Yêu Cung Tác Giả: Minh Nguyệt Dạ Sắc
-----oo0oo-----
Chương 1107: Trọng tố chân thân (1)
Dịch: Nhóm Sói Già
Nguồn: VIP
Quan Mạc Ly nhìn lực lượng chậm rãi bay vào trong linh hồn thể của Âu Dương, sau đó bắt đầu đắp nặn cái đầu của cho Âu Dương, hắn biết, lực lượng kia là lực lượng bản chất nhất đến từ tiên giới, đó là thứ hắn chưa từng tiếp xúc.
- Mạc Ly lão đệ, nhìn thấy rồi chứ! Đây mới là siêu cấp cường giả!
Một vị bằng hữu của Quan Mạc Ly đi đến bên cạnh hắn, kỳ thực vừa rồi hắn đã nhìn ra, đồng dạng hắn cũng biết, đả kích Âu Dương mang đến cho Quan Mạc Ly là rất lớn.
Trước kia vị lão hữu của mình cái gì cũng không để ý, cảm thấy cái gì bày ra trước mặt hắn đã là siêu việt rồi, nhưng hiện giờ nhìn thấy tất cả mọi chuyện phát sinh trên người Âu Dương, sợ rằng khiến lão hữu của hắn minh bạch cái gì mới là cường giả chân chính. Nhưng hắn cũng không cảm thấy chuyện này có gì không tốt. Người ta có thể định ra mục tiêu cao hơn cho mình, nhưng nếu mục tiêu đó cao đến mức ngươi không thể nhìn thấy, kêu ngươi làm sao tiếp xúc?
Nếu như ban đầu Âu Dương vừa xuyên qua đã biết có chí cao vô thượng, định ra cho mình mục tiêu chí cao vô thượng, vậy hiện tại Âu Dương không chừng đã luân hồi chuyển thế mấy trăm lần, đổi tên là Âu A Ngưu gì đó, ở nơi nào đó trồng trọt....
Cho nên có câu nói rất hay, không nên ngay từ đầu định ra cho mình loại cao độ ngay cả nhìn, thậm chí là nghĩ cũng khó tưởng tượng, như vậy sẽ chỉ khiến mình cảm thấy phiền muộn.
Quan Mạc Ly không sai biệt lắm chính là như vậy, hắn định ra cho mình loại cao độ ngay cả nghĩ cũng không thể tưởng tượng. Câu nói này hoàn toàn không sai, cao độ của Âu Dương hắn có thể tưởng tượng được sao? Đương nhiên không thể, vậy mà hắn lúc nào cũng muốn vượt qua Âu Dương, chỉ điểm này đã nói lên hắn chỉ có thể là một vai phụ, chứ không phải diễn viên chính.
Lực lượng càng ngày càng cường đại từ trong thông đạo tiên giới đánh xuống, nhưng bất luận lực lượng này hoàn thành gia tốc cường đại trong thông đạo như thế nào, trở nên cuồng bạo như thế nào, khi tới trước mặt linh hồn hỏa diễm của Thứ Kiêu Cung đều biến thành con mèo nhỏ ngoan ngoãn, sau đó bị linh hồn hỏa diễm bao vây, đưa vào trong thân thể Âu Dương.
Âu Dương không cần tìm lão bằng hữu nào hỗ trợ thủ hộ mình, bởi vì Thứ Kiêu Cung còn đáng tin hơn bất cứ lão bằng hữu nào. Lão bằng hữu ngươi còn lo lắng có thể đâm một đao sau lưng, còn Thứ Kiêu Cung thì không cần lo lắng chuyện này.
Chỉ trong nháy mắt, Âu Dương đã lơ lửng giữa không trung, trong thân thể hoàn toàn dùng hỏa diễm cấu thành đã xuất hiện huyết nhục, chỉ có điều lúc này huyết nhục nhìn qua giống như loại cuồng nhân tách rời trong phim kinh dị.
Hiện tại người đứng từ xa có thể thấy rõ các loại tim gan phổi của Âu Dương, hơn nữa còn có từng đường huyết quản không ngừng đắp nặn ra. Tràng diện như vậy, phỏng chừng sau khi người bình thường nhìn thấy cũng không dám ăn cơm nữa.
Cũng may hiện tại ở đây căn bản không có người bình thường. Nhiều cường giả như vậy xuất hiện ở đây, Đại Vận sớm đã hoàn toàn bao vây phủ nguyên soái, đương nhiên, cũng chỉ dám bao vây, bọn họ không dám xông vào, nơi này tùy tiện lôi ra một người, phỏng chừng chỉ cần phất tay cũng đủ biến Đại Vận thành phế tích.
Bách tính bình thường ở xa chỉ có thể nhìn thấy huyết sắc kiêu bay lượn khắp bầu trời và các cường giả Chân Linh Giới rất phong tao mở ra các loại quang hoàn bị huyết sắc kiêu từ trên trời ép xống đất.
Đây cũng không phải dân chúng có thiên lý nhãn, chủ yếu là vì đám người nào quá phong tao, quang hoa trên người bọn họ biến thành đủ loại hư ảnh. Hư ảnh này chỉ cần không phải người mù, ở ngoài mười dặm đều có thể thấy rõ, cho dù bách tính bị ngăn cản bên ngoài cũng có thể nhìn thấy rõ ràng. Ngược lại lúc này Âu Dương đang ở trung tâm, trên người hắn không có quang hoàn phong cách như vậy, cho nên trở thành đối tượng bị lãng quên.
- Lấy tiên linh lực hoàn thành trọng tố thân thể cần sức mạnh như thế nào?
Quan Mạc Ly thầm nghĩ, hắn biết. Phi Tiên phải chuyển hoán ý chí lực trong thân thể thành tiên linh lực, nhưng bất luận chuyển hoán như thế nào tuyệt đối cũng không có khả năng hoàn toàn dùng lực lượng để ngưng tụ ra thân thể của mình như Âu Dương.
Chiêu thức ấy của Âu Dương hầu như là hóa mục náy thành thần kỳ, hắn hoàn toàn chuyển hóa thiên địa lực, từ hư vô chuyển thành thực thể, sau đó thực thể này lại từ hình thái lực lượng chuyển hoán thành hình thái sinh vật, một loạt chuyển biến này không chỉ thể hiện cường đại của Âu Dương, đồng thời cũng nói lên sự tinh diệu của linh hồn hỏa diễm.
