Đêm tối, giống như sân khấu thật lớn, bao phủ toàn bộ đại địa mênh mang.
Đêm ngày hôm nay có chút đặc biệt, trên bầu trời không có một ngôi sao, một mảnh đen kịt, có một loại cảm giác âm trầm.
Cổ Thần không ở trong nhà, mà cùng với phụ thân hắn trong đại sảnh Cổ gia.
Cổ Thương Khung mời mấy vị trưởng lão, mỗi một vị trưởng lão cấp bậc trưởng bối đều đi tới đại sảnh, chỉ có đại trưởng lão, nhị trưởng lão vẫn chưa tới.
Mọi người đều nghị luận, không ít người đã từng là trưởng bối nhất mạch đại trưởng lão, nhị trưởng lão, đều chỉ trích, cho thấy lập trường hiện tại.
- Đại trưởng lão, nhị trưởng lão quá mức làm càn rồi, tộc trưởng cho mời, dĩ nhiên không thấy đến, trong mắt bọn họ rốt cuộc có tộc trưởng nữa hay không?
- Đại trưởng lão, nhị trưởng lão quá không quy củ, bọn họ rõ ràng không cho tộc trưởng chút mặt mũi nào!
- Đúng vậy, đây chính là bất kính đối với tộc trưởng, bọn họ quá càn rỡ rồi.
…
- Mọi người xin yên lặng một chút!
Cổ Thương Khung xua xua tay, hướng mọi người nói, rất nhanh, trong đại sảnh yên tĩnh lại.
Cổ Thương Khung nói:
- Các vị trưởng lão, đêm nay mời mọi người tới đây, thầm nghĩ nói cho mọi người biết, từ giờ trở đi, các vị nhất định phải đề cao cảnh giác, nhất là đêm nay, Cổ gia chính diện lâm vào nguy cơ.
Nguy cơ của Cổ gia tự nhiên là Cổ Thần nói với phụ thân hắn, lấy suy đoán của hắn, Cổ Thương Nhạc có liên hệ với Vạn gia, hôm nay lại phân biệt đi tới hai nhà Vân, Liễu, sắp tới nhất định có động tác lớn, mà khả năng cao nhất chính là đêm nay.
Mặc dù Cổ Thương Nhạc bại trong tay Cổ Thương Khung, nhưng dù sao đã chiếm danh hiệu đệ nhất nhân Cổ gia bao nhiêu năm, trong tộc có uy vọng cực cao, đồng thời lại có đại trưởng lão, nhị trưởng lão ủng hộ, thế lực rất không nhỏ.
Tự nhiên không có khả năng chỉ dựa vào suy đoán của Cổ Thần, Cổ Thương Khung đã tới giải quyết Cổ Thương Nhạc, cho dù hắn có lòng lấy việc công giải quyết việc tư, nhưng đối với nguy cơ của Cổ gia, Cổ Thương Khung không thể lấy tội danh không căn cứ rõ ràng gây khó dễ cho Cổ Thương Nhạc.
Như vậy chỉ khiến cho mọi người Cổ gia cho rằng tộc trưởng Cổ gia lòng dạ hẹp hòi, không dung người khác.
Vì vậy, biện pháp tốt nhất chính là nhắc nhở mọi người đề cao cảnh giác, chờ Cổ Thương Nhạc lộ ra âm mưu vốn có, lúc đó mặc kệ như thế nào, xử trí hắn ra sao, trong tộc nhất định không có nghị luận xấu sau lưng, hiển nhiên không thể ảnh hưởng tới uy vọng của Cổ Thương Khung.
Bất luận là người nào gây rối đối với gia tộc, cho dù trước đó có địa vị to lớn như thế nào, tất nhiên sẽ bị toàn bộ thành viên trong tộc phỉ nhổ.
- Tộc trưởng, người vừa mới kế nhiệm vị trí tộc trưởng, Cổ gia vui mừng, toàn bộ thành Nhạc Thủy đều cử đại diện tới chúc mừng, rất vui vẻ, sao lại có nguy cơ gì?
Nghe xong Cổ Thương Khung nói, có người nghi vấn.
Cổ Thương Khung biết, không khiến trong lòng họ khẩn trương, chỉ là nói một chút không có hiệu quả gì, hắn giải thích:
- Theo tin tức xác thực, sắp tới Liễu gia có hành động bất lợi đối với Cổ gia ta, nhất là đêm nay.
- Cái gì? Liễu gia chúng dám? Chúng cho rằng chúng là đệ nhất gia tộc thì là ông trời sao? Cổ gia không sợ bọn chúng, nếu Liễu gia dám tới xâm phạm, chúng ta sẽ khiến chúng không về nổi.
- Cho bọn chúng giáo huấn thật nặng…
- Cho bọn chúng kiến thức một chút sự lợi hại của Cổ gia…
…
Mọi người liên tiếp tức giận hò hét.
Cổ Thương Khung nói:
- Thực lực Liễu gia không thể coi thường, là cường địch của chúng ta, các vị mặc chiến y khi ngủ, bảo trì cảnh giác, khi tiếng chuông báo xâm lấn vang lên, phải nhanh chóng chạy tới.
- Rõ, tộc trưởng…
Mọi người cùng kêu lên nói.
Bàn giao xong, mọi người lần lượt về nhà, hiện tại Cổ Thương Khung chính là tộc trưởng, phụ tử bọn họ tự nhiên chuyển sang ở gian phòng trung tâm chuyên dùng cho tộc trưởng, mà Cổ Hiền thì tạm thời dọn tới nơi khác.
Về đến nhà, Cổ Thần nói:
- Phụ thân, hài nhi có dự cảm, đêm nay nhất định có biến đổi, không ngủ được.
- Phụ tử chúng ta chờ ngay trong phòng, nếu thực sự Cổ Thương Nhạc không để ý tới tộc quy, kết giao ngoại tộc xâm lấn bản tộc, lần này nhất định không buông tha hắn, nếu Liễu gia dám tới xâm phạm, nhất định phải khiến bọn chúng nhận giáo huấn thật nặng.
Cổ Thương Khung đề nghị nói.
Cổ Thần gật đầu, trong lòng lại nói:
“Tốt nhất Liễu gia toàn thể xuất động, lão tử ngày hôm nay đại khai sát giới, một lướt bắt hết.”
-------
Thành Nhạc Thủy, địa phương giao giới giữa Bắc Thành và Đông thành, trên một tòa nhà cao ba tầng, mái nhà chọc vào bầu trời đêm, trong đó có hai người đang ngồi, rõ ràng là hai đương gia Vạn gia, Vạn Thiên Thụy và Vạn Thiên Phong.
Đây chính là nhà riêng của đệ nhất thương nhân pháp khí Vạn Cửu Hải thành Nhạc Thủy, Vạn Cửu Hải trên thực tế là đệ tử chi thứ của Vạn gia thành Thái Dương, được phân phối tới thành Nhạc Thủy, thứ nhất là làm việc buôn bán, thứ hai tùy thời giám thị mọi hành động của ba đại gia tộc tu chân thành Nhạc Thủy.
Mấy trăm năm trước, ba đại gia tộc thành Nhạc Thủy, mỗi nhà đều có thực lực tương đương với Vạn gia thành Thái Dương, sau đó bởi vì ba đại gia tộc tranh đấu tổn thất thực lực, lịch đại tộc trưởng Vạn gia luôn muốn đuổi ba đại gia tộc đi, chiếm lấy thành Nhạc Thủy.
Thế nhưng, ba đại gia tộc liên thủ, thực lực không kém, Vạn gia và ba đại gia tộc giao phong mấy lần, cả hai bên đều tồn tại không ít tu sĩ Tiên Thiên cảnh, kế hoạch chiếm đoạt thành Nhạc Thủy không tiến thêm được một bước, cho tới hiện tại, Vạn gia xuất hiện Vạn Thiên Thụy, tu vi bước vào đỉnh phong cảnh giới Tiên Thiên, trở thành đệ nhất nhân dưới Thần Hải cảnh.
