Dịch giả : xbntx
Hiệu đính : Iori Yagami
Nguồn : 4vn.eu - http://4vn.eu/forum
Quà nhóm dịch Cuồng Thần tặng vuhanduong huynh nhân ngày SN.
Lòng ta tràn ngập sát ý, trước tiên sử dụng cành cây cắt đứt kinh mạch tứ chi của hắn. Phía trên của Tạ Như máu nhuộm đỏ trông không khác gì một huyết nhân. Tạ Như không thể đứng vững liền té xuống, cảm nhận cơn đau trôi qua.
Ta xoay người, nhìn những thôn dân đang kinh hãi, lạnh lùng nói: ”Đây là số phận của Tạ Như, bắt đầu từ bây giờ không ai được đến gần hắn, nếu không sẽ có số phận như hắn.” Hắn miễn cưỡng chỉ có thể sống không quá ba ngày, ta làm vậy là không muốn cho hắn thống khoái mà chết, để hắn chết từ từ.
Nhìn thấy thủ đoạn của ta, xung quanh hoàn toàn im lặng, không ai dám lên tiếng, ta gọi Phó Sơn, bước ra khỏi làng. Phó Sơn chiến chiến căng căng (sợ hãi) đi sát người ta, thôn dân tự động nhường đường. Rời khỏi thôn, ta mang theo Phó Sơn đến chỗ Mặc Nguyệt và Ốc Mã.
“Phó Sơn, sau khi ta đi, ngươi phải chăm lo cho thôn dân ở đây cho tốt, không được để họ đối với Thú Hoàng bất mãn, hiểu không?”
Phó Sơn cung kính đáp: ”Vâng, vâng, việc này cứ giao cho thuộc hạ, ngài hãy yên tâm lên đường.”
Thu thập xong Tạ Như, tâm tình của ta cũng cảm thấy tốt: ”Gần đây ngươi có gặp Mãnh Khắc tam ca.”
Phó Sơn gật đầu: ”Có gặp qua, phó giáo chủ Mãnh Khắc đại nhân vẫn rất khỏe, thường hay nhắc đến người, rất là nhớ đến người.”
Ta gật đầu, tam ca ta cũng rất nhớ người: ”Được rồi, ngươi hãy quay lại đi, nếu như có sự việc gì phát sinh, mau nhanh chóng báo tin đến thủ đô.”
“Vâng, thuộc hạ cáo lui.” Hắn lùi về sau vài bước rồi xoay người đi về phía thôn.
Ta hạ thân xuống nhu hòa nói với Ốc Mã: ”Ốc Mã muội muội, ta đã thu thập tên tên Kiền Đa, sau này theo ta, sẽ không có ai khi phụ muội, đuợc không?”
Ốc Mã mở to đôi mắt nhìn ta, ánh mắt vẫn còn có chút hoảng sợ: ”Lúc trước, lúc trước ta khóc là do hắn.”
Ta gật đầu: ”Không sai, hắn quả thật là súc sinh, hắn chà đạp muội, nên hắn đã nhận được sự trừng phạt đích đáng.”
Ốc Mã vẫn còn khiếp sợ nói: ”Ngài, ngài nói ngài là bạn hữu của ca ca ta, thật sao? Huynh ấy hiện giờ đang ở đâu?”
Nghe nàng hỏi, trong lòng ta hiện lên một tia thống khổ, nhìn qua Mặc Nguyệt: ”Ốc Mã ngoan, ta là huynh đệ tốt của ca ca muội, chúng ta trước hết kiếm một chỗ nghỉ ngơi, ta sẽ kể lại cho muội nghe, chuyện của ta và ca ca muội, được không?”
Ốc Mã ngoan ngoãn gật đầu nói: ”Ca ca, ta có thể gọi huynh là ca ca không?”
Ta mỉm cười nói: ”Đương nhiên là được, ta gọi là Lôi Tường, sau này muội cứ gọi ta là Lôi Tường ca ca là được.”
Ốc Mã lúc này trên mặc mới có chút khí huyết: ”Lôi Tường ca ca, muội nghe theo huynh, muội có chút mệt, muội nghĩ ta nên nghỉ một chút, rồi …” thanh âm càng lúc càng nhỏ, thân thể lảo đảo, ngã vào Mặc Nguyệt. Ta trong lòng kinh hãi, nhanh chóng giữ tay của Ốc Mã, đặt thủ án tại mạch môn, Ốc Mã cơ thể quá suy nhược, nếu không được cứu chữa nhanh nhất định sẽ nguy hại. Ca ca của nàng ấy đã chết, ta tuyệt đối không để sự việc đó xảy ra đối với nàng ấy.
“Nguyệt Nhi, nha đầu này đã cực kì suy nhược, chúng ta phải nhanh chóng đến một địa phương nào đó, ta phải cứu chữa cho nàng ấy.”
Ta ôm Ốc Mã lên, cùng với Mặc Nguyệt phi thân mà đi, hướng đến phía trước mà đi, ta sử dụng Cuồng Thần đấu khí tu bổ kinh mạch cho Ốc Mã, Ốc Mã muội nhất định phải kiên trì. Cuối cùng chúng ta cũng tìm được một nơi để nghỉ, ta để Mặc Nguyệt hộ pháp, lập tức trị thương cho Ốc Mã.
Ốc Mã không chỉ có thân thể hư hại, mà do thời gian chịu cực quá dài, nên lục phủ ngũ tạng đều tổn thương. Ta dụng Cuồng Thần đấu khí nhất định sẽ không thích hợp để trị liệu, nếu dùng hắc ám ma lực ta sợ sẽ ảnh hưởng đến tâm mạch, ta cảm thấy thật là nan giải.
Mặc Nguyệt nhìn thấy khó khăn của ta nói: ”Lão công, cô gái này và huynh có quan hệ gì, sao huynh lại quan tâm cô ấy thế.”
Ta thở dài: ”Muội có còn nhớ đã ra lệnh cho thuộc hạ giết chết thuộc hạ của ta không?”
Mặc Nguyệt thần sắc ảm đạm, gật đầu.
“Nàng ấy là em gái duy nhất của thuộc hạ của ta, huynh đệ của ta trước khi chết đã phó thác muội muội cho ta, giúp hắn chăm sóc cho muội muội. Hôm nay, ta cuối cùng cũng đã tìm được, làm sao ta không tốt với cô ta được, ca ca của cô ấy đã chết, ta tuyệt đối không để hắn thất vọng, giúp cô ấy có thể có được cuộc sống vui vẻ.” Nói xong, trong ngữ khí của ta có chút tức giận.
Ta giơ tay lên ngăn không cho Mặc Nguyệt nói tiếp: ”Hiện tại có nói thì những việc đó cũng đã xảy ra rồi, việc quan trọng nhất bây giờ là phải cứu chữa cho Ốc Mã, cả Cuồng Thần đầu khí và hắc ám ma lực của ta đều không thích hợp để chữa trị cho nàng ấy, còn các hệ ma pháp trị liệu khác ta lại không rành, nếu cố gắng thử, lỡ có thất bại, ta nhất định sẽ hối hận.”
Mặc Nguyệt hai mắt sáng lên: ”Thủy hệ ma pháp là phương pháp tốt nhất.”
Ta ngây người: ”Thủy hệ ma pháp trị liệu ôn hòa, thật sự rất phù hợp trong tình cảnh hiện nay. Như thế nào, nàng biết à?”
Mặc Nguyệt lắc lắc đầu nói: ”Muội không biết, nhưng có người biết, huynh đã quên Tinh Linh tộc đã cho huynh Tinh Linh chi tâm à?”
Đúng rồi, ta lại không nghĩ đến việc này, Mặc Nguyệt đã đề tỉnh ta, ta ngâm xướng: ”Tinh Linh chi tâm, tâm khu linh khứ.” Nghe lời triệu hoán của ta, Tinh Linh chi tâm xuất hiên trước mặt ta mang theo ngũ thải quang mang. Ta không do dự tiếp tục ngâm xướng: ”Tinh Linh chi tâm, tâm tủy linh động, không gian chi môn, thuấn gian khai phóng, thủy.” sau khi niệm chú ngữ, ngũ thải quang mang của Tinh Linh chi tâm bạo phát, bọn chúng tại không trung tốc độ ngày càng nhanh hơn, một cái ma pháp lục quang tinh lam sắc xuất hiên tại không trung, lam sắc quang mang ngày càng thịnh, phát xuất ra năng lượng ba động cường liệt. Ta sợ ảnh hưởng đến Ốc Mã nên ôm cô ấy lùi lại mấy bước dụng Cuồng Thần đấu khí bảo hộ thân thể.
Lam quang đại thịnh, thân ảnh của Thủy Linh Lung đồng thời xuất hiện trước mặt ta, nàng vẫn còn mặc một bộ đồ ngủ, phách động đôi cánh trong suốt phía sau, đôi mắt còn mơ ngủ nhìn ta: ”Lôi Tường, ta đang nghỉ ngơi, có chuyện gì không mà triệu gọi ta. Gặp rắc rối gì sao?”
Ta cảm thấy lúng túng nói: ”Thủy Linh Lung trưởng lão, thật là xấu hổ, đã làm phiền người, bất quá lần này ta không biết làm sao nên chỉ có thể nhờ đến sự giúp đỡ của ngài.”
Thủy Linh Lung đã hết buồn ngủ, ngạc nhiên: ”Có việc gì mà ngươi không thể giải quyết được, nói đi nếu có khả năng nhất định ta sẽ giúp.”
Ta ôm Ốc Mã đến trước mặt nàng nói: ”Trưởng lão, hài tử này bị người ta ngược đãi, ta mong ngày có thể giúp đỡ chữa trị, sinh mệnh lực của hài tử này đã cực kì suy nhược, ta sợ năng lượng của ta sẽ gây tổn hại.”
Thủy Linh Lung trên thân xuất ra quang mang lam sắc, tiếp lấy Ốc Mã, nhíu mày nói: ”Đây là do ai làm, thật là độc ác, hài tử này thật là không ổn.”
Ta nói nhanh: ”Không ổn, ngài cũng không thể cứu được sao?”
Thủy Linh Lung thở dài: ”Ta sẽ cố gắng hết sức, hài tử này bị thương quả thật là rất nặng, cơ thể hầu như hoàn toàn bị thương tổn, ta phải toàn lực cứu chữa mới được, và cũng cần rất nhiều thời gian mới có thể bình phục. Hay là vậy đi, ta sẽ mang hài tử này về Tinh Linh tộc để chữa trị, nơi đó cũng thích hợp để tĩnh dưỡng, nếu có chuyện gì ta sẽ thông báo.”
Ta gật đầu: ”Thật là tốt quá, việc này trông cậy vào ngài. Nhưng mà làm sao ngài mang hài tử này về cùng được?”
Thủy Linh Lung mỉm cười: ”Đương nhiên là dựa vào Tinh Linh Chi Tâm, nếu có thể đến được thì cũng có thể đi được.” nói xong nàng ngâm xướng chú ngữ, toàn thân bao bọc trong lam quang, bao trùm luôn cả Ốc Mã. Tinh Linh Chi Tâm quang đang nhất thời cường thịnh, bao trùm bọn họ.
Với khả năng thủy hệ của Thủy Linh Lung, trên đại lục này hầu như không có ai có thể sánh bằng, có nàng trị liệu cho Ốc Mã ta cũng cảm thấy an tâm.
“Tinh Linh Chi Tâm, Tinh Linh hợp nhất.” ta dùng chú ngữ thu hồi Tinh Linh chi tâm. Mặc Nguyệt nhỏ giọng nói: ”Lão công, tất cả là do lỗi của ta, lúc đó ta…”
Ta hôn nhẹ lên trán nàng: ”Lúc đó, chúng ta ở hai thế đối lập, huống hồ, tất cả những người trực tiếp ra tay đều đã bị ta hạ sát. Đó là chuyện của quá khứ, đã qua rồi.” Tuy nói thế, nhưng trong lòng ta vẫn tồn tại một âm ảnh.
Mặc Nguyệt ôm tay ta lắc lắc: ”Lão công, huynh thật là tốt.”
“Nguyệt Nhi, việc nàng chính là người hạ lệnh giết chết các huynh đệ của ta không được kể cho bất kì ai hết, nhất là sau khi tiến vào Thú Nhân quốc. Và sau này cho dù Ốc Mã có bình phục trở lại cũng không được nói cho cô ấy, biết không? Nếu không có thể sẽ có chuyện phát sinh.”
