Vừa khóc, gà báo thú nhân béo mập bị Sâm Lâm Thụ Yêu quấn lấy liền phát động ma pháp thiên phú của gã.
( Triệu hồi con báo mạnh nhất), đây là kỹ năng mà tất cả loài báo đều ghét cay ghét đẳng, bởi sau khi gã báo béo mập trong tay Sâm Lâm Thụ Yêu phát động kỹ năng thiên phú này thì sẽ triệu hồi con báo mạnh nhắt trong vòng một trăm dặm lại đây, sau đó sẽ để con báo mạnh nhất này tạm thời thay thế gã chiến đẩu. Hon nữa. chi cần con ma thú nào có hình dạng giống báo. có một chút loài báo gì cũng đều bị triệu hồi lại đây, vô luận là là con báo tầm phào cho đến con báo mạnh pro gì đi nữa cũng đều bị tính chất cường chế của kỹ năng này triệu hồi.
Giờ phút này, tại tầng chóp cao nhắt của tháp Babel chi có đúng một con báo! Mà con báo này không gì khác chính là lão Miêu đang đưa móng vuốt chộp lấy chiếc hộp ở giữa không gian kia.
- A. không- chét tiệt. không được, ngươi không thể làm như thê. Lão Miêu bi ai kêu một tiếng, rõ ràng đã gần chụp được cái hộp tuyệt vời kia, nhưng thân thể của nó đang chậm rãi bắt đầu biến mất.....^
Mắt thấy chuẩn bị thành công, không hề nghĩ đến lại bị một gã thủ nhân báo tộc triệu hồi trở về. Lão Miêu không sao chịu nôi cơn nghẹn tức trong lòng, một ngụm máu tươi từ trong miệng phun ra. Nếu. Chỉ nếu thôi. nếu ông trời cho nó một cơ hội, cho nó quay lại lúc nó mang gã báo béo mập đó đi khỏi đế quốc Bỉ Mông? nó sẽ không thương tiếc xé xác gã báo béo đó thành trăm ngàn mảnh vụn. Nhưng thực đáng tiếc, hiển nhiên lúc này, đó chỉ là từ nếu. và đã không có cái cơ hôi kia.
Ngay sau đỏ. thân hình lão Miêu bị triệu hồi. xuât hiện ở bên cạnh người Sâm Lâm Thụ
VÍU.
- Khạc khạc khạc khạc-Sâm Lâm Thụ Yêu cười một trận sảng khoái đây quái dị. nhìn thấy lão Miêu bị rớt cạnh người, ngay lập tức vung nhừng chiếc rễ dưới đất lên.
- Thụ yêu thần kỹ" thần lực hấp thu! Nhừng chiếc rễ cây thô kệch to lớn vây kín lấy thân hình lão Miêu. Tranh thủ lúc người không phòng bị bồi thêm con dao. Sâm Lâm Thụ Yêu dễ dàng bắt được lão Miêu.
Khi những chiếc rễ cây to lớn thô kệch đó quấn lẩy người lão Miêu. từ trên những chiếc rễ đó mọc ra vô số giác mút đâm sâu vào cơ thể lão Miêu.
- A, a!
— — - '
Một chuôi âm thanh thảm thiết vang lên, nhìn lão Miêu bị đau đớn thực sự rất bi đát.
Sâm Lâm Thụ Yêu nghe thấy thì cười càng khoái chí hơn, nhừng chiêc rê cây càng siết chặt !
- Khạc khạc. Thực thích, đã lâu không có sướng như vậy!
Sâm Lâm Thụ Yêu thích thú cười tươi. Phát ra nụ cười mười phần dâm đãng. Sau đó, thụ yêu buông lòng rễ cây. Lộ ra một cái xác khô còn da bọc xương của lão Miêu.
Biến hóa bất thình lình đó làm mọi người cảm thấy kinh sợ.
- Ngươi ờ trong tháp Babel có thề sử dụng thần lực? Lão Trâu nhìn Sâm Lâm Thu Yêu rồi trợn tròn đôi mắt trâu của mình nhìn cái xác khô của lão Miêu.
- Chậc chậc. Lúc chủ nhân ngài xong trò chơi. làm không gian biến mất thì cấm chế ở đây cũng biến mất theo.
Sâm Lâm Thụ Yêu lộ ra nụ cười thỏa màn. Nói.
Tất cả ma thú đều nghiến răng, sau đó quay đầu nhìn chiếc hộp giữa không gian.
Lão Miêu đi toong! Nhưng mà Ám. Thần Zeus vẫn không hề dừng lại. tăng tốc lao đến chiếc hộp!
- Yaaa!
ĐÚNG lúc này. Cao Lôi Hoa thét một tiếng dài. con dao găm màu đen trên tay Cao Lôi Hoa bùm phát ra một nguồn thần lực khổng lồ. Ngaỵ lập tức đã bổ sung lại nguồn thần lực lão Cao bị tiêu hao.
Mắt thay các cường giả đang xông đến chiếc hộp, lão Cao cười hà hà!
Hãn vươn tay, ngón tay thon dài xẹt qua trên không trung, tùy ý thi triển pháp tác thời gian vừa mới học được!
- Thời ngan. Nghịch!
-
Ngón tay của Cao Lôi Hoa xẹt qua trước mặt Ám và mọi người. Trong thiên địa. tựa hồ hơi hơi rung động một chút. Nhưng lại tựa hồ không cỏ gì biến hỏa.
Ma vương Ám và đám người thần Zeus đều không cảm thấy có gì khác lạ!
Nhưng ngay khi cả đám người chuân bị vọt qua chỗ Cao Lôi Hoa thì ngay lập tức chuyện lạ xảy ra!
Cho dù bọn họ có cố gắng đến như thế nào thì vẫn không sao san bằng được khoảng cách ngắn giữa mình và chiếc hộp giữa không ngan!
- Chẳng lẽ là lực lượng không gian? Thần Zeus nghi hoặc nghĩ. Nhưng rất nhanh liên phủ nhận.
Bởi cả Quang Minh thần Zeus và Ám đêu là thân vương, đêu nắm giữ được không gian, do đó không thể có chuyện bị dừng lại bởi không gian.
- Sao lại thế này? Ma vương Ám nghi hoặc nói
-
Quang Minh thần Zeus. ma vương Ám đều ở trong cuộc nên không rõ. nhưng những người ờ ngoài thì lại rõ những chuyện đang xảy ra...
