Tiên Quốc Đại Đế Tác giả : Quan Kỳ Quyển 11
Chương 56: Không Mạng Chi Hồn
Nguồn: ST
Diêm Xuyên, Quỷ Cốc Tử nhìn nhau một cái, vẻ mặt không rõ nhìn về phía Phần Mộ Quỷ Hỏa.
- Phần Mộ tiên sinh, chuyện gì thế này? Không phải tiên sinh nói, hai trăm lần ngộ tính sao? Còn là hai trăm lần trở lên?
Quỷ Cốc Tử không biết phải nói gì nữa.
Điều này căn bản không giống với lời Phần Mộ Quỷ Hỏa đã nói. Điều này cũng quá vô căn cứ?
Phần Mộ Quỷ Hỏa bỗng nhiên lúng túng một trận:
- Hả? Ha ha ha, ta cũng chỉ nghe nói, chỉ nghe nói mà thôi! Đây cũng là lần đầu tiên ta tiếp xúc với không mạng chi hồn!
Diêm Xuyên:... !
Quỷ Cốc Tử:... !
Hai trăm lần ngộ tính, xem ra đã sai. Sự thực chứng minh, Phần Mộ Quỷ Hỏa nói phóng đại lên.
- Quên đi, loại phân thân này chung quy có chút kỳ lạ. Không có cảm xúc, không có tâm tình, toàn bộ là lý trí, ngộ tính. Đây cũng là lần đầu tiên ta tiếp xúc!
Diêm Xuyên hít sâu một cái nói.
- Đúng vậy, nếu như tình cảm hai vị phong phú, chuyển hóa lại càng nhiều!
Phần Mộ Quỷ Hỏa lập tức an ủi nhằm xoay chuyển tình thế bất lợi.
Diêm Xuyên và Quỷ Cốc Tử hai mặt nhìn nhau, cũng cảm thấy bất đắc dĩ.
Trên chiếc bình màu vàng kim viết
——
Trong bình màu vàng kim cũng là không mạng chi hồn, nhưng có thêm một ít truyền thừa của ta. Hy vọng các ngươi có thể lợi dụng tốt phần truyền thừa này!
——
Truyền thừa của vị tiền bối thân hóa luân hồi kia sao?
Ánh mắt Quỷ Cốc Tử, Diêm Xuyên đều sáng ngời. Nhưng bọn họ chỉ cảm thán một hồi, cũng không hề đánh chủ ý vào cái bình màu vàng kim kia.
- Hai vị, ta lấy cái bình màu vàng kim. Hai vị mỗi người một bình bạc đi!
Phần Mộ Quỷ Hỏa có chút áy náy nói.
- Được rồi!
Diêm Xuyên và Quỷ Cốc Tử thoáng cười khổ một hồi nói.
- Hai vị, lần này ta thật sự không nói trước được. Vô cùng xin lỗi, tương lai lại bồi tội. Khối ngọc phù này ta cho hai vị. Hai vị bóp nát ngọc phù thì có thể trở về. Tại hạ xin cáo từ trước!
Phần Mộ Quỷ Hỏa có chút ngượng ngùng nói.
- Được!
Hai người gật đầu một cái.
Cầm lấy cái bình màu vàng kim, Phần Mộ Quỷ Hỏa đạp không, nhảy vào trong một đạo luân hồi, trong chớp mắt biến mất không thấy nữa.
- Luân hồi?
Diêm Xuyên và Quỷ Cốc Tử nhìn đạo luân hồi kia một hồi nhíu mày.
Quỷ Cốc Tử nhìn bốn đạo luân hồi vây quanh mình, lông mày hơi nhíu lại. Một lát sau hắn nói:
- Thánh Vương, thần có một ý nghĩ!
- Ồ?
- Thần muốn cứu sống Quỷ Cốc Tử Hắc Ám!
Quỷ Cốc Tử trầm giọng nói.
- Cứu sống?
- Vâng, Quỷ Cốc Tử Hắc Ám ngày xưa là một mặt u ám do thần hiểu lầm mà hình thành. Sau khi vạn yểm luyện tâm, Quỷ Cốc Tử Hắc Ám đã không còn oán hận Thánh Vương nữa. Nỗi oán hận này cũng đang tan đi, càng ngày càng ít, mãi đến tận khi biến mất. Nhưng chung quy hắn còn sót lại một tia tàn dư. Thần muốn cứu sống hắn!
Quỷ Cốc Tử trầm giọng nói.
- Tiên sinh muốn làm gì?
Diêm Xuyên nghi ngờ nói.
- Hắn có tất cả ý nghĩ của thần. Hơn nữa, hắn so với thần càng không chừa thủ đoạn nào. Hắn là hóa thân của ác ma âm u. Nhưng sau vạn yểm luyện tâm, hắn sẽ không còn uy hiếp đến thần, cũng như không còn uy hiếp đến Đại Trăn nữa. Thần muốn để hắn tiến vào trong một đạo luân hồi này!
Quỷ Cốc Tử trầm giọng nói.
- Cho hắn đi thế giới đại ác, hoặc là thế giới đại thiện sao?
Diêm Xuyên ngưng trọng nói.
- Vâng, lấy phương pháp soán mạng diễn sinh, để hắn xoay người tại một trong hai thế giới. Trước mắt thần chỉ biết luân hồi thế giới thứ nhất và đại thế giới. Hai luân hồi khác, thần cũng không quen. Không phải đại ác chính là đại thiện, để hắn thành một quân cờ mai phục của Đại Trăn tỏng tương lai!
Quỷ Cốc Tử trầm giọng nói.
Nhìn Quỷ Cốc Tử, Diêm Xuyên hít sâu một cái, cuối cùng gật đầu nói:
- Được!
- Thần muốn xin Thánh Vương một thứ cho Quỷ Cốc Tử Hắc Ám!
Quỷ Cốc Tử trịnh trọng nói.
- Ý tiên sinh muốn nói, thú hệ kim?
Diêm Xuyên trầm giọng nói.
- Vâng, thú hệ kim! Thú lực của thần hệ kim vô cùng mạnh. Thần biết nó có tác dụng lớn đối với Thánh Vương, nhưng... !
Quỷ Cốc Tử cau mày nói.
Két!
Diêm Xuyên xoay tay lấy ra một cái táng thiên đồng quan. Tiếp đó hắn đổ từ bên trong ra một hình người kim loại màu bạc.
- Trẫm tin tưởng tiên sinh!
Diêm Xuyên gật đầu một cái.
- Vâng!
- Trước hết hãy hồi phục bản thân đến trạng thái tốt nhất đã!
Diêm Xuyên trầm giọng nói.
Quỷ Cốc Tử gật đầu một cái.
