08-06-2011, 04:06 PM
Tham gia: Aug 2010
Bà i gởi: 112
Thá»i gian online: 2 tháng 1 tuần 1 ngà y
Thanks: 6,161
Thanked 99,914 Times in 3,973 Posts
Chương 227: Di tÃch thượng cổ thần bÃ
:00 (32):
Bốn ngưá»i Lăng Tiêu rốt cuá»™c cÅ©ng tá»›i má»™t ngá»n núi lá»›n cao ngất ở phÃa nam Äế quốc Tá» Xuyên.
Cảnh tượng xung quanh trong vòng mấy trăm dặm rất hoang tà n vắng vẻ. ÄÆ°á»ng núi gáºp ghá»nh khó Ä‘i, thoạt nhìn ở đây chưa có ngưá»i đặt chân tá»›i. CÅ©ng may bốn ngưá»i nà y Ä‘i lại ở loại địa phương nà y không có bất cứ vấn đỠgì. Tần Cách lại giống như trở vá» nhà . tuy rằng rừng ráºm và ao đầm có chút khác biệt, nhưng tá»™c đã sinh sống ở đầm Penzias lâu rồi, chÃnh là rừng ráºm nguyên thá»§y không hÆ¡n không kém.
Lăng Tố Ä‘i ở trên đưá»ng, không há»i Lăng Tiêu tiếp vì sao lại đột nhiên thần kỳ như váºy. Theo nà ng thấy, có cÆ¡ há»™i thÃch hợp, Lăng Tiêu nhất định sẽ nói vá»›i nà ng, bây giá» há»i, sợ rằng có chút bất tiện. Dù sao, đối vá»›i nà ng mà nói, Tống Minh Nguyệt giả là công tá» cÅ©ng tốt, thú nhân Tần Cách kia thoạt nhìn rất dã man cÅ©ng tốt, Ä‘á»u coi như là ngưá»i ngoà i.
ÄÆ°á»£c cái Tần Cách xem ra trung thà nh và táºn tâm. Tống Minh Nguyệt nữ nhân nà y dưá»ng như có ân vá»›i đệ đệ, cÅ©ng có má»™t chút cảm tình ở bên trong, Dưá»ng như, còn có chuyện gì tìm đệ đệ, nhất là khi ở Thất Sắc thà nh. Tình huống nguy hiểm như váºy, ngưá»i ta cÅ©ng không có ai bỠđệ đệ minh lại để chạy trốn.
Như váºy cÅ©ng xem như là có tình có nghÄ©a.
Cho nên, trong lòng mặc dù nhiá»u Ãt cỠđỠphòng hai ngưá»i nà y. nhưng Lăng Tố cÅ©ng không mảy may biểu hiện ra ngoà i. CÅ©ng không có má»™t chút suy tư gì đối vá»›i việc tiến vá» di tÃch thượng cổ phÃa trước kia mà mang theo hai ngưá»i nà y. Bởi vì nà ng cÅ©ng nhìn ra được má»™t chút, tam đệ nà y cá»§a mình, so vá»›i khi mình rá»i khá»i đế đó. đã thay đổi, đã biến đổi to lá»›n, cả ngưá»i thoạt nhìn thà nh thục hÆ¡n rất nhiá»u. HÆ¡n nữa, quan trá»ng nhất, là thá»±c lá»±c đột nhiên trở nên tăng nhanh!
Thá»±c sá»± là m cho ngưá»i ta khó có thể tin! Lăng Tố cảm thấy kỳ ngá»™ cá»§a đệ đệ phi thưá»ng tốt. Nà ng là m tá»· tá»·, ngoà i sá»± vui vê cÅ©ng không có tâm tư gì khác ở trong lòng.
Cứ như váºy, bốn ngưá»i che giấu tung tÃch, có Tần Cách là thú nhân đã lá»›n lên giữa rừng ráºm, cÅ©ng không gặp phải má»™t chút vấn đỠnà o.
Khi Ä‘i tá»›i vách núi phụ cáºn, mấy ngưá»i Lăng Tiêu lại lấy là m kinh hãi, thảo nà o di tÃch thượng cổ ở chá»— nà y từ xưa tá»›i nay không có ngưá»i nà o phát hiện được. Vách núi cao chừng nghìn thước, từ phÃa dưới nhìn lên căn bản là không nhìn thấy đỉnh. Bởi vi vách núi nà y hÆ¡i nghiêng nghiêng, khiến ngưá»i ta có cảm giác áp bách tháºt lá»›n!
Sau khi rá»i khá»i và i trăm thước, má»›i có thể nhìn toà n cảnh má»™t cách rõ rà ng. Mà ở bên dưới vách núi còn có má»™t con sông chảy xiết! Con sông nà y thoạt nhìn nước cÅ©ng rất sâu, trong suốt thấy được cả đáy, nước sông lạnh buốt tá»›i xương, rá»™ng hÆ¡n hai mươi thước. Khoảng cách nà y, đối vá»›i bất luáºn má»™t ngưá»i nà o ở đây, ngoại trừ Lăng Tố có thể có hÆ¡i chút vất vả ra, còn ba ngưá»i khác cÅ©ng không để hai mươi thước và o mắt.
Nhưng vấn đỠlà , đầu con sông nà y, dán sát và o vách núi! Nói cách khác, cho dù ngươi có thể nhảy qua, nhưng ngươi nhảy qua rồi. Căn bản là không có chá»— để đặt chân! Lại rÆ¡i và o trong nước. Mà nước sông nà y chắc chắn vô cùng lạnh lẽo. Từng vùng nước xoáy mang theo mưá»i phần kình lá»±c không ngừng hình thà nh trên mặt nước. thoạt nhìn cÅ©ng rất đáng sợ. Sông nà y hÆ¡i nghiêng, lại có những bụi cây sinh trưởng má»c thà nh cụm rất há»—n độn, tháºm chà không có chá»— để hạ chân.
Tống Minh Nguyệt nhẹ nhà ng than thở một tiếng:
- Kiếm Thần tại thượng, loại địa phương nà y, tháºt khó cho ngươi có thể tìm tá»›i, nhưng, nhưng Lăng Tố tá»· tá»· là m thế nà o lại tá»›i đây chứ? Chá»— cổ tÃch ở nÆ¡i nà o?
Lăng Tố cưá»i nhạt, sau đó dùng tay chỉ vá» phÃa hạ du khoảng chừng năm mươi thước. Vách núi nÆ¡i đó địa thế hÆ¡i nghiêng má»™t chút, giống như má»™t chá»— lõm nho nhá», cÅ©ng có thể dung nạp thân thể má»™t ngưá»i.
Tống Minh Nguyệt có chút không dám tin há»i:
- Chĩnh là nơi đó?
Thấy Lăng Tố gáºt đầu, nà ng không tin nói:
- Tá»· tá»· không nói đùa chứ, nÆ¡i đó tuy rằng có chút lõm và o trong, nhưng vẫn là vách núi thẳng đứng. Äâu có cái gi gá»i là di tÃch thượng cổ đâu!
Lăng Tiêu lùi lại ở má»™t Ä‘iểm cá»§a con đưá»ng, nhìn và o chá»— lõm. vừa chợt nhìn, quả tháºt không có bất luáºn Ä‘iểm khác biệt nà o so vá»›i cảnh váºt xung quanh, nhưng nhìn kÄ© sẽ nhìn ra vấn Ä‘á».
Mà u sắc cá»§a khối đá kia dưá»ng như hÆ¡i khác so vá»›i xung quanh ... ÄÆ°Æ¡ng nhiên, không phải ai cÅ©ng có loại nhãn lá»±c nà y. Lăng Tố có thể nhìn ra, là do nà ng đã nghiên cứu di tÃch thượng cổ từ nhá», rất quen thuá»™c vá»›i các loại thay đổi cá»§a trà ng cảnh. Còn Lăng Tiêu có thể nhìn ra, lại hoà n toà n bởi vì thị lá»±c cá»§a bản thân!
Dù sao trải qua đồng hóa trên vạn năm, khối đá nà y thoạt nhìn đã không có gì khác biệt vá»›i xung quanh. Tin rằng nếu như không phải do Lăng Tố nói ra, dù là minh cÅ©ng sẽ bá» qua. NghÄ© váºy, Lăng Tiêu lại cà ng bá»™i phục tá»· tá»· cá»§a minh, ở phương diện nà y, quả tháºt thá»±c lá»±c rất đáng nể.
- Các ngươi là m thế nà o qua được chỗ nhỠbé kia?
Tống Minh Nguyệt vẫn không có chút tin tưởng nà o há»i. Nà ng tá»± xét lại các loại tri thức đã há»c mà thế gia ẩn thế bồi dưỡng cho con cháu. Má»™t phương diện là vÅ© kỹ, vá» phương diện khác vừa vặn cÅ©ng chÃnh là vá» tìm kiếm thượng cổ di tÃch. Äối vá»›i thế gia món phái ẩn thế mà nói, chỉ cần váºn khà tốt, có thể trong vòng năm trăm năm tim được má»™t thượng cổ di tÃch có giá trị. Như váºy, chi cần âm thầm phát triển, chỉ sau năm trăm năm, gia tá»™c nà y sẽ không cần lo lắng. Bởi vì thượng cổ di tÃch thưá»ng đại biểu cho kiếm kỹ, công pháp cao cấp, cùng vá»›i những thượng cổ kỳ thư, Ä‘an dược trân quý. không gì sánh bằng vá»›i số lượng lá»›n. Nếu như váºn khà đặc biệt tốt. còn có thể tìm được má»™t Ãt phương thuốc cá»§a thượng cổ luyện Ä‘an sư lưu lại, giống như thế gia môn phái ẩn thế có thá»±c lá»±c nhất định, kỳ thá»±c Ä‘á»u có những phương pháp bà truyá»n để luyện Ä‘an dược đỠthăng tu luyện.
Chỉ là thứ nhất dược liệu để luyện chế Ä‘an dược liệu quá mức khó kiếm, ngưá»i có thể luyện chế thà nh công cÅ©ng không nhiá»u! Cho nên, Ä‘an dược má»›i có lá»±c hấp dẫn lá»›n như váºy đối thế gia môn phái ẩn thế!
Bởi vì nếu như có ngưá»i cho rằng luyện Ä‘an cÅ©ng giống như luyện chế dược hoà n, váºy ngưá»i nà y đúng là không hiểu gi vá» luyện Ä‘an. hoặc là đầu óc có vấn Ä‘á».
