Trở lại thư phòng, Bì Khánh Phong vẫn hồi tưởng lại nhãn thần của người chiếm cứ thân thể của nhi tử mình vừa rồi. Một cường giả cửu giai lại có thể bị người ta dùng nhãn thần doạ thành như vậy. Nếu là trước kia nói với Bì Khánh Phong, Bì Khánh Phong nhất định sẽ mỉm cười khinh thường.
- Đi mời quốc sư!
Bì Khánh Phong quay sang phân phó quản gia, quản gia xoay người rời đi! Bì Khánh Phong ngồi trên ghế bành, hắn không biết mình chiếm cứ thân thể của nhi tử mình rốt cuộc là ai, nhưng hắn căn bản không tin người đó nói bảy ngày sau sẽ rời đi.
Lúc này Bì Khánh Phong bỗng nhiên nghĩ tới thứ đó! Thứ này chính là một món bảo vật năm đó Thần Tiễn Âu Dương muốn hồi báo tổ tiên của Bì gia bọn họ nên đã lưu lại Bì gia, bảo vật này từ khi lưu lại đến bây giờ tổng cộng chỉ dùng hai lần.
Lần đầu tiên là cường giả của hai nước láng giềng Đại Vận bỗng nhiên đánh bất ngờ Đại Vận đô thành, đêm hôm đó Đại Vận đô thành hầu như bị nhuộm thành huyết sắc. Cuối cùng những cường giả này giết đến hoàng cung, trong thời khắc cuối cùng, tổ tiên của Bì gia đã lấy quả chuông mà Thần Tiễn Âu Dương lưu lại!
Trong nháy mắt quả chuông xuất hiện, đêm tối biến thành ban ngày, khắp bầu trời quang mang chớp động, tất cả cường giả đều bị hỏa diễm thôn phệ. Từ đầu đến cuối chỉ hơn mười giây, nhưng lại khiến hơn trăm cường giả trên thất giai hóa thành tro tàn, trận chiến ấy cũng triệt để nâng cao địa vị của Bì gia lên một bước.
Có thể nói, chỉ cần quả chuông không bị diệt, trong toàn bộ tiểu thế giới chắc chắn không ai có thể lay động vị trí của Bì gia, bởi vì trong tiểu thế giới, quả chuông Âu Dương lưu lại chính là quả chuông vô địch, chuông vừa ra chính là đánh đâu thắng đó; không gì cản nổi.
Lúc này Bì Khánh Phong lại nghĩ tới quả chuông, hắn đang suy nghĩ có phải nên mời quả chuông ra tiêu diệt tên kia. . . Nhưng sau khi suy nghĩ hồi lâu, Bì Khánh Phong lại từ bỏ suy nghĩ này, chưa nói những cái khác, quả chuông tổ tông lưu lại có uy lực không gì sánh được, làm sao có thể vì nghịch tử của mình mà lấy ra?
- Được rồi, sinh tử có mệnh, phú quý tại thiên, hắn có thể tiếp tục sống hay không vẫn phải xem chính hắn!
Bì Khánh Phong không phải một người không hiểu cái gì gọi là đại nghĩa. Quả chuông rất cường đại, nhưng chuông chỉ có thể sử dụng ba lần, lần đầu tiên là bảo vệ toàn bộ Đại Vận quốc, lần thứ hai chính là hơn hai trăm năm trước, lúc đó Đại Vận nghênh đón một hoàng đế ngu ngốc vô đạo, muốn tiêu diệt Bì gia, để cướp quả chuông từ trong tay Bì gia.
Lúc đó Bì gia thiếu chút nữa bị diệt tộc, tổ tiên Bì gia lại một lần nữa mở chuông, quang huy lần thứ hai soi sáng toàn bộ Đại Vận đô thành, đế vương ngu ngốc và tất cả tay sai trong chớp mắt toàn bộ bị diệt sát. Trận chiến ấy có thể nói là đã cứu Bì gia, đồng dạng cũng cứu vớt Đại Vận quốc.
Ở Đại Vận quốc trước kia, Lăng gia chính là gia tộc thủ hộ, nhưng mấy nghìn năm qua, Lăng gia chung quy không có truyền thừa, hiện nay Bì gia trở thành thần thủ hộ của Đại Vận.
Đại Vận vô cùng yên tâm với Bì gia, bởi vì tất cả mọi người biết, quả chuông của Bì gia sẽ chỉ có tác dụng khi Bì gia sắp diệt vong, hoặc Đại Vận sắp diệt vong. Kết hợp hai điểm này, Bì gia sẽ không phản bội Đại Vận, mà Đại Vận cũng sẽ vĩnh viễn để Bì gia làm thần thủ hộ.
Toàn bộ tiểu thế giới đều biết Đại Vận quốc sở dĩ có thể hưng thịnh như vậy chính là nhờ quả chuông mà Thần Tiễn lưu lại, tất cả mọi người cũng biết quả chuông này chỉ có thể dùng hai lần.
Hiện tại đã dùng hai lần, còn lần hóa giải nguy cơ cuối cùng, nhưng ai nguyện ý làm quỷ không may cuối cùng đây? Cho nên chỉ cần Đại Vận không áp bách các quốc gia khác quá mức, không ai nguyện ý đi làm kẻ chịu chết cuối cùng.
- Quốc sư đến. . .
Thanh âm của quản gia từ ngoài cửa truyền đến cắt đứt dòng suy nghĩ của Bì Khánh Phong. Bì Khánh Phong đứng dậy nhìn một lão giả từ ngoài cửa đi vào.
Đây là một lão giả nhìn qua khoảng hơn sáu mươi tuổi, trong tay cầm một cây quyền trượng đại diện cho thân phận quốc sư. Trên mặt khẽ mỉm cười, lão giả này tên là Uân Thanh, chính là quốc sư Đại Vận hiện nay, đồng thời cũng là người mạnh nhất trong Đại Vận.
- Bì nguyên soái tìm lão phu tới đây không biết có chuyện gì!
Uân Thanh hoàn toàn không câu nệ từ ngoài cửa đi vào. Cá nhân hắn cũng là hảo bằng hữu của Bì Khánh Phong, cho nên ở Bì gia, Uân Thanh hoàn toàn không có câu nệ gì.
- Đại sự!
