Thông Thiên Chi Lộ Tác giả: Vô Tội
------oo0oo-----
Chương 1010: Tiên thai! Ẩn nấp
Nhóm Dịch: Cong Tu Bac Lieu
Sưu tầm By Kyosaike --- 4vn.eu
"Tông chủ! Trạm Đài Linh Lan không xuất hiện, không có tin gì về y."
Trong một gian đại điện bằng bạch ngọc của Đăng Tiên tông, không hề có dấu ghép nối, tông chủ Hàn Hi ngồi trên một bạch ngọc bảo tọa, bên dưới là các nhân vật trọng yếu.
"Xem ra y định rũ bỏ quan hệ với Đăng Tiên tông chúng ta, không đáng để tin tưởng!" Một trưởng lão mặc tử hồng sắc bào tử gầm lên thập phần phẫn nộ.
"Hết cách rồi! Mở mật địa, lấy tiên thai!" Đăng Tiên tông tông chủ gần như điên cuồng.
"Cái gì, tông chủ định động dụng Đăng tiên tiên thai!"
Đăng Tiên tông dứt lời, mọi tu sĩ trong điện biến sắc.
"Tông chủ, vạn lần không thể! Với tu vi hiện tại của tông chủ mà động dụng tiên thai thì sẽ bị tiên thai thôn tính!" Một lão bất tử chỉ còn lại bộ xương, trông như khô lâu tỏ ra quá kinh hãi, đứng dậy.
"Đến nước này cũng hết cách rồi, với tính cách của y thì về Vân Linh đại lục tất sẽ đánh tới sơn môn chúng ta. Người ta mời không đến kịp."
"Đành động dụng tiên thai! Dù ta bị tiên thai thôn tính, ít nhất cũng giữ được một phần ý chí, tiên thai vốn có tâm thần lạc ấn của tổ sư Đăng Tiên tông, tương đương với Đăng Tiên tông đổi tông chủ mà thôi!"
"Lần này ta tính toán sai lầm, không ngờ động phủ của y thực lực kinh nhân, khiến Đăng Tiên tông sa vào cảnh này, ta phải gánh vác!"
Đăng Tiên tông tông chủ đứng dậy, hít sâu một hơi, mặt méo đi, "Tâm ý của ta đã quyết đừng ngăn nữa."
"Tông chủ..." Mấy tiền bối Đăng Tiên tông đều nhợt nhạt mặt mày, nhưng chưa kịp nói gì thì tiêng chuông đang vọng khắp toàn tông.
“Chát!”
Đăng Tiên tông tông chủ biến sắc, thân ảnh loáng lên, lướt khỏi gian đại điện.
Gian đại điện này ở giữa sơn môn Đăng Tiên tông, tứ bề là hào quang trắng xóa, nhìn không thấy điểm cuối, ra dáng thiên cổ đại phái, tiên gia tịnh thổ.
Đăng Tiên tông bị kinh động hoàn toàn, nhiều đạo độn quang lao lên.
"Tông chủ! Tu sĩ họ Ngụy ở Phi Tiên sơn cách đây ba nghìn dặm gầm hét."
Đăng Tiên tông tông chủ và các lão bất tử lướt khỏi bạch ngọc đại điện, liền có mấy chân truyền đệ tử nhợt nhạt mặt mày đến bẩm báo.
"Gì hả! Y đến rồi!" Các tiền bối Đăng Tiên tông biến hẳn sắc mặt, run lên.
"Quả nhiên đến rồi! Không ngờ nhanh thế." Đăng Tiên tông tông chủ tỏ vẻ hung hãn, "Tiếp tục quan sát hành tung của y, chư vị trưởng lão, cùng ta mở Đăng tiên mật địa, lấy tiên thai!"
…
"Gì hả! Lời đồn là thật, Ngụy Tác không chết!"
Quanh Đăng Tiên thành chấn động, cơ hồ mọi tu sĩ đều rời thành kinh hãi nhìn về phía đông, là Phi Tiên sơn đối diện sơn môn Đăng Tiên tông.
"Hàn Hi, cút ra đây, có gan thì ra đây đấu với ta!"
"Ngươi không phải muốn đối phó ta hả, ta đến rồi, có dám ra đấu với ta không!"
"Dám thừa lúc ta không có mặt mặt mà đánh động phủ! Bọn chuột vô sỉ mau ra đây!"
Trên đỉnh hoang sơn nghìn trượng, ngoại hình như một tiên nữ, không ngừng vang lên tiếng gầm như sấm.
"Oành!"
"Oành!"
"Oành!"
Thần huyền khí tức không ngừng chấn động tầng không.
Một thanh sắc thân ảnh đứng trên đỉnh núi, khí tức và uy áp chấn tan mây mù khiến thinh không trút xuống hai quang trụ khổng lồ, trong phạm vi mấy trăm trượng dày đặc mây đen, thủy linh khí tức đạt tới cực điểm, dấy lên cuồng phong bạo vũ.
Ai nấy chấn kinh, không ai dám đến gần Phi Tiên sơn nghìn dặm.
Cùng với tiếng gầm lên còn có từng hôi sắc tàn nguyệt dấy động khí tức hủy diệt và bạch sắc tu di thần sơn lao ra, văng khắp năm, sáu trăm dặm.
Quả là thần vương phát nộ, thiên địa biến sắc.
"Ngụy Tác san bằng Thiên Kiếm tông không chết, nhục thân mộc hóa mà vẫn sốn!"
"Đăng Tiên tông vây công động phủ của y là thật, Ngụy Tác gào hét ngoài sơn môn, Đăng Tiên tông không dám ra ứng chiến."
Một tin tức với tốc độ kinh nhân lan khắp Vân Linh đại lục, ai cũng biết Ngụy Tác chưa chết, không ai giả được song thần huyền.
"Ta đợi các ngươi ở đây bốn canh giờ, các ngươi không ra ứng chiến, ta sẽ đánh vào sơn môn Đăng Tiên tông."
Một tuần hương sau, Đăng Tiên tông không có tu sĩ ra ứng chiến, trong mấy nghìn dặm, mọi tu sĩ đều nghe thấy thanh sắc thân ảnh trên Phi Tiên sơn nói.
Thanh sắc thân ảnh như đóng đinh trên núi, xếp bằng đợi tu sĩ Đăng Tiên tông nhưng hai làn thần huyền khí tức chấn động thiên địa, khiến vân khí biến ảo kịch liệt như có vô số thần ma qua lại.
"Bốn canh giờ, ta sai lầm nên sa vào cảnh này. Ngụy Tác, hôm nay ngươi lại sai lầm, cho ta ngần ấy thời gian, lúc đó mà ngươi dám đánh vào sơn môn, tất sẽ chết không có đất chôn!"
Trong Đăng Tiên tông, Đăng Tiên tông tông chủ và mấy chục nhân vật trọng yếu tụ tập một ngọn núi đá.
Ngọn núi ở phía tây sơn môn Đăng Tiên tông, cao mấy trăm trượng, nhìn từ xa trông như bạch sắc cự trụ.
Bên trên chỉ mọc một cây hoàng sắc thần mộc.
Thần mộc trông như cây đào, vừa một người ôm, ánh lên cổ đồng sắc quang hoa, tuyệt đại đa số các cành đã nứt, phát ra các loại lôi cương, thiên hỏa, cương phong khí tức!
