12-08-2008, 09:58 AM
♥Anh không sợ khó, anh không sợ khổ, mà chỉ sợ khô♥♥Mơ ước nhỠnhoi♥ ♥1 vợ 2 con 3 tầng 4 bánh du lịch khắp 5 châu♥
Tham gia: Apr 2008
Äến từ: Hà Lá»™i
Bà i gởi: 3,077
Thá»i gian online: 1 tháng 0 tuần 0 ngà y
Thanks: 1,488
Thanked 4,720 Times in 766 Posts
CHÆ¯Æ NG 45
BƯỚC CHÂN PHỤC THÙ
“Chắc chắn các vị không thể tưởng tượng nổi, sau khi chúng ta thu hẹp phạm vi tìm kiếm thì hai cao thá»§ máy tÃnh phát hiện ra đối tượng đầy nghi vấn có thể là Äáºu Hoán Chi, khi Dao Dao xem táºp an-bum cá»§a ông Thụy đã nháºn ra bức ảnh ông già và ông Thụy chụp chung.
"Có lẽ tôi nên Ä‘iểm qua vá» quan hệ giữa Lý Bá Thụy và hai ngưá»i mặc áo mưa: Dao Dao biết gia đình ông Thụy đã từng đến du ngoạn Tân Thưá»ng Cốc, Ä‘iá»u nà y cho thấy quan hệ giữa ông Thụy và ông già kia thá»±c không bình thưá»ng, rất có thể ông già kia biết bà máºt cá»§a ông Thụy. Nếu bức email mà Há»™i du lịch đại há»c Giang Kinh nháºn được là do ông già đó gá»i đến, thì cÅ©ng có thể ông ta đã bằng má»™t cách nà o đó, cho Viên Thuyên biết má»™t số bà máºt. Vì ông ta có âm mưu, nên má»›i không xuất đầu lá»™ diện, và coi Viên Thuyên là cái loa phát thanh – vạch trần táºp Ä‘oà n Äắc Quảng, chỉ rõ nguyên nhân tháºt sá»± khiến cả nhà ông Thụy bị chết. Nhưng khi Viên Thuyên và o được tưá»ng kép, thì máu tham đã nổi lên dữ dá»™i. Sau khi căn bản đã hiểu vá» Äắc Quảng, cô quyết định cứ gác lại đã. Äiá»u nà y giải thÃch tại sao Tư Dao lại phát hiện ra tấm ảnh kia trong bụng con sóc – rất có thể là đó là do ngưá»i mặc áo mưa đã là m, mục Ä‘Ãch là là m cho chúng ta phải chú ý đến cả nhà ông Thụy mà là m tiếp cái việc Viên Thuyên chưa hoà n thà nh. Chúng ta lại cà ng có lý do để tin rằng, ông Thụy – vá»›i biệt tà i thiết kế lắp đặt – chÃnh là ngưá»i đã thiết kế và tạo nên ‘cá»— máy’ quan tà i treo.
"Thế rồi chúng tôi đặt trá»ng tâm tìm kiếm ở Philadelphia bang Pennsylvania (Mỹ), cÅ©ng là nÆ¡i ở cá»§a ông Thụy. Lịch Thu cÅ©ng nháºn ra địa Ä‘iểm chụp bức ảnh đó là ở má»™t công viên gần trưá»ng đại há»c Pennsylvania ở bang Philadelphia.
“Trưá»ng đại há»c đó có má»™t trung tâm nghiên cứu nhiá»…m sắc thể gen, chúng tôi nháºn ra tên cá»§a má»™t nhà khoa há»c: Wiliam Doe; có vẻ như tên Tây, nhưng có lẽ Doe là phiên âm cá»§a chữ ‘Äáºu’? Trang web vỠông ta chỉ giá»›i thiệu má»™t số nghiên cứu đơn giản, không đăng ảnh. Chúng tôi bèn gá»i Ä‘iện sang trung tâm đó há»i, thì quả nhiên vị giáo sư ấy là ngưá»i Trung Quốc, Ä‘ang xin nghỉ phép ná»a năm, hình như là vá» Trung Quốc giảng bà i, đến mùa xuân, lúc khai giảng má»›i trở lại.
“Há» lại tìm kiếm và thấy từ năm 1987, đại ca nà y đã đăng các bà i nghiên cứu rất sâu, phần lá»›n là vá» phân tá» gien, anbumin gì gì đó. Năm 2000, má»™t sản phẩm gien cá»§a ông ta được đăng ký phát minh độc quyá»n, được ứng dụng rá»™ng rãi trong giá»›i y há»c; nói cách khác, ông ta là triệu phú thứ thiệt!†Tá» Phóng nói má»™t lèo trong cuá»™c Ä‘iện thoại tay ba, rất hăng.
Vân Côn nói: “Váºy thì rất có thể virút ấy là má»™t biến thể cá»§a virút Ke-sa-ji, vợ tôi đánh bạo suy luáºn rằng, việc tác động và o tổ chức gien để tạo ra chá»§ng loại virút má»›i, chẳng phải là chuyện viá»…n tưởng. Chưa biết chừng ông Wiliam Doe nà y đã có cái biệt tà i ấy!â€
Du Thư Lượng nói: “Thế thì gần như có thể khẳng định Wiliam Doe chÃnh là ngưá»i mặc áo mưa, ngưá»i mặc áo mưa chÃnh là Äáºu Hoán Chi. Theo giả thiết cá»§a Âu Dương Sảnh thì rất có thể Äáºu Hoán Chi sống trong môi trưá»ng nghiên cứu thuáºn lợi ở Mỹ, đã là m rõ kết cấu cá»§a virút gây hại cho dân Thôn quái dị, đồng thá»i đã tổng hợp được độc tố, thông qua lÅ© côn trùng cắn ngưá»i để truyá»n cho du khách và o hang quan tà i treo…Tháºt kinh khá»§ng! Mong sao ông ta vẫn còn chút lương tâm, mong sao bà Äá»— Dung có thể liên lạc được vá»›i ông ta, khuyên ông ta giải cứu cho Tư Dao…Nhưng vấn đỠlà nếu ông ta có cách giải cứu."
Bà Äá»— Dung biết, chÃnh ngưá»i ấy là Äáºu Hoán Chi. Ông ta đã đến đây và i lần nhưng chỉ má»™t thoáng ở ngoà i cá»a.
Bà hiểu ông ấy không muốn nói chuyện vá»›i bà . Ông ấy đã khác xưa. Nếu bác sÄ© Du Thư Lượng suy Ä‘oán không nhầm, thì ông ấy đúng là đã đổi khác má»™t cách đáng sợ. Bà không há» lấy là m lạ, từ lâu bà đã nháºn ra trong tÃnh cách cá»§a ông ta có yếu tố rất Ä‘iên cuồng. Äồng thá»i bà cÅ©ng biết con ngưá»i nà y, ngà y xưa bà đã thông cảm vá»›i ông ta, nhắc nhở em gái… ông ta vẫn ghi nháºn, vì thế má»›i xuất hiện ở cá»a nhà bà , tuy chỉ là giây lát.
Hai chai sữa tươi đã đặt ngay ngắn trên tấm thảm chùi chân đặt nÆ¡i cá»a.
Ngưá»i đưa sữa mặc áo đồng phục cá»§a công ty quay ngưá»i bước nhanh xuống cầu thang. Nhưng đã muá»™n, cá»a báºt mở.
“Hoán Chi, sao chú lại tránh mặt tôi? Tránh mặt tất cả má»i ngưá»i?†Giá»ng cá»§a bà Dung vẫn uy nghiêm như ngà y nà o.
Ngưá»i nhân viên ấy dừng bước. Ông ta biết mình đã bị lá»™, nhưng không vá»™i và ng tháo chạy. Lưng vẫn quay vá» phÃa bà Dung, ông ta bình thản nói: “Chị ạ, em không có nghÄ©a vụ phải gặp bất cứ ai, em và i lần đưa sữa cho chị, nhằm tỠý biết Æ¡n chị suốt bao năm qua. Ngà y ấy chỉ có chị luôn luôn thông cảm vá»›i em, nghe em giãi bà y, và động viên em hãy can đảm tiếp tục sống, nếu không có chị động viên, em đã thà nh nắm xương khô từ lâu rồi!â€
Có thể nháºn thấy ông ta rất bình tÄ©nh, không Ä‘iên rồ chút nà o.
“Chú vẫn ổn là tốt rồi, coi như chị cÅ©ng có lần tÃch đức. Nà y chú nói tháºt Ä‘i, có phải con bé Ä‘ang ốm, virút viêm cÆ¡ tim…là do chú là m không?â€
“Äám ngưá»i thông minh ấy đã có kết luáºn rồi, thì khá»i cần em phải ký tên đóng dấu là m gì!â€
“Váºy chú định là m gì? Trả thù à ? Äá»— Nhược và ngưá»i chồng há» Mạnh đã chết, sao chú lại trút giáºn lên đầu ngưá»i vô tá»™i…Trá»i ạ, chẳng lẽ…vợ chồng Äá»— Nhược cÅ©ng là do chú hại ư?â€
“Có rất nhiá»u ngả đỠtruyá»n virút, chứ không nhất thiết phải và o hang Tháºp Tịchâ€. Ông ta lạnh lùng nói.
“Tháºt quá quắt! Sao chú lại không tha cho Tư Dao?†Bà Dung đã có phần phẫn ná»™, tháºm chà bà đã nghÄ© phải báo công an.
“Em đã sai lầm…lẽ ra nên cho con gái há» chết trước, sau đó để cho há» Ä‘au thương đến chết má»›i phải! Nhưng nói cho cùng, em vẫn là má»™t nhà khoa há»c mặc dù 25 năm trước đã là má»™t nhà khoa há»c hóa Ä‘iên. Em vẫn muốn là m thà nghiệm, xem xem virus mà mình má»›i khai thác được nguy hại đối vá»›i con ngưá»i ra sao, diá»…n biến bệnh tình thế nà o. Chị cÅ©ng biết rồi, em háºn cái thế giá»›i nà y, em háºn cái nhược Ä‘iểm thâm căn cố đế cá»§a bản tÃnh con ngưá»i: tham lam, đầy dục vá»ng, trụy lạc, cạn tình; em muốn thứ virus nà y sẽ khiến cho má»i ngưá»i ý thức được thế nà o là đau thương đến chết! Hoặc nói cách khác, cái chết cá»§a má»—i con ngưá»i Ä‘á»u là sá»± chịu trách nhiệm vá» hà nh vi cá»§a bản thân bởi vì, sống trên Ä‘á»i ai cÅ©ng có những lá»±a chá»n khiến ngưá»i khác phải Ä‘au lòng, đây là trò ác cá»§a thượng đế khi tạo ra loà i ngưá»i.â€
“Tôi lại há»i, váºy Dao Dao có tá»™i tình gì mà nó phải chịu trách nhiệm vá» hà nh vi cá»§a mình?â€
“Nó là báu váºt cá»§a bố mẹ nó, là nguồn vui cá»§a bố mẹ nó. Nhiá»u năm trước em đã đứng xa quan sát há», hỠđúng là má»™t gia đình hạnh phúc, không thể hạnh phúc hÆ¡n nữa… nhưng lẽ ra cái gia đình hạnh phúc ấy phải thuá»™c vá» em! Em đã mất ngưá»i chị ruá»™t, em đã mất Ä‘i mối tình đầu, cÅ©ng là tình yêu duy nhất, em đã mất gia đình!â€
“Bây giá» nói váºy thì cÅ©ng chẳng Ãch gì, chú đã hại sinh mạng cá»§a cả đám thanh niên để được hả giáºn, chú quá Ãch ká»· và tháºt sá»± đáng sợ. Ngà y ấy tôi khuyên chú hãy can đảm mà sống, chứ không muốn chú lại biến thà nh thế nà y!†Bà Äá»— Dung vốn quen chá»i mắng thẳng thừng, bà nói thế nà y vá»›i Hoán Chi đã là rất lá»±a lá»i rồi.
“Má»™t kẻ đã chết má»™t lần như em, thì còn có thể thay đổi gì nữa đây? Em biết, chị định khuyên em hãy cứu con bé ấy. Chị đừng khuyên là m gì, sẽ vô Ãch thôi. CÅ©ng giống như ngà y trước dù chị khuyên Äá»— Nhược thế nà o, cô ấy vẫn không đổi ý; tháºm chà đến chết cô ấy vẫn không thoáng chút cắn rứtâ€. Hoán Chi lá»›n tiếng.
Bà Dung cảm thấy có phần tuyệt vá»ng, trái tim cá»§a con ngưá»i nà y đã chết, ngưá»i đã không còn trái tim, thì sẽ không bị cảm hóa.
Nhưng mà Tư Dao tháºt đáng thương! Không thể để nó phải Ä‘au thương mà chết!
