Tiên Ngục Tác giả: Chử Tửu Luận Già Phê -----oo0oo-----
Chương 1103: Màu tím chinh phục. (2)
Nhóm dịch: Sói Già
Nguồn: ST
Hắn bay qua, đi đến trước mặt pho tượng, Tô Triệt giống như là tin tưởng gấp trăm lần, trong lồng ngực dào dạt một ý chí chiến đấu dâng trào, vừa ra tay, chính là lực lượng màu tím cường đại nhất.
Thời điểm thi triển Hỗn Độn chi lực, đều là một tư thế cẩn cẩn dực dực, mà giờ khắc này, khí thế của Tô Triệt phảng phất như là muốn một chưởng đập nát pho tượng trước mắt này.
- Tiểu tử này điên mất rồi?
Cổ khí thế này, khiến cho hắc giáp cự nhân huyền phù một bên phụ trách giám sát cũng bị dọa hoảng sợ, thật sự không ngờ, tiểu tử này im lặng hơn mười ngày, không những không tĩnh tâm được mà còn bị điên. . .
Đã sớm nói, Tiên Ma chiến trường có đủ linh tính, nhất là khống chế hạch tâm, càng là không thể khinh nhục, động tác thô lỗ như thế, tất nhiên sẽ gặp cắn trả. . .
Nhưng mà kế tiếp phát sinh một màn, hoàn toàn trái ngược cùng dự đoán của hắn.
Năng lượng cuồng bạo màu tím tiếp xúc đến pho tượng, chẳng những không có cảm giác trùng kích hoặc chấn động, ngược lại giống như cát khô gặp hơi nước, ầm a, cực kỳ thông thuận đi vào.
Thông thuận đến quả thực quá phận, trong chớp mắt, pho tượng hơi mờ này biến thành màu tím nhạt, hấp thu tất cả năng lượng màu tím mà Tô Triệt phóng thích ra đi vào.
- Chưa đủ!
Một tiếng hét lên điên cuồng này, lại không phải là Tô Triệt hô lên, mà là hắc giáp cự nhân kia.
Hắn so với Tô Triệt còn muốn kích động hơn gấp trăm lần, một ngàn lần, rống lớn nói:
- Xa xa không đủ, nhanh cho nó! Cho nó lực lượng đủ mức, ngươi có thể chinh phục nó, Tiên Ma chiến trường là của ngươi !
Tô Triệt quay đầu trở lại liếc mắt hắn liếc, trong lòng tự nhủ: đại ca, kích động như thế, không sợ dọa chết ta sao ?
Lão Hắc thì bĩu môi nói:
- Xem chừng, vị lão huynh này vây ở chỗ này vài ngàn vạn năm, đã sớm ngán đến sắp điên mất rồi, thật vất vả xuất hiện một người có thể cho hắn triệt để giải phóng như ngươi, có thể không kích động, có thể không hưng phấn sao!
- Có lẽ là vậy a.
Trong lòng Tô Triệt cười cười, trên hành động không có bất kỳ ngừng lại, toàn bộ năng lượng màu tím trong cơ thể phóng xuất đi ra.
Thực lực của Tô Triệt chỉ là Nhân Tiên, bản thân dự trữ chút năng lượng ấy, rõ ràng không đủ để luyện hóa pho tượng này, nhưng mà không quan hệ, phía trên Tạo Hóa Thần Thụ ký kết ra chín tử hồ lô khác đồng thời rời thoát chạc cây, hướng ra phía ngoài phun khí lưu tử sắc liên tục không ngừng.
Cùng lúc đó, phía trên chạc cây còn đang ký kết ra tử hồ lô số lượng càng nhiều.
Loại năng lượng này có thể hữu hiệu khắc chế Khởi Nguyên ma lực, sau này, Tô Triệt khẳng định phải ở quan tâm nó trình độ rất lớn, dự trữ nhiều một ít, tuyệt đối không có chỗ xấu.
Hô hô hô hô. . .
Động tác của Tô Triệt cũng càng trở nên lớn mật, bay lên cao mấy trượng, dứt khoát dùng hữu chưởng đặt lên trán pho tượng, trực tiếp quán thâu năng lượng màu tím cho nó.
Tay đặt lên trán, động tác này có chứa ý tứ chinh phục rõ ràng, nó không có cắn trả, cũng không có mâu thuẫn, cái này nói rõ ý gì?
Nói rõ, chỉ cần có thể cho nó ăn no, thì có thể chinh phục nó!
Hô hô hô hô. . .
Quán thâu năng lượng giằng co nửa canh giờ, năng lượng màu tím truyền ra ngoài tương đương với mười lần năng lượng trong Tiên Anh của Tô Triệt, chỉ là, nhan sắc của pho tượng này chỉ có thoáng đậm thêm một ít, rõ ràng còn là xa xa không đủ.
- Con mẹ nó, khẩu vị của nó ghê gớm thật, rõ ràng là muốn mệt chết chúng ta.
Lão Hắc chẳng có chuyện gì làm, ở trong Tiên Ngục nói nhảm cũng đã không dưới ba lượt.
Chỗ tốt nhiều hơn nữa cũng chưa đủ, hơi trả giá một chút sẽ đau lòng. Lão Hắc trước sau như một đều là keo kiệt như thế, chưởng quản không gian tầng một Tiên Ngục, đồng thời cũng kiêm chức quản gia.
Quá trình luyện hóa một mực duy trì liên tục, lại qua vài canh giờ, Tạo Hóa Thần Thụ tạo ra gần trăm tử hồ lô, tất cả đều phóng thích không còn, lúc này pho tượng mới biến thành màu đỏ tím giống như hồ lô.
Rốt cục cũng cho nó ăn no.
Ông. . .
Một hồi tiếng oanh minh vang lên, pho tượng bắt đầu rung động.
- Đủ rồi, đủ rồi !
Hắc giáp cự nhân kích động khó nhịn hô lớn:
- Đã đầy đủ !
Tô Triệt thu chưởng triệt thoái phía sau, tung bay đến bên ngoài mười trượng, yên lặng chú ý biến hóa của nó.
Ông. . .