Mặc Nguyệt nhãn thần ảm đạm, gật đầu.
Ta miễn cưỡng cười: ”Lo lắng nửa ngày trời, không có nghỉ ngơi được gì, chúng ta nghỉ tại đây một chút sau đó tiếp tục lên đường.”
“Hảo”
…………..
Sau sáu ngày, ta cùng Mặc Nguyệt cũng đã về đến thủ đô thú nhân, các thôn trang trong phạm vi thủ đô, thành trấn nếu so với trước kia thì tốt hơn rất nhiều, tất cả mọi người không đã giải quyết được vấn đề lương thực và nhà ở, mà còn phát triển nông nghiệp tốt, toàn cảnh thủ đô trông thật phồn vinh, mỗi thú nhân đều mang trên mặt nụ cười hài lòng.
“Nguyệt Nhi, chúng ta về nhà nào, ta sẽ giới thiệu nàng với mẫu thân. Lão bà xấu xí phải ra mắt mẹ chồng.”
Mặc Nguyệt giận dữ nói: ”Nhân gia xấu xí sao?”
Ta cười ha ha: ”Đương nhiên là không xấu xí, Nguyệt Nhi của ta rất xinh đẹp, được chưa. Mẫu thân rất tốt, nàng sẽ nhanh chóng biết thôi.”
Mặc Nguyệt trong ánh mắt hiện lên vẻ ưu sầu: ”Nhưng mà, muội là người của Ma tộc, mẫu thân của huynh có chấp nhận muội không?”
Ta mỉm cười nói: ”Ma tộc thì sao, mẫu thân không có quan niệm phân biệt chủng tộc, nha đầu ngốc, đừng lo lắng. Còn nữa, cái gì mà mẫu thân của huynh, mẫu thân của huynh. Khi gặp mẫu thân muội có thể gọi mẫu thân.”
Mặc Nguyệt đỏ mặt nói: ”Biết rồi.”
Cuối cùng đã về nhà, ta liền mang Mặc Nguyệt đến Duệ Thân vương phủ, mẫu thân người khỏe không? Hài nhi luôn nhớ đến người.
Tại cửa lớn của Duệ Thân vương phủ, ta trong lòng kích động, bàn tay đang nắm tay Mặc Nguyệt cũng đã toát mồ hôi. Cùng với sự kích động của ta, Mặc Nguyệt cũng khẩn trương, tay nàng có chút lạnh, nắm chặt lấy tay ta, ta kéo nàng lại gần, đi vào phủ.
Vừa bước đến cửa, thì lập tức xuất hiện một người gác cổng thuộc Cuồng Sư quân đoàn ngăn lại.
“Là ai? Không biết đây là Duệ Thân vương phủ sao? Không được tùy tiện tiến vào, mau rời khỏi đây.”
Ta nhẹ nhàng hạ nón trúc xuống, cố gắng giữ thanh âm bình tĩnh: ”Là ta, ta đã trở về.”
Tất cả hộ vệ nhất thời ngây ngốc, sau đó một tiếng kinh hô vang lên, rồi tất cả như đồng thanh hô: ”Thân Vương đại nhân đã trở về.” Cảm giác được niềm vui của họ là thật xuất phát từ đáy lòng, ta trong lòng ấm áp, mỉm cười: ”Đúng vậy, ta đã trở về. Ngươi mau báo nhà bếp, chuẩn bị tiệc.”
“Vâng, Thân Vương đại nhân.” Hai tên hộ vệ nhanh chóng rời đi. Nhiều hộ vô hô lớn: ”Thân Vương đại nhân đã trở về, Thân Vương đại nhân đã trở về.” chạy vào trong phủ loan báo tin vui.
Ta kéo Mặc Nguyệt: ”Đi nào, chúng ta vào gặp mẫu thân.”
Mặc Nhuyệt nhỏ giọng: ”Bá mẫu có thật sự thích muội?”
Ta nắm chặt tay nàng, nói: ”Thư giãn nào, Nguyệt Nhi ngốc của ta, nàng xinh đẹp thế, làm sao mẫu thân không thích nàng được, ta mang về cho mẫu thân một nàng dâu xinh đẹp như nàng, mẫu thân nhất định là rất vui.”
Ta nhanh chóng kéo Mặc Nguyệt, tâm tình kích động tiến vào phủ. Tất cả cảnh vật đều như cũ, bước từng bước trên nền đá.
Ta nhanh chóng đi đến đại sảnh, vừa bước đến cửa ta liền thấy được một thân ảnh quen thuộc, bàn tay đang nắm tay Mặc Nguyệt run run, trong lòng ta hiện lên một cảm giác nhu tình, thân thể ta có cảm giác như đang bay bổng, mẫu thân, người trước mặt ta chính là mẫu thân, mẫu thân gầy và trông có vẻ tiều tụy, khí sắc không có vẻ không tốt, mẫu thân trên khóe mắt có hai dòng lệ, đang nhìn về hướng ta.
“Mẫu thân” Ta kêu thất thanh rồi quỳ xuống: “Hài nhi đã trở về.”
Mẫu thân xoa tay lên đầu ta, ôm ta vào lòng, thì thầm: ”Trở về thật tốt, trở về thật tốt, mẫu thân cứ tưởng cả đời này không thể thấy lại con nữa.”
Ta và mẫu thân đều khóc, gần đây quả thật là khó khăn, những đau khổ mất mát trong giờ phút này đều được phát tiết.
Một lúc sau, mẫu thân mới buông ta ra, mẫu thân nâng ta dậy lau nước mắt trên mặt ta rồi nói: ”Hài tử, chúng ta vào trong nào.” Nói xong thì tiến vào đại điện, ta trong lòng cảm thấy thật vui vẻ hạnh phúc, nhìn thấy mẫu thân, ta cảm thấy vô cùng tin tưởng.
Mặc Nguyệt vẫn còn đang đứng dưới mấy bậc thang cửa, ta nhảy xuống, kéo tay rồi nói: ”Nguyệt Nhi, đi nào, chúng ta vào trong nào.”
Mặc Nguyệt nhỏ giọng: ”Lão công, người lúc nãy chính là mẫu thân chàng à? Trông thật là trẻ.”
Ta đắc ý cười nói: ”Mẫu thân bảo dưỡng tốt, chúng ta nhanh vào thôi, ta phải nhanh chóng giới thiệu con dâu cho mẫu thân nữa, mẫu thân nhất định sẽ rất cao hứng.”
Tiến vào đại điện, đập vào mắt ta chính là hình ảnh Bạch Kiếm, nàng chạy từ phía sau ra đến chỗ mẫu thân ngồi, nàng có chút biến hóa, không có vẻ mê người, mà trên mặt chỉ có vẻ lo lắng, chạy đến trước mặt mẫu thân: ”Mẫu thân, nghe hộ vệ báo là Lôi Tường đã trở về rồi, phải không? Cậu ấy đâu rồi?”
Mẫu thân mỉm cười, chỉ ra phía cửa: ”Không phải ở đó sao?”
Bạch Kiếm liền chuyển thân, cặp mắt mở to nhất thời liền bắt gặp mục quang của ta, ta liền thi lễ nói: ”Bạch Kiếm tỉ tỉ, ta đã trở về.”
Bạch Kiếm thần sắc dị dạng, nhãn thần phức tạp, Mặc Nguyệt bên cạnh ta nhỏ giọng hỏi: ”Lão công, nàng ấy là ai vậy?”
Ta mỉm cười: ”Đi nào, chúng ta vào trong rồi ta sẽ giới thiệu cho nàng.” Nói xong, ta liền kéo Mặc Nguyệt đi vào, mẫu thân và Bạch Kiếm đều nhìn thấy Mặc Nguyệt, hai người đều nhìn Mặc Nguyệt, trong ánh nhìn có vẻ không tự nhiên. Ta cũng không chú ý đến, bởi vì đang tràn ngập niềm vui, kéo Mặc Nguyệt lên phía trước, nói với mẫu thân: ”Mẫu thân đây chính là con dâu của người, Mặc Nguyệt. Mặc Nguyệt, đây là mẫu thân của ta.” Mặc Nguyệt trên mặt liền đỏ lên, liền quỳ xuống thi lễ.
Dịch giả : xbntx
Hiệu đính : Iori Yagami
Nguồn : 4vn.eu - http://4vn.eu/forum
Quà nhóm dịch Cuồng Thần tặng vuhanduong huynh nhân ngày SN.
Nghe ta giới thiệu Mặc Nguyệt, Bạch Kiếm sắc mặt nhất thời chuyển sang trắng, mẫu thân cũng có chút ngạc nhiên, đứng dậy nói: ”Hài tử, mau đứng lên nào.”
Mặc Nguyệt cúi đầu đứng dậy, trông giống như một hài tử bị trách phạt, ta cũng không tưởng được một cô gái táo bạo như Mặc Nguyệt, khi nhìn thấy mẫu thân lại thẹn thùng như vậy. Mặc Nguyệt dung mạo, tài năng đều có thể gọi là tuyệt vời, mái tóc đen dài chấm gót, trông nàng vạn phần mê nhân, mẫu thân nhất định sẽ thích nàng ấy.
Mẫu thân tiến lên hai bước, nắm lấy bàn tay nhỏ nhắn của Mặc Nguyệt: ”Hài tử, ta đáng sợ thế sao? Thư giãn nào, Tường Nhi đã nói ngươi là con dâu của ta, thì cũng đã chính là người trong gia đình rồi, không nên lo lắng.”
Mặc Nguyệt gật đầu, kiều mị nói: ”Vâng, bá mẫu.”
Ta cười lớn: ”Nguyệt Nhi, nàng gọi mẫu thân là gì? Còn không mau thay đổi cách gọi.”
Mặc Nguyệt nhất thời mặt đỏ như trái táo, trừng mắt nhìn ta, rồi nhìn sang mẫu thân đang cười, nhỏ giọng: “Mẫu thân.”
Mẫu thân vui vẻ nói: ”Ha. Lại đây, để ta xem nào, con gọi là Mặc Nguyệt đúng không, vậy ta cũng sẽ giống như Tường Nhi gọi con là Nguyệt Nhi. Nguyệt Nhi, con thật là hấp dẫn, trông trẻ trung xinh đẹp hơn ta lúc trước nhiều. Tường Nhi có thể cưới được con thật là phúc khí của nó a.”
Mặc Nguyệt thấy mẫu thân hòa nhã, cũng cảm thấy bớt căng thẳng, mỉm cười nói: ”Đem so sánh với người, con còn kém rất xa.”
Ta phát hiện Bạch Kiếm thần sắc không ổn, không phải vì ta không chú ý đến nàng chứ? Ta quay sang Mặc Nguyệt: ”Nguyệt Nhi, đây là Bạch Kiếm tỉ tỉ, nàng cũng có thể giống ta gọi là Bạch Kiếm tỉ tỉ.” Mặc Nguyệt quay sang đối mặt Bạch Kiếm: ”Bạch Kiếm tỉ tỉ, xin chào.”
Bạch Kiếm thần sắc không được tự nhiên, hoàn lễ nói: ”Chào muội, Mặc Nguyệt muội muội. Lôi Tường, ngươi làm mà có thể lấy được Mặc Nguyệt muội muội xinh đẹp thế này làm vợ thế?”
Ta xấu hổ nhìn Mặc Nguyệt rồi nói: ”Lần trước ta có nói với tỉ rồi, tỉ không nhớ sao?”
Bạch Kiếm kinh hô: ”Ngươi nói….”
Ta trừng mắt nhìn nàng ấy ra dấu đồng thời gật đầu.
Mặc Nguyệt nghi vấn nói: ”Hai người đang nói gì thế sao muội nghe mà chẳng hiểu gì.”
Ta mỉm cười nói: ”Nghe không hiểu cũng không sao, đến đây, trước tiên ngồi xuống nghỉ chút đã, chúng ta đã đi một đoạn đường dài rồi.”
Mẫu thân mỉm cười: ”Đúng vậy, Nguyệt Nhi, ngồi kế bên mẫu thân nào, Tường Nhi, ngươi đã thành thân chưa?”
Ta lắc lắc đầu: ”Không có sự đồng ý của mẫu thân sao hài nhi dám thành thân được, lần này mang theo Mặc Nguyệt về chủ yếu là ra mắt mẫu thân, và ha ha, sau đó bàn chuyện cưới hỏi.”
