15-03-2012, 01:08 AM
Vạn lý phong sương vạn lý sầu… Tìm ngưá»i tri ká»· biết tìm đâu? 秋霞
Tham gia: Jan 2011
Äến từ: Ha Noi
Bà i gởi: 3,530
Thá»i gian online: 1 tuần 3 ngà y 7 giá»
Thanks: 1,280
Thanked 3,215 Times in 592 Posts
Ngoan, Anh yêu em
Edit: VitaminB2
Chương 5: Trả Lá»i Phá»ng Vấn
Nguồn: http://cicadavase.wordpress.com/
Thá»i Ä‘iểm cuối tháng cÅ©ng là thá»i gian lượng tiêu thụ cá»§a tạp chà Thá»i Äại láºp tức tăng cao nhất kể từ trước tá»›i nay. Báo kì nà y vốn là có bà i phá»ng vấn hai Tổng tà i nổi tiếng cá»§a hai công ty Ä‘ang công khai cạnh tranh nhau vá» truyá»n thông trong thà nh phố: Tiếu Diệc Trần cá»§a táºp Ä‘oà n Trần Dương và Lăng Khiên cá»§a Viá»…n Äông táºp Ä‘oà n, má»i ngưá»i cùng nhau thảo luáºn vấn đỠnà y. Äặc biệt là bà i phá»ng vấn Lăng Khiên. Äá»i tư cá»§a anh bị vạch trần tức thì trên mạng truyá»n lưu những thông tin sốt dẻo nà y má»™t cách Ä‘iên cuồng.
Phóng viên (PV): “Hiện nay giá»›i thương nghiệp có má»™t tin đồn rằng táºp Ä‘oà n Viá»…n Äông Ä‘ang nhắm thẳng vá» phÃa Trần Dương, đối vá»›i tin nà y ngà i có ý kiến gì không?â€
Lăng Khiên (LK): “Chẳng qua là hà nh nghá» cạnh tranh nhau thôi, tôi không có khiêu chiến vá»›i bất kỳ ngưá»i nà o.â€
PV: “Ngà i không chấp nháºn phá»ng vấn, có nguyên nhân đặc thù nà o không?â€
LK: “Tại cảm thấy nó dối trá.â€
PV: “Ngoà i ra còn có tin đồn ngà i Ä‘ang có má»™t ngưá»i bạn gái Ä‘ang há»c đại há»c, có tháºt không váºy?â€
LK: “Tin đồn đã Ä‘i quá xa rồi.â€
PV: “Váºy lúc trước là ngà i từng có, có phải không váºy?â€
LK: “Tôi chưa từng có bạn gái.â€
PV: “Váºy ngà i có Ä‘ang thầm yêu ai không?â€
LK: “Có.â€
PV: “Cô ấy là ngưá»i như thế nà o, hoặc là tiêu chuẩn để ngà i lá»±a chá»n bạn gái như thế nà o?â€
LK: “Có thể như má»™t sá»§ng váºt cá»§a tôi , biết Ä‘iá»u ngoan ngoãn giống má»™t con mèo.â€
PV: “Tôi nhá»› rằng ngà i có thú vui là săn thú phải không?â€
LK: “Äúng váºy.â€
PV: “Váºy ngà i có phải hay không coi cô ấy như con mồi cá»§a ngà i?â€
LK: “Äúng váºy.â€
PV: “Nhưng phụ nữ dù sao cÅ©ng không phải con mồi, cô có chÃnh kiến, tư tưởng cá»§a mình, có cuá»™c sống cá»§a mình, ngà i Ä‘em cô ấy như thú nuôi nuôi trong nhà , chẳng phải như váºy là rất không tôn trá»ng cô ấy?â€
LK: “Tôi sẽ cho cô ấy tất cả má»i thứ, tôi nói nuôi nhốt nghÄ©a là tôi có thể vì cô ấy mà đem cho cô ấy má»™t bầu trá»i riêng, là m cho cô ấy có thể không buồn Ä‘au, không lo lắng, tá»± do hÃt thở và cÅ©ng không hạn chế tá»± do cá»§a cô ấy.â€
PV: â€œÄÆ°á»£c ngà i yêu thương như váºy, cô ấy chắc chắn sẽ rất hạnh phúc.â€
LK: “Chúng tôi chắc chắn sẽ cùng chung má»™t ý kiến.â€
Xét thấy nhóm nhá» cá»§a Äồng Yên và Thiến Thiến hoà n thà nh nhiệm vụ má»™t cách xuất sắc, Chu Tổng biên xin kinh phà cá»§a lão Tổng má»i bốn tiểu cô nương Ä‘i ăn cÆ¡m, hát karaoke.
Thiến Thiến xế chiá»u phải Ä‘i ra ngoà i, Äồng Yên ngồi trong phòng là m việc Ä‘á»c bà i phá»ng vấn Tiếu Diệc Trần và Lăng Khiên đến ngẩn ngưá»i. Lăng Khiên trả lá»i có góc có giác, nói năng sắc bén, lá»›n lối, tương đối mà nói Tiếu Diệc Trần trả lá»i ôn hòa, uyển chuyển rất nhiá»u, căn bản cÅ©ng là tất cả trả lá»i Ä‘á»u úp úp mở mở, láºp lá» nước trôi.
PV: “Hiện nay giá»›i thương nghiệp có má»™t tin đồn rằng táºp Ä‘oà n Viá»…n Äông Ä‘ang nhắm thẳng vá» phÃa Trần Dương, đối vá»›i tin nà y ngà i có ý kiến gì không?â€
TDT: “Haha, có cạnh tranh nhau má»›i có tiến bá»™, thá»±c lá»±c cá»§a Viá»…n Äông không thể khinh thưá»ng, há» có rất nhiá»u kinh nghiệm để Trần Dương chúng tôi há»c táºp và thưởng thức.â€
PV: “Ngoà i ra còn có tin đồn, ngà i có má»™t tình nhân bà máºt bên ngoà i, có tháºt không váºy?â€
TDR: “Chỉ là lá»i đồn đại mà thôi. Tôi đã có vợ, vợ tôi không hà i lòng vá»›i tin đồn nhảm nhà nà y.â€
PV: “Ngà i cùng vợ ngà i ở đại há»c có quen biết phải không?â€
TDR: “Äúng váºy. Cô ấy là em gái cùng khoa vá»›i tôi.â€
PV: â€Có tin tức tiết lá»™ rằng, bốn năm trước bạn gái cá»§a ngà i là má»™t ngưá»i khác, phải không?â€
TDR: “Äúng váºy.â€
PV: “Váºy tại sao ngà i cùng cô ấy chia tay và lá»±a chá»n Ä‘i đến cuối Ä‘á»i vá»›i vợ mình bây giá»?â€
TDR: “Là do tÃnh cách chúng tôi không hợp. Tất cả cÅ©ng là chuyện cá»§a mấy năm vá» trước rồi, tôi đã không còn nhá»› rõ lắm.â€
PV: “Bây giá» ngà i cùng bạn gái cÅ© vẫn còn liên lạc vá»›i nhau?â€
TDR: “Chúng tôi không có liên lạc.â€
PV: “Cô ấy có thể thấy cuá»™c phá»ng vấn nà y cá»§a ngà i trên tạp chÃ, ngà i có lá»i gì muốn nói vá»›i cô ấy không?â€
TDR: “Tôi không có lá»i gì muốn nói.â€
Äồng Yên má»™t lần nữa nhìn phần trả lá»i cá»§a Tiếu Diệc Trần, trước mắt dần dần trở nên mÆ¡ hồ, vô số giá»t nước mắt nÆ¡i xuống, thấm ướt tên anh, rồi lan dần ra trên giấy, hoà n toà n ướt đẫm, lòng cô trà n ngáºp bi thương. Thì ra là như váºy. Thì ra anh ta đối đãi vá»›i tình cảm cá»§a cô như váºy.
“Tôi không còn nhá»› rõ lắm.â€
“Không có liên lạc.â€
“Không có gì nói vá»›i cô ấy.â€
Äồng Yên vẫn cho rằng rá»i ra Tiếu Diệc Trần, cô rốt cục có thể bÄ©nh tÄ©nh lại được, lại không nghÄ© rằng không câu chấp do ngưá»i khác, má»—i đêm cô Ä‘á»u sẽ mÆ¡ thấy anh, nhưng anh ta lại là má»™t ngưá»i bạc tình bạc nghÄ©a. Äồng Yên trong lòng Ä‘au thắt, còn có má»™t chút háºn. Tháºt sá»± cô đã yêu ngưá»i đà n ông nà y tám năm. Cô chỉ yêu riêng mình ngưá»i đà n ông nà y trong tám năm. Tháºt sá»± anh ta đối vá»›i cô hết sức yêu chiá»u, ôn nhu vá»›i ngưá»i yêu sao?
Äồng Yên cảm thấy khốn hoặc. Cô nghÄ© rằng có lẽ cô không nên tiếp tục yêu anh ta nữa!
Buổi tối trước khi tan việc, Äồng Yên thu dá»n xong, khoác túi xách cùng má»i ngưá»i Ä‘i tá»›i nhà hà ng. Äiện thoại cá»§a cô vang lên. Cô nhìn thấy tên ngưá»i gá»i nhấp nháy trên mà n hình Ä‘iện thoại, lòng cô lại vừa Ä‘au vừa tức, cuối cùng cô ngắt Ä‘iện thoại và cúp máy, vứt và o trong túi xách.
Bây giá» Tiếu Diệc Trần gá»i Ä‘iện cho cô còn muốn nói cái gì? Tạp chà đã phát ba ngà y trước, anh ta má»›i nhá»› tá»›i và bây giá» muốn giải thÃch sao? Ná»±c cưá»i! Äồng Yên Ä‘i theo má»i ngưá»i và o thang máy, nhìn xuống dưới đất bất lá»±c cưá»i cưá»i. Äúng váºy, tháºt sá»± quá ná»±c cưá»i!
Má»i ngưá»i ăn cÆ¡m tối ở nhà hà ng hải sản lá»›n nhất thà nh phố, trừ tôm hùm, cá muối những thứ nà y là món ăn thưá»ng ngà y cá»§a nhà hà ng, đặc biệt còn có má»™t món là m cho Äồng Yên sợ đến thét chói tai, mặc dù cô lá»›n lên từ nhỠở thà nh phố nà y, nhưng đối vá»›i ẩm thá»±c có chút biến thái ở thà nh phố G, ăn uống có thói quen cá»±c kì phỉ nhổ, đặc biệt là món ăn vừa được bưng lên, đã bị mấy cô ấy bắt mang trở lại bếp. Má»i ngưá»i đồng nhất đưa ánh mắt khinh bỉ nhìn vá» phÃa lão Chu.
Ngưá»i đà n ông máºp mạp lau lau mồ hôi, cưá»i cá»™c lốc hai tiếng ha ha.
Sau khi ăn xong, lão Chu đưa má»i ngưá»i đến há»™p đêm nổi danh nhất cá»§a thà nh phố G – “Äêmâ€. NÆ¡i nà y xa hoa, trụy lạc, là má»™t thiên đưá»ng chỉ túy kim mê. Ngồi và o má»™t ghế lô, Kaka, Lucy ngồi nói chuyện và chá»n bà i hát, Thiến Thiến hát má»™t bà i, lão Chu má»™t lát sau liá»n Ä‘i ra ngoà i, Äồng Yên cầm má»™t chén rượu vang đỠngồi ở trong góc, trên mặt nở nụ cưá»i nhà n nhạt, rất an tÄ©nh uống rượu, rất an tÄ©nh nghe nhạc.
“Yên Yên, cáºu muốn hát bà i gì? Tá»› giúp cáºu chá»n bà i nhé.†Thiến Thiến hướng Äồng Yên ngoắc ngoắc tay cưá»i nói.
Äồng Yên lắc đầu cưá»i cưá»i: “Tá»› không muốn hát, các cáºu cứ vui vẻ Ä‘i, tá»› là m ngưá»i nghe thôi.â€
Thiến Thiến biết cô mấy ngà y nay tâm tình không được tốt, chá»n bà i cá»§a nhóm SHE. Cô nghÄ© rằng tà nữa nhất định phải kéo Äồng Yên cùng nhau “cháy†để quên Ä‘i ná»—i buồn phiá»n trong lòng.
Trên mà n hình TV chiếu má»™t đôi trai gái hát đối tình ca bà i “Má lúm đồng tiá»n nhá» xinhâ€. Lucy hát giá»ng nữ, Kaka tiếng thô hát giá»ng nam, đến cao trà o có thanh âm địa phương sẽ bị lá»™ tẩy. Äồng Yên nhìn hai ngưá»i hát thân máºt vá»›i nhau, rất vui vẻ vá»— tay cổ vÅ©. Cô thấy mình rất may mắn vì thá»i gian bi thương nà y có thể không cần má»™t mình gặm nhấm ná»—i Ä‘au.
Cô cảm thấy rá»i xa Tiếu Diệc Trần, Ä‘i ra ngoà i tìm việc là chuyện đúng đắn nhất cô là m trong hai mươi sáu năm qua. Nếu không, bây giá» nhìn ngưá»i ná» trả lá»i trên tạp chÃ, cô chỉ có thể ngốc nghếch, yên lặng rÆ¡i lệ trong biệt thá»± trống trải kia.
