»i những ngưá»i, chẳng lẽ xảy ra chuyện gì? Tô Mặc dưới sá»± tò mò cất bước Ä‘i tá»›i đó, và o đó má»›i thấy, nguyên lai là do phÃa trước phá»§ nha môn có má»™t thiếp má»i được dán ở bên trên bảng cáo thị.
Thiếp má»i mà có thể dán bên trên bảng cáo thị trước cá»a lá»›n cá»§a phá»§ nha môn, nhất định là cáo thị cá»§a Tri phá»§ đại nhân chứ chẳng sai, Bất quá bảng cáo thị ná» không có con dấu cá»§a Tri phá»§ Lưu đại nhân Hưng Nguyên Phá»§, hiển nhiên cÅ©ng không phải là cáo thị chÃnh thức cá»§a quan phá»§, Tô Mặc có chút kỳ quái.
Quan sát kÄ© ná»™i dung, đại khái ý tứ vốn là tìm kiếm má»™t bà i thÆ¡, không giá»›i hạn đỠtà i , ná»™i dung cÅ©ng không giá»›i hạn, nhưng nhất định phải là nguyên bổn, nếu là đạo văn ăn cắp cá»§a ngưá»i khác thì phải chịu phạt hai mươi côn, lại nhìn xuống bên dưới còn thấy cảm Æ¡n gì gì đó, ấy váºy mà những má»™t trăm hai mươi lượng bạc ròng, hai tròng mắt cá»§a Tô Mặc giáºt giáºt, Ä‘oạn thá»i gian nà y mổi ngà y Ä‘á»u tiêu xà i không Ãt tiá»n, giấy và bút má»±c lại thêm đồ dùng trong nhà , hÆ¡n nữa vết thương ở sau lưng hắn vừa lại mua chút thuốc bổ cái gì, lúc đầu Sở Vân biếu tặng 50 lượng bạc đã tiêu hết má»™t ná»a.
Bây giỠđã gần ká» gần cuối mùa thu, khà trá»i cÅ©ng dần se lạnh, trong nhà cÅ©ng phải mua má»™t Ãt áo quần để chống rét cùng má»™t Ãt than cá»§i và má»™t loạt váºt phẩm để dùng khi mùa đông đến vân vân và vân vân, Tô Mặc chÃnh là đang lo đà o ở đâu để kiếm được má»™t chút tiá»n, không nghÄ© tá»›i nà y cÆ¡ há»™i sẽ tá»›i, dùng mông để nghÄ© cÅ©ng biết là cái tên phá gia chi tá» nhà Tri phá»§ nà y dùng tiá»n cầu thÆ¡ để mà tán gái rồi, cái hoa chiêu nhá» tà nà y chÃnh là ở thá»i đại sau nà y rất hay dùng, Tô Mặc liếc mắt má»™t cái liá»n nhìn thấu.
Chỉ là gả cho ai cÅ©ng hÆ¡i áy náy, nhưng cÅ©ng không thể vì váºy mà cản trở để có lá»—i vá»›i tiá»n bạc cá»§a mình được, Mặc dù không biết vị tiểu nữu nà y bao nhiêu tuổi, Nhưng vấn đỠlà gặp phải dê béo mà không mần thịt thì ngưá»i khác cÅ©ng thịt mất, Tô Mặc cứ dá»±a theo gợi ý trên cáo thị mà tìm đến má»™t gian tiểu viện bên trong phá»§ nha, sau khi báo ra há» tên danh tÃnh cùng ý đồ , thì được má»™t gã há»™ vệ dẫn dắt, Ä‘i tá»›i má»™t gian thư phòng rá»™ng lá»›n xa hoa lá»™ng lẫy, Tô Mặc xem âm thầm cứng lưỡi, Mẹ kiếp, có má»™t câu nói quả tháºt không sai, là m Tri phá»§ trong ba năm, Mưá»i vạn lượng bạc kiếm dá»… như hoa tuyết giữa trá»i đông, xem ra cái lão Tri phá»§ Lưu đại nhân cá»§a Hưng Nguyên Phá»§ nà y không được sạch sẽ cho lắm, nhìn cái thư phòng xa hoa lá»™ng lẫy mà đem so vá»›i thư phòng bé tà ti trong nhà mình thì, trong lòng bất giác thá», chá» anh đây có tiá»n, ta cÅ©ng tìm cách xây má»™t cái thư phòng to đùng y như váºy.
Trong thư phòng có hÆ¡n hai mươi ngưá»i vá»›i đầy đủ các bà danh, già trẻ không đồng nhất, má»—i má»™t ngưá»i Ä‘á»u ngồi ở má»™t cái bà n riêng biệt, chÃnh là đang chuyên chú dồn hết tâm trà để là m thÆ¡, mấy lão phu tỠở bên cạnh thì mÆ¡ mÆ¡ mà ng mà ng ngá»§ gà ngá»§ gáºt, xem bá»™ dáng vốn là phụ trách thẩm tra bản thảo.
Sau khi Tô Mặc vừa tiến và o cá»a, má»™t ngưá»i lão phu tá» chỉ hạ cách đó không xa hé ra bà n trống tá», sau đó tiếp tục mắt nhắm mắt mở, không hỠđể ý tá»›i hắn, má»™t trăm hai mươi lượng bạc vốn là dụ hoặc không nhá», nhiá»u tú tà i hoặc thư sinh Ä‘á»u Ä‘ang lo là m thÆ¡, vắt hết óc để là m ra thÆ¡ từ cá»§a mình, căn bản ngay cả đầu cÅ©ng không thèm ngẩng lên nhìn.
Tô Mặc Ä‘i tá»›i trước bà n ngồi xuống, quay đầu nhìn xem má»™t chút, bên trái vốn là má»™t ngưá»i tóc hoa râm lão nhân, phá»ng chừng vốn là cái lão tú tà i, lão nà y có chút phá hoại, trên bà n có Ãt nhất mấy chục bản nháp thÆ¡ văn bị bá» dở, vừa má»›i viết hảo má»™t phần cÅ©ng bị lão nhân tiện tay má»™t ném, xem bá»™ dáng hay là không hà i lòng, Tô Mặc âm thầm thở dà i, cổ nhân tháºt không biết vì sao kêu lãng phÃ; bên phải vốn là má»™t trung niên nho sinh bốn mươi tuổi, nhìn gã cau có mặt mà y, tâm tình không tốt bá»™ dáng, rõ rà ng trong bụng há»c vấn tri thức có hạn.
Tô Mặc hÆ¡i suy nghÄ© lại má»™t hồi, liá»n đỠbút viết xuống má»™t bà i Tây Giang Nguyệt:
Minh nguyệt biệt chi kinh thước.
Thanh phong bán dạ minh thiá»n.
Äạo hoa hương lý thuyết phong niên.
ThÃnh thá»§ oa thanh nhất phiến.
Thất bát cá tinh thiên ngoại.
Lưỡng tam Ä‘iểm vÅ© sÆ¡n tiá»n.
Cá»±u thá»i mao Ä‘iếm sạn lâm biên.
Lá»™ chuyển khê kiá»u hốt hiện.
Dịch thơ
Cà nh Ä‘áºu sáng trăng thước hoảng
Äêm khuya gió mát ve rên
Hương đưa bông lúa nói phong niên
Tiếng ếch kêu vang một phiến
Sao bảy, tám vì le lói
Mưa hai, ba Ä‘iểm tạnh liá»n
Lầu tranh quen thuộc cạnh rừng bên
Xoay bước khê kiá»u liá»n hiện
Ngưá»i dịch: Nguyá»…n Chà Viá»…n
Sưu tầm: chipu0106
Bà i Tây Giang Nguyệt vốn là tác phẩm cá»§a Tân Khà Táºt, bất quá Tân Khà Táºt vẫn bị phái chá»§ hòa trong triá»u chèn ép, từng má»™t thá»i gian dà i đảm nhiệm má»™t chức quan nhà n hạ ở Giang Tây, vùng Duyên SÆ¡n, sau lại quy ẩn Äiá»n viên má»›i bắt đầu là m thÆ¡, lúc đó vốn là năm Thiệu Hưng thứ hai mươi chÃn, vị nà y Ä‘i theo đại thi nhân nổi danh Bắc Tống là Tô Äông Pha phá»ng chừng lúc nà y khoảng mưá»i mấy tuổi, giá» nà y chắc hẳn còn Ä‘ang ở quê nhà tỉnh SÆ¡n Äông.
Sau khi giao ná»™p bà i thÆ¡ ra, nguyên bổn ná» váºy mÆ¡ mà ng buồn ngá»§ lão phu tá» chỉ nhìn liếc mắt má»™t cái, nhân tiện láºp tức phấn khởi tÃnh thần hẳn lên, vừa xem hết xong, lại không nhịn được Ä‘á»c thêm má»™t lần nữa, trá»±c tiếp nói: "Hảo từ, hảo từ, hay cho câu Cá»±u Thì Mao Äiếm Xã Lâm Biên, Lá»™ Chuyển Khê Kiá»u Hốt Kiến (Lầu tranh quen thuá»™c cạnh rừng bên, Xoay bước khê kiá»u liá»n hiện) , chân nhân bất lá»™ tướng, câu cuối quả là nhất châm kiến huyệt, Bút pháp thần kỳ như há»a long Ä‘iểm nhãn từ xưa đến nay tháºt sá»± là hiếm thấy.
Tô Mặc thầm nghÄ© xấu hổ, bất quá da mặt cá»§a hắn vốn rất dà y, ná» váºy lão phu tá» tán thưởng khà n cả giá»ng hắn lại nháºn mình là m, căn bản là không có má»™t chút đạo đức tốt đẹp nà o cá»§a má»™t văn nhân thanh cao cùng vá»›i đức tÃnh khiêm nhưá»ng cá»§a dân tá»™c Trung Hoa cả.