Thần mộc tựa hồ là thứ còn lại qua thiên kiếp!
Bọn Đăng Tiên tông tông chủ tụ tập tại trước thần mộc, trước mặt có thanh sắc pháp kính mờ mờ quang hoa, hiện rõ hình ảnh Ngụy Tác trên Phi Tiên sơn cách mấy nghìn dặm.
Ngụy Tác xếp bằng trên đỉnh Phi Tiên sơn, lạnh lùng nhìn về phía Đăng Tiên tông.
"Tổ sư trên cao, đệ tử không ra gì dẫn đến họa này, đành lấy Đăng tiên tiên thai ra lập lại uy danh của Đăng Tiên tông!"
Toàn thân sung mãn sát khí nhìn Ngụy Tác trong hình, đoạn Đăng Tiên tông tông chủ quỳ xuống trước thần mộc.
Thần mộc ở trước mặt y, trước đó là một đạo phù lục do kim sắc ngọc thạch đặc biệt chế thành ràn rat Hoang cổ khí tức.
"Tổ sư trên cao, thỉnh động tiên thai, tru sát tiểu tử đó!"
Mọi tu sĩ Đăng Tiên tông đều khấu bái, bốn bạch sắc đạo đài hình vuông cỡ cái bàn bị tế xuất, đạo đạo quang hoa giáng vào, tức thì bốn đạo đài sáng chói, hình thành một đạo bạch sắc quang trụ bắn vào kim sắc phù lục trên thân thần mộc.
"Cách!"
Kim sắc phù lục từ thần mộc thượng rơi xuống, lơ lửng trên không.
Đồng thời, thân thần mộc nát vụn, hoàng sắc tinh quang cùng chân tiên khí tức hiển hiện.
"Đăng tiên tiên thai, đó là truyền thừa của Đăng Tiên tông chúng ta!" Cơ hồ mọi tu sĩ tại trường đều cực kỳ kích động.
"Đây là chí bảo gì, Đăng Tiên tông còn thứ như thế!"
Cùng lúc, trong một tĩnh thất ở sơn môn Đăng Tiên tông, Ngụy Tác cũng chấn động.
Không ai ngờ từ đầu gã không đánh thẳng vào Đăng Tiên tông mà trước khi đến Phi Tiên sơn gào hét, gã đã ngầm bắt một đệ tử Đăng Tiên tông ở ngoài Đăng Tiên thành, hỏi rõ thân phận đối phương và cách ra vào Đăng Tiên tông. Gầm gào một lúc, gã dùng Thế thân tiên phù lấy được ở Tịch Hàn đại lục, vốn do thanh niên được Hoang tộc truyền thừa dùng để lừa gạt tất cả.
Thế thân tiên phù không chỉ hóa ra hình thể, còn cả khí tức hùng hậu, dù thần huyền đại năng đến nơi cũng không nhận ra hư thực.
Hiện tại ai cũng tưởng gã ở trên Phi Tiên sơn nhưng không ai ngờ cũng như lúc lén vào Công Đức tông, gã với thân phận đệ tử đã lẻn vào Đăng Tiên tông!
Thần mộc nát ra, bảo quang xung thiên địa và khí tức kinh nhân cực độ khiến ai trong sơn môn Đăng Tiên tông đều nhận thấy.
Đấy là chân tiên khí tức, như có chân tiên xuất thế, khiến Ngụy Tác kinh hãi.
Trốn trong tịnh thất, tế xuất Vạn lý sưu ảnh kính, cảnh tượng đưa lại càng khiến gã chấn động.
Thần mộc nát vụn, thứ ràn rạt chân tiên khí tức là một minh hoàng sắc tiểu nhân bảy tấc.
Như một thai thể chân tiên đã hỏng!
“Chát!”
Giá cá minh hoàng sắc tiên thai lao ra, uy áp dồn lên tất cả, ngay cả Đăng Tiên tông tông chủ cũng thế.
Thấy minh hoàng sắc tiên thai sắp bay đi, kim sắc phù lục đột nhiên phát quang, ẩn vào trán tiên thai, tức thì tiên thai rung lên, không thể động đậy, bị Đăng Tiên tông tông chủ cầm lấy.
"Thật ra là thứ gì?! Sao lại có chân tiên khí tức! Như một chân tiên chưa trưởng thành. Sao lại có thứ cổ quái thế này!" Lục bào lão đầu kêu lên cực kỳ không dám tin.
"Không thể để y thuận lợi lợi dụng thứ này! Đi thôi! Ta bắt tu sĩ Đăng Tiên tông có địa vị cao hơn, đưa Linh Lung Thiên vào đã!"
Ngụy Tác không hề dừng lại, dùng pháp kính coi lén rồi lao ra, gã và lục bào lão đầu không biết tiên thai là gì, có tác dụng thế này nhưng dám chắc vật đó phi phàm.
-o0o-
Mọi người vào vào đây ủng hộ để truyện ra nhanh hơn nào
Đã có 42 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Hina
Thông Thiên Chi Lộ Tác giả: Vô Tội
------oo0oo-----
Chương 1011: Mang ra cho ta
Nhóm Dịch: Cong Tu Bac Lieu
Sưu tầm By Kyosaike --- 4vn.eu
"Đăng tiên tiên thai là nguyên khí của một chân tiên độ kiếp thất bại với kết hợp linh mộc mà hình thành thiên địa chí bảo!"
"Tổ sư dùng không biết bao nhiêu thủ đoạn, đánh tan ý chí còn lại của chân tiên đó mà thay một đoạn ý chí của mình vào."
"Với tu vi hiện tại của ta, ý thức có thể bị tiên thai nuốt chửng nhưng sau khi dung hợp, ít nhất khiến ta đột phá tu vi Thần huyền tứ trọng hậu kỳ! Thậm chí có thể ngộ ra pháp vực của tổ sư để lại."
Trên ngọn núi trắng hình trụ, Đăng Tiên tông tông chủ cầm hoàng sắc tiên thai có chân tiên khí tức cực kỳ kinh nhân, lẩm bẩm.
"Không cần bốn canh giờ, tối đa một canh giờ ta sẽ giết được ngươi!"
Đột nhiên, mục quang Đăng Tiên tông tông chủ liếc hình ảnh trong thanh sắc pháp kính, thấy Ngụy Tác vẫn ngồi trên đỉnh Phi Tiên sơn lạnh lùng nhìn Đăng Tiên tông thì y méo mó mặt mày gầm lên: "Mạc trưởng lão, Tỏa khí trận chuẩn bị xong chưa!"
"Chuẩn bị gần xong rồi." Một hoàng bào lão nhân nhìn Ngụy Tác trong hình ảnh, nghiến răng nói.
"Đi thôi!"
Không hề dừng lại, Đăng Tiên tông tông chủ hóa thành bạch sắc hà quang, lao đến một đại điện bạch sắc vân hà liễu nhiễu trong sơn môn, mọi tu sĩ sau lưng cũng hóa thành lưu quang bám theo.
"Phương thái thượng trưởng lão, Tô trưởng lão, các vị chuẩn bị Đăng tiên hóa phàm cấm, lần này Đăng Tiên tông dốc hết bài tẩy, không để y thoát!"