Chu Tổng biên trở lại ghế lô ngồi, Ä‘i tá»›i chá»— Thiến Thiến nói cái gì đó, sau đó nói rõ vá»›i má»i ngưá»i rồi rá»i Ä‘i. Thiến Thiến ngồi xuống bên cạnh Äồng Yên, thân máºt kéo tay cô, giảm thấp âm thanh nói: “Yên Yên, lão Chu nói rằng má»™t lát nữ có má»™t vị khách quý thần bà sẽ đến đây. Cáºu có muốn biết là ai không?â€
Äồng Yên nhìn bá»™ dạng thần thần bà bà cá»§a cô mà không khá»i báºt cưá»i, cÅ©ng há»c táºp bá»™ dáng đè thấp thanh âm nói: “Không muốn.â€
Thiến Thiến bị nghẹn má»™t chút, bất mãn quệt quệt mồm nhìn cô, há»n dá»— nói: “Tháºt là vô vị. Không muốn xong má»™t lát nữa cÅ©ng đừng trách tá»› không nói cho cáºu biết nhé.â€
Äồng Yên nhìn cô đụng đụng ly, cưá»i cưá»i rồi đẩy cô nói: “Tá»› lên hát má»™t bà i đây. Mau Ä‘i chá»— khác Ä‘i.â€
Thiến Thiến sá»ng sốt má»™t chút, sau đó mÃm môi có chút thương tiếc nhìn Äồng Yên gáºt gáºt đầu.
Äồng Yên đứng ở trước mà n hình lá»›n, Kaka cùng Lucy “cháy†cả đêm rồi cÅ©ng cảm thấy mệt má»i, hai ngưá»i kháo nhau yên lặng ngồi má»™t chá»—.
Giai Ä‘iệu quen thuá»™c, lá»i ca quen thuá»™c, Äồng Yên nắm chặt micro lặng lẽ hát. Trong đầu cô, từng cảnh, từng kỉ niệm dần dần hiện lên. Vui vẻ có, ngá»t ngà o có, hÆ¡n nữa còn có cả Ä‘au lòng cùng cô độc. Bà i hát nà y cô đã nghe vô số lần, vô số lần Ä‘i hát nhìn thấy tên bà i nà y không dám chá»n, không dám hát, cô cÅ©ng không dám trá»±c diện đối mặt vá»›i bi thương cá»§a chÃnh mình.
Nếu không phải là chÃnh Tiếu Diệc Trần trả lá»i, nếu không phải hôm nay có má»i ngưá»i cùng nhau vui vẻ bên mình, nếu không phải hôm nay cô uống rất nhiá»u rượu, cô khẳng định là cô sẽ không có dÅ©ng khà đứng lên hát bà i nà y. Trong lòng cô cá»±c kỳ khát khao muốn được giải thoát, cá»±c kỳ khát khao muốn quên Ä‘i và xóa bá» khá»i trà óc Ä‘oạn trả lá»i phá»ng vấn cá»§a ngưá»i đã là m cô Ä‘au đến quặn lòng. Cô muốn bắt đầu má»™t cuá»™c sá»›m hoà n toà n má»›i.
Bà i hát kết thúc, cả ghế lô yên lặng như tá». Và i giây đồng hồ sau vang lên má»™t giá»ng nói trầm thấp mà thuần háºu: “Äồng Yên! Em tháºt sá»± không thể quên được sao?â€
Äồng Yên ngẩn cả ngưá»i, kinh ngạc quay đầu lại, nhìn thấy má»™t đôi mắt Ä‘au đớn mà u ám. Những cô gái vừa nãy vẫn còn ở trong phòng không biết rá»i Ä‘i từ lúc nà o, chỉ còn lại má»™t thân hình nhá» bé đứng đó run run cầm micro, mặt đầy nước mắt và má»™t nam nhân Ä‘ang nghiêm túc đứng khoanh tay ở gần đó.
“Anh và o đây từ lúc nà o váºy? Thiến Thiến và má»i ngưá»i đâu cả rồi?†Äồng Yên lui vá» sau và i bước, nhìn anh có chút cảnh giác.
Äôi môi má»ng cá»§a Lăng Khiên nhếch nhếch lên, sắc mặt nhìn không được tốt và mÆ¡ hồ lá»™ ra tức giáºn, bước từng bước vá» phÃa trước, chế trụ cổ tay cá»§a cô, trá»±c tiếp xoay ngưá»i Ä‘em cô lôi vá» ghế lô.
“Anh buông tôi ra. Túi xách cá»§a tôi đâu rồi?†Äồng Yên Ä‘em hết toà n lá»±c giãy dụa.
Lăng Khiên căn bản không thèm để ý tá»›i, tiếp tục Ä‘i vá» phÃa cá»a.
Äồng Yên hung hăng đạp và o bắp chân Lăng Khiên kêu gà o: “Anh là tên khốn khiếp! Anh muốn là m cái gì? Buông tôi ra!â€
Lăng Khiên bị cô đá nhăn mà y má»™t chút, mãnh liệt xoay ngưá»i, nhìn cô vá»›i ánh mắt lạnh như băng mà sắc bén, cất tiếng: “Im miệng! Nếu không anh ở ngay chá»— nà y muốn em!â€
Äồng Yên kinh ngạc nhìn anh trong mắt dần dần xuất hiện sá»± bối rối, má»™t lát sau cúi đầu yếu á»›t nói: “Trong túi xách cá»§a tôi còn có chìa khóa cá»§a nhà trá».â€
Ná»a giá» sau, trong chiếc xe thể thao mà u bạc cá»§a Lăng Khiên, Äồng Yên tay nắm chặt túi xách, vẻ mặt sợ hãi nhìn ngưá»i đà n ông sắc mặt căng thẳng, tối tăm bên cạnh, mấy lần định mở miệng cuối cùng cÅ©ng không dám lên tiếng.
Xe chạy gần má»™t canh giá», cô má»›i run rẩy mở miệng: “Rốt cuá»™c anh muốn đưa tôi Ä‘i đâu váºy?â€
Lăng Khiên nghe giá»ng nói má»m mại cá»§a cô, trên mặt buông lá»ng má»™t chút, quay đầu nhìn cô má»™t cái rồi mặt không đổi mở miệng: “Tìm má»™t chá»— Ä‘em em nhốt lại!â€
Äồng Yên không thể tin được nhìn anh, sau đó vẻ mặt dần dần trở nên lạnh lùng, quay đầu nhìn cảnh váºt bên ngoà i cá»a sổ, má»™t lát sau má»›i nhẹ nhà ng mở miệng: “Tôi không phải là con mồi cá»§a anh. Anh không có cái quyá»n nà y đối vá»›i tôi.â€
Xe đột ngá»™t phanh gấp kèm theo tiếng thắng chói tai, dừng ở ngay con đưá»ng ngay trung tâm thà nh phố. Lăng Khiên quay đầu, hé mắt, trầm thấp mở miệng: “Váºy em muốn tôi như thế nà o má»›i có cái quyá»n nà y? Chúng ta kết hôn sao? Em chỉ có thói quen là m tình nhân cho ngưá»i ta thôi sao?â€
Hết chương 6 .
Tà i sản cá»§a â€â—• ‿ â—•â€Kún✿◕ ‿ ◕✿
Chữ ký cá»§a â€â—• ‿ â—•â€Kún✿◕ ‿ ◕✿ Thịt trôi qua cổ.
Pháºt vẫn tại tâm.
Không xao xuyến lòng.
Hẳn thà nh chánh quả.
15-03-2012, 01:09 AM
Vạn lý phong sương vạn lý sầu… Tìm ngưá»i tri ká»· biết tìm đâu? 秋霞
Tham gia: Jan 2011
Äến từ: Ha Noi
Bà i gởi: 3,530
Thá»i gian online: 1 tuần 3 ngà y 7 giá»
Thanks: 1,280
Thanked 3,215 Times in 592 Posts
Ngoan, Anh yêu em
Edit: VitaminB2
Chương 6: Tiến Triển Mang TÃnh Äá»™t Phá
Nguồn: http://cicadavase.wordpress.com/
Xe đột ngá»™t phanh gấp kèm theo tiếng thắng chói tai, dừng ở ngay con đưá»ng ngay trung tâm thà nh phố. Lăng Khiên quay đầu, hé mắt, trầm thấp mở miệng: “Váºy em muốn tôi như thế nà o má»›i có cái quyá»n nà y? Chúng ta kết hôn sao? Em chỉ có thói quen là m tình nhân cho ngưá»i ta thôi sao?â€
“Ba†thanh thúy má»™t tiếng, Äồng Yên mở cá»a xe nhảy xuống, nắm chặt túi xách hướng phÃa trước Ä‘i tá»›i.
Lăng Khiên vuốt mặt, đè khóe miệng, nhìn vá» thân ảnh xinh xắn Ä‘ang chạy vá» phÃa trước bên ngoà i kia, hai tay hung hăng Ä‘áºp mạnh và o tay lái, sau đó khởi động xe Ä‘i tiếp, xe giữ khoảng cách năm thước từ từ Ä‘i phÃa sau cô.
Äồng Yên rất quáºt cưá»ng, anh đã sá»›m lÄ©nh giáo rồi. Anh cho là trải qua nhiá»u năm như váºy, cô đã chấp nháºn thá»±c tế rồi, nà o ngá» lại không nghÄ© rằng, cô không chỉ không có bá»›t kiên cưá»ng Ä‘i, tháºm chà so vá»›i lúc trước cà ng quáºt cưá»ng hÆ¡n chứ không có kém.
Cứ như váºy má»™t cô gái kiên cưá»ng Ä‘i bá»™ từng bước từng bước từ ngoại ô Ä‘i trở vá» nhà suốt ba giỠđồng hồ, tuyệt nhiên không nhìn vá» sau má»™t cái, không nghỉ lấy má»™t lần. Cho đến khi cô ngồi và o trong xe taxi, Lăng Khiên má»›i dừng xe ở ven đưá»ng, nặng ná» tá»±a lưng và o ghế ngồi, hai tay che lấy mặt, che lại vẻ mệt má»i cùng cô đơn cá»§a mình.
Anh lại bị tÃnh kiên cưá»ng cá»§a cô đánh bại má»™t lần nữa.
Äồng Yên trở vá» nhà trá», đổi dép Ä‘i trong nhà , mặc đồ ngá»§ và o, và o phòng vệ sinh nằm trong bồn tắm, nhẹ nhà ng vuốt ve lòng bà n chân thê thảm. Trong mắt cô đã trà n ngáºp nước. Äau! CÅ©ng là chua xót và ủy khuất.
Câu nói kia cá»§a Lăng Khiên là m vết thương không có khép lại mà còn bị chà xát thêm bao nhiêu muối, Ä‘au đến mức cô không có khà lá»±c để phản bác, cÅ©ng không biết phải phản bác như thế nà o. Bởi vì anh không có nói sai. Bất kể từ đầu cô bị tổn thương như thế nà o, là ngưá»i thứ ba phá hoại hạnh phúc cá»§a nhà ngưá»i ta, cô cÅ©ng chÃnh là má»™t tình nhân.
Dù có khó nghe đến mức nà o, cô chẳng bao giá» nghÄ© tá»›i chÃnh mình trong má»™t năm đó hà nh dá»™ng như má»™t con ngưá»i đáng bị phỉ nhổ, so sánh tình nhân vá»›i tình nhân cà ng là m cho ngưá»i ta khó có thể chấp nháºn, nhưng bản chất là giống nhau. Thì ra cô là má»™t ngưá»i phụ nữ hư há»ng như váºy. Thì ra cô không xứng nháºn được sá»± chiếu cố cá»§a bất cứ ngưá»i nà o.
May là cô không có gây ra sai lầm lớn.
May là cô đã kịp thá»i tỉnh ngá»™.
May là Tiếu Diệc Trần không giữ cô ở lại lúc đó.
Cô phải cảm tạ hắn có đại nghĩa rất rõ rà ng.
Äồng Yên tâm buồn bá»±c Ä‘i từ trong phòng tắm ra, vừa má»›i ngồi lên giưá»ng thì Ä‘iện thoại di động vang lên, cô cắn cắn môi từ từ Ä‘i tá»›i phòng khách. Nhìn thấy trên mà n hình hiện tên ngưá»i gá»i, cô không chút suy nghÄ© tắt Ä‘iện thoại Ä‘i, ngay láºp tức tiếng chuông cá»a vang lên không ngừng, dồn dáºp mà có lá»±c, hoà n toà n không có ý dừng lại.
Äồng Yên ý định mặc kệ ngưá»i đó, cuối cùng lại chịu thua cái ngưá»i vô cùng cố chấp kia, Ä‘i ra mở cá»a.
“Anh tới đây là m gì?†Thanh âm của cô rất lạnh.
Lăng Khiên má»™t tay chắn trên khung cá»a, tay kia khoác lên trán, mÃm môi nhìn cô má»™t cái rồi ánh mắt chuyển dịch xuống bên dưới, cuối cùng nhìn hai chân cô. Vẻ mặt anh có chút mệt má»i, sau má»™t lúc lâu má»›i khà n khà n mở miệng: “Äi thay quần áo Ä‘i, anh đưa em Ä‘i bệnh viện.â€
Äồng Yên ngoảnh mặt sang má»™t bên không nhìn anh nữa, nói: “Không cần đâu.â€
Lăng Khiên xoa xoa thái dương: “Váºy là em muốn anh trá»±c tiếp bế em Ä‘i sao?â€
Äồng Yên trừng anh má»™t cái rồi định đóng cá»a, nhưng chân Lăng Khiên nhanh nhẹn chặn lại.
