Ghi chú đến thành viên
Ãá» tài đã khoá
 
Ãiá»u Chỉnh
  #6  
Old 14-03-2008, 05:40 PM
suongrong suongrong is offline
Má Mì
 
Tham gia: Mar 2008
Bài gởi: 451
Thá»i gian online: 1 tuần 3 ngày 5 giá»
Xu: 0
Thanks: 1,750
Thanked 183 Times in 69 Posts
Chương 6


Nhất Linh thảng thốt: “Sao lại như vậy được?†nhưng nghe âm thanh hò hét giết chóc dâng lên như thá»§y triá»u má»—i lúc má»™t gần, quả nhiên không thể là tin giả. Dù sao cÅ©ng chỉ là má»™t cậu trai mưá»i sáu tuổi, trong lòng không tránh khá»i hoảng sợ rối bá»i. Nhất Linh Ä‘i tìm Mai Tá»­ Kỳ, nhìn thấy lão ta mặt cÅ©ng Ä‘ang tái nhợt như tá» giấy trắng thì lại càng khiếp sợ.
Äang trong lúc há»—n quân loạn quan, trong đầu Nhất Linh vụt lên má»™t ý nghÄ©: “Ta mà hoảng sợ, Thiết Huyết Minh sẽ bại vong đêm nay!â€. Má»™t luồng dÅ©ng khí trào dâng trong long, Nhất Linh vươn thẳng ngưá»i dậy hét to: “Äệ tá»­ Thiết Huyết Minh nghe đây, ta là Thù Tá»± Hùng, Minh chá»§ cá»§a các ngưá»i. Äêm nay sống chết cÅ©ng phải giữ cho được Thiết Huyết môn!â€. Tiếng hét như sấm rá»n, tá»a lan tứ phía, từng khe núi cá»§a Trung NghÄ©a cốc cách xa hàng dặm cÅ©ng nghe thấy giá»ng Nhất Linh, âm thanh đập vào vách núi vá»ng lại càng hùng tráng hÆ¡n.
Quả đúng như Ä‘iá»u Nhất Linh lo lắng, khi nghe tin Thanh Long Há»™i đã chấn chiếm Trung NghÄ©a môn, Thiết Huyết đệ tá»­ từ trên xuống dưới không ai không hoang mang lo sợ, gần như không còn ý chí chiến đấu. Äang trong cÆ¡n hoảng loạn ấy, tiếng hét vang dá»™i cá»§a cậu đã khiến cho Thiết Huyết Minh trên dưới nức lòng, lÅ© lượt kéo vá» cá»­a chính. Nhất Linh vừa hét vừa lao nhanh, âm thanh vang vang như sấm sét, ngưá»i như có Ä‘iện truyá»n. Vừa dứt tiếng, ngưá»i đã đến trước Thiết Huyết môn.
Chỉ nhìn thấy bóng dáng cao to cá»§a Lý Thanh Long sừng sững trấn đại môn, Ä‘ang tàn sát môn nhân Thiết Huyết, đằng sau là mấy đại cao thá»§ Thanh Long Há»™i Ä‘ang chém giết số đệ tá»­ canh cổng ngoài như băm giá chặt rau, đồng thá»i cố xông vào cánh cá»­a chính Ä‘ang mở lên. Khi Nhất Linh đến, đại môn vừa được nâng cao, cầu treo bên ngoài đã bị đứt, may mắn là đệ tá»­ Thiết Huyết môn lui vá» từ thành Trung NghÄ©a đã kịp kéo cao cá»­a. Ngưá»i ngá»±a Thanh Long Há»™i tràn tá»›i như nước thá»§y triá»u nhưng cá»­a lá»›n vào Thiết Huyết ÄÆ°á»ng đã bị chặn kín, nhất thá»i không tiến vào được bên trong.
Tình thế lúc đó thật vô cùng nguy kịch, có thể nói Thiết Huyết Tổng đưá»ng đã bị chiếm đóng đến chín phần mưá»i, đệ tá»­ Thiết Huyết Minh bên trong vừa ít lại không có đại cao thá»§, Thanh Long Há»™i bên ngoài không những quân số đông hÆ¡n gấp mấy lần, lại còn sáu bảy cao thá»§ bậc nhất, chá»›p mắt là có thể tàn sát môn nhân Thiết Huyết không còn má»™t ai. Chỉ riêng Lý Thanh Long má»™t mình đã chống chá»i cả má»™t đội quân cá»§a Thiết Huyết Minh, bá»n Tân Vô Ảnh và Cổ Uy mặc dù không tiếc đến tính mạng cá»§a mình, nhưng cÅ©ng không có cách nào để ép Lý Thanh Long lùi bước được.
Tiếng hét cá»§a Nhất Linh tất nhiên là Lý Thanh Long cÅ©ng nghe thấy. Phần thắng đã nắm chắc trong tay, vừa nhìn thấy Nhất Linh lão phá lên cưá»i sặc sụa: “Nhóc con, có khí thế đấy, nhưng có hét lá»›n gấp mưá»i lần như thế cÅ©ng bá» mạng đêm nay thôi. Nói ngươi không qua nổi cá»­a ải này cá»§a lão phu, thì ngươi nhất định không qua nổi!â€
Cá»­a lá»›n cuối cùng cÅ©ng bật ra, đệ tá»­ Thiết Huyết Minh bảo vệ đại môn đã bị chém chết gần hết, sáu đại cao thá»§ cá»§a Thanh Long Há»™i sấn ngưá»i lao vào bên trong, đằng sau là dòng ngưá»i ngá»±a tấn công Ä‘en kịt. Tiếng cưá»i Ä‘iên cuồng cá»§a Lý Thanh Long má»—i lúc má»™t vang to lồng lá»™ng, chấn động cả trá»i đêm.
Äúng lúc lão Ä‘ang đắc chí trong trận cưá»i ngông cuồng đó, Nhất Linh bật ngưá»i tuốt thanh trưá»ng kiếm lao thẳng vá» hướng Lý Thanh Long. Khoảng cách giữa hai ngưá»i chỉ khoảng hÆ¡n mưá»i trượng, nhưng Nhất Linh chỉ loáng lên là đến, thanh gươm vừa Ä‘iểm tá»›i đã chỉ đúng vào trước yết hầu Lý Thanh Long. Tư thế vô cùng ưu mỹ, động tác nhanh gá»n như Ä‘iện truyá»n sét đánh, đúng là “Hồi đầu thị ngạnâ€!
Lý Thanh Long lạnh toát ngưá»i, vá»™i lùi lại má»™t bước, tay nắm lại thành quyá»n nhanh như chá»›p tung ra. Lúc chiá»u lão đã trải qua cuá»™c đấu vất vả vá»›i Nhất Linh, biết rằng trước cú đấm trá»i giáng cá»§a mình, Nhất Linh dù sao cÅ©ng chỉ có cách phòng thá»§. Lưỡi kiếm kia có thể lợi hại nhưng chỉ cần lấy sức tung má»™t chiêu quyá»n, tuy có kiếm trong tay nhưng sao tránh khá»i phải lui vá» cố thá»§!
Ai ngỠrằng thanh kiếm của Nhất Linh lại giống như ma ngư dưới nước. Sức mạnh quả đấm của Lý Thanh Long như dòng nước cuồn cuồn tràn tới, kiếm vẫn lách mình tiến vỠphía trước, thanh kiếm xoay một vòng ma quái lại chỉ đúng phía trước yết hầu của Lý Thanh Long.
Lý Thanh Long kinh ngạc đến lạnh ngưá»i, thấy thanh kiếm cá»§a Nhất Linh mà không sao nhìn ra lá»™ số chuyển động cá»§a nó. Chỉ biết mÅ©i kiếm như con rắn độc, bất luận là có trốn ở đâu, lên cao hay xuống thấp cÅ©ng không thoát được cái đầu rắn trừng trừng trước mặt. Lão không còn cách nào, lại lùi thêm má»™t bước. Lùi lại hai bước, ngưá»i đã trở vá» sát bên đại môn. Lưu Sương, Cái Nhất Mục hai bên cùng xông ra, nhưng chưa kịp hiểu ra chuyện gì đã cùng hết lên bật lại, cổ tay Lưu Sương bị rạch má»™t đưá»ng, Cái Nhất Mục tai trái tóe máu. Lưỡi kiếm cá»§a Nhất Linh trưá»n nhanh như má»™t con rắn, lại chỉ đúng vào yết hầu cá»§a Lý Thanh Long.
Lý Thanh Long đã trải qua bao trận lá»›n nhá», cả kiến thức lẫn kinh nghiệm Ä‘á»u độc bá»™ giang hồ, nhưng chưa bao giá» chứng kiến má»™t chiêu kiếm quái tuyệt như thế. Trong đầu lão lóe lên vô số cách ứng phó nhưng rốt cuá»™c vẫn bất lá»±c phải lùi thêm bước thứ ba. Nhất Linh bám sát theo Lý Thanh Long, lưỡi kiếm cứ chỉ thẳng cách yết hầu lão chừng ba thốn. Cả sau đại cao thá»§ lần lượt xông ra ứng cứu Há»™i chá»§, nhưng rốt cuá»™c tất cả Ä‘á»u bắn ngược trở lại, không ôm mặt thì che tai. Cái Nhất Mục thậm chí còn hai lần liá»u thân, đến lần thứ hai, con mắt cuối cùng suýt nữa trúng kiếm, lão sợ đến ná»—i toát mồ hôi ròng ròng.
Trong đại môn lúc này tập trung cả bảy đại cao thá»§ cá»§a Thanh Long Há»™i, nếu như ở giữa quảng trưá»ng, bảy ngưá»i há» quây vào quần công, thì thiên hạ không ai có thể chống chá»i được. Cá»­a Thiết Huyết mặc dù không hẹp nhưng cÅ©ng không phải rá»™ng lắm, bảy ngưá»i chỉ có thể đứng vá» má»™t bên, bị trưá»ng kiếm cá»§a Nhất Linh ép lùi lại sau từng bước, qua đại môn, qua cả cầu treo. Äệ tá»­ Thanh Long Há»™i chen chúc trên cầu treo, bị thượng cấp chèn ngã tứ tung xuống nước. Thanh Long Há»™i vốn là những hảo hán xuôi ngược Trưá»ng Giang, nên chỉ chút sau là leo lên được bá».
Thiết Huyết Minh ai nấy Ä‘á»u mừng rỡ ra mặt, vá»™i vàng kéo cầu treo lên. Nhất Linh quay lại, Lý Thanh Long định bám theo, nghÄ© tá»›i chiêu kiếm kỳ tuyệt lại đứng yên, thẫn thá» nhìn Nhất Linh an toàn rút lui qua cổng.
HÆ¡n hai nghìn đệ tá»­ Thiết Huyết Minh bảo vệ Trung NghÄ©a thành đã gần như bị tận sát, cá»™ng thêm mấy trăm kẻ phản bá»™i theo Thưá»ng Cánh Huy. Thá»±c lá»±c cá»§a Thiết Huyết Minh chưa đầy má»™t canh giỠđã giảm Ä‘i má»™t phần ba, tổn thất thật không gì so nổi. Tân Vô Ảnh nhìn theo bóng Thưá»ng Cánh Huy đứng ở phía xa, lồng lá»™n chá»­i: “Thưá»ng cẩu trệ, con chó được nuôi tốt như ngươi tại sao lại phản bá»™i chứ?â€
Thưá»ng Cánh Huy hÆ¡i chút do dá»±, bước nhanh tá»›i nói: “Tân Vô Ảnh, những năm trước đây cùng lập ra Vô Ảnh môn, anh là Môn chá»§, ta là Phó môn chá»§, cùng tá»± do tá»± tại tung hoành giang hồ. Hà cá»› gì mà anh lại đầu quân theo Thiết Huyết Minh, tá»± hạ mình làm ÄÆ°á»ng chá»§? Còn ta lại càng là phó ÄÆ°á»ng chá»§ nhá» bé, bị chèn ép bởi má»™t đống ngưá»i, nhất cá»­ nhất động Ä‘á»u tù túng, không khí giam cầm đó ta đã chịu hai mươi năm nay, sắp phát Ä‘iên rồi. Việc xảy ra tối nay, lá»—i là tại anh, không phải tại ta. Tại sao không chuyển sang đầu quân cho Thanh Long Há»™i, Long đầu nhất định sẽ trá»ng dụng anh!â€.
Lý Thanh Long nói to: “Nói hay lắm, Thưá»ng Cánh Huy! Giúp ta tiêu diệt Thiết Huyết Minh xong, mồng hai tháng hai năm sau, sau khi ta nhất thống giang hồ sẽ cho ngươi lập lại Vô Ảnh Môn, làm chá»§ má»™t phương.â€
Thưá»ng Cánh Huy mừng rỡ, cúi ngưá»i đáp: “Äa tạ Long đầu!†Rồi quay lại nhìn các đệ tá»­ theo mình nói lá»›n: “Các ngươi bây giỠđã là ngưá»i cá»§a Thanh Long Há»™i! Tiêu diệt xong Thiết Huyết Minh, giúp Long đầu nhất thống giang hồ, các ngươi Ä‘á»u là công thần, nhất định sẽ có cuá»™c sống tốt đẹp. Các ngươi hãy theo lão phu tiến lên phía trước để Ä‘a ta ân đức Long đầu!â€.
Mấy trăm kẻ này Ä‘á»u là thân tín cá»§a Thưá»ng Cánh Huy, nhiệt liệt tung hô hưởng ứng. Tân Vô Ảnh tức run bắn lên. Lý Thanh Long dương dương tá»± đắc, đưa mắt nhìn Nhất Linh, bá»—ng trầm lại há»i: “Này chàng trai, chiêu kiếm lúc nãy cá»§a ngươi gá»i là gì?â€
“Hồi đầu thị ngạnâ€, Nhất Linh trả lá»i Lý Thanh Long, mắt lại nhìn chằm chặp Thưá»ng Cánh Huy: “Nhưng Thưá»ng các hạ, nếu như ông hồi đầu thì chỉ có địa ngục vạc dầu Ä‘ang đợi ông thôi!â€. Tiếng cá»§a cậu không lá»›n nhưng rõ ràng rành mạch giữa trá»i đêm, khiến cho Thưá»ng Cánh Huy phải run rẩy cúi đầu.
“Hồi đầu thị ngạn…Hồi đầu thị ngạn†Lý Thanh Long lặp lại hai lần câu nói đó, nhìn thẳng vào Nhất Linh: “Xem ra lão phu đã nói hÆ¡n sá»›m nhưng lão phu quyết không quay đầu lại. Lưu Sương, truyá»n lệnh cá»§a ta, gá»i Chu Dịch vá», Thanh Long Há»™i sẽ vào ở trong Trung NghÄ©a thành, bên ngoài chống lại Quần Anh Há»™i, bên trong bao vây Thiết Huyết Minhâ€.
Thiết Huyết Minh hÆ¡n vạn đệ tá»­, trong má»™t đêm đã mất Ä‘i tá»›i má»™t phần ba, mất luôn cả thành Trung NghÄ©a, cục diện chân vạc đã tá»›i hồi chênh vênh tá»™t cùng. Nhưng đêm nay Nhất Linh đã thể hiện tuyệt kỹ kinh ngưá»i, má»™t mình dồn cả bảy cao thá»§ Thanh Long Há»™i lùi bước, khiến cho Thiết Huyết Minh từ trên xuống dưới, dù thiệt hại tả tÆ¡i vẫn còn nhìn thấy con đưá»ng sống. Số đầu não Cổ Uy, Bạch Hạc Niên đã nhanh chóng lấy lại được dÅ©ng khí.
Ãnh mắt tuy không nhìn chằm chặp, nhưng hÆ¡n bảy nghìn cặp mắt cá»§a đệ tá»­ Thiết Huyết Minh Ä‘ang đổ dồn vá» hướng Nhất Linh, khiến cho cậu bối rối vô bá». Hai chiêu “Khổ hải vô biên†và “Hồi đầu thị ngạn†hai lần thi triển vẫn không thể giết được Lý Thanh Long. Mắt nhìn thấy hàng vạn ngưá»i ngá»±a cá»§a Thanh Long Há»™i cùng hàng ngàn lá»u trại dá»±ng lên ngập Trung NghÄ©a cốc, hò reo huyên náo bên tai khiến cho Nhất Linh trong lòng rối như tÆ¡ vò.
Ngày hôm sau, Thiết Huyết Minh chuẩn bị thêm nhiá»u vÅ© khí thiết bị, nhưng Thanh Long Há»™i không há» tiến công. Nhất Linh đứng ở đầu thành nhìn thấy ngưá»i ngá»±a cá»§a Thanh Long Há»™i leo lên hai bên núi chặt xuống vô số những cây to để làm thang mây.
Thì ra tưá»ng bao cá»§a Thiết Huyết đưá»ng tuy thấp hÆ¡n rất nhiá»u so vá»›i thành Trung NghÄ©a, nhưng con sông bảo vệ xung quanh lại là má»™t trở ngại lá»›n. Thanh Long Há»™i Ä‘á»u là những hảo hán Trưá»ng Giang, nhưng cứ ngâm mình dưới nước sâu cả trượng thì chẳng thể công thành được, vì thế phải dành má»™t ngày để kết thang mây. Thang mây đó rất dài có thể bắc ngang qua sông, kéo dài móc lên đầu thành, thật tiện lợi cho việc công kích.
Các đầu não cá»§a Thiết Huyết Minh đứng trên thành nhìn động thái Thanh Long Há»™i, ai nấy Ä‘á»u lo lắng. Tân Vô Ảnh thở hắt ra: “Nếu cứ như vậy, chúng ta chắc chắn không thoát khá»i nguy hiểm, chiêu này cá»§a Lý Thanh Long thật là độc địaâ€.
Cổ Uy tiếp lá»i: “Äêm nay ta sẽ tranh thá»§ lúc tối trá»i ra ngoài, đốt cái đống gá»— nát này, xem lão ta làm thế nào!†Thang mây cá»§a Thanh Long Há»™i không phải để tập trung má»™t chá»—, hÆ¡n nữa ngưá»i ngá»±a đông như vậy, lại có cao thá»§ như Lý Thanh Long thì đống thang mây đó làm sao có thể đốt hết được? à tưởng này cá»§a Cổ Uy quả thật là không cao kiến chút nào, nếu như không phải là hôm nay thì thế nào Tân Vô Ảnh cÅ©ng chế giá»…u cho má»™t trận, nhưng giá» lão chỉ ngồi im. Tối kiến còn hÆ¡n vô kiến, chá»§ ý cá»§a Cổ Uy tuy không cao minh nhưng mấy ngưá»i Tân Vô Ảnh và Bạch Hạc Niên đến má»™t chá»§ ý cÅ©ng không có.
Cuối cùng, đám Tân Vô Ảnh bất giác Ä‘á»u nhìn Nhất Linh. Mấy ngày nay, Thiết Huyết Minh liên tiếp chiến đấu vá»›i hai bang há»™i, má»—i lần gặp nguy, Nhất Linh đột nhiên Ä‘á»u xuất chiêu kỳ lạ, má»™t tay xoay chuyển cả cục diện. Trong lòng mấy ngưá»i Tân Vô Ảnh, vị tân Minh chá»§ cá»§a bá»n há» quả đã gần như thánh thần.
Nhưng bây giá», trong đầu Nhất Linh thá»±c sá»± đúng là trống rá»—ng. Cậu đứng đầu thành, nhìn bá»n ngưá»i Thanh Long Há»™i Ä‘ang tất bật Ä‘an dá»±ng thang mây, tâm trí như tê liệt, không nghÄ© nổi Ä‘iá»u gì. Từ sáng đến trưa, từ trưa đến tối, Nhất Linh cứ đứng đó, không ăn không nói cÅ©ng không cá»­ động. Bá»n Tân Vô Ảnh lo cho Minh chá»§, đến gặp Lục Trúc, Lục Trúc tá»›i cÅ©ng phải lắc đầu quay lui. Nàng không nghÄ© ra cách nào giúp Nhất Linh, chỉ hy vá»ng Truyá»n đăng đại pháp có thể dưới áp lá»±c khá»§ng khiếp bật ra mưu kế nào đó hóa giả được há»a kiếp sắp tá»›i này.
Trá»i dần dần chuyển tối, má»™t đèn dầu lá»›n được mấy đệ tá»­ Thiết Huyết đốt lên treo ở phía đầu thành. Thá»±c ra cái gá»i là đèn dầu lá»›n chỉ là má»™t cái vạc sắt to đựng đầy dầu trẩu, thả vào má»™t sợi thừng lá»›n làm bấc đèn, khi đốt lên ánh sáng cá»§a nó có thể chiếu xa hÆ¡n mưá»i trượng.
Má»™t đệ tá»­ Thiết Huyết được phân cá»ng treo vạc sắt lên, không biết chân đá phải vật gì vấp ngã vá» phía trước, dầu trong vạc đến hÆ¡n ná»­a đổ ra ngoài đầu thành, chảy xuống sông. Má»™t đệ tá»­ khác đã khá cao niên Ä‘i cùng hắn ta, liếc mắt nhìn Nhất Linh, bá»—ng nhiên chá»­i lá»›n: “Äồ ăn hại, việc nhá» như vậy cÅ©ng không làm được, để đấy cho ta!â€. Nói rồi cài Ä‘iếu thuốc Ä‘ang hút dở lên trên vách thành, giÆ¡ tay ra đón lấy chiếc vạc, vẻ như cố gắng thể hiện công lao trước mặt Minh chá»§. Äiếu thuốc chưa cháy hết rÆ¡i ra từ vách thành, rÆ¡i đúng luồng dầu trẩu Ä‘ang nhá» xuống mặt sông, má»™t sợi dây lá»­a vắt từ mặt thành đến mặt sông trong nháy mắt bùng lên sáng rá»±c.
Nhất Linh đã đứng cả má»™t ngày, trong đầu vẫn tối tăm mù mịt, sợi dây lá»­a vừa bừng lên dưới sông trong chốc lát như soi rõ cả tâm trí cậu. Cậu vui sướng nhảy lên như kẻ Ä‘iên, không kìm được lá»™n liá»n hai vòng ở đầu thành. Hai đệ tá»­ Thiết Huyết Minh, má»™t già má»™t trẻ nhìn thấy Minh chá»§ cá»§a há» mất thần thái như vậy, vừa kinh hãi lại vừa buồn cưá»i, nhưng dù thế nào Ä‘i nữa cÅ©ng không nghÄ© được nguyên nhân tại sao.
Nhất Linh bước lại, mừng rỡ nói: “Äợi đến khi đại phá xong Thanh Long Há»™i, các ngươi đến Tổng đưá»ng lÄ©nh thưởng, muốn cái gì ta cho cái ấy!â€.
Hai đệ tá»­ đó vừa mừng vừa lo, càng không hiểu nổi bá»n há» có Ä‘iểm nào đáng thưởng. Vừa đánh đổ dầu, lại gây ra cháy, thế mà được thưởng sao? Quỳ xuống Ä‘a tạ được ban thưởng, Nhất Linh đã Ä‘i được má»™t lúc hai ngưá»i há» vẫn chôn gối tại chá»—, mừng đến đỠcả ngưá»i ra.
Nhất Linh tức khắc quay vá» Trung NghÄ©a đưá»ng, triệu tập ba đưá»ng chá»§, lệnh mang ra má»™t số dầu trẩu thắp sáng Ä‘ang dá»± trữ trong kho Ä‘em đổ xuống sông, lại nghiêm dặn phải làm rất kín đáo để Lý Thanh Long khá»i nhìn thấy sinh nghi. Toàn bá»™ hệ thống cung cấp nước cá»§a Thiết Huyết môn Ä‘á»u liên kết vá»›i nhau, nước có chảy ra từ đâu cÅ©ng Ä‘á»u qua bốn cá»­a, đổ vào bất kỳ rãnh thoát nước nào sau cùng cÅ©ng Ä‘á»u chảy ra con sông há»™ thành, vì thế dầu có thể đổ từ trong thành mà bên ngoài không sao phát giác được. Äồng thá»i các đệ tá»­ Thiết Huyết nhận được cấm lệnh không được nấu ăn, không được hút thuốc, để tránh bất kỳ má»™t tàn lá»­a nào rÆ¡i vào luồng dầu.
ÄÆ°á»ng chá»§ tam đưá»ng, kèm luôn cả Mai Tá»­ Kỳ lẫn Lục Trúc Ä‘á»u vô cùng ngạc nhiên. Cổ Uy tính tình nóng nảy không kìm được há»i: “Minh chá»§, trong cái hồ lô này cá»§a Ngưá»i rốt cuá»™c là tính bán thuốc gì vậy?â€.
Nhất Linh lắc đầu: “Cái ta bán không phải là thuốc, mà là thịt, thịt ninh nhừ cá»§a Lý Thanh Long!â€
Bá»n Cổ Uy ngạc nhiên lẫn mừng rỡ, biết là cậu đã có diệu kế, vá»™i đồng thanh: “Minh chá»§ mau nói Ä‘i!â€
Nhất Linh đáp: “Dầu chảy xuống sông, tất nhên gặp lá»­a sẽ bùng cháy, căn nguyên kế sách cá»§a ta là ở đấy. Lý Thanh Long định dùng thang mây bắc ngang qua sông, sông này cá»§a ta đã chứa đầy dầu, đợi đến khi bá»n hắn qua sông được khoảng má»™t ná»­a, ta sẽ châm lá»­a cho dầu cháy. Dầu cháy lên sẽ bén vào thang mây, thang mây sẽ thành đống cá»§i lá»›n, hÆ¡n nữa thang mà đứt xuống thì quân Thanh Long đã sang sông rồi còn chạy được Ä‘i đâu? Chúng ta đóng cá»­a lấy nhiá»u đánh ít, ta không tin không đánh gục được Lý Thanh Long nàyâ€.
“Quả là tuyệt kế!†Nhất Linh vừa nói xong mấy ngưá»i Cổ Uy cùng vá»— tay tán thưởng, hăng hái chia nhau Ä‘i chuẩn bị. Trong kho cá»§a Thiết Huyết môn dầu trẩu chất cao như núi, từng thùng từng thùng được lặng lẽ đổ xuống, chưa đầy má»™t tiếng sau, cả mặt sông há»™ thành đã loang đầy má»™t lá»›p dầu trẩu.
Ngày hôm sau, đoàn quân đông như châu chấu của Thanh Long Hội bắt đầu bám đầy vào thang mây, chuẩn bị công thành.
Lý Thanh Long như nắm chắc phần thắng trong tay, oang oang nói vá»›i Nhất Linh: “Chàng trai, mau đầu hàng Ä‘i. Lão phu nể tài cá»§a ngươi, đảm bảo cho ngươi không chếtâ€.
Nhất Linh chắp hai tay lại, than: “A di đà phật, Lý thí chá»§, quay đầu lại vẫn còn là bá». Thí chá»§ nếu không quay đầu, tất chết không có chá»— chôn!â€.
Lý Thanh Long ngá»­a mặt lên trá»i cưá»i sặc sụa, rồi đột ngá»™t vung tay. Má»™t tiếng pháo nổ, hàng vạn quân cá»§a Thanh Long Há»™i hò hét vang dá»™i, cùng bám vào thang mây xông lên tiến công. Tên cá»§a Thiết Huyết Minh từ trong bắn ra như mưa, Thanh Long Há»™i tổn thất hÆ¡n nghìn ngưá»i, nhưng thang mây vẫn cứ tiếp tục lá»›p lá»›p bắc vào đầu thành.
Tiếng Lý Thanh Long hét lên sang sảng: “Bá»› huynh đệ Thanh Long Há»™i, tiến lên, hôm nay phải tiêu diệt Thiết Huyết Minh!â€. Nhún ngưá»i nhảy má»™t bước, lão là ngưá»i đầu tiên đặt chân lên đầu thành, đưa mắt xung quanh, không nhìn thấy Nhất Linh đâu.
Lý Thanh Long nghÄ© nát óc cả má»™t đêm, chiêu kiếm cá»§a Nhất Linh vẫn vô phương phá giải, cuối cùng đành quyết định: “Lá»±c mạnh đánh lá»±c yếu, trưá»ng binh thắng Ä‘oản binhâ€. Công thành hôm nay, lão ta mang theo má»™t binh khí nổi tiếng là cây Äá»™c Long tiên. Trưá»ng tiên này dài tá»›i má»™t trượng bảy, đứng từ xa chiến đấu thì uy lá»±c khôn cùng. Chiêu kiếm cá»§a Nhất Linh tuy là kỳ tuyệt, thanh kiếm lại quá ngắn so vá»›i trưá»ng tiên, có nhanh nhẹn thế nào thì cÅ©ng không thể tiếp cận Lý Thanh Long trước khi roi cá»§a lão quật tá»›i.
Tiếc là Nhất Linh không cho lão cÆ¡ há»™i ra tay. Nhìn thấy ngưá»i ngá»±a cá»§a Thanh Long Há»™i ào ào xông tá»›i, cậu lập tức hạ lệnh cho đệ tá»­ Thiết Huyết Minh lùi lại, để trống cả ba cá»­a tưá»ng.
Lý Thanh Long không biết rằng đây là cái kế dụ địch, cho rằng Nhất Linh biết khó nên má»›i rút lui, ngá»­a mặt lên trá»i cưá»i ngạo nghá»…: “Nhóc con kia, hôm nay dù cho ngươi có hàng nghìn bức tưá»ng cao, lão phu cÅ©ng Ä‘á»u vượt qua từng bức má»™tâ€. Nói rồi hạ lệnh cho ngưá»i ngá»±a tăng tốc lên thành, mau chóng dàn trận, đợi khi toàn quân đã vào hết trong thành sẽ rút thang mây lên, tiếp tục tấn công vòng thành thứ hai.
Nhất Linh cùng đầu não Thiết Huyết Minh đứng quan sát trên ba cá»­a, khi ngưá»i ngá»±a Thanh Long Há»™i vào trong thành khoảng ba, bốn nghìn ngưá»i, Nhất Linh hạ lệnh: “Äốt lá»­a được rồi!â€. Lục Trúc đứng ở bên cạnh lúc này má»›i lên tiếng ngăn lại: “Äợi đã, những ngưá»i này, đừng lãng phí diệu kế cá»§a công tá»­!â€.
Nhất Linh chau mày: “Nếu để chúng vào quá nhiá»u, chúng ta không ăn hết được, lúc đó càng rắc rối hÆ¡nâ€. Lục Trúc cưá»i: “Chưa chín ăn không được, chúng ta nướng chín rồi ăn, cậu xem đây là cái gì?â€
Nhất Linh nhìn theo hướng Lục Trúc chỉ, chỉ nhìn thấy trong tay rất nhiá»u đệ tá»­ Thiết Huyết Minh Ä‘ang ôm hÅ© rượu, cậu càng hồ đồ: “Cái này để làm gì?â€.
Lục Trúc cưá»i cưá»i: “Trong hÅ© không phải là rượu mà là dầu trẩu. Äợi ngưá»i vào đủ sẽ ném xuống, hÅ© vỡ, dầu trẩu chảy trên ná»n đá, má»™t mÅ©i tên lá»­a bắn ra, Thanh Long Há»™i có bao nhiêu ngưá»i Ä‘á»u bị nướng chín hết!â€.
Nhất Linh vui mừng nói: “Hay lắm, nếu như vậy chúng ta có thể giết không ít ngưá»i đâu đấy, Thù Tá»± Hùng ta thay mặt cho Thiết Huyết Minh Ä‘a ta diệu kế cá»§a tiểu thưâ€. Nói rồi cúi ngưá»i hành lá»….