Bà cố hồi tưởng … và bá»—ng nhá»› đến má»™t chuyện xa xưa. Äây có lẽ là cÆ¡ há»™i cuối cùng, nếu không được thì sẽ báo công an, hoặc bà sẽ bị kẻ Ä‘iên rồ nà y giết chết.
“Kìa, ai bảo là Äá»— Nhược không hối háºn, không cắn rứt? Tôi còn nhớ… hồi Dao Dao lên ba tuổi, cô Nhược đã đưa nó đến VÅ© Di, cô ấy không nói vá»›i tôi nhưng vì chị em tôi Ä‘á»u Ä‘ang ở Giang Kinh nên tôi biết rõ vá» cô ấy. ChÅ© nghÄ© mà xem, nó Ä‘i VÅ© Di để là m gì? Lẽ nà o để ngắm cảnh non xanh nước biếc? Tôi Ä‘oán rằng cô ấy muốn gặp chú để xin lá»—i, vì đã có lần cô ấy há»i tôi rằng, sau khi chú mất tÃch, chú có liên lạc gì vá»›i tôi khôngâ€.
Äáºu Hoán Chi lần đầu tiên quay ngưá»i lại, cả hai nhìn thẳng và o nhau: “Chị nói…có tháºt không đấy? Hay là chị Ä‘ang bịa ra, vì muốn em cứu con bé kia?â€
“Tôi không có thói quen nói dối. Chú biết rõ còn gì!†Bà Dung cảm thấy hình như Hoán Chi đã bị lay động. Nhưng chưa lấy gì là m chắc. Liệu con ngưá»i nà y còn có thể bị lay động hay không?
“Chẳng lẽ lại như thế tháºt…†Giá»ng nói gai gai thô nháp cá»§a ông ta hÆ¡i run run. “Em biết, chị vẫn Ä‘ang cố thuyết phục em cứu con bé ấy. Nhưng dù em muốn cứu tháºt, thì cÅ©ng bất lá»±c mà thôi…Há»… nhiá»…m phải virút ấy thì hết đưá»ng cứu!â€
Tà i sản của ♥huytuandc♥
Chữ ký của ♥huytuandc♥
Thịt gà xôi nếp đà n bÃ
Ba cái thứ đó phải dùng bằng tay
Ai đừng má»™t dạ hai má»
Äừng chê cu ngắn đừng mê cu dà i
Cu dà i là cá»§a bá»n tây
Việt Nam tuy ngắn nhưng cầy lâu hơn
Chỉ một lần chạm nhẹ cũng là m bụng ai.... to tướng...
2 tuổi mới cai sữa, 15 tuổi đã tái nghiện rồi....
Chưa thấy quan tà i chưa đổ lệ , chưa thấy xế vụ chưa kinh hồn ....
Cây lá»›n má»™t ôm, khởi sinh từ má»™t cái mầm nhá» - Äà i cao chÃn tầng, khởi đầu từ má»™t sá»t đất - Äi xa ngà n dặm, bắt đầu từ má»™t bước chân...
Mắt trong , môi má»m , lưỡi thì ... đừng há»i . Là 1 bầu trá»i tư cách, là 1 tấm gương đáng há»c há»i, là má»™t thanh niên yêu nước, thương dân, là 1 cốc cafe ấm áp cho các em gái má»›i lá»›n á»§ tay khi lạnh, là má»™t chà ng trai trong mÆ¡, và là hạnh phúc , ước mÆ¡ cá»§a các chị em gái ngây thÆ¡
-Bà Danh: ThÃch Giao Hợp và ThÃch Thì Thượng.
-Thà nh viên chÃnh phá»§ cao cấp các khối ASIAN vá» tình dục há»c và tâm sinh lý há»c
-Cục trưởng cục phân cục chuyên ngà nh phân tÃch cục phân
-Bá»™ phó bá»™ chém gió và các vấn đỠvá» ngôn ngữ há»c
-Há»™i trưởng há»™i thất há»c kiêm hiệu phó trưá»ng mầm non dân láºp THÃCH THÃŒ PHẬP
-Chá»§ tịch HÄQT,tổng giám đốc tâp Ä‘oà n Sexsolophy and F ucksolophist Co.Ltd..
Tình yêu thì tầm thưá»ng, Tình dục là cao thượng
Ăn thì có thể chay nhưng ngủ thì phải có thịt
Äừng nói tôi văng tục chỉ là tôi cá tÃnh thôi
Äừng tá»± hà o vì mình nhà nghèo mà há»c giá»i - Hãy tá»± há»i sao mình há»c giá»i mà vẫn nghèo
Äừng tá»± ti vì mình nhà già u mà há»c dốt - Hãy tá»± tin vì mình há»c dốt mà vẫn già u!
Có cái nắng có cái gió nhưng thiếu ..... cái đó thì ta xa nhau ngưá»i Æ¡i ....
Tá»± hà o là hai bà n tay trắng láºp nên...vô số nợ
Ngà y ta sinh ra Ä‘á»i, má»i ngưá»i cưá»i ta khóc. Hãy sống như thế nà o để khi ta ra Ä‘i má»i ngưá»i khóc ta cưá»i...
...Rất nhiá»u ngưá»i coi cụm từ viết tắt "lol" là để chỉ má»™t dụng cụ giải trà có tÃnh phức tạp cao...
12-08-2008, 09:59 AM
♥Anh không sợ khó, anh không sợ khổ, mà chỉ sợ khô♥♥Mơ ước nhỠnhoi♥ ♥1 vợ 2 con 3 tầng 4 bánh du lịch khắp 5 châu♥
Tham gia: Apr 2008
Äến từ: Hà Lá»™i
Bà i gởi: 3,077
Thá»i gian online: 1 tháng 0 tuần 0 ngà y
Thanks: 1,488
Thanked 4,720 Times in 766 Posts
CHÆ¯Æ NG 46
SINH TỬ BÊN NHAU
“Em muốn là m thế lần nữa tháºt à ?†Bác sÄ© Du Thư Lượng nhìn Tư Dao Ä‘ang nằm trên giưá»ng bệnh. Sắc mặt cá»§a cô trông vẫn khá. Cách đây năm phút, bác sÄ© Tạ Tốn vừa cho cô biết bệnh tình cá»§a cô vẫn chưa chuyển biến.
“Bác sÄ© Lượng biết không, mấy hôm nay em rất buồn, nằm nghÄ© ngợi lan man, em thấy sau hai lần thôi miên hôm ná», em đã thấp thoáng nhá»› ra và i Ä‘iá»u. Em nhá»› rằng hồi nhá» chắc chắn mình đã từng đến Tân Thưá»ng Cốc. Cho nên em má»›i có cảm giác vùng ấy quen quen…â€
Thư Lượng ngẫm nghÄ©, nếu Äáºu Hoán Chi đúng là chồng cÅ© cá»§a Äá»— Nhược, thì chắc bà ấy phải biết Tân Thưá»ng Cốc. Hay là Äá»— Nhược từng đưa Tư Dao đến Tân Thưá»ng Cốc? Bà ấy và Hoán Chi đã ly hôn, Tư Dao và Hoán Chi không liên quan gì vá» huyết thống, thì bà Äá»— Nhược đến Tân Thưá»ng Cốc để là m gì?
“Nếu anh Lượng thấy khó xá»â€¦ thì thôi cÅ©ng được ạ! Thá»±c ra cÅ©ng chẳng có gì gấp. Em chỉ muốn sá»›m bye-bye vá»›i cái chứng sợ hãi không gian khép kÃn mà thôiâ€.
Thư Lượng vá»™i nói: “Không phải thế, anh rất muốn giúp em, để em sá»›m từ biệt nó. Äể anh chuẩn bị má»™t chút, chúng ta sẽ bắt đầu ngayâ€.
Thung lũng tuyệt đẹp, thác nước đổ, hang quan tà i treo âm u.
Con đưá»ng núi quanh co uốn lượn, Ä‘i đến những nÆ¡i chưa từng biết đến.
Tê ngứa, Ä‘au buốt, rất nhiá»u rất nhiá»u con bá» Ä‘ang đốt là n da mịn.
Nức nở, kêu khóc. Mẹ ơi, mẹ ơi….
Mẹ cũng đang bị hà nh hạ như thế.
Căn nhà nhá», kÃn mÃt, mẹ không có ở bên. Mẹ Æ¡i, con sợ lắm, mẹ Ä‘ang ở đâu? Con sẽ ra như thế nà o? Con có ra nổi không? Không thể, vì căn nhà nà y toà n bằng sắt.
Tôi nóng quá, nóng đến ná»—i nghẹt thở. Lá»a cháy, tôi nhìn thấy ánh lá»a ở ngoà i cá»a sổ chấn song sắt.
Du Thư Lượng đã Ä‘i rồi, Tư Dao vẫn còn chìm trong hồi ức rất lâu. Tại sao mình lại có mặt ở Tân Thưá»ng Cốc? Tại sao mình lại trải qua những cá»±c hình y hệt như ông Cố Trân? Hồi đó cô còn quá nhá», nên không có lá»i giải đáp. Mẹ thì sao, liệu mẹ có trả lá»i được không? Khi mình trưởng thà nh rồi, tại sao mẹ không bao giá» nhắc đến Ä‘iá»u đó vá»›i mình?
Má»™t bóng ngưá»i mà cô luôn khắc khoải nhá»› nhung, xuất hiện ở cá»a buồng.
Lâm Nhuáºn bước đến bên giưá»ng Tư Dao, nhè nhẹ đặt tay lên má cô: “Sao trông em cứ như là vừa má»›i táºp chạy trở vá», lắm mồ hôi thế nà y? Em phải giữ sức chứ?â€
“Bác sÄ© Lượng vừa nãy đã thôi miên cho em, em chá»§ động đỠnghị. Em đã nhá»› ra rồi, mẹ em đã từng đưa em đến chÆ¡i Tân Thưá»ng Cốc, hồi đó em còn rất bé. Thảo nà o cứ thấy phong cảnh ở đó quen quen. Em còn nhá»› ra các cảnh bị hà nh xác y hệt ông Cố Trân đã từng trải qua: bị sâu bá» hút máu, bị nhốt trong căn nhà bằng sắt mấy ngà y, rồi bị lá»a nung, sau đó thì mưa…Chắc mẹ em cÅ©ng bị nhốt á» má»™t căn nhà khácâ€.
“Äó là căn nguyên cá»§a chứng sợ bị khép kÃn à ?â€
“Chẳng còn cách giải thÃch nà o có lý hÆ¡n thế. Hình như lần đó bị sốc quá mạnh, tiá»m thức cá»§a em đã chôn vùi nó, cho nên lại mắc chứng sợ bị khép kÃnâ€.
“Thá»±c ra ngưá»i dân Thôn quái dị đã là m việc gì?â€
“Em đã nói chuyện vá»›i ông Trân, ông ấy cho rằng có lẽ đó là cách để há» ngăn chặn những ngưá»i khác khá»i bị ‘đau thương đến chết’ !â€
“Nhưng chẳng có chút căn cứ khoa há»c gì cả! Những việc là m cá»§a há» quá là khác thưá»ng, nếu không thể khống chế được lá»a cháy, thì sẽ chết ngưá»i à ?â€
“Em vẫn nhá»› là ông già mặc áo mưa đó có thể dá»± báo thá»i tiết, ông ta vốn có gốc rá»… sâu xa vá»›i Thôn quái dị, thì dân thôn ấy cÅ©ng biết dá»± báo thá»i tiết cÅ©ng nên! Vì thế há» chá»n ngà y có mưa để mà nổi lá»a, chắc chắn sẽ khống chế được đám cháyâ€.
Lâm Nhuáºn tá» ra rất quan tâm: “Chắc mấy hôm nay em vẫn chẳng nghỉ ngÆ¡i, vẫn nghÄ© ngợi nhiá»u quá, nên giữ gìn thì hÆ¡n, nghÄ© nhiá»u cÅ©ng rất mệtâ€.
“Mệt hay không cÅ©ng thế thôi, sá»›m muá»™n gì thì em cÅ©ng chết…†Tư Dao nói thản nhiên, dưá»ng như chẳng mấy báºn tâm.
“Em muốn anh lấy mảnh vải đỠ(1) băng miệng em lại chắc? Toà n nói vá»› vẩn thôi!â€
************************
(1) Tượng trưng "lệnh cấm".
