05-02-2011, 11:02 AM
Dê lắm nhưng mà lá»±c bất tòng tâm Cuồng Dâm Äại Nguyên Soái
Tham gia: Nov 2010
Äến từ: Tiểu Thị Gia Tá»™c
Bà i gởi: 2,196
Thá»i gian online: 3 ngà y 5 giá» 47 phút
Thanks: 1,235
Thanked 23,585 Times in 1,872 Posts
Quan Tiên
Chương 95: Quy tắc
Nhóm dịch: Tepga
Nguồn: ST
Trần Thái Trung cũng không biết những khúc chiết trong chuyện nà y, cho nên hắn cảm thấy cảm thông với Cổ Minh Kỳ.
- Anh yên tâm Ä‘i, việc nà y tôi sẽ giúp anh nghÄ© biện pháp. Tên kia là ngưá»i ở phân cục hay là cá»§a thà nh phố? Tên là gì?
- Hắn là ngưá»i cá»§a phân cục.
Lá»i cá»§a Cổ Minh Kỳ có vẻ sa sút tinh thần.
- Mẹ kiếp, là ngưá»i cá»§a phân cục tên là Lưu Äông Khải. Hắn nói cha hắn là bạn há»c cá»§a Triệu Mẫn Bân ....
- Lá»i nà y mà hắn dám nói trá»±c tiếp vá»›i anh sao? Äúng là vô pháp vô thiên rồi.
Hiển nhiên là vì là bạn há»c nên Cổ Minh Kỳ má»›i nói chuyện nà y, nếu không thì hắn cÅ©ng chẳng có lý do gì để nói tháºt cho Trần Thái Trung.
Chuyện nà y cÅ©ng rất dá»… Ä‘oán thôi. Cái tên gá»i là Lưu Äông Khải nà y và o rồi khẳng định là nói vá»›i Cổ Minh Kỳ, tối thiểu cÅ©ng là ám chỉ máºp má» rằng: Mà y hả, dám đắc tá»™i vá»›i bạn há»c tao, thế nên lão tá» cho mà y đẹp mặt!
Là m việc thẳng thừng như váºy, báo thù không kiêng nể gì như thế tháºt sá»± là quá khi dá»… ngưá»i khác. Vá»›i sá»± kiêu ngạo cá»§a Trần Thái Trung thì Ä‘iá»u nà y tuyệt đối không thể chịu đựng nổi:
- Là Lưu Äông Khải phải không? Tốt rồi, việc nà y cứ giao cho tôi Ä‘i!
Sau khi cúp Ä‘iện thoại, cÆ¡n tức giáºn cá»§a hắn tháºt lâu sau vẫn không biến mất. Nhưng khi tỉnh táo nghÄ© lại, chuyện nà y cÅ©ng không thể dá»… dà ng như váºy. Hắn là m thế nà o để đối phó vá»›i Lưu Äông Khải nà y đây?
Cho tá»›i nay Trần Thái Trung Ä‘á»u vẫn giữ nguyên tắc là phải ăn miếng trả miếng. Há» Lưu nà y có dÅ©ng khà khi dá»… ngưá»i như váºy, hắn nhất định phải khi dá»… ngược lại hắn! Mà chuyện nà y không chỉ là đơn giản cầm gáºy Ä‘áºp và i cái cho bõ giáºn là xong!
Nhưng chẳng lẽ lại vì công mà báo thù riêng, xá» lý Lưu Äông Khải sao? Việc nà y rõ rà ng là nằm ngoà i năng lá»±c cá»§a hắn. Theo lý mà nói, dùngiệc công để báo thù riêng rất khó.
Hơn nữa hắn còn lo lắng phải là m thế nà o có thể giải quyết vấn đỠcủa Cổ Minh Kỳ....
Xem ra phải gá»i cho Dương Thiến Thiến rồi. Hay gá»i Äoạn Vệ Hoa tá»›i nhỉ? Trần Thái Trung hÆ¡i chần chừ. Chuyện nà y nói lá»›n cÅ©ng không phải lá»›n, nói nhá» không phải nhá». Hắn tá»± nháºn bản thân vá»›i Äoạn thị trưởng còn chưa thân thiết lắm....còn có thể nói là hai bên --- Còn chưa gặp mặt nhau.
Hắn vẫn Ä‘ang suy nghÄ© thì ÄÆ°á»ng Diệc Huyên ở bên cạnh lại lên tiếng:
- Lưu Äông Khải à ? Tên nà y sao tôi nghe thấy quen quen nhỉ?
Ngất mất, ở bên cạnh còn có đại thần, ta còn phải Ä‘i cầu khấn nÆ¡i nà o chứ? Trần Thái Trung vá»— nhẹ lên trán, nhếch miệng cưá»i:
- Ha ha, xấu hổ quá, lại quên mất cô.
Hắn nói những lá»i nà y là nói tháºt, bởi vì hắn không há» cảnh giác đối vá»›i ÄÆ°á»ng Diệc Huyên. Nhưng hắn nói những lá»i nà y lại khiến ÄÆ°á»ng Diệc Huyên tức giáºn tá»›i chút nữa là bất tỉnh nhân sá»±.
Má»™t ngưá»i phụ nữ xinh đẹp thì háºn nhất là gì? Tuyệt đối không phải là bị ngưá»i khác là m phiá»n. Chỉ cần ngưá»i là m phiá»n hình tượng không quá kém váºy thì tháºm chà Ãt nhiá»u còn thá»a mãn hư vinh trong trái tim há». Há» thống háºn nhất chÃnh là nam giá»›i không để ý tá»›i há». Mà lúc nà y Trần đại ca cá»§a chúng ta lại đúng là quá đáng như váºy.
Chẳng qua cô Ãt nhiá»u cÅ©ng gặp nhiá»u chuyện còn nghiêm trá»ng hÆ¡n. Ở vị trà như cô thì tầm mắt cÅ©ng cao hÆ¡n nhiá»u so vá»›i ngưá»i dân bình thưá»ng. Cho nên cô rất thản nhiên không thèm để ý tá»›i ý bất kÃnh trong lá»i nói cá»§a Trần Thái Trung:
- Ngưá»i nà y có phải ở ... Cục thuế không?
- Không phải, là ở cục công an.
Trần Thái Trung cảm thấy hÆ¡i dở khóc dở cưá»i.
- Hiện giá» là cục trưởng cục công an cá»§a thà nh phố Phượng Hoà ng. Thế nà o, có thể giúp tôi dạy cho hắn má»™t bà i há»c không?
- Không phải chứ? Cục trưởng cục công an là Vương Hùng mà .
ÄÆ°á»ng Diệc Huyên cÅ©ng cảm thấy hÆ¡i kỳ quái. Mặc dù cô đã rá»i xa trung tâm quyá»n lá»±c nhưng loại tin tức nà y thì vẫn nắm rất rõ:
- Anh có lầm không?
- Hả....váºy là cục phó.
Trần Thái Trung hơi xấu hổ.
- Cô biết mà , năm nay là cục phó và phó phòng là rất hay đắc tá»™i vá»›i ngưá»i khác.
- Ừ, muốn tôi hỗ trợ sao?
Kỳ thá»±c đôi khi phụ nữ rất sảng khoái. ÄÆ°á»ng Diệc Huyên lúc nà y cÅ©ng như váºy.
- Chuyện là thế nà y...
Trần Thái Trung lại phải Ä‘em ngá»n nguồn câu chuyện giải thÃch lại má»™t lượt, nói xong lại há»i xem cô có thể ra tay má»™t lần hay không:
- Cô nói xem, hiện giỠtôi nên là m thế nà o?
ÄÆ°á»ng Diệc Huyên lẳng lặng nghe hắn kể xong, cau mà y, tay phải gõ nhẹ lên mặt bà n. Trần Thái Trung không ngá» lại phát hiện ra móng tay cô lại mà u Ä‘en.
Hồi lâu sau ÄÆ°á»ng Diệc Huyên má»›i hÃt sâu má»™t hÆ¡i, nghi hoặc lắc đầu nói:
- Kỳ lạ tháºt, tôi hình như là chưa từng nghe qua...
- Vấn đỠlà bạn tôi cÅ©ng Ä‘ang bị tạm thá»i đình chỉ, cÅ©ng bởi vì tôi.
Trần Thái Trung không nhịn được lên tiếng, tay vỗ vô lên bà n:
- Tôi bảo nà y, cô vừa nói muốn giúp tôi tìm cách, sao giỠlại thoái thác rồi?
- Anh nói gì thế?
ÄÆ°á»ng Diệc Huyên hung hăng lưá»m hắn má»™t cái. Äã bao năm rồi không ai dám là m cà n trước mặt cô như hắn. Cho dù là ngưá»i có tâm tư nà y khác thì trước mặt cô vẫn phải cung kÃnh.
- Tôi không phải đang nghĩ sao?
Trần Thái Trung cÅ©ng không thèm để ý tá»›i bá»™ dạng cá»§a cô. Nói tháºt nếu không phải hắn nghÄ© quan hệ cá»§a hai ngưá»i không tồi thì đã đứng dáºy phá»§i Ä‘Ãt mà đi rồi.
Thá»§ Ä‘oạn bình thưá»ng không là m gì được Lưu Äông Khải thì hắn không tin là thá»§ Ä‘oạn phi thưá»ng không dùng được.
Cho nên hắn cho rằng mình đang nể mặt cô ta, hiển nhiên không cần để ý tới suy nghĩ của cô:
- Chuyện nà y cô là m nhanh nhanh một chút được không. Tôi cũng không muốn bạn tôi phải đợi quá lâu.
Nam giới kiêu ngạo cực kỳ đối với phụ nữ lại cũng rất hấp dẫn, hoặc nói cách khác là ... Có phong tình!
Gặp quá nhiá»u kẻ nhu nhược, trong tâm lý cá»§a ÄÆ°á»ng Diệc Huyên đột nhiên lại sinh ra chút tán thưởng đối vá»›i kẻ đối diện nà y. Má»™t cảm giác tò mò rất vi diệu!
Có lẽ... Äây má»›i là má»™t ngưá»i đà n ông Ä‘Ãch thá»±c.
- Chuyện nà y tháºt ra cÅ©ng không khó, ừ...anh muốn dạy cho Lưu Äông Khải má»™t bà i há»c chứ gì? Hay là muốn giúp bạn anh? Việc trước so vá»›i việc sau dá»… hÆ¡n má»™t chút.
XỠlý một cục phó lại dễ hơn việc giúp một sở trưởng sao? Trần Thái Trung cảm thấy mình nghe nhầm, chuyện nà y mà hợp lý à ?
- Lá»i nà y cá»§a cô là sao, tôi nghe mà chẳng hiểu ?
- Rất đơn giản mà . Xá» lý Lưu Äông Khải thì chỉ cần nghÄ© biện pháp khiến hắn không thể thăng tiến được là xong. Sau đó ta cháºm rãi tìm hắn mà xá». Dù chuyện nà y dù sao cÅ©ng không phải là trong má»™t hai ngà y, nhưng là m rất dá»….
ÄÆ°á»ng Diệc Huyên cháºm rãi nói, vẻ mặt bình tÄ©nh, nói tá»›i việc là m âm hiểm nà y mà cứ như không, Trần Thái Trung tai nghe mắt thấy, trong lòng cÅ©ng không khá»i cảm thấy lạnh ngắt.
Äây chÃnh là cảnh giá»›i "mặt sắt" trong truyá»n thuyết sao? Quả thá»±c là rất vô tình.
