Đế Quốc Mỹ Nữ Tác Giả: Lam Đậu Sinh Nam Quốc
-----oo0oo-----
Chương 94-1: Khóc không ra nước mắt
Nguồn: MT
Sưu Tầm MTQ-- 4vn
- Đương nhiên có thể, Thượng Quan giáo sư, tôi thực vinh hạnh.
Tiến sĩ Hi Nhĩ kích động mà nói. Ông tin tưởng Thượng Quan Hoành nếu dám nói ra, như vậy chứng minh bọn họ đích xác đã thí nghiệm thành công, chính mình đương nhiên cần làm chứng thời khắc có tính lịch sử này.
Về phần thí nghiệm cơ thể sống linh tinh cái gì đó, cái gì mà tiêu chuẩn đạo đức tây Phương, khiến cho nó gặp quỷ đi thôi.
- Tiến sĩ Đằng Điền, ngài thì sao?
Thượng Quan Hoành còn xoay đầu hướng Đằng Điền Thứ Lang một bên nắm khăn tay lau không hết mồ hôi.
Tiến sĩ Hi Nhĩ không đợi Đằng Điền Thứ Lang trả lời, liền cướp lời, mở miệng trước, nói:
- Tiến sĩ Đằng Điền, nếu ông không có cùng ý kiến, không ngại mời ông đi ra bên ngoài chờ đợi.
Nhìn tiến sĩ Hi Nhĩ dùng ánh mắt nhìn hắn như phân người, Đằng Điền Thứ Lang buồn bực đến muốn chết, nhưng vẫn chỉ có thể nhịn cơn tức này, khiêm tốn đáp:
- Giáo sư Thượng Quan, thực xin lỗi, thật không phải là tôi hữu ý mạo phạm,tôi hy vọng ông cho tôi một cơ hội, để tôi tiếp tục đồng thời chứng kiến thời khắc có tính lịch sử!
Rốt cục xuất phát từ lòng hiếu kỳ đối với Nam Tinh số 1 chiến thắng, hắn da mặt thật dày, cố lưu lại.
Thượng Quan Hoành mỉm cười, thừa dịp người khác không chú ý, trộm dựng thẳng lên một ngón tay cái với Trương Dương đứng bên cạnh. Gần chín giờ, hắn rốt cục nhận được tin tức từ Ngô Hạo, thuốc thử Nam Tinh số 1 thật sự thành công. Hơn nữa trong vòng 9 giờ, thành công bóp chết tế bào ung thư vị trí hạch bạch huyết của Hứa Mao Căn, đơn giản tựa như trị liệu cảm mạo bình thường vậy.
Đây là thật kỳ tích, thứ này. . . Chỉ có thể nói Trương Dương là thiên tài, đầu người này là có cái gì vậy? Hơn nữa càng mấu chốt chính là, những nguyên liệu chế ra tế bào siêu cấp kháng ung thư đã sử dụng đều là dễ tìm như trở bàn tay từ trong sinh hoạt bình thường, tỷ như cỏ linh chi này, đông trùng hạ thảo này, một ít tổ chức tế bào từ bản thân con người … cho nên nói nó thiệt tình có thể có một chút quan hệ với sản phẩm bảo vệ sức khoẻ.
Nhưng đương nhiên, về ý nghĩa nghiêm khắc nó vẫn là thuốc, là cần được phê duyệt và rất nhiều thí nghiệm lâm sàng.
Nhưng nó đã thành công, ai còn quan tâm cái này, anh nói nó là sản phẩm bảo vệ sức khoẻ chính là sản phẩm bảo vệ sức khoẻ, sự thật chứng minh nó sẽ không có tác dụng phụ.
- Bắt đầu đi!
Giáo sư Thượng Quan Hoành vẻ mặt tươi cười mà nhìn Kiều Hi Nhi và Lưu Tử Tuyền làm chủ thao tác.
Hai mỹ nhân liếc nhau, lập tức bắt đầu công việc, sau đó mỗi con chuột bạch nhỏ được tiêm vào 0.5 ml thuốc thử.
Tiêm vào hoàn tất, lập tức bị ngăn cách bởi thủy tinh trong suốt, bắt đầu quan sát lâm sàng, cách mỗi một giờ máu của chuột bạch sẽ được lấy ra tiến hành xét nghiệm, để chứng thực dược vật có tác dụng trong thời gian hạn định.
Quá trình chờ đợi là dài lâu mà lại buồn tẻ, nhưng mọi người ở đây, mỗi người đều thực hưng phấn, đương nhiên cũng có ngoại lệ, nói thí dụ như da mặt dày lưu lại – Đằng Điền Thứ Lang. Giờ phút này hắn cầm di động, hận không thể gọi điện thoại ra ngoài mắng chửi người khác, nhưng thực hiển nhiên, người ở chỗ đây đều là chuyên gia, hơn nữa trường hợp này rất nghiêm trang, ở đây mà gọi điện thoại mắng chửi người khác tựa hồ cũng quá không thích hợp.
Hắn đã bị xấu mặt trước rất nhiều người, nếu lại gây ra chút phong ba gì đó có thể bị người ta đá văng ra đều có khả năng!
-Bạch thị chết tiệt cùng Thất Đằng, lũ khốn kiếp, chờ đó cho ta!
Trong lòng hắn căm giận mà nghĩ, trên mặt còn muốn nặn ra một tia quang vinh, nhìn những người khác.
Ước chừng trải qua ba giờ sau, lấy mẫu máu từ trong thực nghiệm thuốc thử đã có thể nhìn thấy dược tính của thuốc thử Nam Tinh số 1 bắt đầu hiện ra, cũng thành công ngăn trở tế bào ung thư phân hoá tăng trưởng lan tràn.
U ác tính chia làm cao phân hoá, trung phân hoá và thấp phân hoá, ba giai đoạn phân biệt đại biểu cho mức độ u ác tính, thấp phân hoá là u ác tính mức độ cao nhất, ba giờ liền thành công đông cứng lại thấp phân hoá tế bào ung thư khuếch tán, cái này đủ để chứng minh hữu hiệu của thuốc thử.
Hiệu quả vừa được công bố, tiến sĩ Hi Nhĩ đứng lên vỗ tay:
- Chúc mừng ông, tiến sĩ Thượng Quan.
Những người khác cũng toàn bộ đứng lên vỗ tay, nhất là bí thư Triệu Khánh càng thân thiết mà nắm tay giáo sư Thượng Quan Hoành, thật lâu không thể nói ra lời nào.
Thượng Quan Hoành ảm đạm cười, khóe mắt lại liếc về phía Trương Dương trong góc phòng, chậm rãi nói rằng:
- Hiện nay thoạt nhìn, đã đạt tới mục tiêu dự trù, đương nhiên, chúng tôi còn cần nhiều thời giờ hơn để quan sát, nhưng về lý luận chỉ còn cần hơn 5 giờ, thực nghiệm thân thể chuột trắng mới có thể hoàn toàn rõ ràng tế bào ung thư, cho nên. . . Các vị. . . Tôi có chuyện trọng đại cần tuyên bố.
Mọi người trừng lớn tròng mắt, tin tức quan trọng? Cái này nên chú ý nghe!
Thượng Quan Hoành hắng giọng một cái, khẽ mĩm cười nói:
- Vì còn cần hơn năm giờ, như vậy các vị, chúng ta nên đi ăn cơm trưa .
Cảm xúc của mọi người khẩn trương cùng kích động nháy mắt bị câu hài hước của hắn giải tán.
- Ha ha, Thượng Quan giáo sư, cái này đề nghị này của ông hay lắm!
Bí thư Triệu Khánh hạ gọng kính,
- Hôm nay tôi mời bữa cơm, hắc hắc, đương nhiên là từ hầu bao lão Triệu tôi nha!