Nếu như không có linh hồn hỏa diễm, Âu Dương tuyệt đối không thể làm được điểm này. Trọng tố chân thân bình thường đương nhiên không phải như Âu Dương. Cường giả bình thường trọng tố chân thân đều cần một vật dẫn, ví dụ như củ sen, khúc gỗ nào đấy làm vật dẫn thân thể của mình, sau đó cho linh hồn bám vào phía trên, lấy linh khí kích hoạt những vật dẫn này trở thành thân thể của mình.
Trên thực tế Âu Dương cũng xem như dùng vật dẫn, chỉ có điều vật dẫn này của hắn có chút biến thái, hắn lấy linh hồn hỏa diễm trong thân thể mình làm vật dẫn, hoàn toàn kích hoạt linh hồn hỏa diễm để linh hồn hỏa diễm trở thành thân thể của mình.
- Ta làm như vậy có phải quá biến thái không?
Âu Dương thầm nghĩ trong lòng. Hắn biết, một khi thân thể của hắn hoàn thành, như vậy hắn hầu như biến thành biến thái của phượng hoàng nhất tộc. Hắn sở hữu hỏa diễm vật dẫn, chỉ cần hỏa diễm không tắt, hắn sẽ sống lại vô hạn như phượng hoàng. Thậm chí linh hồn của Âu Dương còn đáng sợ hơn phượng hoàng.
Phỏng chừng cho dù là linh hồn của Minh Phượng địa ngục trước kia tuyệt đối cũng không cường đại bằng linh hồn của Âu Dương, linh hồn cường đại phối hợp với thân thể bất diệt do linh hồn hỏa diễm cấu thành, chẳng khác nào đã tiếp cận vô địch.
Đương nhiên vẫn còn khoảng cách so với vô địch chân chính. Chí ít Âu Dương không cho rằng sau khi mình đại thành có thể đánh thắng Thiên Vương.
Nếu nói Âu Dương không có tự tin về cái gì, chủ yếu là về cảnh giới. Nói trắng ra tất cả vẫn là chênh lệch cảnh giới. Thiên Vương lần này ngủ say, sau khi hắn tỉnh dậy chắc chắn là chí cao vô thượng trong truyền thuyết. Cho dù Âu Dương sở hữu linh hồn bất diệt thể nhưng cuối cùng vẫn yếu hơn Thiên Vương một bậc về cảnh giới. Chính sự chênh lệch này trong đối kháng chân chính sẽ trở thành mấu chốt bại trận cuối cùng của Âu Dương.
- Ta cách chí cao vô thượng chỉ còn một bước, nhưng ta theo đuổi nhiều năm như vậy, cuối cùng vẫn không biết cái gì mới là chí cao vô thượng, thực sự là buồn cười!
Tận đáy lòng Âu Dương tự cười nhạo mình.
Kỳ thực hắn cũng không biết, Thiên Vương chí cao vô thượng không dài bằng thời gian hắn truy tìm? Nếu lấy thân hóa đạo thật sự đơn giản như vậy, vậy trên tiên giới không phải còn xuất ra các loại thế giới XX gì đó? Sau khi ngủ một giấc chí cao vô thượng, mọi người phân ra phân quản thiên địa, ngươi phân quản phía nam, ta phân quản phía bắc, đến cuối cùng người nào cũng là lãnh chúa.
Nếu thật sự như vậy, vậy Âu Dương cũng không cần làm chí cao vô thượng gì đó nữa, ở hạ giới người có thể ngưu bức cướp giật trên đường phố lại làm một trưởng trấn, chuyện này thật sự không chịu nổi.
Mọi người vào vào đây ủng hộ 4r trong thời kỳ khó khăn này
Đã có 4 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Hóng Heart
Yêu Cung Tác Giả: Minh Nguyệt Dạ Sắc
-----oo0oo-----
Chương 1108: Trọng tố chân thân (2)
Dịch: Nhóm Sói Già
Nguồn: VIP
Cho nên chí cao vô thượng từ trình độ nào đó có lẽ là độc nhất vô nhị, cái này cũng giống như thiên địa trong tiểu thuyết hồng hoang đã nói, đó mới là chí cao vô thượng. Nhưng vấn đề lại xuất hiện, tình huống hiện tại chính là Thiên Vương tỉnh lại chính là chí cao vô thượng, còn Âu Dương tiếp tục truy tìm, cuối cùng có thể cũng là chí cao vô thượng, hai chí cao vô thượng này làm sao lấy thân hóa đạo?
Âu Dương suy đoán, phỏng chừng hai bọn họ đến cuối cùng vẫn phải đánh một trận tử chiến, sau đó người thắng mới có thể tôn hóa . . . Không phải tiểu thuyết đều viết như vậy sao. . .
Âu Dương thừa nhận suy nghĩ của mình có chút rối loạn, trên thực tế hắn cũng chưa từng nghĩ đến lấy thân hóa đạo gì đó, thiên đạo làm cái gì cũng không được thì có gì hay?
So với làm cái đó, Âu Dương rất hi vọng Thiên Vương trùng kích thất bại, sau đó chết một cách khó hiểu, như vậy ngay cả thiên đình mình cũng không cần đánh, phỏng chừng Khâu Vân Bình nhất thời sẽ giống như một con rùa lẩn ra ngoài biển. Ngươi chỉ cần chỉ lên bầu trời hải ngoại mắng mẹ hắn không biết quản lý hắn. Sở dĩ đám người Khâu Vân Bình dám hống hách như vậy, không phải vì có Thiên Vương làm chỗ dựa phía sau? Nói trắng ra bọn họ chính là ông chủ nhỏ, Thiên Vương mới là ông chủ lớn, mới là ông chủ thật sự của bọn họ. Chỉ cần ông chủ lớn không chết, ông chủ nhỏ có chết bao nhiêu cũng không có gì.
Nếu Thiên Vương có thể có thành tựu chí cao vô thượng. Đến lúc đó không phải chỉ vung tay có thể khiến bọn họ sống lại. Có lẽ chính vì nguyên nhân này mới khiến thiên đình biết rõ không làm gì được Âu Dương vẫn tiếp tục truy đuổi Âu Dương đến cùng.
