12-06-2011, 05:48 PM
♥Äừng Thần Tượng Ka ♥ ♥♥ Ka Mãi Chỉ Là Má»™t Truyá»n Thuyết !!! ♥♥ Cuocsongcogivuikhongem@yahoo.com
Tham gia: Sep 2008
Äến từ: tp ho chi minh
Bà i gởi: 16,884
Thá»i gian online: 1 tháng 1 tuần 3 ngà y
Thanks: 6,551
Thanked 135,107 Times in 8,897 Posts
Sở thị xuân thu
Tác giả: Ninh Trà Viá»…n(å®è‡´è¿œ)
Quyển 2: Bộc Lộ Tà i Năng
Chương 34: Huynh đệ bất hòa(2).
Dịch: Fan Äỉnh cấp lưu manh
Biên dịch: vietstars
Biên táºp: Từ Dương
Hiệu Ä‘Ãnh: Phong Lưu Bang
☆°。。☆°。。°☆
。 .. __::_______ ★。
☆ /__________/ \ 。。
。 | _ 画_画 _ |_'| ☆ 。
|_______ღ.$$$$ღ_______|
Sở Danh ÄÆ°á»ng cảm thấy Sở Tranh có chút khác thưá»ng, liá»n há»i:
- Tranh nhi, còn có việc gì sao?
Sở Tranh do dự nói:
- Phụ thân, hà i nhi có má»™t chuyện đắn Ä‘o ở trong lòng đã lâu. Äại ca và tam ca ở kinh thà nh má»›i được có ná»a năm, nhưng phụ thân lại phái hai huynh ấy rá»i khá»i kinh thà nh Ä‘i Nam tuyến nháºn nhiệm vụ, nguyên nhân có phải vì con hay không?
Sở Danh ÄÆ°á»ng nhìn Sở Tranh, há»i:
- Con nghe những lá»i nà y từ đâu?
Sở Tranh im lặng không nói.
Sở Danh ÄÆ°á»ng thở dà i nói:
- Tranh nhi, Ưng đưá»ng giao cho con, con là m rất tốt, cha cÅ©ng vui mừng. Con không cần để ý tá»›i chuyện ngưá»i ngoà i thêu dệt gì gì đó, cha là m váºy là có lý do cá»§a mình.
Sở Tranh nói:
- Huynh đệ như thể chân tay, hợp lá»±c đồng tâm không có việc gì khó không là m được. Nếu mấy huynh đệ chúng con mà không thể đồng lòng thì là m sao có thể đối phó vá»›i ngoại địch được đây? Hà i nhi vốn là con út, phụ thân là m như váºy khó tránh khá»i có ngưá»i không phục.
Sở Danh ÄÆ°á»ng bước thong thả và i bước, rồi đột nhiên xoay ngưá»i lại nhìn chằm chằm và o Sở Tranh, nói:
- Tranh nhi, nếu cha bắt con nhưá»ng chức đưá»ng chá»§ Ưng đưá»ng cho đại ca con, từ nay vá» sau con sẽ chỉ là má»™t nhân sÄ© nhà n rá»—i cá»§a Sở phá»§, không được nắm giữ đại quyá»n trong tay nữa, con bằng lòng không?
Thá»i gian gần đây, Sở Tranh đã dùng hết tâm trà để nắm giữ Ưng đưá»ng và o trong tay, đã sá»›m nếm mùi vị cá»§a quyá»n thế, lúc nà y nghe Sở Danh ÄÆ°á»ng há»i như váºy, hai chữ “tuân mệnh†nằm sẵn ngay cá»a miệng nhưng không cách chi thốt ra được.
Sở Danh ÄÆ°á»ng lạnh lùng cưá»i:
- Con và đại ca con giống nhau, Ä‘á»u là hạng ngưá»i không chịu thua kém kẻ khác, cần gì phải là m bá»™ là m tịch trước mặt cha chứ?
Sở Tranh cả kinh, vội cúi đầu nói:
- Hà i nhi tuyệt không có ý nà y.
Sở Danh ÄÆ°á»ng hừ má»™t tiếng, nói:
- Cho dù con lúc nà y quả thá»±c có và i phần thà nh ý, nhưng sau nà y, liệu có thể khẳng khái buông đại quyá»n khá»i tay? Từ xưa đến nay rất nhiá»u đại trượng phu Ä‘á»u cúi đầu trước mặt quyá»n thế, con liệu sẽ là má»™t ngoại lệ được không? Con đã dấn thân và o con đưá»ng là m quan, chẳng lẽ chưa bao giá» tưởng tượng sẽ có má»™t ngà y nắm giữ sinh tá» cá»§a hà ng ngà n vạn ngưá»i trong tay giống như cha đây? Con thưá»ng có những hà nh động, cá» chỉ kinh thế hãi tục, cha nghÄ©, có khi con cÅ©ng chẳng thèm coi Hoà ng Thượng và o đâu. Mượn lá»i cổ nhân mà nói, con là kẻ trá»i sinh có khà khái phẩm chất phản nghịch!
Nghe phụ thân nói thế, Sở Tranh nhất thá»i đổ mồ hôi đầm đìa.
- Trong ba huynh đệ chỉ có Nguyên nhi là xem thưá»ng quyá»n thế, còn con và đại ca con lại không là m được như váºy.
Sở Danh ÄÆ°á»ng ngừng má»™t chút rồi nói tiếp:
- Hôm nay chỉ nói váºy thôi, đại hôn cá»§a đại ca con sắp tá»›i rồi, con hãy quan tâm việc nà y nhiá»u má»™t chút.
- Vâng, phụ thân.
Sở Tranh trả lá»i xong rồi gần như bá» chạy trối chết. Phụ thân đại nhân nói tá»±a như vạch trần từng gang tấc trong ngưá»i mình, quả thá»±c cà ng đứng ở đây lâu cà ng thấy gai gai ngưá»i.
Sở Tranh lại không biết Sở Danh ÄÆ°á»ng nhìn theo bóng lưng cá»§a hắn mà trong lòng cảm khái vạn phần. Lúc trước, ông vì bất đắc dÄ© má»›i để Sở Tranh chấp chưởng Ưng đưá»ng, cÅ©ng không có hy vá»ng gì to tát cả, không ngá» chưa quá ná»a năm, Sở Tranh đã hoà n toà n nắm vững Ưng đưá»ng trong tay, mạnh dạn đỠbạt tâm phúc cá»§a mình, ngay cả má»™t nhân váºt có thá»±c quyá»n như Sở Danh Tá cÅ©ng bị loại ra ngoà i. Việc đến nước nà y, Sở Danh ÄÆ°á»ng hoà n toà n không thể đổi ý được nữa, trừ phi ông ngay láºp tức triệu hồi Sở Hiên từ Nam tuyến vá» kinh để tiếp quản Ưng đưá»ng thì hắn còn có thể nắm được và i phần thá»±c lá»±c ở Ưng đưá»ng, nhưng việc thay đổi tùy ý nà y là m sao có thể khiến ngưá»i trong Ưng đưá»ng tÃn phục được nữa? Có khi còn dẫn đến mối há»a là m tà n lụi Ưng đưá»ng. HÆ¡n nữa, nhìn lại từ đầu đến giá», Sở Danh ÄÆ°á»ng luôn cảm thấy cho dù Sở Hiên có là m đưá»ng chá»§ Ưng đưá»ng Ä‘i nữa cÅ©ng không thể bằng Sở Tranh lúc nà y được.
Tháºt xin lá»—i con, Hiên nhi, chỉ tại đệ đệ cá»§a con quá xuất chúng. Sở Danh ÄÆ°á»ng thầm nghÄ©, nếu nhìn xa má»™t chút, vì toà n bá»™ Sở gia cá»§a chúng ta, cha thá»±c không thể là m gì khác hÆ¡n.
o0o
Sở Tranh dẫn theo má»™t nghìn gia tướng sáng sá»›m cưỡi ngá»±a chạy ra khá»i kinh thà nh mưá»i dặm. Sở Hiên hôm nay sẽ tá»›i kinh thà nh, Sở Danh ÄÆ°á»ng nghÄ© tá»›i mẫu thân cÅ©ng cùng theo đến, ngoà i ra còn có cả Ninh gia tiểu thư sắp chÃnh thức bước và o Sở gia nữa, liá»n lệnh cho Sở Tranh ra ngoà i mưá»i dặm chà o đón.
Sở Tranh thá»i gian gần đây không ra ngoà i thà nh nhiá»u, Há»a Vân câu vì thế có chút bá»±c bá»™i trong lòng, hôm nay thấy má»™t mảng đất trống trải to lá»›n trước mặt, nó nhất thá»i hưng phấn trà n trá», không ngừng dáºm vó uốn lưng, Sở Tranh đà nh phải váºn lá»±c kẹp chân và o bụng nó, mãi má»›i trấn tÄ©nh được má»™t chút.
Ngô An Nhiên cưỡi ngựa ở bên cạnh than thở:
- Thá»±c là má»™t con ngá»±a đầy huyết tÃnh, nhưng lạc và o trong tay ngươi thì đúng là đại tà i tiểu dụng, dao mổ trâu ngươi dùng cắt tiết gà .
Sở Tranh cưá»i nói:
- Tuổi già nhưng chà chưa già , lúc cần có thể vượt cả vạn dặm đưá»ng. Há»a Vân câu nà y sẽ có ngà y tá»a sáng rá»±c rỡ, huống hồ ngoại trừ đồ nhi ra, chưa có ai có thể khuất phục nó.
Ngô An Nhiên hừ một tiếng, nói:
- Phải không, để ta thỠxem sao?
Sở Tranh nhất thá»i nghẹn há»ng, thá»§ Ä‘oạn hắn dùng để đối phó vá»›i Há»a Vân Câu cÅ©ng không nhẹ nhà ng gì, loại ngá»±a nà y chỉ khuất phục trước kẻ cưá»ng hãn hÆ¡n mình. Ngô An Nhiên có võ công cao cưá»ng, má»™t khi ra tay vá»›i Há»a Vân Câu, đảm bảo con ngá»±a nà y 8, 9 phần mưá»i sẽ phản bá»™i mình.
Sở Tranh đột nhiên lảng sang chuyện khác chỉ vá» phÃa trước nói:
- Tiểu Âu Dương Ä‘i nghe ngóng tin tức đã trở vá».
Âu Dương Chi Mẫn lúc nà y cưỡi ngá»±a chạy tá»›i trước mặt Sở Tranh, xoay ngưá»i xuống ngá»±a, hà nh lá»… nói:
- Khởi bẩm công tá», Ä‘oà n ngưá»i cá»§a đại công tá» và tam công tỠđã tá»›i Lạc Nháºt Pha (dốc núi Lạc Nháºt), hiện Ä‘ang nghỉ ngÆ¡i má»™t chút.
Sở Tranh tinh thần sảng khoái, hét to:
- Truyá»n lệnh xuống phÃa dưới, chúng gia tướng cùng ta Ä‘i đón tiếp Ä‘oà n ngưá»i cá»§a đại ca.
Nói xong liá»n giáºt dây cương, Há»a Vân Câu như má»™t mÅ©i tên rá»i khá»i cung bắn thẳng vá» phÃa trước.
Há»a Vân Câu phấn khÃch không gì sánh được, mặc dù Sở Tranh đã cố dùng sức khống chế tốc độ, nhưng khoảng cách vá»›i má»i ngưá»i phÃa sau cà ng lúc cà ng xa.
Chỉ trong chốc lát, Sở Tranh đã mÆ¡ hồ nhìn thấy nhóm ngưá»i Sở Hiên. Hắn khẽ đụng chân và o bụng ngá»±a má»™t cái, tốc độ cá»§a Há»a Vân Câu tá»±a như tăng nhanh hÆ¡n mấy lần, như má»™t tia Ä‘iện quang mà u hồng phóng Ä‘i.
Bá»n gia tướng phÃa sau nhất thá»i mặt mÅ©i méo xệch, vị NgÅ© công tá» nà y cÅ©ng chẳng thông cảm cho thuá»™c hạ tà nà o.
Từ trong nhóm ngưá»i Sở Hiên, Sở Nguyên cÅ©ng giục ngá»±a chạy lên phÃa trước, cưá»i dà i nói:
- Tiểu NgÅ©, ngươi cà ng ngà y cà ng liá»u lÄ©nh.
Sở Tranh váºn lá»±c giữ chặt dây cương, Há»a Vân Câu nhất thá»i hà vang má»™t tiếng, hai vó trước dá»±ng đứng lên, hiển nhiên là muốn chạy tiếp.
Sở Tranh sau khi kiá»m chế Há»a Vân Câu xong, liá»n chắp tay cưá»i nói:
- Tiểu đệ tham kiến tam ca. Nhiá»u ngà y không gặp, phong thái cá»§a tam ca vẫn như trước, cà ng thêm oai hùng a.
Sở Nguyên đấm má»™t quyá»n vá» phÃa Sở Tranh, nói:
- Nhiá»u ngà y không gặp, miệng lưỡi cá»§a tiểu tá» ngươi cà ng trở lên trÆ¡n tru a.
Sở Tranh né khá»i cú đấm nà y, cưá»i nói:
- Có tam ca Ä‘i trước mở đưá»ng, tiểu đệ nà o dám chạy lùi vá» phÃa sau chứ?
Hai huynh đệ cưá»i vui má»™t hồi, Sở Nguyên đầy ước ao nhìn Há»a Vân Câu, đột nhiên than thở:
- Tại sao cái gì tốt cÅ©ng Ä‘á»u bị ngươi lấy hết, cẩn tháºn ngưá»i khác sẽ ghen ghét đó.
