27-09-2011, 04:03 PM
Äệ nhất biến thái 4vnTrá»i đánh - Thánh váºt Viện trưởng viện phá thai Yêu Mà u TÃm, Ghét Sá»± Thủy Chung
Tham gia: Oct 2008
Äến từ: Nam Äịnh
Bà i gởi: 14,122
Thá»i gian online: 1 tháng 0 tuần 4 ngà y
Thanks: 6,078
Thanked 199,099 Times in 10,458 Posts
Ba ngÆ°á»i và o cung, Hữu Hi quay lại nhìn tất cả má»i thứ xung quanh mình, nà ng nhá»› tá»›i “A Phòng cung†cÅ©ng đã từng miên tả nhÆ° sau: Cứ Ä‘i năm bÆ°á»›c là má»™t tòa lầu cao, mÆ°á»i bÆ°á»›c là má»™t mái đình, hà nh lang dà i nhÆ° rắn, uốn lượn, mái hiên thon cao, chim Ä‘iểu khom ngÆ°á»i giữa không trung giống nhÆ° Ä‘ang tung bay, khom khom Ä‘i dạo, Ä‘Æ°á»ng quanh co rồi cÅ©ng quay vá» chốn cÅ©, trong phòng tượng Ä‘iêu khắc dà y đặc, nhÆ° nÆ°á»›c từng cÆ¡n xoáy và o che chắn má»i thứ, uy nghi diá»…m lệ, không biết để cho bao nhiêu vạn ngÆ°á»i ở, tháºt là huy hoà ng.
Äi theo Lăng Khiếu DÆ°Æ¡ng qua các hà nh lang, hắn Ä‘á»™t nhiên dừng lại, quay đầu vá» phÃa Vân San nói: “NgÆ°Æ¡i nhiá»u ngà y cÅ©ng không vá» cung, nên Ä‘i thỉnh an các vị nÆ°Æ¡ng nÆ°Æ¡ng.
Vân San hầu hạ quý phi, ở trong cung đã nhiá»u năm, trở vá» thỉnh an cÅ©ng việc khó tránh. Tuy không muốn tách biệt khá»i Lăng Khiếu DÆ°Æ¡ng, nhÆ°ng vẫn miá»…n cưỡng mà đi.
Tay Hữu Hi vẫn bị Lăng Khiếu DÆ°Æ¡ng cầm lấy, tiếp tục Ä‘i vá» trÆ°á»›c, nà ng bắt đầu cảm thấy bất an không muốn Lăng Khiếu DÆ°Æ¡ng lại là m gì. Hắn không chịu nói gì cả, cứ nhÆ° váºy lôi kéo nà ng Ä‘i khắp nÆ¡i, khiến cho nà ng không nháºn ra mình Ä‘ang Ä‘i đâu.
Cuối cùng hai ngÆ°á»i cÅ©ng tiến và o ná»™i cung, cung nữ vừa nhìn thấy Lăng Khiếu DÆ°Æ¡ng liá»n vá»™i và ng vấn an.
“Nô tỳ tham kiến vÆ°Æ¡ng giaâ€
“Công chúa đâu?â€- Lăng Khiếu DÆ°Æ¡ng lạnh lùng há»i, đôi mắt Ä‘en tÄ©nh lặng, nghiêm mặt, không nhìn thấy bất cứ cảm xúc gì.
Má»™t nữ tỳ cung kÃnh nói: “Hồi bẩm vÆ°Æ¡ng gia, công chúa Ä‘ang ở hoa sen trì ngắm hoaâ€
Lăng Khiếu DÆ°Æ¡ng liếc mắt nhìn Hữu Hi, buông lá»ng tay nà ng ra, ra lệnh cho nữ tỳ: “Bổn vÆ°Æ¡ng Ä‘Æ°a ngÆ°á»i tá»›i hiến vÅ© cho công chúa, ngÆ°Æ¡i mau dẫn Ä‘i Ä‘iâ€
Hữu Hi cau mà y trừng mắt nhìn Lăng Khiếu Dương, ai nói nà ng muốn hiến vũ, nà ng không phải vũ nữ, đi đâu nhảy ở đâu chứ?
Tỳ nữ nghe Lăng Khiếu DÆ°Æ¡ng ra lệnh, ra là VÆ°Æ¡ng gia mang vị phu nhân nà y đến giúp công chúa hiến vÅ©, sau đó tỳ nữ liá»n vá»™i và ng má»i nà ng: “Phu nhân má»i theo nô tỳâ€
Lăng Khiếu DÆ°Æ¡ng không há» liếc tá»›i Hữu Hi, xoay ngÆ°á»i bá» Ä‘i.
Hữu Hi miễn cưỡng đi theo nô tỳ hướng và o cung điện rồi đi ra sau, xuyên qua mấy gian phòng cũng tới nơi.
Hữu Hi Ä‘i mà không biết mình Ä‘ang Ä‘i đâu, chỉ dùng mắt đánh giá bốn phÃa. NÆ¡i nà y rất đẹp, hồ quang sÆ¡n sắc, cảm giác nhÆ° chốn bồng lai tiên cảnh, có thể nháºn ra hoà ng đế rất yêu thÆ°Æ¡ng công chúa..
Cuộc sống trong cung giống như ở trong lồng giam, không thể tùy ý ra và o, sống trong cung chẳng qua chỉ là được sống một cách hoa lệ, mông lung.
Trong lòng lại nghÄ© tá»›i Hoà ng Bắc Thiên, hắn ngay cả má»™t ngÆ°á»i nói chuyện cÅ©ng không có, sẽ thê lÆ°Æ¡ng buồn khổ tá»›i mức nà o chứ!! Trái tim lại nhói Ä‘au, từng lằn roi gián xuống.
Con ngÆ°á»i Lăng Khiếu DÆ°Æ¡ng cao thâm khó lÆ°á»ng, không biết hắn Ä‘ang nghÄ© gì. Sau khi tiến và o hoa nÆ¡i ở của công chúa, hắn Ä‘i thẳng đến thÆ° phòng hoà ng thượng, đợi công công thông báo rồi Ä‘i và o.
Hoà ng đế ngồi trên trÆ°á»ng ká»·, phê duyệt tấu chÆ°Æ¡ng. Lăng Khiếu DÆ°Æ¡ng tiến và o đại Ä‘iện, thi lá»… nhÆ° quân thần: “Thần đệ tham kiến hoà ng thượngâ€
“Äứng lên Ä‘iâ€- Hoà ng đế ngẩng đầu lên, nhìn Lăng Khiếu DÆ°Æ¡ng mỉm cÆ°á»i. “Nghe Thái Hòa nói, ngÆ°Æ¡i đã mang má»™t nữ tá» hiến vÅ© tá»›i? Liệu có kết quả không?â€
Lăng Khiếu DÆ°Æ¡ng thản nhiên đáp: “Vâng ạ, là thiếp của thần, hôm nay đến chắc chắn sẽ khiến Thái Hòa vui vẻâ€
“Thái Hòa chá»n là được rồi, liên tục thay đổi vÅ© sÆ° nhÆ°ng nó lại chẳng hà i lòng ai, ngÆ°á»i nà y có chá»— nà o đặc biệt khiến cho Thái Hòa hà i lòng không?â€
Lăng Khiếu DÆ°Æ¡ng nhÆ°á»›ng mà y, bình tÄ©nh nói: “Äá»™c nhất vô nhịâ€
“Ah?â€- Hoà ng đế đứng dáºy, cả ngÆ°á»i quần áo và ng óng chói mắt rất phi phà m, đôi mắt giống Lăng Khiếu DÆ°Æ¡ng, nhìn thẳng Lăng Khiếu DÆ°Æ¡ng nói: “Trầm cÅ©ng muốn mở rá»™ng kiến thức xem vÅ© đạo tháºt sá»± là gì? Trầm trÆ°á»›c đây có nghe thái tá» kể qua, ở phủ của đệ có má»™t thiếp vÅ© nghệ siêu quần, hôm nay có phải vị thiếp đó không?â€
Lăng Khiếu DÆ°Æ¡ng gáºt đầu nói: “Äúng váºyâ€
Hoà ng đế hÃp mắt, cÆ°á»i thản nhiên, trong lòng biết rõ Lăng Khiếu DÆ°Æ¡ng cùng Hoà ng Bắc Thiên tranh già nh nhau đến sống đến chết chỉ vì má»™t ngÆ°á»i nữ nhi, đứng dáºy, tay chắp sau lÆ°ng, coa giá»ng nói: “NgÆ°á»i là m cho cả VÆ°Æ¡ng đệ cùng Hoà ng Bắc Thiên Ä‘á»u không buông tay chắc chắn phải có Ä‘iá»u đặc biệt, không bằng trầm cÅ©ng muốn tiếp xúc thá» xem thú vị ở đâu.?â€
“Thần đệ có gì không dám!â€- Lăng Khiếu DÆ°Æ¡ng vô vị trả lá»i.
“Thế thì Ä‘i thôiâ€
Hoà ng đế nhất thá»i cao hứng Ä‘i cùng Lăng Khiếu DÆ°Æ¡ng đến Thái Hòa cung. Cung nữ theo sau giám sát suốt trên Ä‘Æ°á»ng Ä‘i, không biết hoà ng đế cùng Lăng Khiếu DÆ°Æ¡ng chuyện trò gì vá»›i nhau.
Má»›i vừa Ä‘i được ná»a Ä‘Æ°á»ng, phÃa trÆ°á»›c má»™t thái giám vá»™i và ng chạy tá»›i, quỳ gối xuống trÆ°á»›c hoà ng đế: “Khởi bẩm hoà ng thượng, Thái Hòa công chúa không cẩn tháºn đã rÆ¡i và o hồ senâ€
Hoà ng đế thần sắc căng thẳng: “Sao lại để rơi xuống nước, còn không mau cứu lên.?
“Xin hoà ng thượng yên tâm, công chúa đã bình yên thoát nạn, nhÆ°ng luôn miệng đòi phụ hoà ngâ€
Nghe Thái Hòa bình yên vô sá»±, hoà ng đế má»›i từ từ thả lòng, nổi giáºn mắng: “Nô tà i đáng chết, ngay cả việc trông coi má»™t hà i tá» cÅ©ng không xong, má»™t đám phế váºtâ€
“Nô tà i đáng chếtâ€- Thái giám sợ đến lạnh run, cuống quýt dạp đầu,
Hoà ng đế khẩn trÆ°Æ¡ng Ä‘i tá»›i cung Thái Hòa. NgÆ°á»i khiến hắn Ä‘au lòng nhất là tiểu công chúa, nhất định Thái Hòa không được có chuyện gì, đó là mối dây liên hệ duy nhất cùng Tuệ Phi.
Hoà ng đế vá»™i và ng Ä‘i tá»›i trÆ°á»›c cá»a Cung Thái Hòa, thái giam the thé hô to: “Hoà ng thượng đếnâ€
Trong phòng ai cũng quỳ xuống nghênh đón.
Hoà ng đế vá»™i và ng gấp gáp Ä‘i và o, vừa tiến và o liá»n hô lá»›n: “Thái Hòa, phụ hoà ng tá»›i rồi đâyâ€
“Phụ hoà ng, Thái Hòa muốn phụ hoà ngâ€- Lúc nà y Thái Hòa vừa khóc vừa đòi phụ hoà ng.
Hoà ng đế Ä‘i tá»›i bên giÆ°á»ng, vá»™i và ng ôm lấy Thái Hòa: “Thái Hòa đừng sợ phị hoà ng ở đây rồiâ€
Thái Hòa chỉ má»›i bảy tám tuổi, vừa nhìn thấy phụ thân đã vÆ°Æ¡n bà n tay nhá» bé ôm lấy cổ hoà ng đế: “Phụ Hoà ng, Thái Hòa sợ quá!!!â€
“Äừng sợ, có phụ hoà ng ở đâyâ€- Hòang đế nhìn công chúa bảo bối của mình bình an rồi quay đầu sang đám nô tà i, phẫn ná»™ quát: “Các ngÆ°Æ¡i má»™t lÅ© nô tà i vô dụng, sao lại không chăm sóc tốt cho công chúa?â€
Äám cung nữ cùng thái giám phụ trach chăm sóc Thái Hòa Ä‘á»u đã quỳ sá»›m, vừa quỳ vừa nói to chúng nô tà i đáng chết.
Hoà ng đế trong lòng vẫn còn sợ hãi, tức giáºn rống: “Sao lại để cho công chúa rÆ¡i xuống nÆ°á»›câ€
GÆ°Æ¡ng mặt nhá» nhắn của Thái Hòa áp và o mặt hoà ng đế, giá»ng nói non ná»›t còn mang theo ý khóc, yêu kiá»u nói: “Phụ hoà ng đừng giáºn, là do Thái Hòa nghịch, không cẩn tháºn rÆ¡i và o hồ, không trách hỠđượcâ€
Hoà ng đế ôm Thái hòa và o lòng, không kiá»m được vá»— vá» nà ng, Trấn an Thái Hòa, có thể thấy hòang đế rất sủng ái công chúa.
Thái Hòa ngÆ°ng khóc, hòang đế định thần lại nhìn xung quanh phòng, thấy má»™t ngÆ°á»i phụ nữ cả ngÆ°á»i Æ°á»›t đẫm run run.
Hữu Hi biết hoà ng đế nhìn nà ng, đây là vị hoà ng đế vÄ© đại đã định tá»™i má»™t nhà Hoà ng Bắc Thiên sao, đối vá»›i hoà ng đế nà ng không có chút hảo cảm, tháºm chà còn có địch ý..
Thái Hòa nho nhá», rất Ä‘ang yêu, nÆ°á»›c mắt vẫn còn Ä‘á»ng lại, nhìn thấy ánh mắt phụ hoà ng Ä‘ang chắm chú quan sát Hữu Hi liá»n yêu kiá»u nói: “Phụ hoà ng, là vị tá»· tá»· kia cứu Thái Hòa nếu không Thái Hòa không gặp được phụ hoà ng nữa rồi?â€
“Nô tỳ tham kiến hoà ng thượngâ€- Hữu Hi hà nh lá»…, hạ mi mắt xuống, không hy vá»ng hoà ng đế nháºn thấy được háºn ý trong mắt nà ng
Lăng Khiếu DÆ°Æ¡ng câu môi cÆ°á»i âm hiểm nói: “Thái Hòa, nà ng vốn là phu nhân của thúc thúc, ngÆ°Æ¡i nên gá»i là thẩm thẩm má»›i đúngâ€- Má»™t câu nói đã là m sáng tá» thân pháºn Hữu Hi, xác định định phán Ä‘oán của hoà ng đế.
Hoà ng đế cÅ©ng hiểu ngÆ°á»i phụ nữ trÆ°á»›c chÃnh là ngÆ°á»i khiến Hoà ng Bắc Thiên lẫn Lăng Khiếu DÆ°Æ¡ng phải tranh Ä‘oạt, tuy dáng vẻ gầy yếu nhÆ°ng tháºt sá»± rất đẹp.
Chỉ cần Thái Hòa bình an vô sá»±, hắn trong lòng đã vui sÆ°á»›ng rất nhiá»u: “NgÆ°Æ¡i cứu Thái Hòa trẫm cảm Æ¡n ngÆ°Æ¡i/â€
“Hoà ng thẩm thẩm, ngÆ°á»i muốn váºt gì, ta sẽ xin hoà ng thượng ban cho, phụ hoà ng là ngÆ°á»i lá»›n nhất thiên hạ, có má»i thứ, vÄ© đại nhất, là phụ hoà ng tốt nhấtâ€- Thái Hòa ôm lấy phụ hoà ng khoe khoang, hoà ng đế vui vẻ cÆ°á»n. “Tiểu Thái Hòa đã là m trầm vui nhÆ° váºy, nếu Thái Hòa đã nói thế trẫm không tặng cÅ©ng không đượcâ€
Hữu Hi cúi ngÆ°á»i giữ lệ: “Äa tạ hoà ng thượng có ý tốt. nô tỳ cứu ngÆ°á»i chẳng qua vì bổn pháºn, không dám có yêu cầuâ€
Hòang đế vung tay nói: “Thưởng phạt phân minh, ngÆ°Æ¡i cứu Thái Hòa nhất định sẽ có thưởng.â€
Hữu Hi nghÄ© ngợi má»™t chút, liá»n “bịch†quỳ xuống trên mặt đất: “Hoà ng thượng, nô tỳ có thể to gan yêu cầu ngÆ°á»i má»™t việc không?â€
Quả nhiên lá»›n gian, hoà ng đế nhÃu mà y, hắn muốn xem nà ng có yêu cầu gì: “Nói nghe xem, chỉ cần không quá đáng, trẫm có thể thá»a mãn ngÆ°Æ¡i.