Lục Trúc vá»™i tránh sang bên, cưá»i ngất: “Ai cha, đừng làm thế tổn thá» mất. Diệu kế là cá»§a công tá»­, ta chỉ là vẽ rắn thêm chân mà thôi, không dám nhận công lá»›n như vậyâ€.
Trong lúc bá»n há» nói cưá»i thì môn nhân Thanh Long Há»™i đã tiến vào trong tưá»ng thành đến hÆ¡n má»™t vạn. Nhất Linh hình dung bao nhiêu đại hán Ä‘ang sống sá» sá» như vậy mà trong chốc lát sẽ bị lá»­a thiêu sống, trong lòng bá»—ng do dá»±, cúi đầu than dài: “Lạy Phật từ bi, lẽ nào vì má»™t Lý Thanh Long mà đệ tá»­ phải giết hại nhiá»u ngưá»i như vậy!â€. Nói rồi vẫy tay hạ lệnh: “Äốt lá»­a!â€.
Lệnh vừa truyá»n ra, các đệ tá»­ cá»§a Thiết Huyết Minh mai phục bốn phía đồng loạt châm lá»­a. Cả khúc sông đột nhiên biến thành má»™t con rồng lá»­a, nháy mắt đã bao vây tứ phía Thiết Huyết đưá»ng, thá»­ nghÄ© xem mấy trăm thùng dầu cháy bùng lên cùng má»™t lúc, quang cảnh sẽ kinh khá»§ng thế nào! Cuá»™n lá»­a bốc cao ba bốn trượng lập tức thiêu cháy đám thang mây bắc ngang qua sông há»™ thành, lá»­a không ngá»›t bốc lên cao hÆ¡n cả tưá»ng vây Thiết Huyết môn.
Từ trên xuống dưới, từ ngoài vào trong, bá»—ng dưng nhìn thấy cuá»™n lá»­a bốc cao, Thanh Long Há»™i ai nấy Ä‘á»u kinh ngạc, cả Lý Thanh Long cÅ©ng phải quay lại nhìn vá» bức tưá»ng lá»­a. Nhân cÆ¡ há»™i ấy, đệ tá»­ Thiết Huyết Minh lÅ© lượt kéo ra mặt thành, mấy trăm hÅ© dầu trẩu lại quăng đầy giữa đội hình Thanh Long Há»™i.
Äoàn quân cá»§a Thanh Long Há»™i bên trong tưá»ng có khoảng má»™t vạn ngưá»i, bá»—ng dưng gặp phải công kích bằng những vÅ© khí cổ quái này. Trên ngưá»i, dưới chân dính nhÆ¡m nhá»›p đầy dầu, ai nấy Ä‘á»u vừa kinh ngạc, nghi ngá» lẫn tức giận. Äúng lúc đó tên lá»­a từ trên tưá»ng tá»›i tấp bắn xuống, chỉ trong chốc lát cả vạn ngưá»i ngá»±a cá»§a Thanh Long Há»™i bắt lá»­a cháy bùng bùng. Äệ tá»­ Thiết Huyết môn liên tiếp ném hÅ© dầu lên đầu thành, chỉ chốc lát, chỉ trừ Thiết Huyết đưá»ng, còn thì từ trong ra ngoài, từ trên xuống dưới, Trung NghÄ©a thành ngập chìm trong biển lá»­a. Sức nóng thiêu đốt cá»§a lá»­a, cho dù đệ tá»­ cá»§a Thiết Huyết Môn dá»™i nước lên ngưá»i trốn sau tưá»ng đá dày cả trượng cÅ©ng không chịu nổi. Khói bốc lên ngùn ngụt Ä‘en trá»i, từ Hắc Thạch trấn cách đó hÆ¡n mưá»i dặm cÅ©ng nhìn thấy. Ghê gá»›m hÆ¡n, chẳng mấy chốc sau bắt đầu bốc lên cả mùi thịt ngưá»i cháy, khiến cho ai ngá»­i thấy cÅ©ng nôn thốc nôn tháo.
Äám cháy thiêu thiên há»§y địa ấy kéo dài hÆ¡n má»™t canh giá». HÆ¡n má»™t vạn ngưá»i ngá»±a cá»§a Thanh Long Há»™i bị giam trong thành, trừ Lý Thanh Long dùng tuyệt thế thần công vượt qua được biển lá»­a thoát thân ra ngoài, tất cả những kẻ khác Ä‘á»u biến thành thịt thui. Cả Tứ Long và Thưá»ng Cánh Huy cÅ©ng bị lá»­a dầu thiêu thành tro bụi. Sáu đại cao thá»§ dưới trướng Lý Thanh Long chỉ còn Kỳ chá»§ Tam kỳ Lưu Sương, Chu Dịch, Dư Khánh Tài được phân công canh giữ vòng ngoài nên má»›i thoát chết.
Bốn vạn ngưá»i ngá»±a rầm rập kéo đến, chỉ má»™t trận đánh đã mất Ä‘i hÆ¡n má»™t phần tư, cá»™ng thêm quân số chết trận mấy ngày trước đó, hiện giá» Thanh Long Há»™i còn không nổi hai vạn ngưá»i. Thê thảm hÆ¡n, cả năm Äại Há»™ pháp Ä‘á»u đã vong thân yểu mạng, có thể nói mấy chục năm chưa bao giá» Thanh Long Há»™i lâm vào tình trạng như lúc này.
Lý Thanh Long mặc dù thoát được ra khá»i biển lá»­a, nhưng khắp ngưá»i bá»ng rá»™p, thêm vào tâm trạng thất bại ê chá» nên đổ bệnh ốm. Äại quân nghỉ lại hai ngày dưới Phong Thụ giản, ngày thứ ba định rút vá» Giang Nam, nhưng hết ngày thứ ba, Lý Thanh Long vẫn không cất nổi ngưá»i dậy.
Thiết Huyết Minh có được trận thắng lẫy lừng nhất từ trước tá»›i nay, rốt cục cÅ©ng trừ được mối hiểm nguy Thanh Long Há»™i. Mặc dù biết Lý Thanh Long chưa chết, nhưng thá»±c lá»±c Thanh Long Há»™i đã giảm Ä‘i quá ná»­a, nên không có gì phải lo lắng nữa. Thiết Huyết Minh từ trên xuống dưới ai cÅ©ng mừng như chết Ä‘i sống lại. Mấy ngàn ngưá»i bắt tay lấy nước xối sạch xương cốt, máu ngưá»i trên dưới thành Thiết Huyết, sau đó bày rượu ăn mừng. Nhất Linh cho tìm hai đệ tá»­ châm đèn hôm đó, trá»ng thưởng hậu hÄ©nh.
Ä‚n mừng suốt hai ngày, sang ngày thứ ba gần giá» ngá», bá»—ng nhiên mật thám thông báo, Quần Anh Há»™i Ä‘ang bao vây Thanh Long Há»™i ở Phong Thụ giản, tấn công dữ dá»™i. Kinh ngạc hÆ¡n, chỉ huy không phải là Lục Từ Anh mà lại là Lục Cá»­u Châu!
Trên sảnh đưá»ng lá»›n Trung NghÄ©a, các đầu não Thiết Huyết Minh vừa kinh ngạc vừa tức giận. Cổ Uy oang oang chá»­i lá»›n: “Lão mặt trắng này thì ra là giả vá» chết, đồ cắm sừng chết tiệt!â€
Tân Vô Ảnh gầm gừ: “Lão tặc này tính toán rất kỹ má»›i cố ý giả chết, lừa Lý Thanh Long mất cảnh giác, tập trung quân công kích bản minh. Bây giá» hai phái Ä‘á»u thương tổn, lão ta má»›i ra mặt hưởng lợiâ€
Bạch Hạc Niên chau mày: “Quần Anh Há»™i tiêu diệt Thanh Long Há»™i xong, chắc chắn sẽ quay lại đối phó vá»›i Thiết Huyết Minh taâ€.
Lục Trúc Ä‘iá»m nhiên: “Lục Cá»­u Châu ôm má»™ng đồ bá võ lâm, đã không ngần ngại sai con gái rao bán sắc đẹp. Nếu bình chá»n tên dâm ô nhất, ta sẽ bầu ngay cho lão là kẻ đứng đầu thiên hạâ€, vừa nói vừa đưa ánh mắt sắc như dao liếc nhìn Nhất Linh.
Nhất Linh quả nhiên mặt đỠlên, nói: “à cá»§a Tân đưá»ng chá»§ là Lục Cá»­u Châu giả chết dụ địch?â€
Lục Trúc đáp: “Ta nói mói không sai, kế mà Lục Cá»­u Châu đưa ra đúng là mỹ nhân kế!†giá»ng kỳ kèo như má»™t đứa trẻ hiếu thắng, Nhất Linh cúi đầu: “Mắt cá»§a ty thật sắc sảo, quả là phi thưá»ng!â€. Bá»n Cổ Uy, Tân Vô Ảnh Ä‘á»u phải cố nén cưá»i.
Nhất Linh chợt trầm ngâm: “Thanh Long Há»™i nguyên khí đã tổn thương nghiêm trá»ng, không còn là đối thá»§ Quần Anh Há»™i nữa. Lục Cá»­u Châu tiêu diệt Lý Thanh Long, chỉ sợ sẽ sá»›m đối phó vá»›i chúng taâ€.
Tân Vô Ảnh gật đầu: “à cá»§a Minh chá»§ là chúng ta Ä‘i cứu viện Thanh Long Há»™i sao?†lá»i cá»§a lão do dá»± bất quyết. Không cần nói đến mấy ngày trước còn quyết chiến vá»›i Thanh Long Há»™i, chỉ cần nghÄ© đến cái lý thù cha không đội trá»i chung. Không cầu Lý Thanh Long chết thì thôi, ai lại còn Ä‘i giúp đỡ lão đây?
Trong đầu Nhất Linh nhá»› lại tình cảm nhẹ nhàng cá»§a Lục Từ Anh đêm đó, song chỉ thoáng qua má»™t chút, liá»n nói: “Thanh Long Há»™i mặc dù là kẻ thù lá»›n, nhưng cÅ©ng là trợ thá»§ giúp chúng ta kiá»m chế Quần Anh Há»™i. Nếu tính đến đại cuá»™c cá»§a bản minh thì không thể đứng nhìn ông ta chá» chết!â€.
Tân Vô Ảnh nhìn Cổ Uy, rụt rè: “Minh chá»§ nghÄ©a cao trá»i xanh, thuá»™c hạ…â€.
Lục Trúc đứng ở bên cạnh cưá»i thầm: “Bá»n há» không biết Minh chá»§ Ä‘ang trị vì là giả, cái gá»i là thù cha không đội trá»i chung không há» có liên quan gì đến hắn ta, nhưng tiểu hòa thượng có thể coi Lục Từ Anh là địch, thì cÅ©ng là đáng khâm phục†liá»n lên tiếng: “Nói là nói, làm là làm. Lá»±c lượng cá»§a Quần Anh Há»™i bây giá» Ä‘ang là mạnh nhất, Lục Cá»­u Châu lại mưu mô xảo quyệt, nếu chúng ta không tính kế phù hợp thì cứu ngưá»i không thành, ngược lại sẽ làm cho mình mắc kẹtâ€.
Các đầu não Thiết Huyết Minh cùng gật đầu. Tân Vô Ảnh nói: “Vẫn biện pháp cÅ©, thuá»™c hạ sẽ dẫn khoảng má»™t nghìn quân ra vẻ như Ä‘ang tiến công. Bạch, Cổ hai vị tiếp ứng. Cách Phong Thụ giản khoảng mưá»i dặm có má»™t sạn đạo quanh co, rất tiện mai phục, nếu Lục Cá»­u Châu dám Ä‘uổi đến nÆ¡i thì không thể không bắn cho hắn ta như nhím con đượcâ€.
Lục Trúc đưa mắt nhìn Nhất Linh: “Cung tên không thể hạ được đại cao thá»§ như Lục Cá»­u Châu đâu. Theo tôi, hay là dùng há»a công vẫn hÆ¡n. Nếu như phóng lá»­a từ hai bên, Lục Cá»­u Châu có khả năng thông thiên cÅ©ng không thoát khá»iâ€
Cổ Uy, Tân Vô Ảnh vá»— tay tán thưởng: “Kế hay đấy, cứ thế mà làm!â€
Nhất Linh hÆ¡i do dá»±: “Nhưng sức công phá tàn sát cá»§a há»a công rất mạnh…â€
Chưa dứt lá»i, Lục Trúc đã cưá»i lạnh má»™t tiếng: “Cái gì? Minh chá»§ sợ thiêu chết ngưá»i tình hồ li tinh sao? Ngưá»i không nhẫn tâm, nhưng ả ta có thương gì ngươi đâu? Äầu tiên là lừa cho ngưá»i đốt lá»­a tá»± thiêu, sau đó đứng cách bá» bên kia ung dung nhìn lá»­a cháy. Ngưá»i nêu như không phải có bản lÄ©nh thá»±c sá»± đánh thắng được Lý Thanh Long, há»i đã chết mất mấy cái mạng rồi đây?â€.
Câu nào chữ ấy Ä‘anh thép đích xác, Nhất Linh không thể nói gì được hÆ¡n. Cứu ngưá»i như cứu há»a, Tân Vô Ảnh dẫn hÆ¡n má»™t nghìn quân Ä‘i trước. Cổ Uy, Bạch Hạc Niên mai phục sát theo sau, Nhất Linh dẫn theo đại quân tiếp ứng.
Thanh Long Há»™i mặc dù tổn thất rất nhiá»u quân tướng nhưng vẫn còn gần hai vạn ngưá»i, lại chỉ thá»§ không công. Quần Anh Há»™i tấn công cả ná»­a ngày cÅ©ng không tiến triển gì, đến giữa ngá» cÅ©ng phải phát ngán, lui binh ăn trưa.
Lý Thanh Long đội trá»i đạp đất, độc bá giang hồ, không ngá» lại thất bại thê thảm trong tay má»™t tiểu tá»­ oắt con, trong lòng tá»§i hổ vô cùng. Äúng lúc bại cÅ© còn chưa tiêu, Quần Anh Há»™i tiến đến, biết được Lục Cá»­u Châu giả vỠốm chết, coi như là mình lại thua má»™t trận nữa, càng xấu hổ hÆ¡n. Song lão dẫu sao cÅ©ng là kẻ anh hùng, buồn chán mấy hôm đã lấy lại được nghị lá»±c. Lý Thanh Long nghÄ© thầm: “Bất luận Thù Tá»± Hùng há»a công, hay là Lục Cá»­u Châu giả chết, thá»±c chất Ä‘á»u có manh mối có thể Ä‘oán được, nhưng tại ta quá tá»± mãn nên má»›i không nhìn thấy. Thua má»™t trận thì há»c há»i được thêm nhiá»u kiến thức, ta vẫn còn hai vạn quân làm vốn, từ sau sẽ phải cẩn thận hÆ¡n!â€. Vết bá»ng cÅ©ng thấy đỡ Ä‘i nhiá»u, thấy Quần Anh Há»™i dừng tay không tấn công nữa bèn trèo lên má»™t cây cao hét lên: “Lục Cá»­u Châu, cho dù ngươi là ngưá»i hay là quá»·, hãy ra gặp lão phu này mau!â€
Äằng xa,Lục Cá»­u Châu xuất hiện cùng mấy đầu não cá»§a Quần Anh Há»™i. Mặt lão ta vốn đã trắng lúc này càng trắnh xanh hÆ¡n, cưá»i ha hả: “Lý Thanh Long, tuổi cá»§a ngươi còn hÆ¡n ta, nếu ngươi không biến thành quá»· thì lão phu đây đâu dám Ä‘i gặp Diêm vương chứ?â€
Lý Thanh Long cÅ©ng cưá»i lá»›n: “Quả nhiên là lão mặt trắng nhà ngươi, lần này Lý Thanh Long ta coi như mất cả chỉ lẫn chài. Thứ nhất là bị ngươi lừa , thứ hai là đánh Thù Tá»± Hùng không xong, cái mặt già này cÅ©ng để giành Ä‘i gặp Diêm Vương đây!â€
Bá»—ng nhiên, Lục Cá»­u Châu vòng tay: “Lý đại ca à, thắng bại là chuyện thưá»ng cá»§a binh gia, không nên quá Ä‘au buồn như thế, chi bằng huynh đệ chúng ta bắt tay hợp tác, cùng mưu cầu đại nghiệpâ€
Lý Thanh Long phun phì phì: “Ngụy quân tá»­, diá»…n kịch dở còn không biết xấu mặt!†nói rồi chau mày hạ giá»ng: “Lý má»— đại bại như vậy sao còn dám nói tá»›i việc hợp tác vá»›i Lục huynh. Chỉ cần huynh không vứt bá», lên cao được thì tiểu đệ này cÅ©ng sẽ lên theo. Thế nhưng nếu Lục huynh muốn nhất thống giang hồ, mùng hai tháng hai năm sau hóa Rồng bay lên, trở ngại lá»›n chính là tên Thù Tá»± Hùng đóâ€.
Lục Cá»­u Châu cưá»i lá»›n: “Tên oắt con miệng còn hÆ¡i sữa đó, vá»›i thá»±c lá»±c cá»§a Thiết Huyết Minh mà ngăn chặn được lão phu! Lý lão ca cứ lo lắng quá.â€
Lý Thanh Long lắc đầu: “Nói thá»±c lòng, đối vá»›i Thù Tá»± Hùng, quả thá»±c là Lý má»— bây giá» vừa kính nể vừa sợ hãi, chắc không dám làm kẻ địch cá»§a hắn nữa. Hôm nay nếu không phải là Lục huynh giữ lại, Lý má»— đã rút vá» nam từ lâu rồiâ€
Lục Cá»­u Châu nhìn bá»™ dạng cá»§a Lý Thanh Long, quay sang nói vá»›i Lục Từ Anh: “Lý Thanh Long cả Ä‘á»i ngông cuồng, lần này nói thế chỉ sợ là thất vá»ng thật sá»± rồi!â€
Lục Từ Anh gật đầu: “Má»™t trận lá»­a cá»§a Thù Tá»± Hùng đã thiêu rụi gần ná»­a nhân số cá»§a lão, suýt nữa thì lấy Ä‘i cả cái mạng già, làm sao mà không sợ hãi cho được! Con đã bảo cha, Thanh Long này không đáng phải sợ hãi, ngưá»i đáng sợ chính là Thù Tá»± Hùng kia!â€
“à con là thả lão Ä‘i sao?â€, Lục Cá»­u Châu nhìn con gái.
Lục Từ Anh gật đầu, chau mày nói: “Thù Tá»± Hùng trong tay chỉ có mấy ngàn ngưá»i, hai đội kéo đến đây Ä‘á»u cả bốn năm vạn, thế mà liên tiếp đánh mấy trận không thua, võ công mưu kế Ä‘á»u cao minh khiến cho ngưá»i ta không thể không phục. Con nghÄ© rằng hắn chính là đối thá»§ đáng sợ nhất cá»§a cha, lão Thanh Long này cứ để vá» Giang Nam trước đã, đối phó vá»›i Thiết Huyết Minh xong rồi chúng ta tính sauâ€.
Lục Cá»­u Châu trầm tư má»™t lát gật đầu, Ä‘ang định lên tiếng, bá»—ng đằng sau lưng ồn lên tiếng sát phạt, lúc quay ngưá»i lại chỉ nhìn thấy rất nhiá»u ngưá»i Ä‘ang hò hét lao tá»›i.
“Là Thiết Huyết Minhâ€. Lục Từ Anh vá»™i vàng lẫn phẫn ná»™: “Tên khốn Thù Tá»± Hùng này nói trở mặt là trở mặt ngay!â€
Nữ nhân thưá»ng là như vậy, há» phụ đàn ông thì được, đàn ông mà phụ há», chắc chắn bị kết án đến ba Ä‘á»i!
Lục Cá»­u Châu cưá»i nhạt: “Thế thì càng tốt chứ sao?â€, nói rồi vẫy tay hạ lệnh: “Tiêu diệt!â€
Bá»n ngưá»i Ä‘ang đến đúng là đệ tá»­ cá»§a Huyết Ảnh ÄÆ°á»ng do Tân Vô Ảnh cầm đầu, lao thẳng tá»›i trước cách trận địa cá»§a Quần Anh Há»™i khoảng mưá»i bước, giương cung tên bắn tá»›i tấp má»™t loạt, xong rồi quay lui tức khắc.
Lục Cá»­u Châu tức giận hét lá»›n: “Äuổi theo, đạp bằng Thiết Huyết Minh!â€.
HÆ¡n ba vạn ngưá»i Quần Anh Há»™i tiến đến bao vây Trung NghÄ©a cốc.
Lý Thanh Long vừa giận vừa mừng, trầm tư má»™t lát, hiểu ngay dụng ý này cá»§a Nhất Linh, trong chốc lát quyết Ä‘oán ngay hạ lệnh: “Theo sát sau Quần Anh Há»™i, chúng ta đánh cho chìm con chó nước này!â€
Tân Vô Ảnh dẫn đầu Ä‘oàn quân hÆ¡n má»™t nghìn ngưá»i phi rất nhanh, ba vạn ngưá»i ngá»±a cá»§a Quần Anh Há»™i có cắm đầu Ä‘uổi theo cÅ©ng không được, phút chốc đã qua sạn đạo quanh co. HÆ¡n má»™t nghìn ngưá»i cá»§a Tân Vô Ảnh vừa qua khe nui bá»—ng nhiên mất tích, chỉ nhìn thấy má»—i mình Nhất Linh chắp tay đứng giữa đưá»ng.
Quần Anh Há»™i truy đến đây vừa ngạc nhiên vừa nghi ngá», Tứ Ưng há»™ pháp len lên nhìn thấy cảnh tượng kỳ quái này, vá»™i dừng ngay lại. Mấy ngày nay Nhất Linh đơn thương độc mã đấu vá»›i cả hai há»™i, võ công cao cưá»ng ai nấy Ä‘á»u nể phục. Há»™ pháp Tứ Ưng trong m ình Ä‘á»u mang tuyệt kỹ, lại lấy bốn chá»i má»™t mà cÅ©ng không dám xông lên. Cả Ä‘oàn ngưá»i rồng rắn dừng trong khe núi, bốn ngưá»i đưa mắt nhìn nhau, trong lòng Ä‘á»u chung má»™t ý nghÄ©: “Việc này quái thật, đợi Há»™i chá»§ đến đã!â€
Không lâu sau, bố con Lục Cá»­u Châu đã Ä‘uổi tá»›i nÆ¡i, nhìn thấy Nhất Linh có má»—i má»™t mình thì kinh ngạc lắm. Lục Từ Anh lùi lại sau má»™t bước, Lục Cá»­u Châu bước lên trước má»™t bước, Lục Từ Anh đứng nép ná»­a ngưá»i đằng sau lưng cha.
Lục Từ Anh vừa xuất hiện, Nhất Linh trong lòng xao động, cố hít vào má»™t hÆ¡i, nhìn Lục Cá»­u Châu, chắp tay nói: “Há»™i chá»§, đã lâu rồi không gặp. Thương thế trên ngưá»i Há»™i chá»§ đã đỡ nhiá»u, thật đáng chúc mừng!â€
Nhất Linh vốn là ngưá»i nhân hậu, nhìn vẻ ngoài cÅ©ng thấy được tố chất đó. Lá»i há»i thăm cá»§a chàng xuất phát từ đáy lòng, thần thái vẻ mặt vô cùng chân thành. Nhưng Lục Cá»­u Châu vẫn tràn đầy nghi ngá», nghÄ© thầm: “Ngưá»i này quả thá»±c là anh hùng tuyệt thế, trong lòng thì gian trá xảo quyệt, lại không biểu lá»™ chút nào ra bên ngoài. Rõ ràng là Ä‘ang chế giá»…u ngưá»i khác, nhưng sắc mặt vẫn đưá»ng đưá»ng chính chính!†Lão hắng giá»ng: “Lão phu đáng lẽ ra phải Ä‘a tạ thế huynh má»›i phải, nếu không phải là thế huynh giúp lão phu tìm ra Há»a chi thì e là lão phu đã sá»›m Ä‘i gặp Diêm vương rồi!â€
Nhất Linh chắp tay trước ngá»±c, bình hòa: “Không dám, Há»™i chá»§ làm phúc cho ngưá»i, tất nhiên là sẽ được ông trá»i cho hưởng thá»â€.
Lá»i nói cá»§a Lục Cá»­u Châu khách sáo, trong lòng vẫn Ä‘ang suy Ä‘oán không biết Nhất Linh Ä‘ang sắp xếp quá»· kế gì đây. NghÄ© mãi không ra, đành phải hoãn binh: “Phải thăm dò ý cá»§a hắn trước đã!â€. Thế rồi nét mặt dịu xuống, nói vẻ ná»­a tức ná»­a không: “Thù minh chá»§, cho dù mục đích cá»§a ngài đối vá»›i Quần Anh Há»™i thế nào, nhưng Há»a chi cá»§a ngài, có thể xem như đã giúp lão phu này. Khi lão phu vá» nhiá»…m độc chết, Lý Thanh Long tấn công, ngài dẫn quân tiếp ứng, có thể nói lại cho Quần Anh Há»™i ta má»™t ân huệ thứ hai. Hôm nay lão phu đánh Thanh Long Há»™i, là kẻ thù lá»›n cá»§a thế huynh, coi như là lão phu này đã trả cho thế huynh má»™t ân huệ nhá», thế huynh lại cho quân phản công sau lưng lão phu, không biết là duyên cá»› làm sao?â€
Thật không hổ danh gian hùng khét tiếng, má»™t độc kế nói ra lại chuyển thành ý tốt. Trong lòng Lục Cá»­u Châu, Nhất Linh là má»™t kẻ có dã tâm khôn lưá»ng, bá» ngoài trung hậu, bên trong gian ác quá»· quyệt. Thá»±c ra Nhất Linh căn bản không biết, cÅ©ng không muốn đóng giả như thế, nhưng mấy hôm nay, chứng kiến quá nhiá»u mưu ma chước quá»·, bản chất thật cá»§a Lục Cá»­u Châu như thế nào cậu chỉ cần nhìn là có thể thấy được, má»›i lắc đầu nói: “Há»™i chá»§, Quần Anh Há»™i cá»§a ngài độc quyá»n bá chá»§ phương Bắc, thiên hạ hắc đạo ngài cÅ©ng chiếm đến má»™t phần ba, cần gì phải khổ sở nhất định đòi thống nhất hắc đạo? Há»™i chá»§ hôm nay có thể đánh đổ Thanh Long Há»™i, ngày mai cÅ©ng có thể dẹp tan Thiết Huyết Minh, Thù Tá»± Hùng mặc dù trẻ ngưá»i non dạ, nhưng cái đạo lý môi hở răng lạnh thì không phải là không hiểuâ€
Lục Cá»­u Châu cưá»i ha hả: “Nếu như vậy, còn có gì để nói nữa! Minh chá»§ anh hùng xuất thiếu niên, Lý Thanh Long má»™t Ä‘á»i bá chá»§ còn bị Minh chá»§ đánh cho tan tác, Lục Cá»­u Châu ta tuy bất tài, cÅ©ng muốn xin chỉ giáo vài chiêuâ€.
Nhất Linh lắc đầu: “Thù Tá»± Hùng không muốn ra tay vá»›i Há»™i chá»§, chỉ muốn khuyên ngài hãy quay vá» phương Bắcâ€.
Lục Cá»­u Châu cưá»i ngông cuồng: “Qua ngày hôm nay là Quần Anh Há»™i độc hùng thiên hạ! Chàng trai, muốn Ä‘uổi lão phu Ä‘i hãy chứng tá» bản lÄ©nh trước đãâ€.
Nhất Linh nhìn Lục Cá»­u Châu, ánh mắt tá» rõ vẻ kiên định vô bá»: “Há»™i chá»§, khổ hải vô biên, hồi đầu thị ngạn! Lý Thanh Long ngông cuồng đã má»™t phen ôm hận, Há»™i chá»§ nếu không quay đầu, hãy cẩn thận vết xe đổ Ä‘i trướcâ€.
“Lý Thanh Long há có thể sánh vá»›i lão phu!â€. Lục Cá»­u Châu cưá»i lá»›n, vung tay ra phía trước, Lục Từ Anh bá»—ng nắm lấy tay lão: “Cha, hãy cẩn thận, hắn lại dùng há»a công!â€
Nhất Linh nhìn chằm chặp cô ta, cúi đầu chắp tay trước ngá»±c, niệm khẽ: “A di đà Phật!†quay ngưá»i lại phía sau. Từ những bụi cá» dại hai bên đưá»ng bá»—ng nhiên vụt lên vô số đệ tá»­ cá»§a Thiết Huyết Minh, hÅ© dầu tá»›i tấp tung ra, rồi tên lá»­a ào ào bay đến, đồng thá»i hai bên sưá»n núi phục binh Thiết Huyết Minh cÅ©ng bắn tên xuống. Trong nháy mắt, sạn đạo quanh co biến thành má»™t dòng sông lá»­a khổng lồ.
Lục Từ Anh đã Ä‘oán trước được nguy cÆ¡, nhìn thấy phía trước không có đưá»ng thoát, lùi lại thì hÆ¡n ba bốn vạn ngưá»i ngá»±a sẽ chen chúc nhau mà chết. Không thể để toàn quân bị tiêu diệt, nàng hét lá»›n: “Lên núi, liá»u chết mà lên núi!†nói rồi mặc tên bắn như mưa cứ xông lên sưá»n núi, đệ tá»­ Quần Anh Há»™i cÅ©ng theo nàng trèo lên, mặc dù bị trúng tên rÆ¡i xuống không ít, nhưng cÅ©ng thoát thân được khá nhiá»u.
Lục Từ Anh ứng phó hợp lý, đại quân cá»§a Quần Anh Há»™i vừa trúng tên, vừa lá»­a thiêu chết tổng cá»™ng không đến ba nghìn ngưá»i, có thể coi là may mắn lá»›n trong hoạn nạn nhá». Lục Cá»­u Châu hổ thẹn tức tối cho quân bao vây Trung NghÄ©a cốc, nhưng Thiết Huyết Minh đã cố thá»§ chặt, tuyệt đối không xuất chiến. Lý Thanh Long bí mật bám sát sau Quần Anh Há»™i, vừa nhìn thấy lá»­a cháy, vừa run sợ nhưng cÅ©ng lại vui mừng, nói: “Lục Cá»­u Châu lần này lại không may rồi, chưa biết chừng sẽ bị tiêu diệt hếtâ€. Ra đến đầu đưá»ng nhìn thấy sạn đạo đã bị thiêu cháy thành má»™t khe núi trống rá»—ng, khói lá»­a cuồn cuá»™n lan sang hai bên, mật thám báo vá», đại quân cá»§a Quần Anh Há»™i đã lên núi thoát ra, lúc này Ä‘ang tấn công Trung NghÄ©a cốc, số ngưá»i bị thiêu cháy khoảng bốn năm nghìn ngưá»i.
Lý Thanh Long cho triệu tập Kỳ chá»§ Tam kỳ lại, nói: “Thù Tá»± Hùng thiên chúng kỳ tài, trá»i đất vạn vật, cái gì hắn cÅ©ng có thể sá»­ dụng được, võ công lại càng thâm hậu khó Ä‘oán. Lão phu tuyệt đối tin, thiên hạ này không ai có thể dồn hắn vào chá»— chết, bây giá» muốn liên kết vá»›i hắn cùng đối phó Quần Anh Há»™i, đợi thá»i cÆ¡ trong đó, tiến thì mưu thành, lùi thì tá»± vệ, các ngưá»i thấy thế nào?â€
Kỳ chá»§ Bạch kỳ Lưu Sương nói: “Vấn đỠở chá»— Thù Tá»± Hùng từ trước tá»›i giá» chưa từng muốn liên minh vá»›i chúng ta!â€
Lý Thanh Long mỉm cưá»i: “Chuyện ngày hôm nay là phần dạo đầu tốt nhất, chỉ cần lão phu có đủ thành ý, hắn ta chưa chắc có thể hất lão phu ra cá»­a đâu, hÆ¡n nữa…â€. Nói đến đây, Lý Thanh Long dừng lại, trong đầu lão ta hiện lên má»™t khuôn mặt thanh tú lanh lợi, trắng như trứng gà bóc.
Chính là con gái út cá»§a lão, Lý Ngá»c Châu.
Tài sản của suongrong