Cổ nhân thưá»ng nói, đạo há»c không phân trước sau, đạt giả vi tiên ( ý nói ngưá»i thông hiểu trước thì sẽ trở thà nh má»™t sư tôn, Vị lão phu tá» nà y xem ra vốn thuần túy thuá»™c loại lão há»c cứu (chỉ mấy kẻ há»§ nho ấy), buông bà i văn cảo xuống má»›i ý thức được sá»± thất lá»… cá»§a mình, vá»™i và ng đứng dáºy, cung kÃnh nói: "Mạt há»c háºu tiến (kẻ há»c thức kém) Trương Tá» Văn, bái kiến tiên sinh, mong tiên sinh vui lòng chỉ giáo thêm."
Tô Mặc bị hà lá»™ng như thế hÆ¡i có phần dỡ khóc dỡ cưá»i, vá»™i nói: "Äại nhân khách khà quá, không biết lá»i thÆ¡ cá»§a ta. . ."
Trương Tá» Văn còn không đợi hắn nói xong. Nhân tiện kÃch động nói: "Tiên sinh đại tà i, tuyệt không thua kém so vá»›i danh gia đương thá»i, bà i《 Tây Giang Nguyệt 》nà y câu chữ vi diệu, ý cảnh sâu sắc, cho dù so vá»›i tà i hoa cá»§a cư sÄ© Tô Äông Pha bất quá cÅ©ng không hÆ¡n gì, không biết tục danh cá»§a tiên sinh gá»i là gì?"
Trương Tá» Văn rốt cuá»™c lại Ä‘em nhân sÄ© Tô Äông Pha ra mà so sánh vá»›i hắn, Tô Mặc tháºt là có chút mặt Ä‘á», nghe lão phu tá» há»i tên tuổi cá»§a mình, vì váºy nói: "Tại hạ chỉ là má»™t thư sinh, tên há» là Tô Mặc!"
Trương Tá» Văn vừa nghe, hai tròng mắt nóng lên, thẳng hô: "Ná» váºy Tô Äông Pha cùng tiên sinh vốn là quan hệ như thế nà o?"
Tô Mặc nghe được má»™t tráºn cưá»i khổ, cảm tình ngưá»i ta vốn là đưa hắn tÃnh thà nh Tô Äông Pha háºu đại, chỉ là há» Tô nhưng không dÃnh dáng gì đến vị Tô đại danh đỉnh đỉnh ná», "Chỉ là Há» giống nhau thôi, tại hạ cÅ©ng không quan hệ gì vá»›i cư sÄ© Äông Pha cả."
Ná» váºy Trương Tá» Văn nghe xong đến cÅ©ng không đại quan tâm, chÃnh vì anh hùng không há»i ra chá»—, nếu xem tác phẩm cá»§a Tô Mặc thì có thể nói là má»™t cư sÄ© Äông Pha thứ hai rồi, nghÄ© đến có thể kiến thức đến như thế có má»›i há»c nhân váºt trong lòng nhân tiện nóng lên, bất giác theo Tô Mặc khách sáo đứng lên.
Tô Mặc bị nà y lão phu tá» quấn có chút phiá»n ngưá»i, trong lòng nhá»§ thầm lão đầu nà y còn có chuyện gì nữa đây, lão nà y còn muốn dây dưa tá»›i khi nà o , "Không biết nà y văn cảo muốn giao cùng nÆ¡i nà o?"
Trương Tá» Văn Ä‘ang chuẩn bị tiếp tục theo Tô Mặc che nói dÃnh dÃnh Ä‘iểm tà i văn chương, nhiên nghe được Tô Mặc nói sá»ng sốt, theo sau phản ứng lại đây, đây là ngưá»i ta có chút phiá»n, bất quá cÅ©ng không sinh khÃ, như thế có tà i hoa ngưá»i nếu không thanh cao ná» váºy má»›i là lạ, "Nga, tiên sinh có thể bên trái thư phòng Ä‘em văn cảo giao cho hắn là m Phá»§ Thừa (quan giúp việc thá»i xưa) Vương đại nhân dẫn lấy phần thưởng ngân."
Tô Mặc chắp tay bái Trương Tá» Văn, ở nà y lão phu tá» lưu luyến không rá»i trong ánh mắt hướng ná» váºy bên trái thư phòng Ä‘i đến, bên cạnh lão tú tà i, nghèo thư sinh cÅ©ng hai mắt ghen ghét xem Tô Mặc, Tô Mặc má»›i không để ý tá»›i bá»n há».
Cầm văn cảo đến bên trái thư phòng, giao cho má»™t ngưá»i gầy như con khỉ ốm, vẻ mặt cao ngạo Phá»§ Thừa Vương đại nhân, vị nà y Vương đại nhân vuốt vuốt bá»™ râu dê tùy tiện xem liếc mắt má»™t cái, đã Ä‘em văn cảo thu lại, sau đó cho hắn má»™t tấm ngân phiếu.
Tô Mặc thu hồi ngân phiếu, thầm hô tiá»n rốt cục tá»›i tay, bất quá nà y tiá»n tháºt đúng là Mẹ kiếp hảo buôn bán, tạ Æ¡n qua ná» váºy vẻ mặt gian tương Phá»§ Thừa đại nhân, ná» váºy Phá»§ Thừa hướng vá» Tô Mặc liên tục xua tay hệt như Ä‘uổi ruồi váºy, Tô Mặc cắn răng rá»i khá»i thư phòng, âm thầm an á»§i chÃnh mình, tên khốn nhà ngưá»i không có kiến thức, chá» ngà y nà o đó ta phát tà i sẽ giẫm chết ngươi nha.
Ra phá»§ nha, cái kia hiếu há»c lão há»c cứu Trương lão phu tá» Ä‘uổi theo, ở phÃa sau hô: "Tiên sinh dừng bước." Tô Mặc trái tim má»™t tráºn co quắp, nà y thanh âm Là m sao nhân tiện cảm giác theo Phong Thần Bảng trong cái kia Bại Thần Thân Công Báo giống như đây, Thân Công Báo câu kia: đạo hữu dừng bước, không biết khiến bao nhiêu thượng cổ ngưu X nhân váºt chết bất đắc kỳ tá», nghe được nà y Trương lão phu tá» như váºy hô Là m sao cảm giác có chút không được tá»± nhiên, cÅ©ng đừng xảy ra chuyện gì Ä‘i!
Cho dù trong lòng không muốn, Tô Mặc hay là xoay ngưá»i lại, nói: "Trương đại nhân có gì phân phó?"
Trương lão phu tá» chà xát tay, nét mặt già nua có chút đỠlên nói: "Tiên sinh trách đừng gá»i ta Trương đại nhân, e lão hÅ© tổn thá» mất, nếu tiên sinh không chê, không bằng chúng ta kết là m anh em kết nghÄ©a như thế nà o?" Nói xong vẻ mặt chá» mong vá»ng Tô Mặc, sợ Tô Mặc cá»± tuyệt hắn.
Tô Mặc tâm trạng nói thầm, tuy nói cổ nhân chăm há»c chăm há»i, nhưng vị nà y Trương lão phu tá» cầu há»c tinh thần cÅ©ng quá cao, Lại muốn kết là m anh em kết nghÄ©a vá»›i má»™t ngưá»i không rõ lai lịch, tháºt là có chút quái dị, bất quá chÃnh mình ban đầu đến bất chợt đến, bảo không cho phép lúc nà o dùng đến ngưá»i ta, hÆ¡n nữa trong lòng có chút bá»™i phục hắn cầu há»c tinh thần, vì váºy nói: "Nếu lão Ca Ca không chê, tiểu đệ xin vâng mệnh váºy."
Trương Tá» Văn nhất thá»i mừng rỡ, hưng phấn như má»™t hà i tá», nói: "Lão đệ tuổi còn trẻ, Tà i hoa có thể sánh bằng vá»›i báºc thầy đương thá»i, cho dù Tô Äông Pha ở độ tuổi bằng đây cÅ©ng là không bằng, lão Ca Ca mặc dù quan hà m không phải cá»u phẩm, nhưng là ngưá»i ở bên cạnh công tá» cá»§a Tri phá»§ đại nhân nên cÅ©ng có má»™t Ãt năng lá»±c, lão đệ sau nà y có chuyện gì khó xá», nhưng nhá»› kỹ nhất định phải tá»›i tìm lão Ca Ca."
Tô Mặc mừng thầm, khó được gặp má»™t ngưá»i ngưá»i tốt bụng, không nhân cÆ¡ há»™i kết giao má»™t chút sao được, vá»™i và ng đáp ứng, sau đó từ biệt Trương Tá» Văn hướng nhà đi đến.
Chỉ là đi chưa được mấy bước nhân tiện thấy phÃa trước ngã tư đưá»ng chá»— chạy tá»›i má»™t con ngá»±a, ở trên lưng ngá»±a có má»™t gã binh lÃnh, trên giáp trụ có viết má»™t chữ cá»±c to "Binh" dị thưá»ng rõ rà ng, ná» váºy binh lÃnh má»™t bên huy roi ngá»±a khu Ä‘uổi dưới thân ngá»±a, má»™t bên la lên là m cho trên đưá»ng ngưá»i Ä‘i đưá»ng mau tránh ra, Tô Mặc cÅ©ng bá» bá»™n mau tránh ra chá»§ nói dá»±a và o đến ven đưá»ng, ná» váºy con ngá»±a má»™t tráºn gió bà n từ hắn bên ngưá»i chạy trốn qua, theo sau tại nÆ¡i binh lÃnh "Hu" má»™t tiếng khẩu lệnh trung đứng ở cá»a phá»§ nha môn .
Láºp tức binh lÃnh ra vẻ rất cấp bách, cho nên xuống ngá»±a khi không cẩn tháºn té má»™t giao, nhưngnà y binh lÃnh phảng phất không có Ä‘au đớn, báºt ngưá»i dáºy hướng phá»§ nha ná»™i chạy Ä‘i, Tô Mặc do xa xa rõ rà ng chứng kiến nà y hết thảy, xem ná» váºy con ngá»±a mệt trên ngưá»i Ä‘á»u là mồ hôi, hÆ¡n nữa ná» váºy binh lÃnh chạy trốn như váºy cấp bách, Tô Mặc trong lòng đáp án hô hu ra: Có đánh nhau rồi.
