Thông Thiên Chi Lộ Tác giả: Vô Tội
------oo0oo-----
Chương 1055: Vảy nghịch của ta.
Nhóm Dịch: Cong Tu Bac Lieu
Sưu tầm By xtamnguyenx --- 4vn.eu
Không ai đi mà càng đông tu sĩ đến Đăng Tiên thành.
Ai cũng biết Ngụy Tác đã nói thế thì dù Âm Lệ Hoa chết hay không, trận chiến giữa gã và Hỏa Vực thần vương không phải là kết thúc, mà đại chiến càng kinh thiên động địa sẽ bắt đầu.
Âm Lệ Hoa mà chết, trận chiến đó sẽ bạo phát.
Âm Lệ Hoa không còn sống được bao lâu, ai cũng chờ đợi kết quả, như đợi thời đại mới bắt đầu.
"Tại hạ có cách."
Trong lúc này, Ngụy Tác bề ngoài thần uy vô hạn, thật ra đang đau xót, chán nản hỏi "Không có phương pháp cứu trị được nàng sao" thì một hoàng bào tu sĩ trẻ tuổi đến trước sơn môn Đăng Tiên tông.
"Các hạ có cách?" Ngụy Tác sáng mắt.
"Tại hạ có một viên Luân hồi đại đơn, phối hợp với một đạo thuật pháp thì có thể kéo dài mạng sống không ít." Thanh niên tu vi Chu thiên ngũ trọng, tướng mạo phổ thông này gật đầu.
"Luân hồi đại đơn?" Bọn Lưu lão hít sâu một hơi, tiên giai đơn dược này không chỉ cường hóa sinh cơ, thậm chí tăng cường thần hồn, đề thăng thần thức.
"Quả nhiên là Luân hồi đại đơn!" Hoàng bào thanh niên không rườm lời, lấy ra một đạm lam sắc đơn bình, đựng một viên hôn đơn dược màu vàng lớn cỡ trứng chim câu, khí tức cay nồng, có phù văn như hình cái bát nhỏ xíu, bọn Lưu lão lại chấn động, quả không khác gì ghi chép, đúng là Luân hồi đại đơn.
"Cần giải trừ phong ấn thì tại hạ mới có thể cứu trị." Thấy bọn Lưu lão tra kiểm Luân hồi đại đơn xong thì hoàng bào thanh niên bảo Ngụy Tác.
"Được!" Ngụy Tác thấy có hi vọng, thì toàn thân như phát quang, hoàng sắc thủy tinh đạo liên quanh Âm Lệ Hoa tan nhanh.
"Cách!"
Ai nấy nhìn vào hoàng bào thanh niên, không ngờ y vung tay đánh Luân hồi đại đơn đả thành tro, đồng thời giáng một đạo quang hoa vào Âm Lệ Hoa!
"Ngươi thuộc tông môn nào! Vì sao định giết nàng?" Sát ý lạnh buốt lại bao trùm nghìn dặm, quang hoa của hoàng bào thanh niên vừa bắn ra bị Ngụy Tác chặn trước Âm Lệ Hoa đánh tan, gã không xuất thủ nhưng thần uy ép cho hoàng bào thanh niên quỳ xuống, "Ngươi cả gan thật!"
"Thế lực nào mà lúc này còn dám chọc vào Ngụy Tác."
"Thế lực nào nhỉ, điên rồi!"
Tu sĩ Đăng Tiên thành tròn mắt, một tu sĩ Chu thiên ngũ trọng định giết Âm Lệ Hoa trước mặt Ngụy Tác thì quá khó. Trước mặt Ngụy Tác mà đánh tan tiên đơn cứu mạng Âm Lệ Hoa rồi xuất thủ tập kích nàng ta thì là gây hấn rõ rệt. Thế lực nào mà điên cuồng đến thế, định rước lấy lửa giận của Ngụy Tác?
"Ta không thuộc tông môn nào mà chỉ là một tán tu Thanh Vũ thành." Hoàng bào thanh niên hơi run lên, không thể đứng dậy nhưng vẫn quật cường nghiến răng nhìn Ngụy Tác.
"Tán tu ở Thanh Vũ thành?" Ngụy Tác sững người, tất thảy đều sững người.
"Ngươi vì một đạo lữ mà khai chiến với cả thiên hạ, không sai, ngươi có thực lực đó, là thần vương cao cao tại thượng nhưng có bao giờ ngươi nghĩ đến người khác." Hoàng bào thanh niên nghiến răng, "Ta có hai hảo hữu, chết trong lần ngươi đến Thanh Vũ thành diệt Vũ Hóa Ứng Thiên, vì các ngươi đấu pháp!"
Ngụy Tác nhợt nhạt mặt mày, lòng như thắt lại.
"Ta..." Nhất thời gã thậm chí không nói rõ được.
"Hôm nay ta không thành công, ngươi thích cứ giết!" Hoàng bào thanh niên đứng dậy, gầm lên với Ngụy Tác.
"Ngươi đi đi..." Nhưng hoàng bào thanh niên và tu sĩ Đăng Tiên thành không ngờ là Ngụy Tác lại xua tay bảo y đi, "Đó đúng là lỗi của mỗ... Lúc đó vì Vũ Hóa Ứng Thiên có bí thuật, bọn mỗ chỉ kịp sơ tán đại bộ phận tu sĩ... Bọn mỗ không ngờ y nhận ra quá nhanh, trong lúc đấu pháp sau đó, mỗ đã cố gắng cứu mỗi người, mỗ cũng không muốn người thân mất mạng nên chăm chú đối phó Vũ Hóa Ứng Thiên... Nhưng đó đúng là lỗi của mỗ, sau này ngươi định báo thù, mỗ không trách."
Không ai ngờ hoàng bào thanh niên hủy đơn dược vốn có thể cứu trị Âm Lệ Hoa đi thì Ngụy Tác lại xin lỗi y.
Nhất thời, ngay cả hoàng bào thanh niên cũng ngẩn ra.
"Y không nói sai, lúc đó ta cách tĩnh thất của Vũ Hóa Ứng Thiên không xa, bị thần uy của y hất văng, trong lúc đấu pháp sau đó Ngụy Tác đã cố công bảo vệ ta và mấy đạo hữu." Một hồng bào trung niên lướt ra, người này trừ kính sợ Ngụy Tác thì không có hảo cảm gì với gã, nhưng lúc này cũng đứng ra chứng thực lời gã nói.
"Lẽ nào đó là nhân quả mà Linh Lung Thiên nói... ta có thần thông thế này mà vẫn phải thấy nàng chết trước mặt..."
Ngụy Tác lúc này không để tâm đến hoàng bào thanh niên và trung niên tu sĩ vừa lên tiếng, lòng gã lạnh băng, thậm chí cảm thấy bất lực, muốn khóc thật to.
Từ lúc là tiểu tán tu Linh Nhạc thành, đến lúc gặp Hàn Vi Vi, gặp lục bào lão đầu, rồi gặp Cơ Nhã, hựu chạy đến Vân Linh đại lục, gặp Âm Lệ Hoa... Từng hình ảnh trôi nhanh trước mắt, gã chưa bao giờ nhàn nhã, dù là cứu Nam Cung Vũ Tinh, hái Tử hồ hoa, vì cứu Hàn Vi Vi cùng Cơ Nhã mà bắt thiếu chủ Đông Dao thắng địa... gã đều lấy mạng ra liều, mới có được thần thông hôm nay, cả Hỏa Vực thần vương cũng bị gã giết, Hoàng Phủ thế gia và Đại Hàn cung đều quỳ dưới chân.