Nói trắng ra là bọn người kia đã bị Thiên Vương hoàn toàn lừa dối, đây là bọn họ muốn biểu thị lòng trung thành với Thiên Vương, trước khi Thiên Vương sống lại. Lúc này ai biểu thị tốt, đến lúc đó càng thêm ngưu bức.
Đây hiển nhiên là lót đường cho tương lai.
Cùng với lực lượng không ngừng bay vào trong thân thể, lúc này tất cả nội tạng của Âu Dương đã hoàn toàn hoàn thành đắp nặn, hiện giờ nhìn Âu Dương vô cùng cổ quái. Đầu hắn đã hoàn thành đắp nặn, đầu và hai chân đã là thân thể huyết nhục.
Còn nội tạng cũng là huyết nhục cấu thành, hiện tại nhìn qua chính là một cảnh tượng kỳ quái. Đầu và hai chân hắn đã tồn tại, nhưng tất cả huyết quản và nội tạng đều đang được bao trùm trong một quầng sáng hồng sắc. Điều khiến người ta không giải thích được chính là cùng với từng đạo quang mang bay vào bên trong, thân thể nửa người này không ngừng sinh trưởng các loại huyết nhục.
- Kiềm chế một chút, đừng để ta biến thành Áo Đặc Man. . .
Âu Dương thầm nói với huyết sắc kiêu, gia hỏa này hiển nhiên chơi rất vui vẻ, nhưng ngươi chơi gì thì chơi, cũng đừng chơi thêm thứ gì lên người ta, nếu không đến lúc đó ta biết tìm ai khóc than.
Cũng may huyết sắc kiêu cũng không biết Áo Đặc Man là cái gì, cho nên khi nó bang trợ Âu Dương trọng tố thân thể hoàn toàn là dựa theo trạng thái vốn có của Âu Dương, cùng với các loại lực lượng của tiên giới không ngừng tiến vào trong thân thể Âu Dương, chỉ chốc lát thân thể Âu Dương đã gần như hoàn thiện.
- Trọng tố thân thể như vậy quả thật là lần đầu tiên nhìn thấy!
Bì Tu Văn nhìn Âu Dương trọng tố thân thể, hắn thậm chí đang suy nghĩ, nếu như dùng phương pháp như vậy trọng tố thân thể của mình, vậy mình có thể trực tiếp mọc cánh phi tiên hay không?
Bì Tu Văn suy nghĩ quá nhiều, sợ rằng thân thể này chỉ có một mình Âu Dương mới có thể chân chính làm ra. Vì sao? Thứ nhất, chính là linh hồn hỏa diễm làm vật dẫn thân thể, trừ phi ngươi có thể hoàn mỹ khống chế linh hồn hỏa diễm, bằng không, linh hồn còn chưa bay vào thân thể đã bị đốt thành tro tàn.
Bì Tu Văn còn bỏ qua một điểm, chính là mỗi đạo lực lượng Thứ Kiêu Cung khống chế đều sở hữu trình độ có thể trực tiếp đề cao một người đến Phi Tiên, lực lượng khủng khiếp như vậy, hắn không cần toàn bộ, chỉ cần một đạo, hiện tại đã có thể cho ngươi trình diễn màn mọc cánh phi tiên rồi.
Bì Tu Văn quá coi thường trình độ đáng sợ của thân thể Âu Dương hiện tại, hiện giờ thân thể của Âu Dương trên cơ bản đã dung hợp với thiên địa, thân thể như vậy làm sao có thể để một người chỉ sở hữu tam phương ý chí như Bì Tu Văn thúc đẩy?
Người thế nào dùng thân thể thế ấy, điểm này Bì Tu Văn hiển nhiên bỏ qua. Nhưng hắn có bỏ qua hay không cũng không có vấn đề, bởi vì không có mấy người dám ném mình vào trong luân hồi, sau đó một lần nữa đắp nặn thân thể tan vỡ như Âu Dương. Cũng chính vì Âu Dương biết mình sở hữu linh hồn hỏa diễm mới dám làm như vậy, đổi thành linh hồn của những người khác có thể bay ra khỏi luân hồi hay không cũng không ai biết. . .
Bì Tu Văn bất luận ước ao cỡ nào, bởi vì vấn đề tu vi, cả đời này của hắn cũng không thể sở hữu thân thể như Âu Dương, cho nên hắn nhiều nhất cũng chỉ có ước ao mà thôi.
- Như vậy đánh vỡ thân thể của chính mình, sau đó trọng tố thân thể có thể khiến linh hồn hỏa diễm của ta trở nên mạnh hơn! Nếu trong thiên địa có một loại công pháp từ khi bắt đầu tu luyện sẽ không ngừng phá hủy thân thể của mình, sau đó trọng tố thân thể cho mình thì sẽ mạnh như thế nào.
Âu Dương rất vô sỉ nghĩ, nhưng hắn cũng không tỉ mỉ ngẫm lại, trọng tố thân thể đơn giản như vậy sao? Hắn có thể trọng tố thân thể là bởi vì hắn sở hữu Thứ Kiêu Cung và linh hồn hỏa diễm bảo hộ, muốn dựa theo suy nghĩ giống như Âu Dương tu luyện, trừ phi người này sở hữu ánh sáng rực rỡ hơn Âu Dương.
Chân thân không ngừng ngưng thực, chỉ trong chốc lát, thân thể Âu Dương hầu như đã toàn bộ ngưng thực. Lúc này Âu Dương cảm giác mình giống như hồ lô từ trong bình hồ lô nhảy ra, toàn thân tràn đầy các loại lực lượng, nếu không phải vì hiện tại hắn không mặc quần áo, Âu Dương thậm chí có dự định bày ra mấy tư thế tạo hình.
- Phụt!
Một ngụm trọc khí từ trong miệng Âu Dương phun ra, sau đó nguyệt sắc trường bào bỗng nhiên xuất hiện trên người Âu Dương, che đậy thân hình trần truồng của hắn. Âu Dương nắm chặt hai tay, hắn minh bạch, tiến bộ lần này của mình sợ là đã đạt được trình độ cách chí cao vô thượng một bước chân, hoặc là nói hiện tại mình kỳ thực đã bước vào chí cao vô thượng. Thân thể cấp chí cao vô thượng, nhưng lại chưa có lực lượng của chí cao vô thượng.
- Bế!