Anh lắc thân Ä‘i nhanh và o nhà , là m Äồng Yên bị đụng phải lui vá» phÃa sau, tay anh kịp thá»i ôm đỡ lấy cô, đưa mắt nhìn má»™t vòng quanh nhà mặc kệ cô Ä‘ang giãy dụa kịch liệt, má»™t tay cầm lấy cái chìa khóa đặt bên trên tá»§ đựng già y, cởi áo khoác cá»§a mình ra mặc và o cho cô, sau đó đưa ngón tay trá» ngăn miệng cô lại, dùng ánh mắt cảnh cáo cô im miệng. Cô hung hăng lưá»m anh má»™t cái, đôi tay nhá» bé buông anh ra, không thèm đẩy anh ra nữa.
“Bây giá» có thể Ä‘i được chưa?†Anh ôm cả ngưá»i cô và o trong ngá»±c mình, cau mà y mở miệng.
Äồng Yên hừ lạnh má»™t tiếng, tức giáºn ngoảnh mặt sang bên cạnh, không thèm nhìn anh nữa.
Lăng Khiên bất đắc dÄ© cưá»i cưá»i, sau má»™t khắc bế cô lên ngang ngưá»i ôm Ä‘i ra ngoà i xe. Cảm giác cô không an pháºn tiếp tục giãy dụa, anh giảm thấp anh thanh thì thầm nói bên tai cô: “Em đừng có mà lá»™n xá»™n. Trong cái tư thế nà y, đà n ông rất dá»… có phản ứng, anh không muốn là m em bị thương.†[=))))). Nham hiểm kinh >â€<]
May mà Äồng Yên không có ngốc nghếch nên dá»… dà ng hiểu được ý tứ cá»§a anh. Khuôn mặt nhá» nhắn cá»§a cô trong nháy mắt đỠlá»±ng lên, nhưng cô lại không dám cỠđộng nữa, chỉ có thể căm tức trừng mắt lưá»m anh, mong muốn rằng ánh mắt cô có thể giết chết anh ngay láºp tức. Nhưng cô đâu có biết bá»™ dạng nà y cá»§a mình khả ái vô cùng, Lăng Khiên mê mẩn nhìn cô, cố gắng chịu đựng đưa ánh mắt chuyển khá»i khuôn mặt cô. Anh thấy rằng nếu giá» phút nà y mà cưỡng hiếp cô, bá»n há» tối nay đừng nghÄ© là đi đến bệnh viện nữa, bệnh cá»§a cô sẽ cà ng nghiêm trá»ng hÆ¡n. Suy nghÄ© đến bệnh tình cá»§a cô như váºy, anh cố gắng Ä‘em dục vá»ng cá»§a mình đè xuống.
Trên đưá»ng Ä‘i, Lăng Khiên gá»i Ä‘iện thoại đến bệnh viện. Khi đến nÆ¡i, trước cá»a đã má»™t bác sỹ áo blouse trắng đứng đợi. Anh dừng xe, mở cá»a khom lưng bế Äồng Yên xuống, giÆ¡ chân đóng cá»a xe lại, bế cô trá»±c tiếp Ä‘i vá» phÃa đại sảnh.
Ngưá»i ở cá»a vá»™i và ng Ä‘i và o theo sau 2 ngưá»i, báºn trước báºn sau kêu gá»i: “Còn có má»™t ngưá»i đấy. Mang má»™t xe lăn tá»›i đây.â€
Lăng Khiên liếc mắt nhìn xe lăn, vừa cúi đầu nhìn thấy khuôn mặt hồng hồng cùng vá»›i căm tức cá»§a Äồng Yên, nghiêng đầu cưá»i cưá»i, bất đắc dÄ© mà sá»§ng nịnh.
Lăng Khiên nhấc chân dà i cá»§a mình lên đá xe lăn ra xa, nói vá»›i ngưá»i bác sỹ kia: “Nữ nhân cá»§a ta không có tà n phế nên không cần đến cái nà y.â€
Äồng Yên xấu hổ đến mức muốn tìm má»™t cái lá»— để mà chui xuống. Ngưá»i đà n ông nà y quả thức bá đạo đến mức không thể nói lý, nhưng cô nghÄ© đến anh nói tá»›i “cái phản ứng kia†nên suốt cả đưá»ng cô rất biết Ä‘iá»u, không há» lá»™n xá»™n hay giãy dụa gì đến táºn lúc được Lăng Khiên đặt cô xuống ghế ngồi để bác sỹ băng bó vết thương. Sau khi băng bó xong, bởi vì có mấy chá»— ở chân cô rất nghiêm trá»ng, bác sỹ đã đỠnghị mua cô má»™t lá» thuốc nước tiêu viêm để phòng ngừa bệnh nghiêm trá»ng hÆ¡n.
Lăng Khiên lại ôm cô đến phòng bệnh VIP, đặt cô nằm trên giưá»ng, chá» y tá châm xong kim chuyá»n dịch Ä‘i ra ngoà i má»›i buông cô ra.
“Em ngoan ngoãn mà ngá»§ Ä‘i, đừng động Ä‘áºy gì. Anh nghỉ ngÆ¡i má»™t lát.†Giá»ng anh khô khốc khà n khà n, nói xong cÅ©ng Ä‘i tá»›i ghế salon bên cạnh nằm xuống, má»™t tay gác lên trán, nhắm mắt lại nghỉ ngÆ¡i.
Äồng Yên quay đầu nhìn anh, má»›i chú ý tá»›i sắc mặt cá»§a anh rất không tốt, sắc mặt rất tái. Thấy anh từ từ nhÃu mà y, cô do dá»± má»™t chút rồi má»›i cúi đầu mở miệng há»i: “Anh bị là m sao váºy?â€
“Không sao cả. Em cÅ©ng nghỉ má»™t lát Ä‘i, bao giỠđỡ hÆ¡n anh sẽ gá»i em.†Anh cÅ©ng không mở mắt, có chút vô lá»±c nói.
Äồng Yên lại từ từ nằm lại xuống giưá»ng, đưa lưng vá» phÃa anh.
Mấy phút đồng hồ sau, cô nghe được ngưá»i trên ghế salon gá»i mình má»™t tiếng.
“Ừm.â€
“Anh xin lá»—i vì chuyện tối nay.â€
Äồng Yên chôn mặt xuống gối không nói gì.
“Anh tháºt sá»± không có cái ý kia. Xin lá»—i em.â€
Äồng Yên cảm thấy mÅ©i cay cay, cúi đầu đáp má»™t tiếng.
“Mà sao em lại có thể bướng bỉnh như váºy chứ. Chân thì ngắn như váºy mà đi bá»™ rất nhanh. Anh tháºt thua em.†Giá»ng anh lá»™ ra ý cưá»i.
Cô quay đầu bất mãn lưá»m anh má»™t cái, phát hiện anh vẫn Ä‘ang nhắm mắt, lầm bầm: “Anh má»›i là chân ngắn. Tôi trước kia đã từng vô địch cuá»™c thi Ä‘i bá»™ nhanh má»™t trăm mét đó.â€
Trên ghế salon truyá»n đến mấy tiếng cưá»i khẽ, sau đó phòng trở vá» trạng thái yên tÄ©nh. Ãnh trăng trong trẻo mà lạnh lòng xuyên qua rèm cá»a chiếu và o phòng, đổ má»™t chút ánh sáng trên mặt đất, lấp loáng mấy cái cÅ©ng không lá»™ ra được vẻ vắng lặng, ngược lại còn tăng thêm má»™t chút hÆ¡i thở duy mỹ cùng lãng mạn.
Lăng Khiên từ từ mở mắt, hai tròng mắt Ä‘en nhánh thâm thúy mở ra từ từ tiếp nháºn ánh sáng, đáy mắt chợt lóe lên chút Ä‘au đớn nhà n nhạt, sau đó lại bình tÄ©nh như thưá»ng, trên khuôn mặt tái nhợt lá»™ vẻ mệt má»i nhưng khóe miệng lại nhếch lên má»™t độ cong nhá», trong mắt anh hiện ra thân hình nho nhá» cá»§a ai kia, vẻ mặt anh không còn sá»± nguá»™i lạnh mà là sá»± nhu hòa cùng sá»§ng nịnh. Anh cứ nằm trên ghế dà i, không là m gì cảm chỉ lẳng lặng nhìn ngắm cô. Chỉ như thế thôi lòng anh cÅ©ng cảm thấy rất ấm áp, rất thoải mái.
Äồng Yên trong lúc ná»a ngá»§ ná»a tỉnh cảm giác được có ngưá»i nhấc thân mình lên, mở mắt ra thì thấy Lăng Khiên Ä‘ang khom lưng bế cô lên. Cô định giãy ra khá»i vòng tay anh thì nghe thấy giá»ng nói khà n khà n, mệt má»i cá»§a anh vang lên bên tai: “Em ngoan ngoãn má»™t chút, chá»› lá»™n xá»™n.â€
Äồng Yên dù mở mắt, nhưng suy nghÄ© vẫn còn trong trạng thái há»—n độn, nghe được giá»ng anh có vẻ hÆ¡i nghiêm nghị, trong đôi mắt to Ä‘ang mê man đột nhiên lóe lên tia sáng, rồi sau đó cô tháºt biết Ä‘iá»u gáºt đầu, tiếp tục nhắm mắt lại má»™t lần nữa.
Lăng Khiên cÅ©ng không nghÄ© tá»›i trong thoáng chốc cô lại trở nên nghe lá»i như váºy, nhìn lại thì thấy cô lại tiếp tục ngá»§, trên khuôn mặt tái nhợt lại hiện ra nụ cưá»i ôn hòa mà toan tÃnh. Tháºt giống như má»™t sá»§ng váºt ngoan ngoãn mà biết Ä‘iá»u nha ~~!
Trở lại nhà trá», anh ôm cô tá»›i phòng ngá»§, cởi bỠáo khoác giúp cô, nhìn và o chá»— da thịt trắng ngần lá»™ ra ở cổ áo rá»™ng rãi má»™t lúc lâu, sau đó quay đầu sang chá»— khác đắp kÃn chăn cho cô. Anh rót má»™t chén nước đặt ở đầu giưá»ng rồi rồi ngã mình xuống ghế salon trong phòng khách, trên mặt lá»™ rõ vẻ mệt má»i nhất.
Trì hoãn trong chốc lát, anh trở lại phòng ngá»§ kiểm tra má»™t chút, bảo đảm ằng cô ngá»§ rất yên ổn má»›i từ từ lui ra, rồi rá»i Ä‘i.
Lúc anh vỠđến nhà mình đã là ba giá» chiá»u. Thân thể mệt má»i cùng vá»›i cái dạ dà y già y xéo là m cho anh đến cả tắm cÅ©ng không có khà lá»±c, và o đến phòng ngá»§ là nằm lỳ thẳng tắo ở trên giưá»ng. Mệt chết Ä‘i được, anh mệt đến mức mà mắt cÅ©ng không mở ra được. Nhưng bởi thân thể ở nÆ¡i nà o đó đâu đớn không cách nà o ngá»§ được, chỉ có thể nhắm hai mắt lại, trước mắt lại hiện lên bóng dáng Ä‘i bá»™ quáºt cưá»ng kia, nghÄ© đến cái kia là m giáºn váºt nhá», khóe miệng anh không tá»± chá»§ được mà nhếch lên. Má»™t lúc sau khi đã chìm và o giấc ngá»§ say rồi mà nụ cưá»i cá»§a anh vẫn không thay đổi.
Má»™t ngà y sau, Äồng Yên cảm giác mình đã ngá»§ má»™t thá»i gian dà i rồi, mở mắt ra. Ngoà i cá»a sổ mặt trá»i tá»a ra ánh nắng chói chang, sáng loáng, cô không nhìn đồng hồ cÅ©ng biết chắc bây giỠđã là buổi trưa rồi. Ngồi dáºy thất trên đầu tá»§ có cốc nước, cô khôg chút do dá»± cầm lên uống hÆ¡n ná»a cốc. Cô định đứng dáºy má»›i cảm giác dưới chân truyá»n lên má»™t tráºn Ä‘au đớn, vén chắn nhìn xuống má»›i thấy hai chân mình bị băng giống như bánh chưng. Cô bất đắc dÄ© gãi gãi đầu.
Cô cầm lấy Ä‘iện thoại ở dưới gối, mở máy ra thì nháºn được Ä‘iện thoại cá»§a Chu Tổng biên.
“Alo. Äồng Yên à ? Chân cá»§a cô bị thương như thế nà o váºy? Mấy ngà y qua nghỉ ngÆ¡i ở nhà có tốt không? Chuyện ở công ty cô không cần lo lắng. Lăng Tổng vừa má»›i rá»i Ä‘i. Cô bị thương, chỉ cần bảo Thiến Thiến trá»±c tiếp nói vá»›i tôi là được rồi, là m sao lại để Lăng Tổng tá»± mình tá»›i công ty váºy được.â€
Äồng Yên vẻ mặt vô cùng khốn hoặc, gãi gãi đầu. Lăng Khiên đặc biệt Ä‘i tá»›i công ti cô giúp cô xin phép nghỉ việc. Anh ta có phải quá nhà n rá»—i hay không?