Một đám người đi ra khỏi phòng thí nghiệm, bên ngoài phóng viên truyền thông chờ đến rã rời, còn có một đám chuyên gia học giả cùng với đại biểu xí nghiệp lập tức đều đưa ánh mắt lại đây.
Các tia sáng huỳnh quang đăng, các loại ống kính TV đều nhắm ngay màn ảnh vào các ông lão mặt mang nét mỉm cười khoái trá giao lưu đi ra, phóng viên SBB nước Đức cùng phóng viên CNM nước Thước xa thấy cảnh này, liền hô:
- Chủ tịch, xin hỏi thí nghiệm thành công hay không? Có thể nói với chúng tôi vài câu hay không?
Tiến sĩ Hi Nhĩ thoạt nhìn tâm trạng tốt lắm, vươn tay quơ quơ , nói rằng:
- Ha ha, chuyện này, tôi đề nghị anh vẫn nên tới hỏi chủ nhân tương đối hợp lý, tôi cũng không thể đoạt hết quyền lợi của giáo sư Thượng Quan!
Hắn nói lời này thì không cần nói cũng biết, nháy mắt mọi người sôi trào. Ồ, khả năng này còn rất cao, hôm nay là đầu đề thảo luận trên toàn thế giới đây! Các phóng viên truyền thông nhàolên, sôi nổi đến trước đài, các loại súng ngắn pháo dài toàn bộ oanh liệt hướng về giáo sư Thượng Quan Hoành, thật sự tìm không thấy Thượng Quan Hoành, liền lôi kéo giáo sư Đinh Bằng Sơn, giáo sư Trịnh Duẫn Thái, hoặc là tiến sĩ Hi Nhĩ, dù sao từng người từ phòng thí nghiệm ra đều giống như một người con gái khỏa thân mới từ trong phòng tắm chạy đến, mọi người xả thẳng cổ lao vào.
Mà ngay cả đi đường không mấy vui vẻ, Đằng Điền Thứ Lang cũng là bị một đám nữ phóng viên bâu lấy.
- Giáo sư Đằng Điền, ngài là người xử lý công việc của UICC, may mắn tham dự một khắc có tính lịch sử này, xin hỏi kết quả thí nghiệm ra sao? Ngài đánh giá như thế nào?
Lũ khốn, như thế nào nói ra lời này, Đằng Điền Thứ Lang thầm mắng trong lòng, nhưng vẫn không thể không nặn ra vẻ tươi cười đáp:
- Kết quả thực nghiệm đã bước đầu công bố, hiện nay xem ra. . . Tựa hồ, đại khái vẫn là có thể, cụ thể còn phải chờ đến giờ G mới có thể hoàn toàn công bố, về phần đánh giá như thế nào … À, tôi nghĩ nếu thành công, đó là một thành tựu không nhỏ, có thể nói vĩ đại.
- Nghe nói công ty Thất Đằng gần đây cũng có một tân dược là Ngải Lan sắp gia nhập thị trường, là dược vật mới nhất chuyên môn dùng cho lân trạng tế bào trị bệnh ung thư bằng hoá chất, xin ngài đánh giá một chút, cái Nam. . . Nam. . . dược vật kháng ung thư này cùng Ngải Lan khác nhau ở đâu được không? Mặt khác, nghe nói Ngải Lan cũng sẽ được thông qua Bạch thị dược nghiệp xâm nhập thị trường Hoa Hạ, xin hỏi dược vật kháng ung thư mới nhất này của Mai Đại sẽ hình thành uy hiếp đối với Ngải Lan hay không ạ?
Đằng Điền vừa nghe đến đây liền phát điên, hận không thể vươn ra một bàn tay đoạt Micro của cô nương kia, rồi tát cho phát, Nam Tinh số 1 có thể hình thành uy hiếp đối với Ngải Lan hay không? Than bùn! Ngươi không có đầu óc sao? Cái gì gọi là uy hiếp, trực tiếp giết chết, hiểu hay không?
Lại nói, lão tử hiện tại nếu trả lời ngươi vấn đề này, Cúc Hoa có cho ta trở về hay không, còn đánh giá, đánh giá cái cục ***!
Chính mình dầu gì cũng là chuyên gia giúp đỡ cho Thất Đằng, Ngải Lan cũng là dược vật Thất Đằng khổ cực nghiên cứu bảy tám năm mới tìm ra tới được, tuyên truyền đối ngoại là có thể có tác dụng rõ ràng đối với lân trạng tế bào ung thư cao phân hoá cùng với trung phân hoá kỳ, đối với thấp phân hoá có thể có tác dụng giảm bớt, đây đã là thành tựu rất lớn rồi.
Nhưng so sánh với cái Nam Tinh số 1 kia, khác biệt thật giống như trị liệu cảm mạo, một cái dùng thuốc cảm, một cái dùng nước sôi vậy, ngươi bảo lão tử nói cho ngươi hiểu như thế nào đây.
Mọi người vào vào đây ủng hộ 4r trong thời kỳ khó khăn này
Đã có 25 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Goncopius
Đế Quốc Mỹ Nữ Tác Giả: Lam Đậu Sinh Nam Quốc
-----oo0oo-----
Chương 94-2: Cô em vợ hung hãn
Nguồn: MT
Sưu Tầm MTQ-- 4vn
- Đằng Điền tiên sinh, Đằng Điền tiên sinh, ngài có thể trả lời vấn đề này không ạ?
Nữ kia phóng viên nhìn thấy Đằng Điền Thứ Lang đang bị vây ở trạng thái hóa đá, cho rằng hàng này táo bón, không biết sống chết mà mở miệng truy vấn thêm.
Đằng Điền đỏ bừng mặt, cuối cùng thật sự nhịn không được, trề môi, nhất thời muốn lao đến thẳng bịt mũi đem nữ kia phóng viên.
Đằng Điền nhìn một lát, nhất thời có cảm giác hết giận, rất nhanh mà hồi đáp:
- Chờ hai loại dược vật lên thị trường một lượt, hết thảy sẽ rõ!
Sau đó thối mặt, vội vội vàng vàng mà né tránh. Hừ, sớm biết rằng vậy đã không nên đến phòng thí nghiệm.
Cơm trưa là được tổ chức tại bên cạnh khách sạn bên cạnh, Triệu Khánh và Hạ Quốc Thanh hai người bỏ hầu bao nhà mình.
Trương Dương lại ngồi cùng bàn với Phó thị trưởng Hạ Quốc Thanh, Hạ Quốc Thanh rất hay nói , hơn nữa tính tình còn rất hiền lành, bản thân của hắn cũng là tốt nghiệp từ Mai Đại, cho nên đối với đám hậu sinh này có vẻ đặc biệt thân thiết.
Trương Dương cũng biết, lần trước mình và Kiều Hi Nhi bị bắt đến đồn công an chính là hắn tự mình đến mới được thoát ra, bởi vậy Trương Dương cũng rất có hảo cảm đối với Hạ Quốc Thanh.
Khi ăn cơm, Hạ Quốc Thanh tựa hồ nhớ ra cái gì đó, đột nhiên ha ha cười nhìn Trương Dương nói rằng:
- Tiểu tử, cậu cũng là tổ viên công trình Long Duệ à, năm nay bao nhiêu tuổi, tôi thấy cậu nhiều lắm cũng chỉ hai mươi thôi nhỉ?
- Ha ha, phó thị trưởng Hạ, tôi hai mươi mốt, sang năm liền tốt nghiệp.
- Hai mươi mốt? Còn trẻ như vậy, cậu đang học à, sinh viên chưa tốt nghiệp còn có thể đủ tư cách tham dự ạng mục nghiên cứu khoa học loại này à, bội phục bội phục, các cậu làm mở mày mở mặt cho quốc gia, tôi thay quốc gia cảm tạ cậu, nào, uống một chén.
