01-01-2010, 09:35 PM
Äá»™i Xung KÃch Phong Trần Lãng Tá» Lãnh Diện Tuyệt Tình
Tham gia: Jun 2008
Äến từ: Äất Võ Anh Hùng
Bà i gởi: 4,793
Thá»i gian online: 2 tuần 1 ngà y 6 giá»
Thanks: 24
Thanked 24,250 Times in 1,767 Posts
THIÊN NGÂN
Nguyên tác:
Yến Minh.
Dịch thuáºt: Văn Äà n Việt Nam (http://******.vn )
------------o0o--------------
Chương 42: Tỷ Muội
Phong há»™i tiến hà nh tá»›i ngà y thứ năm, Dương Chân liên tiếp đánh sáu tráºn, rốt cục cÅ©ng chỉ có kinh mà không gặp hiểm thá»§ thắng toà n bá»™, đặt chân và o vị trà ba mươi ngưá»i mạnh nhất cá»§a phong há»™i. Năm tráºn sau cá»§a hắn gặp bốn đối thá»§ Kim Äan kỳ, má»™t đối thá»§ TÃch Cốc kỳ, chỉ có tráºn đầu tiên là Dương Chân phải chiến đấu gian khổ, những tráºn sau nhá» có sư phụ chỉ Ä‘iểm, hắn dần dần có bà i bản, há»a hầu tăng vá»t, tất cả những đối thá»§ còn lại Ä‘á»u trở thà nh đối tượng cho hắn luyện pháp quyết.
Äồng thá»i tất cả đệ tá» còn lại cá»§a Ngá»c Tiêu Phong Ä‘á»u đột phá trùng vây mang vá» tin mừng, nhất thá»i các chư phong Ä‘á»u nhìn vá»›i con mắt ngưỡng má»™.
Trong đó thì Lãnh Phong và Dương Chân là hai ngưá»i được chú ý nhất, cả hai có thể coi như kỳ binh xuất hiện, má»™t ngưá»i lạnh lẽo hung hãn, má»™t ngưá»i biến hóa kỳ ảo, Ä‘á»u được liệt và o những đối tượng được hâm má»™ nhất phong há»™i.
Bất quá thanh danh thá»±c sá»± nổi lên chÃnh là độc môn kiếm quyết chiêu bà i cá»§a Ngá»c Tiêu Phong - Cá»u Diệu Phi Tiên Quyết, đó là má»™t pho kiếm quyết mà ngay cả chưởng môn chân nhân cùng không Ãt trưởng lão sau khi nhìn thấy Ä‘á»u phải khen là tuyệt. So vá»›i hai đạo pháp kiếm quyết cá»§a Äạo tông và Pháp tông được truyá»n lại chỉ có hÆ¡n mà không có kém.
Nên biết đạo pháp cá»§a Côn Lôn không có cái nà o là không do tâm huyết cá»§a vô số đại tiên kết tinh mà thà nh, háºu nhân muốn tá»± sáng tạo con đưá»ng má»›i nà o có dá»… gì? Thế nhưng Tiêu Vân Vong lại là m được, ông như má»™t thanh tiên kiếm tuyệt thế phong trần, sau khi yên lặng má»™t giáp tá» lại hiển lá»™ lần nữa, má»™t khi xuất ra là phong mang vạn trượng.
Tiêu Vân Vong và môn hạ cùng pho kiếm quyết vô song đó nhất thá»i như ngá»n gió đầu, chiếm lấy hết tất quả hà o quang cá»§a ngưá»i ta.
Ngá»c Tiêu Phong tại phong há»™i có thể nói là cá»±c kỳ mở mặt mở mà y, số lần cưá»i cá»§a Phương Lam tiên tá» trong mấy ngà y qua còn nhiá»u hÆ¡n trong cả má»™t năm vừa rồi, chỉ nhìn sÆ¡ là thấy ngay. Chỉ có Tiêu Vân Vong là vẫn thanh đạm y như trước.
Má»™t ngà y đấu pháp khép lại, tất cả các Phong Ä‘á»u rá»i Thái Hạo Phong vá» núi nghỉ ngÆ¡i, chuẩn bị cho ngà y đấu loại cá»±c kỳ quan trá»ng hôm sau. Dương Chân thì tuyệt không được nhà n rá»—i, Linh Bảo hòa thượng lại tìm tá»›i hắn nói là Phổ Tế đại sư muốn sau khi đại há»™i kết thúc được nói chuyện vá»›i hắn.
Dương Chân tá»± nhiên là đáp ứng ngay, hắn còn Ä‘ang phát rầu vì không tìm được cÆ¡ há»™i há»i cho rõ vá» chuyện năm xưa.
Vừa chia tay vá»›i Linh Bảo xong, chuẩn bị hồi sÆ¡n thì tại quảng trưá»ng lại đụng ngay má»™t đám oanh oanh yến yến. Hắn từ đằng xa đã nghe thấy tiếng Tiêu Nguyệt Nhi lảnh lót gá»i hắn, muốn né cÅ©ng chẳng còn kịp nữa.
Dương Chân hấp tấp chạy tá»›i, vô số cặp mắt đổ dồn và o hắn, đương nhiên số cặp mắt chú ý và o con bạch hồ trên vai hắn còn nhiá»u hÆ¡n. Tiêu Nguyệt Nhi dẫn đầu vẫy tay nói: "Sá»± đệ, mau tá»›i đây, Ä‘ang tìm ngươi đấy."
Äám nữ tá» nà y xiêm ảo lả lướt, chÃnh là đệ tá» cá»§a Tá» Hà Sư Thái cá»§a Tê Hà Phong. Vị Tá» Hà Sư Thái nà y là sư tá»· cùng tông nhưng không cùng mạch vá»›i Phượng Lam, đệ tá» dưới trướng cá»§a bà ta Ä‘á»u là nữ, thân vá»›i tá»· muá»™i Tiêu Thanh Nhi tá»›i mức không thể thân hÆ¡n được nữa. Có Ä‘iá»u bình thưá»ng Tá» Hà Sư Thái đối vá»›i môn hạ yêu cầu rất nghiêm, dạng thÃch bát nháo như Tiêu Nguyệt Nhi cÅ©ng khó mà đặt chân lên Tê Hà Phong.
Lần nà y nhá» có phong há»™i, đám nữ tá» há»… có thá»i cÆ¡ là láºp tức tụ lại má»™t chá»— như bóng vá»›i hình không rá»i, Ä‘i tá»›i nÆ¡i nà o cÅ©ng có má»™t bầy Côn Lôn đệ tá» bám theo, cà ng tôn thêm vẻ tươi thắm xinh đẹp.
Dương Chân nhất nhất chà o há»i, ánh mắt sau cùng dừng tại má»™t nữ tá» mặc áo trắng ở giữa. Nữ tá» nà y chÃnh là Lãnh Ngưng Sương đệ tá» cá»§a Lạc Anh tiên tá» cá»§a Cô Xạ Kiếm Phái trên Phiêu Diêu Phong, cÅ©ng là em ruá»™t cá»§a nhị sư huynh Lãnh Phong.
Ná» tỠđó thân hình dong dá»ng, mái tóc như mây, da trắng như mở đông, khuôn mặt thanh tú, mi con mÅ©i thẳng như vẽ, ở giữa đám ngưá»i như hạc giữa bầy gà , cả ngưá»i hiển lá»™ anh khà bừng bừng.
Có Ä‘iá»u khuôn mặt trắng bóc cá»§a nà ng ta lại á»ng nét hồng nhẹ, ánh mắt rụt rè, là má»™t ngưá»i hay e thẹn xấu hổ.
Tiêu Nguyệt Nhi đẩy Lãnh Ngưng Sương ra, trừng mắt nói: "Sương tá»· há»i ngươi đấy, phát ngốc ra là m gì!"
Dương Chân nhất thá»i như lạc và o vưá»n hoa, loạn hết cả mắt mÅ©i, vá»™i và ng trấn tÄ©nh nói: "Sương sư muá»™i có gì cần há»i?"
Tiêu Nguyệt Nhi ngắt lá»i: "Sương sư muá»™i cái gì, phải gá»i là Sương sư tá»·!"
Dương Chân lá» Ä‘i coi như không nghe thấy, mặc kệ quan sát cả đám nữ đệ tá» Ä‘ang cưá»i hi hi xem náo nhiệt. Tất cả những ngưá»i hắn gặp từ lúc nháºp sÆ¡n tá»›i nay Ä‘á»u lá»›n hÆ¡n hắn, toà n phải là m sư đệ mà chưa được có ai kêu má»™t tiếng sư huynh. Bởi váºy từ khi lần đầu gặp Lãnh Ngưng Sương nà ng đã chá»§ động gá»i hắn là sư huynh nên Dương Chân nhất định nháºn nà ng ta là sư muá»™i.
Lãnh Ngưng Sương tức thì đỠmặt, nói giá»ng ngượng nghịu: "Không có gì... ta chỉ muốn há»i ca ca ta Ä‘i đâu mất rồi?"
Dương Chân lúc nà y má»›i cưá»i đáp: "Lãnh sư huynh không thÃch đông ngưá»i, chỉ thÃch ở má»™t mình, à , có thể là đi xem tình thế bốc thăm thi đấu ngà y mai rồi."
Lãnh Ngưng Sương sắc mặt xịu xuống, nhá» giá»ng nói: "Ca ca khi nhá» tÃnh cách đâu có nhưu váºy đâu..."
Tiêu Thanh Nhi nhìn Lãnh Ngưng Sương an á»§i: "Lãnh tá»· tá»· ở Côn Lôn SÆ¡n đợi thêm má»™t và i ngà y, hay Ä‘i tá»›i Ngá»c Tiêu Phong vá»›i tá»· muá»™i bá»n ta cho có bạn."
Lãnh Ngưng Sương nghe váºy thần sắc khó xá», lắc đầu đáp: "Sá»± phụ đã nói rồi, đợi Phong há»™i cá»§a Côn Lôn tổ chức xong là sẽ Ä‘em Sương nhi Ä‘i vân du thiên hạ."
Nhất thá»i các nà ng cÅ©ng lá»›p lá»›p tiến lên an á»§i.
Dương Chân hiện tại tháºt không quen vá»›i cái cảnh nà y, Ä‘ang định rút lui thì Tiêu Thanh Nhi đột nhiên há»i: "Sư đệ, ngươi đã coi rút thăm chưa, ta vá»›i Nguyệt Nhi sẽ đấu vá»›i ai?"
Sắc mặt Dương Chân tức thì biến ra vẻ cổ quái, ánh mắt nhìn qua nhìn lại hai tá»· muá»™i Tiêu Thanh Nhi. Tiêu Thanh Nhi láºp tức hiểu ra, ngó Tiêu Nguyệt Nhi má»™t lượt nói: "Ta vá»›i Nguyệt Nhi đấu vá»›i nhau?"
Sá»± chú ý cá»§a má»i ngưá»i láºp tức hướng vá» phÃa hai tá»· muá»™i.
Dương Chân cưá»i nhăn nhó gáºt đầu, Tiêu Nguyệt Nhi giáºn giữ nói: "Có lý nà o như thế, nhất định là do trưởng lão rút thăm đã bà y trò mà ."
"Äừng nói báºy!" Tiêu Thanh Nhi xua tay ngăn đám nữ nhân Ä‘ang huyên náo ầm ầm lại, nhẹ giá»ng nói vá»›i Tiêu Nguyệt Nhi: "Tá»›i lúc đó, tá»· tá»· rút lui là xong, dù sao tá»· muá»™i chúng ta cÅ©ng có được má»™t ngưá»i và o mưá»i sáu vị trà mạnh nhất."
Tiêu Nguyệt Nhi vốn hiếu thắng tức thì sắc mặt trở thà nh khó coi: "Tá»· tá»· nói như váºy thì tháºt là xem thưá»ng ta quá, nhưá»ng cho ta, có phải là thấy ta đánh không lại tá»· tá»· chăng?"
Tiêu Thanh Nhi ngạc nhiên, hồi lâu má»›i nói: "Ngươi sao lại nghÄ© ra như váºy, tá»· tá»· đã ra nháºp Thánh tông, tham dá»± phong há»™i lần nà y vốn chẳng có mục Ä‘Ãch gì, ngươi phải..."
"Äá»§ rồi!" Tiêu Nguyệt Nhi tá»±a hồ bị ngưá»i ta chạm và o ná»—i Ä‘au, đột nhiên bừng bừng lá»a giáºn: "Thánh tông thì giá»i rồi, có thể xem thưá»ng ngưá»i ta ư?" Nà ng ta cà ng nói cà ng giáºn, cả mặt mÅ©i cÅ©ng đỠbừng lên, thở hổn hà hổn hển.
"Ta..." Tiêu Thanh Nhi chợt cảm thấy vô cùng oan ức, căn bản chưa từng nghÄ© tá»›i muá»™i muá»™i cá»§a mình lại có thể nói lá»i oán giáºn như váºy.
Äám ngưá»i trên sân Ä‘á»u không biết phải thế nà o cho phải, vốn cÅ©ng chẳng biết là m sao mà xen và o chuyện cá»§a hai nà ng cho được.
Dương Chân đứng ngoà i cÅ©ng chẳng thể là m ngÆ¡, liá»n khuyên nhá»§ Tiêu Nguyệt Nhi: "Nguyệt sư tá»·, ngưá»i hiểu lầm Thanh sư tá»· rồi."
Tiêu Nguyệt Nhi tức thì như tìm được chá»— phát tiết, chỉ Dương Chân căm tức nói: "ÄÆ°á»£c, ngay cả ngươi cÅ©ng bênh Thanh Nhi sư tá»· cá»§a ngươi phải không? Tất cả má»i ngưá»i Ä‘á»u bênh tá»· tá»·, Tiêu Nguyệt Nhi ta sẽ thắng cho má»i ngưá»i coi!" Nói xong liá»n gạt đám ngưá»i chạy Ä‘i như gió. Tá»›i bên rìa quảng trưá»ng bèn tế khởi tiên kiếm phóng vá»t lên trá»i, nháy mắt đã biến mất trong biển mây.
Tiêu Thanh Nhi ngÆ¡ ngẩn nhìn vá» chân trá»i hồi lâu không nói, hai mắt trà n ra bụi nước má».
"Phải vá» thôi, các tá»· muá»™i." Äại đệ tá» cá»§a Tá» Hà Chân Nhân - Huyá»n Tố cÅ©ng vừa vặn Ä‘i tá»›i.
Äám đệ tá» Tê Hà Phong tiến tá»›i an á»§i Tiêu Thanh Nhi má»™t và i câu, nháy mắt cÅ©ng ngá»± kiếm tản Ä‘i hết. Má»™t và i nhóm đệ tá» Côn Lôn ở đằng xa thấy váºy cÅ©ng dần giải tán.
Trên sân chỉ còn lại Lãnh Ngưng Sương vẫn lẳng lặng đứng một bên bầu bạn với Dương Chân và Tiêu Thanh Nhi.
"Sư tá»·, chúng ta hồi sÆ¡n thôi." Dương Chân trầm ngâm nói. Tiêu Thanh Nhi vẫn đứng trÆ¡ ra như cÅ©, hắn đà nh đưa mắt ngó Lãnh Ngưng Sương rụt rè ở bên cưá»i nói: "Sương sư muá»™i Ä‘i cùng chúng ta vá» Ngá»c Tiêu Phong thì tốt quá, có Ä‘i không nà o?"
"Không, không... sư phụ không cho ta Ä‘i." Lãnh Ngưng Sương liên tiếp xua tay cá»± tuyệt, giá»ng nói nhá» dần, thần sắc có chút bất an.
Dương Chân khẽ run, trong lòng cảm thấy rất khó hiểu, hai ngà y trước hắn theo sư phụ cÅ©ng đã gặp qua Lạc Anh Tiên Tá», bà ta ôn hòa dá»… chịu, không giống ngưá»i không thông tình đạt lý. Tuy là không hiểu nhưng hắn cÅ©ng chẳng cưỡng cầu, đà nh gáºt gáºt đầu.
"Váºy ta Ä‘i tìm sư phụ, ngươi, ngươi có thấy ca ca ta thì nói vá»›i huynh ấy má»™t tiếng." Lãnh Ngưng Sương nói xong thì quay ra chà o Tiêu Thanh Nhi rồi cÅ©ng rá»i Ä‘i.
Quảng trưá»ng lác đác chỉ còn lại cặp sư tá»· sư đệ, Tiêu Thanh Nhi đột nhiên như mất Ä‘i tất cả khà lá»±c, đứng sững trên sân, hai tay ôm lấy mặt khóc nức nở.
"Sư tá»·..." Dương Chân chưa từng thấy qua Tiêu Thanh Nhi yêu Ä‘uối như váºy, trong lòng Ä‘au đớn, cÅ©ng theo nà ng đứng sững tại chá»—, muốn an á»§i nà ng ta mà nhất thá»i cứng miệng chẳng tìm được từ nà o để nói.
"Sư đệ, ngươi nói sư tá»· rốt cục đã sai ở đâu?" Tiêu Thanh Nhi chợt nước mắt ròng ròng ngẩng đầu lên há»i.
"Sư tá»· không sai, Nguyệt sư tá»· chỉ là nghÄ© không thông, không cần phải quá lo lắng, quay vá» tìm sư phụ khuyên giải nà ng ta là không việc gì rồi." Dương Chân định đưa tay vá»— vá» nà ng nhưng lại giÆ¡ tay không nổi, đà nh dùng lá»i lẽ ôn tồn khuyên giải. Con bạch hồ trên vai hắn Ä‘ang lim dim cÅ©ng kêu lên ư ư, có vẻ như Ä‘ang an á»§i.
Tiêu Thanh Nhi thấy Dương Chân bá»™ dạng lúng ta lúng túng, lại thấy Tiểu Bạch khả ái, không biết nghÄ© tá»›i Ä‘iá»u gì liá»n "Phì!" má»™t cái rồi báºt cưá»i tóm lấy hắn, hai ngưá»i cứ đứng như thế.
Thá»i tiết nÆ¡i tiên phá»§ bốn mùa trong sáng, cho dù và o mùa đông vẫn có thể nhìn thấy trá»i sao mênh mang, hai ngưá»i chầm cháºm bước trên quảng trưá»ng, mặt sân tản mát mây trắng dà y cả thước, ngắm nhìn hồng kiá»u, long trụ trên cao, cảnh váºt cà ng thêm trong sáng tÄ©nh mịch.
Chân trá»i thi thoảng lại có má»™t đạo kiếm quang lướt qua, nháy mắt đã Ä‘i xa tÃt, Thái Hạo Phong cả ngà y báºn rá»™n cÅ©ng đã ngá»§ yên.
Dương Chân rất lâu rồi chưa từng được một mình ở cùng với Tiêu Thanh Nhi, cảm thấy đây là một cơ hội đặc biệt hiếm có.
Äi mãi, Ä‘i mãi, hai ngưá»i bước tá»›i chá»— tiếp nối giữa sân vá»›i má»™t đạo hồng kiá»u, mây khói trôi qua không là m thay đổi ánh hồng quang. Cả hai Ä‘á»u bất giác dừng chân.
"Sư đệ, đưa sư tá»· lên hồng kiá»u má»™t lúc được không?" Tiêu Thanh Nhi nhìn Dương Chân nói.
Hai ngưá»i má»™t trước má»™t sau, Tiêu Thanh Nhi đỠkhà mà đi, trong bước chân nhẹ nhà ng vẫn mang mấy phần cẩn tháºn, tá»±a hồ là vì nà ng ta có tâm sá»± không tìm được manh mối giữa nặng và nhẹ váºy. Dương Chân cẩn tháºn theo sát sau nà ng, phảng phất như sợ nà ng ta sẽ rÆ¡i xuống giống như Tiêu Nguyệt Nhi lúc trước.
Sau cùng, hai ngưá»i chá»n lấy má»™t chá»— cao nhất cá»§a hồng kiá»u, cách vùng ngoà i cá»§a Thái Hạo Phong không xa rồi ngồi xuống.
"Sư đệ, sư tá»· mượn vai cá»§a ngươi má»™t lúc được không?" Tiêu Thanh Nhi không đợi Dương Chân đáp lá»i, nghiêng đầu khẽ dá»±a và o bá» vai rá»™ng rãi cá»§a hắn, đẩy Tiểu Bạch và o trong lòng hắn, láºp tức là m cho con váºy kêu lên chà chóe bất mãn. Hai ngưá»i cứ như váºy, má»—i ngưá»i má»™t suy nghÄ© riêng.
Tiêu Thanh Nhi đột nhiên há»i: "Sá»± đệ, ta phải là m sao bây giá»?"
"Cái đó..." Dương Chân ngẫm nghÄ© rồi nói: "Tá»›i lúc đó, sư tá»· cứ táºn lá»±c xuất thá»§ là được, so tà i chỉ là rèn luyện, hà tất phải coi là tháºt."
Tiêu Thanh Nhi cưá»i khổ, chầm cháºm nói ra Ä‘iá»u mà nà ng phân vân: "Ta thua thì nó sẽ cho rằng ta nhưá»ng nó, nếu ta thắng không chừng tá»· muá»™i liệu có trở mặt không?"
Dương Chân đột nhiên nảy ra má»™t ý: "Trái không được, phải cÅ©ng không xong, sư tá»· nà y, cho ta há»i, nếu là tá»· vá»›i ta giao thá»§ thì tá»· có nhưá»ng ta không?"
Tiêu Thanh Nhi ngẩng đẩu chỉ và o trán Dương Chân, nói giá»ng giáºn: "Ai nhưá»ng ngươi, sư tá»· nhất định sẽ đánh cho ngươi ôm đầu chạy như chuá»™t, răng rÆ¡i đầy đất."
Dương Chân nghe thấy báºt cưá»i, ngá»i thấy mùi thÆ¡i dịu dà ng từ thân thể Tiêu Thanh Nhi khiến hắn suy nghÄ© táºn đâu đâu. Chợt lại nghÄ© ra má»™t ý nói: "Nếu là ta và Sở Thắng Y đấu vá»›i nhau, tá»· hy vá»ng ai sẽ thắng?" Nói dứt thì chăm chú nhìn nà ng chỠđợi.
Tiêu Thanh Nhi chẳng cần nghÄ© ngợi, đưa mắt nhìn trá»i đáp: "Kim Äan kỳ so vá»›i Nguyên Anh kỳ chênh lệch như trá»i vá»›i đất, ngươi đừng có tưởng may mắn thắng được Liá»…u Äại Ngu thì mắt đã má»c trên trán... nếu ngươi có lòng thì mau nghÄ© xem ngà y mai sư tá»· phải là m sao má»›i được Ä‘áºy. Ài."
Dương Chân thấy nà ng ta không chịu hưởng ứng vấn đỠcảm thấy rất thất vá»ng, lại không chịu nổi thấy nà ng ta cứ u sầu á»§ dá»™t như váºy, tâm tư lại quay lại đỠtà i lúc trước, đỠnghị: "Nếu không ổn thì xin CÆ¡ Hương Tiên Tá» Ä‘em Nguyệt sư tá»· thu quách thà nh môn đệ Thánh tông, như váºy không phải là vẹn cả đôi đưá»ng hay sao?"
Tiêu Thanh Nhi cưá»i khổ, khe khẽ ngẩng đầu nhìn vá» phÃa trước rồi lắc đầu thá» dà i: "Sá»± đên nên biết Thánh tông từ trước tá»›i nay má»—i Ä‘á»i chỉ truyá»n cho má»™t ngưá»i, muá»™i muá»™i thiên phú thá»±c không há» kém hÆ¡n Thanh Nhi, Thanh Nhi cÅ©ng không biết vì sao lại được Sư tôn xem trúng, trở thà nh kẻ may mắn hÆ¡n trong hai ngưá»i."
Dương Chân không đồng ý nói: "Ta từng gặp CÆ¡ Hương Tiên Tá», bà ta không phải là ngưá»i cổ há»§ cứng nhắc, nếu sư tá»· cố gắng xin, chưa chắc đã không thể thay đổi."
"A!" Tiêu Thanh Nhi dưá»ng như nhá»› ra Ä‘iá»u gì, láºp tức láºt lại vấn Ä‘á», giả vở là m bá»™ không vui nói: "Phải a, ngươi không nói ta cÅ©ng quên mất, ngươi từng tá»›i Vương Mẫu Phong má»™t cách thần thần bà bÃ, lúc quay vá» cÅ©ng không chịu nói gì hết."
Dương Chân ngà y nay đâu còn như ngà y xưa, nháy mắt là đã nghÄ© ra cách để ứng phó, hắn cưá»i lanh nói: "Sư tá»· ngưá»i là đệ tá» cá»§a CÆ¡ Hương Tiên Tá», nếu tá»· há»i bà ấy, bà ấy ắt sẽ nói cho tá»· biết thôi. Còn sư đệ ta cÅ©ng không cần là m trái lá»i hứa, hắc hắc."
Tiêu Thanh Nhi ngoảnh đầu liếc Dương Chân, hừ một cái rồi không nói tiếp.
Dương Chân ngó qua lén nhìn: "Sư tá»· giáºn rồi à ?"
"Ai rá»—i hÆ¡i mà đi giáºn ngươi!" Tiêu Thanh Nhi quay lại chợt phát hiện hắn gần sát mình tá»›i hÆ¡i thở cÅ©ng nghe thấy, liá»n đỠmặt đưa tay đẩy đầu Dương Chân ra.
Dương Chân thấy Tiêu Thanh Nhi tâm tình đã khá hÆ¡n, trong lòng vui vẻ, thần xui quá»· khiến thế nà o liá»n chụp lấy cổ tay má»m mại cá»§a nà ng không chịu thả ra, hắn ngắm khuôn mặt kiá»u diá»…m cá»§a Tiêu Thanh Nhi phản chiếu ánh hồng từ hồng kiá»u, nhất thá»i đến si ngốc.
Tiêu Thanh Nhi không ngá» Dương Chân lại lá»›n máºt đến thế, vá»±a thẹn vừa giáºn, sức cánh tay cÅ©ng không phải là đối thá»§ cá»§a hắn, liá»n bá»±c dá»c nói: "Ngay cả ngươi cÅ©ng khi phụ ta, sư tá»· không thèm lý tá»›i ngươi nữa."