Bởi những người đứng ngoài đều thấy một cảnh tượng kỳ lạ, đó là ma vương Ám cùng Quang Minh thần Zeus cứ bay tới trước rồi lại bay ngược lại. sau đó lại bay tới trước rồi quay ngược lại...
Cứ y như là một cái máy thu phát. thu tính hiệu, phát đi. lại thu tín hiệu, rồi phát đi. rồi lại thu tín hiệu....
Đến cuối cùng: mấy người Quang Minh thần Zeus chi còn cách nhìn Cao Lôi Hoa đang tiêu sái nhẹ nhàng đi tới chiếc hộp. những ngón tay dài mon trớn lên thân hộp.
Cừu U vẫn ôm cánh tay Cao Lôi Hoa. Không chịu buông ra. Nên lúc Cao Lôi Hoa cầm lấy chiếc hộp đó. trong mắt Cửu U lóe sáng một chút.
Nhưng rất nhanh. Nàng nhẹ nhàng lắc lắc đẩu. không cướp lấy chiếc hộp đó. Dù sao nàng cũng không phải là Cửu U kia. Nàng sẽ không còn cố gắng làm hết sức mọi việc cho Ám nữa.
- Hắc hắc. cái này là của ta. thì sẽlà của ta. Ai cũng không đoạt đi được. Cao Lôi Hoa cười nhẹ. Xoay người trong nháy mắt vung tay lên.
Cả đám người Quang Minh thần bị hất bay ra sau, bộ dáng cực kỳ chật vật xấu hô.
- Xem ra. ta thua.
Nhìn chiếc hộp trên Tay Cao Lôi Hoa. mắt cùa Ám lộ ra một vẻ đầy thất vọng. - Cao Lôi Hoa, vừa rồi có chuyện gì xảy ra thế?
Quang Minh thần Zeus nhẹ giọng hỏi. Bởi lão vẫn không hiên vì sao mình lại bị đứng lại đó khi Cao Lôi Hoa giơ ngón tay lên.
- Là thời gian pháp tắc vừa mới lĩnh ngộ thôi.
Cao Lôi Hoa thản nhiên cười nói, hắn gìƠ chiếc hộp trên tay minh lên, hỏi:
- Đây là Sáng Thế pháp tắc cùng Sáng Thế thần lực sao?
- ừ, nếu ta đoán không sai thì pháp tắc Sáng Thế và Sáng Thế thần lực ở bên trong chiếc hộp đó.
- Mở chiếc hộp ra?
Cao Lôi Hoa đùa nghịch chiếc hộp trên tay:
- Làm sao để mờ nó vậy?
Quang Minh thằn Zeus nhún vng nói:
- Mỡ chiếc hộp ra thì ngươi có thể có được đầy đủ pháp tác Sáng Thê!
- Dùng cái chìa khóa tháp Babel! Quang Minh thần Zeus cười ha ha nói.
- Ha ha. chìa khóa của tháp Babel! ở một bên ma vương Ám nghe nói thế thì cười lên. ánh mắt lóe sáng nói:
- Cái chìa khóa đó. ở chồ ta này!
-Ồ?
.
Quang Minh thân Zeus cố nén ý cười. nhìn vê phía cậu em trai của mình
- Pháp tắc Sáng Thế thuộc về ta, Sáng Thế thần lực thuộc về ngươi. Ma vương Ám thầm đề nghị:
- Thế nào?
- Ám à. có lẽ chú em phải thất vọng rối. Quang Minh thần Zeus cười nói.
-Sao?
Ma vương Ám nghi hoặc hòi một tiếng.
- Ha ha. Bởi vì, cái chìa khóa thật sự luôn luôn ở trên tay của ta ý mà.
-
Lão Cao cười hà hà, đưa tay vào nhẫn không ngan. lấy chiếc chìa khóa làm bao con người khốn đốn ra.
Ánh mắt Ám lập tức híp lại.
Sau đó. hắn đành thờ dài:
- Cao Lôi Hoa, ta phục rồi.
- Ha ha.
Cao Lôi Hoa nhún vai.
Dưới sự chỉ dẫn của Quang Minh thần Zeus, Cao Lôi Hoa nhanh chóng gâm lây viên gạch. tra vào lỗ khỏa của chiếc hộp trên tay!
- Cách!
-
Ngay sau đó. Đỉnh tháp Babel bị phá vỡ.
Khi viên sạch được nhét vào chiêc hộp thì ba kí hiệu ma pháp nhỏ lại xuât hiện, từ chiếc hộp chiếu thẳng lên trên đinh chóp tòa tháp!
Một luồng ánh sáng trăng từ trên đỉnh tháp Babel chiếu xuống, vây lấy ba người Cao Lôi Hoa. Quang Minh thần Zeus và đại ma vương Satan Ám.
Giông như một chiêc thang máy. cả ba người bị hút lên trên!
- Trời!
Bị tháp Babel hút lên,. Cao Lôi Hoa khôngkhõi cảm thán một tiếng. Tháp Babel, tháp thông thiên! Quả nhiên không giả.
Bởi khi đi ra khỏi đỉnh tháp Babel thì có thể nhìn thấy cả đại lục ở phía dưới như một tinh
- Đúng y a!
-
Cao Lôi Hoa cảm thán một tiếng, từ trên cao nhìn XUốNG, cả tinh câu này gìốNG như Trái
- Xem phía trước kìa. Ma vương Ám nói khẽ!
Ở trước mặt đám người Cao Lôi Hoa, vô số mãnh thiên thạch nhỏ nổi trong vũ trụ. tạo thành một con đường dài thẳng tấp!
Mà ở cuối con đường vẫn thạch này, là một đám tinh vân phát sáng chói lóa!
- Nơi đó, là mục tiêu cùa chúng ta, đi qua đi. Quang Minh thần Zeus thản nhiên nói.
Cao Lôi Hoa nhíu mày, có vẻ như Quang Minh thần Zeus giấu hắn một số chuyện thì phải.
- Ngại quá, Cao Lôi Hoa. Hình như Quang Minh thần Zeus nhìn ra Cao Lôi Hoa nghi mình:
- Ta vốn nghĩ mình sẽ đoạt được chiếc hộp chứa Sáng Thế thần lực và pháp tắc Sáng Thế rồi sẽ đến đây một minh. Ai để lại làm liên lụy đến ngươi, khiến ngươi đến đây.