Gã chưa từng có ý bắt nạt kẻ yếu, gặp việc bất bình luôn tận lực xuất thủ tương trợ.
Nhưng như thế mà vẫn khiến người vô tội chết oan, đến nỗi không thể kéo dài mạng sống cho nàng?
"Phu quân... sao còn ở đây... đưa bọn Cơ Nhã đi đi, thiếp không muốn vì thiếp mà các vị vì thiếp mà sa vào cực độ nguy hiểm." Âm Lệ Hoa đột nhiên nói.
Phong ấn giải trừ xong, nàng ta tỉnh lại, bảo Ngụy Tác.
Ngụy Tác run lên, nước mắt nhỏ xuống hư không.
"Ta chưa từng có lòng hại người nhưng người muốn diệt ta, ta buộc phải chống lại, nếu được chọn, ta muốn an lành cả đời, không tranh đua với ai..." Ngụy Tác lại lên tiếng, câu này gã lẩm bẩm, đồng thời nói cho hoàng bào thanh niên nghe. Câu tiếp theo là cho cấp Âm Lệ Hoa, cho cả thiên hạ nghe: "Nàng muốn cho tất cả các nàng sẵn sàng chết vì ta thì ta cũng cho cả thiên hạ thấy điều tương tự, ai muốn đối phó chúng ta tất gánh hậu quả!"
"Vì nàng ta nguyện đối địch với cả thiên hạ!" Ngụy Tác đứng thẳng người, phong ấn Âm Lệ Hoa, cảm giác bất lực hoàn toàn tan đi, thay vào là nghịch thiên khí tức lạnh lùng của thần thiết đã trải qua kiếp hỏa.
"Vì nàng ta nguyện đối địch với cả thiên hạ!"
Giọng Ngụy Tác vang vọng hư không, mọi người đều cảm nhận được ý chí không thể nghịch chuyển, sát phạt khí tức kinh nhân tựa hồ từ thể nội gã lan khắp trời.
"Nếu không thể cứu trị Âm Lệ Hoa, đại chiến kinh thiên chắc chắn sẽ xảy ra."
Hiện tại Ngụy Tác hiện rõ trong lòng mọi người, ai cũng hiểu những người thân của gã chính là vảy nghịch.
Trong gian điện vũ của Đăng Tiên tông, thân thể Vu thần nữ lại run lên.
Nàng ta cảm nhận rõ, lúc này dù không phải Âm Lệ Hoa mà là bất kỳ ai thân cận với Ngụy Tác thì gã đều thế.
Tuyệt đối là xung động, nếu phủ an mấy đại thế lực, đàn áp các đại thế lực khác rồi nhờ vào cung phụng của các tông môn, Ngụy Tác sẽ tăng tiến tu vi rất nhanh, thậm chí đạt được thành tựu vô thượng. Nhưng gã lại chọn hướng đi ngược lại, không còn đất để lui bước nữa.
Nhưng gã làm như thế, cứng cỏi như thế... cả sức mạnh càng chấn động lòng người, càng khiến người ta sợ hãi.
"Ta chỉ hi vọng sau này ngươi đấu với người ta, đừng chọn những có thành trì tu sĩ tụ tập..." Hoàng bào thanh niên trước khi đi chỉ nói như thế, không ai biết y có tha thứ cho Ngụy Tác không nhưng đều biết y hiểu ý gã, hiểu được khí tức của gã.
"Ta đồng y với ngươi, trừ phi bất đắc dĩ, ta sẽ không động thủ với người ta ở thành trì có đông tu sĩ... Nếu ta buộc được những kẻ đó cúi đầu, ta sẽ định lại mọi pháp tắc." Ngụy Tác nói.
Đăng Tiên thành lại yên lặng, mọi tu sĩ càng thấy nặng nề.
Cơn bão kinh thiên sắp dấy lên, không ai hay thế lực nào có thể cứu trị Âm Lệ Hoa.
"Đành dùng Bất lão minh đơn."
Đột nhiên, Linh Lung Thiên nãy giờ không nói gì truyền âm cho bọn Ngụy Tác.
---o0o---
Mọi người vào vào đây ủng hộ để truyện ra nhanh hơn nào
Đã có 51 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của baongoc
Thông Thiên Chi Lộ Tác giả: Vô Tội
------oo0oo-----
Chương 1056: Không có đường lùi.
Nhóm Dịch: Cong Tu Bac Lieu
Sưu tầm By xtamnguyenx --- 4vn.eu
"Bất lão minh đơn?"
Ngụy Tác run lên, ngoái nhìn Linh Lung Thiên.
Bất lão minh đơn e là tu đạo giới hiện nay không mấy người biết nhưng Linh Lung Thiên đã giải thích cho gã và lục bào lão đầu nên gã biết.
Bất lão minh đơn, là tiên giai đơn dược luyện từ Bất lão thảo và Minh hà âm sa, khiến tu sĩ đoạn tuyệt nhục thân sinh cơ mà thần thức không tan, biến thành bất tử minh vật.
Bất tử minh vật như thế, Ngụy Tác không lạ gì, viên đơn dược trong thể nội cổ đế thi rất có thể là tiên đơn công hiệu tương tự Bất lão minh đơn.
Bất lão minh đơn có thể duy trì dược lực ba trăm năm, nếu Âm Lệ Hoa uống vào thì trong ba trăm năm vẫn còn thần thức, nhưng uống vào liệu có biến thành tử khí trầm trầm?
Ngụy Tác run người, lòng gã cũng run lên.
"Ngươi không thể chọn." Linh Lung Thiên không gọi gã là gian thương đáng chết, "Tử tâm chú vốn không có phương pháp phá giải, dù ngươi nhìn thấu bản nguyên của cấm chế, trừ phi đạt tới chân tiên trở lên không thì không thể lĩnh ngộ được cách hóa giải nguyên khí quy tắc. Uống Bất tử minh đơn, tuy nàng ta biến thành bất tử minh vật, nhưng vẫn còn cơ hội hóa giải dược lực."
"Cái gì, có cách hóa giải dược lực Bất lão minh đơn?" Ngụy Tác lại run người, giọng cũng run theo.
Gã hiểu rõ Bất lão minh đơn thì chỉ dược lực cũng tuyệt đối là tiên giai đơn dược tối đỉnh cấp, cực kỳ huyền ảo, kết hợp thần thức và âm minh chi thân do dược lực chuyển hóa thành một, dù nhục thân không còn thì thần thức cũng không tan. Tương đương với thần thức bị cấm cố trong nhục thân.
Chính là nguyên nhân Ngụy Tác run rẩy, chỉ cần giữ cho thần hồn Âm Lệ Hoa bất diệt, với tu vi của gã, tương lai rất có khả năng tìm được cách giúp nàng ta đoạt xá hoặc tụ lại nhục thân.
