Trùm Tài Nguyên Tác giả: Nguyệt Hạ Đích Cô Lang
Quyển 4: Hồng Kông
Chương 121: Nữ nam tước nước Anh
Dịch: Nhóm dịch Friends
Nguồn: Mê truyện
Người đàn ông da trắng hơi nhíu mày, tuy biết rằng, vị nữ nam tước Rolls này, trong quý tộc nước Anh nổi danh là kỳ thị người da vàng, nhưng ở nơi công chúng mà nói như vậy, khiến anh ta cảm thấy có chút không được tự nhiên.
- Nữ nam tước Rolls, nơi này xin người nói chuyện thận trọng!
Phần Lan không phải là quốc gia kỳ thị chủng tộc, tuy rằng, ở đây dĩ nhiên cũng tồn tại chủ nghĩa tối thượng người da trắng, nhưng người công khai phát ngôn kỳ thị chúng tộc, ở Phần Lan chắc chắc không được hoan nghênh.
- Hừ! Màu vàng tai họa!
Nữ nam tước Rolls mỉm đôi môi xinh đẹp tức giận.
- Nữ nam tước Rolls, kia chính là ông Ollila mời khách đến đây!
Người đàn ông da trắng không khỏi có chút đề cao trong giọng nói. Ollila hiện giờ tuy không phải là thời khắc đỉnh cao trong lòng người, nhưng hai năm trong tập đoàn Nokia cũng đã được rất nhiều người xem trọng.
Nghe đến Ollila, nữ nam tước Rollsdường như tỉnh táo một chút, cô quay đầu không nhìn Phương Minh Viễn bên kia, cười ha hả nói:
- Robert, rất xin lỗi, vừa rồi tôi thật thất lễ! Mỗi lần nhìn đến người da vàng, tôi lại nhớ đến năm đó ông nội chết ở Myanmar, đều do người da vàng đáng ghét đó, làm hại tôi từ khi sinh ra, không được gặp mặt ông nội. Tuy là, cha tôi kế thừa tước vị này của ông, còn tôi theo cha kế thừa tước vị này.
- Mạo muội hỏi một câu, ông nội người là trong thế chiến thứ hai, bị người Nhật sát hại sao?
Robert tò mò hỏi han.
- Không không không, ông ấy ở Myanmar bị dân bản xứ hành hạ đến chết, mặc dù ông ấy đến Myanmar không có ác ý, chỉ là để sưu tầm một vài cổ vật địa phương.
Nữ nam tước Rolls nghiến răng nói.
Robert hiểu được một chút gật gật đầu, nhưng trong lòng có chút khinh thường. Thu thập cổ vật địa phương, nói trắng ra không phải là đi chiếm đoạt văn vật địa phương sao, người phương Đông đối với chuyện quật mồ là tối kỵ, anh cướp văn vật nhà người ta, đào mộ tổ tông người ta, người ta giết cũng là phản ứng bình thường. Người Anh quả là rất ngang ngạnh, tư duy logic này hoàn toàn có khả năng ký giải.
Người Phần Lan tuy là người da trắng, nhưng trong lịch sử Phần Lan, họ cũng giống như những nước thuộc địa đáng thương, thường xảy ra chiến tranh. Đầu tiên bị Thụy Điển thống trị, sau lại bị Sa Hoàng Nga chiếm lĩnh, sau khi phát sinh cách mạng Nga, Phần Lan mới chính thức độc lập. Nhưng sau khi độc lập, liền xảy ra một cuộc nội chiến ngắn nhưng khắc cốt nghi tâm. Trong thế chiến thứ hai, Phần Lan lại cùng với Liên Xô và Đức phát sinh chiến tranh, sau cùng không thể không nhường đất cho Liên Xô, bồi thường chiến tranh, dè dặt Liên Xô, mãi đến khi Liên Xô giải thể, người Phần Lan lúc này mới xem như sống lại!
Cho nên rất nhiều người Phần Lan đối với những quốc gia thuộc địa trước kia, có thái độ cảm thông. Đối với logic ngang ngược như nữ nam tước Rolls, trong người Phần Lan cũng không có mấy người.
Nữ nam tước Rolls nhấp một ngụm rượu đỏ nói:
- Robert, tôi có việc muốn nhờ anh. Tôi ở Ấn Độ thu mua một xưởng hủy thuyền, mà công ty vận tải Phần Lan trước mắt có hai thuyền báo hỏng cần bán ra, chỉ là bọn họ chào giá rất cao, nếu tính cả phí tổn vận chuyển thuyền về Ấn Độ, thực sự không biết bao nhiêu là tiền!
Robert vẻ mặt bất động, trong lòng đầy bất mãn. Kỳ thật chuyện này y cũng đã nghe nói, công ty vận tải biển Phần Lan báo giá cũng không quá đáng, chẳng qua người này muốn tiếp tục ép giá mà thôi! Hơn nữa Robert còn nghe nói, nữ nam tước Rollskhông biết dùng thủ đoạn gì, khiến cho phụ trách công ty vận tải biển Phần Lan, để cho một xí nghiệp hủy thuyền đến từ Hoa Hạ phải đứng ngoài cửa.
Nhưng trước người phụ nữ này, dù bất mãn Robert cũng không biểu hiện ra. Sau lưng người phụ nữ này còn có không ít thế lực nước Anh, chính mình không nên trở mặt với cô ta.
- Nữ nam tước Rolls, ý người là thế nào?
- Chính là muốn phiền anh một chút, tôi nghe nói Robert anh với công ty vận tải biển Phần Lan có không ít nghiệp vụ lui tới, có thể giúp tôi và công ty vận tải biển Phân Lan hòa giải một chút được không, sau này, đối với anh tôi sẽ có hồi báo!
Nữ nam tước Rolls ném một ánh mắt quyến rũ nói.
- Nữ nam tước Rolls, đây hình như là lần thứ tư người nhờ tôi, và hứa hẹn báo đáp rồi đấy?
Robert cười nâng chén rượu lên, tựa lưng vào sô pha nói.
- Chỉ có điều không biết ba lần đầu, nữ nam tước Rollscòn muốn kéo dài đến khi nào?
Khuôn mặt thanh tú của nữ nam tước Rolls đột nhiên trở nên méo mó, thoáng nghiến răng như muốn nói “Đáng ghét!”
Robert giật mình, chính mình dường như cũng không nói gì quá đáng mà? Nữ nam tước Rolls sao lại phản ứng như vậy? Anh ta lúc này mới chú ý, ánh mắt của nữ nam tước ký thực không phải dành cho anh ta, mà là phía sau anh ta. Robert quay đầu nhìn lại, chỉ thấy ngồi cùng bàn với ông Johnny kia, có nhiều người da vàng.
Nữ nam tước Rolls dĩ nhiên nhận ra bọn Tề Duy Cường, chính là ba người da vàng đến từ Hoa Hạ muốn theo công ty vận tải biển Phần Lan mua tàu hỏng, là đối thủ cạnh tranh của mình, cô ta không thể không để ý.
Mà lúc này, Tề Duy Cường bọn họ xuất hiện ở đây, còn ngồi cùng ông Johnny, rõ ràng là sự việc phát triển không như ý muốn của nữ nam tước. Bởi vì cô ta biết, thực ra giá mà công ty vận tải biển Phần Lan đưa ra vốn không cao, chỉ có điều cô ta vừa tiếp nhận xưởng đóng tàu FOSI, các mặt cần tài chính trong xưởng quá nhiều, chiếm phần lớn tài chính, nên cô ta muốn ép giá. Mà Tề Duy Cường bọn họ xuất hiện, rõ ràng là khả năng ép giá của nữ nam tước sẽ thất bại!
- Robert, có thể dẫn tôi đến gặp Johnny một chút không?
Nữ nam tước Rolls quyết định thật nhanh nói.
Robert hơi sợ một chút, liền gật đầu nói:
- Đến gặp một chút không thành vấn đề, nhưng… ông ấy hiện đang tiếp khách, có lẽ chúng ta nên đợi sau?
Bây giờ mà đến, quấy rầy người ta nói chuyện, thật là thất lễ.
- Robert, nếu không phải ông ấy đang tiếp khách, tôi cũng không nóng lòng nhờ anh!
Nữ nam tước oán trách nói, lúc nãy tâm tình cô ta đã ổn định lại. Nhưng vừa nghĩ đến việc cạnh tranh kinh doanh với bọn người da vàng mà cô ta khinh thường, trong lòng lại khó chịu.
- Nữ nam tước, người chắc chắn muốn làm vậy?
Robert suy nghĩ một lát, hỏi nghiêm túc. Một người nổi tiếng là thù hận và kỳ thị người da vàng, mà bên kia có thể là khách Ollila mời đến, nếu người này phát ngôn bậy bạ, chọc giận đối phương, như vậy chính mình cũng bị liên lụy. Cho nên, đối cới yêu cầu này của nữ nam tước, Robert cũng không muốn làm theo.
Nữ nam tước sao có thể không hiểu ý Robert, mỉm cười nói:
- Robert, anh có thể yên tâm, đây là nơi công cộng, mạc dù tôi chán ghét người da vàng, nhưng sẽ không ở trước mặt mọi người mà thất lễ. Robert, xin anh giúp tôi gặp ông ấy một chút.
Nói đến nước này, Robert cũng biết, tiếp tục ngăn cản nữ nam tước cũng vô ích.