Hai người ngồi khoanh chân. Bọn họ ngồi suốt một tháng. Sau một tháng, hai người mới khôi phục tới trạng thái đỉnh phong.
Sau một tháng, Diêm Xuyên nhìn Quỷ Cốc Tử.
Trong cơ thể, Quỷ Cốc Tử lại chậm rãi phun ra từng luồng hắc khí.
- Ta vẫn chưa tiêu vong sao? Ha ha ha, Quỷ Cốc Tử, ngươi lại không để ta tiêu vong sao?
Trong hắc khí truyền ra giọng nói của Quỷ Cốc Tử tà ác ngày xưa.
Hắc khí chậm rãi phun ra, dần dần bay vào trong cơ thể của thú hệ kim.
Thú hệ kim bị Diêm Xuyên hủy diệt ý thức, lúc này vừa vặn bị Quỷ Cốc Tử Hắc Ám làm tu hú chiếm tổ chim khách.
Thân thể màu bạc trước kia dần dần biến thành màu đen.
Lực lượng tà ác của Quỷ Cốc Tử Hắc Ám quá mạnh mẽ.
Ầm!
Quanh thân Quỷ Cốc Tử run rẩy mạnh. Sau đó Quỷ Cốc Tử Hắc Ám hoàn toàn tách ra.
Kèn kẹt kèn kẹt!
Thú hệ kim chậm rãi vặn vẹo thân thể. Thân thể kim loại trước kia đột nhiên hòa tan, trở thành trạng thái giống như kim loại lỏng. Sau đó, kim loại trạng thái lỏng kia từ từ biến thành hình dáng của Quỷ Cốc Tử.
Quỷ Cốc Tử Hắc Ám, thân thú hệ kim.
- Ha ha ha, thân thể thật mạnh mẽ, thật mạnh!
Quỷ Cốc Tử Hắc Ám hưng phấn kêu to.
Tiếp đó Quỷ Cốc Tử Hắc Ám nhìn hai người.
Thời điểm nhìn thấy Diêm Xuyên, chân mày Quỷ Cốc Tử Hắc Ám nhíu lại. Hắn không còn oán hận ngày xưa. Hắn nhìn Diêm Xuyên đã không còn hận thù nữa.
- Diêm Xuyên, ngươi là truyền nhân của lão sư, nhưng đừng phụ lòng kỳ vọng của lão sư. Bách Nghiệp, năm đó ta hiểu lầm hắn, hắn là một nam nhân!
Quỷ Cốc Tử Hắc Ám trịnh trọng nói.
- Sư thúc yên tâm! Ta sẽ không phụ lòng kỳ vọng của gia gia. Hơn nữa mối thù của gia gia, cuối cùng có một ngày, ta sẽ báo!
Diêm Xuyên gật đầu một cái.
- Mối thù của lão sư? Bất kể là ai, cũng đừng mong sống sót!
Ánh mắt Quỷ Cốc Tử Hắc Ám đột nhiên xuất hiện một tia âm lãnh.
Ba người gật đầu một cái.
Nhìn hai người, Quỷ Cốc Tử Hắc Ám hít sâu một cái nói:
- Tất cả hoàn toàn dựa vào vận khí. Chờ tới thời điểm bốn giới hợp nhất, chúng ta sẽ gặp mặt!
- Bảo trọng!
Diêm Xuyên trịnh trọng nói.
- Bảo trọng!
Quỷ Cốc Tử cũng trịnh trọng nói.
Gật đầu một cái, Quỷ Cốc Tử Hắc Ám nhìn bốn luân hồi, đạp không tiến vào bên trong một luân hồi.
Trong chớp mắt, Quỷ Cốc Tử Hắc Ám bị thông đạo luân hồi hút vào không còn hình bóng.
Diêm Xuyên, Quỷ Cốc Tử trầm mặc một hồi.
- Bắt đầu đi! Từng người luyện hóa!
Diêm Xuyên nói.
- Vâng!
Quỷ Cốc Tử gật đầu một cái.
Hai người lấy ra một cái bình bạc, tiếp đó mở nắp bình ra quay miệng về phía trong, há miệng hút vào.
Không mạng chi hồn bên trong bị hút vào trong cơ thể hai người.
Hai người lại ngồi khoanh chân, nhắm mắt luyện hóa.
Một lần luyện hóa này lại là thời gian ba tháng.
Đã có 4 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của acquyden
Tiên Quốc Đại Đế Tác giả : Quan Kỳ Quyển 11
Chương 57: Thiên Các, Địa Các
Nguồn: ST
Sau ba tháng, Diêm Xuyên, Quỷ Cốc Tử, một trước một sau đã mở mắt ra.
Quanh thân hai người tản mát ra một vầng sáng màu trắng.
Đứng dậy, hai người không nhúc nhích, mãi đến tận nửa nén hương sau, vầng sáng trên người tách ra khỏi thân.
Bên cạnh hai người, đột nhiên xuất hiện hai nam tử áo bào trắng. Dáng dấp của hai nam tử vẫn là Diêm Xuyên, Quỷ Cốc Tử.
Trên mặt hai người không có biểu tình gì, thần tình lạnh lùng, nhưng hai con ngươi lại màu bạc.
- Kính chào đạo hữu!
Quỷ Cốc Tử ngân đồng quay về phía Quỷ Cốc Tử hơi cúi đầu.
- Kính chào đạo hữu!
Diêm Xuyên ngân đồng quay về phía Diêm Xuyên cũng hơi cúi đầu.
Diêm Xuyên và Quỷ Cốc Tử nghi hoặc nhìn hai người.
Cặp con ngươi màu bạc nhìn về phía bọn họ, khiến bọn họ dường như có cảm giác bị đối phương nhìn thấu.
- Ngươi có thể nhìn thấy cái gì?
Quỷ Cốc Tử trầm giọng nói.
- Hạt tròn!
Quỷ Cốc Tử ngân đồng trầm giọng nói.
- Hạt tròn? Lẽ nào nhìn ta cũng là vô số hạt tròn?
Quỷ Cốc Tử kinh ngạc nói.
- Đúng, tất cả đều hạt tròn. Ở trong mắt ta, tất cả đều là hạt tròn, chỉ có điều được sắp xếp không giống nhau mà thôi!
Quỷ Cốc Tử ngân đồng trịnh trọng nói.
Diêm Xuyên nhìn về phía phân thân của mình. Diêm Xuyên ngân đồng cũng gật đầu một cái nói:
- Vô số hạt trong nhỏ, bên ngoài hạt tròn lớn có vô số hạt còn nhỏ hơn.
- Cái khác thì sao? Như bốn cái luân hồi này thì sao?
Quỷ Cốc Tử hỏi.
