18-11-2009, 12:35 AM
Chà Tôn Thánh Quân
Tham gia: Feb 2009
Äến từ: USA
Bà i gởi: 12,830
Thá»i gian online: 3 tuần 1 ngà y 14 giá»
Thanks: 1,520
Thanked 27,347 Times in 6,191 Posts
THIÊN NGÂN
Nguyên tác:
Yến Minh.
Dịch thuáºt:
Văn Äà n Việt Nam (
http://******.vn )
------------o0o--------------
Chương 37: Luân Hồi (3)
Khoảnh khắc ấy, Dương Chân tâm hồn phiêu diêu bất định, chỉ thấy quang cảnh trước mắt như bị vỡ vụn hoà n toà n, không có minh há»a thiêu đốt, cÅ©ng không có chút tiếng động nà o. Cúi đầu nhìn xuống dưới chân chỉ là má»™t khối hư vô, ngẩng đầu nhìn lên trá»i cÅ©ng chẳng thấy gì hết, phÃa trước không gian cà ng lúc cà ng trở nên Ä‘en ngòm tịch mịch, cả ngưá»i như rÆ¡i và o trong má»™ng cảnh sâu thẳm, lại như rÆ¡i và o đầm lầy bùn nhão không sao tá»± thoát ra được.
Háºu thiên âm thần cá»§a Dương Chân lẳng lặng chìm xuống, Tiên thiên dương thần tá»± động là m chá»§, lúc nà y hắn tuy là Dương Chân nhưng cÅ©ng không còn là Dương Chân nữa.
Äá»™t nhiên phÃa trước cảnh tượng hư ảo như má»™ng mị, má»™t thanh âm tá»±a hồ như phi thá»±c vá»ng tá»›i.
"Tá»›i đây, tìm lại váºt mà ngươi đã bị thất lạc Ä‘i."
"Thất lạc, ta chẳng có váºt gì bị thất lạc cả." Dương Chân cá»± tuyệt theo bản năng.
Thanh âm lại vang lại câu nói ấy, Dương Chân cũng cố chấp đáp trả một câu như trước, hai bên cứ dùng dằng mãi.
Thanh âm đó trầm tịch giây lát rồi nói vẻ khó xá»: "Äây là sứ mệnh cá»§a chá»§ nhân Cà n Khôn Ấn, ngươi phải có được váºt nà y, không được từ chối."
Dương Chân ngoan cố há»i lại: "Sứ mệnh, ta vì sao lại phải mang sứ mệnh?"
"Vì sao phải có sứ mệnh?" Thanh âm đó lặp Ä‘i lặp lại câu há»i nhiá»u lần, sau cùng chợt buông má»™t tiếng thở dà i, rồi lẩm bẩm như tá»± nói vá»›i mình: "Phải a, cả cuá»™c Ä‘á»i ta chẳng phải đã ôm đồm quá nhiá»u, quá nhiá»u những thứ mà ta không muốn hay sao?"
"Nếu ngươi đã không muốn, váºy thì để cho ông trá»i lá»±a chá»n Ä‘i." Thanh âm đó nói vẻ kiên định.
Trước khi Dương Chân mất đi ý thức, còn rõ rà ng nhìn thấy Mạc Thiên Ca toà n thân phát quang vô cùng thần thánh từ trên cao hạ xuống trước mắt hắn, đưa một bà n tay lên từ từ kéo hắn đi.
Thiên địa đột nhiên chìm nháºp và o má»™t khoảng Ä‘en tối khổng lồ, ý thức cá»§a Dương Chân cÅ©ng theo đó rÆ¡i và o khoảng sâu vô hạn.
Khi đó Tiêu Nguyệt Nhi và Bạch Tiêm Tình ở bên ngoà i tế đà n, trước mặt đột nhiên tối tăm, cả động phủ mù mịt không nhìn thấy gì hết.
Ngay sau đó hai nà ng cùng nhìn thấy má»™t cái bánh xe khổng lồ xám xịt dần bay lên từ giữa tế đà n, vô số phù chú mà u Ä‘en giống như những sinh váºt sống lưu chuyển xung quanh.
Má»™t trà ng âm thanh như tiếng ca, lại như tiếng khóc trầm đục truyá»n ra không gian, tá»±a hồ muốn Ä‘em tất cả hóa thà nh hư vô.
Trong lúc ngÆ¡ ngÆ¡ ngẩn ngẩn, thần trà Dương Chân đột nhiên vượt ra khá»i quầng tối tăm mù mịt ấy trở lại nhân thế, nặng ná» mở hai mắt, phảng phất như vừa trải qua má»™t giấc má»™ng rất dà i, má»™t giấc má»™ng ảm đạm má» mịt.
Hắn Ä‘ang ở trên cái ná»n tròn bằng hắc ngá»c cao cao cá»§a tế đà n, đĩnh đạc ngồi xếp bằng, vững chãi như tượng pháºt.
PhÃa dưới má»™t thiếu nữ tuyệt sắc cÅ©ng Ä‘ang đả tá»a, trong lòng nà ng ta ôm má»™t con con hồ ly trắng tinh. Ngưá»i thì Ä‘ang ngá»§, còn con mắt cá»§a bạch hồ lại lấp loáng hồng quang Ä‘ang nhìn lên trên tế đà n.
"Nguyệt Nhi, Tiểu Bạch, các ngưá»i..." Dương Chân tá»± nhiên phá vỡ im lặng.
Không gian nháy mắt tá»±a hồ vì má»™t tiếng nói ấy mà hồi phục sinh cÆ¡, thiếu nữ mỉm cưá»i la má»™t tiếng nhảy dá»±ng lên, bạch hồ cÅ©ng nhảy ra khá»i lòng cá»§a nà ng ta, má»™t ngưá»i má»™t hồ đồng thá»i vá»t tá»›i chá»— Dương Chân.
"Sư đệ, ngươi không sao chứ, để sư tá»· xem xem... ngươi đã ngồi như váºy má»™t ngà y má»™t đêm rồi, ta rất là lo lắng... úy, quá»· ảnh kia cÅ©ng biến mất rồi."
Trong lòng Dương Chân cảm thấy yên bình vô cùng, mỉm cưá»i mặc cho Tiêu Nguyệt Nhi ngó trên ngó dưới hắn, mồm mép liến thoắng không ngÆ¡i, má»™t sá»± ấm áp từ từ sưởi ấm tâm tình.
Tiêu Nguyệt Nhi đột nhiên dừng lại, hai mắt phát quang nói: "Hi hi, sư đệ, ngươi có cảm giác tu vi đại tiến hay không? Mạc tiá»n bối kia có phải là đã truyá»n cho ngươi pháp lá»±c vô thượng hay không?"
Dương Chân giáºt mình, tắt nụ cưá»i đáp: "Không có, vẫn y như trước, bất quá là ngá»§ má»™t giấc ngắn, ngoà i ra chẳng có gì khác."
Tiêu Nguyệt Nhi chau mà y, quan sát hắn vẻ không tin: "Xem khà sắc của ngươi thì không sai, so với trước đây cảm giác rất không giống nhau, sao lại nói không có biến hóa?"
Dương Chân lại mỉm cưá»i, cÅ©ng chẳng giải thÃch, ánh mắt rÆ¡i xuống trên thân con bạch hồ Ä‘ang thản nhiên ngồi bên, ngạc nhiên nói: "Ngươi là Tiểu Bạch, hay là Bạch... tiá»n bối?"
Thấy Dương Chân quả thá»±c là không sao, Tiêu Nguyệt Nhi vui vẻ cưá»i đáp: "Tiểu Bach là nó, Bạch tiá»n bối cÅ©ng là nó thôi, ha ha."
Dương Chân lại cảm giác bạch hồ có gì đó khác thưá»ng nhưng cÅ©ng không cần nghÄ© nhiá»u, vươn ngưá»i đứng dáºy.
"Cạch!" Má»™t váºt nằng nặng rÆ¡i xuống mặt đất.
Dương Chân thầm kêu kỳ quái, cúi ngưá»i nhặt nó lên, tay cảm thấy nó nặng khác thưá»ng. Äó là má»™t tấm tròn lạnh băng mà u Ä‘en trông không bắt mắt lắm, kÃch thước cÅ©ng không lá»›n hÆ¡n cái đĩa, ở giữa có má»™t lá»— thá»§ng cÅ©ng hình tròn, nặng như má»™t khối thép nguá»™i.
"Äây là cái gì?" Tiêu Nguyệt Nhi đón lấy láºt lên láºt xuống xem xét, không nhìn ra nguồn gốc lại trả lại cho Dương Chân.
Dương Chân lúc nà y má»›i phát hiện dưới chân vốn là chá»— cá»§a tế đà n, giỠđã phẳng lỳ như má»›i tinh, đồng thá»i những phù văn tráºn pháp khắc trên đó cÅ©ng đã biến mất, trông giống như má»™t cái đà n tế hình tròn thông thưá»ng.
"Há»ng bét, cha mà phát hiện ta lén chạy Ä‘i nhất định sẽ phạt ta nặng lắm." Tiêu Nguyệt Nhi vá»— trán nói giá»ng ảo não vạn phần.
"Sư tỷ đi lén à ?" Dương Chân ngạc nhiên.
"Phải, phải, cha từng nói trước kỳ phong há»™i phải cùng vá»›i các sư huynh luyện công, không được lÆ¡ là , nếu không sẽ dùng gia pháp xá» lý, ngay cả lên chá»— ngươi đây cÅ©ng không được." Tiêu Nguyệt Nhi ấm ức trách cứ vị chá»§ tá»a Ngá»c Tiêu Phong.
"Váºy sư tá»· mau quay vá» Ä‘i, cứ đổ tại ta giữ sư tá»· lại là được, sư phụ muốn trách thì cứ để trách ta." Thần niệm cá»§a Dương Chân nháy mắt lướt qua từng chá»— từng chá»— trên Ngá»c Tiêu Phong, trong lòng dấy lên má»™t cảm giác thất vá»ng nhà n nhạt.
"Ừm?" Tiêu Nguyệt Nhi nhón chân, kỳ quái quan sát Dương Chân má»™t hồi, nói vẻ khó hiểu: "Ngươi có thá»±c là tiểu sư đệ cá»§a ta không váºy? Nói ra thì tháºt quái lạ, ngươi trước đây sợ nhất là cha và mẹ ta cÆ¡ mà ?"
Dương Chân nói giá»ng kém vui: "Äừng có nghÄ© báºy, quay vá» nói vá»›i sư phụ, ta cÅ©ng sẽ cố gắng dụng công, sư tá»· cÅ©ng phải ná»— lá»±c, cùng đại sư huynh bá»n há» tại phong há»™i nhất định đại phóng quang mang má»›i được."
"Váºy ta Ä‘i tháºt nhé?" Tiêu Nguyệt Nhi có chút lưu luyến, ánh mắt nà ng chuyển vá» phÃa bạch hồ, đột nhiên nói: "Ta để Tiểu Bạch ở lại là m bạn vá»›i ngươi... Bạch tá»· tá»·, ngưá»i đâu rồi?" Câu sau cùng cá»§a nà ng ta chÃnh là nói vá»›i Bạch Tiêm Tình.
Bạch hồ dùng hà nh động đáp lá»i Tiêu Nguyệt Nhi, lạng ngưá»i má»™t cái đã nhảy lên vai Dương Chân rồi bắt đầu nhắm mắt lim dim.
Tiêu Nguyệt Nhi bất mãn đưa tay dứ dứ lên mÅ©i cá»§a bạch hồ rồi xoay ngưá»i lướt Ä‘i như là n gió vá» lối ra duy nhất cá»§a động phá»§, sau cùng cÅ©ng không quên vẫy tay chà o Dương Chân má»™t cái.
Dương Chân nhìn quanh động phủ một lần nữa như muốn tìm gì đó, nhưng rốt cục ánh mắt lại nhìn vỠbạch hồ nằm trên vai.
"Dương tiểu đệ, ngươi tìm gì thế?" giá»ng nói cá»§a Bạch Tiêm Tình vấn vÃt truyá»n tá»›i.
Dương tiểu đệ, miệng Dương Chân lẩm bẩm lại má»™t lượt, cảm thấy có chút cổ quái không nhịn được há»i: "Ông ta không còn tại thế nữa, ngưá»i không buồn sao?"
Bạch Tiêm Tình trầm mặc hồi lâu không đáp.
"Là ta không tốt, ta nói sai rồi." Dương Chân hoảng hốt xin lỗi.
"Äi rồi thì thôi, cÅ©ng không cần phải trở vá» nữa." Bạch Tiêm Tình u ám nói má»™t câu.
Dương Chân không dám nói nhiá»u, nghÄ© ngợi giây lát rồi thuáºn tay thu lấy tấm thép, Ä‘i thẳng xuyên qua thạch tráºn, ngoái nhìn lại má»™t lượt rồi cắm đầu Ä‘i thẳng vá» phÃa thông đạo tối tăm.
Lúc Ä‘i tá»›i trước lá»— thá»§ng vừa má»›i bị hắn phá mở, hắn lại tế khởi Thiên Tru. Lần nà y chế ngá»± cảm thấy nhẹ nhà ng hÆ¡n rất nhiá»u, liá»n huy kiếm quyết, từng khối từng khối đá lá»›n rá»›t xuống ầm ầm, khói bụi mù mịt, đất đá bịt kÃn toà n bá»™ động phá»§.
Tất cả những gì cá»§a Mạc tiá»n bối, hãy để chúng theo ông ta biến mất ở nÆ¡i nà y thôi. Dương Chân tá»± nhá»§ vá»›i lòng.
Hết chương 37
Tà i sản của huynhba
11-12-2009, 08:49 PM
Cái Thế Ma Nhân
Tham gia: Jan 2009
Äến từ: tuyệt vá»ng
Bà i gởi: 620
Thá»i gian online: 1 giá» 55 phút 51 giây
Thanks: 410
Thanked 572 Times in 124 Posts
THIÊN NGÂN
Nguyên tác:
Yến Minh.
Dịch thuáºt:
Văn Äà n Việt Nam (
http://******.vn )
------------o0o--------------
Chương 38 tiến thoái
Vượt lên tầng mây thăm thẳm, Song Tá» Phong sừng sững chá»c trá»i.
Tại đỉnh núi chìm ngáºp trong mây, má»™t gã thanh niên thản nhiên nằm trên má»™t khối băng nhô ra ngoà i, từng vầng từng vầng sương khói bay xung quanh hắn, bên dưới là vá»±c mây sâu hun hút không thấy đáy.
Thanh niên đó bên ngưá»i còn có má»™t con hồ ly nhá» trắng phau Ä‘ang ngoan ngoãn nằm im.
Chỉ thấy gã thanh niên lẩm bẩm: "Ba trăm ba mươi bảy ngà y đêm rồi... còn lâu lắm mới hết."
Con bạch hồ phe phẩy cái Ä‘uôi lá»›n má»m mại, tá» vẻ hưởng ứng.
Thanh niên đó chÃnh đó chÃnh là Dương Chân, trong thá»i gian diện bÃch hÆ¡n ná»a năm, chỉ có chưa bay ra ngoà i thôi chứ cả ngá»n Song Tá» Phong Ä‘á»u bị hắn thuá»™c là u hết. Trên đỉnh núi, sức ảnh hưởng cá»§a những đợt phong lôi liên hồi vốn hắn đã chẳng coi và o đâu nữa, bởi váºy chá»— nà y lại trở thà nh chá»— mà Dương Chân thÃch tá»›i nhất, má»—i sáng sá»›m Ä‘á»u quen lệ chạy lên đỉnh núi ngắm mặt trá»i má»c, coi như là má»™t cái thú để đỡ nhà m chán.
Bá»i vì kỳ phong há»™i sắp tá»›i gần, các buổi táºp luyện trên Ngá»c Tiêu Phong cà ng lúc cà ng gấp rút, Tiêu Nguyệt Nhi má»™t tháng mà có thá»i gian rá»—i lén lên má»™t lần cÅ©ng khó, hắn ngoà i việc đả tá»a luyện công thì chỉ có thể tá»± mình tìm lấy phương pháp giải buồn mà thôi.
Dương Chân láºt ngưá»i, ngoảnh mặt vá» phÃa bạch hồ: "Nghe ta nói nà y, Bạch tá»· tá»·, ngưá»i sao lại không chịu biến trở lại hình dáng cÅ©, nÆ¡i nà y chỉ có má»™t mình ta, không có ai thấy đâu."
Bạch hồ kêu lên ư ư, trưá»n ngưá»i đưa vuốt cà o cà o lên cổ Dương Chân tá» vẻ bất mãn rồi lại nhanh chóng thu ngưá»i ngồi trên mặt băng chăm chú ngó hắn.
Hồ yêu Bạch Tiêm Tình bình thưá»ng rất Ãt hoạt động, chỉ luôn ẩn trong cÆ¡ thể cá»§a bạch hồ. Dương Chân những lúc cảm thấy buồn đà nh chá»§ động tìm tá»›i đối tượng duy nhất nà y để nói chuyện, nhưng hầu hết là bị lá» tịt Ä‘i, khiến hắn rất chán.
"Dương tiểu đệ, có ngưá»i tá»›i đó."
Äúng lúc Dương Chân cho rằng Bạch Tiêm Tình hôm nay sẽ nhất định không nói chuyện, thì giá»ng nói cá»§a nà ng ta lại âm u phát ra.
Quả nhiên, Dương Chân quay đầu nhìn lại, phÃa đông bắc có má»™t luồng hồng quang Ä‘ang phi độn thấp thoáng ẩn hiện trong vân hà , lao thẳng tá»›i Song Tá» Phong.
Trong lúc ngưá»i kia Ä‘ang lao tá»›i, Dương Chân không nhịn được liá»n thừa cÆ¡ há»i má»™t câu: "Bạch tá»· tá»·, ngưá»i vi sao muốn lưu lại Côn Lôn SÆ¡n, nÆ¡i nà y còn có gì lưu luyến ngưá»i nữa đâu?"
Khi hắn nói thì đạo độn quang kia đã tá»›i rất gần, khà thế bức nhân khiến Dương Chân từ cách mấy dặm đã cảm thấy được. Bạch Tiêm Tình đột nhiên cưá»i dịu dà ng thốt: "Tiểu quá»·, ngươi muốn Ä‘uổi nô gia Ä‘i đó hả?"
Dương Chân giáºt mình chưa kịp đáp lá»i thì đã thấy khối há»a vân phóng tá»›i sưá»n núi, Ä‘ang lượn vòng trên vân hải như má»™t con ruồi, nhanh chóng tìm tá»›i đỉnh núi, hắn chau mà y chăm chú nhìn.
Hắn vốn không có ý thu liá»…m khà tức, kẻ Ä‘ang đến kia là vì hắn? Khà thế cá»§a hắn hung mãnh như váºy, phải chăng có ý bất thiện?
Hắn đưa ngón tay lên miệng thổi ra má»™t hÆ¡i, Thiên Tru kiếm Ä‘ang hấp thu linh khà tinh hoa cá»§a đại địa bất thần phá núi xông ra biến thà nh má»™t vầng trăng cong cong và ng rá»±c lÆ¡ lá»ng trước mặt đỠphòng. Hắn láºp tức ôm Tiểu Bạch phi thân ngồi lên vầng trăng rá»™ng cả trượng ấy, toà n bá»™ động tác chỉ trong má»™t hÆ¡i thở, vô cùng tá»± nhiên tiêu sái.
Má»™t luồng hÆ¡i nóng hừng há»±c nháy mắt đã từ dưới núi xông ngược lên trên rồi ngưng tụ trước mặt Dương Chân ngoà i mưá»i trượng, nhưng hÆ¡i nóng tá»a ra đã k hiến toà n bá»™ khối băng dưới chân hắn tan chảy rồi hóa thà nh vụ khà phiêu tán.
Dương Chân trong lòng rất cảnh giác, lại cảm thấy khà chất nà y có chút quen thuá»™c, lại có chút lạ lẫm nên không dám vá»™i và ng, Ä‘ang định cất tiếng há»i thì chợt thấy quầng há»a vân từ từ tản Ä‘i lá»™ ra má»™t cái đầu há»a kỳ lân hùng dÅ©ng, trên lưng kỳ lân có má»™t ngưá»i Ä‘ang cưỡi. Ngưá»i đó toà n thân mặc áo xám, mái tóc đỠquạch rối bù, khuôn mặt trắng bạch gầy gò còn Ä‘eo má»™t nụ cưá»i nhà n nhạt như có như không.
Ngưá»i vừa tá»›i không phải là kẻ hôn mê suốt ná»a năm tại ÄÆ¡n Dương Tông - Nhạc Thiên thì còn ai và o đây?
"Tiểu tỠngươi rốt cục cũng tỉnh rồi."
"Phải a, nằm ngá»§ má»™t giấc dà i, trong má»™ng thấy tiểu tá» ngươi bị yêu quái nuốt chá»ng, lúc tỉnh lại thì nghe nói ngươi bị Pháp tông ép tá»›i Song Tá» Phong diện bÃch sám hối mất rồi."
Giá»ng nói cá»§a hai ngưá»i Ä‘á»u rất bình đạm, nhưng nghe kỹ lại thấy ẩn chứa vô và n kÃch động cùng hoan há»·.
Xa cách má»™t năm, hai ngưá»i Ä‘á»u đã trưởng thà nh rất nhiá»u, cÅ©ng đã thay đổi rất nhiá»u.
"Con kỳ lân nà y thá»±c đã bị ngươi thu phục rồi, tiểu tá» ngươi tháºt cừ quá!" Ãnh mắt Dương Chân chiếu lên ngưá»i con kỳ lân Ä‘ang nuốt khói phun mây.
"Cái đó tất nhiên, Nhạc Thiên ta là ai chứ, Thiên vương lão tá» còn không sợ, lẽ nà o sợ má»™t con súc sinh hay sao?" Nhạc Thiên vừa dứt lá»i, con kỳ lân bên dưới gầm khẽ má»™t tiếng tá» ra rất bất mãn, suýt nữa hất hắn văng ra ngoà i.
Dương Chân nhìn thấy váºy liá»n báºt cưá»i vui vẻ má»™t hồi, trong lòng thầm nghÄ© gã ta quả nhiên vẫn mặt dà y như trước.
"Hắc, con váºt nà y rốt cục rất muốn giở trò bát nháo vá»›i ta, bất quá không có nhục thân nên nó còn có gì đáng sợ nữa? Nếu không phải lúc đầu ta không kịp phòng bị, nó là m gì có cÆ¡ há»™i xâm nháºp chứ." Nhạc Thiên khó khăn lắm má»›i ngồi yên, lại tái phát bệnh cÅ©, mở miệng khoác lác.
"Phải không đó, ta nghe nói sư phụ ngươi phải Ä‘i mượn Hạo Thiên KÃnh cá»§a sư tổ, bảo bối nà y thần kỳ vô cùng, trong đó còn có má»™t tÃnh năng là khu ma tÃch tà , hoà n thần quy dương, hắc hắc." Dương Chân chẳng há» dung tình láºt tẩy gã.
Nhạc Thiên xoa xoa mÅ©i, nhìn ngang ngó dá»c cưá»i lấp liếm: "Ngươi bết cả rồi à , lần vừa rồi chết Ä‘i sống lại, quả thá»±c là má»™t cÆ¡n đại má»™ng."
Dương Chân má»›i quan sát hắn má»™t hồi, tấm tắc gáºt đầu: "Tiểu tá» ngươi xem ra tu vi lại đại tiến, ta tháºt là chạy theo không kịp rồi."
Nhạc Thiên gáºt đầu nói: "CÅ©ng xem như là gặp há»a mà được phúc, vừa vặn kịp lúc phong há»™i."
Dương Chân đưa ánh mắt thông cảm nhìn gã, rồi lại nhá»› tá»›i hoà n cảnh cá»§a mình không khá»i tiu nghỉu: "Tiểu tá» ngươi vẫn còn may, ta má»›i là gặp hạn."
Nhạc Thiên đột nhiên bừng tỉnh nói: "Ãi, nghe đây, Dương tiểu tá» ngươi lúc trước gặp ta còn gá»i suốt là sư huynh nà y, sư huynh ná», má»™t giấc tỉnh lại thì ngươi đã đổi thà nh tiểu tá» dà i, tiểu tá» ngắn, hắc hắc, không coi sư huynh nà y và o đâu nữa phải không?"
Dương Chân giáºt mình, trong lòng suy tÃnh nhưng ngoà i miệng vẫn mỉm cưá»i khiêu khÃch: "Muốn là m sư huynh, đánh bại ta rồi hẵng tÃnh, ở nÆ¡i đây suốt hÆ¡n ná»a năm, ta buồn tá»›i má»c mốc lên rồi." Nói Ä‘oạn hắn ôm bạch hồ khởi ngá»± Thiên Tru.