Mấy ngà y trước đã bị phụ thân răn dạy cho má»™t tráºn, Sở Tranh tạm thá»i gác nó sang má»™t bên, giá» nghe trong lá»i cá»§a Sở Nguyên ẩn chứa hà m ý sâu xa, hắn giả vá» không hiểu, tếu táo cưá»i nói:
- Äối vá»›i loại ngá»±a quý nà y, thứ nhất tiểu đệ may mắn có chút cÆ¡ duyên, thứ nhì có khả năng hà ng phục nó mà thôi. Ngưá»i khác thÃch nghÄ© thế nà o thì nghÄ©, cÅ©ng không thể cấm Ä‘oán ngưá»i ta được.
Sở Nguyên cưá»i khổ nói:
- BỠđi, không nói nữa, ngươi mau đi bái kiến tổ mẫu đi. Lão nhân gia mà biết ngươi tới đón sẽ rất vui vẻ đó.
Sở Tranh há»i:
- Dá»c đưá»ng Ä‘i, tổ mẫu có khá»e không?
Sở Nguyên mặt lá»™ chút lo âu, đáp lá»i:
- Tuổi tác cá»§a tổ mẫu dù sao cÅ©ng đã cao, tuy ta và đại ca táºn lá»±c là m cháºm lại hà nh trình má»™t chút, nhưng má»™t quãng đưá»ng dà i bôn ba như váºy cÅ©ng khiến tổ mẫu có chút uể oải, tá»›i kinh thà nh phải nghỉ ngÆ¡i tốt má»™t thá»i gian má»›i khá»e khoắn lại.
Hai ngươi vừa cưỡi ngá»±a vừa nói chuyện. Nhìn và o nhóm ngưá»i trước mặt, có nhiá»u ngưá»i Sở Tranh không nháºn ra, hiển nhiên là gia tướng cá»§a Ninh phá»§ được phái Ä‘i há»™ vệ Ninh tiểu thư.
Sở Tranh chợt thấy Sở Hiên Ä‘ang cưỡi má»™t con tuấn mã mà u Ä‘en ở gần đó, Ä‘ang chỉ đạo hạ nhân xếp gá»n lại hà nh lý, hắn liá»n dục ngá»±a chạy cháºm vá» phÃa trước, chắp tay nói:
- Tiểu đệ tham kiến đại ca.
Sở Hiên ngẩng đầu lên thấy Sở Tranh, hÆ¡i sá»ng sốt má»™t chút, nhà n nhạt nói:
- Ngươi đã đến rồi.
Sở Tranh nói:
- Äại ca sắp cá» hà nh đại hôn, tiểu đệ đương nhiên hết lòng phụ giúp. Tiểu đệ Ä‘i gặp qua bà ná»™i đã, sau đó sẽ tá»›i chúc mừng Ninh tá»· tá»·.
Sở Nguyên cưá»i nói:
- Tiểu đệ ngươi thá»±c có mưu đồ xấu, định trêu ghẹo Ninh gia nữ tá» Ã ? Hắc, nhưng cô gái nà y da mặt cá»±c má»ng, suốt quãng đưá»ng ta chỉ thấy qua và i lần, ngươi tốt nhất dẹp bỠý định lưu manh kia qua má»™t bên Ä‘i.
Mấy huynh đệ Sở gia Ä‘á»u lá»›n lên ở Bình Nguyên thà nh, quen biết Ninh gia tiểu thư từ lúc bé, cho nên nói chuyện cÅ©ng không kiêng kị gì.
Không ngỠsắc mặt của Sở Hiên chợt trầm xuống, nói:
- Nà ng là đại tẩu cá»§a hai ngưá»i các ngươi, sau nà y cẩn tháºn lá»i nói má»™t chút.
Sở Nguyên và Sở Tranh ngạc nhiên nhìn nhau.
Sở Tranh phản ứng khá nhanh, vội đáp:
- Tiểu đệ tuân mệnh. Tam ca, tổ mẫu ở xe nà o? Dẫn đệ đi bái kiến mau.
Sở Nguyên cũng vội đáp:
- ÄÆ°á»£c, Ä‘i theo ta.
Äi được má»™t Ä‘oạn, Sở Tranh giả vá» vô ý thốt lên:
- Äại ca tá»±a hồ đã thay đổi rất nhiá»u.
Sở Nguyên than khẽ:
- Từ lúc hắn rá»i kinh thà nh, ta cÅ©ng Ãt thấy hắn cưá»i. Tá»›i Bình Nguyên thà nh rồi, hắn cÅ©ng rất lãnh đạm vá»›i Ninh gia tiểu thư, nà ng nhiá»u lần tìm ta khóc lóc kể lể. Ta cÅ©ng không biết phải nên nói sao đây.
Sở Tranh quan tâm há»i:
- Lẽ nà o đại ca có tâm sự gì?
Con mắt cá»§a Sở Nguyên khẽ đảo, định nói cái gì đó nhưng lại thôi, lắc đầu nói nhá»:
- Äại ca hắn cÅ©ng chẳng mấy tâm sá»± vá»›i ta cho nên ta cÅ©ng không rõ lắm. Chỉ là ngươi sau nà y ở trước mặt hắn nên chú ý má»™t chút, dù sao hắn cÅ©ng là anh cả, má»i vừa rồi ngươi nên xuống ngá»±a hà nh lá»… chà o hắn má»›i phải.
Sở Tranh cưá»i khổ nói:
- Tiểu đệ thực không để tâm đến chuyện nà y. Ba anh em chúng ta từ khi nà o lại chú ý mấy loại tiểu tiết nà y thế?
Sở Nguyên chỉ hừ một tiếng, nói:
- Bây giỠkhác xưa rồi.
Sở lão phu nhân thấy đứa cháu yêu nhất tá»›i, rất là vui mừng, tinh thần cÅ©ng tốt lên rất nhiá»u, vá»™i gá»i Sở Tranh và o ngồi bên ngưá»i, rá»§ rỉ cùng hắn trò chuyện. Ninh Tiểu Tiên, vợ sắp cưới cá»§a Sở Hiên ngồi ở trong xe bên cạnh xe cá»§a Sở lão phu nhân, nghe nói chú út tá»›i cÅ©ng liá»n xuống xe chà o há»i.
Sở Tranh thấy sắc mặt cá»§a Ninh Tiểu Tiên có chút tiá»u tụy, thá»±c chẳng có má»™t chút vui mừng cho ngà y đại hôn cá»§a mình, không khá»i thầm than trong lòng má»™t tiếng. Hắn Ä‘ang muốn tiến đến chà o thì Sở Hiên giục ngá»±a tá»›i, thấy Sở Tranh và Sở lão phu nhân, sắc mặt thoáng sầm xuống, liá»n quay sang Sở lão phu nhân cưá»i nói:
- Tổ mẫu, Tiểu NgÅ© phụng mệnh phụ thân tá»›i đón, chúng ta sá»›m lên đưá»ng thôi, tranh thá»§ trước lúc trá»i tối vá» tá»›i Sở phá»§, cha mẹ con chắc Ä‘ang mong lắm đó.
Sở Tranh cÅ©ng cưá»i nói:
- Äại ca nói rất đúng, cô cô cÅ©ng Ä‘ang ở trong phá»§ chỠđón bà ná»™i đó.
Sở lão phu nhân vừa nghe nói Sở Lâm cÅ©ng ở trong phá»§, liá»n giục Sở Hiên mau chóng lên đưá»ng.
Ba huynh đệ cưỡi ngá»±a chay song song, đột nhiên Sở Nguyên đưa tay chỉ vá» phÃa trước nói:
- Äại ca, Tiểu ngÅ©, các ngưá»i còn nhá»› chá»— nà y không?
Sở Tranh nhìn vá» phÃa trước, báºt thốt lên:
- Là Lạc Nháºt Pha?
Sở Nguyên nói:
- Không sai, đúng là Lạc Nháºt Pha. Lần trước cùng phụ thân đồng hà nh đến đây, chúng ta còn không biết nÆ¡i đây tên là gì, ta chỉ nhá»› lúc đó phụ thân giục ngá»±a chạy lên đỉnh núi, ba huynh đệ chúng ta cưỡi ngá»±a chạy theo hai bên trái phải, cùng nhìn vá» phÃa kinh thà nh ở nÆ¡i xa xa. Lúc đó nhiệt huyết trong ngưá»i tuôn trà o, nhưng hôm nay trở vá» chốn cÅ©, tại sao lại chẳng có chút cảm giác gì?
Trong lòng Sở Hiên khẽ máy động, hắn biết vị đệ đệ nà y ngà y thưá»ng nhìn như má»™t ngưá»i tà o lao, nhưng thá»±c tế lại là má»™t kẻ rất khôn khéo, xem ra tâm tư cá»§a mình đã bị hắn nhìn thấu. Sở Hiên nhìn qua phÃa Sở Tranh, chỉ thấy tiểu đệ mặt lá»™ nét cưá»i hồn nhiên không có chút dị sắc nà o, trong lòng chợt dấy lên buồn phiá»n, hắn không muốn để Sở Nguyên tiếp tục nói bóng nói gió nữa, hướng Sở Tranh nói:
- Ngũ đệ, nghe nói tình thế trong kinh thà nh có chút biến chuyển lớn, Lương Thượng Duẫn vừa chết, không biết chức Hình bộ thượng thư sẽ rơi và o tay ai?
Sở Tranh đáp lá»i:
- Phụ thân và Phương Lệnh TÃn đã có giao ước, chức Hình bá»™ thượng thư nà y sẽ để ngưá»i cá»§a Phương gia nắm giữ. Nhưng từ sau khi Lương Thượng Duẫn chết, Hoà ng Thượng cÅ©ng chưa thượng triá»u lần nà o, phụ thân và Phương Lệnh TÃn đã dâng tấu chương tiến cá» em cá»§a Phương Lệnh TÃnh là Phương Lệnh Bạch lên là m Hình bá»™ thượng thư nhưng vẫn chưa thấy hồi âm, bất quá, việc nà y xem như kết cục đã định, Hoà ng Thượng cÅ©ng không có cách nà o thay đổi nó cả, ông ta Ä‘ang cố kéo dà i chút thá»i gian mà thôi.
Sở Nguyên phẩy phẩy tay nói:
- Mặc cho ông ta thÃch xoay ngang xoay dá»c gì gì đó, thế nà o Ä‘i nữa cÅ©ng vẫn chỉ là tam đại thế gia thao túng thiên hạ mà thôi. Chúng ta tạm thá»i đừng nhắc tá»›i mấy chuyện Ä‘au đầu nà y nữa. Tiểu NgÅ©, chúng ta ở trên đưá»ng có nghe nói ngươi và Mẫn công chúa có giao tình rất tốt a, không biết chuyện nà y có tháºt hay không thế?
Sở Tranh cưá»i gượng:
- Lá»i đồn thôi, chắc là có kẻ rá»—i hÆ¡i nói báºy bạ ấy mà .
Sở Nguyên lắc đầu, cưá»i nói.
- Không có lá»a là m sao có khói, Tiểu NgÅ© ngươi đừng giả nai lừa qua mắt chúng ta. Trên đưá»ng Ä‘i chúng ta thưá»ng được gia tướng từ kinh thà nh thông báo tình hình, đừng cho rằng chúng ta cái gì cÅ©ng không biết. Huống chi ngươi vốn chỉ thÃch những nữ tá» lá»›n tuổi hÆ¡n mình, Ä‘iển hình là Liá»…u Khinh Như cÅ©ng lá»›n hÆ¡n ngươi và i tuổi, còn ngươi cÅ©ng kém Mẫn công chúa hai tuổi, quá hợp vá»›i khẩu vị cá»§a ngươi còn gì. Hắc hắc.
Sở Tranh bị chá»c thẹn quá hóa giáºn, bá»±c bá»™i nói:
- Trong phá»§ thưá»ng xuyên có gia tướng đến Nam tuyến ư? Kẻ nà o vô liêm sỉ mặt dà y như váºy chứ, dám nói láo đặt Ä‘iá»u?
Sở Hiên đột nhiên đá nhẹ và o mông của Sở Nguyên, nói:
- Chạy nhanh vá» phÃa trước coi má»™t chút, dưá»ng như có chút không thÃch hợp.
Sở Nguyên bất ngá» bị đá, chưa kịp phản ứng thì Sở Hiên đã chạy vá» phÃa trước rồi, vá»™i giục ngá»±a chạy theo.
Sở Tranh hÃp mắt nhìn theo bóng cá»§a hai ngưá»i há», mỉm cưá»i, xoay ngưá»i ngó đám ngưá»i Sở Phương Hoa Ä‘ang ở lẫn trong đám gia tướng cá»§a Sở phá»§ vẫy tay má»™t cái, nói:
- Mấy ngưá»i các ngươi lại đây.
Nụ Hồng Trắng Ngẩn NgÆ¡ Xuân Mưá»i ChÃn
Nhá»› én CHợt Vá» Mang Äến Tuổi Äôi Mươi
Tà i sản của baongoc
Chữ ký cá»§a baongoc Nụ Hồng Trắng Ngẩn NgÆ¡ Xuân Mưá»i ChÃn
Nhá»› én CHợt Vá» Mang Äến Tuổi Äôi Mươi
12-06-2011, 05:51 PM
♥Äừng Thần Tượng Ka ♥ ♥♥ Ka Mãi Chỉ Là Má»™t Truyá»n Thuyết !!! ♥♥ Cuocsongcogivuikhongem@yahoo.com
Tham gia: Sep 2008
Äến từ: tp ho chi minh
Bà i gởi: 16,884
Thá»i gian online: 1 tháng 1 tuần 3 ngà y
Thanks: 6,551
Thanked 135,107 Times in 8,897 Posts
Sở thị xuân thu
Tác giả: Ninh Trà Viá»…n(å®è‡´è¿œ)
Quyển 2: Bộc Lộ Tà i Năng
Chương 35: Ngầm cà i ngưá»i nằm vùng(1).
