27-03-2011, 11:08 AM
Äệ nhất biến thái 4vnTrá»i đánh - Thánh váºt Viện trưởng viện phá thai Yêu Mà u TÃm, Ghét Sá»± Thủy Chung
Tham gia: Oct 2008
Äến từ: Nam Äịnh
Bà i gởi: 14,122
Thá»i gian online: 1 tháng 0 tuần 4 ngà y
Thanks: 6,078
Thanked 199,099 Times in 10,458 Posts
Thất Thân Là m Thiếp - 失身为妾
Quyển 3: Báo Thù
ChÆ°Æ¡ng 104: Tà Phong ÄÆ°a Cầm
Tác giả: Nguyệt Sinh
Dịch giả: Kún ♥ Nhi
Nguồn: http://kunnhi.wordpress.com
“Không có việc gì thì mau Ä‘i?†Hạ Thanh khẩn trÆ°Æ¡ng nói, nhìn Vãn Thanh có chút khổ sở nhÆ°ng không có dấu vết bị thÆ°Æ¡ng, nà ng rốt cục cÅ©ng yên lòng. Vừa rồi đợi mãi không có thấy Vãn Thanh quay vá», trong lòng nà ng vô cùng lo lắng, chỉ sợ xuất hiện Ä‘iá»u gì ngoà i ý muốn. Ngân Diện Ä‘em Vãn Thanh thác cho nà ng chăm sóc, nà ng nhất định Ä‘em hết sức ra bảo há»™ cho nà ng ấy, nếu có chuyện gì xảy ra ngoà i ý muốn, nà ng sẽ không có mặt mÅ©i nà o mà gặp Ngân Diện nữa. HÆ¡n nữa, ná»™i tâm sẽ dà y vò khôn nguôi.
Vãn Thanh khẽ lắc đầu, tay kéo được tay Hạ Thanh, trấn an Hạ Thanh, ôn nhu nói: “Không có việc gì!â€
“Không có việc gì là tốt rồi, má»™t má»±c chá» ngÆ°á»i quay lại, không biết ngÆ°á»i gặp phải chuyện gì, may là không có sao, nếu nhÆ°, ta tháºt không biết…†Nói đến má»™t ná»a, má»›i nhá»› ra bên cạnh còn có ngÆ°á»i, liá»n ngừng lại.
Hạ Thanh nhìn sang phÃa Phượng Cô, thái Ä‘á»™ lạnh lùng: “Phượng Gia có khá»e không?â€
Phượng Cô còn chÆ°a trả lá»i, Vãn Thanh lại già nh nói trÆ°á»›c: “Ngà i ấy bị trúng kịch Ä‘á»™c, ngÆ°Æ¡i mau chóng cho ngÆ°á»i Ä‘Æ°a vá».†Lá»i lạnh lùng thốt ra, háºn thù, chỉ mong hắn biến mất ngay láºp tức.
Phượng Cô nghe giá»ng Ä‘iệu ấy của nà ng, trên mặt lạnh lùng bá»™c lá»™ má»™t thứ cảm xúc phẫn ná»™ vô cùng.
Hạ Thanh cÅ©ng muốn mau chóng Ä‘Æ°a hắn trở vá», hÆ¡n nữa vừa thấy chuyện xảy ra ở nhai vừa nãy, nà ng cÅ©ng muốn há»i Vãn Thanh xem rốt cục là xảy ra chuyện gì.
Vì váºy tay phất ra sau vá»›i 4 ngÆ°á»i Ä‘i theo: “Các ngÆ°Æ¡i bốn ngÆ°á»i Ä‘Æ°a Phượng Gia quay vá» Phượng VÅ© Lâu.â€
“Tuân mệnh.†Tứ võ lÄ©nh mệnh, tiến lên muốn đỡ Phượng Cô, lại thấy sắc mặt hắn lạnh lẽo, khốc tà n nói: “Không cần, tá»± thân ta có thể Ä‘i được.†Nói xong cháºm rãi đứng lên, mặc dù có chút suy lá»±c nhÆ°ng vẫn có thể tá»± mình bÆ°á»›c Ä‘i.
Nhìn bá»™ dạng kháºp khiá»…ng của hắn, mặt Vãn Thanh cà ng lạnh, vừa rồi hắn má»™t chút sức cÅ©ng không còn, sao có thể tá»± Ä‘i được chứ?
Mắt nà ng chăm chú nhìn hắn, xem bản thân có bị hắn lừa gạt nữa không.
Khóe miệng Phượng Cô khẽ nhếch lên, thấy vẻ mặt không hà i lòng của nà ng, hắn cÅ©ng xao Ä‘á»™ng trong lòng, là n môi má»ng hÆ°á»›ng vá» phÃa Vãn Thanh mang theo tà khÃ: “Muốn giúp, cÅ©ng phải có hÆ°Æ¡ng thÆ¡m mê đắm lòng ngÆ°á»i chứ.â€
Nói xong không dừng lại, cất bÆ°á»›c Ä‘i, để lại sá»± phẫn háºn trên mặt Vãn Thanh.
NghÄ© rằng Hạ Thanh Ä‘ang ở bên nên không có dám bá»™c lá»™, Ä‘Ã nh hoãn cÆ¡n giáºn lại trong lòng sau đó quay sang nhìn Hạ Thanh há»i: “Chiá»u nay nhá» có ngÆ°Æ¡i, nếu không, e rằng khó trở vá».â€
“Là do ta không chú ý, má»›i để ngÆ°á»i rÆ¡i và o cảnh nguy hiểm nhÆ° thế, may là không có việc gì xảy ra, nếu không, ta tháºt không biết phải nói sao vá»›i Ngân Diện.†Nói đến Ngân Diện lúc nà y, trong mắt Hạ Thanh hiện rõ sá»± ảm đạm.
Mặc dù chỉ là chợt lóe qua nhÆ°ng Vãn Thanh đã kịp chú ý tá»›i, trong lòng chỉ có thể thở dai, Hạ Thanh, nữ tá» nà y… tháºt quá si tình.
“Việc nà y sao có thể trách ngÆ°Æ¡i, ngÆ°Æ¡i má»™t mình theo ta ra ngoà i đã rất khổ cá»±c rồi, lại nói thêm, chuyện nà y là do ta mà có, nếu có chuyện gì không hay, cÅ©ng không thể trách ai.†Vãn Thanh nhà n nhạt nói, cÅ©ng không biết phải nói gì cho phải lúc nà y, dù sao, chuyện nà ng xuất hiện đã khiến cho nhiá»u chuyện rối loạn.
“Thôi, đừng nói những việc nà y…†Hạ Thanh trong lòng thÆ°Æ¡ng cảm, nhÆ°ng nà ng không thể kiá»m chế được tình cảm của mình.
Là nguyện ý của cô ta. Cô ta nguyện ý vì hắn nỗ lực tất cả.
“Rốt cục là xảy ra chuyện gì? Ta lúc ở trên nhai thấy rất nhiá»u xác thÃch khách, quanh xe Phượng Cô nhiá»u nhÆ° ong vò vẽ, tháºt kinh hoà ng! NhÆ°ng nhìn kÄ© không thấy hai ngÆ°á»i đâu vì váºy liá»n xuống nhai nà y tìm!†Hạ Thanh vòng vo Ä‘á» tai, không nghÄ© ra được Ä‘iá»u gì hÆ¡n.
“Việc nà y ta Ä‘ang muốn nói cho ngÆ°Æ¡i, hãy phái ngÆ°á»i Ä‘i thăm dò thân pháºn của Bạch Vân yên, xem ra, thân pháºn của hắn không há» Ä‘Æ¡n giản, những tên thÃch khách nà y Ä‘á»u là do hắn phái đến, kỳ tháºt mục Ä‘Ãch không phải là ta, mà chÃnh là để tróc Phượng Cô, Phượng Cô xÆ°a nay tà n nhẫn, đối vá»›i kẻ khác không bao giá» má»m lòng, nhÆ°ng đối vá»›i Bạch Vân yên hắn lại không há» Ä‘á»™ng tay.†Vãn Thanh tinh tế nói.
“Lại có chuyện nhÆ° váºy?†Hạ Thanh trên mặt ngạc nhiên, trong chốn giang hồ má»i chuyện nà ng Ä‘á»u thông suốt, nhÆ°ng tên Bạch Vân Yên nà y Ä‘á»™t ngá»™t xuất hiện, trÆ°á»›c tá»›i giá» nà ng chÆ°a gặp qua hắn, cÅ©ng không nghe gì vá» hắn.
NhÆ°ng lại có thể phái má»™t Ä‘oà n ngÆ°á»i lá»›n nhÆ° váºy Ä‘i, rốt cục là ngÆ°á»i nhÆ° thế nà o? Ở Vân Quốc nà y chÆ°a nghe qua ngÆ°á»i nà o nhÆ° thế, cần phải cẩn trá»ng thăm dò má»™t phen.
“Äúng, cho nên ta má»›i cảm giác vô cùng kỳ quặc. Huống hồ việc hôm nay ta nhiá»u Ãt gì cÅ©ng là đắc tá»™i vá»›i Bạch Vân Yên, chỉ sợ hắn là loại ngÆ°á»i không dá»… từ bỠý đồ, vẫn nên Ä‘á» phòng là tốt hÆ¡n hết.†Vãn Thanh nghÄ© tá»›i bá»™ dạng Bạch Vân Yên khi nãy, Ä‘á»™t nhiên rùng mình, há»™i cảm giác được, ngÆ°á»i nà y không Ä‘Æ¡n giản, hÆ¡n nữa, so vá»›i Phượng Cô, còn lạnh hÆ¡n huyết.
“Ta sẽ phái ngÆ°á»i Ä‘i Ä‘iá»u tra, mặc dù không phát sinh chuyện nhÆ° thế cÅ©ng nên thăm dò, nắm giữ được Ä‘á»™ng thái ngÆ°á»i trong giang hồ má»›i có thể bất bại được, Tuyết Linh Các chúng ta kinh doanh, sau nà y phải chú ý má»i cá» chỉ của hắn.†Hạ Thanh nói.
“Ta sẽ chá».†Vãn Thanh gáºt đầu, nở nụ cÆ°á»i, trong bóng đêm, tuyệt mÄ© nhÆ° trăng.
Trở lại trong phòng, hãy còn chÆ°a kịp thay đồ đã bị má»™t kẻ dá»a cho hoảng sợ.
Chỉ thấy ngÆ°á»i kia sẩm trong bóng tối, trong má» mịt không thể nháºn rõ là ai.
Lãng mi tinh nhãn, tuấn lãng nhÆ° ánh mặt trá»i.
LÃ TÃ Phong!
Nà ng khẽ vá»— ngá»±c nói: “Nguyên lai là Nhất thần thâu Tà Phong đại hiệp, nhÆ° thế nà o xuất hiện không nói 1 lá»i? HÆ¡n nữa ná»a đêm lại xuất hiện ở phòng ta, muốn hù chết ngÆ°á»i a!â€
Tà Phong vẫn thản nhiên, cÆ°á»i cợt không đứng đắn: “NgÆ°Æ¡i biết không, ta thÃch nhất là xuất hiện những chá»— thần bÃ, nhất là trong phòng ngÆ°á»i khác.â€
“Tháºt là ,†Vãn Thanh gáºt đầu cÆ°á»i má»™t tiếng, Tà Phong nà y, vÄ©nh viá»…n vẫn cứ vui đùa thế: “Thiếu hiệp nếu xÆ°ng xuất quá»· nháºp thần nhÆ° thế thì không hÆ¡n gì danh hiệu Thần thâu đâu.â€
“Haha†Tà Phong cÆ°á»i ha ha má»™t tiếng rồi sau đó nhìn nà ng: “Ta chá» ngÆ°Æ¡i đã lâu.â€
“Khiến thiếu hiệp phải đợi! Hôm nay ta gặp chút việc ngoà i ý muốn cho nên vá» muá»™n.†Vãn Thanh nói nhá».
“Gặp việc ngoà i ý muốn? Sợ là cùng ngÆ°á»i khác trò chuyện vui vẻ quên thá»i gian thôi?†Không biết vì sao khi nghe tin hôm nay nà ng cùng Phượng Cô Ä‘i lá»… Pháºt trong lòng hắn tháºp phần khó chịu, lá»i nói khó nghe cứ tá»± nhiên phun ra.
Kỳ tháºt nữ tá» nà y không quan hệ gì vá»›i hắn, nà ng tá»± nguyện Ä‘i vá»›i ai là việc của nà ng, nà ng tá»± do, việc nà ng Ä‘i vá»›i Phượng Cô là do nà ng. Hắn vì sao mà giáºn dữ chứ?
Nhưng hắn khó chịu, ngẫm là bởi vì nà ng đi cùng đối phương là Phượng Cô!
NhÆ°ng nếu nà ng Ä‘i cùng ngÆ°á»i khác thì sao?
Nghĩ đến đây trong lòng hắn lại thêm khó chịu, cảm giác khó thở.
Nhìn gÆ°Æ¡ng mặt yếu á»›t kia, đôi mắt hiá»n dịu, khóe miệng kẽ mỉm cÆ°á»i, tháºt giống Vãn Thanh… trong lòng hắn thầm kêu lên, nà ng và Vãn Thanh giống nhau…. Tháºt sao giống qua Ä‘i!
Cho nên hắn má»›i sinh tức giáºn khi nà ng cùng ngÆ°á»i khác Ä‘i du ngoạn nhÆ° thế.
Nghe giá»ng hắn há»i có phần không hà i lòng, Vãn Thanh cÅ©ng không có giáºn, chỉ má»m mại cÆ°á»i, ôn nhu nói: “Äúng là có chuyện xảy ra nên má»›i vá» muá»™n nhÆ° thế, gặp chuyện nguy hiểm vô cùng! May là gặp dữ hóa là nh, nếu nhÆ° không biết có trở vá» nổi không.â€
“Có chuyện gì xảy ra?†Nghe lá»i Tình Thiên nói, tá»±a hồ nhÆ° chuyện gì vô cùng nguy hiểm, Tà Phong ngẩng đầu vá»™i và ng há»i trong mắt đầy sá»± quan tâm.
“Có chút nguy hiểm, gặp thÃch khách 2 lần, may là không có bị thÆ°Æ¡ng gì hết.†Vãn Thanh nhẹ nói, vá» Bạch Vân Yên, nà ng hiện tại không rõ vá» lai lịch của hắn, nhất thá»i không nên nói ra.
Bất quá, Bạch Vân Yên Ä‘á»™t nhiên xuất hiện, không biết vì mục Ä‘Ãch gì, nhÆ°ng chắc chắn là không Ä‘Æ¡n giản, nà ng dặn dò Tà Phong: “Gần đây trong chốn giang hồ có ngÆ°á»i tên Bạch Vân Yên, lai lịch không rõ, nếu nhÆ° ngÆ°Æ¡i gặp, hãy chú ý nha.â€
“Bạch Vân Yên?†Tà Phong khẽ cau mà y rồi sau đó lại nói: “NgÆ°á»i nà y ta biết, gần đây hắn nhiá»u lần Ä‘i tìm Phượng Cô, tá»±a hồ có mục Ä‘Ãch gì, nhÆ°ng Phượng Cô không quan tâm. Có chuyện gì sao? NgÆ°á»i hôm nay các ngÆ°Æ¡i gặp là hắn sao?â€
Hắn có phái ngÆ°á»i chuyên theo dõi Phượng Cô cho nên việc xung quanh Phượng Cô hắn Ä‘á»u nắm rõ, thế nên má»›i việc chuyện hôm nay Tình Thiên cùng hắn Ä‘i lá»… Pháºt.
“Ta tạm thá»i cÅ©ng không biết lai lịch của hắn, chỉ cảm giác là không há» Ä‘Æ¡n giản, hôm nay gặp hắn, trong lúc nhất thá»i mà hắn dẫn theo cả trăm thÃch khác, tháºt khó Ä‘oán. Tóm lại, ngÆ°Æ¡i phải cẩn tháºn Ä‘á» phòng.†Vãn Thanh bình tÄ©nh nói, đối vá»›i Bạch Vân Yên trong lòng nà ng vô cùng nghi hoặc, hắn thoạt nhìn đã thấy không Ä‘Æ¡n giản, lá»i nói gian ngoan, không đứng đắn, nhÆ°ng nhìn ra là giả vá», hắn tháºt sá»± rất bình tÄ©nh.
TrÆ°á»›c mắt Tà Phong Ä‘á»™t nhiên nhÆ° bị giáºt, chăm chú nhìn Tình Thiên tá»±a hồ nhÆ° muốn nuốt cả ngÆ°á»i nà ng váºy.
Hắn cà ng lúc nói chuyện vá»›i nà ng lại cà ng có cảm giác nà ng giống Vãn Thanh, ánh mắt kia, lá»i nói nhà n nhạt không quan tâm kia, mặc dù rất nhá» nhÆ°ng lại là m cho ngÆ°á»i ta cảm giác được.
Má»™t nữ tá» xa lạ nhÆ° thế tại sao hắn lại phải quan tâm nhÆ° váºy!
Tại sao lại còn phải chú ý Bạch Vân Yên cho nà ng!
Cà ng nghĩ trong lòng lại cà ng nghi hoặc.
Hắn thấy rõ từng chi tiết giống Vãn Thanh ở Tình Thiên.
Rốt cục thì nà ng có phải là Vãn Thanh hay không?
Trong lòng lại cà ng thêm nghi hoặc, trà n ngáºp trong đầu. Mang theo chút mÆ¡ hồ hÆ°ng phấn, phảng phất nhÆ° sau lá»›p rèm sÆ°Æ¡ng má» che mặt nà ng kia, chÃnh là Vãn Thanh.
Khóe miệng không kiá»m chế nổi nở má»™t nụ cÆ°á»i vui vẻ.
“Thiếu hiệp là m sao váºy?†Vãn Thanh nhìn vẻ mặt cÆ°á»i ngá»› ngẩn của Tà Phong há»i. Trong mắt hắn có chút cổ quái, dÄ© nhiên là m ngÆ°á»i ta khó hiểu nhÆ°ng rất hÆ°ng phấn vui vẻ, nhÆ° nhặt được đồ váºy.