- ơ cuôi đó có gì?
Ma vương Ám cũng nhíu mày. phụ thân rất thiên vị đại ca. cho nên ông anh này có thê biết một số thứ mà hắn cũng không biết.
- Ám.
Quang Minh thần Zeus nỡ nụ cười một tiếng, trong tiếng cười mang theo một tia chua sót:
- Có lẽ chú em luôn nghĩ phụ thân luôn luôn thiên vị ta phải không?
- Chăng lẽ không đúng sao? Ma vương Ám cười lạnh một tiếng:
- ít nhất, ngươi cũng biết được nhiều chuyện hơn ta lắm!
- Biết càng nhiều thì trách nhiệm càng nhiều! Quang Minh thần Zeus thở dài:
- Đi thôi. đến nơi đó ngươi sẽ biết hết thảy.
- Đó là chỗ nào? Cao Lôi Hoa nhẹ giọng nói.
- Vũ trụ khơi nguyên, đó là nơi mà cha ta chọn làm nơi ở ẩn.
Đã có 5 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Goncopius
- về nhà, ta muốn về nhà ngay lập tức! Cao Lôi Hoa nói.
- Lão ca. ngươi đi rồi thì chuyện của đế quốc Thú Nhân tính sao? Cầu Cầu hỏi.
- Ca Đức!
Cao Lôi Hoa quay đầu nói
- Vâng. Ca Đức đáp.
- Ngươi cùng tộc trường Độc Nhàn cự nhân A Nặc ở đây xử lý vụ đê quôc Thú Nhân. Nhớ rõ. ngàn vạn lần đừng cho một vạn dũng sĩ kia bị ức hiếp.
Lão Cao giao chuyện cho đám thủ hạ. đầu năm nay đâu phải lúc nào sếp cũng làm từ A đến z chứ. Có nhân viên để làm gì?
- Không thành vấn đề. thưa chủ nhân. Ca Đức gật đầu:
- Có ta cùng A Nặc ở đây, tuyệt không đê cho một vạn chiến sĩ thú nhân kia chịu thiệt.
- Còn có một việc nữa. Cao Lôi Hoa đưa tay ra sau ra dâu, Sâm Lâm Thụ Yêu liền ném gã báo béo Bội Lạc Đức
- Ca Đức. ngươi phái người canh giữ thầng này. Chờ Nguyệt Sư về, đem thầng này gìao cho Nguyệt Sư xử lý.
- Vâng: ta sẽ đem người này giao cho Nguyệt Sư thiếu gia.
Ca Đức gật đầu. Ngay sau đó, một huyết kỵ sĩ xuất hiện áp giài sã báo béo Bội Lạc Đức đi xuổng.
- Cuôi cùng, nêu Nguyệt Sư giải quyêt xong chuyện Hô tộc đi vwf thì ngươi đem tin Tĩnh Tâm có mang nói cho nó biết.
Cao Lôi Hoa dặn thêm:
- Nếu cái tên Thần thú Lai Nhân Tra Lý đó có về cùng với Nguyệt Sư thì cũng nói cho hắn biết luôn nhé.
- Vâng.
Ca Đức gật đầu. ghi nhớ mấy chuyên mà Cao Lôi Hoa dãn.
- Chuyện có bấy nhiêu thôi, còn lại ngươi tự lo đi!
Cao Lôi Hoa nói, thực hiển nhiên. Cao Lôi Hoa muốn đem chuyện tháp Babel ngàỵ mồng tám tháng tám giải quyết sau. Cùng so với chuyện Tĩnh Tâm có mang thì chuyện tháp Babel chi là chuyện nhỏ. Trời đất bao la. vợ ta là lớn nhát!
- Chủ nhân yên tâm. nơi này đã có ta.
Ca Đức cười nói.
- Chúng ta đi!
Cao Lôi Hoa vỗ vồ cầu cầu. cầu cầu nhanh chóng biến thành Tử Dực Ngân Long.
- Tốt, lão ca. Em với anh đi cùng một đoạn nhé. Cao Lôi Hoa nhanh chóng quay đầu cười nói với Nguyệt Hoa Thiên.
- Thôi, ta ở đây chờ tin của chú. Nguyệt Hoa Thiên làm ngụm trà nói với Cao Lôi Hoa.
- Không. Lão ca. Anh đi theo em đoạn đường đi! Cao Lôi Hoa nhanh chóng lại gần bế ông anh vợ Nguyệt Hoa Thiên trọng thương lên trên lưng Cầu Cầu:
- Em còn nhiều chuyện muốn hỏi, tiện đường nhờ anh tý!
Nguyệt Hoa thiên đão cặp mát trăng dã, cười khổ một tiếng. Hình như Cao Lôi Hoa đã quên. lúc này, hắn là bệnh nhân, bệnh nhân bị thương nặng.
- Lão ca, chuẩn bị đi nhé! Cầu Cầu trong trạng thái Tử Dực Ngân Long vỗ cánh mạnh phóng vút lên trên trời cao.
Sau khi cất cánh. cầu cầu nở một nụ cười giải thoát.
Nhưng mà rất nhanh, nụ cười của cầu cầu nhanh chóng tắt ngúm.
- Ây. ấy. Các ngươi chờ ta với!
Lúc Cẩu Cẩu phóng vút lên khỏi thành Lai Nhân thì trong thành cũng phóng lên một con cự long. Con cự long này có lớp Vày màu bạch ngân.
- Ra là tiểu Ngân. Ta sao lại quên con bé được nhi.
Cao Lôi Hoa vồ vỗ đầu, hưng phấn quá cho nên quên bén mất vị hôn thê của Cầu Cầu—tiểu Ngân.
Giữa không trung. khóe miệng cầu cầu run rầy. Không nghĩ tới nàng phát hiện ra.
Nhưng mà cầu cầu vẫn dừng lại chút để cho tiểu Ngân đuối theo kịp.
Cầu Cầu cũng rất thật thà, dầu sao vụ rắc rối này cũng có Cao Lôi Hoa gánh rồi. Cao Lôi Hoa không vội, cầu cầu vội làm gì.
Cứ như vậy. hai con cự long, một con ánh kim. một con ánh bạc nhanh chóng bay về thành Quang Minh.