"Đúng thế, Chính dương tiên thảo có thể hóa giải dược lực Bất lão minh đơn." Linh Lung Thiên bảo: "Dược lực của tiên thảo thật ra không phải do các loại nguyên khí pháp tắc tổ thành, mỗi tia dược lực không hẳn là nguyên khí pháp tắc giống nhau. Nếu tu vi và cảnh giới của ngươi đạt mức phá giải được... Như Bất Hủ đại đế, cất tay là hóa giải được dược lực này. Từ thời đại của ta không hẳn không có tu sĩ lợi dụng Bất tử đơn dược để kéo dài sinh mệnh, rồi chuyển hóa bất tử minh thân thành nhục thân."
"Trước mắt chỉ có thể dĩ độc công độc." Linh Lung Thiên cất giọng băng lãnh nhưng kiên quyết, "Ta đã xem qua cấm chế này, nguyên khí pháp tắc thập phần đặc biệt, tử khí quấn lấy thần hồn và ý chí nàng ta, thật sự ‘tâm tử’ rồi, dù ngươi có thuật pháp đoạt xá, rút thần hồn nàng ta ra rồi chuẩn bị nhục thân để đoạt xá thành công cũng vô dụng. Nhục thân và thần hồn mới vẫn tan biến, ta tin là ngươi biết, không thì đã chuẩn bị rồi."
"Chính dương tiên thảo? Linh dược này có thể hóa giải dược lực Bất lão minh đơn? Khiến nàng phục sinh?" Ngụy Tác hỏi bọn Lưu lão, gã không hoài nghi Linh Lung Thiên, nhưng lựa chọn này quá nặng nề.
"Tại hạ đã đọc được rằng linh dược này đích xác khiến người hoặc yêu thú dùng âm minh linh dược, chuyển hóa thành bất tử minh thân sẽ hoàn dương." Trong bọn Lưu lão có người khẳng định. Chỉ là chêm thêm, "Linh dược này còn hiếm hơn Tử hồ hoa."
"Ai biết gì về Chính dương tiên thảo?" Ngụy Tác gật đầu với Linh Lung Thiên, tựa hồ có chủ ý, quay lại nói với mọi tu sĩ Đăng Tiên thành, "Nói ra được ghi chép về Chính dương tiên thảo sẽ nhận năm vạn hạ phẩm linh thạch, nếu biết chỗ có Chính dương tiên thảo hoặc có Chính dương tiên thảo thì đổi được bất kỳ môn bí pháp nào của mỗ!"
"Chính dương tiên thảo... Ngụy thần quân định dĩ độc công độc, để nàng ta hóa thành bất tử minh thân?" Ngụy Tác lên tiếng không lâu, một lão nhân râu bạc tới ngực, ăn vận như lão chưởng quỹ kính cẩn hành lễ, đến chỗ Hoàng Phủ thế gia và Đại Hàn cung đang quỳ.
"Đây là Dư Châu Cơ, đại luyện đơn sư của Dư gia dược hành!" Có người nhận ra lão nhân, xem ra lão có hiểu biết về Chính dương tiên thảo.
"Không sai. Mỗ có một viên Bất lão minh đơn." Ngụy Tác gật đầu, đáp lễ lão nhân.
"Nếu theo sách vở, Chính dương tiên thảo đích xác hóa giải được dược lực Bất lão minh đơn." Lão nhân nói: "Theo điển tịch, Chính dương tiên thảo do vu thượng cổ tông môn Chính Dương cung phát hiện công dụng nên được đặt tên như thế. Chính Dương cung có một tu sĩ nhờ đó hóa dược lực Bất lão thảo. Hóa thành bất tử lão thi bốn mươi năm rồi lại khôi phục sinh cơ, hóa thành nhục thân ban đầu."
"Y cũng hết cách, để Âm Lệ Hoa biến thành bất tử minh vật... Như thế thì lửa giận của y có tan?" Tu sĩ tụ tập ở Đăng Tiên thành biết Ngụy Tác cho ngần ấy người biết cũng vì Chính dương tiên thảo.
"Chính dương tiên thảo, theo tại hạ biết thì lâu rồi chưa xuất hiện, cực kỳ hiếm có, chỉ mọc ở nơi chí dương chí nhiệt." Lão nhân tiếp lời.
"Đa tạ đạo hữu. Đây là năm vạn hạ phẩm linh thạch." Ngụy Tác đưa năm vạn hạ phẩm linh thạch cho lão nhân, lão nhân không cự tuyệt.
Đăng Tiên thành lại lặng ngắt, không ai đứng ra, không ai biết nhiều hơn lão nhân và Linh Lung Thiên về Chính dương tiên thảo.
Bầu không khí lại cực kỳ nặng nề, người của Hoàng Phủ thế gia và Đại Hàn cung đều run lên, Ngụy Tác đã quyết định, Âm Lệ Hoa không còn bao nhiêu thời gian, hiện tại phải xem thái độ của gã thế nào.
"Mỗ không diệt Hoàng Phủ thế gia và Đại Hàn cung, còn đảm bảo còn sống ngày nào thì sẽ ra mặt khi thế lực khác đối phó các vị."
Ngụy Tác lại nói, ai cũng biết, cơn bão kinh thiên đã hạ màn.
"Mỗ không chạm vào hay hủy hoại truyền thừa của các vị nhưng mỗ sẽ sai người đến sơn môn các vị lập danh sách những thứ các vị có để chọn thứ mỗ cần."
"Sau này các vị phải hành sự theo quy củ của tu đạo giới, giao dịch công bình, nếu ỷ mạnh hiếp yếu hoặc định chống lại mỗ thì những gì đã xác lập hôm nay sẽ bị thủ tiêu, mỗ sẽ đánh lên sơn môn các vị."
Ngụy Tác nói với Hoàng Phủ thế gia và người lãnh đạo Đại Hàn cung còn quỳ dưới đất, điều kiện tương tự với Đăng Tiên tông.
"Đa tạ Ngụy thần quân." Hoàng Phủ thế gia và Đại Hàn cung như được đại xá, pháp y đẫm mồ hôi. Đây là kết quả tốt nhất với họ, hai phe đã tính sẵn khả năng thành tốt thí, vì tiếp theo Ngụy Tác rất có thể bức hai tông môn của họ đi đánh tông môn khác.
"Cương nha muội, Nguyên Âm tiền bối, các vị thấy thế nào?" Ngụy Tác dừng lại, truyền âm hỏi Linh Lung Thiên, Nguyên Âm lão tổ cũng bọn Cơ Nhã.
"Đạo hữu đã lộ rõ vảy nghịch, tất phải cứng rắn đến cùng, để tất cả biết không nên cạm vào đó, trừ phi các hạ chết, không thì ai dám chạm vào thân hữu của cac hạ tất hứng chịu lửa giận." Nguyên Âm lão tổ truyền âm, "Các hạ diệt Hỏa Vực thần vương, những thế lực và đại năng cho rằng các hạ là mối uy hiếp sẽ không chấp nhận vì các hạ quá nghịch thiên, các hạ sẽ phải đấu với cả thiên hạ, phải giết chóc đến khi tất cả sợ hãi."