Bì Khánh Phong kêu quản gia lo pha trà cho Uân Thanh, sau đó mời Uân Thanh ngồi xuống. Quản gia vô cùng thức thời, nhanh chóng rời khỏi thư phòng.
Thư phòng của Bì Khánh Phong thông thường không chiêu đãi khách nhân, trong toàn bộ Đại Vận quốc, chỉ có hai người có thể nói chuyện trong thư phòng của Bì Khánh Phong, một đương nhiên là Đại Vận đế vương, hai chính là Uân Thanh.
Một khi Bì Khánh Phong mời người đến phòng khách nói chuyện, thông thường đều có chuyện trọng yếu đặc biệt. Chuyện này Uân Thanh đương nhiên cũng biết, cho nên cũng không tiếp tục nói đùa với Bì Khánh Phong.
- Nhi tử của ta đã xảy ra chuyện!
Bì Khánh Phong lắc đầu cười khổ, nhưng hắn rõ ràng phát hiện, khi quốc sư Uân Thanh nghe nói nhi tử của hắn đã xảy ra chuyện không có bất cứ biểu tình gì.
- Bì nguyên soái, chúng ta cũng không phải bằng hữu mới một hai ngày, ta cũng là một phụ thân, ta có thể minh bạch cảm giác yêu con của ngươi như thế nào, nhưng ta phải khuyên ngươi một câu. . .
Uân Thanh còn chưa nói xong, Bì Khánh Phong đã cười khổ. Nhi tử hắn là một kẻ ăn chơi nổi tiếng trong đô thành, nếu không phải vì quan hệ của mình, phỏng chừng đã sớm bị người ta đánh chết bao nhiêu lần.
- Ta biết những chuyện này, nhưng Bì gia ta truyền đến đời ta chỉ còn lại nhất mạch này, ta không thể nhìn Bì gia vô hậu . .
Bì Khánh Phong bất đắc dĩ, Bì gia đã từng được xem là hưng thịnh, nhưng tại sao đến đời mình lại trở thành như vậy?
- Kỳ thực Bì nguyên soái đôi khi quá mức câu nệ một vài thứ, Bì phu nhân qua đời sớm, tất cả mọi người đều biết Bì nguyên soái vì phu nhân mà không tái giá, nhưng Bì nguyên soái, ngươi cẩn thận suy nghĩ xem, Vân Liệt thực sự có thể tiếp nhận Bì gia sao? Được rồi, cho dù Vân Liệt có thể tiếp nhận, mấy chục năm sau Bì gia sẽ có dáng dấp như thế nào? Lúc đó Bì gia vẫn là thần thủ hộ của Đại Vận? Hay lúc đó Bì gia sẽ trở thành ác mộng của Đại Vận . . .
Uân Thanh nói xác thực rất khó nghe, nhưng Bì Khánh Phong hoàn toàn không có lời nào phản bác.
Chính hắn cũng biết, một khi Bì Vân Liệt nắm giữ Bì gia, như vậy Bì gia tuyệt đối sẽ trở thành mối họa của Đại Vận chứ không phải thần thủ hộ của Đại Vận.
- Ài. . .
Bì Khánh Phong thở dài một hơi nói:
- Những lời quốc sư đại nhân nói ta sẽ suy nghĩ, nhưng lần này không phải vì Vân Liệt gặp rắc rối, mà là vì. . .
- Là chuyện công chúa hối hôn sao? Lão đệ, kỳ thực ngươi có thể yên tâm, bệ hạ khôn khéo hơn bất cứ kẻ nào. Cho dù Vân Sinh công chúa gây chuyện bát nháo thế nào đi nữa, cuối cùng nàng vẫn phải gả đến Bì gia, điểm này lão ca có thể bảo chứng cho ngươi!
Mọi người vào vào đây ủng hộ 4r trong thời kỳ khó khăn này
Đã có 4 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Hóng Heart
Vân Sinh công chúa chính là đệ nhất mỹ nhân Đại Vận, từ nhỏ đã được hứa hôn làm thê tử của Bì Vân Liệt. Nếu như bình thường, Vân Sinh công chúa đã sớm lấy chồng, nhưng đến bây giờ nàng vẫn không chịu xuất giá, nguyên nhân chính vì sự ăn chơi và vô năng của Bì Vân Liệt.
Nhưng bất luận Vân Sinh công chúa gây chuyện thế nào đi nữa, chuyện Đại Vận quốc chủ đã quyết định, cũng không thể thay đổi, cho dù đây là nữ nhi mà hắn thương yêu nhất.
- Điểm này ta cũng biết. . .
- Vậy là?
Uân Thanh không rõ, nếu Bì Khánh Phong đã biết, tại sao còn mặt ủ mày chau như vậy?
- Bởi vì. . . Bởi vì nghịch tử của ta bị người khác chiếm thân thể!
Bì Khánh Phong cuối cùng nói ra tình hình thực tế, khi hắn nói ra những lời này, Uân Thanh đang uống trà trực tiếp phun ra! Chuyện này không phải chuyện nhỏ, Bì gia chính là thần thủ hộ của Đại Vận, nếu người truyền thừa tương lai của Bì gia bị người khác chiếm thân thể, vậy thì lớn chuyện rồi.
- Là ai? Người của Ô quốc làm sao?
Uân Thanh nghĩ đến Ô quốc đầu tiên, bởi vì theo Uân Thanh nghĩ, trong cường giả thiên hạ, người am hiểu chiếm thân thể người khác có lẽ chỉ có Ô quốc!
- Không biết. . .
Bì Khánh Phong thở dài, lúc này hắn xác thực không biết có phải là người của Ô quốc hay không. Nhưng Bì Khánh Phong cảm thấy người này có lẽ không phải người của Ô quốc, nếu như Ô quốc mưu đồ hãm hại Đại Vận bọn họ, như vậy người chiếm thân thể của Bì Vân Liệt tuyệt đối sẽ không nói mình không phải Bì Vân Liệt.
Dù sao có bị đập choáng váng thế nào, người đó hoàn toàn có thể giả bộ mất trí nhớ, như vậy mình cũng sẽ không hoài nghi cái gì. Nhưng hiện tại người đó lại trực tiếp thừa nhận mình chiếm thân thể, đồng thời nói ra chuyện bảy ngày sau sẽ rời khỏi, chuyện này còn có chút bất minh.
