Quyển 9 Hoành hành Âm Dương! Tu đạo đỉnh! Khai thiên phách địa! Thuần Dương Chân Tiên!
Chương 40 : Quái vật lớn
Nhóm dịch: Dungnhi
Nguồn: Sưu Tầm
Lực lượng quá khứ bất biến!
Lực lượng tương lai bất diệt!
Lực lượng hiện tại vô địch!
Lực lượng hiện tại là lực lượng vô địch chân chính!
Chỉ có dung nhập tất cả lực lượng quy tắc vũ trụ, không gì địch nổi!
Tiếp theo Cổ Thần muốn làm chính là muốn dung hợp mô hình hỗn độn có thể dung hợp với tất cả quy tắc vũ trụ, hoàn toàn kết hợp với Bàn cổ đại đạo, hình thành lực lượng hiện tại vô địch.
Quá khứ bất biến, hiện tại vô địch, tương lai bất diệt! Ba loại lực lượng hình thành, đó là Nhị sinh Tam đại thành.
Nắm giữ ba loại lực lượng quá khứ, hiện tại, tương lai, Cổ Thần đối với quy tắc thời gian rốt cuộc đã sơ bộ nắm giữ, bước vào điện phủ của quy tắc thời gian.
Mô hình hỗn độn của Cổ Thần đã ngưng tụ thành công, trong mô hình hỗn độn này ẩn chứa các loại lực lượng quy tắc vô cùng vô tận, không cần phải tìm hiểu lực lượng quy tắc trong vũ trụ chi tâm làm tham thiếu, trực tiếp dung hợp với Bàn cổ đại đạo là được.
Vì vậy, Cổ Thần không cần phải cảm ngộ trong hư không đỗn độn.
Lực cảm ứng của Cổ Thần tản ra, hình thành được mô hình hỗn độn hoàn chỉnh, lực cảm ứng của Cổ Thần trong vũ trụ chi tâm đã có bước đột phá về chất, đủ đạt tới mấy trăm tỉ dặm, thế nhưng, vẫn không cảm nhận được đầu cùng của đại địa mềm mại dưới chân.
“Rốt cuộc đại địa mềm mại dưới chân rộng lớn như thế nào?”
Cổ Thần âm thầm kinh hãi, ngoại trừ lá cây của thế giới chi thụ, Cổ Thần chưa từng gặp qua bất cứ tinh cầu nào có diện tích so sánh được với đại địa mềm mại dưới chân.
Thân thể của Cổ Thần chợt lóe, liền về tới Côn Ngô Giới, một bước cuối cùng không cần phải tìm hiểu lực lượng quy tắc, không cần phải tiếp tục đón phong chi quy tắc công kích.
Côn Ngô Giới, ngay bên trên đại địa mềm mại vô biên vô hạn, theo di động, Cổ Thần thì tiếp tục bế quan tu luyện trong Côn Ngô Giới.
Cổ Thần đã nắm giữ được lực lượng quá khứ bất biến, tương lai bất diệt, duy nhất thiếu hụt chính là, lực lượng hiện tại vô địch.
Lực lượng quy tắc vô cùng vô tân và Bàn cổ đại đạo dung hợp mới có thể đạt được hiện tại vô địch, chỉ chờ Cổ Thần nắm giữ lực lượng hiện tại vô địch, như vậy, cho dù là Hồng và Thiên xuất hiện ngay trước mặt cũng có vẻ thua kém.
Thời gian trôi đi, trong nháy mắt, lại trôi qua hơn hai trăm năm.
Cổ Thần đã dung hợp hoàn mỹ mô hình hỗn độn và Bàn cổ đại đạo với nhau, cũng đã nắm giữ được lực lượng kinh khủng của hiện tại vô địch.
Quá khứ, hiện tại, tương lai, ba loại lực lượng, toàn bộ đều nằm trong tay Cổ Thần. Tu vi của Cổ Thần rốt cuộc đã đạt tới cảnh giới Nhị sinh Tam.
Tiến vào vũ trụ chi tâm đã hơn một nghìn hai trăm năm, trong đó, một trăm sáu mươi năm tĩnh tu trong hư không hỗn độn, hơn hai trăm năm tu luyện lực lượng hiện tại trong Côn Ngô Giới, còn có trên dưới tám trăm năm Cổ Thần động tu trên đại địa mềm mại di chuyển cực nhanh.
Hiệu quả động tu so với tĩnh tu cao hơn gấp mười lần, tám trăm năm hầu như tương đương với tu luyện tĩnh tu tám nghìn năm.
Mà ở vũ trụ chi tâm tìm hiểu lực lượng hỗn độn nguyên thủy do vô số quy tắc vũ trụ cấu thành, so với thế giới bên ngoài nhanh hơn không chỉ trăm nghìn lần, tám nghìn năm, tương đương với tám mươi vạn năm, thậm chí tám trăm vạn năm bên ngoài.
Tu luyện tại vũ trụ chi tâm hơn một nghìn năm, bỏ qua hơn hai trăm năm tu luyện tại Côn Ngô Giới, hiệu quả tu luyện của Cổ Thần hầu như đã tương đương với bế quan tu luyện tại vũ trụ phàm gian một nghìn vạn năm.
Nhị sinh tam, quy tắc thời gian, hỗn độn nguyên thủy, tìm hiểu trong năm tháng vô tận, dần dần lĩnh ngộ khắc sâu.
Thế nhưng, trong vũ trụ chi tâm, Cổ Thần chỉ dùng hơn một nghìn năm đã hoàn toàn thành thành quả của mấy trăm vạn năm tại thế giới bên ngoài cũng khó có thể làm được.
Tu vi đã đạt tới Nhị sinh Tam, lúc này mới chân chính đứng sừng sững tại đỉnh cao tu đạo, là tồn tại tuyệt đỉnh vô thượng, cho dù là Hồng, Thiên chi cổ thần so sánh với Cổ Thần cũng nhiều nhất chỉ sóng vai, thậm chí còn muốn kém hơn một bậc.
“Hồng, ta phải cảm tạ ngươi thật tốt, nếu như không tới vũ trụ chi tâm, ta muốn bước vào cảnh giới Nhị sinh Tam không biết tới ngày nào tháng nào, không biết cần phải có bao nhiêu thời gian mới có thể đạt được bước này, mà ngươi, lại để ta tiêu tốn hơn một nghìn năm đã đạt được đỉnh phong chí cao của tu đạo, là tuyệt đỉnh vô thượng, cảnh giới Chân Tiên không gì không làm được trong truyền thuyết kia, tựa hồ, thực sự đưa tay là có thể chạm được.
Cổ Thần trong Côn Ngô Giới, thì thầm nói.
Bảy cảnh giới tu chân.
Hầu Thiên, Tiên Thiên cảnh, Thần Hải bí cảnh, Mệnh Tuyền bí cảnh, Độ Hư bí cảnh, Thiên Kiếp bí cảnh, Thuần Dương Chân Tiên.
Chỉ có sáu cảnh giới sau mới là con đường tu đạo chân chính, đã từng có tu sĩ đặt chân qua, có ghi chép bằng văn tự nhất định.
Mà Thuần Dương Chân Tiên, chỉ là cảnh giới trong truyền thuyết, là tồn tại để ngước nhìn, để mơ tưởng.
Tiên là thế nào? Có thể ngao du vũ trụ, do thám tất cả cấm địa, không gì không biết. Biết được tất cả huyền bí vũ trụ, không gì không làm được, có thể làm được chuyện bất cứ người nào cũng không thể làm được.
Mà cự đầu thiên địa vô lượng kiếp đại viên mãn. Cho dù là Hồng, Thiên chi cổ thần cũng không thể làm được như vậy, trừ phi hoàn toàn nắm giữ được tất cả quy tắc vũ trụ mới có thể.
Không gì không biết, không gì không làm được, Tiên chân chính, gọi là Chân Tiên.
Bằng không, vô luận là cảnh giới, tên gọi có vang dội như thế nào, cái gì là Tiên Vương, Tiên Tôn, Tiên Tổ, đều chỉ là giả Tiên.
Về phần vì sao lại gọi là Thuần Dương Chân Tiên, vậy không người nào biết được, bởi vì ai cũng không biết truyền thuyết từ đâu dựng lên. Cho dù là Côn Ngô Tiên Đế, Hồng cũng chỉ nghe được truyền thuyết này từ lúc còn trẻ thơ.
Quá khứ bất biến, hiện tại vô địch, tương lai bất diệt, ba loại lực lượng đã bị Cổ Thần nắm giữ, trong đó, lực lượng quá khứ bất biến và tương lai bất diệt đều là nhìn không thấy, là hư huyễn, nhưng cũng là tồn tại xác thực.
Lực lượng quá khứ bất biến và tương lai bất diệt, Cổ Thần không thể thi triển ra để chủ động công kích, chỉ có thể bị động phòng ngự.
Nhưng lực lượng hiện tại vô địch lại không giống, là lực lượng chân thật, là lực lượng xưng bá hiện tại, là lực lượng có hình có chất.
Lực lượng hiện tại vô dịch trong Mệnh tuyền của Cổ Thần giống như Nhân Quả Luân và Sinh Tử Luân, cũng ngưng tụ thành một hình viên luân.
Nhìn bề ngoài viên luân này ẩn chứa vạn đạo thần quang, tất cả quy tắc vũ trụ tựa hồ đều ở trong đó, các loại lực lượng hỗn hợp cùng một chỗ, lại ở chung một cách nhua hòa, hình thành một tình thế cân đối vi diệu, tiết lộ lực lượng vô cùng vô tận.
Cổ Thần khoát tay, một viên luân tỏa ra vạn đạo thần quang liền xuất hiện trong lòng bàn tay hắn, liên tục xoay tròn, các loại lực lượng quy tắc bên trong tựa hồ như sống thực, luôn luôn vận chuyển, giống như vũ tụ diễn hóa.
Cổ Thần nhìn lực lượng hiện tại vô địch ngưng tụ thành viên luân, nói:
- Cho ngươi một cái tên, tuy rằng ẩn chứa các loại lực lượng quy tắc vũ trụ, thế nhưng đã dung hợp với Bàn cổ đại đạo, chính là quy tắc của vũ trụ Cổ Thần ta, vậy gọi tên là Bàn Cổ Luân đi.
Bàn Cổ Luân, uy lực hơn xa Nhân Quả Luân và Sinh Tử Luân, là đòn sát thủ chân chính của Cổ Thần, ẩn chứa các loại lực lượng quy tắc, thậm chí ngay cả quy tắc sinh mệnh, quy tắc thiên địa, tuy rằng hư không hỗn độn trong vũ trụ chi tâm mười phần thưa thớt, thế nhưng là tồn tại, vì vậy, cũng ẩn chứa trong Bàn Cổ Luân.