  #7  
Old 14-03-2008, 05:45 PM
suongrong suongrong is offline
Má Mì
 
Tham gia: Mar 2008
Bài gởi: 451
Thá»i gian online: 1 tuần 3 ngày 5 giá»
Xu: 0
Thanks: 1,750
Thanked 183 Times in 69 Posts
Chương 7


Äại quân Quần Anh Há»™i ép sát Trung NghÄ©a cốc, từ xa đã nghe thấy tiếng hò hét chém giết kinh thiên động địa. Từ chá»— đóng quân, Lý Thanh Long bước lên chòi cao quan sát, nhìn thấy ngưá»i ngá»±a cá»§a Quần Anh Há»™i đông như kiến, Ä‘ang cố gắng xông vào Thiết Huyết ÄÆ°á»ng nhưng không má»™t ai có thể lên được mặt thành Trung NghÄ©a, tình thế không khác bao nhiêu so vá»›i lúc Thanh Long Há»™i tấn công. Lý Thanh Long nghÄ© thầm: “Ná»™i bá»™ Thiết Huyết Minh có lắm nhân tài, đối phó được nhiá»u nguy hiểm, Lục Cá»­u Châu chắc chắn sẽ bại trận không còn nghi ngá» gì nữaâ€. Mưu sâu càng thêm đắc ý, lão lập tức hạ lệnh: “Hoàng kỳ tiếp ứng, Hắc kỳ, Bạch kỳ theo ta tập kích Quần Anh Há»™i từ phía sau. Nhị kỳ há»— trợ nhau, đánh vào xong rút ngay, không được ham chiến!â€. Vẫy tay ra lệnh, Lưu Sương, Dư Khánh Tài dẫn theo tinh quân hai kỳ Hắc Bạch xông thẳng vá» phía trước, công kích vào phía sau trận cá»§a Quần Anh Há»™i. Tiến vào khoảng mưá»i bá»™, quân hai kỳ hợp lại làm má»™t, quay đầu lui ra, kẹp hÆ¡n má»™t nghìn môn nhân cá»§a Quần Anh Há»™i vào giữa, giết sạch.
Lục Cá»­u Châu Ä‘ang toàn tâm toàn ý chỉ huy ngưá»i ngá»±a đánh phá thành Trung NghÄ©a, không chút đỠphòng Thanh Long Há»™i bám sát theo Ä‘uôi, lại còn to gan công kích từ phía sau. Việc đến bất thình lình, đội hình phút chốc rối loạn, đợi bố trí xong lá»±c lượng, Thanh Long Há»™i đã an toàn rút lui.
Lục Cá»­u Châu trong má»™t ngày đã bị thua hai vố lá»›n, đầu óc quay cuồng, răng nghiến ken két. Lão hằn há»c nói vá»›i Lục Từ Anh: “Bá» ngá»±a bắt ve, không dè chim sẻ lại ở phía sau, chúng ta đã chịu thiệt vá»›i Lý Thanh Long hai lần rồi, không thể để Thù Tá»± Hùng lợi dụng nữa!â€
“Hà cá»› gì Thanh Long Há»™i lại cứu viện cho Thiết Huyết Minh chứ?†Lục Cá»­u Châu băn khoăn há»i tiếp.
Lục Từ Anh lắc đầu: “Thiết Huyết Minh và Thanh Long Há»™i là kẻ thù sinh tá»­. Con tin rằng, bá»n chúng tuyệt đối không liên kết vá»›i nhau đâu. Việc xảy ra ngày hôm nay, chẳng qua chỉ là sợ chúng ta tiêu diệt xong bên này sẽ quay ra thanh toán nốt bên kia, chúng ta phải đợi xem tình thế tiến triển ra sao má»›i tính đượcâ€.
Lục Cá»­u Châu dần bình tÄ©nh lại, nhưng nhuệ khí trong tâm đã giảm Ä‘i quá ná»­a. Giao chiến vá»›i Lý Thanh Long, lão Ä‘ang nắm thế thượng phong, thế rồi Thiết Huyết Minh bá»—ng dưng nhập vào vòng chiến. Xét vá» thá»±c lá»±c, cả Thanh Long Há»™i và Thiết Huyết Minh cá»™ng lại cÅ©ng không thể so sánh vá»›i Quần Anh Há»™i, nhưng muốn tốc chiến tốc thắng thì thật là khó hÆ¡n lên trá»i. Lục Cá»­u Châu chỉ đành kìm nén ná»—i tức giận, hạ lệnh dá»±ng lá»u trại chếch lên sưá»n phải cá»§a Trung NghÄ©a cốc, lại lập vá»›i Thiết Huyết, Thiết Huyết thành thế chân vạc.
Trong Thiết Huyết ÄÆ°á»ng, Cổ Uy Ä‘ang hứng chí: “Lão tiểu tá»­ Lý Thanh Long này vẫn còn miá»…n cưỡng có chút tình ngưá»i. Chúng ta đã cứu lão, lúc nãy lão ta mà đứng cách bá» nhìn lá»­a cháy thì thật là chó lợn không bằng!â€.
Tân Vô Ảnh hừ lạnh má»™t tiếng: “Ngươi lại ngây thÆ¡ như má»™t con búp bê ba tuổi vậy, cảm kích ân huệ báo đáp cái gì, chẳng qua Lý Thanh Long lo đến việc nếu như Thiết Huyết Minh ta kết thúc, Thanh Long Há»™i cÅ©ng không thể giữ vững được. Nếu như không phải Lý Thanh Long đã mất cả má»™t ná»­a thá»±c lá»±c dưới tay Minh chá»§ thì ngươi xem hôm nay lão có cứu chúng ta không?â€
Tân Vô Ảnh nói có lý, Cổ Uy hậm hực nhưng không thể biện luận gì thêm.
Nhất Linh lên mặt thành, quan sát lá»u trại Quần Anh Há»™i. Lẫn trong số những tráng hán hắc y, má»™t bóng ngưá»i áo trắng như ẩn như hiện, chỉ cảm thấy lòng Ä‘au như cắt. Không biết tại sao, mặc dù biết chắc Lục Từ Anh đã lừa dối mình, trong lòng cậu vẫn không thể dứt bá».
Trá»i tối được má»™t lát, đột nhiên Lý Thanh Long má»™t mình đến trước thành Trung NghÄ©a. Nhìn thấy lão, Nhất Linh chắp tay: “Long đầu, ná»­a đêm thế này còn ghé thăm, không biết có chuyện gì vậy?â€
Bá»—ng Lý Thanh Long khom ngưá»i xuống nói: “Lý Thanh Long này mấy ngày qua đã gây ra bao chuyện hồ đồ. Hôm nay thành tâm đến đây không phải là để cầu xin Minh chá»§ lượng thứ, mà đến để Ä‘a tạ tấm thịnh tình cá»§a Minh chá»§ lấy đức báo oánâ€
Cổ Uy, Tân Vô Ảnh mấy ngưá»i đưa mắt nhìn nhau. Cổ Uy há miệng định chá»­i nhưng đã bị Tân Vô Ảnh chặn lại.
Nhất Linh chắp tay đáp lá»…: “Long đầu nghiêm trá»ng quá. Chuyện ngày hôm nay, kỳ thá»±c bản Minh vẫn chỉ là tính toán cho mình, Long đầu không phải bận tâm suy nghÄ©. Huống hồ lúc chiá»u Long đầu còn giúp chúng ta giải thoát được vòng vây cá»§a Quần Anh Há»™i, cÅ©ng là giúp má»™t việc lá»›n cho bản Minh.â€
Lý Thanh Long nhìn Nhất Linh tá» vẻ rất lưỡng lá»±, muốn nói nhưng lại thôi. Nhất Linh từ hòa: “Long đầu nếu có Ä‘iá»u gì thì cứ nói thẳng ra Ä‘i, không cần giữ kẻ!â€
Lý Thanh Long nhăn trán một hồi lâu mới nói: “Lão phu… Ta… rất đau khổ, có một chuyện…†ánh mắt nhìn vỠhướng Nhất Linh và thủ não của Thiết Huyết Minh, trầm mặc: “Ta nghĩ đến Thù cố Minh chủ, muốn đứng trước thần linh để cầu… để cầu…†nét mặt xúc động hướng vỠNhất Linh, ý không nói ra mà để tự hiểu.
Cổ Uy hừ má»™t tiếng: “Mèo khóc chuá»™t, giả tình giả nghÄ©aâ€.
Tân Vô Ảnh cau mày: “Ngươi nghÄ© ngưá»i là chuá»™t à?†đoạn quay sang nói nhá» vá»›i Nhất Linh: “Minh chá»§, việc này rất kỳ lạ, thể nào cÅ©ng có xảo trá ở bên trong. Thuá»™c hạ không tin là má»™t mình lão dám vào trong Thiết Huyết Minhâ€.
Nhất Linh rốt cuá»™c vẫn là tiểu hòa thượng, thấy Lý Thanh Long cứ chằm chằm nhìn mình, nghÄ© má»™t lát rồi thở dài: “CÅ©ng có thể là lão ta thật lòng, nhưng chúng ta cÅ©ng không thể chá»§ quan, hãy mở cá»­a cho lão vào nhưng nhá»› kéo từng cá»­a má»™t!†đoạn chắp tay hướng vá» Lý Thanh Long: “Long đầu đã có thành ý như vậy, vãn bối không thể từ chối, má»i!â€.
Cánh cá»­a sắt thứ nhất cá»§a Thiết Huyết Minh kéo lên, Lý Thanh Long không chút do dá»± bước luôn vào trong. Sau khi vào trong thành, cá»­a ngoài sập xuống, cánh cổng bên trong vẫn đóng im ỉm. Lý Thanh Long bây giá» má»›i thấy nguy, lòng như trống thúc, lão ta mạo hiểm vào trong nhưng không há» tìm hiểu chắc chắn. Thiết Huyết Minh nếu muốn báo thù, chỉ cần để cá»­a đóng im thế này không mở. Trong vòng tám, mưá»i ngày, còn Rồng Xanh ắt sẽ biến thành rồng đói rồng khát.
May mà cánh cá»­a thứ hai cÅ©ng từ từ mở ra. Lý Thanh Long thở phào nghÄ© thầm: “Việc này đã chắc chắn đến bảy phần, đợi Lý Ngá»c Châu đến, đại sá»± ắt thành!â€.
Nhất Linh đứng đón ở cá»­a. Lý Thanh Long bước tá»›i.Cổ Uy, Tân Vô Ảnh chăm chú quan sát, thấy Lý Thanh Long không há» có vẻ sợ hãi, trong lòng tá»± nhiên Ä‘á»u khâm phục. Nhất Linh chắp tay trước ngá»±c nói: “Long đầu, xin má»i!â€.
Lý Thanh Long cÅ©ng lên tiếng: “Má»i Minh chá»§!†Hai ngưá»i sánh vai nhau Ä‘i vào trong.
Äến trước linh cữu cá»§a Thù Thiên Äồ, Lý Thanh Long thắp má»™t nén hương, khom ngưá»i vái ba cái, xong đứng dậy, nhìn di ảnh nói to: “Thiên Äồ huynh, Lý Thanh Long hồ đồ, đã hại huynh, lại còn muốn thôn tính Thiết Huyết Minh, nhưng hiá»n lang đã không chấp nhặt, ngược lại còn lấy đức báo oán. Lý Thanh Long hối hận vô cùng, hôm nay đến tận đây, tướng quân Thiết Huyết Minh có thù báo thù, có oán báo oán, muốn đánh muốn giết, Lý Thanh Long này cÅ©ng không bá» chạyâ€.
Những lá»i lẽ này cá»§a lão khiến cho tất cả đầu não cá»§a Thiết Huyết Minh ngạc nhiên đến ngây ngưá»i, ngưá»i này nhìn ngưá»i kia, gần như không dám tin vào tai mình.
Lục Trúc nói nhá» vá»›i Nhất Linh: “Bá» dao đồ tể, lập địa thành Phật, vốn là lá»i răn cá»§a Phật tổ, nhưng đây không phải là thật đâu, chắc chắn phải có âm mưu lá»›n ở trong, ngươi phải cẩn thận!â€.
Nhất Linh mỉm cưá»i lắc đầu, bước lên hai bước nói: “Ngưá»i ta không phải thánh hiá»n, Long đầu cÅ©ng không nên tá»± trách mình quá như thế. Anh linh cá»§a gia phụ không xa, ý tốt cá»§a Long đầu chắc chắn Ngưá»i sẽ tá» tưá»ng, như thế cÅ©ng đủ rồi. Long đầu, xin má»i ra khách phòng dùng trà.!â€
Lý Thanh Long buồn bã nhìn Nhất Linh: “Thế huynh, Lý Thanh Long thật lòng hối hận, chỉ mong thế huynh cho má»™t nhát kiếm để ta hết nợâ€.
Nhất Linh lắc đầu: “Long đầu không nên nói quá, Long đầu có chết mưá»i lần cÅ©ng chẳng làm cho gia phụ sống lại được, có đáng không? Huống hồ lúc này Quần Anh Há»™i Ä‘ang dùng đại binh công kích, Thiết Huyết Môn Ä‘ang phải mượn thế lá»±c cá»§a Long đầu kìm chế kẻ địch, Long đầu sao lại nói đến cái chết nhẹ nhàng thế?â€
Lý Thanh Long xúc động nhìn Nhất Linh, cúi gập ngưá»i xuống đáp: “Thế huynh cao minh quảng nghÄ©a, Lý Thanh Long càng khâm phục hÆ¡nâ€
Nhất Linh cÅ©ng vá»™i vàng đáp lá»…: “Long đầu không cần phải khách khí thế, xin má»i vào phòng khách ngồiâ€
Cứ như vậy thì giữa Lý Thanh Long và các đầu não Thiết Huyết Môn Ä‘á»u có cảm giác mặt hòa mà tâm chiến. Lý Thanh Long ôn hòa, chá»§ động chào há»i bá»n Cổ Uy. Tục ngữ có câu: “GiÆ¡ tay không đánh ngưá»i mặt cưá»iâ€. Bạch Hạc Niên, Cổ Uy, Tân Vô Ảnh, Mai Tá»­ Kỳ Ä‘á»u là võ tướng, mối thù nhất thá»i chưa thể tiêu tan, nhưng cÅ©ng không thể buông thả mà cáu giận. Lý Thanh Long dán bá»™ mặt cưá»i đến, bá»n há» cÅ©ng chỉ đành ứng phó bằng cách da cưá»i chứ thịt không cưá»i, dáng bá»™ thập phần lúng túng, trong lòng vẫn không giải được mối nghi ngá».
Duy chỉ có Nhất Linh là vẫn bình tÄ©nh từ hòa. Äiá»u này không phải chỉ làm mấy ngưá»i Cổ Uy tán thưởng, cả Lý Thanh Long cÅ©ng phải khâm phục sát đất, trong bụng nghÄ© thầm: “Ngưá»i này vui mừng giận há»n Ä‘á»u không lá»™ ra sắc mặt, ta đây lăn lá»™n bao năm cÅ©ng không bằng má»™t phần mưá»i hắn ta, phải hết sức cẩn thận, không khéo thành chuyện trá»™m gà không thành phải Ä‘á»n thóc thì thật là dở khóc dở cưá»iâ€
Ngưá»i không phục Nhất Linh lúc này chỉ có duy nhất mình Lục Trúc!
Chuyện gẫu một hồi, tất nhiên không thể không nhắc đến Quần Anh Hội, Lý Thanh Long rất chủ động, vỗ ngực đảm bảo, chỉ cần Quần Anh Hội đánh Thiết Huyết Minh, lão ta sẽ tiếp viện Thiết Huyết Minh từ phía sau. Nhất Linh cũng đồng ý, Quần Anh Hội mà đánh Thanh Long Hội, Thiết Huyết Minh cũng sẽ lập tức cứu viện.
Lý Thanh Long gần như dương dương tá»± đắc rá»i Thiết Huyết Môn, thư thái ung dung, Tân Vô Ảnh, Lục Trúc vẫn nghi ngÆ¡, nhìn theo dáng vẻ thản nhiên cá»§a lão ta, bá»—ng có cảm giác Trượng Nhi hòa thượng không tóm được đầu não.
Lục Trúc lạnh lùng: “Chó không thể không ăn phân, mèo không thể không bắt cá. Nếu nói Lý Thanh Long bị cảm hóa, trong má»™t đêm biến thành đại quân tá»­, lấy tấm lòng như suối mạnh báo đáp ân đức chỉ như má»™t giá»t nước cá»§a Thiết Huyết Minh thì có giết chêt ta cÅ©ng không tin!â€
Cổ Uy nghi ngá»: “Lão ta nếu như không thành tâm, không lẽ đã ăn phải mật hổ mật báo má»›i dám má»™t mình tay không Ä‘i vào tổng đưá»ng cá»§a Thiết Huyết Minh sao?â€
Mai Tá»­ Kỳ nói: “Lão hổ không còn nanh vuốt sẽ trở nên thuần tính hÆ¡n, kẻ ác mất Ä‘i công cụ gây ác thì cÅ©ng có thể phát hiện thấy lương thiện, còn ngưá»i chắc chắn sẽ thay đổiâ€.
Má»—i ngưá»i thêm ra bá»›t vào vài câu, Nhất Linh thần ngưá»i má»™t lát, nghÄ© đến cảnh tượng “liên kết†vá»›i Lục Từ Anh đêm đó mà trong ngưá»i nóng lạnh lẫn lá»™n. Tân Vô Ảnh thấy chàng mãi không nói gì bèn há»i: “Minh chá»§, Ngưá»i cho rằng phải như thế nào?â€
Nhất Linh giật mình, nghÄ© má»™t lúc má»›i đáp: “Cho dù Lý Thanh Long có thành thật hay giả dối thì chúng ta vẫn có má»™t nguyên tắc căn bản, tá»± bảo vệ mình. Trong ba bên thì ngưá»i cá»§a chúng ta là ít nhất, thá»±c lá»±c yếu nhất, do vậy để đối phó vá»›i Quần Anh Há»™i chỉ có thể cứu viện Thanh Long Há»™i, nhất thiết phải vừa công kích là thu vá» ngay, tuyệt đối không được chiến đấu!â€
â€œÄÆ°á»£c!†Mấy ngưá»i Tân Vô Ảnh cùng tán thưởng. Lục Trúc cÅ©ng gật đầu nghÄ©: “Pháp tá»­ này ổn định lão luyện, tuyệt đối không thể là tiểu hòa thượng tá»± nghÄ© ra, cuối cùng thì Äại pháp truyá»n đăng cÅ©ng có tác dụng. Mưu kế, kinh nghiệm cá»§a vị cao nhân tiá»n bối này từ từ xuất hiện trên ngưá»i tiểu hòa thượngâ€.
Quần Anh Há»™i không phát hiện ra Lý Thanh Long vào Thiết Huyết ÄÆ°á»ng đêm đó để bàn chuyện liên kết. Lục Cá»­u Châu nghe theo con gái kiên nhẫn chỠđợi. Ba phái hiện giá», lão ta là mạnh nhất. Lão không đánh ngưá»i khác, đã thiêu cháy cao hương, Thiết Huyết Minh, Thanh Long Há»™i đương nhiên là cÅ©ng không đánh lão ta. Yên tÄ©nh được mấy ngày, Lý Thanh Long lại đến thành Trung NghÄ©a để cầu kiến Nhất Linh, còn mang theo má»™t ngưá»i con gái rất trẻ.
Cánh cá»­a hang hai bên lối Ä‘i cùng mở ra, Nhất Linh dẫn theo má»™t số đầu não cá»§a Thiết Huyết Minh cùng ra nghênh tiếp. Nhất Linh chắp tay phía trước nói: “Long đầu viếng thăm lần thứ hai này, Thiết Huyết Minh quả thá»±c là đã vinh hạnh…â€. Nhình thấy ngưá»i con gái Ä‘i cùng, cậu hÆ¡i ngạc nhiên: “Vị này là…â€
Cô gái khẽ mỉm cưá»i đáp: “Tôi là Lý Ngá»c Châu, nghe tên Minh chá»§ đã lâu, hôm nay gặp mặt quả là hÆ¡n hẳn những Ä‘iá»u nghe thấyâ€
Nhất Linh không biết Lý Ngá»c Châu là ai, chỉ nghÄ©: “Cô nương này lúc cưá»i thật là đẹp, chẳng kém Lục Trúc tá»·â€.
Tân Vô Ảnh, Cổ Uy, rồi cả mấy ngưá»i Lục Trúc Ä‘á»u ngạc nhiên, cùng kêu lên: “Long nữ Giang Nam!â€
Lý Ngá»c Châu cúi ngưá»i: “Không dám!â€
Nhất Linh không biết đến danh hiệu này nên chỉ thấy hay hay, bá»n Tân Vô Ảnh trái lại thập phần kinh ngạc, nghÄ© thầm: “Lý Thanh Long này mang Lý Ngá»c Châu đến đây làm gì chứ?†Tiếng cá»§a Lục Trúc truyá»n tá»›i tai Nhất Linh: “Lý Thanh Long có ba con trai má»™t con gái, con gái tên là Ngá»c Châu, chính là ngưá»i Ä‘ang đứng trước mặt đây. Lý Ngá»c Châu từ nhỠđã há»c nghệ tại Nam Hải tá»±. Hai năm trước, Äại Hải đạo Thiên Biên Nhất Phiến Vân xâm chiếm Triết Giang, má»™t mình cô ta trong má»™t đêm đã đánh bại cả ba Long đầu cướp biển, nổi danh qua má»™t trận chiến. Ở phương Nam đến má»™t số cao thá»§ lừng danh cÅ©ng không có tiếng tăm bằngâ€.
Những lá»i nói đó cá»§a Lục Trúc, Lý Thanh Long không há» chú ý đến. Lý Ngá»c Châu không biết tại sao đã nghe thấy, mỉm cưá»i nói vá»›i Nhất Linh: “Nghe nói Minh chá»§ thiên chúng kỳ tài, không chỉ bản thân kiệt xuất mà đến những ngưá»i hầu cÅ©ng giá»i ít ai bì. Hôm nay gặp mặt quả không sai chút nàoâ€.
Lục Trúc tâm tư nhạy bén linh hoạt. Ở Thiết Huyết Môn đã lâu, việc bí mật truyá»n âm cho Nhất Linh, lão giang hồ như Tân Vô Ảnh cÅ©ng không há» phát hiện ra, không ngá» hôm nay má»›i lần đầu giáp mặt đã bị Lý Ngá»c Châu phát giác, mặt á»­ng Ä‘á», nói: “Long nữ Giang Nam quả là danh bất hư truyá»n!â€
Xét vá» danh phận, Lục Trúc chỉ là nữ tỳ cá»§a Nhất Linh, khi trả lá»i khách quý cá»§a chá»§ nhà, tất phải giữ má»™t khoảng cách nhất định, đằng này nàng cứ đối đáp khÆ¡i khÆ¡i như thế, Lý Ngá»c Châu đã bắt đầu nóng mắt, chỉ hầm hừ vài tiếng trong miệng.