- Cũng chỉ một loại hạt đặc biệt, được sắp xếp đặc biệt. Nếu như có đầy đủ thời gian, ta có thể thông hiểu được sự sắp xếp của tất cả hạt tròn này. Ta có thể sắp xếp ra loại luân hồi này, nhưng tốn rất nhiều thời gian!
Quỷ Cốc Tử ngân đồng trầm giọng nói.
Diêm Xuyên ngân đồng cũng gật đầu một cái.
Diêm Xuyên và Quỷ Cốc Tử nhìn nhau. Giờ phút này, bọn họ không còn vẻ mất mát như lúc trước nữa. Phân thân của hai người quá biến thái! Vạn vật thế gian đều có thể xem là những hạt tròn được sắp xếp khác nhau?
- Ta muốn bế quan, tìm hiểu những hạt tròn này!
Quỷ Cốc Tử ngân đồng trầm giọng nói.
- Ta muốn bế quan, tìm hiểu tất cả sắp xếp của những hạt tròn đó!
Diêm Xuyên ngân đồng trầm giọng nói.
Diêm Xuyên và Quỷ Cốc Tử hai mặt nhìn nhau. Trong mắt mỗi người chợt hiện lên vẻ vui mừng.
Két!
Diêm Xuyên lấy táng thiên đồng quan ra.
- Trước hết cứ trở về Đại Trăn đã. Ta sẽ an bài tốt tất cả!
Diêm Xuyên trịnh trọng nói.
- Được!
Hai người lên tiếng trả lời.
Diêm Xuyên ngân đồng, Quỷ Cốc Tử ngân đồng bước vào trong đó. Bọn họ Nhanh chóng được truyền tống trở về Đại Tần Thành cõi âm.
Bên trong thư phòng, cương thi Diêm Xuyên nhìn hai người.
- Nhìn ta, các ngươi cũng thấy vô số hạt tròn sao?
Cương thi Diêm Xuyên hỏi.
- Đúng. Thiên địa vạn vật, tất cả đều từ hạt tròn sắp xếp mà thành!
Diêm Xuyên ngân đồng gật đầu một cái.
Cương thi Diêm Xuyên gật đầu nói:
- Ta đã sắp xếp Lã Bất Vi và Lý Tư bố trí hai các thiên, địa. Thiên Các tại Hàm Dương Thành ở dương gian. Địa Các tại Đại Tần Thành cõi âm. Phân thân của ta sẽ vào trong Thiên Các. Phân thân của Quỷ Cốc Tử vào trong Địa Các! Không có mệnh số theo dõi, mỗi người tìm hiểu thiên địa, chúng sinh, thiên đạo, Thiên số, hoặc mệnh số!
- Được!
Hai người gật đầu một cái.
Đến lúc này, Đại Trăn bỗng nhiên có thêm hai nơi đặc biệt.
Diêm Xuyên cũng không bàn giao với bất kỳ ai. Cho dù là Lã Bất Vi, Lý Tư cũng không biết trong Thiên Các, Địa Các này có cái gì. Dù sao đi nữa chỉ có một điều, bất kỳ người nào cũng không được tới gần. Người tới gần sẽ bị luận tội phản quốc mà xử!
Từ khi bắt đầu đến giờ phút này, Thiên Các, Địa Các trở thành cấm địa đầu tiên của Đại Trăn. Ở phía ngoài còn có trận pháp do Diêm Xuyên tự mình bố trí.
- Meo, Diêm Xuyên, bên trong Thiên Các, Địa Các có cái gì. Tại sao ngay cả ta cũng không thể đi vào đó?
Miêu Miêu chạy tới làm nũng với Diêm Xuyên nói.
Cõi âm, Đại Tần Thành! Trong thượng thư phòng, có một cái táng thiên đồng quan được đặt ở cửa thư phòng. Vương Tiễn từ bên trong bước ra.
- Thánh Vương, Thông Thiên đối chiến chín thánh nhân dương gian! Chín đại thánh nhân đều ra tay!
Vương Tiễn trịnh trọng nói.
- Chín đại thánh nhân sao?
Cương thi Diêm Xuyên trầm giọng nói.
- Vâng, ngoại trừ Tuyệt Cung Chủ, Ngô Thiên, Tây Tiểu Thiên Cơ Tử, Công Dương Tử, Đông Phương Bất Bại, Viên Thiên Cương, Bách Ác Lão Ma ra, thánh nhân thứ chín của dương gian cũng đã xuất hiện, hơn nữa còn kỳ thế trùng thiên. Quanh thân hắn tản mát ra một quý khí vô biên!
Vương Tiễn ngưng trọng nói.
- Ồ?
- Người này toàn thân mặc áo bào tím. Hào quang của thánh nhân cũng không thể che giấu được quý khí của hắn. Thông thường khuôn mặt thánh nhân bị che khuất bởi một tầng sương mù dày đặc. Nhưng hắn không có. Dường như hắn căn bản khinh thường với phần thân phận tôn quý này. Hào quang vạn trượng, tử khí xuyên thẳng vào cửu tiêu. Một đám thánh nhân đứng chung một chỗ, phong thái của người này đã vượt qua mọi người!
Vương Tiễn ngưng trọng nói.
- Mọi người? Kể cả Đông Phương Bất Bại?
Diêm Xuyên ngưng trọng nói.
- Vâng. Phong cách của hai người không giống nhau. Đông Phương Bất Bại không ra tay thì toàn thân nội liễm, ra tay hào quang vạn trượng. Lúc này chín đại thánh nhân đang bao vây tấn công Thông Thiên giáo chủ. Đông Phương Bất Bại rất ít ra tay, thánh nhân thứ chín này cũng thế. Bởi vì hai người bọn họ vẫn không sử dụng binh khí, pháp bảo. Dường như bọn họ chỉ quan sát Thông Thiên, hơn nữa chỉ lấy năng lực đặc thù của thánh nhân phối hợp với các thánh nhân khác mà thôi!
Vương Tiễn trịnh trọng nói.
- Tử khí trùng thiên? Cao quý không tả nổi? Nhưng nghe nói hắn tên gì?
Cương thi Diêm Xuyên trầm giọng nói.
- Vâng, hắn tên Tử Vi.
Vương Tiễn nói.
- Tử Vi?
Sắc mặt Diêm Xuyên trầm xuống.
Cái tên này quá làm đặc biệt. Đặc biệt đối với thiên hạ. Đặc biệt đối với cả đế vương. Trên trời có vô số vì sao, nhưng có một vì sao gọi là Bắc cực tinh, lại gọi đấu số chi chủ, Tử Vi Tinh, ứng với đế vương toàn thiên hạ. Người này lại có tên là Tử Vi?
- Nhưng có người nào biết được lai lịch của người này không?
