Tà ng Long Äỉnh
Tác giả: Trần Thanh Vân
Hồi 7. Máu Hồng Nhuá»™m Thắm Biển KhÆ¡i - Thuyá»n Trầm Thây Nổi Tuyá»n Äà i Nhiá»…u Nhương
Lão Hương chá»§ nhìn vá» phÃa Thần Châu Tam Tà như thăm dò rồi nói:
- Tư Không đại hiệp, lão phu cho rằng bây giá» chÃnh là lúc đại hiệp quyết định gia nháºp hay không gia nháºp bổn bang. Äây cÅ©ng là thá»i hạn cuối cùng.
Gã đại hán đuôi sam trợn mắt nói như quát:
- Mẹ nó ! Ngươi định uy hiếp chúng ta sao?
Nói xong lão chuyển sang nói với gã có râu sơn dương:
- Äại ca ! Chúng ta trước hết phải dạy cho đứa cẩu tạp chá»§ng có mắt không ngươi nà y má»™t bà i há»c.
Gã há» Tư Không nét mặt không thay đổi, cháºm rãi nói:
- Nếu ba ngưá»i chúng ta không gia nháºp?
Lão Hương chá»§ như đã nắm chắc thà nh công cưá»i gằn nói:
- Theo như giang hồ đồn đãi, Thần Châu Tam Tà trên đất liá»n tung hoà nh chẳng khác chi mãnh hổ, thế nhưng... bây giá» lại ở trên mặt biển, e rằng ba vị không có đất dụng võ đâu.
Gã Tư Không đại ca bá»—ng cưá»i lá»›n nói:
- Hữu lý, tháºt là hữu lý, loà i sói lang vốn rất giảo hoạt, giang hồ đã không nhầm khi tặng cho bằng hữu nhã hiệu “Hải Lang†(sói biển). Ngụy Hải Giao, sá»± linh mẫn cá»§a các hạ khiến ngưá»i khác phải thán phục, chỉ có Ä‘iá»u Ngụy huynh phải tìm cách nà o để liên kết vá»›i bá»n tại hạ để chống lại cưá»ng địch má»›i phải. Tại sao lại dùng phương pháp uy hiếp.
Giữa lúc tình thế căng thẳng như váºy mà gã Tư Không vẫn thản nhiên vá»›i giá»ng lưỡi vô cùng sắc bén, hiển nhiên gã có má»™t bản lÄ©nh và khà phách đáng để ngưá»i khác khâm phục.
Hải Lang Ngụy Hải Giao vẫn trầm giá»ng:
- Trong võ lâm ai cÅ©ng biết rằng ba vị má»—i khi nói thì không hai lá»i, nhưng ai cÅ©ng biết thêm rằng thức thá»i là tuấn kiệt, lão phu thà nh tháºt có lá»i khuyên.
Gã Tư Không đại ca lại cưá»i lá»›n:
- Ha ha... mỹ ý cá»§a Ngụy huynh, tôi Tà Bốc Tư Không Linh xin thay mắt hai hiá»n đệ Ä‘a tạ, Ä‘a tạ !
Nói Ä‘oạn gã quay vá» phÃa hán tá» có khuôn mặt tà n khốc mà từ trước đến bây giá» chưa thấy mở lá»i, há»i:
- Nhị đệ ! à nhị đệ như thế nà o?
Khuôn mặt gã kia chợt trầm lại, nói giá»ng trầm lạnh:
- Ba huynh đệ chúng ta Ä‘á»u rất “tà â€, “tà †đến mức thà nh biệt hiệu suốt cả Ä‘á»i.
Nếu như chúng ta hà nh sá»± hợp vá»›i lẽ thưá»ng tình thì e rằng bằng hữu trên giang hồ sẽ thất vá»ng vì nhã hiệu “Tam Tà †đã tặng nhầm ngưá»i.
Tà Bốc Tư Không Linh gáºt gáºt đầu, khuôn mặt gã trầm hẳn lại, nhìn vá» Ngụy Hải Giao lạnh lùng nói:
- Ngụy huynh ! TÃnh mạng cá»§a ba anh em tại hạ xem như đã tặng cho huynh, không biết huynh có dám nháºn không?
Thanh âm cá»§a câu nói nghe tháºt lạnh lùng tà n khốc, so vá»›i trước đó như phát ra từ hai ngưá»i khác nhau váºy.
Bạch y thiếu niên nghe xong giáºt mình tá»± nhá»§:
“Ba gã nà y quả tháºt tà đến mức khiến ngưá»i khác phải lạnh lùng. Äứng trước bước ngoặc sinh tá» cá»§a cuá»™c Ä‘á»i mà vẫn xem như trò đùa váºy.
Thiên Kỳ cũng bị bất ngỠvì sự cự tuyệt quá cương quyết của Tam Tà , chà ng nhủ thầm:
“Ba gã nà y rõ rà ng không biết gì vá» nghá» sông nước, tÃnh mạng cá»§a há» xem như nằm trong tay cá»§a Ngụy Hải Giao váºy mà khà phách vẫn hÆ¡n ngưá»i, tháºt hiếm có !†Theo dòng suy nghÄ© lưu chuyển như váºy, sá»± đố kỵ cá»§a chà ng đối vá»›i cách nhân váºt võ lâm cÅ©ng đã giảm Ä‘i phần nà o.
