 |
|

01-03-2012, 09:54 AM
|
 |
Ä‚n chÆ¡i, tụ táºp không ngừng ♥Ngà y mai nắng lên anh sẽ vá»â™¥
|
|
Tham gia: Oct 2011
Äến từ: Hà Ná»™i
Bà i gởi: 368
Thá»i gian online: 2 tuần 2 ngà y 1 giá»
Thanks: 52
Thanked 69 Times in 41 Posts
|
|
Nếu Còn Có Ngà y Mai
Chương 6
Khu C có sáu mươi nữ tù, bốn ngưá»i má»™t phòng giam. Những khuôn mặt áp sát và o các song sắt để nhìn ra khi Tracy bị dẫn qua, má»—i mặt má»™t vẻ, từ há» hững đến thèm muốn, và cả căm ghét. Nà ng Ä‘i bước thấp bước cao, như Ä‘ang trên má»™t mảnh đất lạ, trong má»™t giấc mÆ¡ cháºp chá»n. Cổ há»ng nà ng khô đắng, má»™t tiếng thét âm ỉ trong con ngưá»i bị giam cầm cá»§a nà ng. GiỠđây chẳng còn gì cả.
Chẳng còn gì cả, từ má»—i cái khả năng cay đắng là nà ng sẽ bị lưu đà y ở nÆ¡i nà y mưá»i lăm năm trá»i.
Ngưá»i nữ giám thị mở cá»a má»™t phòng giam. “Và o Ä‘i?â€.
Tracy chớp mắt nhìn quanh. Trong phòng có ba nữ tù đang lặng lẽ nhìn nà ng.
“Äi và oâ€, ngưá»i giám thị quát.
Tiếng cá»a đóng sầm sau lưng.
Nà ng đã vỠnhà .
Căn phòng trÆ¡ trá»ng bốn giưá»ng, má»™t bà n nhá» trên đó có cái gương đã rạn vỡ, bốn cái tá»§ nhá» và má»™t hố xà ở tÃt trong góc.
Mấy ngưá»i đà n bà cùng phòng nhìn nà ng chằm chặp. Ngưá»i Puectô Ricô phá vỡ sá»± im lặng. “Chúng ta có má»™t cô†bạn má»›i đâyâ€. Giá»ng cô ta trầm và khản đặc. Có thể cô ta sẽ rất đẹp nếu như không có má»™t vết sẹo xám ngoét chạy dà i từ thái dương xuống tá»›i táºn cổ há»ng, và có vẻ như chưa đến mưá»i bốn tuổi nếu như không nhìn và o cặp mắt cô ta.
Ngưá»i Mehico béo lùn, trạc trung niên thì nói. “Tháºt hay là đã gặp nhau. Vì sao mà bị tống và o đây, cô bé?â€.
Tracy đỠđẫn không đáp nổi.
Ngưá»i thứ ba da Ä‘en. Chị ta cao phải tá»›i mét tám, vá»›i cặp mắt mở hẹp đầy vẻ tháºn trá»ng và má»™t khuôn mặt lạnh lùng. Äầu chị ta cạo trá»c lốc, và trong ánh sáng yếu á»›t cá»§a căn phòng, chỉ thấy nó xanh xanh. “Giưá»ng cô ở góc kiaâ€.
Tracy Ä‘i tá»›i bên giưá»ng. Chỉ có Chúa má»›i biết là trước đó đã có bao nhiêu ngưá»i nằm trên tấm nệm dÆ¡ dáy và nhá»›p nhúa nà y. Nà ng không dám đụng tá»›i nó và dè dặt bà y tá» sá»± bất mãn cá»§a mình. “Tôi ... Tôi không thể nằm trên chiếc đệm nà yâ€.
Ngưá»i Mêhico là u bà u. “Chẳng ai bắt, cô em ạ. Em có thể ngá»§ trên giưá»ng tôiâ€.
Äá»™t nhiên, Tracy như cảm thấy trong phòng có những cÆ¡n sóng ngầm và nà ng thấy sợ hãi. Ba ngưá»i đà n bà Vẫn nhìn chằm chặp là m nà ng có cảm giác bị lá»™t trần ra. Súc thịt tươi Nà ng chợt nhá»› và cà ng sợ. Không phải thế, Tracy nghÄ©, ôi, mong rằng không phải thế. Nà ng chợt nghe thấy tiếng mình nói.“Tôi ... Tôi có thá» gặp ai để xin má»™t chiếc đệm sạch sẽ?â€.
“Chúa Æ¡iâ€, ngưá»i da Ä‘en thốt lên. “Hắn đâu có ở quanh đâyâ€.
Tracy nhìn xuống tấm đệm. Mấy con gián lớn đang bò ngang trên đó. Mình không thể ở lại đây†được. Tracy nghĩ mình sẽ phát điên lên mất.
Như Ä‘á»c được trong ý nghÄ© eá»§a nà ng, ngưá»i da Ä‘en nói, “Phải chấp nháºn thôi, cô bé?â€.
Tracy như nghe thấy tiếng nói của viên tổng giám thị:
lá»i khuyên tốt nhất mà tôi có thể nói vá»›i cô là hãy cô gắng giữ gìn ...
Ngưá»i da Ä‘en tiếp tục, “Tôi là Ernestine Littlechapâ€.
Chị ta hất hà m vá» phà ngưá»i có cái sẹo dà i. “Äó là Lola. Cô ta từ Puectô Ricô tá»›i và ả béo kia là Paulita, từ Mêhico. Còn cô là ai?â€.
“Tôi là ... Tracy Whitneyâ€. Chút nữa thì nà ng đã nói, “Tôi nguyên là Tracy Whitneyâ€. Có cảm giác như trong má»™t cÆ¡n ác má»™ng rằng cái bản ngã cá»§a nà ng Ä‘ang bị mất Ä‘i. Äá»™t nhiên thấy muốn ói, nà ng vá»™i túm chặt lấy thà nh giưá»ng.
“Tôi xin lá»—i. Tôi cảm thấy không muốn nói chuyệnâ€, Tracy dưá»ng như đứng không vững. Nà ng gượng ngồi xuống mép giưá»ng, và đưa tay kéo gấu váy lau những giá»t mồ hôi lạnh ngắt trên mặt. Äứa con mình, nà ng nghÄ©. Lẽ ra mình phải nói vá»›i ông tổng giám thị là mình Ä‘ang mang thai. Ông ấy sẽ chuyển mình tá»›i má»™t phòng giam sạch sẽ. Có khi há» còn để mình có riêng má»™t phòng ...
Nà ng nghe bước chân dá»c hà nh lang. Má»™t nữ giám thị Ä‘i ngang qua, Tracy vá»™i chạy ra cá»a. “Xin lá»—i bà â€, nà ng nói. “Tôi phải gặp ông tổng giám thị để ...â€.
“Tôi sẽ phái ông ta xuốngâ€, ngưá»i đó ngoái lại nói.
“Bà không hiểu rồi. Tôi ...â€.
Ngưá»i đó đã Ä‘i khuất.
Tracy đưa vá»™i mấy ngón tay lên miệng cắn chặt để khá»i kêu lên.
“Cô ốm hay sao, cô bé?†Lola há»i.
Tracy chỉ lắc đầu. Nà ng bước trở lại giưá»ng, ngó nhìn giây lát rồi từ từ nằm xuống. Äó là hà nh động tuyệt vá»ng, má»™t sá»± đầu hà ng. Nà ng nhắm nghiá»n hai mắt.
Ngà y sinh nháºt lần thứ mưá»i là má»™t ngà y vui sướng nhất trong tuổi thÆ¡ cá»§a nà ng. Chiá»u nay cả nhà sẽ tá»›i nhà hà ng Antoine! Mc đã mặc cho nà ng chiếc váy má»›i mà u xanh tuyệt đẹp.
Trông hai mẹ con kìaâ€, cha cưá»i rạng rỡ. “Tôi Ä‘ang Ä‘i cùng hai ngưá»i phụ nữ đẹp nhất New Orleans. Ai cÅ©ng sẽ phải ghen ty vá»›i tôi cho mà xemâ€.
Nhà hà ng Antoine là tất cả những gì mà Tracy đã từng tưởng tượng, và còn hÆ¡n thế nữa. HÆ¡n nhiá»u, Äó là nÆ¡i biên giá»›i, tao nhã và được trang trà tuyệt hảo, vá»›i khăn trải bà n trắng toát và những bá»™ đồ ăn sáng bóng. Äây hẳn là má»™t cung Ä‘iện, Tracy nghÄ© thầm. Mình chắc hẳn các nhà vua và các hoà ng háºu cÅ©ng tá»›i đây. Cô bé hân hoan tá»›i độ quên cả ăn, chỉ mải ngắm nghÃa những ngưá»i đà n ông, đà n bà ăn mặc tuyệt đẹp. Khi nà o lá»›n lên, Tracy tá»± nhá»§, tối nà o mình cÅ©ng sẽ tá»›i nhà hà ng Antoine nà y, và mình sẽ đưa cả cha vả mẹ cùng Ä‘i.
“Con không ăn à , Tracy?†mẹ nhắc.
Và để là m hà i lòng mẹ, Tracy phải cố nuốt và i miếng. Có má»™t cái bánh dà nh cho nà ng, trên đó có và i ngá»n nến, và khi những ngưá»i phục vụ hát bà i Chúc mừng sinh nháºt, những ngưá»i khách khác quay cả lại và vá»— tay thì Tracy cảm thấy mình như má»™t công chúa. Nà ng nghe thấy cả tiếng chuông xe Ä‘iện từ ngoà i phố vá»ng và o.
�� �� �� Tiếng chuông réo lên giục giã.
“GiỠănâ€, Ernestine Littlechap kêu lên.
Tracy mở choà ng mắt ra. Tiếng cá»a đóng má» rầm rầm cả khu phòng giam.
Tracy nằm nguyên trên giưá»ng, cố nÃu kéo lấy các hình ảnh trong quá khứ.
“Nà y! đến giỠăn rồiâ€, Lola nói.
Chỉ nghÄ© tá»›i thức ăn nà ng đã thấy lợm giá»ng. “Tôi không đóiâ€.
Paulita béo máºp thất lên, “Nà y cô em. Tháºt đơn giản. Há» không quan tâm tá»›i việc cô có đới hay không đâu. Tất cả phải tá»›i phòng ănâ€.
Các tù nhân đứng xếp thà nh hang ngoà i hà nh lang.
“Tốt nhất là đứng dáºy Ä‘i, nếu không há» sẽ quất và o mông ấy:â€. Ernestine khuyến cáo.
Mình không Ä‘i nổi, Tracy nghÄ©, mình sẽ ở lại đây. Các bạn tù cá»§a nà ng đã rá»i khá»i buồng giam và đứng xếp và o hai hà ng dá»c.
Má»™t nữ giám thị máºp, thấp vá»›i mái tóc nhuá»™m và ng hoe trông thấy Tracy vẫn còn Ä‘ang ở trên giưá»ng. “Cô kiaâ€, bà ta hét.†“Không nghe thấy chuông à ?
Ra ngayâ€.
Tracy đáp lai. “Tôi không thấy đói, cảm Æ¡n bà . Cho tôi xin phépâ€. Bà giám thị trố mắt ngạc nhiên, đùng đùng bước tá»›i chá»— Tracy. “Mà y nghÄ© mà y là cái thá gì ở đây hả?
Äợi được phục vụ tại phòng chăng? Lê Ä‘Ãt đứng và o hà ng. Tao có thể, ghi sổ mà y vá» việc nà y đấy. Nếu còn lặp lại thì mà y sẽ phải và o xà lim. Hiểu chưa hả?â€.
Nà ng không hiểu. Nà ng thá»±c không hiểu cái gì Ä‘ang diá»…n ra nữa, gượng nhổm lên khá»i giưá»ng và bước ra đứng và o hà ng vá»›i đám phụ nữ. Cạnh nà ng là ngưá»i da Ä‘en cùng phòng. “Tại sao tôi ...?â€.
“Câm Ä‘i!†Ernestine Littlechap rÃt qua khóe miệng.
“Không nói chuyện trong hà ngâ€.
HỠđược dẫn dá»c má»™t hà nh lang hẹp, ảm đạm, ngang qua hai cá»a kiểm soát, tá»›i phòng ăn lá»›n kê đầy những bà n ghế gá»— rồi xếp hà ng tá»›i bên má»™t chiếc bà n dà i ướt át, nÆ¡i đồ ăn đượe đưa ra. Các món ăn trong ngà y thưá»ng là canh cá ngừ lõng bõng, món Ä‘áºu quả sà o má»m nhÅ©n, món sữa trắng nhạt phèo và má»™t trong hai thứ đồ ương là cà phê nhạt hoặc nước trái cây tổng hợp. Từng muá»—ng thức ăn được trút và o các da nhôm cá»§a tù nhân khi há» lần lượt Ä‘i ngang qua và những tù tá»± giác đứng phục vụ đằng sau cái bà n nà y thì luôn miệng kêu. “Nhanh lên nà o. Tiếp theo ... Nhanh lên nà o. Tiếp theoâ€. Sau khi lấy thức ăn, Tracy đứng ngỡ ngà ng, không biết là phảĩ Ä‘i đâu. Nà ng nhìn quanh tìm Ernestine Littlechap, nhưng ngưá»i đà n bà da Ä‘en đã như biến mất. Tracy bước tá»›i bên chiếc bà n mà Lola và Paulita Ä‘ang ngồi ăn. Còn tá»›i hai mươi ngưá»i khác nữa cÅ©ng Ä‘ang ngấu nghiến phần ăn cá»§a mình. Tracy nhìn ra thức ăn và đẩy nó ra, nà ng lại lợm giá»ng thấy muốn ói.
Paulita vá»›i tay cầm lấy Ä‘a thức ăn cá»§a Tracy. “Nếu cô không ăn thì để cho tôiâ€.
Lola thì khuyên. “Nà y, phải ăn Ä‘i, không thì không sống nổi ở đây đâuâ€.
Mình không còn muốn sống, Tracy thầm tuyệt vá»ng.
Mình chỉ muốn chết Ä‘i. Sao những ngưá»i đà n bà nà y lại có thể chấp nháºn má»™t cuá»™c sống như váºy được? HỠở đây đã bao lâu không biết? Và i tháng rồi.
Hay và i năm? Nà ng nghÄ© tá»›i cái phòng giam hôi thối và cái đệm giưá»ng đầy những ráºn, và nà ng muốn hét lên đến mức phải nghiến chặt răng để nó khá»i báºt thà nh tiếng.
Paulita Ä‘ang nói. “Nếu há» bắt gặp cô không ăn, cô sẽ phải và o xà limâ€. Chị ta nháºn thấy vẻ không hiểu cá»§a Tracy. “Hầm giam riêng ấy mà . Cô sẽ không thÃch nó đâu†Chị ta dướn ngưá»i lên phÃa trước. Lần đầu tiên và o đây phải không? ÄÆ°á»£c, tôi sẽ mách nước cho cô, cô bé. Ernestine Littlechap cầm đầu ở đây. Hãy xỠđẹp vá»›i chị ta và cô sẽ có lợi đấyâ€.
Ba mươi phút sau kể từ lúc và o phòng ăn, má»™t hồi chuông reo vang và hỠđứng dáºy cả. Paulita cố chá»™p lấy má»™t trái Ä‘áºu sót lại ở da bên cạnh. Tracy đứng và o hang sau chị ta và hỠđược dẫn trở lại các phòng giam. Bữa ăn thế là xong.
Má»›i bốn giá» chiá»u - còn những năm giỠđồng hồ dà i dằng dặc trước khi phải Ä‘i ngá»§.
Khi Tracy vá» tá»›i phòng, Ernestine Littlechap đã ở đó. Tracy nhìn cái toa lét ở góc phòng. Nà ng đã muốn dung nó quá rồi, sống chẳng thể nà o là m chuyện đó trước mấy ngưá»i bạn tù. Nà ng sẽ đợi cho đến khi tắt đèn đã.
Ernestme Littlechap nói. “Tôi biết rằng cô đã không ăn tà gì. Tháºt là ngu ngốcâ€.
Sao chị ta lại biết nhỉ†Và sao chị ta lại quan tâm tá»›i mình? “Là m sao để có thể gặp ông tổng giám thị?†Tracy há»i.
“Cô viết giấy yêu cầu Bá»n gác sẽ dùng nó là m giấy chùi Ä‘Ãt. Bá»n nó coi bất kỳ con mẹ nà o muốn gặp†tổng giám thị Ä‘á»u là những kẻ gây rốiâ€. Chị ta bước tá»›i bên Tracy. “Ở dây có rất nhiá»u thứ có thể đẩy cô và o chá»— rắc rối. Cái mà cô cần là má»™t ngưá»i bạn và ngưá»i đó có thể giúp cô tránh dÃnh và o những rắc rối đóâ€. Chị ta mỉm cưá»i “để lá»™ má»™t chiếc răng cá»a bịt và ng. Giá»ng chị ta má»m mại, “có ngưá»i biết lối phải Ä‘i quanh má»™t chuồng thúâ€.
Tracy ngước nhìn khuôn mặt nhăn nhở cá»§a ngưá»i đà n bà da Ä‘en. Nó như báºp bá»nh đâu đó sát táºn trần nhà .