"Xưa nay mọi đế cấp nhân vật đều đứng lên thi hài các đại năng cùng thời đại mà tiến lên, đến đâu cũng không có địch thủ." Linh Lung Thiên cười lạnh truyền âm cho Ngụy Tác, "Tới đây mọi thế lực khẳng định sẽ có chuẩn bị, ngươi buộc phải lánh đi nhưng đã nói ra thì không thể thay đổi. Hiện tại không còn cách nào ngoài liên tục đề thăng nhĩ tu vi, diệt các tông môn đối địch! Chúng ta sẽ đến chỗ ta từng bảo ngươi, có lẽ sẽ là tế ngộ lớn."
"..."
Trong lúc tất cả nín thở chờ đợi, Ngụy Tác dừng bàn bạc với Linh Lung Thiên, Nguyên Âm lão tổ và bọn Cơ Nhã, nói to!
"Trung thiên tử lôi tông, Minh Thổ tông, Bích Tỳ tông, Hóa Thiên giáo, Hoàng Thiên đạo... Ta sẽ diệt các ngươi!"
"Moi tông môn mau thể hiện quan hệ với các tông môn và thế lực đó, vạch rõ giới hạn, chỉ cần không làm rõ những điều đó sẽ là địch nhân của ta!"
"Nếu ai cố ý mua gom thủy hệ yêu đơn thì là địch nhân của ta!"
"Mọi tông môn từng hòa đàm, ta cần trước phần cung phụng trong một năm!"
Ngụy Tác nói từng lời, như sấm vang vọng, thiên địa đều biến sắc, tu sĩ quanh Đăng Tiên tông đều run lên, gã gần như khai chiến với cả thiên hạ! Cơn bão kinh thiên chính thức dấy lên!
---o0o---
Mọi người vào vào đây ủng hộ để truyện ra nhanh hơn nào
Đã có 55 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của baongoc
Thông Thiên Chi Lộ Tác giả: Vô Tội
------oo0oo-----
Chương 1057: Rời đi cùng lưu lại.
Nhóm Dịch: Cong Tu Bac Lieu
Sưu tầm By xtamnguyenx --- 4vn.eu
Trung thiên tử lôi tông, Minh Thổ tông, Vạn Hoàng cung, Bích Tỳ tông, Hóa Thiên giáo, Hoàng Thiên đạo, Vũ Hóa thế gia, Thánh Vương tông... đều là nhất phương bá chủ của tu đạo giới, siêu cấp tông môn, bao gồm cả Ngọc Hành đại lục, Vân Linh đại lục và Lưu Hỏa đại lục, còn cả Huyền Phong môn và Chân Võ – những thế lực ở Thiên Huyền đại lục cũng không thoát được.
Mấy nghìn năm nay, nhiều đại tông môn tan biến trong dòng thời gian, một người lật đổ cả một siêu cấp tông môn cũng không hẳn không có nhưng chưa từng có ai tuyên chiến với ngần ấy siêu cấp tông môn.
Ngụy Tác trực tiếp bức tông môn của mấy đại lục thể hiện thái độ, quả thật khí phách!
"Đây là đại chiến sẽ lan khắp tu đạo giới."
"Các siêu cấp tông môn đó sẽ liên thủ đối phó y. Không biết sẽ dính đến thế lực cỡ nào, nhiều bí bảo và truyền thừa pháp khí sẽ xuất thế!"
"Người như y không thể có lựa chọn khác, y không phải hạng chỉ biết đến mình, chỉ còn cách giết chóc đến mức tất cả đều sợ, bước lên thông thiên chi lộ, những kẻ đó mới không dám đối phó y và thân hữu."
Nhiều người nghe Ngụy Tác nói xong thì đi ngay, siêu cấp loạn thế đầy máu sắp bắt đầu, nhiều thế lực bắt đầu chuẩn bị.
"Mọi tông môn trong một ngày phải thể hiện lập trường."
"Phần cung phụng cũng phải đưa đến Đăng Tiên thành trong một ngày."
Ngụy Tác nói đoạn lui vào sơn môn Đăng Tiên tông.
"Đừng dùng Phổ độ thần quang đối phó ngã."
Ngụy Tác vào điện vũ, Vu thần nữ sợ hãi co người.
Cao ngạo và uy nghiêm của nàng ta tan biến trước mặt Ngụy Tác, kết quả trận chiến và những lời của gã càng khiến nàng ta chấn động đến tê dại, không còn chủ kiến khi đối diện gã.
"Ta đồng ý không dùng Phổ độ thần quang đối phó ngươi nhưng ngươi phải thể hiện rõ lập trường." Ngụy Tác bảo Vu thần nữ đang sợ hãi.
"Chỉ cần ngươi tha cho ta, ta đảm bảo Đông Lai bí cảnh không chống lại ngươi." Vu thần nữ sợ hãi, Ngụy Tác có thêm khí tức lạnh lùng so với trước kia, như cây kiếm ẩn trong vỏ nhưng giờ vỏ đã vỡ, độ sắc bén và quang mang hiển lộ.
"Đừng tin! Chưa biết chừng lỏng ra là chúng ta đều chết trong tay ả. Thả ra có khí ả lại đối phó chúng ta." Hàn Vi Vi phẫn hận.
"Ta không... không bao giờ làm thế." Vu thần nữ cuống lên nhìn Ngụy Tác, nhưng lại không dám nhìn thẳng.
"Dù tha cho các hạ thì Đông Lai bí cảnh cũng không thể chỉ biết giữ mình." Nguyên Âm lão tổ đột nhiên lên tiếng: "Nếu các hạ không tuyên chiến với Ngụy Tác, mọi người sẽ cho là các hạ cùng phe, thậm chí trận chiến này là do cac hạ ngầm giở trò nên Hỏa Vực thần vương và Thánh Vương tông tông chủ thảm bại. Đông Lai bí cảnh sẽ thành địch nhân của mọi tông môn. Đông Lai bí chỉ ứng phó tông môn của Ngọc Hành đại lục cũng đủ nhức đầu."
"Ta..." Vu thần nữ run lên, ngẩng nhìn Nguyên Âm lão tổ, nhưng không nói thành lời. Nguyên Âm lão tổ nói đúng, nếu nàng ta không tuyên chiến với Ngụy Tác, sẽ thành kẻ địch chung của các siêu cấp thế lực, Đông Lai bí cảnh sẽ gặp nguy hiểm diệt môn, nếu nàng ta không muốn đối địch với Ngụy Tác mà chỉ tỏ thái độ bề ngoài thì các thế lực đó cũng bức nàng ta ra tay.
"Với các hạ thì không còn lựa chọn." Nguyên Âm lão tổ bảo Vu thần nữ đang nhợt nhạt mặt mày: "Đành công khai làm đạo lữ của Ngụy Tác."
"Gì hả!" Vu thần nữ suýt nữa ngất xỉu.
"Các hạ cũng biết đó là lựa chọn duy nhất, chỉ cần công khai thể hiện muốn cùng Ngụy Tác kết thành đạo lữ, chỉ cần y còn sống, những kẻ đó sẽ không dám đối phó Đông Lai bí cảnh." Nguyên Âm lão tổ mặc kệ thần sắc Vu thần nữ, nói đoạn truyền âm, "Ngất gì mà ngất, làm cũng làm rồi... y rất có thể sẽ đạt thành tựu vô thượng, theo y không thiệt đâu."
