 |
|

30-12-2008, 09:48 AM
|
 |
Chà Tôn Thánh Quân
|
|
Tham gia: Jul 2008
Äến từ: Hạ Long City
Bà i gởi: 800
Thá»i gian online: 0 giây
Thanks: 0
Thanked 151 Times in 109 Posts
|
|
Chương 100
Hoá Huyết Thần Công
Tác giả : Trần Thanh Vân
Chương: 100 Cùng Thư Sinh Nghị Luáºn Mưu CÆ¡
Lá»i nói cá»§a Cao Thanh Vân đã có sức mạnh lại phân tÃch rất tinh vi khiến ba gã thư sinh phải yên lặng. Những từ ngữ không thô tục còn tá» ra y là ngưá»i có há»c vấn. Äá»— Biệt Nam há»i:
- Lá»i nghị luáºn cá»§a Cao huynh tháºt siêu việt khác thưá»ng, khiến bá»n tiểu sinh rất khâm phục. Xin há»i Cao huynh: trước nay phải chăng Cao huynh đã có những hà nh động kinh ngưá»i? Cao Thanh Vân đáp:
- Tiểu đệ bất quá là kẻ vu phu thô lá»—. Trước nay chẳng câu nệ tiểu tiết, thưá»ng có những hà nh động thư thế. Äá»— Biệt Nam há»i:
- Nếu váºy Cao huynh phải chăng là nhân váºt và o hà ng Chu Gia, Quách Giải ngà y xưa? Cao Thanh Vân cưá»i đáp:
- Tiểu đệ không dám và mình là hiệp sÄ© như cổ nhân, nhưng tác phong quả có bị ảnh hưởng cá»§a những nhân váºt đó. Nên biết Chu Gia, Quách Giải Ä‘á»u là hiệp sÄ© Ä‘á»i Hán. Trong sách sá» ký cá»§a quan thái sá» Tư Mã Thiên đã chép truyện nà y và o bá»™ Du Hiệp liệt truyện nên tiếng để ngà n thu, lưu danh háºu thế. Nếu chẳng phải là ngưá»i Ä‘á»c sách thì dÄ© nhiên nghe đến danh tá»± hai nhân váºt nà y, mịt má» chẳng hiệu là ai. Cao Thanh Vân trả lÆ¡i như váºy khiến ba gã thư sinh thêm phần kÃnh trá»ng. Tưởng Nhà m Phiên há»i xen và o :
- Cao huynh là m việc nghÄ©a hiệp trong thiên hạ, dùng thanh bảo Ä‘ao kia trị bá»n cưá»ng đạo tưởng không ai địch nổi? Cao Thanh Vân khiêm nhưá»ng đáp :
- Tiểu đệ không dám khoe khoang là i nghệ, nhưng tình thá»±c mà nói thi thiên hạ rá»™ng lá»›n, nhân tà i không biết bao nhiêu mà kể. Song những ngưá»i tá»· đấu vá»i tiểu đệ chịu đựng được mưá»i hiệp cÅ©ng chẳng có mấy. Hai gã thư sinh Tưởng, Äá»— nghe y nói váºy, nét mặt không khá»i lá»™ vẽ kỳ dị. Cao Thanh Vân vừa trông dã biết tâm sá»± chúng liá»n há»i :
- Các vị nghe tiểu đệ phô trương bảng lãnh liá»n xúc động tâm sá»± nên ra chiá»u kỳ dị. Nếu tiểu đệ Ä‘oán không lầm thì các vị có chá»— nà o đó muốn tiểu đệ ra sức phải không? Lý Ãch đứng dáºy thi lá»… nói :
- Không dấu diếm Cao huynh : Bá»n tiểu sinh tuy có chút mặt mÅ©i ở địa phương nà y, mà gần đây bị má»™t ngưá»i khinh khi quá đỗi, nên thấy bản lãnh cá»§a Cao huynh bất giác Ä‘em lòng hâm má»™. Cao Thanh Vân há»i :
- Ngưá»i ấy là ai ? Lý Ãch đáp :
- Y há» Từ tên Phóng, cÅ©ng dòng dõi thư hương, nhưng tình tình lãng mạn bạo tà n, Ä‘am mê tá»u sắc. Vì váºy mà mấy năm nay chưa đỗ được khoa nà o. Do đó Từ Phong đối vởi ba anh em tiểu sinh Ä‘em lòng ghen ghét. Thưá»ng thưá»ng hắn dùng lởi cục xút, có khi còn động thá»§ đánh đấm bá»n tiểu sinh ở trước mặt đòng ngưá»i? để là m nhục. Gã nói rồi vừa thở dà i vừa lắc đầu ra chiá»u rất bất mãn vá» hà nh động cá»§a Từ Phong. Cao Thanh Vân thấy trongg ba tên thư sinh thì Lý Ãch chẳng những gã phong lưu. xinh đẹp hÆ¡n hai bạn mà ăn nói cùng cá» chỉ Ä‘á»u ra phong độ con ngưá»i nho nhã, khiến ai cÅ©ng sinh lòng kÃnh nể. Y bèn an á»§i gã mấy câu và cưá»i nói :
- Các vị không so kè vá»›i hắn, đủ biết kiến thức và độ lượng hÆ¡n hắn nhiá»u lắm. Äá»— Biệt Nam nói theo :
- Nếu Lý huynh á»· và o thế lá»±c thì có thẻ đưa Từ Phong lên quan trừng trị, nhưng không tiện hà nh động như váºy. Tưởng Nháºm Phan nói :
- Bá»n ta thua hắn là ở chá»— đó. Lý Ich lại nói :
- Gần đây Từ Phong lại cà ng tệ hÆ¡n. Hắn háºn bá»n tiểu sinh Ä‘i lại chÆ¡i bá»i vá»›i nhau, nên đã Ä‘e dá»a hết hai vị Äá»—, Tưởng nếu còn đến hà n xá là hắn đánh cho má»™t tráºn để là m nhục. Mặt khác hắn bức bách Tưởng huynh phải xa rá»i? bản thà nh. Hỡi Æ¡i ! Con ngưá»i không biết trá»i cao đất rá»™ng là gì tháºt khiến cho ngưá»i? ta pbải Ä‘iên đầu. Cao Thanh Vân bá»—ng tỉnh ngá»™ và hiểu vì lẻ gì Tưởng Nháºm Phan không dám lá»™ diện ở trong thà nh, mà phải dùng ám hỉệu cho Lý Ãch biết mình ở nhà . Y liá»n cưá»i nói :
- Nếu các vị chịu để tiểu đệ can thiệp và o thì cứ trá» Từ Phong cho biết. Con ngưá»i gần như vô loại đó lúc mình thu tháºp cÅ©ng cần phải có phương pháp má»›i có hiệu quả. Y xua tay ngăn ba ngưá»i kia, nói tiếp :
- Vụ nà y chúng ta bất tất phải hấp tấp, hãy tạm gát sang má»™t bên. Bây giá» tỉá»u đệ trở lại vấn đỠhiện tại : lúc và o nhà được nghe các vị trò chuyện, tỉá»u đệ muốn phá»ng Ä‘oán mối quan hệ giữa ba vị. Äá»— Biệt Nam đáp ngay :
- Hay lắm ! Cao huynh thá» nói nghe. Cao Thanh Vân há»i :
- Các vị là bạn đồng song rất thân, yêu nhau tha thiết. Cái đó không cần phải nói. Tiểu tiểu đệ muốn phá»ng Ä‘oán là vụ mê ngữ giữa hải vị Tưởng, Äá»— tại sao háºu quả vụ nà y lại có kẻ mừng, ngưá»i lo khác nhau ? Y cố y dừng lại má»™t chút, thấy ba gã thư sinh Ä‘á»u lá»™ vẻ hứng thá»§. Äá»— Biệt Nam há»i :
- Sá»± việ giữa ba anh em tiểu sinh, Cao huynh chắc đã hiểu nhiá»u ? Cao Thanh Vân đáp :
- Tiểu đệ bất quá là kẻ qua đưá»ng, đêm nay má»›i nghe danh ba vị lần thứ nhất và dÄ© nhiên đây là cuá»™c há»™i diện đầu tiên. Có thể nói tiểu đệ chưa thiết tý gì. Nhưng tiểu đệ nghe lá»i nói cá»§a các vị cùng biến diá»…n khi lo khỉ mừng nên Ä‘oán được đại khái mà thòi. Y thấy bá»n thư sinh chẳng ai lá»™ vẻ không tin tưởng, lÃá»n há»i tiếp:
- Trong nhà Lý huynh, nhất định có hai vị muá»™i muá»™i rất xinh đẹp, đúng thế không ? Lý Ãch khinh ngạc gáºt đầu há»i lại :
- Sao cao huynh lại biết thế ? Cao Thanh Vân lại cưá»i há»i :
- Äá»— huynh và Tưởng huynh nhất định ngưởng má»™ hai vị tà i nữ ở Lý gia. DÄ© nhiên Lý huynh cÅ©ng tán thà nh, phải váºy không ? Lý Ãch gáºt đầu lia lịa nhưng nét mặt lá»™ vẻ kinh dị đã biến mất. Trái lại, đến lược hai vị Tưởng, Äá»— ngạc nhiên, chú ý lắng tai nghe. Cao Thanh Vân nghÄ© thầm
"Trong ba gã nà y tà i trà cá»a Lý Ãch so vá»›i Tưởng, Äá»— còn cao hÆ¡n má»™t báºc. Tác Phong cá»§a gã chứng tá» ra hÆ¡n ngưá»i. Sau nà y, tất trở nên má»™t vị trá»ng thần cá»§a quốc gia. Trong lòng xoay chuyện ý nghÄ©, miệng nói tiếp :
- Bây giá» tiểu huynh lại Ä‘oán nguyên nhân ưu há»· khác nhau cá»§a hai vị Tưởng, Äá»—. Äá»— huynh tri thức hÆ¡n ngưá»i, tâm tư mau lẹ, dÄ© nhiên Ä‘oán việc nhạy hÆ¡n. Ba vị là chá»— bạn thân, dÄ© nhiên thưá»ng giở trò đánh đổ để liêu khiến. Lý Ãch gáºt đầu đáp :
- Äúng thế. Bá»n tiểu sinh thưá»ng thưá»ng chÆ¡i trò nà y. Cao Thanh Vân nói :
- Tiểu đệ cả gan dám quyết Ä‘oán Äá»— huynh nhất định là má»™t tai cao thá»§. Bất luáºn vấn đỠbà máºt khả nghi nà o cÅ©ng giải đáp được ngay. Lý Ãch gáºt đầu đáp :
- Äúng thế. Cao Thanh Vân nói :
- Do đó hai vị kia má»›i có Ä‘iá»u ước vá»›i nhau ai thua thì không được đến nhà Lý huynh. Tuy khoảng thá»i gian ba ngà y chẳng có bao lâu, nhưng dưới con mắt ngưá»i mắc phải lưới tình thì má»™t ngà y, coi bằng ba thu. Vì váºy mà Tưởng huynh đâm ra hồi há»™p. Còn Äá»— huynh lại sở trưá»ng vá» môn nà y, nên trong lòng thản nhiên, chẳng lo lắng gì. Ba gã Lý, Äá»—, Tưởng Ä‘á»u kÃnh phục vô cùng, vì Cao Thanh Vân chỉ nghe. mấy câu nói cùng nét mặt vui buồn đã Ä‘oán ra bao nhiêu chuyện. Con ngưá»i tà i trà như váºy, tháºt là hiếm có. Lý Ãch há»i :
- Cao huynh quả là dị nhân Ä‘á»i nay. Vá» phương diện tà i trà không cần bà n đế, bá»n tiểu sinh chưa hiểu Cao huynh có nghiên cứu vá» môn võ há»c không ? Cao Thanh Vân mỉm cưá»i, hà o khà ngất trá»i, y đáp :
- Nếu nói vá» bản nhân lấy thá»§ cấp thượng tướng ở trong đám thiên binh vạn mã thì tiểu đệ chưa chịu nhưá»ng mấy báºc danh tướng. Còn bản vá» bước đưá»ng qua lại giang hồ, ra và o hổ huyệt, minh công ám sát, tiểu đệ dám nói trong võ lâm khắp thiên hạ hiện nay cÅ©ng chưa chịu thua ai, nhất là giết những quân tồi bại, thì ngay dưới mắt ngà n ngưá»i cÅ©ng chỉ má»™t hiệp là đưa địch và o đất chết. Tưởng, Äá»— nghe nói thè lưỡi ra rồi không thụt và o được nữa. Chỉ có Lý Ãch tuy cÅ©ng ra chiá»u kÃnh má»™ nhưng không đến nổi kinh hãi. Cao Thanh Vân lại nói :
- Tiểu đệ mang ngoại hiệu là Bạch Nháºt ThÃch Khách. Vì mình chuyên hà nh thÃch kẻ thù giữa đám đông ngưá»i, mà được bạn hữu tặng cho xước hiệu nà y. Tưởng, Äá»— Ä‘á»u tấm tắc khen ngợi. Còn Lý Ãch không lá»™ vẻ gì. Gã nghÄ© thầm trong bụng : "Y đã ở hà ng ngÅ© thÃch khách thì phần nhiá»u không phân thiện ác, chỉ hà nh động theo ân oán cá nhân mà không phải và o hà ng nghÄ©a hiệp. Mục quang sắc bén cá»§a Cao Thanh Vân chăm chú nhìn và o mặt Lý Ãch, lạnh lùng há»i :
- Phải chăng Lý huynh trong lòng có ý chê bai tiểu đệ ? Lý Ãch giáºt mình kinh hãi há»i lại :
- Tại sao Cao huynh lại há»i thế ? Cao Thanh Vân đáp :
- Hiển nhiên Lý huynh Ä‘ang ngẫm nghÄ© vá» hai chữ thÃch khách và cho rằng tiểu đệ không phân chÃnh tà , bất luáºn ngay gian, chỉ chuyên là m nghá» hà nh thÃch. Lý Ãch nói :
- Nếu giải thÃch theo văn tá»± thì Cao huynh nói váºy là đúng, nhưng xem ra Cao huynh nghi biểu khác thưá»ng, hà o khi ngút trá»i, tà i há»c cÅ©ng xuất chúng thì chắc chẳng phải hạng ngưá»i đó. Cao Thanh Vân nét mặt hòa dịu trở lại, cưá»i há»i :
- Tiểu đệ nói ra có lẽ các vị không tin. Cái ngoại hiệu đó tiểu đệ cố ý đặt ra vì mục Ä‘Ãch muốn đối phó vá»›i má»™t tên công địch võ lâm, không để hắn chú ý đến mình. Lý Ãch ngạc nhiên há»i :
- Ngưá»i nà o mà đáng cho Cao huynh phải lo nghÄ© vá» cách đòi phó như váºy? Cao Thanh Vân liá»n nói sÆ¡ lược vá» lai lịch cá»§a Nhân Ma Sa Thiên Hoà n, cùng vụ ước định giữa Tiêu Dao lão nhân vá»›i hắn cho ba gã nghe. Sau y má»›i đỠcáºp đến chuyện Phong Cà n và Lục Minh VÅ©. DÄ© nhiên tronglúc kể chuyện, y có nhắc đến A Liệt và vụ huyết án ở Hóa Huyết Môn cho há» nghe. Tưởng Nháºm Phan thè lưỡi nói :
- Nghe lá»i Cao huynh thì ra các vị trên chốn giang hồ coi chuyện động thá»§ giết ngưòi chẳng có gì đáng kể. Cao Thanh Vân dáp :
- ChÃnh là thế đó. Có Ä‘iá»u những ngưá»i trong danh môn chinh phái không dám giết ngưá»i má»™t cách khinh xuất. Äá»— Biệt Nam há»i :
- Không hiểu vị Tra công tỠkia hiện giỠở đâu ? Cao Thanh Vân đáp :
- Hiện chà ng ở Lạc Dương. Tiểu đệ Ä‘ang muốn thông tri má»i chà ng đến há»™i há»p vá»i tiểu đệ để thương nghị kế hoạch hà nh động. Äá»— Biệt Nam đánh bạo nói :
- Nếu Cao huynh không thể phân thân được thì tiểu đệ nguyện đi Lạc Dương một chuyến giúp Cao huynh.
