Chương 171: Phong ấn của Lôi thần bên trong Mạt Đức Sát Khắc.
Tiểu Tam mang theo ánh mắt khó tin nhìn chằm chằm vào Tuyết Y Nhi ở phía trước. Đây là Tuyết Y Nhi sao? Vì sao nàng lại làm như vậy với mình chứ?
Ngay sau đó, nhìn thấy nụ cười tàn khốc trên khóe miệng của Tuyết Y Nhi, ánh mắt khó tin của Tiểu Tam dần dần biến mất, thay vào đó là một chút bất đắc dĩ và đau khổ.
- Cuối cùng, chị vẫn không chống nổi sự dụ hoặc của vương vị sao?
Hức, Tiểu Tam không phải là một kẻ ngốc, thấy thần sắc của Tuyết Y Nhi như vậy Tiểu Tam liền hiểu nàng vì sao muốn làm như vậy.
Dù cho là Tuyết Y Nhi, người chị có quan hệ rất tốt với mình, cũng không chống lại được sự hấp dẫn của vương vị. Cái gọi là tình bạn, tình thân, tất cả đều chỉ là giả dối, trước sự mê hoặc của quyền lợi, nhũng thứ này giống như một tấm màng mỏng dễ dàng bị phá vỡ. Có lẽ, cũng chỉ có người con trai ấy là không vì quyền lợi thôi. Trong mắt Tiểu Tam đột nhiên hiện lên hình ảnh Cao Lôi Hoa với mái tóc dài trắng như tuyết.
- Cô em Sophia đáng yêu của ta, ngươi đã thích và ở muốn ở cùng với nam nhân kia như vậy, nên người chị như ta đành phải tiễn ngươi một đoạn đường để đi tới gặp hắn.
Khóe miệng Tuyết Y Nhi lộ ra nụ cười tàn nhẫn. Nàng đâm mạnh đấu khi màu bạc vào thẳng ngực trái của Tiểu Tam. Ngực trái, đó là chỗ trái tim của loài người, cũng là một trong những nơi trí mạng nhất của con người.
Tiểu Tam từ từ nhắm hai mắt lại, dưới tác động của bạch ngân đấu khí, cả người Tiểu Tam bị đánh ngã về phía sau. Một dòng máu đỏ tươi từ khóe miệng của nàng chảy ra. Tình cảm ruột thịt, tình bạn không tồn tại ở trong hoàng thất. Nàng bây giờ mới hiểu, tiếc là đã quá muộn.
- Ngươi đừng trách ta.
Tuyết Y Nhi híp mắt nói:
- Giết ngươi, ta mới có thể thực sự bước lên vị trí nữ hoàng. Bởi vì đối thủ cạnh tranh còn lại - Đại công chúa con gái của Đại trưởng lão do để thủ hạ đến đại băng nguyên thi triển cấm chú nên mất đi cơ hội tranh đoạt vương vị với ta. Lần này ngôi vị nữ hoàng, không phải của ta thì chẳng ai có thể. Đừng trách ta, muốn trách thì hãy trách ngươi sinh ra trong gia đinh đế vương thôi.
Tiểu Tam chỉ cảm thấy trước mắt dần mơ hồ. Trong giây khác đó, Tuyết Y Nhi toàn thân mặc quần áo trắng nhẹ nhàng biến mất khỏi tầm mắt của nàng.
Tiểu Tam cười cay đắng, tay trái khó nhọc xoa nhẹ lên bộ ngực của mình. Ngực trái, có thể là trí mạng với những người khác, những đối với Tiểu Tam thì không phải như vậy. Trái tim của Tiểu Tam lại nằm ở bên phải, ngược lại đối với người thường. Nhưng mà, việc này có tác dụng gì đâu chứ? Tiểu Tam thầm nghĩ, cho dù không bị đánh trúng tim, nhưng ngực trái lại bị đấu khí đâm mạnh. Chẳng bao lâu nữa, mình cũng sẽ dần dần chết đi, chết ở trên đại băng nguyên này. Và rồi tuyết cũng sẽ chôn vùi nàng, cho dù một chút dấu vết cũng không lộ ra ngoài.
Giết mình ở chỗ này, Tuyết Y Nhi cũng tính tới chuyện hủy xác và dấu vết rồi.
Tiểu Tam từ từ nhắm hai mắt lại. Bóng tối bao phủ thế giới của nàng. Cái chết, chính là loại cảm giác này sao... ...
Từ giờ khắc này, Tiểu Tam đã chết đi, còn sau xuất hiện trước mặt Tuyết Y Nhi, là Băng Tuyết nữ hoàng - Sophia.
*********************
Cao Lôi Hoa và Băng Sương Cự Long bị đạo lôi quang cuối cùng bổ trúng, ngay lúc ấy thì Cao Lôi Hoa liền cảm thấy trên thanh kiếm Tài quyết hiện ra một luồng ánh sáng màu tím đỏ yêu dị. Cho dù đang ở bên trong ánh sáng màu vàng tím của lôi điện, thì màu tím đỏ trên thân thanh Tài quyết vẫn nhìn thấy được rõ ràng. Ngay sau đó Cao Lôi Hoa liền cảm thấy mình giống như tiến vào truyền tống trận, trước mặt tối sầm lại.
Xuất hiện lần này, hắn phát hiện đang ở bên trong một hang động thật lớn. Động này rất cao, Cao Lôi Hoa ngẩng đầu lên, ước đoán phải cao hơn trăm mét.
- Đây là chỗ nào vậy?
Cao Lôi Hoa nghi ngờ quan sát bốn phía. Tại sao mình lại trong cái hang động lớn này. Rõ ràng vừa rồi mình vẫn còn đứng trên đại băng nguyên, sao giờ lại đột nhiên ở trong hang động này chứ?
- Việc này, ta cũng không biết.
Đột nhiên một tiếng nói giống như ma quỷ vang lên ở phía sau Cao Lôi Hoa.
Cao Lôi Hoa cả kinh, lập tức quay đầu lại. Sau đó thấy thì ra là Băng Sương Cự Long Furion. Lúc này Furion đã hóa thành hình người anh tuấn. Cao Lôi Hoa nheo mắt lại nhìn Furion. Từ khí thế trên người hắn, xem ra hắn đã tiến lên cấp tám rồi.
- Nhờ hồng phúc của Cao Lôi Hoa huynh đệ, ta đã tiến lên cấp tám thành công rồi.
Furion cười ha hả, nói với Cao Lôi Hoa.
- Ha ha, không cần cảm ơn làm gì. Đây là việc ta nên làm.
Cao Lôi Hoa giơ tay lắc lắc, xèo xèo đùng đùng, tay của Cao Lôi Hoa vì khua qua khua lại trên không trung khiến tiếng sấm nổ vang lên, một tia lôi điện sinh ra trong cái nhấc tay của hắn.
- Ủa?
Cao Lôi Hoa ngạc nhiên kêu lên một tiếng. Hắn lập tức cảm thấy nguyên tố lôi điện ở nơi này rất là đậm đặc. Đặc đến nỗi chỉ cần hơi cử động thì sẽ ma sát với nguyên tố lôi điện sinh ra điện quang.
- Nguyên tố lôi điện ở đây thật là nồng đậm.
Cao Lôi Hoa nói.
- Nơi này, chắc chính là Mạt Đức Sát Khắc.
Lúc này Băng Sương Cự Long Furion nhắm hai mắt lại, dường như cảm nhận dược một chút. Sau đó hắn mở mắt nhíu nhíu mày nói.
- Mạt Đức Sát Khắc?
Cao Lôi Hoa nghi ngờ nói:
-Là chỗ nào.
- À, Mạt Đức Sát Khắc, được gọi là "nơi vĩnh viễn không có lôi điện", chính là nơi chúng ta biến mất.
Furion giải thích với Cao Lôi Hoa.
- Ngươi làm sao mà biết được?
Cao Lôi Hoa có chút nghi ngờ, Furion làm sao mà biết được nơi mà bọn họ biến mất chứ?
- Ha ha, nói đến chuyện này thì có chút xấu hổ.
Furion cười ngượng nói:
- Bởi vi ta là một lộ si (mù đường), biết lộ si không?
Furion nói với Cao Lôi Hoa.
- Biết.
Cao Lôi Hoa gãi đầu.
- Ừ, bởi vì ta là mù đường, nên thường hay đi lạc, cho nên bộ tộc Băng Sương Cự Long vì không muốn ta đi lạc, nên cho ta một vật nhỏ.
Furion lấy ra một miếng thủy tinh to như bàn tay nói:
- Trên miếng thủy tinh này có ba ma pháp đặc biệt là "Truy tung ma pháp trận", "Định vị ma pháp trận" "Cảm ứng ma pháp trận". Có nó, bắt cứ lúc nào ta cũng có thể cảm giác được mình đang ở nơi nào của đại lục. Mà long tộc có thể thông qua nó để tìm được ta.
Furion gãi gãi đầu nói.
Oạch! Hai mắt Cao Lôi Hoa sáng ngời:
- Furion, thứ này ngươi còn nhiều, không?
- Làm gì? Chẳng lẽ ngươi cũng mù đường sao?
Furion lấy ra một túi thủy tinh lớn từ bên trong nhẫn không gian:
- Thứ này làm ra tương đối dễ dàng, khi cần ta sẽ có rất nhiều.
- Ha ha!
Cao Lôi Hoa cười sảng khoái, vỗ Furion bồm bộp. Cao Lôi Hoa vốn là muốn làm cho bọn nhỏ một cái hệ thống định vị toàn cầu, nhung vẫn không kịp làm! Bây giờ thứ này của Furiom quả thực là thiết bị truy tìm mơ ước của Cao Lôi Hoa.
-Cho ta một ít đi!
Cao Lôi Hoa giơ cái túi lên nói không chút khách khí. Trước ánh mắt đau lòng của Furion, Cao Lôi Hoa đổ gần một nửa túi ma pháp thủy tinh của hắn.
Furion 'lòng đau như cắt, nước mắt đầm đìa'. Long tộc đối với bất kì vật gì phát sáng có sự ham muốn và canh giữ rất tốt. Có câu nói rằng: "Không ai có thể lấy ra được một kim tệ từ trong tay của cự long!" Nhưng mà nghĩ tới chuyện Cao Lôi Hoa cứu hán một mạng, còn giúp hán vượt qua độ thần kiếp. Furion cắn răng cố gắng đè ý muốn đoạt lại thủy tinh từ trong tay của Cao Lôi Hoa.