Hạ Quốc Thanh giơ lên chén rượu huých một ly với Trương Dương, sau đó nhỏ giọng hỏi,
- Có bạn gái chưa?
Trương Dương ngẩn người, gần đây thực lưu hành câu hỏi này thì phải? Sau đó gật gật đầu đáp:
- Có rồi ạ!
- A, vậy cũng tiếc …
Trên mặt hiện Hạ Quốc Thanh lên một tia thất vọng, cuối cùng lại che tay bám vào bên tai Trương Dương nói rằng,
- Tiểu tử, nếu về sau chia tay hay gì đó, tôi tuyển cho cậu một người, suy nghĩ một chút nha!
Trương Dương không nói gì mà nhìn nhìn Phó thị trưởng Hạ năm nay chừng năm mươi, ý của ông đây là, còn chờ đợi người ta chia tay với bạn gái ư?
Nhìn đến thấy Trương Dương ngẩn người, Hạ Quốc Thanh mỉm cười, bổ sung nói:
- Chính là con gái tôi, a, đúng rồi, con bé tên là Hạ Vi Vi, cũng là sinh viên của trường Mai Đại, khoa tin tức truyền thông, năm nay năm một, tôi cho cậu QQ của con bé, có thời gian rảnh tâm sự với nó, cho nó được thêm kiến thức.
Hạ Vi Vi?
Trương Dương giật mình một cái, thiếu chút nữa nằm úp sấp xuống dưới bàn, trong đầu nhanh chóng hiện lên một người, không phải là mỹ nữ tố cáo mình với Dương Phi đó sao, nhớ rõ lần trước Chu Vĩ nói qua, hình như cô bé chính là thiên kim của Phó thị trưởng Hạ, chuyện này. . . Thế giới này quả nhiên rất nhỏ!
Nhưng nói lại, cũng coi như oan gia ngõ hẹp! Trốn nàng còn không kịp đâu, còn tán gẫu QQ với cô ta . . . . Muốn chết!
Nhưng nhìn thấy Hạ Quốc Thanh hảo tâm đưa tới tờ giấy, chỉ có thể không nói gì mà nhận lấy nhìn nhìn, ôi trời, số QQ còn chỉ có 5 số.
Năm số QQ rất dễ nhớ, cho dù Trương Dương không định kết bạn với nàng, nhưng dãy số vẫn ghi tạc trong đầu, lại hàn huyên một lúc nữa, bữa tiệc cũng coi như kết thúc.
Buổi chiều thực nghiệm, Trương Dương xin giáo sư Thượng Quan Hoành cho nghỉ, hiện tại trong tình huống này, không cần đoán cũng đã biết kết cục.
Hắn còn có một chuyện càng trọng yếu cần đi làm, vấn an cha Hứa Đan Lộ và cha của Cao Kỳ.
Tuy rằng nói buổi sáng nhận được điện thoại Ngô Hạo, tổ chức ung thư vị trí hạch bạch huyết trong cơ thể cha Hứa Đan Lộ kỳ tích tiêu trừ, nhưng hắn còn có chút không yên lòng, muốn tự mình đi xem rốt cuộc tiêu trừ tới mức độ nào .
Dù sao nói như thế nào, Hứa Mao Căn cũng là bố vợ tương lai của mình. Về phần Cao Kỳ, mấy ngày này chính mình bận đến muốn chết, cũng đã rất lâu không đến thăm, nhìn cha của nàng nằm đó, trong lòng mình cũng khó chịu.
Đến bệnh viện, ngược lại phát hiện Cao Kỳ và ba chị em Hứa Đan Lộ đều ở cùng một chỗ, nhạc phụ đại nhân tương lai tinh thần rõ ràng đã tốt hơn rất nhiều, trên mặt cùng cổ một vi chỗ bệnh phù tuy rằng vẫn chưa hoàn toàn tiêu trừ, nhưng nói chuyện và hành động hoàn toàn khác biệt với tối hôm qua, thanh âm không hề khàn khàn, cũng không có cảm giác đau.
Nhìn Trương Dương đến, ba chị em Hứa gia mắt giống như nở hoa, Hứa Đan Oanh nhỏ nhất chạy lại đây, kéo Trương Dương, còn kém nước không ôm hắn, hôn một hơi:
- Anh rể, anh rể, anh thật sự quá lợi hại, anh thật sự đã cứu ba!
Trương Dương hơi hơi đỏ mặt một chút, cái này thật đúng là không phải công lao của hắn, thực sự cần cảm tạ chính là hệ thống Nữ Oa dung hợp trong đầu hắn.
Hứa Mao Căn cầm tay Trương Dương, có thể nhìn thấy trong mắt lão nhân này hàm chứa một giọt nước mắt, nghẹn ngào nói không ra lời.
Cũng ngay khi tay hai người chạm nhau, thanh âm hệ thống đột nhiên vang lên:
- Bởi vì cố gắng cùng hy sinh của bạn, thành công cứu được một người bệnh trong tình trạng nguy kịch, hệ thống tặng cho hai mươi điểm tích phân, hiện tại hệ thống tích phân của bạn là ba mươi lăm điểm tích phân, danh hiệu là thanh niên đầy hứa hẹn. . .
Trương Dương ngây người một lát, hóa ra như vậy cũng có thể kiếm được điểm, không biết nếu dược vật ngày sau phổ cập, cứu được vô số người bệnh ung thư, có thể cũng cho mình điểm hệ thống tích phân hay không?
Vốn là Trương Dương chỉ có mười bốn điểm tích phân, nhưng một thời gian trước giúp đỡ một bà cố nội qua đường cái, cũng đạt được một tích phân, là mười lăm điểm, hiện tại lại tăng thêm hai mươi điểm, tương đương có ba mươi lăm điểm rồi, chỉ cần có thêm mười lăm điểm, là có thể sử dụng năm mươi điểm xin một viện trợ khẩn cấp.
Trương Dương nhìn nhìn một nhà Hứa Đan Lộ sắc mặt có chút hâm mộ, nhảy nhót đoàn viên. Lại nhìn đại MIMI Cao Kỳ, thầm nghĩ, năm mươi điểm này có lẽ vừa vặn có thể giúp được nàng.
Hứa Mao Căn nhìn đến thấy bộ dáng thất thần của Trương Dương, kéo Hứa Đan Lộ lại đây, cố ý dặn dò:
- Lộ Lộ, lần này ba toàn dựa vào Trương Dương mới tránh thoát một kiếp nạn này, con cũng không thể phụ lòng Trương Dương, biết không?
Hứa Đan Lộ bị cha kéo đến nói lời như thế trước mặt hai em, còn có Cao Kỳ và Trương Dương, biểu hiện xấu hổ:
- Ba, bệnh của ba mới tốt lên, nghỉ ngơi nhiều đi.
- Hắc hắc, bệnh của ba, ba tự biết, bây giờ ba thoải mái hơn nhiều, nếu không có Trương Dương, mạng già của ba đã sớm không còn rồi, nếu đổi lại ngày xưa, ba liền đem cả ba người con gái gả cho cậu ta, hắc hắc.
Ước chừng là vì nguyên nhân bệnh nặng mới khỏi, tâm trạng Hứa Mao Căn tốt tới cực điểm, nói chuyện cũng thoải mái rất nhiều.
Đương nhiên, đổi là ai cũng vậy, đã bước vào quỷ môn quan nửa cái chân như Hứa Mao Căn lại bị ngạnh sinh sinh kéo trở về, trong lòng có thể mất hứng sao?
Hắn nổi nhạc không có gì, còn hai người con gái Hứa gia liền đỏ mặt, cái gì mà cả ba người con gái đều gả cho hắn? Đây là muốn làm tiểu thiếp cho anh rể ư?
Hứa Đan Đông vốn là không biết đỏ mặt, nhưng không biết làm sao, nghe cha vừa nói như thế, trong lòng liền có chút thẹn thùng.