Hữu Hi dáºp đầu nói: “Nô tỳ cầu xin hoà ng thượng, cho phép nô tỳ và o má»—i kì trăng tròn có thể thăm Hoà ng Bắc Thiên má»™t lần, ngoại trừ việc nà y không còn yêu cầu gì khác, cầu xin hoà ng thượng đáp ứngâ€
Lăng Khiếu Dương sắc mặt vô cùng âm trầm, hoà ng đế cũng chút do dự, không ngỠHữu Hi lại yêu cầu như thế.
Hoà ng đế trong lòng khó chá»n, trầm giá»ng nói: “VÆ°Æ¡ng đệ, vị phu nhân của ngÆ°Æ¡i đúng là đưa ra vấn Ä‘á» khó cho trẫm, ngÆ°Æ¡i xem là m thế nà o má»›i tốt?â€
Lăng Khiếu DÆ°Æ¡ng vẻ mặt ngÆ°ng Ä‘á»ng, do dá»± hồi lâu, trong lòng tuy không cam chịu nhÆ°ng Ä‘Ã nh cung kÃnh nói: “DO hoà ng thượng là m chủ, thần không dám dị nghị!â€- Nói xong hung dữ trừng mắt nhìn Hữu Hi, tức giáºn không thôi.
Hoà ng đế nghiêm mặt nhìn Hữu Hi nói: “Hoà ng Bắc Thiên bị giam trong u cấm, không cho phéo tùy tiện thăm há»i, yêu cầu của ngÆ°Æ¡i…â€
“Cầu xin hoà ng thượng đáp ứng, nô tỳ trong lòng sẽ mang Æ¡n ngÆ°á»i, cầu xin hoà ng thượngâ€
Thái Hòa kéo ống tay áo hoà ng đế, nhá» giá»ng nói: “Hoà ng thẩm thẩm nhất định phải gặp Hoà ng Bắc Thiên kia sao? Hoà ng thúc hình nhÆ° không vui, mặt mà y xanh métâ€
“Thái Hòa!â€- Lăng Khiếu DÆ°Æ¡ng cau mà y, ánh mắt lạnh lẽo uy hiếp nhìn nà ng, ngăn cản không cho nà ng tiếp tục phát ngôn.
Thái Hà o không phục, trừng mắt nhìn Lăng Khiếu DÆ°Æ¡ng, nói nhá» và o tai hoà ng thượng: “Phụ hoà ng, ngÆ°á»i đồng ý Ä‘i, dù sao phụ hoà ng cÅ©ng đáp ứng, tá»›i lúc đó Hoà ng thẩm thẩm có Ä‘i hay không thì cÅ©ng phải để xem Hoà ng thúc thúc thế nà o!â€
“Hahaâ€- Hoà ng đế cÆ°á»i to, công chúa bảo bối nà y tuy còn nhá» nhÆ°ng tinh quái, giảo hoạt, tiếc rằng không phải nam tá». Nà ng chỉ má»›i 7 tuổi. nhÆ°ng hiểu không Ãt chuyện. chỉ tiếc Tuệ Phi mất sá»›m, không thể nhìn thấy nữ nhi của hai ngÆ°á»i vừa đáng yêu vừa thông minh nhÆ° váºy
Thu lại tiếng cÆ°á»i, nói vá»›i Hữu Hi: “Trẫm đáp ứng ngÆ°Æ¡i, má»—i tháng thăm má»™t lần, ngÆ°Æ¡i rất thông minh, xem nhÆ° yêu cầu nà y là tặng phẩm trẫm cho ngÆ°Æ¡i, tốt lắm, tất cả lui ra, để công chúa nghỉ ngÆ¡i.
Trái tim Hữu Hi kÃch Ä‘á»™ng sảy nhảy ra, vá»™i và ng tạ Æ¡n: “Äa tạ hoà ng thượngâ€
Nà ng có thể Ä‘i gặp Hoà ng Bắc Thiên, có thể nhìn thấy hắn, lúc hắn Ä‘au nà ng sẽ chăm sóc, lúc hắn cô Ä‘Æ¡n nà ng sẽ an ủi hắn. Có lẽ trá»i cao, nghe thấy được lá»i cầu xin của nà ng chăng. Ná»™i tâm nà ng kêu gá»i
Từ cung trở vá», Hữu Hi không cách nà o bình tÄ©nh, vì quá kÃch Ä‘á»™ng không nghÄ© tá»›i sao Lăng Khiếu DÆ°Æ¡ng Ä‘á»™t nhiên mang nà ng tá»›i hoà ng cung hiến vÅ©, nhÆ°ng may mắn gặp công chúa rÆ¡i xuống nÆ°á»›c. Nà ng không muốn nghÄ© nhiá»u nhÆ° váºy, lúc nà y chỉ chất chứa niá»m vui có thể thăm há»i Hoà ng Bắc Thiên.
NghÄ© tá»›i gặp mặt Hoà ng Bắc Thiên trong u cấm hoà ng thượng, nà ng muốn nói tạ Æ¡n, nhân sinh còn nhiá»u Ä‘iá»u không ngá» tá»›i. NhÆ°ng vì Hoà ng Bắc Thiên, vì có thể gặp nà ng, nói cám Æ¡n nhiá»u lần nà ng cÅ©ng nguyện ý.
Lúc hoà ng đế muốn tặng nà ng váºt phẩm, nà ng không dám đòi há»i quá cao, trong lòng nguyện vá»ng của nà ng là mong muốn Hoà ng Bắc Thiên cùng ngÆ°á»i nà h tá»± do. NhÆ°ng nguyện vá»ng nà y hoà ng đế sẽ không đáp ứng lại cà ng không có dÅ©ng khà xin hoà ng đế cho nà ng Ä‘i thăm há»i Hoà ng Bắc Thiên , bởi vì chắc chắn Lăng Khiếu DÆ°Æ¡ng sẽ tức giáºn mà ngăn cản.
Tháºt ra, nà ng còn có má»™t Æ°á»›c muốn mãnh liệt là hy vá»ng hoà ng đế giam nà ng cùng Hoà ng Bắc Thiên và o u cấm, để nà ng cùng hắn đồng cam cá»™ng khổ.
NhÆ°ng nếu nói ra, Lăng Khiếu DÆ°Æ¡ng sẽ phản đối, hÆ¡n nữa hoà ng đế lại coi trá»ng Lăng Khiếu DÆ°Æ¡ng chắc chắn không đáp ứng. Cho nên, nà ng chỉ dám Ä‘Æ°a ra yêu cầu nhá» nà y, má»™t có thể đạt thà nh tâm nguyện, nhÆ° váºy nà ng đã rất vui rồi.
Lăng Khiếu DÆ°Æ¡ng chỉ có ý Ä‘Æ°a nà ng tá»›i hiến vÅ©, không nghÄ© trá»i cao lại giúp nà ng có cÆ¡ há»™i cứu được công chúa trong hoa sen, là m cho hoà ng đế ân chuẩn phá lệ cho Ä‘i thăm há»i Hoà ng Bắc Thiên
Nhìn tâm tình lúc nà o cÅ©ng lo lắng bây giỠđã thấy chút tia sáng lóe lên. Sau khi ăn tối, Lăng Khiếu DÆ°Æ¡ng Ä‘i tá»›i phòng Hữu Hi, thấy dáng vẻ hân hoan nhảy cẫng lên của nà ng khiến Lăng Khiếu DÆ°Æ¡ng không vui. Nụ cÆ°á»i của nà ng cuối cùng cÅ©ng chỉ vì nam nhân kia.
“Sao, Ä‘i gặp nam nhân đó mà ngÆ°Æ¡i vui thế sao?â€- Lăng Khiếu DÆ°Æ¡ng Ä‘i tá»›i, giá»…u cợt ngồi xuống, đôi mắt Ä‘á»u là sá»± bá»±c tức, vẻ mặt lo lắng.
“Ta chỉ muốn Ä‘i gặp hắn má»™t lát, Æ°á»›c hẹn giữa chúng ta ta không quênâ€- Hữu Hi lo lắng nhìn Lăng Khiếu DÆ°Æ¡ng. Hoà ng đế dù đã đáp ứng, nhÆ°ng nếu Lăng Khiếu DÆ°Æ¡ng không cho nà ng ra khá»i phủ, nà ng cÅ©ng không có cách nà o cả?
Lăng Khiếu DÆ°Æ¡ng đứng dáºy, Ä‘i tá»›i trÆ°á»›c mặt Hữu Hi, má»™t tay giữ lấy cằm nà ng, tay kia ôm nÆ¡i thắt lÆ°ng, dùng sức kéo nà ng và o lòng. Thân thể má»m mại của nà ng dán và o lồng ngá»±c kiên cố của hắn, nà ng cảm giác được hắn rất giáºn.
Lăng Khiếu DÆ°Æ¡ng lạnh nhÆ° băng nói: “Hiệp Æ°á»›c giữa chúng ta, ngÆ°Æ¡i quên hai không cÅ©ng có khác gì, ngÆ°Æ¡i vốn dÄ© chÆ°a từng tuân theoâ€
“Ta đã ở lại bên cạnh ngÆ°Æ¡i rồi mà ?â€- Hữu Hi hoảng sợ nhìn Lăng Khiếu DÆ°Æ¡ng, hắn nhất định không cho nà ng Ä‘i.
“Muốn Ä‘i phải khiến ta vui, nếu không đừng nghÄ© đến việc bÆ°á»›c ra khá»i cá»aâ€- Lăng Khiếu DÆ°Æ¡ng uy hiếp, là m cho trái tim trở nên lạnh lẽo, đôi mắt xinh đẹp buồn bã nhìn hắn, thống khổ nói: “Ta là m nhÆ° thế nà o ngÆ°Æ¡i má»›i vui, má»›i bằng lòng cho ta Ä‘iâ€- Qua khá»i ải hoà ng đế, nhÆ°ng lại còn qua ải Lăng Khiếu DÆ°Æ¡ng, hoà ng đế tháºt gian trá, ngÆ°Æ¡i có thể Ä‘i, nhÆ°ng không bắt buá»™c phải Ä‘i, dù không Ä‘i cÅ©ng không tÃnh là cãi lại thánh chỉ.
“NgÆ°Æ¡i biết ta muốn cái gì mà !â€- Lăng Khiếu DÆ°Æ¡ng cÆ°á»i tà , cúi đầu, vùi và o cổ Hữu Hi cắn nhẹ, sau đố ôm ngang nà ng Ä‘i vá» phÃa giÆ°á»ng.
Xem ra cái gì tá»›i thì cÅ©ng phải tá»›i? Äây cÅ©ng là má»™t phần trong Æ°á»›c hẹn. Thân thể hắn nói muốn lấy Ä‘i, hai bà n tay nhá» bé của Hữu Hi Ä‘an và o nhau, vẻ mặt bình tÄ©nh nhÆ° hồ nÆ°á»›c lặng sóng, tùy ý để Lăng Khiếu DÆ°Æ¡ng Ä‘em nà ng đặt trên giÆ°á»ng, nằm dÆ°á»›i hắn.
Hữu Hi nhắm mắt lại, không nghÄ©, không nhìn, không cảm giác, để mặc Lăng Khiếu DÆ°Æ¡ng cởi áo hai ngÆ°á»i, còn nà ng cả ngÆ°á»i cứng ngắc, loại sỡ hãi đến táºn xÆ°Æ¡ng nà y lại bắt đầu hà nh hạ nà ng, bà n tay nhá» gắt gao giữ lấy nệm giÆ°á»ng, nhăn mặt nhÃu mà y..
Äôi mắt Ä‘en của Lăng Khiếu DÆ°Æ¡ng nhìn Hữu Hi, cÆ°á»i lạnh, thân thể của nà ng không cách nà o tiếp nháºn hắn, hắn tiến và o sẽ khiến nà ng ngất Ä‘i, tháºt buồn cÆ°á»i, hắn phải ngẫn nại vá»›i nà ng.
Tay nhẹ nhà ng vuốt ve mặt nà ng: “Ta không thÃch là m cùng má»™t ngÆ°á»i không có cảm giác, không bằng cứ từ từ ôm nhau ngủ cho thà nh thói quen, chá» tá»›i khi ngÆ°Æ¡i không bất tỉnh nữa, ta sẽ cho ngÆ°Æ¡i gặp hắn.â€
Hữu Hi mở mắt, cảm giác Ä‘au Ä‘á»›n xâm chiếm bắt đầu biến mất, nà ng tức giáºn nhìn Lăng Khiếu DÆ°Æ¡ng. Äây là điá»u kiện sao!!
Lăng Khiếu DÆ°Æ¡ng nói được là m được, không biết vì nhìn nà ng ngủ ngon rất vui hay thói quen ngủ cùng nhau nên má»—i đêm hắn Ä‘á»u dùng cÆ°á»›ng thế ép nà ng ngủ chung. Hắn không cho phép nà ng ra khá»i phủ, cá»a có ngÆ°á»i gác, cá»a sau cÅ©ng có, nà ng không cách nà o ra khá»i phủ.
Cả ngÆ°á»i bị dà y vò suốt đêm, thân thể Hữu Hi lại bị giam cầm trong ngá»±c Lăng Khiếu DÆ°Æ¡ng. Chân dà i của hắn đặt trên ngÆ°á»i nà ng, cánh tay ôm chặt nhÆ° sợ nà ng chạy mất.
Hắn ôm nà ng ngủ say sưa, nhưng nà ng cảm đêm không ngủ, tay không để đánh và o thắt lưng Lăng Khiếu Dương.
Tay chạm phải gì đó cứng rất Ä‘au, Hữu Hi cau mà y, không nhịn được sá» sá», tay chạm và o gi đó. Äầu óc chợt lóe lên, là lệnh bà i Lăng Khiếu DÆ°Æ¡ng. Lòng nà ng trở nên kÃch Ä‘á»™ng, cẩn tháºn lấy lệnh bà i ra khá»i thắt lÆ°ng Lăng Khiếu DÆ°Æ¡ng, xem ra hắn vẫn không phát hiện, sau đó nâng tay Lăng Khiếu DÆ°Æ¡ng đặt qua má»™t bên, cố hết sức đẩy chân hắn ra.
Hữu Hi cuối đầu hÃt má»™t hÆ¡i, bÆ°á»›c xuống giÆ°á»ng, mặc thêm áo, hÆ°á»›ng Ä‘i ra ngoà i. Lăng Khiếu DÆ°Æ¡ng tá»±a hồ gủ rất sâu, Hữu Hi an tâm ra khá»i cá»a.
Äi tá»›i trÆ°á»›c cá»a vÆ°Æ¡ng phủ, hai ngÆ°á»i trông cá»a nhìn thấy lệnh bà i của VÆ°Æ¡ng gia Ä‘Ã nh phải để Hữu Hi ra ngoà i
Hoà ng Bắc Thiên bị giam ở u cấm tên gá»i là Minh Viên, trên Ä‘Æ°á»ng Tứ Hải, Hữu Hi Ä‘i tháºt nhanh, há»i má»i ngÆ°á»i cuối cùng cÅ©ng tá»›i Minh Viên.
Nhìn kiến trúc trÆ°á»›c mắt, trái tim Hữu Hi Ä‘au Ä‘á»›n, tÆ°á»ng cao vây lấy, mà u Ä‘á» thắm của nÆ°á»›c sÆ¡n .loang lá»—, trÆ°á»›c cá»a là hai đèn lồng phát ra ánh sáng và ng. NÆ¡i nà y là nÆ¡i ở của Hoà ng Bắc Thiên, cả Ä‘á»i phải ở đây, sao nà ng lại Ä‘au nhÆ° váºy
Nà ng Ä‘i lên báºc thang, tay run rẩy chạm và o cá»a, Bắc Thiên, nà ng tá»›i đây, đã tá»›i thì không lùi bÆ°á»›c, không lùi bÆ°á»›c.
Chỉ lát sau, Hữu Hi gõ cá»a hồi lâu, má»›i có ngÆ°á»i mở. Má»™t thị vệ Ä‘i nhìn thấy há»®u Hi cảm giác bá»±c mình, xem ra nà ng đã quấy rối giác ngủ của hắn.
“Chuyện gì?â€- NgÆ°á»i kia há»i.