Dịch: Ooppss
Biên dịch: Hến
☆°。。☆°。。°☆
。 .. __::_______ ★。
☆ /__________/ \ 。。
。 | _ 画_画 _ |_'| ☆ 。
|_______ღ.$$$$ღ_______|
Sau khi Sở Hiên, Sở Nguyên trở vá» Sở phá»§, Sở Tranh rốt cục có thể thở phà o nhẹ nhõm, dù gì hắn vẫn còn là vị thà nh niên, bất đắc dÄ© lắm má»›i phải Ä‘i đến phá»§ các quan viên trong kinh thà nh đưa thiệp cưới. Nay Sở Nguyên đã trở lại, công việc nà y giao cho Sở Nguyên là m, Sở Tranh cuối cùng cÅ©ng tránh được cái cảnh xấu hổ trá»› trêu khi bị ngưá»i nhà các quan viên đưa tiá»…n vá» tá»›i táºn cá»a Sở phá»§.
Giống như Sở Tranh, Sở Danh ÄÆ°á»ng cÅ©ng cảm thấy nhẹ nhõm hết sức. Sở phu nhân gá»i mấy muá»™i muá»™i cá»§a mình đến Sở phá»§ giúp chuẩn bị hôn lá»… cho Sở Hiên, bất kể mấy ngưá»i nà y ở kinh thà nh hay ở những nÆ¡i khác. Theo như Sở Danh ÄÆ°á»ng thấy, mấy ngưá»i phụ nữ nà y đặt ra những yêu cầu, đòi há»i nghiêm ngặt cho việc tổ chức hôn sá»± chi li, chi tiết đến phát sợ, ông quả thá»±c không thể chịu nổi. Trong ngà y thà nh hôn cá»§a con trai Lương Thượng Duẫn, Sở Danh ÄÆ°á»ng vẫn còn nhá»› việc Phương Lệnh TÃn chế nhạo Lương gia chuyện nà y chuyện kia, ông tá»± biết bản thân mình xuất thân bần hà n, vá» phương diện lá»… nghi cưới há»i nà y nỠông tháºm chà không bằng Lương Thượng Duẫn. Äịa vị cao thấp nhất thá»i không thể quyết định nhà nà o Ä‘Ãch thá»±c là danh môn thế gia, nhưng Sở Danh ÄÆ°á»ng cÅ©ng không muốn Phương Lệnh TÃn cưá»i nhạo sau lưng mình, vì thế dứt khoát buông tay mặc kệ để cho mấy ngưá»i phụ nữ cá»§a Vương gia muốn là m sao thì là m.
Sở phu nhân thấy phu quân để mặc mình là m chá»§ việc chuẩn bị hôn sá»±, bà không cảm thấy phiá»n lòng ngược còn thấy vui vẻ. Năm xưa khi bà thà nh thân vá»›i Sở Danh ÄÆ°á»ng, Sở Danh ÄÆ°á»ng mặc dù không thể nói là hạng vô danh, nhưng rất nhiá»u ngưá»i nhìn ông vá»›i đôi mắt khinh thưá»ng, tuy có thanh danh cá»§a Vương gia chống đỡ, nhưng hôn lá»… vẫn có chút vắng vẻ buồn tẻ, chuyện nà y quả thá»±c là chuyện đáng tiếc nhất trong lòng Sở phu nhân. Nay con cá»§a bà thà nh hôn, Sở phu nhân quyết tâm chuẩn bị cho Sở Hiên má»™t đại hôn lá»… chưa từng có ở kinh thà nh. Mấy muá»™i muá»™i cá»§a Sở phu nhân cÅ©ng muốn lấy lòng tá»· tá»·, hÆ¡n nữa các nà ng cÅ©ng không phải bá» tiá»n túi ra, vì thế chi xà i thoải mái cho những chi tiết nhá» nhặt nhất là m cho hôn lá»… trở nên xa hoa đến cùng cá»±c.
Bá»n hạ nhân gia tướng trong Sở phá»§ tháºt sá»± khổ hết chá»— nói, bị mấy mợ, mấy cô sai chạy đông chạy tây quay mòng mòng. Lúc nà y mặc dù đêm đã khuya, Sở phá»§ đèn đóm vẫn sáng choang báºn rá»™n không ngừng.
Äạp Thanh Viên cá»§a Sở Tranh là má»™t trong và i nÆ¡i hiếm hoi trong phá»§ tạm thá»i còn có chút yên tÄ©nh, ở cá»a chỉ treo và i cái đèn lồng cho xong chuyện. Äám hạ nhân rón ra rón rén không dám phát ra tiếng động khi Ä‘i ngang qua đây, còn mấy dì như có Ä‘iá»u gì đó kiêng dè đứa cháu nà y, không dám tùy tiện đến quấy rầy, mắt nhắm mắt mở cho qua má»i chuyện.
Má»™t bóng Ä‘en cháºm rãi Ä‘i đến phÃa bên ngoà i tưá»ng cá»§a Äạp Thanh Viên, đột nhiên phóng ngưá»i lướt qua tưá»ng, không má»™t tiếng động nhẹ nhà ng đáp xuống phÃa bên kia, cÅ©ng không dừng lại tiếp tục Ä‘i vá» phÃa phòng cá»§a Sở Tranh.
Trong phòng Sở Tranh vẫn le lói ánh đèn, ngưá»i ná» Ä‘i đến trước cá»a dùng ngón tay gõ mấy cái rồi láºp tức đẩy cá»a bước và o.
Sở Tranh ngồi ở trước thư án, không ngẩng đầu lên chỉ khẽ cưá»i nói:
- Sư phụ, vá» sau nếu như đồ nhi cùng Khinh Như Ä‘ang hà nh sá»± trong phòng, chẳng lẽ ngưá»i cÅ©ng xông và o y như váºy? Äồ nhi thì chẳng sao, nhưng còn Khinh Như phải là m thế nà o?
Ngô An Nhiên nghe trong lá»i nói Sở Tranh có ý trách móc, Ä‘ang muốn phản bác lại, nhưng cảm thấy có chút kiêng kỵ đà nh phải hừ má»™t tiếng nói:
- Con bé Sở Phương Hoa kia đã tìm hiểu rõ rà ng, ngươi rốt cuộc có muốn đi hay không?
Trong mắt Sở Tranh thoáng qua má»™t tia ảm đạm, hắn láºp tức cưá»i lá»›n nói:
- Äi xem cÅ©ng tốt.
Ngô An Nhiên dẫn Sở Tranh cẩn tháºn tránh mặt ngưá»i trong Sở phá»§ Ä‘i đến má»™t nÆ¡i yên tÄ©nh nhất trong phá»§. Hai ngưá»i chân bước nhẹ nhà ng trốn và o trong má»™t lùm cây, chỉ thấy má»™t ngưá»i đứng lặng yên má»™t mình cách đó không xa.
Võ công Sở Tranh từ lâu đã đạt đến cảnh giá»›i có thể nhìn rõ sá»± váºt trong đêm, mặc dù núp ở trong bóng tối nhưng hắn có thể nhìn rõ rà ng khuôn mặt ngưá»i ná». Ngưá»i nà y không phải là ngưá»i ngoà i, chẳng ai khác hÆ¡n chÃnh là đại ca Sở Hiên cá»§a hắn.
Sở Hiên vẻ mặt đỠđẫn, đột nhiên mở miệng nói:
- Như thế nà o? Ngươi có vẻ không bằng lòng tới đây thì phải.
Trong bóng đêm má»™t ngưá»i Ä‘i ra khom mình hà nh lá»… nói:
- Äại công tá», tiểu nhân không dám có ý nà y. Má»i ngưá»i trên dưới trong phá»§ Ä‘ang báºn rá»™n chuẩn bị hôn sá»± cho đại công tá», tiểu nhân là quản sá»± trong phá»§, công việc bá» bá»™n không ngá»›t, xin đại công tá» thứ lá»—i.
Sở Hiên không rảnh cà m rà m việc nà y, hừ lạnh nói:
- Lý Thà nh, bản công tỠsai ngươi tìm hiểu sự việc, ngươi có manh mối gì chưa?
Lý Thà nh nói:
- Äại công tá», NgÅ© công tá» giữ chức gì ở trong phá»§ tiểu nhân vẫn chưa tìm hiểu rõ rà ng. Gia tướng trước kia từ Bình Nguyên Thà nh đến đây vẫn do tiểu nhân nắm trong tay, NgÅ© công tá» tuyệt không nhúng tay và o. Nhưng sau khi đến kinh thà nh, trong phá»§ có thêm rất nhiá»u ngưá»i, Ä‘a số là ngưá»i cá»§a Sở phá»§ kinh thà nh lưu lại, đám ngưá»i nà y vẫn chưa được bố trà và o là m gia tướng cá»§a Sở phá»§, lão gia cÅ©ng không sai tiểu nhân há»i đến công việc cá»§a bá»n há». Nhưng theo tiểu nhân quan sát, mấy hạ nhân nà y võ công cá»±c cao, việc há»™ vệ lão gia khi Ä‘i ra ngoà i Ä‘á»u do bá»n hỠđảm trách, bá»n hỠđối vá»›i NgÅ© công tá» cá»±c kỳ tôn kÃnh, dưá»ng như chỉ nghe theo lệnh cá»§a lão gia và NgÅ© công tá».
Khi vừa đến kinh thà nh, Sở Hiên liá»n đến cấm vệ quân báo danh nháºm chức Thiên tướng chưởng quản má»™t doanh cá»§a cấm vệ quân. Y vốn tưởng rằng Ãt nhất y cÅ©ng phải ở kinh thà nh và i năm, bởi váºy tất cả tâm tư Ä‘á»u chú trá»ng và o việc ở trong quân, còn việc thay đổi hạ nhân trong phá»§ quả thá»±c không để ý tá»›i. Lúc nà y nghe Lý Thà nh nói váºy, trong lòng y không ká»m được có chút sợ hãi, NgÅ© đệ Sở Tranh võ công vốn đã cao, lại có những ngưá»i thá»§ hạ nà y tương trợ, bản thân y khó có thể sánh được.
- Bản công tá» sai ngươi chiêu má»™ ngưá»i trong giang hồ, việc nà y ngươi đã là m xong chưa?
Sở Hiên trầm giá»ng nói.
Lý Thà nh nói:
- Tiểu nhân cách đây và i ngà y lấy cá»› Ä‘i mua sắm váºt phẩm nà y ná» chuẩn bị cho hôn sá»± cá»§a đại công tá», tiểu nhân đặc biệt Ä‘i má»™t chuyến tá»›i Thái Bình phá»§, bà máºt nói chuyện vá»›i gia chá»§ cá»§a Thái Bình Triển gia Triển Phong Lâu mấy lần, Triển Phong Lâu đã đáp ứng ra sức cho công tá». Thái Bình Triển gia chÃnh là má»™t trong sáu đại thế gia trong võ lâm, cao thá»§ nhiá»u như mây, quả thá»±c là thế lá»±c lá»›n nhất trợ giúp cho công tá».
Sắc mặt cá»§a Sở Hiên bá»›t giáºn hÆ¡i giãn ra:
- Việc nà y ngươi là m rất tốt. Hồi trước bản công tỠđã từng gặp qua Triển Phong Lâu, võ công cá»§a lão ta mặc dù cao, nhưng chưa chắc đã là đối thá»§ cá»§a Ngô tiên sinh, sư phụ cá»§a tiểu NgÅ©, còn con trai cá»§a lão ta đúng là đồ bá» Ä‘i, ngay cả ba quyá»n cá»§a Tiểu NgÅ© đỡ cÅ©ng không xong, cái nà y mà cÅ©ng gá»i là cao thá»§ ư?
Lý Thà nh thái dương rịn mồ hôi, nói:
- Công tá», Triển Trá»ng Mưu bất quá chỉ là đệ tá» Ä‘á»i thứ hai cá»§a Triển gia, hÆ¡n nữa nghe nói chỉ vì gã là con cá»§a Triển Phong Lâu nên má»›i được tâng bốc thà nh võ lâm tứ công tá» gì đó, ở trong Triển gia có nhiá»u ngưá»i võ công cao hÆ¡n gã, hÆ¡n nữa còn có không Ãt cao thá»§ cùng thế hệ vá»›i Triển Phong Lâu, thá»±c lá»±c cá»§a đám ngưá»i nà y không thể khinh thưá»ng.
Sở Hiên hừ một tiếng nói:
- Chỉ hy vá»ng như thế. Nhưng ngươi là m sao thuyết phục được Triển Phong Lâu đáp ứng ra sức cho bản công tá»? TÃnh khà ngưá»i trong giang hồ thÃch gây rối là m loạn, chúng ta không thể khinh thưá»ng.
Lý Thà nh đáp:
- Thái Bình phá»§ ở má»™t nÆ¡i hẻo lánh, Triển gia đã có ý định mở rá»™ng khuếch trương ra ngoà i từ lâu, nhưng không biết vì sao hai nhà Sở - Vương nói chung không có hứng thú vá»›i Triển gia, còn Phương gia tá»± cho mình là thư hương thế gia (nhà dòng dõi Nho há»c) cÅ©ng không có hứng thú vá»›i hà o kiệt giang hồ. Thá»±c lá»±c cá»§a Triển gia không tệ, bá»n há» cảm thấy gai mắt vá»›i địa vị cá»§a má»™t và i thế gia nhá» hay trung trung. HÆ¡n nữa lần trước trên đưá»ng lão gia và o kinh thà nh, Triển gia đã đắc tá»™i vá»›i công tá», Triển Phong Lâu vẫn vì thế mà lo ngay ngáy trong lòng. Khi nghe tiểu nhân nói thiếu gia muốn chiêu dụ bá»n há», Triển Phong Lâu đáp ứng ngay láºp tức, chỉ đưa ra Ä‘iá»u kiện muốn Triển gia sau nà y được sinh sống ổn định ở kinh thà nh, cÅ©ng xin công tá» giúp đỡ con cháu lá»›p trẻ cá»§a Triển gia trên con đưá»ng là m quan, tiểu nhân cả gan thay mặt công tá» nháºn lá»i bá»n há».
