|
|
15-02-2009, 12:54 AM
|
|
Chà Tôn Thánh Quân
|
|
Tham gia: Jul 2008
Äến từ: Hạ Long City
Bà i gởi: 800
Thá»i gian online: 0 giây
Thanks: 0
Thanked 151 Times in 109 Posts
|
|
Hồi 105
ÄÆ¡n Äả Äá»™c Äấu
Tác giả: Tiêu Diêu Cùng Thần
Dịch giả: vivarichmount
Biên dịch: vivarichmount
Biên táºp: vivarichmount
Hiệu Ä‘Ãnh: vivarichmount
Convert sang Hán Việt & Anh Ngữ: kitjunior
Nguồn: Hoa nguyệt tao đà n
Trong chá»›p mắt, mÆ°á»i mấy tên trưởng lão và há»™ pháp của Thánh Tà Tông mau chóng chạy đến, trùng trùng vây kÃn lấy Lục Má»™ng Thần. Sau khi nghe tông chủ hô hoán, bá»n chúng tưởng rằng có đại sá»± gì, liá»n vá»™i chạy đến xem là chuyện gì, không ngá» kẻ lạ mặt chỉ là má»™t thiếu niên. Bá»n chúng cẩn tháºn dò xét, rốt cuá»™c má»›i phát hiện ra tu vi của tên thiếu niên nà y đã đạt đến Quy Thiên kỳ, Ä‘iá»u nà y tháºt khiến ngÆ°á»i ta phát lãnh.
Lãnh Thiên SÆ°Æ¡ng thấy toà n thể môn nhân đã đến thì báºt trà ng cuồng tiếu, rồi nói: “Ha ha ha! Lục Má»™ng Thần, ngÆ°Æ¡i Ä‘Æ¡n thân Ä‘á»™c mã đến đây, quả là đảm lược không nhá», khiến ta rất bá»™i phục. Tuy nhiên, Thánh Tà Tông chúng ta là m sao có thể để cho địch nhân ra và o nhÆ° không được? Hôm nay, ta nhất định phải khiến cho ngÆ°Æ¡i đến được mà không vỠđược. Chúng huynh đệ, tất cả cùng lên má»™t lượt, hãy băm nát hắn ra, ta tất sẽ có háºu thưởng!â€
Äám trưởng lão và há»™ pháp nghe thế thì láºp tức quát lên má»™t tiếng, nhất tá» rút binh khà chuẩn bị phát Ä‘á»™ng công kÃch. Chợt có má»™t tiếng kêu kinh hãi vang lên, thì ra là Diệu Nhiên, nà ng vá»™i vã nhìn Lãnh Thiên SÆ°Æ¡ng rồi cố gượng lên tiếng: “Lãnh Thiên SÆ°Æ¡ng, ngÆ°Æ¡i có phải là nam nhân hay không? Nếu nhÆ° hôm nay Tiểu Tình có mặt tại đây mà trông thấy ngÆ°Æ¡i vây công má»™t thiếu niên nhÆ° váºy thì nà ng sẽ nghÄ© thế nà o? Tháºt không biết xấu hổ!â€
Lãnh Thiên SÆ°Æ¡ng vừa nghe xong thì mặt nóng bừng, tá»± cảm thấy mất hết thể diện. Lão khoa tay má»™t cái, ra hiệu cho đám môn hạ dừng lại, rồi Ä‘Æ°a mắt quan sát toà n thân Lục Má»™ng Thần, sau đó má»›i quay lại nhìn Diệu Nhiên và hà o hùng nói: “Tốt, chúng ta Ä‘á»u cùng vì má»™t nữ nhân, váºy cÅ©ng nên công bình quyết đấu má»™t tráºn má»›i phải. NgÆ°á»i nà o thắng thì mỹ nhân sẽ thuá»™c vá» ngÆ°á»i đó. Lục Má»™ng Thần, ngÆ°Æ¡i phải biết, Lãnh Thiên SÆ°Æ¡ng ta là ngÆ°á»i nói má»™t là má»™t, quyết không nuốt lá»i.â€
Lục Má»™ng Thần Ä‘Æ°a mắt dò xét Lãnh Thiên SÆ°Æ¡ng, biết được y là cao thủ đã đạt đến Quy Thiên háºu kỳ, nhÆ°ng trong lòng không há» sợ hãi. Vì Diệu Nhiên sÆ° tá»·, dù có phải hy sinh cả tÃnh mạng thì hắn cÅ©ng không ngần ngại, hà huống đây chỉ là má»™t canh bạc. Hắn ngẩng cao đầu, thản nhiên nói: “Tốt! Lãnh Thiên SÆ°Æ¡ng, ta sẽ không thua cho ngÆ°Æ¡i, trừ phi ta chết thì thôi, nếu không thì quyết sẽ không để ngÆ°Æ¡i được thắng thế.â€
Diệu Nhiên nhìn thấy trên khuôn mặt thà nh tháºt chất phác của Lục Má»™ng Thần để lá»™ ra thần thái kiên nghị, bất giác xúc cảm dâng trà o, lệ nóng rÆ°ng rÆ°ng, nà ng thốt trong tiếng nấc: “SÆ° đệ, ta…….ta…..tháºt không biết cảm tạ ngÆ°Æ¡i thế nà o! Ta…..â€
Lục Má»™ng Thần trông thấy sÆ° tá»· xinh tÆ°Æ¡i mỹ lệ nhÆ° má»™t đóa hoa Ä‘Ã o nhÆ° váºy, thì trong lòng bất nhẫn, vá»™i lên tiếng an ủi: “SÆ° tá»·, hãy khoan tâm, ta nhất định sẽ Ä‘Æ°a tá»· rá»i khá»i nÆ¡i nà y. Tráºn chiến trÆ°á»›c mắt đây, ta sẽ không thua đâu.â€
Diệu Nhiên báºt khóc nức nở, gáºt gáºt đầu đáp lại.
Lãnh Thiên SÆ°Æ¡ng thấy hai ngÆ°á»i “mắt liếc, mà y Ä‘Æ°a†nhÆ° thế liá»n nổi giáºn, cÆ°á»i quái dị, nói: “Lục Má»™ng Thần, chúng ta ra ngoà i chá»— rá»™ng rãi để sá»›m giải quyết trÆ°á»ng quyết đấu nà y cho mau.†Nói xong, lão đảo mục quang qua đám thủ hạ, lạnh lùng thốt: “Các ngÆ°Æ¡i nghe rồi đấy, nếu không có mệnh lệnh của ta thì bất cứ ai cÅ©ng không được xuất thủ, rõ chÆ°a?†Äám trưởng lão và há»™ pháp Ä‘á»u gáºt đầu nháºn lệnh, mặc dù bá»n há» thấy biểu hiện của tông chủ có vẻ không giống vá»›i thÆ°á»ng ngà y, nhÆ°ng vì sợ dâm uy của lão mà không dám hó hé lá»i nà o.
oooOooo
PhÃa trÆ°á»›c của Thánh Tà cung Ä‘iện có má»™t khoảng đất rá»™ng rãi bằng phẳng, và o lúc nà y, Lục Má»™ng Thần và Lãnh Thiên SÆ°Æ¡ng Ä‘ang đứng đối diện nhau vá»›i má»™t khoảng cách chừng mÆ°á»i thÆ°á»›c, còn Diệu Nhiên thì được an trà ở má»™t nÆ¡i an toà n bên ngoà i vòng chiến Ä‘á»™ mấy chục thÆ°á»›c.
Chợt hồng quang lấp loáng, thì ra Thần Nháºt chiến giáp đã xuất hiện, vô số hồng tuyến trên chiến giáp không gặp gió mà tá»± tung bay phất phÆ¡. Äám ngÆ°á»i của Thánh Tà Tông thấy váºy thì buá»™t miệng kêu lên ngạc nhiên, bá»n chúng chÆ°a từng thấy qua bá»™ chiến giáp nà o kỳ dị nhÆ° thế, bên ngoà i lá»›p hồng quang rá»±c rỡ là hà ng ngà n hà ng vạn hồng tuyến, má»—i má»™t tua hồng tuyến lại mÆ°á»ng tá»±a nhÆ° má»™t cái vòi của bạch tuá»™c, chẳng những có thể phòng thủ mà lại còn có thể tấn công nữa.
Lãnh Thiên SÆ°Æ¡ng đảo mắt nhìn bá»™ chiến giáp kỳ dị của Lục Má»™ng Thần, trong lòng tá»± nhủ: “Tên tiểu tá» nà y thoạt nhìn thì không thấy gì lạ, nhÆ°ng tháºt không thể xem thÆ°á»ng. Tốt nhất là ngay từ đầu phải thi triển kiếm chiêu lợi hại nhất, má»™t chiêu hạ gục hắn.†NghÄ© tá»›i đây, toà n thân Lãnh Thiên SÆ°Æ¡ng liá»n tá»a ra tà khà dà y đặc phủ chụp lấy Lục Má»™ng Thần, rồi mãnh liệt công kÃch hắn. Lão chợt khua tay, má»™t đạo hồng quang nhoáng lên, trong tay lão liá»n thấy xuất hiện má»™t thanh thần kiếm tá»a rá»±c tà quang. Nó chÃnh là trấn môn thần kiếm của Thánh Tà Tông, Thiên Tà thần kiếm.
Hồng tuyến ở trên Thần Nháºt chiến giáp bắt đầu vÅ© Ä‘á»™ng để kháng cá»± lại vá»›i những luồng tà khà cÆ°á»ng đại Ä‘ang áºp đến. Tháºt ra, Lục Má»™ng Thần vừa má»›i đạt đến Quy Thiên sÆ¡ kỳ, vẫn còn cách Lãnh Thiên SÆ°Æ¡ng hai cảnh giá»›i, nhÆ°ng cÅ©ng may là có bá»™ Thần Nháºt chiến giáp, nếu không thì đã sá»›m rÆ¡i và o thế hạ phong dÆ°á»›i áp lá»±c của luồng tà khà kia rồi. Lục Má»™ng Thần siết chặt Vân Vụ kiếm trong tay, dá»±ng thẳng trÆ°á»›c ngá»±c, đồng thá»i Ä‘á» khởi Tinh Tiên thần công lên đến tầng thứ tám, trong khi đó, tay trái thì hạ xuống, mấy ngón tay khẽ báºt lên và i cái. Ngà y trÆ°á»›c, khi được Lăng Phong Thiên Quân truyá»n thụ tuyệt kỹ tại Lăng Phong cung, nhÆ°ng vì Lăng Phong thần chỉ tháºt không hổ là tuyệt há»c của báºc Äại La Kim Tiên, nên dù vá»›i thiên tÆ° xuất chúng nhÆ° Lục Má»™ng Thần mà cÅ©ng chỉ luyện được đến tầng thứ tÆ° là DÆ°Æ¡ng Phá. Tuy nhiên, lúc đó Lăng Phong Thiên Quân vẫn hết lá»i khen ngợi sá»± tiến bá»™ thần tốc của hắn.
Lăng Phong thần chỉ vốn có tất cả là mÆ°á»i cảnh giá»›i, bao gồm: Phong Thấu, Thủy Xạ, Không KÃch, DÆ°Æ¡ng Phá, Âm Phá, Tiên Äá»™ng, Tiên Trảm, Tiên Diệt, Thần Di, và Thần Diệt. Lúc má»›i luyện, Lăng Phong Thiên Quân đã nói rõ, nếu nhÆ° hắn có thể đạt được đến tầng thứ năm là Âm Phá, thì trong thiên hạ sẽ không còn má»™t ngÆ°á»i tu chân nà o có thể là địch thủ của hắn nữa. Và nhÆ° hắn có thể đạt đến tầng thứ sáu là Tiên Äá»™ng thì há»a may chỉ có những báºc Tán Tiên má»›i có thể kháng cá»± được, còn nếu đạt đến tầng thứ bảy là Tiên Trảm thì cả Tán Tiên cÅ©ng không còn là đối thủ nữa rồi, trừ phi đối phÆ°Æ¡ng có được món pháp khà phòng ngá»± cÆ°á»ng đại nà o đó. NhÆ°ng má»™t khi đạt đến tầng thứ mÆ°á»i là Thần Diệt cảnh giá»›i, thì trên từ Thiên Quân dÆ°á»›i đến thần tiên, chỉ cần bị kÃch trúng má»™t chỉ thì nguyên thần sẽ láºp tức bị tiêu tán ngay.
Sá»± lợi hại của Lăng Phong thần chỉ cá»±c kỳ bá đạo nhÆ° thế, thừa sức hủy diệt bất cứ má»™t ai, quả xứng là tuyệt há»c của báºc Äại La Kim Tiên.
Lúc nà y, Lục Má»™ng Thần không há» tá» vẻ sợ hãi, thản nhiên cÆ°á»i nói vá»›i đối thủ: “Lãnh Thiên SÆ°Æ¡ng, đến đây! Hãy để cho ta được má»™t phen kiến thức thá»±c lá»±c của tông chủ Thánh Tà Tông rốt cuá»™c là lợi hại nhÆ° thế nà o.â€
Lãnh Thiên SÆ°Æ¡ng cá»±c kỳ tức giáºn, Thiên Tà thần kiếm trong tay phát ra nhiá»u đạo hồng quang dà i đến hÆ¡n chục thÆ°á»›c, xông thẳng lên không. Toà n thân lão chợt xoay chuyển cá»±c nhanh, ngÆ°á»i và kiếm hợp nhất, hình thà nh má»™t trụ kiếm cao đến mấy chục thÆ°á»›c, lấp lóe tà khà và hà n quang vô cùng chói mắt, kÃch thẳng vá» phÃa Lục Má»™ng Thần.
Chiêu nà y chÃnh là thức thứ sáu trong Tà Vân kiếm pháp của Thánh Tà Tông, Tà Lá»™ Quy Nhất.