Âu Dương chỉ tay lên bầu trời, thông đạo trên bầu trời trực tiếp bị khép kín. Âu Dương nhìn thông đạo tiên giới đóng lại, hắn mỉm cười, lúc này hắn gần như có lực lượng của Tiên Đế, cách trạng thái đỉnh phong của mình không còn xa. Mặc dù thân thể cường đại đến cực hạn, nhưng mình không phải loại nhân vật dựa vào thân thể chiến đấu.
Thứ cường đại nhất của mình chính là cây cung của mình, mình không phải kẻ ngu si bất cứ lúc nào cũng xông lên ngươi một quyền ta một kiếm đối chọi. Theo Âu Dương thấy, loại chuyện đối chọi này chỉ diễn ra trong trò chơi điện tử. Cường giả chân chính chiến đấu không dám dễ dàng chiến đấu sát người, dù sao công kích của mọi người cũng quá mạnh mẽ, hậu quả sau khi ngươi trúng một quyền của ta sợ rằng chính là bỏ mạng.
Mọi người vào vào đây ủng hộ 4r trong thời kỳ khó khăn này
Đã có 5 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Hóng Heart
Yêu Cung Tác Giả: Minh Nguyệt Dạ Sắc
-----oo0oo-----
Chương 1109: Bánh răng thời đại
Dịch: Nhóm Sói Già
Nguồn: VIP
- Chư vị nhìn đủ rồi chứ!
Âu Dương mỉm cười nhìn những cường giả cấp ý chí. Cách đây không lâu cường giả như vậy chỉ là có thể là tồn tại mình mình ngưỡng vọng, nhưng hiện giờ ngay cả tư cách ngưỡng vọng mình, bọn họ cũng không có.
Nghe thấy lời nói của Âu Dương, mọi người ở đây hiển nhiên đều sửng sốt. Khi người khác trọng tố chân thân nghe nói đều tìm một chỗ vắng vẻ, lén lút tiến hành, nhưng người quang minh chính đại tiến hành dưới sự vây xem của vô số cường giả như Âu Dương tuyệt đối là người thứ nhất.
Mặc dù Âu Dương căn bản không sợ những người này, nhưng bị người ta xem là gấu trúc trong vườn bách thú cũng không có tốt đẹp gì.
Bị người khác quan sát lâu như vậy, Âu Dương rất không sảng khoái, hắn lại vốn không có tính tình dễ chịu. Nếu như ở nơi khác khác, hiện tại hắn đã sớm làm thịt đám người này rồi, chỉ vì những người này đều đến từ nhà cũ của mình, nếu không hiện tại cũng không có mấy người sống sót.
Đám người này cũng nghĩ tới, nhìn người ta trọng tố chân thân như vậy là một chuyện không hay. Lúc này bọn họ cũng ý thức được Âu Dương không làm thịt bọn họ đã là nể mặt bọn họ lắm rồi.
Lúc này ngoại trừ Bì Tu Văn có quan hệ cùng nhất mạch với Âu Dương, những người khác đều quay đầu lẩn vào trong Chân Linh Giới biến mất.
Bì Tu Văn không đi, bởi vì Âu Dương trên cơ bản được xem là lão tổ của hắn, hắn đương nhiên không sợ Âu Dương giết mình, nguyên nhân hắn không đi cũng là muốn xem xem có thể có được chỗ tốt gì từ trên người lão tổ Âu Dương hay không.
Lão tổ của mình được xem là vô địch thiên hạ trong truyền thuyết, hiện nay thật vất vả mới đụng phải, làm sao có thể không kiếm được thứ gì tốt. Như vậy thật không phù hợp với quy tắc bình thường.
- Tu Văn đúng không.
Âu Dương nhìn hậu bối của Bì gia, tên gia hỏa này tuyệt đối được xem là hậu bối của mình. Thời điểm mình và Bì Ba giết địch trên chiến trường sợ rằng cách thời đại bọn họ sinh ra đã mấy nghìn năm.
- Lão tổ!
Lúc này Bì Tu Văn cũng không dám lấy tiền bối gì đó xưng hô với Âu Dương, bất luận là quan hệ của Âu Dương với Bì gia, hay thân phận của Âu Dương ở Vạn Tiên Sơn, hắn gọi một tiếng "Lão tổ" hoàn toàn không thua thiệt.
Âu Dương khẽ gật đầu, sau đó nhìn Bì Tu Văn nói:
- Ta vốn tưởng rằng mấy nghìn năm nay Vạn Tiên Sơn nhân tài suy tài, hiện tại xem ra địa vị của Vạn Tiên Sơn tại Chân Linh Giới cũng không kém.
Âu Dương nói không sai, Bì Tu Văn đã sở hữu tam phương ý chí, cách mọc cánh phi tiên không còn xa. Nếu có một cường giả như vậy tọa trấn Vạn Tiên Sơn, người bình thường muốn động đến Vạn Tiên Sơn tuyệt đối không có khả năng.
- Lão tổ nói phải, nhưng....
Bì Tu Văn nghe thấy câu nói của Âu Dương gật gật đầu, sau đó mặt lộ khổ sắc nói:
- Đáng tiếc Vạn Tiên Sơn ta gần nghìn năm không xuất ra cường giả, mà đệ tử. . .
Bì Tu Văn còn chưa nói xong Âu Dương cũng đã minh bạch ý tứ của Bì Tu Văn.
Ý tứ của Bì Tu Văn chính là muốn nói với Âu Dương, hiện nay Vạn Tiên Sơn có thể nói là nhân tài tàn lụi, một khi hắn mọc cánh phi tiên, như vậy Vạn Tiên Sơn sợ là sẽ phiền phức.
Nếu như đặt ở trước đây, Âu Dương nhất định sẽ tìm cách bang trợ Vạn Tiên Sơn vượt qua cửa ải khó khăn này, nhưng hiện nay thời gian quá ít, Âu Dương từ lâu đã không còn là Âu Dương trước đây. Hiện giờ Âu Dương đã nhìn tất cả với ánh mắt phai nhạt. Âu Dương biết, nếu Vạn Tiên Sơn đến cuối cùng thực sự suy tàn, vậy bất luận hắn nỗ lực như thế nào cũng vô dụng. Hắn không có thể mãi mãi bảo vệ Vạn Tiên Sơn, nếu như để Vạn Tiên Sơn biết phía sau bọn họ có một lão tổ không gì không làm được như vậy, như vậy sau này bọn họ còn có thể xuất hiện người cường đại hay sao?