Nhưng địa phương lợi hại chân chính của Bàn Cổ Luân ở chỗ nó ẩn chứa quy tắc thời gian, tuy rằng hiện tại Cổ Thần đối với quy tắc thời gian còn chưa thể nắm giữ hoàn toàn viên mãn chân chính, thế nhưng lực lượng sở hữu hoàn toàn không phải là pháp tắc đại viên mãn cực hạn có thể so sánh được.
Thu hồi Bàn Cổ Luân vào trong cơ thể, thân thể Cổ Thần chợt lóe lên, liền rời khỏi Côn Ngô Giới, đi tới đại địa mềm mại kia.
Cổ Thần lĩnh ngộ lực lượng quy tắc vũ trụ chi tâm, hiện tại hư không hỗn độn hầu như dung hợp làm một với Cổ Thần, ánh mắt của Cổ thần không ngừng có thể nhìn được địa phương cực kỳ xa xôi trong hư không, lực cảm ứng không hề bị hư không hỗn độn ngăn cản, có thể kéo dài gần như vô cùng vô tận.
Ánh mắt của Cổ Thần nhìn lại, phương viên hàng trăm tỉ dặm đều trong phạm vi đường nhìn của Cổ Thần, tuy rằng so ra kém với vũ trụ phàm gian, nhưng khoảng cách này tuyệt đối không gần.
Đại địa mềm mại dưới chân một màu xám đen, so với không gian xám đen mông lung hỗn độn hơi có chút khác nhau, nhưng bởi vì tồn tại trong vũ trụ chi tâm, trong hư không hỗn độn này không biết bao lâu, đại địa mềm mại này cũng ẩn chứa khí tức hỗn độn nguyên bản, các loại lực lượng quy tắc đều ẩn chứa trong đó.
Dùng ánh mắt xem ra, phương viên hàng trăm tỉ dặm cũng không phải là hoàn toàn bằng phẳng, có một địa phương tựa hồ là dãy núi, thế nhưng không nhìn thấy đầu cùng, dài hàng trăm tỉ dặm, đồng thời thẳng tắp một đường.
Trong lòng Cổ Thần chấn động, loại địa hình này, hắn chỉ nhìn thấy qua tại một địa phương, đó chính là đỉnh chóp của tán cây đại lục.
Bởi vì tán cây đại lục chính là do lá cây của thế giới chi tụ cấu thành, lá cây và cành cây kết hợp một chỗ, có một mặt trên, một mặt dưới, nhưng do có đường vân, vì vậy sẽ hình thành đường tuyết giống như dãy núi kéo dài vô tận, vô cùng thẳng tắp, dài tới hàng tỉ dặm.
Nhưng thế giới chi tụ không di động, là thực vật cố định, đại địa dưới chân hiện tại đã bình tĩnh rồi, thế nhưng, Cổ Thần vĩnh viễn không quên được, thời điểm động thủ giằng to hơn tám trăm năm, ngay cả thời gian Cổ Thần tiến vào trong Côn Ngô giới tu luyện, đại địa mềm mại này vẫn di động rất nhanh, trong hai trăm năm qua, không biết khi nào, đại địa mềm mại này mới ngừng di động.
Dùng ánh mắt để nhìn không thể phán đoán được đại địa mềm mại dưới chân rốt cuộc là cái gì, nhưng Cổ Thần có thể cảm giác được, đại địa dưới chân có khí tức sinh mệnh, tựa hồ là một vật con sống, đồng thời, có khí tức khác nhau so với thế giới chi thụ.
Nếu như ánh mắt không thể phán đoán, vậy chỉ có thể sử dụng lực cảm ứng để tìm tòi.
Lực cảm ứng của Cổ Thần tản ra, rất nhanh đã đạt được phương viên trăm tỉ dặm, hiện tại lực cảm ứng của hắn không bị hư không hỗn độn ảnh hưởng, hầu như có thể kéo dài vô hận, trong vũ trụ phàm gian, lực cảm ứng của vũ trụ hầu như có thể bao trùm cả một tinh vực, trên vạn tinh hải.
Phương viên nghìn tỉ dặm … Phương viên hai nghìn tỉ dặm… Phương viên ba nghìn tỉ dặm… Phương viên năm nghìn tỉ dăm… Phương viên một vạn tỉ dặm!
Theo lực cảm ứng của Cổ Thần kéo dài, càng lúc càng kéo dài xa hơn, trong lòng Cổ Thần càng lúc càng chấn động, dĩ nhiên phương viên một vạn tỉ dặm cũng không đạt tới sát biên giới của đại địa mềm mại dưới chân.
Phương viên một vạn tỉ dặm hầu như đã tương đương với một tinh hệ rồi, có thể tưởng tượng được phiến đại địa mềm mại dưới chân này rộng lớn tới mức nào.
Cho dù là lá cây của thế giới chi cụ cũng chỉ có phương viên trên dưới một vạn tỉ dặm mà thôi.
Ngoại trừ đại lúc tán cây, Cổ Thần chưa từng gặp phải đại địa rộng lớn hạo hãn tới như thế này, đồng thời khối đại địa này còn vô cùng mềm mại, tràn ngập lực lượng sinh mệnh, quỷ dị không gì sánh được.
Lực cảm ứng còn đang tiếp tục kéo dài, thế nhưng, căn cứ vào phạm vi cảm ứng phương viên vạn tỉ dặm của Cổ Thần có thể nhận ra được, vật phẩm tầng tầng đan xen với nhau, hình thành một phiến đại địa hoàn chỉnh, đến tột cùng là cái gì.
Mỗi một khối đều có phương viên mấy trăm tỉ dặm, thoạt nhìn giống như một phiến lá cây, thế nhưng chiều rộng lại kém xa so với chiều dài, trước sau cực kỳ dài, gấp năm sáu lần so với chiều rộng, đồng thời rìa ngoài còn có hình dạng giống như răng cưa, so với lá cây càng giống như lông chim, nếu như những răng cưa thủ nhỏ hàng trăm tỉ lần, giống như là điểm phân nhánh của lông chim.
“Lẽ nào, đại địa mềm mại dưới chân là một con chim? Ta đang đứng trên lưng chim?”
Nghĩ có thể là lông chim, trong lòng Cổ Thần khẽ động, lập tức phủ quyết:
“Không có khả năng, nếu như là chim, vậy thể tích cũng quá mức khổng lồ đi? So với một tinh hệ còn lớn hơn rất nhiều, vì sao có khả năng có động vật to lớn tới như vậy?”
“Cho dù là cự đầu thiên địa vô lượng kiếp đại viên mãn như Long Tổ, thời điểm hóa thành nguyên hình, thân thể cũng chỉ dài mấy nghìn tỉ dặm, mà phiến đại địa mềm mại dưới chân, phương viên lên tới một vạn tỉ dặm còn chưa chạm tới biên giới, so với chân thân của Long Tổ không biết lớn hơn bao nhiêu lần, điều này cũng quá mức kinh khủng rồi.
Phương viên năm vạn tỉ dặm --- Phương viên mười vạn tỉ dặm --- Phương viên năm mươi vạn tỉ dặm…
Lực cảm ứng của Cổ Thần vô tận kéo dài, thời gian mỗi khi trôi qua một giây, trong lòng càng thêm chấn động mãnh liệt.
Đủ đạt tới phương viên một trăm vạn tỉ dặm, Cổ Thần vẫn chưa thể cảm ứng được sát biên giới của đại địa mềm mại dưới chân.
“Cái này thực đúng là quái vật lớn, ngày hôm nay đã không tin, lực cảm ứng của ta kéo dài vô tận như vậy, vẫn không cảm ứng được kích cỡ của ngươi!”
Cổ Thần thầm nghĩ trong lòng.
Lực cảm ứng của Cổ Thần kéo dài càng lúc càng nhanh, trong nháy mắt liền khuếch tán trên trăm tỉ dặm, thậm chí hơn một nghìn tỉ dặm.
Thời gian liên tục trôi qua, một canh giờ! Hai canh giờ! Ba canh giờ!
Phạm vi cảm ứng của Cổ Thần đã khuếch tán tới phương viên một nghìn vạn tỉ dặm --- Phương viên năm nghìn vạn tỉ dặm --- Phương viên mười nghìn vạn tỉ dặm!
Phạm vi lực cảm ứng thật lớn, trong lòng Cổ Thần càng chấn động, cảm giác đại địa mềm mại dưới chân chỉ là một con chim siêu khổng lồ càng lúc càng thêm khẳng định.
Đã có 12 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của acquyden
Quyển 9 Hoành hành Âm Dương! Tu đạo đỉnh! Khai thiên phách địa! Thuần Dương Chân Tiên!
Chương 41 : Trở lại phàm gian
Nhóm dịch: Dungnhi
Nguồn: Sưu Tầm
Rốt cuộc, thời gian trôi qua cả ngày, lực cảm ứng của Cổ Thần không biết đã khuếch tán bao nhiêu ức tỉ dặm, đại địa dưới chân rốt cuộc cũng tới đầu cùng.
Lại thêm một ngày một đêm, đại địa dưới chân cả trước lẫn sau đều tới đầu cùng.
Hình dạng của đại địa mềm mại dưới chân cuối cùng cũng xuất hiện trong cảm ứng của Cổ Thần.
Là một con chim!
Thực sự là một con chim!
Trong lòng Cổ Thần đột nhiên chấn động mãnh liệt, thể tích của con chim này cũng quá mức không tưởng đi!
Một chiếc lông chim đã lớn hơn gấp trăm lần so với cả một khỏa tu chân tinh, trên vạn chiếc lông chim đan xen cùng một chỗ, hầu như tương đương với kích cỡ của cả một tinh hệ.
Mà thể tích của con chim này khổng lồ không gì sánh được, lông chim trên người không biết có bao nhiêu ức tỉ chiếc đan xen với nhau, tương đương với trên vạn, trên ức phiến tinh hệ, so với thể tích của cả một tinh hải cũng lớn hơn không ít.
Đồng thời, đây còn là trạng thái đóng hai cánh lại của con chim này, nếu như mở rộng ra, không biết tột cùng lớn tới mức nào, sợ rằng hai phiến tinh hải cũng có thể bị đôi cánh của nó che phủ.
Hình dạng của con chim này rất giống kim sí đại bằng, thế nhưng màu sắc lại là màu xám đen mông lung, so với màu trắng hư không hỗn độn xung quanh không khác biệt nhiều, nhưng cẩn thận dò xét có thể thấy được hơi đen hơn một chút so với hư không hỗn độn.
Cổ Thần có thể khẳng định được, con chim này không phải là kim sí đại bằng, coi như là thủy tổ của kim sí đại bằng cũng không lớn bằng một phần vạn của con chim này, căn bản không có khả năng tồn tại loại chim khổng lồ tới mức này.
Tất cả yêu thú Cổ Thần biết được, nghe nói qua, tận mắt nhìn thấy, không hề có một chút tin tức gì về loại chim khổng lồ gần như vô cùng vô hạn này.