- Nhưng bạn cá»§a anh thì lại khó hÆ¡n. Hắn đã xúc phạm quy tắc, mặc dù quy tắc nà y có thể bá» qua nhưng lại bị ngưá»i ta cố tình là m khó, lại bị bắt ngay trong khi hà nh động. Thế nên giá» chẳng còn nói được gì nữa.
Cô lại giải thÃch thêm:
- Quy tắc chÃnh là quy tắc, cho nên hắn muốn trở mình được thì tốt nhất là phải đợi sóng gió trôi qua.
- Chuyện nà y tháºt là tế nhị.
Trần Thái Trung nghe hiểu rồi. HÆ¡n nữa hắn cảm thấy hôm nay thu hoạch không nhá».
- Hừ, cái gì mà tế nhị chứ? Là dơ bẩn!
ÄÆ°á»ng Diệc Huyên lạnh lùng cưá»i, nheo mắt lại, nhìn xuống chén trà trên bà n.
- HÆ¡n nữa phi thưá»ng tà n khốc, phi thưá»ng....
ÄÆ°á»£c rồi, cô không cần phải giả bá»™ nữa! Trần Thái Trung cÅ©ng chẳng thèm để những lá»i nà y và o tại. Hắn vẫn luôn cảm thấy má»™t phụ nữ trẻ tuổi thì hiểu là m sao được thế nà o là tà n khốc chứ? Không có khả năng! Ở tiên giá»›i, nữ tiên gần như là nhá» yếu nhất...
- Ừ ừ, như váºy Ä‘i. Tôi muốn xá» lý Lưu Äông Khải, lại muốn giúp bạn tôi. Hai việc Ä‘á»u phải là m, nhá» cô nghÄ© cách đó.
- Hứ, anh cÅ©ng tháºt là chẳng biết ngại nhỉ.
ÄÆ°á»ng Diệc Huyên tháºt ra cÅ©ng chẳng để ý tá»›i việc hắn cắt ngang lá»i mình. Cô cÅ©ng không muốn nói nhiá»u tá»›i chuyện chÃnh trị. Chẳng qua theo trá»±c giác cá»§a cô cho thấy, ngưá»i thanh niên trước mặt nà y kỳ tháºt cÅ©ng không phải là không biết thế sá»±, thế nên cÅ©ng không cần phải giải thÃch quá nhiá»u.
Trên thá»±c tế cô vẫn cho rằng Trần Thái Trung hẳn là cao nhân trong truyá»n thuyết, ăn gió nằm sương ngá»§ trong sÆ¡n động hoặc ở nÆ¡i rừng ráºm nguyên thá»§y. Ngưá»i như váºy mà bước và o nÆ¡i quan trưá»ng nhÆ¡ bẩn đầy tục khà nà y tháºt sá»± là phà hoà i bản lãnh.
Còn vá» phần bản lãnh có thể ở trong sÆ¡n động hay rừng nguyên thá»§y là m cái gì thì cô cÅ©ng chẳng nghÄ© tá»›i. Phụ nữ thưá»ng thÃch ảo tưởng, hÆ¡n nữa nhiá»u cái ảo tưởng không thá»±c tế. ÄÆ°á»ng Diệc Huyên cÅ©ng không phải là ngoại lệ.
Chẳng qua cô vẫn nguyện ý giúp Trần Thái Trung, đà nh cầm Ä‘iện thoại gá»i má»™t cuá»™c.
Không bao lâu sau thì có Ä‘iện thoại gá»i lại. Lần nà y thá»i gian nói chuyện dưá»ng như dà i hÆ¡n, nói không được và i câu thì ÄÆ°á»ng Diệc Huyên liá»n đứng lên, cầm Ä‘iện thoại Ä‘i và o trong phòng ngá»§.
Sau mưá»i phút cô má»›i lại xuất hiện. Lần nà y ánh mắt cô nhìn Trần Thái Trung hÆ¡i khác thưá»ng:
- Tiểu Trần, anh... Äối vá»›i Tần Tiểu Phương có mâu thuẫn gì không?
Tần Tiểu Phương chÃnh là ngưá»i cá»§a Tần hệ, đệ nhất phó bà thư thị á»§y. Không há» nghi ngá» gì nữa, có ngưá»i đã nói vá»›i cô chuyện nà y.
- Tôi căn bản là chưa từng gặp hắn, có thể có mâu thuẫn gì chứ?
Trần Thái Trung cưá»i lạnh má»™t tiếng. Hắn đã tham gia và o chÃnh đà n cá»§a thà nh phố Phượng Hoà ng đã được ná»a năm, đối vá»›i nÆ¡i nà y cÅ©ng đã đại khái hiểu rõ. Hắn đương nhiên biết mình đã má»™t lần đắc tá»™i rất lá»›n đối vá»›i Tần hệ rồi.
- Là bá»n há» tÃnh chuyện vá»›i tôi, tôi chả lẽ cứ để bá»n há» là m? Cô cÅ©ng không phải là không biết, tôi vốn là ngưá»i sinh ra và lá»›n lên ở thà nh phố Phượng Hoà ng, chÃnh bá»n hắn má»›i là ngưá»i ná»a chừng tá»›i đây!
Cấp báºc cá»§a Tần Tiểu Phương cÅ©ng không phải là cao lắm, quyá»n lá»±c cÅ©ng chưa lá»›n nhưng sở dÄ© có thể thà nh má»™t phái, hÆ¡n nữa là có tiếng trong chÃnh đà n há»—n loạn cá»§a thà nh phố Phượng Hoà ng là bởi vì bá»n há» giÆ¡ cao lá cá» " cán bá»™ là dân gốc thà nh phố". Loại lá»±c lượng nà y ngưá»i nà o cÅ©ng không thể bá» qua.
Trên thá»±c tế thì phái dân gốc nà y cÅ©ng không phải do Tần Tiểu Phương phát động. Bản thân hắn chẳng qua chỉ là sau khi tốt nghiệp đại há»c má»›i được phân vá» nÆ¡i nà y. Nhưng hắn vẫn kiên định đứng và o phái dân gốc nà y, hiện giỠđã trở thà nh đầu não. Phái dân gốc nà y cÅ©ng đã trở thà nh " Tần phái ".
Tà i sản của Tiểu Mùi
Chữ ký của Tiểu Mùi Hạnh Phúc
Khi ta có một việc gì đó để là m,
Một ai đó để yêu ,
Má»™t Ä‘iá»u gì đó để nghÄ©,
Và má»™t Ä‘iá»u gì đó để hi vá»ng....
Äã có 2 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch cá»§a Tiểu Mùi
05-02-2011, 11:04 AM
Dê lắm nhưng mà lá»±c bất tòng tâm Cuồng Dâm Äại Nguyên Soái
Tham gia: Nov 2010
Äến từ: Tiểu Thị Gia Tá»™c
Bà i gởi: 2,196
Thá»i gian online: 3 ngà y 5 giá» 47 phút
Thanks: 1,235
Thanked 23,585 Times in 1,872 Posts
Quan Tiên
Chương 96: Háºu thuẫn cá»§a Tần hệ
Nhóm dịch: Tepga
Nguồn: ST
- Tôi thá»±c sá»± không thÃch mấy thứ nà y.
ÄÆ°á»ng Diệc Huyên nhắm mắt lại, lắc đầu. Trần Thái Trung không ngá» phát hiện ra hà ng mi cá»§a cô kỳ tháºt cÅ©ng rất dà i, không thua gì Dương Thiến Thiến.
- Cá»±c kỳ không thÃch. Chẳng qua Tần Tiểu Phương nói muốn không xá» trà Cổ Minh Kỳ cÅ©ng rất đơn giản.
Chuyện nà y tất nhiên là đơn giản rồi. Má»™t phó bà thư thị á»§y muốn xá» lý má»™t sở trưởng sở ngoại phái, chuyện nà y không phải là phi thưá»ng đơn giản sao?
- Nhưng hắn không muốn anh tiếp tục truy cứu chuyện Lưu Äông Khải nữa, bởi vì Lưu cục trưởng cÅ©ng là vì chỉnh đốn tráºt tá»± thôi.
ÄÆ°á»ng Diệc Huyên nhìn chằm chằm và o hai mắt Trần Thái Trung, cháºm rãi nói. Giá» phút nà y cô rất có phong thái cá»§a má»™t nữ lãnh đạo. Chẳng qua chỉ trong nháy mắt mà thôi.
- Nói tháºt, có thể có kết quả nà y đã là do hắn tương đối nể mặt anh rồi.
- Nể mặt tôi sao? Buồn cưá»i ~
Trần Thái Trung cưá»i lạnh má»™t tiếng. Nói như váºy là phá»§i tay, coi như không có chuyện gì xảy ra sao? Tát cho má»™t cái rồi lại Ä‘em má»™t xâu kẹo ra dá»— à ? Khinh tôi là trẻ con chắc?
Hắn tháºt sá»± phi thưá»ng không cam lòng. Bởi vì sá»± kiện nà y từ đầu đến cuối Ä‘á»u là hắn vẫn có lý, bắt đầu từ báo cáo công vụ cá»§a hắn. ChÃnh là ngưá»i cá»§a Tần hệ mạo phạm hắn, mà hắn nhiá»u nhất chỉ là thuáºn thế phản kÃch má»™t chút mà thôi.
Nhá»› năm đó Trần má»— chẳng tìm tá»›i sanh sá»± vá»›i ngưá»i khác là khối kẻ đã phải mừng thầm rồi. Bây giá» hà i hước là bị ngưá»i ta tùy ý khi dá»…, cưỡi lên đầu lên cổ mà lại không là m gì sao? Cà ng sống lại cà ng kém cá»i à ?
Hắn là m sao lại có thể đồng ý nhẹ nhà ng bá» qua cho Lưu Äông Khải như váºy chứ?
- Hừ, nếu hắn đã chá»§ động sanh sá»± mà lại còn muốn nói má»™t câu là rút lui như thế sao? Äừng có nằm mÆ¡!
Ngưá»i nà y quả tháºt là rất đơn thuần. ÄÆ°á»ng Diệc Huyên thầm thở dà i má»™t tiếng, nhẹ nhà ng lắc đầu:
- CÅ©ng không phải muốn nói anh đâu. Trong quan trưá»ng, cái ý nghÄ© nà y cá»§a anh không được....
- Anh đứng thỠở góc độ cá»§a Lưu Äông Khải ngẫm lại xem. Hắn là má»™t phó cục trưởng, chá»§ động Ä‘i là m khó má»™t tiểu sở trưởng, kết quả lại không thể thu tay, váºy thì có bao nhiêu ngưá»i sẽ chê cưá»i hắn đây? Anh nói xem hắn khó chịu hay là anh khó chịu hả?
- Äây cÅ©ng là má»™t loại danh tiếng, cà ng là má»™t sá»± thể hiện thá»±c lá»±c. Không gạt anh, hắn hiện tại khẳng định là hối háºn tá»›i muốn nhảy lầu. Cho dù là Cổ Minh Kỳ có nói cái gì khó nghe thì lúc nà y ngưá»i khó chịu chÃnh là hắn!
Tháºt sá»± là ngưá»i chuyện nghiệp có khác! Sau khi lăn lá»™n ở quan trưá»ng ná»a năm, Trần Thái Trung đối vá»›i mức độ đỠcao EQ cá»§a mình cÅ©ng đã rất hà i lòng rồi. Nhưng đứng trước mặt ngưá»i phụ nữ nà y thì thá»±c sá»± là còn phải há»c há»i rất nhiá»u, nhất là phải nắm được lòng ngưá»i.