Tề Duy Cường lúc này hai chân đã phát run, ông ta thật không ngờ, Phương Minh Viễn làm nhanh như vậy, mới có chút thời gian, không ngờ đã ngồi cùng với thành viên hội đồng quản trị công ty vận tải biển Phần Lan. Hơn nữa ngồi bên cạnh, lại là chủ tịch tập đoàn Nokia Ollila!
Đừng nói là trong nước, đối với danh tiếng lớn của Nokia, Tề Duy Cường đã sớm nghe thấy, mấy ngày ở Phần Lan, đại danh Ollila đã nghe đến mòn lỗ tai. Thế mà hiện giờ, Ollila nổi danh lại đang ngồi trước mặt ông ta, mỉm cười.
Người thanh niên Phương Minh Viễn này, hắn có thế lực lớn như vậy sao? Không chỉ có ông ta, ngồi cách đó không xa, kế toán Tần và Lưu Nhạn cũng kích động không kém. Có thể bước vào buổi tiệc dành cho thượng tầng xã hội Phần Lan này, đối với bọn họ mà nói, đúng là chuyến đi này cũng không tệ.
- Ông Tề, anh là người ba ngày trước đến Phần Lan, lại còn tìm đến công ty chúng tôi, nhưng người phụ trách việc bán hai thuyền hỏng của công ty chúng tôi không tiếp đón sao? Nhận được tài liệu của các anh, cũng không liên hệ gì à?
Ông Johnny nhíu mày. Làm như vậy là không phù hợp với ích lợi của công ty vận tải biển Phần Lan, người mua càng nhiều, dĩ nhiên lựa chọn của người bán càng lớn.
- Là như vậy! Quản đốc Tề bọn họ đã ở Helsinki đợi ba ngày nhưng không có hồi âm, bọn họ không biết hai thuyền báo hỏng của quý công ty đã bán hay chưa. Nếu như đã bán rồi, có phải cũng nên báo cho họ một tiếng, ít nhất họ có thể an tâm về nước, hoặc là đi nơi khác tìm mục tiêu mới.
Tiếng Anh của Tề Duy Cường không thông, nên Phương Minh Viễn và Lâm Dung liền phụ trách phêin dịch cho hai bên.
Ông Johnny biết lúc này không phải lúc truy cứu trách nhiệm người phụ trách trong công ty, nên ông tạm thời để việc này sang một bên, cười nói:
- Ông Tề, nếu như vậy, sáng mai từ chín giờ đến mười giờ, mời ông đến công ty vận tải biển Phần Lan, nếu lúc đó vẫn không có người tiếp đón, ông có thể liên hệ trực tiếp với tôi.
Nói xong, ông Johnny lấy giấy bút từ nhân viên phục vụ.
- Đây là số điện thoại văn phòng tôi!
Ông Johnny, không biết tôi có đủ vinh hạnh có số điện thoại của ông không?
Từ bên cạnh truyền đến một tiếng nói nũng nịu.
Trùm Tài Nguyên Tác giả: Nguyệt Hạ Đích Cô Lang
Quyển 4: Hồng Kông
Chương 122: Chích đúng mạch
Dịch: Nhóm dịch Friends
Nguồn: Mê truyện
Ông Johnny giật mình theo âm thanh nhìn lại, thấy cách đó không xa một người cao gầy, mặc lễ phục dạ hội màu đen, lộ ra trước ngực một mảng lớn da thịt trắng như tuyết, một đường rãnh ngực thật sâu cùng với hai cánh tay trắng nõn, vô cùng thu hút, mái tóc vàng sáng lên dưới ngọn đèn vẻ đẹp nữ tính.
Ở phía sau cô ta, là một người đàn ông trung niên. Người này ông Johnny biết, là Robert, xử lý công việc cho hiệp hội vận tải biển Phần Lan.
-Ông Johnny, ông Ollila, cho tôi giới thiệu với mọi người một chút, vị này là nữ nam tước Rolls đến từ Anh. Nữ nam tước, vị này là thành viên hội đồng quản trị công ty vận tải biển Phần Lan Johnny, còn vị này là ngôi sao của Phần Lan chúng tôi, chủ tịch và giám đốc điều hành tập đoàn Nokia, Jorma Ollila!
Robert giới thiệu hai bên nói.
- Rất vinh hạnh làm quen với nữ nam tước Rolls!
Tuy rằng, quý tộc nước Anh trong một đất nước có truyền thống không quý tộc như Phần Lan, cũng không thể nào nổi tiểng, nhưng Johnny và Ollila vẫn lễ độ tỏ vẻ hoan nghênh. Dù sao không nể mặt tăng thì cũng nể mặt phật, là một đất nước rừng biển, hiệp hội vận tải biển có ảnh hưởng rất lớn, bọn họ cũng muốn nể mặt Robert, nhất là ông Johnny.
Nữ nam tước Ollila dĩ nhiên là người lão luyện giao tiếp, sau khi nói vài câu, liền xưng hô với ông Johnny và Ollila từ “thành viên hội đồng quản trị” và “chủ tịch Ollila” biến thành “Johnny” và “Jorma”.Không thể không thừa nhận, trong giao tiếp, phụ nữ đôi khi dễ dàng nhập cuộc hơn đàn ông, nhất là khi có vài phần nhan sắc, lại còn có địa vị nhất định như thế kia!
Tề Duy Cường trong lòng nói thầm, người phụ nữ này thật biết lựa lúc mà tới, vừa lúc ông Johnny đưa số điện thoại văn phòng đại diện cho mình, bây giờ tờ giấy kia vẫn còn trong tay ông Johnny, khiến ông ta chờ mòn mỏi.
Phương Minh Viễn trong lòng lại cảnh giác, người phụ nữ này tới có chút kỳ lạ, từ cuộc đối thoại giữa họ có thể đoán ra, người phụ nữ này là một vị nữ quý tộc nước Anh, tước vị nam tước, còn người đàn ông bên cạnh cô ta, là người xử lý công việc của hiệp hội vận tải biển Phần Lan, hơn nữa xem ra ý đồ của bọn họ đến đây, chủ yếu là nhằm vào ông Johnny.
Phương Minh Viễn trong lòng không khỏi dao động, nhớ đến vừa rồi Tề Duy Cường có nói, có một xí nghiệp Ấn Độ đang đàm phán mua hai thuyân hỏng của công ty vận tải biển Phần Lan. Công ty Ấn Độ, chủ nhân chưa chắc là người Ấn Độ! Phải biết rằng, Ấn Độ từng là thuộc địa của Anh nhiều năm, tuy hiện giờ độc lập, nhưng các mặt bị Anh ảnh hưởng cũng không dễ gì loại bỏ. Nước Anh hiện giờ vẫn là nhà đầu tư lớn nhất đối với Ấn Độ.
-Thật không ngờ, chủ nhân của công ty FOSI lại là một vị quý tộc nước Anh.
Phương Minh Viễn đột nhiên mở miệng nói.
Nữ nam tước vốn đang chậm rãi nói đột ngột dừng lại, Robert với ánh mắt kinh ngạc cũng quay lại nhìn.
Ông Johnny và Ollila cũng liền hướng ánh mắt kinh ngạc về phía nữ nam tước, tuy rằng không nói, nhưng ai cũng nhìn ra được, trong lòng bọn họ đầy nghi vấn.
Nữ nam tước thoải mái quay đầu lại nói:
- Người trẻ tuổi, cậu dựa vào cái gì mà cho là như vậy?
-Ồ? Vị phu nhân này, chẳng lẽ bà đây đã ngoài năm mươi tuổi rồi sao?
Phương Minh Viễn vẻ mặt ngạc nhiên nói.
- Ái chà, bà bảo dưỡng thế nào vậy? Không ngờ bảo dưỡng tốt đến thế?
Khuôn mặt xinh đẹp của nữ nam tước hiện rõ vẻ tức giận, bất kể là người Hoa Hạ hay là người nước ngoài, hiển nhiên đều hy vọng năm nay hai mươi, sang năm mười tám, có thể thanh xuân vĩnh cửu, trẻ mãi không già, cô ta năm nay vừa mới ba mươi, bị người khác cho là hơn bốn mươi, dĩ nhiên là không chấp nhận được.
- Người trẻ tuổi, xin lưu ý trước mặt cậu chính là nam tước của đế quốc Anh!
-Ồ? Nữ nam tước Ollila, ý bà là sao? Chẳng lẽ trong giao tiếp nước Anh không thể hỏi tuổi à? Tuổi đối với quý tộc nước Anh giống như số lượng đạn đạo của quý quốc được liệt vào bí mật quốc gia à? Thật là không bình thường, tôi chưa từng nghe qua. Như nữ hoàng Anh và hoàng tử Charles đến giờ cũng đâu giấu tuổi của mình? Ông Johnny, Jorma, xin giải thích cho tôi rõ một ít quy tắc xã giao của châu Âu, chẳng lẽ nam tước nước Anh thì có quyền như vậy à?
Phương Minh Viễn không chút khách khí nói.
Lão Johnny và Ollila theo bản năng lắc lắc đầu.
-Người trẻ tuổi, cậu chẳng lẽ không hiểu, giữa nhiều người mà hỏi tuổi phụ nữ trẻ là rất không lễ độ sao?
Nữ nam tước trong mắt đã bốc hỏa, người da vàng đáng hận, quả là nói nhăng nói cuội! Lung tung lộn xộn như vậy là thế nào?
-Phụ nữ trẻ tuổi? Hóa ra bà còn tự nhận là phụ nữ trẻ tuổi à?
Phương Minh Viễn nghiêm mặt nói.
- Nghe giọng điệu của bà, tôi còn tưởng bà ngoài năm mươi rồi ấy chứ!