- Để ta đi xem, nếu thật sự là bọn chúng, ta giúp ngươi tiêu diệt hắn!
Uân Thanh đứng dậy, Bì Khánh Phong chính là Yêu Chiến Sĩ, không am hiểu linh hồn lắm. Nhưng Uân Thanh là một gã Huyễn Thuật Sư, nghiên cứu với linh hồn của hắn có thể nói rất lợi hại.
Nếu là bọn đạo chích bình thường, như vậy Uân Thanh xuất thủ nhất định có thể dễ như trở bàn tay . Nhưng khi Bì Khánh Phong nhớ tới nhãn thần của người chiếm cứ thân thể nhi tử mình, hắn hoài nghi . . . Đó có thể là một tiểu nhân vật hay không? Người đó nói mình không thuộc về thế giới này? Đây là ý tứ gì?
- Được rồi!
Bì Khánh Phong biết, lúc này cũng chỉ có thể liều mạng, Bì Khánh Phong đứng dậy dẫn theo Uân Thanh đi đến nơi ở của nhi tử mình.
Trên đường đi Bì Khánh Phong phát hiện, Uân Thanh cũng không có khẩn trương như tưởng tượng, ngược lại hắn có một loại cảm giác bày mưu nghĩ kế, điều này khiến Bì Khánh Phong có chút lòng tin. Bì Khánh Phong cũng hi vọng quốc sư Uân Thanh có thể đối phó với người chiếm cứ thân thể của nhi tử mình. Cho dù nhi tử là kẻ ăn chơi thế nào, hắn cũng là nhất mạch truyền thừa duy nhất của Bì gia....
Từ trong miệng Âu Dương phun ra một ngụm trọc khí, sau đó trên mặt mang theo vẻ không vui lẩm bẩm:
- Thân thể này làm sao có thể yếu như vậy! Trước kia khi ta xuyên đến tiểu sơn thôn, khối thân thể dù gầy yếu vẫn tốt hơn khối thân thể hiện tại rất nhiều.
Âu Dương đương nhiên không thể minh bạch, khối thân thể hắn chiếm cứ ban đầu, mặc dù gầy yếu, nhưng nguyên khí vẫn đang còn, còn Bì đại công tử chính là một kẻ ăn chơi có tiếng. Hàng ngày không nằm sấp trên người nữ nhân thì là chuyện có lỗi với tổ tông. Chính vì nguyên nhân này đã tổn thương rất lớn đến nguyên khí của Bì đại công tử, cho nên mặc dù Bì đại công tử mỗi ngày đều mặc cẩm y ăn ngọc thực, cái gì cũng dùng thứ tốt nhất, nhưng thân thể thậm chí không bằng mạnh bằng khối thân thể Âu Dương chiếm cứ trước kia!
- Nếu là bản tôn của ta, hiện tại có lẽ đã khôi phục một thành thực lực, nếu là thân thể trước kia, hiện tại có lẽ cũng có thể xưng là tiên, nhưng khối thân thể hư thân này lại chỉ để ta đạt được Thánh Thể, quá kém quá kém!
Âu Dương lắc đầu, kỳ thực bảy ngày này cũng không phải nói Âu Dương chỉ là một người bình thường.
Bảy ngày này chính là thời kỳ dưỡng bệnh, Âu Dương sẽ liên tục khôi phục. Mặc dù từ khi tiến vào thân thể của Bì Vân Liệt đến bây giờ mới nửa ngày, nhưng Âu Dương cũng đã vận dụng khối thân thể này đạt được Thánh Thể.
Chuyện này nghe ra có chút rợn cả người, trên thực tế nó giống như một cao thủ võ lâm đánh quyền, không ngừng đánh ra, sau khi dùng hết toàn bộ khí lực trên người, nằm trên mặt đất nghỉ ngơi một thời gian, thể lực sẽ dần dần khôi phục đến trạng thái đỉnh phong.
Âu Dương chính là dùng loại phương thức tự mình khôi phục, nhưng Âu Dương chỉ ở trạng thái linh hồn đương nhiên không thể khôi phục, cho nên hắn bất đắc dĩ chiếm lấy thân thể này, đợi sau khi triệt để khôi phục lực lượng sẽ hút linh hồn của mình ra, sau đó trọng tố thân thể.
- Ồ!
Âu Dương nhướng mày nhìn bên ngoài, mặc dù hắn chỉ khôi phục đến Thánh Thể, nhưng linh hồn vẫn là của mình, cho nên nhận biết đối với ngoại giới vẫn rất mạnh.
- Kẽo kẹt. . .
Cửa phòng Âu Dương bỗng nhiên bị đẩy ra, trong nháy mắt cửa phòng bị đẩy ra, trên mặt Âu Dương có một tia mất hứng, mình đã cảnh cáo những người này, nhưng bọn hắn vẫn chạy đến tìm phiền toái, như vậy cũng không trách được mình xuất thủ!
Âu Dương nhíu mày, trong nháy mắt không khí ngưng kết, một thanh trường đao từ trong hư không bay ra. Lực lượng của một đao này cũng không mạnh, cũng chỉ là một Thánh Thể bình thường phát ra mà thôi, nhưng công kích như vậy tại tiểu thế giới hầu như là cấp hủy diệt!
Khi Bì Khánh Phong và Uân Thanh mở cửa phòng, trường đao trực tiếp nổ nát cửa phòng, đánh bay bọn họ ra ngoài!
- Ầm!
Tiếng nổ truyền khắp toàn bộ Bì phủ, nhưng Bì Khánh Phong đã kêu người không được tới gần, cho nên mặc dù lúc này phát sinh bạo tạc lớn như vậy, người của Bì gia cũng chỉ dám ở ngoài suy đoán chứ không ai dám chạy vào!
- Ta đã nói, đừng gây phiền toái cho ta!
Âu Dương bay ra, cả người hắn lơ lửng trên không trung, lúc này ngoài cửa Bì Khánh Phong và Uân Thanh đã triệt để phát mộng!