- Lão ca. Tĩnh Tâm biết nàng có từ khi nào thế? Lão Cao khan trương hỏi:
- Đã lâu chưa, bụng lớn bao lăm(ko hiểu) rồi? Thân thể Tĩnh Tâm có khỏe không? Nàng có thoải
mái hay không vậy? Có hay bị mấy triệu chứng buồn bực gi hay không??
Lão Cao như khâu súng máy lên đạn, bắn một phát là cả loạt đạn bay ra, trong lúc vội vàng dùng luôn một số thuật ngừ trên Trái Đát hỏi Nguyệt Hoa Thiên tới...
- À, có lẽ là tầm một tháng trước! Nguỵệt Hoa Thiên rất kiên nhẫn gìải thích nói:
- Hình như là hôm hôn lễ ớ dưới đáy biển thì phải, lúc ấy chú em với Tĩnh Tâm... hì hì. chú em để cho Tĩnh Tâm mấy mầm móng ý
- Nhưng mà có lẽ hơi sớm. Nguyệt Hoa Thiên nói:
- Ta đoán ngày sinh lẽ ra còn rất xa. Chú em có biêt bộ tộc người cá chúng ta mang thai chỉ có hai tháng không?
- Sinh? Mau sinh vậy sao?
Bàn tay Cao Lôi Hoa xoa đi xoa lại không ngừng. Sau đó đứng dậy, đi đi lại lại trên lum
Cầu Cầu đây bát an.
- Sinh sớm vậy thì thành sinh non mất rồi. Tĩnh Tâm có bị mệt gì hay không ta. Lão Cao lo lắng đi đi lai lai.
- Còn nữa, có lẽ sinh đứa nhỏ xong phải lo tẩm bổ cho Tĩnh Tâm một chút mới được. Lão Cao thầm nghĩ. Thói quen nghề nghiệp, từng phục vụ cho nhừng người phụ nữ mang thai, Cao Lôi Hoa nhanh chóng lên thực đơn phục vụ người có mang. Đủ loại thực đơn từ các quốc gìa khác nhau xuất hiện trong đầu Cao Lôi Hoa.
- Không cần sắp như vậy đâu, Tĩnh Tâm chỉ là cảm thấy mình sinh sớm thôi. Nói không chừng còn không có đâu.
Nguyệt Hoa Thiên trấn an Cao Lôi Hoa.
- Hic. Lão ca, em thật sự là thầng vô dụng mà. Cao Lôi Hoa đi đi lại lại một lúc. đột nhiên mắng mình.
- ???
Nguyệt Hoa Thiên cũng bị một câu nói đó cùa Cao Lôi Hoa mà suýt bị hôn mê.
- Tĩnh Tâm mang thai cả tháng mà em lại không biết một cái gì cả. Cao Lôi Hoa đặt mông ngồi xuống:
- Lão ca. em có phải là một thầng khốn nạn không?
- Không có quan hệ gì cả chú em không cần sợ. Ta nghĩ Tĩnh Tâm cũng không có trách cứ gì chú em đâu. Tuy rằng chú em đúng là thầng khốn nạn thật. Tĩnh Tâm mang thai lâu như vậy mà cùng không biết gì cả. Cả ngày cứ chạy lăng xáng ngoài đường. Chú em nghĩ lại mình đi. mới đi về từ thần giới được mấy hôm lại chạy đi ở lan(chịu) rồi. Nhưng mà chú em cũng đừng lo quá, với tính cách của em gái anh đây thì con bẻ không có trách chú đâu. Hè hè!
Nguyệt Hoa Thiên vỗ vỗ Cao Lôi Hoa.
Nguyệt Hoa Thiên có lẽ không biêt. Mấy câu này của Nguyệt Hoa Thiên càng làm cho lão
Cao cảm thây mình khôn nạn thật! Có lệ, Nguyệt Hoa Thiên cố ý nói cũng nên
- Lão ca. giờ là lúc nào mà lão còn suy nghĩ mấy thứ vớ vẩn này hả. Đột nhiên cầu cầu ở dưới mở miệng nói:
- Việc của lão bây giờ là nhanh chóng ở bên cạnh chị dâu Tĩnh Tâm đi.
- ừ, đúng. đủng vậy!
Cao Lôi Hoa gật đầu. Đây là lằn đầu tiên Cao Lôi Hoa trải qua chuyện này, hiên nhiên có chút luống cuống tay chân.
- Ta giúp lão nhanh đến nơi nhé!
Cầu Cầu cười. cũng không thấy cầu cầu có động tác gì. không gian trước mặt cầu cầu đột nhiên sinh ra một trận ba động. Một khe nứt không gìan xuất hiện phía trước cầu cầu.
- Mục tiêu. Quang minh đế quốc, đế đô.
Cầu Cầu chở Cao Lôi Hoa cùng Nguyệt Hoa Thiên, nhanh chóng lao vào trong thông đạo. cùng Cao Lôi Hoa hợp hai thành một, từ một góc độ nào đó. Cầu Cầu cũng là một vị thần vương.
- Chờ, chờ ta.
Ở phía sau Cầu Cầu. Bạch Ngân long cũng nhanh chóng đâm thăng vào thông đạo, đuổi theo Cầu Cầu.
LÚC Cao Lôi Hoa trờ về gần Quang Minh đế quốc thì trời cũng gần sáng.
Môi khi nhìn Quang Minh đế đô, Cao Lôi Hoa không khỏi không cảm thán. Lúc này, đế đô đã không hề có dấu vết hư hại do lần cầu cầu phẫn nộ thôn phê.
Đây chính là năng lực của Sáng Thế thần.
Cho dù lúc ây đế đô bị Cầu Cầu hủy diệt sạch sẽ trong lúc tẩu hỏa nhập ma. Nhưng mà dưới mầm mốnng chữa trị mà Sáng Thế thần đưa cho tứ đại thần vệ, đã khôi phục lại nguyên vẹn Quang Minh đế đô. Nêu không phải từng chứng kiến cảnh này. chắc không gi nghĩ qua tòa đế đô náo nhiệt này đã từng bị một lần hủy diệt. Về tới cửa nhà, tim của Cao Lôi Hoa như con nai con hoẵng cử nhảy lên bất an không ngừng.