Hữu Hi vá»™i và ng há»i: “Ta là Lãnh Dạ Hủy, muốn gặp Hoà ng Bắc Thiên, đã được hoà ng thượng ân chuẩnâ€
NgÆ°á»i kia bắt đầu kiên nhẫn hÆ¡n, lại há»i tiếp: “Có gì chứng minh ngÆ°Æ¡i là Lãnh Dạ Hủyâ€
Hữu Hi vừa nghe liá»n Ä‘Æ°a lệnh bà i vÆ°Æ¡ng gia ra: “Ta có lệnh bà i của vÆ°Æ¡ng giaâ€
NgÆ°á»i kia nhìn lệnh bà i trong tay Hữu Hi có vẻ cung kÃnh, trÆ°á»›c đó cÅ©ng nháºn ý chỉ hoà ng đế, biết Lãnh Dạ Hủy sẽ tá»›i thăm Hoà ng Bắc Thiên má»—i tháng, mở miệng nói: “Và o Ä‘i, hắn Ä‘ang ở trong phòngâ€
“Cám Æ¡nâ€- Hữu Hi vá»™i và ng nói cảm Æ¡n, trái tim Ä‘áºp dồn dáºp, Ä‘i vá» phÃa phòng còn sáng đèn.
Bất an, đau lòng, lo lắng, trái tim bị cảm xúc quấy nhiễu, Bắc Thiên, Bắc Thiên của nà ng cách đó không xa.
Hữu Hi kÃch Ä‘á»™ng Ä‘i tá»›i đó, trái tim hoảng hốt, dÆ¡ tay đẩy cá»a…
Tà i sản của Thinhbobo
Chữ ký của Thinhbobo
Cứ tưởng ta đã phiêu diêu tá»± tại nhÆ°ng vẫn không thể thoát khá»i được cuá»™c Ä‘á»i có quá nhiá»u rà ng buá»™c nà y
Äã có 3 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch của Thinhbobo
27-09-2011, 04:03 PM
Äệ nhất biến thái 4vnTrá»i đánh - Thánh váºt Viện trưởng viện phá thai Yêu Mà u TÃm, Ghét Sá»± Thủy Chung
Tham gia: Oct 2008
Äến từ: Nam Äịnh
Bà i gởi: 14,122
Thá»i gian online: 1 tháng 0 tuần 4 ngà y
Thanks: 6,078
Thanked 199,099 Times in 10,458 Posts
Hữu Hi vừa tiến và o đã bị hình ảnh trÆ°á»›c mắt là m cho kinh ngạc đến ngây ngÆ°á»i, trái tim cÅ©ng bị xé rách Ä‘au đến không thở nổi. Chỉ thấy Hoà ng Bắc Thiên nằm trên giÆ°á»ng, mà y nhăn lại, mặt thống khổ vặn vạo, ngón tay gắt gao giữ lấy thà nh giÆ°á»ng, trên mặt đầy mồ hôi, ngay cả ná»™i sam mà u trắng cÅ©ng Æ°á»›t đẫm mồ hôi.
Hữu Hi Ä‘ang trà n ngáºp niá»m vui tiến và o thì bá»—ng chốc hóa thà nh ná»—i Ä‘au sáºu nhất trong lòng
Nà ng Ä‘au đến không thở được, chỉ và i ba bÆ°á»›c chân đã nhà o và o phÃa bên phải giÆ°á»ng, cánh tay mảnh khảnh ôm chặt lấy Hoà ng Bắc Thiên Ä‘ang giãy dụa, vá»™i và ng la lên: “Bắc Thiên, Bắc Thiênâ€
Hữu Hi khóc không thà nh tiếng, hắn đau đến thế, nà ng phải là m gì để hắn không đau.
Hoà ng Bắc Thiên vì Ä‘au mà nhắm chặt mắt nghe thấy giá»ng nói Hữu Hi, liá»n mở mắt, ánh mắt lÆ°u luyến nhung nhá»› vui sÆ°á»›ng nhìn Hữu Hi. Bà n tay to bao bá»c lấy tay nà ng, nắm trong tay. Sau đó lại hoảng hốt, không có chút chà o đón Hữu Hi tá»›i, gÆ°Æ¡ng mặt cố gắng chịu Ä‘au, cánh tay dùng sức đẩy Hữu Hi ra.
Thân thể Hữu Hi không vững bước lui vỠsau, trái tim nà ng sắp phát điên rồi, đừng đẩy nà ng ra mà .
Äợi cÆ¡n Ä‘au Hoà ng Bắc Thiên dịu Ä‘i, nà ng không để ý tá»›i ôm chầm lấy hắn. Thân thể Ä‘au nhức run rẩy, còn nà ng thì thÆ°Æ¡ng tâm khóc nức nở:â€Bắc Thiên, đừng đẩy ta ra, ta là hữu Hi đây, đừng đẩy ta ra mà , đừng!!â€
Hoà ng Bắc Thiên Ä‘au nhức khó chịu, gầm nhẹ: “Äi, ngÆ°Æ¡i Ä‘i Ä‘i, cút ra ngoà iâ€
Thân thể của hắn không ngừng vặn vẹo, giãy dụa vì Ä‘au. Các đốt ngón tay cÅ©ng trắng bệch, lại Ä‘au khổ hà nh hạ ngÆ°á»i khác nhÆ° thế nà y khiến ngÆ°á»i ta sống không bằng chết.
Chứng kiến Hoà ng Bắc Thiên nhÆ° váºy, Hữu Hi tan nát cõi lòng, lắc đầu nói: “Không, ta không Ä‘i, Bắc Thiên, nói cho ta biết, sao ngÆ°Æ¡i lại Ä‘au nhÆ° váºy, nói cho ta biếtâ€- nà ng giữ chặt Hoà ng Bắc Thiên, cảm thấy được ná»—i Ä‘au của hắn, gÆ°Æ¡ng mặt nhá» nhắn hiện đầy vẻ thÆ°Æ¡ng tâm Ä‘au Ä‘á»›n trong lòng.
Hoà ng Bắc Thiên Ä‘au là m lòng nà ng rối bá»i. Sau đó nà ng nhá»› tá»›i, lúc trÆ°á»›c hắn cÅ©ng Ä‘au nhÆ° váºy, hắn cần má»™t ngÆ°á»i phụ nữ.
Hữu Hi Ä‘au lòng khóc nức nở, tiếng khóc tan nát cõi lòng, trái timHoà ng Bắc Thiên cÅ©ng vì váºy mà đau nhói, tay trắng bệch ôm lấy cổ Hữu Hi, không cách nà o Ä‘em nà ng đẩy ra.
Nà ng ngã và o lòng hắn, tay hắn dùng sức siết chặt nà ng, giống nhÆ° muốn Ä‘em nà ng chôn và o trong ngá»±c hắn. Hắn Ä‘au không cách nà o khống chế lá»±c đạo bản thân, sợ mình sẽ là m Ä‘au Hữu Hi, nhÆ°ng ná»—i nhá»› nhung khiến trái tim khô kiệt lâu nhÆ° váºy không cách nà o để nà ng thoát ra.
“Bắc Thiênâ€- Hữu Hi ôm sátHoà ng Bắc Thiên, gá»i tên hắn, khóc gÆ°Æ¡ng mặt nhá» nhắn vùi và o ngá»±c hắn, khóc trong Ä‘au Ä‘á»›n, khóc đến tan nát lòng
MôiHoà ng Bắc Thiên mang theo hÆ°Æ¡ng vị Ä‘au khổ cúi xuống gắt gao hôn Hữu Hi, không cần để ý tá»›i bất cứ ai nữa, hắn khát vá»ng hÆ°Æ¡ng vị của nà ng. Hắn nhá»› nà ng vô cùng…
Hữu Hi hôn trả hắn, nÆ°á»›c mắt rÆ¡i, trà n ngáºp trong miệng của cả hai, không biết rốt cuá»™c là nÆ°á»›c mắt của ai nhÆ°ng Ä‘á»u cùng mang Ä‘au khổ.
Trái tim Hữu Hi nhÆ° bị dùng đá Ä‘áºp và o,Hoà ng Bắc Thiên cả ngÆ°á»i vô lá»±c, từ từ khôi phục bình tÄ©nh, Hữu Hi áp mặt và o lòng, tay ôm chặt không buông.
Hai ngÆ°á»i trong giây phút nà y hạnh phúc dá»±a sát và o nhau. Bà n tay thon dà i dò xét gÆ°Æ¡ng mặt nà ng rồi cúi đầu nhìn. Nhìn nà ng tiá»n tụy gầy yếu, mấy ngà u qua nà ng nhất định phải chịu rất nhiá»u khổ sở.
Vì tình yêu, hắn mất Ä‘i nhà , liên lụy ngÆ°á»i thân phải chịu bất hạnh. Vì tình yêu, mà hắn bất chấp tất cả, nhà tan cá»a nát, nhÆ°ng chÆ°a từng hối háºn vì yêu Hữu Hi. NhÆ°ng bây giá», Hữu Hì hắn mà đi cầu xin Lăng Khiếu DÆ°Æ¡ng, đối lấy cho ngÆ°á»i nhà hắn con Ä‘Æ°á»ng sống. hắn cÅ©ng có thể Ä‘oán được Hữu Hi hy sinh thứ gì, má»›i Ä‘Æ°a ra lá»±a chá»n nà y, Ä‘au quá, lòng hắn rất Ä‘au.
Bản thân tá»± trách mình,Hoà ng Bắc Thiên Ä‘á»™t nhiên đẩy Hữu Hi ra từ từ chống ngÆ°á»i ngồi dáºy.
“Bắc Thiênâ€- Hữu Hi cẩn tháºn la lên, nà ng rất sợ,Hoà ng Bắc Thiên sẽ nói không còn thÆ°Æ¡ng nà ng nữa.
“NgÆ°Æ¡i Ä‘i Ä‘i, sau nà y đừng trở lại nữaâ€- Lá»i nói tuyệt tình vừa vang lên liá»n đả thÆ°Æ¡ng không ngừng trái tim má»™t ngÆ°á»i.
Trái tim Hữu Hi nhÆ° bị đẩy xuống táºn cùng vá»±c thẳm, từ phái sau ôm lấy Hoà ng Bắc Thiên, nÆ°á»›c mắt Ä‘á»ng lại trên lÆ°ng hắn.
Nà ng có thể lý giải được tâm tình của hắn, nà ng hiểu trái tim hắn, bởi vì nà ng cÅ©ng từng có tâm trạng nhÆ° váºy. Hai ngÆ°á»i bá»n há» Ä‘á»u là tá»™i nhân, chỉ vì yêu mà mang lại cho những ngÆ°á»i xung quanh mình Ä‘au Ä‘á»›n.
NhÆ°ng yêu là sai sao? Không có, cÅ©ng không sai, nhÆ°ng váºn mệnh lại tà n khốc, tình yêu của hai ngÆ°á»i giống nhÆ° má»™t cây tháºp tá»± giá để giết ngÆ°á»i, tình yêu khiến bá»n há» Ä‘au khổ, tháºm chà cáºn ká» cái chết.
“Chúng ta tháºt sá»± Ãch ká»· sao? Vì ta, ngÆ°Æ¡i mất Ä‘i má»i thứ, tháºt sá»± ta chỉ nghÄ© đến mình sao?â€- Hữu Hi siết chặtHoà ng Bắc Thiên, Ä‘au lòng khóc lóc nói. “Ta phải rá»i khá»i ngÆ°Æ¡i, nhÆ°ng ta là m không được, Bắc Thiên, ngÆ°Æ¡i nói ta biết Ä‘i, ta phải là m gì bây giá», đừng nhÆ° váºy, đừng lạnh lùng xem ta nhÆ° kẻ xa lạ, đừng mà â€
Hoà ng Bắc Thiên kinh ngạc ngồi yên má»™t chá»—, nÆ°á»›c mắt Hữu Hi Ä‘á»ng lại trên ngÆ°á»i hắn chảy và o tim hắn. Hắn hại ngÆ°á»i nhà trôi giạt khắp nÆ¡i, bị Ä‘Ã y Ä‘i biên cÆ°Æ¡ng, hắn nhÆ° váºy có tÆ° cách yêu sao?
Tình yêu nà y quá Ä‘au khổ hắn không cách nà o thừ nháºn nổi nữa, mẫu thân tuổi đã già nay lang thang khắp nÆ¡i, sống chết không rõm cÅ©ng không biết trên Ä‘Æ°á»ng có thuốc để uống không, còn ngÆ°á»i thân của hắn. Bá»n há» là m sao chịu được cuá»™c sống khổ cá»±c, má»—i lần nghÄ© tá»›i chỉ muốn chết Ä‘i
NhÆ°ng rồi lại không thể chết, không nỡ rá»i khá»i ngÆ°á»i phụ nữ đã vì hắn mà hy sinh chÃnh mình. Äau khổ, tá»± trách, hà nh hạ bản thân hắn, má»—i lần thân thể Ä‘au nhÆ° váºy nhÆ°ng xem nhÆ° đó là cách trừng phạt sá»± Ãch ká»· của mình.
Tay siết chặt, chịu Ä‘á»±ng Ä‘au Ä‘á»›n, nhẫn tâm nói: “Hữu Hi, kiếp nà y chúng ta vô duyên nếu có kiếp sau thì tiếp tục, Hữu Hi buông tay Ä‘i, sau nà y đừng quay lại đây, coi như… ta chết rồiâ€
“không!â€- Hữu Hi Ä‘au khổ khóc, Bắc Thiên không yêu nà ng nữa tháºt sai : “Ta, ta không nên gặp ngÆ°Æ¡i, không nên. Tất cả là do ta sai, là lá»—i của ta, nếu nhÆ° không phải tại ta, má»i chuyện cÅ©ng không trở nên tệ thế nà y. NhÆ°ng ngÆ°á»i đừng nói ngÆ°Æ¡i không còn yêu Hữu Hi nữa, đừng nói mà â€- Nói nà ng Ãch ká»·, nói nà ng ngang ngạnh cÅ©ng được, tình yêu của nà ng đối vá»›iHoà ng Bắc Thiên, dù bất kể khi nà o cÅ©ng không biến mất…
Hữu Hi bi thÆ°Æ¡ng mà khóc là m cho tâm Hoà ng Bắc Thiên cÅ©ng Ä‘au Ä‘á»›n, nhÆ°ng lại cố gắng không để bản thân má»m lòng.
Nói không yêu nà ng, hắn là m được sao? Hắn nói không nên lá»i, tình yêu của hắn dà nh cho nà ng vẫn không đổi cà ng ngà y cà ng mãnh liệt. NhÆ°ng hắn không cách nà o mang lại cho nà ng má»™t căn nhà , hắn không cho Hữu Hi được gì cả, hắn chỉ là kẻ tà n phế, má»™t kẻ bị giam cầm cả Ä‘á»i. Hắn Ä‘au khổ vô tình nói: “Äi Ä‘i, đừng tá»›i nữa, ta không muốn nhìn thấy ngÆ°Æ¡i. Rá»i khá»i nam nhân kia, sống cuá»™c sống của bản thân mình, ta sống hay chết cÅ©ng không có vấn Ä‘á» gì, cÅ©ng không phải trách nhiệm của ngÆ°Æ¡i, lại cà ng không phải lá»—i của ngÆ°Æ¡i, má»—i ngÆ°á»i Ä‘á»u có lá»±a chá»n của bản thân. Lúc đầu ta lá»±a chá»n Ä‘i nhÆ° váºy nên ngÆ°Æ¡i không nên tá»± trách mình, chỉ cần đừng xuất hiện trong phạm vi mắt của ta nữa.â€
Hoà ng Bắc Thiên gỡ tay Hữu Hi ra, tá»± ép bản thân không quan tâm Hữu Hi nữa, cÅ©ng không nhìn mặt nà ng. Hai ngÆ°á»i còn có thể yêu sao, còn có thể sao?
Hữu Hi Ä‘au khổ nhìnHoà ng Bắc Thiên, không biết nên là m gì bây giá», tháºt sá»± buông tay sao. Tưởng mình chỉ cần muốn thì có thể thay đổi cà n không, thay đổi má»i thứ sao.
Tay chạm và o mặt H oà ng Bắc Thiên, Hữu Hi gắng gượng cÆ°á»i, không khóc, không rÆ¡i lệ, dịu dà ng nói: “Chúng ta vẫn là phu thê phải không, chúng ta đã cùng nhau bái Ä‘Æ°á»ng cùng thá» nguyện..â€
“ta nói rồi Ä‘i ra ngoà i, Ä‘i ra ngoà iâ€-Hoà ng Bắc Thiên rống giáºn quát lá»›n, trở nên kÃch Ä‘á»™ng khác thÆ°á»ng. Không muốn nghe thêm câu nà o của Hữu Hi, cÅ©ng không muốn nhìn nà ng, vì hắn biết hắn khát vá»ng nà ng đến mức nà o, NhÆ°ng hắn không còn yêu được nữa, má»™t ngÆ°á»i nam nhân không thể mang lại hạnh phúc cho ngÆ°á»i mình yêu, còn có thể yêu sao? Có thể sao?