Mẫu thân gật đầu nói: ”Nếu như vẫn chưa thành thân thì trước tiên Nguyệt Nhi con hãy gọi ta là bá mẫu đi, để tránh những khó xử sau này, chờ sau khi thành thân rồi sau đó thay đổi cách xưng hô sau cũng được.”
Ta vui vẻ nói: ”Mẫu thân vậy là người đã đồng ý.”
Mẫu thân mỉm cười nói: ”sao ta lại từ chối một đứa con dâu xinh đẹp thế này chứ, đương nhiên là đồng ý rồi. Tường Nhi, sau này ngươi không được khi phụ Nguyệt Nhi.”
Ta đứng dậy, bước đến véo mặt Mặc Nguyệt, mỉm cười nói: ”Đương nhiên là không rồi, con yêu nàng ấy còn không hết, đúng không Nguyệt Nhi.”
Mẫu thân đánh lên tay ta, tức giận: ”Không được loạn động, sao con có thể tùy tiện véo mặt nữ nhân được.”
Ta cười hi hi: ”Mẫu thân, người biết không? Mấy ngày rời khỏi đây con rất nhớ người.”
Mẫu thân thở dài nói: ”Mẫu thân cũng rất nhớ con, con không biết ra đã lo lắng thế nào, lần này con rời khỏi thời gian lâu như thế, ta cứ lo con đã gặp phải nguy hiểm, ta gần như đã mất hết hy vọng.”
Ta ngạc nhiên nói: ”Hai vị đại ca không có nói sao, con đã nhờ hai vị đại ca nói với mẫu thân rằng con có thể sẽ hai năm mới về.”
Mẫu thân trên mặt hiện lên vẻ giận dữ: ”Con còn muốn gạt mẫu thân sao, Bàn Tông, Kim Ngân đã nói hết sự thật rồi. Con như thế nào mà có thể chối.”
Ta không cười khổ, đại ca, nhị ca, các người đã nói hết rồi sao, trước sự giận dữ của mẫu thân, ta nhanh chóng chuyển đề tài: ”Mẫu thân, đại ca và nhị ca nhị tỉ đâu, con đã trở về sao họ không ra gặp con?”
Mẫu thân thở dài: ”Con rời khỏi một thời gian, nửa năm trước, hai vị ca ca của con quay trở lại, ta không thấy con cùng chỗ với bọn họ, đã hỏi có chuyện gì xảy ra. Bọn họ ấp ấp úng úng cả nửa ngày, chỉ nói là con bế quan tu luyện, thần sắc của chúng không thể nào gạt được ta, ta bức vấn, cuối cùng chúng cũng nói ra sự thật, nói là con đã bị Long Thần đế quốc Thánh Long kỵ sĩ đoàn gì gì đó bắt đi, sinh mệnh đang nguy hiểm.” nói đến đây, mắt mẫu thân đã đỏ hoe.
Ta tiến lên một bước, ngồi xổm xuống, nắm lấy bàn tay mẫu thân: ”Mẫu thân, người phải chịu khổ rồi, hài nhi bất hiếu đã làm mẫu thân phải lo lắng.”
Mẫu thân xoa xoa mặt ta rồi nói: ”Hài tử ngốc, sao lại nói như thế, con có việc cần phải làm, bất quá sau này không được mạo hiểm, có biết chưa? Mẫu thân chỉ có duy nhất con là con. Ta hy vọng con không có chuyện gì, nửa đời sau của mẫu thân phải dựa vào con.”
Ta gật đầu không ngừng: ”Con nhớ rồi mẫu thân. Con sau này nhất định sẽ không dễ dàng mạo hiểm. Lần này, con bị cầm tù một thời gian dài, may mắn là có Nguyệt Nhi đến cứu nên mới có thể thoát hiểm. Mẫu thân, đại ca, nhị ca va nhị tỉ sau đó họ đã đi đâu.”
Mẫu thân nghe ta nói, nhìn sang Mặc Nguyệt, trong mắt tràn đầy vẻ cảm kích, mỉm cười nói: ”Nguyệt Nhi, cảm ơn con đã cứu Tường Nhi về đây, nó là hy vọng cuối cùng của ta.”
Mặc Nguyệt nhớ đến những chuyện xảy ra ở thôn của Thánh Long kỵ sỹ đoàn, cùng ta hợp thể phá giải phong ấn, trong mặt không khỏi đỏ lên, thì thầm: ”Đó là chuyện con cần phải làm.”
Mẫu thân mỉm cười, nhìn ta nói: ”Hai vị ca ca của con cùng mẫu thân bàn bạc, sau đó vào cung báo lại cho Thú Hoàng, tìm cách cứu con, nhưng sau khi đi thì không thấy trở lại. Không biết hiện giờ họ ở đâu nữa.”
Ta trong lòng nhất kinh, đại ca không trở về? Chẳng lẽ họ từ Long Thần Đế Quốc trở về không được, thật là không tốt, ta phải lập tức gặp Thú Hoàng, hỏi xem hạ lạc của họ.
Mẫu thân tựa hồ nhìn thấu tư tưởng của ta, nói: ”Con cứ đi đi, trở về rồi cũng nên tiến cung một lúc, từ sau khi con thất tung Thú Hoàng cũng đã đến đây ba lần, mang cho mẫu thân nhiều bổ phẩm, và còn nói là sẽ nghĩ biện pháp cứu con, lúc đó ta cũng có hỏi hạ lạc của Bàn Tông, nhưng Thú Hoàng chỉ thở dài, chứ không có nói gì, vị nghĩa phụ này đối với con cũng không tệ. Xem ra, ông ta cũng thật lòng quan tâm con.”
Ta gật đầu, ta nhớ Lệ Phong cũng đã từng nói Thú Hoàng cũng đã muốn cứu ta mà nguyện ý xuất ra hai phần phần lãnh thổ, việc này làm cho ta phi thường cảm động.
Ta quay đầu sang nói với Mặc Nguyệt: ”Nguyệt Nhi, nàng đợi ở đây, ta phải vào
cung bái kiến Thú Hoàng.”
Mặc Nguyệt dứt khoát nói: ”Muội, muội muốn đi chung với huynh.” Nha đầu này hiện tại không muốn cách xa ta.
Ta nghĩ một chút rồi nói: ”Nàng không đi tốt hơn, thân phận của nàng hiện tại hoàn toàn không thích hợp gặp Thú Hoàng. Chờ ta báo cáo sự tình với Thú Hoàng rồi sau này nhất định sẽ cho nàng đi theo.”
Mẫu thân nghi hoặc hỏi: ”Nguyệt Nhi có thân phận gì, nàng không phải là vợ con sao, tiếp kiến Thú Hoàng cũng tốt, con nên để Nguyệt Nhi đi cùng.”
Ta nhỏ giọng: ”Mẫu thân, không phải con xem thường thân phận của Nguyệt Nhi, mà là vì nàng có thân phận cực kì cao quí, là công chúa của Ma tộc, là nhi nữ sủng ái nhất của Ma hoàng.”
Mẫu thân cùng Bạch Kiếm đồng thời kinh hô, mẫu thân thất thanh nói: ”Cái gì? Công chúa Ma tộc?”
Thấy mẫu thân thất thanh như thế, Mặc Nguyệt ảm đạm nói: ”Đúng vậy, bá mẫu, con chính là người của Ma tộc.”
Mẫu thân sắc mặt đại biến, không tỏ vẻ sợ hãi mà lại có vẻ hưng phấn, vỗ vỗ vai ta nói: ”Hảo tiểu tử, không hổ danh là con trai ta, thật sự là có tài, có thể cưới được công chúa của Ma tộc làm vợ. Thật là tốt.”
Ta không nghĩ đến mẫu thân sẽ có phản ứng như thế, Mặc Nguyệt ngây ngốc nói: ”Bá mẫu, người không tị hiềm con là Ma tộc sao?”
Mẫu thân mỉm cười: ”Sao lại tị hiềm, ta cao hứng còn không kịp nữa là, Nguyệt Nhi, không biết Tường Nhi có nói cho con biết chưa, ta chính là công chúa của Long Thần đề quốc, nha đầu ngốc, bá mẫu không có chuyện phân biệt chủng tộc, tại đại lục này tất cả chủng tộc đều bình đẳng như nhau hết, không có phân chia cao quý hay thấp hèn.”
Mẫu thân vuốt mái tóc dài sau lưng Mặc Nguyệt: ”Chỉ cần các con hạnh phúc, tất cả các việc khác không là vấn đề gì, sau này nếu Tường Nhi có khi phụ con, nói ta biết, ta sẽ giúp con thu thập hắn.”
Ta cười khổ: ”Hai ngươi bây giờ chung chuyến tuyến a, tốt lắm, Nguyệt Nhi, nàng cùng mẫu thân ở đây trò chuyện, ta đi vào cung gặp Thú Hoàng, ta sẽ nhanh chóng trở về.”
Mặc Nguyệt xoay người, dịu dàng nói: ”Nhất định phải nhanh chóng trở về.”
Ta gật đầu, hướng mẫu thân và Bạch kiếm cáo từ, xoay người đi khỏi.
Rất nhanh, ta đã đến hoàng cung, hộ vệ cũng chính là người của Cuồng Sư quân đoàn cản ta lại. Ta cởi nón ra: ”Mới chỉ có nửa năm không gặp mà các người đã không nhận ra ta sao?”
Tên hộ vệ thấy ta, nhất thời kinh hỉ, lập tức quỳ xuống, đối với ta vô cùng sùng kính.
Ta mỉm cười nói: ”Đứng dậy hết đi, ta vào gặp bệ hạ.” Nói xong, ta tiến vào hoàng cung. Trên đường, nhìn thấy ta tất cả hộ về đều quỳ xuống thi lễ, trong lòng ta đang lo lắng cho đại ca nên cũng không chú ý, nhanh chóng đi vào chính điện gọi một tên thị vệ lại hỏi: ”Bệ hạ đang ở đâu?”
Tên thị vệ cung kính trả lời: ”Thân Vương đại nhân, bệ hạ đang ở tại ngự thư phòng.” Ta quả thật cũng hồ đồ, bệ hạ vào lúc này sao lại ở chính điện được.
Đến ngự thư phòng, ta khôi phục tâm tình, tên hộ vệ trước ngự thư phòng nhìn thấy ta liền cung kính thi lễ, nhưng cũng không có gây ra tiếng động, ta biết bọn họ không muốn kinh động đến Thú Hoàng. Họ thì sợ, nhưng ta thì không, ta bây giờ đang rất muốn gặp Thú Hoàng. Nói thật, trong lòng ta lúc này không còn đề phòng hắn như trước, trong tim ta vừa có một phần tôn kính vừa có một phần nhu tình, ta trầm giọng nói: ”Thần Lôi Tường cầu kiến.”
Ngự thư phòng rất yên tĩnh, không có động tĩnh gì, cũng không có tiếng trả lời của Thú Hoàng, ta đang định hô lớn, cánh cửa ngự thư phòng mở ra, Thú Hoàng thân hình cao lớn uy nghiêm xuất hiện, trong mắt thể hiện sự kích động và còn chứa cả nước mắt, trên người đang mặc đồ ngủ, hiển nhiên là đang nghỉ ngơi, Thú Hoàng chiến thanh: ”Lôi Tường, thật sự đã trở về rồi sao?”
Ta tiến lên một bước, quỳ một chân xuống, nói: ”Phụ hoàng, nhi thần bất hiếu Lôi Tường đã trở về.”
Thú Hoàng nắm chặt hai tay ta, ôm lấy ta, nước mắt kích động chảy xuống: ”Hài tử, ngươi cuối cùng cũng đã trở về rồi, tất cả là tại phụ hoàng không tốt.”
Ta nhìn thấy các thị vệ xung quanh đang chú ý nhìn, nhỏ giọng nói: ”Phụ hoàng, chúng ta vào trong nói chuyện.”
Thú Hoàng gật đầu, nắm lấy tay ta tiến vào ngự thư phòng.
Thú Hoàng ấn vai ta nói: ”Hài tử, ngồi xuống đi, mau mau kể cho phụ hoàng biết, làm sao con có thể trốn thoát được, lúc đó ta không nên để con đến Long Thần đế quốc mạo hiểm, nếu con không trở về, ta chắc sẽ không tha thứ cho bản thân ta.”