Tình thế trở nên căng thẳng, má»i chuyện xảy ra ngoà i dá»± liệu cá»§a Hải Lang Ngụy Hải Giao. Tâm tư lão bị chấn động mạnh, nhất thá»i lão không biết là m thế nà o má»›i phải.
Sau những phút im lặng nặng ná», bá»—ng từ ngoà i vang đến má»™t giá»ng nói thôi lá»—:
- Ba chiếc thuyá»n đã đến trong vòng mưá»i trượng, xin Hương chá»§ chỉ thị.
Nghe váºy, lão Hương chá»§ đã yên lòng song ngoà i mặt không đổi, lão nói:
- Nhã hiệu Tam Tà quả nhiên đạt được không phải là ngẫu nhiên, lão phu rất lấy là m khâm phục, chỉ là lão phu cho rằng ba vị nên suy nghĩ lại. Biển xanh vô tình, bằng và o công lực ba vị e rằng phải táng mình trong dòng nước.
Gã tóc đuôi sam trợn tròn mắt quát lên:
- Mẹ nó ! Ngươi có bao giỠnghe qua Tam Tà có khi đã thay đổi chủ ý chưa?
- Lão phu cho rằng ba vị cần phải thay đổi chá»§ ý, bổn bang sẽ không là m cho ba vị thất vá»ng.
Nói xong lão quét mắt nhìn xuống sà n thuyá»n trông rất quỉ quyệt. Tà Bốc Tư Không Linh cưá»i nhạt:
- Ngụy huynh còn đợi gì nữa?
Hải Lang thoáng chấn động, song gã trấn tÄ©nh được ngay, cưá»i nói:
- Lão phu đang đợi ba vị hồi đáp.
Gã nhị đệ trầm nhẹ:
- Ngụy Hải Giao, ngươi cần Huyết Phán Lãnh Vân Tiêu ta trả lá»i ngươi sao?
Gã vừa nói vừa bước đến phÃa Ngụy Hải Giao. Lão Hải Lang trầm mặt xuống tá»± nghÄ© trong bụng:
“Gã nà y nổi tiếng vỠđộc, lạnh lùng Ãt nói nhưng xuất thá»§ là đả thương ngưá»i. Lúc nà y, tạm thá»i ta ngưá»i Ãt thế cô, xem ra “tiên hạ thá»§ vẫn vi cưá»ngâ€â€ NghÄ© váºy gã thầm hÃt và o má»™t hÆ¡i tháºt sâu, cố là m ra vẻ thản nhiên cưá»i nói:
- Lão phu Ä‘ang muốn nghe cao kiến cá»§a Nhị ÄÆ°á»ng Gia !
Chữ “Gia†vừa dứt, hai chân lão đã giẫm mạnh xuống sà n thuyá»n, song chưởng giáng như sấm nổ xuống sà n thuyá»n bằng ván “ầm†má»™t tiếng, ngưá»i lão cÅ©ng như theo tiếng nổ lao vút ra cá»a khoang như cánh chim ưng. Má»i chuyện xảy ra quá đột ngá»™t, Tam Tà là những ngưá»i lịch duyệt giang hồ không thể ngỠđược sá»± việc lại biến chuyển như váºy, há» bất giác hoảng loạn.
Trong má»™t tiếng cưá»i ngạo mạn vang đến, kèm theo má»™t tiếng vỡ cá»§a sà n thuyá»n, má»™t cá»™t nước chừng hai thước bắn vụt lên khoang, thân thuyá»n đã cảm thấy được sá»± bắt đầu đắm dần xuống. Má»i chuyện chỉ trong má»™t thoáng mắt, Tam Tà mất hết bình tÄ©nh đồng thá»i quát lên má»™t tiếng lao qua cá»™t nước vá» phÃa cá»a khoang.
Khi vừa qua khá»i cá»™t nước, mắt vừa nhìn rõ thì cả ba vị “tà †đá»u giáºt bắn mình vì trước mặt há» là chiếc lưng đầy mồ hôi cá»§a lão Hương chá»§. Lão thá»§ song thá»§ chưởng trước ngá»±c, chân đứng khuỵu xuống, thoạt nhìn cÅ©ng biết lão khẩn trương như thế nà o.
Trước mặt lão chừng bốn thước là Äồng Thiên Kỳ Ä‘ang đứng lạnh lùng bình thản. Trên huyệt mi tâm cá»§a chà ng nổi lên đỠá»ng má»™t nốt son bằng đầu ngón tay.
Nhìn chằm chằm và o khuôn mặt anh tuấn cá»§a Thiên Kỳ, Tư Không Linh ngạc nhiên đến sững sá», gã không hiểu rằng chà ng trai nà y ra đó tá»± bao giá»?