Cao Thanh Vân lắc đầu đáp :
- Các vị là ngưá»i Ä‘á»c sách không nêu dÃnh và o công việc cá»§a bá»n ngưá»i giang hồ, để khá»i gặp phải nhiá»u Ä‘iá»u phiá»n não. Äá»— Biệt Nam sợ run không dám nói nữa. Lý Ãch lên tiếng :
- Cao huynh Ä‘ang mình mang trá»ng trách, đáng lẽ phải láºt Ä‘áºt vá»™i và ng, ngồi đâu cÅ©ng chẳng yên chá»› má»›i phải. Thế mà Cao huynh lại có thì giá» cáo đà m hùng biện vá»›i bá»n tiểu đệ thì có Ä‘iá»u không hợp tình lý. Vì váºy tiểu đệ lá»›n máºt Ä‘oán cà n má»™t câu là hiện Cao huynh Ä‘ang gặp vấn đỠnan giải nên bá» Ä‘i cho khuây khá»a trong chốc lát để hồi phục tinh thần đặng lo kế hoạch hà nh động. Cao Thanh Vân không khá»i khâm phục lá»i cao Ä‘oán cá»§a Lý Ãch. Chà ng thản nhiên đáp :
- ChÃnh là thế đó. Lý Ãch trịnh trá»ng há»i :
- Không hiểu Cao huynh gặp việc gì nan giải ? Liệu có thể cho bá»n tiểu đệ hay được chăng ? Cao Thanh Vân trầm ngâm má»™t lát rồi đáp :
- Vấn đỠnan giải nà y phát sinh ra ở Lạc Ninh. Lúc Minh VÅ©, Bang chúa Cái Hứng đã trốn đến thà nh nà y, nhưng hắn là tay xảo quyệt lại rất lo xa, đã bố trà thá»a đáng từ lâu năm, xoay mình má»™t cái biến thà nh nhà đại nhân thân sÄ© ở nÆ¡i đây. Y đã thay đổi địa Ä‘iểm xảy ra sá»± việc ở Lạc Ninh là nÆ¡i cách đây không xa, vì bá»n Lý Ãch Ä‘á»u là thế gia ở đấtt nà y, nhất định có quen thuá»™c Trần Tăng Tưá»ng. Lý Ãch há»i :
- Hiện giá» chuyện nan giải cá»§a Cao huynh phải chăng là bản lÄ©nh cá»§a Lục Minh VÅ© cao thâm khó bệ hạ thá»§ ? Cao Thanh Vân ngẫm nghÄ© má»™t lúc, ngạc nhiên bụng bảo dạ : "Mình gặp trăm ngà n nổi khó khăn nhưng nghe lá»i gã, mình hồi tưởng lại thì quả nhiên chỉ có má»™t Ä‘iểm chÃnh. Äúng thế tháºt ! Lục Minh VÅ© võ công cao cưá»ng, nên mình tÃnh Ä‘i tÃnh lại mà không tìm ra được kế hoạch hoà n toà n, cÅ©ng chỉ vì hắn á»· và o võ công, chẳng thể bất cứ vây đánh lúc nà o cÅ©ng được." Bây giá», Cao Thanh Vân đã coi Lý Ãch bằng con mắt đặc biệt, liá»n đáp :
- Lý huynh nói đúng đó. Võ công Lục Minh VÅ© cao tuyệt má»™t thá»i, mà cÆ¡ cảnh vô vùng giảo quyệt quá đổi. Há»… rút mây động rừng là hắn lại biến mất, khó mà điá»u tra được. Lý Ãch nói :
- Công việc đã khó khăn như váºy đủ tá» bên Cao huynh tuy binh nhiá»u tướng lắm, thế lá»±c rá»™ng lá»›n, nhưng phần đông không phải là địch thá»§ cá»§a Lục Minh VÅ©, nên chẳng thể bà y kế Tháºp Diện Mai Phục đưá»c chứ gì ? Cao Thanh Vân đáp :
- hÃnh là thế đó ! Lý Ãch nói :
- Từ ngà n xưa, các binh gia tÃnh toán không ngoà i ba yếu tố " thiên thá»i, địa lợi, nhân hòa". Hiện giá» trong tay Cao huynh đã nắm được thiên thá»i và nhân hòa. Còn Lục Minh VÅ© chiếm phần địa lợi. Vì thế tiểu đệ lá»›n máºt hiến Cao huynh má»™t kế là là m cho đối phương mất yếu tố địa lợi thì nhất định thắng lợi. Äá»— Biệt Nam nói :
- Vụ nà y nói thì dá»… thôi nhưng hà nh động khó khăn vô cùng ! Tưởng Nháºm Phan nói :
- Lý huynh nghiên cứu binh pháp đã nhiá»u năm, hoặc giả y có diệu kế cÅ©ng chưa biết chừng. Cao Thanh Vân cao hứng há»i :
- Lý huynh luyện rèn binh pháp cá»§a nhà nà o ? Lý Ãch hở nụ cưá»i khiêm nhượng đáp :
- Chẳng dấu gì Cao huynh : tiểu đối vá»›i các danh gia binh pháp cả cổ lẩn kim Ä‘á»u lấy là m hứng thú, nên Ä‘á»c qua hết, tá»· như Lục Thao, Tôn Tá», Ngô Tá», Tư Mã Pháp, Huỳnh Thạch Công Tạm Lược, Uý Lạo Tá», Lý Vệ Công Vấn Äối. Ngoà i ra như Phong Háºu Ãc Kỳ Trung, Lý Thuyên Thái Bạch Âm Kinh, Võ Kinh Tổng Yến, Hổ Kiá»m Kinh, Gia Cát VÅ© Hầu Tâm Thư, Tưởng Uyển Tháºp Lục Sách, Bát Tráºn Hợp Biến Äồ.... không thể kể hết được. Gã nói liá»n má»™t lúc vá» danh mục bao nhiêu binh pháp, kinh sách chẳng những Cao Thanh Vân ngẩn ngưá»i ra mà cả Äá»— Biệt Nam và Tưởng Nháºm Phan cÅ©ng phải trợn mắt há miệng. Nên biết binh pháp dá»c ngang biến hóa ảo diệu vô cùng. Äồng thá»i còn dÃnh lÃu đến thiên văn Ä‘ia. chi, nhân tâm váºt lý và bao gồm cả môn há»c vấn. Có thể nói là rá»™ng mông mênh như biển cả, chẳng ai biết hết được. HÆ¡n nữa, do sách hồi bấy giá» vấp phải cái trở ngại lá»›n là khó lòng tìm được tà i liệu để nghiên cứu. Vì váºy cổ nhân thưá»ng mượn các loạt kinh Ä‘iển vá» sao ra. Má»™t mặt để tăng phần duyệt lịch má»™t mặt để lại phòng lúc ôn táºp. Lý Ãch tìm được bấy nhiêu sách vở để nghiên cứu thì quả là má»™t việc khiến ngưá»i ta phải kinh hãi. Cao Thanh Vân nói :
- Lý huynh đã dá»c nhiá»u binh thư như váºy, ngà y sau công danh tắt thà nh đạt là m đến tướng môn. Bây giỠđã thấy trước tiá»n trình rồi. Lý Ãch khiêm nhượng đáp :
- Cao huynh quá khen ! Tiểu đệ không có má»™ng là m tướng, mà chỉ nghÄ© rằng khi gặp cÆ¡ há»™i và o là m việc tại triá»u dù gặp chiến tráºn mình không phải dÃnh và o, nhưng ở ngoà i cÅ©ng nên biết cÆ¡ tiến thoái, công thá»§. Vì thế mà tiểu đệ dụng tâm nghiên cứu. Äá»— Biệt Nam nói :
- Chúng ta chÆ¡i bá»i thân thiết vá»›i nhau đã lâu mà không ai hiểu việc Lý huynh nghiên cứu binh pháp. Bữa nay được nghe trong lòug vừa bá»™i phục lại vừa tá»± thẹn cho mình. Cao Thanh Vân há»i :
- Äối vá»›i việc cá»§a tiểu đệ, Lý huynh có cao kiến gì ? Lý Ãch đáp :
- Cao hnynh dạy quá lá»i. Äối vá»›i công việc võ lâm, tiểu đệ tuyệt chẳng hiểu chút gì, khó mà lo giúp Cao huynh được. Cao Thanh Vân nghÄ© bụng : "Chắc gã nà v nhá»› tá»›i việc Lưu Huyá»n Äức Tam Cố Thảo Lư nên không chịu bà y tá» mưu kế vá»›i mình ngay." Y liá»n nói :
- Lý huynh bất tất phải quá khiêm. Nên biết vụ nà y đối vá»›i cá nhân thua hay được là việc nhá», nhưng đối vá»›i sá»± an nguy cá»§a ngưá»i thiên hạ là việc lá»›n. Váºy Lý huynh nên cho biết Ä‘i. Lý Ãch đáp :
- Chẳng phải tiểu đệ không chịu nói, mà vì kế hoạch không đi đến được phương pháp cụ thể. Cao Thanh Vân nói :
- Không cụ thể cÅ©ng chẳng há» chi. Lý Ãch nói :
- Cao huynh đã muốn tiểu đệ nói ra dÄ© nhiên tiểu đệ không tiện thoái thác. Tiểu đệ chỉ cảm thấy muốn diệt trừ Lục Minh VÅ© thỉ chỉ có biện pháp duy nhất là là m cho hắn mất yếu tố địa lợi. Gã đỠcáºp đến nguyên tắc, nhưng hạ thá»§ cách nà o còn phải nghÄ© thêm. Tưởng Nháºm Phan há»i :
- Lục Minh VÅ© đã giảo quyệt lại cÆ¡ cảnh thì là m sao khiến cho hắn mất yếu tố vỠđịa lợi được? Äồ Biệt Nạm đáp :
- Äúng thế ! Giả tá»· Cao huynh không còn kế hoạch nà o khác thì Ä‘em hết lá»±c lượng vây đánh Trần gia má»™t tráºn khiến há» trở tay không kịp mà diệt trừ được nguyên hung cÅ©ng chưa biết chừng. Cao Thanh Vân gáºt đầu nói :
- Biệnn pháp nà y ở trước tình trạng bất đắc dÄ© má»›i dùng tá»›i. Lý Ãch trầm nhâm rồi há»i :
- Cao huynh không có cách nà o canh giữ Lục Minh VÅ© để chá» bắn ra khá»i cá»a hay sao ? Cao Thanh Vân đáp :
- Chuyện nà y không phải dá»… dà ng. Nếu đổi địa vị tiểu đệ và o chá»— hắn, tất cÅ©ng đỠphòng Ä‘iểm nà y rồi, tá»· như dùng cá»— xe hoặc cá»— kiệu đặc biệt từ trong phá»§ Ä‘i ra... Tưởng Nháºm Phan ngạc nhiên há»i :
- Hắn đã ở trong xe trong kiệu thì sao không giải quyết mà lại để hắn ra Ä‘i? Lý Ãch mỉm cưá»m đáp :
- Việc nà y không phải công nhiên ra khá»i cá»a nên khác hẳn. Nên biết cá»— xe hay cổ kiệu đó cÅ©ng có tác dụng như căn phòng và có thể che lấp tai mắt má»i ngưá»i. Nói má»™t cách khác thì phần địa lợi cá»§a hắn vẫn chưa bị mất. Cao Thanh Vân rất khâm phục nói :
- Äúng thế ! Có thể hắn không ở trong xe, hay mượn ngưá»i khác thay và o. Dù chÃnh hắn ở trong xe Ä‘i nữa, nhưng vá»i kinh nghiệm cùng tà i trà cá»§a hắn lại cÆ¡ cảnh khác thưá»ng thì có ngưá»i dòm ngó liá»n bị phát giác. Vì thế mà kế nà y không thi hà nh được. Lý Ãch lại nói :
- Trong đó nhất định có chỗ sơ hở, nhưng lạ thay sao không tìm ra được cơ hội ? Gã đưa mắt nhìn Cao Thanh Vân nói tiếp :
- Nếu Cao huynh Ä‘em hết nhưng Ä‘iá»u đã phát hiện ở Lạc Dương nói hết ra, thì hoặc giả tìm được cÆ¡ há»™i đưa hắn và o đất chết. Cao Thanh Vân đáp :
- Ná»™i vụ giản dị lắm. Lục Minh VÅ© chuyên vá» tà công kêu bằng cổ thuáºt. Hắn đến Lac Dương rồi thi hà nh cổ thuáºt và o má»™t tên nha hoà n... Y dừng lại nhá»™t chúi rồi tiếp :
- Tên nha hoà n nà y là tỳ nữ cá»§a vị tệ hữu. Thị đến thăm tá»· tá»· thì gặp Lục Minh VÅ© cùng ngưá»i tá»· tá»· có ở trong phòng. Lục Minh VÅ© liá»n thi triển cổ thuáºt và o mình thị để kiá»m chế tâm linh không cho thị tiết lá»™ việc bà máºt cá»§a hắn vá»›i ngưá»i ngoà i. Y cưá»i nói tiếp :
- NgỠđâu, hắn là m như váºy lại cà ng bại lá»™ hà nh tung. Lý Ãch há»i :
- Con nha đầu kia đã trúng cổ thuáºt rồi sao còn nói lại hà nh tung cá»§a Lục Minh VÅ© được ? Cao Thanh Vân cảm thấy Lý Ãch há»i tá»›i yếu Ä‘iểm, nhưng bên trong có chá»— nà o sÆ¡ hở thì y chưa nháºn ra. Cao Thanh Vân đáp :
- CÅ©ng là má»™t chuyện tình cá», tệ hữu biết cánh phá giải cổ thuáºt. Chẳng những con nha hoà n khôi phục lại như cÅ© mà đồng thá»i lại còn láºp tức thông tri cho tiểu đệ hay. Lý Ãch liá»n gáºt đầu nói :
- Té ra là thế... Té ra là thế... Gã vừa trầm ngâm suy nghÄ© vừa mắt chiếu ra những tia kỳ quang, hiển nhiên gã đã có Ä‘iá»u linh cảm. Sau má»™t lúc, Lý Ãch cháºm rải nói :
- Trên nguyên tắc, Lục Minh VÅ© đã nghÄ© kế vạn toà n, khắp nÆ¡i phòng bị thì là m gì có chá»— sÆ¡ hở. Hắn Ä‘a tÃnh đủ má»i phương diện, chúng ta tháºt chẳng có biện pháp nà o đỠthi hà nh nữa. Äá»— Biệt Nam há»i :
- Hỡi Æ¡i ! Äã thế thì hà tất chúng ta còn là m mất thì giá» cá»§a Cao huynh má»™t cánh vô Ãch ? Cao Thanh Vân mỉm cưá»i ngắt lá»i :
- Không phải thế ! Không phải thế ! Ngồi nói chuyện vá»›i các vị má»™t lúc, tiểu đệ được lợi không phải nhá», chẳng thể nói là vô Ãch được. Tưởng Nháºm Phan nói ?
- Dù sạo bá»n tiểu đệ cÅ©ng ân háºn. Cao Thanh Vân nói :
- Lý huynh chắc còn có cao kiến khác, chúng ta hãy lắng tai nghe y rồi sẽ thảo luáºn. Hai gã Äá»—, Tưởng Ä‘iá»u nhìn chầm cháºp và o mặt Lý Ãch thấy gã vẻ mặt khác thưá»ng, ngó Cao Thanh Vân mỉm cưá»i gáºt đầu. Hiển nhiên y cảm kÃch Cao Thanh Vân đã coi gã và o hà ng tri kỹ nên cà ng Ä‘em lòng kÃnh má»™, và gã cÅ©ng tá»± an á»§i rất nhiá»u.
|

30-12-2008, 09:55 AM
|
 |
Chà Tôn Thánh Quân
|
|
Tham gia: Jul 2008
Äến từ: Hạ Long City
Bà i gởi: 800
Thá»i gian online: 0 giây
Thanks: 0
Thanked 151 Times in 109 Posts
|
|
Chương: 101
Hoá Huyết Thần Công
Tác giả : Trần Thanh Vân
Chương:101 Lý Tuệ Tâm Hăng Hái Giúp Cao Lang
Lý Ãch thá»§ng thẳng đáp :
- Theo ngu kiến cá»§a tiểu đệ thì chỉ có má»™t biện pháp là dùng kỳ binh để thá»§ thắng. Dù có mạo hiểm mình bị bại lá»™ nhưng bất tất phải úy kỵ. Cao Thanh Vân nghe gã lý luáºn tá» ra rất nể nang và y bắt đầu suy nghÄ©. Sau má»™t lúc, Cao Thanh Vân há»i :
- Tại sao ta lại không cần lo vá» Ä‘iểm đó ? Lý Ãch đáp :
- Vì đối phương đã yên trà phòng bị hoà n toà n rồi thì có Ä‘oán ra việc Cao huynh phác giác địa chỉ cá»§a hắn, tấ mở cuá»™c Ä‘iá»u tra xong má»›i hà nh động. Hắn đã bố tri cách đối phó như thà nh kiến định sẵn. Biến diá»…n đến đâu hắn theo kế hoạch đã vạch ra mà hà nh động đến đó theo thứ tá»±. Hai gã Tưởng, Äá»— Ä‘á»u nghÄ© bụng : "Thế là rõ rà ng lắm rồi, cần chi phải giải thÃch nhiá»u?" Cao Thanh Vân nói :
- Kế hoạch cá»§a Lý huynh tháºt cao thâm trong lúc nhất thá»i. Xin Lý huynh tiếp giục suy luáºn thêm cho. Lý Ãch khiêm nhượng mây câu rồi nói :
- Dá»± mưu cùng phản ứng mau lẹ cá»§a Lục Minh VÅ© như đã nói trên, váºy chúng ta đưa ra kế hoạch mà hắn hoà n toà n không tiên liệu được thì nhất định chương trình cá»§a hắn phải rối loạn hoang mang và lâm và o tình trạng yếu thế ! Cao Thanh Vân vá»— tay khen :
- Tuyệt diệu ! Tuyệt diệu !... Nhưng Lý huynh đã nghÄ© đến biện pháp hạ thá»§ má»™t cách cá»± thể chưa ? Lý Ãch xua tay đáp :
- Chưa. Song tiểu đệ biết rằng tất phải lợi dụng đến ả tiểu tỳ kia. Cao Thanh Vân gáºt đầu nói :
- Tiểu đệ cÅ©ng nghÄ© thế. ÄÆ°á»£c rồi ! Bây giá» chúng ta hãy tạm gác chuyện Lục Minh VÅ©. Äá»— Biệt Nam há»i :
- Chắc Cao huynh đã có chương trình hà nh động ? Cao Thanh Vân đáp :
- Kể ra thì chưa có, nhưng trong lòng đã được khai thông chá»— bế tắc thì những chi tiết nhá» nhặt không thà nh vấn Ä‘á». Y đảo mắt nhin Lý Ãch nói :
- Câu chuyện nà y các vị đã đỠcáºp đến, tiểu đệ đưa ra má»™t chúi thá»§ Ä‘oạn có thể khiến Äá»— huynh và Tưởng huynh không còn e ngại nữa. Tiểu đệ xin nói biện pháp để tùy cá vị châm chước. Äá»— Biệt Nam nói :
- Thằng cha đó tháºt là khả ố. Nhưng nếu Cao huynh ra tay trừng trị gã cÅ©ng không thá»a đáng. Tưởng Nháºm Phan cÅ©ng cho là phải. Cao Thanh Vân nói :
- Äá»™ng thá»§ vá»›i gã chỉ là hạ sách. Tiểu đệ giả là m thầy tướng để coi tướng cho những nhân váºt giang hồ có thể lá»±c và có tiếng tăm nhất ở đất nà y rồi tìm cÆ¡ há»™i thuáºn tiện bái kiến Tưởng huynh và Äá»— huynh khiến cho hết thảy má»i ngưá»i trong thà nh nà y Ä‘á»u hiểu việc đó. Là m như thế thì đừng nói những vị thiếu gia con quan lại không dám gây sá»± vá»›i hai vị mà cả đến ác nhân trong Hắc đạo cÅ©ng phải kiêng ná»… mấy phần. Hai gã Tưởng, Äá»— biết kế nà y tuyệt diệu nhưng hiệu quả ra sao thì chưa hiểu. Huống chi Cao Thanh Vân sai ai đứng ra là m việc nà y ? Nếu là bá»n lưu manh ở chốn quê mùa thì tránh Ä‘i còn chưa được, có lý đâu lại kết bạn vá»›i chúng ? Hai ngưá»i còn Ä‘ang ngần ngại,bá»—ng nghe Lý Ãch há»i:
- Cao huynh đã biết nhân váºt giang hồ nà o nổi tiếng nhất trong bản thà nh chưa ? Cao Thanh Vân đáp :
- Tại hạ biết thế nà o được ? Lý Ãch nói :
- Theo nháºn xét cá»§a tiểu đệ thì lão Tiêu sư Trần VÄ©nh Hiệp là má»™t nhân váºt mà ngưá»i bản thà nh ai cÅ©ng biết tiếng. Cao Thanh Vân ồ má»™t tiếng, rồi nói :
- Äã được Lý huynh đặc biệt nhắc đến thi danh vá»ng ngưá»i nà y nhất định đủ để trấn áp gã kia. Sau đây và i ngà y tiểu đệ sẽ là m xong việc đó. Äá»— Biệt Nam há»i :
- Trần lão tiêu đầu vá» danh vá»ng thì đủ rồi, nhưng Cao huynh không quen biá»t thì là m sao mà má»i lão giúp mình được ? Cao Thanh Vân cưá»i đáp :
- Ở đây không có ngưá»i ngoà i, tiểu đệ nói tháºt cÅ©ng chẳng há» chi : nhân váºt như Trần VÄ©nh Hiệp bất quá chỉ đứng và o hà ng thá» hai hay thứ ba trong võ lâm mà thôi. Lão mà kết giao được vá»›i tiểu đệ thì bạn đồng đạo sẽ kÃnh phục lão gấp mấy lần. Muốn chÆ¡i vá»›i bá»n Hắc đạo ai cÅ©ng cần phải tÃnh toán trước. Nói tóm lại, lão mà giao kết vá»›i tiểu đệ liá»n có thể trấn áp được rất nhiá»u cao thá»§ Hắc đạo. Hai vị cứ yên tâm. Chuyện nà y tuy nhá» má»n song đối vá»›i lão mong còn không được. Lý Ãch nói :
- Cao huynh là báºc hà o kiệt đương thá»i. Y đã nói váºy toà n là sá»± thá»±c, hai vị bất tất phải lo xa.