Theo kịch liệt rung động, pho tượng tạo hình giản dị này tự động thể hiện ra càng ngày càng nhiều chi tiết, hai tay xác nhập ở hai bên thân thể, ba ba ba ba phân liệt đi ra, nguyên bản chỉ có hình dáng một bàn tay đại khái, lúc này năm ngón tay tách ra, lòng bàn tay dần dần xuất hiện vân tay rõ ràng.
- Cùng vân tay của ta, càng lúc càng giống. . .
Tô Triệt không cần nâng hai tay lên so sánh, đối với vân tay của mình hắn rất tinh tường, đương nhiên có thể đoán được biến hóa rõ ràng này.
Khuôn mặt của pho tượng, hình dạng ngũ quan cũng dần dần rõ ràng, thình lình chính là bộ dáng của Tô Triệt đang hiện ra.
Sự thật chứng minh, phán đoán lúc trước của Tô Triệt và Lão Hắc một chút cũng không sai, pho tượng này sẽ biến thành bộ dạng chưởng khống giả, dùng cái này chứng minh, chủ nhân của Tiên Ma chiến trường chính là ngươi.
Đợi cho thời khắc pho tượng hoàn thành biến hóa triệt để, hắc giáp cự nhân trầm thấp thở dài:
- Chúc mừng ngươi, Tiên Ma chiến trường đã thuộc về ngươi.
Tô Triệt bình tĩnh gật đầu, thật sự nghe được những lời này, lại không có quá nhiều hưng phấn cùng kích động, mà là trên tâm tình buông lỏng, thậm chí còn có chút cảm giác uể oải.
- Ừ!
Lão Hắc cũng ở trong Tiên Ngục gật đầu:
- Khoản mua bán này, xác thực rất mệt mỏi.
Tô Triệt lại cực kỳ đột ngột hỏi hắc giáp cự nhân:
- Ngươi xác định, tất cả những gì trong Tiên Ma chiến trường đều thuộc về ta, kế tiếp, ta muốn làm gì cũng có thể?
- Tùy ngươi.
Hắc giáp cự nhân gật đầu trả lời:
- Dù ngươi phá hủy nơi này, ta cũng không có quyền can thiệp. Mà ta, sẽ ở sau khi ngươi cho phép, rời khỏi Tiên Ma chiến trường, phản hồi Tiên Giới.
- Vậy được rồi.
Tô Triệt khoát khoát tay:
- Chờ ta tỉnh ngủ, sẽ nói chuyện với ngươi, ngươi có thể đi.
Dứt lời, liền từ trong Tiên Ngục thế giới ném ra một cái giường lớn, một phát liền nằm ở trên giường.
- Thật sự nhớ không rõ, bao nhiêu năm không có nằm ngủ như vậy. . .
Sắp sửa đi vào giấc ngủ, Tô Triệt nói thầm một câu.
Hắc giáp cự nhân nghiêng đầu một cái, nhìn tư thế ngủ tương đối bất nhã, lại có vẻ cực kỳ thoải mái của Tô Triệt, trong nội tâm cũng nói thầm một câu:
- Thân thể của ta, ở trên Tiên Giới cũng đang ngủ say bảy ngàn vạn năm giống như vậy. . . Là thời điểm bắt nó tỉnh lại !
Khi ngủ dậy, đã là ba ngày sau đó.
Tô Triệt từ trên giường mềm mại nhảy lên, tinh thần lại lần nữa trở nên vô cùng phấn chấn. Kỳ thật đã là Tiên nhân, căn bản không cần nằm ngủ, đây chỉ là một loại buông lỏng tâm hồn mà thôi.
Cự nhân màu đen huyền phù ở chỗ cũ, vị trí cũng không có xê xích chút nào. Hắn thủ vững ở nơi này vài ngàn vạn năm, thời gian ba ngày cùng một cái nháy mắt không có gì khác nhau.
Đã có 19 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của acquyden
Tiên Ngục Tác giả: Chử Tửu Luận Già Phê -----oo0oo-----
Chương 1104: Ý nghĩa tồn tại. (1)
Nhóm dịch: Sói Già
Nguồn: ST
Tô Triệt trực tiếp hỏi:
- Ngươi và thủ trận thiên tướng, đều sẽ rời đi sao?
Hắc giáp cự nhân bình thản trả lời:
- Hắn cũng là ta, ta cũng là hắn, chúng ta vốn là một thể, chỉ là nguyên thần phân liệt mà thôi.
- Quả nhiên là như vậy, ta đã cảm thấy các ngươi rất giống...
Tô Triệt gật gật đầu, lại hỏi:
- Tiên Ma chiến trường đã thuộc sở hữu của ta, những Khởi Nguyên Ma tộc kia nên xử lý như thế nào?
- Không biết.
Hắc giáp cự nhân buông tay nói:
- Này là chuyện của ngươi, không quan hệ với ta. Chức trách của ta chỉ là trông coi nơi đây, chờ đợi người hữu duyên của nó. Hiện tại, sứ mạng của ta đã hoàn thành, những chuyện khác, một mực không biết.
- Hỏi gì cũng không biết đúng không?
Tô Triệt nghiêng đầu nói.
- Đúng vậy.
Hắc giáp cự nhân thản nhiên gật đầu.
- Như vậy, ngươi có thể đi.
Tô Triệt cũng không tức giận, bình tĩnh nói:
- Cần ta tống ngươi đi ra ngoài không?
- Không cần.
Hắc giáp cự nhân giải thích nói:
- Được sự đồng ý của ngươi, ta liền có thể tự hành rời đi, nhưng mà, từ nay về sau, không có khả năng trở về .
- Ta đoán, ngươi nhất định không muốn trở về?
Tô Triệt cười hỏi.
- Không nghĩ tới, chỉ làm một việc, chính là bảy ngàn vạn năm. . .
Hắc giáp cự nhân nặng nề thở dài:
- Sau khi ra ngoài, đánh chết ta cũng sẽ không vào đây lần nữa.
- Ta có thể hiểu được!
Tô Triệt ha ha mà cười.
Trong mặt nạ, hắc giáp cự nhân giống như cũng bật cười. Cuối cùng nói:
- Có lẽ, bên trong Tiên Giới, hữu duyên còn có thể tái kiến. Đến lúc đó, căn cứ thực lực cao thấp của ngươi, ta sẽ quyết định, có nên tranh tài cùng ngươi một hồi, hoặc là giúp ngươi một lần hay không.