“Không có… Không có!†Tà Phong bị nà ng há»i dá»a cho hoảng sợ, vá»™i và ng lắc đầu giải thÃch, trên mặt vẫn không ngừng vui vẻ.
Hiện tại không nên đánh rắn Ä‘á»™ng cá», Vãn Thanh không muốn để lá»™ thân pháºn, không sao cả, hắn sẽ có biện pháp do thám.
“Aâ€â€¦ Vãn Thanh không có há»i tiếp nhÆ°ng nhìn Tà Phong cÆ°á»i, nà ng biết nhất định có Ä‘iá»u gì đó, nà ng há»i hắn không nói, còn nữa, hôm nay dÆ°á»›i thân pháºn Tình Thiên nà y, nà ng không thể quá thân máºt vá»›i hắn, há»i kÄ© được.
Tà Phong lấy ra má»™t thanh cầm, Ä‘á» bừng trong suốt, khắc há»a đẹp, vô cùng chói mắt.
Không đốt đèn, chỉ sợ ngÆ°á»i ngoà i biết, chỉ có thể mượn trăng ngắm nó, trên cầm khắc má»™t đóa mẫu Ä‘Æ¡n, Ä‘á» tÆ°Æ¡i, cao cấp, sống Ä‘á»™ng nhÆ° hoa tháºt.
Äà n cổ Hồng Ngá»c,…
Bà n tay trắng nõn nà khẽ lướt trên dây, “đương†một tiếng, âm thanh trong trẻo ngân xa, là đà n cổ thượng hảo, tiếng cầm khác khó mà sánh nổi.
Phượng Cô tháºt là phà phạm, cầm tốt nhÆ° váºy, lại luôn giấu Ä‘i, không lấy ra dùng.
“Äà n cổ Hồng Ngá»c.†Vãn Thanh cÆ°á»i hà i lòng.
Tà Phong lại một lần nữa nhìn nà ng, Vãn Thanh nhìn lên thấy hắn si tình nhìn nà ng, bản thân có chút xấu hổ.
NghÄ© đôi chút cÆ°á»i má»™t tiếng: “Thần Thâu Nhất Tà Phong tháºt danh bất hÆ° truyá»n, ba ngà y là ba ngà y! Không trá»… má»™t ngà y!â€
“Äà n cổ nà y lần đầu ta trá»™m! Nếu không có Tình Thiên cô nÆ°Æ¡ng khiến Phượng Cô cùng nhau Ä‘i lá»… pháºt chỉ sợ ta còn vất vả lâu!†Tà Phong hÆ°á»›ng vá» phÃa nà ng cÆ°á»i có chút xấu xa.
Vãn Thanh nhìn ra hắn không hỠác ý, chỉ thuần túy nói giỡn, cÅ©ng không thèm để ý, ngược lại hà o phóng cÆ°á»i má»™t hồi: “NhÆ° váºy thù lao phải giảm má»™t ná»a rồi, dù sao ta cÅ©ng láºp công lá»›n a!â€
“ÄÆ°Æ¡ng nhiên, Tình Thiên cô nÆ°Æ¡ng nói cái gì cÅ©ng đúng a, kỳ tháºt Tình Thiên không cần trả công gì, ta vui vẻ mà !†Tà Phong nói, lại chăm chú nhìn nà ng.
Tháºt sá»± là cà ng nhìn, nét cÆ°á»i kia, mặt mà y kia, tất cả là dáng vẻ Vãn Thanh, cả bá»™ dạng bình tÄ©nh trò chuyện kia, cÅ©ng giống nhÆ° nà ng.
“Ta đây không dám, nhá»› hôm gặp thiếu hiệp còn không muốn nháºn.†Vãn Thanh cố ý nhắc lại.
Tà Phong không thèm để ý, cÆ°á»i ha hả: “Ta ngà y đó không biết Tình Thiên cô nÆ°Æ¡ng thế nà o, nếu biết, sao dám có thái Ä‘á»™ gì!â€
Vãn Thanh há hốc mồm miệng không tin, khóe miệng nhà n nhạt vui vẻ: “Ha! Nguyên Tà Phong thiếu hiệp là ngÆ°á»i thế sao, tháºt không thể trông mặt mà bắt hình dong!â€
“Quan trá»ng là bản chất! Ngay cả Khổng Tá» cÅ©ng nói thế, ta chẳng qua vẫn nhá»› má»™t hình bóng cÅ©! Xem ra cô nÆ°Æ¡ng không chỉ có vẻ bên ngoà i, mà rất khà chât!†Tà Phong nói, mặt vẫn không ngừng cÆ°á»i.
“Äược tán dÆ°Æ¡ng nhÆ° thế, tháºt là vinh hạnh cho Tình Thiên!†Vãn Thanh cÅ©ng cÆ°á»i ngặt nghẽo, nhìn bá»™ dạng kia của Tà Phong, hắn là m nà ng tháºt vui, cùng hắn má»™t chá»— luôn có thể cÆ°á»i thoải mái, tháºt to.
Nhìn nà ng cÆ°á»i, trong lòng hắn tháºt vui.
Chỉ tiếc. Hắn và nà ng, ở bên nhau chỉ được ngắn ngủi, lúc nà y, Lan Anh ở ngoà i gá»i và o: “Cô nÆ°Æ¡ng, nÆ°á»›c tắm đã chuẩn bị xong?â€
Nà ng áy náy nhìn Tà Phong, thấy hắn cÆ°á»i má»™t tiếng, chắp tay: “Tình Thiên cô nÆ°Æ¡ng, Tà Phong cáo từ!â€
Vãn Thanh gáºt đầu: “Vá» chuyện Phượng Cô, thiếu hiệp muốn biết gì, Tình Thiên sẽ cho ngÆ°á»i Ä‘i thăm dò.â€
“Hảo!†Hắn nói xong khẽ lắc mình, hướng vỠbên ngoà i chạy như bay đi.
Tà i sản của Thinhbobo
Chữ ký của Thinhbobo
Cứ tưởng ta đã phiêu diêu tá»± tại nhÆ°ng vẫn không thể thoát khá»i được cuá»™c Ä‘á»i có quá nhiá»u rà ng buá»™c nà y
Last edited by â€â—• ‿ â—•â€Kún✿◕ ‿ ◕✿; 14-07-2011 at 05:06 PM .
Äã có 3 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch của Thinhbobo
27-03-2011, 11:09 AM
Äệ nhất biến thái 4vnTrá»i đánh - Thánh váºt Viện trưởng viện phá thai Yêu Mà u TÃm, Ghét Sá»± Thủy Chung
Tham gia: Oct 2008
Äến từ: Nam Äịnh
Bà i gởi: 14,122
Thá»i gian online: 1 tháng 0 tuần 4 ngà y
Thanks: 6,078
Thanked 199,099 Times in 10,458 Posts
Thất Thân Là m Thiếp - 失身为妾
Quyển 3: Báo Thù
Chương 105: Tình Hình Nguy Hiểm
Tác giả: Nguyệt Sinh
Dịch giả: Kún ♥ Nhi
Nguồn: http://kunnhi.wordpress.com
Nhìn Tà Phong phi thân Ä‘i rồi Vãn Thanh má»›i kêu: “Và o Ä‘i!â€
“Cô nương, nước đây!†Lan Anh nói sau đó châm đèn lên, trong phòng sáng rực.
Mắt Lan Anh chăm chú nhìn ngoà i cá»a sổ sau đó lại nhìn Ä‘Ã n cổ Hồng Ngá»c trên bà n, tá»±a nhÆ° suy nghÄ© Ä‘iá»u gì, tá»±a hồ muốn há»i nhÆ°ng không có mở miệng ra nói, có vẻ nhÆ° có má»™t số việc không thể tùy ý há»i được.
Vãn Thanh cÆ°á»i nói: “Hôm đó Ä‘i cầu sá»±, hôm nay liá»n được.â€
NgÆ°á»i ngoà i nghe không rõ, Lan Anh cÅ©ng là há»—n loạn bởi vì nà ng cÅ©ng hiểu qua loa. Vì váºy liá»n gáºt đầu không nói gì nữa.
Và i ngÆ°á»i hầu mang tá»›i má»™t bồn tắm lá»›n, dÆ°á»›i ánh trăng hÆ¡i nÆ°á»›c phả lên mặt ngÆ°á»i, có mùi nhà n nhạt của hà hoa, mùi nà ng thÃch dùng khi tắm rá»a.
Má»™t thứ hÆ°Æ¡ng dùng tắm táp, thÆ¡m tho khiến cho ngÆ°á»i trầm mê.
Nà ng khoát tay má»i tất cả má»i ngÆ°á»i thối lui, nà ng tá»± tay Ä‘i đóng hết các cá»a sổ, lúc nà y má»›i cháºm rãi cởi bá» trang phục.
Khà trá»i vẫn còn rất nóng bức, hÆ¡n nữa hôm nay gặp chuyện không may, toà n thân dÃnh nhá»›p vô cùng khó chịu. Cuối cùng có thể thoải mái tắm tháºt là sảng khoái.
Những mảnh lụa má»ng dần rÆ¡i xuống, nà ng khẽ vắt trên bình phong, chân ngá»c nhẹ nhà ng bÆ°á»›c và o bồn tắm, cảm giác nÆ°á»›c vá»— vá» thân thể, cả ngÆ°á»i nhẹ Ä‘i.
Bóng đêm thanh tịnh.
Äá»™t nhiên ngoà i cá»a sổ hiện lên má»™t bóng Ä‘en.
Ãnh mắt Vãn Thanh lạnh lẽo, tay duá»—i ra kéo lấy trang phục Lan Anh đã chuẩn bị cho nà ng, vá»™i vã phủ lên, chỉ thấy chá»›p mắt cá»a bị đẩy ra, má»™t nam nhân Ä‘i và o, má»™t thân cẩm y ngá»c đái, mặt âm u, trong mắt chợt lóe lên má»™t tia kinh ngạc.
Mắt Vãn Thanh cá»±c lạnh, vá»™i vã quấn chặt quần áo, ngÆ°á»i nà y tháºt kì dị, ngang nhiên xông và o nhÆ° thế! Trong lòng thầm mắng hắn.
Không nghĩ ra có kẻ vô lễ như thế!
NhÆ°ng mà hà nh Ä‘á»™ng của hắn nhÆ° thế, tại sao Lan Anh phÃa bên ngoà i không có phản ứng gì?
Chẳng lẽ là …
Vãn Thanh nghÄ© tá»›i má»™t kẻ, chỉ có thể là hắn thì má»i ngÆ°á»i ở bên ngoà i má»›i có thể bị khống chế được.
Nhìn Bạch Vân Yên đứng đó, nà ng xác định mình như một chú cừu non.
NhÆ°ng vẫn không hiểu tại sao lại nhÆ° váºy?
Nà ng không có ngÆ°á»i khác há»— trợ lúc nà y, tháºt sá»± chỉ có thể ngồi chá» chết thôi Æ°? Hắn tháºt quá khinh thÆ°á»ng nà ng! Khóe miệng nà ng nhà n nhạt nhếch lên, giá»ng nói nhã nhặn lịch sá»±: “Bạch công tỠđêm hôm khuya tá»›i đây, không biết vì việc gì?â€
“Tình Thiên cô nÆ°Æ¡ng ngÆ°Æ¡i cứ nói Ä‘i?†Bạch Vân Yên há»i ngược lại nà ng, không há» có chút khẩn cấp, hắn cháºm rãi Ä‘i tá»›i trÆ°á»›c bà n ngồi xuống.
Bộ dạng hắn nhà n nhã dương dương tự đắc vô cùng.
Vãn Thanh cÅ©ng có chút lo lắng, tuy nhiên nà ng bình tÄ©nh xiết chặt lại quần áo, chỉnh chu y phục rồi má»›i cháºm rãi nói: “Tình Thiên sao biết được tâm tÆ° Bạch công tá», Tình Thiên cÅ©ng không Ä‘Ã n hay hát giá»i, phải chăng Bạch công tá» tìm ta là vì là do nà y?â€
Lá»i vừa dứt liá»n Ä‘i tá»›i trÆ°á»›c bà n thuáºn tay kéo Ä‘Ã n cổ Hồng Ngá»c qua, bà n tay trắng nõn khẽ lÆ°á»›t trên dây Ä‘Ã n. Má»™t khúc “Nguyệt†khẽ vang lên, nà ng nhẹ nhà ng đứng gảy Ä‘Ã n, cÆ°á»i nhìn hắn, rồi sau đó khẽ mở miệng, mùi Ä‘Ã n hÆ°Æ¡ng phả ra, cháºm rãi hát.
Bạch Vân Yên nghe lá»i ca của nà ng, nghe tiếng Ä‘Ã n phát ra trong trẻo, trong lòng thầm khen nữ tá» nà y. Hắn rõ rà ng nhìn ra được nà ng Ä‘ang cố gắng trì hoãn thá»i gian.
NhÆ°ng, hắn đâu có sợ Ä‘iá»u đó, dù nà ng có là m gì Ä‘i chăng nữa, ngoà i cá»a hắn đã sá»›m bố trà tốt đẹp rồi, chỉ cần gió thổi cá» lay cÅ©ng phát hiện ra.
Hơn nữa, hắn cũng sớm phòng bị chuyện bị nà ng hạ độc một lần nữa, đau một lần rồi, hắn sẽ không để bị đau dưới tay nà ng một lần nữa.
Nữ tỠxinh đẹp mà giấu diếm tà i năng, thông tuệ vô cùng, cực kì hiếm thấy, nà ng, là nữ tỠhắn khó khăn nhất mới gặp được.
Vừa tuyệt sắc lại không hỠquá kiêu ngạo, vốn kiến thức của nà ng lại khiến hắn cà ng khâm phục hơn.
Vãn Thanh vừa hát vừa thầm tÃnh toán trong đầu là m sao để thoát hiểm, nhìn bá»™ dạng tá»± đắc của Bạch Vân Yên, nà ng biết, hắn nhất định đã bố trà đâu ra đấy nên má»›i dám yên tâm nhÆ° thế.
Xem ra, cục diện nơi nà y đã bị hắn khống chế trong lòng bà n tay.
Không thể biết hắn là ai, tại sao má»—i lần xuất thủ Ä‘á»u bà hiểm nhÆ° váºy.
Có thể chỉnh tá» Ä‘i ra ngoà i vá»›i bao ngÆ°á»i rồi chỉ trong mấy canh giá» ngắn ngủi đã ngay láºp tức huy Ä‘á»™ng được má»™t số đông ngÆ°á»i, ngá»±a, ngÆ°á»i nhÆ° nà y, nhất định không có nhiá»u.
Trong lòng nà ng thầm nhủ không được sợ hãi, nà ng phải bình tÄ©nh. Trên ngÆ°á»i nà ng, thứ duy nhất bảo há»™ được là độc dược, nhÆ°ng hắn đã biết, lúc nà y, muốn đối lại vá»›i hắn, chỉ có thể tÄ©nh lặng chá» thá»i cÆ¡.
HÆ¡n nữa trÆ°á»›c mắt má»™t mình hắn còn dá»… đối phó, chỉ sợ những kẻ ngoà i cá»a kia, là m sao đối phó cho xuể.
Nhìn bộ dạng Bạch Vân yên vẫn ung dung, trong lòng Vãn Thanh bắt đầu lo lắng, khúc đà n gần như sai lệch đi.
Hắn, vẫn lặng nghe ngồi nghe nà ng.
Äá»™t nhiên nhìn thấy sắc trá»i nÆ¡i cá»a sổ đã ám trầm, tâm nà ng đã sinh ra má»™t kế, uyển chuyển cÆ°á»i má»™t tiếng: “Công tá» cảm giác nhÆ° thế nà o?â€
“Gia nhân lại thêm cả tà i nghê! Chẳng những nghe thá»a thê đôi tai mà cÅ©ng không cảm thấy đói!†Bạch Vân Yên nói nhá», mắt nhìn Tình Thiên, trong mắt ngáºp dục vá»ng, bốc dần trên khuôn mặt dã tÃnh của hắn.
Hắn bá»—ng dÆ°ng cảm thấy hô hấp nhÆ° khó khăn hÆ¡n, bá»™ ngá»±c pháºp phồng, thân thể khó chịu, nóng bức, ánh mắt nhÆ° muốn thiêu đốt nà ng. Mang theo hÆ¡i thở dồn dáºp hÆ°á»›ng vá» nà ng.
Nhìn ánh mắt dục vá»ng của hắn, trong lòng nà ng cà ng thêm lạnh lẽo, nÆ¡i Tuyết Linh Các nà y, xuất hiện không Ãt nam nhân có ánh mắt nhÆ° thế.
Nà ng tất nhiên hiểu rõ là ánh mắt hắn bá»™c lá»™ Ä‘iá»u gì!
Trong lòng láºp tức nổi lên ý háºn, trừng trừng vá» phÃa Bạch Vân Yên: “Bạch công tá», đêm đã khuya, Tình Thiên cÅ©ng muốn Ä‘i ngủ, nếu nhÆ° không có việc gì, xin má»i công tá» vá» cho.â€
Trong lúc nhất thá»i, tốt nhất là má»i hắn vá».
Bạch Vân Yên Ä‘á»™t nhiên đứng dáºy, bắt lấy tay nà ng: “Tình Thiên cô nÆ°Æ¡ng, ta nguyện chuá»™c thân cho nà ng, hãy Ä‘i theo ta?†Hắn cuồng nhiệt nói, đôi mắt dán chặt và o Tình Thiên không tha.
“Bạch công tá», xin đừng phóng tứ nhÆ° váºy.†Nà ng cà ng lúc cà ng lạnh lùng, trừng trừng nhìn hắn, giằng tay ra khá»i hắn, muốn bá» ngay tay hắn khá»i tay mình, nhÆ°ng cà ng lúc cà ng bị hắn xiết chặt, nhÆ° thế nà o cÅ©ng không lại.