"Sư tỷ, ta..." Dương Chân cũng không biết lấy dũng khà ở đâu ra, hắn nhất định không chịu buông tay.
"Ngươi là m sao?" Tiêu Thanh Nhi sầm mặt.
Dương Chân thấy trong mắt Tiêu Thanh Nhi ẩn chứa ná»™ khÃ, tay tức thì thả lá»ng ra. Hắn cúi gằm mặt lý nhà xin lá»—i.
Hắn rất muốn nói vá»›i sư tá»· rằng trong lòng hắn rất vui sướng, cho dù ngay cả khi diện bÃch tÄ©nh tu cÅ©ng không có cách nà o quên được nà ng phút nà o. Từ khoảnh khắc tháºp tá» nhất sinh trong địa quáºt tại Dương Kỳ SÆ¡n, trong lòng hắn chỉ có má»™t mình nà ng, không bao giá» thay đổi.
Sau má»™t năm má»›i được gặp lại, Tiêu Thanh Nhi đối vá»›i hắn tá»±a hồ đã thay đổi không Ãt. Tất cả những thay đổi đó, Ä‘á»u không qua khá»i mắt Dương Chân.
Tại Phong há»™i, má»—i khi hắn đấu pháp, chỉ cần nà ng có thể tranh thá»§ thá»i gian nhất định sẽ tá»›i cổ vÅ© cho hắn, chúc mừng thắng lợi cá»§a hắn, lo lắng cho an nguy cá»§a hắn. Má»—i má»™t chút quan tâm cá»§a sư tá»·, Ä‘á»u đã được hắn khắc sâu và o tâm khảm. Hắn má»™t má»±c cho rằng trong lòng sư tá»· cÅ©ng có hắn, khát vá»ng đó cứ thế lá»›n dần lên, cà ng lúc cà ng mạnh.
Hai ngưá»i rÆ¡i và o tÄ©nh lặng, nhưng trong lòng cả hai Ä‘á»u Ä‘ang xáo động như sóng cồn.
"Sư đệ... sư tá»· biết tâm ý cá»§a ngươi, có Ä‘iá»u trong lòng cá»§a sư tá»· chỉ có tiên đạo." Không biết trải qua bao lâu, Tiêu Thanh Nhi rốt cục cÅ©ng mở miếng nói.
Dương Chân không quay đầu lại, chỉ ôm chặt Tiểu Bạch ở trong lòng. Trong khoảnh khắc ngắn ngá»§i đó, tâm tình xao động như thá»§y triá»u cá»§a hắn đã rút hết, rút và o táºn đáy sâu cá»§a tâm linh.
Suy cho cùng, tất cả rốt ục cÅ©ng chỉ là tình cảm má»™t phÃa cá»§a mình, tháºt đáng thương cÅ©ng tháºt đáng cưá»i.
Trong lòng hắn cà ng lúc cà ng thấy đau đớn, một cảm giác tất cả tan tà nh xông ngược lên đầu.
"Ta biết rồi, trong lòng sư đệ sau nà y cÅ©ng chỉ có tiên đạo." Nói Ä‘oạn, hắn ôm Tiểu Bạch đứng dáºy, lẳng lặng hướng vá» má»™t đầu hồng kiá»u bước Ä‘i.
Tiêu Thanh Nhi cÅ©ng đứng lên theo, nhìn Dương Chân tế khởi phi kiếm phá không bay Ä‘i cho tá»›i khi biến mất trong không trung. Ãnh mắt dịu dà ng mênh mang như là n nước cá»§a nà ng như được bao phá»§ thêm má»™t tầng dà y đặc, lòng Ä‘au như cắt.
Quay trở lại Ngá»c Tiêu Phong, Dương Chân gặp đại sư huynh Bá Vân Äình Ä‘ang tản bá»™ ngay ở sÆ¡n môn, tâm sá»± cá»§a hắn Ä‘ang nặng ná» nên chỉ há»i thăm chà ng mấy câu, biết được Tiêu Thanh Nhi vẫn chưa quay vá», trong lòng không khá»i có chút lo lắng.
Nhá»› tá»›i những ngà y tháng diện bÃch khổ cá»±c ấy, Tiêu Nguyệt Nhi cứ lúc rá»—i lại lén tá»›i bầu bạn vá»›i hắn, Dương Chân quyết định Ä‘i tìm nà ng ta.
Tại má»™t khe núi hẹp cách Ngá»c Tiêu Phong không xa, dưới thác nước sâu thẳm bên cạnh hồ, má»™t bóng hình cô liêu Ä‘ang ngồi trên má»™t tảng đá lá»›n, gió đêm lạnh lẽo tá»±a hồ hòa tan bóng hình ấy và o trong đêm tối cô tịch.
"Ngươi tá»›i đây là m gì, cưá»i ta à ?" Dương Chân đứng trên tảng đá hồi lâu, Tiêu Nguyệt Nhi má»›i chịu quay đầu lại nhìn, giá»ng nói đầy vẻ phẫn háºn.
"Ta biết ngay sư tá»· ở chá»— nà y, nÆ¡i nà y trá»i quạnh đất hiu, Ä‘i vá» thôi."
"Không cần ngươi lo." Tiêu Nguyệt Nhi lại liếc Dương Chân má»™t cái, giá»ng nói đã có chút má»m lại.
"ÄÆ°á»£c, váºy ta cÅ©ng ở lại đây bồi tiếp Nguyệt sư tá»·, chẳng Ä‘i đâu hết." Dương Chân ngồi phịch xuống tảng đá, ngay cạnh chá»— Tiêu Nguyệt Nhi.
Tiêu Nguyệt Nhi cau mà y ngó hắn, hừ lạnh hai tiếng rồi không lý gì tới hắn nữa.
"Sư tá»·, Lưu Äại Ngu kia cá»§a BÃch Lạc Phong đã có tu vi Nguyên Anh kỳ, sau khi bị bại trong tay ta thì đã suy sụp hoà n toà n. Hôm nay sau khi ông ta đấu xong vòng cuối, ta thấy ông ấy khóc, khóc rất thương tâm. Ông ấy dùng hết hÆ¡n ba trăm năm ná»— lá»±c má»›i có được thà nh tá»±u như ngà y nay, nếu tá»· ở và o vị thế cá»§a ông ta..." Dương Chân thá» khuyên giải Tiêu Nguyệt Nhi.
"Ta không muốn nghe, không muốn nghe, cho dù Lưu Äại Ngu kia có là cái gì thì ta cÅ©ng mặc kệ, ta có gì thua kém tá»· tá»·, Thánh tông dá»±a và o cái gì lại không cần ta, dá»±a và o cái gì?" Tiêu Nguyệt Nhi cà ng nói cà ng kÃch động, má»™t khối lá»a giáºn như muốn nổ bung xuống đầu Dương Chân.
"Binh!" Nà ng thuáºn tay vô ý phất ra, hồ nước tức thỉ nổ bung ra những cá»™t nước. Nước lạnh rÆ¡i xuống đầu hai ngưá»i rét tá»›i thấu xương.
"A..." Dương Chân trong lòng cÅ©ng chịu không nổi, đứng vụt dáºy la toáng lên, Tiểu Bạch vốn nằm trên vai hắn cÅ©ng kinh hãi rá»›t xuống dưới.
Tiêu Nguyệt Nhi ngẩng đầu ngạc nhiên nhìn Dương Chân rồi cÅ©ng theo đó đứng lên, há miệng la toáng như muốn rách cả cuống há»ng, Ä‘em toà n bá»™ bất mãn tÃch chứa trong ngưá»i phát xuất hết và o trá»i đêm.
Hồi lâu sau, hai ngưá»i đã khản đặc cả giá»ng, mệt bã ngưá»i, lúc ấy má»›i đồng loạt chịu thôi.
"Sư tá»·, có phải cảm thấy đỡ nhiá»u rồi không?" Dương Chân ngồi xuống hổn hển nói.
"Coi như tiểu tá» ngươi nhiá»u trò quái quá»·." Tiêu Nguyệt Nhi hÃt và o má»™t hÆ¡i dà i, vá»— vá»— và o ngá»±c, vén vạt áo ngồi xuống.
"Tiểu Bạch là m gì thế?" Dương Chân đột nhiên phát hiện ánh lân tinh le lói ở bên hồ, một khối bạch quang đang nhấp nháy.
"CÅ©ng chẳng biết ngươi có gì tốt mà Tiểu Bạch lại cứ theo ngươi không chịu theo ta, ngay cả Bạch tá»· tá»· cÅ©ng váºy, ai cÅ©ng thiên vị." Tiêu Nguyệt Nhi bá»±c dá»c nói.
Dương Chân gượng cưá»i, hắn tá»± nhiên biết vì sao Tiểu Bạch quấn quýt hắn, nhưng nói tá»›i Bạch Tiêm Tình thì lại có chút khó hiểu. Không có nhục thân nhưng lại không chịu Ä‘oạt lấy, ngược lại còn thà nh toà n cho đạo hạnh cá»§a Tiểu Bạch. Hắn có má»™t trá»±c giác, Bạch Tiêm Tình vì hắn mà lưu lại, có Ä‘iá»u nguyên cá»› vì sao thì hắn lại không rõ, lẽ nà o lại có quan hệ tá»›i Nhất Kỳ hoặc liên quan tá»›i sá»± kế thừa Cà n Khôn Ấn?
Lúc nà y, má»™t mùi hương đặc biệt xá»™c và o mÅ©i hai ngưá»i, khối bạch quang kia từ từ huyá»…n hóa thà nh má»™t đứa bé cao chừng má»™t thước. Äầu, chân, tay Ä‘á»u dần dần trở nên rõ rà ng, còn má»c ra cả mái tóc dà i.
"Tiểu Bạch rốt cục cÅ©ng hóa hình rồi ư?" Tiêu Nguyệt Nhi kinh ngạc nhảy khá»i tảng đá tiến đến gần phÃa trước.
Sau cùng, má»™t đứa bé gái rá»±c rỡ xuất hiện trước mắt hai ngưá»i, thân hình trần trụi phát ra ánh sáng mà u trắng như sữa, má»™t cặp mắt Ä‘en láy to tròn láo liên hiếu động.
"Tiểu Bạch nhìn quen mắt quá." Tiêu Nguyệt Nhi đưa tay định vỗ vỗ, nhưng lại e là m nó sợ hãi.
"Quen mắt cái gì, nó là từ bá»™ dạng cá»§a tá»· mà ra đấy, ha ha..." Dương Chân so sánh hai ngưá»i má»™t lá»›n má»™t nhá» hồi lâu rồi cưá»i lá»›n.
"Cái gì, nó lại chiếu theo hình dạng cá»§a ngưá»i ta mà biến hóa, tức tháºt!" Tiêu Nguyệt Nhi hoa nắm tay tá»±a hồ muốn dá»a tiểu bạch hồ.
Tiểu Bạch kêu lên một tiếng, cặp môi như củ ấu mà u đỠhé ra như muốn nói nhưng lại chỉ có thể phát ra tiếng y y nha nha non nớt kì quặc.
Dương Chân nhìn con váºt đầy thương mến, đưa tay ôm nó và o lòng. Tiểu Bạch vừa chạm và o tay hắn thì khẽ run má»™t cái láºp tức biến lại thà nh nguyên thể hồ ly má»m mại, là m hắn rất thất vá»ng. Tiêu Nguyệt Nhi ở bên liên miệng trách đòi Dương Chân.
Náo loạn như váºy má»™t hồi, hai ngưá»i bất giác đã quên Ä‘i chuyện không vui cá»§a bản thân.
Äêm xuống, khi Dương Chân quay vá» Ngá»c Tiêu Phong, Tiêu Vân Vong đã đợi hắn khá lâu ở ngoà i sÆ¡n môn. Thấy hắn cÅ©ng không trách, chỉ nói: "Mấy ngà y nay những gì cần truyá»n thụ vi sư cÅ©ng đã truyá»n thụ hết, đêm nay có thể nghỉ."
Dương Chân kinh hãi, vội và ng cúi đầu thi lễ nói: "Sư phụ, đệ tỠbiết sai, xin sư phụ trách phạt!"
Tiêu Vân Vong ngừng cưá»i đáp: "Vi sư không phải nói đùa, mấy ngà y qua ngươi tiến bá»™ rất nhiá»u, biểu hiện tại phong há»™i cÅ©ng rất xuất chúng, vi sư Ä‘á»u rõ cả. Tuy ngá»™ tÃnh cá»§a ngươi vượt xa đám cùng trang lứa, nhưng nếu vi sư cố truyá»n cho ngươi quá nhiá»u, ngược lại là m há»ng căn tÃnh cá»§a ngươi, hiểu chưa?"
"Váºy là ..." Dương Chân cảm thấy vẫn chưa thá»a đáng, nhưng không dám cãi lá»i thầy.
"ÄÆ°á»£c rồi, đã như váºy, vi sư sẽ truyá»n trước cho ngươi pháp quyết tối cao cá»§a Cá»u Diệu Phi Tiên Quyết, có Ä‘iá»u pháp lá»±c hiện tại cá»§a ngươi vẫn còn chưa đủ, không thể thi triển. Nếu ngươi là m báºy bị nó phản ngược lại hại thân thì vi sư cÅ©ng mặc kệ."
"Là pháp quyết Tinh Diệu Tráºn ư?" Dương Chân láºp tức vui sướng.
Tiêu Vân Vong khe khẽ gáºt đầu nói: "Lấy thân thể cá»§a ta, triệu xuất sức mạnh cá»§a trá»i, mượn Phi tiên độn pháp, có thể phá tan vạn pháp..."
Tà i sản của Vô Tình
Chữ ký của Vô Tình
Bæ ngaïn hoa khai nhaát thieân nieân, hoa dieäp vónh caùch baát töông kieán. . .
Bieät vaán thieân nhai nhaát tuyeán khieân, ñieà u ñieà u daï thaâm maïc canh haøn. . .
Duyeân phaän laø thöù giuùp hai ngöôøi xa laï ñeán ñöôïc vôùi nhau!!!
ä½ å‘如雪纷飞了眼泪 我ç‰å¾…è‹è€äº†è°
çº¢å°˜é†‰å¾®é†ºçš„å²æœˆ æˆ‘ç”¨æ— æ‚”åˆ»æ°¸ä¸–çˆ±ä½ çš„ç¢‘
27-09-2010, 09:46 AM
Trai Không Dê Gái Không Yêu
Tham gia: Mar 2008
Bà i gởi: 1,146
Thá»i gian online: 4 tuần 1 ngà y 12 giá»
Thanks: 3,841
Thanked 20,263 Times in 926 Posts
THIÊN NGÂN
Nguyên tác: Yến Minh.
Dịch thuáºt: Văn Äà n Việt Nam ( http://********** )
------------o0o--------------
Chương 43: Phản Mục (bất hòa)
Phong há»™i đã tiến hà nh tá»›i ngà y thứ sáu, sẽ chẳng còn sá»± may mắn nà o nữa, tinh anh ở các ngá»n chư phong Ä‘á»u rất mạnh, ai cÅ©ng muốn dà nh lấy vị trà má»™t trong mưá»i sáu ngưá»i mạnh nhất.
Äối thá»§ đầu tiên cá»§a Dương Chân lần nà y là Chu Khôi cá»§a Thiếu Hạo Phong, cÅ©ng là sư đệ cá»§a Pháp tông - Lục Cà n Khôn. Vừa má»›i bắt đầu, Dương Chân toà n lá»±c xuất thá»§, chưa hết hiệp đầu đối thá»§ do không kịp phòng bị liá»n láºp tức thảm bại. Thiên Tru lấp lóa hà o quang bay tá»›i sát cổ há»ng cá»§a Chu Khôi trong khi phi kiếm Thá» Quân cá»§a anh chà ng chỉ vừa má»›i được tế khởi, tháºt lâu sau đó chà ng ta vẫn không thể tin nổi.
Ở bên ngoà i, đám đệ tá» Pháp tông cổ vÅ© trợ tráºn Ä‘ang thanh thế kinh ngưá»i, nháy mắt biến thà nh trÆ¡ như gà gá»—. Äạo tông đệ tá» thì hoan hô rầm trá»i. Chiến thuáºt đánh nhanh thắng nhanh cá»§a Dương Chân đã giúp hắn trở thà nh ngưá»i đầu tiên tiến và o vị trà mưá»i sáu ngưá»i mạnh nhất.
Sau khi Dương Chân thá»§ thắng thì lại chẳng cảm thấy vui vẻ chút nà o, lẳng lặng rá»i khá»i sân đấu, từ trên hồng kiá»u lạc lõng bay tá»›i lôi đà i quẻ Khảm ở phÃa tây, tráºn đấu giữa hai vị sư tá»· sẽ được tiến hà nh và o tráºn thứ hai.
Lúc còn ở trên không bay tá»›i chá»— lôi đà i quẻ Khảm, đã thấy Lãnh Phong khà thế bừng bừng, trên tay chênh chếch phi kiếm Lãnh Nguyệt Nháºn không giống Ä‘ao cÅ©ng chẳng giống kiếm, thân hóa thà nh mị ảnh triển khai pháp quyết, phần lá»›n Ä‘á»u là những pháp quyết cáºn chiến liá»u lÄ©nh, từng chiêu từng chiêu Ä‘á»u hung hiểm cá»±c kỳ.
Äối thá»§ mặc dù đối thá»§ bị động triển khai má»™t mà n kiếm quang phòng thá»§ có tu vi cÅ©ng không tệ, nhưng trước sá»± công kÃch lạnh lùng hiểm hóc cá»§a Lãnh Phong thà nh ra được chá»— nà y lại há»ng chá»— kia, thân hình dần dần rối loạn, mưá»i thà nh tu vi chỉ phát huy được có ba bốn phần khiến không Ãt sư trưởng quan sát bên ngoà i Ä‘á»u phải lắc đầu thầm kinh hãi sá»± Ä‘iên cuồng kì dị cá»§a Lãnh Phong.
Sau cùng, Lãnh Phong bất thần quát lên má»™t tiếng như sét nổ lưng trá»i, má»™t đạo hà o quang lạnh lẽo rạch trá»i phá tan hoà n toà n là m kiếm quang dà y đặc rồi đánh thẳng và o há»™ thân cương khà cá»§a đối thá»§, Ä‘em lá»›p cương khà phá bung ra kéo theo má»™t đưá»ng máu thắm, nháy mắt máu tóe ra như sương má».
Ngưá»i kia bị bắn tung rá»›t ra khá»i lôi đà i nằm trong vÅ©ng máu, sinh tá» chẳng rõ.
Cả sân im phăng phắc, cả ná»a ngà y sau má»i từ trong hoảng loạn tỉnh lại mà chạy tá»›i cứu chữa, không Ãt ngưá»i chá»i bá»›i Lãnh Phong tâm ngoan thá»§ loạt. Äối vá»›i Lãnh Phong thì coi như không nghe thấy, tiếng chuông quyết định vừa vang lên là chà ng ta láºp tức thu pháp bảo và o trong tay áo, chuyển ngưá»i Ä‘i xuống sân.
Bên ngoà i, má»™t giai nhân áo trắng e lệ nghênh đón, chÃnh là muá»™i muá»™i cá»§a Lãnh Phong, Lãnh Ngưng Sương.
Dương Chân xa xa ngó thấy Lãnh Phong nở má»™t nụ cưá»i hiếm hoi, trong lòng không khá»i kinh dị. Hắn lắc đầu mấy cái rồi Ä‘i vá» phÃa nam.
Trên hồng kiêu phÃa trên lôi đà i quẻ Khảm, Dương Chân bất ngá» chạm trán CÆ¡ Hương Tiên Tá» Ä‘ang đứng lẻ má»™t mình, nà ng ta đã thay má»™t bá»™ đồ trắng tinh, khuôn mặt che bởi vuông lụa, mái tóc Ä‘en như tÆ¡ thả dà i xuống thắt lưng, yểu Ä‘iệu đứng trên hồng kiá»u trông thần bà xuất trần, khiến ngưá»i ta không khá»i nảy ra ý muốn gỡ bá» tấm khăn che mặt cá»§a nà ng để ngắm nhìn chân diện mục.
Hồng kiá»u xung quanh có không Ãt ngưá»i Ä‘ang Ä‘i lên quan sát, nhưng không ai dám đến gần chá»— cá»§a nà ng, tất cả Ä‘á»u tá»± giác tránh Ä‘i.
Nếu đổi là má»™t đệ tá» thông thưá»ng cá»§a Côn Lôn, cÅ©ng chưa chắc đã nháºn ra CÆ¡ Hương Tiên Tá» và o lúc nà y, nhưng Dương Chân vừa nhìn má»™t cái là đã biết ngay. Hắn nhìn xuống bên dưới, vòng đấu thứ hai còn chưa bắt đầu, bởi váºy quyết định qua chá»— CÆ¡ Hương Tiên Tá» nói chuyện mấy câu, hắn có đầy má»™t bụng nghi vấn muốn há»i nà ng ta cho rõ.
"Hôm nay biểu hiện cá»§a ngươi cÅ©ng không tệ." CÆ¡ Hương Tiên Tá» không quay đầu lại, giá»ng nói tá»±a hồ như Ä‘ang nói chuyện vá»›i bằng hữu khiến cho ngưá»i ta không sao tưởng tượng ra ở thân pháºn cá»§a nà ng ta mà lại có thể thân thiện đến váºy.
"CÆ¡ tá»· tá»·, ngưá»i cÅ©ng tá»›i xem sư tá»· ta so tà i sao?" Dương Chân đứng bên cạnh nà ng gãi gãi đầu.
CÆ¡ Hương tá»±a có tá»±a không đáp lá»i, đột nhiên nói: "Ngưá»i cá»§a Thiên Pháºt Tá»± đến rồi, ngươi có biết không?"
Dương Chân nhá»› lại tình huống hoang đưá»ng và i năm trước ở trên Vương Mẫu Phong, trong lòng tức thì nổi lên má»™t tráºn cảm kÃch, liên tiếp gáºt đầu đáp: "Linh Bảo đệ tá» cá»§a Phổ Tế đại sư đã nói vá»›i ta, sư phụ hắn muốn gặp riêng ta sau khi phong há»™i kết thúc."
CÆ¡ Hương trầm ngâm giây lát, chuyển đầu ngó Dương Chân đầy vẻ hứng thú rồi lại nhìn con hồ ly trắng trên vai hắn, thần sắc có chút kì dị thốt: "Má»™t năm không gặp ngươi, đã thay đổi tá»›i mức tá»· tá»· suýt không nháºn ra, nói xem ngươi đã gặp những chuyện gì nà o?"
Dương Chân ngá»i thấy mùi linh hương thoang thoảng ngay bên cạnh, trong lòng bất giác khẩn trương, từ ná»™i tâm hắn hiểu rõ hắn vốn không có chút nà o không tin vị CÆ¡ tá»· tá»· nà y, có Ä‘iá»u ngay cả sư phụ hắn cÅ©ng quyết giấu rồi, tá»± nhiêm cảm thấy có chút do dá»±.
CÆ¡ Hương tá»±a hồ như nhìn ra Ä‘iá»u gì nói: "Không được nói dối, phải nói tháºt cho tá»· tá»· biết."
Dương Chân bị con mắt tinh anh cá»§a nà ng ta nhìn thấu, tức thì bối rối, đà nh đầu hà ng đáp: "Ta gặp má»™t ngưá»i tên là ... Mạc Thiên Ca tiá»n bối..."
"A!" CÆ¡ Hương báºt tiếng la, nhưng nhanh chóng trấn định lại. Dương Chân cảm thấy rõ rà ng sá»± chấn động cá»§a nà ng. Nà ng ta trầm mặc hồi lâu má»›i nhá» giá»ng nói: "Là gặp ở trong Luân hồi tráºn trên Song Tá» Phong phải không?"
"CÆ¡ tá»· tá»·, ngưá»i cÅ©ng biết ư?" Dương Chân kinh ngạc.
"Nhất Kỳ biết, Nhất Nguyên cÅ©ng biết... tá»· tá»· rất nhiá»u năm trước cÅ©ng lén gặp qua ông ta, ông ta hiện tại vẫn ổn chứ?" Giá»ng nói cá»§a CÆ¡ Hương có chút run rẩy.
"Hai mươi năm trước đã luân hồi nhân gian, ta gặp chỉ là thần thức tà n lưu của ông ấy..." Dương Chân hơi buồn rầu đáp.
CÆ¡ Hương nghe thấy, hồi lâu không nói lá»i nà o, nhưng Dương Chân cảm thấy rõ tinh thần cá»§a nà ng rất mất bình tÄ©nh, Ä‘iá»u nà y là cá»±c kỳ hiếm thấy đối vá»›i ngưá»i có tu vi cao như nà ng. Hắn vốn định nói cho nà ng biết hết tất cả, chợt lại thấy nà ng gấp gáp thốt: "Tá»· tá»· có chuyện vá» núi trước, ngươi có rá»—i thì sau nà y hãy tá»›i gặp." Nói dứt không đợi Dương Chân phản ứng, thân hình liá»n trở thà nh má» mịt rồi biến mất trên hồng kiá»u, không biết Ä‘i vá» hướng nà o.
Dương Chân gãi gãi đầu cảm thấy rất khó hiểu, lẽ nà o CÆ¡ Hương Tiên Tá» cùng Mạc Thiên Ca tiá»n bối còn có giao tình đặc biệt?
Lúc nà y trong tâm hắn đột nhiên truyá»n tá»›i giá»ng nói cá»§a Bạch Tiêm Tình: "Nữ nhân đó năm xưa lúc còn là má»™t nha đầu, có cảm tình rất tốt vá»›i Thiên Ca, không ngá» ngươi cÅ©ng quen ả, ai..."
Dương Chân kinh ngạc, còn chưa kịp chấn tÄ©nh tâm tư Ä‘ang phiá»n loạn thì bên dưới nổi lên má»™t tráºn ồn à o.
Tráºn tá»· thà giữa hai kiá»u nữ cá»§a Ngá»c Tiêu Phong đã chÃnh thức bắt đầu.