Cúp điện thoại, cô bắt đầu kiểm tra tin nhắn. Các tin nhắn phần lớn là của Thiến Thiến.
“Cáºu là m sao lại không Ä‘i là m? Tối qua có chuyện gì à ?â€
“Cáºu sau lại tắt Ä‘iện thoại váºy hả? Yên Yên, Ä‘á»c xong tin nhắn láºp tức gá»i Ä‘iện lại cho tá»›.â€
“Tá»› vừa gá»i Ä‘iện thoại cho Lăng Khiên. Anh ta nói chân cáºu bị thương. Chuyện gì đã xảy ra váºy hả? Sau khi tỉnh dáºy nhá»› phải gá»i Ä‘iện thoại cho tá»› ngay láºp tức,â€
“Lăng Khiên vừa má»›i đến công ty chúng ta, trá»±c tiếp Ä‘i tìm lão Chu. Anh ta muốn là m gì nhỉ?â€
Tin nhắn cuối cùng là cá»§a Lăng Khiên: “Sau khi ngá»§ dáºy nhá»› phải gá»i Ä‘iện cho anh.â€
Äồng Yên gá»i Ä‘iện thoại cho Thiến Thiến, nói vá»›i cô rằng mình không có chuyện gì, chẳng qua là không cẩn tháºn mà bị ngã. Mấy ngà y vừa rồi chẳng có gì là m, Thiến Thiến nói buổi tối sẽ tá»›i nhà cô chÆ¡i. Äồng Yên suy nghÄ© má»™t chút rồi đồng ý.
Äồng Yên cÅ©ng không gá»i Ä‘iện cho Lăng Khiên, cẩn tháºn dép và o, từ từ từng chút Ä‘i tá»›i phòng tắm, đánh răng rá»a mặt xong rồi trở lại phòng khách, ngồi xuống ghế salon. Cô vừa má»›i láºt láºt mấy trang tạp chà bán Ä‘iện thoại thì nghe thấy tiếng chìa khóa mở cá»a vang lên. Cô sá»ng sốt cá»±c kỳ, rồi đưa mắt nhìn vá» phÃa cá»a chÃnh, cô nhìn thấy má»™t ngưá»i đà n ông vẻ mặt thản nhiên tá»± nhược tay giÆ¡ túi thức ăn Ä‘i và o trong nhà . Mặt cô nhăn lại như tá» giấy, bất mãn cất giá»ng há»i: “Sao anh lại cầm chìa khóa nhà tôi?â€
Lăng Khiên nhìn vẻ mặt sá»ng sốt cá»§a cô má»™t chút, sau đó lại nhÃu mà y, há»i ngược lại cô: “Ai cho phép em xuống giưá»ng? Vá»›i cả anh đã dặn tỉnh dáºy phải gá»i Ä‘iện cho anh rồi mà .â€
Äồng Yên bÄ©u môi: “Tại sao phải gá»i Ä‘iện cho anh? Äể anh cầm thà ôm tá»›i ôm Ä‘i sao?â€
Lăng Khiên cưới khẽ, không thèm chấp nhặt vá»›i cô, mở há»™p cÆ¡m ra, đưa cho cô đôi đũa, nói: “Em mau ăn Ä‘i. Sau Ä‘i ăn xong sẽ tá»›i bệnh viện kiểm tra và bôi lại thuốc.â€
Äồng Yên do dá»±, trong chốc lát nháºn thấy chiếc đũa, từ từ ăn: “Bác sÄ© không phải nói rằng cÅ©ng có thể mấy hôm bôi thuốc má»™t lần sao?â€
Anh ngồi xuống ở bên cạnh cô, dá»±a và o ghế, vẻ mặt ôn nhu nhìn tóc cô, nói tháºt nhá»: “Má»—i ngà y đổi sẽ tốt hÆ¡n.â€
Cô đáp “ừ†một tiếng sau đó yên lặng ăn cơm.
Anh nhìn bá»™ dáng cô như váºy, cưá»i nhẹ nhà ng, nhúc nhÃch má»™t chút giÆ¡ tay vá» phÃa trước, đặt lên đầu cô xoa xoa nói: “Äồng Yên, sống cùng anh Ä‘i.â€
Hết chương 6.
Tà i sản cá»§a â€â—• ‿ â—•â€Kún✿◕ ‿ ◕✿
15-03-2012, 01:10 AM
Vạn lý phong sương vạn lý sầu… Tìm ngưá»i tri ká»· biết tìm đâu? 秋霞
Tham gia: Jan 2011
Äến từ: Ha Noi
Bà i gởi: 3,530
Thá»i gian online: 1 tuần 3 ngà y 7 giá»
Thanks: 1,280
Thanked 3,215 Times in 592 Posts
Ngoan, Anh yêu em
Edit: VitaminB2
Chương 7 - Trải Qua Äá»§ Loại
Nguồn: http://cicadavase.wordpress.com/
Äồng Yên lúc đó Ä‘ang uống nước, đột nhiên bị sặc, phun hết cÆ¡m ra ngoà i, ho sặc sụa.
Lăng Khiên trên mặt hiện lên tia bất đắc dĩ, nhẹ nhà ng vỗ lưng cho cô, cũng không nói chuyện, kiên nhẫn lẳng lặng chỠcô dừng ho.
Mấy phút đồng hồ sau, Äồng Yên ngừng ho, quay đầu vẻ mặt kinh ngạc nhìn anh: “Anh vừa má»›i nói cái gì?â€
Lăng Khiên buông tay: “Sống vá»›i anh, để anh chăm sóc cho em.â€
“Tại sao?†Äồng Yên trên mặt ngoà i không giải thÃch được còn có chút má» mịt.
Lăng Khiên nhìn cô, bởi vì ho kịch liệt mà mặt cô vẫn còn chút hồng hồng, trong chốc lát cúi đầu trầm tư: “Bởi vì anh hại em bị thương, cho nên anh phải chịu trách nhiệm vá»›i em.â€
Cô trợn to hai mắt không thể tin được nhìn anh. Xác nháºn rằng không phải anh nói đùa, cô má»›i ngượng ngùng cưá»i cưá»i: “Không cần đâu. Anh không cần phải chịu trách nhiệm gì hết.â€
Anh cúi đầu, lặng lặng nhìn và o mắt cô.
Cặp mắt to đẹp cá»§a cô đã khôi phục nét trong suốt, sáng ngá»i, trong đó có má»™t loại cảm giác giống như con váºt nhá» Ä‘ang chấn kinh cùng vá»›i bối rối.
Trong lòng anh lướt qua tia Ä‘au đớn, quay đầu qua má»™t bên nhìn ra ngoà i cá»a sổ, trầm tư mở miệng: “Äồng Yên! Äây là em nợ anh.â€
Cô luống cuống nhìn anh, hai tay nắm chặt lại, thân thể nhá» trong nháy mắt căng thắng, qua má»™t lúc lâu cô má»›i yếu á»›t mở miệng: “Äã qua nhiá»u năm như váºy mà anh vẫn còn háºn tôi sao?â€
Anh đứng dáºy, Ä‘i ra ngoà i sân thượng, tá»±a và o khung cá»a. Anh cúi đầu móc ra má»™t cái há»™p, lấy má»™t Ä‘iếu xì gà đưa lên môi, báºt lá»a đốt rồi hÃt sâu hai cái, rồi má»›i đưa mắt nhìn cô. Mâu quang anh u ám không tia gợn sóng, sâu tá»›i ná»—i không thấy đáy.
“Bốn năm trước cha em chá»§ động tìm tá»›i nhà tôi, nói rằng em tá»± nguyện gả chotôi để đổi lấy sá»± bình yên cá»§a cả nhà mình. Nhưng em cÅ©ng chÃnh ở buổi Ä‘Ãnh hôn đó cắt cổ tay tá»± tá» và nói cho tôi biết hết sá»± tháºt. Xin há»i tôi đã là m gì sai mà ngưá»i nhà em xoay quanh bỡn cợt. Việc đó là vết nhÆ¡ cá»§a cả Ä‘á»i tôi. Em cảm thấy anh không nên háºn em sao?†Giá»ng anh rất thấp, giống như là sợ ngưá»i ta nghe thấy váºy.
Trong mắt cô dần dần hiện lên bi thương cùng hốilooix. Hai tay cô ôm lấy đầu gối, chôn chặt lấy mặt, cả ngưá»i cô yên lặng ngồi như váºy lá»™ ra vẻ dị thưá»ng khốn khổ.
Anh nhìn cô, trong mắt lại hiện lên tia không đà nh lòng. Anh chẳng bao giá» nghÄ© rằng có má»™t ngà y anh lại dùng bá»™ dạng lừa ta gạt ngưá»i trên thương trưá»ng cá»§a mình áp dụng trên ngưá»i cô. Nhưng Ä‘iá»u anh nói là sá»± tháºt, nhưng cÅ©ng không hoà n toà n là sá»± tháºt.
Trước đây rất lâu rồi, anh tá»›i nhà cô cùng cha cô gặp mặt trao đổi công việc, chỉ nhìn qua thấy cô. Khi đó công ty anh vừa má»›i hoạt động, ngưá»i nhà anh vô cùng không đồng tình việc anh từ bá» con đưá»ng là m quan cá»§a cha mình để trở thà nh má»™t ngưá»i kinh doanh. Nguyên nhân là anh cảm thấy chán ngán cái bá»™ dạng dịnh ná»t trên quan trưá»ng kia, anh cÅ©ng không dùng má»™t đồng tiá»n cá»§a nhà mình, cÅ©ng không nhá» ai trong gia định há»— trợ, má»™t mình tay trắng dá»±ng nghiệp. Anh bắt đầu là m từ các sản phẩm Ä‘iện tá», rồi từng bước xây dá»±ng cÆ¡ nghiệp. Hồi đó thá»±c sá»± rất cá»±c khổ. Anh cả ngà y bôn ba trong thị trưá»ng Ä‘iện tá», không ngừng đẩy mạnh tiêu thụ cá»§a công ty, không ngừng nói tốt, không ngừng xã giao, má»—i ngà y trở lại nhà trá» mệt má»i đến ná»—i không có khà lá»±c mà uống nước.
Lần đầu tiên nhìn thấy Äồng Yên là ngà y anh má»›i cùng và i khách hà ng từ há»™p đêm Ä‘i ra ngoà i. Buổi tối đó anh uống rất nhiá»u rượu, vừa lên xe đã cảm thấy buồn nôn và say sẩm cả ngưá»i. Má»›i Ä‘i được má»™t Ä‘oạn đã phải dừng xe lại ven đưá»ng, dạ dà y từng tráºn Ä‘au đớn, anh vá»™i và ng mở xe chạy ra ngoà i nôn thốc nôn tháo, tay bám và o 1 thân cây để đứng cho vững, thân thể má»m nhÅ©n, sức lá»±c cÅ©ng không còn, ngồi bệt xuống ven đưá»ng.
Anh nhìn thấy máu đỠtrên mặt đất mà giáºt mình, rồi anh cưá»i, cưá»i đến khổ sở. Hai mươi lăm tuổi, lần đầu tiên anh không còn kiên cưá»ng được nữa, trong lúc đó anh cảm thấy mình mệt má»i vô cùng, không thể gượng dáºy được nữa.
Sau khi nôn xong, anh mệt đến ná»—i không cầm nổi chai nước, ngÆ¡ ngác ngồi ở bên đưá»ng, hai tay ôm lấy chân, và nh mắt đỠquạch.
Những ngưá»i Ä‘i đưá»ng Ä‘i tá»›i Ä‘i lui, Ä‘i qua anh nhưng không có má»™t ngưá»i nà o dừng chân để giúp đỡ anh, đến má»™t câu há»i cÅ©ng không có, há» chỉ coi anh là má»™t con ma rượu.
Sau đó Äồng Yên xuất hiện, cô đầu tiên ngổi xổm xuống bên cạnh anh, nhẹ nhà ng kéo tay anh, nhìn anh không có phản ứng, rồi cúi đầu gá»i anh má»™t tiếng.
“Tiên sinh, anh không thoải mái ở đâu sao?â€
Lúc ấy anh đã Ä‘au đến mức má»i thứ trước mắt biến thà nh mà u Ä‘eb, nhưng vẫn rõ rà ng nghe thấy giá»ng nói quan tâm cá»§a cô, cô đã không coi anh là má»™t con ma rượu, cô như váºy là bởi vì biết anh trong ngưá»i khó chịu nên má»›i run lên như váºy.
Anh ngẩng đầu lên, đầu đầy mồ hôi, nhìn sang bên cô, tiếp theo liá»n giáºt mình.
Anh cảm giác mình nhất định là đau quá nên má»›i sinh ra ảo giác, lại thấy được má»™t thiên sứ. Cô nhất định là không bị vướng chút bụi trần nà o cá»§a thế tục, nếu không là m sao cô lại có ánh mắt linh động mà trong trẻo, trong suốt tá»›i ná»—i ngưá»i ta có thể trá»±c tiếp nhìn thấy được tâm hồn cô – má»™t tâm hồn thuần khiết, thiện lương, tốt đẹp.