NhÃu mà y vỠđến nhà , Linh Nhi xem Tô Mặc phảng phất đầy cõi lòng tâm sá»± cÅ©ng không nghịch ngợm quấn hắn, mặc hắn do thư phòng trong tá»± há»i, mấy ngà y nay trong Ca Ca vẫn là m cho nà ng Ä‘á»c sách viết chữ, trước kia không biết được nhân tình hiểu Ä‘á»i, bây giá» cÅ©ng dần dần há»c được cách thăm dò ý tứ.
Ngà y thứ hai buổi sáng Tô Mặc Ä‘ang ở thư phòng trong luyện chữ, thá»i gian lâu, cÅ©ng không có thể hạ xuống bút bá» công sức, cho nên hắn viết rất dụng tâm, bên cạnh ngồi vốn là Linh Nhi, tiểu nha đầu đã ở luyện chữ, chỉ là tay nhá» bé cầm có chút đại bút lông có vẻ có chút không chỉ không loại, nhưng tiểu nha đầu viết rất chuyên tâm, cái mÅ©i nhá» thượng thấm ra chút mồ hôi cÅ©ng không biết quét dá»n, Tô Mặc xem âm thầm gáºt đầu.
"Công tá», bên ngoà i có ngưá»i tìm ngươi." Nhưng là Lưu Mụ do cá»a thư phòng khẩu kêu lên.
"Nga, ngưá»i nà o?" Tô Mặc nghi hoặc nói, ở nà y Hưng Nguyên Phá»§ hắn cÆ¡ hồ không nháºn thức và i ngưá»i, cà ng đừng đỠcáºp biết hắn ở tại nà y.
"Hắn nói, hắn gá»i Sở Vân, công tá» nghe thì sẽ gặp lại." Lưu Mụ đáp.
Tô Mặc vui vẻ, nguyên lai là cái kia đối vá»›i chÃnh mình có ân cứu mạng Tuyên Tiết Giáo Úy Sở Vân, vá»™i nói: "Mau má»i!" Chỉ là chÃnh mình cÅ©ng không nói cho chÃnh hắn trụ ngưá»i nà y, cÅ©ng không biết như thế nà o bị Sở Vân biết.
Quả nhiên, Tô Mặc do đại sảnh nhìn thấy Sở Vân, Sở Vân vẫn là như váºy anh võ bất phà m, chỉ bất quá hai tròng mắt có chút hồng, trên mặt có chút tiá»u tụy, Tô Mặc hô: "Nguyên lai tháºt sá»± là Sở tướng quân!"
"Bản tướng không má»i mà tá»± đến, xin tiên sinh chá»› trách, chỉ là lần nà y nhưng là có việc gấp thỉnh tiên sinh giúp cho." Sở Vân sắc mặt trầm trá»ng, chưa cùng Tô Mặc khách sáo, chuyến nà y sá»± tình đóng trá»ng đại, cÅ©ng không được phép hắn cùng vá»›i Tô Mặc khách sáo.
Xem Sở Vân vẻ mặt ngưng trá»ng, Tô Mặc rót cho hắn má»™t ly trà , nghi hoặc nói: "Chuyện gì?"
Lại nghe Sở Vân trầm giá»ng nói: "Quân giặc khai chiến rồi!"
Tà i sản của SirPMH
Last edited by SirPMH; 01-11-2010 at 11:48 AM .
Äã có 3 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch cá»§a SirPMH
01-11-2010, 05:11 PM
Nháºp Môn Tu Luyện
Tham gia: Oct 2009
Äến từ: Nhà hát cá»§a những giấc mÆ¡
Bà i gởi: 82
Thá»i gian online: 3 tuần 5 ngà y 23 giá»
Thanks: 2,994
Thanked 1,803 Times in 54 Posts
Chương 7: Xuất Mưu Vạch Kế 〠một 】
Converter: Cẩm Y Vệ
Nguồn: http://4vn.eu
"Quả nhiên như thế." Tô Mặc thẳng cất giá»ng nói.
"Nga, tiên sinh nói thế ra sao ý?" Sở Vân nghi hoặc nói.
Tô Mặc nhân tiện cưá»i Ä‘em chÃnh mình ngà y hôm qua chứng kiến cÅ©ng là m ra Ä‘oán nói ra, Sở Vân nghe xong bá»™i phục nói: "Tiên sinh quan sát rất nhá», có thể khuy quan tâm biết báo thân, ngưá»i có năng lá»±c như váºy ở trên Ä‘á»i nà y, duy tiên sinh má»™t ngưá»i ngươi."
Không nghÄ© tá»›i nà y Sở Vân cÅ©ng biết công phu vuốt mông ngá»±a, hÆ¡n nữa tâng bốc rất thoải mái, ngay cả Tô Mặc ngưá»i không quen biết nà y ngưá»i hiện đại xuyên việt mà đến hiện đại má»i ngưá»i lần cảm giác bá»™i phục, khoát khoát tay khiêm tốn nói: "Nhân tiện Ä‘oán bừa mà trúng thôi!"
"Nhưng trong lúc chiến tranh nà y, tướng quân hẳn là đi tiá»n tuyến má»›i là , thế nà o lại chạy đến nhà cá»§a tại hạ chi váºy?" Tô Mặc há»i.
Sở Vân hai tay má»™t buông tay cưá»i khổ nói: "Từ ngà y hôm qua má»›i biết được tin Hoà ng đế Hải Lăng suất lÄ©nh đại quân sắp sá»a Nam hạ, Tư Äồ đại nhân cùng vá»›i Tri phá»§ Lưu đại nhân liên can tướng lãnh quan viên thương nghị hÆ¡n phân ná»a má»™t buổi tối cÅ©ng không xuất ra má»™t chá»§ ý đến, cho nên Ta đã nghÄ© đến tiên sinh, lấy trà tuệ cá»§a tiên sinh đối vá»›i chuyện nhá» nà y đương nhiên giống như tiện thể nhấc tay mà là m váºy."
Nà y chá» chụp mÅ© khấu xuống tá»›i chuẩn bị Tô Mặc cưá»i khổ, "Nếu là chuyện nhá» thì thế gian nà y cái gì má»›i là đại sá»± đây, ngươi đừng có quy kết tá»™i danh nà y cho ta, có thể giúp ta tá»± nhiên giúp, nói gì thì nói. Ta cÅ©ng là má»™t con dân Äại Tống." Lá»i nà y bị Tô Mặc nói không kiêu ngạo cÅ©ng không tá»± ti, vừa không có bởi vì Sở Vân nói cảm thấy bất cứgì kiêu ngạo, cÅ©ng không vì chÃnh mình nhưng má»™t thư sinh mà từ chối, nghe Sở Vân vốn là cuống quÃt âm thầm gáºt đầu, giá»ng Ä‘iệu không tá»± ti, không kiêu ngạo không nóng nảy ngưá»i má»›i là trước mắt Äại Tống muốn nhất, nhưng đáng tiếc. . . . Ai!
"Như thế, Bản tướng trước hết thay mặt cho bách tÃnh thiên hạ tạ Æ¡n vá»›i tiên sinh." Sở Vân thân đứng lên tháºt sâu hướng Tô Mặc bái Ä‘i xuống, hắn là biết Tô Mặc má»›i có thể, mặc dù lần trước ở trên xe ngá»±a có thể là hoa ngôn xảo ngữ, nhưng chÃnh là có thể từ ná» váºy nói mấy câu trung đó có thể thấy được Tô Mặc không đơn giản, ngưá»i nà y trong lòng nhất định giấu ngà n vạn thiên binh giáp.
Tô Mặc tất nhiên là nghÄ© không ra chÃnh mình do Sở Vân trong lòng đánh giá gặp như váºy cao, nhưng gã bái má»™t lá»… tôn kÃnh như váºy, láºt Ä‘áºt vá»™i và ng nâng Sở Vân lên nói: "Tướng quân chá»› là m thế!"
Sở vân cưá»i rá»™ lên, hô to "ÄÆ°á»£c" "ÄÆ°á»£c", theo sau thu hồi tươi cưá»i, trên mặt nghiêm túc đứng lên, Tô Mặc biết hắn muốn nói chuyện chÃnh sá»±, quả nhiên, chỉ nghe Sở Vân trầm giá»ng nói: "Căn cứ và o tin tức cá»§a máºt thám chúng ta tại hai vùng Phượng Tưá»ng Phá»§ ,Kinh Triệu Phá»§ truyá»n vá», Hải Lăng đế đã bắt đầu táºp kết quân đội, nghe nói sáu mươi vạn tinh binh, Ä‘em binh phân là m ba lá»™ ná»™i nháºt trong và i ngà y nữa sẽ xua quân Nam hạ tấn công Äại Tống ta; Tây lá»™ do Kim Quốc tướng lãnh Hoà n Nhan Hồng Mạt suất lÄ©nh mưá»i lăm vạn đại quân từ Phượng Tưá»ng Phá»§ tiến đánh Äại Tán Quan, Trung lá»™ do Lưu Ngạc suất dẫn hai mươi vạn đại quân tấn công Tương Dương Thà nh, Äông lá»™ chá»§ lá»±c do Hải Lăng Vương tá»± mình suất lÄ©nh hai mươi lăm vạn tinh binh từ Hoà i Tây tiến công và o vùng phÃa đông Giang Nam, mặt khác Hải Lăng đế còn nghÄ© bà máºt phái má»™t cánh Thá»§y Quân men theo duyên hải SÆ¡n Äông đánh thẳng Lâm An, tình huống nguy cấp, xin tiên sinh xuất ra đối sách!"
Tô Mặc táºp chung tinh thần lắng nghe, cháºm rãi suy nghÄ©, tay trái gõ nhịp trên mặt bà n, phát ra âm hưởng tiếng động "Ba, ba, ba", Sở Vân biết hắn Ä‘ang trầm tư suy nghÄ©, không lên tiếng nữa, nhưng lẳng lặng nhìn hắn.
