Xe của mấy người trước sau cùng nổ máy, lúc Triệu Thiết Trụ tới khách sạn, Cáp Mô và Thiết Thủ cũng đã ôm ấp người con gái của mình về phòng riêng rồi, còn Độc Cô Hoàng Thiên thì đứng ở ngoài cửa hút thuốc, thấy Triệu Thiết Trụ trở về, bên cạnh còn có Quách Đình Đình, lông mày của Độc Cô Hoàng Thiên khẽ nhíu lại, không nói gì, đưa điều thuốc cho Triệu Thiết Trụ rồi quay vào phòng.
- Anh ấy dường như không thích em lắm.
Quách Đình Đình dịu dàng nói.
- Không cần phải quan tâm hắn làm gì, bản tính hắn vốn đã lạnh lùng lãnh đạm lại thêm biến thái, thôi chúng ta về phòng nói chuyện nhân sinh đi.
Một tay Triệu Thiết Trụ ôm lấy Quách Đình Đình, đi vào thang máy.
Trong thang máy chỉ có Triệu Thiết Trụ và Quách Đình Đình hai người họ, cửa thang máy vừa đóng lại, hai tay Quách Đình Đình liền ôm choàng lấy cổ Triệu Thiết Trụ, rướn chân lên, dâng môi thơm nóng bỏng.
Ta sát, chủ động vậy sao? Triệu Thiết Trụ cũng không phải là một chính nhân quân tử, người ta cũng đã dâng đến tận cửa rồi, ắt phải phản kích thôi! Một tay Triệu Thiết Trụ đặt lên cái mông đầy đặn của Quách Đình Đình, tay còn lại vuốt ve trước ngực.
Phòng của Triệu Thiết Trụ ở tầng 12, chốc lát thang máy đã tới, trước khi thang máy mở ra, hai người cũng sửa sang ại quần áo chỉnh tề một chút, ra vẻ tự nhiên rồi đi ra ngoài thang máy.
Mở cửa phòng ra, Quách Đình Đình bước vào phòng trước, cầm tay Triệu Thiết Trụ lôi vào, sau khi đóng cửa lại, hai người lại vong tình lao vào nhau ôm hôn nồng nhiệt, đôi môi của Quách Đình Đình, có một mùi vị gì đó ngọt ngọt, có lẽ là rượu, có lẽ là son môi, thân hình Triệu Thiết Trụ cũng có phản ứng, đang muốn tiến thêm một bước nữa, nhưng Quách Đình Đình liền đẩy thân hình Triệu Thiết Trụ ra.
- Em đi tắm một cái đã.
Quách Đình Đình cười quyến rũ một cái.
- Ừ!
Triệu Thiết Trụ vuốt ngực cô một cái, nở nụ cười đáng khinh nói:
- Có cần anh giúp em tắm không?
- Cái này thì không cần đâu, em tự làm là được rồi, anh cứ nằm trên giường ngoan ngoãn đợi người ta đi.
Quách Đình Đình cởi áo khoác ra, chỉ mặt mỗi quần áo lót rồi đi vào nhà tắm, Triệu Thiết Trụ nhìn chiếc eo nhỏ bé của cô nàng, càng thấy nóng bức hơn.
Đúng lúc Triệu Thiết Trụ ném quần áo sang một bên thì chuông điện thoại reo. Triệu Thiết Trụ nghe điện thoại, giọng nói của Tô Nhạn Ny vang lên trong điện thoại.
- Thiết Trụ à, tôi nói với anh, vừa nãy Linh Nhi ở bể bơi, muốn học theo Lucy nhảy cầu, kết quả sau khi nhảy xuống, tự nhiên bộ quần áo tắm mỏng manh của cô ấy nổi bồng bềnh lên, ha ha ha, buồn cười chết đi được.
- Nhạn Ni!! Nếu cô còn nói nữa, còn nói nữa tôi sẽ không khách khí với cô nữa đâu.
- Làm gì nào, cô không khách khí với tôi sao, cô tới đi a a cô đúng là đồ biến thái, trả lại quần áo lót của tôi đây.
Cái này.... Triệu Thiết Trụ vẫn chưa nói một câu, bên kia đầu dây điện thoại vang lên giọng của rất nhiều người.
- Alo, Thiết Trụ à.
Đầu dây bên kia lại trở lên yên ắng, người nói rõ ràng không phải Tô Nhạn Ny.
- Tử Di, bên đó thế nào rồi?
Triệu Thiết Trụ hiếu kỳ hỏi.
- Ố? Anh nhận ra giọng của tôi sao? Vừa nãy Linh Nhi cởi áo bơi của Nhạn Ny ra, bây giờ hai người đang đuổi đánh nhau, thật đúng là, hai người không mặc gì đuổi nhau khắp phòng.
Giọng của Tào Tử Di có vẻ bất đắc dĩ.
Ôi mẹ ơi, ta có nghe nhầm không vậy? Không mặc gì sao? Lại còn hai người nữa? Lúc này Triệu Thiết Trụ quả thật hối hận vì đã tới thành phố XX này, lúc này trong biệt thự của hắn có hai người đẹp không mặc gì trên người đang chờ ông chủ nhà tới bảo hộ, thật đúng là... Đúng là đáng tiếc.
- Thiết Trụ à, sao không nói gì vậy?
Triệu Thiết Trụ định thần lại, cười nói:
- Không sao không sao, cô bảo Linh Nhi đừng để cho Nhạn Ny tóm được, ngày mai về tôi sẽ giúp cô ấy.
- Ha ha ha, anh lại giở trò lưu manh rồi, thôi được, cứ như vậy đã, tôi.... á! Linh Nhi sao cô lại cở áo của tôi ra vậy.
Bốp, điện thoại cúp luôn.
Thần sắc của Triệu Thiết Trụ đờ đẫn ra... Nếu nói Lý Linh Nhi và Tô Nhạn Ny hai người họ không mặc gì trên người, hắn nghĩ tới đó trong người đã thấy nóng bừng lên rồi, nhưng nghe thấy câu nói cuối cùng của Tử Di, Tử Di cũng bị Linh Nhi cởi hết ra sao? Không đươc không được, mình phải lập tức trở về để bảo vệ Tử Di thôi !!! Triệu Thiết Trụ quả thật kích động đến mức muốn lái xe về đó luôn.
- Ha ha ha, Linh Nhi, cô thật xấu xa nha.
Lúc này trong biệt thự, Tô Nhạn Ny, Lý Linh Nhi và Tào Tử Di đang ngồi trên ghế sofa, quần áo trên người vẫn còn nguyên vẹn, căn bản không giống những gì nói trên điện thoại là bọn họ đều lột sạch quần áo ra.
- Hi hi, ai bảo bản thân hắn đi chơi mà không quan tâm gì tới chúng ta.
Lý Lâm Nhi nhíu cánh mũi, nói với Tào Tử Di:
- Chị Tử Di, câu nói cuối cùng của chị nói hay lắm, em nghĩ lúc này anh Thiết Trụ chắc chắn đang chảy máu mũi ra rồi, ha ha ha.
- Các em đúng là... Chị bị các em làm hư mất rồi.
Lucy ngồi một bên cảm thấy mông lung, rõ ràng mọi người đều mặc quần áo đàng hoàng, thế mà trong điện thoại lại nói với Triệu Thiết Trụ như vậy, lẽ nào đây là một ngữ pháp gì đó của tiếng Hán sao? Hay là một ám hiệu gì đó?
Tất nhiên Triệu Thiết Trụ không biết bản thân mình lại bị mấy người con gái này chơi mình, bản thân thì đang nghĩ tới những cảnh xuân sắc vô hạn của mấy cô nàng ở nhà, không lâu sau, cửa nhà tắm mở ra, Quách Đình Đình quấn khăn tắm đi ra, tóc tai ướt sũng, chiếc khăn tắm quấn cực thấp, quá nữa bộ ngực căng tròn lồ lộ ra ngoài, chỉ có điều... Trong đầu Triệu Thiết Trụ lúc này hoàn toàn nghĩ tới mấy cô nàng trong ngôi biệt thự của mình, rồi lại nhìn Quách Đình Đình trước mắt, cảm thấy không vực dậy được chút dục vọng nào.