“Tình Thiên cô nÆ°Æ¡ng, toà n bá»™ những lá»i ta nói vá»›i nà ng là tháºt tâm, ta đối vá»›i nà ng cÅ©ng rất tháºt tâm, ta nhất định sẽ đối tốt vá»›i nà ng.†Bạch Vân Yên vá»™i và ng nói.
Nguyên lai hắn đến tìm nà ng là bởi chuyện hồi chiá»u nhÆ°ng lúc rồi nhìn dung nhan nhÆ° hoa của nà ng, vừa tắm tám xong, mang theo hÆ°Æ¡ng thÆ¡m thanh nhã nÆ¡i cÆ¡ thể kia, trong lòng hắn dục vá»ng bắt đầu nổi lên.
Nhất định, hắn không thể bỠqua nà ng được.
“Bạch công tá»! Ta nghÄ© ngÆ°Æ¡i tìm lá»™n ngÆ°á»i rồi, Tình Thiên chỉ là ngÆ°á»i nÆ¡i lầu các, sao xứng vá»›i ngÆ°Æ¡i! Thỉnh công tá» chá»n ngÆ°á»i khác Ä‘i!†Dứt lá»i trên mặt nà ng không chút cảm xúc.
Nhìn tay hắn vẫn xiết chặt tay mình, nà ng gần nhÆ° không nhịn nổi, nếu nhÆ° hắn không buông tay, nà ng kiên quyết hung hãn giáºt! Tháºt khó hiểu, Phượng Cô không muốn Ä‘á»™ng tá»›i hắn, nói váºy, thân pháºn hắn phải rất đặc biệt, không ngá» hắn lại mò tá»›i Tuyết Linh Các nà y là m phiá»n nà ng, muốn khiến nà ng phải dùng tá»›i sát thủ sao.
Hắn không có ý tốt, đừng trách nà ng vô tâm. Äầu ngón tay là điểm cuối cùng để nà ng phòng thân, nguyên tưởng rằng, nà ng sẽ không bao giá» phải dùng tá»›i.
“Tình Thiên cô nÆ°Æ¡ng, ta thá»±c sá»± tháºt lòng…â€
“Bạch công tá», nếu nhÆ° ngÆ°Æ¡i tháºt tâm, sẽ không ép Tình Thiên theo ngÆ°Æ¡i, mà là há»i Tình Thiên!†Bạch Vân Yên vẫn còn muốn nói gì, Vãn Thanh đã lạnh lùng cắt ngang.
“NgÆ°Æ¡i để ý … việc nà y Æ°?†Bạch Vân Yên vừa nghe cho rằng đó là nguyện ý của Tình Thiên, liá»n cÆ°á»i má»™t tiếng: “Tình Thiên cô nÆ°Æ¡ng, ta tháºt lòng, ta sẽ Ä‘em ngÆ°Æ¡i trở thà nh đệ nhất phu nhân.â€
Hoa ngôn xảo ngữ tháºt khó nghe, chẳng trách không nên tin và o miệng lưỡi nam nhân.
Ngay cả hắn nguyện lầy, Vãn Thanh nà ng cÅ©ng không bao giá» gáºt đầu.
Nà ng nhẹ tay đẩy hắn ra, quay vá» hÆ°á»›ng hắn: “Bạch công tá», tấm chân tình của ngÆ°Æ¡i ta nhìn không ta, nếu ngÆ°Æ¡i tháºt tâm sao dùng sức ép buá»™c thế.â€
“Tình Thiên cô nÆ°Æ¡ng!†Bạch Vân Yên lại hô má»™t tiếng, ánh mắt cà ng lúc cà ng nóng rá»±c.â€
Vãn Thanh cả kinh, liên tục lui vá» phÃa sau, Ä‘em cả tay đỡ lại. Lại thấy hắn cà ng dùng sức, Ä‘em cả ngÆ°á»i nà ng ôm và o trong lòng. Cả ngÆ°á»i nà ng giáºt nảy, ra sức quẫy đạp.
Ngay lúc nà y, ngoà i cá»a sổ có má»™t bóng trắng phi thân và o, Bạch Vân Yên không kịp phản ứng liá»n bị Ä‘iểm trúng huyệt.
Rồi sau đó Ä‘em Vãn Thanh khinh công ra ngoà i, tất cả má»i chuyện diá»…n ra chỉ trong nháy mắt.
Thần tốc khiến ngÆ°á»i ta không trở tay không kịp.
Vãn Thanh tựa và o thân hình có mùi nhà n nhạt của dạ lai hương mà bình tâm lại. Tay nhẹ nhà ng bám lấy thân hình nà y.
Ngân Diện luôn có mặt những lúc nà ng nguy cấp nhất để cứu nà ng.
Nà ng thá»±c sá»± hoà i nghi, hắn có phải là thần há»™ mệnh mà trá»i xanh phái đến cho nà ng không.
Trong lòng nà ng vô cùng cảm kÃch.
Ngân Diện xiết nà ng trong lòng chặt hơn, tên Bạch Vân Yên kia, không coi ai ra gì cả…
Äến lúc bay và o rừng an toà n, nà ng má»›i hô nhẹ má»™t tiếng: “Ngân Diện…â€
Chỉ nghe giá»ng hắn đáp lại có chút tức giáºn: “Những tên thuá»™c hạ nà y tháºt đáng trách, ta đã căn dặn phải bảo vệ ngÆ°Æ¡i, váºy mà lại khiến ngÆ°Æ¡i gặp nguy hiểm nhÆ° váºy, Hạ Thanh là m việc tháºt tắc trách, nếu ta không có mặt kịp thá»i, không biết chuyện nà y sẽ Ä‘i đến đâu!â€
Nghe những lá»i hắn trách móc, Vãn Thanh áy náy nói: “Ngân Diện, ngÆ°Æ¡i không nên trách Hạ Thanh, nà ng má»™t thân má»™t mình, công việc thì bá» bá»™n nhÆ° váºy, hÆ¡n nữa chúng ta ở ngoà i sáng, căn bản không có phòng bị, tháºt ra cÅ©ng đã có Lan Anh cùng và i ngÆ°á»i bảo vệ, nhÆ°ng đối phÆ°Æ¡ng không há» Ä‘Æ¡n giản, căn bản không có cách nà o chống cá»± a!â€
Nà ng nói xong, Ngân Diện im lặng hồi lâu không lên tiếng, hắn rất giáºn, nhÆ°ng biết không thể đổ hết trách nhiệm cho Hạ Thanh nhÆ°ng nhá»› lại việc nguy hiểm vừa xảy ra lúc nãy hắn không thể nà y khắc chế ná»—i lo trong lòng.
Nếu hắn đến cháºm ná»a bÆ°á»›c, Vãn Thanh chẳng lẽ…
Cái tên súc sinh kia, Ngân Diện ta thá» giết hắn! Hắn không thể tưởng tượng được, nếu cháºm ná»a bÆ°á»›c, sẽ xảy ra chuyện gì, nghÄ© đến Ä‘iá»u nà y tay không tá»± giác nắm lại thà nh nắm đấm, trong mắt nồng Ä‘áºm sát khÃ.
“NgÆ°Æ¡i không nên tức giáºn, ngÆ°Æ¡i xem, ta không phải là vẫn bình an đây?†Vãn Thanh cố gắng là m dịu lòng hắn, biết hắn có lòng tốt vá»›i mình, bởi vì lo lắng cho nà ng, vì váºy mà không há» muốn hắn phát sinh lá»a giáºn hại thân.
“Nếu ta đến cháºm má»™t bÆ°á»›c, ngÆ°Æ¡i còn có thể bình an sao?†Ngân Diện lạnh lùng thốt, trong lòng lại vừa tức vừa Ä‘au.
“Ta có thể bảo vệ thân mà , ngÆ°Æ¡i quên, trên móng tay ta giấu chất cá»±c Ä‘á»™c, kỳ tháºt lúc ngÆ°Æ¡i chÆ°a tá»›i, ta đã định sá» dụng tá»›i nó, không nghÄ© xem hắn có thân pháºn gì.†Vãn Thanh nhẹ nhà ng mà nói, trên mặt đạm tiếu: “NhÆ°ng mà … thần há»™ mệnh của ta đã kịp xuất hiện, hại ta không thể sá» dụng tuyệt chiêu rồi.â€
“Lần sau gặp những chuyện nhÆ° thế nà y không được cố nà y cố kia, đối phó vá»›i địch, không thể má»m lòng, chỉ có thể giết! NgÆ°á»i má»m lòng sẽ hại chÃnh mình!†Ngân Diện sau khi nghe lá»i của nà ng, lạnh lùng dặn dò.
Äiá»u hắn lo lắng nhất chÃnh là Vãn Thanh quá thiện lÆ°Æ¡ng, hắn thấy nà ng luyện Ä‘á»™c, trừ ra hai ba dạng là chất lấy mạng kẻ khác nhanh chóng, còn lại chỉ là là m đối phÆ°Æ¡ng mê mẩn hoặc say Ä‘á»™c.
NgÆ°á»i nhÆ° váºy, chỉ hại thân mình, khiến cho đối phÆ°Æ¡ng nhanh chóng đạt được mục Ä‘Ãch của mình.
Trước đến giỠhắn rất lạnh lùng vô tình, hoà n toà n không giống Vãn Thanh. Hắn không phụ ai, nhưng cũng đừng ai mong phụ được hắn.
“Ta sẽ ghi nhá»›.†Vãn Thanh gáºt đầu đáp. Kỳ tháºt nà ng biết hắn lòng dạ thế nà o, miệng nói thế nhÆ°ng trong lòng chắc chắn không khá»i do dá»±.
“Ai!†Ngân Diện Ä‘á»™t nhiên thở dà i, nghe lá»i nà ng nói, hắn khó mà tin nổi, hắn biết nà ng khó mà đi ngược lại được bản tÃnh lÆ°Æ¡ng thiện vốn có.
Hắn nhìn thấu được tâm nà ng.
“Tên… Bạch Vân Yên kia không phải là ngÆ°á»i bình thÆ°á»ng.†Vãn Thanh Ä‘á»™t nhiên nói.
Ngân Diện lạnh lùng thốt: “Hắn là NgÅ© hoà ng tá» của Phong Quốc, vừa lúc nghe hắn nói chuyện ta biết, nhÆ°ng không hiểu hắn tá»›i Chiến Thà nh vá»›i âm mÆ°u gì, nhất định không Ä‘Æ¡n giản.â€
“NgÅ© hoà ng tá» của Phong Quốc?†Nà ng biết rõ lai lịch hắn không Ä‘Æ¡n giản, nhÆ°ng không nghÄ© tá»›i, hắn lại là hoà ng tá», thoạt nhìn má»™t thân cẩm y ngá»c đái, còn có đông đảo thÃch khách Ä‘i cÅ©ng, có lã là tháºt.
“Thì ra là thế, may là không hạ độc giết chết hắn, nếu không, nhất định là phát sinh chuyện lớn.†Nà ng nói có phần tự giễu.
Giá»ng Ngân Diện vẫn lạnh lùng: “Gặp chuyện không may mà không chết là tốt rồi, những chuyện khác, không sao cả.â€
Nghe những lá»i lạnh lùng nà y của hắn khiến tâm nà ng ấm dần lên, trên Ä‘á»i nà ng có thể có mấy ngÆ°á»i hiểu được lòng nà ng nhÆ° váºy!
“Ta sẽ ghi nhá»› trong lòng.†Nà ng má»m nhÅ©n đáp, trà n đầy tình cảm, vì nà ng và vì nhiá»u ngÆ°á»i khác.
“Ân!†Ngân Diện nhà n nhạt đáp. Quay đầu lại hắn liếc nhìn nà ng, tung ngÆ°á»i nhảy và o sâu rừng Dạ lai. NÆ¡i nà y má»›i tháºt sá»± là chá»— an toà n.
Äi tá»›i má»™t phiến đá, hắn khẽ ngừng lại, nhẹ nhà ng đặt nà ng xuống sau đó đặt má»™t bình nÆ°á»›c thuốc trÆ°á»›c mặt nà ng rồi nói: “Tẩy trang Ä‘i! Phải chăm sóc da mặt không bị thÆ°Æ¡ng chứ.!â€
Hắn thá»±c sá»± muốn nhìn ngắm khuôn mặt tháºt sá»± của nà ng, mÆ°á»i ngà y nay hắn không há» gặp nà ng, từng khắc từng giá» Ä‘á»u nhung nhá»› nà ng, cho nên là m xong việc liá»n ngay láºp tức vá» tìm nà ng.
Hắn muốn ngắm nhìn khuôn mặt thanh tú kia.
Vãn Thanh nghe hắn nói xong nhẹ nhà ng nháºn nÆ°á»›c thuốc, sau đó đổ lên mặt, không lâu, chỉ thấy da nhẹ nhà ng thoải mái.
Nà ng nhẹ nhà ng vỗ nhẹ nước trên mặt, hồi phục lại khuôn mặt trắng nõn thanh tú.
Trong mắt Ngân Diện hiện lên sá»± vui vẻ, trÆ°á»›c mắt hắn lúc nà y lại là khuôn mặt thanh tú mà cao quý, hắn tháºt sá»± rất hạnh phúc.
Nhẹ nhà ng xoa nhẹ trên mặt, dịch dung hôm nay có phần cứng hơn, bởi vì hôm nay cùng Phượng Cô ra ngoà i, sợ hắn dò xét, cho nên nà ng dùng loại da mặt giả rất dà y.
Dưới phiến đá mặt đất thô ráp, Vãn Thanh cà nhắc mà đi, vừa rồi tắm táp, Bạch Vân Yên đột ngột xông và o cho nên nà ng vội và ng mặc y phục không có kịp đi hà i, bước chân trần trên mặt đất, bà n chân khó chịu, ngứa ngáy.
Ngân Diện nhìn vẻ mặt không thoải mái của nà ng, cúi đầu, nhìn thấy đôi chân ngá»c nhá» nhắn phải khó khăn bÆ°á»›c trên đất, tháºt là không hay a.
Chân nữ tá» không bao giỠđược lá»™ ra, cho nên bà n chân nà ng trắng ngần, mà Vãn Thanh bản chất trá»i sinh tháºp phần trắng nõn, cho nên bà n chân kia lại cà ng ngá»c ngà , hút hồn ngÆ°á»i khác.
Ngân Diện Ä‘á»™t nhiên cảm thấy lòng không thể kiá»m chế được, bắt đầu chá»™n rá»™n, chân nữ tá», tháºt là hấp dẫn ngÆ°á»i. (Anh bị biến thái. T_T)
Vãn Thanh nhìn theo ánh mắt của hắn nhÆ° thiêu đốt đôi chân mình, Ä‘á»™t nhiên má á»ng hồng ngượng ngùng, chân của nữ tá», trừ phu quân ra, không thể để ai nhìn thấy, nà ng liá»n thu thu chân lại, cố gắng xòe váy ra che Ä‘Ã, nhÆ°ng lại không khuất được.
“Vừa rồi khẩn cấp quá, … là do không có thá»i gian mang hà i…†Nà ng khổ sở giải thÃch.
“Ân!†Ngân Diện cÅ©ng hiểu được ánh mắt mình không đúng, vì váºy lạnh lùng nói, hồi lâu má»›i ngẩng đầu lên, cố gắng bình tâm Ä‘i đôi phần.
Nếu nà ng chÆ°a sẵn sà ng đón nháºn lòng hắn, hắn sẽ không ép nà ng bất kì Ä‘iá»u gì.
Hắn muốn, là hai tâm hồn phải tháºt sá»± hiểu nhau!
“Chúng ta Ä‘i nà o!†Hắn nói rồi sau đó kéo Vãn Thanh Ä‘i. Nhẹ nhà ng hai ngÆ°á»i bÆ°á»›c Ä‘i.
Hai ngÆ°á»i bá»n há» cháºm rãi bÆ°á»›c Ä‘i, hưởng thụ sá»± vắng vẻ yên tÄ©nh trong đêm.
Tà i sản của Thinhbobo
Last edited by â€â—• ‿ â—•â€Kún✿◕ ‿ ◕✿; 14-07-2011 at 05:06 PM .
Äã có 3 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch của Thinhbobo
30-03-2011, 09:24 PM
Äệ nhất biến thái 4vnTrá»i đánh - Thánh váºt Viện trưởng viện phá thai Yêu Mà u TÃm, Ghét Sá»± Thủy Chung
Tham gia: Oct 2008
Äến từ: Nam Äịnh
Bà i gởi: 14,122
Thá»i gian online: 1 tháng 0 tuần 4 ngà y
Thanks: 6,078
Thanked 199,099 Times in 10,458 Posts
Thất Thân Là m Thiếp - 失身为妾
Quyển 3: Báo Thù
Chương 106: Yến Tiệc Trong Rừng
Tác giả: Nguyệt Sinh
Dịch giả: Kún ♥ Nhi
Nguồn: http://kunnhi.wordpress.com
Hoà ng hôn. Ãnh chiá»u tà chiếu trên lầu Phượng VÅ©, từng giá»t nắng nhÆ° nhuá»™m Ä‘á» khung cảnh nÆ¡i nà y, tháºt đẹp, hoa cá» nhuốm mà u hồng nhạt, thoạt nhìn vô cùng đẹp mắt và quý giá.
Phượng Cô cháºm rãi Ä‘i bá»™ tá»›i.
Má»™t thân trÆ°á»ng sam mà u Ä‘en, cả ngÆ°á»i tháºp phần tiêu lãnh, khuôn mặt tuấn tú má»™t mảnh tối tăm lạnh lùng, phượng mắt có chút hÃp lại, đôi mà y hÆ¡i nhăn, thoạt nhìn cả ngÆ°á»i nhÆ° ác ma vừa bÆ°á»›c ra từ địa ngục.
Lãnh Sâm đứng canh trÆ°á»›c cá»a lên tiếng: “Gia, ngÆ°á»i khá»e chứ ạ?â€
“Ân!†Phượng Cô lạnh đạm nói, trên mặt không chút cảm xúc, lần nà y, do hắn sơ suất quá nên tạo cơ hội cho kẻ khác. Lại hại suýt chút nữa khiến Vãn Thanh gặp chuyện không may, chuyện như thế nà y, hắn quyết không cho phép tái xuất hiện một lần nữa.