- Thời đại không ngừng luân chuyển, không ai có thể chống cự luân chuyển của thời gian, ta cũng vậy.
Âu Dương lắc đầu tiếp tục nói:
- Nhưng ta khuyên ngươi hiện tại đừng suy nghĩ đến chuyện mọc cánh phi tiên, lúc này tiên giới còn hỗn loạn hơn Chân Linh Giới, đại chiến hết sức căng thẳng. Cho dù là Tiên Đế, Tiên Tôn mỗi ngày cũng tử thương vô số, nơi đó đã không còn là thế giới bình yên, nó đã biến thành địa ngục.
Âu Dương nói không sai, ngay khi Thiên Vương xuất hiện, không biết nơi đó cuối cùng sẽ bị đánh thành thế nào.
- Lão tổ nói phải!
Bì Tu Văn cung kính nói. Hắn minh bạch Âu Dương không thể lấy lý do này lừa gạt hắn, cho nên hắn ghi nhớ lời nói của Âu Dương. Nhưng bọn họ lại bỏ qua một việc, ngay cả Âu Dương cũng quên.
Đó chính là Bì Tu Văn muốn mọc cánh phi tiên cũng không phải chuyện một sớm một chiều. Trong mắt Âu Dương từ tam phương ý chí đến tứ phương ý chí, sau đó lại mọc cánh phi tiên cần lực lượng rất ít, hắn tiện tay có thể làm được, nhưng đối với Bì Tu Văn mà nói, sợ là cần mấy chục năm.
Mấu chục năm, lúc này sợ rằng Thiên Vương sớm đã đi ra, mà thắng bại giữa Âu Dương và Thiên Vương cũng đã được phân định, đến lúc đó hoặc là Thiên Vương đánh tiên giới sụp đổ tan rã, cuối cùng ngay cả tiểu thế giới, trung đẳng thế giới đều tan vỡ, sau đó để Thiên Vương một lần nữa khai thiên tích địa, trọng tố một vũ trụ mới.
Hoặc là mũi tên của Âu Dương tiêu diệt Thiên Vương, sau đó dựa theo những lời đã nói với Minh Hậu trước kia, để Thiên Vương một lần nữa chuyển thế luân hồi. Chỉ có hai loại khả năng này, tuyệt đối không tồn tại biện pháp trung lập.
Tín niệm khác nhau, chuẩn xác mà nói tín niệm của Âu Dương và Thiên Vương khác nhau. Thiên Vương chính là phái tân thời, hắn muốn thành lập một thời đại mới, còn Âu Dương chính là phái bảo thủ, Âu Dương cảm thấy thời đại này đã rất tân thời, không cần đổi mới nữa....
Hai tín niệm vô cùng vô vị. Nếu để người khác biết tín niệm của hai người, không biết hai người này còn có thể tiếp tục liều mạng chiến đấu nữa không.
Bọn họ đánh lâu như vậy cuối cùng đều là vì có nên thành lập một thế giới đổi mới hơn không thôi....
- Yên tâm đi, cho dù sau này ta ngã xuống, với thể diện của ta vẫn có thể bảo vệ Vạn Tiên Sơn và sinh tồn của các ngươi với Thiên Vương.
Trên mặt Âu Dương mang theo vẻ tươi cười chỉ có hắn mới hiểu được.
Âu Dương kỳ thực đã suy nghĩ tới một loại dự định xấu nhất, đó chính là mình chết trong tay Thiên Vương, nhưng cho dù thất bại, Âu Dương tin tưởng Thiên Vương cũng sẽ để mình thất bại có tôn nghiêm. Dù sao trong mắt Thiên Vương, Âu Dương là đối thủ duy nhất của hắn.
- Nếu ta thất bại, có lẽ bảo vệ tính mệnh của thân nhân bằng hữu với Thiên Vương không khó!
Âu Dương nghĩ như vậy, nếu như Thiên Vương nói với mình bảo vệ thiên đình, Âu Dương cũng sẽ đáp ứng, đây cũng xem như một loại tôn trọng của mình với đối thủ. Tôn trọng đối thủ của mình chẳng khác nào tôn trọng mình, điểm này cường giả như bọn họ đều biết.
Đạt được cấp bậc như bọn họ, không ai biết mình có thể thắng hay không. Cho dù là Thiên Vương sống lại, hắn cũng không dám nói mình trăm phần trăm có thể tiêu diệt Âu Dương.
- Ta gánh vác quá nhiều trách nhiệm, đây có thể chính là chỗ khác biệt giữa ta và Thiên Vương...
Mọi người vào vào đây ủng hộ 4r trong thời kỳ khó khăn này
Đã có 4 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Hóng Heart
Yêu Cung Tác Giả: Minh Nguyệt Dạ Sắc
-----oo0oo-----
Chương 1110: Phụ tử thất bại
Dịch: Nhóm Sói Già
Nguồn: VIP
Âu Dương biết, từ một phương diện nào đó mà nói mình không thể thua, bởi vì một khi hắn thua, như vậy cuối cùng sẽ có kết cục như thế nào cũng không ai biết.
- Ở đây quá rối loạn, Tu Văn, ngươi ở đây khôi phục một chút, hiện nay lực lượng của ta còn chưa đạt đến đỉnh phong, nếu tùy tiện sử dụng sẽ phá hủy thế giới này!
Âu Dương nhìn phủ nguyên soái đã bị linh hồn hỏa diễm của mình thiêu cháy, quay sang nói với Bì Tu Văn.
Âu Dương thật không ngờ, khi hắn nói ra những lời này Bì Tu Văn đã toát mồ hôi lạnh. Đây không phải trạng thái mạnh nhất sao? Thế này còn chưa hồi phục trạng thái đỉnh phong? Bì Tu Văn biểu thị mình có chút khó lý giải.
Nhưng Bì Tu Văn cũng không nói gì thêm, bắt đầu vận dụng lực lượng của mình khống chế đại địa bắt đầu biến hóa, chỉ trong chốc lát, phủ nguyên soái bị phá hủy khôi phục nguyên dạng.
Kiến tạo một phủ nguyên soái một lần nữa, đối với bách tính bình thường mà nói tuyệt đối rất tốn thời gian và công phu, nhưng đối với cường giả sở hữu tam phương ý chí như Bì Tu Văn này lại chỉ cần khẽ động tay mà thôi.