Con mẹ nó, đã chịu đủ nhục nhã chưa? Kiêu ngạo thì không sao, nhưng kiêu ngạo mà ngẩng mặt lên trá»i, không nhìn dưới chân thì sẽ biết.
- Cô đúng là một thuyết khách rất tuyệt.
Trần Thái Trung gáºt đầu. Mặc dù ÄÆ°á»ng Diệc Huyên nói rất có đạo lý nhưng hắn vẫn phải giữ mặt mÅ©i. HÆ¡n nữa trá»±c giác nói cho hắn biết, chuyện nà y tá»±a hồ cÅ©ng không đơn giản như váºy.
- Cô cũng có quan hệ với Tần hệ hả?
- Tôi chỉ là má»™t ngưá»i phụ nữ, không quan không chức, liên quan gì tá»›i mấy phái hệ chứ? ÄÆ°á»ng Diệc Huyên cưá»i nhẹ, ngón tay thon thả vuốt và i sợi tóc trên trán. Hà nh động lÆ¡ lãng mà quyến rÅ© nà y cÅ©ng khiến trong lòng Trần Thái Trung hÆ¡i rung động:
- Nhưng tháºt ra Tần Tiểu Phương đã chá»§ động liên lạc vá»›i tôi.
Quan trưá»ng cao tầng cá»§a thà nh phố Phượng Hoà ng kỳ tháºt Ä‘á»u biết tá»›i ÄÆ°á»ng Diệc Huyên. Nữ nhân nà y đến bà thư thà nh phố cÅ©ng phải nghe lá»i, ai dám có gan bá» qua? Chẳng qua má»i ngưá»i Ä‘á»u biết cô vốn không ưu náo nhiệt, sống rất khiêm tốn nên trừ dịp tết tá»›i thăm viếng ra thì cÅ©ng không ai dám tá»›i là m phiá»n cô.
Cứ từ từ như váºy nên hình tượng cá»§a cô cÅ©ng từ từ mà má» nhạt trong mắt má»i ngưá»i. Chẳng qua Tần Tiểu Phương lại là ngoại lệ. Hắn vẫn thưá»ng tá»›i thăm viếng cô. Äiá»u nà y cÅ©ng không có gì là lạ. Nhá» ai mà hắn có thế lá»±c mạnh mẽ háºu thuẫn đằng sau chứ?
- Hả.
Trần Thái Trung mắt chữ A mồm chữ O, một lúc sau mới thở dà i một tiếng:
- Sá»›m biết cô là háºu thuẫn cá»§a Tần Tiểu Phương thì tôi đã không tá»›i rồi!
- Tôi bảo nà y, tôi không phải đâu!
ÄÆ°á»ng Diệc Huyên nhăn mặt nhÃu mà y, hÆ¡i mất hứng nói:
- Loại chuyện nà y Ãt khi tôi động và o, hôm nay cÅ©ng coi như là vì anh mà phá lệ rồi đấy!
...
Trước khi Trần Thái Trung tiến và o lá»›p bồi huấn Äảng, Trương Tân Hoa đã đặc biệt tìm tá»›i, dặn dò hắn má»™t số việc. Tân Hoa bà thư đã sá»›m nghÄ© thông, nếu phải trông cáºy và o lương tâm ngưá»i khác trợ giúp thì tốt hÆ¡n là quan tâm đầu tư và o những ngưá»i có tiá»m lá»±c còn hÆ¡n.
Trên thá»±c tế bản thân hắn cÅ©ng rất coi trá»ng Trần Thái Trung, thá»±c sá»± là coi trá»ng từ đáy lòng.
Lúc dặn dò Trần Thái Trung, Tân Hoa bà thư còn nhấn mạnh mấy Ä‘iểm, đó là trong khi há»c nhá»› phải quan hệ tháºt tốt vá»›i bạn há»c. Phải biết rằng những cán bá»™ có thể tiến tu Ä‘á»u là cắn bá»™ cốt cán, tương lai Ä‘á»u trở thà nh những ngưá»i quyá»n cao chức trá»ng, dù là không thể trở thà nh bạn bè thì cÅ©ng ngà n vạn lần không nên tùy tiện đối địch.
Cho nên Trần Thái Trung định ở trong khóa há»c nà y cố gắng kết bạn vá»›i và i ngưá»i.
Äiá»u đáng tiếc chÃnh là nguyện vá»ng nà y đã thất bại rồi! Ngay ngà y tiến tu đầu tiên, Trần Thái Trung sau khi giá»›i thiệu bản thân vá»›i các bạn há»c xong, hầu như tất cả má»i ngưá»i Ä‘á»u không thèm nhìn tá»›i hắn nữa!
Má»™t ngưá»i thanh niên tốt nghiệp trung há»c, cấp báºc thấp, kể cả có kiêm nhiệm má»™t chức phó bà thư Äảng á»§y nhưng lại ở khu vá»±c đô thị má»›i xa trung tâm, váºy thì ai mà muốn giao thiệp vá»›i hắn đây?
ÄÆ°Æ¡ng nhiên cÅ©ng không ai dám Ä‘i đắc tá»™i vá»›i hắn. Chẳng qua khi Trần Thái Trung kết bạn thì những ngưá»i nà y Ä‘á»u có vẻ lạnh nhạt, cho dù là má»™t kẻ kém EQ cÅ©ng có thể cảm nháºn được thái độ cá»§a bá»n há».
Cho nên Trần Thái Trung rất bi thương, vô cùng bi thương. May mắn là lần nà y và o há»c còn có bạn há»c trung há»c cá»§a hắn - Thiến Thiến.
Hát hay múa giá»i, tuổi trẻ xinh đẹp, Dương Thiến Thiến ở trong lá»›p nhanh chóng nổi tiếng, được má»i ngưá»i chú ý. HÆ¡n nữa cô lại chưa láºp gia đình, cà ng khiến kẻ khác đánh nhau vỡ đầu để được tá»›i gần. May mà Dương Thiến Thiến vô cùng nghÄ©a khÃ, đối vá»›i những ngưá»i tá»›i Ä‘á»u không để ý, chỉ ngồi bên cạnh Trần Thái Trung.
Do đó ấn tượng cá»§a nhiá»u ngưá»i đối vá»›i Trần Thái Trung chÃnh là "bạn há»c cá»§a Dương Thiến Thiến". Không thể không thừa nháºn, đây là má»™t loại vÅ© nhục đối vá»›i hắn!
Má»™t và i ngưá»i thông mình sau khi cẩn tháºn quan sát bắt đầu lấy lòng Trần Thái Trung. Muốn công thà nh thì phải có ná»™i gián, sách lược Ä‘i đưá»ng vòng nà y cÅ©ng không cần phải thông minh lắm má»›i nghÄ© ra được. Bá»n há» nghÄ© thông suốt rồi thì muốn qua Trần Thái Trung có được thông tin vá» Dương Thiến Thiến, tháºm chà là nhỠđó có được hảo cảm cá»§a cô!
Äáng tiếc là Trần Thái Trung cÅ©ng không phải ngưá»i dá»… nói chuyện, nhất là khi hắn phát hiện ra mấy ngưá»i nà y "say" không phải "rượu" là hắn mà lại là Dương Thiến Thiến. Váºy nên ngay khi hắn hiểu được lắt léo trong đó liá»n có phản ứng mạnh đến thế nà o thì cÅ©ng có thể tưởng tượng ra.
May mà cuối cùng hắn còn nhá»› tá»›i lá»i dặn dò cá»§a bà thư Tân Hoa, trong lòng dù hết sức căm tức nhưng cÅ©ng đà nh cắn răng nhịn xuống. Chẳng qua cho dù là thế thì cÅ©ng không tránh khá»i đắc tá»™i vá»›i má»™t hai ngưá»i.
Vì váºy sau má»™t tháng, hai ngưá»i Trần, Dương và o lá»›p đã hÆ¡i có vẻ bị cô láºp. Chẳng qua hai ngưá»i nà y cÅ©ng không để ý. Má»™t ngưá»i thì có cha nuôi là thị trưởng, má»™t ngưá»i thì thá»±c lá»±c mạnh mẽ chẳng coi ngưá»i trong thiên hạ và o mắt, váºy thì há» thèm để ý sao?
Sau má»™t tháng bắt đầu há»c, câu lạc bá»™ Khải Hoà n Môn đã hoà n thà nh. Cổ Minh Kỳ không quên lão đại nhà mình, chưa khai trương đã gá»i hắn tá»›i thá» hà nh:
- Hai ngà y nữa là khai trương rồi, Thái Trung, cáºu tá»›i xem thá» thiết bị đã được chưa, tá»›i thá» nháºn xét xem.
Trần Thái Trung Ä‘ang bị đám bạn há»c chết tiệt khiến cho tức Ä‘iên, nghe được yêu cầu cá»§a Cổ Minh Kỳ trong lòng hÆ¡i xúc động.
Nói tháºt là mặc dù lão Cổ lá»i nói có hÆ¡i thô tục nhưng quan hệ vá»›i ngưá»i như váºy so vá»›i những cán bá»™ cá»§a quốc gia bá» ngoà i đạo mạo nghiêm trang nhưng lại vô cùng âm hiểm, miệng nam mô bụng má»™t bồ dao găm thì thá»±c sá»± vui vẻ hÆ¡n rất nhiá»u.
Nếu là mừng khai trương thì hắn khẳng định phải má»i Dương Thiến Thiến Ä‘i dá»± má»›i được. Vốn hắn muốn má»i Nhâm Kiá»u, nhưng sau đó nghÄ© lại dù sao nÆ¡i nà y cÅ©ng là nÆ¡i ăn chÆ¡i, mà Nhâm Kiá»u trước mắt trên danh nghÄ©a lại là nữ nhân cá»§a hắn, hắn đương nhiên là không thể để ngưá»i phụ nữ cá»§a mình tá»›i những nÆ¡i như thế được. Cho dù đây có là vị sư phụ đã xem đủ má»i trò Ä‘i nữa.
Dương Thiến Thiến vô cùng cao hứng nháºn lá»i má»i, vì thế còn đặc biệt mặc má»™t bá»™ quần áo tháºt đẹp, phÃa dưới là quần jean mà u xanh nhạt, ngưá»i mặc má»™t chiếc áo lưới. Trang phục nà y cá»§a cô khi tiến và o trong lá»›p đã khiến cho bao kẻ trố mắt nhìn theo.
- Có phải là hơi quá mức không đó?
Trần Thái Trung lén lút há»i cô.
- Phải chú ý hình tượng chứ.
- Mình còn trẻ mà , cái nà y thì ăn thua gì?
Dương Thiến Thiến lưá»m hắn má»™t cái, cÅ©ng ghé sát hắn thì thầm:
- Ão mình phÃa sau thế nà o, nhìn há»™ mình má»™t chút xem có được không?
- Mình ... Mình thấy đẹp lắm rồi.
Trần Thái Trung thấy những ánh mắt xung quanh đã mang theo sát khÃ, rốt cục lắc đầu ho nhẹ má»™t tiếng, ngồi ngay ngắn lại, sắc mặt nghiêm túc đúng tiêu chuẩn cá»§a cán bá»™ quốc gia.
- Chỉ là nhá» cáºu cho ý kiến thôi mà , hứ, cáºu tá» vẻ gì váºy chứ.
Thấy thầy giáo đã và o, Dương Thiến Thiến háºm há»±c bÄ©u môi, cÅ©ng ngồi thẳng lại.