Diệu Nhiên kinh hãi buá»™t miệng kêu lên má»™t tiếng, nà ng lo lắng không biết sÆ° đệ có thể tiếp được chiêu thức uy mãnh tuyệt luân nà y hay không. Chỉ thấy Lục Má»™ng Thần huy Ä‘á»™ng Vân Vụ kiếm và xá» ra chiêu Thiên Äịa Vô Cá»±c, từ trên không chợt có má»™t cá»— lá»±c lượng âm dÆ°Æ¡ng bắt đầu chuyển Ä‘á»™ng lên xuống, trái phải chấn Ä‘á»™ng cả không gian, những ngÆ°á»i quan chiến bên ngoà i không há» thấy được Ä‘iá»u gì, chỉ có Lãnh Thiên SÆ°Æ¡ng là má»›i có thể cảm nháºn được luồng lá»±c lượng đó.
Tốc Ä‘á»™ và lá»±c lượng cá»± đại của chiêu Tà Lá»™ Quy Nhất bị đình trệ ở trong không gian, Lãnh Thiên SÆ°Æ¡ng thấy váºy thì mắng thầm má»™t tiếng, rồi vá»™i và ng Ä‘á» thăng Âm DÆ°Æ¡ng Quyết lên đến tầng thứ tám, kiếm trụ do ngÆ°á»i và kiếm hợp nhất bị chấn Ä‘á»™ng mạnh liá»n phát ra tiếng rạn nứt, nhÆ°ng vẫn kÃch tá»›i má»™t kiếm.
Thân thể Lục Má»™ng Thần vá»™i mau chóng thoái lui vá» sau, tay trái giÆ¡ thẳng lên, đồng thá»i Ä‘á» thăng Lăng Phong thần chỉ lên đến tầng thứ tÆ° là DÆ°Æ¡ng Phá, sau đó thì năm ngón tay liên tiếp búng ra mÆ°á»i đạo chỉ quang, nhanh nhÆ° chá»›p bắn vá» phÃa Lãnh Thiên SÆ°Æ¡ng. Lãnh Thiên SÆ°Æ¡ng nhất thá»i hoảng kinh, trong lòng tá»± há»i không biết đó là loại chỉ pháp gì mà quá Æ° lăng lệ và bá đạo, mà dÆ°á»ng nhÆ° Phong Thần Tông không há» có môn tuyệt kỹ nà y, váºy thì tiểu tá» kia há»c được ở đâu? Quả tháºt không thể xem thÆ°á»ng được! Tuy nghÄ© thì nghÄ© váºy, nhÆ°ng kiếm thế của lão đã đánh ra không tà i nà o cải biến được, quang trụ cá»±c lá»›n mang theo kiếm quang chói mắt tá»±a nhÆ° thế thiên quân vạn mã ầm ầm kÃch và o mÆ°á»i đạo chỉ quang kia.
Äám đệ tá» của Thánh Tà Tông Ä‘ang quan chiến ở bên ngoà i thấy váºy thì Ä‘á»u báºt cÆ°á»i chế giá»…u, căn bản là ai nấy Ä‘á»u xem thÆ°á»ng mÆ°á»i đạo chỉ quang nhá» bé kia, vì khi đối mặt vá»›i kiếm trụ cá»± đại, chúng có vẻ nhÆ° là không đủ lá»±c chống trả. Lúc nà y, trái tim của Diệu Nhiên cÅ©ng nhÆ° muốn nhảy vá»t ra ngoà i, nà ng vốn không thể ngỠđược rằng Lục Má»™ng Thần lại còn biết môn chỉ pháp nà y. Nà ng nhá»› tá»›i ngà y trÆ°á»›c đã từng chứng kiến Hạo Khà Bà i Vân chỉ của Hạo Khà môn, tuy nó cÅ©ng theo Ä‘Æ°á»ng lối cÆ°Æ¡ng mãnh, nhÆ°ng so vá»›i chỉ pháp của Lục Má»™ng Thần ở trÆ°á»›c mắt đây lại có chá»— bất đồng. Chỉ pháp của Lục Má»™ng Thần vừa lăng lệ vừa hung hiểm hÆ¡n gấp trăm lần.
“Veo, veo! Veo!†Những thanh âm trong trẻo chợt vang lên, kiếm trụ chói mắt bị chỉ kình kÃch trúng, không ngừng bắn ra những đóa hoa lá»a. Tháºt không ngá», những tia chỉ quang nhá» bé kia lại có thể xuyên thấu kiếm trụ cá»± đại đó, Lãnh Thiên SÆ°Æ¡ng ở bên trong báºt lên tiếng kêu Ä‘au Ä‘á»›n, hiển nhiên là đã bị trúng chiêu. Thế nhÆ°ng, kiếm thế của chiêu Tà Lá»™ Quy Nhất vẫn không thay đổi, vẫn mãnh liệt kÃch và o Lục Má»™ng Thần.
Lúc nà y Lục Má»™ng Thần cÅ©ng không còn cách nà o để tránh né, trong khoảnh khắc Ä‘Æ°á»ng tÆ¡ kẽ tóc ấy, toà n bá»™ hồng tuyến trên Thần Nháºt chiến giáp Ä‘á»u thu hết vá», kết lại xung quanh Lục Má»™ng Thần, trông giống nhÆ° má»™t cái bánh tét váºy.
“Oà nh!†Má»™t tiếng nổ tháºt lá»›n vang lên, kiếm quang cá»±c lá»›n kÃch trúng Lục Má»™ng Thần. Thiên Tà thần kiếm cÅ©ng đâm mạnh và o Thần Nháºt chiến giáp, tà khà lăng lệ của nó khoét thủng lá»›p phòng thủ của hồng tuyến và cắt chúng ra thà nh muôn ngà n mảnh, rồi tiếp tục trùng kÃch lên mặt ngoà i của Thần Nháºt chiến giáp. Mặc dù Lục Má»™ng Thần có Tinh Tiên thần công há»™ thể, nhÆ°ng Thiên Tà thần kiếm vẫn đâm xuyên qua chiến giáp và cắm pháºp và o ngá»±c trái của hắn.
Lục Má»™ng Thần cảm thấy toà n thân bị chấn Ä‘á»™ng kịch liệt, sau đó là má»™t cÆ¡n Ä‘au thấu táºn tâm can. GiỠđây hồng tuyến của Thần Nháºt chiến giáp bị cắt lìa, thì cÅ©ng chẳng khác nà o tứ chi của hắn cÅ©ng bị cắt lìa, lại thêm cÆ¡n Ä‘au do Thiên Tà thần kiếm cắm xuyên qua chiến giáp mà đâm và o ngá»±c, nên lại cà ng Ä‘au Ä‘á»›n gấp bá»™i. Nhất thá»i, Lục Má»™ng Thần theo bản năng khua vá»™i tay trái và búng ra hai đạo chỉ quang, bắn thẳng và o Lãnh Thiên SÆ°Æ¡ng.
Oà nh! Lãnh Thiên Sương bị bắn dội vỠsau. Tuy hai đạo Lăng Phong thần chỉ của Lục Mộng Thần bắn trúng lão, nhưng nhỠcó chân nguyên của Âm Dương Quyết hộ thể, nên kinh mạch của lão chỉ bị chấn động nhẹ, tuyệt không có gì đáng ngại.
Má»™t dòng máu tÆ°Æ¡i theo khóe miệng của Lục Má»™ng Thần trà o ra ngoà i, toà n thân chao đảo nhÆ° muốn ngã, nhÆ°ng hắn vẫn cố gượng giữ cho thân hình không đổ. Má»™t kÃch vừa rồi của Lãnh Thiên SÆ°Æ¡ng tháºt quá nặng, hoà n toà n thể hiện rõ uy lá»±c của má»™t cao thủ thuá»™c hà ng Quy Thiên háºu kỳ.
“Má»™ng Thần!†Diệu Nhiên thất thanh kêu lên. Nà ng nhìn thấy sÆ° đệ bị trá»ng thÆ°Æ¡ng mà trong lòng tháºp phần thống khổ.
Nhãn thần của Lục Má»™ng Thần lúc nà y đã trở nên mông lung, hắn Ä‘Æ°a mắt nhìn xung quanh, cố gắng tìm kiếm bóng dáng của Diệu Nhiên. Trên mặt hắn thoáng lá»™ vẻ áy náy, nhÆ°ng vẫn giữ nét kiên cÆ°á»ng, miá»…n cưỡng cÆ°á»i nói: “SÆ° tá»·, không sao đâu, ta vẫn có thể tái chiến. Ta đã nói qua, trừ phi là ngã xuống tại đây, nếu không thì nhất định sẽ không chịu thua.â€
Diệu Nhiên báºt khóc nhÆ° mÆ°a. Không ngá» biểu hiện của sÆ° đệ lại vượt qua sức tưởng tượng của nà ng, hắn vừa kiên cÆ°á»ng lại vừa cÆ°Æ¡ng nghị nhÆ° thế, nên đã tạo cho nà ng má»™t sá»± rung Ä‘á»™ng mà từ trÆ°á»›c tá»›i nay chÆ°a từng có, là má»™t loại rung Ä‘á»™ng vừa hùng tráng vừa bi thÆ°Æ¡ng, khiến cho nà ng không cách nà o ngăn cản được dòng lệ và tiếng khóc.
Lãnh Thiên SÆ°Æ¡ng nhìn bá»™ dáng của Lục Má»™ng Thần, rồi lại nhìn sang dáng vẻ khóc lóc sầu thảm của Diệu Nhiên, thì trong lòng lại cà ng giáºn dữ. Lão tuyệt không thể dung cho ngÆ°á»i yêu thÃch của mình vì ngÆ°á»i khác mà rÆ¡i lệ.
“Lục Má»™ng Thần, nếu ngÆ°Æ¡i nháºn thua thì ta sẽ thà nh toà n cho ngÆ°Æ¡i, ha ha ha!†Cùng vá»›i tiếng cÆ°á»i, Lãnh Thiên SÆ°Æ¡ng nâng Thiên Tà thần kiếm lên chuẩn bị xuất chiêu lần thứ hai……
Last edited by Sóng Xô Bá»; 15-02-2009 at 03:26 AM.
|
15-02-2009, 12:55 AM
|
|
Chà Tôn Thánh Quân
|
|
Tham gia: Jul 2008
Äến từ: Hạ Long City
Bà i gởi: 800
Thá»i gian online: 0 giây
Thanks: 0
Thanked 151 Times in 109 Posts
|
|
Hồi 106
Há»a Diá»…m Chiến Giáp
Tác giả: Tiêu Diêu Cùng Thần
Dịch giả: scubidut
Biên dịch: danguyet
Biên táºp: Ä‘iệp bối tá» & vivarichmount
Hiệu Ä‘Ãnh: vivarichmount
Convert sang Hán Việt & Anh Ngữ: kitjunior
Nguồn: Hoa nguyệt tao đà n
Tà khà quang mang trà n ngáºp không gian Ä‘ang lãnh khốc ép tá»›i Lục Má»™ng Thần. Lúc nà y đây, toà n bá»™ đấu trÆ°á»ng đã bị hắc vụ dà y đặc che phủ và tiếng gió không ngừng gầm rú gà o thét. Bụi bay đầy trá»i che phủ má»™t khoảng không rá»™ng lá»›n, phủ cả tầm mắt của những ngÆ°á»i quan chiến, còn tà khà lạnh nhÆ° băng thì vẫn xẹt qua xẹt lại bên trong luồng hắc vụ dà y đặc. Những đám hắc vụ đó không ngừng biến hóa ra các loại hình dạng, có hình nhÆ° ma quá»· hung ác, có hình nhÆ° thú ăn thịt ngÆ°á»i, lại có hình nhÆ° tà ma. Thỉnh thoảng ở bên trong hắc vụ lại lá»™ ra từng đạo hà n quang, cà ng là m tăng thêm sức hủy diệt cÆ°á»ng mãnh.
Äây là thức thứ bảy của Tà Vân kiếm pháp, Tà Vân Diệt ÄÃnh, sức hủy diệt tháºt là vô lượng.
Trong số những ngÆ°á»i Ä‘ang hiện diện, có rất nhiá»u trưởng lão của Thánh Tà Tông khi nhìn thấy tông chủ sá» ra chiêu đó thì ai nấy cÅ©ng Ä‘á»u thất sắc, vá»™i lui vá» phÃa sau để tránh tai bay vạ gió. Bá»n há» quả tháºt không thể ngỠđến, thá»±c lá»±c của Lãnh Thiên SÆ°Æ¡ng trong cÆ¡n thịnh ná»™ lại đáng sợ nhÆ° thế!
Diệu Nhiên cÅ©ng không còn nhìn thấy Lục Má»™ng Thần đâu nữa, tầm mắt của nà ng đã bị hắc vụ và bụi đất cản trở, nên nà ng cố gắng ngó nghiêng, cao giá»ng hô lên: “Má»™ng Thần! Má»™ng Thần! Cẩn tháºn!†Nhiệt huyết xông mạnh lên não khiến cho Diệu Nhiên gần nhÆ° Ä‘iên cuồng. SÆ° đệ Má»™ng Thần Ä‘ang liá»u mạng giao đấu vá»›i Lãnh Thiên SÆ°Æ¡ng để cứu nà ng, nhÆ°ng nà ng thì không thể là m gì được. Vì lo lắng cho hắn mà tim nà ng nhÆ° muốn nhảy ra khá»i lồng ngá»±c, lòng nhÆ° lá»a đốt.
Lục Má»™ng Thần lúc nà y đã hoà n toà n không nghe thấy gì nữa, trong tai chỉ là má»™t không gian tÄ©nh lặng. Trong trạng thái tÄ©nh mịch cùng vá»›i việc thân thể đã bị trá»ng thÆ°Æ¡ng, tâm của hắn giỠđây Ä‘ang tiến dần và o má»™ng cảnh.
Mộng Chi Sơ Thủy!