Nhìn Lãnh Sâm có chuyện gì đó muốn há»i xong lại thôi hắn liá»n há»i: “Có chuyện gì?â€
“Chu cô nÆ°Æ¡ng lúc nà y vẫn còn ở cấm phòng chá» Gia vá» xét há»i!†Lãnh Sâm nói, hôm qua hắn Ä‘Æ°a Chu Nguyệt Nhi vá» liá»n Ä‘Æ°a nà ng và o cấm phòng không cho ra ngoà i.
Nói là đợi Gia vá» tra há»i nhÆ°ng tối hôm qua Gia trở vá», thân trúng Ä‘á»™c, hôm nay bế quan bức Ä‘á»™c suốt má»™t ngà y, má»›i thanh hết Ä‘á»™c. Nếu Gia còn mệt má»i những việc khác hắn có thể tá»± mình quyết định được, nhÆ°ng đây là Chu Nguyệt Nhi, hắn nhúng tay và o thì không hay.
Phượng Cô lạnh lùng cÆ°á»i má»™t tiếng, Ä‘á»™t nhiên há»i má»™t câu: “Lãnh Sâm, ngÆ°Æ¡i nói xem là cô ta gây ra có phải không?
Lãnh Sâm nghe câu há»i của Phượng Cô có chút kinh ngạc không biết phải trả lá»i thế nà o. Tâm tÆ° của Gia khó dò, hỉ ná»™ vô thÆ°á»ng, ngay cả hắn ở bên cạnh nhiá»u năm nhÆ°ng cÅ©ng khó lòng Ä‘oán được Gia nghÄ© cái gì.
Nếu nhÆ° hắn nghÄ©, có khả năng chÃnh là Chu Nguyệt Nhi gây nên, nhÆ°ng, có nên hay không nên nói tháºt ra, hắn rất khó để mà quyết định, dù sao đây cÅ©ng là việc riêng tÆ° của Gia.
Phượng Cô thấy hắn hồi lâu không trả lá»i, ngược lại phá lên cÆ°á»i: “NgÆ°Æ¡i khó xá» phải không, nếu nhÆ° nói thá»±c sợ chá»c giáºn ta, muốn lừa gạt ta?â€
Lãnh Sâm cúi đầu, tâm tÆ° Phượng Cô, hắn không có cách nà o nhìn ra, rõ rà ng là Gia đối vá»›i Chu Nguyệt Nhi sâu Ä‘áºm tình ái, nhÆ°ng Phượng Cô không phải kẻ ngu muá»™i, sao không nhìn ra bản chất tháºt của cô ta? Là m thế nà o lại yêu má»™t nữ tá» nhÆ° váºy chứ?
“Äi thôi, Ä‘i xem cô ta má»™t chút nà o.†Phượng Cô Ä‘á»™t nhiên hảo tâm nói, hÆ°á»›ng tá»›i Trà HÆ°Æ¡ng Các mà đi.
Chu Nguyệt Nhi lúc nà y Ä‘ang ngồi bên cá»a sổ, trên khuôn mặt khuynh thà nh mang theo và i phần u buồn lại ủy khuất, thấy Phượng Cô Ä‘i tá»›i, cháºm rãi đứng dáºy kêu lên: “Cô!â€
Phượng Cô gáºt đầu, không lên tiếng, ánh mắt cÅ©ng không há» nhìn nà ng ná»a phần, Chu Nguyệt Nhi nhìn bá»™ dạng hắn, trong lòng nhất thá»i luống cuống, từ khi tố giác Má»™ Dung Kiá»m, nà ng nháºn ra má»™t Ä‘iá»u, Phượng Cô đối vá»›i nà ng không còn nhÆ° trÆ°á»›c.
Nà ng không muốn thừa nháºn rằng bản thân mình bị hắn lợi dụng, thế nhÆ°ng tình hình lúc nà y tháºt vô cùng kỳ quái. Nà ng nháºn thấy rằng, Thượng Quan Vãn Thanh chết khiến cho Phượng Cô thà nh ra nhÆ° thế.
“NgÆ°Æ¡i tin tưởng ta, nhÆ°ng ta thì không, má»i chuyện đã rõ rà ng.†Phượng Cô Ä‘á»™t nhiên lạnh lùng thốt ra.
“à của ngÆ°Æ¡i là không còn tin tưởng ta phải không?†Chu Nguyệt Nhi thống khổ cất lá»i, nÆ°á»›c mắt cháºm rãi trà n trên má.
Nà ng không nghÄ© tá»›i rằng Phượng Cô lại có thể nói tuyệt tình nhÆ° thế, hắn không có nói rõ ra nhÆ°ng chÃnh thức khẳng định nà ng là hung thủ thuê thÃch khách.
“Ta đã nói vá»›i ngÆ°Æ¡i, nên an pháºn để bảo vệ chÃnh thân ngÆ°Æ¡i, đừng nên là m những việc không liên quan đến ngÆ°Æ¡i, sá»›m muá»™n, chỉ hại ngÆ°Æ¡i thôi.†Hắn nói vá»›i nà ng, vẫn còn chút tình thâm, chỉ hi vá»ng nà ng có thể giác ngá»™ tại đây. Hắn đã quá nhiá»u lần dá»… dà ng tha thứ cho nà ng, nếu nà ng vẫn còn má»™t má»±c là m xằng báºy, hắn chỉ sợ không có cách nà o dung túng cho nà ng được.
“Ta không hiểu ý ngÆ°Æ¡i… An pháºn bảo vệ chÃnh bản thân mình? Äây là ý gì? Ta còn không an pháºn sao? NgÆ°Æ¡i đúng là không còn muốn tin tưởng ta nữa… NgÆ°Æ¡i cho rằng ta là kẻ chủ mÆ°u đứng sau chuyện vừa rồi có phải không?†Chu Nguyệt Nhi cÆ°á»i khổ nói, trên mặt hiện rõ sá»± thất vá»ng. NhÆ°ng trong lòng lại là má»™t suy nghÄ© khác.
Nghe những lá»i Phượng Cô nói, háºn ý trong lòng Chu Nguyệt Nhi thăng dần lên, nhÆ°ng chỉ có thể giấu ná»—i háºn đó ở đáy lòng, nà ng háºn, háºn tất cả những kẻ khác, háºn Tình Thiên, háºn cả ngÆ°á»i đã chết – Thượng Quan Vãn Thanh.
ChÃnh vì Thượng Quan Vãn Thanh chết má»›i khiến Phượng Cô thay đổi thái Ä‘á»™ vá»›i nà ng.
Mà sá»± xuất hiện của Tình Thiên đã cÆ°á»›p Ä‘i Phượng Cô, nà ng sẽ không cho bất kì kẻ nà o có cÆ¡ há»™i để Ä‘oạt Phượng Cô. Trong lòng đã sá»›m ghi nhá»› Ä‘iá»u nà y.
“Là m hay không là m thì cÅ©ng đã xảy ra, ngÆ°Æ¡i không là m thì tốt, nhÆ°ng ta hi vá»ng chuyện nhÆ° thế sẽ không tái xảy ra má»™t lần nữa.†Phượng Cô lạnh lùng thốt, nói rõ rà ng nhÆ° thế hi vá»ng nà ng có thể hiểu.
“Không! Chuyện nà y nhất định phải Ä‘iá»u tra minh bạch để trả cho ta sá»± trong sạch.†Chu Nguyệt Nhi má»m nhÅ©n mà kiên định nói. Trong lòng cÆ°á»i lạnh, nà ng không tin rằng có ai có thể tra gì bất kì chứng cá»› gì, mấy tên thÃch khách kia chẳng phải Ä‘á»u đã bị nà ng dùng Ä‘á»™c giết hết.
“Äã nhÆ° thế, Lãnh Sâm, chuyện nà y phiá»n ngÆ°á»i Ä‘i kiểm chứng má»™t phen.†Phượng Cô nói xong liá»n ngay láºp tức muốn rá»i Ä‘i.
Chợt nghe giá»ng nói của Chu Nguyệt Nhi mang theo và i phần giáºn dá»—i: “Lãnh tổng quản, ngÆ°Æ¡i cho ngÆ°á»i đến đối chất Ä‘i, ta muốn há»i xem, rốt cục là ngÆ°á»i phÆ°Æ¡ng nà o, tại sao lại muốn hãm hại ta.â€
Nà ng nghÄ© rằng ngÆ°á»i chết rồi thì không thể đối chứng, nhÆ°ng đã tÃnh nhầm má»™t nÆ°á»›c rồi, Lãnh Sâm, ngÆ°á»i nà y theo hầu bên Phượng Cô, lại là m tổng quản, hắn cÅ©ng rất bản lÄ©nh. Chỉ nghe tháy hắn bình tÄ©nh nói: “May là hôm qua ta Ä‘em và i tên thÃch khách rá»i khá»i nhà lao, cho và i kẻ khác thế thân và o, nếu không đã sá»›m bị trúng Ä‘á»™c mà chết.â€
Nói xong những lá»i nà y cháºm rãi xoay ngÆ°á»i theo Phượng Cô bÆ°á»›c Ä‘i. Chỉ còn lại má»™t mình Chu Nguyệt Nhi đứng đó, mặt tái mét vô cùng đáng sợ, cả ngÆ°á»i đứng ngây dại bất Ä‘á»™ng.
Trên mặt, là cả sá»± sợ hãi vừa háºn thù.
Tâm nà ng Ä‘á»™t nhiên không có cách nà o khống chế được, cuồng háºn dâng trà o lên. Cả ngÆ°á»i nhÆ° Ä‘iên cuồng, phát dại.
….
Ban đêm Vãn Thanh Ä‘á»™t nhiên được nữ tỳ báo là Chu Nguyệt Nhi hẹn tìm nà ng, nói là muốn cùng nà ng tâm sá»±. Trong lòng thấy rõ rất kỳ quái nhÆ°ng vẫn cÆ°á»i đồng ý.
Chỉ không nghÄ© rằng cô ta lại chá»n nÆ¡i gặp nhau là cánh rừng phÃa sau Phượng VÅ© Lâu, không biết là chuyện gì đây? NhÆ°ng Ä‘Ã nh chỠđến hẹn.
Xem ra, việc nà y không bình thÆ°á»ng.
Ban đêm, cánh rừng an tĩnh.
Chỉ nghe tiếng và i con côn trùng, ếch nhái kêu, còn có gió thổi “sà n sạt†qua.
Chu Nguyệt Nhi mở tiệc rượu tại chá»—, má»™t thân váºn y phục kiêu sa, trong bóng đêm vẫn có thể nháºn ra, kia khuôn mặt xinh đẹp tuyệt diệu, Vãn Thanh tiến lên phÃa trÆ°á»›c, trên mặt nở má»™t nụ cÆ°á»i: “Má»™ Dung phu nhân, Tình Thiên tá»›i cháºm.â€
“Không sao không sao, Tình Thiên cô nÆ°Æ¡ng mau ngồi xuống.†Chu Nguyệt Nhi giả lả cÆ°á»i lại, thoạt nhìn tháºp phần nhà n nhã muốn thong dong chÆ¡i đùa.
Vãn Thanh ngồi xuống, nhìn bốn phÃa, rồi sau đó giả bá»™ hứng thú nói: “Má»™ Dung phu nhân có nhã hứng, lại muốn tá»›i rừng mở yến tiệc, hưởng thụ cảnh thanh nhà n trong đêm hè tháºt là hay a.â€
“Tình Thiên cô nÆ°Æ¡ng quá lá»i! Ta thÃch nÆ¡i yên tÄ©nh, nhÆ°ng nÆ¡i nà y chá»— nà o cÅ©ng náo nhiệt, may sao chỉ có háºu viện nà y là an tÄ©nh.†Chu Nguyệt Nhi vui vẻ đáp.
Ngay sau đó trên mặt hiện ra và i phần do dự.
Vãn Thanh trong lòng đã hiểu nhưng không nói ra, nà ng giả bộ có ý lộ ra nhưng lại không nói, cũng có vẻ do dự, cô ta không phải là muốn chỠnà ng mở miệng sao?
NhÆ°ng nà ng không há» há»i han gì, trái lại Ä‘Æ°a mắt nhìn ngắm rừng cây, nhà n nhã hưởng thụ.
Chu Nguyệt Nhi nhìn vẻ há» hững của nà ng, trong lòng cá»±c háºn nhÆ°ng chỉ có thể chịu Ä‘á»±ng, cÆ°á»i xấu hổ: “Vá» việc hôm trÆ°á»›c chúng ta bị ám sát, ta phải giải thÃch rõ rà ng cho cô nÆ°Æ¡ng, tháºt sá»± không phải do ta gây ra, không biết là kẻ nà o có hiá»m khÃch muốn vu oan giá há»a cho ta nhÆ° thế.â€
Vãn Thanh nghe mấy lá»i của cô ta, rốt cục quay đầu lại: “Má»™ Dung phu nhân hà tất gì phải để ý, chuyện kia, Phượng Gia chẳng phải đã nói hắn sẽ cho Ä‘iá»u tra rõ rà ng sao? Tin chắc rằng chuyện nà y không phải phu nhân gây nên, Phượng Gia nhất định sẽ đòi lại công bằng cho Má»™ Dung phu nhân.â€
“Chỉ sợ đối phÆ°Æ¡ng cố ý giá há»a, nhất định sẽ là m gió thổi không lá»t….†Chu Nguyệt Nhi má»m nhÅ©n nói, cô ta vừa má»›i thăm dò nhÆ°ng không há» tìm ra được chá»— giam giữ mấy tên thÃch khách kia, không biết Lãnh Sâm đã Ä‘Æ°a bá»n há» Ä‘i đâu.
RÆ¡i và o Ä‘Æ°á»ng cùng không còn cách gì hÆ¡n là xuống tay vá»›i Tình Thiên.
“Là nhÆ° váºy.†Vãn Thanh cÆ°á»ng Ä‘iệu lá»i nói.
Chu Nguyệt Nhi nghe xong cÆ°á»i thÆ° thái má»™t tiếng, lại nghe Vãn Thanh nói má»™t câu: “Tuy nhiên Má»™ Dung phu nhân cÅ©ng đừng lo lắng quá, vá»›i năng lá»±c của Phượng Gia, muốn Ä‘iá»u tra chân tÆ°á»›ng sá»± việc nà y cÅ©ng không phải chuyện khó, Tình Thiên nghe nói, Phượng VÅ© Cá»u Thiên tà n khốc, có thể là m ngÆ°á»i muốn chết không chết được, muốn sống không sống nổi, muốn bức cung cÅ©ng không phải việc khó khăn gì.â€
Chu Nguyệt Nhi vừa nghe vừa ngượng ngùng cÆ°á»i, trong lòng vô cùng phẫn háºn, mấy tên khốn kiếp kia, chỉ cần bị ngÆ°á»i khác uy hiếp và i câu liá»n khai hết ra.
“Ta cÅ©ng mong mau chóng tìm ra được hung thủ để tìm lại công bằng.†nà ng ta nhẹ nhà ng nói, tay nhẹ nhà ng cầm lấy chén trà trên bà n thổi nhẹ, mân mê chén trà trong tay ôn nhu cÆ°á»i nói: “Tình Thiên cô nÆ°Æ¡ng uống trà đi, đây là bách hoa trà cá»± kỳ quý của Phượng VÅ© Lâu, ná» tá» uống thÆ°á»ng xuyên có thể dưỡng nhan sắc.â€
Vãn Thanh cÆ°á»i cầm chén lên, đặt ở chóp mÅ©i, nhẹ nhà ng ngá»i, trong lòng run lên, mặc dù nụ cÆ°á»i trên mặt không đổi nhÆ°ng trong lòng lạnh Ä‘i bá»™i phần.
Trong chén trà nà y, có thuốc độc!
Chu Nguyệt Nhi có phần quá khẩn cấp rồi, ngay cả thá»i khắc nà y cÅ©ng không chỠđợi được, dùng Ä‘á»™c bá» trong trà hại nà ng, nhÆ°ng nà ng lại thông minh, biết rõ loại Ä‘á»™c nà y.
Nà ng nhẹ nhà ng lên tiếng: “Mùi vị tháºt là thÆ¡m mát, khiến cho ngÆ°á»i ta say mê.†Dùng loại Ä‘á»™c mãn tÄ©nh nà y, xem ra, Chu Nguyệt Nhi muốn lấy mạng nà ng tháºt nhanh.
Trong lòng nà ng dấy lên chút lo lắng, nếu bản thân không từng nghiên cứu qua những thứ nà y, chẳng phải là sẽ bỠmạng rồi sao.
“Tình Thiên cô nÆ°Æ¡ng mau thá» xem, vị má»›i tháºt tuyệt diệu.†Chu Nguyệt Nhi cÆ°á»i nói.
Vãn Thanh chăm chú nhìn cô ta nhưng trong lòng lạnh khủng khiếp hơn băng, nà ng cố gắng sắp xếp vẻ mặt, nhưng âm thầm động tay động chân.
Nà ng nhẹ nhà ng đặt chén trà lên môi, má»™t tay kéo áo cao lên che miệng, là m bá»™ nhÆ° uống trà nhÆ°ng không để trà chạm môi, nhẹ nhà ng rá»i chén trà đi, mượn khăn tay lau miệng, má»i chuyện diá»…n ra nhanh chóng không chút sai sót.
Nhìn Chu Nguyệt Nhi ngồi nÆ¡i đối diện, Vãn Thanh cÆ°á»i má»™t tiếng, trên mặt tán thưởng: “Trà nà y hÆ°Æ¡ng ngá»t man mát, nhÆ° có hÆ°Æ¡ng của quế, của hà hoa, uống và o lại nhÆ° biến thà nh mai hÆ°Æ¡ng…†Äáng tiếc Chu Nguyệt Nhi không biết nà ng là Thượng Quan Vãn Thanh, loại trà nà y, nà ng thá» qua đã nhiá»u, mùi vị ra sao tất nhiên nà ng biết rõ, vì thế giả bá»™ thưởng trà xong liá»n khen ngợi nhÆ° vừa uống xong váºy.