Trương Dương đương nhiên không dễ nói cái gì, bởi vì hắn vô luận như thế nào mở miệng đều là sai!
Hà Trân mới vừa đi sắc thuốc trở về, nhìn thấy một phòng đầy người, lại nhìn thấy Trương Dương nữa, trên mặt miễn bàn bao nhiêu thân thiết , bộ dáng kia là hận không thể lập tức để Trương Dương đem Hứa Đan Lộ nhanh chóng về nhà.
- Bác sỹ chỉ nói hai chữ, kỳ tích! Sau đó nói lão Hứa nên nghỉ ngơi điều dưỡng thêm một tuần là có thể trở về, cái này mẹ thấy như là trút được tảng đá trong lòng!
Hà Trân lại nhìn nhìn Hứa Đan Đông và Hứa Đan Oanh, nói rằng,
- Hai người các con buổi chiều không phải sẽ đi sao, trước khi đi còn không nhanh chóng cám ơn anh rể các con!
Nàng vừa nói lời này cũng vừa may giải vây cho các nàng vừa rồi xấu hổ, Hứa Đan Đông mang theo tia nghiền ngẫm mà nhìn Trương Dương một cái, sau đó hai tỷ muội trăm miệng một lời mà hô câu:
- Cám ơn anh rể!
Trương Dương thì hoàn toàn đỏ mặt, đương nhiên Hứa Đan Lộ cũng như vậy!
- Anh rể, nếu như đến kinh thành, đừng quên tìm chúng em!
Hứa Đan Đông thoải mái cầm tờ giấy trên bàn, viết số QQ đưa cho Trương Dương,
- Đây là số QQ của em, nhớ kết bạn với rm nha.
Trương Dương tiếp nhận xem một chút, than bùn, lại là năm số, các ngươi đây là định khoe khoang hả!
Nhưng nói trở về, muốn tìm người, dùng điện thoại không phải là có thể sao, dùng gì QQ chứ? Nhưng lời này hắn cũng không dám nói, ngắm số QQ mặt trên một cái, nhìn nhìn Hứa Đan Oanh bên cạnh ngẩn người, tán dương:
- Dãy số thật dễ nhớ, không phải là Oanh Oanh ăn trộm được chứ?
Mọi người vào vào đây ủng hộ 4r trong thời kỳ khó khăn này
Đã có 26 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Goncopius
Đế Quốc Mỹ Nữ Tác Giả: Lam Đậu Sinh Nam Quốc
-----oo0oo-----
Chương 95-1: Tối nay không ai quấy rầy (1)
Nguồn: MT
Sưu Tầm MTQ-- 4vn
- Không có!
Một bên Hứa Đan Oanh vội vàng phủ nhận, nàng đem dãy số của mình ghi cho Trương Dương, lại giải thích,
- Nhưng dãy số đều em tự đăng ký, em còn có vài cái đây, anh rể, hay là em cũng cho anh một cái?
Trương Dương không nói gì mà nhìn nhìn cô em vợ nhỏ nhất này, em đăng ký? Khi đó em mấy tuổi hả, trời ạ! Trách không được có thể trở thành thiên tài máy tính.
Cùng người nhà Hứa Đan Lộ hàn huyên trong chốc lát, Trương Dương liền cáo từ đi ra, chuẩn bị đi thăm cha Cao Kỳ, nhưng mới vừa ra cửa liền cùng đụng phải một người quen.
Nhìn nhìn đối phương, Trương Dương liền vui vẻ, hóa ra là người chị chính mình vẫn luôn nhờ cậy – Dương Tĩnh. Trên cái thế giới này, nếu như nói bây giờ còn để hắn còn có một loại cảm giác thân nhân, ngoài Kiều Hi Nhi và Hứa Đan Lộ, cũng chỉ có Dương Tĩnh.
Trong thời gian ông nội sinh bệnh nằm viện, nàng luôn luôn an ủi mình, ông nội đi rồi, cũng là nàng hỗ trợ làm thiệt nhiều sự tình, giải quyết tốt hậu quả. Thậm chí nàng còn vội vàng giúp mình thu xếp thân cận. Cha của Lộ Lộ và cha Cao Kỳ cũng được không ít hỗ trợ.
So sánh với bà chị của đại mỹ nhân Dương Phi xinh đẹp thành thục, Trương Dương vẫn luôn coi nàng là người chị ruột.
Dương Tĩnh nhìn thấy Trương Dương, cắn môi anh đào hồng nhuận, như là một lần nữa nhận ra Trương Dương, trong chốc lát, nhíu mày, kéo Trương Dương tới một bên.
Mở miệng hỏi:
- Trương Dương, xảy ra chuyện gì?
- Dạ?
- Chị vừa mới thấy em trên TV, hóa ra em còn là thành viên công trình Long Duệ à?
Dương Tĩnh bĩu môi, có chút bất mãn nói:
- Sao lại không nói cùng chị Tĩnh một tiếng?
Trên TV? Trương Dương toát mồ hôi lạnh, vội biện giải nói,
- Chị Tĩnh, em chỉ là ăn theo thôi.
- Ăn theo cũng rất giỏi đấy, nếu không có cậu, vậy thì nhạc. . . Nhạc phụ của cậu chỉ sợ lần này khó qua khỏi.
Dương Tĩnh nhìn nhìn Trương Dương, trên mặt đột nhiên một hiện lên một tia ảm đạm.
- Đáng tiếc, nếu ông nội của em có thể trụ được đến thời gian này thì tốt quá.
Nghe nàng nhắc tới ông nội, Trương Dương có chút xót xa trong lòng, cuối cùng cười khổ một tiếng nói:
- Vận mệnh như thế, cũng không có biện pháp, chị Tĩnh, cám ơn chị đã luôn quan tâm em cho tới nay.
- Tiểu tử ngốc!
Dương Tĩnh vươn ra bàn tay trắng nõn mềm mại, nhẹ nhàng gõ đầu Trương Dương một cái.
- Chị đã hứa với ông nội của em sẽ bảo vệ em mà!.
- Ha ha, chị Tĩnh, đây chính là chính chị nói nha, vậy về sau em liền coi chị như chị ruột nha!
Trương Dương càng nhìnnàng càng cảm thấy thân thiết, lập tức đánh rắn tùy côn.
- Chị sớm coi cậu làm em trai ruột, bây giờ cậu mới coi chị là vậy à, chị chịu thiệt quá.
Dương Tĩnh ôm bản kiểm tra trong ngực, bất mãn mà bĩu môi, liếc mắt với Trương Dương một cái nói rằng,
- Chị nói nghe Trương Dương, Nam Tinh số 1 mà các cậu bây giờ đang làm ra, về sau khoa xạ trị bệnh viện chúng ta có thể không cần sử dụng nữa, đến lúc đó chị thất nghiệp, cũng chỉ có thể tìm cậu.
Nghe vậy, trong lòng Trương Dương không khỏi động đậy, Dương Tĩnh chính là chuyên gia khoa phóng xạ mà, Nam Tinh số 1 thật sự được sản xuất với quy mô lớn, phỏng chừng không biết có bao nhiêu khoa phóng xạ và bác sỹ khoa xạ trị mất việc, thảm nhất chỉ sợ là những nhà máy hiệu buôn sản xuất dụng cụ loại này. May mắn là, Hoa Hạ có thể sản xuất ra những dụng cụ tinh vi như vậy cũng không nhiều.
Nhưng đương nhiên, thứ này sản xuấn ra, khẳng định có một số lớn bệnh viện phải chỉnh hợp, có thể tưởng tượng được, có thể coi bệnh ung thư trở thành cảm mạo mà điều trị, điều này để bao nhiêu bác sỹ cùng chuyên gia u nói gì đây!
- Chị Tĩnh, chị yên tâm, nếu chị thất nghiệp, để em trai chị nuôi chị cả đời cũng được.