Không thể không thừa nháºn, EQ cá»§a Trần Thái Trung cÅ©ng chưa tăng trưởng nhiá»u. Hắn căn bản vẫn không để ý, má»™t thiếu nữ cam tâm tình nguyện má»™t mình cùng má»™t ngưá»i đà n ông tá»›i má»™t tụ Ä‘iểm ăn chÆ¡i thì có ý nghÄ©a gì. HÆ¡n nữa ngưá»i ta còn đặc biệt mặc má»™t bá»™ quần áo rất đẹp. Chuyện nà y đơn giản đã không thể dùng tình bạn đơn thuần để giải thÃch rồi.
Chẳng qua cÅ©ng không thể trách hắn. Ngay cả bản thân Dương Thiến Thiến cÅ©ng không cảm thấy hà nh động cá»§a mình có gì khác thưá»ng. Ngưá»i ta nói không sai, gần má»±c thì Ä‘en, gần đèn thì rạng, ở vá»›i kẻ EQ kém lâu ngà y cÅ©ng không phải là chuyện tốt.
Trên đưá»ng Ä‘i, cô khoác chiếc áo lưới mà u xanh nhạt, hết sức hưng phấn nói:
- Mình dặn ở nhà là tối nay vá» muá»™n. Từ đợt thi đại há»c năm ngoái tá»›i giá» mình còn chưa được vui chÆ¡i thá»a thÃch má»™t hôm nà o, hôm nay chÆ¡i nhiá»u má»™t chút được không?.....
Vừa Ä‘i vừa nói, hai ngưá»i đã tá»›i câu lạc bá»™. Sau gần hai tháng, Khải Hoà n Môn đã hoà n toà n thay đổi. Biển hiệu đèn mà u bên ngoà i đã biến thà nh " Huyá»…n Má»™ng Thà nh". Äây chÃnh là tên cá»§a câu lạc bá»™.
Mưá»i Bảy đứng ở trước cá»a, nhìn tháy Trần Thái Trung xuất hiện liá»n chạy tá»›i:
- Hô, bà thư Thái Trung, ấy, ... Là ngưá»i yêu cá»§a anh sao?
- Nói cái gì thế? Là bạn há»c cá»§a tôi, Dương Thiến Thiến.
Trần Thái Trung nhăn mặt, có vẻ không giáºn mà uy.
- Äừng có ăn nói báºy bạ nhé.
Mưá»i Bảy đương nhiên là biết hai ngưá»i không phải là ngưá»i yêu, nếu không sao lại đứng cách nhau xa thế. Chẳng qua hắn chỉ đùa má»™t chút thôi. Không riêng gì hắn, cÅ©ng đã có nhiá»u ngưá»i tinh mắt phát hiện ra Trần Thái Trung.
- À, bà thư Trần.
Má»™t thân thể má»m mại thÆ¡m ngát dán sát và o hắn. Äó là Lưu Vá»ng Nam, vị có ná»™i mị kia, mị nhãn như tÆ¡ nhìn hắn:
- Lâu quá không gặp nha...
Tà i sản của Tiểu Mùi
Äã có 2 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch cá»§a Tiểu Mùi
07-02-2011, 08:22 PM
Bất Diệt Ma Tôn
Tham gia: Jan 2011
Bà i gởi: 2,259
Thá»i gian online: 43 phút 33 giây
Thanks: 138
Thanked 18,725 Times in 1,964 Posts
Quan Tiên
Tác giả: Trần Phong Tiếu
Chương 97 : Thịt sống và thịt chÃn
Nhóm dịch: Tepga
Nguồn: ST
- Giám đốc Lưu!
Mưá»i Bảy nhìn thấy sắc mặt Trần Thái Trung không tốt lắm, vá»™i và ng gá»i.
- Ban ngà y ban mặt mà cô lại dám có gan dụ dỗ cán bộ của quốc gia à ?
Nói xong câu đó, hắn còn nở má»™t nụ cưá»i.
Lưu Vá»ng Nam vốn muốn cho Trần Thái Trung váng đầu hoa mắt nhưng nghe thấy tiếng cưá»i cá»§a Mưá»i Bảy liá»n có phản ứng. Ngưá»i ta cÅ©ng là ngưá»i từng trải, liếc mắt má»™t cái liá»n phát hiện ra phÃa sau Trần Thái Trung khôi ngô là Dương Thiến Thiến. Äôi mắt cô chá»›p chá»›p, cưá»i khẽ.
- Ấy, vị nà y chÃnh là em dâu phải không? Quả tháºt là trẻ trung xinh đẹp. Thư ký trần tháºt là có con mắt tinh Ä‘á»i nha.
Cô vá»™i và ng khá»a lấp sá»± mạo muá»™i cá»§a mình vừa rồi. Nói tháºt là cô cÅ©ng không thể ngá» nổi Trần Thái Trung tá»›i câu lạc bá»™ mà lại dẫn bạn gái theo.
Äà n ông là má»™t loà i động váºt rất kỳ quái, vừa thÃch phụ nữ phóng đáng lại vừa không thÃch các cô quá phóng đáng. Bởi thế cho nên rất nhiá»u câu lạc bá»™ vừa khai trương là khách đông nghìn nghịt.
Kỳ thá»±c đó cÅ©ng là chuyện bình thưá»ng. Các câu lạc bá»™ má»›i khai trương, em út thì cÅ©ng bình thưá»ng nhưng Ä‘iểm mấu chốt nhất là há» toà n là ngưá»i má»›i. Äà n ông mà , ai mà chả ham cá»§a lạ?
Lưu Vá»ng Nam nằm mÆ¡ cÅ©ng không ngá», vị cấp báºc đại sư vá» " ăn " phụ nữ trong mắt cô nà y lại có thể có tâm tư mà dẫn bạn gái tá»›i. May mắn là vừa rồi Mưá»i Bảy thông minh, nói má»™t hai câu nói đùa là nhẹ nhà ng cho qua chuyện.
Câu nói kia cá»§a cô vừa thốt lên liá»n khiến cho cả Trần Thái Trung và Dương Thiến Thiến Ä‘á»u đỠmặt. Chẳng qua hai ngưá»i cÅ©ng không phá»§ nháºn nữa. Chà , chuyện nà y đúng là chuyện lạ đây.
Trần Thái Trung cÅ©ng định phá»§ nháºn nhưng nghÄ© lại thì mình mà cứ phá»§ nháºn rồi lại phải mất công giải thÃch quan hệ vá»›i Dương Thiến Thiến. Thế thì lại mất công thêm.
Quan trá»ng hÆ¡n là sâu trong ná»™i tâm cá»§a hắn mÆ¡ hồ cảm thấy nếu mình còn phá»§ nháºn thì hình như là sẽ là m cho Dương Thiến Thiến khó chịu. Hình như là ngưá»i ta cÅ©ng không khó chịu khi bị gá»i là bạn gái cá»§a mình.
Có thể nói những ý nghÄ© nà y chỉ nằm sâu trong tiá»m thức nhưng không thừa nháºn cÅ©ng không được. EQ cá»§a Trần Thái Trung gần đây đúng là tiến rất xa.
Khuôn mặt Dương Thiến Thiến hồng lên, liếc nhìn Trần Thái Trung, thấy hắn không có phản ứng gì. Miệng cô mấp máy muốn nói nhưng rốt cụ lại nhịn không nói nữa.
Bởi vì Cổ Minh Kỳ tá»›i rất kịp thá»i, vừa nhìn thấy Trần Thái Trung liá»n cưá»i hì hì kéo hắn sang má»™t bên:
- A, Thái Trung tới rồi hả? Ồ, vị nà y là .... Xem trà nhớ của tôi nà y, là Dương Thiến Thiến phải không? Ha ha, hoan nghênh, hoan nghênh đã tới....
Cách trang trà cá»§a câu lạc bá»™ là theo phong cách những năm 97, phòng ốc rá»™ng rãi, ghế salon da to, TV 34 inches, dà n âm thanh láºp thể khổng lồ, lại còn có bốn cái loa con bốn góc phòng, ánh sáng mỠảo, thỉnh thoảng lại còn nhấp nháy....
- Trong phòng hình như vẫn còn mùi.
Trần Thái Trung vuốt vuốt mũi, nhìn Dương Thiến Thiến.
- Cáºu thấy có gì khó chịu không?
- Thì má»›i sá»a sang lại thì cÅ©ng phải có mùi vôi ve chứ. Chẳng còn cách nà o, và i ngà y là hết thôi mà .
Cổ Minh Kỳ lắc đầu cưá»i nói nhưng cÅ©ng không để lá»i Trần Thái Trung và o lòng.
- Tôi cÅ©ng đã chuẩn bị và i trăm cân than hoạt tÃnh để từ từ hút hết mùi rồi.
- Äây là mùi vị cá»§a việc phát tà i đó. Câu lạc bá»™ nà o trang hoà ng xong cÅ©ng Ä‘á»u không có thá»i gian mà đợi bay hết mùi đâu. Thá»i gian là tiá»n bạc mà .
Mưá»i Bảy nhìn Dương Thiến Thiến Ä‘ang nhÃu mà y, cái miệng như bôi mỡ cá»§a hắn tiếp tục nói:
- Và i ngà y là hết thôi.
- Nói váºy cÅ©ng đúng.
Trần Thái Trung gáºt đầu tá» vẻ đồng ý. Hắn thá»±c sá»± cÅ©ng không thÃch không khà không sạch sẽ nà y nhưng không có nghÄ©a là hắn không chịu được.
- Kỳ thá»±c thì năm nay khó ngá»i nhất chÃnh là hÆ¡i ngưá»i, thế mà má»i ngưá»i vẫn chịu nổi đấy thôi.
Lá»i nà y khiến Cổ Minh Kỳ và Mưá»i Bảy nhìn nhau. Không sai, lúc khai trương chỉ cần khách tháºt đông, má»i ngưá»i Ä‘á»u tá»a ra mùi cÆ¡ thể thì quả tháºt có thể dá»… dà ng át Ä‘i mùi ở đây. Chẳng qua bà thư Trần nói như váºy thì cÅ©ng có hÆ¡i quá thì phải.
Vừa Ä‘i vừa nói chuyện, má»i ngưá»i tá»›i má»™t gian phòng karaoke rá»™ng khoảng sáu mét vuông. Ná»™i thất trong phòng rõ rà ng là cao cấp hÆ¡n hẳn. Cổ Minh Kỳ nói:
- Thế nà o Thái Trung, thấy có được không nà o?
Hắn đây là còn khiêm nhưá»ng, nhưng Dương Thiến Thiến không biết thá»±c hư, liá»n cầm micro lên chịn má»™t bà i ( ngà y cuối cùng cá»§a tuổi mưá»i chÃn ) bắt đầu hát.
Nhìn mà n hình rất lá»›n trong phòng Ä‘ang hiện chữ, Trần Thái Trung đột nhiên má»›i nhá»› ra, năm nay mình cÅ©ng không phải là mưá»i chÃn tuổi sao. Hoà n hảo là sinh nháºt còn chưa tá»›i, ngà y cuối cùng cá»§a tuổi mưá»i chÃn tất nhiên là còn lâu má»›i tá»›i.
Tiếng hát cá»§a Dương Thiến Thiến rất hay, hÆ¡n nữa hát cÅ©ng chuẩn, nhưng vừa má»›i hát hai ba câu liá»n dừng lại. Những ngưá»i xung quanh láºp tức vá»— tay nhiệt liệt. Hiển nhiên rồi, ngưá»i ta là má»™t cô gái còn trẻ như váºy, sao lại không thÃch hư vinh chứ?