Nhạc Thiên trợn mắt ngó Dương Chân lướt phải lướt trái, liên tục gáºt đầu rồi sau cùng má»›i là m ra vẻ ngạc nhiên thốt: "Tiểu tá» ngươi có gì đó không giống, bất quá bá»™ dạng ngươi như váºy ta má»›i thÃch. Bất quá..."
Giá»ng nói cá»§a gã chợt biến đổi thà nh rất tá»± tin: "Sư huynh ta đây hiện tại có thể không thèm coi cả Sở Thắng Y và o mắt, cái chén cá»§a con nghé con cá»§a ta cÅ©ng để cho ngươi uống đầy má»™t bình rồi, cho dù tiểu tá» ngươi pháp môn cổ quái nhưng tu vi bất quá cÅ©ng chỉ ở mức đại thà nh cá»§a Kim Äan, đừng bảo ta không cảnh cáo ngươi trước nhé."
"Con nghé con?" Ãnh mắt Dương Chân hướng vá» phÃa con há»a kỳ lân Ä‘ang uy phong lẫm liệt, trong lòng không khá»i cưá»i thầm, bất giác thốt: "Nhạc tiểu tá», ngươi tháºt không biết thưởng thức, ta cảm thấy ấm ức thay cho con kỳ lân cá»§a ngươi."
"Nghé con, tiểu tá» kia dám xem thưá»ng ngươi, mau lên cho ta coi!" Nhạc Thiên đầy vẻ tá»± tin lắc ngưá»i nhảy xuống.
Dương Chân cưá»i cưá»i, nói vá»›i bạch hồ ở trong lòng: "Bạch tá»· tá»·, con kỳ lân đó ngưá»i rõ hÆ¡n ta nhiá»u, liệu ngưá»i có đánh nổi nó không?"
"Tiểu quá»·, ngươi coi nô gia là cái gì đây, Thú tá»™c sao có thể so vá»›i Hồ tá»™c được, hừ!" Bạch Tiêm Tình lúc nà y phản ứng rất nhanh, trá»±c tiếp truyá»n âm tá»›i tai Dương Chân, rõ rà ng trong lòng Ä‘ang giáºn dữ.
"Là ta sai rồi, Bạch tá»· tá»· đừng trách." Dương Chân thà nh tháºt nháºn lá»—i.
Bạch Tiêm Tình thở dà i một hơi không nói gì nữa.
"Cẩn tháºn đó!" Lúc nà y tiếng quát cá»§a Nhạc Thiên đã truyá»n tá»›i.
Dương Chân thấy con kỳ lân xiêu xiêu vẹo vẹo không chịu xông lên, trong lòng cảm thấy kỳ quái. Nhạc Thiên liên tiếp kêu lên hai âm thanh ngắn, con kì lân đó má»›i chịu xông lên phÃa trước.
Äối mặt vá»›i kỳ lân thú nhe nanh múa vuốt, há»a diá»…m hừng há»±c, Dương Chân trong lòng trấn định, động niệm huy xuất Thiên Tru xoay tròn phóng ra tiếng rÃt ầm ầm chém và o cái sừng duy nhất cá»§a nó.
Kỳ lân có chút kinh hoà ng vá»™i phóng hai chân trước bay vá»t lên để tránh, nhưng bị Thiên Tru linh động tá»±a rắn chém như chá»›p và o giữa bụng, tức thì Ä‘au đớn gầm lên má»™t tiếng bay vá»t ra ngoà i, lá»a cháy như những đóa sen đỠrá»±c bay tản ra khắp nÆ¡i.
Kỳ lân trúng má»™t đòn nặng ná» như chim sợ cà nh cong chỉ né không dám đánh, vá»™i và ng đằng vân chạy tuốt ra xa trong tiếng mắng chá»i xối xả cá»§a Nhạc Thiên.
Dương Chân liá»n thu hồi Thiên Tru, ngẫm nghÄ© má»™t chút rồi chợt hiểu, nói: "Nhạc tiểu tá», con váºt đó sợ Thiên Tru cá»§a ta, ha ha..."
Nhạc Thiên chạy ra táºn đằng xa, k hó khăn lắm má»›i bắt được kỳ lân trở vá», lại trèo lên ngồi như trước, vẻ mặt giáºn dữ nhìn Dương Chân đáp: "Tháºt là tà môn, con váºt nà y lẽ nà o trông thì được mà xà i thì lại không xong?"
Dương Chân lắc đầu nói: "E rằng khó trách được nó, nếu là ta tá»± mình đối phó nó, sợ là cÅ©ng chưa chắc chống nổi, Thiên Tru kiếm cá»§a ta là Thiên phách thần binh, bên trong có cả ngà n hồn phách mạnh mẽ cá»§a Yêu tá»™c bị luyện hóa, đối vá»›i Linh thể chÃnh là khắc tinh, kỳ lân cá»§a ngươi tá»± nhiên chưa đánh đã thua rồi."
"Thiên phách thần binh? Có gì hay chứ... ăn một kiếm của ta rồi hẵng nói!" Nhạc thiên nói đoạn định tế khởi Trảm Dương Kiếm.
Dương Chân cÅ©ng Ä‘ang định đáp trả thì vân hải phÃa sau truyá»n vá»ng tá»›i má»™t trà ng tiếng kiếm rÃt, quay đầu nhìn lại, thấy có hai luồng kiếm quang Ä‘ang lao đến, nháy mắt đã áp sát Song Tá» Phong.
Nhạc Thiên thấy váºy liá»n thu binh, niệm chú phất tay, hồng quang chá»›p chá»›p, con kỳ lân hung dữ đã bị thu mất không thấy đâu nữa, rồi bay tá»›i bên cạnh Dương Chân sóng vai đứng trên vách băng lấp lóa.
PhÃa sau bá»n há», ánh mặt trá»i buổi sá»›m phản chiếu mặt băng tạo ra ánh sáng muôn mà u diá»…m lệ phi thưá»ng.
CỠđộng cá»§a hai ngưá»i đã thu hút sá»± chú ý cá»§a ngưá»i má»›i tá»›i, trá»±c tiếp bay vá»t lên rồi nháy mắt đã hạ xuống đến nÆ¡i.
Hai thanh phi kiếm bằng bạch ngá»c hà n khà cuồn cuá»™n lÆ¡ lá»ng phÃa ngoà i núi, má»™t cặp giai nhân tuyệt sắc sánh vai Ä‘i tá»›i. Dương Chân nhìn thấy ngưá»i Ä‘i trước chÃnh là khuôn mặt lâu ngà y không gặp cá»§a Tiêu Thanh Nhi, dưới là n gió núi thổi qua, là n da đỠhồng vô cùng kiá»u diá»…m. Lúc nà y Tiêu Thanh Nhi vừa má»›i từ Vương Mẫu Phong xuất sÆ¡n, đột nhiên thấy Dương Chân cÅ©ng không tránh khá»i kÃch động, nhất thá»i không nói được gì.
"Oa, con khỉ đột nhà ngươi cÅ©ng đã tỉnh lại rồi, tháºt là kẻ xấu sống dai a." Tiêu Nguyệt Nhi nói giá»ng chua ngoa.
"Nguyệt Nhi tiên tá» cÅ©ng xinh đẹp hẳn ra, cà ng thêm mỹ lệ kinh ngưá»i, Nhạc má»— cÅ©ng cảm thấy lòng phà m động Ä‘áºy đó?" Nhạc Thiên đưa tay lên ngá»±c, đấu võ miệng gã sao có thể chịu ở thế hạ phong? Äặc biệt là đối đầu vá»›i cô nà ng trước mặt.
"Äá»™ng cái đầu quá»· nhà ngươi, bà cô đây thấy ngươi thì đã buồn nôn rồi." Tiêu Nguyệt Nhi xua tay, vẻ là m ra khinh bỉ.
Nhạc Thiên đảo mắt mấy cái định phản kÃch, má»™t trà ng tiếng ầm ầm từ trong vách đá nÆ¡i sưá»n núi cá»§a Song Tá» Phong chợt truyá»n tá»›i, bốn ngưá»i đồng thá»i đưa mắt nhìn xuống. Bao phá»§ suốt hai vách đá toà n là mây Ä‘en cuồn cuá»™n, tối tăm mù mịt, sấm chá»›p ầm ầm, phong vÅ© lôi Ä‘iện đồng loạt phát xuất như tại ma vá»±c.
"Há»ng bét, nhất thá»i không Ä‘i xuống được rồi." Dương Chân gõ tay lên đầu cưá»i khổ. Bình thưá»ng hắn rất rõ tÃnh khà cá»§a tráºn thế phong lôi kinh hồn nà y, sau khi trá»i sáng khoảng ná»a canh giá» thì sẽ biến đổi, hắn hiện tại muốn quay lại thì cÅ©ng đã muá»™n rồi, nếu phải ngang ngạnh vượt qua sấm sét, quả thá»±c là không vui chút nà o hết.
"Sư đệ, ngươi diện bÃch ở phÃa dưới tráºn lôi phong kia ư?" Tiêu Thanh Nhi hé miệng thốt, ánh mắt đầy vẻ thương cảm.
Dương Chân khẽ run ngưá»i, rồi nhanh chóng cưá»i cưá»i đáp: "Phải, ta lén chạy lên đỉnh núi hóng gió."
Nghe thấy váºy, Tiêu Thanh Nhi cùng Tiêu Nguyệt Nhi đưa mắt nhìn nhau, Tiêu Nguyệt Nhi tá»±a như muốn tranh công, hưng phấn nói: "Sư đệ, tá»· tá»· từ Vương Mẫu Phong CÆ¡ Hương Tiên Tá» mang tá»›i má»™t đạo thư tay, thỉnh cầu Chưởng Luáºt ÄÆ°á»ng xá tá»™i cho ngươi, sáng sá»›m hôm nay tá»· muá»™i bá»n ta cùng tá»›i Thái Hạo Phong đưa tin, tiện thể ghé qua chá»— ngươi."
Phản ứng bình đạm cá»§a Dương Chân nằm ngoà i ý liệu cá»§a hai nà ng, hắn chỉ gần đầu mỉm cưá»i đưa tay chỉ dẫn hai nà ng thu kiếm hạ xuống, mấy ngưá»i cùng đứng trên vách băng.
"Sao ngươi có vẻ không tin à ?" Tiêu Nguyệt Nhi vựa hạ xuống là đã già nh lấy bạch hồ trong lòng Dương Chân, vừa nựng vừa là m bộ bất mãn với hắn.
Dương Chân cưá»i nhăn nhó: "Lần trước ngươi cÅ©ng nói đương kim Chưởng luáºt chân nhân thiết diện vô tư, ngay cả các Tông phái cÅ©ng không được can thiệp và o chuyện ná»™i vụ cá»§a Chưởng luáºt đưá»ng, Thánh tông ra mặt chỉ e cÅ©ng không có kết quả gì. Ba năm dà i thì dà i tháºt, nhưng ta vẫn có thể kiên trì được."
Tiêu Nguyệt Nhi trá» môi bất mãn nói: "Lần nà y thì khác, CÆ¡ Hương tiên tá» là tôn chá»§ cá»§a Thánh tông, thân pháºn cá»±c cao, tuy bình thưá»ng bà ấy không quản đến việc phà m cá»§a Côn Lôn nhưng lá»i nói cá»§a bà ta thì ngay cả tổ sư gia cÅ©ng vẫn phải để lại và i phần thể diện đó."
Tiêu Thanh Nhi đưa cặp mắt ôn nhu quan sát sá»± thay đổi má»›i mẻ cá»§a Dương Chân rồi nói: "Phong há»™i còn ba năm nữa sẽ cá» hà nh, Ngá»c Tiêu Phong chúng ta nhân lá»±c đơn bạc, thiếu Ä‘i sư đệ coi như thiếu mất má»™t phần sức mạnh rồi."
Nhạc Thiên ở bên cạnh ngang nhiên vung nắm đấm chen miệng và o: "Không thể thế được, để ta quay vá» lấy danh nghÄ©a cá»§a ÄÆ¡n Dương tông gây áp lá»±c vá»›i Chưởng luáºt đưá»ng, Dương sư đệ vốn là bị chụp mÅ© gắn tá»™i danh, cÅ©ng chỉ có cái lão già dịch ở Chưởng lá»… đưá»ng má»›i nghÄ© ra được."
Tiêu Nguyệt Nhi vừa ngó Dương Chân vừa nguýt Nhạc Thiên ở bên, nói giá»ng châm chá»c: "Nếu Thánh tông còn không xong, ÄÆ¡n Dương tông cá»§a ngươi cÅ©ng chẳng cần phải nói tá»›i."
"ÄÆ¡n Dương tông cá»§a ta thì là m sao?" Những lá»i vừa rồi đã chá»c và o tÃnh khà nóng nảy cá»§a Nhạc Thiên, gã trợn mắt lạnh lùng nói vá»›i Tiêu Nguyệt Nhi: "Từ khi Côn Lôn láºp phái tá»›i nay, ÄÆ¡n Dương tông cá»§a ta ngưá»i tuy chẳng nhiá»u, nhưng Ä‘á»u xuất ra đại nhân đại kiệt, ngươi thỠđếm xem số bà i vị trong từ đưá»ng cá»§a Côn Lôn, ÄÆ¡n Dương tông ta có bao nhiêu."
"ÄÆ°á»£c rồi, được rồi, Nhạc sư huynh, tiểu muá»™i ta là vô ý thôi, ngưá»i đừng có chấp sá»± kém hiểu biết cá»§a nó." Tiêu Thanh Nhi vá»™i và ng chắn trước mặt muá»™i muá»™i giảng hòa.
Tiêu Nguyệt Nhi đưa tay thảy bạch hồ trở lại trong lòng Dương Chân, chỉ Nhạc Thiên nói: "Không phục à , không phục thì đấu vá»›i bà cô đây má»™t tráºn coi."
Dương Chân vốn tÃnh ngồi bên trông lá»a cháy, thấy có vẻ không ổn Ä‘ang định là m ngưá»i hòa giải, chợt thấy Nhạc Thiên xì má»™t tiếng bay ra ngoà i, đưa tay ngón tay ngoắc Tiêu Nguyệt Nhi.
Tiêu Nguyệt Nhi nà o ngại gây hấn, hừ giáºn má»™t tiếng rồi tế kiếm Ä‘uổi theo.
Chỉ còn lại Dương Chân và Tiêu Thanh Nhi đối mặt nhau.
"Con khỉ lá»a, xem kiếm!" Theo kiếm quyết cá»§a Tiêu Nguyệt Nhi, Linh Tê Kiếm hóa thà nh má»™t đạo bạch quang phá không vẽ thà nh vòng cung từ trên trá»i đánh xuống Nhạc Thiên ở đằng xa.
Nhạc Thiên Ä‘ang ngá»± trên thanh kiếm đỠrá»±c xé gió mà đi thì Linh Tê kiếm đánh xuống, ánh lá»a chá»›p lên, vá»™i và ng tránh đòn rồi xuất Trảm Dương Kiếm phản kÃch.
Khi ấy hai luồng kiếm quang kéo dà i như sao chổi xoay vòng giữa chừng không rồi như thiên ngoại phi tinh đánh thẳng và o bản thể của Nhạc Thiên từ một góc độ vô cùng kỳ dị.
"Äó hình như là ..." Dương Chân trợn mắt.
"Cá»u Diệu Phi Tiên Quyết." Tiêu Thanh Nhi dịu dà ng tiếp lá»i.
"Bùng!" Hai đạo tuệ quang linh động vô cùng, ầm ầm oanh kÃch khiến quang hoa xạ ra tứ tán. Thì ra Trảm Dương Kiếm cá»§a Nhạc Thiên sau khi đánh trượt thì thu vá» phòng thá»§ chẳng kịp, gã liá»n liá»u lÄ©nh đột nhiên hạ thấp xuống ná»a trượng.
Sau nháy mắt, Trảm Dương Kiếm đã quay trở vá» trong tay Nhạc Thiên rồi quét ra má»™t con rồng lá»a đỠkhé đánh tan kiếm quyết cá»§a Linh Tê Kiếm.
Má»™t chiêu vừa rồi đủ để khiến hai ngưá»i Ä‘ang đứng quan sát ở sưá»n nÅ©i toát mồ hôi lạnh, còn may là Nhạc Thiên ứng biến kịp thá»i bằng không nếu bị má»™t kÃch đó đánh trúng, chỉ e không chết cÅ©ng chỉ giữ được ná»a mạng.
"Sao nà o, không dễ chịu đâu nhỉ." Mặc dù đánh trượt, nhưng hiệp đầu coi như Tiêu Nguyệt Nhi chiếm thượng phong khiến nà ng ta vô cùng đắc ý.
"Äó đâu phải là kiếm quyết cá»§a Äạo tông, bất quá ngươi chưa từng nghe qua câu kẻ sÄ© xa cách ba ngà y thì đã không nháºn ra hay sao?" Nhạc Thiên vừa nhìn là đã phát hiện kiếm quyết mà Tiêu Nguyệt Nhi sá» ra không phải loại tầm thưá»ng, nếu không tuyệt sẽ chẳng phản ứng kịp thá»i như váºy.
Hai ngưá»i gưá»m nhau giữa chừng không giây lát rồi lại song song tế khá»i phi kiếm đánh vá» phÃa đối phương.
Kiếm quang cá»§a Tiêu Nguyệt Nhi xuất quá»· nháºp thần luôn có những biến hóa kinh ngưá»i, trong khà Nhạc Thiên pháp lá»±c thâm háºu, pháp lá»±c thuá»™c tÃnh Há»a thanh thế dồi dà o, dưới sá»± phòng ngá»± cá»§a gã, từng đạo từng đạo kiếm quang kết thà nh má»™t lưới lá»a vây chặt bên ngoà i Linh Tê Kiếm.
Hai ngưá»i không ngừng Ä‘uổi đánh nhau vòng quanh núi, khiến cho hai ngưá»i bá»n Dương Chân xem tá»›i hoa hết mắt mÅ©i quan sát không kịp bèn ngồi xuống nhìn cục diện.
"Không ngá» Cá»u Diệu Phi Tiên Quyết lại thần diệu như váºy, nhất định là rất khó há»c nhỉ." Dương Chân liếc Tiêu Thanh Nhi ngồi bên cạnh.
"Cha cÅ©ng vừa má»›i truyá»n cho Äại sư huynh và nhị sư huynh, muá»™i muá»™i cÅ©ng là vừa rồi hồi sÆ¡n má»›i há»c, sư đệ diện bÃch còn chưa hết thá»i hạn nên cha cÅ©ng không tiện truyá»n thụ cho ngươi..." Tiêu Thanh Nhi không nói hết câu, nà ng ta băng tuyết thông minh đương nhiên hiểu được tâm tình lúc nà y cá»§a Dương Chân.
"Sư tá»·, ngưá»i Ä‘i Vương Mẫu Phong không biết đã há»c được những đạo pháp huyá»n diệu gì rồi?" Dương Chân đổi đỠtà i.
"Äạo pháp cá»§a Thánh tông bác đại tinh thâm, so vá»›i Äạo tông đương nhiên khác biệt, sư tá»· bất quá má»›i lÄ©nh há»™i được má»™t chút tâm pháp căn bản, vẫn còn ở giai Ä‘oạn bắt đầu thôi." Nói xong nà ng rÅ© tay áo để lá»™ ra trên cổ tay má»™t cặp thá»§ trạc (bao cổ tay) mà u xanh lục như ngá»c, cùng vá»›i chiếc vòng mà u lục Ä‘eo nÆ¡i cổ tay trông cà ng hòa hợp.
Dương Chân vừa nhìn thì đã nháºn ra ngà y liá»n thốt: "Äó là pháp bảo do CÆ¡ Hương Tiên Tá» truyá»n cho tá»· ư?"
Tiêu Thanh Nhi rÅ© lại tay áo, mỉm cưá»i đáp: "Thúy ngá»c song hoà n chÃnh là do sư phụ tặng cho ta."
Dương Chân gáºt đầu, đột nhiên nói: "Nói như váºy thì sư tá»· chÃnh là đệ tá» cá»§a Thánh tông rồi."
Tiêu Thanh Nhi không biết nhá»› ra Ä‘iá»u gì, thần sắc thoáng ảm đạm lại nói: "Sau nà y sư tá»· khó mà ở bên cạnh ngươi nữa, ngươi phải cố gắng tá»± chiếu cố bản thân, không được nông nổi nữa nhé."
"Sư tỷ..." Dương Chân ngạc nhiên há hốc miệng ngó Tiêu Thanh Nhi.
Lúc nà y cục diện tráºn giao chiến đã nghiêng vá» má»™t bên, thì ra Nhạc Thiên dần dần nắm được kiếm quyết cá»§a Tiêu Thanh Nhi vốn còn chưa thuần thục liá»n thả sức ra tay, hÆ¡n nữa pháp lá»±c cá»§a gã bá» xa Tiêu Nguyệt Nhi nên cục diện bắt đầu xoay chuyển.
"Äừng đánh nữa, coi như hòa được không?" Nhạc Thiên sau khi lần nữa đẩy lùi Tiêu Nguyệt Nhi thì chá»§ động cầu hòa thu hồi phi kiếm.
"Thua thì thua, ai cần ngươi nhưá»ng ta. Ông trá»i tháºt quá bất công, nhất định là do sư phụ ngươi đã cho ngươi uống cá»±c phẩm linh Ä‘anh nên khiến công lá»±c ngươi đại tiến, hừ." Tiêu Nguyệt Nhi tá»± mình kiếm lý do rồi cÅ©ng thu hồi Linh Tê.
Hai ngưá»i má»™t trước má»™t sau bay trở lại, cả đám lại ngồi trên mặt đá.
Tiêu Thanh Nhi tán thưởng nói: "Không ngá» Nhạc sư huynh đã đột phá tá»›i Nguyên Anh kỳ, hiện tại ÄÆ¡n Dương Tông chỉ e phải trông chá» và o Nhạc sư huynh rồi."
Nhạc Thiên thản nhiên nháºn lá»i tán dương, quay sang Tiêu Nguyệt Nhi nháy mắt má»™t cái. Tiêu Nguyệt Nhi tức thì đại háºn, lúc nà y má»›i rõ tiểu tá» nà y vốn vẫn còn chưa xuất toà n lá»±c.
Dương Chân biết rõ căn nguyên bên trong, nói giá»ng đầy ý vị: "Còn hÆ¡n thế, ta xem Nhạc sư huynh đã nhòm ngó chức đệ nhất kỳ phong há»™i cÅ©ng không chừng đó."
Lá»i nà y vừa xuất, không chỉ Tiêu Nguyệt Nhi hừ mÅ©i mà ngay cả Tiêu Thanh Nhi cÅ©ng có chút kinh dị.
"Có ngưá»i tá»›i đó." Nhạc Thiên đột nhiên nói.
Một đạo độn quang mà u trắng nháy mắt đã xuyên phá tầng mây lao tới bên ngoà i Song TỠPhong, xoay một vòng rồi tiến thẳng lên đỉnh núi.
"Ngưá»i giữ núi tá»›i rồi." Dương Chân hạ giá»ng nói nhá», rồi cao giá»ng gá»i: "Huyá»n Äạo sư huynh, hôm nay tá»›i muá»™n thế, ha ha."
Ngưá»i má»›i tá»›i thu lại độn quang hiện ra chân dung, là má»™t đạo nhân trẻ tuổi cao cao, khuôn mặt gầy gò, da ngăm Ä‘en, mà y thanh mắt sáng. Ngưá»i nà y toà n thân toát ra khà độ vừa phải Ä‘iá»m đạm, trông có vẻ tháºt thà khiến ngưá»i ta vừa nhìn là đã có cảm tình.
"Chư vị đồng má»™n nên biết nÆ¡i đây có cấm lệnh, mau má»i rá»i Ä‘i cho." Huyá»n Äạo hướng vá» phÃa mấy ngưá»i khẽ thi lá»…, dáng vẻ không kiêu cÅ©ng không hèn.
"Ta còn tưởng ai, thì ra là đại đệ tá» Huyá»n Äạo cá»§a Tá» Hiên Chân Nhân ở Thiên Ngoại Phong, ÄÆ¡n Dương Tông Nhạc Thiên xin có lá»… chà o." Nhạc Thiên cúi ngưá»i cung tay nói tá»± nhiên.
Huyá»n Äạo hoà n lại má»™t lá»…, ánh mắt chuyển vá» phÃa Tiêu Thanh Nhi hai nà ng, khe khẽ cưá»i đáp: "Hai vị tiên tá» cá»§a Ngá»c Tiêu Phong, cá»u ngưỡng."