Bên ngoà i lôi đà i có tá»›i bốn năm trăm ngưá»i đứng bao quanh ba bốn vòng cháºt như nêm, có thể nói không Ãt hÆ¡n má»™t phần ba số ngưá»i tham gia phong há»™i đã tụ táºp lại đây, đệ tá» các tông Ä‘á»u thầm cảm thấy thÃch thú vá»›i tráºn so tà i nà y. Nguyên nhân lại khiến ngưá»i ta khóc cưá»i không xong.
Trong Tiên phá»§ vốn nam nhiá»u nữ Ãt, trừ Tê Hà Phong quy định nghiêm máºt là có hÆ¡n trăm nữ đệ tá», các chư mạch chỉ vẻn vẹn có mấy nữ đệ tá» là cùng. Nếu xét vá» mỹ mạo thì tá»· muá»™i Tiêu Thanh Nhi, Tiêu Nguyệt Nhi Ä‘Ãch xác có thể tiếu ngạo quần anh, có Ä‘iá»u môn bà i cá»§a Ngá»c Tiêu Phong cÅ©ng rất cao, còn có phu phụ Tiêu Vân Vong trấn thá»§, đương nhiên những đệ tá» cho dù có tâm dòm ngó cÅ©ng không dám lá»— mãng.
HÆ¡n nữa còn có CÆ¡ Hương Tiên Tá», tôn chá»§ Thánh Tông thần bà nhất ở táºn Vương Mẫu Phong, đạo pháp cao thông không thể dò, thánh khiết tuyệt mỹ nghiêng cả giá»›i tu chân, đệ tá» yêu cá»§a bà ta, ai dám chá»c và o?
Duy chỉ có kỳ phong há»™i cá»§a Côn Lôn mưá»i năm má»™t lần, đám đệ tá» trẻ tuổi má»›i có dịp tạm bá» việc đả tá»a luyện công khô khan mà bay nhảy, sung sướng thoát ly khá»i cảm giác khổ ải, nhiệt tình sôi sục, ngay cả sư trưởng các tông cÅ©ng không có cách nà o ngăn trở. Chỉ cần không có quá trá»›n phạm luáºt thì đại Ä‘a số cÅ©ng mắt nhắm mắt mở mà dung cho bá»n há» thoải mái má»™t phen.
Äứng trên lôi đà i, hai tá»· muá»™i Tiêu Thanh Nhi và Tiêu Nguyệt Nhi tà tà đối mặt, y phục hai mà u xanh phỉ thúy và máu tÃm rõ rà ng phân biệt, dưới sá»± đỠtụ pháp lá»±c cá»§a hai nà ng, mái tóc sổ tung nhè nhẹ bay như là n mây Ä‘ang phiêu động dưới chân, tá»±a hồ như hai nà ng tiên hạ xuống phà m trần.
Tá»· muá»™i gà nhà đá nhau thì cÅ©ng đà nh chịu, chuyện nà y trên mặt cá»§a Tiêu Thanh Nhi cÅ©ng không lá»™ ra biểu tình gì. Nhưng Tiêu Nguyệt Nhi thì chân đạp tinh bá»™, tay bắt kiếm quyết chênh chếch chỉ ra sau, thá»§ thế sãn sà ng, khuôn mặt luôn tươi cưá»i cá»§a nà ng tá» ra lạnh lùng hiếm thấy, kiêu ngạo vô cùng.
Trên hồng kiá»u, Dương Chân đứng ngoà i quan sát, hai tay ôm lấy đầu không nỡ nhìn xuống dưới. Hắn biết lần nà y Tiêu Nguyệt Nhi đã mang lòng sắt đá, nhất định phải phân cao hạ vá»›i tá»· tá»·. Hai nà ng bất luáºn thắng thua thế nà o mà để tổn thương đến tình cảm, thì hắn cÅ©ng Ä‘á»u không muốn.
"Äinh!" Cái chuông đồng nhá» trong tay Trưởng lão rung lên.
"Tiêu Thanh Nhi tinh thần rúng động, đà nh đưa tay chầm cháºm bắt kiếm quyết nhưng lại thả ra, hai mắt mở lá»›n. Trong khi đó Tiêu Nguyệt Nhi ở phÃa đối diện đã tế khá»›i Linh Tê Kiếm vô thanh vô tức.
"Thanh tá»·, hÆ¡n mưá»i năm nay, hai tá»· muá»™i chúng ta đã giao thá»§ vô số lần, ngươi chưa từng thắng được ta, ta chưa từng thắng được ngươi. Ta cÅ©ng không biết ngươi có ý nhưá»ng Nguyệt Nhi hay không, bởi váºy lần nà y Nguyệt Nhi sẽ toà n lá»±c xuất thá»§, Nguyệt Nhi muốn biết rốt cục ta thua ngươi ở Ä‘iểm nà o."
Tiêu Nguyệt Nhi tá»±a hồ đã quyết tâm kiên định, lại tá»±a hồ như Ä‘ang thuyết phục chÃnh mình, cÅ©ng tá»±a hồ Ä‘ang thuyết phục Tiêu Thanh Nhi đấu má»™t tráºn toà n lá»±c. Tiêu Thanh Nhi nghe thấy những lá»i quả quyết cá»§a muá»™i muá»™i thì không ngừng lắc đầu, nà ng ta không tế khởi phi kiếm chỉ tuá»™t ra má»™t đôi vòng ngá»c phát ra ánh sáng mà u xanh lục lóng lánh.
Ở trên vân thai lÆ¡ lá»ng bên trên lôi đà i, phu phụ Tiêu Vân Vong Ä‘á»u Ä‘ang nhăn nhó ngó hai tá»· muá»™i nhưng cÅ©ng chỉ đà nh đợi xem kết quả.
"Má»™t năm qua, Nguyệt Nhi cùng ta khổ tu Phi Tiên Quyết, Thanh Nhi Ä‘i Vương Mẫu Phong cho dù há»c được pháp thuáºt cá»§a Thánh Tông chỉ e nhất thá»i cÅ©ng khó mà thắng được Nguyệt Nhi. Sợ là sợ tÃnh tình Nguyệt Nhi bướng bỉnh, hai ngưá»i nhỡ có ai sÆ¡ sảy..." Phương Lam nói đầy vẻ ưu phiá»n.
"Nà ng tháºt còn không hiểu hai đứa nó hay sao?" Tiêu Vân Vong tuy có vẻ lo nhưng vẫn không khẩn trương.
Phượng Lam còn chưa đáp lá»i, trên lôi đà i đã có biến hóa. Má»™t tiếng rÃt xé gió sắc bén vang lên, Linh Tê kiếm phóng ra như sấm sét, phi kiếm đã bay ra ngoà i năm trượng, cương phong vân khà ở đằng sau má»›i kịp nổi lên ầm ầm.
"Äinh..." tiếng vang lanh lảnh không ngừng phát ra, phi kiếm đánh và o trong cái vòng mà u xanh vừa phóng lên láºp tức bị má»™t luồng pháp lá»±c vô hình ngăn lại giữa chừng không. Dưới sá»± giao kÃch cá»§a pháp lá»±c, từng gợn sóng lăn tăn tá»a ra ngoà i từ nhá» tá»›i lá»›n.
Cứ giằng co như váºy ná»a khắc, ánh mắt Tiêu Nguyệt Nhi chợt phát sắc lạnh, quát má»™t tiếng biến đổi kiếm quyết. Linh Tê như phấn chấn hẳn lên liên tiếp lóe sáng tạo thà nh má»™t đóa kiếm ảnh như bông sen trắng xoay tròn. "Äinh! Äinh! Äinh!..." Liên tục đánh và o vòng sáng, ánh bÃch quang chá»›p nháy chói mắt, Linh Tê kiếm đột nhiên thoát khá»i sá»± khống chế cá»§a vòng sáng bay vá»t lên không.
"Tại sao lại thá»§? Tại sao không xuất kÃch?" Tiêu Nguyệt Nhi lá»›n giá»ng há»i.
"Nguyệt Nhi, pháp thuáºt cá»§a Thánh Tông không tranh vá»›i Ä‘á»i, tá»· tá»· cÅ©ng không tranh vá»›i ngươi..."
"Thánh Tông, lại là Thánh Tông, tiếp chiêu!"
Tiêu Nguyệt Nhi vẻ mặt lạnh lẽo như băng, quát lên má»™t tiếng huy kiếm quyết, Linh Tê Kiếm như có thần ứng rÃt lên lanh lảnh phát ra ánh sáng chói mắt. Má»™t luồng phân quang xông lên táºn trá»i cao rồi má»›i đổ vụt xuống lôi đà i.
Trong tiếng nổ ầm ì, từ trên trá»i bung ra hà ng trăm ngà n đạo lưu tinh xé gió, cá»±c kỳ rá»±c rỡ từ bốn phương tám hướng trùm xuống Tiêu Thanh Nhi trên sân. Äúng lúc trăm ngà n đạo lưu tinh giao nhau, cặp vòng liá»n rá»i tay áo nối Ä‘uôi nhau bay lên, những vòng ánh sáng mà u xanh lục từng đạo phát ra, đạo sau mạnh hÆ¡n đạo trước trùng trùng bao phá»§ Tiêu Thanh Nhi trong phạm vị ba trượng bảo vệ kÃn kẽ mưa gió cÅ©ng không lá»t.
Những luồng lưu tinh đỠchóe ầm ầm đánh lên vòng sáng tá»±a hồ như vạn con ngá»±a cùng đạp vó, ngà n chiếc trống cùng dồn âm. Tiếng nổ ùng ùng dà y đặc phát ra, từng cuá»™n quang mang bị đánh phá như sóng cồn tá»a ra xung quanh cuốn theo cả mây khói ở khắp lôi đà i. Tất cả má»i ngưá»i Ä‘á»u không tá»± chá»§ được phải lùi lại má»™t bước, mặc dù áp lá»±c ở bên cạnh Vân Tiêu đấu tráºn đã giảm Ä‘i rất nhiá»u.
Khi sóng mây bình ổn trở lại, hai nà ng cùng xuất hiện thân hình. Hai vòng sáng khổng lồ mà u lục vẫn xoay chuyển quanh ngưá»i Tiêu Thanh Nhi còn Linh Tê Kiếm thì đã bay trở vá» lÆ¡ lá»ng bên trên đầu Tiêu Nguyệt Nhi vẫn Ä‘ang Ä‘iá»u tức, ánh sáng phát ra có chút ảm đạm.
"Hay!" Bên ngoà i có ngưá»i cao giá»ng hoan hô.
Tức thì âm thanh ồn à o cả lên. Hai nà ng má»™t công má»™t thá»§ Ä‘á»u phi thưá»ng ngoạn mục, đệ tá» các tông Ä‘á»u không khá»i hoan hô reo hò. Äặc biệt hÆ¡n nữa là sá»± tái hiện cá»§a Cá»u Diệu Phi Tiên Quyết Ä‘ang rất nổi tiếng tại kỳ phong há»™i lần nà y, cà ng khiến cho ngưá»i ta mong má»i được chứng kiến táºn mắt từng chá»— vi diệu cá»§a pho kiếm quyết rồi thầm tá»± vấn xem mình nếu gặp cảnh đó thì phải ứng đối thế nà o.
Cao cao trên hồng kiá»u, Dương Chân thấy Phi Tiên Quyết do Tiêu Nguyệt Nhi thi triển so vá»›i mình lại có khác biệt rất lá»›n thì láºp tức có sở ngá»™. Hắn có chút thầm lo thay cho Tiêu Thanh Nhi, nếu chỉ cố thá»§ suốt ngá»™ nhỡ sÆ¡ xảy phân nà o thì háºu quả tháºt khó mà lưá»ng được.
Tiêu Nguyệt Nhi nháy mắt đã bình ổn hÆ¡i thở, triệu hồi Linh Tê rồi đột nhiên bay vá»t lên cao, ngưá»i vá»›i kiếm hợp là m má»™t hóa thà nh đạo quang ảnh mà u tÃm lao thẳng và o Tiêu Thanh Nhi.
Ngá»c kiếm hóa thà nh má»™t bóng tÃm nhạt kéo dà i trùng trùng chém lên đôi vòng ngá»c tùy lúc lại bay ra khá»i tay áo, tinh mang tóe ra xung quanh, tiếng choang choang liên miên khiến cho má»i ngưá»i ở bên ngoà i cảm giác như có thanh la gõ ngay và o tai. Ãi nữ cá»§a ngưá»i lấy kiếm pháp mà thà nh danh như Tiêu Vân Vong sao lại có thể sá» dụng kiếm thuáºt tấn công liá»u mạng như váºy.
Ngá»c kiếm cá»§a Tiêu Nguyệt Nhi lại theo thân pháp thoắt tiến thoắt lui như mây khói cá»§a nà ng mà biến đổi tấn công và o cặp vòng xoay chuyển cá»§a Tiêu Thanh Nhi dà y đặc không má»™t chá»— hở. Tức thì vòng sáng bay múa đầy trá»i, kiếm quang như sấm sét, hoa kiếm như lưu tinh đánh và o mà n sáng cá»§a cặp vòng. Tiếng vang liên tiếp nổ ra như bắp rang vá»ng khắp vân tiêu.
Bên ngoà i ngưá»i xem cảm thấy như nghẹt thở, quên cả reo hò chỉ chăm chú nhìn tráºn đấu biến chuyển.
"Uỳnh...!" Äá»™t nhiên má»™t chiếc vòng tìm được khe hở phản kÃch thẳng và o lưng thanh ngá»c kiếm cá»§a Tiêu Nguyệt Nhi, má»™t luồng sức mạnh âm nhu nhưng phi thưá»ng cưá»ng đại áºp tá»›i bám chặt khiến thân hình cá»§a nà ng ta phải cháºm lại, tóc và y phục tung bay phần pháºt giữa chừng không.
Thế nhưng trong lúc Tiêu Nguyệt Nhi bị giữ lại, thì chiếc vòng còn lại đã từ trong tay Tiêu Thanh Nhi phóng ra, bay quanh má»™t vòng trong không trung rồi lao tá»›i Tiêu Nguyệt Nhi, tiếng gió rÃt lên ầm ầm. Rõ rà ng nếu không đánh trúng và o Tiêu Nguyệt Nhi thì nhất định sẽ không dừng lại.
"Ta không thể thua!" Tiêu Nguyệt Nhi hét lá»›n buông tay thả chuôi kiếm Linh Tê, lắc thân nhanh chóng lùi lại, đồng thá»i bắt ngón tay niệm động chân quyết sá» dụng sức cá»§a phi kiếm tăng tốc đánh thẳng và o luồng sức mạnh cá»§a vòng ngá»c Ä‘ang kìm giữ nà ng.
Trong khi đó chiếc vòng còn lại đã bay vòng ra đằng sau rồi đánh ngược lại sau lưng nà ng. Tất cả má»i ngưá»i bên ngoà i Ä‘á»u nhìn thấy rõ rà ng, đồng loạt như ngừng thở. Phu phụ Tiêu Vân Vong cÅ©ng đã chuẩn bị xuất thá»§.
Trong lúc chỉ mà nh treo chuông, Tiêu Nguyệt Nhi vừa kịp khoa tay phất tay áo ra phÃa sau. "Bùng!" á»ng tay áo bị đánh nát tá»›i hÆ¡n bốn tấc, vải vụn tung bay đầy trá»i như bươm bướm, đồng thá»i ngá»c hoà n cÅ©ng như chịu má»™t đòn rất nặng báºt ra khá xa.
"Ư..." Tiêu Thanh Nhi tinh thần như có mối liên kết vá»›i vòng ngá»c, há miệng phun ra má»™t bụm máu, nhanh chóng bị sức lạnh cá»§a ngá»c kiếm tá»a ra đóng kết thà nh huyết băng rồi vụn ra như bụi. Còn chiếc vòng ngá»c phÃa trước thân hình cá»§a nà ng ta Ä‘ang chống lại phi kiếm cÅ©ng từng chút bị đẩy lùi tá»›i sát ngá»±c. Äá»™t nhiên chiếc vòng ngá»c bị chấn bay Ä‘i, hÆ¡i lạnh xuyên và o tim phổi, hà n khà đóng kết toà n bá»™ thân thể, mÅ©i kiếm đâm thẳng và o lồng ngá»±c nà ng.
"Thanh Nhi!", "Sư tỷ..."
Từ trên cao vá»ng xuống tiếng la kinh hãi, má»™t đạo kim quang như từ trong hư không, cương phong vừa nổi thì đã phi độn đến giữa hai nà ng.
Không ai có thể ngá» mÅ©i ngá»c kiếm mà Tiêu Nguyệt Nhi Ä‘iá»u khiển chỉ cách ngá»±c cá»§a tá»· tá»· má»™t phân thì ngừng lại trong khoảnh khắc. Dương Chân ra tay sau mà tá»›i trước, Thiên Tru cùng lúc quét và o Linh Tê, cương phong à o ạt phát ra khiến cho hai nà ng đứng không vững, suýt nữa thì rá»›t xuống bên dưới.
Bên ngoà i náo động một hồi, lớp lớp nhìn quanh ngơ ngác như muốn tìm xem kẻ phá rối đang ở đâu.
Trong lúc nguy hiểm, tiá»m lá»±c Dương Chân bạo phát đạt tá»›i cảnh giá»›i ngá»± kiếm Thần niệm như nhất trước nay chưa từng có, dùng đặc tÃnh vượt ra khá»i ngÅ© hà nh cá»§a Thiên Tru phá không lao thẳng đến đương trưá»ng, lúc đó má»›i phát hiện mình xuất thá»§ là thừa liá»n khởi niệm thu hồi Thiên Tru. Thế nhưng lại không có được cảm giác như lúc trước thà nh ra Thiên Tru tuy nhanh như chá»›p giáºt vẫn để lại ánh và ng thà nh tung tÃch bị má»i ngưá»i nhìn thấy.
Bên ngoà i lôi đà i, đám ngưá»i Ä‘á»u chú ý tá»›i kẻ vừa xuất thá»§ Ä‘ang đứng trên hồng kiá»u. May mà tiếng chuông cá»§a trưởng lão đã rung lên, sá»± chú ý cá»§a má»i ngưá»i má»›i quay trở lại sân đấu.
"Ngá»c Tiêu Phong, Äạo tông đệ tá» Tiêu Nguyệt Nhi thắng!"
Trên lôi đà i, hai nà ng đứng trân nhìn nhau hồi lâu, không ai nghe thấy tiếng trưởng lão nói gì. Tiêu Thanh Nhi do tổn hao quá độ mà thụ thương không nhẹ thân thể má»m oặt lảo đảo muốn ngã, nhưng lại được Tiêu Nguyệt Nhi đưa tay đỡ dáºy rồi rụt tay lại ngay. Tiêu Thanh Nhi loạng choạng má»™t chút rồi cÅ©ng đứng vững lại được.
Tiêu Nguyệt Nhi cúi đầu là nhà thốt: "Ai cần ngươi nhưá»ng ta?"
Tiêu Thanh Nhi ngẩng đầu nhìn lên bóng hình cô độc trên hồng kiá»u má»™t cái, khẽ lắc đầu, rồi hữu khà mà vô lá»±c triệu hồi song hoà n bị rá»›t ở góc đà i, chỉnh đốn lại y phục chầm cháºm bước xuống, bước chân hết sức uể oải.
Tiêu Nguyệt Nhi ngẩng đầu rồi chợt đưa cánh tay lá»™ ra quá ná»a phô là n da tuyết bạch như vá»›i theo tá»· tá»·, đối vá»›i những tiếng gá»i cá»§a đồng môn quen biết ở bên ngoà i coi như không nghe thấy. Äây chÃnh là kết quả mà nà ng mong đợi hay sao? Nà ng tá»± há»i mình như váºy.
Äám ngưá»i bên ngoà i cÅ©ng dần dần tản Ä‘i, phu phụ Tiêu Vân Vong cùng vá»›i Bá Vân Äình cÅ©ng vừa kết thúc tá»· thà đang đứng trên sân đón lấy Tiêu Thanh Nhi Ä‘ang lui xuống. Phượng Lam khẩn trương kéo lấy nà ng ta há»i ngắn há»i dà i, nhưng thấy thương thế cá»§a nà ng ta không có gì đáng ngại lúc đó má»›i yên tâm.
Bá Vân Äình mỉm cưá»i Ä‘i tá»›i bên an á»§i: "Tam sư muá»™i, đại sư huynh lỡ mất cÆ¡ há»™i không được thấy đấu pháp tinh diệu cá»§a hai muá»™i."
Tiêu Thanh Nhi trước tiên hà nh lễ với phụ mẫu rồi mới nói: "Vừa mới thấy tiểu sư đệ, hắn tỷ thà thế nà o rồi?"
Bá Vân Äình a lên má»™t tiếng, ngẩng đầu ngó lên. Tiêu Vân Vong liếc Phượng Lam rồi khua tay nói: "Chân nhi và Phong nhi Ä‘á»u thắng rồi, đáng tiếc Vân Äình..." Ông chưa từng Ä‘Ãch thân tá»›i xem từng tráºn so tà i, nhưng vẫn Ä‘á»u nắm rõ cục thế cá»§a toà n bá»™ Vân tiêu đấu tráºn.
Bá Vân Äình không khá»i bẽn lẽn, cưá»i đáp: "Ngá»c Tiêu Phong có tá»›i ba ngưá»i tiến và o vị trà mưá»i sáu ngưá»i mạnh nhất, e rằng chỉ có Thái Hạo Phong má»›i so nổi thôi."
Lúc nà y Sở Thắng Y toà n thân ngá»c bà o phiêu dáºt bước tá»›i.
"Thanh sư muá»™i, sư huynh tá»›i muá»™n quá, không kịp trợ tráºn cho nà ng, thương thế cá»§a nà ng không việc gì chứ?"
"Äa tạ Sở sư huynh quan tâm, không có gì đáng ngại, Thanh Nhi còn phải chúc mừng sư huynh ra tráºn đắc thắng, tiếng thẳng tá»›i vị trà cao nhất." Tiêu Thanh Nhi nở má»™t nụ cưá»i, tá»±a hồ vừa rồi căn bản chưa từng thua trong tráºn so tà i.
"Phong há»™i lần nà y cao thá»§ như mây, Sư huynh cÅ©ng là đi được bước nà o hay bước đó thôi." Sở Thắng Y đĩnh đạc hướng vá» phÃa phu phụ Tiêu Vân Vong và Bá Vân Äình hà nh lá»…, sau đó má»›i đáp lá»i Tiêu Thanh Nhi.
"Nguyệt Nhi, tay cá»§a ngươi?" Tiêu Nguyệt Nhi cố gắng đè nén tâm tình rồi cÅ©ng bước xuống lôi đà i, Phượng Lam tiến lên tóm lấy tay nà ng xem xét. Hai nữ nhi Ä‘á»u là máu thịt cá»§a bà cả.
"Mẹ, không sao, Nguyệt Nhi vỠnúi trước thay y phục." Tiêu Nguyệt Nhi nhìn tỷ tỷ ở bên cạnh một cái rồi hấp tấp bỠđi.
Dương Chân lúc nà y má»›i từ hồng kiá»u bước xuống, nhìn thấy sư phụ cùng má»i ngưá»i ở gần đó, vốn định tá»›i an á»§i Tiêu Thanh Nhi má»™t lát nhưng chợt thấy Sở Thắng Y ở đó cùng nà ng trò chuyện tương đắc khiến hắn không khá»i trà ng cảnh cháºp tối hôm qua, trong lòng Ä‘au đớn nghiến răng chuyển mình bá» Ä‘i.
Lúc chÃnh ngá» là thá»i Ä‘iểm kết thúc chá»n ra mưá»i sáu ngưá»i cuối, lại do trưởng lão tiến hà nh bốc thăm phân cặp. Phong há»™i thà nh ra cÅ©ng đã tiến và o giai Ä‘oạn hoà nh tráng nhất. Những tráºn long tranh hổ đấu triển khai trên tám lôi đà i cà ng thêm ác liệt.
Sau giá» ngá» thì phong há»™i chiếu theo lệ dừng nghỉ má»™t canh giá», các đồng đạo phương xa được má»i tá»›i Côn Lôn chá»§ phá»§ Hạo Thiên Äiện để nghỉ ngÆ¡i, đồng thá»i ba mươi sáu Côn Lôn đệ tá» cá»§a vòng vừa rồi cÅ©ng được đặc biệt xắp xếp tá»›i đó để cùng giao lưu vá»›i đồng đạo.
Dương Chân cÅ©ng theo Tiêu Vân Vong đến, vừa và o Ä‘iện không lâu thì Tiêu Vân Vong đã cùng vá»›i Ngụy Nguyên Quân chưởng môn Thái Nhất Môn Ä‘i đâu chẳng rõ, mặc cho hắn là m gì thì là m. Hắn đứng tại má»™t góc cá»§a đại Ä‘iện nhà m chán những ngưá»i chạy qua chạy lại túm năm tụm ba. Bá»n há» tá»±a hồ nói không hết chuyện, má»—i ngưá»i Ä‘á»u trao đổi những chuyện kỳ thú kỳ tÃch ở má»—i nÆ¡i. Chẳng có ai lý gì tá»›i hắn cả.
Còn thầy trò Phổ Tế đại sư cá»§a Thiên Pháºt Tá»± thì sá»›m đã bị đám trưởng lão nhà n vân dã hạc má»i và o trong ná»™i viện, nói là phải chiêu đãi má»™t phen.
Duy chỉ có cảnh váºt phÃa trước Ä‘iện là tươi đẹp, rá»±c rỡ má»™t mà u. Lạc Anh Tiên Tá» cá»§a Cô Xạ Kiếm Phái cùng đệ tá» Lãnh Ngưng Sương đứng ở giữa, Phượng Lam Tiên Tá» dẫn ái nữ Tiêu Thanh Nhi cùng Tá» Hà Sư Thái cá»§a Tê Hà Phong và đại đệ tá» Huyá»n Tố tạo thà nh má»™t vòng xung quanh, cưá»i nói tá»± do. Nữ nhân nói chuyện phiếm, nhan sắc má»—i ngưá»i má»™t vẻ Ä‘á»u táºp trung cả má»™t chá»—, yểu yểu Ä‘iệu Ä‘iệu, luôn thu hút ánh mắt cá»§a các môn nhân.
