Thần Khống Thiên Hạ
Tác giả: Ngã Bản Thuần Khiết
-----oo0oo-----
Chương 1442: Long Cung.
Nhóm dịch: Sói Già
Nguồn: Sưu Tầm
Cuối cùng hình thành đại thế các thần thú tộc phân chia mặt đất, thời đại kia xưng là thời đại hồng hoang, về sau nhân loại cùng nhiều dị thú xuất hiện, hình thành cục diện hỗn loạn, khi đó được xưng là thời đại viễn cổ.
Trải qua thời đại này, Long tộc nhận lấy chư tộc khiêu khích cùng diệt sát, làm chân long nhất tộc kề bên cảnh tượng tuyệt chủng.
Tuy họ là chủng tộc cường đại nhất, nhưng ông trời cũng ban nhược điểm lớn nhất, chính là năng lực sinh sản kém hơn những chủng tộc khác vô số lần.
Đây cũng là nguyên nhân sau những cuộc đại chiến, bọn họ không có hậu nhân bổ sung, cuối cùng phải ảm đạm thối lui ra khỏi đại địa tranh hùng.
Mọi người đều cho rằng bọn họ đã sớm bị tuyệt tích từ thời thượng cổ.
Nhưng không ai ngờ trong Đông Hải mở mang khôn cùng vẫn còn có chân long nhất tộc tồn tại.
Dưới đáy biển Đông Hải, một khu vực được dùng vô số lực lượng cường đại ngăn cách, nơi đó là nơi sinh tồn của chân long nhất tộc, được xưng là Long Cung.
Long Cung cũng là một thế giới trong biển, nhưng nước biển nơi này càng thêm trong suốt, càng thêm xanh thẳm, vừa đưa mắt nhìn cơ hồ trong tầm mắt không hề bị vật gì gây trở ngại.
Lăng Tiếu nắm tay Long Nữ cùng La Mỹ Anh đi theo Quy thừa tướng, từng cảnh tượng rung động ánh vào trong mắt bọn họ.
Đầu tiên bọn họ nhìn thấy là từng chiếc thuyền thật lớn bị tổn hại, chìm khắp các nơi, ra vẻ như đã thật nhiều năm, có thể khẳng định là thuyền của những nhân loại võ giả ra biển phát sinh biến cố ngoài ý muốn.
Cạnh thuyền còn có thể chứng kiến đủ loại vũ khí cùng không ít không gian giới bị rơi rụng.
Mặc dù đại bộ phận phẩm cấp của những đồ vật kia đều không thấp, thậm chí có thể chứng kiến không ít linh khí cao giai, nếu có thể thu lấy thật sự là thu hoạch không nhỏ.
- Lãng phí, thật đúng là lãng phí của trời!
Lăng Tiếu tiếc nuối thầm hô.
Nhưng hắn vừa nhủ thầm, từ sau con thuyền lớn kia đột nhiên toát ra hai quang điểm thanh u âm lãnh.
Khi quang mang điểm sáng kia càng thịnh, một đầu rắn thật lớn xuất hiện ngay trước mắt mọi người.
Lăng Tiếu cùng La Mỹ Anh đều giật mình, Long Nữ bày ra bộ dáng sẵn sàng đối chiến, trừng mắt nhìn cự xà.
- Còn chưa mau cút, đây chính là vĩ đại công chúa điện hạ!
Quy thừa tướng khẽ quát.
Cự xà lập tức phủ phục xuống, miệng phun tiếng người:
- Bái kiến Quy thừa tướng, bái kiến vĩ đại công chúa điện hạ!
Quy thừa tướng vung tay áo, cự xà liền biến mất.
- Công chúa điện hạ, làm ngài bị sợ hãi, đây là thành viên bên ngoài của tộc ta mà thôi.
Quy thừa tướng giải thích.
Long Nữ chỉ gật nhẹ đầu không nói lời nào.
Lăng Tiếu đã biết cự xà kia hẳn là linh thú bình thường, chỉ ngăn cản dị tộc đến gần khu vực này, mà con thuyền bị chìm kia hẳn chính là kiệt tác của cự xà kia.
Càng đi sâu hơn, mọi người cũng nhìn thấy thật nhiều linh vật cao giai xuất hiện trước mắt.
Tỷ như Vạn Niên Huyết San Hô, Vạn Niên Kết Hoa thảo, Vạn Niên Trân Châu Bối Xác…
Thật nhiều linh vật trân quý xuất hiện khiến trong lòng Lăng Tiếu không ngừng nổi lên dục vọng.
Phải biết mỗi gốc linh vật cao giai như thế đem ra ngoài đều khiến vạn người tranh mua, nhưng đặt ở nơi này chỉ là đồ vật bình thường, tựa hồ không khó nhìn thấy.
Bỗng nhiên một gốc lam linh thảo xinh đẹp xâm nhập vào trong mắt Lăng Tiếu.
Lăng Tiếu khó nén vẻ cuồng nhiệt, kinh hô:
- Là Cực Lam Liên bát giai cao giai!
Cực Lam Liên, là linh thảo liên đằng thuần lam sắc, kết chút hoa nho nhỏ, nhìn qua như những ngôi sao mờ ảo bắt mắt. Đây là linh thảo chí bảo thủy hệ, đối với võ giả thủy hệ có được năng lực cải tạo đoạt thiên tạo hóa, đồng thời cũng là một trong những tài liệu chủ yếu chế tạo đan dược bát phẩm.
Loại linh thảo cao giai như vậy ở trong Trung Vực chỉ sợ không có bao nhiêu người có thể nhìn thấy, bởi vì nó chỉ tồn tại trong truyền thuyết!
- Lão đại, làm sao vậy?
Long Nữ cùng La Mỹ Anh đều hỏi.
Lăng Tiếu chà xát hai tay cười khan:
- Ha ha, không…không có việc gì!
- Vị thiếu gia này, có phải ngươi vừa ý nó hay không? Ta biết nhân loại các ngươi đều cực thích linh thảo.
Quy thừa tướng nhìn Lăng Tiếu hỏi, trong mắt hiện lên vài phần giảo hoạt.
Lăng Tiếu như bị người nhìn trúng tâm sự, thoáng đỏ mặt nói:
- Vật…vật này ta cảm thấy đẹp thôi, ngươi xem thật đẹp phải không, nếu thường nhìn thấy thật làm tâm tình người khoái trá!
- Ha ha, vậy sao? Vậy chờ hôm nào lão Quy tặng ngươi một gốc mang về, ngươi có thể mỗi ngày nhìn thấy đó thôi!
Quy thừa tướng thật thân thiện nói.
- Tốt tốt!
Lăng Tiếu khẩn cấp liên tục gật đầu đáp.
Người sáng suốt đều nhìn ra bộ dạng tham lam thành tính của hắn.
- Đã biết nhân loại đều có tính tham lam, chỉ cần ngươi chịu là tốt rồi, đến lúc đó làm sao để công chúa điện hạ lưu lại, vậy mọi chuyện đều dễ nói.
Trong lòng Quy thừa tướng đắc ý nhủ thầm.
Không biết đi bao lâu, mọi người đã bị những đồ vật quý giá làm hoa mắt.
Cuối cùng họ đi tới trước hai cây trụ cực lớn giống như được chế tạo từ kim thiết.
Hai cây cột trụ như trụ trời, cần hơn mười người mới ôm hết được, đứng sững trên biển, ngẩng đầu nhìn lên không thể chứng kiến đỉnh trụ, làm người ta cảm giác to lớn bàng bạc vô cùng.