Ta trong lòng cảm động, đỡ lấy tay Thú Hoàng ngồi xuống sau bàn, rồi nhanh chóng lùi hai bước, quỳ xuống trước bàn, trầm giọng nói: ”Bẩm báo bệ hạ, thần Lôi Tường đã hoàn thành nhiệm vụ mà bệ hạ giao phó. Mang bảo vật tại Bạch Yên Sơn từ Long Thần đế quốc trở về.”
Thú Hoàng kinh ngạc: ”Cái gì? Đã thành công.”
Ta gật đầu nói: ”Phụ hoàng, ngài nghe nhi thần nói, lúc đó, nhi thần đến Bạch Yên Sơn ở Long Thần đế quốc, tại….”
Ta đem sự việc gặp Cổ Xuyên, rồi sự việc được Cuồng Thần truyền thừa lần lượt kể lại, ta hiện tại đối với Thú Hoàng phi thường tín nhiệm, nên không dấu diếm gì.
“… nhi thần cũng đại ca, nhị ca từ sơn động đi ra bị Thánh Long kỵ sĩ đoàn phát hiện, công phu của bọn họ thật sự cao thâm, nhi thân căn bản không có khả năng chống trả, nên nhi thần yểm hộ hai vị đại ca cho họ chạy về, đại ca có kể lại cho ngài? ”
Dịch giả : xbntx
Hiệu đính : Iori Yagami
Nguồn : 4vn.eu - http://4vn.eu/forum
Quà nhóm dịch Cuồng Thần tặng vuhanduong huynh nhân ngày SN.
Thú Hoàng thở dài, nói: "Hài tử, ngươi nhất định là chịu không ít khổ, cũng trách ta lúc đầu cũng không có nghĩ đến là lại có Thánh Long kỵ sĩ đoàn tham gia đoạt bảo, khiến cho con lâm vào hiểm địa, con có nói về việc của Cỗ Xuyên lần trước, ta cũng đã biết, hắn tự mình tới Thú nhân quốc một chuyến, đem tình huống nói lại cho ta biết, hy vọng có thể cùng chúng ta lại liên minh với nhau, ta đã đáp ứng yêu cầu của hắn, bây giờ, chúng ta và Ma tộc đã là minh hữu, hài tử, con sẽ không trách ta chứ."
Ta mỉm cười nói: "Phụ hoàng, hài nhi như thế nào trách ngài, ngài làm như vậy là chính xác, dưới sự uy hiếp của Thánh Long kỵ sĩ đoàn, chúng ta lưỡng tộc cũng chỉ có kết minh, mới có thể có một chút lực chống cự. Đại ca bọn họ không đem sự việc sau này nói lại cho ngài sao?"
Thú Hoàng thở dài nói: "Bàn Tông và Kim Ngân sau khi quay lại, hai người cũng dị thường trầm mặc, chỉ nói con bị Thánh Long kỵ sĩ đoàn bắt đi, chưa nói cụ thể chi tiết, xem bộ dáng của bọn hắn, ta cũng không hỏi nhiều, sau đó, ta phái người đi Long Thần đế quốc cùng bọn họ đàm phán, hy vọng bọn họ có thể thả con, nhưng bị cự tuyệt, đã nửa năm thời gian trôi qua, ta mỗi ngày đều lo lắng an nguy của con, giờ thì tốt rồi, con rốt cục đã trở lại. Mau nói nào, con như thế nào thoát khỏi Thánh Long kỵ sĩ đoàn."
Ta cảm động nói: "Phụ hoàng, đều là con không tốt, nhượng ngài lo lắng, có thể thoát khỏi Thánh Long kỵ sĩ đoàn cũng là do có sự giúp đỡ của một người."
Thú Hoàng hỏi: "Ai?"
Ta nói: "Ma tộc công chúa Mặc Nguyệt. Ngài không cần kinh ngạc, nghe hài nhi nói trước đã. Là như thế này, lúc đầu chúng con thảo phạt Ma tộc Đôn Đức hạnh ……" Ta đem chuyện của ta và Mặc Nguyệt nói một lần, chỉ là không có nói cưỡng gian Mặc Nguyệt, mà chỉ nói làm trọng thương Mặc Nguyệt. "…… sau này chúng con sinh ra tình cảm, nhờ sự trợ giúp của nàng, con rốt cục trốn thoát."
Thú Hoàng cười nói: "Còn nói đâu, Cỗ Xuyên cũng nói với ta, với thân phận là sứ giả của Ma Hoàng, hắn muốn chúng ta giúp Ma Hoàng tại Thú nhân quốc địa giới tìm kiếm nữ nhi Mặc Nguyệt của Ma Hoàng, nguyên lai là do tiểu tử nhà ngươi ‘bắt cóc’, nàng bây giờ đang ở nơi đâu?"
Ta gãi gãi đầu, cười nói: "Đang ở trong phủ của con."
Thú Hoàng oán giận nói: "Vậy ngươi như thế nào không mang nàng mang đến để ta xem mặt, ngươi đứa nhỏ này."
Ta nói: "Con là sợ ngài không tiếp thụ nàng a."
Thú Hoàng lắc đầu, nói: "Như thế nào mà không tiếp thụ, không nói Ma tộc bây giờ cùng chúng ta đã kết minh, cho dù vẫn đang đối lập, chỉ cần là nữ hài tử ngươi thích, phụ hoàng cũng chấp nhận. Lần sau trở lại, nhất định đem nàng mang đến, để phụ hoàng nhìn xem xem là dạng nữ hài tử gì mà có thể khiến cho con động tâm."
Ta gật đầu, nói: "Phụ hoàng, vậy sau đó đại ca, Nhị ca bọn họ đã đi đâu ?" Thú Hoàng trầm ngâm một chút, thở dài nói: "Bởi vì con đích bị bắt, bọn họ hai người cũng phi thường thống hận tự mình bản lãnh không đủ, không năng hỗ trợ ngươi, đã kiếm địa phương bế quan tu luyện, không phải là Tát Ti lĩnh cũng là Vân Na lĩnh, con kết bái huynh đệ với hai người này là không sai."
Ta trong lòng phi thường nhớ Bàn Tông và Kim Ngân, ta thất bại bị bắt căn bản trách không được bọn họ, nếu không phải ta nhất ý cô hành, cũng sẽ không xuất hiện kết quả này, mặc dù ta bây giờ cũng không hối hận, nhưng ta không hy vọng bọn họ vì chuyện này tự trách mình, ta nhìn Thú Hoàng nói: "Phụ hoàng, hài nhi muốn đi tìm bọn họ."
Thú Hoàng đích sắc mặt đột nhiên trầm xuống, nói: "Không được, con bây giờ không thể đi."
Ta yên lặng một chút, nói: "Tại sao?" Thú Hoàng trên mặt toát ra vẻ mặt thống khổ, nói: "Bởi vì, có một việc trọng yếu nên con không thể đi. Con biết không, phụ thân con Bỉ Mông vương Lôi Áo hắn, hắn sắp không ổn rồi."
Ta nhất thời thất kinh, với công lực của phụ thân, và thân thể cường tráng, như thế nào mà nói không là sắp không ổn, ta vội la lên: "Phụ hoàng, rốt cuộc chuyện gì xảy ra."
Thú Hoàng thống khổ nói: "Ngươi tự mình đi xem hắn đi, nhanh đi, bởi vì ta không biết hắn còn có thể kiên trì được thời gian dài. Nếu đi chậm, sợ rằng thấy mặt hắn lần cuối cũng không được."
Ta cảm thấy trong đầu một trận kinh hoàng, trong nhất thời, hình ảnh phụ thân không ngừng hiện ra trước mắt ta, mặc dù ta từng phi thường hận ông ấy, nhưng ông ấy dù sao cũng là phụ thân của ta, ta mang trong mình dòng máu của ông ấy. "Phụ hoàng, con nghĩ bây giờ nên đi xem phụ thân."
Thú Hoàng gật đầu, nói: "Mau đi đi, giúp ta ân cần thăm hỏi hắn đi." Từ biệt Thú Hoàng, ta nhanh như chớp chạy tới Bỉ Mông vương phủ đệ của phụ thân, phụ thân, ngươi rốt cuộc là làm sao vậy? Vừa đến trước cửa Bỉ Mông vương phủ, bốn Bỉ Mông cự thú lập tức hướng ta khom người thi lễ. Ta bước nhanh đâm đầu đi vừa lúc nhìn lên đại ca Lôi Long. Lôi Long nhìn thấy ta nhất thời mừng rỡ, nói: "Tam đệ, ngươi đã trở lại."
"Đại ca, đệ nghe bệ hạ nói phụ thân bị bệnh, rốt cuộc là chuyện gì xảy ra, huynh mau dẫn đệ đi xem."
Lôi Long gật đầu, quay đầu dẫn ta hướng phòng ngủ của phụ thân mà đi. Còn chưa đi đến phòng, ta đã nghe mùi dược vị đậm đặc, đẩy cửa vào, trong phòng trống rỗng, phụ thân đang nằm trên giường lớn, ta nhìn đại ca một chút, hắn có ý bảo ta đi đến. Ta tiến lên hai bước, ngã quỵ trước giường phụ thân: "Phụ thân, con đã trở về."
Người trên giường lớn khẽ giật mình, mạn bố (*tấm rèm ??) liền mở ra một chút, ta nhìn vào xem, một gương mặt đầy nếp nhăn, một bàn bàn tay to, một thanh âm già nua suy yếu từ trong truyền đến: "Là Lôi Tường phải không? Mau tới đây."
Đây là thanh âm của phụ thân? Như thế nào mà suy yếu như thế, ta từ trên mặt đất đứng lên, vén tấm rèm, cầm bàn tay lạnh như băng của phụ thân, ngồi ở mép giường, chứng kiến bộ dáng của phụ thân, ta trong lòng cuồng chấn, khuôn mặt vốn tràn ngập khí phách giờ dị thường già nua, trên mặt nếp nhăn che kín, tóc biến thành xám trắng, con mắt ảm đạm không ánh sáng, hiện ra một màu tử vong. "Phụ thân, ngài, ngài đây là làm sao vậy."
Ta cảm giác được thanh âm của mình có chút run rẩy. Gương mặt phụ thân, đôi môi khô héo khẽ mấp máy nói: "Hài nhi, ngươi rốt cục đã trở lại, trước khi chết, có thể gặp lại ngươi một lần ta đã mãn nguyện lắm rồi, ta đã từng tuổi này, cũng không tính là chết yểu, ngươi không cần khổ sở vì ta, ta cũng biết mình không thể sống qua khỏi năm nay, chỉ là, không nghĩ lại nhanh như vậy."
Ta vận khởi Cuồng Thần đấu khí hướng kinh mạch phụ thân tìm kiếm, ta phát hiện, tất cả kinh mạch của phụ thân tựa hồ cũng đọng lại, không có một khe hở, một cỗ khí tức tử vong cường đại tại trong cơ thể không ngừng lưu động, bài xích lực lượng của ta.
Phụ thân trên mặt lộ ra thần sắc thống khổ, ta liền thu công không dám tiếp tục tìm kiếm. Phụ thân sắc mặt từ từ bình tĩnh trở lại, nói: "Công phu của ngươi tiến bộ rất nhiều, đã vượt qua ta trước kia. Tốt lắm, tốt lắm, hơn nữa, năng lực của ngươi tựa hồ cùng Vong linh trớ chú (* trớ chú : nguyền rủa) này tương khắc, đáng tiếc, quá muộn, nếu ba năm trước đây ngươi có năng lực như bây giờ, nói không chừng, ta còn một đường sinh cơ, chính là, bây giờ không còn kịp rồi, thân thể ta đã bị hủ thực nghiêm trọng. Cho dù thiên thần cũng không có biện pháp cứu vãn ."
"Vong linh trớ chú? Phụ thân, ngài nói ngài bị Vong linh trớ chú, rốt cuộc là ai, hạ độc thủ như vậy, ngài nói cho ta biết, ta sẽ báo thù."
Phụ thân chậm rãi, nói: "Hắn khiến ta bị thương, mà hắn cũng đã chết ở trong tay ta, cũng có thể nói, ta yếu hơn so với hắn, nhưng ta và gia gia ngươi liên kết lại, đem hắn biến thành tro bụi."
Ta nhất thời rõ ràng chuyện gì xảy ra, "Ngài nói, thương thế trong người ngài là do trước kia ngài cùng gia gia đối phó vong linh vu sư kia sao?"