Mà trong ba đại gia tộc tu chân thành Nhạc Thủy lại xuất hiện vấn đề, Vạn Thiên Phong tự nhiên nhớ tới nguyện vọng của lịch đại tộc trưởng Vạn gia, thiết kế khiến ba đại gia tộc tu chân thành Nhạc Thủy nội đấu, cuối cùng Vạn gia xuất hiện, tiêu diệt toàn bộ tàn dư, đây quả thực là kế hoạch áo trời không vết vá.
Vốn kế hoạch này rất khó thực hiện, thế nhưng, hiện tại tìm được chỗ đột phá Cổ Thương Nhạc, sự tình liền như nước chảy thành sông.
Trong con mắt của Vạn Thiên Phong, Cổ Thương Khung rất có khả năng đã bước vào cảnh giới Tiên Thiên tầng thứ chín, để hai nhà Liễu Vân liên thủ đấu với hắn, cho dù Cổ gia giành thắng lợi, nguyên khí cũng sẽ đại thương, mà hai nhà Liễu, Vân thua, hoàn toàn mất đi lực chống đỡ, đến lúc đó Vạn gia xuất hiện, có thể thu thập tam đại gia tộc một cách dễ dàng.
Thế nhưng, sự tình có một điểm ngoài dự liệu, ví dụ như Vân Kinh Hồng không biết là ngu ngốc hay là đột nhiên thông minh, dĩ nhiên ôm chặt lấy cái chân lớn Cổ Thương Khung, không hề tham chiến, từ đó, Vạn gia không thể làm gì khác hơn là trước tiên phong tỏa Vân gia, trước tiên đối phó với hai nhà Liễu, Cổ, sau đó mới trở lại đối phó với Vân gia.
Ngồi trên phòng tầng thứ ba, có thể thu vào trong mắt đại bộ phận khu vực Đông thành và Bắc thành, tuy lúc này là buổi tối, thế nhưng toàn bộ thành Nhạc Thủy vẫn đèn đuốc sáng trưng.
Vạn Thiên Thụy trong phòng tầng ba nhìn quét qua toàn bộ Đông thành, nói:
- Ba đại gia tộc Cổ, Liễu, Vân thì Cổ gia chiếm vị trí tốt nhất, ngọn núi phía sau tuy có linh khí yếu ớt, nhưng coi như là một phúc địa, nếu như sinh sống lâu dài có thể sinh ra đại khí vận, hắc hắc… Thiên Phong, luận kế hoạch toàn cục thì đệ tương đối mạnh một chút, dựa theo kế hoạch của đệ, chỉ chờ khi hai nhà Liễu Cổ đại chiến, chúng ta làm ngư ông thu lợi là tốt rồi.
Vạn Thiên Phong cười gượng, liếc mắt nhìn qua thành Nhạc Thủy, nói:
- Tính toán của ta chỉ có tác dụng đối với đám tu sĩ ngu ngốc này mà thôi, trước mặt đại ca có thực lực tuyệt đối thì chỉ là thùng rỗng kêu to, vô luận tính toán có kín đáo cỡ nào, cuối cùng vẫn phải dựa vào thần thông của đại ca mới được.
Vạn Thiên Thụy cười gật đầu, nói:
- Cũng đúng, trọng yếu nhất chính là làm tốt bản phận, tuân thủ quy củ, nếu như si tâm vọng tưởng, sự tình sẽ lộn xộn, Cổ Thương Nhạc kia, nếu như đồng tâm hiệp lực với Cổ Thương Khung, làm tốt bản phận, một lòng vì sự phát triển của Cổ gia, đối với Vạn gia chúng ta chính là đại địch mạnh mẽ, thế nhưng, chỉ bởi vì hắn không an phận, Cổ gia vốn có cục diện tốt như vậy mà trở nên lộn xộn. Liễu Hóa Nguyên cũng không an phận, đưa Liễu gia lên con đường chết, vì vậy, làm con người cũng tốt, làm tu sĩ cũng được, con người có bản phận của con người, tu sĩ có bản phận của tu sĩ, đều có bản phận của chính mình, Thiên Phong, đệ phải nhớ kỹ điều này.
Vạn Thiên Phong tỏ bộ dáng thụ giáo, nói:
- Đại ca nói có lý, Thiên Phong ghi nhớ trong lòng.
Vạn Thiên Thụy đang thầm cảnh báo Vạn Thiên Phong, đừng tưởng rằng mình có chút thông minh nhỏ liền có ý nghĩ không an phận, Vạn Thiên Thụy hắn mới chân chính là lão đại Vạn gia, hắn muốn Vạn Thiên Thụy không nên si tâm vọng tưởng, Vạn Thiên Phong nào dám không thụ giáo.
Hiện tại hai đại đương gia Vạn gia, sáu đại trưởng lão, cùng với không ít đệ tử đời thứ hai tu vi cao thâm đều đã tới thành Nhạc Thủy, tạm thời dừng lại trong tòa nhà này, chỉ chờ khi hai nhà Cổ Liễu chiến loạn với nhau, trở thành bạng hạc tranh chấp, Vạn gia sẽ làm ngư ông ngồi thu lợi, chờ khi chiến đấu xong xuôi, sẽ xuất hiện cho mọi người một kinh hỉ.
Kết quả không bao lâu, Vạn Thiên Thụy nhìn bầu trời đen kịt, nói:
- Rốt cuộc đã bắt đầu rồi…
Chỉ thấy hơn hai mươi đạo độn quang từ Liễu phủ phá không bay lên, nhắm thẳng tới Cổ gia Đông thành, rất nhanh liền bay tới bầu trời Cổ gia, mấy đạo độn quang từ dưới Cổ gia bay lên, đứng đối mặt với đám người Liễu gia, cuối cùng, mọi người cùng hạ xuống sân rộng Cổ gia.
Tiếng chuông gấp gáp đột nhiên vang lên, cắt đứt đêm tối yên lặng, rơi vào trong tai mỗi người Cổ gia.
Tất cả mọi người đều rõ ràng đây là loại tiếng chuông gì, tiếng chuông có kẻ thù từ bên ngoài xâm lấn Cổ gia, đã không biết bao nhiêu năm chưa hề vang lên, thế nhưng, ngày hôm nay có Cổ Thương Khung sớm nhắc nhở mọi người, tuy rằng không ít người đang say giấc nồng, nhưng đại bộ phận thành viên vẫn nhớ kỹ lời nhắc nhở của Cổ Thương Khung, mặc chiến y đi ngủ, nghe được tiếng chuông, lập tức chạy tới sân rộng.
Rất nhanh, Cổ gia có mười mấy tu sĩ Tiên Thiên cảnh trở lên chạy tới sân rộng, tu sĩ Hậu Thiên cảnh thì ở phía sau, tự nhiên không chạy ra tìm cái chết.
Đèn đuốc Cổ gia chưa tắt, toàn bộ sân rộng đều được chiếu sáng rõ ràng, mọi người đều nhìn thấy người nhà Liễu gia, đều thầm giật mình.
Tộc trưởng Liễu Hóa Nguyên, thái thượng trưởng lão Liễu Tinh Ngân, hai cường giả Tiên Thiên cảnh tầng thứ bảy, còn có mấy tên trưởng lão Tiên Thiên cảnh tầng thứ năm sáu, hầu như chín thành chín lực lượng đỉnh cao nhất của Liễu gia đều đã tới đây.
Xem ra, Liễu Hóa Nguyên đã ha quyết tâm, muốn nhất cử đánh tan Cổ gia rồi.
Đánh chết Cổ Thương Khung, tuy rằng Cổ Thương Nhạc cũng có tu vi Tiên Thiên cảnh tầng thứ bảy, nhưng Cổ gia trải qua nội đấu, còn có thực lực gì đáng nói? Cuối cùng thành Nhạc Thủy Liễu gia nói đông là đông, nói tây là tây.
Vì vậy, Liễu Hóa Nguyên quyết định, dốc hết toàn bộ lực lượng tinh nhuệ nhất Liễu gia, đồng thời thu được ủng hộ của Liễu Tinh Ngân.