Nó là một thứ gì đó cao nhất mà Tracy từng nhìn thấy.
Äó là má»™t con hươu cao cổ, cha nà ng nói.
Há» Ä‘ang thăm vưá»n thú trong công viên Audubon. Tracy rất thÃch công viên nảy. Và o các chá»§ nháºt, há» thưá»ng tá»›i đó nghe các bạn nhạc biểu diá»…n và sau đó cha mẹ đưa nà ng tá»›i xem khu nuôi cá cảnh hoặc khu chuồng thú. Cả nhà đi cháºm rãi, ngắm nhìn các con thú trong chuồng.
Chúng nó không ghét việc bị nhồi váºy à , bố?â€.
Cha nà ng cưá»i vang.†“Không, Tracy à . Chúng có má»™t cuá»™c sống tuyệt vá»i.
Chúng được chăm sóc và cho ăn uống, và kẻ thù của chúng thì không thể tới gần�
Song vá»›i Tracy, trông chúng có vẻ buồn bã. Nà ng chỉ muốn mở toang các cá»a chuồng để chúng ra. Mình thì chẳng bao giá» muốn bị nhốt giống thế kia, Tracy thầm nghÄ©.
Tám giá» 45, tiếng chuông báo reo vang cả nhà tù. Ba ngưá»i cùng phòng bắt đầu cởi quần áo. Tracy vẫn ngồi yên.
Lola nói vá»›i nà ng, “Chỉ có mưá»i lăm phút cho việc chuẩn bị Ä‘i ngá»§ thôi đấyâ€.
Những ngưá»i đà n bà cởi tuá»™t váy áo và khoác váy ngá»§ lên ngưá»i. Bà giám thị có mái tóc nhuá»™m và ng hoe Ä‘i ngang phòng giam và dừng lại khi trông thấy Tracy nằm trên giưá»ng.
“Thay đỠraâ€. Bà ta ra lệnh và quay sang Ernestine há»i. “Chị không bảo cho cô ta biết à ?â€.
“Có chứ. Chúng tôi đã nóiâ€.
Bà giám thị quay lại Tracy. “Chúng tôi có cách cư xá» vá»›i những kẻ gây rối đấyâ€. Bà ta, cảnh cáo, “Cô là m theo lá»i ngưá»i ta bảo, nếu không tôi sẽ quất và o mông cho xemâ€. Nói rồi bà ta bá» Ä‘i.
Paulita thì thà o. “Tốt nhất là nghe lá»i bà ta, cô bé ạ. Mụ Váy Sắt ấy là má»™t con chó đê tiện.
Tracy cháºm chạp nhá»m dáºy và bắt đầu ca. Äồ, quay lưng vá» phÃa mấy ngưá»i đà n bà kia! Nà ng cởi tất cả váy áo†chỉ trừ cái xilip và choà ng vá»™i cái váy ngá»§ thô ráp qua đầu†cảm thấy những cặp mắt Ä‘ang dán lên thân thể mình.
“Cô có tấm thân tháºt đẹpâ€, Paulita nháºn xét.
“Ừ, đẹp tháºtâ€. Lola lặp lại.
Tracy cảm thấy rùng mình.
Ernestine Ä‘i tá»›i bên và nhìn Tracy. “Chúng ta là bạn cá»§a nhau. Chúng ta sẽ chăm lo em chu đáoâ€. Giá»ng chị ta khản đặc vì bị kÃch động.
Tracy quay mình đi. “Hãy để tôi yên? Tất cả các chị.
Tôi ... tôi không phải kiểu đóâ€.
Ngưá»i đà n bà da Ä‘en cưá»i khoái trá. “Em sẽ là m theo kiểu bá»n ta thÃch, cô bé ạâ€.
“Còn thá»i gian. Còn rất nhiá»u thá»i gianâ€. Lola nói.
Ãnh đèn vụt tắt.
Bóng tối là kẻ thù cá»§a Tracy. Nà ng ngồi trên mép giưá»ng, toà n thân căng thẳng, cảm giác rằng mấy kẻ kìa Ä‘ang chỠđể nhảy xổ và o nà ng. Hay chỉ vì sợ quá mà nà ng tưởng tượng ra như thế. Nà ng thấy mệt má»i rã rá»i vì dưá»ng như má»i thứ quanh nà ng Ä‘á»u có thể là má»™t sá»± Ä‘e dá»a. Há» có thể Ä‘e dá»a nà ng không?
Chưa hẳn. Có thể là há»™ chỉ muốn tá» ra thân máºt còn nà ng thì đã gán cho những cá» chỉ ấy những ý nghÄ© xấu xa. Nà ng đã được Ä‘á»c vá» những hà nh động đồng tÃnh luyến ái trong nhà tù, song cái đó chắc chỉ là hãn hữu chứ không phải phổ biến. Hà nh động như thế ở trong nhà tù là không được phép.
Tuy váºy, nà ng vẫn bị ná»—i nghi ngỠám ảnh và quyết định sẽ thức suốt đêm.
Nếu má»™t trong số há» có hà nh động gì thì nà ng sẽ kêu cứu ngay và trách nhiệm cá»§a những ngưá»i gác là không được để xảy ra chuyện xấu. Nà ng thầm tá»± nhá»§ là chẳng có chuyện gì phải lo ngại cả nếu như tỉnh ngá»§ má»™t chút.
Tracy ngồi trên giưá»ng, trong bóng tối, lắng nghe má»i tiếng động. Nà ng thấy ba ngưá»i đà n bà lần lượt Ä‘i ra hố xà trong góc phòng rồi trở vá» giưá»ng cá»§a há».
Khi không thể chịu hÆ¡n nữa, Tracy gượng dáºy, và lần tá»›i đó. Rồi nà ng định giáºt nước, song không được. Mùi hôi thối hầu như không chịu đựng nổi. Nà ng vá»™i vã trở lại giưá»ng và ngồi xuống. Trá»i sắp sáng thôi mà , nà ng thầm nghÄ©. Sáng mai mình sẽ yêu cầu gặp ông tổng giám thị. Mình sẽ nói vá»›i ông ta vỠđứa con trong bụng. Ông ta sẽ cho mình được chuyển tá»›i má»™t phòng khác.
Tracy thấy quá căng thẳng và mệt má»i. Nà ng ngả lưng xuống giưá»ng và chỉ và i giây sau đã cảm thấy có con gì bò qua cổ. Nà ng cố gắng để khá»i hét lên vì sợ hãi. Mình phải chịu đựng tá»›i sáng. Sáng ra má»i thứ sẽ ổn thá»a, Tracy thầm nghÄ©. Cố má»™t chút.
Ba giỠsáng, nà ng không thể nà o gượng lại cơn buồn ngủ, và thiếp đi.
Tracy chợt tỉnh giấc khi má»™t bà n tay ai đó bÃt ngay miệng nà ng, và hai bà n tay khác sá» nắn hai bầu vú. Nà ng kêu lên mà không nổi, cảm thấy cái váy ngá»§ và đồ lót bị lá»™t ra khá»i thân thể. Những bà n tay luồn và o giữa cặp đùi nà ng, kéo hai chân nà ng dang ra. Tracy Ä‘iên cuồng đấm đạp và cố nhá»m dáºy.
“Nà o, hãy nhẹ nhà ngâ€, má»™t giá»ng nói thì thà o, “Em sẽ không Ä‘au đớn gìâ€.
Tracy co chân đạp và o nơi có tiếng nói ấy. Chân nà ng đụng và o ai đó ...!
“Con c ...! Quẳng nó cho chóâ€, giá»ng nói đó hổn hển.
“Kéo nó xuống sà nâ€.
Má»™t quả đấm giáng và o mặt Tracy, má»™t quả nữa và o bụng nà ng. Ai đó cưỡi lên trên ngưá»i nà ng ghìm chặt nà ng xuống sà n nhà trong lúc những bà n tay dâm đãng sục sạo trên thân thể nà ng.
Tracy vùng ra được trong khoảnh khắc, nhưng má»™t kẻ trong bá»n kia đã túm được nà ng và đáºp đầu nà ng và o những song sắt. Nà ng thấy máu á»™c ra từ mÅ©i mình. Rồi nà ng lại bị ấn nằm xuống sà n bê tông, tay và chân bị giữ chặt. Tracy chống trả Ä‘iên cuồng, song không thể lại vá»›i ba mụ đà n bà kia. Những bà n tay lạnh toát và những cái lưỡi nóng hổi vuốt ve trên khắp thân thể nà ng. Hai chân nà ng bị dang “rá»™ng ra và má»™t váºt gì đó cứng và lạnh ngắt nhét và o trong nà ng.
Nà ng quằn quại má»™t cách bất lá»±c và cố la lên. Má»™t cánh tay Ä‘ang trưá»n qua miệng nà ng và nà ng cắn ngáºp răng và o đó bằng tất cả sức lá»±c còn lại.
Má»™t tiếng thét lên. “Äồ con đĩâ€.
Những cú đấm giáng xuống mặt ... Nà ng đau đớn quằn quại và sau cùng thì không còn cảm giác gì nữa.
Tiếng chuông reo lên đã là m nà ng tỉnh lại. Nà ng Ä‘ang nằm trên sà n bê tông lạnh ngắt trong phòng giam, thân thể trần truồng. Ba ngưá»i kia Ä‘ang ở trên giưá»ng cá»§a há».
Ngoà i hà nh lang, mụ váy sắt Ä‘ang hò hét, “Dáºy nà o†Khi Ä‘i ngang qua, mụ ta nhìn thấy Tracy Ä‘ang nằm trên sà n trong má»™t vÅ©ng máu nhá», gương mặt trắng bệch xây xát và má»™t mắt sưng húp.
“Quá»· quái gì thế nà y?†Mụ mở cá»a phòng giam và bước và o.
“Chắc cô ta ngã từ trên giưá»ng xuốngâ€. Ernestine Littlechap Ä‘on đả.
Mụ giám thị bước tá»›i bên Tracy và đá và o chân cô. “Cô nà y, dáºyâ€.
Tracy thoáng nghe. Phải, nà ng nghÄ©, mình phải dáºy, mình phải ra khá»i chốn nà y. Nhưng nà ng không nhúc nhÃch nổi. Toà n thân Ä‘au đớn.
Mụ giám thị tóm lấy khuá»·u tay Tracy và kéo ngồi dáºy, nà ng suýt ngất Ä‘i vì Ä‘au.
“Chuyện gì xảy ra hả?â€.
Bằng má»™t con mắt là nh, Tracy thấy ba cái bóng lá» má» Ä‘ang lặng lẽ chá» câu trả lá»i cá»§a nà ng.
“Tôi ... tôiâ€. Tracy cố nói không thà nh tiếng. Nà ng gắng sức và má»™t bản năng nà o đó đã là m cô buá»™t miệng. “Tôi ngã từ trên giưá»ng xuốngâ€.
Mụ giám thị cáu kỉnh. “Tao ghét cái thứ õng ẹo nà y. Tao sẽ cho mà y và o xà lim để há»c lấy Ãt lá»… độâ€.
Má»i thứ như bị lãng quên, Tracy trở lại trong bụng mẹ. Má»™t mình nà ng trong bóng tối dà y đặc, không có má»™t thứ đồ đạc gì trong căn hầm tù túng nà y trừ má»™t tấm đệm cÅ© nát trên sà n xi măng lạnh lẽo. NÆ¡i Ä‘i cầu là má»™t lá»— trống hôi thối ngay trên sà n nhà . Tracy nằm đó, trong bóng tối Ä‘en đặc lẩm nhẩm những bà i dân ca mà cha và mẹ đã dạy từ thuở xa xưa. Nà ng không há» biết rằng mình Ä‘ang ká» sát tình trạng mất trÃ.
Nà ng cÅ©ng không biết rằng mình Ä‘ang ở đâu, Ä‘iá»u đó chẳng há» gì, chỉ thấy toà n thân Ä‘au nhức. Chắc là mình ngã Ä‘au, nhưng đã có mẹ chăm sóc. Nà ng chợt hét lên giá»ng lạc Ä‘i, “Mẹ Æ¡i ...†và khi không có ai trả lá»i nà ng lại ngá»§ thiếp Ä‘i.
Nà ng ngá»§ liá»n 48 giỠđồng hồ và những vết Ä‘au chỉ thấy còn nhức nhối khi tÄ©nh lại. Nà ng mở to hai mắt. Xung quanh chẳng có gì cả. Tối đến mức tháºm chà không thể nhìn thấy hình dáng căn hầm. Trà nhá»› chợt ùa trở lại. Há» khiêng nà ng tá»›i chá»— lão bác sÄ©. Nà ng còn nghe được tiếng hắn ta:
“ ... má»™t xương sưá»n và xương cổ tay gãy. Chúng tôi sẽ bó nó lại ... những vết thương và những vết bầm tháºt khá»§ng khiếp song rồi nó cÅ©ng sẽ là nh thôi. Cô ta đã sẩy thai ...â€.
“Ôi, con tôiâ€. Tracy thì thầm. “Chúng đã giết con tôi rồiâ€.
Và nà ng nức nở. Nà ng khóc vì mất con. Nà ng khóc cho bản thân nà ng. Nà ng khóc cho cả cái thế giới khủng khiếp nà y.
Nằm trên tấm đệm má»ng, trong mà n đêm giá lạnh lòng nà ng chồng chất căm há»n, toà n thân cô run lên. Những ý nghÄ© trong nà ng bừng lên, cháy bá»ng và rồi dần dần mất hết Ä‘i, chỉ còn lại mong muốn duy nhất:
Báo thù? Song không phải báo thù mấy mụ đà n bà cùng phòng giam. Há» cÅ©ng như nà ng, chỉ là nạn nhân mà thôi. Không, sẽ báo thù những thằng đà n ông đã đẩy nà ng tá»›i chốn nà y, những kẻ đã phá hoại Ä‘á»i nà ng.
Joe Romano:
“Con mẹ già mà y vẫn chưa nói hết. Mụ ta đã không bao giá» bảo tao rằng mụ có má»™t đứa con gái coi bá»™ tháºt khêu gợi ...
“Joe Romano là m công cho má»™t ngưá»i tên là Anthony Orsatti. Lão Orsatti nắm cả cái New Orleans nà y ...
Perry Pope:
“Bằng việc nháºn tá»™i, cô sẽ giúp nhà nước tiết kiệm khoản án phÃâ€.
Thẩm phán Henry Lawrence:
“Bởi vì trong mưá»i lăm năm tá»›i ngươi sẽ bị giam trong nhà tù nữNam Loisiana ...
Äó là những, kẻ thù cá»§a nà ng. Và còn Charles, ngưá»i tháºm chà không,thèm nghe nà ng nói nữa:
“Ồ Nếu em cần tiá»n đến thê, em phải thảo luáºn vá»›i tôi chứ.
.. Rõ rà ng là tôi chưa bao giá» biết em cả ... Cô sẽ phải là m Ä‘iá»u gì mà cô cho là tốt nhất đối vá»›i đứa con cá»§a cô ...â€.
Nà ng sẽ bắt chúng Ä‘á»n tá»™i. Tất cả bá»n chúng. Nà ng không biết phải là m thế nà o. Song nà ng biết chắc là nà ng sẽ trả thù được. Ngà y mai, nà ng thầm nghÄ©, nếu còn có ngà y mai.
|

01-03-2012, 09:58 AM
|
 |
Ä‚n chÆ¡i, tụ táºp không ngừng ♥Ngà y mai nắng lên anh sẽ vá»â™¥
|
|
Tham gia: Oct 2011
Äến từ: Hà Ná»™i
Bà i gởi: 368
Thá»i gian online: 2 tuần 2 ngà y 1 giá»
Thanks: 52
Thanked 69 Times in 41 Posts
|
|
Nếu Còn Có Ngà y Mai
Chương 7
Thá»i gian đã mất hết ý nghÄ©a cá»§a nó. Không há» có tà ánh sáng trong gian hầm, bởi váºy cÅ©ng chẳng có ngà y và đêm, và Tracy không há» biết mình đã bị giam riêng thế nà y bao lâu rồi. Từng bữa, đồ ăn nguá»™i lạnh được đấy và o qua má»™t cái khe dưới cánh cá»a. Tracy chán không thiết ăn nhưng tá»± buá»™c mình phảl ăn hết nhẵn khẩu phần. “Cô phải ăn, nếu không thì không sống nổi ở đây đâuâ€.
GiỠđây nà ng đã hiểu Ä‘iá»u đó, đã biết rõ rằng để là m được những gì dá»± tÃnh thì sức khá»e là rất cần thiết. Nà ng Ä‘ang ở trong má»™t hoà n cảnh mà ai cÅ©ng sẽ phải coi là vô vá»ng. Bị giam cầm trong mưá»i lăm năm, không tiá»n bạc, không bạn bè, không gì hết. Thế nhưng có má»™t nguồn sức mạnh tiá»m tà ng trong nà ng.