Gã tóc Ä‘uôi sam cÅ©ng lạ lùng tá»± há»i:
- Gã tiểu tỠnà y là m sao đến được đây?
Thiên Kỳ trầm giá»ng cưá»i lạnh lẽo:
- Các hạ đã cháºm mất má»™t bước rồi.
Hải Lang bất giác thối lui má»™t bước, ngưng tụ công lá»±c, gằn giá»ng:
- Lão phu cho rằng không quá cháºm đâu !
Vừa nói lão vừa bước lui thêm một bước nữa.
Thiên Kỳ nhìn lạnh lùng và o cột nước sau lưng lão, nhấn từng tiếng:
- Tại hạ tin rằng bên dưới đáy cột nước kia cũng là mặt biển, ở đó cũng có thể thoát thân.
Äại hán tóc Ä‘uôi sam đứng dạng ngưá»i cản đưá»ng thóai lui cá»§a lão Hương chá»§ rồi quát lên:
- Lão tặc tá», đừng có nằm mÆ¡ !
Lão Hương chá»§ hoảng loạn, ánh mắt thoáng lên tia giết ngưá»i, lão cưá»i gằn:
- Thiên Kỳ, ngươi nghĩ rằng ngươi đã đoán đúng sao?
Lão không tiếp tục bước lui nữa mà táºp trung hết công lá»±c và o đôi tay. Thiên Kỳ cưá»i nhẹ:
- Có thể tại hạ đoán nhầm, có thẻ tôn giá muốn...
Trong khi chà ng Ä‘ang nói thì lão quát lên má»™t tiếng “chết nà yâ€, cùng vá»›i tiếng quát, song chưởng cá»§a lão chụp tá»›i huyệt tá» toà n cÆ¡ cá»§a Thiên Kỳ như đảo hải bà i sÆ¡n.
Huyết Phán Lãnh Vân Tiêu như không tá»± chá»§ được, khuôn mặt như khắc bằng gá»— cá»§a gã thoáng thay đổi, chân phải gã bước lên trên má»™t bước, song gã lại bị Tư Không Linh kéo lại. Ngưá»i anh cả thấp giá»ng:
- Nhị đệ ! CÆ¡ trà và võ công cá»§a ngưá»i nà y không dưới anh em chúng ta đâu, đệ không cần trợ thá»§.
Thanh âm cá»§a Tà Bốc vừa dứt chỉ nghe Thiên Kỳ cưá»i nhạt má»™t tiếng nói:
- Nên dừng tay !
Chưởng ảnh loáng lên, không ai nhìn rõ chà ng ra tay thế nà o, chỉ thấy khi hỠđịnh thần thì chiến sá»± đã kết thúc. Tam Tà lại chấn động toà n thân khi nhìn thấy mạch môn tay phải cá»§a Hải Lang đã nằm trong tay khống chế cá»§a Thiên Kỳ, và những giá»t mồ hôi bằng hạt Ä‘áºu cứ lăn dà i trên mặt lão.
Ngay lúc đó, má»™t ngưá»i từ phÃa cuối thuyá»n cao giá»ng há»i:
- Thuyá»n chá»§ ! Tất đà n chá»§ cần ngưá»i lên gặp để nói chuyện.
Ngụy Hải Giao giáºt mình nói:
- Bẩm báo vá»›i Äà n chá»§ lão phu láºp tức lên ngay.
Nói xong đột nhiên lão cưá»i lên man rợ tiếp:
- Con thuyá»n nà y đã bị ba chiếc huyá»n do Tất đà n chá»§ suất lãnh bao vây cả rồi, ha ha... Thiên Kỳ ngươi đã nghe qua đại danh cá»§a Äà n chá»§ chưa?
Thanh âm của câu nói rất lớn, hiển nhiên lão không chỉ nói để cho Thiên Kỳ nghe.
Bạch y thiếu niên đứng bên ngoà i chợt thay đổi nét mặt, thầm nghĩ:
“Chẳng lẽ lão quái váºt ấy cÅ©ng đã đến?†Thiên Kỳ lại cưá»i lạnh nói:
- Thú thá»±c Äồng má»— chưa há» nghe mà cÅ©ng không muốn nghe là m gì. Trong thuyá»n bây giá» nước đã trà n rất gấp, việc khẩn yếu nhất là phải có váºt chắn nước, vì váºy tại hạ đà nh mượn đỡ tấm thân cá»§a Hương chá»§ váºy.
Nói Ä‘oạn chà ng bước tá»›i má»™t bước xách cả ngưá»i lão Hương chá»§ lên. Lão không ngá» Thiên Kỳ lại nghÄ© ra cách nà y, lòng tham sanh húy tỠđã khiến lão tiêu mất vẻ trấn tÄ©nh như lúc đầu, khuôn mặt lão trắng bệch lên như tá» giấy, buá»™t miệng kêu lên:
- Lão phu chết Ä‘i nhất định không tha cho bất cứ ai trên thuyá»n nà y.