Cầu Cầu một lân nưa biến trở lại thành Hoàng Kim Slime. Ngôi xổm trên vai Cao Lôi Hoa. Bạch Ngân long cũng hóa thành cô bé váy tím đi theo sau Cao Lôi Hoa.
- Chú em đi vào trước đi. Nguyệt Hoa Thiên tạo dáng, hất mái tóc vàng lên, cầu cầu cùng Ngân nhìn nhau, nhanh chóng lui ra phía sau đi cạnh Nguyệt Hoa Thiên. Đẽ cho Cao Lôi Hoa một mình đây cửa vào.
- Cạch!
Cửa không khóa. Cao Lôi Hoa nhẹ nhàng đây cửa ra.
- Ba ba - mẹ ơi ba về
Cửa chính vừa mới mờ, một cô bé có đôi cánh rồng màu lam dài đã nhanh chóng bay ra ôm lấy Cao Lôi Hoa, chui lòng Cao Lôi Hoa liền.
- Là tiểu Kim Toa Nhi à.
Cao Lôi Hoa tiếp được cô bé bay đến, ôm cô bé lên. thơm vào má cô bé nựng một cái.
- Tiểu Kim Toa Nhi sao biết ba về thế? Lão Cao nhẹ gìọng hỏi.
I
- Vâng. Kim Toa Nhi từ lúc mới mờ sáng đã đứng ở ngay cửa chờ ba về nè. Bác Nguyệt Thiên Hoa Thiên có nói qua. Hôm nay sẽ đem ba về cho mẹ mà. Tiêu Kim Toa Nhi nũng nịu nói thầm:
- Ba mau vào đi. mẹ ở trong chờ ba lâu lăm rồi đó!
- Tĩnh Tâm chờ ở trong?
Lão Cao lập tức vội vàng đứng dậy. Hãn ôm chặt tiêu Kim Toa Nhi. Đi nhanh vào nhà.
Trong tay nàng là bé Rudolph, bàn tay mèm mại của n bùn đất của Rudolph.
Trong viện. lúc này một thân hình dài mảnh mai đang đứng quay lưng với Cao Lôi Hoa, làn gìÓ khẽ thôi mái tóc xanh lam phất phới
Hình như nghe thấy tiếng bé Kim Toa Nhi gọi nên nàng quay đầu nhìn ra cửa. Bời vì bé Kim Toa Nhi là người đứng chờ nên bé là người biết đầu tiên mà...
- Tĩnh Tâm.
Lúc Tĩnh Tâm quay đâu nhìn vê phía hãn. Cao Lôi Hoa đột nhiên cám thây chân tay luống cuống hãn lên. Loại cảm siác này. Cao Lôi Hoa sau lại mồi lần nhớ lại vẫn cảm thấy buồn bua
- A.
Mắt Tĩnh Tâm nhìn vế phía Cao Lôi Hoa. trong đôi mát xanh dương ấy lộ ra ý cười thản nhiên. Con mắt xanh dương ấy bình tĩnh êm ả như đại dương mênh mông.
Chi một ánh mát mà đã khiến cho lão Cao cảm thây mình như tìm được bên đô trong con Bảo táp, nói cỏ vẻ khoa trương, nhưng đó chính là lão Cao lúc này.
Nhìn thấy con mắt xanh dương của Tĩnh Tâm dịu dàng nhìn mình. Nhừng bất an. lo lắng trong lòng Cao Lôi Hoa bồng không cánh mà bay, lúc này. lão Cao cực kỳ bình tĩnh.
- Trờ về rồi sao?
Tĩnh Tâm nhỏ giọng nói.
Cao Lôi Hoa gật đầu, đi về phía Tĩnh Tâm. Đồng thời, hắn chuyên mục tiêu nhìn, bụng
của Tĩnh Tâm.
Nhìn chỗ đó hơi nhô lên. Cao Lôi Hoa cảm thấy hạnh phúc nhất trên đời là ở đây, cần gì
đi kiếm cho xa xăm cơ chứ
- A. ba hả, là con. Nguyệt Hoa Thiên đây. Em rể vừa vê đó.
Ngoài cửa lớn, Nguyệt Hoa Thiên nắm lẩy một khối tinh thạch liên lạc. Cúi đâu nói với tinh thạch không ngừng.
Tiểu Ngân cùng cầu cầu tò mò ngồi xồm bên cạnh Nguyệt Hoa Thiên, nhìn tinh thạch trên tay Nguyệt Hoa Thiên.
Long tộc đối với mây thử sáng láp lánh. tỏa sáng lòe loẹt gì đó đêu cảm thấy hứng thú vô cùng, ngay cả cầu cầu hóa thành long cũng không ngoại lệ.
Nguyệt Hoa Thiên đắc ý đùa nghịch khối tinh thạch đặc biệt này, cái này là một trong những thứ Nguyệt Hoa Thiên nghiên cửu gần đây thành công nhất. Công dụng cùa nó như một chiếc bộ đãm trên Trái Đất, mặc dù còn chưa đủ trình so cơ với điện thoại.
- Hắn đã trờ lại? Không sai. cuối cùng đến kịp vào buôi sáng. Tốt lắm, ta và mẹ con mai đến.
Bên kia vang lên giọng nói Ồm Ồm cùa Hải hoàng Nguyệt Chấn Thiên:
- đúng rồi, em rể ngươi có biết tộc người cá chủng ta sinh con là đẻ trứng không?
- Cái này, có sẽ chú nó biết Nguyệt Hoa Thiên nói:
- Mà cái này là kiến thức phổ thông mà, ngay cả đứa trẻ cũng biết cá đẻ trứng mà...
- ờ, nếu biết rồi thì tốt. Đề mai ta dạy cho nó biết làm một người đãn ông tộc nhân ngư chúng ta phải biết làm gì...
Hải hoàng Nguyệt Chấn Thiên nói
[/QUOTE]
Đã có 3 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Long Sếch
Càng gần đến ngày mồng tám tháng tám, thì tất cà cường giả trên đại lục này càng điên cuồng. Bời trong tòa tháp Babel đó là một nơi khiến bọn họ mong chờ, có thể là thần khí. có thể là tuyệt kỹ thế gian hiếm có... Tóm lại. tháp Babel là một nơi tràn đầy bí ẩn, càng bí ẩn, con người lại càng tò mò xông vào đó...