Phụ thân gật đầu, nói: "Cũng nên nói cho ngươi biết, trước kia, ta và gia gia ngươi gặp phải một vong linh pháp sư, cũng chính là đệ nhất vong linh Vu sư, bởi vì một chút nguyên nhân, chúng ta động thủ, hắn là sử dụng vong linh ma pháp, gọi về đại lượng vong linh vô hình thể công kích chúng ta, lúc bắt đầu, ta và gia gia ngươi căn bản không thể nào chống đỡ, nhưng rồi cuối cùng, chúng ta hợp lực cũng giết được hắn, nhưng cũng đồng bị trúng nguyền rủa của hắn, ta và ngươi gia gia đồng thời bị trọng thương, sau đó, chúng ta thương thế tốt hơn một chút, liền phản hồi Thú nhân quốc, lúc ấy ta bị thương phi thường nghiêm trọng, mắt thấy không được. Gia gia ngươi vì cứu ta, lại dưới tình trạng bị thương, toàn lực cho ta chữa thương, đem Vong linh trớ chú trong cơ thể ta ép xuống, nhưng thương thế lại trở nên nghiêm trọng hơn dẫn đến cái chết, cho nên, ở trên thế giới này, người mà ta tôn kính nhất chính là gia gia ngươi, nếu không có gia gia ngươi, ta cũng không có được thành tựu như hôm nay. Năm năm trước, ta phát hiện năng lượng nguyền rủa trong cơ thể ta ngày càng không ổn, từ đó đến nay, ta cơ hồ dung toàn bộ thời gian để phản kháng lại cỗ lực lượng đáng ghét đó. Cho đến ba năm trước, ta hoàn toàn không có biện pháp ngăn chặn nó, Vong linh trớ chú trong cơ thể ta không ngừng phát triền, khiến cơ thể ta bị hủ thực, mặc dù ta cực lực phản kháng, nhưng là ……, bây giờ, khiến cho bộ dáng ta thành thế này, hài nhi, ngươi quay lại thật sự là đúng lúc, sợ rằng, ta nhiều nhất cũng chỉ có thể sống thêm ba ngày."
Ta cảm giác được trong mắt có chút nhiệt chảy ra, "Phụ thân, chẳng lẽ, không có biện pháp gì có thể đem năng lượng nguyền rủa kia bức ra?"
Phụ thân có chút lắc đầu, nói: "Quá muộn, toàn thân ta hầu như đều bị hủy phá hủy, chỉ là dựa vào nhiều năm khổ tu một cỗ tinh thuần đấu khí duy trì tâm mạch ôn hòa, mới có thể kiên trì đến bây giờ, không cần thương cảm cho ta, ta là Bỉ Mông vương, Thú nhân đệ nhất dũng sĩ, ta cả đời này đã thấy qua mọi tình huống, nhưng là, trong tâm ta vẫn mãi có một tiếc nuối, hài nhi, ta hy vọng ngươi có thể giúp ta đền bù tiếc nuối này, được không?"
Phụ thân bây giờ không còn bộ dáng như trước kia nữa, cứ như là một lão nhân già nua chuẩn bị chết, ta như thế nào có thể cự tuyệt được, gật đầu nói: "Ngài nói đi, chỉ cần ta có thể làm được, nhất định giúp ngài thực hiện."
Phụ thân toát ra vẻ vui mừng tươi cười nói: "Ta chỉ có một tiếc nuối duy nhất là mẫu thân ngươi, ta xin lỗi nàng, khi còn sống ta làm thương tổn đến này, nguyện vọng cuối cùng của ta, chính là hy vọng nàng có thể đến gặp ta, để ta có thể một lần nữa thấy nàng, ta cũng không hy vọng xa vời là được nàng tha thứ, ta chỉ là muốn gặp thấy nàng, tự mình nói cho nàng, ta biết sai rồi."
Ta cảm giác được đầu oanh một tiếng, phảng phất bạo khai, một dòng điện trong nháy mắt truyền biến toàn thân, ta cảm giác mình đau xót, cũng không thể khống chế tâm tình của mình, khóc rống thất thành. Bàn tay khô gầy của phụ thân xoa xoa lên đầu ta, tựa hồ đang an ủi ta. Một lúc lâu, ta cảm giác được tâm tình tốt hơn một chút, chậm rãi ngẩng đầu lên, dứt khoát nói: "Phụ thân, con không thể cam đoan mẫu thân nhất định sẽ đến, nhưng sẽ hết sức khuyên bảo người."
Phụ thân mỉm cười, nói: "Không quan hệ, nếu nàng thật sự không muốn, cho dù ..."
Ta hỏi: "Hôm nay con sao không gặp phải Lôi Hổ."
Phụ thân thở dài, nói: "Lôi Hổ hài tử này rất giống ta lúc còn trẻ, tính tình nóng nảy, hơn nữa, hắn ……, quên đi, không nói nữa. Từ ngày ngươi quay lại, hắn bỏ đi, cho tới bây giờ cũng không có quay lại, ta cũng không biết hắn đi nơi nào? Nếu sau này hắn quay lại có tìm ngươi gây phiền toái, ngươi nể mặt ta, lưu hắn một mạng đi."
Ta gật đầu, nói: "Ta sẽ làm, phụ thân."
Phụ thân vui mừng nói: "Bộ dạng ta thế này, tựu không để ngươi lại, mẫu thân ngươi nơi nào ……"
"Con sẽ tận lực."
"Hảo, vậy ngươi trở về đi thôi. Ta nghĩ nghỉ ngơi một hồi."
Ta trong lòng một trận khổ sở, kéo chăn đắp cho phụ thân. Đi ra khỏi phòng phụ thân, Lôi Long đứng tại cửa, thấy ta đi ra, buồn bã nói: "Phụ thân, sợ rằng không ổn. Lôi Tường, đệ có cách nào không?"
Ta thống khổ lắc đầu, nói: "Phụ thân thương thế đã phát triển nghiêm trọng, đệ cũng không có cách nào, a đại ca, huynh hảo hảo chiếu cố phụ thân, đệ về trước đi, đệ sẽ nhanh chóng trở lại."
Lôi Long gật đầu, nói: "Phụ thân xem ra đã đến thời điểm cuối cùng, hy vọng đệ thường xuyên đến thăm."
Ta gật đầu, nói: "Đệ sẽ đến."
Mang theo tâm tình trầm trọng, ta rời Bỉ Mông vương phủ, một người anh hùng một đời mà lại phải chết như thế, khiến ta thật sự phi thường khổ sở, lại không có biện pháp gì có thể cứu được tính mạng phụ thân. Nguyện vọng cuối cùng của phụ thân là hy vọng có thể gặp lại mẫu thân và mong có được sự tha thứ của mẫu thân, việc này xem ra khó có khả năng. Mẫu thân đối với ông ấy hận ý sâu đậm, sợ rằng ta khó có thể thuyết phụ người đi gặp phụ thân. Vừa nghĩ, ta đã trở về Duệ Thân vương phủ, thủ môn thị vệ nhìn thấy ta, thi lễ, nói: "Điện hạ, ngài đã trở lại, chủ mẫu đã quá tới hỏi vài lần."
Ta ân một tiếng, hướng bên trong đi vào. Mặc Nguyệt đang ngồi ở trước đại điện vừa thấy thân ảnh của ta, lập tức chạy tới, "Lão công, huynh sao lại đi lâu như thế, làm hại người ta và bá mẫu lo lắng."
Ta thở dài, nắm tay Mặc Nguyệt hỏi: "Mẫu thân đâu?" Mặc Nguyệt có chút xấu hổ đích nói: "Mẫu thân và Bạch Kiếm tỷ tỷ đang ở phía sau nấu cơm tối, muội không giúp được gì, nên tới nơi này chờ huynh."
Ta gật đầu, nói: "Chúng ta vào đi thôi." Mặc Nguyệt phát hiện ta thần sắc có chút không tốt, nói: "Lão công, rốt cuộc làm sao vậy? Có phải có chuyệng gì không hay xảy ra?"
Ta gật đầu, nói: "Phụ thân ta không ổn." Mặc Nguyệt giật mình nói: "Huynh nói cái gì? Bỉ Mông vương ……" Ta thở dài nói: "Đúng vậy, phụ thân, Bỉ Mông vương Lôi Áo không ổn, ông ấy sợ rằng không thể kiên trì quá ba ngày."
Mặc Nguyệt nắm tay ta nói: "Vậy chúng ta mau đi nói cho bá mẫu đi, nếu không, lão nhân gia sẽ lo lắng." Ta cười khổ nói: "Sợ rằng, mẫu thân hận phụ thân không sớm một chút chết đi.”
"Tại sao?"
Ta đem chuyện mẫu thân và phụ thân mơ hồ nói cho Mặc Nguyệt, "…… Nguyệt nhi, nàng biết không? Lúc đầu ta đối với nàng như vậy …… sau đó, thật sự phi thường hối hận, ta sợ bởi vì ta đối với nàng thế sẽ gây cho nàng thương tổn, sẽ làm nàng giống như mẫu thân thống khổ cả đời, hoàn hảo, là chúng ta đã có một kết quả mỹ mãn, ta rốt cục cũng có được trái tim của nàng."
Mặc Nguyệt cúi đầu nói: "Bá mẫu thật đáng thương! Lão công, huynh có phải hay không do chuyện trước kia mới muốn cưới ta."
Ta mỉm cười, nói: "Bắt đầu thì đúng vậy." Nhìn Mặc Nguyệt sắc mặt chuyển sang trắng bạch, ta tiếp tục nói: "Nhưng, sau đó ta phát hiện, ta thật sự yêu tiểu quỷ nhà ngươi, sau này khi nàng đi theo ta, ta cảm giác nàng thay đổi rất nhiều, ta biết, nguyên nhân chính là do ta, ta bây giờ sẽ không bao giờ ly khai nàng nữa, Nguyệt nhi, không nên nghĩ lung tung, ta là thật tâm yêu nàng, ta nguyện ý dùng cả đời để giữ nàng, cho nàng trở thành người hạnh phúc nhất, được không?" Mặc Nguyệt nhảy vào lòng ta, khóc rống thất thanh, "Lão công, ta cũng yêu người, ta thật sự rất sợ huynh không yêu ta."
Ta vừa định an ủi nàng, từ cửa truyền đến thanh âm của mẫu thân, "Lôi Tường, ngươi như thế nào lại khiến cho Mặc Nguyệt khóc, Nguyệt nhi, bá mẫu sẽ thay con trút giận."
Mặc Nguyệt luống cuống, từ trong lòng ta giãy dụa ra, nói: "Bá mẫu, Lôi Tường không có khi dễ con."
Mẫu thân hai tay bưng thức ăn, cười nói: "Bây giờ con nói giúp cho hắn, sau này hắn còn không khi dễ con sao."
Mặc Nguyệt mặt đỏ lên, cúi đầu không nói. Vì không muốn ảnh hưởng đến bữa cơm tối, ta cũng không có đem chuyện của phụ thân nói ra. Sau một hồi, một bàn mỹ vị đã được dọn lên, mẫu thân biết ta thích ăn các món ăn do người làm, cho nên tự mình xuống bếp. Vì ta quay lại, mẫu thân phi thường vui vẻ, liên tục gắp thức ăn cho ta và Mặc Nguyệt, ta mặc dù trong lòng khổ sở, nhưng trên mặt vẫn cố cười để không làm mẫu thân mất hưng phấn. Mặc Nguyệt bởi vì biết ta tâm tình không tốt, thường xuyên hướng ánh mắt ân cần đến ta, khiến ta trong lòng ấm áp, bi thống cũng giảm bớt một chút.
Dịch giả : xbntx
Hiệu đính : Iori Yagami
Nguồn : 4vn.eu - http://4vn.eu/forum
Quà nhóm dịch Cuồng Thần tặng vuhanduong huynh nhân ngày SN.
Mẫu thân nhìn Bạch Kiếm nói: "Kiếm nhi, con kêu bọn hạ nhân thu thập một chút, Tường nhi, con và Nguyệt nhi theo ta lai. Ta có lời muốn hỏi con." Ta yên lặng một chút, không biết mẫu thân tìm ta nói chuyện gì, ta và Mặc Nguyệt liếc nhau, đi theo mẫu thân rời khỏi đại sảnh, mẫu thân mang theo chúng ta đi tới phòng của người, kêu chúng ta ngồi xuống, tự mình cũng ngồi xuống, ta hỏi: "Mẫu thân, người muốn hỏi con chuyện gì?"