Nếu nói binh pháp yếu lược gì Tô Mặc không thấy qua, nhưng do xem ở trên TV thấy đủ các loại lấy Ãt thắng nhiá»u, xuất kỳ chế thắng kể ra cÅ©ng tá»›i mấy chục chiến dịch, cái gá»i là chưa ăn qua thịt heo, vẫn biết cách heo chạy cÅ©ng không sai biệt cho lắm, nếu bảo hắn Ä‘i tá»›i tiá»n tuyến tá»± mình chỉ huy tác chiến hẳn là hắn không có cái khả năng đó rồi, nhưng nếu là m má»™t cẩu đầu quân sá»± xuất mưu vạch kế gì đó , thì hắn rất tin tưởng là mình là m được.
Dựa theo manh mối của Sở Vân nói lúc nà y Tô Mặc sắp xếp lại , suy nghĩ thêm một lúc rồi nói: "Không biết vị tướng quân nà o đóng ở Tương Dương Thà nh ? Bên trong thà nh vừa lại có bao nhiêu tướng sĩ?"
"Tương Dương Thà nh do Kinh Tương Lá»™ Tuyên phá»§ sá» Hà n Äại Nhân anh dÅ©ng trấn thá»§ ở đó, vá» phần bên trong thà nh có bao nhiêu quân sÄ©, . . . Khụ! Thế nà o cÅ©ng có mấy vạn ngưá»i Ä‘i." Sở Vân mặc dù không biết trong hồ lô cá»§a Tô Mặc có thuốc gì, nhưng vẫn trả lá»i, nói xong lá»i cuối cùng lo lắng lại có chút không đủ.
"Mấy vạn ngưá»i? Rốt cuá»™c chÃnh xác là bao nhiêu?" Tô Mặc nhăn mặt nhÃu mà y, quân tình chá»§ yếu trên chiến trưá»ng, hắn không thể không há»i rõ rà ng; Thà nh Tương Dương , hùng cứ nÆ¡i cái rốn cá»§a Trung Hoa, trấn giữ chẹn ở vùng trung du sông Hán Thá»§y, từ xưa đến nay binh gia giá»i dụng binh tất sẽ chiếm giữ hiểm địa nà y, mà thế nhân kÃnh ngưỡng tam gia trong thiên hạ, đó chÃnh là Gia Cát Lượng, đại thi nhân thá»i Äại ÄÆ°á»ng Mạnh Hạo Nhiên, thư há»a cá»§a Äại Tống, mà những nhân váºt nổi tiếng nà y Ä‘á»u lưu lại những dấu chân rá»±c rỡ chói lá»i cá»§a hỠở tại thà nh Tương Dương.
Mà xuyên việt đến Nam Tống Tô Mặc đặt biệt hiểu rõ , Tương Dương Thà nh có thể nói là tráºn chiến có ý nghÄ©a chiến lược đệ nhất trong công cuá»™c kháng cá»± Kim Quốc , nếu như Tương Dương Thà nh bị phá nói, như váºy Nam Tống giống như bắp đùi cá»§a má»™t nữ nhân bị tách ra, mặc cho ngưá»i ta già y xéo lăng nhục.
Äông lá»™ mặc dù do Hải Lăng Vương tá»± mình suất binh tấn công, nhưng Hải Lăng Vương muốn đánh nhưng là Nam Tống Trung Äô Lâm An Phá»§ đó, tiến đánh má»™t chổ tốt như váºy, nhìn như Lâm An phá»§ nguy hiểm, kỳ tháºt Ä‘iểm mấu chốt cá»§a nó cÅ©ng không có gì là khó hiểu, ngoà i chiến trưá»ng ở Trung lá»™ Tương Dương Thà nh.
"Theo Tư Äồ đại nhân nói, thá»§ hạ dưới tay cá»§a Hà n đại nhân chỉ có hai vạn quân sÄ©." Sở Vân lau lau trên mặt không biết lúc nà o chảy xuống mồ hôi, con mẹ nó tháºt là tà môn a, coi như là lúc đầu gặp Kim Tặc khi hắn cÅ©ng không chảy qua mồ hôi; chảy mồ hôi loại nà y tình trạng cÅ©ng chỉ có mặt đối vá»›i Tư Äồ đại nhân khi cÅ©ng sẽ có, nghÄ© tá»›i đây, Sở Vân bất giác nhìn kỹ Ä‘ang ở nhÃu mà y suy nghÄ© Tô Mặc, không thể không nói nam nhân tại suy nghÄ© lúc vốn là nhất có mị lá»±c thá»i khắc, mà Tô Mặc giá» phút nà y tình hình chÃnh là như thế.
Hai. . . Hai vạn ngưá»i? Tô Mặc bất giác cưá»i khổ, hắn quả tháºt không nghÄ© tá»›i, Thà nh Tương Dương lúc bấy giá» kháng cá»± Kim Quốc sà i lang hùng mạnh cư nhiên chỉ có hai vạn ngưá»i trấn thá»§, phá»ng đến Ä‘á»i háºu thế, ai là ngưá»i có thể tin tưởng và o sá»± tháºt nà y đây?
NghÄ© tá»›i đây, Tô Mặc xem như hoà n toà n kiến thức đến đương kim Äại Tống triá»u đình vô năng, trong sách sá» trước kia có nói Tống Cao Tông áp dụng chÃnh sách cầu hòa như thế nà o, đại thần trong triá»u đình vô năng ra sao, chỉ là hắn không thể nà o táºn mục sở thị, lúc đó hắn đối vá»›i sách sá» còn có má»™t chút không tin lắm, nhưng bây giá»... . . . . .
Tô Mặc ngổn ngang trăm mối thở ra má»™t hÆ¡i, không còn hi vá»ng gì vá» nó, lại há»i: "Váºy Hà n đại nhân đó là ngưá»i như thế nà o?" Hắn là ngưá»i hiện đại xuyên việt mà đến, đối vá»›i Sở Vân trong miệng Kinh Tương Lá»™ Tuyên Phá»§ Sá» Hà n đại nhân căn bản không thể nà o hiểu rõ được, nếu binh Ãt, như váºy chỉ có thể trông cáºy và o vị tướng lÄ©nh thá»§ thà nh là ai ?
"A. . . Hà n đại nhân là Hà n Công Tá»™c Äệ, " Sở Vân trả lá»i, nhưng câu há»i cá»§a Tô Mặc hiển nhiên là m cho gã cá»§a chút đứng ngồi không yên, chuyến nà y mục chÃnh là ôm má»™t tia hy vá»ng thỉnh cầu má»™t kế để là m sao ngăn được quân Kim tấn công Äại Tán Quan, không nghÄ© tá»›i Tô Mặc lại lão luyện kinh nghiệm mà há»i vá» tình hình Tương Dương Thà nh như thế, cái nà y là m cho tâm lý cá»§a gã không khá»i có chút vá»™i và ng xao động.
Tô Mặc nóng lòng suy nghÄ© vấn Ä‘á», là m gì có thá»i gian mà để ý tá»›i bá»™ đáng cá»§a Sở Vân, nghe Sở Vân trả lá»i, nhÃu mà y nghi hoặc, Hà n công? Chẳng lẽ là Là Hà n Thế Trung đúng không hay sao? Như quả tháºt đúng là ngưá»i nà y, nghÄ© đến vị nà y Tuyên Phá»§ khiến Hà n đại nhân cÅ©ng không phải quá yếu nhược, để xác định nghi vấn hắn há»i: "Là Hà n Thế Trung đúng không?"
Sở Vân xác định gáºt đầu, Tô Mặc thở phà o ra má»™t hÆ¡i, như thế nói như váºy Tương Dương Thà nh trong thá»i gian ngắn tất không dá»… gì bị thất thá»§, bất quá đối chiếu vá»›i hướng Ä‘i cá»§a lịch sá», tráºn chiến tranh nà y cÅ©ng là có thể thắng, chỉ bất quá thắng có chút bi thảm, chẳng qua bây giá» có thêm má»™t biến số chÃnh là hắn, nếu như có thể giảm bá»›t tổn thất cho Äại Tống thì Tô Mặc đương nhiên cam tâm tình nguyện mà là m ngay.
"Ta có mấy đỠnghị vụng vá» thô thiển, nhân tiện hướng Sở tướng quân nói hạ, nếu có gì sai xin chỉ giáo." Dù sao cÅ©ng là lần đầu tiên tham gia và o cuá»™c chiến đại quy mô như thế, Tô Mặc không thể không khiêm nhưá»ng, ngưá»i ta dù sao cÅ©ng là Sở Vân má»™t vị tướng lÄ©nh cầm binh, quả thá»±c là tinh thông, so vá»›i má»™t tên gà má» như hắn thì mạnh mẽ hÆ¡n bao nhiêu lần.
"Tiên Sinh chá»› khiêm nhưá»ng, xin hãy nói mau." Sở Vân có vẻ có chút không thể chỠđợi được, cuối cùng lá»i nói nghe có vẻ trịch thượng vô lể, hắn đã sá»›m sốt hết cả ruá»™t; đối vá»›i quân đội toà n quốc cá»§a hoà ng đế Hải Lăng xua quân Nam hạ , cả Äại Tống triá»u đình cÅ©ng sôi trà o, tối hôm qua bá»n há» má»™t đám tướng lãnh chưa từng thảo luáºn ra má»™t kế hoạch cụ thể nà o cả, nhân tiện ngay cả Tư Äồ đại nhân cÅ©ng là sầu nhÃu mà y, trở vá» sau lúc, không biết thế nà o nhân tiện đột nhiên nhá»› tá»›i Tô Mặc ngưá»i không quen biết nà y chỉ quen biết không tá»›i má»™t ngà y thư sinh đứng lên, cho nên hôm nay má»›i có thể ôm thá» má»™t lần ý nghÄ© đến đây xin ý kiến.
