16-07-2011, 11:23 AM
Äá»™i Xung KÃch
Tham gia: Jun 2008
Äến từ: Trà Äá Ven ÄÆ°á»ng
Bà i gởi: 290
Thá»i gian online: 6 giá» 30 phút 30 giây
Thanks: 366
Thanked 489 Times in 168 Posts
Chương 301: Âm thầm.
Má»™ Dung San nghi hoặc không biết đó là loà i váºt gì, muốn giở chút bản lÄ©nh để bắt lấy con tiểu nhục trùng xấu xà đó, nhưng trong đáy lòng bá»—ng nhiên cảm thấy căng thẳng, má»™t tráºn gió nổi lên, cá»§a sổ mở rá»™ng ra, hai đạo bóng Ä‘en nhanh nhẹn lá»§i và o trong phòng.
Mộ Dung San kinh hãi nói:
- Ngưá»i nà o?
Hai bóng Ä‘en hÆ¡i sững sá», không ngá» rằng Má»™ Dung San lại phát hiện ra bá»n chúng, má»™t bóng Ä‘en trong đó đột nhiên vung tay, má»™t sợi dây chão thình lình hiện ra giống như độc xà bắn tá»›i.
Sợi dây chão như có sinh mệnh quấn quanh thân thể Mộ Dung San!
Trong tay Má»™ Dung San xuất hiện má»™t thanh trưá»ng kiếm bổ mạnh vá» phÃa dây chão, "đương" má»™t tiếng, sợi dây chão không há» hấn gì như thể không sợ vÅ© khÃ.
Băng...
Sợi dây chão như con mãng xà cuá»™n lấy trưá»ng kiếm trong tay cá»§a Má»™ Dung San xiết chặt gãy nát thà nh từng Ä‘oạn nhá», phản ứng cá»§a Má»™ Dung San cÅ©ng không há» cháºm, trong lòng biết không địch lại được, bèn láºp tức quăng kiếm, trong tay đồng thá»i xuất hiện ba tấm đạo phù há»a quang, băng tiá»…n và o thổ thuẫn.
Há»a quang và băng tiá»…n đánh vá» phÃa hai bóng Ä‘en, mà thổ thuẫn thì chống đỡ thế tiến công cá»§a sợi dây chão.
Má»™t bóng Ä‘en trong đó dùng tay không tiếp đỡ há»a công. Chỉ dùng đến khà há»™ thể liá»n hóa giải được ngá»n lá»a, mà bóng Ä‘en còn lại chống lại băng tiá»…n hÆ¡i có chút khó khăn, nhưng vẫn hữu kinh vô hiểm dùng má»™t cây gáºy gá»— tiếp đón được.
Trong lòng biết Má»™ Dung San biết lai giả bất thiện, hai tên kia cÅ©ng không phải mình có thể đối phó được, liá»n nhảy luôn má»™t cú cướp cá»a mà chạy, rầm, thân thể má»m mại va mạnh và o trên cá»a, nhưng cánh cá»a không há» sứt mẻ chút nà o.
- Kết tráºn!
Má»™ Dung San hô nhẹ má»™t tiếng, đôi mắt căm tức nhìn vá» phÃa hai bóng Ä‘en, cảm giác phát lạnh trong lòng cÅ©ng nổi lên mạnh mẽ hÆ¡n.
Trong sát na đình trệ lại, sợi dây chão như u quang đã đem thổ thuẫn xiết nát, trực tiếp quẩn quanh thân thể của Mộ Dung San.
Hai đạo bóng Ä‘en đứng ở hai bên nhìn lại, thấy đã thà nh công bèn gáºt gáºt đầu, má»™t ngưá»i trong đó đưa tay sá» và o trong ngá»±c lấy ra má»™t cái bình nhá», Ä‘ang muốn mở nắp, má»™t chiếc kim thá»§ bá»—ng nhiên vá»t tá»›i túm chặt lấy cổ tay cá»§a bóng Ä‘en, xiết mạnh má»™t phát, chá»§ nhân cá»§a cổ tay rên lên má»™t tiếng trầm muá»™n Ä‘au đớn, bình nhá» trong tay cÅ©ng tuá»™t khá»i tay rÆ¡i ra. Lại má»™t chiếc kim thá»§ khác xuất hiện, đón lấy chiếc bình nhá».
-Ai?
Bóng đen khác đứng ở một bên cảnh giác kêu lên một tiếng. Không hỠcó phản ứng hồi đáp!
Nhìn hai chiếc kim thá»§ lấp lánh ánh và ng, bóng Ä‘en cảm giác không ổn, tung tÃch cá»§a ngưá»i má»›i đến nà y hắn không há» phát hiện, chỉ sợ tu vi vượt xa bản thân. Nhìn quanh bốn phÃa, quát vá»™i má»™t tiếng vá»›i bóng Ä‘en Ä‘ang ôm cổ tay:
-Äi!
Hai bóng Ä‘en đồng thá»i nhảy vút ra ngoà i cá»a sổ, Má»™ Dung San Ä‘ang bị dây chão quấn chặt cùng bị kéo theo ra ngoà i, tốc độ cá»§a hai đạo bóng Ä‘en đột nhiên tăng nhanh, mang theo Má»™ Dung San "vút" má»™t tiếng đã ra khá»i Bách Thảo trấn.
Con nhục trùng nho nhá» mà u lam trong góc phòng Má»™ Dung San kêu lên má»™t tiếng, cháºm rãi bay ra ngoà i cá»a sổ hướng vá» phÃa Lâm Khiếu ÄÆ°á»ng toà n thân mặc thanh bà o đứng ở bên ngoà i, đây chÃnh là Tị Hoa Thú, Lâm Khiếu ÄÆ°á»ng vươn tay ra, Tị Hoa Thú vâng lá»i bay và o trong ống tay áo, biến mất không thấy đâu nữa.
Ở phÃa bên ngoà i cá»a sổ, thần sắc cá»§a Lâm Khiếu ÄÆ°á»ng chợt lướt qua má»™t tia cưá»i nhẹ, Ä‘em chiếc mÅ© cá»§a bá»™ thanh bà o đội lên đầu, hoà n toà n che khuất Ä‘i khuôn mặt bên trong chiếc mÅ©, hô, trong nháy mắt đã biến mất ngay tại chá»—.
Hai đạo bóng Ä‘en phảng phất như là chim sợ cà nh cong cướp đưá»ng mà chạy. Má»™ Dung San vác theo ở phÃa sau bị dây chão gắt gao quấn chặt không thể động Ä‘áºy.
Hai gã bịt mặt mặc hắc y nà y chÃnh là Hầu Tá» Kiện cùng hắc bà o thanh niên há» Hoà ng.
- Hoà ng tiá»n bối, vừa rồi rốt cuá»™c là xảy ra chuyện gì váºy?
Hầu Tá» Kiện trong lòng thấp thá»m truyá»n âm há»i.
Xương cổ tay đã vỡ vụn không thể động Ä‘áºy.
- Váºn khà không tốt, gặp phải cao nhân thÃch quản chuyện ngưá»i khác rồi!
Thanh niên há» Hoà ng quay lại truyá»n âm nói.
- Vãn bối vô tri, thế nhưng hai chiếc kim thá»§ khi nãy chÃnh là tà i nghệ cá»§a võ tông, thế nhưng ở bên trong Vạn Äiêu Äạo Minh là m sao lại xuất hiện võ giả đây?
Hầu Tá» Kiện nghÄ© lại mà sợ hãi truyá»n âm há»i.
- Chắc là lão quái váºt nà o đó Ä‘i khắp nÆ¡i du lịch, cÅ©ng chỉ có thể là loại rá»—i hÆ¡i như há» mà thôi!
- Hắn có đuổi theo chúng ta hay không?
Hầu Tá» Kiện vừa nghe đến từ "lão quái váºt" thần kinh liá»n căng thẳng, truyá»n âm cÅ©ng bắt đầu trở nên run run.
- Hẳn là sẽ không, trừ khi lão quái váºt nà y coi trá»ng vị hôn thê cá»§a ngươi muốn cưới là m vợ bé, bình thưá»ng sẽ không truy táºn gốc đâu, hÆ¡n nữa "hắc hồn thằng" kia cá»§a ta, hẳn là hắn phải nháºn biết má»›i phải, đây chÃnh là váºt thà nh danh cá»§a gia sư, chắc hắn cùng không dám trêu chá»c và o Âm La Ä‘iện chúng ta!
Thanh niên há» Hoà ng trong lòng đã có tÃnh toán trước bèn trả lá»i.
Hầu Tá» Kiện vừa nghe lá»i nà y, tâm lý thoáng ồn định lại má»™t chút, lúc nà y má»›i nhá»› ra phi hà nh bên cạnh mình chÃnh là trưởng lão tân nháºm Cốt Hồn Quá»· Äạo cá»§a Ãm La Ä‘iện, ngoà i ra lại có sư phụ là "Hắc Ngục Ma Quân" má»™t trong những nguyên lão cá»§a Âm La Ä‘iện chÃnh là lão quái váºt linh hồn giai trung kỳ.
Bay non ná»a canh giá», xác định phÃa sau không có ngưá»i Ä‘uổi theo, cốt Hồn Quá»· Äạo má»›i hạ xuống bên trong má»™t sÆ¡n lâm bà máºt.
Má»™ Dung San nghiến chặt hà m răng, trợn mắt nhìn hai gã hắc y nhân Ä‘ang đứng trước mặt mình, mặt cá»§a chúng Ä‘á»u được vải Ä‘en che lại, ngoại trừ đôi mắt nhìn xuyên qua hai cái lá»— ra bên ngoà i, các bá»™ pháºn còn lại Ä‘á»u được che kÃn mÃt.
- Các ngươi muốn là m gì? Lẽ nà o muốn cùng Thiên Hà tông đối địch?
Mộ Dung San chất vấn.
- Ha ha ha!
Gã hắc y nhân vóc ngưá»i gầy gò đột nhiên ngá»a mặt cưá»i to má»™t tráºn:
- Tại hạ tá»± nhiên là không muốn đối địch vá»›i Thiên Hà tông rồi, cô nương không cần phải khẩn trương, chúng ta chỉ má»i cô nương Ä‘i dạo đêm má»™t chút thôi!
- Hừ, không dám lấy mặt tháºt hà nh sá»± ban ngà y, trong lòng nhất định có quá»·!
Má»™ Dung San quát lá»›n, hai tay bị trói chặt phÃa sau lưng cÅ©ng không ngừng giãy dá»±a, má»™t ống trúc nhá» cắm ở trên lưng lúc nãy đã đợt mở ra. Bên trong ngân quang lòe lòe, hÆ¡n mưá»i cây ngân châm thình lình xuất hiện trong tay.
- Có quá»· hay không, má»™t hồi nữa cô nương liá»n sẽ biết thôi!
Hắc y nhân cao gầy lôi ra một đan hoà n mà u đen, đưa cho hắc y nhân Hầu TỠKiện bị thụ thương đúng ở bên cạnh.
Nhìn Ä‘an hoà n đưa tá»›i, Hầu Tá» Kiện có chút nghi hoặc, nhưng lại nháºn được truyá»n âm:
- Hầu lão đệ, má»›i khi nãy "mê hồn tán" cá»§a ngươi đã bị đánh rÆ¡i, viên nà y là "nô hồn cầu" Hoà ng má»— sẽ hạ giá để bán cho ngươi, năm trăm nguyên thạch là đủ, công hiệu so vá»›i "mê hồn tán" thá»±c sá»± mạnh hÆ¡n tháºp bá»™i đó!
Hầu Tá» Kiện lần nà y bị lừa tháºt rồi, năm trăm nguyên thạch, con số nà y mà cÅ©ng nói ra được, cái nà y căn bản chÃnh là bịp bợm.
Má»™t lát sau không thấy có phán ứng gì, Cốt Hồn Quá»· Äạo hÆ¡i có chút pháºt ý, lạnh giá»ng truyá»n âm nói:
- Hầu lão đệ, chÃnh là ngươi cần bản đạo tương trợ ngươi, không phải là ngươi Ä‘ang đùa bỡn ta đấy chứ?
Khuôn mặt Hầu Tá» Kiện giấu sau mảnh vải Ä‘en giáºt giáºt và i cái, trong lòng tuy biết là bị há»› nhưng vẫn không thể tránh được, ở trước mặt Cốt Hồn Quá»· Äạo, mình cÅ©ng chẳng có đưá»ng mà cò kè mặc cả, hai tay run run Ä‘em má»™t túi lá»›n căng phồng đầy nguyên thạch giao và o tay hắn.