Mẫu thân liếc mắt nhìn ta, nói: "Có chuyện gì con bây giờ có thể nói." Ta nhất thời kinh ngạc, nói: "Nói cái gì?"
Mẫu thân mỉm cười, nói: "Nếu ngay cả con mình có tâm sự mà ta cũng không nhìn ra làm sao xứng đáng làm mẫu thân chứ, vừa rồi trong bữa cơm, thần sắc của con không tốt, rốt cuộc xảy ra chuyện gì, nói cho ta biết đi, có khó khăn gì, để mẫu thân giúp ngươi nghĩ biện pháp."
Ta thấy mẫu thân đôi mắt tràn ngập tinh minh, thở dài, nói; "Mẫu thân, ta muốn cầu người một việc." Mẫu thân kinh ngạc nói: "Cầu ta, chuyện gì? Nói đi." Ta trầm ngâm một chút, nói: "Mẫu thân người biết không? Phụ thân bị bệnh."
Vừa nghe ta nhắc tới phụ thân, mẫu thân sắc mặt nhất thời trầm xuống, xoay người đưa lưng về phía ta nói: "Ta không phải đã sớm nói cho con, không nên ở trước mặt ta nhắc tới tên cầm thú kia, hắn bị bệnh quan hệ gì đến ta, tốt nhất là chết cho rồi."
Ta đã biết là biết mẫu thân sẽ có phản ứng này, thở dài nói: "Mẫu thân, lần này, sợ rằng ông ấy thật sự sẽ chết."
Ta thấy khuôn mặt mẫu thân kinh ngạc, nói: "Con nói, lúc này phụ thân sợ rằng thật sự đã gần chết."
Mẫu thân mỉm cười nói: "Hắn sẽ chết, hắn có thể dễ dàng chết vậy sao? Ta không tin."
"Mẫu thân, việc này là sự thật, phụ thân trúng nguyền rủa của một vong linh pháp sư, bởi vì tuổi tác cũng đã lớn, áp chế không được nguyền rủa nữa, ba năm trước đây bắt đầu phát tác, gần đây, rốt cục chống đở không được, sợ rằng, không thế kiềm chế quá ba ngày nữa, con hôm nay gặp Thú Hoàng, Thú Hoàng nói cho con biết tình trạng của phụ thân lúc đó con cũng không dám tin, nhưng khi con đến Bỉ Mông vương phủ để xem, so với lời nói của Thú Hoàng càng nghiêm trọng hơn, phụ thân đã không phải như trước kia, bộ dáng hoàn toàn khác." Vừa nghĩ tới bộ dáng phụ thân già yếu bất lực, ta có cảm giác toàn thân cũng khó chịu, trong lòng không ngừng truyền đến cảm giác đau đớn.
Nghe xong ta nói, mẫu thân sắc mặt có chút trắng bệch, cả nửa ngày mới nói: "Cái này cũng là do hắn tự gây ra, hắn này cả đời giết không biết bao nhiêu người, việc này coi như báo ứng của hắn." Ta không cách nào phản bác lời nói của mẫu thân, bởi vì người nói không sai, chết trong tay phụ thân không một ngàn cũng tám trăm, ta cắn răng, nói:
"Mẫu thân, phụ thân nói, trước khi chết chỉ có một nguyện vọng cuối cùng là hy vọng có thể gặp lại ngài một lần, để có thể nói lời xin lỗi."
Mẫu thân đột nhiên cười thê lương, "Xin lỗi? Xin lỗi cái gì? Việc hắn năm đó gây ra cho ta, liệu xin lỗi có thể giải quyết được không? Hắn muốn gặp ta? Không, không, ta không muốn gặp lại hắn, ta không muốn gặp lại tên súc sanh ấy, để hắn chết, hắn chết tốt lắm, ta muốn cho hắn chết không nhắm mắt."
Ta và Mặc Nguyệt đều ngây dại, không nghĩ tới vừa rồi lúc ăn cơm hòa hòa khí khí, vẻ mặt hoan thanh tiếu ngữ của mẫu thân, lúc này lại biến thành bộ dáng như thế. Ta tiến lên từng bước, vịn bả vai của mẫu thân, thân thể của mẫu thân có chút loạng choạng, vội la lên: "Mẫu thân, người bình tĩnh một chút, ngươi bình tĩnh một chút, đừng như vậy."
Mẫu thân từ từ yên lặng, hai hàng nước mắt theo hai bên má chảy xuống, người hít một hơi thật sâu, nói: "Các con đi ra ngoài đi, ta cần yên lặng một chút."
“Người thật sự không đi xem phụ thân sao? Nhân chi tương tử, kỳ ngôn dã thiện (* người sắp chết luôn nói lời thật ), người đi gặp ông ấy một lần cuối cùng đi. Có được hay không?"
Mẫu thân nhìn một chút ta, lắc đầu nói: "Không, ta không đi, ta không muốn nhìn thấy tên kia nữa. Các con đi ra ngoài đi."
Ta cau mày nói: "Mẫu thân ……" Mẫu thân lạnh lùng nói: "Đi ra ngoài."
Bất đắc dĩ, ta đành phải kéo tay Mặc Nguyệt đi ra khỏi phòng mẫu thân, Mặc Nguyệt ôm sát ta, nói: "Lão công, đừng khổ sở, bá mẫu khẳng định có ý nghĩ của người, đợi lát nữa xem. Có lẽ, người sẽ thay đổi chủ ý."
Ta thở dài nói: "Đợi? Ta có thể đợi, thời gian bao lâu đối với ta cũng không có vấn đề gì. Chính là, phụ thân không đợi được nữa, thân thể đã cực độ suy yếu, bất cứ lúc nào cũng có thể chết. Mặc dù ta đối với phụ thân cũng không có nhiều hảo cảm lắm, nhưng ống ấy dù sao cũng là phụ thân của ta, ta mang trong mình huyết mạch của ông ấy, lúc ông ấy sắp chết, ta thật sự muốn giúp ông ấy hoàn thành tâm nguyện cuối cùng."
Lúc này, Bạch Kiếm vừa lúc từ bên ngoài đi tới, chứng kiến bộ dáng của chúng ta, hỏi: "Lôi Tường, làm sao vậy, mẫu thân đâu?"
Ta nhìn nàng một chút, nói: "Mẫu thân trong phòng, Kiếm nhi tỷ tỷ, người đi giúp ta khuyên nhủ mẫu thân đi, phụ thân Bỉ Mông vương Lôi Áo sắp chết, ta muốn cho mẫu thân đi gặp ống ấy lần cuối cùng, chuyện của mẫu thân cùng phụ thân người cũng biết rồi, ta vừa rồi cầu xin nhưng mẫu thân vẫn không chịu đi."
Bạch Kiếm liếc mắt nhìn Mặc Nguyệt, nói: "Được rồi, để ta thử xem, ngươi về nghỉ ngơi trước đi, vừa trở về, ngươi cũng mệt mỏi rồi." Nói xong, quay đầu hướng đến phòng mẫu thân đi vào.
Nhìn Bạch Kiếm vào phòng mẫu thân, Mặc Nguyệt thấp giọng nói: "Lão công, ta như thế nào có cảm giác ánh mắt của Bạch Kiếm tỷ tỷ ánh mắt có chút không đúng, nàng có phải hay không đối với ngươi ……"
Ta gõ lên đầu nàng một cái, nói: "Nha đầu ngốc, ngươi bây giờ còn có công phu ghen, ta và nàng ấy không có khả năng, ta bây giờ tâm lý chỉ có nàng và Tử Yên tỷ muội, trừ bỏ các ngươi, ta tuyệt sẽ không lưu tình khắp nơi. Đi thôi, ta dẫn nàng đến phòng ta."
Ta dẫn Mặc Nguyệt về tới phòng của mình, nơi này hẳn là mỗi ngày đều có người quét dọn, so với trước khi ta đi sạch sẽ chỉnh tề hơn rất nhiều, "Nguyệt nhi, nàng ở chỗ này nghỉ ngơi đi, ta muốn đi tìm mẫu thân." Mặc Nguyệt kéo tay ta nói: "Lão công, hay là đừng đi, bức bá mẫu thật chặt cũng không tốt, huống chi, cho dù huynh có nói, cũng vị tất có tác dụng."
Ta trong lòng buồn bã, nói: "Ta biết bây giờ có nói gì mẫu thân cũng không nghe, ta muốn đến trước cửa phòng của người mà quỳ xin, đến khi nào người đồng ý thôi, hy vọng thành ý của ta có thể làm cảm động mẫu thân, để người có thể đi gặp phụ thân một lần. Nguyệt nhi, nghỉ ngơi đi, đừng khuyên ta, ta đã quyết định."
Mặc Nguyệt nhảy vào lòng ta, nói: "Lão công, ta không khuyên ngươi, phụ thân ngươi cũng chính là phụ thân của ta, giúp hắn hoàn thành tâm nguyện cuối ta cũng có một phần, ta muốn cùng ngươi đi cầu bá mẫu."
Ta trong lòng cảm động, hôn lên mặt nàng nói: "Ta đây như thế nào làm thế được được, nàng hay là ở chỗ này nghỉ ngơi đi, đi đường nhiều như vậy, nàng cũng mệt mỏi rồi."
Mặc Nguyệt lắc đầu, kiên định nói: "Không, ta cũng đã quyết định, nhất định phải đi."
Nàng bây giờ nhu thuận hiểu chuyện như thế, ta đối với nàng càng ngày càng thương yêu, xem công lực của nàng bây giờ, quỳ hai ngày hẳn là không có gì. Nghĩ tới đây, ta nói: "Tốt lắm, chúng ta cùng đi. Bây giờ đi."
Ta cùng Mặc Nguyệt vừa đến trước cửa phòng ngủ của mẫu thân, Bạch Kiếm vừa lúc từ bên trong đi ra, nàng thấy ta đến, buồn bã lắc đầu, hiển nhiên nàng cũng không có cách nào thuyết phục mẫu thân, ta trong lòng thầm than, đã như vậy, cũng chỉ có quỳ đợi, ta nói khẽ với Bạch Kiếm nói: "Kiếm nhi tỷ tỷ, ngươi bảo bọn hạ nhân từ bây giờ bắt đầu không nên tiến vào đây, mẫu thân muốn cái gì, phiền toái tỷ tự mình đem tới."
Bạch Kiếm yên lặng một chút, nói: "Ngươi muốn làm gì?" Ta và Mặc Nguyệt liếc nhau, song song quỳ xuống nói, ta cất cao giọng nói: "Mẫu thân, phụ thân mặc dù đã làm rất nhiều việc xấu, nhưng ông ấy sắp chết, nhân tử đăng diệt, ông ấy cũng không có hy vọng người có thể tha thứ cho ông ấy, chỉ là hy vọng người có thể đi gặp ông ấy một lần cuối cùng, mẫu thân, con van cầu người, đáp ứng đi, nếu người không đáp ứng, con và Mặc Nguyệt sẽ quỳ ở chỗ này chờ người đáp ứng."
Mẫu thân khẳng định có thể nghe được thanh âm của ta, nhưng trong phòng người không có truyền ra động tĩnh gì. Bạch Kiếm thở dài nói: "Các ngươi sao lại làm thế, Lôi Tường, tính tình của mẫu thân ngươi còn không biết sao? Chỉ cần người đã quyết định sẽ rất khó thay đổi, các ngươi làm như vậy cũng không có tác dụng gì."
Ta lắc đầu, nói: "Mọi việc cứ trông vào thiên mệnh đi, nếu cuối cùng mẫu thân vẫn không chịu đi, coi như đệ cũng đã cố hết sức." Nói xong, ta nhắm hai mắt, Mặc Nguyệt quỳ bên cạnh ta cũng nhắm mắt lại, lẳng lặng cầu khẩn. Ta đột nhiên cảm giác bên trái của mình có hơn một người, cũng quỳ xuống cầu khẩn như ta, ta trợn mắt nhìn, rõ ràng là Bạch Kiếm, ta kinh ngạc nói: "Kiếm nhi tỷ tỷ, tỷ đây là làm gì vậy? Tỷ không phải nói, mẫu thân đã quyết định là rất khó thay đổi sao?"