“Các anh hùa và o vá»›i nhau để giấu em, giấu tình trạng bệnh táºt, nhưng em thì chẳng thể tá»± dối mình dối ngưá»i!â€
“Nà o có ai giấu gì em? Chưa có kết luáºn chắc chắn kia mà !â€
“Kết luáºn? Cần bao nhiêu ngưá»i nữa ra Ä‘i, thì má»›i có thể kết luáºn?â€
“Em khác vá»›i há», em đã được chăm sóc sá»›m, viêm cÆ¡ tim chá»§ yếu là nghỉ ngÆ¡i thì sẽ tá»± khá»i. Những ngưá»i trước kia Ä‘á»u không được kịp thá»i Ä‘iá»u trị và chăm sócâ€
“Anh Ä‘ang an á»§i em, em biết. Nhưng anh có nhá»› rằng các việc mà ngưá»i mặc áo mưa ấy định là m, có việc gì là không là m nổi? Ông ta muốn giết muốn hà nh hạ em, lẽ nà o lại không thà nh công?â€
“Em lại nói linh tinh rồi! Tại sao ông ta phải nhằm và o em?â€
“Ông ta dụ má»i ngưá»i đến Tân Thưá»ng Cốc, hang Tháºp Tịch – Ä‘á»u là những nÆ¡i hồi nhá» em đã từng đến. Tại sao? Ông ta bám riết em không biết mệt má»i, cứ như mèo vá»n chuá»™t. Tại sao? Em tin chắc mình không là m Ä‘iá»u gì pháºt ý ông ta, váºy thì ông ta có thù oán gì đó vá»›i bố mẹ em; giỠđây em thấy thắc mắc, tại sao bố mẹ em má»›i ngoà i 50 mà năm ngoái đã phải lần lượt qua Ä‘á»i vì bệnh tim?â€
“Thì em đã kể vá»›i anh, mẹ em đã mắc bệnh tim từ hồi còn trẻ!â€
“Nhưng bố em thì sao? Ông ấy rất ham thể dục thể thao…â€
“Em ạ, những chuyện nà y hãy để bên công an há» xá» lý. Nghe nói hỠđã bắt đầu truy nã ông già mặc áo mưa, há» dùng ngay tấm ảnh có được trong an-bum ảnh cá»§a ông Lý Bá Thụy. Nếu ông ta còn ở Giang Kinh, thì vẫn có cÆ¡ há»™i tìm ra ông ta!â€
“Tìm ra à ? Ông ta định là m việc gì, cÅ©ng Ä‘á»u thá»±c hiện được. Ông ta sẽ chịu giao cho linh Ä‘an thần dược chắc?â€
“Kìa, Dao Dao! Sao em lại trở nên bi quan thế nà y?†Äôi mắt Lâm Nhuáºn rá»±c sáng, sưởi ấm lòng cô. “Em có nhá»› anh từng nói thế nà y: ngay từ dầu em đã rất hấp dẫn anh, vì em luôn hết sức lạc quan, có lòng ham sống mãnh liệt, em rất mạnh mẽ - mặc dù em luôn bị ác má»™ng Ä‘eo bám, các bạn thân thì lần lượt ra Ä‘i. Còn anh, thì em biết rồi: thá»±c chất anh là má»™t ngưá»i yếu Ä‘uối! Anh có thể tưởng tượng rằng, nếu em là ngưá»i khác – má»™t ngưá»i yếu Ä‘uối như anh – sau bao phen khiếp hãi như thế, chắc đã gục ngã, đã đầu hà ng số pháºn, đã ‘đau thương đến chết’ từ lâu rồi! Chỉ có em má»›i dám gan góc Ä‘i bóc vở từng mà n tối che khuất sá»± tháºt, má»›i vÄ©nh viá»…n tin ở ngà y mai…â€
“Kìa, đừng nói nữa…†Tư Dao bá»—ng xúc động ôm chầm lấy Lâm Nhuáºn, trà o hai hà ng lệ vui sướng pha lẫn buồn tá»§i. “Anh lại diá»…n thuyết hùng hồn cứ như là bà thư chi Ä‘oà n…Em đâu có mạnh mẽ đến thế, thá»±c ra em là đứa con gái rất hay khóc, nếu không có anh, và các anh chị thì em không sống nổi đến hôm nayâ€.
“Em lại thế rồi! ChÃnh em đã quyết định váºn mệnh cá»§a mình…nhưng, đúng là em cÅ©ng hay khóc tháºt!†Lâm Nhuáºn lau nước mắt cho nà ng.
“Tại sao anh vẫn còn giấu em…†Nước mắt nà ng lại tuôn trà o nhiá»u hÆ¡n nữa.
“Anh nà o có giấu gì em…â€
“Anh bắt đầu có hiện tượng rối loạn nhịp tim, đúng không? Trong máu anh cÅ©ng bắt đầu phát hiện ra virút ấy, đúng không?â€
“Sao…sao em biết?â€
“Anh quan tâm đến em từng giá» từng phút, em cÅ©ng từng giá» từng phút nhá»› anh. Em đã lén ra khá»i bệnh viện, gặp bác sÄ© Phà n thưá»ng khám bệnh cho anh. Ông ấy đã cho em biết. Anh đừng quên, em vẫn là bạn gái chÃnh thức cá»§a anh!â€
“Em phải là ngưá»i vợ tháºt sá»± cá»§a anh má»›i đúng!†Anh hôn nà ng.
“Tại em là m anh bị vạ lây…†Tư Dao khóc nức nở. Nếu anh cũng sẽ ‘đau thương đến chết’, thì đúng là tại nguyên nhân nà y.
“Nà o, băng Ä‘á»! Anh sẽ bưng miệng em lại!†Anh hôn lên môi nà ng. “Anh có chân, thì anh tá»± Ä‘i! Chứ đâu phải tại em? Anh đã suy nghÄ© rồi, hôm đó ở ngoà i hang Tháºp Tịch nghe thấy em Ä‘ang vùng vẫy…nếu lại cho anh má»™t vạn cÆ¡ há»™i như thế thì anh vẫn sẽ chạy và o cả má»™t vạn lần!â€
“Em biết, má»i ngưá»i Ä‘á»u rất thương hại em, nhưng hỠđâu có biết thá»±c ra em lại hết sức may mắn!â€
“Anh luôn có cảm giác rằng ông trá»i hay chiá»u ý ngưá»i, chúng ta cùng nâng đỡ nhau, nhất định sẽ vượt ngưá»i, chúng ta cùng nâng đỡ nhau, nhất định sẽ vượt qua bước gian nan nà y. Anh và em phải tháºt vững và ng. Tâm trạng lạc quan có thể giúp chúng ta bình phục!â€
â€œÄÆ°á»£c! Anh chá»› có hối háºn đấy nhé!†Tư Dao cÅ©ng rất biết, Ä‘iá»u ấy đâu có dá»…! Chết rồi, lại sống lại – là có tháºt, nhưng chỉ có trong truyện cổ tÃch, trong truyá»n thuyết mà thôi. Có lẽ, tất cả chỉ là truyá»n thuyết dân gian; má»™t đôi trai gái yêu nhau thắm thiết, rồi hỠđược ở bên nhau mãi mãi, vì hỠđã chết cùng má»™t lúc!
Chung Lâm Nhuáºn rá»i buồng bệnh cá»§a Tư Dao, anh Ä‘i sang má»™t buồng bệnh khác ở cùng tầng nà y. Anh lái xe cá»§a gia đình há» Chung đã đặt các váºt dụng sinh hoạt trên nóc tá»§ nÆ¡i đầu giưá»ng và chiếc tá»§ bếp gắn tưá»ng – Lâm Nhuáºn đã chá»§ động xin được chuyển đến bệnh viện số 7 cá»§a thà nh phố, để được chÃnh thức Ä‘iá»u trị và chăm sóc.
Tà i sản của ♥huytuandc♥
12-08-2008, 10:01 AM
♥Anh không sợ khó, anh không sợ khổ, mà chỉ sợ khô♥♥Mơ ước nhỠnhoi♥ ♥1 vợ 2 con 3 tầng 4 bánh du lịch khắp 5 châu♥
Tham gia: Apr 2008
Äến từ: Hà Lá»™i
Bà i gởi: 3,077
Thá»i gian online: 1 tháng 0 tuần 0 ngà y
Thanks: 1,488
Thanked 4,720 Times in 766 Posts
CHÆ¯Æ NG 47
DEATH FROM A BROKEN HEART(1)
(1) Chết vì vỡ tim
Công ty khai thác các chế phẩm sinh há»c “Trầm Luân†đặt tại nÆ¡i sầm uất thá»±c ra chỉ là má»™t cá»a hà ng nhá», trong các quầy tá»§ bà y là m phép má»™t số thuốc bổ. Äáºu Hoán Chi mở cá»a, rảo bước và o rồi đóng ngay cá»a lại. Sau quầy hà ng còn có má»™t cá»a nhá», lão mở khóa bước và o, rồi cÅ©ng đóng lại luôn.
Lão báºt đèn lên. Äây là má»™t phòng thà nghiệm rá»™ng rãi và rất sạch sẽ, đặt các thiết bị tiên tiến cá»§a nước ngoà i, máy ly tâm siêu tốc, máy Ä‘o sắc phổ chất lá»ng, máy phân tÃch men Ä‘a chức năng, máy tổng hợp DNA… Ä‘á»u là thiết bị má»›i nhất trong mấy năm gần đây.
Lão mở két sắt lấy ra chiếc máy tÃnh xách tay, Ä‘á»c các ghi chép mấy hôm vừa rồi, chợt cảm thấy gai lạnh.
Má»™t cảm giác mà nhiá»u năm qua không thấy có.
Tay run run mở tá»§ lạnh lão lấy ra má»™t ống nghiệm nho nhá».
Trong đó là máu.
Cách đây không lâu, lão đã cải trang thà nh y tá trong viện lén đến lấy mẫu máu của Tư Dao lúc đang hôn mê.
Tư Dao là váºt thà nghiệm. Äây là má»™t phần trong toà n bá»™ kế hoạch cá»§a lão. Cho đến giá», kế hoạch Ä‘ang thá»±c hiện rất suôn sẻ.
Năm xưa thế giới nà y đã không chứa ta, thì nay ta trở lại là m chúa tể cái thế giới nà y.
Bản thân lão cÅ©ng không nhá»› rõ mình có cảm giác ngông cuồng cao ngạo từ khi nà o, cảm giác nà y không ngừng cá»§ng cố lòng tin cá»§a lão; má»i hà nh vi cá»§a mình tuy Ä‘iên rồ tháºt nhưng vẫn rất hợp tình hợp lý.
Ngưá»i chị thì chết, Äá»— Nhược thì bạc tình khiến Äáºu Hoán Chi cảm nháºn sâu sắc câu nói cá»a miệng cá»§a các vị cao niên trong thôn: ngươi không thuá»™c vá» thế giá»›i bên ngoà i, ra đó ngươi chỉ có thể ‘đau thương đến chết’. Nếu ná»—i Ä‘au có thể Ä‘o được chiá»u sau, thì ‘đến chết’ cÅ©ng không phải là nói quá. Khi ngưá»i chị qua Ä‘á»i, Hoán Chi đã ý thức được sá»± thất bại cá»§a mình; giữa cõi đất trá»i mình chỉ là hạt bụi bất lá»±c, đà nh nhìn ngưá»i chị thân yêu duy nhất ra Ä‘i, rồi ngưá»i yêu thân thiết bá» Ä‘i. Má»™t mình má»™t bóng, Hoán Chi đã khóc đến nghẹn thở tức ngá»±c, Hoán Chi tháºm chà không muốn nhìn thấy những ánh mắt thông cảm cá»§a má»i ngưá»i, vì đó là sá»± thương hại dà nh cho kẻ yếu – chẳng khác gì đối vá»›i con mèo con chó lạc đưá»ng vá», hoặc con chim gãy cánh. Thông cảm đấy, nhưng không giúp được gì. Cái cảm giác đó như má»™t mÅ©i dao dần cắm sâu và o trái tim vốn đã sắp nát tan cá»§a Hoán Chi.
Chỉ Hoán Chi má»›i biết trái tim nà y kiêu ngạo nhưá»ng nà o, và cÅ©ng trà n ngáºp yêu thương nhưá»ng nà o.
Chỉ anh má»›i biết Äá»— Nhược là quan trá»ng vá»›i anh đến đâu; sau khi mất nà ng, anh lại nhìn cà ng rõ hÆ¡n, cà ng tháºt hÆ¡n nữa.
Yêu cà ng nặng lòng, ná»—i háºn cà ng sâu. Từ khi Äá»— Nhược rá»i xa anh, anh luôn theo dõi nà ng, phá rối các cuá»™c hẹn hò vá»›i kẻ chen ngang kia, tháºm chà định đến Ä‘áºp phá đám cưới cá»§a há». Lãnh đạo nhà trưá»ng và công an đã can thiệp, anh trở thà nh đối tượng bị giám sát.
Nếu không có ngưá»i chị vợ là Äá»— Dung luôn luôn thông cảm vá»›i anh, động viên anh hãy cứng rắn đứng lên Ä‘i tìm cuá»™c sống má»›i, thì chắc anh đã trở thà nh kẻ bá» Ä‘i trong xã há»™i.