Sở Hiên nói:
- Chuyện nà y là chuyện nhá». Ngươi không nên lÆ¡i là nhiệm vụ, trong giang hồ còn nhiá»u môn phái khác, giúp ta tiếp tục tìm kiếm thêm nhiá»u cao thá»§ tương trợ, tuyệt đối không thể thua Tiểu NgÅ©.
Lý thà nh đáp:
- Dạ vâng, tiểu nhân sẽ là m hết sức mình.
Sở Hiên lại há»i:
- Äám gia tướng từ Bình Nguyên thà nh đến đây thì thế nà o? Có thể tin được không?
Lý thà nh do dự một lát mới nói:
- NgÅ© công tá» chưa bao giá» chú ý tá»›i đám gia tướng đến từ Bình Nguyên thà nh, bá»n gia tướng nà y lại rất trung thà nh vá»›i đại công tá», nhưng mà ...
- Nhưng mà cái gì?
- Cao SÄ© Anh Cao lão gia, mấy vị khách khanh và hÆ¡n mưá»i gia tướng đã rá»i khá»i Sở phá»§ cách đây không lâu.
- Cái gì?
Sở Hiên vô cùng kinh hoà ng khi nghe tin nà y, những ngưá»i nà y là chá»— dá»±a vững chắc nhất cá»§a y, đặc biệt là Cao lão gia, y từng táºn mắt chứng kiến ông ta đơn thương độc mã dá»… dà ng đánh chết hÆ¡n mưá»i tên trá»™m cướp nổi tiếng giang hồ, nghe đâu Ä‘á»u là đương kim cao thá»§, ông ta có thể bá» Ä‘i đâu cÆ¡ chứ?
Sở Hiên nổi giáºn chỉ và o Lý Thà nh mắng:
- Äồ khốn nạn, bản công tá» trước khi Ä‘i từng dặn dò ngươi, bằng bất cứ giá nà o cÅ©ng phải giữ lấy bá»n há». Ngươi là m việc như váºy à ?
Lý thà nh run giá»ng nói:
- Bá»n há» bá» Ä‘i chưa từng nói qua vá»›i tiểu nhân. Tiểu nhân sau nà y má»›i biết được, tất cả những ngưá»i nà y vốn là ngưá»i nhà cá»§a TÄ©nh Bắc Hầu phá»§, bên ngoại cá»§a công tá», bá»n há» phụ trách bảo vệ phu nhân và lão gia, hÆ¡n nữa chỉ nghe mệnh lệnh cá»§a phu nhân. Tiểu nhân không dám Ä‘i tìm Cao lão gia, sợ phu nhân biết được việc nà y.
Sở Hiên trước mắt tối sầm, mấy lần suýt té xuống đất, nhưng nếu Lý Thà nh là m đúng như lá»i mình Ä‘i kiếm Cao SÄ© Anh, việc nà y mẹ sẽ biết ngay, mà mẹ lại yêu thương Sở Tranh như thế, khẳng định sẽ không giúp đỡ mình. Äấu tranh ná»™i bá»™ gia tá»™c chá»§ yếu phải dá»±a và o những ngưá»i không sợ hy sinh như váºy, mặc dù mình là Thiên tướng ở Nam tuyến đại doanh, nhưng thá»§ hạ dưới trướng có hà ng vạn cÅ©ng không thể Ä‘iá»u động, nếu không chẳng khác gì khởi binh mưu phản. Huống hồ Sở Tranh hiện giỠđã là phó tướng, chỉ sợ là m phó tướng không được bao lâu đã có thể chưởng quản má»™t doanh cá»§a cấm vệ quân.
Sở Hiên nghiến răng thầm nghÄ©, phụ thân không biết tÃnh toán như thế nà o, trước sau không nên phái mình Ä‘i Nam tuyến đại doanh, việc nà y chẳng khác nà o huỵch toẹt nói ra muốn phế trưởng láºp ấu. Không được, nếu mình không tranh đấu cho bản thân, cả Ä‘á»i nà y sẽ không thoát khá»i Nam tuyến.
- Lý Thà nh, những ngưá»i nà y không cần quản đến nữa. Ngươi cố tìm má»i biện pháp thay bản công tá» tìm má»™t ngưá»i.
Sở Hiên nói tiếp:
- Ngươi còn nhá»› chuyện Tiểu NgÅ© bị ngưá»i khác đả thương ở trong hoà ng cung không?
Lý thà nh sá»ng sốt nói:
- Tiểu nhân nhớ rõ.
Sở Hiên trong mắt thoáng hiện một tia độc ác, nói:
- Nghe nói Tiểu NgÅ© ở trước mặt ngưá»i kia không có cÆ¡ há»™i hoà n thá»§, xem ra ngưá»i ná» võ công cao hÆ¡n Ngô tiên sinh nhiá»u. HÆ¡n nữa Tiểu NgÅ© bị ngưá»i ta đánh thà nh như váºy nhưng phụ thân lại không há» lên tiếng phản đối, tất có đạo lý cá»±c kỳ huyá»n diệu trong đó. Ngươi nhất định phải tìm bằng được ngưá»i ná», nói vá»›i y chỉ cần y giúp đỡ bản công tá» lên là m Sở gia tông chá»§, tương lai y có yêu cầu gì bản công tá» nhất định đáp ứng.
Lý Thà nh cả kinh nói:
- Công tá» sao có thể là như váºy? Nếu lỡ đến lúc đó ngưá»i nỠđưa ra yêu cầu vô lý thì phải là m sao?
Sở Hiên giá»ng đầy căm háºn nói:
- Nếu Tiểu NgÅ© trở thà nh Sở gia tông chá»§, bản công tá» cái gì cÅ©ng không có, chỉ có thể sống quãng Ä‘á»i còn lại ở phương nam, không được, phải liá»u má»™t lần. Huống chi nếu ta lên là m tông chá»§, vá»›i thá»±c lá»±c cá»§a hai nhà Sở - Vương hợp lại, chẳng lẽ còn sợ ngưá»i nỠư?
Lý thà nh có vẻ khó xá», nói:
- Trong phá»§ vẫn luôn kỵ nhắc đến việc nà y, ngoại trừ lão gia, phu nhân và NgÅ© công tá», không má»™t ai biết được lai lịch ngưá»i ná» ra sao. HÆ¡n nữa ngưá»i nỠẩn cư ở sâu trong ná»™i cung, công tá» nói xem tiểu nhân là m cách nà o Ä‘i tìm y? Huống hồ vá»›i thân pháºn cá»§a tiểu nhân, y có chịu gặp mặt hay không?
Sở Hiên nói:
- Ngươi trước nhất chỉ cần để ý tìm hiểu, nếu tháºt sá»± không xong bản công tá» sẽ từ Nam tuyến đại doanh gấp rút trở lại kinh thà nh. Lý Thà nh, ngươi phải biết ngươi là ngưá»i cá»§a ta, nếu Tiểu NgÅ© có quyá»n thế, ngươi còn có hy vá»ng trở thà nh tổng quản cá»§a Sở phá»§ không? Trong mắt Tiểu NgÅ© ngươi chẳng hÆ¡n gì Trương Äắc Lợi. Chỉ cần ngươi hoà n thà nh việc nà y, bản công tá» lúc nà y xin thá», cả cuá»™c Ä‘á»i nà y tuyệt sẽ không bạc đãi ngươi.
Lý Thà nh trầm mặc một lúc lâu mới nói:
- Tiểu nhân tuân mệnh.
Sở Hiên phất tay, nói:
- Ngươi đi đi.
Chá» hai ngưá»i Ä‘i xa, Ngô An Nhiên đứng dáºy thở dà i:
- Gà cùng một mẹ, chưa chi đã vội đá nhau.
Cảm thán trong chốc lát, Ngô An Nhiên lại nói với Sở Tranh:
- Ngươi cÅ©ng không phải ngưá»i tốt gì cho cam, xem ra ngươi sá»›m đã biết chuyện nà y, nếu không ngươi đã không sai ngưá»i cá»§a Ưng đưá»ng theo dõi đại ca ngươi.
Sở Tranh cưá»i khổ nói:
- Từ xưa tá»›i nay gà cùng má»™t mẹ đá nhau có thiếu gì? Äồ nhi vốn không ngỠđại ca lại háºn đồ nhi sâu như thế, song thân còn sống trên Ä‘á»i mà đã muốn xuống tay vá»›i đồ nhi. Chỉ khi Ä‘i đón hai ngưá»i nghe tam ca nói thưá»ng thấy hạ nhân trong Sở phá»§ đến Nam tuyến gặp đại ca, do đó đồ nhi má»›i có lòng nghi ngá», đại ca là trưởng tá», hạ nhân trong phá»§ đặc biệt là đám gia tướng theo đến từ Bình Nguyên thà nh tất nhiên trung thà nh vá»›i đại ca. Hừ, quả nhiên như thế!
Ngô An Nhiên nhìn hắn nói:
- Váºy ngươi định xá» trà vụ nà y như thế nà o? Äại ca ngươi xem ra muốn trừ khá» ngươi cà ng sá»›m cà ng tốt, nếu không cÅ©ng không định Ä‘i tìm tên há» Diệp kia, chi bằng tiên hạ thá»§ vi cưá»ng?
o0o
Lý Thà nh mệt má»i lết trở vá» phòng. Gã là quản sá»± trong phá»§, cả ngà y lo chuyện nà y chuyện kia chuẩn bị cho đại hôn lá»… cá»§a Sở Hiên muốn sứt đầu mẻ trán, giá» lại thêm lá»i căn dặn cá»§a đại thiếu gia giống như má»™t hòn núi lá»›n đè lên trên ngá»±c cá»§a gã.
Nhìn thê tá» Ä‘ang ngá»§ say, Lý Thà nh không cầm được thở dà i má»™t hÆ¡i, ngưá»i đâu mà sung sướng, cả ngà y vô tư vô lá»± nà o biết bản thân mình Ä‘ang chịu phải áp lá»±c nặng ná».
Trước khi đến kinh thà nh, Lý Thà nh vẫn cho rằng chá»§ nhân tương lai cá»§a Sở gia chÃnh là đại thiếu gia. Gã mặc dù đã là quản sá»± trong phá»§ từ lâu, nhưng Sở phá»§ ở Bình Nguyên thà nh khác xa Sở phá»§ ở kinh thà nh, Sở phá»§ ở Bình Nguyên thà nh chỉ có thể ảnh hưởng đến má»™t quáºn, nhưng khi đến kinh thà nh, quan viên tam phẩm thấy quản sá»± cá»§a Sở phá»§ ngay cả nói chuyện cÅ©ng không dám lá»›n tiếng. Lý thà nh má»›i hÆ¡n ba mươi, cuá»™c sống sau nà y còn rất dà i, Sở Danh ÄÆ°á»ng chẳng mấy chốc sẽ già đi, nếu gã không sá»›m má»™t chút tìm má»™t chá»— dá»±a vững chắc ở trong phá»§, tương lai chỉ sợ ngay cả chức quản sá»± nà y cÅ©ng không giữ được. Lý Thà nh không còn chá»— nà o khác để mưu cầu sinh sống, thầm nghÄ© ngà y sau chỉ có thể ở lại Sở phá»§, bởi váºy tìm đủ má»i cách nịnh hót Sở Hiên.
Không ngá» chẳng bao lâu sau Sở Danh ÄÆ°á»ng lại yêu cầu đại công tá» và tam công tá» rá»i khá»i kinh thà nh. Lý Thà nh thưá»ng ngà y trong kinh thà nh vẫn lui tá»›i vá»›i quản sá»± cá»§a mấy đại thế gia, cÅ©ng biết chuyện con cháu thế gia được gởi ra ngoà i rèn luyện vẫn thưá»ng xảy ra, nhưng chuyện Sở Danh ÄÆ°á»ng lệnh cho Sở Hiên ở Bình Nguyên thà nh thà nh hôn vá»›i Ninh gia tiểu thư đã có phần quái lạ, theo lẽ thưá»ng trong thế gia đại tá»™c, chỉ những ngưá»i con nà o hết hy vá»ng kế thừa gia nghiệp má»›i có thể mang gia đình cá»§a mình rá»i khá»i kinh thà nh, cà ng không nói đến việc thà nh hôn ở bên ngoà i. Tuy sau nà y Sở Danh ÄÆ°á»ng có lệnh cho Sở Hiên quay lại kinh thà nh để là m lá»… kết hôn, nhưng sau ngà y đại hôn lá»…, Sở Hiên vẫn phải dẫn tân phu nhân trở lại Bình Nguyên thà nh, ý trong nà y đã quá rõ rà ng, ngưá»i có tâm để ý liếc mắt má»™t cái khắc biết.
Lý Thà nh vẫn nhá»› rõ khi Sở Hiên biết được tin nà y thì mặt mà y tái xanh, nếu không phải có gã ngăn cản, Sở Hiên chắc đã Ä‘áºp phá lung tung má»i thứ trong phòng. Nhưng cÅ©ng không thể trách Sở Hiên được, Lý Thà nh thầm nghÄ©, Sở Hiên chưa phạm sai lầm gì, lại không biết lý do vì sao bị trục xuất ra biên cương, hÆ¡n nữa có nhiá»u dấu hiệu cho thấy Sở Danh ÄÆ°á»ng có ý phế trưởng láºp ấu, đổi lại là ai khác chắc cÅ©ng chịu không nổi.
Lý Thà nh lắc lắc đầu, cảm thấy cả ngưá»i má»i nhừ, cÅ©ng không muốn rá»a mặt trước khi ngá»§, huống chi ngá»§ chưa tá»›i hai canh giá» thì trá»i sáng, gã nằm xuống bên cạnh vợ, trong chốc lát chìm và o giấc ngá»§.
Không biết qua bao lâu, Lý Thà nh đột nhiên cảm thấy hÆ¡i rét lạnh, mÆ¡ mÆ¡ mà ng mà ng mở mắt thì thấy cá»a sổ mở toang, cảm thấy có chút kỳ quái, Ä‘ang định ngá»§ lại chợt thấy má»™t thân ảnh mỠảo ngồi ở bên cạnh bà n.