Trên trụ được điêu khắc chân long trông thật sống động, từng mảnh long lân thật chân thật, từng cự trảo càng thêm uy mãnh.
Lăng Tiếu cùng La Mỹ Anh vừa nhìn thấy thiếu chút nữa quỳ bái xuống.
Cũng may thực lực hai người không tệ, bằng không thật không chịu nổi khí thế long uy của hai cột trụ kia.
Mà trong mắt Long Nữ lại hiện lên vẻ khó khăn, hai tay ôm trước ngực, cúi đầu, mái tóc màu lam buông rơi, tựa hồ tràn ngập vẻ thành kính lẫn tôn sùng.
Ngay sau đó sau hai cột trụ có một hàng thủ vệ bước ra.
Trong thủ vệ có một ít có bộ dáng như nhóm thủ vệ đi phía sau, một nhóm bộ dạng thật cổ quái, có thể xem như là bán thú nhân, đặc thù thú loại còn chưa hoàn toàn thu liễm.
Lăng Tiếu suy đoán đây hẳn là binh tôm tướng cua trong truyền thuyết.
Trong nhóm người này có hai người dị thường uy mãnh, thân thể như tường đồng vách sắt, nhìn qua thật quái dị, mà đầu lại cực nhỏ, nhìn qua thật vô cùng chênh lệch.
Trong tay họ cầm hai ngân sắc đại phủ, hàn mang khiếp người, uy thế bức nhân.
Thần Khống Thiên Hạ
Tác giả: Ngã Bản Thuần Khiết
-----oo0oo-----
Chương 1443-1444: Long Vương cùng thập tam thái tử.
Nhóm dịch: Sói Già
Nguồn: Sưu Tầm
- Đây mới là Long Cung chân chính sao?
Lăng Tiếu nhìn cảnh tượng rộng mở trong sáng trước mắt, kinh diễm lẩm bẩm.
La Mỹ Anh kinh hô:
- Địa phương thật lớn!
Long Nữ không nói chuyện nhưng vẻ mặt của nàng cũng động dung.
Trước mắt không có chút bọt nước, chỉ có tòa cung điện san sát như tòa thành khổng lồ, lớn hơn những tòa cung điện của nhân tộc không biết bao nhiêu lần, mặc dù điêu khắc không tinh tế như của nhân tộc nhưng tràn đầy vẻ hào phóng xa hoa, quỷ phủ thần công, khiến người cảm thấy vô cùng đồ sộ.
Khắp bốn phía cung điện có từng gốc san hô hiếm thấy trang trí, giả sơn thiên nhiên, không ít linh thụ cao giai đan xen, vô số nhũ bạch mờ ảo, làm cho người ta có cảm giác như đặt mình vào trong tiên cảnh tuyệt vời.
Trước khi đến Long Cung, Lăng Tiếu chỉ nghĩ cảnh tượng của Long Cung cũng tương tự như bên ngoài, là thế giới nước, nơi nơi có đủ loại cự long đang nằm, chung quanh có không ít binh tôm tướng cua chờ đợi sai khiến.
Nhưng khi nhìn thấy cảnh tượng trước mắt, Lăng Tiếu mới biết suy nghĩ của mình hoàn toàn sai lầm.
Nguyên lai nơi ở của Long tộc kiến tạo không khác gì cung điện của nhân loại, chỉ là có vẻ đại khí rộng lớn hơn rất nhiều mà thôi.
Nhưng địa phương duy nhất khác biệt là chung quanh hoặc trên không vẫn có thể chứng kiến màn nước, nhìn thấy được cảnh tượng trong biển.
Long Cung giống như một thế giới độc lập nằm ngay trong đáy biển.
Long Nữ không nhịn được hít sâu một hơi, thật nhiều linh khí thủy hệ tinh thuần tràn vào mũi nàng.
Bỗng nhiên thân thể nàng hóa thành chân thân, long thân khổng lồ không ngừng xoay quanh bay lên, long đầu ngửa lên không thét dài một tiếng.
Hống!
Một thanh âm long ngâm dựng lên thiên không, chấn cả phiến không gian chao đảo không ngớt.
Theo sau khắp bốn phía đồng thời vang lên thanh âm long ngâm thật lớn, chấn động cả không gian như muốn sụp ngã.
Lúc này từng đầu chân long từ những phương hướng khác nhau phóng lên cao, giữa không trung như hình thành long đàn hội tụ, khiến người vô cùng rung động.
Tổng cộng hơn mười đầu chân long, mỗi đầu dài hơn trăm thước, long thân khổng lồ lóe ra những màu sắc khác nhau, có lam nhạt, lam diễm, thanh lam…từng mảnh long lân sáng ngời, long trảo bén nhọn hung hãn, long vĩ đong đưa mạnh mẽ, long uy cường đại hạo hãn tản ra khiến vạn vật như lâm vào trong thần phục.
Long Nữ cùng các chân long dây dưa lẫn nhau không ngừng ngâm nga, tựa hồ đang ân cần thăm hỏi thật thân thiết.
Lúc này Quy thừa tướng đã quỳ sấp bên dưới, mà La Mỹ Anh cũng ngã ngồi dưới đất, vẻ mặt tái nhợt.
Lăng Tiếu vẫn đứng, trong cơ thể hắn chứa đựng long huyết, súc tích ra long khí, đối diện long uy không luống cuống ngược lại có cảm giác như cộng hưởng, máu huyết của hắn như bị thiêu đốt, không ngừng sôi trào, khí thế bạo phát, quanh thân hiện lên lưu ly long lân chiến giáp, một kim long hư ảnh từ sau lưng hắn bay vọt lên, một cỗ hoàng uy xuất hiện, hắn không nhịn được cũng rống lên một tiếng.
Hống!
Nhưng một tiếng rống này của hắn ở trong nhiều tiếng long ngâm có vẻ bé nhỏ không đáng kể.
Nhưng Quy thừa tướng lại đưa mắt nhìn qua tràn đầy kinh ngạc.
- Nhân loại này cũng biết long ngâm thần thông trong tộc của ta?
Trong lòng Quy thừa tướng nhủ thầm.
Trên bầu trời, hơn mười đầu lam sắc chân long dây dưa một lúc, phân tán ra, đều quay về chỗ của mình, chỉ còn hai chân long lưu lại cùng Long Nữ hóa thành hình người.
Bọn họ đều biến thành bộ dáng nam tử, một người trung niên nho nhã, một người trẻ tuổi tuấn lãng, bước đi tràn ngập long uy, làm người ta có cảm giác như liếc nhìn thiên hạ, ngạo thị vạn vật.
- Gặp qua Long Vương bệ hạ, gặp qua thập tam thái tử!
Quy thừa tướng vô cùng cung kính nói.
Người trung niên phất tay nói:
- Lão thừa tướng không cần đa lễ!
Ngay sau đó ánh mắt hắn nhìn qua Lăng Tiếu, trong mắt hiện lên tinh quang, chợt lóe rồi biến mất.
Lăng Tiếu kéo La Mỹ Anh đứng lên, sau đó hướng người trung niên chắp tay nói:
- Gặp qua Long Vương các hạ!
- Lớn mật, thấy phụ vương ta còn không quỳ xuống hành lễ?
Thanh niên đi sau người trung niên tức giận nhìn Lăng Tiếu quát.