Trong đó ba vị sư trưởng Ä‘á»u đã đạt cảnh giá»›i Bách Linh trở lên, pháp thuáºt tiên gia đã đạt tá»›i sâu dà y đương nhiên có thể trụ nhan bất lão kéo dà i tuổi xuân, đám phà m tục không có cách nà o so sánh được.
Ãnh mắt Dương Chân rÆ¡i vá» chá»— Tiêu Thanh Nhi, chỉ thấy nà ng yên lặng đứng bên sư nương, thi thoảng lại khẽ cưá»i đáp ứng, trong lòng hắn thầm nghÄ© hai tá»· muá»™i Tiêu Thanh Nhi tuy tÃnh cách khác nhau nhưng Ä‘á»u có thể rất nhanh hòa nháºp vá»›i ngưá»i khác.
Äá»™t nhiên Tiêu Thanh Nhi như có cảm giác, ngoảnh đầu nhìn vá» phÃa góc Ä‘iện nÆ¡i Dương Chân Ä‘ang đứng, ánh mắt cá»§a hai ngưá»i giao nhau giây lát rồi cùng chuyển qua chá»— khác, tá»±a hồ như né tránh đối phương.
Lúc nà y lại nghe thấy Tá» Hà Sư Thái nói vá»›i Phượng Lam: "Phượng sư muá»™i, chiá»u nay Huyá»n Tố hình như là sẽ giao thá»§ vá»›i Dương Chân cá»§a Ngá»c Tiêu Phong, muá»™i thấy sao?"
Phượng Lam cưá»i cưá»i nói: "Chân nhi đạo hạnh còn nông, sao có thể so vá»›i Huyá»n Tố được, Sư tá»· đừng đỠcao nó quá."
Huyá»n Tố cúi đầu đứng sau lưng Tá» Hà Sư Thái nghe váºy liá»n ung ung nói: "Phượng sư thúc nói đùa rồi, Dương sư đệ tá»· thà đệ tỠđã từng thấy qua, đệ tá» cÅ©ng không nắm chắc được bao nhiêu đâu."
Dương Chân nghe cảm thấy khó chịu, ánh mắt quay sang táºp trung và o Lãnh Ngưng Sương ở bên Lạc Anh Tiên Tá», vá»±a vặn nà ng ta cÅ©ng quay đầu lại, thấy Dương Chân nhìn mình, sắc mặt liá»n đỠá»ng e thẹn gáºt đầu. Äang định quay Ä‘i lại thấy Dương Chân đưa tay vẫy vẫy, ý gá»i nà ng qua.
Lãnh Ngưng Sương do dá»± giây lát rồi nhá» giá»ng nói mấy câu vá»›i sư phụ, sau đó rá»i khá»i vân án Ä‘i tá»›i chá»— Lãnh Phong Ä‘ang ngồi ngẩn ngÆ¡ cách Dương Chân không xa chà o há»i mấy câu ròi má»›i ngáºp ngừng ngồi cạnh Dương Chân không xa, tá» vẻ cá»±c kỳ tinh ý.
Thấy hai ngưá»i có hà nh động khác thưá»ng, Lãnh Phong đặc biệt đưa ánh mắt cảnh cáo vá»›i Dương Chân, tá»±a hồ muốn nói tiểu tá» ngươi không được khi phụ muá»™i muá»™i ta.
"Sư... sư huynh, tìm ta có chuyện gì?" Lãnh Ngưng Sương cúi đầu há»i nhá».
"Nếu cảm thấy không thÃch, ngươi có thể gá»i ta là sư đệ, hắc hắc." Dương Chân mấy ngà y qua Ä‘á»u thấy vẻ quan tâm cá»§a Lãnh Phong đối vá»›i nà ng ta, nên đặc biệt trêu chá»c má»™t chút.
"Ngươi biết váºy thì tốt." Lãnh Ngưng Sương trầm mặc giây lát, giá»ng nói có vẻ ai oán.
Dương Chân đột nhiên nÃn cưá»i, bên tai cảm thấy Lãnh Phong vừa trừng mắt nhìn hắn má»™t cái là nh lạnh.
"Có gì đáng cưá»i, nghe Thanh Nhi và Nguyệt Nhi sư muá»™i nói, ngươi bình thưá»ng tại Ngá»c Tiêu Phong rất tháºt thà , ngươi... sao lại khi phụ ta như váºy?" Thấy Dương Chân có vẻ dá»…, lại có ca ca ở bên, gan máºt cá»§a Lãnh Ngưng Sương hình như cÅ©ng to thêm má»™t chút, dám nhìn thẳng Dương Chân, bất quá ánh mắt cá»§a nà ng lại nhìn và o con hồ ly trắng nhá» trong lòng hắn.
"Là tại vì Sương sư muá»™i quá dá»… thẹn thôi, ta rất thÃch nhìn thấy bá»™ dạng e thẹn như váºy cá»§a sư muá»™i." Dương Chân nhấc Tiểu Bạch đặt và o lòng Lãnh Ngưng Sương, cưá»i nói.
Lãnh Ngưng Sương tức đến không nói lên lá»i, tá»· mỉ vuốt ve Tiểu Bạch, lá»™ ra má»™t nụ cưá»i quan tâm rất thuần khiết, giống như má»™t tạo váºt hoà n mỹ khiến cho bao ná»—i lòng cá»§a Dương Chân cÅ©ng dần dần bình tÄ©nh trở lại.
"Sương sư muá»™i, nghe nói trên Cô Xạ Tiên SÆ¡n có má»™t ngá»n núi gá»i là Phiêu Diêu Phong cá»±c cao cÅ©ng cá»±c đẹp, có thể nhìn ra táºn biển lá»›n, có phải hay không?" Dương Chân không muốn đẩy nà ng và o thế quẫn, cố ý tìm chá»§ đỠkhác.
"Ừm, mạn phÃa đông Cô Xạ Tiên SÆ¡n chÃnh là biển lá»›n, núi và biển liá»n nhau, cảnh váºt tương ứng, khi mặt trá»i má»c là đẹp nhất, sư huynh có cÆ¡ há»™i, nhất định phải Ä‘i xem đấy." Lãnh Ngưng Sương tháºt thà gáºt đầu nói.
"Tốt, tương lai sư huynh nhất định Ä‘i Cô Xạ SÆ¡n tìm muá»™i Ä‘i xem mặt trá»i má»c! Phải rồi, nhị sư huynh cá»§a ta vá»›i muá»™i là huynh muá»™i ruá»™t, hai ngưá»i sao lại má»™t lên Cô Xạ SÆ¡n, má»™t lên Côn Lôn SÆ¡n váºy?" Dương Chân đối vấn đỠnà y có chút khó hiểu.
Không hiểu vì sao, Phương Lam và Lạc Anh hai vị tiên tá» không hẹn mà cùng dá»ng tai lắng nghe, tá»±a hồ đối vá»›i vấn đỠmà Dương Chân đỠcáºp rất có hứng thú.
Lãnh Ngưng Sương len lén liếc ca ca má»™t cái, thần sắc thoáng vẻ buồn nói: "Năm xưa Tiêu sư bá cùng sư phụ cá»§a Sương nhi cùng vân du biên thùy phương bắc, vừa vặn cứu được Sương nhi và ca ca khá»i tay kẻ ác, cha mẹ đã bị ác nhân hại thảm, chỉ còn lại hai huynh muá»™i. Bởi váºy chúng ta má»›i chia ra Ä‘i theo Cô Xạ SÆ¡n và Côn Lôn SÆ¡n."
Dương Chân thầm than nguyên nhân thì ra là váºy, không khá»i cảm thán thốt: "Thân thế cá»§a Sương sư muá»™i so vá»›i ta cÅ©ng chẳng khác bao nhiêu..." Nói Ä‘oạn ngữ Ä‘iệu liá»n thay đổi trở thà nh hÆ¡i mÆ¡ hồ: "Nghe đại sư huynh nói Sư phụ năm xưa vân du tứ hải, má»™t mình má»™t kiếm đánh khắp anh hùng thiên hạ, hà o hùng biết mấy, khà khái biết mấy."
Lãnh Ngưng Sương mỉm cưá»i xinh đẹp đáp: "Phải, sư phụ cÅ©ng thưá»ng kể cho muá»™i vá» những truyá»n kỳ sá»± tÃch cá»§a Tiêu sư bá."
Dương Chân ngạc nhiên há»i: "Sư phụ ta cùng Lạc Anh Tiên Tá», tức là sư phụ cá»§a muá»™i giao tình nhất định rất tốt phải không?" Hắn nói đến đây đột nhiên cảm thấy có má»™t tia nhìn rất sắc bén chiếu tá»›i, ngẩng đầu thấy ngay sư nương Phượng Lam vừa má»›i thu hồi ánh mắt.
Lãnh Ngưng Sương lại không cảm thấy gì, gáºt đầu đáp: "Sư huynh có thể kể chuyện cá»§a huynh cho ta nghe không?"
"Chuyện của ta?"
Dương Chân sững ngưá»i, hắn còn chưa hoà n hồn vì cái liếc xéo cá»§a sư nương, "Ta, sư huynh có gì hay để nói đâu cÆ¡ chứ."
"Nói chuyện gì?" Tiêu Nguyệt Nhân tách khá»i sá»± Ä‘eo bám cá»§a mấy đồng đạo, ngồi phịch xuống giữa hai ngưá»i, thần tình thản nhiên, tá»±a hồi đã khôi phục lại như thưá»ng.
hết chương 43
Tà i sản của Vô Ảnh Chân Ma
Chữ ký của Vô Ảnh Chân Ma Kho eBook:
https://www.dropbox.com/sh/djgmsna65dovzvo/_VOWGm20Vh
Ngưá»i nà y đã nói CÃM Æ N đến và i viết vô cùng hữu Ãch cá»§a Vô Ảnh Chân Ma
27-09-2010, 09:48 AM
Trai Không Dê Gái Không Yêu
Tham gia: Mar 2008
Bà i gởi: 1,146
Thá»i gian online: 4 tuần 1 ngà y 12 giá»
Thanks: 3,841
Thanked 20,263 Times in 926 Posts
THIÊN NGÂN
Nguyên tác: Yến Minh.
Dịch thuáºt: Văn Äà n Việt Nam ( http://********** )
------------o0o--------------
Chương 44: Hiệp Lá»™ (đưá»ng hẹp)
Bên ngoà i Hạo Thiên Äiện, ở trên vân giai là hai trung niên dung mạo như tiên đứng sóng vai, Ä‘ang ngắm nhìn quang cảnh hoà nh tráng cá»§a Vân Tiêu Äấu Tráºn. Lúc nà y xung quanh trong vòng mưá»i dặm trên Thái Hạo Phong cá»™t trụ Bà n long thấu trá»i, cầu vồng giăng giăng vô cùng thoát tục.
Tiêu Vân Vong phá tan sá»± trầm tịch lắng Ä‘á»ng đã lâu, đột nhiên nói: "Ngụy sư huynh, có má»™t chuyện Tiêu má»— không thể không nói."
Ngụy Nguyên Quân khe khẽ cưá»i đáp: "Ngươi vá»›i ta còn khách khà gì nữa, không cần phải ngại."
Tiêu Vân Vong trầm ngâm giây lát rồi ngoảnh đầu nói: "Lúc Dương Kỳ SÆ¡n xảy ra chuyện, bốn đệ tá» cá»§a ta ở trong địa quáºt chứng kiến toà n bá»™ quá trình, ngẫu nhiên thu được tin tức vá» bảo váºt trấn môn cá»§a Thái Nhất Môn." Nói đến đây thì dừng má»™t chút, đưa mắt chăm chú quan sát phản ứng cá»§a Ngụy Nguyên Quân.
Sắc mặt Ngụy Nguyên Quân không đổi, chăm chú nhìn Tiêu Vân Vong, chỉ thấy ông ta tiếp tục nói: "Lúc đó Long Dáºn Ä‘ang khổ tâm bố trà mở khai phong ấn, trên tay lại có Giang SÆ¡n Xã Tắc Äồ, bởi váºy má»›i có thể Ä‘em vạn yêu yên ổn thoát khá»i phong ấn, từ đó tá»›i giá» không biết đã Ä‘i đâu."
Ngụy Nguyên Quân trầm mặc hồi lâu, rốt cục thở dà i má»™t hÆ¡i cưá»i khổ đáp: "Chuyện đến nước nà y, Ngụy má»— cÅ©ng không giấu nữa, ngươi có biết vì sao Ngụy má»— bên trên còn có Sư trưởng và sư huynh mà đột nhiên lại tiếp nháºn chức vị trá»ng đại chưởng môn Thái Nhất Môn?"
Tiêu Vân Vong liá»n hiểu ông ta ắt có ná»—i khổ khó nói, liá»n đáp: "Nếu việc liên quan tá»›i bà máºt cá»§a Thái Nhất Môn, váºy coi như Tiêu má»— chưa từng há»i qua là được."
Ngụy Nguyên Quân chầm cháºm Ä‘i xuống vân giai, thân hình chìm lẫn và o trong mây gió, bá»™ pháp rất ngưng trá»ng. Sau cùng ông ta dừng chân ở bên vách đá, thấy Tiêu Vân Vong Ä‘i theo tá»›i ná»›i má»›i nói: "Mưá»i tám năm trước, có ngưá»i xông lên Thái Nhất Môn khiêu chiến, trước phá tráºn pháp nÆ¡i sÆ¡n môn, lại liên tục đả bại mưá»i má»™t sư huynh đệ, ngay cả trưởng lão ẩn cư cÅ©ng liên tiếp thất thá»§. Cuối cùng không ai có thể chống cá»±, Sư tôn phải tá»± thân xuất tráºn cùng kẻ đó láºp má»™t cuá»™c đánh cá, váºt cá chÃnh là Giang SÆ¡n Xã Tắc Äồ."
"Ai ngá» kẻ đó pháp lá»±c thông thiên, Sư tôn không may lạc bại trá»ng thương hấp hối, má»›i Ä‘em chức chưởng môn truyá»n lại cho ta lúc đó còn Ä‘ang bế quan. Sau ná»a năm khi ta xuất quan thì tất cả Ä‘á»u đã quá muá»™n. Äó là mối háºn lá»›n nhất trong Ä‘á»i Ngụy má»—, Ngụy Nguyên Quân ta láºp thệ sẽ tìm bằng được thá»§ phạm. HÆ¡n mưá»i năm thăm dò nhiá»u nÆ¡i, vẫn không có tin tức, không ngá» hắn lại là ngưá»i yêu tá»™c, hắc hắc hắc..." Trong tiếng cưá»i cá»§a ông ẩn chứa đầy vẻ bi thương Ä‘au đớn.
Tiêu Vân Vong đưa tay đặt lên vai Ngụy Nguyên Quân, lặng yên không nói.
Ngụy Nguyên Quân trầm giá»ng tiếp: "Ta nhất định sẽ tìm được hắn, Tiêu huynh đệ có manh mối gì không?"
Giá» lại tá»›i phiên Tiêu Vân Vong cưá»i khổ: "Ngưá»i nà y chÃnh là má»™t thá»§ lÄ©nh trẻ tuổi đương đại cá»§a Yêu tá»™c ở Quy Khư cách Cá»u Châu chúng ta vạn dặm nÆ¡i hải ngoại. Tình huống còn chưa rõ, Ngụy huynh không nên vá»ng động. Các đồng đạo Cá»u Châu ta cần đối mặt vá»›i toà n bá»™ Yêu tá»™c Ä‘ang ngóc đầu trở lại, chứ không phải chỉ má»™t mình hắn ta đâu."
Ngụy Nguyên Quân nặng ná» gáºt đầu: "Như váºy xem ra Thái Nhất Môn cá»§a ta ắt phải chuẩn bị kỹ cà ng má»›i được. Côn Lôn phái cùng Thái Nhất thượng cổ chÃnh là cùng nguồn cùng gốc, sá»± việc liên quan tá»›i bá tánh, hai phái chúng ta nhất định p hải tá» tâm hiệp lá»±c. Tiá»n bối cá»§a chúng ta có thể đẩy bá»n chúng ra khá»i Cá»u Châu, hiện ta chúng ta cÅ©ng sẽ không có ngoại lệ."
Tiêu Vân Vong lắc đầu đáp: "Ngà n năm trôi qua, thương hải tang Ä‘iá»n, sá»± tình chưa chắc đã nằm trong kiểm soát cá»§a chúng ta. Ma đạo ẩn nấp đã lâu cÅ©ng đã ngầm có hoạt động, nếu bằng sức đồng đạo các môn ở Cá»u Châu, chỉ e vẫn chưa đủ. Ngà y tháng thái bình đã trôi qua lâu rồi, lần nà y không Ãt tông môn ta thấy bá»n há» Ä‘á»u không quan tâm đến sá»± uy hiếp cá»§a yêu tá»™c. Trong mắt bá»n há» chỉ xem động tÄ©nh ở Côn Lôn ta mà thôi. E rằng có và i ngưá»i còn háºn không thể là m mất mặt Côn Lôn phái ấy."
Ngụy Nguyên Quân chắp tay ra sau ngá»a mặt nhìn trá»i, chỉ cưá»i khổ đáp lại.
Buổi chiá»u, Vân Tiêu Äấu Tráºn lại bắt đầu sôi sục. Trước mắt, những đệ tá» còn lưu lại đây Ä‘á»u vì cẩn tháºn khá»i ngã ngá»±a mà sẽ xuất toà n lá»±c, phong há»™i tiến và o giai Ä‘oạn nóng bá»ng nhất.
Huyá»n Tố là đối thá»§ thứ hai đạt tá»›i Nguyên Anh kỳ cá»§a Dương Chân. Nữ nhân nà y đạo công thâm háºu, bên ngưá»i còn được Tá» Hà Sư Thái ban cho rất nhiá»u há»™ thân pháp bảo, phòng thá»§ kÃn tá»›i giá»t nước không lá»t, công kÃch cÅ©ng không há» có sÆ¡ hở. Thân là nữ đệ tá» duy nhất cá»§a Tê Hà Phong đứng trong mưá»i sáu ngưá»i mạnh nhất, lần phong há»™i trước còn đứng thứ tám, tá»± nhiên không giống phà m thưá»ng.
Tráºn chiến nà y hai ngưá»i đấu rất gian khổ, Dương Chân xuất chiến nhiá»u tráºn, dần dần bị ngưá»i ta nắm bắt, hắn khó có thể dá»±a và o Thiên Tru để phát động đột kÃch bất ngá».
Sau cùng hắn dá»±a và o độn quyết má»›i lÄ©nh ngá»™ cá»§a Cà n Khôn Ấn dẫn động lá»±c công kÃch cá»§a Huyá»n Tố tiêu biến mất, tiêu hao pháp lá»±c cá»§a nà ng rồi tìm cÆ¡ há»™i phát động Thiên Tru công phá há»™ thân pháp khà cá»§a Huyá»n Tố nhanh như chá»›p, coi như dà nh được thắng lợi.
Ở vòng nà y, hấp dẫn ngưá»i ta nhất lại chÃnh là Nhạc Thiên cá»§a ÄÆ¡n Dương Phong. Thượng cổ thần thú Há»a Kỳ Lân vừa xuất hiện đã cướp Ä‘i ba phần khà thế cá»§a đối thá»§, thà nh ra chiến thắng tương đối nhẹ nhà ng.
Lãnh Phong cá»§a Ngá»c Tiêu Phong vẫn y như cÅ© liên tiếp phá quan chém tướng như sấm sét. Tiêu Nguyệt Nhi không may gặp phải Huyá»n Äạo cá»§a Thiên Ngoại Phong, khổ chiến ná»a canh giá» thì thảm bại.
Không hổ là lÄ©nh tụ cá»§a lá»›p trẻ Äạo tông, Sở Thắng Y thuáºn lợi bước và o bát cưá»ng (tám ngưá»i mạnh nhất), Lục Cà n Khôn cá»§a Pháp tông sau khi chiến thắng đối thá»§ cùng tông, cÅ©ng tiến và o đúng theo dá»± liệu. Hai ngưá»i còn lại cÅ©ng là những đệ tá» trẻ tuổi má»›i nổi lên.
Trước mặt trá»i lặn, má»™t vòng bốc thăm đấu quyết lại được tiến hà nh.
Trên quảng trưá»ng, bức tưá»ng nhanh chóng được thay bằng má»™t bảng danh sách má»›i, gồm các thẻ bà i mà u đỠchữ Ä‘en. Dương Chân vá»›i Sở Thắng Y, hai cái thẻ tên bị buá»™c và o thà nh má»™t cặp, Lãnh Phong thì đấu vá»›i Lục Cà n Khôn cá»§a Pháp tông.
Äệ tá» Ngá»c Tiêu Phong sau khi xem xong bảng tên lá»›p lá»›p hÃt và o má»™t hÆ¡i lãnh khÃ. Tiêu Nguyệt Nhi vẫn còn chưa thoát khá»i đả kÃch do bại tráºn là m vẻ mặt đồng tình vá»— vá»— vai Dương Chân an á»§i: "Sư đệ, ngươi và o được bát cưá»ng đã là là m cho cha nở mặt nở mà y rồi."
Dương Chân trầm mặt xuống, hắn xem qua Sở Thắng Y đấu hai tráºn biết rõ tu vi cá»§a mình so vá»›i chà ng ta còn cách rất xa, mặc dù có hai kiện pháp bảo không phải tầm thưá»ng bên ngưá»i nhưng Sở Thắng Y sau chuyến Ä‘i tá»›i Dương Kỳ SÆ¡n nhất nhất bế quan tiá»m tu, tu vi lại có má»™t bước tiến dà i. Dưới tình hình nà y thắng bại trong mắt má»i ngưá»i chẳng còn có gì phải phân vân cả.
Tiêu Thanh Nhi đột nhiên nói: "Theo Thanh Nhi thấy, nhị sư huynh lại rất có cÆ¡ há»™i và o tứ cưá»ng. Lục Cà n Khôn tâm tÃnh lẫn tu vi Ä‘á»u không đủ, bằng và o vÅ© dÅ©ng cá»§a nhị sư huynh cÅ©ng có thể đánh bại được hắn."
Bá Vân Äình cÅ©ng đồng ý gáºt đầu, ngoảnh đầu nói vá»›i Lãnh Phong khoanh tay đứng má»™t mình phÃa sau: "Lãnh sư đệ, lần nà y phải trông và o đệ rồi."
Lãnh Phong đà nh gáºt đầu, ánh mắt chợt chiếu tá»›i khuôn mặt trÆ¡ không biểu tình cá»§a Dương Chân.
Lúc nà y trước bức tưá»ng đỠdanh tụ táºp tá»›i hÆ¡n má»™t trăm ngưá»i, má»™t ngưá»i cao giá»ng nói: "Không cần phải xem nữa, Tinh Hà Kiếm cá»§a Sở sư huynh nhất định có thể chém rá»›t yêu kiếm cá»§a Ngá»c Tiêu Phong rồi. Vị trà đứng đầu phong há»™i lần nà y không phải chà ng ta thì còn ai?"
Ngưá»i kia vừa nói tức thì dẫn theo không Ãt tiếng ngưá»i phụ há»a, đương nhiên cÅ©ng có má»™t và i tiếng phản đối bất mãn lạc lõng.
"Chư vị đồng môn quá khen rồi, phong há»™i ngưá»i mạnh còn có kẻ mạnh hÆ¡n, Sở má»— không dám đảm đương." Sở Thắng Y đứng sau đám ngưá»i mỉm cưá»i khiêm tốn.
Ãnh mắt cá»§a đám ngưá»i Ngá»c Tiêu Phong Ä‘á»u chuyển qua chà ng ta. Sở Thắng Y lúc nà y cÅ©ng đã nhìn thấy bá»n há» liá»n bước lại, đám Côn Lôn đệ tá» cÅ©ng rẽ ra nhưá»ng đưá»ng.
Dương Chân xoay đầu, từ dòng ngưá»i đón lấy Sở Thắng Y, ánh mắt nhìn thẳng và o chà ng ta. Còn Sở Thắng Y thá»§y chung vẫn khiêm cung hà nh lá»… đáp lại những tiếng khen ngợi cá»§a đồng môn, phong thái nhất má»±c hòa ái dá»… gần.
Hai ánh mắt vô hình đối nhau, rồi nhanh chóng phân khai, mặc dù chỉ có má»™t sát na nhưng trong mắt cá»§a má»—i ngưá»i Ä‘á»u ẩn chứa rất nhiá»u ý vị khó hiểu. Sở Thắng Y nhanh chóng đưa mắt nhìn sang Tiêu Thanh Nhi.
"Sở sư huynh, ngà y mai phải hạ thủ lưu tình đó." Một câu nói lúc nà y của Tiêu Thanh Nhi cũng đủ khiến trái tim Dương Chân ứa máu.
"Sư muá»™i nói đùa rồi, Thiên Tru Kiếm cá»§a Dương sư đệ sư huynh cÅ©ng không dám liá»u mạng đón tiếp đâu." Sở Thắng Y vẫn ung dung khiêm tốn như cÅ©, nhưng tại khoảnh khắc nà y trong tai Dương Chân tất cả đỠlà những lá»i châm chá»c không hÆ¡n không kém, lá»a giáºn trong lồng ngá»±c bốc lên táºn đầu.
"Sở sư đệ cứ nói đâu đâu." Bá Vân Äình cÅ©ng báºt cưá»i.
Äá»u cho rằng ta sẽ thua sao? Tất cả trong mắt các ngưá»i coi như đã quyết định rồi sao? Dương Chân chỉ cảm thấy má»™t ngá»n núi lá»›n nạng nỠđè lên trái tim cá»§a hắn, hắn muốn há»§y diệt tất cả má»i thứ trước mặt, lại muốn trốn chạy tất cả.
"Sư đệ..." Tiêu Thanh Nhi đột nhiên la lên, tá»±a hồ má»i ngưá»i cÅ©ng cảm thấy má»™t cá»— sát khà bùng phát như sóng triá»u, thế nhưng nháy mắt lại bình phục trở lại.
Dương Chân rảo bước xuyên qua đám ngưá»i Ä‘i thẳng ra ngoà i, bá»™ pháp tuy không nhanh nhưng rất kiên quyết.