Từ trên người nó, Cổ Thần cảm giác được lực lượng vô cùng khổng lồ, tựa hồ loại chim này trời sinh sống trong hư không hỗn độn, vô số năm tháng tới nay, dung hợp một chỗ với hư không hỗn độn, nắm giữ rất nhiều lực lượng quy tắc của vũ trụ, thế nhưng, tựa hồ không phải rất khắc sâu.
Lực lượng quy tắc xa xa không phải lực lượng pháp tắc có thể so sánh được, cho dù là không phải quá sâu khắc, lực lượng quy tắc thiên địa vô tận bị con chim này tìm hiểu được vài phần, thực lực bản thân cực kỳ kinh khủng, không hề dưới Hồng và Thiên chi cổ thần Cổ Thần đã từng chứng kiến.
Thời điểm Cổ Thần cảm ứng, con chim này tựa hồ đang trong ngủ say, hai con mắt lớn chừng trăm vạn tu chân tinh hợp lại một chỗ đóng kín, toàn bộ thân thể đều dừng lại trong hư không hỗn độn vô biên vô hạn.
Bất quá, lực cảm ứng của con chim này vô cùng linh mẫn, ngay tại thời điểm lực cảm ứng của Cổ Thần đảo qua, hai con mắt lớn chừng trăm vạn tu chân tinh đột nhiên rộng mở.
Vèo vèo vèo vèo vèo vèo vèo!
Đối với thăm dò của Cổ Thần, tựa hồ con chim này rất không thích, theo hai mắt vừa mở, hư không hỗn độn bốn phía đột nhiên bạo động, sản sinh cơn lốc hỗn độn vô cùng vô tận, lực lượng quy tắc vũ trụ hạo hãn vô biên oanh kích về phía Cổ Thần.
Trình độ lĩnh ngộ của Cổ Thần đối với quy tắc vũ trụ trong hư không hỗn độn không hề dưới con chim này, hắn vung tay lên, hóa thành hai đạo cổ chưởng hỗn độn vô cùng khổng lồ, cổ chưởng khẽ đảo qua, tất cả cơn lốc hỗn độn đều bị Cổ Thần đánh tan nát.
Hử!
Thấy Cổ Thần hóa giải công kích của bản thân dễ dàng như vậy, con chim khổng lồ hiển nhiên có chút cả kinh, bất quá theo đó là giận dữ, cái miệng khổng lồ không gì sánh được hé ra, một tiếng kêu sắc bén chói tai đột nhiên vang lên.
Thanh âm này so với Tử Vong Chi Ca không hề thua kém, đồng thời chói tai tới cực điểm, thậm chí ngay cả hư không hỗn độn cũng bị tiếng thét chói tai này xé thành mảnh nhỏ trong nháy mắt.
Cổ Thần lúc này hoàn toàn không phải thời điểm chiến đấu với Hồng có thể so sánh được, hắn mạnh mẽ hít một hơi, hư không hỗn độn phương viên vô số tỉ dặm đều bị Cổ Thần hút vào trong lồng ngực, toàn bộ lồng ngực trướng lớn căng phồng.
Lập tức, Cổ Thần há miệng rống to:
- Sất!
Hư không hỗn độn vô cùng vô tận trong nháy mắt bị Cổ Thần rống lên, phát sinh một tiếng bạo tạc kinh thiên, hư không phương viên vô số tỉ dặm trong nháy mắt bị đánh tan tác, đồng thời, lấy tốc độ kinh khủng vô cùng đón nhận tiếng thét chói tai của con chim khổng lồ kia.
Thanh âm của Cổ Thần, lần đầu tiên còn to lớn vô cùng vô tận, tiếng thứ hai trong nháy mắt đã lặng yên không tiếng động.
Đại âm hi thanh!
Thanh âm của Cổ Thần so với Tử Vong Chi Ca của Hồng biến mất con nhanh hơn, nói rõ, uy lực kinh khủng hơn rất nhiều, chỉ trong hai lần nháy mắt đã từ từ hóa thành không tiếng động, đạt tới trình độ đại âm hi thanh.
Tiếng thét chói tai của con chim khổng lồ bị thanh âm của Cổ Thần đánh tan tác, thậm chí ngay cả thân thể khổng lồ vô hạn của nó cũng bị tiếng “sất” giận dữ của Cổ Thần công kích, mạnh mẽ run lên từng đợt.
Một kích trấn vào con chim khổng lồ, khóe môi Cổ Thần khẽ động, rồi đột nhiên phát ra mấy phù văn tiên thiên hỗn độn:
- Ta và ngươi không oán không thù, vì sao công kích ta? Đạo hạnh của ngươi không tồi, không nên để hủy hoại trong chốc lát!
Cổ Thần đối với lực lượng quy tắc vũ trụ đã tìm hiểu tới trình độ nhất định, đối với một ít tự phù đồng sinh với thiên địa coi như nắm giữ tương đối nhiều, con chim khổng lồ này hẳn là được sinh ra trong hư không hỗn độn, chưa bao giờ rời khỏi, không có khả năng nghe hiểu được ngôn ngữ thế giới bên ngoài, vì vậy Cổ Thần mới nói chuyện bằng âm phù tiên thiên nguyên thủy.
Quả nhiên, con chim khổng lồ kia nghe vậy, lập tức cả kinh, trong sát na, một đạo thần thức truyền âm vang lên trong đầu Cổ Thần, cũng là âm phù tiên thiên:
- Ngươi là ai? Dĩ nhiên có thể nói ra được ngôn ngữ ta hiểu?
Cổ Thần hỏi:
- A, trước đó còn có người nói chuyện với ngươi?
Con chim khổng lồ kia truyền âm lại:
- Đúng vậy, là một lão đầu tóc bạc, hắn nói hắn tên là Hồng, thế nhưng, lời hắn nói, đại đa số ta nghe không hiểu, không có cách nào giao lưu với hắn.
Xem ra Hồng và con chim khổng lồ này đã từng gặp qua, đồng thời, thật lâu trước đây, khi đó Hồng tìm hiểu đối với lực lượng quy tắc trong vũ trụ chi tâm hẳn là chưa có bao nhiêu thành tựu, đối với âm phù tiên thiên không nắm giữ nhiều, vì vậy không thể giao lưu với con chim khổng lồ này.
Mà Cổ Thần đối với âm phù tiên thiên còn trên con chim khổng lồ này, nói:
- Nguyên lai là hắn, hắn cũng giống như ta, cũng tới từ thế giới bên ngoài, ta là Cổ Thần, ngươi tên gì?
Linh trí của con chim khổng lồ kia không cao, rất hưng phấn nói:
- Ta không biết ta là cái gì, ta không có tên, ngươi có thể mang ta tới thế giới bên ngoài hay không? Ta không biết đã ở nơi này bao lâu, buồn chán ta bay, mệt mỏi ta dừng lại, mặc kệ ta bay bao nhiêu xa, tất cả mọi thứ bốn phía đều không có biến hóa, thế giới bên ngoài có giống như thế này hay không?
Cổ Thần nói:
- Thế giới bên ngoài đích xác không giống nhau, muôn hình muôn vẻ, thế nhưng thân thể của ngươi quá lớn rồi, đối với thế giới bên ngoài chính là một tai nạn khủng khiếp, ta không thể mang theo ngươi ra ngoài, hơn nữa, ta hiện tại cũng bị vây tại nơi đây, không thể rời đi, còn phải chậm rãi tìm kiếm lối ra.
Cổ Thần trong vũ trụ chi tâm có phạm vi lực cảm ứng không kém hơn bao nhiêu so với vũ trụ phàm gian, hắn tin tưởng, nếu như Hồng có thể rời khỏi vũ trụ chi tâm, khẳng định sẽ có địa phương có thể rời đi, đối với rời khỏi vũ trụ chi tâm, Cổ Thần không hề lo lắng một điểm.
- Không, không, không… Ta muốn đi ra ngoài, muốn nhìn thế giới bên ngoài.
Chim khổng lồ kia nhất thời sốt ruột kêu lên, truyền âm nói:
- Ngươi lợi hại hơn so với ta, ngươi có thể dạy ta, biến thân xác nhỏ hơn một chút, ta bái ngươi làm sư phụ, ngươi dạy ta, ta rất muốn tới thế giới bên ngoài nhìn một chút.
Chấn động do chim khổng lồ này tạo cho Cổ Thần không thua gì trước kia tại vũ trụ vô tận nhìn thấy Quân.
Quân là đại đạo chi thể, trời sinh có thể dung hợp với tất cả đại đạo, thành tựu sau này không thể đánh giá được, cự đầu thiên địa vô lượng kiếp, về bản chất cũng không bằng được hắn, chỉ cần đủ thời gian, chắc chắn giống như Hồng, Côn Ngô Tiên Đế, trở thành đại nhân vật.
Mà con chim khổng lồ này sinh ra và lớn lên trong vũ trụ chi tâm, từ bé đã hô hấp khí tức trong hư không hỗn độn, hấp thu lực lượng quy tắc vũ trụ, lực lượng bản thân vô cùng vô tận, không thua Hồng đã lĩnh ngộ Tử Vong Chi Ca, thành tựu hiện tại đã là đỉnh phong chân chính của tất cả tu sĩ khắp thiên hạ.
Cổ Thần hơi suy tư một chút, con đường sau này nói không chừng cần phải có người giúp đỡ, Quân là một, con chim khổng lồ này vị tất không phải, nói:
- Suốt đời ta chỉ thu nhận một đệ tử chân chính, nếu như ngươi thực sự muốn rời khỏi nơi này, ta có thể thu ngươi làm nhị đệ tử, dạy ngươi thuật biến hóa, tới thế giới bên ngoài, không được làm xằng làm bậy, ngươi có thể cam đoan?
Con chim khổng lồ kia nhất thời vui vẻ, truyền âm nói:
- Đa tạ sư phụ, chờ sư phụ dạy ra biến hóa hình người, ta sẽ hành lễ với sư phụ, sư phụ, ta không có tên, sư phụ giúp ta đặt một cái tên, tới thế giới bên ngoài rồi, ta nhất định sẽ nghe theo lời giáo huấn của sư phụ, tuyệt đối không làm xằng làm bậy.
Lực cảm ứng của Cổ Thần bao phủ con chim khổng lồ, nói:
- Thân thể của ngươi có chút tương tự với chim đại bằng, vi sư ban cho ngươi một chữ “bằng” đi, bất quá thân thể của ngươi hạo hãn, nghiêm đại không gì sánh được, bất cứ chim bằng nào cũng kém hơn rất nhiều, so sánh trộn lẫn ngươi với chim bằng thông thường thực sự vũ nhục ngươi rồi.
Hạo hãn, nghiêm đại…
Trong lòng Cổ Thần đột nhiên nhớ tới một người --- Côn Ngô Tiên Đế, chỉ có Côn Ngô Tiên Đế mới là hạo hãn, nghiễm đại, cao nhất, không thể thay thế trong lòng Cổ Thần.