"Ta..." Vu thần nữ lại suýt ngất.
"Lão phu không có chữ tín như y, Tiểu Cực giới ở trên con thuyền với y, y mà bại vong, Tiểu Cực giới cũng không còn gì. Dù y tha cho các hạ thì lão phu cũng sẽ lan tin ra là trong trận chiến vừa rồi các hạ ngầm liên thủ với y, là đạo lữ song tu của y. Với của tu vi bọn Vạn Hoàng công tử tất nhận ra các hạ từng song tu với y, ngần ấy nguyên âm chuyển hóa rồi, chưa biết chừng họ sẽ cho là các hạ cùng y song tu không biết bao nhiêu lần." Nguyên Âm lão tổ lại truyền âm.
"A..." Vu thần nữ kêu lên thảm thiết, trước mắt tối sầm.
"Không được, dù nàng ta đáp ứng thì sao chúng ta tin được, sao biết là nàng ta không giả đò." Hàn Vi Vi phản đối, "Để nàng ta lại thật quá nguy hiểm, với tu vi đó dù bị hạ cấm chế thì nếu chân nguyên và khí huyết có thể lưu chuyển là phá được, nếu nàng ta ra tay, chúng ta có thể mất mạng hết."
"Công khai đứng ra nói rõ lập trường thì không còn đường lui. Hơn nữa để thể hiện không hai lòng thì rất dễ." Nguyên Âm lão tổ nhìn Vu thần nữ và bọn Hàn Vi Vi, mấy máy môi truyền âm.
"Hừ!" Nghe Nguyên Âm lão tổ truyền âm, Hàn Vi Vi hừ lạnh, không nhiều lời, bọn Cơ Nhã gật đầu.
"Ta..." Vu thần nữ run lên, càng cúi gằm đầu.
"Còn gì do dự nữa?" Nguyên Âm lão tổ truyền âm cho Vu thần nữ , "Đối với các hạ, đích xác là tình thế bức bách nhưng qua thái độ y đối với đạo lữ và thân hữu thì Vạn Hoàng công tử sánh được sao?"
"Ta..." Vu thần nữ định phản bác, nhưng không hiểu vì không dám hay nguyên nhân gì mà không nói ra.
"Được, không phản đối tức là thừa nhận." Nguyên Âm lão tổ ra vẻ lão vô lại, "Nhiều lúc các nữ tu cả thẹn, để lão phu đứng ra là được. Chúng ta sẽ lập tức đến Thiên Huyền đại lục."
Vu thần nữ nghe Nguyên Âm lão tổ nói vậy, lại suýt ngất đi, nhưng câu sau cùng của lão khiến nàng ta ngẩn người, "đến Thiên Huyền đại lục?"
"Hiện tại y đã thể hiện thái độ, ngần ấy siêu cấp thế lực khẳng định không cho y bao nhiêu thời gian, sẽ bất chấp tất cả giết y. Chúng ta không đi mau thì nơi này còn hung hiểm hơn lúc Hỏa Vực thần vương đến." Nguyên Âm lão tổ ngưng trọng hẳn, "Chúng ta đã lên tiếng thì không thể cứ thế màu đi, nên giết thật nhiều để chấn nhiếp thiên hạ. Mấy tông môn Ngọc Hành đại lục vẫn ở Thiên Huyền đại lục, đối phó dễ hơn công phá sơn môn đại thế lực khác nhiều. Trừ các phái này đi thì Đông Lai bí cảnh an toàn hơn nhiều."
"Ta đáp ứng bao giờ." Vu thần nữ há miệng, nhưng không nói nổi câu đó.
"Thể hiện thái độ chỉ để chứng minh ngươi không có ý gì khác, lúc nào nghĩ thông, muốn triệt để khôi phục tu vi thì thể hiện." Nguyên Âm lão tổ lại bảo.
"Lúc ta nghĩ thông..." Vu thần nữ chợt thấy nóng người, không hiểu vì sao mà ngất đi.
"Đạo hữu định đợi thêm một ngày, khi nàng ta không chịu nổi thì cho uống Bất lão minh đơn?" Nguyên Âm lão tổ hỏi Ngụy Tác, "Bất quá dù thế nào, bọn tại hạ cũng phải đi."
"Được, các vị cẩn thận." Ngụy Tác gật đầu, cực kỳ trịnh trọng dặn Nguyên Âm lão tổ và Vũ Hoàng chân nhân, Phong Ngô Thương.
Vu thần nữ bị nguyên khí dao động kịch liệt đánh thức.
Lúc tỉnhh lại, thấy Ngụy Tác và bọn Nguyên Âm lão tổ toàn lực thi triển độn pháp phi độn, không phải đang ở trong Đăng Tiên thành mà rời Thiên khung, ở man hoang hoang nguyên.
Nguyên khí dao động là từ Âm Lệ Hoa. Âm Lệ Hoa như đang ngủ say, nhưng bị âm minh hắc khí kinh nhân bao lấy, nguyên khí dao động phát ra như tại không ngừng diễn hóa đại đạo pháp vực.
Lướt thêm một lúc, ai nấy cố gắng ẩn đi khí tức, Nguyên Âm lão tổ và Vũ Hoàng chân nhân, Phong Ngô Thương chia tay bọn Ngụy Tác.
"Họ đi đâu?" Vu thần nữ hỏi. "Có phải về Thiên Huyền đại lục không?"
"Họ đến Thiên Huyền đại lục." Cơ Nhã hồi đáp Vu thần nữ, "Có họ là đủ, họ mang theo cổ phù phỏng theo khí tức Ngụy Tác, bọn ta ngầm bám theo, xem có gì biến hóa, xem có ai thừa cơ y đến Thiên Huyền đại lục mà đối phó Âm Thi tông và Hải Tiên tông không."
---o0o---
Mọi người vào vào đây ủng hộ để truyện ra nhanh hơn nào
Đã có 54 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của baongoc
Thông Thiên Chi Lộ Tác giả: Vô Tội
------oo0oo-----
Chương 1058: Sát thần xuất hiện.
Nhóm Dịch: Cong Tu Bac Lieu
Sưu tầm By xtamnguyenx --- 4vn.eu
Phe Ngụy Tác đi hết.
Trước mặt chúng nhân, ai cũng thấy Ngụy Tác truyền Động Hư bộ pháp cho Nguyên Âm lão tổ và Vũ Hoàng chân nhân, Phong Ngô Thương, phe gã được các thần huyền đại năng đưa đi, như vầng mặt trời vượt hư không, rời Đăng Tiên tông.
Ngụy Tác yêu cầu mọi tông môn thể hiện thái độ, bảo các tông môn đưa phần cung phụng đến Đăng Tiên thành, nhưng sau khi gã thể hiện thái độ, khai chiến với các đại thế lực của nhiều đại lục thì lại rời Đăng Tiên tông, không ai biết gã đi đâu.
Không ai dám bám theo, Ngụy Tác đã nói ai bám theo sẽ là địch nhân, sẽ bị gã giết.
Lúc Ngụy Tác rời Đăng Tiên tông còn nói là những tông môn tu sĩ đối địch với gã, nếu không muốn chống lại gã thì mau rời các tông môn đó, hoặc khi gã đánh tới sơn môn thì không động thủ.