ÄÆ°Æ¡ng nhiên, vá»›i má»™t con ngưá»i mà trái tim đã chết, thì “cuá»™c sống má»›i†thá»±c ra chỉ là má»™t cách nói dá»… nghe hÆ¡n “kiếp sống váºt vá»â€ mà thôi. Anh cần có sá»± thăng bằng để cho lòng tá»± trá»ng đã bị phá há»§y, lòng yêu thương đã bị tà n phá bị ruồng bá» có được sá»± thăng bằng. Con thuyá»n mất bánh lái đã trôi và o dòng chảy xiết cá»§a sá»± phục thù.
Khi mà gần như không thể nà o tồn tại ở Giang Kinh nữa, anh nhá»› đến câu nói cá»§a má»™t vị cao niên trong thôn: nếu cháu gặp trắc trở, thì hãy trở vá», nÆ¡i nà y mãi mãi là nhà cá»§a cháu.
Nhưng lúc nà y lùi vá» thì còn khó hÆ¡n cả bước vá» phÃa trước.
Xin nghỉ công tác ở Giang Kinh, trở vá» vá»›i non xanh nước biếc ở quê nhà đương nhiên là má»™t niá»m an á»§i cho tâm hồn, tránh xa đô thị ồn ã tất nhiên là má»™t sá»± nghỉ ngÆ¡i dà nh cho tinh thần. Nhưng, ngần ấy năm mải miết vươn lên không cho phép anh lại chìm xuống, cuá»™c sống nÆ¡i thôn dã không đủ thá»a mãn tham vá»ng cá»§a anh, và cà ng không thể cho phép anh thá»±c hiện kế hoạch trả thù.
Vì anh đã giấu tên để báo cáo tình hình dịch bệnh vá»›i Trung tâm phòng chống dịch bệnh cá»§a tỉnh, nên anh đã có má»™t khoảng cách đối vá»›i thôn cá»§a mình; những kiến thức y há»c chÃnh thống mà anh được trang bị khiến anh không thể thá»a hiệp vá»›i táºp quán há»§ láºu “thay máu†trong lịch sá» và văn hóa cá»§a thôn. Trở vá» thôn, anh như vừa quen vừa lạ. Má»i thứ ở quê hương là nÆ¡i gá»i gắm tình cảm tốt đẹp, giúp anh có được sá»± thăng bằng, nhưng không thể trở thà nh khởi đầu cá»§a má»™t cuá»™c sống má»›i.
Anh sống đơn độc trong vùng thung lÅ©ng bà hiểm kia và từ đó cái thung lÅ©ng vô danh đã có tên má»›i: Tân Thưá»ng Cốc – cái thung lÅ©ng khiến anh Ä‘au đớn, hang Tháºp Tịch khiến anh vỡ má»™ng, vách Niết Bà n – là sá»± tuyệt vá»ng cá»§a anh đối vá»›i cuá»™c sống má»›i.
Hai năm trôi qua ở núi Vũ Di non xanh nước biếc, nhưng anh không nhà n rỗi một phút nà o.
Ngà y nà o anh cÅ©ng mặc chiếc áo mưa lùng thùng – theo tục lệ cá»§a thôn cÅ©, áo mưa chÃnh là áo tang, sau khi chị gái qua Ä‘á»i, anh nguyện sẽ mãi mãi để tang chị.
Ná»—i háºn không bao giá» nguôi. Cà ng cô độc anh cà ng háºn sâu. Háºn Äá»— Nhược, háºn kẻ chen ngang kia, háºn cái thói yếu Ä‘uối và tham lam cá»§a bản tÃnh con ngưá»i.
Anh dần hiểu rõ ná»—i sợ hãi cá»§a các bô lão trong thôn đối vá»›i bên ngoà i và xu thế khép kÃn cá»§a văn hóa ná»™i bá»™ thôn.
Má»™t sá»± khép kÃn đáng tôn trá»ng, nó là má»™t cách tá»± vệ sau bao phen khốn đốn, đương nhiên là thế.
Cho nên, sau khi má»™t tà i liệu quan trá»ng – tức là táºp bản đồ do các báºc cao niên vẽ tay – bị chuyển ra Giang Kinh thì Hoán Chi đã vạch kế hoạch tỉ mỉ, để “không cần gươm Ä‘ao†cÅ©ng lấy được nó từ két sắt cá»§a Diêu Tố Vân.
Diêu Tố Vân chân chất, cùng ngưá»i chồng ham chÆ¡i bá»i kia hình như vẫn Ä‘ang táºp dượt cho má»™t tấn bi kịch ‘đau thương đến chết’ khác, đã cho Hoán chi biết thêm má»™t tà i liệu để cưá»i nhạo bản tÃnh con ngưá»i. Vợ chồng hỠđã minh chứng thêm rằng, chương trình hà nh động lần nà y mà Hoán chi đã trù tÃnh từ nhiá»u năm, thá»±c ra là nhằm cứu vá»›t loà i ngưá»i.
Nhiá»u năm vá» trước, khi Ä‘i khá»i Giang Kinh, Hoán Chi đã bán Ä‘i tất cả má»i thứ mình có, gần như dùng toà n bá»™ số tiá»n ấy để mua sách chuyên môn, nhất là các tác phẩm trong và ngoà i nước viết vá» vi sinh váºt há»c phân tá». Trong sách không chỉ có hoà ng kim và mỹ nhân (2), mà còn có cả những gợi mở vá» phục thù nữa. Hoán Chi dần hình thà nh má»™t kế hoạch khá rõ rà ng, bèn “hạ sÆ¡n†bắt tay và o thá»±c hiện.
**************
(2) Mượn ý câu cổ văn Ä‘á»i Tống: "Trong sách có lầu son gác tÃa, có mỹ nhân..." hà m ý cổ vÅ© việc há»c.
Hoán Chi trốn sang Mỹ, dá»±a và o các thá»§ Ä‘oạn gian láºn để có được danh nghÄ©a hợp pháp. Sau đó thi đỗ nghiên cứu sinh vá»›i thà nh tÃch cao, trở thà nh tiến sÄ©, là m trợ giảng, phó giáo sư, giáo sư, rồi đứng vững trong lÄ©nh vá»±c vi sinh váºt phân tá», có phòng thà nghiệm riêng và nhân viên cá»§a mình, có sáng chế độc quyá»n, thà nh đạt cả vá» sá»± nghiệp lẫn tiá»n bạc.
Nhưng Hoán Chi không bao giá» quên ý nghÄ©a tháºt sá»± cá»§a việc mình tiếp tục sống.
Chà phục thù là động lá»±c khiến Hoán Chi phát triển nhanh, vì thế anh đã thức trắng bao đêm dà i, các đồng nghiệp Ä‘á»u không sao hiểu nổi anh lấy đâu ra tinh lá»±c và sá»± kiên nhẫn để luôn luôn tiến lên đỉnh cao trong há»c táºp và công việc.
Khoa há»c đã tiến mạnh, có thể tác động và o táºn nhiá»…m sắc thể cá»§a con ngưá»i, nhưng vẫn không thể là m thay đổi những nét thấp kém trong bản tÃnh con ngưá»i. Má»i nét thấp kém trong bản tÃnh con ngưá»i Ä‘á»u gây nguy hại cho ngưá»i khác, chúng cần phải chịu háºu quả, háºu quả nặng ná»; có thế má»›i bảo đảm để không tái phạm sai lầm và gây tổn thương.
Äá»— Nhược và thằng cha há» Mạnh kia phải gánh chịu háºu quả, há» phải mất hết má»i thứ kể cả đứa con gái yêu quà Mạnh Tư Dao – Ä‘ang độ thanh xuân và cÅ©ng xinh đẹp như Äá»— Nhược ngà y nà o.
Cái thế giá»›i nà y cần phải nghe thấy tiếng nói cá»§a ta, nó là lá»i tuyên bố vang dá»™i mạnh như sấm sét: bất cứ ai, nếu buông thả bản tÃnh thấp hèn thì sẽ phải hứng chịu há»§y diệt.
Äây là trái đất trước khi có con thuyá»n cứu vá»›t cá»§a Nô-ê, là đế quốc La Mã trước thá»i kỳ thiên tai chiến loạn, bản tÃnh thối nát sa Ä‘á»a, tất cả láºt nhà o.
Äó là nguyên nhân chá»§ yếu để Hoán Chi “chế tạo†ra loại virút kia. Phục thù, nếu chỉ vì nhằm và o cả nhà Äá»— Nhược thì không cần Hoán Chi phải dùng đến kỹ thuáºt vi sinh váºt phân tá». Hoán Chi “chế tạo†virút là vì muốn cứu vá»›t nhân loại. Chúa cứu thế và Ngưá»i kết liá»…u luôn luôn là má»™t thể thống nhất cá»§a má»™t mâu thuẫn rất hoà n hảo.
Trước khi rá»i Giang Kinh, Hoán Chi đã chiết suất được độc tố cá»§a virút dịch bệnh tại Thôn quái dị, cất giữ trong hầm lạnh đặc biệt cá»§a nhà trưá»ng. Hoán Chi biết rõ, việc quản lý nghiên cứu khoa há»c cá»§a nhà trưá»ng rất luá»™m thuá»™m, nếu không biết rõ nó là độc tố cá»§a má»™t loại virút nà o đó thì ngưá»i ta cÅ©ng không tùy tiện vứt Ä‘i, vẫn cứ bảo quản lâu dà i là m tư liệu, để khá»i bị “rách việcâ€.
Mưá»i năm sau Hoán Chi vá» nước, và o đại há»c Giang Kinh lấy lại cái chất độc ấy. Sau ngần ấy năm, việc quản lý phòng thà nghiệm lại còn có nhiá»u lá»— hổng hÆ¡n xưa. Dùng độc tố ấy là m ná»n, sá» dụng những virút Ke-sa-ji bình thưá»ng rất sẵn có, Hoán Chi dồn tâm huyết nghiên cứu suốt chục năm, cuối cùng đã sản xuất ra loại virus được “cải tạoâ€, đặt tên là virus DBH – viết tắt từ “Death from a broken heart†(Chết vỡ tim; Äau thương đến chết). Những con chuá»™t thà nghiệm bị nhiá»…m virút nà y, sau Ãt lâu có má»™t số phát Ä‘iên, số còn lại Ä‘á»u chết vì rối loạn nhịp tim.
Äây đúng là má»™t bức tranh minh há»a rất chuẩn cho cho “Cái chết Ä‘au thươngâ€.
Rối loạn thần kinh cá»™ng vá»›i rối loạn nhịp tim, hai tầng Ä‘au khổ tâm lý và sinh lý, là đỉnh Ä‘iểm cá»§a sá»± tà n phá con ngưá»i. Hoán Chi đã trải qua cảm giác nà y, khi ngưá»i chị qua Ä‘á»i, tình cảm và sá»± nghiệp – hai bá» Ä‘á»u tổn thất; má»i thứ đã có bất chợt mất trắng, rÆ¡i xuống táºn đáy sâu. Hoán Chi đã phải chịu nổi Ä‘au khổ như thế. Mình không là m Ä‘iá»u gì sai trái. Cái thế giá»›i nà y đã đảo Ä‘iên rồi, Ä‘am mê và khát vá»ng khám phá bị coi là xấu, buông thả và Ãch ká»· thì lại được ngưá»i Ä‘á»i khoan dung.
Tuy không thể chứng minh bằng thà nghiệm ở động váºt, nhưng Hoán Chi tin chắc rằng, trước khi chết cá thể đã phát Ä‘iên thì hẳn là phải nhìn thấy má»™t cái gì đó rất đáng sợ. Những ngưá»i ở Thôn quái dị trước khi chết đã nhìn thấy gì? Ngưá»i thì lặng lẽ gục xuống chết luôn, ngưá»i thì Ä‘ang khóc than bất chợt tắt thở…sẽ vÄ©nh viá»…n không có má»™t công trình nghiên cứu nà o có thể cho kết luáºn trước khi chết hỠđã nhìn thấy những gì.
Những virút tồn tại ở Thôn quái dị và hang quan tà i treo, không có mấy sức sống, chu kỳ hoạt động lại quá xa nhau, hà ng chục năm má»›i phát tác má»™t lần. Trong các loại côn trùng để “thay máuâ€, cá biệt có loại mang rất nhiá»u virút nà y, vì thế má»›i lây nhiá»…m trong dân thôn. Còn thứ virút mà Hoán Chi “phục chế†được trong phòng thà nghiệm, thì có thể tung ra trà n lan bất cứ lúc nà o.
Khi tung loại virút nà y ra trên quy mô lá»›n, cÅ©ng sẽ là Hoán Chi tháºt sá»± đồng thá»i sắm hai vai Chúa cứu thế và Ngưá»i kết liá»…u.