Chiếm cứ môi phương trên đại lúc, từ ma thú đến đám người bị ma hóa đêu háo hức trông chờ ngày tháp Babel xuất hiện. Bởi trong tay bọn họ là một thứ giống viên sạch của người bình thường nhưng đó là chìa khóa để vào tháp Bable. Đôi với bọn họ thì việc vào tháp Bable đã có thể nói là tình thế bắt buộc.
Ngoại trừ hai thế lực hùng hậu là ma thú và ma hóa thì còn một số thế lực nhó khác. & Những thế lực này trông chờ ngày mồng tám này đê xin chén canh húp.
Đáng tiếc, không một gi nghĩ đến việc chiếc chìa khỏa là hàng dởm nên CŨNG không có gi phát hiện ra hàng dởm này.
Mà lúc này, người cầm chìa khỏa thiệt là Cao Lôi Hoa thì đang làm gì? ở đâu?
Tờ mờ sáng thì Cao Lôi Hoa đã mò về đến đế quốc Quang Minh. Nhanh chóng đi về nhà.
Mà từ lúc lão Cao về thì nguyên ngày đó Tĩnh Tâm đều trong trạng thái nằm trên giường.
Tất nhiên, mọi người đừng có hiểu lầm nhé. Dù sao thì Tĩnh Tâm đang mang thai, dù lão Cao có thèm khát thế nào thì tại lúc này không dám nhất trụ kinh thiên lạch khe tìm suối đâu. Dù sao Cao Lôi Hoa không phải cầm thú. Nhưng mà không hiên sao lão Cao lại đặc biệt không hề có khả năng kiềm chế trước Tĩnh Tâm. Thường thường chỉ cần một cái động tác nhỏ của Tĩnh Tâm đều làm cho lão Cao nhộn nhạo cả lên giống như bây giờ......
Cho nên cả ngày Tình Tâm ở trên giường đêu là do lão Cao quan tâm quá mức thôi. Bởi trong mắt lão Cao, Tĩnh Tâm lúc này (mang thai) giống y hệt một con búp bê thủy tinh. cực kỳ mỏng manh dễ vỡ. lão Cao không muốn Tĩnh Tâm phải chịu bất kỳ thương tổn nào.
Cho nên, Tĩnh Tâm đãnh phái nghe theo lời Cao Lôi Hoa, cả ngày nằm ở trên giường hạnh phúc hường thụ chế độ đãi ngộ của vua chúa.
Lão Cao lại cho rằng ngoại trừ nhừng việc sinh lý bình thường thì phụ nữ mang thai phải hạn chế vận động tối đa (Hic. quan điểm có phần sai lầm). Cho nên từ A đến z lão Cao đều tự tay hầu hạ Tĩnh Tâm.
Lão Cao bưng một tô cháo đến cạnh giường. Mấy đứa nhô đều vây quanh lão Cao, tất cả đều muốn xem ba chăm sóc cho me như thế nào...
- ừ.
Tĩnh Tâm nhân tô cháo mà Cao Lôi Hoa đưa cho. sau đó múc cháo
- Tĩnh Tâm. cháo còn nóng nà, cẩn thận khỏi nóng nhé! Lão Cao khẽ đưa tô cháo cho Tĩnh Tâm.
Cao Lôi Hoa ngồi bên, yên lặng nhìn Tĩnh Tâm. Kỳ thật đôi lúc chi cần ngồi yên Lặng nhìn người yêu mình được quan tâm cũng là một hạnh phúc rất lớn rồi.
Có lẽ là do bị sợi tóc che mắt. Tĩnh Tâm nhẹ nhàng buông thìa cháo, bàn tay mềm mơn trớn mái tóc.
Nhất thời. lão Cao nuốt một ngụm nước bọt. Chi một động tác nhỏ thôi mà khiến lão Cao hắn... Hic, không NGờ định lực cùa mình lại kém thế. mới vậy mà đã động xuân tâm rồi. lão Cao không khỏi cảm thán.
Một vị chưởng quản lôi điện từng lạnh 1ÙNG vùi bao nhiêu đóa hoa xinh đẹp cùa các nước trên thế giới dưới những tia sét của mình bây gìỜ đã đi đâu rồi...
- Ai ta?
Lão Cao quay đầu hỏi to. Làm lão Cao mất hứng - đang cảm thấy yêu thương dạt dào
mà...
- Là ta, Nguyệt Hoa Thiên.
Ở dưới cửa vang lên tiếng của ông anh vợ Nguyệt Hoa Thiên.
- Là chú Nguyệt, con đi mờ cửa.
Vừa nghe tiếng cùa Nguyệt Hoa Thiên, tiểu Kim Toa Nhi nhí nhảnh nhảy khỏi giường nhanh chân chạy đi mờ cửa.
- Ha ha. buổi sớm tốt lành bé Nhi ha.
Nguyệt Hoa Thiên cười lớn, bước nhanh vào bên trong phòng.
Vừa vào phòng, Nguỵệt Hoa Thiên nhìn Cao Lôi Hoa cười hè hè:
- Lôi Hoa, buổi sớm mạnh giỏi chứ.
- Buối sớm mạnh giỏi anh vợ. Sao vậy. chưa gì mà sáng sớm nhìn mặt cười không có ý tốt rồi.
Cao Lôi Hoa cười đáp.
- Hè hè. Lôi Hoa. Mẹ với ba đã tới đó.
Nguyệt Hoa Thiên cười hè hè. Đông thời đưa tay chào Tĩnh Tâm.
Tĩnh Tâm gật đầu.
Ba với mẹ đến đây? Hai người bọn họ đến khi nào thế?
Cao Lôi Hoa hỏi. Nêu hai người mà đến thì cơm trưa phải chuẩn bị tốt mới được.
- Hè hè. mới đến thôi. Nguyệt Hoa Thiên cười hè hè. ghé gần tai lão Cao nói:
- Ba còn nói riêng với anh. ông ấy muốn truyền thụ cho chú một sổ kỹ năng mà đãn ÔNG nhân ngư tộc phải học đó.
- Thứ mà con trai tộc nhân ngư phải học? Ha ha. ống có nhầm không đó. em đâu phải đãn ông con trai tộc nhân ngư..
Lão Cao cười nói
Kẹt
Đúng lúc đó, cửa phòng bị đẩy vào...