Bì Khánh Phong bên cạnh, nhìn Âu Dương lúc này đã khôi phục chân thân, trong mắt hắn mang theo vẻ sùng bái nồng đậm. Hắn đương nhiên biết thân phận của Âu Dương, chỉ có điều trước đây chỉ là suy đoán, còn hiện tại đã thật sự tin.
Cường giả giống như thần linh này lại lần thứ hai trở về tiểu thế giới, còn ở trong Bì gia bọn họ một thời gian dài như vậy, làm sao có thể không khiến hắn kích động.
Âu Dương chỉ gian phòng phía sau mình nói:
- Bì Vân Liệt, ta biết ngươi đã tỉnh, ra đi!
Khi Âu Dương vừa dứt lời, sắc mặt Bì Khánh Phong có chút xấu xí.
Lúc này lão tổ Bì gia Bì Tu Văn đang ở chỗ này, nếu như để Bì Tu Văn biết mình nuôi dưỡng ra một nhi tử ăn chơi trách táng như vậy, Bì Tu Văn có thể không giận dữ trực tiếp đập chết nhi tử của mình sao? Bì Khánh Phong hoàn toàn không chút nghi ngờ khả năng phát sinh chuyện này. Đừng thấy ở trước mặt Âu Dương, Bì Tu Văn nhu thuận như một con mèo nhỏ, trên thực tế tính cách ngoan độc của Bì Tu Văn được ghi chép rất rõ ràng. Bì Tu Văn hoàn toàn không nương tay với những ác nhân bên ngoài, nếu như biết nhà mình có một kẻ như vậy, Bì Vân Liệt còn có thể sống được sao?
- Kẽo kẹt. . .
Tiếng cửa phòng vang lên, Bì Vân Liệt từ trong phòng đi ra. Lúc này Bì Khánh Phong thân là phụ thân của Bì Vân Liệt liếc mắt đã nhận ra, đây tuyệt đối là nhi tử của mình. Con hắn hắn đương nhiên lý giải, trước kia khi Âu Dương đang chiếm cứ thân thể của Bì Vân Liệt, Bì Khánh Phong có thể nhìn ra sự khác nhau từ ánh mắt.
Hiện tại nhi tử trở về, hắn đương nhiên cũng có thể nhìn ra. Nhãn thần của Âu Dương chính là loại nhãn thần cao cao tại thượng của thần linh, còn nhãn thần của Bì Vân Liệt lại mang theo một loại cảm giác uể oải. Đây mới là nhi tử của Bì Khánh Phong hắn, đây mới là nhãn thần của Bì Vân Liệt thật sự.
- Tiền bối. . .
Bì Vân Liệt quay sang vấn an Âu Dương, Bì Khánh Phong đứng bên cạnh nhìn thấy dáng dấp nfy của nhi tử cũng sửng sốt, hắn nhìn ra, nhi tử của hắn đã vẻ thay đổi.
- Chuyện của ngươi để buổi tối hãy nói.
Âu Dương phất phất tay với Bì Vân Liệt, sau đó nhìn thoáng qua Bì Khánh phong. Dù sao hắn cũng từng chiếm cứ thân thể của Bì Vân Liệt, đối với chuyện của Bì Vân Liệt hắn cũng biết bảy tám phần. Hắn cũng minh bạch, nguyên nhân Bì Vân Liệt trở thành như vậy phần lớn là do bản thân gia hỏa này, nhưng cũng không thể loại bỏ loại phương thức giáo dục bỏ mặc của phụ thân Bì Vân Liệt là Bì Khánh Phong.
Từ nhỏ đến lớn, Bì Vân Liệt muốn cái gì, Bì Khánh Phong đều sẽ lựa chọn cho hắn cái đó. Chuyện này cũng đơn giản. Bì Khánh Phong chỉ có một đứa con này, mà mẫu thân hài tử lại qua đời sớm, Bì Khánh Phong đương nhiên rất thương yêu. Nhưng hắn lại bỏ qua một điểm, thỏa mãn quá nhiều như vậy chỉ có thể khiến nhi tử càng thêm rơi xuống.
Hơn nữa Bì Khánh Phong cũng không xứng là phụ thân, từ nhỏ đến lớn cách giáo dục của hắn đối với Bì Vân Liệt nhiều nhất là đánh chửi. Trong mắt hắn đây là phương thức giáo dục tốt nhất, nhi tử không nên thân đánh chửi đến khi hắn thành người hữu dụng. Không biết cách làm như vậy lại khiến Bì Vân Liệt từ nhỏ đã thiếu thốn tình thương của mẹ càng thêm phản nghịch, càng muốn làm trái lại suy nghĩ của phụ thân. Dưới hoàn cảnh quỷ dị như vậy, Bì Vân Liệt có dáng dấp như hiện nay cũng là chuyện dễ hiểu.
Âu Dương chiếm cứ thân thể của Bì Vân Liệt năm ngày, năm ngày đó Bì Vân Liệt bị nhốt trong thế giới bóng tối. Ban đầu hắn tưởng mình đã chết, bắt đầu sám hối những chuyện mình đã làm, sau dó Âu Dương xuất hiện, hắn mới minh bạch, mình không phải chết thật, còn có cơ hội sống lại. Điều này khiến hắn mừng rỡ như điên.
Nhưng Bì Vân Liệt cũng xem như đã chết một lần, trong thời gian qua hắn đã suy nghĩ rất nhiều, bao gồm cả chuyện mình làm người thất bại thế nào, bao gồm cả những chuyện hắn đã từng phạm lỗi, hắn đều nghĩ đến.
- Vâng!
Nghe thấy lời nói của Âu Dương, Bì Vân Liệt cũng không phản kháng mà chỉ im lặng cúi đầu. Con người chính là xấu xa như vậy, nếu như ngươi không chết một lần, ngươi sẽ không biết trước kia mình đã sống xấu xa thế nào.
Bì Vân Liệt hiển nhiên thuộc về loại này, chuyện lần này đối với Bì Vân Liệt mà nói tuyệt đối là một chuyện tốt, chí ít lúc này Bì Vân Liệt có thể minh bạch cái gì là đúng cái gì là sai.