Nhìn đám người Liễu gia, trong lòng Cổ Thần vui vẻ, vừa lúc một lưới bắt hết, số lượng tu sĩ Tiên Thiên cảnh Liễu gia còn lưu lại không tới một thành, đồng thời toàn bộ đều là thực lực thấp kém, chỉ có tầng một hai ba. Chỉ cần một lưới bắt hết toàn bộ thành viên Liễu gia ở đây, lực lượng còn lại so sánh còn kém hơn một số thế lực nhỏ trong thành Nhạc Thủy.
Từ đó về sau, thành Nhạc Thủy không còn đại gia tộc tu chân Liễu gia này nữa rồi.
…
Thấy Liễu gia hầu như đã dốc hết toàn bộ lực lượng xuất thủ, tu sĩ Tiên Thiên cảnh tầng bảy có hai người đều đã xuất hiện, tu sĩ Tiên Thiên cảnh tầng thứ sáu đủ ba người, Cổ Thương Khung thầm hít một hơi.
Đứng phía trước Cổ gia, Cổ Thương Khung giận dữ quát lớn:
- Liễu Hóa Nguyên, thực lớn gan!
- Vương bát đản Liễu gia, dám tới cửa xâm phạm? Đám ăn gan hùm mật gấu, không biết trời cao đất rộng, hôm nay cho đám vương bát đản các ngươi kiến thức sự lợi hại của tộc trưởng chúng ta.
Cổ Thương Khung vừa dứt lời, mọi người Cổ gia liền la mắng Liễu gia.
Người Cổ gia mắng to, người Liễu gia tự nhiên không yếu kém, đều mở miệng đấu công phu miệng cưỡi đáp trả.
Không ít pháp khí trong tay tu sĩ thoáng hiện cương mang, hiển nhiên chỉ cần tộc trưởng hai bên ra lệnh một tiếng là có thể lập tức phát động công kích mãnh liệt.
Liễu Hóa Nguyên đưa tay phất nhẹ, mọi người Liễu gia nhất thời yên tĩnh lại, hắn cũng quát lớn:
- Cổ Thương Khung, hôm nay không phải chúng ta tới tìm Cổ gia gây phiền phức, mà là Cổ gia các ngươi có người không phục tộc trưởng ngươi, nhờ chúng ta thanh lý môn hộ, ta chỉ là được người ủy thác, đặc biệt tới đây trợ giúp mà thôi!
- Ngươi làm càn…
- Ai gan lớn như vậy?
….
Mọi người Cổ gia giận dữ, đều la mắng.
Trong đó có một người giận dữ nhất, rau tóc dựng thẳng, chính là tộc trưởng tiền nhiệm Cổ Hiền, chỉ thấy hắn tiến lên một bước, hét lớn một tiếng, giống như không trung vang lên tiếng sấm sét:
- Ai dám không phục tộc trưởng bản tộc?
Cổ Hiền dồn chân khí Tiên Thiên vào âm thanh quát lớn, đè ép thanh âm la mắng của mọi người xuống, đồng thời thanh âm còn vang vọng thật lâu trong không trung không tan. Cổ Hiền vừa quát, hai nhà Liễu, Cổ bởi vì thanh âm chấn động, đều đình chỉ la hét.
Ngoại trừ thanh âm của Cổ Hiền quanh quẩn trong không trung, không còn thanh âm nào khác xuất hiện.
- Ta dám…
- Ta dám…
Thế nhưng, chỉ một lát sau, hai thanh âm càng lớn hơn nữa từ trong bóng tối vang lên, hai đạo độn quang phá không bay đến, hạ xuống trước mặt mọi người, độn quang tản đi, mọi người Cổ gia nhất thời cả kinh.
Hai người này chính là Cổ Thương Nhạc và nhị trưởng lão.
Sau khi hạ xuống đất, Ẩm Ngọc Đao trong tay Cổ Thương Nhạc chỉ vào Cổ Thương Khung, quát lớn:
- Ta không phục hắn…
- Cổ Thương Nhạc, ngươi làm càn…
Cổ Hiền tức giận run người, quát lớn.
Cổ Hiền lên tiếng, không ít người Cổ gia đều đồng thời lớn tiếng la mắng Cổ Thương Nhạc:
- Cổ Thương Nhạc, tên súc sinh ngươi, dám kết giao ngoại tộc tới tàn hại tộc trưởng?
- Ngươi dĩ nhiên phản bội gia tộc? Sau khi ngươi chết còn mặt mũi gì đối mặt với liệt tổ liệt tông trong tộc?
- Cổ Thương Nhạc, ngươi bất kính đối với tộc trưởng, cấu kết ngoại tộc, tàn hại đồng tông, dựa theo tộc luật xử tử…
…
- Câm miệng cho ta…
Cổ Thương Nhạc hét lớn một tiếng, chân khí Tiên Thiên điên cuồng bạo phát, tu vi Tiên Thiên cảnh tầng thứ bảy ngoại phóng, khiến mọi người cảm nhận được uy áp cực lớn, mọi người khiếp sợ uy áp của Cổ Thương Nhạc, không dám tùy ý la mắng như trước.
Cổ Thương Nhạc dựng đứng lông mày, chỉ vào Cổ Thương Khung cả giận nói:
- Ngươi có tư cách gì kế thừa vị trí tộc trưởng? Trong thân thể của ngươi không có huyết mạch Cổ gia ta, ngươi là một người ngoài, chỉ là một tiểu tạp chủng sống dựa vào Cổ gia chúng ta, ngươi có tư cách gì? Vị trí tộc trưởng Cổ gia, là của ta… Là của Cổ Thương Nhạc ta, ngươi chỉ là cường đạo ngoại lai…
Cổ Thương Khung giậm chân, bước về phía trước một bước, lớn tiếng nói:
- Ta thân ở Cổ gia, tâm ở Cổ gia, toàn tâm toàn ý vì phát triển Cổ gia mà liều mạng, vì tương lai Cổ gia mà phấn đấu, ta và thể xác lẫn tinh thần Cổ gia tương liên, cuộc đời này sinh ra là người Cổ gia, chết đi là người Cổ gia, luận tu vi, ta là đệ nhất Cổ gia, ngươi không phải là đối thủ của ta, sao ta lại không có tư cách?
Nói xong dừng lại một chút, Cổ Thương Nhạc nhất thời không mở miệng được, Cổ Thương Khung tiếp tục bước lên một bước, lớn tiếng quát:
- Ta không có tư cách? Chẳng lẽ tội nhân phản bội gia tộc, cấu kết với người ngoài như ngươi có tư cách?
Khí thế Cổ Thương Khung như hồng, Cổ Thương Nhạc nghe xong biến sắc, không tự chủ được lui về phía sau một bước, khí thế rõ ràng yếu đi.
- Ha ha ha ha…
Một tiếng cười to vang lên, Liễu Hóa Nguyên bước tới bên cạnh Cổ Thương Nhạc, lớn tiếng nói:
- Thương Nhạc huynh, từ xưa tới nay, người thắng làm vua, người thua làm giặc, không cần nhiều lời với hắn? Nếu chỉ cần mồm mép phân ra thắng bại, chúng ta cần gì phải tới đây?
Liễu Tinh Ngân râu tóc bạc trắng cũng đi lên, nhìn quét mắt qua mọi người Cổ gia, nói:
- Giết hắn máu chảy thành sông, tất cả vấn đề đều giải quyết xong rồi.
Hai người nói, giống như Cổ Thương Nhạc đồng thời ngoại phóng tu vi, ba đại tu sĩ thành Nhạc Thủy tề tụ, ba tu sĩ Tiên Thiên cảnh tầng thứ bảy đồng thời ngoại phóng, Cổ gia hầu như chỉ có tu vi Tiên Thiên cảnh sơ kỳ, cảm giác có chút không thở nổi.
Cổ Thương Khung tức giận hừ một tiếng, đồng thời ngoại phóng tu vi, chặn đứng uy áp từ ba người, mọi người Cổ gia nhờ vậy cảm giác thoải mái hơn không ít, thế nhưng trong ánh mắt nhìn về phía ba người Cổ Thương Nhạc, Liễu Hóa Nguyên, Liễu Tinh Ngân đã lộ vẻ sợ hãi.