Mình sẽ sống sót, Tracy nghÄ©. Tay không đối mặt vá»›i kẻ thù, vÅ© khà cá»§a mình chỉ là long dÅ©ng cảm. Nà ng sẽ tồn tại như tổ tiên nà ng từng tồn tại. Dòng máu trong nà ng là “sá»± pha tạp giữa dòng máu Anh, dòng máu Ireland và dòng máu Ecosse, và nà ng đã thừa hưởng những gì tinh túy nhất cá»§a cha ông, trà thông minh, lòng dÅ©ng cảm và ý chà kiên cưá»ng. Tổ tiên mình đã sống sót qua những nạn đói và dịch bệnh, lÅ© lụt, và nà ng cÅ©ng sẻ sống sót mà ra khá»i chốn tù đầy nà y. Tố tiên nà ng, những ngưá»i chăn cừu và những ngưá»i thợ săn, những nông dân và những chá»§ hiệu, những bác sÄ© và những giáo sư giỠđây như cùng sống vá»›i nà ng trong căn hầm tăm tối nà y. Tất cả hình bóng quá khứ như Ä‘á»u có phần nà o đó trong ngưá»i nà ng. Con sẽ không để ông cha phải thất vá»ng, Tracy thầm thì trong bóng tối.
Nà ng bắt đầu có ý đồ vượt ngục.
Tracy biết rằng Ä‘iá»u cần là m trước tiên là phải khôi phục sức khá»e. Vá»›i các bà i táºp khác thì căn hầm nà y quá tù túng, song nó đủ rá»™ng cho môn Thái eá»±e quyá»n, môn võ thuáºt có lịch sá» nhiá»u thế ká»·. Các bà i táºp cá»§a nó không đòi há»i má»™t không gian lá»›n và tất cả các cÆ¡ bắp trong thân thể Ä‘á»u phải được dùng tá»›i.
Tracy đứng dáºy và bắt đầu những động tác đầu tiên. Má»—i động tác Ä‘á»u có tên gá»i riêng và có má»™t ý nghÄ©a cá»§a nó. Nà ng bắt đầu vá»›i thế Trừ yêu, rồi chuyển sang thế Tụ quan. Các động tác Ä‘á»u má»m mại, than.h thoát và được thá»±c hiện rất cháºm rãi. Má»—i động tác Ä‘á»u xuất phát từ sá»± tÄ©nh tâm, sá»± cân bằng tâm lý, và tất cả là má»™t vòng khép kÃn. Nà ng như nghe thấy lá»i ông thầy dạy võ:
Äá» khÃ, táºp trung năng lượng. Hãy khởi đầu động tác sao cho nặng như núi và rồi trở nên nhẹ như lông hồng. Tracy cảm thấy dòng khà lá»±c trà n tá»›i từng đầu ngón tay và nà ng táºp trung đến độ toà n bá»™ cÆ¡ thể như nhẹ lâng lâng, siêu thoát.
Phải mất má»™t tiếng để thá»±c hiện hết toà n bá»™ bà i táºp, và khi kết thúc thì Tracy cÅ©ng thở dốc, kiệt sức. Ngà y hai lần, sáng và chiá»u Tracy táºp luyện Ä‘á»u đặn và dần dần cÆ¡ thể trở nên linh hoạt và mạnh mẽ.
Khi không táºp luyện thể lá»±c, Tracy rèn luyện trà não. Nằm yên lặng trong bóng tối, nà ng nhẩm là m những phép tÃnh phức tạp, hình dung việc Ä‘iá»u khiển chiếc máy tÃnh tại nhà băng, ngâm lại những Ä‘oạn thÆ¡ và hồi tưởng những vai kịch đã diá»…n hồi ở trưá»ng đại há»c. Hồi ấy, khi nháºn đóng má»™t vai kịch sẽ phải nói bằng nhiá»u âm giá»ng khác nhau, nà ng đã táºp dượt vá» ngữ âm, trá»ng âm hang tuần lá»… liá»n. Rồi có má»™t đạo diá»…n tà i năng đã tìm tá»›i nà ng và đỠnghị đến Holywood đóng phim thá». Nhưng nà ng đã từ chối. “Không đâu, xin cảm Æ¡n.
Tôi không thÃch ánh sáng đèn pha. Äó không phải chá»— dà nh cho tôiâ€.
Äá»™t nhiên nà ng lại như nghe thấy tiếng cá»§a Charles Tin vá» em được đăng bằng tÃt lá»›n trên tá» báo sáng nay.
Tracy cố xua Ä‘uổi hình ảnh Charles. GiỠđây, trong đầu óc nà ng có những cánh cá»a phải được đóng chặt.
Nà ng chỉ táºp trung và o việc nghÄ© xem là m thế nà o để có thể thanh toán lần lượt từng kẻ thù. Nà ng nhá»› tá»›i má»™t trò chÆ¡i thá»i trẻ con - giÆ¡ má»™t bà n tay lên và có thể che khuất được cả mặt trá»i. Äó là điá»u hỠđã là m đối vá»›i nà ng. Chúng giÆ¡ má»™t bà n tay lên và là m hại cả cuá»™c Ä‘á»i nà ng.
Tá»›i ngà y thứ bẩy, cá»a căn hầm giam báºt mở và ánh sáng đột ngá»™t trà n và o là m Tracy tối sầm mắt mÅ©i. Má»™t ngưá»i gác ở bên ngoà i kêu, “Äứng dáºy, cô được trở lại phòngâ€.
Anh ta vá»›i xuống đưa tay đỡ Tracy và đã phải ngạc nhiên - nà ng đứng dáºy dá»… dà ng và bước lên khá»i hầm giam má»™t cách bình thưá»ng. Những ngưá»i tù khác mà anh ta từng đưa ra khá»i xà lim nà y thì hoặc là sụp đổ hoà n toà n hoặc là câng câng thách thức, thế nhưng ngưá»i tù nà y không thế ở nà ng toát ra lòng tá»± trá»ng và vẻ tá»± tin - má»™t Ä‘iá»u xa lạ đối vá»›i nÆ¡i đây. Tracy đứng yên má»™t lát để cho mắt quen dần vá»›i ánh sáng. Con bé trông ngon là nh quá, ngưá»i gác thầm nghÄ©. Cho cô ta tắm rá»a sạch sẽ rồi thì có thể mang Ä‘i bất kỳ đâu. Mình đánh cược rằng, cô ta sẽ là m bất kỳ Ä‘iá»u gì để đổi lấy má»™t chút xÃu ân huệ.
Anh ta nói lá»›n. “Má»™t cô gái xinh đẹp như em không ráng phải chịu cảnh thế nà y. Nếu ta là m bạn cá»§a nhau, tòi sẽ lo để chuyện nà y không bao giá» xảy đến vá»›i em nữaâ€.
Tracy quay lại đối mặt với anh ta và khi nhìn ánh mắt nà ng, anh ta vội vã từ bỠý định gạ gẫm.
Ngưá»i gác dẫn nà ng lên tầng trên và giao lại cho má»™t nữ giám thị.
Mụ nữ giám thị hÃt hÃt rồi kêu lên, “Lạy Chúa, cô hôi hám quá. Và o tắm Ä‘i.
Bá»n ta sẽ đốt bá» những quần áo đóâ€.
Dòng nước lạnh tháºt tuyệt vá»i. Tracy gá»™i đầu và kỳ cá» vá»›i má»™t miếng xà bông giặt.
Khi nà ng lau khô ngưá»i và mặc bá»™ đồ khác, ngưá»i giám thị đã chá» sẵn. “Ông tổng giám thị muốn gặp côâ€.
Lần trước khi nghe câu nà y, nà ng đã tin răng nó mang đến cho mình tự do.
Chẳng bao giỠnà ng lại còn ngây thơ như thế nữa.
Tổng giám thị Brannigan Ä‘ang đứng bên cá»a sổ nhìn ra ngoà i thì Tracy bước và o:
Ông ta quay lại và nói. “Xin má»i cô ngồiâ€. Tracy ngồi xuống má»™t chiếc ghế tá»±a. “Má»›i rồi tôi Ä‘i Washington dá»± má»™t há»™i nghị. Tôi vừa vá» ság nay và đã xem báo cáo vá» chuyện xảy ra. Lẽ ra không được glam cô và o xà limâ€.
Ông ta nói.
Nà ng nhìn ông ta, gương mặt thản nhiên.
Tổng giám thị nhìn xuống má»™t tá» giấy để trên bà n. “Theo bản báo cáo nà y thì cô đã bị mấy tù nhân cùng buồng cưỡng dâmâ€.
“Thưa ngà i, khôngâ€.
Ông ta gáºt gáºt đầu thông cảm. “Tôi hiểu ná»—i lo sợ cá»§a cô, nhưng tôi không cho phép tù nhân Ä‘iá»u hà nh nhà tù nà y. Tôi muốn trừng phạt những kẻ đã là m chuyện nà y đối vá»›i cô song tôi cần lá»i chứng cá»§a cô, Tôi sẽ lo liệu để cô được bảo vệ. Bây giá», tôi muốn cô kể lại tháºt đúng sá»± việc xảy ra và ai là kẻ phải chịu trách nhiệmâ€.
Tracy nhìn thẳng và o mắt ông ta. Tôi ngã từ trên giưá»ng xuốngâ€.
Ông tổng giám thị chăm chú nhìn Tracy hồi lâu và nà ng có thể thấy rõ vẻ thất vá»ng trên gương mặt ông. “Cô hoà n toà n chắc váºy chứ?â€.
“Thưa ngà i, vângâ€.
“Cô không thay đổi ý kiến chứ?â€.
“Không, thưa ngà iâ€.
Tổng giám thị Brannigan thở dà i. â€œÄÆ°á»£c thôi. Äó là quyá»n cá»§a cô. Tôi sẽ chuyển cô tá»›i má»™t phòng giam khác, nÆ¡i ...â€.
“Tôi không muốn chuyển Ä‘iâ€.
Ông ta ngạc nhiên. “Có nghÄ©a là cô muốn trở lại cái buồng giam đó?â€.
“Ô Thưa ngà i vung túng. Có thể ông ta đã nghÄ© nhầm vá» cô gái nà y chăng, có thể chÃnh cô ta đã gây nên chuyện. Có trá»i mà biết những nữ tù nhân quá»· quái nà y nghÄ© hay là m gì. Ông thám mong được chuyến tá»›i má»™t nhà giam nam không có những kẻ tâm thần, song vợ ông và Amy, đứa con gái bé bá»ng cá»§a ông, lại thÃch ở đây. Há» sống trong má»™t ngôi nhà đáng yêu và lại còn có những:
vưá»n cây xinh đẹp quanh khu đất trồng trá»t cá»§a nhà tù nữ. Äối vá»›i hai mẹ con, thì há» cứ như được sống ở nÆ¡i thôn dã ấy, nhưng còn ông thì phải đương đầu vá»›i đám đà n bà điến rồ nà y 24 giỠđồng hồ má»—i ngà y.
á»ng nhìn ngưá»i đà n bà trẻ ngồi trước mặt và vụng vá» nói, “Rất tốt. Trong tương lai thì hãy tránh dÃnh và o những vụ rắc rốiâ€.
“Thưa ngà i, vâng!â€.
Trở vá» buồng giam quả là má»™t việc khó khăn nhất đối vá»›i Tracy. Vừa má»›i bước chân và o, nà ng láºp tức sợ hãi nghÄ© tá»›i chuyện đã xảy ra nÆ¡i đây. Mấy ngưá»i kia Ä‘ang Ä‘i là m việc. Tracy nằm xuống giưá»ng, nhìn đăm đăm lên trần và toan tÃnh. Sau cùng, nà ng vá»›i xuống gầm giưá»ng và nạy ra má»™t thanh sắt, giấu nó xuống dưới đệm giưá»ng mình 11 giá», chuông báo giỠăn trưa và Tracy là ngưá»i đầu tiên đứng và o hà ng.
Trong phòng ăn, Paulita và Lola ngồi ở cái bà n kỠbên lối ra và o. Không hỠthấy bóng Ernestine Littlechap.
Tracy chá»n má»™t bà n ăn toà n những ngưá»i lạ, ngồi và o và ăn hết sạch bữa cÆ¡m vô vị. Cả buổi chiá»u nà ng ở trong phòng giam má»™t mình. 2 giá» 45, ba ngưá»i kia má»›i bước và o.
Paulita rÃu rÃt vá»›i vẻ ngạc nhiên khi trông thấy Tracy. “Cô trở lại vá»›i bá»n ta à , con mèo xinh đẹp. Cô thÃch cái mà bá»n ta là m vá»›i cô chứ?â€.
“Tốt. Bá»n ta sẽ lại cho em nữaâ€. Lola ná»›i.
Tracy là m như không nghe thấy những lá»i lẽ bẩn thỉu đó Nà ng chú ý tá»›i ngưá»i đà n bà da Ä‘en. ChÃnh là vì Ernestine Littlechap mà Tracy đã trở lại buồng giam nà y. Tracy không tin gì chị ta. Không má»™t phút giây nà o. Nhưng nà ng cần đến chị ta.
Tôi sẽ mách nước cho cô, cô bé. Ernestine Littlechap cầm đầu ở đây ...â€.
Äêm tá»›i, khi hồi chuông réo vang báo hiệu còn mưá»i lăm phút là tá»›i giá» tắt đèn Ä‘i ngá»§, Tracy nhổm dáºy và bắt đầu cởi váy áo Lần nà y thì không việc gì phải dè dặt vô Ãch nữa. Nà ng trút bỠđồ và ngưá»i đà n bà Mêhico như rên lên khi được ngắm cặp Vú tròn Căng, chắc nịch, đôi chân thon dà i và bá»™ đùi nuá»™t nà cá»§a Tracy. Lola thì thở gấp gáp Bình thản, Tracy mặc lên ngưá»i chiếc váy ngá»§ và ngả lưng xuống giưá»ng. Ãnh Ä‘iện vụt tắt. Phòng giam chìm trong bóng tối.
Ba mươi phút đã trôi qua. Tracy nằm yên lặng,†lắng nghe hÆ¡i thở cá»§a ba ngưá»i kia.
Tiếng Paulita thì thà o vẳng sang:
“Äêm nay, ta sẽ cho em biết thế nà o là tình yêu thá»±c sá»±. Cởi váy ra, cô béâ€.
“Bá»n ta sẽ dạy cách liếm láp con mèo nhá» chá»— đó, và em sẽ là m cho đến khi biết cách chÆ¡iâ€. Lola vừa nói vừa cưá»i khúc khÃch.
Ngưá»i đà n bà da Ä‘en vẫn chẳng hé má»™t lá»i nà o. Tracy Ä‘oán biết ngay khi Lola và Paulita mò mẫm tá»›i, và nà ng đã sẵn sà ng. Nà ng nâng thanh sắt đã giấu bên và dồn hết sức phang đúng mặt má»™t trong hai ngưá»i đà n bà . Má»™t tiếng kêu thét Ä‘au đớn, cùng lúc, Tracy co chân đá mạnh và o bóng ngưá»i kia và trông thấy ả ngã lăn xuống sà n.
“Còn lại gần tôi nữa thì chết đấyâ€, Tracy nói sõng.
“Äồ chóâ€.
Tracy lại nghe thấy tiếng bước chân hỠlại gần, và nà ng giơ cao thanh sắt.
Tiếng Ernestine bá»—ng vang lên trong bóng tối. “Thế là đủ rồi. Äể con bé yênâ€.
“Ernie, tôi đầm đìa máu đây nà y. Tôi sẽ cho nó ...â€.
“Là m theo lá»i taoâ€.
Im lặng. Tracy nghe thì hai ngưá»i đà n bà trở lại giưá»ng há», nằm thở phì phò.
Tracy vẫn nằm yên, căng thẳng và sẵn sà ng đương đầu một lần nữa.
Ernestine lên tiếng. “Khá đấy, cô béâ€.
Tracy yên lặng.
“Cô đã không ton hót vá»›i lão tổng giám thịâ€. Ernestine cưá»i nhẹ trong bóng tối. “Nếu là m như váºy thì giỠđây cô chỉ còn là má»™t xác chếtâ€:
Tracy tin Ä‘iá»u chị ta nói.
“Sao cô không để lão chuyển qua buồng khác?â€.
Thế ra chị ta đã biết cả Ä‘iá»u đó. “Tôi muốn trở lại đâyâ€.
“Tháºt hả? Äể là m gì?â€, giá»ng Emestine có vẻ ngạc nhiên.
Và đây là thá»i Ä‘iểm mà Tracy hằng chỠđợi. “Chị có thể giúp tôi vượt ngụcâ€.
|

01-03-2012, 09:59 AM
|
 |
Ä‚n chÆ¡i, tụ táºp không ngừng ♥Ngà y mai nắng lên anh sẽ vá»â™¥
|
|
Tham gia: Oct 2011
Äến từ: Hà Ná»™i
Bà i gởi: 368
Thá»i gian online: 2 tuần 2 ngà y 1 giá»
Thanks: 52
Thanked 69 Times in 41 Posts
|
|
Nếu Còn Có Ngà y Mai
Chương 8
Má»™t nữ giám thị tôi gặp Tracy. “Whitney, có có khách tá»›i thămâ€.
Tracy ngạc nhiên. Có thể là ai được nhỉ? Và đột nhiên nà ng biết. Charles.
Sau cùng thì anh ta đã đến. Song quá muộn rồi. Trong lúc nà ng cần đến khủng khiếp thì anh ta đã không tới.