Lăng Tố cưá»i lấy tay chỉ vá» má»™t góc quẹo ở thượng du, nói:
- Ở mặt trên chá»— quẹo nà y má»™t chút, có má»™t gốc cây đại thụ, không biết vỉ sao lại bị nghiêng. Có thể căn bản là lá»›n lên đã nghiêng như váºy, dá»±a và o vách núi bên kia, hỉnh thà nh má»™t cây cầu gá»— thiên nhiên. Khách khách, tháºt không ngá».
Tống Minh Nguyệt từ nhá» lá»›n lên trên biển, nếu nói đến kỹ năng bÆ¡i lá»™i, sợ rằng mấy ngưá»i Lăng Tố cÅ©ng không phải là đối thá»§. Nhưng nói vá» những con đưá»ng mạo hiểm nà y, đối vá»›i Tống Minh Nguyệt mà nói, giống như là nghe thiên thư, căn bản là không rõ! Cho nên, trong lòng nà ng mặc dù còn có rất nhiá»u câu há»i, nhưng sợ ngưá»i ta ngại phiá»n phức, Ä‘em giản chỉ ngáºm miệng, tá»± nhá»§: Dù sao vá»›i thá»±c lá»±c cá»§a ta... Hoà n toà n có thể trá»±c tiếp bay qua, hà tất phải phà sức là m chuyện nà y?
Thá»±c ra nà ng cÅ©ng không chắc chắn vá»›i ý tưởng cá»§a minh lắm. Bởi rất nhiá»u thượng cổ di tÃch, trên thá»±c tế Ä‘á»u có sá»± phòng ngá»± tương đối đáng sợ, tá»± động nhà o tá»›i, háºu quả là rất có khả năng bị loạn tiá»…n bất ngá» là m cho bị thương. Loại tình huống nà y không những có mà còn rất nhiá»u!
Lăng Tố khe khẽ cưá»i, cÅ©ng không cãi cá» vá»›i nà ng, mang mấy ngưá»i theo dòng sông chảy xiết, Ä‘i tá»›i thượng du, quả nhiên, thấy má»™t cây đại thụ vắt ngang ở nÆ¡i nà y. Sau đó má»i ngưá»i tìm tòi rất cẩn tháºn, thấy trên sưá»n núi phÃa dưới bị đóng rất nhiá»u thiết bà i ngâm Ä‘en to khoảng bằng bà n tay. Bởi vì chúng bị ngâm trong nước quanh năm, dưá»ng như trên vách núi cách mặt nước năm sáu thước, rêu xanh dà y và dà i hÆ¡n, không nhìn kỳ, tháºt đúng là không phát hiện được!
Lăng Tố Ä‘i vá» phÃa trước, sau đó quay đầu lại nhìn ba ngưá»i Lăng Tiêu nói:
- Các ngươi có thá»±c lá»±c cưá»ng đại hÆ¡n nhiá»u so vá»›i ta, ta sẽ không nhắc nhở các ngươi phải cẩn tháºn. Theo ta là được!
Bốn ngưá»i dán và o vách đá không nói chuyện, cứ như váºy mà đi.
Nhìn nước chảy xiết gần trong gang tấc dưới chân, nghe tiếng nước sông cuồn cuá»™n, trong lòng má»i ngưá»i tháºt đúng là có cảm giác khẩn trương. Tống Minh Nguyệt láºp tức cảm thấy vừa hÆ¡i buồn cưá»i trong lòng, lại vừa có chút khẩn trương. Äại khái là muốn láºp tức láºt bá» tấm mà n che cá»§a thượng cổ di tÃch sao? Mình trên biển sóng to gió lá»›n, cái gi cÅ©ng đã gặp, sao lại sợ má»™t dòng sông nho nhá» nà y?
CÅ©ng may, thá»±c lá»±c cá»§a Ma Kiếm Sư không phải là thổi phồng, cÅ©ng không xuất hiện bất luáºn sá»± việc nà o ngoà i ý muốn, bốn ngưá»i Ä‘á»u tá»›i bên cạnh cái hõm.
Lăng Tố khe khẽ thở dà i, nói:
- Ngẫm lại hÆ¡n má»™t tháng trước, chúng ta còn có bảy tám ngưá»i ở chá»— nà y, đến bây giá» lại chỉ có má»™t mình ta.
Tống Minh Nguyệt cảm nháºn được tâm tình suy sụp cá»§a Lăng Tố. khẽ cưá»i nói:
- CÅ©ng không trách được tá»· tá»·. Là do chÃnh bá»n há» tham lam mà nên! Tá»· tá»· yên lòng được rồi, chuyến nà y, Minh Nguyệt chỉ mang theo con mắt đến, đồ váºt nà y ná», Minh Nguyệt nhất định sẽ không chạm và o!
Lăng Tố thá»±c là chÃnh là có ý nà y. Mặc dù nà ng biết Tống Minh Nguyệt là nữ giả nam trang, nhưng vấn đỠlà , đệ đệ không biết! vá» phần tình cảm hay không tinh cảm, Lăng Tố tiếp xúc quý tá»™c vô số. cÅ©ng không đặc biệt tin tưởng và o tình yêu cá»§a ngưá»i nà o. Nà ng xem ra, chÃnh là má»™t ngưá»i xuất thân cao quý, cà ng có thể đưá»ng đưá»ng hoà ng hoà ng phản bá»™i.
Nhưng Tống Minh Nguyệt đã nói ra ở ngay trước mặt nà y, còn nói rất thà nh khẩn, khiến khuôn mặt trăng trẻo cá»§a Lăng Tố hÆ¡i đỠhồng lên, láºp tức khói phục lại binh thưá»ng, nghÄ© thầm: "Mình cÅ©ng là vì muốn tốt cho đệ đệ. Tống Minh Nguyệt nếu như thá»±c sá»± không thay lòng đổi dạ, tá»± nhiên sẽ không vi câu nói cá»§a mình mà tức giáºn,. Nếu có, câu nói cá»§a mình, coi như là ngầm châm biếm nhắc nhở nà ng. không nên đùa giỡn bịp bợm. Má»i ngưá»i Ä‘á»u đã chết, chỉ còn mình sống, là có thể nói rõ vấn Ä‘á»!"
Lăng Tố vÅ© lá»±c không cao, thế nhưng đối vá»›i con đưá»ng khảo cổ quả thá»±c rất có năng lá»±c. Äôi tay nà ng tìm tòi má»™t hai ngà y ở chá»— lõm, khi má»i ngưá»i ở đây Ä‘á»u sắp hết kiên nhẫn, bá»—ng nhiên nghe được má»™t tiếng rung động rất nhá», tiếng vang vô cùng vô cùng nhá»! Nếu như không phải ở ngay trước mặt, tháºm chà còn cho rằng đó là tiếng nước chảy!
Láºp tức nổ ầm ầm rất lá»›n trong lòng má»—i ngưá»i: Tìm ra rồi!
Theo thanh âm rất nhá», chá»— lõm trên khối đá từ từ mở ra như má»™t kỳ tÃch!
Lộ ra một thông đạo sâu thẳm, đen kịt.
Lăng Tố lấy má»™t cây Ä‘uốc nhá» ra từ trong lòng, báºt lá»a, sau đó Ä‘i trước dẫn đưá»ng, liá»n chui và o.
Tống Minh Nguyệt theo sát ở phÃa sau, Lăng Tiêu là ngưá»i thứ ba. Tần Cách cảnh giá»›i Ä‘i phÃa cuối cùng. Lăng Tiêu bá»—ng nhiên quay đầu lại nói:
- Tần Cách, ném hết những cái đinh mà u đen kia xuống nước!
Lăng Tố ở phÃa trước sá»ng sốt, Tống Minh Nguyệt cưá»i nói:
- Yên tâm đi, khi đi ra, chúng ta sẽ mang theo tỷ!
Lăng Tố hÆ¡i ngẩn ngưá»i rồi mỉm cưá»i, cảm thấy trước mặt mấy ngưá»i nà y, có lúc mình biến thà nh chướng ngại váºt là m vướng báºn tay chân cá»§a há». Tuy nhiên nà ng cÅ©ng không suy nghÄ© thêm nhiá»u. Lằn trước tá»›i đây, nà ng vẫn chưa Ä‘i và o bao xa nên không biết di tÃch thượng cổ nà y có các cÆ¡ quan cạm bẫy gì hay không, vì váºy cẩn tháºn là tốt nhất.
Tà i sản của Minh Huệ
Chữ ký của Minh Huệ
Ngưá»i nà y đã nói CÃM Æ N đến và i viết vô cùng hữu Ãch cá»§a Minh Huệ
08-06-2011, 04:13 PM
Hà n Lâm Há»c SÄ© Äá»™i Xung KÃch
Tham gia: Aug 2010
Äến từ: hai vạn dặm dưới đáy biển
Bà i gởi: 150
Thá»i gian online: 4 ngà y 1 giá» 29 phút
Thanks: 554
Thanked 3,242 Times in 82 Posts
Chương 343p2 ta poÌt ở bên dươÌi!
Chương 343(p1):
Chương 343: Cuộc chiến oanh liệt
-Tốc độ rất nhanh!
Liệt Khuyết đã là cao thá»§ cảnh giá»›i Kiếm Hoà ng; thế mà vẫn không nhìn thấy thân ảnh Lăng Tiêu. Rõ rà ng vừa rồi kiếm cùa Liệt Tùy VÅ© đã đâm và o ngưá»i Lăng Tiêu. thế nhưng chỉ đâm được và o tà n ảnh mà thôi.
"Äại ca tháºt mạnh mẽ!"
Liệt Khuyết nghÄ© trong lòng: "Vá» sau nhất định phải là nh giáo nhiá»u hÆ¡n cá»§a đại ca, ân. vá» sau! vá» sau?"
Liệt Khuyết bỗng nhiên sừng sốt. "Chẳng lẽ đại ca có thể thăng thiên trốn thoát?"
Liệt Khuyết không nhìn thấy gì, Liệt Dương cÅ©ng không nhìn thấy được. Tuy nhiên Ä‘iá»u nà y không cản trá» hai đệ tá» siêu cấp thế gia thấy rõ tình thế trước mắt. trong lòng hắn kinh ngạc bá»™i phần. Do đã được rèn luyện từ nhò, hỉ ná»™ không bao giỜ hiện ra ngoà i mặt nhưng hiện tại hắn thá»±c sá»± kinh ngạc.