Ba người này được xưng là tam đại tu sĩ đứng đầu thành Nhạc Thủy, hầu như là tồn tại bất bại, tuy rằng Cổ Thương Khung đánh thắng Cổ Thương Nhạc tại đại hội tranh chức vị tộc trưởng, nhưng lúc này ba đại tu sĩ đứng đầu tề tụ, mọi người không quá tin tưởng Cổ Thương Khung một mình một người có thể chiến thắng được ba đại tu sĩ đứng đầu!
Cổ Hiền, tam trưởng lão phân biệt đứng hai bên Cổ Thương Khung, Cổ Hiển quát lớn:
- Liễu Tinh Ngân, chẳng lẽ ngươi cho rằng Liễu gia các ngươi không chảy máu hay sao? Nếu như ngươi muốn chiến, Cổ gia liều mạng cá chết lưới rách với các ngươi, từ nay về sau hai nhà Liễu, Cổ xóa tên khỏi thành Nhạc Thủy cũng không tiếc.
- Ha ha ha ha…
Liễu Hóa Nguyên cười nói:
- Cá chết lưới rách? Các ngươi chỉ có một tu sĩ Tiên Thiên cảnh tầng thứ bảy, hai tu sĩ Tiên Thiên cảnh tầng thứ sáu, mà Liễu gia chúng ta có hai tu sĩ Tiên Thiên cảnh tầng thứ bảy, ba tu sĩ Tiên Thiên cảnh tầng thứ sáu, cộng thêm hai người Cổ Thương Nhạc, Cổ Nhân, các ngươi dựa vào cái gì là đối thủ của chúng ta? Dựa vào cái gì cá chết lưới rách?
Nghe nói vậy, trong lòng tính toán, không ít người Cổ gia đều chảy mồ hôi trên đầu, lực lượng hai bên tựa hồ thiếu cân đối nghiêm trọng.
Lúc này, Cổ Thương Nhạc lớn tiếng nói:
- Các vị đồng tông, ta cũng không muốn làm địch với người Cổ gia, mà là không phục Cổ Thương Khung làm tộc trưởng Cổ gia, các ngươi đều có huyết thống Cổ gia ta, sao có thể chấp nhận người ngoài làm tộc trưởng Cổ gia? Hôm nay ta chỉ giết phụ tử Cổ Thương Khung, thanh lý môn hộ, nếu như các ngươi nguyện ý theo Cổ Thương Nhạc ra, mời đứng sang bên này, không muốn theo ta cũng không nên nhúng ta vào, đứng vào góc trong bên kia là được.
Nói xong, Cổ Thương Nhạc chỉ Ẩm Ngọc Đao vào phụ tử Cổ Thần, nói:
- Các ngươi không nhúng tay sẽ bình an vô sự, ta đối với các ngươi không truy xét chuyện cũ, nếu có người dám trợ giúp phụ tử Cổ Thương Khung, vậy đừng trách ra không niệm tình đồng tông, giết không tha!
Mọi người Cổ gia nhất thời rối loạn, không ít thành viên nhất mạch đại trưởng lão, nhị trưởng lão đối mặt nhìn nhau, ý tứ trong mắt vô cùng rõ ràng, bọn họ rất sợ hãi, bọn họ không muốn tham gia vào trận chiến đấu này, chỉ là không muốn làm người đầu tiên trốn đi mà thôi.
- Ta kêu lên ba tiếng, các ngươi lập tức có quyết định, là cùng với phụ tử Cổ Thương Khung đi tìm chết hay là đứng một bên quan sát, sau đó tiếp tục làm thành viên Cổ gia.
Cổ Thương Nhạc la lớn:
- Một… Hai… Ba…
Xoạt xoạt…
Theo thanh âm hét lên của Cổ Thương Nhạc, nhất thời vang lên mấy tiếng bước chân, mười mấy tu sĩ Tiên Thiên cảnh, chừng phân nửa thành viên thối lui sang một góc, làm khách bàng quan, cũng có hơn mười tên tu sĩ cả Hậu Thiên lẫn Tiên Thiên trực tiếp đi về phía Cổ Thương Nhạc.
Bên cạnh Cổ Thương Khung chỉ còn lại không tới hai mươi người.
Liễu Hóa Nguyên thấy thế, hắn muốn Cổ gia chia làm hai bộ phận tiến hành nội đấu một hồi, như vậy Cổ gia mới có thể chết càng nhiều người hơn, bất quá, hiện tại không ít người Cổ gia đã rời khỏi vòng chiến đấu, hiển nhiên bảo tồn không ít thực lực.
Bất quá, Cổ Hiền, tam trưởng lão, cùng với các tu sĩ Tiên Thiên cảnh tầng thứ năm còn đứng ở đây, khóe miệng Liễu Hóa Nguyên nhếch lên, chỉ cần giết chết những nhân vật cao tầng nhất Cổ gia này, đám người còn lại không đủ gây lo lắng, sau trận chiến này trôi đi, Cổ gia vĩnh viễn đừng mong ganh đua dài ngắn với Liễu gia nữa rồi!
- Các ngươi… Hôm nay gia tộc suy trong sớm tối, các ngươi dĩ nhiên không để ý?
Cổ Hiền làm tộc trưởng tiền nhiệm, thấy tộc nhân như vậy, chỉ cảm thấy trong lòng đau đớn không thôi, chỉ vào đám thành viên bỏ đi mắng mỏ.
Nhãn thần Cổ Thần lăng lệ, nhìn lướt qua những thành viên rời đi, lớn tiếng nói:
- Người dám cấu kết với Cổ Thương Nhạc, nhị trưởng lão làm việc xấu, giết không tha, người đứng ngoài quan sát, thành viên trực hệ giáng làm thành viên chi thứ, người chiến vì gia tộc, chi thứ trực tiếp thăng lên làm thành viên trực hệ…
Cổ Thần vừa nói ra, mọi người dừng lại một chút, không ít người chuyển ánh mắt nhìn về phía Cổ Thương Khung.
- Cổ Thần nói, tức là ta nói.
Cổ Thương Khung lớn tiếng nói.
Mọi người vừa nghe, thành viên vừa mới bước sang một bên quan sát, lại có hơn mười người trở về, người tham chiến, chi thứ thăng lên làm trực hệ, đây là mê hoặc tương đối lớn.
Thành viên trực hệ, coi như là thành viên Cổ gia chân chính, thành viên chi thứ, không chỉ là phân phối tài nguyên ít ỏi, tu vi bước vào cảnh giới Tiên Thiên mới có thể ngẩng đầu, nói cách khác, cho dù là tu vi Hậu Thiên cảnh tầng thứ chín cũng chỉ là một hạ nhân.
Trở thành thành viên trực hệ, đối với tử tôn hậu đại có chỗ tốt rất lớn, vừa sinh ra không phải là hạ nhân như trước, mà là thiếu gia rồi.
Thấy nhân số bên cạnh Cổ Thương Khung lại nhiều hơn mười người, Cổ Thương Nhạc giận tới đỏ hai mắt, những người này hầu như đều là tinh nhuệ của Cổ gia, nếu thực sự bị diệt, sau này Cổ gia sẽ yếu hơn rất nhiều.
Liễu Hóa Nguyên và Liễu Tinh Ngân cũng lộ ra vài phần tiếu ý.
- Thương Nhạc, người làm đại sự không câu nệ tiểu tiết, nếu như những người này xác định vững chắc muốn đứng cùng một chỗ với Cổ Thương Khung, giữ lại cũng vô dụng!
Nhị trưởng lão nói bên tai Cổ Thương Nhạc.
Cổ Thương Nhạc nhắm hai mắt lại, khi mở ra, trong mắt không còn vẻ đáng tiếc, chỉ còn lại sát khí, Ẩm Ngọc Đao trong tay chỉ về phía đám người Cổ Thương Khung, quát lớn:
- Giết… Một người cũng không để lại.
Liễu Hóa Nguyên vẫy vẫy tay, pháp khí trong tay đám người Liễu gia nhất thời bùng phát cương mang, phóng thẳng về phía trước.
Cổ Thần vỗ vỗ vai phụ thân hắn nói:
- Phụ thân, đêm nay phụ tử chúng ta đại khai sát giới, giết bọn chúng một phiến giáp cũng không để lại.