Hừ, mình không bao giá» cần tá»›i anh ta nữa. Hay bất kỳ ai khác - Tracy thầm nhá»§. Nà ng theo ngưá»i nữ giám thị tá»›i phòng khách. Và bước và o. Má»™t ngưá»i xa lạ Ä‘ang ngồi đợi trước chiếc bà n gá»— nhá». Và đó là ngưá»i đà n ông kém hấp dẫn nhất mà Tracy từng thấy từ trước đến nay, khổ ngưá»i thấp, múp mÃp, vẻ ái nam ái nữ, cái mÅ©i dà i và khoằm và o, và cải miệng nhá» cay nghiệt. Trán ông ta cao và dô, còn cặp mắt nâu sẫm thì như to ra sá»± cặp kÃnh dà y.
Ông ta không cảâ€Ä‘ứng dáºy. “Tôi tên là Daniel Cooper. Ông tổng giám thị đã cho phép tôi được ná»›i chuyện vá»›i côâ€.
“Vá» việc gì?†Tracy ngá» vá»±c há»i.
“Tôi là nhân viên Ä‘iá»u tra cá»§a IIPA - Hiệp há»™i bảo hiểm Quốc tế. Má»™t trong số khách hà ng cá»§a chúng tôi đã bảo hiểm cho bức tranh Renoir bị mất cắp tại nhà ông Joshep Romano.
Tracy thở mạnh. “Tôi không thể giúp gì ông. Tôi không đánh cắp bức há»aâ€.
Và nà ng bước ra phÃa cá»a.
Câu nói tiếp theo của Cooper đã là m nà ng dừng lại.
“Tôi biết thếâ€.
Tracy nhìn ông ta, tháºn trá»ng và cảnh giác.
“Không có ai đánh cắp nó cả. “ Cô đã bị lừa, cô Whitneyâ€.
Tracy cháºm chạp ngồi lại xuống ghế.
Sá»± tham gia cá»§a Daniel Coope và o vụ nà y bắt đầu từ ba tuần†lá»… trước đó, khi ông ta được triệu táºp tá»›i văn phòng cá»§a sếp, Ông J.J Reynolds, tại trụ sở IIPA ở Manhattan.
“Tôi có việc cho anh đây, Danâ€. Reynolds nói.
Daniel Cooper không ưa ngưá»i khác gá»i mình là Dan. “Tôi sẽ nói vắn tắt thôiâ€. Reynolds chá»§ bụng nói ngắn là vì rất e ngại Cooper. Thá»±c ra thì Cooper là m cho má»á»‹ ngưá»i trong cÆ¡ quan phải e ngại mình. Rất nhiá»u ngưá»i dùng từ số mệnh để mô tả ông ta - má»™t con ngưá»i kỳ lạ. Daniel Cooper luôn luôn thu kÃn mình. Không ai biết ông ta sống ở đâu? Có vợ con chưa. Ông ta không há» giao tiếp vá»›i ai và không bao giá» dá»± các cuá»™c liên hoan hay há»p hà nh ở cÆ¡ quan. Ông ta là má»™t kẻ cô độc, và lý do duy nhất là m Reynolds dung thứ cho ông ta chỉ bởi đây là má»™t tà i năng kỳ quái. Má»™t con cho săn dẻo dai vá»›i bá»™ não Ä‘iện tá» Má»™t Daniel Cooper đã thu hồi số lượng tà i sản mất cắp và phát hiện những vụ bịp bợm trong lÄ©nh vá»±c bảo hiểm nhiá»u hÆ¡n cá»§a tất cả các Ä‘iá»u tra viên khác trong cÆ¡ quan gá»™p lại. Reynolds chỉ còn biết thầm mong tìm ra những bà ẩn quái dị cá»§a Cooper mà thôi. Chỉ ngồi trước mặt con ngưá»i nà y, vá»›i cặp mắt cuồng tÃn kia Ä‘ang chăm chú nhìn mình, Reynolds đã thấy không yên lòng.
Ông ta nói. “Má»™t trong số những công ty khách hà ng cá»§a chúng ta đã bảo hiểm cho má»™t bức há»a vá»›i ná»a triệu đô la và ...â€.
“Bức Ronoir, New Orleans, Joe Romano. Má»™t phụ nữ có tên Tracy Whitney bị buá»™c tá»™i và đã bị kết án mưá»i lăm năm tù. Bức há»a chưa được thu hồiâ€.
Äồ chó đẻ? Reynolds thầm hằn há»c. Nếu đây là ngưá»i khác thì mình đã nghÄ© rằng hắn phô trương quá. “Äúng váºy†Reynolds thừa nháºn vẻ, miá»…n cưỡng. “Ả Whitney đó đã cất giấu bức há»a và chúng ta phải thu hồi nó. Hãy bắt tay và o việc đĩâ€.
Cooper rá»i căn phòng không nói thêm lá»i nà o. Nhìn theo ông ta, J.J.
Reynolds nghĩ thầm “và không phải đây là lần đầu tiên - có ngà y mình sẽ tìm ra cách buộc hắn phải bộc lộ chân tướng.
Cooper Ä‘i ngang qua các phòng, tá»›i năm chục nhân viên Ä‘ang láºp chương trình cho máy tÃnh, đánh máy các báo cáo, trả lá»i Ä‘iện thoại ... Má»™t sá»± ồn à o rối loạn.
Khi Cooper Ä‘i ngang qua má»™t bà n là m việc, ai đó cất tiếng. “Tôi nghe ông ngáºm vụ Romano phải không†Tháºt may nhé. New Orleans thì ... Cooper bước qua không hỠđáp lại Sao bá»n há» không để cho mình được yên nghỉ? Äó là tất cả những gì Cooper đòi há»i ở ngưá»i khác, thế nhưng há» cứ luôn quấy rầy ông ta bằng những cá» chỉ ồn à o cá»§a há».
Cooper tháºm chà đã trở thà nh đỠtà i cá»§a các câu chuyện phiếm. Há» quyết tâm khám phá những gì có đằng sau thái độ lạnh lùng đó và tìm xem con ngưá»i tháºt cá»§a ông ta ra sao.
“Có rảnh rang để Ä‘i ăn chiá»u thứ sáu nà y không, Dan ...?â€.
“Nếu anh chưa vợ, tôi xin giá»›i thiệu má»™t cô gái tuyệt diệu, Dan ạ ....â€.
Chẳng nhẽ bá»n há» không hiểu là Cooper không cần bất kỳ ai trong số há», không thiết má»™t ai?
“Nà o Ä‘i, uống má»™t chút thôi mà ...â€.
Nhưng Daniel Cooper biết Ä‘iá»u đó có thể dẫn tá»›i những gì. Má»™t ly rượu vô tình hoà n toà n có thể dẫn tá»›i má»™t bữa ăn chiá»u, và má»™t bữa ăn chiá»u có thể dẫn tá»›i má»™t quan hệ nà o đó, thế rồi má»›i quan hệ đó có thể dẫn tá»›i lòng tin. Quá nguy hiểm.
Daniel Cooper sống trong ná»—i lo sợ ghê gá»›m rằng má»™t ngà y nà o đó, má»™t ai đó sẽ biết vá» quá khứ ông ta. Hãy đà o sâu chôn chặt quá khứ - đó chỉ là má»™t lá»i dối trá. Quá khứ chẳng bao giá» chịu bị chôn vùi. Cứ và i ba năm, má»™t thứ tà i liệu nà o đó lại chui ra má»™t vụ bê bối cÅ© và thế là Daniel Cooper lại sẽ biến đâu mất dăm ba ngà y. Chỉ có những lúc như thế, ông ta má»›i uống tá»›i say, má»™t mình.
Nếu như Daniel Cooper bá»™c lá»™ các tình cảm cá»§a mình thì có thể là m cho má»™t bác sÄ© tâm lý phát Ä‘iên lên, thế nhưng không bao giỠông ta cho phép mình nói vá» quá khứ vá»›i bất kỳ ai. Bằng chứng duy nhất mà ông ta còn giữ từ cái ngà y kinh khá»§ng xa xưa đó là má»™t bà i báo cắt rá»i đã ngả mà u và ng ố - được cất kÃn trong phòng, mà không ai có thể tìm thấy được. Từng thá»i gian, Cooper lại nhìn và o nó, xem đó như má»™t sá»± tá»± trừng phạt, chứ còn từng dấu chấm, dấu phẩy trong bà i báo nà y thì luôn luôn hiện rõ nét trong đầu óc ông ta.
Ông ta tắm bằng vòi hoa sen hoặc trong bồn Ãt nhất là ba lần má»™t ngà y, váºy mà không bao giá» có được cảm giác sạeh sẽ. Ông ta tin chắc rằng sá»± cứu rá»—i duy nhất trên Ä‘á»i nà y là ăn năn chuá»™c tá»™i. Ông ta đã tìm cách xin và o là m việc trong lá»±c lượng cảnh sát New York và khi bị từ chối vì thiếu mất mưá»i phân chiá»u cao, ông ta đã trở thà nh thám tá» tư Ông ta tá»± coi mình là ngưá»i Ä‘i săn, săn Ä‘uổi những kẻ vi phạm luáºt pháp. Ông ta là sá»± phẫn ná»™ cá»§a Chúa giáng xương đầu chúng. Và đó là cách duy nhất để ông ta chuá»™c lá»—i cho quá khứ và dá»n mình cho sá»± vÄ©nh hằng.
Ông ta đắn Ä‘o không biết liệu còn có đủ thì giá» tắm má»™t chút trước khi ra phi trưá»ng hay không.
NÆ¡i dừng chân đầu tiên cá»§a Daniel Cooper là New Orleans. Ông ta ở lại thà nh phố năm ngà y và trước khi hết năm ngà y đó, ông ta đã biết tất cả những Ä‘iá»u cần thiết vá» Joe Romano, Anthony Orsatti, Perry Pope và thẩm phán Hẹnry Lawrence. Cooper đã Ä‘á»c kỹ tà i liệu vá» phiên tòa xá» vụ Tracy Whitney. Ông ta cÅ©ng đã phá»ng vấn trung úy Miller và biết vá» vụ tá»± sát cá»§a bà Doris Whitney.
Ông ta cÅ©ng đã trò chuyện vá»›i Otto Schmidt và biết công ty Whitney đã bị phá sản như thế nà o. Trong tất cả những cuá»™c gặp đó, Daniel Cooper không há» ghi chép gì thế nhưng vẫn có thể trÃch lại nguyên văn từng câu nói. Ông ta chắc tá»›i phần trăm rằng Tracy Whitney vô tá»™i, song đối vá»›i ông ta thì đó là những chuyện kỳ quặc không thể tưởng tượng được. Ông ta bay Ä‘i Philadelphia để gặp Claremce Desmond, phó chá»§ tịch nhà băng nÆ¡i Tracy đã là m việc. Còn Charles Stanhope III thì đã khước từ việc gặp ông ta.
GiỠđây, khi nhìn ngưá»i đà n bà ngồi trước mặt, Cooper tin tưởng trăm phần trăm rằng cô ta không há» liên quan gì tá»›i vụ mất cắp bức há»a cả. Ông ta đã có thể viết báo cáo được rồi.
“.Romano đã lừa cô, cô Whitney. Sá»›m hay muá»™n, hắn ta cÅ©ng đòi khoản tiá»n bảo hiểm cho việc mất cắp bức há»a. Cô đã vô tình xuất hiện đúng thá»i Ä‘iểm là m cho Ä‘iá»u đó trở nên dá»… dà ng vá»›i hắn ta hÆ¡nâ€.
Tracy thấy tim mình Ä‘áºp dồn. Ngưá»i nà y biết rằng nà ng vô tá»™i. Có thể ông ấy đủ bằng chứng để chống lại Joe Romano và bênh vá»±c cho nà ng. Ông ấy sẽ nói vá»›i ông tổng giám thị hoặc vá»›i ngà i thống đốc, và đưa nà ng ra khá»i cÆ¡n ác má»™ng nà y. Äá»™t nhiên nà ng thấy như nghẹt thở “Váºy ông giúp tôi chứ?â€.
Daniel Cooper ngạc nhiên. “Giúp cô?â€.
“Vâng. Yêu cầu má»™t sá»± ân xá haỵ ....â€.
Lá»i ông ta như má»™t cú đánh giáng xuống Tracy. “Khôngâ€.
“Nhưng vì sao? Nếu như ông biết tôi vô tá»™iâ€.
Sao ngưá»i ta lại ngu ngốc đến thế nhỉ? “Công việc cá»§a tôi đã kết thúcâ€.
Khi trở lại căn phòng khách sạn cá»§a mình, việc đầu tiên mà Cooper là m là cởi đồ và bước và o buồng tắm. Ông ta kỳ cá» từ đầu đến chân, và để những tia nước nóng xối xuống ngưá»i suốt gần ná»a giỠđồng hồ. Sau khi lau khô ngưá»i và mặc quần áo, ông ta ngồi xuống và viết báo cáo.
Gứi: JReynolds Hồ sơ số Y-72-7830-412
Ngưá»i gá»i:
Daniel Cooper.
TrÃch yếu:
Hai ngưá»i đà n bà trong tiệm cà phê Hoa Hồng.
Renoir - Dầu trên vải.
Kết luáºn cá»§a tôi là Tracy Whitney không há» liên quan tá»›i vụ mất cắp bức há»a nói trên, Tôi tin rằng Joe Romano đã lợi dụng chÃnh sách bảo hiểm để bán lại bức há»a cho má»™t tư nhân, và và o thá»i Ä‘iểm nà y thì bức há»a có thể đã bị đưa ra nước ngoà i. Vì rằng bức há»a quá nổi tiếng, tôi cho rằng nó sẽ xuất hiện ở Thụy sÄ©, quốc gia có đạo luáºt bảo há»™ và cho phép sá»± mua bán trao tay. Nếu má»™t ngưá»i mua trổ tay má»™t tác phẩm nghệ thuáºt, chÃnh phá»§ Thụy SÄ© cho phép anh ta được giữ nó, cho dù nó có là cá»§a ăn cắp.
Äá» xuất:
Vì rằng không có bằng chứng cụ thể vá» tá»™i lá»—i cá»§a Romano, khách hà ng cá»§a ta sẽ phải trả tiá»n cho ông ta theo đúng chÃnh sách. HÆ¡n nữa, trông và o Tracy để thu hồà bức há»a hoặc bù đắp các thiệt hại là điá»u vô Ãch, bởi lẽ cô ta không biết gì vè bức há»a và không há» có tà i sản gì cả. Ngoà i ra, cô ta sẽ bị giam giữ tại nhà tù nữ Nam Louisiana trong mưá»i lăm năm tá»›i.
Daniel Cooper dừng lại má»™t chút để nghÄ© vá» Tracy Whitney. Ông ta cho rằng những ngưá»i đà n ông khác sẽ đánh giá cô ta là rất đẹp. Ông ta băn khoăn, mặc dù không mấy quan tâm, liệu mưá»i lăm năm tù sẽ là m cô thay đổi đến thế nà o.
Äiá»u đó chẳng há» liên quan gì đến ông ta cả.
Daniel Conper ký tên dưới bản báo cáo và lại đắn Ä‘o không biết có còn đủ thá»i gian để tắm má»™t lần nữa hay không.
|

01-03-2012, 10:00 AM
|
 |
Ä‚n chÆ¡i, tụ táºp không ngừng ♥Ngà y mai nắng lên anh sẽ vá»â™¥
|
|
Tham gia: Oct 2011
Äến từ: Hà Ná»™i
Bà i gởi: 368
Thá»i gian online: 2 tuần 2 ngà y 1 giá»
Thanks: 52
Thanked 69 Times in 41 Posts
|
|
Nếu Còn Có Ngà y Mai
Chương 9
Mụ Váy Sắt đã phân Tracy tá»›i lao động ở phòng giặt. Má»™t trong số ba mươi lăm công việc tồi tệ nhất. Gian phòng lá»›n, nóng ngá»™t ngạt chứa đầy những máy giặt và những bà n để là quần áo, và những đống quần áo, vải vóc phải giặt thì dưá»ng như vô táºn. Việc cho đồ phải giặt và o máy, lấy đồ đã giặt ra, khiêng những sá»t đồ vừa giặt xong tá»›i khu sấy á»§i là má»™t công việc tẻ ngắt và đau gãy cả lưng.
Há» phải là m việc bắt đầu từ sáu giá» sáng và cứ hai giá» tù nhân má»›i được nghỉ mưá»i phút. Tá»›i cuối chÃn giá» là m việc trong ngà y, hầu hết các tù nhân muốn sụm xuống vì kiệt sức. Tracy bắt tay và o việc như má»™t cái máy, không há» nói chuyện vá»›i ai, đắm chìm trong suy tư.
Khi Ernestine Littlechap nghe vá» việc phân công cá»§a Tracy, chị ta nháºn xét.
“Mụ Váy Sắt quất và o mông cô đấyâ€. Tracy đáp. :â€Chẳng há» gìâ€.
Ernestine Littlechap đã phải ngạc nhiên. Äây là ngưá»i đà n bà khác hẳn vá»›i cô gái trẻ đầy sợ hãi mà ngưá»i ta tống và o đây ba tuần lá»… trước. Có Ä‘iá»u gì đó là m cô ta thay đổi và Ernestlne Littlechap tò mò muốn biết.