Trong thần sắc hắn tràn ngập vẻ cao ngạo cùng khinh thường coi rẻ.
Lăng Tiếu cười nhạt nói:
- Ta chỉ tôn trọng hắn là trưởng bối mà thôi, hắn là phụ vương của ngươi mà không phải phụ vương của ta, có quan hệ gì tới ta đâu, ta chỉ lạy trời đất lạy cha mẹ, không có thói quen quỳ xuống với người khác!
- Ngươi to gan!
Thập tam thái tử quát, muốn lao tới chỗ Lăng Tiếu.
Long Nữ không do dự nháy mắt chắn ngang trước mặt Lăng Tiếu lạnh lùng nói:
- Muốn đối phó lão đại trước hết giết ta!
Thập tam thái tử híp mắt nhìn Long Nữ nói:
- Thập thất muội, việc này không liên quan tới ngươi, để ta giết tên nhân loại này là muội có thể giải thoát rồi!
Long Nữ không để ý tới hắn, vẫn sẵn sàng nghênh chiến, bộ dáng tuyệt đối không nhường nhịn.
- Như vậy đắc tội thập thất muội!
Thần sắc thập tam thái tử thoáng âm trầm, một quyền mang theo gió rít mãnh liệt oanh thẳng tới.
Quyền chưa tới, quyền thế lớn dọa người!
Long Nữ cũng không nhường nhịn, hướng nắm tay hắn oanh ra một quyền.
Phanh!
Quyền kình cường đại va chạm, phát ra thanh âm trầm đục, kình phong càn quét khắp chung quanh.
Lăng Tiếu cùng La Mỹ Anh bị bức lui ra xa hơn mười thước, nhưng vẫn cảm thấy trên mặt bị kình phong quét trúng đau nhức.
Sau một quyền, thập tam thái tử vẫn đứng nguyên tại chỗ không nhúc nhích, nhưng Long Nữ phải lui ra sau vài bước, có thể thấy được thực lực của thập tam thái tử cao hơn nàng.
- Thập thất muội, ngươi vừa trở về ta không muốn thương tổn ngươi, ngươi tránh ra đi, vì một nhân loại thấp hèn thật không đáng!
Thập tam thái tử khinh thường nói.
Long Nữ đương nhiên không chịu né tránh, ngược lại quát một tiếng bổ nhào tới thập tam thái tử, bộ dạng như muốn liều mạng với hắn.
- Thập tam thái tử, thập thất công chúa, hai người đừng đánh nữa!
Quy thừa tướng khuyên nhủ.
Mặc dù hắn có năng lực ngăn cản bọn họ, nhưng hắn không thể ra tay can thiệp, đồng thời nội tâm hắn cũng hi vọng thập tam thái tử có thể lỡ tay giết chết hai nhân loại kia, vậy chẳng phải chặt đứt vướng mắc giữa công chúa cùng nhân loại, chính hợp tâm ý của hắn!
Ngay lúc thập tam thái tử muốn ra tay lần nữa, rốt cục Long Vương đã động.
Hắn lắc mình đến trước mặt thập tam thái tử, bàn tay khoát lên vai hắn, nhẹ nhàng vùng ra, thập tam thái tử liền bay ngược trở về, hắn quay mặt đón một quyền của Long Nữ, nhẹ nhàng khoát tay áo nói:
- Được rồi, các ngươi đừng làm rộn!
Quyền kình cường đại của Long Nữ thật dễ dàng bị tan rã, nàng còn bị phản chấn thối lui ra sau vài bước mới ngừng lại.
Nhìn bộ dạng nhẹ nhàng của Long Vương, nội tâm Lăng Tiếu chấn động mạnh mẽ.
Vị Long Vương này rốt cục có cấp bậc gì? Cửu giai? Hoặc là thập giai?
Nếu hắn rời khỏi đáy biển ra ngoài đối phó nhân loại, chỉ sợ trong Trung Vực lập tức rơi vào hoàn cảnh sinh linh đồ thán.
- Phụ vương, ngài vì sao ngăn cản con, ngài xem nhân loại hèn mọn kia chỉ biết tránh né sau lưng thập thất muội, người như vậy sao xứng đi theo bên cạnh thập thất muội đây? Ngay cả làm một sủng vật cũng không có tư cách!
Thập tam thái tử chỉ vào Lăng Tiếu cực kỳ khinh thường nói.
- Ta…ta đi theo cạnh Long Nữ? Ngay cả sủng vật cũng không xứng làm?
Khuôn mặt Lăng Tiếu tối sầm, trong lòng thầm hô.
- Còn dám vu tội lão đại, ta cùng ngươi thề bất lưỡng lập!
Long Nữ trừng mắt nhìn thập tam thái tử quát.
- Được rồi, hai người đừng cãi, người tới là khách, chúng ta làm sao có thể ỷ mạnh hiếp yếu khi dễ khách nhân!
Long Vương không giận mà uy nói.
Hai người lập tức im lặng không dám lên tiếng.
Quy thừa tướng thầm than:
- Đáng tiếc, nhưng mà…như vậy cũng tốt!
Ánh mắt Long Vương như điện quang chiếu trên người Lăng Tiếu, Lăng Tiếu cảm giác như toàn thân mình bị xem thấu, trong lòng cảm thấy thật khó chịu.
Nhưng từ trước đến nay hắn chưa từng chịu yếu thế, vẫn kiên trì đón nhận ánh mắt của Long Vương, không chút lui nhường.
- Nhân loại, các ngươi xưng hô như thế nào, hoan nghênh các ngươi đến Long Cung chúng ta!
Long Vương cười một tiếng, lộ ra dáng vẻ ôn hòa.
Đối với loại thái độ này Lăng Tiếu cảm thấy có chút không hiểu, trong lòng hoài nghi vị Long Vương kia có phải tính toán tiên lễ hậu binh hay không.
- Tại hạ Lăng Tiếu, nàng là La Mỹ Anh.
Lăng Tiếu đáp.
- Được, Lăng tiểu hữu, La tiểu hữu, hiện tại các ngươi cũng nhìn thấy, nơi này vốn là trọng địa Long tộc chúng ta, từ trước đến nay không cho dị tộc đi vào, các ngươi là người đầu tiên, biết ý vị như thế nào không?
Long Vương hỏi.
Lăng Tiếu cười nói:
- Đây là vinh hạnh của chúng ta, về phần ý vị như thế nào thỉnh tha thứ Lăng Tiếu ngu muội không nghĩ ra.
Kỳ thật trong lòng hắn thầm hô:
- Hay là ý nghĩa một là cả đời chúng ta phải sống tại đây, hoặc là muốn giết chúng ta diệt khẩu?
Long Vương cười nói:
- Ha ha, ý nghĩa hai người các ngươi sẽ có đại tạo hóa, đại khí vận, ta dự tính tặng cho các ngươi một phần đại lễ, xem như làm tròn đạo đãi khách của Long tộc chúng ta.
Lăng Tiếu không lộ ra bất kỳ cảm xúc nào, nhưng trong lòng tràn ngập đề phòng.
Hắn có thể đoán được sở dĩ Long Vương dễ nói chuyện như thế, nhất định là đang hi vọng hắn có thể làm cho Long Nữ lưu lại nơi này, nhưng hắn không rõ “đại tạo hóa, đại khí vận” là đại biểu cho phúc hay họa mà thôi.