Hữu Hi chÆ°a từng thấy Hoà ng Bắc Thiên nổi giáºn nhÆ° váºy, kinh ngạc nhìn hắn, trái tim giống nhÆ° ngã và o hố băng. Nà ng không còn yêu được nữa sao?
Hai ngÆ°á»i há» không còn đủ dÅ©ng khà để yêu nữa, nói tháºt ra cả hai Ä‘á»u tá»± lối trái tim mình.
Äược rồi, giả vá» không yêu nữa, ngụy trang bản thân Ä‘i, nhÆ° váºy sẽ không là m Bắc Thiên thất vá»ng day dứt lÆ°Æ¡ng tâm? NhÆ°ng nà ng cần hắn, muốn chăm sóc hắn, Ãt nhất lúc hắn Ä‘au nà ng có thể ở bên cạnh, chỉ cần ở cạnh hắn là đủ rồi.
Bây giá» nà ng tháºt sá»± phải Ä‘i rồi, phải trở lại bên cạnh Lăng Khiếu DÆ°Æ¡ng, Hữu Hi buông lá»ng Hoà ng Bắc Thiên, cả ngÆ°á»i quỳ xuống đất. Nhìn hắn, nhìn nam nhân mình yêu nay phải từ biệt, má»™t tháng qua, nà ng miệt mà i may áo là m già y cho hắn.
Bởi vì Hoà ng Bắc Thiên là chồng nà ng, khom lÆ°ng ôm lấy cổHoà ng Bắc Thiên, bá» môi cánh hoa mang theo lệ chạm và o môi hắn, hai mắt mở to, gắt gao ôm lấy hắn, từ từ nhắm lại, không muốn buông ra, nhÆ°ng thá»i gian lại qua Ä‘i đã tá»›i lúc buông tay rồi.
“Bắc Thiên, ta phải Ä‘i, ngÆ°Æ¡i hãy tá»± chăm sóc bản thân, ta cÅ©ng sẽ nhÆ° váºyâ€- Hữu Hi cÆ°á»i khổ xoay ngÆ°á»i rá»i Ä‘i.
Hốc mắt Hoà ng Bắc Thiên á»ng hồng, tất cả Ä‘á»u Ä‘au, nhìn theo bóng lÆ°ng Hữu Hi, trái tim hắn nhÆ° bị dao cứa và o.
Hữu Hi mở cá»a ra, má»™t tráºn gió lạnh trà n và o, mái hiên từng giá»t nÆ°á»›c rÆ¡i xuống. Ra là trá»i Ä‘ang mÆ°a, ông trá»i cÅ©ng biết khóc rồi sao? NÆ°á»›c mắt không kiá»m được lại trà o ra, không nỡ rá»i Ä‘i nhÆ°ng vẫn phải Ä‘i, nhấc chân bÆ°á»›c qua báºc cá»a.
Hoà ng Bắc Thiên không muốn nà ng Ä‘i, vÆ°Æ¡n tay muốn nÃu lại, nhÆ°ng Hữu Hi đã Ä‘i và o mà n mÆ°a, tay hắn chán nản buông xuống.
Hữu Hi lảo đảo bÆ°á»›c Ä‘i, dÆ°á»›i chân Ä‘Æ°á»ng lầy lá»™i nhÆ°ng hiện giá» ná»—i hoang mang lo sợ lại chiếm lấy nà ng, nÆ°á»›c mÆ°a là m Æ°á»›t quần áo, xối và o ngÆ°á»i nà ng.
Thân thể gầy yếu ngã xuống, không còn sức đứng lên, lòng nà ng Ä‘au quá. NÆ°á»›c mắt hòa vá»›i nÆ°á»›c mÆ°a, lÆ°u lại trên mặt, cÅ©ng Ä‘á»u do Ä‘au khổ mà ra, mÆ°a gió trong đêm tối, Hữu Hi cúi đầu khóc nức nở.
“Hữu Hiâ€- Má»™t giá»ng nói chất chứa sá»± Ä‘au lòng cùng miá»…n cưỡng vang lên phái sau.
Nà ng quay lại, hai mắt đẫm lệ nhìn thấy Hoà ng Bắc Thiên Ä‘ang chống gáºy Ä‘i tá»›i, quần áo hắn Æ°á»›c đẫm, tóc Ä‘en trong bóng đêm lại cà ng Ä‘en hÆ¡n. Hắn ném đôi gáºy chống xuống, quỳ xuống bên nà ng, mở hai tay ôm lấy nà ng và o lòng. Lòng ngá»±c của hắn vẫn nhÆ° cÅ© mang lại cho nà ng cảm giác an toà n, hai tay vẫn mạnh nhÆ° thế.
NÆ°á»›c mÆ°a rÆ¡i xuống tát và o mặt hai ngÆ°á»i, Hữu Hi vừa khóc vừa cÆ°á»i, tay giữ chặt thắt lÆ°ng Hoà ng Bắc Thiên, trái tim Ä‘áºp nhanh, trong tâm Ä‘ang la lên gá»i Bắc Thiên.
Hoà ng Bắc Thiên dùng tay nâng mặt Hữu Hi lên, đôi mắt Ä‘en ngóng nhìn gÆ°Æ¡ng mặt nhá» nhắn của nà ng, thở dà i má»™t tiếng, Ä‘au khổ nói thầm vá»›i nà ng: “Hữu Hi, ta không cách nà o nhẫn tâm vá»›i nà ng nhÆ° váºy, ta là m không đượcâ€- Nói xong, hắn hôn nà ng rất sâu trong mà n mÆ°a Ä‘en kịt.
Gió tá»›i tháºt đúng lúc.
Qua và i giá» sau trá»i sẽ sáng, Hữu Hi giúp Hoà ng Bắc Thiên thay quần áo, giúp hắn lau khô tóc, chuyện nà o có thể là m nà ng Ä‘á»u là m. Sau khi thay quần áo, nà ng đỡ hắn đứng dáºy, hai ngÆ°á»i ôm nhau nằm trên giÆ°á»ng
Nghe trống ngá»±c Ä‘áºp thình thịch, hÆ¡i thở hòa và o nhau, ôm tháºt chặt nhÆ° sợ hãi chia xa. Nà ng không há»i hắn ở chá»— nà y có tốt không, vì nà ng biết nÆ¡i nà y chẳng tốt chút nà o.
Hắn không há»i nà ng sống có tốt không vì hắn cÅ©ng biết nà ng sống không tốt.
NghÄ© tá»›i việc Hữu Hi ở bên cạnh Lăng Khiếu DÆ°Æ¡ng, trái tim Hoà ng Bắc Thiên nhÆ° dùng dao cứa và o, ngÆ°á»i phụ nữ của mình lại ở bên cạnh nam nhân khác.
Äau Ä‘á»›n nhÆ° váºy chỉ có hắn và Hữu Hi biết, chỉ có hai ngÆ°á»i há» má»›i chịu Ä‘á»±ng, hắn hy vá»ng nà ng rá»i khá»i Lăng Khiếu DÆ°Æ¡ng, rá»i khá»i hắn ta, rá»i Ä‘i thá»i đại nà y, trở vá» nÆ¡i nà ng sống.
Hữu Hi không Ä‘i, cÅ©ng không có ý định rá»i Ä‘i, hắn là sá»± rà ng buá»™c của nà ng, cho nên hắn muốn chết Ä‘i nhÆ° thế sẽ tốt.
NhÆ°ng Hữu Hi sao lại không hiểu Hoà ng Bắc Thiên chứ, hắn nhất định vì chuyện Hoà ng Bắc Thiên mà canh cánh trong lòng, không thể thÆ° thái. Con Ä‘Æ°á»ng nà ng đã chá»n, nà ng phải Ä‘i, nếu nhÆ° Hoà ng Bắc Thiên chết nà ng cÅ©ng chết, nếu không hai ngÆ°á»i phải cùng sống.
Còn sống má»›i có hi vá»ng, nà ng không tin trá»i cao lại đổi xá» bạc tình vá»›i Hoà ng Bắc Thiên.
Hai ngÆ°á»i rúc và o nhau, chỉ nói những chuyện Ä‘Æ¡n giản, nhÆ°ng cà ng lúc tâm linh cà ng thÆ°Æ¡ng thông.
Bên ngoà i mÆ°a gió đã ngừng lại, Hữu Hi biết mình phải Ä‘i rồi, chỉ còn mấy tiếng nữa trá»i sẽ sáng. Nà ng nằm trong lòng Hoà ng Bắc Thiên khẽ Ä‘á»™ng Ä‘áºy: “Bắc Thiên, ta phải Ä‘i rồi, ngÆ°Æ¡i phải tá»± chăm sóc bản thân.
Hoà ng Bắc Thiên lÆ°u luyến không muốn hôn lên môi Hữu Hi, lòng trà n đầy ná»—i Ä‘au. Bởi vì hắn, mà nữ nhân của hắn phải trở vá» bên cạnh tên nam nhân mà nà ng háºn nhất, ná»—i Ä‘au Ä‘á»›n đó là m cho hắn không biết lấy gì đối mặt vá»›i nà ng.
Hữu Hi ôm chặt hắn, sợ hãi thì thầm nói: “Bắc Thiên, không có ngÆ°Æ¡i, ta cÅ©ng không sống nổi, ta sẽ chết, tháºt sá»± sẽ chết đó!!â€
“Ta biết, at sẽ không chết, sẽ sốngâ€- Dù sống trong khổ sở hắn cÅ©ng cố gắng.
Bây giá» không tểh dừng lại nữa, Hữu Hi mang già y và o,Hoà ng Bắc Thiên ôm lấy cổ nà ng: “Hữu Hiâ€
Chỉ má»™t tiếng gá»i nhÆ°ng lại lặng im hồi lâu, trái tim của hắn máu tÆ°Æ¡i đầm đìa. “Äi Ä‘iâ€- Cánh tay rá»™ng buông Hữu Hi ra, hắn quay Ä‘i.
Hữu Hi Ä‘au lòng, nhÆ°ng tá»± đứng dáºy mặc lại quấn áo Æ°á»›t, dứt khoát ra Ä‘i, ép bản thân không quay lại, không muốn Ä‘i cÅ©ng phải Ä‘i. Trá»i đã á»ng sáng nÆ¡i rạng đông, nÆ°á»›c mÆ°a tà tách rÆ¡i xuống.
Chịu Ä‘á»±ng ná»—i Ä‘au trong lòng, Hữu Hi Ä‘i và o cá»a, đôi mắt vẫn còn ẩn chứa sá»± Ä‘au khổ trong đêm nhìn thấy đôi chân lầy lá»™i nÆ°á»›c,
Tầm mắt hÆ°á»›ng lên, nà ng thấy má»™t ngÆ°á»i cả ngÆ°á»i Æ°á»›t đẫm, gÆ°Æ¡ng mặt tiá»n tụy, thống khổ, trên mái tóc Ä‘en nÆ°á»›c vẫn chảy xuống, ngay cả quần áo cÅ©ng rÅ© nÆ°á»›c. Dáng vẻ mệt má»i Ä‘au khổ, hÆ¡n nữa đôi mắt mông lung thần sắc ảm đảm. Hình ảnh đó đánh và o tim Hữu Hi . Lăng khiếu DÆ°Æ¡ng sao lại ở đây?
Tà i sản của Thinhbobo
Äã có 4 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch của Thinhbobo
27-09-2011, 04:04 PM
Äệ nhất biến thái 4vnTrá»i đánh - Thánh váºt Viện trưởng viện phá thai Yêu Mà u TÃm, Ghét Sá»± Thủy Chung
Tham gia: Oct 2008
Äến từ: Nam Äịnh
Bà i gởi: 14,122
Thá»i gian online: 1 tháng 0 tuần 4 ngà y
Thanks: 6,078
Thanked 199,099 Times in 10,458 Posts
ChÆ°a bao giá» Hữu Hi nhìn thấy dáng vẻ túng quẫn, tiá»n tụy của Lăng khiếu DÆ°Æ¡ng thế nà y. Hắn uể oải nhắm mắt, sau đó vÆ°Æ¡n tay kéo Hữu Hi lại, nặng ná» nói: “Vá» nhà thôi!â€
Tưởng rằng Lăng khiếu DÆ°Æ¡ng sẽ nổi giáºn, lá»›n tiếng trách mắng nà ng ăn trá»™m lệnh bà i của hắn, lén chuồn khá»i vÆ°Æ¡ng phủ đến gặp Hoà ng Bắc Thiên, cÅ©ng không ngá» hắn chỉ uể oái nói, vá» nhà thôi, hắn nói vá» nhà , nhÆ°ng nà ng là m gì có nhà , vÆ°Æ¡ng phủ không phải nhà nà ng
Hắn nắm lấy bà n tay lạnh lẽo của nà ng, mang theo chút ẩm Æ°á»›t, hắn đứng trong mÆ°a bao lâu rồi nên má»›i có thể cảm giác nhÆ° váºy?
Lúc nà y, Hữu Hi nói không nên lá»i, chỉ tùy ý để hắn lôi kéo nà ng Ä‘i giữa ánh nắng mặt trá»i buổi sáng. Hữu Hi nghi hoặc nhìn theo bóng lÆ°ng Lăng khiếu DÆ°Æ¡ng, bóng lÆ°ng mệt má»i cô Ä‘Æ¡n, im lặng chôn dấu má»™t cảm giác rất mãnh liệt khiến Hữu Hi cảm nháºn được Ä‘au khổ từ hắn.
Hai dáng ngÆ°á»i má»™t ngÆ°á»i thì nghi ngá», ngÆ°á»i còn lại Ä‘au khổ má»™t trÆ°á»›c má»™t sau tiến và o VÆ°Æ¡ng phủ. Hữu Hi không biết rằng cả đêm hôm đó Lăng khiếu DÆ°Æ¡ng vì lo lắng mà đứng đợi nà ng tại Minh Viên trong mÆ°a bão. Trong má»—i giây má»—i khắc đợi nà ng, trái tim Lăng khiếu DÆ°Æ¡ng nhÆ° bị tra tấn hà nh hạ, hắn đứng trong mÆ°a, lòng bất an lo lắng Ä‘i qua rồi Ä‘i lại, chá» nà ng từ trong đó Ä‘i ra, từ bên nam nhân kia trở vá» cạnh hắn.
Vá» VÆ°Æ¡ng phủ, hắn má»™t câu cÅ©ng không nói chỉ buông lá»ng tay sau đó Ä‘i vá» NghÄ©a Hằng Lâu.
Hữu Hi đứng đó, kinh ngạc nhìn theo Lăng khiếu DÆ°Æ¡ng, trong lòng thấy khó hiểu, nhÆ°ng lại vô tâm không muốn nghÄ©, xoay ngÆ°á»i Ä‘i vá» Di Tâm CÆ°.
Lăng khiếu DÆ°Æ¡ng vừa trở vá» phòng đã ngay láºp tức cởi bá»™ quần áo Æ°á»›t đẫm trên ngÆ°á»i ra để lá»™ ra lòng ngá»±c tráng kiện, sau đó lại dừng lại tá»±a hồ suy nghÄ© gì đó, Ä‘á»™t nhiên hắn thở nhanh, nắm chặt quần áo Æ°á»›t sÅ©ng trong tay hung hăng ném xuống đất.
Tay siết chặt dộng và o cột nhà , vẻ mặt đau khổ. Hắn không biết mình đang là m gì, không biết trái tim mình đang suy nghĩ gì.
Thân thể cao lá»›n vá»™i và ng Ä‘i tá»›i bên giÆ°á»ng nằm phịch xuống rồi mệt má»i nhắm mắt lại. Cả đêm hắn đứng trong mÆ°a không ngủ, ná»™i tâm cÅ©ng bị dà y vò cả đêm, bây giá» rất mệt má»i.
Hữu Hi trở lại VÆ°Æ¡ng phủ má»™t chút cÅ©ng không thấy mệt, nghÄ© lại chuyện gặp Lăng khiếu DÆ°Æ¡ng ở ngoà i Minh Viên biết đầu cÅ©ng chỉ là do vô tình, hắn không giáºn dữ cÅ©ng là có lý do chăng.
Trái tim Ä‘au khổ nay lại nhÆ° được tắm nÆ°á»›c xuân trở nên trà n đầy sức sống, giống nhÆ° cây cá» khô héo bá»—ng phát triển mạnh mẽ. Nà ng gặp được nam nhân mình yêu, được ôm hắn, được hôn hắn, cảm nháºn được hắn vẫn tồn tại.
Mặc dù không thể ở cạnh nhau má»—i ngà y, nhÆ°ng trái tim hai ngÆ°á»i không bao giá» tách ra. Nhá» váºy, lòng nà ng cÅ©ng bình tÄ©nh trở lại không còn nhÆ° trÆ°á»›c đây. Chá» mong, đến tháng kế tiếp lại được cùng nam nhân mình yêu gặp nhau.