- Hảo!
Tô Triệt cười đáp ứng, đương nhiên có thể nghe hiểu. Ý tứ của hắn là: lúc gặp lại ở Tiên Giới, nếu thực lực của mình tương tự cùng hắn, hai người sẽ đại chiến một hồi. Để cho hắn phát tiết oán hận bảy ngàn vạn năm khổ đợi; nhưng nếu như thực lực của mình không bằng hắn, hắn sẽ giúp mình một lần, dùng cái này đáp tạ, cuối cùng mình cũng lấy được tự do cho hắn.
Bá!
Hắc giáp cự nhân biến mất vô tung, cứ như vậy bình bình đạm đạm rời đi.
- Xem chừng, người này hẳn là thân có tội. Mới có thể bị mấy cường giả đỉnh phong chọn trúng, an bài một chuyện khổ sai như vậy.
Lão Hắc nâng cằm lên đoán.
- Ta cũng nghĩ như vậy.
Trong lòng Tô Triệt nói:
- Bảy ngàn vạn năm cô tịch cố thủ. Phần trừng phạt này, thật là không nhẹ!
- Không nói những thứ này!
Lão Hắc lập tức thể hiện ra sắc mặt tham tài:
- Ta hiện tại muốn biết nhất chính là, Tiên Ma chiến trường thuộc về chúng ta, sẽ có thể có chỗ tốt nào. Không ngờ ngươi có thể an tỉnh ngủ tới ba ngày!
- Ta đoán, ngoại trừ những tiên khí pháp bảo kia, cùng với tác dụng nào đó của Tiên Ma chiến trường, cái gọi là cơ duyên lớn nhất kia, chính là hướng những cường giả đỉnh phong chứng minh, ta chính là người mà bọn họ chờ mong kia. Đợi cho sau này đi đến Tiên Giới, sẽ được bọn họ trọng điểm chiếu cố cùng tài bồi.
Tô Triệt không có ý tứ nói giỡn, mà là thần sắc ngưng trọng nói:
- Nhưng mà ta, không muốn y theo lộ tuyến phát triển mà bất luận kẻ nào đặt ra, ta chỉ thích thật yên lặng tự mình phát triển, lúc phát triển đến độ cao đầy đủ, bỗng nhiên nổi tiếng, uy hiếp thiên hạ, bất luận kẻ nào cũng không dám quấy nhiễu ta. . .
Tô Triệt cho rằng, loại ý nghĩ này của mình cũng không phải tự cho là thanh cao, mà là vì nguyên nhân có được Tiên Ngục.
Mình có được Tiên Ngục, không cần bất luận kẻ nào chiếu cố hoặc tài bồi, thậm chí, trái lại còn lo lắng bọn họ biết được bí mật của mình, ngấp nghé Tiên Ngục của mình.
Lão Hắc nhắc nhở:
- Nhưng vấn đề là, chạy tới một bước này, ngươi đã hấp dẫn rất nhiều người chú ý, còn muốn an phận, đã là không còn kịp rồi.
- Ta hiểu rõ.
Tô Triệt gật gật đầu:
- Cho nên nói, ta không có cảm thấy có cái gì có thể cao hứng.
Trong nội tâm trao đổi đồng thời, Tô Triệt chạy tới trước mặt pho tượng, pho tượng màu đỏ tím tràn đầy cảm giác uy nghiêm, cùng với sát khí tương đối nồng đậm.
Hình dạng của nó, hoàn toàn giống với Tô Triệt.
Không cần đụng vào nó, chỉ cần tâm thần của Tô Triệt ngưng tụ trên đó, thì có một đoạn tin tức truyền đến trong đầu, tự nhiên đều là tin tức có quan hệ với Tiên Ma chiến trường, chủ yếu là nói cho Tô Triệt, như thế nào chưởng quản một mảnh thiên địa đặc thù này.
Ước chừng một khắc sau, chuyện tình phải biết, trên đại thể đều đã biết. Tô Triệt tâm niệm vừa động, tám mặt thủy kính sau lưng đồng thời sáng lên, thân ảnh tám người Y Liên chiếu rọi ở trong đó.
Những ngày này qua, cơ duyên của bọn họ đều chưa có thu hoạch xong, độ khó trong đó có thể nghĩ.
- Giảm xuống một ít độ khó cho bọn hắn a, cũng không nên tay không mà về, tối thiểu nhất, không thể để cho bọn họ không công chết mất. . .
Tô Triệt không có khả năng tặng không cơ duyên đến trên tay bọn họ, hết thảy đều phải dựa vào bọn họ cố gắng cùng vận khí đi tranh thủ. Bất quá, dù sao vẫn có một phần tình nghĩa chiến hữu, giảm độ khó khảo nghiệm xuống một chút, nói như thế nào cũng là nên làm a.
Nhất là Y Liên, độ khó hạ xuống điểm thấp nhất.
Cơ duyên mà bọn họ có thể đạt được, chỉ là chín trâu mất sợi lông trong bảo tàng Tiên Ma chiến trường này mà thôi, Tô Triệt còn không keo kiệt đến loại đó trình độ, mình ăn thịt, cũng nên cho người khác uống canh.
Bá bá bá. . .
Mười mặt thủy kính khác cũng lần lượt sáng lên, thân là chủ nhân của Tiên Ma chiến trường, Tô Triệt có thể quan sát đến bất kỳ một góc nào.
Đầu tiên, Tô Triệt muốn biết chính là, Khởi Nguyên Ma Vương, cũng là cha của Ma tộc công chúa, trốn trong bóng đêm rốt cuộc là cái dạng gì. . .
Thấy được!
Một quái vật phi thường mập mạp khổng lồ, trên lưng có một đôi nhục dực kim sắc, phải nói là rất lớn, nhưng so với cái bụng phệ của nó thì bé nhỏ hơn rất nhiều.
Cánh nhỏ, thân thể lớn, nhìn tương đối buồn cười.
- Như là một con thằn lằn đang mang thai, khó coi chết đi được.
Lão Hắc buồn bực nói:
- Trách không được không có ý tứ gặp người.