Nụ Hồng Trắng Ngẩn NgÆ¡ Xuân Mưá»i ChÃn
Nhá»› én CHợt Vá» Mang Äến Tuổi Äôi Mươi
Tà i sản của baongoc
12-06-2011, 05:53 PM
♥Äừng Thần Tượng Ka ♥ ♥♥ Ka Mãi Chỉ Là Má»™t Truyá»n Thuyết !!! ♥♥ Cuocsongcogivuikhongem@yahoo.com
Tham gia: Sep 2008
Äến từ: tp ho chi minh
Bà i gởi: 16,884
Thá»i gian online: 1 tháng 1 tuần 3 ngà y
Thanks: 6,551
Thanked 135,107 Times in 8,897 Posts
Sở thị xuân thu
Tác giả: Ninh Trà Viá»…n(å®è‡´è¿œ)
Quyển 2: Bộc Lộ Tà i Năng
Chương 35: Ngầm cà i ngưá»i nằm vùng(2).
Dịch: Ooppss
Biên dịch: Hến
☆°。。☆°。。°☆
。 .. __::_______ ★。
☆ /__________/ \ 。。
。 | _ 画_画 _ |_'| ☆ 。
|_______ღ.$$$$ღ_______|
Lý Thà nh vô cùng sợ hãi ngồi báºt dáºy, xoay ngưá»i bước xuống giưá»ng. Vợ gã ở bên cạnh cÅ©ng giáºt mình tỉnh giấc, ná»a tỉnh ná»a mê gượng dáºy bá»±c mình lảm nhảm:
- Anh là m cái gì váºy?
"Vút" má»™t tiếng nhá», Lý Thà nh cảm thấy má»™t luồng kình phong bay xẹt qua trước mặt, vợ gã há»± má»™t tiếng rồi ngã nằm xuống.
Lý Thà nh tức thì cảm thấy mồ hôi lạnh túa ra, hắn biết ngưá»i má»›i tá»›i là má»™t võ lâm cao thá»§, vá»™i thò tay qua thăm dò thá» hÆ¡i thở cá»§a vợ, Lý Thà nh thở phà o nhẹ nhõm, vợ gã tạm không có việc gì chỉ bị hôn mê bất tỉnh.
Ngưá»i ná» lấy cục đá đánh lá»a rồi châm và o ngá»n nến trên bà n, ánh nến chiếu và o khuôn mặt cá»§a ngưá»i ná», Lý Thà nh không kìm được thở gấp gáp mấy hÆ¡i, ngưá»i má»›i tá»›i chÃnh là NgÅ© công tá» Sở Tranh.
Hắn tá»›i đây là m gì? Lý Thà nh thầm nghÄ©. Gã thưá»ng thưá»ng không qua lại vá»›i Sở Tranh, chỉ gặp mặt thi lá»… váºy thôi. NgÅ© công tá» tuyệt không vô duyên vô cá»› đêm khuya mò tá»›i đây.
Lý Thà nh chợt nhớ mình mới vừa gặp Sở Hiên hồi nãy, tức thì sắc mặt trắng bệch.
Sở Tranh thấy vẻ mặt gã đột biến, nhà n nhạt nói:
- Lý quản sá»± được biết đến là ngưá»i khôn khéo trong phá»§, phá»ng chừng đã Ä‘oán ra lý do vì sao ta đến đây?
Lý Thà nh run giá»ng nói:
- NgÅ© công tá», tiểu nhân không rõ ý tứ cá»§a ngà i.
Sở Tranh cưá»i lạnh nói:
- Khó trách ngưá»i ta thưá»ng nói ngưá»i thông minh hay gặp may mắn, đúng không Lý quản sá»±? Äại ca đã đồng ý cho ngươi là m tổng quản, tại sao lại nhát gan không dám thừa nháºn?
Lý Thà nh cắn chặt răng, hai tay nắm chặt và o nhau, cố gắng khống chế bản thân vì ngưá»i gã không ngừng run lên cầm cáºp. Gã đột nhiên cảm thấy vô cùng hối háºn, hai huynh đệ bá»n tranh già nh vá»›i nhau, chuyện nà y có liên quan gì tá»›i mình?
Sở Tranh hừ một tiếng nói:
- Chuyện của huynh đệ chúng ta, ngươi có tư cách gì nhúng tay và o? Sau đại hôn lễ, đại ca vẫn phải quay trở lại Nam tuyến đại doanh, Lý Thà nh, ngươi chẳng qua chỉ là một quản sự trong phủ, ngươi giúp đại ca đối phó với ta, ngươi có nghĩ ngươi không tự lượng sức mình hay không?
Lý Thà nh sắc mặt trắng bệch thá»u thà o:
- Nếu NgÅ© công tỠđã biết việc nà y, tiểu nhân không còn lá»i nà o để nói. Tuy nhiên van xin NgÅ© công tá» niệm tình tiểu nhân ở trong phá»§ cống hiến bao nhiêu năm mà tha cho vợ con cá»§a tiểu nhân.
Sở Tranh đã biết chuyện cá»§a gã và Sở Hiên, lại giữa đêm khuya lẻn và o đây, Lý Thà nh tá»± nghÄ© không thể có may mắn thoát khá»i kiếp nà y, nhưng gã cÅ©ng không có gì để oán trách, chÃnh gã đã chá»n con đưá»ng Ä‘i theo Sở Hiên, Sở Tranh tất nhiên không thể dung tha cho gã, nhưng khi nghÄ© đến vợ con, Lý Thà nh tháºt sá»± không thể dứt bá».
Sở Tranh nhìn gã một cái, nói:
- Ta có nói muốn giết ngươi à ?
Lý Thà nh nghe váºy chợt thấy chá»›m lên má»™t tia hy vá»ng, vá»™i há»i:
- Nếu Ngũ công tỠcó thể có lòng khoan dung rộng lượng, tiểu nhân nguyện sáng sớm ngà y mai sẽ chà o từ biệt lão gia, dẫn gia quyến từ rà y vỠsau quy ẩn núi rừng, vĩnh viễn không lộ diện trên thế gian nà y nữa.
Sở Tranh cưá»i ha hả, nói:
- Bá» Ä‘i? Lý Thà nh, ở Bình Nguyên thà nh ngươi quản lý gia tướng trong phá»§ nhiá»u năm, gia phụ quả có chút coi trá»ng ngươi, ta nghÄ© không phải không có nguyên do. Ngươi xin Ä‘i, lão nhân gia sẽ để cho ngươi Ä‘i sao? Huống chi ngươi lấy lý do gì để rá»i khá»i Sở phá»§? Chẳng lẽ ngươi bẩm báo sá»± tháºt à ? Nếu như thế, gia phụ tất nhiên tức giáºn, đại ca cÅ©ng sẽ không để ngươi sống sót rá»i khá»i kinh thà nh, dù sao chuyện đấu đá cá»§a huynh đệ chúng ta không thể phô bà y ra cho ngưá»i khác nhìn thấy.
Lý thà nh nói:
- Váºy ý cá»§a NgÅ© công tá» muốn như thế nà o?
Sở Tranh trầm mặc má»™t lúc lâu, đột nhiên há»i:
- Äại ca bắt đầu bất mãn vá»›i ta từ lúc nà o?
Lý Thà nh suy nghĩ một lát, nói:
- ChÃnh xác là trước khi rá»i khá»i kinh thà nh. Äại công tá» khi nghe lão gia yêu cầu đại công tá» phải thu xếp Ä‘i đến Bình Nguyên thà nh trong lòng có chút lo lắng, sau má»›i phát hiện lão gia là m như váºy có thể là vì NgÅ© công tá» ngà i, do đó đại công tá» má»›i lệnh cho tiểu nhân ở kinh thà nh tìm hiểu tin tức cá»§a NgÅ© công tá» ngà i.
Sở Tranh lắc đầu cưá»i khổ nói:
- Khó trách đại ca trước khi rá»i kinh có vẻ quái đản, nhưng nguyên nhân bên trong cá»§a sá»± việc ta má»›i biết cách đây mấy ngà y, huống hồ ta cá»±c kỳ kÃnh trá»ng đại ca, nói chung ta không có ý là m Ä‘iá»u gì bất lợi cho đại ca, đại ca tá»™i tình gì phải là m khổ mình đến thế?!
Lý thà nh không kìm được nói:
- Nói đến việc nà y cÅ©ng không trách được đại công tá», Sở gia đứng đầu đương triá»u tam đại thế gia, má»™t khi trèo lên được chức tông chá»§ vẻ vang, dưá»ng như có thể khống chế toà n bá»™ Äại Triệu trong lòng bà n tay, tháºt vinh hiển đến mức nà o, so sánh vá»›i cho dù là thống lÄ©nh Nam tuyến đại doanh cÅ©ng chẳng là cái Ä‘inh gì. Nếu không có NgÅ© công tá» ngà i, má»i sá»± hết thảy Ä‘á»u thuá»™c vỠđại công tá», từ xưa tá»›i nay lá»›n bé Ä‘á»u có thứ tá»±, hÆ¡n nữa đại công tá» không phạm phải sai lầm gì, lão gia là m như váºy quả tháºt không thể là m cho ngưá»i khác tâm phục.
Sở Tranh cưá»i nói:
- Ngươi nói nhiá»u như váºy xem ra ngưá»i có cùng ý tưởng ở trong phá»§ quả thá»±c không Ãt.
Lý thà nh cả kinh, thầm mắng mình lắm miệng, nói:
- Tiểu nhân chỉ phá»ng Ä‘oán tâm tư suy nghÄ© cá»§a đại công tá» mà thôi.
Sở Tranh thở dà i, nói:
- Chuyện đã đến mức như váºy, cho dù sau nà y nhượng bá»™ e rằng đại ca cÅ©ng sẽ gây khó khăn cho ta, có phải thế không?
Lý Thà nh im lặng không trả lá»i, đấu tranh ná»™i bá»™ cá»§a thế gia vốn là thế, hai vị công tá» nếu đã tranh chấp, muốn lui cÅ©ng lui không được, chỉ đến khi thắng bại phân ra rõ rệt, kẻ thua bị trục xuất khá»i gia môn là má»™t kết quả tốt nhất.
Sở Tranh cÅ©ng biết ý tứ cá»§a Lý Thà nh, hắn chấp chưởng Ưng đưá»ng được má»™t thá»i gian, biết rõ thế lá»±c cá»§a Sở gia hùng háºu như thế nà o. Sở Hiên đã ghen ghét đố kỵ hắn, nếu Sở Hiên là m chá»§ Sở gia, Sở Tranh cho dù có võ công cao cưá»ng tá»›i đâu sợ rằng chỉ có thể bá» mạng ở vùng đất xa xôi nà o đó. Sở Tranh đã trải qua cuá»™c sống sung túc, ăn sung mặc sướng, nếu bắt hắn phải lưu lạc khổ cá»±c khắp nÆ¡i, nói sao Ä‘i nữa hắn cÅ©ng không đà nh lòng, huống chi có ai không ham muốn quyá»n thế? Sở Tranh đã trải nghiệm qua cái cảm giác tư vị cá»§a ngưá»i có quyá»n có thế, giá» bắt hắn buông tay quả có chút khó khăn.
Phải ứng phó với đại ca cùng cha cùng mẹ nà y như thế nà o? Chẳng lẽ phải giết?
Sở Tranh cảm thấy hoảng sợ đối với ý nghĩ bất chợt nảy ra trong đầu nà y, từ khi nà o mình trở nên ngoan độc vô tình như thế?
Bình tÄ©nh xem xét lại vấn Ä‘á», giết quả tháºt là biện pháp gá»n nhẹ nhất giải quyết vấn Ä‘á». Sở Tranh tá»± nghÄ© hắn chắc chắn trăm phần trăm là m được thần không biết quá»· không hay, hÆ¡n nữa cÅ©ng không cần dùng đến ngưá»i trong Ưng đưá»ng, Ngô An Nhiên hoặc Thiên Mị Môn Ä‘á»u có thể được. Nhưng sau khi nghÄ© Ä‘i nghÄ© lại, Sở Tranh thầm lắc đầu, hắn không chịu nổi cảnh cha mẹ Ä‘au khổ thương tâm, huống chi cho dù việc nà y hắn là m kÃn kẽ như áo trá»i, nhưng hắn và Sở Hiên đã xảy ra tranh chấp, Sở Danh ÄÆ°á»ng và Sở phu nhân bằng trá»±c giác chắc chắn sẽ hoà i nghi hắn. Sở Tranh quả không muốn từ rà y vá» sau cha mẹ luôn dùng ánh mắt lạnh lùng nhìn mình.
- Trong hai ngà n gia tướng đến từ Bình Nguyên thà nh, có phải Ä‘a số bá»n há» nguyện trung thà nh vá»›i đại ca?
Sở Tranh há»i. Sau khi đến kinh thà nh, hắn chá»§ yếu táºp trung ra sức thu phục ngưá»i trong Ưng đưá»ng và hạ nhân cá»§a Sở phá»§ kinh thà nh, cho nên lÆ¡ là không để ý tá»›i hai ngà n gia tướng theo phụ thân đã lâu nà y.
Lý Thà nh nói:
- Äại công tá» từ lúc mưá»i sáu tuổi đã bắt đầu quản lý gia tướng trong phá»§ ở Bình Nguyên thà nh, đại Ä‘a số những ngưá»i nà y Ä‘á»u do đại công tá» má»™t tay đỠbạt, bá»n há» rất cảm kÃch đại công tá», bởi váºy vẫn hay thưá»ng buông lá»i oán háºn lão gia tại sao lại đối đãi vá»›i đại công tá» như thế.
Sở Tranh gáºt gáºt đầu nói:
- Chuyện nà y cÅ©ng là chuyện thưá»ng tình.