Thiên Kỳ đi đến bên cột nước, dòng nước phun mạnh là m ướt cả mình mẫy lão Hải Lang. Nước biển lạnh ngắt là m gia tăng sự sợ chết. Nhìn qua thấy Thần Châu Tam Tà không có phản ứng gì, lão không chịu nổi buột miệng:
- Thần Châu Tam Tà , các ngươi tháºt muốn cùng chôn thân trong biển cả sao?
Bạch y thiếu niên chợt bước lên khẽ gá»i:
- Äồng công tá»...
Thiên Kỳ giáºt mình quay lại, lạnh lùng:
- Huynh đà i có Ä‘iá»u chi chỉ giáo?
Bạch y thiếu niên vá»™i và ng tránh tia mắt lạnh toát cá»§a chà ng, thấp giá»ng:
- Äồng công tá» ! Ở đây sá»± an nguy cá»§a nhiá»u ngưá»i còn phụ thuá»™c và o lão nà y, cho nên... cho nên... tôi muốn...
Chà ng trai nói tá»›i đó đột nhiên dừng lại không nói thêm gì nữa. Trên khuôn mặt tuấn tú cá»§a Thiên Kỳ hiện lên nhiá»u nét băn khoăn. Chà ng kéo lão Hải Lang thối lui chừng hai bước, cưá»i lạnh:
- Äồng má»— tin chắc rằng huynh đà i nghá» sông nước rất giá»i, phải không?
Tợ hồ không hiểu nguyên nhân vì sao chà ng há»i váºy, bạch y thiếu niên khẽ giáºt mình gáºt đầu nói:
- Tiểu đệ tuy kha khá song không muốn rơi xuống nước chút nà o?
Äồng Thiên Kỳ chỉ cưá»i nhẹ, xách lão Hải Lang lên định chuyển mình Ä‘i bá»—ng nghe Tà Bốc Tư Không Linh cưá»i nói:
- Cô nương... à không, huynh đà i không phải là bây giỠđã ướt má»™t ná»a rồi sao?
Bạch y thiếu niên nghe nói vá»™i cúi đầu nhìn xuống, quả tháºt nước lúc nà y đã và o khoang gần đến gối. Khuôn mặt ngá»c chợt hồng, chà ng thiếu niên không nói được gì thêm.
Huyết Phán Lãnh Vân Tiêu được Tà Bốc chỉ ra váºy liá»n nhìn xuống và chợt hiểu ra, gã lạnh lùng:
- Nói váºy, huynh đà i muốn yêu cầu lòng nhân nÆ¡i chúng ta sao?
Tư Không Linh vội lên tiếng:
- Nhị đệ nói sai rồi. Ngưá»i Ä‘ang ở trong tay cá»§a Äồng huynh, tha hay không là do ở Äồng huynh. Chúng ta khó có thể hiểu Ä‘Ãch xác. Äồng huynh, đúng thế không?
Thiên Kỳ cưá»i nói:
- ÄÃch xác tháºt có Ä‘iểm phức tạp, thế nhưng các hạ có thể Ä‘oán ra lá»i cá»§a vị huynh đà i nà y hình như không phải từ đáy lòng phải không?
Tư Không Linh thoáng giáºt mình, mặt trở nên trầm giá»ng nói:
- Tại hạ tin lá»i vị cô nương... à không, lá»i cá»§a vị huynh đà i nà y xác thá»±c phát ra từ đáy lòng, chỉ là tại hạ có má»™t nghi vấn, không hiểu Äồng huynh có thể biến giải giùm được không?
- Các hạ cứ nói !
Tư Không Linh trầm ngâm một lúc rồi nói:
- Äồng huynh và vị huynh đà i đã quen biết nhau từ trước?
Thiên Kỳ cưá»i nhẹ, chà ng nhìn và o cá»™t nước chảy và o hồi lâu má»›i thản nhiên nói:
- Cùng là ngưá»i lưu lạc cả, tại sao nhất thiết phải có quen biết?
Tư Không Linh há»i tiếp:
- Lá»i cá»§a Äồng huynh không cảm thấy có chút hà m hồ sao?
Nét mặt Thiên Kỳ thoáng lạnh lẽo, song lại mất Ä‘i nhanh, chà ng cưá»i nhẹ:
- Tôn giá cần Äồng má»— giải thÃch thế nà o đây?
Trong đôi mắt sáng trong cá»§a bạch y khách lóng lánh đôi hạt châu, chà ng ta vốn chỉ muốn Thiên Kỳ ban Æ¡n để đắc nhân tâm thôi, không ngá» Thiên Kỳ xa lạ quá nên giá»ng trở nên há»n tá»§i:
- Äồng công tá» nhất định biết tôi là ai rồi !
Thiên Kỳ bình tĩnh:
- Tại hạ chỉ Ä‘oán thôi - Nhất định công tá» Ä‘oán đúng, thiên hạ không có ngưá»i giống nhau đến thế đâu.
Thiên Kỳ chợt cưá»i nói:
- Cô nương ! Váºy là cô nương đã giải đáp nghi vấn trong lòng tại hạ.