Trương Dương ngẩng đầu, hắc hắc cười nói.
- Ba hoa!
Dương Tĩnh vươn tay nhẹ nhàng đánh Trương Dương một cái, vừa ngắm qua trong phòng, nói rằng,
- Chị đi thăm nhạc. . . Nhạc phụ của cậu, ha ha.
- Chị Dương Tĩnh, em nói với chị là thật mà.
Trương Dương ở sau lưng nàng dùng thanh âm nhẹ nhàng, lẩm bẩm chỉ có mình mới có thể nghe được, Dương Tĩnh chính là một người chuyên gia u, nếu Nam Tinh số 1 thật sự được sản xuất, nàng cũng chỉ có thể thôi việc, tuy rằng nhà của nàng không thiếu tiền, nhưng Trương Dương biết nàng thực sự rất nhiệt huyết, yêu thương sự nghiệp của mình, nếu thực nghỉ việc, trong lòng hẳn là sẽ rất khó chịu nhỉ?
Trương Dương đột nhiên nghĩ đến, chính mình tại sao không thương lượng một chút với Thượng Quan giáo sư, xây dựng một cái trung tâm phục vụ điều trị ung thư chứ? Dù sao dược vật hiện nay cũng chỉ có thể sản xuất ở trong phòng thí nghiệm, muốn quy mô hoá sản xuất còn phải không thời gian ngắn ngủi là làm được.
Trong chỗ trống thời gian này, chính mình hoàn toàn có thể thành lập một trung tâm điều trị cho những người bệnh ung thư giai đoạn cuối, coi nó làm một phần phía dưới Nữ Oa dược nghiệp của công ty Nữ Oa. Thử tưởng tượng một chút, trung tâm hàng đầu trên thế giới cam đoan chữa khỏi chứng bệnh ung thư cho người bệnh giai đoạn cuối, về vấn đề khách hàng, hẳn là sẽ không có bất cứ vấn đề gì đâu.
Hơn nữa cứ như vậy, vừa có thể cứu vớt những người bệnh giai đoạn cuối nhu cầu cấp bách trị liệu, chính mình đến lúc đó cũng đi hỗ trợ, nói không chừng hẳn là cũng có thể kiếm được điểm từ hệ thống tích phân?
Mà không thể nghi ngờ, Dương Tĩnh tuyệt đối là người tuyệt hảo được chọn phụ trách đầu tiên.
Nhìn nàng chậm rãi lướt đi dáng người cao gầy xinh đẹp, trên mặt Trương Dương không khỏi lộ ra một tia tươi cười thản nhiên, chị Dương Tĩnh, em chọn chị. . . Khụ, đương nhiên đây không có nghĩa khác.
Cha của Cao Kỳ đã không còn ở ICU, mà là ở một gian VIP đơn, khi Trương Dương chuẩn bị đi vào, phát hiện cửa chỉ khép, Cao Kỳ còn chưa trở lại, nhưng phòng đã có người, từ khe hở nhìn vào, không phải một mình người bệnh, mà là cả em gái Cao Kỳ – Hà San, còn có một người khách không mời mà đến, Trương Dương cảm thấy rất là bất ngờ, Lý Kính Đông.
Nhìn hai người thân thiện như vậy, hơn phân nửa là rau khô gặp nước, trách không được Cao Kỳ không muốn ở trong này làm bóng đèn.
Lý Kính Đông … người này, rất cừ đây. Học đại học ba năm, ngoài luyện một thân cơ bắp ra, có vẻ hắn cùng nữ nhân hoàn toàn cách biệt, ý tưởng của hắn là, thà rằng tự tìm cảm hứng một mình như Lỗ Thần, chứ không sống bị áp bức, đại khái chuẩn bị tìm đàn ông mà kết hôn cho xong, lại không nghĩ rằng hàng này cũng đã nghĩ thông suốt.
Xem ra đêm hôm đó chính mình để hắn đến bệnh viện hỗ trợ, kết quả lại giúp tìm ra một nhân duyên. Làm tốt lắm, tiểu tử này! Bởi vậy Lý thúc thúc không cần sợ tuyệt hậu, hôm nào phải hỏi ba Lý Kính Đông xin chút tiền lì xì.
Trương Dương đang suy ngẫm, phía sau bả vai lại bị người nào đó vỗ nhẹ nhẹ một cái, Trương Dương còn chưa có quay đầu lại, cái mũi liền ngửi được một mùi nước hoa quen thuộc, như là mùi hương Cao Kỳ hay dùng.
- Đang làm chi đây?
Cao Kỳ thân mình đi lại đây, đại mimi cơ hồ liền dính vào phía sau lưng của hắn, một cảm giác áp bách dày đặc nhanh chóng rơi vào các tế bào thần kinh, làm cho lòng người trong nhộn nhạo, không hổ là size 38.
Trương Dương vừa muốn mở miệng, Cao Kỳ nguýt hắn một cái, đem ngón trỏ dựng thẳng bên môi, muốn hắn chớ có lên tiếng, sau đó kéo Trương Dương đến một bên nhỏ giọng nói rằng:
- Mới vừa quên nói với cậu, hiện tại hai người đang thân thiết lắm, cậu đừng đi vào, nếu làm cái tuyến tiền liệt của Lý Kính Đông bị viêm, hạnh phúc của em tôi ngày sau liền chôn vùi trên tay cậu.
Trương Dương Trương sờ sờ cái mũi, nhịn không được lòng hiếu kỳ lại muốn đi rình coi một chút,
- Bọn họ phát triển tới mức độ nào?
- Cái gì mà mức độ? Người ta thuần khiết lắm, có vẻ không giống như cậu, không được mấy ngày liền phá trinh tôi.
Cao Kỳ u oán mà nhéo Trương Dương một phen.
Ngu ngốc! Lý Kính Đông, nhìn không ra ngươi dữ tợn như vậy, ngay cả một cô em còn không thu phục được, Trương Dương cảm thán, sau đó làm bộ như không có nghe hiểu lời của Cao Kỳ, nhẹ giọng hỏi:
- Tối hôm nay đến phiên ai chăm nom ba của cô?
- Mấy ngày nay mới vừa bận bịu xong chuyện tài vụ công ty cậu, đều là em tôi chăm sóc.
Cao Kỳ chu miệng, nói rằng,
- Cho nên buổi tối hôm nay nên đến phiên tôi, nhưng đêm nay ở lại suốt đêm, tôi không quay về được.
- Không quay về được? Y tá đâu?
Trương Dương nhớ rõ có giúp nàng thuê một y tá, về lý luận buổi tối sau chín giờ, đều là y tá đến hỗ trợ chăm sóc.
- Chị Cát trong nhà có việc gấp, xin nghỉ một ngày, dù sao phòng bệnh lớn như vậy, còn có một cái giường cho người chăm sóc nghỉ, tôi ngủ ngay đây một buổi tối.
Đế Quốc Mỹ Nữ Tác Giả: Lam Đậu Sinh Nam Quốc
-----oo0oo-----
Chương 95-2: Tối nay không ai quấy rầy (2)
Nguồn: MT
Sưu Tầm MTQ-- 4vn
- Thật sao?
Trên mặt Cao Kỳ không tự chủ được mà lộ ra một tia mừng thầm.
- Đương nhiên thật.
Trương Dương vươn tay nhéo nhéo mặt của nàng, khẳng định mà nói.
Tuy rằng nàng hung hãn lớn mật, nhưng để cho nàng một mình ở trong bệnh viện, trong lòng có cảm giác bất lực cùng bi thương người ngoài khó có thể lý giải. Những buổi tối Trương Dương ở lại trông ông nội, đã từng lĩnh hội cảm giác bàng hoàng bất lực này, hắn không muốn để Cao Kỳ giẫm lên vết xe đổ.
- Cám ơn cậu!