Lăng khiếu Dương bị bệnh, nóng sốt không ngừng. Có lẽ là do cả đem đứng trong mưa nên bị cảm lạnh, thể lực giảm sút.
Thị thiếp tranh nhau đến lấy lòng Lăng khiếu DÆ°Æ¡ng, tá» vẻ quan tâm yêu thÆ°Æ¡ng, nhÆ°ng Lăng khiếu DÆ°Æ¡ng lúc tỉnh lúc mê không thể Ä‘em bá»n há» Ä‘uổi ra ngoà i
Trong đầu hắn lúc nà y cần sá»± yên tÄ©nh trầm lắng đế đám thị thiếp đó bên cạnh chắc chắn sẽ huyên thuyên nói không ngừng. Cuối cùng Cao Mạc và LÆ°u An nhìn thấy không ổn liá»n khuyên bảo đám thị thiếp rá»i Ä‘i để VÆ°Æ¡ng gia an tÄ©nh nghỉ ngÆ¡i.
Bạch Uyển bá»±c mình nói: “Ra ngoà i cái gì, đám nô tà i các ngÆ°Æ¡i lấy quyá»n gì ra lệnh cho ta. Ta có lòng tá»›i thăm VÆ°Æ¡ng gia là sai sao?â€
“Äúng váºy, bá»n ta còn là m cả Ä‘iểm tâm vÆ°Æ¡ng gia thÃch, nhất định phải đợi ngà i ấy tỉnh lạiâ€- Nhất Nhu nói tiếp.
Cao Mạc hai mắt trầm xuống, tay siết chặt tÃnh nói gì đó, nhÆ°ng chỉ thấy Lăng khiếu DÆ°Æ¡ng nằm trên giÆ°á»ng đầu Ä‘au muốn nứt ra, cắn răng quát: “Cút Ä‘i, các ngÆ°Æ¡i chết hết Ä‘iâ€
Äám thị thiếp vá»™i và ng câm miệng, nhìn Lăng khiếu DÆ°Æ¡ng Ä‘ang nhìn Lăng khiếu DÆ°Æ¡ng Ä‘ang nhÃu chặt mà y nổi giáºn, không dám hó hé, Ä‘Ã nh cam lòng lui xuống.
Lúc Vân San bÆ°ng thuốc tá»›i, nhìn thấy đám thị thiếp Ä‘i ra, nà ng khẽ nhÃu mà y Ä‘i tá»›i bên giÆ°á»ng Lăng khiếu DÆ°Æ¡ng,.
“Khiếu DÆ°Æ¡ng ca, uống thuốc Ä‘iâ€- Nà ng ôn nhu nói, ngồi xuống bên cạnh Lăng khiếu DÆ°Æ¡ng.
Lăng khiếu DÆ°Æ¡ng mở mắt, không kiên nhẫn nói: “Äể đó, rồi ra ngoà iâ€
Vân San nhẹ giá»ng, chá» mong nhìn Lăng khiếu DÆ°Æ¡ng: “Khiếu DÆ°Æ¡ng ca, bệnh thì phải uống thuốc nhÆ° thế má»›i mau khá»eâ€
Lăng khiếu DÆ°Æ¡ng cau mà y lẩm bẩm và i câu sau đó thiếp Ä‘i, Vân San Ä‘Ã nh miá»…n cưỡng đánh lên. Trong lòng nhÆ° bị sét đánh, nà ng nghe thấy Lăng khiếu DÆ°Æ¡ng nói “Biến Ä‘i†trong lòng bá»±c mình xoay ngÆ°á»i bá» Ä‘i, thuốc để lại trên bà n.
Khuyết Ä‘iểm lá»›n nhất của hắn chÃnh là quá ngang bÆ°á»›ng cố chấp, nhât quyết không thay đổi. Bây giá», lúc ngã bệnh sắp chết hắn cÅ©ng không chịu uống thuốc. Cao Mạc biết VÆ°Æ¡ng gia không chỉ bệnh bên ngoà i cÆ¡ thể, ngay cả trái tim cÅ©ng ngã bệnh.
Lúc hôn mê, hắn nghe Lăng khiếu DÆ°Æ¡ng gá»i tên má»™t ngÆ°á»i phụ nữ, không phải là Lãnh Dạ Lan, mà là Lãnh Dạ Hủy.
Nữ nhân đó?
Tháºt buồn cÆ°á»i, toà n bá»™ thiếp trong vÆ°Æ¡ng phủ Ä‘á»u ân cần tá»›i thăm, nhÆ°ng nà ng ngay cả má»™t lần ghé qua nhìn cÅ©ng chẳng có. LÆ°u An cÅ©ng đã Ä‘i má»›i Hữu Hi, nói nhÆ° thế nà o, nà ng ta cÅ©ng là thiếp, hÆ¡n nữa VÆ°Æ¡ng gia gá»i tên nà ng, nà ng có thể khiến VÆ°Æ¡ng gia uống thuốc mau chóng khá»e lại.
Cao Mạc thấy LÆ°u An quay vá» nhÆ°ng không thấy Hữu Hi, hai mắt hắn trầm xuống: “Nà ng ta đâu?â€
LÆ°u an nhẹ nhà ng lắc đầu, lo lắng liếc nhìn VÆ°Æ¡ng gia, thấp giá»ng nói: “Nà ng ta không chịu đến!!â€- Nà ng dÄ© nhiên cÅ©ng không quan tâm vÆ°Æ¡ng gia bệnh ra sao. Váºy mà ngay cả lúc ngã bệnh vÆ°Æ¡ng gia cÅ©ng gá»i tên Lãnh Dạ Hủy: “Ta Ä‘i tìm nà ng ta, không đến ta sẽ trói nà ng ta đếnâ€- Nói xong bÆ°á»›c ra khá»i phòng Ä‘i đến Di Tâm CÆ°.
Tá»›i cá»a Di Tâm cÆ°, Cao Mạc hô: “Hủy phu nhân ra đây!â€
Hữu Hi Ä‘ang chăm chú may vá, thì ngoại cá»a truyá»n đến tiếng gá»i lá»›n, nà ng buông miếng vải trong tay Ä‘i ra ngoà i, nhìn thấy vẻ mặt tức giáºn của Cao Mạc liá»n nhẹ giá»ng nói: “Cao đại ca có việc gì sao?â€
Cao Mạc cÅ©ng không quanh co lòng vòng trá»±c tiếp nói: “VÆ°Æ¡ng gia ngã bệnh, ngÆ°Æ¡i là m thiếp cÅ©ng nên đến thăm, bây giá» ngay cả qua gặp vÆ°Æ¡ng gia ngÆ°Æ¡i cÅ©ng không đồng ý, đây là ý gì?â€
Hữu Hi cÆ°á»i khổ, nà ng còn cần phải Ä‘i thăm hắn sao, nà ng thản nhiên nói: “NgÆ°á»i vÆ°Æ¡ng gia cần là thái y là đại phu không phải ta. Cao đại ca má»i vá» Ä‘iâ€
Nhìn thấy thái Ä‘á»™ không quan tâm của Hữu Hi đối vá»›i Lăng khiếu DÆ°Æ¡ng, Cao mạc tức giáºn rống to: “NgÆ°Æ¡i phụ nữ nà y, quả nhiên không thể nói lý vô tâm vô phế, VÆ°Æ¡ng gia vì ngÆ°Æ¡i là m không Ãt chuyện, nếu nhÆ° VÆ°Æ¡ng gia không cố tình, ngÆ°Æ¡i có thể gặp nam nhân kia sao, đừng mÆ¡â€
“Ta không biết ngÆ°Æ¡i Ä‘ang nói gì, cÅ©ng không muốn nghe, ta là ngÆ°á»i thế nà o cÅ©ng không quan hệ tá»›i ngÆ°Æ¡iâ€- Hữu Hi không muốn nói chuyện vá»›i kẻ cố tình gây sá»±
Nà ng xoay ngÆ°á»i Ä‘i và o phòng thì Cao Mạc đã hét lá»›n sau lÆ°ng: “NgÆ°Æ¡i cho rằng lúc ở cá»a thÆ° phòng ta vô tình nói chuyện lệnh bà i cho ngÆ°Æ¡i sao? Là vÆ°Æ¡ng gia ra lệnh cho ta nói cho ngÆ°Æ¡i biết. NgÆ°Æ¡i cho rằng đêm đó ngÆ°Æ¡i trá»™m lệnh bà i và o thiên lao tÃnh thăm Hoà ng Bắc Thiên vÆ°Æ¡ng gia không biết sao? VÆ°Æ¡ng gia chỉ vì không muốn nhìn thấy ngÆ°Æ¡i Ä‘au khổ, sống không nổi. NgÆ°Æ¡i cho rằng, ngÆ°Æ¡i có thể dá»… dà ng trá»™m được lệnh bà i sao, nếu không phải vÆ°Æ¡ng gia cố tình ngÆ°Æ¡i cả Ä‘á»i cÅ©ng đừng mong lấy được cà ng đừng nghÄ© tá»›i việc gặp nam nhân kia. NgÆ°Æ¡i cho rằng VÆ°Æ¡ng gia rãnh rá»—i sao, ngÆ°á»i sợ ngÆ°Æ¡i đói sợ ngÆ°á»i ốm yếu má»›i ép ngÆ°Æ¡i ăn cÆ¡m uống thuốc, tất cả vì vÆ°Æ¡ng gia quan tâm ngÆ°Æ¡i. Cho nến VÆ°Æ¡ng gia má»›i nhÆ° má»™t đứa trẻ Ä‘au khổ đứng chá» ngÆ°Æ¡i cả đêm trong mÆ°a, nhÆ°ng ngÆ°Æ¡i không biết gì cả, đồ nữ nhân ngu xuẩnâ€
Cao Mạc hét to, là m trái tim Hữu Hi vỡ ra, Lăng khiếu DÆ°Æ¡ng biết tất cả, hắn cố ý để nà ng trá»™m lệnh bà i gặp Hoà ng Bắc Thiên, nhÆ°ng chẳng phải hắn không muốn nà ng gặp Hoà ng Bắc Thiên sao? Tại sao phải là m váºy chứ?
Ra là đêm đó hắn ở ngoà i Minh Viên đợi nà ng, cho nên má»›i mệt má»i nhÆ° váºy, hắn Ä‘au lòng khi nhìn thấy nà ng cùng Hoà ng Bắc Thiên gặp nhau sao… NhÆ°ng hắn không trách tá»™i nà ng.
Hữu Hi suy nghĩ hỗn loạn trong đầu, không ra tại sao Lăng khiếu Dương lại là m thế.
Yêu?
ThÃch?
Không!! Giữa hai ngÆ°á»i chỉ có háºn!!
Mặc kệ vì nguyên nhân gì, nà ng không muốn, không muốn biết không muốn nghe Cao Mạc hồ ngôn loạn ngữ nữa, xoay ngÆ°á»i Ä‘i và o đóng, đóng chặt cá»a.
Cao Mạc tức giáºn muốn Ä‘áºp nát cánh cá»a trÆ°á»›c mắt, muốn trói Hữu Hi lại Ä‘em đến bên cạnh Lăng khiếu DÆ°Æ¡ng, kêu nà ng hầu hạ VÆ°Æ¡ng gia khiến ngà i ấy khá»e lên.
NhÆ°ng hắn không thể là m gì cả, tức giáºn rá»i Ä‘i, giáºn hữu Hi lãnh khốc vô tình. Hắn giáºn mình tá»›i đó nói nhảm nhÆ°ng cÅ©ng không lay Ä‘á»™ng được lòng nà ng, nà ng ta căn bản không quan tâm tá»›i vÆ°Æ¡ng gia.
Có lẽ do thù háºn quá sâu, VÆ°Æ¡ng gia không nháºn ra được trái tim mình, má»™t ngÆ°á»i thị vệ nhÆ° hắn còn biết là m gì đây.
Tức giáºn rá»i Ä‘i.
Hữu Hi trở lại trong phòng, thần sắc đỠđẫn cháºm rãi ngồi xuống, cầm lấy miếng vải tiếp tục may quần áo, nhÆ°ng kim nhá»n lại đâm và o tay nà ng máu tÆ°Æ¡i chảy xuống.
Lá»i của Cao Mạc không ngừng trong đầu nà ng quanh quẩn nhiá»…u loạn lòng nà ng,.Hữu Hi cuối cùng cÅ©ng không tá»›i thăm Lăng khiếu DÆ°Æ¡ng, nà ng chỉ yên tÄ©nh trong phòng may già y may quần áo.
Lăng khiếu DÆ°Æ¡ng bệnh nặng bốn năm ngà y, cuối cùng cÅ©ng tỉnh lại nhÆ°ng gầy Ä‘i không Ãt.
Vân San chăm sóc Lăng khiếu Dương, sáng sớm là m thuốc bưng tới bồi bổ cho hắn.
Lăng khiếu DÆ°Æ¡ng ngồi trÆ°á»›c bà n cÆ¡m, lÆ¡ đãng há»i: “Mấy ngà y nay nà ng có uống thuốc không?â€
LÆ°u An đứng má»™t bên vá»™i và ng đáp: “Phòng ăn dâng thuốc lên phu nhân Ä‘á»u uống hếtâ€
Vân San mất hứng thấp giá»ng nói: “Khiếu DÆ°Æ¡ng ca, ngÆ°á»i bị bệnh mấy ngà y nay, bá»n ta đến thăm ngÆ°á»i, nhÆ°ng ngÆ°á»i chẳng để ý chỉ quan tâm nà ng ta. Nà ng ta tháºt có phúcâ€
Lăng khiếu DÆ°Æ¡ng có chút bá»±c mình, trái tim nhói Ä‘au, nhÆ°ng không nói, trầm mặc ăn cÆ¡m, Vân San cÅ©ng không nhiá»u lá»i, gắp thức ăn cho Lăng khiếu DÆ°Æ¡ng.
Sau khi Lăng khiếu Dương hồi phục, mấy ngà y không gặp Hữu Hi không biết nà ng có gì muốn nói với hắn không?
Hắn trong lòng mong chá», lỳ tháºt biết rõ, sá»± chá» mong nà y tháºt đáng buồn cÆ°á»i. Sau giá» ngá» hắn Ä‘i bá»™ tá»›i trÆ°á»›c Di Tâm CÆ°, cánh cá»a đóng chặt hắn nhẹ nhà ng đẩy và o.
Hữu Hi không có ở đây, không biết Ä‘i đâu rồi, hắn hÃt má»™t hÆ¡i trong không khà đá»u tá»a ra mùi của Hữu Hi, ánh mắt quan sát nhìn căng phòng, nhìn thấy cuốn sổ trên bà n, Hắn Ä‘i tá»›i, nhìn thấy còn có cái khay Ä‘an bên trong đặt bá»™ quần áo chÆ°a hoà n thà nh, còn có đáy má»™t đôi già y.
Quần áo nà y Ä‘á»u rất quen mắt, giống nhÆ° quần áo hắn, trên bà n đặt đôi già y, dùng tÆ¡ và ng kiem tuyến thêu hình má»™t con rồng nhá», tượng trÆ°ng cho thân pháºn, quần áo và già y Ä‘á»u của hắn sao lại ở đây.
Trái tim Lăng khiếu DÆ°Æ¡ng trong nhất thá»i cao hứng, nà ng là m cho hắn sao, trong lòng nghi hoặc.
Tay cầm lấy bá»™ quần áo may dở dang, cúi xuống nhìn, trong lúc bắt đầu suy nghÄ©, hắn nghe tiếng bÆ°á»›c chân truyá»n đến xoay ngÆ°á»i thấy Hữu Hi Ä‘i và o.
Hữu Hi nhìn thấy Lăng khiếu DÆ°Æ¡ng ở trong phòng, có chút kinh ngạc nhất thá»i không biết nói gì.
Lăng khiếu DÆ°Æ¡ng buông quần áo xuống, đôi mắt Ä‘en lạnh ngÆ°ng liếc nhìn Hữu Hi: “Sao váºy, nhìn thấy bổn vÆ°Æ¡ng giáºt mình sao? Hay lâu ngà y không gặp nên không nháºn raâ€
“VÆ°Æ¡ng gia đến tìm ta có việc sao?â€- Hữu Hi thản nhiên nói má»™t câu, mắt cúi xuống không nhìn Lăng khiếu DÆ°Æ¡ng.
Lăng khiếu DÆ°Æ¡ng nhÃu mà y, lạnh lùng nói: “Bổn vÆ°Æ¡ng bệnh nặng má»›i khá»i, muốn hoạt Ä‘á»™ng gân cốt má»™t chútâ€
Ãch. Có ý gì chứ? Xem nà ng là bao cát sao.