Nghe lá»i đối thoại cá»§a hai ngưá»i, Thần Châu Tam Tà như đã Ä‘oán ra đầu mối câu chuyện. Huyết Phán Lãnh Vân Tiêu trầm giá»ng nói:
- Äồng Thiên Kỳ ! Ngươi còn chưa hiểu rõ tình hình cá»§a Thần Châu Tam Tà chúng ta, phải không?
Ãnh mắt cá»§a Thiên Kỳ chợt lóe lên những tia lạnh lẽo kinh ngưá»i, nhưng khi chà ng nhìn và o đôi mắt não nùng cá»§a bạch y khách, ánh mắt kia bá»—ng lại trở nên ấm áp, chà ng cưá»i thản nhiên:
- Äồng má»— biết rằng ba vị không bao giá» nháºn lấy tình cảm cá»§a bất cứ ai.
Tư Không Linh hÆ¡i giáºt mình tá»± nhá»§:
- Ngưá»i nà y võ công cao đến khó lưá»ng, lá»i nói lại luôn luôn lạnh lẽo, quyết không phải hạng tham sanh húy tá». Vừa rồi hắn có vẻ nhưá»ng nhịn chắc chắn không phải vì sợ Tam Tà chúng ta, váºy thì vì Ä‘iá»u gì nhỉ?
Bạch y khách có vẻ cảm động dần, không nhẫn được nữa, buột miệng:
- Äồng công tá» ! Công tá» nên tin tôi... tôi... tôi không vì bản thân mình... chỉ vì tôi thấy công tá» quá cô độc trên cõi Ä‘á»i nà y. Tôi chỉ muốn công tá» thêm bạn bá»›t thù.
Hiện tại công tỠhiểu sai ý tôi rồi, tôi mong công tỠbảo vệ sự uy nghiêm của công tỠtrong lòng các đồng đạo võ lâm.
Nét mặt Thiên Kỳ chợt thay đổi, chà ng cưá»i nhẹ:
- Mai cô nương ! Äã bôn ba giang hồ, nà ng không cần phải có má»™t lòng từ tâm như váºy, phà m là m gì trước hết nà ng phải nghÄ© đến bản thân mình cái đã.
Hai giá»t châu lóng lánh nÆ¡i khóe mắt cuối cùng cÅ©ng lăn dà i xuống má mỹ nhân.
Äôi mắt nà ng nhìn đắm Ä‘uối và o Thiên Kỳ, giá»ng ai oán:
- Äồng công tá», đây là lần đầu tiên công tỠđối vá»›i Phụng Linh có chút dạ quan hoà i.
Thiên Kỳ cũng biểu hiện xúc động, chà ng nói nhanh:
- Mai cô nương, nà ng quá dễ xúc động.
Nhìn thấy nước biển đã và o ngáºp trong khoang thuyá»n, Huyết Phán Lãnh Vân Tiêu không nhẫn được nữa, buá»™t miệng nói:
- Mà n diễn của hai vị không biết đã xong chưa?
Một ánh tà n khốc thoáng hiện trên mặt của Thiên Kỳ, thế nhưng chỉ một thoáng chà ng lại ghìm xuống được, chỉ lạnh lùng nhìn lần lượt và o ba khuôn mặt khác nhau của Thần Châu Tam Tà , thản nhiên nói:
- Nếu các vị đối xá» vá»›i má»™t cánh nhạn lẻ bầy không tổ, tôi tin rằng các vị không buông những lá»i nhẫn tâm như váºy.
Nói Ä‘oạn chà ng thản nhiên quay vá» phÃa Phụng Linh nói:
- Mai cô nương, chúng ta lên phÃa trên nóc thuyá»n, nà ng đã nói là không muốn bị ướt phải không?
Nói xong chà ng xách lão Hải Lang nhẹ nhà ng tung mình nhảy lên phÃa bên trên, không thèm nhìn Thần Châu Tam Tà đến má»™t lần. Phụng Linh lại thở dà i, theo bước chân chà ng từ từ Ä‘i lên.
Nhìn theo bóng cô gái khuất dần sau cá»a khoang thuyá»n, gã hán tá» Ä‘uôi sam đột nhiên lên tiếng:
- Thằng tiểu tá» nà y hình như chẳng biết sống chết là gì, thế nhưng vừa rồi đối vá»›i Tam Tà chúng ta thì có vẻ nhẫn nhịn nhiá»u, không hiểu vì cá»› là m sao?
Gã vừa nóivừa nhìn và o khuôn mặt Ä‘ang trầm tư cá»§a gã đại ca, hiển nhiên gã hy vá»ng rằng đại ca cá»§a gã sẽ trả lá»i cho gã.
Huyết Phán đột ngột lên tiếng:
- Ai ngỠđầu óc thô lá»— cá»§a ngươi cÅ©ng có lúc sáng suốt như váºy.