"Äây là cùng tuồi vá»›i mình sao? Không! So vá»›i mình còn nhá» tuổi hÆ¡n! Tuyệt đối không có khả năng..."
"VÅ© trưởng lão có cảnh giá»›i Kiếm Tôn báºc bốn. đã có thá»i gian năm mươi năm, mặc dù trong năm mươi năm nà y. VÅ© trưởng lão không có tiến triển, nhưng đã có thể phát huy thá»±c lá»±c Kiếm Tôn báºc bốn tá»›i cá»±c hạn!"
"Mà không ngá», qua ná»a ngà y vẫn không thể đánh bại Lăng Tiêu."
"Chắc VÅ© trưởng lão không muốn giết hắn!" Liệt Dương liá»n cấp cho Liệt Tùy VÅ© má»™t lý do.
"Äúng váºy. cái chúng ta cần chÃnh là tráºn pháp. luyện Ä‘an thuáºt, kiêm kỹ, công pháp ...cá»§a Lãng Tiêu. Toà n bá»™ Ä‘á»u phải thu vá» tay ta! Ta sẽ rất nhanh có được thá»±c lá»±c bằng Lăng Tiêu. Liệt Khuyết? Thiên tà i luyện võ? Kiếm Hoà ng báºc má»™t? Chuẩn bị Ä‘i gặp quá»· Ä‘i thôi!"
Liệt Dương không chút nà o che dấu ánh mắt tham lam, bị Liệt Khuyết vừa vặn nhìn thấy.
Không giống vá»›i tâm tư cùa Liệt Dương, Liệt Tùy Phong và Liệt Tùy Thiên Ä‘ang tháºt sá»± kinh ngạc.
Äây Ä‘Ãch thá»±c là thá»±c lá»±c cá»§a Lăng Tiêu sao? Trá»i đất! Hắn là thiên tà i chăng? Căn cứ và o tình báo thu được, dưá»ng như Lăng Tiêu má»›i được hai mươi tuổi. Như váºy. má»™t tên thanh niên. lại có thá» cùng Liệt gia trưởng lão. Kiếm Tôn báºc bốn, Liệt Tùy VÅ© tranh tà i hÆ¡n trăm chiêu, hÆ¡n nữa vẫn chưa phân thắng bại?
Kiếm chiêu cá»§a Lăng Tiêu chÃnh là thần kỹ. Nếu đây là má»™t cuá»™c luáºn bà n, Liệt Tùy VÅ© xem như đã bị đánh bại!
Má»™t cưá»ng giả Kiêm Tôn thà nh danh mấy trăm năm, ná»a ngà y không thể đánh bại má»™t kẻ không đến hai mươi tuồi. Liệt Tùy VÅ© dưá»ng như đã đánh mất lòng tá»± đại cá»§a mình.
Bên trong Hà m Hà n bảo đỉnh, Công Tôn Kiếm cá»±c kỳ phẫn ná»™. tuy rằng vô cùng tò mò vá»›i thứ nà y. là m sao có thể cho mình tiến và o. nhưng loại cảm giác uất ức bị ngưá»i bảo há»™ khiến Công Tôn Kiếm cảm thấy rất khó chịu.
Bởi vì ông ná»™i hắn rá»i Ä‘i, trong lúc nhất thá»i tinh thần có chút hoảng hốt, thế cho nên khi Lăng Tiêu gá»i hắn Ä‘i và o, hắn đã không do dá»± tiến ngay và o trong Hà m Hà n bảo đỉnh.
Äến khi và o trong rồi, cảm giác được luồng hà n khà Ỡtrong đỉnh, Công Tôn Kiếm má»›i ý thức được, không biết mình và o đây là m gì?
Liệt gia là siêu cấp thế gia, Công Tôn gia cÅ©ng là siêu cấp thế gia, không được, ta muốn Ä‘i ra ngoà i, đại ca chắc chắn sẽ gặp nguy hiếm. ta không tin ngưá»i Liệt gia dám là m gì ta!
Công Tôn Kiếm vẻ mặt hối háºn và phẫn ná»™ nói. Huynh đệ ba ngưá»i kết bái, gian khổ cùng chịu. Liệt Khuyết thân bất do ká»·. không cần phải nói. Mình không ngỠđáng xấu hổ lại nhảy và o trong đỉnh. Sau nà y ngưá»i ta sẽ cưá»i mình? Công Tôn Kiếm cà ng phẫn ná»™ vá»›i mình hÆ¡n.
Thượng Quan VÅ© Äồng lúc nà y nhẹ nhà ng nói:
- Công Tôn thiếu gia...
-Chị dâu, đừng gá»i ta là thiếu gia, nghe không được tá»± nhiên, kêu tên cá»§a ta là tốt rồi.
Công Tôn Kiếm căm giáºn, thân mình á» trong đỉnh Ä‘i tá»›i Ä‘i lui. kỳ vá»ng có thể tìm được lối ra. Äến bây giá». Công Tôn Kiếm vẫn chưa biết. bá»n hỠđã ở trong Hà m Hà n bảo đỉnh,trong nhẫn không gian cá»§a Lăng Tiêu. Kiện pháp bảo nà y, ngoà i Lăng Tiêu ra. cÅ©ng chỉ có Thượng Quan VÅ© Äồng má»›i có thể mở ra cÆ¡ quan cá»§a nó.
Thượng Quan VÅ© Äồng bị Công Tôn Kiếm gá»i là chị dâu. hai má liá»n đò á»ng:
-Ai là chị dâu cùa ngươi, Công Tôn Kiếm, ngươi cho thá»±c lá»±c cùa mấy ngưá»i Liệt gia kia như thế nà o?
Công Tôn Kiếm nhướng mắt. trong lòng tá»± nói "Lá»i nà y không phải vô nghÄ©a sao? Ba gã cưá»ng giả cảnh giá»›i Kiếm Tôn, thá»±c lá»±c như thế nà o đây? ÄÆ°Æ¡ng nhiên là rất hùng mạnh rồi!"
Thượng Quan VÅ© Äồng không đợi Công Tôn Kiêm trả lá»i. nói thẳng:
Ba gã cưá»ng giả cảnh giá»›i Kiếm Tôn, nếu bá»n há» muốn là m cái gì, bây giá» còn có mấy ngưá»i có thể ngăn được?
Ông nội của ta có thể!
Công Tôn Kiếm theo bà n năng nói, rồi láºp tức phản ứng ngay, nhưng vẫn kiên trì nói:
Cho dù ông ná»™i cá»§a ta đã tiến và o Thánh Vá»±c, ta cÅ©ng không tin bá»n hắn tháºt sá»± dám xuống tay vá»›i ta. Công Tôn thế gia cùng Liệt gia không cừu không oán, bá»n há» căn bà n không có lý do gì động thá»§ vá»›i chúng ta!
-Không có sao? Ngươi là bằng hữu cá»§a Lăng Tiêu. Công Tôn thế gia là minh hữu cá»§a Thục SÆ¡n kiếm phái, chuyện nà y má»i ngưá»i Ä‘á»u biết.
Thượng Quan VÅ© Äồng đôi mắt xinh đẹp, con ngươi trong suốt, tinh thuần, nhìn Công Tôn Kiếm nói:
NÆ¡i đây là vùng hoang dã, cho dù ba tên Kiếm Tôn cùa Liệt gia là m cái gì, cÅ©ng là thần không biết quá»· không hay, ngươi cho là ... Bá»n há» tháºt sá»± không dám là m gì ngươi..?
Công Tôn Kiếm nghẹn lá»i. Ngưá»i thiện lương luôn theo bản năng nghÄ© ngưá»i khác cÅ©ng Ä‘á»u rất thiện lương mà quên mất rằng, thế giá»›i nà y, còn có má»™t loại ngưá»i bị ngưá»i Ä‘á»i gá»i là "cùng hung cá»±c ác".
Váºy chúng ta đây là m sao bây giá»? Chẳng lẽ trÆ¡ mắt nhìn đại ca... Công Tôn Kiếm nói tá»›i đây, hai tay nắm chặt, trên trán gân xanh nổi rõ, cắn răng nói:
- Hôm nay nếu đại ca gặp nạn, Công Tôn thế gia sẽ cùng Liệt gia không chết không ngừng!
chương 343(p2)
Thượng Quan VÅ© Äồng và Tống Y khi nghe Công Tôn Kiếm nói như thế cùng vá»›i mấy Kiếm Hoà ng cá»§a Công Tôn gia sắc mặt đại biến. Công Tôn Kiếm thân pháºn là thiếu gia chá»§ cá»§a Công Tôn thế gia, lá»i nói ắt phải có phân lượng.
-Thiếu chủ ... Lăng tông chủ sẽ không có việc gì đâu, xin ngà i yên tâm!
Má»™t gã Kiếm Hoà ng lão luyện thà nh Thục khuyên giải an á»§i Công Tôn Kiếm. Lúc nà y không thể kÃch động Công Tôn Kiếm, cÅ©ng không có thể tùy ý thuáºn theo lá»i hắn.
Công Tôn Kiếm quay đầu lại nhìn hai gã Kiêm Hoà ng, thản nhiên gáºt gáºt đầu, bình tÄ©nh trá» lại. nói:
-Ta đã biết.
Trong lòng quyết định, đại ca nếu tháºt sá»± gặp chuyện không may, đám cẩu tạp chá»§ng cùa Liệt gia, má»™t tên cÅ©ng đừng hòng chạy thoát!
Tinh Thần Kiếm Quyết tầng thứ nhất: Vạn Kiếm Triá»u Tông. Lăng Tiêu đã vô cùng thà nh thục. Tầng thứ hai: DÄ© à Ngá»± Kiếm. Lăng Tiêu cÅ©ng đã đạt tá»›i cảnh giá»›i đầu tiên. Yêu Huyết Hồng Liên kiếm trong tay nguyên anh vẫn chưa phát động. Lúc nà y Lăng Tiêu Ä‘ang dùng chÃnh là mưá»i vạn luyện bảo kiếm lấy được từ tay Chiết Vạn Thiên.
Liệt Tùy Vũ thực lực bạo phát, hạ thủ không dung tình, từng chiêu từng chiêu đánh tới Lăng Tiêu.