Tiệp nháºn Ä‘an hoà n mà u Ä‘en, trong lòng Hầu Tá» Kiện cảm thấy trống rá»—ng, lần hà nh trình Ä‘i Bách Thảo sÆ¡n nà y đúng là đem bản thân mình bóc lá»™t, vốn Ä‘ang định thu tháºp má»™t Ãt tà i liệu có tác dụng tu luyện, lúc nà y cÅ©ng đà nh thôi váºy, đột nhiên phẫn háºn trợn mắt nhìn vá» phÃa Má»™ Dung San bị trói chặt, đột nhiên má»i oán khà trong lúc đó Ä‘á»u đổ lên trên ngưá»i Má»™ Dung San, nếu không phải vi nà ng bản thân chắc chắn sẽ không bị Cốt Hồn Quá»· Äạo chèn ép, Ä‘á»u là lá»—i ở nà ng.
NghÄ© thế, bước chân Hầu Tá» Kiện kiên quyết bước nhanh vá» phÃa Má»™ Dung San Ä‘ang bị trói chặt cách ba trượng phÃa trước, trong hai mắt phun trà o độc quang âm hiểm.
Bá»—ng nhiên, má»™t luồng ngân quang chợt lóe, hÆ¡n mưá»i cây ngân trâm thình lình âm thầm phóng ra, giống như là đạn bắn tá»›i, trong đó còn ẩn hà m mấy mảnh trúc.
-Ạ!
Hầu Tá» Kiện trong lúc Ä‘ang há»—n loạn không hỠđỠphòng, bị hÆ¡n mưá»i cây ngân trâm bắn trúng, Ä‘au đớn hét lá»›n má»™t tiếng, lá»a giáºn thiêu đốt nhất thá»i cà ng thêm hừng há»±c, dưới chân nhanh chóng tăng tốc. Ngay khi đó, mấy mảnh trúc tách khá»i đám ngân trâm, như có sinh mệnh bắn vá» phÃa hắc y nhân cao gầy.
Khuôn mặt cá»§a Cốt Hồn Quá»· Äạo dưới tấm vải Ä‘en lạnh lùng cưá»i, bà n tay mở ra bốc lên má»™t cá»— hắc khÃ. Những mảnh trúc vừa chạm và o hắc khà liá»n đã bị hòa tan, đột nhiên, trong đó có hai mảnh trúc mãnh liệt vỡ bắn ra, luồng khà lưu cưá»ng đại Ä‘áºp và o mặt mà đến...
- Hầu TỠKiện, là ngươi!
Mộ Dung San hét lớn một tiếng.
Thân thể Hầu Tá» Kiện đột nhiên cứng Ä‘á», sá» lên mặt thì lá»›p vải Ä‘en kia đã không thấy đâu nữa, không biết bị xốc lên từ lúc nà o.
- Ngươi dÄ© nhiên lại cùng vá»›i ma đạo nhân Âm La Ä‘iện Cốt Hồn Quá»· Äạo liên hợp lại ám hại đồng môn huynh muá»™i, ngươi có mưu đồ gì hả?
Mộ Dung San tiếp tục quát lên.
Miếng vải Ä‘en trên mặt Cốt Hồn Quá»· Äạo cÅ©ng bị xốc lên, khuôn mặt chỉ có da bá»c xương lá»™ ra dưới ánh trăng, cần bao nhiêu chán ghét thì có bấy nhiêu chán ghét.
Ba ba ba, Cốt Hồn Quá»· Äạo lại vá»— tay cưá»i, nói:
- Liên hoà n phù cá»§a Linh Nguyệt tiên tá» quả nhiên mãnh liệt, ngay cả nha đầu ngươi đánh bất ngá» mà bản đạo cư nhiên không hoà n toà n đỡ được, bất quá tháºt đáng tiếc, há»a hầu còn kém lắm, lúc nà o rãnh rá»—i bản đạo phải Ä‘i gặp sư phụ ngươi lãnh giáo má»™t chút, nếu có thể thắng được, nhất định phải mang Linh Nguyệt tiên tá» sư phụ ngươi trở vỠÂm La Ä‘iện là m trưởng lão phu nhân cá»§a ta, ha ha ha!
- Ngươi nằm mơ đi, sư phụ chắc chắn sẽ chém cho ngươi rụng đầu nát xương ném và o biển cho cá ăn!
Má»™ Dung San cả giáºn nói.
Sau má»™t tráºn kinh hoảng, vẻ bá» ngoà i Hầu Tá» Kiện dần dần ổn định trở lại, ánh mắt hung dữ thẹn quá hóa giáºn, tiến lên bóp lấy miệng Má»™ Dung San, sau đó muốn nhét hoà n Ä‘an mà u Ä‘en và o, đột nhiên kim quang chợt lóe.
-A!
Hầu TỠKiện lần thứ hai hét lớn một tiếng, cổ tay lại bị một kim thủ nắm chặt.
Răng rắc, âm thanh xương cốt bị vỡ, Hầu Tá» Kiện thiếu chút nữa ngất Ä‘i, cánh tay vốn khá»e mạnh đã bị cứng rắn bẻ gẫy.
Hai mắt Cốt Hồn Quá»· Äạo mở lá»›n, nhìn quanh bốn phÃa cÅ©ng không thu được gì, bèn cảnh giác mở miệng nói:
- Không biết lá»™ bằng hữu nà o, có thể hiện thân gặp mặt không? Tại hạ trưởng lão Âm La Ä‘iện Cốt Hồn Quá»· Äạo, gia sư là "Hắc Ngục Ma Quân", chẳng hay bằng hữu có nháºn biết hay không?
Cốt Hồn Quá»· Äạo không phát hiện ra được nguyên khà cá»§a đối phương. Trong lòng biết tu vi cá»§a đối phương đương nhiên cao hÆ¡n bản thân không Ãt, miá»…n cưỡng thì lại sợ không chiếm được chá»— tốt, vì váºy liá»n báo danh hà o để chấn nhiếp đối phương, dù sao danh hà o Hắc Ngục Ma Quân ở phương Nam không ngưá»i nà o không biết, không ngưá»i nà o không hay.
- Pặc...
Kim thá»§ nhẹ nhà ng xẹt qua sợi dây chão trên ngưá»i Má»™ Dung San, dây chão nhất thá»i đứt ra, Má»™ Dung San vừa được giải thoát liá»n xuất ra bốn tấm đạo phù, bắn vá» phÃa Hầu Tá» Kiện Ä‘ang nằm khóc thét trên mặt đất.
Phanh phanh phanh phanh, bốn tấm đạo phù Ä‘á»u trúng mục tiêu, toà n thân Hầu Tá» Kiện không ngùng bốc cháy cuồn cuá»™n lăn trên mặt đất, Má»™ Dung San còn chưa giải hết háºn, lại là má»™t tấm băng phá»§ xuất ra, Ä‘em Hầu Tá» Kiện bị đốt cháy hết lông tóc trong nháy mắt đóng băng, khuôn mặt thống khổ cháy Ä‘en vẫn duy trì cố định ở bên trong băng thạch.
- Hoà ng tiá»n bối, cứu ta!
Hầu Tá» Kiện vẫn còn chưa chết Ä‘i, truyá»n âm nói.
Nguyên thức cá»§a Cốt Hồn Quá»· Äạo lan rá»™ng thăm dò bốn phÃa, nhưng vẫn không tra ra bất luáºn cảm ứng nguyên lá»±c nà o, nháºn được truyá»n âm cá»§a Hầu Tá» Kiện cÅ©ng không há» có phản ứng. Äang muốn âm thầm rá»i Ä‘i, truyá»n âm cá»§a Hầu Tá» Kiện lần thứ hai vang lên:
- Hoà ng tiá»n bối, trong ngưá»i cá»§a vãn bối còn có má»™t viên "đại sư Ä‘an" gia truyá»n!
Cốt Hồn Quá»· Äạo vừa thu hồi nguyên lá»±c, nghe thấy váºy trong mắt ánh sáng chợt lóe, vung tay lên, má»™t chiếc khô lâu thá»§ trảo dữ tợn bắn ra, má»™t trảo cắm và o phong ấn nằm trên băng thạch cá»§a Hầu Tá» Kiện, liá»n mang theo cả băng thạch nhất thá»i bay Ä‘i.
Lúc nà y kim thá»§ lần thứ hai xuất hiện, Ä‘em khô lâu thá»§ trảo trá»±c tiếp bóp vỡ, Cốt Hồn Quá»· Äạo hÆ¡i nổi giáºn, ngưá»i tá»›i tuy mạnh nhưng mình rốt cuá»™c cÅ©ng là đại sư giai, và i ba lần bị đối phương trêu đùa đã khôna còn giữ được kiên nhẫn, nguyên lá»±c toà n thân bà nh trướng, tiếp đó má»™t khô lâu đại thá»§ từ trong tay bắn ra, so vá»›i lúc trước cà ng dữ tợn kinh khá»§ng hÆ¡n, trên khô lâu thá»§ hắc khà quấn quanh nồng Ä‘áºm.
- Diêm La Thủ!
Má»™ Dung San cả kinh nói, đây chÃnh là má»™t trong những bảo bối cá»§a Hắc Ngục Ma Quân, dÄ© nhiên lại đã truyá»n cho Cốt Hồn Quá»· Äạo, có thể thấy gã đồ đệ nà y tương đối được trá»ng thị.
Má»™t góc âm u cách đó không xa, Lâm Khiếu ÄÆ°á»ng mặc má»™t thân thanh bà o, hai mắt giấu dưới mÅ© áo chợt lóe hoa quang, khô lâu thá»§ lần nà y chÃnh là váºt tốt hiếm có, nếu có thể Ä‘oạt được, chuyển hóa để cho mình sá» dụng là bù đắp được cho "Trảo Long Thá»§", "Trảo Long Thá»§" tuy khá chắc chắn, nhưng thuần túy là do nguyên lá»±c huyá»…n hóa ra, chống lại ngưá»i tu vi kém hÆ¡n tá»± nhiên là không đáng lo, nhưng má»™t khi đụng tá»›i cưá»ng thá»§, chỉ sợ đánh và i phát đã bị đối phương phá vỡ.
Tà i sản của hknmt_th
Ngưá»i nà y đã nói CÃM Æ N đến và i viết vô cùng hữu Ãch cá»§a hknmt_th
16-07-2011, 11:23 AM
Äá»™i Xung KÃch
Tham gia: Jun 2008
Äến từ: Trà Äá Ven ÄÆ°á»ng
Bà i gởi: 290
Thá»i gian online: 6 giá» 30 phút 30 giây
Thanks: 366
Thanked 489 Times in 168 Posts
Chương 302: Nghi hoặc của Mộ Dung San.
Hắc khà trôi nổi quấn đầy chÃn chiếc Diêm La Thá»§ Ä‘ang Ä‘iên cuồng chụp vá» phÃa Má»™ Dung San!
Mộ Dung San quăng ra và i tấm đạo phù nhưng cũng không hỠcó lực chống đỡ, chỉ có thể mở mắt trừng trừng nhìn và o chiếc khô lâu thủ cực lớn đang chụp và o bản thân!
Äúng lúc nà y, hÆ¡n mưá»i chiếc kim thá»§ thình lình xuất hiện, cùng vá»›i chÃn chiếc Diêm La Thá»§ va chạm má»™t chá»—.
Số lượng kim thá»§ tuy nhiá»u, nhưng thá»±c chất lại quá mức má»m yếu. Trong nhất thá»i cùng vô pháp ngay láºp tức Ä‘em thế công cá»§a chÃn chiếc Diêm La Thá»§ đè xuống.
Lâm Khiếu ÄÆ°á»ng đứng ở xa xa cảm thấy má»™t tráºn phiá»n muá»™n, tu vi đối phương không bằng mình, nhưng cÅ©ng bởi vì có pháp bảo uy năng mà có thể Ä‘em "Trảo Long Thá»§" cá»§a mình hoà n toà n áp chế.
Cốt Hồn Quá»· Äạo vẫn luôn thấp thá»m bất an, thấy Diêm La Thá»§ dá»… dà ng ngăn chặn được kim thá»§ quá»· dị cá»§a đối phương, trên mặt hiện ra vẻ mỉm cưá»i đắc ý. Tu vi cao thì có tác dụng gì, không có pháp bảo chÃnh là ăn phải thiệt thòi, nếu như đối phương là má»™t gã võ giả, như váºy bản thân căn bản không cần phải lo lắng gì, võ giả từ trước đến nay luôn lấy tà i nghệ mà kiêu ngạo, cÅ©ng không dùng đến bà o bối.