Và o ngà y là m việc thứ tám cá»§a Tracy ở khu giặt, má»™t ngưá»i gác tá»›i gặp nà ng lúc đầu giá» chiá»u và nói, “Tôi được lệnh chuyển chá»— là m việc cho cô. Cô được Ä‘iá»u tá»›i là m ở nhà bếpâ€. Trong nhà tù nà y thì đây là chá»— là m việc đáng thèm muốn nhất.
Có hai chế độ ăn trong nhà tù nà y:
Tù nhân thì ăn món thịt băm tồi tệ, hoặc má»™t thứ thịt hầm không nuốt nổi, trong khi bữa ăn cá»§a những cai ngục và đám viên chức khác thì do các đầu bếp chuyên nghiệp nấu nướng. Bữa ăn cá»§a há» thưá»ng có cá tươi, sưá»n,†gà , rau tươi và trái cây, cùng những món ăn tráng miệng ngon là nh khác nữa. Những tù nhân là m việc trong bếp thì có thể tá»›i gần những thứ đồ ăn đó và há» không để lỡ cÆ¡ há»™i nà o.
Khi Tracy tới trình diện tại nhà bếp, chừng mực nà o đó nà ng đã không ngạc nhiên khi thấy Ernestine Littlechap ở đó.
Tracy lại gần chị ta. “Cảm Æ¡n chịâ€. Nà ng cố lấy giá»ng thân thiện.
Ernestine lẩm bẩm nhưng không nói gì.
“Là m thế nà o chị giúp tôi qua mặt Mụ Váy Sắt thếâ€.
“Mụ ta không còn ở vá»›i chúng ta nữaâ€.
“Cái gì đã xảy ra vá»›i mụ ta?â€.
“Chúng ta có má»™t bá»™ máy nhá». Nếu má»™t ngưá»i nà o cứng quá và bắt đầu hà nh hạ chúng ta quá, ta sẽ đốt bá» há»â€.
“NghÄ©a là ông tổng giám thị nghe theoâ€.
“Xì Tổng giám thị thì liên quan gì?â€.
“Váºy là m sao chị có thể?â€.
“Dá»… thôi. Khi đến phiên trá»±c cá»§a ngưá»i gác mà ta muốn tống khứ, má»i chuyện sẽ bắt đầu. Những lá»i phà n nà n xuất hiện - má»™t tá» trình cá»§a tù nhân nà o đó báo cáo rằng Mụ Váy Sắt đã sá» con mèo nhá» cá»§a cô ta. Ngà y tiếp theo má»™t ngưá»i khác cáo giác mụ ta man rợ. Rồi ai đó phà n nà n rằng mụ ta lấy gì đó - chẳng hạn như má»™t cái máy thu thanh - khá»i phòng cô ta, và tất nhiên là nó sẽ xuất hiện trong phòng Mụ Váy Sắt. Thế là mụ ta ra Ä‘i, không phải do đám gác tù Ä‘iá»u hà nh ở đây mà là do chúng ta.
“Vì sao mà chị bị bắt và o đây?†Tracy há»i. Nà ng không quan tâm tá»›i câu trả lá»i. Äiá»u quan trá»ng là tạo láºp má»™t quan hệ tốt vá»›i ngưá»i đà n bà nà y.
“Cô có thể tin rằng Ernestine Littlechap nà y không phạm lá»—l lầm gì. Tôi có má»™t đám các cô gái là m việc cho mìnhâ€.
Tracy nhìn chị ta. “NghÄ©a là ...â€, nà ng dè dặt.
“Gái là m tiá»n?†Chị ta cưá»i lá»›n. “Không. Chúng nó là m việc như những cô hầu gái trong các nhà già u. Tôi đứng ra†ở má»™t hãng kiếm việc. Tôi có Ãt nhất hai mươi cô. Bá»n nhà già u thì rất vất vả trong việc tìm thuê các cô gái hầu. Tôi đăng quảng cáo trên những tá» báo ăn khách nhất và khi há» liên lạc vá»›i tôi thì tôi gà i các cô gái cá»§a mình và o. Há» sẽ tìm hiểu ngôi nhà , và khi những ngưá»i chá»§ cá»§a há» Ä‘ang Ä‘i là m hoặc Ä‘i vắng khá»i thà nh phố, bá»n chúng sẽ vÆ¡ tất cả đồ đạcâ€.
nữ trang, áo lông và má»i thứ gì có giá rồi chuồnâ€. Ernestine thở dà i. “Cô sẽ không thể nà o tin là bá»n ta kiếm má»™t khoản tiá»n†khổng lồ đến thế nà o lại khá»i thuế má gìâ€.
“Là m sao chị bị bắt?â€.
“Äó là bà n tay cá»§a số mệnh cô bé ạ. Má»™t trong số những cô hầu gái cá»§a tôi phục vụ má»™t bữa tiệc tại nhà viên thị trưởng, và trong đám thá»±c khách có má»™t bà lá»›n mà cô hầu nà y đã từng chÆ¡i cho má»™t vố. Khi bị cảnh sát nện cho má»™t tráºn, cô ả bắt đầu phun ra toà n bá»™ hoạt động và Ernestine tá»™i nghiệp đã ở đâyâ€.
Chỉ có riêng hỠđang đứng với nhau bên chiếc bếp lò. Tracy thì thầm. “Tôi không thể ở được. Tôi có chút việc ở bên ngoà i. Chị sẽ giúp tôi vượt ngục chứ?
Tôị.:â€.
“Thái dà nh Ä‘i. Chúng ta sẽ ăn món thịt hầm Ireland tối nayâ€.
Và chị ta bỠđi.
Hệ thống thông tin cá»§a đám nữ tù nà y tháºt phi thưá»ng. “Tù nhân biết trước rất lâu những gì sắp xảy ra. Những tù nhân, được gá»i là chuá»™t cống, nhặt những báo cáo vứt bá» trong đám giấy lá»™n, nghe trá»™m Ä‘iện thoại, Ä‘á»c thư từ cá»§a tổng giám thị, và tất cả các tin tức được cân nhắc kỹ cà ng và chuyển tá»›i những tù nhân được “coi là quan trá»ng. Äứng đầu số nà y là Ernestine Littlechap. Tracy biết rõ chị ta có ảnh hưởng thế nà o tá»›i đám coi tù và khi những tù nhân khác cho rằng Ernestine đã trở thà nh ngưá»i bảo há»™ cho Tracy thì nà ng hoà n toà n được yên ổn. Tracy ngong ngóng đợi Ernestine có những biểu hiện gần gÅ©i vá»›i nà ng, thế nhưng ngưá»i đà n bà da Ä‘en cao lá»›n ấy lại giữ má»™t khoảng cách. Vì sao? Tracy băn khoăn.
Äiá»u khoản số 7 trong ná»™i quy chÃnh thức cá»§a nhà tù phổ biến cho tù nhân quy định:
Nghiêm cấm má»i hà nh vi tinh đục. Má»™t buồng giam sẽ chứa không quá bốn tù nhân. Và o má»™t thá»i Ä‘iểm bất kỳ, không được phép có hÆ¡n má»™t tù nhân nằm trên má»™t chiếc giưá»ng.
Thá»±c tế trái ngược lại má»™t “cách khá»§ng khiếp đến ná»—i những ngưá»i tù gá»i bản ná»™i quy đó là cuốn Truyện cưá»i. Từng tuần lá»… trôi qua, ngà y ngà y Tracy lại thấy những tù nhân má»›i - đám tù nhân ở đây gá»i là cá - được đưa tá»›i, và khung cảnh má»i thứ không có gì thay đổi. Những ngưá»i phạm tá»™i lần đầu và bình thưá»ng vá» tình dục thì tháºt đáng buồn. HỠđến, Ä‘á»u nhút nhát và sợ hãi, và những eon sói cái đã đợi sẵn. Tấn kịch diá»…n ra theo nhiá»u bước đã định. Trong má»™t môi trưá»ng thù ầịch đầy Ä‘e dá»a, con sói cái tá» ra thân thiện và thông cảm. Ả sẽ rá»§ nạn nhân cá»§a ả Ä‘i tá»›i phòng giải trÃ, nÆ¡i há» cùng ngồi coi ti vi, và khi con sói cái cầm tay cô ta thì cô ta sẽ để yên vì sợ là m mÃch lòng ngưá»i bạn duy nhất.
Cô tù nhân má»›i nhanh chóng thấy là các tù nhân khác bá» cô ta má»™t mình, và vá»›i sá»± lệ thuá»™c và o con sói cái tăng lên, những ve vuốt cÅ©ng tăng lên, cho tá»›i khi cô ta sẵn lòng là m bất cứ Ä‘iá»u gì cất để bám giữ ngưá»i bạn duy nhất cá»§a mình.
Những ai không chịu khuất phục thì sẽ bị cưỡng dâm. ChÃn mươi phần trăm nữ tù đã bị xô đẩy và o những hà nh vi đồng tÃnh luyến ái - tá»± nguyện hoặc miá»…n cưỡng – trong vòng ba mươi ngà y đầu tiên. Tháºt khá»§ng khiếp.
“Sao nhà chức trách lại để xảy ra chuyện như váºy được?†Nà ng há»i Ernestine.
“ChÃnh do cái cÆ¡ chế nà y, và ở nhà tù nà o cÅ©ng váºy, cô bé ạâ€, Ernestine giải thÃch. “Không thể nà o chia cắt má»™t nghìn hai trăm ngưá»i phụ nữ khá»i những ngưá»i đà n ông cá»§a há» mà lại trông chá» rằng há» không cưỡng dâm ai đó. Bá»n ta không chỉ cưỡng hiếp vì tình dục. Bá»n ta cưỡng hiếp còn vì quyá»n lá»±c. Äể cho chúng nó biết ai là bá» trên. Má»™t con cá má»›i lạc và o đây là mục tiêu cho má»i kẻ muốn cưỡng hiếp táºp thể. Sá»± bảo há»™ duy nhất có thể là phải trở thà nh vợ cá»§a má»™t con sói cái. Như váºy thì sẽ không ai quấy rầy gì nữaâ€.
Tracy có lý do để tin rằng nà ng đang nghe một chuyên gia vỠlĩnh vực nà y.
“Và không chỉ có tù nhânâ€. Ernestine tiếp tục. “Bá»n cai tù cÅ©ng quá thể nữa.
Nếu có má»™t súc thịt tươi nà o dẫn xác và o đây mà lại nghiá»n ma túy, dÄ© nhiên là cô ta thấy căng thẳng và tháºt sá»± thèm khát. Cô ta sẽ váºt vã và rá»i†rã. ÄÆ°á»£c thôi, má»™t nữ giám thị có thể tuồn hêrôin và o cho cô ta, song phải được đổi lại má»™t chút ân ái, hiểu chưa†DÄ© nhiên là con cá kia phải chịu. Äám cai ngục đà n ông thì còn tệ hại hÆ¡n. Chúng có chìa khóa các buồng giam và tất cả những gì mà chúng phải lâm chỉ là mò và o lúc ban đêm và thá»a mãn nhục dục vá»›i những con mèo xinh đẹp mà không phải mất gì. Chúng có thể là m ta có thai, song chúng lại có thể mang tá»›i nhiá»u món lợi. Cô muốn má»™t thanh kẹo hoặc muốn bạn trai mình được phép đến thăm, chiá»u lòng bá»n nó má»™t chút, váºy thôi. Äó là má»™t sá»± đổi chác và nó diá»…n ra ở tất cả các nhà tù trong nướcâ€.
“Tháºt kinh khá»§ngâ€.
“Äó là sá»± sống cònâ€. Ãnh đèn từ trần buồng giam tá»a sáng trên cái đầu trá»c cá»§a Ernestine. “Cô có biết vì sao há» không cho phép nhai kẹo cao su ở đây không?â€.
“Khôngâ€.
“Bởi vì ta sẽ dùng nó nhét và o lá»— khóa trên các cánh cá»a do váºy nó không bị khóa chặt, và và o ban đêm ta chuồn ra thăm viếng nhau. Bá»n ta tuân thá»§ những quy định mà bá»n ta muốn, chỉ có thế thô!â€.
Sau những bức tưá»ng nhà giam, các trò tình ái vẫn diá»…n ra ở má»i nÆ¡i, và sá»± thá»a thuáºn giữa những ngưá»i tình thì tháºm chà còn có hiệu lá»±c hÆ¡n cả ở ngoà i Ä‘á»i. Trong má»™t thế giá»›i phi tá»± nhiên, các nữ tù nhân tá»± quy định và thá»±c hiện các vai trò giả định cho những ngưá»i là m chồng, những ngưá»i là m vợ. Những kẻ là m chồng nháºn lãnh vai trò cá»§a ngưá»i đà n ông trong má»™t thế giá»›i không có đà n ông. Há» thay đổi tên gá»i. Ernestine được gá»i là Ernie, Tessie là Tex, Barbara trở thà nh Bob Katherine là Kell. Những kẻ là m chồng cắt tóc ngắn Ä‘i hoặc cạo trá»c, và không là m những việc lặt vặt. Tiểu thư Mary ngưá»i là m vợ, thì là m những việc quét dá»n, khâu vá và là ủi cho ngưá»i là m chồng cô ta. Lola và Pà ul1ta thưá»ng tranh già nh quyết liệt sá»± chú ý cá»§a Ernestine, ngưá»i nà y muốn loại bá» ngưá»i kia.
Sá»± ghen tuông rất ghê gá»›m và đôi khi dẫn đến ẩu đả. Nếu ngưá»i là m vợ bị bắt gặp nhìn ngắm má»™t kẻ là m chồng khác hoặc nói chuyện vá»›i kẻ đó ở ngoà i sân chÆ¡i, thì ná»—i bá»±c dá»c sẽ bùng lêạ. Những lá thư tình được trao quanh nhà tù thông qua đám tù tá»± giác - được gá»i là chuá»™t cống.
Những lá thư nà y thưá»ng gấp lại thà nh má»™t hình tam giác nhá», gá»i là những cánh diá»u, để dá»… dà ng giấu và o trong nịt vú hoặc trong giầy. Tracy đã thấy cánh diá»u được chuyá»n nhau giữa những ngưá»i đà n bà khi há» Ä‘i sát bên nhau và o phòng ăn hay trên đưá»ng đưá»ng Ä‘i là m.
Lâu lâu, Tracy lại thấy những nữ tù nhân phải lòng cai ngục. Äó là thứ tình yêu sinh ra từ sá»± tuyệt vá»ng, bất lá»±c và khuất phục. Những nữ tù nhân lệ thuá»™c tất cả và o đám gác ngục:
đồ ăn uống, các quyá»n lợi và đôi khi cả mạng sống cá»§a há». Tracy không cho phép mình được có cảm tình vá»›i bất kỳ ai trong tù.
Chuyện tình dục diá»…n ra cả ngà y lẫn đêm trong phòng tắm, trong các toa let, trong các buồng giam và vỠđêm thì còn có cả các động tác là m tình bằng miệng qua các song sắt nữa. Các tiểu thư Mary cá»§a những ngưá»i gác ngục thì được cho ra khá»i các buồng giam và o ban đêm để tá»›i khu ở cá»§a há».
Sau khi đèn tắt, Tracy thưá»ng nằm trên giưá»ng và dùng tay bịt hai tai lại để khá»i nghe thấy những tiếng rên rỉ, gà o thét dâm đãng.
Má»™t đêm Ernestine lôi từ gầm giưá»ngâ€ra má»™t há»™p gạo sấy và tung gạo ra lối Ä‘i bên ngoà i phòng giam. Tracy nghe thấy các tù nhân khác cÅ©ng là m như váºy.
“Chuyện gì thế†Tracy há»i.
Ernestine quay lại và đáp cá»™c cằn. “Không việc gì đến mà y. Cứ nằm yên mẹ nó Ä‘iâ€.
Ãt phút sau, má»™t tiếng la khá»§ng khiếp vang lên từ - buồng giam gần đó, nÆ¡i có má»™t nữ tù nhân má»›i. “Ôi lạy Chúa, không. Äừng! Xin để tôi yên!â€.
Tracy hiểu ngay chuyện gì đang xảy ra và cảm thấy ghê tởm. Tiếng kêu la cứ dai dẳng, mãi cho tới khi nó chỉ còn là những tiếng thổn thức bất lực, đứt quãng.
Sao những phụ nữ nà y lại có thể là m như thế đối vá»›i nhau nhỉ? Nà ng những tưởng rằng nhà tù đã là m mình trở nên chai sạn, thế mà sáng dáºy, khuôn mặt nà ng vẫn đầy những vệt nước mắt đã khô.
Nà ng quyết không để lá»™ tình cảm cá»§a mình trước Ernestine, bình thản há»i, “Cái thứ gạo sấy đó là thế nà o?â€.
“Äó là hệ thống báo động cá»§a bá»n ta. Ta có thể nghe thấy nếu như bá»n cai ngục muốn lẻn đến chá»™p quả tangâ€.