Đôi khi, đàn ông cũng có thể chống đỡ được sự mê hoặc của đàn bà, một khi trong tim hắn đang nghĩ tới một người đàn bà hoặc một đám đán bà khác.
Sắc mặt Quách Đình Đình ửng hồng lên, cũng không biết là ngượng ngùng, hưng phấn hay là vừa tắm nước nóng xong nữa, cô nàng sấy tóc gần khô liền ngồi lên một bên giường, đối diện với Triệu Thiết Trụ, chiếc khăn tắm nhỏ bé kia căn bản không thể che giấu được phong tình bên dưới.
- Cái này, Đình Đình, chúng ta tâm sự đi.
Triệu Thiết Trụ quay đầu lại khẽ nói.
Quách Đình Đình cho rằng Triệu Thiết Trụ đang muốn chơi trò gì đó, cũng ngượng ngùng gật gật đầu.
- Chúng ta nói tới chuyện của Einstein đi, Einstein là một trong những nhà khoa học vĩ đại nhất, những thuyết học của ông ấy quả thật là vĩ đại....
Nửa tiếng sau.
- Anh Thiết Trụ, chúng ta đi ngủ đi, người ta buồn ngủ rồi.
- Buồn ngủ rồi sao? Vậy anh chuyển sang đề tài khác nhé, chúng ta nói chuyện về Mác đi, anh là người hâm mộ Mác nhất đó, luận thuyết tư bản của ông ấy...
Lại nữa giờ nữa trôi qua.
- Ai dà, anh Thiết Trụ, người ta muốn...
- Muốn gì? Vậy chúng ta đàm tiếp một đề tài cuối cùng, chắc chắn em sẽ có hứng thú, anh đảm bảo đó.
- Anh Thiết Trụ, anh nói đi...
- Vũ trụ, em biết chứ? Chúng ta nói chuyện về khởi nguyên của vũ trụ...
Nửa giờ nữa lại trôi qua, Triệu Thiết Trụ thấy Quách Đình Đình nghe có vẻ buồn chán rồi ngủ lúc nào không hay, hắn liền lắc lắc đầu, lấy chăn đắp lên người cô nàng, rồi đi tới bên cửa sổ, từ trong túi quần lấy ra một điếu thuốc, hiệu Thái Hồng Sơn, châm lửa, hút một hơi thật dài, nhìn ra bên ngoài cửa sổ, không nói lời nào.
Nửa đêm, Quách Đình Đình tỉnh dậy, thấy hắn cởi trần nửa người, đứng bất động nhìn ra bên ngoài cửa sổ, Quách Đình Đình xoay người, lẩm bẩm:
- Đồ ngốc!
Rồi lại tiếp tục ngủ.
Sáng sớm ngày hôm sau, Quách Đình Đình đã dậy, nhưng ánh mắt cô nằng nhìn Triệu Thiết Trụ có chút quái dị, Triệu Thiết Trụ dễ dàng nhìn ra được ý tứ của cô nàng từ trong ánh mắt đó.
- Mẹ kiếp, anh không phải bị liệt dương cũng không phải vô năng đâu!!!
Triệu Thiết Trụ có vẻ buồn bực, rồi đuổi Quách Đình Đình đi, sau đó đi tới gõ cửa phòng Cáp Mô.
Một lát sau, Cáp Mô vẻ mặt rất thư thái ra mở cửa, Triệu Thiết Trụ nhìn thấy dưới nền nhà quần áo lung tung, nam nữ lẫn lộn lên nhau.
- Mẹ kiếp, cái thằng tiểu tử này, tối qua sướng lắm phải không?
- Cũng bình thường, anh Thiết Trụ, chẳng nhẽ anh không sướng sao? Cô nàng Quách Đình Đình đó là một cực phẩm a.
- À, cũng tạm, chuẩn bị một chút đi, phải về rồi.
Triệu Thiết Trụ nói xong, trực tiếp đi gõ cửa các phòng khác.
Nửa tiếng sau, tất cả mọi người đều chuẩn bị ổn thỏa, những người con gái của Cáp Mô, Thiết Thủ đều lưu lại số điện thoại, rồi nói sau này tới thành phố XX sẽ lại đi chơi cùng nhau, sau đó mấy người liền lái xe trở về thành phố FJ, còn Ngô Thiến, mấy ngày sau sẽ tự tới FJ. Nói là muốn sắp xếp chuyện nhà cho ổn thỏa đã.
Về tới FJ, Triệu Thiết Trụ và Phạm Kiến đưa trả xe cho Thiết Thủ, sau đó gọi taxi tới trường.
Hai người vụng trộm luồn vào trong lớp học, Triệu Thiết Trụ làm mặt thản nhiên đi đến ngồi bên cạnh Lý Linh Nhi.
- Anh Thiết Trụ, anh trở về thật đúng lúc, tối nay Lynda sẽ mở vũ hội đó.
Lý Linh Nhi chớp chớp mắt, vẻ mặt rất thần bí.
Đã có 7 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Lôi Đế
- Cái gì? Mở vũ hội gì vậy? Không lên lớp sao?
Triệu Thiết Trụ có chút kinh ngạc hỏi.
- Ái dà, có lên hay không lên đối với anh có ảnh hưởng gì nhiều đâu.
Lý Linh Nhi có chút khinh khỉnh nhìn Triệu Thiết Trụ một cái:
- Lynda nói, cô ấy còn mời thêm các khoa khác tham gia nữa, cô ấy tổ chức vũ hội hóa trang ở phía sau núi, muốn khoa ngoại ngữ chúng ta giao lưu với các khoa khác.
Triệu Thiết Trụ thở dài một tiếng, cái cô gái này, chỉ thích làm mấy thứ này, cái gì mà vũ hội hóa trang chứ, đó chẳng phải là đại hội mai mối đó sao, tối nay không biết sẽ có bao nhiêu cô gái khuê nữ sẽ trở thành đàn bà đây. Nhưng tất cả những thứ đó chẳng liên quan gì tới Triệu Thiết Trụ cả, Triệu Thiết Trụ là người phải nhờ vào buỗi vũ hội này để cưa cẩm gái gú sao? Đương nhiên là không phải rồi, có Lý Linh Nhi là một trong tứ đại mỹ nữ lúc nào cũng bên hắn đây, không có cô gái nào có đủ tự tin để tới khiêu chiến với Lý Linh Nhi rồi, đương nhiên, cũng không nói trước được gì, có thể có cô gái nào đó không thể cưỡng nổi sức hấp dẫn của anh mà tấn công thì sao, Triệu Thiết Trụ mỉm cười đắc ý.
- Em nói với anh chuyện này nhé, anh Thiết Trụ.
Lý Linh Nhi đột nhiên thần bí nói.
- Nói đi.
- Chị Nhạn Ny, chị Tử Di, còn có chị Lucy, tối nay cũng tới đó!
- Cái gì? Bọn họ cũng tham dự vũ hội sao? Bọn họ tới làm gì vậy?
Triệu Thiết Trụ cảm thấy kinh ngạc, tối nay có cả tứ đại mỹ nữ đi theo mình tới vũ hội, cho dù sức hấp dẫn của mình có mãnh liệt tới đâu, khẳng định sẽ không có cô em nào dám tới làm quen rồi. Đương nhiên, nếu những hoa khôi cùng trường tổ chức thành đoàn thể theo mình tới biệt thự của mình cùng với mấy mỹ nữ ở nhà tranh giành mình, như vậy còn có thể. Chỉ có điều khả năng đó... Ai, chí có thể nghĩ thôi.