Người đầu tiên bước vào là một người có thân hình thon dài, một mái tóc xanh như đại dương uốn lượn như dòng thác xòa vai. con mắt màu lam ôn nhu. Làm người ta khỏ quên là nụ cười đặc biệt nghiêng nước nghiêng thành trên khuôn mặt đó.
Bà mẹ vợ Tĩnh Âm. Năm tháng trôi qua vẫn không đê lại chút vết tích nào trên khuôn mặt bà. Nếu không phải đã biết trước thì có lẽ ai cùng tưởng bà ấy là Tĩnh Tâm, và có khi nếu cả hai đứng cùng chỗ lại nhầm chị em sinh đôi cũng nên.
Vừa vào cửa, ánh mắt của bà nhìn vào cái bụng đang nhô lên của cô con gái diệu Tĩnh Tâm nằm trên giường. Ánh mắt không hề dời đi.
- Khụ khụ.
Sau lưng mẹ vợ tất nhiên là bố vợ Nguyệt Chấn Thiên, ông bố vợ đang bế kết tinh tình yêu của Thú Thần và Vong Linh nữ thần—Bảo Bảo.
- gi nói ngươi không phải nam nhân tộc nhân ngư hử? Nguyệt Chấn Thiên khó chịu nói:
- Ngươi cưới con gái Tĩnh Tâm cùa ta. ngươi cũng được coi là một nửa nam nhân hải tộc rồi.
- Buôi sớm tốt lành ba ba.
Bảo Bảo trong tay Nguyệt Chấn Thiên vươn tay đòi Cao Lôi Hoa bế.
- Khỏe nha!
Cao Lôi Hoa lại gần bế lấy Bảo Bảo. Sau đó thì hôn vào má cô bé một cái.
- Hì hì.
Bảo Bảo ôm Lôi Hoa cười không ngừng.
- Mấy ngày không thây. Bảo Bảo nhà ta lớn không ít nha. Cao Lôi Hoa nâng Bảo Bảo lên:
- Nặng lên nài nè!
- Hì hì, đúng rồi. Ba ba. Con mắt màu đen của Bảo Bảo tràn đầy giảo hoạt như tiểu hồ ly:
- Ông ngoại biết con không phải từ trong bụng mẹ Tĩnh Tâm chui ra -
- ừ. Gì?Ác.
Cao Lôi Hoa nghe nói như thê thì mặt đanh lại như đá.
- Đừng sợ thế chứ con rể. Chuyện này ta biết lâu rồi. Hải hoàng Nguyệt Chấn Thiên nhẹ nhàng lắc đầu:
- Ngươi với Tĩnh Tâm cũng thật là. Làm ta làm ông nội hờ bấy lâu. Nếu không phải lúc ở đấy tiểu Bảo Bảo nói với ta chắc ta cũng không biết, cứ tường nó là con hai đứa. Thật đúng là...
- Hì hì.
Lão Cao cười bó tay, xem ra Hải hoàng Nguyệt Chấn Thiên đã biết Bảo Bảo không phải con ruột cùa hắn và Tĩnh Tâm. Nhưng theo giọng điệu của ông ấy thì có vẻ cũng không trách mẳng gì, lão Cao cũng đỡ lo.
- Nhưng mà cũng tốt. ngươi coi như là không chịu thua kém. Cuối cùng cũng làm bụng Tĩnh Tâm to lên. Cho nên ta tha thứ cho ngươi đó.
Nguyệt Chấn Thiên vỗ vỗ vai Cao Lôi Hoa. Xem ra nguyên nhân mà lão tha thứ cho lão Cao là CÔNG lao lão Cao ngày đêm cày cấy trên người Tĩnh Tâm, làm bụng Tĩnh Tâm phình lên.
Lão Cao gãi đâu cười bó tay tập hai. nghe giọng điệu của bô vợ thì hình như ÔNG rất thích có người làm con gái ông phình bụng thì phải, bó tay toàn tập?
- tốt lắm. tốt lắm. Không cần nói nhiêu. Cao Lôi Hoa, giờ ta sẽ truyền thụ cho ngươi một số kiến thức cần biết của nam nhân Hải tộc.
Lúc này. Nguyệt Chấn Thiên kéo Cao Lôi Hoa sang một bên hỏi nhỏ:
- Cao Lôi Hoa. bộ tộc nhân ngư chủng ta có khác biệt rất lớn với con người các ngươi, ngươi có biết không?
- Vâng. Biết! Nhân ngư có cái đuôi!
Cao Lôi Hoa gật đầu. Trong suy nghĩ của lão Cao thì tộc nhân ngư với nhân loại chi khác nhau cái đuôi cá. Đặc biệt đuôi màu xanh lam cùa Tĩnh Tâm. nó làm Cao Lôi Hoa tiêu hồn, sung sướng đê mê.
- Không; không phải cái đó. Ý ta là trẻ em mới sinh có gì khác nhau cơ.
Nhìn vẻ mặt cười cười bay bông tận trời mây của Cao Lôi Hoa, Nguyệt Chấn Thiên có ngu cũng biết lão Cao đang nghĩ gì. Gân trán Nguyệt Chấn Thiên nổi lên xanh lè...
- ồ. cái này thì con bó tay. Lão Cao lắc đầu chịu thua.
- Mỹ nhân ngư chúng ta đẻ trửng. Hải hoàng Nguyệt Chấn Thiên nói:
- Cho nên, Tĩnh Tâm sinh con sẽ đẻ trửng.
Không cho Cao Lôi Hoa kịp nói gì. Hải hoàng Nguyệt Chấn Thiên nói nhanh.
- Để làm một ông bố chuẩn của tộc nhân ngư, thì lúc này ta phải dạy cho ngươi mấy chuyện mới được.
Đột nhiên Nguyệt Chấn Thiên nghiêm túc vạn phần. Nói:
- Ta muốn dạy ngươi. chuyện thứ nhất, cũng là chuyện quan trọng nhất của nam nhân nhân ngư! Chuyện này liên quan rất lớn đến đứa nhỏ!
- Chuyện gì?
- Ta muốn dạy cho ngươi biết thế nào là" phu đản.” (Chông áp trửng) Hải hoàng Nguyệt Chấn Thiên nghiêm túc nói.
Nghe có liên quan đến con mình. nhất thời Cao Lôi Hoa khẩn trương nhìn Nguyệt Chấn Thiên nghiêm túc.