Ngay trong lúc Cốt Hồn Quá»· Äạo lÆ¡ là , má»™t đạo tá» mang đột nhiên chợt lóe lên, mãnh liệt bắn tá»›i, Cốt Hồn Quá»· Äạo thất kinh, hét lá»›n lên má»™t liếng:
- Quỷ kỳ, xuất!
Nói thì cháºm, nhưng lúc đó lại vô cùng nhanh chóng, ba lá cá» mà u Ä‘en có vẽ đầu khô lâu đột nhiên xuất hiện, chặn lấy tá» mang Ä‘ang lao đến, phanh, tá» mang xuyên thấu qua má»™t mặt quá»· kỳ má»›i ngừng lại xu thế ban đầu.
Trên mặt Cốt Hồn Quá»· Äạo kinh hãi ngây ngốc, quá»· kỳ là do ná»™i bì cá»§a hải yêu thú Long Sa cấp mưá»i ba chế nên, khi luyện chế còn gia nháºp thêm và o ba mươi hai con Âm Sát Quá»· Nguyên. Trải qua âm há»a luyện hóa trong chÃn chÃn tám mươi mốt ngà y mà thà nh, cứng cá»i không gì sánh được, chÃnh là pháp báo thượng phẩm, tam diện quá»· kỳ tráºn có lá»±c phòng ngá»± cá»±c mạnh, cho dù là ngưá»i cấp linh hồn giai muốn đánh bại cÅ©ng không dá»…, ánh mắt Cốt Hồn Quá»· Äạo láºp tức lá»™ ra vẻ khiếp sợ, cấp báºc cá»§a đối phương có khả năng vượt qua khá»i tưởng tượng cá»§a bản thân, trong lòng dần dần dâng lên ý muốn thoái lui.
Hai mặt quá»· kỳ còn lại cùng vá»›i tá» mang du đấu má»™t tráºn, Cốt Hồn Quá»· Äạo lúc nà y má»›i nhìn rõ được tá» mang là váºt gì, chÃnh là má»™t chiếc tá» kim thá»§ hình dạng giống vá»›i mấy chiếc kim thá»§ kia, bất đồng ở chá»— chÃnh là tá» kim thá»§ kia là do má»™t kim loại nà o đó chế tạo mà thà nh.
Võ tông thế nà o lại sá» dụng pháp bảo? Cốt Hồn Quá»· Äạo kinh hãi không thôi, chẳng lẽ là Thiên Sát Lão Ma? Không có khả năng, Thiên Sát môn cùng vá»›i Âm La Ä‘iện có giao tình không bình thưá»ng, Thiên Sát Lão Ma Tuyệt đối không thể vì má»™t cô gái nhá» cá»§a Thiên Hà tông mà là m khó mình.
Thế nhưng ngoại trừ đạo kỳ quá»· dị cá»§a Thiên Sát Lão Ma ra còn ai có loại tà i nghệ tá»±a như võ mà không phải võ, tá»±a đạo mà không phải đạo nà y chứ? Trong lòng Cốt Hồn Quá»· Äạo trà n ngáºp sương mù, chiến ý cà ng lúc cà ng yếu.
Hắc khà trên hai mặt quá»· kỳ dần dần giảm Ä‘i, tá» kim thá»§ dần chiếm được thượng phong, khuôn mặt vốn và ng như sáp cá»§a cốt Hồn Quá»· Äạo lúc nà y trở nên trắng bệch, bà huyá»n kim, khắc tinh cá»§a ma tu đạo giả, Cốt Hồn Quá»· Äạo không còn lòng dạ nà o mà đánh đấm nữa, bèn vung tay lên, sức chiến đấu cá»§a quá»· kỳ bèn tăng lên mấy lần, tạm thá»i áp chế được tá» kim thá»§, lại mở thêm má»™t đạo quá»· kỳ là m lá chắn, trong miệng niệm nhẹ má»™t tráºn, thu hồi chÃn chiếc Diêm La Thá»§ trở vá».
Cốt Hồn Quá»· Äạo cÅ©ng không quản cái gì là "đại sư Ä‘an" nữa, chỉ má»™t lòng muốn thoát khá»i nÆ¡i nà y, liá»n phóng ra má»™t là n hắc vụ muốn độn thiên mà chạy.
Bỗng nhiên một đạo thanh mang phóng tới!
Cốt Hồn Quá»· Äạo hai mắt mở lá»›n vá»™i và ng tránh né, xuất từ trong tay ra má»™t tấm độc phù, nghÄ© muốn cho đối phương phải tránh ra, nhưng tất cả lại không được như mong muốn, ngưá»i lao tá»›i căn bản không há» sợ độc phù.
Phắc! Má»™t cây trưá»ng thương mà u tÃm hung hăng đâm xuyên qua lồng ngá»±c gầy gò cá»§a Cốt Hồn Quá»· Äạo.
- Ngươi...
Cốt Hồn Quá»· Äạo không thể tin nổi nhìn và o lồng ngá»±c cá»§a mình rồi lại không cam lòng ngước mắt nhìn ngưá»i mặc thanh bà o đứng ở phÃa trước, má»™t cánh tay khô gầy run run cháºm rãi vươn ra, Ä‘em chiếc mÅ© áo cá»§a ngưá»i mặc thanh bà o kéo xuống.
Má»™t khuôn mặt tuấn lãng áp và o trong mắt cá»§a Cốt Hồn Quá»· Äạo, trên khuôn mặt và ng như sáp Ä‘ang vô cùng dữ tợn láºp tức hiện lên biểu tình kinh ngạc, má»™t khuôn mặt xa lạ, chưa từng gặp qua, niên ká»· còn trẻ như váºy mà tu vi lại vượt qua cả mình, hắn rốt cuá»™c là ai?
Cốt Hồn Quá»· Äạo không còn thá»i gian để suy nghÄ© những việc nà y nữa, cÆ¡n Ä‘au nhức trong ngá»±c khiến cho ý thức cá»§a hắn dần dần trở nên mÆ¡ hồ, trên khuôn mặt Lâm Khiếu ÄÆ°á»ng lướt qua má»™t tia cưá»i khẽ như có như không nhìn thanh niên khô gầy và ng vá»t sắp sá»a mất Ä‘i tÃnh mệnh, trên tay mãnh liệt dùng lá»±c, trưá»ng thương ở trong lồng ngá»±c Cốt Hồn Quá»· Äạo quẫy động và i cái.
Ãnh mắt thâm độc cá»§a Cốt Hồn Quá»· Äạo liếc nhìn Lâm Khiếu ÄÆ°á»ng lần cuối cùng rồi gục đầu xuống không còn sinh khÃ!
Bá»—ng nhiên, thân thể Cốt Hồn Quỹ Äạo trong nháy mắt trở nên cứng ngắc, hai tay Ä‘ang buông thõng đột ngá»™t giÆ¡ lên, ôm chặt lấy vai Lâm Khiếu ÄÆ°á»ng, gắt gao chế trụ.
"Nguy rồi!" Là m Khiếu ÄÆ°á»ng thầm cảm thấy không tốt, ná»™i linh mà u lục từ thiên linh cái cấp tốc thoát ra khá»i thân thể, nhẹ nhà ng lóe lên liá»n không còn tung tÃch.
Thi thể cứng ngắc ngay lúc nà y chợt động, hai trảo Ä‘ang chế trụ ở trên vai Lâm Khiếu ÄÆ°á»ng trở nên cứng rắn hÆ¡n hẳn.
Thi Khống Thuáºt, má»™t loại đạo kỳ cá»±c kỳ thâm độc, được sá» dụng ngay khi bản thân cáºp ká» vá»›i cái chết, má»™t chiêu nà y chắc chắn có thể cầm chân được địch nhân mạnh hÆ¡n để trợ giúp cho ná»™i linh chạy trốn.
Phanh, Lâm Khiếu ÄÆ°á»ng kÃch má»™t chưởng lên ngá»±c cá»§a tá» thi. Má»™t Ä‘oà n há»a diá»…m trong nháy mắt nuốt chá»n lấy cương thi, thuáºn tiện Ä‘em trữ váºt giá»›i chỉ trên tay cá»§a tá» thi lấy xuống.
Thấy má»™t mà n trước mắt, Má»™ Dung San cÅ©ng chỉ biết trừng mắt há mồm, nhìn và o bóng lưng cá»§a ngưá»i mặc thanh bà o, trong lòng thầm cảm thấy may mắn, vá»™i nói:
- Äa tạ tiá»n bối tương trợ!
Ngưá»i mặc thanh bà o lại không há» trả lá»i, cháºm rãi đội mÅ© áo lên, chÃn chiếc Diêm La Thá»§ rÆ¡i lả tả trên mặt đất láºp tức bay và o trong tay áo cá»§a hắn, nháy mắt đã không còn thấy đâu nữa.
Thấy ngưá»i mặc thanh bà o không há» nhìn bản thân, Má»™ Dung San có chút xấu hổ, tiếp tục nói:
- Ân tình cá»§a tiá»n bối hôm nay, Má»™ Dung San ngà y sau chắc chắn sẽ tương báo!
Toa má»™t tiếng, thanh bà o nhân độn địa mà đi, bá» lại Má»™ Dung San vẻ mặt đầy kinh ngạc, nà ng có má»™t loại cảm giác bị coi thưá»ng, bất quá những cao nhân như thế nà y thông thưá»ng tÃnh cách Ä‘á»u tương đối cổ quái, Má»™ Dung San cÅ©ng chỉ đà nh cố gắng tiếp thụ cái cảm giác bị coi thưá»ng nà y mà thôi!
Hầu Tá» Kiện còn chưa chết lúc nà y đã hôn mê, chẳng qua đã bị đã thương, nhìn Hầu Tá» Kiện nằm lăn trên mặt đất, Má»™ Dung San vô cùng chán ghét, trong thá»i gian uống má»™t chén trà trong lòng nà ng mấy lần đã bốc lên sát ý nhưng vẫn cố áp chế lại, ký ức Lam Ma Thạch đã thu lại được toà n bá»™ hình ảnh cùng đối thoại để vá» sau là m bằng chứng, nghÄ© thầm chỉ cần như váºy cÅ©ng đã đủ cho mình há»§y bá» hôn ước rồi, nếu như tá»± tay giết Hầu Tá» Kiện, Má»™ Dung gia và Hầu gia chỉ sợ sẽ xảy ra đại chiến, mình cÅ©ng sẽ rÆ¡i và o tình cảnh bất nghÄ©a.
NghÄ© thế, Má»™ Dung San liá»n mang theo Hầu Tá» Kiện vẫn còn Ä‘ang hôn mê hướng vá» phÃa Bách Thảo trấn bay Ä‘i.
Äến lúc trở lại khách sạn thì trá»i đã sắp bình minh, sau khi trá»±c tiếp Ä‘em Hầu Tá» Kiện vất và o phòng cá»§a hắn Má»™ Dung San liá»n trở vá» phòng mình, mở cá»a phòng bước và o trong, dưới chân Má»™ Dung San đột nhiên đá phải má»™t váºt, cúi đầu nhìn xuống, chỉ thấy má»™t khối ngá»c bá»™i mà u lam an nhiên nằm trên mặt đất ở trong phòng.
Nhặt lên nhìn lướt qua, khuôn mặt Ä‘ang bình thưá»ng cá»§a Má»™ Dung San nhất thá»i hiện lên vẻ nghi hoặc cá»±c kỳ kinh ngạc. Miếng ngá»c bá»™i nà y chÃnh là ngá»c bá»™i ngà y hôm qua sư phụ dặn mình giao cho Lâm Khiếu ÄÆ°á»ng.
Vì sao ngá»c bá»™i nà y lại nằm trong phòng cá»§a mình? Má»™ Dung San cÅ©ng không phải là ngưá»i ngu dốt, lẽ nà o ngưá»i mặc thanh bà o kia là hắn? à niệm trong đầu chỉ má»›i chợt hiện, Má»™ Dung San liá»n đã lắc mạnh đầu, không có khả năng, sao có thể là hắn được!
Cánh tay nhá» nhắn cá»§a Má»™ Dung San nắm chặt lấy ngá»c bá»™i trong lòng bà n tay, lắc mình má»™t cái liá»n đã tá»›i cạnh cá»a cá»§a má»™t phòng trá», lắng tai nghe, ngưá»i bên trong hiện Ä‘ang ngá»§ say, từ trong vá»ng ra tiếng ngáy như sấm dáºy.