Thân thể này thật sự là của Bì Vân Liệt, nhưng Bì Vân Liệt đương nhiên không thể có lực lượng mạnh như vậy, tên gia hỏa đó thậm chí còn không đạt được nhất giai. Nhưng hiện giờ một chiêu của Bì Vân Liệt lại trực tiếp đánh lui hai cửu giai bọn họ, thậm chí ngay cả một tia năng lực phản kháng bọn họ cũng không có.
Bây giờ Bì Vân Liệt còn lơ lửng bay lượn, chuyện này đã vượt quá tưởng tượng của bọn họ.
- Các ngươi tốt nhất không nên ép ta, hiện nay lực lượng của ta chỉ là Thánh Thể, thế giới này còn có thể đủ chịu đựng lực lượng của ta. Nếu như các ngươi ép ta xuất thủ, như vậy ta thề, lần sau ta có thể không khống chế được lực lượng này, nói không chừng ngôi nhà này, thậm chí thành thị này, thậm chí quốc gia này sẽ bị hủy diệt trong chốc lát!
Âu Dương cũng không hù dọa những người này.
Nếu là Âu Dương ở thời kì toàn thịnh, trình diễn đại chiến kinh thiên trên tiểu thế giới này đương nhiên không có gì, bởi vì phương pháp thánh chiến của Âu Dương hoàn toàn có thể khống chế bản thân vượt qua tất cả quy tắc của thế giới này.
Mọi người vào vào đây ủng hộ 4r trong thời kỳ khó khăn này
Đã có 5 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Hóng Heart
Nhưng hiện tại Âu Dương không phải ở thời kì toàn thịnh, chuẩn xác mà nói hắn không khống chế được mình, hiện tại Thánh Thể còn tốt, Thánh Thể còn không đến mức vượt qua quy tắc của thế giới này. Nếu đạt được cấp Đại Đế, xuất thủ ở đây, phỏng chừng toàn bộ thành thị sẽ bị hủy diệt trong nháy mắt. Nếu đạt được cấp Tiên Nhân, chỉ cần Âu Dương thực sự đánh ra một chưởng, đừng nói thành thị này, cả quốc gia này phỏng chừng đều sẽ biến mất.
Nếu cường thịnh hơn nữa, đạt được cấp Tiên Tôn, nếu xuất thủ có thể sẽ hủy diệt toàn bộ tiểu thế giới này! Một tiểu thế giới nhìn qua rất lớn, nhưng tiểu thế giới này cấu tạo quá yếu đuối, căn bản không thể chịu đựng công kích của Tiên Tôn.
- Ngài. . . Ngài đến từ phía trên?
Lúc này Uân Thanh cũng minh bạch, chỉ sợ bọn họ đều hiểu lầm, người này căn bản không phải bọn đạo chích bình thường, hắn chính là một thần linh!
- Ta đến từ đâu ngươi không cần biết, ngươi chỉ cần biết chớ chọc vào ta, bằng không ta tức giận, các ngươi cũng không chịu nổi! Cút đi!
Âu Dương liếc mắt nhìn hai người, tâm tình của hắn vốn đã không tốt, bị người ta truy đuổi lâu như vậy, cuối cùng tiến vào luân hồi, linh hồn bỏ chạy, còn chui vào một khối thân thể phế vật đến cực điểm. Âu Dương dựa theo tiêu chuẩn thấp nhất tính toán, bảy ngày sau khẳng định có thể khôi phục, nhưng hiện tại khối thân thể này còn thấp hơn tiêu chuẩn thấp nhất, Âu Dương thực sự hoài nghi bảy ngày sau mình có thể hoàn toàn khôi phục hay không.
Bì Khánh Phong và Uân Thanh liếc mắt nhìn nhau, sau đó vội vàng bò lên, xoay người bỏ chạy ra ngoài. . .
Sau khi chạy khỏi đó, trong mắt Uân Thanh còn lộ vẻ khó tin, ai có thể ngờ được, người chiếm thân thể Bì công tử của Bì gia không phải một tên đạo chích bình thường, mà là một vị thần!
Một vị thần chân chính, một kích vừa rồi tuyệt đối vượt quá bất cứ cửu giai nào. Uân Thanh biết, đây tuyệt đối là lực lượng thuộc về thượng giới. Từ trong lời nói của người đó có thể nhận ra, lúc này có lẽ hắn đang rất suy yếu. Như vậy bọn họ càng chấn kinh, trạng thái suy yếu vẫn có thể bộc phát ra lực lượng thượng giới, lẽ nào đây là một Đại Đế đỉnh phong của Chân Linh Giới?
Trong mắt người của tiểu thế giới, Đại Đế chính là thành tựu tối cao, về phần tứ đại ý chí trên Đại Đế, thậm chí cảnh giới Tiên Nhân phía sau, bọn hắn đều không dám tưởng tượng.
Nhưng bọn họ vẫn quá coi thường Âu Dương, phỏng chừng đến ngày mai Âu Dương không sai biệt lắm sẽ là Đại Đế. Nếu như không có gì bất ngờ xảy ra, ba ngày sau Âu Dương sẽ biến thành một Nhân Tiên, khoảng bốn ngày sau chính là Tiên Tôn, sau bảy ngày không sai biệt lắm hoàn toàn khôi phục, đến lúc đó hắn sẽ là Thần Tiễn Âu Dương!
- Lão đệ, đây không phải nhân vật chúng ta có thể đối phó, ta cảm thấy chúng ta vẫn nên yên lặng quan sát xem sao. . .
Uân Thanh không phải kẻ ngu si, một kích vừa rồi của người ta có thể nhìn ra, chỉ dựa vào một tay của hắn cũng đủ quét ngang thiên hạ!
- Ha ha. . .
Bì Khánh Phong cũng chỉ biết cười khổ, xác thực, ai có thể nghĩ đến người chiếm thân thể nhi tử của hắn lại là một đại ma thần như vậy!
- Chuyện này đừng nhắc đến nữa, đây là siêu cấp cường giả thượng, nếu hắn nói bảy ngày sau sẽ rời đi đương nhiên sẽ không lừa gạt chúng ta. Cường giả thượng giới còn không đến mức lừa gạt những tiểu nhân vật như chúng ta!
Uân Thanh cũng có chút bất đắc dĩ, hắn đường đường là quốc sư Đại Vận, hầu như là người mạnh nhất của tiểu thế giới Đa Văn, nhưng trước mặt người ta, hắn thậm chí không có cơ hội xuất thủ, đã bị một tát của người ta đánh bay!