Trần Thái Trung cÅ©ng cưá»i dà i mà vá»— tay. Nháºp gia tùy tục thôi, cÅ©ng chẳng khó khăn gì.
Äáng tiếc là tất cả má»i ngưá»i Ä‘á»u nghÄ© sai rồi. Dương Thiến Thiến chẳng những hát rất chuyên nghiệp mà đối vá»›i âm thanh cÅ©ng rất có nghá». Ở trong cÆ¡ quan cô thưá»ng tham gia văn nghệ mà .
Thiết bị âm thanh ở nơi nà y có thể nói là không phải tốt.
- Hiệu quả âm thanh chưa tốt lắm.
Cô lắc đầu.
- Hình như có tiếng rÃt.
- Tiếng rÃt?
Trần Thái Trung cÅ©ng không hiểu lắm. Trên thá»±c tế hắn cÅ©ng Ãt khi tá»›i mấy nÆ¡i nà y, cÅ©ng Ãt khi Ä‘i vui chÆ¡i giải trÃ. Nói má»™t câu thẳng thắn thì hắn sống tá»›i hÆ¡n bảy trăm tuổi nhưng vui chÆ¡i thì chẳng bằng đứa trẻ lên ba.
Tiếng rÃt cÃnh là do Ä‘iá»u chỉnh âm thanh không tốt, âm ly và micrco phối hợp không chuẩn, hình thà nh sóng âm giao thoa, gây ra tiếng rÃt chói tai. Tháºt ra Dương Thiến Thiến khi hát cÅ©ng không thấy phát sinh tình huống nà y.
Bởi thế cho nên Dương Thiến Thiến tưởng rằng bạn há»c há» Trần nhà mình là bởi vì không nghe thấy tiếng rÃt nên má»›i khó hiểu. Cô cÅ©ng chẳng thế ngá» là hắn căn bản chả hiểu thế nà o là tiếng rÃt.
- À, tôi cÅ©ng thá» qua rồi. Nếu ngồi quá gần thì sẽ có chút tiếng rÃt. Tại diện tÃch thì quá nhá» mà .
Mưá»i Bảy cưá»i khổ. Hắn đương nhiên là biết chuyện nà y.
- Chuyện nà y đúng là không sai. Chúng tôi đã gá»i thợ âm thanh Ä‘iá»u chỉnh rồi nhưng mà cách tốt nhất là phải có diện tÃch, hÆ¡n nữa, câu lạc bá»™ karaoke nà o mà không có tiếng rÃt chứ?
Lại nói chuyện và i câu nữa, má»™t ngưá»i phục vụ liá»n bước và o, nói vá»›i đám ngưá»i Mưá»i Bảy là bên ngoà i lại có bạn bè khác tá»›i động viên. Là m trong ngà nh giải trà nà y thì tất nhiên là phải phải tiếp xúc vá»›i ngưá»i tam giáo cá»u lưu rồi.
Má»™t cái phòng rá»™ng như váºy giá» chỉ còn Trần Thái Trung và Dương Thiến Thiến. CÅ©ng không biết là ngưá»i khác vô tình hay cố ý, chỉ là Dương Thiến Thiến hát rất hay, còn Trần Thái Trung thì chỉ là ng nhà ng, cảm giác có vẻ không ổn lắm.
Nếu không có việc gì thì hắn cÅ©ng có thể ngồi nghe cô hát, nhưng hắn khi nghe thấy câu " tôi muốn là m lại hết thảy từ đầu" thì trong lòng đột nhiên nổi lên đủ loại tư vị, Ä‘au khổ chua xót ngá»t ngà o trá»™n lẫn vá»›i nhau....
Lại còn .... Muốn là m lại từ đầu sao? Tháºt sá»± là chá»c trúng chá»— Ä‘au cá»§a ngưá»i khác. Hắn cưá»i khổ lắc đầu, đứng lên.
- À, Dương Thiến Thiến, cáºu cứ hát tiếp Ä‘i nhé. Mình ra ngoà i giúp lão Cổ má»™t tay nhé, sẽ trở lại ngay thôi... À, tiện thể kiếm thứ gì đó uống.
Dương Thiến Thiến Ä‘ang hát hứng thú, vui vẻ gáºt đầu:
- Ừ....
Trần Thái Trung vừa má»›i Ä‘i ra khá»i phòng liá»n gặp ngay Lưu Vá»ng Nam. Cô khẽ cưá»i:
- Bà thư Trần lúc nà o rảnh nhỉ? Tôi có và i vấn đỠmuốn nhỠanh chỉ bảo cho.
- Vấn đỠgì? Cô nói là nội mị phải không?
Trần Thái Trung đã nghÄ© tá»›i. Trên thá»±c tế thì lần trước sau khi hắn bốc phét cho sướng miệng xong cÅ©ng đã cẩn tháºn nhá»› lại những lá»i đồn đại trên tiên giá»›i. Bởi vì là hắn cÅ©ng đã quen mùi giưá»ng chiếu, trong lòng thầm ngứa ngà y, nghÄ© xem có thể dạy Nhâm Kiá»u má»™t chút được không, chả phải quá tốt là gì?
Äáng tiếc chÃnh là hắn quả thá»±c không nhá»› ra gì cả. "Ngưá»i có tốc độ tu luyện nhanh nhất tiên giá»›i" cuối cùng cÅ©ng không phải chỉ to mồm là được. Hắn đã phải bá» qua rất nhiá»u thứ má»›i đạt được Ä‘iá»u đó.
- Äúng váºy.
Äôi mắt Lưu Vá»ng Nam trong như nước, mị nhãn như tÆ¡ nhìn Trần Thái Trung.
- Chá»n ngà y không bằng gặp ngà y, hay bây giá» anh chỉ bảo cho tôi má»™t chút nhé?
á»i.... Trần Thái Trung chẳng còn gì để nói. Hai tuần trước có thể hắn còn chẳng e dè mà từ chối lá»i đỠnghị nà y. Nhưng từ sau khi hắn không thể "tá»± há»c thà nh tà i" liá»n nháºn ra mình cÅ©ng có chút hối háºn. Hắn quả thá»±c muốn nếm thá» cảm giác ná»™i mị trong truyá»n thuyết, tá»± mình thể nghiệm xem sao.
Lưu Vá»ng Nam liếc mắt má»™t cái là có thể nháºn ra hắn Ä‘ang chần chừ không quyết, lại nhẹ nhà ng cưá»i:
- Ha ha, hay là anh chê tôi già ? Tôi vừa má»›i dạy được hai cô bé nhé...anh yên tâm, Ä‘á»u rất sạch sẽ. Tôi cả tháng nay Ä‘á»u phải quản chặt hai đứa, không cho chúng nó ăn vụng thịt...
Ä‚n vụng thịt thì liên quan gì tá»›i chuyện sạch sẽ chứ? Trần Thái Trung sá»ng sốt má»™t chút, sau đó má»›i có phản ứng. Thịt nà y không phải là thịt chÃn, mà là thịt sống. Hai cái loại thịt nà y khác nhau má»™t trá»i má»™t vá»±c!
Thấy hai mắt hắn đảo liên hồi như là đang nhá»› tá»›i ai đó, thân thể Lưu Vá»ng Nam hÆ¡i áp sát và o hắn. Má»™t thứ mùi vị máºp má» nồng Ä‘áºm liá»n trà n và o mÅ©i hắn.
Tiếng nói cá»§a cô thấp hắn, đồng thá»i trong đó còn có má»™t loại âm thanh khà n khà n, trà n ngáºp hấp dẫn:
- Nhưng mà muốn nói tá»›i công phu chân chÃnh thì hai cô bé đó còn chưa chưa bằng tôi đâu, ha ha...
Trần Thái Trung nhăn mà y, cái mÅ©i vừa hÃt má»™t hÆ¡i liá»n ngạc nhiên nhìn cô:
- Cô... Mùi trên ngưá»i cô là ?
Nói tháºt là hắn không nghÄ© tá»›i trên ngưá»i lại có thể tá»a ra má»™t thứ mùi hương mãnh liệt như váºy. Nếu là nước hoa thì là cái loại nước hoa gì chứ?
Là má»™t tiên nhân, lục thức cá»§a hắn mạnh mẽ hÆ¡n ngưá»i thưá»ng rất nhiá»u, hầu như chỉ trong nháy mắt đã phát hiện ra má»™t loại mùi cổ quái.
Lưu Vá»ng Nam lại tưởng rằng đối phương đã biết rõ loại mùi nà y rồi. Dù sao thì cô vốn cÅ©ng không định dấu diếm -- Cái ngưá»i có chuyên môn "hái hoa" trong mắt mình. Cô liá»n gáºt đầu:
- Äúng váºy, là Chanel số 5....
Tà i sản của kedochanh
Chữ ký cá»§a kedochanh [COLOR="Purple"][MARQUEE][FONT="Comic Sans MS"][I][B][SIZE="5"]Äá»™c bước giang hồ - Äá»i phiêu lãng[/SIZE][/B][/I][/FONT][/MARQUEE][/COLOR]
[CENTER] [IMG]http://upanh.tv/images/38929605907628484426.jpg[/IMG][/CENTER]
[CENTER][SPOILER][COLOR="Red"][B]Thư mục Ebook truyện
[CODE][CENTER][url]http://www.mediafire.com/kedochanh[/url][/CENTER][/CODE][/B][/COLOR][/SPOILER][/CENTER]
Ngưá»i nà y đã nói CÃM Æ N đến và i viết vô cùng hữu Ãch cá»§a kedochanh
07-02-2011, 08:22 PM
Bất Diệt Ma Tôn
Tham gia: Jan 2011
Bà i gởi: 2,259
Thá»i gian online: 43 phút 33 giây
Thanks: 138
Thanked 18,725 Times in 1,964 Posts
Quan Tiên
Tác giả: Trần Phong Tiếu
Chương 98 : Hộ hoa sứ giả
Nhóm dịch: Tepga
Nguồn: ST
Chanel số 5 còn được gá»i là "cao quý tao nhã lại máºp má»", là loại nước hoa vô cùng nổi tiếng trên thế giá»›i. Chẳng qua và o thá»i đó ở Trung Quốc cÅ©ng không mấy ngưá»i biết tá»›i, lại cà ng Ãt ngưá»i dùng.
Má»™t câu nói cá»§a nữ diá»…n viên gợi cảm Marilyne Monroe " tôi chỉ ngá»i hương thÆ¡m cá»§a Chanel số 5 là có thể chìm và o giấc ngá»§" lại cà ng khiến loại nước hoa nà y trở thà nh tiêu Ä‘iểm trong mắt má»i ngưá»i --- Äặc biệt là những ngưá»i phụ nữ được nam giá»›i hâm má»™.
Tháºt ra mùi nước hoa đúng là hÆ¡i gay mÅ©i. Quan Ä‘iểm cá»§a ngưá»i phát minh ra loại nước hoa nà y chÃnh là -- " nước hoa phải mạnh mẽ như má»™t cái tát, khiến ngưá»i ta khó quên."
ÄÆ°Æ¡ng nhiên là Lưu Vá»ng Nam không nghÄ© rằng Trần Thái Trung lại không biết. Cô nhẹ nhà ng thở dà i má»™t hÆ¡i, hình như nhá»› tá»›i Ä‘iá»u gì đó, trong mắt dâng lên má»™t tầng hÆ¡n nước.