Vào đại điện, Đăng Tiên tông tông chủ bảo lão bất tử chỉ còn như bộ xương khô.
"Được!"
Hai lão bất tử nghiến răng, không rườm lời, lướt đi.
Đại điện bố trí một pháp trận đã được triệt để kích phát, hình thành một thanh sắc quang tráo mười mấy trượng, trong quang tráo không toát ra khí tức nhưng thiên địa khí tức và linh khí cũng không tiến vào được.
"Ngọc phù này ghi lại mọi sự của ta, nếu ta không còn nhiều n ý chí, bị tiên thai thôn tính xong mà không phân rõ tình hình thì các ngươi đưa ra, tiên thai tự nhiên sẽ rời sơn môn giết y!"
Đăng Tiên tông tông chủ liếc pháp trận đoạn tỏ vẻ quyết liệt, bước vào.
"À!"
Đột nhiên, Đăng Tiên tông tông chủ biến sắc, quát: "Lý Hồng Minh, sao ngươi lại ở đây!"
Đăng Tiên tông tông chủ quát một tu sĩ trẻ tuổi mặc tử hồng sắc pháp y đứng trước hơn mười đệ tử khác, mặt bẹt ra. Các tiền bối theo tông chủ vào đây đều chú ý đến tông chủ và minh hoàng sắc tiên thai nên quên hết những thứ khác.
"Lý Hồng Minh, ngươi ở đây làm gì?" Đăng Tiên tông tông chủ mắng thế, mọi tiền bối Đăng Tiên tông nhận ra không ổn, họ Lý là thân truyền đệ tử của một thái thượng trưởng lão, thân phận trong tông môn cực cao, nhưng y phụ trách điều hành truyền tin, không nên ở đây mới đúng.
"Ha ha! Hàn Hi, không phải ngươi không dám ra gặp ta sao, ta vào gặp ngươi vậy!"
"Lý Hồng Minh" vốn đứng co cúm đột nhiên cười vang, huyết khí như thiên địa hồng lô bàn cùng thần thức uy áp và thần huyền khí tức cuồng bạo cực độ bao trùm đại điện!
"A!" Mọi tu sĩ Đăng Tiên tông hãi hùng, tâm tạng như nhảy khỏi lồng ngực.
"Ngươi... Phù!"
Đăng Tiên tông tông chủ căn bản không ngờ nên không kịp phản ứng, uy năng vô hình đã giáng lên mình y, hất y văng đi hộc máu, pháp y cơ hồ tạc tan nát, da như bị cắt vụn.
"Đăng tiên tiên thai, không ngờ Đăng Tiên tông có thứ nghịch thiên thế này, đưa cho ta!"
“Chát!”, "Lý Hồng Minh" bừng lên lam hắc sắc âm khí, ngưng thành quỷ trảo đáng sợ bắt lấy tiên thai văng khỏi tay Đăng Tiên tông tông chủ!
"Ngụy Tác!"
Tận lúc đó, Đăng Tiên tông tông chủ và mấy lão bất tử mới hiểu ra, rợn tóc gáy, "Sao lại thế được!" Họ không hiểu vì sao "Ngụy Tác" còn ở trên đỉnh Phi Tiên sơn, khí tức chấn thiên mà lại đột nhiên đến đây!
"Oành!"
Bạch ngọc đại điện tan nát, bắn đi bốn phương tám hướng, quang hoa thổi cho tan hẳn.
"A!"
Đăng Tiên tông tông chủ, cùng mọi tu sĩ tại trường đều điên cuồng.
Đăng tiên tiên thai là truyền thừa chí bảo trọng yếu nhất của Đăng Tiên tông, vốn để đối phó Ngụy Tác nhưng hiện tại lại lọt vào tay gã!
"Phát động Đăng tiên hóa phàm cấm!" Đăng Tiên tông tông chủ bị đánh bay khỏi ngọc điện, liền gầm lên.
"A! Ha ha a a!" Lục bào lão đầu cũng gầm lên, gầm to cực kỳ hưng phấn, điên cuồng, "Không ngờ lại có một thứ thế này, không biết có lợi lộc gì nữa! Hoàn toàn có thể bù lại tổn thất Tụ linh trận!"
"A!"
Một bạch bào lão nhân vừa kích phát một đạo cổ phù, hóa thành từng dải lưu tinh nhưng đã mất bóng Ngụy Tác. Gã tránh thoát rồi vòng ra sau lưng đá nát tâm mạch lão.
"Phương thái thượng trưởng lão, Tô trưởng lão!"
Đăng tiên hóa phàm cấm không phát động, hai lão bất tử được phái đi ban nãy đã thất tung.
"Đồng bạn của y đã lén vào tông môn của chúng ta!"
"A!"
Đăng Tiên tông tông chủ rực hà quang, nhiều vết thương toác ra như bị chém mấy chục đao, bạch sắc hà quang đạo đồ trước mặt ép tới Ngụy Tác.
"Tông chủ, đi mau! Nếu không đi thì Đăng Tiên tông căn bản ngay cả cơ hội báo cừu cũng không có!" Đăng Tiên tông tông chủ vừa hóa ra đạo đồ thì năm, sáu trưởng lão chặn trước mặt gào to.
"Muốn chạy, không dễ đâu!"
Ngụy Tác phát động Động Hư bộ phạt, trực tiếp tránh khỏi quang hoa xung kích, cái bình màu bị được lấy ra, đồng thời uy năng Đại thừa pháp âm ép lên Đăng Tiên tông tông chủ.
"Cạch! Cạch!"
Đăng Tiên tông tông chủ tan hết xương cốt và kinh mạch.
Khí tức ngút trời từ cái bình màu của Ngụy Tác phát ra, uy năng kinh nhân dấy lên.
"A!" Đăng Tiên tông tông chủ tỏ rõ vẻ điên cuồng, trán đột nhiên bắn ra một đạo bạch sắc hà quang.
"Còn truyền thừa pháp khí nữa hả!"
Đạo bạch sắc hà quang phun ra là Ngụy Tác cảm giác được khí tức hủy diệt khí.
Không phải sức mạnh Đăng Tiên tông tông chủ có thể kích phát, rõ ràng là một món dụng truyền thừa pháp khí dấy lên pháp vực uy năng khác thường.
"Tông chủ đại tông môn được thiên cổ truyền thừa không phải thần huyền đại năng bình thường, lúc đối địch Minh Thổ tông tông chủ may mà ta giả heo ăn cọp không thì không biết y có thủ đoạn gì."
Sắc mặt gã cực kỳ ngưng trọng, đề thăng chân nguyên đến mức cao nhất, kích phát cái bình màu.
"Oành!"
Tinh quang của cái bình màu và bạch sắc hà quang trụ va nhau.
Bạch sắc hà quang trụ chững lại một chút rồi tan dần.
"Xoẹt!!"
Một bạch sắc đạo đài cổ kính hóa ra trước mặt Đăng Tiên tông tông chủ.
Đăng tiên thai!
Đăng Tiên tông tông chủ còn có Đăng tiên đài!
Thấy y sắp cùng Đăng tiên đài biến mất vào hư không.
"Tiếc là Đăng Tiên tông hiện tại quá thiếu tu sĩ lợi hại, những người nà không ngăn được ta một chốc, không phải do ngươi mang theo ngần ấy người chết ở Chập Khí hải thì có họ trợ lực, có lẽ ngươi thoát được."