Không khí lập tức chùng xuống, Robert ở bên cạnh thấy tình thế không tốt, vội vàng ngắt lời nói:
- Chủ tịch Ollila, xin hỏi vị tiên sinh này là…?
Ollila lúc này cũng hiểu vì sao Phương Minh Viễn đói chọi gay gắt như vậy, trong lòng cũng bất mãn không ít đối với vị nữ nam tước, Phương Minh Viễn bề ngoài trẻ tuổi, thoạt nhìn không đến hai mươi, nhưng nữ nam tước cũng không phải trưởng giả ngoài năm mươi, lấy tư cách gì dùng lời lẽ cao cao tại thượng với Phương Minh Viễn? Phải biết rằng chính mình và ông Johnny, cùng với Phương Minh Viễn nói chuyện với nhau, tất cả đều bình đẳng tương giao, chẳng lẽ, nữ nam tước này, vì là quý tộc nước Anh mà tài trí hơn người sao?
-Robert, đây là bạn tốt của tôi, cũng là khách của tập đoàn Nokia chúng tôi, người sáng lập tập đoàn Carrefour Hoa Hạ, Phương Minh Viễn! Cậu Phương, vị này là người xử lý công việc của hiệp hội vẩn tải biển Phần Lan, Robert.
Tuy là rất bất mãn nữ nam tước, nhưng Ollila cũng không giận cá chém thớt với Robert.
-Ông Robert, rất vinh hạnh được gặp anh!
Phương Minh Viễn mỉm cười đưa tay ra.
-Ồ
Robert hơi run một chút rồi vội vàng đưa tay ra bắt tay Phương Minh Viễn. Không phải anh ta cố ý thất lễ, mà khi Ollila giới thiệu Phương Minh Viễn, với định ngữ đi cùng kia, khiến cho Robert nhiều kinh nghiệm, cũng cảm thấy chấn động!
Người trẻ tuổi như thế, hắn xem ra chỉ là học sinh trung học, không ngờ có thể được Ollila gọi là bạn tốt như vậy. Khách quý của tập đoàn Nokia, đối tác chủ yếu! Nhất là câu cuối, không ngờ hắn là người sáng lập một tập đoàn! Việc này thật khiến người ta có chút không tin được.
Công ty tập đoàn, không phải công ty nào cũng tùy tiện gọi như thế được, về tài sản, quy mô, đều phải có điệu kiện nhất định. Hơn nữa có thể được Ollila gọi là công ty tập đoàn, đó càng không thể là công ty bình thường được!
Nếu như là người thức thời, nữ nam tước khi nghe Ollila giới thiệu Robert và Phương Minh Viễn, hoặc là đi, hoặc là tìm lối thoát bỏ qua. Nhưng nữ nam tước cứ châm chọc khiêu khích, tỏ vẻ hơn người, hơn nữa lại là một người phụ nữ từ trước đến giớ khinh thường thanh niên da vàng!
-Tập đoàn Carrefour, chưa từng nghe qua, chủ tịch Ollila, khi lựa chọn người hợp tác, các ngài nên suy xét thận trọng, đừng để bị lừa!
Nữ nam tước bĩu môi nói.
-Không biết cũng không sao, cũng như nữ nam tước Rolls, trước hôm nay tôi cũng chưa bao giờ biết sự tồn tại của bà!
Phương Minh Viễn cười nhạt nói.
-Tôi nghe nói, châu Âu các người giả quý tộc rất nhiều, còn từng tung ra chiêu bài giả danh gọi là hậu duệ Sa Hoàng đánh hoàng tộc lựa bịp! Ái chà, những người này cũng quá to gan lớn mật, không ngờ ngay cả hoàng tộc cũng dám giả mạo! À, đúng rồi, tôi nhớ rõ quý tộc nước Anh, có phải là công hầu bá tử nam không?
Đấu khẩu để xem ai sợ ai.
Phương Minh Viễn vừa nói, vừa liếc mắt đánh giá nữ nam tước, lời này còn có ý, hoàng tộc còn có người dám giả mạo, đây chỉ là một nam tước nhỏ bé, càng không thành vấn đề!
-Cậu!
Nữ nam tước lông mi liền dựng thẳng lên, giọng the thé nói.
- Cậu dám hoài nghi thân phận của tôi?
Phương Minh Viễn lạnh lùng cười mặc kệ cô ta.
Robert nháy mắt ra dấu cho nữ nam tước, nghiêm túc nói:
- Chủ tịch Ollila, tôi nghe nói vài năm trước, Hoa Hạ từng có một xí nghiệp siêu thị từ chối thu mua tập đoàn Carefour và trở thành đối tác của tập đoàn Mỹ Wal-Mart, không biết…
Ollila phá lên cười nói:
- Robert, cậu quả là trí nhớ tốt. Không sai, chính là tập đoàn Carrefour. Tuy nhiên lúc đó, bọn họ không phải công ty tập đoàn!
Robert, ông Johnny và nữ nam tước đều biến sắc, tập đoàn Carrefour không nổi tiếng ở châu Âu, nhưng bọn họ đối với tập đoàn Carefour của Pháp và tập đoàn Wal-Mart của Mỹ, không hề xa lạ! Hai xí nghiệp siêu thị lớn của thế giới này, mỗi năm buôn bán lên đến mười tỷ đô la, ở châu Âu châu Mỹ có ảnh hưởng vô cùng to lớn đến doanh nghiệp nhà nước!
Tập đoàn Carrfour vài năm trước có thể từ chối tập đoàn Carefour thu mua, trờ thành đối tác với tập đoàn Mỹ Wal-Mart, điều đó có ý nghĩa gì dĩ nhiên không cấn nói cũng biết!
Mà Phương Minh Viễn là người sáng lập, địa vị trong mắt mọi người, dĩ nhiên cũng nâng lên!
Đối với việc Phương Minh Viễn gay gắt với nữ nam tước vừa rồi, mọi người đều có thể lý giải, Giới thương mại, đều là kẻ mạnh nắm thế! Nữ nam tước vừa không có thực lực áp đảo, còn muốn đè đầu Phương Minh Viễn, chỉ có thể tự rước lấy nhục!
Nữ nam tước phẩy tay áo bỏ đi, Robert vội vàng tạ lỗi với mọi người, đi theo.
Ông Johnny nhìn theo bóng dáng bọn họ, có chút nghĩ ngợi!
Tuy rằng từ đầu đến cuối nữ nam tước không thừa nhận xí nghiệp đóng tài FOSI là của cô ta, nhưng ông Johnny theo phản ứng của cô ta đã xác định được, Phương Minh Viễn không ăn nói bừa bãi. Như vậy việc cô ta tiếp cận mình, mục đích quá rõ ràng!
Tề Duy Cường lúc này nghẹn họng nhìn trân trối, tuy từ đầu đến cuối ông ta không hiểu Phương Minh Viễn bọn họ nói gì, nhưng qua quan sát thái độ cử chỉ các bên, ông ta cũng nhìn ra được, Phương Minh Viễn và vị phu nhân kia đã xảy ra xung đột, mà vị phu nhân kia cuối cùng là kẻ thất bại!
Việc này đối với tinh thần Tề Duy Cường trở thành một chấn động!
Tề Duy Cường biết, trong nước, bất kể là cán bộ hay là thương nhân, khi nhìn thấy người nước ngoài, phần lớn đều nể ba phần, đừng nói là gây sự, ngay cả một chút lời nói nặng cũng không dám nói, sợ chọc giận nước ngoài. Bạn bè, có kháng nghị ngoại giao gì, dáng vẻ không như Phương Minh Viễn, châm chọc đối phương không nhượng bộ, thậm chí còn khiến đối phương bỏ đi! Hơn nữa xem thái độ của Robert và ông Johnny, đối với Phương Minh Viễn dường như trong khiếp sợ còn có vài phần khâm phục, việc này thực sự khiến ông ta cảm thấy chấn động!
Đọi với thân phận của Phương Minh Viễn, Tề Duy Cường trong lòng rất tò mò!
-Quản đốc Tề, người phụ nữ vừa rồi chính là đối thủ cạnh tranh của ông, chủ nhân của xưởng FOSI!
Phương Minh Viễn quay lại, mỉm cười nói.
-Ồ?
Tề Duy Cường giật mình há to miệng!
-Ông Johnny, chúng ta đừng để chuyện vừa rồi làm hỏng chuyện chính. Người bạn này của tôi, trông cậy vào ông.
Phương Minh Viễn cười nói.
Ông Johnny cười ha hả, thuận tay viết lại vài con số trên giấy, đưa cho Tề Duy Cường nói:
-Quản đốc Tề, mặt là số điện thoại di động của tôi. Không biết quản đốc Tề đang ở đâu? Liên hệ thế nào?
Nếu đã biết thân phận Phương Minh Viễn không tầm thường, một chút giao tiếp thông thường thế này, ông Johnny dĩ nhiên vô cùng thành thạo.
So với giá trị nghiệp vụ sau này của tập đoàn Nokia, hai thuyền báo hỏng kia có là gì! Chỉ có điều ông ta không rõ người trung niên này và Phương Minh Viễn quan hệ thế nào? Vận tải biển Phần Lan gần hai nằm có bốn năm thuyền phải báo hỏng, nếu những thuyền báo hỏng đó, có thể giữ tình hữu nghị giữa Ollila và Phương Minh Viễn, thì rất đáng giá!
Về phần nữ nam tước Rolls? Ha ha, cô ta là quý tộc Anh, cũng không phải quý tộc Phần Lan, nghiệp vụ của công ty vận tải biển Phần Lan, không đến lượt cô ta vung tay múa chân!