Diêm Xuyên trầm giọng hỏi.
- Không có, Lưu Cương đã phái Hán vệ nhanh chóng tìm hiểu bên ngoài biển Thông Thiên. Nhưng cường giả đến từ khắp nơi trong thiên hạ lại không có người nào biết Tử Vi. Giống như hắn đột nhiên xuất hiện vậy!
Vương Tiễn trầm giọng nói.
- Còn Thông Thiên thì sao?
Diêm Xuyên nhìn về phía Vương Tiễn nói.
- Lần này Thông Thiên giáo chủ vô cùng quái dị, đối chiến chín đại thánh nhân, người lại chỉ dùng một kiếm, Tru Tiên Kiếm! Còn ba thanh kiếm khác lại không dùng tới!
Vương Tiễn trịnh trọng nói.
- Chỉ dùng một kiếm? Ngay cả Tru Tiên Kiếm trận cũng không dùng?
Ánh mắt Diêm Xuyên thoáng cứng lại.
- Vâng, kiếm đạo của Thông Thiên giáo chủ thật sự rất mãnh liệt. Xung quanh căn bản không có người nào dám tới gần. Trên mặt đất, nơi kiếm khí đi qua hình thành vô số cống ngầm hình kiếm. Phàm là người tới gần, đều bị Tru Tiên kiếm khí cắn giết. Chín đại thánh nhân ra tay vẫn không làm gì được hắn. Đương nhiên, hai người trong đó là Đông Phương Bất Bại và Tử Vi vẫn chưa xuất toàn lực!
Vương Tiễn miêu tả nói.
Đã có 4 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của acquyden
Tiên Quốc Đại Đế Tác giả : Quan Kỳ Quyển 11
Chương 58: Thiên Các, Địa Các (2)
Nguồn: ST
- Đi thôi!
Diêm Xuyên gật đầu một cái.
Vương Tiễn bước vào táng thiên đồng quan. Đồng thời, trong táng thiên đồng quan lại có một người bước ra. Đó chính là Mông Điềm!
- Thánh Vương, cuộc đại chiến sắp phân thắng bại rồi!
Mông Điềm lập tức nói rằng.
- Hả?
- Chín đại thánh nhân đều điều động đại thế lực của thiên địa. Khắp nơi đất trời tối tăm, lôi điện bùng lên, hai bảy ngàn hư ảnh thiên đạo liền thành một khối, dường như hình thành một thiên đạo trận cực lớn, đè ép tiến về phía Thông Thiên giáo chủ. Tất cả đại địa cương vực Thông Thiên đều đang chấn động!
Mông Điềm nói.
- Một mình Thông Thiên đẩy hai bảy ngàn thiên đạo?
Diêm Xuyên trầm giọng nói.
- Vâng. Tuy rằng những hư ảnh thiên đạo này đều là thánh nhân sử dụng, nhưng uy lực của nó lại khiến vô số người vây xem xung quanh phải chấn động. Từ chỗ Bích Du Cung, bốn vết nứt lớn chạy về bốn phương tám hướng, Thông Thiên giáo chủ bị nhốt trong đó, không thể động đậy!
Mông Điềm nói.
- Không thể động đậy?
Cương thi Diêm Xuyên ngưng trọng nói.
- Vâng. Tuy nhiên từ đầu đến cuối, Thông Thiên giáo chủ đều không sử dụng ba thanh kiếm khác. Thông Thiên giáo chủ chỉ lấy Tru Tiên Kiếm đối phó với 27 ngàn thiên đạo, vẻ mặt dữ tợn! Sợ là chỉ lát nữa lực lượng của các thánh nhân phải sẽ chôn vui Thông Thiên giáo chủ!
Mông Điềm trầm giọng nói.
- Không thể động đậy? Không. Thông Thiên đang ép mình tới cực hạn. Hắn muốn lấy lực của đám thánh nhân ép mình đột phá. Đi thôi, trẫm biết rồi!
Cương thi Diêm Xuyên trầm giọng nói.
- Vâng!
Mông Điềm gật đầu một cái, đạp không tiến vào táng thiên đồng quan.
Cùng lúc đó, Nhân thân Diêm Xuyên và Quỷ Cốc Tử đang ở trung tâm của bốn luân hồi, ngồi khoanh chân. Lúc này mới chậm rãi mở mắt.
- Đại chiến của Thông Thiên sắp kết thúc. Chúng ta nên trở về xem trận đại chiến này thôi!
Diêm Xuyên trầm giọng nói.
- Vâng!
Quỷ Cốc Tử gật đầu một cái.
Diêm Xuyên đưa tay, bóp nát ngọc phù do Phần Mộ Quỷ Hỏa lưu lại.
Ầm ầm ầm.
Bốn đạo luân hồi đột nhiên đổ nát. Vị trí không gian nơi hai người đứng bỗng nhiên vặn vẹo một hồi. Trong nháy mắt bọn họ bị truyền tống ra ngoài.
Tại bầu trời phía trên biển Thông Thiên, mây đen dày đặc, cuồn cuộn bao phủ tất cả cương vực Thông Thiên.
Khắp nơi đều tối như đêm đen.
Đại địa đang không ngừng dâng lên. Tất cả biển rộng xung quanh cương vực chịu sự chấn động này, đang dâng lên sóng thần ngập trời.
Trong bóng tối, đồng thời có hơn hai vạn thiên đạo toả ra rất nhiều hào quang.
Hơn hai vạn thiên đạo từ khắp nơi trong thiên địa rơi xuống. Lúc này, chúng giống như nghiêng xuống. Tất cả gốc rễ đều đè lên trung tâm Bích Du Cung.
Xung quanh biển Thông Thiên, vô số hư không bị đập vỡ. Nhưng biển Thông Thiên vẫn tồn tại, Bích Du Cung vẫn tồn tại.
Thông Thiên giáo chủ đạp chân lên mặt đất, dùng một thanh Tru Tiên Kiếm trụ vững trước 27 ngàn thiên đạo.
Ầm ầm ầm!
Đứng ở dưới thấp nhất, áo bào đen trên người Thông Thiên giáo chủ theo gió nhanh chóng tung bay phần phật. Vẻ mặt Thông Thiên giáo chủ đầy dữ tợn, có chút gian nan chống đỡ 27 ngàn thiên đạo.
Với hàng ngàn hàng vạn thiên đạo vây quanh lại chín đạo hàng quan chói lọi.
Chín đại thánh nhân dùng tay khống chế đại thế lực thiên địa của mình, đè ép về phía Thông Thiên giáo chủ.
Thông Thiên lấy lực lượng một người chống đỡ chín đại thánh nhân.
- Thông Thiên, ngươi cũng có ngày hôm nay, ha ha ha ha!