Cổ Thần nói:
- Ta từng nhận biết một người, thần thông quảng đại, tiên lực hạo hãn, tên là Côn Ngô, vậy lấy một chữ Côn cho ngươi, bất quá, vì tôn trọng đối với người này, chữ Côn chỉ có thể lấy làm ngoại âm, đặt cho ngươi tên là Côn Bằng!
- Côn Bằng! Côn Bằng!
Chim khổng lồ Côn Bằng niệm hai câu, truyền âm cười ha ha, nói:
- Ha ha, Côn Bằng hay, niệm lên quả nhiên có khí thế vô biên hạo hãn, ha ha! Sư phụ, ta tên là Côn Bằng!
Cổ Thần nói:
- Từ hôm nay trở đi, ta một mặt dạy ngươi thuật biến hóa, một mặt tìm kiếm vị trí rời khỏi vũ trụ chi tâm.
Côn Bằng trời sinh đã có khí tức bản nguyên vũ trụ, nắm giữ một ít lực lượng quy tắc vũ trụ, là một loại hoang thú, hoang thú vốn không thể biến hóa thành hình người, bởi vì không ai có thể chuyển hoán được giữa quy tắc vũ trụ và pháp tắc, mà Cổ Thần lại là một ngoại lệ.
Cổ Thần đối với nắm giữ quy tắc vũ trụ mặc dù không thể nói là đại viên mãn, xuất thần nhập hóa, nhưng cũng có vài phần tạo nghệ, để một hoang thú biến hóa không quá mức khó khăn, chỉ là hoang thú bình thường nắm giữ lực lượng quy tắc chỉ là một tia, vì vậy so với yêu thú đồng cấp mạnh hơn không ít, nhưng cũng chỉ cường đại hữu hạn, mà Côn Bằng, nắm giữ lực lượng quy tắc, hiển nhiên không đơn giản là một tia, bất quá, đối với Cổ Thần mà nói, không phải là chuyện không thể thay đổi.
Thời gian một ngày lại một ngày trôi qua.
Trong nháy mắt, trăm năm trôi qua.
Trải qua trăm năm dạy dỗ, rốt cuộc Côn Bằng có thể biến hóa thân thể trở thành thân người đầu chim, mà Cổ Thần đối với pháp tắc vũ trụ càng tiến thêm một bước nhỏ, đồng thời tìm được mấy chỗ bạc nhược trong vũ trụ chi tâm.
Sau hơn một nghìn ba trăm năm tiến vào vũ trụ chi tâm, Cổ Thần mang theo đệ tử thứ hai Côn Bằng, rời khỏi vũ trụ chi tâm, trở lại vũ trụ phàm gian.
Vũ trụ phàm gian.
Hư không vô tận.
Cổ Thần cùng với một cự nhân đầu chim cao chừng chín trượng chín đứng chung một chỗ.
Cự nhân đầu chim cao chín trượng chín kia chính là Côn Bằng, than thể của hắn thực sự quá mức to lớn rồi, cho dù Cổ Thần đã dạy hắn thuật biến hóa, tu luyện hơn một trăm năm, đã biến hóa được thành nhân hình, nhưng vẫn cao tới chín trượng chín, ngay cả đầu gối của hắn Cổ Thần cũng không cao bằng.
Bất quá, mặc dù thân thể của Côn Bằng rất cao, đối với Cổ Thần cũng vô cùng tôn kính, mặc dù song song đứng thẳng với Cổ Thần, nhưng thân thể chung quy chếch về phía sau một chút, không hề đứng cùng một đường so với Cổ Thần, để Cổ Thần đi phía trước, Côn Bằng đi phía sau, tương đương với tùy tùng của Cổ Thần.
Vũ trụ chi tâm rộng lớn không gì sánh được, một trăm năm Cổ Thần cũng không thể thăm dò được toàn bộ, sau khi tìm được mấy điểm không gian tương đối yếu, cuối cùng, chọn một điểm không gian yếu nhất trong đó, Cổ Thần thi triển đại tiên lực nghịch thiên, rốt cuộc cũng đánh vỡ không gian trói buộc, từ vũ trụ chi tâm, mang theo Côn Bằng vọt ra ngoài.
Cổ Thần nắm giữ đối với quy tắc không gian đã đạt tới trình độ lô hỏa thuần thanh.
Côn Bằng trong không gian vũ tụ chi tâm kiên cố như vậy, chỉ một lần hô hấp đã có thể phi độn được trăm vạn dặm, tới vũ trụ phàm gian rồi, một lần đại na di không biết thuấn di được khoảng cách bao nhiêu tỉ dặm, thế nhưng, so với Cổ Thần đã nắm giữ quy tắc không gian tới lô hỏa thuần thanh mà nói, khoảng cách như vậy không tính là cái gì, tốc độ trước mặt Cổ Thần không hề chiếm được ưu thế.
- Đây là thế giới bên ngoài sao? Năm quang mười màu, thần hà tràn đầy không gian, tinh thần lấp lánh, vô biên vô hạn… Ha ha ha, so với vũ trụ chi tâm chỉ có khí hỗn độn, thế giới bên ngoài thực sự quá mức mỹ diệu rồi.
Côn Bằng nhìn tinh không bốn phía, hưng phấn cười ha ha, nói:
- Sư phụ, người dẫn ta rời khỏi vũ trụ chi tâm, Côn Bằng vô cùng cảm kích, đa tạ sư phụ!
Đã có 10 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của acquyden
Quyển 9 Hoành hành Âm Dương! Tu đạo đỉnh! Khai thiên phách địa! Thuần Dương Chân Tiên!
Chương 42 : Tung tích Vạn Giới
Nhóm dịch: Dungnhi
Nguồn: Sưu Tầm
Cổ Thần nói:
- Ngươi thực sự muốn rời khỏi vũ trụ chi tâm? Bao nhiêu người bên ngoài muốn tiến vào vũ trụ chi tâm cũng không được, trước kia nếu không phải sư phụ bị Hồng kéo vào, cũng không có cách nào tiến nhập.
Côn Bằng hưng phấn nói:
- Hiện tại sư phụ đã biết tình huống của vũ trụ chi tâm, tìm được mấy điểm không gian bạc nhược không phải có thể tự do ra vào hay sao? Lúc nào muốn vào, tùy thời có thể tiến nhập, lão đầu tóc bạc kia dĩ nhiên là địch nhân của sư phụ, lần sau gặp mặt, ta nhất định đánh nát đầu hắn.
Cổ Thần nói:
- Thế giới bên ngoài, địch nhân của sư phụ rất nhiều, nhất định sẽ có phần chiến đấu của ngươi, bất quá thực lực của Hồng không hề dưới ngươi, đồng thời, hắn đã lĩnh ngộ được bí mật vĩnh sinh bất tử, mấy năm nay thực lực trong kỳ tăng tiến cực nhanh, một nghìn ba trăm năm không thấy, có thể lại tiến bộ cũng nói không chừng…
- Hắc hắc, ta cũng có vĩnh sinh bất tử chi tân, không sợ hắn!
Côn Bằng vỗ ngực cười nói.
Côn Bằng nói không sai, hắn đã lĩnh ngộ được không ít lực lượng quy tắc vũ trụ, cho dù là Cổ Thần hiện tại cũng không thể tiêu diệt được hắn, nhiều nhất là trấn áp.
Cổ Thần gật đầu, đột nhiên ánh mắt ngưng tụ, ánh mắt nhìn về phía hư không vô tận trước mặt, trong hai tròng mắt của hắn đột nhiên xuất hiện một đạo thân ảnh.
Cách hai người Côn Bằng và Cổ Thần vô số ức tỉ dặm có một bóng người mặc đạo bào màu đen, lấy tốc độ nhanh chóng không gì sánh được liên tục thuấn di không ngừng nghỉ.
Thân thể của Côn Bằng có thể so sánh được mấy lần tinh hải, ánh mắt càng có thể nhìn xa mấy chục lần, theo ánh mắt của Cổ Thần tự nhiên nhìn thấy được bóng người mặc đạo bào màu đen kia.
Côn Bằng nói:
- Sư phụ, chẳng lẽ tu sĩ thiên địa vô lượng nửa kiếp này là địch nhân của người?
Cổ Thần đáp lại:
- Coi như vậy, bất quá hắn còn chưa đủ tư cách, ta và sư phụ của hắn có một bút sổ sách nên tinh toán!
Côn Bằng nói:
- Sư phụ chờ, ta đi bắt hắn lại.
Nó xong, phía sau lưng Côn Băng đột nhiên xuất hiện một đôi cánh lớn, thân thể trực tiếp biến mất không thấy, chớp mắt đã xuất hiện ngay phía trước bóng người mặc đạo bào màu đen cách vô số tỉ dặm, bàn tay nắm lại, một cự trảo liền chộp thẳng vào bóng người mặc đạo bào màu đen.
Bóng người màu đen kia hiển nhiên cả kinh, nhưng cũng không hoảng loạn, quát lên:
- Ám Vô Thiên Tướng!
Đột nhiên, toàn bộ thiên địa, phương viên hàng tỉ dặm trong nháy mắt biến thành một mảnh đen kịt.
Bóng người màu đen này chính là đệ tử của Ma Tổ Đại Tự Tại Thiên Ma --- Ma Đà.
Bất quá, ánh mắt của Côn Bằng hiển nhiên không hề bị bóng đen kia ảnh hưởng, Côn Bằng có thể nhìn thấy rõ ràng thân ảnh của Ma Đà xuyên toa trong bóng đêm, phương hướng cự trảo biến đổi, trực tiếp bắt phá hư không vô tận, tất cả bóng đen, trong sát na chộp Ma Đà vào trong trảo.
Lực lượng quy tắc trói buộc trên người Ma Đà, để hắn không thể nhúc nhích.
Thực lực của Côn Bằng so với cự đầu thiên địa vô lượng kiếp đại viên mãn còn mạnh hơn rất nhiều, bắt Ma Đà tu vi thiên địa vô lượng nửa kiếp chỉ là chuyện dễ dàng.
- Ngươi là ai? Dám can đảm bắt ta? Sư tôn của ta là Đại Tự Tại Thiên Ma, cự đầu thiên địa vô lượng kiếp đại viên mãn.
Ma Đà cả kinh, nhất thời rống to.
- Chuyện nhỏ, sư phụ ta đang muốn tìm sư tôn chó má của ngươi tính sổ, hắc hắc…
Côn Bằng cười hắc hắc, hai cánh phía sau vỗ mạnh, thân thể đột nhiên xuyên qua vô số ức tỉ dặm hư không, đi tới trước mặt Cổ Thần, nói:
- Sư phụ, đã bắt hắn tới rồi.