Bất cứ lá»i nà o nói ra từ miệng gã cÅ©ng rất khó nghe, song hình như hiểu rõ tÃnh khà cá»§a nhị ca nên gã tóc Ä‘uôi sam không tá» ra giáºn dữ. CÅ©ng lúc đó, bá»—ng nhiên Tư Không Linh lên tiếng như tá»± nói vá»›i mình:
- Mai Phụng Linh... cánh nhạn lạc bầy... Mai Äảo... đúng rồi.
Gã đại hán tóc đuôi sam lại tròn mắt:
- Äại ca ! Äại ca phát rồ rồi sao, đừng là m chúng tôi giáºt mình.
Tư Không Linh không để ý đến gã, quay sang Huyết Phán Lãnh Vân Tiêu há»i:
- Nhị đệ ! Mai Äảo thế gia há» gì?
Huyết Phán Lãnh Vân Tiêu cÅ©ng không hiểu ý cá»§a Tư Không Linh, buá»™t miệng há»i:
- Ai lại không biết Mai Äảo thế gia há» Mai, đại ca há»i gì kỳ váºy...à ... Mai có phải lão huynh nghÄ© rằng cô gái kia là tiểu thư thiên kim cá»§a Mai Äảo Thần Kiếm.
Tư Không Linh gáºt đầu:
- Äiá»u nà y tháºt kỳ lạ song ta tin rằng mình quyết Ä‘oán không sai. Do trong câu nói cá»§a Thiên Kỳ, Mai cô nương, trên giang hồ không má»™t ai thân thÃch, trừ ra việc trá» lại thăm chốn cÅ©, cô ta không có lý do gì để lên Mai Äảo.
Äại hán tóc sam vốn ngưá»i bá»™c trá»±c vá»™i nói:
- Ba huynh đệ chúng ta năm xưa đã nháºn không Ãt ân huệ cá»§a Mai Äảo Thần Kiếm, nếu như cô ta Ä‘Ãch thá»±c là thiên kim cá»§a Mai Äảo thì đây là cÆ¡ há»™i để chúng ta báo Ä‘á»n, xem như trả bá»›t phần món nợ năm xưa.
Huyết Phán Lãnh Vân Tiêu chợt lạnh giá»ng:
- Tam đệ ! Chỉ e rằng ngươi không phải chỉ đơn thuần vì muốn trả nợ !
Gã đuôi sam lại buột miệng:
- Không phải vì trả nợ thi vì cái gì?
Huyết Phán Lãnh Vân Tiêu lạnh nhạt:
- Bằng và o bản tÃnh hiếu sát cá»§a ngươi sao?
Gã tóc Ä‘uôi sam như bị ngưá»i thấy hết tâm tư, khuôn mặt Ä‘en sì cá»§a gã thoáng hồng song không tìm được từ ngữ để biện bạch, liá»n nói bừa:
- Chẳng lẽ trong lòng ngươi chán ghét hỠthế sao?
Huyết Phán Lãnh Vân Tiêu cưá»i nhạt định nói gì thêm thì Tư Không Linh chợt cắt ngang:
- Hiện tại không phải là lúc các ngươi tranh luáºn, trước hết phải hiểu rõ hư thá»±c thế nà o cái đã.
Nói xong gã Ä‘i vá» phÃa cá»a khoang, Huyết Phán Lãnh Vân Tiêu chỉ liếc xéo gã tóc Ä‘uôi sam má»™t cái rồi cất bước theo sau Tư Không Linh. Ngần ngừ má»™t tà rồi gã tam đệ cÅ©ng cất bước theo sau.
Tư Không Linh vừa bước lên mặt thuyá»n gã đã giáºt bắn ngưá»i, lòng kinh hoảng thầm nghÄ©:
- Là m sao mà lão hung thần bất tỠđã đến nơi nà y rồi.
Trong khi Tư Không Linh suy nghÄ© như váºy thì hai gã kia cÅ©ng lên tá»›i mặt thuyá»n.
Vừa nhìn thấy má»™t lão già tóc bạc mặt trông như khỉ, mÅ©i quặp diá»u hâu, cả hai đồng thá»i giáºt mìh biến sắc. Vốn là ba góc cá»§a chiếc thuyá»n lá»›n nà y đã bị ba chiếc thuyá»n khác bao vây. Trên thuyá»n chÃnh giữa là má»™t lão già trạc ngoà i bát tuần trong trang phục mà u Ä‘en đứng ngạo nghá»…. Hai bên lão là tám hán tá» váºn đồ thá»§y chiến Ä‘ang đứng há»™ vệ trông khà thế tháºt uy mãnh.
PhÃa bên nà y, Äồng Thiên Kỳ và Mai Phụng Linh đứng sóng vai vá»›i nhau trông thần thái ung dung như không có gì xảy ra. Lão già váºn đồ Ä‘en đứng ở chiếc thuyá»n đối diện vừa thấy Thần Châu Tam Tà hiện thân hÆ¡i thoáng ngạc nhiên. trầm giá»ng há»i:
- Thần Châm Tam vị đại hiệp ! Tháºt lâu lắm không gặp.
Tư Không Linh nghe nói hÆ¡i giáºt mình, thần sắc đã bá»›t Ä‘i vẻ ngạc nhiên lúc đầu, gã cung tay thi lá»… nói:
- Tháºt may mắn ! Tất huynh, lâu lắm không gặp.