Khởi thủ thức của Má»™ng Thần kiếm quyết. Trong nhãn thần mÆ¡ hồ của Lục Má»™ng Thần, chợt phản chiếu sá»± biến hóa cháºm rãi của Vân Vụ kiếm. Nhìn thấy hắc vụ tà ác sắp sá»a đánh trúng Lục Má»™ng Thần, trên mặt Lãnh Thiên SÆ°Æ¡ng chợt lá»™ ra nét cÆ°á»i cợt vì tin chắc đã nắm thắng lợi trong tay. Lão quay đầu lại nhìn Diệu Nhiên và buông trà ng cÆ°á»i tà dị, tá»±a nhÆ° thá»i khắc nà y, lão đã xem nà ng là ngÆ°á»i của lão rồi.
NhÆ°ng trà ng cÆ°á»i đắc ý còn chÆ°a kịp dứt, Lãnh Thiên SÆ°Æ¡ng bá»—ng phát hiện ra cả không gian Ä‘á»u bắt đầu biến hóa kịch liệt.
Những luồng hắc vụ do Thiên Tà thần kiếm phóng ra giỠđây Ä‘ang bị đình trụ tại giữa không trung, tiếp theo đó là những gợn sóng chấn Ä‘á»™ng không gian Ä‘ang từ từ lan tá»a ra ngoà i, đồng thá»i từ trong những luồng hắc vụ kia cÅ©ng vang lên những thanh âm Ä‘inh tai nhức óc.
“A!†Lãnh Thiên SÆ°Æ¡ng kinh hô: “Chuyện gì xảy ra thế nà y? CÆ¡ thể của ta tại sao lại không nhúc nhÃch được? Cả Thiên Tà thần kiếm Ä‘ang ở trong không trung cÅ©ng bất Ä‘á»™ng! Lý nà o thá»i gian nhÆ° Ä‘ang cháºm lại? Tại sao má»i thứ Ä‘á»u nhÆ° ốc sên bò, di chuyển cá»±c cháºm thế nà y? Rốt cuá»™c đây là loại kiếm pháp gì đây?â€
Lãnh Thiên Sương nhìn gương mặt hoà n toà n tĩnh lặng của Lục Mộng Thần, chợt phát hiện thanh Vân Vụ Kiếm cự đại không có biến hóa gì cả, mà chỉ đang từng thốn từng thốn bức lại gần. Lão cảm giác được lúc nà y mình giống như cá nằm trên thớt, đang thoi thóp chỠbị giết. Trong chốc lát, nỗi sợ hãi từ đáy lòng dâng trà o, khiến gương mặt của lão trở nên trắng bệch.
Toà n bá»™ đám môn nhân của Thánh Tà Tông Ä‘ang quan chiến ở xung quanh Ä‘á»u bị thu hút bởi kiếm pháp nhÆ° má»™ng cảnh nà y, ai nấy Ä‘á»u ngây ngốc đứng trÆ¡ bất Ä‘á»™ng, ánh mắt dần trở nên vô hồn.
Diệu Nhiên đã từng thấy qua thức kiếm pháp thần kỳ nà y, nay nhìn thấy tình huống trên trÆ°á»ng đấu bị hãm và o má»™ng cảnh, thì trong lòng dâng lên má»™t sá»± tin tưởng mãnh liệt. Nà ng biết Lục sÆ° đệ vừa thi triển chiêu Má»™ng Chi SÆ¡ Thủy để chế thắng, chiêu nà y tuyệt đối là kiếm pháp thần kỳ nhất trong thiên hạ. Nà ng dám chắc không kẻ nà o có thể tiếp đỡ được, nên thôi không la lên nữa mà chỉ chú mục quan sát diá»…n tiến trong đấu trÆ°á»ng.
Thá»i gian cà ng lúc cà ng cháºm, cháºm đến ná»—i gần nhÆ° là ngừng lại.
Những gợn sóng chấn Ä‘á»™ng không gian cà ng lúc cà ng lá»›n, từng gợn từng gợn, không ngừng mở rá»™ng, không ngừng Ä‘an xen, hòa quyện và o nhau, cùng há»— tÆ°Æ¡ng cho nhau, cùng nhau mở rá»™ng, rồi cùng xông đến. Những luồng hắc vụ vừa chạm và o những gợn sóng nà y liá»n bị xé toạc ra, Thiên Tà thần kiếm ở giữa không trung bị ép trở vá» nguyên bản, quang mang trên thân kiếm cÅ©ng trở nên u ám má» nhạt. Lãnh Thiên SÆ°Æ¡ng cảm nháºn được má»™t sá»± thống khổ rất cÆ°á»ng liệt. GiỠđây, lão phát hiện những gợn sóng thần kỳ kia đã lan đến trÆ°á»›c mặt, chúng mang theo lá»±c uốn nắn không gian và thá»i gian cá»±c mạnh khiến cho máu của lão không thể lÆ°u chuyển, cÆ¡ thể và các dây thần kinh Ä‘á»u bị căng cứng, cá»±c kỳ khó chịu.
Diệu Nhiên thấy váºy thì trong lòng vừa kinh ngạc vừa vui mừng, nà ng kỳ vá»ng chỉ vá»›i má»™t thức Má»™ng Chi SÆ¡ Thủy nà y sẽ giúp cho Lục sÆ° đệ chuyển bại thà nh thắng.
Trong lúc thân thể bị uốn nắn mà phát ra những thanh âm răng rắc, thân hình của Lãnh Thiên SÆ°Æ¡ng chợt phình to ra, Âm DÆ°Æ¡ng Quyết ở trong ná»™i thể nhanh chóng được váºn chuyển lên tá»›i cảnh giá»›i Äiên Phong, chỉ nghe má»™t tiếng: “Aaaaaa! Mở!†Nhất thá»i, từ trên thân của Lãnh Thiên SÆ°Æ¡ng Ä‘á»™t nhiên bắn ra má»™t đạo khà mang mà u phấn hồng, uy lá»±c tháºp phần cÆ°á»ng đại. Những gợn sóng trong không gian vừa chạm đến luồng khà mang mà u phần hồng thì láºp tức bị chấn nát bấy. Vân Vụ kiếm của Lục Má»™ng Thần dÆ°á»›i lá»±c nổ cá»±c mạnh mà cÅ©ng rung lên từng cháºp, rồi chỉ nghe “keng†má»™t tiếng thì đã rÆ¡i xuống đất. Khà mang mà u phấn hồng vẫn chÆ°a dừng lại, mà còn áºp đến đánh và o Thần Nháºt chiến giáp trên ngÆ°á»i Lục Má»™ng Thần, tuy khà mang bị chấn vỡ tung, nhÆ°ng nó cÅ©ng phân tán được luồng yên vụ ở trên bá»™ chiến giáp ra là m từng mảnh từng mảnh Ä‘á» tÆ°Æ¡i, và điá»u kỳ lạ nhất chÃnh là khi thân hình của Lục Má»™ng Thần ngã xuống, những mảnh yên vụ ấy lại vẫn bám trên ngÆ°á»i hắn mà không há» rÆ¡i xuống đất.
Lãnh Thiên SÆ°Æ¡ng Ä‘Æ°a tay quệt Ä‘i vết máu nÆ¡i khóe miệng. Vá»›i má»™t kÃch vừa rồi, lão hầu nhÆ° đã dùng hết chân nguyên trong cÆ¡ thể, huống chi lại còn bị ná»™i thÆ°Æ¡ng từ trÆ°á»›c, nên vết thÆ°Æ¡ng giỠđây không nhẹ chút nà o. Tuy nhiên, khi nhìn thấy Lục Má»™ng Thần đã hoà n toà n chiến bại, thì trong lòng lão hết sức phấn khởi.
“Ha ha ha! Ta thắng tiểu tá» há» Lục kia rồi!†Trên mặt Lãnh Thiên SÆ°Æ¡ng Ä‘á» rá»±c, không ngá»›t cÆ°á»i cuồng dại. Lão không hỠđể ý đến Lục Má»™ng Thần, mà chỉ xoay ngÆ°á»i bÆ°á»›c đến bên Diệu Nhiên, cÆ°á»i nói: “Diệu Nhiên, mỹ nhân của ta, từ nay nà ng là của ta rồi! Ha ha!â€
Diệu Nhiên giáºn dữ nói: “NgÆ°Æ¡i đừng nằm mÆ¡, dù có chết ta cÅ©ng sẽ không để ngÆ°Æ¡i toại nguyện đâu!†Vừa dứt lá»i, nà ng liá»n định cắn lưỡi tá»± vẫn.
ÄÆ°á»ng Ä‘Æ°á»ng là má»™t tông chủ của Thánh Tà Tông, lão là m sao có thể dá»… dà ng để con mồi trong tay bay Ä‘i chứ! Lãnh Thiên SÆ°Æ¡ng nhanh chóng vÆ°Æ¡n tay ra rồi phong bế huyệt đạo trên ngÆ°á»i Diệu Nhiên, khiến cho nà ng không thể cá» Ä‘á»™ng được.
“Ta nói rồi, nếu muốn thắng ta, trừ phi là giết chết ta!†Má»™t thanh âm lạnh lùng phảng phất nhÆ° vá»ng vá» từ địa ngục âm u, vang dá»™i khắp cả đấu trÆ°á»ng.
Lãnh Thiên SÆ°Æ¡ng quay đầu lại, hoảng hốt nháºn ra Lục Má»™ng Thần hiện Ä‘ang đứng trên mặt đất. Máu tÆ°Æ¡i từ miệng những vết thÆ°Æ¡ng trên ngÆ°á»i hắn không ngừng tuôn chảy, nhiá»…m lên cả luồng yên vụ ở trên chiến giáp. Khi những giá»t máu đó vừa chạm và o lá»›p yên vụ thì chợt phát ra những tiếng “xèo xèoâ€, tá»±a nhÆ° luồng yên vụ ấy có nhiệt Ä‘á»™ cá»±c cao, khiến cho những giá»t máu tÆ°Æ¡i kia hóa thà nh từng là n khói nhẹ bay Ä‘i.
“A, rốt cuá»™c là đang xảy ra chuyện gì váºy?†Nhiá»u câu há»i cùng hốt hoảng vang lên khi chúng nhân Ä‘á»u phát hiện ra cảnh tượng kỳ lạ kia. Khi được máu tÆ°Æ¡i thấm và o, mà u sắc của yên vụ cà ng lúc cà ng hồng, cà ng lúc cà ng tÆ°Æ¡i. Chỉ nghe “phách†má»™t tiếng, yên vụ Ä‘á»™t nhiên bùng cháy! Toà n bá»™ ngá»n há»a diá»…m bốc cháy hừng há»±c xoay quanh thân hình Lục Má»™ng Thần. Lúc nà y, hắn không còn là ngÆ°á»i nữa, mà là ……là ……Há»a thần!
A! A!
Tiếng kinh hô thay nhau vang lên liên tiếp. Và o thá»i khắc nà y đây, Lục Mông Thần dÆ°á»›i sá»± bao bá»c của ngá»n há»a diá»…m, toà n thân trà n đầy cảm giác sảng khoái khó tả nên lá»i. CÆ¡ hồ nhÆ° là mặt trá»i ấm áp trong mùa đông, ấm áp chiếu rá»i lên hắn, kinh mạch toà n thân của Lục Má»™ng Thần hoà n toà n thả lá»ng và giãn ra. Chân khà ở bên trong ná»™i thể cháºm rãi lÆ°u Ä‘á»™ng, tu bổ lại từng chá»— kinh mạch bị thÆ°Æ¡ng. Cả những vết thÆ°Æ¡ng bên ngoà i da cÅ©ng nhanh chóng là nh lại hẳn.
Thần Nháºt chiến giáp vốn là má»™t váºt chà dÆ°Æ¡ng, giỠđây Lục Má»™ng Thần đã đạt tá»›i giai Ä‘oạn Quy Thiên kỳ, vì váºy nên Thần Nháºt chiến giáp má»›i hiển hiện ra bản lai chân diện mục của nó, hiển lá»™ ra tầng thứ nhất của chân bản, Há»a diá»…m.
Diệu Nhiên thấy váºy thì rất phấn khởi. Nà ng hiểu rất rõ bá»™ chiến giáp của sÆ° đệ, đúng là dÆ°á»›i sá»± kÃch thÃch của máu tÆ°Æ¡i, chiến giáp sẽ nảy sinh biến hóa và đạt đến má»™t cảnh giá»›i má»›i. Xem ra việc Lục Má»™ng Thần đánh bại Lãnh Thiên SÆ°Æ¡ng chỉ còn là vấn Ä‘á» thá»i gian.
Lục Má»™ng Thần chợt cảm thấy năm ngón tay rung Ä‘á»™ng rất nhẹ rồi bá»—ng nhiên phát hiện ra, Lăng Phong thần chỉ của hắn đã vượt quá cảnh giá»›i DÆ°Æ¡ng Phá, và đạt đến má»™t tầng cao hÆ¡n là Âm Phá! Äiá»u đó có nghÄ©a rằng, trong giá»›i Tu Chân hiện nay, e rằng không còn ai là địch thủ của hắn nữa rồi. Lục Má»™ng Thần vô cùng hÆ°ng phấn, hai mắt bắn ra hai đạo thần quang, nhìn thẳng và o Lãnh Thiên SÆ°Æ¡ng vá»›i vẻ khiêu khÃch.
“Hảo tiểu tá»! Thì ra ngÆ°Æ¡i chÆ°a chết. Nếu ngÆ°Æ¡i muốn chết thì cứ nói, ta sẽ thà nh toà n cho ngÆ°Æ¡i!†Lãnh Thiên SÆ°Æ¡ng cÆ°á»i gằn, giá»ng Ä‘iệu đầy vẻ tà khà âm trầm.