Tiêu Thanh Nhi kéo muá»™i muá»™i đứng lên hoà n lá»…, e ngại thốt: "Huyá»n Äạo sư huynh, cá»u ngưỡng đại danh, trước đây từng nghe Bá sư huynh ca ngợi không tiếc lá»i, hôm nay má»›i gặp quả nhiên bất phà m."
Không đợi Huyá»n Äạo đáp lá»i, Tiêu Nguyệt Nhi đã chau mà y nói giá»ng không khách khÃ: "ÄÆ°á»£c lắm, được lắm, ta coi ngươi là đã sá»›m biết thuá»™c phưá»ng ngạo mạn, tá»›i đây để Ä‘uổi bá»n ta Ä‘i chứ gì, hừ."
Bị Tiêu Nguyệt Nhân trách thẳng, Huyá»n Äạo thần sắc không há» thay đổi, ánh mắt chuyển qua Dương Chân lá»i lẽ nghiêm nghị: "Dương Chân sư đệ, lần nà y là lần phạm luáºt thứ má»™t trăm hai mươi bảy, chúng ta cùng tông phái thì không sao, nếu để đồng môn Pháp tông mà thấy chỉ e lại bị mượn cá»›, kỳ hạn diện bÃch chẳng giảm mà còn tăng lên, Huyá»n Äạo thà nh ra khó xá» vá»›i sá»± á»§y thác cá»§a Tiêu sư thúc."
"ÄÆ°á»£c lắm, đừng dà i dòng nữa, chúng ta khó khăn lắm má»›i gặp được nhau, ai dám tá»›i đây phá thì Tiêu Nguyệt Nhi ta sẽ là ngưá»i đầu tiên không tha cho hắn, Pháp tông nếu dám tá»›i đây cÅ©ng váºy thôi." Tiêu Nguyệt Nhi ngang ngược đáp, nà ng ghét nhất là những kẻ tu chân cố chấp.
"Nguyệt Nhi, không được vô lá»…!" Tiêu Thanh Nhi nạt nhẹ tiểu muá»™i, rồi hướng vá» Huyá»n Äạo nói: "Tá»· muá»™i chúng ta sẽ Ä‘i ngay thôi, xin sư huynh bá» qua cho."
"ÄÆ°á»£c rồi, những ngà y nà y các tông phái Ä‘á»u gắng báºn luyện công, có ai rá»—i hÆ¡i mà đi lung tung, hÆ¡n nữa chúng ta cÅ©ng chẳng có cách nà o Ä‘i xuống mà , xem Ä‘i!" Nói Ä‘oạn Dương Chân giÆ¡ tay đánh ra má»™t đạo kiếm khà đánh và o vách núi cách đó mấy trược là m rá»›t má»™t khối băng lá»›n, ầm ầm rÆ¡i xuống sưá»n núi.
Giây lát sau, quầng mây Ä‘en bao bá»c Song Tá» Phong báºt nổ ra mấy đạo chá»›p giáºt, tiếng sấm nổ thấu trá»i, mảnh băng vừa rÆ¡i xuống nháy mắt đã bị đánh tan thà nh phấn mạt.
Huyá»n Äạo cưá»i khổ đà nh cáo từ, tế khởi phi kiếm rÆ¡i thẳng và o biển mây, không biết đã rá»i Song Tá» Phong Ä‘i tá»›i nÆ¡i nà o.
Äợi chà ng ta Ä‘i khá»i, Tiêu Thanh Nhi má»›i nói: "Huyá»n Äạo sư huynh nà y không đơn giản đâu, chà ng ta là má»™t trong số rất Ãt những ngưá»i thuá»™c bối pháºn chữ Nhất chúng ta có được cấp đạo hiệu đấy."
Tiêu Nguyệt Nhi trỠmôi đáp: "Cái đám cổ hủ đó, không biết phải cần vượt bao nhiêu cuộc khảo nghiệm mới chịu cấp cho đạo hiệu, bản tiên tỠđây không có thì đã sao, ai thèm dây và o cái đám gà n dở ấy?"
"Khó mà dà nh được tình cảm cá»§a Nguyệt Nhi tiên tá» nhỉ?" Nhạc Thiên ngoảnh đầu qua mỉm cưá»i quái dị.
"Dà nh cái đầu ngươi..." Tiêu Nguyệt Nhi vốn định đại phát thư uy nhưng nghÄ© tá»›i mình đánh không lại ngưá»i ta, đà nh ngó lÆ¡ coi như không nghe thấy.
Dương Chân hiếm khi thấy Tiêu Nguyệt Nhi bị thảm bại như váºy liá»n cùng Tiêu Thanh Nhi cưá»i thầm trong lòng.
"Thá»i giá» cÅ©ng không còn sá»›m nữa, ta quay vá» núi tìm sư phụ thương lượng má»™t chút, xem có thể giúp Dương tiểu tỠđược hay không. Nếu rảnh rá»—i thì lại lên đây gặp ngươi." Nhạc Thiên nói Ä‘oạn, ánh mắt quét qua Dương Chân và tá»· muá»™i Tiêu Thanh Nhi rồi lại ngó Dương Chân nháy mắt má»™t cái mỉm cưá»i cổ quái rồi đằng vân lên không, triệu xuất "nghé con" há»a kỳ lân hóa thà nh cụm mây đỠphóng Ä‘i trước sá»± kinh ngạc cá»§a tá»· muá»™i Tiêu Thanh Nhi.
Hồi lâu sau, Tiêu Thanh Nhi mới thở dà i thốt: "Khó trách sư đệ nói gã ta có khả năng dà nh ngôi thứ nhất."
Tiêu Nguyệt Nhi ngẩn ra giây lát rồi dáºm chân háºm há»±c nói: "Tức chết ngưá»i ta Ä‘i, tiểu tỠđó váºn khà tháºt quá tốt, còn thu được con Há»a kỳ lân mà cưỡi, chỉ e toà n Côn Lôn cÅ©ng không có ai khoa trương bằng hắn."
"Há»a phúc gắn liá»n mà ." Dương Chân nói giá»ng cảm khái.
Tà i sản của tunglam1903
Chữ ký cá»§a tunglam1903 [MARQUEE]:0 (7): [B][I][SIZE="4"][COLOR="Red"]ÄẠI NÃO THIÊN CUNG CƯỚP HỘI BÀN ÄÀO [/COLOR]:0 (45):[/MARQUEE]
[/SIZE][/I][/B]
[B][SIZE="3"][COLOR="Green"][MARQUEE][COLOR="Green"]HIỀN ÄỆ CỦA NGƯU MA ÄẠI ÄẾ[/COLOR][/MARQUEE][/COLOR][/SIZE][/B]
11-12-2009, 08:50 PM
Cái Thế Ma Nhân
Tham gia: Jan 2009
Äến từ: tuyệt vá»ng
Bà i gởi: 620
Thá»i gian online: 1 giá» 55 phút 51 giây
Thanks: 410
Thanked 572 Times in 124 Posts
THIÊN NGÂN
Nguyên tác:
Yến Minh.
Dịch thuáºt:
Văn Äà n Việt Nam (
http://******.vn )
------------o0o--------------
Chương 39 thịnh hội
Ba ngưá»i lại ngồi xuống mặt vách băng, chân trá»i á»ng hồng, gió lạnh vẫn thổi mãnh liệt, đỉnh núi lẻ ngoi cô ngạo giữa trá»i.
Dương Chân ngồi giữa hai nà ng, cùng ngắm nhìn vân hải đẹp đẽ không sao kể xiết, cả thế giá»›i trở nên tÄ©nh lặng, chỉ có tiếng gió tạt và o vách băng, nhất thá»i chẳng ai muốn lên tiếng.
Bạch hồ nằm trên đầu đùi Dương Chân, Tiêu Nguyệt Nhi má»™t tay đưa ra vuốt ve nó, Tiêu Thanh Nhi ở bên kia thi thoảng lại nhìn hai ngưá»i và con hồ ly khóe môi trà n ngáºp nụ cưá»i tươi rói.
Tóc hai nà ng tung bay trong gió, đôi khi lại vô tình phất lên ngưá»i, lên mặt Dương Chân, hai khuôn mặt như ngá»c khiết dưới ánh mặt trá»i buổi sá»›m thanh lệ phi thưá»ng khiến Dương Chân tưởng như tất cả diá»…m phúc trên thế gian nà y Ä‘á»u đã bị gã ôm hết.
Ba ngưá»i thỉnh thoảng lại trao cho những ánh mắt, má»™t sá»± nồng ấm lan tá»a ra khắp không gian.
Hiện tại, kẻ thá»a mãn nhất không phải ai khác chÃnh là Dương Chân. Hắn từ trước tá»›i nay chưa bao giá» có khoảng thá»i gian bình yên đến váºy, hắn lúc xưa cÅ©ng là những lúc luyện công rảnh rá»—i thì chÆ¡i cùng hai vị sư tá»·, nhưng chưa từng có lúc nà o hòa hợp cả ba như bây giá».
Äá»™t nhiên, hắn giáºt mình má»™t cái nói vá»›i hai vị sư tá»·: "Không biết tháºt nhiá»u năm sau nà y, chúng ta còn có thể ngồi ngắm cảnh thế nà y nữa nữa không?"
Lá»i cá»§a Dương Chân phá tan sá»± tÄ©nh lặng, hai nà ng đồng loạt nhìn hắn, ngay cả bạch hồ cÅ©ng ngoái đầu lại ngó hắn kêu lên mấy tiếng bất mãn.
Tiêu Nguyệt Nhi thò tay véo tai Dương Chân, tháºn trá»ng thốt: "Sá»± đệ, trong đầu ngươi lại nghÄ© ra cái quái gì thế hả?"
Dương Chân khẽ nghiêng đầu tránh thoát cái véo tai cá»§a Tiêu Nguyệt Nhi rồi ngoảnh lại đáp: "Phải a, ta vừa nghÄ© ra má»™t ý, hy vá»ng có má»™t ngà y có thể cùng hai vị sư tá»· Ä‘i tá»›i chân trá»i góc bể, tá»›i táºn cùng cá»§a thế giá»›i."
Ngữ ý cá»§a hắn đầy vẻ luyến tiếc, hai nà ng hoặc Ãt hoặc nhiá»u Ä‘á»u nháºn ra.
Con mắt cá»§a Tiêu Nguyệt Nhi khẽ chuyển động, liếc Dương Chân má»™t cái cưá»i cổ quái: "Sư đệ chỉ e là muốn bầu bạn vá»›i ai đó Ä‘i tá»›i táºn chân trá»i góc bể, hi hi, tá»· tá»·, muá»™i nói thế có phải không?" Câu cuối cá»§a nà ng ta vừa nói vừa liếc sang bên Tiêu Thanh Nhi.
Từ má cho tá»›i táºn hai tai cá»§a Tiêu Thanh Nhi đỠá»ng lên, là m như không có nói: "Thanh Nhi cÅ©ng rất mong những ngà y tháng tiêu diêu đó, chỉ có Ä‘iá»u yêu ma trá»—i dáºy, tu chân giá»›i không còn yên bình được nữa, chÃnh là lúc những ngưá»i như chúng ta gắng sức ra tay, chúng ta Ä‘á»u phải gắng sức tu hà nh má»›i không phà kiếp nà y."
"Mất cả hứng, tá»·, sao ngưá»i lúc nà y lại biến thà nh đại nghÄ©a lẫm liệt như váºy chứ, không giống tá»· chút nà o." Tiêu Nguyệt Nhi tức thì xịu mặt rồi bá»±c dá»c ngó lên trá»i.
"Nguyệt Nhi, lẽ nà o muá»™i đã quên, lúc ở tại phong ấn những yêu ma đó ghê gá»›m thế nà o? Nếu quả tất cả yêu ma đó là m loạn, váºy thì đáng sợ biết dưá»ng nà o?" Tiêu Thanh Nhị tá»±a hồ như hồi tưởng lại những yêu tá»™c hung dữ khi đó, sắc mặt có chút nhợt nhạt.
"Sợ cái gì? Trá»i có sáºp xuống cÅ©ng có sư tổ sư bá sư thúc Côn Lôn phái chúng ta chống đỡ, có cha mẹ chống đỡ, yêu ma có nhiá»u nữa cÅ©ng chẳng cần nói." Tiêu Nguyệt Nhi sắc mặt cÅ©ng đã trắng bệch, nhưng mồm mép vẫn liên thanh nói cứng.
"Sư phụ đã nói, ngưá»i tu chân chúng ta tuy là siêu thoát ra khá»i trần thế, mặc kệ chúng sinh, nhưng không thể quên Ä‘i gốc tÃch. Trải qua tẩy luyện nÆ¡i thế tục má»›i có thể giữ được cái chà hướng đạo kiên cưá»ng, má»›i có khả năng đột phá vạn nan, ngá»™ được đại đạo." Ãnh mắt Tiêu Thanh Nhi cương quyết, giá»ng nói trầm tÄ©nh rà nh rá»t.
"Thôi thua, ta nói không lại tá»· tá»·, đến Thánh tông má»›i hÆ¡n ná»a năm là đã biến thà nh thần tiên chê cÆ¡m lá»a nhân gian rồi." Tiêu Nguyệt Nhi vừa bá» cuá»™c, vừa là m bá»™ không muốn tranh luáºn, đột nhiên nà ng bắt gặp vẻ mặt không thèm quan tâm tất cả cá»§a Dương Chân tức thì tá» ra bất mãn: "Tiểu sư đệ, ngươi sao lại không nói gì?"
"Ta?" Dương Chân ôm bạch hồ, từ tốn đáp: "Sư đệ ta thân mang tá»™i, tại Côn Lôn phái chẳng là cái gì hết, những lá»i đại ngôn đại nghÄ©a ấy ta không hiểu, cÅ©ng không muốn hiểu."
"Sư đệ." Tiêu Thanh Nhi kêu lên giáºn dá»—i.
"Sư đệ, ngươi yên tâm, phong há»™i lần nà y cha đã thay ngươi Ä‘i báo danh, ông ấy nói cho dù ngươi diện bÃch đợi tá»™i, nhưng ông ấy sẽ nhất định tranh thá»§ để ngươi được tham dá»± phong há»™i." Tiêu Nguyệt Nhi an á»§i.
"Có tá»™i thì sao, vô tá»™i thì sao? Chẳng phải cÅ©ng chỉ là má»™t câu nói cá»§a ngưá»i ta thôi ư?" Dương Chân đột nhiên đứng dáºy, đẩy bạch hồ sang má»™t bên, thân hình thẳng tắp nhìn vá» phÃa chân trá»i.
Hai tỷ muội Tiêu Thanh Nhi cũng đứng lên theo, nhìn hắn đầy vẻ kinh ngạc.
"Sư đệ, chúng ta Ä‘á»u biết ngươi vô tá»™i, có Ä‘iá»u..." Tiêu Thanh Nhi muốn an á»§i Dương Chân, nhưng cÅ©ng chỉ đà nh thở dà i.
"Ta vô tá»™i chá»— nà o?" Dương Chân ngoảnh đầu nhìn nà ng, "Nhất Kỳ ông ấy Ä‘Ãch thá»±c là ngưá»i mang ná»a dòng máu yêu tá»™c, ông ấy cÅ©ng Ä‘Ãch thá»±c là đã phản bá»™i Côn Lôn phái, má»™t đệ tá» Äạo tông cấu kết phản đồ, lại cùng Yêu hoà ng đại náo Côn Lôn tiên phá»§, còn đả thương hà ng trăm đồng môn, những tá»™i danh đó cho dù diện bÃch ba năm cÅ©ng là nhá» CÆ¡ Hương Tiên Tá» ra mặt nói đỡ cho, nếu không có bà ấy, ta chỉ e đã giống như Mạc tiá»n bối phải ở đây suốt năm trăm năm rồi."
"Sư đệ..." Hai nà ng đồng loạt la lên.
"Ngươi sao có thể nói như thế, ta và muá»™i muá»™i chưa từng cho rằng ngươi phản bá»™i Côn Lôn, mẹ cÅ©ng không trách ngươi, cha cà ng không cần nói tá»›i, ngươi tại sao phải khổ như váºy?" Tiêu Thanh Nhi Ä‘au lòng nói.
Dương Chân hÃt và o má»™t hÆ¡i, đối mặt vá»›i hai nà ng đáp: "Các ngưá»i hãy xuống núi Ä‘i, ta muốn được yên lặng má»™t mình."
Má»™t cÆ¡n giáºn dữ không biết từ đâu xông tá»›i Tiêu Nguyệt Nhi, đưa tay chụp lấy hắn hét lá»›n: "Dương Chân, ngươi nghe đây, cho dù tất cả má»i ngưá»i Ä‘á»u không tin ngươi, Tiêu Nguyệt Nhi ta nhất định sẽ ở bên cạnh ngươi."
Tiêu Thanh Nhi lẳng lặng nhìn Dương Chân rồi nói: "Ta cùng muá»™i muá»™i hôm nay tá»›i đây cÅ©ng là do cha đặc ý dặn dò, cha còn dặn ta Ä‘em khẩu quyết Cá»u Diệu Phi Tiên Quyết truyá»n thụ lại cho ngươi, tất cả má»i ngưá»i Ä‘á»u không quên ngươi, đại sư huynh còn nói sẽ dà nh thá»i giá» tá»›i thăm ngươi nữa."
Lòng Dương Chân lúc nà y Ä‘ang giằng xé mãnh liệt, trải qua việc hôm đó trong động phá»§, hắn không biết từ khi nà o phát giác bản thân mình tá»±a hồ chia thà nh hai ngưá»i. Má»™t ngưá»i nhất nhất lãnh đạm bà ng quan vá»›i tất cả má»i thứ xung quanh, cho dù sét đánh cÅ©ng bất động như có trái tim bằng đá. Ngưá»i còn lại chÃnh là bản thể chân tháºt cá»§a mình, có đầy đủ buồn vui, yêu giáºn, ân oán rõ rà ng.
Hai tâm cảnh cá»±c Ä‘oan, má»™t ná»™i má»™t ngoà i cùng nắm giữ thần trà hắn, cho dù là luyện công, nghỉ ngÆ¡i hay suy tư, tất cả Ä‘á»u quấy nhiá»…u hắn khiến hắn khó chịu vô cùng, suốt má»™t thá»i gian dà i sau má»›i quen dần.
Tâm cảnh kỳ dị tách rá»i như váºy từ từ ảnh hưởng tá»›i hà nh động, lá»i nói cá»§a hắn, ban đầu còn có thể khắc chế, vá» sau phát hiện ngay cả bản thân cÅ©ng không sao nắm bắt được. Trong tu luyện nó lại khiến tăng cưá»ng cảnh giá»›i tâm linh má»™t cách kỳ tÃch, cái kiểu tâm thái vô nhân vô ngã, vạn váºt như chó rÆ¡m ấy khiến hắn rÆ¡i và o trầm mê không sao thoát ra được.
Những thu hoạch trong thá»i gian bị Yêu hoà ng chiếm thân thể lại rất hòa hợp vá»›i sá»± thăng hoa tâm cảnh kiểu nà y, là m cho hắn má»—i ngà y má»™t thay đổi. Những thay đổi rõ rà ng nhất chÃnh là trong lòng cảm thấy rá»™ng mở hÆ¡n rất nhiá»u, tá»±a hồ như có má»™t loại cảm giác chẳng sợ cấm kỵ gì hết, thoải mái mênh mông như biển, ngay cả má»—i lần Tiêu Nguyệt Nhi tá»›i Ä‘á»u nói khó mà nháºn ra nổi hắn.
Diện bÃch má»™t năm, tu vi pháp lá»±c cá»§a hắn cÅ©ng không có tăng cao lắm, nhưng hắn lại cảm thấy sá»± đắc đạo trong cảnh giá»›i thì tháºt là đột phi mãnh tiến.
Những lúc nhà n rá»—i, hắn lại nhá»› tá»›i những đạo tịch kinh Ä‘iển cá»§a Côn Lôn phái, hắn Ä‘em cái ý thức tâm linh không có gì khống chế đó ra so sánh vá»›i Äạo thức, cảnh giá»›i tối cao cá»§a Huyá»n môn rồi lại đối chiếu vá»›i bản thức. Thế giá»›i vạn váºt trong tâm hải nhất nhất hiện ra, thần thức tá»±a hồ không có hư vá»ng. Äối vá»›i tình cảnh cổ quái cá»§a hắn hiện tại mà nói, thần thức chÃnh là do đạo thức cùng bản thức hợp nhất mà thà nh.
Nhìn Dương Chân vẻ mặt đầy nét thống khổ, hai tá»· muá»™i Tiêu Thanh Nhi lầm rằng hắn Ä‘ang Ä‘au lòng tá»›i không thể kiá»m chế, đà nh lẳng lặng ở bên bầu bạn vá»›i hắn, không nói gì nữa.
Mùa đông vừa tá»›i, cứ mưá»i năm má»™t lần là lúc cá» hà nh phong há»™i cá»§a Côn Lôn phái, đối vá»›i những đệ tá» trẻ tuổi tại các tông, các mạch chÃnh là má»™t sá»± kiện vô cùng trá»ng đại.
Ngà y đó cÅ©ng là ngà y tổ sư Ngá»c Äịnh Chân Nhân khai láºp ra phái Côn Lôn. Nhá»› tá»›i sá»± phân tách cá»§a Huyá»n tông thá»i thượng cổ, cục thế đại loạn. Từ trong trăm vạn gian nan, Ngá»c Äỉnh Chân Nhân kiên định tụ hợp những kẻ đồng chÃ, tại Côn Lôn SÆ¡n thi triển đại pháp lá»±c, đại thần thông tạo nên những ngá»n núi láºp thà nh Tiên phá»§, còn có cả những vị tán tu quy phục, nhất thá»i hà ng trăm tông đạo Ä‘á»u tụ táºp lại vô cùng náo nhiệt.
Chiến dịch phong ấn Dương Kỳ SÆ¡n, chấm dứt thá»i kỳ hai tá»™c Nhân - Yêu tương đấu, xúc tiến các tông các mạch tương trợ cùng phát triển. Sau thá»i Ä‘iểm khai phái ba trăm năm thì chá»n lấy ngà y khai phái láºp đạo là m ngà y đại há»™i đấu pháp cá»§a bảy mươi hai ngá»n núi Côn Lôn. Sau cùng trải qua hà ng ngà n năm thay đổi, trở thà nh ước hẹn đấu pháp mưá»i năm má»™t lần cá»§a những đệ tá» trẻ tuổi.
Từ lần phong há»™i thứ nhất tá»›i nay cÅ©ng đã có gần hai ngà n năm lịch sá», trong đó trừ những chuyện bất khả kháng là m gián Ä‘oạn, tổng cá»™ng đã cá» hà nh hÆ¡n hai trăm năm chục lần đại há»™i.
Lần nà y không giống trước đây, Côn Lôn phái má»›i tất cả các đạo phái tá»›i xem lá»…, vừa vặn trải qua má»™t năm kinh biến tại Dương Kỳ SÆ¡n, các đạo phái Ä‘á»u muốn thừa cÆ¡ há»™i tá»›i Côn Lôn thăm dò phong thanh cá»§a Äạo môn thánh địa rốt cục là như thế nà o rồi má»›i tÃnh sau.
Những ngưá»i tá»›i Ä‘a phần Ä‘á»u là sư trưởng cùng vá»›i tinh anh đệ tá» cá»§a các phái, bá»n há» nghe đại danh cá»§a Côn Lôn phong há»™i đã lâu nhưng chưa có duyên xem cho rõ thá»±c hư, từ sâu kÃn Ä‘á»u muốn cùng vá»›i Äạo môn cá»§a thánh địa ngà n năm ngầm so sánh cao thấp. Cứ theo đó mà nói, Côn Lôn tiên phá»§ nhất thá»i nhiệt náo phi phà m, chÃnh thá»±c là kỳ ngá»™ trăm năm khó gặp má»™t lần.
Côn Lôn phái ba ngà n năm phân phân hợp hợp, hiện tại lấy nhân lá»±c mà luáºn thì hai tông Äạo và Pháp là mạnh nhất, ÄÆ¡n Dương Tông, Kiếm Trì Tông và thêm cả Thánh Tông nữa gá»™p và o gá»i là NgÅ© tông. Các tông phái khác thì nhiá»u không sao kể xiết, phân tán khắp bảy mươi hai ngá»n tiên phong, đệ tá» trên dưới có tá»›i hÆ¡n ba ngà n ngưá»i.