Trong số đó có một thánh nhân càn rỡ cười to.
- Công Dương Tử?
Thông Thiên giáo chủ bị thiên đạo áp chế, ánh mắt lạnh lẽo.
- Ngày ấy, trước mặt người trong thiên hạ, ngươi chém ta một tay. Hôm nay, ta muốn pử trước mặt người trong thiên hạ, ép ngươi thành mảnh vụn!
Công Dương Tử càn rỡ nói.
- Một tên hề như ngươi cũng dám làm càn sao?
Trong mắt Thông Thiên hiện ra một ánh sáng lạnh.
Tiếp theo, trong áo bào đen quanh thân Thông Thiên dường như chậm rãi tràn ra một tia hắc khí. Hắc khí có một năng lực cắn nuốt, đang không ngừng cắn nuốt áp lực của thiên đạo.
Kèn kẹt kèn kẹt!
Trong cơ thể Thông Thiên phát ra từng tiếng vang.
- Hừ, ta thì làm sao? Ngày ấy, ta chỉ là trả lại cho Diêm Xuyên. Đó là ân oán giữa ta và Diêm Xuyên, tại sao ngươi phải nhúng tay vào?
- Ngươi đã tới cùng đường. Để ta tiễn ngươi đi đoạn đường cuối cùng!
Công Dương Tử lạnh lùng nói.
Nói xong, hắn một tay điều động đại thế lực thiên địa, một tay khác, lại đột nhiên đâm một kiếm về phía Thông Thiên giáo chủ.
Thông Thiên giáo chủ không thể động đậy. Dường như một kiếm này sẽ giết chết hắn.
Chỉ trong nháy mắt này, hư không bên cạnh Công Dương Tử đột nhiên run lên, xuất hiện thêm hai đạo thân ảnh.
Diêm Xuyên, Quỷ Cốc Tử đã trở về.
- Cái gì?
Công Dương Tử bất ngờ, kêu lên một tiếng sợ hãi.
Diêm Xuyên đột nhiên xuất hiện, vị trí hiện ra chỉ cách Công Dương Tử có 10 tấc.
Quá gần.
Diêm Xuyên nhất thời biến sắc. Hắn cũng không quản là thánh nhân nào, theo bản năng vỗ một chưởng vào phía sau lưng Công Dương Tử.
Ầm!
Công Dương Tử nhất thời bị đánh bay về phía Thông Thiên giáo chủ.
- Không!
Công Dương Tử sợ hãi kêu to.
Trong nháy mắt này hắn bị Diêm Xuyên làm rối loạn nhịp điệu. Loáng một cái ba ngàn hư ảnh thiên đạo do hắn thao túng chợt biến mất.
Phía xa Thông Thiên giáo chủ dường như chỉ chờ có thời cơ như vậy.
Thời cơ vừa xuất hiện, trong nháy mắt quanh thân Thông Thiên giáo chủ xuất hiện kiếm khí vô tận. Một đạo kiếm cương khổng lồ từ chỗ thiên linh cái xuyên thẳng vào phía trên cửu tiêu.
- A!
Thông Thiên giáo chủ bạo phát rống to một tiếng. Kình đạo quanh thân đột nhiên tăng vọt gấp mấy lần.
Ầm!
Hơn hai vạn thiên đạo ầm ầm nổ nát.
Sau vụ nổ lớn xảy ra, một đám thánh nhân nhất thời bị phản chấn ầm ầm rút lui về phía sau.
Chỉ có Công Dương Tử bị Diêm Xuyên đánh lén bay về phía Thông Thiên giáo chủ.
- Chém!
Thông Thiên giáo chủ quát to một tiếng.
Keng!
Trong nháy mắt Tru Tiên Kiếm phát qua một đạo kiếm khí màu tím, ầm ầm chém về phía Công Dương Tử.
- Không!
Công Dương Tử sợ hãi sử dụng kiếm chặn lại.
Nhưng dưới Tử quang của Tru Tiên Kiếm, kiếm cương và kể cả thần kiếm của Công Dương Tử bị chém thành hai nửa. Trong nháy mắt, uy thế một kiếm của Thông Thiên còn phá ta tất cả phòng ngự của Công Dương Tử.
Ầm!
Công Dương Tử bị chém thành hai nửa. Kể cả tế đàn thiên địa dưới chân, cũng bị chém làm hai. Kiếm khí màu tím còn dư lực, tiếp tục chém về phía xa.
Ầm!
Một hư không đen kịt xông thẳng tới biên giới cương vực Thông Thiên.
Tử quang chém vào đại địa.
Ầm!
Một cống ngầm kéo dài từ biển Thông Thiên tới biên giới cương vực.
Ầm ầm ầm!
Phía ngoài biển rộng cũng dâng lên cuồn cuộn. Tiếp theo từ phía xa, biển rộng nhanh chóng xuất hiện vô số dòng nghịch lưu.
Hơn hai vạn thiên đạo sụp đổ.
Một đám thánh nhân cũng không còn tâm tình ra tay.
Lúc này quanh thân Thông Thiên giáo chủ vô số ngọn lửa màu đen thiêu đốt. Hỏa diễm xông thẳng tới hắc vân trên bầu trời.
Ào ào ào!
Vô số những đám mây đen đột nhiên bị hỏa diễm thiêu đốt hầu như không còn.
Xung quanh thân thể Thông Thiên giáo chủ còn có một khí thế không thể đỡ xông thẳng ra bốn phía.
Đã có 5 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của acquyden
Tiên Quốc Đại Đế Tác giả : Quan Kỳ Quyển 11
Chương 59: Thông Thiên Đột Phá
Nguồn: ST
Đám thánh dừng chiến đấu lại. Mỗi người đều tỏ ra ngưng trọng nhìn về phía Thông Thiên giáo chủ. Chỉ có Công Dương Tử, lúc này thân thể đã bị chém thành hai. Tế đàn thiên địa dưới chân hắn cũng ầm ầm nổ nát.
Chỉ một kiếm, hắn đã bị Thông Thiên giáo chủ giết chết.
Công Dương Tử đã chết! Khuôn mặt sương mù chậm rãi tan đi.
Thời khắc hắn hấp hối, gian nan xoay người nhìn về phía hai người xuất hiện phía sau.
Diêm Xuyên, Quỷ Cốc Tử.
- Lại là ngươi. Diêm Xuyên, ta bị ngươi khắc chết. Ta lại có thể là một kẻ chết vì không may. Ta hận ngươi!
Công Dương Tử khóc thảm thương nuốt xuống một hơi cuối cùng.
- Bành!
Thân thể Công Dương Tử ầm ầm nổ tung.
Ầm!