Nói xong nà ng khẽ Ä‘em chén trà hÆ°á»›ng vá» phÃa bà n, lúc ngang qua ống tay áo kia nà ng khẽ nghiêng chén má»™t chút “cong†tiếng nÆ°á»›c trà cùng chén trà rÆ¡i trên mặt đất, nÆ°á»›c vÆ°Æ¡ng trên mặt đất, những giá»t nÆ°á»›c khẽ bắn lên váy nà ng, chiá»u nay, nà ng cố ý mặc bá»™ váy Ä‘Ã o Ä‘á», lúc nà y nÆ°á»›c dây trên váy Ä‘á», nhÆ° má»™t đóa hÆ°Æ¡ng trong sÆ°Æ¡ng mai, vô cùng đẹp mắt.
“Ai nha!†Vãn Thanh cố tình giáºt mình kinh hô lá»›n rồi sau đó nhìn phÃa Chu Nguyệt Nhi: “Phu nhân, Tình Thiên thất lá»…!â€
“Không có việc gì, không có việc gì, ta sai ngÆ°á»i
rót cho Tình Thiên cô nÆ°Æ¡ng má»™t chén khác.†Nói xong quay đầu nói vá»›i thị nữ bên cạnh: “Tiểu Linh, ngÆ°Æ¡i Ä‘i mang lại cho Tình Thiên cô nÆ°Æ¡ng má»™t chén khác.â€
Vãn Thanh trên mặt cố tá» vẻ tiếc nuối: “Äáng tiếc má»™t chén trà ngon nhÆ° váºy.â€
“Không sao, trà đổ rồi có thể pha má»›i! Cái gì có thể thiếu nhÆ°ng không thể thiếu má»™t chén trà thÆ¡m được.†Chu Nguyệt Nhi cÆ°á»i cÆ°á»i.
Äợi má»™t hồi lại hòi: “Phượng Gia đối vá»›i Tình Thiên cô nÆ°Æ¡ng tháºt là tháºp phần yêu mến?â€
Dám Ä‘á» cáºp đến việc nà y, Chu Nguyệt Nhi đã phải chá» nà ng uống xong chén trà má»›i bắt đầu nói.
Vãn Thanh nghe dứt lá»i của cô ta, trong lòng cÆ°á»i thấp, đầu khẽ thấp xuống, chỉ lá»™ ra cái nhìn vô vị vá» phÃa Chu Nguyệt Nhi, đôi mắt trong nhÆ° nÆ°á»›c không chút dao Ä‘á»™ng, âm thanh mảnh mai cháºm rãi truyá»n ra: “Là Gia nâng đỡ Tình Thiên…â€
Thế nhÆ°ng, bá»™ dạng mà trong mắt Chu Nguyệt Nhi nhìn thấy đó là sá»± thẹn thùng chấp nháºn.
Trên mặt Chu Nguyệt Nhi hiện lên sát ý, chỉ lÆ°á»›t qua cÅ©ng thấy tháºt đáng sợ.
Cô ta khẽ cÆ°á»i má»™t tiếng, khẽ giá»ng nói: “Xem ra, Tình Thiên cô nÆ°Æ¡ng cÅ©ng có ý a!â€
“Phượng Gia bất luáºn là võ công hay phong thái, địa vị, tà i phú, Ä‘á»u vô cùng xuất chúng, có thể là nam nhân đệ nhất Vân Quốc, nữ tá» nhÆ° ta, khó tránh có phát sinh tình cảm, nhÆ°ng là , Tình Thiên chỉ là má»™t kẻ từ lầu các, chỉ sợ không vừa mắt Phượng Gia.†Vãn Thanh cúi đầu nói, trên mặt hiện lên sá»± thẹn thùng, nhÆ°ng trong lòng thì thẳng băng nhÆ° là n nÆ°á»›c.
Phen nà y nói ra, giống nhÆ° Ä‘á»™c dược xuất ra váºy.
Phượng Cô, nam nhân nà y, mặc dù công nháºn rằng hắn võ công, phong thái, địa vị, tà i phú Ä‘á»u xuất chúng, chỉ tiếc, Ä‘iểm tối quan trá»ng nhất là nhân phẩm, hắn không có.
NhÆ°ng hi sinh vì kế hoạch, nà ng cần phải giả vá» thÃch hắn.
Chu Nguyệt Nhi sau khi nghe xong trong lòng bắt đầu sinh háºn thù, nụ cÆ°á»i trên mặt lại cà ng ngá»t.
“Tình Thiên cô nÆ°Æ¡ng nói khiêm tốn quá rồi, ngÆ°Æ¡i tà i nghệ, dung mạo tháºt khiến cho nam nhân Ä‘iên cuồng a!†cô ta nói xong cố tình cÆ°á»i thêm: “Äừng nói là chỉ mình Cô thÃch ngÆ°Æ¡i, nếu ta là nam nhân cÅ©ng sẽ bị ngÆ°Æ¡i mê hoặc mất thôi.â€
“Phu nhân giá»…u cợt ta rồi! Chỉ tiếc thân pháºn Tình Thiên không có diá»…m phúc…†Nà ng cháºm rãi cúi đầu, lá»i nói mang theo và i phần thÆ°Æ¡ng cảm.
Chu Nguyệt Nhi trong lòng cÆ°á»i thầm: tá»± thân mình cÅ©ng hiểu ra rồi sao!
Má»™t nữ tá» thanh lâu, dám vá»ng tưởng trèo cao, đúng là không biết tá»± lượng sức mình!
Bất quá trong lòng nhÆ° thế nhÆ°ng miệng lại nói má»™t kiểu khác: “Tình Thiên cô nÆ°Æ¡ng chá»› tá»± ti thế, xuất thân ra sao có phải là xấu đâu? Chẳng qua là do tạo hóa trêu ngÆ°Æ¡i thôi, còn nữa, ngÆ°Æ¡i tuy là ngÆ°á»i trong lầu các nhÆ°ng bản thân giữ mình trong sạch, tháºt sá»± đáng quý!â€
“Phu nhân không há» coi thÆ°á»ng Tình Thiên xuất thân hèn kém, tháºt khiến Tình Thiên cảm Ä‘á»™ng vô cùng, những lá»i nà y khiến Tình Thiên có thêm niá»m tin gấp bá»™i.†Vãn Thanh trên mặt lá»™ ra sá»± cảm kÃch, kÃch Ä‘á»™ng vô cùng.
Nhìn bá»™ dạng hà i lòng của Tình Thiên, Chu Nguyệt Nhi trong lòng háºn vô cùng, sợ rằng là m tăng sá»± tin tưởng của Tình Thiên, vì váºy cố tình lÆ¡ đãng nói: “Tuy nhiên Tình Thiên cô nÆ°Æ¡ng cÅ©ng đừng ôm niá»m tin quá lá»›n, Cô tháºt ra rất coi trá»ng thân pháºn, ai…â€
Cô ta nói áºm á», muốn dáºp tắt má»™ng tưởng nÆ¡i Tình Thiên.
“Tạ ơn phu nhân chỉ bảo, Tình Thiên nhất định sẽ chiếm được lòng Phượng Gia.†Vãn Thanh vẻ mặt lo lắng cố ý nói.
“Ha hả…†Chu Nguyệt Nhi mặt cÆ°á»i nhÆ°ng trong lòng bị chá»c cho tức Ä‘iên, ả ta chẳng qua muốn đả kÃch nà ng, không ngá» nữ nhân nà y lại lá»i ả là lá»i khuyến khÃch.
NhÆ°ng cô ta không sợ, bởi ý nghÄ© rằng muốn tiến và o Phượng VÅ© Cá»u Thiên không phải chuyện dá»… dà ng. HÆ¡n nữa, nếu nà ng và o, cô ta sẽ có biện pháo vá»›i nà ng.
Nà ng vừa uống xong chén trà , chắc sẽ dễ bị thao túng. Chén trà kia có độc, là chất gây nghiện, nếu không có thuốc để ăn tiếp, sợ rằng sẽ phát điên lên.
Nhá»› ra trà , má»›i nhá»› ra Tiểu Linh Ä‘i lâu nhÆ° váºy chÆ°a thấy quay vá», Ä‘ang định cho ngÆ°á»i Ä‘i gá»i nà ng, lại thấy bóng nà ng từ xa Ä‘i tá»›i, hÆ¡n nữa không chỉ phụng trà mang đến, sau lÆ°ng lại có và i ngÆ°á»i theo tá»›i.
Một thân hắc y thon dà i, thần thái tuấn mỹ, dĩ nhiên là Phượng Cô.
Tại sao hắn cũng đến?
Tuy nhiên, Chu Nguyệt Nhi cho rằng cô ta đã là m xong chuyện nên sá»± xuất hiện của Phượng Cô cÅ©ng không ảnh hưởng gì. Nà ng ta không muốn cho hai ngÆ°á»i kia là m bất cứ Ä‘iá»u gì.
Phượng Cô là của cô ta, không một ai được cướp đi, nà ng vì hắn đã mất đi tất cả, nếu không có hắn, là m sao nà ng ta có thể sinh tồn tiếp được đây?
Tà i sản của Thinhbobo
Last edited by â€â—• ‿ â—•â€Kún✿◕ ‿ ◕✿; 14-07-2011 at 05:07 PM .
Äã có 2 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch của Thinhbobo
30-03-2011, 09:25 PM
Äệ nhất biến thái 4vnTrá»i đánh - Thánh váºt Viện trưởng viện phá thai Yêu Mà u TÃm, Ghét Sá»± Thủy Chung
Tham gia: Oct 2008
Äến từ: Nam Äịnh
Bà i gởi: 14,122
Thá»i gian online: 1 tháng 0 tuần 4 ngà y
Thanks: 6,078
Thanked 199,099 Times in 10,458 Posts
Thất Thân Là m Thiếp - 失身为妾
Quyển 3: Báo Thù
Chương 107: Cầm Tiêu Hợp Nhất
Tác giả: Nguyệt Sinh
Dịch giả: Kún ♥ Nhi
Nguồn: http://kunnhi.wordpress.com
Vãn Thanh thấy Chu Nguyệt Nhi Ä‘á»™t nhìn phÃa sau, vì váºy theo ánh mắt nà ng ta nhìn ra phÃa sau, chỉ thấy Phượng Cô Ä‘ang Ä‘i bá»™ tiến tá»›i. Trong lòng có chút buồn cÆ°á»i, xem ra, rừng yến nà y sắp có trò vui rồi!
Nà ng quay đầu lại nhìn thấy vẻ không hà i lòng trên mặt Chu Nguyệt Nhi, trên mặt nà ng lại cà ng vui vẻ, bà n tay trắng nõn mÆ¡n man khăn tay, trong lòng thầm cân nhắc, nhẹ nhà ng đứng lên, hÆ°á»›ng vá» phÃa xa nÆ¡i Phượng Cô cÆ°á»i nói: “Phượng Gia mạnh khá»e!â€
“Tình Thiên cô nÆ°Æ¡ng không cần phải khách khÃ, mau mau ngồi xuống Ä‘i!†Phượng Cô khẽ cÆ°á»i nói, trên mặt nhà n nhạt vui vẻ, vừa má»›i thấy nữ tỳ của Chu Nguyệt Nhi được sai Ä‘i lấy trà , cảm thấy có chuyện kỳ quái liá»n há»i thăm. Không ngá» là Vãn Thanh đến, trong lòng có phần hà i lòng.
Không thể ngăn được lòng dụ dá»—, liá»n ngay láºp tức chạy đến.
Hắn chÆ°a bao giá» biết, cảm giác nhung nhá»› má»™t ngÆ°á»i là thiêu đốt cÆ¡ thể nhÆ° thế, chỉ có má»™t ngà y không thấy nà ng, hắn cảm thấy thá»i gian nhÆ° dà i vô táºn, nhÆ° nhiá»u năm trá»i trôi qua.
Rốt cục đã hiểu tại sao má»i ngÆ°á»i lại nói: má»™t ngà y không thấy nhÆ° cách cả thiên thu.
Hắn phát hiện, từ khi biết nà ng đúng là Vãn Thanh thiện lÆ°Æ¡ng của hắn, hắn cà ng nhung nhá»›. NhÆ°ng hắn cÅ©ng cảm nháºn được, đối vá»›i hắn, nà ng cà ng lúc cà ng há» hững.
Nà ng chỉ khẽ liếc mắt lạnh lùng vá»›i hắn, giống nhÆ° má»™t ngÆ°á»i xa lạ, cảm giác vui vẻ mà vô cùng khách khÃ, tá»±a hồ rất xa… rất rất xa…
“Cô, sao ngÆ°Æ¡i lại tá»›i đây?†Chu Nguyệt Nhi ở má»™t bên ôn nhu nói, bá»™ dạng vui vẻ, đôi mắt ngáºp nÆ°á»›c dừng ở Phượng Cô, ai ngá» Phượng Cô chỉ nhìn nà ng má»™t cái, không thể nói là tốt hay xấu, chỉ là vô cùng lãnh đạm.
“Nghe nói Tình Thiên cô nÆ°Æ¡ng ở chá»— nà y, vì váºy liá»n tá»›i.â€
Nghe những lá»i lạnh lùng kia của Phượng Cô, Chu Nguyệt Nhi coi nhÆ° không nghe thấy, lại vui vẻ, dịu dà ng cất tiếng: “Chuyện là , hôm nay ta má»i Tình Thiên cô nÆ°Æ¡ng tá»›i đây gặp mặt là để nói rõ sá»± việc hôm trÆ°á»›c, tháºt sá»± ta không thể để nà ng hiểu lầm ta được.â€
“Ân.†Phượng Cô gáºt đầu, suy nghÄ© má»™t chút, lại nói má»™t câu: “Nên là m sáng tá» chuyện nà y.â€
Không phải hắn tin Chu Nguyệt Nhi, mà là cô ta thỉnh Vãn Thanh đến đây, rất hợp ý hắn, liá»n thuáºn theo ý cô ta. Chỉ cần cô ta không là m gì quá đáng, hắn sẽ để yên.
“Äúng váºy, đúng váºy! Tình Thiên cô nÆ°Æ¡ng nói cÅ©ng tin tưởng ta.†Nghe xong lá»i nà y, Chu Nguyệt Nhi tin rằng Phượng Cô tin nà ng, trên mặt vui sÆ°á»›ng, cháºm rãi nói, ánh mắt hết nhìn Phượng Cô lại quay sang Tình Thiên.
Vãn Thanh bất đắc dÄ© phải gượng cÆ°á»i, không được tá» ra bạc tình bạc nghÄ©a: “Kỳ tháºt ta không tin rằng Má»™ Dung phu nhân lại phái ngÆ°á»i Ä‘i hà nh thÃch ta, phu nhân vá»›i ta không thù không oán, sao lại Ä‘i là m loại chuyện thất đức nhÆ° thế chứ.â€
Không phải vì nà ng tin Chu Nguyệt Nhi, nhÆ°ng là Phượng Cô đã nói là tin Chu Nguyệt Nhi, cÅ©ng là điá»u bình thÆ°á»ng, hắn có tình ý vá»›i Chu Nguyệt Nhi, sau có thể nghÄ© cô ta là loại hồ ly được chứ.
HÆ¡n nữa lúc nà y nà ng cÅ©ng chÆ°a muốn để Chu Nguyệt Nhi tá»± nháºn tá»™i, nhÆ° thế bất lợi cho kế hoạch của nà ng, không nên vá»™i và ng, nà ng lúc nà y tin hay không không quan trá»ng. Chu Nguyệt Nhi là m nhiá»u chuyện xấu xa, tÆ°Æ¡ng lai nà ng sẽ bắt cô ta phải nếm mùi tất cả dÆ° vị kia, thế má»›i tháºt sá»± là má»™t đả kÃch lá»›n.
“A? Tình Thiên cô nÆ°Æ¡ng cÅ©ng cho là phải?†Phượng Cô trên mặt khẽ cÆ°á»i há»i, trong mắt hiện lên sá»± tha thiết, trìu mến đối vá»›i Tình Thiên.
Hắn có thể tin rằng nà ng tin rằng chuyện nà y không phải Chu Nguyệt Nhi gây nên nếu nhÆ° nà ng không phải Vãn Thanh… Ä‘iá»u ấy còn có thể, nhÆ°ng mà , nà ng là Thượng Quan Vãn Thanh, nà ng chắc chắn biết rằng là cho Chu Nguyệt Nhi gây nên.
“Äây là tá»± nhiên, chẳng lẽ Phượng Gia không nghÄ© nhÆ° thế?†Nghe Phượng Cô há»i, nà ng há»i ngược lại, trong lòng có chút tâm sá»±.
“Ta chỉ tin tưởng sá»± tháºt.†Phượng Cô trong mắt tán thưởng rồi nói nhá». Má»™t câu nói kia, sắp không nói tin tưởng, cÅ©ng không nói không tin, vô cùng khó hiểu.
NhÆ°ng Vãn Thanh không tin, Phượng Cô là ngÆ°á»i không hà nh Ä‘á»™ng theo cảm xúc, hắn là m việc luôn dá»±a trên công minh.
Tới cùng, hắn nghĩ gì.
Trong lòng liên tục cÆ°á»i lạnh, trên mặt khinh tiếu nói: “A, Phượng Gia xem ra lại là ngÆ°á»i có lý có tình.†Lá»i nà y nói ra lạnh nhạt vô cùng.
NhÆ°ng Phượng Cô hiểu Ä‘iá»u gì ẩn chứa sau đó.
Hắn biết một câu nói kia của hắn gây ra phản cảm như thế nà o, nhưng là do nà ng quá cố chấp.
Kỳ tháºt hắn không há» tin, hắn chỉ coi nhÆ° tin tưởng, nhÆ°ng cÅ©ng cố chấp.
Hắn vẫn cố chấp ngang ngược, má»i ngÆ°á»i Ä‘á»u biết.
Lá»i hắn nói không có chút gì ác ý nhÆ°ng là do hắn cuồng ngạo quá.