Liệt Tùy Phong và Liệt Tùy Thiên cÅ©ng không lên tiếng ngăn cản, bởi vì bá»n há» hiện biết Liệt Tùy VÅ©. Cưá»ng giả Kiếm Tôn cÅ©ng không phải nói suông. Nếu Lăng Tiêu tháºt sá»± không địch lại. Liệt Tùy VÅ© cÅ©ng chỉ phế bá» má»™t thân tu vi cá»§a Lăng Tiêu, chứ không giết hắn.
Liệt Tùy VÅ© thét lên má»™t tiếng, sau đó hai mắt khôi phục bình tÄ©nh, Thất Sát kiếm kỹ, kiếm kỹ gia truyá»n cá»§a Tinh Võ thế gia đã được Liệt Tùy VÅ© tu luyện đến Ä‘inh tầng! Toà n thân bá»™c lá»™ sát khà cá»±c đại, Liệt Tùy VÅ© thả ra uy áp, bảo kiếm trong tay Liệt Tùy VÅ© đánh ra xuất thần nháºp hóa. Hai vị trưởng lão Liệt Tùy Thiên và Liệt Tùy Phong Ä‘ang đứng má»™t bên xem cuá»™c chiến Ä‘á»u không thể không trầm trồ khen ngợi!
Äã nhiá»u năm không thấy Liệt Tùy Vù sá» dụng kiếm kỹ nà y. Hôm nay nếu không bị chà ng thanh niên nà y là m cho tức giáºn đến gần như há»™c máu, chi sợ hai ngưá»i bá»n há» không có cÆ¡ há»™i thưá»ng thức.
- Kiếm kỹ cùa VÅ© trưởng lão tinh diệu tháºt!
Liệt Tùy Thiên á» má»™t bên than nhẹ, trong mắt mang theo và i phần hâm má»™, kiếm kỹ cá»§a Liệt Tùy VÅ©, gần như là hùng mạnh nhất trong toà n bá»™ Tinh Võ thế gia! Liệt Tùy Thiên có được cảnh giá»›i Kiếm Tôn báºc năm, bằng lá»±c lượng và uy áp, Liệt Tùy VÅ© khẳng định không phải là đối thá»§ cá»§a Liệt Tùy Thiên. Nhưng nếu là hai ngưá»i Ä‘á»u không sá» dụng ná»™i lá»±c. chỉ dá»±a và o kiếm kỹ đối chiến. Liệt Tùy Thiên cÅ©ng không nắm chắc có thể thắng được vị huynh đệ nà y khôn!
-VÅ© trưởng lão tÃnh tình cá»±c Ä‘oan. thá»i gian tu luyện chá»§ yếu là dùng để nghiên cứu kiếm kỹ. nếu chỉ táºp trung tu luyện vÅ© kỹ, chi sợ thá»±c lá»±c hiện tại đã không kém gì ngừơi khác rồi.
Liệt Tùy Phong than nhẹ một tiếng nói.
Liệt Tùy Thiên trên mặt Ä‘ang có chút không vui, nhưng vẫn gáºt gáºt đầu.
Liệt Tùy VÅ© bình tÄ©nh lại, Lăng Tiêu không sá» dụng pháp bảo nên đã có vẻ cháºt váºt. Xuất ra pháp bảo thì việc thu tháºp Liệt Tùy VÅ© không có vấn đỠgì. Nhưng bên cạnh vẫn còn hai gã Kiếm Tôn như hai con hổ Ä‘ang rình mồi. Trong đó có má»™t gã khà tức phát ra mạnh mẽ, thá»±c lá»±c chắc chắn mạnh hÆ¡n Liệt Tùy VÅ© nhiá»u. Nếu để cho mình sức cùng lá»±c kiệt, coi như tá»± mình đâm đầu và o chá»— chết.(tá»± tay bóp ***! hehehe)
Lại nói, bá»n há» sao có thể để mình đánh chết Liệt Tùy VÅ©!
Trong lòng suy nghÄ© như váºy nhưng hai tay cùa Lăng Tiêu vẫn không há» lÆ¡i lá»ng. Äá»™t nhiên thân mình hắn bốc nhanh lên cao. tránh thoát má»™t đạo kiếm khà sát ý mà nh liệt cá»§a Liệt Tùy VÅ©. Từ trên cao. thân mình Lăng Tiêu xoay tÃt lao xuống, kiếm khà vô sắc phát ra ngà y cà ng mạnh, không khà cÅ©ng bị xoáy tròn Ä‘iên cuồng cùng đánh xuống Liệt Tùy VÅ©.
Liệt Tùy Thiên và Liệt Tùy Phong không kìm nổi chấn động, Liệt Tùy Phon vội kêu lên:
- cần tháºn!
Kỳ tháºt không cần hắn nói. Liệt Tùy VÅ© cÅ©ng cảm giác mối Ä‘e dá»a từ Lăng Tiêu, nhưng vá»›i tÃnh kiêu ngạo cá»§a má»™t Kiếm Tôn báºc bốn, sao cho phép hắn né tránh má»™t kiếm nà y?
-Khai! -
Liệt Tùy VÅ© gầm lên như tiêng sấm. Äồng thá»i cả ngưá»i phát ra hà o quang chói mắt, bảo kiếm trong tay phát ra kiếm khà mãnh liệt, hung hăng nghênh đón má»™t kiếm cùa Lãng Tiêu!
Trong không khà vang lên tiếng rÃt chói tai, gần như tiếng mèo kêu, là m cho ngưá»i ta cá»±c kỳ khó chịu!
Liệt Tùy VÅ© gần như đã Ä‘em lá»±c lượng toà n thân thi triển má»™t kÃch nà y. lá»±c lượng xuất ra quá lá»›n khiến sắc mặt hắn có chút vặn vẹo biến hình, hét lá»›n má»™t tiêng:
- Lăng Tiêu, đi chết đi!
Má»™t lá»±c lượng cá»±c kỳ hùng háºu xuất ra theo kiếm cùa Liệt Tùy VÅ©.
Má»™t tiếng nổ lá»›n. kèm theo má»™t đạo hà o quang cá»±c kỳ chói mắt chiếu sáng cà bầu trá»i!
Liệt Dương và Liệt Khuyết không chịu đựng nổi phải nhắm mắt lại. Vụ va chạm nà y thực là mãnh liệt. Liệt Tùy Phong và Liệt Tùy Thiên nhìn không chớp mắt, cũng không kìm nổi lại phải chớp một cái!
-Tháºt là mạnh mẽ!
Tà i sản của Tân Tân
Chữ ký của Tân Tân
Last edited by Tân Tân; 11-06-2011 at 04:32 PM .
Äã có 2 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch cá»§a Tân Tân
08-06-2011, 04:14 PM
Tham gia: Aug 2010
Bà i gởi: 112
Thá»i gian online: 2 tháng 1 tuần 1 ngà y
Thanks: 6,161
Thanked 99,914 Times in 3,973 Posts
Chương 228: Mộ của thượng cổ dược sư
Từ bên trong thông đạo Ä‘en kịt Ä‘i ra chừng má»™t lát, có má»™t Ä‘oạn đưá»ng hẹp cần phải cúi ngưá»i xuống má»›i có thể Ä‘i qua, may mẩn là Tần Cách có thể thu nhá» thân hình lại, chứ nếu như là dùng thân hình quá khổ vốn có kia mà nói, ở trong địa phương cháºt hẹp như váºy, có lẽ bò cÅ©ng không thể qua nổi!
Äi qua nÆ¡i nà y, lại có má»™t Ä‘oạn ngã rẽ ngoằn ngoèo, sau đó phÃa trước đã được soi sáng thông suốt. HÆ¡n nữa còn là thứ ánh sáng rá»±c rỡ!
Khi má»i ngưá»i Ä‘i qua đó Ä‘á»u trở nên kinh ngạc. Ngay cả ngưá»i đã nhìn quen những váºt báu trong gia tá»™c như Tống Minh Nguyệt, ở thá»i Ä‘iểm nà y trong mắt cÅ©ng nhịn không được toát ra những ngôi sao nhá», bá»™c lá»™ ra vá»›i dáng vẻ cá»§a nữ nhi không kìm lòng được, cảm thán nói:
- Tháºt là đẹp!
Chỉ có Lăng Tiêu là không chú ý đến Ä‘iểm khác thưá»ng cá»§a Tống Minh Nguyệt, bởi vi chÃnh Lăng Tiêu cÅ©ng bị cảnh tượng trước mắt là m cho kinh ngạc đến ngây ngưá»i. Äây là gia tà i lá»›n tá»›i mức nà o má»›i có thể khảm mấy ngà n viên dạ minh châu nà y lên trên đỉnh động đây?
Hang động trước mắt chừng hai mươi mấy thước vuông. Trên đỉnh đầu là kiến trúc hỉnh khung, chá»— cao nhất cách mặt đất chừng hai mươi mét! ChÃnh giữa được khảm má»™t viên dạ minh châu to bằng nám tay, trải qua thá»i gian dà i như váºy, nhưng vẫn tá»a ra ánh sáng rá»±c rỡ, không vì bị mang và o nÆ¡i núi sâu không biết tên nà y mà má» Ä‘i má»™t chút nà o!
Bên cạnh viên dạ minh châu lá»›n, trên toà n bá»™ khung đỉnh Ä‘á»u có khảm hà ng nghìn viên dạ minh châu các loại to nhá» khác nhau. thưá»ng cách không xa lại có má»™t viên, rạng rỡ, hiệu quả tổng thể vô cùng rá»±c rỡ!
HÆ¡n nữa, Lăng Tiêu liếc mắt má»™t cái đã nhìn ra, việc sáp xếp dạ minh châu nà y, không ngá» là dá»±a theo vị trà các ngôi sao trên trá»i!
Táºp trung quan sát, dưá»ng như chúng còn có thể di chuyển được! Lăng Tiêu nhắm mắt lại hÃt sâu má»™t hÆ¡i, rồi cháºm rãi mở mắt ra, cảm thán nói:
- Tinh ảo thuáºt tháºt là lợi hại! Ngưá»i nà y đây là má»™t cao nhân! Äúng là tiểu "Tinh ảo thuáºt?"
Lâng Tố hÆ¡i nhÃu hai hà ng mi, ngẩng đầu nhìn khung đỉnh nà y, nói:
- Tinh ảo thuáºt là cái gỉ? Ta thế nà o lại có cảm giác những dạ minh châu nà y dưá»ng như được sấp xếp giống như những ngôi sao mà ? A... Không được, cà ng nhìn nhiá»u, mắt ta cà ng quáng lên, sáng quá
Tống Minh Nguyệt cũng lắc đầu nói:
- Quả thá»±c, có chút choáng váng đầu óc, Lăng huynh, tinh ảo thuáºt mà huynh nói là má»™t loại tráºn pháp à ?