Má»™ Dung San nhướng mà y, ngá»c chỉ liá»n nhẹ nhà ng chá»c thá»§ng má»™t lá»— nhá» trên cá»a sổ, từ trên khung cá»a bẻ ra má»™t miếng gá»— nhá», bắn và o bên trong phòng.
- Ãi da...
Má»™t tiếng kêu rú từ trong phòng truyá»n ra, tiếp theo đó là má»™t tráºn âm thanh chá»i bá»›i:
- ****, cái giưá»ng vất Ä‘i nà y, sao lại có giằm gá»— cÆ¡ chứ!
- Phốc!
Má»™ Dung San thiếu chút nữa thì báºt cưá»i thà nh tiếng, cÅ©ng may lúc đấy đã lấy tay bịt miệng, ổn định lại tâm tình rồi lắc đầu yên lặng không má»™t tiếng động trở vá» phòng, nhưng trong mắt vẫn như cÅ© lá»™ ra thần sắc khó hiểu.
Mặt trá»i dần má»c lên.
- Aa!
Lâm Khiếu ÄÆ°á»ng vặn vẹo thắt lưng ngáp má»™t cái tháºt lá»›n, tâm tình thoải mái nói không nên lá»i.
- Thùng thùng thùng...
Má»™t tráºn Ä‘áºp cá»a dồn dáºp vang lên.
- Ai váºy?
Vè mặt Lâm Khiếu ÄÆ°á»ng không nhẫn nại gắt giá»ng há»i, trong miệng còn lầm rầm chá»i rá»§a:
- Má»›i sá»›m bảnh mắt mà đã vá»™i như có tang váºy!
Cá»a vừa mở ra, Lâm Khiếu ÄÆ°á»ng láºp tức thu hồi vẻ bá»±c mình, cúi đầu nói:
- Chà o sư thúc!
Má»™ Dung San lạnh lùng nhìn thoáng qua Lâm Khiếu ÄÆ°á»ng quần áo xá»™c xệch đầu tóc bù xù, trá»±c tiếp Ä‘i và o trong phòng, nhìn quanh trái phải, cÅ©ng không phát hiện ra chá»— nà o khả nghi, thuáºn miệng nói:
- Ngá»c bá»™i ta đưa cho ngươi hôm qua đâu rồi?
- Äây đây đây.
Lâm Khiếu ÄÆ°á»ng vá»™i vá»™i và ng và ng sá» và o trong ngá»±c mình, trái sá» phải sá» cÅ©ng không mò thấy cái gì, trong lòng thầm kêu không tốt.
- Lấy ra cho ta xem!
Má»™ Dung San chẳng hiểu tại sao lại có má»™t loại rung động muốn cưá»i, nhiá»u năm qua rất lâu đã không có loại cảm giác nà y, gánh nặng gia tá»™c khiến cho nụ cưá»i đối vá»›i nà ng mà nói đã trở thà nh má»™t loại xa xỉ.
Lâm Khiếu ÄÆ°á»ng gãi gãi đầu nói:
- Ãch... sư thúc, hình như đệ tỠđánh mất rồi!
- Cái gì?
Má»™ Dung San là m bá»™ nổi giáºn há»i lại, Lâm Khiếu ÄÆ°á»ng lại là bá»™ dáng lợn chết không sợ nước sôi nhìn và o Má»™ Dung San, nà ng liá»n có cảm giác không thể dá»a được đối phương, liá»n trá»±c tiếp há»i:
- Ngà y hôm qua ban đêm ngươi đi đâu sao?
- Äệ tá» ban ngà y chiếu cố Tư Mã sư huynh, là m việc vất vả quá độ, mệt gần chết, vừa tối liá»n đã trở vá» nghỉ ngÆ¡i, ban đêm hắn là vẫn còn Ä‘ang trong má»™ng.
Lâm Khiếu ÄÆ°á»ng nghiêm trang trả lá»i.
Thân thể Mộ Dung San run nhè nhẹ, muốn khắc chế cái loại tiếu ý mãnh liệt nà y rất là cực khổ.
- Sư thúc, ngà i khó chịu sao? Có cần đệ tỠtìm đại phu không?
Lâm Khiếu ÄÆ°á»ng ân cần há»i han.
Trên mặt Má»™ Dung San hÆ¡i phiếm hồng, lấy ra ngá»c bá»™i, lại há»i:
- Äây là ta nhặt được ở trong phòng ta. Hôm qua ngươi và o phòng ta sao?
Má»™ Dung San hai mắt hữu thần nhìn chăm chú và o biến hóa trên khuôn mặt cá»§a Lâm Khiếu ÄÆ°á»ng, hắn lại trả lá»i rất nhẹ nhà ng:
- Äúng váºy, khi đệ tá» Ä‘ang nháºp định tu luyện, bá»—ng nhiên có chút không khá»e, lo lắng bị tẩu há»a nháºp ma liá»n Ä‘i tìm sư thúc, kết quả sư thúc không ở trong phòng, đệ tá» nghÄ© rằng chắc sư thúc đã ra ngoà i tu luyện độc phù, liá»n trở vá» phòng ngừng nháºp định, cảm giác không khá»e cÅ©ng dần dần tốt lên, đệ tá» yên lòng liá»n nằm lên giưá»ng nghỉ ngÆ¡i, kết quả là bị má»™t cái giằm gá»— đáng ghét trên giưá»ng đâm má»™t phát là m cả đêm ngá»§ không ngon, đến bây giá» vẫn còn vô cùng buồn ngá»§..
Má»™ Dung San quan sát Lâm Khiếu ÄÆ°á»ng má»™t hồi, bá» lại ngá»c bá»™i, má»™t câu cÅ©ng không nói liá»n rá»i khá»i phòng, nhìn theo bóng hình xinh đẹp cá»§a Má»™ Dung San, khóe miệng Lâm Khiếu ÄÆ°á»ng nhếch lên má»™t nụ cưá»i yếu á»›t rồi lại nhìn và o ngá»c bá»™i trong tay, thầm trách bản thân quá vô ý, nhất định là Tham Thị Thú là m ngá»c bá»™i rÆ¡i ra, cÅ©ng may nó còn chưa ăn luôn cả ngá»c bá»™i, nếu không như váºy là đã phụ lại ná»—i khổ tâm cá»§a Linh Nguyệt Tiên Tá» rồi.
Vòng đấu bán kết tiến hà nh thêm và i ngà y nữa má»›i kết thúc, vá» phÃa Thiên Hà tông, ngoại trừ Triệu Hà ng ngoà i ý muốn bị bại tráºn ra, Linh Linh, Tiểu Thái sư huynh cùng Hầu VÅ© Bằng Ä‘á»u thuáºn lợi tiến được và o chung kết.
Má»™ Dung San bởi vì muốn nhanh chóng giải quyết vấn đỠHầu Tá» Kiện nên Ä‘i trước quay vá» phái, lưu lại hÆ¡n chục tên đệ tá» tùy thá»i mà hà nh sá»±, tráºn chung kết sau nà y môn phái đương nhiên sẽ cá» ngưá»i cấp báºc trưởng lão trở lại.
Vạn SÆ¡n tán nhân đại há»™i, ngưá»i chiến thắng cuối cùng là hai gã ở Phi Tiên môn Ä‘á»u là ngưá»i có chân ngÅ© nguyên môi. Ba phái khác là Thiên Hà tông, Thiên Sát môn cùng vá»›i Âm La Ä‘iện Ä‘á»u bị thua tá»›i tấp, Phi Tiên môn tá»± nhiên là đạt được quyá»n khai thác bốn thà nh ở Bách Thảo sÆ¡n, ba phái còn lại thì phân biệt đạt được hai thà nh quyá»n khai thác.
Rốt cuá»™c cÅ©ng trở lại môn phái, Lâm Khiếu ÄÆ°á»ng ngay tức khác chui và o dược viên trên Linh Nguyệt Phong chuẩn bị bế quan tu luyện. Nhưng lại không được như mong muốn chÃnh là , Má»™ Dung San nhiá»u lần Ä‘i tá»›i Ä‘i lui qua dược viên cùng vá»›i động phá»§ tu luyện cá»§a hắn.
Vá» sá»± tình cá»§a Hầu Tá» Kiện, tông phái đã nghiêm khắc trừng phạt ba năm diện bÃch và đoạt lại chức vị quản sá»±, trở lại là m đệ tá» phổ thông, tịch thu toà n bá»™ bổng lá»™c cùng tà i nguyên hiện có, nếu không phải Hầu gia là đại gia tá»™c tu luyện, chỉ sợ hình phạt còn có thể nặng hÆ¡n. Lâm Khiếu ÄÆ°á»ng kiên trì thu liá»…m, rốt cục mấy tháng sau đó, Má»™ Dung San cÅ©ng tiến và o trạng thái bế qua tu luyện.
Tà i sản của hknmt_th
Ngưá»i nà y đã nói CÃM Æ N đến và i viết vô cùng hữu Ãch cá»§a hknmt_th
16-07-2011, 11:24 AM
Äá»™i Xung KÃch
Tham gia: Jun 2008
Äến từ: Trà Äá Ven ÄÆ°á»ng
Bà i gởi: 290
Thá»i gian online: 6 giá» 30 phút 30 giây
Thanks: 366
Thanked 489 Times in 168 Posts
Chương 303: Trao đổi (thượng).
Tuy rằng Má»™ Dung San tuyên bố vá»›i đệ tá» Linh Nguyệt Phong nà ng bế quan tu luyện nhưng dưá»ng như cÅ©ng không phải váºy, thỉnh thoảng vẫn luôn tạt qua dược viên, Lâm Khiếu ÄÆ°á»ng tá»± nhiên là không dám lÆ¡i lá»ng, như cÅ© nghiêm chỉnh chăm sóc dược viên.
Bởi vì bên trong dược viên không trồng thứ dược thảo quý hiếm nà o, bình thưá»ng má»i ngưá»i cÅ©ng chẳng cần đến nên tháºt ra nÆ¡i nà y tương đối thanh tịnh. Tuy rằng có rất Ãt ngưá»i vãng lai, nhưng Lâm Khiếu ÄÆ°á»ng cÅ©ng không vá»™i và bế quan mà cháºm rãi nghiên cứu Bạch Sắc Linh Chi, chá» cho đến khi Má»™ Dung San triệt để quên nÆ¡i nà y Ä‘i đã.
Ná»a năm sau, Má»™ Dung San rốt cục cÅ©ng buông tha không giám thị Lâm Khiếu ÄÆ°á»ng nữa, trái lại nà ng còn cảm thấy rất ná»±c cưá»i vá»›i thần kinh cá»§a mình, ngưá»i kia là m sao mà có tu vi cao như váºy, đây căn bản là chuyện không có khả năng.
Những ngà y tháng thoải mái cá»§a Má»™ Dung San lại sắp hết, Hầu Tá» Kiện đã nháºn được nghiêm phạt Ä‘Ãch đáng, không những phải chịu xá» trà cá»§a môn phái, mà ngay cả Hầu gia cÅ©ng tước Ä‘oạt Ä‘i quyá»n lợi cá»§a hắn, sau sá»± kiện lần nà y, Hầu Tá» Kiện hoà n toà n trở thà nh tầng lá»›p hạ lưu, bị môn phái cùng gia tá»™c vứt bá».
Thế nhưng quan hệ giữa Hầu gia và Má»™ Dung gia không há» vì thế mà ảnh hưởng, trái lại cà ng trở nên chặt chẽ, sá»± tình cá»§a Hầu Tá» Kiện đối vá»›i Hầu gia mà nói thá»±c chất không có ảnh hưá»ng gì, thế nhưng đối vá»›i danh dá»± gia tá»™c vẫn có chút dao động.
Hầu gia đối vá»›i việc nà y cÅ©ng ghi háºn ở trong lòng, cho rằng đó Ä‘á»u là lá»—i ở Má»™ Dung San, sá»± tình hoà n toà n có thể âm thầm giải quyết, không nên công khai xá» lý, rõ rà ng là muốn là m khó Hầu gia, sau khi đồng ý để Hầu Tá» Kiện cùng vá»›i Má»™ Dung San xóa bá» hôn ước thì lại chỉ định má»™t gã con cháu Hầu gia khác láºp hôn ước cùng nà ng.
Äòi há»i nà y vô cùng bá đạo, ý tứ có phần khi dá»… Má»™ Dung gia không có ngưá»i, thế nhưng chung quy lại, thá»±c lá»±c cá»§a Má»™ Dung gia đã yếu Ä‘i rất nhiá»u, sau khi kéo dà i được và i tháng thì vẫn đáp ứng, Má»™ Dung San tá»± nhiên lại trở thà nh váºt hi sinh.