Thần xui quỉ khiến thế nà o anh lại gáºt đầu vá»›i cô, còn nói rất thà nh tháºt: “Tôi Ä‘ang Ä‘au dạ dà y. Rất Ä‘au.â€
Sau đó, anh được tiểu cô nương thấp hơn mình một cái đầu đỡ anh ra xe mình, rồi cô lái xe đưa anh đến bệnh viện, treo khám gấp.
Anh bị Ä‘au dạ dà y cấp tÃnh ra máu, cần láºp tức xá» lý. Anh ngồi trên ghé dà i ở hà nh lang, nghe được giá»ng nói thanh thúy mà kiên định cá»§a cô: “Bác sÄ© láºp tức cấp cứu cho anh ấy, tôi Ä‘i là m thá»§ tục nháºp viện.â€
Sau đó anh hôn mê. Äến khi tỉnh lại, anh thấy mình Ä‘ang nằm trên giưá»ng, trước mắt là khuôn mặt trà n đầy lo lắng cá»§a cha mẹ mình. Anh vá»™i và ng tìm kiếm trong phòng, mong rằng có thể thấy được hình dáng nhá» bé mà xinh đẹp kia.
Cha mẹ anh nói vá»›i anh rằng cô gái nhá» kia đã dùng Ä‘iện thoại cá»§a anh gá»i cho há». Thá»i Ä‘iểm bá»n hỠđến phòng bệnh, trong phòng chỉ còn lại anh Ä‘ang nằm hôn mê trên giưá»ng, và má»™t cô ý ta Ä‘ang trông bệnh nhân, ba nghìn đồng nằm viện cùng tiá»n trông bệnh Ä‘á»u là cô trả, nhưng cô lại không thể lại bất kì phương tiện liên lạc nà o, giống như là cô chưa từng xuất hiện, biến mất sạch sẽ.
Má»™t thá»i gian sau khi xuất viện, anh gặp lại cô Ä‘ang đứng yên má»™t chá»— tháºt lâu ở bên đưá»ng. Anh quan sát má»™t vòng phát hiện nÆ¡i nà y là cách cá»a bắc cá»§a trưá»ng đại há»c G không tá»›i trăm mét, cho nên anh kết luáºn cô dang là sinh viên trưá»ng đại há»c G. Má»™t Ä‘oạn thá»i gian rất dà i sau, má»—i ngà y Ä‘i xã giao anh Ä‘á»u lái xe qua cá»a bắc cá»§a đại há»c G, nhưng chưa má»™t lần nà o gặp lại cô.
Cho đến má»™t ngà y, anh há»i cha cô rằng: “Cô ấy đã có bạn trai rồi sao?â€
Cha cô trả lá»i rất kiên định: “Không có.â€
Anh đã cưá»i, cưá»i rất vui vẻ, giống như là má»—i tình đầu cá»§a má»™t cáºu bé má»›i lá»›n, anh nói: “Hai tuần sau tổ chức lá»… Ä‘Ãnh hôn.â€
Sau đó cha cô cúi đầu rá»i Ä‘i.
Anh xoay ngưá»i nói vá»›i cha mình: “Cha à , nếu như tương lai con có kết hôn, vợ con chỉ có thể là cô bé nà y. Cha cô ấy cÅ©ng chÃnh là cha con. Nếu cha có ý định giúp ông ấy má»™t chút Ä‘i, nhưng nếu không muốn con cÅ©ng tá»± có biện pháp để giúp.â€
Cha anh nhìn thẳng anh má»™t hổi lâu, bất đắc dÄ© thở dà i má»™t hÆ¡i, má»›i nhje nhà ng gáºt đầu.
Cho nên không có ai biết rằng trong há»™i trưá»ng ngà y Ä‘Ãnh hôn cá»§a mình, anh nhìn thấy má»™t công chúa mặc váy thiên sứ mà u trắng, trong lòng anh đã cao hứng hết biết. DÄ© nhiên cÅ©ng không có ai biết rằng, khi thấy cô đối mặt vá»›i má»™t ngưá»i đà n ông khác đến ná»—i thất hồn lạc phách, trong lòng anh rất Ä‘au. Nhưng anh không há» hối háºn, sẽ không để ý, anh nguyện ý chá», chỠđợi cô từ từ quên Ä‘i ngưá»i đà n ông kia, chỠđợi cô yêu anh.
Nhưng anh thế nà o cũng không nghĩ tới là cô đã dùng cách thức tự sát để buộc anh buông tay. Khi thấy cô nằm trong vũng máu, anh cảm tượng như máu của mình cũng đã từ từ chảy ra ngoà i hết, và từ sâu trong đà y lòng anh dâng lên một sỠhoảng loạng là m cho anh lạnh đến phút run.
Do đó lúc cô hôn mê, anh tuyên bố há»§y bá» hôn ước, đồng thá»i hứa rằng ba cô sẽ không có việc gì, song cha mẹ anh nuốt không trôi ná»—i uất háºn nà y, ba anh đã cách chức ba cô, tịch thu tất cả tà i sản cá»§a gia đình.
Không lâu sau khi cô thanh tỉnh lại, anh đã Ä‘i tìm cha cô, cho ông ấy má»™t khoản tiá»n rất lá»›n, yêu cầu hỠđưa cô ra nước ngoà i giải sầu, số tiá»n còn dư lại đầy đủ cho cha mẹ cô dưỡng lão.
Cô rá»i nước mấy năm trước, anh cÅ©ng không có ý định chá» cô, anh cÅ©ng có kết giao bạn gái, tuy nhiên không mối tình nà o duy trì được mấy tháng. Má»™t năm trước, anh được biết rằng cô đã vá» nước, trong nháy mắt đáy lòng nảy lên niá»m vui, lúc đó anh má»›i thấy rõ được lòng mình.
Hóa ra là anh đã yêu cô bé thiên sứ có đôi mắt trong trẻo kia, đã yêu đến mức sâu sắc, ăn sâu và o máu thịt của anh.
Nhưng anh lại cÅ©ng không nghÄ© tá»›i rằng, cô lại lá»±a chá»n là m tình nhân cá»§a má»™t ngưá»i đà n ông ở nÆ¡i khác. Cô không có vá» nhà , cÅ©ng không có tìm việc là m, cứ như váºy an an tÄ©nh tÄ©nh cho ngưá»i ta bao nuôi.
Trong má»™t khắc anh đã không biết phải hình dung tâm tình cá»§a mình như thế nà o: tức giáºn, oán háºn, hối háºn,… tất cả đủ loại há»—n trá»™n trong anh cÆ¡ hồ đến mức là m anh nổi Ä‘iên. Rất nhiá»u lần anh lái xe đến biệt thá»± cá»§a bá»n há», dừng xe bên ngoà i, nhìn lên phòng ngá»§ cá»§a cô, có hôm nhìn cả đêm.
Việc anh biết Tá» Yên Nhi thá»±c sá»± chỉ là do tình cá». Chẳng qua là trong lúc tình cá» anh nghe thấy cô bé được bạn bè gá»i là “Yên Nhiâ€. Anh trở vá», lại thấy cô gái đó có đôi mắt to, tương tá»± cô, cho nên anh lần nà y dùng Yên Nhi nà y thay thế cho Yên nhi kia để chữa vết thương lòng cho mình.
Lăng Khiên ở ngoà i sân thượng chìm đắm và o sâu trong kà ức cá»§a mình, trong khi trong phòng Äồng Yên là ngây dại ra, nhìn thẳng vá» phÃa trước, không có bất kì động tÄ©nh gì, đôi mắt cô trà n đầy ưu thương.
Theo má»™t tiếng thở dà i, Lăng Khiên vứt tà n thuốc Ä‘i, Ä‘i tá»›i ngồi bên cạnh cô, do dá»± má»™t chút đưa tay ra, nhẹ nhà ng ôm lấy cô, cằm đặt lên đỉnh đầu cô, cảm nháºn được ngưá»i cô run run, má»›i mở miệng nói: “Äừng sợ, ngoan ngoãn má»™t chút ở bên cạnh anh, ta sẽ không bao giỠđể em chịu bất kì tổn thương nà o nữa.â€
Äồng Yên ngá»a đầu nhìn anh, trong mắt chá»›p động lên lệ quang: “Tại sao anh lại muốn như váºy? Tại sao nhất định phải ép tôi? Tôi không yêu anh, tháºt sá»± không thể sống cùng má»™t chá»— vá»›i anh được.â€
Anh đột nhiên nắm chặt lấy tay cô, quay đầu nhìn nhà ng thở ra má»™t hÆ¡i, sau đó má»›i buông cô ra, tá»±a ngưá»i và o ghế sopha nhà n nhạt nhìn cô: “Äồng Yên. Anh biết em Ä‘iên rồi, đủ bưá»ng bỉnh. Nhưng nếu ban đầu anh không giúp cha em được bình yên, bây giá» có lẽ cha em Ä‘ang ngồi trong tù rồi. Em có thể không để ý đến sinh tá» cá»§a mình, nhưng cÅ©ng có thể không để ý đến bá»n há» sao?â€
Thân thể Äồng Yên hung hăng run lên má»™t cái, từ từ cúi đầu, hai tay ôm lấy chan cà ng dùng sức hÆ¡n, thân thể gầy yếu không ngừng lay động.
Má»™t lúc lâu sau, cô từ từ ngẩng mặt lên, sá»± bối rối và yếu á»›t trong mắt đã hoà n toà n biến mất, nhìn anh mặt không chút thay đổi há»i: “Anh muốn cái gì? Thân thể tôi? Ngưá»i cá»§a tôi? Muốn bao nhiá»u lâu? Má»™t tháng hay hai tháng, hay là đến khi nà o anh chán má»›i buông tha cho tôi?â€
Anh nặng ná» nhắm mắt lại, cắn chặt hai hà m răng, sắc mặt tái nhợt, hai tay ôm lấy trán, cố gắng kiá»m chế tức giáºn, cố gắng tÄ©nh tâm lại. Tháºt lâu anh má»›i mở mắt ra, nhìn vá» phÃa cô ánh mắt có u buồn nhà n mạt, trầm thấp miệng: “Äi thôi. Anh đưa em tá»›i bệnh viện.â€
Äồng Yên kéo tay anh, kiện định nhìn anh nói: “Cho tôi má»™t kì hạn Ä‘i.â€
Lăng Khiên vẻ mặt đạm mạc nhìn cô, đáy mắt hiện lên ngá»n lá»a tức giáºn, nheo nheo mà mắt, từ từ mở miệng: “Äến khi anh tìm được má»™t con mồi má»›i thì thôi.â€
Äến khi em quên được Tiếu Diệc Trần, đến khi anh không còn yêu em nữa thì thôi. Nhưng câu nà y anh lại không dám nói, bởi vì anh không muốn cô biết rằng anh yêu cô. Như váºy chỉ là m cho cô ngu dốt, luôn tìm cách thoát khá»i anh mà thôi.
Hết chương 7.
Tà i sản cá»§a â€â—• ‿ â—•â€Kún✿◕ ‿ ◕✿
15-03-2012, 01:12 AM
Vạn lý phong sương vạn lý sầu… Tìm ngưá»i tri ká»· biết tìm đâu? 秋霞
Tham gia: Jan 2011
Äến từ: Ha Noi
Bà i gởi: 3,530
Thá»i gian online: 1 tuần 3 ngà y 7 giá»
Thanks: 1,280
Thanked 3,215 Times in 592 Posts
Ngoan, Anh yêu em
Edit: VitaminB2
Chương 8 - Hợp Äồng Bạn Gái
Nguồn: http://cicadavase.wordpress.com/
Lăng Khiên vẻ mặt đạm mạc nhìn cô, đáy mắt hiện lên ngá»n lá»a tức giáºn, nheo nheo mà mắt, từ từ mở miệng: “Äến khi anh tìm được má»™t con mồi má»›i thì thôi.â€
Äến khi em quên được Tiếu Diệc Trần, đến khi anh không còn yêu em nữa thì thôi. Nhưng câu nà y anh lại không dám nói, bởi vì anh không muốn cô biết rằng anh yêu cô. Như váºy chỉ là m cho cô ngu dốt, luôn tìm cách thoát khá»i anh mà thôi.
Äồng Yên nhìn anh, ánh mắt ảm đạm, cuối cùng nhẹ nhà ng gáºt đầu. Má»™t lát sau mở miệng lần nữa: “Lăng Khiên. Anh là m như váºy chỉ vì trả thù tôi hồi đó vÅ© nhục anh đúng không?â€
Lăng Khiên quay đầu nhìn cô, ánh mắt thâm thúy gợn sóng sợ hãi: “Nếu không phải?â€
Äồng Yên thoải mái cưá»i yếu á»›t, lắc đầu: “Không có? Như váºy là tốt rồi.â€
Lăng Khiên quay đầu Ä‘i, nhìn thoáng qua cá»a sổ, buông thõng mà mắt, từ từ khom lưng xuống nhẹ nhà ng bế cô lên, Ä‘i qua tá»§ già y má»›i khà n khà n mở miệng: “Em cất chìa khóa nhà đi.â€
Äồng Yên ngoan ngoãn giáºt đầu cất chìa khóa và o trong túi áo.
“Ôm lấy cô anh.†Trước lúc và o thang máy, mặt anh không chút thay đổi nói.
Äồng Yên cúi đầu đấu tranh trong chốc láy, nhẹ nhà ng vòng tay lên ôm lấy cổ anh, không có thấy ánh mắt cá»§a anh trên đỉnh đầu cô nhu hòa Ä‘i rất nhiá»u.