Đương nhiên, đây chỉ là một câu nói móc mà thôi, Kim Dực Ma Vương thực lực đồng đẳng với Đại La Kim Tiên, khẳng định có năng lực tùy ý biến hình, biến thành bạch diện thư sinh như nhân loại cũng không có vấn đề gì cả, không tồn tại khả năng không dám gặp người.
Nguyên nhân chân chính là, vài chục ống hút thô to liên thông đến trên bụng của nó, trong đó chảy xuôi chất lỏng sền sệt đủ mọi màu sắc, thoạt nhìn tương đối chán ghét.
Mỗi một cái ống, lại phân biệt liên tiếp đến một cái ao, chất lỏng trong hồ không biết đang ngâm một chút thịt khối gì đó. . .
Rất hiển nhiên, người này đang tu luyện ma công, tạm thời hành động bất tiện mà thôi.
Lại nhìn bên trong mặt thủy kính khác. Ma tộc công chúa toàn thân lóng lánh u quang lam sắc, đang biến đổi biện pháp tra tấn hai Ma tộc phạm tội.
Không biết là hai người kia bị tội gì, thật không ngờ quá thảm!
Đã có 17 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của acquyden
Tiên Ngục Tác giả: Chử Tửu Luận Già Phê -----oo0oo-----
Chương 1105: Ý nghĩa tồn tại. (2)
Nhóm dịch: Sói Già
Nguồn: ST
Hai Đồng Dực Ma tộc tương đương với Huyền Tiên này da tróc thịt bong, lại chỉ có thể đáng thương bò sát phủ phục trên mặt đất, thậm chí ngay cả lớn tiếng cầu xin tha thứ cũng không dám.
Đối đãi đồng tộc như thế, nếu sinh linh khác rơi xuống trên tay của nàng. Kết cục có thể nghĩ.
- Hiện tại, cũng không cần phải sợ nàng!
Tô Triệt âm thầm vui mừng.
Lão Hắc tùy theo hỏi:
- Ngươi đã là chủ nhân của Tiên Ma chiến trường, như vậy, có thể lợi dụng thế giới chi lực nơi này diệt sát chúng nó không?
- Diệt sát Đồng dực, dễ dàng; Ngân dực có chút miễn cưỡng; Kim Dực Ma Vương, không có khả năng!
Tô Triệt trả lời:
- Tu vi của ta quá thấp, trên tay không có vũ khí thích hợp. Khó có thể phát huy ra toàn bộ uy năng của nó. Phỏng chừng, phải chờ tới tu vi Thiên Tiên, mới có thể lợi dụng Tiên Ma chiến trường diệt sát Kim Dực Ma Vương.
Nói tới chỗ này, giọng nói nhất chuyển:
- Hơn nữa, tại sao ta phải diệt sát chúng nó? Sự hiện hữu của bọn nó, tự có đạo lý.
- Ta mới không trông nom cái gì đạo lý hay không đạo lý, ta chỉ quan tâm, những tiên khí pháp bảo ở trong cự thạch phù không kia, chúng nó có ngoan ngoãn đưa đến trên tay chúng ta hay không.
Lão Hắc thầm nói.
- Điểm này không thành vấn đề.
Tô Triệt cười ngạo nghễ:
- Trong Tiên Ma chiến trường, hết thảy đều thuộc về ta, kể cả những Ma tộc này, cũng là của ta. Tất cả gì đó, đã ở trên tay của ta, ngươi còn lo lắng cái gì.
- Như vậy a!
Lão Hắc cười nói:
- Ta đây an tâm.
Đồng thời trong nội tâm hắn bắt đầu tính toán:
- Trong Tiên Ma chiến trường, ít nhất cũng có hai ngàn vạn cự thạch lơ lửng, cũng chính là phần mộ Tiên nhân vẫn lạc, vật phẩm chôn cùng bọn họ, những tiên khí pháp bảo yên lặng nhiều năm kia. . .
- Mẹ của ta ơi, cái này là một số tài phú kinh người bực nào, có thể bán thành bao nhiêu tiên tinh, có thể mua được nhiều ít tiểu thế giới, có thể làm bao nhiêu tòa tinh cầu không người trong Tiên Ngục thế giới trở nên sinh cơ bừng bừng. . .
Tính kế một hồi lâu, Lão Hắc lại hỏi:
- Bất quá, ta đây rất kì quái, ngươi trở thành chủ của Tiên Ma chiến trường, cũng chẳng khác nào nắm giữ quyền sanh sát chúng nó, tại sao chúng nó mong mỏi sự xuất hiện của ngươi?
- Không có người nguyện ý ngồi tù cả đời!
Trong lòng Tô Triệt trả lời:
- Tiên Ma chiến trường chính là tù lao của chúng nó, tuy có sinh mệnh gần như vô hạn, nhưng mà, không gian này đối với chúng mà nói quá mức nhỏ hẹp, quá mức đơn điệu, dã tâm của bọn nó, bản năng giết chóc,… tất cả đều vây hãm ở trong lồng ngực, nhẫn nhịn vô số năm, sắp nhịn chết, nghẹn bạo. Khởi Nguyên Ma tộc không sợ tử vong, sợ nhất đúng là loại kết cục này.
- Cắt!
Lão Hắc bỉu môi nói:
- Chẳng lẽ, ngươi còn có thể thả bọn nó ra sao? Quả thực là si tâm vọng tưởng!
Trong lòng Lão Hắc hiểu rõ, y theo tâm địa nhân từ của chủ nhân, tuyệt sẽ không tùy ý thả những ma đầu loạn thế này chạy ra tàn sát chúng sinh bừa bãi, mộng tưởng tự do của bọn nó, không có khả năng biến thành sự thật.
- Đúng vậy, ta không có khả năng thả bọn nó ra, nhưng mà...
Tô Triệt chỉ chỉ trong đầu của mình:
- Ta có thể thu bọn nó vào.
- Thu những tai họa này vào Tiên Ngục?
Lão Hắc lập tức sững sờ, hỏi:
- Ngươi muốn bắt tất cả bọn nó nô dịch linh hồn, biến thành nô bộc?
- Này cũng không phải.