Tracy nhanh chóng hiểu ra vì sao bá»n tá»™i phạm gá»i má»™t hạn tù là “đi há»c đại há»câ€. Chế độ nhà tù là má»™t sá»± giáo dục, song cái mà tù nhân há»c thì toà n là những thứ tồi tệ.
Nhà tù đầy ắp các chuyên gia cá»§a má»i lãnh vá»±c tá»™i lá»—i. Há» trao đổi các phương cách trá»™m cắp khác nhau, trò mồi chà i quyến rÅ©, tm tức vỠđám trá»™m cắp vặt và các cảnh sát chìm.
Một buổi sáng, trong sân chơi, Tracy đã nghe:
một nữ tù lớn tuổi giảng giải trò móc túi cho đám trẻ hơn.
“Bá»n chuyên nghiệp vốn từ Colombia tá»›i. ở Bogota chúng mở má»™t trưá»ng dạy nghá», gá»i là trưá»ng:
mưá»i quả chuông. Phải trả hai trăm năm mươi đô la để trở thà nh má»™t kẻ móc túi chuyên nghiệp. Chúng treo má»™t hình nằm trên trần nhà , khoác lên đó má»™t bá»™ đồ có mưá»i cái túi đầy ắp tiá»n và đồ kim hoà nâ€.
“Váºy là thế nà o?â€.
“Äiá»u cốt lõi là trong má»—i túi Ä‘á»u có má»™t quả chuông.
Sẽ không được ra trưá»ng cho†đến chừng nà o bá»n nà y có thể vết nhẵn cả mưá»i cái túi quá»· quái đó mà không là m chuông kêuâ€.
Lola tiếc rẻ, “Tao đã từng cặp vá»›i má»™t thằng Ä‘i qua cả đám đông, mình khoác áo choà ng vá»›i cả hai tay để khÆ¡i khÆ¡i ra thế mà vẫn móc được túi cá»§a tất cả má»i ngưá»i!â€.
“Hắn là m thế quái nà o váºy?â€.
“Cái tay bên phải chỉ là tay giả. Hắn ta luồn tay tháºt qua má»™t cái khe trên áo rồi hà nh sá»±â€.
Sá»± giảng dạy nà y tiếp tục trong phòng giải trÃ.
“Tao thÃch trò chÆ¡i chìa khóa rởm†má»™t kẻ lá»c lõi nói. “Äi vòng vòng trong gạ xe lá»a cho tá»›i khi má»™t bà già nhá» bé Ä‘ang cố nâng va li, hay má»™t bá»c gì lá»›n để cho và o ngăn đựng đồ công cá»™ng. Mà y giúp bà ta má»™t tay rồi cầm chìa khóa đưa cho bà ta. Chỉ có Ä‘iá»u cái chìa khóa đó là cá»§a má»™t ngăn rá»—ng không nà o đó.
Khi bà ta Ä‘i khá»i, vét sạch và chuồnâ€.
Má»™t bữa khác, ở ngoà i sân, hai tù nhân bị kết tá»™i ** Ä‘iếm và tà ng trữ ma túy Ä‘ang nói chuyện vá»›i tù nhân má»›i, má»™t cô gái xinh xắn không quá mưá»i bảy tuổi.
“Mà y bị tóm là đảng rồi, cô emâ€. Má»™t tù cÅ© nói. “Trước khi ngã giá vá»›i má»™t thằng cha nà o đó mà y phải rá» xem nó có mang súng không, và đừng bao giá» nói là mà y sẽ cho nó những gì. Hãy để tá»± nó nói muốn gì. Rồi nếu hóa ra nó là cá»›m, thì đó là việc mà y bị bẫy thôi, hiểu chưa?â€.
Kẻ kia thêm và o, “Äúng. Và luôn phải nhìn tay bá»n nó, má»™t thằng bịp nà o đó nháºn nó là công nhân, xem xem tay nó có thô ráp không. Äó là má»™t mẹo đấy.
Khối thằng cá»›m chìm mặc đồ bảo há»™ lao động, song tay bá»n nó thì lại má»m mại thư sinhâ€.
Thá»i gian lặng lẽ trôi, không nhanh mà cÅ©ng chẳng cháºm. Nó tháºt là đơn Ä‘iệu. Tracy chợt nghÄ© tá»›i lá»i thánh Augustine:
“Thá»i gian là gì? Nếu có ai há»i ta, ta biết. Nhưng nếu phải giải thÃch, ta không biết!.â€.
Thá»i gian biểu trong tù không bao giá» thay đổi:
giá» 30:
Chuông báo thức.
giá» 45:
Dáºy, mặc quần áo.
giá» 00:
Ăn điểm tâm.
giá» 30:
Trở lại buồng giam.
giá» 55:
Chuông báo.
giá» 00:
Xếp hà ng đi là m giỠ00:
Táºp trung ngoà i sân táºp.
giá» 30:
Ăn trưa.
giá» 00:
Xếp hà ng đi là m.
giá» 30:
Ä‚n chiá»u.
giá» 00:
Trở lại buồng giam.
giá» 00:
Tá»›i phòng giải trÃ.
giá» 00:
Trở lại phòng giam.
giá» 45:
Chuông báo.
l giá» 00:
Äèn tắt.
Các quy định là bất di bất dịch. Tất cả tù nhân phải tới nhà ăn và không được phép nói chuyện trong hà ng.
Trong phòng giam không được có quá năm thứ mỹ phẩm. Giưá»ng đệm phải được dá»n gá»n ghẽ trước giỠăn sáng, và phải được giữ ngay ngắn suốt cả ngà y.
Nhà tù nà y có má»™t thứ âm nhạc cá»§a riêng nó, tiếng chuông réo, tiếng chân nện trên ná»n xi măng, tiếng cá»a sắt đóng mở rầm rầm, tiếng thì thầm ban ngà y và tiếng la thét ban đêm ... tiếng xè xè cá»§a máy bá»™ đà m cá nhân cá»§a đám cai ngục, tiếng va chạm cá»§a những khay đồ ăn, lại còn luôn luôn có những dây thép gai, những bức tưá»ng cao, sá»± trống trải, cô độc và lòng háºn thù cháy bá»ng.
Tracy đã trở thà nh má»™t tù nhân kiểu mẫu. CÆ¡ thể nà ng thÃch ứng má»™t cách tá»± động vá»›i các tÃn hiệu thưá»ng lệ cá»§a nhà tù:
Giá» Ä‘iểm danh, giá» ngá»§ dáºy, giá» Ä‘i là m và chuông báo hết giá» lao động.
Thể xác Tracy ở trong tù, còn đầu óc nà ng thì tá»± do mưu tÃnh việc chạy trốn.
Tù nhân không được phép gá»i Ä‘iện thoại, chỉ được phép nháºn từ ngoà i và o, hai lần má»™t tháng, má»—i lần năm phút.
Có má»™t lần, Otto-Schmidt gá»i cho Tracy.
“Tôi nghÄ© là cô muốn được biếtâ€, bác ta ấp úng. “Äó là má»™t đám tang thá»±c trá»ng thể. Tôi đã thanh toán má»i phà tổn, thưa cô Tracyâ€.
“Cảm Æ¡n bác, bác Otto. Tôi ... cảm Æ¡n bácâ€. Chẳng ai còn biết nói gì thêm.
Không còn ai gá»i Ä‘iện cho nà ng nữa, kể từ đó.
“Cô em, tốt nhất là hãy quên thế giá»›i bên ngoà i Ä‘iâ€.
Ernestine nhắc nhở nà ng. “Ngoà i đó không có ai cho cÆ¡ đâuâ€.
Chị nhầm rồi, Tracy thầm nghĩ.
“Joe Romano.â€.
“Perry Pope.â€.
Thẩm phán Henry Lawrence.
Anthony Orsatti.
Charles Stanhope III.
Tracy đã chạm trán vá»›i Bertha Lá»›n trong sân táºp thể dục. Äó là má»™t cái sân lá»›n hình chữ nháºt, má»™t bên là bức tưá»ng ngoà i cá»§a nhà tù và bên nà y là bức tưá»ng trong. Má»—i sáng, tù nhân được phép ra sân táºp trong vòng ba mươi phút.
Äây là má»™t trong những nÆ¡i được phép chuyện trò, và từng đám tù nhân tụ táºp trao đổi những tin tức má»›i nhất và những lá»i đồn đại trước khi Ä‘i ăn trưa. Lần đầu tiên khi ra sân nà y Tracy đột nhiên có cảm giác tá»± do, và nháºn ra rằng đó là vì mình Ä‘ang được ở ngoà i trá»i.
Nà ng có thể nhìn thấy mặt trá»i, tÃt trên cao, những đám mây bồng bá»nh, và xa xôi đâu đó trên bầu trá»i xanh ngắt vẳng, nghe tiếng động cÆ¡ máy bay, rá»™n lên những mÆ¡ ước.
“Ã, tìm cô em mãiâ€, má»™t giá»ng nói vang lên.
Tracy quay lại và thấy ngưá»i đà n bà Thụy Äiển to lá»›n đã đâm sầm và o nà ng ngà y đầu tá»›i đây.
“Nghe nói cô em đã kiếm cho mình con sói cái nhá»â€.
Tracy nhón chân định bỠđi. Bertha Lớn tóm lấy.
“Không kẻ nà o dám ngoảnh mặt vá»›i taâ€, mụ thốt lên. “Hãy ngoan ngoãn, quả bóng nhá»â€. Mụ đẩy Tracy và o sát tưá»ng, ép chặt tấm thân há»™ pháp lên nà ng.
“Buông tôi raâ€.
“Cái mà cô em cần là má»™t chút liếm láp ra trò. Hiểu không? Tôi sẽ cho em cái đó. Em sẽ là cá»§a tôi, cô bé ạâ€.
Má»™t giá»ng nói quen thuá»™c từ phÃa sau Tracy gay gắt cất lên, “Buông mẹ tay ra khá»i nó, đồ cứtâ€.
Ernestine Littlechap đã đứng đó, tay nắm chặt, mắt long sòng sá»c, cái đầu cạo trá»c bóng lên dưới ánh nắng.
“Mà y không đủ đà n ông cho nó, Ernieâ€.
“Tao đủ đà n ông cả đối vá»›i mà yâ€. Ngưá»i đà n bà da Ä‘en quát lên. “Mà y còn động tá»›i nó thì tao sẽ rán miếng mông mà y để ăn sáng cho xemâ€.
Không khà lắng xuống, căng thẳng. Hai ngưá»i đà n bà tướng đà n ông gưá»m gưá»m nhau. Há» sẽ giết nhau vì mình mất, Tracy nghÄ©. VẠchợt thấy chuyện đó chẳng liên quan gì mấy tá»›i nà ng. Ernestine chả đã nói. “ở nÆ¡i nà y phải đấu đá, cưỡng hiếp hoặc đánh lá»™n. Má»™t là sống, hai là chếtâ€.
Bertha Lá»›n phải chịu lép. Mụ nhìn Ernestine đầy khinh bỉ. “Tao chẳng vá»™i gìâ€. Rồi liếc nhìn Tracy, “Cô em còn ở đây lâu, cô bé. Tao cÅ©ng váºy, sẽ tìm cô em sauâ€. Mụ bá» Ä‘i.
Ernestine nhìn theo. “Con mẹ đốn mạt. Cô nhá»› mụ y tá ở Chicago, giết tất cả các bệnh nhân không†Tiêm Xiamit cho há» rồi chá» xem há» chết? Hừ, con mẹ đức hạnh ấy Ä‘ang nóng lên vì cô đấy, Whitney. Xì! Cô cần có ngưá»i bảo vệ. Nó chưa chịu buông tha cô đâuâ€.
“Chị sẽ giúp tôi vượt ngược chứ?â€.
Có tiếng chuông reo.
“Äến giỠăn rồiâ€. Ernestine Littlechap nói.
Äêm đó, nằm trên giưá»ng, Tracy nghÄ© mãi vá» Emestme.
Dù rằng chị ta chẳng còn ý sá» mó nữa, nà ng vẫn không tin đượe. Nà ng không thể quên việc mà Ernestine và hai ngưá»i đà n bà kia đã là m đối vá»›i mình.
Nhưng nà ng cần ngưá»i đà n bà da Ä‘en nà y.
Má»—i buổi chiá»u, sau bữa ăn, tù nhân dược phép có má»™t giỠở phòng giải trÃ, há» có thể coi ti vi, trò chuyện hoặc xem các báo và tạp chà má»›i nhất. Tracy Ä‘ang lướt xem tá» tạp chà thì bắt gặp má»™t bức hình. Äó là hình chụp lá»… cưới cá»§a Charles Stanliope III. Hai ngưá»i, tay cầm tay tươi cưá»i, Ä‘ang từ má»™t. nhà thá» nhá» bước ra. Nó như má»™t cú đánh giáng xuống Tracy. Xem tấm hình anh ta vá»›i nụ cưá»i hạnh phúc, lòng nà ng trà n đầy ná»—i Ä‘au. Nà ng đã từng dá»± kiến chia sẻ cuá»™c sống vá»›i ngưá»i đà n ông nà y, và anh ta đã quay lưng lại nà ng, để mặc bá»n chúng hãm hại nà ng, để mặc đứa con cá»§a há» phải chết. Song chuyện đó đã qua, ở má»™t nÆ¡i khác, má»™t thế giá»›i khác. Äó là ảo ảnh. Äây là thá»±c tế.
Tracy gáºp nhanh tá» tạp chÃ.
Và o những ngà y cho phép thăm nom, tháºt dá»… biết tù nhân nà o đã được bạn bè hoặc bà con tá»›i thăm. Há» thưá»ng tắm rá»a sạch sẽ và thêm chút phấn son trang Ä‘iểm. Ernestine thưá»ng từ nhà khách trở vá» vá»›i vẻ mặt tươi cưá»i.
“Ai cá»§a tôi, anh ấy luôn tá»›i vá»›i tôiâ€, chị ta kể vá»›i Tracy “Anh ấy sẽ đợi tôi ra khá»i nÆ¡i đây. Cô có biết vì sao không? Vì tôi cho anh ấy cái mà không ngưá»i đà n bà nà o khác có thể cho đượcâ€.
Tracy không giấu nổi sá»± ngượng ngùng. “Chị muốn nói ... vá» tình dục ư?â€.
Cô có thể mang bá»™ mông cá»§a cô ra mà cược đấy. Những gì diá»…n ra ở đây không há» liên quan gì tá»›i bên ngoà i hết ở chốn nà y, đôi lúc mình cần có má»™t tắm than ấm nóng nà o đó để ôm ấp - cần có má»™t ai đó vuốt ve mình và nói rằng há» yêu thương mình. CÅ©ng chẳng há» gì, dù đó không phải là sá»± tháºt và không lâu bá»n gì. Äó là tất cả những gì mà ta có thể có được. Nhưng mà khi tôi trở ra bên ngoà iâ€, Ernestine bốn nói lá»›n hÆ¡n, “thì tôi trở thà nh má»™t ngưá»i đà n bà cuồng dâm thá»±c sá»±, nghe chưa?â€.
Có Ä‘iá»u gì đó vẫn ám ảnh Tracy. Nà ng quyết định gợi lại và o lúc nà y.
“Ernie, chị đã bảo vệ tôi. Vì sao?â€.
Ernestine nhún vai.
“Tôi thá»±c lòng muốn biếtâ€. Tracy lá»±a lá»i má»™t cách tháºn trá»ng. Tất cả những ai là ... là bạn cá»§a chị Ä‘á»u thuá»™c vá» chị. Há» là m theo bất kỳ Ä‘iá»u gì há» muốnâ€.
“Nếu chúng không muốn Ä‘i quanh đây vá»›i má»™t ná»a cái mông, phảiâ€.
“Song tôi lại khác. Tại sáo?â€.
“Than vãn à ?â€.
Không. Tò mò thôiâ€.
Ernestine nghÄ© ngợi má»™t lát. â€œÄÆ°á»£c. Cô có cái mà tôi muốnâ€. Chị ta thấy vẻ mặt Tracy. “Không. Không phải cái đó Cái đó tôi có dư rồi, ý tôi là cô có há»c, có há»c tá» tế ấy. Giống như các tiểu thư khuê các mà ngưá»i ta thấy tả các tạp chà Vogue và Town and Country váºy, ăn mặc đà ng hoà ng và dùng trà rót từ các bình bằng bạc. Äó là thế giá»›i cá»§a cô. Còn đây thì không. Tôi không hiểu vì đâu mà ở ngoà i kia cô lại dÃnh tá»›i cái bá»n khốn nạn đó, song tôi Ä‘oán rằng cô đã bị lưá»ng gạtâ€. Chị ta nhìn Tracy và nói, gần như ngá»› ngẩn. “Trong Ä‘á»i, tôi không gặp nhiá»u thứ đẹp đẽ, cô là má»™t trong số đóâ€. Chị ta quay Ä‘i nên những lá»i tiếp theo gần như không nghe được. “Và tôi lấy là m tiếc vỠđứa con cá»§a cô. Tôi tháºt lòng ...â€.
Äêm đó, sau khi tắt đèn, Tracy thì thầm trong bóng tối. “Erme, tôi phải trốn.
Xln chị hãy giúp tôiâ€.
“Lạy Chúa, tao đang muốn ngủ! Im ngay đi, nghe chưa?