- Cô Lynda nói rồi, nếu có bạn bè, đều có thể mang tới cùng chơi, dù sao cái lễ đường đó cũng rất lớn, nên em mời ba chị ấy, các chị ấy cũng đã đồng ý rồi.
Triệu Thiết Trụ lại thở dài một tiếng, tối nay e rằng lại xôn xao rồi.
Triệu Thiết Trụ nằm bò ra bàn trong suốt buổi học, buổi trưa hắn cùng Phạm Kiến đi ra ngoài trường tìm Thiết Thủ, Thiết Thủ đang xử lý những vụ việc còn đọng lại, Phạm Kiến đứng bên cạnh hắn học tập, còn Triệu Thiết Trụ cảm thấy nhàm chán trêu đùa mấy cô nhân viên, trêu đùa tới mức người ta cười sặc sụa, ngực cứ bồng bềnh lên xuống.
- Anh Thiết Trụ, Bàn Long bang vừa phái người tới, ba ngày nữa là sinh nhật của lão gia bọn họ rồi, chúng ta phải quà gì đây?
Thiết Thủ tranh thủ lúc nhàn rỗi uống một cốc nước, rồi nói với Triệu Thiết Trụ.
- Cái này...
Triệu Thiết Trụ cau mày lại,
- Cậu mang tư liệu về lão gia tử đó cho tôi xem một chút.
Thiết Thủ lấy từ trong ngăn kéo ra một xấp tài liệu, Triệu Thiết Trụ cầm lấy, bắt đầu đọc tỉ mỉ.
Bàn Long bang, vào những năm 70 của thế kỷ trước, bắt đầu từ khu chợ nông sản của thành phố FJ, lúc mới thành lập chủ yếu là một vài chủ sạp ở chợ, vì muốn bảo vệ lợi ích của mình nên thành lập tổ mậu dịch, sau này tổ chức càng ngày càng mở rộng, không lâu sau, đã tập hợp được tất cả các sạp hàng trong chợ lại với nhau, những nhân vật đầu xỏ ban đầu, sau này đều không buôn bán nông sản nữa, dần chuyển sang lĩnh vực thu phí bảo kê, bởi vì đều là những thành phần chợ búa với nhau nên Bàn Long bang thu phí rất thấp, hơn nữa nếu tiểu thương có chuyện gì, bọn họ đều xuất hiện điều tiết hoặc giúp đỡ, những nhân vật máu mặt trong chợ cũng ngày càng nhiều, sau này thâu tóm toàn bộ khu chợ của thành phố FJ, thế lực của bang cũng đạt được một trình độ nhất định, sau này mấy nhân vật đầu xỏ đều lui về hậu trường, giao cho đám con cháu xuất đầu lộ diện, trong đám con cháu đó, có một người được gọi là thiên tài, hắn chỉ tốn một năm, đã thâu tóm rất nhiều bang hội lớn nhỏ, sau đó hắn lại tìm cách móc nối được với những nhân vật máu mặt của thành phố, mấy chục năm tiếp theo, biến Bàn Long bang từ một tổ chức nhỏ, phát triển thành một tổ chức vô cùng to lớn đóng đô ở thành phố FJ. Người này, hiện nay chính là bang chủ của Bàn Long bang – Tiếu Thiên Hổ.
Sau này, đội hành động đặc biệt của cục an ninh quốc gia phái người tới FJ. Người này đầu tiên là muốn trực tiếp thu phục Bàn Long bang về dưới trướng của mình, nhưng bị Tiếu Thiên Hổ cự tuyệt, cũng không biết vì nguyên do gì, người này lại không hề ra tay với Bàn Long bang, y chỉ mượn thân phận của mình, cùng với sự ủng hộ của chính phủ, dần dần thành lập Tung Hoành bang lớn nhất bây giờ, vốn dĩ Bàn Long bang là bang hội lớn nhất thành phố FJ, nhưng hiện giờ lại giống như cự long đang chìm trong giấc ngủ, không ngờ lại không hề quan tâm gì hết. Điều này khiến người ngoài vô cùng khó hiểu.
Người mà ngày mai tổ chức lễ mừng thọ, chính là cha của Tiếu Thiên Hổ - Tiếu Mãnh, với thân phận của Tiếu Thiên Hổ, trong Bàn Long bang Tiếu Mãnh không khác Thái thượng hoàng là mấy, hiện nay cũng đã tám mươi tuổi rồi, lần tổ chức mừng thọ này mời tất cả những nhân vật có tiếng trong tất cả các lĩnh vực của thành phố FJ, Thiết Thủ được mời là bởi vì, gần đây Thiết Thủ đã thâu tóm được quá ba phần tư địa bàn xung quanh đại học FJ, nên cũng được đặc cách diện kiến người ta.
Triệu Thiết Trụ mất hơn nữa tiếng đồng hồ mới xem xong xấp tài liệu đó, sau đó đứng dậy nói:
- Về việc tặng quà gì, cậu không cần phải quan tâm đâu.
Thiết Thủ gật đầu.
Triệu Thiết Trụ để Phạm Kiến ở lại bên cạnh Thiết Thủ, bản thân rời khỏi đó, rồi gọi một cú điện thoại:
- Giúp tôi điều tra một người...
Thời gian nhanh chóng tới lúc chạng vạng, Triệu Thiết Trụ vốn dĩ dự định cứ ở trong trường, đợi vũ hộ bắt đầu, nhưng sau đó Tô Nhạn Ny gọi điện tới nói con Maserati của Luci hết xăng rồi, lười đi xe taxi nên gọi Triệu Thiết Trụ về đưa bọn họ đi.
- Má ơi, Maserati hết xăng sao? Sao cô không biết đi đổ xăng hả?
Triệu Thiết Trụ than lên một câu khổ sở.
- Hiện tại giá xăng dầu rất đắt, không đổ được!
Đầu dây bên kia trả lời có vẻ hợp tình hợp lý quá.
Mua được con xe mấy triệu tệ mà không thể đổ xăng nổi ? Cái này... Cái này đúng là điều đặc sắc của xã hội chủ nghĩa đây mà! Triệu Thiết Trụ tỏ vẻ bất đắc dĩ, đành phải lái chiếc QQ nhỏ bé trở về biệt thự.
Sau khi về tới biệt thự, Triệu Thiết Trụ mở cửa bước vào, vừa mở cửa bước vào, máu mũi của Triệu Thiết Trụ trực tiếp trào ra!
Ừ, trước kia đã nói rồi, vũ hội lần này là tiệc hóa trang, nếu đã hóa trang, thì hay nhất là COSPLAY, lúc Triệu Thiết Trụ mở cửa ra, hắn nhìn thấy một cảnh tượng mà cả đời hắn sẽ không bao giờ quên.
Đầu tiên là Lucy, Lucy đến từ một đất nước phương tây, phong cách COSPLAY nổi tiếng nhất ở đó là gì? Chính là Thỏ nữ lang!!! Thế nào là Thỏ nữ lang có biết không? Đó chính là mặc một bộ áo bó sát người, phía dưới mặc một đôi tất mào đen như tấm lưới, trên đầu đội hai chiếc tai của con thỏ, sau chiếc mông tròn trịa kia, lại có thêm một chút lông trắng, cộng với thân thể bốc lửa của Lucy, chiếc áo bó sát người kia, chỉ bó sát phần ngực của cô nàng, quá nữa khuôn ngực của Lucy đều lộ ra bên ngoài, với làn da trắng ngần kia, quả thật là.... Yêu lắm rồi đó.
Lại nhìn thấy Tô Nhạn Ny, lúc này Tô Nhạn Ny đã cởi bộ cảnh phục ra, thay vào đó là một bộ quần áo của một y tá! Trên đầu đội một chiếc mũ rất đáng yêu của những y tá, bộ trang phục y tá này không biết là nhỏ một cỡ hay là vì lý do gì khác, khiến thân thể của Tô Nhạn Ni bó sát lại, bộ ngực đầy đặn của cô nàng tuy không bằng Lucy, nhưng cũng lộ ra vẻ đầy đặn và căng tròn, còn bên dưới mặc một chiếc váy màu hồng cực ngắn không thể ngắn hơn được nữa, bó sát chiếc đùi đẫy đà của cô nàng, còn phần dưới thì đeo một đôi tất màu trắng, ôm lấy chân thon và phần còn lại của chiếc đùi, vốn chân Tô Nhạn Ny đã trắng rồi, những chỗ không đeo tất liền hiện ra những mảng da thịt trắng sáng mịm màng.