Theo Lang Tiêu bấy lâu, nà ng cÅ©ng Ãt nhiá»u hiểu rõ má»™t chút tri thức vá» tráºn pháp. Có Ä‘iá»u, cái gì mà Tiểu Tam Tà i ,NgÅ© hà nh bát quái,... nà ng nghe nhưng không hiểu, nghe Lăng Tiêu nói chỉ biết mÆ¡ hồ, nhưng tráºn pháp nà y, nà ng tháºt Ãt nhiá»u cÅ©ng hiểu rõ má»™t chút.
Lăng Tố nhìn lướt qua đệ đệ má»™t cách khó hiểu. Từ nhá» tá»›i lá»›n. quan hệ giữa nà ng và đệ đệ thá»±c ra rất tốt, hÆ¡n nữa cùng vá»›i Tống Minh Nguyệt bên cạnh không có ná»a Ä‘iểm cảm giác ác ý, quên Ä‘i, để tùy bá»n há» suy nghÄ© Ä‘i thôi. Nà ng khẽ thở dà i má»™t tiếng: 'Hóa ra đệ đệ mà mình tưởng vẫn cần chiếu cố cho nó, trong lúc bất tri bất giác đã trưởng thà nh."
- Xem như là má»™t loại tráºn pháp, nhưng mà cÅ©ng không có gi cao siêu
Lăng Tiêu nhẹ giá»ng nói:
- Chỉ là lợi dụng lòng hiếu kỳ để ý cá»§a má»i ngưá»i, sắp xếp các viên dạ minh châu nà y phân bố thà nh cảnh các ngôi sao. Tiếp đó sẽ khiến ngưá»i ta có cảm giác các ngôi sao nà y có thể di chuyện được. Nếu là nhìn lâu và o đó, thưá»ng bị mắt phương hướng mê muá»™i
- A, váºy còn không lợi hại à !
Tống Minh Nguyệt ở một bên xen và o nói
- Sau khi mê muội mất phương hướng thì sao?
Lăng Tiêu nhẹ nhà ng cưá»i:
- Có lẽ sẽ vĩnh viễn ở lại nơi nà y.
- Äệ lại tác quái rồi.
Lăng Tố biết đệ đệ hay nói giỡn, nở nụ cưá»i má»™t tiếng, sau đó quan sát tiếp hang động. Bên trong khô thoáng sạch sẽ, vừa nhìn dưá»ng như hôm qua có ngưá»i má»›i có ngưá»i quét dá»n, trên mặt đất rắn chắc. không có má»™t chút bụi!
Xung quanh hang động còn được chia ra là m năm gian phòng. trong đó có bốn cái có cá»a. Äá»u là cá»a đá, có má»™t cái mở rá»™ng.
NÆ¡i nà y khiến ngưá»i ta có cảm giác đầu tiên chÃnh là má»™t nÆ¡i mà ngưá»i ta ẩn cư tu luyện, cÅ©ng không giống như má»™t cái di tÃch cổ xưa.
Bên trong hang động là khoảng không, má»i ngưá»i liá»n đặt hy vá»ng và o mấy gian phòng kia. Vì váºy quyết định tá»›i trước má»™t căn phòng không có cá»a, mở rá»™ng mắt nhìn má»™t cái.
Bên trong Ä‘á»u là má»™t Ãt đồ sứ thá»i cổ đại, cùng các loại dụng cụ nhà bếp.
Tồng Minh Nguyệt trêu đùa nói:
- Ha ha. Chúng ta không phải là tá»›i nÆ¡i ẩn cư cá»§a má»™t ngưá»i cổ đại đó chứ?
Lăng Tố gáºt đầu, nhìn dụng cụ phòng bếp nà y, có chút suy nghÄ© nói:
- Tháºt là có khả năng nà y! Nhưng mà , bên ngoà i còn ấm trà kia, chà Ãt thá»i gian hình thà nh cách đây cÅ©ng rất lâu rồi! Không thể chắc chắn được bao lâu!
- Ngưá»i có thể ở nÆ¡i nà y, có thể xây dá»±ng nên má»™t nÆ¡i như váºy, ta tin tưởng cÅ©ng tuyệt đối sẽ không phải là hạng ngưá»i đơn giản! HÆ¡n nữa, tùy tiện lấy xuống má»™t viên dạ minh châu nà y, sợ rằng Ä‘á»u là vô giá! Váºy mà ở chá»— nà y lại khảm lên trên khung đỉnh, chỉ dùng để chiếu sáng, có thể thấy được sá»± xa xỉ, cho nên ta tin tưởng nÆ¡i nà y có thể tim được thứ tốt!
Tần Cách liếm liếm mói, đánh giá phòng bếp nà y. Hắn Ä‘ang suy xét má»™t vấn Ä‘á», bên trong phòng bếp nà y có thể cất giấu má»™t Ãt thức ăn ngon hay không đây?
Lăng Tố cÅ©ng không chạm và o thứ gì đó bên trong phòng bếp. Những đồ sứ từ thá»i xưa nà y mặc dù rất đáng giá, nhưng những ngưá»i nà y hiển nhiên Ä‘á»u không phải vì tiá»n tà i mà đi tá»›i nÆ¡i đây.
Tần Cách cá» chút hiếu kỳ sá» sá» lên tưá»ng, bá»—ng nhiên từ dưới chân má»i ngưá»i truyá»n đến má»™t tráºn rung động!
Má»i ngưá»i giáºt nảy mình, Lăng Tiêu ngẩng đầu nhìn thoáng qua Tần Cách, Tần Cách vẻ mặt vô tá»™i chìa bà n tay ra:
- Ta chỉ sá» lên tưá»ng mà thôi!
Lúc nà y, theo má»™t tráºn thanh âm trầm thấp ầm ầm. Ngay sau đó. trung tâm hang động bá»—ng nhiên chồi lên má»™t cái bà n đá tháºt lá»›n! Bà n đá dà i chừng hai thước, chiá»u rá»™ng má»™t thước, độ dà y cÅ©ng hÆ¡n má»™t thước, phÃa dưới bà n đá liá»n vá»›i má»™t cái bệ đá lá»›n. Diện tÃch bệ đá nhá» hÆ¡n má»™t chút so vá»›i bà n đá, thoạt nhìn giống như má»™t khối đá chỉnh thể được Ä‘iêu khắc mà thà nh!
Bà n đá mà u xám tráng, mặt trên vô cùng nhẵn bóng, tuy rằng má»c từ mặt đất lên, nhưng không có chút Ãt bụi là m cho ngưá»i ta không nhịn được lấy là m kỳ lạ.
Lăng Tố Ä‘i tá»›i bức tưá»ng Tần Cách vừa sá». nhìn kỹ và i lần, má»›i thấy được từ nÆ¡i đó má»™t Ãt hoa văn giản đơn. 2dưá»ng như bức tranh vá» má»™t loà i váºt, nhưng do vi thá»i gian đã quá lâu, đã có chút thấy không rõ nữa.
Lăng Tố nhìn và i lần, lại xoa xoa và i cái trên vách tưá»ng, lại là má»™t trà ng tiếng động ầm ù truyá»n đến, hai hà ng ghế đá từ hai bên bà n đá cháºm rãi má»c lên.
Tống Minh Nguyệt có chút không tưởng tượng nổi nói:
- Trá»i, chá»§ nhân nÆ¡i nà y đến cùng là là m cái gì đây?
- Không ngá» có thể biến nÆ¡i đây trở nên tốt đến như váºy! HÆ¡n nữa... Loại kỳ thuáºt nà y thoạt nhìn còn tiên tiến hÆ¡n so vá»›i ngà y nay! Tháºt khó có thể nghÄ©, vạn năm trước, bá»n há» là là m như thế nà o được như váºy!
Lăng Tố lãnh đạm nói:
- Văn minh cổ xưa, vốn Ä‘á»u huy hoà ng hÆ¡n so vá»›i ná»n văn minh hiện đại. Khi đó, rất nhiá»u phương Ä‘iện vá» kỳ thuáºt đã được phát triển tá»›i mức cá»±c hạn, như chúng ta Ä‘ang thấy ở đây, trái lại tháºt không đáng giá má»™t chút nà o. Có lẽ, chúng ta cÅ©ng nên đến xem mấy thứ tiên tiến trong các phòng kia Ä‘i.
Lăng Tiêu vừa cưá»i vừa nói
- Vừa má»›i và o, ta còn cảm giác không hiểu sao nÆ¡i nà y trống trải như váºy, tháºt không hợp vá»›i lẽ thưá»ng, hóa ra là có huyá»n cÆ¡ khác trong đó. Tá»· tá»·, tá»· tìm xem, xem còn ẩn dấu cÆ¡ quan nà o không?
Lăng Tố gáºt đầu, ngay sau đó lại theo bức tưá»ng, má»c lên má»™t loạt giá sách, và má»™t loạt tá»§ trữ váºt! Sau đó từ mặt đất má»c lên má»™t cái bà n đá tháºt lá»›n, có kÃch thước gấp ba bà n đá kia, cÅ©ng Ä‘á»u nhẵn bóng lạ thưá»ng! Mấy ngưá»i Ä‘á»u tin tưởng, nếu chỉ cần đánh bóng má»™t chút, có thể trở thà nh cái gương để dùng!
- Äây có thể là má»™t bà n là m việc!
Lăng Tổ mưá»i phần khẳng định nói. Nà ng đã từng xem qua văn tá»± cổ xưa, thấy có nói qua vá» nÆ¡i là m việc cá»§a các đại ma pháp sư thá»i xưa, hay là luyện kim sư, Ä‘á»u là bình đà i tháºt là cao.
Lăng Tiêu lại Ä‘i thẳng đến giá bà y sách kia. Äối vá»›i hắn mà nói. giá trị cá»§a những quyển sách nà y tháºm trà còn cao hÆ¡n cả những tá»§ trữ váºt ở bên cạnh!
Thá»i gian ở Thục SÆ¡n, việc Lăng Tiêu thÃch là m nhất là ngâm mình ở bên trong tà ng kinh các, ngẩn ngÆ¡ qua rất nhiá»u ngà y, nếu không thi cÅ©ng không có khả năng có thể Ä‘á»c lướt rất nhiá»u phương diện tri thức như váºy.