Lăng khiếu DÆ°Æ¡ng tá»›i gần Hữu Hi, thân hình cao lá»›n chỉ cách nà ng và i thÆ°á»›c, cúi đầu nhìn Hữu Hi, tay giữ lát mặt nà ng: “Cùng bổn vÆ°Æ¡ng Ä‘i cưỡi ngá»±aâ€
Äây là lệnh phải tuân theo. Nà ng trầm mặc không nói, hắn cÅ©ng không cần nà ng trả lá»i, kéo tay nà ng Ä‘i ra ngoà i,
Hai ngÆ°á»i Ä‘i tá»›i chuồng ngá»±a, Hữu Hi thấy má»™t con tuấn mã mà u trắng ngần rất xinh đẹp, lần đầu tiên nà ng cảm giác ngá»±a cÅ©ng có thể hình dung là xinh đẹp,
Nà ng đứng bên ngoại chuồng, vÆ°Æ¡n tay cẩn tháºn sá» nó, nhÆ°ng con ngá»±a lại hà lên má»™t tiếng, hai chân trÆ°á»›c giÆ¡ cao, là m Hữu Hi sợ hãi lui vá» sau, đụng và o ngÆ°á»i Lăng khiếu DÆ°Æ¡ng.
Lăng khiếu DÆ°Æ¡ng mỉm cÆ°á»i, vÆ°Æ¡n tay vá»— vá»— con ngá»±a, con ngá»±a liá»n bình tÄ©nh lại, dùng đầu cá» xát ngÆ°á»i hắn, giống nhÆ° đứa trẻ là m nÅ©ng.
Phu ngá»±a mở chuồng, Ä‘em con bạch mã dắt ra, Lăng khiếu DÆ°Æ¡ng đón lấy dây cÆ°Æ¡ng dá»… dà ng leo lên ngá»±a. Hữu Hi đứng bên cạnh nháºn ra con ngá»±a nà y rất cao, đổi lại là nà ng nà ng cÅ©ng chẳng có dÅ©ng khà cưỡi,
Äang suy nghÄ©, bạch mã tiến lại gần nà ng hai bÆ°á»›c, Lăng khiếu DÆ°Æ¡ng khom lÆ°ng duá»—i tay Ä‘em nà ng bế lên ngồi trên lÆ°ng ngá»±a.
“Ta không biết cưỡi, ta đứng dÆ°á»›i xem được rồiâ€- Hữu Hi vá»™i và ng nói, cÅ©ng không biết có chá»— nà o không tốt.
Lúc Hoà ng Bắc Thiên mang nà ng cưỡi ngá»±a, nà ng thÃch tá»±a và o ngÆ°á»i hắn, hắn ôm lấy thắt lÆ°ng nang, nhÆ°ng giá» phút nà y nam nhân trên lÆ°ng ngá»±a không phải Hoà ng Bắc Thiên mà là Lăng khiếu DÆ°Æ¡ng .
Tay Lăng khiếu DÆ°Æ¡ng dùng sức giữ lấy thắt lÆ°ng nà ng, tay kia giữ cÆ°Æ¡ng ngá»±a Ä‘iá»u khiển, hô to má»™t tiếng Ä‘i, bạch mã khởi Ä‘á»™ng tứ chi bắt đầu chạy từn trong viện ra ngoà i phủ, ngÆ°á»i hầu ngay láºp tức mở cá»a cho bạch mã phóng ra.
Bạch mã chở Hữu Hi cùng Lăng khiếu DÆ°Æ¡ng rá»i khá»i vÆ°Æ¡ng phủ, chạy tháºt nhanh, tay Hữu Hi không tá»± chủ nắm lấy quần áo nÆ¡i sÆ°á»n của Lăng khiếu DÆ°Æ¡ng, sợ té xuống tan xÆ°Æ¡ng nát thịt
Tà i sản của Thinhbobo
Äã có 4 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch của Thinhbobo
27-09-2011, 04:05 PM
Äệ nhất biến thái 4vnTrá»i đánh - Thánh váºt Viện trưởng viện phá thai Yêu Mà u TÃm, Ghét Sá»± Thủy Chung
Tham gia: Oct 2008
Äến từ: Nam Äịnh
Bà i gởi: 14,122
Thá»i gian online: 1 tháng 0 tuần 4 ngà y
Thanks: 6,078
Thanked 199,099 Times in 10,458 Posts
Con ngá»±a trắng chạy nhanh nhÆ° gió, Ä‘Æ°a Hữu Hi và Lăng Khiếu DÆ°Æ¡ng chạy nhanh ra khá»i thà nh vá» phÃa tây, băng qua ngã tÆ° Ä‘Æ°á»ng, tiếp đến lại chạy tá»›i má»™t vùng hoa cá» rá»™ng lá»›n. Con bạch mã dÆ°á»›i thân bắt đầu Ä‘i cháºm lại.
Hữu Hi không khá»i nghÄ© nếu Lăng Khiếu DÆ°Æ¡ng ở hiện tại mà lái xe chắc chắn sẽ chạy vá»›i tốc Ä‘á»™ rất cao, nghÄ© đến đó lòng bà n tay nà ng đổ mồ hôi ẩm Æ°á»›t.
Hữu Hi quay đầu đánh giá bốn phÃa, đầu tiên thấy mình đứng trên má»™t bãi cá» rá»™ng lá»›n, sau đó lại thấy con bạch mã Ä‘i cháºm vá» phÃa khu rừng ráºm rạp trÆ°á»›c mắt.
Cánh rừng nà y rất thần bÃ, vừa ráºm rạp lại còn bị những vách núi hẻm vá»±c sâu ngăn trở. Rốt cuá»™c không biết Lăng Khiếu DÆ°Æ¡ng Ä‘ang tÃnh là m gì.
Hữu Hi nhìn vách núi, rồi cúi xuống nhìn bạch mã, cuối cùng quay đầu nhìn vá» phÃa Lăng Khiếu DÆ°Æ¡ng, trong lòng cảm thấy mỠảo, Ä‘ang tÃnh nói chuyện thì tay Lăng Khiếu DÆ°Æ¡ng đỡ lấy thắt lÆ°ng nà ng, ôm chặt lấy sau đó buông ra để nà ng ngồi trên ngá»±a hai chân hai bên, mặt đối mặt vá»›i hắn, ngồi cưỡi trên lÆ°ng ngá»±a.
“Ta… ta muốn xuốngâ€- Hữu Hi lạnh cả ngÆ°á»i, nà ng không muốn Ä‘i vá»›i kẻ Ä‘iên. Ãt ra nà ng cÅ©ng Ä‘oán được hà nh Ä‘á»™ng kế tiếp của hắn chắc chắn rất Ä‘iên cuồng.
Trong mắt Lăng Khiếu DÆ°Æ¡ng lóe lên tia dị thÆ°á»ng, trầm giá»ng nói: “ôm chặt, té xuống đừng trách taâ€
Vừa nói vừa giục ngựa lui vỠsau và i bước, rồi lui vỠsau giục ngựa phóng nhanh vỠtrước.
Sắc mặt Hữu Hi lúc nà y trắng bệch, hắn tháºt sá»± muốn bay qua vách núi kia sao? Muốn chết a?
Ngá»±a liá»u mạng lao vá» trÆ°á»›c, bên tai chỉ còn nghe tiếng gió vù vù cùng tiếng vó ngá»±a. Nà ng chỉ cảm thấy bạch mã khi chạy đến má»™t Ä‘á»™ nhất định thì sẽ dùng hết sức mình mà nhảy, sau đó trá»i đất lại trở nên yên tÄ©nh. Nà ng sợ đến mức cả ngÆ°á»i run rẩy, bà n tay căng cứng giữ lấy thắt lÆ°ng Lăng Khiếu DÆ°Æ¡ng, ánh mắt trà n ngáºp sợ hãi, chỉ nhìn thấy sau lÆ°ng ngá»±a là vách núi hẻm vá»±c, nà ng Ä‘ang tung bay giữa vách núi. Chết nhÆ° thế nà y dÆ°á»ng nhÆ° không tốt lắm, quá sợ hãi mà nà ng ngay cả hét cÅ©ng quên mất.
Bạch mã bay giữa không trung, đầu hÆ°á»›ng vá» vách núi bên kia, sua đó vững và ng hạ xuống đất, chạy vá» trÆ°á»›c và i bÆ°á»›c rồi dừng lại. Con bạch mã dùng vó ngá»±a của Ä‘áºp xuống đất, lá»— mùi thở phì phá», xem ra nó mất không Ãt sức lá»±c.
Cả ngÆ°á»i hữu Hi cứng Ä‘Æ¡, giữ nguyên tÆ° thế, cánh tay đặt trên thắt lÆ°ng Lăng Khiếu DÆ°Æ¡ng, hai mắt mở to, xem ra nà ng vừa vượt qua được cái chết, trong đầu nà ng bây giá» trống rá»—ng, không thể nhìn thấy hay nghe thấy gì cả, cÅ©ng không biết Ä‘ang ở đâu.
Tay Lăng Khiếu DÆ°Æ¡ng nâng mặt Hữu Hi lên, sắc mặt nà ng trắng bệch, hai đôi mắt mở trừng trừng, không khá»i cÆ°á»i: “Bình tÄ©nh lại rồi chứâ€
Hữu Hi tá»±a hồ vẫn chÆ°a hoà n hồn lại, đôi mắt vẫn ngÆ¡ ngắc nhìn gÆ°Æ¡ng mặt Lăng Khiếu DÆ°Æ¡ng. Tay hắn vá»— nhẹ lên má nà ng: “Lá gan của ngÆ°Æ¡i xem ra đâu có nhá», còn dám mở mắt nhìnâ€
Hữu Hi nghe Lăng Khiếu DÆ°Æ¡ng nói xong, liá»n hoà n hồn, cả ngÆ°á»i yếu á»›t nói: “Mau cho ta xuốngâ€- Gan nà ng lá»›n khi nà o chứ, chẳng qua là quá sợ mà quên nhắm mắt lại.
Vừa rồi quả tháºt đáng sợ, so vá»›i lúc ở hiện đại ngồi trên tà i siêu tốc cÅ©ng nhÆ° váºy, vừa nghÄ© tá»›i Hữu Hi lại run lên.
Lăng Khiếu DÆ°Æ¡ng cong môi mỉm cÆ°á»i, không để cho Hữu Hi xuống ngá»±a, mà giục ngá»±a Ä‘i thẳng và o rừng ráºm phÃa trÆ°á»›c.
Hữu Hi cuối cùng cÅ©ng nháºn ra tay mình Ä‘ang ôm thắt lÆ°ng hắn, lại còn mặt đối mặt trên lÆ°ng ngá»±a, cảm giác thân máºt nà y tháºt xấu hổ. Nà ng muốn xoay ngÆ°á»i ngồi lại Ä‘ang hoà ng trên lÆ°ng ngá»±a, nhÆ°ng con ngá»±a lại nhÆ° má»™t dãy núi cao sừng sững, thân thể nà ng không khá»i đụng và o lòng Lăng Khiếu DÆ°Æ¡ng. Cánh tay hắn vẫn giữ chặt thắt lÆ°ng nà ng, mắt nhìn kỹ vá» trÆ°á»›c.
Con ngá»±a Ä‘Æ°a hai ngÆ°á»i lên sÆ°á»n núi cao, không biết đã Ä‘i bao xa cuối cùng cÅ©ng dừng lại.
Äáºp và o mắt Hữu Hi là những thôn xóm má»™c mạc mà u nâu, mà u xanh của lá, mà u và ng của thông, mà u hồng Ä‘á» của lá cây phong, lượn lá» trong mà n sÆ°Æ¡ng trắng bao phủ, toà n bá»™ cảnh váºt Ä‘á»u mang đến sá»± mỠảo.
Cúi đầu nhìn xuống, trên đất có rất nhiá»u ao nÆ°á»›c xanh biếc chung quanh má»c đầy hoa thủy tiên. NÆ¡i nà y tháºt đẹp quá, giống nhÆ° tiên cảnh, nà ng không tránh khá»i việc bị nÆ¡i nà y hấp dẫn, giống nhÆ° cảnh trong giấc mÆ¡, hÆ° hÆ° ảo ảo/
Không khà xung quanh yên tÄ©nh, Hữu Hi hÃt má»™t hÆ¡i tháºt sâu, ánh mắt lá»™ vẻ thÃch thú. Bóng con ngá»±a dÆ°á»›i nÆ°á»›c phản chiếu vô số mà u sắc, sắc mặt của nà ng cùng bóng hoa hòa và o nhau. Nà ng tháºt sá»± cảm thấy say mê, tháºt sá»± thÃch nÆ¡i nà y, căn bản, lòng của nà ng trà n ngáºp ảo tưởng vá» má»™t nÆ¡i đẹp đến thế nà y.
Cảm giác sợ hãi khi vượt qua vách núi lúc nãy hoà n toà n biến mất, trước mắt là cảnh đẹp khiến nà ng không kịp nhìn.
Lăng Khiếu Dương xuống ngựa, tay dùng sức ôm lấy thắt lưng Hữu Hi, đem nà ng nhảy xuống ngựa, đứng bên ao nước.
Hữu Hi nhìn thấy má»™t con tùng thá» từ trên cây bò qua, bá»™ dạng đáng yêu của nó khiến nà ng muốn cầm nó trên tay mà vuốt ve. Lăng Khiếu DÆ°Æ¡ng nhìn thấy khát vá»ng trong mắt Hữu Hi, hắn quay đầu nhìn chung quanh, thân ảnh nhanh chóng bay lên cây tay vÆ°Æ¡n ra, con tiểu tùng thỠđáng yêu nằm gá»n trong tay hắn.
Trở lại bên cạnh Hữu Hi, giữ lấy tay nà ng cẩn tháºn đặt con tiểu tùng thá» và o tay nà ng.
Hữu Hi cẩn tháºn cầm con tiểu tùng thá», ánh mắt lóe lên cái nhìn của má»™t đứa trẻ chÆ°a bao giá» có trÆ°á»›c đây. Cảm giác nhÆ° nà ng Ä‘ang trở vá» thế giá»›i ấu thÆ¡ xÆ°a kia, trở thà nh má»™t đứa trẻ vô tÆ°.
VÆ°Æ¡n tay nhẹ nhà ng vuốt ve đầu của tiểu tùng thá», tiểu tùng thá» lại kêu chi má»™t tiếng, từ trong lòng bà n tay Hữu Hi chạy thoát Ä‘i, nhanh chóng leo lên cây.
Lăng Khiếu DÆ°Æ¡ng muốn dùng tay bắt lại, nhÆ°ng Hữu Hi lại nói: “Äừng, đừng bắt nữa, nhÆ° thế sẽ dá»a nó, hÆ¡n nữa nó được tá»± do không phải rất tốt sao!â€
Lăng Khiếu DÆ°Æ¡ng lãnh đạm cÆ°á»i, nhìn Hữu Hi nói: “NgÆ°Æ¡i… thÃch nÆ¡i nà y sao?â€- Hắn há»i rất cẩn tháºn, tháºm chà chá» mong nà ng nói thÃch, trong đôi mắt lúc nà o cÅ©ng lạnh nhÆ° băng lá»™ ra chút chỠđợi. NhÆ°ng Hữu Hi chỉ dùng mắt đánh giá bốn phÃa, sau đó quay đầu lại, thản nhiên nói: “Chúng ta vá» thôi!â€
Lá»i của nà ng khiến Lăng Khiếu DÆ°Æ¡ng thất vá»ng, trong mắt hiện lên chút ảm đảm, tay nắm dây cÆ°Æ¡ng siết chặt hÆ¡n.
Hữu Hi nói tiếp: “Còn Ä‘Æ°á»ng nà o khác để vá» không? Ta hy vá»ng có thể đổi Ä‘Æ°á»ng khácâ€
Lăng Khiếu DÆ°Æ¡ng cÆ°á»i khổ, vá»— vá»— lÆ°ng ngá»±a: “Chỉ có má»™t Ä‘Æ°á»ng duy nhất mà thôiâ€- Hắn chắc chắn có thể xác định không có nhiá»u ngÆ°á»i tá»›i đây, nếu có thì cÅ©ng rất Ãt, vách núi cách xa nhÆ° váºy mấy ai dám qua, hÆ¡n nữa nÆ¡i nà y cÅ©ng không có bản là ng.