Má»™ Dung San đối vá»›i việc nà y cá»±c kỳ bất mãn, thế nhưng chút sức lá»±c đơn bạc cá»§a nà ng cÅ©ng không thể đối kháng lại được áp lá»±c cá»§a gia tá»™c cả hai bên. Huống hồ tu vi cá»§a nà ng căn bản đã định hình, muốn cao thêm má»™t tầng nữa rất Ãt có khả năng, má»™t ngưá»i tu vi sư giai chung quy không há» có quyá»n phát ngôn gì. CÅ©ng may Linh Nguyệt Tiên Tá» hiện Ä‘ang bế quan, hôn sá»± tuyệt đối không thể tiến hà nh ngay được, chỉ có thể ước định xuống mà thôi.
Già nh được sá»± hòa hoãn cá»§a hai gia tá»™c, Má»™ Dung San lại có má»™t viên "đại sư Ä‘an" cướp được từ trên ngưá»i Hầu Tá» Kiện nên quyết định lại bế quan thêm má»™t lần nữa. Má»™ Dung San đã từng mang theo má»™t viên "đại sư Ä‘an" được sư phụ tặng, bế quan tám năm, kết quả cuối cùng lại là thất bại.
Nếu như muốn hoà n toà n thoát khá»i khống chế cá»§a gia tá»™c nà ng nhất định phải bước và o được cánh cá»a đại sư giai, Má»™ Dung San biết rất rõ, chỉ cần nà ng tiến được và o đại sư giai, gia tá»™c liá»n không thể nà o tiếp tục khống chế bản thân, mà lại cà ng Ä‘em bản thân cung phụng như trưởng lão, cho dù là Hầu gia cÅ©ng sẽ không dám đắc tá»™i vá»›i má»™t ngưá»i tu vi đại sư giai, đương nhiên là không dám to tiếng cùng mình.
Mang theo tâm lý kiên quyết không thà nh công cũng thà nh nhân, Mộ Dung San tiến và o thạch thất tu luyện.
Äối vá»›i sá»± tình ngoại giá»›i, Lâm Khiếu ÄÆ°á»ng hầu như Ä‘á»u biết hết, việc gì cÅ©ng không qua được ánh mắt và lá»— tai cá»§a Tham Thị Thú. Những con váºt nhá» thế nà y, thả ra và i con căn bản không ngưá»i nà o phát hiện ra được, nếu như những con giáp trùng có hình thể cỡ nà y lại thêm ná»™i liá»…m Ä‘i nguyên lá»±c thì cho dù là tu vi linh hồn giai trong lúc không chú ý cÅ©ng vô pháp phát hiện ra sá»± tồn tại cá»§a chúng.
Hoà n cảnh yên ắng cá»§a Linh Nguyệt Phong chÃnh hợp vá»›i ý cá»§a Lâm Khiếu ÄÆ°á»ng, Linh Nguyệt Tiên Tá» bế quan, Tiểu Má»™ Dung San cÅ©ng bế quan, mấy vị sư thúc khác cấp báºc quản sá»± thì quanh năm suốt tháng ở bên ngoà i thu tháºp tà i nguyên tu luyện, còn lại và i ngưá»i cÅ©ng là chuyên tâm tu luyện không để ý chuyện bên ngoà i.
Cái dược viên không có gì quan trá»ng nà y nhanh chóng "được" má»i ngưá»i quên lãng, nhưng ngay lúc Lâm Khiếu ÄÆ°á»ng tiến và o bên trong địa huyệt do bản thân kiến tạo ở trên núi bế quan thì vị sư phụ chưa từng gặp mặt cá»§a hắn lại xuất quan.
Khi Lâm Khiếu ÄÆ°á»ng đã sắp xếp tất cả vừa muốn rá»i khá»i dược viên Ä‘i và o địa huyệt thì lại cảm thấy má»™t cá»— khà nguyên quen thuá»™c xuất hiện ở bên ngoà i dược viên.
- Lâm sư đệ, ở đâu váºy?
Thanh âm Thái sư huynh rất nhanh đã truyá»n đến.
Lâm Khiếu ÄÆ°á»ng trá»±c tiếp mở kết tráºn, Thái sư huynh vẻ mặt vui sướng nói:
- Lâm sư đệ, sư phụ xuất quan rồi, triệu táºp các đệ tá» táºp hợp!
Lâm Khiếu ÄÆ°á»ng cà u mà y nói:
- Có việc gì gấp sao?
Thái sư huynh vẻ mặt tháºt thà hiện lên vẻ má» mịt trả lá»i:
- Ta cÅ©ng không rõ lắm, sư phụ lão nhân gia bảo ta Ä‘i khắp nÆ¡i truyá»n lá»i, ta liá»n Ä‘i thôi!
Lâm Khiếu ÄÆ°á»ng bất đắc dÄ© đà nh phải theo Thái sư huynh Ä‘i tá»›i Bán Nguyệt Nhai cá»§a Linh Nguyệt Phong, đó chÃnh là địa khu riêng cá»§a vị sư phụ trên danh nghÄ©a cá»§a hắn.
Khi Lâm Khiếu ÄÆ°á»ng cùng vá»›i Thái sư huynh tá»›i được Bán Nguyệt Nhai, đã có bốn gã đệ tỠáo xanh tá»›i rồi, Ä‘ang chụm đầu và o nói chuyện vá»›i nhau, tất cả má»i ngưá»i Ä‘á»u rất quen thuá»™c.
Trong bốn gã đệ tá» phải kể tá»›i má»™t ngưá»i nho sinh trung niên có tu vi cao nhất, đã đạt tá»›i sÄ© giai đỉnh phong, nguyên lá»±c trên ngưá»i cá»±c kỳ sung túc, tư chất cÅ©ng không tệ, có thể thấy rằng trùng nháºp sư giai chỉ là vấn đỠthá»i gian.
Vị trung niên nho sinh nà y thấy Lâm Khiếu ÄÆ°á»ng cùng Thái sư huynh tiến và o, liếc mắt nhìn hai ngưá»i rồi láºp tức hướng vá» má»™t gian nhà đá rất lá»›n cách đó không xa cung kÃnh nói:
- Sư phụ, ngưá»i đã đến đông đủ rồi ạ!
Lâm Khiếu ÄÆ°á»ng hÆ¡i có chút cảm thấy ngoà i ý muốn, vị sư phụ Mục Tình nà y lại chỉ có sáu vị đệ tá», nhưng nghÄ© đến Linh Nguyệt Tiên Tá» hà nh sá»± trầm tÄ©nh, ngược lại cÅ©ng có thể hiểu được.
Cá»a nhà đá cháºm rãi mở ra, má»™t nữ tá» Ä‘oan trang xinh đẹp từ bên trong Ä‘i ra, dáng vẻ cô Ä‘iển u nhã, má»™t đôi nhãn tình thâm thúy mỠảo, có má»™t khà chất cao nhã không nói nên lá»i.
Trong ánh mắt Lâm Khiếu ÄÆ°á»ng loáng thoáng có và i phần hân thưởng. Tháºt chẳng ngá» vị sư phụ trên danh nghÄ©a nà y lại tuyệt sắc như thế.
Mục Tình nhìn lướt qua sáu ngưá»i, cuối cùng Ä‘em ánh mắt dừng lại trên ngưá»i cá»§a Lâm Khiếu ÄÆ°á»ng cùng Thái Quang Hằng - Thái sư huynh. Sau khi quan sát má»™t phen, bèn nói:
- Hai ngưá»i các ngươi chÃnh là đồ đệ má»›i nháºp môn mà chưởng môn sư huynh phân phái cho ta phải không?
- Äồ nhi bái kiến sư phụ!
Thái Quang Hằng ngược lại rất thức thá»i, trá»±c tiếp quỳ xuống dáºp đầu.
Lâm Khiếu ÄÆ°á»ng thì lại chỉ hÆ¡i hÆ¡i khom ngưá»i, nói:
- Ra mắt sư phụ!
Gá»i như váºy là đã chịu thiệt rồi, nếu như phải quỳ xuống nữa thì Lâm Khiếu ÄÆ°á»ng kiên quyết không chịu, chưa cần nói đến dưới đầu gối nam nhi có hoà ng kim, Lâm Khiếu ÄÆ°á»ng nà y từ trong bụng mẹ đã không có thói quen quỳ trước ngưá»i khác, việc nà y đối vá»›i Lâm Khiếu ÄÆ°á»ng mà nói chÃnh là vấn đỠmang tÃnh nguyên tắc, cho dù có há»ng việc cÅ©ng tuyệt đối không quỳ.
Bốn gã đệ tá» khác đối vá»›i sá»± cuồng vá»ng cá»§a Lâm Khiếu ÄÆ°á»ng nhất thá»i nảy sinh bất mãn, trung niên nho sinh cà ng là tức giáºn không thôi, nói:
- Lâm sư đệ, ngươi đây là thái độ gì, nhìn thấy sư phụ sao không mau quỳ xuống!
- Vì sao ngươi lại không quỳ?
Lâm Khiếu ÄÆ°á»ng phản bác cá»±c nhanh.
Trên mặt trung niên nho sinh nhất thá»i vừa đỠvừa trắng, biện bạch nói:
- Lúc chúng ta nháºp môn đã quỳ rồi, còn ngươi, lần đầu gặp sư phụ đương nhiên cần phải quỳ!
- Rắm ngựa!
Lâm Khiếu ÄÆ°á»ng phun ra hai chữ, thanh âm không lá»›n không nhá» nhưng cÅ©ng rất rõ rà ng, sau đó hướng vá» Mục Tình chắp tay nói:
- Äệ tá» nháºp môn được chưởng môn phái và o Linh Nguyệt Phong Bán Nguyệt Nhai tuy không phải là giả, vá» phần sư phụ mà nói, chẳng qua chỉ là nháºn váºy thôi chứ chưa phải là thá»±c, chưa nói đến kỹ nghệ cá»§a nhai chá»§ Bán Nguyệt Nhai cao thấp ra sao, từ khi gia nháºp lại cà ng chưa má»™t lần gặp mặt, kỹ nghệ cá»§a đệ tá» tháºt ra lại may mắn được Linh Nguyệt sư tổ truyá»n thừa, khi gặp mặt sư phụ ngược lại có phần không thÃch ứng được, vẫn mong sư phụ bá» quá cho.
- Là m cà n, chiếu theo lá»i ngươi nói như váºy, ngươi hẳn là đồng bối vá»›i sư phụ hả?
Trung niên nho sinh quát mắng.
- Không dám, đệ tỠchỉ là có chuyện thì nói thẳng, cũng không có ý mạo phạm!
Lâm Khiếu ÄÆ°á»ng trong lúc nói chuyện cÅ©ng không liếc mắt nhìn trung niên nho sinh, vẫn má»™t má»±c nhìn Mục Tình.
- Ngươi là nhá» nhất, thá»i gian nháºp môn không lâu nhưng lại rất cuồng vá»ng, ngà y hôm nay để đại sư huynh ta đây thay sư phụ giáo huấn ngươi má»™t phen, miá»…n cho ngà y sau ở trước mặt ngưá»i ngoà i là m mất mặt!
Trung niên nho sinh vừa nói vừa lôi pháp bảo chiết phiến từ trong tay áo ra, tư thế muốn xông lên. Lúc nà y, bá»—ng nhiên má»™t cá»— lá»±c lượng má»m mại tiến tá»›i áp chế lấy trung niên nho sinh.
Tà i sản của hknmt_th
Ngưá»i nà y đã nói CÃM Æ N đến và i viết vô cùng hữu Ãch cá»§a hknmt_th
16-07-2011, 11:25 AM
Äá»™i Xung KÃch
Tham gia: Jun 2008
Äến từ: Trà Äá Ven ÄÆ°á»ng
Bà i gởi: 290
Thá»i gian online: 6 giá» 30 phút 30 giây
Thanks: 366
Thanked 489 Times in 168 Posts
Chương 303: Trao đổi (hạ).
Trung niên nho sinh vừa tiếp xúc vá»›i cá»— nguyên lá»±c nà y liá»n láºp tức dừng lại, Ä‘i theo Mục Tình nhiá»u năm, đối vá»›i lá»±c lượng cá»§a sư phụ đã quá quen thuá»™c rồi.
Biểu hiện cá»§a Mục Tình cÅ©ng không há» có vẻ tức giáºn, đôi nhãn tình đẹp đến cá»±c Ä‘iểm ngược lại có chút thú vị nhìn và o gã đệ tá» má»›i nháºp môn mà đã cả gan là m loạn nà y.