Sau khi tay được thiết bị truy tung ma pháp bản này tâm tình của Cao Lôi Hoa cũng tốt lên rất nhiều:
- Ngươi nói, đây chính là Mại Đức Sát Khắc, là nơi vĩnh viễn không có lôi điện sao?
Cao Lôi Hoa phất phất tay, tôi quang không ngừng vang lên đùng đùng. Ở đây mà gọi là không có lôi quang à, có mà nơi lôi quang mạnh mẽ ý chứ!
- Ta cũng không biết việc này là có chuyện gì?
Furion nhíu nhíu mày, tiếp lấy nửa túi ma pháp thủy tinh còn lại tù tay của Cao Lôi Hoa:
- Mạt Đức Sát Khắc trước đây là nơi không hề có lôi điện. Cho nên ta mới lựa chọn độ thần kiếp ở nơi đây. Bởi vì nguyên tố lôi điện ở Mạt Đức Sát Khắc rất ít, nên ta mới cho rằng độ kiếp ở nơi này là tốt nhất.
- Có điều lôi điện nguyên tố ở đây đậm đặc quá mức, ta cũng không rõ là tại sao. Nhưng mà ta có thể khẳng định nơi này chính là Mạt Đức Sát Khắc. Chẳng lẽ tất
cả nguyên tố lôi điện của Mạt Đức Sát Khắc đều tập trung ở chỗ này sao?
- Ngươi đoán rất đúng, đi theo ta.
Cao Lôi Hoa sau khi nhắm hai mắt lại cảm ứng một chút rồi đột nhiên nói với Furion.
- Sao?
Furion nghi hoặc nhìn Cao Lôi Hoa.
- Ta cảm thấy năng lượng lôi điện hoàn toàn bị hấp thụ vào đây.
Cao Lôi Hoa nói:
- Nguyên tố lôi điện đều ngưng tụ theo một quy luật về hướng của hang động này. Nếu như nói không sai, chúng ta đi theo hướng của nó là có thể đến được trung tâm của nguyên tố lôi điện. Có lẽ đây chính là nguyên nhân làm cho Mạt Đức Sát Khắc không có nguyên tố lôi điện! Đi theo ta.
Cao Lôi Hoa nói với Furion, sau đó dẫn đầu đi vào sâu bên trong huyệt động.
Đi theo nguyên tố lôi điện, Cao Lôi Hoa và Furion đi vào sâu bên trong huyệt động. Sau đó hai người bọn họ dừng bước lại. Bởi vì trước mặt hai người Cao Lôi Hoa chính là một cánh cửa lớn bằng đá ngăn bước tiến về phía trước.
Cao Lôi Hoa ngẩng đầu nhìn cánh cửa lớn. Ở ngay giữa cánh cửa lớn này có một cái hố lõm xuống, trên cánh cửa còn có khắc một hàng chữ to và vàng rực bằng một thứ ngôn ngữ kỳ lạ. Năng lượng tỏa ra từ những chữ lớn khiến Cao Lôi Hoa kinh ngạc! Những chữ này hoàn toàn dùng thần lực để vẽ ra, hơn nữa lại còn là lôi thần lực màu vàng tím.
- Đây là chữ gì, Furion, ngươi có biết không?
Cao Lôi Hoa hỏi.
- Tạm thời cũng nhận được có vài chữ.
Furion nhìn hàng chữ trên cánh cửa cả hồi lâu mới nói:
- Đây là thần văn từ thời thượng cổ, chữ viết của thần. Ngươi thật may mắn, phải biết rằng ta là một trong vài người của long tộc nhận biết được loại chữ viết này! Chuyện kề là, năm đó ta vinh hạnh được chủ thần của tộc ta là Long thần chọn trúng. Được học tập ở bên long thần đại nhân vĩ đại một trăm năm. Sau đó ta cũng học được chữ viết vĩ đại này....
- Dừng, dừng lại, đừng nói đến lịch sử của ngươi nữa.
Cao Lôi Hoa vội vàng cắt đứt sự lải nhải của Furion:
- Hãy nói ý nghĩa của mấy câu này đi.
- Thật là, vất vả lắm mới tìm được một cơ hội nói về tiểu sử của ta.
Furion bất mãn nói thầm một tiếng, sau đó xem xét mấy chữ này rồi nói:
- Đây là chữ do thượng cổ đại thần Lôi thần viết lại.
Sau khi xem xong cả câu. Furion chau mày rồi dùng ngôn ngữ thông dụng ở đại lục đọc mấy câu nói đó:
- Với danh nghĩa lôi thần của ta, quyết định phong ấn vĩnh viễn nơi này. Lấy lôi điện trong thiên địa làm khóa, lấy thần lực của ta làm cửa. Thất đạo phong ấn thuật.
Dừng lại một chút, Furion tiếp tục đọc câu tiếp theo:
- Bất luận người nào đi đến nơi này, phải ngừng bước tiến của các ngươi lại. Nếu cứ khăng khăng tiến về phía trước, thì sẽ chịu tai họa lớn.
- Xong rồi ư?
Cao Lôi Hoa hỏi.
- Ừ, ý nghĩa câu này cùng gần như vậy, ở bên dưới có vài từ ta không biết.
Furion nhún vai nói:
- Thế nào, chúng ta có nên đi vào hay không?
Cao Lôi Hoa lấy tay chống cằm, suy nghĩ một chút. Sau đó tay phải vỗ lên cánh cửa một cái. Ngay khi tay của hắn đụng đến cánh cửa, thanh Tài quyết trên lưng Cao Lôi Hoa lại một lần nữa phát ra tiếng rung động.
Cao Lôi Hoa nghi hoặc nhìn thanh kiếm Tài quyết. Hình như sau khi đi đến Mạt Đức Sát Khắc này, thanh Tài quyết này cứ chốc lát lại rung động đầy hưng phấn.
- Xem kìa, Cao Lôi Hoa huynh đệ!
Furion đột nhiên chỉ vào vết lõm trên cánh cửa rồi kêu Cao Lôi Hoa.
Cao Lôi Hoa giương mắt nhìn, chỉ thấy chỗ lõm vào bên trên cánh cửa đang phát ra ánh sáng màu hồng. Nhìn kỹ lại thì thấy nơi phát ra hồng quang chính là chỗ lõm ở trước hai chữ "Phán quyết"
Cao Lôi Hoa nhìn lại thanh Tài quyết trong tay mình. Hai chữ "Phán quyết" trên thân của nó rất ăn khớp với chữ trên cánh của! Cao Lôi Hoa duỗi tay ra, đặt thanh Tài quyết vào bên trong chỗ lõm.
-Cạch!
Bỗng chốc, thanh Tài quyết hoàn toàn lọt vào bên trong chỗ lõm này.
- Mời ngài truyền lôi thần lực vào.
Ngay khi thanh Tài quyết lọt vào chỗ lõm, trên cánh cửa đột nhiên vang lên một giọng nữ rất êm tai. Cao Lôi Hoa ngừng lại, tiếng nói như thế này khiến cho hắn nhớ đến trước đây khi đi rút tiền trong ngân hàng ở địa cầu, khi nhắc nhờ nhập mật mã vào thì cũng là một giọng nữ.
- Mời ngài đưa lôi thần lực vào.
Lúc này, giọng nói trên cánh cửa lại vang lên lần nữa.
- Chuyện kỳ lạ mỗi năm đều có, năm nay chuyện lạ thật là quá nhiều.
Cao Lôi Hoa lắc đầu, đặt tay phải lên trên cánh cửa, rồi truyền lôi thần lực vào.
- Xác thực thanh kiếm Tài quyết ...Xác thực Lôi thần lực .... Chào mừng quay trở về, Lôi thần điện hạ vĩ đại!
Giọng nói kia vang lên liên tục. Sau đó "Ầm" một cái, cửa đá to lớn bắt đầu tách sang hai bên.
Cao Lôi Hoa có chút cảm giác kỳ lạ. Loại chuyện này nếu phát sinh ở địa cầu, Cao Lôi Hoa sẽ không thấy kỳ quái. Nhưng phát sinh ở thế giới ma pháp này thì rõ ràng có phần quái dị. Nhưng mà Cao Lôi Hoa nghĩ lại một chút, bất kể là văn minh ma pháp hay là văn minh khoa học, cuối cùng đều là vì thuận tiện cho con người mà sinh ra. Phát triển đến mức cuối cùng thì có hiệu quả như nhau thì cũng là bình thường.
Khi cánh cửa mở ra, thanh Tài quyết lại lơ lửng và rung rung ở trong không trung. Cao Lôi Hoa chìa tay nắm lấy nó rồi cùng Furion bước vào bên trong cánh cửa.
Sau khi bước qua cánh cửa, hai người Cao Lôi Hoa lại phát hiện đằng sau là một cái hang động. Nhưng mà đó lại là một hang động bị đóng băng, ở trong hang động này toàn là băng, ở giữa động, có tám trụ băng lớn, trên tám trụ băng đều cột tám sợi xích màu vàng nhạt to như ngón tay! Nếu như là đối với người có chút hiểu biết về kim loại thì sẽ nhìn ra, sợi xích màu vàng nhạt này chính là kim loại ma pháp ám kim rất quý giá trên đại lục. Tám sợi xích to này đều được tạo thành bởi ám kim hết sức quý giá! Trên tám cây cột trụ phát ra một cỗ thần uy khổng lồ.
Cao Lôi Hoa và Furion lập tức sinh ra hứng thú đối với phong ấn này. Đích thân Lôi thần phong ấn, ở bên trong là cái gì đây?
Khi hai người đến gần, Cao Lôi Hoa liền thấy được ở giữa tám cây băng trụ này phong ấn cái gì đó. Một người! Một nữ nhân, một nữ nhân còn rất nhỏ, có lẽ có thể nói là một cô bé nhỏ.
Quan trọng nhất là, cô bé nhỏ này Cao Lôi Hoa rất quen - con gái của hắn, đứa con bán long nhân, Kim Toa Nhi....
Đã có 4 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của hknmt_th
- Kim Toa Nhi!
Cao Lôi Hoa ngạc nhiên hô lên! Cô bé đang nằm trong ma pháp trận trước mắt lại là cô con gái nhỏ Kim Toa Nhi của hắn! Cao Lôi Hoa bước lên vài bước muốn ôm con bé này ra ngoài.