Nghe Lăng Khiếu DÆ°Æ¡ng nói, trái tim Hữu Hi trở nên lạnh lẽo, nghÄ© tá»›i cảnh phải vượt qua cảm giác suýt chết lần nữa tháºt mệt má»i, sau đó nà ng nói: “Chúng ta Ä‘i thôiâ€
Lăng Khiếu DÆ°Æ¡ng nghe thấy Hữu Hi nói, quay đầu Ä‘i nÆ¡i khác, đôi mắt Ä‘en âm trầm dừng lại nÆ¡i xa xăm, trong lòng chút mất mát, tâm tình cÅ©ng cảm thấy áp lá»±c. Sau má»™t hồi leo lên ngá»±a, hắn vÆ°Æ¡n cánh tay dà i ôm Hữu Hi ngồi lên vá»›i tÆ° thế nhÆ° khi Ä‘i, mặt đối mặt, nhÆ°ng ánh mắt cả hai Ä‘á»u không nhìn nhau.
Hắn quay đầu lại, Ä‘i vá», con ngá»±a tá»±a hồ cảm nháºn tâm tình chủ nháºn không tốt, cÆ°á»›c bá»™ cÅ©ng mất Ä‘i cảm giác thÃch thú ban đầu.
Äằng sau là vá»±c thẳm, trÆ°á»›c mắt cÅ©ng là vá»±c thẳm, mặc dù cảm giác vượt qua vách núi tháºt kÃch thÃch nhÆ°ng không tránh khá»i sợ hãi. ÄÆ°á»ng vá» cÅ©ng chỉ có má»™t lá»™ duy nhất, không cách nà o khác là chịu Ä‘á»±ng sợ hãi.
Hay quá. Mặc dù lúc quay vỠcũng sợ nhưng cũng không sợ như lần đầu tiên. Cảnh quang xinh đẹp ở đó đã khắc sâu trong nà ng.
NhÆ°ng biểu hiện lạnh lùng của nà ng khiến trái tim Lăng Khiếu DÆ°Æ¡ng cảm thấy tháºt mất mát.
Nà ng không phải không thÃch nÆ¡i nà y, chẳng qua chỉ không thÃch ngÆ°á»i ở bên cạnh, nếu nhÆ° có thể nà ng muốn cùng ngÆ°á»i mình yêu chia sẻ má»i thứ vui sÆ°á»›ng tốt đẹp.
Sau khi trở lại vÆ°Æ¡ng phủ, Hữu Hi cảm thấy tháºt khâm phục con ngá»±a trắng nà y, chỉ dá»±a và o bốn chân nó đã có thể phóng qua vách núi cao kia, tháºt là má»™t cong ngá»±a thần kì
Hữu Hi không hiểu tại sao Lăng Khiếu DÆ°Æ¡ng Ä‘á»™t nhiên lại cưỡi ngá»±a Ä‘Æ°a nà ng đến đó, cảm giác sợ hãi khi băng qua vách núi tháºt khiến nó nà ng khó quên, ngoà i ra cả khu rừng xinh đẹp giống nhÆ° tiên cảnh, cả Ä‘á»i nà y nà ng cÅ©ng không quên.
Cuá»™c sống vẫn nhÆ° cÅ©, Lăng Khiếu DÆ°Æ¡ng má»—i ngà y Ä‘á»u kiên trì cùng nà ng dùng bữa, nhìn nà ng ăn cÆ¡m uống thuốc, ba đêm ép buá»™c nà ng ngủ trên cùng má»™t giÆ°á»ng.
Chẳng lẽ hắn tháºt sá»± nghÄ© rằng cùng nhau ngủ nhÆ° thế, hai cÆ¡ thể cùng tiếp xúc thân máºt thì dần dần nà ng sẽ quen sao, không, không còn cách nà o phản kháng nên nà ng chỉ có thể im lặng.
Chá»›p mắt má»™t tháng qua Ä‘i, quần áo và già y Hữu Hi may đã hoà n tất. Trong thá»i gian má»™t tháng, sắc mặt nà ng hồng nhuáºn hÆ¡n rất nhiá»u, thân thể đẫy Ä‘Ã không còn gầy yếu nhÆ° trÆ°á»›c.
Tâm tình cÅ©ng bá»›t phiá»n muá»™n.
Kỳ hạn một tháng đã tới, Hữu Hi không chỠđược đã vội đi tìm Hoà ng Bắc Thiên.
Sáng sá»›m sau khi Hữu Hi hầu hạ Lăng Khiếu DÆ°Æ¡ng rá»a mặt, đợi hắn và o triá»u thu xếp xong má»i thứ nà ng Ä‘i vá» phái Minh Viên.
Vì Lăng Khiếu DÆ°Æ¡ng đã hứa, nên không ai dám cản Ä‘Æ°á»ng, nà ng cÅ©ng không phải lo lắng vá» việc. Má»—i khi nghÄ© tá»›i được gặp Hoà ng Bắc Thiên lòng lại ngáºp đầy vui sÆ°á»›ng, bÆ°á»›c chân vui vẻ. Äi ở trên Ä‘Æ°á»ng, nhÆ°ng trái tim Hữu Hi đặt cả và o Hoà ng Bắc Thiên, vá»™i và ng muốn nhìn thấy hắn. Vừa Ä‘i má»™t lúc đã có ngÆ°á»i chụp lấy bả vai nà ng. Hữu Hi nghi ngá» xoay ngÆ°á»i lại nhÆ°ng nhìn thấy má»™t dáng ngÆ°á»i quen thuá»™c NgÆ¡ ngẩn má»™t lát, sau đó kinh hỉ hét lên: “Thiếu Cá»u, sao ngÆ°Æ¡i lại ở đây.â€
Thiếu Cá»u cÆ°á»i trừ: “Là taâ€
“NgÆ°Æ¡i có khá»e không?†Từ sau khi nà ng hiểu lầm Hoà ng Bắc Thiên cùng nữ nhân khác ở má»™t chữ thì không còn nhìn thấy Thiếu Cá»u
“Äi tìm chá»— nà o ngồi đã?â€- Thiếu Cá»u tá»±a hồ đã thay đổi Ãt nhiá»u, nhã nhặn hÆ¡n, cÅ©ng chững chạc hÆ¡n. Hữu Hi mặc dù vá»™i vã Ä‘i gặp Hoà ng Bắc Thiên nhÆ°ng cÅ©ng quyết định ngồi xuống nói chuyện cùng Thiếu Cá»u.
Hai ngÆ°á»i tìm má»™t quán trà ở gần đó ngồi xuống, trầm mặc má»™t lát, Thiếu Cá»u má»›i mở miệng há»i: “NgÆ°Æ¡i.. lúc nãy muốn Ä‘i đâu?â€
Tâm tình Hữu Hi nặng ná», thấp giá»ng kể chuyện Hoà ng Bắc Thiên. “Chắc ngÆ°Æ¡i cÅ©ng đã rõ má»i chuyện? Ta… Ä‘ang muốn Ä‘i tìm hắnâ€
“NgÆ°Æ¡i bây giỠở lại vÆ°Æ¡ng phủ sao?â€
Nhìn Thiếu Cá»u má»™t cái, Hữu Hi thở hắt ra: “Phải, ta ở vÆ°Æ¡ng phủ còn ngÆ°Æ¡i?â€
“Vì chủ tá» ngÆ°Æ¡i má»›i vá» bên cạnh con ngÆ°á»i đó đúng không?â€
“Ta không muốn nói tá»›i việc nà y, kể má»™t chút vá» ngÆ°Æ¡i Ä‘iâ€- Hữu Hi né tránh Ä‘á» tà i, nà ng không nghÄ© nà ng đã hy sinh cho Hoà ng Bắc Thiên gì cả, chẳng qua nếu không phải vì nà ng má»i chuyện cÅ©ng không ra thế nà y.
“ta à , Ä‘i lang thang khắp nÆ¡i, chủ tá» xảy ra chuyện nhÆ° váºy, nhÆ°ng ta lại bất lá»±câ€- trầm mặc, Hữu Hi không biết trả lá»i thế nà o, cÅ©ng không biết nói gì, má»—i lần nhắc tá»›i ngÆ°á»i nhà Hoà ng Bắc Thiên Ä‘á»u khiến cho nà ng rất Ä‘au lòng.
“NgÆ°Æ¡i có dá»± tÃnh gì không?â€- Hữu Hi há»i.
Thiếu Cá»u nhìn ra ngoà i nói: “Ta tạm thá»i ở đây, tại ngõ Vá»ng Nguyệt, có việc gì cứ tá»›i tìm taâ€- Hữu Hi nhá»› tá»›i gì đó liá»n lấy từ trong áo ra má»™t tá» giấy Ä‘Æ°a đến trÆ°á»›c mặt Thiếu Cá»u: “Giúp ta xem trên đó viết gì, có má»™t và i chữ ta không hiểuâ€
Thiếu Cá»u gãi đầu, cầm lấy tá» giấy nhìn và i lần: “Nó kể vá» tình hình hiện tại ,gá»i cho ngÆ°á»i là Dạ Lan, Ä‘Æ¡n giản chỉ là ná»—i nhá»› nhung, kỉ niệm xÆ°aâ€
“Váºy ngÆ°á»i viết bà i thÆ¡ nà y là ai?â€
“Vu Hà nh quânâ€- Thiếu Cá»u trả lá»i. “nó ý nghÄ©a gì sao?â€
Hữu Hi lắc đầu: “Ta cÅ©ng không biết, chỉ là muốn biết Dạ Lan chết thế nà o, Thiếu Cá»u ngÆ°Æ¡i có thể giúp ta Ä‘iá»u tra Vu Hà nh quân là ai, cùng Dạ Lan có quan hệ gì không?â€
“Nếu nhÆ° việc nà y vá»›i ngÆ°Æ¡i quan trá»ng ta sẽ giúp ngÆ°Æ¡iâ€- Thiếu Cá»u Ä‘em tá» giấy trả lại cho Hữu Hi.
“Äược, váºy hôm nà o ta sẽ tá»›i tìm ngÆ°Æ¡i, giá» ta phải Ä‘i gặp Hoà ng Bắc Thiên không còn sá»›m nữa?â€- Hữu Hi vá»™i và ng đứng dáºy. Nhắc tá»›i Hoà ng Bắc Thiên, Thiếu Cá»u có chút bá»±c bá»™i, tầm giá»ng nói: “Giúp ta ân cần thăm há»i chủ tá»â€
“Ta biết, váºy ta Ä‘i trÆ°á»›câ€- Hữu Hi cầm lấy tá» giất cất và o sau đó cáo biệt xoay ngÆ°á»i rá»i Ä‘i. Thiếu Cá»u vẻ mặt lo lắng rất lâu sau vẫn không Ä‘i.
Lăng Khiếu DÆ°Æ¡ng trở lại vÆ°Æ¡ng phủ, trong tay giữ lấy tiểu bạch mã, so vá»›i con ngá»±a trắng cÆ°á»ng tráng của hắn thì có phần lả lÆ°á»›t má»m mại hÆ¡n. Hắn đã phái ngÆ°á»i Ä‘i tìm rất lâu má»›i tìm được má»™t con ngá»±a cá»±c phẩm, chạy nhanh mà lại thông minh thế nà y. Cả ngÆ°á»i trắng nhÆ° tuyết, sáng lóa, hắn nhá»› tá»›i ánh mắt Hữu Hi lúc nhìn con bạch mã chắc chắn nà ng sẽ rất thÃch
Hắn Ä‘em ngá»±a lại chá»— phu ngá»±a để hắn Ä‘em Ä‘i cất, cái roi trong tay chÆ°a kịp quăng xuống đã kÃch Ä‘á»™ng chạy tá»›i phòng Hữu Hi.
NhÆ°ng trong phòng lại yên tÄ©nh, Ä‘i và o trong cÅ©ng không nhìn thấy Hữu Hi, bình thÆ°á»ng giá» nà y nà ng Ä‘á»u ngồi trÆ°á»›c bà n may quần áo. Hắn tiến và o rất lâu nhÆ°ng nà ng vẫn chuyên chú không hỠđể ý đến sá»± có mặt của hắn.
Thế nhưng hôm nay không có trong phòng.
Lăng Khiếu DÆ°Æ¡ng Ä‘i tá»›i bên cá»a sổ, nhìn thấy trong khay Ä‘an của Hữu Hi quần áo và già y đã mất Ä‘i, ngay cả đôi già y Ä‘en Hữu Hi may không ngừng cÅ©ng trống trÆ¡n. Bà n không còn gì, trái tim hắn cÅ©ng không còn gì nữa, Lăng Khiếu DÆ°Æ¡ng nhá»› tá»›i, khá»ang thá»i gian Hữu Hi Ä‘i gặp Hoà ng Bắc Thiên đã tá»›i
Quần áo, già y Ä‘á»u là là m cho nam nhân kia, hắn lại ngu ngốc Ä‘i chỠđợi.
Nguyên lai, Hữu Hi lất quần áo hắn chẳng qua chỉ để lấy kÃch thÆ°á»›c mà may, tháºt buồn cÆ°á»i, tháºt buồn cÆ°á»i.
Lăng Khiếu DÆ°Æ¡ng tức giáºn phất tay đồ đạc trong khay rÆ¡i xuống, những miếng vải rÆ¡i tứ tung.. Hắn nhấc chân đá và o bà n hai lần, roi ngá»±a ném xuống đất.
Hắn Ä‘iên rồi, tại sao lại có thể bị lừa gạt dá»… dà ng nhÆ° thế, tại sao lại là m chuyện ngu xuẩn nhÆ° váºy, rốt cuá»™c hắn bị cái gì.
Trái tim vì sao lại đau đến thế?!
Tà i sản của Thinhbobo
Äã có 5 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch của Thinhbobo
10-10-2011, 09:01 PM
Tiếp Nháºp Ma Äạo
Tham gia: Jan 2011
Bà i gởi: 406
Thá»i gian online: 28 phút 36 giây
Thanks: 4
Thanked 2,046 Times in 348 Posts
Hữu Hi vì Hoà ng Bắc Thiên mà là m má»i thứ, vì Hoà ng Bắc Thiên mà giặt đồ quét dá»n phòng, tắm rá»a chà lÆ°ng cho hắn, giúp hắn thay quần áo.
Nà ng là thể tá» hắn, nà ng gá»i hắn lạ lão công, nà ng nói vá»›i hắn đây là cách gá»i ở hiện đại. Nà ng muốn Hoà ng Bắc Thiên gá»i nà ng là lão bà Hoà ng Bắc Thiên lại không chịu, Hữu Hi cà ng không thuáºn theo, ở trÆ°á»›c mặt hắn là m nÅ©ng. Cuối cùng Hoà ng Bắc Thiên cÅ©ng thá»a hiệp, gá»i hai tiếng lão bà mà ngượng ngáºp, nhÆ°ng đổi lấy nụ hôn của Hữu Hi.
Hai ngÆ°á»i cùng nhau nằm trên cá», yên lặng nhìn trá»i xanh mây trắng. Cùng nhau ca hát cùng nhau ăn trÆ°a.
Hắn viết thÆ¡ cho nà ng, vẽ tranh cho nà ng. Nói muốn treo bức tranh lên tÆ°á»ng, để lúc nhá»› nhung còn nhìn bức hoa mà thấy nà ng. Hữu Hi cÆ°á»i nói sẽ vẽ tranh Hoà ng Bắc Thiên.
Hoà ng Bắc Thiên ngồi yên không nhúc nhÃch để cho Hữu Hi vẽ, Hữu Hi cÅ©ng nghiêm trang ngồi vẽ. NhÆ°ng đến phút cuối, Hữu Hi lại vẽ hắn thà nh đầu heo to Æ¡i là to.
Hoà ng Bắc Thiên cối cùng cÅ©ng cÆ°á»i, tháºt là khiến ngÆ°á»i khác buồn cÆ°á»i, hắn nghiêm chỉnh đặt bức đầu heo bên cạnh tranh vẽ Hữu Hi.
Hữu Hi kÃch Ä‘á»™ng kêu Hoà ng Bắc Thiên viết hoà nh lên trên đó, hoà ng viết: “Mỹ nữ cùng dã thú†Hai ngÆ°Æ¡i nhìn bức há»a, cÆ°á»i không ngừng nÆ°á»›c mắt chảy ra.
Lâu lắm rồi má»›i cÆ°á»i được nhÆ° thế., tuy cÆ°á»i to nhÆ°ng trong tâm lại trầm tÄ©nh.
Bên ngoà i có ngÆ°á»i thúc dục nà ng rá»i Ä‘i, thá»i gian gặp nhau sao lại ngắn nhÆ° thế, lúc ly khai lÆ°u luyến không rá»i.
Sau khi cùng Hoà ng Bắc Thiên lÆ°u luyến, Hữu Hi vá» tá»›i vÆ°Æ¡ng phủ, lúc nà y mặt trá»i sắp xuống núi, mặt đất chiếu thứ ánh sáng và ng óng chói láo.