ÄÆ°Æ¡ng nhiên, trước khi phát tán virút nà y trên diện rá»™ng, Hoán Chi còn rất nhiá»u việc phải là m, và dụ, cần nắm được quy mô dịch bệnh do virút “Äau thương đến chết†lây lan trong cá»™ng đồng… Ở cái thôn nhá» quê hương, virus nà y tồn tại dai dẳng đã lâu, nhưng triệu chứng nhiá»…m bệnh ra sao, lây lan ở môi trưá»ng đông ngưá»i ra sao, có tác dụng thần kỳ 100% “Äau thương đến chết†tháºt không…đá»u chưa rõ. Phải nắm được các vấn đỠnà y đã má»›i có thể phát tán má»™t cách chắc chắn và nhịp nhà ng để hoà n thà nh kế hoạch cá»§a mình.
Quá trình nghiên cứu nà y còn là má»™t cuá»™c chÆ¡i đầy ngụ ý sâu xa; thiên hạ vẫn nói là “trò chÆ¡i cuá»™c Ä‘á»i†đấy thôi? Cái lối nháºn thức méo mó vá» cuá»™c sống đã gây ra bao nhiêu bi kịch? Äã dẫn đến bao nhiêu chuyện suy đồi cho bầu không khà xã há»™i? Bây giá» ta phải đứng ra chấn chỉnh và kiểm soát trò chÆ¡i nà y, những kẻ mải miết ăn chÆ¡i ở chốn Ä‘á»i thưá»ng bụi bặm các ngưá»i phải sắm vai! Cuối cùng chỉ có ta má»›i biết kết cục cá»§a trò chÆ¡i – không có ngưá»i thắng, chỉ có Ä‘au thương đến chết mà thôi.
Mạnh Tư Dao là mục tiêu hết sức lý tưởng. Có lẽ vì Hoán Chi rất “quan tâm†đến Äá»— Nhược, nên từ 5 năm trước đã bắt đầu tìm hiểu Tư Dao. Bằng sá»± cẩn trá»ng cá»§a má»™t nhà khoa há»c, lão đã kiên nhẫn theo dõi và điá»u tra, tìm hiểu toà n bá»™ cuá»™c sống cá»§a cô. Cô có những ngưá»i bạn trà n trá» nhá»±a sống, há» sống giữa đô thị đông đúc, má»—i ngưá»i Ä‘á»u có Ä‘iểm yếu cá»§a mình; ngoà i tình bạn ra, há» cÅ©ng có nghi ngá», đố kỵ, và phản trắc. May sao, cô gái nà y lại Ä‘am mê du lịch, lão sẽ cho cô ta lÄ©nh há»™i má»™t chút cái chốn Ä‘au thương ấy. Hồi lão cùng Äá»— Nhược yêu nhau hai ngưá»i đã từng đắm mình giữa cảnh sắc trải ra vô táºn nà y. Những tiếng cưá»i vui, những nụ hôn say đắm như vẫn còn Ä‘á»ng lại giữa cây cá» hoa lá khắp vùng núi.
Äịa Ä‘iểm bắt đầu trò chÆ¡i là “hang Tháºp Tịch†do lão đặt tên. Tuy hang nà y là má»™t ổ virút đã nhiá»u lần phát bệnh “chết Ä‘au thươngâ€, nhưng lão đã quan sát và phán Ä‘oán, không phải quanh năm Ä‘á»u có virus tồn tại. Lão đã Ä‘em virút DBH “đau thương đến chết†mình sản xuất cấy và o má»™t giống đỉa Nam Mỹ, thả chúng sinh sống trong vÅ©ng nước ở hang Tháºp Tịch. Sở dÄ© lão chá»n đỉa, vì đỉa hút máu sẽ là con đưá»ng lý tưởng để lây truyá»n virút, và đặc biệt là vết cắn cá»§a chúng luôn để lại má»™t hình trái tim vỡ.
Lão đã là m thà nghiệm trên chuá»™t. Sau khi bị cấy virút DBH nà y, chúng đột tá» vì rối loạn nhịp tim; giải phẫu khám nghiệm, thấy rõ cÆ¡ tim bị thương tổn nặng, có nhiá»u vết rạn.
Äây cÅ©ng là ‘biểu tượng’ lão đã thiết kế cho trò chÆ¡i nà y, để ká»· niệm sá»± kiện “vỡ tim†cá»§a lão; tan nát cõi lòng, là má»™t trạng thái tình cảm mà loà i ngưá»i thưá»ng rất hay gặp.
Biết rõ Tư Dao và đám bạn kia sau khi tốt nghiệp vẫn thưá»ng liên lạc vá»›i Há»™i du lịch cá»§a đại há»c Giang Kinh, lão bèn truyá»n cho Há»™i nà y má»™t tá» quảng cáo du lịch Tân Thưá»ng Cốc. Quả nhiên, Tư Dao và đám bạn đã rá»§ nhau Ä‘i luôn. Nhóm “Thất kiếm†cá»§a đại há»c Y Giang Kinh kéo đến, khiến lão thấy hÆ¡i bất ngá», nhưng vẫn “vui vẻ tiếp nháºnâ€. CÅ©ng hay, lão sẽ có thêm váºt thà nghiệm nhưng cÅ©ng lúng túng, vì lão cần quan sát tháºt kỹ diá»…n biến bệnh táºt sau khi nhiá»…m virút, nếu đông “đối tượng†thì khó mà là m được đầy đủ. CÅ©ng may, phần lá»›n “Thất kiếm†đá»u ở Giang Kinh.
Các sinh viên trẻ tuổi tinh lá»±c dồi dà o, phát bệnh tương đối sá»›m, có lẽ là vì phản ứng miá»…n dịch mất thăng bằng. Lão đã bá» rất nhiá»u công sức để sưu tầm hồ sÆ¡ bệnh án cá»§a những ngưá»i đã miá»…n bệnh. Há»… thấy ai Ä‘i khám bệnh kêu ca mệt má»i hoặc bị ngoại tâm thu, lão Ä‘á»u rất lưu ý, vì lão biết rằng má»™t khi đã phát bệnh thì ngưá»i đó sẽ nhanh chóng đột tá». Thế rồi, lão đã chứng kiến Trương Thông và Phó Sương Khiết đột tá», trước đó cả hai Ä‘á»u đã từng đến phòng y tết cá»§a trưá»ng để kiểm tra vì rối loạn nhịp tim.
Trương Thông thá»±c đáng thương, sau khi bị ngưá»i yêu Phó Sương Khiết “cho ra rìaâ€, chắc đã Ä‘au xót đến cùng cá»±c, dẫn đến rối loạn nhịp tim rồi đột tá». Còn Sương Khiết, chắc cÅ©ng vì xúc động sau cái chết cá»§a Trương Thông nên tâm trạng rất bất ổn, dẫn đến rối loạn nhịp tim. Nếu sá»›m biết thế nà y thì lúc trước lão là m bừa! Trò chÆ¡i “Äau thương đến chết†đã tóm được hai ngưá»i phải Ä‘au thương mà chết, đáng buồn và cÅ©ng đáng cưá»i!
Trong quá trình quan sát đám bạn bè cá»§a Tư Dao, Viên Thuyên khiến lão thấy rất hà o hứng. Má»™t cô gái cá»±c kỳ thông minh, nhưng cÅ©ng hÆ¡i có tham vá»ng. Sao khi phát hiện ra đặc trưng tÃnh cách cá»§a cô, lão bèn thiết kế ra má»™t trò chÆ¡i nằm trong trò chÆ¡i.
Hồi ở Philadelphia, lão từng quen vá»›i Lý Bá Thụy là má»™t kiến trúc sư Hoa kiá»u. ChÆ¡i vá»›i ông Thụy, là vì muốn nhỠông “cải tạo†lại hang quan tà i treo – má»™t nÆ¡i không ai dám và o. Lão biết, thá»±c ra hang đó chẳng có gì đáng sợ, cÅ©ng không há» có “lá»i nguyá»n†nà o cả; chỉ có đặc Ä‘iểm cách má»™t số năm, hang nà y lại xuất hiện má»™t số sâu bá» côn trùng hút máu, có mang virút. Cải tạo hang, là vì lão muốn treo quan tà i cá»§a ngưá»i chị ruá»™t lên táºn đỉnh hang, quan tà i treo cà ng cao thì ngưá»i chết cà ng gần thiên đưá»ng hÆ¡n. Lão cÅ©ng chẳng rõ mình tin cái quan niệm có từ lâu Ä‘á»i nà y khi nà o. Lão chỉ biết, mình đã nắm được, tháºm chà đã kiểm soát thao túng được cõi Ä‘á»i hiện tại, còn sau khi chết thì lão vẫn mÆ¡ hồ; lão chỉ nghÄ© rằng chị gái mình sau khi chết phải được hưởng đãi ngá»™ cao nhất.
Ông Lý Bá Thụy đã giúp Äáºu Hoán Chi thiết kế “cá»— máy†treo quan tà i và hai ngưá»i trở thà nh bạn thân. Ông Thụy thì quanh năm thấp thá»m, luôn cảm thấy có kẻ định hại mình, ông đã kể vá»›i lão sá»± việc mà mình lo lắng nhất trong Ä‘á»i. Sau khi trở thà nh má»™t cổ đông cá»§a táºp Ä‘oà n Äắc Quảng, ông phát hiện thấy Äắc Quảng đã dùng rất nhiá»u thá»§ Ä‘oạn phi pháp để không ngừng phất lên trong thị trưá»ng địa ốc. Ông đã để tâm thu tháºp các chứng cứ phạm tá»™i cá»§a Äắc Quảng, nhưng rồi ông chợt nảy tham vá»ng – dùng nó để uy hiếp lãnh đạo táºp Ä‘oà n Äắc Quảng, hòng trở thà nh cổ đông lá»›n hÆ¡n nữa. Chung Thục Minh tuy bá» ngoà i vẫn hiá»n hòa nhưng đã có ý định khỠông Thụy. Ông Thụy, sau khi bá»™c lá»™ tham vá»ng, thấy hối háºn nhưng đã muá»™n, ông vá»™i nói cho bạn thân Äáºu Hoán Chi biết má»™t số bà máºt kể cả bà máºt vá» bức “tưá»ng képâ€. Ông Thụy rất tin tưởng Hoán Chi, trước tiên vì ông biết Hoán Chi còn già u hÆ¡n mình; ông cÅ©ng không biết rõ má»i phương diện cá»§a Hoán Chi ở Mỹ, và cÅ©ng đã nói vá»›i luáºt sư cá»§a mình rằng không lo Hoán Chi sẽ bán đứng ông.
Sau khi cả nhà ông Thụy bị hại, Hoán Chi Ä‘oán ngay rằng Äắc Quảng là thá»§ phạm. Váºy thì kế hoạch cá»§a lão cà ng nên tăng tốc, trên Ä‘á»i nà y Ä‘ang có lắm chúng sinh đáng chết, có lắm chúng sinh mang đủ loại dục vá»ng rồi trượt xuống vá»±c sâu, và có vô số chúng sinh chịu khốn khổ đủ cả đưá»ng! Ta phải trừng phạt, dẫn dắt và giải cứu! Vì Ä‘ang có kế hoạch cá»§a riêng mình nên lão chưa muốn hà nh động sá»›m – phanh phui táºp Ä‘oà n Äăc Quảng. Lão chịu khó chá»i thá»i cÆ¡; cần phải mượn sức cá»§a ngưá»i khác để chÆ¡i má»™t trò chÆ¡i tháºt đặc sắc!
Viên Thuyên là một ứng viên quá hay nhất là khi lão biết cô có một vị hôn phu lắt léo đầy dã tâm.
Lão giấu tên, khéo léo cung cấp cho Viên Thuyên và i thông tin vá» Lý Bá Thụy, kể cả vá» số tiá»n kia. Äúng là má»™t thiết kế hoà n hảo, để cho bản tÃnh tham lam, đớn hèn, cạn tình cá»§a con ngưá»i hiện ra đầy đủ.
Lão đã không phải thất vá»ng. Quả nhiên Viên Thuyên đã “ngắm†và o số tiá»n ấy. Có Ä‘iá»u, lão không ngá», cô gái rất khôn ngoan cẩn tháºn Viên Thuyên khi và o “tưá»ng kép†lại đồng thá»i phát hiện ra bản vẽ thiết kế hang quan tà i. Thế là cá»— quan tà i treo cá»§a bà chị lão đã biến thà nh nÆ¡i cất giấu tiá»n bạc cá»§a Viên Thuyên. Tiếp đó, sá»± bá»™c lá»™ cà ng kÃch thÃch lão; những Ä‘iá»u nà y tháºt quan trá»ng đối vá»›i “sá»± nghiệp†mà lão Ä‘ang là m: bản tÃnh con ngưá»i, “cái ác†mãi mãi chiếm ưu thế. Những Ä‘iá»u nà y cà ng cá»§ng cố tÃn Ä‘iá»u cá»§a lão: trong má»™t số hoà n cảnh nà o đó, những ngưá»i trông có vẻ như vô tá»™i, thá»±c ra, chết là đáng Ä‘á»i!
Lão vẫn không ngừng quan sát những thanh niên đã nhiễm virút.