Bì Tu Văn nhìn Bì Vân Liệt, hắn có thể xem như nhân vật cấp lão tổ tông của Bì Vân Liệt. Khi hắn nhìn thấy thân thể yếu ớt của Bì Vân Liệt, trong lòng bỗng nhiên bốc cháy tà hỏa đồng thời nhìn Bì Khánh Phong nói:
- Những đệ tử Bì gia khác đâu? Gọi ra đây!
- Chuyện này . .
Bì Khánh Phong nhắc tới chuyện này lại có chút phiền muộn, nói thật Bì gia truyền đến đời hắn chỉ còn lại nhất mạch Bì Vân Liệt, nếu như không phải như vậy, làm sao ngày nào hắn cũng khổ sở suy nghĩ chuyện của Bì Vân Liệt.
- Chuyện này cái gì!
Bì Tu Văn nhìn diện mạo chỉ hơn hai mươi tuổi, nhưng hắn xác thực chính là lão tổ Bì gia, lúc này quát hỏi Bì Khánh Phong đương nhiên hoàn toàn không có áp lực.
- Bì gia đến đời này chỉ còn lại một nhất mạch này . . .
Bì Khánh Phong biết, khi hắn nói ra những lời này khẳng định sẽ bị ăn mắng. Sự chung tình của Bì Khánh Phong có thể khiến rất nhiều người bội phục gọi hắn một tiếng đàn ông. Nhưng đây cũng là sai lầm lớn nhất đời hắn.
Hắn không giống với Âu Dương , Âu Dương dù thế nào cũng chỉ đơn độc một mình, cũng không có gia tộc gì, không cần truyền thừa gì, hơn nữa trọng yếu nhất là Âu Dương là tồn tại bất tử, hắn nghĩ thế nào thì là thế ấy. Nhưng Bì Khánh Phong thì sao? Bì Khánh Phong chính là gia chủ Bì gia, an cư truyền thừa đều dựa vào hắn, nhưng hắn lại không biết liêm sỉ kêu cái gì là, lão tử cự tuyệt làm loại ngựa đực đó.
Hắn cũng quá không giác ngộ, chẳng lẽ hắn không biết thân là một gia chủ, chuyện hắn phải làm không phải là cùng vợ thề non hẹn biển, mà là làm sao mở rộng nhất mạch?
Mọi người vào vào đây ủng hộ 4r trong thời kỳ khó khăn này
Đã có 4 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Hóng Heart
Yêu Cung Tác Giả: Minh Nguyệt Dạ Sắc
-----oo0oo-----
Chương 1111: Ngựa đực mới là vương đạo (1)
Dịch: Nhóm Sói Già
Nguồn: VIP
Chuyện như vậy xảy ra trên người Bì Khánh Phong cũng đủ quỷ dị. Nói một cách khác, nếu như là một hoàng đế nào đó, cho dù hắn có yêu một nữ tử như thế nào đi nữa, cuối cùng hắn cũng phải kết hôn với rất nhiều phi tần.
Đây không phải chuyện hắn muốn làm, nhưng hắn phải làm như vậy, bởi vì hắn nên vì truyền thừa của hoàng gia mà nỗ lực làm ngựa đực. Chúng ta chỉ cần nhìn thấy các ngựa đực trở thành hoàng đế vui vẻ hưởng lạc là có thể biết hoàng đế luôn kêu gào mình rất chung tình đó kỳ thực chính là chủ nhân của mấy nghìn hậu cung.
Còn Bì Khánh Phong thì sao? Gia hỏa này cũng kêu gào mình rất chung tình, hắn cũng làm như vậy. Cũng rất đàn ông, nhưng chính vì như vậy lại khiến Bì gia bọn họ hầu như bước lên con đường vạn kiếp bất phục. Nếu như không có sự xuất hiện của Âu Dương, có thể lúc này Bì Vân Liệt đã chết, truyền thừa của Bì gia bọn họ đến lúc này cũng cơ bản kết thúc. Một gia tộc lớn như vậy cuối cùng không phải vì bị người ta lật đổ, mà vì gia tộc không sinh ra được truyền thừa mà biến mất. . . Loại chuyện này phỏng chừng để Bì Tu Văn biết, có thể trực tiếp đập chết Bì Khánh Phong . . .
Được rồi, cho dù chúng ta giả thiết Bì Vân Liệt không chết, nhưng ngươi có nghĩ, ai biết Bì Vân Liệt có thể mắc chứng bệnh vô sinh hay không. Đây không phải thời đại tiên tiến, vô sinh chính là bi kịch cực điểm. Dưới tình huống như vậy, chúng ta đưa ra kết luận chính là, thân là người thừa kế của một gia tộc, ngươi tuyệt đối không thể chung tình, ngươi tuyệt đối phải làm ngựa đực! Ngựa đực mới là vương đạo. . . .Lúc này nhãn thần của Bì Tu Văn đã có thể giết người, nếu như không phải có Âu Dương ở đây hắn không tiện xuất thủ, lúc này phỏng chừng Bì Khánh Phong đã bị đập thành trái cà.
- Chuyện này để sau hãy nói, Tu Văn ngươi hãy kể cho ta biến hóa của Vạn Tiên Sơn những năm qua trước.
Đây cũng là Âu Dương cho Bì Khánh Phong một lối thoát, mặc dù hắn không cổ vũ cho loại ngựa đực gì đó, thế nhưng tốt xấu cũng để lại Bì Vân Liệt, chỉ cần chúng ta để Bì Vân Liệt trở thành ngựa đực thì tất cả không còn là vấn đề.
- Vâng! Lão tổ!
Bì Tu Văn liếc mắt nhìn Bì Khánh Phong, ý tứ kêu tiểu tử Bì Khánh Phong ngươi cứ đấy chờ, một lát nữa lão tử còn phải thu thập ngươi, sau đó đi theo Âu Dương tiến vào trong phòng.
Nhìn Bì Tu Văn rời đi, hai phụ tử rốt cuộc mới thở dài một hơi. Nhưng bọn họ đều minh bạch, chuyện này sợ rằng sẽ không dễ dàng trôi qua, Bì Tu Văn tuyệt đối sẽ tức giận, đây là điều không hề nghi ngờ, cũng may hiện tại có Âu Dương giúp bọn hắn, khiến Bì Tu Văn tạm thời bỏ qua.
- Phụ thân. . .
Bì Vân Liệt nhìn phụ thân mình, trải qua năm ngày suy nghĩ, hắn mới dần dần minh bạch mình đã sai lầm như thế nào.