Cao Kỳ nhìn bốn bề vắng lặng, trộm hôn Trương Dương một cái.
Cảm giác ướt át để trong lòng Trương Dương nhảy lên vài cái, tối nay không người, đây chính là cơ hội tốt.
Xác định trong phòng Lý Kính Đông và Hà San cũng không phải đang thể hiện tình cảm mãnh liệt, Trương Dương và Cao Kỳ gõ cửa, đi vào.
Lý Kính Đông nhìn Trương Dương đến, rõ ràng có chút xấu hổ, thằng nhãi này lại còn đỏ mặt, giống như tiểu cô nương, xấu hổ nói còn có việc phải đi trước, khiến cho khuôn mặt nhỏ nhắn của Hà San cũng hồng hồng, hai tay không biết nên đặt chỗ nào được.
- Hừ, một đại nam nhân, lại không lên lớp, rõ ràng hôm nay có thời gian rảnh, chẳng lẽ đi tìm con gái?
Trương Dương nguýt hắn một cái, đem hắn ấn về trên ghế.
- Cậu muốn đi tớ sẽ cho là cậu đi tìm bồ nhí ha.
Lý Kính Đông hiển nhiên là không muốn đi, nghe xong lời nói của Trương Dương, mông lập tức ngồi xuống:
- Đại ca thuần khiết vô cùng!
Sau đó nhìn Trương Dương, chỉ chỉ TV, nói sang chuyện khác nói rằng:
- À, còn chưa nói cậu đâu, khi nào thì cậu thành thành viên tổ nghiên cứu khoa học công trình Long Duệ của trường thế? Lại không nói một tiếng với các huynh đệ, được đấy!
Trương Dương không nói gì mà nhìn nhìn TV, phát hiện trong TV còn đang liên tiếp truyền phát tin hôm nay, tên của mình tuy rằng không thấy được, nhưng vẫn thấy hình ở góc, thực hiển nhiên đây là phóng viên truyền thông tự đào ra, chính mình sớm đã nói với giáo sư Thượng Quan ngàn vạn lần hãy che chắn cho mình, kết quả vẫn là giấy không thể gói được lửa.
Nhưng cũng không hề gì, cùng lắm thì ít ra đường hơn.
- Khụ, cái này cậu không phải cũng có một số việc gạt chúng tớ sao?
Trương Dương cho Lý Kính Đông một cái nháy mắt ý vị thâm sâu, sau đó nhìn nhìn Hà San bên cạnh, chúng ta huề nhau, không được nói nhiều!
Nói thật cô gái nhỏ Hà San này bộ dạng còn được, tuy rằng còn có chênh lệch nhất định cùng chị gái của nàng, nhưng coi như là hương sắc bậc trung, dáng người cũng không tệ, mấu chốt là thoạt nhìn rất đáng thương, dễ dàng kích động những kẻ cơ bắp giống như Lý Kính Đông ý muốn bảo hộ.
Quả nhiên Lý Kính Đông nghe hắn vừa nói như thế, không có cách nào, liếc mắt nhìn Trương Dương một cái, bất đắc dĩ mà nói:
- Khó trách lần trước cậu nói có thể giúp tớ xử lý chuyện thi nghiên cứu sinh, được rồi, tớ chịu phục, đúng rồi, nghe nói cậu còn kiếm được một căn biệt thự, quả thực là đại phát, khi nào thì mời mấy huynh đệ ăn bữa cơm?
Trương Dương suy nghĩ cũng đúng, trong khoảng thời gian này tới nay, chính mình bận đến u mê, đã lâu không tụ tập cùng mấy tên bạn chí cốt này, nên mời bọn họ ăn bữa cơm. Nhưng nếu như cho bọn họ tới trong biệt thự, vậy bọn họ còn không trực tiếp làm ầm ngất trời sao, nơi đó còn có nhiều nữ nhân như vậy, hơn nữa đều là cái loại mỹ nữ cực phẩm, bọn họ sau khi trở về, thế giới sụp đổ đều có khả năng.
- Hôm nào đi, cuối tuần có vẻ được.
Trương Dương nghĩ nghĩ, đám người này, dầu gì cũng là nhân tài của trường, tuy rằng nhân phẩm hơi có vấn đề, nhưng lại là huynh đệ của mình, là cái loại có thể tín nhiệm, nhưng tuyệt đối sẽ là người hỗ trợ công ty mình về sau, nhất là Lưu Thanh, tuyệt đối là nhân tài nghiên cứu khoa học, về phần Chu Vĩ, cho hắn làm nhân vật AV thì sao nhỉ?
Nói chuyện cùng Lý Kính Đông trong chốc lát sau, hàng kia nhận được một cú điện thoại của cha, sau đó liền vội vàng đi rồi. Dưới sự ép buộc của Cao Kỳ, Hà San xấu hổ mà chạy đi tiễn hắn.
Trong phòng, hiện tại chỉ còn lại Trương Dương cùng Cao Kỳ, cùng với Hà Đĩnh, còn hôn mê bất tỉnh.
Khuôn mặt ông lão không khác người bình thường, thân thể bị thương cũng dần dần khôi phục, nhưng ăn cơm và cọ rửa thân thể đều cần người ngoài giúp hắn hoàn thành, Trương Dương giúp đỡ Cao Kỳ và Hà San hai người tiêu phí hơn hai giờ mới hoàn thành công việc này, có thể nghĩ, nếu chỉ có một người, vậy có bao nhiêu vất vả.
Trương Dương lau mồ hôi, thấy rất mệt, nhưng hệ thống cũng cho hắn hai điểm tích phân, hiện tại tổng tích phân đã đạt tới ba mươi bảy, khoảng cách năm mươi điểm lại gần một bước.
- Cám ơn cậu, Trương Dương.
Cao Kỳ thừa dịp cơ hội Hà San đi ra ngoài đổ nước bẩn, khó được một lần dùng ngữ khí thực đứng đắn nói lời cảm tạ Trương Dương.
Trương Dương nhìn nàng một cái, cười cười nói:
- Đồ ngốc, tôi với cô có tất yếu khách khí như vậy không?
- Ừ phải, đổi là trước kia, có người đàn ông nào làm việc này vì tôi, tôi khẳng định cảm động đến trực tiếp lấy thân báo đáp .
Trương Dương không nói gì mà nhìn nàng một cái:
- Không ngờ tôi làm như thế, lại không được lấy thân báo đáp nhỉ?
- Hừ, trinh tiết còn bị cậu cướp, còn báo đáp cái rắm, dù sao tôi cũng không muốn gả cho cậu.
Cao Kỳ nhìn nhìn đồng hồ phòng bệnh đối diện, nói rằng,
- Đợi em tôi trở về, chúng ta liền đi mua chút đồ vật dùng buổi tối.
- Tôi đi là được, cô ở đây nghỉ ngơi một chút đi.
- Một ít ăn này, màn để đêm dùng. . . Ân. . . Không được, tôi đi theo cậu.
Cao Kỳ đột nhiên có chút xấu hổ mà nói.
Trương Dương kỳ quái mà nhìn nàng một cái, đột nhiên nhớ ra cái gì đó, ánh mắt không khỏi nhìn chỗ giữa váy ngắn màu đen bao vây lấy đùi trắng nõn non mịn:
- Mới bị à?
- Không phải.
Cao Kỳ đánh Trương Dương một cái, tiến đến bên tai Trương Dương, cắn cái lỗ tai hắn, thấp giọng nói rằng,
- Buổi tối không phải muốn ở với tôi sao? Nhớ mua vài cái nón bảo vệ!
Trương Dương sửng sốt, cúi đầu nhìn nhìn bên trong cổ áo rộng mở của nàng, hai đỉnh núi non tuyết trắng bạo lộ, dùng sức mà nuốt một hơi nước miếng, cương cứng.
- Ok....