- Long Vương bệ hạ thật khách khí, bởi vì có câu nói vô công không thể lộc, hay là thôi đi!
Lăng Tiếu uyển chuyển cự tuyệt.
Con người của hắn có đôi khi tham lam, nhưng hắn hiểu được có chút tiện nghi thật không dễ chiếm lấy.
Long Vương như xem thấu tâm tư của Lăng Tiếu, hắn cười nói:
- Ngươi yên tâm đi, ta có thể cam đoan việc này đối với nhân loại các ngươi chỉ có trăm lợi mà không một hại.
Sau đó hắn quay mặt nói với Quy thừa tướng:
- Lão thừa tướng, mang theo thập thất cùng bọn họ đến Long Trì đi!
- Làm vậy…được chứ?
Vẻ mặt Quy thừa tướng kinh ngạc nhìn Long Vương.
Hắn hoài nghi lỗ tai mình đã nghe lầm.
Thập tam thái tử lập tức nhảy ra phản đối:
- Phụ vương làm vậy sao được, không phải người của tộc ta sao có thể đi vào Long Trì, con kiên quyết phản đối!
Long Trì đại biểu cho điều gì thập tam thái tử thật rõ ràng, nếu như nói để thập thất muội đi vào thì còn hiểu được, nhưng cho phép hai nhân loại hèn mọn đi vào, đây chính là ô nhục sự thánh khiết của Long Trì, hắn tuyệt đối không cho phép chuyện như vậy phát sinh.
Long Vương trừng mắt nhìn thập tam thái tử quát:
- Nơi này không có chỗ cho ngươi nói chuyện, ta nói cho họ đi vào thì cho vào, lão thừa tướng làm theo lời của ta đi, ở chỗ lão Long Vương sẽ do bổn vương đi giải thích.
Quy thừa tướng nhìn thoáng qua Long Vương, thoáng do dự, cung kính khom người mang theo ba người Lăng Tiếu đi về một hướng khác.
- Vì sao phụ vương phải làm như vậy? Bọn hắn chẳng qua chỉ là nhân loại hèn mọn nhất, làm sao có tư cách đi vào thánh trì của chúng ta!
Thập tam thái tử nhìn thấy ba người Lăng Tiếu rời đi, vẻ mặt bất phẫn nhìn Long Vương hỏi.
Long Vương cảm khái đáp:
- Ta từng cảm thấy được nhân loại thật hèn mọn, nhưng bây giờ ta không cho rằng như vậy.
Hắn ngừng một chút nói tiếp:
- Long tộc chúng ta là chủng tộc cường đại nhất, nhưng vì sao luân lạc đến mức lui vào tận sâu trong hải vực như bây giờ đây? Đó là bởi vì chúng ta quá mức tự cao tự đại, đồng thời trí tuệ không thể đánh đồng với nhân loại, có lẽ chúng ta đều cho rằng nhân loại luôn giả dối, nhưng bây giờ bọn hắn chiếm cứ nhiều lãnh địa sinh tồn đã đủ chứng minh chỗ bất phàm của bọn hắn.
- Nhưng mà không phải vì tộc ta thích hợp sinh sống trong hải vực mới di chuyển tới đây sao? Nếu để cho con dẫn theo đại quân của Long tộc, tuyệt đối có thể san bằng lãnh địa của nhân loại!
Thập tam thái tử vô cùng cuồng vọng tự đại nói.
Mặc dù hắn rất ít tiếp xúc nhân loại, nhưng cũng không phải chưa từng gặp gỡ qua, những võ giả nhân loại thường ra biển ở trong mắt hắn không đáng giá được nhắc tới.
Long Vương khẽ lắc đầu nói:
- Nếu võ giả nhân loại dễ diệt sạch như vậy, bọn họ cũng không tồn tại đến bây giờ, ai, có một số việc đừng chỉ xem mặt ngoài, ngươi cho rằng võ giả nhân loại không có kẻ cường đại tồn tại hay sao? Bỏ đi, ngươi đừng tiếp tục đi khiêu khích tên nhân loại kia, ta để cho hắn đi vào Long Trì tự nhiên có đạo lý của ta, ngươi đi về trước đi!
Thập tam thái tử mơ hồ lộ ra vài phần không cam lòng, giẫm nhẹ chân lập tức rời đi.
Long Vương thở dài một hơi lẩm bẩm nói:
- Tộc của ta xuống dốc cho tới nay vẫn luôn quan hệ đến tính tình kiểu này đó thôi!
Thân ảnh Long Vương chớp động, đi về một phương hướng.
Cuối cùng hắn dừng lại ở một nơi tràn ngập linh khí thuần trắng, đưa mắt nhìn tới cũng không thấy rõ cảnh tượng chung quanh.
Long Vương thoáng khom người, mang theo ngữ khí cung kính nói:
- Lão Long Vương, đã làm theo lời dặn dò của ngài, để hai nhân loại kia vào Long Trì!
Trong chốc lát sau, bên trong truyền ra thanh âm sâu kín:
- Được, có thể kết xuống thiện duyên cũng là lựa chọn không sai!
- Lão Long Vương, ta không rõ vì sao phải cho họ vào Long Trì, muốn kết thiện duyên chúng ta có thể tặng những vật khác cho hắn cũng được thôi!
Long Vương khó hiểu hỏi.
- Hắn có thể lĩnh ngộ thiên phú thần thông của tộc ta, có thể dùng long khí của tộc ta, đủ chứng minh hắn có cơ duyên lớn lao với chúng ta, hiện tại tặng cho hắn một hồi tạo hóa, đối với tộc ta mà nói không đáng là gì, nhưng với hắn mà nói là cơ duyên cùng nguy cơ đều tồn tại, nếu hắn thật sự chịu được, vậy xem như trở thành nửa tộc nhân chúng ta, ngày sau có thể suy nghĩ một phần cho tộc chúng ta, nếu hắn không qua được vậy thì có thể làm cho hắn chặt đứt quan hệ với thập thấp, để nàng yên tâm ở lại Long Cung!
Lão Long Vương nói.
Trong mắt Long Vương xoay chuyển, tựa hồ hiểu được điều gì, lúc này lộ tia cười nhẹ nói:
- Lão Long Vương anh minh!
- Được, chờ sau khi bọn họ rời khỏi Long Trì, để họ đến gặp ta một chuyến!
Lão Long Vương nói thêm một câu sau đó không tiếp tục mở miệng.
Long Vương khẽ ứng tiếng, liền lui ra.
Đã có 3 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của minhchinh555
Thần Khống Thiên Hạ
Tác giả: Ngã Bản Thuần Khiết
-----oo0oo-----
Chương 1445: Long Trì.
Nhóm dịch: Sói Già
Nguồn: Sưu Tầm
Long Trì, đây là nơi mà các tổ tiên Long tộc sau khi vẫn lạc tích lũy máu huyết hình thành.
Có thể nói trong Long Trì ngưng tụ vô số long huyết.
Từ trước tới nay trong Long Trì chỉ cho phép chân long tẩy rửa, đề cao tố chất thân thể, hiểu được bổn nguyên thiên phú, hoặc giúp tộc nhân hoạt hóa huyết mạch Long tộc, khiến linh thú có thể hóa thân thành long, trở thành chân long nhất tộc.
Nếu linh thú bình thường có cơ hội bước vào Long Trì, càng có thể luyện hóa một bộ phận long huyết, khiến chúng tiến hóa thành linh thú cao cấp, như vậy sức chiến đấu sẽ càng thêm khủng bố.