Hai gã Tưởng, Äá»— chưa biết trong lòng có kinh phục hay không, nhưng Lý Ãch nói váºy, há» không tiện nhắc tá»›i nữa. Bốn ngưá»i nói chuyện hồi lâu rồi Cao Thanh Vân cáo biệt. Lý Ãch nói :
- Tiểu đệ cÅ©ng vỠđầy, được Cao huynh là m bạn đồng hà nh má»™t quãng cà ng tốt. Hai ngưá»i ra khá»i Tưởng gia. Tên thư đồng Ä‘i trước cầm đèn lồng soi đưá»ng. Lý, Cao sông vai Ä‘i sau. Ban đầu hai ngưá»i không lên tiếng nhưng Ä‘i được má»™t quãng, Lý Ãch liá»n hạ quyết tâm, mạnh dạn há»i :
- Cao huynh có muốn đến hà n xá ngồi chơi một lúc không ? Cao Thanh Vân hoan hỷ đáp :
- Hay lắm ! Hai ngưá»i chỉ đối đáp má»™t câu rồi lại lẳng lặng mà đi. Äi má»™t lúc nữa. Lý Ãch lại cất tiếng há»i :
- Tiểu đệ nghĩ mãi mà không hiểu có chỗ nà o để mình hà nh động giúp Cao huynh ? Cao Thanh Vân đáp :
- DÄ© nhiên Lý huynh nghÄ© không ra. Ngay tiểu đệ cÅ©ng không dám cả quyết tin mình vỠý nghÄ© hoang đưá»ng nà y. Lý Ãch nói :
- Cao huynh cứ nói ra. Tiểu đệ quyết không sợ hãi. Cao Thanh Vân đáp :
- Tiểu đệ biết rồi. Lúc Lý huynh quyết định má»i tiểu đệ đến chÆ¡i quý phá»§ là đã hạ quyết tâm chuẩn bị đối phó vá»›i bất cứ sá»± nguy hiểm hay khó khăn từ đâu đưa tá»›i. Có đúng thế không ? Lý Ãch đáp :
- Cao huynh tà i trà hÆ¡n Ä‘á»i, thông suốt má»i lẽ. Tiểu đệ kÃnh phục vô cùng ! Cao Thanh Vân nói :
- Lý huynh dạy quá lá»i. Khi Lý huynh quyết định cùng Ä‘i vá»›i tiểu đệ má»™t quãng đưá»ng, tiểu đệ đã biết rõ Lý huynh có lòng tương trợ. Nhưng những chuyện thù háºn giết tróc trên chồn giang hồ nguy hiểm dị thưá»ng mà mối háºu hoạn không bao giá» hết. Lý huynh không nên dây và o là hÆ¡n. Lý Ãch háºu há»· nói :
- Nghe giá»ng nói Cao huynh như váºy, đủ thấy tiểu đệ có chá»— xuất lá»±c. Nguy hiểm hay háºu hoạn tiểu đệ chẳng cần để tâm, Cao huynh bất tất phải lo xa. Cao Thanh Vân nhanh nhảu đáp :
- Hay lắm ! Chúng la hay vá» quý phá»§ rồi hãy bà n. Chẳng bao lâu hai ngưá»i đã đưa nhau và o má»™t tòa phá»§ đệ rất lá»›n. Lúc nà y đêm đã khuya. Tuy trên hà nh lang có thắp đèn, nhưng không thấy bóng ngưá»i. Lý Ãch cùng Cao thanh Vân và o tròng má»™t tòa viện lạc rồi chá»§ dắt khách và o thư phòng và sai thư đồng pha trà đãi khách. Thư trai cá»§a Lý Ãch cách bố trà tháºt cao nhã thoát tục. Ngoà i bao nhiêu sách vở còn có cổ cầm, bảo kiếm, bà n cá», lò hương. Váºt gì cÅ©ng trong sạch không má»™t vết bụi. Cao Thanh Vân quan sát thư phòng má»™t lúc rồi nói :
- Má»›i và o đã biết chá»§ nhân là tay thoát tục. Lý Ãch nói :
- Cao huynh quá khen rồi ! Chẳng dấu gì Cao huynh. NÆ¡i đây do á muá»™i là Tuệ Quỳnh bố trÃ. Y chuyên vá» cách xếp đặt trong cung thất, nên hà ng ngà y nghiên cứu nghệ thuáºt. Nay được Cao huynh khen ngợi, đủ tá» y đã có chá»— thà nh tá»±u. Cao Thanh Vân khen thêm mấy câu nữa rồi há»i :
- Lý huynh chẳng đã nói có hai vị muá»™i muá»™i ? Váºy còn vị nữa ưa thÃc Ä‘iá»u gi ? Lý Ãch đáp :
- Tuệ Quỳnh là nhị muá»™i. Tam muá»™i là Tuệ Tâm, tuy trà tuệ thông minh, nhưng suốt ngà y chẳng là m gì thì còn Ä‘iá»u chi thÃch thú nữa ? Cao Thanh Vân cưá»i há»i :
- Chắc cô sở trưá»ng vá» chuyện ứng đối thù tiếp. Có đúng thế không ? Lý Ãch gáºt đầu đáp :
- Äúng thế. Không những y hoạt bát hÆ¡n Tuệ Quỳnh, mà còn nói năng trôi chảy hÆ¡n nhiá»u ngưá»i khác... Tưởng cái đó không phải là môn sở trưá»ng cá»§a phụ nữ có đúng không ? Cao Thanh Vân nói :
- Kể vá» bá» thế gia phiệt duyệt như quý phá»§ thì chẳng cần phải nói nhiá»u. Có Ä‘iá»u tiểu đệ muốn là m quen vá»›i cô. Lý Ãch lá»™ vẻ ngạc nhiên đáp :
- Cái đó thì dễ quá ! Tiểu đệ sai tiểu đồng đi kêu y và o đây! Cao Thanh Vân nói :
- Bây giá» muá»™n mất rồi, e rằng kinh động cô có đìá»u không tỉện. Lý Ãch nói :
- Không há» chi. Chắc y cÅ©ng chưa ngá»§. Gã sai thư đồng Ä‘i gá»i Tuệ Tâm. Cao Thanh Vân cÅ©ng không ngăn trở. Y há»i:
- Tuệ Tâm tiểu thư chắc hay ngá»§ nluá»™n phải không? Lý Ãch đáp :
- Äại khái là như váºy. Thá»i gian thức ngá»§ cá»§a y không nhất định, có hôm ngá»§ sá»›m, có hôm ngá»§ muá»™n. Y là con ngưá»i lá»›n máºt tÃnh nết ương ngạnh. Tiểu đệ không hiểu Cao huynh tại sao lại có Ä‘iá»u thÃch thú đối vá»›i y ?
Cao Thanh Vân nói :
- Thế thì hay lắm ! Lý Ãch ngạc nhiên há»i :
- Sao, Cao huynh lại hy vá»ng y là con ngưá»i như váºy ư ? Cao Thanh Vân đáp :
- Theo chá»— tiểu đệ biết thì giữa ông anh và cô em thưá»ng thưá»ng tÃnh tình trái ngược nhau. Vừa rồi Lý huynh bảo Tuệ tiểu thư ưa thÃch bố trà cung thất cùng viên đình, tiểu đệ liá»n nghÄ© ngay đến Tuệ Tâm tiểu thư chắc tÃnh nết khác hẳn cô chị. Lý Ãch há»i :
- Như váºy là là m sao ? Cao Thanh Vân đáp :
- Tiểu đệ chỉ muốn chứng minh sá»± suy Ä‘oán cá»§a mình mà thôi. Tháºt ra câu chuyện không phải giản dị như váºy. Cao Thanh Vân đã tÃnh thầm: "Trước khi chưa thấy mặt Tuệ Tâm, ta không tiện đưa ra ý kiến muốn nhá» cô giúp đỡ. Nếu cô không xinh đẹp rồi mình thu hồi ý lại thì không ổn chút nà o." Lý Ãch cÅ©ng biết Cao Thanh Vân còn có ý định gì, nhưng y không nói ra, gã cÅ©ng không tiện há»i. Hai ngưá»i ngồi nói chuyện lúc nữa thì bên ngoà i có tiếng bước chân vá»ng và o. Chá»›p mắt đã thấy má»™t ngá»n đèn lồng xuất hiện ở cá»a viện soi rõ phÃa sau là má»™t thiếu nữ. Nhãn quang cá»§a Cao Thanh Vân ban đêm cÅ©ng sắc bén phi thưá»ng. Chẳng những y ngá» thấy dáng Ä‘iệu tha thướt cá»§a thiếu nữ mà còn nhìn rõ cả nét mặt xinh đẹp cá»§a cô. Y mừng thầm trong dạ tá»± há»i : "Hay lắm ! Bóng dáng và thái độ cô nà y Ä‘á»n hợp vá»›i nhu cầu cá»§a ta. Có Ä‘iá»u mình chưa hiểu cô có sở trưá»ng vá» cách giả bá»™ không ? Theo thưá»ng tình mà bà n thì phà m ngưá»i mạnh dạng nói năng hoạt bát Ä‘á»u giá»i diá»…n kịch. Thiếu nữ kia gót sen thoăn thoắt tiến và o thư phòng. Cô nổi lên trà ng cưá»i rất lá»t tai há»i :
- Ca ca đưa vá» má»™t vị quý khách nà o đâu ? Cặp mắt lòng Ä‘en lòng trắng phân ra rõ rệt cá»§a cô nhìn thẳng và o mặt Cao Thanh Vân, chứ không thẹn thò như các cô gái khác. Cao Thanh Vân táºp trung ý chÃ, mắt chiếu ra những tia hà n quang dương lên nhìn cô. Trước nay khà thế cá»§a y vẫn kiá»m chế được kẻ khác. Cặp mắt cương nghị cá»§a y khiến đối phương phải thu nhãn quang vá». Lý Tuệ Tâm cảm thấy không I chịu nồi cái nhìn cá»§a chà ng trai nà y, bất giác cô ngó ra chá»— khác để tránh luồng mục quang cá»§a đối phương. Lý Ãch giá»›i thiện :
- Vị nà y là Cao Thanh Vân huynh.... Gã lại trỠvà o Cao Thanh Vân nói :
- Äây là xá muá»™i Tuệ Tâm. Cao Thanh Vân chắp tay nói :
- Tháºt là hân hạnh ! Tháºt là hân hạnh ! Lý Tuệ Tâm khép nép đáp lá»…, cất giá»ng ôn nhu nói :
- Tiện thiếp xin ra mắt tướng công. Lý Ãch kinh dị há»i :
- Ngươi há»c được lối văn nhã như váºy từ hồi nà o ? Lý Tuệ Tâm dịu dà ng đáp :
- Ở trước mặt ca ca, tiểu muá»™i má»›i dám phóng đãng má»™t chút, tưởng không quan hệ gì. Nhưng đối vá»›i quý khách đây dÄ© nhiên phải giữ quy cá»§. Lý Ãch nói :
- Muá»™i muá»™i nói thế thì nghe được lắm. Cao thanh Vân cưá»i thầm nghÄ© bung : "Con nha đầu nà y tháºt là giảo quyệt ! Hiện nhiá»…n thì không thể tranh cưá»ng vá»›i mình được, phải đổi là m thái độ nhu hòa để mình nháºn định thị là cô gái ngoan ngoãn thá»§ lá»…. Rồi thị sẽ nhân khi bất ý trở lại thái độ ương ngạnh vá»›i mình. Chà chà ! Thị định giở thá»§ Ä‘oạn vá»›i má»™t tay lão giang hồ như mình thì không được đâu." Cao Thanh Vân liá»n giả bá»™ ưa thÃch thái độ cá»§a Lý Tuệ Tâm, y nói :
- Tam tiểu thư là giòngg dõi danh môn, tại hạ là kẻ thô lá»—, có chá»— nà o thất lá»… mong liá»u thư nguyên lượng và chỉ giáo cho. Lý Tuệ Tâm vẫn nhìn xuống dịu dà ng đáp :
- Cao đại ca quá khen, tiểu muá»™i không dám đâu. Lý Ãch nói :
- Cao huynh đến chÆ¡i nhà là má»™t Ä‘iá»u bân hạnh cho chúng ta. Tuệ Tâm, ngươi có Ä‘oán được Cao huynh la nhân váºt thế nà o không ? Lý Tuệ Tâm đáp :
- Là m sao tiểu muá»™i có thể Ä‘oán ra được ? Lý Ãch kiên trì giục :
- Ngươi nghĩ thế nà o cứ đoán thế đi ! Không hỠgì cả. Lý Tuệ Tâm đáp :
- Tiểu muá»™i chi cảm thấy Cao đại ca là con ngưá»i khà khái, chẳng biết sợ trá»i sợ đất. Có khi y là má»™t vị tướng quân, phải không ? Lý Ãch vui vẻ cưá»i nói :
- Ngươi Ä‘oán cÅ©ng gần đúng. Lúc nà y, Lý Tuệ Tâm tá» ra là cô gái ôn nhu, xinh đẹp và thông tuệ. Vá»›i kiểu cách nà y mà có chà ng trai nà o ngoạn thưởng cô thì chà ng trai đó nhất định có vấn đỠđưa ra chẳng Ãt thì nhiá»u. Cao Thanh Vân dùng cặp mắt thưởng ngoạn nhìn thiếu nữ nhá» tuổi mê ngưá»i má»™t cách thà nh tháºt chứ không là m bá»™ chút nà o. Lại nghe Lý Tuệ Tâm há»i :
- Phải chăng Lý ca ca muốn ám thị Cao đại ca tuy chẳng phải là má»™t vị tướng quân ở trong quân trưá»ng, nhưng cÅ©ng là má»™t vị võ sÄ© ? Lý Ãch đáp :
- Äúng thế. Cao Thanh Vân nói :
- Tuệ Tâm tiểu thư chỉ quen thù tiếp những báºc nho sÄ© phong lưu mà tại hạ là má»™t kẻ võ phu thô lá»—. Nếu có chá»— thất lá»… đắc tá»™i, mong rằng tiểu thư lượng thứ cho. Lý Tuệ Tâm trong lòng hả hê mỉm cưá»i đáp :
- Cao đại ca văn nhã như váºy thì là dù ngưá»i Ä‘á»c sách cÅ©ng Ãt kẻ bì kịp. Lý Ãch xen và o :
- Hai vị nhất định quanh quẩn ở trong vòng khách sáo nà y mãi chăng? Cao Thanh Vân báºt cưá»i đáp :
- Dĩ nhiên không phải. Lý Tuệ tâm khẽ nói :
- Äó là những lá»i chân tâm cá»§a tiểu muá»™i, tuyệt không má»™t chút khách sáo nà o hết. Má»™t trang nhân tà i tuấn kiệt như Cao đại ca ắt sau nầy là m nên sá»± nghiệp lệch đất nghiêng trá»i. Cao Thanh Vân nói :
- Hy vá»ng cá»§a Tuệ Tâm tiểu thư cao quá. Tại hạ tá»± biết mình còn thấp nhiá»u không thể vá»›i lên cao được. Lý Ãch nói :
- Cứ coi lưởng mạo đưá»ng đưá»ng cá»§a Cao huynh thì lá»i phá»ng Ä‘oán cá»§a tiện muá»™i nhất định không lầm. Cao Thanh Vân nói :
- Lý huynh cÅ©ng bị lệnh muá»™i lừa gạt má»›i tán dương tiểu đệ như váºy. Tháºt đáng tức cưá»i. Bây giá» Cao Thanh Vân biến đổi sắc mặt trở thà nh nghiêm nghị. Dưới cặp mà y Ä‘áºm, cặp mắt chiếu ra những tia tinh quang trấ áp đối phương. Y nhìn chằm chặp và o mặt Lý Tuệ Tâm, bá»—ng đứng báºt dáºy rảo bước đến gần. Khi còn cách chừng ba thước, y dừng lại cúi xuống nhìn cô. Thiếu nữ xinh đẹp nhá» tuổi đột nhiên nổi tÃnh quáºt cưá»ng, ngá»ng đầu lên nhìn y. Hai ngưá»i nhìn nhau má»™t lúc. Cao Thanh Vân há»i :
- Tại hạ bôn tẩu giang hồ lâu năm, hà nh động trong võ lâm còn là vì chúng sinh ở Ä‘á»i, chẳng hiểu Lý cô nương có tin như váºy chăng ? Lý Tuệ Tâm đột nhiên tiêu tan những ý nghÄ© đối nghịch, cắt giá»ng ôn nhu đáp :
- Tiểu muội tin tưởng lắm. Cao Thanh Vân nói :
- Tiểu thư đã lộ vẻ ôn nhu như khoé mắt đủ biết tiểu thư chân tâm tán thà nh tại hạ. Lý Tuệ Tâm đáp :
- Äúng thế ! Nếu tiểu muá»™i không thá»±c lòng tin tưởng thì cÅ©ng kiên cưá»ng hung dữ chẳng kém gì Cao đại ca. Cao Thanh Vân nói :
- Cái đó cÅ©ng không nhất định. Những báºc kỳ tà i đại sÄ© trong thiên hạ, chẳng thiếu chi kẻ tồi bại. Bá»n há» Ä‘á»u có bản lãnh khắc phục được nhưng ngưá»i thông minh tá»± tin. Lý Tuệ Tâm đưa mắt nhìn xuống, không ngá»ng mặt lên, mà những nét xinh đẹp vẫn còn nguyên. Lý Ãch hình như bữa nay là lần đầu má»›i phát giác những tÃnh cách đặc biệt cá»§a cô em. Gã ngÆ¡ ngác nhìn cô, đồng thá»i im lặng không nói gì. Cao Thanh Vân há»i :
- Năm nay tiểu thư bao nhiêu tuổi? Lý Tuệ Tâm đáp :
- Tiểu muội tuổi. Cao Thanh Vần nói :
- Tại hạ cần nhá» cô nương giúp đỡ để tiêu diệt má»™t kẻ tồi bại trong võ lâm. Ngưá»i nà y cả những hà nh vi vô cùng tà n ác đầy mình máu tanh. Nếu đỠhắn sống nữa thì còn nhiá»u ngưá»i mắc phải độc thá»§. Lý Tuệ Tâm ngạc nhiên há»i :
- Có chuyện đó ư ? Cao Thanh Vân đáp : .