Äại há»™i liên quan tá»›i thể diện cá»§a tất cả các tông, nếu như thất thá»§ thì chẳng còn mặt mÅ©i gì, liên lụy tá»›i cả việc danh dá»± và vị thế giá trị cá»§a tông phái trong đại há»™i. Thà nh ra đệ tá» ra mặt cá»§a các tông các mạch phải nói là từ ngà n vạn chá»n ra má»™t, so sánh chán chê rồi má»›i quyết định, tháºm chà những tông mạch có nhiá»u đệ tá» trước kỳ khai mạc phong há»™i Ä‘á»u phải tiến hà nh má»™t trưá»ng đấu pháp ná»™i bá»™ nhằm lá»±a được tinh anh xuất chiến.
Trong Ä‘iển tịch ghi chép, hầu như các đại chưởng môn cùng vá»›i những tiên hiá»n phi thăng tiên giá»›i Ä‘á»u là từ các kỳ phong há»™i mà dần dần hiển lá»™ khà thế như rồng như phượng, được các đạo phái cá»§a tu chân giá»›i vô cùng ngưỡng má»™.
Bởi thế, phong há»™i vẫn mang má»™t ý nghÄ©a riêng, không chỉ là sá»± giao lưu thân thiết giữa các mạch, mà còn là cÆ¡ há»™i tốt nhất để những đệ tá» trẻ tuổi nhất cá» thà nh danh, phà m là những kẻ nổi báºt tại các tông mạch không ai là không háo hức chá» tá»›i kỳ đại há»™i. Những ngưá»i đứng đầu phong há»™i theo thông lệ Ä‘á»u có phần thưởng rất háºu, nếu có thể được thưởng má»™t kiện thần binh thượng phẩm thì đúng là má»™t cÆ¡ duyên hiếm có.
Trong sá»± trông ngóng cá»§a ngà n vạn ngưá»i, sá»± căng thẳng và hưng phấn tháºt khó mà kiá»m chế được, khiến bầu không khà cá»§a tiên phá»§ dần dân trở nên náo nhiệt.
Hôm nay, trá»i vừa há»ng sáng, Côn Lôn tiên phá»§ đã sáng ngá»i rá»±c rỡ. Äệ tá» tại các ngá»n tiên phong lá»›p lá»›p kết bè kết bạn, dưới sá»± dìu dắt cá»§a sư trưởng đạp mây ngá»± kiếm hăm hở tá»›i Côn Lôn chá»§ phá»§, còn có cả má»™t và i đệ tá» tu vi không đủ được sư huynh sư tá»· dìu dắt bay tá»›i.
Nhất thá»i bên ngoà i Thái Hạo Phong, kiếm quang xanh đỠbay lượn à o à o, thanh âm liá»…u nhiá»…u, giống như hà o quang đầy trá»i rá»±c rỡ má»™t mà u.
Mặt trá»i vừa nhú lên trên vân hải, sân đấu pháp trên Thái Hạo Phong đã tá» tá»±u đông đủ, lúc nà y từng đám từng đám ngưá»i túm năm tụm ba tụ táºp náo nhiệt phi phà m.
Trong lúc sân đấu pháp ồn à o sôi sục, thì trước Huyá»n Äức Äiện tại Thái Hạo Phong lại có má»™t đám ngưá»i nôn nóng bồi hồi đợi chá» tin tức.
Lúc nà y, cánh cá»a lá»›n Ä‘en kịt trước Huyá»n Äức Äiện vẫn đóng chặt, dưới sá»± bảo vệ cá»§a pháp thuáºt, những động tÄ©nh bên trong chẳng có cách nà o lá»t được ra ngoà i. Cả đám ngưá»i Ngá»c Tiêu Phong mắt thấy đại há»™i sắp bắt đầu lại cà ng tá» ra nóng nảy, đứng ngồi không yên.
Hồi lâu, Tiêu Nguyệt Nhi không nhịn được nữa nÃu lấy Sở Thắng Y cá»±: "Há» sở kia, sư phụ ngươi không phải trở quẻ rồi chứ, cả Chưởng luáºt đưá»ng bá»n há» tháºt không có ai đáng tin, cái lão đầu tỠđáng chết!" Nói Ä‘oạn liá»n hung tợn dáºm chân bình bịch.
Hai vị đạo nhân giữ cá»a trước Huyá»n Äức Äiện nghe thấy Ä‘á»u trừng mắt ngó Tiêu Nguyệt Nhi, má»™t ngưá»i giáºn dữ nói: "Chưởng luáºt đưá»ng là nÆ¡i trá»ng địa, không được là m ồn."
Tiêu Nguyệt Nhi ngoái đầu nhìn đạo nhân trung niên đó le lưỡi là m một cái mặt quỷ rồi không lý gì tới ông ta.
Hai vị đạo nhân đó nhìn nhau một lượt, đà nh xua phất trần rồi lại đứng nghiêm trang.
Sở Thắng Y đà nh hướng vá» phÃa đạo nhân giữ cá»a nghiêng ngưá»i xin lá»—i, rồi ra hiệu cho tá»· muá»™i Tiêu Nguyệt Nhi cùng Bá Vân Äình lui xuống báºc đá bên dưới Ä‘iện.
Tiêu Thanh Nhi kéo muá»™i muá»™i Ä‘ang cá»± ná»±, nói trách: "Nhẫn nại má»™t chút, Tá» Äình sư bá sẽ táºn lá»±c mà ."
Sở Thắng Y lắc đầu cưá»i khổ: "Nếu không phải Thanh Nhi sư muá»™i hôm trước trình lên thư tay cá»§a CÆ¡ Hương Tiên Tá», chỉ e Chưởng luáºt đưá»ng nhất định sẽ không tiến hà nh nghị luáºn ngay trước phong há»™i như váºy, lần nà y sợ rằng hy vá»ng cÅ©ng không có nhiá»u, trừ phi có thể má»i được sư tổ lên tiếng thôi."
Bá Vân Äình không đồng ý: "Sư phụ đã thay mặt tiểu sư đệ báo danh tại phong há»™i, có thể là cÅ©ng nắm chắc được mấy phần rồi má»›i đúng."
Tiêu Thanh Nhi thá» dà i má»™t tiếng, đưa mắt nhìn vá» phÃa quảng trưá»ng bên ngoà i Ä‘iện nói: "Sư đệ nháºp sÆ¡n cÅ©ng má»›i thôi, phong há»™i lần nà y đối vá»›i hắn mà nói tuyệt không phải là quá quan trá»ng, có Ä‘iá»u hắn đã phải chịu rất nhiá»u ấm ức..."
Má»™t tiếng chuông đồng vang lên, cánh cá»a Huyá»n Äức Ä‘iện theo đó mở lá»›n, mưá»i vị chân nhân chấp sá»± Chưởng lá»…, Chưởng luáºt đưá»ng tục tục Ä‘i ra, thần sắc má»—i ngưá»i má»™t khác.
Thân hình cao lá»›n cá»§a Tá» Äình Chân Nhân bước Ä‘i trước nhất, nhóm ngưá»i đợi chá» bên ngoà i liá»n tiến lên đón.
Tiêu Nguyệt Nhi nhanh nhảu chạy lên trước nói: "Bá bá mặt tÃm, sao rồi ạ, mau nói Ä‘i."
Tá» Äình Chân Chân vẻ mặt âm trầm, nhìn tả hữu má»™t lượt rồi trầm ngâm giây lát, vuốt râu đáp: "Chưởng luáºt đưá»ng thảo luáºn đã có kết quả, vẫn giữ nguyên quyết định, tuy nhiên có Thánh tông ra mặt nên đà nh phải để chưởng môn định Ä‘oạt."
Má»i ngưá»i tức thì Ä‘á»u tá» ra thất vá»ng.
Tá» Äình Chân Nhân thấy hết vẻ mặt chán nản cá»§a tất cả má»i ngưá»i, khuôn mặt nghiêm nghị đột nhiên nở má»™t nụ cưá»i tươi nói tiếp: "Bất quá, đã có Tiêu sư đệ đại diện Ngá»c Tiêu Phong, Tá» Cà n sư đệ đại diện ÄÆ¡n Dương Tông đứng ra đảm bảo, còn có Thánh tông ở trên tác động, Dương Chân có thể tham gia kỳ phong há»™i lần nà y, những kỳ đại há»™i khác thì để sau hẵng tÃnh."
Cả đám ngưá»i tức thì reo lên vui vẻ, Tiêu Nguyệt Nhi cà ng cao hứng nhảy dá»±ng lên, hoan há»· phi thưá»ng.
Tá» Äình Chân Nhân sắc mắt đột nhiên lại nghiêm nghị nói: "Các ngươi còn không mau Ä‘i chuẩn bị, lá»… tế tổ cá»§a phong há»™i chuẩn bị bắt đầu rồi."
Lúc nà y, khắp Thái Hạo Phong tiếng chuông và ng liên tiếp vang lên không ngá»›t, âm thanh vá»ng ra cả Côn Lôn tiên phá»§.
Mưá»i năm má»™t lần, phong há»™i cá»§a Côn Lôn phái chÃnh thức khai mạc.
Trên quảng trưá»ng tại Thái Hạo Phong.
Trong tiếng chuông và ng du dương vang vá»ng, ở giữa quảng trưá»ng, những đệ tá» Côn Lôn đứng tán loạn hiện tại cÅ©ng đã tu táºp thà nh hà ng ngÅ©, các tông phái cuối cùng cÅ©ng hình thà nh từng khu riêng, tá» tụ ở phÃa bắc quảng trưá»ng bên dưới tế đà n.
Mấy đạo tá» hoa phóng vút lên trá»i rồi dần biến mất, theo đó trên tế đà n, bảy vị trưởng lão râu tóc bạc phÆ¡, đầu đội mÅ© lông, thân diện pháp bà o, tay cầm pháp kiếm bắt đầu thi pháp bố tráºn.
Cả tế đà n bằng bạch ngá»c chu vi năm trượng đột nhiên từ từ phù động rồi bay lên không, má»™t quầng mây trắng nâng đỡ bên dưới. Tất cả ánh mắt cá»§a má»i ngưá»i Ä‘á»u táºp trung cả và o tế đà n.
Trên bầu trá»i.
Bảy vị trưởng lão giá ngá»± tế đà n nhanh chóng lÆ¡ lá»ng giữa trá»i, từ trên không tiếng nổi lên tiếng sấm rá»n, hà o quang như lưu tinh, linh quyết không ngừng bắn ra khắp bốn phương tám hướng.
Những ngá»c trụ Bà n long im lìm ẩn hiện trong mây ở giữa năm tòa phá»§ Hạo Thiên từ từ từng chiếc má»™t phát ra hà o quang bảy sắc rá»±c rỡ, tá»±a hồ như bảy mươi hai đạo quang trụ kình thiên. Tiếp đó, khoảng giữa các Bà n long trụ bắn ra lưu quang giao nhau thà nh má»™t tráºn pháp tuần hoà n vô cùng thâm ảo cổ kÃnh.
Từ long trụ, má»™t tầng mây khói trông như váºt tháºt cháºm cháºm tản ra kết thà nh má»™t khối, cả Thái Hạo Phong nhanh chóng được bao phá»§ hoà n toà n bởi vân hà trắng toát như sữa, chỉ còn NgÅ© hà nh phá»§ cao vút và năm ngá»n tiểu sÆ¡n cùng quảng trưá»ng có địa thế cao là nổi lên trên, tá»±a hồ má»™t hòn đảo giữa biển mây. Phần lá»›n đệ tá» Côn Lôn trên quảng trưá»ng cÅ©ng như Ä‘ang đạp chân lên là n mây trắng tinh.
Nghe nói bảy mươi hai cây Bà n long trụ nà y chÃnh là pháp trụ cÆ¡ bản cá»§a Thiên Tiên Tráºn nÆ¡i Côn Lôn tiên phá»§, đâm xuyên qua Thái Hạo Phong thấu tá»›i lòng đất cùng vá»›i linh mạch cá»§a đại địa cấu thà nh tòa tiên pháp máºt tráºn.
Bởi có được linh lá»±c mạnh mẽ dồi dà o vÄ©nh hằng xuyên suốt, nên mấy ngà n năm trước, má»™t vị Côn Lôn tiá»n bối đạo pháp cao thâm trong lúc xuất thần đã mượn dư lá»±c cá»§a long trụ thi triển má»™t máºt pháp theo truyá»n thuyết là Linh Cảnh Máºt Pháp cá»§a thượng giá»›i, ở tại những vị trà kỳ môn xung quanh quảng trưá»ng tạo thà nh Vân Tiêu Äấu Tráºn, là m tái hiện Cá»u Trùng Thiên Tiêu trong truyá»n thuyết.
Từ đó vá» sau, má»—i lần phong hồi Ä‘á»u chuyển tá»›i thá»±c hiện ở trong Vân Tiêu Äấu Tráºn, có thể xưng là nhất tuyệt cá»§a giá»›i tu chân.
Tiếng sấm rá»n giữa trá»i dần giảm nhá», tế đà n nhẹ nhà ng hạ xuống.
Lúc nà y, lÆ¡ lá»ng xung quanh quảng trưá»ng trong vòng mấy dặm đã hiện lên mưá»i cây cầu ngÅ© sắc nối liá»n vá»›i nhau, những khoảng nối tạo thà nh tám tòa đấu pháp lôi đà i khổng lồ mà u xanh như ngá»c, phân bố theo kỳ môn tráºn pháp, nằm ngay dưới cầu vồng bảy sắc giữa biển mây.
Khi quảng trưá»ng đã biến thà nh tám cái lôi đà i, ở chÃnh giữa trở thà nh lối ra và o thì cả Vân Tiêu Äấu Tráºn coi như hình thà nh. Dưới sá»± chỉ huy cá»§a trưởng lão nÆ¡i tế đà n, tất cả môn nhân đệ tá» theo sá»± dẫn dắt cá»§a sư trưởng xếp thà nh hà ng dà i ở giữa sân, nghi thức tế tổ chÃnh thức bắt đầu.
Lúc Dương Chân từ Song Tá» Phong chạy tá»›i nÆ¡i thì đã là phần cuối cá»§a buổi lá»… tế tổ. Ở bên ngoà i Thái Hạo Phong, khung cảnh tráng lệ thần kỳ đến kinh ngạc, nếu không phải được chấp sá»± chưởng luáºt chỉ dẫn hướng Ä‘i, chỉ e rằng hắn đã lạc mất phương hướng ở trong vân hải.
Chấp sá»± lão đạo truyá»n đạt vá»›i Dương Chân mấy câu rồi bá» Ä‘i. Dương Chân di chuyển trong đám ngưá»i đông đúc mong tìm được đồng môn nhưng trước mắt mấy ngà n ngưá»i ken đặc như nêm, cho dù có mà u sắc xanh đỠtÃm và ng cá»§a y phục để phân định cÅ©ng khiến hắn chẳng có cách nà o tìm được chá»— cá»§a Ngá»c Tiêu Phong.
Lệnh cấm được giải trừ má»™t cách đột ngá»™t khiến hắn như được tháo cÅ©i sổ lồng, trong lòng phấn chấn thế nà o không cần nói cÅ©ng biết. Nhất thá»i tìm không được ngưá»i, hắn đà nh không tìm nữa, má»™t mình lẻ loi đứng ở phÃa sau nhìn những cầu vông xung quanh hư tháºt bất minh.
Trên tế đà n phÃa trước, vị trưởng não già nua đã kết thúc bà i diá»…n văn, lá»… tế tổ chÃnh thức chấm dứt, đồng thá»i tế đà n dưới pháp thuáºt di sÆ¡n láºp tức biến mất không thấy đâu nữa, đồng thá»i những trưởng lão cÅ©ng đồng loạt lui xuống. Các đạo phái đến xem lá»… cùng các võ sỹ tu chân tiến lên Vân Tiêu Äấu Tráºn.
Lúc nà y, chân trá»i phÃa bắc cá»§a quảng trưá»ng được bao bá»c bởi má»™t là n mây là nh sắc tÃm, từ đó chiếu ra hà ng vạn đạo kim quang, bạch vân tản mát, má»™t tòa lan can bằng ngá»c hiện ra giữa chừng không, thanh thế có thể so vá»›i kim tiên nÆ¡i thượng giá»›i hạ phạm.
Äó là Côn Lôn tam thánh do Ä‘Ãch thân đương kim chưởng môn nhân dẫn đầu, tả hữu hai bên chÃnh là chưởng tá»a các tông và tinh anh cá»§a các ngá»n chư phong, ngay cả Chưởng tôn cá»§a Kiếm Trì Tông Tá» Long Chân Nhân bình thưá»ng vẫn không quản thế sá»±, Chưởng tôn cá»§a Tê Hà Phong Tá» Hà Sư Thái đã bế quan nhiá»u năm cÅ©ng theo đằng sau, má»—i ngưá»i Ä‘á»u tiên bà o rá»±c rỡ, dáng Ä‘iệu phấn khởi.
Tiếp đó mấy chục chân nhân bối pháºn chữ Tá» láºp tức chạy tá»›i trung tâm cá»§a đấu tráºn, lấp tức má»™t đà i quan sát đột nhiên được tạo ra bởi Äiên Äảo NgÅ© Hà nh Thuáºt, nháy mắt cÅ©ng có thêm mấy đà i quan sát nữa má»c lên khắp xung quanh lấy phương bắc là m chá»§ vị, lÆ¡ lá»ng cách mặt quảng trưá»ng cả trục trượng, vừa vặn ôm lấy những lôi đà i và o giữa quảng trưá»ng.
Những chỗ đó là chỗ để các vị đồng đạo tới tham quan, các vị bô lão của Côn Lôn cùng các sư trưởng sỠdụng quan sát quá trình đấu pháp.
Tất cả Ä‘á»u là do pháp thuáºt huyá»…n hóa ra nhưng nhìn y như váºt tháºt, thần kỳ vô cùng, khiến ngưá»i ta cảm thấy như lạc và o tiên cảnh.
Má»™t tiếng nổ vang, má»™t đạo mây bảy sắc từ giữa bầu trá»i đột nhiên nở bung ra, tiếp đó là những tiếng nhạc vui vẻ tấu lên, má»™t đám ngưá»i phát ra hà o quang rá»±c rỡ, từng đạo độn quang từ phÃa nam chầm cháºm phóng tá»›i, chÃnh là từ phÃa Thiểu Hạo Phong.
"Thái Nhất Môn, chưởng môn Ngụy Nguyên Quân cùng đồng môn đệ tỠgiá lâm."
"Tam tá» cá»§a Linh Tiêu Phái, Không Tang Tá», Không Äạo Tá», Không Không Tá» cùng đòng môn đệ tá» giá lâm."
Giá»ng nói cao vút cá»§a Chưởng lá»… đưá»ng, Tá» Tang Chân Nhân liên tiếp xướng lên, hà o quang chá»›p động, hai bên chá»§ khách lần lượt phân vi trị trên vân thai, uy phong lẫm liệt, võ sỹ nhân tà i nhiá»u như mây, nhanh chóng các tân khách Ä‘á»u đã tá»›i.
Sau khi lần xướng âm cuối cùng cất lên, không ngỠlại có thêm khách nhân tới.
"Vân Äỉnh SÆ¡n, Thiên Pháºt Tá»± Phổ Tế đại sư cùng đồng môn đệ tá» giá lâm."
Giá»ng nói cá»§a Tá» Tang Chân Nhân vừa dứt, trong đám khách tức thì nổi lên má»™t tráºn huyên náo, Pháºt - Äạo hai bên từ trước tá»›i nay rất Ãt lai vãng, cà ng không ngá» tá»›i là hôm nay cÅ©ng đồng loạt tương tụ. Côn Lôn phái chẳng qua là tiến hà nh má»i Vân Äỉnh SÆ¡n cho đủ lá»… nghi, ai dè há» lại tá»›i tham dá»±, ngay cả chưởng môn Côn Lôn cÅ©ng cảm thấy rất bất ngá».
Dương Chân đứng ở vòng ngoà i nhìn vá» phÃa hai bên võ sỹ đằng trước đứng trên vân thai, trước sau cảm thấy biến hóa đến hoa hết mắt mÅ©i, hắn phải khó khăn lắm má»›i thÃch ứng được.
Äá»™t nhiên, Ä‘ang lúc xuất thần, Dương Chân bị vá»— mạnh má»™t cái và o vai, ngoảnh đầu nhìn lại thì thấy Nhạc Thiên toà n thân mạc đạo bà o Ä‘ang cưá»i hi hi ngó hắn.
"Lần nà y mấy lão già dịch Pháp tông không muốn gầm ghè trước kỳ phong há»™i, Chưởng luáºt đưá»ng má»›i lén thả ngươi ra, coi như tiện nghi cho tiểu tá» ngươi, ha ha."
Dương Chân chau mà y há»i: "Sư huynh và sư tá»· ta, bá»n hỠđâu rồi?"
"Äừng lo bá»n há», Ä‘i thá» xem có thể vượt qua bao nhiêu chiếc cầu vồng đã." Nhạc Thiên lôi Dương Chân không thèm nói gì thêm chạy thẳng ra phÃa ngoà i cá»§a đấu trưá»ng.
"Vượt qua cầu vồng?"
"Trá»i, cái gì ngươi cÅ©ng biết à ?"
"..."
Ở giữa Vân Tiêu Äấu Tráºn, trừ những lôi đà i lÆ¡ lá»ng vô cùng thần kỳ ra, thứ kỳ diệu nhất chÃnh là những chiếc hồng kiá»u (cầu vồng) có thể khảo chứng đạo tâm tu vi. Từ khoảng cách giữa bảy mươi hai cây Bà n long trụ, hồng kiá»u liên miên tạo thà nh thế chữ chi cấu thà nh má»™t tráºn thế cầu liên hoà n hư không, vừa vặn tiếp nối tám cái lôi đà i, cÅ©ng là nÆ¡i quan sát cá»±c tốt.
Trước khi những tráºn đấu pháp cá»§a phong há»™i bắt đầu, Ä‘á»u có những Ä‘oạn nhạc mà ai cÅ©ng quen thuá»™c, bởi váºy Côn Lôn đệ tá» có thể tranh thá»§ Ä‘i thá» sức ở những hồng kiá»u hư vô kia, không được đỠtụ pháp lá»±c, không được dùng phép ngá»± phong, cứ thế mà đi lên hồng kiá»u đó, ai có thể chịu được lâu hÆ¡n thì ngưá»i đó là đệ nhất.
Nếu có thể yên ổn mà đứng trên đó thì đã không thà nh chuyện, sá»± tháºt số đệ tá» tất cả các tông môn có thể dùng xác phà m mà đứng trên hồng kiá»u hư không có thể nói là cá»±c Ãt, chân chÃnh thì trong cả vạn cÅ©ng chưa chắc tìm được má»™t. Bà quyết lại chẳng liên quan gì tá»›i pháp lá»±c hay tu vi, đơn thuần chỉ là má»™t khảo nghiệm cổ quái cá»§a tiá»n nhân vỠđạo tâm mà thôi.
Nói tá»›i mấy trăm năm gần đây, việc thà luyện đạo tâm nà y vốn chẳng có ai quan tâm. Sau nà y có ngưá»i phát hiện bên trong có xảo hợp kỳ lạ, phà m những đệ tá» có thể vượt qua cá»a ải hồng kiá»u, vá» sau tá»›i lúc gặp Thiên kiếp thì quá ná»a là có thể vượt qua dá»… dà ng mà phi thăng tiên giá»›i, lưu lại mỹ danh muôn Ä‘á»i. Từ đó má»›i gây được sá»± chú ý cá»§a đệ tá» Côn Lôn.
Dần dần, thà luyện hồng kiá»u thở thà nh má»™t kiểm tra quen thuá»™c, như má»™t cái long môn cần phải vượt qua.
Trong mắt má»™t và i vị trưởng bối Côn Lôn, đối vá»›i ngưá»i đứng đầu trong thà luyện hồng kiá»u đó so vá»›i vị trà đệ nhất cá»§a đấu pháp cá»§a đại há»™i còn xem trá»ng hÆ¡n.
Bất quá, thông thưá»ng mà nói, đại Ä‘a số đệ tá» Ä‘á»u là vá»ng tưởng mà thôi, chẳng qua là ôm má»™t mối hiếu kỳ Ä‘i thá» má»™t phen, tuyệt không có hy vá»ng mình trở thà nh kỳ tà i hãn thế trăm năm khó gặp. Äấu pháp tại đại há»™i má»›i chÃnh là con đưá»ng vinh quang mà há» thá»±c sá»± hướng tá»›i.
Tà i sản của tunglam1903
01-01-2010, 08:53 PM
Äá»™i Xung KÃch Phong Trần Lãng Tá» Lãnh Diện Tuyệt Tình
Tham gia: Jun 2008
Äến từ: Äất Võ Anh Hùng
Bà i gởi: 4,793
Thá»i gian online: 2 tuần 1 ngà y 6 giá»
Thanks: 24
Thanked 24,250 Times in 1,767 Posts
THIÊN NGÂN
Nguyên tác:
Yến Minh.