- Phu đản?!
Giọng nói như hóa đá, cả người Cao Lôi Hoa cứng đơ như cục đá. Lúc này hắn hoài nghi tai mình bi bênh.
- Hừ hừ. đúng vậy. Những đứa nhỏ tộc nhân ngư sinh ra đều là trửng? do đó đều được những ông chồng nhân ngư tộc khe khẽ nở ra! Nguyệt Chấn Thiên hừ hừ hai tiếng.
- Lão ba. Chăng lẽ - hồi xưa Tĩnh Tâm cũng do ba khe khẽ sao? Cao Lôi Hoa nuốt ngụm nước miếng, nhỏ gìỌNG hỏi.
- Nói thừa. nếu không phải ta chịu biết bao khổ sở khe khẽ bảy bảy bổn chín ngày thì làm gì có Tĩnh Tâm mà làm vợ cho ngươi hả!
Vừa nói tới việc này, vẻ mặt Hải hoàng Nguyệt Chấn Thiên đầy kiêu ngạo nói:
- Nói cho ngươi, ta nhìn vậy thôi chứ đạt kỷ lục người chồng khe khẽ trứng lâu nhất trong tộc từ trước đến nay đấy! Ước chừng bảy bảy bốn mươi chín ngày trời đó!
- Lại nói tiếp, cái con bé Tĩnh Tâm này cũng thật là bướng bỉnh. Mấy đứa nhỏ khác nhiều nhất chỉ có ba mươi ngày là lo chui ra rồi. con bé này lại ở lỳ làm ta khe khẽ đến bốn mươi chín ngày trời.
Nghe thấy ba mình nói, mặt Tĩnh Tâm đỏ như táo chín.
Mà một bên, lão Cao đậm chất vô lại nghĩ đến cảnh tượng bố vợ Nguyệt Chấn Thiên ngồi khe khẽ trứng bốn mươi chín ngày. Cứ nghĩ đến cảnh tượng ông bố vợ ngồi xồm ắp trứng, lão Cao lại cảm thấy cười đau ruột.
- Ha ha.
Lão Cao vô lương nơ nụ cười.
Nhưng ngay sau đó, Cao Lôi Hoa lập tức cười không nổi. Bởi vì. hắn nghĩ tới chính mình.
- Chẳng lẽ - ta cũng phải khe khẽ trứng?! Lão Cao yếu ớt hỏi một câu.
- Nói thúi thế!
Nguyệt Chấn Thiên hung hăng nói:
- Ngươi không khe khẽ. chẳng lẽ còn muốn ta khe khẽ thay
- Nhưng dù Tĩnh Tâm là nhân ngư nhưng ta cũng là nhân loại mà. Cao Lôi Hoa nói đầy yếu ớt:
- Con của ta còn không biết có phải sinh trứng hay sinh con nữa mà!
- Hừ hừ. Sinh con ra hả? Ngươi đừng có mơ đẹp giấc thế chứ! Vốn, lúc đâu ta cũng nghĩ đến tình huống ngươi không phái nhân ngư tộc. Cho nên Tĩnh Tâm sinh con ra có khả năng giống nhân loại đẻ con. Dù sao nhân loại cùng nhân ngư tộc lâu rồi cũng không có cặp nào lấy nhau sinh con nên ta cũng không biết trước tình huống đứa nhỏ đó thế nào...
Nguyệt Chấn Thiên cười lạnh, nói:
- Cho nên. ngay từ đẩu ta mới nghĩ con của gã Thần Thú với Vọng Linh nữ là con của ngươi. Bời vì ta còn tưởng rằng con ngươi không cần khe khẽ.
- Thì đó. loại khả năng này. chăng lẽ không xuất hiện sao? Lão Cao ôm tia hy vọng cuối cùng hỏi:
- Con ta chăng lẽ không đẻ ra là con được sao?
- Tuyệt đối không!
Nguyệt Chấn Thiên chắc như đinh đóng cột nói:
- Bời mãi về sau ta mới phát hiện ra một bí mật, đó là mỹ nhân ngư không thể đẻ con mà chỉ có thể đẻ trứng, bời vì kết cấu cơ thể của mỹ nhân ngư khác xa với kết cấu cơ thể cùa nhân loại ở bộ phận sinh con, do đó - chi có thể đẻ trứng!
- Đừng có mà ôm cây đợi thỏ nữa con à!
Nguyệt Chấn Thiên không chút do dự đã kích tia hy vọng của Cao Lôi Hoa.
- Đi theo ta. gìỜ ta sẽ bày cho ngươi biết lúc khe khẽ trứng làm cách nào để duy trì nhiệt độ của trứng
- Phu đản.
Đầu lão Cao quay cuồng vì hai chừ này.
Nhưng rất nhanh, lão Cao nghiến răng, ra sức lắc đầu.
- Áp thì khe khẽ! Sợ cái gì! Tất cả vì tương lai con em chúng ta. Lão Cao cố gắng tự thôi miên chính bản thân mình nói:
- Áp thì khe khẽ. tốt xấu gi thì ta cũng là người đàn ông đầu tiên của nhân loại áp trứng sinh con...
Nhưng nói thì nói thế. chứ mỗi lần nghĩ đến cảnh khe khẽ trứng, lão Cao lại nghĩ đến con gà trống khe khẽ trứng ở quê nhà. nghĩ vậy, lão Cao cảm thấy ớn lạnh.
Nhưng dù vậy, nghĩ đến con mình, dù có mất mặt, ngại ngùng cùng phải cô gắng thôi. Lão Cao đãnh nghiến răng chkhe khẽ nhận.
- Không nghĩ nhiều nữa. Phu đản thôi mà, không phải đều vì thế hệ sau sao. Đây là chuyện rất ư là thần thánh!
Nguyệt Chấn Thiên mặc kệ cái bộ dạng người 20 của Cao Lôi Hoa, kéo lê hắn mà nói:
- Vào phòng đi. ta sẽ dạy ngươi lúc khe khẽ nên duy trì nhiệt độ như thế nào!
Sau đó - Cao Lôi Hoa cứ như vậy bị Nguyệt Chấn Thiên kéo vào phòng.
- Phu đãn, là một chuyện rất thần thánh!
Lão Cao kiên đinh thì thầm
[/QUOTE]
Đã có 4 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Long Sếch