Thân thể của Lục Má»™ng Thần khẽ bốc lên cao, lạnh lùng nhìn kỹ Lãnh Thiên SÆ°Æ¡ng ở phÃa dÆ°á»›i, cuá»i lạnh nói: “Hừ! Lãnh Thiên SÆ°Æ¡ng, hôm nay ta phải cho ngÆ°Æ¡i được kiến thức cái gì gá»i là tuyệt há»c của Äại La Kim Tiên!â€
Lá»i vừa dứt, mÆ°á»i ngón tay của hắn khẽ Ä‘á»™ng, rồi liên tục báºt ra và i lần, bắn ra vô số chỉ quang. Những luồng chỉ quang nhá» bé ấy xé không mà lao Ä‘i, thế nhÆ° sét giăng chá»›p giáºt, giống nhÆ° muôn vạn mÅ©i tên cùng bắn ra, trùng trùng Ä‘iệp Ä‘iệp đánh và o các bá»™ vị trên ngÆ°á»i Lãnh Thiên SÆ°Æ¡ng, phong kÃn toà n bá»™ Ä‘Æ°á»ng tiến lui của lão.
Nhìn chỉ quang nhảy múa đầy trá»i, Lãnh Thiên SÆ°Æ¡ng cảm nháºn được từng cÆ¡n á»›n lạnh Ä‘ang áºp đến, trong lòng lão không khá»i nổi lên cảm giác sợ hãi. Lão phát giác ra môn chỉ pháp của Lục Má»™ng Thần hình nhÆ° lại đã tăng tiến thêm má»™t tầng, hoà n toà n đạt đến má»™t cảnh giá»›i má»›i! Lão nhá»› đến lá»i nói vừa rồi của Lục Má»™ng Thần, rồi nghÄ© thầm trong lòng: “Chẳng lẽ đó tháºt là tuyệt há»c của Äại La Kim Tiên? Tuyệt đối không có khả năng, tại Nhân giá»›i là m sao có ngÆ°á»i lÄ©nh há»™i được tuyệt há»c của Äại La Kim Tiên kia chứ!â€
Lãnh Thiên SÆ°Æ¡ng vÅ© lá»™ng Thiên Tà thần kiếm, phát ra hà ng ngà n hà ng vạn đạo kiếm quang dà y đặc. Lão thi triển ra má»™t thức cá»±c mạnh trong Tà Vân kiếm pháp, Tà Thần Diệt Thế! Từng tráºn tà khà âm u lạnh lẽo từ bốn phÆ°Æ¡ng tám hÆ°á»›ng tuôn ra vù vù, vô số đạo kiếm quang mà u phấn hồng dần trở nên trắng nhạt, khuôn mặt của Lãnh Thiên SÆ°Æ¡ng cÅ©ng hoà n toà n biến dạng, lão phất mạnh tay, phát ra thế công cÆ°á»ng đại để nghênh tiếp Lăng Phong thần chỉ.
Oà nh, oà nh! Lăng Phong thần chỉ thế nhÆ° chẻ tre, chỉ quang cÆ°á»ng hãn đánh trúng vô số kiếm quang của Tà Thần Diệt Thế, khiến chúng nát vụn. Mặc dù đã có rất nhiá»u chỉ quang bị tiêu thất, nhÆ°ng rốt cuá»™c vẫn còn hÆ¡n muá»i đạo chỉ quang xuyên qua Thiên Tà thần kiếm và nặng ná» kÃch lên trên ngÆ°á»i Lãnh Thiên SÆ°Æ¡ng. Phụp, phụp, phụp! Chân nguyên há»™ thể trên ngÆ°á»i lão bị xuyên thủng thà nh mÆ°á»i mấy lá»—, máu tuôn xối xả.
Lãnh Thiên SÆ°Æ¡ng lảo đảo lui vá» phÃa sau và i bÆ°á»›c, tay ôm lấy vết thÆ°Æ¡ng, gÆ°Æ¡ng mặt trắng bệch vá»›i vẻ mặt đầy kinh nghi, lẩm bẩm: “Không……không thể nà o……ngÆ°Æ¡i là m sao có thể đánh thắng ta…...Ä‘iá»u nà y sao có thể?â€
Lục Má»™ng Thần từ trên không hạ xuống, hai tay rung lên, thu Vân Vụ kiếm vá» trong tay. DÆ°á»›i sá»± phản chiếu của ngá»n há»a diá»…m Ä‘ang hừng há»±c cháy của Thần Nháºt chiến giáp, Vân Vụ kiếm tá»±a nhÆ° cÅ©ng lá»™ ra và i tia há»a ý. Lục Má»™ng Thần khẽ phất tay má»™t cái, chợt có má»™t đạo chỉ phong bắn vá» phÃa Diệu Nhiên, và giải khai cấm chế cho nà ng. Thân hình hắn khẽ chuyển Ä‘á»™ng, chá»›p mắt má»™t cái đã lÆ°á»›t đến trÆ°á»›c mặt Diệu Nhiên. Sau khi thu lại Thần Nháºt chiến giáp, Lục Má»™ng Thần đỡ nà ng đứng dáºy, rồi nhẹ giá»ng nói: “SÆ° tá»·, tá»· chịu khổ rồi!â€
Câu nói của hắn đã khiến cho Diệu Nhiên mừng mừng tủi tủi, nà ng cũng không còn cố kỵ gì nữa, ôm chầm lấy Lục Mộng Thần mà khóc òa lên.
Ôm ngÆ°á»i ngá»c má»m mại trong lòng, Lục Má»™ng Thần có hÆ¡i bối rối, không biết phải là m sao cho tốt! Äây chÃnh là tình cảm mà hắn từng đặt rất nhiá»u kỳ vá»ng. Hắn ngây ngốc má»™t lúc tháºt lâu, rồi má»›i nói: “Sư……tá»·, chúng ta Ä‘i thôi!â€
“Còn muốn Ä‘i Æ°, không dá»… váºy đâu!†Äám trưởng lão và há»™ pháp của Thánh Tà Tông cáºy ngÆ°á»i đông thế mạnh, tất cả vá»™i bao vây lấy Lục Má»™ng Thần và Diệu Nhiên để ngăn cản hai ngÆ°á»i há» ly khai.
Last edited by Sóng Xô Bá»; 15-02-2009 at 03:29 AM.
|
15-02-2009, 12:56 AM
|
|
Chà Tôn Thánh Quân
|
|
Tham gia: Jul 2008
Äến từ: Hạ Long City
Bà i gởi: 800
Thá»i gian online: 0 giây
Thanks: 0
Thanked 151 Times in 109 Posts
|
|
Hồi 107
Thiên Thực Chi Hoà n
Tác giả: Tiêu Diêu Cùng Thần
Dịch giả: scubidut
Biên dịch: danguyet
Biên táºp: danguyet & Ä‘iệp bối tá»
Hiệu Ä‘Ãnh: vivarichmount
Convert sang Hán Việt & Anh Ngữ: kitjunior
Nguồn: Hoa nguyệt tao đà n
Ngá»n lá»a hừng há»±c từ trên Thần Nháºt chiến giáp lại má»™t lần nữa bùng cháy.
Lục Má»™ng Thần giáºn dữ nhìn môn nhân của Thánh Tà Tông, tay trái giÆ¡ cao lên trong tÆ° thế sẵn sà ng thi triển Lăng Phong thần chỉ bất cứ lúc nà o.
“Dừng tay! Äể…..để cho bá»n há» Ä‘i!†Lãnh Thiên SÆ°Æ¡ng loạng choạng chống thân đứng dáºy, khua tay ý bảo môn nhân không nên manh Ä‘á»™ng. Lãnh Thiên SÆ°Æ¡ng hiểu rõ, Lăng Phong thần chỉ mà Lục Má»™ng Thần thi triển quả đúng là bá đạo vô cùng. Cho dù má»i ngÆ°á»i có thể ngăn cản hắn, nhÆ°ng chỉ sợ sẽ phải đại khai má»™t trÆ°á»ng huyết chiến. Huống hồ, trÆ°á»›c mặt Diệu Nhiên, lão không muốn phải mang tiếng là kẻ nuốt lá»i.
“Hừ!†Lục Má»™ng Thần hừ lạnh má»™t tiếng, thân hình chợt chá»›p Ä‘á»™ng rồi biến mất cùng vá»›i Diệu Nhiên. Lãnh Thiên SÆ°Æ¡ng nhìn bóng lÆ°ng hai ngÆ°á»i, nở nụ cÆ°á»i cay đắng, lòng buồn vô hạn.
“Má»™ng Thần, ngÆ°Æ¡i từ Phong Thần Tông Ä‘uổi đến đây sao? Tình hình ở đó bây giá» thế nà o rồi?†Sau khi bay xuyên qua mây, Diệu Nhiên nén không được vá»™i cất tiếng há»i.
Câu há»i của nà ng là m gợi lên ná»—i Ä‘au thÆ°Æ¡ng khôn tả của Lục Má»™ng Thần. Sá»± hy sinh của Thiên Nhất chân nhân, không chỉ là má»™t tổn thất lá»›n cho Phong Thần Tông, mà còn là vá»›i cả toà n thể giá»›i tu tiên. Hắn Ä‘au Ä‘á»›n nuốt lệ và o trong, rồi Ä‘em kết cuá»™c sau trÆ°á»ng đại chiến kinh thiên kia thuáºt lại tÆ°á»ng táºn cho Diệu Nhiên nghe. Vừa nghe, trong lòng Diệu Nhiên vừa dâng lên những tráºn bi thÆ°Æ¡ng, nÆ°á»›c mắt không ngừng tuôn chảy thấm Æ°á»›t cả vạt áo.
Lục Má»™ng Thần khe khẽ vá»— vá»— vai Diệu Nhiên khuyên nà ng trấn tÄ©nh, rồi ôn nhu nói: â€SÆ° tá»·, tá»· hãy vá» Phong Thần Tông trÆ°á»›c Ä‘i, đệ còn muốn đến Liên Hoa Tá»± tìm HÆ° Vân tông chủ, mong là có thể truy ra thân thế của đệ.â€
Diệu Nhiên nghe xong những lá»i nà y, ngÆ°á»›c đôi mắt rÆ°ng rÆ°ng lệ, nhìn Lục Má»™ng Thần không chá»›p mắt. Tá»±a hồ nhÆ° không thể đè nén thêm nữa, cuối cùng bao tình cảm Ä‘ang dâng trà o cÅ©ng bá»™c phát ra cả. Nà ng nhà o và o lòng Lục Má»™ng Thần và báºt khóc nức nở, ký ức ngà y xÆ°a vá» Lục sÆ° đệ, từng sá»± việc dần hiện lên trÆ°á»›c mắt, khiến cho nà ng tá»± trách không thôi. Chà ng lại má»™t lần nữa đã xả thân cứu ta, ta còn có thể báo đáp sao đây?
Lúc nà y đây, Diệu Nhiên má»›i phát hiện, Lục Má»™ng Thần đã chiếm má»™t vị trà trá»ng yếu ở trong tim nà ng, phảng phất nhÆ° má»™t tòa núi to, hùng cứ ở trong lòng và không gì có thể lay chuyển nổi.
Nhẹ nhà ng vuốt mái tóc Ä‘en dà i của Diệu Nhiên, toà n thân Lục Má»™ng Thần chợt run lên, và hắn cÅ©ng hết sức khÃch Ä‘á»™ng, cất giá»ng run run nói: “Sư…..tỷ…..†Diệu Nhiên bá»—ng ngẩng đầu lên, Ä‘á»™t ngá»™t Ä‘Æ°a tay đặt lên môi hắn để ngăn cản những lá»i sắp tuôn ra, rồi nà ng nghẹn ngà o thấp giá»ng nói: “Má»™ng Thần.....đừng…..nói nữa, từ bây giá»â€¦..và sau nà y…..ta…..là ngÆ°á»i của chà ng, nguyện ý chăm sóc chà ng suốt Ä‘á»i suốt kiếp.†Nói xong, đôi má của nà ng chợt bừng Ä‘á» vì thẹn.
Lục Má»™ng Thần nghe váºy thì vừa kinh ngạc vừa vui mừng, Ä‘ang muốn Ä‘Æ°a tay lau khô đôi dòng lệ của nà ng, thì chợt từ đáy lòng dâng lên má»™t sá»± ham muốn, kÃch thÃch lên đầu, bà n tay bất tri bất giác duá»—i ra và hÆ°á»›ng đến bá»™ ngá»±c của Diệu Nhiên.
“Trá»i ạ, không thể nhÆ° váºy được!†CÅ©ng may là Lục Má»™ng Thần vẫn còn má»™t chút tỉnh táo, vá»™i và ng váºn chuyển Äại Viên Mãn thần công, khó khăn lắm má»›i ngăn chặn được sá»± ham muốn đó.
Hắn nhanh chóng kịp thá»i ngăn lại hà nh vi tham lam của mình, vòng tay ra sau lÆ°ng ôm lấy Diệu Nhiên, hẳn là nà ng vẫn chÆ°a phát giác ra được dị biến. Má»™t lúc sau, Diệu Nhiên má»›i cảm thấy thẹn thùng, khẽ thoát ra khá»i lòng Má»™ng Thần, ngượng ngùng nói: “Má»™ng Thần, chà ng đến Liên Hoa Tá»± Ä‘i, ta phải trở vá» Phong Thần Tông. Trải qua tráºn chiến cùng Phệ Hồn thú, có lẽ bổn phái sẽ cần phải xây dá»±ng lại từ đầu, sÆ° phụ cÅ©ng khuyết nhân thủ, ta phải trở vá» há»— trợ.â€
“Tốt lắm, sÆ° tỷ…..†Lục Má»™ng Thần gáºt đầu.
“Sau nà y…..†Diệu Nhiên cúi đầu, Ä‘á» mặt nói: “Sau nà y chà ng cứ gá»i ta là Diệu Nhiên được rồi, nhÆ° váºy……dÆ°á»ng nhÆ° sẽ thân thiết hÆ¡n.â€
“Ừ! Äược, Diệu Nhiên!†Lục Má»™ng Thần rất cao hứng, hắn nắm lấy bà n tay của nà ng, rồi nói: “Diệu Nhiên, váºy chúng ta hãy tạm chia tay nhau. Sau khi xong việc, ta sẽ mau chóng trở vá».â€
Diệu Nhiên mỉm cÆ°á»i gáºt đầu. NhÆ°ng nà ng không ngá» rằng chuyến nà y từ biệt Lục Má»™ng Thần, phải mất đến ba trăm năm sau má»›i được tÆ°Æ¡ng phùng.