Äến bệnh viện, Lăng Khiên Ä‘em cô đến phòng là m việc cá»§a bác sỹ rồi Ä‘i ra ngoà i. Bác sỹ giúp cô bôi thuốc, thay băng gạt đổi thà nh hai lá»›p băng má»ng, Ä‘iểm mÅ©i chân miá»…n cưỡng có thể Ä‘i được.
Nhưng mà lúc Ä‘i ra cá»a cô không có Ä‘i già y mà ~_________~.
Cô ngại ngùng nhìn bác sỹ ở đối diện, cưá»i cưá»i, nói tháºt nhá»: “Bạn tôi anh ấy có chút việc báºn, tôi có thể ở chá»— nà y cho anh ấy má»™t lát được không?â€
Bác sỹ là má»™t ngưá»i trung niên đã hÆ¡n bốn mươi tuổi, tốt bụng hướng cô cưá»i cưá»i, sau đó đứng lên nói: “Äúng lúc tôi vừa muốn Ä‘i kiểm tra bệnh nhân. Cô ngồi nghỉ ở đây nhé.â€
Äồng Yên ngoan ngoãn má»™t chút gáºt đầu.
Sau khi bác sỹ rá»i Ä‘i, cô ngồi ở trên ghế Ä‘ung đưa hai chân, suy nghÄ© má»™t chút rồi lấy Ä‘iện thoại cá»§a mình ra bắt đầu chÆ¡i trò chÆ¡i, ước chừng đợi được má»™t lát lâu rồi má»›i nghe thấy tiếng mở cá»a, nhìn thấy ngưá»i vừa tiến và o, cái miệng nhá» nhắn không tá»± chá»§ vếch lên.
Lăng Khiên giÆ¡ lên cái túi trên tay, sắc mặt có chút tái nhợt, cÅ©ng không có láºp tức ôm lấy cô, mà anh lại ngồi ở ghế đối diện vá»›i cô, hai tay khoác lên trên đùi, khom ngưá»i cúi đầu thở nhẹ.
Äồng Yên cảm nháºn thấy anh khác thưá»ng mở miệng há»i: “Anh là m sao váºy?â€
Anh lắc đầu: “Không có chuyện gì cả. Anh nghỉ má»™t chút rồi đưa em vá» nhà .â€
“Không thoải mái ở đâu sao?â€
“Ừ.†Thanh âm của anh rất lạnh, hiển nhiên là anh đang không muốn nói chuyện.
Cô cÅ©ng không dám mở miệng há»i anh nữa, cất Ä‘iện thoại và o trong túi, yên tÄ©nh ngồi chá» anh.
Mấy phút đồng hồ sao, Lăng Khiên ngẩng đầu nhìn câu má»™t cái, rồi cưá»i cưá»i yếu á»›t: “Má»›i vừa rồi thái độ không tốt, xin lá»—i em.â€
Äồng Yên sá»ng sốt, vá»™i và ng lắc đầu: “Không đâu. Sắc mặt cá»§a anh không há» tốt, sao không bảo bác sỹ khám cho?â€
Lăng Khiên đứng lên, đưa cho cô túi thuốc: “Cầm cho anh.â€, sau đó cúi ngưá»i bế cô dáºy.
Äồng Yên cầm lấy cái túi, mở ra nhìn má»™t chút, kinh ngạc ngá»a đầu há»i: “Anh bị Ä‘au dạ dà y sao?â€
Lăng Khiên trong mắt hiện lên tia Ä‘au đớn. Cô đối vá»›i việc đã cứu anh không có má»™t chút ấn tượng nà o sao? Vẻ mặt anh tối tăm gáºt đầu, không có nhìn cô, Ä‘i thẳng ra khá»i bệnh viện.
Äồng Yên cÅ©ng không biết mình đã nói sai cái gì, nhìn vẻ mặt khó chịu, lên xe má»™t cái là nhìn ra ngoà i cá»a sổ, không há» mở miệng nói chuyện.
Suốt cả đưá»ng vá» nhà anh cÅ©ng không há» nói gì.
Trở lại nhà trá», Lăng Khiên Ä‘em thẳng cô đến phòng ngá»§, đặt dép cá»§a cô ở bên cạnh giưá»ng, sau đó hai tay bám và o tưá»ng đứng cho vững, không há» rá»i Ä‘i, cÅ©ng không há» nói gì. Anh chỉ nhìn cô vá»›i ánh mắt phức tạp.
Äồng Yên tá»±a đầu và o giưá»ng, ôm lấy gối, bị anh nhìn váºy không biết phải là m sao, cuối cùng nổi lên dÅ©ng khà mở miệng nói: “Chuyện kia… Tôi vá»›i anh ở chung má»™t chá»— vá» sau có thể tiếp tục công việc bây giá» không?â€
Lăng Khiên sững sá», nhìn vá» phÃa cô ánh mắt cà ng thêm tối tăm.
Äồng Yên trong lòng run rẩy, kiên trì mở miệng: “Tôi rất thÃch công việc mình Ä‘ang là m bây giá», rất thÃch những ngưá»i đồng nghiệp nà y. Tôi muốn là m chung má»™t chá»— vá»›i há».â€
Cô cẩn tháºn mở miệng, là m cho lòng Lăng Khiên cà ng Ä‘au hÆ¡n. Anh hÃt má»™t hÆ¡i tháºt sau má»›i đáp: “Äồng Yên! Ở cùng má»™t chá»— vá»›i anh tức là là m bạn gái cá»§a anh, em có thể có cuá»™c sống cá»§a mình, công việc cá»§a mình, bạn bè cá»§a mình/ Anh không cần em từ bá» cái gì, chỉ cần đến lúc anh cần em là em ở bên cạnh anh là được. Có hiểu không?â€
Cô ná»a hiểu ná»a không nhìn anh, má»™t lát sau má»›i nhẹ nhà ng gáºt gáºt đầu, nhưng vẻ mặt lại trà n đầy khốn hoặc: “Lúc nà o thì anh cần tôi? Má»™t tuần lá»… hay mấy ngà y?†[Vi: bó tay toà n táºp :-<. Khổ thân anh quá Khiên ca TTTT_________TTTT].
Lăng Khiên nhắm mắt lại, nhìn ra bên ngoà i cá»§a sổ. Anh nháºn thấy rằng sá»›m muá»™n gì anh cÅ©ng bị ngưá»i phụ nữ ngu dốt nà y là m cho tức chết. Trì hoãn má»™t lúc lâu tâm tình anh má»›i bình phục, quay đầu nhìn lại cô, mệt má»i mở miệng: “Nam nữ trong lúc chung đụng cÅ©ng tÃnh toán như váºy sao? Thá»i Ä‘iểm em ban đầu cùng Tiếu Diệc Trần nói yêu thương, cÅ©ng là ước định má»™t tuần thấy và i lần sao?â€
Äồng Yên nghe thấy ba chữ “Tiếu Diệc Trầnâ€, thần sắc trong nháy mắt trở nên ảm đạm, từ từ cúi đầu, thanh âm phản bác cá»±c thấp: “Hai chuyện nà y không giống nhau. Chúng ta cÅ©ng không phải nói yếu thương tháºt.†[Vi: á»i giá»i Æ¡i, ngất đâu =_________=).
Cô vừa nói xong, Lăng Khiên xoay ngưá»i, bá» Ä‘i thẳng ra ngoà i cá»a.
Äồng Yên sá»ng sốt, sau đó nghÄ© đến cái gì lại gá»i anh má»™t tiếng.
Lăng Khiên dừng bước, nhưng không hỠquay đầu.
Äồng Yên trong tay đưa ra túi thuốc cá»§a anh, nói nhá»: “Còn túi thuốc cá»§a anh.†[=))].
Lăng Khiên hung hăng Ä‘áºp má»™t cái và o khung cá»a, sau đó không có dừng lại má»™t chút nà o tiêu sái ra khá»i phòng ngá»§, “thình thịch†má»™t tiếng, Äồng Yên cảm giác như tâm mình cÅ©ng kêu hai cái, cắn cắn môi suy nghÄ© má»™t chút, hoà n toà n không hiểu sao anh lại tức giáºn như váºy chứ. (Vi: hức hức. Uất ức thần chương T_________T).
Vì có tá»›i công ty sá»›m má»™t chút, cô đến trưa trừ hai lần Ä‘i vệ sinh còn lại rất biết Ä‘iá»u ngồi trên giưá»ng Ä‘á»c sách. Lúc hÆ¡n sáu giá», cô nghe thấy âm thanh mở cá»a vang lên, nhÃu mà y, trong lòng cô có chút không thoải mái, nhìn lên thấy ngưá»i vừa xuất hiện ở cá»a, sá»ng sốt má»™t chút cao hứng mở miệng: “Thiến Thiến! Là cáºu sao?â€
Thiến Thiến cưá»i hì hì Ä‘i tá»›i giưá»ng ngồi xuống bên cạnh cô, nhìn má»™t chút hai chân Ä‘au cá»§a cô há»i han: “Là m sao lại không cẩn tháºn như váºy chứ. Bây giá» cáºu còn Ä‘au không?â€
Äồng Yên lôi kéo tay cô lắc đầu, cảm thấy rất cảm động. Bạn bè cá»§a cô vốn là không nhiá»u lắm, bạn bè giống như Thiến Thiến lại cà ng hiếm.
“Cáºu tại sao lại có chìa khóa nhà tá»›?â€
“Tá»› vừa má»›i đến thì gặp được Lăng Khiên. Anh ấy đưa cho tá»›. Nói Ä‘i! Các cáºu phát triển thêm được má»™t bước rồi phải không? Còn Ä‘em chìa khóa nhà mình đưa cho ngưá»i ta nữa.â€
Äồng Yên cau mà y nói: “ChÃnh là anh ấy tá»± tiện lấy Ä‘i. Bá đạo không thể nói lý.â€
Thiến Thiến nhìn ánh mắt cá»§a cô trong má»™t khắc ảm đạm, cÅ©ng không há»i tiếp nữa, cùng cô nói chuyện phiếm má»™t lúc lâu, rồi Ä‘i nấu cÆ¡m. Cô chỉ nấu đơn giản có hai bát súp đơn giản, rồi đỡ Äồng Yên Ä‘i tá»›i phòng ăn. Sau khi ăn xong hai ngưá»i lại ngồi trên ghế salon xem ti vi. Äồng Yên kể đại khái cho cô các chuyện xảy ra trong hai ngà y vừa rồi, nhưng lại không có kể tá»›i chuyện hai ngưá»i định ở chung má»™t chá»— kia.
Äồng hồ chỉ hÆ¡n chÃn giá» thì Lăng Khiên gá»i Ä‘iện thoại tá»›i, Thiến Thiến cố ý Ä‘i và o trong phòng bếp, Ä‘em phòng khách trả lại cho cô, Äồng Yên có chút quẫn bách nhấn nút nghe.
“Alo.†Thanh âm cá»§a cô rất nhẹ, rất nhu, giống như mèo kêu váºy.
“Thiến Thiến có còn ở đó không?†Giá»ng nói anh có chút mệt má»i.
“Còn. Cô ấy Ä‘ang ở trong bếp.â€
“Cô ấy có ở lại cùng em đến tối không?â€
“Chắc là không. Bạn trai cá»§a cô ấy má»™t lát nữa sẽ tá»›i đón.â€
Lăng Khiên trầm mặc má»™t chút: “Buổi tối nay anh Ä‘i là m ăn sẽ vá» rất muá»™n, chắc sẽ không qua được. Má»™t mình em nhá»› phải cẩn tháºn, không được đụng chân và o nước. Có chuyện gì phải gá»i Ä‘iện ngay cho anh.â€
“Vâng. ÄÆ°á»£c.â€
Lăng Khiên không có nói gì thêm, ngắt Ä‘iện thoại ngay sau đó. Äồng Yên cầm Ä‘iện thoại, trên mặt nhà n nhạt ưu thương. Thân pháºn bây giá» so vá»›i thân pháºn ngưá»i tình cá»§a Tiếu Diệc Trần ngà y trước cà ng là m cô khổ sở hÆ¡n. Lúc trước là cô tháºt tâm yêu ngưá»i đà n ông kia, mà bây giỠđơn thuần giống như má»™t cuá»™c giao dịch, má»™t cuá»™c giao dịch vì an nguy cá»§a cha mẹ mà cô mà thôi.
Lăng Khiên sau khi cúp Ä‘iện thoại không có trở vá» phòng trá» ngay, mà đốt má»™t Ä‘iếu thuốc đứng trên ban công. Anh cảm thấy trong lòng buồn phiá»n vô cùng.
Äồng Yên không yêu anh, anh vẫn biết sá»± tháºt nà y từ trước. Bây giá» rốt cục đã buá»™c cô ở cùng vá»›i mình, cô trước hay sau như má»™t, hết thay cÅ©ng ở trong lòng bà n tay anh. Nhưng tại sao anh không cảm thấy má»™t chút vui sướng nà o? Nghe được thanh âm dè dặt cùng cẩn trá»ng cá»§a cô, lòng anh lại như bị dao đâm và o, rất Ä‘au.
Anh không chỉ muốn giam cầm cô ở bên ngưá»i anh, mà anh còn muốn tấm lòng cô, trái tim cô. Anh muốn cô yêu anh.