- Nếu như bảy ngày sau hắn không rời khỏi thì sao?
Lo lắng của Bì Khánh Phong kỳ thực rất thừa thãi, hắn cũng không nghĩ xem, chưa nói Âu Dương là Thần Tiễn. Cho dù Âu Dương chỉ là một Đại Đế, hắn cũng không thể ở trong tiểu thế giới này! Ở đây làm gì? Âu Dương cảm thấy mình còn chưa có loại nhàn hạ rảnh rỗi này.
Những điều này đương nhiên đám người của tiểu thế giới không thể lý giải. Bọn họ căn bản không thể minh bạch, kỳ thực Âu Dương còn sốt ruột hơn bọn họ, nếu như Âu Dương có thể trở về sớm một ngày, như vậy hoàn toàn có thể chạy đến nơi bị truy đuổi trước đó, đợi đám người Khâu Vân Bình xông ra tiêu diệt.
Đừng nói Âu Dương tiếp tục chờ ở đây, lúc này cho dù ở đây tốt thế nào đi nữa, Âu Dương cũng không thể ở lại thêm một giây phút nào.
- Nếu như hắn thực sự không đi, vậy ta cũng chỉ có thể sử dụng cái này!
Bì Khánh Phong vung tay lên, trong hư không một trận ba động, một quả chuông được bao trùm trong tiểu hỏa diễm hồng sắc nhẹ nhàng lay động trong hư không.
Khi nhìn thấy quả chuông này, cho dù là Uân Thanh cũng nở nụ cười. Dù sao theo hắn thấy, quả chuông này chính là bảo vật vô địch, đây là bảo vật năm đó Thần Tiễn lưu lại. Trong mắt bọn họ, trong thiên địa tuyệt đối không ai có thể chiến thắng quả chuông này.
Đối với Âu Dương, bọn họ đã gần như sùng bái, cho dù cường giả cường thịnh hơn nữa xuất hiện, bọn họ cũng không cho rằng có thể chiến thắng quả chuông này.
Kỳ thực này quả chuông cũng không cường đại như bọn họ tưởng tượng, mặc dù trước kia kia Âu Dương sắp mọc cánh thành tiên ngưng tụ ra, nhưng quả chuông này cũng chỉ có thể chống đỡ Đại Đế bình thường mà thôi, hơn nữa quả chuông dù sao cũng là vật chết, nếu như thực sự đối chọi với Đại Đế, quả chuông này vẫn sẽ triệt để hủy diệt.
Trong nháy mắt quả chuông từ trong hư không bay ra, Âu Dương ở trong phòng bỗng nhiên sáng bừng hai mắt, sau đó thấy Âu Dương quay ra ngoài cửa vung tay lên, tiếp theo Bì Khánh Phong phát hiện mình không thể khống chế quả chuông, quả chuông bay thẳng đến gian phòng Âu Dương đang ở.
Bì Khánh Phong và Uân Thanh đều quá sợ hãi, khi bọn họ muốn xông lên bắt lấy quả chuông, cửa phòng Âu Dương lần thứ hai mở ra, lúc này quả chuông đã bay tới trong tay Âu Dương, Âu Dương nhẹ nhàng nắm này quả chuông. Lúc này ánh mắt hắn nhìn hai người bên ngoài cũng có chút thay đổi.
Người có thể cầm quả chuông này, chứng tỏ đây là Bì gia, bởi vì quả chuông này chính là bảo vật truyền thừa Âu Dương lưu lại cho Bì gia, hiện tại quả chuông đã được dùng hai lần, còn có một lần lực lượng, Âu Dương biết, đây chính là hậu nhân Bì gia!
Nhìn Bì Khánh Phong, Âu Dương có thể cảm thụ được, quả chuông này có chút liên hệ với Bì Khánh Phong, cho nên hắn mở miệng hỏi:
- Ngươi họ Bì sao!
Bì Khánh Phong sửng sốt, lúc này ánh mắt hắn đều tập trung trên quả chuông, hắn thực sự không rõ, vì sao quả chuông này lại bay đến trong tay người đó? Hơn nữa lúc này quả chuông hoàn toàn không khống chế được, bất luận mình triệu hoán như thế nào đều không thể triệu hoán quả chuông trở về!
- Đúng vậy!
Uân Thanh thấy Bì Khánh Phong không mở miệng, hắn vội vã mở miệng nói:
- Đây chính là người thừa kế của Bì gia, Bì Khánh Phong nguyên soái!
Sở dĩ Uân Thanh dám nói như thế, nguyên nhân rất đơn giản, bởi vì hắn phát hiện khi Ma Vương nhìn thấy quả chuông, ánh mắt nhìn bọn hắn đã không còn đằng đằng sát khí như trước, mà mang theo một vẻ ôn hòa, loại cảm giác này thật giống như. . . Thật giống như cảm giác trưởng bối nhìn vãn bối.
Mọi người vào vào đây ủng hộ 4r trong thời kỳ khó khăn này
Đã có 4 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Hóng Heart
Âu Dương nhìn thoáng qua quả chuông, cho dù tới lúc này Âu Dương vẫn nhớ Bì Ba, nhớ đến những lời tướng quân nói với mình trước kia.
Nếu như không có Bì Ba, có thể cũng không có Âu Dương sau này, mà Âu Dương là người rất ghi nhớ lòng tốt của người. Cho nên lúc này ánh mắt Âu Dương nhìn Bì Khánh Phong đã không có sát khí.
- Hậu nhân của cố nhân...
Nghe thấy câu này Uân Thanh thoáng cái sửng sốt, rất hiển nhiên người này có lẽ biết lai lịch của quả chuông này, cũng có thể có một ít quan hệ với tổ tiên Bì gia, bằng không hắn tuyệt đối sẽ không nói ra những lời như vậy.
- Quả chuông này có ba lần công hiệu, hiện nay đã dùng hai lần, lần cuối cùng nhất định phải dùng cẩn thận!
Âu Dương phất tay, quả chuông lại một lần nữa bay đến tay Bì Khánh Phong, sau đó Âu Dương quay trở về trong phòng, ném hai người ra ngoài.