Viên Thuyên Ä‘i khám bệnh, được kết luáºn “nghi viêm cÆ¡ timâ€. Lão biết cô ta chẳng thỠđược mấy ngà y nữa, lão cÅ©ng theo cô Ä‘i Thượng Hải, định ghi chép chÃnh xác vá» hiện tượng bệnh lý và khung cảnh tá» vong, cÅ©ng muốn biết cô ta có đến Thượng Hải gặp Lâm Mang để ‘vui thú’ hay không – bởi lẽ, trong khi quan sát diá»…n biến bệnh táºt, lão đặc biệt chú ý cái diá»…n biến cá»§a con ngưá»i khi bị cám dá»—. Nhưng bất ngá», ở Thượng Hải, Viên Thuyên chỉ cùng ăn trưa vá»›i Lâm Mang rồi vá»™i vã phóng xe Ä‘i Nam Kinh. Lão cÅ©ng thuê tắc-xi bám theo. Quả nhiên, trên đưá»ng cao tốc Thượng Hải – Nam Kinh, Viên Thuyên bất chợt rối loạn nhịp tim, chiếc xe chạy ngoằn ngoèo hồi lâu. Chắc là cô ta đã xuất hiện ảo giác gì đó, hoặc trước đó đã nhìn thấy lão ngồi trong xe, nên má»›i dùng đèn cảnh bảo cá»§a xe để đánh tÃn hiệu mã số Ä‘iện báo “Äau thương đến chếtâ€.
Lão còn cho rằng, khi bị rối loạn nhịp tim, rất có thể Viên Thuyên đã trông thấy bốn chữ “Äau thương đến chếtâ€; vì trong tiá»m thức cô ta đã sẵn lo âu vá» số pháºn cá»§a mình, lo rằng lá»i nguyá»n kia sẽ thà nh sá»± tháºt.
Sau khi Viên Thuyên chết không lâu, lão lại phát hiện ra Thương Tiểu Mạn ở VÅ© Hán cÅ©ng bắt đầu trục trặc. Nhưng vấn đỠtim mạch cá»§a cô đã bị chìm Ä‘i bởi chuyện có thai và sảy thai. Nhân thấy Tiểu Mạn Ä‘i công tác Giang Kinh và Äại Lý, lão cÅ©ng bám theo. Ở Äại Lý, Tiểu Mạn ngồi trên xe buýt đã nhìn thấy lão Ä‘ang ở trong má»™t chiếc tắc-xi, cô ta bá»—ng bị rối loạn nhịp tim kém theo chứng rối loạn tâm thần, chạy lên giằng vô-lăng cá»§a tà i xế, dẫn đến tai nạn láºt xe. Äiá»u nà y chứng minh rằng rối loạn nhịp tim bất chợt cÅ©ng sẽ kèm theo rối loạn tâm thần. Tiểu Mạn đã nhìn thấy gì? Lão không biết nhưng chắc chắn phải là má»™t cái gì đó rất đáng sợ. Lúc đó cô ta sợ cái gì nhất? Hồn ma cá»§a Kiá»u Kiá»u? hay “đau thương đến chếtâ€? Hoặc có lẽ, sợ vì “thần chết†là mình cÅ©ng nên!
Thương Tiểu Mạn là con bé có tá»™i. Trước tiên nó đã nẫng bạn trai cá»§a bạn thân là Kiá»u Kiá»u, rồi lại “tham gia†vụ án kinh tế có thể đẩy bố nó và o tù.
Tuy bản chất cô ta có lẽ vẫn là lương thiện, nhưng dục vá»ng và sá»± Ãch ká»· đã Ä‘iá»u khiển hà nh vi, khẳng định sá»± há»§y diệt cá»§a cô ta. Äâu có thể nói cô ta hoà n toà n vô tá»™i? Lúc cô ta sắp chết đã xuất hiện ảo giác khiến cô ta kinh hãi, nhưng cô ta vẫn không chịu chấp nháºn sá»± phán xét cá»§a số pháºn, còn định cướp vô-lăng cá»§a tà i xế hòng xoay chuyển định mệnh! Rốt cuá»™c, đã khiến bao ngưá»i phải chết theo!
Có bao nhiêu nạn nhân đã phải đau thương đến chết vì chuyện đó?
Nhưng cÅ©ng phải nói thêm rằng, có phải số nạn nhân ấy Ä‘á»u trong sạch hay không? Phải chăng trong Ä‘á»i bá»n há» cÅ©ng từng khiến ngưá»i khác phải Ä‘au thương đến chết?
Lại còn hai gã Lâm Mang và Lưu Dục Chu trong nhóm ngưá»i đến Tân Thưá»ng Cốc, Ä‘á»u có cái mẽ khôi ngô đưá»ng hoà ng nhưng ẩn trong đó là tâm hồn cá»±c kỳ bẩn thỉu. ChÃnh cái trò chÆ¡i nà y đã khiến chúng phải lá»™ ra bản chất xấu xa, cả hai chết Ä‘á»u đáng Ä‘á»i.
Sau khi Lâm Mang, Dục Chu chết, các đối tượng quan sát đã thu hẹp và o ba ngưá»i Tư Dao, Thưá»ng Uyển và Lâm Nhuáºn. Trò chÆ¡i Ä‘ang tiếp diá»…n, khi Tư Dao mÆ¡ hồ không rõ đầu mối nữa thì lão đã cà i tấm ảnh cả nhà Lý Bá Thụy và o trong bụng con sóc, “chuyển phát nhanh†cho Tư Dao. Tấm ảnh đó do chÃnh tay lão chụp cho há».
Quả nhiên Tư Dao thấy ngá» ngợ. Cô gái trong sáng nà y bắt đầu theo dõi Lịch Thu Ä‘ang suy sụp tinh thần vì thương nhá»› ngưá»i em gái đã chết. Lịch Thu là cô gái yếu má»m, yếu má»m cÅ©ng là má»™t nhược Ä‘iểm cá»§a con ngưá»i. Còn Thưá»ng Uyển, cô ta mang quá nhiá»u nhược Ä‘iểm cá»§a các cô gái: nhút nhát, á»§y mị, chuá»™ng hư vinh, lúc nà o cÅ©ng muốn “yêu rất nhiá»uâ€, tháºm chà đã quá lá»› ngá»› rồi trở thà nh kẻ tiếp tay cho Lâm Mang! Có lẽ đến chết cô ta cÅ©ng không hiểu: không thể cầu mà được, cÅ©ng không phải cứ yêu là cho lắm rồi sẽ lần mò ra tình yêu.
Rất nhiá»u khi, yêu chỉ là má»™t chữ duy nhất trên tấm bia má»™.
Thưá»ng Uyển Ä‘ang ngá»§ thì bị giết, lão cảm thấy có phần kì lạ. Tại sao Tư Dao lại có thể sống đến lúc nà y? Tại sao quá trình diá»…n biến bệnh táºt cá»§a cô ta lại dà i như thế? Nà o là chôn sống, nà o là nổ trong hầm phòng không, rồi thì bá»n Äắc Quảng và o chiếm ngôi nhà … mấy lần lão Ä‘á»u đến cứu Tư Dao và lúc gay cấn nhất, chỉ vì lão muốn xem xem bao giá» thì cô ta tá»± chết? Có phải chết vì bệnh tim không? Tư Dao là con chuá»™t thà nghiệm mà lão tâm đắc nhất, lão cần quan sát đến cùng. Sau đó lão thấy Tư Dao bắt đầu Ä‘i viện. Äúng là cô ta mắc chứng viêm cÆ¡ tim; Ä‘au thương đến chết chỉ là chuyện sá»›m hay muá»™n mà thôi, cô ta đâu phải siêu nhân? Lão vẫn rất hà o hứng nên đã trà trá»™n và o bệnh viện rút má»™t Ãt máu cá»§a Tư Dao Ä‘em vá» phân tÃch.
Äúng thế, máu cá»§a cô ta có virút, và cÅ©ng đã bị viêm cÆ¡ tim. Việc lão phải là m tiếp theo là khoái trá ngắm xem Ä‘oạn kết cá»§a Ä‘á»i cô ta diá»…n biến ra sao.
Nhưng lão phải thẳng thắn công nháºn rằng mình có phần thán phục cô gái có vẻ như mảnh mai yếu má»m nà y. Cô ta cÅ©ng nhạy cảm và cứng cá»i như mẹ. Không rõ từ đâu ra, cô ta còn có lòng can đảm ham sống mãnh liệt, tháºm chà có thể gan góc ráng chịu. Ngưá»i bình thưá»ng, sau mấy lần kinh sợ như thế thì đã giương cá» trắng đầu hà ng từ lâu, nhưng cô ta thì lại coi như mình đã hoà n thà nh sứ mệnh – có lẽ vá»›i cô ta thì sá»± sinh tồn chÃnh là sứ mệnh!
Nhưng sự chấm dứt của sứ mệnh nà y là bất khả kháng.
Äiá»u khiến lão cảm tháy kinh ngạc là Chung Lâm Nhuáºn. Anh ta thừa biết cái lá»i nguyá»n “Äau thương đến chết†cá»§a hang Tháºp Tịch mà vẫn cứ và o để cứu Tư Dao. Và , đáng kinh ngạc hÆ¡n nữa: anh ta là “thái tá»â€ cá»§a táºp Ä‘oà n Äắc Quảng – có thể sở hữu đủ thứ trên Ä‘á»i – mà lại xung phong là m má»™t váºt thà nghiệm cá»§a lão.
Có lẽ, tình yêu còn phức tạp bá»™n bá» hÆ¡n cả kỹ thuáºt vi sinh váºt phân tá».
Có lẽ, lão chưa nhìn nháºn thấu đáo như lão vẫn tưởng.
Khi má»i việc Ä‘ang tiến hà nh suôn sẻ thì lại xuất hiện má»™t tình thế bất ngá». Nếu chuyện bà Äá»— Dung nói là đúng, thì Äá»— Nhược dẫn đứa con nhá» Ä‘i Tân Thưá»ng Cốc để là m gì?
Muốn gặp ta chăng? Hôn nhân ngà y ấy đã đổ vỡ, vì cả hai bên Ä‘á»u không bình tÄ©nh nên đã coi nhau như kẻ thù, oán háºn rất sâu; cô ta dù sau đó có hối háºn thì cÅ©ng không có lý do gì để dẫn Mạnh Tư Dao không há» là huyết thống cá»§a ta, đến gặp ta.
Lão hơi lo sợ, sợ một giả thiết…nếu nó đứng vững.
Lão rút và i cc máu trong ống nghiệm đựng máu cá»§a Tư Dao. Lại lấy má»™t sÆ¡-ranh cắm kim tiêm, chá»c và o tÄ©nh mạch ở cẳng tay lão.
Äêm đã rất khuya, lão ngồi trong phòng thà nghiệm trống trải, ngây như khúc gá»—, bất động liá»n hai giỠđồng hồ.
Kết quả nhiá»u lần xét nghiệm DNA, Mạnh Tư Dao là con đẻ cá»§a lão.
Tà i sản của ♥huytuandc♥
12-08-2008, 10:02 AM
♥Anh không sợ khó, anh không sợ khổ, mà chỉ sợ khô♥♥Mơ ước nhỠnhoi♥ ♥1 vợ 2 con 3 tầng 4 bánh du lịch khắp 5 châu♥
Tham gia: Apr 2008
Äến từ: Hà Lá»™i
Bà i gởi: 3,077
Thá»i gian online: 1 tháng 0 tuần 0 ngà y
Thanks: 1,488
Thanked 4,720 Times in 766 Posts
CHÆ¯Æ NG 48
LUÂN HỒI
Nó là con gái mình?
Chẳng lẽ đúng là cái lần đó…
Thảo nà o mà Äá»— Nhược đã dẫn con đến Tân Thưá»ng Cốc để tìm mình, muốn để con gái được gặp bố, bố được con. Tiếc thay, đã lỡ hết cả.
Äây lại là trò ác cá»§a ông trá»i?
Hay là sự trừng phạt đối với ta?
Lão chợt nháºn ra trái tim mình vẫn chưa chết. Khi biết Tư Dao là con gái mình, lão hối háºn chỉ muốn chết cho xong.
Äây là điá»u tà n khốc nhất, cÅ©ng là sá»± báo ứng sát nhát và đÃch đáng nhất.
Có lẽ mình cÅ©ng nên lấy là m mừng, vì đã nhiá»u lần cứu được Tư Dao thoát khá»i bá»n Äắt Quảng, thoát khá»i tay Lưu Dục Chu, nên cho đến nay nó vẫn còn sống.
Nhưng đây chẳng phải lại là cà ng tà n nhẫn gấp bội hay sao?
Mình đã tự tay giết chết con mình?
Mình đã thiết kế trò chÆ¡i, cho rằng trong toà n bá»™ câu chuyện, mình chỉ là má»™t ngưá»i ngoà i cuá»™c, má»™t ngưá»i Ä‘iá»u khiển, không thể nà o ngá» mình lại trở thà nh má»™t vai cá»±c kỳ đáng buồn trong đó.