Tiêu Thanh Nhi sắc mặt trắng bệch, nà ng ta đột nhiên nháºn ra những lá»i nói vô tình cá»§a mình đã là m tổn thương gã sư đệ cá»±c kỳ tá»± tôn nà y. Khe nứt xuất hiện ở giữa hai ngưá»i rõ rà ng cà ng ngà y cà ng lá»›n.
"Ta rất có hứng thú vá»›i ngươi." Lãnh Phong lạnh lùng nhìn Sở Thắng Y buông má»™t câu không đầu không Ä‘uôi rồi cÅ©ng xoay ngưá»i bá» Ä‘i.
Má»i ngưá»i lại thêm má»™t phen ngạc nhiên, nhìn nhau không biết nói sao.
Quay trở vá» tá»›i Ngá»c Tiêu Phong, Dương Chân đứng trong rừng tuyết mịt mùng tá»›i ná»a canh giá», bất động như núi, đột nhiên chá»›p mình má»™t cái phóng vá»t vá» phÃa Ngá»c Tiêu Lâu, hắn muốn Ä‘i gặp má»™t ngưá»i.
Bên trong lâu phòng, Dương Chân quỳ phịch má»™t cái xuống ná»n, trước mắt chÃnh là phu phụ Tiêu Vân Vong vừa má»›i trở vá».
"Chân nhi, ngươi là m váºy là sao?" Tiêu Vân Vong nghi hoặc không hiểu.
"Xin sư phụ dạy đệ tỠđạo pháp thượng thừa, đệ tá» nhất định phải đánh bại Sở Thắng Y!" Lúc Dương Chân ngẩng đầu lên, hai mắt vằn máu, giá»ng nói ấm ức như muốn gà o lên tá»±a hồ muốn nuốt chá»ng ngưá»i ta.
Hai phu phụ ở trong phòng nhìn nhau, hồi lâu sau Tiêu Vân Vong má»›i nói: "Ngươi đứng lên trước Ä‘i, nói cho sư phụ biết, ngươi vì sao lại xúc động như váºy. Ngươi cÅ©ng biết năm tháng mà Sở Thắng Y trong núi tu hà nh cÅ©ng đủ thá»i gian ngươi luân hồi mấy vòng. Muốn dùng công phu mấy ngà y cá»§a ngươi chống lại? Dục tốc ắt bất đạt, ngươi phải hiểu rõ má»›i phải!"
Dương Chân không đứng dáºy, tiếp tục khấu đầu nói: "Xin sư phụ thà nh toà n!"
Phượng Lam đột nhiên giáºn dữ quát: "Ngươi sao lại không biết phải trái như thế, Sở Thắng Y chÃnh là anh tà i nhất đại cá»§a Äạo Tông, đừng cho rằng cứ dá»±a và o má»™t thanh yêu kiếm cá»§a ngươi là có thể hoà nh hà nh. Xem ra bắt ngươi diện bÃch là không há» sai..."
Dương Chân đột nhiên ngẩng đầu, lạ lẫm nhìn Phượng Lam lạc giá»ng há»i: "Yêu kiếm?"
Phương Lam hùng hồn há»i ngược lại: "Sao? Sư nương nói sai à ? Pháp khà do yêu nghiệt luyện ra kh ông phải là yêu kiếm thì là gì?"
Tiêu Vân Vong cau mà y quát: "Lam nhi!"
Dương Chân đột nhiên cảm thấy trong lòng có thứ gì đó trong nháy mắt sụp đổ hoà n toà n. Mấy ngà y tá»· thà vừa rồi, có và i ngưá»i hiếu sá»± thấy phi kiếm cá»§a hắn tà dị quá»· bÃ, hÆ¡n nữa chuyện bà ảo cá»§a Yêu hoà ng má»™t năm trước tuy bị giữ kÃn nhưng vẫn có đồn thổi, bởi váºy trong mắt ngưá»i xung quanh, hắn dần dần được bao trùm má»™t sắc thái yêu dị. Có và i ngưá»i còn khuyên đừng có nên tiếp cáºn hắn. Ban đầu hắn còn không để bụng, cÅ©ng không quan tâm, có Ä‘iá»u không ngá» hiện tại ngay cả sư nương cÅ©ng nói vá»›i hắn như váºy.
Phải, ta có thể đánh bại hai cao thá»§ Nguyên Anh kỳ, không phải Ä‘á»u là dá»±a và o thanh yêu khà Thiên Tru hay sao?
Dương Chân lại cúi gằm đầu xuống, trong lòng thoáng hiện hình bóng dá»ng dưng khiến ngưá»i ta phát cuồng cá»§a Sở Thắng Y, lại việc Tiêu Thanh Nhi khi nóng khi lạnh bất thưá»ng, má»™t ý chà cầu thằng cá»±c kỳ mạnh mẽ nháy mắt áp đảo hết tất cả, hắn không cam lòng há»i lại má»™t câu: "Sư phụ, thá»±c không có khả năng hay sao?"
Tiêu Vân Vong không cho đệ tá» chút hy vá»ng nà o, thản nhiên nói: "Không có!"
Dương Chân cháºm cháºm đứng lên, ánh mắt vô thần: "Sư phụ nói không có, váºy thì nhất định là không có rồi."
Nói xong, hắn từ từ Ä‘i ra cá»a lá»›n, bước chân loạng choạng, thân hình lảo đảo.
"Hà i tỠnà y bị sao thế?" Phượng Lam vẫn còn khó hiểu.
"Kiếm không đả thương ngưá»i, ngưá»i tá»± thương thôi." Tiêu Vân Vong chắp tay Ä‘i lại trong phòng, giá»ng đầy u uẩn: "Hà i tá» nà y gần đây thần tư bất định, nà ng không cảm thấy nó đối vá»›i Thanh Nhi có tình cảm khác thưá»ng hay sao?"
"Thanh nhi?" Phượng Lam kinh ngạc.
"Xưa nay ải tình khó vượt, hà i tá» nà y chÃnh Ä‘ang ở giai Ä‘oạn nguyên thần ngưng đạo, rất dá»… bji tẩu há»a nháºp ma." Tiêu Vân Vong ngưng trá»ng nhìn Phượng Lam. Phượng Lam cÅ©ng vừa lúc nhìn lại.
"Nó sẽ không là m gì bất lá»i cho Thanh Nhi chứ?" Phương Lam lo lắng nói.
"Trong mắt nà ng chỉ có nữ nhi bảo bối cá»§a nà ng thôi." Tiêu Vân Vong bá»±c bá»™i nhìn ra chá»— khác, ngẩng mặt nhìn những đốm xanh trên mái ngói, nói tiếp: "Con đưá»ng mà phu phụ ta Ä‘i cÅ©ng tuyệt không dá»… dà ng, chuyện cá»§a lá»›p nhá» cứ để bá»n há» tá»± chá»n lấy, cuá»™c Ä‘á»i mình là tá»± mình Ä‘i lên thôi."
Phượng Lam hừ má»™t tiếng, liếc mắt đáp: "Năm xưa nếu không phải ngưá»i ta khổ khổ ai ai xin sư tôn, chà ng cÅ©ng đâu được tiện nghi như váºy."
Tiêu Vân Vong đến bên Phượng Lam, đưa tay vuốt nhẹ mái tóc cá»§a bà , yêu thương nói: "Lam nhi, vô luáºn thế nà o vi phu cÅ©ng không bá» rÆ¡i nà ng, chuyện lá»›n bằng trá»i chúng ta cÅ©ng sẽ cùng đối mặt."
Sắc mặt Phượng Lam á»ng Ä‘á», ừ hữ má»™t tiếng rồi dịu dà ng ngả và o vòng tay Tiêu Vân Vong, gục đầu lên bá» vai ấm áp cá»§a ông.
Dương Chân ôm Tiểu Bạch đạp trên Thiên Tru, giữa biển mây má» mịt xé gió mà đi. Không có pháp lá»±c há»™ thể, mặc cho gió lạnh như kim chÃch và o thân thể. Mấy lần chuyển hướng, không biết là đã bay bao lâu, hắn đột nhiên thấy má»™t sÆ¡n cốc rất quen thuá»™c.
SÆ¡n cốc xanh thẳm xinh đẹp vẫn y như trước, chỉ có Ä‘iá»u váºt thị nhân phi, chá»§ nhân cá»§a Vạn Thú Cốc đã không biết Ä‘i vá» nÆ¡i nà o. Dương Chân rÆ¡i xuống cạnh căn nhà trúc ven hồ tìm má»™t mảng cá» má»m mại nằm xuống.
"Bạch tá»· tá»·, đây chÃnh là nhà cá»§a Nhất Kỳ." Dương Chân đưa Tiểu Bạch đặt lên ngá»±c, ngẩng đầu nhìn trá»i.
Äáp lại hắn chỉ là những tiếng ư á» cá»§a Tiểu Bạch, cái mÅ©i nhá» trắng phau cá»§a nó cá» cá» và o lòng bà n tay Dương Chân rất đáng yêu.
"Tiểu Bạch, ngươi còn nhớ không, ở bên hồ khi đó ngươi cùng một con rắn sừng trắng hà ng năm đấu đá. Là ta đã giúp ngươi một tay." Dương Chân vẽ một vòng tròn nhỠlên cái mũi của Tiểu Bạch.
Lá»i nói cá»§a hắn láºp tức dẫn tá»›i sá»± hưởng ứng cuồng nhiệt cá»§a Tiểu Bạch, năm cái Ä‘uôi xòe lá»›n ra như má»™t con công phe phất, cá» và o cánh tay Dương Chân buồn buồn vô cùng thân máºt.
Má»™t vòng sáng và ng từ miệng Dương Chân nhả ra phát tán kim quang nhà n nhạt rồi lÆ¡ lá»ng giữa chừng không, theo ý niệm cá»§a hắn bắt đầu xoay chuyển lưu lại trong không khà những đưá»ng ngân quang ngắn dà i.
Thiên Phách Thần Binh, niá»m hy vá»ng duy nhất cá»§a Dương Chân chÃnh là nó luôn Ä‘em lại những ngạc nhiên cho hắn. Hắn biết rõ trước mắt má»›i chỉ có thể Ä‘iểu khiển được má»™t phần nhá» bé linh lá»±c cá»§a Thiên Tru chứ không hÆ¡n. Sức mạnh khai sÆ¡n phá nhạc chân chÃnh cá»§a Thiên Phách Thần Binh chỉ có trong tay Yêu hoà ng má»›i có thể xuất hiện. Có Ä‘iá»u má»™t câu nói đó cá»§a sư nương đã là m hắn Ä‘au đớn táºn đáy lòng. Yêu kiếm. Mà y là má»™t thanh yêu kiếm sao?
Tá»±a hồ như có cảm ứng, "Băng..." má»™t tiếng, ánh kim quang cá»§a Thiên Tru đột nhiên ảm đạm, hóa thà nh má»™t vầng trăng khuyết nhá» lÆ¡ lá»ng cách trán Dương Chân ná»a thước. Má»™t tia sáng tÃm lấp lánh như tinh thần nổi lên giữa là n kim quang, nhấp nháy như tia chá»›p yếu á»›t.
Má»™t luồng linh lá»±c cưá»ng bạo đột nhiên xuất hiện khiến Tiểu Bạch trên ngưá»i Dương Chân run lên lẩy bẩy.
ThỠnghiệm một lát, Dương Chân đà nh bỠcuộc triệu hồi Thiên Tru đang nhảy loạn như con cá giữa không.
Tiếng thở dà i buông ra như mà n đêm dần dần trở thà nh sâu thẳm, hà ng trăm tâm tư như chỉ rối cứ quấn lấy hắn khiến hắn không khá»i hoà i nghi, phải chăng mình quá cố chấp?
Giá»ng Bạch Tiêm Tình đột nhiên nổi lên trong tâm hắn: "Ngươi có thá»±c sá»± muốn thắng?"
Dương Chân thầm đáp trong lòng: "Muốn thắng!"
Bạch Tiêm Tinh u u thở dà i, rồi lại nói: "Là vì Thanh Nhi sư tỷ của ngươi?"
Trong đầu Dương Chân chấn động, tâm ý hoảng loạn, mình thế nà y vốn là vì Thanh Nhi sư tỷ hay sao?
Bạch Tiêm Tình không đợi cho hắn bình phục tâm tư, câu tiếp theo cà ng thêm kinh ngưá»i: "Nô gia cÅ©ng có thể giúp ngươi, chỉ cần ngươi nghÄ© cho kỹ là m như váºy có đáng hay không thôi."
Dương Chân bình phục tâm tình, ngang nhiên cự tuyệt: "Không, ta không cần ngươi giúp."
Bạch Tiêm Tình u u đáp: "Ngươi vá»›i hắn tÃnh nết tháºt là giống nhau, Ä‘á»u cố chấp cao ngạo như váºy cả."
Dương Chân nghe giá»ng tá»±a hồ như u oán, liá»n giải thÃch: "Không, không phải như váºy, nếu yêu khà cá»§a ngươi mà lá»™ ra, Côn Lôn phái nhất định sẽ không tha cho ngươi, ngươi phải minh bạch Ä‘iá»u đó." Hắn do dá»± má»™t lát rồi nói tiếp: "Nói thêm, ta cÅ©ng không biết ngươi là m váºy có đáng không."
Bạch Tiêm Tình thở dà i trong tâm hải tịch mịch của Dương Chân một cái rồi không nói nữa.
Từ bên trong con bạch hồ, một sinh linh đang lẳng lặng thông qua đôi mắt nhỠnhư viên bảo thạch ngắm nhìn Dương Chân, ánh mắt xuất ra những tia yêu thương dịu dà ng.
Ngà y thứ bảy, Phong há»™i đã tá»›i hồi kết, cÅ©ng đã tá»›i hồi tranh đấu quan trá»ng kịch liệt nhất. Mong muốn đệ tá» chiến thắng khiến sư trưởng Ä‘á»u táºn lá»±c an bà i, nghỉ ngÆ¡i dưỡng sức, chuẩn bị chu đáo.
Lôi đà i quẻ Tốn ở góc tây nam Vân Tiêu Äấu Tráºn, bảy tám tòa vân thai phiêu phù bên trên xoay lẫn và o nhau. Trên hồng kiá»u cÅ©ng chen chúc thà nh đám, xung quanh lôi đà i rá»™ng rãi dà y đặc tá»›i mấy trăm ngưá»i, các tông phái đồng đạo phương xa, trên dưới các phong mạch cá»§a Côn Lôn Ä‘á»u đã yên vị, quan sát vòng đấu pháp từ tám chá»n ra tứ cưá»ng.
Phong há»™i lần nà y có tam kiệt đột phá trùng vây là Nhạc Thiên, Lãnh Phong, Dương Chân ba ngưá»i Ä‘á»u có sở trưá»ng riêng, tuy được sư trưởng các tông mạch khen ngợi nhưng sau khi và o bát cưá»ng bá»n há» có thể tiến tiếp hay không thì lại là má»™t vấn đỠcòn phải nghiên cứu.
Cho dù có nhiá»u ngưá»i chấp nhất, nhưng đối vá»›i tráºn đối quyết trước mắt hầu hết Ä‘á»u đỠcao Äạo tông đệ tá» Sở Thắng Y đã từng đột xuất nổi danh từ phong há»™i lần trước. Còn đối vá»›i kẻ bị gá»i là Yêu kiếm Dương Chân thì tu vi má»›i chỉ ở Kim Äan kỳ, không có ai đánh giá cao cả.
Thứ má»i ngưá»i cảm thấy hứng thú c hÃnh là thanh Yêu kiếm sẽ có biến hóa kinh ngưá»i gì, có thể tiếp tục tạo ra kỳ tÃch như trước hay không.
Thá»i gian đã đến, trưởng lão chá»§ trì lôi đà i đã bắt đầu Ä‘iểm danh nhưng hồi lâu vẫn chưa thấy Dương Chân xuất hiện, gá»i Ä‘i gá»i lại mấy lần Ä‘á»u không có hồi âm, bên ngoà i tức thì nổi nên má»™t tráºn ồn à o, náo động không ngừng. Äám ngưá»i Ngá»c Tiêu Phong thì ruá»™t nóng như lá»a đốt, đêm qua sau khi Dương Chân bá» Ä‘i má»™t mạch vẫn chưa quay vá», sá»›m hôm nay cÅ©ng chẳng thấy đâu, tìm khắp bốn phương Ä‘á»u không thấy qua.
Tiêu Thanh Nhi gấp gáp nhìn quanh nói: "Sư đệ, hắn chạy đi đâu rồi, đáng ra phải tới rồi mới đúng, hay là đã xảy ra chuyện gì?"
Tiêu Nguyệt Nhi nhảy nhót liên hồi không chịu đứng yên, ngó đông ngó tây nghe thấy váºy liá»n hừ mÅ©i nói: "Ngươi lúc trước thần thần bà bà nói cái gì vá»›i há» Sở kia, có phải là tìm cách nà o để cho sư đệ mất mặt hay không?"
"Ngươi..." Tiêu Thanh Nhi giáºn tá»›i mức không thốt nên lá»i.
Bá Vân Äình ở bên cạnh giảng hòa nói: "Nguyệt Nhi, tá»· tá»· ngươi sao có thể là m ra chuyện đó được, Ngá»c Tiêu Phong ta vinh cùng vinh, nhục cùng nhục mà ..."
Tiêu Nguyệt Nhi xì má»™t tiếng, đảo mắt ngắt lá»i: "Ngưá»i ta là Tiêu Thanh Nhi Tiên Tá» là truyá»n nhân đệ tá» cá»§a Vương Mẫu Phong, Ngá»c Tiêu Phong ta vá»›i không tá»›i đâu."
Tiêu Thanh Nhi hai mắt đỠhoe, cúi đầu không tranh biện thêm nữa, kẻ giảng hòa Bá Vân Äình cÅ©ng đà nh cưá»i khổ không nói được gì. Hai tá»· muá»™i nà y tình hình không những không có chuyển biến tốt mà còn tiếp tục xấu Ä‘i.
Trên sân chỉ có Sở Thắng Y lẻ loi má»™t mình má»™t góc, sau thá»i gian má»™t nén nhang, kẻ vắng mặt sẽ bị tuyên phán thua tráºn. Äá»™t nhiên má»i ngưá»i Ä‘á»u nhìn vá»ng lên trên bầu trá»i.
Má»™t ngưá»i đạp kiếm quang vá»t tá»›i, lượn má»™t vòng trên không trung rồi hạ xuống lôi đà i. Dương Chân rốt cục cÅ©ng tá»›i.
"Sư đệ..." bên ngoà i Tiêu Nguyệt Nhi đứng giữa đám ngưá»i cá»§a Ngá»c Tiêu Phong nhảy vá»t lên kêu gá»i, tiếng nói cá»§a nà ng vừa dứt thì má»™t đạo bạch quang đã nhảy và o trong lòng, thì ra là Tiểu Bạch.
Dương Chân đưa mắt nhìn đám Bá Vân Äình bên ngoà i giây lát, coi như chà o há»i, sau cùng dừng lại chá»— Tiêu Thanh Nhi má»™t chút rồi trở lại vá»›i đối thá»§ đã đứng rất lâu ở phÃa đối diện.
Hắn không quay lại đằng sau, cÅ©ng không kịp nháºn lấy má»™t nụ cưá»i dịu dà ng tươi như đóa sen nước cá»§a Tiêu Thanh Nhi dà nh cho hắn.
Mặc dù đợi đối thá»§ lâu như váºy, nhưng Sở Thắng Y vẫn thần thanh khà sảng, giữ được khà độ như núi. Thấy đổi thá»§ tá»›i, từ từ mỉm má»™t nụ cưá»i coi như chà o há»i.
Tiếng chuông rung lên, tráºn so tà i đã chÃnh thức bắt đầu.
"Dương sư đệ, sư huynh có má»™t đỠnghị, không biết ý đệ thế nà o?" Sở Thắng Y không láºp tức xuất thá»§, còn phát xuất đỠnghị tháºt là ra ngoà i ý liệu cá»§a má»i ngưá»i.
"Sở sư huynh xin cứ nói." Dương Chân trong lòng thoáng cảm thấy ngạc nhiên, nhưng mặt mặt vẫn không lộ ra vè gì khác lạ.
"Bất luáºn đệ và ta ai tiến và o vòng trong, Ä‘á»u sẽ phải đối diện vá»›i áp lá»±c cà ng thêm ghê gá»›m. Äể tránh cho nguyên khà bị tiêu hao quá độ, sư huynh đỠnghị đệ và ta má»—i ngưá»i hãy đánh ra má»™t chiêu mạnh nhất, chỉ dùng má»™t chiêu mà phân định thắng bại, thế nà o?" Sở Thắng Y liếc những ngưá»i bên ngoà i má»™t cái, cháºm rãi thốt.
Bên ngoà i láºp tức nổi lên má»™t tráºn ồn à o, má»™t và i ngưá»i đứng tuổi vá»— tay khen phải, trong phong há»™i trước đây bởi vì những vòng đấu quá dà y, không Ãt ngưá»i bị nguyên khà tổn thương hoặc thương thế trầm trá»ng, tá»›i lúc gặp đối thá»§ tương đương so tà i đà nh chịu thiệt mà bại. Sở Thắng Y đỠnghị như váºy đối vá»›i cả hai bên Ä‘á»u là đỠnghị rất có lợi. ÄÆ°Æ¡ng nhiên trong đó nguy hiểm cÅ©ng rất lá»›n, má»™t khi thất thá»§ có thể sẽ tạo thà nh má»™t kết quả không thể cứu vãn.
Trên má»™t tòa vân thai giữa chừng không, Tiêu Vân Vong nói vá»›i Tá» Äình Chân Nhân: "Thắng Y xem ra có quyết tâm rất lá»›n."
Tá» Äình Chân Nhân khẽ chau mà y, vuốt râu đáp: "Ta vốn chưa từng phân phó nó như váºy, là nó tá»± định lấy chá»§ trương, hà i tá» nà y cÅ©ng quá tá»± đại."
Tiêu Vân Vong mỉm cưá»i nói: "Äệ tá» cá»§a sư huynh ung dung hữu độ, và i năm nữa ắt có thể tá»± mình đảm đương, sư huynh phải cảm thấy may mắn má»›i phải."
Ở trên vân thai bên cạnh, Tá» Tang Chân Nhân dá»ng tai nghe tám hướng, lắc đầu nói: "Tiêu sư đệ sao lại đỠcao chà khà ngưá»i ta, tá»± hạ uy phong cá»§a mình như váºy. Cứ theo ta thấy Cá»u Diệu Phi Tiên Quyết mà sư đệ sáng tạo so vá»›i Cá»u Ngưng Quy Chân Quyết cá»§a Äạo tông còn mạnh hÆ¡n má»™t báºc, cứ váºy mà so thì ta lại đánh giá môn hạ cá»§a đệ cao hÆ¡n, ha ha."
Tá» Äình Chân Nhân lãnh lẽo nhìn lại Tá» Tang má»™t lượt thầm chá»i cái lão nà y châm chá»c khắp nÆ¡i, lần nà y không thèm tÃnh toán, coi như không nghe thấy.
Tiêu Vân Vong nhìn đệ tá» tụ táºp bên ngoà i, ánh mắt sau cùng định trên lôi đà i, cÅ©ng không lý gì tá»›i những lá»i cá»§a Tá» Tang Chân Nhân.
Ngược lại, Phượng Lam ở bên cạnh Tiêu Vân Vong sắc mặt có vẻ khó coi, TỠTang vốn là đại sư huynh đồng tông đồng mạch của bà , nhưng cũng không muốn nói gì.
Hết chương 44
Tà i sản của Vô Ảnh Chân Ma
Ngưá»i nà y đã nói CÃM Æ N đến và i viết vô cùng hữu Ãch cá»§a Vô Ảnh Chân Ma
27-09-2010, 07:53 PM
Äệ Nhất Thuần KhiếtLãng Tá» Vô Tình Háºn Con GáiÄệ Nhất Thần Thương
Tham gia: Dec 2009
Äến từ: Hà Ná»™i
Bà i gởi: 2,218
Thá»i gian online: 1 ngà y 0 giá» 27 phút
Thanks: 80
Thanked 36,657 Times in 1,711 Posts
THIÊN NGÂN
Nguyên tác: Yến Minh.
Dịch thuáºt: Văn Äà n Việt Nam ( http://********** )
------------o0o--------------
Chương 45: Bi Ca.
"ÄÆ°á»£c!" Dương Chân trầm mặc giây lát rồi rốt cục cÅ©ng gáºt đầu đáp ứng, hắn có thể từ chối, nhưng hắn biết khoảng cách pháp lá»±c giữa hai ngưá»i quả thá»±c chênh lệch quá lá»›n, bởi váºy má»™t chiêu phân thắng bại cÅ©ng là sá»± lá»±a chá»n tốt nhất đối vá»›i hắn.
Trong lòng đã quyết, thần niệm cá»§a hắn nhanh chóng chìm và o cảnh giá»›i Huyá»n đạo phẳng lặng như mặt nước, bản thức cá»§a đạo tâm bao bá»c toà n bá»™ từng góc cạnh cá»§a linh hồn, pháp lá»±c theo dá»± dẫn dắt cá»§a kiếm quyết vô thượng nháy mắt ngưng tụ vá» má»™t mối, cả ngưá»i hắn dần dần được bao bá»c bởi má»™t tầng kim quang. Trong tầng kim quang sáng rá»±c lại ẩn chứa vô số luồng Ä‘iện quang tÃm ngắt cá»±c kỳ yêu dị.
Cả sân tức thì như nÃn thở, vô số đệ tá» Côn Lôn tròn xoe cặp mắt quan sát, chỉ sợ không cẩn tháºn lại lỡ mất không thấy được chá»— ảo diệu.
"Cá»u cùng thiên cá»±c, ngân hà đảo huyá»n, vạn kiếm quy chân..."