Về phần Robert, ông Johnny tin rằng đến lúc đó anh ta phải rút ra được, mạnh mẽ cứng rắn hơn!
Tề Duy Cường vui sướng tưởng chừng phát điên! Ông Johnny không ngờ ngay cả số điện thoại riêng cũng cho mình, có ý gì thì không nói cũng biết. Tề Duy Cường vội vàng nói số phòng khách sạn của mình cho ông Johnny.
Ollila vẫy tay gọi thư ký, hạ giọng nói vài câu, lát sau, thư ký của ông ta đen đến ba cái hộp, bên trong là mẫu di động Nokia mới nhất, đưa trước mặt Tề Duy Cường.
Phương Minh Viễn gật gật đầu với Ollila, tỏ lòng biết ơn. Tuy rằng ba cái di động này không trị giá bao nhiêu, nhưng thể hiện được thái độ của Ollila. Ông Johnny này, sẽ xem trọng Duy Cường bọn họ một chút! Ngay cả là ở Phần Lan, cũng không có bao nhiêu người được chính tay Ollila tặng di động!
Trùm Tài Nguyên Tác giả: Nguyệt Hạ Đích Cô Lang
Quyển 4: Hồng Kông
Chương 123 Quả nhiên không phải chiếc đèn cạn dầu
Dịch: Nhóm dịch Friends
Nguồn: Mê truyện
Bị Phương Minh Viễn quấy như vậy, cô chẳng những không thể tạo mối quan hệ với lão Johnny , ngược lại ở trước mặt lão Johnny và Ollila mất hết thể diện, đường đường là một nữ nam tước đế quốc Anh , nổi danh kỳ thị người da vàng, chính mình bị một người Mông-gô-lô-ít trẻ tuổi quở trách đến á khẩu không trả lời được, tin này nếu lan truyền ra ngoài, không biết sẽ có bao nhiêu người vui sướng khi thấy người khác gặp họa!
Robert cũng là như thoáng chút suy nghĩ ngồi ở một bên, làm người quản lý hiệp hội vận tải biển, nhiệm vụ trọng yếu nhất của y đương nhiên là là xúc tiến sự nghiệp vận tải biển Phần Lan được bình thường phát triển. Mà theo Âu Châu và châu Mỹ vận tải đường thuỷ đường bộ bão hòa, vận tải đường thuỷ Phần Lan hiện giờ kỳ thật cũng đã phát triển tới giới hạn. Còn muốn có phát triển đại quy mô, đã không còn thị trường lớn hơn nữa. Mà hôm nay gặp lại Phương Minh Viễn, lại đột nhiên làm y ý thức được, có lẽ Hoa Hạ là một thị trường tốt.
Ollila tôn sùng Phương Minh Viễn như thế, sau lưng khẳng định là có nguyên nhân sâu xa khác. Nếu không, làm Chủ tịch kiêm Giám đốc điều hành tập đoàn Nokia , mỗi ngày công việc rất bận rộn , nào có thời gian nhàn hạ thoải mái cùng với một người mà người này đối với chính ông ta hoặc đối với Tập đoàn Nokia không có quan hệ cùng nhau đến dự tiệc. Hơn nữa Robert nhìn ra được lời nói của Ollila đối với Phương Minh Viễn như là che chở! Mà thái độ lão Johnny đối với Phương Minh Viễn cũng có chút không giống bình thường.
Robert tuy rằng còn ngồi ở bên cạnh nữ nam tước Rolls carat Baroness, nhưng trong đầu lại tính toán khi nào thì lại tiếp xúc với Phương Minh Viễn một chút. Hoa Hạ vài năm nay kinh tế phát triển rất nhanh, một lượng lớn các xí nghiệp đầu tư nước ngoài tiến vào Hoa Hạ đầu tư. Các xí nghiệp này, phần lớn cần nhập nguyên vật liệu từ nước ngoài , rồi từ Hoa Hạ vận chuyển ra thành phẩm, nếu nói công ty vận tải biển Phần Lan nếu có thể đủ sức đánh vào thị trường này... Robert không tự chủ được nắm chặt nắm tay.
- Robert! anh có đang nghe tôi nói chuyện không ?
Bên tai truyền đến thanh âm nữ nam tước Rolls carat Baroness lạnh lùng, hiện rõ sự bất mãn .
Robert ngẩng đầu lên, bất động thanh sắc nói:
- Cô nói nhiều như vậy, mục đích là cái gì?
Nữ nam tước Rolls carat Baroness nghiến răng nghiến lợi nói:
- Đương nhiên là vì báo thù! Ta muốn khiến cái tên khỉ vàng người Mông-gô-lô-ít hiểu được nơi này không phải hắn ta có thể làm càn .
Robert trong lòng hinh hãi thở dài một hơi, nơi này cũng không phải chỗ nữ nam tước ngươi có thể làm càn . Phương Minh Viễn bên người có Ollila, nữ nam tước Rolls carat Baroness nếu là muốn vận dụng vũ lực báo thù Phương Minh Viễn, sẽ là đưa tới phiền toái càng lớn hơn nữa!
- Được rồi, nữ nam tước , muốn làm như thế nào đó là tự do của bà, nhưng tôi phải nhắc nhở bà một câu cuối cùng, nơi này là Phần Lan, không phải là nước Anh, cảnh sát cũng sẽ không để ý bà có phải quý tộc Anh quốc hay không, bọn họ chỉ biết bẩm công chấp pháp!
Robert nhìn nhìn đồn hồ, mặt có vẻ xin lỗi nói:
- Xin lỗi , tôi còn có một chút chuyện trọng yếu phải xử lý, phải đi trước một bước !
Không đợi nữ nam tước trả lời, Robert đã hơi hơi khom người sau đó sải bước rời khỏi nơi này.
-Kẻ nhát gan! Hèn nhát!
Nữ nam tước Rolls carat Baroness trong lòng mắng to nói, nhưng đối mặt Robert rời đi, cô cũng là không có cách nào khác.
Tuy rằng nói, ở giữa có khúc nhạc đệm là nữ nam tước Rolls carat Baroness nhưng Phương Minh Viễn lúc này đến dự dạ tiệc coi như là thuận lợi. Tuy nhiên sau khi về tới tổng bộ Nokia, Phương Minh Viễn vẫn là chỉ bảo Lâm Dung, tiến hành điều tra bối cảnh đối với vị nữ nam tước Rolls carat Baroness này.
Phương Minh Viễn ở Phần Lan ba ngày, trong ba ngày tại đây Phương Minh Viễn đã đi thăm toàn diện tổng bộ Nokia , còn đến phân xưởng lắp ráp di động Nokia để tiến hành khảo sát thực địa. Cùng các nhân viên cấp cao của Tập đoàn Nokia tiến hành vài lần đi sâu nghiên cứu và thảo luận. Phương Minh Viễn biểu hiện ra ngoài với ánh mắt tin tưởng vào sự phát triển lâu dài đối với tương lai di động, khiến nhóm nhân viên cấp cao của Tập đoàn Nokia , cũng khâm phục. Nhất là với những thiết kế độc đáo về điện thoại di động có trong tay của Phương Minh Viễn lại càng khiến các bộ phận tương quan của Tập đoàn Nokia như bắt được vật báu.
Thiên hạ không có yến tiệc nào là không tàn, Phương Minh Viễn đương nhiên là cũng không thể lưu lại ở Phần Lan lâu, ba ngày sau đoàn người Phương Minh Viễn lên đường trở về Hoa Hạ .
Ollila và đại bộ phận thành viên hội đồng quản trị Tập đoàn Nokia , cùng với Johnny và Tề Duy Cường đến sân bay tiễn đưa.
Có Johnny gõ cửa, đoàn người Tề Duy Cường tất nhiên là thuận lợi gặp được các nhân sĩ tương quan của công ty vận tải biển Phần Lan, và chính thức có được câu trả lời từ công ty vận tải biển Phần Lan , đem việc buôn bán cùng bọn chúng khởi động đàm phán. Hơn nữa Johnny còn vì bọn họ sắp xếp chỗ ở ở khu vực gần tổng bộ Công ty vận tải biển Phần Lan, tuy rằng nói trên danh nghĩa là vì thuận tiện cho việc đàm phán, nhưng trên thực tế cũng là loáng thoáng có ý bảo hộ bọn họ.
Dù sao nơi này là Âu Châu, và cùng so sánh với thế lực nữ nam tước Rolls carat Baroness, bọn Tề Duy Cường không thể nghi ngờ là kẻ yếu. Tuy rằng , Johnny cũng không cho rằng nữ nam tước Rolls carat Baroness có quyết đoán phá chìm thánh thuyền, ở Helsinki, thủ đô Phần Lan bà ta dám làm hành vi gì quá mức, nhưng nếu đã lấy lòng Phương Minh Viễn và Ollila, thì cũng phải làm cho đến nơi đến chốn!
Tuy rằng nói thời gian ba ngày cũng không đủ để hai bên nhanh chóng đạt thành hiệp nghị, nhưng trải qua giao lưu của hai bên, Johnny cho rằng, Tề Duy Cường đại biểu cho xưởng đóng tàu Hoa Đông so với xưởng đóng tàu FoSi mang danh nghĩa nữ nam tước Rolls carat Baroness, càng có nhiều thiết bị tháo gỡ tàu và năng lực hoàn thiện hơn.