“Tình Thiên cô nÆ°Æ¡ng quá khen!†Phượng Cô mặc dù biết rõ ý của nà ng nhÆ°ng lại cố tình không biết, chỉ cÆ°á»i cÆ°á»i, nhìn hắn không biết là tức giáºn hay thế nà o, chỉ thấy mặt mÅ©i tÆ°Æ¡i cÆ°á»i vui vẻ.
Ãt nhất, nà ng cÅ©ng không còn lạnh lùng xa lánh hắn nữa.
Chu Nguyệt Nhi nhìn bá»n há» nói cÆ°á»i qua lại, vẻ hà i lòng, trong lòng thì lệ khà đã sá»›m hiện lên, nhÆ°ng vẫn cÆ°á»i đón nháºn chén trà của Tiểu Linh, nhẹn nhà ng nói: “Tốt rồi, tháºt khó để có dịp má»i ngÆ°á»i hiểu nhau nhÆ° hôm nay, dÆ°á»›i ánh trăng nà y hãy Ä‘Ã m đạo má»™t phen!â€
Nói xong liá»n sai Tiểu Linh: “Mau Ä‘em và i thứ đồ nhắm đến đây, cả bình rượu Trúc Diệp Thanh nữa, nhanh!â€
Thể thiếp Ä‘á»u đã được bố trÃ, đồ ăn, rượu, Ä‘á»u là thứ mà Phượng Cô thÃch cả.
Rồi sau đó ngồi xuống cÆ°á»i vá»›i Tình Thiên: “Những thứ nà y Ä‘á»u là những thứ mà Cô yêu thÃch nhất.â€
“Phu nhân quả nhiên là thê thiếp tốt, hiểu rõ ngÆ°á»i bên mình thÃch yêu nhÆ° thế nà o! Có thể cùng phu nhân kết giao quả thá»±c là hạnh phúc của ta!†Vãn Thanh cÆ°á»i nói, rồi sau đó nhìn vá» phÃa Phượng Cô, có má»™t thê thiếp nhÆ° thế nà y, đúng là điá»u vui vẻ nhất của hắn Æ°?
Chỉ thấy trên mặt hắn vô cùng lạnh lẽo, đưa mắt hướng vỠánh trăng, mặt chìm trong bóng tối, tựa hồ như không có chút vui vẻ nà o, là vì sao?
Hắn không phải là là m trăm phÆ°Æ¡ng ngà n kế để được cùng Chu Nguyệt Nhi sống bên nhau hay sao, giỠđây được thá»a nguyện, sao lại không có chút gì gá»i là hà i lòng, phải nhÆ° thế nà o thì má»›i hà i lòng đây?
Tháºt sá»± là khó nghÄ© ra quá.
Hắn đúng là kẻ hỉ ná»™ vô thÆ°á»ng.
Chu Nguyệt Nhi cÅ©ng chú ý tá»›i vẻ mặt không hà i lòng của Phượng Cô, vì váºy cÆ°á»i nói: “Cảnh đẹp nhÆ° váºy, nếu không có cầm ca là m bạn, tháºt là thiếu sót quá, nghe tiếng Tình Thiên cô nÆ°Æ¡ng đánh Ä‘Ã n rất hay, giá»ng ca tuyệt diệu, không biết ta có may mắn để được nghe không?â€
Không nghÄ© tá»›i Chu Nguyệt Nhi lại Ä‘á» nghị nhÆ° váºy, nhất thá»i không dá»… từ chối, vì váºy liá»n sảng khoái ứng đối: “Phu nhân đã má»i,nếu Tình Thiên không gảy má»™t bản tháºt là thất lá»…..â€
“Tình Thiên cô nÆ°Æ¡ng khiêm tốn.†Chu Nguyệt Nhi nói, khóe miệng mỉm cÆ°á»i.
Phượng Cô nghe được Vãn Thanh muốn Ä‘Ã n hát, trong lòng khẽ hà i lòng, vẻ lạnh lùng trên mặt phai nhạt Ä‘i, vẻ hứng thú dần dần khởi xoay lại, quay vá» phÃa sau Hoà ng Kỳ nói: “Mau vá» Ä‘em Ä‘Ã n cổ Hồng Ngá»c tá»›i đây, Tình Thiên cô nÆ°Æ¡ng giai nhân tuyệt sắc, tà i nghệ song toà n, chỉ có Ä‘Ã n cổ Hồng Ngá»c má»›i có thể xứng.â€
Không ngỠđến Phượng Cô Ä‘á»™t nhiên ra lệnh thế, Hoà ng Kỳ trên mặt sá»ng sốt, cháºm rãi nói: “Khi Gia quay vá», Ä‘Ã n cổ Hồng Ngá»c đã bị trá»™m.â€
“Cái gì? Äà n cổ Hồng Ngá»c bị trá»™m? Chuyện khi nà o, sao không bẩm báo!†Phượng Cô trên mặt nhÆ° có cuồng phong kéo đến. Äồ của Phượng VÅ© Cá»u Thiên, lại có kẻ dám đến trá»™m sao.
Những kẻ hầu hạ nà y Ä‘ang là m trò gì váºy?
Äà n cổ bị trá»™m cÅ©ng không nói lại cho hắn.
Hoà ng Kỳ nghe Phượng Cô nổi giáºn, vá»™i và ng quỳ sụp xuống trên mặt đất: “Gia thứ tá»™i, là do nô tỳ sÆ¡ suất, Ä‘Ã n cổ Hồng Ngá»c bị trá»™m đêm hôm Gia bị thÆ°Æ¡ng, hôm đó Gia bế quan cho nên nô tỳ không có cÆ¡ há»™i bẩm báo, đợi cho đến khi Gia xuất quan thì Lãnh tổng quản đã phái ngÆ°á»i Ä‘uổi theo tra xét.â€
“Có kết quả gì không?†Phượng Cô hÃp mắt lại, lạnh lùng há»i.
Hoà ng Kỳ đầu lại cà ng cúi thấp hÆ¡n: “Nô tỳ vô dụng, chÆ°a tìm tra ra được là kẻ phÆ°Æ¡ng nà o, tên nà y tá»›i trá»™m thần không biết quá»· không hay, chỉ có thể là Tà Phong, kẻ tá»± xÆ°ng là “Äệ nhất thần thâu†má»›i là m được, Lãnh tổng quản đã phái ngÆ°á»i Ä‘i thăm dò, trong vòng hai ngà y nữa chắc chắn sẽ có kết quả.â€
“Không ngỠđược Phượng VÅ© Cá»u Thiên lại bị trá»™m đồ, mà còn không tìm ra ai là m.†Phượng Cô lạnh lùng thốt lên, trong mắt hừng há»±c tức giáºn.
Giữa đêm mùa hè, đột nhiên thấy lạnh gáy.
Thấy tức giáºn trong mắt Phượng Cô, Hoà ng Kỳ cà ng lúc cà ng cúi đầu thấp, mặt nhÆ° sát đất, nhá» nhẹ nói: “Là nô tỳ vô dụng, xin Gia giáng tá»™i.â€
“Các ngÆ°Æ¡i đúng là cà ng lúc cà ng vô dụng!†Phượng Cô cháºm rì rì nói, trong mắt vẫn không có chút thuyên giảm giáºn dữ. Lá»i nói ôn nhu đó là m cho thân thể Hoà ng Kỳ không tá»± giác run lên má»™t hồi.
Vãn Thanh biết, Phượng Cô đáng sợ như thế nà o.
TrÆ°á»›c kia, qua Hồng ThÆ°, nà ng biết rõ Phượng Cô đối đãi vá»›i thuá»™c hạ nhÆ° thế nà o, thưởng phạt phân minh, phần thưởng được cao nhÆ°ng phạt cÅ©ng không kém, nhÆ°ng hắn rất có tâm, nếu kẻ nà o là m sai tá»± nháºn tá»™i, sẽ không quá nặng tay.
Còn bằng không, cố gắng ngụy biện, chỉ khiến trừng phạt tăng gấp đôi.
Nà ng đối vá»›i Hoà ng Kỳ mặc dù không có hảo cảm, nhÆ°ng Hoà ng Kỳ là má»™t ngÆ°á»i vô cùng trung thà nh, cho nên là m cho ngÆ°á»i ta tháºp phần khâm phục, vì váºy nà ng suy nghÄ© má»™t chút rồi nói: “Phượng Gia, chỉ là má»™t cây Ä‘Ã n cổ thôi, khó có dịp cùng thưởng cảnh đẹp đêm nay, lại bị chuyện nà y phá hủy, kỳ tháºt nếu là tà i nghệ vô song, sao lại vì má»™t cây Ä‘Ã n cổ bị mất mà không thể bá»™c lá»™ chứ?â€
Phượng Cô nhìn Vãn Thanh, trước giỠviệc hắn đang xỠlý, tối kị kẻ khác không được nhúng tay và o, nếu là trước kia, nà ng chắc chắn sẽ bị cùng xỠphạt.
NhÆ°ng đó là trÆ°á»›c kia, hắn giỠđối vá»›i lá»i khuyên can của nà ng hoà n toà n không có ná»a phần tức giáºn.
Việc thay đổi nà y, mặc dù không hay lắm, nhÆ°ng đối phÆ°Æ¡ng là nà ng, hắn chỉ có thể đón nháºn, chỉ là không nghÄ© tá»›i nà ng lại vì Hoà ng Kỳ mà cầu xin, hắn nhá»› kÄ© trÆ°á»›c kia Hoà ng Kỳ đối vá»›i nà ng không mấy tốt đẹp cho lắm.
Vì váºy cÆ°á»i cÆ°á»i: “Äược rồi! Tình Thiên cô nÆ°Æ¡ng đã nói váºy, việc Ä‘Ã n cổ bị mất ta liá»n không há»â€¦ truy cứu nữa, mau Ä‘i lấy má»™t thanh cầm tốt ra đây.â€
Hoà ng Kỳ định nói Ä‘iá»u gì nhÆ°ng lại không dám mở miệng. Kỳ tháºt nà ng cÅ©ng không sợ Gia xá» phạt, việc không là m tốt nhiệm vụ, bị Gia phạt đã là quy định. Nà ng biết, nếu nhiá»u lá»i, sẽ cà ng khiến Gia tức giáºn.
Hoà ng Kỳ lÄ©nh mệnh khổ sở bÆ°á»›c Ä‘i, quay đầu vá» Tình Thiên, trong mắt có chút kinh ngạc, là cảm kÃch, lại có tia nghi hoặc tháºt sâu.
Trong lòng Hoà ng Kỳ vô cùng kinh ngạc, không nghÄ© tá»›i Tình Thiên vì nà ng cầu xin Gia. Mặc dù nà ng không cần nhÆ°ng thá»±c sá»± là rất cảm kÃch.
NhÆ°ng nà ng không hiểu, Gia tại sao trÆ°á»›c mặt nữ nhân nÆ¡i lầu các lại có và i phần kÃnh trá»ng nhÆ° thế. Gia chÆ°a bao giá» vì ý kiến của ngÆ°á»i khác mà phân tán tÆ° tưởng. HÆ¡n nữa, Ä‘iá»u mà ngÆ°á»i háºn nhất chÃnh là kẻ khác dám can thiệp ý tứ của ngÆ°á»i, đối vá»›i loại ngÆ°á»i nhÆ° thế, nhất định sẽ bị giáo huấn không ngừng.
NhÆ°ng chiá»u nay, đối vá»›i nữ tá» nà y, Gia chẳng những không há» trách cứ giáo huấn mà ngược lại còn thá»a hiệp.
Äiá»u nà y, nà ng cÅ©ng không biết tốt hay xấu nữa.
Tuy nhiên, nữ tá» nà y cÅ©ng không tệ, chẳng những dung mạo khuynh thà nh mà tà i nghệ vô song, trá»ng yếu nhất là thông minh, đối vá»›i Gia, nhÆ° thế là không tệ.
Trong lòng có chút tổn thÆ°Æ¡ng, nhÆ°ng chỉ cần Gia vui, nà ng sẽ im lặng đón nháºn.
Kỳ tháºt không chỉ có mình Hoà ng Kỳ kinh ngạc, những ngÆ°á»i ở chá»— nà y Ä‘á»u sợ hãi quái lạ, Chu Nguyệt Nhi kinh ngạc, Vãn Thanh cÅ©ng không kém phần.
Những ngÆ°á»i chá»— nà y, Ä‘á»u đã biết rõ con ngÆ°á»i Phượng Cô ra sao.
Nhưng không một ai dám lên tiếng, dù sao, có một số việc chỉ có âm thầm suy nghĩ, chỉ có thể im lặng.
Chỉ chốc lát sau, Hoà ng Kỳ xuất hiện vá»›i thnh cầm trong tay, thanh cầm trắng tuyết, mà u sáng bóng lên, xem ra so vá»›i Ä‘Ã n cổ Hồng Ngá»c cÅ©ng không kém phần.
Không biết nÆ¡i Phượng VÅ© Lâu lại có cầm tốt nhÆ° váºy.
Chỉ liếc mắt qua Vãn Thanh đã không rá»i được, tình cảm của những ngÆ°á»i yêu cầm, là thứ khó nói lên lá»i.
Miệng nà ng bất giác cÆ°á»i tÆ°Æ¡i, tay xoa lên thân cầm cÆ°á»i nói: “Cầm nà y đẹp quá, ta chÆ°a bao giá» thấy thanh cầm đẹp thế nà y, nó có lai lịch thế nà o đây?â€
Phượng Cô nhìn nà ng vui thÃch, nhẹ nhà ng nói: “Äây là Bạch Ngá»c cầm, năm đó ta cho ngÆ°á»i là m, nhÆ°ng tiếc lúc đó không tìm thấy dây cầm thượng hạng, mặc dù nhìn đẹp nhÆ°ng gảy lên không được âm thanh thanh thúy nhÆ° Ä‘Ã n cổ Hồng Ngá»c.â€
Chu Nguyệt Nhi nhìn cầm nà y đôi mắt có chút buồn bã, lai lịch cầm nà y, nà ng rõ nhất, bởi vì cầm nà y là … do năm đó nà ng thÃch đánh Ä‘Ã n, Phượng Cô cố ý sai ngÆ°á»i là m cho nà ng, chỉ là sau khi nà ng gả cho Má»™ Dung Kiá»m, cÅ©ng không có gặp lại cầm, không nghÄ© lúc nà y lại được gặp lại.
Äáng tiếc lúc nà y, váºt đó nhÆ°ng ngÆ°á»i không còn nhÆ° xÆ°a, nà ng đã không còn tÆ° cách Ä‘á»™c chiếm thanh Bạch Ngá»c cầm nà y nữa.
Vãn Thanh để ý Chu Nguyệt Nhi buồn bã liá»n há»i: “Phu nhân là m sao váºy? Có phải trong ngÆ°á»i không thấy thoải mái Æ°?â€
“Không có việc gì, chỉ là nhất thá»i có chút chuyện thÆ°Æ¡ng tâm thôi!†trong khoảng thá»i gian nà y, má»—i ngà y má»—i đêm, trong lòng của nà ng luôn dằn vặt, nà ng hối háºn vì ban đầu đã chá»n sai ngÆ°á»i, nếu ban đầu nà ng không chá»n Má»™ Dung Kiá»m, giá» phút nà y, nà ng là nữ nhân hạnh phúc nhất.
Tuy nhiên, chÃnh giá» phút nà y, nà ng sẽ không buông tay, nà ng sẽ đấu tranh.
Nói những lá»i nà y, ánh mắt nà y có và i phần u oán nhìn Phượng Cô, mang theo ná»—i thống khổ.
Phượng Cô tất nhiên cảm thấy ánh mắt nà ng, kỳ tháºt vừa nhìn thấy Bạch Ngá»c cầm, trong lòng hắn cÅ©ng xúc Ä‘á»™ng, dù sao cÅ©ng đã từng có: yêu.
NhÆ°ng hắn vá»›i nà ng đã là quá khứ, tất cả đã qua khi bốn năm trÆ°á»›c nà ng gả cho Má»™ Dung Kiá»m, hắn đã thá» sẽ chặt đứt quá khứ nà y, sẽ không nghÄ© tá»›i nữa.
Có má»™t số việc khi đã quyết định, vÄ©nh viá»…n sẽ không hối háºn.
Äem cầm đến trÆ°á»›c mặt Vãn Thanh: “Tình Thiên cô nÆ°Æ¡ng, thỉnh!â€
Vãn Thanh gáºt đầu, thá»±c sá»± là nà ng rất thÃch thanh cầm nà y, trắng muốt không má»™t tỳ vết nà o, thuần khiết nhÆ° những đám mây trắng trên trá»i cao.
Mặc dù không rõ lai lịch cầm nà y nhÆ°ng nhìn phản ứng Chu Nguyệt Nhi, suy nghÄ© má»™t chút lá»i Phượng Cô nói, nà ng nhanh chóng Ä‘oán ra, cầm nà y được tạo ra là vì Chu Nguyệt Nhi.
Phượng Cô đúng là si tình.
Tay nhẹ nhà ng đặt trên dây cầm, từng tiếng nhạc phát ra.
Trong mát nhÆ° nÆ°á»›c, tiếng Ä‘Ã n róc rách, mang theo sá»± mát lạnh trong đêm, thẩm thấu trong lòng má»—i ngÆ°á»i, tá»±a hồ má»i thứ nhÆ° ngừng lại.
Chỉ nghe thấy tiếng Ä‘Ã n vẫn Ä‘á»u đặn vang lên.
Phượng Cô nhìn cô gái trước mắt, rõ rà ng một thân quần áo hồng phấn, sao lại có thể thuần khiết như thế?
Hắn đã từng nghÄ© sẽ không bao giá» nhìn tá»›i Bạch Ngá»c Cầm nữa, không nghÄ© rằng Hoà ng Kỳ lại Ä‘em nó ra, xem ra nhìn đúng tâm trạng hắn, khiến hắn vừa lòng.
Nhìn đôi bà n tay thon nhá» trên dây cầm nhẹ nhà ng lÆ°á»›t, giống nhÆ° má»™t chất kÃch thÃch trong lòng hắn.