Bạch Kiếm mỉm cười, nói: "Ta cảm giác đệ nói đúng, nhân tử đăng diệt, ta cũng cho rằng mẫu thân hẳn là nên đi xem Lôi Áo vương, cho nên, ta ở chỗ này với các ngươi đồng thời cầu lão nhân gia."
Ta cười khổ nói: "Kiếm nhi tỷ tỷ, tỷ thân thể yếu đuối, làm như thế xem ra không được."
Bạch Kiếm nói: "Nguyệt nhi muội muội cũng có thể, ta đương nhiên cũng có thể ."
Nói xong, nàng cũng nhắm mắt lại không hề để ý đến ta. Ta nhíu nhíu mày, công phu của nàng như thế nào có thể cùng Mặc Nguyệt so sánh, nhưng nàng đã kiên trì như vậy, ta cũng không có cách nào, đành phải tùy nàng.
Trời đã hoàn toàn tối, từng cơn gió lạnh không ngừng thổi qua, ta thấy Bạch Kiếm trên thân thể có một tầng hồng quang, mặc dù năng lượng ba động rất yếu, nhưng cũng là một màn quang mang, ta trong lòng thầm giật mình, Bạch Kiếm tu luyện không đến một năm mà có thể có được thành tựu như thế, thấy nàng đấu khí có thể ngoại phóng, tự bảo vệ đã có thừa, trách không được quyết định cùng ta và Mặc Nguyệt đồng thời quỳ ở chỗ này, nàng tự mình nếu có thể kiên trì, ta cũng không cần lo lắng.
Phòng của mẫu thân thủy chung cũng không có mở cửa, nhưng ta thấy thân ảnh của người trong phòng di động. Mẫu thân dĩ nhiên cũng không có ngủ, cho đến sáng sớm, phòng của người vẫn đóng cửa. Ta quay đầu sang Bạch Kiếm nói: "Kiếm nhi tỷ tỷ, tỷ vào xem mẫu, sau đó mang cho mẫu thân điểm tâm, người dường như suốt đêm cũng không có ngủ."
Bạch Kiếm từ trong trạng thái nhập định tỉnh lại, gật đầu nói: "Được."
Nàng chuẩn bị đứng lên, nhưng bởi vì quỳ suốt một đêm, huyết mạch có chút không thông, thân thể nhất oai, hướng ta ngã xuống. Ta liền nâng cơ thể mềm mại của nàng lên, dùng chút sức, đỡ nàng đứng lên, Bạch Kiếm thân thể cùng Mặc Nguyệt khác biệt nhau rất lớn, Mặc Nguyệt thân thể co dãn ngận túc, khắp nơi tràn ngập sức sống, mà Bạch Kiếm thì bất đồng, nàng toàn thân nhu nhược như không có xương, khắp nơi mềm mại tục, vùa rồi chỉ tiếp trong chớp mắt, nhưng khiến cho ta cảm giác như ôm một đóa hoa, rất là thoải mái, không khỏi có cảm giác trong lòng rung động.
Bạch Kiếm vừa đứng vững, cúi xuống xoa chân một cái, nhìn trộm ta, vừa lúc ta cũng nhìn đến, hai ánh mắt đối nhau, nàng trên mặt nhất thời hiện lên một mảng đỏ, nhìn qua cực kỳ kiều diễm. Ta liền khép hai mắt lại, thu nhiếp tâm thần, âm thầm nói cho tự mình, nhất định không thể sinh ra tâm tư không tốt, nếu không, như thế nào ăn nói với ba vị kiều thê được.
Dịch giả : xbntx
Hiệu đính : Iori Yagami
Nguồn : 4vn.eu - http://4vn.eu/forum
"Lựu đạn" Cuồng Thần làm quà Tết Kỷ Sửu đây
Bạch Kiếm thoáng nhìn ta một cách u oán, quay đầu, một lúc sau, mang theo thức ăn vào phòng mẫu thân. Trong phòng không phát ra một âm thanh nào.
Bạch Kiếm nói: ”Mẫu thân, người vẫn chưa nghỉ ngơi chứ ạ, trước tiên hãy ăn một cái gì đó đã.”
Mẫu thân thở dài: ”Con cứ quỳ ở trước của phòng thế thì làm sao mẫu thân ngủ được, việc này ta cũng đã nghĩ nhiều rồi, mối hận trong lòng ta đối với Lôi Áo thật là không thể nào khai giải được, ta căn bản trong đầu không có ý niệm tha thứ, Tường nhi và Nguyệt nhi cũng ở ngoài sao?”
Bạch Kiếm nói: “Vâng ạ, họ vẫn còn quỳ ở ngoài kia, mẫu thân, tóm lại là người vẫn không thể tha thứ cho Bỉ Mông vương, cũng không đến gặp ông ta, ông ấy không còn sống được bao lâu nữa, người không thể tiếp tục căm ghét một người đã chết. Hãy đến gặp ông ấy, trong lòng người có lẽ sẽ tốt hơn nhiều.”
Mẫu thân im lặng nửa ngày, không ăn cũng không nói tiếng nào, tâm tình trong trạng thái trầm tư.
Ngay tại lúc này, bên ngoài đột nhiên vang lên một tiếng ồn: ”Báo, có sự việc khẩn cấp cần cầu kiến thân vương đại nhân.”
Bạch Kiếm từ trong phòng mẫu thân đi ra, ta nhìn Bạch Kiếm như có ý kêu nàng ra xem có chuyện gì, hình dáng hiện tại của ta không tiện gặp người khác.
Bạch Kiếm gật đầu, đi ra, khi nàng vừa đi ra liền nhanh chóng chạy vào, vừa chạy vừa hô: ”Lôi Tường, không tốt rồi, phụ thân ngươi Bỉ Mông vương không tốt rồi, đại ca Lôi Long của ngươi kêu ngươi mau chóng quay về.”
Ta trong thất kinh, ngày hôm qua không phải nói phụ thân còn có thể cầm cự ba ngày sao?
Như thế nào mà lại không ổn như thế được, ta nhất thời không minh bạch, nhanh chóng đứng lên để có thể nghe rõ tiếng hô của Bạch Kiếm, Mặc Nguyệt cũng nhanh chóng thanh tỉnh, ta đỡ nàng cùng đứng lên với ta, ta nhìn vào phòng mẫu thân hô lớn: ”Mẫu thân, phụ thân không ổn rồi, người vẫn không muốn đi gặp phụ thân sao?”
Từ trong phòng của mẫu thân không có một âm thânh hồi đáp nào, ta trong lòng cảm thấy lạnh, xem ra, mẫu thân nhất định không chịu đi gặp phụ thân, mẫu thân đã kiên định như thế thì ta cũng không còn biện pháp, thở dài một tiếng, quay sang Mặc Nguyệt nói: ”Nguyệt nhi, nàng đi với ta, phải để cho nhạc phụ trước khi chết được gặp mặt con dâu.”
Mặc Nguyệt nhu thuận gật đầu nói: “Lão công, người đừng nên lo lắng quá, chúng ta đi nào.”
Ta quay đầu sang Bạch Kiếm nói: ”Bạch Kiếm tỉ tỉ, người chiếu cố cho mẫu thân, đệ và Mặc Nguyệt mau chóng đến xem phụ thân thế nào, nơi đây phiền toái tỉ.”
Bạch Kiếm gật đầu nói: ”Không vấn đề gì, nơi đây đã có ta, hai người mau chóng đi đi.”
Ta kéo Mặc Nguyệt nhanh chóng hướng ra cửa mà đi, trên đường, ta vận công lực toàn thân toàn tốc hướng đến Bỉ Mông vương phủ.
**********
Trước cửa Bỉ Mông vương, có một lượng lớn binh sĩ Cuồng Sư quân đoàn, xem bọn họ mỗi cá nhân đều trong trạng thái nghiêm ngặt, ta biết, nhất định là Thú Hoàng đến, thấy ta tiến đến lập tức nhường đường, quỳ xuống thi lễ, ta không có thời gian mà để ý đến bọn họ, kéo Mặc Nguyệt trực tiếp đi vào trong, thẳng tiến vào tẩm thất của phụ thân.
Tẩm thất của phụ thân canh phòng nghiêm mật, một lượng lớn Bỉ Mông binh sĩ và Cuồng Sư binh sĩ đứng thủ vệ ngay cửa, ta cùng Mặc Nguyệt đi vào, một tên Cuồng Sư quân đoàn đội trưởng tiến lên, nhỏ giọng nói: ”Điện hạ, người đã đến.”
Ta gật đầu, hỏi: ”Phụ hoàng cũng đã đến.”
Hắn gật đầu, nói: ”Bệ hạ đã đến được một thời gian.”
Ta cùng Mặc Nguyệt tiến vào tẩm thất, đại ca Lôi Long đứng bên giường của phụ thân, dùng tay lau nước mắt, Thú Hoàng đang nắm lấy tay phụ thân, khuôn mặt vô cùng đau khổ. Thấy ta đến, liền nhanh chóng nói: ”Tường nhi, con đã đến rồi, mau lại đây, phụ thân của con không thể chịu được bao lâu nữa.”
Ta nhanh chóng cùng Mặc Nguyệt đi đến, Thú Hoàng nhìn Mặc Nguyệt nói: ”Đây chính là tiểu công chúa của Ma tộc Mặc Nguyệt.”
Thú Hoàng gật đầu, ta không bận tâm đến họ, ngồi xuống bên cạnh phụ thân, phụ thân thần sắc không ổn, toàn thân phát ra tử khí: “Phụ thân, người cảm thấy sao?”
Phụ thân miễn cưỡng mở mắt nói: ”Con đã đến, mẫu thân con đâu? Nàng ấy vẫn không muốn thấy ta sao?”
Ta cúi đầu, không có đáp.
“Xem ra …… nàng cũng …. không có đến ….. cuối cùng ta cũng không được nàng tha thứ hài … tử … sau khi …. ta …. chết con nhất định ….. phải ….. chiếu cố ….. mẫu thân con ….. thật nhiều ….. nàng đã phải ….. đau khổ một thời gian dài.” Trên mặt phụ thân hiện lên một vẻ như là chuẩn bị chờ đợi cái chết, phân phó mọi việc trong ngoài tỏ tường.
Nhìn thấy bộ dạng của phụ thân, nước mắt của ta chảy dài, lúc này, ta đột nhiên có cảm giác sau lưng có năng lượng ba động, tựa hồ có một cổ năng lượng cường đại hướng đến đây, ta liền xoay người, nhìn thấy một thân ảnh đang từ ngoài tiến vào, hướng đến trước Thú Hoàng.
Từ khí tức của hắn, ta phát nhanh chóng phát hiện chính là tử vong năng lượng, liền hô một tiếng Cuồng Thần đấu khí theo một quyền xuất ra, hướng đến hắn mà xuất kích.
Hắc ảnh đó chậm lại, vụ khí hắc sắc từ trên thân hắn mạo xuất, cùng lúc ta xuất ra kim quang, ta cảm giác toàn thân chấn động, đối phương năng lực cực kì kì quái, hắc ảnh đã bị một kích của ta đánh văng ra ngoài cửa, cả phòng đều rùng mình.
Thú Hoàng liền hối hả nắm lấy tay ta, nói: ”Lôi Tường, không nên động thủ, là người bên ta.”
Ta kinh ngạc nhìn hắn: ”Người bên ta.”
Hắc ảnh cũng từ bên ngoài tiến vào, thanh âm của hắn nhỏ và trầm: ”Duệ thân vương công lực cao thâm, lão phu gần như không thể tiếp được. Bệ hạ ta hồi cung thì biết ngài đã đến đây, liền nhanh chóng đến đây, có chuyện gì phát sinh sao?”
Thú Hoàng giới thiệu với ta: ”Đây là thị vệ của ta Trường Ảnh Tử, hắn là vong linh pháp sư, ta phái hắn thay thế Ma Hoàng đi tìm Mặc Nguyệt công chúa, ta nghe phụ thân của con bị trúng vong linh trớ chú liền nhanh chóng triệu hồi hắn về, có lẽ, hắn có được phương pháp nào đó. Ảnh Tử, ngươi hiện thân đi. ”
Ta trong lòng chấn động, nguyên lai bên cạnh Thú Hoàng còn có nhận vật này, một vong linh pháp sư, hắn thực lực nhất định không yếu.