Thực lực của người này so với sư tôn Ma Tổ tựa hồ càng mạnh hơn một chút, dĩ nhiên còn có một sư phụ khác nữa? Trong lòng Ma Đà cả kinh, đợi khi ánh mắt rơi vào người Cổ Thần, trong sát na khiếp sợ tại chỗ, cả kinh nói:
- Ngươi… Ngươi… Dĩ nhiên là ngươi?
- Không sai, chính là ta!
Thanh âm của Cổ Thần tiết lộ vài phần hàn ý, nói:
- Ma Đà, hơn một nghìn năm rồi, hiện tại Ma Tổ còn an ổn?
Tuy rằng khí tức của Cổ Thần đã khiến Ma Đà không thể nhìn thấu, thế nhưng, hơn nghìn năm trước, thực lực của Cổ Thần trong mắt Ma Đà tương đối dễ dàng, biết được đáy hòm của Cổ Thần, đối với Cổ Thần ngược lại không sợ hãi như đối với Côn Bằng, mạnh tiếng nói:
- Sư tôn của ta rất khá, Cổ Thần, đồ đệ này của ngươi là ai, dám can đảm bắt ta, sư tôn của ta sẽ không bỏ qua cho các ngươi.
- Hừ hừ…
Cổ Thần nói:
- Cũng vừa lúc, sổ sách giữa ta và Ma Tổ nên tính toán cẩn thận rồi, ngươi dẫn đường cho ta!
Lúc ban đầu Ma Tổ còn có chút mạnh miệng, thế nhưng dưới sự “giáo dục” của Côn Bằng, rất nhanh biến thành ngoan ngoãn.
Trong miệng Ma Đà, Cổ Thần biết, Hồng đích xác đã tới trận doanh Vạn Giới một lần, thế nhưng không đại khai sát giới, mặc dù tu sĩ trận doanh Vạn Giới bị hủy không gian sinh sống, nhưng cũng không bị thương tổn nhiều, chỉ là sau khi kiến thức thực lực của Hồng, tu sĩ trận doanh Vạn Giới đối với trận doanh Chư Thiên hầu như đã chịu thần phục, vì vậy toàn thể di chuyển tới địa phương cực kỳ xa xôi hẻo lánh cách xa Thiên Cung.
Lực lượng của Côn Bằng so với Ma Đà cường đại hơn rất nhiều, để Ma Đà bị thu phục không ngửa người lên được, dưới sự dẫn đường của Ma Đà, Cổ Thần và Côn Bằng đều thuấn di về phía hư không trận doanh Vạn Giới hiện tại.
Vũ trụ phàm gian hầu như vô cùng vô tận, nhưng cũng có biên giới, bên ngoài biên giới chính là hư không hỗn độn không đầu cùng, đồng thời, hư không hỗn độn này không giống như vũ trụ chi tâm, cũng không có lực lượng quy tắc vũ trụ, không có sinh mệnh, không có tử vong, chân chính không có bất cứ thứ gì, đồng thời rộng lớn không biên giới, ai cũng không biết bên ngoài hư không hỗn độn rộng lớn tới mức nào, tu sĩ tiến vào trong đó rất dễ mê thất, vĩnh viễn không có cách nào trở về.
Hiện tại, địa phương trận doanh Vạn Giới đặt không gian chính là giải đất sát biên giới giữa vũ trụ phàm gian và hư không hỗn độn.
Cự đầu thiên địa vô lượng kiếp từ thế giới chi thụ tới không gian sát biên giới vũ trụ phàm gian cần phải có thời gian hơn mười ngày đại na di, đối với tu sĩ thiên địa vô lượng nửa kiếp thậm chí cần tới hơn một tháng.
Cổ Thần và Côn Bằng mới rời khỏi vũ trụ chi tâm, vừa vặn tới không gian sát biên giới vũ trụ phàm gian, đồng thời càng trùng hợp gặp phải Ma Đà.
Nơi này cách không gian trận doanh Vạn Giới hiện tại không còn xa, đồng thời tốc độ của Cổ Thần và Côn Bằng so với cự đầu thiên địa vô lượng kiếp đại viên mãn còn nhanh hơn rất nhiều, không tới một canh giờ sau đã tới được mục tiêu.
Tu sĩ trận doanh Vạn Giới chiếm hơn mười tinh hải phụ cận, tất cả cao tầng của trận doanh Vạn Giới đều ở trong một tu chân tinh siêu cấp tên là Tu Di Tinh, tụ tập gặp mặt, thương nghị kế hoạch sinh tồn và phát triển của trận doanh Vạn Giới sau này.
Thủy tổ Phật môn Nguyên, Ma Tổ, thánh tổ Nho môn Khâu, ba vị cự đầu đều tới Tu Di Tinh.
Trừ ba người này ra, còn có một ít cường giả đỉnh phong thiên địa vô lượng nửa kiếp, cường giả vô địch âm dương sinh tử kiếp.
Ví dụ như cường giả Long tộc, cường giả Đạo môn, cường giả Cổ Vu Điện, bất quá Long Tổ, Chiến thần Hình, Tiêu Diêu Tiên Tổ không hề xuất hiện.
Đại hội đang cử hành, ba vị cự đầu Khâu, Ma tổ, Nguyên xếp hành hình chữ phẩm, cách biệt ngồi trong hư không cao cao tại thượng, ba người tựa hồ đã trở thành tồn tại đứng đầu của trận doanh Vạn Giới. Cường giả Đạo môn, Long tộc, Cổ Vu Điện đã hoàn toàn không có quyền nói chuyện.
Lúc này Chiến thần Liệt của Cổ Vu Điện đang phát biểu:
- Chiến thần Hình và Long Tổ đều là một trong những cự đầu của trận doanh Vạn Giới ta, bị trấn áp trong Ngọc Huyền Thiên đã hơn một nghìn năm, chúng ta đều là thành viên của trận doanh Vạn Giới, phải đồng tâm hiệp lực giải cứu bọn họ ra ngoài.
- Đúng, giải cứu Long Tổ, giải cứu Chiến thần Hình!
Cường giả Long tộc và Cổ Vu điện đều cùng nhau hô to.
- Yên tĩnh!
Ma Tổ khoát tay áo, nói:
- Chiến thần Hình và Long Tổ đều tự mình tấn công Thiên Cung, bị Hồng bắt giữ, lúc này mới bị trấn áp, thực lực của Hồng cường đại tới mức nào, không phải các ngươi không biết, hiện tại trận doanh Vạn Giới đã không còn thực lực tranh đấu với trận doanh Chư Thiên, chúng ta nên yên yên ổn ổn nghỉ ngơi lấy lại sức tại nơi này, đi Ngọc Huyền Thiên cứu người là tự tìm đường chết.
- Cùng một trận doanh, cùng một sinh mệnh, Ma Tổ, các ngươi còn nhỡ rõ lời thề tại thời điểm trở thành trận doanh Vạn Giới, mọi người đồng thời ưng thuận? Đồng sinh cộng tử, cùng một sinh mệnh, hiện tại các ngươi lại muốn thấy chết mà không cứu?
Chiến thần Liệt cả giận nói.
Ma Tổ hừ lạnh một tiếng, nói:
- Ai nói bọn họ đã chết? Bọn họ chỉ là bị trấn áp mà thôi, còn chưa chết, chờ thời điểm muốn chết cứu ra cũng không trễ!
- Ngươi…
Chiến thần Liệt giận dữ.
Tu sĩ Cổ Vu Điện và Long Tộc cũng phẫn nộ vô cùng, thế nhưng trận doanh Vạn Giới hoàn toàn bị ba vị cự đầu nắm giữ, thanh âm của bọn họ căn bản không hề có bất cứ tác dụng gì.
Đúng lúc này, trên bầu trời đột nhiên lao xuống một quả cầu màu đen, rơi xuống dưới mặt đất, mọi người nhìn kỹ lại, chính là một cái đầu đầm đìa máu tươi, không ai khác, chính là Ma Đà.
Côn Bằng thân cao chín trượng chín, đột nhiên xuất hiện bên cạnh mọi người, ánh mắt đảo qua mọi người, cuối cùng rơi vào Ma Tổ, nói:
- Phụng sư mệnh, đến đây thu gặt tính mệnh của ngươi.
Côn Bằng xuất hiện để mọi người trong trận doanh Vạn Giới đều khiếp sợ tại chỗ.
Ma Tổ thân là một trong những cường giả thiên địa vô lượng kiếp đại viên mãn, tu vi bản than thông thiên triệt địa, thực lực cường đại, vô biên vô hạn, dĩ nhiên trước mặt rất nhiều người bị người khác giết tới cửa, điểm danh muốn lấy tính mệnh của hắn, chưa bao giờ xuất hiện qua loại chuyện như thế này.
Cho dù là Hồng cũng không có hung uy như vậy.
Ánh mắt của mọi người đầu tiên bị thân thể thật lớn của Côn Bằng hấp dẫn, lập tức liền chuyển dời xuống đầu người đầm đìa máu tươi dưới đất.
- Là Ma Đà…
- Ma Đà là cường giả đỉnh phong thiên địa vô lượng kiếp, đã tu luyện được bất tử bất diệt chi thân, dĩ nhiên bị giết chết rồi?
- Ngoại trừ Hồng, còn có ai có thực lực đánh chết cường giả đỉnh phong thiên địa vô lượng nửa kiếp?
- Người to lớn này là ai? Thực lực quá khủng khiếp, chẳng lẽ là đồ đệ của Hồng, nhưng đệ tử của Hồng chỉ nghe nói qua có Thái, Thủy, Huyền, cho tới bây giờ chưa từng nghe nói qua có một đệ tử điểu nhân như vậy.
…
Tất cả cường giả trận doanh Vạn Giới đều kinh hô, đứng bật dậy.
Nhất là tu sĩ Ma Môn, nhìn thấy đầu của Ma Đà, càng kích động run rẩy, mấy vị đệ tử tọa hạ Ma Tổ tức giận nhảy bật ra.
- A… Là Ma Đà sư huynh!
- Ma Đà sư huynh bị giết rồi? Điểu nhân này là ai?
- Dám can đảm sát hại Ma Đà sư huynh, làm thịt điểu nhân này, báo thù cho Ma Đà sư huynh!
…
…
Mà bản thân Ma Tổ thì híp hai mắt lại, trong nháy mắt đứng lên, một cỗ ma khí ngập trời tuôn trào, thế nhưng, trong ánh mắt của hắn nhìn Côn Bằng so với các tu sĩ khác nhiều hơn một tia kinh hãi.
Những tu sĩ khác nhìn thấy Côn Bằng chỉ biết là khí tức rất mạnh, về phần cường đại bao nhiêu thì hoàn toàn không nhìn ra được, trong suy nghĩ của bọn họ, dù cường thịnh hơn nữa thì cũng không thể vượt qua được cự đầu thiên địa vô lượng kiếp đại viên mãn.
Thế nhưng, Ma Tổ từ trên người Côn Bằng cảm thụ được lực lượng so với chinh mình càng thêm cường đại hơn nhiều, đó là một loại lực lượng vượt qua hắn, thấy Côn Bằng, so với thấy Hồng, áp lực càng thêm mạnh mẽ.