Tô Triệt lắc đầu nói:
- Nếu ta nô dịch Khởi Nguyên Ma tộc làm việc cho mình, mặc dù không làm chuyện ác, cũng sẽ trở thành công địch của Tiên Giới, trở thành vị Ma Tổ thứ mười trong suy nghĩ của sinh linh thế gian. Nhất là chúng tiên Tiên Giới, cừu hận cùng căm thù đối với Khởi Nguyên Ma tộc, Thiên Hà Chi Thủy cũng rửa không sạch, sẽ không cho ngươi bất luận cơ hội giải thích nào.
- Không phải chứ chủ nhân của ta.
Lão Hắc lập tức hiểu rõ ra, nói:
- Ngươi sẽ không tính toán an bài cho chúng nó một không gian sinh tồn trong Tiên Ngục chứ?
- Có lẽ, đây là một trong những sứ mệnh của ta; có lẽ, đây cũng là một trong những ý nghĩa tồn tại của Tiên Ngục!
Tô Triệt lại là thần sắc ngưng trọng trả lời:
- Hẳn chính là như vậy! Đến bây giờ, ngươi còn không ý thức được sao?
Lão Hắc gãi gãi đầu, đánh giá vũ trụ tinh không trong Tiên Ngục, nhỏ giọng thầm nói:
- Thân là khí linh số một của Tiên Ngục, ta cho rằng, ý nghĩa tồn tại của Tiên Ngục chính là phục vụ cho ngươi, những đạo lý khác, tất cả đều là chó má!
Tô Triệt cười nói:
- Hồ ngôn loạn ngữ, cũng không sợ Tiên Ngục bảo tháp trừng phạt ngươi sao?
- Có cái gì phải sợ.
Lão Hắc hừ hừ cười quái dị:
- Tối thiểu nhất, ta rất rõ ràng ý nghĩa tồn tại của mình, chính là phục vụ cho ngươi. Nếu không có như thế, cần ta làm gì?
Bên trên một khối phù không cự thạch nào đó trên Tiên Ma chiến trường, Ma tộc công chúa lăn qua lăn lại hai Đồng Dực Ma tộc vết thương chồng chất, thương tích đầy mình, bất quá, nhục dực sau lưng chúng nó còn hoàn hảo không tổn hao gì.
Đôi cánh này, đại biểu cho mặt mũi của Khởi Nguyên Ma tộc, cũng là một phần tôn nghiêm thề phải bảo vệ, gãy cánh, chúng nó hẳn phải chết không thể nghi ngờ.
Cái này nói rõ, Ma tộc công chúa không có ý định giết chết chúng nó thật sự.
- Một ít chuyện này cũng làm không xong, có phải là đáng chết không?
Tuy lời nói của Ma tộc công chúa rất thong thả, nhưng âm sắc kim loại cực kỳ đặc biệt này của nàng, từng chữ đều có thể gõ vang trong lòng người khác.
- Thuộc hạ đáng chết, thuộc hạ đáng chết!
Hai Đồng Dực Ma tộc liên tục dập đầu, càng nói đáng chết, trạng thái tâm lý của bọn nó ngược lại an tâm hơn rất nhiều.
Công chúa có thói quen là, giết ngươi sẽ không nói giết, nói giết ngược lại không giết. Điểm này, tất cả mọi người đều biết.
Lập tức có thể vượt qua, có gắng chịu đựng a. . .
Bá!
Đúng lúc này, một khách không mời mà đến bỗng nhiên thoáng hiện ở bên ngoài vài chục trăm. Đây là một cự ly phi thường nguy hiểm, giống như một người thân phận không rõ đột nhiên xuất hiện ở phía sau của ngươi, nếu trong tay của hắn có đao mà nói. . .
Ma tộc công chúa và hai Đồng Dực Ma tộc quỳ rạp trên mặt đất, thông qua dư quang khóe mắt, tất cả đều thấy được người này, nhưng mà, từ ma niệm lại là không không đãng đãng, căn bản cảm ứng không đến sự hiện hữu của hắn.
Ma niệm, tương đương với thần thức của tiên nhân, chính là thủ đoạn dò xét mà Khởi Nguyên Ma tộc nể trọng nhất, tác dụng viễn siêu thị giác.
- Là ngươi!
Ma tộc công chúa kinh ngạc vì ma niệm bản thân không nhạy, đồng thời càng thêm kinh ngạc chứng kiến, khách không mời mà đến này dĩ nhiên là tiểu tử nhân loại kia: Tô Triệt!
- Công chúa nhận thức hắn!
Hai Đồng Dực Ma tộc vừa muốn nhảy dựng lên bảo vệ công chúa, dùng cái này để biểu hiện trung thành, lại chỉ có thể thành thành thật thật nằm trở về.
Tuy nói, thực lực của công chúa điện hạ là đệ nhất trong Tiên Ma chiến trường. Nhưng mà, thân làm thuộc hạ, tối thiểu nhất cũng nên thể hiện ra chút trung tâm. . .
Đã có 18 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của acquyden
Tiên Ngục Tác giả: Chử Tửu Luận Già Phê -----oo0oo-----
Chương 1106 : Thật dễ nói chuyện
Nhóm dịch: Sói Già
Nguồn: ST
- Cút đi!
Ma tộc công chúa hừ lạnh một tiếng.
Đại xá buông xuống, hai Ma tộc không rên một tiếng, nhanh chóng lui xuống, càng là chật vật, càng có thể làm cho điện hạ nguôi giận.
Đợi hai tên ma tộc kia đi mất, lúc này Ma tộc công chúa mới quay người lại, chậm rãi lấy ra cái máy tính giờ kia. Nhìn hắn nói:
- Mười ngày đúng không? Chính ngươi nhìn xem, là cái máy tính giờ này xảy ra vấn đề, hay là trí nhớ của ta có tật xấu?
Nhớ ngày đó, thời điểm nàng đưa bọn người Tô Triệt vào cấm địa. Tô Triệt đưa cho nàng cái máy tính giờ này, cũng nói qua: cho ngươi thời gian mười ngày, đi thu thập những tiên khí pháp bảo, kia số lượng càng nhiều, càng có thể thể hiện thành ý của ngươi.
Hiện tại tính ra, một trăm mười ngày đã qua. Công chúa điện hạ có thể vì vậy mà giận tím mặt hay không?