Bì Khánh Phong nhìn quả chuông, sau đó nhìn cửa phòng đã nghiền nát và gian nhà trống trơn, trong mắt hắn không còn vẻ khẩn trương như ban đầu.
Cố nhân của tổ tiên Bì gia? Nếu như vậy, vậy mình còn lo lắng cái gì? Nếu đối phương tự xưng là tiền bối, đương nhiên không thể làm khó hậu bối sau này!
- Chúng ta tới thư phòng!
Bì Khánh Phong quay sang nói với Uân Thanh, sau đó kéo Uân Thanh đi về phía thư phòng.
Sau khi hai người bọn họ rời khỏi, Âu Dương lẳng lặng ngồi trong gian phòng hồi tưởng lại tất cả . . . Đảo mắt đã qua mấy nghìn năm, cảnh còn người mất. Đại Vận quốc mặc dù vẫn gọi là Đại Vận quốc, nhưng nơi này đã không còn kỵ sĩ đoàn mũi nhọn vô địch trước kia, cũng không còn trung đội thứ bảy quét ngang chiến trường.
- Triệu Cương, ngươi còn có kiếp sau không? Các huynh đệ của trung đội thứ bảy, kiếp sau của các ngươi ở đâu? Quốc sư, ngươi cũng sẽ sống lại chứ? Sư phụ, ngươi còn nhớ chữa trị thuật truyền cho đồ nhi không?
Trong tay Âu Dương thải quang chớp động, đây là quang mang của chữa trị thuật, chữa trị thuật còn đây, nhưng Trịnh Ngoại đã vô tư truyền chữa trị thuật cho mình, lại tặng cho mình hi vọng đã không còn nữa!
- Các huynh đệ! Sư phụ! Một ngày kia Âu Dương ta nhất định để mọi người một lần nữa đoàn tụ!
Trong thư phòng của Bì Khánh Phong, Bì Khánh Phong ngồi trước bàn, nhìn Uân Thanh hỏi:
- Quốc sư nghĩ đây là ai?
- Không dễ nói, mặc dù cường giả có quan hệ với Bì gia cũng không nhiều, nhưng cũng không ít, hơn nữa những người này đều tiến nhập Chân Linh Giới, sau đó chúng ta cũng không có tin tức gì, cho nên nhất thời ta suy đoán không ra.
Uân Thanh kỳ thực cũng đang suy nghĩ đây rút cuộc là ai.
- Quốc sư, lẽ nào ngươi không phát hiện một chuyện quái lạ sao?
Bì Khánh Phong không phải người không có đầu óc, hắn suy nghĩ hồi lâu chuyện kỳ quái nhất từ khi hắn nhìn thấy Âu Dương đến bây giờ!
- Chuyện gì?
Uân Thanh không rõ chuyện kỳ quái mà Bì Khánh Phong nói rốt cuộc là cái gì!
- Bì gia ta đặc biệt coi trọng quả chuông này, bởi vì quả chuông huyết diễm này chính là Thần Tiễn Âu Dương trước kia truyền lại cho chúng ta, cho nên trong lịch đại của Bì gia, bất luận là người có quan hệ rất tốt cũng tuyệt đối không được đụng đến quả chuông này, nhưng vừa rồi...
Trên mặt Bì Khánh Phong mang theo một luồng hưng phấn!
- Không thể nào!
Uân Thanh đương nhiên minh bạch Bì Khánh Phong đang nghĩ đến cái gì, nhưng theo hắn thấy điều đó không có khả năng. Người Bì Khánh Phong nghĩ đến không phải một người bình thường, đó là một vị thần! Một vị thần chân chính! Thần linh như vậy làm sao có thể trở lại tiểu thế giới này?
- Nhưng làm sao hắn có thể triệu hoán quả chuông? Quả chuông này là huyết mạch tương liên với ta, trừ phi hắn là. . .
Bì Khánh Phong kỳ thực cũng không dám xác định, dù sao người bọn họ suy đoán có địa vị thật sự quá lớn, chỉ riêng nhắc đến tên cũng đủ dẫn động thiên địa!
- Có lẽ bởi vì hắn rất cường đại!
Uân Thanh kỳ thực cảm cảm thấy giải thích này có chút ngu ngốc, nguyên nhân rất cường đại sao? Dù mạnh nhưng có thể mạnh hơn Thần Tiễn sao? Nhưng bất luận giải thích này ngu ngốc cỡ nào, chí ít cũng hợp lý hơn nhiều suy đoán của bọn họ. Dù sao trong mắt bọn họ người đó là một vị thần chân chính, làm sao có thể xuất hiện?
- Đừng nói những chuyện này nữa, chờ bảy ngày sau tiền bối tự nhiên sẽ rời đi, nếu có cơ hội, đến lúc đó chúng ta sẽ mở miệng hỏi!
Uân Thanh suy nghĩ một hồi, nhưng bất luận nghĩ như thế nào cũng không có đáp án thỏa mãn, cho nên cũng chỉ có thể chờ đợi.
- Được! Bảy ngày này ta sẽ không đi trêu chọc tiền bối, ta sẽ cho người hầu hạ chu đáo!
Bì Khánh Phong cũng minh bạch, lúc này tuyệt đối không thể trêu chọc vào tiền bối này, lúc này hắn nên tận tâm hầu hạ mới đúng.
Sau khi đàm luận với Bì Khánh Phong một lúc, Uân Thanh thấy sắc trời đã tối, cự tuyệt ý tốt của Bì Khánh Phong muốn lưu hắn lại, quay trở về phủ quốc sư.
Trên đường trở về, Bì Khánh Phong một mình suy nghĩ hồi lâu, cuối cùng cũng không nghĩ ra nguyên cớ gì, cũng chỉ có thể nghỉ ngơi, đợi bảy ngày sau . . .
Sáng sớm hôm sau, Bì Khánh Phong đã ngồi xe ngựa đến hoàng cung tham gia buổi triều hàng ngày. Mặc dù hiện nay biên quan đã không còn chiến sự, nhưng Đại Vận đế vương cũng là một vị minh quân, cũng không gián đoạn buổi triều hàng ngày. Hành động như vậy cũng khiến rất nhiều đại thần cảm thấy bệ hạ anh minh, cho nên mặc dù không có chiến sự, hàng ngày Bì Khánh Phong vẫn vào triều tham gia triều sớm!