Sở Thắng Y niệm động chân quyết, ngá»± kiếm chầm cháºm bay lên không, từng đạo lam quang từ nhá» tá»›i lá»›n, từ má» nhạt tá»›i rõ rà ng vấn vÃt tá»a ra, đồng thá»i mây khói từ xung quanh cÆ¡ thể đột nhiên nổi lên à o ạt như sóng cồn. Äất trá»i phong vân đổi sắc, thân hình chà ng tá»±a hồ như Ä‘ang cưỡi cá lá»›n vượt biển mây dáºp dá»n trong ánh dương quang rá»±c rỡ. Từ dưới ngó lên trông như thiên thần in lên ná»n trá»i vô cùng đẹp mắt.
CÅ©ng trong lúc đó, má»™t đạo kim quang phóng vá»t lên không đón lấy quầng sáng rá»±c rỡ như ngân hà , hai đạo kiếm quyết kinh thiên giao nhau như chá»›p giáºt.
Uỳnh! Má»™t tiếng nổ lá»›n vang lên, ngân hà tản ra hóa thà nh kiếm quang mà u lam nở bung khắp trá»i, vạn kiếm cùng xuất khà thế phô thiên cái địa đánh xuống vầng kim quang Ä‘ang bị ngưng trệ ảm đạm.
Vạn đạo kiếm quang xuyên mây thấu trá»i cùng tiếng rÃt lanh lảnh phá tan không trung như tiếng rồng tiếng phượng, ánh lam quang chiếu rá»i rá»±c rỡ má»™t góc trá»i.
Khi ấy, má»™t Ä‘iểm kim quang sắc bén hóa thà nh má»™t con cuồng long bạo phát, tiếng rồng ngâm xuyên suốt không gian, hà ng vạn đạo kiếm quang loằng ngoằng loạn chuyển nháy mắt đã phá tan trá»i xanh, kim quang múa động khắp chốn rá»±c rỡ tá»±a thiên ngoại phi tiên. Cuồng long uốn lượn xuyên mây rẽ biển oanh kÃch, khà thế vô cùng vô táºn, kiếm khà như ngà n vạn mÅ©i tên phát ra à o ạt.
Äầy trá»i hà o quang nổ bung ra, kim quang, lam quang Ä‘iên cuồng xáo động tạo ra vô số hình thái kỳ dị, tiếng nổ ầm ầm như sấm liên tiếp không ngừng như muốn chá»c thá»§ng mà ng tai, những tia chá»›p loằng ngoằng múa loạn trong không trung, cuồng phong rÃt lên à o à o bạo ngược.
Äám đệ tá» Côn Lôn xem đấu tráºn mặt mÅ©i không khá»i biến sắc, từ đầu phong há»™i tá»›i giỠđây là tráºn chiến kịch liệt nhất, mây khói trên sân quanh lôi đà i bị đánh bạt ra tứ phÃa như muốn nhấn chìm bức tưá»ng ngưá»i bao bá»c bên ngoà i.
Hồi lâu sau, tất cả bình lặng trở lại, chỉ còn má»™t đạo lam quang cùng vá»›i má»™t đạo kim quang là còn tồn tại giữa chừng không, cả hai đấu sÄ© má»—i ngưá»i Ä‘á»u chầm cháºm hạ xuống má»™t góc lôi đà i.
Sở Thắng Y bình ổn chạm đất, y bà o trắng toát tung bay, thân hình khôi ngô tiêu sái ung dung trong khi Dương Chân ở phÃa đối diện lại đầu bù tóc rối, y phục rách bươm sắc mặt trắng bệch, khóe miệng đã xuất hiện vết máu nhà n nhạt, khó khăn lắm má»›i đứng vững được.
Hai ngưá»i vẫn còn Ä‘ang đấu pháp, hai thanh thần binh lúc tách lúc nháºp giữa trá»i bay lượn như ánh chá»›p, linh động tá»±a phi xà . Sau cùng, hai đạo hà o quang lại quấn vá»›i nhau thà nh má»™t khối.
"Phì..." Khà huyết Dương Chân sôi sục không thể áp chế được nữa từ ngá»±c trà o lên miệng phun thà nh má»™t vầng sương đỠối, hắn đảo ngưá»i mấy lượt như muốn ngã lăn ra. Và o lúc mà tất cả má»i ngưá»i Ä‘á»u cho rằng hắn sẽ chịu thua thì hắn lại bất ngỠđứng vững trở lại, bà n tay nắm chặt kiếm quyết không buông.
Ãnh lam quang vững và ng chiếm lấy thượng phong, sắc mặt Sở Thắng Y đầy vẻ ngưng trá»ng nhanh chóng ép vầng kim quang xuống cà ng lúc cà ng sát xuống đầu Dương Chân, má»—i má»™t phân hạ xuống thì dòng máu nÆ¡i khóe miệng Dương Chân cÅ©ng như chảy nhanh hÆ¡n má»™t chút.
Lúc nà y chỉ cần hắn thu kiếm quyết thì tất cả sẽ kết thúc.
Thế nhưng hắn thá»§y chung vẫn không chịu từ bá», trong tâm hắn luôn tồn tại má»™t tia hy vá»ng, hắn nhất định không buông tia hy vá»ng duy nhất đó.
"Sư đệ, mau chịu thua Ä‘i, đừng đánh nữa." Má»™t giá»ng nữ nhân bên ngoà i nghẹn ngà o thốt.
"Chịu thua?" Thần trà mÆ¡ hồ cá»§a Dương Chân nghe thấy giá»ng nữ nhân quen thuá»™c khắc sâu và o trong xương tá»§y ấy tức thì trong lồng ngá»±c hắn dấy lên má»™t quầng ná»™ há»a như muốn thiêu đốt cả thế gian, pháp lá»±c vốn dÄ© đã khô kiệt đột nhiên lại từ khiếu huyệt khắp tứ chi bách hà i phát xuất ngưng tụ và o trong kiếm quyết.
Chịu thua? Dương Chân ta vì cái gì mà phải thua? Không! Ta không cam tâm!
Dương Chân gà o thét trong lòng, tá»±a hồ Ä‘iên cuồng như má»™t con dã thú bị thương, trong mắt chỉ còn lại duy nhất má»™t đối thá»§ và ý chà bất khuất kiên cưá»ng.
Thiên Tru lại lần nữa phát xuất kim quang, là n lam quang vốn đã áp tá»›i sát đầu Dương Chân tức thì từng tấc từng tấc bị đẩy ngược lên. Lúc nà y Sở Thắng Y cÅ©ng đà nh phải chịu sá»± kiên trì cá»§a Dương Chân, chà ng thôi động pháp lá»±c niệm chân quyết, Tinh Hà Kiếm phát ra tiếng gầm như sấm sét tá»a ra hà o quang rá»±c rỡ, ánh lam quang dà o dạt đổ xuống đỉnh đầu Dương Chân.
Bên ngoà i, đệ tá» Ngá»c Tiêu Phong ai cÅ©ng mặt xám như đất, miệng Tiêu Thanh Nhi lẩm nhẩm, khóe mắt ròng hai dòng lệ lã chã. Sát bên cạnh nà ng là Tiêu Nguyệt Nhi Ä‘ang ôm chặt Tiểu Bạch trong tay, miệng nghiến chặt muốn vỡ cả răng.
Äá»™t nhiên, không biết vì sao, tá»±a hồ là do Tiêu Nguyệt Nhi xiết chặt là m Ä‘au Tiểu Bạch, con hồ ly thoắt cái nhảy lên không trung xông và o lôi đà i.
Má»i ngưá»i chỉ thấy má»™t lằn bạch quang đột nhiên phá không lao thẳng và o giữa hai là n kiếm quang Ä‘ang quấn lấy nhau. Lằn bạch quang nở bung ra như đóa hoa sen, má»™t luồng pháp lá»±c cổ quái xông lên thấu trá»i tức thì đầy luồng lam quang lên tÃt trên cao, luồng kim quang liá»n tranh thá»§ cÆ¡ há»™i nghỉ ngÆ¡i giây lát.
Tiếng ồn à o bên ngoà i láºp tức nổi lên, lá»›p lá»›p Ä‘á»u dáo dác xem rốt cục là ai dám vi phạm quy tắc tá»· thà mà nhúng tay và o.
Sở Thắng Y vừa thấy không ổn, liá»n lần nữa huy động kiếm quyết, không còn nương tay nữa. Vạn đạo kiếm quang lại trà n ngáºp khắp trá»i như dòng tinh hà đổ xuống thà nh thác, cả đất trá»i phá»§ má»™t mà u xanh ngắt.
Lằn bạch quang cùng vá»›i kim quang nháy mắt bị lam quang nuốt chá»ng. UỲNH! Tiếng nổ trầm đục phát ra, cả thiên địa tản mát hà o quang, tiếp đó ba luồng quang mang lại quấn lấy nhau giữa trá»i, má»—i luồng má»™t mà u rõ rà ng.
Äá»™t nhiên lằn bạch quang nhuá»™m thêm má»™t tầng huyết sắc, ánh sáng cà ng thêm rá»±c rỡ.
Thế gian như chao đảo, tựa hồ đã phá vỡ sự cân bằng cuối cùng, hà o quang vạn trượng ầm ầm nổ bung ra, thiên địa trắng bạch một mà u.
Dương Chân bị đẩy bắn Ä‘i như cá» rác lăn ra bên cạnh lôi đà i, y phục trên ngưá»i nát vụn, khắp ngưá»i đầy vết máu cá»±c kỳ thê thảm.
Tất cả phát sinh vừa rồi rốt cục là gì, nhất thá»i không ai có thể nói rõ ra được, chỉ biết rằng đã có ngưá»i bên ngoà i xuất thá»§ quấy rối, không Ãt ngưá»i vẫn còn sững sá» trước cảnh tượng thảm liệt, dưá»ng như tất cả Ä‘á»u quên mất việc reo hò cổ vÅ© cho bên thắng.
Sở Thắng Y chầm cháºm triệu hồi tiên kiếm vừa bị đánh văng lên không, sắc mặt có mấy phần kinh hãi, lại có mấy phần bất nhẫn, cố gắng bình ổn khà huyết Ä‘ang sôi sục trong cÆ¡ thể và chuẩn bị tiếp nháºn tuyên bố thắng lợi từ phÃa trưởng lão chá»§ trì.
"Ta chưa thua..." Dương Chân từ từ đảo ngưá»i đứng dáºy, loạng choạng má»™t cái những vẫn đứng vững được. "Ngươi đợi đấy, Tiểu Bạch đã bị ngươi giết chết, ngươi không nên... đấu pháp giá» má»›i bắt đầu... giá» má»›i là bắt đầu đây..." Lá»i sau cùng cá»§a hắn tá»±a hồ như tiếng gầm rú Ä‘iên cuồng nghẹn, ngà o vang vá»ng khắp tứ phÃa lôi đà i khiến tất cả má»i ngưá»i Ä‘á»u kinh hãi tá»›i ngẩn ngưá»i.
Thiên Tru vốn không biết văng tá»›i táºn nÆ¡i nà o chợt phát ra ánh hà o quang nhà n nhạt rồi tá»± bay trở lại bên ngưá»i Dương Chân xoay vòng vòng xung quanh, thân kiếm rung rung, lưng kiếm ẩn hiện má»™t tia huyết quang má» má» chá»›p nháy.
Theo bước chân ngưng trá»ng cá»§a hắn, sắc mặt cá»§a Sở Thắng Y cÅ©ng dần trở nên mất tá»± nhiên, hÆ¡i do dá»± nhìn vá» phÃa trưởng lão chá»§ trì bên ngoà i, chần chừ đợi phán quyết còn chưa phát ra, chỉ cố gắng đứng yên quan sát.
Vá»›i chà ng, cho dù thế nà o thì kết quả thắng lợi đã định sẵn rồi, chỉ có diá»u trong lòng lại có chút nghi hoặc, vừa rồi rốt cục là ai đã xuất thá»§, chà ng cÅ©ng không nắm chắc được đánh thêm má»™t đòn nữa thì Dương Chân không biết sẽ ra sao, hiện tại hắn ta cÅ©ng đã không còn sức nữa rồi.
Trên đà i mây, Phương Lam gấp giá»ng nói vá»›i Tiêu Vân Vong: "Ông còn không ngăn nó lại, cứ như thế nà y không phải là muốn chết hay sao?"
Tiêu Vân Vong chÃu chặt đôi mà y, trầm giá»ng đáp: "Vừa rồi hình như là con hồ ly xông lên..."
Phượng Lam la hoảng: "Là con bạch hồ vẫn bên ngưá»i nó? Váºy..."
Tiêu Vân Vong lắc đầu, nhá» giá»ng: "Chỉ e đã bị má»™t chiêu đó đánh nát xương thịt, thân hồn Ä‘á»u tan."
Tá» Äình Chân Nhân thà n sắc lạnh lùng quan sát sân trà ng, đột nhiên quay đầu nhìn Tiêu Vân Vong định nói lại thôi, thở dà i má»™t tiếng rồi quyết định lẳng lặng chá» xem.
Trên lôi đà i, Dương Chân Ä‘ang chầm cháºm Ä‘i vá» giữa sân, chợt dừng bước đứng lại, đưa tay chá»™p cái gì đó ở giữa đám mây khói vấn vÃt. Thì ra là má»™t mảng lông trắng tinh còn dÃnh chút máu, cánh tay hắn không ngừng run rẩy kịch liệt.
Và o hai canh giá» trước, lúc hắn chuẩn bị rá»i khá»i Vạn Thú Cốc, Tiểu Bạch đột nhiên lần nữa thoát thai hóa hình, khó khăn má»™t lúc má»›i ngưng Ä‘á»ng thà nh hình dạng bé gái nói chi chi ba ba hồi lâu như muốn nói vá»›i hắn má»™t câu: nó muốn giúp đỡ hắn.
Trong khoảnh khắc đó, Dương Chân đã quên Ä‘i hết thảy ân oán bất bình trên Ä‘á»i, chỉ còn lại sá»± cảm động bình sinh chưa từng có.
Bởi váºy, hắn ôm Tiểu Bạch ở trong lòng mà đến muá»™n.
Hắn đã liá»u chết cÅ©ng không muốn đầu hà ng, bởi vì hắn biết cho dù tất cả má»i ngưá»i Ä‘á»u không thÃch hắn, bá» rÆ¡i hắn nhưng vẫn còn có má»™t con tiểu hồ ly lẳng lặng dõi theo hắn, cổ vÅ© hắn.
ChÃnh vì lẽ đó, cho dù là vá»ng tưởng, hắn cÅ©ng phải cố gắng nắm lấy thắng lợi mong manh.
Thế nhưng trong khoảnh khắc liá»u lÄ©nh vừa rồi, khoảnh khắc không thể chống đỡ sắp sụp đổ, dưới sá»± dẫn dắt cá»§a Bạch Tiêm Tình, hai yêu hồ cùng nhau Ä‘em toà n bá»™ tu vi phá tan má»™t kÃch sấm sét cá»§a Sở Thắng Y. Thân hình nhá» bé đó, đã bị má»™t chiêu ấy đánh tan thà nh cát bụi.
Sát na đó, hắn Ä‘au đớn đến không muốn sống nữa, hắn không biết đó là Tiểu Bạch hay là Bạch Tiêm Tình, chỉ cảm thấy trong lòng phát sinh má»™t ná»—i Ä‘au vô táºn, ná»—i Ä‘au má» mịt đó khiến linh hồn hắn nghẹn ngà o, khiến hắn phẫn ná»™ rồi tất cả phẫn ná»™ hóa thà nh má»™t ý niệm duy nhất: đánh bại đối thá»§ trước mặt.
"Dương sư đệ, đã tới lúc dừng lại rồi." Sở Thắng Y cuối cùng cũng chủ động lên tiếng.
Trưởng lão chá»§ trì vẫn chưa là m theo ước định cá»§a bá»n há» lúc trước, hoặc giả phán định có ngưá»i phá rối tình thế Ä‘ang bất lợi cá»§a Dương Chân, cuá»™c tá»· thà vẫn tiếp tục. Má»i ngưá»i bên ngoà i cÅ©ng ngÆ¡ ngác không biết tráºn đấu pháp nà y sẽ trở thà nh như thế nà o.
"Ngươi vừa giết ngưá»i, là ngưá»i, là hai ngưá»i!" Dương Chân loạng choạng bược lên hai bước, chỉ thẳng và o nam tỠáo trắng phiêu hốt phÃa trước, ánh mắt ngầu đỠgầm lên.
Sở Thắng Y sững sá», hồ đồ ngó Dương Chân, không dám tin và o lá»i hắn vừa nói, bên ngoà i tiếng ồn à o nổi lên, không ngừng bà n luáºn.
Thiên Tru như cảm nháºn được tình cảm cá»§a Dương Chân cà ng lúc cà ng bạo lệ, thân kiếm rung lên bần báºt, mà u hổ sắc cá»§a thanh kiếm dần dần bị huyết sắc bao phá»§, bên trong ẩn chứa những luồng chá»›p lóe Ä‘en sì.
Tá»±a hồ như con hung thú từ hồng hoang viá»…n cổ thức tỉnh giữa nhân thế, sát khà hung bạo từ Thiê Tru tá»a ra như sóng dữ dâng lên thấu trá»i. Những ngưá»i ở bên ngoà i cảm thấy hÆ¡i tở dần dần nặng ná» run rẩy quan sát biến đối kỳ dị trên lôi đà i.
"Chân nhi, mau dừng tay!" giá»ng nói cá»§a Tiêu Vân Vong rốt cục cÅ©ng vang lên, ông nháºn thấy thần trà Dương Chân đã rÆ¡i và o trạng thái khác thưá»ng Ä‘ang phát động ba bước Ngá»± quyết, Kiếm Quyết và Tráºn quyết cuối cùng trong Cá»u Diệu Phi Tiên Quyết.
Dương Chân đối vá»›i mệnh lệnh cá»§a sư phụ coi như tiếng muá»—i ngoà i tai, ngá»± khởi Thiên Tru từ từ bay lên không, hai tay phát động Tráºn quyết liá»u mạng ngưng tụ nguyên khà cá»§a Kim Ä‘an trong cÆ¡ thể. Hà o quang mà u và ng đỠbao bá»c khắp thân hình không ngừng sôi sục như lá»a ma, những tia chá»›p tÃm Ä‘en bá»§a ra xung quanh trông lên như ma vương giáng thế.
Theo từng đạo Tráºn quyết mà hắn đánh ra, thiên địa nguyên khà bên ngoà i từ ngà n vạn lá»— chân lông à o à o tiến và o, Kim Ä‘an trong Tá» phá»§ bắt đầu xoay chuyển Ä‘iên cuồng, má»—i vòng Ä‘á»u phát ra bản mệnh nguyên khà mà hắn vừa má»›i khổ tu luyện thà nh.
Kim Ä‘an đối vá»›i má»—i ngưá»i tu đạo mà nói, không chỉ là bản nguyên sinh mệnh mà còn là bước đầu tiên đánh dấu việc tiến và o cảnh giá»›i trưá»ng sinh. Kẻ tu đạo thông thưá»ng không hao phà công phu trăm năm cÅ©ng không thể có. Kim Ä‘an cÅ©ng là khởi Ä‘iểm cá»§a cánh cá»a lá»›n tu đạo chân chÃnh cá»§a tiên đạo, dưới sá»± bồi dưỡng linh tÃnh cá»§a bản nguyên sinh mệnh, dần trở thà nh Nguyên thần, rồi phát triển thà nh Nguyên Anh thoát ra khá»i sá»± trói buá»™c cá»§a thân xác, cuối cùng đạt tá»›i cảnh giá»›i thá» cùng thiên địa.
Trong má»™t năm diện bÃch, Dương Chân bởi vì Ä‘an Ä‘iá»n biến mất má»™t cách dị thưá»ng, phải trùng tu Nguyên Thá»§y Thiên Chương má»›i có thể Ä‘em Kim Ä‘an má»›i hình thà nh bồi dưỡng ngưng kết lại. Trong lúc Ä‘iên cuồng hiện tại trong lúc Ä‘iên cuồng bất chấp tất cả gượng ép rút hết bản nguyên lá»±c, cái giá phải trả đó cá»±c kỳ đáng sợ, tháºm chà khó mà vãn hồi lại được.
Dương Chân tay bắt kiếm quyết, chân đạp hư không, bước chân dịch chuyển theo tinh tượng khu sá» Thiên Tru phát ra má»™t thanh quang kiếm và ng chói, hình ảnh hư ảo, kiếm quang như Ä‘iện, từ giữa trá»i chiếu rá»i rá»±c rỡ khắp cả tinh tráºn.
Thuáºn theo tinh tráºn được tạo thà nh bởi kiếm quang, Vân Tiêu Äấu Trần khe khẽ tiết ra kình khà tản Ä‘i bốn phương tám hướng như thá»§y triá»u rút. Bên trên lôi đà i quẻ Tốn xuất hiện má»™t vùng trá»i trong xanh ngằn ngặt, má»™t luồng áp lá»±c khổng lồ thuần tịnh từ cao ép xuống.
Sở Thắng Y thấy váºy cÅ©ng không nhịn được nữa, lại phát động Cá»u Ngưng Quy Chân Quyết, lần nà y chà ng kinh hãi phát hiện Vân khởi quyết trong kiếm quyết không cách nà o phát động ra được, hoà n toà n bị luồng lá»±c đạo vô hình từ trên cao ép tan, đà nh phải tế khởi tiên kiếm lên không ngá»± quyết phòng thá»§.
Trong lúc Tiêu Vân Vong chuẩn bị ra tay ngăn cản, thiên địa đột nhiên ngưng Ä‘á»ng, tá»±a hồ tất cả Ä‘á»u dừng lại.
Gió, đã ngừng thổi. Tháºm chà mây khói trên sân cÅ©ng ngưng cả lại.
Tất cả má»i ngưá»i Ä‘á»u chú mắt nhìn lên trá»i, ngay cả những vị tiá»n bối kỳ lão vốn ung dung nhà n nhã trên đà i mây cÅ©ng Ä‘á»u mang thần sắc khẩn trương, ngẩng đầu đợi lúc kiếm quyết kinh thiên đó hoà n toà n phát động.
Bầu trá»i trợt nổi lên má»™t vầng sáng bạc rá»±c rỡ, má»™t đạo hà o quang mà u bạc từ trên trá»i cao đổ áºp xuống ngay trên Cá»u Diệu Tinh Tráºn, tiếng ầm ầm trầm đục phát ra, hà o quang mà u bạc tức thì áp đảo hà o quang và ng rá»±c cá»§a thanh quang kiếm, pháp lá»±c cưá»ng đại vô biên tá»a ra xung quanh.
Äệ tá» Côn Lôn trên khắp Vân Tiêu Äấu Tráºn tá»±a hồ đồng thá»i cảm giác thân mình cùng pháp lá»±c bị má»™t luồng đại lá»±c mạnh mẽ bên ngoà i áp chế, tháºm chà kinh động tá»›i cả không Ãt trưởng lão Ä‘ang bế quan tiá»m tu trên Thái Hạo Phong, thần niệm cá»§a vô số ngưá»i cùng ánh mắt Ä‘á»u táºp trung cả và o trung tâm cá»§a quầng sáng bạc.
Sở Thắng Y lúc nà y đứng ngồi không yên, tiến lui không xong, chỉ cảm thấy trước mặt có má»™t sá»± uy hiếp trước nay chưa từng thấy trong Ä‘á»i, chà ng không không khá»i dáo dác nhìn vá» phÃa sư phụ.
Trên vân thai, Tá» Äình Chân Nhân rốt cục cÅ©ng không nhịn được quay lại nói vá»›i Tiêu Vân Vong: Tiêu sư đệ, Phi Tiên Quyết nà y mang uy lá»±c như váºy, e rằng..."
Tiêu Vân Vong phất vạt áo má»™t cái, cả ngưá»i lÆ¡ lá»ng trên không đáp: "Äá»u là sai lầm cá»§a đệ, chỉ mong là vẫn còn kịp..."
Lá»i nói vừa dứt, ngưá»i đã biến mất trong không khÃ.
Trong lúc đó, giữa hư không truyá»n tá»›i má»™t tiếng gà o vô cùng thảm thiết tuyệt vá»ng, vang vá»ng khắp Vân Tiêu Äấu Tráºn, đồng thá»i quang trụ mà u bạc biến mất, chỉ còn lại Cá»u Diệu Tinh Tráºn Ä‘ang lưu chuyển giữa trá»i.
Tu vi cá»§a Dương Chân còn xa má»›i đủ há»a hầu, nhưng gượng ép lấy bản mệnh nguyên khà phát động Cá»u Diệu Phi Tiên Quyết, mượn tinh thần lá»±c cá»§a vÅ© trụ, nháy mắt đã khiến thân xác hắn đến sát bên tan rã, Kim Ä‘an trong Tá» phá»§ không chịu nổi áp lá»±c nặng nỠđột nhiên nát vụn, là m cho kiếm quyết còn chưa phát ra mất Ä‘i chỉ dẫn, tinh lá»±c cưá»ng liệt rá»›t xuống Cá»u Diệu Tinh Tráºn phản hồi liên tục tìm chá»— phát tiết.
Còn Dương Chân đem mình là m cầu nối giữa thiên địa cho dù có Thiên Tru gánh đỡ một phần, lại có Cà n Khôn Ấn bảo vệ, rốt cục vẫn máu me đầy mình, rõ rà ng sắp thịt nát xương tan tới nơi.
Má»™t đạo ánh sáng rá»±c rỡ kinh thiên kèo dà i thà nh hình vòng cung đột nhiên xuất hiện, nhanh chóng xuyên và o kẽ hở phân cắt Cá»u Diệu Tinh Tráºn Ä‘ang có dấu hiệu tan rã, trong tiếng nổ ầm ầm, đầy trá»i ánh sáng mà u bạc dần dần tản mác.
Sau cùng, Tiêu Vân Vong ôm má»™t nam tá» toà n thân bê bết máu nhẹ nhạng hạ xuống lôi đà i, chỉ nói độc má»™t câu: "Ngá»c Tiêu Phong nháºn thua."
Trong ngoà i sân đấu im phăng phắc, tất cả má»i ngưá»i không ai nói lên lá»i.