Nhưng khi vừa bước lên được một bước, Cao Lôi Hoa lại tự ép minh tĩnh tâm xuống. Cô bé này không thể là Kim Toa Nhi được! Minh đi thì Kim Toa Khi vẫn còn đang bú sữa của Tĩnh Tâm mà. Làm sao có khả năng bị phong ấn ở đây chứ? Hơn nữa với hàng chữ trên cánh cửa bên ngoài nếu không có thanh Tài quyết thì ai có thể đi vào được chữ?
- Cao Lôi Hoa huynh đệ, đây là Kim Toa Nhi sao ?
Furion ở bên cạnh nóng nảy:
- Cao Lôi Hoa huynh đệ, chuyện gì đang xảy ra vậy! Tôi tín nhiệm cậu nên mới giao đứa bé! Bây giờ, cậu nói cho tôi biết xem chuyện này là sao? Vì sao Kim Toa Nhi lại xuất hiện ở chỗ này, mà còn là cái dạng này nữa chứ!
Trước mặt bọn họ, là tám cây băng trụ lớn này. Tám cây băng trụ này chia ra tám góc, tạo thành hình một ma pháp trận. Thần lực khổng lồ phát ra từ tám cây băng trụ. Vị trí của những cây bàng trụ chính là ở trung tâm của hang động. Xung quanh vị trí của nó là một dòng nước nhỏ rộng khoảng ba mét. Mà ở chính giữa tám cây băng trụ là một cô bé mặc áo dài màu đen. Tám sợi xích vàng quanh tám cây trụ trói chặt lấy cơ thể của cô bé, đem cả người nàng trói lơ lửng ở trên không trung. Sợi xích to cùng với cơ thể nhỏ bé của cô bé tạo nên một sự đối lập rõ ràng.
Càng khiến cho Cao Lôi Hoa và Furion căm phẫn chính là hai sợi xích vàng nhỏ, hai sợi này đều có một đầu cắm xuống mặt đất giữa ma pháp trận, đầu còn lại thì lại tàn nhẫn xuyên qua hai bờ vai của cô bé này! Khiến thân thể của cô bé cố định ở bên trên ma pháp trận.
Người nào lại có thể xuống tay nặng như vậy với một cô bé đáng yêu như thế này chứ! Cao Lôi Hoa thở dài một hơi, người làm nên chuyện này quả thật là không bằng cả cầm thú.
- Cao Lôi Hoa huynh đệ, trả lời cho ta!
Furion nổi giận, hắn tín nhiệm Cao Lôi Hoa, tin tưởng vào thực lực của Cao Lôi Hoa nên mới giao cô bé! Kim Toa Nhi tuy không phải là con ruột của Furion. Nhưng mà đó là một đứa con gái mà hắn yêu quý nhất. Lúc ở trên đảo, hắn tìm đủ mọi cách thăm dò thực lực người đến đón đứa bé này sẽ xác định xem người đó có đủ thực lực bảo hộ Kim Toa Nhi hay không. Đối với hắn mà nói, thực lực của Cao Lôi Hoa đủ tin cậy để hắn giao phó con bé, nhưng mà bây giờ thì!
- Bình tĩnh một chút đi, Furion huynh đệ.
Cao Lôi Hoa quát nhẹ một tiếng:
- Con của ta tuyệt đối sẽ không xảy ra chuyện ngoài ý muốn, Kim Toa Nhi hiện giờ chắc chắn sẽ không có chuyện gì.
- Vậy chuyện trước mắt là sao đây?
Furion quát lên, đỏ cả mắt. Tình cảnh bày ra trước mắt làm cho hắn không thể nào tin được Kim Toa Nhi không xảy ra chuyên gì chứ?
- Nhìn cho rõ một chút.
Cao Lôi Hoa hét lớn:
- Cô bé ở trước mặt không phải là Kim Toa Nhi, ít nhất, thì, ít nhất thì Kim Toa Nhi cũng không đen như vậy!
Cao Lôi Hoa nhìn cô bé trong bộ quần áo đen ở giữa ma pháp trận. Phải biết rằng ngày thường Kim Toa Nhi ở nhà được hắn nuôi dưỡng trở nên trắng trẻo và mập mạp, ai gặp cùng thích, hoa còn phải ghen tị! Còn cô bé ở bên trong ma pháp trận nhìn thì giống y hệt như Kim Toa Nhi, nhưng mà da dẻ đen hơn một chút. Tuy vậy, vẻ dễ thương của cô bé lại không bị tổn hao chút nào mà trông càng khỏe mạnh.
- Cậu khẳng định đây không phải là Kim Toa Nhi sao?
Furion sau khi nghe được lời nói của Cao Lôi Hoa thì cũng bình tĩnh lại một chút.
- Tất nhiên, cô bé này tuyệt đối không phải là Kim Toa Nhi.
Cao Lôi Hoa nhìn chằm chằm vào cô bé ở trước mặt.
Ngay lúc này, cô bé ở giữa ma pháp trận hình như cảm nhận được ánh mắt của Cao Lôi Hoa. Cô bé đột nhiên mở mắt, đối nhãn trực tiếp với ánh mắt của hắn.
Cao Lôi Hoa run lên. Màu đen, là một đôi mắt màu đen sâu thẳm như bóng đêm.
Hai mắt của Kim Toa Nhi có màu xanh lam giống hệt với Tĩnh Tâm. Nhưng cặp mắt của cô bé này lại có màu đen. Cặp mắt màu đen, dù sao cũng khiến cho Cao Lôi Hoa cảm thấy thân thiết.
Nhìn Cao Lôi Hoa ở trước mặt, trong mắt cô bé kia tràn đầy nghi hoặc. Bất an và hoảng sợ. Còn có một chút chờ đợi.
- Cao Lôi Hoa huynh đệ, cậu có thể cứu cô bé này ra được không?
Furion sau khi nhìn vào ánh mắt của cô bé thì lập tức cảm thấy bứt rứt nói. Cô bé này rất giống Kim Toa Nhi!
Cao Lôi Hoa nhíu mày nhìn cô bé. Hắn nhớ tới câu mà Lôi thần viết trên cánh cửa. Theo những gì trên đó viết, đây đúng là một nơi tai họa. Nếu như nói không sai, nơi này chính là chỗ Lôi thần hạ phong ấn cô bé này! Nhưng mà tại sao Lôi thần lại phải làm như vậy?
- Cứu tôi!
Lúc này, một tiếng nói của trẻ con trực tiếp vang lên trong đầu của Cao Lôi Hoa! Cao Lôi Hoa nhìn về cô bé ở trước mặt. Môi không hề mấp máy, tiếng nói này là trực tiếp vang lên ở trong đầu của bắn.
- Cao Lôi Hoa huynh đệ, bất kể là như thế nào, đây vẫn chỉ là một cô bé mà! Cứu, cứu nó đi.
Furion không dám nhìn nữa, chỉ bằng việc hình dạng của cô bé giống như Kim Toa Nhi, thì không thể để nó ở chỗ này được.
- Nhớ lại câu nói viết trên cánh cửa đi.
Cao Lôi Hoa khẽ nói, cũng không lập tức cửu cô bé này. Cao Lôi Hoa cũng không cho là Lôi thần là một lão già IQ thấp, tự dưng không có chuyện gì lại phong ấn cô bé này ở nơi đây. Cô bé này rất có thể thật sự như lời của Lôi thần, là một mối nguy hiểm.
- Ta chẳng quản hắn là Lôi thần hay không, cũng chẳng quan tâm tới cửa lớn, cửa nhỏ gì hết!
Furion trừng mắt nhìn Cao Lôi Hoa:
- Ta tưởng rằng Cao Lôi Hoa huynh đệ là một người rất thích trẻ em, nên sẽ đối xử tốt với chúng.
Furion nghiến răng nói:
- Nếu cậu không cứu, thì ta cứu, chỉ riêng việc cô bé giống Kim Toa Nhi là ta không thể không để ý được!
Furion quát lên một tiếng, trên người bùng phát ánh sáng màu xanh lam đại biểu bậc tám, thần lực băng hệ.
- Đợi chút!
Thân hình Cao Lôi Hoa khẽ động, trong nháy mắt đã xuất hiện trước mật Furion, ngăn lối đi của hắn.
- Tránh ra!
Furion hét lớn:
- Ngươi không cứu, chẳng lẽ còn muốn ngăn cản ta cứu người sao ?
- Không phải, đợi một chút!
Cao Lôi Hoa hơi bực mình, tên Furion này sao lại không biết suy xét thấu đáo gì cả, để cho hắn nói hết lời cũng không được nữa sao?
Furion thấy Cao Lôi Hoa không tránh ra thì càng cáu, hắn vung tay phải lên, vận băng thần lực màu xanh lam không chút do dự đấm Cao Lôi Hoa!
- Được rồi! Bình tĩnh một chút đi!
Cao Lôi Hoa hét lớn một tiếng, vận lôi thần lực nhẹ nhàng nắm chặt tay phải của Furion:
- Cho dù là muốn cứu người, ngươi cho rằng cứ như này thì có thể cứu được nó sao ? Đây là ma pháp trận phong ấn do Lôi thần tạo ra. Ngươi cho là một người vừa mới bước vào bậc tám như ngươi là có thể phá được sao?
- Vậy cậu nói xem làm như thế nào đây?
Furion vẫn còn bất mãn nói với Cao Lôi Hoa.
- Đề ta xem xét một chút!
Cao Lôi Hoa chỉ vào mấy thứ phát ra ánh sáng ở bên cạnh ma pháp trận phong ấn nói với Furion:
- Nhìn kỹ xem nó là cái gì vậy?
Furion nhìn theo hướng Cao Lôi Hoa chỉ. Ở bên cạnh tám cây trụ băng, có tám vật gì đó phát ra ánh sáng đang lơ lửng. Là tám cây thần khí! Furion kinh ngạc nói:
- Kiếm của Băng Tuyết Nữ Thần, và bên kia còn có một áo bào của nàng. Còn có cung của Tinh Linh thần, áo giáp, trang sức trên đầu, một đôi bao tay, một đôi nẹp chân. Là trọn vẹn một bộ đồ của Tinh Linh thần và một thanh kiếm của Băng Tuyết Nữ Thần!
- Nếu muốn phá phong ấn, trước tiên phải di chuyển mấy thứ này.
Cao Lôi Hoa nói với Furion. Bây giờ cũng không có biện pháp. Theo cái bộ dạng của Furion, không cứu được cô bé này ra hắn sữ không buông xuôi.