Äáºp và o ánh mắt Lăng Tiêu trước tiên là những quyển sách nà y... vô cùng nặng, nếu dùng má»™t tay chi có thể miá»…n cưỡng cầm lên được, hÆ¡n nữa chất liệu cá»§a nó... không ngỠđược chế tạo từ kim loại!
Vạn năm không há»ng! Lăng Tiêu thầm cảm thán má»™t câu, sau đó mở ra, thấy mặt trên là má»™t bức tranh vá»›i đủ các loại động váºt và thá»±c váºt, bên cạnh còn kèm giá»›i thiệu chi tiết vá» các loại động thá»±c váºt nà y. thá»i gian hắn ở há»c viện đế quốc cÅ©ng có Ä‘á»c "Äá»™ng váºt chÃ" và "Thá»±c váºt chÃ", nhưng hoà n toà n không giống như ở đây. Lăng Tiêu chấn động trong lòng, bởi vì ở trên bức tranh, mưá»i thứ thì đã có đến bảy, tám Ä‘á»u là thiên tà i địa bảo cá»§a Tu Chân Giá»›i!
- A, ở đây còn có nháºt ký nà y!
Tống Minh Nguyệt cầm lấy một quyển sách mà u đen, ngạc nhiên vui mừng nói, sau đó thi thầm trong miệng:
- Ta vẫn tin tưởng vững chắc, trên Thương Lan đại lục, cây cối hoa cá» Ä‘á»u có linh tÃnh, chim trá»i cá nước, nhiá»u chá»§ng loại phong phú Ä‘á»u có linh tÃnh, nhất định sẽ có những loại vô cùng tốt. Mà ta thì hay đùa giỡn là chÃnh ta sẽ tim kiếm được biện pháp dùng chúng nó để luyện chế thà nh Ä‘an dược có thể đỠcao thá»±c lá»±c! Ta sẽ thà nh công. ta nhất định có thể thà nh công!
Tống Minh Nguyệt xem hết má»™t lượt cuốn sách, con mắt liá»n sáng lên, nhìn Lăng Tiêu nói:
- Äây là do má»™t luyện dược sư cổ xưa lưu lại!
Lăng Tố lúc nà y cÅ©ng Ä‘i tá»›i, vẻ mặt đầy ngạc nhiên vui mừng. Ai cÅ©ng biết, má»™t luyện dược sư cổ xưa có ý nghÄ©a gì. Lăng Tố tuy rằng không phải ngưá»i cá»§a thế gia ẩn thế, nhưng là ngưá»i tinh thông khảo cổ, bất cứ ai cÅ©ng rõ rà ng tầm quan trá»ng cá»§a việc tim được má»™t di tÃch do má»™t luyện dược sư cổ xưa lưu lại.
- Xem phần sau viết cái gì. Lăng Tố thúc giục.
- ừ, xem phần sau nà o.
Tống Minh Nguyệt dưá»ng như cÅ©ng rất nôn nóng, trá»±c tiếp láºt tá»›i tá» sau cùng, thì thầm
- Ta có thể cảm giác được, thá»i gian cá»§a ta không còn nhiá»u. Thân thể ngà y cà ng sa sút, thá»i gian má»—i lần ra ngoà i hái thuốc, qua con sông kia Ä‘á»u là m ta lao lá»±c, thá»±c sá»± là già rồi. Ngà y hôm trước ra ngoà i gặp phải váºt nhá» má»›i tiến cấp, váºy mà cÅ©ng dám rống lên hai tiếng trêu ta, lẽ nà o nó cÅ©ng biết hồn ta sắp vá» thánh vá»±c rồi?
- Thánh vực?
Mấy ngưá»i ở đây Ä‘á»u nổi lên má»™t ná»—i nghi hoặc trong lòng, ngay cả Lăng Tổ, cÅ©ng đột nhiên nhịn không được mà há»i:
- Thánh vực là nơi nà o?
Dáng vẻ ngẩn ngÆ¡, Tống Minh Nguyệt nhẹ giá»ng nói:
- Thánh vá»±c, lẽ nà o có nÆ¡i nà y tháºt? Lẽ nà o ngưá»i đã chết thá»±c sá»± có linh hồn?
Tống Minh Nguyệt nói xong láºp tức ngẩng đầu, sác mặt nghiêm túc nói vá»›i Lăng Tiêu và Lăng Tố:
- Khi ra khá»i động nà y, hai ngưá»i nên quên Ä‘i toà n bá»™ những gì ta sắp nói! Bởi vì... má»™t khi cái nà y lan truyá»n ra ngoà i, sẽ xảy ra đại loạn ngay!
Tà i sản của Minh Huệ
Ngưá»i nà y đã nói CÃM Æ N đến và i viết vô cùng hữu Ãch cá»§a Minh Huệ
08-06-2011, 04:44 PM
Tham gia: Aug 2010
Bà i gởi: 112
Thá»i gian online: 2 tháng 1 tuần 1 ngà y
Thanks: 6,161
Thanked 99,914 Times in 3,973 Posts
Lão goper nháºn 632-633
Lão nấm nháºn 634.
Chỉ còn 364,366a,381,404->405
Cố lên anh em
Tà i sản của Minh Huệ
Äã có 2 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch cá»§a Minh Huệ
08-06-2011, 04:51 PM
Hà n Lâm Há»c SÄ© Äá»™i Xung KÃch
Tham gia: Aug 2010
Äến từ: hai vạn dặm dưới đáy biển
Bà i gởi: 150
Thá»i gian online: 4 ngà y 1 giá» 29 phút
Thanks: 554
Thanked 3,242 Times in 82 Posts
Chương 344:
Chương 344(p1): Rung động
Ai có thể tin tưá»ng, ai dám tin tưá»ng?
Thanh niên má»›i 20 tuồi nà y dám khai tông láºp phái. Kẻ bị vô số ngưá»i cho rằng cuồng vá»ng đến cá»±c Ä‘iểm, không ngá» có thể cầm giữ thá»±c lá»±c mạnh mẽ đến mức nà y!
Äiá»u nà y cần phải tu luyện như thế nà o... má»›i có thể trong và i năm ngắn ngá»§i đạt tá»›i trình độ đó? Tà công sao? Nếu thá»±c sá»± có loại tà công nà y, chỉ sợ toà n bá»™ ngưá»i trong thiên hạ Ä‘á»u cam tâm tình nguyện bán linh hồn cho ma quá»· để đổi lấy.
Hai ngưá»i Liệt Tùy Phong và Liệt Tùy Thiên vẫn không nhúc nhÃch! Bởi vì tá»›i táºn lúc nà y, bá»n hỠđã không có cách nà o để ra tay.
Vá» mặt tâm lý. Liệt Tùy Phong và Liệt Tùy Thiên là hai cao thá»§ Kiếm Tôn, bất kể muốn hay không Ä‘á»u phải nháºn định rằng Lăng Tiêu đã á» cùng tầm cao vá»›i mình.
Nếu lúc đó há» cứng rắn ra tay, đừng nói Lăng Tiêu, ngay cả Liệt Tùy VÅ© cÅ©ng sẽ oán háºn bá»n há»: đây là chiến đấu đưá»ng đưá»ng chÃnh chÃnh, ai cần các ngươi nhúng tay?
Tiếng nổ nà y. quầng sáng nà y khiến trong lòng Liệt Dương vô cùng nóng nảy.
Ta nhất định, nhất định phải nắm được bà máºt cá»§a Lãng Tiêu! Tương lai, những thà nh tá»±u đó sã phải thuá»™c vá» ta...Liệt Dương, gia chá»§ tương lai cá»§a Tinh Võ thế gia.
Trong nháy mắt khi hà o quang bùng lên, sự hoảng sợ trong lòng Liệt Tùy Vũ đã đạt tới đinh. Trong một khắc đó, không ai có thể rõ rà ng hơn y, chà ng trai trẻ có khuôn mặt trầm ổn bình tĩnh kia rốt cục khủng bố tới mức nà o.
Theo đám hà o quang đó, má»™t luồng sát khà lạnh như băng, thấu táºn xương tá»§y chặt chẽ táºp trung và o y. Äồng thá»i tinh thần thức hải cá»§a Liệt Tùy VÅ© lại má»™t lần nữa bị châm Ä‘au đớn. tuy nhiên. Liệt Tùy VÅ© lần nà y chỉ hừ lên má»™t tiếng, đồng thá»i rốt cục minh bạch má»™t việc: kẻ đã khiến mình xấu mặt á» yến há»™i không phải là Công Tôn Hoà ng mà chÃnh là ngưá»i thanh niên trước mặt nà y.
Theo tiếng kêu rên cùa Liệt Tùy VÅ©. sau đó y lại kinh ngạc cảm thấy má»™t kiếm thoạt nhìn long trá»i lở đất cá»§a đối phương gần như không há» có chút sức lá»±c nà o
- Không tốt!
Liệt Tùy VÅ© bồng nhiên hét lá»›n má»™t tiếng, lúc nà y, chỉ thấy thân hình Lăng Tiêu - giống như má»™t con diá»u đứt dây bị cuồng phong cuốn Ä‘i tháºt nhanh vá» phÃa đông.
Äồng thá»i, giữa không trung truyá»n đến má»™t tiếng cưá»i sảng khoái và má»™t câu nói:
-Liệt gia vô địch Kiếm Tôn. cảm Æ¡n ngươi đưa Lăng má»— má»™t Ä‘oạn đưá»ng! Hôm nay chiêu đãi. Lăng Tiêu nhá»› kỹ, chúng ta tương lai sẽ gặp lại...
Từ đầu tiên còn rất lớn nhưng từ cuối cùng như bị gió thối bay xa, lúc nhìn thì bóng dáng Lăng Tiêu đã biến mất không còn.
Khi Liệt Tùy Thiên và Liệt Tùy Phong phà n ứng muốn Ä‘uổi theo thì đã không còn thấy Lăng Tiêu nữa. Dõi mắt nhìn theo chỉ có thể thấy má»™t Ä‘iểm hà o quang mà u đò tươi bay cá»±c nhanh, láºp tức biến mất giữa bầu trá»i đêm má» mịt.