Vẻ đẹp của nà ng, là nhã nhặn lịch sá»±, là lạnh nhạt, giống nhÆ° vạn váºt trong thiên thu, gắn vá»›i nhau thiên trÆ°á»ng địa cá»u.
Sau lÆ°ng nà ng là vầng trăng tròn Ä‘ang soi rá»i, rắc những ánh và ng trên cây cối, trên ngÆ°á»i nà ng, nhìn nà ng giống nhÆ° má»™t tiên nữ. (=)) Anh ấy sắp hoang tưởng ròi)
Nà ng không phải là ngÆ°á»i đánh Ä‘Ã n giá»i nhất, nhÆ°ng tiếng Ä‘Ã n của nà ng mãi mãi là duy nhất trong lòng hắn.
Tiếng Ä‘Ã n của nà ng, thẩm thấu trong lòng ngÆ°á»i.
Hắn Ä‘á»™t nhiên nhá»› ra Ä‘iá»u gì, quay đầu lại nói nhá» vá»›i Hoà ng Kỳ hai câu, ngay láºp tức Hoà ng Kỳ phi thân Ä‘i.
Chốc lát sau thấy Hoà ng Kỳ quay lại, trong tay là má»™t thanh tiêu, Phượng Cô Ä‘Æ°a tay ra nháºn rồi sau đó nhẹ nhà ng đặt bên môi mà thổi.
Vãn Thanh chÆ°a từng nghe qua Phượng Cô thôi tiêu, lại không nghÄ© tá»›i hắn thổi tiêu hay đến thế, hoà n toà n không nghÄ© tá»›i việc hắn giống ngÆ°á»i lãnh huyết vô tình.
Tiếng tiêu hắn, lá»™ ra má»™t khối cao ngạo lạnh khÃ, mang theo và i phần buồn bã, nếu chỉ nghe tiếng Ä‘Ã n của hắn mà không nháºn biết ngÆ°á»i hắn, nà ng tháºm chà nghÄ© rằng đây là má»™t ngÆ°á»i hà nh tẩu giang hồ, lấy trá»i là m nhà , đất là m giÆ°á»ng.
Tiếng tiêu hắn, vô cùng tinh khiết.
Má»™t khúc Ä‘Ã n đã dà i, nà ng Ä‘ang muốn dừng lại, lại thấy hắn Ä‘á»™t nhiên thổi má»™t Ä‘oạn tiêu khác, hÆ¡n nữa nhÆ° muốn má»i nà ng cùng song tấu, khiến nà ng muốn ngừng mà không được.
NgÆ°á»i nà y, quả tháºt vẫn không thay đổi được bản tÃnh, cứ ngang ngược nhÆ° váºy.
CÅ©ng không thèm nói má»™t câu, liá»n dẫn nà ng qua má»™t khúc khác nhÆ° thế.
Chỉ bất quá, nà ng cùng Phượng Cô trá»i sinh trùng phùng, tiêu cầm tÆ°Æ¡ng ngá»™ nà y là kỳ ngá»™ hà i hòa. Mặc dù ngÆ°á»i là bất hòa nhÆ°ng nà ng không nghÄ© tá»›i Ä‘iá»u đó, bởi sẽ là m hoen ố thần thánh nhạc luáºt, vì váºy khi cùng hắn hợp tấu, nhắm mắt lại, chìm đắm trong vạn váºt.
Phượng Cô cÅ©ng dần nhắm mắt lại, hưởng thụ giá» khác an tÆ°á»ng tốt đẹp nà y.
Hắn nhiá»u năm qua không há» chạm tá»›i tiêu nà y, lại không há» nghÄ©, có lần cầm tiêu lên thổi đạt tá»›i cảnh giá»›i nà y, trong lòng có chút kÃch Ä‘á»™ng, có chút hà i lòng.
Có thể gặp được tri kỉ của mình, có chết cÅ©ng không hối háºn.
Miệng của hắn bất giác lá»™ ra nụ cÆ°á»i bao năm rồi không thấy.
Chu Nguyệt Nhi nhìn đôi nam nữ trước mắt hợp tấu, mặt mũi bình tĩnh nhưng trong lòng bốc khói.
NgÆ°á»i đứng đánh Ä‘Ã n kia phải là nà ng! Là nà ng! Không phải ngÆ°á»i khác.
NgÆ°á»i kia, vì nà ng mà há»c thổi tiêu, chỉ có thể cùng duy nhất nà ng hợp tấu.
NgÆ°á»i kia, cố ý bôn ba sang Phong Quốc kiếm tìm nguyên liệu, là vì nà ng mà tạo ra thanh Bạch Ngá»c Cầm nà y.
Nhưng sao lúc nà y lại ly xa nà ng đến thế!
Không!
Nà ng muốn, muốn đoạt lấy tất cả. Khăn tay sớm đã bị nà ng xoắn chặt lại, mặt trắng bệch.
Nà ng muốn tất cả những thứ kia là của nà ng. Mặt nà ng sớm đã trắng bệch mà không hỠhay biết.
Trong mắt háºn ý, cháºm rãi tá»a ra.
Hoà ng Kỳ ở má»™t bên im lặng không nói gì nhÆ°ng thấy rõ tất cả. Trong mắt nà ng hiện lên sá»± khinh thÆ°á»ng, nà ng vốn không thÃch nữ nhân nà y.
Một nữ nhân ác độc xảo trá.
HÆ¡n nữa, cô ta từng đối đãi vá»›i Gia nhÆ° thế nà o, nà ng cà ng nhá»› lại lại cà ng ghét, cà ng háºn.
Mặc dù thấy Gia cùng Tình Thiên 2 ngÆ°á»i hợp tấu có thể hiểu được vị chát trong lòng nhÆ° thế nà o, nhÆ°ng đối vá»›i Chu Nguyệt Nhi – nữ nhân dối trá nà y, nà ng không hỠđồng cảm mà âm thầm hà i lòng.
Khúc nhạc hoà n mỹ kết thúc.
Phượng Cô khẽ mở mắt, vui thÃch rõ rệt trên mặt hắn.
Chu Nguyệt Nhi nhìn bá»n há» dừng lại, trên mặt phục hồi vẻ cÆ°á»i nói ôn nhu: “Không nghÄ© tá»›i, Tình Thiên cô nÆ°Æ¡ng cùng Cô hợp tấu lại hoà n mỹ tá»›i váºy, tháºt là khó mà tin nổi.â€
Nghe nà ng ta lÆ¡ đãng toát ra những lá»i ghen tuông nhÆ° váºy, Vãn Thanh trong lòng cÆ°á»i thầm, những Ä‘iá»u nà y chẳng qua chỉ là bắt đầu thôi: “Nhạc luáºt, luôn có thể tìm được má»™t ngÆ°á»i phù hợp vá»›i mình.â€
ThỠxem cô nghĩ gì….
Má»™t câu nói kia xong rất nhiá»u ý nghÄ©.
Trong lòng Nguyệt Nhi thì hiểu như Tình Thiên cùng Phượng Cô hòa hợp tới mức thoát tục. Trong tai Phượng Cô thi nghe ra nà ng nói hắn cùng nà ng tiếng đà n hòa hợp, chỉ là tinh thần hòa cùng nhau.
Phượng Cô nghe nà ng nói xong vẻ vui sÆ°á»›ng trên mặt giảm Ä‘i và i phần, hắn không vui. Lúc nà y thức ăn và rượu cÅ©ng đã mang lên, hắn cầm chén rượu Trúc Diệp Thanh lên, uống má»™t hÆ¡i trong tức giáºn.
Tà i sản của Thinhbobo
Last edited by â€â—• ‿ â—•â€Kún✿◕ ‿ ◕✿; 14-07-2011 at 05:07 PM .
Äã có 2 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch của Thinhbobo
31-03-2011, 10:42 AM
Tiếp Nháºp Ma Äạo
Tham gia: Apr 2008
Äến từ: ha noi
Bà i gởi: 436
Thá»i gian online: 1 giá» 48 phút 33 giây
Thanks: 561
Thanked 6,572 Times in 355 Posts
Thất Thân Là m Thiếp - 失身为妾
Quyển 3: Báo Thù
Chương 108: Ngân Diện Ghen
Tác giả: Nguyệt Sinh
Dịch giả: Kún ♥ Nhi
Nguồn: http://kunnhi.wordpress.com
Nhìn phản ứng của Phượng Cô và Chu Nguyệt Nhi, trong lòng Vãn Thanh thầm hà i lòng, tay nhẹ nhà ng nâng chén trà lên nhẹ nhà ng ngá»i và hưởng thụ, lúc nà y má»›i phóng tâm thưởng thức.
NgÆ°á»i ta nói tâm tình tốt đồ ăn cÅ©ng tá»± ngon lên, trà nà y nà ng uống nhiá»u lần rồi mà giỠđây sao thấy vị tháºt ngon, khóe miệng vui vẻ cÆ°á»i tÆ°Æ¡i, mặt mÅ©i vô cùng xinh đẹp.
Mắt Phượng Cô khẽ nhìn Vãn Thanh, nhìn nà ng vui sÆ°á»›ng, trong lòng hắn lại cà ng giáºn dữ, tuy nhiên trên mặt dần rút Ä‘i phẫn ý, ngược lại nhẹ nhà ng nở nụ cÆ°á»i.
“Tình Thiên cô nÆ°Æ¡ng, nhạc xuất phát từ tâm, chỉ có thể nói, nhÆ° được hòa tan và o nhau.†Phượng Cô nói xong hÆ°á»›ng vá» phÃa nà ng cÆ°á»i má»™t tiếng, ngón tay thon dà i nhẹ nhà ng nâng chén rượu, kÃnh nà ng má»™t chén.
Tư thế cao quý tao nhã bội phần.
Tá»±a hồ trên ngÆ°á»i hắn nhÆ° phát hà o quang.
Vãn Thanh nhẹ nhà ng nâng chén trà lên, không đáp lại lá»i Phượng Cô mà chỉ gáºt đầu, gÆ°Æ¡ng mặt xinh đẹp lạnh lùng bình tÄ©nh nhÆ°ng kìa, dáng vẻ lá»™ ra sá»± thẹn thùng.
Xem ra trong lòng cÅ©ng gáºt mà còn e thẹn thôi.
NhÆ°ng Phượng Cô thấy rõ sá»± khổ sở trong đôi mắt nà ng, không có ná»a phần thẹn thùng, tÆ° thái nà y đúng là giả tạo, kỳ thá»±c cố tình mang vẻ thẹn thùng ra để giấu Ä‘i sá»± lạnh lùng mà thôi.
Bất quá, nà ng nhÆ° thế, hắn lại cà ng thÃch.
Trên mặt lộ rõ thái độ hứng thú.
Chu Nguyệt Nhi nhìn, sắc mặt vô cùng xấu, nhẹ nhà ng vì Phượng Cô nâng má»™t chén rượu, nhẹ lên tiếng: “Cô, ta nhá»› chÆ°a từng cùng ngÆ°Æ¡i uống rượu! Nhá»› có má»™t lần, ta tá»u lượng không tốt nhÆ°ng vẫn uống say mèm, ói ra hết ngÆ°á»i ngÆ°Æ¡i.â€
Những lá»i nói nhÆ° cố gợi lại suy nghÄ© Phượng Cô, không biết là câu nà y tăng hay giảm phản cảm của Phượng Cô. Có tốt đẹp đấy, nhÆ°ng đấy là đả kÃch lá»›n nhất mà hắn nháºn phải.
Trên mặt hắn chỉ má»™t mảng bình tÄ©nh, không nhìn thấy hỉ ná»™: “Có chuyện nhÆ° váºy Æ°, ta quên mất.â€
Nói ra, cÅ©ng là muốn cho Vãn Thanh thấy tâm ý của hắn. Chu Nguyệt Nhi, cái tên nà y đã dần dần phai nhạt trong tâm hắn, hắn cùng vá»›i nà ng, má»i thứ đã sá»›m chặt đứt, những chuyện trÆ°á»›c kia, sẽ không còn có cÆ¡ há»™i tái hiện.
Chu Nguyệt Nhi nghe xong, sắc mặt buồn bã, cay đắng chua xót Ä‘au Ä‘á»›n trá»™n lẫn trong lòng, háºn ý nhÆ° cây tỠđằng Ä‘iên cuồng trưởng thà nh, cuốn quân thần nà ng, Ä‘em cả thân nà ng cuồng bạo.
Nà ng nhẹ nhà ng đặt chén rượu xuống, nụ cÆ°á»i trên khuôn mặt trở nên ngây ngốc, Ä‘á»™t nhiên có cảm giác nhÆ° tụt xuống đáy hố sâu. NhÆ°ng rồi ngay láºp tức hồi phục cháºm rãi nở nụ cÆ°á»i. (Tháºt sá»± edit Ä‘oạn nà y Kún thấy thÆ°Æ¡ng Chu Nguyệt Nhi, dù sao, nữ nhân nà y cÅ©ng chỉ vì tình yêu mà trở nên xảo trá nhÆ° thế. Äáng thÆ°Æ¡ng, đáng thÆ°Æ¡ng.)
Nà ng không tin, Phượng Cô không há» thÃch nà ng, nói quên lại cà ng không thể, chẳng phải Nhu Nhi nói cho nà ng, hằng năm ngà y đó, hắn Ä‘á»u uống say mèm rồi nháºn nhầm ngÆ°á»i khác là nà ng.
NhÆ° váºy là yêu, nhÆ° thế nà o có thể nói quên liá»n quên?
Hắn nhất định trong lòng còn để bụng chuyện nà ng lúc trÆ°á»›c chá»n lá»±a Má»™ Dung Kiá»m nên má»›i nói nhÆ° thế.
Nà ng nhẹ nhà ng nói: “Chuyện trÆ°á»›c đây, là ta sai, ta tháºt sá»± xin lá»—i ngÆ°Æ¡i.â€
“Chuyện trÆ°á»›c kia không muốn nghe tá»›i nữa.†Phượng Cô lá»›n giá»ng nói, lạnh lùng bá»™i phần, nà ng cố tình không hiểu Æ°? Phải bắt hắn Ä‘em toà n bá»™ ra nói nà ng má»›i có thể nháºn rõ sao?
“Cô…†Chu Nguyệt Nhi Ä‘au Ä‘á»›n hoán má»™t câu, đầy tình nghÄ©a nồng Ä‘áºm.
Phượng Cô không hỠliếc mắt nhìn nà ng, tự mình rót rồi uống cạn chén rượu. Trên mặt lại cà ng tỠra lãnh khốc.
Vẻ há» hững nhÆ° váºy, nhÆ° cá»± tuyệt tất cả má»i sá»± thâm nháºp và o trái tim.
Nhìn tình cảnh của há», Vãn Thanh Ä‘á»™t nhiên cảm nháºn, Chu Nguyệt Nhi dù sao cÅ©ng chỉ là má»™t nữ nhân đáng thÆ°Æ¡ng, bị sá»± tham lam che má» mắt.
Cuối cùng, là hại ngÆ°á»i, hại chÃnh mình.
Äá»™t nhiên thấy tình thế khó xá» thế nà y, hÆ¡n nữa Ngân Diện nói không muốn nà ng Ä‘i lâu, hiện Ä‘ang chá» nà ng trong bóng tối, liá»n từ biệt Chu Nguyệt Nhi và Phượng Cô quay vá» Tuyết Linh Các.
Bởi vì lo lắng Vãn Thanh xuất hiện chỗ nà y không an toà n, lại còn thêm cả tên Bạch Vân Yên kì quái, chỉ sợ Lan Anh không thể bảo vệ nổi cho nà ng, vì thế Ngân Diện tự mình đi theo rồi núp trong bóng tối bảo vệ cho nà ng.
Nhìn thấy đủ một mà n Vãn Thanh cùng Phượng Cô hợp tấu.
Nghe tiếng tiêu cầm hà i hòa kia, trong tim của hắn Ä‘á»™t nhiên dấy lên má»™t niá»m chua xót.
Háºn, không thể mang Vãn Thanh Ä‘i xa khá»i Phượng Cô. Hắn thấy, ánh mắt Phượng Cô nhìn Vãn Thanh.
Ãnh mắt ấy, ẩn chứa rất nhiá»u thâm tình.
Mặc dù hắn biết ánh mắt đó là cho Tình Thiên, nhưng hắn vẫn rất lo lắng.
Äá»™t nhiên thấy hối háºn, vì sao lại đáp ứng cho Vãn Thanh báo thù chứ?
Việc hắn giúp nà ng báo thù không ngá» lại sinh ra nhiá»u chuyện đến nhÆ° váºy!
Má»™t thân Ä‘Æ¡n Ä‘á»™c đứng yên lặng phÃa xa, quanh ngÆ°á»i là những là n gió lạnh, cứ nhÆ° váºy trong bóng đêm.
Chỉ có đôi mắt kia rá»±c sáng, đôi mắt mang theo thứ tâm tình há»—n loạn, chăm chú nhìn nữ tá» phÃa xa xa kia.
Äau!
Rốt cục, nhìn thấy nà ng cháºm rãi hÆ°á»›ng vá» phÃa Phượng Cô và Chu Nguyệt Nhi thi lá»… rồi sau đó hÆ°á»›ng Ä‘i vá».
Hắn mới nhẹ nhà ng nhảy xuống theo nà ng đi.
Ban đêm Chiến Thà nh không còn cái vẻ khốc nhiệt của ban ngà y nữa, thay và o đó là sự ồn à o của hà ng quán, của trà lâu.
Dá»c theo Ä‘Æ°á»ng Ä‘i có nhiá»u đèn Ä‘uốc sáng, có ngÆ°á»i uống rượu chÆ¡i Ä‘oán số, có ngÆ°á»i Ä‘ang trò chuyện, có kẻ luáºn võ.
Âm thanh hò hét ồn à o vô cùng.
Nhưng Vãn Thanh cảm giác được có một sự nguy hiểm đang tới gần.
Nà ng nhìn kỹ má»›i thấy những ngÆ°á»i xung quanh dÆ°á»ng nhÆ° Ä‘ang săm soi nà ng. Mặc dù không nhìn thẳng nà ng nhÆ°ng nhất cá» nhất Ä‘á»™ng nhÆ° Ä‘ang theo dõi nà ng.