Dường như là nghe được lời nói của Cao Lôi Hoa, cô bé ở giữa ma pháp trận lộ ra ánh mắt vui mừng. Vẻ hy vọng ở trong mắt nàng tỏ ra chắc chắn.
Cao Lôi Hoa tiến về ma pháp trận, nhưng cũng không có lại gần quá. Lại nói, ma pháp trận của phương Tây và trận pháp của Trung Quốc cổ đại khi thiết lập, tuy có rất nhiều điểm khác nhau nhưng đều giống nhau ở chỗ rất thần kỳ. Nhưng mà, nếu nói đến mức độ tinh tế của hai bên, ma pháp trận và trận pháp của Trung Quốc vẫn còn có chút chênh lệch.
Cao Lôi Hoa quan sát ma pháp trận một cách kỹ lưỡng. Ma pháp trận cũng như trận pháp, nếu ma pháp trận hoàn mỹ thì cũng có phương pháp phá trận. Đặc biệt là ma pháp trận phong ấn, nhất định có một trận nhãn dùng để phá trận. Cái này đại biểu cho chân lý trong vũ trụ, trên thế giới không có cái gì là hoàn mỹ!
- Không hổ là phong ấn của Lôi thần.
Cao Lôi Hoa khẽ thở dài một tiếng. Lôi thần thật không phải là một lão bình thường. Trận nhãn của phong ấn này rất rõ ràng chính là tám cây trụ băng kia! Nhưng mà rõ ràng thì rõ ràng, tám cây băng trụ này lại là chỗ mạnh nhất bên trong trận pháp phong ấn. Mỗi một cây băng trụ đều có một loại thần khí bảo vệ! Tuy là vừa nhìn thì có thể thấy được mắt trận, nhưng nếu muốn phá trận, nói thì dễ nhưng làm mới khó!
- Thế nào? Có cách nào không? Cao Lôi Hoa huynh đệ.
Furion kêu, tuy là biết cô bé ở bên trong trận pháp không phải là Kim Toa Nhi, nhưng mà nó với Kim Toa Nhi giống nhau như đúc, khiến hắn cảm thấy đau lòng. Đặc biệt là hai sợi xích nhỏ xuyên qua vai kia chắc đã khiến cô bé này phải chịu đựng rất nhiều thống khổ! Xuyên qua vai mà! Furion chỉ nghĩ tới thôi cũng đã cảm thấy rét run.
- Ngươi lui ra phía sau một chút, chỉ đành dùng sức phá trận vậy.
Cao Lôi Hoa nắm chặt thanh Tài Quyết nói với Furion. Đã không có biện pháp, vậy thì chỉ có cách cứng rắn mà thôi!
- Được rồi!
Furion cũng không phản đối, lui về phía sau. Hắn đã thấy qua trình độ biến thái của Cao Lôi Hoa. Cảnh Cao Lôi Hoa một thân một mình ngăn cản thiên lôi đầy trời vẫn còn lưu lại sâu đậm trong lòng của Furion.
Cao Lôi Hoa hít sâu một hơi, nhắm hai mắt lại, sau đó hẳn mở bừng mắt ra! Trong nháy mắt, con mắt của Cao Lôi Hoa trở thành màu tím sậm, không phải là do lôi quang biến màu tím, mà thật sự là con ngươi trở nên tím sậm!
- Cổ vũ kỹ! Thiên lôi cửu kích -Kinh lôi bạo ngũ nhạc (Sấm động Ngũ Nhạc)!
Cả người Cao Lôi Hoa nhảy lên cao, tay phải giơ Tài quyết lên. Lôi quang trên thanh Tài quyết ngưng tụ lại mà không tán. Dần dần, lôi quang màu tím sậm ở trên thanh Tài quyết từ từ chuyển hóa thành lôi quang màu tím đỏ!
Ánh mắt của cô bé ở bên trong ma pháp trận chợt lóe hào quang, nhưng cũng rất nhanh được nàng che giấu.
Ầm! Một tiếng, Cao Lôi Hoa cả người lẫn đao đánh thẳng lên cái phong ấn cường đại được Lôi thần tạo ra này.
Thế nhưng, ngoài dự đoán của Cao Lôi Hoa! Toàn bộ kết giới lại không có một cản trở nào đối với hắn! Thành ra Cao Lôi Hoa lại chém vào khoảng không!
- Đinh! Một tiếng. Kiếm của Cao Lôi Hoa chém vào mặt băng trên ma pháp trận! Mặt Cao Lôi Hoa lúc này đần thối. Hắn không biết vì sao mà cái ma pháp trận này lại không ngăn cản mình lại? Chẳng lẽ nguyên nhân là do thanh Tài quyết là vũ khí của Lôi thần, nên phong ấn của Lôi thần không ngăn cản mình? Cao Lôi Hoa nghi hoặc thầm nghĩ.
Sau khi kiếm của Cao Lôi Hoa chém xuống ma pháp trận, mặt bâng liền nồ tung. Nhát kiếm này của Cao Lôi Hoa là đã dùng hết sức, mặt băng khi bị một kiếm này của hắn chém trúng, ngay lập tức bị lôi quang đốt thành hơi nước. Toàn bộ ma pháp trận trong nháy mắt được hơi nước bao phũ. Furion đứng bên ngoài khá lo lắng.
Một lúc lâu sau, giữa làn hơi nước dày đặc xuất biện một bóng người, hình ảnh của Cao Lôi Hoa dần dần xuất hiện trong mắt Furion.
Ở trong ngực của Cao Lôi Hoa, cô bé kia đang được hắn ôm nhẹ nhàng.
- Cứu được rồi sao?
Furion hài lòng nói.
- Ừm
Cao Lôi Hoa gật đầu, mấy sợi kim tinh trên trụ băng hoàn toàn không phải là đối thủ của thanh Tài quyết, chém một cái nhẹ đã đứt ra. Nhưng cũng có một vấn đề chính là hai sợi dây xích xuyên qua xương quai xanh của cô bé, hai sợi xích này cũng chẳng biết là được làm từ cái gì, thanh Tài quyết chém cũng chẳng lay động gì.
Furion vội vàng nhìn cô bé ở trong lòng Cao Lôi Hoa. Lúc này nó đang nhắm mắt, nằm úp mặt vào ngực Cao Lôi Hoa. Miệng thỉnh thoảng lại mút ngón tay út của mình trông vô cùng đáng yêu.
- Cao Lôi Hoa huynh đệ, mấy thứ thần khí kia đâu rồi?
Furion sau khi thấy cô bé không có chuyện gì thì cười hỏi.
- Hắc hắc, thần khí đây!
Cao Lôi Hoa chỉ chỉ nhẫn không gian trên tay mình:
- Cả mấy sợi xích vàng kia cũng đều ném vào đây.
Cao Lôi Hoa còn chưa biết mấy sợi xích kia là tinh kim, cũng chỉ xem chúng như là vàng thường.
- Ha ha.
Furion cười khẽ một tiếng, tỏ vẻ đã hiểu, đang chuẩn bị nói một câu gì đó thì.
Ầm ~~Một tiếng nổ vang lên...Hang động bắt đầu sụp đổ!
- Không thể nào!
Cao Lôi Hoa nói phun cả nước miếng. Cho dù mình là thần cấp, nhưng vừa nghĩ đến chuyện mình bị cả hang động sụp đổ đè lên, hắn cũng không khỏi đổ cả mồ hôi!
Ngay khi Cao Lôi Hoa và Furion chuẩn bị chạy trốn, thanh Tài quyết trên lưng Cao Lôi Hoa đột nhiên lại sáng lên một cái.
Việc sau đó lại giống như trước. Cao Lôi Hoa và Furion cảm thấy trước mặt tối sầm lại, rồi lại xuất hiện ở trên đại băng nguyên, đúng nơi mà lúc trước bọn họ đã biến mất.
- Chuyện gì xảy ra vậy?
Cao Lòi Hoa dụi dụi mắt, mình và Furion lại bị truyền tống ra đến đây? Nếu không phải trên tay còn có cô bé da đen này, Cao Lôi Hoa sẽ cho rằng vừa rồi mình bị thiên lôi đánh trúng rồi sinh ra ảo giác.
- Đúng là nơi này, vẫn ở chỗ này.
Furion kêu lên một tiếng. Bởi vì ở trên mặt đất còn có thể nhìn thấy loáng thoáng vài khối ma tinh bắng hệ. Với lại bây giờ mặt băng chỗ hai người Cao Lôi Hoa đang đứng rõ ràng thấp hơn đôi chút so với chung quanh, hiển nhiên là kết quả khi bị thiên lôi đánh trúng. Tuy tuyết có rơi thêm một tầng, nhưng cũng không cao hơn được so với nơi khác.
- Hai người bọn Tiểu Tam đâu rồi?
Cao Lôi Hoa ngẩng đầu, xem xét chung quanh.
- Bên kia!
Furion thấy được cách chỗ đó không xa có một bóng người nho nhỏ.
- Ôi, cũng biết dựng lều cơ đấy, xem ra chúng ta biến mất cùng khá lâu rồi.
Cao Lòi Hoa khẽ cười, hắn không biết mình và Furion biến mất không chỉ là "Một lúc" mà đã biến mất ba ngày ba đêm rồi!
Cao Lôi Hoa mỉm cười ôm lấy cô bé cùng Furion đi về phía căn lều.
Trong căn lều kia, chính là Tiểu Tam đang đặt một chân vào địa ngục rồi...
Đã có 4 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của hknmt_th
Chương 466: Ngươi hiểu bản thân mình được bao nhiêu?
Nhìn thấy Ma vương Satan Ám túm con gấu ném vào trong không ngan.
- Húú
Đường đường là một con ma thú 'hùng phách', vậy mà lại tru lên thảm thiết như con sói hoang vậy, cơ thể nặng như cùm của nó hình thành một đường cong Parabol duyên dáng. Bị Ma vương Satan Ám ném vào không gian như ném một con gà con vậy.
- Gừm, đồ quỉ tha ma bắt! ngươi làm gì hắn vậy
-
Từ rất xa, mấy con ma thú gầm lên kháng nghị Ma vương Satan Nhưng chúng chỉ nói- không dám làm, không một con nào dám bước lên phía trước.
Xì. Ma vương Satan Ám nhìn khinh thường mấy con ma thú đó. Sau đó. tập trung nhìn vào con gấu bị ném trong không gian.