Liệt Tùy Vũ đứng Ỡkhông trung, sắc mặt từ hồn chuyển sang trắng; từ trắng thà nh xanh, cuối cùng giống như một tượng thần mặt đen, phun ra một ngụm máu tươi. thân mình là o đảo giữa không trung như sắp ngã. Liệt Tùy Phong vội và ng lao tới hòi:
-VÅ© trưá»ng lão, ngươi không sao chứ?
Liệt Tùy VÅ© há»™c máu xong thì mặt và ng như nghệ, đôi mắt láºp tức hiện lên thần thái già nua, tháºt lâu sau má»›i động nói:
Ta lại bị Lăng Tiêu đùa giỡn nữa rồi.
Liệt Tùy Phong không biết nói gì, thá»±c sá»± không biết cách nà o để an á»§i huynh đệ có thá»±c lá»±c còn mạnh hÆ¡n mình má»™t báºc nà y.
Liệt Tùy Thiên khụ má»™t tiếng, sắc mặt cưá»i vô cùng khó coi:
-Chúng ta Ä‘á»u bị hắn đùa giỡn!
Cho tá»›i bây giá», Liệt Dương vẫn không hiểu được rốt cục chuyện gì đã xảy ra, nhưng tháºt ra Liệt Khuyết lại mÆ¡ hồ Ä‘oán được phương pháp mà đại ca sá» dụng, không kìm nổi thầm tán thưá»ng đại ca cao minh, không ngá» ngay cả ba cao thá»§ - Kiếm Tôn mà vẫn không thê giữ nổi đại ca lại. Quà thá»±c là quá mức lợi hại.
-Rốt cuộc đã xảy ra sự tình gì? Ai nói cho ta biết một chút!
Liệt Dương sắc mặt cÅ©ng cá»±c kỳ khó coi. Vừa rồi gã còn cảm thấy Lăng Tiêu là cá trong cháºu, không ngá» chỉ má»™t chá»›p mắt đã thà nh cá lá»t lưới ... Mức chênh lệch tâm lý lá»›n như trá»i vá»›i đất thế nà y khiến trong khoảng thá»i gian ngắn. Liệt Dương căn bản không thể nà o chấp nháºn nổi.
Liệt Tùy Thiên thản nhiên nói:
-Má»™t chiêu thanh thế kinh ngưá»i vừa rồi cùa Lăng Tiêu căn bản là không há» có lá»±c mà là mượn má»™t kÃch toà n lá»±c cá»§a VÅ© trưởng lão để thoát khói vòng vây cá»§a chúng ta, trốn thoát rồi.
-Cái gì... Tại sao có thể như váºy? Liệt Dương ngây ngưá»i:
Sao có thể như thế?
Liệt Tùy Thiên than nhẹ một tiếng, tâm nói: nếu Liệt Dương có thực lực và sự thông minh như kẻ kia thì tương lai của Liệt gia... còn phải lo lắng gì nữa?
Phải biết rằng hà nh động vừa rồi cùa Lăng Tiêu cÅ©ng là phiêu lưu mạo hiểm rất lá»›n, nếu là m không khéo sẽ bị má»™t kÃch cá»§a Liệt Tùy VÅ© giết chết! Má»™t kÃch toà n lá»±c cùa Kiếm Tôn báºc bốn có thể dá»… dà ng san phẳng cả má»™t ngá»n núi.
Cho nên Lãng Tiêu cÅ©ng phải dùng lá»±c tương đương khi đối địch vá»›i Liệt Tùy VÅ©, chẳng qua lá»±c đạo nắm rất tốt, không nhiá»u hÆ¡n cÅ©ng không Ãt hÆ¡n, vừa lúc triệt tiêu thương tổn do đòn công kÃch cá»§a Liệt Tùy VÅ© mang lại, sau đó nương theo lá»±c phản chấn hùng mạnh đó bá» chạy.
Lúc nà y Liệt Khuyết biết mình phải nói gì đó liá»n hòi:
-Váºy Thiên trưởng lão, Phong trưá»ng lão. vừa rồi khi Lăng Tiêu bò chạy, vì sao hai ngưá»i không Ä‘uối theo?
-Äuổi theo?
Vẻ mặt Liệt Tùy Phong hÆ¡i xấu hổ. Tuy rằng lão tên là Tùy Phong, cÅ©ng là má»™t trong những ngưá»i có tốc độ nhanh nhất cùa Tinh Võ thế gia, nhưng vừa rồi. thứ nhất là lão đã không phà n ứng được vá»›i ý đồ cùa Lăng Tiêu, còn tưởng rằng hắn bị VÅ© trưá»ng lão má»™t kÃch đánh bay, thứ hai là cho dù cả lão và Liệt Tùy Thiên - Ä‘á»u phà n ứng nhưng căn bản là không thể Ä‘uổi kịp bóng dáng cá»§a Lăng Tiêu.
-Hắn quá nhanh!
-Tiếp theo, chúng ta là m sao bây gi�
Liệt Tùy Phong đỡ thân hình vẫn còn hÆ¡i ngây ra cá»§a Liệt Tùy VÅ©, nhìn Liệt Tùy Thiên há»i.
- Quay vá» gia tá»™c! Äồng thá»i phát ra thông cáo vá»›i các đại thế gia...
Liệt Tùy Thiên hơi hơi do dự một chút.
Liệt Dương trong lòng kinh hoà ng, đừng nhìn hắn là ngưá»i thừa kế chức vị tá»™c trưởng tương lai. Äừn nhìn Liệt Tùy Thiên không phải tá»™c trưởng nhưng thân pháºn đại trưởng lão cùa lão có địa vị cá»±c kỳ quan trá»ng trong toà n bá»™ Tinh Võ thế gia, ngay cả phụ thân Liệt Dương là Liệt Diá»m cÅ©ng vô cùng kÃnh trá»ng. Cho nên, nếu đại trưởng lão Liệt Tùy Thiên trở vá» gia tá»™c tuyên bố Ä‘uổi giết Lăng Tiêu, như váºy toà n bá»™ lá»±c lượng cá»§a Tinh Võ thế gia Ä‘á»u phải táºp trung đê đối phó vá»›i Lăng Tiêu!
Hừ!. Lăng Tiêu. ta xem ngươi còn có thể chạy Ä‘i đâu được? Tâm tình cá»§a Liệt Dương Ä‘ang rất tốt lại bị câu nói tiếp theo cá»§a Liệt Tùy Thiên đả kÃch khôn còn chút nà o.
Nói rằng tá»™c nhân cá»§a Äông hải Tần gia tu luyện công pháp tà ác, má»i ngưá»i Ä‘á»u phải tru diệt! Truyá»n thông cáo nà y tá»›i tất cả các môn phái gia tá»™c có thể thông tri được, bất kể lá»›n nhá»! Sau đó, thông tri tất cả tá»™c nhân cá»§a Tinh Võ thế gia... không được đối địch vá»›i Lăng Tiêu! Nếu không, xá» lý như phản đồ!
Liệt Tùy Thiên nói xong nhìn thoáng qua Liệt Tùy Vũ đang hai mắt vô thần, quà nhiên, thân hình Liệt Tùy Vũ rung lên mạnh mẽ, nghiêng đầu, trong cặp mắt già nua vô thần đó rốt cục có một tia dao động.
-Vì cái gì?
Liệt Tùy VÅ© thanh âm má»ng manh, đây cÅ©ng là điá»u mà Liệt Dương muốn há»i.
Chương 344(p2)
Bởi vì nếu cá» tiếp tục như bây giá», Chiết gia chÃnh là tâm sương cá»§a chúng ta.
Liệt Tùy Thiên cụp mắt xuống, than nhẹ một tiếng:
-Lúc trước ta còn nghÄ© Lăng Tiêu chi á»· và o má»™t loại tráºn pháp ngạc nhiên cổ quái má»›i kiêu ngạo cuồng vá»ng như thế, nếu không phải hôm nay táºn mắt nhìn thấy. ta còn không thể tin tưởng, má»™t thanh niên má»›i chỉ 20 lại nắm giữ thá»±c lá»±c dÅ©ng mãnh thế nà y! Tùy VÅ©. ngươi tá»± nói xem. ngươi ngươi có phải đối thá»§ cá»§a hắn hay không?
Liệt Tùy Thiên thanh âm ôn hòa, nhưng như má»™t mÅ©i dao nhá» bén nhá»n, hung hăng đâm và o lòng Liệt Tùy VÅ©. Liệt Tùy VÅ© sắc mặt thống khổ dữ tợn, nhưng mà lá»i cá»§a Liệt Tùy Thiên khiến lão không thoải mái trong lòng. Lão không kìm nổi ngẩng đầu nhìn Liệt Tùy Thiên, thầm há»i. Nếu tiểu tá» kia là đối thá»§ cùa Tùy VÅ© trưởng lão thì liệu có thể bá» chạy hay không? Ta không phải đối thá»§ cá»§a hắn, hắn muốn giết ta, dá»… như trở bà n tay.
Rốt cục. Sau khi do dá»± ná»a ngà y. Liệt Tùy VÅ© vẫn thốt ra câu nói mà lão không há» muốn nói nhất. Nói xong, lão lại phun ra má»™t ngụm máu tươi rồi hoà n toà n hôn mê bất tỉnh.
Liệt Tùy Phong trách cứ nhìn thoáng qua Liệt Tùy Thiên, thầm nói. Tùy VÅ© trưởng lão không bị thương tổn trong tay địch nhân mà thá»±c ra là bị ngươi là m cho nổi giáºn há»™c máu.
Liệt Tùy Thiên bất đắc dĩ lắc đầu, nói:
Các ngươi thá»±c sá»± nghÄ© rằng Lăng Tiêu là đánh không lại Tùy VÅ© trưá»ng lão má»›i chạy trốn sao?
Chẳng lẽ không đúng?
Liệt Dương trầm mặc đã lâu, rốt cục giáºt mình bừng tỉnh. Vá»›i thá»±c lá»±c cá»§a y, đương nhiên cho rằng Lăng Tiêu không thể bì nổi vá»›i VÅ© trưởng lão. mặc dù Lăng Tiêu thá»±c sá»± rất hùng mạnh. ÄÆ°Æ¡ng nhiên không phải.
Liệt Tùy Thiên thở dà i một tiếng, sau đó nói:
Cho dù là ta, một mình chống lại Lăng Tiêu nà y, chỉ sợ cũng không thể đối nổi với hắn. Hắn bỠchạy là sợ cả ta và Phong trưởng lão cùng ra tay mà thôi!