Lão áo Ä‘en khuôn mặt chợt trầm xuống, lạnh giá»ng:
- Tư Không đại hiệp nói nghe xa lạ là m sao.
Huyết Phán Lãnh Vân Tiêu đột ngột chen và o:
- Chúng ta vá»›i Tất huynh tháºt ra cÅ©ng chẳng có thâm tình, nói như thế có gì là lạ.
Lão áo Ä‘en trên khuôn mặt vốn đã khó coi cá»§a lão cà ng trở nên khó coi hÆ¡n, phóng tia mắt như để áp bức ngưá»i khác, lão gằn giá»ng:
- Nói váºy, nếu như lão phu nhá» ba vị giúp đỠchắc các vị khó đáp ứng.
Tư Không Linh nói:
- Tất huynh ! Sao không nói ra xem sao?
Lão áo đen trầm hẳn mặt xuống:
- Lão phu muốn ba vị giúp sức mang vị huynh đà i kia sang đây cho tại hạ nói chuyện với gã.
Nói xong lão chỉ và o Thiên Kỳ Ä‘ang đứng trên mÅ©i thuyá»n uy nghi như má»™t pho tượng.
Tư Không Linh nghe qua giáºt mình, cung tay cưá»i nói:
- Má»—i ngưá»i có chà hướng riêng cá»§a mình, vị huynh đà i nà y muốn ở trên chiếc thuyá»n sắp đắm nà y, huynh đệ tại hạ tháºt khó lòng cưỡng chế.
Lão áo Ä‘en cưá»i lên ghê rợn:
- Lão phu tin chắc rằng ba vị không hứng thú gì khi ở trên con thuyá»n sắp đắm ấy, bởi lẽ ba vị không biết gì vá» nghá» sông nước.
Huyết Phán cưá»i lạnh tiếp lá»i:
- Äi qua mưá»i nhà không bằng ở lại má»™t nhà . Con thuyá»n nà o rồi cÅ©ng đắm cả, ở đâu cÅ©ng như nhau mà thôi.
Lão áo Ä‘en cưá»i lên cuồng ngạo:
- Ha... ha... ha... Lão phu tin rằng không phải ba vị đánh đắm những con thuyá»n nà y. Váºy thì còn lại ai đây? Vị tiểu huynh đà i nà y chăng?
Nói xong lão quay lại phÃa Thiên Kỳ há»i:
- Bạn trẻ ! NghỠsông nước của ngươi khá lắm phải không?
Thiên Kỳ cưá»i lạnh lùng:
- Nếu muốn, tôn giá có thể thỠxem?
Lão áo đen lắc đầu nói:
- Binh pháp không dạy bá» chá»— sở trưá»ng mà dùng chá»— sở Ä‘oản, có lẽ ngươi sẽ thất vá»ng vì không có cÆ¡ há»™i thi triển sở trưá»ng cá»§a mình.
- Các hạ sẽ cản trở Äồng má»—.
Lão áo Ä‘en cưá»i lạnh:
- Không phải lão phu mà là bá»n chúng.
Vừa nói lão vừa chỉ tay xuống mặt biển rồi lão quay mặt sang một đại hán đứng bên cạnh:
- Phát lệnh biểu diá»…nh cho há» tri tưá»ng.
Gã hán tỠứng khẩu má»™t tiếng oai vệ rồi lao ngưá»i nhảy xuống biển. Khi những giá»t nước tung lên còn chưa rÆ¡i xuống mặt biển, hán tá» nhảy xuống chưa lâu, từ dưới mặt nước ngà n ngà n mÅ©i tên nhá»n sắc nhô lên dà y đặc, không còn má»™t khe hở nhá» nà o cho má»™t sinh linh có thể rÆ¡i lá»t.
Thần Châu Tam Tà nhìn thấy chợt đồng thá»i biến sắc. Mai Phụng Linh nhìn sang Thiên Kỳ tá» vẻ bất an. Thiên Kỳ nét mặt vẫn bình thản đến lạnh lùng:
- Bạn trẻ ! Ngươi có thể tìm ra phương pháp phá giả?
- Äúng ! Tại hạ tin rằng mình có thể tìm được.
Lão áo Ä‘en lại ngẩng mặt lên trá»i cưá»i cuồng ngạo :
- Ha... ha... tiểu tá», nếu như ngươi đã nghÄ© đến chá»— nà o để phá giải thì lão phu cÅ©ng đã nghÄ© ra trước rồi. Ngươi có thể không xuống nước song lão phu thì không có thì giỠđể chỠđợi ngươi.
Nói xong lão lại hạ lệnh:
- Chuẩn bị há»a công !
Sau má»™t tiếng nổ vang trá»i, mấy chục cánh tay cầm cung tên chÄ©a ra từ bên trong khoang thuyá»n cá»§a lão áo Ä‘en. Bên cạnh đó là những cánh tay cầm Ä‘uối lá»a sáng rá»±c.