Quả nhiên, giống như hòn đá khi nãy, con gấu vừa bị ném vào trong không gian, trong nháy mắt biến thành những mảnh nhò. Cho dù nó không bằng lòng; cho dù có vùng vẫy thế nào. vẫn không thoát khỏi kết cục biến thành những mảnh nhỏ.
Sau khi bị vỡ tan nát, những mánh nhỏ này giống như những mảnh đồ chơi ghép hình. lại hợp lại thành một hình dạng kỳ lạ.
Đồng thời, hình dạng kỳ lạ đó nghe thấy một giọng nói. Mặc dù không có tự nhiên, nhưng giọng nói này xuất hiện trực tiếp trong sâu thẳm tâm hồn con gấu.
- Trong thời gian qui định, xin hãy hợp lại cơ thể như ban đầu của ngươi. Giọng nói điện tử đó lại lạnh lùng vang lên.
-
Trong hốc mất của con gấu rơm rớm nước mắt, đương nhiên với điều kiện nó vẫn còn hốc mắt.
Một cơ thể to lớn như vậy đột nhiên bị phân ra thành trăm nghìn mảnh nhỏ- rồi sau đó nhưng; mảnh nhỏ này này lại bị hợp thành một hình dáng một cách hỗn loạn. Hòi làm sao hắn có thể sắp xếp lại hình dáng như ban đầu? Đây vốn không phải là việc con người làm được, huống hồ hắn không phải là người, mà chỉ là một con gấu thôi.
Nhưng lúc này không phải là lúc hắn suy nghĩ nhiều đến nhưng chuyện khác, mà bây giờ phải tập trung; dồn hết sức lực để tái hợp lại cơ thể mình.
Làm theo suy nghĩ của con gấu, nhừng mảnh nhỏ đó chậm rãi di chuyển.
- Chó chết! Đây không phải cảm giác con người có thể chịu đựng được. Trong lòng con gấu lặng lẽ rơi lệ.
Chính mình tự sắp xếp lại cơ thể cho mình. Cám giác này thật là khủng khiếp. Đặc biệt là nhìn cơ thể giống như bị phân thây. cảm thấy lực bất tòng tâm.
Không biết là phải mất bao nhiêu thời gìan? Có thể là một phút. cũng có thê là một tháng hoặc là một năm.
Con gấu này căn bản không thể hành động.
Tách một tiếng, con gấu như cám thấy mình mất đi sự kiểm soát với việc sắp xếp lại cơ thể.
, ị
- Trò chơi kết thúc. Thách thức thất bại. Giọng nói điện tử đó vang lên.
Sau đó. con gấu cảm thấy bị một cỗ lực lượng vô hình đây hắn ra ngoài không ngan này.
- Đại thống lĩnh tại thượng, nhờ phúc người mà ta an toàn rồi. Con gấu vui vẻ nghĩ rằng. chi cần ra ngoài, coi như an toàn.
Nhưng sự thật chứng minh rằng. con gấu thực sự rất ngu ngốc, rất khờ khạo.
Cũng giống như viên đá trước đó Ma vương Satan Ám ném vào. cơ thể to lớn cùa con gấu sau khi bị ném ra ngoài thì "hùm" một tiếng! đến mãnh vụn cũng không còn.
Thậm chí. con gấu còn chưa kịp để lại một lời trăng trôi.
Hơ..tất cả những sinh vật chứng kiến sự việc thở một hơi lạnh sợ hãi.
- Trò chơi kết thúc, , đây là một trò chơi đủng không?
Ma vương Satan Ám cười. một trò chơi lấy tính mạng ra cá cược, một trò chơi vô cùng nguy hiểm.
- Trò chơi kết thúc. người tiêp theo!
-
Giọng nói đó lại tiếp tục vang lên. Những nhưng con thú còn lại nghe giọng nói đó cảm thấy còn khủng khiếp hơn cả giọng nói của ma quỷ.
Ma vương Satan Ám nhìn về đám ma thú, hàm ý rất rõ ràng. Người tiếp theo lên?
Lắc đầu. lắc đầu. nhừng con ma thú bạt mạng lắc đầu mình. Xem ra chúng vẫn muốn mình còn cảm giác cái đầu lắc lắc khi chúng lắc đầu.
- Ngươi lên. Tự chọn đi. Trong những lúc như thế này. các ngươi phải có dũng khí đối mặt với cái chết.
Ma vương Satan Ám nói với cảm xúc sục sôi.
Dũng khí đối mặt với cái chết? Sao ngươi không tự đi mà làm? Mấy con thú nghĩ trong lòng như vậy, nhưng không con nào dám lên tiếng.
Là đồ vô dụng còn tốt hơn phải chét, đám ma thú chụm lại thành một. lạnh run người.
- Quỷ tha ma bắt! một lũ ăn hại. không có dũng khí! Ma vương Satan Ám mắng đám ma thú.
- Nêu như các ngươi không chọn được một người. vậy tát cả các ngươi đi vào là được
rồi!
Ma vuông Satan Ám cười nham hiểm. như thể một con sói độc ác đang tiến đến gần lũ cừu non. Chỏ có điều, lũ cừu này không đáng yêu cho lắm thôi.
Không một chút phán kháng, thậm chí- ngay cả trốn cũng không dám. Sự chênh lệch giữa đám ma thủ và Ma vương Satan Ám như là sự khác biệt giữa đom đóm và mặt trãng.
Sự chênh lệch vê sức mạnh khiến chúng chi dám ngoan ngoãn đợi chết.
Trong lúc Ma vương Satan Ám đang tiến lại gần chúng, những con ma thú này bị dọa đến nỗi hai chân mềm nhũn.
Giống như gà con vậy. Ma vương Satan Ám mỗi tay nhấc một con ma thú lớn. cầm ma thú lớn như vậy trong tay. nhưng với Ma vương Satan Ám nhẹ như không có gì.
Tận mắt nhìn mình bị Ma vương Satan Ám nhấc lên. dần dần tiến sát vào trong không gìan, con ma thú cảm thấy cơ thể mình như bắt đầu phồng lên.
- A Long, nếu như huynh có thể sống sót trở ra, xin huynh hãy chăm sóc cho vợ tôi... Con ma thú bên tay trái hai mắt giàn ngụa nước mắt nói với con ma thú bên tay phải.
- Nhân tiện chăm sóc luôn cả mẹ ta
- Đợi một chút, Ma vương Satan Ám. đợi một chút.
-
Nghe thấy vậy. hai con ma thú cảm ngác như được quay trở lại thế giới.
Một giọng nói như tiên, giọng nói đó như mang lại ánh sáng trong đường hầm cho hai con ma thú.
Ma vương Satan Ám quay đầu lại, nhìn người đang vội vàng đi đến.
-Cửu U?
Khi nhìn thấy người đang đi đến, Ma vương Satan Ám liền vui vẻ hét to một tiếng.
- Vâng, người có thể gọi ta như vậy.
Đôi mất màu xanh lam nhìn Ma vương Satan Ám cười.
- Cửu U. nàng đã lẩy lại được cơ thể rồi sao?
Ma vương Satan Ám nhận rõ sự khắc biệt của Cửu U hiện tại và Cừu U trước kia. Cửu U trước kia xinh đẹp. thông minh. Cửu U bây giờ còn rất thanh nhã và đáng yêu.
- Vâng. đúng vậy. Mặc dù có một số chuyện xảy ra ngoài ý muốn. nhung vẫn lấy lại được cơ thể rồi.
-
Nàng cười- rồi nhấc đôi chân trắng muốt ngọc ngà bay đến bên cạnh Ma vương Satan Ám. Rồi đưa mắt nhìn không gian mơ hồ đó.
Ma vương Satan Am một bên nhìn chăm chú Cửu u. Cửu U thay đổi rồi. ánh mắt nhìn Ma vương Satan Ám cũng thay đồi. không mất tự nhiên như trước nữa.
- Đây dường như là không gian hư vô. Nàng quay đầu lại. nhìn Ma vương Satan Ám.
- Ta cũng không biết, ta không thể xác định được không gian này rốt cuộc là không gian gì? Nói một cách chính xác. đây giống như một trò chơi. một trò chơi vô cùng nguy hiểm.
-
Ma vương Satan Ám cười một cách khó nhọc:
- Vừa rồi ta đà dùng một ma thú thú lại lần nữa, sau khi vất vào trong, cơ thể của ma thú đó bị phân ra. Muốn qua cửa phái tự mình sắp xếp lại cơ thể mình như lúc ban đầu.
- Nêu hết thời gian mà vân chưa sắp xếp lại hoàn chỉnh, thì sẽ chết. Ma vương Satan Ám thở dài:
- Đây là trò chơi đem sinh mạng ra cá cược.
- Tóm lại, đây là trò chơi ngươi hiểu bao nhiêu về cơ thể mình. Nàng gật đầu:
- Nếu muốn qua cửa, phải sắp xếp cơ thể mình từng chút một. nếu có chỗ sống sót. Sẽ bỏ mạng.
- Đúng, như vậy đỏ.
Ma vương Satan Ám gật đầu:
- Vậy bây giờ chúng ta phải làm thế nào?
- Ma vương Satan Ám. trước tiên hãy buông chúng ra đi. Ném chúng vào cũng chăng có tác dụng gì.
Cửu U chi vào hai ma thú đang trong tay Ma vương Satan Ám.
- Được rồi.
Ma vương Satan Ám liền ném hai con ma thú ra ngoài.
- Bịch bịch.
Tiếng hai ma thủ rơi xuống đất. Thoát khói cái chết, hai con ma thủ nước mắt lung tròng. Tiếp tục bị cảm kích, nên chúng bị phồng lên đến mức không chịu được rồi. Lần này. nước không chỉ xuất hiện trong khóe mất chúng, mà xuất hiện ờ cả đũng quần
- Cửu U. chủng ta phải làm sao bây giờ? Ma vương Satan Ám nói.
- Ma vương Satan Am. ta thử vào trong nhé Sau khi nghĩ một hồi, nàng nói.
- Nàng? Không được! Giọng Ma vương Satan Ám rất quả quyêt:
- Nàng vào thà để ta vào còn hơn.
- Không. Ta thích hợp hơn người. Nàng nhẹ nhàng nói:
- Nếu như nói ờ góc độ hiểu về bản thân bao nhiêu thì ta giỏi hơn người.
- Không được!
Ma vương Satan Ám kiên quyết phàn đối. Hắn nhìn chằm chằm vào mắt của Cửu U.