Hai ngưá»i con gái trẻ như nhau, đẹp ngang nhau ở cùng má»™t chá»—, lại Ä‘ang cùng có mối quan hệ rất vi diệu vá»›i nhân vật chính là Nhất Linh, hiển nhiên là qua vài câu đã bắt đầu thầy mùi gươm giáo. Lục Trúc thân phận đặc biệt, đến Nhất Linh cÅ©ng nhất nhất phải nể ngại, làm sao dằn lòng được trước vẻ ngạo mạn cá»§a Lý Ngá»c Châu. Nàng quay phắt ngưá»i lại, cưá»i nhạt: “Thế nhưng trên thế gian này vẫn có những kẻ treo đầu dê bán thịt chó. Lục Trúc này tuy chỉ là má»™t nữ tỳ bé nhá» nhưng cÅ©ng muốn thưởng thức chút bản lÄ©nh cá»§a Long nữ Giang Nam!†Nói đánh là đánh liá»n, vung tay lên vồ vào gáy Lý Ngá»c Châu, động tác rõ ràng chỉ là dá»a nạt, nhưng nếu Long nữ Giang Nam mà cứ để cho Lục Trúc má»™t chiêu tóm được gáy thì thật là quá mất mặt!
Lý Ngá»c Châu cưá»i nhạo báng: “Äồ nữ nhân vô phép, trên mặt ngươi là cái quái quá»· gì thế?†vừa nói vừa vung tay quét qua mặt Lục Trúc, thế ra chiêu nhanh đến xuất thần.
Lục Trúc lạnh ngưá»i, bật ngá»­a ra sau, lùi lại má»™t bước. Móng vuốt cá»§a Lý Ngá»c Châu vẫn chá»n vá»n trước mặt nàng như hình vá»›i bóng. Lục Trúc có tránh cÅ©ng không tránh nổi, bèn vung tay giáng má»™t quyá»n vào ngá»±c Lý Ngá»c Châu, thoi quyá»n này cá»§a nàng như đã dùng cả mưá»i phần công lá»±c.
Má»™t tiếng kêu tắc nghẹn vang lên. Äịnh thần lại, chỉ nhìn thấy Nhất Linh Ä‘ang đứng giữa hai ngưá»i, má»—i tay nắm chặt má»™t cánh tay ngá»c.
Lý Ngá»c Châu hoa dung thất sắc, không hiểu làm sao lại bị Nhất Linh khống chế dá»… dàng như thế, vẻ kinh ngạc trên khuôn mặt mãi vẫn không tan. Nhất Linh hiểu lầm ý nàng, tưởng Lý Ngá»c Châu mếch lòng vá»™i nói: “Lý cô nương bá»›t giận, là tôi không phải, Thù Tá»± Hùng muốn đáp lá»… vá»›i cô nương thôiâ€
Lý Ngá»c Châu vá»™i vàng đáp lá»…: “Không dám, không dám!â€. Nhìn Nhất Linh không há» có má»™t câu trách móc nào vá»›i Lục Trúc, thậm chí ánh mắt cÅ©ng không thay đổi thì ngạc nhiên vô cùng, buá»™t miệng nói ná»­a đùa ná»­a thật: “Ngưá»i hầu này cá»§a Minh chá»§ quả thật có bản lÄ©nh kinh ngưá»i, thảo nào Minh chá»§ lại tôn sùng đến thế!â€. Trong lòng nghÄ© nói ra câu này, Nhất Linh chắc chắn sẽ nổi giận, nhưng nhìn thấy Nhất Linh lúng túng, đưa mắt nhìn Lục Trúc, ánh mắt không khác gì cầu xin tha thứ, bất giác ngẩn cả ngưá»i ra.
Lục Trúc hừ má»™t tiếng, lạnh lùng: “Tôi Ä‘i lên thành má»™t lát!†nói Ä‘oạn ngẩng cao đầu Ä‘i ngay khá»i đám quần hùng.
Lý Ngá»c Châu càng trợn mắt lên nhìn, không nói được gì.
Bá»n Cổ Uy đứng bên cạnh Ä‘á»u cưá»i thầm nói: “Nữ tỳ Lục Trúc không trút giận lên đầu Minh chá»§ đã là may rồi, Minh chá»§ nào dám mắng cô ta chứ? Long Nữ Giang Nam có nói ra những câu tâm tư như vậy cÅ©ng phí công vô ích mà thôi!â€
Lý Thanh Long cưá»i ha hả, nắm lấy tay Nhất Linh nói: â€œÄÆ°á»£c rồi, được rồi! Tiểu nữ gây náo loạn, Minh chá»§ đừng để tâm, chúng ta đến trước vong linh Thù cố Minh chá»§, vẫn còn có chuyện để bàn bạc đấyâ€
Äến lượt Nhất Linh ngạc nhiên: “Bàn bạc việc gì mà phải đến trước vong linh cá»§a phụ thân vãn bối?â€. Nói rồi dẫn Lý Thanh Long đến linh đưá»ng.
Äến trước linh cá»­u, Lý Thanh Long kính cẩn cúi ngưá»i vái lạy, nhìn di ảnh cá»§a Thù Thiên Äồ nói: “Thiên Äồ huynh, tiểu đệ nhất thá»i hồ đồ, đã gây ra lá»—i lá»›n, trong lòng Lý Thanh Long này không phút nào yên ổn, luôn nghÄ© phải bù đắp cho hiá»n lang. NghÄ© Ä‘i nghÄ© lại, chỉ có má»—i má»™t cách duy nhất, Thanh Long có đứa con gái tên Ngá»c Châu, năm nay mưá»i tám tuổi, phẩm hạnh, tướng mạo, võ công Ä‘á»u không kém ngưá»i. Äệ Thanh Long muốn tác thành cho Thù Tá»± Hùng, coi như lấy ngưá»i Ä‘á»n ngưá»i. Hôm nay trước linh vị Thiên Äồ huynh, Thanh Long xin thắp má»™t nén nhang. Linh hồn huynh ở đây không xa, nếu như không cho phép thì khói hương phân tán, còn nếu huynh đồng ý thì cho khói hương này quyện lại má»™t đưá»ng quấn lấy nhau không rá»iâ€. Vừa dứt lá»i, lão ta châm má»™t nén hương, thắp lên trước linh cữu Thù Thiên Äồ.
Lý Thanh Long liên tiếp xuất quái chiêu, má»i việc Ä‘á»u chiếm thế chá»§ động. Nhất Linh muốn ngăn lại, nhưng Ä‘ang đứng trước linh cá»­u cá»§a Thù Thiên Äồ nên không thể phát tác, chỉ đành để cho lão ta làm theo ý mình, mắt chăm chăm nhìn nén hương trước linh cá»­u.
Thật kỳ lạ, tàn hương bình thưá»ng chỉ dài khoảng ba bốn thước là rụng, hôm nay cứ kéo dài mãi thành má»™t đưá»ng, cứ như là có thần linh há»— trợ xung quanh.
Các đầu não cá»§a Thiết Huyết Minh cứ trÆ¡ mắt ra nhìn, Lý Thanh Long cưá»i lá»›n, cúi rạp ngưá»i xuống đất: “Anh linh cá»§a Thiên Äồ huynh không xa, đã đồng ý cho chúng ta kết thông gia, Thanh Long này xin Ä‘a tạ!†Äoạn quay sang nói vá»›i Lý Ngá»c Châu: “Mau đến đây, khấu đầu Ä‘a tạ phụ cá»­u con Ä‘i, cám Æ¡n Ngưá»i đã không trách lá»—i xưa, coi con như dâu hiá»nâ€.
Lý Ngá»c Châu quả nhiên bước lên phía trước, ngoan ngoãn quỳ xuống.
Lúc này Nhất Linh má»›i cuống lên, vá»™i vàng chặn Lý Ngá»c Châu lại: “Cô nương khoan đã! Long đầu, việc này…â€
Lý Thanh Long trừng mắt nhìn cậu: “Cái gì, ngươi dám trái lại ý nguyện cá»§a cha ngươi sao?â€
Nhất Linh lúng túng lắc đầu: “Không… không phảiâ€
“Thế thì làm sao? Hay là tướng mạo con gái ta xấu xí, phẩm hạnh không tốt?â€
“CÅ©ng không phảiâ€. Nhất Linh cứ lắc đầu liên tục: “Lý cô nương đã được xưng danh Long nữ Giang Nam, vạn dân mang ân, ngưá»i ngưá»i kính phục. Nếu lấy được cô ấy làm vợ cÅ©ng thật là phúc mưá»i Ä‘á»i, chỉ là… chỉ là…†Trong lòng cậu trăm mối tÆ¡ vò, nghÄ© đến Lục Trúc, đến Lục Từ Anh, càng nghÄ© mình chỉ là giả, chỉ có Ä‘iá»u sá»± việc xảy ra quá nhanh, có muốn từ chối cÅ©ng không tìm ra cách nào toàn bích. Nhìn thấy khuôn mặt Lý Ngá»c Châu hằn lên tức giận, Lý Thanh Long càng giận dữ hÆ¡n, bá»—ng nhiên nhá»› đến cái đầu trá»c cá»§a mình, nhanh trí đáp lại: “Chỉ có Ä‘iá»u vãn bối vốn là má»™t hòa thượngâ€.
Phụ tá»­ Lý Thanh Long Ä‘á»u kinh ngạc. Lý Ngá»c Châu đưa mắt nhìn cái đầu trá»c cá»§a Nhất Linh, bá»—ng bật cưá»i lá»›n. Chợt nhá»› ra tình thế, nàng hÆ¡i lúng túng cúi đầu xuống, nhưng nụ cưá»i vẫn không tắt trên khuôn mặt. Hình dung này so vá»›i Long Nữ Giang Nam trên bức há»a còn đẹp gấp cả mưá»i lần.
Lý Thanh Long cÅ©ng phá ra cưá»i, Nhất Linh đỠmặt, nói: “Tiểu tăng không nói dối, Long đầu nhìn đây, tiểu tăng đã từng thụ giá»›iâ€
Lý Thanh Long thôi không cưá»i nữa, nghiêm chỉnh: “Thôi được, xin há»i tiểu sư phụ, Ä‘iá»u giá»›i thứ nhất cá»§a cá»­a Phật là gì?â€
“Phật dạy chúng sinh Ä‘á»u bình đẳng, Ä‘iá»u giá»›i thứ nhất là giá»›i sátâ€
“Thế thì hai đám cháy cá»§a tiểu sư phụ thiêu sống hÆ¡n vạn quân cá»§a Thanh Long Há»™i ta và ba nghìn ngưá»i ngá»±a cá»§a Quần Anh Há»™i được gá»i là cái gì? Tiểu sư phụ chắc sẽ nói, ngưá»i đốt lá»­a không phải là vãn bối, vãn bối chỉ ra lệnh thôi chứ?â€
Lý lẽ này quả thật là lợi hại, Nhất Linh cứng lưỡi không biện luận được câu nào.
“Còn nữa, Thiên Äồ huynh chỉ có má»—i má»™t ngưá»i con, Thiết Huyết Minh cÅ©ng chỉ có má»—i má»™t chá»§ nhân, lẽ nào thế Ä‘iệt định làm hòa thượng suốt Ä‘á»i sao? Tục ngữ có câu ‘Bất hiếu hữu tam, vô hậu vi đại’. Việc hương khói cá»§a Thù gia chẳng lẽ đến Ä‘á»i thế Ä‘iệt là kết thúc sao? Cá»­a Phật không dung ngươi, cha ngươi dưới suối vàng linh thiêng cÅ©ng nhắm mắt không yên, làm sao ngươi lại làm hòa thượng được?â€
Lý Thanh Long quả không hổ Long đầu đại phái, từng câu từng chữ Ä‘á»u sắc bén, có tình có lý, Nhất Linh cứ thế đứng sững, á khẩu vô ngôn.
Lý Ngá»c Châu xen vào, giá»ng đã có chút dá»—i há»n: “Cha à, chúng ta vá» thôi!â€
Lý Thanh Long rầu rầu: “CÅ©ng chỉ tại lão phu này lắm chuyện, vốn dÄ© muốn hóa giải đại thù thành ngưá»i má»™t nhà, cùng chung sức chống lại Quần Anh Há»™i. Thôi vậy, vá» Ä‘i, quay vá» Giang Nam, khá»i phải ở lại đây thêm xấu mặt!â€. Nói rồi dắt con gái bước Ä‘i.
Nhất Linh cuống quít, nghÄ©: “Thanh Long Há»™i mà rút Ä‘i rồi, Quần Anh Há»™i cứ bao vây Trung NghÄ©a thành thì cÅ©ng có khả năng vây chết Thiết Huyết Minh nàyâ€, vá»™i gá»i vá»›i theo: “Long đầu, xin đợi đã!â€.
Lý Thanh Long quay đầu lại, cưá»i khẽ: “Cao tăng hiệu triệu, không biết còn có mỹ ý gì nữa đây?â€
Nhất Linh đỠmặt, cắn răng nói: “Long đầu dạy bảo thật đúng, cá»­a Phật chắc chắn khó dung má»™t hòa thượng tay nhúng đầy máu như taâ€. Trong lòng lại nghÄ©: “Thá»±c ra thì cả giá»›i sát lẫn giá»›i sắt, cái gì mà ta chưa phạm chứ!â€
Lý Thanh Long mừng rỡ: “Thế má»›i đùng là con ngoan cá»§a Thiên Äồ huynh chứ!†Nói Ä‘oạn kín đáo thở phào. Tất cả đã nằm trong kế hoạch. Trên linh đưá»ng lão ta đã làm trò quá»· quái ép hôn trước linh cữu Thù Thiên Äồ, sá»›m đã biết rằng Nhất Linh không đồng ý không được.
Nhất Linh cúi đầu: “Long đầu tác thành cho cuá»™c hôn nhân này, Thù Tá»± Hùng cảm kích vô cùng. Nhưng Ä‘iệt vẫn muốn sau khi dẹp được Quần Anh Há»™i, dẹp bằng giang hồ xong má»›i tính đến chuyện hôn nhân, không biết Long đầu có tán thành không?â€
Lý Thanh Long gật đầu: â€œÄÆ°Æ¡ng nhiên là được, nhưng tại sao không thành hôn xong, kết thành hai nhà, cùng đối phó vá»›i Quần Anh Há»™i?â€.
Lý Thanh Long không biết rằng Nhất Linh còn có má»™t ý khác. Nhìn Lý Thanh Long ép hôn vá»™i vàng như vậy, trong lòng cậu không thể không nghi ngá», lúc này ngẩng đầu lên rắn rá»i đáp: “Cổ nhân có câu “Hung Nô vi thoái, hà vi gia viâ€, chính là muốn cảnh cáo ngưá»i dÅ©ng sÄ© vui thú thê nhi sẽ nhụt mất chí khí, Thù Tá»± Hùng mặc dù chẳng ra gì cÅ©ng muốn há»c lấy cái lý đó cá»§a ngưá»i xưaâ€.
Các đầu não cá»§a Thiết Huyết Minh hò reo tán thưởng, Lý Thanh Long cÅ©ng không thể không gật đầu, trong lòng nghÄ© thầm: “Tiểu tá»­ này cÅ©ng ma quái thật đấy, nhưng chỉ cần mở đầu như thế, đừng tưởng bở thoát được khá»i tay lão phu!†đoạn nói: â€œÄÆ°á»£c lắm, có chí khí. Việc hôn nhân coi như đã định. Hai đứa không phải là thế tục nhi nữ nữa. Ta để cho con gái Ngá»c Chân ở lại Thiết Huyết Minh, thứ nhất là để hai ngưá»i có thá»i gian hiểu nhau, tăng thêm tình cảm, thứ hai là ta cÅ©ng có tâm tư riêng. Quần Anh Há»™i nếu đánh đến đây, có con gái cá»§a ta bên cạnh đôn đốc, con rể tương lai lẽ nào lại không cố gắng hết sức mình?†Nói rồi cưá»i lên sảng khoái.
Nhất Linh lạnh ngưá»i, nếu đồng ý để Lý Ngá»c Châu ở lại bên cạnh mình thì cá»­a ải Lục Trúc làm sao qua nổi đây? Nhưng Lý Thanh Long đã nói thế, thật khó mà từ chối được. Nét mặt cậu phút chốc ngập tràn Ä‘au khổ, may mà Lý Ngá»c Châu Ä‘ang ngượng ngùng cúi đầu nên không nhìn thấy, nếu không chẳng biết nàng sẽ tức tối đến chừng nào. Long Nữ Giang Nam gia thế hiển hách, đẹp tá»±a trăng rằm, nam nhân ngưỡng má»™ theo Ä‘uổi có biết bao nhiêu ngưá»i. Bất kỳ chàng trai nào mà có nàng bên cạnh ắt phải vui vẻ gấp mưá»i lần so vá»›i được làm thần tiên. Äau khổ như Nhất Linh bây giá», tìm khắp trong thiên hạ há»i có ai như thế?
Äợi Ä‘oàn ngưá»i ra đến cá»­a thành Trung NghÄ©a, Lục Trúc má»›i từ trên thành bước xuống. Nhìn thấy má»—i má»™t mình Lý Thanh Long Ä‘i ra, Lý Ngá»c Châu ở lại trong thành, nàng ngạc nhiên vô cùng, trừng mắt nhìn Lý Ngá»c Châu: “Cô không Ä‘i sao?â€.
Hôn sá»± coi như đã định, Lý Ngá»c Châu sẽ trở thành chá»§ mẫu cá»§a cả Thiết Huyết Minh. Má»™t a hoàn nhá» bé cá»› sao mà lại dám ăn không nói có vá»›i chá»§ nhân như vậy? Nhưng Lý Ngá»c Châu đã biết nữ tỳ này được sá»§ng ái đặc biệt, lại còn lúc nào cÅ©ng Ä‘eo mặt nạ, quả thật quá mức ly kỳ. Nàng là má»™t ngưá»i con gái thông minh, biết rằng trước mắt không nên gây sá»±, hÆ¡n nữa giỠđây đã có chá»— dá»±a, thu phục Nhất Linh trước rồi đối phó vá»›i a hoàn vô phép này cÅ©ng không muá»™n. NghÄ© như vậy, Lý Ngá»c Châu ngoảnh đầu sang, không nhìn Lục Trúc mà cưá»i thân thiện vá»›i Nhất Linh: “Tá»± Hùng, nghe nói kiến trúc Phi Long cung cá»§a chàng lá»™ng lẫy mà hùng vÄ©, có thể quan sát toàn cảnh Thiết Huyết Tổng đưá»ng, chàng dẫn muá»™i Ä‘i xem má»™t chút, cÅ©ng là để làm quen vá»›i ngôi nhà tương lai cá»§a muá»™i, có được không?†Ba chữ “có được không†nghe má»›i ngá»t ngào làm sao.
Nhất Linh lại má»™t lần nữa lạnh ngưá»i, biết đã gặp nguy. Quả nhiên Lục Trúc giương mày hét lên: “Tiá»u hòa thượng, thế này là thế nào?â€
Tiểu hòa thượng chính là cái thóp chí mạng cá»§a Nhất Linh. Thay đổi thành ngưá»i khác, không có chứng cứ gì, có thể chống chế lại bá»n lưu manh, thậm chí có thể giết ngưá»i diệt khẩu, nhưng Nhất Linh vốn là ngưá»i thật thà, nghe mãi vẫn có cảm giác tim đập chân run.
Bá»™ dạng rụt rè cá»§a chàng làm cho Lý Ngá»c Châu phừng phừng tức giận. Nàng ưỡn ngá»±c ra đắc ý: “Thế này là thế nào? Nói cho ngươi biết, linh đưá»ng đã chứng giám hôn sá»±, ta đã trở thành chá»§ mẫu tương lai cá»§a ngươi. Lần này tha cho ngươi tá»™i vô tri, lần sau còn dám vô lá»… như thế nữa, đừng có trách ta không nể mặtâ€.
Lục Trúc mắt càng vằn lên: “Tiểu hòa thượng kia, được thôi, vừa cắt đứt vá»›i Lục Từ Anh, lại vồ ngay lấy Lý Ngá»c Châu!†rồi quay phắt sang Lý Ngá»c Châu, gằn giá»ng: “Muốn xá»­ ta, cứ thá»­ xem liệu ngươi có bao nhiêu phân lượng!†Nói xong hai tay như nắm mà không phải nắm, vồ mà không phải vồ, nhanh như chá»›p vung ra bổ xuống mặt Lý Ngá»c Châu. Long Nữ Giang Nam cÅ©ng không chịu kém, tay ngá»c nắm thành quyá»n cÅ©ng tức khắc bung ra, hai bên đấu vá»›i nhau bất phân thắng bại.
Nhất Linh cuống cuồng, chạy vòng quanh hai ngưá»i hét lên: “Äừng đánh nữa, đừng đánh nữaâ€. Cổ Uy mặt đỠtía tai, cÅ©ng la lá»›n can ngăn, nhưng tất cả Ä‘á»u vô hiệu. Äây là việc trong nhà Nhất Linh, ba ÄÆ°á»ng chá»§ Ä‘á»u là cáo già đã thành tinh, làm sao lại đổ công sức ra mà không tính toán!
Hai mỹ nhân cứ thế lao vào đánh nhau chí mạng. Lý Ngá»c Châu xoay ngưá»i, Lục Trúc xông tá»›i, Lý Ngá»c Châu né sang má»™t bên tung má»™t cú trá»i giáng vào bắp tay trái Lục Trúc. Tay phải Lục Trúc cÅ©ng nhanh hÆ¡n chá»›p bổ vào vai Lý Ngá»c Châu. Cú mổ này mà trúng thì Lý Ngá»c Châu không chết cÅ©ng tàn phế. Nhưng nếu Lục Trúc cứ cưỡng cầu ra chiêu thì cÅ©ng vong thân chí mạng như vậy, Nhất Linh chẳng còn cách nào khác lại phải xông vào can thiệp.
Hai tay cá»§a hai ngưá»i lại bị Nhất Linh túm chặt, nhưng cả hai vẫn không phục, miệng thở hồng há»™c, mắt hằm hằm nhìn như muốn ăn tươi nuốt sống đối phương.
Nhất Linh đầu óc đã hoàn toàn mụ Ä‘i, hét lên: “Lạy Bồ Tát, hai ngưá»i thôi không đánh nhau nữa có được không?â€
Lý Ngá»c Châu cắn răng, vùng tay ra: “Thả ta ra, để ta Ä‘i, bị má»™t con a hoàn ức hiếp, ta còn ở lại đây làm gì?†Nói xong tá»± dưng muốn khóc, nhưng tay vẫn bị nắm chặt không thoát ra được, thá»±c ra thì nàng dùng lá»±c cÅ©ng không đủ mạnh.
Nhất Linh vá»™i nói: “Cô nương đừng vá»™i Ä‘i, ta…ta…ta nói lá»i sẽ giữ lá»i!â€
â€œÄÆ°á»£c lắm!†đến lượt Lục Trúc gầm lên: “Ngươi nói lá»i giữ lá»i thì hãy để cô ta lại, ta Ä‘i!â€. Nói Ä‘oạn vùng tay ra, đúng là nàng đã lấy hết sức vùng ra nên thoát được khá»i tay Nhất Linh, chạy nhanh vá» hướng Phi Long cung.
Nhất Linh dợm ngưá»i muốn Ä‘uổi theo, chợt nhá»› Lý Ngá»c Châu vẫn còn trong tay mình nên lại phải đứng yên. Mắt thấy bóng má»™t ngưá»i khuất vào đêm Ä‘en, má»™t ngưá»i đứng ngay trước mặt Ä‘ang mếu máo sắp khóc, chỉ thở dài được má»™t tiếng, ôm lấy cái đầu trá»c quỳ xuống đất.
Tài sản của suongrong