- Äây là sá»± thá»±c trăm phần trăm, quyết không nói giỡn vá»›i tiểu thư. Lý Tuệ Tâm há»i :
- Tiểu muội tấm thân bồ liễu yếu ớt thì là m sao mà đương nổi trách nhiệm lớn lao đó ? Cao Thanh Vân đáp :
- Tiểu thư bất tất phải quan tâm vá» Ä‘iểm đó. Cao Thanh Vân nói câu nà y đỠtá» tÃnh cách trá»ng yếu vá» công việc mà y muốn nhá» cô giúp đỡ. Lý Tuệ Tâm nói :
- Nếu Cao đại ca quả có chá»— dùng đến, tiá»n muá»™i đâu dám từ nan. Cao Thanh Vân cả mừng nói :
- Tháºt là may cho tại hạ. Nhất là tiểu thư chưa há»i viện trợ bằng cách gì đã ưng thuáºn liá»n, đủ tá» tiểu thư đởm lược hÆ¡n ngưá»i, trà tuệ cao thâm, có thể gánh ná»—i trá»ng trách. Y lùi lại mấy bước nhìn Lý Ãch nói :
- Tiểu đệ chưa trưng cầu ý kiến cá»§a Lý huynh đã thỉnh lệnh muá»™i trợ giúp là má»™t cỠđộng bất kÃnh... Lý Ãch ngắt lá»i :
- Cao huynh vì muốn thá» thách xá muá»™i là ngưá»i thế nà o nên thi triển thá»§ pháp bất ngá». Tiểu đệ cÅ©ng ý há»™i như váºy khi nà o dám trách Cao huynh ? Có Ä‘iá»u xá muá»™i hãy còn nhá» tuổi lại Ãt kinh nghiệm mà giao cho trá»ng nhiệm, vạn nhất là m lỡ việc thì sao ? Cao Thanh Vân đáp :
- Lý huynh hay yên tâm. Lệnh muá»™i bất quá thay thế má»™t ngưá»i để cho tiểu đệ có thể phóng tay hà nh động mà thôi. Y má»i Lý Tuệ Tâm ngồi xuống ghế rồi má»›i giải thÃch :
- Sở dÄ© tiểu đệ không thể phóng tay triệu táºp những trang tuấn kiệt trong võ lâm vây đánh Lục Minh VÅ© là vì hắn thi triển cổ thuáºt và o má»™t tên tỳ nữ mà chá»§ nhân cá»§a thị lại là má»™t nhân váºt có lai lịch đặc biệt không thỠđể ngưá»i võ lâm bất cứ là ai ngó thấy. Lý Ãch ngẫm nghÄ© má»™t lúc rồi há»i :
- Nếu váºy xá muá»™i mạo xưng là m chá»§ nhân cá»§a ả nữ tỳ kia hay sao ? Cao Thanh Vân đáp :
- Äúng thế. Lý Tuệ Tâm nói :
- Nếu chi chỉ má»™t việc giả mạo là m nữ chá»§ nhân thì tiểu muá»™i tin rằng Cao đại ca chẳng cần phà hÆ¡i sức cÅ©ng kiếm được ngưá»i ngay. Vấn đỠlà ở chá»— còn xảy diá»…n biến phức tạp, nguy hiểm khó khăn, có đúng thế không ? Cao Thanh Vân đáp :
- Phải rồi ! Cuá»™c an bà i nà y cá»§a bá»n tiểu đệ tá»±a như miếng mồi ngon bà y ra để dẫn dụ ác ma và o bẫy. Y nhìn Lý Ãch há»i liếp :
- Chỉ cần sao cho tên ác ma kia đến tòa nhà ná» là hắn mất ưu thế vỠđịa lợi. Có đúng thế không? Lý Ãch đáp :
- Phải lắm ! Nhưng vạn nhất mà xá muá»™i lúc lâm sá»± đâm ra hoang mang, e rằng chẳng những bị há»a sát thân mà còn là m lỡ việc lá»›n, để tên ác ma tri cÆ¡ chạy thoát. Lý Tuệ Tâm hằng đắng má»™t tiếng rồi nói :
- Ca ca ! Ca ca đừng nghĩ rằng tiểu muội vô dụng như thế !
|

30-12-2008, 05:25 PM
|
 |
Chà Tôn Thánh Quân
|
|
Tham gia: Jul 2008
Äến từ: Hạ Long City
Bà i gởi: 800
Thá»i gian online: 0 giây
Thanks: 0
Thanked 151 Times in 109 Posts
|
|
Chương 102
Hoá Huyết Thần Công
Tác giả : Trần Thanh Vân
Chương:102 Cao Thanh Vân Dặn Dò Kế Hoạch
Cao Thanh Vân nói :
- Lệnh huynh nói thế là sá»± thá»±c, chứ không phải nói ngoa. Bây giá» tại hạ xin thuyết minh vá» cách quất hiện. Y từ lừ đưa ngón tay ra đâm và o ngá»n đèn tà u để trên bà n. Lúc chỉ lá»±c xuyên qua không gian rÃt lên veo veo. Ngá»n đèn dầu láºp lức tắt phụt, nhưng trong thư phòng còn má»™t đĩa đèn nữa, nên chỉ tối Ä‘i má»™t phút. Anh em Lý thị đột nhiên phát giác ra Cao Thanh Vân đã mất hút thì không khá»i kinh ngạc. Giữa lúc hai ngưá»i Ä‘ang ngÆ¡ ngác, bá»—ng thấy trong phòng có luồng kình phong xoay chuyển. Ngá»n đèn lây động không ngá»›t. Bất thình lình lại thấy Cao Thanh Vân ngồi nguyên chá»— cÅ©. Cao Thanh Vân chợt ẩn chợt hiện như loà i quá»· mỵ, anh em Lý Ãch bữa nay má»›i thấy chuyện kỳ lạ nà y là lần đầu Ä‘á»u không tin ở mắt mình. Cao Thanh Vân đứng dáºy lại gần bà n thắp đèn lên, y ngó Lý Tuệ Tâm nói :
- Bất quá tiểu đệ thân thá»§ mau lẹ, hà nh động như gió, nên hai vị không nhìn thấy tiểu đệ nhảy ra ngoà i cá»a sổ và lúc nhảy và o cÅ©ng váºy, chứ không phải yêu thuáºt chi hết. Lý Tuệ Tâm nói :
- Thân pháp cá»§a Cao huynh tháºt đã đến độ phi thưá»ng. Lý Ãch nói theo :
- Thân thá»§ Cao huynh như váºy không trách ngưá»i la tặng cho cái ngoại hiệu là Bạch nháºt ThÃch Khách. Cao Thanh Vân nói :
- Thân pháp nà y chưa có chi kỳ lạ. Những ngưá»i mà Lục Minh VÅ© má»i đến viện trợ, bất luáºn nam hay nữ, thân pháp Ä‘á»u mau lẹ như váºy. Anh em Lý thị nghe nói có cả phái nữ trong vụ nà y Ä‘á»u lấy là m hứng thú. Lý Tuệ Tâm há»i :
- Trá»i Æ¡i ! Äà n bà con gái cÅ©ng là m được thế ư ? Cao Thanh Vân đáp :
- Cái đó đã hẳn. Mà không phải chỉ có một cô đâu nhé. Lý Tuệ Tâm nói :
- Bá»n há» là ai váºy ? Ngưá»i có đẹp không ? Cao Thanh Vân gáºt đầu đáp :
- Äẹp lắm ! Má»™t cô cÅ©ng suýt soát bằng tuổi cô. Y là bạn thân cá»§a Tra Tư Liệt công lá» lên gá»i Ân Dương Tinh tuyệt nghệ nghệ cá»§a nhà cô Ãt có địch thá»§ trên chốn giang hồ. Lý Tuệ Tâm nức nở khen :
- Trá»i Æ¡i ? Hay quá nhỉ ! Giả tá»· tiểu muá»™i sá»›m quen biết Cao đại ca thì may ra cÅ©ng há»c được má»™t chút bản lãnh. Lý Ãch nghiêm nghị nói :
- Tra công tá» là kỳ nhân Ä‘á»i nà y. Ngưá»i bạn gái cá»§a chà ng dÄ© nhiên không phải hạng tầm thưá»ng. Tiểu đệ mà được gặp há» má»™t lần thì kiếp nà y không có gì đáng tiếc nữa. Cao Thanh Vân há»i :
- Nếu Lý huynh quả muốn gặp bá»n há» cÅ©ng chẳng khó gì chỉ cần tháºn trá»ng mà thôi. Lý Tuệ Tâm xen và o :
- Gia huynh không thể Ä‘em lòng yêu âu Dương Tinh cô nương, chắ y cÅ©ng tá»± lượng rồi. Cao Thanh Vân cưá»i nói : - Không phải, coi chừng vụ nà y, mà còn má»™t đôi khác nữa. Lý Ãch ngạc nhiên há»i :
- Sao ? Bá»n há» có Ä‘iá»u bất lợi cho tiểu đệ chăng ? Cao Thanh Vân đáp :
- Vá» cặp nhân váºt nà y, tiểu đệ xin giá»i thiệu ngưá»i đà n bà trước. Mụ là ngưá»i xinh đẹp tuyệt thế mà cặp mắt rất lẳng lÆ¡. Cái đó y đã táºp thà nh thói quen rồi nên cả trong câu cưá»i tiếng nói, thưá»ng thưá»ng pha và o những ý vị trêu chá»c đà n ông. Vì sức quyến rÅ© ghê gá»›m như váºy, nên chúng ta có thấy Lý huynh bị mụ là m cho Ä‘iên đảo thần hồn cÅ©ng chẳng có chi quái lạ. Lý Ãch nói : .
- Té ra là thế. Nhưng bây giỠđã được Cao huynh chỉ Ä‘iểm trước, tiểu đệ quyết chẳng dám là m khách Ä‘a tình. Ly Tuệ Tâm há»i :
- Còn ngưá»i đà n ông thì sao ? Cao Thanh Vân đáp :
- Hà n là má»™t nhân váºt đáng chán ghét thứ nhất trên cõi Ä‘á»i nà y. Hắn tên gá»i Tăng Lão Tam lại mang ngoại hiệu là Quỉ Yếm Thần tăng. Hai vị má»›i nghe cải ngoại hiệu cÅ©ng đủ biết hắn không phải là kẻ đáng chán ghét như hạng ngưá»i thông thưá»ng. Tình tháºt mà nói thì lúc ban đầu tiểu đệ gặp hắn cÅ©ng muốn tránh cho xa. Lý Tuệ Tâm cưá»i nói :
- Thế thì thú quá ! Cao Thanh Vân nghiêm nghị há»i :
- ThÃch thú ư ? Tuệ Tâm tiểu thư khi gặp hắn thì cô có muốn cưá»i cÅ©ng không cưá»i ra tiếng được nữa. Hắn có bãn lÄ©nh khiến cho kẻ thù phải chán ngấy, nếu không tá»± sát cÅ©ng phải trốn lánh hắn, chứ không phải chuyện chÆ¡i. Lý Tuệ Tâm thè lưỡi ra há»i :
- Y gặp nữ nhân cÅ©ng không biến đổi tÃnh nết ư? Cao Thanh Vân đáp :
- Chẳng biến đổi chi hết. Vì váºy mà bá»n tạ hạ rất lấy là m kỳ ở chá»— Liá»…u Thiêu Hương lại ưng lấy hắn ! Không hiểu là m sao mụ chung sống vá»i hẳn được ? Lý Ãch nói :
- Những ngưá»i quen biết cá»§a Cao huynh Ä‘á»u ly kỳ quái đản, khiến tiểu đệ nằm mÆ¡ cÅ©ng không tưởng tượng ra được. Chả trách cao nhân thưá»ng nói : Ä‘i trăm dặm đà ng hÆ¡n Ä‘á»c hà ng ngà n cuốn sách. Cao Thanh Vân nói :
- Thiên bạ rá»™ng lá»›n, chẳng thiếu má»™t chuyện kỳ lạ nà o. Nhưng các vị theo đưá»ng chÃnh đạo mà đi nên Ãt thấy việc cổ quái. Y khoanh lay bước lùi rồi lại bước tá»›i trong thư phòng, trù tÃnh kế hoạch.
- Anh em há» Lý cÅ©ng không lên tiếng để khá»i là m gián Ä‘oạn luồng tư tưởng cá»§a Cao Thanh Vân. Sau má»™t lúc Cao Thanh Vân há»i :
- Äại khái chúng ta quyết định như váºy. Lý huynh ! Lý huynh có thể giúp tiểu đệ Ä‘i Lạc Dương má»™t chuyến để đưa tin được chăng ? Äây cÅ©ng là má»™t cÆ¡ há»™i để Lý huynh được gặp bá»n há». Lý Ãch hoan há»· đáp :
- Hay lắm ! Tiểu đệ Ä‘i ngay bây giá». Cao Thanh Vân nói :
- Bây giá» e muá»™n mất rồi ! Lý Ãch đáp :
- Không há» chi. Tiểu đệ quen cả bá»n lại dịch canh gác ở cổng thà nh Lạc Dương. Bất cứ lúc nà o muốn và o thà nh cung được và trong nhà có đủ xe ngá»±a, rất là thuáºn tiện. Cao Thanh Vân nói :
- Thế thì hay lắm ! Lý huynh dùng xe nhà đi Lạc Dương. Sau khi gặp mặt bá»n Tra công tá» rồi, có thể lợi dụng xe ngá»±a để chở má»™t Ãt ngưá»i bà máºt vá» bản thà nh. Y lại nhìn Lý Ãch nghiêm nghị nói :
- Sá»± thá»±c tên ác ma kia hiện ở bản thà nh thá» không phải ở Lạc Ninh. Tin nà y Lý huynh chá»› liệt lá»™ ra ngoà i. Lý Ãch đáp :
- Cao huynh cứ yên tâm. Cao Thanh Vân nói :
- Chuyến nà y Lý huynh đến gặp bá»n Tra công lư rồi còn cà n gặp Bất SÆ¡n và Bất Sân đại sư chùa Thiếu vân, hai vị đại kiếm khách Trình Huyá»n Äạo và Hà Huyá»n Thúc ở phái Võ ÄÆ°Æ¡ng, để báo cho há» hay vá» tình thế nÆ¡i đây. Bá»n há» tá»± biết cách lo liệu, ta chỉ cần thông tri và i Ä‘iá»m cốt yếu để má»i hỠđến trợ tráºn. Y ngẫm nghÄ© má»™t lúc rồi tiếp :
- Còn má»™t Ä‘iểm nữa cần khuất tất Lý huynh má»™t chút, là khi Lý huynh nói vá» mối quan hệ giữa chúng ta xin nháºn tiểu đệ là muá»™i tế tương lai. Cao Thanh Vân lại đảo mắt nhìn Lý Tuệ Tâm thì thấy cô hÆ¡i sững sốt má»™t chút rồi nở má»™t nụ cưá»i rất xinh đẹp. Lý Ãch đáp :
- Äiểm nà y không thà nh vấn Ä‘á», chẳng có chi là khuất tất cả. Nếu thà nh sá»± thá»±c cà ng hay. Gã cưá»i nói tiếp :
- Dĩ nhiên không thể thà nh được, song tiểu đệ đã lấy là m vinh hạnh lắm rồi. Cao Thanh Vân nói :
- Lý huynh dạy quá lá»i. Có Ä‘iá»u từ lúc nà y trở Ä‘i, cách xưng giữa chúng ta cần phải cải biến, và kêu tên, cho tá» ra thân máºt. Lý Ãch há»i :
- Sau khi tiểu đệ động thân, Cao huynh có đi đâu không ? Cao Thanh Vân đáp :
- Tiểu đệ bôn tẩu giang hồ đã quen, trước nay không lo ngại vá» vấn đỠnà y. Gặp đâu là nhà ngã đâu là giưá»ng. Lý Ãch nói :
- Là m thế sao tiện ? Cao huynh cứ ở chá»— tiểu đệ nà y nghỉ ngÆ¡i hay hÆ¡n. Tiện ở chá»— tòa viện nà y ngay bên cá»a ngách, bắt cá»› Cao huynh ra Ä‘i lúc nà o cÅ©ng không lo ngưá»i trong hà n xá trông thấy. Cao Thanh Vân trầm ngâm má»™t chút rồi đáp :
- ÄÆ°á»£c rồi ! Nhưng sau khi Lý huynh động thân, không chừng tiểu đệ cùng lệnh muá»™i cùng đến nhà tệ hữu để gặp nữ chá»§ nhân. Có khi sau đây Ä‘iá»u đệ còn phiá»n Lý huynh tìm má»™t nÆ¡i ổn thá»a nà o khác là m nÆ¡i tạm trú cho Ngô phu nhân. Lý Ãch nói :
- Những cái đó không thà nh vấn Ä‘á». Hà n gia còn có tòa trang viện ở ngoà i thà nh. Ngô phu nhân muốn ở bao lâu cÅ©ng được. Cao Thanh Vân nói :
- Nếu Lý huynh còn có tòa trang viện ở ngoà i thà nh để Ngô phu nhân tạm trú thì là má»™t Ä‘iá»u may man vô cùng. Lý Ãch nói :
- Váºy tiểu đệ Ä‘i thay áo. Xin Cao huynh viết thư trao cho tiểu đệ. Gã và o phòng ngá»§ thay áo. Cao Thanh Vân cầm bút viết thư cho A Liệt. Trong thÆ¡ y chỉ viết mấy Ä‘iá»u trá»ng yếu để khá»i nói miệng không được rà nh mạch. Nhưng có má»™t Ä‘iểm không thể viết thÆ¡ được là vụ Âu Dương Tinh đã gặp Ngô Äinh Hương. Ngay lúc Cao Thanh Vân ra Ä‘i, y đã dặn nà ng không nên nhắc tá»›i chuyện nà y vá»›ii ngưá»i ngoà i, chắc nà ng cÅ©ng không tiết lá»™. Nhưng y muốn phòng bị cho cẩn tháºn, nên dặn Lý Ãch nhắc nà ng kÃn chuyện. Sau ná»a giá», Lý Ãch đã ngồi xe ngá»±a lên đưá»ng. Trong thư phòng chỉ còn lại Cao Thanh Vân và Lý Tuệ Tâm ngồi đối diện dưới ánh đèn. Không phải hai ngưá»i nói chuyện tình ái mà là thương nghị cách hợp tác. Cuá»™c nà y có liên quan đến sá»± an nguy cùng sinh tá» cá»§a Lý Tuệ Tâm. Vì nó quan hệ vô cùng, nên hai ngưá»i Ä‘á»u lá»™ vẻ nghiêm nghị. Cao Thanh Vân há»i :
- Những chuyện liên quan đến vụ tiển thư mạo xưng Ngô phu Nhân, chúng ta đã bà n qua rồi. Chẳng hay tiểu thư có nhớ hết không ? Lý Tuệ Tâm đáp :
- Tiểu muá»™i nhá»› cả rồi. Hay ở chá»— đại ca ước hẹn những ngưá»i trong các môn phái lá»›n đến đây Ä‘á»u chưa ai biết mặt Ngô phu nhân, nên tiểu muá»™i thấy chằng có gì khó khăn. Cao Thanh Vân nói :
- Äúng thế ! Kể ra vụ nà y có đủ Ä‘iá»u kiện thuáºn lợi. Lý Tuệ Tâm nói :
- Nhưng tiểu muá»™i đã giả mạo thì cần phải cho hợp cảnh vá»›i ngưá»i chÃnh trong chuyện. Tá»· như lại sao tiểu muá»™i lại ở má»™t mình trong tòa nhà đó ? Có mối liên quan gì vá»›i Cao đại ca ? Cao Thanh Vân ngắt lá»i :
- Ngưá»i ta không há»i đến những chuyện đó đâu. Lý Tuệ Tâm nói :
- Dù cho ngưá»i ta không há»i, nhưng có lúc chạm trán há», tiểu muá»™i phải kêu đại ca bầng Cao đại ca hay bằng cách nà o ?