- Đừng nói nữa, con đường của ngươi do ngươi lựa chọn, đi như thế nào cũng là ngươi quyết định. Ta không can thiệp.
Bì Khánh Phong liếc mắt nhìn nhi tử, hắn có thể nhìn ra chuyển biến trên người nhi tử, nhưng khoảng cách giữa hai cha con nhiều năm qua không thể dễ dàng tiêu tán, Bì Khánh Phong có thể nói như vậy đã là rất nể tình rồi.
Bì Khánh Phong xoay người rời đi, Bì Vân Liệt ngơ ngác đứng trên mặt đất, sau đó thở dài một hơi. Cho đến giờ phút này hắn mới hiểu được mình rốt cuộc thất bại nhiều thế nào, trong mắt phụ thân, hắn mãi mãi không thể xem là một hài tử tốt.
- Đa tạ tiền bối!
Bì Vân Liệt quay lại cửa phòng đóng cửa thi lễ. Lần này Âu Dương không chỉ cứu tính mạng của hắn, còn cho hắn một cơ hội làm lại cuộc đời, đây mới là nguyên nhân Bì Vân Liệt cảm tạ Âu Dương .
Làm xong động tác này, Bì Vân Liệt nhìn về phương hướng hoàng cung, phảng phất như nhớ tới cái gì, cuối cùng hắn thở dài một hơi, lắc đầu đi ra bên ngoài. Lúc này Âu Dương đã chiếm phòng hắn, hắn chỉ có thể tìm một nơi khác ở tạm, chờ Âu Dương rời đi sau đó trở về .
Trong phòng, Bì Tu Văn chậm rãi kể lại tất cả mọi chuyện phát sinh những năm gần đây của Vạn Tiên Sơn cho Âu Dương. Thì ra, sau khi Âu Dương mọc cánh phi tiên, lúc đầu còn có đám bằng hữu của Âu Dương tọa trấn Vạn Tiên Sơn, Vạn Tiên Sơn đương nhiên không có bất cứ vấn đề gì, nhưng cùng với linh khí của Chân Linh Giới càng lúc càng dồi dào, cuối cùng đám bằng hữu của Âu Dương đều hoàn thành mọc cánh phi tiên, tiến nhập tiên giới.
Nhưng cũng may truyền thuyết của Thần Tiễn được đời đời truyền lại, hơn nữa tại Chân Linh Giới thỉnh thoảng còn có thể nghe được một số tin đồn của Âu Dương tại tiên giới, điều này cũng khiến truyền thừa của Vạn Tiên Sơn có chiếu cố rất lớn.
Sau đó khi tiên giới truyền ra Âu Dương Thần Tiễn đã tuổi xế chiều, Vạn Tiên Sơn thực sự rối loạn một trận, thậm chí có không ít người đều cho rằng, mất đi Thần Tiễn, sau này Vạn Tiên Sơn sẽ triệt để xong đời.
Thời gian đó cũng là thời gian u ám nhất của Vạn Tiên Sơn ở Chân Linh Giới, xói mòn rất nhiều đệ tử, đệ tử bình thường không muốn bái nhập Vạn Tiên Sơn. Rất nhiều thế lực tiến hành một loạt đả kích với Vạn Tiên Sơn, thậm chí khi Vạn Tiên Sơn thê thảm nhất chỉ có không đến vạn người.
Phải biết rằng, cho dù trước kia Vạn Tiên Sơn linh khí thiếu thốn, số lượng đại đệ tử cũng hơn mười vạn thậm chí trên trăm vạn, vậy mà lúc đó chỉ có không đến vạn người.
- Sau đó làm sao phát triển?
Âu Dương biết, bình thường trong thời khắc nguy nan như vậy sẽ xuất hiện một nhân vật chính ngăn cơn sóng dữ, kéo tất cả trở về bình thường.
Lần này Âu Dương cũng không đoán sai. Lúc đó, Vạn Tiên Sơn xuất hiện nữ tông chủ thứ hai sau Mục Uyển, nàng tên là Quách Đình. Quách Đình trời sinh chính là một thiên tài tu luyện, từ sau khi tiến vào Vạn Tiên Sơn, một đường tu luyện rất thuận lợi, dùng một loại tốc độ gần như không thể tưởng tượng trở thành cường giả cấp ý chí, từ đó mới một lần nữa lấy lại địa vị của Vạn Tiên Sơn.
Một tông phái, nếu như không có một cường giả cấp ý chí tọa trấn, như vậy sẽ rất dễ trầm luân giống như Vạn Tiên Sơn. Sau khi Quách Đình xuất hiện, cục diện Vạn Tiên Sơn cũng dần dần trở nên tốt đẹp. Đáng tiếc nữ tử tên Quách Đình này cuối cùng không thể hoàn thành mọc cánh phi tiên, mà trong một lần Vạn Tiên Sơn chiến đấu sinh tử với người khác đã bất hạnh bỏ mình.
Sau khi có Quách Đình làm bước nệm, Vạn Tiên Sơn cũng dần dần khởi sắc, tới thời đại của Bì Tu Văn, mặc dù Vạn Tiên Sơn không dám so sánh với thời kì đỉnh phong của Âu Dương, nhưng cũng được xem là thế lực lớn ở Chân Linh Giới.
Đương nhiên, cũng không phải nói Vạn Tiên Sơn rơi xuống, thật sự khi Âu Dương còn ở Vạn Tiên Sơn, lúc đó Vạn Tiên Sơn quá ngưu bức.
Lúc đó Âu Dương ở Chân Linh Giới chính là thần. Tông phái của hắn chỉ có thể là thánh địa được mọi người chiêm ngưỡng, căn bản không có người nào dám vượt qua.
- Có thể truyền thừa tới bây giờ đã là không tồi!
Âu Dương cũng gật đầu. Hắn không phải loại người muốn cái gì cũng vĩnh viễn bất suy, Âu Dương cũng không cho rằng Vạn Tiên Sơn có thể vĩnh viễn truyền thừa. Đó là chuyện không hiện thực. Âu Dương đã từng nói, thế gian này chính là một quyển sách, mình không có khả năng viết hết quyển sách, mình có thể viết một trang nào đó trong quyển sách đã là đủ rồi.
Mọi người vào vào đây ủng hộ 4r trong thời kỳ khó khăn này
Đã có 5 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Hóng Heart