- Äây là nhiá»u năm trước có má»™t... Má»™t ngưá»i bạn... tặng cho tôi.
Vẻ mặt cá»§a cô có thể nói là vô cùng động lòng ngưá»i. Äáng tiếc là Trần Thái Trung còn chưa bao giá» biết tá»›i chuyện thương hương tiếc ngá»c. Hồ ly tinh hắn cÅ©ng từng gặp rồi, máu cam chẳng phải tùy tiện mà chảy ra được. Hắn hừ lạnh má»™t tiếng:
- Vì sao, cô nói cho tôi Ä‘iá»u nà y, vì sao?
Lá»i nà y hắn nói ra không đầu không Ä‘uôi nhưng hết lần nà y đến lần khác Lưu Vá»ng Nam Ä‘á»u hiểu được. Äôi mắt cá»§a cô trong nháy mắt liá»n mở to, kinh ngạc che miệng, hoảng sợ nhìn Trần Thái Trung:
- Anh, anh là m sao mà ...
- Mưá»i Bảy đã nói vá»›i tôi là cô chưa bao giá» cho hắn cÆ¡ há»™i như váºy.
Nói tá»›i đây Trần Thái Trung nhìn không được mà cảm thấy buồn cưá»i. Cô gái nà y Mưá»i Bảy đã thèm thuồng rất lâu, vì muốn đè ra mà cả cứng cả má»m Ä‘á»u dùng thá», tiếc rằng vẫn chưa nắm được chá»— mấu chốt.
Chẳng qua Lưu Vá»ng Nam trên tay còn có rất nhiá»u "hà ng há»" xinh đẹp, thế nên những thá»§ Ä‘oạn quá mức Mưá»i Bảy vẫn không dám sá» dụng, nhiá»u nhất chỉ là giả vá» say mà cố sá» soạng tà mà thôi.
CÅ©ng bởi vì cô gái nà y cứng má»m Ä‘á»u chẳng chịu cho nên Mưá»i Bảy má»›i nghÄ© tá»›i chuyện để Trần Thái Trung tá»›i nÆ¡i nà y. Cái nà y là ông chá»§ có cÆ¡m thì đầy tá»› cÅ©ng được húp cháo đó mà .
- Váºy thì bà thư Trần, đây chÃnh là việc liên quan tá»›i sá»± ổn định cá»§a câu lạc bá»™ chúng ta. Dù anh không dáºy hết thì cÅ©ng nên để tôi há»c được và i chiêu thức thưá»ng dùng chứ hả?
Nhưng mà yêu cầu nà y... Không phải là là m khó đại tiên của chúng ta sao?
Không thể không nói là Trần Thái Trung chỉ thể nói lung tung, cuối cùng dùng tá»›i Ä‘iệu bá»™ cá»§a lãnh đạo má»›i có thể đẩy lui Mưá»i Bảy không cam lòng.
Trần Thái Trung là má»™t ngưá»i đà n ông rất tá»± tin. Nhưng hắn có tá»± tin hÆ¡n nữa thì cÅ©ng sẽ cảnh giác vá»›i má»™t số hiện tượng dị thưá»ng. Tháºt ra mà nói hắn chỉ cảm thấy tuổi cá»§a Lưu Vá»ng Nam có hÆ¡i lá»›n. Äã có tâm tư nà y, hắn má»›i phát hiện ra chuyện không ổn.
Mưá»i Bảy tốt xấu gì cÅ©ng là tổng giám đốc má»™t câu lạc bá»™ karaoke, mà cô nà y dù sống dù chết cÅ©ng không cho. Thế mà mình đây đã dẫn bạn gái theo mà cô còn muốn cùng luáºn bà n vá»›i tôi à ? Chuyện nà y nghÄ© thế nà o cÅ©ng thấy có chút không hợp tình hợp lý lắm nhỉ?
Chẳng lẽ uy lá»±c cá»§a ngưá»i là m quan lại lá»›n tá»›i như váºy sao? Hắn muốn hiểu má»i chuyện tháºt rõ rà ng.
Lưu Vá»ng Nam thấy hắn không bắt bẻ gì, lá»™ ra chân tướng, không ngừng cưá»i cưá»i cố che dấu:
- Ha ha, chỉ là trao đổi kỹ thuáºt má»™t cách thuần túy mà thôi, trao đổi vá» kỹ thuáºt thôi. Anh không cảm thấy đây là má»™t lÄ©nh vá»±c yêu cầu hiểu biết sâu sắc sao?
- Môn há»c nà y có gì mà sâu sắc? Tôi cảm thấy chỉ cần nắm được xiết chặt, buông lá»ng, trÆ¡n - khÃt, lạnh ấm đủ cả là được. Nếu như cô cho rằng cá»§a mình rất sâu thì tôi thấy không có hứng lắm.
Trần Thái Trung lạnh lùng cưá»i, trá»±c tiếp chuyển hướng đỠtai. Lưu Vá»ng Nam láºp tức biến sắc. Biểu hiện nà y cá»§a cô rất khó phát hiện, nếu hắn không để tâm thì không thể nháºn ra.
Chẳng lẽ cô ta nghe nói mình có tiên linh khà nên muốn hưởng lợi từ mình sao? Trần Thái Trung cho rằng phá»ng Ä‘oán nà y có lẽ là có khả năng nhất. Nói tháºt hắn cÅ©ng không muốn tiết lá»™ thân pháºn là tiên nhân cá»§a mình nhưng đồng thá»i hắn cÅ©ng không đến mức nghi thần nghi quá»· mà táºn lá»±c giữ bà máºt.
Hắn chỉ là không thÃch phiá»n toái mà thôi. Nhất là những sá»± phiá»n toái nà y lại có thể ảnh hưởng tá»›i việc rèn luyện EQ cá»§a hắn.
Cho nên hắn hÆ¡i mất hứng, lá»i nói sẽ không còn hay ho gì.
- Là m ngưá»i thì nên thà nh tháºt má»™t chút thì tốt hÆ¡n.
Sắc mặt Lưu Vá»ng Nam lúc nà y trở nên rất đặc sắc, từ đỠsang tá»›i trắng, rồi chuyển thà nh xanh. Má»™t lúc lâu sau cô má»›i cúi đầu nhẹ nhà ng thở dà i, sau đó cưá»i quyến rÅ©. Tuy nhiên lần nà y đôi mắt cô hÆ¡i tá»a sáng:
- ÄÆ°á»£c rồi, chẳng qua tôi muốn há»i anh má»™t vấn Ä‘á», những "chiêu" kia có phải là tháºt không? Anh Ä‘á»u biết cả chứ?
Chuyện mấy "chiêu thức" kia thì tất nhiên là tháºt. Trần Thái Trung không do dá»± gáºt đầu. Còn câu phÃa sau thì hắn hoà n toà n không thèm để ý. Cái thứ phụ nữ ngốc nghếch nà y nếu muốn đặt hai vấn đỠlà m má»™t thì hắn cÅ©ng không hứng thú chỉ ra sai lầm trong đó.
- Tôi nói chuyện nà y với anh là muốn anh cùng thỠvới tôi.
Khuôn mặt Lưu Vá»ng Nam há»›n hở, kéo tay hắn, mà ngón út còn gãi gãi lên lòng bà n tay hắn.
Má»™t động tác đơn giản như váºy khiến dục há»a trong lòng Trần Thái Trung bốc lên bừng bừng. Lưu Vá»ng Nam trong mắt hắn trở nên quyến rÅ© há»›n rất nhiá»u, tuổi tác cÅ©ng không còn là vấn đỠnữa.
Xong rồi, ta trúng phải mị thuáºt rồi. Ừ, mị thuáºt cá»§a cô ta rất cao thâm, ta đỡ không nổi rồi! Trần Thái Trung tá»± nói.
Hắn muốn buông xuôi không chống cá»±, thống khoái gáºt đầu.
ÄÆ°Æ¡ng nhiên là nếu Lưu Vá»ng Nam muốn há»i hắn tá»›i vấn đỠliên quan tá»›i tiên nhân thì hắn khẳng định sẽ không thừa nháºn. Äến lúc đó thì tiá»n dâm háºu sát, hoặc là dâm rồi không sát, cứ tùy tình huống mà định Ä‘oạt.
ÄÆ¡n giản mà nói chÃnh là ta chÃnh là dưới sá»± câu dẫn cá»§a cô ả, cao hứng rồi, muốn sá»§ng hạnh cô. Hắn thầm nghÄ© tá»›i: 4P.
- À nà y...tôi rất mạnh đó. Có muốn gá»i cả hai cô bé kia lên hay không? Ừ...hai cô bé má»™t tháng không ăn thịt ấy?
- Không thà nh vấn Ä‘á», chỉ cần anh đủ sức thì thoải mái. Dù sao thì cÅ©ng còn sá»›m mà .
Lưu Vá»ng Nam khẽ cưá»i, mắt liếc vá» phÃa căn phòng lá»›n ở xa xa.
- Bạn gái của anh còn ở đây, không có vấn đỠgì chứ?
Loại chuyện nà y đương nhiên là không thể để cho Dương Thiến Thiến biết! Trần Thái Trung hÆ¡i sá»ng sốt má»™t chút, trầm trá»ng lắc đầu. Ôi, hay là không chÆ¡i 4P nữa nhỉ. Tháºt sá»± là ... Tháºt sá»± là tiếc quá.
- Thôi quên Ä‘i, má»™t ngưá»i thì má»™t ngưá»i...tá»›i Ä‘i, nhanh lên má»™t chút, tôi cÅ©ng Ä‘ang vá»™i.
Äang vá»™i...má»™t lá»i là m mất bầu không khà như váºy mà vị đầy tá»› cá»§a nhân dân kiêm thần tiên cá»§a chúng ta lại có thể nói ra miệng sao?
Mình biết mà . Trong lòng Lưu Vá»ng Nam thầm than thở mình đã lo lắng chu toà n. Nói vá» ná»™i mị thì cô tá»± tin tuyệt đối hÆ¡n hẳn đồ đệ cá»§a mình. Nhưng đối mặt vá»›i bà thư Trần, loại cao thá»§ từng trải nà y thì ná»™i mị chắc chẳng ăn thua gì. May ra thì trước mặt ngưá»i nà y không nói tá»›i ná»™i mị mà nói tá»›i tuổi trẻ còn được. Nếu thế thì cô nhất định là thất bại trong tay đồ đệ mình!
Cho nên đương nhiên cô không muốn để ngưá»i khác tham gia hoạt động lần nà y. Còn nói vá» chuyện bà thư Trần thÃch 3P hay 4P thì cô tuyệt đối sẽ không để ý hay ghen. Chỉ cần mình có thể sá» dụng ưu thế cá»§a mình để phục vụ hắn, dù là ngà y sau hắn có má»™t trăm lẻ tám chiêu thì cÅ©ng vẫn có thể dụ được hắn. Quen mui bén mùi rồi thì muốn há»c gì chả được?
- Hay lắm.
Lưu Vá»ng Nam cưá»i khẽ, liá»n lôi hắn và o trong má»™t căn phòng gần đấy. Tấm biển "xin má»i và o" láºp tức bị lá»™n lại, láºp tức biến thà nh "xin chá»› quấy rầy".
- Oa, cá»§a anh tháºt là lá»›n...