  #8  
Old 14-03-2008, 05:47 PM
suongrong suongrong is offline
Má Mì
 
Tham gia: Mar 2008
Bài gởi: 451
Thá»i gian online: 1 tuần 3 ngày 5 giá»
Xu: 0
Thanks: 1,750
Thanked 183 Times in 69 Posts
Chương 8


Äúng lúc Nhất Linh Ä‘ang khổ não chỉ muốn leo lên mặt thành mà nhảy đại xuống, má»™t đám phụ nữ từ đâu đột nhiên hấp tấp chạy lại, chính là vợ và hai thiếp cá»§a Cổ Uy.
Lão hồ ly này nhìn thế biết nguy đã sai ngưá»i gá»i hậu cung cá»§a mình tá»›i giải vây cho Minh chá»§.
Nhìn thấy Lý Ngá»c Châu, cả ba nữ nhân kia cùng ồ lên xôn xao, vợ Cổ Uy nói: “Lẽ nào là Long Nữ Giang Nam, quả đúng là còn đẹp hÆ¡n nhiá»u lần Long nữ trong tranhâ€. Má»™t ngưá»i thiếp than vãn: “Má»™t vị hôn thê đẹp như thế, lẽ nào Minh chá»§ nỡ làm tổn thương cô ấy sao?†Ngưá»i kia vung tay: “A hoàn Lục Trúc thật là không biết lá»›n bé gì cả, tôi từ lâu đã không vừa mắt rồi!â€
Ba ngưá»i má»—i ngưá»i má»™t câu, tán thưởng Lý Ngá»c Châu, trách Nhất Linh, mắng Lục Trúc. Lý Ngá»c Châu đưa mắt nhìn Nhất Linh giá»ng uất ức: “Muá»™i nên Ä‘i thôi, ở lại còn ý nghÄ©a gì đâu!â€
Vợ Cổ Uy nói ngay: “Äúng, đúng, đúng, chúng ta Ä‘i, không ở đây nữa, đến nhà chúng tôi cho Minh chá»§ biết tay!†Má»™t ngưá»i thiếp: “Lát nữa bảo Minh chá»§ đích thân đến đónâ€. Ngưá»i kia tiếp lá»i: “Äích thân đến đón cÅ©ng không vá», ai bảo Minh chá»§ ép ngưá»i quá đáng chứ?†Ba ngưá»i phụ nữ phối hợp vây công nhịp nhàng khiến Lý Ngá»c Châu cứ đứng như trá»i trồng rồi ngoan ngoãn để há» kéo tuá»™t Ä‘i.
Các đầu não thấy Thanh Long Hội bỗng nhiên công kích Quần Anh Hội từ đằng sau, ép Lục Cửu Châu giải vây thì vui mừng ra mặt!
Mấy lão già Ä‘á»u thở phào nhẹ nhõm, Tân Vô Ảnh giÆ¡ má»™t ngón tay: “Cổ huynh, hôm nay huynh quả là đã làm được má»™t việc tốtâ€. Cổ Uy ngẩng cao đầu: “Phục chưa, lão phu vẫn còn hai chiêu nữa!†Tân Vô Ảnh gật đầu lia lịa: “Phục rồi, phục lắm rồi!â€
Bạch Hạc Niên là ngưá»i đầu tiên thôi cưá»i, đến trước mặt Nhất Linh nhắc nhở: “Minh chá»§, Lục Trúc cô nương… Ä‘i xem xem thế nàoâ€.
Nhất Linh lúc này má»›i giật mình, vá»™i chạy như bay vá» hướng Phi Long cung. Vừa má»›i đến cổng, chỉ nhìn thấy Lục Trúc từ tầng ba nhảy xuống, nhún ngưá»i má»™t cái đã sang má»™t tầng khác thấp hÆ¡n.
Nhất Linh gá»i vá»›i theo: “Tá»· tá»·!â€
Lục Trúc quay đầu lại, ánh trăng chiếu vào mặt nàng, trên má vương đầy nước mắt nhưng đôi mắt lại ráo hoảnh. Nhìn thấy Nhất Linh, Lục Trúc quay đầu đi luôn.
Nhất Linh lại gá»i: “Tá»· tá»·!â€
“Còn đến đây làm gì?†Lục Trúc cất giá»ng lạnh lùng, vẫn không quay đầu lại. Trong lòng Nhất Linh nhói Ä‘au, lúng túng: “Äệ… đệ cầu xin tá»· đừng Ä‘i!â€
Lục Trúc cưá»i nhạt: “Cô ta đừng Ä‘i, ta cÅ©ng đừng Ä‘i, Ä‘á»u ở lại, ngươi không bận rá»™n lắm sao?â€
“Äệ…†Nhất Linh quả nhiên không nói được gì thêm.
“Tá»± bảo trá»ng!†Lục Trúc dứt khoát, chần chừ má»™t lát rồi chạy thẳng ra ngoài thành.
“Tá»· tá»·!†Nhất Linh gá»i vá»›i theo, đột nhiên phi thân nhanh như luồng Ä‘iện, hai cú nhảy đã đến sau lưng Lục Trúc, giang hai tay ra ôm lấy nàng.
Lục Trúc không ngá» thân pháp cá»§a cậu lại nhanh như vậy, chưa kịp định thần đã rÆ¡i gá»n vào vòng tay Nhất Linh. Nàng dùng hết sức giãy giụa, nhưng càng bị Nhất Linh giữ chặt hÆ¡n, không làm sao có thể thoát ra được. Giằng co má»™t lát, Lục Trúc tức giận hét lên: “Bá» tay ra, nếu không ta sẽ cắn lưỡi chết cho ngươi xem!â€
Nhất Linh lá»› ngá»›, từ từ buông lá»ng hai tay. Lục Trúc vùng ra bước lên hai bước, Nhất Linh bá»—ng cất giá»ng bình tÄ©nh: “Tá»·, hãy nghe đệ nói má»™t câu!â€.
Lục Trúc dừng lại nhưng không quay đầu, giá»ng lạnh nhạt: “Nói Ä‘i!â€.
“Äệ là Nhất Linh, không phải Thù Tá»± Hùng!â€
“Nói thế là ý gì?†Lục Trúc quay ngưá»i lại, nhìn thấy nước mắt lăn dài trên gò má Nhất Linh.
“Bất luận là Lý Ngá»c Châu hay Lục Từ Anh, ngưá»i mà há» yêu thích Ä‘á»u là Thù Tá»± Hùng giàu có quyá»n thế, nhưng đệ đây chỉ là Nhất Linh tiểu hòa thượng. Äợi đến khi Thù Tá»± Hùng thật xuất hiện, bá»n há» biết rõ ra chân tướng, chắc chắn cả hai Ä‘á»u không muốn gả cho đệ đâu!â€
“Lúc đó gạo đã nấu chín thành cơm, không muốn gả cũng đả gả rồi!†Lục Trúc lại bĩu môi quay đi.
“Không, đệ không cần!â€, Nhất Linh lắc đầu: “Vì thế mặc dù đệ đã nhận lá»i lấy Lý Ngá»c Châu, nhưng vẫn từ chối không thành thân. Äệ giữ cô ta lại chỉ là để tận dụng lá»±c lượng cá»§a Thanh Long Há»™i đối kháng vá»›i Quần Anh Há»™iâ€.
Lục Trúc chăm chú nhìn Nhất Linh, nụ cưá»i từ từ trở lại trên khuôn mặt nàng. Má»™t lát nàng bước lại gần cậu: “Hòa thượng ngốc, tại sao ngươi không nói sá»›m?â€
“Äệ… đệ không kịpâ€. Nhất Linh bối rối xoa xoa cái đầu trá»c.
Lục Trúc đưa tay lau nước mắt trên mặt Nhất Linh, nhẹ nhàng nói: “Là ta không tốtâ€. Hai ngưá»i cùng xích lại gần, hai khuôn mặt chạm sát vào nhau.
Quấn quýt má»™t hồi lâu, Lục Trúc đẩy Nhất Linh ra, sá»­a lại y phục, nói: â€œÄÆ°á»£c rồi, cậu có thể Ä‘i gặp Long nữ Giang Nam đó được rồi!â€
Nhất Linh ôm chặt eo nàng, lắc đầu: “Không, đệ không muốn gặp cô taâ€. Lục Trúc đưa mắt nhìn Lục Trúc: “Long nữ Giang Nam đẹp đến thế mà, đừng có miệng nói má»™t đằng, bụng lại nghÄ© má»™t nẻo!â€
“Không xinh bằng tỉ!†Nhất Linh hôn nhẹ lên má Lục Trúc.
“A, ngươi xấu quá!†Lục Trúc kêu lên: “Nếu như ta mà xấu hÆ¡n thì cậu đã chạy ngay đến chá»— cô ta rồi chứ gì?â€
Nhất Linh lắc đầu: “Thiên hạ này không có ngưá»i con gái nào đẹp hÆ¡n tá»· cả!â€
Nhất Linh cưá»i tươi như hoa, ngả đầu vào vai Nhất Linh, chỉ cảm thấy trong lòng ấm áp vô bá». Má»™t lát, lo lắng trong tâm lại trá»—i dậy, nàng ngẩng lên nhìn Nhất Linh: “Cứ cho là Thanh Long Há»™i liên kết vá»›i Thiết Huyết Minh thì thá»±c lá»±c cÅ©ng không qua nổi Quần Anh Há»™i, làm sao mà có thể đánh bại được Lục Cá»­u Châu?â€
Nhất Linh chau mày: “Äúng đấy!â€.
“Thế thì cậu mau nghÄ© cách Ä‘i!â€.
Nhất Linh Ä‘au khổ: “Không nghÄ© ra!â€
Lục Trúc tá» vẻ cáu giận, quay phắt ngưá»i lại: “Không phải là không nghÄ© ra, mà là muốn kéo dài thá»i gian, như vậy có thể ở lâu hÆ¡n bên cạnh Long nữ Giang Nam chứ gì, hừ!â€
Nhất Linh cuống lên: “Không, không phải thế!†vá»™i chuyển ngưá»i đến trước mặt Lục Trúc, Lục Trúc lại quay ngưá»i Ä‘i, cứ lặp lại ba bốn lần như vậy khiến cho cậu chỉ còn biết vò đầu bứt tai.
Thá»±c ra Lục Trúc chỉ giả vá» tức giận, muốn ép pháp tá»­ cá»§a Nhất Linh phải nghÄ© ra phương cách, bởi tiá»m năng cá»§a Truyá»n đăng đại pháp chỉ có dưới sức ép cá»±c hạn má»›i bật ra được.
Nhất Linh bị dồn đến mụ cả ngưá»i, bá»—ng trong đầu hiện lên má»™t ý nghÄ©, vá»™i vàng nói: “Có rồi!â€.
“Là cách gì vậy?†Lục Trúc vừa ngạc nhiên vừa mừng rỡ: “Mau nói ra xem nào!â€
“Thiên Long Äại trận, chúng ta cùng luyện Thiên Long Äại trậnâ€.
“Thiên Long Äại trận? à cậu nói là má»™t trận pháp?â€
“Äúng thế†Nhất Linh giải thích: “Thiên Long Äại trận, tám trăm ngưá»i chia thành bốn đội, giống như nanh vuốt cá»§a rồng, quay tròn hô ứng. Tám trăm ngưá»i có thể địch lại hàng vạn quân giáp sắt, nếu cùng võ lâm tranh hùng thì má»—i đội sẽ thành má»™t Thanh Long Tiểu trận. Có là đại cao thá»§ võ lâm cÅ©ng không dá»… dàng thoát khá»i trận nàyâ€.
“Tuyệt quá!†Lục Trúc vá»— tay hoan hô, xoa nhẹ lên cái đầu trá»c cá»§a Nhất Linh nói: “Trong đầu hòa thượng này không biết chứa bao nhiêu thứâ€
Nhất Linh dang tay ôm lấy nàng, chạm phải bá»™ ngá»±c ấm áp cá»§a Lục Trúc, ngá»­i thấy mùi hương tá»a ra từ ngưá»i nàng, trong đầu bá»—ng xuất hiện những ý nghÄ© táo bạo, liá»n ghì chặt Lục Trúc hÆ¡n, rúc vào trước ngá»±c nàng.
Lục Trúc mỉm cưá»i, tóm lấy cái đầu trá»c kéo lên: “Äừng vá»™i thế, đợi luyện xong Thiên Long Äại trận, lật đổ Quần Anh Há»™i, Ä‘uổi Lý Ngá»c Châu Ä‘i, ta nhất định sẽ cho cậu muốn gì được nấy!â€
Nhất Linh trong lòng sôi sục, ngẩng đầu nói lá»›n: “Bây giá» chúng ta Ä‘i tuyển ngưá»i luyện trận!â€
Quả nhiên ngay đêm đó triệu tập đủ tám trăm ngưá»i, toàn là tinh binh thân thá»§ nhanh nhạy, bắt đầu luyện tập Thiên Long Äại trận.