"Trước tiên là nói vá» binh sÄ© cá»§a Kim Quốc, Hải Lăng đế nghe nói sáu mươi vạn tinh binh, ta khẳng định đó chẳng qua là thổi phồng lên mà thôi, có thể có bốn mươi vạn cÅ©ng sẽ không sai, Ta từ Kinh Triệu Phá»§ chạy nạn khi, Kim binh liá»n không ngừng bắt bá»› nam Ä‘inh , có thể nghÄ© những nam Ä‘inh nà y nhất định sẽ bị sung quân, váºy bốn mươi vạn quân nà y trong đó Ãt nhất có hai mươi vạn Ä‘á»u là tráng Ä‘inh, đại bá»™ pháºn tráng Ä‘inh Ä‘á»u là ngưá»i Tống, bá»n há» Ä‘á»u là bị ép, đương nhiên há» Ä‘á»u không tình nguyện Ä‘i đánh nhau, như thế tÃnh ra lần nà y nam hạ quân Kim chá»§ yếu chÃnh qui cÅ©ng cÅ©ng chỉ có hai mươi vạn mà thôi." Tô Mặc khoe khoang khoác lác, có Ä‘iểm chỉ Ä‘iểm giang sÆ¡n mùi, Sở Vân nghe váºy liên tục gáºt đầu lia lịa.
"Tiếp theo, quân Kim Tây lá»™ nói có mưá»i lăm vạn quân tấn công Äại Tán Quan cá»§a Hưng Nguyên Phá»§ ta, lấy Ta trước phân tÃch, Tây lá»™ cÅ©ng cÅ©ng chỉ có không tá»›i mưá»i vạn chi kể ra, hÆ¡n nữa Ta phá»ng chừng nà y mưá»i vạn chi chúng có vượt qua má»™t ná»a Ä‘á»u là bị chá»™p đến ngưá»i Tống, quân Kim chÃnh qui cÅ©ng phá»ng chừng từ ba đến bốn vạn quân, nếu như, ý ta nói nếu như có thể , trước khi khai chiến xúi giục xách động ngưá»i Tống trong đội ngÅ© quân Kim trở giáo phản chiến, như váºy, Tây Lá»™ Kim binh chưa chiến đã bại , chỉ cần trong chiến tranh an bà i thá»a đáng tháºm chà có thể là m cho nà y nhóm quân Kim quay vá» không nhà , tiêu diệt bá»n chúng ở ngay Äại Tán Quan."
"Hảo. . . Hảo. . . Hảo, ná» váºy hoà n lại chá» cái gì, Ta bây giỠđã Ä‘em tiên sinh đỠnghị bẩm báo cho Tư Äồ đại nhân." Sở Vân hưng phấn thân đứng lên sẽ hướng ra phÃa ngoà i Ä‘i đến, Tô Mặc cưá»i khổ, trước kia cho rằng Sở Vân vốn là má»™t rất chá»ng chạc ngưá»i, thế nà o hôm nay ngưá»i nhân tiện như váºy vá»™i và ng xao động đây!
"Tướng quân dừng bước, ta còn chưa có nói dứt lá»i đấy nhé đây." Tô Mặc ngăn trở nói.
"Nga? Tiên sinh còn dặn dò gì quan trá»ng ư." Sở Vân nghi hoặc nói.
"Xin tướng quân cố nán lại má»™t chút, nghe ta cháºm rãi nói tá»›i; dá»… dà ng đánh bại Tây lá»™ Kim binh như váºy sao, Ta lo lắng chÃnh là Tương Dương Thà nh, má»›i vừa đây ta há»i tình hình cá»§a Thà nh Tương Dương, chÃnh là lo ở phÃa Tương Dương Thà nh, lần nà y Hải Lăng đế xâm nháºp phÃa nam chá»§ yếu trá»ng Ä‘iểm chÃnh là do Trung lá»™ Tương Dương Thà nh cùng Äông lá»™ Hoà i Thá»§y, cÅ©ng chÃnh là Trung Äô Lâm An Phá»§ đó."
Tô Mặc thở hổn hển, tiếp tục nói: "Nếu so sánh Äông lá»™ Hải Lăng đế tá»± mình suất binh tấn công Hoà i Thá»§y vùng, bản thân ta không quá lo lắng, Ta tương đối lo lắng vốn là Thà nh Tương Dương ."
Hoà ng đế cổ đại vốn là loại ngưá»i sợ chết nhất hạng, Ä‘iểm ấy Tô Mặc vốn là trà n đầy cảm xúc, Hải Lăng Vương từ Äông lá»™ từ Hoà i Thá»§y tấn công Nam Tống, mục tiêu hà ng đầu hẳn là nằm ở Trung đô Lâm An Phá»§, bất quá, lấy bản tÃnh cá»§a hoà ng đế, cà ng xác thá»±c nà y đây đương kim Hoà ng đế Cao Tông bản tÃnh tất nhiên là gặp Ä‘em trá»ng binh Ä‘iá»u đến Hoà i Thá»§y vùng đến kháng cá»± Hải Lăng Vương nà y đầu sà i lang.
Äông lá»™ quân Kim chỉ e là nghi binh, nhưng Thà nh Tương Dương lúc bấy giá» Äại Tống tráºn chiến đầu tiên lược muốn nhưng là nguy cÆ¡ hiểm nghèo, chÃnh hướng Tô Mặc suy nghÄ© như váºy, Tương Dương Thà nh bị phá, Äại Tống tất sẽ sụp đổ.
"Tương Dương Thà nh?" Sở Vân lẩm bẩm nói, không sai, nghe được Tô Mặc nhắc nhở như váºy má»›i tỉnh ngá»™, cÅ©ng chợt hiểu hiểu được, hắn không phải là ngưá»i đần độn, hôm nay sở dÄ© như váºy vá»™i và ng xao động là bởi vì Hải Lăng đế sắp sá»a khuynh giÆ¡ quốc chi binh xâm nháºp phÃa nam Äại Tống mà nhất thá»i mất Ä‘i ngà y thưá»ng tỉnh táo.
"Bất quá, tướng quân cÅ©ng không nhất định quá mức lo lắng Thà nh Tương Dương , Tương Dương Thà nh ná»™i tuy chỉ có hai vạn chi binh, nếu theo thà nh mà tá» thá»§, không xuất binh ra đánh địch, mà địa thế Tương Dương Thà nh lại là đệ nhất hùng quan hiểm yếu nhất Äại Tống, là m có thể thá»§ được mấy tháng." Tô Mặc khéo léo chuyển đỠtà i nói.
Sở Vân thở ra một hơi dà i, rốt cục đem trái tim phóng tới trong bụng, không nghĩ tới Tô Mặc lại nói: "Nhưng, chúng ta phải có thể nhanh lên giải quyết Tây lộ chiến sự lấy tăng viên Thà nh Tương Dương ."
"Xin tiên sinh yên tâm, lấy Tư Äồ đại nhân lãnh binh năng lá»±c hÆ¡n nữa tiên sinh kế sách Xứng đáng có thể đánh tan Tây lá»™ quân Kim." Sở Vân cất giá»ng lanh lảnh, nói đến quân Kim khi nghiêm trá»ng hiện lên má»™t tia sát khÃ.
"Ta tin tưởng lấy Tư Äồ đại nhân năng lá»±c có thể đánh tan Tây lá»™ quân Kim, chỉ bất quá, lúc nà y phải chạy Ä‘ua vá»›i thá»i gian quý báu, trá»… má»™t khắc, Tương Dương Thà nh nguy hiểm nhân tiện nhiá»u chia ra." Tô Mặc cố ý Ä‘em khẩu khà tăng thêm lấy nói rõ đương kim tình huống nguy cÆ¡, mặc dù nhiên theo lịch sá» ghi lại, Hải Lăng Vương cuối cùng xâm nháºp phÃa nam thất bại, Nam Tống đạt được thắng lợi, nhưng chÃnh vì đả thương địch thá»§ má»™t ngà n, mình tổn hại mất tám trăm, mặc dù Hải Lăng Vương xâm nháºp phÃa nam thất bại bị giết, nhưng Nam Tống đã ở chống đỡ ngoại xâm trung khiến cho vốn là không trạm ưu thế quân sá»± lá»±c lượng cà ng đã bị há»§y diệt tÃnh chất đả kÃch, nà y cÅ©ng là sau nà y Hiếu Tông lên ngôi bắc phạt thất bại nguyên nhân má»™t trong.
Nếu như có thể nhiá»u giảm thiểu má»™t phần thương vong, tất nhiên là vì sau nà y Nam Tống quốc lá»±c nhiá»u tÃch súc chia ra lá»±c lượng, mà ở tương lai thu phục lại giang sÆ¡n trong chiến tranh cÅ©ng nhiá»u chia ra thà nh công hy vá»ng.
Tà i sản của SirPMH
Last edited by SirPMH; 02-11-2010 at 01:36 PM .
Äã có 3 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch cá»§a SirPMH
02-11-2010, 01:28 PM
Nháºp Môn Tu Luyện
Tham gia: Oct 2009
Äến từ: Nhà hát cá»§a những giấc mÆ¡
Bà i gởi: 82
Thá»i gian online: 3 tuần 5 ngà y 23 giá»
Thanks: 2,994
Thanked 1,803 Times in 54 Posts
Chương 8: Xuất Mưu Vạch Kế 〠hai 】
Converter: Cẩm Y Vệ
Nguồn: http://4vn.eu
ChÃnh văn thứ tám chương Xuất Mưu Vạch Kế 〠nhị 】
"Váºy ý cá»§a tiên sinh là ?" Sở Vân há»i, hắn đã thói quen Tô Mặc nói chuyện phương thức, má»™t hồi nguy hiểm má»™t hồi an toà n, bất quá đối vá»›i nguy hiểm Tô Mặc chung quy có thể tìm được biện pháp giải quyết.
"Chúng ta muốn là m chÃnh là : đánh úp." Tô Mặc trầm giá»ng nói.
"Äánh úp?" Sở Vân nghi vấn nói.
"Không sai, chÃnh là đánh úp!" Tô Mặc khẳng định trả lá»i, tay phải bất giác do ngổn ngang trăm mối Ä‘áºp lên bà n, phát ra "Ba" má»™t tiếng.