Sở Thắng Y ngÆ¡ ngẩn đứng đó, Tinh Hà Kiếm lÆ¡ lá»ng trên không Ä‘ang tá»a ra ánh lam quang nhà n nhạt trong giây phút đó cÅ©ng chợt ảm đạm vô quang, giống như chá»§ nhân cá»§a nó Ä‘ang thất lạc thần tình.
Tuy là thắng, nhưng chà ng không thấy chút vui vẻ nà o.
Huống hồ, chà ng liệu có thực sự chiến thắng?
Äối vá»›i đệ tá» các mạch chư phong mà nói, đó là má»™t tráºn quyết đấu hiếm có không thể nà o quên, cÅ©ng là má»™t tráºn so tà i kỳ diệu khôn tả, bắt đầu thì huy hoà ng, kết thúc lại bi tráng. Má»™t tráºn so tà i không có kẻ thắng.
Có Ä‘iá»u danh tá»± cá»§a gã thiếu niên Dương Chân từ hôm nay trở Ä‘i cÅ©ng khiến cho khắp trên dưới Côn Lôn phái Ä‘á»u nhá»› chắc ở trong lòng.
Mặt trá»i ngả vá» tây, Vân Tiêu Äấu Tráºn bao phá»§ má»™t là n ánh sáng rá»±c rỡ phi thưá»ng, phảng phất như cÅ©ng biết rằng phong há»™i đã tá»›i lúc cao trà o.
Bên ngoà i lôi đà i quẻ Khôn ở phÃa bắc, tất cả đệ tá» Côn Lôn trên Thái Hạo Phong Ä‘á»u táºp trung ở đây, có thể nói má»™t biển ngưá»i cÅ©ng không quá.
Lúc nà y chÃnh là giây phút cuối cùng cá»§a tráºn đấu pháp tranh Ä‘oạt ngôi vị quán quân phong há»™i. Hai bên lÃ ÄÆ¡n Dương Phong Nhạc Thiên và Thái Hạo Phong Sở Thắng Y. Hai ngưá»i Ä‘á»u má»™t mạch qua ải chém tướng, cùng tiến lên đỉnh cao.
Hiện tại, bên ngoà i lôi đà i chia thà nh mấy phe, hai bên quyết đấu chia ra đệ tá» Äạo tông vÃ ÄÆ¡n Dương Tông. Äạo tông má»™t phương đương nhiên ngưá»i đông thế mạnh, ÄÆ¡n Dương Tông thì ngưá»i đơn thế bạc. Có Ä‘iá»u trước nay quan hệ cá»§a ÄÆ¡n Dương Tông đối vá»›i các tông phái khác Ä‘á»u không tệ, ngay cả Pháp tông ná»™i bá»™ cÅ©ng phần lá»›n nghiêng vá» ÄÆ¡n Dương Tông. Cứ thế xem ra thế tráºn cá»§a cả hai bên Ä‘á»u khá cân bằng.
Äấu pháp đã tiến hà nh ná»a canh giá», song phương Ä‘á»u xuất tuyệt kỹ, ai cÅ©ng khó chiếm được thượng phong. Ở má»™t góc, có sá»± trợ tráºn cá»§a Há»a kỳ lân, Nhạc Thiên tá» ra khá ung dung. Trước khi bắt đầu so tà i gã đã mạnh miệng nhất định sẽ đánh Sở Thắng Y ngã ngá»±a, vì Dương Chân mà báo thù.
Còn Äạo tông đệ tá» cÅ©ng đã phản đối trước tráºn đấu rằng Nhạc Thiên dá»±a và o thần thú xuất tráºn là rất bất công, yêu cầu Chưởng Luáºt ÄÆ°á»ng chá»§ trì công đạo. Tá»± nhiên Pháp Tông dưới tình thế đó sẽ đứng vá» bên ÄÆ¡n Dương Tông, bởi váºy tráºn đấu cứ thế tiến hà nh.
Nếu luáºn tu vi, Sở Thắng Y sẽ chiếm thượng phong không có nghi ngá» gì. Có Ä‘iá»u ngưá»i tÃnh không bằng trá»i tÃnh, vòng đấu trước chà ng ta gặp phải Lãnh Phong cá»§a Ngá»c Tiêu Phong, tại phong há»™i vốn đã nổi danh hiệu sát thần máu lạnh, lại thêm ý khà tráng liệt báo cừu cho sư đệ liá»u mạng toà n lá»±c thi đấu. Má»™t tráºn chiến kịch liệt vô cùng nổ ra, sau cùng Sở Thắng Y để thắng lợi cÅ©ng phải trả má»™t giá rất rất rất đắt. Nguyên khà đại thương không sao khôi phục kịp, cứ thế mà gặp Nhạc Thiên vừa loại nguyên quán quân Huyá»n Äạo cá»§a Thái Hạo Phong.
Má»™t tiếng thú gầm trầm đục từ thấp vá»t lên cao vút, trở thà nh tiếng hống thấu trá»i, bên ngoà i nÃn thở, đột nhiên tiếng reo hò ầm ầm như sấm dáºy át hẳn tiếng reo hò cá»§a Äạo Tông.
Trên lôi đà i há»a quang bốc lên hừng há»±c, Nhạc Thiên cưỡi trên lưng Há»a kỳ lân nhân kiếm hợp nhất tế khởi Phần Dương Liệt Thiên Kiếm Quyết cá»§a ÄÆ¡n Dương Tông, vô số đạo há»a kiếm sáng rá»±c bay xung quanh cả ngưá»i lẫn thú. Trảm Dương Kiếm như mặt tá»i má»›i má»c phương đông, phát ra sức nóng vô cùng vô táºn nhuá»™m hồng cả thiên địa.
Sở Thắng Y lúc nà y nguyên khà cạn kiệt, cầm cá»± cÅ©ng đã cố hết sức, khó mà phát động kiếm quyết vô thượng hao tốn chân lá»±c cá»§a Äạo Tông, chỉ có thể lấy vân khà mỠảo duy trì thế thá»§. Thân hình chà ng di chuyển như chá»›p trong vân vụ, ngưá»i Ä‘i theo kiếm, kiếm hóa thà nh mà n nước tụ mây khói chống đỡ luồng hÆ¡i nóng hầm háºp từ trên cao đổ xuống.
"Thá»§y Há»a Äồng Cá»±c, biến, biến, biến..." Nhạc Thiên ngâm lá»›n, tiếng niệm chú cá»§a gã vừa dứt, luồng lá»a Ä‘ang phun đầy trá»i đột nhiên từ đỠhóa thà nh trắng rồi biến ra xanh lè, Ä‘ang nóng hừng há»±c đột nhiên chuyển thà nh lạnh lẽo, cả lôi đà i phảng phất như đã chuyển đến nÆ¡i trá»i băng đất tuyết táºn cùng cá»§a bắc cá»±c, tức thì khiến những luồng sóng lam quang bị đóng băng không sao dịch chuyển nổi. Mây khói tan sạch, Sở Thắng Y phải hiện chân thân.
Äồng thá»i khi hà n khà mà u xanh thẫm bao bá»c cả lôi đà i, ở giữa vẫn có má»™t khối lá»a đỠrá»±c, chÃnh là do Há»a kỳ lân vẫn Ä‘ang tá»a ra luồng hÆ¡i nóng vô cùng vô táºn, hà n nhiệt hai luồng pháp lá»±c cá»±c Ä‘oan luân chuyển trong ngoà i hết sức thần kỳ.
Tá» Äình Chân Nhân vốn đã có mấy phần lo lắng thấy váºy liá»n thở dà i má»™t tiếng, đà nh quay lại đối mặt nói vá»›i Tá» Cà n Chân Nhân Ä‘ang đầy vẻ vui mừng: "Xem ra kẻ mÃ ÄÆ¡n Dương Tông đà o tạo không ai không phải kỳ tà i, cả pháp thuáºt bà truyá»n nà y mà cÅ©ng tu luyện được."
Tá» Cà n Chân Nhân lim dim đôi mắt tháºn trá»ng đáp: "Thiên nhi chẳng qua dá»±a thế Há»a kỳ lân, nếu luáºn tu vi chân tháºt thì còn không bằng đệ tá» cá»§a sư huynh." Tuy là nói thế nhưng sắc mặt đầy vẻ đắc ý cá»§a ông thì cả ngưá»i mù cÅ©ng nhìn ra được.
Ngay cả chưởng môn Nhất Nguyên Chân Nhân lần nà y đặc biệt tá»›i theo dõi cÅ©ng phải tán thưởng: "Nhất Dương sư huynh mà biết còn có ngưá»i kế thừa, ông ta ở hải ngoại cÅ©ng được an á»§i."
Trong lúc trên vân thai còn Ä‘ang trò chuyện nói cưá»i thì giữa sân đấu đã phát sinh biến hóa.
Sở Thắng Y hét lên lanh lảnh, ngưá»i và kiếm hợp nhất hóa thà nh má»™t đạo lam quang xông thẳng lên trá»i, dùng má»™t chiêu Trưá»ng Hồng Quán Nháºt bình thưá»ng nhất để nghênh đón Thá»§y Há»a Äồng Cá»±c cá»§a Nhạc Thiên. Ban đầu ánh lam quang nhạt giống như sắc trá»i, dần dần bà nh trướng lên, tá»›i sau cùng hóa thà nh má»™t thanh cá»± kiếm khổng lồ, rÃt gió ầm ầm như sấm sét phá không đánh xuống.
Vạn đạo hà n khà xanh thẫm từ tám hướng xung quanh bao bá»c đón lấy mà n lam quang rá»±c rỡ. Tiếng ầm ầm vang lên, lôi động cá»u thiên, hà o quang đại phóng, cuồng phong mãnh liệt cuốn hà n khà đi khắp lôi đà i.
Ngay sau đó, má»™t quầng há»a diá»…m nổ bung ra như sấm khà thế tá»±a như sư tá» hổ báo sáng rá»±c không gian, nháy mắt đã bao trùm cả bầu trá»i.
Tất cả má»i ngưá»i Ä‘á»u hiểu thắng bại đã phân định.
Äinh! Tiếng chuông lảnh lót vang lên, tại phong há»™i, đệ tá» Nhạc Thiên cá»§a ÄÆ¡n Dương Tông lần đầu tiên sau hai trăm năm Ä‘oạt được vị trà quán quân. Tiá»n lệ từ xưa tá»›i nay vốn Äạo - Pháp hai tông luân phiên nắm giữ quán quân, cuối cùng đã bị láºt đổ.
Phong hội kéo dà i bảy ngà y của Côn Lôn phái rốt cục cũng tuyên bố bế mạc.
Trên dưới ÄÆ¡n Dương Phong gióng trống mở cá» trong khi hai tông Äạo, Pháp im lìm phăng phắc. Ngá»c Tiêu Phong thì sâu vân thảm đạm má»™t mà u. Trước là do Dương Chân thụ trá»ng thương hôn mê chưa tỉnh, sau lại là Lãnh Phong tiến và o tứ cưá»ng vì liá»u mạng vá»›i Sở Thắng Y nhưng do tu vi chênh lệch đà nh chịu bại vá»›i thương thế không nhẹ.
Tà i sản của Tiểu Anh
Chữ ký của Tiểu Anh
Ngưá»i nà y đã nói CÃM Æ N đến và i viết vô cùng hữu Ãch cá»§a Tiểu Anh
27-09-2010, 07:55 PM
Äệ Nhất Thuần KhiếtLãng Tá» Vô Tình Háºn Con GáiÄệ Nhất Thần Thương
Tham gia: Dec 2009
Äến từ: Hà Ná»™i
Bà i gởi: 2,218
Thá»i gian online: 1 ngà y 0 giá» 27 phút
Thanks: 80
Thanked 36,657 Times in 1,711 Posts
THIÊN NGÂN
Nguyên tác: Yến Minh.
Dịch thuáºt: Văn Äà n Việt Nam ( http://********** )
------------o0o--------------
Chương 46: Phế Nhân.
Trong Hạo Thiên Äiện, những tia nắng cuối cùng cá»§a vầng tịch dương sắp chìm hẳn vá» phÃa chân trá»i chiếu xiên xiên và o bên trong. Bảy đệ tá» Côn Lôn mặc lá»… phục đứng thà nh má»™t hà ng, Dương Chân thụ trá»ng thương còn Ä‘ang hôn mê đương nhiên không có trong đội ngÅ©.
Ở hai bên phÃa trên là chưởng tá»a chân nhân cá»§a các tông mạch cÅ©ng sắp hà ng thẳng tắp, chá» nghe chưởng môn chân nhân chá»§ trì trao thưởng cho phong há»™i.
Khi Tá» Cà n Chân Nhân tá»± tay rút ra má»™t chiếc há»™p ngá»c giao lên, Nhất Nguyên Chân Nhân liá»n đứng dáºy nhìn khắp má»™t lượt nghiêm trang nói: "Các ngươi chÃnh là những tinh anh nổi báºt nhất già nh được chiến thắng cá»§a phong há»™i, cÅ©ng là trụ cá»™t cá»§a Côn Lôn ta sau nà y, trước mắt Cá»u châu Ä‘ang trong lúc phong vân há»™i tụ, các ngươi sẽ là những tầng lá»›p lãnh tụ trẻ tuổi kế cáºn cá»§a Côn Lôn. Bởi váºy nhất định cẩn tháºn giữ gìn, con đưá»ng vạn dặm phÃa trước, các ngươi má»›i chỉ vừa đặt những bước đầu tiên thôi."
Bên dưới lớp lớp lĩnh hội chỉ dạy.
Nhất Nguyên Chân Nhân nhìn lướt qua bên ra hiệu, Nhất Äức Chân Nhân liên đứng dáºy nói tiếp: "Phong há»™i lần nà y cÅ©ng giống như lần trước, ngưá»i đứng đầu sẽ được thưởng má»™t kiện pháp bảo thượng phẩm, Pháp tông trước có lấy được từ trong kho pháp bảo truyá»n Ä‘á»i bảo váºt Hồi Thiên Äỉnh, đây là chiếc đỉnh cá»§a Thần Nông, là thánh bảo luyện Ä‘an cá»§a Thần Nông Môn máºt truyá»n lại. Nhạc Thiên đệ tá» ÄÆ¡n Dương Tông vốn lấy phép luyện Ä‘an để nháºp đạo, bản tá»a rất vui được thà nh toà n trao cho, mong ngươi tiếp tục cố gắng." Nói dứt liá»n lấy trong tay áo ra má»™t chiếc đỉnh bằng đồng to cỡ bà n tay có ba chân và sáu tai mà u sắc cổ kÃnh, trông cÅ©ng không nổi báºt lắm.
Tá» Cà n Chân Nhân vá»™i nói: "Thiên nhi còn không mau cảm tạ, đây chÃnh là pháp bảo giữ nhà cá»§a Pháp tông đó.
Nhạc Thiên chỉnh trang y phục, trước ánh mắt hâm má»™ cá»§a đồng môn rảo bước lên phÃa trước cảm tạ lÄ©nh phần thưởng
Nhất Äức Chân Nhân trao thưởng, lại nói thêm mấy lá»i miá»…n lá»…. Vừa ngồi xuống thì Tá» Tang Chân Nhân đột nhiên chen miệng: "Lão phu có má»™t chuyện không hiểu, không biết vì sao đệ tá» ÄÆ¡n Dương Tông lại há»c được tâm quyết bà truyá»n cá»§a Kiếm Trì Tông?" Trong lúc nói, ánh mắt ông ta liá»n liếc vá» phÃa chá»— cá»§a Kiếm Trì Tông, nÆ¡i đó có má»™t đại hán khôi ngô râu quai nón da dẻ đỠau Ä‘ang ngồi.
Chưởng tá»a Kiếm Trì Tông Tá» Long Chân Nhân là má»™t ngưá»i tÃnh nóng như lá»a, có Ä‘iá»u bình thưá»ng rất Ãt nói, lúc đấu pháp so tà i ông ta vốn đã rất ngạc nhiên, lúc nà y cà ng thêm xúc động, trừng mắt ngó thầy trò Nhạc Thiên để xem há» giải thÃch thế nà o. Má»™t bầu không khà hầm háºp như ụp lấy hai ngưá»i.
Ãnh mắt cá»§a á»i ngưá»i có mặt Ä‘á»u đổ vá» phÃa Nhạc Thiên tay cầm Hồi Thiên Äỉnh vừa quay trở lại hà ng ngÅ©, ai ngá» gã ngạo nghá»… liếc Tá» Tang Chân Nhân má»™t cái rồi há»i ngược lại: "Sư thúc nói như váºy, đệ tá» xin được há»i lại: Kiếm Trì Tông vÃ ÄÆ¡n Dương Tông Ä‘á»u là chi mạch cá»§a Côn Lôn Phái, cá»› sao còn phân chia ra ông tôi là m gì? Lẽ nà o Tá» Tang sư thúc cho rằng câu nói cá»§a tổ sư Côn Lôn Phái truyá»n lại "Bách tông đồng nhất, đạo pháp tương huy" là lá»i nói thừa hay sao?"
Khuôn mặt già nua cá»§a Tá» Tang Chân Nhân tức thì lá»™ ra vẻ khó coi, nhưng cÅ©ng không tiện phát tác, chỉ hừ má»™t cái bá»±c dá»c.
Tá» Cà n Chân Nhân lại là m mặt nghiêm nghị nói: "Thiên nhi, không được vô lá»…!" Táºn đáy lòng ông ta vốn Ä‘ang thầm cưá»i hoà i không ngá»›t, đồ nhi cá»§a ông gan to máºt lá»›n, ngay cả sư phụ gã còn dám cãi cá» chứ huống hồ là ngưá»i khác tông.
Nhạc Thiên ngoan ngoãn vâng dạ nghe lá»i, gã tá»± biết sư phụ là ngoà i mắng trong khen, liá»n cố nhịn cưá»i, chắp hai tay là m mặt thản nhiên nói: "Lúc Nhất Thái trưởng lão ngà y trước truyá»n tâm quyết cho đệ tá» có dặn dò cố gắng đưa tâm pháp phát dương quang đại, không được là m hư danh tiếng cá»§a Nhất Dương sư bá tổ, đệ tá» cho rằng trưởng bối cá»§a Kiếm Trì Tông đã không tÃnh toán việc khác biệt môn há»™, hÆ¡n nữa hai tông lại thân như má»™t nhà , kể ra cÅ©ng đâu có gì lạ?"
Những lá»i nà y nói trúng và o tâm lý cá»§a Ä‘a số Côn Lôn trưởng bối Ä‘ang có mặt, đặc biệt là những trưởng lão nhà n rá»—i Ä‘ang tham gia cÅ©ng gáºt gù cảm thấy vui mừng vì Nhất Thái có ngưá»i kế thừa.
Tá» Long Chân Nhân thấy chÃnh là do trưởng lão Ä‘á»i trước cá»§a tông mình truyá»n thụ, trong lòng ông vốn ngay thẳng, bình sinh chỉ thÃch tu đạo luyện khÃ, ngoà i ra những chuyện khác cÅ©ng không quan tâm. Bởi váºy cÅ©ng chỉ xoa xoa cằm râu rồi nhắm mắt không tra ngá»n ngà nh là m gì nữa.
Má»™t trưá»ng sóng gió nho nhá» coi như đã biến thà nh hư không, thầy trò Tá» Cà n Ä‘á»u thầm thở phà o nhẹ nhõm.
Nhất Nguyên Chân Nhân ngồi trở lại ghế chá»§ tá»a, nhìn khắp môn hạ, từng lá»i từng lá»i thốt: "Lần nà y ÄÆ¡n Dương Tông vốn từ má»™t quả Bất Tá» do Thánh tông đưa tá»›i đã luyện chế ra má»™t lò thiên phẩm Tạo Hóa Äan tổng cá»™ng có mưá»i tám viên, bây giá» chuẩn bị lấy mưá»i viên tặng cho các đồng đạo tu chân đến tham dá»±, còn lại tám ngưá»i đứng đầu phong há»™i má»—i ngưá»i nháºn má»™t viên."
Bên dưới không Ãt ngưá»i sá»›m đã biết trước kết quả nhưng cÅ©ng không khá»i phát ra những âm thanh kinh ngạc cảm thán. Theo như ghi chép cá»§a những đạo môn nÆ¡i thánh địa Côn Lôn thì gần ngà n năm nay chưa từng có chuyện nà o như váºy, có và i ngưá»i không khá»i vì việc chưởng môn chân nhân Ä‘em cho các đạo phái bà ng môn những mưá»i viên mà cảm thấy Ä‘au lòng tiếc nuối.
Bảy đệ tá» lần lượt tiến lên nháºn Tạo Hóa Äan do Tá» Cà n Chân Nhân má»™t bên phân phát, dặn dò cách phục dụng. Phần khen thưởng cá»§a phong há»™i lúc nà y má»›i coi như kết thúc, phần cá»§a Dương Chân thì Tiêu Vân Vong ra hiệu cho Lãnh Phong đại diện lÄ©nh há»™.
Nhất Nguyên Chân Nhân nhìn bảy ngưá»i bên dưới nói: "Khi các ngươi quay trở vá», cố gắng luyện hóa viện Tạo Hóa Äan nà y tất có thể đỠcao tu vi, coi như chuẩn bị ứng kiếp. Không lâu sau các ngươi sẽ chÃnh thức hạ sÆ¡n tu hà nh, gánh vác nhiệm vụ, đừng phụ kỳ vá»ng cá»§a Côn Lôn phái ta. Thôi Ä‘i Ä‘i."
Bảy đệ tỠthi lễ xong rồi lũ lượt đi ra ngoà i.
Nhất Nguyên Chân Nhân lúc nà y má»›i tá» ra trịnh trá»ng nói: "Các đạo hữu các phái hiện Ä‘ang là m khách tại Thiếu Hạo Phong, trong dịp mấy ngà y phong há»™i nà y tuy không nói nhưng má»—i phái Ä‘á»u có ý đồ riêng, bá»n hỠở lại chẳng qua cÅ©ng là vì việc liên quan tá»›i chuyện kết liên minh, việc nà y Côn Lôn ta nhất định phái có quyết định, các tông mạch có ý kiến gì không?
Tá» Cà n Chân Nhân đứng dáºy lim dim nói: "Xin để Chưởng môn chân nhân và Pháp tông là m chá»§, ÄÆ¡n Dương Tông xin á»§ng há»™."
Kiếm Trì Tông Tá» Long Chân Nhân đột nhiên mở bừng mắt, cất giá»ng ồm ồm nói: "Kiếm Trì Tông không có ý kiến." Nói dứt lại nhắm mắt dưỡng thần như cÅ©.
Tá» Äình Chân Nhân đứng dáºy nói: "Chúng ta đã có lòng cứu thế giải nguy, nhưng các đạo hữu vốn chỉ có ý theo Ä‘uôi, chỉ e có má»™t dạ mấy lòng, chi bằng lấy bất biến ứng vạn biến rồi thuáºn theo tá»± nhiên là thượng sách."
Tá» Tang Chân Nhân láºp tức đứng dáºy phản đối: "Tình thế Dương Kỳ SÆ¡n đã rõ rà ng như váºy, chúng ta sao có thể bá» lỡ thá»i cÆ¡ trước mắt, ngồi đợi hai đạo Yêu, Ma phát triển lá»›n mạnh, tá»›i lúc đó chúng ta ắt thương tổn nghiêm trá»ng, lúc đó có hối háºn có phải đã muá»™n rồi không?"
Nhất Nguyên nặng ná» thở dà i má»™t hÆ¡i, nhìn sang Nhất Äức vẫn Ä‘ang lặng yên không đáp xua xua tay nói: "Thôi cứ như váºy đã, các ngươi không thể thá» Æ¡ vá»›i các đạo phái được, phải táºn tâm táºn lá»±c nhưng cÅ©ng không được cưỡng cầu, Côn Lôn Phái ta phải chuẩn bị tháºt tốt, mở rá»™ng tầm nhìn ra má»™t chút, đừng câu nệ trước mắt." Nói Ä‘oạn liếc Tá» Tang Chân Nhân bên dưới má»™t cái rồi đứng dáºy Ä‘i và o trong.
Phong há»™i đã kết thúc, Cá»u châu lại bắt đầu nổi sóng gió.
Ná»a tháng sau, tại hà nh lang nÆ¡i căn tinh xá phÃa tây Ngá»c Tiêu Phong, má»™t nữ tá» tuyệt sắc mặc áo lục tâm trạng nóng nảy đóng cá»a bước ra ngoà i. Má»™t trung niên nam tá» Ä‘ang đứng bên cá»™t hà nh lang vá»™i tiến tá»›i há»i han tá» vẻ quan tâm.
"Vẫn như cũ, toà n nói mớ linh tinh chứ vẫn chưa tỉnh." Tiêu Thanh Nhi khuôn mặt ưu sầu đáp.
"Váºy à ." Bá Vân Äình tá» vẻ thất vá»ng, chợt lại mỉm má»™t nụ cưá»i nói: "Nó hôm nay lại nói má»› cái gì thế?"
Tiêu Thanh Nhi đỠmặt, ánh mắt lướt vá» phÃa mặt hồ bên ngoà i đáp: "Toà n gá»i Tình nhi, Tình nhi, cÅ©ng không biết là gá»i ai nữa."
Bá Vân Äình tá» vẻ cổ quái, cưá»i đáp: "Thanh nhi và Tình nhi, trong má»™ng không biết có nháºn ra được không đây."
"Äại sư huynh, huynh lại..." Tiêu Thanh Nhi bất mãn giáºn dá»—i.
"Sao rồi?" Trên căn thá»§y tạ, Tiêu Nguyệt Nhi cÅ©ng há»›t hÆ¡ há»›t hải chạy qua ngó hai ngưá»i trên hà nh lang.
Bá Vân Äình ngoảnh đầu thuáºt lại, Tiêu Nguyệt Nhi liá»n nhảy lên ngồi trên lan can, đột nhiên kinh hãi la lên rồi nhảy xuống như vừa tỉnh má»™ng: "Tình nhi, Tình nhi, Bạch Tiêm Tình, hắn lẽ nà o là kêu Bạch tá»· tá»·?"
"Bạch Tiêm Tình?" Bá Vân Äình mù má», đưa mắt ngó Tiêu Nguyệt Nhi tá» vẻ không hiểu.