Lão áo Ä‘en nhìn sang hai chiếc thuyá»n bao vây kia, sau khi thấy ở đó cÅ©ng đã chuẩn bị xong, lão quay lại phÃa Thiên Kỳ:
- Bạn trẻ ! nếu ngươi không xuống nước liệu có được không?
Trên khuôn mặt anh tuấn cá»§a Thiên Kỳ thoáng vẻ căng thẳng, chà ng bất giác nhìn sang Thần Châu Tam Tà . Chà ng tin rằng mình có thể xuyên qua mặt biển để phá tráºn song chưa tìm ra cách cho Tam Tà và Phụng Linh. Lão áo Ä‘en nhìn thấy vẻ căng thẳng cá»§a đối phương, cưá»i nói:
- Lão phu có má»™t giải pháp. Bạn trẻ, chỉ cần ngươi nhảy xuống nước và buông thả Hải Lang thì lão phu sẽ không hạ lệnh công thuyá»n.
Tâm tư Thiên Kỳ chuyển nhanh như điện, chà ng buột miệng:
- Äồng má»— đồng ý.
Nói vừa dứt lá»i chà ng buông thá»ng tay thả Ngụy Hải Giao. Nhưng trên khuôn mặt cá»§a Thần Châu Tam Tà lai hiện lên má»™t mà n sát khà khá»§ng khiếp, hỠđồng thá»i chuyển thân. Cả ba ngưá»i tạo thà nh thế tam tà i vây Hải Lang và ng giữa. Hải Lang không ngá» trong bước ngoặt sinh tá» nà y vẫn có ngưá»i dám ra tay hạ thá»§, lão ta Ä‘ang đắc ý nhìn sang Thiên Kỳ gằn giá»ng:
- Tiểu tá», sẽ có ngà y ngươi lá»t và o trong tay lão phu, lúc đó lão phu sẽ chăm sóc ngươi thấu đáo !
Nói xong lão xoay mình định nhảy xuống biển bá»—ng má»™t giá»ng lạnh lùng vang lên:
- Hải Lang! Lá»i cá»§a Thần Châu Tam Tà ngươi quên rồi sao !
Cùng trong tiếng nói phát ra, những bóng ngưá»i đã cháºp chá»n như quỉ ảnh và chưởng phong rÃt lên à o à o như cuồng phong phẫn ná»™. Trong những âm thanh ấy, má»™t tiếng thét kinh hoà ng cá»§a Hải Lang vang lên, những vòi máu há»™c ra từ miệng lão. Cả thân hình lão nặng ná» ngã xuống trên thân con thuyá»n Ä‘ang ngáºp dần trong nước. Hiển nhiên lão đã trút hÆ¡i cuối cùng.
Nhìn và o khuôn mặt của tỠthi nằm cách mình chừng năm thước, ánh mắt Thiên Kỳ chuyển dần đến và ngưng tụ trên khuôn mặt âm trầm của Tư Không Linh. Tư Không Linh nhìn từ thi thể của Hải Lang, ngẩng lên nhìn Thiên Kỳ nói:
- Sinh tá» hữu mệnh, phú quà tại thiên ! Vì báo ân mà giúp ngưá»i, Thần Châu Tam Tà trước nay vẫn hà nh sá»± như váºy, tâm ý cá»§a Äồng huynh, Tam Tà quyết không hiểu sai, nhưng không cần phải thêm má»™t thá»§ tục không cần thiết nà o.
Tia mắt lạnh lùng trong mắt Thiên Kỳ dần dần mất hẳn, bình thản nói:
- Tháºt ra Äồng má»— hÆ¡i thái quá.
Tư Không Linh lại tiếp:
- Äồng huynh là ngưá»i rất chú trá»ng ân oán.
Thiên Kỳ lại cưá»i bình thản:
- Bất luáºn nói thế nà o, Äồng má»— không thể nà o quên cách đối xá» nhân thế cá»§a ba vị. Bây giá» các vị cố thá»§ trên chiếc thuyá»n nà y để đợi tại hạ.
Nói vừa xong chà ng đột nhiên bước lên má»™t bước, nắm lấy thi thể cá»§a Hải Lang ném vút lên cao theo hướng cầu vồng rÆ¡i xuống biển. Ở dưới đáy nước, tất nhiên nhãn quang không thể rõ rà ng, thi thể Hải Lang vừa chạm đến mặt biển thì hà ng hà ng mÅ©i tên cá»§a đồng bá»n đã xuyên qua xác lão. Tư Không Linh và lão áo Ä‘en như đồng thá»i la thầm:
- CÆ¡ trà cá»§a ngưá»i nà y tháºt hÆ¡n ngưá»i.
CÅ©ng tại nÆ¡i mà thi thể cá»§a Hải Lang chìm xuống, như má»™t mÅ©i tên vừa rá»i khá»i dây cung, Thiên Kỳ lao vút xuống lòng đại dương.
Má»™t tiếng kêu lên lo lắng, Phụng Linh lao tá»›i bên mạn thuyá»n nhìn xuống nước...