Điều khiến người ta không thể hình dung ra nổi đó chính là Tào Tử Di!!!
Nếu nói Lucy là ác ma, Tô Nhạn Ny là thiên sứ, vậy Tào Tử Di lại chính là tiên tử của đông phương, không biết cô nàng tìm đâu ra bộ cổ trang bằng chất liệu tơ tằm, giống như nữ hiệp trong những bộ phim kiếm hiệp vậy, bộ quần áo cổ trang bằng tơ tắm bao trọn thân hình tuyệt vời của Tào Tử Di, mái tóc dài phe phảy trong gió, bộ trang phục đó mặc liền xuống tận phía dưới, giống như một người, chính là Lục Tuyết Kỳ trong Tru Tiên, nhẹ nhàng, mê lòng người. Triệu Thiết Trụ không biết phải dùng ngôn ngữ thế nào để hình dung nữa, không nghĩ tới đời này hắn cón có thể thấy tiên tử~~
Cho nên, lúc Triệu Thiết Trụ nhìn thấy ba người này, không hiều chuyện gì xảy ra, máu mũi cứ thế mà tuôn ra.
Đã có 7 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Lôi Đế
- Có thể không ăn mặc mê hoặc như vậy được không?
Triệu Thiết Trụ ra vẻ bất đắc dĩ lau lau máu mũi, cười khổ nhìn ba người con gái trước mặt, Lucy nghi hoặc nhìn Triệu Thiết Trụ nói:
- Tối nay chẳng phải là vũ hội hóa trang đó sao? Ở Mỹ, chúng tôi đều hóa trang như vậy cả, lần trước tôi còn sắm vai một bà phù thủy, tiếc rằng bộ trang phục đó không mang tới đây.
- Thấy thế nào, tiểu háo sắc, thấy tỉ tỉ mặc bộ này có mê hoặc không? Ha ha ha.
Tô Nhạn Ny liếc mắt câu dẫn Triệu Thiết Trụ một cái, khiến tim Triệu Thiết Trụ lại đập dộn dàng.
- Tôi nói với mấy vị mỹ nữ nhé, chỉ là một đêm vũ hội hóa trang của trường đại học thôi mà, có cần phải ăn mặc thế này không, ra đường sẽ dẫn dắt nhiều con dân phạm tội a? Các cô cũng phải biết bản thân mình có sức sát thương như nào chứ, ba cô cùng lúc đi ra, chẳng khác gì một đầu đạn hạt nhân nhỏ, đến lúc đó sẽ có hàng trăm con mắt đổ dồn đến, có còn cho người khác thể hiện nữa không đây.
Triệu Thiết Trụ lại thở dài một tiếng:
- Tới lúc đó sẽ có rất nhiều ruồi nhặng bâu quanh mọi người đó.
- Ai nha, Thiết Trụ tiểu đệ đệ, có phải anh đang ghen tị phải không?
Tô Nhạn Ny cười lớn, còn Lucy lại nhíu mày nói:
- Ghen tị? Ghen tị gì vậy?
- Cô không thấy trong lời nói của người ta có chút chua sao? Ha ha ha, đêm nay tỉ tỉ phải đi tìm thanh xuân một phen mới được, thời tôi còn là sinh viên, không tham gia vũ hội hóa trang lần nào, cảm thấy hối hận vô cùng, lần này phải bù đắp quá khứ, Tử Di, đêm nay chúng ta cùng chơi cho đã nhé.
Tào Tử Di gật gật đầu, Triệu Thiết Trụ khóc thét một câu:
- Tử Di, cô cũng muốn đại náo như hai người họ sao?
- Anh không thấy tôi ăn mặc thế này rất xinh đẹp à?
Tào Tử Di xoay một vòng tại chỗ, tóc đen tung bay, quả đúng là một tuyệt sắc giai nhân.
- Xinh đẹp, đương nhiên là xinh đẹp, nhưng tôi e rằng những sinh viên đại học có mặt sẽ khó cưỡng lại sức hút từ mọi người, tới lúc đó máu chảy tràn trề trên đất, như vậy không tốt.
Triệu Thiết Trụ tiếp tục nói.
- Hừ, có chảy máu thì cũng là người khác chảy máu, Thiết Trụ à, anh đừng có ghen tị nữa, các tỉ tỉ đến lúc đó nếu có diễm ngộ, nhất định sẽ báo với anh một tiếng, không đem về biệt thự đâu.
Tô Nhạn Ni nhân lúc này trêu trọc. Triệu Thiết Trụ trợn trừng mắt lên, không thèm để ý tới cô nàng nữa.
- Được rồi Nhạn Ny, cũng không biết vừa nãy ai còn nói, ăn mặc thế này, không biết Thiết Trụ có thích không nữa? Ha ha ha.
Tào Tử Di thấy hiếm có cơ hội nên cũng trêu trọc Tô Nhạn Ny, khuôn mặt của Tô Nhạn Ny bỗng ửng đỏ lên, bào chữa:
- Đâu có!
Triệu Thiết Trụ nhìn thấy vậy cảm thầy vô cùng thích thú, người ta đều nói rằng, mỹ nữ là một tuyến phong cảnh đẹp nhất, quả nhiên không sai chút nào, nếu ngày ngày đều nhìn thấy cảnh sắc này, vậy thì cho làm Hoàng đế cũng không thèm a.
Chiếc Maserati của Lucy quả thật hết xăng thật, cũng không biết cô gái ngoại quốc này lái xe thế nào nữa, cứ thích lái tới khi nào xăng trong xe không còn giọt nào mới chịu đổ xăng, thấy chiếc xe đang nằm trong gara, nên con QQ của Triệu Thiết Trụ mới có cơ hội đưa ba mỹ nữ này tới trường.
Lúc chiếc xe của Triệu Thiết Trụ chạy tới trường, cũng đã hơn bảy giờ tối rồi, vũ hội đúng tám giờ cử hành, trường đặc biệt giành một khoảng đất để cho các sinh viên đỗ xe, Triệu Thiết Trụ lái con QQ đi tới một vị trí đỗ xe bên cạnh sau núi, Lý Linh Nhi cũng đã sớm đứng đợi từ trước, bộ trang phục cũng như cách trang điểm của Lý Linh Nhi so với ba người thì phổ biến và dễ gần hơn nhiều, bên trên mặc một bộ áo thủy thủ, bên dưới thì mặc chiếc váy màu xanh lam, chân đi đôi giày vãi màu trắng, trên đầu đội một mũ hình ốc màu xanh lam, nhìn vô cùng đáng yêu.
- Oa, chị Nhạn Ny, các chị nổi bật quá.
Lý Linh Nhi nhìn thấy ba người, cũng có chút kinh ngạc, không ngờ mấy người này đều chơi COSPLAY, rồi lại nhìn cách ăn mặc có vẻ rất bảo thủ của mình, Lý Linh Nhi thở dài nói:
- Nếu sớm biết như vậy thì chiều nay em đã cùng mọi người đi mua quần áo rồi, anh Thiết Trụ, sao mà về nhà lâu vậy? Có phải là dấu Linh Nhi với ba người đẹp này làm chuyện bậy bạ gì phải không?
- Linh Nhi, là em có vẻ thích làm chuyện bậy bạ đúng không?
Tô Nhạn Ny không hề tỏ ra yếu đuối, cũng trêu trọc Lý Linh Nhi một chút, Lucy lại có vẻ nghi hoặc:
- Chúng ta ăm cơn xong, không làm chuyện gì bậy bạ mà.