Từ Phượng vÅ© lâu tá»›i Tuyết Linh Các cÅ©ng hÆ¡i xa, Vãn Thanh trên mặt cÆ°á»i yếu á»›t nhÆ° hoa nhÆ°ng trong tay áo đã âm thầm chuẩn bị phấn Ä‘á»™c.
Bước chân cũng nhanh hơn, chỉ cần và o đến Tuyết Linh Các nà ng sẽ trút được nỗi lo nà y.
Dù gì thì Tuyết Linh Các cũng có võ vệ đông đảo, lại có những nhân sĩ giang hồ ngưỡng mộ nà ng, chắc chắn sẽ không ngồi yên.
Trong lúc nhất thá»i, phố xá Ä‘ang huyên náo bá»—ng tÄ©nh lặng.
Má»i ánh mắt Ä‘á»u cÅ©ng nhìn vá» má»™t phÃa… má»™t nam nhân.
Trên tay hắn một thanh quạt, diêu diêu tuyệt mĩ.
Vãn Thanh trên mặt dần dần vui vẻ, lạnh lùng nói: “Tháºt sá»± là khéo a! Không ngá» chá»— nà y có thể gặp được Bạch công tá»?â€
“Không không không.†Bạch Vân Yên khẽ phe phẩy quạt, mắt chăm chú nhìn nà ng, rồi cháºm rãi nói: “NghÄ© muốn gặp Tình Thiên cô nÆ°Æ¡ng, liá»n Ä‘i, không há» trùng hợp a! Nếu không phải má»™t má»±c chỠở chá»— nà y, là m sao có thể thấy được dung nhan khuynh thanh của cô nÆ°Æ¡ng đây!â€
Lá»i của hắn, mang theo sá»± phong lÆ°u, nhÆ°ng nghe tá»›i tai, Vãn Thanh chỉ cảm thấy vô cùng phản cảm.
Nà ng hiểu rõ, Bạch Vân Yên, định dây dưa không thôi với nà ng sao?
Hắn là hoà ng tá» Phong Quốc, Ä‘i tá»›i Chiến Thà nh nà y, chắc chắn là có mục Ä‘Ãch, hắn có chÃnh sá»± không Ä‘i là m, lại ở đây dây dÆ°a. Tháºt không Ä‘Ã ng hoà ng chút nà o!
“Bạch công tá» lá»i nà y tháºt lạ, Tình Thiên là ngÆ°á»i của Tuyết Linh Các, chỉ có bá» tiá»n ra, không chỉ thấy ta, còn có thể nghe ta Ä‘Ã n hát, tại sao lại nói đến mặt còn khó gặp? Công tá» còn nói cái gì mà tiá»n bá» ra cÅ©ng không được, lá»i nà y là m ta tháºt khó tin, công tá» nhìn đã thấy là báºc danh giá, thiên kim vạn ngân sao thiếu chứ.â€
Vãn Thanh trong trẻo lạnh lùng nói, mặt vô cùng bình tĩnh.
Tình yêu trong lòng Bạch Vân Yên lại tăng thêm và i phần, nữ tá» gan dạ sáng suốt thế nà y không nhiá»u, nà ng rõ rà ng đã nhìn ra mục Ä‘Ãch của hắn lại có thể trấn định được thế.
Khó có thể có được!
“NhÆ°ng ta không muốn nghÄ© là dùng đến tiá»n để gặp cô nÆ°Æ¡ng, tiá»n, hóa ra là khinh thÆ°á»ng cô nÆ°Æ¡ng!â€
Bạch Vân Yên cÆ°á»i nói. Trong lòng tình yêu bay lên, đồng thá»i cÅ©ng hà i lòng cho diệu kế nhất cá» lưỡng tiện của mình.
“Công tá» nâng đỡ, Tình Thiên không dám nháºn, cáo từ, Tình Thiên muốn quay vá» các…†Vãn Thanh cÆ°á»i nói.
Nà ng Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên biết, Bạch Vân Yên sẽ không dá»… để nà ng vá», nếu không sẽ không nấp ở đây đợi nà ng.
Tráºn nà y, không thể tránh được, bất quá, xem ai là kẻ thắng.
Miệng nà ng âm thầm cÆ°á»i, nhìn cách đó không xa, Lãnh Sâm Ä‘ang dẫn má»™t Ä‘á»™i thị vệ tá»›i.
Nà ng không có nghĩ tới là Lãnh Sâm tới giải cứu mình, nà ng chỉ nghĩ là phải lợi dụng việc nà y, tránh vòng vây của Bạch Vân Yên.
Vì váºy tay giÆ°Æ¡ng lên, cÆ°á»i ôn nhu: “Lãnh tổng quản, muá»™n nhÆ° váºy còn Ä‘i đâu?â€
Lãnh Sâm nhìn bá»™ dạng Tình Thiên, âm thầm tán thưởng, nà ng rất thông minh, biết mượn cÆ¡ há»™i để thoát hiểm, tuy nhiên, Ä‘iá»u đó dÆ°á»ng nhÆ° không cần thiết. Hắn đến, chÃnh là để bảo vệ nà ng. Gia đã căn dặn, phải chú ý Ä‘á»™ng thái Tình Thiên cô nÆ°Æ¡ng, bảo vệ tốt cho nà ng, không được để ra bất kỳ sÆ¡ suất gì.
Mặc dù hắn không hiểu vì sao Gia ra lệnh thế, nhÆ°ng, hắn theo Gia đã nhiá»u năm, chỉ cần Gia muốn là m việc gì, là đúng, hắn sẽ không do dá»± là m ngay, kể cả lên núi Ä‘ao xuống biển lá»a.
“Tình Thiên cô nÆ°Æ¡ng, Lãnh Sâm tá»›i cháºm, Lãnh Sâm phụng mệnh Gia, đến há»™ tống cô nÆ°Æ¡ng quay vá» Tuyết Linh Các!†Lãnh Sâm nhẹ nhà ng nói.
Vãn Thanh vừa nghe, trong lòng có chút kinh ngạc, không nói được gì, nhất thá»i không hiểu được ý Lãnh Sâm.
Nà ng là m sao mà biết được, Phượng Cô đã sá»›m cho ngÆ°á»i âm thầm bảo vệ nà ng chứ!
Bất quá, mặc dù không hiểu dụng ý của hắn, nhÆ°ng lúc nà y cần hắn, vì váºy nhanh chóng nòi: “Phượng Gia có ý, tháºt là m phiá»n Lãnh tổng quản.â€
Vừa nói vừa cÆ°á»i nhìn Bạch Vân Yên: “Bạch công tá», Tình Thiên xin lá»—i không tiếp được, nếu nhÆ° công tá» muốn nghe hát, ngà y khác má»i quay lại tìm Tình Thiên.â€
Vừa nói vừa cÆ°á»i, nắm lấy ống tay áo thi lá»…, rồi sau đó hÆ°á»›ng vá» Tuyết Linh Các Ä‘i.
Nà ng biết, Bạch Vân Yên sẽ không động thủ, bởi vì lúc nà y, động thủ sẽ chỉ thiệt hắn.
Bạch Vân Yên đứng yên đằng xa, trong mắt nổi lá»a giáºn,… Thá»i gian vẫn còn rất dà i!
Hắn không tin, chỉ là một nữ nhân hắn lại không khống chế được.
Tráºn truy Ä‘uổi giai nhân cạnh tranh nà y khiến hắn hà o hứng, hắn tin, hắn không thua Phượng Cô.
Lần đến Chiến Thà nh nà y, hắn không chỉ muốn hoà n thà nh nhiệm vụ mà còn muốn mang theo cả mỹ nhân vá».
Quạt khẽ phe phẩy, sau đó hÆ°á»›ng vá» phÃa ngÆ°á»i ngá»±a phÃa sau, quay Ä‘i.
Vãn Thanh trở vá» Tuyết Linh Các, ngay láºp tức vá» HÆ°á»›ng Dạ Lai.
Tháºt sá»± quá nguy hiểm!
Bạch Vân Yên… tên nguy hiểm nà y.
Má»›i đến được rừng tùng, Ä‘á»™t nhiên bên hông căng cứng, cả ngÆ°á»i bay lên không trung.
MÅ©i ngá»i thấy mùi Dạ Lai HÆ°Æ¡ng quen thuá»™c, trong lòng bình yên rất nhiá»u, ngẩng đầu lên nhìn hắn cÆ°á»i yếu á»›t, nhẹ nhà ng nói: “Cám Æ¡n.â€
Tựa hồ trừ câu nà y ra, nà ng không biết phải nói với hắn cái gì cho phải.
Nà ng nợ hắn mối ân tình, không cách nà o báo đáp nổi.
“Ta nói rồi, không cần nói thế.†Ngân Diện lạnh lùng nói.
Tháºt sá»±, hắn đã nói qua là không cần cảm Æ¡n, hắn không cần bất cứ lý do gì.
Hắn tuy là thế, nhưng nà ng không thể không tri ân a!
“Nhưng, trừ… cám ơn ra, ta không biết đối với ngươi thế nà o!†Vãn Thanh nhà n nhạt nói, nhìn mặt nạ mà u bạc, dưới ánh trăng sáng, bóng nà ng hòa cùng bóng hắn.
Lá»i nói lạnh lùng, nhÆ°ng thá»±c sá»± trong mắt nà ng là sá»± ấm áp.
Ngân Diện liếc nhìn nà ng, bạc môi hé mở, định nói gì đó nhưng không thốt nên câu, nhẹ nhà ng thở dà i, mang nà ng đi trong bóng đêm.
Tháºt sá»±, nà ng không hiểu hắn nghÄ© gì sao?
Tâm tình của hắn, nà ng không thấu ư?
Là nà ng quá mức vô tâm, hay là hắn không dám nói.
Tháºt sá»± là cần phải nói nà ng má»›i có thể hiểu Æ°?
Nhưng hắn lại sợ, nói ra, sẽ hù nà ng sợ chạy mất.
Nữ tá» nà y, vÄ©nh viá»…n khiến ngÆ°á»i ta Ä‘au đầu, rất muốn che chở.
Hắn nghÄ© thôi Ä‘Ã nh để má»i thứ tá»± nhiên.
Nếu nà ng có tình thì sẽ đến.
Nếu nà ng vô tình, hắn có nói cũng sẽ uổng công thôi.
Cả Ä‘á»i nà y, sẽ chỉ bảo vệ cho má»™t con ngÆ°á»i nà y, bản thân sẽ ná»— lá»±c.
“NgÆ°Æ¡i không nên nói gì, cÅ©ng không nên nghÄ© gì, Ä‘Æ¡n giản là ta nguyện ý che chở ngÆ°Æ¡i, chỉ cần ngÆ°Æ¡i an tâm đón nháºn tất cả. Äó là điá»u hồi báo ta lá»›n nhất.†Hắn nói. Là tất cả chân tình của hắn.
Vãn Thanh yên lặng cúi đầu, có má»™t số việc nà ng không hiểu rõ lắm, nhÆ°ng… nà ng đã là má»™t ngÆ°á»i không trá»n vẹn, sao có thể xứng vá»›i hắn.
Hắn xứng với một nữ tỠtốt hơn nà ng.
Má»™t ngÆ°á»i nhÆ° thế toà n tâm toà n ý vì nà ng, nà ng thấy mình vô cùng may mắn.
Trong lúc nhất thá»i, hà o khà nhÆ° nÆ°á»›c, không có mở miệng nói gì nữa, trong lòng, Ä‘ang có trăm ngà n ná»—i lo nghÄ©.
Hắn mang nà ng tá»›i rừng Dạ Lai HÆ°Æ¡ng, xuyên máºt đạo, Ä‘i tá»›i phÃa trong U Cốc.
Ngân Diện nhẹ nhà ng để nà ng xuống tìm chá»— ngồi, im lặng nhìn vầng trăng cao vằng vặc, thì thà o: “Ta nên bắt ngÆ°Æ¡i phải thế nà o cho phải đây?â€
Vãn Thanh ở má»™t bên nghe không rõ, vì váºy mở miệng há»i: “NgÆ°Æ¡i nói cái gì?â€
“Không có gì, ta chỉ là đang suy nghĩ, có hay không ban đầu đáp ứng chuyện ngươi đi báo thù, có lẽ là sai lầm.†Ngân Diện nói, Chiến Thà nh vốn không phải nơi thái bình, hôm nay, Bạch Vân Yên đến nơi nà y, xem ra không ổn.
Hắn lo cho nà ng.
“Tại sao Ä‘á»™t nhiên nói thế?†Vãn Thanh há»i.
“Äể ngÆ°Æ¡i đặt mình trong tình trạng thế nà y, ta sợ không cách nà o bảo vệ ngÆ°Æ¡i!†Äã liên tục xuất hiện nguy hiểm hai lần, hắn không thể bảo vệ nà ng tốt, má»—i lần Ä‘á»u khiên ngÆ°á»i hắn rã rá»i. Hắn không dám tưởng tượng, nếu nhÆ° nà ng gặp chuyện không may, hắn phải là m thế nà o.
“Chuyện đã đến nÆ°á»›c nà y, nếu lui, thì đã quá muá»™n, yên tâm Ä‘i, thân ta mang trăm Ä‘á»™c, ngÆ°á»i bình thÆ°á»ng khó gần được ta.†Vãn Thanh an ủi.
Chuyện báo thù đã được tiến triển, Phượng Cô đã bắt đầu Ä‘á»™ng tâm, mà Chu Nguyệt Nhi cÅ©ng đã đố kỵ, nếu bá» qua, nà ng sẽ rất hối háºn.
“Phượng Cô không đơn giản, chỉ sợ đối phó với hắn không dễ dà ng, ta lo cho ngươi..†Ngân Diện nói.
Hắn lo nà ng bị thương tổn.
“NgÆ°Æ¡i lo lắng cho ta, ta biết, nhÆ°ng muốn buông tha, tháºt sá»± khó a.†Vãn Thanh nhẹ nhà ng ngồi má»™t bên hắn, cùng hắn ngắm vầng trăng kia, sắc trá»i rất đẹp, mà n đêm Ä‘en nhÆ° má»±c.
Tâm nà ng, đã lâu không tìm thấy bình tÄ©nh, háºn kia, không thể phát tiết.
“Bất luáºn thế nà o, ngÆ°Æ¡i cÅ©ng phải bảo vệ tốt thân mình! Bất cứ lúc nà o!†Ngân Diện nhìn và o mắt nà ng, lo lắng nói, nà ng thiện lÆ°Æ¡ng quá, ngÆ°á»i nhÆ° thế đôi khi bị ngÆ°á»i khác chèn ép.
“Ta nhá»›.†Vãn Thanh gáºt đầu.
“Không nghÄ© tá»›i Phượng Cô lại cùng tiêu cầm hợp tấu.†Rốt cục, Ngân Diện má»›i Ä‘em tổn thÆ°Æ¡ng trong lòng cháºm rãi nói ra, lá»i nà y vừa dứt, khuôn mặt tuấn tú liá»n xấu hổ, may là mặt nạ không có lấy xuống, che giấu được, chỉ bất quá, không dám nhìn Vãn Thanh, mà là nhìn mặt trăng.
Kỳ tháºt, hắn không muốn nói ra, nhÆ°ng, không hiểu sao lại nói ra. Mà sau khi nói ra, hắn phát hiện trong lòng mất Ä‘i và i thứ.
Khó chịu khi đứng trong bóng tối, láºp tức tản Ä‘i rất nhiá»u.
Vãn Thanh cÅ©ng không biết tâm tÆ° Ngân Diện, chỉ thở dà i má»™t hÆ¡i: “Äúng váºy, ta cÅ©ng không ngá» rằng, Phượng Cô lại thổi tiêu, hÆ¡n nữa lại vô cùng hay, thế nên má»›i cùng hợp tấu.â€
“Vì nhạc từ tâm phát, phải là hòa cùng tâm nhau?†Ngân Diện lÆ¡ đãng nói ra, nhÆ°ng trong lòng Ä‘ang dồn dáºp.
Hắn chưa yêu ai bao giỠnên không không hiểu được yêu là như thế nà o.
Nhưng… hắn đã yêu nữ tỠnà y.
Vì váºy. Bắt đầu muốn biết yêu.
“Ân?†Vãn Thanh cÅ©ng không ngá» Ä‘á»™t nhiên Ngân Diện há»i vấn Ä‘á» nà y.
Nhạc có thể là tâm hòa và o nhau?
Vấn Ä‘á» nà y, nà ng chÆ°a bao giá» nghÄ© tá»›i, nhÆ°ng lại kiên định trả lá»i: Không có khả năng.
Là m sao lại tới tình trạng nà y chứ?
NgÆ°á»i Phượng Cô thÃch lúc nà y, là Tình Thiên.
Vì váºy, kiên định đáp: “Không có khả năng chuyện tình cảm, ta vá»›i Phượng Cô, vÄ©nh viá»…n không có.â€
“Tháºt sá»±?†Ngân Diện sau khi nghe xong trên mặt lá»™ ra sung sÆ°á»›ng, vui vẻ há»i.
Vãn Thanh gáºt đầu: “Ân.â€
Ngân Diện nghe xong, rút cục tâm tư mới nhẹ đi.
Tà i sản của hamhieubiet
Chữ ký của hamhieubiet
Last edited by â€â—• ‿ â—•â€Kún✿◕ ‿ ◕✿; 14-07-2011 at 05:08 PM .
Äã có 2 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch của hamhieubiet
Từ khóa được google tìm thấy
âàëåíòèíà , àâòîìàòû , àêêóìóëÿòîð , áóõãàëòåðñêèé , casido cam phuchim com , dinh cap luu manh , ebook that than lamthiep , ëþñòðû , ïåðâûé , ïîðíî , òåñòû , pham nhan tu tien , photo kiên trần , than than lam thiep 4vn , that than lam thiep 38 , that than lam thiep 4vn , that than lam thiep 99 , that than lam tiep , y nghia cua so 599368 , ðàáî÷åãî