- Tốt…
Cổ Thương Khung lớn tiếng cười nói:
- Đại khai sát giới.
Ánh mắt Cổ Thương Nhạc đảo qua bên người Cổ Thần, nói:
- Liễu tộc trưởng, phiền phức phụ tử hai người trước tiên kìm chân Cổ Thương Khung, tiểu tạp chủng Cổ Thần kia chính là cái đinh trong mắt ta, ta giải quyết hắn trước, sau đó trở lại hợp lực với các ngươi đánh chết Cổ Thương Khung.
Liễu Hóa Nguyên, Liễu Tinh Ngân gật đầu, đồng thời lao về phía Cổ Thương Khung.
- Thương Nhạc, tiểu tạp chủng kia phải lưu lại cho ta một phần, thù của Thương Hải và Cổ Hà ta nhất định phải tự tay báo, chậm rãi dằn vặt tiểu tạp chung này tới chết...
Nhị trưởng lão bên cạnh tàn bạo nói.
Ẩm Ngọc Đao trong tay Cổ Thương nhạc phát ra đao cương dài tới hơn mười trượng, hận ý trong lòng hắn giống như nước thủy triều, hận không thể một đao chém Cổ Thần thành thịt vụn, vừa ra tay liền sử dụng mười thành lực lượng, toàn lực đánh một kích.
Hay tay nhị trưởng lão biến ảo kết thành chưởng ấn, thân thể nhảy về phía trước, kéo gần không ít cự ly đối với Cổ Thần, chưởng phải đánh mạnh, một đạo chưởng cương từ lòng bàn tay thoát ra, phách về phía Cổ Thần.
Đạo chưởng cương này biến thành cự chưởng lớn chừng sáu thước, lập tức chưởng trái nhị trưởng lão đánh vào sau chưởng phải, lại một đạo chưởng cương bay ra, tốc độ nhanh hơn, trong nháy mắt liền đuổi theo sát phía sau đạo chưởng cương thứ nhất.
Hai đạo chưởng cương tương dung, trở lên to lớn hơn nữa, bành trướng gần một trượng, chính là công pháp Cổ gia Bàn Thạch Ấn.
Hai chưởng của nhị trưởng lão chồng chất lên nhau, tuy rằng chỉ có tu vi Tiên Thiên cảnh tầng thứ sáu, thế nhưng uy lực một chưởng này so với Cổ Thương Khung đánh ra không kém hơn bao nhiêu, tương tương với một kích cúa tu sĩ Tiên Thiên cảnh tầng thứ bảy sơ kỳ.
Trong chớp mắt, đao cương và chưởng cương nhất tề công kích vào Cổ Thần, Cổ Thương Nhạc và nhị trưởng lão xuất thủ không hề lưu tình, vừa ra tay đã sử dụng mười thành thực lực, khí thế như không diệt sát Cổ Thần trong nháy mắt không được.
- Thần nhi cẩn thận…
Cổ Thương Khung hét to.
Thế nhưng, Cổ Thương Khung bị Liễu Hóa Nguyên và Liễu Tinh Ngân quấn lấy, trong lúc nhất thời không thể thoát thân được, tuy rằng hắn có thể đơn giản thắng Cổ Thương Nhạc, thế nhưng hai tu sĩ Tiên Thiên cảnh hợp lực, thực lực không chỉ đơn giản là một cộng một bằng hai.
Huống chi Liễu Tinh Ngân và Liễu Hóa Nguyên là phụ tử, tâm ý tương thông, đều luyện tiên pháp gia truyền, một người thi triển Tiên Ảnh Trọng Trọng, người kia cũng là Tiên Ảnh Trọng Trọng, hai tu sĩ Tiên Thiên tầng thứ bảy thi triển Tiên Ảnh Trọng Trọng, kết quả có thể nghĩ…
Đồng thời, hai người Liễu Hóa Nguyên, Liễu Tinh Nhân được Cổ Thương Nhạc nhắc nhở từ trước, biết chỉ pháp của Cổ Thương Khung rất lợi hại, một khi Cổ Thương Khung thi triển chỉ pháp, hai người liền lập tức né tránh, cứ như vậy, tuy rằng Cổ Thương Khung bằng vào Thiên Cương Thối Thể đại pháp chiếm thế thượng phong, thế nhưng trong lúc nhất thời cũng không đánh bại được hai người.
Mà tiên pháp chủ yếu linh hoạt, đả thương địch thủ hơi kém một chút, bám chân địch có thừa, Cổ Thương Khung bị Tiên Ảnh Trọng Trọng bao phủ, mắt thấy Cổ Thần bị Cổ Thương Nhạc và nhị trưởng lão vây công, nhưng không có lực cứu viện.
Cổ Hiền, tam trưởng lão cũng có lòng mà không có lực, ba trưởng lão Tiên Thiên cảnh tầng thứ sáu của Liễu gia quấn lấy hai người bọn họ, hai đấu với ba, hai người bọn họ đã cảm thấy cật lực, làm sao có thể đủ sức đi cứu Cổ Thần.
Nếu như Cổ Thương Nhạc, nhị trưởng lão còn ở bên phía Cổ gia mà nói, Cổ Thương Khung đại chiến với hai tu sĩ Tiên Thiên cảnh tầng thứ bảy, bên phía Cổ gia chiếm thế thượng phong mới đúng.
Thế nhưng, hiện tại Cổ Thương Nhạc, nhị trưởng lão đứng bên phía Liễu gia, mà muốn đánh chết Cổ Thần lại chính là hai người Cổ Thương Nhạc và nhị trưởng lão, xung quanh có ai đủ khả năng cứu hắn?
Không có… Không ai có thể cứu…
Trong lòng mọi người Cổ gia chấn động, Cổ Thần, lần này tựa hồ là chết chắc rồi.
Đám người Cổ gia đứng một bên quan sát, trong lòng nhất thời cảm giác may mắn, vừa rồi nghĩ đến mà sợ, hiện tại thấy chiến đấu bắt đầu, càng đáng sợ hơn, tuy rằng thực lực cá nhân Cổ Thương Khung siêu cường, thế nhưng vừa mới giao thủ, bên phía Cổ gia đã chiếm hoàn cảnh xấu, những người này thầm may mắn có chính mình không theo Cổ Thương Khung đi tìm chết.
Đám người chuyển đầu sang phía Cổ Thương Nhạc thì càng vui mừng, chiếu theo tình thế hiện tại bọn họ nắm chắc phần thắng rồi, chờ khi Cổ Thương Nhạc, nhị trưởng lão giết chết Cổ Thần, đến lúc đó, tam đại tu sĩ đứng đầu hợp lực đánh chết Cổ Thương Khung, Cổ Thương Khung tuyệt đối chỉ có con đường chết, chờ khi Cổ Thương Nhạc lên làm tộc trưởng, mấy người bọn họ chính là đệ nhất công thần rồi, địa vị sau này trong tộc không cần nói nhiều cũng biết.
Mặc kệ Cổ gia hay Liễu gia, trong lòng mọi người đều mọc lên một ý niệm trong đầu: Cổ Thần chết chắc rồi.
- Ha ha ha ha…
Lúc này Cổ Thần đột nhiên cười to, tu vi bạo phát mãnh liệt, ngoại phóng uy áp, trong sát na, từ Tiên Thiên cảnh tầng thứ bốn bành trướng tới Tiên Thiên cảnh tầng thứ sáu, thanh mang trong tay chợt lóe, Thanh Ly Kiếm đột nhiên xuất hiện.
Một đạo kiếm cương phóng lên trời cao, nghênh đón về phía đao cương của Cổ Thương Nhạc chém tới.
Trong đám người ở đây, đại đa số đều là tu sĩ Tiên Thiên cảnh trở lên, Cổ Thần vừa mới lấy ra Thanh Ly Kiếm, sắc mặt mọi người nhất thời biến đổi, tiếng than kinh hãi vang lên:
- Cái gì? Pháp khí thượng phẩm?