Cao Thanh Vân ngẫm nghĩ rồi đáp :
- Việc mưu sát Lục Minh VÅ©, chúng ta chỉ tiến hà nh trong bóng tối, nên trước khi xảy ra sá»± việc, tiểu thư không gặp há» mà sau khi việc xong cÅ©ng không chạm trán. Nhưng vì Ngô Äinh Hương hoà n cảnh đặc biệt và nà ng đã bị Âu Dương Tinh ngó thấy, nên Âu Dương Tinh cô nương thế nà o cÅ©ng đến thăm há»i tiểu thư. DÄ© nhiên ngoà i cô còn có bá»n Tra công tá». Chúng ta phải bà n định kế hoạch cho chu đáo trước Ä‘i. Lý Tuệ Tâm nói :
- Vừa rồi Cao đại ca đã Ä‘em việc Ngô Äinh Hương kể cho gia huynh cùng tiểu muá»™i hay, nhưng tiểu muá»™i thiết nghÄ© nhất định Cao đại ca còn dấu diếm má»™t và i chi tiết. Cao Thanh Vân ngạc nhiên há»i :
- Tại hạ có dấu chi tiết gì đâu ? Lý Tuệ Tâm há»i lại :
- Sau cùng Cao đại ca có nói vá»›i gia huynh là nếu có ngưá»i đến há»i Ngô Äinh Hương lạc lõng nÆ¡i đâu thì ngưá»i đó mà là Bà nh Xuân Thâm thì để y gặp mặt. Phải váºy không ? Cao Thanh Vân đáp :
- Äúng thế ! Lý Tuệ Tâm cưá»i lạt há»i :
- Sao lại còn có chữ nếu ? Chẳng lẽ Bà nh Xuấn Thâm có thể không đến kiếm Ngô Binh Hương chăng ? Cao Thanh Vân ngần ngừ :
- Cái đó... cái đó... Lý Tuệ Tâm nói :
- Thá»±c ra Cao đại ca dùng chữ "nếu" đó cÅ©ng chẳng có Ä‘iá»u chi không ổn. Riêng tiểu muá»™i cảm thấy Cao đại ca nhắc tá»›i việc Bà nh Xuân Thâm đến kiếm, tá» ra thái độ không chắc chắn. Lúc ấy tiểu muá»™i không hiểu Cao đại ca chẳng muốn cho Bà nh Xuân Thâm tá»›i nÆ¡i, hay là đại ca nháºn thấy có phần chắc chắ y không tá»›i nên má»›i buá»™t miệng nói thêm và o chữ "nếu". Cao Thanh Vân đáp :
- Cảm giác cá»§a tiểu thư bén nháºy quá chá»ng ? Lý Tuệ Tâm há»i :
- Thế ra tiểu muội lầm lộn phải không ? Cao Thanh Vân đáp :
- Không phải ! Tiểu thư Ä‘oán đúng lắm. Lý Tuệ Tâm mỉm cưá»i há»i : - Hay lắm ! Váºy Cao đại ca hay cho tiểu muá»™i biết Bà nh Xuân Thâm không tá»›i hay là đại ca không muốn y tá»›i ? Cao Thanh Vân đáp :
- Sá»± thá»±c cả hai trưá»ng hợp Ä‘á»u có lý. Sau khi tại hạ rá»i khá»i Ngô Äinh Hương, tâm tình không bị ảnh hưởng vá» sắc đẹp cá»§a nà ng, nhưng cÅ©ng phát giác ra không muốn cho Bà nh Xuân Thâm trở lại đón nà ng má»›i tháºt là kỳ. Lý Tuệ Tâm há»i bằng má»™t giá»ng tha thiết :
- Tại sao váºy ? Phải chăng nà ng không đáng được Cao đại ca hết lòng thương yêu ? Cao Thanh Vân đáp :
- Äây chẳng phải là vấn đỠđáng hay không đáng thương yêu mà trên đạo nghÄ©a cÅ©ng như trên sá»± tháºt, tại hạ Ä‘á»u chẳng thể cùng nà ng ẩn cư ở Giang Nam. Lý Tuệ Tâm lắc đầu nói :
- Cao đại ca nghÄ© thế không khá»i có Ä‘iá»u quá há»§ láºu. Cao Thanh Vân nói :
- Há»§ láºu cÅ©ng thế mà Ãt tình cảm cÅ©ng váºy. Nói tóm lại tại hạ chẳng thể phạm lá»—i lầm vá»›i Bà nh Xuân Thâm, cÅ©ng chẳng thể vì nà ng mà bá» nghá» hà nh hiệp. Lý Tuệ Tâm giải thÃch :
- Cao đại ca chẳng có Ä‘iá»u chi lầm lá»—i vá»i Bà nh Xuân Thâm. Y không trở lại đón Ngô Äinh Hương thì là kẻ vô tình phụ nghÄ©a, chẳng có quyá»n trách ai được. Cao Thanh Vân lẳng lặng ngó Lý Tuệ Tâm má»™t hồi rồi há»i :
- Bà nh Xuân Thâm có trở lại hay không, chúng ta chỉ phá»ng Ä‘oán mà thôi đã chắc đâu là sá»± thá»±c ? Lý Tuệ Tâm nói :
- Như váºy phải chá» má»™t Ä‘oạn thá»i gian nữa má»›i được. Cao Thanh Vân nhăn nhó cưá»i đáp :
- Tiểu thư nói nghee dá»… dà ng quá. Giả tá»· chở ná»a năm hay má»™t năm Bà nh Xuân Thâm má»›i trở lại đón nà ng đưa Ä‘i thì tại hạ là m thế nà o ? Lý Tuệ Tâm chưng há»ng. Cô dưong cặp mắt trong sáng lên nhìn chà ng trai hà o hùng. Cô hiểu ý tứ Cao Thanh Vân muốn nói, trong thá»i gian đó y đã thương yêu Ngô Äinh Hương má»™t cách sâu xa, mà lại phải chia tau thì Ä‘au khổ cho y biết chừng nà o! Cô ra vẻ đồng tình khẽ nói :
- Xin lỗi Cao đại ca, tiểu muội không nghĩ tới điểm nà y. Cao Thanh Vân nói :
- Cái đó không thể trách tiểu thư được vì chÃnh tại hạ lúc ban đầu cÅ©ng không nghÄ© tá»›i.
- Cao đại ca nói đúng lắm. Giả tá»· trong vòng ná»a năm hay má»™t năm, Bà nh Xuân Thâm má»›i trở lại đón Ngô Dinh Hương thì ngưá»i chịu Ä‘au khổ thứ nhứt là đại ca. Vì nếu nà ng đáng để đại ca phải chÆ¡ đợi thì đại ca Ä‘a chìm đắm và o cuá»™c tình ái sâu Ä‘áºm mà đột nhiên mất Ä‘i thì tháºt là đau thương không thá» nói xiết được. Bằng không đáng thì đại ca chỠđợi thà nh uổng công.
Cao Thanh Vân báºt cưá»i nói :
- Tuy tiểu thư ở chốn thâm khê lại còn Ãt tuổi mà hiểu thế tình khá nhiá»u. Y nguyên là ngưá»i phá»ng khoáng hà o hùng, binh sinh không để ai thương hại mình, nên khôi phục lại thái độ bình thưá»ng được ngay, dưá»ng như chẳng để mối sầu vừa rồi và o dạ. Lý Tuệ Tâm há»i :
- Äừng tán dương tiểu muá»™i nữa ! Cao đại ca còn tÃnh toán gì không ? Cao Thanh Vân hÆ¡i nghiêng đầu vá» phÃa trước dưá»ng như để nhìn cho rõ hÆ¡n gương mặt mỹ miá»u cá»§a ngưá»i thiếu nữ đối diện, y nói :
- Tại hạ muốn nhá» tiểu thư giúp cho. Lý Tuệ Tâm há»i :
- Giúp đỡ bằng cách nà o ? Cao Thanh Vân đáp :
- Chúng ta cùng đến coi Ngô Äinh Hương. Trước mặt nà ng, tiểu thư nên giả vá» tá» thái độ quan tâm đặc biệt đến tại hạ. Là m như váºy nà ng biết câu chuyện khó thà nh mà rút lui. Lý Tuệ Tâm giáºt mình kinh hãi bá»i :
- Sao tiểu muội lại có thể khiến cho y biết là chuyện khó khăn mà rút lui ? Cao Thanh Vân đáp :
- DÄ© nhiên là được. Sau khi nà ng gặp tiểu thá»± rồi, nhất định có ý nghÄ© như váºy. Lý Tuệ Tâm lắc đầu quảy quay nói :
- Không được ! Tiểu muá»™i không tin như váºy. Trong con mắt y, tiểu muá»™i bất quá là má»™t tên nha đầu miệng còn hôi sữa. Cao Thanh Vân đứng dáºy và bảo cô cùng đứng lên. Y Ä‘i xung quanh ngó cô máy lần từ trên xuống dưới. Lý Tuệ Tâm tuy vẫn đà ng hoà ng nhưng bị Cao Thanh Vân ngó lui ngó tá»›i, cô không giữ được vẻ tá»± nhiên và sinh lòng hồi bá»™p. May mà Cao Thanh Vân giữ thái độ rất trang trá»ng, nên cô phải dầy dạn chịu dá»±ng. Cao Thanh Vân coi xong rồi đứng trước mặt cô, trịnh trá»ng tuyên bố :
-Tuệ Tâm tiểu thư ! Tiểu thư quyết không phải là tên nha đầu miệng còn hoi sữa. Trái lại ngoà i vẻ đẹp thiên nhiên, tiểu thư có phong độ dòng dõi quà phải, khiến ngưá»i ta ngó thấy biết ngay là ngưá»i khuê các đại gia được giáo huấn cá»±c kỳ lương hảo. Ngưá»i ta nhất định liên tưởng ngay đến gia thế phú quý cá»§a tiểu thư. Lý Tuệ Tâm thở phà o má»™t cái há»i :
- Tiểu muội ngồi xuống được chưa ? Cao Thanh Vân vội đáp :
- ÄÆ°á»£c, được. Lý Tuệ Tâm ngồi xuống, Ä‘inh thần lại cưá»i nói :
- Trá»i Æ¡i ! Cao đại ca dòm ngó rồi tâng bốc, khiên tiểu muá»™i cÆ¡ hồ đứng không vững. Cao Thanh Vân đáp :
- Tại hạ nói tháºt đấy, chứ không phải tâng bốc đâu. Lý Tuệ Tâm mừng thầm trong bụng há»i :
- Hãy coi như Cao đại ca không gạt tiểu muội, nhưng muốn tiểu muội phải là m gì ? Cao Thanh Vân đáp :
- Chúng ta nói trá là có mối quan hệ há» ngoại nên tại hạ, xin tiểu thư giúp đỡ, mạo xưng là nà ng. DÄ© nhiên Ä‘iá»u cốt yếu thứ nhất là tiểu thư phải tá» vẻ quan tâm đến tại hạ chứ không những chỉ vá» mối liên hệ thân thÃch mà thôi. Tiểu thư đã hiểu ý tại hạ chưa? Lý Tuệ Tâm đáp :
- Hiểu thì hiểu rồi, nhưng biểu diá»…n bằng cách nảo ? Tiểu muá»™i chưa rõ, cần Cao đại ca chỉ giáo cho. Cao Thanh Vân biết rõ Lý Tuệ trâm cố ý là m bá»™ vá»›i mình nên y không hấp tấp, song y cÅ©ng không dám tá» ra cố ý trêu chá»c. Vì thiếu nữ nà y hãy còn là má»™t vị tiểu cô nương, có khi nhân sá»± kÃch thÃch trước nay chưa từng co mà nãy ra mối tình cảm vá»i y, chuyện giả mà thà nh tháºt thì là m thế nà o ? Cao Thanh Vân liá»n giữ thái độ cá»±c kỳ trang trá»ng như ngưá»i hoà n toà n là m má»™t công sá»±. Thái độ nà y trước nay đã Ä‘em lại nhiá»u hiệu quả như ý muốn, nhất là đối vá»›i các cô gái hay ngưá»i nhá» tuổi lại cà ng đắc dụng. Y lảng sang chuyện khác nói :
- Còn má»™t việc tại hạ chưa bà n vá»›i tiểu thư. Lý Tuệ Tâm há»i :
- Việc gì váºy ? Cao Thanh Vân đáp :
- Tiểu thư giả mạo Ngô Äinh Hương chẳng phải là hoà n toà n không nguy hiểm. Tại bạ mong rằng cô nương nên chuẩn bị kế hoạch ở trong lòng má»›i được. Lý Tuệ Tâm há»i :
- Cao đại ca đừng nói cho tiểu muội biết chuyện nguy hiểm, có phải hay hơn không ? Cao Thanh Vân đáp :
- Không được ! Nếu tiểu thư là má»™t cô gái thông thưá»ng thì tại hạ không nên nói ra là phải. Nhưng tiểu thư thông minh tà i trà hÆ¡n ngưá»i thưá»ng xa lắm, nếu biết có chá»— nguy hiá»m, tiểu thư nhất định biết đưá»ng táºn dụng trà tuệ đỠqua bước đưá»ng khò khăn ! Lý Tuệ Tâm la lên :
- Trá»i Æ¡i ! Nhá» Hoà ng Thiên chứng kiến. Äại ca tâng bốc tiểu muá»™i thái quá rồi đó. Äại ca đừng là m thế có được không ? Cao Thanh Vân cưá»i nói :
- Xỉn tiểu thư hãy nghe tại hạ nói đây : Giả tá»· Lục Minh VÅ© hà nh động mau lẹ quá chừng. Hắn sấn và o phòng má»™t cách đột ngá»™t. Khi đó tiểu thư cần sá» dụng thá»§ Ä‘oạn để kéo dà i câu chuyện. Nói má»™t cách khác là tiểu thư nên tranh thá»§ thá»i gian để bá»n tại hạ tá»›i nÆ¡i kịp thá»i. Äồng thá»i tiểu thư nên ghi nhá»› tìm cách nà o để bá»n tại hạ có cÆ¡ há»™i hạ thá»§. Giả tá»· hắn mà bắt tiểu thư để là m con tin thì tháºt là thê thảm !
|

30-12-2008, 05:37 PM
|
 |
Chà Tôn Thánh Quân
|
|
Tham gia: Jul 2008
Äến từ: Hạ Long City
Bà i gởi: 800
Thá»i gian online: 0 giây
Thanks: 0
Thanked 151 Times in 109 Posts
|
|
Chương 103
Hoá Huyết Thần Công
Tác giả : Trần Thanh Vân
Chương 103 Xưa Nay Ngưá»i Äẹp Vẫn Äa Tình
Lý Tuệ Tâm nói:
- ÄÆ°á»£c lắm! Tiểu muá»™i nhá»› cả rồi.
Cao Thanh Vân há»i:
- Bây giá» chúng ta đến chá»— Ngô Äinh Hương được chăng?
Lý Tuệ Tâm vui vẻ đáp:
- Hay lắm ! Lúc nà y tiểu muá»™i lưỡng đến thăm cặp Âu Dương Tinh trước, nhưng bây giá» lại nóng Ä‘i gặp Ngô Äại Thư. Cao Thanh Vân há»i:
- Sao tiểu thư thay đổi ý kiến mau thế?