Mấy người liền khẽ mỉm cười, Lý Linh Nhi vòng tay ôm lấy eo của Tô Nhạn Ny, nói với Triệu Thiết Trụ:
- Anh Thiết Trụ, tối nay chị Nhạn Ny là của em đó nha.
- Anh cũng có tranh với em đâu...
Triệu Thiết Trụ véo nhẹ một cái vào chiếc đúi trắng lõn của Tô Nhạn Ny, rồi liếc mắt nhìn Tào Tử Di nói:
- Anh không tham vậy đâu, tối nay anh có Tử Di và Lucy là được rồi.
- Hừ, vô sỉ.
Ngoài Tào Tử Di, còn những người con gái khác đều giơ ngón tay giữa lên tỏ vẻ khinh bỉ.
- Đi thôi, đi vào thôi.
Khinh thường Triệu Thiết Trụ xong, Lý Linh Nhi liền lôi Tô Nhạn Ny đi đầu tiên, Tào Tử Di, Lucy và Triệu Thiết Trụ đi sau cùng.
Nghe nói lần vũ hội hóa trang này cử hành cũng rất hoành tráng, ít ra trên bãi đỗ xe, cũng đã có mấy chục chiếc xe rồi, căn bản đều là xe xịn, ngoài con QQ ghẻ của Triệu Thiết Trụ ra, kém nhất cũng là những xe đại loại như Camry. Điều này khiến con xe của Triệu Thiết Trụ có vẻ không hợp với những con xe ở đây.
Mấy nữ sinh hóa trang thành những quý phụ Âu mỹ trung cổ đứng ở ngoài cửa, tất nhiên đó đều là những bạn học ở khoa ngoại ngữ rồi, trong đó có một người cầm đầu, tay cầm một cây quạt nhỏ, tóc được sấy thành từng cuộn sóng, người đó không ai khác chính là Lynda.
Bọn họ đứng ở cửa coi như làm những cô gái soát vé, lần này tổng cộng phát đi 500 vé, mọi người đều cầm vé tiến vào, điều này để tránh tới lúc hội trường quá đông người, quá trật, 500 người là vừa đủ.
Lynda nhìn thấy Triệu Thiết Trụ và mấy người, ánh mắt có chút kinh diễm, có thế nào đi chăng nữa cũng không ngờ bên cạnh Triệu Thiết Trụ lại có nhiều mỹ nữ như vậy, cho dù bản thân và Triệu Thiết Trụ cũng chỉ là mối quan hệ cô trò, nhưng trong lòng có chút gì đó không được thoải mái lắm, nhìn thấy mấy người đi tới phía trước, Lynda đặc biệt ưỡn ngực lên, những quý phụ Âu Mỹ trung cổ ăn mặc thế nào thì mọi người chắc cũng biết qua rồi, vòng eo được thắt lại với những chiếc áo rất chặt, sau đó đẩy hết thịt lên ngực, như vậy mới có cảm giác cuốn hút lạ thường, tiền vốn của Lynda vốn dĩ đã lớn rồi, mặc bộ âu phục này vào khiến bộ ngực lại càng kinh hãi hơn nữa, lộ ra quá nửa khuôn ngực, có thể nhìn thấy sự mềm mại và co dãn ở trong đó.
- Chào cô giáo Lynda.
Triệu Thiết Trụ mỉm cười chào hỏi, Lynda gật gật đầu, hỏi:
- Mấy vị này là?
- Mấy người này là bạn của em, vé nè, đây là vé của bọn họ.
Triệu Thiết Trụ đưa vé cho Lynda, Lynda cầm lấy vé, ngón tay bấm mạnh một cái xuống tay Triệu Thiết Trụ, nhưng vẻ mặt của Triệu Thiết Trụ vẫn không hề thay đổi.
- Bạn của cậu đều là mỹ nữ cả, Triệu Thiết Trụ đồng học thật có phúc khí mà.
Lynda đưa vé trả lại cho Triệu Thiết Trụ, ngữ khí có chút trêu trọc nói.
- Vị này chắc là cô giáo của Thiết Trụ rồi, sau này Thiết Trụ mong cô chiếu cố nhiều hơn.
Ánh mắt của Tô Nhạn Ny chuyển động, đi lên phía trước cầm lấy tay của Lynda, Lynda ngẩn người ra, nói:
- Cô là?
- Tôi là trưởng bối của Triệu Thiết Trụ.
Tô Nhạn Ny mỉm cười nói tiếp:
- Thiết Trụ ấy à, từ nhỏ đã không được quản giáo tốt, có chút lưu manh, vẫn hi vọng cô giáo Lynda quản giáo hắn nhiều hơn.
Vẻ mặt của Triệu Thiết Trụ bỗng chốc tối đen lại, Tô Nhạn Ny, cô giỏi lắm, dám chơi anh à. Lại còn nói anh lưu manh nữa chứ, tuy cũng đã từng lưu manh với Lynda rồi, nhưng cô cũng không nên nói thẳng trước mặt người ta như vậy chứ, như vậy thì sau này anh còn hỗn thế nào đây. Triệu Thiết Trụ cũng không phải thằng ngốc, trong chốc lát cũng đã nghĩ ra đối sách.
- Cô Lynda, đây là dì của em, cô đừng thấy dì ấy nhìn vẻ trẻ trung, thực ra dì ấy hơn em một giáp đó.
Triệu Thiết Trụ nói xong, một tay tóm lấy tay của Tô Nhạn Ny:
- Cô Lynda, em đưa dì em vào trong đây, cô làm việc đi nhé.
Bỏ lại Lynda với vẻ mặt không hiểu chuyện gì, mấy người đi vào hội trường, lúc Tào Tử Di đi qua chỗ Lynda, cô khẽ mỉm cười gật đầu với Lynda một cái, điều này đã tạo được hảo cảm của Lynda với nàng.
- Triệu Thiết Trụ!!! Ai là dì của anh hả? Tỉ tỉ tôi già vậy sao?
Tô Nhạn Ny vừa đi vào hội trường, đã lấy tay tóm lấy cổ tay của Triệu Thiết Trụ.
- Hừ, cô chẳng phải trưởng bối của tôi sao? Tôi chỉ còn mỗi một người dì là còn sống, vậy cô chẳng phải là dì tôi thì là ai nữa?
Triệu Thiết Trụ khẽ dùng lực, giằng tay ra khỏi bàn tay của Tô Nhạn Ny, rồi đi tới bên cạnh Tào Tử Di, nói:
- Tử Di, cô biết khiêu vũ không?
Tào Tử Di gật gật đầu, Triệu Thiết Trụ làm dáng thân sĩ cúi người xuống, tay đưa ra trước mặt Tào Tử Di, Tào Tử Di nhìn Tô Nhạn Ny một cái, rồi nở một nụ cười đầy hàm xúc, nhấc tay đặt lên tay của Triệu Thiết Trụ, hai người tiến vào sân nhảy.
- Mình nhất định sẽ giết chết hắn! Hừ!
Tô Nhạn Ny nghiến răng nghiến lợi, cũng không biết là vì Triệu Thiết Trụ nói cô già hay là không phải là người đầu tiên hắn mời khiêu vũ.
Đã có 5 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Lôi Đế
Một tay Triệu Thiết Trụ ôm lấy eo của Tào Tử Di, đi vào sàn nhảy, cách ăn mặc của Tào Tử Di, cộng thêm diện mạo và khí chất hơn người, lúc lên sàn nhảy khiến tất cả những cô gái đứng xung quanh đều cảm thất ảm đạm và thất sắc.
Động tác của hai người rất nhẹ nhàng và chậm rãi, nhảy cùng những điệu nhạc, Tào Tử Di giống như tiên nữ hạ phàm vậy, vũ đạo của hai người vô cùng đẹp mắt, cứ tự nhiên như vậy, cứ phiêu dật như vậy, cứ động lòng như vậy, những cô gái bên cạnh cũng tự giác nhường cho một khoảng không, với ánh mắt đầy thưởng thức nhìn hai người khiêu vũ trên sàn nhảy.