oOo

Chuyện Lý Thanh Long dẫn con gái vào trong Thiết Huyết Minh, sau đó đi ra mỗi một mình đã được do thám báo lên. Phụ tử Lục Cửu Châu nghe xong thất kinh biến sắc.
Lục Cá»­u Châu chá»­i lá»›n: “Lão tặc này thật vô liêm sỉ, dùng cả con gái để lôi kéo tiểu tặc Thù Tá»± Hùngâ€
Mỹ nhân kế lão ta từng dùng, nhưng bây giỠđã không nhớ nổi nữa.
Lục Từ Anh vừa hận vừa phẫn ná»™: “Con gái Lý Ngá»c Châu cá»§a Lý Thanh Long được mệnh danh là Long nữ Giang Nam, nghe nói sắc đẹp như hoa, thảo nào tiểu tặc vừa nhìn đã xiêu lòngâ€.
Lục Cá»­u Châu nghiến răng: “Lão tặc đừng tưởng bở, truyá»n lệnh cho ta, trước lúc trá»i sáng công kích Thanh Long Há»™i, đánh cho Lý Thanh Long không kịp trở tayâ€
Khi Quần Anh Há»™i tiến đánh Thanh Long Há»™i, Nhất Linh, Lục Trúc vừa thức trắng tuyển ra tám trăm quân, vẫn chưa được nghỉ lấy má»™t phút. Hai ngưá»i nghe thấy tiếng hò hét, vá»™i chạy ra khá»i Phi Long cung, quân gác thành vá»™i vã cấp báo: “Quần Anh Há»™i thừa lúc đêm tối xuất quân đánh Thanh Long Há»™i, hình như đã tấn công lên núiâ€.
Äúng lúc Lý Ngá»c Châu cÅ©ng chạy tá»›i, nghe được tin liá»n giật tay áo Nhất Linh khẩn khoản: “Tá»± Hùng, mau đến cứu viện Ä‘i, muá»™n e là không kịp đâu!â€
Nhất Linh cÅ©ng biết không thể chậm trá»… được nữa, đứng tại chá»— truyá»n lệnh: â€œÄÆ°á»ng chá»§ tam đưá»ng má»—i ngưá»i dẫn má»™t nghìn quân, cùng vá»›i ta đánh từ phía sau Quần Anh Há»™i, Mai Há»™ pháp thá»§ thành!â€
Lý Ngá»c Châu cuống lên: “Ba nghìn ngưá»i làm sao mà đủ được, Tá»± Hùng ngươi có thể làm ngÆ¡ thấy chết mà không cứu sao?†Chưa nói xong hai mắt đã đỠngầu. Nhất Linh nhìn thấy bá»™ dạng nàng như vậy, đành nói vá»›i Mai Tá»­ Kỳ: “Nếu thấy tình thế không được, có thể lại Ä‘iá»u thêm viện binh!†Quay đầu nói vá»›i Lục Trúc: “Tá»· cÅ©ng ở lại thành†Cậu chỉ mấp máy môi, Lý Ngá»c Châu lòng đã loạn, lần này không nghe thấy.
Trung NghÄ©a môn mở rá»™ng, Nhất Linh dẫn ba nghìn quân xông ra cá»­a, nhìn thấy ngay Lục Từ Anh dẫn mấy nghìn ngưá»i ngá»±a, bày binh bố trận chặn ở phía trước. Gặp nhau, cả hai bên Ä‘á»u sá»­ng lại, Lục Từ Anh liếc mắt nhìn Lý Ngá»c Châu lạnh lùng: “Các ngưá»i đã đính hôn rồi sao?â€.
Nhất Linh buá»™t miệng: “Äúng… à…không…â€.
Lý Ngá»c Châu nhìn Nhất Linh, mắt đã vằn lên: “Cô ta là ai, có phải Lục Từ Anh nào đó không?â€
Nhất Linh không dám nhìn vào mắt nàng, thiểu não gật đầu.
Lý Ngá»c Châu tức tối: “Ngươi thật là đồ không có lương tâm, cha ta đã đồng ý gả ta cho ngươi, bây giá» nước sôi lá»­a bá»ng, ngươi lại quay sang đầu mày cuối mắt vá»›i con gái kẻ thù. Hoàng thiên Æ¡i, tại sao tôi lại khổ thế này!â€. Nói rồi phẫn uất lao vá» phía Lục Từ Anh, Ä‘iệu bá»™ không khác gì phi thân nạp mạng.
Nhất Linh nhìn lên ngá»n núi trước mặt, âm thanh hò hét đâm chém Ä‘ang dâng cao như thá»§y triá»u. Quần Anh Há»™i đã xông lên trên núi, biết không thể chậm được nữa, tránh ra má»™t bên xông lên trước, lướt qua Lục Từ Anh.
Nhất Linh không dám dùng binh Ä‘ao, hai tay trống trÆ¡n, nhìn thấy ngưá»i là tóm lấy, quẳng mạnh lên trên không. Dù không giết má»™t ai nhưng cách ra tay như vậy đủ làm cho ngưá»i ta sợ đến chết khiếp. Quân lính Quần Anh Há»™i chặn ở Trung NghÄ©a môn khoảng năm nghìn ngưá»i ngá»±a, ba nghìn quân cá»§a Thiết Huyết Minh khó mà có thể xông ra. Nhưng Nhất Linh như má»™t trận cuồng phong thổi tung cá» dại, Ä‘i đến đâu đội ngÅ© cá»§a Quần Anh Há»™i tan tành đến đấy, hàng đống thân ngưá»i liên tiếp bay lên cao ba, bốn trượng, kêu ú ở trên không rồi rÆ¡i bịch xuống đất.
Cứ như vậy, thế trận của Quần Anh Hội bắt đầu lung lay, hơn năm nghìn quân ôm đầu bỠchạy, mất hết ý chí chiến đấu.
Quần Anh Há»™i so vá»›i Thanh Long Há»™i, ngưá»i ngá»±a đông, cao thá»§ nhiá»u, lại chá»§ động tấn công bất ngá», vốn đã hoàn toàn chiếm thế thượng phong. Nhưng năm nghìn quân trước thành Trung NghÄ©a bại trận, thế tấn công tiêu tán. Thanh Long Há»™i nhìn thấy Thiết Huyết Minh đến viện trợ, dÅ©ng khí tăng lên ngùn ngụt, kéo quân tràn xuống phản công. Thế trận Quần Anh Há»™i phút chốc vỡ tan, chỉ đành vừa đánh vừa lui.
Thiết Huyết Minh toàn thắng, nhưng Quần Anh Há»™i ngưá»i đông thế mạnh không dám truy Ä‘uổi. Nhất Linh cho quân tiến đến phía trước thành Trung NghÄ©a, án binh phòng thá»§.
Ngưá»i ngá»±a cá»§a Quần Anh Há»™i rốt cuá»™c vẫn hÆ¡n nhiá»u Thanh Long Há»™i, Lý Thanh Long mặc dù Ä‘uổi được Quần Anh Há»™i xuống núi nhưng không dám thừa thế truy sát.
Lục Cửu Châu thua trận, thống hận vô cùng, nhưng Nhất Linh lại dùng bài đánh chưa thắng đã rút lui, khiến cho lão ta chẳng còn cách nào khác, cũng phải ra lệnh thu binh.
Thiết Huyết Minh, Thanh Long Há»™i cùng bắt tay nhau, đánh thắng được Lục Cá»­u Châu má»™t trận. Ngày hôm say Lý Thanh Long vào Thiết Huyết đưá»ng, Thiết Huyết Minh mở tiệc ăn mừng. Lý Thanh Long vừa uống rượu vừa chá»­i Lục Cá»­u Châu, vừa không ngá»›t tán thưởng Nhất Linh.
Hai Ä‘iá»u này Ä‘á»u là Ä‘iá»u Cổ Uy muốn nghe. Tục ngữ có câu gặp tri ká»· nghìn ly cÅ©ng ít, nên uống má»™t trận sảng khoái.
Lý Ngá»c Châu lúc trước còn trách Nhất Linh không muốn xuất lá»±c, vá» sau nhìn chàng trai đại phát thần uy, má»™t mình đánh Quần Anh Há»™i rối tung tÆ¡i tả, lại nghe phụ thân hết lá»i tán thưởng Nhất Linh, tất cả tình cảm yêu quý phút chốc Ä‘á»u dồn sang cho cậu. Sắc đẹp cá»§a nàng, phi Bồ tát thì không có nam nhân nào là không động lòng. Nhất Linh tá»­u lượng không cao, nâng ly chẳng qua chỉ là góp vui, qua vài tuần rượu đã bị sá»± dịu dàng tình cảm cá»§a Lý Ngá»c Châu làm cho mê muá»™i đầu óc.
Sau chuyện tối hôm qua, Lục Trúc tá»± cho là đã hiểu rõ tấm lòng chân thật cá»§a Nhất Linh, không để chuyện Lý Ngá»c Châu trong lòng nữa. Tuyển lá»±a xong tám trăm tinh binh, nàng đóng cá»­a Phi Long cung, tá»± Ä‘i hướng dẫn Thiên Long Äại trận để tránh há»n ghen vô ích.
Lục Trúc không để ý đến Lý Ngá»c Châu, Lý Ngá»c Châu lại lo lắng đến Lục Trúc, tối đến há»i Nhất Linh: “Lạ thật, cả ngày không thấy a hoàn bảo bối đó đâu, ở chá»— nào thế nhỉ?â€
Nhất Linh đáp: “Chẳng Ä‘i đâu cả, chỉ ở trong Phi Long cungâ€.
“Trốn ở đó làm gì? Không thèm nhìn muá»™i hay không dám gặp muá»™i?†Lý Ngá»c Châu nhìn Nhất Linh cưá»i, chỉ cần quan sát cách chàng trả lá»i thì sẽ thấy nàng và Lục Trúc ai hÆ¡n ai.
Nhất Linh trả lá»i: “Äá»u không đúng, cô ấy ở trong cung tập luyện má»™t trận pháp má»›i, để đối phó vá»›i Quần Anh Há»™iâ€
Lý Ngá»c Châu ngạc nhiên: “Trận pháp gì?â€
Nhất Linh Ä‘ang định mở miệng, bá»—ng nhiên như nhá»› ra, đáp: “Cái này không thể tùy tiện nói ra được. Nếu muá»™i muốn biết, dần dần ta sẽ há»i choâ€. Trong lòng lại niệm: “A di đà Phật, ta lại phạm vào Ä‘iá»u giá»›i nữa rồi!â€
Lý Ngá»c Châu bán tín bán nghi nhìn cậu: “A hoàn này giấu đầu hở Ä‘uôi, lúc nào cÅ©ng có vẻ bí mật. Rõ ràng chàng coi cô ta như bảo bối, muá»™i há»i chàng nhé, rốt cuá»™c cô ta là gì cá»§a chàng, chàng có thể trả lá»i muá»™i thật lòng được không?â€.
Nhất Linh nói dối lần đầu, lần thứ hai đã thành thục hÆ¡n, liá»n tá» ra thành thật: “Cô ấy là chị há» cá»§a ta, thấy Thiết Huyết Minh gặp nguy thì đến giúp ta mà thôi, cái gá»i là a hoàn chỉ là để che mắt má»i ngưá»iâ€.
Lý Ngá»c Châu à lên: “Thảo nào cô ta không sợ chàng, ngược lại chàng lại có vẻ sợ cô ta, thì ra là chị há»â€, rồi cưá»i ná»­a đùa ná»­a thật nhìn Nhất Linh: “Chỉ sợ không phải là há» hàng mà còn có quan hệ khác nữa, đúng không?â€
Trống ngá»±c Nhất Linh đập thình thịch, nghÄ© thầm: “Nữ nhân này to gan thật, vừa yêu vừa ghen chí mạng, ta quyết không thể nói thật được!â€. Bèn nhìn Lý Ngá»c Châu há»i vẻ ngốc nghếch: “Quan hệ khác là cái gì vậy? Tiểu đệ ngu dốt, không hiểu được cao kiếnâ€
Lý Ngá»c Châu đỠmặt, đánh vào vai Nhất Linh: “Äồ xấu xa, chàng không thật thà!†Nhất Linh quyết đóng vai ngốc nghếch đến cùng: “Ta có gì không thật thà chứ?â€
Lý Ngá»c Châu trong lòng bán tín bán nghi, rất muốn há»i cho rõ ràng, mặt á»­ng hồng há»i nhanh: “Cô ta đúng là chị há», chứ không phải là chị nhân tình cá»§a chàng?â€
Nhất Linh trong lòng thở hắt ra má»™t cái, nghÄ© thầm: “May mà cô ta còn là má»™t thiếu nữ, lại vẫn dám nói ra những lá»i đó. Gan cô ta to, gan ta không thể nhỠđượcâ€. Bèn má»™t tay quàng vào eo Lý Ngá»c Châu, cưá»i cưá»i: “Nàng má»›i là chi nhân tình cá»§a ta, cô ấy đúng thá»±c chỉ là chị há» cá»§a ta màâ€.
Lý Ngá»c Châu vừa thẹn vừa mừng, vá»™i đẩy Nhất Linh ra: “Ai là nhân tình cá»§a chàng chứ, mau bá» muá»™i ra kẻo ngưá»i ta nhìn thấyâ€
Lý Ngá»c Châu không đẩy ra thì chưa biết chừng chỉ má»™t lúc sau thôi là Nhất Linh cÅ©ng buông ra. Trái lại, nàng càng chống đối thì Nhất Linh càng ôm chặt hÆ¡n, cưá»i to: “Ta là Minh chá»§, Thiết Huyết Minh này ai nhìn thấy cÅ©ng chỉ có thể giả vá» như không thấyâ€. Mắt nhìn Lý Ngá»c Châu thẹn thùng, gò má hồng lên trông thật đáng yêu, lòng Nhất Linh má»—i lúc má»™t rạo rá»±c, liá»n cúi xuống hôn lên môi nàng.
Lý Ngá»c Châu nghiêng đầu né tránh, nhưng cả ngưá»i đã bị Nhất Linh giữ chặt, làm sao có thể tránh Ä‘i đâu, cuối cùng thì hai đôi môi cÅ©ng chạm được vào nhau.
Nhất Linh mặc dù vẫn chưa phải là má»™t đàn ông thá»±c sá»±, nhưng đã trải qua mấy hồi thắm thiết vá»›i Lục Trúc và Lục Từ Anh, trong ngưá»i cÅ©ng đã có chút kinh nghiệm, từ từ hôn say đắm Lý Ngá»c Châu, bàn tay cÅ©ng thuần thục đưa đến những chá»— mà nó muốn tá»›i.
CÆ¡ thể ngưá»i con gái thật bí hiểm, đến bây giá» Nhất Linh cÅ©ng chưa biết, cái mà cậu thích nhất là bá»™ ngá»±c nữ nhân. Bá»™ ngá»±c cá»§a ngưá»i thiếu nữ mưá»i bảy mưá»i tám mÆ¡n mởn vun đầy, vừa rắn chắc lại vừa má»m mại, lần nào chạm vào cÅ©ng Ä‘á»u có cảm giác mê hồn.
Nhất Linh vuốt ve mãi bá»™ ngá»±c cá»§a Lý Ngá»c Châu, toàn thân má»—i lúc má»™t rá»±c lên trong cảm giác muốn chiếm hữu. Chính lúc Ä‘ang định phá thành Ä‘oạt lÅ©y, bá»—ng trong đầu vụt lên ý nghÄ© nhanh như luồng Ä‘iện: “Ta là Nhất Linh, không phải Thù Tá»± Hùng. Ngưá»i con gái này yêu hư vinh quyá»n thế, tuyệt đối không thể gả cho má»™t tiểu hòa thượng nghèo kiết xác như taâ€.
Lý Ngá»c Châu cứ để cho Nhất Linh mặc sức hôn hít vuốt ve, ngưá»i đã má»m ra như sợi bún. Nhất Linh rút tay vá», phải má»™t lúc lâu nàng má»›i trở lại bình thưá»ng, liá»n rúc vào lòng Nhất Linh, ná»­a xấu hổ ná»­a giận há»n vòng tay đánh liên hồi vào lưng cậu: “Äồ tồi, đồ tồi, chàng đã chiếm Ä‘oạt muá»™i rồi!†Má»™t lúc sau nàng lại cắn nhẹ vào tai Nhất Linh, há»i: “Tá»± Hùng, chàng nói Ä‘i, có phải là chàng thích muá»™i thật không?â€
Hai chữ Tá»± Hùng, Nhất Linh nghe lúc này không có nghÄ©a gì cả, cậu che mặt nói: “Ta sẽ đếm má»™t hai ba, nếu muá»™i không Ä‘i ra, ta sẽ ôm muá»™i lên giưá»ng, sẽ lá»™t hết quần áo muá»™i ra, từ từ chiếm Ä‘oạt muá»™i đấyâ€.
Lý Ngá»c Châu dẫu sao vẫn là má»™t khuê các xá»­ nữ, nghe nói thế rùng mình, kêu lên vùng ra, nhìn Nhất Linh vừa thẹn vừa giận: “Ai, chàng nói cái gì?â€.
Nhất Linh cưá»i cưá»i: “Ta nói trá»i tối rồi, mau Ä‘i ngá»§ vá»›i Cổ phu nhân Ä‘iâ€. Lý Ngá»c Châu quay mặt, cắn răng: “Ta không Ä‘i!â€
“Thế cÅ©ng đượcâ€. Nhất Linh nắm lấy tay nàng: “â€Thế thì Ä‘i vào Phi Long cung, hai chúng ta ngá»§ cùng nhau.
Lý Ngá»c Châu lùi lại phía sau: “Ai thèm ngá»§ cùng vá»›i chàng!â€. NghÄ© má»™t lát rồi ba chân bốn cằng chạy vào ốc xá cá»§a Cổ Uy.
Nhất Linh nhìn theo bóng Lý Ngá»c Châu, trong lòng vui buồn lẫn lá»™n. Má»™t lát má»›i đến bên khe nước, vốc nước lau sạch cổ mặt, xóa hết vết son. Äây là kinh nghiệm xương máu há»c được sau chuyến “liên kết†vá»›i Lục Từ Anh, sau đó má»›i Ä‘i vào Phi Long cung.
Thiên Long Äại trận, uy lá»±c vô biên, phải mất bao nhiêu công tập luyện má»›i thành thuần thục. Tình thế lúc đó nước đến chân má»›i nhảy, ý cá»§a Nhất Linh định huấn luyện khoảng má»™t tháng, ít ra má»›i có thể ra trận xông pha. Tính Lục Trúc trái lại luôn gấp gáp, chỉ muốn trong năm ba ngày có thể luyện xong nên đốc thúc hÆ¡n tám trăm cận vệ Thiết Huyết Minh tập Ä‘i tập lại không biết má»i mệt.
Cận vệ Thiết Huyết môn Ä‘á»u là tinh binh sáng dạ được tuyển chá»n từ hÆ¡n bảy vạn quân. Võ công Thiên Long Äại trận Ä‘á»u dùng má»™t bá»™ pháp và kiếm pháp như nhau, nếu đơn độc sá»­ dụng thì uy lá»±c hạn chế rất nhiá»u, quan trá»ng là sá»± phối hợp cá»§a các cánh quân.
Từ má»™t tiểu đội căn bản năm mươi ngưá»i, đến sá»± phối hợp giữa bốn đội Thiên Long Tiểu trận, má»—i đội hai trăm ngưá»i, tiến lui phải nhịp nhàng ăn khá»›p như dòng nước cuốn má»›i phát huy hết toàn bá»™ uy lá»±c cá»§a Thiên Long Äại trận.
Huấn luyện cho tám trăm quân tinh nhuệ há»c được má»™t bá»™ pháp và kiếm pháp thống nhất thì không phải là khó, nhưng để phối hợp ăn khá»›p tám trăm ngưá»i cho suôn sẻ thuần thục má»›i thật là thiên nan vạn nan.
Lúc Nhất Linh vào, Lục Trúc Ä‘ang hò hét như sấm trên đài, hÆ¡n tám trăm quân bên dưới tinh thần uể oải, lo lắng hoảng sợ như má»™t lÅ© trẻ ham chÆ¡i không há»c thuá»™c bài, tay chân ngưá»i nào cÅ©ng băng bó chằng chịt. Không cần há»i Nhất Linh cÅ©ng biết đó là do trận pháp không thành thục nên các cánh quân đã gây thương tích cho nhau.
Nhìn thấy Nhất Linh, Lục Trúc tức tối: “Chẳng có ai ngu dốt hÆ¡n đám ngưá»i này, thật tức chết Ä‘i được!â€.