"Äánh úp nÆ¡i nà o?" Äối vá»›i Tô Mặc nói Sở Vân cà ng ngà y cà ng cảm thấy nghi hoặc.
"Há»i hay." Tô Mặc cưá»i nói, "Hải Lăng đế dốc hết binh lÃnh trong cả nước phân ra ba đưá»ng tấn công Äại Tống ta, binh sÄ© đông đúc như thế thì lương thá»±c cung cấp má»—i ngà y chÃnh là má»™t con số rất khổng lồ, nếu như, đột nhiên do khẩn yếu quan đầu, lương thá»±c cung cấp bị gián Ä‘oạn hoặc không còn nữa, ngươi nghÄ© xem kết quả cá»§a nó là gì?" Nói tá»›i đây, Tô Mặc bất giác phát ra giá»ng cưá»i hắc hắc đầy gian xảo.
"ÄÆ°Æ¡ng nhiên gặp rút lui binh!" Sở Vân vá»— tay nói, theo sau bừng tỉnh đại ngá»™ lại nói: "Tiên sinh ý tứ là chúng ta táºp kÃch Kim Quốc phÃa sau đưá»ng tiếp tế, cắt đứt đưá»ng váºn lương , khiến cho quân địch không thể không lui binh ư?"
"Không chỉ cần táºp kÃch quân Kim đưá»ng tiếp tế, còn phải thiêu há»§y đốt sạch kho lương cá»§a bá»n chúng nữa kìa, con đưá»ng tiếp tế bị cắt vẫn còn có thể nối lại, nhưng nếu như lương thảo háºu cần mà bị thiêu há»§y sạch , như váºy mấy chục vạn đại quân cá»§a Hải Lăng đế nhất định sẽ như gặp đại nạn châu chấu ở giữa mùa thu --- kêu trá»i trá»i không thấu gá»i đất đất chẳng thưa. Như thế quân Kim tất sẽ lui binh, mà ở Tương Dương Thà nh cùng Äông lá»™ quân coi giữ nếu như có thể xuất binh truy kÃch đúng lúc, quân đội Tây lá»™ cá»§a chúng ta lại mai phục sẳn trên con đưá»ng rút lui cá»§a Kim binh rồi tiến hà nh đánh úp, như váºy nà y mấy chục vạn quân đội có thể nói nhân tiện gặp phải xui xẻo rồi." Má»™t hÆ¡i nói xong nà y đó, Tô Mặc có chút khát nước, bưng lên trên bà n trà mân khẩu.
Sở Vân nghe được vốn là nhiệt huyết sôi trà o, vá»— tay gá»i khoái nói: "Nói như thế đến, như váºy Ta Äại Tống thu phục lại giang sÆ¡n có vá»ng A!"
Tô Mặc uống trà cưá»i khổ, muốn thu phục lại giang sÆ¡n, nói dá»… váºy sao, lịch sá» thượng Hải Lăng Vương xâm nháºp phÃa nam binh bại bị giết, kỳ tháºt vốn là má»™t tất nhiên kết quả, vị Hoà n Nhan Lương nà y tÃnh tình tà n bạo, mặc kệ là đúng Äại Tống hay là đối vá»›i Kim Quốc bên trong, mà Kim Quốc bên trong phản đối ngưá»i khác không há» số Ãt, nhưng ngại vu Hải Lăng Vương thá»§ Ä‘oạn giáºn mà không dám nói gì bãi.
Chiến tranh thá»i cổ đại rất chú trá»ng đến thiên thá»i - địa lợi - nhân hòa, Hải Lăng Vương là hạng ngưá»i cứng đầu nhất, thất bại cá»§a ông ta cÅ©ng việc đã định sẳn. Nhưng Hải Lăng Vương Hoà n Nhan Lượng mặc dù Chết rồi, phÃa sau nhưng là ra má»™t Kim Thế Tông Hoà n Nhan Ung, nà y Hoà n Nhan Ung cÅ©ng không giống như Hoà n Nhan Lượng hiếu chiến lá»— mãng , ông ta là má»™t thá»§ lÄ©nh rất có đầu óc, từ nhá» yêu thÃch văn hóa cá»§a ngưá»i Hán , có ý thức tu dưỡng văn hóa rất cao, hÆ¡n nữa còn chú ý há»c táºp trong Ä‘iển tịch Nho gia, hấp thu kinh nghiệm thống trị cá»§a các triá»u đại Äế vương, chá»§ trương nhân chÃnh vương đạo . Theo lịch sá» ghi chép, Hoà n Nhan Ung lên ngôi sau nà y, áp dụng hà ng loạt chÃnh sách, rất nhanh ổn định thống trị. CÅ©ng trá»ng dụng bá quan văn võ cÅ© cá»§a thá»i Hải Lăng Vương, duy trì chế độ phong kiến tương đối ổn định; tranh thá»§ già nh được sá»± á»§ng há»™ cá»§a tầng lá»›p quý tá»™c Nữ Chân; thà nh công trấn áp hán tá»™c, Khiết Äan tá»™c cùng những cuá»™c khởi nghÄ©a cá»§a tầng lá»›p nông dân; đồng thá»i cÅ©ng tiếp nháºn ngưá»i Hán, ngưá»i Khiết Äan cùng vá»›i thượng tầng nhân sÄ© các tá»™c khác được quyá»n tham chÃnh (tham gia hoạt động chÃnh trị hoặc tham dá»± trong cÆ¡ cấu chÃnh trị).
Theo lịch sá» ghi lại, vá» Tống Kim quan hệ phương diện, năm 1165 , song phương ký kết "Long Hưng Hòa Nghị ", bởi váºy đổi lấy bốn mươi năm Nếu so sánh ổn định cục diện. Mà Kim Thế Tông Ä‘em chá»§ yếu tinh lá»±c đặt ở chỉnh lý ná»™i chÃnh cùng xã há»™i kinh tế phát triển phương diện.
Do kinh tế thượng, Kim Thế Tông tÃch cá»±c khôi phục phát triển nông nghiệp sản xuất, giảm bá»›t nông dân gánh nặng, thu nháºn ngưá»i lưu vong, khai khẩn đất Ä‘ai. Vì khôi phục cùng phát triển xã há»™i kinh tế, tá»± thân tiết kiệm, không xa hoa phung phÃ, pháp luáºt nghiêm minh, quản thúc Vương công đại thần.
Vương Uẩn ngưá»i thá»i Nguyên triá»u từng nhắc tá»›i như váºy má»™t việc: lúc ấy, có chư Vương yêu cầu triá»u đình cung cấp thêm và o phong thưởng, Thế Tông má»›i trả lá»i rằng: "LÅ© các ngươi tham lam quá thể a, các ngươi há chẳng biết tà i sản trong quốc khố là tà i sản cá»§a lão bách tÃnh sao, Ta chỉ bất quá vốn là thay mặt dân chúng bảo quản mà thôi, sao dám tiêu xà i hoang phà đây?"Äúng là bởi vì Kim Thế Tông có thể dưá»ng như chÃnh xác nháºn thức thống trị ngưá»i cùng dân chúng quan hệ, không dám tùy tiện sá» dụng tiá»n bạc cá»§a quốc khố, trong thá»i kì ông ta thống trị khoản thuế thu chỉ bằng 1 phần 10, "Ngoà i hai khoản thuế, hoà n toà n không có trưng thu ngang ngược ". Không tá»›i mấy năm, quốc khố phong phú, dân gian thịnh vượng và già u có, "Äến ná»—i đại định ba mươi năm chi thái bình ". Lúc Thế Tông lên ngôi vị, cả nước chỉ có hÆ¡n 300 vạn há»™, 20 năm sau tăng tá»›i 670 nhiá»u vạn. Äại định năm gian, chÃnh cục ổn định, tà i chÃnh sung túc, Kim Thế Tông bởi váºy má»›i được xưng tụng là "Tiểu Nghiêu Thuấn".
Ngẫm lại có thể được xưng là "Tiểu Nghiêu Thuấn" có thể biết ngưá»i nà y như thế nà o được, vua Nghiêu, vua Thuấn, vua VÅ© Trung Hoa vốn là báºc đại hiá»n đại đức từ xưa đến nay, vá» bá»n há» chuyện xưa cà ng lại truyá»n lưu thiên cổ, Kim Thế Tông có thể được xưng là "Tiểu Nghiêu Thuấn" danh hiệu có thể tưởng tượng là ngưá»i tà i năng đức hạnh biết bao nhiêu.
Những kẻ cầm quyá»n trong các vương triá»u cổ đại Ä‘á»u là chèn ép dã man dân tá»™c thiểu số ở vùng biên cảnh, tỉ như nhất đại danh tướng Vệ Thanh cá»§a Hán triá»u, Hoắc Khứ Bệnh vân...vân, cÅ©ng từng chinh chiến Äại Mạc Hung Nô, Dân tá»™c thiểu số ở nÆ¡i xa xôi hẻo lánh nà y không dạy dá»— giáo hóa được, chÃnh là tá»™c ngưá»i ngang tà ng bạo ngược, không có văn minh, nhưng thân thể cá»§a bá»n chúng cưá»ng tráng khá»e mạnh, có giác cao tác chiến năng lá»±c, mạnh mẻ hÆ¡n nhiá»u nếu so vá»›i ngưá»i Hán, nhưng tại sao má»—i lần Ä‘á»u đã bị ngưá»i Hán tiêu diệt, chÃnh là bởi vì bá»n há» không biết mưu lược, không có giác thâm văn hóa tố dưỡng.
Giả sá» má»™t lão hổ không có mưu lược vừa đánh vá»›i bẫy ráºp vừa đánh vá»›i gã thợ săn, nhưng nếu có má»™t ngà y nà y đầu hung mãnh con cá»p cÅ©ng sẽ khiến bẫy ráºp, gặp mưu lược, như váºy chuyện kết quả có thể nghÄ©, bây giá» Kim Thế Tông chÃnh là má»™t lão hổ đầy mưu lược ná», giống như nà y minh quân thống trị Kim Quốc, có thể tưởng tượng lấy Nam Tống tình huống cho dù tái thế nà o cố gắng cÅ©ng hồi phục không hà sÆ¡n, nà y cÅ©ng là sau nà y Trương Tuấn bắc phạt thất bại trá»ng yếu nguyên nhân.