Trên bầu trời đột nhiên phát ra một tiếng động rất lớn. Khắp nơi trong thiên hạ đột nhiên rơi xuống vô số mưa máu. Huyết vụ bay lên không trung.
Thánh nhân chết đi, thiên địa bi ai!
Tuy nhiên giờ phút này, không người nào quan tâm thánh nhân đã chết đi. Gần như mọi người đều nhìn chằm chằm vào Thông Thiên giáo chủ ở trung tâm ngọn lửa màu đen.
Kiếm khí vờn quanh, ánh kiếm trùng thiên, vô số nhuệ khí với một khí thế không thể đỡ nổi.
- Tổ tiên, thập tam trọng thiên?
Trong mắt Diêm Xuyên nhất thời cứng lại.
- Thông Thiên đột phá!
Quỷ Cốc Tử thở dài nói.
- A!
Thông Thiên giáo chủ lại rống to một tiếng.
- Thiên số, ta lại muốn chiến đấu. Một năm sau, vẫn ở đây, ta muốn nghênh chiến đấu với mười lăm thánh nhân. Ta muốn bọn họ toàn lực ứng phó, toàn lực ứng phó!
Thông Thiên quay về phía bầu trời rống to.
Ầm ầm ầm!
Mây đen bị hỏa diễm màu đen quanh thân Thông Thiên thiêu đốt lại xuất hiện. Một uy thế khổng lồ bắn thẳng xuống.
Tám thánh nhân còn lại ngẩng đầu nhìn lên trời.
Diêm Xuyên, Quỷ Cốc Tử cũng ngẩng đầu nhìn lên bầu trời đầy mây đen.
Nơi xa hơn, còn có vô số cường giả khắp nơi đang quan sát từ phía xa lại.
- Meo!
Miêu Miêu đột nhiên đã xuất hiện ở trên bả vai Diêm Xuyên.
- Diêm Xuyên, ngươi rốt cuộc đã trở lại?
Sắc mặt Miêu Miêu lộ vẻ vui mừng nói.
- Phải!
Diêm Xuyên gật đầu một cái.
- Thiên số, một năm sau, ta sẽ bày ra Tru Tiên Kiếm trận, nghênh chiến mười lăm thánh nhân! Nhìn bọn họ toàn lực ứng phó!
Thông Thiên lại nhìn lên trời quát lên.
- Chuẩn!
Hư không đột nhiên có một tiếng nổ vang, xông thẳng vào trái tim, vào đầu của tất cả mọi người.
Đặc biệt là một đám thánh nhân. Ngô Thiên, Thiên Cơ Tử, Tuyệt Cung Chủ, Bách Ác Lão Ma, Tây Môn, Viên Thiên Cương đều hét theo một tiếng:
- Vâng!
Chỉ có hai người, Đông Phương Bất Bại, còn có một nam tử mặc áo bào màu tím phía xa, vẫn chưa hét theo.
- Thiên hạ thánh nhân nghe lệnh, từ hôm nay cho phép thánh nhân qua lại hai giới âm dương. Sau một năm kể từ ngày hôm nay, các thánh nhân vây giết Thông Thiên, không được thiếu người nào!
Tiếng hét lớn lại vang lên.
Sau một tiếng nổ vang, âm thanh xuyên qua hai giới âm dương.
Mt đám thánh nhân cõi âm, sắc mặt cũng đột nhiên trầm xuống.
- Vâng!
Các thánh nhân cõi âm hét theo nói.
- Trong vòng một năm, các thánh vị còn trống sẽ xuất hiện tại Bắc Ngoại Châu! Người có tài làm thánh!
Âm thanh vang vọng, trong nháy mắt truyền khắp thiên địa. Trong lúc nhất thời, vô số cường giả trong thiên hạ xiết chặt nắm đấm, ánh mắt đầy chờ mong.
Ầm ầm ầm!
Mây đen chậm rãi tan đi. Thiên số đến một hồi, trong chớp mắt lại biến mất không thấy nữa.
Trong Bích Du Cung, khí thế quanh thân Thông Thiên giáo chủ thoáng thu lên, nhìn ngược về phía đám thánh nhân.
- Chiến dịch lần này, đa tạ các vị. Sau một năm nữa, hẹn tái chiến ở đây!
Thông Thiên giáo chủ trầm giọng nói.
Một đám thánh nhân nhìn chằm chằm vào Thông Thiên giáo chủ một hồi lâu.
- Một năm? Thông Thiên? Không nên khiến trẫm thất vọng!
Thánh nhân áo bào tím phía xa trầm giọng nói.
Diêm Xuyên nhìn tới. Đây chính là thánh nhân Tử Vi.
Toàn thân hắn mặc áo bào màu tím tỏa ra ánh sáng lung linh, khuôn mặt cực kỳ tuấn lãng. Nhìn bề ngoài hắn giống một người phàm khoảng ba mươi, bốn mươi tuổi. Hắn chắp tay đứng trên không trung, khí định thần nhàn, trong mắt loé ra một tia thưởng thức nhìn về phía Thông Thiên.
- Thánh nhân Tử Vi?
Thông Thiên giáo chủ lộ vẻ ngưng trọng nhìn về phía hắn.
Trong trận chiến đấu lúc trước, Thông Thiên giáo chủ tất nhiên nhìn ra được, trong đám thánh nhân người nào dùng hết toàn lực, người nào thành thạo điêu luyện. Thánh nhân Tử Vi này chính là người thành thạo điêu luyện nhất.
- Sau một năm, ta sẽ gặp lại ngươi!
Thánh nhân Tử Vi cười nói.
Nói xong, thánh nhân Tử Vi đạp không, bay vút lên trời, hóa thành một tia sáng màu tím, trong nháy mắt biến mất khỏi tầm mắt của mọi người.
Đông Phương Bất Bại nhìn Tử Vi thánh nhân rời đi, lông mày nhíu lại. Hắn hít sâu một cái, đạp không, cũng biến mất ngay tại chỗ.
Hai đại thánh nhân rời đi, sáu thánh nhân còn lại nhìn nhau một cái.
- Cáo từ!
Sáu người nói.
Tiếp theo, sáu người cũng hóa thành lưu quang trong chớp mắt biến mất không thấy nữa.
Thánh nhân rời đi, nhất thời rất nhiều tu giả đứng phía xa liền bay tới gần.
Người dẫn đầu lại là Tôn Ngộ Không.
- Chúc mừng giáo chủ!
Tôn Ngộ Không chúc mừng.
- Ngộ không, ngươi thu thập một chút!
Thông Thiên giáo chủ trầm giọng nói.
- Được!
Tôn Ngộ Không lên tiếng trả lời.
Lúc này Thông Thiên mới nhìn về phía Diêm Xuyên và Quỷ Cốc Tử.