Ernestine đã giúp Tracy hiểu thứ ngôn ngữ nhà nghỠtrong nơi ngục tù nà y.
Má»™t đám đà n bà đang nói chuyện ngoà i sân. “Con sói cái nà y đã đánh tuá»™t dây lưng yà từ bây giá» phải cho nó ăn bằng cái thìa có cán dà i ...â€.
“Ả thấp lùn, song há» bắt được ả trong má»™t cÆ¡n bão tuyết và má»™t cá»›m sắt đã giao ả ta cho tay đồ tể. Äiá»u đó chấm dứt việc thức dáºy cá»§a ả. Tạm biệt ...
Tracy không hiểu gì hết. “Há» nói chuyện gì váºy?â€.
Ernestine cưá»i phá lên và giải thÃch “Không biết tiếng Anh à , cô bé? Khi má»™t ngưá»i đà n bà đồng tÃnh luyến ái đánh tuá»™t đây lưng nghÄ©a là cô ta chuyển từ là m đà n ông sang kiểu là m tiểu thư Mary. Không thể tin cáºy cô ta được nữa, nghÄ©a là phải lánh xa nó ra. Cô ta thấp lùn nghÄ©a là sắp mãn hạn tù, thế nhưng lại bị bắt vì dùng ma túy rồi bị giao cho đồ tể, bác sÄ© cá»§a nhà tù?.
“Thế má»™t Rubydo và việc thức dáºy là cái gì?
“Không há»c được gì à ? Má»™t RubyÄ‘o là má»™t thá»i gian thá» thách. Còn thức dáºy là ngà y được thả raâ€.
Cuá»™c đánh lá»™n giữa Ernestine Littlechap và Bertha Lá»›n đã nổ ra ở ngoà i sân ngay hôm sau đó. Äám tù nhân Ä‘ang chÆ¡i bóng chà y dưới sá»± giám sát cá»§a những ngưá»i coi ngục. Bertha Lá»›n Ä‘ang lên bóng và bị hai đối thá»§ cản lại chuyá»n mạnh bóng cho má»™t ngưá»i khác và lao vá» phÃa vạch cuối sần nÆ¡i có Tracy trấn giữ. Bertha Lá»›n đâm sầm và o Tracy, là m nâng ngã xuống, rồi cưá»i lên, hai tay mụ luồn và o giữa hai đùi nà ng và thầm thì. “Không ai từ chối ta cả, con ạ. Äêm nay ta sẽ đến vá»›i em, quả bóng nhá», và ta sẽ chÆ¡i đến mệt nhoà iâ€.
Tracy Ä‘iên cuồng vùng vẫy. Äá»™t nhiên, nà ng thấy Berth Lá»›n bị nhấc bổng lên. Té ra Ernestine đã tóm lấy mụ và đang bóp cổ mụ ta.
“Äồ chó ghẻ! Ernesine quát lên. “Tao đã cảnh cáo mà y rồi cÆ¡ mà !â€. Chị ta cà o và o mặt Bertha Lá»›n và móc mắt mụ ta.
“Mù mắt tao rồi!†Bertha Lá»›n hét lên. “Mù mắt tao rồi!†Mụ ta chá»™p lấy hai vú Emestine, kéo mạnh. Hai ngưá»i đà n bà đấm đạp, cà o xé nhau, và bốn ngưá»i coi ngục vá»™i chạy tá»›i. Phải mất tá»›i năm phút má»›i giằng há» ra được và cả hai Ä‘á»u phải đưa Ä‘i bệnh xá. Mãi khuya hôm đó Ernestine má»›i trở vá» buồng giam. Lola và Paulita vá»™i vã tá»›i an á»§i.
“Chị có sao không?†Tracy thì thầm.
“Mẹ, ổn cảâ€. Ernestine đáp, giá»ng như nghẹt lại, và Tracy lo lắng không biết chị ta Ä‘au đớn đến thế nà o. “Ngà y mai tôi bắt đầu thá»i gian thá» thách. Tôi sắp ra khá»i nÆ¡i đây. Cô sẽ rất rối đấy. Con mẹ đó sẽ không để cô yên đâu. Không còn cách nà o. Và khi đã thá»a lòng dâm dục vá»›i cô, nó sẽ giết côâ€.
Há» nằm yên trong bóng tối. Sau cùng, Ernestine lại cất tiếng. “Có thể đã đến lúc cô và tôi phải nói vá» việc để cô trốn mẹ nó ra khá»i đâyâ€.
|

01-03-2012, 10:01 AM
|
 |
Ä‚n chÆ¡i, tụ táºp không ngừng ♥Ngà y mai nắng lên anh sẽ vá»â™¥
|
|
Tham gia: Oct 2011
Äến từ: Hà Ná»™i
Bà i gởi: 368
Thá»i gian online: 2 tuần 2 ngà y 1 giá»
Thanks: 52
Thanked 69 Times in 41 Posts
|
|
Nếu Còn Có Ngà y Mai
[ SIZE="6"]Chương 10[/SIZE]
“Ngà y mai, em mất cô bảo mẫu rồiâ€. Tổng giám thị Brannigan thông báo cho vợ.
Sue Ellen Brannigan ngước nhìn chồng, ngạc nhiên. “Sao? Judy rất tốt vá»›i Amyâ€.
“Anh biết, song mai Judy sẽ được trả tá»± doâ€.
Há» Ä‘ang ăn sáng trong ngôi nhà tiện nghi. Má»™t trong số những đặc lợi cá»§a nghá» nghiệp Brannigan. Những quyá»n lợi khác gồm có má»™t đầu bếp, má»™t cô hầu phòng, má»™t tà i xế riêng, và má»™t bảo mẫu cho con gái há», Amy, gần năm tuổi.
Năm năm trước, khi má»›i đến đây, Sue Ellen Brannigan rất lo sợ vá» việc phải sống trong khu vá»±c nhà tù và còn sợ hãi hÆ¡n nữa khi trong nhà đầy những ngưá»i phục vụ vốn Ä‘á»u là các tá»™i phạm Ä‘ang bị giam cầm.
“Là m sao anh có thể dám chắc rằng ná»a đêm chúng không cướp bóc hoặc cắt cổ chúng ta?†Bà căn vặn chồng.
“Nếu là m như váºy há» sẽ chết vá»›i tôiâ€, tổng giám thị Brannigan hứa hẹn.
Ông là m bà hết sợ nhưng không là m bà tin được, tuy váºy những lo ngại cá»§a Sue Ellen đã tá» ra không có cÆ¡ sở.
Những ngưá»i tù tá»± giác mong muốn tạo được ấn tượng tốt hòng rút ngắn thá»i hạn giam giữ cá»§a há» cà ng nhiá»u cà ng hay nên đã hết sức lương thiện.
“Em vừa má»›i yên tâm khi giao Amy cho Judy chăm sócâ€, bà vợ phà n nà n.
Bà mong muốn những Ä‘iá»u tốt đẹp cho Judy song lại không muốn cô ta ra Ä‘i. Ai mà biết kẻ trông nom Amy sắp tá»›i là loại ngưá»i gì? Có quá nhiá»u câu chuyện khá»§ng khiếp vá» những chuyện bẩn thỉu mà những ngưá»i lạ đã là m đối vá»›i trẻ con.
“Anh đã nghÄ© tá»›i ai thay cho Judy chưa?â€.
Ông tổng giám thị đã cân nhắc kỹ Ä‘iá»u nà y. Có cả chục tù tá»± giác thÃch hợp vá»›i việc trông nom Amy, song ông không thể dứt bá» Tracy khá»i đầu óc mình.
Có cái gì đó trong vụ án cá»§a cô ta là m ông thấy áy náy. Là má»™t nhà tá»™i phạm từ mưá»i lăm năm nay, ông tá»± hà o vá» má»™t trong những Ä‘iểm mạnh cá»§a mình là khả năng đánh giá tù nhân. Má»™t số do ông cai quản là những tá»™i phạm chuyên nghiệp, má»™t số khác phải và o tù vì đã phạm tá»™i do quá kÃch động hay không cưỡng lại dược má»™t ham muốn nhất thá»i nà o đó, song ông thấy Tracy có vẻ không thuá»™c và o những loại đó. Lá»i kêu oan cá»§a cô ta không ảnh hưởng gì mấy đến suy nghÄ© cá»§a ông vì rằng đó là những lá»i cá»a miệng cá»§a má»i tù nhân. Äiá»u là m ông áy náy chÃnh là những kẻ đã hùa nhau đẩy Tracy Whitney và o tù. Ông vốn được bổ nhiệm bởi má»™t há»™i đồng dân cá» do thống đốc bang đứng đầu, và mặc dầu kiên quyết từ chối dÃnh lÃu tá»›i các vấn đỠchÃnh trị, ông vẫn biết rõ nhiá»u nhân váºt. Joe Romano là Mafta, tay chân Anthony Orsatti, Perry Pope, luáºt sư bà o chữa cho Tracy Whitney, được bá»n chứng trả tiá»n và thẩm phán Henry Lawrence cÅ©ng váºy. Bản án Tracy Whitney lại cà ng thêm biểu hiện đáng nghi vấn.
Lúc nà y, Tổng giám thị Brannigan đã quyết. Ông nói vá»›i vợ “Rồi. Tôi đã nghÄ© đến má»™t ngưá»iâ€.
Trong khu bếp cá»§a nhà tù có má»™t phòng hẹp vá»›i má»™t bà n ăn nhá», và bốn cái ghế tá»±a, nÆ¡i duy nhất có thể có má»™t chút riêng biệt. Ernestlne Littlechap và Tracy Ä‘ang ngồi trong đó uống cà phê nhân mưá»i phút nghỉ giải lao.
“Tôi nghÄ© đã đến lúc cô nói vá»›i tôi vì sao vá»™i vã muốn ra khá»i đây thếâ€.
Ernestine bảo.
Tracy lưỡng lự. Nà ng có thể tin Ernestine chăng?
CÅ©ng chẳng có lá»±a chá»n nà o khác. “Có ... có mấy ngưá»i đã là m hại gia đình tôi và tôi. Tôi phải ra để bắt chúng Ä‘á»n tá»™iâ€.
À? Chúng đã là m gì?
Tracy ná»›i cháºm rãi từng lá»i, má»—i lá»i má»—i Ä‘au đớn.
“Chúng giết mẹ tôiâ€.
“Chúng là ai?â€.
“Tôi không cho những cái tên đó có ý nghÄ©a gì vá»›i chị cả. Joe Romano, Pepy Pope, má»™t thẩm phán tên Henry Lawrence, Anthony Orsattiâ€.
Miệng há ra, Ernestine nhìn nà ng chằm chằm. “Lạy Chúa! Cô là m tôi sá»ng sốt, cô bé ạâ€.
Tracy ngạc nhiên. “Chị có nghe vá» chúng nó à ?â€.
“Tôi nghe? Ai chẳng nghe vá» chúng nó? Chả cá»› gì diá»…n ra ở cái xứ New Orleans bá» mẹ nà y mà không có sá»± dÃnh lÃu cá»§a Orsatti hay Romano. Cô không thể đụng tá»›i bá»n đó Chúng nó sẽ thổi bay cô Ä‘iâ€.
Giá»ng Tracy trầm xuống. “Thì chúng nó đã là m váºy rồi thôiâ€.
Ernestine nhìn quanh để cầm chắc không có ai nghe trá»™m. “Hoặc là cô Ä‘iên rồ hoặc cô là con đà n bà ghê gá»›m nhất mà tôi từng biết. Dám nói tá»›i những kẻ không thể đụng tá»›i đó!†Chị ta lắc đầu. “Quên nhanh chúng Ä‘iâ€.
“Không. Tôi không thể. Tôi phải trốn khá»i đây. Liệu có được không?â€.
Ernestine im lặng hồi lâu. Sau cùng, chị ta bảo. “Ta sẽ nói chuyện ở ngoà i sânâ€.
Chị ta dẫn nà ng tới một chỗ vắng vẻ.
“Äã có mưá»i hai vụ vượt ngục a nhà tù nà yâ€, Ernestine nồi. “Hai trong số đó bị bắn chết. Mưá»i ngưá»i khác bị bắt và bị đưa trở lạiâ€. Tracy không bình luáºn gì. “Trên tháp canh có lÃnh gác suốt hai mươi bốn giá», vá»›i súng máy, và đó là lÅ© chó đẻ đê hèn. Nếu ai đó trốn thoát, chúng sẽ mất việc, bởi váºy chúng sẵn sà ng bắn chết ngưá»i tù chạy trốn. Dây thép gai được chằng quanh nhả tù và nếu như cô có qua được cái đó cùng những khẩu súng máy, bá»n nó còn dùng tá»›i chó săn, cái loại có thể tìm thấy hÆ¡i cá»§a má»™t con muá»—i. Cách đây và i dặm còn có má»™t đồn binh cá»a Cảnh vệ Quốc gia, và khi có tù vượt ngục chúng sẽ phái tá»›i má»™t máy bay lên thẳng vÅ© trang có đèn rá»i. Không ai thèm để ý gì nếu như bá»n chúng mang cô vá» sống hay chết. Bá»n nó muốn cô chết hÆ¡n. Vì nó là m gương cho những mưu tÃnh khác. Ngưá»i vượt ngục Ä‘á»u cá»› sá»± giúp đỡ từ bên ngoà i - bạn bè tuồn cho súng, tiá»n hạc và áo quần. Há» có những chiếc xe chá» sẵn để trốnâ€. Chị ta dừng lại để gây ấn tượng. “Thế mà há» vẫn bị bắt lạiâ€.
“Há» sẽ không bắt được tôiâ€, Tracy quả quyết.
Má»™t nữ giám thị đến gần. Bà ta nói to vá»›i Tracy, Tổng giám thị Brannigan nalốn gặp côâ€.
“Chúng tôi cần có ai đó chăm sóc đứa con gái nhá» cá»§a mìnhâ€. Tổng giám thị Brannigan nói:
“Äó là má»™t công việc tá»± nguyện. Cô không phải nháºn là m nếu như cô không muốnâ€.
Ai đó chăm sóc đứa con gái nhá» cá»§a mình. Tracy tÃnh toán mau lẹ. Việc nà y có thể giúp nà ng dá»… bá» vượt ngục hÆ¡n là ở đây, là m việc ở nhà cá»§a tổng giám thì, nà ng có thể dá»… dà ng biết nhiá»u hÆ¡n nữa vá» bá»™ máy nhà tùâ€.
“Vâng?†Tracy nói. “Tôi đồng ý nháºn việc nà yâ€.
George Brannigan thấy hà i lòng. Ông cứ có má»™t cảm giác bứt rứt rằng mình nợ ngưá»i phụ nữ nà y Ä‘iá»u gì đó.
“Tốt. Má»™t giỠđược trả sáu mươi xu. Khoản tiá»n nà y và o cuối má»—i tháng sẽ được đưa và o tà i khoản cá»§a côâ€.
Tù nhân không được phép có tiá»n mặt, tất cả các món tiá»n tÃch lÅ©y sẽ được trả và o ngà y ra tù.
Mình sẽ chẳng ở đây đến cuối tháng nà y. Tracy nghÄ©, song nà ng vẫn nói thà nh tiếng. “Thế là tốt rồiâ€.
“Cô có thể bắt đầu là m việc từ sáng mai. Bà giám thị trưởng sẽ cho cô biết chi tiếtâ€.
“Cám Æ¡n ông tổng giám thịâ€.
Ông nhìn nà ng và thấy muốn nói thêm gì nữa, song cÅ©ng không chắc là muốn nói gì. Bởi thế ông nói. “Váºy thôiâ€.
Khi Tracy báo tin nà y cho Ernestine, ngưá»i đà n bà da Ä‘en nói vá»›i vẻ đầy cân nhắc, “Có nghÄ©a là há» sẽ để cô trở thà nh má»™t tù tá»± giác. Cô sẽ biết rõ các hoạt động cá»§a nhà tù. Äiá»u đó có thể là m cho việc vượt ngục dá»… dà ng hÆ¡n.
“Tôi phải là m thế nà o?†Tracy há»i. - “Cô có ba sá»± lá»±a chá»n, nhưng Ä‘á»u mạo hiểm cả. Cách thứ nhất là chuồn ra. Dùng kẹo cao su là m tắc các ổ khóa cá»a buồng giam và các lối Ä‘i. Chuồn ra sân, ném má»™t tấm đệm lên trên các sợi dây thép gai, leo ra và chạyâ€.
Vá»›i chó và máy bay lên thẳng truy Ä‘uổi? Tracy đã có thể cảm thấy những loạt đạn cá»§a bá»n lÃnh gác Ä‘ang găm và o ngưá»i. Nà ng rùng mình. “Các cách kia thì thế nà o?â€.
“Cách thứ hai là khống chế. Dùng súng bắt theo má»™t con tin. Nếu mà há» tóm lại được thì cô sẽ bị phiá»n phức đấyâ€. Chị ta thấy nét hoảng sợ trên mặt Tracy.
“NghÄ©a là thêm hai đến năm năm tù nữaâ€.
“Còn cách thứ ba?â€.
“Bá» Ä‘i. Äây là đối vá»›i các tù tá»± giác có việc Ä‘i ra ngoà i. Má»™t khi đã ở bên ngoà i rồi thì cô cứ việc tiếp tục Ä‘iâ€.