Ài, tạo hóa tháºt biết trêu ngÆ°á»i!
oooOooo
Thanh Äà i phong nằm ở trong phạm vi của Yêu Tông, cả ngá»n núi chạy dà i gần hai trăm dặm. Hà ng năm vì có sÆ°Æ¡ng mù lượn lá» bao phủ nên cây cối trong núi trải dà i má»™t mà u xanh biên biếc. Mặt đất bị phủ đầy rêu xanh và các ngã Ä‘Æ°á»ng trÆ¡n bóng. Bình thÆ°á»ng rất hiếm khi có ngÆ°á»i lui tá»›i, trừ phi là má»™t Ãt sÆ¡n trùng mãnh thú.
Thanh Äà i phong cao bốn, năm ngà n thÆ°á»›c, cả chim thú cÅ©ng khó lòng đến được nÆ¡i nà y. Trên đỉnh núi, bá» mặt rất rá»™ng rãi, và i đám mây má» lững lá» trôi. Thấp thoáng giữa đám mây, trên tảng đá, có má»™t thiếu nữ mặc y phục mà u lục ngồi bất Ä‘á»™ng vá»›i dáng vẻ trầm tÆ°.
Nà ng là ai?
ChÃnh là thiếu nữ đã mất trà nhá»›, Dạ Nguyệt. Hà n khà lạnh nhÆ° băng không ngừng thổi đến, thế mà dÆ°á»ng nhÆ° nà ng vẫn không cảm giác được gì cả. Sau khi bị mất trà nhá»›, ngoại trừ nháºn Yêu hoà ng là cha, còn ngoà i ra thì nà ng vẫn thÆ°á»ng xuyên lui đến nÆ¡i nà y. Dạ Nguyệt cÅ©ng không hiểu tại sao nà ng lại thÃch nÆ¡i nà y, tá»±a nhÆ° thÃch cái cảm giác cô Ä‘á»™c váºy. Phụ thân Yêu hoà ng đối vá»›i nà ng hết sức yêu thÆ°Æ¡ng, hoà n toà n không hạn chế hoạt Ä‘á»™ng của nà ng, muốn Ä‘i đâu hay là m gì cÅ©ng Ä‘á»u không há» ngăn trở, nhÆ°ng thá»i gian tá»± do dà i nhÆ° váºy trái lại còn là m cho nà ng có chút nhà m chán.
“Nhân sinh à , có tháºt là không có ý nghÄ©a gì không? Tại sao ta không thể nhá»› lại ta là ai?â€
Giữa lúc Ä‘ang miên man suy nghÄ©, Dạ Nguyệt Ä‘Æ°a tay tháo chiếc vòng bạch ngá»c từ trên cổ xuống. Äem chÆ¡i má»™t lúc, Dạ Nguyệt lại hồi tưởng đến thiếu niên có tên gá»i là Lục Má»™ng Thần kia. Rốt cuá»™c tại sao ta lại không nháºn ra hắn nhỉ? Tại sao sau khi hắn nhìn thấy ta, biểu hiện lại khÃch Ä‘á»™ng và tá»±a nhÆ° không thể khống chế nhÆ° váºy? Chẳng lẽ chúng ta trÆ°á»›c kia tháºt sá»± có quen biết nhau sao? Ãnh mắt khẽ đảo qua chiếc vòng ngá»c, Dạ Nguyệt bá»—ng phát hiện, chiếc vòng ngá»c nà y dÆ°á»ng nhÆ° có má»™t loại ma lá»±c gì đó, hấp dẫn đến tâm linh nà ng.
Dạ Nguyệt ngầm váºn đủ chân nguyên, phát ra má»™t tráºn thần thức cá»±c đại để truy tìm quá khứ. Bên trong vòng ngá»c rất âm u mÆ¡ hồ, ngoằn nghoèo trắc trở, chợt nà ng đã tìm thấy má»™t cánh cá»a. Khi cánh cá»a ấy vừa được mở ra, chợt có nhiá»u đạo bạch quang xuất hiện, trùng trùng Ä‘iệp Ä‘iệp đánh và o thần thức của Dạ Nguyệt. “Oà nh, oà nhâ€, má»™t cá»— lá»±c lượng cÆ°á»ng đại xá»™c thẳng và o trong tâm thức của nà ng, khiến Dạ Nguyệt cảm thấy đầu Ä‘au muốn nứt ra.
Lúc nà y, cả Thiên Thá»±c Hoà n đại phóng quang mang chói mắt, bắn thẳng lên táºn chân trá»i. Má»™t đám hặc vụ từ xa xa, chợt nhìn thấy quang mang đó, liá»n nhanh chóng bay tá»›i gần, đồng thá»i lại có những thanh âm kỳ quái từ bên trong truyá»n ra không ngá»›t.
“Ồ! Mau nhìn, mau nhìn kìa, đạo quang mang kia là gì váºy?â€
“Hình nhÆ° là má»™t kiện bảo bối gì đó muốn xuất thế! Nhanh lên má»™t chút, lại gần xem nà o!â€
“Lão đại, ngÆ°Æ¡i nhìn thấy chÆ°a, rốt cuá»™c thì đó là món bảo bối gì Ä‘ang muốn xuất thế hả? DÆ°á»ng nhÆ° ta có cảm giác quen quen thế nà o đó.â€
“Ừ, nhìn cÅ©ng có chút quen mắt, chúng ta bay lại gần hÆ¡n xem nà o….á»’! Không xong rồi, tại sao lại có mùi hủ thá»±c mãnh liệt nhÆ° váºy nhỉ? A! A! Chẳng lẽ đây chÃnh là váºt trong truyá»n thuyết……â€
“Thiên Thá»±c Hoà n!†cÆ¡ hồ rất nhiá»u thanh âm cùng kinh hô lên má»™t lúc.
Hắc vụ hạ xuống trên Thanh Äà i phong, rồi từ từ biến hóa thà nh nhiá»u hình dáng cụ thể, hiển nhiên đó là Tháºp Nhị Thần Tiếu. LÅ© gia há»a nà y không có chuyện gì là m, liá»n dạo chÆ¡i khắp nÆ¡i, vừa lúc bay qua đây, thấy quang mang của Thiên Thá»±c Hoà n, liá»n bị hấp dẫn lại. Thiên Thá»±c Hoà n phát ra quang mang bạch sắc chói cả mắt, bao phủ hoà n toà n Dạ Nguyệt và o bên trong. Thần tình trên mặt Dạ Nguyệt bất Ä‘á»™ng, sau má»™t hồi nhÆ° trải qua sá»± thống khổ cùng cá»±c, bá»—ng chốc lại nhÆ° hết sức vui mừng, há»›n hở. Hai vẻ mặt thay nhau biến hóa cá»±c nhanh, tháºt là hiếm thấy. Mùi hủ thá»±c phát ra nồng nặc từ luồng bạch quang không ngừng bay tản mạn ra ngoà i là m cho mặt đất của Thanh Äà i phong vốn Ä‘ang ẩm Æ°á»›t cÅ©ng bị khô lại.
“Ồ, ngÆ°á»i nà y không phà i là nữ hà i tá» trÆ°á»›c kia sao?†Xà thần tÆ°á»›ng lên tiếng đầu tiên, nó vốn có ấn tượng rất sâu sắc đối vá»›i Dạ Nguyệt. Tháºp Nhị Thần Tiếu bá»n chúng tất cả Ä‘á»u có thần công há»™ thể, nên không há» e ngại luồng khà hủ thá»±c kia.
“Sao nà ng ta lại cầm Thiên Thực Hoà n hả lão đại?†Hổ thần tướng thắc mắc.
Thá» thần tÆ°á»›ng nhìn kỹ má»™t lát, rồi thở dà i nói: â€Quả tháºt không hổ là thần khà đắc ý của Phá Hồn Thiên Quân năm xÆ°a, tháºt lợi hại, nó Ä‘ang thôn phệ cô nÆ°Æ¡ng kia đấy!â€
“Lão đại, chúng ta……chúng ta có cứu nà ng ta không?†Xà thần tÆ°á»›ng chần chừ má»™t lúc rồi há»i.
“Không nên! Các ngÆ°á»i có Ä‘iá»u không biết, Thiên Thá»±c Hoà n nà y mặc dù là má»™t món thần khà của Äại La Kim Tiên, nhÆ°ng tiểu cô nÆ°Æ¡ng kia vẫn không có cách nà o vất Ä‘i. Chá» sau khi Thiên Thá»±c Hoà n thôn phệ nà ng xong, thì chúng ta má»›i trở lại hưởng thà nh quả của nó, nhÆ° váºy chẳng phải là thượng sách hay sao? Hắc hắc!†Thá» thần tÆ°á»›ng báºt cÆ°á»i đắc ý, hai con ngÆ°Æ¡i lá»›n mà u Ä‘en không ngừng chuyển Ä‘á»™ng.
Có lẽ Dạ Nguyệt phải cảm kÃch Lục Má»™ng Thần, vì nếu không có Long huyết, thì bằng và o thá»±c lá»±c của nà ng mà trong lúc vô ý khởi Ä‘á»™ng Thiên Thá»±c Hoà n, khẳng định là đã bị món thần khà nà y nuốt sạch. Nếu không nhá» có Long huyết, thì e rằng má»i biến hóa đã không nhÆ° bây giá». Dù sao, Long huyết vẫn là váºt chà linh của thiên địa, mà bản thân Dạ Nguyệt cÅ©ng chÃnh là hợp thể giữa ngÆ°á»i và yêu, lại được kết hợp thà nh công vá»›i Long huyết, nên thể chất của nà ng đã biến đổi. Trong khi Thiên Thá»±c Hoà n Ä‘ang thôn phệ nà ng thì nà ng lại được Long huyết bảo vệ mệnh mạch. Thiên Thá»±c Hoà n không chịu thua, quyết cùng Dạ Nguyệt tranh đấu, nhÆ°ng trÆ°á»›c sau vẫn không có cách nà o hoà n toà n phÆ°Æ¡ng hại nà ng được. Dạ Nguyệt cố gắng phản kháng, chỉ nghe “đinh†má»™t tiếng, quang mang của Thiên Thá»±c Hoà n Ä‘á»™t nhiên bị thâu hãm và o trong thân thể của nà ng. Thần sắc Dạ Nguyệt cÅ©ng biến đổi cá»±c lá»›n, đôi mi dá»±ng lên, mái tóc dà i mượt mà tung bay trong gió, đôi mắt nhÆ° hà n băng phóng ra hai đạo hung quang khiến ngÆ°á»i khác phải khiếp sợ.
“Các ngÆ°Æ¡i……các ngÆ°Æ¡i là yêu nghiệt phÆ°Æ¡ng nà o, cả gan dám đến phạm vi thế lá»±c của Yêu Tông ta mà giÆ°Æ¡ng oai?†Dạ Nguyệt thu hồi Thiên Thá»±c Hoà n và o tay, tÃnh khà bá»—ng dÆ°ng đại biến, toát ra sá»± hung hãn kỳ lạ.
“A! Bất diệu! Thiên Thực Hoà n đã hợp thể với nà ng ta rồi!†ThỠthần tướng kinh hô.
“Hợp thể?†Cả đám Thần Tiếu Ä‘á»u kinh ngạc thắc mắc.
Thá» thần tÆ°á»›ng buồn bã, nói: “Äúng váºy, sau khi hợp thể, nà ng ta có thể tùy tâm khống chế Thiên Thá»±c Hoà n mà phát ra uy lá»±c cá»± đại! Chỉ e hôm nay chúng ta gặp phải đối thủ rồi! Mau! Tất cả hãy mau bà y Thần Tiếu đại tráºn, may ra còn có sinh cÆ¡!â€
Tháºp Nhị Thần Tiếu không dám cháºm trá»…, nhanh chóng vây lấy Dạ Nguyệt. Trong chốc lát, hắc khà tung hoà nh cả đỉnh núi, đằng đằng sát khÃ. Dạ Nguyệt nhẹ nhà ng giÆ¡ Thiên Thá»±c Hoà n trong tay lên, phát ra những tia bạch quang nhu hòa ngăn cản tất cả hắc khà ở bên ngoà i. Từ xa nhìn lại, chỉ thấy trong luồng hắc khà dầy đặc, lại có bạch quang lấp lóe ở bên trong, hắc bạch rõ rà ng phân minh không hòa lẫn, trông rất kỳ thú.
Dạ Nguyệt nhìn mÆ°á»i hai tên yêu quái Ä‘ang vây quanh mình, sát khà toà n thân cà ng tăng lên. Nà ng lạnh lùng nhìn bá»n Thần Tiếu, nói: “Nếu các ngÆ°Æ¡i không khách khà nhÆ° thế, thì đừng trách ta vô tình!â€
Last edited by Sóng Xô Bá»; 15-02-2009 at 03:31 AM.
|
15-02-2009, 12:57 AM
|
|
Chà Tôn Thánh Quân
|
|
Tham gia: Jul 2008
Äến từ: Hạ Long City
Bà i gởi: 800
Thá»i gian online: 0 giây
Thanks: 0
Thanked 151 Times in 109 Posts
|
|
Hồi 108
Dạ Nguyệt Âm Mưu
Tác giả: Tiêu Diêu Cùng Thần
Dịch giả: scubidu
Biên dịch: danguyet
Biên táºp: danguyet & Ä‘iệp bối tá»
Hiệu Ä‘Ãnh: vivarichmount
Convert sang Hán Việt & Anh Ngữ: kitjunior
Nguồn: Hoa nguyệt tao đà n
Dạ Nguyệt khẽ tung Thiên Thực Hoà n lên giữa không trung, nó không ngừng xoay tròn và phát ra ánh sáng trắng noãn nhu hòa, bao phủ lấy nà ng và o bên trong.