Chỉ má»™t lúc sau trong phòng liá»n có má»™t và i âm thanh mÆ¡ hồ truyá»n ra. Có thể thấy là hiệu quả cách âm cá»§a căn phòng nà y không được tốt lắm. Thà nh Rome cÅ©ng không phải xây má»™t ngà y là xong. Hai tháng mà có thể xây dá»±ng câu lạc bá»™ thế nà y thì chất lượng cÅ©ng không thể hoà n hảo được.
- Nói chuyện quan trá»ng hÆ¡n, quan trá»ng hÆ¡n.
Má»™t tiếng nói cá»§a đà n ông vang lên, còn kèm theo tiếng hÃt hà , nhưng lại có vẻ đầy uy nghiêm.
- Sao lại là tôi? Ấy... Cô đừng có ngáºm và o đấy, miệng cô báºn rồi thì còn nói chuyện gì. Tôi còn Ä‘ang muốn nói chuyện vá»›i cô. Hừ, không có lý do thÃch hợp thì còn nói gì đến luáºn bà n hả?
Lá»i nói nà y vừa thốt ra thì tiếng động trong phòng liá»n nhá» Ä‘i rất nhiá»u, mÆ¡ hồ có tiếng ngưá»i nhưng chẳng thể nà o so vá»›i tiếng hát mỠảo cá»§a câu lạc bá»™ từ xa vá»ng lại, rất khó phát hiện trong hoà n cảnh nà y.
Không bao lâu sau, lại thấy tiếng cưá»i cá»§a Trần Thái Trung vang lên, trong tiếng cưá»i có vẻ rất thoải mái.
Äáng tiếc tiếng cưá»i nà y cÅ©ng chẳng kéo dà i được bao lâu. Hầu như vừa má»›i cất lên thì trong phòng lại vang lên tiếng nhạc vá»›i tiết tấu rất nhanh. Lẫn trong đó ngưá»i ta còn nghe thấy những âm thanh trầm thấp khiến ngưá»i ta tim Ä‘áºp thình thịch, chÃnh là bà i hát vô cùng nổi tiếng ( há»™ hoa sứ giả).
- Cô ấy chỉ cho tôi số điện thoại, cũng không đồng ý để tôi đưa vỠnhà , "..." Cô ấy chỉ cho tôi số điện thoại, cũng không đồng ý để tôi đưa vỠnhà , "..."Cô ấy chỉ cho tôi số điện thoại, cũng không đồng ý để tôi đưa vỠnhà ....
Nghe bà i hát lặp đi lặp lại mãi.
Số Ä‘iện thoại lặp Ä‘i lặp lại hÆ¡n hai mươi lần, cÅ©ng phải hÆ¡n ba mươi phút đồng hồ, sau đó từ trong phòng Ä‘i ra má»™t nam má»™t nữ, quần áo chỉnh tá». Chỉ có Ä‘iá»u trên mặt Lưu Vá»ng Nam vẫn còn á»ng hồng vì hưng phấn chưa tan hết. Chẳng qua câu lạc bá»™ để tạo không khà nên dùng loại đèn má», dù có ngưá»i nhìn chằm chằm và o mặt cô thì cÅ©ng khó có thể phát hiện ra.
- Chiêu "chúng tinh củng bắc" của cô dùng cũng khá được đó.
Vẻ mặt Trần Thái Trung rất thoải mái, mặc dù hÆ¡i thở có hÆ¡i gấp dáp nhưng trên mặt vẫn thong dong bình thản, đúng là bá»™ dáng như vừa trao đổi há»c thuáºt.
- Ừ, đúng là không tồi...
Chúng tinh cá»§ng bắc chÃnh là má»™t trong má»™t trăm linh tám "chiêu thức" mà hắn đã từng nghe nói qua nhưng chưa bao giỠđược thá», hôm nay cuối cÅ©ng cÅ©ng được mở rá»™ng tầm mắt rồi. Ná»™i mị nà y...thá»±c sá»± là má»™t thứ tốt. Äáng tiếc là còn má»™t trăm linh bảy "chiêu" thì mình tìm đây ra bây giá»?
- Chúng tôi gá»i là cá chép hút nước, chẳng qua tôi cÅ©ng từng nghe nói vá» cách gá»i là "chúng tinh cá»§ng bắc" nà y... Lưu Vá»ng Nam dù sao vẫn là má»™t ngưá»i phụ nữ, nói ra chuyện nà y vẫn hÆ¡i thẹn thùng.
Äang nói thì cô đột nhiên dừng bước. Trần Thái Trung nhìn thấy hÆ¡i buồn bá»±c há»i:
- Là m sao thế?
- Còn là m sao nữa? Không phải tại anh à ? Cho và o nhiá»u như thế, giá» chảy ra rồi đây nà y...
Lưu Vá»ng Nam lưá»m hắn má»™t cái, trên khuôn mặt như được Ä‘iêu khắc kia hiện ra vẻ phong tình vô hạn.
Tà i sản của kedochanh
Ngưá»i nà y đã nói CÃM Æ N đến và i viết vô cùng hữu Ãch cá»§a kedochanh
07-02-2011, 08:23 PM
Bất Diệt Ma Tôn
Tham gia: Jan 2011
Bà i gởi: 2,259
Thá»i gian online: 43 phút 33 giây
Thanks: 138
Thanked 18,725 Times in 1,964 Posts
Quan Tiên
Tác giả: Trần Phong Tiếu
Chương 99 : Tranh già nh phiếu cơm
Nhóm dịch: Tepga
Nguồn: ST
Lưu Vá»ng Nam vừa nghe Trần Thái Trung nói tá»›i "chúng tinh cá»§ng bắc" liá»n láºp tức biết cái tên nà y đúng là dân sà nh sá»i, ngưá»i trong nghá». Xem ra hắn thá»±c sá»± không có gạt mình.
Vì cá chép hút nước thì tất cả má»i ngưá»i Ä‘á»u biết. Cá chép không phải không có răng, chẳng qua răng nó ở trong há»ng, ngưá»i bình thưá»ng không nhìn thấy mà thôi. Loại ná»™i mị nà y chÃnh là phụ nữ có thể co bóp bên trong cá»§a mình khiến cho nam giá»›i đạt tá»›i cao triá»u.
Äây cÅ©ng xem là má»™t loại cá»±c phẩm ná»™i mị, thế nên má»›i được xếp loại. Ngẫm lại thì biết, má»™t ngưá»i đà n ông không cần là m gì mà có thể sảng khoái tá»›i muốn mất hồn, quả thá»±c không thể dùng ngôn ngữ để biểu đạt.
Loại mị thuáºt nà y đối vá»›i thể chất cá»§a phụ nữ yêu cầu rất cao. Trên thá»±c tế, cá chép hút nước trên cÆ¡ bản là trá»i sinh, thuá»™c vá» phạm trù danh khÃ. Mặc dù thông qua rèn luyện cÅ©ng có thể đạt được hiệu quả nhất định nhưng tương đối mà nói thì cảm giác vẫn kém hÆ¡n rất nhiá»u.
Lưu Vá»ng Nam chÃnh là má»™t ngưá»i do rèn luyện mà ra.
Äiểm nà y thì Trần Thái Trung rất rõ rà ng, bởi vì thân thể cô không phải trá»i sinh nên cÅ©ng không đạt tá»›i mức xảo diệu, lá»±c hút và co bóp so vá»›i truyá»n thuyết cÅ©ng nhá» hÆ¡n nhiá»u. Mặc dù vẫn rất sung sướng nhưng đối vá»›i thể chất thượng giai như hắn thì có hÆ¡i mất hứng:
- Äây là do cô luyện táºp mà thà nh phải không?
- Ừ.
Lưu Vá»ng Nam gáºt đầu. Cô không ngại cá»±c khổ mà rèn luyện, những gian khổ trong đó không thể nói rõ cho ngưá»i ngoà i, hiện tại ngẫm lại vẫn còn có cảm giác chẳng muốn trở lại thá»i kỳ đó. Má»™t câu nói là đánh thẳng và o tim, ai nói phụ nữ không bằng nam giá»›i chứ?
Nhưng dù ngay cả như váºy thì vẫn không bằng những gì cô Ä‘ang canh cánh trong lòng:
- Thái Trung. Tôi ngay cả chuyện bà máºt nhất cÅ©ng kể ra cho anh rồi đấy.
- Ừ, tôi biết rồi.
Trần Thái Trung không yên lòng mà gáºt đầu. Hắn tháºt không ngá» rằng ngưá»i phụ nữ nà y tìm mình lại là vì trả thù, hoặc nói cách khác....là tìm chá»— dá»±a để phòng thân.
Mưá»i năm trước, Lưu Vá»ng Nam là m trong Ä‘oà n văn nghệ, hÆ¡n nữa lại ngưá»i mà ngưá»i gặp ngưá»i thÃch, ở trong Ä‘oà n văn công cÅ©ng được coi là nổi tiếng. Cho nên có những dịp trá»ng đại nà o cần thêm không khà thì cô thưá»ng nháºn lệnh lên đưá»ng.
Äoà n văn công cÅ©ng không chỉ phục vụ cho bá»™ đội. Trên thá»±c tế các cô còn tiếp xúc vá»›i các quan lại trong chÃnh phá»§ nhiá»u hÆ¡n, cho nên Lưu Vá»ng Nam ở trong xã há»™i thượng tầng cÅ©ng có chút danh tiếng.
Chẳng qua thứ danh tiếng nà y thá»±c sá»± là quá má» mịt. Những ngưá»i là m văn nghệ Ä‘á»u hiểu rõ, tuổi thanh xuân cá»§a phụ nữ tháºt sá»± là ngắn chẳng tà y gang, phải biết nương theo tráºn gió xuân nà y mà già nh lấy phiếu cÆ¡m trưá»ng kỳ cho mình má»›i là thông minh.
CÆ¡ há»™i luôn ưu ái cho ngưá»i có chuẩn bị. Ở trong má»™t lần tiếp khách quý, vị khách quý kia bị ná»™i mị cá»§a cô hấp dẫn tá»›i Ä‘iên đảo, có lòng muốn rước cô vá» sum vầy.
Äiá»u đáng tiếc chÃnh là lại có rất nhiá»u ngưá»i có chuẩn bị rồi. Tá»· muá»™i tốt nhất cá»§a Lưu Vá»ng Nam là Phương Phương cÅ©ng lá»t và o mắt xanh cá»§a vị khách quý kia. Hai tá»· muá»™i lúc nà y liá»n xuất hiện cạnh tranh.
Cạnh tranh hữu hảo --- Hiển nhiên là Lưu Vá»ng Nam tình nguyện. Cái loại phiếu cÆ¡m trưá»ng kỳ nà y cÅ©ng không phải nhiá»u lắm, hÆ¡n nữa phiếu cÆ¡m nà y tuổi lại không lá»›n, cÅ©ng coi là tuấn tú lịch sá»±, mặc dù là .... Má»™t phiếu cÆ¡m đã có vợ con.
Hồ Phương Phương nhá» tuổi hÆ¡n Lưu Vá»ng Nam, ngà y thưá»ng cÅ©ng được cô quan tâm không Ãt. Chẳng qua ngưá»i nà o mà chả có khát vá»ng có được cuá»™c sống tốt đẹp hÆ¡n. Cho nên cô ta đã sá» dụng má»™t số thá»§ Ä‘oạn mỠám.
Và dụ như Lưu Vá»ng Nam cÅ©ng vá»›i phiếu cÆ¡m sau khi tỉnh dáºy, phiếu cÆ¡m lại thấy mất và tiá»n, rồi lại dá»… dà ng tìm thấy trong phòng cá»§a Lưu Vá»ng Nam.