Tracy nghÄ© vá» việc đó. Nà ng sẽ chẳng có cÆ¡ há»™i nà o cả vì lẽ không có tiá»n, không có má»™t chiếc xe, không có nÆ¡i ẩn náu. “Há» sẽ phát hiện thiếu tôi và o giá» Ä‘iểm danh và bắt đầu lùng kiếmâ€.
Ernestine thở dà i, “Không có má»™t kế hoạch nà o hoà n hảo cả, cô bé. Vì thế mà chưa ai trốn khá»i đây đượcâ€.
Mình sẽ là m được, Tracy thầm nguyện.
Buổi sáng Tracy đến là m việc tại nhà tổng giám thị Brannigan đánh dấu tháng ở tù thứ năm của nà ng. Tracy hồi hộp chỠgặp bà vợ ơng tổng giám thị và đứa trẻ, vì rất mong được là m công việc nà y. Nó là cái chìa khóa dẫn tới tự do.
Tracy bước và o gian bếp lá»›n, gá»n gà ng và ngồi xuống, cảm thấy từng giá»t mồ hôi lăn dá»c cánh tay mình. Má»™t ngưá»i đà n bà , trong chiếc áo khoác mặc nhà mà u hồng, xuất hiện ở ngưỡng cá»a.
Bà ta nói. “Xin chà o côâ€.
“Dạ, chà o bà â€.
Ngưá»i đà n bà toan ngồi xuống rồi lại thôi. Sue Ellen Brannigan có mái tóc và ng hoe, khuôn mặt tươi tắn, chừng giữa tuổi ba mươi. Dáng ngưá»i thanh mảnh, tao nhã, bà không bao giá» biết chắc là phải cư xá» vá»›i tù nhân nà y thế nà o. Có nên cảm Æ¡n vì những việc há» là m không, hay chỉ ra lệnh cho há» thôi?
Nên thân thiện, hay là đối xá» vá»›i há» như là những tù nhân? Sue Ellen vẫn chưa là m quen được vá»›i cái ý nghÄ© vá» vlệc sống giữa những kẻ nghiện ma túy, trá»™m cắp và giết ngưá»i.
“Tôi là phu nhân Branniganâ€, bà nói nhanh. “Amy đã gần năm tuổi, và cô biết là và o tuổi đó chúng hiếu động thế nà o rồi. Tôi sợ rằng phải để mắt tá»›i nó suốt ngà yâ€. Bà liếc nhìn bà n tay trái cá»§a Tracy. Không có nhẫn cưới, song dÄ© nhiên, thá»i nà y Ä‘iá»u đó chẳng có nghÄ©a gì. Äặc biệt là vá»›i những tầng lá»›p dưới, Sue Ellen nghÄ©. Bà dừng lá»i và tế nhị há»i “Cô có con chưa?â€.
Tracy nghĩ đến đứa con không được sinh ra của mình.
“Chưaâ€.
“Tôi hiểuâ€. Sue Ellen cảm thấy bối rối trước ngưá»i phụ nữ trẻ nà y. Ở cô ta có cái gì đó gần như là kiêu hãnh. “Tôi sẽ mang Amy và oâ€. Bà đi nhanh ra khá»i phòng.
Tracy nhìn quanh. Äó là má»™t ngôi nhà khá lá»›n, gá»n gà ng, đồ đạc hấp dẫn.
Vá»›i Tracy, dưá»ng như đã nhiá»u năm trôi qua nà ng má»›i lại bước và o nhà cá»§a má»™t ai đó. Nó thuá»™c vá» thế giá»›i khác, thế giá»›i bên ngoà i.
Sue Ellen đã trở lại, dắt má»™t bé gái. “Amy, đây là ...†Nên gá»i má»™t tù nhân bằng tên riêng hay tên há» nhỉ? Bà dung hòa lại “Äây là Tracy Whitneyâ€.
“Chà o côâ€, Amy nói. Con bé giống mẹ ở vẻ thanh tao và cặp mắt sâu mà u nâu nhạt, đầy thông minh. Con bé không tháºt xinh, song vẻ thân thiện cởi mở rất dá»… thương.
Mình sẽ không thể nó đụng tới mình, Tracy nghĩ.
“Cô sẽ là cô bảo mẫu má»›i cá»§a cháu phải khôngâ€.
“Ồ,cô sẽ giúp mẹ trông nom cháuâ€.
“Cô Judy đã qua việc thỠthách đấy, cô có biết không?
Cô cÅ©ng Ä‘ang được thá» thách à ?â€.
Không, Tracy nghÄ©. Nà ng nói. “Cô sẽ ở đây lâu, Amyâ€.
“Thế thì tốtâ€; Sue Ellen nói vẻ hân hoan. Bà đỠmặt vì ngượng nghịu và cắn chặt môi. “à tôi là ...†Bà nhìn quanh và chuyển sang nói vá» công việc cá»§a Tracy. “Cô sẽ cùng ăn vá»›i Amy. Cô có thể chuẩn bị bữa sáng cho nó và chÆ¡i buổi sáng. Ngưá»i đầu bếp sẽ là m bữa trưa ở đây. Sau bữa trưa, Amy phải Ä‘i ngá»§, vá» buổi chiá»u, nó thÃch Ä‘i vòng vòng quanh khu trồng trá»t. Tôi nghÄ© là để trẻ nó được thấy mấy cái cây lá»›n lên từng ngà y thì tháºt tốt. Phải không cô?â€.
“Vângâ€.
Khu trồng trá»t ở phÃa bên kia khu trại chÃnh cá»§a nhà tù rá»™ng hai mươi mẫu Anh được trồng rau và cây ăn quả do những tù tá»± giác chăm sóc. HỠđã đà o má»™t cái hồ lá»›n để lấy nước tưới bao quanh là má»™t bức tưá»ng đá thấp.
Năm ngà y kéo theo đó lần như má»™t cuá»™c sống má»›i đối vá»›i Tracy. Nà ng thÃch được rá»i xa những bức tưá»ng nhà tù xám ngoét, thong thả Ä‘i dạo quanh khu trồng trá»t và hÃt thở không khà trong là nh, song đầu nà ng luôn luôn nghÄ© tá»›i việc vượt ngục. Khi không có việc vá»›i Amy nà ng phải trở lại nhà giam. Äêm đêm nà ng vẫn ngá»§ trong đó thế nhưng ban ngà y nà ng cảm thấy không khà tá»± do. Sau bữa ăn sang trong bếp nhà tù, nà ng Ä‘i tá»›i khu nhà cá»§a ông tổng giám thị và chuẩn bị bữa sang cho Amy. Tracy đã há»c được từ Charles cách nấu ăn và nà ng thÃch được là m các loại đồ ăn có rất nhiá»u ở đấy, nhưng Amy chỉ thÃch má»™t bữa sang đơn giản gồm má»™t chút súp yến mạch hay ngÅ© cốc vá»›i má»™t và i miếng trái cây. Sau đó Tracy sẽ chÆ¡i các trò chÆ¡i vá»›i con bé hoặc kể chuyện cho nó nghe.
Rất vô tình, Tracy bắt đầu dạy Amy những trò chơi mà mẹ nà ng đã từng chơi với nà ng.
Amy rất thÃch búp bê. Tracy bắt chước là m má»™t con cừu kiểu Shati Lewis bằng mấy tiếng vải cÅ©, song trong nó lại hóa ra ná»a cáo ná»a vịt. “Cháu nghÄ© là đẹp đấyâ€, Amy nói má»™t cách thà nh tháºt.
Tracy giả bá»™ giá»ng nói cá»§a con búp bê vá»›i nhiá»u ngôn ngữ khác nhau:
Pháp, Ã, Äức, và thứ Amy ngưỡng má»™ nhất là những bà i dân ca Mehico cá»§a Paulita.
Tracy ngắm vẻ sung sướng trên gương mặt con bé và nghÄ© mình sẽ không để tình cảm Ä‘i quá xa. Con bé chỉ là phương tiện để mình ra khá»i chốn nà y.
Sau giấc ngá»§ trưa cá»§a Amy, cả hai cùng Ä‘i dạo xa xa, và Tracy đã tÃnh toán để nà ng và con bé Ä‘i qua những nÆ¡i trong phạm vi nhà tù mà trước đây nà ng chưa biết. Nà ng cẩn tháºn để ý các cá»a ra và o, việc canh gác trên tháp canh và việc đổi gác ra sao. Nà ng nháºn thấy rõ là các kế hoạch mà nà ng và Ernestine đã bà n tÃnh đã không sao thá»±c hiện được.
“Äã có ai trốn bằng cách ẩn mình trong các xe chở đồ tiếp tế đến nhà tù chưa? Tôi đã thấy những xe chở sữa và thá»±c phẩm khácâ€.
“Quên cách đó Ä‘iâ€. Ernestine nói bình thản. “Má»i xe cá»™ ra và o Ä‘á»u bị lục soátâ€.
Má»™t buổi sáng, trong khi ăn Ä‘iểm tâm, Amy nói, “Cháu yêu cô, cô Tracy. Cô sẽ là mẹ cháu nhé?â€.
Lòng con bé như xé lòng tracy. “Má»™t mẹ là đủ rồi. Cháu không cần có hai mẹâ€.
“Ứ, cháu cần. bố Sally Ann, bạn cháu, má»›i cưới vợ và Sally Ann có hai vợ đấy thôiâ€.
“Cháu không phải là Sally Annâ€. Tracy nói cá»™c lốc.
“Ăn xong Ä‘iâ€. Amy nhìn nà ng bằng cặp mắt tá»§i thân. “Cháu không đói nữaâ€.
â€œÄÆ°á»£c. Váºy bây giá» cô sẽ Ä‘á»c truyện cho cháu ngheâ€.
Và khi bắt đầu Ä‘á»c Tracy cảm thấy bà n tay bé bá»ng cá»§a Amy đặt nhẹ lên tay nà ng.
“Cháu ngồi và o lòng được không?â€.
“không, hãy nháºn từ gia đình cháu ấy. Tracy nghÄ©. Cháu không thuá»™c vá» cô.
Không có gì thuộc vỠcô cả.
Sá»± thoải mái ban ngà y ngoà i nhà tù đã là m cho các buổi đêm trở nên khó chịu hÆ¡n. Tracy căm ghét việc phải trở lại buồng giam. Căm ghét việc bị nhất như má»™t con thú, và không thể nà o quen được vá»›i những tiếng thét vá»ng đến từ các buồng giam gần đấy trong bóng tối há» hững. Nà ng thưá»ng nghiến răng đến mức phát Ä‘au lên.
Một đêm thôi mà , nà ng tự hứa với mình. Ta có thể chịu được một đêm.
Tracy ngá»§ Ãt, đầu óc rối bá»i tÃnh toán. Bước đầu tiên là vượt ngục. Bước thứ hai là đương đầu vá»›i Joe Romano, Perry Pope, thẩm phán Lawrence và Anthony Orsatti.
Bước ba sẽ là Charles. Song chỉ nghÄ© tá»›i Ä‘iá»u đó thôi cÅ©ng tháºt Ä‘au đớn.
Mình sẽ giải quyết chuyện đó khi thá»i cÆ¡ tá»›i, nà ng tá»± nhá»§.
Việc né tránh Bertha Lớn đã trở nên không thể được.
Tracy tin chắc rằng ả Thá»§y Äiển ấy đã sai ngưá»i theo dõi nà ng. Nếu Tracy tá»›i phòng giải trÃ, thì sau đó Ãt phút Bertha Lá»›n sẽ xuất hiện và khi Tracy ra ngoà i sân thì cÅ©ng chỉ tà tẹo sau lại đã thấy mụ ta.
Má»™t hôm, Bertha Lá»›n lại gần Tracy và nói, “Hôm nay trông cô em tháºt xinh đẹp, quả bóng nhá». Ta không thể đợi được nữa rồiâ€.
“Tránh xa tôi raâ€, Tracy cảnh cáo.
Ả đà n bà cao to nhếch mép. “Nếu không thì sao? Con chó Ä‘en cá»§a mà y sắp ra khá»i đây rồi. Tao sẽ dà n xếp để chuyển mà y tá»›i buồng tao!.
Tracy nhìn mụ.
Bertha Lá»›n gáºt đầu. “Ta có thể là m Ä‘iá»u đó, cô em ạ.
Hãy cứ tin là thếâ€.
Lúc nà y Tracy hiểu rằng nà ng Ä‘ang còn rất Ãt thá»i gian. Phải vượt ngục trước ngà y Ernestine được tha.
Amy rất thÃch được Ä‘i ngang cánh đồng cá» ngáºp đầy những đóa hoa đồng ná»™i rá»±c rỡ. Cái hồ lá»›n ở gần đó, vây quanh là má»™t bức tưá»ng thấp mà ngay chân tưá»ng là sâu thẳm những nước.
“Ta bÆ¡i Ä‘iâ€, Amy hà i nỉ. “Nà o, cô Tracy?â€.
“Hồ nà y không có bể bÆ¡iâ€, Tracy nói. “Há» dùng nước để tưới cÆ¡ mà â€. Mặt nước lạnh lẽo là m nà ng thấy rùng mình.
Tracy nhá»› lại, cha mang nà ng trên vai Ä‘i thẳng ra biển, và khi nà ng kêu lên, cha nói. “Äừng là má»™t đứa trẻ nữa, Tracyâ€, và thả nà ng xuống là n nước lạnh, và khi nước trà n qua đầu, nà ng bị sặc ...
Tháºt choáng váng khi biết cái tin đó, dù rằng Tracy đã chỠđợi nó.
“Má»™t tuần nữa kể từ thứ bẩy, tôi sẽ ra khá»i nÆ¡i đâyâ€.
Ernestine nói.
Tracy đã không nói với chị ta vỠcâu chuyện với Bertha Lớn. Ernestine sẽ không ở đây để giúp nà ng nữa.
Còn Bertha Lá»›n thì có đủ ảnh hưởng để chuyển Tracy tá»›i buồng giam cá»§a mụ. Cách duy nhất để tránh Ä‘iá»u đó là nà ng phải nói vá»›i ông tổng giám thị, nhưng lại biết rằng là m như váºy là cầm chắc cái chết. Má»i tù nhân sẽ chống lại nà ng. “Cô phải đấu đá, cưỡng hiếp hoặc đánh lá»™n.
ÄÆ°á»£c, nà ng sẽ đánh lá»™n.
Ernestine xem xét lại các khả năng vượt ngục. Không cái nà o đáng hà i lòng cả. Cô không có xe và chẳng có ai chá» sẵn ở ngoà i để giúp đỡ Cô sẽ bị tóm lại, mẹ kiếp, và sẽ tháºt tồi tệ cho cô. Tốt hÆ¡n là đà nh yên má»™t thá»i gian và chá» xem đãâ€.
Tracy biết là không yên được. Không thể,được khi mà Bertha Lá»›n còn Ä‘eo đẳng. à nghÄ© vá» cái thứ mà con sói lá»±c lưỡng ấy Ä‘ang thèm khát đã đủ là m cho nà ng thấy ói má»a.
Hôm đó là sáng thứ bảy, bảy ngà y trước khi Ernestine được trả tự do, Sue Ellen Brannigan đã mang Amy đi nghỉ cuối tuần ở New Orleans, và rracy thì là m việc trong khu bếp nhà tù.
“Việc trông trẻ thế nà o?†Ernestine há»i.
“Tốt thôi ạâ€.
“Tôi đã thấy con bé đó. Nó có vẻ tháºt dá»… mếnâ€.
“Nó cÅ©ng được†Giá»ng nà ng bình thản.
DÄ© nhiên là tôi sung sướng được ra khá»i đây. Tôi nói vá»›i cô là tôi sẽ không bao giá» trở lại nÆ¡i nà y. Nếu ở bên ngoà i kia tôi và ai có thể giúp cô được thì ...â€.
“Tránh nà oâ€, má»™t giá»ng đà n ông kêu lên.
Tracy quay lại. Má»™t thợ giặt Ä‘ang đẩy chiếc xe lá»›n chất ngáºp quần áo vải vóc ra phÃa cổng. Tracy nhìn theo băn khoăn.
“Tôi Ä‘ang nói là nếu Al và tôi có thể là m gì cho cô – cô biết đấy - gá»i đồ cho cô hoặc.:.â€.
“Ernie, cái xe chở đồ giặt kia là thế nà o? Nhà tù có xe chuyên dụng cÆ¡ mà â€.
“Ô, cái đó dà nh cho cai ngụcâ€. Ernestine cưá»i. “Vốn là hỠđưa đồ cá»§a há» cho phòng giặt nhà tù. song tất cả các khuy bị dứt đứt, tay áo bị xé, những thứ dấu hiệu khiêu dâm được khâu và o bên trong, sÆ¡ mi thì nhăn nhúm, vải thì cứ bị má»§n ra. Tháºt đáng xấu hổ phải không, tiểu thư Scarlette? Giá» thì đám cai ngục gá»i đồ giặt ra ngoà iâ€. Tracy không còn nghe chị ta nói gì nữa. Nà ng đã biết mình sẽ vượt ngục như thế nà o.
|
 |
|
| |