Trong lòng Trương Dương nổi nhạc khai hoa, đi đến cửa, lại ngó đầu trở về, nhỏ giọng nói rằng,
- Nhưng tôi không có thói quen mang thứ kia biễu diễn đâu.
Trương Dương trối chết mà chạy tới một siêu thị bên cạnh bệnh viện trong thành phố, mua một đống lớn đồ ăn vặt, sau đó đến lúc muốn tìm chỗ bán bao cao su mới phát hiện, vật kia bán chỗ thu ngân.
Thứ này là lần đầu tiên Trương Dương đi mua, vốn đã cảm thấy có chút không được tự nhiên, hơn nữa nhân viên thu ngân là một tiểu nữ sinh thanh tú, người mua đồ còn không ít. Hơn nữa ở ngay bên cạnh quầy thu ngân có một tấm gương, điều này làm cho Trương Dương đau lòng.
Các ngươi muốn một đám cô dì chú bác đi nhìn người ta một tiểu nam sinh ngây thơ mua bao cao su sao? Không mua, biết không.
Nhưng nghĩ đến không có thứ này, nói không chừng Cao Kỳ liền không cho cái kia, lại có chút đau đầu!
Rốt cục, dục vọng chiến thắng thể diện, Trương Dương bước đi mạnh mẽ uy vũ, lấy tốc độ sét đánh không kịp bưng tai mò một hộp, quyết đoán ném vào rổ.
Giương mắt nhìn chung quanh, may mắn không ai chú ý đến hắn, vì thế làm bộ như dường như không có việc gì đi đến chố cô bé thu ngân, đem rổ đưa cho nàng, kỳ thật đồ vật bên trong không nhiều lắm, hai bàn chải đánh răng, hai cái chén, một tuýp kem đánh răng, tiếp theo là một đống đồ ăn vặt, một ít bánh mì và một ít đồ uống, mặt khác còn mua ba cái khăn mặt cùng một ít khăn tay.
Nhìn đồ đạc chính là muốn đi ra ngoài du lịch, nhưng nếu nhìn hộp bao cao su, thấy thế nào cũng giống như đi ra ngoài đánh dã chiến .
Đến phiên Trương Dương tính tiền, mỹ nữ kia vừa nhìn, còn là một anh chàng đẹp trai, cố nhìn nhiều hơn, sau đó đem đồ vật ra đặt ở máy kiểm xoát mã vạch.
Kết quả có bi kịch chính là, khi kiểm tra đến hộp BCS, mỹ nữ kia làm như thế nào cũng không ra giá cả, sau đó đem vật kia đưa cho Trương Dương, vẻ mặt ngại ngần mà nói rằng:
- Tiên sinh, thật xin lỗi, cái này mã có vấn đề, có thể phiền toái anh đổi một hộp áo mưa được không.
Trương Dương hết chỗ nói rồi, than bùn! Kiểm tra không được thì là không được, cần chi lớn tiếng nói áo mưa như vậy.
Nhìn bốn phía ánh mắt sáng quắc, đành phải ôm nỗi hận lại đổi một hộp, đưa cho mỹ nữ kia, mỹ nữ kia cúi đầu liếc mắt một cái, không chút để ý mà nói câu:
- Kỳ thật loại này quá dầy , có loại tương đối mỏng tương đối có cảm giác.
- Hả!
Trương Dương hết chỗ nói rồi, chờ nàng vừa kiểm tra xong nhanh chóng đoạt đồ vật trong tay nàng, thả lại rổ.
Mọi người vào vào đây ủng hộ 4r trong thời kỳ khó khăn này
Đã có 20 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Goncopius
Đế Quốc Mỹ Nữ Tác Giả: Lam Đậu Sinh Nam Quốc
-----oo0oo-----
Chương 96: Lão nương sẽ kêu to đấy!
Nguồn: MT
Sưu Tầm MTQ-- 4vn
Mới đi tới cửa, liền ngửi được một làn gió thơm mũi mà đến, sau đó bờ vai của hắn bị người ta vỗ vỗ từ phía sau lưng.
- A, Trương Dương, lại đụng phải em, mua cái gì đó?
Dương Tĩnh không biết từ cái góc nào chui ra, đương nhiên nếu đúng vậy, hẳn là từ một quầy thu ngân khác đi tới. Lông mi thật dài của nàng che đậy mắt đẹp liếc mắt nhìn đồ vật trong rổ một cái, sau đó vươn tay che cái miệng nhỏ nhắn, bật cười.
- Ya, em trai Trương Dương à, cậu cũng không nhỏ nữa nhỉ?
Trương Dương nhìn nhìn hộp áo mưa đặt trong giỏ, hận không thể tìm cái hầm ngầm chui đi vào.
- Ấy, đừng ngại chứ!
Dương Tĩnh nghiêm trang chững chạc mà nói rằng,
- Trong mắt bác sỹ như bọn chị, thực quá bình thường, mọi việc đều có lần đầu tiên mà, nhưng cậu chọn loại này hiển nhiên là loại dày, không thích hợp với cậu, đi đổi một loại khác đi.
Trương Dương suýt hộc máu, bạo gan hỏi ngược lại:
- Chị Tĩnh, làm sao chị biết ?
- Làm sao biết?
Dương Tĩnh chần chờ một chút, giơ giơ lên thẻ nhân viên trên người, đáp.
- Bởi vì, chị là bác sỹ mà!
Bác sỹ? Chị không phải khoa phóng xạ sao? Sao lại nghiên cứu cái này? Kết quả, cũng không biết là phạm sai lầm gì, Trương Dương thật sự làm theo nàng đề nghị, một lần nữa đổi một loại khác.
Buổi chiều, 6h, các đại đài truyền hình truyền đi một hình ảnh kích động nhân tâm, giáo sư Thượng Quan Hoành trên màn ảnh chính thức tuyên bố Nam Tinh số 1 lần đầu nghiệm chứng lâm sàng lấy được thành công lớn. 30ml bị rót vào chuột bạch thí nghiệm mang các loại hình tế báo ung thư hay gặp, sau khi tiếp nhận tiêm vào 0. 5 ml kháng Nam Tinh số 1, trải qua 8 giờ, thí nghiệm đều rõ ràng, mà còn tạm thời chưa phát hiện bất cứ tác dụng phụ nào.
Sau đó chủ tịch UICC, tiến sĩ Hi Nhĩ cùng bí thư thị ủy Thành phố Mai Ninh - Triệu Khánh phân biệt phát biểu diễn thuyết, tỏ vẻ tán thành cùng chúc mừng đối với thành tựu tiểu tổ công trình Long Duệ có được.
Sau đó chính là một cuộc phỏng vấn, trong đó khiến người ta chú ý nhất không thể nghi ngờ là người vẻ mặt bất đắc dĩ, nhưng còn phải giả bộ tươi cười – Kiều Hi Nhi, bởi vì nàng bị liệt trong danh sách 4 thành viên trung tâm của công trình Long Duệ, hơn nữa trẻ tuổi nhất, lại xinh đẹp tột đỉnh.
Cho nên các bà mai lại một lần nữa mà đem thân thế của Kiều Hi Nhi ra, ngay cả tiểu học nhặt được một khối đá quý còn đưa cho bạn ngồi cùng bàn đều bị đào đi ra, cũng để khích lệ.
Trương Dương nhìn nét tươi cười sáng lạn của nàng, lòng còn sợ hãi mà nhìn nhìn Cao Kỳ bên cạnh, run giọng nói rằng:
- Xem ra buổi tối hôm nay không về biệt thự là một lựa chọn cực kỳ sáng suốt. . . Không được, tôi phải hỏi một chút công ty bảo hiểm, mua báo hiểm những người ở trong biệt thự của chúng ta cần bao nhiêu tiền. . . Đúng đúng, còn có chuyện cô cần nhắc nhở tôi, chúng ta vẫn nên mua chiếc xe đi, về sau xe của chị Kiều bớt ngồi thì tuyệt vời hơn!