Có cảm giác giống như Ma Tổ chính là thủy tổ Phật môn Nguyên và thánh tổ Nho môn Khâu.
Linh trí của Côn Bằng không cao, đồng thời vẫn luôn sinh hoạt trong vũ trụ chi tâm, còn duy trì tính hoang dã nguyên thủy, mười phần hiếu chiến, Cổ Thần muốn tìm Ma Tổ phiền phức, Con Bằng kiên quyết xin chiến, nói muốn quét sạch tất cả địch nhân cho Cổ Thần, mà Cổ Thần thân làm sư phụ, đứng một bên nhìn là được rồi.
Thấy lực chiến đấu của Côn Bằng cực mạnh, Cổ Thần liền đáp ứng hắn, để Côn Bằng tới đối phó với Ma Tổ, Cổ Thần ẩn thân trong hư không phụ vận. Hiện tại Cổ Thần nắm giữ đối phương quy tắc không gian hầu như đã đạt tới trình độ xuất thần nhập hóa, cho dù là cự đầu thiên địa vô lượng kiếp đại viên mãn cũng không thể phát giác ra được.
Ánh mắt của Cổ Thần đảo qua đám tu sĩ Ma Môn sục sôi tình cảm quần chúng, một cỗ cảm giác sợ hãi không tên đột nhiên sản sinh trong lòng chúng tu sĩ Ma Môn, nhất thời đóng chặt cái miệng ồn ào.
Côn Bằng cười hắc hắc, nói:
- Một đám người vô tri, bản tọa không phải là điểu nhân gì đó, là đệ tử tọa hạ dưới trướng đệ nhất cường giả thiên hạ Cổ Thần sư phụ, Ma Tổ, sư phụ ta có chút sổ sách muốn tính toán với ngươi, hắc hắc…
- Cổ Thần?
Cường giả trận doanh Vạn Giới nhất thời kinh hô.
Cường giả Cổ Vu điện, Đạo môn, Long tộc đều lộ vài phần kinh hỉ.
Lần trước Cổ Thần bị bắt tới Thiên cung, sau đó Chiến thần Hình, Long Tổ, Tiêu Diêu Tiên Tổ, Nguyên nghĩ cách cứu viện Cổ Thần, đánh Thiên Cung, kết quả Hồng hiện thân, Chiến thần Hình và Long tổ bị bắt giữ, Nguyên xem thời cơ có thể thoát thân chạy trốn, hạ lạc của Cổ Thần không rõ từ đây.
Tu sĩ trận doanh Vạn Giới đều cho rằng Cổ Thần đã chết, sau đó trận doanh Vạn Giới suy bại, Nguyên cũng truyền tin thân phận của Cổ Thần ra, để tu sĩ trận doanh Vạn Giới đều biết truyền nhân của Côn Ngô Tiên Đế đã chết, để chúng cường giả chặt đứt lòng tin tranh đấu với trận doanh Chư Thiên.
Nhưng không hề nghĩ tới, lúc này mới qua hơn một nghìn năm, Cổ Thần lại xuất hiện rồi.
Đã có 9 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của acquyden
Quyển 9 Hoành hành Âm Dương! Tu đạo đỉnh! Khai thiên phách địa! Thuần Dương Chân Tiên!
Chương 43 : Giết chết Ma Tổ
Nhóm dịch: Dungnhi
Nguồn: Sưu Tầm
Tuy rằng trong thời gian này Cổ Thần đã từng tới Thiên Cung một lần, bắt giữ Thiên đế Kim Ô, đánh một trận với Hồng, bị Hồng kéo vào vũ trụ chi tâm, nhưng lúc này trận doanh Vạn Giới đã sớm suy bại, trận doanh Vạn Giới đã không còn cơ sở tìm hiểu đối với trận doanh Chư Thiên, đối với tin tức của Cổ Thần, trận doanh Vạn Giới hoàn toàn không biết.
Lúc này đột nhiên nghe được cái tên Cổ Thần, cường giả trận doanh Vạn Giới so với Côn Bằng tuyên bố chặn giết Ma Tổ càng thêm khiếp sợ hơn nhiều.
Trong hai tròng mắt của Nguyên tràn ngập vẻ chấn động, lần Hồng xuất hiện kia, Nguyên đã sớm nhanh chân chạy trước, không hề biết được tình huống của Cổ Thần phía sau, trong suy nghĩ của hắn, ngay cả Chiến thần Hình, Long tổ đều bị Hồng trấn áp, Cổ Thần kiên quyết không có đạo lý còn sống.
Nào từng nghĩ rằng, hiện tại đột nhiên nghe được tin tức của Cổ Thần.
Đồng thời còn thua một đồ đệ cường đại tới như vậy, Nguyên từ trên người Côn Bằng cảm thụ được khí tức càng đáng sợ hơn so với Hồng.
Lực lượng của Hồng là lực lượng pháp tắc, lực lượng của Côn Bằng là lực quy tắc, tuy rằng thực lực hai người rất gần nhau, nhưng xét về mặt bản chất, Côn Bằng mạnh hơn, tạo thành cảm giác đáng sợ hơn nhiều.
- Hừ!
Ma Tổ tức giận hừ một tiếng, tuy rằng cảm thấy kinh hãi đối với lực lượng của Côn Bằng, nhưng dù sao hắn cũng là cự đầu thiên địa vô lượng kiếp đại viên mãn, ngang dọc tu chân giới đã từng sợ ai? Cho dù là Hồng Ma Tổ cũng có thể tự nhận dù không địch lại, cũng có thể bảo đảm được tính mệnh, toàn thân trở ra, sao có thể hoàn toàn bị dọa sợ bởi Côn Bằng xa lạ này.
Ma Tổ nói:
- Vị đạo hữu này nói đùa, ta và Cổ Thần nước sông không phạm nước giếng, nào có sổ sách nào tính toán, bất quá, nếu ngươi đã chọc trên đầu Ma Tổ ta, Ma Tổ ta cũng không sợ ngươi, nơi này nhiều người hỗn độn, ngươi có dám theo ta tới phiến tinh hải kia đánh một trận!
Nói xong, Ma Tổ tiền chỉ một ngón tay về phía trước.
Côn Bằng nói:
- Có gì mà không dám!
Đang khi nói chuyện, thân ảnh của Côn Bằng chợt lóe, trong sát na xuyên toa qua vô hư hư không hàng tỉ dặm, thuấn di về phía phiến tinh hải Ma Tổ chỉ.
Mà đúng lúc này, thân ảnh của Ma Tổ cũng đột nhiên nổ bắn ra, bất quá, không phải là phía trước hắn chỉ ngón tay, mà là phóng tẳng về phương hướng ngược lại.
Tựa hồ Ma Tổ biết được thực lực của bản thân không bằng Côn Bằng, lừa Côn Bằng thuấn di về một phía, ba mươi sáu chế, tẩu vi thượng kế, chuồn nhanh.
Ma Tổ cũng thi triển đại na di xuyên toa hư không, chỉ trong một lần nháy mắt, đủ xuyên qua được vô số ức tỉ dặm.
Bất quá, thân ảnh của Ma Tổ vừa mới khẽ động trong nháy mắt, một cỗ lực lượng cực kỳ to lớn đột nhiên từ trên trời giáng xuống, toàn bộ không gian phương viên vô số tỉ dặm đột nhiên bị trói buộc, giống như tường đồng vách sắt.
Thân thể của Ma Tổ xuyên toa hàng nghìn vạn dặm trong hư không, liền bị không gian kiên cố không gì sánh được chặn đứng, trói buộc, hầu như nửa bước khó đi.
Phía trước Ma tổ có một người thanh niên vô cùng anh tuấn đứng thẳng, chính là Cổ Thần.
- Nếu chúng ta nước sông không phạm nước giếng, vì sao ngươi lại sợ hãi? Muốn chạy trốn?
Thanh âm của Cổ Thần giống như thiên âm, vang vọng trong phương viên vô số tỉ dặm, nói xong, hai tay hắn khẽ động, vỗ về phía trước.
Hai tự phù tiên thiên xuất hiện trong lòng bàn tay Cổ Thần, một tay là nhân, một tay là quả.
Nhân Quả Luân!
Một viên luân thật lớn đột nhiên từ trên trời giáng xuống, vỗ thẳng vào người Ma Tổ.
Phụt…
Một ngụm máu tươi từ trong miệng Ma Tổ phun ra, toàn thân Ma Tổ xuất hiện trăm nghìn đạo vết thương, vô số máu tươi phun trào.
Thực lực của Cổ Thần hiện tại đã là đỉnh cao nhất tu đạo, so với Thiên chi cổ thần chỉ mạnh hơn chứ không kém, đồng thời, nắm giữ đối với lực lượng quy tắc đã đạt tới tạo nghệ phi thường khắc sâu, vừa rat ay đã là công kích kinh khủng không gì sánh được.
Tuy rằng Ma Tổ là cự đầu thiên địa vô lượng kiếp đại viên mãn, dưới công kích của Cổ Thần cũng bị thương nặng trong nháy mắt.
Cường giả trận doanh Vạn Giới, cả đám trừng mắt há mồm, trong lòng bọn họ, cự đầu thiên địa vô lượng kiếp đại viên mãn đã là đỉnh phong con đường tu đạ, không có cành cường đại hơn nữa rồi, cho nên mới xưng là cự đầu.
Thế nhưng, một kích này của Cổ Thần hoàn toàn đánh vỡ nhận thức trong lòng bọn họ.
Ma Tổ có lực lượng cường đại, nhưng dưới lực lượng quy tắc không gian cực hạn trói buộc, ngay cả hành động cũng khó khăn phi thường, hoàn toàn không pháy huy được, đối mặt với Cổ Thần, hoàn toàn không có sức phản kháng.
Đúng lúc này, thân ảnh cao to của Côn Bằng đột nhiên xuất hiện, cũng đã từng tinh hải xa xa trở về.
Côn Bằng đã lĩnh ngộ được không ít lực lượng quy tắc, quy tắc không gian càng là một loại khắc sâu trong đó, bằng không không có khả năng ở trong hư không hỗn độn vũ trụ chi tâm có thể di động được với tốc độ một lần hô hấp trăm vạn dặm, dưới trói buộc không gian của Cổ Thần, vẫn có thể thuấn di được, vọt thẳng về phía Ma Tổ.
Dù sao Côn Bằng cũng không phải là nhân loại, ngay từ đầu bị Ma Tổ tính kế chạy trước, lúc này trong lòng đang bừng bừng lửa giận.
- Sư phụ, để ta tới giáo huấn hắn!
Côn Bằng một mặt hô to, một mặt thuấn di cấp tốc tới.
- Sinh Tử Luân!