"Tốc độ thi pháp của ngươi kém ta, ta có song thần huyền, tương đương với hai đánh một, ngươi còn muốn thoát sao?"
Đúng lúc đó, tiếng Ngụy Tác thở dài vang lên.
Đăng Tiên tông tông chủ kêu lên thê thảm, thân thể nát thành mười mảnh.
"Oành!"
Liệt khuyết tàn nguyệt dấy lên khí tức hủy diệt bắn ra, mấy tu sĩ chặn trước Đăng Tiên tông tông chủ văng đi. Liệt khuyết tàn nguyệt chưa tan dư uy, Đăng tiên đài cùng nhục thân Đăng Tiên tông tông chủ biến thành tro.
"A!"
Mọi tu sĩ Đăng Tiên tông gầm lên hãi hùng cực độ.
Tông chủ, Thần huyền tam trọng đại năng, ngay trong sơn môn tông môn mà bị người ta giết!
"Bỏ pháp khí và nạp bảo nang xuống, ta để các ngươi đi!"
Giọng Ngụy Tác vang như sấm trong sơn môn Đăng Tiên tông. “Chát!” Một quang tráo do hắc sắc thần văn ngưng thành được kích phát, bao trùm mấy chục dặm, bao hết mọi nhân vật trọng yếu lại.
-o0o-
Mọi người vào vào đây ủng hộ để truyện ra nhanh hơn nào
Đã có 45 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Hina
Thông Thiên Chi Lộ Tác giả: Vô Tội
------oo0oo-----
Chương 1012: Nhận cung phụng
Nhóm Dịch: Cong Tu Bac Lieu
Sưu tầm By Kyosaike --- 4vn.eu
Đăng Tiên tông tích lũy còn hùng hậu hơn Thiên Kiếm, trong sơn môn, các loại điện vũ linh quang bức nhân mênh mông, khác nào tiên vực.
Nhưng lần đấu với Đăng Tiên tông này, đối với Ngụy Tác lại nhẹ nhàng hơn Thiên Kiếm tông nhiều.
Lúc đấu với Thiên Kiếm tông, gã chưa phải thần huyền, nhưng giờ đã đột phá tu vi Thần huyền tam trọng, có thêm nhiều cường pháp cùngch cực đạo tiên binh, cả truyền thừa pháp khí cũng không ngại.
Đại đa số nhân vật đỉnh nhọn của Đăng Tiên tông đã chết, không ngờ gã lẻn vảo nên hầu hết tập trung ở một nơi, bị gã quét sạch một mẻ, thành quần long vô thủ.
"Báo thù cho tông chủ!"
Bị hắc sắc thần văn cấm chế bao trùm, mấy chục tiền bối và chân truyền đệ tử của Đăng Tiên tông không ai đầu hàng, cứ lao ra dùng tính mạng liều với Ngụy Tác.
Nhưng cộn glại không tới mười Kim đơn đại tu sĩ, đối diện Ngụy Tác cũng như một đàn đê giai yêu thú lưỡng giai, tam giai gặp phải Hoang cổ cự thú bát giai, cửu giai.
Ngụy Tác không nương tay, giết sạch mọi tu sĩ động thủ với gã, máu nhuộm tầng không.
Tu sĩ của siêu cấp tông môn luôn có tâm thái cao cao tại thượng nhưng sự thực nhắc họ là trong tu đạo giới cá lớn nuốt cá bé thì họ là nhược giả, ai cũng nên biết kính sợ.
"A!"
Tu sĩ Đăng Tiên tông rợn người, mấy chục nhân vật cốt lõi thì trừ hai chân truyền đệ tử quá sợ mà giao hết ra thì còn lại chỉ sau mười mấy tích tắc đã mất mạng, máu rải tầng không, bạch sắc điện vũ bị nhuộm đỏ.
"Oành!"
Trong một bạch sắc điện vũ ở giữa Đăng Tiên tông, bạch sắc thần quang hiển hiện thì cả điện vũ đột nhiên rung lên sập xuống.
"A!"
Tông chủ trực tiếp bị giết trước mặt tất cả, gần như mọi Kim đơn tu sĩ và nhân vật cao cấp bị giết theo, nhiều tu sĩ Đăng Tiên tông đã lạnh người, chỉ với tu sĩ Phân niệm cảnh và Chu thiên cảnh thì làm sao đấu nổi một thần huyền đại năng, hơn nữa Ngụy Tác từng san bằng Thiên Kiếm tông, Thiên Kiếm tông dốc vô số mạng nhưng không ngăn được. Không ít tu sĩ Đăng Tiên tông mất hết chiến ý, chạy khỏi tông môn.
"Lẽ nào các ngươi coi lời ta là gió thoảng qua tai! Giao pháp khí và nạp bảo nang ra, ta để các ngươi đi."
Giọng Ngụy Tác như sấm vang khắp sơn môn Đăng Tiên tông.
Đạo đạo thanh sắc kiếm khí từ tay gã không ngừng bắn ra, một tu sĩ Đăng Tiên tông bị chém rớt, nhiều người thậm chí đã chạy được mấy trăm dặm cũng không thoát được thanh sắc kiếm khí.
Trong sơn môn Đăng Tiên tông ít nhất có mấy vạn tu sĩ, bỏ chạy đồng loạt thì Ngụy Tác không thể giết được nhưng gã làm thế lại chấn nhiếp nhiều người. "A!" Nhiều tu sĩ đã chạy rồi vội ném lại pháp khí và nạp bảo nang.
Tình hình đó lan đi khắp nơi, từng toán đệ tử Đăng Tiên tông ném lại, nhiều tu sĩ định liều mạng thì mất hết đấu chí, cũng ném lại pháp khí và nạp bảo nang.
Nhất thời, trong sơn môn Đăng Tiên tông, các loại pháp khí và nạp bảo nang rơi xuống như mưa.
Một lão nhân Đăng Tiên tông đầu tóc hoa râm vốn đang lướt về phía một điện vũ, thấy thế thì thân ảnh sững lại trên không trung.
Thở dài đoạn lão nhân ném pháp bảo và nạp bảo nang ra, đi về phía Ngụy Tác, "tu sĩ Đăng Tiên tông nghe lênh, tất cả đình thủ!"
Lão nhân toàn lực quát to khiến tuyệt đại đa số tu sĩ Đăng Tiên tông chững lại rồi lão đứng dưới Ngụy Tác, dùng tư thế chiến bại hành lễ, "Ngụy thần quân, Đăng Tiên tông muốn hòa đàm."
"Các hạ là ai, có tư cách gì, hoặc giả Đăng Tiên tông có tư cách gì bàn với mỗ?" Ngụy Tác bình tĩnh như thường nhìn lão nhân, rất lấy làm kinh ngạc.
"Lão hủ Ngô Thanh Tuyền, là truyền pháp trưởng lão của Đăng Tiên tông. Đăng Tiên tông bây giờ không địch nổi Ngụy thần quân, đích xác không có tư cách bàn bạc với Ngụy thần quân." Lão nhân lại hành lễ với Ngụy Tác, "Nhưng mong Ngụy thần quân nể tình Đăng Tiên tông mấy nghìn năm truyền thừa mà không hủy hết bản tông. Chỉ cần Ngụy thần quân không đuổi tận giết tuyệt, Đăng Tiên tông nguyện ý mỗi năm cung phụng thần quân linh đơn và linh thạch."