Tuy Long Nữ đã trở thành Long tộc, nhưng tiền thân của nàng là Tử Giao Long Khâu, ở đủ loại cơ duyên mới trở thành chân long, trong cơ thể vẫn còn lưu lại một ít huyết mạch không thuần, sau khi nàng nhập Long Trì có thể hoàn toàn giúp nàng tẩy rửa sạch sẽ tạp chất, thành tựu long thân hoàn mỹ nhất, thực lực cũng tăng lên thật lớn.
Mà Lăng Tiếu cùng La Mỹ Anh đều là nhân loại, làm sao thừa nhận nổi long huyết sôi trào như thế đây?
Nhìn Long Trì đỏ thẫm trước mặt, đôi mắt Lăng Tiếu cùng La Mỹ Anh tràn ngập vẻ kinh ngạc.
Đây là một ao hồ màu đỏ thẫm, vô cùng rộng lớn, mùi máu tươi nồng đặc xông vào mũi, không ngừng sôi trào huyết phao, nhìn qua thật dữ tợn đáng sợ, giống như mang theo nhiệt độ cực lớn, bất luận vật gì rơi vào bên trong chỉ sợ sẽ lập tức bị hòa tan mất dạng.
Vẻ mặt Quy thừa tướng thật nóng bỏng nhìn Long Trì nói:
- Nơi này chính là thánh trì của tộc ta, do máu huyết các vị hoàng tộc các triều đại ngưng tụ mà thành, ngâm mình bên trong cơ thể đạt được thật nhiều ưu đãi, hai người đúng là có cơ duyên tốt, phải biết rằng trong tộc ta cũng không có bao nhiêu tộc nhân có cơ hội tiến vào ngâm mình trong Long Trì đâu.
Lời hâm mộ của Quy thừa tướng tuyệt không nửa phần giả dối, chỉ nói đúng sự thật.
Trong Long tộc có ai không muốn ngâm mình trong Long Trì, nhưng cơ hội quá hiếm có, suốt mấy trăm năm thậm chí là mấy ngàn năm chỉ có vài đầu linh thú mới có được cơ hội này.
Lăng Tiếu từng thể hội sự kỳ diệu của long huyết, nhìn thấy Long Trì trong mắt lóe lên khát vọng cùng vui sướng nồng đậm.
Hắn thật muốn khẩn cấp nhảy vào bên trong, nhưng vậy thân thể hắn sẽ một lần thuế biến.
- Vậy chúng ta có thể tiến vào rồi sao?
Lăng Tiếu vội vàng hỏi.
Quy thừa tướng khoát tay nói:
- Ngươi đừng vội, hãy để công chúa điện hạ vào trước đã!
Long Nữ lại nói:
- Để lão đại vào trước đi!
Quy thừa tướng chán nản, hắn thật sự không rõ nhân loại kia rốt cục có mị lực gì lại làm công chúa điện hạ của hắn luôn toàn tâm toàn ý vì hắn.
Lăng Tiếu đương nhiên rất muốn đáp ứng, nhưng hắn vẫn đè nén khẩn trương nói:
- Long Nữ, ngươi vào trước đi, nơi này là thánh địa Long tộc, tác dụng với ngươi mới lớn nhất, một lát nữa ta xuống không sao!
Long Nữ đứng nơi này máu huyết đã sôi trào, cộng hưởng cùng máu huyết trong Long Trì.
Nàng nghe được lời của Lăng Tiếu, không chần chờ trực tiếp nhảy xuống trong Long Trì.
Hống!
Long Nữ vừa vào Long Trì, lập tức biến trở về chân thân, thân thể cao lớn khiến long huyết văng tứ tung.
Nhưng quanh Long Trì có cỗ năng lượng đem long huyết giam cầm bên trong ao, không khiến chúng văng ra ngoài.
Long thân không ngừng quay cuồng, miệng không ngừng rít gào, tựa hồ đang thừa nhận đau đớn lớn lao.
Một màn này làm hai người Lăng Tiếu run rẩy.
- Tẩy lễ bắt đầu rồi, ban đầu sẽ có chút đau đớn!
Quy thừa tướng cười nhẹ nói.
- Có chút đau đớn?
Sắc mặt tươi cười của Lăng Tiếu chợt tối sầm.
Nhìn Long Nữ kêu rên thống khổ như vậy, vậy mà chỉ có chút đau đớn thôi sao?
Lăng Tiếu không khỏi muốn rút lui.
Thân thể Long Nữ cường hãn hơn hắn không biết bao nhiêu lần, còn bị gây sức ép thành như vậy, nếu hắn cùng La Mỹ Anh đi xuống, chẳng phải là trực tiếp rơi rụng sao?
La Mỹ Anh không nhịn được kéo tay Lăng Tiếu nói:
- Tiếu, hay là…chúng ta đừng đi xuống?
Lăng Tiếu vỗ nhẹ tay nàng nói:
- Xem trước một chút, chờ sau khi Long Nữ đi ra nói sau!
Sau khi Long Nữ thích ứng với nhiệt độ của Long Trì, nàng dần dần bình tĩnh lại, long thân chìm vào bên trong Long Trì.
Quy thừa tướng lộ ra vẻ vui mừng nói:
- Công chúa điện hạ đã hoàn thành xong bước đầu tiên, tiếp theo phải xem nàng thu nhận được bao nhiêu!
Mặc dù La Mỹ Anh không trải nhiều cảnh đời, nhưng nàng cũng biết nên lượng sức mà làm.
Có một vài cơ duyên không phải với lực lượng của mình là có thể đạt được.
Nàng đã chết qua một lần, càng hiểu được quý trọng những gì trước mắt, nàng không muốn mạo hiểm đạt lấy cơ hội tăng lên năng lượng, bởi vì đem sinh mạng so sánh với thực lực, nàng càng để ý sinh mạng, càng để ý làm sao ở mãi bên cạnh Lăng Tiếu.
Hiện tại nàng đã là huyền đế đê giai, nàng vẫn còn rất trẻ tuổi, ngày tháng còn thật lâu dài.
Huống hồ Long Nữ nhập Long Trì đầu tiên, thực lực của nàng mạnh mẽ bậc nào, nhìn thấy nàng còn khó chịu nổi như vậy huống chi là chính mình, vì vậy La Mỹ Anh thật không dám cưỡng cầu.
- Muội không đi xuống cũng tốt, bằng không ta thật có chút bận tâm!
Lăng Tiếu nói.
Trong lòng hắn đương nhiên cũng muốn cho La Mỹ Anh đạt được cơ duyên tại đây, nhưng hắn không dám khẳng định nàng chịu đựng được năng lượng của Long Trì nơi này.
Nếu nàng đã chủ động buông tha cơ hội, như vậy dễ dàng cho hắn thực hiện.
Với thân thể có thể so sánh với thánh khí của hắn, có được thêm Cổ Hoàng thần công trợ giúp, hẳn có thể ứng đối chuyện nơi này.
Lăng Tiếu không do dự, thân hình nhẹ nhàng rơi vào trong Long Trì.
Phanh!
Lăng Tiếu vận chuyển mười thành công lực, quanh thân lưu chuyển long lân chiến giáp cường đại, nhảy vào trong ao, kích thích từng mảnh huyết phao.
Long huyết sôi trào lập tức bao vây thân thể hắn.
Tư tư!