Nàng cũng tò ra không hề kém cõi. nhìn lại chằm chằm vào mất Ma vượng Satan Ám. Hai con ngươi màu xanh, như ánh mắt của Mộng Ti lúc thường nhìn Cao Lôi Hoa.
Mót lúc sau.
- Được ròi! Được rồi! Đôi mắt chứa đầy nước mắt. Ma vương Saĩan Ám đã bại trận. Hắn hét lên một tiếng:
- Cửu U. nàng phải hứa với ta. sau lần nảy. dù có thành công hay không, cùng nhất định phải sống với Cao Lôi Hoa. Không được mạo hiểm vì ta nữa! Đó là mong muốn của ta.
- Vâng. Đương nhiên là vậy rồi. Sau khi hoàn thành công việc này. ta sẽ về sống với cha Nàng gật đầu một cách hiển nhiên.
Ma vượng Satan Ám hi vọng là như vậy nhưng không hiểu vì sao. câu nói vừa nãy từ miệng của Cửu U làm Ma vương Satan Ám có cảm giác như bị bỏ rơi
- Ba. hãy phù hộ cho con gái người nha.
-
Nàng nhắm mắt. hai tay nắm hng sợi xích tím trên vai. chân nhún nhẹ, rồi cơ thể nàng từ từ rơi vào trong không gian hư vô đó.
***************************
- Cao Lôi Hoa, cỏ người đã đến được cửa cuôi cùng. Khả năng là nhị đệ của ta. Chúng ta không còn thời gian rồi.
Giọng thần Zues có vẻ lo lắng.
• Tốt.
Cao Lôi Hoa cắm Tài Quyết ra sau lưng: sau đó không chút do dự giơ chân đá thẳng vào Mặc đang nằm dưới đất.
- Không hề thiên vị chút nào. Cao Lôi Hoa đá thẳng Mặc lên trên tường, bên cạnh chỗ Đại thống lĩnh Phi Lợi.
Phi Lợi cúi đầu, không dám nhìn thẳng Cao Lôi Ho
- Mang theo hắn, thoát khỏi chỗ này mau. Cao Lôi Hoa nhìn Phi Lợi và thở dài nhẹ giọng, nói
- Xin lỗi! Phi Lợi
- Đừng nói xin lỗi nữa. mang hắn đi. như vậy coi như ta đã có lỗi với ngươi rồi. Nợ cũ ta không tính nữa. Ngươi đi đi. Cao Lôi Hoa thở dài rời đi.
- Đi thôi, Cao Lôi Hoa. Tra Lý kêu
- Đến đây, đến đây.
Cao Lôi Hoa chạy đèn phía trước, cẩu cầu bắn lên. nhảy lên vng Cao Lôi Hoa.
- Ba . hãy phù hộ con gái người...
Trong lúc chạy. Cao Lôi Hoa cảm ngác nghe thấy giọng nói kỳ lạ đó. Chắc là âm thanh
đó. Nghĩ vậy rồi Cao Lôi Hoa tiếp tục chạy lên phía trước
Đã có 2 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Goncopius
Đi qua một hành lang khá dài- Cao Lôi Hoa cùng đoàn người đã thấy con đường hiện ra trước mắt.
- Báo cáo sư phụ. phía trước có người máy của thần giới! Huyết Sắc Minh Vương quát.
- Hừm.
Đáp lại lời của Huyết sắc Minh Vương là tiếng hừm của Tra Lý và Cao Lôi Hoa. Sau đó. một đao một búa tư thế hùng hô không gì ngăn cản nổi. Hễ vật gì ngăn cản trước mặt, đều như lá rụng mùa thu. bị chém không thương tiếc.
Sau đó. đoàn người chạy băng băng.
- Sư phụ, tầng này là một mê cung.
-
Huyết Sắc Minh Vương nhìn mê cung vô cùng phức tạp. nói với Cao Lôi Hoa.
- ừ. Tầng này qua thế nào đây? Tra Lý nhìn thần Zues hỏi.
- Ta cũng không rõ lắm. Thần Zues nhún vai.
- Vậy chúng ta dùng cách đơn giản nhất, cứ đi thẳng tấp đi.
Cao Lôi Hoa gio thanh Tài Quyết chém một nhát vào bức tường của mê cung.
-Ro
Bức tườnng kiên cố không gì sánh nổi bị Cao Lỏi Hoa chém, mở ra một cái động.
- Phương pháp man rợ! Đám người và thần Zues thầm nghĩ;
Bằng phương thức man rợ đó. Cao Lôi Hoa và đám người rất nhanh đã qua được mê cung.
Vài phút sau. mọi người vả Cao Lôi Hoa đã đến được tầng cuối cùng – chỗ không gian hư vô mà Ma vương Satan Ám đang đứng.
Sau khi bước vào tầng cuối cùng, đập vào mắt Cao Lôi Hoa là một không ngan hư vô. Giống như con sông bảo vệ thành trì. Không gian này chặn tất cả mọi bước chân của những người muốn tiến đến.
Xuyên qua tầng không gian hư vô này, đối diện với nó. có thể lờ mờ thấy hình dáng gì đó đống một cái hộp. Nhưng cách xa không gian kỳ lạ này. Cho nên. nhìn không rõ ràng lắm!
- Cái hộp kia chính là Sáng Thế thần lực và pháp tắc Sáng Thế. Thần Zues chi vào vật mờ ảo đó. nói với Cao Lôi Hoa.
Cao Lôi Hoa gật đầu. Sau đó nhìn bóng người mờ mờ bên cạnh không gian.
- Chậc chậc. Hóa ra là Ám. Cuối cùng cũng đuổi kịp rồi. Cao Lôi Hoa cười ha hả nói.
- ồ. là ngươi?
Sau khi Ma vương Satan Ám nghe thấy có người nói, quay đầu lại. nhận ra đỏ là Cao Lôi Hoa. Ma vương Satan Ảm nói:
- Ha ha, Cao Lôi Hoa huynh đệ. không ngờ cuối cùng ngươi cũng đến.
- Tất nhiên. Ta đã nói ta sẽ đến. tất nhiên ta phái đến rồi.
-
Cao Lôi Hoa cười ha hả rồi ngước mắt nhìn không ngan trước mặt. phát hiện ra. trong không ngan trước mặt có một vật thể kỳ lạ:
- Đó là sì vậy?
- Đó là Cừu U. Ma vương Satan Ám khè nói.
- hả? Cái gì? Là Cừu ụ?
Cao Lôi Hoa trợn tròn mắt. Hắn túm lấy áo cùa Ma vương Satan Ám, nhìn chằm chằm vào Ma vương Satan Ám. Ngươi phải biết rằng Cửu u bây giờ không chi đơn giản là Cửu U trước kia. mà còn là Mộng Ti. Ánh mắt Cao Lôi Hoa không có một chút hảo ý. Nếu như Ma vương Satan Ám trả lời không vừa lòng Cao Lôi Hoa, thì trong chớp mắt thanh Tài Quyết sẽ nằm gọn trên người Ám.
Ma vương Satan Ám cười một cách khó nhọc, rồi giãi thích cho Cao Lôi Hoa về chuyện không gian hư vô.
- Cửu U nói- đây là bài kiểm tra xem mình hiểu bao nhiêu về cơ thể. Sau đó nàng ấy quyết tâm đi vào không gian đó.
-
Ma vương Satan Ám kể lại đầu đuôi câu chuyện cho Cao Lôi Hoa.
- Kiểm tra xem mình hiểu biết bao nhiêu về cơ thể? Chó chết!
Cao Lôi Hoa nghe xong, chửi một câu. Hiểu bao nhiêu về cơ thể? có mà tự cắt thân thể mình ra thì đúng hơn. Chia cơ thể thành những mảnh nhỏ, rồi lại ghép lại? cỏ khác nào trò chơi xếp hình?
- Ngươi biết những điều này không? Cao Lôi Hoa quay lại phía sau nhìn thần Zues.
- Ta cũng không rõ lắm. Thần Zues lắc lắc đầu.
- Này, Ma vương Satan Ám! Sau khi vào, có hạn chế thời gian không? Cao Lôi Hoa quay lại nhìn Ma vương Satan Ám hỏi.
- Khoảng bốn, năm phút.
Sau khi Ma vương Satan Ám tính toán chút, trả lời.
- Chó chết!
Cao Lôi Hoa nói:
- Cứ cho là có người hiểu toàn bộ bộ phận trên cơ thể mình, thì cùng chẩng thể trong bốn. năm phút có thể sắp xếp chúng lại như hình dáng ban đầu.
Thần Zues và Ma vương Satan Ám cùng thở dài. Nếu đi vào, chẳng khắc nào tự tìm cái chết.
- Vậy con bé vào trong được bao lâu rồi? Cao Lôi Hoa hòi.
- Khoảng hai phút. Ma vương Satan Ám tính rồi nói.
- Xem ra không còn nhiều thời gian rồi.
- Ta đang nghĩ. nếu đây là một trò chơi. vậy phải có gợi ý
Cao Lôi Hoa có phần lo lắng, ngầng đầu nhìn bốn phía xung quanh, như đang tìm ai đó.
- Cao Lôi Hoa huynh đệ, ngươi tìm gì vậy? Thần Zues khó hiểu. Hỏi.
Cao Lôi Hoa ngẩng cao đầu. nói: - Trong không ngan này. ất hẳn phải có gợi ý gì đó đại loại
vậy.
- Có lý.
Tất cà mọi người đều gật đầu. Nhanh chóng kiểm tra không gian ở tầng này. Nhưng mọi người lục tung cả tầng không gian lên. mà cũng không thấy vật gì giống lời gợi ý.
- Chẳng lẽ không có gợi ý? Thằn Zues nói.
Cao Lôi Hoa nhíu mày, nhìn toàn bộ không gìan này. Sau cùng; hắn nhìn chăm chú vào người hai con ma thú suýt bị Ma vương Satan Ám ném vào trong không gian hư vô.
- Đợi chút. Thụ Yêu. Ngươi mang hai con thủ này ra chồ khắc cho ta. Cao Lôi Hoa chi vào hai con thú nói.
-Rõ.
Thụ Yêu tiến lên phía trước, khôi phục hình dáng Sâm Lâm Thụ Yêu. Sau đó vươn gốc rễ lên, vây lấy hai tên ma thú.
- ẶC.
Hng ma thú vốn không thể phản ứng lại một chút đã bị Sâm Lâm Thụ Yêu vứt sang một bên.
- Ha ha, quả nhiên là ờ đây.