Lúc nà y vẻ mặt của Dạ Nguyệt lạnh nhÆ° băng, cÆ¡ thể nà ng đắm chìm dÆ°á»›i luồng ánh sáng khiết bạch, trông nhÆ° nà ng công chúa thanh khiết. Thân thể của nà ng dần dần trong suốt, sáng long lanh, có thể nhìn xuyên qua các mạch máu trong cÆ¡ thể. Lúc nà y, Dạ Nguyệt đã phát Ä‘á»™ng thần khà Thiên Thá»±c Hoà n, tuyệt không thể coi thÆ°á»ng phiến quang mang nhu nhã nà y. Nếu là ngÆ°á»i tu chân bình thÆ°á»ng đụng phải nó, Ä‘oan chắc ngÆ°á»i đó sẽ bị đục khoét lá»— chá»—, khó lòng còn nguyên vẹn hà i cốt.
Thần khà đó, ngay cả tiên nhân cÅ©ng phải e ngại, huống chi là ngÆ°á»i tu chân chÆ°a thà nh tiên!
Tháºp Nhị Thần Tiếu nhanh chóng phát huy Thần Tiếu đại tráºn lên đến tầng cảnh giá»›i thứ ba, Hắc Ãm Không Gian, tinh quang hắc sắc đầy trá»i, tá»±a nhÆ° bạo vÅ© Ä‘iên cuồng, mãnh liệt đánh áºp vá» phÃa Dạ Nguyệt.
Dạ Nguyệt há» hững quan sát từng biến hóa của Tháºp Nhị Thần Tiếu, dÆ°á»ng nhÆ° những Ä‘iá»u đó Ä‘á»u không quan hệ vá»›i nà ng.
GiỠđây, Dạ Nguyệt và Thiên Thá»±c Hoà n đã cùng hợp thể là m má»™t. Má»™t ngÆ°á»i tu chân bình thÆ°á»ng nhÆ° nà ng mà có thể kết hợp thà nh công vá»›i má»™t món thần khÃ, có thể nói là từ khi khai thiên láºp địa tá»›i nay, chÆ°a từng phát sinh ra chuyện nà y! Chỉ sợ rằng cho dù là Thiên Äế, vị thần của nhân loại mà có chứng kiến được thì cÅ©ng phải thất kinh!
NhÆ°ng trên Ä‘á»i không thiếu Ä‘iá»u kỳ diệu, và nó đã xảy ra, tại đây, ngay lúc nà y!
Nhìn hắc quang mãnh liệt vừa chạm đến luồng bạch quang được phát ra từ Thiên Thực Hoà n, thì chẳng khác nà o băng tuyết bị chảy tan ra. Trong những tiếng “xèo, xèo†như tiếng nước bốc hơi, những đạo hắc quang ấy hiển nhiên là đã bị phân hóa, biến mất vô tung vô ảnh.
Quả nhiên không hổ danh là Thiên Thá»±c Hoà n, năng lá»±c hủ thá»±c (1) của nó tháºt là siêu cÆ°á»ng! TÆ°Æ¡ng truyá»n năm xÆ°a khi Phá Hồn Thiên Quân thi triển món dị bảo nà y thì chỉ có năm đại Thần Äế của Thiên giá»›i má»›i có thể thà nh công khống chế được nó.
Thiên Thá»±c Hoà n hiệu xÆ°ng là “thiên thá»±c†hẳn là phải có lý do. Lúc nà y dÆ°á»›i sá»± huy Ä‘á»™ng của Dạ Nguyệt, nó phát ra má»™t đạo quang mang mãnh liệt đánh thẳng và o Nhị Tháºp Thần Tiếu.
Thế công của Thiên Thá»±c Hoà n nhÆ° chẻ tre, Tháºp Nhị Thần Tiếu căn bản là không có cách nà o chống cá»± lại được. Chân nguyên há»™ thể Ä‘ang không ngừng bị quang mang của Thiên Thá»±c Hoà n nuốt mất. Ãnh mắt của Tháºp Nhị Thần Tiếu Ä‘á»u lá»™ vẻ tuyệt vá»ng, bá»n chúng tung hoà nh Thiên giá»›i nhiá»u năm nhÆ°ng không ngá» là đến cuối cùng lại chết ở chốn nà y.
“Tha mạng! Cô nÆ°Æ¡ng xin tha mạng!†Thá» thần tÆ°á»›ng cố hết sức la lên. Nó là con thông minh nhất trong Tháºp Nhị Thần Tiếu, hÆ¡n nữa, cÅ©ng là lão đại, nên các Thần Tiếu khác nghe váºy cÅ©ng đồng lên tiếng cầu xin tha mạng.
“Bây giá» má»›i biết cầu xin ta Æ°? Hừ!†Sắc mặt Dạ Nguyệt lạnh băng băng, nà ng thoáng dừng lại má»™t lúc lâu rồi má»›i nói: “Muốn ta tha cho các ngÆ°Æ¡i cÅ©ng rất Ä‘Æ¡n giản, các ngÆ°á»i nếu cÅ©ng là yêu loại thì đầu nháºp và o Yêu Tông chúng ta! Ta sẽ không bạc đãi các ngÆ°Æ¡i, thế nà o?â€
“Ta…..†Thá» thần tÆ°á»›ng nhất thá»i tức giáºn. Nói thế nà o thì bá»n chúng cÅ©ng là thần thú tại Thiên giá»›i, nếu phải đầu nháºp và o Yêu Tông của Nhân giá»›i, cùng chung đụng vá»›i bá»n yêu quái tầm thÆ°á»ng kia, váºy chẳng phải là hạ thấp thân pháºn chúng lắm sao? Trong nhất thá»i, thâm tâm của nó bị dao Ä‘á»™ng kịch liệt, khiến nó do dá»± bất quyết.
“Äại ca! Theo đệ thấy, bây giá» cần phải bảo tồn sinh mạng là quan trá»ng hÆ¡n. Chúng ta cứ nghe theo Ä‘i!†Xà thần tÆ°á»›ng đã không còn đủ sức chống đỡ được nữa, liá»n lên tiếng khuyên.
Nhìn đám huynh đệ tá»· muá»™i vá»›i vẻ mặt thống khổ, Thá» thần tÆ°á»›ng Ä‘Ã nh thở dà i, nói: “Äược, bá»n ta nghe theo ngÆ°Æ¡i, đầu nháºp Yêu Tông!â€
“Hắc hắc! Nếu sá»›m biết thế thì cần gì phải giao đấu! Các ngÆ°Æ¡i không nhất thiết phải nói vá»›i ta chuyện trÆ°á»›c kia, các ngÆ°Æ¡i gia nháºp Yêu Tông của ta thì phải má»™t lòng má»™t dạ tuân theo mệnh lệnh mà chấp hà nh, nếu không…..†Dạ Nguyệt vÆ°Æ¡n hai tay ôm thà nh hình cầu, bên trong có má»™t luồng bạch quang của Thiên Thá»±c Hoà n Ä‘ang không ngừng bốc lên. Nà ng đẩy mạnh tay ra, luồng bạch quang kia láºp tức bắn Ä‘i vá» phÃa má»™t ngá»n núi cao mấy trăm thÆ°á»›c, chỉ thấy sau khi ngá»n núi ấy bị kÃch trúng, nó liá»n hình thà nh má»™t cái Ä‘á»™ng lá»›n có Ä‘Æ°á»ng kÃnh ba bốn thÆ°á»›c vá» chiá»u rá»™ng, và chạy suốt rồi chạm đến dung nham trong lòng đất, khiến cho má»™t dòng dung nham nóng bá»ng phún vá»t lên đỉnh núi mà trà n xuống.
Tháºp Nhị Thần Tiếu thấy váºy thì Ä‘á»u lùi lại phÃa sau, toà n thân phát lãnh, sợ đến hồn vÃa lên mây, cả bá»n run run gáºt đầu.
Dạ Nguyệt thu hồi Thiên Thá»±c Hoà n, Ä‘eo lại và o tay, rồi nà ng khẽ đảo mắt nhìn lên ngÆ°á»i Tháºp Nhị Thần Tiếu, lạnh lùng nói: “Từ nay, các ngÆ°Æ¡i là tháºp nhị há»™ pháp trưởng lão của Yêu tông, hoà n toà n nghe lệnh của ta! Hiểu không?â€
“Hiểu…..hiểu rõ!†Tháºp Nhị Thần Tiếu bị dá»a đến nổi mất hết can đảm, không còn tạp niệm nữa, nhao nhao hô vâng lá»i. Dạ Nguyệt gáºt đầu hà i lòng, rồi dẫn bá»n chúng quay vá» tổng bá»™ Yêu Tông.
Mà n đêm đã buông xuống, Dạ Nguyệt dẫn mÆ°á»i hai há»™ pháp trưởng lão vừa thu phục đến diện kiến Yêu hoà ng, thì ngay láºp tức, Dạ Thần trợn tròn cả đôi mắt. Dá»±a và o tu vi của lão mà cÅ©ng không thể Ä‘oán ra lai lịch của mÆ°á»i hai quái váºt Ä‘en thui nà y. Chá» bá»n chúng khai báo lai lịch xong, thì Yêu hoà ng má»›i thất kinh, tháºt không ngá» rằng đây chÃnh mÆ°á»i hai con thần thú của Thiên giá»›i!
“Ha ha ha ha!†Yêu hoà ng đắc ý cÆ°á»i rá»™ lên, dù lão có nằm mÆ¡ cÅ©ng không dám nghÄ© đến ngà y hôm nay, cái ngà y mà cả thần thú của Thiên giá»›i cÅ©ng đầu nháºp và o Yêu Tông của lão! Äiá»u nà y rất có lợi cho Yêu Tông, nếu tin nà y được truyá»n ra ngoà i thì còn có môn phái Tu Chân nà o trong thiên hạ còn dám chống cá»± lại Yêu Tông chứ? Ha ha, xem ra, trong tÆ°Æ¡ng lai, Yêu Tông ta sẽ bÆ°á»›c sang má»™t trang sá» oai hùng má»›i, nhất thống Tu Chân giá»›i.
Sau khi cÆ°á»i dứt tráºn cuồng tiếu, Yêu hoà ng cÅ©ng bình tÄ©nh trở lại. Lão cân nhắc trong lòng, Tháºp Nhị Thần Thú Thiên giá»›i lợi hại nhÆ° váºy, tại sao lại chịu nghe lệnh của Dạ Nguyệt chứ? Mà điá»u kỳ quái hÆ¡n nữa chÃnh là khà chất cùng vá»›i thần thái của Dạ Nguyệt đã hoà n toà n biến đổi, trở nên lạnh nhÆ° băng khác hẳn trÆ°á»›c kia……nghÄ© tá»›i đây, lão há»i Dạ Nguyệt: “Nguyệt nhi, con thu phục mÆ°á»i hai thần thú của Thiên giá»›i nà y nhÆ° thế nà o?â€
Dạ Nguyệt đứng lạnh lùng không nhúc nhÃch, chỉ giÆ¡ cánh tay lên, để lá»™ ra Thiên Thá»±c Hoà n, rồi bình thản đáp: “Cha, là do nữ nhi dá»±a và o cái Thiên Thá»±c Hoà n nà y mà thu phục được Tháºp Nhị Thần Tiếu đó thôi!â€
“Sao?†Yêu hoà ng thốt lên má»™t tiếng kinh ngạc, ánh mắt của lão dừng lại trên chiếc ngá»c hoà n bạch sắc ở trên cánh tay Dạ Nguyệt. á»’, cái nà y không phải là váºt mà tiểu tá» Lục Má»™ng Thần đã tặng cho nữ nhi của mình sao? Cái nà y gá»i là Thiên Thá»±c Hoà n à ? Thoạt nhìn cÅ©ng biết đúng là má»™t món bảo bối, nếu không thì dá»±a và o thá»±c lá»±c của Dạ Nguyệt quả tháºt là không có khả năng chống lại mÆ°á»i hai con thần thú nà y. Hiểu được Ä‘iá»u đó, Yêu hoà ng đắc chà cÆ°á»i lá»›n: “Nguyệt nhi, Thiên Thá»±c Hoà n nà y không biết là bảo bối gì mà ngay cả thần thú của Thiên giá»›i cÅ©ng phải hà ng phục, tháºt sá»± là lợi hại!â€
Thá» thần tÆ°á»›ng ở bên cạnh Ä‘á»™t nhiên xen và o: “Äây là thần khà bà i danh đệ nhất, đệ nhị ở trên Thiên giá»›i, nếu không, vá»›i sức của chúng ta, thì là m sao có thể bị chế phục dá»… dà ng nhÆ° váºy chứ?†Thá» thần tÆ°á»›ng nói vá»›i vẻ bất phục, tuy nhiên, nó cÅ©ng không có biện pháp nà o, sá»± đã rồi, cÅ©ng chỉ có thể phục tùng mệnh lệnh của Dạ Nguyệt mà thôi.
“Thần khÃ?†Yêu hoà ng nhảy dá»±ng lên, vẻ mặt hết sức khÃch Ä‘á»™ng. “Äây là thần khà ư? Ôi trá»i! tháºt sá»± là không thể tưởng tượng, đây chÃnh lại là thần khÃ!†Khó trách Yêu hoà ng giáºt mình, ở Nhân giá»›i, má»™t kiện tiên khà bình thÆ°á»ng cÅ©ng đã đủ kinh thế hãi tục rồi, giỠđây Ä‘á»™t nhiên lại xuất hiện má»™t kiện thần khà cá»±c phẩm, Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên là khiến cho Yêu hoà ng kinh há»· vạn phần!
Tâm tình Yêu hoà ng tháºp phần khÃch Ä‘á»™ng, nhẹ nhà ng bÆ°á»›c đến bên cạnh Dạ Nguyệt, cẩn tháºn xem xét, đánh giá ngá»c hoà n không chá»›p mắt! Tuy thế, lão vẫn không biết nó đặc dị chá»— nà o? Yêu hoà ng có chút thất vá»ng, lão vÆ°Æ¡n tay ra, định sá» và o Thiên Thá»±c Hoà n, nhÆ°ng lão không ngá», chỉ vừa má»›i chạm nhẹ má»™t chút, thì nó đã phát ra má»™t đạo bạch quang, hất bắn bà n tay của lão ra ngoà i.