Äi ra khá»i nhà hà ng, Ä‘oà n ngưá»i liên tục chiến đấu ở các chiến trưá»ng đến há»™p ddeem, uống rượu, ca hát, gá»i ngưá»i hầu hạ. Lăng Khiên ngồi ở trong gõ nhìn nụ cưá»i dâm đáng mà hèn má»n trên mặt những ngưá»i khác, trong lòng cảm thấy phiá»n não dị thưá»ng. Vốn là cuá»™c xã giao, là m ăn bình thưá»ng nhưng lại để cho anh cảm thấy ác cảm, anh đẩy ngưá»i phụ nữ bên cạnh ra, ném cho cô chồng tiá»n, khoát tay nói: “Äi ra ngoà i Ä‘i.†Trong lúc má»i ngưá»i Ä‘ang cưá»i nhạo mình, anh lại cúi đầu uống hết chén rượu Ä‘á», má»™t chén rồi má»™t chén, cho đến khi dạ dà y truyá»n đến tráºn Ä‘au đớn má»›i thôi. Lòng trống vắng.
Ngà y thứ hai, Äồng Yên sáng sá»›m đã rá»i giưá»ng, cô không phải là má»™t ngưá»i hiếu động, nhưng là ở trên giưá»ng suốt má»™t ngà y dà i, thá»±c tại có chút không chịu được. Cẩn tháºn Ä‘i dép và o, quay trở lại phòng khách, cô mở máy nghe nhạc lên, cho dá»± má»™t chút nhấn bái hát, nghe giá»ng hát và giai Ä‘iệu vá»ng ra, ngồi ngay trên sà n nhà , ôm lấy hai chân, má»™t lần rồi lại má»™t lần nghe bà i hát phát Ä‘i phát lại.
Nghe đến Ä‘oạn Ä‘iệp khúc, cô lại không kìm được khóc nấc lên, bất quá Ä‘au đớn trong lòng cÅ©ng phai nhạt Ä‘i rất nhiá»u.
Không biết đã qua bao lâu, tiếng chuông cá»§a van lên, cô từ từ đứng dáºy, lau hết nước mắt trên mặt Ä‘i.
Cô cho là Lăng Khiên, nhưng mở cá»a ra lại là má»™t ngưá»i đà n ông trẻ tuổi xa lạ, Ä‘eo má»™t cái kÃnh Ä‘en tư văn ưu nhã, rất anh tuấn, bá»™ dạng thư sinh nho nhã.
“Anh tìm ai?â€
Ngưá»i đó cưá»i cưá»i ôn hòa: “Cô là Äồng Yên?â€
Äồng Yên nghi ngá» gáºt đầu.
Ngưá»i đó hướng cô vươn tay: “Tôi là Lục Tư Triết, là bạn đồng há»c đại há»c vá»›i Lăng Khiên cÅ©ng là bạn hợp tác là m ăn vá»›i cáºu ấy.â€
Äồng Yên có chút cảnh giác nhìn anh, cÅ©ng không bắt tay anh.
Tư Triết cÅ©ng không há» tức giáºn, ngược lại cưá»i đến thoải mái, sau đó gá»i Ä‘iện thoại nói hai câu gì đó, rồi đưa cho cô.
Äồng Yên do dá»± nháºn lấy Ä‘iện thoại, trong Ä‘iện thoại truyá»n đến giá»ng nói quên thuá»™c: “Äồng Yên! Tư Triết là bạn anh, hôm nay anh có việc báºn không thể đến được, anh đã nhá» cáºu ấy đến đưa em Ä‘i bệnh viện thay thuốc.â€
“À, vâng. ÄÆ°á»£c.†Äồng Yên ngoan ngoãn đáp.
“Mấy ngà y tá»›i anh cÅ©ng sẽ rất báºn, nếu còn cần đến bệnh viện thay thuốc nữa thì em cứ nói vá»›i Tư Triết.â€
“Vâng.â€
Lăng Khiên ở đầu bên kia bá»—ng nhiên nói nốt má»™t câu: “Nếu có thể Ä‘i thì cÅ©ng đừng để cho cáºu ta ôm.â€
Hết chương 8.
Tà i sản cá»§a â€â—• ‿ â—•â€Kún✿◕ ‿ ◕✿
15-03-2012, 01:13 AM
Vạn lý phong sương vạn lý sầu… Tìm ngưá»i tri ká»· biết tìm đâu? 秋霞
Tham gia: Jan 2011
Äến từ: Ha Noi
Bà i gởi: 3,530
Thá»i gian online: 1 tuần 3 ngà y 7 giá»
Thanks: 1,280
Thanked 3,215 Times in 592 Posts
Ngoan, Anh yêu em
Edit: VitaminB2
Chương 9 - Thợ Săn Chá» Äợi
Nguồn: http://cicadavase.wordpress.com/
Äồng Yên do dá»± nháºn lấy Ä‘iện thoại, trong Ä‘iện thoại truyá»n đến giá»ng nói quên thuá»™c: “Äồng Yên! Tư Triết là bạn anh, hôm nay anh có việc báºn không thể đến được, anh đã nhá» cáºu ấy đến đưa em Ä‘i bệnh viện thay thuốc.â€
“À, vâng. ÄÆ°á»£c.†Äồng Yên ngoan ngoãn đáp.
“Mấy ngà y tá»›i anh cÅ©ng sẽ rất báºn, nếu còn cần đến bệnh viện thay thuốc nữa thì em cứ nói vá»›i Tư Triết.â€
“Vâng.â€
Lăng Khiên ở đầu bên kia bá»—ng nhiên nói nốt má»™t câu: “Nếu có thể Ä‘i thì cÅ©ng đừng để cho cáºu ta ôm.â€
Mặt Äồng Yên đỠbừng, có chút lúng túng đáp má»™t tiếng, sau đó trả Ä‘iện thoại lại cho Lục Tư Triết.
“Tháºt không tốt. Má» anh và o.â€
Lục Tư Triết cầm lấy Ä‘iện thoại, cưá»i cưá»i, Ä‘i và o trong phòng. Äồng Yên rót má»™t chén trà cho anh, rồi trở vá» phòng ngá»§ thay quần áo.
Mưá»i mấy phút đồng hồ sau, hai ngưá»i ra khá»i nhà , và o thang máy. Lcuj Tư Triêt nhìn cô cưá»i đến máºp má» không rõ.
Äồng Yên nhÃu mà y, không hiểu há»i anh: “Lục tiên sinh, có chuyện gì sao?â€
Lục Tư Triết nhìn chân cô má»™t chút, cưá»i khẽ: “Lăng Khiên nói là nếu thấy cô bước Ä‘i có nhÃu mà y sẽ cho tôi ôm cô lên xe. Tôi Ä‘ang quan sát.â€
Äồng Yên nháy mắt mặt đỠbừng, cúi đầu cảm thấy quẫn bách không dữ, oan ức nói: “Thá»±c ta tá»± thôi có thể Ä‘i được, anh ấy không cần ôm tá»›i ôm Ä‘i, còn không cho phép phản đối. Thá»±c sá»± bá đạo muốn chết.â€
Tư Triết gáºt đầu, tá» vẻ đồng ý: “Cáºu ta nổi danh bá đạo. Tôi đôi khi cÅ©ng bị hắn chá»c giáºn gần chết.â€
Äồng Yên nhìn anh mãnh liệt gáºt đầu, cảm thấy có đồng minh: “Äúng váºy. Không để ý đến cảm giác cá»§a ngưá»i khác má»™t chút nà o. Mình muốn thế nà o thì má»i việc phải thế đấy.â€
Trong suốt đưá»ng Ä‘i, hai ngưá»i nháy mắt tìm chung được chá»§ Ä‘á», chÃnh là không ngừng khinh bỉ Lăng má»—, huống chi Tư Triết Ä‘em chuyện ở đại há»c kể cho Äồng Yên nghe, chá»c cho Äồng Yên không ngừng thoải mái cưá»i to.
Từ bệnh viện Ä‘i ra, Tư Triết nói muốn cùng cô ăn cÆ¡m trưa, Äồng Yên há»›n hở đáp ứng. Cô cảm thấy Tư Triết là má»™t ngưá»i ôn hòa, nho nhã lá»… độ, so vá»›t cái ngưá»i kia thì sống chung còn tốt hÆ¡n nhiá»u.
Sau khi ăn xong, Lục Tư Triết đưa Äồng Yên trở vá» nhà , sau đó lái xe trở lại công ty.
Táºp Ä‘oà n Viá»…n Äông. Phòng là m việc cá»§a Tổng tà i.
Lục Tư Triết không có gõ cá»a mà trá»±c tiếp Ä‘i và o trong phòng.
Sau bà n là m việc, ngưá»i đà n ông Ä‘ang nhìn và o mà n hình máy vi tÃnh, dưá»ng như mạn bất kinh tâm mở miệng: “Cô ấy thế nà o?â€
Tư Triết ngồi đối diện vá»›i Lăng Khiên, cầm lấy Ä‘iện thoại cá»§a anh gá»i ná»™i tuyến, muốn má»™t ly café rồi má»›i mở miệng: “Khôi phục rất tốt. Hai ngà y nữa là khá»i hẳn.â€
“Ừ.†Lăng Khiên đáp má»™t tiếng, sau đó đưa cho Tư Triết má»™t phần văn kiện, rồi nói: “Mấy cái nà y dà nh cho cáºu.â€
Tư Triết nháºn lấy rồi để qua má»™t bên, hiển nhiên là không có hứng thú cùng anh thảo luáºn công sá»±.
“Cáºu không há»i xem tá»› đối vá»›i cô ấy như thế nà o sao?†Giá»ng nói có chút trêu chá»c Lăng Khiên giương mắt khiêu mi nhìn anh: “Cáºu có ý kiến gì? Ãt chú ý tá»›i cô ấy thôi, nếu không tá»› giết cáºu đấy.â€
“Váºy sao? Săn thú vá»›i con mồi là má»™t chuyện rất bình thưá»ng mà .â€
“Mẹ kiếp! Cáºu không có chuyện gì khác để nói thì cút ra ngoà i cho tôi.†Giá»ng nói cá»§a Lăng Khiên rất không có thiện ý.
Lục Tư Triết trên mặt cưá»i khẽ. Anh đối vá»›i việc có thể chá»c chuyện tình cá»§a Lăng Khiên đến bây giá» không biết mệt. Kể từ khi vô tình thấy ảnh Äồng Yên trong và da cá»§a Lăng Khiên, anh thỉnh thoảng lại dùng việc nà y khiêu khách hắn, lần nà y thấy ngưá»i tháºt rồi, nếu không hùn hăng đùa giỡn hắn má»™t phen, kia cÅ©ng không biết từ bạn tốt phát âm thế nà o.
Lục Tư Triết cháºm rãi uống café, hoà n toà n không có ý tứ rá»i Ä‘i. Lăng Khiên nhìn bá»™ dáng rất muốn ăn đòn kia, tức đến nghiến răng nghiến lợi nói: “Tá»› thấy cáºu tháºt sá»± rất nhà n rá»—i nhỉ?â€
Nói xong gõ lạch cạch trên bà n phÃm, anh không thèm nhìn hắn nữa.
Lục Tư Triết nhún nhún vai, thầm nghÄ©: “Tôi thà bá» bá»™n nhiá»u việc, thà rằng buổi tối là m thêm giỠđến rạng sáng cÅ©ng không nguyện buông tha bá»™ dáng kinh ngạc cá»§a cáºuâ€. Anh hắng giá»ng má»™t cái, từ từ mở miệng: “Buổi sáng căn bản cáºu có thể không cần phải tham gia buổi há»p. Tại sao lại không tá»± mình đưa cô ấy tá»›i bệnh viện?â€
Lăng Khiên cÅ©ng không thèm quay đầu, nhấn chuá»™t hai cái, trên mặt cương má»™t chút: “Tá»› có chuyện khác.â€
“Chuyện gì còn có thể quan trá»ng hÆ¡n sá»§ng váºt nhá» cá»§a cáºu váºy?â€
Lăng Khiên nghe được ba chữ “sá»§ng váºt nhá»â€, vẻ mặt láºp tức hòa hoãn rất nhiá»u, quay lại nhìn Tư Triết nói: “Cáºu cÅ©ng cảm thấy cô ấy giống sá»§ng váºt?â€
Lục Tư Triết gáºt đầu, vẻ mặt hóm hỉnh: “Giống! Tháºt biết Ä‘iá»u, rất tốt và còn hay nói.â€
Lăng Khiên khẽ cau mà y: “Hay nói?â€
Lục Tư Triết thấy anh vẻ mặt khó chịu, trong lòng rất vui vẻ, nhưng trên mặt lại không có bất kì biến hóa nà o: “Äúng váºy à . Tà i ăn nói rất tốt, đại há»c năm thứ hai còn tham gia cuá»™c thi Biên luáºn Sinh viên rất tốt.â€
Lăng Khiên nhìn chằm chằm và o mà n hình máy tÃnh, con ngươi bất động, sắc mặt có chút tối tăm, khẽ mÃm môi không nói tiếp, anh cÅ©ng không biết nên nói cái gì.
“Má»™t phụ nữ hai mươi sáu tuổi thÃch nhất là xem phim hoạt hình. Lúc cô ấy nói đến nhân váºt trong phim hoạt hình, vẻ mặt rất khả ái. Tá»› nhiá»u năm như váºy rồi mà chưa từng thấy má»™t ngưá»i nà o cưá»i tinh khiết đến váºy, còn không là m bá»™ chút nà o.â€
Sắc mặt Lăng Khiên ngà y cà ng khó coi. Cái nà y anh cÅ©ng không biết, như váºy là cô chẳng bao giá» cưá»i trước mặt anh quá.