Kết cục của mình sẽ là gì?
Liệu có phải là luân hồi đau thương đến chết không?
Lão rống lên má»™t tiếng tháºt dà i, như má»™t con thú bị thương. Năm xưa ở Tân Thưá»ng Cốc, má»—i khi nghÄ© đến ná»—i khổ Ä‘au, lão vẫn thưá»ng rống lên như thế.
Lão vẫn ngồi đó. Tắt đèn, ngồi trong bóng tối. Cũng như xưa, lão vẫn sợ ánh sáng, vì con tim lão tối đen.
Có lẽ, mình cần có một lần lột xác.
Trên Ä‘á»i không có ná»—i Ä‘au nà o lá»›n hÆ¡n thế nà y.
Cô chỉ còn có thể thở rất yếu ớt.
“Anh hãy hứa vá»›i em, nếu em Ä‘i trước anh, thì anh đừng Ä‘au xótâ€. Tư Dao thấy mình nói ra má»—i tiếng sao mà khó nhá»c thế nà y.
“Anh không Ä‘au xót, vì anh sẽ Ä‘i vá»›i em trong cùng má»™t ngà yâ€. Lâm Nhuáºn ngồi bên giưá»ng cô, cả hai Ä‘á»u mặc quần áo bệnh nhân. Sao váºy? Vì anh cÅ©ng nằm viện ư? Bảo hiểm y tế cá»§a đơn vị anh ở bệnh viện trá»±c thuá»™c số 1 cá»§a đại há»c Y Giang Kinh, sao anh lại đến nằm viện nà y?
“Em đừng nói dại mồm dại miệng, phải có hy vá»ng chứ! Chưa biết chừng, chuyện thần kỳ sẽ đến!â€
Nhưng Tư Dao biết, chuyện thần kỳ sẽ không thể đến với cô.
Ãnh mắt Lâm Nhuáºn vẫn rá»±c sáng ngá»n lá»a tình yêu: “Em đừng nói vá»› vẩn, chúng ta Ä‘á»u không sao cả, em chỉ Ä‘ang mệt mà thôi!â€
“Em cảm thấy nếu em nhắm mắt lại thì rất khó mà mở ra được. Hãy dể em được ngắm anh nhiá»u hÆ¡n…â€
Lâm Nhuáºn òa khóc, nước mắt lã chã rÆ¡i ướt cả bà n tay Tư Dao.
Tư Dao cÅ©ng nước mắt đầm đìa, cô nhìn lên, chỉ thấy bóng Lâm Nhuáºn nhạt nhòa. Dần dần bóng ấy biến mất. Ôi, chÃnh là ông ta, ông già mặc áo mưa!
Äúng thế, đúng là ông già mặc áo mưa Ä‘ang khóc, chỉ khác là ông ta mặc bá»™ quần áo cá»§a há»™ lý.
Tư Dao bừng tỉnh khá»i giấc mÆ¡. Thấy cô tỉnh lại, ông già vá»i chạy nhanh ra ngoà i.
“Ông đứng lại! Ông nói Ä‘i, tại sao ông lại là m như thế? Tôi có oán thù gì vá»›i ông?â€
Nhưng ông ta đã chạy xa.
“Mong anh đừng báo công anâ€, Äáºu Hoán Chi bước thẳng và o phòng là m việc cá»§a Chương Vân Côn. “Tôi biết anh là ai, anh cÅ©ng biết tôi là ai. Hiện giá» mục tiêu cá»§a chúng ta là má»™t, tức là cứu sống Mạnh Tư Daoâ€.
“Thì ra ông đúng là Äáºu Hoán chi, đúng là ngưá»i mặc áo mưa! Nếu chúng tôi Ä‘oán không nhầm, thì ông đã tìm cách giết hại cô Tư Dao và các bạn cá»§a cô ấy, đúng không? Äiá»u gì đã khiến ông thay đổi ý định?†Vân Côn bá»—ng nôn nóng muốn sỉ nhục Äáºu Hoán Chi, may mà lý trà vẫn luôn trợ lá»±c cho anh.
“Nó là con gái tôi…â€
“Không thể! Cô ấy sinh và o tháng bảy…â€
“Tôi biết, mẹ cá»§a Tư Dao kết hôn sau má»™t năm má»›i sinh con. Sau khi mẹ nó lấy chồng, tôi chÃnh thức bắt đầu các chuyện trả thù. Hà nh động đầu tiên rất Ä‘iên cuồng, rất hèn hạ mông muá»™i, rất động váºt… chắc anh đã hiểu ý tôi.â€
“Ông đã phạm tá»™i, tá»™i xâm hại mẹ cô ấy!â€
“Anh đừng quên, bà ấy đã từng là vợ tôiâ€.
“Vâng, tôi quên rằng nói chuyện pháp luáºt vá»›i ông, tức là đà n gảy tai trâu! Ông đã giết hại bao nhiêu ngưá»i vô tá»™i rồi?â€
Phải, có lẽ mình đã Ä‘iên tháºt rồi. Nhưng mình đâu có là m gì sai? Trong bá»n ngưá»i đã nhiá»…m virút DBH, có kẻ tham lam, có kẻ đầy thú tÃnh, có kẻ ác độc, tháºm chà rồ dại; riêng mấy kẻ đó đã đủ phản ánh những cái xấu xa cá»§a bản tÃnh con ngưá»i dù mẽ ngoà i hà o nhoáng, dù vô tình hay hữu ý Ä‘á»u đã là m hại ngưá»i khác mà hầu như không chút cắn rứt!
“Không có ai vô tá»™i cả, chúng ta Ä‘á»u có tá»™i!...Nếu cứ tranh luáºn suông thế nà y thì sẽ lỡ mất việc cứu chữa cho Tư Dao!â€
“Nếu ông có thuốc đặc hiệu gì thì đưa ra Ä‘i, sao phải gặp tôi là m gì?â€
“Vì tôi dám chắc ông muốn giúp nó. Ông cÅ©ng thừa biết, không thể có thuốc đặc hiệu vá»›i virút, nhất là đối vá»›i virút thế hệ má»›i. Không có cách gì diệt trừ, ngăn chặn bệnh táºt. Không bao giá» có thuốc đặc hiệu!â€
“Cho nên ông muốn tiếp tục nghiên cứu cách Ä‘iá»u trị cho bà chị ông ngà y trước chứ gì?â€
“Äúng! Phải phối hợp đông tây y. Năm xưa tôi Ä‘ang thá» Ä‘iá»u chế má»™t loại thuốc há»—n hợp đông dược và tây dược, tiếc rằng chưa thà nh công thì chị tôi đã qua Ä‘á»i, gia đình tôi tan vỡ, tất cả trở thà nh công cốcâ€.
“Váºy ông muốn tôi giúp ông Ä‘iá»u gì…ngoại trừ việc báo công an?â€
“Chá»§ yếu là hai vấn Ä‘á». Năm xưa khi tôi nghiên cứu cách chữa, đã ghi chép rất nhiá»u và cất trong má»™t cái hòm, đặt trong phòng thà nghiệm cá»§a đại há»c Y Giang Kinh nhưng lần nà y trở vá» lại không tìm thấy nó. Nếu đã bị vứt Ä‘i thì gay. Nhưng tôi được biết, các thứ tư liệu cÅ© – chẳng rõ có Ãch hay không – Ä‘á»u được cất và o gian hồ sÆ¡ ở tầng hầm khu nhà hà nh chÃnh cÅ©. Bà già trông nom ở đó rất nghiêm. Không phải tôi không có cách để lá»t và o nhưng vì Ä‘ang mải nghiên cứu nên không muốn sinh sá»± lôi thôi. Váºy tôi muốn má»i anh kèm tôi và o đó để lục tìm.â€
“Ngoà i ra, tôi mong anh tìm giúp và i sinh viên y biết là m các thà nghiệm – tốt nhất là biết cách tổng hợp dược liệu và thà nghiệm trên động váºt – tôi xin trả lương cao, nhá» há» giúp trong kỳ nghỉ đông nà y. Má»i thiết bị máy móc, phòng ốc tôi đã có đầy đủâ€.
Vân Côn gáºt đầu: “Hai vấn đỠnà y không quá khó. Bây giá» có thể Ä‘i ngay đến phòng lưu trữ hồ sÆ¡!â€
Tư Dao thấy mình tuyệt đối không nhìn nhầm, ông già đó chÃnh là ngưá»i mặc áo mưa. Tại sao ông ta và o thăm cô? Lại còn khóc nữa? Phải chăng ông ta thá»±c là ngưá»i tốt, thoạt đầu đã khuyên má»i ngưá»i đừng và o hang, sau nà y lại thưá»ng ngầm bảo vệ mình?
Nhưng tại sao ông ta phải lén lút như thế?
Lâm Nhuáºn bước và o. Tư Dao thấy anh mặc quần áo như thưá»ng ngà y, thì có phần yên tâm, định kể vá»›i anh vá» giấc mÆ¡ lúc nãy hai ngưá»i Ä‘á»u mặc quần áo bệnh nhân, nhưng lại thôi, nghÄ© rằng sẽ chẳng là nh.
“Bác sÄ© cho rằng anh không cần nằm viện à ?â€
“Không cần. Ông bấy bảo vì má»›i ở giai Ä‘oạn đầu, chỉ cần chú ý nghỉ ngÆ¡i thá»a đáng thì sẽ ổn thôi. Cho nên anh má»›i sẵn thì giỠđể ngà y nà o cÅ©ng và o vá»›i emâ€. Lâm Nhuáºn không cho cô biết buồng anh nằm chỉ cách buồng cô không đầy trăm mét.
“Em mong anh hãy và o nằm viện, có bác sÄ© theo dõi thì vẫn hÆ¡n là ở ngoà i má»™t mìnhâ€.
“Nhưng nếu thế thì anh mất tá»± do quá, chẳng thể hà ng ngà y và o vá»›i emâ€.
Tư Dao mỉm cưá»i nắm chặt tay anh, tạm quên cả chuyện ngưá»i mặc áo mưa vừa và o lúc nãy.
Äể là m gì chứ? Nếu ông ta định giết mình thì dá»… như trở bà n tay, nhưng nếu định cứu mình thì quá khó.
Hãy táºn hưởng những giây phút ở bên ngưá»i mình yêu.
Từ sau khi đến Giang Kinh, Äáºu Hoán Chi đã sắp đặt các thiết bị ổn định, lão chưa từng cho ai và o phòng thà nghiệm nà y. Cho nên bất chợt có thêm cả chục nghiên cứu sinh và sinh viên, lão thấy là lạ, mặc dù phòng thà nghiệm cá»§a lão ở Mỹ thưá»ng xuyên có đến hai chục nghiên cứu sinh và kỹ thuáºt viên là m việc cho lão.
Lão nhanh chóng gạt các mối lo ngại vẩn vơ sang một bên, mải miết chỉnh lý các tư liệu ngà y xưa.
Bao hồi ức vỠ25 năm trước như những cơn ác mộng lại trà n vỠnhư dòng thác lũ.
Những hy vá»ng mong manh, ná»—i lo sợ thất bại, ná»—i khiếp hãi vì sợ bị mất…như muôn và n mÅ©i tên Ä‘ang găm và o tim lão.
Ở đây không có chuyện thất bại, ta chưa bao giỠthất bại.
Những kẻ đã là m cho ta thất bại, và dụ gã đà n ông cá»§a Äá»— Nhược, đã bị ta đánh bại bằng má»™t phương thức khác.
Ta cá»±c ghét bị mất, ta không thể bị mất, không thể đánh mất ngưá»i thân duy nhất trên Ä‘á»i nà y.
Ngà y trước chị gái là ngưá»i thân duy nhất, nhưng ta đã phụ chị ấy, không cứu nổi chị ấy khá»i bà n tay tá» thần, từ đó ta trở thà nh tông đồ cá»§a tá» thần.
Số pháºn tháºt trá»› trêu, lại nảy ra má»™t vòng luân hồi trái khoáy? Sau 25 năm, cô gái xinh đẹp nằm trên giưá»ng bệnh ấy lại là ngưá»i thân duy nhất cá»§a ta! Ta dã đạo diá»…n má»™t vở bi kịch mà chÃnh mình sắm vai, và ta lại phải đà m phán vá»›i tá» thần.
Mấy nạn nhân đã nhiá»…m virút DBH hồi trước, từ sau khi bị rối loạn nhịp tim đến lúc đột tá», ngưá»i sá»›m nhất là ba ngà y, lâu nhất cÅ©ng chỉ ba tuần.
Thá»i gian biến thà nh kẻ tiếp tay cho tá» thần.
ChÃnh ta đã đặt mình và o tình thế tuyệt đưá»ng lui, phải quyết chiến vá»›i má»™t kẻ địch quá mạnh.