“Phu nhân ngÆ°á»i đã vá»â€- Lúc nà y đã tá»›i giỠăn tối, hai nha hoà n chá» Hữu Hi vá» bÆ°ng thuốc tá»›i.
“uhâ€- Hữu Hi gáºt đầu Ä‘i và o trong.
“Äể nô tỳ bÆ°ng thức ăn và oâ€- Xảo Nhi nói xong liá»n ra ngoà i, chốc lát bÆ°ng thức ăn cùng thuốc tá»›i.
Hữu Hi rá»a sạch tay ngồi xuống, có lẽ vì gặp được Hoà ng Bắc Thiên mà tâm trạng tốt nhÆ° thế, nhìn thấy thức ăn cùng mùi thÆ¡m bay tứ phÃa, nhìn thấy chén thuốc thì lại Ä‘au đầu.
Từ sau khi cam kết vá»›i Lăng Khiếu DÆ°Æ¡ng, hắn liá»n bắt nà ng uống thuốc, nà ng uống đã mấy tháng nhÆ°ng chÆ°a có dấu hiệu dừng lại, cho dù là thuốc bổ cÅ©ng không cần tẩm bổ nhiá»u nhÆ° váºy. Nà ng nghÄ© muốn nói vá»›i Lăng Khiếu DÆ°Æ¡ng, thuốc nà y có thể không uống chăng, Hữu Hi nghÄ© tá»›i má»›i nháºn ra Lăng Khiếu DÆ°Æ¡ng hôm nay không dùng nà ng cùng bữa.
NhÆ°ng nà ng cÅ©ng chỉ cho qua, cầm lấy Ä‘Å©a tá»± mình ăn cÆ¡m. Sau khi dùng xong cÆ¡m tối, lúc thay áo nà ng thấy trên bà n cạnh cá»a sổ đặt má»™t cái roi ngá»±a, kiểu dáng tinh xảo rất thÃch hợp cho nữ nhân, nà ng cầm lấy roi quay lại há»i nha hoà n: “Roi ngá»±a nà y là sao?â€
Xảo Nhi đáp: “VÆ°Æ¡ng gia vừa vá», đã mang theo má»™t con ngá»±a nhá» rất xinh đẹp muốn tặng cho phu nhânâ€
“Váºy vÆ°Æ¡ng gia đâu?â€
“VÆ°Æ¡ng gia đã ra ngoà i rồi không biết khi nà o vá»â€
Hữu Hi không nhịn được há»i tiếp: “Còn con ngá»±a đó?â€- Nà ng kỳ tháºt rất thÃch ngá»±a, đặc biệt là con ngá»±a trắng.
Xảo Nhi do dá»± má»™t chút, thu dá»n chén cÆ¡m, thấp giá»ng nói: “Nghe phu ngá»±a nói, VÆ°Æ¡ng gia không hiểu sao lại tức giáºn kêu ngÆ°á»i giết chon ngá»±a Ä‘i, con ngá»±a đó nghe nói rất quý, vÆ°Æ¡ng gia phát ngÆ°á»i Ä‘i tìm, lúc vá» còn rất cao hứng không biết sao lại tá»± nhiên trở nên nhÆ° thế… haiz, tháºt đáng tiếcâ€
Hữu Hi nắm roi trong tay, trái tim thắt lại, sao lại giết con ngá»±a vô tá»™i nhÆ° thế? Nà ng cau mà y: “Ta biết rồi, ngÆ°Æ¡i lui xuống Ä‘i, ta muốn nghỉ ngÆ¡iâ€
Bá» rÆ¡i ngá»±a trong tay xuống, Hữu Hi tháo già y lên giÆ°á»ng ngủ, nhÆ°ng trong lòng thầm nghÄ©, Lăng Khiếu DÆ°Æ¡ng dạo nà y rất lạ, rõ rà ng còn hứa cho nà ng gặp Hoà ng Bắc Thiên, lại còn mang nà ng đến nÆ¡i đẹp nhÆ° váºy, bây giá» còn mua ngá»±a, lại còn giết ngá»±a, tá»™i gì phải thế, sao lại phải khổ sở nhÆ° váºy? Hình nhÆ° hắn muốn lấy lòng nà ng?
Lấy lòng?
Không! Không!!
Hắn cần gì lấy lòng nà ng? Hắn chẳng qua muốn phá hoại tình cảm nà ng và Hoà ng Bắc Thiên. Hắn không chỉ đơn giản muốn nắm nà ng trong tay, mà còn muốn lòng của nà ng, Hữu Hi suy nghĩ miên man không biết bao lâu thì thiếp đi.
Không có hắn chiếc giÆ°á»ng trở nên rất lá»›n rất tá»± do, không giống lúc có hắn, vừa cháºt vừa bị giam cầm trong ngÆ°á»i hắn.
Trá»i đã tối Ä‘en, nha hoà n giúp HÆ°u Hi thổi tắt nến để nà ng an tâm ngủ.
Hữu Hi không biết bản thân đã ngủ bao lâu, cảm giác thân thể mình bị má»™t lồng ngá»±c nóng bá»ng ôm lấy, ôm siết và o ngá»±c. Nguyên nhân nà ng không mở mắt là do nà ng mÆ¡ hồ nhìn thấy Lăng Khiếu DÆ°Æ¡ng.
Nà ng sá»›m đã quen, hắn luôn ôm nà ng ngủ, bá đạo không nói lý. Nà ng tùy ý để hắn ôm, không muốn nhìn hắn, tiếp tục ngủ tìm kiếm má»™ng đẹp của bản thân. NhÆ°ng hắn quyết không để nà ng ngủ, bà n tay to lá»›n của hắn nóng rá»±c mang theo dục vá»ng vuốt ve lÆ°ng nà ng, hôn lên môi ẩm Æ°á»›t của nà ng, khiến môi nà ng Ä‘á»ng lại mùi rượu.
Hắn uống rượu!
Bà n tay nóng rá»±c lại tiếp tục mò xuống thắt lÆ°ng, mÆ¡n trá»›n, bao trùm lấy váºt tròn trịa của nà ng mà dò xét. Nà ng cÅ©ng không cách nà o ngủ được, tỉnh lại, thúc mạnh và o hắn, kể từ khi ôm nhau ngủ đây là lần đấu tiên hắn xâm phạm nà ng. Tay nà ng đẩy ngÆ°á»i hắn, bà n tay vô tình chạm và o ngá»±c nóng nhÆ° lá»a của hắn, là m cho nà ng vá»™i và ng rụt tay lại, xấu hổ không nguôi, hắn sao lại không mặc ná»™i xam, trên ngÆ°á»i xÃch lõa.
Nụ hôn của hắn mang theo sá»± giáºn dá»—i giằng xé, Ä‘au khổ, kÃch liệt hôn nà ng, tay ở trên ngÆ°á»i nà ng lục lá»i, mở rá»™ng vạt áo của nà ng, tay giữ lấy nÆ¡i má»m mại đó.
Không!! Hữu Hi kêu lên đau đớn, đánh và o lồng ngực kiên cố của hắn nhưng Lăng Khiếu Dương vẫn không buông nà ng ra, môi di chuyển gặm cắn xuống cổ nà ng.
“Lăng Khiếu DÆ°Æ¡ng ngÆ°Æ¡i say rồi, mau buông ta ra, ta vẫn còn chÆ°a chuẩn bị tốtâ€- Hữu Hi dồn dáºp nói, không nhịn được cau mà y hắn dùng sức cắn và o cổ nà ng, tay ở trÆ°á»›c vùng ngá»±c má»m mại rá»i Ä‘i ra phÃa sau, hai tay Ä‘em nà ng ôm và o lòng.
“Hôm nay thế nà o? rất tốt đúng khôngâ€- hắn rầu rÄ© há»i, giá»ng nói Ä‘au khổ, lạnh lùng nhÆ°ng mang theo và i phần lÆ¡ đãng nói chuyện cháºm rãi.
Hữu Hi cau mà y, không đáp, nà ng đi gặp Hoà ng Bắc Thiên là sai sao!!
“Lãnh Dạ Hủy, ngÆ°Æ¡i giúp bổn vÆ°Æ¡ng sinh hà i tá» Ä‘iâ€- Hắn lại gần cổ nà ng thì thà o nói, trong giá»ng nói mang theo sá»± lẻ loi cô Ä‘Æ¡n chất chứa Ä‘au khổ.
Hắn say, hắn say rất nhiá»u, nà ng đã không cách nà o sinh con được nữa, chẳng phải hắn rất rõ sao.
Nà ng cứng ngắc ở trong lòng hắn, thản nhiên nói: “Ta không sinh con được nữa, ngÆ°Æ¡i không biết sao? VÆ°Æ¡ng gia, ngÆ°á»i say rồi mau ngủ Ä‘iâ€- Dù có thể mang thai nà ng cÅ©ng không muốn sinh con cho hắn.
“Trở thà nh vÆ°Æ¡ng phi của bổn vÆ°Æ¡ng là được!â€
Hữu Hi trong lòng run lên, cả ngÆ°á»i lạnh lẽo, cuống quýt lắc đầu: “Không, chúng ta chẳng qua là giao dịch, thân pháºn vÆ°Æ¡ng phi ta không muốnâ€- Nà ng kết hôn rồi, trượng phu của nà ng chỉ có Hoà ng Bắc Thiên, nà ng cùng Lăng Khiếu DÆ°Æ¡ng chẳng qua chỉ là giao dịch.
Lăng Khiếu DÆ°Æ¡ng nghe Hữu Hi nói xong, trầm lắng cúi đầu thở dà i má»™t tiếng, không nói nữa, cÅ©ng không Ä‘á»™ng tay Ä‘á»™ng chân vá»›i nà ng, chỉ nhÆ° váºy ôm tháºt chặt, là m cho nà ng và hắn sÃt gần và o nhau.
Hắn say rồi, chẳng qua chỉ là mÆ¡ hồ nói, ngà y mai dáºy rồi chắc cÅ©ng không nhá»› bản thân nói gì.
NhÆ°ng Hữu Hi bị dá»a không nhẹ là m nà ng rât sợ, hắn nói nhÆ° tháºt, nà ng không sinh con cÅ©ng không muốn là m vÆ°Æ¡ng phi của hắn.
Hai ngÆ°á»i không biết lúc nà y, ngoà i cá»a sổ có bóng ngÆ°á»i Ä‘ang tức giáºn đến phát run, trên mặt nà ng hiện lên vẻ tà n ác, Khiếu DÆ°Æ¡ng ca của nà ng, vẫn chÆ°a từ bỠý định, muốn nữ nhân đó giúp hắn sinh con, còn muốn nà ng ta là m vÆ°Æ¡ng phi.
Ngay cả di ngôn của Lan Quý Phi trước khi mất hắn cũng quên đi muốn nữ nhân đó là vương phi!! Tại sao nà ng có gì không tốt, chẳng lẽ Vân San nà ng so với Lãnh Dạ Hủy kém xa đến thế sao?
Không, nà ng không chấp nháºn cho bất cứ ai phá hủy tÆ°Æ¡ng lai của nà ng, chỉ có nà ng má»›i xứng là m vÆ°Æ¡ng phi, chỉ có nà ng.
Lãnh Dã Hủy, không xứng, cà ng đừng mong đánh bại nà ng ngồi lên vị trà vÆ°Æ¡ng phi, đừng nghÄ© nà ng hầu hạ Lan Quý Phi nhiá»u năm đến thế tất cả Ä‘á»u là công dã trà ng sao, không, tuyệt đối không.
Vân San vẻ mặt cay độc.
Hà nh vi cùng lá»›i nói của Lăng Khiếu DÆ°Æ¡ng khiến nà ng có chút để tâm nhÆ°ng vẫn chÆ°a tháºt sá»± để trong lòng. Sáng sá»›m nà ng vẫn nhÆ° cÅ© giúp Lăng Khiếu DÆ°Æ¡ng rá»a mặt thay quần áo, bà n tay nhá» bé Ä‘em thắt lÆ°ng bằng ngá»c cà i và o, sau đó vuốt nếp nhăn trên áo, Lăng Khiếu DÆ°Æ¡ng đứng yên chăm chú nhìn má»—i Ä‘á»™ng tác của Hữu Hi.
Tay Hữu Hi buông xuống thì bị giữ lại, nà ng nhìn sắc tay Lăng Khiếu Dương bao lấy tay nà ng, ngăn trở nà ng cỠđộng, nà ng muốn rụt tay nhưng hắn không buông.
“Và o triá»u sẽ trá»…â€- Nà ng mở miệng nhắc nhở, có chút không quen khi nhìn thấy mắt hắn.
Hai ngÆ°á»i cứ nhÆ° thế giữ trong giây lát, Lăng Khiếu DÆ°Æ¡ng buông tay, hai tay đặt sau lÆ°ng xoay ngÆ°á»i rá»i Ä‘i.
Lúc xoay ngÆ°á»i trên môi Lăng Khiếu DÆ°Æ¡ng nở nụ cÆ°á»i, tay Hữu Hi không còn lạnh lẽo và run rẩy nhÆ° trÆ°á»›c. Nà ng không còn sợ hãi.
Hữu Hi Ä‘i tá»›i ngõ Vá»ng Nguyệt kiếm Thiếu Cá»u, nhân tiện muốn biết hắn có tìm ra ai là Vu hà nh Quân không!.
Thiếu Cá»u bÆ°ng bình trà lên, hai ngÆ°á»i cùng nhau tán dóc, Hữu Hi cÅ©ng biết Thiếu Cá»u ở đây không rá»i Ä‘i chẳng qua vì Hoà ng Bắc Thiên bị giam tại Minh Viên..
Hắn cÅ©ng đã tìm hiểu vá» Vu Hà nh Quân, cÅ©ng nghe được không Ãt tin tức vá» ngÆ°á»i nhà Hoà ng Bắc Thiên, còn có cả Bắc Song và lão phu nhân Ä‘ang rất lo lắng cho Hoà ng Bắc Thiên. Hai ngÆ°á»i Ä‘á»u im lặng, lát sau Hữu Hi đứng dáºy cáo từ Ä‘i vá». Trên Ä‘Æ°á»ng vá» vÆ°Æ¡ng phủ, tâm trạng nà ng sa sút, cảm giác nhân sinh có nhiá»u Ä‘iá»u bất đắc dÄ©, không thể chống lại.
Lúc Hữu Hi Ä‘i và o ngõ nhá», đâm đầu và o hai ngÆ°á»i nam nhân, trên mặt bẩn bụi, ánh mắt không chút hảo ý. Nà ng không nhịn được lui vá» sau xoay ngÆ°á»i tÃnh chạy đầu kia nhÆ°ng phát hiện đầu kia cÅ©ng có hai nam nhân Ä‘i tá»›i.
Bá»n há» tÃnh là m gì thế nà y?
Hữu Hi muốn hô to cứu mạng, nhÆ°ng má»™t kẻ đã rất nhanh dùng bà n tay hôi bẩn bịt miệng nà ng lại, Hữu Hi cố sức giãy dụa đá đánh, có ngÆ°á»i dùng dây trói tay nà ng lại, sau đó dùng bao bố trùm lên đầu.
TrÆ°á»›c mắt Hữu Hi tối sầm, nà ng bị nâng lên bÆ°á»›c qua má»™t cánh cá»a tiến nhanh đến má»™t chiếc xe cút kÃt chứa cá» khô, bá»n chúng Ä‘em nà ng đặt lên xe, sau đó dùng xe chở nà ng Ä‘i tháºt nhanh.
Con ngõ nhá» lại trở nên bình thÆ°á»ng giống nhÆ° chÆ°a từng xảy ra chuyện gì, Hữu Hi lại bị hai nam nhân chở đến má»™t nÆ¡i xa lạ không biết tên.
Tà i sản của Tịch Ly
Chữ ký của Tịch Ly NgÆ°á»i chợt đến ... chợt Ä‘i ... rồi chợt mất!!!
Tôi chợt buồn ... chợt khóc ... chợt cô đơn!!!
Từ khóa được google tìm thấy
âåëèêàÿ , àêêóìóëÿòîð , àíòèêâàðèàò , dinh cap luu manh , êàçàíü , hăÌn thô bao , ïíåâìàòè÷åñêîå , lang quan da thiep , lanh dem quan thiep , lanh quan da thiep , lanh quan da thiep full , lanh quan da thiep q2 , lanh quan dem thiep , lanh quan dem thiep 2 , lanh quan dem thiep full , lanh quan dem thiep q2 , lanh quan tjen thiep , lanh vuong da thiep hoan , lanh vuong dem thiep , lanh vuÆ¡ng đêm thiep , ñòðîèòåëüñòâå , ôîêóñ , õðåíîâûé , pham nhan tu tien , phim sech13.com , phu lanh dem thiep 4vn , sat than