Long lân chiến giáp có thể so sánh với thánh khí lập tức bị hòa tan hơn phân nửa, một cỗ cảm giác đau đớn toàn thân làm Lăng Tiếu khẩn trương.
- Nóng qua, nhiệt độ thật đáng sợ, phỏng chừng cho dù thánh khi rơi vào cũng bị tan rớt!
Trong lòng Lăng Tiếu nhủ thầm.
Hắn biết mình cũng không chống đỡ được bao lâu, thân thể bắt đầu vận chuyển Cổ Hoàng thần công.
Cổ Hoàng thần công chuyên môn dùng long huyết diễn sinh ra hoàng giả khí chân chính.
Nếu như có thể đem thật nhiều long huyết luyện hóa, Lăng Tiếu khẳng định thể chất của hắn sẽ đề thăng thật lớn.
Long huyết hòa tan lưu ly chiến giáp, thật nhiều huyết dịch bắt đầu xâm nhập vào da thịt của Lăng Tiếu.
Trước mắt Lăng Tiếu như có vô số tuyệt thế chân long rít gào lao đến, long uy lớn lao nháy mắt làm tinh thần hắn thất thủ.
A a!
Thanh âm tiếng kêu thảm thiết như tê tâm liệt phế, làm người ta nghe được dựng cả tóc gáy.
Da thịt Lăng Tiếu nháy mắt biến thành héo rút tiêu tán, lộ ra xương trắng dày đặc bên trong.
Thần kinh Lăng Tiếu cơ hồ đau tới cực điểm, thân hình không ngừng giãy dụa, muốn chạy ra khỏi Long Trì.
Hắn lo lắng tiếp tụ như vậy hắn sẽ tan thành bãi máu loãng mà chết.
Nhưng đúng lúc này, linh thụ trong thức hải của hắn rốt cục có chút phản ứng, từng đoàn lục sắc năng lượng từ trong thức hải truyền ra, lực lượng sinh cơ bừng bừng bắt đầu truyền khắp thân thể Lăng Tiếu.
Đã có 3 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của minhchinh555
Thần Khống Thiên Hạ
Tác giả: Ngã Bản Thuần Khiết
-----oo0oo-----
Chương 1446: Lăng Tiếu thành đế.
Nhóm dịch: Sói Già
Nguồn: Sưu Tầm
Cỗ năng lượng vừa xuất hiện, đau đớn giảm bớt rất nhiều, ý thức của hắn thanh tỉnh không ít.
Lăng Tiếu biết được đây là nhờ Bất Tử Thụ Lục Ông giúp đỡ, trong lòng cảm kích, đồng thời bảo hộ tâm thần chặt chẽ, đem khẩu quyết Cổ Hoàng thần công vận chuyển, bắt đầu luyện hóa long huyết.
Khi huyết khí nồng đậm tiến vào trong nội thể Lăng Tiếu, kinh mạch, xương cốt, tạng phủ đều lan tràn, Cổ Hoàng thần công đem long huyết cùng kim huyết trong cơ thể hắn dung hợp chung một chỗ, cũng đem lực lượng hấp phệ tiến vào trong ngũ thải đan điền.
Lúc long huyết tiến vào, cảm giác nóng cháy làm Lăng Tiếu cực kỳ đau đớn.
Cũng may Lục Ông vẫn đang cung cấp lực lượng hòa dịu giúp hắn, làm cho hắn luôn bảo trì trạng thái thanh tỉnh, duy trì sinh mệnh lực không suy kiệt.
Giờ phút này trạng thái của hắn phi thường quỷ dị, da thịt tiêu tan lại sinh trưởng, kinh mạch tan vỡ lại hồi sinh, tạng phủ đều sắp vỡ bạo, nhưng sau đó lại khép lại, kim sắc huyết dịch giao tranh cùng long ảnh huyết khí, giống như đang cùng đồng hóa hoặc là cắn nuốt đối phương.
Cổ Hoàng thần công vận hành thật nhanh, đồng thời Độc Tôn Quy Nguyên thần công cũng bắt đầu lặng yên vận hành, long khí chân long bị kéo vào phân hóa trong các kinh mạch, giao hòa cùng linh khí, đồng thời hội tụ về đan điền.
Trên ngũ thải đan điền dần dần hình thành một đầu tuyệt thế chân long, long đầu, long thân, long trảo…giống y như đúc, óng ánh kim sắc, uy vũ bất phàm, dị thường tôn quý.
Chân long vòng quanh đan điền đung đưa hấp khí, mang theo linh tính mười phần.
Chân long cùng huyết ảnh chân long như có điều cộng hưởng, trong ngoài đều đồng thanh rít gào.
Đau đớn trong thân thể dần dần biến mất, huyết dịch nóng cháy tựa hồ không thể tiếp tục thương tổn được hắn, tùy ý cho hắn hấp thu luyện hóa.
Long huyết dũng mãnh tràn vào, thân thể Lăng Tiếu thoáng trướng dần lên.
Cổ Hoàng thần công dùng tốc độ nhanh nhất hấp thu phân hóa long huyết, da thịt dần dần biến thành long lân, long lân không còn là hư ảo mà rõ ràng xuất hiện, kinh mạch, tạng phủ…đều được cường hóa, ngay thắt lưng Lăng Tiếu lại hình thành long cốt, có vẻ kỳ lạ vô cùng.
Cùng lúc đó thật nhiều long khí hội tụ trong đan điền lẫn kinh mạch, khí thế trong khắc này có dấu hiệu thăng lên.
Ở bên ngoài Long Trì, thần sắc La Mỹ Anh tràn ngập lo lắng.
- Tiếu sẽ không có việc gì đi, đã qua ba ngày!
La Mỹ Anh nói với Long Nữ.
Từ ngày đầu tiên nghe được tiếng hô thảm của Lăng Tiếu, nội tâm nàng luôn căng thẳng, chỉ sợ Lăng Tiếu xảy ra chuyện gì bất trắc.
Long Nữ đáp:
- Hiện tại lão đại đã vượt qua, ta có thể cảm ứng được khí tức của hắn vẫn còn!
- Vậy là tốt rồi…vậy là tốt rồi!
La Mỹ Anh vỗ ngực đáp.
Quy thừa tướng thở dài nói:
- Quả nhiên là nhân loại hữu duyên với tộc ta, lại có thể sống qua được long huyết tẩy lễ, đây chính là kỹ năng mà ngay cả linh thú bát giai cũng chưa có được ah!
Long huyết đáng sợ thế nào Quy thừa tướng đã sớm thừa nhận, hắn hiểu rõ hung hiểm bên trong, nếu có sơ suất chỉ sợ lập tức biến thành máu loãng, chết ngay tại chỗ.
Ngày trước Long tộc cũng cho phép linh thú cường đại đi vào Long Trì tẩy lễ, nhưng có thể vượt qua khảo nghiệm chỉ có một phần mười, nói cách khác mười đầu linh thú đi vào chỉ có một thành công thông qua, đủ thấy được chỗ đáng sợ của Long Trì.
May mắn Lăng Tiếu có Lục Ông hỗ trợ, còn có công pháp biến thái như Cổ Hoàng thần công, mới giúp cho hắn vượt qua khảo nghiệm sinh tử, luyện hóa long huyết.
Nếu La Mỹ Anh cũng đi vào, hậu quả thế nào liền biết rõ.