Cách xa Ma Tổ hơn trăm vạn dặm, Côn Bằng hét lớn một tiếng, hai tay vỗ về phía trước, quy tắc âm dương diễn hóa trở thành pháp tắc tử vong, pháp tắc sinh mệnh, hai tự phù tiên thiên sinh và tử đột nhiên lóe lên trong hai lòng chưởng của hắn.
Theo hai chưởng của Côn Bằng đánh ra, pháp tắc sinh mệnh và pháp tắc tử vong dung hợp hoàn mỹ, hình thành một viên luân thật lớn, công kích về phía Ma Tổ.
Phụt…
Bị Sinh Tử Luân bắn trúng, Ma Tổ điên cuồng phun máu tươi một lần nữa, thương tổn so với một kích Nhân Quả Luân của Cổ Thần càng thêm nặng.
Nhân Quả Luân, Sinh Tử Luân, Bàn Cổ Luân!
Trong ba đại sát thuật tuyệt thế của Cổ Thần, chỉ có Sinh Tử Luân là quy tắc vũ trụ bản nguyên đơn thuần, Nhân Quả Luân và Bàn Cổ Luân đều ẩn chứa quy tắc vũ trụ của Cổ Thần, vì vậy, ba đại sát thuật tuyệt thế, Côn Bằng chỉ học được một Sinh Tử Luân.
Vốn Côn Bằng nắm giữ đối với quy tắc âm dương rất không cạn, vì vậy học tập Sinh Tử Luân tương đối dễ dàng, uy lực thi triển ra so với Cổ Thần tự mình thi triển không kém hơn bao nhiêu.
Cho tới bây giờ Ma Tổ vẫn không hề nghẹn khuất như vậy, dĩ nhiên chỉ có giơ thân chịu đòn, ngay cả một cơ hội hoàn thủ cũng không có, bị trói buộc trong hư không, ngay cả di động cũng khó khăn, giống như phàm nhân bình thường nhất.
Không chờ Ma Tổ có bất cứ phòng bị nào, Cổ Thần lại một lần nữa thi triển đại sát thuật.
- Côn Bằng, vi sư thi triển Bàn Cổ Luân một lần, phải quan sát tìm hiểu cho kỹ!
Đã có 8 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của acquyden
Quyển 9 Hoành hành Âm Dương! Tu đạo đỉnh! Khai thiên phách địa! Thuần Dương Chân Tiên!
Chương 44 : Chinh chiến Chư Thiên
Nhóm dịch: Dungnhi
Nguồn: Sưu Tầm
Cổ Thần hét lớn một tiếng, hai tay khẽ động, đại sát chiêu tuyệt thế cuối cùng Bàn Cổ Luân được thi triển trong nháy mắt, sát na oanh kích vào thân thể Ma Tổ.
Một tiếng kêu thê lương thảm thiết mà ngắn ngủi chợt vang lên, thân thể Ma Tổ bị oanh kích tan thành vô số mảnh nhỏ trong nháy mắt, bất tử bất diệt chi thân đã bị đánh tan vỡ.
Bàn Cổ Luân, ẩn chứa tất cả lực lượng quy tắc Cổ Thần nắm giữ, thậm chí ngay cả quy tắc thiên địa, quy tắc sinh mện không trọn vẹn cũng được dung nhập trong đó, tạo thành lực lượng hiện tại vô địch.
Nhất là quy tắc thời gian, Cổ Thần ẩn chứa ba loại lực lượng lớn, tương lai, quá khứ, hiện tại, nắm giữ đối với quy tắc thời gian đã bước vào điện phủ quy tắc thời gian, Bàn Cổ Luân oanh kích vào người Ma tổ, không chỉ có lực lượng vô địch, còn có lực lượng quy tắc thời gian vô cùng vô tận.
Ma Tổ không chỉ có thân thể bị lực lượng hiện tại vô địch đánh vỡ bất tử bất diệt chi thân, oanh thành vô số mảnh nhỏ, thậm chí ngay cả nguyên thần cũng bị thương nặng. Trong nháy mắt, tựa hồ Ma Tổ đã sống qua hàng trăm vạn năm, trọn một kỷ nguyên, sinh mệnh hoàn toàn trôi qua, nguyên thần hấp hối, giống như đốm lửa tàn trong gió, phiêu phiêu đãng đãng, bị vây giữa sinh và tử, gần như vẫn lạc.
Hai vị cự đầu Nguyên và Khâu nhất thời kinh hãi dựng tóc gáy, bật người đứng lên, trong mắt để lộ vẻ sợ hãi thật sâu.
Cự đầu thiên địa vô lượng kiếp đại viên mãn có bất tử bất diệt chi thân đại thành, trừ phi thọ nguyên hao hết, bằng không bất tử bất diệt.
Tuyên cổ tới nay, không có tu vĩ nào có thể đánh chết được cự đầu thiên địa vô lượng kiếp đại viên mãn, cho dù là Hồng cũng chỉ có thể trấn áp được Chiến thần Hình và Long tổ, không thể đánh chết.
Thế nhưng, hiện tại, định nghĩa cự đầu thiên địa vô lượng kiếp đại viên mãn không thể chết đã bị đánh vỡ rồi, uy hiếp của tử vong đã bao phủ Nguyên và Khâu, trong lòng xuất hiện sợ hãi vô cùng sâu sắc suốt bao nhiêu năm qua chưa từng xuất hiện, tưởng chừng đã không còn, tựa hồ bọn họ biến trở lại thành tu sĩ ngày xưa, phải nơm nớp lo sợ trước mặt các cường giả mạnh hơn.
Về phần cường giả trận doanh Vạn Giới, toàn bộ hoàn toàn sợ ngây người.
Cự đầu thiên địa vô lượng kiếp đại viên mãn cũng bị đánh chết rồi, đồng thời còn là đánh chết trong nháy mắt, đây là khái niệm gì? Hoàn toàn vượt qua nhận thức của các tu sĩ.
Ma Tổ bị đánh chết trong nháy mắt, có chút không quá hợp, bởi vì nguyên thần của Ma Tổ vẫn còn lưu lại một tia tàn niệm cuối cùng, không hoàn toàn bị diệt sát sạch sẽ, tuy rằng giống như tàn lửa trong gió, nhưng chung quy vẫn để lại một tia sinh cơ lay lắt.
Một tia nguyên thần còn lưu lại của Ma Tổ thê lương tru lên, tràn đầy vẻ không thể tưởng tượng nổi:
- Không có khả năng! Không có khả năng! Không có khả năng! Coi như là Hồng cũng không thể giết ta, ngươi sao có khả năng phá vỡ bất tử bất diệt chi thân của ta trong nháy mắt? Ngươi sao có khả năng phá hủy được thọ nguyên dài tới một kỷ nguyên của ta? Điều này không có khả năng… Không có khả năng!
- Hừ hừ… Đám ếch ngồi đáy giếng các ngươi, sao có thể hiểu được thủ đoạn của sư phụ ta, trước mặt sư phụ ta, không có cái gì là không có khả năng, Ma Tổ, vừa rồi ngươi đùa giỡn ta, ta muốn tự tay giết chết ngươi, quy tắc tử vong --- Diệt cho ta!
Thân ảnh Côn Bằng chợt lóe, liền bay tới trước mặt nguyên thần tàn dư của Ma Tổ, một chưởng chụp xuống, trong lòng bàn tay của hắn xuất hiện một tự phù tiên thiên “tử” thật lớn.
Ma Tổ bị chữ “tử” ẩn chứa quy tắc tử vong bắt trúng, trong sát na tia nguyên thần còn lưu lại cũng bị diệt sát sạch sẽ.
Một vị cự đầu thiên địa vô lượng kiếp đại viên mãn, chỉ trong vài lần hô hấp đã mất đi tính mệnh, thần hình câu diệt.
Định nghĩ bất tử bất diệt chi thân lại một lần nữa bị Cổ Thần đánh vỡ rồi.
Lần trước Cổ Thần diệt sát Thiên đế Kim Ô, tuy rằng ngộ ra Nhân Quả Luân, Sinh Tử Luân, nhưng cũng chỉ tìm hiểu trong thời gian ba năm.
Sau đó Cổ Thần ở bên trong vũ trụ chi tâm, tìm hiểu các loại lực lượng quy tắc, tu vi đột phá tới cảnh giới Nhị sinh Tam, dung hợp các loại lực lượng quy tắc, cùng với Bàn cổ đại đạo dung hợp luyện thành đại sát thuật chung cực Bàn Cổ Luân, thực lực xảy ra biến hóa về chất, chân chính đạt tới cảnh giới đỉnh cao nhất con đường tu đạo.
Lần này giết chết Ma Tổ, chỉ dựa vào Nhân Quả Luân và Sinh Tử Luân đã khiến Ma Tổ bị thương nặng, sinh cơ đại diệt, Bàn Cổ Luân vừa ra càng trong nháy mắt phá diệt bất tử bất diệt chi thân, để một vị cự đầu, trong mấy lần hô hấp, hoàn toàn thần hình câu diệt, triệt để vẫn lạc.
Từ hai lần giết chết cự đầu thiên địa vô lượng kiếp đại viên mãn có thể nhìn ra được, thực lực của Cổ Thần đã đạt tới cấp độ vô cùng kinh khủng.
Nếu như thực lực của Hồng không có tiến bộ, vẫn chỉ giống như một nghìn năm trước lúc đánh một trận với Cổ Thần, hắn tuyệt đối không phải là đối thủ của Cổ Thần.
Về phần Thiên chi cổ thần, thực lực so với Hồng một nghìn năm trước hơn kém không nhiều, Thiên chi cổ thần không thể tu luyện, chỉ có thể hấp thu tín ngưỡng sinh linh cường hóa bản thân, biên độ tiến bộ cực kỳ nhỏ bé, Cổ Thần có thể xác định, nếu gặp phải Thiên chi cổ thần một lần nữa, hoàn toàn có thể chiến thắng.
Ma Tổ bị diệt, tu sĩ Ma Môn cảm thấy ruột gan như vỡ ra, sợ hãi không ngớt.
Cự đầu Ma Môn cũng bị giết chết, sinh mệnh của bọn họ trong tay Cổ Thần giống như con kiến hôi, chỉ cần Cổ Thần nguyện ý, chỉ cần nhẹ nhàng sờ một cái là có thể giết chết toàn bộ, một người cũng không để lại.
Ma Môn không có tín nghĩa, Ma Tổ vừa chết, chúng tu sĩ Ma Môn là nhóm đầu tiên vỗ tay hoan hô:
- Giết hay lắm, giết hay lắm… Chúng ta đã sớm bị Ma Tổ áp bách quá lâu rồi, chúng ta là thân bất do kỷ, hiện tại chúng ta thoát ly khỏi Ma Môn, Cổ Thần cự đầu, người đại nhân có đại lượng, đừng chấp nhặt với đám cặn bã nho nhỏ chúng ta, chúng ta nguyện ý theo người, làm nô bộc của người, vì người sai phát, chúng ta và Ma Môn không có một chút quan hệ, tuyệt đối không có quan hệ gì.