Tô Triệt không thèm để ý chút nào khoát khoát tay:
- Thời gian sung túc một ít, ngươi cũng có thể chuẩn bị càng thêm thong dong một ít. Không phải sao?
- Phải.
Ma tộc công chúa nhẹ nhàng gật đầu:
- Ta đã nghĩ kỹ mười vạn tám ngàn loại phương pháp tra tấn ngươi!
Tiếng nói vừa mới rơi xuống, lợi trảo của nàng cũng đã bắt được đầu vai của Tô Triệt.
Pằng!
Một tiếng vang nhỏ, Tô Triệt giống như bong bóng xà phòng vỡ nát.
Ma tộc công chúa lắc lắc tay:
- Quả nhiên là giả.
Thân ảnh của Tô Triệt, lại ở nơi không xa ngưng tụ ra một lần nữa, mặc dù đã là chủ của Tiên Ma chiến trường, nhưng sẽ không dùng chân thân phạm hiểm, chạy đến trước mặt một Kim Dực Ma Vương hỉ nộ vô thường.
Ngưng hiện một ảo ảnh, chỉ là một chút thần thông vặt mà thôi, chân thân của Tô Triệt vẫn ở bên trong Phong Ma Thiên Trận.
Nguyên nhân chính là như thế, Ma tộc công chúa chỉ có thể nhìn đến hắn, lại không thể cảm ứng được hắn tồn tại.
- Thành công?
Ma tộc công chúa đè thấp giọng, nhỏ giọng mà hỏi, hơi có chút hương vị thần thần bí bí.
- Đúng vậy.
Tô Triệt nâng tay phải lên, hướng bốn phía khoa tay múa chân một chút:
- Nơi này đã thuộc về ta, cho nên, ta có thể diệt sát ngươi, cũng có thể mang ngươi đi ra ngoài.
Ý ở ngoài lời: mấu chốt chính là xem biểu hiện của ngươi.
- Thật tốt quá!
Ma tộc công chúa hoan hô một tiếng, không che dấu sự hưng phấn của mình chút nào:
- Rốt cục chờ đến một ngày này, ngươi quả nhiên chính là người đó, ta thật đúng là có nhãn lực!
- Nhãn lực quả thật không tệ, kế tiếp, phải nhìn trình độ đầu óc của ngươi như thế nào.
Tô Triệt giống như cười mà không phải cười nói:
- Chúng ta không cần nói hư từ giả ý, nói thẳng a, thế gian không có cơm trưa ăn không, ngươi muốn đạt được tự do, phải thỏa mãn vài yêu cầu của ta.
- Ta cho tới bây giờ cũng không có ăn cơm trưa.
Ma tộc công chúa nghiêng đầu cười nói.
- Không ăn là chuyện của ngươi, cùng ta có quan hệ gì đâu!
Thân ảnh của Tô Triệt dần dần tiêu tán, rõ ràng, sắp sửa chấm dứt đối thoại lúc này.
- Uy!
Ma tộc công chúa vội vàng kêu to:
- Đừng đi a, còn chưa nói xong mà!
- Nói vào chính đề, không cần phải lãng phí thời gian của ta.
Ảo ảnh của Tô Triệt như muốn biến mất.
- Hảo, hảo!
Ma tộc công chúa vội vàng đáp ứng:
- Từ giờ trở đi, ta nhất định sẽ dễ nói chuyện.
Tạm thời mà nói, Ma tộc công chúa thật đúng là không có biện pháp bắt hắn, cũng không thể sát nhập cấm địa, từ trong Phong Ma Thiên Trận bắt lấy chân thân của hắn?
Nguyên Cực Phong Ma Thiên Trận!
Ma Đế cũng phải sợ Diệt Ma Đại Trận, phải biết rằng, đây chính là vài đại Tiên Tôn của Tiên Giới liên thủ thiết lập thành. Mặc dù lá gan của Ma tộc công chúa rất lớn, này cũng không dám xâm nhập vào cấm địa Ma tộc kia.
Ảo ảnh của Tô Triệt lại lần nữa ngưng hình, cực kỳ nghiêm túc nói:
- Ngươi ngay cả mỹ nữ nhân loại cũng không tính, tốt nhất là, không cần phải làm ra những trò đùa giỡn như vậy trước mặt ta.
- Như vậy sao?
Ma tộc công chúa nhanh chóng biến hóa, lập tức biến thành một nữ tử nhân loại vũ mị, mặt mày trong lúc đó, rõ ràng tập hợp ưu điểm của hai vị tiên nữ Liên Y cùng U Lâm này.
Lại nói tiếp cũng thật đáng thương, nàng sinh ra ở trong Tiên Ma chiến trường, chỉ thấy qua Liên Y và U Lâm là hai nữ tử nhân loại.
- Như vậy xác thực thuận mắt một ít. Cái mũi cao thêm một chút sẽ đẹp hơn.
Tô Triệt y theo thẩm mỹ của mình, thoáng chỉ điểm một cái.
Ma tộc công chúa đưa tay kéo chóp mũi của mình.
- Quá cao rồi, không cần cao như vậy!
Tô Triệt ẩn ẩn cười nói.
Ma tộc công chúa lại nhẹ nhàng ấn xuống một cái.
- Cứ như vậy đi.
Tô Triệt nhẹ nhàng gật đầu:
- Lại cho mình một danh tự nhân loại dễ nghe một chút đi.
Đặt tên cũng là một loại ám hiệu: xác thực còn có thành ý mang ngươi đi ra ngoài.
- Nghe nói, bầu trời thế giới bên ngoài, là lam sắc đúng không?
Ma tộc công chúa lập tức bắn ra hào hứng nồng hậu, vui vẻ nói:
- Vậy gọi là Lam Thiên, như thế nào?
Rất hiển nhiên, nàng yêu mến lam sắc, giống như làn da lân giáp của nàng.
- Lam Thiên không quá phù hợp, nên là Lam Linh a.
Tô Triệt trầm giọng nói:
- Nhưng ta hi vọng, ngươi có danh tự nhân loại, thì phải coi mình là một nhân loại mà đối đãi. Nếu như ngươi ở thế giới bên ngoài tùy ý làm bậy, ta không thể giết ngươi, cũng sẽ có cường giả khác cướp đi tự do mà ngươi đạt được không dễ.