Một con tàu chở hàng tính bằng vạn tấn cũng không phải chỉ có đại lượng thép tấm thừa chất lượng và những thiết bị có thể sử dụng lại , trong quá trình dỡ bỏ, nó cũng sẽ sinh ra lượng lớn rác rưởi, vấy mỡ, vật vứt đi, nếu nói không được xử lý nguyên vẹn, sẽ ảnh hưởng đến môi trường nơi con tàu đó đang tiến hành tháo dỡ. Làm một quốc gia hàng hải, lại là tham gia công ước quốc tế tương quan, pháp luật Phần Lan lại vô cùng hoàn chỉnh, Công ty vận tải biển Phần Lan khi bán ra tàu phế ở nước ngoài, cũng phải suy xét ảnh hưởng đến các mặt .
Đương nhiên, cái trọng yếu hơn cả là nữ nam tước Rolls carat Baroness giá cả thu mua tàu hàng ép tới rất đáng sợ, bọn Tề Duy Cường lúc ban đầu báo giá, không ngờ so với xưởng đóng tàu FSi lúc ban đầu báo giá còn cao hơn gần năm phần trăm.
Những nhân tố tổng hợp này, Johnny tất nhiên có khuynh hướng đem hai tàu hàng này bán cho xưởng đóng tàu Hoa Đông , chẳng những có thể thu về một ít tài chính, hơn nữa ở phương diện bảo vệ môi trường, càng không dễ dàng bị người khác lên án.
Tuy nhiên nữ nam tước Rolls carat Baroness cũng không phải đèn cạn dầu, ba ngày qua, cô cũng đang không ngừng thuyết phục Công ty vận tải biển Phần Lan , và cũng nâng cao giá cả thu mua . Trận chiến thu mua này, đáp án cuối cùng, trước mắt còn rất khó nói.
Phi cơ bay thẳng lên trời cao, vững vàng giảm độ cao xuống, mọi người buông lỏng đai an toàn, nhân viên phục vụ mang cà phê và trà thơm cho mọi người.
Phương Minh Viễn từ trong bao công văn bên cạnh lấy ra một tập tài liệu, đây là lúc gần lên máy bay, Ollila và lão Johnny đưa cho hắn.
Phương Minh Viễn chỉ nhìn vài lần, trong lòng cũng đã giật mình, đây là một phần tư liệu kể lại tỉ mỉ về nữ nam tước Rolls carat Baroness. So với một phần mà Lâm Dung điều tra được thì tỉ mỉ xác thực hơn nhiều. Thậm chí bên trong còn có cả gia phả ba đời của nữ nam tước Rolls carat Baroness.
- Nữ nam tước Selena Augusta tức Rolls carat Baroness , quý tộc chính thống, ha hả, lai lịch không nhỏ a!
Phương Minh Viễn cười lạnh nói. Như thế hắn thật không ngờ, người phụ nữ này không chỉ có là quý tộc dòng dõi Anh quốc, không ngờ còn là quý tộc cha truyền con nối!
Phương Minh Viễn vỗ trán, hắn hơi không nhớ rõ, chính phủ Anh quốc là khi nào thì tiến hành cải cách thượng nghị viện. Chiếu theo pháp luật Anh quốc, thượng nghị viện có đến bảy trăm ghế, đều là từ các quý tộc Anh quốc cả. Nữ nam tước Rolls carat Baroness này, tuy rằng nói chỉ là nam tước, nhưng cũng có khả năng ở thượng nghị viện giữ một vị trí. Nhưng Phương Minh Viễn nhớ rõ, chính là ở sau năm 2000 , chính phủ Anh quốc sẽ thúc đẩy cải cách chính trị thượng nghị viện , nhưng kết quả cải cách...
Phương Minh Viễn lắc lắc đầu, chính mình có chút nghĩ xa quá!
Nữ nam tước Rolls carat Baroness ở Anh quốc xứ Wales có được uy thế lớn , có hai nhà xưởng và ba công ty thương mại, xưởng đóng tàu FoSi là cô vừa mới mua trong thời gian gần đây, tổng tài sản mang danh nghĩa ước khoảng năm mươi triệu bảng Anh. Phương Minh Viễn hơi líu lưỡi, số tiền này nếu đổi thành đô la Mỹ, cũng trên trăm triệu đô la Mỹ! Hơn nữa đây khẳng định không phải toàn bộ của cải của nữ nam tước Rolls carat Baroness, Anh quốc rất nhiều quý tộc, gia sản lớn nhất, không phải là đất đai, cũng không phải là các xí nghiệp nhà máy, mà là những vật báu cất giấu trong nhà!
Anh quốc đã từng xưng danh là mặt trời không bao giờ lặn trên đất nước Anh, thuộc địa trải rộng toàn cầu, từ khắp nơi trên toàn bộ thế giới cướp đoạt số lượng cực lớn văn vật đồ cổ, trong đó có rất nhiều báu vật, thậm chí còn là những châu báu hiếm có, giá trị hoàn toàn khó có thể đánh giá!
Tuy rằng nói mấy thứ này, bình thường đều làm vật báu gia truyền từ đời này qua đời khác trong các đại gia đình quý tộc, nhưng mấy năm gần đây cũng không ít một số nhà quý tộc Anh quốc, mang những vật báu đó bán ra thị trường, đổi lấy lấy tiền.
Ở trong tư liệu, còn cường điệu đề cập đến lực ảnh hưởng trong giới quý tộc ở Anh quốc của nữ nam tước Rolls carat Baroness, ông ngoại của nữ nam tước Rolls carat Baroness hiện giờ vẫn đang sống, đó chính là lão bá tước Wright bảy mươi ba tuổi ở Anh quốc, hai dượng của cô là Viscount Iolanta và Will Coates Earl: cô còn có ba người dượng, hai người chú, đều là quý tộc Anh quốc, chẳng qua là tước sĩ.
Tư liệu liệt kê vô cùng tỉ mỉ, Phương Minh Viễn xem mà đầu óc choáng váng, nếu nói đem thân thích quanh co lòng vòng của nữ nam tước Rolls carat Baroness này đều tính hết, chừng gần hai mươi vị quý tộc Anh quốc, trong đó có năm người vẫn là tước vị bá tước .
Việc này ở Anh quốc, có thể nói là một ban thế lực tương đương khả quan nhất!
Mà ở tư liệu cuối cùng, Phương Minh Viễn chú ý tới, có người dùng bút hồng gạch đậm vào mấy chữ kỳ thị người da vàng. Điều này khiến Phương Minh Viễn không khỏi cau mày, người kì thị chủng tộc, có thể nói là loại người khiến người ta đau đầu nhất trên thế giới này, nó so với kỳ thị giới tính, kỳ thị quốc tịch, kỳ thị tôn giáo đều càng làm người ta cảm thấy phiền chán!
Nhìn xuống phía dưới , Phương Minh Viễn không khỏi thốt ra nói:
- Hóa ra là nữ nhân trộm mộ a!
Trùm Tài Nguyên Tác giả: Nguyệt Hạ Đích Cô Lang
Quyển 4: Hồng Kông
Chương 124 : Sói đã thực sự đến rồi
Dịch: Nhóm dịch Friends
Nguồn: Mê truyện
Tháng mười của năm 1995, mùa hè ơ Bắc Kinh có thể nói là đã hoàn toàn qua rồi, theo dư âm của ngày quốc khánh, mùa thu đã dần dần bao phủ khắp mảnh đất này.
Nhưng đối với những người làm trong ngành kinh doanh chuỗi siêu thị thủ đô mà nói, mùa thu năm nay không tuyệt vời cho lắm. Nguyên nhân rất đơn giản, ở trong một tuần ngắn ngủn, tập đoàn Wal-Mart nước Mĩ và tập đoàn I Âu Châu lần lượt tuyên bố, chính thức ra thị trường , thành phố mà bọn họ lựa chọn chính là thủ đô Hoa Hạ!
Hơn nữa, càng làm bọn họ cảm thấy khiếp sợ chính là, hai tập đoàn lớn này khi tuyên bố tiến vào thị trường Hoa Hạ , cũng đã mua cửa hàng mặt tiền, Tập đoàn I đặt gần trung tâm triển lãm quốc tế Tam Hoàn ở đông bắc, mà tập đoàn Wal-Mart lại ngụ ở thành nam thủ đô, hai tập đoàn lớn, kẻ ở bắc người ở nam, mỗi bên một phương, có vẻ đã có ký kết ngầm.
Tuy rằng nói, cửa hàng mặt tiền còn đang giai đoạn trang hoàng và nhập hàng , nhưng ngành xí nghiệp bán lẻ ở thủ đô, lại đều đã cảm nhận được áp lực cực lớn đến từ hai đại tập đoàn kia . Kêu gọi bao nhiêu sói đến đây, lúc này đây sói đã thực sự đến!
Tập đoàn Wal-Mart nước Mĩ và Tập đoàn I Âu Châu lên giọng tiến vào thị trường, dẫn ra chấn động tương đối lớn trong lòng người dân thủ đô. Làm cuộc sống người dân ở thủ đô, có thể nói là lớp người xem thế giới sớm nhất trong nước Hoa Hạ, thu nhập và phúc lợi tương đối phong phú, cũng khiến cho bọn họ so với nhóm cư dân sống ở tuyến hai ba thành thị, trong tay càng có nhiều tiền nhàn rỗi có thể sử dụng. Mà đối với hàng ngoại nhập bọn họ cũng có năng lực chi tiêu rất cao.
Người dân rất hưng phấn vì mình lại có thêm hai chỗ mua sắm thật là tốt, nhưng đối với rất nhiều chuỗi siêu thị thủ đô mà nói, cũng là như cha mẹ chết.