Dịch thuáºt: Văn Äà n Việt Nam (http://******.vn )
------------o0o--------------
Chương 40: Äệ Nhất
Tại tÃt xa phÃa nam há»™i trưá»ng, có má»™t đạo hồng kiá»u nằm sát bá» mép quảng trưá»ng, hà o quang bảy mà u ngưng Ä‘á»ng phát ra hÆ¡n trượng huyá»n ảo dị thưá»ng. Dương Chân cùng Nhạc Thiên đưa mắt nhìn nhau. Nhạc Thiên trầm ngâm giây lát rồi đưa chân tiến lên thăm dò.
"Hắc hắc, té ra tiểu tá» nhà ngươi cÅ©ng chỉ là ba hoa khoác lác thôi." Dương Chân thấy bước chân Nhạc Thiên xuyên thấu qua là n hồng quang đạp lên mặt sân do pháp tráºn tạo thà nh, không nhịn được cưá»i phá lên.
"Lần phong há»™i trước, thà luyện hồng kiá»u cÅ©ng chỉ có bốn ngưá»i vượt được qua, Sở Thắng Y đứng thứ nhất, Huyá»n Äạo cá»§a Thiên Ngoại Phong đứng thứ hai, Nhạc sư huynh ta đây đứng đúng và o hạng bét."
"Äứng thứ ba là ai?" Dương Chân hiếu kỳ há»i.
"Là Lục Cà n Khôn cá»§a Pháp Tông." Nhạc Thiên nói giá»ng rẻ rúng.
Lần nà y, Nhạc Thiên ngưng thần lấy hÆ¡i hồi lâu, chuẩn bị kỹ cà ng rồi má»›i bước lên trước. Thân hình gã hÆ¡i trầm xuống nhưng rốt cục cÅ©ng đứng được vững, tiếp đó chầm cháºm bước lên phÃa trước, mất tá»›i cả ná»a ngà y má»›i lên được ná»a hồng kiá»u, độ cao chừng mưá»i trượng.
Äúng lúc gã Ä‘ang chăm chú cẩn tháºn định quay đầu gá»i Dương Chân thá» xem thì chợt thấy tiểu tá» nà y đã Ä‘ang đứng ngay sau lưng hắn cách có mấy bước, nhìn ngang ngó dá»c có vẻ rất an nhiên tá»± tại.
"Ngươi, ngươi đã đi lên rồi ư?" Nhạc Thiên nhìn Dương Chân một cách khó tin.
"Quá dá»… mà ." Dương Chân nhÃu mà y đáp.
"Quá dá»…?" Nhạc Thiên chụp lấy cổ tay Dương Chân kiểm tra xem hắn có váºn công không, nhưng phát hiện mạch tượng cá»§a hắn rất vi diệu, chÃnh là trạng thái Quy tức cá»±c tÄ©nh cá»±c lặng cá»§a đạo gia. "Ngươi là m thế nà o váºy?" Lúc gã nói, khà tức bất ổn, dưới chân láºp tức má»m nhÅ©n, suýt nữa thì bị rá»›t xuống dưới, rõ rà ng để duy trì ở trên hồng kiá»u là vô cùng gian nan.
Dương Chân ngẫm nghÄ© rồi đáp: "Trong hồng kiá»u nà y có má»™t luồng thanh khÃ, chỉ cần tâm thần bất động, dung nháºp và o bên trong thì tá»± nhiên có thể bước lên được."
Nhạc Thiên kinh ngạc thốt: "Äó là VÅ© Linh KhÃ, là thanh khà nhẹ nhất bên dưới Cá»u tiêu, cÅ©ng là loại linh khà khó thăm dò nhất."
"á»’..." Dương Chân nghe tiếng kêu, cúi đầu liá»n phát hiện Tiểu Bạch từ trong áo chui ra, Ä‘anh định trèo lên ngồi trên vai hắn, hắn cứ mặc cho nó muốn là m gì thì là m.
Nhạc Thiên thấy váºy lại cà ng kinh hãi, gã rất muốn triệu gá»i Há»a kỳ lân ra nhưng nghÄ© bây giá» vẫn chưa phải lúc nên đà nh cố nhịn.
Hai ngưá»i bá»n há» Ä‘ang đứng ở trên cao, lúc nà y vừa vặn nghe thấy Chưởng môn chân nhân tuyên bố thà luyện hồng kiá»u chÃnh thức bắt đầu, đám đệ tá» Côn Lôn trên há»™i trưá»ng láºp tức tản ra, không Ãt ngưá»i muốn thỠđạp hồng kiá»u lên mây xem sao.
Hai ngưá»i tiếp tục tiến lên, Ä‘i táºn lên chá»— cao nhất cá»§a hồng kiá»u phÃa nam, bên dưới là những vầng mây tản mát, những tòa lôi đà i vuông vắn mà u xanh ngá»c, nhìn xung quanh, từng đạo từng đạo hồng kiá»u ngang dá»c vượt tầng không nối liá»n vá»›i nhau như má»™ng như ảo.
Hai ngưá»i nhìn trở lại quảng trưá»ng, chợt thấy má»™t đám lá»›n ngưá»i cúi đầu á»§ rÅ© Ä‘i xuống, thi thoảng cÅ©ng có ngưá»i từ mép hồng kiá»u rá»›t xuống, tiếng la hoảng liên miên. Hãn hữu lắm má»›i có ngưá»i Ä‘i thà nh công lên trên hồng kiá»u.
"Äi qua bên kia, sang hồng kiá»u phÃa bắc xem thá» xem có mấy ngưá»i lên được bên trên." Nhạc Thiên nói Ä‘oạn liá»n rảo bước Ä‘i vá» phÃa những đạo hồng kiá»u nối tiếp nhau qua Bà n long trụ.
Sau khoảng thá»i gian chừng ăn hết bữa cÆ¡m, Dương Chân và Nhạc Thiên cÅ©ng Ä‘i tá»›i góc đông bắc. Ở phÃa bắc đã có má»™t nhóm ngưá»i Ä‘ang đứng ở trên cao theo dõi má»i ngưá»i, bên dưới có vô số đệ tá» Côn Lôn ngước nhìn bá»n hỠđầy vẻ ngưỡng má»™.
"Sư đệ, sư đệ, bá»n ta ở đây." Tiếng Tiêu Nguyệt Nhi lanh lảnh truyá»n tá»›i.
Dương Chân ngó qua, tá»· muá»™i Tiêu Thanh Nhi Ä‘ang đứng ở Ä‘iểm cao nhất cá»§a hồng kiá»u đối diện đưa tay vẫy hắn. Bên cạnh còn có Sở Thắng Y, Huyá»n Äạo cÅ©ng Ä‘ang ở gần đó, còn có không Ãt những khuôn mặt khác. Äảo mắt nhìn lại, chợt phát hiện má»™t ngưá»i, chÃnh là nhị sư huynh Lãnh Phong, bên cạnh chà ng ta còn có thêm má»™t nữ tá» mặc áo trắng.
Nhạc Thiên chẳng nói chẳng rằng chuyển hướng vá» phÃa hồng kiá»u đối diện bước tá»›i, Dương Chân vẫy tay vá» phÃa đó rồi Ä‘uổi theo Nhạc Thiên.
Trên mặt đà i phÃa bắc, trừ Nhất Äức Chân Nhân còn phải tiếp đón tân khách, Chưởng môn nhân chá»§ trì đại há»™i, Thánh Tông CÆ¡ Hương Tiên Tá» dẫn theo không Ãt khách nhân tiến lên trên đà i, cùng không Ãt tinh anh đệ tỠđồng loạt hướng lên không theo dõi trên những đạo hồng kiá»u, tá» vẻ rất hà i lòng.
Tá» Tang Chân Nhân chỉ tay nói: "Lần nà y các tông cá»§a Côn Lôn toà n bá»™ có chÃn ngưá»i có thể Ä‘i lên hồng kiá»u, môn hạ cá»§a các phái đồng đạo cÅ©ng có ba ngưá»i, đệ tá» Côn Lôn hà ng chữ Huyá»n có nhiá»u nhân tà i xuất hiện, đáng mừng, đáng mừng."
Tá» Äình Chân Nhân ở bên cạnh vuốt râu đáp: "Äáng chúc mừng nhất e rằng phải là Vân Vong, đệ tá» cá»§a hắn có tá»›i bốn ngưá»i lên được hồng kiá»u."
Tiêu Vân Vong thõng tay lắc đầu nói: "Chỉ có ba ngưá»i."
Tá» Äình Chân Nhân lá»™ ra vẻ kinh ngạc, lúc nà y Tá» Tang Chân Nhân sắc mặt chợt biến, nghiêng đầu lạnh giá»ng: "Tiêu sư đệ nói ba ngưá»i, có phải là không tÃnh cái tên Ä‘ang phải chịu diện bÃch kia là môn hạ."
Nhất Nguyên Chân Nhân cùng CÆ¡ Hương Tiên Tá» mang mạng che mặt Ä‘ang ở trên đà i nhá» giá»ng đà m luáºn, nghe thấy váºy cÅ©ng láºp tức chú ý.
Tiêu Vân Vong không nhanh không cháºm đáp: "Tiểu nữ Tiêu Thanh Nhi đã ra nháºp là m môn hạ Thánh Tông, tá»± nhiên không tÃnh, còn tiểu đệ tá» Dương Chân nếu Tá» Tang sư huynh còn có chá»— nà o thắc mắc thì có thể há»i Chưởng luáºt đưá»ng."
"Không cần nữa, Dương Chân là ngưá»i mà Thánh Tông yêu cầu miá»…n xá." giá»ng nói cá»§a CÆ¡ Hương Tiên Tá» như tiếng nhạc vang lên bên tai má»i ngưá»i.
Tá» Tang Chân Nhân tức thì biến sắc, cúi đầu không dám nhiá»u lá»i.
Tá» Äình Chân Nhân cùng Tiêu Vân Vong nhìn nhau mỉm cưá»i, Thánh Tông mang địa vị siêu nhiên chÃnh thức ra mặt, Dương Chân ắt được rá»a sạch má»™t thân mang tá»™i, sau đó thì há» bắt đầu nói chuyện phiếm.
Lúc hai ngưá»i Dương Chân và Nhạc Thiên chuyển qua hồng kiá»u phÃa bắc, trước mặt đã có hÆ¡n mưá»i ngưá»i đứng đó, Ä‘ang ganh Ä‘ua vá»›i nhau không ngừng. Trong đó có má»™t ngưá»i là má»™t hòa thượng trẻ tuổi khiến Dương Chân nhìn đến ngẩn cả ngưá»i.
Khi ấy, Tiêu Nguyệt Nhivô tình kêu gá»i Dương Chân, hắn liá»n bình tâm tÄ©nh khà trở lại, nếu không thì cÅ©ng khó mà duy trì được.
Dương Chân vốn có dư sức, hắn kêu gá»i ngưá»i quen à ới, trong đó thì Huyá»n Äạo và Sở Thắng Y Ä‘ang dẫn đầu, cả hai Ä‘á»u kinh ngạc trước sá»± ung dung cá»§a Dương Chân. Nên biết đây hoà n toà n là so sánh việc tu dưỡng tâm thần đơn thuần, tâm lá»±c tiêu hao so vá»›i pháp lá»±c còn khó duy trì hÆ¡n nhiá»u, nhiá»u ngưá»i trên mặt đã xuất mồ hôi, thân hình bất ổn.
"A..." Dương Chân vừa Ä‘i tá»›i gần Lãnh Phong thì má»™t đệ tá» Äạo môn mặc đạo bà o mà u bạc la thảm rồi rá»›t xuống đà i là m hắn giáºt mình nhảy dá»±ng lên. ÄÆ°a mắt nhìn xuống thấy ngưá»i đó liên tục lá»™n mấy vòng rồi y như đại bà ng tung cánh yên ổn hạ xuống sân, lúc đó má»›i yên lòng hướng sang nhị sư huynh mà chà o há»i.
Lúc nà y lại có ngưá»i nói: "Là Vân Trung Tá» sư huynh cá»§a Linh Tiêu Phái bị rá»›t xuống."
Ngưá»i vừa nói chÃnh là Sở Thắng Y, còn Nhạc Thiên lúc nà y đã không còn sức hoạt động nữa, chỉ đà nh đứng yên ở bên cạnh Lãnh Phong.
"Có cả ngưá»i thuá»™c phái khác nữa à ?" Dương Chân không rõ ná»™i tình cất tiếng há»i.
"Dương sư đệ vừa thoát cấm lệnh, không biết cÅ©ng phải, lần nà y đồng đạo tá»›i xem lá»… cÅ©ng tham dá»± thà luyện hồng kiá»u, Dương sư đệ xem ra có vẻ ung dung nhỉ." HÆ¡i thở cá»§a Sở Thắng Y vẫn Ä‘á»u đặn, thần thái an nhiên.
"Äá»u là dá»±a và o tiểu xảo thôi, Sở sư huynh đừng cưá»i chê." Dương Chân không là m phiá»n chà ng nữa, hắn cảm thấy vị hòa thượng đằng kia trông rất quen mặt. Sau đó thì Ä‘i sang, tá»›i chá»— hai tá»· muá»™i Tiêu Thanh Nhi thì đưa mắt liếc há» má»™t cái.
Lúc nà y chợt phát sinh má»™t việc bất ngá», con bạch hồ trên vai Dương Chân định nhảy qua chá»— Tiêu Nguyệt Nhi, chân trước cá»§a nó vừa chạm và o ngưá»i nà ng thì má»™t tiếng la thảm cất lên, nà ng ta rá»›t thẳng xuống dưới.
"Nguyệt sư tá»·..." Dương Chân thấy Tiêu Nguyệt Nhi tuy loạng choạng những vẫn bình yên hạ xuống sân thì yên lòng trở lại, quay lại gõ gõ nhẹ và o đầu bạch hồ coi như trừng phạt, hắn cÅ©ng có thể khẳng định rằng Tiêu Nguyệt Nhi chắc chắn sẽ quay lại tÃnh sổ vá»›i hắn.
Tá»±a hồ cảm nháºn được sá»± chú ý cá»§a Dương Chân, vị hòa thượng mặc bá»™ nguyệt bà o trắng tinh kia cÅ©ng ngoảnh đầu nhìn lại, khuôn mặt tròn xoe đầy đặn, mà y ráºm mắt to, mÅ©i thẳng miệng gá»n toát ra đầy linh khÃ. Chú ta Ä‘ang ngồi xếp bằng trên lá»›p hồng quang, má»™t tay bắt ấn Vô Úy, má»™t tay cầm má»™t chuá»—i pháºt châu bằng hoà ng ngá»c, thần sắc thản nhiên, đầu mắt cuối mà y ẩn hiện nụ cưá»i như có như không khiến ngưá»i ta có cảm giác vô cùng thông tuệ.
Dương Chân láºp tức cảm thấy có mấy phần quen thuá»™c, nhất thá»i lại nhá»› không ra đã gặp ở nÆ¡i nà o, đà nh cưá»i cưá»i vá»›i chú ta rồi bắt chước ngồi xếp bằng xuống.
"Äại sư, xưng hô thế nà o?"
"Äệ tá» Vân Äỉnh SÆ¡n, Linh Bảo." Hòa thưởng đưa tay khẽ hà nh lá»….
"Linh Bảo... sư phụ ngươi có phải là Phổ Tế đại sư?" Dương Chân run giá»ng há»i.
"Äúng váºy, đạo hữu..." Cặp mắt trong sáng cảu Linh Bảo hòa thượng khẽ hấp háy, không rõ Dương Chân vì sao lại kÃch động như váºy.
"Ta là ..." Dương Chân vừa định mở miệng lại không biết bắt đầu từ chá»— nà o, đà nh thở dà i. Hắn phát hiện rất nhiá»u sá»± tình tá»±a hồ không có cách nà o giải thÃch ra được.
Khi đấy má»™t tiếng hét vang, Tiêu Thanh Nhi cÅ©ng đã rá»›t xuống dưới, tá»±a hồ như nhiá»…m dịch, liên tiếp rá»›t xuống thêm hai ngưá»i nữa, nháy mắt chỉ còn lại Huyá»n Äạo, Sở Thắng Y, thêm Nhạc Thiên vá»›i Lãnh Phong cùng hai ngưá»i chá»— Dương Chân mà thôi.
Còn có... Lục Cà n Khôn, Dương Chân lúc nà y má»›i chú ý tá»›i ngưá»i mà mình đã vô tình bá» sót nà y, lại nhìn bạch hồ Ä‘ang nằm an là nh trên đầu vai, má»™t cá»— tà niệm đột nhiên nảy ra. Nói cho cùng, khi hắn ra nháºp Côn Lôn SÆ¡n gặp phải mấy phen tai kiếp Ä‘á»u là có quan hệ trá»±c tiếp tá»›i cái gã nà y, nếu bảo không có chút háºn ý thì cÅ©ng chỉ là nói dối.
Äi trên hồng kiá»u hiện tại chỉ còn có Dương Chân là có thể hà nh động tá»± nhiên tiến lui, ngay cả trưởng bối Côn Lôn ngồi tại vân thai bên dưới cÅ©ng nháºn ra được.
"Lục sư huynh, Thái dương huyệt của huynh sao lại có con sâu bò lổm ngổm thế kia?"
Dương Chân tiến sát đến bên Lục Cà n Khôn, đột nhiên dừng lại hạ giá»ng há»i. Lục Cà n Khôn Ä‘ang trong lúc khẩn trương, chỉ đà nh nhăn nhó không sao trả lá»i được.
"Tiểu Bạch đừng có nghịch loạn, đừng..." Theo kỳ ý cá»§a Dương Chân, bạch hồ thông minh vô cùng liá»n nhảy lên đầu Lục Cà n Khôn, má»™t tiếng la thảm láºp tức vang lên.
Trước lúc Lục Cà n Khôn bị rớt xuống, bạch hồ đã lăng không nhảy lại, an nhiên như không trở vỠđầu vai Dương Chân.
Nhạc Thiên ở bên cạnh nhìn thấy từ đầu tá»›i cuối, muốn cưá»i mà không dám cưá»i, thân hình không kiá»m chế đượng không ngừng rung động, gã đúng là vui quá hóa buồn, thế là tiếp theo Lục Cà n Khôn rá»›t thẳng xuống dưới.
Dương Chân vươn vai má»™t cái, ánh mắt chuyển vá» phÃa Nhị sư huynh cùng vị nữ tá» bên cạnh chà ng, bất giác cảm thấy rất hiếu kỳ, hai ngưá»i xem ra bá»™ dạng rất thân máºt, mà hắn thì chưa từng nghe vị sư huynh lạnh băng băng nà y còn có giao hảo vá»›i ai khác nữa?
"A!" Äá»™t nhiên nữ tỠáo trắng kia không chịu được nữa rá»›t thẳng xuống.
Lãnh Phong chẳng nói chẳng rằng láºp tức Ä‘uổi theo nà ng ta bay xuống, hạ xuống sân trước cả nà ng ta rồi đỡ lấy, bất quá nữ tỠđó cÅ©ng hạ xuống rất yên ổn, khiến Dương Chân hÃt và o má»™t hÆ¡i, trong lòng đối vá»›i hà nh động cổ quái cá»§a Lãnh Phong cà ng thêm hiếu kỳ.
Äợi cả ná»a ngà y, mấy ngưá»i hoặc ngồi hoặc đứng vẫn tiếp tục kiên trì, Dương Chân định nằm dà i ra trên hồng kiá»u, thần thái nhà n nhã vô cùng.
Hắn vừa nằm xuống thì ba ngưá»i còn lại Ä‘á»u ngó qua, thần sắc từng ngưá»i tá» vẻ rất khó hiểu.
Nà o chỉ bá»n há» khó hiểu, Tiêu Vân Vong từ trên vân thai quan sát cÅ©ng cảm thấy vô cùng khó hiểu, tên tiểu đệ tá» nà y tư chất như thế mà sao ông chưa từng phát hiện ra?
"Vân Vong, tiểu đệ tá» cá»§a ngươi quả nhiên không giống phà m nhân." Tá» Äình Chân Nhân Ä‘i tá»›i gần Tiêu Vân Vong nói.
"Chân nhi nháºp đạo còn non, vốn đấu pháp đại há»™i lần nà y Ngá»c Tiêu Phong cá»§a ta không há» hy vá»ng và o nó, ngược lại bảo bối đồ đệ cá»§a sư huynh lần nà y ta xem có thể áp chế được cái tên ở Thiên Ngoại Phong kia đấy." Tiêu Vân Vong lim dim mắt nhìn lên là n mây rá»±c rỡ.
"Chưa chác, Nhạc Thiên cá»§a ÄÆ¡n Dương Phong và Lục Cà n Khôn cá»§a Pháp Tông Ä‘á»u có tiến bá»™ lá»›n, hươu chết vá» tay ai cÅ©ng khó nói lắm." Tá» Äình Chân Nhân lắc đầu đáp.
"Tiểu hòa thượng cá»§a Thiên Pháºt Tá»± kia ta xem cÅ©ng không tệ." Tiêu Vân Vong đột nhiên nói.
"Ha ha, tiểu đệ tá» cá»§a ngươi vừa rồi đã Ä‘em hết mặt mÅ©i cá»§a Tá» Tang vứt Ä‘i rồi." Tá» Äình Chân Nhân cúi đầu nhá» giá»ng.
Cho dù là váºy, tu vi cá»§a Tá» Tang Chân Nhân thuá»™c loại nà o mà lại không nghe thấy, ông tao hừ mÅ©i má»™t tiếng bá»±c dá»c. Tá» Äình cùng Tiêu Vân Vong liá»n khẽ cưá»i.
Thà luyện bắt đầu cÅ©ng đã tá»›i ná»a canh giá», trên hồng kiá»u chỉ còn lại bốn ngưá»i, còn bên dưới quảng trưá»ng thì rất nhá»u ngưá»i đã chuẩn bị bước và o vòng đấu pháp đầu tiên, lá»›p lá»›p được phân định trên bảng niêm yên danh tá»± đấu cặp.
"Sở sư đệ, Huyá»n Äạo Ä‘i trước má»™t bước." Huyá»n đạo cưá»i khổ nhìn qua Sở Thắng Y bên cạnh và Dương Chân Ä‘ang nằm dà i trên hồng kiá»u má»™t lượt rồi nhẹ nhạc hạ xuống bên dưới.
Sở Thắng Y tiá»…n đưa Huyá»n Äạo bằng ánh mắt, rồi lại quay đầu lại nhìn Dương Chân vẫn y như cÅ©, thên ngưá»i hắn con bạch hồ vẫn liên tục đảo qua đảo lại, lần đầu tiên trong Ä‘á»i chà ng cảm thấy gã đồng môn nà y có má»™t tư vị cao thâm khó dò.
"Linh Bảo đại sư, ngưá»i còn có thể kiên trì tiếp không?" Giá»ng nói Dương Chân đột nhiên vang lên.
"Nhá» phúc cá»§a đạo hữu, Linh Bảo vẫn còn được." giá»ng cá»§a Linh Bảo có chút lắp bắp.
"Váºy ta ngá»§ má»™t giấc, các sư bá sư thúc bên dưới chắc chẳng để ý đâu." Dương Chân láºt ngưá»i, hai tay ôm lấy đầu ngá»a mặt lên nhìn trá»i.
Sở Thắng Y và Linh Bảo hòa thượng nghe thấy Ä‘á»u giáºt mình, suýt nữa thì rá»›t thẳng xuống đà i.
"Thà luyện Hồng Kiá»u do Dương Chân đệ tá» Ngá»c Tiêu Phong đứng hạng nhất." Chưởng lá»… đưá»ng Tá» Tang Chân Nhân ở trên vân thai cao giá»ng tuyên bố. Tiếng nói vừa dứt, nÆ¡i góc quảng trưá»ng, Dương Chân đã đón lấy sá»± chúc mừng ầm ỹ cá»§a đồng môn, sau đó trên sân chẳng còn ai nghe thấy tiếng gì nữa.
Tiêu Nguyệt Nhi kéo Dương Chân khoe: "Äây chÃnh là tiểu sư đệ cá»§a ta." Tá»±a hồ nà ng sợ ngưá»i ta không biết tá»›i quan hệ cá»§a há» váºy.
Ngay cả đám Huyá»n Äạo và Sở Thắng Y cÅ©ng đặc biệt tiến tá»›i chúc mừng cho Dương Chân.
Sở Thắng Y có chút bối rối kêu Dương Chân rồi nói: "Dương sư đệ ra tay khiến má»i ngưá»i kinh ngạc, bất quá sư huynh không rõ vì sao sư đệ từ đầu tá»›i cuối Ä‘á»u rất ung dung, xem ra kiên trì thêm má»™t hai canh giá» nữa cÅ©ng dư sức như váºy?"