Nhất Linh không kìm được bật cưá»i: “Xem tá»· kìa, mặt tức đến xám ngoét cả rồi, đệ Ä‘au lòng quá!â€. Lục Trúc trừng mắt: “Có bản lÄ©nh thì đến mà thá»­ xem, không tức chết má»›i là lạâ€. Nhất Linh vẫn cưá»i: “Tá»· dạy há» luyện tập như thế nào? Cả tám trăm ngưá»i cùng tập hay sao?â€ â€œÄÆ°Æ¡ng nhiên rồi, lẽ nào lại từng ngưá»i tập riêng, thế thì có mà đợi đến Ä‘á»i sau?â€. Lục Trúc nhấm nhẵn.
Nhất Linh lắc đầu, quay ngưá»i lại nói: “Bây giá» chúng ta đổi cách khác, cứ năm mươi ngưá»i má»™t tiểu đội, má»—i tiểu đội tập luyện riêng ra, sau đó ghép bốn tiểu đội thành má»™t tiểu trận, vẫn tập riêng từng tiểu trận, cuối cùng má»›i ghép bốn tiểu trận thành Thiên Long Äại trậnâ€.
Lục Trúc vẫn chưa hết bá»±c dá»c: “Äi từng bước chậm chạp như rùa bò vậy thì đến năm nào má»›i tá»›i nÆ¡i?†“Äi đến năm Long nữ Giang Nam sinh con traiâ€. Nhất Linh buá»™t miệng nói bừa.
Lục Trúc không nhìn được bật cưá»i, trừng mắt nhìn Nhất Linh: “Hòa thượng lẻo mép, con trai cá»§a Long nữ Giang Nam mà có ná»­a sợi tóc giống ngươi thì ta sẽ đập bẹp cái quả dưa trên cổ ngươi ra!â€
Nhất Linh rụt cổ thất kinh: “Suýt nữa thì…â€
Lục Trúc không ngá» rằng tám trăm ngưá»i sau khi chia ra để tập, tình hình tốt hÆ¡n rất nhiá»u. Năm mươi ngưá»i má»™t đội nhá», tám trăm ngưá»i mưá»i sáu đội tập luyện thành thạo mất bảy ngày là xong. Sau đó bốn tiểu đội hợp lại tập Thiên Long Tiểu trận, Lục Trúc lúc đầu nghÄ© thầm, ngưá»i đông thế này phải mất nhiá»u thá»i gian hÆ¡n, không ngá» lại giảm bá»›t được hai ngày. Cuối cùng diá»…n tập Thiên Long Äại trận, tám trăm cận vệ Thiết Huyết Minh càng thuần thục hÆ¡n, chỉ mất có bốn ngày. Thiên Long Äại trận cá»§a Thiết Huyết Minh cÆ¡ bản luyện xong chỉ trong có mưá»i sáu ngày.
Ngày thứ mưá»i bảy, Lục Trúc xong vào Thiên Long Äại trận do Nhất Linh chỉ huy, cố gắng thế nào cÅ©ng không phá được trận ra ngoài. Thiên Long Äại trận có sức hút kỳ lạ như dòng nước xoáy, ngưá»i ở trong trận như chiếc lá rÆ¡i vào xoáy nước, cố thế nào cÅ©ng không thể thoát ra. Võ công cá»§a cận vệ Thiết Huyết Minh vốn không phải đã là như vậy, bá»™ pháp kiếm pháp má»›i há»c được là do má»™t tay Lục Trúc truyá»n dạy, nhưng khi bài binh bố trận, tám trăm ngưá»i như biến thành má»™t ngưá»i, ngưá»i như gió, kiếm như vòng quay, chá»c đông ứng tây, thoát hướng nam gặp nhau ở hướng bắc, há»… phát động là như nước Trưá»ng Giang vô cùng vô tận, không đầu không cuối. Bất kỳ ai võ công có thông thiên triệt địa đến đâu, không thoát ra khá»i trận này được thì chỉ có bị quần mà mệt đến chết trong đó.
Má»™t lúc lâu, Lục Trúc không biết làm gì, đành phải hét lên lệnh cho trận dừng lại má»›i thoát được ra, lòng vui mừng nhưng cÅ©ng cảm thấy mất mặt, nhìn thấy Nhất Linh đứng cưá»i hì hì, bèn trừng mắt nhìn lại.
Nhất Linh nói: “Äại trận đã luyện xong, nếu như đánh đổ được Quần Anh Há»™i, thì tá»· chính là công thần đầu tiên cá»§a Thiết Huyết Minhâ€.
Lục Trúc vui mừng khôn tả, hét lên: “Ta không cần tính công, nhưng nếu đánh gục được lão tặc Lục Cá»­u Châu đó, thì ta cÅ©ng không thấy uổng phí tâm huyết đã bá» raâ€.
Nhất Linh do dá»±:“Lục Cá»­u Châu võ công siêu việt, Thiên Long Äại trận có vây bắt được ông ta không, ta không dám chắc chắnâ€.
Lục Trúc nhìn thẳng vào mặt cậu: “Ngươi nói Lục lão tặc mạnh hÆ¡n ta?†Nhưng tá»± mình cÅ©ng thấy vô lý, lắc đầu nói: “Cứ cho là lão mạnh hÆ¡n ta thì cÅ©ng chẳng thoát được Ä‘i đằng nàoâ€. Nói Ä‘oạn nàng nhìn trừng vào mắt Nhất Linh mắng: “Ngươi ấy, không giữ thể diện cho chị ngươi chút nào cả!â€. Miệng mắng vậy nhưng trong lòng ấm áp vô cùng.
Nhất Linh bước lên trước nắm lấy tay nàng: “Mấy ngày nay, chỉ có lúc này tá»· má»›i giống má»™t ngưá»i con gáiâ€.
Lục Trúc hÆ¡i ngạc nhiên, nếu nói đến nghệ thuật quyến rÅ© nam nhân thì Lục Từ Anh, Lý Ngá»c Châu cá»™ng lại cÅ©ng không bằng má»™t phần mưá»i cá»§a nàng. Nhưng mấy ngày nay chuyên tâm diá»…n tập Thiên Long Äại trận, hÆ¡n nữa trong lòng đã coi Nhất Linh là ngưá»i cá»§a mình nên không nghÄ© đến chuyện dùng mị thuật đối vá»›i Nhất Linh nữa, nhưng miệng thì vẫn nói: “Chứ không phải là mấy ngày này Long nữ Giang Nam hút hết hồn phách cá»§a ngươi à?â€. Miệng nói thế, nhưng ánh mắt lại long lanh say đắm nhìn thẳng Nhất Linh. Nhất Linh trong lòng lâng lâng, nắm lấy tay Lục Trúc: “Lý Ngá»c Châu đâu có bản lÄ©nh như vậy!â€
Từ sau cái đêm thân mật đó, bức tưá»ng ngăn cách đã bị đánh đổ, Lý Ngá»c Châu càng bạo dạn hÆ¡n, suốt ngày quấn lấy Nhất Linh, nhưng Nhất Linh trong lòng lạnh nhạt, thỉnh thoảng cÅ©ng ôm nàng, thân mật vá»›i nàng chút ít, nhưng cÅ©ng chỉ dừng lại ở đó. Thậm chí đến bá»™ ngá»±c thiếu nữ mà cậu thích thú nhất cậu cÅ©ng không dám đụng vào, sợ không kiá»m chế nổi mình.
Lý Ngá»c Châu mặc dù tràn đầy tình ý nhưng vẫn chỉ là má»™t xá»­ nữ khuê các, rốt cuá»™c cÅ©ng không dám tá»± trút bá» quần áo đến giưá»ng Nhất Linh, trong lòng má»—i lúc má»™t thất vá»ng nhưng không dám nói ra.
Mưá»i ngày qua, Quần Anh Há»™i án binh bất động, bá»n Cổ Uy cho rằng Lục Cá»­u Châu bị đánh nên đã khiếp sợ. Lý Thanh Long thì Ä‘oán chắc Quần Anh Há»™i Ä‘ang có âm mưu khác. Thá»±c ra cách mà Lục Cá»­u Châu dùng là lấy tÄ©nh đánh động. Lão tin rằng Thiết Huyết Minh ở trong vòng vây chá» mãi sốt ruá»™t, chắc chắn sẽ vá»™i vàng phản công, đến lúc đó lão ta có thể tương cÆ¡ hành sá»±.
Không ngoài dá»± Ä‘oán cá»§a Lục Cá»­u Châu, kiên trì đợi mưá»i bảy ngày, ngày thứ mưá»i tám do thám báo cáo Thiết Huyết Minh Ä‘ang xuất thành khiêu chiến.
Bố con Lục Cá»­u Châu dẫn quân lá»™ diện, chỉ nhìn thấy dưới núi Nhất Linh Ä‘ang đứng chắp tay, chiếc đầu vẫn trá»c lốc. Äằng sau Nhất Linh là bốn đội quân cá»§a Thiết Huyết Minh, ăn mặc không giống nhau, phân thành bốn màu Ä‘en, Ä‘á», trắng, xanh không há» lẫn lá»™n.
Bên ngoài Trung NghÄ©a cốc địa hình rá»™ng rãi, quân số cá»§a cả ba phái xếp vào vẫn lá»t thá»m. Bình nguyên má»—i chiá»u dài hàng dặm, bằng phẳng không có chướng ngại vật gì, tình hình cá»§a hai phái kia bên nào cÅ©ng nhìn rõ.
Dưới chân núi nhá» chỉ có Nhất Linh Ä‘i cùng vá»›i khoảng mưá»i ngưá»i tùy tùng. Khe núi rá»™ng mênh mông không có má»™t bóng ngưá»i ngá»±a nào khác. Phía đối diện, Thanh Long há»™i đóng kín doanh trại, phía bên trái cánh cá»­a sắt thành Trung NghÄ©a cÅ©ng khép chặt.
Tình hình thật kỳ quái, các đầu não Quần Anh Há»™i ai nấy Ä‘á»u chau mày khó hiểu, Lục Từ Anh nói: “Tiểu tá»­ này không biết là lại bày đặt quá»· kế gì đây?†Câu nói này làm cho ai cÅ©ng hoang mang lo lắng.
Lục Cá»­u Châu cưá»i đáp: “Cho dù hắn có là quá»· trên trá»i, thì cÅ©ng không quá nổi vài trăm ngưá»i. Từ Anh, con lên núi quan sát. Tứ Ưng há»™ pháp, Ä‘i cùng ta xuống dưới!â€
Phía Nhất Linh ngưá»i ít, ngưá»i mà Lục Cá»­u Châu dắt theo còn ít hÆ¡n, cá»™ng thêm cả ông ta cÅ©ng không quá năm nước, nhưng năm ngưá»i há» Ä‘á»u là đại cao thá»§, sức ngưá»i nào cÅ©ng bằng cả má»™t đội quân.
Lục Cá»­u Châu tiến gần đến nÆ¡i, Nhất Linh bước lên má»™t bước, chắp tay lá»… phép: “Há»™i chá»§, Thù Tá»± Hùng mạo muá»™i làm phiá»n, xin ngài bá»›t giậnâ€
Lục Cá»­u Châu hừ má»™t tiếng, nghÄ©: “Äồ giả dối!†CÅ©ng chắp tay đáp lá»…: “Minh chá»§ đã xuống chá»— ta, không biết có gì cần nói?â€
Nhất Linh khom ngưá»i: “Há»™i chá»§, Thù Tá»± Hùng thành tâm khẩn cầu Há»™i chá»§ hãy đưa quân vá» phương bắc. Quần Anh Há»™i hùng bá phương bắc, đã có má»™t phần ba thiên hạ giang hồ, cá»› gì cứ phải nhất định tiêu diệt Thiết Huyết Minh cá»§a vãn bối?â€
Lục Cá»­u Châu ngá»­a mặt lên trá»i cưá»i sằng sặc, lạnh lùng nhìn Nhất Linh nói: “Lần trước cÅ©ng những câu nói này, sau đó ngươi đã đốt lá»­a thiêu cháy ba nghìn quân cá»§a ta, hôm nay không biết còn bày đặt quá»· kế gì?â€
Nhất Linh lắc đầu, khoanh tay nói: “A di đà Phật, tiểu bối tay tanh mùi máu, đúng là tá»™i nhân cá»§a cá»­a Phật rồi!†Nói Ä‘oạn giÆ¡ tay chỉ Thiên Long Äại trận ở phía sau lưng, nói: “Vãn bối đã luyện được má»™t trận pháp nhá», Há»™i chá»§ nếu có ý, có thể thá»­ xemâ€
Lục Cá»­u Châu cưá»i nhạt: “Tại sao ta lại phải thá»­? Ngươi lại là ai chứ? Ngươi có tư cách gì mà chi phối lão phu?†Miệng nói mạnh thế, kỳ thá»±c trong lòng không phải không e ngại.
Trong tâm Lục Cá»­u Châu từ lâu đã coi Nhất Linh là đối thá»§ đáng sợ nhất trong Ä‘á»i. Má»™t nhân vật lợi hại như vậy, cái mà hắn ta sắp xếp có phải thá»±c sá»± là má»™t trận pháp nhá» không?
Nhất Linh lắc đầu: “Há»™i chá»§ không muốn thá»­, thế thì cÅ©ng chẳng có cách nào khác. Vãn bối vốn muốn lấy trận này thá»­ xem sao… ngày mai Thiết Huyết Minh liên kết vá»›i Thanh Long Há»™i, sẽ dùng hết sức lá»±c để đối phó vá»›i Há»™i chá»§, để cho Há»™i chá»§ vừa ý vậyâ€
Lục Cá»­u Châu hắng giá»ng: “Nghe khẩu khí cá»§a ngươi, chưa hẳn trận pháp này cá»§a ngươi đã khiến lão phu này nảy sinh ý thoái luiâ€.
Nhất Linh vẫn Ä‘iá»m đạm: “Trận pháp này cá»§a vãn bối diá»…n tập chưa lâu, chưa được nổi hai mươi ngày, có hãm được Há»™i chá»§ hay không vãn bối cÅ©ng không biết, nhưng đến mai là có thể biết được rồiâ€. Nói xong hÆ¡i cúi đầu, quay ngưá»i lại Ä‘i xuyên qua đội ngÅ© tinh binh vá» phía thành Trung NghÄ©a. Tám trăm đại hán chia thành bốn đội cÅ©ng theo sát phía sau.
Nhìn thấy bá»n Nhất Linh Ä‘i khá»i khoảng hÆ¡n mưá»i bá»™, Lục Cá»­u Châu gằn giá»ng: “CÆ¡ há»™i hiếm có, ta sẽ chặn tiểu tá»­ lại, các ngươi xung trận, phá vỡ thế trận xong quây lại, bắt lấy mấy tên đầu não, có thể đại thắng hôm nay!â€. Nói Ä‘oạn vung tay, năm cao thá»§ Quần Anh Há»™i lao lên như tên bắn.
Nhất Linh quay phắt ngưá»i lại, hét lên: “Phát động!†Tám trăm kiếm thá»§ nghe lá»i hiệu triệu, giang ra rồi ập vào Ä‘á»u răm rắp như má»™t ngưá»i. Năm ngưá»i Lục Cá»­u Châu Ä‘ang lao đến như chim ưng, phút chốc giống như chim ưng sa lưới, ngay lập tức rÆ¡i vào thế giấy giụa tuyệt vá»ng.
Lục Từ Anh ở trên núi, nhìn thấy cha xung trận, lập tức truyá»n lệnh: “Tất cả cảnh giá»›i, nếu ngưá»i cá»§a Thiết Huyết, Thanh Long đến cứu viện, lập tức xuống quyết chiếnâ€. Chẳng ngá» quan sát má»™t lúc lâu, bất luận là Thiết Huyết Minh hay Thanh Long Há»™i Ä‘á»u im phăng phắc, không có má»™t ai xông ra.
Trận thế cá»§a Thiết Huyết Minh ngá»™ địch vừa khéo cách đài cao mà tháng trước Thanh Long Há»™i dá»±ng lên không xa. Nhất Linh nhìn má»™t lúc, đưa chân bước lên đài cao, khoanh gối ngồi xuống giống như lão tăng tá»a thiá»n.
Lục Từ Anh thấy cha đánh mãi không thắng, bối rồi không yên, nhìn thấy Nhất Linh có hành động như vậy, trong lòng lại càng như có trống thúc. Ngó nhìn đại trận đó, tám trăm đại hán Ä‘i lại vòng quanh, bốn màu Ä‘an xen khiến cho ngưá»i nhìn hoa cả mắt, giống như má»™t đám mây ngÅ© sắc, lại cÅ©ng như những con sâu bò lúc nhúc, khiến cho ngưá»i ngoài không thể không nổi da gà.
Lục Cá»­u Châu vốn định nhanh chóng xuyên qua trận pháp công kích Nhất Linh, còn Tứ Ưng Há»™ pháp theo sau xung phá trận từ bốn phía, chẳng ngỠđó lại là má»™t sai lầm chết ngưá»i. Năm ngưá»i há» hợp thành má»™t nhóm, dá»±a vào nhau tiếp ứng, có thể nói trong thiên hạ này bất luận trận pháp nào cÅ©ng không vây hãm được, nhưng Lục Cá»­u Châu lại chá»§ trương từng ngưá»i tấn công riêng rẽ, thế trận bị chia ra làm năm, bá»—ng chốc ngưá»i nào cÅ©ng gặp nguy hiểm.
Bất kỳ má»™t trận pháp nào cÅ©ng Ä‘á»u có quy luật riêng, phối hợp chặt chẽ, tương trợ lẫn nhau, giống như má»™t con linh xa, nếu tấn công vào đầu thì Ä‘uôi sẽ đỡ, nếu tấn công vào Ä‘uôi thì đầu sẽ đỡ, nếu tấn công vào bất kỳ chá»— nào ở giữa thì cả đầu và Ä‘uôi cùng há»— trợ tiếp ứng, còn những ngưá»i bị vây công lại không thể quan sát há»— trợ cho nhau. Thiên Long Äại trận chính là như vậy, trong trận các kiếm thá»§ quay vòng tròn, chặn bên trái thì tấn công bên phải, chặn phía trước sẽ tấn công phía sau, ngưá»i bị vây công thất bại là vì đó.
Cao thá»§ há»™ pháp Tứ Ưng nếu hai ngưá»i dá»±a lưng vào nhau, Thiên Long Äại trận cÅ©ng chẳng có cách nào khác. Lục Cá»­u Châu nếu có hai cao thá»§ cùng ứng viện, chưa chừng có thể đánh bại được Thiên Long Äại trận. Chỉ tiếc má»™t bước đã sai thì thất bại ê chá», năm ngưá»i Lục Cá»­u Châu bị chia cắt má»—i ngưá»i má»™t góc trận, giẫy giụa hồi lâu, giống như rÆ¡i vào vÅ©ng bùn lầy, càng giẫy càng lún sâu hÆ¡n.
Lục Từ Anh và ÄÆ°á»ng chá»§ Tam đưá»ng đứng trên núi quan sát, càng nhìn càng sợ hãi. Lăng Anh nói: “Nếu cứ chống chá»i không ngừng nghỉ như vậy, dần dần cÅ©ng mệt đến chết mất!†Châu Vạn Lý nôn nóng: “Tiểu thư, để ba ngưá»i chúng tôi Ä‘i há»— trợ Há»™i chá»§ má»™t tay!â€
Lục Từ Anh lắc đầu: “Thế trận này rất kỳ quặc, không thể hồ đồ tùy tiện được, Châu đưá»ng chá»§, ông dẫn theo năm trăm ngưá»i phi ngá»±a xuống xem, nhưng tuyệt đối không được khinh suấtâ€.
Châu Vạn Lý tuân lệnh, chá»n năm trăm kỵ binh, phi xuống núi hướng vá» phía đại trận.
Lục Từ Anh đứng trên núi nhìn theo, chỉ thấy năm trăm ngưá»i ngá»±a phi ầm ầm vào trận, nhưng vào má»™t ngưá»i chết má»™t ngưá»i, vào mưá»i ngưá»i chết năm đôi, chốc lát năm trăm binh mã đã sạch trÆ¡n, chỉ còn má»—i Châu Vạn Lý má»™t mình đứng đỠra ngoài trận.
Thế trận vẫn không ngừng chuyển động.
Lục Từ Anh rợn ngưá»i, bá»—ng nhiên nhá»› lại lúc hồi nhá» nhìn ngưá»i ta nghiá»n đậu, cối xay cứ chuyển động liên tục, hạt đậu có cho vào bao nhiêu Ä‘á»u bị nghiá»n nát vụn, nhưng cối xay vẫn không há» hấn gì.
Tài sản của suongrong