- Thực ra anh nên mời Nhạn Ny.
Tào Tử Di khẽ nói.
- Hừ, tôi không muốn cô ấy chiếm tiện nghi.
Vẻ mặt Triệu Thiết Trụ như không có chuyện gì vậy.
- Hai người thật là, chẳng khác gì con nít cả.
Tào Tử Di mỉm cười, Triệu Thiết Trụ giữ thắt lưng của Tào Tử Di, sau một vòng xoay người tuyệt đẹp, Triệu Thiết Trụ nói:
- Hê hê, một ngày không đấu võ mồm với cô ấy, cảm thấy không được thoải mái.
- Hai người kiếp trước chính là oan gia.
Màn mùa đầu tiên kết thúc, những người xung quanh đều tự giác vỗ tay tán thưởng, Triệu Thiết Trụ cầm tay Tào Tử Di đi về bên cạnh Tô Nhạn Ny và mọi người:
- Anh Thiết Trụ, nhảy cũng không tồi.
Lý Linh Nhi khen ngợi nói. Lucy cũng gật đầu:
- Cũng được, động tác nhịp nhàng chuẩn xác.
Còn Tô Nhạn Ny lên mặt khinh thường nói:
- Chủ yếu do được chị Tử Di dẫn dắt tốt thôi.
- Nhạn Ny, tôi có thể mời cô nhảy một điệu không?
Triệu Thiết Trụ đột nhiên xoay người lại, cúi người trước mặt Tô Nhạn Ny, vẻ mặt của Tô Nhạn Ny bỗng chốc ửng đỏ lên, cũng may lúc này ánh đèn hơi lờ mờ, không có ai nhìn thấy, cô nàng cố tỏ ra thanh cao nói:
- Thế nào, muốn khiêu vũ cùng tôi sao?
- Không muốn khiêu vũ thì thôi vậy.
Triệu Thiết Trụ thẳng người lên, trực tiếp nói.
- Anh...
- Được rồi, nào.
Tay của Triệu Thiết Trụ duỗi ra, cầm lấy tay của Tô Nhạn Ny, lại đi vào sàn nhảy, lúc này là một điệu nhạc tương đối nhẹ nhàng, thân thể hai người như dựa sát vào nhau, Triệu Thiết Trụ ngửi thấy mùi thơm nhè nhẹ trên người Tô Nhạn Ny, lòng đột nhiên nóng bừng lên, Tô Nhạn Ny không thấy được con tim đáng khinh bỉ của Triệu Thiết Trụ, eo bị Triệu Thiết Trụ ôm lấy, đôi chân như muốn nhũn ra, cũng may lực trên tay của Triệu Thiết Trụ cũng tương đối lớn, nên mới có thể di chuyển theo những bước nhảy của Triệu Thiết Trụ được.
- Cái tên này, khiêu vũ cũng không tồi đó chứ.
Khuôn mặt Tô Nhạn Ny ửng đỏ hơn.
- Tử Di tỷ, vừa nãy chị nói gì với anh Thiết Trụ thế?
Lý Linh Nhi hỏi Tào Tử Di.
- Không nói gì cả.
Tào Tử Di lắc lắc đầu:
- Cô nhìn hai người họ kìa, trông rất xứng đôi.
- Đúng vậy.
Lý Linh Nhi gật gật đầu đồng ý.
Lúc này, một thanh niên tướng mạo anh tuấn đi đến, rồi nói với các cô gái:
- Chào các bạn, tôi là Trần Huy Hoàng, sinh viên năm thứ tư khoa cơ giới, rất vui được làm quen với các bạn.
- Chào bạn.
Các cô gái đều gật đầu chào.
- Xin hỏi, tôi có thể mời bạn nhảy một điệu nhảy được không?
Trần Huy Hoàng cúi người nói với Lucy.
- Có thể.
Lucy mỉm cười đầy ngọt ngào, duỗi tay đặt lên tay của Trần Huy Hoàng, hai người đi vào sàn nhảy.
- Ai nha, sao không có ai tới mời em khiêu vũ nhỉ? Chị Tử Di.
Lý Linh Nhi nhìn mọi người đang khiêu vũ, trong lòng thấy ngứa ngáy.
- Vậy chúng ta lên nhảy thôi.
Tào Tử Di mỉm cười, lôi Lý Linh Nhi đi vào sàn nhảy.
Lúc mấy người đang khiêu vũ trên sàn nhảy, từ cửa lại có mấy người bước vào, lần này có ba người cùng đi, ba người này xuất hiện, bỗng chốc thu hút được rất nhiều ánh mắt của mọi người, không ai khác, ba người này chính là ba hoa khôi có tiếng tăm nhất của đại học FJ, ba người này là sinh viên năm thứ tư, đang học năm thứ ba đã được tuyển chọn là hoa khôi của đại học FJ rồi, Lý Linh Nhi ở trường được mọi người gọi là hoa khôi tương lai của trường, vì sau khi ba người này tốt nghiệp, thì Lý Linh Nhi mới có thể chính thức là hoa khôi của trường, đây là truyền thống của đại học FJ, mỗi một lần tuyển chọn hoa khôi của trường, đều phải đợi những hoa khôi của lần trước tốt nghiệp, mới được bình chọn ra.
Ba người này là Nhiếp Tiểu Thanh, Lưu Văn, và Đồng Khiết, ba người này hồi học năm thứ ba, trở thành hoa khôi của đại học FJ, những cô nàng hoa khôi của đại học FJ không phải chỉ có danh hiệu không thôi, sau khi được tuyển chọn, trường sẽ mời làm đại sứ hình tượng của đại học FJ, tiền học phí và tạp phí đều được miễn, lại còn có tiền lương và tiền đãi ngộ nữa, công việc phải làm chỉ là tham gia công tác quảng cáo để chiêu sinh cho trường, hoặc là tham gia những hoạt động của các tổ chức xã hội của một số trường.
Điều khiến tất cả mọi người kích động đó là, ba người này đều chưa có bạn trai, tối nay cả ba người đều xuất hiện ở vũ hội, khiến mọi người đều xôn xao náo động hẳn lên. Dường như mấy cố gái nhìn thấy cảnh này đã quá quen rồi, đi sang một bên, tối nay ba người ăn mặc cũng rất bình thường, đều mặc bộ đồng phục sinh viên, dù sao bọn họ cũng là hình tượng đại diện cho trường mà, nên cũng không thể mặc những trang phục quá lộ liễu và quyến rũ được.
Bọn họ tới chưa được bao lâu, đã có vô số nam sinh tới mời ra khiêu vũ rồi, nhưng đều bị từ trối cả, dường như ba người này đang chờ một ai đó thì phải, thỉnh thoảng lại ngó ra cửa nhìn.
Đúng lúc này, trên sàn nhảy bỗng vang lên một tràng kinh hô, ba người nhìn lại, thì thấy một cô gái mặc trang phục y tá cùng với một nam sinh đang tiến hành một động tác chào cám ơn rất khó, mọi người xung quanh đều hoan hô vỗ tay. Người con gái mặc bộ quần áo của y tá kia vô cùng xinh đẹp, thân thể cũng rất tuyệt vời, trông có vẻ còn thành thục gợi cảm hơn bọn họ, lại thấy bên cạnh cô y tá xinh đẹp kia còn hai cô gái xing đẹp quyễn rũ không kém khác, hai người con gái này đang khiêu vũ với nhau, cảnh tượng này quả thật hiếm thấy.