ÄÆ°Æ¡ng nhiên việc nà y vô cùng tế nhị, phiếu cÆ¡m cÅ©ng không nghÄ© đó là do cô lấy. Chỉ là trong tâm lý hắn hiển nhiên sẽ có chút khó chịu - - Cô gái nà y có phải bình thưá»ng quan hệ không tốt không? Nếu đưa vá» thì có thể sẽ khiến mình rước phải tai vạ hay không?
Lại và dụ tiếp, Lưu Vá»ng Nam không cẩn tháºn uống phải đồ uống có trá»™n thuốc sổ, Ä‘ang dùng sức cá chép hút nước hầu hạ phiếu cÆ¡m thì đột nhiên lại bị tà o tháo Ä‘uổi. Cái chuyện nà y thá»±c sá»±...vô cùng ... Vô cùng mất hứng....
Vì thế Hồ Phương Phương là ngưá»i cưá»i cuối cùng. Mà cô sau khi thà nh công cÅ©ng không tha cho đối thá»§ mà ngược lại phát huy tinh thần "diệt cá» phải diệt táºn gốc", tinh thần cách mạng không sợ khó khăn, đối vá»›i tá»· muá»™i thân máºt khi còn nghèo khó cá»§a mình đánh Ä‘uổi mãnh liệt.
Mà chết cái chÃnh là bà vợ cá»§a phiếu cÆ¡m lại chết trong má»™t vụ tai nạn xe hÆ¡i. Vì váºy cô đương nhiên là chỉ trong má»™t thá»i gian ngắn liá»n trở thà nh vợ cả.
Cho nên Lưu Vá»ng Nam không thể không buồn bã quay vá» quê. Lẽ ra vá»›i cấp báºc văn công như cá»§a cô thì dù có bi thảm tá»›i đâu cÅ©ng thì lúc nà y cÅ©ng có thể sống được. Nhưng ai lại ngá» là Hồ Phương Phương không chịu buông tha cho cô chứ?
Sau đó cô kết hôn rồi nhanh chóng ly hôn. Mà sau lưng chuyện nà y lại mÆ¡ hồ có hình bóng cá»§a ngưá»i chị em tốt năm xưa cá»§a cô.
Chuyện nà y quả thá»±c là má»™t chuyện khiến ngưá»i khác buồn bá»±c.
Vá»›i sá»± từng trải cá»§a Lưu Vá»ng Nam, cấp báºc cá»§a Trần Thái Trung chÃnh là tiểu quan, cô căn bản không cần phải táºn lá»±c nịnh hót. Nhưng mà ông chá»§ Mưá»i Bảy cá»§a câu lạc bá»™ karaoke nà y và ông chá»§ ngầm phÃa sau là Cổ Minh Kỳ cÅ©ng đã từng thần bà ám chỉ, bà thư Trần nà y là ngưá»i phi thưá»ng không đơn giản.
Không đơn giản? Váºy thì tốt quá rồi, cuá»™c sống khổ sở cá»§a Lưu Vá»ng Nam đã kéo dà i quá lâu rồi.
Nằm mơ cô cùng muốn trở vỠcuộc sống huy hoà ng ngà y xưa. Tuy nói rằng bà thư Trần chưa chắc đã là một phương thế lực nhưng đã có cơ hội thì tại sao lại không thỠchứ?
ÄÆ°Æ¡ng nhiên cô cÅ©ng không phải là má»™t ngưá»i cả tin như váºy. Nếu đáng để bá» công thì cô sẽ bá» công. Nhưng ngưá»i khác không hiểu hết Trần Thái Trung thì cô hiển nhiên cÅ©ng không thể hiếu thấu.
Cho nên Trần Thái Trung Ä‘em cho cô cảm giác thần bÃ, phi thưá»ng thần bÃ, tuyệt đối đáng để đầu tư. Phải bưng kÃn, má»™t vụ đầu tư tiá»m năng như váºy nhất định phải bưng kÃn!
Äợi tá»›i khi Trần Thái Trung tiến và o đảng tiến tu, Lưu Vá»ng Nam đã ngá»i ra hÆ¡i há»›m trong đó. HÆ¡n nữa Trần má»— lại là ngưá»i am hiểu rất sâu ná»™i mị thuáºt, lại cà ng khiến ngưá»i khác mong đợi.
Ná»™i mị thuáºt, cái nà y có gì đáng chá» mong sao? Cô chẳng lẽ lại vẫn muốn tiếp tục tu luyện thuáºt ná»™i mị sao? Nếu có ngưá»i nghÄ© như váºy thì ngưá»i đó sai lầm lắm rồi!
Vì ná»™i mị, tuyệt đối phải là ngưá»i có cuá»™c sống kiêu sa dâm dáºt má»›i có thể hưởng thụ. Ngưá»i bình thưá»ng không có khả năng hưởng thụ loại cuá»™c sống nà y. Nhưng Trần Thái Trung lại hiểu rõ hÆ¡n ngưá»i bình thưá»ng rất nhiá»u, váºy thì theo lý lẽ thông thưá»ng thì Ä‘iá»u đó có ý nghÄ©a gì?
à nghÄ©a cá»§a nó tức là bối cảnh cá»§a bà thư Trần tuyệt đối không sẽ không đơn giản như váºy. Chỉ có gia đình đại phú đại quý má»›i có thể truyá»n thừa cho con cháu thứ như váºy. Sau khi nghÄ© thông Ä‘iểm nà y, Lưu Vá»ng Nam cÅ©ng không còn thấy kỳ quái nữa.
Nói thế nà o Ä‘i nữa, Trần Thái Trung vẫn rất cao hứng. Mục Ä‘Ãch cá»§a Lưu Vá»ng Nam tìm mình lại không phải là vì linh khà mà đơn thuần là muốn nương tá»±a và o mình. Äây là chuyện tốt. Lúc nà y hắn thiếu nhất chÃnh là thế lá»±c.
Vá» phần phái cá»§a phiếu cÆ¡m đã cưới Hồ Phương Phương, hắn cÅ©ng chẳng thèm để và o mắt. Chẳng qua hắn cÅ©ng không thể tùy tiện ra mặt vì Lưu Vá»ng Nam. Vừa rồi trong lúc "luáºn bà n", hắn cÅ©ng thu được má»™t chút khoái cảm và kinh nghiệm, nhưng Lưu Vá»ng Nam chẳng phải là cÅ©ng được tiên linh khà sao?
Cho nên đây chỉ là trao đổi, đơn thuần là trao đổi. Mà giá» giá cả cÅ©ng không còn trá»ng yếu nữa, hắn chỉ có thể cho Lưu Vá»ng Nam má»™t lá»i hứa:
- ÄÆ°á»£c rồi, cô cứ ở nÆ¡i nà y vá»›i Mưá»i Bảy Ä‘i. Nếu có ngưá»i dám tìm cô gây phiá»n toái thì tôi sẽ ra mặt giúp cô.
Má»™t lá»i hứa nà y chưa đạt tá»›i kỳ vá»ng cá»§a Lưu Vá»ng Nam có thể nói là còn rất xa, không phải là mục tiêu cá»§a cô là trở thà nh má»™t quý phụ được vạn ngưá»i kÃnh ngưỡng, hoặc phải được giao tiếp vá»›i những ngưá»i quyá»n cao chức trá»ng má»›i thể hiện được giá trị bản thân cá»§a cô.
Nhưng nhiá»u năm lăn lá»™n như váºy thì cÅ©ng khiến cô hiểu rất rõ, có rất nhiá»u chuyện cÅ©ng không phải có thể má»™t lần là xong. Dù sao thì hiện tại cô cÅ©ng đã hầu hạ bà thư Trần, đã có má»™t ngưá»i để nương tá»±a, không phải sao?
HÆ¡n nữa lương Mưá»i Bảy trả cho cô cÅ©ng không thấp. Cô không bao giá» phải sống trong cảnh khốn quẫn nữa mà cuá»™c sống đã có bước nhảy vá»t. Bây giá» thứ gì cÅ©ng là giả, chỉ có tiá»n và o tay mình má»›i là tháºt.
ÄÆ°Æ¡ng nhiên má»™t chút thá»§ Ä‘oạn nhá» thì Lưu Vá»ng Nam vẫn muốn tiện tay thi triển. Cô hÆ¡i chần chừ rồi ngẩng đầu nhìn Trần Thái Trung:
- Thái Trung, ngưá»i ta nghe lá»i anh, nhưng mà .... Nếu khách nhân tá»›i mà tay chân không sạch sẽ thì ngưá»i ta phải là m sao?
Ấy...đây cÅ©ng là má»™t vấn đỠtháºt. Trần Thái Trung nhất thá»i không biết phải trả lá»i ra sao.
Theo lẽ thưá»ng mà nói, hắn là má»™t ngưá»i có tâm lý chiếm hữu rất mạnh Ngưá»i phụ nữ hắn đã động qua thì không muốn để kẻ khác chạm và o. Nhưng Lưu Vá»ng Nam tuổi cÅ©ng hÆ¡i lá»›n rồi, hÆ¡n nữa cô ta lại là hà ng second - hand, khi tá»›i tay hắn đã là tà n hoa bại liá»…u rồi.
Dù như váºy nhưng cứ để ngưá»i khác chiếm tiện nghi cá»§a Lưu Vá»ng Nam thì tôn nghiêm cá»§a hắn để ở đâu? Nói gì thì nói, phụ nữ hắn đã từng sá»§ng hạnh thì những tục nhân khác là m sao có thể tùy tiện động tay động chân được?
Trầm ngâm một hồi lâu, hắn mới buồn bực bĩu môi:
- Tùy cô Ä‘i, cô nếu muốn thì cô theo, không muốn thì tùy. Dù sao có ngưá»i mà muốn gây chuyện vá»›i cô thì cô có tìm tôi.
Tôi thế đã là chà tình chà nghÄ©a lắm rồi đấy! Trần Thái Trung tháºt sá»± buồn bá»±c. Mặc dỳ hắn có thể xác định đây là biểu hiện cá»§a tÃnh cách chiếm hữu cá»§a mình nhưng hắn thá»±c sá»± không cảm thấy dá»… chịu:
- Cô muốn theo ngưá»i khác thì nói trước vá»›i tôi, nếu không, hừ hừ....
Nếu không thì thế nà o hắn chưa nói nhưng ý tứ trong đó thì hai ngưá»i Ä‘á»u hiểu cả.
Äây là giá»›i hạn cuối cùng cá»§a hắn! Lưu Vá»ng Nam biết nếu mình mà theo ngưá»i khác thì sợ rằng sẽ không được bà thư Trần á»§ng há»™ nữa. Sá»± tháºt nà y khiến cô hÆ¡i buồn bá»±c. Cô Ä‘ang và o tuổi như lang như hổ, vì váºy mà nếu phải kiêng khem thì quả thá»±c có chút khó khăn.
Nhưng đồng thá»i cô cÅ©ng hÆ¡i mừng rỡ. Äiá»u nà y nói rõ là bà thư Trần cÅ©ng có chút quan tâm tá»›i cô. Chỉ cần có má»™t chút thôi thì cô cÅ©ng đủ tá»± tin có thể là m nó tăng lên.
- Ha ha, sẽ không như váºy đâu. Có bảo bối như bà thư Trần thì tôi là m gì còn hứng thú vá»›i ngưá»i khác chứ?
Tà i sản của kedochanh
Ngưá»i nà y đã nói CÃM Æ N đến và i viết vô cùng hữu Ãch cá»§a kedochanh