Liệt Dương há to miệng, hôm nay, má»—i sá»± kiện diá»…n ra Ä‘á»u khiến y giáºt mình. Bi kịch chÃnh là không có việc gì khiến y cao hứng. vốn tưởng rằng xuất ra má»™t lúc ba trưởng lão cảnh giá»›i Kiếm Tôn để đối phó vá»›i Lăng Tiêu đã là đánh giá hắn quá cao rồi, ba Kiếm Tôn vây công má»™t ngưá»i? Ha ha... Äó là má»™t trò đùa lá»›n!
Cho dù nÆ¡i nà y là vùng hoang vu xa xôi, cho dù Liệt gia thanh danh bình thưá»ng nhưng phái ra má»™t Kiếm Tôn bắt Lăng Tiêu cÅ©ng đã là chuyện mất mặt, ba Kiếm Tôn cÅ©ng tiến lên... váºy thì không biết xẩu hồ sao?
Ãt nhất ngay từ đầu, trong lòng Liệt Tùy Thiên và Liệt Tùy Phong quả tháºt chưa từng có ý niệm ra tay. Mục Ä‘Ãch đầu tiên cá»§a bá»n há» chỉ là dá»a cho Lăng Tiêu kinh sợ, để hắn biết khó mà lui.
Tuy nhiên Lăng Tiêu có má»™t việc là m rất đúng. Hắn cho đám ngưá»i Công Tôn Kiếm chui và o Hà m Hà n đỉnh là má»™t chuyện cá»±c kỳ chÃnh xác. Nếu không Liệt Dương khẳng định sẽ có chá»§ ý đối vá»›i Thượng Quan VÅ© Äồng bức bách Lăng Tiêu Ä‘i và o khuôn khổ, mà là m những ngưá»i đứng xem. Liệt gia sao có thể cho phép chuyện nà y lan truyá»n ra ngoà i? Không thể, chỉ có giết ngưá»i diệt khẩu!
Nhưng ba ngưá»i bá»n há» cùng nhau vây công Lăng Tiêu ... ai dám nói như váºy? Thuần túy là muốn tìm chết.
Kiếm Tôn có tôn nghiêm cá»§a cao thá»§, dù thế nà o cÅ©ng không thể thá»±c hiện hà nh động du côn vô lại như váºy được.
Váºy sau nà y. gia tá»™c chúng ta và Thục SÆ¡n kiếm phái...?
Liệt Dương bá»—ng nhiên cảm thấy cá»±c kỳ thất bại, do dá»± má»™t lúc liá»n hòi.
Nếu đối phương là khối xương cứng, chúng ta gặm không được, như váºy tốt nhất liá»n biến thà nh bằng hữu. Lúc nà y tình huống đó là không thể được. tuy nhiên có thể giữ ở mức xâm phạm lẫn nhau.
Liệt Tùy Thiên vẻ mặt thản nhiên nói. trong ánh mắt cÅ©ng không có chút cảm giác khuất nhục nà o. Äối vá»›i ngưá»i luyện võ tá»›i cảnh giá»›i như cá»§a lão. bị trêu chá»c đương nhiên sẽ rất phẫn ná»™, nhưng xét ở góc độ cá»§a cao tầng trong gia tá»™c, lá»±a chá»n cá»§a lão không thể nghi ngá» là chÃnh xác!
Liệt Dương sắc mặt xanh mét gáºt gáºt đầu, cánh tay run rẩy. đồng thá»i trong lòng y bá»—ng nhiên cá»±c độ tán thà nh câu nói cá»§a Tiểu Yên muá»™i muá»™i: "Sá»± tồn tại cá»§a Trưởng lão há»™i hạn chế rất nhiá»u đối vá»›i sá»± phát triển cá»§a gia tá»™c!"
Là thá»i Ä‘iểm khiến trưởng lão há»™i biến mất! Trong lòng Liệt Dương tán thưởng kế hoạch Ä‘iên cuồng cá»§a Tạ Hiếu Yên nói ra, đó cÅ©ng chÃnh là cÆ¡ máºt cao nhất cá»§a Liệt gia! Là ngưá»i thừa kế chức vị tá»™c trưởng tương lai, Liệt Dương đương nhiên có thể tiếp xúc vá»›i Ä‘iá»u đó, tuy nhiên sau khi nói chuyện vá»›i Tiểu Yên muá»™i muá»™i, kế hoạch ban đầu vốn dùng để đối phó vá»›i ma thú trở nên vô cùng Ä‘iên cuồng!
CÅ©ng chỉ có thể như váºy. là các ngươi bức ta! Trong mắt Liệt Dương chá»›p lên ngá»n lá»a Ä‘iên cuồng.
Lăng Tiêu dưới chân đạp Yêu Huyết Hồng Liên kiếm. tốc độ cá»±c nhanh biến mất trong mà n đêm, cho đến khi và o trong Thục SÆ¡n Thà nh, bằng tốc độ nhanh nhất trở lại ná»™i thà nh Thục SÆ¡n, khởi động Mê Tung tráºn, sau đó má»›i Ä‘i và o phòng tiếp khách, thả má»i ngưá»i trong Hà m Hà n đỉnh ra.
Công Tôn Kiếm vừa ra báºt ngưá»i hết nhìn đông tá»›i nhìn tây, phát hiện mình không ngỠđã ở phá»§ đệ cá»§a Lăng Tiêu, trong lòng kinh ngạc, sau đó há»i:
-Äại ca. huynh không có việc gì chứ?
Äám ngưá»i Thượng Quan VÅ© Äồng và Tống Y cÅ©ng nhìn Lăng Tiêu bằng vẻ mặt thân thiết. Äối vá»›i bá»n há», má»—i giây ở trong bảo đỉnh Ä‘á»u vô cùng khó chịu. loại cảm giác uất nghẹn nà y không trừ má»™t ai. kể cả Tống Y. Äối vá»›i ngưá»i thưá»ng cảnh giá»›i Kiếm Hoà ng quả thá»±c chÃnh là thần, nhưng trước mặt cao thá»§ chân chÃnh, không ngá» còn không có nổi tư cách đứng nhìn.
Không có việc gì!
Lăng Tiêu lau mồ hôi trên trán. Mồ hôi lạnh như băng. mÆ¡ hồ có cảm giác thấm tá»›i táºn xương tá»§y. Lúc nà y Lăng Tiêu má»›i cảm thấy sau lưng mình đã hoà n toà n ướt đẫm, thở phà o má»™t hÆ¡i. Lúc nà y Lăng Thiên Khiếu và những ngưá»i trong Lăng gia bá»—ng nhiên phát hiện Mê Tung tráºn lại bị khởi động, trong lòng nghi hoặc, Ä‘á»u tìm tá»›i cá»a.
Trước mặt má»i ngưá»i, Lăng Tiêu kể lại tình huống vừa rồi. Má»i ngưá»i nghe được trợn mắt há hốc mồm, Ä‘á»u tháºt không ngá», ngắn ngá»§n hÆ¡n ná»a buổi tối. khôna ngỠđã xảy ra nhiá»u chuyện như váºy. HÆ¡n nữa, việc nà y cÅ©ng khiến tâm linh bá»n há» rung động rất sâu.
Lãng Tiêu... không ngỠcó thể trốn thoát từ giữa vòng vây của ba cao thủ Kiếm Tôn!
Toà n bá»™ má»i ngưá»i trong Lăng phá»§ đêu không ngu ngốc, Ä‘á»u hiểu Lăng Tiêu chạy trốn như váºy mà không há» giết được má»™t tên Kiếm Tôn nà o không phải là mất mặt. ở đây Ä‘á»u là những ngưá»i đã trải qua trăm tráºn chiến, cho dù Lăng Thiên Khiếu thá»±c lá»±c thấp kém, cÅ©ng có thể tưởng tượng được vừa rồi Lăng Tiêu đã nguy hiểm tá»›i mức nà o. Nếu ngay từ đầu mà ba cao thá»§ Kiếm Tôn cùng nhau vây công Lăng Tiêu, chỉ sợ Lăng Tiêu muốn chạy trốn, khó hÆ¡n lên trá»i!
-Tuyệt!
Lăng Thiên Khiếu đứng dáºy. vá»— vá»— bả vai Lăng Tiêu. vẻ mặt vui mừng. Có má»™t đứa con như váºy chÃnh là niá»m tá»± hà o lá»›n nhất cá»§a Lăng Thiên Khiếu.
Bá»n há», còn có thể đến tìm phiá»n toái sao?
Thượng Quan VÅ© Äồng mở to đôi mắt trong trẻo, nói vá»›i vẻ lo lắng:
-Dù sao chúng ta cÅ©ng là môn phái má»›i thà nh láºp, nếu Liệt gia má»™t lòng quấy rối, sợ là con đưá»ng sắp tá»›i cá»§a chúng ta sẽ trở nên vô cùng gian nan!
Lá»i nói cá»§a Thượng Quan VÅ© Äồng được rất nhiá»u ngưá»i đồng ý. Dù sao. Liệt gia là siêu cấp thế gia, trong ấn tượng cá»§a má»i ngưá»i, nhất lưu thế gia Ä‘á»u đã là tồn tại cao cao tại thượng không thể chạm đến. Như váºy. siêu cấp thế gia còn là hư vô má» mịt đối vá»›i há»!
Công Tôn Kiếm nhướn đôi mà y ráºm nói:
-Bá»n há» dám! Nếu Tinh Võ thế gia thá»±c sá»± không thức thá»i như váºy Chiết gia... ChÃnh là kết cục cá»§a bá»n há»! Ta Công Tôn gia tuyệt không khoanh tay đứn nhìn!
Lá»i nói cá»§a Công Tôn Kiếm khiến Lăng Tiêu mỉm cưá»i, nhìn lướt qua mấy cao thá»§ Kiếm Hoà ng Công Tôn gia phÃa sau lưng Công Tôn Kiếm. cưá»i nói:
-Cảm tạ huynh đệ!
Tà i sản của Tân Tân
Last edited by Tân Tân; 11-06-2011 at 04:34 PM .
Äã có 2 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch cá»§a Tân Tân
Từ khóa được google tìm thấy
âèçèòêà , ëîøàäè , kiem tu 4vn , kiem tu lang van , ngao kiem lang van , ngao kiem lang van 18 , ngao kien lang van 199 , ngạo kiếm lăng vân , ngạo kiến lăng vân , òåëåôîíû , www.ngau kiem lang van , ÷àñîâîé