Lúc này Long Vương đứng trên hư không nhìn chăm chú vào Long Trì cũng lộ ra vẻ kinh ngạc:
- Xem ra đúng như lời lão Long Vương, nhân loại này có chỗ bất phàm, ngày sau xem như trở thành một thành viên của tộc ta đi!
Lúc này Lăng Tiếu có chỗ xúc động như muốn biến hóa thành chân long.
Nhưng ý niệm này bị hắn đè nén xuống, hắn là nhân tộc, sao có thể cho mình biến hóa thành Long tộc, như vậy chẳng phải sẽ biến thành quái vật hay sao.
Hắn thật không dám tin tưởng với thân thể của mình là có thể biến hóa thành chân long hoàn mỹ.
Tuy nói hắn không hóa thân thành long, nhưng khí thế thăng lên cực nhanh.
Vốn hắn đã đạt tới thiên tôn cao giai, đạt tới cổ bình, chỉ kém một chút là vượt qua trở ngại trở thành huyền đế.
Hắn thật không nghĩ tới chuyện này đến nhanh như vậy, đột nhiên như thế, trong lòng vừa vui mừng đồng thời càng nhanh chóng vận chuyển Cổ Hoàng thần công cùng Độc Tôn Quy Nguyên thần công.
Ở bên ngoài mọi người nhìn thấy long huyết xoay tròn bay lên, đều lộ ra thần sắc cổ quái, bọn họ còn nghĩ Lăng Tiếu sắp đi ra.
Trên hư không Long Vương lại lộ vẻ mặt nghi hoặc lẩm bẩm:
- Hắn…sao hắn có thể hút phệ nhiều máu huyết của tổ tiên như vậy, chẳng lẽ…chẳng lẽ hắn có thể hóa thành thân thể của tộc ta?
Chính trong vô tình, làm thân thể Lăng Tiếu hấp thu quá nhiều long huyết, long lân ngày càng nhiều, mà trên trán lại xuất hiện một long giác, chân mày biến dài như long tu, ánh mắt, lỗ tai, miệng đều có dấu hiệu biến thành long đầu.
Phanh!
Hấp thu đại lượng long khí rốt cục trợ giúp Lăng Tiếu đột phá cổ bình tiến vào đế cấp.
Khí thế khổng lồ nháy mắt bạo phát, chấn đến long huyết chung quanh tán ra.
Lăng Tiếu bay vút lên không, há to miệng gào thét:
- Hống!
Long ngâm thật uy vũ, lớn hơn trước kia thật nhiều lần, chấn đến bốn phương đều chao đảo.
Chỉ bằng một tiếng long ngâm, đủ chấn giết võ giả từ đế cấp trở xuống.
Trên không Long Trì, một đạo long ảnh không ngừng rít gào, âm ba đáng sợ chấn huyết dịch trong Long Trì không ngừng sôi trào lên.
Một đầu kim long lớn mấy chục thước, kim lân không ngừng lóe sáng, quanh thân còn mang theo bốn loại màu sắc khác nhau, thoạt nhìn vô cùng tôn quý, dị thường cao xa.
Nếu không nhìn kỹ còn tưởng rằng nó là chân long thực sự, trên thực tế chỉ là hư ảnh chân long mà thôi.
Bên trong kim sắc chân long chính là Lăng Tiếu, hiện tại bề ngoài của hắn đại biến, trên đầu có long giác, chân mày thành dài như long tu, da thịt tràn đầy long lân…toàn thân thoạt nhìn như long nhân, thân hình trướng lên lớn gấp đôi, tay chân lõa lồ như long trảo dữ tợn cường hãn, nhìn qua thật sự cổ quái, lộ ra cỗ long uy lớn lao, không hề thua kém thần thú chân long thất giai, khí thế mênh mông đã đạt tới cảnh giới huyền đế cao giai, hắn đứng nơi đó thật có cỗ cảm giác làm người muốn quỳ bái, dưới huyền đế không ai ngăn cản được cỗ uy áp này.
Ở bên ngoài Long Trì vẻ mặt La Mỹ Anh kinh ngạc nhìn hình dáng của Lăng Tiếu, thất thần nói:
- Tiếu, hắn…hắn vì sao lại biến thành hình dạng này?
Nàng thích Lăng Tiếu, cho dù hắn biến thành bộ dáng khác nàng cũng không ghét bỏ, nhưng khi phải đối mặt trong lòng nàng có chút không thích ứng, nàng không biết hiện tại Lăng Tiếu vẫn giống như Lăng Tiếu ngày trước sao?
Long Nữ không trả lời, nàng cũng không biết nên nói như thế nào, chỉ mơ hồ cảm giác được Lăng Tiếu hiện tại càng thêm thân cận từ bổn nguyên đối với nàng, nàng cảm thấy được hiện giờ nhìn Lăng Tiếu càng thêm anh vĩ hơn ngày trước, khiến tâm hồn nàng không ngừng xao xuyến.
Đã có 3 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của minhchinh555
Thần Khống Thiên Hạ
Tác giả: Ngã Bản Thuần Khiết
-----oo0oo-----
Chương 1447: Hóa thân long nhân, Kim Long thương tiến giai.
Nhóm dịch: Sói Già
Nguồn: Sưu Tầm
Quy thừa tướng trợn tròn mắt lẩm bẩm:
- Hắn đã luyện hóa quá nhiều long huyết nên thành tựu bán long thân, hiện tại hắn chính là long nhân, không còn là nhân loại thuần túy, là thành viên của Long tộc ta, nếu…nếu bây giờ có được long châu cho hắn cắn nuốt nói không chừng…thật sự có thể trở thành thái tử của tộc ta!
Chân long đều có tinh hoa bổn nguyên tồn tại, chỉ khi nào đạt được tinh hoa bổn nguyên mới có thể chân chính trở thành chân long nhất tộc.
Mà bổn nguyên của chân long nhất tộc chính là long châu, sở dĩ Lăng Tiếu đã luyện hóa thật nhiều long huyết vẫn không hóa thân thành chân long là vì thiếu khuyết long châu, nếu giờ phút này cho hắn cắn nuốt long châu, hắn lập tức thành tựu long thân, hóa thân thành long, trở thành thành viên của chân long nhất tộc.
Lăng Tiếu suy diễn ra đại phương thế giới, một phương thái cổ thế giới, từng ngọn cây cọng cỏ đóa hoa đều như sống lại, bên trong còn có thần thú không ngừng rít gào.
Thế giới lực của Lăng Tiếu hiện tại còn mạnh lớn hơn ngày trước gấp mấy lần, phạm vi chừng vạn thước, đây là đại phương thế giới chỉ có huyền đế cao giai mới có thể suy diễn được, sự vật trong thế giới càng thêm phong phú không ít, linh tính thực sự, nhất là kim sắc chân long càng lớn hơn ngày xưa không biết bao nhiêu lần, đầy vẻ uy vũ bất phàm, như thực sự tồn tại.
Lăng Tiếu cảm thụ được lực lượng mênh mông trong thân thể, trên mặt hiện lên nụ cười hài lòng:
- Cổ Hoàng thần công tăng trưởng thật nhiều, trước kia nhiều nhất mỗi lần có thể tăng lên gấp hai mươi chiến lực, hiện giờ đã tới ba mươi lăm chiến lực! Ha ha…thật tốt quá!
Cổ Hoàng thần công ngoại trừ phòng ngự biến thái, còn có một công hiệu cường đại khác là lợi dụng long khí tăng lên sức chiến đấu.