Bá»—ng nhiên hắn nhìn thẳng và o mắt Lý Thà nh, há»i:
- Lý quản sá»±, ngươi sau nà y chá»n Ä‘i con đưá»ng nà o?
Lý Thà nh ú á»› không biết trả lá»i là m sao.
Sở Tranh nói:
- Sau ngà y đại hôn lá»…, đại ca sẽ phải trở lại Nam tuyến đại doanh, chuyện nà y ngươi cÅ©ng nên biết rõ. Ngươi là quản sá»± cá»§a Sở phá»§, không có khả năng Ä‘i cùng đại ca, hừ, nhưng nếu ngươi quả muốn Ä‘i tháºt, ngươi lo cầu xin cho mình gặp nhiá»u may mắn Ä‘i. Quan hệ cá»§a ngươi và đại ca không may để cho ta biết được, Lý quản sá»±, ngươi nói ngươi nên là m thế nà o để ta an tâm...
Sở Tranh nhìn Lý Thà nh gằn từng tiếng một:
- ... giữ ngươi lại trên Ä‘á»i?
Lý thà nh nghe xong cả ngưá»i phát lạnh run lên bần báºt. NgÅ© công tá» trước mặt mặc dù còn nhá» tuổi, nhưng thá»§ hạ tà i ba dưới tay lại không Ãt, và i vị thần bà cao thá»§ bên ngưá»i lão gia khi thấy hắn cÅ©ng phải khép na khép nép. Lý Thà nh mặc dù không rõ lý do bên trong, nhưng biết NgÅ© công tá» nếu muốn giết gã, đại công tỠở tÃt táºn phương nam không rảnh để ý đến, bản thân gã lại chỉ là má»™t quản sá»± nho nhá», ngay cả đại công tá» lão gia còn bắt buá»™c phải rá»i kinh, hiển nhiên muốn láºp NgÅ© công tá» là m tông chá»§ kế nhiệm, đối vá»›i ngưá»i bên trong phá»§ á»§ng há»™ đại công tá» sống chết mặc bay.
Lý Thà nh cắn răng cúi đầu nói:
- Tiểu nhân khi má»›i mưá»i ba tuổi đã Ä‘i theo lão gia, lão gia đối vá»›i tiểu nhân ân trá»ng như núi. Äại công tá» cùng NgÅ© công tá» tranh chấp, lão gia đã có quyết định cá»§a mình, tiểu nhân đương nhiên nhìn theo lão gia mà là m theo.
Sở Tranh hÆ¡i hÆ¡i mỉm cưá»i, câu trả lá»i cá»§a Lý Thà nh đưá»ng đưá»ng chÃnh chÃnh lại khôn khéo, không má»™t câu má»™t chữ rá»i khá»i Sở Danh ÄÆ°á»ng. Tuy nhiên thá»i đại nà y xem nặng nhất trung nghÄ©a, khả năng ngưá»i cá»§a các đại thế gia phản bá»™i gia chá»§ cá»±c nhá», cho dù phản bá»™i sau đó cÅ©ng không có ai bằng lòng thu nháºn và o cá»a, Lý Thà nh đã sống nương nhá» và o nhà ngưá»i, đương nhiên lá»i nói phải nương theo ý chá»§.
Sở Tranh vuốt cằm nói:
- Tốt lắm, Lý quản sá»±. Nếu ngươi đã nói như váºy, ta tạm yên tâm má»™t chút. Tuy nhiên để nghiệm chứng ngươi nói tháºt hay không, ta có má»™t chuyện cần ngươi Ä‘i là m.
Lý Thà nh đáp:
- Thỉnh Ngũ công tỠphân phó.
Sở Tranh ngẩng đầu nhìn ra ngoà i cá»a sổ nói:
- Là m phiá»n Từ môn chá»§ chá» lâu, xin má»i và o.
Cá»a sổ đột nhiên vô thanh vô tức mở ra, má»™t bóng xám bay và o nhà rồi nhẹ nhà ng đáp xuống.
Lý Thà nh nhịn không được xoa xoa hai mắt, chỉ thấy bóng xám kia sau khi chạm đất đã trở thà nh hình dạng má»™t ngưá»i, ngưá»i ná» vén mạng che mặt ra, là má»™t phụ nữ xinh đẹp như hoa.
Sở Tranh tiến lên hà nh lễ nói:
- Chỉ vì việc vặt vãnh trong nhà cá»§a vãn bối lại là m phiá»n môn chá»§ đại giá quang lâm, vãn bối cảm kÃch vạn phần.
Ngưá»i vừa tá»›i chÃnh là Thiên Mị Môn môn chá»§ Từ Cảnh Thanh. Từ Cảnh Thanh hoà n lá»… nói:
- Báo đại thù cho gia sư, tất cả Ä‘á»u dá»±a và o NgÅ© công tá». NgÅ© công tá» có Ä‘iá»u gì sai phái, thiếp đương nhiên hết sức mà là m.
Hai ngưá»i lại hà n huyên và i câu, Sở Tranh quay sang Lý Thà nh nói:
- Phải hÆ¡n má»™t tháng sau ngà y đại hôn lá»… đại ca má»›i có thể rá»i kinh. Äại ca không phải đã ra lệnh cho ngươi tìm kiếm ngưá»i ở trong cung lần trước đả thương ta sao? Trước khi đại ca Ä‘i, ngươi dẫn Từ môn chá»§ đến gặp đại ca, nói vá»›i y đây là ngưá»i y cần tìm.
Lý Thà nh trán túa đầy mồ hôi nghÄ©, đây không phải là đang ép mình trở thà nh ngưá»i bất trung bất nghÄ©a sao?
Sở Tranh dưá»ng như Ä‘oán được tâm tư cá»§a gã, nói:
- Ngươi không cần lo lắng nhiá»u. Äại ca tuy là trưởng tá», nhưng nay ở trong phá»§ vẫn do phụ thân là m chá»§, ngươi chẳng qua là m việc theo ý cá»§a gia phụ, không ai dám dị nghị gì.
Lý Thà nh cưá»i khổ, gã chẳng lẽ còn có lá»±a chá»n khác sao?
Sở Danh ÄÆ°á»ng có nhiá»u tai mắt ở trong Ưng đưá»ng, Sở Tranh không muốn dùng ngưá»i trong Ưng đưá»ng tham gia và o tranh chấp giữa hắn và Sở Hiên. Lần trước hắn sai ngưá»i đưa đầu Lý Vạn SÆ¡n tá»›i Thiên Mị môn, Từ Cảnh Thanh cảm tạ không ngá»›t. Sở Tranh cÅ©ng hiểu biết Lý Thà nh không phải là ngưá»i ngoan cố, do đó hắn nhá» Ngô An Nhiên dẫn Từ Cảnh Thanh tá»›i đây.
Sở Tranh bất đắc dÄ© lắm má»›i phải nhá» Từ Cảnh Thanh giúp việc nà y. Nói đến ngưá»i tối kiêng kỵ trên Ä‘á»i nà y cá»§a Sở Tranh, quả đúng là "bà cô còn trinh háºn Ä‘á»i" ở trong cung kia. Vá»›i năng lá»±c cá»§a Sở Hiên, việc tra ra ngưá»i ở trong cung là thần thánh phương nà o quả không phải là việc khó, Ãt nhất mẫu thân và cô cô Sở Lâm cÅ©ng không có phòng bị gì vá»›i Sở Hiên sẽ nói ra, huống chi Triệu Kỳ là đệ tá» cá»§a Triệu MÃnh, Sở Hiên nếu há»i thăm nà ng, Triệu Kỳ khẳng định sẽ nói ra toà n bá»™. Sở Tranh nghÄ© tá»›i nghÄ© lui, chỉ có thể tạm thá»i giấu diếm đại ca. Khuôn mặt tháºt cá»§a Triệu MÃnh Sở Tranh đã nhìn thấy, Từ Cảnh Thanh cÅ©ng là Thiên Mị Môn môn chá»§, võ công so vá»›i Ngô An Nhiên cÅ©ng không kém hÆ¡n bao nhiêu, chỉ cần dịch dung hóa trang má»™t chút, rồi tìm cách để gặp mặt Sở Hiên đạt thà nh hiệp nghị, để cho Sở Hiên an tâm trở lại Bình Nguyên thà nh.
Sở Tranh nói với Lý Thà nh:
- Nếu ngươi là m tốt việc nà y, sau nà y chỉ cần ngươi không có tâm tư gì khác, ta mặc dù không thể hứa với ngươi chức tổng quản như đại ca, nhưng đảm bảo chức quản sự ngươi không cần phải lo lắng.
- Tiểu nhân tuân mệnh.
Lý Thà nh khom ngưá»i nói:
- Nhưng hai ngà n gia tướng đến từ Bình Nguyên thà nh công tỠđịnh xá» trà như thế nà o? Công tá» có muốn tiểu nhân chiêu dụ bá»n há» quay trở lại giúp sức cho công tá» hay không?
Sở Tranh thản nhiên trả lá»i:
- Không cần.
Sở Tranh không báºn tâm đến hai ngà n gia tướng nà y, anh tà i trong đám nà y đã bá» Ä‘i theo Cao SÄ© Anh, đám còn lại có thể bá» qua, dù sao bá»n chúng cÅ©ng ở kinh thà nh chứ không phải Ä‘i theo Sở Hiên vá» Nam tuyến đại doanh, Sở Tranh hoà n toà n có thể dá»… dà ng kiá»m chế bá»n há». HÆ¡n nữa quan hệ vá»›i hai ngà n gia tướng nà y rất khó giữ bà máºt, nếu để Lý Thà nh Ä‘i chiêu dụ, trong bá»n há» tất có ngưá»i trung thà nh vá»›i Sở Hiên sẽ báo cho Sở Hiên biết. Sở Tranh Ä‘ang muốn Lý Thà nh dẫn Từ Cảnh Thanh đến gặp Sở Hiên, nếu là m như thế Từ Cảnh Thanh sao có thể được Sở Hiên tÃn nhiệm.
Lý Thà nh trong lòng phát lạnh, Sở Tranh đã nói như váºy, hai ngà n gia tướng nà y nếu tiếp tục Ä‘i theo Sở Hiên, tương lai cả đám chỉ sợ chạy trá»i không khá»i nắng.
Nụ Hồng Trắng Ngẩn NgÆ¡ Xuân Mưá»i ChÃn
Nhá»› én CHợt Vá» Mang Äến Tuổi Äôi Mươi
Tà i sản của baongoc
12-06-2011, 05:54 PM
♥Äừng Thần Tượng Ka ♥ ♥♥ Ka Mãi Chỉ Là Má»™t Truyá»n Thuyết !!! ♥♥ Cuocsongcogivuikhongem@yahoo.com
Tham gia: Sep 2008
Äến từ: tp ho chi minh
Bà i gởi: 16,884
Thá»i gian online: 1 tháng 1 tuần 3 ngà y
Thanks: 6,551
Thanked 135,107 Times in 8,897 Posts
Sở thị xuân thu
Tác giả: Ninh Trà Viá»…n(å®è‡´è¿œ)
Quyển 2: Bộc Lộ Tà i Năng
Chương 36: Äại hôn tại Sở phá»§ (1).
Dịch: Nhu Nhi
Biên dịch: vietstars
Biên táºp: Huyết Long
☆°。。☆°。。°☆
。 .. __::_______ ★。
☆ /__________/ \ 。。
。 | _ 画_画 _ |_'| ☆ 。
|_______ღ.$$$$ღ_______|
Sở Tranh và Từ Cảnh Thanh rá»i khá»i phòng cá»§a Lý Thà nh.
Ngô An Nhiên đứng chá» cách đó không xa, thấy hai ngưá»i Ä‘i ra, liá»n nói vá»›i Sở Tranh:
- Việc nà y dừng lại ở đây sao?
Sở Tranh cưá»i khổ, đáp lá»i:
- Váºy phải thế nà o nữa? Tên Lý Thà nh nà y muốn giết gã tháºt dá»… như trở bà n tay, nhưng dù sao gã cÅ©ng là má»™t quản sá»± trong phá»§, lại sắp đến đại hôn cá»§a đại ca, nếu gã chết Ä‘i sẽ kinh động nhiá»u ngưá»i, phá huá»· danh tiếng cá»§a Sở phá»§, hÆ¡n nữa đại ca sẽ sinh nghi đệ tá». Äệ tá» thấy nên thu nạp gã là m ngưá»i cá»§a mình vẫn hay hÆ¡n.
Ngô An Nhiên nói:
- Ngươi e ngại đại ca ngươi đến váºy sao? Äại trượng phu cần độc thì phải độc, nếu ngươi muốn chấp chưởng Sở phá»§, dá»±a và o hà nh vi cá»§a đại ca ngươi hôm nay, sau nà y tất thà nh đại há»a, chi bằng tranh thá»§ diệt trừ Ä‘i.
Sở Tranh thở dà i nói:
- Sư phụ, triá»u đình không phải giang hồ, Ãt ra bá» ngoà i cÅ©ng phải chú ý đến lá»… nghÄ©a, liêm sỉ. Tam đại thế gia giằng co ở trong triá»u đã nhiá»u năm nhưng rất Ãt xảy ra đổ máu, cùng lắm thì tước chức quan Ä‘uổi ra khá»i kinh thà nh. Nếu đệ tá» ra tay vá»›i đại ca, chuyện nà y hầu như không thể giấu diếm, sá»›m muá»™n gì tin tức cÅ©ng bị tiết lá»™ ra ngoà i, đến lúc đó phụ thân sẽ nghÄ© thế nà o? Äệ tá» còn chưa thà nh niên đã là m ra chuyện giết hại huynh trưởng, ngưá»i khác nghe lá»i đồn nhảm cÅ©ng sẽ sinh lòng đỠphòng đệ tá». Nếu để ngưá»i nà o tra ra được chứng cá»› Ä‘Ãch thá»±c, thiên hạ tuy rá»™ng lá»›n chỉ e cÅ©ng không có chá»— cho đệ tá» dung thân. Bởi váºy không tá»›i lúc vạn bất đắc dÄ©, đệ tá» sẽ không là m cái chuyện giết hại anh em nà y. Huống chi đại ca vẫn chưa đủ lông đủ cánh, chỉ có thể dá»±a và o má»™t số gia tướng còn giữ chút tình cÅ©, mà đại ca cÅ©ng không thể dắt theo đám ngưá»i nà y đến Nam tuyến đại doanh, chỉ có thể giao cho Lý Thà nh chưởng quản. Nếu bây giá» Lý Thà nh nằm trong tay đệ tá», đại ca cÅ©ng không thể gây ra sóng gió gì ở kinh thà nh được nữa.