Nhìn hai người, trong mắt Thông Thiên giáo chủ thoáng lóe lên hào quang.
Hai người rời đi mấy tháng này, tuy rằng không biết đi nơi nào, nhưng cũng bởi vì không biết, nên càng tỏ ra thần bí.
Vừa nãy bỗng nhiên bọn họ lại xuất hiện? Bọn họ xuất hiện từ chỗ nào? Phải biết rằng, trên biển Thông Thiên đều bị mình nắm trong bàn tay. Bọn họ không thể nào biến mất không còn tăm hơi, sau đó lại đột nhiên xuất hiện được.
Nhưng Diêm Xuyên, Quỷ Cốc Tử, Phần Mộ Quỷ Hỏa đã thật sự làm được điều đó.
- Chúc mừng!
Diêm Xuyên cười nói.
- Phải nói cùng vui. Tất nhiên hai vị cũng thu hoạch khá dồi dào đi!
Thông Thiên cười nói.
Diêm Xuyên, Quỷ Cốc Tử khẽ mỉm cười.
- Mời!
Thông Thiên lấy tay cười nói.
Diêm Xuyên và Quỷ Cốc Tử gật đầu một cái, đạp không cùng Thông Thiên đồng thời bước vào trong Bích Du Cung
...
Cùng lúc đó tại Tây Ngoại Châu dương gian, trong thành Lạc Dương! Một cấm điện.
Két!
Cửa đại điện từ từ mở ra. Từ bên trong cấm điện, một lão giả áo bào xanh chậm rãi đi ra.
Lão già đi ra khỏi đại điện, vô số thị vệ xung quanh lộ vẻ kinh ngạc.
Lão già chính là Hồng Quân lão tổ. Lần trước hắn đâm một kiếm phá Thương Thiên Chi Nhãn, kinh diễm đến cực điểm. Nhưng cuối cùng lại xóa bỏ ký ức của mọi người. Cho nên rất nhiều người cũng không quen biết Hồng Quân lão tổ.
Hồng Quân ngẩng đầu nhìn lên trời, ngược về phía tây bắc.
- Tổ tiên thập tam trọng thiên? Thông Thiên, chung quy ngươi không để ta thất vọng!
Hồng Quân lão tổ thản nhiên nói.
- Thời gian một năm? Cũng tốt, thời gian một năm, cũng tốt thôi!
Hồng Quân lão tổ thản nhiên nói.
Nói xong, hư không trước mặt Hồng Quân lão tổ thoáng rung động. Hồng Quân lão tổ đạp không tiến vào trong hư không rung động kia.
Ầm!
Dường như một sóng gợn thời không trong nháy mắt tiến về phía Bắc Ngoại Châu.
Hồng Quân lão tổ đã đi tới Bắc Ngoại Châu!
Cõi âm, Đại Tần Thành!
Sắc mặt Công Dương Bôn Lôi nặng nề đứng ở trước mặt cương thi Diêm Xuyên.
Đã có 4 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của acquyden
Tiên Quốc Đại Đế Tác giả : Quan Kỳ Quyển 11
Chương 60: Bốn Phương Vận Động
Nguồn: ST
- Thánh Vương, có phải gia chủ đã chết hay không?
Công Dương Bôn Lôi khổ sở nói.
- Công Dương Tử đã chết!
Diêm Xuyên gật đầu một cái.
Công Dương Bôn Lôi cười khổ một hồi:
- Ta đã sớm đoán được, chỉ có điều không ngờ được sẽ nhanh như vậy!
- Nhanh chóng thu phục Công Dương gia đi. Công Dương Tử chết đi, Hoàn Đông Nam Châu ắt có một trận thanh tẩy. Sớm ngày trở lại, có thể cứu thêm mấy người!
Diêm Xuyên nói.
- Vâng, tạ Thánh Vương!
Công Dương Bôn Lôi lên tiếng trả lời.
...
Dương gian, phía xa biển Thông Thiên.
Viên Thiên Cương trở lại bên cạnh Vũ Chiếu.
- Thiên Đế!
Viên Thiên Cương kêu lên.
- Trận chiến đấu vừa nãy thế nào?
Vũ Chiếu hỏi.
- Thông Thiên giáo chủ chưa dùng hết toàn lực. Không, vẫn là dùng hết toàn lực, nhưng hắn không dùng nhiều thủ đoạn. Ít nhất hắn vẫn chưa dùng tới sát trận Tru Tiên Kiếm Trận trong đại thế giới thời đại Phong Thần thứ nhất! Hắn chỉ vì muốn tăng tu vi lên!
Viên Thiên Cương nói.
- Thông Thiên?
Vũ Chiếu hai mắt híp lại.
- Thiên Đế, vừa nãy thánh nhân Tử Vi kia khiến thần cực kỳ kinh ngạc. Từ trước đến nay thần chưa từng nghe nói đến hắn. Vì sao hắn có được phong thái như thế?
Viên Thiên Cương ngưng trọng nói.
- Thánh nhân Tử Vi? Trẫm rất chú ý tới hắn. Trong lúc nãy, trẫm thấy được hắn điều động ý chí tinh thần!
Vũ Chiếu trầm giọng nói.
- Ý chí tinh thần? Đế vương thế gian hướng về phía vì sao mượn ý chí lực của Tử Vi tinh?
Viên Thiên Cương kinh ngạc nói.
Vũ Chiếu ra một chiêu. Trong tinh không, một đạo tinh quang xông thẳng tới chỗ Vũ Chiếu. Trong lòng bàn tay Vũ Chiếu nắm lấy cỗ tinh quang này, lông mày nhíu chặt.
- Không sai, chính là ý chí của Tử Vi tinh này. Tinh lực yếu ớt. Thời kỳ phàm nhân cũng có thể điều động tăng cường cho bản thân. Nhưng sau khi thành tiên, lực lượng này liền trở nên cực kì bé nhỏ. Nhưng thánh nhân Tử Vi này không giống như vậy. So với điều động đại thế lực thiên địa, uy lực hắn điều động được phóng đại lên không ít!
Vũ Chiếu ngưng trọng nói.
- Cái gì?
Viên Thiên Cương kinh ngạc nói.
- Cố gắng điều tra về thánh nhân Tử Vi này cho ta!
Vũ Chiếu trịnh trọng nói.
- Vâng!
Khi Diêm Xuyên, Quỷ Cốc Tử, Miêu Miêu từ trong Bích Du Cung đi ra, bên ngoài Bích Du Cung đã được xử lý sạch sẽ. Vô số tu giả cũng tản đi phần lớn, chỉ có một số ít vẫn không muốn rời đi.
Mọi người cũng biết, sau một năm sẽ có một trận đại chiến còn lớn hơn được cử hành tại chỗ này. Vô số tu giả đầy vẻ chờ mong.