Kim Dực Ma Vương, tương đương với Đại La Kim Tiên mà thôi, đi Tiên Giới, còn có Tiên Đế cùng Tiên Tôn thu thập nàng.
- Ta hiểu rõ!
Ma tộc công chúa tại chỗ xoay tròn vài vòng, vũ động váy dài mà nàng huyễn hóa ra, cực kỳ giống thiếu nữ nhân loại khờ dại.
Tiếng nói kim loại xảo diệu chuyển biến, hóa thành âm sắc thanh thúy như chuông bạc:
- Tối thiểu nhất trong một triệu năm, ta sẽ hưởng thụ tự do, hưởng thụ nhân sinh, hưởng thụ đại thế giới bên ngoài, ở đâu còn lo lắng phóng thích bản năng giết chóc của mình.
Một triệu năm?
Khẩu khí thật sự là không nhỏ, Tô Triệt nghe được mà âm thầm tắc luỡi.
- Ta sinh ra trong nhà tù này, sống năm ngàn vạn năm, ân, ít nhất là năm ngàn vạn năm a. Cho nên, ta muốn tận tình hưởng thụ thời gian gấp đôi, mới xem xét những chuyện mà một Khởi Nguyên Ma tộc nên làm.
Nàng cười hỏi:
- Ngươi cho rằng, như vậy có được hay không?
- Một triệu năm sau sao?
Tô Triệt nhẹ giọng cảm thán:
- Tạm thời mà nói, ta còn không lo lắng đến chuyện tình xa như vậy.
- Cho nên!
Ma tộc công chúa Lam Linh la lớn:
- Ngươi có thể nói ra tất cả yêu cầu, sau đó, mang ta ra khỏi cái địa phương đáng chết này!
Tô Triệt và Ma tộc công chúa Lam Linh làm ra ước pháp tam chương, yêu cầu sau khi nàng rời khỏi Tiên Ma chiến trường, không thể tùy ý làm bậy, không thể lạm sát kẻ vô tội, không thể dùng Khởi Nguyên ma lực cưỡng chế ma hóa sinh linh khác. . .
Lam Linh cực kỳ sảng khoái đáp ứng từng cái.
Kỳ thật, Tô Triệt cũng hiểu rõ, lời hứa của nàng cũng không thể tin, Khởi Nguyên Ma tộc không có danh dự gì đáng nói. Bất quá, lời mình nên nói, nhất định phải nói, có thể làm được hay không, kia là chuyện của nàng.
Đã có 20 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của acquyden
Tiên Ngục Tác giả: Chử Tửu Luận Già Phê -----oo0oo-----
Chương 1107: Phi thăng.
Nhóm dịch: Sói Già
Nguồn: ST
Thẳng đến cuối cùng, lúc này Tô Triệt mới đưa ra yêu cầu trọng yếu nhất:
- Đi thu thập tất cả bảo vật của các tiên nhân trong Tiên Ma chiến trường lại đây cho ta!
- Tất cả bảo vật?
Lam Linh truy vấn một lần.
- Đúng vậy.
Tô Triệt gật đầu nói:
- Những vật kia, Khởi Nguyên Ma tộc căn bản là không cách nào lợi dụng, chiếm cũng lãng phí.
- Ta cũng không phải đau lòng những vật kia, cho tới bây giờ đều không gì lạ chúng nó.
Lam Linh lầu bầu nói:
- Chỉ là số lượng quá lớn, chuyện này, không có vài năm thời gian, không có khả năng hoàn thành.
Đại lượng bảo vật tán lạc ở trên mỗi một tòa cự thạch phù không, phải từ trong tay mấy ngàn vạn Ma tộc tập trung lại, công việc này không thể nghi ngờ là tương đối trầm trọng, mặc dù là Ma tộc công chúa cũng không có khả năng hai ba ngày là hoàn thành được.
- Vài năm thời gian đối với ngươi mà nói không coi vào đâu, nhanh đi làm đi.
Tô Triệt nhàn nhạt nói.
- Được rồi.
Ma tộc công chúa gật đầu đáp ứng, lại cao giọng hô:
- Ngươi đã đáp ứng rồi ta, phải nói được thì làm được a!
- Chữ tín của ta, là Ma tộc các ngươi vĩnh viễn không thể bằng được.
Nói xong câu đó, ảo ảnh của Tô Triệt lập tức tiêu tán ở trong không khí.
Trước pho tượng khống chế hạch tâm Phong Ma Thiên Trận, Tô Triệt còn đang đối thoại cùng Lão Hắc. . .
- Chủ nhân, ngươi thật sự tính toán thả nữ ma đầu này ra khỏi Tiên Ma chiến trường sao?
Lão Hắc hỏi.
- Đúng vậy.
Trong lòng Tô Triệt gật đầu:
- Làm người không thể bất tín, bất luận hứa hẹn gì cũng phải tuân thủ, mặc dù đối phương là một Ma tộc.
- Ngươi không sợ sau khi nàng ra ngoài, làm xằng làm bậy, giết người vô số sao?
Lão Hắc nhắc nhở.
- Ta chắc chắn sẽ không đưa nàng đến Tu tiên giới thế gian, mà là đưa nàng vào Tiên Giới.
Tô Triệt trả lời:
- Bên trong Tiên Giới, có Tiên Đế, còn có Tiên Tôn, nàng chỉ là một Kim Dực Ma Vương mà thôi, trở mình không được ở vùng trời này.
- Huống hồ, ta cho rằng nàng hẳn là không có ngu xuẩn như vậy, đồng dạng sẽ hiểu được an phận làm việc, bảo vệ chính mình. Nàng nói sẽ hưởng thụ nhân sinh một triệu năm, cái kia có thể tin được mấy phần.
Những chuyện này, Tô Triệt đã sớm tính toán tốt lắm.
Lão Hắc xoay chuyển chủ đề, lại hỏi:
- Ngươi đã là Nhân Tiên, tính toán khi nào thì phi thăng Tiên Giới?
Khi đặt câu hỏi, đồng thời Lão Hắc dự đoán: chủ nhân hẳn là đợi cho bọn người Liên Y thu hoạch xong cơ duyên, an bài thỏa đáng tất cả chuyện của bọn hắn, mới sẽ rời khỏi Tiên Ma chiến trường, phi thăng Tiên Giới a. . .