Hai đầu sỏ trpng giới bán lẻ của thế giới, vốn có đến gần hai trăm tỉ đô la Mỹ, mà Hoa Hạ những năm 1995, tổng giá trị sản lượng quốc dân không đến tám trăm tỉ đô la Mỹ, chênh lệch thật lớn khiến rất nhiều người đều cảm thấy, đây đâu chỉ là sói đến đây, rõ ràng chính là ác long phương Tây sát nhập Hoa Hạ .
Bất kể đi vào quý đạo hàng hóa, hay đi vào quy mô hóa ; bất kể là chất lượng phục vụ , hay là thái độ phục vụ ; bất kể là có tài chính hùng hậu, hay là theo năng lực ngân hàng cho vay, nhóm xí nghiệp siêu thị thủ đô tự nhận đều không thể so sánh với với hai đại đầu sỏ này . Huống chi tất cả mọi người đều biết, một khi vấn đề xuất hiện, thái độ đối đãi của chính phủ đối với hai đại đầu sỏ này, tuyệt đối là gậy đẩy cao lên, sau đó lại nhẹ nhàng mà buông xuống. Mà nếu đổi lại xí nghiệp siêu thị thủ đô này, nếu không ai che chở, tuyệt đối là chết!
Trong lúc nhất thời, ngành bán lẻ thủ đô rất có thần hồn nát thần tính, trông gà hoá cuốc!
Đây là ngày sáng sớm của một tuần, Phương Minh Viễn và Lâm Dung bước chậm trên đường phố thủ đô, sau khi từ Phần Lan về nước, Tập đoàn Nokia rất nhanh liền phái tới thành viên hội đồng quản trị tập đoàn mang theo đoàn khảo sát, đến tỉnh Tần Tây tiến hành tường tận điều tra hoàn cảnh đầu tư. Phương Minh Viễn đương nhiên là phải ra mặt tiếp đãi. Đoàn khảo sát ở thành phố Phụng Nguyên, được Tỉnh ủy tỉnh Tần Tây và Ủy ban nhân dân tỉnh, Thành ủy Phụng Nguyên và Ủy ban nhân dân thành phố nhiệt tình tiếp đãi.
Các lãnh đạo nhạy bén ý thức được, là một nhà sản xuất thiết bị điện tử viễn thông nổi danh quốc tế , Tập đoàn Nokia nếu có thể đầu tư ở tỉnh Tần Tây, đối với các ngành tương quan khác ở tỉnh Tần Tây mà nói, có thể có được tác dụng cực kỳ tốt. Tập đoàn Nokia đến, không chỉ có mang đến đầu tư lớn, giải quyết vấn đề số lượng lớn nhân viên độ tuổi vào nghề, trọng yếu hơn là sản phẩm Tập đoàn Nokia sẽ từng bước quốc sản hóa, khiến sản nghiệp điện tử tỉnh Tần Tây nhanh chóng phát triển. Do đó hình thành một quy mô cung cấp linh kiện. Việc này đối với những doanh nghiệp trong tỉnh Tần Tây hiện giờ vẫn chưa đủ linh kiện để sản xuất mà nói không khác nào đem đến than sưởi ấm trong ngày tuyết rơi!
Hơn nữa, các lãnh đạo này càng coi trọng chính là hiệu ứng làm mẫu mà Tập đoàn Nokia đầu tư xuống đất tỉnh Tần Tây mang đến! Năm đó công ty tập đoàn vận tải hàng hóa Quách Thị đầu tư ở tỉnh Tần Tây, liền hấp dẫn không ít xí nghiệp Hongkong đến đầu tư.
Tập đoàn Nokia hiện giờ nếu có thể đầu tư xuống tỉnh Tần Tây, đối với xí nghiệp quốc gia phát đạt ở Âu Mĩ cũng có tác dụng làm mẫu! Tin tưởng sau khi Tập đoàn Nokia đầu tư thật sự sẽ đưa tới một trào lưu nóng từ bên ngoài đầu tư vào tăng vọt!
Kết quả này, đối với các lãnh đạo tỉnh Sâm Tây này mà nói, không thể nghi ngờ là một phần chiến tích nóng đến phỏng tay !
Cho nên, các ban ngành chính phủ tỉnh Tần Tây đối với đoàn khảo sát Nokia đã đến, là vô cùng nhiệt tình nếu không phải Phương Minh Viễn từ giữa rót không ít nước lạnh, chỉ sợ thật sự sẽ xảy ra trường hợp tiếp đãi vượt quy cách .
Cũng may lãnh đạo tỉnh Tần Tây cũng hiểu được,đoàn khảo sát Tập đoàn Nokia đã đến, Phương gia có công đầu tiên! Mà đối tượng Tập đoàn Nokia dự định hợp tác cũng là Phương gia! Cho nên ý kiến của Phương gia ở các mặt, các vị lãnh đạo này cũng không dám có nửa điểm xem thường.
Thật vất vả để tiễn đoàn khảo sát đầy sự hài lòng lên máy bay trở về, Tô Hoán Đông vừa gọi điện thoại, triệu Phương Minh Viễn về thủ đô.
Đoàn khảo sát Tập đoàn Nokia đến kỳ thật sớm cũng đã kinh động thủ đô, đối với khối sản nghiệp thông tấn này, như một khối thịt béo đã sớm không biết có bao nhiêu người nhìn chằm chằm vào, hận không thể một ngụm đem toàn bộ nuốt vào. Chỉ có điều xí nghiệp sản xuất di động ở Âu Mĩ này, thái độ rất rõ ràng, đó là muốn mua di động không có vấn đề, nhưng nói chuyện đến giới thiệu kỹ thuật, thì lắc đầu còn nhanh hơn so với trống bỏi! Chưa nói đến các doanh nghiệp có thương hiệu nổi tiếng giống Motorola, Erisson, Nokia ngay cả xí nghiệp tuyến hai ba cũng là như thế, thỉnh thoảng nếu có một doanh nghiệp đồng ý nhả kỹ thuật ra thì cũng khiến người ta trợn mắt há hốc mồm bởi cái giá trên trời!
Phương Minh Viễn lúc này đây, chẳng những thu mua trọn bộ kỹ thuật chế tạo di động và thiết bị của Tập đoàn Nokia, mà còn có ý nguyện cùng Tập đoàn Nokia góp vốn để sản xuất ở quốc nội, lập tức chấn động các tầng lớp cấp cao.
Tuy rằng nói, Tập đoàn Nokia bán ra kỹ thuật chế tạo loại di động này, đối với Tập đoàn Nokia mà nói, đã là loại đáng để đào thải đi, nhưng đối với sản nghiệp thông tin toàn cầu mà nói, lại vẫn đang có lực cạnh tranh nhất định. Đối với kỹ thuật sản xuất của một số ít xí nghiệp, ở một số chỉ tiêu, còn không bằng nó!
Cho nên có nhận thức liền động não...
Phương Minh Viễn và Lâm Dung đứng ở con đường nhỏ cách trung tâm triển lãm quốc tế chừng ba bốn trăm mét. Ở phía sau bọn họ cách đó không xa, Trần Trung và hai gã trung niên đang yên lặng hút thuốc.
Ở phía trước cách đó không xa, cửa hàng mặt tiền là một tòa nhà bốn tầng của Tập đoàn I ở Hoa Hạ gần với trung tâm triển lãm quốc tế . Không thể không thừa nhận, địa điểm Tập đoàn I chọn lựa thật không tồi. Nơi này gần thủ đô lại thông hướng đường cao tốc sân bay, xung quanh khu dân cư san sát. Trung tâm triển lãm quốc tế lại thường tổ chức các loại triển lãm, hấp dẫn rất nhiều lưu lượng khách thủ đô các nơi đến đây. Những người này sau khi xem triển lãm, phần lớn cũng sẽ thuận tiện đến siêu thị bên cạnh dạo quanh một vòng. Tuy rằng nói, không cần mua cái gì vậy, nhưng lại khiến Tập đoàn I nhanh chóng nổi tiếng .
Miếng đất tốt này, lúc trước Phương Minh Viễn cũng từng suy nghĩ qua, chỉ có điều trung tâm triển lãm quốc tế , vẫn không muốn chuyển nhượng. Cứ như vậy khi chuỗi siêu thị Carrefour hoàn thành bố cục ở thủ đô, Phương Minh Viễn đối với nó tất nhiên cũng không để ý lắm.
Hôm nay, Tập đoàn I ở Hoa Hạ chính thức khai trương cửa hàng mặt tiền . Ngoài cửa đường phố, lúc này người đứng chờ ngoài cửa hàng đã bắt đầu đầy cứng, chừng lên tới nghìn người. Cục cảnh sát thủ đô vì thế điều đến rất nhiều cảnh lực để duy trì trật tự, bảo đảm không phát sinh sự kiện bất ngờ.
- Người nhiều thật nha!
Lâm Dung hơi hơi líu lưỡi nói. Đám người đồ sộ như vậy ở xí nghiệp quốc nội, chỉ sợ ngoại trừ siêu thị Carrefour ở quốc nội khi khai trương mới có thể nhìn đến, chỉ sợ xí nghiệp khác đều khó có thể đạt tới quy mô như vậy.