Ngô An Nhiên quát:
- Hồ đồ, cho dù đại ca ngươi không có má»™t ai bên cạnh thì y cÅ©ng là đại công tá» cá»§a Sở phá»§, vá» tá»›i Nam tuyến đại doanh sẽ có má»™t số kẻ thất chà đến nương nhá» y. Thống lÄ©nh cá»§a Nam tuyến đại doanh lại là cáºu há» cá»§a ba huynh đệ các ngươi, đại ca ngươi không phải là kẻ bất tà i, sá»›m muá»™n sẽ nắm binh quyá»n trong tay, đến lúc đó có hối háºn thì đã muá»™n.
Sở Tranh lắc đầu nói:
- Sư phụ, ngưá»i là ngưá»i trong giang hồ, đối vá»›i việc trong quan trưá»ng không hiểu nhiá»u lắm. Con cháu thế gia khi tòng quân sẽ thăng chức rất nhanh, nhưng muốn trở thà nh thống lÄ©nh đại doanh biên cuÆ¡ng thì cần phải có chiến công hiển hách. Äến lúc đại ca có tà i lá»±c đủ để là m chư hầu má»™t phuÆ¡ng thì ở kinh thà nh con cÅ©ng có chút thà nh tá»±u rồi, con ở trong triá»u, đại ca ở ngoà i, không có sá»± á»§ng há»™ cá»§a Sở phá»§ ở kinh thà nh, chỉ dá»±a và o sức má»™t mình đại ca muốn trở thà nh thống lÄ©nh Nam tuyến đại doanh còn khó hÆ¡n lên trá»i.
- Huống chi trong lòng đệ tỠvẫn còn hoà i nghi.
Sở Tranh trầm tư nói tiếp:
- Phụ thân là nhân váºt thế nà o, ngưá»i nghÄ© đến chuyện đại ca sinh lòng bất mãn sao lại hoà n toà n không biết đến hà nh vi cá»§a đại ca cho được? Ba huynh đệ con tuổi tác còn nhá», mặc dù hiện nay phụ thân coi trá»ng đệ tá», nhưng con Ä‘oán hiện giá» ngưá»i vẫn còn Ä‘ang có ý chỠđợi xem xét, dù sao đại ca cÅ©ng không phải kẻ bất tà i. Nếu như đệ tá» vá»™i vã động thá»§ vá»›i đại ca, cốt nhục tương tà n sẽ khiến cho lão nhân gia thất vá»ng Ä‘au khổ lắm.
Sở Tranh nhìn qua Từ Cảnh Thanh đang đứng bên cạnh, nói:
- Tuy nói đệ tỠđã nắm trong tay má»™t bá»™ pháºn thế lá»±c cá»§a Sở gia, nhưng dù sao vẫn chưa chÃnh thức, phụ thân là Sở gia tông chá»§, giao quyá»n ra được thì cÅ©ng thu hồi lại được. Äến lúc đó không lẽ kêu đệ tá» giết cha sao? Váºy đệ tá» có khác gì súc sinh đâu chứ?
Ngô An Nhiên yên lặng gáºt đầu không nói.
Sở Tranh xoay ngưá»i nói vá»›i Từ Cảnh Thanh:
- Từ sư thúc, tiểu chất có chuyện muốn thỉnh giáo.
Từ Cảnh Thanh vội nói:
- Không dám, má»i NgÅ© công tá» nói.
Sở Tranh nói:
- Thiên Mị môn định cư lâu dà i ở Triệu quốc, hiểu biết đối với Thái Bình Triển phủ thế nà o?
Từ Cảnh Thanh suy nghÄ© má»™t chút rồi trả lá»i:
- Thái Bình Triển phá»§ gần trăm năm nay được liệt và o má»™t trong lục đại thế gia cá»§a Võ lâm Trung Nguyên, tuy mấy năm gần đây đã xuống dốc nhưng trong phá»§ không há» Ãt cao thá»§. Ngoại trừ gia chá»§ Triển Phong Lâu ra, còn có bốn vị lão nhân khác nghe nói võ công không dưới Triển Phong Lâu. Trong các đệ tá» Ä‘á»i thứ hai có “Liệp Ưng†Triển Trá»ng Quần là xuất sắc nhất. Nhưng kẻ nà y xuất thân hèn má»n, nghe nói là má»™t đứa con rÆ¡i được Triển Phong Lâu thu nháºn, do đó chỉ được là m há»™ vệ cho Triển Phong Lâu, rất trung thà nh vá»›i y.
Sở Tranh cưá»i lạnh nói:
- Liệp Ưng ư?
Hắn Ä‘ang là đưá»ng chá»§ Ưng đưá»ng, đối vá»›i cái tên nà y dÄ© nhiên cảm thấy không thÃch.
(Liệp Ưng = kẻ săn chim ưng)
- Còn con trai Triển Phong Lâu là Triển Trá»ng Mưu thì sao? Không phải hắn là ngưá»i đứng đầu võ lâm tứ công tá» sao?
Từ Cảnh Thanh không khá»i báºt cưá»i nói:
- Cái gì võ lâm tứ công tá», chẳng qua chỉ là mấy kẻ không biết trá»i cao đất rá»™ng là gì, thÃch ăn chÆ¡i trác táng tá»± khoe khoang mình, ngưá»i trong võ lâm chân chÃnh chỉ thừa nháºn võ lâm song tú thôi.
Sở Tranh có chút hiếu kỳ há»i:
- Võ lâm song tú? Lai lịch hai ngưá»i nà y thế nà o? Sao sư phụ chưa từng nhắc tá»›i?
Ngô An Nhiên hừ má»™t tiếng, Từ Cảnh Thanh cưá»i nói:
- Võ lâm song tú cÅ©ng má»›i thà nh danh cách đây khoảng hai năm thôi, Ngô sư huynh quy ẩn đã lâu dÄ© nhiên là không biết. Hai ngưá»i đó chÃnh là “Äoạn Kiếm môn†La Văn Phong cá»§a Triệu quốc và Tạ Thá»§y Phà m cá»§a Tá» quốc, từ lúc hai ngưá»i nà y xuất đạo đến nay, Ãt nhất trong số những ngưá»i trẻ tuổi vẫn chưa có đối thá»§.
Sở Tranh à má»™t tiếng, thầm nghÄ© chÃnh mình dưá»ng như cÅ©ng chưa từng gặp những đối thá»§ trẻ tuổi, ngưá»i duy nhất có thể chống đỡ vá»›i mình chỉ có nha đầu Triệu Mẫn kia, long tượng phục ma công cá»§a mình đã đột phá tá»›i tầng thứ năm, e là Triệu Mẫn cÅ©ng không phải đối thá»§. Hai kẻ kia lợi hại đến mấy chắc cÅ©ng không lợi hại bằng cao thá»§ thiên đạo, sư phụ cá»§a Triệu Mẫn. Nhưng hứng thú cá»§a Sở Tranh đối vá»›i hai ngưá»i nà y cÅ©ng không lá»›n lắm, lại quay vá» chá»§ đỠchÃnh:
- Từ sư thúc, nếu so sánh Thiên Mị môn với Triển gia thì thế nà o?
Từ Cảnh Thanh im lặng, qua má»™t lát má»›i miá»…n cưỡng trả lá»i:
- Tên Triển Phong Lâu đó thiếp không sợ, những ngưá»i còn lại trong bản môn so vá»›i ngưá»i cá»§a Triển gia e là chỉ hÆ¡n má»™t chút thôi.
Sở Tranh vội nói:
- Không sao, ý cá»§a tiểu chất không phải muốn các ngưá»i trá»±c diện giao thá»§ vá»›i Triển gia, Thiên Mị môn không mạnh vá» võ công, nhưng Mị công lại là độc nhất trong thiên hạ. Dá»±a và o bà pháp mà quý môn tÃch luỹ được, chẳng lẽ không thể diệt được má»™t Triển gia sao?
Từ Cảnh Thanh hơi kinh hãi:
- Công tỠmuốn đối phó Triển gia ư?
Sở Tranh gáºt đầu nói:
- Äúng váºy. Thái Bình Triển gia đã hứa giúp sức cho đại ca, tháºt ra tiểu chất vẫn chưa muốn đối phó bá»n há», nhưng nay xem ra Triển gia đã trở thà nh má»™t mầm há»a. Nếu có thể diệt trừ bá»n há», rút cá»§i dưới đáy rồi đúng lúc sẽ là m suy yếu thế lá»±c cá»§a đại ca.
Từ Cảnh Thanh trầm ngâm nói:
- Không biết có phải công tỠmuốn dùng sức một mình Thiên Mị môn đối phó Triển gia không?
Sở Tranh nhìn nà ng ta nói:
- Không sai.
Ngô An Nhiên nhịn không được nói:
- Tranh Nhi, hôm đó ở phá»§ Thái Bình tên Triển Phong Lâu đó mặc dù không có chút khà phách anh hùng gì, chẳng qua là hắn uý kỵ Sở gia thôi. Những võ lâm thế gia có gia nghiệp to lá»›n nà y uý kỵ nhất chÃnh là quan phá»§, cho dù thế lá»±c bá»n há» lá»›n đến mấy cÅ©ng không thể địch lại hà ng vạn đại quân, nhưng nếu để Thiên Mị môn má»™t mình đối phó Triển gia thì khó tránh khá»i thá»±c lá»±c không cân bằng.
Sở Tranh lại mỉm cưá»i không nói.
Từ Cảnh Thanh trong đầu hiểu rất rõ, NgÅ© công tá» nà y Ä‘ang muốn khảo nghiệm Thiên Mị môn. Nếu như cá»± tuyệt, đừng thấy hắn cứ mở miệng ra là sư thúc ngá»t ngà o như thế, chỉ e quay ngưá»i lại là láºp tức trở mặt không nhìn ngưá»i. Dá»±a và o thá»±c lá»±c cá»§a những ngưá»i tham gia tiêu diệt Lý Trưá»ng Tiếu cá»§a Sở Tranh, Thiên Mị môn tuyệt đối không đủ sức kháng cá»±. Huống chi Thiên Mị môn muốn nương nhá» Sở gia, dÄ© nhiên phải thể hiện má»™t năng lá»±c tương xứng. Từ Cảnh Thanh suy nghÄ© tá»›i lui rồi dứt khoát nói:
- ÄÆ°á»£c, NgÅ© công tá», Thiên Mị môn sẽ ứng phó việc nà y. Nhưng thiếp cÅ©ng xin nói tháºt, vá»›i thá»±c lá»±c cá»§a Thiên Mị môn muốn đối phó Triển gia tuyệt đối không phải chuyện má»™t sá»›m má»™t chiá»u mà phải tÃnh kế lâu dà i.
Sở Tranh cưá»i nói:
- Sư thúc đồng ý giúp đỡ tiểu chất, tiểu chất vô cùng cảm kÃch. Thế nà y Ä‘i, Lý quản sá»± lúc nãy có chút quen biết vá»›i Triển gia, Triển gia cÅ©ng không cảnh giác kẻ nà y, hắn có thể trợ giúp sư thúc má»™t tay.
Từ Cảnh Thanh gáºt đầu đồng ý, thấy cÅ©ng không còn việc gì nữa liá»n cáo từ Sở Tranh và Ngô An Nhiên.
Ngô An Nhiên cÅ©ng Ä‘ang muốn Ä‘i, Sở Tranh gá»i ông ta lại nói:
- Sư phụ, đồ nhi có một chuyện muốn nhỠsư phụ giúp đỡ.
Nụ Hồng Trắng Ngẩn NgÆ¡ Xuân Mưá»i ChÃn
Nhá»› én CHợt Vá» Mang Äến Tuổi Äôi Mươi
Tà i sản của baongoc
Ngưá»i nà y đã nói CÃM Æ N đến và i viết vô cùng hữu Ãch cá»§a baongoc
12-06-2011, 05:57 PM
♥Äừng Thần Tượng Ka ♥ ♥♥ Ka Mãi Chỉ Là Má»™t Truyá»n Thuyết !!! ♥♥ Cuocsongcogivuikhongem@yahoo.com
Tham gia: Sep 2008
Äến từ: tp ho chi minh
Bà i gởi: 16,884
Thá»i gian online: 1 tháng 1 tuần 3 ngà y
Thanks: 6,551
Thanked 135,107 Times in 8,897 Posts
Sở thị xuân thu
Tác giả: Ninh Trà Viá»…n(å®è‡´è¿œ)
Quyển 2: Bộc Lộ Tà i Năng
Chương 36: Äại hôn tại Sở phá»§ (2).
Dịch: Nhu Nhi
Biên dịch: vietstars
Biên táºp: Huyết Long
☆°。。☆°。。°☆
。 .. __::_______ ★。
☆ /__________/ \ 。。
。 | _ 画_画 _ |_'| ☆ 。
|_______ღ.$$$$ღ_______|
Ngô An Nhiên nhÃu mà y há»i:
- Chuyện gì?
Sở Tranh nói:
- Äệ tỠđã sai Trần Chấn Chung chá»n ra 40 thiếu niên đệ tỠƯng đưá»ng, muốn nhá» sư phụ dẫn dắt bá»n há» huấn luyện má»™t thá»i gian, tiểu tỠÂu Dương sẽ Ä‘i theo phò tá sư phụ.