Những tu sĩ trận doanh Vạn Giới khác đối với tu sĩ Ma Môn đều nhìn bằng ánh mắt phi thường khinh bỉ, thế nhưng, tu sĩ Ma Môn không chút phật lòng, có sinh mệnh dài lâu, đối với trường sinh càng thêm coi trọng, để có thể sống sót được một mạng, một chút tôn nghiêm thì có là cái gì.
Trên thực tế, Cổ Thần đối với bọn họ căn bản không nhìn, chỉ có Côn Bằng vô cùng hưng phấn bước tới phía trước chúng tú sĩ Ma Môn, nói:
- Các ngươi tính là cái gì, nào có tư cách theo sư phụ ta? Bất quá, các ngươi có thể theo Côn Băng tổ sư ta, thế nào?
- Cảm tạ Côn Bằng tổ sư, chúng ta nguyện ý, chúng ta nguyện ý…
Chúng tu sĩ Ma Môn nhất thời gật đầu như gà mổ thóc, đồng thời tựa hồ cảm giác phi thường vinh hạnh.
Thực lực của Côn Bằng tổ sư càng cường đại, bọn họ theo một chủ nhân càng cường đại hơn, sao có thể không muốn?
Đối với Côn Bằng làm cái gì, Cổ Thần không hề ước thúc, thân ảnh của hắn chợt lóe, liền bước tới Tu Di Tinh, ánh mắt nhìn lướt qua hai vị cự đầu Nguyên và Khâu.
Cổ Thần nói:
- Từ nay về sau, trận doanh Vạn Giới lấy ta làm chủ, nghe ta hiệu lệnh!
Nguyên và Khâu nhìn nhau, biết Cổ Thần thế mạnh, hai người cùng kêu lên nói:
- Phật (Nho) môn nguyện ý lấy Cổ Thần cự đầu làm chủ.
Hai vị cự đầu Nguyên và Khâu đều đã cúi đầu rồi, Phật môn và Nho môn tự nhiên không có dị nghị, Long tộc, Đạo môn và Cổ Vu Điện hiện tại giống như rắn mất đầu, toàn bộ dựa vào Chiến thần Liệt chống đỡ, Cổ Thần vốn là người của Cổ Vu Điện, hiện tại muốn thống nhất Vạn Giới, sao có thể không đồng ý?
Còn lại Ma Môn, đã lấy Côn Bằng làm thống lĩnh, càng không có dị nghị.
Cổ Thần xuất mã, trong nháy mắt trận doanh Vạn Giới năm bè bảy mảng rốt cuộc cũng ngưng tụ thành một chỉnh thể, từ hơn mười vạn năm trước, trận doanh Vạn Giới rốt cuộc cũng có một bước thống nhất sự nghiệp chân chính.
Từ trong miệng hai vị cự đầu Nguyên và Khâu, rốt cuộc Cổ Thần cũng biết, sau ngày tấn công Thiên cung, hạ lạc của đám người Chiến thần Hình, Long tổ, Tiêu Diêu Tiên Tổ.
Nguyên nhìn thời cơ không thích hợp, thấy Hồng xuất hiện đã sớm bỏ trốn mất dạng, vì vậy trốn khỏi Thiên cung, những người khác chờ Hồng đánh tan đạo ý chí ảnh tượng của Côn Ngô Tiên Đế, cuối cùng không thể thoát thân.
Chiến thần Hình và Long tổ là hai vị cự đầu thiên địa vô lượng kiếp địa viên mãn, Hồng cũng không thể giết chết, vì vậy đã trấn áp hai người trong Ngọc Huyền Thiên của tam đệ tử Huyền.
Về phần Tiêu Diêu Tiên Tổ cùng với Bảo Tháp Thiên Vương đã không còn tin tức, hai người là cường giả thiên địa vô lượng nửa kiếp, bất tử bất diệt chi thân vẫn chưa đại thành, lực lượng của Hồng đã đạt tới trình độ chư thân cũng phải đối mặt với hoàng hôn, nói không chừng đã có thực lực diệt sát được cường giả thiên địa vô lượng nửa kiếp. Kết cục của Tiêu Diêu Tiên Tổ và Bảo Tháp Thiên Vương hiện tại phi thường không ổn.
Sát ý trong lòng Cổ Thần đối với Hồng lại tăng thêm vài phần. Tiêu Diêu Tiên Tổ và Bảo Tháp Thiên Vương đều là người ủng hộ kiên định theo di chí của Côn Ngô Tiên Đế, hai người đối với Cổ Thần đều đã từng có ân huệ, nếu thực sự vẫn lạc trong tay Hồng, Cổ Thần tuyệt đối sẽ giết chết Hồng, báo thù thay hai người.
Ngoại trừ mấy tin tức này ra, Cổ Thần còn thu được một tin tức khác, có thể nói là tin tức rất kỳ quái.
Hồng từng đến trận doanh Vạn Giới, thế nhưng không hề triển khai giết chóc đối với cường giả trận doanh Vạn Giới, mà trực tiếp giam giữ một người, sau đó lập tức rời đi.
Người bị bắt đi chính là đại đệ tử của Cổ Thần, Quân.
Cổ Thần vẫn suy đoán lai lịch của Quân nhất định phi phàm, thời điểm còn là anh nhi đã xuất hiện trong vũ trụ một cách phi thường kỳ quái, chỉ sợ có liên quan gì đó đối với Hồng.
Hầu như mọi chuyện Cổ Thần đối mặt tựa hồ đều có liên quan tới Hồng, giữa hai người đã trở thành số mệnh của nhau, tuyệt đối muốn phân một trận sinh tử, bằng không không thể bỏ qua.
- Tu sĩ trận doanh Vạn Giới nghe ta hiệu lệnh, cường giả đỉnh phong thiên địa vô lượng nửa kiếp trở lên theo ta chinh chiến Chư Thiên, trận chiến đầu tiên tấn công Ngọc Huyền Thiên, diệt sát cự đầu Huyền của trận doanh Chư Thiên, cứu ra Chiến thần Hình và Long Tổ! Những người còn lại thì ở đây chờ đợi tin lành.
Cổ Thần tụ tập tất cả tu sĩ trận doanh Vạn Giới lại một chỗ, hạ đạt mệnh lệnh triệu tập.
Cự đầu thiên địa vô lượng kiếp địa viên mãn trận doanh Vạn Giới có hai người Nguyên và Khâu, cường giả đỉnh phong thiên địa vô lượng nửa kiếp thì Phật môn có hai người, Nho môn có hai người, Ma Môn có hai người, Long tộc có một người, Cổ Vu Điện có một người, cộng thêm Cổ Thần và Côn Bằng, tổng cộng có mười hai người, khởi hành tới Ngọc Huyền Thiên.
Dưới sự dẫn đầu của Cổ Thần, cường giả đỉnh phong trận doanh Vạn Giới bắt đầu cuộc chinh chiến Chư Thiên, trận chiến đầu tiên tấn công Ngọc Huyền Thiên của Huyền, một trong năm đại cự đầu trận doanh Chư Thiên.
Từ địa phương sát biên giới vũ trụ phàm gian của trận doanh Vạn Giới tới Ngọc Huyền Thiên cách Thiên Cung không xa, khoảng cách xa xôi không gì sánh được, cho dù là cự đầu thiên địa vô lượng kiếp đại viên mãn cũng phải đại na di trên dưới mười ngày.
Côn Bằng trực tiếp hóa thành một con chim khổng lồ, mọi người đều đứng trên lưng Côn Bằng, Côn Bằng chỉ khẽ vỗ cánh một cái, mang theo mọi người, xuyên toa qua hư không ức tỉ dặm, tốc độ cực nhanh, gấp mười lần tốc độ đại na di của cường giả thiên địa vô lượng kiếp đại viên mãn.
Sau một ngày một đêm, Cổ Thần, Côn Bằng, Nguyên, Khâu cùng cường giả trận doanh Vạn Giới đã tới phụ cận Ngọc Huyền Khung.
Ngọc Huyền Thiên tồn tại trong vũ trụ phàm gian, thế nhưng biết được điểm không gian kết nối lại không có bao nhiêu người.
Chỉ có chủ nhân Huyền của Ngọc Huyền Thiên mới có thể tùy thời mở ra cánh cửa không gian vào Ngọc Huyền Thiên, tự do ra vào, những tu sĩ khác cũng chỉ tại thời điểm đứng gần điểm kết nối giữa hai không gian mới có thể tiến vào trong Ngọc Huyền Thiên.
Bình thường, cánh cửa không gian luôn ẩn dấu, mặc dù cự đầu thiên địa vô lượng kiếp đại viên mãn có tu vi tương đồng với Huyền cũng không thể phát hiện ra được sự tồn tại của cánh cửa không gian, không tiến vào trong Ngọc Huyền Thiên được.
Thế nhưng, hiển nhiên Cổ Thần không giống như cường giả thiên địa vô lượng kiếp đại viên mãn bình thường, ánh mắt của hắn đảo qua, lĩnh ngộ đối với quy tắc không gian để hắn nhìn thấu tất cả Hư Không.
Tầng tầng lớp lớp không gian, chỉ tồn tại một điểm kết nối trong không gian, thế nhưng lại có thể nối thông với ngàn vạn không gian hư không khác nhau.
Ánh mắt của Cổ Thần rất nhanh nhìn thấu được cánh cửa không gian ẩn dấu trong chỗ sâu hư không.
- Phá…
Ngón tay của Cổ Thần điểm ra, một đạo quang mang lấp lánh đột nhiên xuất hiện tại đầu ngón tay.
Một đạo chỉ cương đẹp mắt trong nháy mắt xuất hiện phương viên mấy nghìn dặm phía trước, phập một tiếng vang lên, tựa hồ có một thứ gì đó bị đánh tan thành hai nửa, trong sát na, một tòa cánh cửa không gian từ chỗ sâu trong hư không xuất hiện, lập tức hóa thành mảnh nhỏ.
Lúc cánh cửa không gian bị nát bấy, một thông đạo không gian đen kịt xuất hiện trong hư không, Cổ Thần vung tay lên, nói:
- Đi!
Mọi người trực tiếp nhảy vào trong thông đạo hư không đen kịt, trong sát na liền vượt qua vô số tầng tầng không gian đan xen nhau, tiến vào trong Ngọc Huyền Thiên.
- Người nào, dám can đảm xông vào trong Ngọc Huyền Thiên của bản tọa?
Đám người Cổ Thần vừa mới tiến vào trong Ngọc Huyền Thiên liền nghe được một tiếng quát lớn, Huyền mang theo cơn giận lôi đình xuất hiện ngay phía trước mọi người.
Ngọc Huyền Thiên là do Huyền chế tạo, cánh cửa không gian bị hủy, tự nhiên trong nháy mắt liền có cảm ứng.
Đã có 9 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của acquyden