Huống hồ Nam Tống triá»u đình ná»™i chá»§ chiến phái cùng chá»§ hòa phái vẫn đấu tranh không ngừng, mà chá»§ hòa phái vẫn chiếm cứ thượng phong, ngay cả bên trong mâu thuẫn cÅ©ng không có xá» lý tốt, đã nghÄ© thu phục lại giang sÆ¡n có thể bị cho là thượng vốn là ăn bánh vẽ .
Nam Tống đến cuối cùng diệt vong cÅ©ng không có thu phục lại giang sÆ¡n, có rất nhiá»u nguyên nhân, Nhưng căn bản có lẽ là do vị Quốc chá»§ vô năng mà thôi. Thá»i Tống Cao Tông có danh tướng Nhạc Phi, Hà n Thế Trung là những tướng lÄ©nh kháng Kim đệ nhất, nhưng Cao Tông ngu ngốc, chỉ vì má»™t câu nói vu vÆ¡ "Có lẽ có" mà giết hại Nhạc Phi, giải trừ binh quyá»n cá»§a Hà n Thế Trung; đến thá»i Tống Hiếu Tông, Triệu Tháºn vốn là má»™t Hoà ng đế có đức có tà i, cÅ©ng được xưng là vị Hoà ng đế anh minh nhất Nam Tống , bi hà i ở chá»— dưới trướng ông ta không há» có má»™t vị tướng lÄ©nh xuất sắc hoặc má»™t hiá»n thần tà i năng nà o cả, mà Trương Tuấn bắc phạt thất bại cà ng lại đả kÃch và o sá»± tá»± tin Triệu Tháºn vị hoà ng đế thứ 11 triá»u Nam Tống nà y, khiến cho vị nà y Nam Tống nhất có là m hoà ng đế không thể thu phục lại giang sÆ¡n , cải cách phát triển quốc lá»±c Nam Tống, sau nà y hoà ng đế nhân tiện cà ng không cần phải nói.
Nhá»› tá»›i Ä‘oạn lịch sá» nà y, Tô Mặc đương nhiên sẽ không nói Ä‘i ra, cho nên cÅ©ng không đả kÃch Sở Vân, mặc cho hắn ở chá»— ấy mà tá»± sướng.
Tà i sản của SirPMH
Äã có 3 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch cá»§a SirPMH
02-11-2010, 06:18 PM
Nháºp Môn Tu Luyện
Tham gia: Oct 2009
Äến từ: Nhà hát cá»§a những giấc mÆ¡
Bà i gởi: 82
Thá»i gian online: 3 tuần 5 ngà y 23 giá»
Thanks: 2,994
Thanked 1,803 Times in 54 Posts
Chương 9: SÆ¡ Kiến Tư Äồ Nam
Converter: Cẩm Y Vệ
Nguồn: http://4vn.eu
Äại khái YY xong, Sở Vân phục hồi tinh thần lại, thân đứng lên hướng Tô Mặc chắp tay nói: "Nếu quả đúng như lá»i cá»§a tiên sinh nói, lần nà y Ta Äại Tống không chỉ có có thể đánh lui cưá»ng địch, có lẽ còn có thể thu phục lại giang sÆ¡n, công lao cá»§a tiên sinh tháºt vô cùng to lá»›n."
Tô Mặc cuống quÃt khiêm nhưá»ng, hắn quả tháºt hiểu rất rõ cái vương triá»u Nam Tống há»§ bại thối nát nà y , lần nà y có thể đánh chạy Kim Tặc sẽ không sai, bằng tà i cán thần tá» trong triá»u đình cá»§a Cao Tông, muốn thu phục lại giang sÆ¡n, khó khăn hÄ©!
"Không bằng tiên sinh cùng nhau theo ta Ä‘i và o gặp mặt Tư Äồ đại nhân, trá»±c tiếp trình bà y đỠxuất cá»§a tiên sinh lúc nãy." Sở Vân nói.
"CÅ©ng tốt!" Tô Mặc trầm ngâm nói, sở dÄ© đáp ứng xuống tá»›i hắn là muốn hảo, tráºn chiến nà y nhất định phải già nh thắng lợi, hÆ¡n nữa nhân cÆ¡ há»™i nà y kết giao vá»›i nhân váºt đến từ phÃa Äông Lợi Châu, Tây Lá»™ Tuyên Phá»§ Sá» Tư Äồ Nam, cho dù không muốn kết giao vá»›i ngưá»i nà y thì cÅ©ng không thể thất lá»… được, tốt nhất phải nhân cÆ¡ há»™i hiến kế nà y mà kiếm má»™t chút chiến công.
Có má»™t Ä‘iểm khác biệt chÃnh là , lần nà y chiến tranh sau khi chấm dứt, Cao Tông sẽ thối vị, mà vị kia Nam Tống minh chá»§ Hiếu Tông sẽ lên ngôi, theo vị Hiếu Tông hiá»n năng đức độ còn tốt hÆ¡n gấp trăm nghìn lần so vá»›i Cao Tông , là m quan viên thá»§ hạ dưới trướng ngưá»i nà y Ãt nhất sẽ không phải chịu cái cảnh chết bất đắc kỳ tá», suy nghÄ© thông suốt vấn đỠnà y Tô Mặc cÅ©ng định gia nháºp và o chốn quan trưá»ng, bằng không suốt cuá»™c Ä‘á»i nà y hắn cÅ©ng chỉ là má»™t lão bách tÃnh bình thưá»ng mà thôi.
Tống Triá»u chia cÆ¡ cấu chÃnh quyá»n ra là m Lá»™, Phá»§, Châu, Huyện tứ cấp, Nam Tống di cư vá» Nam lại khác má»™t chút, vì yêu cầu chiến lược liên quan đến công cuá»™c kháng Kim, thiết láºp thêm chức Tuyên Phá»§ Sá», Phá»§ nha đệ nhất Quân chÃnh, chức vị cao hÆ¡n so vá»›i quan hà m Lá»™ - Phá»§, mà Tổng Trấn Nam Tống Tây Bắc Lá»™ tá»± nhiên là phÃa Äông Lợi Châu, Tây Lá»™ Tuyên Phá»§ Sá» Tư Äồ Nam, ngoà i quyá»n bÃnh trên mặt đất phương tá»± nhiên hiển hách.
Mặc dù cấp trên cá»§a Tư Äồ Nam vốn là phÃa Äông Lợi Châu, Tây lưỡng lá»™ Tuyên Phá»§ Sá», ngoà i Tuyên Phá»§ Ti hẳn là thiết láºp tại Lợi Châu, nhưng Lợi Châu thuá»™c Nam Tống thì lại cách biên cảnh Kim Quốc má»™t Ä‘oạn khá xa, cho nên Tuyên Phá»§ Ti kinh triá»u đình quyết định để lại đến Hưng Nguyên Phá»§, Tuyên Phá»§ Ti cách phá»§ nha không xa, trước kia Tô Mặc Ä‘i dạo phố Ä‘i ngang qua nÆ¡i nà y khi cÅ©ng từng do xa xa xem qua và i lần, hôm nay lần nữa đến nÆ¡i đây, tất nhiên là má»™t phen cảm khái.
Tuyên Phá»§ Ti phương diện quyá»n hà nh thì danh to hiển hách, tá»± nhiên là có trá»ng binh gác, ngoại nhân muốn muốn Ä‘i và o, đó là mÆ¡ tưởng, dá»c đưá»ng cứ năm bước má»™t vá»ng gác, mưá»i bước má»™t trạm canh, như thế chu đáo phòng thá»§ trình độ thấy váºy Tô Mặc âm thầm cứng lưỡi.
Do Sở Vân suất lÄ©nh Ä‘i và o Tuyên Phá»§ Ti nha môn, trải qua tầng tầng há»™ vệ, trùng trùng ngăn trở, rốt cục Ä‘i tá»›i má»™t chá»— đại sảnh trước cá»a, trước cá»a có bốn ngưá»i Ä‘eo Ä‘ao canh gác thị vệ, Sở Vân tiến lên há»i: "Äại nhân có ở đây không?"
Ná» váºy thị vệ trả lá»i: "Äại nhân Ä‘ang cùng Lưu đại nhân thương nghị chuyện quan trá»ng!"
Sở Vân gáºt đầu, hướng Tô Mặc nói: "Xin tiên sinh chá» má»™t lát, Bản tướng Ä‘i và o thông báo."
Tô Mặc gáºt đầu tá» vẻ hiểu, xem Sở Vân Ä‘i và o đưá»ng Ä‘i, thì có chút nhà m chán, vốn định tán gẫu vá»›i đám lÃnh canh , nhưng nhìn cái bản mặt không chút mảy may biểu cảm gì, hắn đà nh lại thôi.
Nhà m chán đánh giá chung quanh, đột nhiên nhìn thấy hai nhân ảnh mà u trắng ở trong má»™t hiên đình phÃa xa xa, xem ná» váºy thân ảnh có chút thướt tha nhiá»u vẻ, hẳn là vốn là nữ tá», nhưng do Tuyên Phá»§ Ti thế nà o sẽ có nữ tỠđây? Tô Mặc thầm nghÄ© má»™t tiếng kỳ quái.
"Tiên sinh, đại nhân cho má»i." Nhưng là Sở Vân trở vá», Tô Mặc thu hồi ánh mắt, không dám cháºm trá»…, triển triển ống tay áo theo Sở Vân tiến và o công đưá»ng đại sảnh.