-
Cao Lôi Hoa nhìn phía sau hng ma thú. nở nụ cười.
Sau khi hai ma thủ di chuyển, đằng sau lộ ra một tắm bia.
- Bên trên viết gì vậy?
Sâm Lâm Thu Yêu nhổ tẩm bia đá đưa tới trước mặt Cao Lôi Hoa.
- Ta đến xem nào. Thần Zues tiến lên trước, nhìn dòng chữ trên tấm bia đá.
- Là cổ thần ngừ.
Thần Zues sau khi xem xong? nói.
- Bên trên viết gì vậy? Cao Lôi Hoa hỏi.
- Những lời này là có ý gì?
-
Mọi người đều hỏi. Câu nói mờ ảo. chãng rõ nghĩa liên gì? Gì mà sương? nước? Có quan gì với không gian này?
- Nếu thời gian có thể quay ngược trở lại, gương vỡ có khả năng liền lại- nước đã đổ đi có thể thu hồi. Đại loại ý là như vậy. Loại ngôn ngữ này. từ lâu thần giới đã không dùng. Thần Zues đọc chữ trên tấm bia
- Cao Lôi Hoa cúi đầu suy nghĩ một lát.
- Đúng rồi. Thần Zues đã từng nói, trong pháp tác tối cao, bên trên pháp tắc không ngan là pháp tắc thời gian đúng không? Cao Lôi Hoa hỏi.
- Đúng, pháp tắc thời ngan. Nhưng pháp tắc đó. chẳng ai có thể nắm giữ. Thằn Zues nói:
- Ngay cả ta và Ma vương Satan Ám cũng không làm được. Bởi vì, phép tắc thời ngan ảnh hưởng rất lớn đến thế giới. Thế giới này chịu không nổi thời ngan hỗn loạn đâu.
- Đã qua bốn phút.
-
Ma vương Satan Ám nói. Hắn thực sự muốn nhảy vào đem Cửu U đi ra.
Cao Lôi Hoa nhìn bộ dạng Ma vương Satan Ám lo lắng như vậy. mềm lòng. - Ngươi đã không muốn con bé xảy ra chuyện gì, vậy tại sao ngay từ đầu còn để nó vào Cao Lôi Hoa hỏi Ma vương Satan Ám.
- Ta. Ta...
-
Ma Vương Satan Ám cứ 'ta ta' nửa ngày mà nói mắt long lanh tràn nước mắt của Cừu U đánh bại.
- Cao Lôi Hoa. ngươi có cách gì cửu Cửu U không?
Ma vương Satan Ám quay ra nhìn chầm chầm Cao Lôi Hoa hói.
- Hay thử xem. Ta cũng đoán ra một chút. Thành hay bại phải thử mới biết. Cao Lôi Hoa nhẹ nhàng thở, từng hơi từng hơi một. Cao Lôi Hoa giữ mình trong trạng thái thoái mái.
Sau đó- cơ thê Cao Lôi Hoa chuyển động, nhảy vào không gian hư vô đó.
- Cao Lôi Hoa huynh đệ!
Thần thú Tra Lý bên cạnh lập tức kêu lên.
Thằn Zues và Huyết sắc Minh Vương giật mình. cũng không dám nhảy như thế. Những người chứng kiến đều khâm phục khí phách của Cao Lôi Hoa. ít nhất họ cũng không dám làm như thế
NhƯng, có một người ngoại lệ. đó,
Cầu Cầu nhắm mắt lại, bĩu môi. Hắn đứng trên lưng Cao Lôi Hoa. bị Cao Lôi Hoa mang đi theo rồi
# # # # # # # # # # # # # # * * * * *
- Chủ nhân! Chủ nhân!
ở một nơi rất xa. là tầng thứ hai của tháp Babel.
Đại thống lĩnh ma thú lắc lắc người Mặc. Cố làm hắn tỉnh lại.
- ơ. tên chết tiệt...
- Không, khôngbiết. Hình như đang. à. đã, đã lên đến tầng cuối cùng ròi. Phi Lơi khẽ nói.
- Chét tiệt! ngươi còn đúng đờ ra đó làm gì? Mặc quát:
- Lại đây.
Phi Lợi liên tiến đến bên cạnh Mặc.
-Hợp thể! Mặc ra lênh.
'Giống như một nhưng bài ca bi thương đó.
U ám và màn đêm đi cùng ta.
Vinh quang chói rọi cõi lòng ta.
Dưới sự chứng kiến của phụ thân Sáng Thế.
Ngươi và ta cùng chung nhịp thở.
Giúp chúng ta hai người hợp làm một - huyền thú hợp thể.' Phi Lợi đọc một cách cứng nhắc.
Huyền thú?! Không ngờ rằng. Phi Lợi chính là huyền thú của Mặc.
Hon nữa cũng giống như cầu cầu của Cao Lôi Hoa, là loại huyền thú chân chính. Chứ không phải là ngụy huyền thú bình thường như những người khắc.
Theo lời thần chú kia, cơ thể Phi Lợi biến thành một dải hồng quang, chui vào cơ thể Mặc.
Ngaỵ sau đó. cơ thể của Mặc biến thành người giáp sắt tuyệt đẹp.
Đồng thời. một con phượng hoàng lửa sáng lấp lánh chui ra trong dải hồng quang, dừng dưới chân Mặc.
Cơ thể Phi Lợi là phượng hoàng lửa.
Huyền thú khế ước. Đây là sức mạnh cùa Phi Lợi. Đó là nguyên nhân tại sao Đại thống lĩnh ma thú có thể giao đấu với Ma vương Satan Ám. Phi Lợi đã ký khế ước với Mặc, cũng giống như cầu cầu kết hợp cùng chủ nhân vậy. Khi hai người đã họp làm một- không thê phân biệt.
Sức mạnh của Mặc. chính là sức mạnh của Phi Lợi
- Nhanh lên! Nhất định phải đến trước khi bọn chúng lấy được đồ vật trong tháp. Mặc nghiến răng nói.
- Vâng.
Phượng hoàng đáp. vỗ vỗ cánh, bay cao lên.
Anh trai, các ngươi sẽ không; ngờ đâu. Trong mắt Mặc hiện lên vẻ đắc ý. Không ngờ rằng ta lại có được huyền thú!
Hai anh của ta, một người là thần Zues, được cha chỉ định là người thừa kế. đã có được vô số các bí kỹ.
Người thứ hng, là Ma vương Satan Ám. Đắm chìm trong trụy lạc. hóa thân thành ma.
So sánh với nhau. Hắn - người con thứ ba, vừa lĩnh hội pháp tắc không ngan không lâu. các phương diện khắc đều yếu hơn. Nhưng chỉ cần có huyền thú. hắn chẳng có gì phải sợ hai huynh trường- lại còn cả gã tóc bạc trắng nữa chứ! Lòng oán hận nghĩ lại cảnh tượng bị Cao Lôi Hoa đánh.
Trong vô thức. Cao Lôi Hoa đã cho Mặc một cảm giác 'không thể chiến thắng'.
- Sáng Thế thần lực và pháp tắc Sáng Thế trong tháp Babel là của ta! Hắn nghiến răng nói....
Đã có 2 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Goncopius
- Sáng Thế Thần Lực và pháp tắc Sáng Thế là của ta!
-
Mặc nghiến răng nói. hắn như muốn nghiến vỡ cả hàm răng của mình:
- Phi Lợi. bằng tốc độ nhanh nhất hãy đuổi theo cho ta.
- Vâng.
Phi Lợi khẽ đáp. Đôi cánh màu đỏ như lửa đốt gắng sức vỗ. mang theo một ánh hào quang màu đỏ tiến về phía chóp tháp Babel.
- Phi Lợi- trong đám ma thú ngươi mang đến. đã có tên nào vào được chóp tháp chưa? Ánh mắt Mặc lóe lên dưới chiếc mũ gìáp.’
- Đà có không ít ma thú vào được chóp tháp ròi. Phi Lợi cảm nhận một lát rồi đáp. Cảm nhận được vị trí đó của ma thú. là việc mà Đại thống lĩnh Phi Lợi có thể làm.
- Được. tốt lắm! Ngươi bảo nhưng ma thủ đó cứ ẩn vào một chỗ, đợi lệnh. Mác lạnh nhạt nói.
-Rõ.
Phi Lợi đáp.
Sau đó dùng năng lực đặc biệt truyền lệnh của Mặc đến từng ma thú trong chóp tháp Babbel.
- Tên chết tiệt! Đã làm ta mất mặt một phen.
-
Mặc nắm chặt hai cây đoản đao trong tay. Lắc đầu căm hận cố xóa bỏ hình bóng đáng sợ kia ra khỏi đầu.
Mệnh lệnh của Phi Lợi rất nhanh đã truyền được đến từng ma thú.
Một số những ma thú đã lên đến chóp tháp hoặc cũng sắp lên đến nơi, thầm gật đầu. Theo mệnh lệnh của Phi Lợi chúng âm thầm ẩn vào một chỗ, nghe ngóng tình hình đang diễn ra. Trong đám ma thú. lão Miêu lão Trâu và lão Miêu cũng có mặt.
Lão Miêu vừa đến không lâu. Lúc chúng vào, cũng chính là lúc Cao Lôi Hoa cùng đoàn người ờ ngay phía trước.
Sau khi nhìn thấy Cao Lôi Hoa. hắn liền theo sau lão Ngân Ngưu ẩn vào một góc. Hắn không dám xuất hiện trước mặt Cao Lôi Hoa. Trời mới biết khi Cao Lôi Hoa nhìn thấy hắn. thấy ngứa mắt- có rút kiếm ra chém một nhát không.
Kỳ thực lào Miêu lão Trâu Miêu đều là anh tài xuất sắc trong đám ma thú. Chi tiếc mót điều là làm mất chiếc chìa khóa.
Hiện tại, chúng đã mất chiếc chìa khóa, đang đi tìm cơ hội lập công chuộc tội.
Lão Miêu to lù đang nhìn chăm chú vào cái hộp phía trong không gian hư vô kia. Nó biết thứ Đại thống lĩnh cần nằm trong chiếc hộp đó. Chỉ cần lấy được chiếc hộp, coi như lập được công lớn.
Khi nhìn thấy Cao Lôi Hoa nhảy vào trong không gian hư vô đỏ, lào Miêu thờ phào nhẹ nhõm. ít nhất cũng không bị người đàn ông đó quay lại cho một đao.