Huyá»n Äạo ở bên cạnh cÅ©ng gáºt đầu biểu lá»™ có cùng thắc mắc.
Cả đám ngưá»i trợn mắt ngó Dương Chân, bá»n há» cÅ©ng rất hiếu kỳ vì sao Dương Chân lại có thể thoải mái trên Hồng Kiá»u y như trên đất bằng khiến ngưá»i ta kỳ quái như thế. Theo đồn đại thì cÅ©ng chỉ có trưởng bối sư môn đạt tá»›i Hư cảnh má»›i có năng lá»±c như váºy mà thôi.
Dương Chân trước những ánh mắt chỠđợi cá»§a má»i ngưá»i, có chút vụng vá» cưá»i đáp: "Là do may mắn được sư phụ truyá»n cho pháp môn Ä‘iá»u dưỡng tâm thần thôi."
Không Ãt ngưá»i láºp tức tá» ra thần tình như có đại ngá»™. Tiêu Vân Vong bản thân chÃnh là má»™t nhân váºt gần như truyá»n kỳ thần thoại cá»§a Côn Lôn phái, dạy cho đệ tá» má»™t và i pháp môn đặc biệt cÅ©ng có gì là lạ, Ä‘iá»u đó khiến cho má»i ngưá»i hâm má»™ vô cùng.
Sở Thắng Y cùng Huyá»n Äạo Ä‘á»u có suy nghÄ© riêng, có vẻ như chấp nháºn lá»i hắn ta thuyết pháp, duy chỉ có tá»· muá»™i Tiêu Thanh Nhi là trợn tròn hai mắt. Chỉ có bá»n há» má»›i rõ là Dương Chân nói hươu nói vượn nhưng cÅ©ng không tiết lá»™ ra.
Má»i ngưá»i nói chuyện nhanh chóng chuyển qua vấn đỠtrá»ng yếu - Äấu pháp đại há»™i. Sở Thắng Y và Huyá»n Äạo hai ngưá»i biểu hiện hÆ¡n hẳn đám đệ tá» khác. Huyá»n Äạo vốn là đệ nhất cá»§a kỳ trước, còn Sở Thắng Y thì tiến bá»™ thần tốc, mấy năm gần đây thanh thế rất lá»›n, cà ng khiến ngưá»i ta kÃnh nể.
Äám ngưá»i dần dần như lưu tinh á»§ng nguyệt, bao vây lấy hai ngưá»i và o giữa. ÄÆ°Æ¡ng nhiên hai tá»· muá»™i Tiêu Thanh Nhi hoa dung nguyệt mạo cÅ©ng là má»™t Ä‘iểm sáng chói. Ngà y thưá»ng đệ tá» các chư mạch khó mà có cÆ¡ há»™i được tiếp cáºn, chỉ đợi có đại há»™i đấu pháp nà y để được nói chuyện vá»›i hai nà ng mà thôi. Dương Chân nhanh chóng lạc lõng sang má»™t bên.
Dương Chân thấy rất nhiá»u các mạch đồng môn là mặt đột nhiên vây lấy hai vị sư tá»· má»™t cách nồng nhiệt, tháºm chà ngay cả Sở Thắng Y vá»›i Huyá»n Äạo cÅ©ng nằm trong số đó, lòng tuy cÅ©ng có Ãt nhiá»u ghen tức những cÅ©ng không để bụng. Hắn Ä‘ang chuẩn bị theo đại sư huynh Ä‘i xem bảng niêm yết ở má»™t bên quảng trưá»ng, xem đối thá»§ đầu tiên cá»§a mình sẽ là ai.
"Dương sư đệ, con tiểu hồ ly cá»§a ngươi tháºt là nghịch ngợm, Lục má»— bị nó hại tháºt thê thảm." Lục Cà n Khôn dẫn hai vị đồng môn không biết từ đâu sáp lại.
"Há» Lục kia, bà cô đây còn chưa tÃnh toán vá»›i ngươi, ngươi lại dám tìm tá»›i đây." Tiêu Nguyệt Nhi láºp tức bá» rÆ¡i đám Sở Thắng Y vẹt má»i ngưá»i ra chỉ và o mÅ©i Lục Cà n Khôn tá»±a hồ như có thâm thù đại háºn.
"Bà cô à , Lục Cà n Khôn biết tá»™i, ngưá»i khoan dung cho tiểu sinh má»™t lần có được không?" Lục Cà n Khôn da mặt rất dà y, là m bá»™ cam tâm chịu để cho Tiêu Nguyệt Nhi khi phụ, ngược lại còn là m ra vẻ rất có lý, khiến Tiêu Nguyệt Nhi khà tức đầy bụng mà không cách nà o phát tiết ra được.
Dương Chân chỉ lãnh đạm nhìn Lục Cà n Khôn má»™t cái, ánh mắt liá»n rá»i vá» phÃa sau hắn, đột nhiên mỉm cưá»i nói: "Linh Bảo đại sư, đã lâu không gặp."
Thì ra Linh Bảo cũng đã đi tới, định cùng với chúng đạo hữu Côn Lôn kết giao một phen.
Tức thá»i có không Ãt ngưá»i ồn à o chú ý tá»›i, Äạo môn vá»›i Pháºt môn rất Ãt lai vãng, rất nhiá»u ngưá»i đối vá»›i hòa thượng cảm thấy rất hứng thú.
"Äạo hữu sao lại nói váºy?" Linh Bảo khẽ cưá»i đưa tay hà nh lá»…, ánh mắt có chút mê hoặc.
"Tám năm trước, tại Hà Dương Trấn, nÆ¡i miếu nát trên Tiểu Äông SÆ¡n, Linh Bảo hòa thượng có còn nhá»› chăng?" Dương Chân sau khi xuống khá»i hồng kiá»u đã nghÄ© thông, còn chưa nói tá»›i ước định vá»›i CÆ¡ Hương Tiên Tá», bằng và o mối nhân duyên đó hắn cÅ©ng muốn cùng vá»›i đệ tá» cá»§a Thiên Pháºt Tá»± kết giao.
Nụ cưá»i trên khuôn mặt thanh thoát cá»§a Linh Bảo ngưng Ä‘á»ng giây lát, rồi ngẩn ngưá»i ra run giá»ng: "Ngươi sao biết được?"
Dương Chân không muốn những ngưá»i xung quanh biết chuyện cá»§a mình liá»n kêu đám Bá Vân Äình rồi kéo Linh Bảo tá»›i má»™t góc yên tÄ©nh. Hai ngưá»i sóng vai ngắm những ngưá»i chạy qua chạy lại trên quảng trưá»ng.
"Nhà pháºt đối vá»›i việc chết Ä‘i sống lại thế nà o?" Dương Chân và o đỠchẳng đâu và o đâu.
"Ngưá»i sinh rồi tá», tá» là cái quả cá»§a sinh, sinh tá» luân hồi, niết bà n tịch diệt, ngã pháºt sở cầu, đạo huynh có phải là đối vá»›i Pháºt cá»§a ta có tâm đắc, cần kiểm chứng lai sinh?" Linh Bảo thà nh tháºt, không nói vòng vo.
"Không dám, không dám." Dương Chân nà o dám cùng chú ta đà m luáºn kinh pháºt, thẳng thắn đáp: "Ta há» Dương tên Chân, năm đó ở trong khách sạn Quy Lai Khư tại Hà Dương Trấn, ta còn mang cho ngươi hai bát mỳ sợi, vá» sau lại dẫn đưá»ng Ä‘i tìm yêu nhân đó, còn nhá»› hay không?"
Linh Bảo không đợi Dương Chân nói hết, sắc mặt đã trở nên trắng bạch, cả ná»a ngà y sau má»›i nói được: "Ngươi, ngươi không phải phải chết rồi sao?"
Dương Chân lắc đầu, cảm khái nói: "Phải, chết rồi, ta cÅ©ng không biết vì sao lại sống trở lại, chắc là ông trá»i chưa muốn ta chết đó thôi."
Linh Bảo rốt cục cÅ©ng là má»™t đệ tá» xuất sắc trẻ tuổi cá»§a Thiên Pháºt Tá»±, nhanh chóng bình phục tâm tình nở má»™t nụ cưá»i đáp: "Tám năm qua, Linh Bảo vẫn thưá»ng nằm mÆ¡ thấy thảm trạng lúc cuối cùng cá»§a ngươi, mãi mãi không sao quên được. Cho tá»›i hôm nay má»›i tiêu giải được tâm kết trong lòng cá»§a Linh Bảo, sư phụ từng nói, Linh Bảo lần nà y Ä‘i tất có thu hoạch, xem ra Linh Bảo đã tìm được rồi."
Hai ngưá»i nhìn nhau cùng cưá»i. Linh Bảo lại tiếp: "Không ngá» Dương huynh lại có đại duyên pháºn như váºy, ra nháºp phái Côn Lôn coi như bÄ© cá»±c thái lai, tiểu tăng Ä‘em tin tức nhanh chóng thông báo cho sư phụ, để lão nhân gia được cao hứng." Nói xong liá»n vá»™i vã chạy Ä‘i.
Dương Chân đưa mắt nhìn theo Linh Bảo đã Ä‘i xa, tại vân thai phÃa đông nam nhìn thấy má»™t vị hòa thượng già thấp thoáng nhìn vá» phÃa hắn, trong lòng bá»—ng nhiên thanh thản hÆ¡n rất nhiá»u.
"Dương tiểu tá», đối thá»§ đầu tiên cá»§a ngươi không thể xem thưá»ng đâu." Nhạc Thiên hà nh tung phiêu hốt đột ngá»™t hiện ra.
Dương Chân ngoảnh đầu nói: "Mặc kệ hắn là ai, đánh không lại cũng cứ đánh."
Nhạc Thiên nhÃu mà y thốt: "Sư huynh không nói đùa đâu, đối thá»§ đầu tiên cá»§a ngươi là má»™t lão đầu tá» ba trăm tuổi thuá»™c bối pháºn chữ Tá»."
"Cái gì?" Dương Chân trợn mắt, "Ba trăm tuổi còn tham gia phong hội ư?"
Nhạc Thiên là m bá»™ biết trước phản ứng sẽ như váºy, cưá»i ha hả vá»— vá»— Dương Chân nói: "Äó là má»™t lão đạo bối pháºn chữ Tá» cá»§a Pháp Tông, lên núi ba trăm năm vẫn còn dáºm chân ở Kim Äan kỳ, có thể nói là kinh nghiệm đầy mình, lần phong há»™i trước ông ta đã đạt được vị trà thứ chÃn, ngươi không được xem thưá»ng đấy."
Dương Chân tháºn trá»ng gáºt đầu, trong lòng hắn biết thá»i gian tu luyện cá»§a mình quá ngắn, há»a hầu và kinh nghiệm Ä‘á»u rất khiếm khuyết, lâm tráºn có thể phát huy được bao nhiêu tháºt khó mà nói trước được.
Phong há»™i vì để tránh việc tranh đấu quá chênh lệch, thưá»ng thì từ kỳ trước đã liệt ra tám cao thá»§ đứng đầu được và o thẳng vòng trong, số còn lại phải bắt thăm chia bảng, má»—i bảng bảy tá»›i tám ngưá»i, từ bảng thứ nhất trở Ä‘i tiến hà nh đấu loại vòng tròn, cứ như váºy cho tá»›i khi chá»n ra được hai mươi bốn ngưá»i cuối cùng, thêm tám ngưá»i và o thẳng nữa tổng cá»™ng là ba mươi hai cao thá»§ và o vòng trong thi đấu, thông qua đấu loại trá»±c tiếp, ngưá»i còn lại cuối cùng là thắng. Tổng cá»™ng tá»›i hÆ¡n trăm tráºn đấu, bởi váºy đại há»™i phải cá» hà nh má»™t mạch suốt bảy ngà y má»›i xong.
Tại trưá»ng đấu pháp, lấy những lôi đà i trên Vân Tiêu Äấu Tráºn chia thà nh tám quẻ Cà n, Äoà i, Li, Chấn, Tốn, Khảm, Cấn, Khôn, má»—i đà i thi đấu cho ba bảng chia thà nh Giáp, Ất, BÃnh luân phiên thượng đà i do Ä‘Ãch thân những trưởng lão nhà n rá»—i là m giám khảo.
Äấu pháp so tà i không lấy bối pháºn để phân chia, chỉ lấy tu vi là m căn cứ. Thà nh ra từ Nguyên Anh kỳ trở xuống kể cả bối pháºn chữ Tá» cÅ©ng có thể tham gia đấu pháp. Tuy nói váºy nhưng đại há»™i lần nà y vẫn chá»§ yếu là đệ tá» chữ Huyá»n, còn vai vế chữ Tá» cùng má»™t và i cá nhân xuất sắc má»›i tuyển từ Vạn Thanh Cốc bối pháºn chữ Ngá»c chỉ là phụ, ba thế hệ cùng nhau đỠsức.
Mặt trá»i lên cao bằng con sà o thì đấu pháp đại há»™i chÃnh thức khai mạc vòng đầu tiên.
Sau khi các trưởng lão dùng pháp thuáºt biến tráºn lần nữa, những hồng kiá»u trên Thái Hạo Phong tá»±a hồ trở thà nh váºt tháºt, phát ra quang mang mà u trắng như ngà nhìn giống những chiếc cầu bằng bạch ngá»c kéo dà i mãi ra táºn chân trá»i, uốn lượn ôm trá»n lấy tám lôi đà i.
Lúc nà y những đệ tá» có tu vi thấp có thể đỠkhà để nhẹ nhà ng đứng trên hồng kiá»u mà quan sát, cả thiên địa trắng tinh má»™t mà u, bạch vân tản mát, hồng kiá»u ngang dá»c, Bà n long trụ thấu trá»i, sá»± bác đại tinh thâm cá»§a Côn Lôn đạo pháp khiến cho các đạo môn tu chân được đại khai nhãn giá»›i.
Trên sân chá»— lôi đà i quẻ Cà n, đệ tá» Ngá»c Tiêu Phong Ä‘ang tụ táºp bà n luáºn.
"Trừ Dương Chân là lần đầu tiên, mấy ngưá»i Ä‘á»u đã tham gia phong há»™i phải tá»± chú ý, ta sẽ không quản nữa, cố gắng ná»— lá»±c không được là m mất mặt Ngá»c Tiêu Phong, mất mặt sư phụ, nghe rõ chưa... Nguyệt Nhi." Phượng Lam Ä‘ang lúc dặn dò chợt phát hiện Tiêu Nguyệt Nhi hoạt bát nhìn đông ngó tây căn bản đã Ä‘em lá»i bà thả theo gió bay hết.
"Cha đi đâu rồi nhỉ?" Tiêu Nguyệt Nhi thì ra đang tìm kiếm Tiêu Vân Vong.
"Äừng lo cho ông ta! Lần nà y e rằng ông ta Ä‘ang phải bồi tiếp mấy vị tiên tá» cá»§a Cô Xạ Kiếm Phái ngà n dặm xa xôi má»›i tá»›i, chú ý và o việc so tà i thì hÆ¡n, đừng có nghÄ© hươu nghÄ© vượn." Phương Lam trừng mắt vá»›i Tiêu Nguyệt Nhi, ngữ khà cá»§a bà ai cÅ©ng nháºn ra có chút chua loét.
"Biết rồi mà , mẹ, những ngưá»i trong bảng cá»§a ta Ä‘á»u chẳng có tên tuổi, đảm bảo sẽ không là m mẹ phải mất mặt là được."
Dương Chân đứng ở đằng sau như hạc giữa bầy gà , vẫn chăm chú nhìn Sư nương, hắn rõ rà ng cảm thấy ánh khoảnh khắc khi ánh mắt giao nhau, thần tình cá»§a sư nương vẫn có phần không được tá»± nhiên, trong lòng bất giác hồi há»™p. Chắc là sá»± việc hồi năm ngoái giữa hai ngưá»i đã tạo lên má»™t khoảng cách nhất định.
"Dương Chân." Sắc mặt Phượng Lam có chút phức tạp gá»i hắn. "Äối thá»§ đầu tiên cá»§a ngươi rất mạnh, ngà n vạn lần không được miá»…n cưỡng, ngươi còn trẻ tuổi..."
"Sư nương, ta nhất định sẽ thắng." Dương Chân ngắt lá»i Phượng Lam.
Cả đám Ngá»c Tiêu Phong kinh ngạc ngó hắn, trong lòng Ä‘á»u mang má»™t nghi vấn rất lá»›n, liệu hắn có phải là Dương Chân rụt rè nhút nhát đó không?
"Ta nhất định sẽ thắng." Dương Chân thấy vẻ kinh ngạc cá»§a má»i ngưá»i, liá»n nói lại má»™t cách kiên định.
"Sư đệ, ngươi đừng sốt ruá»™t, tá»· tá»· truyá»n độc môn kiếm quyết cá»§a cha cho ngươi má»›i có ba ngà y, ngươi..." Tiêu Nguyệt Nhi nhảy tá»›i đưa tay đĩnh sá» lên trán cá»§a Dương Chân.
Dương Chân đưa tay gạt ra rồi quay mặt đối diện vá»›i Phượng Lam, trịnh trá»ng cung ngưá»i nói: "Äệ tá» lâm tráºn lần nà y, vô luáºn thế nà o cÅ©ng nhất định phải thắng, coi như lấy đó bù tá»™i vá»›i sư nương." Nói dứt liá»n không đợi má»i ngưá»i phản ứng, xoay ngưá»i Ä‘i thẳng vá» phÃa nam cá»§a quảng trưá»ng lẫn và o đám ngưá»i Ä‘ang bao quanh lôi đà i quẻ Cà n. Hắn trùng hợp lại thi đấu tráºn đầu tiên cá»§a bảng Giáp.
Phượng Lam Ä‘ang lúc kinh ngạc, Tiêu Thanh Nhi vẫn còn theo dõi Dương Chân trong đám ngưá»i ở tÃt đằng xa nói: "Tráºn đầu cá»§a ta táºn sau giá» ngá», Thanh Nhi Ä‘i xem hắn đấu."
Thấy tỷ tỷ vội vã bước đi, Tiêu Nguyệt Nhi cũng nhanh chóng đuổi theo.
"Sư đệ hắn thay đổi nhiá»u quá." Ba ngưá»i còn lại đưa mắt nhìn nhau, Ä‘á»u Ä‘oán ra ý vị trong lá»i nói cá»§a Dương Chân. Lòng Bá Vân Äình rất cảm khái, chắc sau khi trải qua lần lịch luyện kinh hiểm tại Dương Kỳ SÆ¡n, tiểu sư đệ nà y tá»±a hồ như trở thà nh má»™t con ngưá»i khác, mau chóng trưởng thà nh.
"Chỉ biết ngang ngạnh hà nh động, tiểu tỠđó tháºt tưởng ta vẫn còn nhá»› cái chuyện đó ư?" Sắc mặt Phượng Lam có chút giáºn, quét qua đám đệ tá» má»™t vòng há»i: "Các ngươi noi xem, sư nương ta đây có phải là ngưá»i hẹp hòi hay không?"
Bá Vân Äình, tháºm chà ngay cả Lãnh Phong Ä‘á»u né tránh ánh mắt cá»§a bà , liên tiếp nói không phải.
Phượng Lam hừ lạnh má»™t tiếng, dặn dò thêm hai ba câu rồi lầm bầm: "Äể ta xem tiểu tỠđó có phải là đại ngôn ba hoa hay không."
Tà i sản của Vô Tình
Chữ ký của Vô Tình
Bæ ngaïn hoa khai nhaát thieân nieân, hoa dieäp vónh caùch baát töông kieán. . .
Bieät vaán thieân nhai nhaát tuyeán khieân, ñieà u ñieà u daï thaâm maïc canh haøn. . .
Duyeân phaän laø thöù giuùp hai ngöôøi xa laï ñeán ñöôïc vôùi nhau!!!
ä½ å‘如雪纷飞了眼泪 我ç‰å¾…è‹è€äº†è°
çº¢å°˜é†‰å¾®é†ºçš„å²æœˆ æˆ‘ç”¨æ— æ‚”åˆ»æ°¸ä¸–çˆ±ä½ çš„ç¢‘
01-01-2010, 09:03 PM
Äá»™i Xung KÃch Phong Trần Lãng Tá» Lãnh Diện Tuyệt Tình
Tham gia: Jun 2008
Äến từ: Äất Võ Anh Hùng
Bà i gởi: 4,793
Thá»i gian online: 2 tuần 1 ngà y 6 giá»
Thanks: 24
Thanked 24,250 Times in 1,767 Posts
THIÊN NGÂN
Nguyên tác:
Yến Minh.
Dịch thuáºt: Văn Äà n Việt Nam (http://******.vn )
------------o0o--------------
Chương 41: Hiểm Thắng
Bức tưá»ng ngưá»i rẽ ra, trưởng lão trá»ng tà i chá»§ trì ung dung bước tá»›i sân đấu, đưa mắt quét xung quanh sân má»™t lượt rồi má»›i trịnh trá»ng rút từ trong tay áo ra má»™t danh sách. Lúc nà y xung lôi đà i đã túm tụm cả trăm ngưá»i. Ông ta ho hắng và i tiếng đột nhiên nghèn nghẹn nói: "BÃch Lạc Phong, Pháp tông đệ tá» Lưu Äại Ngu."
Một lão đạo mặc áo xanh ứng tiếng, nhanh nhẹn từ một góc bay ra giữa sân, thân hình như đại hạc rẽ mây chuyển động tự nhiên là m nổi lên một trà ng tiến khen ở bên ngoà i. Một đám đệ tỠáo xanh cổ vũ cà ng nhiệt tình, vì đồng môn mà tạo thanh thế.
Lưu Äại Ngu đó cÅ©ng chẳng khách khÃ, cung tay hà nh lá»… bốn phương tá»±a hồ đã nắm chắc phần thắng, lại còn có chút hoạt kê. Tiêu Nguyệt Nhi ở ngoà i sân lầm bầm mấy câu, có vẻ không coi dáng bá»™ dương dương đó ra gì.
"Ngá»c Tiêu Phong, Äạo tông đệ tá» Dương Chân."
Lão đạo đột nhiên cao giá»ng, tá»±a hồ như tinh thần chấn động, danh tá»± nà y đối vá»›i những ngưá»i từng tham nghị trên Hạo Thiên Äiện tuyệt không có gì lạ, huống hồ gã thanh niên nà y vừa má»›i Ä‘oạt chức đệ nhất ở thà luyện hồng kiá»u xong, không khá»i khiến cho ông ta phải táºp trung chú ý.
Ở ngoà i sân cÅ©ng nổi lên má»™t tráºn ồn à o, hiển nhiên đối vá»›i danh tá»± vừa rồi rất quen tai, trong số há» không Ãt ngưá»i cÅ©ng có tham dá»± và o tráºn đại náo tiên phá»§ cá»§a Yêu hoà ng, có Ä‘iá»u tuyệt đối không hiểu được đó là Dương Chân bị chiếm lấy thân xác, hÆ¡n nữa trước đó hắn vẫn còn là má»™t đạo tông đệ tá» hoà n toà n vô danh.
Quan sát trên sân đấu, có thể nói là cặp đấu giữa đệ nhất so tà i thà luyện hồng kiá»u đấu vá»›i ngưá»i đứng thứ chÃn cá»§a đại há»™i đấu pháp kỳ trước, hai ngưá»i lại phân chia Äạo tông - Pháp tông thà nh ra cÅ©ng là má»™t Ä‘iểm nóng đáng chú ý.
Thân là má»™t đệ tá» bối pháºn chữ Tá», khổ tu ba trăm năm mà vẫn chìm nổi ở Kim Äan kỳ, hoặc bị đồng lứa bá» rÆ¡i, hoặc là không có cách nà o đạt tá»›i cảnh giá»›i trưá»ng sanh phải rÆ¡i nháºp và o luân hồi. Lưu Äại Ngu tham gia không Ãt hÆ¡n mưá»i lần phong há»™i, cho dù xét là trên hay dưới trong Côn Lôn phái thì vẫn là nhân váºt rất nổi tiếng.
Có Ä‘iá»u những ngưá»i có lòng chê cưá»i lão lại cà ng nhiá»u hÆ¡n, ngay cả những đồng tông cá»§a lão cÅ©ng không coi lão gia gì. Nhưng ông ta không há» lấy đó là m xấu hổ, kiên trì tham dá»± và o phong há»™i, nếu nói vá» thá»±c lá»±c thì đúng là không thể xem thưá»ng.