Không nghĩ tới, Tô Triệt trả lời dĩ nhiên là:
- Hiện tại!
Hiện tại?
- Hiện tại phi thăng?
Lão Hắc thật là ngoài ý muốn.
- Không sai.
Tô Triệt gật đầu nói:
- Tiên Ma chiến trường chính là một không gian đặc thù do vài đại Tiên Tôn liên thủ chế tạo, kẹp ở gữa tiên phàm hai giới, có thể cung cấp rất nhiều điều kiện thuận tiện cho ta. Thông qua nó, ta có thể xuyên qua tiên phàm hai giới, triệt để không đếm xỉa đến không gian cách trở.
Lời còn chưa dứt, thân ảnh của Tô Triệt đã tan biến ở trước pho tượng, thậm chí, trong Tiên Ma chiến trường đã không có người này tồn tại.
Nếu là người nắm giữ Tiên Ma chiến trường, như vậy, nên muốn vào có thể vào, muốn ra có thể ra!
Mênh mông tinh không của Tu tiên giới thế gian.
Tô Triệt bỗng nhiên thoáng hiện ở trong hư không, cách đó không xa, chính là tinh cầu hoang vu mà lúc trước cùng bọn người Lâm Cứu liên thủ mở ra Tiên Ma chiến trường.
- Là thời điểm đi Tiên Giới rồi!
Đối với Tu tiên giới thế gian, Tô Triệt không có bất kỳ vướn bận gì, bởi vì, thông qua Tiên Ma chiến trường, tùy thời có thể phản hồi thế gian, không tính phi thăng xong sẽ vĩnh biệt.
Phi thăng Tiên Giới!
Đắc đạo phi thăng, đối với một Tu tiên giả mà nói, chính là một cực hạn tiên con đường tu, nhưng cũng là một khởi điểm để tiếp tục thăm dò Tiên đạo, ý nghĩa vô cùng trọng đại.
Bất quá, Tô Triệt lại không có quá nhiều kích động, giờ khắc này, tâm tình bình thản, tương đối tỉnh táo.
Một ngày nào đó, mình sẽ trở thành chúa tể của một Đại Vũ trụ thế giới khác, Sáng Thế thần, Tạo Vật Chi Chủ. . . Ở sâu trong nội tâm của Tô Triệt khó tránh khỏi tồn có một ngạo nhiên và thanh cao giỏi hơn chúng sinh.
Phi thăng mà thôi, không có gì không dậy nổi!
Huyền Tiên cũng đã giết chết hai cái, mình chỉ là trở thành một Nhân Tiên, thật cũng không có cái gì đáng giá hưng phấn.
Hô. . .
Không hề kéo dài, Tô Triệt lập tức phóng xuất ra toàn bộ thực lực của mình, khí thế cùng khí tức tương đương với cảnh giới Nhân Tiên hiện ra, dùng cái này đến dẫn phát thiên đạo chú ý.
Ta, đã ở thế gian tu luyện tới thực lực Nhân Tiên, ngươi có thể truyền tống ta lên Tiên giới!
Thiên đạo không gì làm không được, tự nhiên có thể xác định, Tô Triệt cũng không phải tự mình Hạ giới, mà là một phàm nhân điển hình, hơn nữa, so với tu luyện giả Đại Thừa kỳ kia, càng có tư cách phi thăng Tiên Giới.
Đã như vậy, vì cái gì còn làm khó dễ hắn!
Vậy thì phi thăng a, đi tới không gian mà ngươi nên tới. . .
Một cổ lực lượng vô hình hùng vĩ, không thể kháng cự, lăng không sinh ra, rơi xuống bao phủ Tô Triệt ở bên trong.
Tô Triệt lẳng lặng trôi nổi ở trong hư không, thân thể cũng không có di động mảy may, lại có thể rõ ràng cảm giác được, tinh thần của mình bắt đầu không ngừng kéo lên, kéo lên. . .
Đinh linh linh. . .
Tựa hồ, lúc kéo lên đến đủ độ cao, bên tai vang lên một hồi tiếng chuông thanh thúy, ngay sau đó, lại truyền đến thanh âm ngâm xướng làm người ta cảm giác mờ ảo vô hạn, khó có thể miêu tả, cực kỳ thần thánh.
Những âm thanh này, có hiệu quả ổn định tâm thần kỳ diệu, vô luận là quả kích động hay hưng phấn, hoặc là không yên cùng bất an đối với tương lai không biết, cũng có thể chuyển hóa thành sự yên lặng cùng bình thản.
Xôn xao!
Hào quang thất thải bỗng nhiên xuất hiện, hình thành một cột sáng, bao phủ Tô Triệt ở bên trong, tiếp theo lại có vô số cánh hoa, tự phù thần kỳ đều rơi xuống, tụ tập mà tới.
Cánh hoa không ngừng dung nhập trong thân thể Tô Triệt, tự phù thì hợp thành một dòng suối rót vào trong đầu Tô Triệt. . .
Tô Triệt cũng không có mâu thuẫn, thản nhiên thừa nhận thiên đạo ban ân cho mình, kỳ thật, đây cũng là đãi ngộ mà mọi người phi thăng đều có.
Thất thải quang hà có công hiệu chuyển hóa năng lượng, dẫn đạo phàm nhân tu tiên giả đem chân nguyên trong cơ thể chuyển hóa thành tiên nguyên chi lực.
Cánh hoa có tác dụng cường hóa thân thể, thoát ly phàm thai tục thể, tạo nên bất hủ kim thân.
Tự phù kỳ dị là điểm hóa tư duy, mở rộng não vực, tăng trí tuệ lên, cũng có đại lượng tin tức cơ bản có quan hệ với Tiên Giới truyền vào trong đầu. . .
Nếu không có phen cải tạo này, tu tiên giả Đại Thừa kỳ bình thường tiến vào Tiên Giới, tất nhiên sẽ xuất hiện nửa bước khó đi, không cách nào thích ứng được cục diện khó xử, vẻn vẹn là Tiên Giới ở chỗ nào cũng có tiên linh chi khí, sẽ làm cho người cảm giác hít thở không thông, thống khổ.
Đã có 19 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của acquyden