Với tu vi huyền đế đê giai hiện tại của hắn, nếu chiến lực gia tăng, muốn tiêu diệt huyền đế trung giai thật dễ dàng, đối chiến cùng huyền đế cao giai cũng không thành vấn đề.
Nếu phối hợp cùng những lá bài tẩy khác, trong huyền đế cấp xem như đã là vô địch tồn tại.
Đợi ngày sau thực lực của hắn càng tăng lên, dù đối chiến bán thánh cũng không có gì khó khăn.
Giờ khắc này Lăng Tiếu rốt cục có thể xem như là cường giả một phương, danh hào Tiếu Ngạo cung đã chứng thực, có thể so sánh được với tam phẩm tông môn.
Lăng Tiếu cũng không lập tức rời khỏi Long Trì, trong tay xuất hiện một thanh trường thương.
Hiện tại thanh Kim Long thương tản ra ánh sáng chói lọi, long ảnh thật nhỏ xông ra ngoài, như muốn nhảy vào trong Long Trì.
- Ngươi đừng nóng nảy, ta biết tâm tình của ngươi, hiện tại cho ngươi uống đủ!
Lăng Tiếu cười nhẹ, ném Kim Long thương vào trong Long Trì.
Bản thân Kim Long thương là mượn dùng long huyết cùng đủ loại tài liệu quý trọng luyện chế thành thánh khí cao giai.
Nếu muốn nó tiếp tục tiến giai, phải có thêm tài liệu thần cấp, làm cho thần khí sư luyện chế lại lần nữa, đây là biện pháp đáng tin cậy nhất cũng là thực sự nhất.
Nhưng bên trong Trung Vực đừng nói là thần khí sư, cho dù thánh khí sư đều chưa chắc có vài người, làm sao có khả năng chế tạo lại Kim Long thương.
Ngoài ra còn một biện pháp khác chính là làm cho vũ khí súc tích thành thần hồn, vũ khí sẽ tự mình tiến giai.
Tương truyền biện pháp này cần dùng máu huyết của võ giả bồi dưỡng hàng ngày, theo bản thân võ giả càng cường đại thì vũ khí cũng sản sinh cảm giác tương liên huyết nhục với hắn, thường xuyên dùng tinh thần lực khai thông với vũ khí, trải qua thật nhiều năm tháng cho vũ khí sản sinh khí hồn, như vậy cũng có cơ hội tiến giai.
Biện pháp này phi thường khó khăn, thật sự không phải ai cũng có thể làm được đến.
Loại tình huống như Tàn Báo cùng Phệ Huyết ma đao thì khác, năm xưa thân thể Tàn Báo vẫn lạc bị thiêu cháy, đem linh hồn đầu nhập vào trong Phệ Huyết ma đao, cơ hồ liên thành một thể, chỉ cần Tàn Báo tiến giai thì Phệ Huyết ma đao cũng tiến giai.
Biện pháp như vây được xưng là phương pháp dưỡng hồn.
Lăng Tiếu biết rõ phương pháp đó nhưng không có tinh lực cùng thời gian như thế.
Vũ khí đạt tới thánh khí, trong vũ khí sản sinh khí hồn, người bình thường không cách nào cảm ứng được.
Vốn Lăng Tiếu cũng không cảm ứng tới, nhưng sau khi trong thân thể hắn tràn đầy long khí hắn đã cảm ứng được trong Kim Long thương có long khí tồn tại, mà long khí chính là khí hồn của Kim Long thương.
Hiện tại có thật nhiều long huyết, chính là thuốc bổ tốt nhất cho Kim Long thương, nếu cho nó ngâm mình bên trong, khẳng định có thể tích lũy thêm long khí, khiến phẩm cấp của Kim Long thương tăng lên một giai, ngày sau còn có cơ hội tiến giai thành thần khí.
Kim Long thương rơi vào trong Long Trì, khí hồn lập tức xuất ra, là một tiểu kim long, hình dáng thật uy vũ bất phàm.
Nó mở ra miệng lớn hấp thu long khí trong Long Trì.
Long khí bị hấp thu, thân thể của nó lớn lên cực nhanh, bộ dáng hư ảnh biến thành sinh động chân thật, như còn sống, càng thêm uy vũ.
Long văn trên thân thương biến hóa, càng thêm sáng lạn.
Lăng Tiếu nhìn thấy một màn này trong lòng mừng rỡ, hắn cảm thấy được Kim Long thương có hi vọng biến thành thần khí.
Nhưng ngay trong lúc còn đang vô cùng hưng phấn, hắn chợt nhìn thấy đôi tay của mình, ánh mắt cứng ngắc, thật hoài nghi bản thân bị hoa mắt choáng váng.
Hắn đưa hai tay giơ lên trước mặt, thần sắc kinh hoảng nói:
- Đây…đây là chuyện gì xảy ra? Vì sao ta lại biến thành hình dạng này?
Trong tay hắn ngưng tụ một tấm kính băng, hướng gương mặt mình chiếu xuống.
- Làm sao…điều đó không có khả năng!
Lăng Tiếu thất thanh kinh quát.
Hắn chứng kiến mình biến thành bộ dáng phi nhân phi long, thật sự khó chấp nhận được, ngày sau làm sao còn đi gặp người!
- Bình tĩnh, ta nhất định phải bình tĩnh, có thể chỉ nhất thời biến hóa, ngày mai sẽ khôi phục hình người!
Lăng Tiếu hít sâu một hơi lẩm bẩm.
Hắn thật sự chỉ tự an ủi mình, bởi vì chính bản thân hắn cũng không biết mình còn có thể biến trở về hay không!
Lúc này Kim Long thương bay lên khỏi Long Trì.
Hưu!
Kim mang lóe ra chói mắt, khí thế vượt hẳn ngày xưa.
Lăng Tiếu cầm vào trong tay, bỗng nhiên dâng lên cảm giác như cảm nhận được sự vui sướng của Kim Long thương.
Lăng Tiếu cắt tay nhỏ máu vào trên thân thương.
Kim Long thương nuốt lấy máu huyết của Lăng Tiếu, đầu thương biến hóa, nhìn qua như long đầu, mà thương thân lại như long thân, đuôi thương như long vĩ, kim mang dày đặc, kim long hiện lên trên thương, không ngừng quay vòng quanh Lăng Tiếu rít gào ngâm nga, tựa hồ đang lấy lòng hắn, hết thảy vô cùng thần kỳ.
Lăng Tiếu nâng tay khẽ vuốt hư ảnh long hình, cảm thấy vô cùng thân thiết.
Hắn khẽ thở dài nói:
- Xem ra vẫn còn cần dùng máu huyết thường xuyên bồi dưỡng nó mới có cơ hội đạt tới cấp bậc thần khí chân chính đi!
Kim Long thương chưa hoàn toàn thành thần khí, chỉ mới đạt tới bán thần khí, nhưng uy lực mạnh mẽ hơn ngày trước nhiều lần.
Kim long hư ảnh biến mất trên thân thương, Lăng Tiếu lướt lên trên bờ Long Trì.
La Mỹ Anh vừa định lao tới nhưng nhìn thấy bộ dáng của hắn, đành ngừng lại, cảm giác có chút xa lạ.
Nhưng Long Nữ trực tiếp bổ nhào vào trong lòng Lăng Tiếu, tươi cười kêu lên:
- Lão đại, ngươi đã ra rồi!
Đã có 3 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của minhchinh555