"Cung phụng?" Ngụy Tác hơi ngẩn ra, hoàn toàn không ngờ lão nhân này nói vậy.
"Ngô Thanh Tuyền, ngươi muốn Đăng Tiên tông thần phục y thì sẽ là tội nhân của bản tông! Chết thì chết, sợ gì!"
Lão nhân tóc hoa râm vừa dứt lời, gần trăm tu sĩ Đăng Tiên tông kêu lên.
"Để mấy nghìn năm cơ nghiệp của Đăng Tiên tông tan biến mới là tội nhân! Các ngươi định để Đăng Tiên tông trừ danh khỏi tu đạo giới hả!"
Lão nhân phẫn nộ kêu lên, "Thật ra ai mới là tội nhân?"
Gần trăm tu sĩ Đăng Tiên tông tắt tiếng.
"Ngụy thần quân, tại hạ biết ngài không phải người hiếu sát. Lão hủ mong ngài đại nhân đại lượng, nể tình Đăng Tiên tông truyền thừa tới nay không dễ mà chừa cho bản tông sinh lộ." Lão nhân lại hành đại lễ, đoạn thỉnh cầu.
Ngụy Tác hơi nhíu mày lại, gã định trút giận, chấn nhiếp tất cả rồi vơ vét những gì cần thiết, không ngờ Đăng Tiên tông lại có người đứng ra thương lượng.
"Tiểu tử, đề nghị này không tệ, giết gà lấy trứng không bằng để lại con gà mái tiếp tục đẻ!" Lục bào lão đầu thập phần hưng phấn, kêu lên trong tai Ngụy Tác.
"Sao ta tin các vị được?" Ngụy Tác mục quang lóe lên, hỏi lão nhân tóc hoa râm, "Nếu hôm nay mỗ đáp ứng, các vị có thời gian lấy hơi rồi tương lai lại đối phó mỗ thì sao"
"Ngụy thần quân có thể hạ cấm chế lên mấy người bọn lão phu, thậm chí sai người vào giám sát mọi sự của Đăng Tiên tông." Lão nhân tóc hoa râm nhìn Ngụy Tác: "Chỉ cần thần quân che chở, Đăng Tiên tông sẽ coi thần quân là cung phụng chân chính."
"Để y hạ cấm chế, giám sát Đăng Tiên tông có khác gì bảo y làm tông chủ! Ngô Thanh Tuyền, ngươi định bán đứng hay để Đăng Tiên tông truyền thừa tiếp!" Nhiều tu sĩ kêu lên.
"Chúng ta được chọn lựa sao, không có thần huyền đại năng tọa trấn, Đăng Tiên tông sớm muộn cũng lạc vào tay thần huyền đại năng khác hoặc triệt để hủy diệt. Muốn tìm thần huyền đại năng che chở thì phải tìm người tin được. Nếu các ngươi không tán thành thì cứ như ban nãy, để lại nạp bảo nang và pháp khí mà đi." Lão nhân tóc hoa râm lạnh giọng.
"Mỗ có thể đáp ứng điều kiện." Ngụy Tác hơi trầm ngâm, gật đầu, "Mỗ thậm chí đảm bảo chỉ phái người giám sát chứ không can thiệp vào mọi việc bình thường của Đăng Tiên tông, không can thiệp đến Đăng Tiên tông truyền thừa, có ai định chèn ép thì mỗ sẽ ra mặt, nhưng nếu tu sĩ Đăng Tiên tông chèn ép kẻ yếu, bị mỗ biết thì mỗ là người đầu tiên ra tay với kẻ đó. Còn nữa, mỗ không tổn hủy sơn môn, thậm chí không lấy linh thạch và pháp bảo vô dụng với mỗ nhưng những thứ hữu dụng thì khác."
"Còn về cung phụng, mỗ muốn xem các vị đưa ra điều kiện gì?" Ngụy Tác nhìn lão nhân Đăng Tiên tông tóc hoa râm.
"Bọn tại hạ có thể chi ra ba phần thu nhập mỗi năm của Đăng Tiên tông, đổi thành linh thạch... Nếu thần quân cần gì, bọn hại tìm giúp, cũng đổi thành linh thạch khấu trừ.." Hôi y lão nhân gật đầu.
"Ba phần thu nhập mỗi năm là bao nhiêu linh thạch?" Ngụy Tác hơi hiếu kỳ.
"Như trước là gần hai nghìn vạn hạ phẩm linh thạch." Hôi phát lão nhân nhìn Ngụy Tác.
"Nhiều thế hả!" Lục bào lão đầu kêu lên, nghẹn họng.
"Siêu cấp đại tông môn đích xác hơn xa tông môn thông thường..." Ngụy Tác mục quang hơi lóe lên, lúc ở Hải Tiên tông gã được Hiên Viên lão tổ cho biết Hải Tiên tông mỗi năm chỉ tích lũy được bất quá trăm vạn linh thạch, bình thường kho Hải Tiên tông chỉ có mấy trăm vạn hạ phẩm linh thạch. Đăng Tiên tông chỉ một năm mà gấp Hải Tiên tông sáu mươi mấy lần.
Số lượng tu sĩ Đăng Tiên tông gấp Hải Tiên tông sáu mươi mấy lần, khống chế số phường thị và thế lực cũng không biết bao nhiêu mà kể, tính ra một năm hơn sáu mươi mấy lần thì không ghê gớm quá nhưng năm nào cũng vậy mà tích lũy lại thì cực kỳ kinh nhân.
"Ta đáp ứng điều kiện này." Ngụy Tác lại hơi trầm ngâm, gật đầu với lão nhân Đăng Tiên tông, đoạn nhìn các tu sĩ, "Nếu không đáp ứng điều kiện này thì các ngươi bỏ lại toàn bộ rồi đi, từ rày sẽ thoải mái đấu với ta!"
-o0o-
Mọi người vào vào đây ủng hộ để truyện ra nhanh hơn nào
Đã có 45 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Hina
Thông Thiên Chi Lộ Tác giả: Vô Tội
------oo0oo-----
Chương 1013: Tự cầm đá đập vào chân mình
Nhóm Dịch: Cong Tu Bac Lieu
Sưu tầm By Kyosaike --- 4vn.eu
Không ai dám đấu với Ngụy Tác nhưng không ít tu sĩ Đăng Tiên tông ném lại mọi pháp khí và nạp bảo nang rồi đi.
"Sau này có thành tựu, ta sẽ quay lại báo thù này."
Thậm chí có những đệ tử trẻ tuổi huyết khí phương cương còn nói với lại.
"Y không phải nhân vật cùng cấp chúng ta..." Nghe các đệ tử trẻ tuổi nói thế Ngô Thanh Tuyền lắc đầu thở dài.
"Lão đầu này tuy nhiên tu vi không cao nhưng kiến thức không tệ." Lục bào lão đầu nghe Ngô Thanh Tuyền thở dài thì lẩm bẩm.
Ngụy Tác không chỉ song thần huyền, đã đạt Thần huyền tam trọng, lần này hạ được Đăng Tiên tông thu được bao nhiêu lợi lộc kinh nhân nên không sợ những hậu bối đó truy đuổi, chặn được gã tiến bước chỉ có những đại nhân vật.