- Ngươi là Lâm Khiếu ÄÆ°á»ng phải không?
Mục Tình ôn nhu há»i, thanh âm quả nhiên như là tiếng cô cầm rung động.
- ChÃnh là đệ tá»!
Lâm Khiếu ÄÆ°á»ng lần nữa hÆ¡i cúi đầu nói.
- Lúc trước đã nghe Má»™ Dung sư muá»™i kể, hôm nay xem ra không phải là giả, thảo nà o sư phụ lão nhân gia cùng ngươi rất hợp khẩu vị, mà thôi, quỳ hay không quỳ chẳng qua chỉ là hình thức, quỳ mà trong lòng không có thầy chẳng khác nà o không quỳ, không quỳ mà trong lòng có thầy là được rồi, Nguyá»…n ChÃnh Quốc, nhiá»u năm như váºy mà tÃnh nôn nóng cá»§a ngươi vẫn còn chưa đổi được!
- Xin lỗi sư phụ, đồ nhi sai rồi!
Trung niên nho sinh đối vá»›i Lâm Khiếu ÄÆ°á»ng thì trừng mắt trợn mà y, nhưng đối diện vá»›i Mục Tình lại cá»±c kỳ tôn kÃnh.
Mục Tình nhìn sáu ngưá»i, khè mÄ©m cưá»i nói:
- Hôm nay ta đồng thá»i táºp trung các ngươi lại đây cÅ©ng không có sá»± tình gì đặc biệt, chỉ là cho các ngươi gặp mặt nhau, tránh tình cảnh sau nà y sư huynh đệ gặp nhau mà lại không quen biết. Mặt khác, vi sư bế quan sáu năm, cÅ©ng đã lạnh nhạt vá»›i các ngươi, bên trong nhai động cá»§a ta vẫn còn cất giữ không Ãt bảo bối, các ngươi Ä‘á»u tá»± mình tùy tiện chá»n Ä‘i, má»—i ngưá»i giá»›i hạn hai loại, nếu như chá»n trùng nhau, chiếu theo ngưá»i nháºp là m môn hạ ta trước thì chá»n trước, Ä‘i thôi!
Ngoại trừ Lâm Khiếu ÄÆ°á»ng ra, trên mặt năm ngưá»i kia Ä‘á»u vô cùng vui vẻ bằng lòng, nhanh chóng chạy vá» phÃa bên trong nhai động.
Theo sau năm ngưá»i đó, Lâm Khiếu ÄÆ°á»ng cÅ©ng đà nh và o trong nhìn qua má»™t lượt cho xong chuyện, đột nhiên lại nghe thấy phÃa sau truyá»n đến má»™t âm thanh má»m mại:
- ÄÆ°á»ng Nhi, nhìn bá»™ dáng ngươi kìa, không có hứng thú vá»›i đồ cất giữ cá»§a sư phụ sao?
Má»™t tiếng ÄÆ°á»ng Nhi nà y, khiến cho toà n thân Lâm Khiếu ÄÆ°á»ng đột nhiên nổi lên má»™t tráºn da gà , cố hết sức giả bá»™ cưá»i, xoay ngưá»i lại nói:
- Sao thế được! Äồ nhi Ä‘ang nóng lòng như lá»a đốt đây, ước gì có thêm được hai đôi cánh để phi và o trongđộng!
Trên khuôn mặt Mục Tình treo má»™t nụ cưá»i dị dạng, mang theo chút chua xót nói:
- Còn có Ä‘iá»u gì giấu diếm sư phụ sao? Ngươi đã có được lam ngá»c quải bá»™i cá»§a sư tổ ngươi rồi, trong đó có hÆ¡n trăm loại bà thuáºt chế tác đạo phù cao giai, đâu còn để ý đến những bảo bối tam lưu trong tay sư phụ chứ.
Tròng mắt Lâm Khiếu ÄÆ°á»ng hÆ¡i chuyên, á»§ rÅ© nói:
- Ai, sư tổ lão nhân gia quá để mắt đến đệ tá» rồi, đệ tá» chẳng qua chỉ là song nguyên môi, tư chất quá kém, lý nà o há»c nổi đạo kỳ thượng tầng cá»§a sư tổ, đệ tá» tá»± biết tu luyện vô vá»ng cÅ©ng không có ý trèo cao, gia nháºp bản phái bất quá là muốn lánh nạn mà thôi, chỉ sợ rằng phải phụ sá»± háºu ái cá»§a lão nhân gia rồi, à i!
- ÄÆ°á»ng Nhi, hà tất phải nản lòng, sư phụ ở đây tháºt ra có mấy bá»™ thượng tầng tâm pháp thÃch hợp cho song nguyên môi tu luyện, còn có và i viên Ä‘an dược cao phẩm, chỉ cần ÄÆ°á»ng Nhi chịu dụng tâm, có thể kiên trì mà nói, tiêu tốn thá»i gian mưá»i năm cÅ©ng có thể và o được sư giai, dương thá» tăng thêm trăm năm.
Mục Tình mang chút mê hoặc nói.
Vẻ mặt Lâm Khiếu ÄÆ°á»ng như không tin và o lá»— tai mình, cả kinh nói:
- Tháºt sao? Äệ tá» tưởng rằng cả Ä‘á»i nà y đã vô duyên cùng vá»›i sư giai rồi!
Mục Tình gáºt đầu nói:
- Sư phụ sao lại khoác lác vá»›i ngươi. ÄÆ°Æ¡ng nhiên là tháºt, kỳ thá»±c sư phụ biết rõ ná»—i khổ tâm cá»§a ÄÆ°á»ng Nhi mà ! Hiện nay sư phụ cÅ©ng Ä‘ang gặp phải bình cảnh, má»™t bức tưá»ng nà y cho dù là hai ba mươi năm tu luyện cÅ©ng không mở ra được. Äã có chút nản lòng thoái chÃ, gần đây nghiên cứu thuáºt chế phù cÅ©ng liên tục vấp phải trắc trở, rất là khổ não, à i!
Mục Tình vươn cánh tay ngá»c nhá» bé cháºm rãi đặt lên vai Lâm Khiếu ÄÆ°á»ng, hương khà khi thá» dà i như là n gió mát pha lẫn u hương mÆ¡n trá»›n khuôn mặt Lâm Khiếu ÄÆ°á»ng, đã lâu không ở gần nữ nhân, lúc nà y thân thể Lâm Khiếu ÄÆ°á»ng đã có phần hÆ¡i tê dại.
Không phải chứ, sư phụ sá» dụng sắc dụ vá»›i đồ đệ khiến cho Lâm Khiếu ÄÆ°á»ng có chút xấu hổ, đối vá»›i mục Ä‘Ãch cá»§a Mục Tình tá»± nhiên trong lòng hắn hiếu rõ, cô gái nà y ngược lại có chút tâm cÆ¡. Dùng tình cảm là m dao động, dùng lý lẽ tăng thêm kiêu ngạo, dùng lợi lá»™c để dụ dá»—, cá»™ng thêm mỹ sắc, đầy đủ má»i thứ, không sợ ngươi không cắn câu.
Nếu không phải Lâm Khiếu ÄÆ°á»ng tu vi thâm háºu, trải nghiệm phong phú thì vá»›i chút khôn vặt cá»§a hắn chỉ sợ cÅ©ng khó có thể chống đỡ lại được thể tiến công mãnh liệt như váºy.
Lúc nà y cho dù trong lòng Lâm Khiếu ÄÆ°á»ng đã rõ rà ng, nhưng vẫn cắn câu như cÅ©, giả vá» tạo ra bá»™ dáng đắn Ä‘o, rồi cắn răng nói:
- Sư phụ, lam ngá»c quải bá»™i sư tổ giao cho đệ tá», thá»±c sá»± đệ tá» cÅ©ng không cần đến, như thế tháºt là lãng phà cá»§a trá»i, chẳng bằng tặng lại cho sư phụ ngà i váºy!
Nói xong, Lâm Khiếu ÄÆ°á»ng đã Ä‘em ngá»c bá»™i đưa tá»›i.
- Thế nà y sao được?
Mục Tình ngoà i miệng nói như váºy, nhưng bà n tay ngá»c lại đã vươn ra tiếp nháºn lấy ngá»c bá»™i.
- Chỉ cần sư phụ có thể truyá»n thụ cho đệ tá» mấy bá»™ tâm pháp thÃch hợp, cấp cho và i viên tiên Ä‘an, có thể là m cho đệ tá» có hi vá»ng tiến nháºp được và o sư giai là đệ tỠđã cảm thấy mỹ mãn lắm rồi!
Lâm Khiếu ÄÆ°á»ng tá» ra rất hiếu thuáºn trả lá»i.
Mục Tình đã xem xong ngá»c bá»™i vừa nháºn lấy, trên mặt hiện lên má»™t vẻ rung động khó có thể che dấu.
- Äi theo ta!
Lâm Khiếu ÄÆ°á»ng theo Mục Tình tiến và o trong nhà đá, nà ng từ trong ná»™i thất lấy ra mấy bá»™ sách cùng vá»›i má»™t túi Ä‘an dược nho nhá», nói:
- Äây Ä‘á»u là những thứ vi sư tÃch góp được bao năm qua, hiện tại tất cả Ä‘á»u giao cho ngươi, ngươi sá» dụng cho tháºt tốt, tương lai tất có thà nh tá»±u!
Kết quả Lâm Khiếu ÄÆ°á»ng lại bất động thanh sắc nhìn mấy thứ đồ, hÆ¡i lá»™ ra vẻ khó nói:
- Äệ tá» chắc chắn sẽ khắc khổ tu luyện, chỉ là ...
- Chỉ là cái gì?
Mục Tình có chút khẩn trương há»i, dưá»ng như có thể bá» ra bất cứ thứ gì để trao đổi.
- Chỉ là đệ tỠđang trông giữ dược viên, không thể nà o hoà n toà n thanh tịnh để toà n tâm tu luyện được!
Lâm Khiếu ÄÆ°á»ng rốt cuá»™c cÅ©ng nói thẳng ra là sợ bị quấy rầy.
Vẻ mặt Mục Tình hòa hoãn lại, nói:
- Yên tâm Ä‘i, váºy thì ta sẽ dặn đệ tá» Linh Nguyệt Phong không tùy tiện đến đó là được!
- Như váºy có vẻ không hay cho lắm?
Lâm Khiếu ÄÆ°á»ng mang chút áy náy há»i lại.
- Ha ha, Thiên Hà tông có hÆ¡n má»™t nghìn núi, dược viên cá»§a Linh Nguyệt Phong chúng ta bất quá chỉ là trang trà mà thôi, có ai không hay cÆ¡ chứ, bây giá» ngưá»i cứ vá» dược viên má»™t má»±c tÄ©nh tâm tu luyện là được, có sư phụ ngươi chống đỡ, tuyệt đối sẽ không có ngưá»i tá»›i quấy rầy ngươi!
Mục Tình cưá»i nói.
Lâm Khiếu ÄÆ°á»ng nhếch miệng cưá»i, không há» nói gì, mừng rỡ nhìn và i món đồ váºt ở trên tay!
Äến khi năm sư huynh Ä‘á»u chá»n xong bảo bối Ä‘i ra, Lâm Khiếu ÄÆ°á»ng cùng Mục Tình đã trở lại chá»— cÅ©, Nguyá»…n ChÃnh Quốc thấy má»™t mà n như váºy rất là khó chịu, nhưng trước mặt sư phụ cÅ©ng không dám nói gì, chỉ là hung hăng trợn mắt nhìn Lâm Khiếu ÄÆ°á»ng, nhưng hắn lại giả bá»™ không phát hiện ra.
Sau đó Mục Tình nói thêm và i câu ý tứ rồi để sáu ngưá»i trở vá», lại truyá»n âm bảo Lâm Khiếu ÄÆ°á»ng cứ yên tâm tu luyện.
Trở lại dược viên, Lâm Khiếu ÄÆ°á»ng đợi thêm ba ngà y, thả ra Tham Thị Thú để tìm hiểu tin tức.
Mục Tình ngược lại không có nuốt lá»i, trá»±c tiếp Ä‘em dược viên do Lâm Khiếu ÄÆ°á»ng quản lý trở thà nh cấm địa cá»§a Linh Nguyệt Phong, tá»± mình đến bên ngoà i dược viên đặt tiêu chà cấm địa cùng má»™t đạo mê huyá»…n kết tráºn.