Ngô An Nhiên nói:
- Cao thá»§ trong Ưng đưá»ng rất đông, sao lại muốn vi sư là m chuyện nà y?
Sở Tranh bất đắc dĩ nói:
- Cao thá»§ cá»§a Ưng đưá»ng tuy nhiá»u, nhưng ở đại đô hưởng phúc đã quen, ná»a Ä‘iểm nhuệ khà cÅ©ng không có. Lần trước tiêu diệt Ma môn Tây Vá»±c cÅ©ng chỉ là dá»±a và o cung tiá»…n mà thôi, nếu tháºt muốn sống chết cùng vá»›i Ma môn thì e là tổn thất thê thảm. Cho nên đồ nhi muốn nhá» sư phụ huấn luyện đám đệ tá» nà y, sau nà y nếu có thà nh tá»±u đồ nhi có thể chia má»™t ná»a trong số đó phục vụ cho mục Ä‘Ãch trùng kiến Huyết Ảnh tông.
Ngô An Nhiên hừ một tiếng nói:
- Nói nghe tháºt hay, những kẻ nà y cho dù đến được Huyết Ảnh tông chẳng phải cÅ©ng chỉ nghe lá»i NgÅ© công tá» ngươi thôi sao? Nhưng có câu nà y vi sư phải nói trước, đám ngưá»i nà y nếu đã giao cho vi sư, vá»›i thá»§ Ä‘oạn cá»§a vi sư e là tá» thương hÆ¡n ná»a, ngươi phải nghÄ© cho kỹ.
Sở Tranh cưá»i nói:
- Sư phụ cứ thoải mái hà nh sá»±, binh quý ở chá»— tinh nhuệ chứ không phải số lượng, đám đệ tá» nà y có má»™t ná»a thà nh tà i là đệ tỠđã mãn nguyện rồi. Nhưng sư phụ cÅ©ng không được keo kiệt quá, số linh đơn ngà y trước luyện được nên chia cho bá»n há» dùng má»™t Ãt, có Äại ná»™i ngá»± dược phòng ở đây, muốn luyện thêm cÅ©ng đâu có gì khó.
Các quan viên trong triá»u rất giá»i quan sát sắc mặc, hÆ¡n nữa tin tức cÅ©ng tương đối linh thông, từ lúc Sở Danh ÄÆ°á»ng và Phương Lệnh TÃn liên thá»§ là m khó dá»… Hình bá»™ thượng thư Lương Thượng Duẫn, má»™t số quan viên mẫn cảm đã cảm nháºn được sá»± ảo diệu trong đó. Kinh thà nh đã thay đổi, tam đại thế gia xưa nay chưa từng kết thà nh liên minh thế nà y, xem ra Hoà ng thượng đã mất Ä‘i rất nhiá»u quyá»n lá»±c rồi. Cho dù Binh bá»™ thượng thư Quách Hoà i vẫn trung thà nh táºn tuỵ vá»›i Hoà ng thượng, nhưng dưới sá»± ká»m chế cá»§a hai ngưá»i Sở Phương, là m gì cÅ©ng khó khăn, cá»™ng thêm bình thưá»ng quan hệ cá»§a y vá»›i chúng thần cÅ©ng không thân thiết, nên chẳng có mấy ngưá»i xem trá»ng hắn. Lương Thượng Duẫn bị ám sát, tuy đã công bố chuyện nà y là do Ma môn Tây Vá»±c là m, nhưng các quan viên trong lòng luôn thấp thá»m, sợ việc đó không khéo lại rÆ¡i xuống trúng đầu mình.
Ngà y đại hôn cá»§a trưởng tá» cá»§a Sở Danh ÄÆ°á»ng, các quan viên trong tam đại thế gia không cần nói cÅ©ng tá» tá»±u đông đủ, ai nấy trong lòng bất an cÅ©ng nhân cÆ¡ há»™i nà y đến lấy lòng Sở Danh ÄÆ°á»ng. Vốn dÄ© Sở phá»§ chỉ má»i những quan viên từ tam phẩm trở lên, nhưng số ngưá»i tá»›i nhiá»u hÆ¡n dá»± tÃnh, ngoại trừ mấy quan viên Bá»™ binh do Quách Hoà i dẫn đầu còn chưa thấy đến, cả ngưá»i luôn được cho là thân tÃn cá»§a hoà ng thượng là Thà nh Phụng Chi cÅ©ng mang lá»… váºt đến.
Sở Tranh và Sở Nguyên Ä‘i theo phÃa sau Sở Danh ÄÆ°á»ng đứng tại cá»a nghênh tiếp các quan viên, hai ngưá»i cưá»i đến mức má»i cả miệng. Sở Nguyên mệt má»i nói:
- Tiểu NgÅ©, thì ra thà nh thân là chuyện phiá»n phức như váºy, chi bằng ta lên núi tu đạo quách cho xong.
Sở Tranh khá hÆ¡n y má»™t chút, cưá»i nói:
- Huynh yên tâm, đến lúc đó đệ sẽ cúng cho đạo quán thêm Ãt tiá»n nhang đèn…
Lá»i còn chưa dứt Sở Danh ÄÆ°á»ng đã lên tiếng:
- Nguyên nhi, Tranh nhi, hai đứa mau dẫn Ngô đại nhân và Chu đại nhân và o trong an vị.
Hai huynh đệ cùng thở dà i má»™t tiếng, cố nặn ra bá»™ mặt tươi cưá»i:
- Má»i hai vị đại nhân.
Hai ngưá»i đó cÅ©ng không biết là quan viên thuá»™c bá»™ nà o hết sức cung kÃnh vá»›i hai huynh đệ Sở Nguyên, luôn miệng nói không dám, nịnh hót hết bà i nà y đến bà i khác, Sở Tranh háºn không thể xách cổ hai tên đó quẳng qua má»™t bên.
Chá» mãi má»›i đến lúc lên đèn, ngưá»i nên đến Ä‘á»u đã đến rồi, ná»—i khổ cá»§a hai huynh đệ cuối cùng cÅ©ng đã kết thúc, hai ngưá»i len lén tá»›i xem tình hình cá»§a Sở Hiên
Sở Hiên lúc nà y Ä‘ang ngÆ¡ ngÆ¡ ngác ngác, bị mấy ngưá»i di nương xoay như chong chóng, bá»™ dạng ngá» nghệch, Sở Nguyên nhìn thấy y thì lăn ra cưá»i đến không thở nổi.
Sở Tranh đứng từ xa nhìn Sở Hiên, đột ngá»™t cảm giác ngưá»i đại ca nà y cá»§a mình rất xa lạ. Rá»i khá»i Bình Nguyên thà nh chưa đến má»™t năm, hai huynh đệ đã chia thà nh hai hướng đối láºp, đây không phải là vấn đỠai đúng ai sai, chỉ oán số pháºn trêu ngươi, hai ngưá»i sao lại sinh ra trong Sở gia.
Sở Tranh đột nhiên cưá»i má»™t tiếng, thấy cách đó không xa Liá»…u Khinh Như Ä‘ang đứng lẫn trong đám nha hoà n, liá»n bước tá»›i chá»— nà ng.
Phong tục cá»§a Triệu quốc và Nam Tá» hoà n toà n khác nhau, Liá»…u Kinh Như nhìn đến mê mẩn, chợt thấy bà n tay nóng lên, thì ra đã bị má»™t ngưá»i nắm chặt lấy tay.
Liá»…u Khinh Như cả kinh vá»™i quay đầu lại, thấy Sở Tranh Ä‘ang mỉm cưá»i vá»›i mình, lúc đó má»›i thở phà o, há»n dá»—i kêu má»™t tiếng:
- Công tá».
Sở Tranh chỉ chỉ và o phu phụ Sở Hiên phÃa trước, cưá»i nói:
- Thế nà o, Khinh Như tỷ rất ngưỡng mộ phải không? Yên tâm đi, tỷ cũng sẽ có được ngà y nà y.
Liễu Khinh Như trong lòng có chút buồn bã, nói:
- Công tỠđừng chá»c cho thiếp vui nữa, thiếp chẳng qua chỉ là tiểu thiếp, không dám đòi há»i quá đáng.
Sở Tranh cưá»i lạnh nói:
- Tá»· xem thần sắc cá»§a đại ca, có được ná»a Ä‘iểm vui vẻ không? Từ lúc Ninh gia tiểu thư đến phá»§ cÅ©ng chưa bao giá» mở miệng cưá»i, hai ngưá»i bá»n há» thà nh hôn chỉ vì tuân theo lệnh phụ mẫu thôi. Lại còn đám tân khách hôm nay nữa, bá»n há» bất quả chỉ đến vì Thái uý đại nhân thôi, có mấy ngưá»i tháºt tâm đến mừng hôn lá»… chứ?
Liễu Khinh Như than thở:
- Ngưá»i Ä‘á»i vốn ham lợi, năm đó thiếp cá»a nát nhà tan, ngoại công trong triá»u có biết bao môn sinh cÅ©ng không ai ra tay giúp đỡ, thiếp thân đã nhìn thấu rồi.
Sở Tranh đột nhiên trong lòng rung động, kéo Liễu Khinh Như đi nói:
- Khinh Như tỷ, đi theo ta.
Liá»…u Khinh Như lòng đầy hoà i nghi, Ä‘i theo Sở Tranh thẳng đến Äạp Thanh Viên.
Sở Tranh quay ngưá»i khoá cá»a, cưá»i vá»›i Liá»…u Khinh Như, Liá»…u Khinh Như trong lòng hoang mang, không biết tiểu công tá» lại muốn là m gì đây?
Hai ngưá»i Ä‘i đến bãi cá», Sở Tranh cúi ngưá»i trên mặt đất loay hoay má»™t hồi, nói vá»›i Liá»…u Khinh Như:
- Khinh Như tỷ, quỳ xuống với ta.
Liá»…u Khinh Như cà ng không hiểu, bị Sở Tranh kéo má»™t cái không đứng vững được liá»n quỵ xuống.
Chỉ nghe Sở Tranh cao giá»ng nói:
- Hôm nay Sở Tranh ta ở đây lấy đất là m hương, lấy thiên địa là m chứng, Sở Tranh nguyện ý lấy Liá»…u Khinh Như là m vợ, kiếp nà y mãi mãi yêu thương, cả Ä‘á»i hoạ phúc cùng hưởng, không xa không rá»i, cho dù đất trá»i thay đổi, sông cạn đá mòn, tình nà y chẳng phai.
Sở Tranh nhìn Liễu Khinh Như nói:
- Liá»…u Khinh Như tá»·, ngươi có nguyện ý gả cho má»™t ngưá»i nhá» hÆ¡n mình năm tuổi nhưng sẽ dùng cả Ä‘á»i để yêu thương ngươi, bảo vệ ngươi không? Ngươi có muốn dùng cả Ä‘á»i để chăm sóc hắn, yêu thương hắn, cùng chung hoạn nạn vá»›i hắn, cho đến khi cái chết chia lìa hai ngưá»i không?
Sở Tranh Ä‘ang dùng lá»i tuyên thệ cá»§a Tây phương ở kiếp trước cá»§a mình, tuy rằng nhá»› không rõ rà ng lắm, nhưng cÅ©ng đã táºn hết tâm ý cá»§a hắn rồi. Nữ tỠở thá»i đại nà y thân pháºn thấp bé, Liá»…u Khinh Như chưa từng nghe qua lá»i thá» nà o tình thâm ý trá»ng như váºy, nhất thá»i xúc động, Sở Tranh há»i xong má»™t lúc lâu, nà ng má»›i nghẹn ngà o đáp:
- Thiếp thân bằng lòng.
Sở Tranh nắm chặt tay Liễu Khinh Như, khẽ hô:
- Nhất bái thiên địa.
- Nhị bái cao đưá»ng.
Hai ngưá»i hướng vá» phÃa chá»— ngồi cá»§a phu phụ Sở Danh ÄÆ°á»ng cùng cúi lạy.
- Phu thê giao bái.
Hai ngưá»i đối mặt cúi đầu, Sở Tranh nhìn gương mặt Liá»…u Khinh Như như hoa lê Ä‘iểm chút sương, nhịn không được hôn lên mặt nà ng má»™t cái.
Liễu Khinh Như không né tránh, trái lại ngã và o lòng Sở Tranh, thủ thỉ nói:
- Công tá», Khinh Như được ưu ái như váºy, cuá»™c Ä‘á»i nà y không còn mong gì hÆ¡n nữa.
Sở Tranh ôm lấy Liễu Khinh Như nói:
- Khinh Như tá»·, ta chắc chắn sẽ cho tá»· má»™t hôn lá»… long trá»ng, để tá»· đưá»ng đưá»ng chÃnh chÃnh bước và o cổng lá»›n cá»§a Sở gia ta.
Nụ Hồng Trắng Ngẩn NgÆ¡ Xuân Mưá»i ChÃn
Nhá»› én CHợt Vá» Mang Äến Tuổi Äôi Mươi
Tà i sản của baongoc
Ngưá»i nà y đã nói CÃM Æ N đến và i viết vô cùng hữu Ãch cá»§a baongoc
Từ khóa được google tìm thấy
àâòîçàï÷àñòè , ìâèäåî , ïàðôþìåðèÿ , ngoc thi xuan thu , ñïåöîäåæäà , ninh trà viá»…n , sở danh đưá»ng , sở thị xuân thu , sở thị xuân thu vp , so thi xian thu , so thi xuab thu , so thi xuan thu , so thi xuan thu 3 , so thi xuan thu 4 , so thi xuan thu 7 , so thi xuan thu chuong 4 , so thi xuan thu convert , so thi xuan thu full , so thi xuan thu offline , so thi xuan thu4vn , so thi xuân thu , so thu xuan thu 4vn , truyen so thi xuan thu , ðîñáàíê