  #9  
Old 14-03-2008, 05:51 PM
suongrong suongrong is offline
Má Mì
 
Tham gia: Mar 2008
Bài gởi: 451
Thá»i gian online: 1 tuần 3 ngày 5 giá»
Xu: 0
Thanks: 1,750
Thanked 183 Times in 69 Posts
Chương 9


Bá»—ng má»™t tiếng kêu thảm thiết từ trong trận vá»ng ra, má»™t trong Tứ Ưng há»™ pháp rốt cuá»™c cÅ©ng không chống đỡ nổi, lÆ¡i lá»ng má»™t chút đã liên tiếp trúng liá»n năm kiếm, ngã vật xuống đất.
Công lá»±c cá»§a Tứ Ưng há»™ pháp tương đương nhau, má»™t ngưá»i đã chịu không nổi thì ba ngưá»i kia cÅ©ng chẳng thể chi trì được hÆ¡n, nhìn đồng bạn mạng vong, trong lòng lại càng hoảng loạn khiến chân tay như tê liệt, chẳng mấy chốc Tam Ưng còn lại cÅ©ng lần lượt Ä‘i gặp Diêm Vương.
Lục Từ Anh và đám đầu lãnh còn lại mắt như muốn rạn tung ra, Lăng Anh hét lên Ä‘iên loạn: “Tiểu thư, mau hạ lệnh toàn quân xông xuống, thuá»™c hạ không tin là không đạp bằng được cái trận ma quá»· này!†Lục Từ Anh khi ấy đã mất hết chá»§ ý, mắt thấy phụ thân má»™t mình loay hoay giữa trận tiá»n, thần công tuy kinh ngưá»i song cÅ©ng chỉ lo chống đỡ mà chẳng thể phản công, trong lòng càng thêm hoảng loạn nên chỉ còn cách gật đầu đồng ý.
CỠlệnh vừa phất, ba vạn quân mã của Quần Anh Hội nhất tỠxông xuống.
Ba vạn đấu vá»›i tám trăm, nếu dàn quân ra đánh thì thắng bại ra sao không nói ai cÅ©ng biết. Vậy mà trong những Ä‘iá»u kiện đặc biệt, ba vạn ngưá»i đấu vá»›i tám trăm ngưá»i lại như vô khả công kích. Äiá»u kiện đặc biệt ở đây chính là Thiên Long Äại trận chỉ xoay vòng trong má»™t diện tích hẹp, nếu Ä‘em so sánh Thiên Long Äại trận vá»›i má»™t ngưá»i, vậy thì hai mươi ngưá»i vá»›i hai ngàn ngưá»i vây công cÅ©ng chẳng có gì khác nhau. Không gian xung quanh má»™t ngưá»i chỉ lá»›n như vậy, số ngưá»i vây công có đông thêm Ä‘i chăng nữa thì cÅ©ng chỉ vài ngưá»i tiếp cận được để giao chiến mà thôi, những ngưá»i khác có cao minh bao nhiêu cÅ©ng xem như hữu lá»±c mà không có không gian dụng võ.
Lục Từ Anh chỉ huy ba vạn nhân mã, ào ạt lao đến Thiên Long Äại trận, thế nhưng quả đúng như cô nương ấy nghÄ©, chẳng khác gì đậu nàng bá» vào lá»— cối xay, có Ä‘i mà không có vá». Ná»­a canh giá» qua Ä‘i, Quần Anh Há»™i lại chết thêm mất mấy nghìn ngưá»i mà tình thế vẫn không có gì thay đổi.
Uy lá»±c cá»§a Thiên Long Äại trận thật khiến cho ngưá»i ta khó có thể tin nổi, tình cảnh cá»§a Lục Cá»­u Châu trong trận càng lúc càng nguy khốn, đầu tóc xõa xượi, mồ hôi trút xuống như mưa, ná»™i lá»±c trong ngưá»i vận ra cá»±c độ, nhưng lại bị trận khí ép lại không thể phát thành chiêu chưởng, khiến cho xung quanh lão ta như bao phá»§ má»™t lá»›p mây mù, khó có thể còn trông thấy mặt mÅ©i.
Lục Từ Anh má»—i lúc má»™t hoảng sợ, tuyệt vá»ng quay mạnh ngưá»i, lao thẳng lên đài gá»—. Nhất Linh Ä‘ang rảnh mắt quan sát trận đánh, thấy cô nương ấy lên, vá»™i vã đứng dậy, vòng tay: “Lục tiểu thư!â€.
Lục Từ Anh toàn thân run lên bần bật. Chàng trai trước mặt rất yêu nàng, nhưng đã bị nàng lợi dụng lừa dối. Nàng lợi dụng được Nhất Linh, nhưng tấm thân nữ nhi trong trắng cá»§a nàng cÅ©ng đã bị Nhất Linh động chạm khắp nÆ¡i. Cha con nàng vốn tin chắc có thể đánh bại Nhất Linh, hùng bá thiên hạ, song giỠđây lại không thể không cầu xin cậu dừng trận tha ngưá»i. Tình thù oán hận Ä‘an xen chằng chịt như thế, biết phải mở miệng như thế nào!
Nhất Linh lại gá»i: “Tiểu thư!†Tuy Ä‘ang trong thế má»™t mất má»™t còn, ngưá»i con gái xinh đẹp trước mặt lại luôn là Ä‘iểm yếu nhất trong lòng cậu, nhìn bá»™ dạng thất thần cá»§a nàng, Nhất Linh không khá»i cảm thấy nhói Ä‘au.
“Ta không thể cầu xin hắn, không thể để hắn xem ta là trò cưá»i được!†Lục Từ Anh nghÄ© thầm, cố rướn thẳng vai, cất giá»ng trầm trầm: “Ngươi muốn như thế nào má»›i chịu buông tay, ngươi nhất định phải hại cha ta sao?†Nhất Linh lắc đầu: “Ta không muốn hại cha nàng, chỉ muốn ông ấy lui binh thôi!â€
“Vậy thì đượcâ€. Lục Từ Anh nghiến răng: “Ngươi thả cha ta ra, chúng ta sẽ lui binh. Äể đảm bảo lá»i hứa, ta có thể vào Thiết Huyết Minh làm con tinâ€.
Chần chừ má»™t lát, Nhất Linh miá»…n cưỡng gật đầu. Trong thâm tâm, cậu luôn mong má»i được ở cùng vá»›i cô nương ấy, song lại không há» muốn Ä‘iá»u đó xảy ra trong tình cảnh thế này.
Lục Từ Anh quay ngưá»i gá»i lá»›n: “Dừng tay!†Ngưá»i ngá»±a cá»§a Quần Anh Há»™i đồng loạt rút lui. Thiên Long Äại trận vẫn chuyển vần không dứt.
Nhất Linh gá»i: “Dừng trận!†Thiên Long Äại trận lập tức dừng lại, song vẫn giữ nguyên đội ngÅ©, vây chặt lấy Lục Cá»­u Châu.
Phải khó khăn lắm Lục Cá»­u Châu má»›i có được cÆ¡ há»™i thở trá»n hÆ¡i, song lão ta lại không còn cả tâm trí để thở. Má»™t Ä‘á»i vật lá»™n vá»›i gươm Ä‘ao, Lục Cá»­u Châu biết rằng Thượng Thiên không bao giá» vô cá»› hạ ân, Nhất Linh bảo dừng, trong đó nhất định có nguyên do. Lục Cá»­u Châu đảo mắt nhìn quanh, thấy con gái và Nhất Linh Ä‘ang đứng cạnh nhau trên đài cao, liá»n gá»i lá»›n: “Từ Anh, con đã đồng ý vá»›i nó những gì?â€
Lục Từ Anh nước mắt lưng tròng: “Con đã đồng ý vá»›i hắn sẽ rút vá» phương Bắcâ€.
Lục Cá»­u Châu hừm lên má»™t tiếng, trận chiến này đã làm hùng khí cá»§a lão tiêu tan, hiểu rằng chuyện hóa Rồng đã trở nên vô vá»ng, có thể sống mà trở vỠđã là quá tốt rồi. Tuy nhiên trong lòng Lục Cá»­u Châu vẫn thấp thoáng má»™t mối nghi ngá», Nhất Linh đã chiếm hết thế thượng phong, hà tất lại chịu tha lão chỉ bằng má»™t lá»i hứa cá»­a miệng, má»›i cất tiếng há»i lại: “Chỉ có má»™t Ä‘iá»u kiện thế sao?â€
“Trước khi chúng ta rút qua Hoàng Hà, con gái buá»™c phải ở lại trong Thiết Huyết Minhâ€. Lục Từ Anh cúi đầu không dám nhìn vào mắt cha mình.
Buá»™c phải bá» lại con gái làm con tin, vá»›i bất cứ má»™t nam tá»­ hán nào cÅ©ng là sá»± sỉ nhục khó thể chịu nổi, nàng không muốn nhìn thấy ná»—i Ä‘au cá»§a phụ thân. Lục Từ Anh quay sang Nhất Linh: “Tôi muốn nói vá»›i cha tôi vài câu, nếu như ngươi không yên tâm, vậy thì…â€
“Cô nương cứ Ä‘i Ä‘i!†Nhất Linh cắt ngang lá»i Lục Từ Anh. Cậu cÅ©ng không dám nhìn vào mắt cá»§a cô nương ấy, vẫy tay má»™t cái, Thiên Long Äại trận lập tức tản ra.
Lục Từ Anh nói vá»›i Lục Cá»­u Châu mấy câu rồi trở lại bên Nhất Linh, nói: “Äi thôi, hãy Ä‘em tù nhân này vá» Vương cung cá»§a ngươi!â€
Nhất Linh đưa nhanh mắt nhìn Lục Từ Anh, thở dài: â€œÄÆ°á»£c rồi, tôi tin cô nương, cô nương hãy trở vá» cùng cha mình Ä‘i!â€
“Ngươi thực sự tin ta sao?†Lục Từ Anh đăm đăm nhìn cậu: “Lần trước ta đã lừa ngươi, chẳng lẽ ngươi không nhớ?†Tim Nhất Linh bỗng đập lên thình thịch, không biết nên nói gì.
Rốt cuá»™c Lục Từ Anh cÅ©ng ở lại làm con tin. Trở vá» Thiết Huyết đưá»ng, Nhất Linh cho tám trăm kiếm sÄ© nghỉ ngÆ¡i, gá»i Cổ Uy cắt hai a hoàn tá»›i hầu hạ Lục Từ Anh, còn vá» tình hình cuá»™c chiến và thân phận Lục Từ Anh là như thế nào thì lại không hé lấy ná»­a lá»i.
Uy tín cá»§a Nhất Linh trong Thiết Huyết Minh đã gần như tuyệt đối, nếu như cậu không nói, đám thuá»™c hạ như Cổ Uy cÅ©ng đâu dám há»i, thế nhưng Lý Ngá»c Châu thì dám, vừa vào đến cá»­a đã quấn lấy Nhất Linh: “Tình hình thế nào?†nàng thúc gấp quá, Nhất Linh cá»±c chẳng đã đành phải nói dối: “Chiến trận cái gì, ta và Lục Há»™i chá»§ chỉ là cá cược vá»›i nhau thôi!â€
“Vậy thì - Lý Ngá»c Châu đảo mắt - kết quả cá cược thế nào?â€.
Nhất Linh lẳng lặng lắc đầu: “Thua rồi!â€.
“Thua rồi?†Lý Ngá»c Châu hét lên, song lại bán tín bán nghi, chỉ Lục Từ Anh gằn giá»ng: “Thế tại sao cô ta lại ở đây?â€.
“Cô ấy là vật cá cượcâ€.
“Vậy nghÄ©a là chàng thắng rồi à?†Lý Ngá»c Châu reo lên.
Nhất Linh hừm lên má»™t tiếng: “Nàng biết chúng ta cá cược gì không?â€
“Cá cược cái gì?â€.
“Nếu như ta thắng, hai bên bãi binh. Nhược bằng ta thua thì sẽ phải trị bệnh cho Lục tiểu thưâ€.
“Cô ta có bệnh à?†Lý Ngá»c Châu nhìn Lục Từ Anh từ đầu đến chân.
Quần Anh Há»™i lâm trận đại bại, chính mình phải khuất thân Ä‘i làm con tin, khí sắc cá»§a Lục Từ Anh đương nhiên mưá»i phần không còn nổi lấy hai ba, trông chẳng khác má»™t ngưá»i lâm bệnh nặng. Lý Ngá»c Châu gật gù: “Äúng là có bệnh thật!â€
Lục Từ Anh từ lúc vào thành vẫn im như thóc, bá»—ng nhiên khi ấy quay sang cưá»i vá»›i Lý Ngá»c Châu: “Lý tỉ tỉ, tôi có má»™t câu muốn nói vá»›i tỉâ€. Rồi ghé sát tai Lý Ngá»c Châu, cưá»i hì hì: “Tỉ má»›i là ngưá»i có bệnh!â€
Lý Ngá»c Châu trợn mắt nhảy dá»±ng lên. Lục Từ Anh quay phắt ngưá»i Ä‘i, cùng vá»›i a hoàn do Cổ Uy phái đến Ä‘i ngay vào trong Phi Long cung.
Lý Ngá»c Châu tức đến Ä‘iên lên, Nhất Linh không nhịn được cưá»i, lôi tay nàng quay lại, nói: â€œÄÆ°á»£c rồi, được rồi, hà tất phải nổi giận như thế!â€
Lý Ngá»c Châu giật tay ra, tức tối: “Ở Thiết Huyết Minh này, bất luận là a hoàn hay bệnh nhân Ä‘á»u chá»±c chỠăn hiếp tôi. Huynh nói xem, rốt cuá»™c tôi là cái thứ gì chứ?â€
Nhất Linh cưá»i phá lên: “Sao, tức cÅ©ng không được à? ÄÆ°á»£c rồi, ngưá»i khác bắt nạt nàng, vậy nàng bắt nạt lại ta là được rồi!â€. Nói Ä‘oạn chìa cái đầu trá»c ra: “Äánh cÅ©ng được, thÆ¡m cÅ©ng được, tùy nàng đấy!â€
Lý Ngá»c Châu vừa tức vừa buồn cưá»i, cốc má»™t cái vào đầu Nhất Linh, vùng vằng: â€œÄÆ°Æ¡ng nhiên là chỉ có đánh thôi. Hôi mù ra, ai mà thÆ¡m được chứ!â€.
Tài sản của suongrong

  #10  
Old 14-03-2008, 05:52 PM
suongrong suongrong is offline
Má Mì
 
Tham gia: Mar 2008
Bài gởi: 451
Thá»i gian online: 1 tuần 3 ngày 5 giá»
Xu: 0
Thanks: 1,750
Thanked 183 Times in 69 Posts
Chương 10


Chẳng mấy chốc, Lý Thanh Long cÅ©ng đến há»i vá» chuyến xuất binh. Nhất Linh trước sau vẫn nói những lá»i như vậy, tin hay không tùy lão ta Ä‘i thăm dò má»™t chuyến, xã giao mấy câu rồi trở vá» biệt cung nghi ngÆ¡i.
VỠđến phòng, Lục Trúc đã ngồi đợi sẵn. Nhất Linh khi ấy má»›i có sao nói vậy. Lục Trúc vốn đã Ä‘oán ra được tám chín phần, thế nhưng nghe nói Thiên Long Äại trận lại có uy lá»±c đến thế thì vẫn kinh ngạc thốt không ra lá»i. Mãi má»™t lúc sau, nàng má»›i chau mày há»i Nhất Linh: “Thiên Long Äại trận này cá»§a cậu có cách hóa giải không?â€
“Sao?†Nhất Linh cưá»i to: “Tỉ sợ ngày nào đó ta sẽ dùng nó để bắt tỉ chứ gì? Vậy thì tôi càng không thể nói được!â€.
Lục Trúc lắc đầu, giá»ng nghiêm túc: “Có hay không, cậu hãy nói cho tôi biết!â€
Nhất Linh nghÄ© má»™t hồi rồi nói: “Không có, tuy nhiên cái thứ chết tiệt này, ngưá»i có đầu óc linh hoạt má»™t chút thì sẽ dá»… dàng phá được nó thôiâ€.
“Cái gì?†Lục Trúc mắt trợn tròn xoe, gần như không tin vào tai mình nữa, Thiên Long Äại trận thiếu chút nữa đã má»™t mẻ quét sạch Quần Anh Há»™i hùng bá giang hồ, lại dám bảo là cái thứ chết tiệt! Nếu không mở to mắt thì Lục Trúc quả thật đã cho rằng Nhất Linh Ä‘ang nằm ngá»§ nói mÆ¡.
“Phá như thế nào? Cậu nói Ä‘i!â€
“Rất đơn giản, vẫn là cái cách cá»§a tỉ ấyâ€. Nhất Linh mệt má»i ngáp dài: “Như tình hình ngày hôm nay, Lục Từ Anh chỉ cần bá» Ä‘i mưá»i mấy hÅ© rượu, mấy trăm cân dầu, má»™t cây há»a tiá»…n là có thể đốt sạch Thiên Long Äại trận rồiâ€
Lục Trúc há hốc miệng ra, sá»± kinh ngạc này còn lá»›n gấp mưá»i lần so vá»›i việc Nhất Linh dùng Thiên Long Äại trận đánh bại Lục Cá»­u Châu nữa. Nàng vá»™i ôm chầm Nhất Linh vào lòng, không ngừng hôn lên cái đầu trá»c lóc cá»§a cậu, miệng thì lẩm bẩm: “Cậu đúng là má»™t đại thiên tài, thật không thể tưởng tượng nổiâ€.
Thá»±c ra Nhất Linh nghÄ© ra chá»§ ý này là định giúp cho Lục Từ Anh. Lúc còn ở trên đài cao, thấy ba vạn nhân mã cá»§a Quần Anh Há»™i phá không được Thiên Long Äại trận khiến Lục Từ Anh lo lắng thất thần, tá»± nhiên trong đầu cậu muốn giúp nàng phá trận nên đã nghÄ© ra phương pháp này.
Tuy nhiên nguyên nhân ấy có chết Nhất Linh cũng không thể nói ra được.
Lục Trúc ôm lấy Nhất Linh, không ngừng âu yếm khiến toàn thân cậu tá»± dưng nóng ran lên. Hai mươi ngày nay, Lý Ngá»c Châu lúc nào cÅ©ng quẩn quanh bên cạnh, không há» tỵ hiá»m chuyện động chạm thân thể khiến Nhất Linh phải kiá»m chế đến phát cuồng. Lúc này má»›i được thá»a chí bình sinh, cậu ghì chặt Lục Trúc, hối hả thân mật má»™t hồi, rồi cùng nàng chung gối ngá»§ say má»™t giấc.
Sáng sá»›m hôm sau, Nhất Linh và Lục Trúc Ä‘á»u còn chưa dậy, hai a hoàn hầu hạ Lục Từ Anh đã há»›t hải đến đập cá»­a ầm ầm, kêu lên thất thanh: “Minh chá»§, Lục tiểu thư tá»± sát rồi, Lục tiểu thư tá»± sát rồi!â€.
Cả Nhất Linh và Nhất Linh cùng hoảng hốt vùng dậy lao đến phòng cá»§a Lục Từ Anh, chỉ thấy cô nương ấy Ä‘ang nằm thẳng đỠtrên giưá»ng, hÆ¡i thở chỉ còn thoi thóp.
Nhất Linh hồn xiêu phách tán, vá»™i vã cấp cứu cho Lục Từ Anh. Cậu dùng kim châm phong tá»a các yếu huyệt bảo vệ tâm mạch, sau đó tỉ mỉ quan sát bệnh trạng, nhận ra thuốc mà Lục Từ Anh đã uống là má»™t thứ âm hàn độc làm tê liệt cÆ¡ thể.
Trị hàn độc lại là ngón sở trưá»ng cá»§a Nhất Linh, cậu vừa dùng kim châm trục độc, vừa kê đơn thuốc. Kho thuốc cá»§a Thiết Huyết Minh lá»›n chẳng kém kho lương, chỉ lát sau đã mang lên đủ vị. Nhất Linh đích thân sắc thuốc cho Lục Từ Anh, bận rá»™n mãi đến giữa ngá», ngưá»i nàng má»›i dần ấm lại.
Cuối cùng Lục Từ Anh cÅ©ng tỉnh, vừa thấy Nhất Linh nàng đã òa lên khóc: “Ngươi hãy để cho ta chết Ä‘i, tại sao ngươi lại không để cho ta chết?â€
Nhất Linh vá»™i giữ chặt Lục Từ Anh, lòng Ä‘au như cắt: “Ngưá»i đáng chết là tôi, tôi không nên làm như thế, làm sao tôi lại có thể bắt nạt cô nương như thế chứ?â€. Trong lòng đầy xúc động, cậu đột nhiên đánh vào mặt mình.
Trong mắt cá»§a Lục Từ Anh lá»™ rõ vẻ kinh ngạc, vá»™i chụp lấy tay Nhất Linh, nói: “Tá»± Hùng, huynh Ä‘ang làm gì vậy?â€
Nhất Linh giá»ng vẫn thiểu não: “Tôi đã bắt nạt cô nương, khiến cho cô nương Ä‘au lòng tá»§i thân, còn không đáng bị đánh sao?â€. Nhất Linh càng định tá»± đánh, Lục Từ Anh càng giữ chặt hÆ¡n.
“Không†nàng kêu lên: “Chuyện này là do tôi tá»± làm tá»± chịu, huynh đừng có đánh mình như thế!â€
“Vậy cô nương tha thứ cho tôi sao? Không còn tự sát nữa chứ?†Nhất Linh ấp úng nói.
Lục Từ Anh gật đầu, mắt ngấn lệ: “Tôi tá»± làm tá»± chịu, huynh đâu có liên quan. Huynh luôn tốt vá»›i tôi, vậy mà tôi lại lừa dối huynh, lá»—i là ở tôi mà!â€
“Không!†Nhất Linh nói: “Äó không phải là lá»—i cá»§a cô nương, ta không trách cô nương đâu!â€
“Sao lại không phải là lá»—i cá»§a tôi?†Giá»ng cá»§a Lục Từ Anh đột nhiên trở nên xúc động: “Hôm đó cha tôi bị hàn độc phát tác, bị đông cứng gần chết, tôi cho rằng ngưá»i đã ra Ä‘i. Những việc trong Há»™i tôi có thể tá»± đưa ra chá»§ trương, cÅ©ng như giao ước kết minh vá»›i huynh vậy. Nào ngá» cha tôi sau khi uống Há»a chi, lại có thể trở vá» dương thế, biết được chuyện giữa tôi và huynh đã nổi trận lôi đình, nhất định không cho tôi đến cứu huynh, nói là hãy để cho huynh và Thanh Long Há»™i đấu đá thương vong, đến khi ấy Quần Anh Há»™i sẽ chỉ cần ngồi ngư ông hưởng lợi, má»™t trận nhất thống Hắc đạo. Tôi không cá»± lại cha tôi được, đành lòng nhẫn tâm không Ä‘i cứu huynh. Vá» sau, còn sinh lòng đối địch vá»›i huynh, tất cả những Ä‘iá»u đó, lẽ nào không phải là lá»—i cá»§a tôi sao? Lẽ nào tôi lại không đáng chết? Huynh hãy để cho tôi chết, hãy để tôi chết Ä‘i…†Äến lượt Lục Từ Anh vùng vẫy đòi tá»± xá»­, nhưng Nhất Linh đã giữ chặt nàng lại.
Trên mặt Nhất Linh tá»a ra má»™t niá»m vui vô bá», cậu luôn cho rằng Lục Từ Anh vốn chỉ muốn lừa dối mình, song sá»± thật thì không phải như thế, nàng làm như vậy tất cả Ä‘á»u vì cha mình, chứ không phải bởi ý muốn cá»§a chính nàng. Phát hiện Ä‘iá»u này, lòng cậu không vui sao được.
“Äừng nghÄ© dại!†Nhất Linh giữ chặt Lục Từ Anh, trên mặt nở má»™t nụ cưá»i rạng rỡ: “Cô nương đã từng nói, cô nương đã là ngưá»i cá»§a tôi, tôi có quyá»n không để cho cô nương chết chứ?â€
Mắt Lục Từ Anh lần đầu tiên sáng lên niá»m vui: “Huynh muốn nói là huynh tha thứ cho tôi rồi?â€
Nhất Linh lắc đầu: “Tôi không tha thứ cho cô nương, bởi vốn dÄ© cô nương không cần thiết tha thứâ€. Trong mắt Lục Từ Anh lại đầy vẻ khó hiểu, Nhất Linh cúi ngưá»i xuống, mắt đối mắt.
“Tôi yêu cô nương, những ngưá»i yêu nhau không cần tha thứ!†Nhất Linh nói gấp gáp.
Lục Từ Anh nhìn sâu vào trong mắt Nhất Linh, mặt dần nở nụ cưá»i. Nhất Linh cúi thấp ngưá»i xuống nữa, Lục Từ Anh nhắm mắt lại, hai cặp môi quyện chặt vào nhau.
Lục Trúc không quan tâm nhiá»u đến sống chết cá»§a Lục Từ Anh nên đã bá» ra ngoài từ lâu. Trong phòng chỉ có hai a hoàn, cả hai Ä‘á»u xấu hổ chạy vụt ra ngoài, bất ngỠđụng ngay vào má»™t ngưá»i, là Lý Ngá»c Châu.
Lý Ngá»c Châu má»™t bước Ä‘i vào phòng, thấy Nhất Linh và Lục Từ Anh Ä‘ang hôn nhau đến quên cả trá»i đất, liá»n hét ầm lên rồi nắm áo Nhất Linh lôi ngưá»i lại sau. Nàng dùng lá»±c quá mạnh, Nhất Linh không những bị lôi ra xa, mà ngay cả áo cÅ©ng bị kéo rách luôn.
Nhất Linh giật nảy mình, thấy là Lý Ngá»c Châu chứ không phải Lục Trúc, nên cÅ©ng tạm thá»i yên tâm má»™t chút.
Lý Ngá»c Châu mày xếch ngược, tay run run chỉ Nhất Linh: “Huynh… huynh…â€. Trong lòng tức nghẹn không nói ra lá»i. Quay đầu nhìn Lục Từ Anh Ä‘ang mặt mày tái nhợt, bá»™ dạng đáng thương làm sao. Hai mắt Lý Ngá»c Châu như phóng ra lá»­a, hét lạc cả giá»ng: “Cô làm ra bá»™ dạng yếu Ä‘uối đáng thương hại như thế cho ai xem chứ!†Nói rồi vòng tay rút kiếm nhằm thẳng cổ Lục Từ Anh đâm tá»›i.
Lục Từ Anh trúng độc má»›i được giải, sức lá»±c đã mất hệt, làm sao có thể tránh được đòn chí mạng cá»§a Lý Ngá»c Châu. MÅ©i kiếm loáng lên đâm tá»›i, nàng cứ ngồi ngây ra.
Má»™t luồng công lá»±c bá»—ng từ sau lưng cuá»™n đến làm Lý Ngá»c Châu văng ra đến tận chân tưá»ng, kiếm rÆ¡i xuống đất. Ngưá»i đã tung chưởng đẩy nàng ra chính là Nhất Linh.
Nhất Linh lấy thân chặn ngang trước giưá»ng cá»§a Lục Từ Anh, mắt như tóe lá»­a. Lý Ngá»c Châu trừng trừng không tin vào mắt mình nữa, kêu khóc ầm Ä©, ôm mặt chạy ra khá»i phòng. Lục Từ Anh ngồi dậy, hoảng loạn: “Là do muá»™i không tốt, huynh… mau Ä‘uổi theo cô ấy Ä‘i!â€
Nhất Linh lắc đầu: “Cứ để cô ta Ä‘i!â€
Äúng lúc ấy Lục Trúc ở bên ngoài Ä‘i vào, há»i Nhất Linh: “Cô Long nữ Giang Nam ấy làm sao lại khóc bù lu bù loa lên vậy?â€
Nhất Linh lắc đầu: “Äừng bận tâm đến cô ta!â€
Lục Trúc nhìn Nhất Linh, rồi lại nhìn Lục Từ Anh, cưá»i cưá»i: “Duy kiến tân nhân cưá»i, bất vấn cá»±u nhân khấp, tiểu hòa thượng ngưá»i má»›i thật là nhẫn tâm đóâ€.
Nhất Linh đỠbừng mặt: “Tỉ tỉ…â€

( Thiếu một trang)
Tài sản của suongrong

Ãá» tài đã khoá

Từ khóa được google tìm thấy
àêâàðèóìíûå, êîíäèöèîíåð, ïåðâûé, ñäàòü, ñòèøêè



©2008 - 2014. Bản quyá»n thuá»™c vá» hệ thống vui chÆ¡i giải trí 4vn.euâ„¢
Diễn đàn phát triển dựa trên sự đóng góp của tất cả các thành viên
Tất cả các bài viết tại 4vn.eu thuá»™c quyá»n sở hữu cá»§a ngưá»i đăng bài
Vui lòng ghi rõ nguồn gốc khi các bạn sử dụng thông tin tại 4vn.eu™