Hoàng cung, Linh Lan Uyển chính là nơi ở của đệ nhất mỹ nữ Đại Vận quốc hiện nay, cũng chính là Vân Sinh công chúa! Lúc này Vân Sinh công chúa đang ngồi trong hoa viên rầu rĩ không vui, hôm qua phụ hoàng đã báo cho nàng biết, tháng sáu sang năm sẽ gả nàng cho tên ăn chơi trác táng Bì Vân Liệt!
Khắp đế đô đều biết tài ăn chơi của Bì Vân Liệt, trong Đại Vận quốc, hầu như nữ nhân nào nghe nói tới Bì Vân Liệt đều biến sắc, nhưng phụ hoàng lại đẩy mình vào hố lửa, điều này làm cho Vân Sinh công chúa rất khó hiểu!
- Công chúa, nghe nói tên gia hỏa đó bị đập hôn mê bây giờ còn ở nhà nghỉ ngơi, cho nên hai ngày nay bên ngoài yên ổn không ít!
Một tiểu nha đầu cũng không tính là tuyệt sắc, nhưng nhìn qua rất đáng yêu đứng bên cạnh Vân Sinh công chúa nói.
- Không đập chết sao?
Vân Sinh công chúa có chút tiếc nuối, nàng hiện tại hi vọng ông trời có thể đánh xuống một viên vẩn thạch, đập chết tên gia hỏa kia, như vậy không chỉ vì dân trừ hại, đồng dạng cũng là cứu nàng khỏi nước lửa!
- Công chúa, mặc dù Bì Vân Liệt là một công tử ăn chơi, nhưng bệ hạ không phải nói rồi sao. Bì Vân Liệt còn nhỏ tuổi, thời gian tới hắn có thể thay đổi cũng không chừng! Hơn nữa, tương lai hắn sẽ là người kế thừa Bì gia!
Tiểu nha đầu vốn không hiểu rõ thế giới này, nàng căn bản không hiểu con người Bì Vân Liệt, căn bản sẽ không biết sâu mọt này buồn nôn như thế nào.
Khi Âu Dương lần đầu tiên phủ xuống trên người hắn, cho dù không biết sự tích quang huy của Bì Vân Liệt cũng có thể minh bạch người kia không phải thứ gì tốt đẹp, bằng không thân thể của hắn làm sao có thể yếu ớt đến trình độ như vậy...
Mọi người vào vào đây ủng hộ 4r trong thời kỳ khó khăn này
Đã có 4 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Hóng Heart
- Ngươi không hiểu, ngươi chưa từng gặp hắn, ngươi căn bản không biết, tên gia hỏa đó là một lưu manh thuần túy, trong mắt hắn chỉ có nữ nhân và tiền tài, hắn không có truy cầu khác, thực sự không ngờ Bì gia lại có một truyền thừa như vậy...
Trong mắt Vân Sinh công chúa đều là vẻ bất đắc dĩ.
- Công chúa, người thực sự không muốn lấy chồng sao?
Tiểu nha đầu nhìn công chúa, trong mắt mang theo một chuỗi câu hỏi.
- Ta... Đương nhiên không muốn, nhưng ta có thể làm thế nào? Ta sinh ra trong đế vương gia, ta không thể làm chủ cuộc đời mình, cho nên bất luận ta muốn hay không muốn, kết quả cuối cùng đều như nhau!
Vân Sinh công chúa nhìn dung mạo khuynh nước khuynh thành của mình trong hồ! Nếu như lúc này Âu Dương đứng ở đây, khi hắn thấy Vân Sinh công chúa nhất định sẽ điên cuồng!
- Vậy công chúa ta cho ngươi một chủ ý! Không bằng hiện tại ngươi chạy đến Bì gia, đánh cho tên gia hỏa kia một trận, khiến hắn sợ hãi ngươi, sau đó không dám lấy ngươi, để hắn hối hôn!
Đầu óc của tiểu nha đầu rõ ràng quá nơn nớt, nhưng Vân Sinh công chúa cũng bị ma quỷ ám ảnh, khi nghe tiểu nha đầu nói như vậy, nhãn tình của nàng bỗng nhiên sáng lên nói:
- Biện pháp của ngươi không tồi, nhưng có lẽ giết hắn sẽ tốt hơn!
Chiêu này của Vân Sinh công chúa quá độc ác.
Tiểu nha đầu nhiều nhất chỉ muốn đánh cho Bì Vân Liệt một trận để hắn sợ hãi, cho dù chuyện này có bị Bì Khánh Phong biết được cũng sẽ không nói gì, dù sao nhi tử của hắn là người thế nào, hắn cũng rõ ràng nhất, cho dù bị người ta đánh, cũng chỉ có thể chấp nhận.
Nhưng nếu Vân Sinh công chúa giết Bì Vân Liệt, chuyện này sẽ rắc rối, phải biết rằng, Bì Khánh Phong là trung thần của quốc gia, nhưng nếu nhi tử của hắn bị người ta làm thịt, ngươi kêu hắn làm sao trung thành với quốc gia?
Thế nhưng Vân Sinh công chúa chỉ suy nghĩ đến bản thân mình, căn bản không nghĩ tới hậu quả phát sinh!
Vân Sinh công chúa nghĩ đến liền làm, nàng quay sang nói với tiểu nha đầu:
- Nếu có người hỏi ta đi đâu, ngươi nói ta đi bái tế mẫu hậu !
Nói xong Vân Sinh công chúa cũng không chờ tiểu nha đầu nói gì, trực tiếp độn địa mà đi...
Vân Sinh công chúa không phải một nữ nhân yếu đuối, nàng chính là một Yêu Chiến Sĩ lục giai, một công chúa, một nữ hài tử lại có tu vi khi còn trẻ như vậy, thiên phú của Vân Sinh công chúa tuyệt đối không thua kém Trịnh Tú Nhi. . . !
Âu Dương ngồi trong phòng, trải qua một đêm hắn đã khôi phục tới cấp Đại Đế, loại tốc độ khôi phục này cho dù không thể khiến Âu Dương hoàn toàn thoả mãn, thế nhưng cũng xem như thông qua.