Lý Tuệ Tâm đáp:
- Cái đó chỉ đáng trách Cao đại ca. Ai bảo đại ca tả cái đẹp cá»§a Ngô Äinh Hương má»™t cạch tá»· mỉ? Nếu nà ng mà không có sức hấp dẫn mãnh tiệt thì con ngưá»i như đại ca quyết nà ng chẳng thể là m cho Ä‘iên đảo được... Hai ngưá»i cùng nhau ra Ä‘i. Cao Thanh Vân há»i:
- Ná»a đêm tiểu thư còn ra Ä‘i, nếu ngưá»i trong nhà biết chuyện nà y có phiá»n trách tiểu thư không? Lý Tuệ Tâm đáp:
- Chỉ cần ca ca đồng ý là được vì song thân cá»§a tiểu muá»™i Ä‘á»u ở Kinh sư. Cao Thanh Vân nghe cô nói thế má»›i yên lòng. Ngoà i cổng háºu đã chuẩn bị sẵn má»™t cá»— xe ngá»±a. Cao Thanh Vân tá»± mình cầm roi ruổi xe. Chẳng mấy chốc đã tá»›i chá»— ở cá»§a Ngô Äinh Hương. Hai ngưá»i dừng xe ở sau nhà . Lý Tuệ Tâm xuống xe đứng cạnh Cao Thanh Vân áp chân tưá»ng. Cô khẽ há»i :
- Cổng viện có khóa không ? Cao Thanh Vân đáp :
- Chúng ta nhảy lên nóc nhà tiến và o để khá»i là m kinh động đến ngưá»i trong nhà . Lý Tuệ Tâm há»i :
- Cao đại ca cõng tiểu muá»™i nhảy lên hay sao ? Cao Thanh Vân há»i lai :
- Phải rồi ! Tiá»u thư có sợ không ? Lý Tuệ Tâm đáp :
- Äây là lần đầu tiên có chuyện nà y. Dù tiểu muá»™i sợ cÅ©ng muốn thá» coi. Cao Thanh Vân đáp :
- Tiểu thư muốn được nếm thá» cÅ©ng không phải chuyện dá»… đâu nhé. Lý Tuệ Tâm nguýt y má»™t cái rồi há»i :
- Äại ca có lẻo mép hÆ¡n cả ca ca cá»§a tiểu muá»™i. Cao Thanh Vân nói :
- Bất quá tại hạ có hảo ý khuyên tiểu thư mà thôi! Lý Tuệ Tâm há»i :
- Dù hảo ý cÅ©ng không ngãn cản được tÃnh hiếu kỳ. Äại ca có tin như váºy không ? Cao Thanh Vân đáp :
- ÄÆ°á»£c rồi ! Váºy chúng ta tiến và o Ä‘i ! Cao Thanh Vân lún thấp ngưá»i xuống. Lý Tuệ Tâm không ngần ngừ gì nữa nằm phục trên lưng y, chẳng những cô dán sát ngưá»i và o mà hai tay còn ôm chặt cổ đối phương. Cao Thanh Vân nhảy vá»t mình lên. Lý Tuệ Tâm tưởng chừng như ngưá»i đằng vân giá vÅ© bay trên không. Cao Thanh Vân nhảy cao hÆ¡n đầu tưá»ng rồi hạ mình xuống nóc nhà má»™t cách nhẹ nhà ng. Y tiếp tục chạy Ä‘i. Lý Tuệ Tâm táºn hưởng nhưng cảm giác kỳ dị, chứ chẳng sợ hãi gì, vì tấm lưng Cao Thanh Vân vừa lá»›n vừa dà y, cô nằm rất vững Vâng và rất tin cáºy chẳng có gì đáng lo. Ngoà i ra khà vị cá»§a ngưá»i khác giống khiến cho thiếu nữ say sưa. Cao Thanh Vân Ä‘i trên nóc nhà rất mau lẹ, chá»›p mắt đã hạ xuống đất. Y khẽ nói :
- Những tòa viện ở trước mặt kia là chỗ ở của nà ng đó, tiểu thư trụt xuống mà đi. Lý Tuệ Tâm lắc đầu đáp :
- Äừng ! Äể qua bên kia rồi sẽ xuống. Cô lắc đầu, ngưá»i cÅ©ng rung động do đó mà bá»™ ngá»±c nở cá»§a cô khiến cho Cao Thanh Vân có cảm giác mê ly. Tuy trong lòng y không có tà niệm và cÅ©ng không rảnh để nghÄ© vÆ¡ nghÄ© vẫn, nhung sá»± kÃch thÃch nà y là m cho sóng lá»ng dà o dạt. Cao Thanh Vân chẳng phải là má»™t thanh niên má»›i ra Ä‘á»i, tuy trong lòng nổi sóng, vẫn trì thá»§ được và trấn tÄ©nh tâm thần. Y còn hiểu rõ tâm tình thiếu nữ đây là lần đầu nên cô tiếp xúc thân vá»›i đà n ông nên có cảm ứng khác thưá»ng. Äó là chuyện dÄ© nhiên. Cao Thanh Vân đứng yên không cất bước, buông hai tay đứng thẳng ngưá»i lên rồi lùn thân mình xuống để hai chân Lý Tuệ Tâm chấm đất. Lý Tuệ Tâm không sao được đà nh rá»i khá»i tấm lưng rá»™ng và lá»±c lưỡng cá»§a ngưá»i đà n ông. Cô vừa thất vá»ng vừa không giữ ý được bÄ©u môi chẳng nói năng gì. Cao Thanh Vân lại thò bà n tay to tướng nắm lấy cánh tay Lý Tuệ Tâm kéo nà ng tiến vá» phÃa trước và khẽ há»i :
- Tiểu thư có hiểu tại sao tại hạ không muốn cõng tiểu thư đi qua bên kia không? Lý Tuệ Tâm lắc đầu không lên tiếng. Cao Thanh Vân lại nói :
- Tiểu thÆ¡ nên biết Ngô Äinh Hương là tay cao thá»§ hạng nhất trong bá»n cân quốc trên thế gian và là nhân váºt lừng danh trong võ lâm. Lý Tuệ Tâm hững hỠđáp :
- Cái đó đại ca đã nói rồi. Cao Thanh Vân nói :
- Nhưng tiá»u thư chưa biết má»™t nhân váºt đã được võ lâm công nháºn là cao thá»§ tất nhiên phải đầy đủ những Ä‘iá»u kiện gì ? Lý Tuệ Tâm có thông minh đến đâu cÅ©ng không thể Ä‘oán được những Ä‘iá»u kiện nà o. Cô lắc đầu đáp :
- Tiểu muội không biết. Cao Thanh Vân nói :
- Äiá»u kiện đó là giết ngưá»i. Thanh âm y đầy vẻ lạnh lẽo vô tình, khiến ngưá»i nghe phải phát sợ. Lý Tuệ Tâm run lên há»i :
- Äại ca bảo sao? Cao Thanh Vân đáp :
- Äại khái con ngưá»i đã có Ä‘i đứng ở võ lâm rồi tiến lên thà nh má»™t tay cao thá»§ được bạn hữu võ lâm thừa nháºn, Ä‘á»u phải trải qua má»™t thá»i gian hiểm nghèo là không bị ngưá»i giết thì phải giết ngưá»i. Lý Tuệ Tâm nói :
- Như váºy má»›i hợp lý. Cao Thanh Vân nói :
- Tiá»u thư biết váºy là hay ! Ngô Äinh Hương đã là cao thá»§ thì không cần há»i cÅ©ng biết nà ng giết nhiá»u ngưá»i chứ, không phải má»™t. Nà ng đã hạ sát ai cÅ©ng chẳng ngần ngại gì, nhất là nhưng ngưá»i mà nà ng nổi lòng ghen tức. Thế là y nói tá»›i đỠmục rồi. Y cố ý cho Lý Tuệ Tâm hay má»™t khi Ngô Äinh Hương nổi lòng ghen tức là giết chết cô ngay. Lý Tuệ Tâm giáºt mình kinh hãi há»i :
- Äại ca Ä‘a dặn tiểu muá»™i phải tá» ra có tình ý vá»›i đại ca kia mà ? Nếu nà ng cÅ©ng giết tiểu muá»™i chỉ vì ghen tuông thì tại sao đại ca lại dặn tiểu muá»™i là m như váºy? Cao Thanh Vân đáp :
- Nếu tiểu thư cứ là m theo lá»i dặn cá»§a tại hạ thì chẳng có Ä‘iá»u gì đáng ngại. Vì theo phương pháp cá»§a tại hạ thì nà ng chỉ trông thấy tiểu thư lúc là cô gái thuần khiết chất phác, không hiểu nhưng chá»— hiểm trá cá»§a con ngưá»i. Tháºm chà nà ng còn nháºn thấy iiểu thư tá»±a hồ chưa tá»± biết mình đã Ä‘em lòng yêu tại hạ Do đó nà ng không sinh lòng ghen tức. Lý Tuệ Tâm gáºt đầu nói :
- Rất có lý ! Rất có lý ! Cao Thanh Vân nói ;
- Tiểu thư thư cứ ngồi trên lưng tại hạ mà đến gần để nà ng nhìn thấy thì cái ấn tượng đầu tiá»…n là giữa tại hạ và tiểu thư đã có mối tình cảm nồng nhiệt. Äá»™ng tác nà y còn tá» ra ý niệm vá» sắc tình. Äó là trạng thái dá»… khiến cho nữ nhân nổi cÆ¡n ghen nhất và đưa đến chá»— giết ngưá»i. Lý Tuệ Tâm cúi đầu xuống đáp :
- Äa tạ đại ca đã sẵn lòng chỉ Ä‘iểm? Tiểu muá»™i biết mình lầm lá»—i rồi. Thái độ dÅ©ng cảm nháºn lá»—i cá»§a Lý Tuệ Tâm khiến cho ngưá»i ta nháºn thấy cô không phải kẻ bất tà i mà là tay trà tuệ hÆ¡n Ä‘á»i. Nếu không là nhân váºt tà i trà kiệt xuất thì Ãt khi nháºn lá»—i má»™t cách mạnh dạn và mau lẹ như váºy. Cao Thanh Vân và Lý Tuệ Tâm Ä‘i qua má»™t trang viện lạc và dãy hà nh lang thì đến cá»a phòng cá»§a Ngô Äinh Hương. Cao Thanh Vân khẽ gõ cá»a phòng hai tiếng. Y dừng lại má»™t chút rồi lại gõ hai tiếng nữa. Tiếng gõ cá»a vừa dứt, cá»a phòng mở rá»™ng không má»™t tiếng động, ánh đèn lò ra ngoà i, má»™t thiếu phụ kiá»u diá»…m tóc rá»§ xuống vai đứng ngay bên cá»a. Chắc giữa lúc cách quãng hai lần gõ cá»a, nà ng đã nhìn ra ngoà i, nên nà ng chỉ ngó qua Lý Tuệ Tâm má»™t cái rồi nhìn thẳng và o mặt Cao Thanh Vân.
Cao Thanh Vân khẽ há»i :
- Có ai trong phòng không ? Thiếu phụ lắc đầu, mái tóc và quần áo cÅ©ng rung rinh. Thêm và o động tác cao nhã khiến ngưá»i ngó thấy nháºn ra là má»™t tác phong cá»§a thiếu phụ quý phái. Nà ng né mình giÆ¡ tay đón khách và o nhà . Cao Thanh Vân nhưá»ng cho Lý Tuệ Tâm Ä‘i trước rồi đến Ngô Äinh Hương. Y và o sau cùng tiện tay khép cá»a phòng lại. Ngô Äinh Hương vẻ đẹp lá»™ng lẫy đưa mắt nhìn Lý Tuệ Tâm mỉm cưá»i nói :
- Má»i cô nương ngồi đây. Cao Thanh Vân tiến lại nhìn Lý Tuệ Tâm cất giá»ng ôn nhu giá»›i thiệu :
- Vị nà y là hảo hữu cá»§a tiểu huynh phương danh là Ngô Äinh Hương, Lý biểu muá»™i kêu y bằng đại thư là phải. Y lại nhìn Ngô Äinh Hương nói :
- Äây là muá»™i tá» cá»§a tại hạ tên gá»i Lý Tuệ Tâm. Y là dòng dõi thế gia trong bản thà nh. Ngô Äinh Hương ồ má»™t tiếng rá»i há»i :
- Té ra là Tuệ Tâm biểu muội. Khi cô nghe biểu ca nhắc đến ta có cảm thấy gì quái lạ không ? Lý Tuệ Tâm ngây thơ đáp :
- Y có rất nhiá»u chuyện quái lạ kể cho tiểu muá»™i nghe. Còn những chuyện liên quan đến đại thư thì tiểu muá»™i không biết nói thế nà o. Ngô Äinh Hương cưá»i nói :
- CÅ©ng chả có gì quan hệ, biểu muá»™i bất tất phải nói nữa. Chúng ta là những ngưá»i đã rèn luyện võ nghệ thì hà nh vi khác vá»›i ngưá»i thế tục, khiến ai cÅ©ng kinh ngạc Có khi há» còn cho là bá»n ta hà nh động khác thưá»ng, trái vá»›i đạo nghÄ©a... Lý Tuệ Tâm đáp :
- Äại thư nói phải lắm. Cổ nhân đã bảo ngưá»i nghÄ©a hiệp vì võ công mà phạm cấm. Những ngưá»i hiểu võ công tuy là m nên hảo sá»± nhưng thưá»ng bị hiểu lầm. Ca ca cá»§a tiểu muá»™i đã Ä‘em đạo lý nà y nói vá»i biểu ca. Ngô Äinh Hương gáºt đầu nói :
- Lệnh huynh nói váºy là phải đó, chắc y là má»™t nhân váºt há»c rá»™ng hiểu nhiá»u. Cao Thanh Vân đáp :
- Có ngưá»i cho y là hạng phong lưu đà ng Ä‘iếm, có kẻ bảo y là vị công tá» thanh nhã trong cõi Ä‘á»i ô trá»c. Nhưng tại hạ thấy y bất quá là con má»t sách. Khi nà o cô nương nghe y thuyết giáo sẽ biết mùi vị. Ngô Äinh Hương nhìn Lý Tuệ Tâm cưá»i nói :
- Bá»n đà n ông thưá»ng có con mắt khinh Ä‘á»i. Chúng ta đừng gây vá»i há». Lý Tuệ Tâm cÅ©ng cưá»i. Xem chừng thái độ hai cô rất dung hợp. Ba ngưá»i Ä‘á»u ngồi xuống ghế nói chuyện ung dung. Ngô Äinh Hương pha trà , rồi lấy hai đĩa trái cây má»i Cao Thanh Vân và Lý Tuệ Tâm. Nà ng khéo léo há»i dò thân thế Lý Tuệ Tâm. Thỉnh thoảng lại xen và o những câu chuyện giang hồ thÃch thú. Ngà y trước nà ng bôn tẩu giang hồ ngưá»i đã xinh đẹp, võ nghệ lại cao thâm, nên chẳng thiếu gì nhân váºt võ lâm thếm chảy nước miếng, bị nà ng coi như trò chÆ¡i trên lòng bà n tay và gây nên nhiá»u chuyện tức cưá»i. Lý Tuệ Tâm là má»™t thiếu nữ nên nghe những chuyện nà y rất lấy là m thÃch thú. Cao Thanh Vân tá»±a như vô tình mà lại có ý ngắm nghÃa ngưá»i thiếu phụ xinh đẹp, thân hình nở nang. Khắp ngưá»i tản ra sức hấp dẫn khiến y cảm thấy cá»±c kỳ khoan khoái. Còn Lý Tuệ Tâm cá» chỉ đưá»ng hoà ng, vẻ ngưá»i thuần khiết. Toà n nhân chá»— nà o cÅ©ng phát ra ánh xuân quang sáng sá»§a khiến ngưá»i ngắm nghÃa quên cả má»i mệt. Má»—i cô có má»™t sở trưá»ng, cưá»i nói vui vẻ dưới ánh đèn, là m cho Cao Thanh Vân cặp mắt hoa lên, tâm tình bối rối. Sau má»™t lúc má»i ngưá»i chuyển câu chuyện và o chÃnh Ä‘á». Ngô Äinh Hương há»i :
- Cao huynh ! Bang đêm Cao huynh dẫn Tuệ Tâm biểu muá»™i tá»›i đây phải chăng muốn tránh cặp mắt cá»§a con Xuân Cúc ? Nà ng nói ra má»™t câu cÅ©ng đủ chá»ng tá» tà i trà cùng kinh nghiệm Ä‘á»u cao hÆ¡n ngưá»i má»™t báºc. Cao Thanh Vân đáp :
- Phải rồi ! Tiểu huynh suy tÃnh lại chỉ có cách cầu biểu muá»™i đến trợ giúp chúng ta. Ngô Äinh Hương há»i :
- Cao huynh nói váºy thì ra tÃnh đến việc hà nh động ngay phải không ? Cao Thanh Vân đáp :
- Äúng thế ! Ngô Äinh Hương trầm ngâm má»™t chút rồi nói :
- Như váºy cÅ©ng hay. Bất luáºn có bắt được Lục Minh VÅ© hay không thì tin tức nà y chằng bao lâu sẽ đồn đại ra khắp thiên hạ. Bà nh Xuân Thâm còn trở lại hay thôi, chá»— dá»±ng tâm cá»§a y thế nà o mình cÅ©ng biết ngay. Cao Thanh Vân đáp :
- Tiểu huynh cÅ©ng nghÄ© thế. Y nghe đến việc bắt Lục Minh VÅ© tất hiểu ngay có Hương muá»™i dÃnh lÃu và o và cÅ©ng Ä‘oán được do tiểu huynh yểm há»™, Hương muá»™i chắc được bình yên vô sá»±. Như váºy chỉ trong vòng má»™t tháng y có trở lại hay không là mình biết rồi.