Vong linh pháp sư đó liền xuất hiện bản thể, toàn thân hắc được bao bọc bởi một màn hắc vụ to lớn, cuối đầu, làm ta không thể nào nhìn thấy diện mạo, trong tay cầm mộc trượng, trên đầu có điêu khắc ngân tích, tựa như một loại chú ngữ gì đó, toàn thân hắn phát ra khí tức sâm lãnh, ta không có một tí hảo cảm gì với hắn, nhưng nghe Thú Hoàng nói hắn đến là để trị thương cho phụ thân, ta cũng đứng lên nói: ”Phiền toái người đến xem phụ thân của ta.”
Ảnh Tử gật đầu, thân thể dập dờn, bay đến bên cạnh giường, phụ thân tựa như đã hôn mê. Một bàn tay khô khốc xuất ra từ màn hắc vụ, nắm lấy tay phụ thân, hắc vụ khí tức nhất thời bao bọc toàn thân phụ thân, Mặc Nguyệt cùng Thú Hoàng tựa hồ giống nhau, đồng thời thối lui, đại ca Lôi Long trên thân xuất ra lục quang, trên mặt thần sắc không được tốt, nhưng tuyệt nhiên không li khai, hẳn đó là nhờ tác dụng của Lục Tùng thạch mà ta đã cấp cho hắn. Dưới màn hắc vụ, phụ thân phảng phất như là một cổ thi thể thối rữa trông hết sức quỷ dị.
Sau nửa này, Ảnh Tử hồi thủ, hắc vụ được hắn thu hồi về, âm thanh của hắn có chút kinh ngạc: “Thật là trớ chú lợi hại, người hạ trớ chú cho Lôi Áo vương thực lực có thể nói đã tiếp cận cao cấp vong linh pháp sư, hơn nữa, hầu như toàn bộ trớ chú đã thâm nhập vào cơ thể của Lôi Áo vương, trớ trú hầu như đã hoàn thành, ta cũng không có biện nào.”
Ta nhanh chóng hỏi: ”Một tia hy vọng cũng không có sao?”
Ảnh Tử gật đầu: ”Trừ khi có được sự giúp đỡ của vong linh vu sư, còn có thể có một tia sống, bất quá điều đó là không thể, tại thế giới này căn bản không có vong linh vu sư, ngài nên chuẩn bị hậu sự cho Lôi Áo vương, nếu như Lôi Áo vương nói sớm cho ta biết thì ta còn có thể giúp cho ông ấy kéo dài thọ mệnh, hiện tại mọi chuyện đều đã quá trễ.”
Ta cảm giác toàn thân phát lạnh, chăm chăm nhìn Ảnh Tử bay về bên cạnh Thú Hoàng, Thú Hoàng cho phép hắn lui ra. Phụ thân trên mặt có một tia huyết sắc, từ từ mở mắt, ta liền mau chóng nói: ”Phụ thân, người có đỡ hơn chưa?”
Phụ thân nhìn thấy bộ dạng lo lắng của ta, bàn tay chuyển động, ta nhanh chóng nắm lấy tay người, phụ thân nhìn ta mỉm cười, lắc lắc đầu nói: ”Hài tử, đừng như thế, chúng ta Bỉ Mông chiến sĩ máu chảy không rơi lệ, bất kể là sinh vật gì cũng đều phải chết, kêu đại ca ngươi đến đây.” Mặc dù thanh âm của phụ thân rõ ràng, nhưng ta biết, đây là ông ấy cố gắng.
Lôi Long nghe phụ thân gọi, nhanh chóng tiến tới, thổn thức: ”Phụ thân.”
Phụ thân nói:
“Sau khi ta qua đời Bỉ Mông nhất tộc phải trông cậy vào con rồi Lôi Long, sau này có chuyện phiền hà gì hoặc vấn đề gì không giải quyết được hãy tìm đệ đệ con, hắn có trí tuệ linh hoạt, thực lực hoàn hoàn vượt trội hơn ta, có thể giúp con được nhiều việc.”
“Lôi Tường, mặc dù con không có ngoại hình của một Bỉ Mông chiến sĩ, ta cũng không vì thế mà không thích con, bởi vì con là nhi tử xuất sắc nhất trong ba nhi tử của ta, nếu sau này Bỉ Mông nhất tộc có phiền toái gì, con không được được tụ thủ bàng quan, hứa với ta được không?”
Ta dứt khoát gật đầu, nói: ”Phụ thân, yên tâm đi, Bỉ Mông nhất tộc của chúng ta nhất định sẽ phát dương quang đại. Mặc Nguyệt muội mau đến đây để cho phụ thân nhìn nào.”
Ta nhanh chóng nắm lấy bàn tay nhỏ nhắn của Mặc Nguyệt, hướng đến phụ thân nói: ”Phụ thân, nàng là con dâu của người Mặc Nguyệt.”
Phụ thân nhãn thần ảm đạm, chuyển mắt nhìn sang Mặc Nguyệt nói: ”Ân, đúng là một tiểu nữ xinh đẹp, nhi tử, con thật là có nhãn quang tốt, hài tử này dung mạo có thể so được với mẫu thân con khi còn trẻ.” Nhắc đến mẫu thân, thần sắc của người hiện lên vẻ hối hận.
Ta nhìn Mặc Nguyệt nói: ”Nguyệt nhi, mau gọi phụ thân.”
Mặc Nguyệt nhìn ta rồi quay sang nhìn phụ thân: ”Daddy. (^.^)”
Phụ thân trong mắt ẩn chứa lệ thủy, “Ai …, trước khi chết mà có được đứa con dâu thế này, ta cũng mãn nguyện, Lôi Tường, con nhất định phải đối đãi thật tốt với Nguyệt nhi, ngàn vạn lần không được giống như ta, ta ………”
“Phụ thân …..”
…….
Ngoài cổng.
Ảnh Tử nói với Thú Hoàng: ”Bệ hạ, thần vẫn không tìm được Ma tộc công chúa.”
Thú Hoàng nói: ”Không cần phải tìm nữa, nó đang ở bên trong, là cô gái Lôi Tường mang về.”
“Bệ hạ, Cửu Đầu Xà không phải đã nói là Lôi Tường đã bị người của Long Thần đế quốc Thánh Long kỵ sĩ đoàn bắt rồi sao? Sao có thể trở về được.”
Thú Hoàng mỉm cười nói: ”Hắn có thể trở về làm khiến ta rất cao hứng, đứa trẻ này, bây giờ rất trung thành với ta, xem ra ta có thể tín nhiệm hắn rồi.”
Ảnh Tử nói: ”Bệ hạ, ngài nên chú ý đến hắn, vừa lúc nãy giao thủ với hắn thần thấy năng lực của hắn tiến bộ rất nhiều, thần không có cách nào có thể nhìn thấu được, hiện tại, hiện tại chỉ có thể biết được năng lực của hắn cực kì cao thâm.”
Thú Hoàng tự tin nói: ”Hắn hiện tại rất trung thành với ta, ta tin tưởng vào lòng trung thành của hắn, thật đáng tiếc, Lôi Áo huynh đệ lại ra đi, nếu không, Thú nhân quốc nhất định sẽ trở thành một quốc gia cường đại.”
Ảnh Tử thở dài nói: ”Đúng là nhân ngoại hữu nhân, Lôi Áo vương thương thế cực kì nghiêm trọng, năng lực của vong linh pháp sư đã trớ chú hắn thật là cường đại.”
Đang lúc đó, đột nhiên bên ngoài có một binh sĩ của Cuồng Sư quân đoàn tiến vào báo tin.
“Khải bẩm bệ hạ, ngoài điện có một vị phu nhân cùng một nữ hài của hồ tộc nói là mẫu thân của Duệ thân vương đại nhân muốn vào gặp Bỉ Mông vương đại nhân.”
Thú Hoàng kinh hỉ nói: ”Mau mời.”
“Vâng.” Binh sĩ mau chóng lui ra.
Thú Hoàng tự nói với chính mình: ”Nàng ấy cuối cùng cũng đến rồi, Lôi Áo huynh đệ có thể yên tâm ra đi.”
………..
Phụ thân trên mặt không còn huyết sắc, thanh âm càng trở nên yếu. Đại ca Lôi Long quỳ bên cạnh phụ thân khóc rống, nước mắt không ngừng rơi.
Lúc này, cửa phòng mở ra, ta quay đầu lại liền thấy Thú Hoàng cùng mẫu thân tiến vào, ta nhất thời mừng rỡ quay sang phụ thân nói: ”Phụ thân, người hãy cố lên, mẫu thân đã đến rồi.”
Nghe ta kinh hô, phụ thân thân thể chấn động, cố gắng mở to đôi mắt, nhìn ta nói: ”Nàng ấy …. đã … đã ….. đến rồi.”
Mẫu thân trên mặt không có biểu tình tiến vào, trước tiên nhìn ta một cái, rồi sau đó chuyển sang phụ thân, khi mẫu thân thấy hình dáng của phụ thân, toàn thân đại chấn, nhất thời lệ thủy xuất hiện trên mắt.
“Ngươi, ngươi sao bộ dạng lại thành thế này?”
Phụ thân trên mặt hiện lên vẻ tươi cười nói: ”Nàng, nàng ….. cuối cùng cũng đã đến, thật là tốt quá, ta có thể chết mà không oán than rồi.” <đáng lý ra là có mấy dấu ….. nhưng làm như thế thì ta mệt mà mọi người đọc cũng mệt nên ta đành bỏ qua>
Nước mắt trên mặt mẫu thân chảy xuống, nhìn phụ thân, nhãn thần cực kì phức tạp.
“Mẫu thân Lôi Tường, cám ơn nàng, cám ơn nàng đã đến, ta biết ta lúc trước đã làm nên chuyện mà nàng không thể nào tha thứ cho ta được, nhưng ta muốn nói cho nàng biết, ta rất là hối hận, đó là sự việc mà ta cảm thấy hối hận nhất trong đời, ta đã hủy hoại hạnh phúc của nàng, nếu như có kiếp sau ta nguyện ý làm trâu làm ngựa để đền bù cho nàng. Tuy nhiên ta không làm trâu làm ngựa là cái gì, nhưng ta biết đây là những điều Nhân loại thường nói.” <pó tay thằng cha này ko biết là cái gì mà cũng bon chen>
<đoạn này dịch vừa khó vừa mệt, cách 1 chữ lại có ……… nên ta đành bỏ qua hết cho ta đỡ đánh máy mà mọi người đọc cũng đỡ mệt >
Mẫu thân sầu khổ nói: ”Ngươi, ngươi đừng nhắc đến chuyện đó nữa.”
Phụ thân vẫn hiện lên vẻ tươi cười nhìn mẫu thân nói: ”Mẫu thân Lôi Tường, nàng khóc là vì ta sao? Ta cảm thấy thật cao hứng, ta cứ nghĩ nàng hận ta thấu xương.”
<bỏ qua …… >
Phụ thân thanh âm vô cùng suy nhược. Thanh âm của cha đã phi thường yếu đi, hắn cố gắng cầm cự không cho đôi mắt của mình khép lại, môi run rẩy nói: "Ta, ta …… không …… xong …..”
Thanh âm nhỏ dần, đột nhiên ngừng hẳn, hai bên khóe mắt của phụ thân hai giọt lệ chảy xuống, tuy lưu hạ nhãn lệ nhưng trên mặt phụ thân vẫn còn sự vui vẻ.
Ta cùng Lôi Long đồng thời khóc lớn, Mặc Nguyệt trên mắt cũng lưu nhãn lệ.
Mẫu thân thân thể hoảng động, nói: ”Ta thật sự hận ngươi sao? Ngươi như thế nào lại ra đi, sao sinh mệnh của ngươi lại yếu nhược thế hả, Lôi Áo, Lôi Áo, ngươi mau tỉnh lại, mau tỉnh lại, ta tha thứ cho ngươi.”
Mẫu thân gần như điên cuồng lắc lắc cơ thể phụ thân. Nhưng, sinh mệnh đã mất đi làm sao có thể khôi phục lại đây, mọi sự tình, bây giờ đã không còn cách cứu vãn nữa.
Thú Hoàng đứng bên cạnh giường, nước mắt tuôn dài, hắn có thể ngồi trên ngai vàng cũng là có sự hỗ trợ của Bỉ Mông vương Lôi Áo, khi còn sống, Lôi Áo toàn tâm toàn lực hỗ trợ hắn.