Lâm Khiếu ÄÆ°á»ng cuối cùng cÅ©ng có thể yên ổn để quyết tâm tu luyện, khối ngá»c bá»™i kia không phải là đem Ä‘i cho không, mấy bá»™ đạo kỳ Mục Tình đưa cho Lâm Khiếu ÄÆ°á»ng cùng vá»›i túi Ä‘an dược nhá» cÅ©ng không phải là hà ng dởm, khi và o sư giai xem ra cá»±c kỳ trân quý, chẳng qua đối vá»›i Lâm Khiếu ÄÆ°á»ng mà nói chỉ là đồ vô dụng.
Trải qua ná»a năm Ä‘iá»u chỉnh cùng chuẩn bị, Lâm Khiếu ÄÆ°á»ng rốt cuá»™c cÅ©ng lấy ra má»™t viên Linh Vương Ä‘an kim quang lấp lánh.
Tà i sản của hknmt_th
Ngưá»i nà y đã nói CÃM Æ N đến và i viết vô cùng hữu Ãch cá»§a hknmt_th
16-07-2011, 11:28 AM
Äá»™i Xung KÃch
Tham gia: Jun 2008
Äến từ: Trà Äá Ven ÄÆ°á»ng
Bà i gởi: 290
Thá»i gian online: 6 giá» 30 phút 30 giây
Thanks: 366
Thanked 489 Times in 168 Posts
Chương 304: Tẩu há»a không nháºp ma.
Nhìn và o Linh Vương Ä‘an trong tay, Lâm Khiếu ÄÆ°á»ng hÆ¡i có chút cảm khái, cưá»i nhẹ má»™t tiếng rồi Ä‘em Linh Vương Ä‘an nuốt xuống.
Sau khi uống xong, cảm giác như Ä‘iện giáºt lần trước lại xuất hiện má»™t lần nữa, trong lòng Lâm Khiếu ÄÆ°á»ng hÆ¡i có chút kinh hãi. Lẽ nà o lại muốn thất bại sao?
Tâm niệm chỉ chợt hiện, Lâm Khiếu ÄÆ°á»ng láºp tức ổn định tâm tình không há» suy nghÄ© lung tung, ná»™i linh và ná»™i dương bổ sung cho nhau, Ä‘an xen hấp thu dược lá»±c.
Lâm Khiếu ÄÆ°á»ng đã không còn khái niệm vá» thá»i gian, chỉ là nháºp định ngồi đó, toà n thân trên dưới tản mát ra má»™t vầng sáng kim sắc.
CÅ©ng không biết đã trải qua bao lâu, thân thể Lâm Khiếu ÄÆ°á»ng đột nhiên chấn động mạnh, tinh thần mãnh liệt thu hồi lại, bên trong ý thức hải đột nhiên vô cùng há»—n loạn.
Các mỹ nữ bá»—ng nhiên hiện lên, khuôn mặt cá»§a các nà ng vô cùng mỠảo không tà i nà o nhìn rõ, khiến cho Lâm Khiếu ÄÆ°á»ng vừa cảm thấy quen thuá»™c, lại tá»±a hồ như xa lạ. Những mỹ nữ nà y ra sức không ngừng uốn éo vặn vẹo thân thể trước mặt Lâm Khiếu ÄÆ°á»ng.
Tiếp theo, có má»™t vị mỹ nữ bắt đầu cháºm rãi cởi bá»™ quần áo vốn đã má»ng manh đơn bạc trên ngưá»i xuống, nhất thá»i là n da bóng loáng trÆ¡n mịn, cặp nhÅ© phong cao vút má»m mại vô cùng đà n hồi nhanh chóng lá»™ ra, mị hoặc đến cá»±c Ä‘iểm, khiến cho tâm hồn ngưá»i khác rúng động, háºn không thể lao đến mạnh mẽ đè nà ng ra đất, hung hăng chà đạp má»™t phen.
Bây giá» lại đến mấy vị mỹ nữ khác cÅ©ng bắt đầu cởi y phục, chỉ trong chốc lát, đám mỹ nữ đã không còn má»™t mảnh vải che thân, Lâm Khiếu ÄÆ°á»ng chỉ cảm thấy trong miệng khô khốc, ý thức cà ng lúc cà ng mÆ¡ hồ, vô ý thốt lên má»™t tiếng rồi tiến vá» phÃa trước.
Khiếu ÄÆ°á»ng cÆ¡ hồ không thể Ä‘iá»u khiển được bản thân, vươn tay ra chá»™p lấy má»™t nhÅ© cầu căng tròn cá»§a má»™t mỹ nữ trong đó, Ä‘ang muốn vê nắn xoa bóp, bá»—ng nhiên nguyên thức vang vá»ng má»™t tiếng thanh minh. Má»™t giá»ng nói quen thuá»™c vang lên rất rõ rà ng trong ý thức hải cá»§a Lâm Khiếu ÄÆ°á»ng:
- Công tá», không thể!
Lâm Khiếu ÄÆ°á»ng giáºt mình má»™t cái, trên tay mãnh liệt rung động, trong nháy mắt đã buông ra, mấy mỹ nữ nhìn thấy như thế, nhất thá»i cà ng thêm uốn éo, tháºm chà là chá»§ động đón nháºn, dùng thân thá» má»m mại thÆ¡m ngát hung hăng chà xát lên trên ngưá»i Lâm Khiếu ÄÆ°á»ng.
Lâm Khiếu ÄÆ°á»ng đã khôi phục lại được ý thức, hÃt sâu má»™t hÆ¡i rồi cháºm rãi nhắm mắt lại, tÄ©nh tâm không má»™t tiếng động. Má»™t lúc sau, khi hắn mở mắt lần thứ hai thì những mỹ nữ kia đã không thấy đâu nữa.
Lâm Khiếu ÄÆ°á»ng đứng trên vỉa hè bên đưá»ng lá»›n, bốn phÃa xe cá»™ qua lại nối Ä‘uôi như rồng rắn, nhà cao tầng tòa nà y nối tiếp tòa khác. Äoà n ngưá»i như má»™t dòng chảy không bao giá» ngừng qua lại vá»™i vã, trên mặt má»—i ngưá»i Ä‘á»u trà n ngáºp vẻ tươi cưá»i, má»—i má»™t ngưá»i Ä‘i ngang qua Lâm Khiếu ÄÆ°á»ng Ä‘á»u hướng vá» hắn gáºt đầu vô cùng hảo hữu, có ngưá»i tháºm chà còn lên tiếng ân cần thăm há»i, thế nhưng Lâm Khiếu ÄÆ°á»ng không thể nà o nghe rõ được bá»n há» rốt cuá»™c nói những gì, chỉ nhìn thấy được miệng bá»n há» mấp máy.
- Khiếu ÄÆ°á»ng, Khiếu ÄÆ°á»ng!
Bá»—ng nhiên má»™t âm thanh rất thà nh thục ôn nhu áºp và o tai Lâm Khiếu ÄÆ°á»ng khiến hắn say mê không ngá»›t, theo âm thanh, Lâm Khiếu ÄÆ°á»ng bắt đầu Ä‘i vá» phÃa trước. Ở phÃa trước chưa đến mưá»i thước là má»™t ngã tư đưá»ng rá»™ng lá»›n, phÃa đối diện là má»™t bệnh viện cao tầng xa hoa to lá»›n đứng sừng sững.
Có rất nhiá»u ngưá»i đứng ở cá»a chÃnh cá»§a bệnh viện vẻ mặt vui cưá»i nhìn vá» phÃa Lâm Khiếu ÄÆ°á»ng, không Ãt ngưá»i còn cầm trên tay hoa tươi, còn có má»™t thiếu nữ ánh mắt si mê, không ngừng hướng vá» phÃa Lâm Khiếu ÄÆ°á»ng vẫy tay.
Lâm Khiếu ÄÆ°á»ng vô ý thức cháºm rãi Ä‘i đến, lúc nà y âm thanh nhu hòa êm tai lại vang lên lần thứ hai.
-Khiếu ÄÆ°á»ng, trở lại nà o, mau tá»›i đây, bên nà y, má»i ngưá»i rất nhá»› anh, má»i ngưá»i cần có anh, rất nhiá»u bệnh nhân đã bị chết rồi, anh mau tá»›i đây Ä‘i!
- Khiếu ÄÆ°á»ng, ở đây má»›i là nhà cá»§a anh, má»i ngưá»i má»›i là ngưá»i thân cá»§a anh, anh thuá»™c vá» nÆ¡i nà y!
Lâm Khiếu ÄÆ°á»ng không ngừng vùng vẫy, má»™t mặt muốn bản thân dừng bước lại, má»™t mặt thì muốn bản thân nhanh chóng tiến và o trong tòa bệnh viện kia, ý thức xoắn quyện và o nhau khiến đầu cá»§a Lâm Khiếu ÄÆ°á»ng như muốn nổ tung.
- Tin! Tin!
Má»™t tiếng còi ô tô kéo dà i inh á»i từ xa áp tá»›i.
Hầu như trong nháy mắt ngay khi ô tô đụng và o Lâm Khiếu ÄÆ°á»ng, hắn đột ngá»™t nhảy vá» phÃa sau và i bước, toà n bá»™ cảnh tượng trước mắt Ä‘á»u hoà n toà n biến mất, bốn phÃa rÆ¡i và o trắng xóa má»™t mà u.
à thức lại một lần nữa trở nên mơ hồ!
Thá»i gian cứ từng giá»t từng giá»t trôi qua, Lâm Khiếu ÄÆ°á»ng lẳng lặng ngồi bên trong má»™t gian phòng lá»›n nhất trong địa huyệt, trên ngưá»i đã sá»›m bị bụi bám đầy, kết lại thà nh má»™t lá»›p dầy, không còn nhìn thấy rõ đưá»ng nét con ngưá»i mà chỉ như má»™t pho tượng hình ngưá»i mà u xám Ä‘ang ngồi ở đó.
Bá»—ng má»™t ngà y, Lâm Khiếu ÄÆ°á»ng đột nhiên mở hai mắt, cúi đầu nhìn lại bản thân thấy không có gì biến hóa, thân thể run lên là m bụi bặm rÆ¡i Ä‘i hết.
- Công tá», ngà i đã thà nh công vượt qua nguy hiểm rồi!
Má»™t giá»ng nói dịu dà ng đã lâu không được nghe truyá»n và o tai Lâm Khiếu ÄÆ°á»ng, chÃnh là âm thanh cá»§a Tân Tây Ã.
Lâm Khiếu ÄÆ°á»ng hiểu ý cưá»i nói:
- Tân Tây Ã, cám Æ¡n cô!
Lúc nà y ở bên trong tá» kim trưá»ng thương vẻ mặt cá»§a Tân Tây à đã đỠbừng không dám lên tiếng, nếu như Lâm Khiếu ÄÆ°á»ng có thể thấy được chắc chắn hẳn sẽ cưá»i ha hả.
Toà n bá»™ dược lá»±c cá»§a Linh Vương Ä‘an đã bị nuốt hết, thế nhưng vẫn còn chưa hoà n toà n hấp thu, Lâm Khiếu ÄÆ°á»ng đã vượt qua được giai Ä‘oạn khó khăn nhất, vá» sau chỉ cần tuần tá»± mà tiến là được.
Lâm Khiếu ÄÆ°á»ng cÅ©ng không gấp gáp, sau khi kiểm tra bên trong địa huyệt ma pháp tráºn cùng kết tráºn bốn phÃa xem có bị ná»›i lá»ng ra hay không rồi má»›i bắt đầu cá»§ng cố lại và i môn tâm pháp cùng kỹ nghệ trá»ng yếu.
Váºn chuyển Äấu Luyện trôi chảy má»™t cách thần kỳ, Tu Hồn Dưỡng Linh Thuáºt nhất cỠđột phá tầng thứ sáu, hÆ¡n nữa mấy tầng kế tiếp Lâm Khiếu ÄÆ°á»ng chỉ bá» ra chút thá»i gian ngồi má»™t lúc liá»n đã tu táºp hoà n tất cho đến táºn tầng mưá»i má»™t.
Rốt cuá»™c thì hai bá»™ tâm pháp cao cấp Ä‘á»u đạt được tầng cao nhất là Vô Tung Quyết và Tu Hồn Dưỡng Linh Thuáºt.