Lý Tuệ Tâm tá»±a hồ nghe câu chuyện cá»§a hai ngưá»i chẳng hiểu đầu Ä‘uôi chi hết. Thỉnh thoảng cô lại để ý nhìn cách bà i trà trong gian phòng hoặc bóc vá» trái cây đưa cho Cao Thanh Vân. Äá»™ng tác cá»§a cô rất tá»± nhiên, tá»±a hồ có là m những việc đó là chuyện đương nhiên rất hợp nghÄ©a lý. Ngô Äinh Hương tuy ngó thấy nhưng trong lòng cÅ©ng không nãy ra cảm giác gì khác lạ. Do đó cà ng vá» sau nà ng cà ng thấy rõ mối tình thân giữa hai ngưá»i. Cao thanh Vân lại nói :
- Vì Hương muá»™i không thể lá»™ diện trước bá»n ngưá»i phái Lạc Quyên nên tiểu huỳnh đến nhá» biểu muá»™i mạo xưng là m nữ chá»§ nhân. Những Ä‘iá»u nguy hiểm bên trong tiểu huynh đã nói cho y hay, nhưng y là con ngưá»i dÅ©ng cảm quyết không sợ hãi... Ngô Äinh Hương chăm chú nhìn Cao Thanh Vân. Cặp sóng thu cá»§a nà ng vừa biểu lá»™ mối thâm tình lại ra chiá»u ai oán ? Nà ng há»i :
- DÄ© nhiên tiểu muá»™i nên lánh Ä‘i. Cao huynh ! Tiểu muá»™i đến trước Giang Nam hay sao ? Câu há»i nà y có dụng ý sâu xa vì hai ngưá»i đã ước hẹn vá»›i nhau từ trước đến Giang Nam. Cuá»™c ước hẹn nà y là có ý cùng lánh Ä‘i và ở vá»›i nhau. Ngô Äinh Hương dương mắt lên nhìn Cao Thanh Vân đợi chá» chà ng hồi đáp. Bây giá» Cao Thanh Vân má»›i hiểu nồi u oán trong khoé mắt nà ng thì ra nà ng nghÄ© hoà n cảnh ly biệt nhau. Nguyên Ä‘iểm nà y đã có hai trưá»ng hợp : Má»™t là nà ng đến Giang nam trước đỠchá» Cao Thanh Vân thì cuá»™c chia tay nà y bắt quá là lòng nhá»› nhung nhất thá»i. Hai là nà ng Ä‘i Giang Nam rồi vÄ©nh viá»…n phân ly. Nếu là trưá»ng hợp nà y thì chẳng Ä‘i Giang Nam nữa còn hÆ¡n. Sao bằng kéo dà i thá»i gian ở lại đây vá»›i Cao Thanh Vân ? Cao Thanh Vân ngấm ngầm thở dà i. Lòng chà ng xiết ná»—i thê lương mà ngoà i mặt vẫn thản nhiên đáp :
- Hương muá»™i hãy đến tạm trú má»™t thá»i kỳ lại biệt thá»± cá»§a Tuệ Tâm hay hÆ¡n. Ngô Äinh lương cúi đầu trầm tư. Sau má»™t lúc nà ng ngá»ng đầu lên, nét mặt không có dấu vết gì khác lạ. Cái đó là hiện tượng nhân sinh mà nà ng đã trải qua, nà ng có thể kiá»m chế được xúc động trong lòng. Nà ng thản thiên đáp :
- ÄÆ°á»£c lắm ! Tiểu muá»™i ở đâu cÅ©ng váºy. Lý Tuệ Tâm vá»™i nói :
- Ngô đại thư hãy yên tâm. Tòa trang viên ngoà i thà nh cá»§a hà n gia cÅ©ng đầy đủ gia nhân bá»™c phi. Äại thư ở đó chẳng có Ä‘iá»u chi bất tiện. Ngô minh Hương cưá»i mát nói :
- Äại thư chằng khác gì cây bèo không gốc rá»… thì bất cứ ở nÆ¡i nà o cÅ©ng được. Tá»· Tuệ Tâm sá»ng sá». Trong con mắt cô, thiếu phụ xinh đẹp nà y bất cứ vá» phương diện nà o cÅ©ng không giống cây bèo, mà phải là má»™t đóa danh hoa được ngưá»i Ä‘á»i chiá»u chuá»™ng ấp á»§. Vì thế mà Ngô Äinh Hương tá»± và mình như cây bèo trôi khiến ngưá»i nghe phải kinh hãi và sinh lòng lân mẫn. Nhưng Lý Tuệ Tâm không biểu lá»™ chút lòng thương xót mà chỉ giả vá» chẳng hiểu gì, vá»›i nét mặt bâng khuâng. Cao Thanh Vân ruá»™t gan má»m nhÅ©n tá»± há»i : "Ta phải là m thế nà o ? Tại sao ta lại muốn giao nà ng cho Bà nh Xuân Thâm ?" Sá»± thá»±c Ngô Äinh Hương có trở vá» vá»›i Bà nh Xuân Thâm, nà ng sẽ không gặp phải hoà n cảnh bi thảm nà o nữa. Nhưng giữa Cao Thanh Vân và Ngô Äinh Hương, nà ng là m thế chẳng khác gì ánh mây hồng bay lên núi và để mối thương tiếc cho y. Chuyện tình ái giữa hai ngưá»i từ đó phải tiêu tan. Bởi thế mối bi ai cảm động gây cho hai ngưá»i những cảm xúc rất sâu xa. Tình yêu cà ng tha thiết mối Ä‘au khổ cà ng chua cay ? Bầu không khà trong phòng theo ngưá»i mà biến cải. Ngô Äinh Hương đứng dáºy vá»›i lấy cây Ngá»c Tiêu rút ra khá»i túi để lên miệng thổi. Tiếng tiêu réo rất nổi lên những thanh Ä‘iệu rất bi ai giữa lúc đêm khuya tịch mịch cà ng thêm vẻ u oán. Khúc tiêu phảng phất như khóc than, như kể lể thân thế nổi chìm cùng những cuá»™c tao ngá»™ không may. Lý Tuệ Tâm lắng tai nghe má»™t lúc, châu lệ đầm đìa nhá» giá»t mà chÃnh cô không lay biết. Cao Thanh Vân nhắm mắt lại mà nghe. Lòng chà ng cá»±c kỳ hồi há»™p théo tiếng tiêu trầm bá»—ng như cÆ¡n sóng nhô lên hay hụp xuống. Y nghe thanh Ä‘iệu phát ra tá»± đáy tim Ngô Äinh Hương, tuy trong lòng xúc động dạt dà o mà tâm linh đã huấn luyện lâu ngà y thà nh má»™t luồng lá»±c lượng đỠkháng không ngá»›t hoạt động. Nguyên những nhà võ thuáºt nổi tiếng, ngoà i việc rèn luyện thân thá»§, còn phải tu dưỡng tâm linh. Khi những tay cao thá»§ cùng nhau tá»· đấu, hai bên ở và o tình thế quân bình thì ngoà i ná»™i lá»±c còn phải tá»· đấu tâm kế cùng ý chà để phân cao thấp. Vá» phương diện tâm kế tức là quan sát hoà n cảnh chung quanh, tÃnh cách địch nhân để tìm ra chá»— yếu kém đặng đánh và o má»™t đòn có thể thá»§ thắng. Vá» phương diện ý chà là tá»· đấu sức nhẫn nại, và điá»u kiện chá»§ yếu là duy trì khà thế kiên cưá»ng. Vì váºy há» cần phải tu luyện tăm linh để khá»i bị ảnh hưởng cá»§a ngoại giá»›i xâm nháºp. Ngưá»i ta có câu "Núi Thái SÆ¡n vỡ lở trước mặt vẫn không biến sắc, hươu nai nhảy nhót bênh mình cÅ©ng không chá»›p mắt" là theo lý luáºn nà y. Cao Thanh Vân đã tu luyện ý chà rất thâm háºu nên lúc y phóng ra má»™t chiêu Ä‘ao, khà thế mạnh bằng thiên binh vạn mã. Hiện giá» tiếng tiêu thánh thót nỉ non là m cho tâm trà y dao động má»™t lúc rồi tâm linh y tá»± nhiên có má»™t luồng kháng lá»±c à o ạt vô ra để tranh cưá»ng, giữ cho tâm linh khá»i nao núng. DÄ© nhiên lúc nà y Cao Thanh Vân không có ý định như váºy, vì y là ngưá»i đương sá»± trong cuá»™c đã bị cảm động lòng dạ rất đổi bi thương. Tuy nhiên mối xúc cảm cá»§a y cÅ©ng chỉ đến má»™t trình độ nà o rồi tâm linh y bất giác nảy ra lá»±c lượng kháng cá»±. Ngô Äinh Hương thồi tiêu hồi lâu, đột nhiên dừng lại. Nà ng đưa mắt nhìn thấy Lý Tuệ là n nước mắt chứa chan, còn Cao Thanh Vân nhắm mắt ngồi yên, sắc mặt nghiêm nghị. Ngô Äinh Hương thở dà i nói :
- Ta đã tưởng khúc tiêu ta tấu lên đã đến chỗ hoà n hảo, ngỠđâu lại không đúng thế. Lý Tuệ Tâm nói :
- Không phải đâu ! Äại thư thổi tiêu đã tuyệt diệu đến trình độ phi thưá»ng. Ngô Äinh Hương buồn rầu nói :
- Nếu ta mà thổi được đến chá»— tuyệt hảo thì sao lại thấy tình cảm khô kiệt ?... Lý Tuệ Tâm lau nước mắt há»i :
- Äại thư nói váºy là nghÄ©a là m sao ? Ngô Äinh Hương đáp :
- Kỹ nghệ cá»§a ta mà đến chá»— tuyệt diệu thì mối tình cảm trong lòng phải phát ra đến tá»™t độ là m Ä‘iên đảo lòng ngưá»i. Bằng ta không là m được ngưá»i khác cảm động là tại tình cảm cá»§a ta không đủ phong phú. Cái đó ta chỉ tá»± trách mình. Nà ng ngừng lại má»™t chút rồi nói tiếp :
- Trước kia mối tình cảm trong lòng ta cá»±c kỳ phong phú, nhưng hiện nay thì không đủ nữa rồi. Cái đó chứng tá» tình cảm má»—i ngà y Ä‘i và o chá»— khô kiệt. Những câu nà y lý luáºn dÄ© nhiên nà ng nói cho Cao Thanh Vân nghe. Trong lá»i nói có ý trách móc Cao Thanh Vân vẫn nghiá»…m nhiên không cảm xúc vá» khúc Ä‘iệu cá»§a nà ng. Cao Thanh Vân nói :
- Vạn váºt trên thế gian có sinh hóa thì con ngưá»i cÅ©ng Ä‘i đến chá»— tình khô tâm héo. Äó là lẽ tá»± nhiên. Ngưá»i nà o từng trải thế sá»± đã nhiá»u Ä‘á»u không khá»i phát giác ra hiện tượng nà y, tiểu huynh tưởng chẳng có chi là lạ. Äây là y nói thà dụ, ám thị cho Ngô Äinh Hương biết vì y hiện giá» không còn là gã thiếu niên, đối vá»i thế tình y đã khám phá ra má»i sá»± bi ẩn, nên bất cứ trước hoà n cảnh nà o y cÅ©ng coi bằngg cặp mắt lạnh lùng. Lý Tuệ Tâm là má»™t thiếu nữ băng thanh ngá»c khiết, thông tuệ phi thưá»ng. Cô có thể ý há»™i được những lý luáºn cá»§a hai ngưá»i. Nhưng cô tá»± biết mình không nên chõ miệng và o, nên cô là m bá»™ chẳng hiểu chi hết và vẫn giữ vẻ mặt bâng khuâng. Ngô Äinh Hương đưa mắt nhìn trá»i qua khe cá»a sổ. Nà ng nhẹ buông tiếng thở dà i nói :
- Xem chừng trá»i sắp sáng rồi....
|

30-12-2008, 05:50 PM
|
 |
Chà Tôn Thánh Quân
|
|
Tham gia: Jul 2008
Äến từ: Hạ Long City
Bà i gởi: 800
Thá»i gian online: 0 giây
Thanks: 0
Thanked 151 Times in 109 Posts
|
|
Chương 104
Hoá Huyết Thần Công
Tác giả : Trần Thanh Vân
Chương 104 Thấy Ngưá»i Äẹp Nổi Dạ Quan Hoà i
Cao Thanh Vân đột nhiên đổi giá»ng :
- á»’ ! Chúng ta chưa bà n đến việc chÃnh.
Ngô Äinh Hương há»i :
- Còn việc gì phải bà n nữa ? Tiện thiếp dá»n ra ngoà i thà nh là xong.
Cao Thanh Vân nói :
- Bắt đầu từ ngà y mai, má»—i bữa và o lúc huỳnh hôn cô nương lại cho Xuân Cúc đến chá»— tá»· tá»· cá»§a thị. Thị ra khá»i cá»a thì cô nương cÅ©ng lén lút ra ngoà i thà nh. Theo chá»— tại hạ phá»ng Ä‘oán thì chỉ trong vòng mưá»i ngà y là có thể chạm trán Lục Minh VÅ©.
Ngô Äinh Hương há»i :
- Hà ng ngà y tiện thiếp vẫn phải trở vỠđây ở ?
Cao Thanh Vân đáp :
- DÄ© nhiên là thế. Bất cứ trưá»ng hợp nà o cÅ©ng không nên để Xuân Cúc gặp Lý biểu muá»™i. Có như thế thì dù bị trúng cổ thuáºt cá»§a Lục Minh VÅ© má»›i khá»i tiết lá»™ cÆ¡ máºt. Ngô Äinh Hương há»i :
- Hà ng ngà y tiện thiếp cỠphải đi đi lại lại, há chẳng nguy hiểm lắm sao ? Cao Thanh Vân đáp :
- Không há» chi. May ở chá»— hiện giá» má»i ngưá»i hoà n toà n là m việc bà máºt. Cả ngưá»i phái Lạc Xuyên nhiá»u lắm là má»™t hai tên đến đây. Äồng thá»i há» cÅ©ng lẫn tránh trong chá»— kÃn đáo không dám lá»™ diện nên chẳng ai gặp cô đâu. Y ngừng lại má»™t chút rồi tiếp :
- Lục Minh VÅ© bản tÃnh Ä‘a nghi và xảo quyệt, chỉ có kế nà y má»›i khiến hắn mắc bẫy, vì hắn tất đến đây để dò xét. Hai ngưá»i lại bà n nhau thêm má»™t Ãt chi tiết nưa. Tá»· như cá»— xe ngá»±a thưá»ng dùng hà ng ngà y cho Ngô Äinh Hương thì cho Lý Tuệ Tâm ngồi xe tá»›i nÆ¡i rồi nà ng lên ngồi đổi cho thị để ra ngoà i thà nh. Cao, Lý hai ngưá»i từ biệt Ngô Äinh Hương và ước hẹn chiá»u hôm sau để má»™t mình Lý Tuệ Tâm ngồi xe Ä‘i tá»›i dừng á»› sau nhà . Tá»›i đó sẽ do Ngô Äinh Hương dẫn cô và o nhà . Ngô Äinh Hương ngồi xe nà y ra Ä‘i cho đến sáng hãy trở vệ Nhất đán mà Lục Minh VÅ© xuất hiện thì nà ng tạm thá»i ở lại biệt trang ngoà i thà nh. Ra khá»i phòng rồi, Cao Thanh Vân lại cõng Lý Tuệ Tâm nhảy lên đầu tưá»ng hạ mình xuống phÃa sau nhà . Lý Tuệ Tâm dưá»ng như đã có kinh nghiệm, dù cô lưu luyến mùi vị ngồi trên lưng Cao Thanh Vân, nhưng cÅ©ng xuống ngay chứ không dùng dằng ngồi lại. Hai ngưá»i lên xe chạy lẹ vá» Lý phá»§. Trưa hôm sau Lý Ich cÅ©ng vá» tá»›i nÆ¡i. Cùng ngồi xe vá»›i gã có cả A Liệt và Âu Dương Tinh. Hai ngưá»i chưa xuống xe, chỉ có Lý Ãch là theo cổng lá»›n và o nhà . Còn A Liệt và Âu Dương Tinh vẫn ngồi xe chuồn và o phÃa sau nhà đại sảnh má»›i bước xuống. Hai ngưá»i do má»™t tên gia nhân dẫn và o phòng Lý Ãch. A Liệt gặp Cao Thanh Vân mừng rá»— vô cùng. Mấy ngưá»i cùng nhau trò chuyện má»™t hồi rồi thấy tiệc rượu bà y ra. Lý Tuệ Tâm hay tin vá»™i chạy ra đón tiếp. Cô thấy A Liệt quả nhiên là má»™t trang thanh niên anh tuấn, mà Âu Dương Tinh cÅ©ng là má»™t thiếu nữ xinh đẹp hoạt bát nói cưá»i vui vẻ. Sắe đẹp cá»§a âu Dương Tinh khiến cho cô phải ngạc nhiên. Bây giá» cô má»›i hiểu những hình dung từ mà Thanh Vân đã dùng để tả nà ng Ä‘á»u đúng sá»± thá»±c, chứ chẳng phải là quá khoa trương. Cuá»™c gặp gỡ ở đây khiến A Liệt hiểu Lý Tuệ Tâm mạo xưng Ngô Äinh Hương để nhá» mồi Lục Minh VÅ© mắc câu. Chà ng còn hiểu rõ vụ nà y cá»±c kỳ nguy hiểm mà Lý Tuệ Tâm không sợ, tá» ra cô là ngưá»i đảm lược, không phải hạng nhi nữ tầm thưá»ng có thể bì kịp, nên chà ng rất kÃnh trá»ng cô. Âu Dương Tinh đối vá»i Lý Tuệ Tâm lại cà ng tương hợp. Có thể nói má»›i gặp nhau má»™t lần mà không khác gì bạn cố trị. Suốt buổi chiá»u hôm ấy, má»i ngưá»i bà n soạn vá» má»i chi tiết. Trong công cuá»™c hà nh động nà y, Lý Ãch hoà n loà n không có việc gì. Vì thế gã hai, ba lần năn nỉ Cao Thanh Vân chia cho gã má»™t chút công tác. Cao Thanh Vân ngẫm nghÄ© hồi lâu má»›i nhưá»ng cho gã việc dong xe đưa đón Lý Tuệ Tâm và Ngô Äinh Hương. Lúc trá»i tảng tảng sáng lại phải đến chá»— Ngô Äinh Hương để chở nà ng và đón Lý Tuệ Tâm vá» nhà . Nếu công việc chỉ có và i bữa thì chẳng há» chi, nhưng nếu kéo dà i hà ng chục ngà y thì Lý Ãch tất phải mệt nhoà i khó lòng chịu nổi. Cao Thanh Vân hóa trang là m tên bồi xe Ä‘i lại các đưá»ng phố để liên lạc vá»›i cao thá»§ võ lâm đã lẩn lút và o thà nh. Y bố trì cách liên lạc xong má»›i trở vá» nÆ¡i trú ngụ. Tòa cổ thánh nà y bá» ngoà i vẫn bình thưá»ng như má»i ngà y chẳng có chi khác lạ. Bất luáºn ở địa phương nà o, phạn Ä‘iếm cÅ©ng như thao trưá»ng, lữ khách cÅ©ng như những nÆ¡i công cá»™ng, không má»™t nhân váºt nà o Ä‘iệu bá»™ khả nghi quất hiện. NgỠđâu lại là nÆ¡i ngá»n lá»a võ lâm Ä‘ang âm á»· sắp đến ngà y nổ tung, khiến ngưá»i ta khó mà tưởng tượng được. Cao Thanh Vân bố trà thiên la địa võng cá»±c kỳ nghiêm nháºt vỠđủ má»i phương Ä‘iện, không còn chá»— sÆ¡ hở, y má»›i yên lâm được má»™t chút. Nhưng trong lòng vẫn khẫn trương vì chưa biết háºu quả ra sao. Bây giá» chỉ còn chá» Lục Mình VÅ© mắc bẫy. Nếu số mạng Lục Minh VÅ© chưa đến ngà y mạt váºn, hắn không chui và o lưới thì chẳng ai là m gì được. Chiá»u tối, Lý Ãch tá»± mình dong xe chở Lý Tuệ Tâm lén lút đến sau nhà Ngô Äinh Hương rồi dừng lại, gã nán lòng chỠđợi. Sau má»™t lúc, đột nhiên má»™t luồng gió thÆ¡m tho xông và o mÅ©i. Lý Ãch giáºt mình kinh hãi, đảo mắt nhìn bốn phÃa, bá»—ng thấy má»™t thiếu phụ cá»±c kỳ xinh đẹp, không biết nà ng đã đến ngồi bên gã tá» lúc nà o ! Lý Ãch biết chắc nà ng là Ngô Äinh Hương. Äể giữ kÃn chuyện, gã vẫn chẳng dám cắt tiếng há»i có đúng là nà ng hay không ? Lý Tuệ Tâm ngồi ở phÃa sau giá»›i thiệu :
- Ngô đại tá»· ! Äây là gia huynh Lý Ãch.
Ngô Äinh Hương cưá»i há»i :
- Té ra là Lý công tá». Sao lại để y dong xe ?
Lý Ãch vá»™i đáp :
- Tại hạ tự mình muốn tham gia, năn nỉ mãi Cao huynh mới cấp cho nhiệm vu nà y.
Ngô Äinh Hương nói :
- Thế má»›i biết có ngưá»i muốn bá» quan trở vá» cô hương thì cÅ©ng có kẻ Ä‘i suốt đêm ngà y cho kịp và o trưá»ng thi. Tiện thiếp phải nghe chuyện giang hồ lại háºn mình chẳng được bưng tai, chạy xa cho rảnh. Lý Tuệ Tâm xuống xe. Ngô Äinh Hương lướt lá»›i bên cô ôm lấy tấm lưng thon khẽ tung mình nhảy lên tưá»ng vượt qua nóc nhà rồi mất hút. Lý Ãch ngó thấy bản lÄ©nh cá»§a nà ng không khá»i lắc đầu lè lưỡi. Lát sau Ngô Dình Hương trở ra xe, Lý Ãch láºp tức cho xe chạy ra ngoà i thà nh. Ngô Äinh Hương đã Ä‘eo mặt nạ lại giữa lúc đêm tối nên tuy nà ng ngồi vá»›i Lý Ãch, ngưá»i ngoà i có trong thấy cà ng không nháºn ra được. Cá»— xe ngá»±a ra ngoà i thà nh rồi trá»i cà ng tối mù mịt, nên Ä‘i thong thả lại.
Lý Ãch khẽ há»i :
- Ngô cô nương ! Sao cô nương không ngồi ẩn trong xe buông rèm xuống ?
Ngô Äinh Hương đáp :
- Tiện thiếp không nghĩ tới biện pháp đó.
Lý Ãch á»§a má»™t tiếng rồi há»i :
- Theo lá»i Cao huynh thì dưá»ng như cô nương không tiện công khai lá»™ diện, có đúng thế không ?
Ngô Äinh Hương đáp :
- Äúng thế.
Lý Ãch há»i :
- Äã váºy tưởng cô nương nên ẩn mình cho kÃn má»›i phải chứ ?
Ngô Äinh Hương đáp :
- Trong tòa cổ thà nh nà y giữa những ngưá»i địa phương vá»›i nhau, tháºt khó mà giữ được bà máºt. Giả tá»· có kẻ thá»™c mách ngó thấy Lý công tá» tá»± nhiên đánh xe mà xe buông rèm, không hiểu bên trong che Ä‘áºy ngưá»i nà o, bắtt há» sinh lòng ngá» vá»±c và động tình hiếu kỳ. Có khi còn đồn đại lá»i kia tiếng ná», hay có ngưá»i nhảy lên coi... Lý Ãch nói :
- Quả đúng thế tháºt ! Ngô Äinh Hương nói :
- Vì váºy mả tiện thiếp phải ngồi liá»n vá»›i công tỠđể ngưá»i ta chẳng lấy chi là m lạ giữa cảnh tượng phong lưu nà y đối vá»›i các vị công tá» dòng sang trở nên hà nh động bình thưá»ng. Nhiá»u lắm là ngưá»i la chỉ muốn coi tiện thiếp có xinh đẹp không chứ chẳng có gì đáng đồn đại.