Nhưng Phương Minh Viễn thật ra không cho là đúng, kỳ thật loại tình huống này, hắn sớm đã có tâm lý chuẩn bị . Lòng hiếu kỳ của người trong nước mạnh , lại là xí nghiệp siêu thị ngoại quốc lần đầu tiến vào Hoa Hạ, tất cả mọi người đều là muốn nhìn một chút. Người ngoại quốc kinh doanh siêu thị là như thế nào , và cùng so sánh với siêu thị Hoa Hạ, lại có cái gì không giống nhau, cho nên mới hội tụ nhiều người tụ tập đến như vậy! Nói cho cùng vẫn là cuộc sống xã hội hiện giờ có chút đơn điệu, mọi người không có nhiều phương thức giải trí .
Nếu đặt ở mười năm sau, thời điểm siêu thị lớn nhất Hàn Quốc Lotte Mart tiến vào Hoa Hạ , hoàn toàn là gợn sóng không sợ hãi. Nói thật, nếu không phải ngẫu nhiên lại đến, Phương Minh Viễn cũng không biết, chính mình từng đi qua Lotte Martvài lần lại là một xí nghiệp nổi tiếng.
- Minh Viễn! Cậu nói xem các ông chủ của các xí nghiệp bán lẻ thủ đô, nhìn thấy cảnh tượng trước mắt, mặt có biến sắc hay không rồi?
Lâm Dung cười hì hì hỏi.
Phương Minh Viễn nhún vai, việc này không cần nói cũng biết sự tình ra sao. Xem giá hôm nay, nói không chừng lưu lượng khách ngày hôm nay của cửa hang này liền vượt qua rất nhiều tổng lưu lượng khách của tất cả siêu thị xí nghiệp có cửa hàng mặt tiền ở thủ đô.
-... Hừ! Cứ để cho bọn họ cự tuyệt đề nghị của chúng ta, lần này thì tốt rồi, sói đến đây, chúng ta xem bọn họ đối mặt thế nào với hai con sói đói này.
Lâm Dung vỗ vỗ tay, tức giận nói.
Lúc này, ở trung tâm triển lãm quốc tế, một đầu đường hướng vào bên trong thành, bên đường đỗ lại bốn chiếc ô tô con.
Trong một chiếc xe có rèm che, bốn người đàn ông trung niên, đầu đầm đìa mồ hôi nhìn đám người như đàn quạ chèn ép nhau cách đó không xa, trong long là một cảm giác lạnh lẽo.
Tuy rằng nói, Tập đoàn I và tập đoàn Wal-Mart từ năm trước đã được cho phép tiến vào thị trường Hoa Hạ, nhưng vẫn không có chính thức tuyên bố tiến vào Hoa Hạ. Bọn họ là các ông chủ siêu thị, sau khi đã trải qua khủng hoảng ban đầu, đối với sự uy hiếp của hai đại tập đoàn lại dần dần bị ném sau đầu.
Dưới con mắt của bọn họ, cùng so sánh với này hai đại tập đoàn , siêu thị Carrefour bị uy hiếp mới là gần ngay trước mắt.
Ở thị trường siêu thị bán lẻ thủ đô, đã có mười một chi nhánh siêu thị Carrefour, không thể nghi ngờ là người có số định mức thị trường lớn nhất, mà bốn nhà bọn họ chỉ là phân chia số định mức tuyệt đại bộ phận thị trường còn lại mà thôi. Và so sánh cùng với tập đoàn Carrefour ở Hoa Hạ đã hoàn thành bố cục cơ bản trong nước , bốn nhà bọn họ nếu không phải mượn dùng ưu thế của xí nghiệp bả địa, cùng với bọn quan viên che chở phía sau , thêm Phương Minh Viễn và Tôn Chiếu Luân đều hiểu được, nếu siêu thị Carrefour nuốt trọn thị trường ở thủ đô, nổi bật thật sự quá thịnh vượng, khó tránh khỏi sẽ khiến cho người khác đố kị, cho nên đối với bốn doanh nghiệp này, cũng không có cố ý chèn ép.
Hơn nữa sau khi Tập đoàn I và Tập đoàn Wal-Mart tuyên bố tiến vào thị trường Hoa Hạ, tập đoàn Carrefour còn chủ động đề nghị bốn siêu thị này cùng tổ chức xây dựng hiệp hội siêu thị thủ đô, mọi người cùng hưởng nguồn lợi, chỉnh đốn lực lượng các bên, chuẩn bị tốt ứng phó với các đầu sỏ siêu thị nước ngoài. Nhưng đối với việc tập đoàn Carrefour chủ động đưa tới 1 cành ô-liu, bốn người đều không ngoại lệ toàn bộ đều lựa chọn thái độ im lặng. Sau lại, việc này cũng liền không giải quyết được gì.
Nhưng ở giờ khắc này, bên trong xe bốn người lại không hẹn mà cùng nghĩ về chuyện này.
- Các vị, bây giờ chỉ là mới bắt đầu, chỉ mới một nhà khai trương, năng lực khúc xạ của nó cũng chỉ là trong vòng mấy km quanh đây, đối với chúng ta ảnh hưởng kỳ thật cũng không lớn. Nhưng, tôi tin tưởng kim ngạch buôn bán sẽ kích thích các cấp cao của Tập đoàn I và Tập đoàn Wal-Mart, đến lúc đó, chỉ sợ càng nhiều cửa hàng mặt tiền sẽ liên tiếp khai trương . Mà tới thời điểm đó, chỉ sợ cũng không có nơi chúng ta sinh tồn!
Người nói chuyện chính là Tỷ Khách Long Chủ tịch Giáp Hoa, y sắc mặt đã âm trầm như nước.
Bên trong xe những người khác cùng rơi vào im lặng, tất cả mọi người đều biết, cách nơi này không đủ một trạm xe có một chi nhánh của Tỷ Khách Long. Ngạch buôn bán xếp hạng thứ sáu trong gần ba mươi cửa hàng mặt tiền . Nhưng sau khi cửa hàng mặt tiền Tập đoàn I khai trương, ngạch buôn bán sau này chỉ sợ đã bị ảnh hưởng rất lớn .
- Như vậy ý của Giáp tổng phải..
Chủ tịch Lý Minh Cơ của Thế kỷ Hoa Liên cau mày hỏi.
- Để chống cự hai đại đầu sỏ tiến vào cắn nuốt số định mức thị trường của chúng ta, dựa vào bốn nhà chúng ta là không có khả năng . Xí nghiệp siêu thị quốc nội có thể trở thành đối thủ của hai đại đầu sỏ, chỉ sợ chỉ có tập đoàn Carrefour, bọn họ có đủ quy mô đến cạnh tranh thị trường với hai đại đầu sỏ . Tuy rằng nói như vậy mọi người nghe hiểu ý rất không thoải mái, nhưng đó cũng là sự thật!
Giáp Hoa trầm giọng nói:
- Nhưng, chỉ sợ giữa bọn họ còn chưa có phân chia cao thấp, bốn nhà chúng ta đã bị thương nặng!
Trong xe còn lại ba người, đều gật đầu xưng phải.
- Như vậy chúng ta chỉ sợ cũng chỉ có hai con đường, hoặc là hướng tập đoàn Carrefour đồng ý, cùng bọn họ cầm đầu xây dựng hiệp hội siêu thị thủ đô, có thể chia xẻ một ít tài nguyên tập đoàn Carrefour, và vì bọn họ và hai đại đầu sỏ cạnh tranh mà phất cờ hò reo. Hoặc là đem cửa hàng mặt tiền bán cho hai đại đầu sỏ này!
Giáp Hoa cười lạnh nói:
- Mấy ngày qua, bất kể Tập đoàn I hay là tập đoàn Wal-Mart, cùng phái người đến thuyết phục tôi, muốn thu mua cửa hàng mặt tiền Tỷ Khách Long ở thủ đô của tôi, chỉ có điều bị tôi cự tuyệt ! Tỷ Khách Long là tâm huyết nhiều năm của tôi, giống như tôi tự tay nuôi lớn đứa con nhỏ , tôi tuyệt không có thể khiến nó trở thành xí nghiệp của người ngoại quốc!
Lý Minh Cơ thở dài, mấy người ở đây, người nào không phải cực khổ đem xí nghiệp làm niềm tự hào, hao hết tâm cơ, mới có quy mô hôm nay. Tuy rằng nói còn không có thể so sánh cùng tập đoàn Carrefour, nhưng ở thủ đô này một mẫu ruộng còn có ba phần đất, bọn họ coi như là xí nghiệp nổi danh. Hiện giờ lại phải chắp tay nhường cho kẻ khác, ai lại cam tâm? Ai có thể nhẫn tâm? Nhưng không làm như vậy, sẽ bị kẹp ở giữa tập đoàn Carrefour và hai đại đầu sỏ hải ngoại.
- Này! Mọi người xem, cửa hang mở rồi ! Bọn họ phải khai trương rồi !
Đột nhiên có người chỉ ra ngoài cửa sổ, dồn dập kêu lên! ! !
Trùm Tài Nguyên Tác giả: Nguyệt Hạ Đích Cô Lang
Quyển 4: Hồng Kông
Chương 125: Cách thứ hai?
Dịch: Nhóm dịch Friends
Nguồn: Mê truyện
Từ cửa chính cửa hàng mặt tiền mở ra, chừng hai ba mươi nữ nhân viên cửa hàng xếp làm hai hàng, tiếp theo có người rải thảm đỏ, pháo cũng nổ vang lên.
Lãnh đạo tới tham gia cắt băng khai trương, ngoại trừ lãnh đạo chủ chốt ở khu vực quận, còn có lãnh đạo các ban ngành liên quan ở thành phố, nói tóm lại, cán bộ tham dự nghi thức khai trương này, chừng hơn mười vị, còn có một ít nhân sĩ giới kinh doanh ở thủ đô, cùng với nhiều phóng viên truyền thông đến phỏng vấn, giống một bầy quạ chen chúc nhau.