"Ngụy Tác và Nguyên Âm lão tổ xuất hiện tại Thiên Huyền đại lục!"
"Họ đến chỗ Minh Thổ tông, Bích Tỳ tông tụ tập... Ngọc Thiên tông tông chủ và Tây Tiên nguyên tông chủ cũng đến!"
Rất nhanh, một tin tức chấn động lan ra, bọn Ngụy Tác đã khơi mào trận chiến, xuất hiện tại Thiên Huyền đại lục, tiến công khu vực bị tông môn Ngọc Hành đại lục chiếm cứ.
Phe Ngọc Hành đại lục thì Trung thiên tử lôi tông và Minh Thổ tông bị Ngụy Tác diệt sạch thần huyền đại năng Trung thiên tử lôi tông tông chủ không xuất hiện nên không chống nổi, tin tức đồn ra rằng Ngụy Tác và tu sĩ Thiên Huyền đại lục vây chặt phe Ngọc Hành đại lục, Huyền Phong môn không hề xuất hiện, Chân Võ cũng mất bóng, cả sơn môn cũng không hiểu dọn đi đâu.
Bọn Ngụy Tác và phe Thiên Huyền đại lục yêu cầu phe Ngọc Hành đại lục để lại mọi pháp khí và nạp bảo nang rồi đi. Bích Tỳ tông tông chủ và một số tiền bối Ngọc Hành đại lục không nghe mà bỏ chạy, nhưng Bích Tỳ tông tông chủ bị đánh nát nửa nhục thân.
"Trận chiến ở Toái Ngọc cổ vực, Ngụy Tác đã yêu cầu các tông môn Ngọc Hành đại lục rời Thiên Huyền đại lục."
"Không ngờ Ngụy Tác nhanh thế, đã trực tiếp khai chiến!"
"Y không chỉ nói suông, đích xác định gây ra kinh thiên đại chiến, khi xưa vì phụ mẫu mà san bằng sơn môn Thiên Kiếm tông... Đạo lữ và thân hữu quả nhiên là vảy nghịch của y, không ai chạm vào được."
"Bích Tỳ tông tông chủ cũng là một kinh thiên cường giả lĩnh ngộ đại đạo pháp vực mà bị đánh nát nửa nhục thân... Ngọc Hành đại lục lần này tất nguyên khí đại thương."
Ai nấy quan sát Ngụy Tác, tin này đồn ra khiến tất cả rúng động, kinh thiên đại chiến quét qua mấy đại lục bắt đầu.
"Gì hả! Đông Lai bí cảnh Vu thần nữ định cùng Ngụy Tác kết thành đạo lữ!"
"Vu thần nữ tịnh không xuất hiện phản bác, tdù không sai thì nàng ta cũng lọt vào tay Ngụy Tác."
"Nhân vật như Vu thần nữ thì không thể bắt sống, đại chiến lúc trước không thấy nàng ta, tin này rất có khả năng là thật, với tu vi và thần thông của Ngụy Tác, Vu thần nữ kết thành đạo lữ với y cũng đúng."
Tiếp đó một tin càng chấn động lan ra, Thần huyền tứ trọng đại năng Vu thần nữ từng đấu với Ngụy Tác tại Toái Ngọc cổ vực lại định kết làm đạo lữ với gã.
"Cái gì, không thể nào!"
"Oành!" Nghe tin này, Vạn Hoàng công tử đang ở trên một ngọn núi tại Ngọc Hành đại lục tức thì đánh nát một đỉnh núi.
"Dù là giả hay thật, lão tông chủ bảo công tử về sơn môn ngay, hiện tại Trung thiên tử lôi tông và Minh Thổ tông yếu nhất, Ngụy Tác lúc nào cũng có thể đánh tới Ngọc Hành đại lục!" Mấy thái thượng trưởng lão Vạn Hoàng cung khuyên.
"A! A! A! Ngụy Tác, ta phải giết ngươi!" Vạn Hoàng công tử gầm vang.
"Tin chính xác đây, Ngụy Tác đích xác ở Thiên Huyền đại lục, khí tức chấn thiên."
"Y đến Thiên Huyền đại lục, trong nửa ngày không thể quay về."
"Y định với sức mình khai chiến với cả thiên hạ, chúng ta khai chiến với y trước, diệt Hải Tiên tông đã!"
Tin Ngụy Tác xuất hiện tại Thiên Huyền đại lục, tiến công khu vực các tông môn Ngọc Hành đại lục chiếm cứ đồn về Vân Linh đại lục thì tuyệt đại đa số tông môn còn đang thể hiện lập trường, không hòa cùng Hóa Thiên giáo, Hoàng Thiên đạo chống lại Ngụy Tác, đồng thời nhiều tu sĩ che mặt áp sát sơn môn Hải Tiên tông.
"Hiên Viên lão tổ, ra chịu chết!"
Một tu sĩ tế xuất hắc sắc cự chung, ẩn thân trong đó, hiện ra trên tầng không Hải Tiên thành.
"Xoẹt!!"
Tu sĩ này trực tiếp kích phát uy năng như thiên quân vạn mã đổ vào sơn môn Hải Tiên tông.
"Ai mà giấu đầu giấu đuôi, không dám lộ mặt."
Một giọn ggià nua cất lên, Hiên Viên lão tổ mặc áo vang xuất hiện trong Hải Tiên tông, đồng thời phát động cấm chế, lưỡng đạo tử sắc quang hoa như hai thanh thần kiếm bắn ra đánh tan.
"Hiên Viên lão tổ đang ở trong Hải Tiên tông."
"Dù Hải Tiên tông chuyển hết đi nhưng giết được Hiên Viên lão tổ, san bằng Hải Tiên tông thì coi như tát Ngụy Tác một cái thật đau."
Sáu tu sĩ ẩn mặt đáp xuống, kích phát uy năng tấn công sơn môn Hải Tiên tông.
Kim sắc kỳ lân, huyết hồng sắc ngô công hiện lên trên hư không, cùng với vô số lôi hỏa, quang hoa như mũi tên xanh biếc.
Các tu sĩ này cực kỳ cẩn thận, không thể hiện công pháp, nhưng uy năng cực mạnh, cơ hồ trong tích tắc đánh tan linh quang quang tráo ngoài Hải Tiên tông.
"Phù!"
Hiên Viên lão tổ bị dư uy bạch sắc thần quang quét trúng, phun máu văng đi.
"Oành!"
Hải Tiên tông chấn động, nữ thần quang ảnh như Hải tiên tử sừng sững, phát ra uy năng, nhưng đó là do đại cấm của Hải Tiên tông phát ra, bị mấy đạo quang hoa xung kích thì tan từng lớp.
"Đấy là kết quả dám cùng phe Ngụy Tác!"
Một tu sĩ quấn quít ngân hà xuất hiện cách Hiên Viên lão tổ không xa, đồng thời kích phát ngân sắc cổ phù, hình thành ngân sắc quang nhận.
"Hừ!"
Cùng lúc, thinh không lại vang lên tiếng quang, một đạo bạch sắc thần quang giáng vào Hiên Viên lão tổ.
"Hải Tiên tông tựa hồ không còn bao nhiêu ngưởi ở lại, trừ những người điều khiển cấm chế."