“A!†Yêu hoà ng kêu lên kinh hãi, không thể tin được, lão vừa mới chạm đến Thiên Thực Hoà n thì bà n tay đã bị đạo bạch quang ăn mòn đi.
Dạ Nguyệt kinh hãi, không ngá» Thiên Thá»±c Hoà n lại là m thÆ°Æ¡ng tổn đến phụ thân, nà ng lao vá»™i đến bên lão, cất giá»ng lo lắng há»i: “Cha, ngÆ°á»i bị thÆ°Æ¡ng thế nà o?â€
Yêu hoà ng cÆ°á»i khổ nói: “Tà m tạm, không sao! Món thần khà nà y quả nhiên là lợi hại!†Trên cánh tay của Yêu hoà ng bá»—ng có má»™t là n khói xanh bốc lên, ở nÆ¡i cánh tay bị thối nát liá»n sinh ra má»™t cánh tay má»›i tÆ°Æ¡i non. “CÅ©ng may bản thể của ta là bách túc trùng (2), nếu không thì cánh tay nà y tháºt không thể má»c nhanh trở lại nhÆ° váºy!†Yêu hoà ng cÆ°á»i ha hả, dù cÆ¡ thể bị Ä‘au, nhÆ°ng lão lại rất cao hứng. Có được Tháºp Nhị Thần Thiếu và Thiên Thá»±c Hoà n, thì việc Yêu Tông xÆ°ng bá trong Tu Chân giá»›i chỉ còn là vấn Ä‘á» thá»i gian mà thôi.
“Cha! Nếu thá»±c lá»±c chúng ta đã tăng nhiá»u, váºy sao không sá»›m thống nhất Tu Chân giá»›i?†Dạ Nguyệt chợt há»i má»™t tiếng.
“Nữ nhi ngoan, con tháºt sá»± là có suy nghÄ© giống ta! Theo ý con, chúng ta bắt đầu hạ thủ từ môn phái nà o trÆ°á»›c?†Yêu hoà ng hÆ°ng phấn há»i.
“Chi bằng chúng ta bắt đầu vá»›i Pháºt tông Liên Hoa Tá»±?†Dạ Nguyệt phất nhẹ Thiên Thá»±c Hoà n trên cổ tay, giá»ng nói hết sức bình thản.
“Ừ, rất có lý. Phong Thần Tông vừa má»›i đại chiến vá»›i Ãc Quá»· môn, thá»±c lá»±c đại giảm, tạm thá»i không còn lá»±c để khiến chúng ta lo lắng. Tháºt ra Liên Hoa Tá»± má»›i chÃnh là đại địch của chúng ta, tuy nhiên, ta tin rằng, vá»›i Thiên Thá»±c Hoà n thì cho dù là thất đại phái tu chân hợp lại cÅ©ng không phải là đối thủ của chúng ta! Ha ha ha!â€
Yêu hoà ng vừa nói vừa cÆ°á»i, cà ng lúc cà ng đắc ý.
Hết hồi 108
Chú thÃch:
(1) Hủ thá»±c – là m cho thối nát, rá»a nát.
(2) Bách túc trùng – côn trùng nhiá»u chân.
Last edited by Sóng Xô Bá»; 15-02-2009 at 03:33 AM.
|
15-02-2009, 12:58 AM
|
|
Chà Tôn Thánh Quân
|
|
Tham gia: Jul 2008
Äến từ: Hạ Long City
Bà i gởi: 800
Thá»i gian online: 0 giây
Thanks: 0
Thanked 151 Times in 109 Posts
|
|
Hồi 109
Tái Ngộ Minh Phi
Tác giả: Tiêu Diêu Cùng Thần
Dịch giả: lacngon
Biên dịch: lacngon
Biên táºp: vivarichmount
Hiệu Ä‘Ãnh: vivarichmount
Convert sang Hán Việt & Anh Ngữ: kitjunior
Nguồn: Hoa nguyệt tao đà n
Sau khi Lục Má»™ng Thần rá»i khá»i Diệu Nhiên, liá»n không ngừng phi hà nh, cuối cùng cÅ©ng đến được Liên Hoa Tá»±. Những tiểu sa di trông cá»a vừa nhìn thấy hắn liá»n nháºn ra ngay. Ngà y trÆ°á»›c, Lục Má»™ng Thần đã trải qua má»™t tráºn chiến kinh thiên Ä‘á»™ng địa vá»›i Long Thiên tại Liên Hoa Tá»±, cho đến táºn hôm nay, ký ức vá» tráºn chiến đó vẫn còn Ä‘áºm nét trong tâm trà của há». Vì váºy mà má»™t chú vá»™i và ng chạy và o thông báo cho HÆ° Vân tông chủ, còn má»™t chú khác thì dẫn Lục Má»™ng Thần Ä‘i vá» phÃa đại Ä‘iện.
HÆ° Vân tông chủ đã sá»›m biết mục Ä‘Ãch của chuyến Ä‘i lần nà y của Lục Má»™ng Thần. Tin tức Phong Thần Tông gặp phải đại biến thảm khốc đã sá»›m truyá»n Ä‘i khắp hang cùng ngõ hẻm trong Tu Chân giá»›i rồi. NhÆ°ng lần nà y Lục Má»™ng Thần Ä‘Æ¡n thÆ°Æ¡ng Ä‘á»™c mã mà tá»›i đây, thì chắc chắn quá ná»a là vì Nguyệt Ảnh bảo hạp năm xÆ°a để lại tại Liên Hoa Tá»±, vì nó có quan hệ rất lá»›n đến thân thế của hắn, mặc dù chưởng môn của thất đại môn phái Ä‘á»u không có cách nà o giải thÃch rõ nguyên nhân bên trong. HÆ° Vân tông chủ lấy Nguyệt Ảnh Bảo Hạp mang theo đến đại Ä‘iện, rồi lệnh cho tất cả tăng nhân ra ngoà i.
“Lục thà chủ, tháºt không ngá» chỉ cách biệt không đầy má»™t tháng mà Phong Thần Tông đã bị Quá»· môn thu tháºp, thảm sát không nÆ°Æ¡ng tay, khiến cho Thiên Nhất chân nhân và rất nhiá»u đệ tá» Æ°u tú phải bá» mình, sá»± việc nà y tháºt là m cho ngÆ°á»i ta thấy nuối tiếc vô cùng!†HÆ° Vân tông chủ vừa thấy Lục Má»™ng Thần, nhìn thấy trên mặt hắn hằn rõ nét sÆ°Æ¡ng gió liá»n liên tưởng đến thảm cảnh mà Phong Thần Tông má»›i trải qua, trong lòng xót xa vô bá».
“Ài! HÆ° Vân tông chủ……†Lục Má»™ng Thần buồn bã, nói không nên lá»i. Im lặng má»™t lúc lâu, hắn má»›i cháºm rãi nói: “Tông chủ, sÆ° phụ vãn bối đã Ä‘em toà n bá»™ thân thế nói rõ cho vãn bối nghe, lần nà y vãn bối đến đây là vì Nguyệt Ảnh bảo hạp.â€
HÆ° Vân tông chủ đẩy chén trà vá» phÃa trÆ°á»›c nói: “Lục thà chủ, hãy uống ngụm nÆ°á»›c trÆ°á»›c đã. Thà chủ xem, đây chÃnh là Nguyệt Ảnh bảo hạp năm xÆ°a đó.â€
Lục Má»™ng Thần chạm tay và o chén trà , nhÆ°ng hắn không uống ngay, tất cả ánh mắt và tinh thần của hắn Ä‘á»u bị bảo hạp hấp dẫn. Cách hắn khoảng năm, sáu thÆ°á»›c là má»™t chiếc há»™p kim sắc dà i chừng ná»a thÆ°á»›c Ä‘ang nằm ở đó. Trong lòng Lục Má»™ng Thần chợt nổi lên cảm giác quen thuá»™c, hắn cảm giác được chiếc há»™p đó dÆ°á»ng nhÆ° là chÃnh bản thân hắn váºy. Hắn lấy tay nhẹ nhà ng vuốt ve các mặt của há»™p ngá»c, những con chữ chi chÃt ở mặt trên cùng của há»™p ngá»c trông giống nhÆ° má»™t dòng sông Ä‘ang cuá»™n chảy, tạo cho hắn má»™t loại cảm giác kỳ quái. Lục Má»™ng Thần mở nắp há»™p ra, mặc dù bên trong hoà n toà n trống rá»—ng, nhÆ°ng không hiểu vì sao hắn lại tá» ra xúc Ä‘á»™ng nhÆ° muốn òa khóc.
Không thể khống chế nổi xúc cảm, nÆ°á»›c mắt của Lục Má»™ng Thần tuôn trà o nhÆ° mÆ°a, hắn báºt khóc nức nở ngay trÆ°á»›c mặt HÆ° Vân tông chủ.
Ài! HÆ° Vân tông chủ khe khẽ thở dà i. Má»™t ngÆ°á»i hoà n toà n mất Ä‘i thân thế tháºt là đáng thÆ°Æ¡ng. Ông ta lẳng lặng đứng yên má»™t bên, không nói lá»i nà o, chá» cho Lục Má»™ng Thần nguôi ngoai, lúc đó má»›i đến gần hắn và nói: “Lục thà chủ, không nên quá Ä‘au buồn. Thà chủ tạm thá»i hãy ở lại bổn tá»± và i ngà y, từ từ nghiên cứu ra sá»± ảo diệu của Nguyệt Ảnh bảo hạp, để xem có cách nà o khám phá ra đầu mối vá» thân thế chăng.â€
Lục Má»™ng Thần lau khô nÆ°á»›c mắt, lẳng lặng gáºt đầu. Hắn cầm Nguyệt Ảnh bảo hạp lên và đi theo HÆ° Vân tông chủ vá» phÃa má»™t căn háºu viện.
An bà i xong cho Lục Má»™ng Thần, HÆ° Vân tông chủ liá»n quay trở lại thiá»n phòng, trong lòng không nén nổi xúc Ä‘á»™ng. Má»™ng Thần tiểu tá» nà y rất có pháºt duyên, ông ta quả tháºt rất muốn Ä‘iểm hóa cho hắn để xem nhân duyên thế nà o!
HÆ° Vân tông chủ lại nhá»› đến má»™t chuyện, chÃnh là chuyện giữa Minh Phi và Lục Má»™ng Thần, hình nhÆ° có Ä‘iá»u gì đó hiểu lầm ở đây. Cho dù những ngÆ°á»i khác không há» phát hiện, nhÆ°ng ông thì đã hiểu ra rồi. Sau khi tá»· võ trÆ°á»›c kết thúc, Minh Phi và Lục Má»™ng Thần đồng thá»i thất tung, nhÆ°ng ngay sau khi Minh Phi trở lại, thì nét mặt lạnh nhÆ° băng, rồi sauu đó cÅ©ng tức tốc Ä‘em hết đệ tá» trở vá» Nghiá»…m Hà n Cung. Ài! Oan gia nên giải không nên kết, xem ra ta cần phải mất công má»™t phen hóa giải mâu thuẫn giữa hai ngÆ°á»i há». Có lẽ Minh Phi còn chÆ°a biết rằng Má»™ng Thần chÃnh là đứa nhá» ngà y xÆ°a nà ng đã rất yêu quý.
HÆ° Vân tông chủ viết má»™t tấm thiếp, sai má»™t đệ tá» cầm thiếp Ä‘i má»i Minh Phi cung chủ, ông đã quyết định là m ngÆ°á»i chung gian hóa giải mâu thuẫn giữa hai ngÆ°á»i.
oooOooo
Äêm khuya, Lục Má»™ng Thần trăn trở không thể ngủ được. Hắn nằm trên giÆ°á»ng má»™t lúc rồi trở dáºy, ngắm nghÃa Nguyệt Ảnh bảo hạp má»™t lúc, sau đó lại nằm xuống. Cứ nhÆ° thế cho đến khi trá»i sáng, má»i chuyện vẫn không có gì thay đổi cả, vẫn không há» tìm ra bất kỳ đầu mối nà o có thể chứng minh cho thân thế của hắn. Lục Má»™ng Thần thở dà i má»™t tiếng rồi bÆ°á»›c ra khá»i phòng.
Không khà buổi sáng ở Liên Hoa Tá»± tháºt trong là nh, rừng trúc xanh um ở phÃa xa xa đã là m dịu Ä‘i cái dáng vẻ trầm lặng của chùa miếu, má»™t và i cụm mây trắng nhè nhè bốc lên, phÃa chân trá»i cÅ©ng dần dần lá»™ ra tia nắng hiá»n hòa đầu tiên của vầng thái dÆ°Æ¡ng. Tất cả những thứ nà y Ä‘á»u dệt nên má»™t khung cảnh thần tiên, khiến cho cÆ¡n phiá»n muá»™n trong lòng Lục Má»™ng Thần cÅ©ng vÆ¡i Ä‘i đôi chút.
Lục Má»™ng Thần nhẹ nhà ng bay lên giữa không trung, tá»± do bay lượn trong là n vân vụ, có lẽ là m nhÆ° váºy, hắn sẽ cảm thấy dá»… thở hÆ¡n chút nữa. Có rất nhiá»u tăng nhân Ä‘ang thiá»n tu cÅ©ng ngẩng đầu lên nhìn hắn, rồi tất cả lại cúi đầu tá»± nhủ, không ngá» tên tiểu tá» Lục Má»™ng Thần nà y lại lá»›n máºt đến thế, dám tá»± ý nhởn nhÆ¡ phi hà nh trên vùng trá»i của Liên Hoa Tá»±.