Buổi sáng đúng chín giờ rưỡi, dải lụa hồng trong tay Quận ủy trước cửa được cắt đứt, chi nhánh đầu tiên của Tập đoàn Refur ở Hoa Hạ , chính thức bắt đầu buôn bán. Dưới sự chỉ huy của cảnh sát ở cửa ra vào, một đám thị dân đầy lòng hiếu kỳ, được mở cửa đi vào. Cứ liên tục như vậy cho tới gấn mười giờ rưỡi, mấy ngàn người vây quanh ở ngoài siêu thị lúc này mới giảm xuống. Cảnh sát lúc này mới để bộ phận nhân viên phụ trách duy trì trật tự hiện trường, còn lại bỏ về hết.
Bốn người bọn Lý Minh Cơ, lúc này cũng đã đi vào siêu thị, bọn họ cũng tràn đầy lòng hiếu kỳ, Tập đoàn Refur rốt cuộc có chỗ nào độc đáo , có thể trở thành ông trùm siêu thị bán lẻ . Nếu có thể tìm ra một ít manh mối, đối với việc kinh doanh siêu thị của bọn họ, cũng là rất có ích lợi. Đương nhiên , bọn họ cũng hiểu được, nếu nói con đường kinh doanh của Tập đoàn Refur nếu có thể bị dễ dàng đã bị nhìn thấu như thế, như vậy lịch trình Tập đoàn Refur làm giàu, đã sớm bị nhái vô số lần ở Âu Châu.
Đoàn người tiến vào siêu thị , rất nhanh liền phát hiện ra nơi này ngoại trừ diện tích thật lớn buôn bán , chừng ba tầng, hơn nữa chủng loại hàng hóa ở siêu thị đều đầy đủ hết, bất kể là sản phẩm trong nước hay là thương hiệu nhập khẩu, đều có thể tìm được ở bên trong. Có thể nói, đồ dùng cuộc sống hằng ngày bình thường của người dân, hoàn toàn có thể tìm được ở trong này. Mấy người còn chú ý giá cả thương phẩm một chút, phát hiện phần lớn so với các siêu thị mà mình đã đến, đều rẻ hơn mấy phần trăm . Một ít giá thương phẩm đặc biệt bán ra , thậm chí còn có thể rẻ hơn gần hai mươi phần trăm đến ba mươi phần trăm !
- Đây chính là nơi mua sắm mà báo chí đã từng nhắc đến trước đây?
Lý Minh Cơ tâm tình có chút trầm trọng, mấy người bọn họ mở siêu thị, phần lớn diện tích khá nhỏ, so sánh với nơi này , chênh lệch thật đúng là không phải ít. Diện tích nhỏ, chủng loại hàng hóa tất nhiên cũng sẽ ít đi, hơn nữa hoàn cảnh ở siêu thị cũng không như nơi này, dòng người hơi nhiều một chút liền có vẻ chật chội không chịu nổi. Nhất là quầy thu ngân, sẽ phải xếp hàng dài.
Trước đây xung quanh không có siêu thị tốt hơn mà so sánh , vói người dân trong nước đã quen với việc xếp hàng đợi trước đây thì tất nhiên là cũng sẽ không oán thán gì. Nhưng hiện giờ Tập đoàn Refur vừa khai trương, bất kể là thái độ thoải mái khi mua đồ ăn hay là thương phẩm đầy đủ mọi tính năng, còn có giá cả rẻ hơn, tất yếu sẽ ảnh hưởng nghiêm trọng đến siêu thị của Lý Minh Cơ ở gần đó.
- Ừ, có lẽ là thế!
Trâu Hoa sắc mặt cũng không tốt lắm, tuy rằng nói nơi này là thủ đô, là thủ đô Hoa Hạ , thu nhập của người dân phải cao hơn người tỉnh ngoài, nhưng thời đại hiện giờ , mọi người thu nhập cũng không cao, hàng hóa giống nhau, đừng nói là rẻ hơn hai mươi phần trăm , chính là rẻ hơn năm phần trăm cũng đã hấp dẫn một lưu lượng khách lớn từ siêu thị nơi khác đến. Tuy rằng nói, Tập đoàn Refur trước mắt chỉ có một cửa hàng mặt tiền, lực ảnh hưởng không lớn, còn không đủ để tạo thành tính uy hiếp trí mạng đối với siêu thị của y. Nhưng cổ nhân thường nói sống yên ổn phải nghĩ đến ngày gian nguy. Hôm nay là siêu thị của Lý Minh Cơ đã bị tấn công, như vậy tiếp theo thì là ai đây?
- Hàng hóa yết giá thật sự là rất rẻ! Như vậy bọn họ còn có thể có bao nhiêu lợi nhuận?
Ông chủ siêu thị Long Hưng tên Hoa Lương liên tục thở dài nói.
- Không còn cách nào khác. Tập đoàn Refur này mấy năm qua ở Hoa Hạ đã mua một lượng hàng hóa lớn, vận chuyển đến Âu Châu tiêu thụ, đã ở quốc nội thành lập con đường thu mua hàng hóa. Bởi vì mức mua hàng hóa của nó thật lớn, lại là buôn bán ra nước ngoài, cho nên giá cả đương nhiên khiến chúng ta không có khả năng đủ so sánh!
Ông chủ siêu thị Hưng Vạn Gia tên Hứa Viêm vẻ mặt bất đắc dĩ nói. Tuy rằng biết rõ, Tập đoàn Refur dùng thủ đoạn đè thấp giá cả xuất xưởng, nhưng không cách nào làm gì được!
"Ôi..." Bốn người không hẹn mà cùng thở dài một hơi! Ở quốc nội chỉ sợ cũng chỉ có phần đông cửa hàng , hàng năm mua hàng hóa với mức thật lớn giống như tập đoàn Carrefour , có thể ganh đua giá cả với Tập đoàn Refur !
- Hoa tổng, Hứa tổng, Lý tổng, tôi cảm thấy nếu cứ cái đàn này, chỉ sợ đến lúc đó bốn doanh nghiệp chúng ta đều bị bọn họ đá ra rìa. Ha ha, ngay cả cuối cùng có sức chống đỡ, chúng ta cũng là nguyên khí đại thương, vô lực tiếp tục phát triển. Cùng với như vậy, vì sao bốn nhà chúng ta không thể liên hợp lại, cùng nhau tổ chức mua hàng hóa, nói như vậy, tin tưởng này giá cả còn có thể áp chế một ít!
Giáp Hoa nhẹ giọng nói.
Bốn nhà tạo thành liên minh, cùng một nơi thu mua hàng hóa, cứ như vậy, đối mặt với những công ty bán hàng, bọn họ có thể có quyền hơn trong lời nói.
Lý Minh Cơ, Hứa Viêm và Hoa Lương đều trầm mặc không nói, kỳ thật ý nghĩ như vậy, bọn họ sớm đã có, cứ như vậy, vừa có thể tránh tập đoàn Carrefour một nhà độc đại, áp chế những người khác, đồng thời lại có thể tăng cường thực lực bản thân, bốn nhà liên hợp lại, tuy rằng nói còn không thể cùng so sánh với tập đoàn Carrefour và hai đại đầu sỏ , nhưng ít nhất còn có sức vật lộn .
- Các vị, tôi nghe nói Tập đoàn Carrefour có ý thương thảo với vài xí nghiệp ngành sản xuất , dường như phải thành lập kiện toàn tiêu chuẩn ngành cho mấy xí nghiệp, hình như còn định hạn chế một số tiêu chuẩn về giá cả cho một số loại hàng, không được thấp hơn một số tiền nhất định.
Hoa Lương thấp giọng nói.
- Là không được cao hơn kim ngạch nhất định chứ?
Lý Minh Cơ có chút kinh ngạc nói. Siêu thị muốn đè thấp giá cả thương phẩm là hoàn toàn chính đáng, mà nhà sản xuất cũng muốn nâng giá cả thương phẩm lên. Như thế nào Tập đoàn Carrefour dùng phương pháp trái ngược!
- Là không được thấp hơn kim ngạch nhất định! Sự việc này tôi cũng có nghe thấy!
Hứa Viêm ngắt lời nói.
- Vì sao?
Giáp Hoa nhíu mày , việc này y vẫn là lần đầu tiên nghe thấy, chẳng lẽ nói Tập đoàn Carrefour lúc này đây vừa muốn làm thủ đoạn bịp bợm gì ?
- Hình như là Tôn Chiếu Luân từng nói qua, yêu cầu bộ phận thu thương phẩm của Tập đoàn Carrefour, phải cam đoan quản lý chất lượng thương phẩm, nhà xưởng nên giữ lại lợi nhuận một số tiền để tiến hành mua thương phẩm. Bởi vì Tôn Chiếu Luân cho rằng, bộ phận thu thương phẩm của Tập đoàn Carrefour một mặt theo đuổi giá thấp, như vậy những công ty sản xuất thương phẩm, bởi vì không thể đạt được đủ lợi nhuận, mà gặp phải khó khăn. Nói như vậy, các công ty đó có khả năng sẽ đổi mặt hàng sản xuất; thứ hai, chính là làm giả chất lượng thương phẩm ..., như vậy đối với mục tiêu phát triển lâu dàicủa siêu thị Carrefour mà nói, hiển nhiên là bất lợi! Cho nên Tập đoàn Carrefour hy vọng chính là mọi người có thể hợp tác làm giàu!
Hoa Lương thấp giọng nói.