"Hiên Viên lão tổ định cùng sống chết với Hải Tiên tông hả, uy năng này chắc do thần huyền đại năng kích phát, y không thể chống nổi."
Đại chiến đột nhiên bạo phát, nhiều tu sĩ trong Hải Tiên thành vừa định thần, thấy Hiên Viên lão tổ đã không thể chống nổi.
"Phù!"
Nhưng mọi tu sĩ Hải Tiên thành không ngờ là tu sĩ vừa kích phát ngân sắc cổ phù, hình thành ngân sắc quang nhận đáng sợ còn chưa kịp phát ra thì trên đỉnh đầu tóe máu. "A..." Y kêu lên rồi tắt hơi, ngân sắc quang nhận không bị khống chế, bắn lên không, không hiểu đến đâu.
Vù! Vù!
Cùng lúc, lưỡng đạo thanh sắc thần quang không biết từ đâu bắn tới. Một đạo đánh tan bạch sắc thần quang, đạo còn lại xuyên qua hắc sắc đại chung của tu sĩ xuất hiện đầu tiên.
"Choang!" Hắc sắc đại chung vang lên tiếng thét, máu phun ra.
"Sao lại thế này!"
Ai nấy rùng mình, nhận ra lưỡng đạo thanh sắc thần quang xuất phát từ đâu, tu sĩ đó ở ngoài phạm vi thần thức cảm tri của tất cả.
"A!" "A!"...
Tiếng kêu hãi hùng vang lên, thanh sắc thần quang không hiểu từ đâu bắn tới.
"Phù!" "Phù!"
Một tu sĩ không chống nổi, bị xuyên qua, máu văng trên tầng không Hải Tiên tông.
"Đây là Duy ngã tâm kiếm! Ở xa như thế, uy năng như thế, là Ngụy Tác!"
"Không thể nào, y còn ở Thiên Huyền đại lục, sao lại xuất hiện tại đây!" Hai tiếng kinh hô không dám tin vang lên.
"Oành!"
Ai nấy nhìn rõ thanh sắc thần quang từ đâu bắn tới, ở mé nam Hải Tiên tông xuất hiện quang hoa chói lòa, hai dải thần huyền khí tức chấn động thiên địa, như hai ngọn hỏa sơn phun trào.
"A!"
Hai tu sĩ điên cuồng lao về hai hướng, chỉ rú lên là bị hôi sắc loan nguyệt và bạch sắc thần sơn ép thành tro!
"Dám đến, sao còn chạy!"
Một giọng nói lạnh lùng cất lên, trên mây đột nhiên có tu sĩ rú vang, nhục thân tan nát rơi xuống.
"Ngụy Tác! Sao lại..."
Ai nấy nín thở, không ai hoài nghi nữa, thân ảnh như mặt trời trên không, hiện rõ như sát thần là Ngụy Tác!
"Tô Thần Huyết, Vương Vô Nhất, đến rồi sao lại giả thần giả quỷ thế kia?"
Ngụy Tác như sát thần, chỉ đến một mình nhưng nhìn lên tầng không Hải Tiên thành nói.
---o0o---
Mọi người vào vào đây ủng hộ để truyện ra nhanh hơn nào
Đã có 60 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của baongoc
Thông Thiên Chi Lộ Tác giả: Vô Tội
------oo0oo-----
Chương 1059: Thật sự chết sao.
Nhóm Dịch: Cong Tu Bac Lieu
Sưu tầm By xtamnguyenx --- 4vn.eu
"Trong toán người tập kích Hải Tiên tông có Tô Thần Huyết và Vương Vô Nhất?"
Nhiều người hít một hơi lạnh.
"Lẽ nào Ngụy Tác lại dùng thủ đoạn như lúc đối phó Đăng Tiên tông tông chủ, chân thân của y không đến Thiên Huyền đại lục?"
Không ít người đã hiểu ra vì sao Ngụy Tác xuất hiện tại đây, gã không nói bừa, trong các cường giả ẩn trên mây có Tô Thần Huyết và Vương Vô Nhất.
"Xoẹt!!"
Không ai đáp lời nhưng hư không chấn động, nguyên khí dao động nối với không gian khác rung lên, hiển nhiên có người trực tiếp phát động pháp khí bỏ chạy.
Vù! Vù!
Lại lưỡng đạo thanh sắc thần quang từ tay Ngụy Tác bắn ra, lại một tu sĩ ở ngoài xa gào lên, rơi xuống.
Là một Kim đơn đại tu sĩ mặc cổ đồng sắc pháp y, Ngụy Tác phát đạo Duy ngã tâm kiếm đầu tiên thì đã bỏ chạy, ít nhất lúc này cách gã tám trăm dặm nhưng vẫn không thoát được.
"Từ hôm nay, năm trăm dặm quanh Hải Tiên thành và sơn môn Âm Thi tông thành cấm địa, nếu chết ở trong đó, hậu quả tự chịu."
Ngụy Tác thu hết nhưng tu sĩ bị giết lại, đồng thời lên tiếng.
Hải Tiên tông lại bình tĩnh, truyền âm mấy câu xong, thân ảnh Hiên Viên lão tổ khuất vào sơn môn.
"Oành!" "Oành!" "Oành!"...
Ngụy Tác phát động Động Hư bộ pháp, rời Hải Tiên thành.
"Ngụy Tác vốn không rời Vân Linh đại lục, chỉ là đồng bạn y đến Thiên Huyền đại lục."
"Y nhắm hướng sơn môn Hoàng Thiên đạo! Lẽ nào định tấn công nơi đó!"
Tin Ngụy Tác đột nhiên xuất hiện tại Hải Tiên thành, diệt một toán cường giả định thừa cơ đối phó tu sĩ Hải Tiên tông lại chấn động tu đạo giới. Tin này nhắc nhiều người rằng gã có cổ phù đặc biệt, trừ phi gã tự thân xuất thủ, không thì không ai biết chân thân ở đâu. Động Hư bộ pháp của gã cực nhanh, thủ đoạn ẩn thân đầy mình, xuất thủ xong là mất hút.
Càng chấn động là quang ảnh Ngụy Tác rời Hải Tiên thành liền thi triển Động Hư bộ pháp liên tục bị tu sĩ nhìn thấy, qua nguyên khí dao động để lại ở những nơi gã đi qua thì đó là chân thân, phương hướng tựa hồ là sơn môn Hoàng Thiên đạo!
“Chát!”
Không ai biết là ở trong mây, Ngụy Tác lóe lên quang hoa, keng một tiếng, sợi tóc như thần thiết đứt rời theo nguyên khí dao động kỳ dị.
Khí tức của gã tan nhanh, sợi tóc hóa thành một hóa thân có khí tức y hệt, tiếp tục lao về phía sơn môn Hoàng Thiên đạo.
Cách Hoàng Thiên đạo sáu, bảy vạn dặm, tại Thiên Nha sơn, một đạo quang hoa thoạt ẩn thoạt hiện đột nhiên từ hư không bắn vào một sơn cốc.
Đạo quang hoa chứa một tu sĩ cao lớn, hơn bốn mươi tuổi, mái tóc tím sẫm, tuy không có linh khí phát ra nhưng uy thế chứng tỏ là một Kim đơn đại tu sĩ.