Ãnh mắt Tiêu Thanh Nhi đầy lo lắng và khÃch lệ, Tiêu Nguyệt Nhi thì chân tay liên tục cổ động khiến Dương Chân ở trên sân cảm giác như mình là má»™t chiến sỹ chuẩn bị viá»…n chinh váºy.
"Tiểu Bạch." Nguyên là Tiêu Nguyệt Nhi phát hiện trên đầu vai Dương Chân, con bạch hồ vẫn không chịu rá»i Ä‘i.
Dương Chân lúc nà y má»›i giáºt mình, đưa tay vổ vá»— và o con váºt Ä‘ang cuá»™n tròn, tiểu bạch hồ lúc đó má»›i ngoan ngoãn nhảy và o lòng chá»§ nhân cÅ© Tiêu Nguyệt Nhi.
"Ngươi phải cẩn tháºn." Bạch Tiêm Tình im lặng từ lâu đột nhiên truyá»n âm tá»›i tai Dương Chân. Lúc nà y hắn vừa má»›i cất bước tiến lên lôi đà i, nghe thấy liá»n khẽ run ngưá»i, trong lòng có chút kinh ngạc, lại có chút mê hoặc. Yêu hồ vốn đối vá»›i hắn rất lãnh đạm vì sao lại trở nên quan tâm như thế?
Lão đạo gá»i đến mấy lần Dương Chân má»›i gác được nghi vấn trong lòng để rảo bước tiến và o giữa đà i, chỉ đợi tiếng chuông khai cuá»™c nổi lên nữa thôi.
Lão đạo trước mắt mặc áo xanh cổ xám, đầu tóc muối tiêu được búi chỉnh tá», khuôn mặt đầy những nếp nhăn chứa đựng dấu vết thá»i gian, những Ä‘au khổ chua xót cá»§a thế tục. Äôi môi ông ta khô nẻ mÃm chặt, cặp mắt nhá» chiếu ra những tia ngoan cố.
Tất cả những gì trông thấy khiến cho Dương Chân bất giác hồi hộp trong lòng, đối thủ của hắn tuyệt không đơn giản. Hơn nữa đối với hắn mà nói thì đây không những là lần đầu tiên tham chiến mà còn chưa từng cùng với ai đối quyét đấu pháp.
Má»™t luồng trì giác khác ẩn chứa táºn sâu trong linh hồn hắn đột nhiên tỉnh giấc, lý trà và trấn tÄ©nh nháy mắt đã chiếm lÄ©nh toà n bá»™, linh thai hòa hợp vá»›i Thiên Tru như gương sáng phản chiếu động tÄ©nh cả chu vi mưá»i trượng quanh lôi đà i, năng lá»±c kỳ dị nà y chÃnh là chá»— dá»±a lá»›n nhất cho lòng tin cá»§a hắn, cÅ©ng là căn cứ để hắn dám khẳng định trước sư nương.
Lúc nà y, trưởng lão chá»§ trì lôi đà i Ä‘ang thao thao Ä‘á»c những cấm lệnh, hiện trưá»ng huyên náo cÅ©ng dần dần yên lặng.
"Há»ng rồi, lão bất tá» nà y đã đột phá Bình Cảnh rồi." Ở ngoà i sân, Phượng Lam cùng vá»›i hai con cùng quan chiến chợt la lên.
"Mẹ, mẹ nói là ..." Tiêu Thanh Nhi đột nhiên biến sắc.
"Xem ông ta thần quang ẩn và o trong, tÄ©nh lặng tá»± nhiên rõ rà ng đã thà nh tá»±u được Äạo thai, Chân nhi e rằng phải thất tÃn rồi." Phượng Lam thở dà i má»™t tiếng, những háo hức trước đây giá» chẳng còn bao nhiêu, hiện tại chỉ còn xem tiểu tá» có là m nên bất ngá» hay không thôi.
"Äinh!" Chiếc chuông đồng nhá» trong tay trưởng lão lắc vang, so tà i bắt đầu.
Má»™t đạo lục quang từ Lưu Äại Ngu phóng ra, nháy mắt đã hình thà nh má»™t thanh tiên kiếm mà u lục dà i ba thước lÆ¡ lá»ng giữa không trung, cương phong vô hình phát ra khiến toà n bá»™ trong vòng mưá»i trượng trên sân như bị má»™t quầng khói đổ áºp xuống rồi hóa thà nh là n sóng dữ mà u trắng. Nháy mắt quá ná»a số ngưá»i ở ngoà i sân Ä‘á»u bị kình khà che lấp, sau má»™t thá»i gian dưới sá»± khiên dẫn cá»§a tráºn pháp má»›i trầmlắng xuống.
Cùng đồng thá»i, Dương Chân phun ra má»™t đạo kiếm quang và ng chóe, thanh thế so vá»›i Lục Äại Ngưu thì nhá» yếu hÆ¡n nhiá»u, nhìn kỹ thì thấy tiên kiếm nhá» và trong suốt như hổ phách, cÅ©ng không có uy lá»±c gì lắm. Ngưá»i ngoà i sao biết được Thiên Phách Thần Binh đã thất truyá»n, sau khi được ngưng luyện lại trở thà nh vô hình vô tÃch, vô thanh vô tức.
Vẻ coi trá»ng cá»§a Lưu Äại Ngưu đối vá»›i Dương Chân giảm Ä‘i mấy phần, liá»n ngẩng cao đầu đưa mắt nhìn lên trá»i, cất giá»ng bi thương: "Sư tôn ở trên cao, đệ tá» vô năng ba trăm năm qua vẫn không có thà nh tá»±u gì, từ hôm nay trở Ä‘i đệ tá» sẽ không để cho lão nhân gia ngưá»i phải thất vá»ng nữa." Nói Ä‘oạn thì hai dòng lệ nóng đã chảy trà n trên mặt.
Lá»i ông ta vừa nói ra khiến má»i ngưá»i bên ngoà i tức thì ồn ảo hẳn lên. Äặc biệt là những đệ tá» Pháp tông vốn biết rõ thân thế lúc chưa nháºp đạo cá»§a Lưu Äại Ngu. Ông ta vốn xuất thân là má»™t đạo đồng tạp vụ, theo hầu Nhất Chấp Chân Nhân cá»§a BÃch Lạc Phong hÆ¡n sáu mươi năm, Chân Nhân thấy ông ta cố gắng ná»— lá»±c, chẳm chỉ đáng thương nên má»›i truyá»n thượng pháp Côn Lôn cho, trở thà nh thân pháºn ký danh đệ tá» trong núi.
Bằng và o tư chất kém cá»i, không ngá» trong độ tuổi má»™t giáp tá» rưỡi lại có thể bước và o Tiên thiên cảnh giá»›i, khổ tu trăm năm nữa đại khà cÅ©ng thà nh, có thể tu được Kim Äan. Thế nhưng thêm má»™t trăm năm sau thì ông ta vẫn chỉ ở Kim Äan kỳ, do tư chất có hạn nên không tiến bá»™ thêm chút nà o nữa.
Äám đồng môn háºu bối nhanh chóng bá» xa ông ta lại phÃa sau, má»™t và i háºu bối đệ tá» còn ngầm hạ nhục ông, khiến ông bắt đầu bị cô láºp nÆ¡i BÃch Lạc Phong, không còn chá»— đứng. Tuy như váºy nhưng ông ta không há» từ bá», vì sá»± sỉ nhục cá»§a bản môn mà rÆ¡i không Ãt huyết lệ cầu tiến, cho dù hiệu quả rất nhá».
Ngà y tháng trôi qua, cái tÃnh cố chấp cá»§a ông ta lại cà ng thêm kỳ cục. Má»™t giáp tá» trước, Nhất Chấp Chân Nhân độ kiếp thất bại, trước khi nháºp diệt đã đưa ông chÃnh thức dẫn nháºp và o tông thất, thà nh đệ tá» bối pháºn chữ Tá» nháºp môn cháºm nhất cá»§a BÃch Lạc Phong.
"Äây là Vạn Niên Äà o Má»™c - Tịch Tà Kiếm do sư tôn tặng cho bần đạo, tiểu đạo hữu hãy cẩn trá»ng!"
"Thiên Tru... má»i tiá»n bối."
Dương Chân không nhiá»u lá»i, là m tư thế má»i rồi bắt kiếm quyết, Thiên Tru tức thì quang mang đại phóng, má»™t thanh Ä‘oản kiếm mà u và ng trong suốt chầm cháºm xuất hiện, từ từ bức vá» phÃa đối thá»§, coi như vãn bối xuất thá»§ trước.
Trong tiếng phong lôi ầm ầm, má»™t đạo lục quang như sấm sét phóng tá»›i Dương Chân, kiếm khà hùng háºu dẻo dai trấn áp cả sân đấu. Lục quang trong thần thức Dương Chân nhanh chóng khuyếch đại, thần niệm cá»§a hắn vừa động thì đã láºp tức liên hệ hòa hợp khiến Thiên Tru phát kim mang rá»±c rỡ, nhanh tá»±a ánh chá»›p Ä‘i sau mà tá»›i trước nghênh đón Tịch Tà .
Uỳnh! Lục quang và Kim quang giao kÃch ầm ầm, kình phong cuồn cuá»™n như sóng trà o từng đợt xô nhau hình thà nh má»™t tầng vô hình khà quyển bà nh trướng ra xung quanh hai ngưá»i. Cả hai ngẩng mặt, mái tóc tung bay, đồng thá»i theo đó thu hồi phi kiếm lùi lại.
Dương Chân lui lại bảy bước, Lưu Äại Ngu Ãt nhất cÅ©ng phải lùi lại tá»›i ba bước. Thân hình hai ngưá»i không ngừng lắc lư trong vân khà cuồn cuá»™n.
Kết quả lần thá» chiêu vừa rồi, bên ngoà i lôi đà i có ngưá»i vui vẻ, cÅ©ng có ngưá»i kinh hãi, bất quá lúc nà y trên sân đại Ä‘a số Ä‘á»u cho rằng quá ná»a phần thắng sẽ nghiêng vá» phÃa Lưu Äại Ngu lão đạo, còn kẻ thất thế Dương Chân, chỉ e rằng lần thà luyện hồng kiá»u lúc trước là do má»™t phút xuất thần mà thôi.
Dương Chân trong lòng rất rõ rà ng, bản thân chỉ có thể dá»±a và o tốc độ như chá»›p và linh tÃnh cá»§a Thiên Tru, còn kiếm quyết cá»§a hắn há»a hầu rất nông, kể cả Phi Tiên Quyết mà hắn má»›i có được.
Trong lúc tâm niệm cá»§a hắn xoay chuyển, Lưu Äại Ngưu đã tế khởi kiếm quyết, Tịch Tà huyá»…n hóa ra má»™t tầng kiếm quang mà u lục, rÃt lên "Xì xì" rồi lăng không chụp tá»›i, từng đốm sáng lục bung ra như hoa đầy khắp vùng khà quyển vừa tạo thà nh, âm phong thét gà o ẩn chứa đầy sát cÆ¡.
Dương Chân ý động như chá»›p, Thiên Tru đã quay trở vá» trong tay, hai chân đạp mạnh xuống đất phóng vá»t lên không, thần niệm bao bá»c toà n bá»™ lấy chân thân trong là n kiếm quang, dẫn động Thiên Tru dà i ba tấc mau chóng đánh ra.
"Äinh! Äinh! Äinh..." Ãnh và ng chá»›p động liên tiếp chÃn lần, kiếm quang đầy trá»i rốt cục cÅ©ng tan Ä‘i, Äà o má»™c kiếm lá»™ ra nguyên hình đánh vá»t lên trên.
"Äông Mai Hà m Xuân, hay!" Bên ngoà i vang lên tiếng hoan hô, không Ãt ngưá»i khen hay.
Dương Chân vừa tiếp chÃn đòn rất nặng, má»—i chiêu Ä‘á»u khiến hắn khà huyết nhá»™n nhạo, phế phá»§ đảo lá»™n tá»›i mấy lần, tức ngá»±c ngạt thở. Nhân kiếm hợp nhất lấy lá»±c phá pháp, pháp lá»±c chênh lệch quá xa khiến hắn không có cách nà o bù đắp được, nếu không phải bản thân Thiên Tru có linh lá»±c mạnh mẽ quá»· dị chỉ e vốn đã kông thể tiếp nổi. Vừa chạm đất thân hình hắn đã liên tiếp thối lui má»›i có thể ổn định lại được.
Còn Lưu Äại Ngu thần sắc sung mãn, chân đạp thất tinh, miệng niệm pháp quyết, Äà o má»™c kiếm trên cao đột nhiên phát hà o quang rá»±c rỡ, tá»±a như thác nước đổ xuống ầm ầm.
Vừa ổn định được hơi thở, Dương Chân biết rõ đối thủ có pháp lực vượt xa hắn, nếu cứ giao thủ thế nà y e rằng chịu không nổi, trước mắt một chiêu Phi Lưu Trực Hạ nà y chỉ sợ cũng khó mà tiếp nổi.
Liá»u thôi! Thiên Tru lần nữa tế xuất phóng vá»t lên, nhưng lại trượt sát bên Äà o má»™c kiếm phá không đánh và o Lưu Äại Ngu như chá»›p giáºt, trở thà nh thế lưỡng bại câu thương. Tốc độ cá»§a Thiên Tru nhanh hÆ¡n Äà o má»™c kiếm nhiá»u, Ä‘i sau mà tá»›i trước, trong lúc Lưu Äại Ngu kinh hoà ng thất thố thì hà o quang mà u lục cÅ©ng trà n tá»›i Dương Chân.
Bên ngoà i tức thì vang lên tiếng la hoảng, mắt thấy rõ rà ng là tình thế sinh tá»..
"A..." Hai nà ng Tiêu Thanh Nhi và Tiêu Nguyệt Nhi không kiá»m chế được báºt tiếng kêu thất thanh, Tiêu Nguyệt Nhi nóng nảy mấy lần định xuất thá»§ tương trợ, may là có Phượng Lam ở bên giữ chặt lại.
MÅ©i tấn công chÃnh cá»§a Äà o má»™c kiếm nhanh chóng như thác nước đổ ụp xuống, chợt va và o má»™t luồng gió lốc mà u bạc, "Bùng bùng..." Trong tiếng gió rÃt tán loạn, Äà o má»™c kiếm bị cuốn theo luồng gió lốc đột nhiên xuât hiện tÆ¡i mấy vòng, pháp lá»±c cá»§a phi kiếm bị giảm dần rồi theo gió lốc hóa thà nh vô hình.
Còn Lưu Äại Ngu thì xiêu vẹo nhếch nhác không chịu nổi vá»™i lăn xuống sà n khÃt khao lắm má»›i tránh được má»™t kÃch cá»§a Thiên Tru, cÅ©ng chẳng kịp láºt ngưá»i dáºy, bất chấp hình tượng niệm Thổ chú trong NgÅ© hà nh chú. Má»™t bức tưá»ng đất nháy mắt dá»±ng lên chống đỡ Thiên Tru vừa vá»t qua bên ngưá»i Ä‘ang quay trở lại.
Nguyên do Dương Chân bất chấp tất cả ngá»± phong bay lên đồng thá»i tế khởi bà quyết chữ Phong cá»§a Cà n Khôn Ấn, bất ngá» tạo thà nh má»™t vùng xoáy kết giá»›i bằng pháp lá»±c khiến Äà o má»™c kiếm Ä‘ang hung hãn lao tá»›i thà nh ra tốn công vô Ãch.
Lưu Äại Ngu không biết phải là m sao, má»™t mặt đà nh chịu bị Thiên Tru liên tiếp tấn công bức tưá»ng đất, má»™t mặt triệu hồi Äà o má»™c kiếm quay vá» phòng thá»§. Còn Dương Chân căn bản không cần phải khống chế Ä‘iá»u khiển Thiên Tru, bằng và o linh tÃnh tá»± chá»§ mạnh mẽ cá»§a nó cÅ©ng tá»± biết chá»§ động công kÃch đối thá»§. Thiên Tru như con thoi và ng chóe lượn Ä‘i lượn lại trong không trung kéo theo từng đạo kiếm ảnh bao vây lấy xung quanh thân hình cá»§a Lưu Äại Ngu mà công kÃch như chá»›p, khiến ông ta tay chân bấn loạn vô cùng lúng túng.
Tình thế đột nhiên đảo ngược khiến hÆ¡n trăm ngưá»i quan chiến bên ngoà i như ngừng thở, đấu pháp liá»u lÄ©nh thế nà y bá»n há» chÃnh là lần đầu tiên má»›i thấy, ai cÅ©ng bị hấp dẫn.
"Sư đệ tất thắng, tất thắng!"
"Dương sư đệ, giá»i lắm!"
"Hạ gục ông ấy đi!"
Tiêu Nguyệt Nhi bừng tỉnh, cao giá»ng hô hà o cổ vÅ©. Má»™t và i đệ tá» Äạo tông tá»± nhiên cÅ©ng từ thế dá»ng dưng, giá» cÅ©ng chẳng quản có quen hay không bắt đầu cổ vÅ©. HÆ¡n nữa Tiêu Nguyệt Nhi tương đã nổi danh tiên tỠở trong tiên phá»§, bây giá» trở thà nh ngưá»i dẫn đầu cổ vÅ© khiến không khà náo nhiệt thêm mấy phần.
Có ngưá»i cổ vÅ©, lòng tin cá»§a Dương Chân tăng lên rất nhiá»u, niệm động lệnh cho Thiên Tru hóa thà nh hà ng trăm đạo kim quang sắc bén, như thá»§y ngân lách và o đất không có khe nà o không len và o được, tấn công và o mà n kiếm quang mà Lưu Äại Ngu vừa tế khởi. Hắn tá»±a hồ như vừa mở được linh khiếu, đặc tÃnh cá»§a Thiên Tru là lấy công kÃch là m đầu, phòng thá»§ vốn không phải là sở trưá»ng cá»§a nó.
Nhất thá»i kiếm khà hai mà u và ng, lục giao nhau thà nh má»™t khối, tiếng kình khà chạm nhau phá không liên miên bất tuyệt.
"Lưu sư thúc, đừng như rùa đen thế nữa!"
"Mau phản kÃch a!"
Äệ tá» pháp tông tuy không coi Lưu Äại Ngu ra gì thấy váºy cÅ©ng trở nên gấp gáp, bá»n há» cÅ©ng không muốn bị yếu thế.
Lưu Äại Ngu kiến thức sâu rá»™ng tuyệt không có động tÄ©nh, tá»± biết tình thế cá»§a bản thân mình hiện tại, mà n kiếm mà u lục tầng tầng lá»›p lá»›p bảo vệ quanh ngưá»i, dá»±a và o pháp lá»±c mạnh hÆ¡n đối thá»§ để chịu đựng rồi thừa cÆ¡ phản kÃch má»›i là sáng suốt.
Không biết từ khi nà o, một cuộn mây ở bên trên vân thai đã trôi đến bên trên lôi đà i quẻ Cà n, Tiêu Vân Vong cùng một đạo nhân trung niên áo đen mi thanh mục tú khà độ trầm ổn đang sóng vai từ trên cao nhìn xuống chiến cục.
"Tiểu tá» nà y tÃnh tình quá cá»±c Ä‘oan, mà máºt cÅ©ng lá»›n." Tiêu Vân Vong nói, sắc mặt có chút ưu tư.
"Không phải, ngươi năm xưa cÅ©ng lá»™ phong mang váºy thôi, thanh niên cần phải có nhuệ khà má»›i được, ha ha." Trung niên đạo nhân vuốt râu cưá»i nhẹ.
"Äó gá»i là kiếm sắc dá»… đả thương ngưá»i, cÅ©ng dá»… đả thương mình, nếu không phải trên ngưá»i hắn có hai kiện kỳ bảo thì không chiến cÅ©ng bại." Tiêu Vân Vong đối vá»›i đệ tá» cá»§a mình tá»± nhiên là nhìn thấu suốt hết.
Ông vừa nói dứt thì thế công của Thiên Tru cũng bắt đầu tán loạn, pháp lực trong cơ thể Dương Chân nhanh chóng tiêu hao, cho dù tinh thần trấn định như bà n thạch nhưng cảm giác nguy hiểm cũng đã xuất hiện trong đầu hắn.
Uỳnh má»™t tiếng, Thiên Tru vá»™i và ng không kịp đỠphòng bị má»™t khối nham thạch má»c lên từ mặt đất cản trở lại má»™t chút, Lưu Äại Ngu liá»n chá»™p ngay lấy cÆ¡ há»™i quét kiếm nhảy ra.
Hai ngưá»i Ä‘á»u không láºp tức đánh trả, chỉ lẳng lặng chuẩn bị lấy má»™t đòn tối háºu.
Theo chú quyết niệm động cá»§a Lưu Äại Ngu, Äà o má»™c kiếm hà o quang đại thịnh hóa thà nh má»™t thanh kiếm khổng lồ lÆ¡ lá»ng trên cao, từng đạo sấm sét như giao long từ trên trá»i liên tiếp đánh xuống là n kiếm quang, là m uy thế tăng lên gấp bá»™i.
"Cá»u Ngưng Chân Lôi Quyết!" Dưới sân có ngưá»i la lên.
Trong lòng không động, Dương Chân chau mà y, loại pháp quyết vô thượng hạng nhất cá»§a Pháp tông nà y đệ tá» tầm thưá»ng không thể sá» dụng được, tâm niệm cá»§a hắn thẳng băng như ngá»n bút, xem ra chỉ còn cách mạo hiểm má»™t lần thá» kiếm quyết má»›i còn chưa nắm chắc hoà n toà n kia thôi. Bởi đã nói trước, hắn nhất định phải thá»§ thắng!
Tá»±a hồ như cảm ứng được Ä‘iá»u gì, hắn ngẩng đầu chợt nhìn thấy sư phụ Ä‘ang đứng trên vân thai ở giữa hồng kiá»u.
Mà u áo xanh hòa vá»›i mà u mây trắng, khuôn mặt ôn nhuáºn như ngá»c khe khẽ mỉm cưá»i, vÄ©nh viá»…n ung dung tá»± tin như thế.
Äó là sư phụ, sư phụ mà hắn luôn kÃnh ngưỡng, hắn nhất định không để bị sư phụ xem thưá»ng!
Äấu trà trong tâm hắn đột nhiên tăng cao vô hạn, Ä‘oạn kiếm quyết trúc trắc má»™t mạch chạy qua thần trÃ, trà óc lướt như chá»›p, đột nhiên hiểu ra rất nhiá»u chá»— mà ba ngà y qua còn chưa rõ rà ng. Hắn mạnh mẽ đỠtụ pháp lá»±c toà n thân, Thiên Tru Ä‘ang lÆ¡ lững giữa chừng không chợt sáng rá»±c, những đạo sấm sét mà u tÃm chá»›p động xung quanh.
"Cá»u ngưng khởi, Thiên lôi oanh!" Lưu Äại Ngu quát thần chú, tay chỉ kiếm quyết, kình khà mà u lục khà thế phô thiên cái địa cuốn theo cương phong cùng vô số sấm chá»›p xanh lè Ä‘iên cuồng đánh xuống.
Trên lôi đà i tức thì phong vân xao động, vân khà tản ra tám hướng, những ngưá»i xem tráºn đấu lá»›p lá»›p che mặt thối lui, cả thiên địa bị kình khà mà u lục bao bá»c.
"Cá»u diệu thuáºn hà nh, nguyên thá»§y bồi hồi, thiên ngoại phi tiên, đánh!"
Lá»i chú cá»§a Dương Chân vừa dứt, Thiên Tru bắn ra má»™t con kim long có những lằn chá»›p tÃm bao quanh tung hoà nh trên không, mây mà u rá»±c rỡ vấn vÃt quanh thân tá»±a như lưu li, má»™t tiếng rồng ngâm mãnh liệt, kim long ngẩng đầu ngang nhiên đón lấy đầy má»™t trá»i sấm sét xanh lè.
Hai đạo kiếm quyết kinh thiên giao kÃch lôi đình ở trên không, hà ng chục đạo lôi phong Ä‘iên cuồng đánh lên kim long nhưng chỉ như trâu đất xuống biển không có chút động tÄ©nh nà o. Tháºt không ngá» Thiên Phách Thần Binh chẳng sợ ngÅ© hà nh, chÃnh là khắc tinh cá»§a lôi Ä‘iện.
Má»™t tiếng nổ lá»›n vang lên, hai đạo kình khà khổng lồ cuối cùng giao cháºp vao nhau, thiên địa sáng rá»±c má»™t mà u, cương phong quét sạch xung quanh lôi đà i, uy lá»±c vô hạn. Luồng sét xanh lè cá»§a Äà o má»™c kiếm xao động, lá»±c lá»›n thế mạnh liên tục phá không đánh xuống, dần dần chiếm lấy thượng phong.