Tiêu Thanh Nhi ngược lại hiểu rất rõ, nhất thá»i cảm thấy có má»™t tư vị không thể nói ra lá»i, đáp: "Lẽ nà o sư đệ áy náy vá» Bạch tá»· tá»· ở trong lòng, thế nên..."
Tiêu Nguyệt Nhi không đồng ý: "Hắn không chỉ kêu Tình nhi, ngà y hôm qua ta còn nghe hắn gá»i và i ngưá»i nữa, ta nghe thấy rất rõ rà ng."
Tiêu Thanh Nhi vì muốn cải thiện quan hệ vá»›i muá»™i muá»™i nên cố ý hùa theo: "Phải đó, hắn lại gá»i tên Nguyệt nhi là ổn, Nguyệt nhi cá»§a chúng ta ngà y đêm chăm sóc má»™t bên, không tÃnh công lao cÅ©ng có khổ lao mà ."
Bá Vân Äình biết hai tá»· muá»™i hình như dấu mình chuyện gì nhưng cÅ©ng không há»i thêm, chỉ thá» dà i nói: "Bá»™ dạng cá»§a sư đệ như váºy, không biết là tỉnh dáºy tốt hÆ¡n hay cứ không tỉnh sẽ tốt hÆ¡n."
Hai nà ng Ä‘á»u sững ngưá»i, đột nhiên hiểu rõ lá»i nói cá»§a Bá Vân Äình.
Tráºn đấu pháp cuối cùng cá»§a Dương Chân tại phong há»™i, hắn đã bất chấp tất cả phát động kiếm pháp vô thượng cho dù đối vá»›i hắn chÃnh là cấm pháp, kim Ä‘an nát vụn đồng thá»i kinh mạch toà n thân Ä‘á»u bị phá há»§y, có thể nói là má»™t thân tu vi mất hết, cÅ©ng không còn cÆ¡ há»™i là m lại từ đầu.
Thân xác đối vá»›i đạo gia mà nói chÃnh là mấu chốt để đạt tá»›i tiên đạo vô thượng, cho nên nói tÃnh mạng song tu chÃnh là như thế.
Hiện tại Dương Chân đã thà nh một phế nhân không hơn không kém.
Từ lúc phong há»™i kết thúc tá»›i nay đã qua ná»a tháng, hắn vẫn hôn mê không tỉnh, ná»a sống ná»a chết. Tiêu Vân Vong đã nghÄ© má»i biện pháp, xin không Ãt linh Ä‘an diệu dược, tháºm chà mởi và i vị trưởng lão tinh thông y thuáºt tá»›i mà vẫn không giải quyết được việc gì.
Ầm! Một tiếng nổ trầm đục vang lên, căn phòng bên cạnh mới bố trà thà nh phòng thuốc phát ra một cuộn khói đen.
Tiêu Thanh Nhi và Bá Vân Äình nhìn nhau má»™t lượt rồi đà nh cưá»i khổ, ở đầu hà nh lang có má»™t nam tá» mặc áo và ng mặt mÅ©i Ä‘en thui, đầu tóc tán loạn loạng choạng xuất hiện, còn có thêm má»™t con khỉ sáu tai Ä‘ang nhảy nhót lung tung.
"Nhạc Thiên!" Tiêu Nguyệt Nhi hồi lâu sau mới có phản ứng, nhảy vụt tới một cách hung dữ.
"Ãi chà chà , lại quá lá»a rồi, cái Hồi Thiên Äỉnh nà y tÃnh nết tháºt là khó chiá»u." Nhạc Thiên lau mặt phá»§i phá»§i đầu tóc đầy tro bụi, bá»™ dang y chang con Lục NhÄ© Ä‘ang nghiến răng nghiến lợi, má»™t ngưá»i má»™t khỉ như cặp bà i trùng.
"Luyện Ä‘an, ngươi nên bò vá» ÄÆ¡n Dương Tông theo sư phụ ngươi há»c thêm mưá»i năm rồi hãy tái xuất là m xấu mắt sư môn cÅ©ng còn chưa muá»™n." Tiêu Nguyệt Nhi chế giá»…u chẳng chút khách khÃ.
"Thôi tha cho ta, Nguyệt nhi bà cô, ta Ä‘em vốn liếng Tạo Hóa Äan cống hiến ra có được không?" Nhạc Thiên ngắm nghÃa chiếc đỉnh nhá» ba chân cổ kÃnh trên tay rồi cất và o trong tay áo.
"Còn thiếu một chút, cha đã nói thứ đó đối với sư đệ không có tác dụng, hơn nữa Lãnh đầu gỗ cũng có mà , đoạt đệ nhất phong hội thì không coi ai ra gì hay sao?" Tiêu Nguyệt Nhi trỠmôi tỠvẻ không thèm.
"Cha vá» rồi kìa, úy..." Tiêu Thanh Nhi ngắt lá»i hai ngưá»i Ä‘ang đấu khẩu.
Hai tăng nhân má»™t tục khách hạ xuống vân kiá»u trên Ngá»c Tiêu Trì, dẫn đầu là Tiêu Vân Vong, hai ngưá»i còn lại chÃnh là Thá»§ tá»a Bồ Äá» Viện tại Thiên Pháºt Tá»± Phổ Tế đại sư và đệ tá» Linh Bảo.
Tiêu Nguyệt Nhi tÃnh tình nóng nảy thấy Phổ Tế xem mạch xong liá»n vá»™i và ng há»i: "Hòa thượng đại sư, sư đệ ta sao rồi?"
Trước bà n gá»—, tất cả má»i ngưá»i vây lấy hai hòa thượng má»™t già má»™t trẻ và thanh niên Ä‘ang nằm mê man trên giưá»ng.
Phổ Tế đại sư nhìn vẻ mặt đầy kỳ vá»ng cá»§a Tiêu Nguyệt Nhi, chắp tay trước ngá»±c mỉm cưá»i đầy thiện ý: "Thà chá»§ đừng gấp, lệnh sư đệ vẫn còn hôn mê, hai ba lá»i thá»±c tại khó mà nói hết được."
Tiêu Nguyệt Nhi trông bá»™ dạng không cháºm không gấp cá»§a lão hòa thượng thì không nhịn được, Ä‘ang định truy há»i chợt cảm thấy má»™t luồng quái lá»±c xông tá»›i, thân hình đã bị Tiêu Vân Vong ở đằng sau gạt ra ngoà i.
Phổ Tế đại sư trầm ngâm giây lát rồi má»›i nhẹ nhà ng thốt: "Dương thà chá»§ toà n thân chịu pháp lá»±c phản phệ, kinh mạch Ä‘á»u bị há»§y, thương thế tại ngÅ© tạng lục phá»§ tuy đại khái đã được kiểm soát, nhưng nguyên khà bị tổn thương nặng ná». Có Ä‘iá»u, đó lại không phải căn nguyên việc hôn mê cá»§a y..."
Thấy Phổ Tế dừng lá»i, Tiêu Nguyệt Nhi ở đằng sau không nhịn được vá»™i và ng nói: "Nói mau, lão hòa thượng, đừng có chÆ¡i trò câu nhá» nữa."
Má»i ngưá»i lúc nà y cÅ©ng không trách nà ng ta, Tiêu Thanh Nhi, Bá Vân Äình, tháºm chà cả Nhạc Thiên Ä‘á»u Ä‘ang chăm chú từng lá»i cá»§a lão hòa thượng Thiên Pháºt Tá»±.
Phổ Tế đại sư quay đầu quan sát khuôn mặt trắng bệch không chút huyết sắc của Dương Chân, hiện tại trông yên bình như một đứa trẻ đang ngủ ngon.
Ông khẽ thở dà i, thần sắc lá»™ vẻ kỳ quái: "Dương thà chá»§ tá»±a hồ Ä‘ang rÆ¡i và o bể luân hồi tịch diệt, không vui không giáºn, không hối không sợ, nhưng chiếu theo cảnh giá»›i tu vi cá»§a thà chá»§ thì tuyệt không có khả năng có thể thâm nháºp và o cảnh giá»›i Niết bà n chuyển sinh chà cao trong truyá»n thuyết cá»§a pháºt môn ta. Nhưng lão nạp kiểm tra nhiá»u lần vẫn chỉ thấy có má»™t kết quả đó, thà nh ra do dá»± mãi không hiểu." Nói dứt, ánh mắt liá»n chuyển vá» phÃa Tiêu Vân Vong Ä‘ang trầm tư.
Tiêu Vân Vong chau mà y: "Nó má»—i ngà y Ä‘á»u có rất nhiá»u biến hóa, có lúc bình lặng như vá»±c sâu, lại có lúc bồng bá»™t, có khi giống như rối loạn không cam chịu, thi thoảng lại như ngưá»i Ä‘ang hấp hối, váºy giải thÃch thế nà o?"
"Phải đó, mấy ngà y qua sư đệ có lúc lại nói linh tinh khiến ngưá»i ta hết hồn." Tiêu Nguyệt Nhi ở bên vá»™i và ng bổ sung.
Tiêu Thanh Nhi hÆ¡i hoảng sợ nói: "Äại sư, sư đệ còn cứu được không?"
Phổ Tế đại sư nghe váºy chau mà y, suy nghÄ© giây lát rồi nói: "Äể lão nạp thá» thi triển Thần Quang Pháºt Chiếu Äại Pháp cá»§a Thiên Pháºt Tá»± má»™t lần xem sao."
Tiêu Vân Vong thấy thế ánh mắt lá»™ vẻ vui mừng, ông vốn biết pháp môn tịnh tu tâm thần cá»§a Thiên Pháºt Tá»± so vá»›i đạo môn thì mạnh hÆ¡n rất nhiá»u, liá»n cung kÃnh: "Váºy đà nh phiá»n đại sư." Nói xong liá»n Ä‘uổi tất cả má»i ngưá»i ra khá»i phòng nhưng Phổ Tế đại sư mỉm cưá»i cản lại.
Nguyên vì việc dòm ngó pháp thuáºt cá»§a môn phái khác vốn là việc đại kỵ, có Ä‘iá»u Phổ Tế đại sư là ngưá»i siêu thoát không theo lẽ tục. Chỉ thấy ông chắp tay niệm tụng má»™t tiếng pháºt hiệu, đứng thẳng trước giưá»ng nhắm mắt giây lát, từ mi tâm chiếu ra má»™t đạo hà o quang nhà n nhạt, pháºt quang thuần tịnh như tia nắng sá»›m bao phá»§ khắp đầu Dương Chân.
Sau thá»i gian cạn chung trà , chiếc đầu bóng loáng Phổ Tế thoáng xuất hiện những luồng khà trắng nhà n nhạt, má»i ngưá»i trong phòng như nÃn thở không dám kinh nhiá»…u. Äá»™t nhiên Dương Chân Ä‘ang nằm trên giưá»ng thân hình khẽ lay động. Tuy chỉ là cỠđộng rất nhẹ nhưng má»i ngưá»i cảm thấy vui mừng khôn xiết, lòng như mở cá», tất cả Ä‘á»u gấp mong Dương Chân tỉnh lại.
Qua má»™t lúc, Phổ Tế niệm má»™t âm pháºt hiệu thu công, nhìn lại má»i ngưá»i nói: "Nhanh thì ba tá»›i năm canh giá», cháºm thì hai ba ngà y Dương thà chá»§ nhất định sẽ tỉnh lại, có Ä‘iá»u..." Nói tá»›i đó ông thở dà i má»™t tiếng, "Sư đồ ta sẽ ở thêm mấy ngà y, tá»›i lúc đó xem thá» thế nà o."
Ông còn chưa nói dứt, má»i ngưá»i trong phòng đã không nén nổi vui mừng báºt lên tiếng hoan hô.
Tá»±a hồ như Ä‘ang trầm nổi trong vá»±c sâu Ä‘en tối nhất, vô thần vô niệm, dần dần hắn cảm thấy toà n thân má»m oặt vô lá»±c không sao động Ä‘áºy nổi, tháºm chà ngay cả mở mắt cÅ©ng không đủ sức.
Từ sâu trong tâm thần, vô số ký hức há»—n loạn lại như sấm chá»›p ầm ầm xông tá»›i. Trong lúc ngÆ¡ ngÆ¡ ngẩn ngẩn, thần trà dần dần thanh tỉnh nhưng vẫn còn hoang mang, tháºm chà còn không rõ thá»±c ra mình là ai.
LỠmỠbên tai hắn có tiếng nữ nhân hô hoán: "Có động tĩnh rồi, sư đệ hắn có động tĩnh rồi..."
Không bao lâu sau, những tiếng bước chân loạn xạ vá»ng tá»›i, má»™t ngưá»i, hai ngưá»i, là hai ngưá»i. Kỳ quái, vì sao mình lại biết rõ là có hai ngưá»i?
Dưá»ng như bởi vì má»™t chút hiếu kỳ đã đánh thức sức mạnh trong hắn, hắn dùng toà n bá»™ sức lá»±c mở cặp mắt nặng ná». Ãnh sáng phÃa trước là m chói mắt khiến hắn vá»™i và ng nhắm lại. Hồi lâu sau má»›i thÃch ứng được, mi mắt khẽ hé ra má»™t khe nhá».
"Sư đệ!", "Sư đệ, ngươi tỉnh rồi?" Những giá»ng nói đầy vui mừng vá»ng tá»›i, đồng thá»i trước mắt hắn lay động mấy bóng hình nhưng vẫn không sao nhìn rõ được.
Sư đệ? Bá»n há» Ä‘ang gá»i ta? Äây là nÆ¡i nà o... Dương Chân mê hoặc rồi rÆ¡i và o trầm tư. Chỉ cảm thấy tâm thần mệt má»i vô cùng rồi rÆ¡i và o khoảng không Ä‘en tối mông lung phÃa trước.
Chợt thoáng cảm giác nÆ¡i cổ có má»™t dòng nước ngá»t ấm áp chảy xuống thẳng phế phá»§, má»™t cảm giác dá»… chịu lan tá»a khiến hắn chìm và o giấc ngá»§.
Tá»›i khi hắn tỉnh lại lần nữa, hắn phát hiện bản thân đã có chút sức lá»±c đủ để dá»… dà ng mở lá»›n cặp mắt. Khó khăn lắm má»›i thoát khá»i những hình ảnh mỠảo để nhìn rõ tất cả. Má»™t ngá»n đèn nhá» leo lét đặt trên bà n, còn có má»™t nữ nhân áo lục Ä‘ang ngá»§ gục tại đó, khuôn mặt kiá»u diá»…m dưới ánh đèn heo hắt lá»™ ra và i phần tiá»u tụy.
Dương Chân động Ä‘áºy má»™t chút, toà n thân cảm thấy Ä‘au đớn như dần, tứ chi má»m oặt không có sức, bất giác báºt lên tiếng rên nhẹ. Âm thanh vừa phát ra láºp tức đánh thức nữ nhân Ä‘ang ngá»§ gục trên bà n.
"A!" Tiêu Thanh Nhi dịu dà ng chạy tá»›i bên giưá»ng, hai tay nắm chặt bà n tay Dương Chân kÃch động thốt: "Sư đệ, ngưá»i không sao rồi, ngươi không sao rồi..." Nà ng lặp Ä‘i lặp lại má»™t câu đó, tá»±a hồ như không biết là m sao diá»…n tả được sá»± vui sướng trong lòng mình.
"Ngươi là ... ai?" Âm thanh yếu á»›t nghèn nghẹn, đột nhiên như dá»™i má»™t cháºu nước lạnh từ đầu tá»›i chân Tiêu Thanh Nhi.
"Sư đệ, ta là Thanh Nhi sư tá»· cá»§a ngươi, ngươi không nháºn ra ta sao?" Tiêu Thanh Nhi khó khăn lắm má»›i thoát khá»i sững sá», lắc lắc cánh tay Dương Chân, thần tình tá» ra rất gấp.
Ãnh mắt Dương Chân mở lá»›n nhìn chăm chú nà ng hồi lâu mà vẫn tá» ra u u mê mê: "Ngưá»i là ai, còn ta là ai..." Nói Ä‘oạn hắn cảm thấy hụt hÆ¡i, tia mắt lạc và o khoảng không.
Tiêu Thanh Nhi lại cố gắng thêm mấy lần, nhưng vẫn không có kết quả, đà nh cho Dương Chân uống chút nước, mở toang cá»a sổ để lấy không khÃ. Äang chuẩn bị gá»i ngưá»i tá»›i thì chợt nghe đánh "cách", má»™t bóng ngưá»i đẩy cá»a xông và o như là n gió.
Lại má»™t tiếng hô hoán vang lên, ngưá»i má»›i tá»›i là má»™t nữ nhân mặc áo tÃm, nà ng ta hoan há»· vô cùng chăm chú nhìn Dương Chân, hồi lâu sau má»›i run giá»ng nói: "Sư đệ... ngươi tỉnh rồi?"
Ãnh mắt Dương Chân khẽ đảo, trong đầu những ký ức tuôn trà o như sóng cồn, chăm chú nhìn Tiêu Nguyệt Nhi, má»™t lúc sau lại chầm cháºm nhìn sang khuôn mặt Tiêu Thanh Nhi bên giưá»ng, vẻ mặt cá»§a hắn đột nhiên nhăn nhó tá» vẻ thống khổ. "A..." hắn đột nhiên ôm đầu hét lá»›n.
Tiếng hét nghẹn ngà o vang vá»ng tức thì kinh động cả Ngá»c Tiêu Phong.
Má»™t lát sau, toà n bá»™ má»i ngưá»i Ä‘á»u đã có mặt trong phòng vây quanh chiếc giưá»ng. Dương Chân nhá» Tiêu Thanh Nhi dá»±ng dáºy ná»a nằm ná»a ngồi, lúc nà y hắn tá»±a hồ đã khôi phục mấy phần thần trÃ, nhưng hồi lâu sau vẫn không chịu mở miệng nói, chỉ chăm chú nhìn má»i ngưá»i.
Tiêu Nguyệt Nhi cất tiếng phá vỡ sá»± tÄ©nh lặng: "Sư đệ, hắn không phải bị ngốc rồi chứ?" Nà ng vừa nói ra thì liá»n bị tất cả trừng mắt giáºn.
Phượng Lam hỠhững nói: "Nó một thân tu vi bị phế hết, chỉ sở không còn khả năng phục hồi, nếu vì thế mà mất hết thần trà cũng chưa chắc đã không phải chuyện tốt."
"Mẹ!" Tiêu Thanh Nhi khe khẽ nói giá»ng u oán.
Phượng Lam liếc nà ng ta má»™t cái lạnh lẽo đáp: "Tiểu tá» nà y hôm đó liá»u mạng như váºy, còn không phải là vì ngươi hay sao, đó không phải là oan nghiệt thì là cái gì?"
Tiêu Thanh Nhi hai mắt đỠhồng, lắc đầu thốt: "Sư đệ là vì cái chết của con bạch hồ kia mới bất chấp tất cả..." Nói đến đó thì không sao tiếp tục được, ngoảnh đầu sang một bên nức nở.
Phượng Lam nhìn Dương Chân trên giưá»ng rồi lại nhìn Tiêu Vân Vong nói: "Tháºt váºy sao? Mẹ chỉ là cảnh tỉnh ngươi má»™t chút, chuyện đã thế nà y nghÄ© nhiá»u cÅ©ng vô dụng."
Tiêu Vân Vong bắt mạch hồi lâu rồi Ä‘iá»u hòa khà huyết má»™t lượt cho Dương Chân nhưng vẫn không có cách nà o khiến hắn mở miệng nói chuyện, đà nh bó tay.
Bá Vân Äình há»i thăm dò: "Sư phụ, hay là má»i Phổ Tế đại sư cá»§a Thiên Pháºt Tá»± tá»›i xem sao?"
Tiêu Vân Vong nhìn má»i ngưá»i má»™t vòng rồi dừng lại chá»— Bá Vân Äình, xua tay đáp: "Ngươi Ä‘i trưởng lão viện má»™t lần xem."
Bá Vân Äình xoay ngưá»i Ä‘i khá»i, trong phòng lại rÆ¡i và o tÄ©nh lặng, không khà trở nên nặng ná» hÆ¡n.
Qua má»™t lúc lâu, Tiêu Vân Vong nén tình cảm phân phó: "Các ngươi Ä‘á»u Ä‘i ra, để nó nghỉ ngÆ¡i, chá»— Ä‘an dược bổ thần dưỡng khà mÃ ÄÆ¡n Dương Phong mang tá»›i Ä‘em cho nó uống cÅ©ng được." Nói Ä‘oạn liá»n đứng dáºy Ä‘uổi tất cả má»i ngưá»i ra ngoà i.
Thấy Tiêu Thanh Nhi dừng chân không chịu rá»i, Tiêu Vân Vong quay lại nhìn rồi thở dà i: "Váºy thì ngươi lưu lại đây chiếu cố cho nó, nó hiện tại cần tÄ©nh dưỡng má»™t khoảng thá»i gian, không nên yêu cầu quá mức."
Cá»a phòng vừa đóng, Tiêu Thanh Nhi liá»n ngồi xụi xuống cạnh giưá»ng, nước mắt như mưa khóc không thà nh tiếng.
Dương Chân nằm tá»±a trên giưá»ng, công lá»±c mất hết, cặp mắt vốn lấp lánh tinh quang cÅ©ng mất Ä‘i vẻ tinh anh, mái tóc xõa dà i che khuất ná»a khuôn mặt, thần hồn ngÆ¡ ngẩn táºn nÆ¡i đâu vô cùng tiá»u tụy.
Qua má»™t lúc, Tiêu Thanh Nhi khẽ đưa tay áo lau nước mắt ngẩng đầu, chăm chú nhìn khuôn mặt từng anh khà bồng bá»™t, ai ngá»i hiện tại lại rÆ¡i và o tình cảnh thế nà y. Má»™t cảm giác bi thương xông lên khiến tâm can Ä‘au đớn không chịu nổi.
Nà ng u oán thốt: "Sư đệ, chỉ cần ngươi chịu tỉnh lại, sư tá»· sẽ đáp ứng ngươi bất cứ Ä‘iá»u gì, có được không?"
"Sư đệ, chỉ cần có má»™t tia hy vá»ng, sư tá»· Ä‘á»u sẽ giúp ngươi. Cha từng nói ngươi thiên tư tuyệt thế, ngá»™ tÃnh cá»±c cao, đệ tá» cá»§a ông không ai so sánh được, ngươi không được để cho má»i ngưá»i thất vá»ng nhé..."
"Nhạc sư huynh cÅ©ng đã Ä‘i giúp ngươi cầu dược luyện Ä‘an, má»i ngưá»i Ä‘á»u nghÄ© biện pháp nhất định giúp ngươi khôi phục tu vi."
"Sư đệ, ngươi nói Ä‘i, đừng bá» mặc má»i ngưá»i như váºy có được không?"
Và o lúc Tiêu Thanh Nhi nói tới khô miệng đang định bỠcuộc, cặp mắt đen láy của Dương Chân đột nhiên ngưng tụ, sau đó chiếu lên thân hình của nữ nhân trước mặt, cất tiếng nói vo ve như muỗi: "Sư tỷ."
"A!" Tiêu Thanh Nhi vui mừng khôn xiết, vội và ng ôm lấy Dương Chân, "Sư đệ, đệ tỉnh rồi... đệ thực sự không sao chứ?"
Thấy Dương Chân nhè nhẹ gáºt đầu, Tiêu Thanh Nhi lại lệ tuôn lã chã, nghẹn ngà o nói không lên lá»i.
"Äừng khóc, tại ta không tốt, sư tá»·." Dương Chân đưa tay vá»— vá» nà ng, cánh tay đưa được ná»a chừng thì hết sức rá»›t xuống.
"Sư đệ, ngươi còn yếu lắm, nằm thêm má»™t lúc Ä‘i, đừng cỠđộng..." Tiêu Thanh Nhi hoảng hốt đỡ Dương Chân nằm xuống, nà ng đột nhiên nghÄ© ra Ä‘iá»u gì liá»n đứng dáºy nói: "Sư tá»· Ä‘i báo cho má»i ngưá»i..."
"Không cần kinh động má»i ngưá»i." Dương Chân buông má»™t câu há» hững, cản bước chân cá»§a Tiêu Thanh Nhi.
Tiêu Thanh Nhi cúi đầu đứng yên tại bên giưá»ng, hai ngưá»i trầm mặc nhìn nhau má»™t lúc. Dương Chân nhìn ra ngoà i cá»a sổ nói: "Sư tá»·, đệ nhất định đã hôn mê rất lâu rồi, kể xem phong há»™i ra sao Ä‘i."
Tà i sản của Tiểu Anh
Ngưá»i nà y đã nói CÃM Æ N đến và i viết vô cùng hữu Ãch cá»§a Tiểu Anh
Từ khóa được google tìm thấy
âèäåî , áîäèáèëäèíã , ãîðÿùèé , áðèòíè , êàðòèíû , ëèòåðàòóðà , ìàðãàðèòà , ñïîðòà , tách newtap , thiên ngân , thiên ngân ******.vn , thiên ngân chuong 20 , thiên ngân chuÆ¡ng 49 , thiên ngân chương 48 , thiên ngân chương 49 , thiên ngân táºp 49 , thiên ngân văn đà n , thiên ngân yên minh , thiên ngân yến minh , thien ngan - yen minh , thien ngan 4vn , thien ngan chap 47 , thiên ngân chu , thien ngan chuong 18 , thien ngan chuong 21 , thien ngan chuong 26 , thien ngan chuong 38 , thien ngan chuong 42 , thien ngan chuong 43 , thien ngan chuong 47 , thien ngan chuong 48 , thien ngan chuong 49 , thien ngan chuong 50 , thien ngan chuong 51 , thien ngan tac ta dich , thien ngan tap 4 , thien ngan truyen , thien ngan yen minh , thien ngan yen minh full , thien ngan yet minh , thien ngân chương 49 , thien nhan 4vn , thienngan 4vn.eu , thiennganchuong49 , truyen thiên ngân , truyen thien ngan , truyen thien ngan 4vn , truyen thien ngan tap 18 , truyen thien ngan tap 48 , truyen thien ngan tap 5 , truyen thien ngan tap 50 , truyenthienngan , vet thuong cua chang , ðàñêðàñêè