Sơn cốc có hai lão giả thần sắc cực kỳ lạnh lùng, một người rụng hết tóc, mặc hồng sắc pháp y, người còn lại tóc trắng như cước, nhưng mắt bắn ra điện mang.
Tử phát tu sĩ đáp xuống, hồng sắc pháp y lão giả lấy ra kim sắc hồ lô, lão giả còn lại lấy ra kim sắc cổ phù.
"Phù!"
Hai lão giả đều bắt một pháp quyết, liên miên phát ra hồng bạch lưỡng sắc quang hoa, kích phát kim sắc cổ phù.
Kim sắc cổ phù được kích phát là hình thành một quang tự đặc biệt, ấn lên kim sắc hồ lô.
“Chát!”
Khí tức khôn tả từ kim sắc hồ lô phát ra, đoạn hồ lô hóa thành mặt hồ hơn hai mươi trượng lơ lửng trên độ cao ngang thân người, lưu động mấy chục loại thần văn, tuy chỉ hơn hai mươi trượng nhưng tạo cảm giác tựa sóng biển.
Kim sắc hồ lô được kích phát thì hai lão nhân tựa hồ già đi hai, ba mươi tuổi, lưng cũng còng xuống, tóc dính mồ hôi, khí tức cực kỳ chấn động, nhưng cả hai vẫn bắt pháp quyết, đạo đạo hồng bạch lưỡng sắc quang hoa dồn vào kim sắc tiểu hồ.
"Vù!"
Không hề dừng lại, tử phát tu sĩ tế xuất pháp khí hình con cóc trong suốt.
"Đến rồi!"
Pháp khí tế xuất, hình thành màn sáng trong suốt trước mặt ba người, hiện rõ hình ảnh Ngụy Tác điên cuồng lao đi.
"Giết!"
Hai lão nhân gầm khẽ, kim sắc tiểu hồ vút lên năm kim sắc đạo tôn chói lòa quang hoa rồi hợp lại, chân tiên khí tức và nguyên khí dao động bao trùm nghìn dặm.
"Chát!"
Thiên địa như bị gõ mạnh.
Kim sắc thiên địa từ hư không ép xuống, thân thể Ngụy Tác thành tro, bất cứ thứ gì sa vào vô số nguyên khí pháp tắc đan nhau đều biến thành hư vô, ngay cả ngọn núi mấy trăm dặm bên dưới cũng tan biến.
Uy lực này tương đương với chân tiên chi uy, thậm chí cao hơn cổ đế thi ở Âm dương phần.
"Vù... Vù..."
Hai lão nhân trong Thiên Nha sơn như cạn hết khí lực, thở hồng hộc ngồi phệt xuống, tử phát trung niên tu sĩ hớn hở, chân nguyên cuốn lấy hai lão nhân lao về phía Ngụy Tác bị đánh thành tro.
Trung niên tu sĩ đằng không thì ở một nơi khác có độn quang bắn lên, lao về phía có động tĩnh kinh thiên đó.
"Ngụy Tác cách Thiên Nha sơn ba nghìn dặm thì bị Hoàng Thiên đạo diệt!"
"Cái gì, Ngụy Tác bị Hoàng Thiên đạo dùng một món truyền thừa thánh khí giết?"
"Là Tiên hoàng kim dịch của Cổ vũ chân tiên! Là pháp khí từ mấy vạn năm trước do chân tiên lưu truyền lại!"
Một tin tức kinh thiên động địa lan khắp Vân Linh đại lục, Ngụy Tác trên đường đến sơn môn Hoàng Thiên đạo thì bị một món truyền thừa thánh khí của Hoàng Thiên đạo giết.
"Ngụy Tác chết rồi?"
Vân Linh đại lục sôi lên, tuy Cổ vũ chân tiên là một trong số không nhiều chân tiên của Vân Linh đại lục trong mấy vạn năm nay, pháp khí để lại diệt một thần huyền không thành vấn đề, nhưng việc này đối với mọi tu sĩ đều quá đột ngột.
"Nhanh lên!"
Nhiều người không dám tin, nhưng hình như đấy là sự thực, không ít tu sĩ Hóa Thiên giáo và Hoàng Thiên đạo xuất hiện ngoài Hải Tiên thành. "Oành!" Kim quang chói lòa hư không chiếu xuống, thần quang pháp thân của Vương Vô Nhất công nhiên giáng lâm.
Vù!
Một đạo kim quang thánh kiếm từ thần quang pháp thân của Vương Vô Nhất chém vào sơn môn Hải Tiên tông.
"Cách!"
Hải Tiên tông chưa kịp tu bổ linh quang quang, bị Vương Vô Nhất chém vào thì quang tráo tan tành.
"Oành!"
Đột nhiên, sơn môn Hải Tiên tông nổ vang, một đạo xung thiên địa quang trụ như cự long từ tượng Hải tiên tử bắn lên, rồi trong vòng hơn hai trăm dặm quanh Hải Tiên tông sụp đổ, ngọn núi có Hải Tiên thành mất một nửa.
Sơn môn Hải Tiên tông tan vỡ.
Nhiều tu sĩ Hóa Thiên giáo và Hoàng Thiên đạo vốn chuẩn lao vào sơn môn Hải Tiên tông sững lại.
Không có tu sĩ Hải Tiên tông lao ra, rõ ràng đã rút hết đi, bày ra cấm chế tự hủy.
"Nếu ai cung cấp tung tích về Hiên Viên lão tổ và Ngụy Tác, thưởng ba vạn hạ phẩm linh thạch!" Vương Vô Nhất lên tiếng, tuy không lấy được gì của Hải Tiên tông nhưng diêt được Ngụy Tác, đồng thời tương đương với trừ đi Hải Tiên tông thì đã lập uy nghiêm vô tận cho Hoàng Thiên đạo.
"Chuyện gì hả, xảy ra chuyện gì!" Đồng thời, trong sơn môn Hóa Thiên giáo, ngọn núi có bạch sắc vân vụ liễu nhiễu rung lên!
"Oành!"
Cơ hồ tuyệt đại đa số tu sĩ Hóa Thiên giáo từ các điện vũ lao ra thì ba cổ điện làm bàng ngọc tím, lam, xanh bị uy năng thổi tung lên không, hóa thành vô số lưu tinh.
Cơ hồ đồng thời, bạch sắc thần quang thoạt ẩn thoạt hiện bao kín ngọn núi tan đi.
"Hóa Thiên cổ điện!"
"Có người lén vào sơn môn, hủy hoại Tam thanh diệt thần cấm!"
"Hóa Thiên hộ sơn cấm bị hủy hoại!"
Vô số tu sĩ Hóa Thiên giáo cuống lên hoặc kinh hãi kêu to.
"Bạch vụ cấm chế này không thể phá giải, các ngươi thích thì ta cho thêm." Cùng lúc, một giọng tựa hồ là của nữ nhân vang lên, truyền vào tai nhiều người. Bạch sắc linh vụ đặc hơn bay lên, cả ngọn núi có sơn môn Hóa Thiên giáo chìm trong sương trắng, giơ tay không thấy năm ngón.
---o0o---
Mọi người vào vào đây ủng hộ để truyện ra nhanh hơn nào
Đã có 50 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của baongoc