Lúc nà y, sá»± váºn chuyển cá»§a Äấu Luyện rÆ¡i và o Ä‘iên cuồng, tháºm chà không cần Lâm Khiếu ÄÆ°á»ng thôi động, chÃnh nó cứ tá»± động váºn chuyển, Lâm Khiếu ÄÆ°á»ng cảm thấy bên trong cÆ¡ thể có má»™t dòng nước ấm tán loạn, trong ý thức hiện lên má»™t loạt những ký hiệu xa lạ, Linh Tung Quyết, má»™t cái tên hoà n toà n má»›i rất nhanh đã hiện lên trong ý thức hải cá»§a Lâm Khiếu ÄÆ°á»ng, đây là má»™t bá»™ kỹ nghệ có khả năng là m nguyên linh đỠthăng tốc độ cá»™ng thêm năng lá»±c tá»± chữa trị, thoạt nhìn qua thì trong tình huống bình thưá»ng cÅ©ng không dùng được, nhưng thá»±c ra không phải váºy, cho dù ở bên trong thân thể, nguyên linh vẫn có khả năng bị thụ thương như thưá»ng, tốc độ cá»§a nguyên linh được đỠthăng thì tốc độ cá»§a thân thể cÅ©ng sẽ được đỠthăng.
Lâm Khiếu ÄÆ°á»ng tuy có được kỹ nghệ má»›i nhưng tịnh không vì quá vui mừng mà lÆ¡ là , hắn vẫn tiếp tục cá»§ng cố Äấu Luyện.
Không biết bao lâu sau, ở sâu thẳm bên trong nguyên thức, oanh má»™t tiếng, Äấu Luyện rốt cục cÅ©ng đột phá được tầng thứ bảy, cÅ©ng là đột phá được giai Ä‘oạn thứ nhất, tiến và o giai Ä‘oạn thứ hai, thuáºn lợi đạt tá»›i tầng thứ tám.
Nhưng tâm pháp Äấu Luyện giai Ä‘oạn thứ hai do Lâm Khiếu ÄÆ°á»ng đánh cược mạng sống má»›i có được lại chỉ là mấy câu nói qua loa mà thôi:
- Ngá»™ cục, phá cục, chÃch nhân hãm mưu chi trung. Bất ngá»™, bất phá. Tất tương khốn tá» kỳ trung!
Äấu Luyện giai Ä‘oạn thứ hai đột nhiên chuyển biến đến má»™t trăm tám mươi độ, không há» thần bà quá»· dị như là giai Ä‘oạn thứ nhất, Lâm Khiếu ÄÆ°á»ng hao tốn nhiá»u ngà y, rốt cuá»™c cÅ©ng nháºn ra được rằng tầng tám cá»§a giai Ä‘oạn thứ hai cÅ©ng không há» thâm sâu khó hiểu, mà chỉ cần chăm chỉ tu luyện, tuần tá»± mà tiến là được. Tu vi thâm háºu sẽ kéo theo tâm pháp thà nh thục, mà tâm pháp thà nh thục cÅ©ng có thể khiến tu vi thâm háºu hÆ¡n, hai bên cùng xúc tiến, thiếu má»™t thứ cÅ©ng không được.
Những ngà y kế tiếp, Lâm Khiếu ÄÆ°á»ng ngoại trừ tu luyện ra, lại bắt đầu, tinh luyện bà huyá»n kim ở trong thượng cổ khôi giáp, đồng thá»i cÅ©ng tiến hà nh nghiên cứu kỹ lưỡng hÆ¡n vá» Bạch Sắc Linh Chi.
Vốn lưu lại bên trong tá» kim trưá»ng thương đã lâu, trong khoảng thá»i gian nà y Tân Tây à cÅ©ng ra ngoà i hoạt động má»™t phen, thưá»ng trợ giúp Lâm Khiếu ÄÆ°á»ng là m những việc mà khả năng cho phép, đến hôm nay ngược lại đã cảm thấy quen thuá»™c khi ở trạng thái nguyên linh, so vá»›i trước đây tháºt ra Tân Tây à còn cảm thấy vui hÆ¡n má»™t chút, tá»±a hồ cái chết cá»§a thân thể đối vá»›i nà ng mà nói lại chÃnh là má»™t loại giải thoát.
Thà nh phần cá»§a Bạch Sắc Linh Chi, Lâm Khiếu ÄÆ°á»ng sá»›m đã nghiên cứu thấu triệt, hà m chứa ở bên trong Bạch Sắc Linh Chi có đến hÆ¡n chÃn phần là chất kháng sinh. Lúc nà y chá»§ yếu chỉ nghiên cứu thế nà o để Bạch Sắc Linh Chi có thể sinh sôi nẩy nở.
Thá» nghiệm qua rất nhiá»u các loại đưá»ng lối cùng phương pháp nhưng Ä‘á»u thất bại, vì thế nên đã bị chết mất hai gốc Bạch Sắc Linh Chi.
Dà y công nghiên cứu nhưng không được, Lâm Khiếu ÄÆ°á»ng chỉ có thể tạm thá»i buông tha. Äem hai mươi mốt gốc Bạch Sắc Linh Chi còn lại, dưới sá»± bảo há»™ cá»§a nguyên lá»±c chuyển đến trồng ở bên trong bồi duỡng thất, đồng thá»i đặt cùng chá»— vá»›i năm cây Cổ Äá»™c Thi Thảo, bốn phÃa xung quanh còn trồng thêm má»™t số linh thảo tương đối trân quý trong dược viên.
Việc tinh luyện bà huyá»n kim không lâu sau cÅ©ng ngừng lại, bởi vì toà n bá»™ kiện thượng cổ khôi giáp đã bị tinh luyện hoà n toà n, má»™t chút cÅ©ng không còn.
Tổng cá»™ng Lâm Khiếu ÄÆ°á»ng luyện chế ra được năm chiếc tá» kim trưá»ng thương cùng vá»›i hai tá» kim Trảo Long Thá»§, cÅ©ng Ä‘em chÃn chiếc Diêm La Thá»§ tẩm chế trong nguyên lá»±c cá»§a bản thân, dùng ná»™i linh Ä‘em khà âm độc bên trong chÃn chiếc Diêm La Thá»§ toà n bá»™ hút ra sạch sẽ, không những khiến cho âm khà trên Diêm La Thá»§ biến mất không thấy đâu nữa mà còn khiến cho ná»™i linh được ăn má»™t bữa no nê.
Ở bên ngoà i chÃn chiếc Diêm La Thá»§ phá»§ thêm má»™t tầng băng tinh, chÃn chiếc chiếc thá»§ cốt di hà i cá»§a thượng cổ yêu thú nà y liá»n trở thà nh váºt chà hà n, phối hợp sá» dụng cùng vá»›i hai tá» kim thá»§ sẽ có uy lá»±c vô cùng, Lâm Khiếu ÄÆ°á»ng rốt cục cÅ©ng có thể chà o tạm biệt cái thá»i kì dùng nguyên lá»±c thuần túy huyá»…n hóa ra Trảo Long Thá»§ rồi.
Sá»± biến ảo cá»§a kim thá»§ chỉ thÃch hợp sá» dụng khi chữa trị, dùng để là m thá»§ Ä‘oạn tấn công chung quy vẫn chỉ là thứ váºt má»m yếu.
Ngá»± váºt đạo pháp, môn đạo kỳ nà y, Lâm Khiếu ÄÆ°á»ng vẫn luôn coi là má»™t kỹ nghệ phụ trợ cho tu luyện, thế nhưng bởi vì vượt qua được thá»i kỳ nguy hiểm khi trùng quan, việc tu luyện được nâng cao thêm má»™t bước, mÆ¡ hồ có xu thế biến chất, môn đạo kỹ nà y cùng là gió thổi thì nước dâng, việc váºn dụng nguyên thức để khống chế những váºt chết xung quanh cà ng ngà y cà ng thà nh thạo, có lẽ vẫn còn chưa tá»›i mức lô há»a thuần thanh, nhưng cÅ©ng chỉ cần tiện tay là có thá» nắm bắt được.
Rốt cuá»™c ở bên trong địa huyệt nà y bao lâu, Lâm Khiếu ÄÆ°á»ng cÅ©ng không tÃnh được rõ rà ng lắm, má»™t năm, hai năm, ba năm, .... mưá»i năm, hai mươi năm.
Nói chung thá»i gian chi vuá»™t qua trong nháy mắt.
Thế nhưng từ khi vượt qua được thá»i kỳ nháºp ma nguy hiểm, sá»± tiến bá»™ tu vi cá»§a Lâm Khiếu ÄÆ°á»ng trở nên cá»±c kỳ cháºm chạp, cho dù là đem toà n bá»™ trung cấp nguyên thạch trên ngưá»i ra phụ trợ tu luyện, vẫn như cÅ© không thấy có hiệu quả. Bất đắc dÄ©, Lâm Khiếu ÄÆ°á»ng lại mở ra má»™t há»™p độc Ä‘an, là má»™t băng hệ độc Ä‘an, sau đó uống và o. Nhất thá»i Lâm Khiếu ÄÆ°á»ng được nhấm nháp tư vị "sảng khoái" cá»§a những cÆ¡n buốt lạnh.
Hắn cÅ©ng không biết bản thân lấy đâu ra nghị lá»±c, sau nhiá»u ngà y chịu đựng khổ sở, rốt cục cÅ©ng Ä‘em băng độc trong ngưá»i áp chế xuống, bắt đầu tiến nháºp và o giai Ä‘oạn hấp thụ tiêu hóa.
Äến khi băng độc hoà n toà n được hấp thu, hai loại nguyên linh bên trong cÆ¡ thể cá»§a Lâm Khiếu ÄÆ°á»ng rốt cuá»™c cÅ©ng bắt đầu trở nên rục rịch muốn động.
Ná»™i linh trong cÆ¡ thể tÃch góp lấy từng tà độc nguyên lá»±c Ä‘ang Ä‘iên cuồng tuần hoà n lưu động, thân thể cá»§a ná»™i linh cứ má»™t hồi bà nh trướng rồi lại má»™t hồi thu nhá».
Còn ná»™i dương thì chợt lóe, chợt tắt, lúc thì bốc cháy, lúc thì cô Ä‘á»ng.
Lâm Khiếu ÄÆ°á»ng biết rằng thá»i gian rốt cuá»™c cÅ©ng đã tá»›i, nhất thá»i táºp trung tinh thần, không dám có chút lÆ¡i lá»ng nà o, cÅ©ng không là m bất cứ việc gì khác nữa, chỉ chuyên tâm tu luyện, lại má»™t lần nữa tiến và o cảnh giá»›i võ ngã!
Bên trong địa huyệt không có sá»± thay đổi cá»§a bốn mùa, thế nhưng sÆ¡n khâu ở bên ngoà i địa huyệt cÅ©ng là xuân Ä‘i đông đến, thu qua hạ tá»›i, cứ an ổn mà lặp Ä‘i lặp lại. Tuyết Ä‘á»ng bao trùm khắp núi, tan ra thà nh nhiá»u dòng suối nhá», nước suối dẫn Ä‘i khắp nÆ¡i nuôi dưỡng cá» cây, cá» cây tươi tốt, rồi từng cÆ¡n mưa lá và ng rÆ¡i, sau đó khắp núi lại là tuyết bay, cảnh tượng như váºy không biết đã xuất hiện bao nhiêu lần.
Ba mươi lăm năm!
Từ khi Lâm Khiếu ÄÆ°á»ng tiến và o địa huyệt đã trải qua ba mươi lăm năm!
Äối vá»›i phà m giá»›i mà nói ba mươi lăm năm là má»™t quãng thá»i gian dà i dằng dặc, đủ để con ngưá»i ta già đi. Thế nhưng đối vá»›i tu luyện giá»›i mà nói ba mươi lăm năm không tÃnh là gì, má»™t ngưá»i cấp báºc linh hồn giai có thể sống tá»›i năm sáu trăm năm, ngay cả sư giai Ä‘á»u đã có hÆ¡n hai trăm năm thá» nguyên, ba mươi lăm năm thá»±c sá»± không tÃnh là gì, tuy rằng tuyệt đại bá»™ pháºn tu luyện giả trong vòng ba mươi lăm năm cÅ©ng chẳng là m nên trò trống gì, má»™t phần nhá» tu luyện giả có được chút sÆ¡ thà nh, thế nhưng vẫn có má»™t phần cá»±c kỳ nhá» những tu luyện giả hoặc bằng cÆ¡ duyên, hoặc bằng ý chà cứng cá»i, hoặc bằng trà óc thông minh hoặc thiên phú hÆ¡n ngưá»i, lợi dụng thá»i gian ba mươi lăm năm nà y để hoà n thà nh má»™t bước tiến rất lá»›n!
Tà i sản của hknmt_th
Ngưá»i nà y đã nói CÃM Æ N đến và i viết vô cùng hữu Ãch cá»§a hknmt_th