Dựa theo tốc độ này, khoảng chừng năm ngày sau ta có thể trọng tố kim thân, dùng thân thể của chính mình!
Âu Dương kỳ thực vốn định sau khi hoàn toàn khôi phục mới trọng tố chân thân, như vậy bảy ngày là có thể giải quyết, hơn nữa tiết kiệm thời gian và sức lực. Nhưng thân thể của Bì Vân Liệt thực sự quá kém, Âu Dương cảm thấy trong bảy ngày khẳng định không thể khôi phục đến đỉnh phong.
Cho nên chỉ có thể khôi phục trong năm ngày, sau đó hai ngày cuối cùng trọng tố thân thể của mình. Dù sao thân thể Âu Dương trọng tố ra khẳng định cường đại hơn thân thể của Bì Vân Liệt trăm vạn lần, đến lúc đó cách mục tiêu khôi phục trong bảy ngày cũng không xa.
Âu Dương không thể kéo dài, dù sao lúc đó hắn trốn vào luân hồi cũng không phải không có vết tích.
Cho nên hắn tuyệt đối không thể chậm hơn người của thiên đình, cho dù chậm hơn một ngày cũng không được.
Thời gian một ngày này đủ để phát sinh rất nhiều chuyện, không từ mà biệt, Âu Dương cảm thấy một ngày này đủ để người của thiên đình đến tiểu thế giới làm thịt mình.
Bị bốn người truy sát vẫn có thể bỏ trốn thành công, nếu như cuối cùng chết ở đây sẽ là chuyện phiền muộn cỡ nào. Nhẹ nhàng từ trên giường bay lên, Âu Dương thầm tính toán, nếu như ngày thứ năm trọng tố kim thân, khoảng chừng cần thời gian nửa ngày mình mới có thể trọng tố ra thân thể. Âu Dương tỉ mỉ suy nghĩ, với tốc độ tu luyện của bản tôn mình vẫn còn lại một ngày rưỡi, hoàn toàn khôi phục vẫn không có bất cứ vấn đề gì.
- Không được! Ta chỉ đại khái phán đoán bốn người của thiên đình bảy ngày sau sẽ được thức tỉnh linh hồn.
Nhưng đây cũng là lần đầu tiên của ta, không có kinh nghiệm gì, ta cũng không biết rốt cuộc sẽ như thế nào!
Âu Dương nghĩ tới đây, hắn quyết định, mình không thể lười biếng, ngày thứ tư mình đã phải trọng tố ra thân thể. Như vậy dùng bản tôn phong luyện, có thể hơn sáu ngày là có thể khôi phục đến đỉnh phong.
- Đây là chuyện liên quan đến tính mệnh của mình, không thể qua loa!
Âu Dương cũng không muốn bị bốn người kia ngăn chặn, sau đó mới phát hiện tất cả đều vì mình quá lười.
Âu Dương xác thực rất lười, dù sao khi thực lực của hắn càng thấp, tốc độ trọng tố kim thân cũng càng chậm.
Mà trọng tố chân thân cũng không phải dễ dàng, cần phải mở ra thông đạo thông tới tiên giới, sau đó từ tiên giới hấp thu khí tức tiên linh, từng chút đắp nặn thân thể của mình.
Thân thể của tiên nhân, một khi đạt được Linh Tiên, trên thân thể cơ bản sẽ xảy ra thay đổi bản chất. Khí tức tiên linh trong cơ thể sẽ ngưng tụ thành thực thể, cho nên trước khi tiên nhân không đạt được Linh Tiên, không thể hoàn toàn phát huy lực lượng của mình. Chỉ sau khi khí tức tiên linh trong cơ thể ngưng tụ thành thực thể, tiên nhân mới có thể triệt để hòa hợp thành một thể tiên giới, như vậy mới có thể phát huy ra toàn bộ lực lượng của bản thân.
Khi Âu Dương đang suy nghĩ, hắn bỗng nhiên nhíu mày, sau đó dùng con mắt nhìn dưới mặt đất phía xa, linh thức của hắn rõ ràng cảm nhận được, từ xa có một người đang độn địa về phía mình.
- Tình huống gì vậy?
Âu Dương phát giác, đây là một Yêu Chiến Sĩ giai rất thấp, người này rõ ràng đang chạy về phía mình.
- Chẳng lẽ đến ám sát ta?
Âu Dương buồn bực, một Yêu Chiến Sĩ lục giai đến ám sát mình? Chuyện này cũng quá buồn nôn? Mặc dù hiện tại mình chỉ có cấp Đại Đế, nhưng cho dù như vậy kêu một Yêu Chiến Sĩ lục giai tùy tiện đến ám sát mình cũng khó hơn lên trời.
- Không đúng, đây không phải ám sát ta! Lại là một nữ nhân, thú vị thật!
Âu Dương phát giác người tới lại là một nữ hài càng thêm giật mình. Hắn chưa từng nghe nói có người phái Yêu Chiến Sĩ lục giai đến sát Đại Đế! Càng buồn cười hơn còn phái đến một nữ nhân.
Âu Dương không phải khinh thường nữ nhân, then chốt là có một số lúc nữ nhân không xuất thủ hung ác bằng nam nhân, cho nên ám sát như vậy bình thường đều giao cho nam nhân đến đối phó.
Âu Dương vô cùng hứng thú nhìn thích khách đã chui tới rồi vị trí cách mình hơn mười thước, sau đó dừng lại cẩn thận quan sát.
Lúc này Âu Dương rốt cuộc minh bạch, đây tuyệt đối là một người nửa vời. Dù sao dựa theo tình huống bình thường mà nói, khi thích khách giết người đều là tới trước người đối phương trong nháy mắt, sau đó tiến hành một kích truy hồn. Nhưng lúc này nữ thích khách còn dừng lại quan sát mình. . . Chuyện này cũng quá buồn cười.
Khi Âu Dương đang suy nghĩ những chuyện này, Vân Sinh công chúa ở dưới mặt đất lại không ngừng quan sát Bì Vân Liệt, thế nhưng không biết vì sao, lúc này Vân Sinh công chúa lại phát giác Bì Vân Liệt này hình như không giống với trước kia.
Mọi người vào vào đây ủng hộ 4r trong thời kỳ khó khăn này
Đã có 4 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Hóng Heart