Sau rốt một phần ba tu sĩ Đăng Tiên tông bỏ đi.
"Sao thế?"
Từng toán đệ tử Đăng Tiên tông lẳng lặng rời sơn môn khiến Đăng Tiên thành không biết gì đến thay đổi kinh thiên trong đó, các tu sĩ còn đợi sự việc diễn biến cực kỳ kinh ngạc.
"Gì hả! Trên Phi Tiên sơn chỉ là hư ảnh do pháp bảo hóa thành?!"
"Ngụy Tác thật đã lẻn vào Đăng Tiên tông diệt gọn tông chủ và các nhân vật đỉnh nhọn, bức Đăng Tiên tông phải hòa giải..?!"
Rất nhanh, một tin tức kinh thiên lan đi khiến hơn mười vạn tu sĩ quanh Đăng Tiên tông tê dại.
Nhiều người không dám tin là thật, Đăng Tiên tông tông chủ là Thần huyền tam trọng đại năng, một tán tu vào một siêu cấp tông môn giết cả tông chủ và một toán nhân vật trọng yếu là khái niệm gì? Vân Linh đại lục tu đạo giới mấy nghìn năm nay chưa từng có.
Không ai dám lên Phi Tiên sơn xem Ngụy Tác ở đó là thật hay giả nhưng nhanh chóng có một toán tu sĩ từ sơn môn Đăng Tiên tông lao ra, đến đỉnh Phi Tiên sơn mang thanh sắc thân ảnh về thì mọi tu sĩ mới thấy thân ảnh có khí tức đáng sợ đó không phải nhục thân chân chính, đích xác là hư ảnh do một món pháp bảo phát ra.
"Bảo tất cả giao hết thủy hệ yêu đơn và thủy hệ linh dược ra, kho của Đăng Tiên tông có những gì cũng ghi rõ ra..."
Trong sơn môn Đăng Tiên tông, Ngụy Tác đạt thành hòa đàm với Ngô Thanh Tuyền và tu sĩ Đăng Tiên tông.
Hiện tại cả Đăng Tiên tông chỉ còn lại Ngô Thanh Tuyền và một trung niên trưởng lão là Kim đơn tu sĩ, đều tu vi Kim đơn nhất trọng.
Theo ước định, Ngụy Tác hạ cấm chế với bọn Ngô Thanh Tuyền, tu sĩ Đăng Tiên tông còn lại cùng trong kho phải giao hết thủy hệ yêu đơn và thủy hệ linh dược cùng những thứ gã có thể đem tu luyện. Đoạn Đăng Tiên tông ghi chép hết những gì có thể để gã xem lấy được những gì.
Bất quá gã không nói rõ ngay mà bảo Ngô Thanh Tuyền yêu cầu tu sĩ Đăng Tiên tông tụ tập lại, giao hết pháp khí và nạp bảo nang.
Gã hiểu rõ, các tu sĩ Đăng Tiên tông chỉ sợ thần thông của gã, không có người của gã giám sát thì họ sẽ tự giấu đồ đi nên gã bảo Ngô Thanh Tuyền phái nhân người đưa tin cho Âm Thi tông thông tri cho Âm Lệ Hoa cùng Cơ Nhã đến.
Linh Lung Thiên vốn ẩn sẵn trong Đăng Tiên tông cũng hiện thân, thay gã tìm được vài cấm địa, không cho người Đăng Tiên tông vào. Mọi tu sĩ Đăng Tiên tông đều thấy bất lực, mấy nơi đó là pháp trận khống chế mấy đại cấm chế.
Mấy đại cấm mới uy hiếp được Thần huyền tu sĩ nhưng đều bị Linh Lung Thiên phát hiện và khống chế.
Ngụy Tác thần thông như thế, cộng thêm thượng Linh Lung Thiên thì tu sĩ Đăng Tiên tông không dám phản kháng.
"Ngần này thủy hệ yêu đơn! Đăng Tiên tông sao lại có nhiều thế!" Chỉ qua trong kho và tu sĩ Đăng Tiên tông cộng lại, thủy hệ yêu đơn và linh dược chất trước mặt Ngụy Tác khiến lục bào lão đầu kêu lên không dám tin, gã cũng cả kinh.
Số thủy hệ yêu đơn trong kho cực kỳ kinh nhân, cộng lại tới hơn bảy vạn viên, tuy Đăng Tiên tông truyền thừa mấy nghìn năm, thực lực trên Thiên Kiếm tông nhưng số lượng như thế cũng bất thường.
"Đây là tông chủ trước kia hạ lệnh ngầm thu mua." Ngô Thanh Tuyền nhăn nhó giải thích, "Trước kia Đăng Tiên tông tra ra tung tích, phát hiện Hải Tiên tông và Âm Thi tông ngầm mua thủy hệ yêu đơn, từ đó biết được Hải Tiên tông liên quan đến động phủ của thần quân... Từ lúc nghi ngờ thủy hệ yêu đơn liên quan đến thần quân, tông chủ hạ lệnh ngầm thu mua, nâng cao giá khiến Âm Thi tông và Hải Tiên tông phải trả giá cao hơn."
"... Đúng là cầm đá tự đập vào chân mình, tính toán mãi thành không chỉ cho ngươi một tiên thai còn thu lượm giúp ngần ấythủy hệ yêu đơn." Lục bào lão đầu tắt tiếng, Đăng Tiên tông tông chủ lần này đúng đã đã mất phu nhân lại mất quân.
"Tiên thai thật ra là gì?" Ngụy Tác tắt tiếng, chả trách Đăng Tiên tông tông chủ tỏ vẻ chết không nhắm mắt. Thu hết thủy hệ yêu đơn đoạn gã lấy Đăng tiên tiên thai ra hỏi Ngô Thanh Tuyền và mấy người đứng đầu của đối phương.
"Đây là truyền thừa chí bảo trọng yếu nhất của Đăng Tiên tông. Truyền thuyết cho biết năm xưa tổ sư bản tông phát hiện tại Hoang cổ cổ địa." Ngô Thanh Tuyền không giấu, "Đó là một động phủ phế khư, tổ sư nhận ra là nơi một chân tiên độ kiếp nhưng mọi bố trí đã tổn hủy, chân tiên đó độ kiếp thất bại nên tiêu tan nhưng tổ sư thấy ở đó có một nhánh thần mộc, chân tiên đó khi độ kiếp thất bại đã thi triển chuyển sinh bí thuật nào đó nhưng cũng không thành công, chỉ có một phần linh nguyên với kết hợp thần mộc may mắn còn tồn tại đó, hóa sinh tiên thai như đạo quả."
"Đăng Tiên tông tổ sư dùng thần thông làm tan thần niệm tàn dư trong tiên thai của chân tiên đại năng đó, thay ý chí của mình vào rồi để lại làm truyền thừa chí bảo, đạt tới tu vi nhất định thì có thể luyện hóa, đề thăng tu vi, cảm ngộ pháp vực mà tổ sư lưu để lại hoặc hóa ra thần vực."