Tiến và o công đưá»ng, chỉ thấy Hưng Nguyên Phá»§ Tri phá»§ Lưu Nguyên Ä‘ang bồi tiếp má»™t trung niên nhân tầm bốn mươi tuổi, Nếu nói Tô Mặc vì sao gặp nháºn ra Lưu Nguyên, nguyên nhân tất nhiên là Tô Mặc từng do xa xa ra mắt hắn, đối vá»›i ngoà i ấn tượng cá»±c kỳ khắc sâu, chỉ vì Lưu Nguyên to béo dị thưá»ng, Ä‘i khởi lá»™ đến thoáng má»™t cái thoáng má»™t cái, vừa nhìn chÃnh là má»™t tham quan, do dân chúng trên ngưá»i vÆ¡ vét dân chi dân cao cÅ©ng ăn đến trong bụng Ä‘i.
Bất quá, ná» váºy trung niên nam tá» tướng mạo cÅ©ng không tệ, váºn trang phục văn sÄ©, cả ngưá»i trên dưới thấu má»™t cá»— nho nhã khà tức, đơn độc từ bá» ngoà i quan khán, hẳn là là má»™t quan tốt, Ãt nhất so vá»›i lưu Tri phá»§ xem thuáºn mắt nhiá»u.
"Äại nhân, Tô tiên sinh đã tá»›i ." Sở Vân đối vá»›i ná» váºy trung niên văn sÄ© chắp tay nói, Tô Mặc thầm nhá»§ , nguyên lai lão nà y là Tây lưỡng lá»™ Tuyên Phá»§ Sá» Tư Äồ Nam ở phÃa Äông Lợi Châu.
Sở Vân nói xong, vừa lại quay đầu đối vá»›i Tô Mặc nói: "Tiên sinh, vị nà y Ta vá»›i ngươi thưá»ng thưá»ng nhắc tá»›i phÃa Äông Lợi Châu, Tây Lá»™ Tuyên Phá»§ Sá» Tư Äồ đại nhân, vị nà y chÃnh là Tri phá»§ Lưu đại nhân." Nói xong vừa lại cho hai ngưá»i giá»›i thiệu Tô Mặc.
Tô Mặc bước lên phÃa trước từng bước, chắp tay thi lá»… nói: "Thảo dân Tô Mặc, ra mắt Tư Äồ đại nhân, Lưu đại nhân."
Tư Äồ Nam trong mắt hiện lên má»™t tia dị sắc, "Ngươi chÃnh là Tô Mặc ư?"
Tô Mặc chỉnh giá»ng nói: "Äúng là thảo dân."
Tư Äồ Nam gáºt đầu, "Nghe Sở Giáo Úy nói, ngươi có phương pháp đẩy lui Kim binh đến xâm phạm ư?"
Tô Mặc nghe xong khẽ liếc nhìn sang Sở Vân má»™t cái, nguyên lai Sở Vân cÅ©ng không có Ä‘em toà n bá»™ ná»™i dung câu chuyện bẩm báo cho Tư Äồ Nam, trong lòng đối vá»›i Sở Vân cÅ©ng không Ä‘oạt công cách là m lược có cảm kÃch, "Trong lòng thảo dân có má»™t kế sách không biết có dùng được hay không, nếu có gì sai, mong đại nhân thứ tá»™i cho."
Tư Äồ Nam mặt không đổi sắc, nhưng gáºt đầu, Tô Mặc khụ cất giá»ng rõ rà ng hạ tiếng nói, sắp xếp lại từ ngữ ở trong đầu, giòn giã nói: "Hải Lăng đế lần nà y cưỡng bức trưng dụng binh sÄ©, là m cho ná»™i bá»™ Kim Quốc trá»i giáºn ngưá»i oán, lần nà y tá»± tiện xâm chiếm Ta Äại Tống, tuyệt không có lý do chÃnh đáng, Äại Tống ta già nh được chÃnh nghÄ©a là điá»u thứ nhất; Äại Tán Quan, Tương Dương Thà nh, Hoà i Thá»§y ba nÆ¡i ấy Äại Tống ta nắm rất rõ vá» mặt địa thế, bên trong lại có trá»ng binh trấn giữ, thiên thá»i - địa lợi - nhân hòa như váºy trong ba Ä‘iá»u kể trên thì Hải Lăng đế không có lấy nổi má»™t Ä‘iểm, cho nên lần nà y Hải Lăng Vương xâm nháºp phÃa nam nhân tiện nhất định chỉ có má»™t kết quả, đó chÃnh là thất bại."
Nói tá»›i đây, Tô Mặc ngẩng đầu nhìn mắt ngồi ở thượng thá»§ Tư Äồ Nam, Tư Äồ Nam nhưng gáºt đầu tá» vẻ tiếp tục, Tô Mặc trong lòng lo lắng không yên, nói tháºt ra, do hiểu biết vá» mặt quân sá»± cá»§a hắn vô cùng thiếu xót, nhân tiện ngay cả cấp trên nói cÅ©ng cảm giác nói có chút miá»…n cưỡng, nhưng hắn đâm lao đà nh phải theo lao.
Chỉnh lý lại mạch suy nghÄ©, Tô Mặc Ä‘em ná»™i dung buổi nói chuyện vá»›i Sở Vân ở nhà mình ra thuáºt lại toà n bá»™, nói má»™t chút bắt đầu dần dần như ma nháºp, không ngá» to giá»ng hẳn lên, trên mặt cÅ©ng bắt đầu hiện lên vẻ đắc ý, Sở Vân cuống quÃt mấy lần hướng hắn đánh ánh mắt, Tô Mặc cÅ©ng không có phát hiện, đợi được hắn nói xong khi má»›i chú ý tá»›i, quay đầu hướng Tư Äồ Nam nhìn lại, chỉ thấy Tư Äồ Nam sắc mặt ngưng trá»ng, suy xét lại từng lá»i mình vừa nói, Tô Mặc thầm hạ giá»ng xuống.
Ước chừng qua má»™t khắc chung thá»i gian, Tư Äồ Nam phục hồi tinh thần lại, hướng Tô Mặc nói: "Ngươi đã cho rằng chuyến nà y trá»ng Ä‘iểm nằm ở nà y đánh úp thượng, váºy ai là ngưá»i lãnh nhiệm vụ đánh úp?"
Tô Mặc rõ rà ng Tư Äồ Nam nói trong ý tứ, nói: "Nà y chiến có hay không có thể nhanh lên đạt được thắng lợi, ngay lúc vu nà y đơn vị đánh úp quân đội thượng, muốn chá»n lá»±a má»™t chỉ tinh nhuệ kỵ binh, số lượng thượng Äừng quá nhiá»u, để tránh bị quân Kim phát hiện, hÆ¡n nữa nà y đơn vị quân đội lãnh binh ngưá»i trà dÅ©ng song toà n."
Tư Äồ Nam Ä‘iểm Ä‘iểm, hướng bên phải Lưu Nguyên há»i: "Lưu đại nhân còn có cái gì muốn há»i sao?"
Lưu Nguyên mị đôi mắt nhá» con ngươi nói: "Hạ quan cÅ©ng không khác nhưng há»i."
Tư Äồ Nam nghe xong hướng Sở Vân gáºt đầu, Sở Vân lôi kéo Tô Mặc ống tay áo, Tô Mặc hiểu được, chắp tay nói: "Äã như váºy, thảo dân sẽ không quấy rầy hai vị đại nhân, cáo từ." Theo sau rá»i khá»i công đưá»ng.
Ra Tuyên Phá»§ Ti, Tô Mặc không khá»i có chút thất vá»ng, từ Tư Äồ Nam sắc mặt thượng xem trá»ng như cÅ©ng không có đối vá»›i chÃnh mình rất phần thưởng thức, Ä‘iá»u nà y là m cho hắn không khá»i có loại cảm giác thất bại, thở dà i, hướng Sở Vân cáo từ, theo đưá»ng cÅ© quay trở ra.
... ... ...
Do Tô Mặc Ä‘i rồi, trong công đưá»ng Tuyên Phá»§ Ti, Hưng Nguyên Phá»§ Tri phá»§ Lưu Nguyên hướng Tư Äồ Nam nói: "Hạ quan xem ná» váºy là m cho Tô Mặc thư sinh nói rất có đạo lý, kế hoạch táºp kÃch quả thá»±c là khả thi, không biết đại nhân vì sao... . ?"
Tư Äồ Nam rõ rà ng hắn ý tứ, lắc đầu nói: "Kế hoạch táºp kÃch đương nhiên khả thi, nhưng ngưá»i tuổi trẻ có tà i hoa vốn là chuyện tốt, nhưng thái độ kiêu ngạo cuối cùng đối vá»›i hắn sau nà y phát triển không vốn là chuyện tốt sá»± tình."
Lưu Nguyên như nghÄ© tá»›i cái gì gáºt đầu, nghe Tư Äồ Nam nói trong ý tứ là muốn tà i bồi nà y Tô Mặc, xem ra sau nà y được cùng ná» váºy là m cho Tô Mặc thư sinh hảo hảo liên lạc hạ.
Tà i sản của SirPMH
Last edited by SirPMH; 02-11-2010 at 06:25 PM .
Äã có 3 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch cá»§a SirPMH
Từ khóa được google tìm thấy
áåçïëàòíî , bac tong , bac tong phong luu , bac tong phong luu cv , bac tong phong luu ebook , bac tong phong luu full , bac tong phong luu tap , bac tong phong lưu , ban do nam tong , ban do thoi tong , bẢn Äá»’ nam tong , bản đồ tống , bẮc tá»ng phong lƯu , bắc tống , bắc tống phong luu , bắc tống phong lưu , băc tông phong lưu , cam y phong luu , cam y ve , cẩm y phong luu , cẩm y phong lưu , cuối thá»i nam tống , nam tôÌng phong lưu , nam tống cẩm y vệ , nam tống phong lưu , nam tong , nam tong cam y ve , nam tong phong luu , nam. tong phongluu , namtong phong luu , nha tong , nhà tống , ñìàðòôîíû , phong luu nam tong , phong luu y thanh , so do thoi tong , tan tong phong luu , tân tống phong lưu , thankiep.hopto.ogr , truyen cam y phong luu