Äá»™t nhiên, kim long do Thiên Tru huyá»…n hóa ra chợt chia cắt thà nh những ảnh ảo, mấy đạo kình khà từ đó xuyên ra bắn lên trá»i đến táºn Ä‘iểm cao nhất cá»§a chÃn tầng mây rồi đột nhiên nổ bung ra thà nh vạn đạo quang mang lằng ngoằng. Äá»™t ngá»™t kim quang đại thịnh, đầy trá»i là những con kim xà múa lượn ầm ầm đánh vá» Lưu Äại Ngu.
Hóa hư thà nh tháºt, Cá»u diệu phi kÃch, Lưu Äại Ngu Ä‘ang lúc cho rằng chiếm được thượng phong thì trước mắt hiện ra vô số lưu quang kình khà hóa thà nh từng đạo kiếm khà sắc bén vô cùng tung hoà nh ngang dá»c như muốn rạch nát cả bầu trá»i.
Tá»±a như tiên ngoại phi tiên, nhanh như sét đánh chá»›p giáºt từ bầu trá»i cho tá»›i táºn bát cá»±c hư không oanh kÃch xuống, khiến ngưá»i ta không có chá»— nà o tránh né.
Bên ngoà i, hai tá»· muá»™i Tiêu Thanh Nhi Ä‘á»u không thể tin và o uy lá»±c cưá»ng đại mà há» Ä‘ang thấy, hÆ¡n nữa biến hóa cá»§a Phi Tiên Quyết còn vượt ra ngoà i ý liệu. Ai có thể tin được má»™t ngưá»i má»›i luyện táºp có mấy ngà y lại có thể nắm được toà n bá»™ kiếm quyết huyá»n ảo đó?
Không chỉ như váºy, trên vân thai, ngưá»i sáng tạo ra pho kiếm quyết nà y cÅ©ng không khá»i kinh ngạc ghê gá»›m.
Lưu Äại Ngu hoảng hốt, láºp tức thu hồi Äà o má»™c kiếm, chuyển công thà nh thá»§, cố gắng chống đỡ đầy trá»i phi tiên kiếm khÃ.
Mắt thấy kiếm quang xoay chuyển không cách nà o chống lại được, ông ta liá»n liá»u mạng đỠtụ nguyên khà tế xuất pháp thuáºt hệ thổ cá»§a Côn Lôn phái Äại Äịa Giáp Trụ, toà n thân trên dưới láºp tức được má»™t tầng nham thạch dà y đặc bao bá»c lại, tá»±a hồ hóa thà nh má»™t ngưá»i đá khổng lồ.
Äáng tiếc là đã quá muá»™n, vạn đạo kiếm quang hư huyá»…n Ä‘á»u tan biến hết, má»™t đạo lưu quang như vân tinh Ä‘em Äại Äịa Giáp Trụ cá»§a Lưu Äại Ngu đánh tan thà nh bùn đất tung tóe, kiếm quyết còn dư lá»±c quyét sạch xung quanh, như muốn đánh sáºp cả lôi đà i từ trong ra ngoà i, dẫn tá»›i má»™t trưá»ng tan tác chim muông.
"Äang!" Tiếng chuông cá»§a trưởng lão vang lên, đấu pháp kết thúc.
"Tráºn nà y Dương Chân cá»§a Ngá»c Tiêu Phong thắng!"
Bên ngoà i nổi lên những tiếng hoan hô như sấm, đặc biệt những Äạo tông đệ tá» chưa từng thấy loại kiếm quyết nà o thần kỳ như thế, tất cả Ä‘á»u rất phấn chấn, dưới sá»± lãnh đạo cá»§a Tiêu Nguyệt Nhi hoan hô không ngừng.
PhÃa còn lại, những đệ tá» Pháp tông đặc biệt là môn hạ cá»§a BÃch Lạc Phong lặng lẽ vô thanh, im lìm rút lui.
Dương Chân triệu hồi Thiên Tru, trước mắt chợt thấy tối sầm, hai chân má»m nhÅ©n đột nhiên ngồi phịch xuống đất.
"Ngươi thắng rồi, sư đệ." Âm thanh sung sướng cá»§a Tiêu Nguyệt Nhi vang vá»ng bên tai.
Dương Chân ngẩng đầu thấy hai bóng hình vô cùng quen thuá»™c lao tá»›i như tên bắn, Tiêu Nguyệt Nhi kéo hắn lên, Tiêu Thanh Nhi nhanh chóng sá»a soạn lại y phục tán loạn cá»§a hắn, liên miệng há»i han ân cần.
Ở má»™t phÃa khác bên ngoà i, Lưu Äại Ngu thụ thương không nhẹ, nhưng vết thương nặng nhất không nằm trên thân thể mà là sá»± thất bại ở trong ná»™i tâm. Khó khăn lắm má»›i đột phá đến Nguyên Anh kỳ, đã cho rằng có thể hiển lá»™ng thân thá»§, tháºt không ngá» lại bại trong tay má»™t gã háºu bối tiểu sinh.
Trưởng lão chá»§ trì lôi đà i Ä‘ang ngồi xếp bằng sau lưng ông ta, đưa pháp lá»±c và o giúp ông ổn định ná»™i phá»§. Qua thá»i gian uống cà ng chung trà , trưởng lão thu công đứng lên, dặn dò ông ta thêm mấy câu rồi nhìn lại cặp mắt ngÆ¡ ngẩn vô thần cá»§a Lưu Äại Ngu mà buông má»™t tiếng thở dà i, sau đó tiếp tục chuẩn bị cho vòng đấu khác, những ngưá»i xem tráºn xung quanh cÅ©ng dần dần tản Ä‘i.
"Lưu sư thúc, ngưá»i không sao chứ?"
Lưu Äại Ngu chầm cháºm ngẩng đầu, ánh mắt bắt đầu ngưng tụ lại ngưá»i ở giữa trong nhóm ba ngưá»i Ä‘ang tiến lại, chÃnh là gã thanh niên vừa má»›i đánh bại ông. Trong lòng ông má»™t cÆ¡n buồn giáºn xông lên, phẫn thanh quát: "Ngươi tá»›i là m gì, đến cưá»i bần đạo ư?"
Tiêu Nguyệt Nhi hai mắt trợn tròn nói: "Lão đạo ngưá»i tháºt không có đạo lý, tá»›i thăm ông thì có gì sai?" Không đợi nói xong, liá»n thuáºn tay đưa Äà o má»™c kiếm vừa nhặt được đặt xuống dưới chân ông.
"Thôi Ä‘i, bần đạo không tÃnh toán vá»›i trẻ con." Lưu Äại Ngu há» nhẹ má»™t tiếng, khóe miệng chảy ra má»™t tia máu bầm.
Tiêu Thanh Nhi ở bên cạnh lưá»m Tiêu Nguyệt Nhi má»™t cái, láºp tức áp chế những lá»i còn chưa nói ra miệng cá»§a nà ng ta.
Dương Chân đứng ngẩn ra, Tiêu Thanh Nhi kéo dục mấy lần hắn má»›i chịu xoay mình rá»i Ä‘i.
"Bần đạo không cam tâm, không cam tâm a..."
Tiếng ai thán cô liêu già nua từ phÃa sau ba ngưá»i cất lên, kéo theo má»™t tráºn ho khan.
"Thanh Nhi sư tá»·, ông ấy xem ra khó mà chịu đựng được." Ba ngưá»i nhóm Dương Chân Ä‘i trên sân, lúc nà y mặt trá»i vừa lên tá»›i đỉnh đầu, Thái Hạo Phong hà o quang rá»±c rỡ, vân hà nhuá»™m đỠmá»™t mà u, xung quanh đầy ắp những Côn Lôn đệ tá» Ä‘i lại.
"Trong Ä‘á»i có thắng có bại, thắng được má»™t lúc, sao có thể thắng được cả Ä‘á»i." Tiêu Thanh Nhi dừng chân, khe khẽ thở dà i.
"Phải đó, đối thá»§ đầu tiên cá»§a ta đã mạnh như váºy rồi, chỉ e không qua nổi vòng bảng nà y mất." Dương Chân cưá»i khổ.
"Không có chà khÃ, ngưá»i có tu vi như lão đạo đó không nhiá»u đâu, không biết là do váºn khà cá»§a ngươi không tốt hay là váºn khà cá»§a lão đạo đó quá dở, ngay vòng đầu đã đụng nhau rồi, ha ha." Nói dứt, Tiêu Nguyệt Nhi nhìn hai ngưá»i báºt cưá»i lên khanh khách.
Dương Chân cùng Tiêu Thanh Nhi ngẫm nghÄ© rồi cÅ©ng báºt cưá»i theo.
"á»’, há»ng rồi, mẹ Ä‘i xem Lãnh sư huynh thi đấu rồi, chúng ta cÅ©ng phải mau lên má»›i được." Tiêu Nguyệt Nhi đột nhiên giáºt mình nhá»› ra.
Má»™t ngà y đã qua, bốn đệ tá» cá»§a Ngá»c Tiêu Phong kể cả Tiêu Thanh Nhi đã gia nháºp Thánh tông Ä‘á»u thắng hết ở vòng má»™t.
Mặt trá»i lặn, mặt trăng lên, tất cả má»i ngưá»i Ä‘á»u quay vá» núi nghỉ ngÆ¡i. Buổi tối, Tiêu Vân Vong má»™t mình gá»i Dương Chân ra, dẫn tá»›i khu rừng tuyết bên ngoà i Ngá»c Tiêu Trì, tranh thá»§ thá»i giá» dạy dá»— má»™t hồi.
Sắc đêm như nước, tuyết địa mênh mang, hà n khà thấu xương, Tiêu Vân Vong khoanh tay giữa rừng chỉ nói với Dương Chân một câu: "Xem kiếm!"
Dương Chân không kịp phản ứng thì đã thấy má»™t đạo kiếm quang mà u trắng phá không xông tá»›i, thân pháp tá»± nhiên phát động đột ngá»™t lắc ngưá»i thối lui. Thế nhưng kiếm khà như bóng vá»›i hình Ä‘uổi theo không rá»i, khà cÆ¡ mãnh liệt thá»§y trung áp chế tâm khảm cá»§a hắn má»™t cách nặng ná».
Äá»™t nhiên khà cÆ¡ chùng lại, hắn thừa cÆ¡ phun ra Thiên Tru, kiếm vừa và o tay đã xuất ra má»™t đạo kiếm hoa. Thế nhưng trong thần niệm, đạo kiếm quang mà hắn định đón lấy đã biến đâu mất, chỉ thấy đạo kiếm quang mà u trắng kia xuất hiện trở lại thì má»™t luồng hà n khà đã đặt ngang cổ. Tiếp đó Tiêu Vân Vong má»›i phiêu dáºt xuất hiện trước mặt.
"Sư phụ, ngưá»i..." Dương Chân nói vẻ không hiểu.
Tiêu Vân Vong không nói gì hết, thu hồi chỉ kiếm, thuáºn tay tiếp lấy thanh Ä‘oản kiếm mà u và ng trong suốt trong tay hắn. Thiên Tru nằm giữa ngón cái và ngón giữa cá»§a Tiêu Vân Vong tá»±a như má»™t con cá sống, không ngừng ngá» ngoạy. Tiếng lách cách và ng lên, gặp khà tức lạ nó láºp tức phát sinh phản kháng.
"Hôm nay ngươi thắng tháºt là may mắn, ngươi có biết không?"
Dương Chân khẽ run, láºp tức gáºt đầu.
"Phong há»™i lần nà y, vi sư vốn không đặt hy vá»ng ở ngươi..." Lá»i Tiêu Vân Vong vừa nói ra đã phát hiện Dương Chân biến sắc mặt, liá»n nói tiếp: "Thá»i gian ngươi nháºp đạo quá ngắn ngá»§i, kỹ năng cá»§a bản môn quá ná»a là do sư tá»· và sư huynh thay thế truyá»n thụ, những tinh túy cá»§a vi sư ngươi chưa há»c được lấy má»™t hai phần, nhưng ngươi lại có thể trong thá»i gian vẻn vẹn mấy ngà y Ä‘em Phi Tiên Quyết sá» dụng tá»›i cảnh giá»›i như váºy, thà nh ra vi sư quyết định thay đổi chá»§ ý."
"Cá»u châu đã bắt đầu loạn, cÅ©ng là hợp vá»›i ngươi. Äối vá»›i đám đệ tá» trẻ tuổi cá»§a Côn Lôn phái mà nói, con đưá»ng cá»§a ngươi tuyệt không giống bá»n há». Ngươi có thể há»c được bao nhiêu, váºy thì phải xem năng lá»±c lÄ©nh ngá»™ cá»§a ngươi thôi."
"Dạ, hiểu rồi thưa sư phụ." Dương Chân gáºt đầu đáp.
"Thanh thần binh nà y, ngươi cảm thấy có thể phát huy bao nhiêu uy lá»±c cá»§a nó?" Tiêu Vân Vong lá»ng ngón tay, Thiên Tru tức thì chạy vá» bên ngưá»i Dương Chân, nhẹ nhà ng rÆ¡i và o trong tay hắn.
"Má»™t hai thà nh... vẫn còn quá kém." Dương Chân hÆ¡i do dá»±, rốt cục thanh thần binh nà y trong tay cá»§a Yêu hoà ng thì có uy lá»±c khai thiên láºp địa, chÃnh hắn chứng kiến Ä‘iá»u đó. Trong má»™t năm diện bÃch, hắn đã thu phục được bảy phần thiên phách bên trong, ba phần còn lại thì vô luáºn thế nà o cÅ©ng không là m được, bất quá cÅ©ng đã có thể khu sá» thanh thần binh đặc biệt nà y má»™t cách tá»± nhiên.
"Không, nó ở trong tay ngươi uy lực không phát huy được một phần vạn." Anh mắt của Tiêu Vân Vong lấp lánh, không đợi Dương Chân nói, ông lại tiếp: "Ngà y đó sư tổ trả lại nó cho ngươi, kỳ thực còn có chút do dự, sợ ngươi dùng nó đánh lại Côn Lôn, hiện tại xem ra coi như đã lo bò trắng răng rồi."
Dương Chân nghe váºy liá»n sáng mắt, cảm giác sư phụ chắc chắn muốn nói gì đó vá»›i hắn.
Quả nhiên, Tiêu Vân Vong thở dà i má»™t hÆ¡i rồi chắp tay sau lưng ngá»a mặt nói: "Miệng ngươi tuy không nói, nhưng trong lòng nhất định còn có trách móc vá» việc sư phụ ngà y đó không thể vì ngươi mà tẩy sạch tá»™i trạng phải không?"
Lòng Dương Chân khẽ run, láºp tức phá»§ nháºn: "Äệ tá» không dám."
Tiêu Vân Vong chỉ há» hững nhìn hắn rồi tiếp: "Vạn sá»± Ä‘á»u có nguyên nhân cá»§a nó, sư tổ ngươi thân là chà tôn má»™t phái, muôn duy trì các tông các mạch trên dưới Côn Lôn nhất đỉnh phải tuân theo những quy định, ngà y đó nếu sư tổ ngươi nhất lá»±c kiên trì thì tá»± nhiên cÅ©ng không ai dám phản đối lão nhân gia. Bất quá, chuyện nà y Ä‘Ãch xác có Ä‘iểm kỳ quái, sau đó sư tổ ngươi có lưu ta lại nói má»™t câu hết sức kỳ lạ."
Dương Chân không nhịn được buá»™t miệng há»i: "Câu gì ạ?"
Tiêu Vân Vong nhÃu mà y đáp: "Ân oán năm trăm năm, má»™t lần xóa sạch."
Dương Chân chợt cảm thấy mù má», không hiểu lá»i vừa rồi là có ý gì, chăm chú nhìn sư phụ lại phát hiện ông ta có vẻ sầu tư buồn bã chưa từng thấy, thần sắc bị nhiá»…u tạp tá»±a hồ đã gặp phải má»™t chuyện gì rất khó lý giải.
Tiêu Vân Vong chợt nói: "Trong năm qua, ngươi có từng gặp ai hoặc gặp chuyện gì cổ quái hay không?"
Dương Chân trái tim nhảy dá»±ng lên, nhá»› tá»›i tất cả chuyện phát sinh trong động phá»§ nÆ¡i Song Tá» Ph ong, vừa cảm thấy kỳ quái vì tại sao sư phụ lại biết thì lại nghÄ© tá»›i chuyện Tiêu Nguyệt Nhi cÅ©ng có mặt lúc đó, mà nà ng thì lén trốn ra, quá ná»a là sẽ sợ bị sư phụ khiển trách, bởi váºy má»›i chưa từng dám nói tá»›i. Váºy thì mình sao phải nói ra, mà nói ra cÅ©ng có tác dụng gì đâu? Trong lòng hắn phân vân mãi không thôi.
"Không có." Sau cùng Dương Chân không biết ma xui quỷ khiến thế nà o mà đã nói dối lần đầu tiên trước mặt sư phụ.
Tiêu Vân Vong Ä‘ang lúc xuất thần cÅ©ng không để ý, gáºt đầu nói: "Từ hôm nay, vi sư chÃnh thức truyá»n ngươi yếu quyết lâm tráºn đấu pháp."
Hai ngưá»i Ä‘á»u không để ý, ở môt gốc tuyết tùng đằng xa, má»™t con tiểu hồ ly trắng như tuyến Ä‘ang ẩn núp tá»±a hồ muốn nghe những lá»i hai ngưá»i nói chuyện.
"Lấy thân ngưá»i là m khÃ, bản mệnh là m thần, tÃnh khà tương liên, trá»i và ngưá»i giao cảm, võ sỹ phái nà o cÅ©ng không thể không cần má»™t ngụm thiên địa nguyên khÃ, ngưá»i vá»›i ngưá»i tranh đấu thá»±c ra cÅ©ng là tranh đấu vá»›i thiên địa. Äấu pháp cá»§a ta là để cầu thắng lợi, cần có tiên cÆ¡, thông suốt thần minh, tá»± nhiên có thể đứng và o vị trà bất bại, phi kiếm là khÃ, chân tay cÅ©ng là khÃ, cả ngưá»i trên dưới trong ngoà i không có gì không phải là khÃ, và dụ như chiêu kiếm đây."
Tiếng nói cá»§a Tiêu Vân Vong vừa dứt, thân hình đứng thẳng vững và ng như tùng bách cá»§a ông ta đột nhiên biến thà nh má» mịt, tá»±a hồ như có má»™t tầng sương má» bao phá»§ lấy thân hình, rõ rà ng đứng trước mắt Dương Chân nhưng vô luáºn thế nà o cÅ©ng không cảm ứng được vị trà cá»§a ông ta.
Äá»™t nhiên thiện địa như nghẹt thở, rồi thoáng chốc bị vặn vẹo thà nh má»™t khối, vô số đạo kiếm khà chợt sinh ra tung hoà nh ngang dá»c trong không trung tá»±a hồ như hà ng trăm tia thá»§y ngân xoay chuyển, bằng tốc độ quan sát cá»§a mắt thưá»ng không sao định rõ ra được, kiếm khà vô hình uy thế che trá»i lấp đất. Cắt, chém, bổ, đâm biến hóa vô cùng vô táºn áºp tá»›i Dương Chân.
Tá»±a hồ có hà ng triệu hà ng vạn thanh phi kiếm sắc bén vô cùng đồng thá»i từ hư không bát cá»±c cho tá»›i lòng đại địa phá lòng đất phóng ra.
Thần niệm cá»§a Dương Chân toà n bá»™ truy Ä‘uổi luồng khà cÆ¡ há»§y thiên diệt địa ấy, cÅ©ng chẳng có cách nà o chống lại những luồng kiếm khà sắc bén không gì không xuyên thá»§ng được đó, nháy mắt cả ngưá»i đã chìm ngáºp trong kiếm khÃ. Dương Chân tuyệt không phản kháng, thế nhưng vạn đạo kiếm khà khi tiến tá»›i thân hắn láºp tức tiêu biến mất rồi hóa thà nh má»™t tráºn cuồng phong thổi qua ngưá»i hắn, y phục bay phần pháºt, tuyết cuốn tung đầy trá»i.
Ãnh mắt Tiêu Vân Vong thu hồi những tia sắc bén, nói tiếp: "Cái đạo cá»§a công và thá»§ Ä‘á»u có tiến có lui, so vá»›i binh pháp trên sa trưá»ng không có gì khác biệt, vô thưá»ng như nước có thể nhu cÅ©ng có thể cương, biến hóa vô cùng vô táºn. Äấu pháp cÅ©ng váºy thôi, lợi dụng thiên thá»i, địa lợi, nhân hòa, lợi dụng tất cả hình thế để nắm lấy cục diện mà có biện pháp ứng biến."
Dương Chân có chút ngạc nhiên há»i: "Nói như váºy thì để thá»§ thắng có thể bất chấp thá»§ Ä‘oạn hay sao? Váºy so vá»›i ma đạo có gì khác biệt?"
Tiêu Vân Vong lắc đầu cưá»i nhẹ: "Ma đạo so vá»›i chÃnh đạo ta căn bản là không giống nhau, chÃnh là ở Ä‘iểm tu luyện sức mạnh bản nguyên có khác biệt. Kỳ tháºt chÃnh hay ma tuyệt không thể nà o phân định rạch ròi ra như váºy, Ä‘iá»u nà y để tương lai ngươi sẽ tá»± hiểu rõ. Kể cả việc rèn luyện so tà i đấu pháp, tá»± nhiên Ä‘á»u phải xem xét tình thế, là m được thì là m, bỠđược thì bá», sách lược cá»§a ngươi hôm nay tuy là đúng, nhưng cÅ©ng quá mạo hiểm, tá»›i lúc nguy ngáºp vi sư cÅ©ng chưa chắc có thể cứu nổi ngươi."
Dương Chân gáºt đầu thụ giáo, tầm mắt đột nhiên như được mở rá»™ng ra vô táºn.
Tá»›i ná»a đêm, Tiêu Vân Vong bá» Ä‘i để Dương Chân má»™t mình ở ngoà i núi, ông bước phiêu hốt trong tuyết lâm rồi chợt Ä‘i tá»›i chá»— đưá»ng Ä‘i cá»§a hồ ly Tiểu Bạch, ngăn nó lại.
"Bạch tiá»n bối, vì sao còn quyến luyến Côn Lôn không rá»i?"
Tiểu Bạch trầm mặc hồi lâu, đột nhiên xuất tiếng đáp: "Ngươi ngà y đó sao lại để cho nô gia lên núi?"
Tiêu Vân Vong ngẩng mặt nhìn bầu trá»i đêm Ä‘en thẫm, vầng trăng đã dần dần lui vá» phÃa chân trá»i, ông cháºm rãi nói: "Là ta tin Nhất Kỳ tiá»n bối."
Tiểu Bạch không nói lá»i nà o, chuyển ngưá»i phóng vá» phÃa ngá»n núi, Tiêu Vân Vong chỉ đứng yên tại chá»— nhìn nó rá»i Ä‘i, tuyệt không ngăn trở, có Ä‘iá»u ánh mắt Ä‘ang theo dõi lên táºn đầu núi cá»§a ông ta hấp háy những luồng u mang khó hiểu.
Tà i sản của Vô Tình
Từ khóa được google tìm thấy
âèäåî , áîäèáèëäèíã , ãîðÿùèé , áðèòíè , êàðòèíû , ëèòåðàòóðà , ìàðãàðèòà , ñïîðòà , tách newtap , thiên ngân , thiên ngân ******.vn , thiên ngân chuong 20 , thiên ngân chuÆ¡ng 49 , thiên ngân chương 48 , thiên ngân chương 49 , thiên ngân táºp 49 , thiên ngân văn đà n , thiên ngân yên minh , thiên ngân yến minh , thien ngan - yen minh , thien ngan 4vn , thien ngan chap 47 , thiên ngân chu , thien ngan chuong 18 , thien ngan chuong 21 , thien ngan chuong 26 , thien ngan chuong 38 , thien ngan chuong 42 , thien ngan chuong 43 , thien ngan chuong 47 , thien ngan chuong 48 , thien ngan chuong 49 , thien ngan chuong 50 , thien ngan chuong 51 , thien ngan tac ta dich , thien ngan tap 4 , thien ngan truyen , thien ngan yen minh , thien ngan yen minh full , thien ngan yet minh , thien ngân chương 49 , thien nhan 4vn , thienngan 4vn.eu , thiennganchuong49 , truyen thiên ngân , truyen thien ngan , truyen thien ngan 4vn , truyen thien ngan tap 18 , truyen thien ngan tap 48 , truyen thien ngan tap 5 , truyen thien ngan tap 50 , truyenthienngan , vet thuong cua chang , ðàñêðàñêè