“Lục Má»™ng Thần, thì ra ngÆ°Æ¡i ở đây, mau xuống đây cho ta!†Má»™t thanh âm trong trẻo rà nh mạch, nghe rất quen chợt truyá»n đến tai của Lục Má»™ng Thần.
Lục Má»™ng Thần cúi đầu nhìn xuống, thì ra ở phÃa trÆ°á»›c má»™t căn thiá»n phòng trong háºu viện của Liên Hoa Tá»±, có má»™t trang tuyệt sắc mỹ nữ toà n thân bạch y Ä‘ang kiêu kỳ đứng ở đó. NgÆ°á»i đó không phải Minh Phi thì còn là ai nữa?
Lại là nà ng! Lục Má»™ng Thần không biết nên là m sao, trong lòng chợt dấy lên má»™t sá»± tức giáºn, đó chÃnh là oán khà được tÃch tụ lâu ngà y, hôm nay rốt cuá»™c cÅ©ng có cÆ¡ há»™i bá»™c phát! Lục Má»™ng Thần nhá»› tá»›i Dạ Nguyệt, nếu không phải vì Minh Phi, thì Dạ Nguyệt đã không bị trá»ng thÆ°Æ¡ng, và cÅ©ng đã không bị mất Ä‘i trà nhá»› đến nổi trở mặt tuyệt tình đối vá»›i hắn!
Minh Phi! TrÆ°á»›c kia ngÆ°Æ¡i á»· và o thá»±c lá»±c của mình mà coi thÆ°á»ng má»™t đệ tá» yếu Ä‘uối của Phong Thần Tông, hừ, giỠđây ta đã luyện Lăng Phong thần chỉ đến tầng thứ năm là Âm Phá, nên ta không còn phải sợ ngÆ°Æ¡i nữa! Hôm nay, ta quyết sẽ bắt ngÆ°Æ¡i phải trả đủ cả vốn lẫn lá»i, cho ngÆ°Æ¡i nếm được cái cảm giác thống khổ khi bị ngÆ°á»i khác coi thÆ°á»ng là nhÆ° thế nà o!
Lục Má»™ng Thần nghÄ© tá»›i đó, khóe miệng thoáng nở má»™t nụ cÆ°á»i bà hiểm, rồi nhanh chóng hạ xuống trÆ°á»›c mặt Minh Phi. Thì ra là Minh Phi nháºn được thiệp má»i của HÆ° Vân tông chủ mà đến, trong thiếp, HÆ° Vân không nói rõ là chuyện gì, chỉ nói là có việc gấp, khiến nà ng phải vá»™i và ng thu xếp lên Ä‘Æ°á»ng ngay. Chỉ mất má»™t đêm mà nà ng đã đến Liên Hoa Tá»± rồi, lúc đó HÆ° Vân tông chủ an bà i cho nà ng má»™t căn phòng, rồi căn dặn là má»i chuyện để ngà y mai nói tiếp. Cứ nhÆ° thế, là m nà ng mÆ¡ mÆ¡ hồ hồ không biết trong hồ lô của HÆ° Vân tông chủ rốt cuá»™c là đang bán thuốc gì nữa.
Sá»›m nay, Minh Phi Ä‘ang ở trong viện thưởng thức phong cảnh của Liên Hoa Tá»±, Ä‘á»™t nhiên thấy trên trá»i có ngÆ°á»i Ä‘ang phi hà nh, liá»n váºn khởi mục lá»±c để quan sát, không ngá» lại chÃnh là Lục Má»™ng Thần, ngÆ°á»i mà trong lòng nà ng oán háºn nhất. Hóa ra là hắn, sao hắn lại đến đây? Hắn đến thì tốt, ta cÅ©ng có cÆ¡ há»™i để xả hết ác khà trong lòng. Minh Phi không bay lên không trung, vì là m nhÆ° váºy rất dá»… khiến ngÆ°á»i khác chú ý, vì thế nà ng má»›i truyá»n âm cho Lục Má»™ng Thần, kêu hắn phải hạ xuống đất.
Nhìn Lục Má»™ng Thần bình thản đứng trÆ°á»›c mặt mình, mặt không má»™t chút sợ hãi, khiến Minh Phi cảm thấy rất khó hiểu. Äã xảy ra chuyện gì? Tại sao trông hắn giống nhÆ° là có vẻ rất tá»± tin và o bản thân mình váºy nhỉ? Chẳng lẻ là tu vi của hắn lại có Ä‘á»™t phá sao? Nà ng âm thầm dò xét má»™t lúc, nhÆ°ng vẫn không nháºn ra Lục Má»™ng Thần có gì thay đổi so vá»›i lúc còn ở Quy Äạo sÆ¡ kỳ, váºy thì vẫn còn kém nà ng rất xa. Vì thế trong lòng nà ng cÅ©ng cảm thấy yên tâm hÆ¡n rất nhiá»u.
Minh phi trừng mắt nhìn Lục Má»™ng Thần, “soạt†má»™t tiếng thì đã rút Hà n Tịch thần kiếm ra khá»i vá», hà n quang lóe lên chói cả mắt, tá»a ra sát khà lạnh ngÆ°á»i.
“Thế nà o, hôm nay còn muốn giáo huấn ta sao?†Lục Má»™ng Thần cÆ°á»i nhÆ° không phải cÆ°á»i.
“NgÆ°Æ¡i!†Minh Phi chỉ và o mÅ©i của Lục Má»™ng Thần, tức giáºn đến ná»—i nói không ra lá»i. Nà ng không ngá» Lục Má»™ng Thần lại to gan đến thế mà dám nói ra những lá»i ấy. Trên mặt Minh Phi Ä‘á»™t nhiên có má»™t là n sÆ°Æ¡ng lạnh bao phủ, tay cầm kiếm cÅ©ng rung rẩy không ngá»›t.
“Äược rồi, hôm nay ta quyết không lÆ°u tình. Ta sẽ tá» tế giáo huấn ngÆ°Æ¡i!†Minh Phi vừa dứt lá»i, thân thể liá»n biến mất không thấy đâu nữa. Chỉ thấy trên không trung Ä‘á»™t nhiên hiện ra má»™t vầng trăng bạc dà i và i trượng, ánh sáng chói lòa vạn trượng. Ãnh trăng bạc chuyển Ä‘á»™ng không ngừng, có vô số tia kình khà từ bên trong bay ra.
Lục Má»™ng Thần hừ lạnh má»™t tiếng, giÆ¡ hai tay lên, mÆ°á»i ngón tay chuyển Ä‘á»™ng rất linh hoạt, soạt soạt soạt soạt bắn ra đủ mÆ°á»i đạo Lăng Phong thần chỉ. Äúng lúc đó, cả không gian chợt vang lên thanh âm te te không ngừng, thì ra những là n chỉ quang bắn thẳng vá» phÃa vầng ngân nguyệt kia vá»›i má»™t tốc Ä‘á»™ kinh ngÆ°á»i.
Oà nh oà nh! Oà nh! Lăng Phong thần chỉ vô cùng bá đạo, đánh trúng và o ngân nguyệt là m cho nó hoà n toà n biến thà nh phấn mạt, khà lạnh trà n ra khắp bốn phÃa, thá»±c váºt xung quanh Ä‘á»u bị đóng băng đông cứng lại. Minh Phi quá bất ngá», dù có chết cÅ©ng không thể tin và o những gì vừa xảy ra trÆ°á»›c mắt nà ng, nà ng vạn vạn lần không ngá» rằng Lục Má»™ng Thần Ä‘á»™t nhiên lại có thể thi triển môn chỉ pháp lợi hại nhÆ° váºy. ChÃnh bản thân nà ng vẫn luôn tá»± hà o vá» Hà n Băng kiếm pháp, váºy mà lúc nà y lại không thể chịu nổi má»™t đòn chỉ pháp của Lục Má»™ng Thần!
Sắc mặt Minh Phi tái nhợt, ná»—i tức giáºn trong lòng lúc nà y đã lên cao đến cá»±c Ä‘iểm. Nà ng từ từ nhắm mắt lại, cả thân hình bá»—ng chốc hóa thà nh má»™t vầng sÆ°Æ¡ng trắng mỠảo. Hà n Tịch thần kiếm cÅ©ng trở nên mÆ¡ hồ, từ trong mà n vụ sÆ°Æ¡ng trong suốt đó bắn ra từng đóa từng đóa quang hoa, mà Hà n Tịch thần kiếm thì biến mất hẳn không còn nhìn thấy nữa. Lúc nà y chỉ thấy vô số hà n tinh xuất hiện trong hÆ° không, chá»›p lóe chá»›p lóe trông đẹp mắt vô cùng. Äây chÃnh là chiêu Hà n Tinh Äẩu Chuyển.
Lục Má»™ng Thần Ä‘á»™t nhiên cảm thấy bản thân mình bị má»™t khoảng tinh không sáng nhÆ° ngá»c vây quanh, mà tinh quang lấp lánh liên hồi, khà lạnh thấu xÆ°Æ¡ng liên tục xông tá»›i. Äây quả là má»™t chiêu thức quá lợi hại! Bất giác trong lòng Lục Má»™ng Thần cảm thấy có chút run run, tuyệt há»c của Nghiá»…m Hà n cung quả tháºt là không thể coi thÆ°á»ng! Trong nháy mắt, hắn vá»™i Ä‘á» thăng Lăng Phong thần chỉ lên đến tầng thứ năm là Âm Phá cảnh giá»›i, còn Thần Nháºt chiến giáp trên ngÆ°á»i hắn cÅ©ng phát ra má»™t tiếng Ä‘á»™ng rồi hóa thà nh má»™t ngá»n lá»a rừng rá»±c. Ở trong vùng tinh không đẹp mắt đó, Lục Má»™ng Thần nhÆ° trở thà nh má»™t ngá»n lá»a sáng lòa, tháºp phần rá»±c rỡ.
Từng tia, từng tia hà n tinh bắt đầu tấn công vá» phÃa Lục Má»™ng Thần, há»a diá»…m bốc cháy hừng há»±c bên ngoà i Thần Nháºt chiến giáp bắt đầu phát huy tác dụng, những tia hà n tinh cá»±c lạnh vừa gặp phải Thần Nháºt chiến giáp liá»n nhanh chóng hóa thà nh hÆ¡i nÆ°á»›c, tạo thà nh từng luồng khà trắng li ti bay lên trá»i.
Trong khoảng tinh không sáng chói đó, thân thể Lục Má»™ng Thần không ngừng xoay tròn nhÆ° con vụ. MÆ°á»i luồng Lăng Phong thần chỉ được Ä‘iểm nhẹ ra, chỉ quang Ä‘ang từ chói mắt bắt đầu chuyển sang trong suốt, trông giống nhÆ° dòng nÆ°á»›c Ä‘ang chảy váºy.
“Lăng Phong thần chỉ, đi!†Theo tiếng quát nhẹ của Lục Mộng Thần, hà ng trăm đạo chỉ quang trong suốt, hướng ra bốn phương tám hướng mà công tới.
Chỉ nghe thấy nhiá»u tiếng Ä‘inh Ä‘oong, Ä‘inh Ä‘oong vang lên không ngá»›t. Tất cả hà n tinh Ä‘á»u bị đánh rÆ¡i, Minh Phi Ä‘ang đứng tại má»™t nÆ¡i bà máºt gần đó cÅ©ng không há» dá»… chịu chút nà o, nà ng cÅ©ng bị nhiá»u luồng chỉ phong đánh trúng, lá»±c lượng công kÃch cá»±c mạnh, khiến nà ng cảm thấy huyết dịch trong tâm tạng nhÆ° Ä‘ang sôi trà o và muốn tìm Ä‘Æ°á»ng để thoát ra ngoà i!
“Trá»i Æ¡i! Tại sao chỉ pháp của hắn lại đáng sợ nhÆ° váºy? Từ trÆ°á»›c tá»›i nay sao vẫn chÆ°a từng nghe thấy trong Tu Chân giá»›i lại có má»™t tuyệt kỹ đáng sợ thế nà y?!" Minh Phi hiện thân, lảo đảo nhÆ° muốn ngã, vẻ mặt cà ng thêm băng lãnh. Nà ng đã hoà n toà n bị khÃch ná»™, chuẩn bị thi triển chiêu thức khủng bố và tối cÆ°á»ng nhất trong Hà n Ngá»c kiếm pháp, Băng Hà n Chi Tịch!
Băng Hà n Chi Tịch, nháºp băng hà n tam muá»™i, nháºp và o cảnh giá»›i vô sắc vô tÆ°á»›ng.
Hà n Tịch thần kiếm trở nên hoà n toà n trong suốt và tá»a ra khà thế bạo liệt, miệng Minh Phi khe khẽ niệm chú ngữ, Hà n Tịch thần kiếm cháºm rãi bay lên giữa không trung, thân kiếm chuyển Ä‘á»™ng, trong chốc lát đã hóa ra thà nh ba mÆ°Æ¡i sáu thanh Hà n Tịch thần kiếm. Chợt có má»™t cá»— hà n ý nhÆ° có nhÆ° không từ hai tay của Minh Phi phát ra, đánh trúng và o trên thân những thanh Hà n Tịch kiếm đó. Oong oong oong! Tất cả những thanh Hà n Tịch thần kiếm kia Ä‘á»u biến mất, ngay sau đó cả Minh Phi cÅ©ng biến mất luôn.
Lục Má»™ng Thần cảnh giác quan sát tất cả má»i diá»…n biến Ä‘ang xảy ra, hắn biết rằng Minh Phi sắp thi triển bản lÄ©nh trấn cung của nà ng rồi!
Last edited by Sóng Xô Bá»; 15-02-2009 at 03:35 AM.
|
|
|
Từ khóa được google tìm thấy
|
ãëàìóð, àíèìå, âîðîíåæ, âÿçàíèå, chug than chi nguyen, chung than chi nguyen, hung than chi nguyen, íàëîãè, ìåòðî, ïîëèòîëîãèÿ, ñòèøêè, òåòðèñ, thần má»™ trá»n bá»™, ðàáî÷åãî |
| |