Diêm Xuyên đi ra, đám người Bạch Khởi vẫn đang chờ đợi.
- Thánh Vương, táng thiên đồng quan!
Bạch Khởi truyền lại táng thiên đồng quan.
- Đi thôi, trước tiên tìm chỗ nghỉ ngơi đã!
Diêm Xuyên nói.
- Vâng!
Mọi người gật đầu một cái.
Diêm Xuyên ngồi xe rồng, mọi người nhanh chóng đi tới một trang viên.
- Meo, Diêm Xuyên, chúng ta vẫn chờ ở chỗ này sao?
Miêu Miêu hiếu kỳ nói.
- Thời gian một năm sẽ nhanh chóng trôi qua. Hơn nữa, trong một năm này tất nhiên sẽ có rất nhiều chuyện phát sinh!
Diêm Xuyên gật đầu một cái.
Nửa tháng sau, tất cả đám người Triệu A Phòng, Mặc Vũ Hề, Tử Tử đều trở về Đại Trăn.
Diêm Xuyên ở bên cạnh một cái hồ nhỏ thả câu. Miêu Miêu dùng móng vuốt lột cá nhỏ, đùa nghịch rất vui vẻ.
Phía sau, Mạnh Văn Nhược vội vàng đi tới.
- Thánh Vương, thật sự có việc đã xảy ra!
Mạnh Văn Nhược ngưng trọng nói.
- Sao?
Diêm Xuyên cần câu khẽ nhúc nhích.
- Tại ven biển phía tây cương vực Thông Thiên chúng ta truyền đến một tin tức. Không, dường như trong một đêm, trong phạm vi trăm vạn dặm phía tây, gần như mọi người đều đột nhiên có thêm một đoạn ký ức!
Mạnh Văn Nhược trầm giọng nói.
- Meo? Ký ức còn có thể bỗng nhiên có thêm ra sao?
Miêu Miêu kinh ngạc nói.
- Là tất cả người sao?
Diêm Xuyên thả cần câu xuống ngưng trọng nói.
- Vâng, thậm chí bao gồm cả Tổ tiên. Một năm sau, Thông Thiên giáo chủ đối chiến mười lăm thánh nhân. Cương vực Thông Thiên này, chỉ có thể càng mẫn cảm hơn. Vô số tu giả đều ở lại Thông Thiên cương vực không rời đi. Nhưng phía tây bỗng nhiên xuất hiện việc lạ như vậy, khiến vô số tu giả lao tới đó!
Mạnh Văn Nhược ngưng trọng nói.
- Ngay cả Tổ tiên còn có thể mạnh mẽ nhét vào một đoạn ký ức. Xem ra thật sự không phải là chuyện lớn bình thường!
Diêm Xuyên gật đầu một cái.
- Vâng, ven biển phía tây còn xuất hiện thêm một đấu trường thời không. Trong ký ức của vô số tu giả, yêu cầu cường giả thiên hạ đi tới để tăng cao bản thân.
Mạnh Văn Nhược nói.
- Đấu trường thời không?
- Vâng, phàm là người bước vào đấu trường thời không, sau khi đi ra, tu vi, thực lực, đều được tăng cao lên rất nhiều.
Mạnh Văn Nhược ngưng trọng nói.
- Có nơi như thế sao
Diêm Xuyên lộ ra một tia nghi hoặc.
- Vâng, căn cứ vào những điều người tiến vào thời không trận đấu đi ra nói, thời gian đi vào chỉ một ngày, nhưng dường như ở bên trong đã vượt qua mấy năm. Ở bên trong sẽ có người giao đấu cùng mình, để bản thân mình đột phá. Nếu như thắng thì không sao. Nếu như bại, bị đối phương giết chết trong nháy mắt, sẽ được lực lượng của đấu trường thời không cứu. Nói cách khác, không có nguy hiểm đối với tính mạng, có thể toàn lực ứng phó!
Mạnh Văn Nhược nói.
- Bên ngoài một ngày, bên trong mấy năm?
Diêm Xuyên ngưng trọng nói.
- Vâng, lúc muốn so đấu sẽ tự động xuất hiện bóng người giao đấu cùng, có cảm ngộ sẽ xuất hiện thời không yên tĩnh cho ngươi bế quan! Chỉ mấy ngày, tin tức giống như gió bão lan tràn khắp nơi!
Mạnh Văn Nhược ngưng trọng nói.
- Meo? Bên ngoài một ngày, bên trong mấy năm? Sao có thể có chỗ vậy được?
Miêu Miêu không hiểu nói.
- Có, chỉ cần nắm giữ thần thông thời gian, thì có thể làm được.
- Thánh Vương nói là, Hồng Quân bày ra đấu trường thời không sao?
Mạnh Văn Nhược kinh ngạc nói.
- Bản thân trẫm biết, chỉ có hắn mới có thần thông thời gian. Chỉ có điều...
Diêm Xuyên nhíu mày suy ngẫm.
- Chỉ có điều thế nào?
Miêu Miêu hiếu kỳ nói.
- Hồng Quân từng là thiên hạ đệ nhất nhân của đại thế giới trong một thời đại nào đó. Một kiếm trong tay, thiên hạ vô địch. Lúc đó hắn một mình khiêu chiến cường giả toàn thiên hạ. Bất kỳ người nào trong mười lăm thánh nhân đều không phải là kẻ địch của hắn. Thiên hạ đệ nhất này không chỉ riêng có thực lực, tâm kế của hắn cũng không có người nào địch nổi. Hắn nắm giữ thần thông thời gian. Nhưng đó là quá khứ. Hiện tại, thậm chí thần thông suy đoán của Bách Hoàng năm đó đã có thể nhìn thấy một tia tương lai. Một nhân vật mưu tính vô song!
Diêm Xuyên ngưng trọng nói.
- Meo?
Miêu Miêu kinh ngạc nói.
- Ngày xưa Thiên đình Đại Chu ngủ đông. Nhưng hôm nay nếu thật sự là hắn, vì sao hắn bỗng nhiên xuất hiện kiêu căng như vậy? Hắn khẳng định đang mưu tính điều gì!
Diêm Xuyên trầm giọng nói.
- Meo, chúng ta đi xem một chút không phải sẽ biết sao?
Miêu Miêu nhất thời kêu lên.
Diêm Xuyên gật đầu một cái:
- Đấu trường thời không? Đi thôi, đi xem thử thế nào!
- Vâng!
Ánh mắt Mạnh Văn Nhược đầy tò mò gật đầu một cái.
Nhóm người Diêm Xuyên bước lên xe rồng nhanh chóng tiến về phía tây.
Đã có 4 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của acquyden