Pháp khí thượng phẩm… Cho dù là ba đại tu sĩ đứng đầu thành Nhạc Thủy trung không có pháp khí thượng phẩm trong tay, đột nhiên xuất hiện trên người Cổ Thần, điều này sao có thể không khiến mọi người chấn động.
Chưởng cương của nhị trưởng lão phóng tới trước mắt, chỉ sát na là cự chưởng lớn gần một trượng kia sẽ chụp trúng, tay trái Cổ Thần quay sang chưởng cương chỉ một ngón tay, chỉ cương chói mắt giống như mặt trời chiếu rọi thế gia, kẻ khác không thể nhìn, chính là Kinh Tiên Chỉ.
Ầm…
Một tiếng nổ, Thanh Ly Kiếm và Ẩm Ngọc Đao tiếp xúc, thân thể Cổ Thương Nhạc chấn động, sắc mặt biến đổi, thân thể nhất thời lui ngược về phía sau hơn mười bước mới dừng lại thân thể được, ánh mắt nhìn Cổ Thần giống như nhìn quái vật, vẻ mặt không thể tưởng tượng nổi.
Một kích này của Cổ Thần so với lực lượng của lão tử hắn, hoàn toàn không thua kém!
Đồng thời, chỉ cương tay trái của Cổ Thần dũng điểm vào chưởng cương của nhị trưởng lão phách tới, chưởng cương kia tuy rằng lớn gần một trượng, thoạt nhìn thanh thế dọa người, thế nhưng bị một chỉ của Cổ Thần bắn trúng, nhất thời cương khí cuồn cuộn, giống như sương mù tiêu tan trong nháy mắt.
- Không có khả năng?
Cổ Thương Nhạc và nhị trưởng lão đồng thời hét lên. Sao có khả năng? Sao có khả năng? Cổ Thần làm sao có thể tiếp được một kích liên thủ của bọn họ? Trong mắt hai người tràn đầy vẻ không thể tin tưởng.
Không nói Cổ Thương Nhạc, nhị trưởng lão, tất cả mọi người ở đât đều mở to hai mắt, trong sát na mọi người đều bị một màn này dọa chấn kinh, nhất tề đình chỉ chiến đấu, trợn mắt há mồm nhìn vào Cổ Thần.
Cổ Thần dĩ nhiên bộc phát tu vi từ Tiên Thiên cảnh tầng thứ bốn tới Tiên Thiên cảnh tầng thứ sáu? Năm nay mới 12 tuổi đã là tu sĩ Tiên Thiên cảnh tầng thứ sáu? Tất cả các tu sĩ ở đây chỉ cảm thấy trời đất xoay chuyển, trong số bọn họ chỉ có một bộ phận rất nhỏ dùng hết tuổi thọ cả đời mới bước vào cảnh giới Tiên Thiên tầng thứ sáu, đại bộ phận tu sĩ suốt đời bồi hồi trong Tiên Thiên cảnh sơ kỳ, cho dù bước vào Tiên Thiên cảnh trung kỳ cũng chỉ dừng lại tại cảnh giới Tiên Thiên cảnh tầng bốn năm…
Thế nhưng, thiếu niên trước mắt mới chỉ 12 tuổi, dĩ nhiên đã có tu vi Tiên Thiên cảnh tầng thứ sáu.
- Này… Còn là người sao?
Trong lòng mọi người không khỏi đặt câu hỏi.
Thế nhưng, chỉ là tu vi Tiên Thiên cảnh tầng thứ sáu còn chưa đủ khiến mọi người khiếp sợ tới mức đình chỉ chiến đấu, vừa rồi Cổ Thương Nhạc và nhị trưởng lão đều lấy ra toàn lực tấn công, sử dụng mười thành lực lượng, cho dù là tu sĩ Tiên Thiên cảnh tầng thứ bảy cũng không dám ngạnh kháng chống lại, thế nhưng, lại bị Cổ Thần đơn giản hóa giải công kích của hai người.
Tiên Thiên cảnh tầng sáu, dễ dàng hóa giải một kích liên thủ của một tu sĩ Tiên Thiên cảnh tầng thứ bảy và một tu sĩ Tiên Thiên cảnh tầng thứ sáu?
- Hắn không phải người… Hắn quả thực là yêu nghiệt…
Không ít người ở đây đều suy đoán trong lòng như vậy.
- Ngày hôm nay… Các ngươi đều phải chết.
Cổ Thần đâu thèm để ý tới mọi người suy nghĩ cái gì, ánh mắt lăng lệ, hai chân giậm mạnh, phương viên mặt đất mấy trượng xung quanh xuất hiện vết nứt nẻ, thân thể Cổ Thần càng giống như đạn pháp, lọt về phía nhị trưởng lão.
Nhị trưởng lão kinh hãi, hắn vạn lần không ngờ tới, thực lực của Cổ Thần dĩ nhiên cường hãn tới mức độ này.
- Thương Nhạc, cứu ta…
Thấy Cổ Thần bổ xuống một kiếm kia, nhị trưởng lão tự mình hiểu lấy, bản thân không phải đối thủ của Cổ Thần, nhanh chóng cầu cứu Cổ Thương Nhạc.
- Tiểu tạp chủng, chịu chết đi!
Cổ Thương Nhạc hét lớn một tiếng, cương mang Ẩm Ngọc Đao trương lên, lại một đao bổ về phía Cổ Thần.
Cổ Thần hừ lạnh, lật tay một kiếm, đâm về phía Ẩm Ngọc Đao, thân thể cũng liên tục đánh về phía nhị trưởng lão, một ngón tay điểm ra, lại là chỉ cương chói mắt, đồng thời, phía sau chỉ cương chói mắt, một sợi trường tác theo sát không rời, bay về phía nhị trưởng lão, chính là Tù Linh Tác đã luyện chế thành pháp khí thượng phẩm,
Nhị trưởng lão chỉ thấy được đạo chỉ cương chói mắt ập tới, quả thực khó có thể mở mắt ra, đâu còn biết phía sau có một trường tác theo sát không rời?
Nhất thời, song chưởng của nhị trưởng lão nhất tề kết ấn, liên tục hai đạo chưởng cương bổ ra, hai đạo chưởng cương đều bị chỉ cương phá hủy, thế nhưng, trải qua hai đạo chưởng cương phá hủy, chỉ cương của Cổ Thần cũng bị tiêu tán thành hư vô.
Nhị trưởng lão nhất thời cảm thấy vui vẻ trong lòng, hai chân khẽ động, đang muốn thối lui kéo dãn một chút khoảng cách, đột nhiên nhìn thấy một trường tác xuất hiện trước mắt, trường tác này không biết dài bao nhiêu, trong chớp mắt đã quấn quanh người hắn một vòng lại một vòng, liên tục hơn mười vòng tròn chụp xuống người nhị trưởng lão.
Cổ Thương Nhạc đến đây trợ giúp, nhưng bị một kiếm của Cổ Thần đánh bai, ốc không mang nổi mình ốc.
Thế tới của trường tác cực kỳ nhanh chóng, hoàn toàn nằm ngoài dự liệu của nhị trưởng lão, không kịp phản ứng liền bị trường tác trói chặt, Tù Linh Tác vừa trói, nhất thời tu vi toàn thân của nhị trưởng lão bị khóa kín, thối lui xuống cảnh giới Hậu Thiên.
Vèo…
Thân thể Cổ Thần cấp tốc vọt tới, Thanh Ly Kiếm lóe lên, xẹt qua cổ nhị trưởng lão, một cái đầu lâu văng lên, rơi xuống mặt đất cách đó hơn mười trượng.
Bịch bịch bịch bịch bich…
Đầu lâu của nhị trưởng lão rơi xuống đất liên tục lăn mấy vòng, cuối cùng dừng lại trước mặt Cổ Thương Nhạc.
Hầu như trong chớp mắt, nhị trưởng lão tu vi Tiên Thiên cảnh tầng thứ sáu bị chết trong tay Cổ Thần, Cổ Thần phất tay, Tù Linh Tác lập tức bay trở về, thu thập vào trong Càn Khôn Trạc.
Thẳng cho tới lúc này, cổ của nhị trưởng lão mới phun ra vòi máu tươi.