Từ lúc nào mà người đẹp lại không có giá như vậy chứ? Mấy vị hoa khôi kia cũng thấy kinh ngạc, đúng lúc này, từ ngoài cửa đi vào một đám người, người đi đầu tiên chính là Âu Dương Hạo, người lần trước tỏ tình với Lý Linh Nhi nhưng không thành, Âu Dương Hạo mặc một bộ quần áo giống như vương tử trong những cuốn tiểu thuyết cổ đại, bên hông còn đeo một thanh kiếm nữa, là thật hay giả thì chẳng ai biết được, còn bên cạnh Âu Dương Hạo, là Hoàng Ninh, đầu tóc vàng khè, Hoàng Ninh mặc một bộ quần áo siêu nhân, có vẻ được rất nhiều người yêu thích, sau lưng hai người còn có năm sáu người, dường như đều là những tiểu đệ của bọn họ.
Ba cô hoa khôi của trường nhìn thấy hai người, đều lộ ra nụ cười, tiếng tăm tam công tử của đại học FJ không phải bàn cãi, ba cô hoa khôi của trường, tối nay đều được Âu Dương Hạo mời đến vũ hội, khi Âu Dương Hạo nhìn thấy ba người, gã mỉm cười đi tới trước mặt chào hỏi, còn Hoàng Ninh tỏ vẻ quái dị khi nhìn thấy Triệu Thiết Trụ đang trên sàn nhảy.
- Không có gì, nhìn thấy người quen ấy mà.
Hoàng Ninh lắc lắc đầu, rồi cùng với Âu Dương Hạo tán gẫu với ba cô nàng hoa khôi này, ba cô nàng hoa khôi cũng đã là sinh viên năm tư rồi, ai nấy đều không còn ngốc nghếch nữa, đều có tâm tư chuẩn bị cho con đường sau khi tốt nghiệp hết rồi. Trong tính toán ba cô, tốt nghiệp ra trường, so với việc đi tìm một công việc mệt nhọc, chi bằng kiếm một công tử nhà giàu lấy làm chồng ắt phải sung sướng hơn nhiều, Âu Dương Hạo và Hoàng Ninh đứng trước mặt chính là những đối tượng lý tưởng nhất, cho nên ba cô nàng hoa khôi này cũng không còn ra vẻ thanh cao như hồi học năm thứ hai ba nữa, mấy người tán gẫu với nhau, vô cùng náo nhiệt và hài hòa
Bốp!
- Cô làm gì vậy?
Một âm thanh khác thường vang lên, cùng với đó là một nữ sinh có vẻ cứng rắn.
Mọi người hướng con mắt về phía phát ra âm thanh đó, chỉ thấy một người đẹp ngoại quốc mặc trăng phục Thỏ nữ lang vẻ mặt đầy tức giận nhìn một thanh niên tuấn tú, còn người thanh niên diện với cô, tay không ngừng xoa mặt, vẻ mặt có chút phẫn nộ.
- Lucy, sao thế?
Nhạn Ny là người đầu tiên lao về phía Lucy, hỏi.
- Người này... Người này sờ mông tôi.
Ánh mắt của Lucy lóe lên lửa giận, cô là người nước ngoài, người nước ngoài thì vô cùng cởi mở, những cũng không cởi mở tới mức để mông ai sờ cũng được.
- Cô đừng có nói linh tinh, ở vũ hội này, có bao nhiêu người, vô tình chạm nhẹ một chút là chuyện đương nhiên thôi.
Người bị Lucy tát một cái vào mặt chính là Trần Huy Hoàng, gã chưng bộ mặt vô tội ra phản biện.
- Anh!!!
Lucy tức giận, hô hấp dồn dập ngực cứ phập phồng lên xuống, người này lúc đầu khiêu vũ với mình thì tỏ ra rất quy củ, nhưng càng nhảy thì bàn tay gã cứ dần dần luồn xuống dưới, không ngờ cuối cùng lại đặt lên mông của mình, động tác này khiến Lucy vô cùng phẫn nộ.
Triệu Thiết Trụ đi tới trước mặt Lucy, không nói không rằng, tung một cú đá trực tiếp vào người Trần Huy Hoàng.
Triệu Thiết Trụ chỉ dùng chút lực, nhưng chút lực đó của hắn đối với người bình thường mà nói, thì đó lại là một lực vô cùng mạnh. Trần Huy Hoàng căn bản không kịp né tránh, trực tiếp bị một cú đá lăn ra xuống đất, thân thể co lại giống như một con tôm vậy, không ngừng rên rỉ. Những người bên cạnh nhìn thấy cảnh tượng này, có một vài nữ sinh đã kêu lên kinh hãi.
Lynda nhận được báo cáo, nhanh chóng tiến vào hội trường:
- Triệu Thiết Trụ, sao cậu lại đánh người?
Vẻ mặt của Lynda vô cùng khó coi, không ngờ Triệu Thiết Trụ lại đánh người trong vũ hội mà chính cô đã cử hành, làm như vậy đúng là không coi cô ra gì mà.
- Hừ, những tên muốn ăn đậu hũ người khác, không đánh cho thành bã đã là may lắm rồi.
Triệu Thiết Trụ ra dáng nghiêm nghị chính khí, Lý Linh Nhi đứng bên cạnh khẽ nói với Tào Tử Di:
- Dường như anh Triệu Thiết Trụ thích nhất là ăn đậu hũ người khác mà.
Tào Tử Di che miệng khẽ cười.
- Ngươi... Ngươi.... Ngươi đừng có nghĩ oan cho người khác.
Trần Huy Hoàng tức giận tiếp tục nói:
- Tôi.... Khiêu vũ.... Có chuyện không ôm eo chứ.
- Ôm em cái con mẹ nhà mày, mày ôm người ta ở chỗ nào chẳng nhẽ người ta không biết sao?
Triệu Thiết Trụ lại tiếp tục xông lên, liền bị Lucy đứng bên cạnh ngăn lại:
- Thiết Trụ, thôi bỏ đi, đừng để ý tới hắn làm gì.
Lynda nhíu mày lại, nhìn Lucy một cái, nói:
- Cô nói lại tình hình vừa nãy một lần nữa xem nào.
Lucy thuật lại chuyện vừa xảy ra một lần nữa, về mặt tình cảm Lynda rất tin tưởng Lucy, dù gì người ta cũng là con gái, hơn nữa Lucy cũng là người mà Triệu Thiết Trụ dẫn tới, chắc sẽ không tùy tiện nói xấu người khác đâu, chỉ có điều tên Trần Huy Hoàng này, nhìn bộ dạng cũng thật ủy khuất, trong lúc này thật khó để phán sử.
- Cô giáo, vừa nãy em cũng nhìn thấy tận mắt, là Trần Huy Hoàng muốn sàm sỡ người ta.
Bên cạnh một người nhỏ con khẽ nói. Trong chốc lát ánh mắt mọi người đều nhìn sang bên người đó, chỉ thấy một nam sinh nhỏ bé cao không quá 1m6.
- Đúng vậy, vừa nãy em ngẫu nhiên nhìn thấy.
Cậu nam sinh này thấy Lynda hỏi, trong lòng cũng cảm thấy vui vui, sự xinh đẹp của Lynda nổi tiếng khắp đại học FJ này, lúc này có thể tiếp cận gần gũi với một người đẹp như vậy, có gã đàn ông nào mà không vui cơ chứ.
Vụ việc là thật là giả không còn nghi ngờ gì nữa, Lynda lập tức vung tay nói:
- Lôi ra ngoài.
Lập tức có mấy nam sinh cơ bắp ăn mặc giống những võ sĩ La Mã cổ đại bước vào, đây là những bảo vệ được hội cử tạ của trường đại học FJ đưa đến giúp đỡ phụ trách vấn đề an ninh, và trật tự của vũ hội.
- Chờ một chút.
Đúng lúc các nam sinh cơ bắp đang mang Trần Huy Hoàng đi, một giọng nói vang lên. Mọi người đưa ánh mắt nhìn sang thì nhận ra đó chính là Âu Dương Hạo.