"Tiểu tử, chân tiên linh nguyên trong tiên thai thập phần kinh nhân, cộng thêm số thủy hệ yêu đơn thì ngươi có thể đạt Thần huyền tứ trọng cũng nên, nhưng Đăng Tiên tông tổ sư có thể phong ấn chân tiên linh nguyên, thủ đoạn tất cực kỳ kinh nhân, ý chí tàn dư khẳng định rất mạnh, nếu ngươi trực tiếp luyện hóa thì cũng như Đăng Tiên tông tông chủ, thần thức và ý chí yếu sẽ bị mất, tương đương với bị đoạt xá." Lục bào lão đầu đề tỉnh Ngụy Tác.
"Thần mộc còn lại qua chân tiên thiên kiếp, tất phi phàm, có thể đem luyện chế thành pháp bảo chống lại thiên kiếp." Linh Lung Thiên nhạt giọng truyền âm cho Ngụy Tác.
"Đưa bọn mỗ đến xem thần mộc."
Ngụy Tác bảo bọn Ngô Thanh Tuyền đưa đi.
"Vật này như đã qua thiên kiếp, hiện tại không biết thành thế nào."
Trên đỉnh núi, thần mộc như cây đào đã nát, không còn sinh cơ nhưng dấy lên các loại khí tức, khiến bọn Ngụy Tác cả kinh.
Nhánh thần mộc đã cháy này tạo cảm giác như một món pháp khí có vô số vết thương, trải qua vô số kinh thiên đại chiến, ánh sáng và nguyên khí còn lại là thiên uy lạc ấn.
Vì có chứa tiên thai đã lâu nên thần mộc toát ra chân tiên khí tức, cực kỳ đặc biệt.
"Nguyên khí lạc ấn phức tạp thế này e không thể khắc thêm pháp trận... Trừ phi ngươi là chân tiên đã độ kiếp không thì không thể luyện chế nó, mà chỉ có thể lợi dụng uy năng." Lục bào lão đầu kết luận.
"Chắc không thể luyện chế, những thứ này đã qua thiên kiếp, tựa hồ tự nhiên hóa sinh ra thần vực, có thể dùng khi gặp thiên kiếp." Linh Lung Thiên nghiên cứu một lúc rồi bảo. Trong thần mộc có nhiều thiên uy loạn xa, như mảnh vỡ của các loại pháp thuật, dệt thành một pháp vực hoàn chỉnh, như một món tiên binh tự nhiên sinh thành, có điều không thể tìm ra cách vận dụng, khả năng chỉ coi nó là pháp thuẫn, gặp thiên kiếp thì thử. Nếu lĩnh ngộ được thần mộc pháp vực thì uy năng càng cao."
Ngụy Tác gật đầu, đào cả nhánh thần mộc khỏi vách núi đoạn thu lại. Gã biết pháp vực trong thần mộc liên quan đến uy năng mạnh nhất thiên địa, diễn hóa được thiên kiếp chi lực, nếu gã hóa ra được pháp vực đó coi như phát ra được uy năng của chân tiên độ kiếp, nhưng rồi gã chật vật gãi đầu, biết mình nghĩ quá xa, muốn lĩnh ngộ pháp vực này e là khi chân chính vượt thiên kiếp thì hiểu rõ các loại thần uy và nguyên khí pháp tắc.
Cần nhất trước mắt là nghĩ cách luyện hóa Đăng tiên tiên thai.
-o0o-
Mọi người vào vào đây ủng hộ để truyện ra nhanh hơn nào
Đã có 44 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Hina
Thông Thiên Chi Lộ Tác giả: Vô Tội
------oo0oo-----
Chương 1014: Không nén được, muốn mạnh lên
Nhóm Dịch: Cong Tu Bac Lieu
Sưu tầm By Kyosaike --- 4vn.eu
"Gì hả! Ngụy Tác lẻn vào Đăng Tiên tông, giết Đăng Tiên tông tông chủ, bức Đăng Tiên tông hòa đàm, rồi làm thái thượng cung phụng?!"
Trong một đại điện hoa mỹ lợp ngọc xanh, tường khảm toàn bảo thạch, linh châu, và phù điêu đẹp đẽ, một nữ vương da như bạch ngọc, đội mũ phượng đứng phắt dậy khỏi kim sắc bảo tọa, ngọc phù bị khí tức chấn vỡ.
Là Vu thần nữ từng đấu với Ngụy Tác tại Toái Ngọc cổ vực, kết quả bị đánh đến mức chỉ còn hà quang bọc mình.
"Siêu cấp đại tông môn cỡ Đăng Tiên tông như một bảo khố khổng lồ, lạc vào tay y thì không biết tu vi tiến cảnh còn đến mức nào!"
"Không được, phải mau đối phó!"
"Ngụy Tác, ngươi là thần huyền đại năng mòn còn dùng thủ đoạn đánh lén, lẽ nào ta lại không!"
Bóp nát ngọc phù, Vu thần nữ nghiến răng lẩm bẩm, đi về tòa điện vũ.
"Truyền tin cho Vạn Hoàng cung Vạn Hoàng công tử đến Trục Nguyệt hồ gặp ta!"
Giọng nói sung mãn uy nghiêm nữ vương vang lên.
Mấy đạo quang hoa xung thiên, ngoài xa lóe sáng đạo đạo quang hoa, tích tắc sau đã vượt không biết bao nhiêu vạn dặm.
Bên ngoài cung điện là thủy vực mênh mông có ít nhất mấy trăm hòn đảo, bên trên xây dựng lâu các điện vũ đẹp đẽ, vân hà liễu nhiễu, linh điểu bay lượn.
Thủy vực quanh mấy trăm hòn đảo trong suốt, đáy trải bạch sắc sa thạch, khiến thủy vực thập phần thánh khiết.
Thủy vực nở bừng nhiều loại dị chủng liên hoa, đóa nhỏ chỉ cỡ ngón tay, đóa lớn như mặt bàn, khiến thủy vực và mấy trăm hòn đảo như được bao trong bạch sắc linh quang.
“Chát!”
Vu thần nữ hạ lệnh xong là hóa thành lưu quang, rời bạch sắc linh quang cấm chế.
Bên ngoài cấm chế là Hoang cổ cự trạch, Thiên khung ở ngoài xa lấp lánh quang hoa, nơi này lại nằm ngoài Thiên khung.
Vu thần nữ vượt hư không, đi về phía Thiên khung.
Xuyên qua Thiên khung, trước mặt là một ngọn núi xanh biếc như thanh long.
Trên núi không chỉ mọc nhiều cổ thụ mà đá cũng xanh biếc, trải dài ít nhất hơn ba nghìn dặm.
Sau ngọn núi là bình nguyên mênh mông, nhìn từ xa cũng thấy có một tòa thành trì quy mô gấp ba Linh Nhạc thành, vượt qua ngọn núi là Vu thần nữ không vào thành mà đi theo một hướng, thêm bảy, tám nghìn dặm thì trước mặt xuất hiện một vùng gò đồi, phía sau nữa là một hồ nhỏ chừng mấy trăm khoảnh.
"Ầm!"
Vu thần nữ vừa đến thì hư không đối diện đột nhiên xạ ra vạn đạo kim quang, chiếu sáng mặt hồ, khí dấy lên như có một thứ gì kinh nhân đang giáng lâm.
Tiên âm từ hư không vọng xuống.