Nhị trưởng lão thường ngày uy phong lẫm lẫm, hôm nay lại rơi vào kết quả đầu mình hai nẻo như vậy.
Mọi người nhìn Cổ Thần, không còn cảm giác hắn là một thiếu niên như trước, mà hoàn toàn biến thành một sát thủ máu lạnh tàn khốc.
- Nhị thúc…
Nhìn cái đầu nhị trưởng lão trước mắt, Cổ Thương Nhạc hét lên một tiếng bi thiết, hai mắt lóe lên hồng quang:
- A… Ta muốn giết…
Cổ Thương Nhạc còn chưa nói xong lời, một đạo kiếm cương đã phá vong vọt tới, một đạo thanh âm lạnh lùng theo sát truyền đi:
- Ít nói nhảm, người tiếp theo chính là ngươi.
…
Cổ Thần một kiếm giết chết nhị trưởng lão, khiến sĩ khí Cổ gia rung lên, trước mắt tựa hồ hiện lên ánh rạng đông thắng lợi, bất luận người nào cũng không hề ngờ tới, tu vi của Cổ Thần dĩ nhiên đã đạt tới cảnh giới Tiên Thiên tầng thứ sáu, đồng thời thực lực còn mạnh mẽ kinh khủng, khiến người khác phải sợ hãi than thở, ngay cả Cổ Thương Nhạc cảnh giới Tiên Thiên tầng thứ bảy cũng không phải là đối thủ.
Mọi người ở đây duy nhất đoán được Cổ Thần có tu vi Tiên Thiên cảnh tầng thứ sáu chính là Liễu Hóa Nguyên, trong lòng đã sớm coi Cổ Thần giống như tu sĩ thực lực Tiên Thiên cảnh tầng thứ sáu, thế nhưng hiện tại xem ra, thực lực của Cổ Thần một lần nữa vượt qua ước lượng của Liễu Hóa Nguyên ban đầu.
Phán đoán lệch lạc, vậy thì phải trả giá cực lớn.
Nếu như Cổ Thần đánh bại Cổ Thương Nhạc, như vậy trận chiến này đã không còn bất cứ bất ngờ nào nữa rồi, Cổ Thương Khung một mình một người đấu với Liễu Hóa Nguyên và Liễu Tinh Ngân vẫn chiếm thượng phong, cộng thêm Cổ Thần gia nhập, phụ tử bọn họ sao là đối thủ?
- Lần này nguy rồi…
Trong lòng Liễu Hóa Nguyên nhất thời có dự cảm không tốt.
- Hóa Dương, lập tức tới trợ giúp Cổ Thương Nhạc.
Liễu Hóa Nguyên hô to:
- Tất cả thành viên có thể trợ giúp đều lập tức hỗ trợ giết chết Cổ Thần… Không tiếc tất cả, giết Cổ Thần…
Cổ gia chỉ có hơn ba người tham chiến, có trên dưới hai mươi người đứng một bên quan sát, có hơn mười người chuyển hướng sang Cổ Thương Nhạc và nhị trưởng lão, mà lần này Liễu gia dốc lực tới đây, trong tộc chỉ lưu lại hơn hai mươi tu sĩ Tiên Thiên cảnh, còn số người đến Cổ gia hơn hai mươi người, mà tu vi những người này đều là Tiên Thiên tầng hai trở lên.
Toàn bộ người Liễu gia đến Cổ gia đều đã tham chiến, mà Cổ gia chỉ có hơn ba mươi người, thậm chí có một bộ phận nhỏ là hai đánh một, trong lúc nhất thời có vài tu sĩ Cổ gia bị hạ độc thủ, cứ như vậy, số người Liễu gia có thể buông tay chân càng nhiều hơn.
Liễu Hóa Nguyên hét lớn, tất cả thành viên Liễu gia vốn hai đánh một lập tức rút ra một người, cấp tốc phóng về phía Cổ Thần, những tu sĩ này thấp nhất có Tiên Thiên cảnh tầng thứ hai, tầng thứ bốn, tầng thứ năm nhiều nhất, khoảng chừng hơn mười người.
Đồng thời, ba gã trưởng lão đối chiến với Cổ Hiền và tam trưởng lão cũng rút ra một người, đánh về phía Cổ Thần, chính là Liễu Hóa Dương vừa rồi Liễu Hóa Nguyên kêu lên.
Một tu sĩ Tiên Thiên cảnh tầng thứ bảy, một tu sĩ Tiên Thiên cảnh tầng thứ sáu, còn lại hơn người tu sĩ Tiên Thiên cảnh tầng thứ bốn, năm, nhiều tu sĩ như vậy đồng loạt lao về phía Cổ Thần, kích phát công kích mãnh liệt.
Tuy rằng mỗi một tu sĩ không có thực lực như Cổ Thần, nhưng số lượng nhiều như vậy, đồng thời còn có Tiên Thiên cảnh tầng thứ sáu, tầng thứ bảy tồn tại, cho dù là tu sĩ Tiên Thiên cảnh tầng thứ tám, trước mặt nhiều tu sĩ vây công như vậy chỉ sợ cũng phải tạm thời thối lui ba bước.
Thế nhưng… Cổ Thần không thể lui.
Đột nhiên một kiện áo choàng màu đen xuất hiện trên người Cổ Thần, tốc độ của Cổ Thần đột nhiên tăng lên, tu sĩ thực lực tại Tiên Thiên cảnh sơ kỳ dĩ nhiên ngay cả thân thể Cổ Thần cũng không nhìn thấy, chỉ có một đạo tàn ảnh lướt qua.
Tốc độ… Tốc độ nhanh tới cực điểm.
Hơn hai mươi tu sĩ Tiên Thiên cảnh hợp lực một kích, tu sĩ Tiên Thiên cảnh tầng thứ chín cũng không cứng đối cứng được, thế nhưng, có tốc độ nhanh tới cực điểm, Cổ Thần căn bản không cứng đối cứng với bất cứ người nào…
Tu sĩ Tiên Thiên cảnh sơ kỳ nhìn Cổ Thần hóa thành một đạo tàn ảnh, còn chưa thấy được thân thể Cổ Thần, chỉ thấy tàn ảnh nhoáng lên, sau đó cổ họng mát lạnh, cúi đầu vừa nhìn, lúc này mới phát hiện ra, nguyên lai phía dưới đầu đã không còn thân thể!
Tốc độ của Cổ Thần quá nhanh, những tu sĩ này bị chém đầu hoàn toàn không có bất cứ cảm giác đau đớn gì, chỉ thấy cái cổ mát lạnh, đầu và thân thể chia hai, qua thời gian một lần hô hấp mới tuyệt khí chết đi.
Thanh Ly Kiếm trong tay Cổ Thần giống như liêm đao tử thần, thấy mọi người xông tới, quyết định thật nhanh, tạm thời trước tiên buông tha địch nhân lợi hại nhất là Cổ Thương Nhạc, chuyên tiêu diệt những tu sĩ Tiên Thiên cảnh sơ kỳ rồi lên trung kỳ.
Tu sĩ Tiên Thiên cảnh sơ kỳ kém tu vi Cổ Thần quá xa, hoàn toàn là một kiếm một người, ngăn cản cũng không kịp phản ứng, đám đầu người Liễu gia liên tiếp bắn lên, giết vô cùng dễ dàng.
Thế nhưng, nếu như mặc kệ như vậy, bọn họ giống như những con ruồi đáng ghét nhất, chỉ cần Cổ Thần và Cổ Thương Nhạc chiến đấu, những con ruồi này sẽ thỉnh thoảng bay tới cắn một ngụm, vì vậy, trước tiên Cổ Thần tiêu diệt toàn bộ những con ruồi này, sau đó mới trở lại đối phó Cổ Thương Nhạc.
Tu sĩ Liễu gia xông về phía Cổ Thần, tu vi Tiên Thiên cảnh tầng thứ hai, tầng thứ ba chừng năm sáu người, Tiên Thiên cảnh tầng thứ bốn, thứ năm có khoảng bảy tám người, tuy nói càng lên cấp độ cao tu sĩ càng ít hơn, nhưng Liễu gia xuất động bộ phận tinh anh nhất trong tộc, tự nhiên số lượng tu sĩ sơ kỳ còn ít hơn trung kỳ.