- Ngân Ngưu. ngươi chuẩn bị một chút đi. Lão Miêu nói với Ngân Ngưu bên cạnh:
- Ngươi khẳng định không ngan đó sẽ biến mất? Ngân Ngưu nghi ngờ hỏi.
- Chi cần không gian kia biến mất một cái, ngươi lập tức ném ta vào trong đó. ném thẳng vào chỗ chiếc hộp nhé.
- Ta cũng không biết. Tóm lại. cứ biến mất là ném ta vào ngay. Vì vậy, chuẩn bị tinh thần đi. Trước tiên. hai chúng ta sẽ nhẹ nhàng đến phía trước, bước gần không gian hư vô ngắn nhất có thể. Sau đó, chú ý không gian kia. Lão Miêu thì thầm.
Ngân Ngưu lên tiếng.
-ừ.
Lúc này, tại trong không gian hư vô
Cũng chẳng có gì đặc biệt. vẫn xây ra như cũ. Sau khi Cao Lôi Hoa và cầu cầu vào trong không ngan. Cũng bị chia thành từng mảnh nhỏ, rồi lại hợp thành một khối hình người.
Cửu U ý thức được có người nhảy vào không gian, liền vội vàng dùng thần thức thăm dò một chút. Phát hiện ra. người vừa nhảy vào là Cao Lôi Hoa! Một cảm ngiác mơ hồ trào dâng.
Cầu Cầu có chút buồn bực. Từ sau khi vào. Cầu Cầu cũng chi biết nhìn cơ thể bi chia ra.
- Nêu muốn hồi phục lại cơ thể. chi có một cách Sau khi nhảy vào, suy nghĩ một lúc, Cao Lôi Hoa nói.
- Đó chính là phái đảo ngược thời gian lại!
Quay ngược thời gian trên cơ thể mình, làm cơ thể khôi phục lại hình dáng về lúc chưa bị phân chia. Đây chính là 'gương vỡ lại lành', 'nước vơi lại đầy' trong lời gợi ý viết.
Chẳng qua là muốn lĩnh hội được pháp tắc không ngan và thời gian dễ vậy sao? Huống gì . bên kia Cửu U đã chông đỡ mất bao thời gian rồi.
-Hô.
Nhẹ nhàng hít một tiếng. Cao Lôi Hoa suy nghĩ, nếu muốn nắm bắt được pháp tắc không gian. trước hết phải biết thời gian là gì?
Thời gian là gì? Tất cà mọi người ở đây đêu biết đến thứ gọi là thờ igian, nhưng nó là gì thì không có thể nói rõ.
- Thời gian là gì? Cao Lôi Hoa lẩm bầm.
- Quá khứ, hiện tại- tương lai
-
Đột nhiên, chât giọng do điện tử hợp thành kia vang lên. như đáp lại lời Cao Lôi Hoa.
- Xin mời quan sát xung quanh ngươi. Giọng nói đó tiếp tục.
Giọng nói vang lên. Cao Lôi Hoa quan sát xung quanh. Chi nhìn thấy xung quanh Cao Lôi Hoa là những vọng xoáy nhỏ.
Nhừng vòng xoáy nhò này rất kỳ lạ. Nếu đứng bên ngoài thì không thể phát hiện ra sự tồn tại của chúng. Chỉ khi vào đến bên trong mới phát hiện ra chúng.
Cao Lôi Hoa nhìn những vòng xoáy này một cách tỉ mỉ. Giật mình khi phát hiện ra chúng chính là một loạt những mành nhỏ không gian.
Những mảnh nhỏ không gian này không đủ để làm Cao Lôi Hoa kinh ngạc. Điều thực sự làm hắn kinh ngạc là đây là những tiểu không gian. Đang tiến hành một quá trình vô cùng kỳ diêu.
Từng mảnh nhỏ không ngan liên tục vỡ ra, sau đó giống như thời gian dừng lại. Thời gian dừng lại một lúc - cuối cùng thời ngan đảo ngược lại. Những mảnh nhỏ không ngan đó giống như bóng chiếu bị đảo ngược khi chiếu phim. quay về hình dáng ban đầu.
Tiếp theo. lại vỡ ra - dừng lại - khôi phục.
Cứ vòng đi vòng lại như vậy. giống như Cao Lôi Hoa biểu diễn pháp tắc không gian vậy.
- Dùng sự tinh tế của tâm ngươi, dùng tâm cảm nhận sự thần kỳ của chúng. Giong nói nhẹ cất lên.
Cao Lôi Hoa mở to mất. thả lỏng cơ thể, toàn bộ tinh thần và thể xác chìm vào trong cảm giác huyền diệu.
Đây không chi là một trò chơi.
Đây còn là một giáo trình. Tuy nhiên là giáo trình chỉ giành cho những người nắm bắt ~~ được pháp tắc không gian.
Chi những người lĩnh hội được pháp tắc không gian mới có thể cảm nhận được sự biến đổi của những vòng xoáy đó.
Nói cách khác. chi có những người cấp thần vương mới có tư cách tiếp nhận gìáo trình này"
Cao Lôi Hoa không biết thời gian đã trôi qua được bao lâu. Hiện tại trong con người hắn không có khái niệm về thời ngan. Hắn đã bắt đầu, nhẹ nhàng thoát khỏi sự khống chế của thời gian.
Phối hợp với những tiểu không gian đó. Cao Lôi Hoa bắt đầu vẽ theo.
Hừm. Cao Lôi Hoa đột nhiên hét lên một tiếng. Không phải là từ cổ họng phát ra âm thanh đó mà từ sâu thẳm linh hồn. Cơ thể lão Cao bây giờ làm gì có cổ họng.
Cùng lúc đó. một điều kỳ diệu đà xãy ra. Cơ thể Cao Lôi Hoa như một tấm băng ghi hình đang được tua lại, từ từ khôi phục lại hình dáng ban đầu.
Oa. Cũng giống như Cao Lôi Hoa, cơ thể Cầu Cầu cũng dần không phục lại. Đây chính là ưu điểm của Huyền Thú khế ước. Khi một người ăn no, cà hai đều không đói.Cùng với Sự phục hồi nguyên dạng của Cao Lôi Hoa. không gian hư vô cũng biến mất.
Bên cạnh Cao Lôi Hoa, thân thể thướt tha của Cửu U cũng nhanh chóng phục hồi.
- Hình như thành công rồi.
Cao Lôi Hoa lau trán ướt đẫm mồ hôi.
Lúc này, so với pháp tắc không ngan. pháp tắc thời ngan tiêu hao khá lớn. Vì vậy. yêu cầu số lượng thần lực như một cái động không đáy vậy.
Không ngan vừa biến mất. một cơ thể mang theo hương thơm như muốn lao vào trong lòng Cao Lôi Hoa.
- Ba ba, thành công rồi. Con không chết.
- Ha ha. Thành công! Cao Lôi Hoa huynh đệ thành công Thần thú Lý cùng thần Zues hét lên.
Mọi người đêu hoan hô vì sự thành công của Cao Lôi Hoa.
Còn Ma vương Satan Ảm bị vứt bỏ đang đứng cùng bắt đầu giơ tay lên vẽ vẽ như trong
không gian
Đây chính là thả lõng, để những người tâm hoài bất chính có cơ hội khả quan hơn.
- Chính là lúc này!!!
-
Đột nhiên, lão Miêu rống lên một tiếng, Ngân Ngưu bên cạnh lào Miêu nâng lão lên, ném thẳng về phía cái hộp.
Không gian hư vô biến mát, chiêc hộp mất đi sự bảo vệ. Hiện rõ mồn một trước mặt mọi người.
Mọi người giật thót mình. Những đợi hai đó phản ứng lại thì đã quá muộn.
Đồ tiểu nhân đáng ghét! Nạp mạng cho ta! Ma - vương Satan Ám hét lên, rồi đuổi theo.
ĐồNG thời. Thần Zues, Huyêt Sắc Minh Vương và Tra Lý cũng xông lên.
Mà tức giận nhất chính là Cao Lôi
Khi lão Miêu gầm lên, Cao Lôi Hoa đã muốn ra tay. Nhưng thần lực trong người tiêu hao hết. chi đành trơ mắt nhìn lào Miêu to như cái thùng phi bay đến phía chiếc hộp.
- Định cướp của ông nhà ngươi à!
-
Cao Lôi Hoa gầm lên. Nơi đó là niềm hy vọng của Cao Lôi Hoa. Tuy rất mơ hồ nhưng đó là hy vọng duy nhất Thần lực! thần lực!
Cao Lôi Hoa như nghĩ ra điều gì đó, đưa tay vào trong chiếc nhẫn không gian tìm tìm. lấy
ra con dao găm u tối
Lão Miêu giữa không trung cắn chặt răng, nhìn không chớp mắt. Sắp tới rồi! Sắp tới rồi!
Mắt lão Miêu nồi lên từng ánh hào quang(Â Nước miếng hắn bắn tứ tung. tay như muốn chạm tới cái hộp kia)
- Đại thống lĩnh tại thượng.
Lão Miêu gầm rú lên. Cùng lúc đó, tất cả ma thú xông lên. Bảo vệ lão Miêu.
Chẳng lẽ, đành phải giương mắt nhìn lão Miêu cướp mắt Sáng Thế thần lực và pháp tác Sáng Thế sao?
Mắt mọi người đều đỏ rực. Nhưng, trong nháy mắt. móng vuốt lão Miêu đã tóm son chiếc hộp. Một đạo ánh sáng màu xanh với khí thế mạnh mè. uy nghiêm gìừ chặt lấy lão Miêu.
- Tên nhãi nhép, định cướp lấy đồ vật của chủ nhân ta? Còn khuya nhá! Đằng sau. Sâm Lâm Thu Yếu cười
Rễ cây Sâm Lâm Thụ Yêu chồng chất bám chặt cơ thể phì nhiêu của lão Miêu. Chính là con ma thú báo khi đó bị bắt sống ờ đế quốc Bỉ Mông.
Con ma thú báo này. là một lựa chọn chính xác.
Không gì biệt, Sâm Lâm Thụ Yêu có mặt đằng sau lão Miêu từ bao giờ, ngay cả Cao Lôi Hoa cũng không biết. Nhưng hiển nhiên
Đám ma thú quay đầu lại. nhìn ma thủ báo. Lập tức, sắc mặt lào Miêu biến thành màu...gan lợn!!!
- Không, lẽ nào các ngươi lại đối xử với ta như vậy? Không! Thật tàn nhẫn, đừng
Đã có 2 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Goncopius