Lý Ãch nói :
- Äó là diệu kế bà y ra trước mắt để thiên hạ khá»i nghi ngá» mà tại hạ không nghÄ© tá»›i, tháºt là ngu muá»™i.
Ngô Äinh Bương cưá»i nói :
- Ngà y nay chúng ta còn Ä‘i vá»›i nhau, xin Lý huynh chú ý má»™t Ä‘iá»u là chúng ta ngồi trên xe nói chuyện có thể bị ngưá»i khác nghe lén, váºy cần phải dùng trá ngữ bà n đến chuyện gia đình má»›i được, hay là bịa ra má»™t thiên cố sá»± vá» thân thế cá»§a tiện thiếp. Lúc há»i chuyện chỉ nói tá»›i Ä‘iá»u đó...
Lý Ãch vá»™i há»i :
- Bây giá» có sợ ngưá»i nghe lén không ?
Ngô Äinh Hương đáp :
- Bữa nay chỉ má»™t số thá»§ hạ ngó thấy tất há» báo cáo vá»›i cấp trên. Vì váºy mà ngà y mai khi chúng ta xuất hiện thì những ngưá»i có địa vị cao hÆ¡n đến tra xét, không chừng có cả Lục Minh VÅ© nữa. Lý Ãch ngẫm nghÄ© má»™t lúc thấy lá»i phá»ng Ä‘oán cá»§a nà ng rất hợp tình hợp lý. Do đó gã nháºn định Ngô Äinh Hương là má»™t nhân váºt vừa thông tuệ vừa tinh tế trên chốn giang hồ. Sắ đẹp và tà i trà cá»§a nà ng khiến cho gã phải phục sát đất. Lý Ãch bụng bảo dạ : "Ngô Äinh Hương chẳng những xinh đẹp mà còn tà i kiêm văn võ không ngá» việc hôn nhân cá»§a nà ng lại gặp cảnh trá»› trêu, khiến ngưá»i ta phải cảm khái.... Ngô Äinh Hương bá»—ng cất tiếng há»i :
- Công tá» nghÄ© gì váºy ?
Lý Ãch ấp úng :
- Không... Không có chuyện gi hết.
Ngô Äinh Hương há»i :
- Có phải công tá» Ä‘ang nghÄ© má»™t ngưá»i đà bà như tiện thiếp rất là đáng sợ ?
Lý Ãch ngạc Nhiên há»i lại :
- Tại sao mà đáng sợ ?
Ngô Äinh Hương đáp :
- Vì tiện thiếp đã hiểu võ công lại suy nghÄ© rất nhiá»u. Những bản lÄ©nh đó há chẳng khiến ngưá»i phải kinh hãi ?
Lý Ãch đáp :
- Tại hạ không nghĩ đến phương diện đó.
Ngô Äinh Hương há»i :
- Váºy công tá» nghÄ© Ä‘iá»u chi ?
Lý Ãch ngáºp ngừng đáp :
- Tại hạ vừa nghÄ©.... nghÄ© đến việc... Gã không tiện nói rõ nên ấp úng hoà i. Trong lúc nhấ thá»i gã không tìm ra được Ä‘iá»u gì nói dối để lấp liếm, bất giác thẹn đỠmặt lên.
Ngô Äinh Hương bình tỉnh nói :
- Nếu là câu chuyện không tiện nói ra thì thôi, tiện thiếp cÅ©ng chẳng trách công tá». Äây là phương pháp nà ng gieo tang váºt và o tay, bức bách Là Ãch không nói cÅ©ng không được. Vì gã mà không nói ra tức là thừa nháºn trong đầu óc mình đã có ý niệm bất chÃnh khôn bá» mở miệng.
Gã bèn đánh bạo đáp :
- Hỡi Æ¡i ! Tại hạ nghÄ© rằng tà i trà và nhan sắc cá»§a cô nương như váºy thì ngưá»i nà o lấy được cô là m vợ tất đã phải dầy công tu hà nh qua mấy kiếp. Thế mà tại hạ lại nghe nói hôn sá»± cá»§a cô nương dưá»ng như có Ä‘iá»u không được vừa ý.Tại hạ không sao hiểu nổi và đang cảm khái cho cô nương... Ngô Äinh Hương nghe gã ná»›i váºy rất khoan khoái trong lòng. Äồng thá»i Lý Ãch, con ngưá»i văn nhược thư sinh, cÅ©ng sinh mối tình tri ká»· đối vá»›i nà ng. Ngô Äinh Hương bị Lý Ãch va chạm tâm sá»±, bất giác khẽ buông tiếng thở đà i, vẻ mặt đăm chiêu, khiến ngưá»i ngó thấy thương cảm vô cùng !
Lý Ãch nói :
- Xin cô nương miá»…n trách. Tại hạ không cố ý dÃnh lÃu và o Ä‘á»i tư cá»§a cô nương. Chỉ vì...
Ngô Äinh Hương ngắt lá»i :
- Công tỠđừng nói nữa. Tiện thiếp chỉ tá»± Oán mình số pháºn hẩm hỉu.
Lý Ãch không dám lên tiếng, gã để ý ruổi xe Ä‘i được má»™t quảng, bên tai vẫn nghe tiếng thở dà i cá»§a Ngô Äinh Hương, lòng dạ không khá»i rối bá»i. Gã lẳng lặng nghÄ© thầm : "Hồng nhan bạc mệnh vốn từ ngà n xưa, đến bây giá» ta má»›i hiểu được câu nà y rất đúng. Nó còn chứng minh Ngô Äinh Hương xinh đẹp vô cùng má»›i khiến ta đồng tình vá»›i nà ng như váºy." Bá»—ng gã nãy ra ý niệm kỳ dị tá»± há»i : "Nếu nà ng lấy ta thì từ nay được hưởng hạnh phúc rất mãn nguyện. Nhưng ta có dà m lấy nà ng không ?" Câu há»i nà y khiến cho đầu óc gã mê man, vì liên tưởng đến ý kiến cá»§a song thân là phải tìm nÆ¡i vừa xứng đáng vừa đồng quan niệm vá»›i nhà mình, chưa chắc gì gã đã là m cho nà ng được hưởng hanh phúc ? Và cách sinh hoạt ở Ä‘á»i thế nà o má»›i là hạnh phúc ? Tình trạng nà y không giống cuá»™c bà i binh bố tráºn dùng thá»±c lá»±c để đốt phó. Gã chưa dÃnh lÃu và o chuyện tình cảm đãl thấy rất phức tạp, váºy ngưá»i trong cuá»™c chắc còn rắc rối hÆ¡n nhiá»u. Lý Ãch cà ng nghÄ© cà ng hồ đồ không sao giải thÃch được minh bạch. Gã trầm lặng khiến cho ban đêm cà ng tịch mịch, chỉ có tiếng vó ngá»±a lá»™p cá»™p hòa lẫn vá»›i tiếng bảnh xe chạy lá»c cá»c. Äi má»™t Ä‘oạn đưá»ng nữa thì trước mặt đã ẩn hiện có ánh đèn. Bây giá» Lý Ãch má»›i lên giá»ng :
- Äến nÆ¡i rồi !
Ngô Äinh Hương đão mắt nhìn ra nói :
- Quanh đây rất hoang vắng, từ nay công tỠnên nhớ đừng đi đêm một mình tới đây.
Lý Ãch ngạc nhiên há»i : - Tại hạ sợ Ä‘iá»u chi ?
Ngô Äinh Hương lạnh lùng đáp :
- Coi địa hình nÆ¡i đây rất nhiá»u kẻ ăn sương ẩn nấp mà công tá» thân trá»ng thiên kim không nên mạo hiểm.
Lý Ãch nói :
- Cô nương nói rất đúng ! Tại hạ xin ghi lòng.
Chẳng mấy chốc xe ngá»±a đã tá»›i cổng trang. Lý Ãch gá» cổng má»™t lúc, bên trong có ngưá»i lá»›n tiếng há»i vá»ng ra. Khi há» nghe biết công tá» tá»›i nÆ¡i vá»™i thắp đèn lồng xách đến. Mấy tên trang Ä‘inh dắt xe ngá»±a và o trang. Nông trang ở thôn quê cÅ©ng có phong vị riêng biệt. Nhất là ban đêm Ä‘i đưá»ng má»i mệt tá»›i đây cảm thấy thư thái ấm cúng. Tên quản sá»± trong trang láºp tức thu dá»n hai gian phòng. Bá»n trang Ä‘inh cÅ©ng không lá»™ vẻ kinh ngạc. Chúng thấy công tỠđưa ngưá»i thiếu phụ xinh đẹp Ä‘i đêm tá»›i đây thì yên trà là nà ng sẽ ngá»§ lại. Mối quan hệ thế nà o chẳng ai Ä‘oán ra được. Lý Ãch dặn gia Ä‘inh đừng bép xép nói chuyện Ngô Dinh Hương vá»›i ngưá»i ngoà i. Bá»n chúng chỉ biết vâng lá»i. Lý, Ngô hai ngưá»i đáng lý nên Ä‘i ngá»§ ngay để sáng mai vá» thà nh cho sá»›m, nhưng chưa buồn ngá»§ nên cÅ©ng không lên giưá»ng nằm. Vì thế hai ngưá»i ngồi đối ẩm vá»›i nhau để tiêu diệt thì giá». Sau khi nói chuyện má»™t hồi, hai bên hiểu nhau thêm rồi Ä‘i đến chá»— ý hợp tâm đầu, câu chuyện cà ng thêm Ä‘áºm đà ý nhị. Ngô Äinh Hương không phải là má»™t thiếu phụ tầm thưá»ng, nên cách xưng hô giữa hai ngưá»i Ä‘i mau tá»›i chá»— thân máºt chứ không khách sáo nữa.
Lý Ãch chợt nhá»› ra Ä‘iá»u gì liá»n nói :
- Phải rồi ? Sáng mai lúc chúng ta nói chuyện trên xe phải bịa ra một thiên cố sự đế kẻ nghe trộm hiện lầm là sự thực, hỠmới không chú ý đến mình. Nhưng tại hạ chưa hiểu thiên cố sự nà y cần phải thế nà o cho hợp ?
Ngô Äinh Hương trầm ngâm má»™t lát rồi đáp :
- Giữa chúng ta, Ä‘iá»u khiến cho há» tin ngay không ngá» vá»±c gì thì phải đưa ra đỠmục giữa mối quan hệ nam nữ.
Lý Ãch há»i :
- Äối vá»›i tại hạ thì không sao, chỉ sợ ảnh hưởng đến bước đưá»ng tương lai cá»§a cô nương.
Ngô Äinh Hương rất cảm kÃch gã, liá»n đáp :
- Chẳng há» chi. Ngoà i chuyện đó tháºt khó có đỠmục nà o khác. Nà ng dừng lại má»™t chút rồi tiếp :
Có khi Lý huynh chưa hiểu rõ tình trạng cá»§a tiện thiếp cÅ©ng nguy hiểm vô cùng. Bá»n ngưá»i giang hồ mà phát giác ra chân tướng thì chỉ trong năm ngà y là bị há» giết chết.
Lý Ãch kinh hãi nói :
- Nếu váºy thì cô nương nên ẩn lánh là hÆ¡n.
Ngô Äinh Hương há»i :
- Tiện thiếp ẩn lánh ở đây với hỠđược ư?
Lý Ãch há»i :
- Tại sao lại không được ?
Ngô Äinh Hương cưá»i đáp :
- Không được ! Dù tiện thiếp muốn ở, nhưng nÆ¡i đây rất nguy hiểm, vì má»™t là rất gần Lạc Dương, hai là tiện thiếp ở má»™t mình trong trang nà y, tin tức đồn ra ngoà i không khá»i có gian nhân để ý sẽ xảy chuyện lôi thôi, rồi tin tức bị tiết lá»™.
Lý Ãch lắc đầu há»i :
- Váºy cô nương tÃnh sao? Cô nương là má»™t ngưá»i đà n bà mà lại dung nhan mỹ lệ thì bất luáºn Ä‘i đến đâu cÅ©ng không tránh khá»i ngưá»i ta chú ý. Tuy cô bản lãnh cao cưá»ng, song chẳng thể tùy tiện động thá»§ má»™t cách khinh xuất....
Ngô Äinh Hương ngắt lá»i :
- Lẽ xuất cá» cá»§a tiện thiếp chỉ có hai đưá»ng, má»™t là cắt tóc Ä‘i tu, ẩn thân và o chốn Không môn. Hai là phải Ä‘i lấy chồng....
Lý Ãch nói :
- Xuất gia đầu Pháºt cÅ©ng là việc hay, nhưng nếu cô không phải vì lòng tÃn ngưởng mà hảm mình và o chốn Không môn thì chẳng khác gì bị đẩy và o ngục thất. Váºy đưá»ng lối thứ hai có thể là m được.
Ngô Äinh Hương há»i :
- Theo nháºn xét cá»§a tiện thiếp thì trái lại vá»›i ý kiến cá»§a Lý huynh. Xuất gia là biện pháp ổn thá»a hÆ¡n. Còn việc Ä‘i lấy chồng thì Lý huynh thá» nghÄ© coi tiện thiếp nên lấy hạng ngưá»i như thế nà o?
Lý Ãch đáp :
- VỠđiểm nà y cô nương bất tất phải lo ngại vì tà i mạo của cô muốn lấy ai mà chẳng được ?
Ngô Äinh Hương nói :
- Lý huynh lầm rồi ! Theo nháºn xét cá»§a tiện thiếp thì lấy ngưá»i mà mình không thể yêu được, chẳng thà chịu cô đơn tịch mịch còn hÆ¡n. Bằng lấy ngưá»i hợp vá»›i lý tưởng cá»§a mình thì đối phương lại có Ä‘iá»u kiện cao trá»™i mà mình không đáng sánh đôi vá»›i há».
Lý Ãch há»i :
- Vá» Ä‘iểm nà y hoặc giả tại hạ có thể giúp cô nương được, nhưng chưa hiểu cô nương muốn lá»±a hạng ngưá»i nà o má»›i hợp ý ?
Ngô Äinh Hương cưá»i mát đáp :
- Tiện thiếp cũng không biết !
Lý Ãch nói bằng má»™t giá»ng rất thà nh khẩn :
- Tại hạ cÅ©ng hiểu dưới con mắt cá»§a cô nương thì nước biển cả cÅ©ng chưa phải là nhiá»u. Con ngưá»i thông tuệ như cô khó có kẻ lá»t và o mắt xanh được. Còn những nhân sÄ© tuấn kiệt như Cao huynh thì tại hạ không có cách nà o giá»›i thiệu cho cô được. Äiểm nà y chắc cô cÅ©ng đã rõ. Chỉ còn phe văn nhân là dá»… dà ng hÆ¡n nhiá»u.
Ngô Äinh Hương lắc đầu đáp :
- Văn nhân thì không được đâu !
Lý Ãch gáºt đầu nói :
- Dĩ nhiên là thế. Một vị cân quốc anh hùng như cô nương chẳng khi nà o hà i lòng với một kẻ thư sinh yếu ớt.
Ngô Äinh Hương đáp :
- Không phải tiện thiếp có ý nghÄ© như váºy, mà vì văn nhân vẫn câu thúc trong khuôn khổ lá»… tục, tất nhiên ngưá»i ta Ä‘o đắn rất nhiá»u, thì thà nh công thế nà o được ?
Lý Ãch nói :
- Té ra không phải cô nương coi bá»n văn nhược thư sinh là phưá»ng vô dụng.
Ngô Äinh Hương cưá»i đáp :
- Có phải tiện thiếp tìm ngưá»i đánh nhau đâu mà cần đến nhân váºt thông hiểu võ công ?
Lý Ãch suy Ä‘i nghÄ© lại không tìm ra được ngưá»i nà o thÃch hợp vá»›i nà ng. Ngô Äinh Hương lại lên tiếng :
- Thá»±c ra không phải tiện thiếp hợm mình cao quý, mà chỉ cần con ngưá»i mình ưa thÃch thì dù có là m tỳ thiếp cÅ©ng không quan hệ.
Lý Ãch mừng rỡ nói :
- Nếu thế thì được lắm. Tại hạ sẽ lá»±a cho cô nương má»™t nhân váºt phong lưu văn nhã.
Ngô Äinh Hương lắc đầu há»i :
- Hãy tạm gác chuyện đó lại được không?
Lý Ãch đáp :
- ÄÆ°á»£c, được ! Bây giá» cô nương muốn bà n chuyện gì ?
Ngô Äinh Hương nói :
- Chúng ta chưa là xong thiên cố sự.
Lý Ãch rượu đã ngà ngà , đột nhiên đánh bạo nói :
- Trước tình thế nà y, chúng ta có thể nói là tình nhân được không?
Ngô Äinh Hương sững sốt má»™t chút rồi đáp :
- Äối vá»›i ngưá»i trong trang, công tá» nên nói váºy má»›i che được tai mắt há». Lý Ãch nói : - Nhưng chúng ta ngá»§ riêng má»—i ngưá»i má»™t phòng, chúng nhìn thấy là biết ngay, có nói miệng cÅ©ng bằng vô dụng.
Ngô Äinh Hương ngẫm nghÄ© má»™t chút rồi há»i :
- Váºy chúng ta ở cùng má»™t phòng cÅ©ng không sao. Có Ä‘iá»u là m như váºy sợ rồi đây sẽ sinh chuyện rắc rối, tá»· như song thân hoặc vợ con cá»§a Lý huynh cá»± ná»±....
Lý Ãch đáp :
- Tại hạ chưa cưới vợ vá» nhà , Ä‘iểm nà y không cần lắm. Vã lại, tại hạ nghe nói nà ng tÃnh tình ôn nhu, độ lượng rá»™ng rãi. Tại hạ tin rằng dù sá»± thá»±c mình có tỳ thiếp cÅ©ng chẳng ghen tuông. Gã ngừng lại má»™t chút rồi tiếp :
- Còn vá» song thân thì hai lão nhân gia đã có ý nạp thiếp cho tại hạ trước, vì ngưá»i vị hôn thê cá»§a tại hạ còn chịu tang má»™t năm nữa má»›i hết, song thân sợ tại hạ không có ngưá»i trông nom cho mình.
Ngô Äinh Hương ngắt lá»i :
- Nếu thế chúng ta quyết định như váºy ! Trong lòng nà ng đã có cảm giác việc giả mạo nà y không chừng sẽ đưa đến sá»± thá»±c. Vấn đỠlà ở chá»— thá»i gian sá»›m hay muá»™n mà thôi !
Nà ng rót đầy rượu và o chung cá»§a Lý Ãch rồi nói :
- Công tỠvì tiện thiếp mà phải đặt bà y kế hoạch. Mong ngà y sau sẽ có cơ hội báo đáp....
|
 |
|
| |