“Tá»› vá»›i cô ấy cÅ©ng tháºt có duyên, ngà y trước lại cùng cô áy há»c cùng trưá»ng Trung há»c. Hôm nà o tá»› phải hẹn cô ấy cùng Ä‘i vá» thăm lại trưá»ng cÅ© má»›i được, nhiá»u năm qua Ä‘i rồi mà chưa có vá». Nhá»› trưá»ng quá Ä‘i.â€
Lăng Khiên đột ngá»™t ngẩng đầu, ánh mắt vô cùng hung ác nhìn bạn mình. Lục Tư Triết dù đã chuẩn bị tâm tư rất tốt, nhưng vẫn bị ánh mắt cá»§a Lăng Khiên là m cho sợ run cả ngưá»i, cố gắng lắm má»›i dám nhìn thẳng và o mắt hắn.
Năm giây đồng hồ sau, Lục Tư Triết thảm bại, toà n thân toát ra mồ hôi lạnh, nhanh chóng cầm lấy văn kiện trong tay, láºt xem và i trang, hÆ¡i thở hÆ¡i há»—n loạn, mở miệng: “Mấy chuyện nà y đúng là chưa được xá» lý tốt lắm, cần thảo luáºn lại má»™t chút. Cáºu Ä‘ang báºn, tá»› Ä‘i ra ngoà i đây.â€
Anh đứng dáºy lau mồ hôi. Anh bây giá» thì đã tin rằng ánh mắt có thể giết chết ngưá»i rồi. Anh lướt mắt qua ngưá»i kia má»™t chút, thấy được khuôn mặt Ä‘en sì lại như tá» giấy bị vò nát thì thấy trong lòng thoải mái vô cùng, nhưng ngay sau đó không há» trêu chá»c gì nữa, giả vi tuấn kiệt, nhanh chóng chuồn ra khá»i phòng. Ngưá»i ta còn có chút lý trÃ, thá»i Ä‘iểm nà y không nên hà nh động gì cả, mau chóng chuồn Ä‘i cứu vá»›t cái mạng mình là má»™t hà nh động sáng suốt nhất.
Lục Tư Triết nghÄ© thế nà o là m thế đấy, nhưng vừa má»›i xoay ngưá»i Ä‘i được hai bước đã nghe thấy giá»ng nói từ sau lưng vang và o tai: “Ngà y mai kà kết hợp đồng ra sao tùy cáºu chịu trách nhiệm.â€
Tư Triết thất kinh hồn vÃa, xoay mạnh ngưá»i lại, vẻ mặt kinh nhạc nhìn ngưá»i nam nhân khà định thần nhà n đối diện, khó khăn mở miệng: “Ban đầu chúng ta đã thảo luáºn rất tốt rồi còn gì, chuyện truyá»n thông cá»§a công ty tá»› không chịu trách nhiệm mà .â€
Lăng Khiên nhướng nhướng mà y nhìn anh nói: “Tá»› có viết giấy cam kết sao? Cáºu có ngưá»i là m chứng không?â€
Và thế là Lục Tư Triết cá»±c kỳ nổi giáºn: “Lăng Khiên! Cáºu không thể nhá» má»n như váºy được. Ban đầy là cáºu tán gái nên khư khư cố chấp đầu tư và o ngà nh truyá»n thông. Tá»›i chỉ đứng trên láºp trưá»ng má»™t ngưá»i bạn trợ giúp tà i chÃnh cho cáºu. Chúng ta cÅ©ng đã thá»a thuáºn rằng chỉ chia hoa hồng, tá»› sẽ không tham gia quản lý bất kì việc kinh doanh nà o. Cáºu không thể nói mà không giữ lá»i.â€
Lăng Khiên móc ra má»™t thiếu thuốc lá, đốt rồi cho lên miệng hút, sau đó tá»±a và o ghế ngồi, tâm tình rất tốt nhìn Tư Triết nói: “Truyá»n thông bên nà y cáºu có ba mươi phần trăm cổ phần, cho nên má»i việc quyết sách Ä‘á»u muốn cáºu tham gia. Trước đây là do tá»› sÆ¡ suất, sẽ bắt đầu từ hôm nay. Tất cả cả má»i việc từ quản lý, hợp đồng, đến chức trách Ä‘á»u thuá»™c phạm vi và trách nhiệm cá»§a cáºu.â€
“Tá»› phản đối.†Lục Tư Triết tức giáºn cá»±c Ä‘iệm rồi, bạo ná»™ rồi, phẫn háºn nhìn Lăng Khiên.
Bất quá lá»±c sát thương từ xa cá»§a anh hiển nhiên là không đủ, Lăng Khiên nhìn anh, nhẹ nhà ng phun ra má»™t vòng khói trắng: “Phản đối không hiệu lá»±c. Nhân sá»± đã sắp xếp rồi đấy. Cáºu trở vá» kiểm tra và nháºn bưu kiện Ä‘i.â€
“Chuyện nà y bắt đầu từ khi nà o? Tại sai tá»› không biết?â€
Lăng Khiên nhìn anh, cưá»i đến tà ác: “Má»›i vừa xong.â€
Lục Tư Triết đã há»™c máu vì tức giáºn quá mức. [Vi: khổ thân anh rồi =))))))].
Lăng Khiên chỠđến sau khi cá»a phòng được đóng kÃn lại, nụ cưá»i trên mặt từ từ biến mất, xua xua cho hết khói thuốc rồi cầm lấy Ä‘iện thoại di động Ä‘i tá»›i cá»a sổ sát đất phÃa trước.
Khà trá»i oi nồng, đưá»ng phố cháºt chá»™i, ngưá»i xe Ä‘i lại đông nghịt, nhịp sống cá»§a ngưá»i dân ở thà nh phố nà y luôn luôn hối hả, vá»™i và ng. Anh ngồi và o vị trà nà y, cứ như váºy lẳng lặng rút ra má»™t Ä‘iếu thuốc khác, má»™t lát cÅ©ng cảm thấy có chút xa xỉ. Anh ngưá»i buông lá»ng cảnh giác hÆ¡n để nghỉ ngÆ¡i má»™t chút. Äối thá»§ cá»§a mình Ä‘ang ra sức lên đưá»ng, có lẽ cùng nhau đấu tranh, nhưng có lẽ bởi vì mình lưá»i biếng nên cuối cùng thất bại thảm hại. Và dụ như váºy quá nhiá»u, mà kinh nghiệm anh đã há»c được cÅ©ng không Ãt. Cà ng đứng được ở vị trà cà ng cao, vượt qua nhiá»u thà nh công, trừ những giấy tá» và những con số má» mịt hư vô Ä‘ang quay cuồng Ä‘iên đảo xung quanh, anh cảm nháºn được cà ng ngà y cà ng Ãt sá»± vui vẻ hÆ¡n.
Hút cho hết Ä‘iếu thuốc xong anh má»›i gá»i Ä‘iện cho Äồng Yên, sau má»™t lát má»™t giá»ng nói ôn nhu vang lên.
“Alo.†Giá»ng nói cá»§a cô vẫn luôn luôn má»m nhẹ, nhu hòa như váºy, không há» có má»™t chút ngụy trang giả tạo nà o.
“Em Ä‘ang là m cái gì váºy?†Lăng Khiên ngá»a đầu tá»±a và o ghế, mây Ä‘en âm u Ä‘ang dần ôm lấy hết bầu trá»i, cảm tưởng như chèn ép ngưá»i ta tá»›i mức không thể thở nổi.
“Äang sá»a sang lại má»™t Ãt đồ váºt thôi.†Äồng Yên lúc nà y Ä‘ang ngồi trên sà n nhà ở phòng ngá»§ sá»a sang lại má»™t đồ váºt trước kia: những lá»… váºt Tiếu Diệc Trần đã tặng cho cô lúc ở đại há»c, những tá» giấy hai ngưá»i truyá»n tay nhau viết ở phòng tá»± há»c ở thư viện trưá»ng,…. để chuẩn bị vứt Ä‘i.
“Ừ. Chân còn Ä‘au không?â€
“Không Ä‘au nữa. Bác sỹ nói rằng bây giá» không cần đến bệnh viện đổi thuốc nữa, chỉ cần ở nhà tá»± bôi má»™t chút thuốc mỡ và o chân là được.†Cô trả lá»i anh giống như là đang báo cáo công việc váºy, hết sức kiên nhẫn nhưng cÅ©ng không nghe ra được chút cảm xúc nà o trong giá»ng nói.
Lăng Khiên trong lòng cảm thấy có chút khổ sở không thể phát tiết được, đà nh đè nén trong lòng. Anh thở nhẹ ra một hơi.
“Äồng Yên?†Anh nhẹ nhà ng gá»i tên cô, nhưng lại không nói gì.
“Vâng.†Cô ngoan ngoãn đáp lá»i.
Em có phải không muốn ở cùng anh một chút nà o hay không? Em có phải rất ghét anh hay không?
NghÄ© trong lòng như váºy nhưng anh không có dÅ©ng khà mở miệng, bởi vì anh biết đáp án dÄ© nhiên là cô khẳng định như váºy.
“Không có chuyện gì cả. Anh gá»i Ä‘iện để nói em biết, tà nữa có thể trá»i sẽ mưa, nhá»› đóng kÄ© cá»a sổ. Anh rất báºn, buổi tối phải Ä‘i tiếp khách, anh ăn cÆ¡m má»™t mình nhé.†Anh cảm thấy câu nói sau cùng rất nhiá»u hà m ý, nhưng cô căn bản không há» quan tâm.
“Vâng.â€
Anh nghe cô đơn giản trả lá»i như váºy đà nh cưá»i khổ má»™t cái, vừa định cúp Ä‘iện thoại lại nghe thấy cô mở miệng lần nữa: “Thuốc cá»§a anh còn để ở chá»— tôi đấy.â€
Anh rất muốn từ giá»ng nói cá»§a cô nghe ra má»™t tia mong đợi và vân vân những cảm xúc khác, nhưng giá»ng Ä‘iệu bình thản nà y chỉ lá»™ ra ý mong muốn khẩn cấp phá»§i sạch má»i mối quan hệ vá»›i anh.
“Cứ để ở đó Ä‘i, giá» anh Ä‘ang báºn, sẽ lấy lại sau.†Nói xong anh không có chá» cô trả lá»i, tắt máy luôn.
Trong phòng là m việc rá»™ng rãi và lạnh lùng, thân hình cao lá»›n, thon dà i đứng trước cá»a sổ sát đất có bá»™ dạng vô cùng cô đơn, ngay cả không khà xung quanh anh cÅ©ng trà n ngáºp ưu thương nhà n nhạt. Ngưá»i đà n ông nà y trên thương trưá»ng má»™t tay che cả bầu trá»i, giá» phút nà y trong mắt anh chỉ trà n ngáºp thê lương. Anh có thể dùng an nguy cá»§a cha mẹ cô ép cô ở bên cạnh mình, nhưng không hỠép cô cùng mình hoan tâm.
Thợ săn có rất nhiá»u phương pháp để xá» lý con mồi cá»§a mình, nhưng anh lại lá»±a chá»n phương pháp ngu ngốc nhất. Äó là chỠđợi.
Hết chương 9.
Tà i sản cá»§a â€â—• ‿ â—•â€Kún✿◕ ‿ ◕✿
Từ khóa được google tìm thấy
âèäåîêàìåðû , àêâàðèóìíûå , àëüôà , âíåøòîðãáàíê , äîìàøíåå , äîñòàâêà , anh dam yeu em a full , anh dám yêu em à full , anh han anh yeu em full , anh yeu em tieu bao boi , áûòîâàÿ , ba xa anh yeu em full , bà xã anh yêu em full , çåíèò , çíàêè , dinh cap luu manh , êîìïàíèÿ , êóëèíàðíûå , http://is.gd/emdam11 , íåîáû÷íûå , ïèööû , ïîãîäà , ïóãà÷åâà , ìóçûêà , ïðîõîæäåíèå , mỹ nữ ngôn tình , ñàëàòîâ , ñàéòà , ñëîâàðè , ñèòèáàíê , ñëóæáà , ngôn tình , ngoan a iu e full , ngoan a y e 4vn , ngoan a yeu e 4vn , ngoan anh yêu em , ngoan anh yêu em full , ngoan anh yêu em(5) , ngoan anh yeu , ngoan anh yeu chuong 28 , ngoan anh yeu em , ngoan anh yeu em -phan 5 , ngoan anh yeu em 4 eu , ngoan anh yeu em 4vn.eu , ngoan anh yeu em chap 21 , ngoan anh yeu em chap 7 , ngoan anh yeu em full , ngoan anh yeu em tap 2 , ngoan anh yeu em trang 3 , ngoan anh yeu em trang 7 , ngoan anh yeu em trang 9 , ngoan anh yeu em.trang 6 , ñíîóáîðä , ñòðèïòèç , õàáàðîâñê , ôèãóðíîå , tieu thuyet ngon tinh , truyen ngoan anh yeu em , truyen ngoan! anh yeu em , vu dong can khon , ÿíäåêñ , øàõìàòû