Mười sáu kim giáp dị thú buộc dây xích kim sắc tinh kim kéo một kim sắc thần đài tiến ra.
Mười sáu kim giáp dị thú đều mọc vảy như vảy rồng, chân rực kim quang, là Liêu nha cự hổ linh thú, thể hình gấp năm, sáu lần hổ thường, toát lên Hoang cổ khí tức hung hãn.
Kim sắc thần đài hình tròn, đường kính mấy trăm trượng, dị thú kéo sợi dây xích tinh kim lớn cỡ đùi người lớn, thần đài khắc cổ binh phù văn, bề ngoài giống đài sen nhưng tạo cảm giác sát phạt khí tức kinh nhân, là chiến xa của thượng cổ đại năng để lại.
Trên kim sắc thần đài là một thanh niên mặc kim sắc ngọc y đứng chắp tay sau lưng.
Thanh niên mặt vuông tai lớn, ấn đường rộng rãi, toát lên khí tức duy ngã độc tôn, kim sắc ngọc y thêu đầy hình phượng hoàng rực rỡ, thần quang ngưng thành hơn vạn kim sắc thần hoàng quang ảnh, khí thế hùng hậu cực độ.
"A Vu, vội tìm ta có chuyện gì?"
Thanh niên xuất hiện là mỉm cười, hỏi Vu thần nữ.
Vu thần nữ hơi giật giật chân mày, tựa hồ không thích thanh niên xưng hô mình là A Vu nhưng không tỏ rõ, vẫn thể hiện uy nghiêm của nhất phái nữ vương, "Ta muốn mượn Man thiên cổ phù!"
"Man thiên cổ phù? Nàng định dùng để đối phó tiểu tử Ngụy Tác?" Thanh niên mục quang hơi lóe lên, như đã đoán tiền nhân hậu quả, tiếp tục đi đến chỗ Vu thần nữ, "A Vu, nếu trước lúc vào Thiên Huyền đại lục mà chúng ta biết thế thì đã không bại."
"Đây là ta sai lầm, sau này không thế nữa, chúng ta chưa kết thành đạo lữ, sau này thành rồi thì phu thê đồng tâm, việc gì cũng cho ngươi biết." Vu thần nữ liếc thanh niên. Rõ ràng thanh niên là Vạn Hoàng công tử, thần huyền đại năng của một đại tông môn thần bí khác của Ngọc Hành đại lục: Vạn Hoàng cung.
"Hay cho câu phu thê đồng tâm, có câu này, A Vu, nàng không cần đến Vân Linh đại lục, ta sẽ tới dó giết y, lấy thủ cấp làm chén rượu cưới của chúng ta." Vạn Hoàng công tử đến trước mặt Vu thần nữ dịu giọng nói.
"Ta đã thề phải giết bằng được y, phải tự thân giết y!" Vu thần nữ lắc đầu, "Chỉ cần cho ta mượn Man thiên cổ phù là được, ta hóa thành chí thân của y rồi đột nhiên ra đòn thì y không thể thoát được."
"Cạnh y có nhân vật lợi hại, e là nguy hiểm." Vạn Hoàng công tử hơi nhíu mày.
"Yên tâm đi, lẽ nào ngươi không tin vào thực lực của ta?" Vu thần nữ nhướng mày, đột nhiên dịu giọng, "Đợi ta giết y rồi về Ngọc Hành đại lục, chúng ta sẽ cử hành đại hôn. Lúc đó tiên binh của y sẽ rơi vào tay chúng ta, không chỉ Ngọc Hành đại lục, thậm chí cả Thiên Huyền đại lục, Vân Linh đại lục, sớm muốn gì cũng là của chúng ta!"
"Ta chỉ lo lắng chứ sao lại hoài nghi thực lực của nàng. Vậy thì, nàng nên cẩn thận." Vạn Hoàng công tử dịu giọng, đưa thổ hoàng sắc mộc chất cổ phù điểm cho Vu thần nữ, "Chỉ là cổ phù này của Vạn Hoàng cung chỉ còn kích phát được một lần, duy trì được hai mươi tư canh giờ, đủ cho nàng có cơ hội."
"Hóa ra cổ phù chỉ còn kích phát được một lần. Chả trách..." Vu thần nữ đón lấy cổ phù, nói.
"Sao ta lại tiếc, chúng ta sắp kết thành đạo lữ, dù nàng muốn sao trên trời ta cũng hái xuống." Vạn Hoàng công tử mỉm cười, ôm eo Vu thần nữ.
"Ngươi tìm đi, lúc Chân Võ tông chủ Hứa Thiên Ảo chết, thể nội bắn ra một viên tinh hạch, không biết văng đi đâu. Vật đó mà đủ tu vi điều khiển, tương đương với một món đại đạo tiên binh." Vu thần nữ nói đoạn tránh khỏi tay Vạn Hoàng công tử.
"Đợi ta về, nếu ta tìm được tinh hạch, nàng lấy được tiên binh, phu thê chúng ta ẽ thật ự uy nhiếp thiên hạ."
Vu thần nữ gật đầu với Vạn Hoàng công tử đoạn quay đi, hóa thành lưu quang biến mất khỏi tầm mắt y.
"A Vu... nàng không biết là ta gặp biết bao nữ tu xinh đẹp trên đời rồi nhưng chỉ uy nghiêm nữ vương trời sinh như nàng càng khiến sắc đẹp kinh nhân, mê hoặc khôn tả khiến ta mê mẩn. Mỗi lần gặp nàng ta chỉ muốn... Bất quá không lâu nữa, khi nàng quay lại, là sẽ được vui vầy cá nước."
Thân ảnh Vu thần nữ tan biến, Vạn Hoàng công tử mới cười tà quái lắc đầu, mục quang lóe lên, mười mấy kim sắc man hoang dị thú kéo chiến xa, kim quang bay lên không, thân ảnh y cũng tan đi.
...
"Y quả nhiên hạ được Đăng Tiên tông! Lén vào trong... thủ đoạn quả giảo trá dị thường, may mà ta nghĩ được trước, còn ở lại Đăng Tiên tông thì dù có Hư không kim hồ cũng rất có thể bị y đánh lén giết chết."
Cùng lúc, tại một man hoang hoang nguyên khác, một thanh niên ràn rạt thần huyền khí tức lẩm bẩm.
Chân y đứng trên một kim sắc hồ lô thoạt ẩn thoạt hiện, chính thị Trạm Đài Linh Lan.
“Chát!”
Y vừa lẩm bẩm vừa lao đi, trên một man hoang đại sơn cách rất xa đột nhiên lóe lên thanh hồng lưỡng sắc thần quang, khí tức kinh nhân dấy lên khiến đê giai yêu thú trong vòng vạn dặm, thậm chí trùng trĩ cũng cắm cổ chạy như sắp có đại nạn lâm đầu.
“Chát!”
Thoáng sau, thanh hồng lưỡng sắc thần quang lóe lên nhưng kéo dài lâu hơn.
"Chả trách y không vội đến, hóa ra đang cảm ngộ một đạo đại đạo thần vực. Xem ra y sắp cảm ngộ được!" Trạm Đài Linh Lan tỏ rõ thần sắc cuồng hỉ.
-o0o-
Mọi người vào vào đây ủng hộ để truyện ra nhanh hơn nào
Đã có 44 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Hina