Vốn dĩ Âu Dương Hạo và mấy mỹ nữ đang trò truyện, thấy có chuyện ồn ào hắn cũng bị cuốn hút nhìn lại, sau khi nhìn thấy Lucy, gã cảm thấy vô cùng kinh ngạc, nhưng lại không ngờ được Lucy lại cùng đứng với Triệu Thiết Trụ, Âu Dương Khiết ngẫm nghĩ, phải cho tên Triệu Thiết Trụ này một bài học hạ sàn mới được, tên Trần Huy Hoàng này gã cũng có quen biết, nên muốn đứng ra ngăn trở.
- Bạn Âu Dương, cậu muốn làm gì vậy?
Vẻ mặt của Lynda rất khó coi, nhưng cũng không tới mức không nể mặt Âu Dương Hạo, dù gì, cha của Âu Dương Khiết cũng là một quan lớn của thành phố FJ này.
- Cô giáo, em cảm thấy chuyện này không thể tin lời nói của một bên được, khiêu vũ mà, khó tránh khỏi động tác hơi quá đà một chút, đôi khi không cẩn thận, hoặc không chú ý, nên va chạm, chúng ta cũng không thể vì cái không cẩn thận đó mà đánh chết người ta, dù gì cũng nên cho người ta một cơ hội biện hộ chứ.
Âu Dương Hạo nói xong, nhìn Trần Huy Hoàng một cái nói:
- Phẩm chất của bạn Trần em có thể tin tưởng, không thể làm những chuyện bậy bạ như vậy đâu.
Trần Huy Hoàng cũng là một tên thông minh, lập tức nói:
- Đúng vậy, có thể vì em không cẩm thận nên chạm phải thôi, quả thật em không biết là em đã chạm phải, khi em khiêu vũ, em luôn để tâm trí vào khiêu vũ, có lẽ do không chú ý động tác của tay mình nên đã lỗ mãng, cậu dựa vào cái gì mà đáng người ta hả, dựa vào cái gì mà đuổi người ta ra ngoài?
Âu Dương Hạo ra mặt lần này khiến bên cạnh ồn ào hẳn lên, Hoàng Ninh lại chẳng nói năng gì, chỉ lẳng lặng đứng bên cạnh mấy cô nàng hoa khôi.
Triệu Thiết Trụ khinh khỉnh nhìn mọi người một chút, một lúc sau nói:
- Tôi không cẩn thận ngủ cùng em gái cậu, như vậy có được không?
- Mẹ kiếp cái thằng này.
Âu Dương Hạo bị người khác hỏi tới em gái, lúc này huyết khí sôi lên, ra hiệu cho đám lâu la lao lên, Hoàng Ninh không kìm được nhìn sang một bên, xem ra lần này Âu Dương Hạo cũng giống như lần trước của mình rồi.
Triệu Thiết Trụ cũng giơ tay ra định đánh lại, đúng lúc Lynda lại hét lên:
- Dừng tay lại ngay cho tôi, một vũ hội đang tốt đẹp như vậy, các cậu muốn làm cái gì, Trần Huy Hoàng, cậu có thật không cố ý làm cái trò đó không, hay là cậu vô ý, tôi không cần biết, bây giờ các cậu về vị trí cũ của mình, không ai được phép gây rối ở đây nữa, nếu gây rối, tôi sẽ thẳng thừng đuổi các cậu ra khỏi đây.
Lynda nói xong, không thèm nhìn Triệu Thiết Trụ và Âu Dương Hạo một cái, trực tiếp xoay người bỏ đi, nhìn đôi gò đồng bảo nảy tưng tưng, thực sự Lynda đã bốc hỏa rồi.
Triệu Thiết Trụ nhún vai, mình cũng không thể không nể mặt Lynda được, chỉ đành quay người dẫn mấy mỹ nữ đi sang một bên, Âu Dương Hạo vốn không để ý nét mặt của một cô giáo mới như Lynda, phải biết rằng, ở rất nhiều trường, những sinh viên năm ba năm bốn còn kiêu ngạo hơn cả giáo viên nhiều, mà Âu Dương Hạo là một đại diện cho đám người đó, hắn còn mấy lần ám chỉ giáo huấn của giáo viên, căn bản không coi Lynda ra gì cả, nhưng nhìn thấy Lynda nói như vậy, trong lòng hắn nảy sinh ra một kế, nên cũng không dây dưa làm gì, vẫy Trần Huy Hoàng một tiếng, đi về vị trí của các nàng hoa khôi.
- Làm sao uy phong bằng Âu Dương đại thiếu gia được chứ.
Trần Huy Hoàng khiêm nhường cười.
- Ừ, tôi thấy tên Triệu Thiết Trụ kia lát nữa cũng sẽ không từ bỏ ý đồ đâu, tôi nói với cậu, đợi lát nữa vũ hội sắp kết thúc, cậu làm thế này này......
Âu Dương Hạo ghé sát tai Trần Huy Hoàng nói một hồi, Trần Huy Hoàng liền gật đầu rúi rụi.
Hoàng Ninh làm bộ dạng chẳng liên quan gì tới mình cả, nói chuyện rất rôm rả với ba cô nàng hoa khôi, đặc biệt là với cô nàng Đổng Khiết, dường như hai người đã hiểu ý nhau rồi, tình chàng ý thiếp đằm thắm.
- Ninh Tử, vừa nãy cậu thật không lên tiếng câu nào.
Âu Dương Hạo có vẻ không hài lòng nói với Hoàng Ninh.
- Đâu có, tôi thấy cậu có thể xử được hắn rồi, nên cũng không đi ra cướp mất uy phong của cậu thôi.
Hoàng Ninh tìm cái cớ, cũng không nói nguyên nhân thật sự, xem ra, liên kết giữa tam công tử của đại học FJ này cũng không bền chắc lắm.
- Lucy, không sao chứ, những loại háo sắc đó ở trong nước là trường hợp đặc biệt, trong bao nhiêu người chúng ta thì chỉ có hai tên háo sắc mà thôi.
Tô Nhạn Ny vừa khuyên Lucy vừa nhìn Triệu Thiết Trụ nói.
- Nhìn tôi làm gì hả? Tôi đâu phải là tên háo sắc như hắn.
Triệu Thiết Trụ bị xoi mói nên có chút chột dạ, nhìn sang phía khác.
- Không sao đâu, Nhạn Ny.
Lucy ngượng ngùng một chút:
- Ở nước Mỹ chúng tôi, khi khiêu vũ thân thể tiếp xúc với nhau là rất bình thường, nhưng tôi không quen bị người khác chạm vào cơ thể mình, tôi nói với cô, tôi còn là xử…
Tô Nhạn Ny lấy tay che lấy miệng Lucy.
- Cô gái ngốc, đừng có chuyện gì cũng nói ra ngoài, có phải người mỹ của các cô đều thiếu tế nhị hay không.
Tô Nhạn Ny có chút bực mình nhìn Lucy.
- Thiếu tế nhị là cái gì vậy?
Lucy tò mò hỏi.
Tô Nhạn Ny không nói gì, chỉ nở nụ cười bất đắc dĩ với Tào Tử Di và Lý Linh Nhi, biểu thị áp lực rất lớn.
Còn Triệu Thiết Trụ thì đứng một bên cười trộm, vừa cười vừa hỏi Lucy:
- Lucy à, cô nói còn là xử gì vậy? Cô nói cho ông chủ nhà vừa đẹp trai vừa phong độ này nghe thử đi.
- Lucy, cô biết vì sao tôi nói ở đây có hai tên háo sắc rồi chứ.
Tô Nhạn Ny ra mặt khinh bỉ nhìn Triệu Thiết Trụ một cái.
Lucy cũng nhìn Triệu Thiết Trụ, sau đó bỗng nhiên bừng tỉnh đại ngộ:
- Cô nói người còn lại chính là Thiết Trụ à?
Đến bây giờ cô mới hiểu, nói chuyện với một người bạn ngoại quốc thật khó khăn, mọi người đều thở dài. Triệu Thiết Trụ cũng tỏ ra buồn khổ, thực ra tôi không phải là háo sắc đâu.
Đã có 5 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Lôi Đế