Nhắc nhở một y tá hỗ trợ chăm sóc cho Hà Đĩnh xong, Trương Dương và Cao Kỳ đi ra bên ngoài kiếm vài thứ ăn, sau đó lại mua chút thức ăn lỏng cho Hà Đĩnh.
Nhìn Hà Đĩnh lại bắt đầu ngủ thật say, đi qua lại một hồi, liền đến chín giờ tối.
Gọi điện thoại cho Kiều Hi Nhi, Trương Dương quả nhiên đầu tiên là bị mắng xối xả, mắng xong, Kiều Hi Nhi liền hỏi hắn ở đâu, nghe ra đại khái là chuẩn bị vác đao chém Trương Dương.
Trương Dương nghĩ nghĩ, liền thành thật nói với nàng, buổi tối đến bệnh viện, không quay về, bảo cô ta đi ăn.
Kiều Hi Nhi hừ vài tiếng sau đó cúp điện thoại, nhưng qua một lát lại gửi tin ngắn cho hắn:
- Tự mình chú ý một chút, bị chém không có cách nào cứu cậu!
Tiếp sau lại gọi điện thoại cho Hứa Đan Lộ, mấy ngày nay nàng vẫn luôn chăm sóc cha của nàng cũng mệt muốn chết rồi, cho nên nhận được điện thoại của Trương Dương là lúc đang ở nhà ngủ ngon, biết Trương Dương không quay về, không nói gì nhiều, chỉ là bảo hắn tự lo cho bản thân, nhưng vẫn không quên trêu chọc Trương Dương một chút:
- Dương tử, mấy ngày nữa người ta lại bị đấy, cơ hội khó được nha!
Nữ nhân này… Trương Dương cúp điện thoại, trong lòng đều có chút ngứa ngáy.
Cao Kỳ nhìn hắn một cái, bĩu môi, bước trên giày cao gót, đem hai đùi đẹp thon dài tuyết trắng cuộn tròn đến trong phòng bệnh, ngồi chỗ trên giường, mở miệng hỏi:
- Xin phép hai vị thê tử đại nhân à?
Cao Kỳ mặc váy ngắn màu đen, cho nên chân co rụt lại đến trên giường, váy cũng thực tự nhiên mà cuốn về sau này, váy ngắn ngủn chỗ nào che được phong cảnh bên trong, Trương Dương lập tức liền đã thấy quần lót nàng màu hồng nhạt phía cuối chân dài tuyết trắng mặt sau váy.
-Nhìn cái gì vậy?
Cao Kỳ vội vươn tay che váy.
-Cũng không phải chưa thấy qua.
Trương Dương nhìn nhìn Hà Đĩnh đối diện lẳng lặng nằm, thở dài, như thế này mình và Cao Kỳ đến cái thời điểm kia, vạn nhất Hà đại thúc đột nhiên tỉnh lại thì . . .
Hắn đột nhiên cảm thấy khó xử.
Hai người lại xem hai tập phim truyền hình, thời gian lập tức cũng gần đến mười hai giờ, lúc này Cao Kỳ liền ngáp một cái, nói mệt nhọc, muốn ngủ.
Sau đó liền trực tiếp không đứng đắn mà ngả nằm ở trên giường, một người chiếm ba phần tư vị trí.
Trương Dương nhìn nhìn giường nhỏ kia miễn cưỡng chỉ có một mét hai, trợn tròn mắt, chẳng lẽ trực tiếp nhào vào trên người nàng mà ngủ?
Nhưng Trương Dương cũng không quản , nói thật, mấy ngày nay hắn cũng đã thấm mệt, hơn nữa tối hôm qua còn không sao ngủ được, hiện tại đích xác mệt rã rời .
Cho nên hắn cũng cởi áo khoác, sau đó trực tiếp lên giường, từ phía sau lưng nắm cả thắt lưng Cao Kỳ, cả người giống như con mèo chồm lên con chuột, hai tay ôm ngực, dưới người dán cái mông nàng.
Cao Kỳ dùng khửu tay huých Trương Dương vài cái, phát hiện đuổi Trương Dương không chạy, lại mặc kệ:
- Tôi mệt, đêm nay không được bắt nạt tôi!
- Ờ . . . Vậy còn bảo anh mua áo mưa làm gì?
- Đùa anh thôi.
Cao Kỳ nói thầm.
Trương Dương vừa nghe, vung tay lên, trực tiếp cởi áo khoác nàng, sau đó thuận tay kéo chăn qua, che hai người, tiếp theo vươn tay liền lột đi quần áo trong của nàng.
- Tiểu tử thối . . . Còn sớm mà.
Cao Kỳ mặc kệ, tránh ở trong chăn nhẹ giọng nói.
- Mười hai giờ y tá sẽ đến kiểm tra phòng đó.
Quả nhiên, lời nói của Cao Kỳ còn chưa nói xong bao lâu, cửa phòng đã bị gõ:
- Kiểm tra phòng!
Cao Kỳ liếc mắt nhìn Trương Dương một cái, vươn ra ngón trỏ làm thế tay chớ có lên tiếng, sau đó cố ý kéo cái mành lại đây, ngăn trở giường y tá, thấp giọng nhắc nhở Trương Dương, nói rằng:
- Như thế này anh không thể lên tiếng, biết không? Bệnh viện không được cho quá nhiều người vào.
Nói xong, nàng lớn tiếng trả lời, khoác lại áo, chỉnh váy đi ra mở cửa.
Hộ sĩ cũng không hoài nghi cái gì, chỉ là đo huyết áp theo lẽ thường, nhìn nhìn Hà Đĩnh truyền dịch có vấn đề gì không, sau đó nói vài câu không mặn không nhạt những công việc chú ý, sau đó chuẩn bị đi, trước khi đi, ánh mắt lại hướng về phía sau rèm, nhìn vài lần, chung quy không nói gì, bưng bản kiểm tra phòng đi ra ngoài.
- Như vậy có thể an tâm ngủ một hồi.
Cẩn thận đóng kỹ cửa phòng, cao kỳ duỗi lưng, ngáp, vén mành lên, chậm rãi đi trở về đến bên giường.
Nàng vừa lên giường, Trương Dương liền cởi áo khoác của nàng, Cao Kỳ hung hăng nguýt hắn một cái, nhưng vẫn thực ngoan ngoãn nằm ở bên cạnh Trương Dương, qua một lát, thấp giọng nói:
- Váy của em đừng có làm hỏng . . .
Nói xong chính mình ngược lại động thủ trước, nhẹ nhàng vươn tay tìm được chỗ bộ vị bắt đầu chậm rãi bành trướng của Trương Dương, vui cười một tiếng nói:
- Nhanh như vậy đã không chịu được sao?
Trương Dương vừa nghe, lập tức lột sạch đồ của mình, còn lột đồ của Cao Kỳ đến chỉ còn lại có một cái váy ngắn màu đen, khi cởi nội y hồng nhạt dưới váy, tay tìm tòi đến mảnh đất thần bí của nàng kia, phát hiện sớm đã ướt nhầy . . .
Trương Dương một trận kích động, vừa mới chuẩn bị lấy áo mưa, Cao Kỳ vươn tay nhéo hắn, dụ dỗ mà liếc hắn một cái:
- Đồ ngốc, trực tiếp vào đi, lão nương nhiều lắm thì uống một viên thôi!
Trương Dương sửng sốt, mất trắng mấy chục đồng tiền, nhưng dưới người liền trực tiếp vọt vào, đột nhiên bị một cảm giác ấm áp bao vây, nha đầu kia đang bóp chặt cậu nhỏ của Trương Dương.
Cao Kỳ rên khẽ một tiếng, nói nhỏ nói:
- Nhẹ một chút . . . Để lão nương kêu to thì đừng oán ta.