Kết quả cá»§a cuá»™c chiến nà y không phải là kẻ anh dÅ©ng thì sẽ thắng, 25 năm trước ta chÃnh là tên tù binh.
Äã gần ná»a đêm, chỉ còn mình lão ngồi trong phòng thà nghiệm. Lão đã là m việc liên tục 24 giá», chịu áp lá»±c tinh thần nặng ná», dồn hết tâm trà và sức lá»±c, những sợi tóc nhám bạc cá»§a lão rụng lả tả.
Tà i sản của ♥huytuandc♥
12-08-2008, 10:03 AM
♥Anh không sợ khó, anh không sợ khổ, mà chỉ sợ khô♥♥Mơ ước nhỠnhoi♥ ♥1 vợ 2 con 3 tầng 4 bánh du lịch khắp 5 châu♥
Tham gia: Apr 2008
Äến từ: Hà Lá»™i
Bà i gởi: 3,077
Thá»i gian online: 1 tháng 0 tuần 0 ngà y
Thanks: 1,488
Thanked 4,720 Times in 766 Posts
CHÆ¯Æ NG 49
ÄI MÃI
Chiếc đệm trải giưá»ng trắng tinh, ngưá»i y tá mặc bá»™ đồ trắng tinh đứng bên giưá»ng, má»i ngưá»i Ä‘á»u cúi đầu.
Một linh cảm đáng sợ.
“Lâm Nhuáºn đâu?â€
Ngưá»i y tá khẽ lắc đầu. Má»™t phụ nữ kiá»u diá»…m Ä‘ang đứng đó, khuôn mặt đẫm lệ - bà Ưng Chỉ Hoà nh, mẹ cá»§a Chung Lâm Nhuáºn,
Không! Chắc mình đang ngủ mê. Căn buồng bệnh nà y sao lại giống bệnh viện số 7 được?
“Anh Nhuáºn hãy tỉnh lại, anh chá» em vá»›i, chúng ta đã hẹn là …â€
“Kìa em, em lại nằm mÆ¡ à ?†Khuôn mặt tươi cưá»i cá»§a Lâm Nhuáºn ká» ngay bên nà ng.
Tư Dao bá»—ng giáºt mình tỉnh lại, đúng là nằm mÆ¡, giấc mÆ¡ rất gở, cô không muốn kể cho Lâm Nhuáºn biết.
“Khó mà tránh được, cả ngà y rãnh rá»—i toà n Ä‘á»c tiểu thuyết, không ngá»§ mê má»›i là lạ!†Tư Dao ngắm nhìn Lâm Nhuáºn, sắc mặt anh nom vẫn khá. Anh mặc âu phục chỉnh tá», chắc vừa má»›i hết giá» là m việc. Trông anh đầy vẻ tá»± tin và phấn chấn. Cô cÅ©ng thấy vui lây.
“Nà o, chúng ta xuống dưới kia Ä‘i dạo†Lâm Nhuáºn kéo tay Tư Dao.
“Lâm Nhuáºn lạ tháºt, sao cứ không chịu nghe lá»i bác sÄ©?†Bác sÄ© vừa Ä‘i khá»i, bà Ưng Chỉ Hoà nh đã xót xa trách móc: “Con Ä‘ang ốm Ä‘au thế nà y, không nên Ä‘i lại nhiá»u, đã dùng thuốc mãi đến giá» mà nhịp tim vẫn chưa ổn định…â€
“Mẹ cứ yên tâm, con không sao đâu mà !†Vừa nãy vì sợ bị bác sÄ© mắng, Lâm Nhuáºn không kịp thay quần áo, cứ thế chui và o chăn nằm. Anh gượng tá» ra phấn chấn, ở bên Tư Dao rất lâu, lúc nà y mồ hôi má»›i túa ra.
“Mẹ đã mất cha con rồi, mẹ không muốn lại mất conâ€. Bà nhìn con trai má»—i ngà y cà ng tiá»u tụy, nước mắt tuôn trà o.
“Mẹ đừng bi quan như thế, con đã kịp thá»i Ä‘i khám, nên tiên lượng sẽ rất kháâ€. Lâm Nhuáºn hÃt sâu má»™t hÆ¡i, anh thấy ngá»±c Ä‘au ghê gá»›m.
“Tại sao con lạ cứ đóng bá»™ chỉnh tỠđể Ä‘i gặp Tư Dao? Chẳng lẽ cô bé không biết con Ä‘ang nằm ở buồng cùng má»™t tầng à ?â€
“Vẫn chưa biết ạ. Con muốn động viên Tư dao, không muốn cô ấy phải xót xa cho con, cho nên con giấu cô ấy. Tư Dao cÅ©ng như con, cần phải lạc quan; nếu cô ấy biết con cÅ©ng Ä‘ang ốm dở thì chắc sẽ rầu rÄ©, ảnh hưởng đến quá trình bình phụcâ€.
“Con tháºt là …con đã bị cô ấy bắt mất hồn vÃa rồi! Con phải giữ gìn nghỉ ngÆ¡i chứ! Chú con chắc cÅ©ng đã đến Giang Kinh, rồi sẽ và o thăm conâ€.
“Cả con trai chú ấy cÅ©ng đến chứ?â€
“Tất nhiên rồiâ€.
“Hay quá. Con Ä‘ang có việc muốn nhá» nóâ€.
“Bác sÄ© Phà n phải không ạ? Em là Tư Dao – bạn gái cá»§a anh Lâm Nhuáºnâ€.
Bác sÄ© Phà n cầm ống nghe, ông hÆ¡i ngần ngừ, vẫn cảm thấy ân háºn vì lần trước đã cho Tư Dao biết vá» bệnh tình cá»§a Lâm Nhuáºn. “A lô, Lâm Nhuáºn không có ở chá»— tôi!â€
“Vâng, em biết ạ. Em mong bác sÄ© sẽ viết cho anh ấy má»™t giấy chứng nháºn gì đó, để công ty đừng cá» anh ấy Ä‘i công tác nữa… Là vì thấy anh ấy nói là đang có má»™t vụ án rất quan trá»ng, sẽ phải Ä‘i công tác bất cứ lúc nà oâ€.
“…chẳng lẽ anh ấy đã Ä‘i rồi à ?â€
“Chưa Ä‘i! Nhưng anh ấy đã nhắc trước vá»›i em, nếu hôm nà o anh ấy Ä‘i không và o được, tức là đã Ä‘i công tácâ€.
“Anh ấy… tình trạng vẫn rất nhẹ, tuy có rối loạn nhịp tim nhưng chỉ cần đừng để bị quá sức, là m việc nhẹ nhà ng thôi, thì vẫn đượcâ€.
“Nhưng em, bác sÄ© bảo phải nằm viện để theo dõi…â€
“Tình hình cá»§a cô, tôi biết, cô đã từng bị ngấtâ€.
“Nhưng chẳng lẽ phải chá» anh ấy bị ngất đã, thì má»›i là đáng kể à ? E rằng sẽ quá muá»™n!†Tư Dao thầm trách: ông tháºt là vô cảm! Cô biết, muốn thuyết phục được vị bác sÄ© danh tiếng nà y thì phải báo Lâm Nhuáºn đến thuyết phục.
Chắc chắn ông ta sẽ chịu nghe.
Nhưng, tại sao anh ấy chưa đến nhỉ?
Máy di động reo chuông, Lâm Nhuáºn nhắn tin: “Anh Ä‘ang Ä‘i trên đưá»ng, và i hôm nữa sẽ vá»â€.
Ôi, cái anh chà ng nà y dám coi sức khá»e như trò đùa!
Tư Dao vá»™i gá»i Ä‘iện ngay cho anh, nhưng bên kia đã tắt máy.
Chắc là đang ở trên máy bay.
Má»™t ngà y sau đó, Tư Dao lại gá»i Ä‘iện mấy lần Ä‘á»u không gặp được Lâm Nhuáºn. Cho đến sâm sẩm tối, lại nháºn được tin nhắn cá»§a anh phát lúc khá muá»™n, nói là đang ở Thanh Äảo, yên ổn cả, phải tiếp khách rất nhiá»u. Anh cho cô biết tên khách sạn và số phòng.
Cô bèn gá»i ngay đến khách sạn, đúng là tối qua Lâm Nhuáºn đã đến, và đặt má»™t phòng ở đó.
Thôi đà nh chá» anh ấy vá», mình sẽ xạc cho má»™t tráºn.
Cô cảm thấy không khà có vẻ hÆ¡i khác thưá»ng.
Có lẽ vì Lâm Nhuáºn không gá»i Ä‘iện, mà chỉ nhắn tin.
Có vẻ không giống vá»›i tác phong cá»§a anh. Anh thưá»ng nói chỉ mong từng giá» từng phút được nghe giá»ng nói cá»§a cô kia mà .
Cô cố tìm lý do giúp anh… có lẽ vụ án đó rất nhạy cảm, từng câu nói cá»§a anh Ä‘á»u bị giám sát cÅ©ng nên. (Tại bá»n ngưá»i đáng ghét Äắc Quảng đã là m cho cô cứ phải nghÄ© ngợi lan man!)
Quách Tá» Phóng và Lịch Thu và o thăm, khiến cô cà ng thêm nghi ngá». Há» vẫn cưá»i nói như má»i lần nhưng vẻ mặt thì rất không tá»± nhiên. Có lẽ, vị “ngưá»i nhà †Tá» Phóng nà y đã biết thêm nhiá»u thông tin xấu vá» bệnh trạng cá»§a cô.
“Trước khi Ä‘i công tác, anh Nhuáºn có nói vá»›i ngưá»i sẽ Ä‘i bao lâu không?â€
Tá» Phóng lắc đầu: “Tôi có há»i, anh ấy bảo là tình hình phức tạp, khách hà ng thì đông, khó mà nói trước hôm nà o sẽ vá»â€.
“Chắc anh phải biết Lâm Nhuáºn Ä‘i đến vùng nà o chứ?â€
“Tất nhiên. Thanh Äảo!â€
Tư Dao đã thấy hÆ¡i yên tâm: “Gá»i hết cả hÆ¡i mà chẳng gặp được. Vụ việc quá bá» bá»™n như thế, lẽ ra nên từ chối phăng má»›i phải! Anh ấy chẳng lo giữ sức gì cả!â€
Lịch Thu lại Ä‘eo kÃnh lên, ánh mắt ẩn sau cặp kÃnh, nhưng Tư Dao cảm thấy có phần là lạ, nhưng không nháºn ra được là thế nà o.
Sau khi hai ngưá»i Ä‘i ra, Tư Dao vẫn ngá» ngợ ánh mắt cá»§a Lịch Thu, không nhìn thấy nên chẳng rõ có Ä‘iá»u gì lạ lùng. Hay là giác quan thứ sáu cá»§a mình…cô ngần ngừ, rồi bước ra theo, khẽ nói vá»›i y tá rằng chỉ xuống dưới Ä‘i dạo.
Nhìn xa xa, ngoà i cá»a bệnh viện, thấy hai ngưá»i Ä‘ang Ä‘i. Lịch Thu bá»—ng dừng lại, cúi đầu, lấy ra má»™t mảnh khăn giấy, lau mặt.
Lich Thu khóc hay sao?
TỠPhóng nhè nhẹ vỗ vai Lịch Thu, nói mấy câu an ủi gì đó.
Tư Dao chợt có một linh cảm chẳng là nh.
“Äây là Văn phòng luáºt sư Thiên Hoa, xin há»i, chị muốn được luáºt sư nà o tư vấn ạ?†Giá»ng cô nhân viên thưá»ng trá»±c.
“Luáºt sư Chung Lâm Nhuáºn. Tôi là khách cÅ© cá»§a anh ấyâ€. Tư Dao đứng ở gian nhà chÃnh cá»§a bệnh viện, gá»i di động.
“Xin chá» má»™t chút…rất xin lá»—i chị, anh ấy đã không là m ở đây nữaâ€.
“Thế ư? Anh ấy đã Ä‘i đâu? Tôi muốn liên lạc vá»›i anh ấy…â€
“Rất xin lá»—i, anh ấy…đã mất…cách đây hai ngà yâ€.
Má»i váºt trước mắt Tư Dao Ä‘á»u nhạt nhòa, má»i ngưá»i Ä‘ang vá»™i vã ra và o cổng bệnh viện…há»™i tụ lại thà nh bốn chữ lá»›n đỠtươi.
Äau thương đến chết
Cô chỉ nhìn rõ bóng má»™t ngưá»i Ä‘ang mặc áo mưa lùng thùng.
“Mau lên, bệnh nhân bị ngất! Cấp cứu…†Má»™t y tá Ä‘i ngang qua nhìn thấy Tư Dao ngã gục, láºp tức kêu lên. Các nhân viên cấp cứu chạy đến. Ngưá»i y tá ấy chết lặng.
Tim cá»§a Tư Dao đã ngừng Ä‘áºp.
Tà i sản của ♥huytuandc♥