Tu sĩ Tiên Thiên cảnh tầng thứ hai, thứ ba ngay cả thân thể Cổ Thần cũng không thể nhìn thấy rõ, làm sao chống đối được? Chỉ trong thời gian mấy lần hô hấp đã có ba bốn người chết trong tay Cổ Thần.
Mỗi một tu sĩ tử vong đều là bị một kiếm cắt đứt đầu, vết thương tròn trịa, giống như miệng bát.
Cổ Thần giống như Tu La viễn cổ, mỗi lần xuất thủ chắc chắn lấy đi một sinh mệnh.
Vù vù vù vù vù…
Tốc độ Cổ Thần cực nhanh, lại liên tục biến ảo phương hướng, công kích bên phía Liễu gia không hề bắt trúng thân thể hắn, ngược lại mỗi lần hắn xuất ra một kiếm liền có một cái đầu văng lên trời cao.
- Liễu Hóa Nguyên… Ta muốn tiêu diệt cả nhà ngươi.
Thanh âm của Cổ Thần giống như tinh thần ngâm xướng, rơi vào trong tai mỗi một tu sĩ Liễu gia ở đây.
Trái tim Liễu Hóa Nguyên đã đập thình thịch, sai rồi, lúc này đây hắn mười phần sai rồi, hắn không nên chọc vào địch nhân Cổ Thần này, đưa toàn bộ Liễu gia vào con đường chết thảm.
- Mọi người tụ lại một chỗ, không nên xa nhau…
Thấy một người lại một người chết trong tay Cổ Thần, Liễu Hóa Nguyên liền rống lớn nói.
Bất quá, một đạo chỉ cương thình lình xuất hiện nhất thời khiến hắn phải ngậm miệng lại, đạo chỉ cương này giống như mặt trời nhô lên cao, chói sáng không thể nhìn. Liễu Hóa Dương lập tức thi triển Tiên Ảnh Trọng Trọng, bằng vào thực lực cường đại, khó khăn lắm mới ngăn cản được đạo chỉ cương này, thế nhưng, bên cạnh đột nhiên lóe lên kiếm cương, tu sĩ Tiên Thiên cảnh sơ kỳ cuối cùng đã bị chia thành hai nửa.
- A… Viêm nhi!
Liễu Hóa Dương bi thảm rống to.
Đây chính là nhi tử của Liễu Hóa Dương, thời điểm hội võ ba nhà, tu sĩ Tiên Thiên cảnh tầng thứ hai của Liễu gia lên dài chính là người này, Liễu Hóa Dương vừa mới chạy tới bên người Liễu Viêm, muốn bảo hộ cho hắn, thế nhưng, trong sát na, vừa rồi rõ ràng còn là nhi tử, hiện tại thân xác đã bị chém thành hai nửa huyết nhục không rõ ràng.
- Hôm nay ta sẽ đại khai sát giới, cho Liễu gia các ngươi biết, cái gì là máu chảy thành sông?
Lại giết một người, thanh âm lạnh lùng của Cổ Thần giống như tiếng gọi tử thần vang lên.
Mọi người Liễu gia đều lộ vẻ thống khổ, thanh âm của Cổ Thần giống như đao nhọn đâm thẳng vào trái tim của bọn họ, khiến bọn họ sợ hãi không ngớt, ai cũng không biết, mục tiêu xuất thủ tiếp theo của Cổ Thần sẽ là người nào?
Chỉ trong thời gian hơn mười lần hô hấp, hơn năm sáu tu sĩ Tiên Thiên cảnh sơ kỳ lao tới vây công Cổ Thần đều đã biến thành thi thể, nằm thẳng trên mặt đất, người bị chém rụng đầu, người bị chém thành hai nửa, thê thảm vô cùng…
Vây công Cổ Thần chỉ còn lại tám người, một là Cổ Thương Nhạc, một là Liễu Hóa Dương, sáu người còn lại, ba người có tu vi Tiên Thiên cảnh tầng thứ năm, ba người có tu vi Tiên Thiên cảnh tầng thứ bốn.
Tu sĩ Tiên Thiên cảnh sơ kỳ đã bị giết sạch rồi, một người tu vi Tiên Thiên cảnh tầng bốn cũng đã chết, hiện tại chuyển sang khai đao với đám tu sĩ Trung kỳ còn lại.
Thân thể Cổ Thần đột nhiên xuất hiện trước mắt mọi người hơn mười trượng, Thanh Ly Kiếm trong tay chỉ về phía trước, lạnh lùng nói:
- Liễu Bách Sinh, đến ngươi rồi…
Ánh mắt Cổ Thần giống như mũi kim châm, trong nháy mắt đâm thẳng vào người Liễu Bách Sinh, thanh âm Cổ Thần rơi vào trong tay Liễu Bách Sinh, giống như ác ma rít gào đòi mạng, khiến hắn sợ hãi không ngớt.
- Phụ thân…
Trong lúc ngu cấp, Liễu Bách Sinh theo bản năng hô lên.
- Gọi ai cũng vô dụng…
Cương mang từ Thanh Ly Kiếm bùng lên, dài tới mười trượng, kiếm khí càng dài hơn hai mươi trượng, tạo thành một cự kiếm hư huyễn thật lớn, phóng lên cao, cắt đứt đêm tối, phá toái hư không…
Lập tức, cánh tay Cổ Thần mạnh mẽ bổ xuống, Thanh Ly Kiếm vẽ lên một đạo quang mang, giống như chụp ảnh, tựa hồ chia bầu trời đêm thanh hai nửa, mạnh mẽ chém xuống đầu Liễu Bách Sinh.
- Hóa Dương… Cứu Bách Sinh…
Liễu Hóa Nguyên cấp bách quát, hắn cùng với phụ thân kìm chân Cổ Thương Khung, đồng thời cũng bị Cổ Thương Khung kìm chân, trong lúc nhất thời khó có thể thoát thân.
Mắt thấy Cổ Thần bổ xuống môt kiếm, Cổ Thương Nhạc không buồn mà vui, lớn tiếng nói:
- Mọi người đồng loạt ra tay, nhìn xem hắn có chịu được một kích liên thủ của chúng ta hay không?
Ba tu sĩ Tiên Thiên cảnh tầng bốn, ba tu sĩ Tiên Thiên cảnh tầng thứ năm, một tu sĩ Tiên Thiên cảnh tầng sáu, một tu sĩ Tiên Thiên cảnh tầng bảy, tám tu sĩ liên thủ một kích nhưu vậy, cho dù là tu sĩ Tiên Thiên cảnh tầng thứ chín cũng bị đẩy bật ngược lại, thậm chí thụ thương.
Mọi người nghe lời, nhất tề xuất thủ, đều lấy ra mười thành thực lực, pháp khí nhất tề chém về phía kiếm cương của Cổ Thần đang ập xuống.
Đúng lúc này, Cổ Thần lại cười quỷ dị, đột nhiên bỏ qua Thanh Ly Kiếm, trong lúc mọi người đồng thời phát động công kích đối với Thanh Ly Kiếm, thân thể nhoáng lên, vọt về phía mọi người, hai ngón tay trỏ chỉ về phía trước, hai đạo chỉ cương chói mắt từ ngón trỏ trái phải lấp lánh quang mang.
- Không tốt…
Liễu Hóa Dương kinh hô một tiếng, sắc mặt mọi người đồng thời biến đổi.
Chỉ thấy vang lên một tiếng va chạm thanh thúy, mọi người nhất tề công kích vào Thanh Ly Kiếm, kiếm cương của Thanh Ly Kiếm lập tức tan đi, giống như diều đứt dây, bị đánh văng ngược lại hơn hai mươi trượng, cắm trên mặt đất, ong ong rung động.
Thế nhưng, tốc độ của Cổ Thần quá mức nhanh chóng, chỉ trong sát na đã tới trước mặt mọi người, Kinh Tiên Chỉ nhất tề điểm ra.
Không kịp có bất cứ hành động phòng ngự nào, Cổ Thương Nhạc giậm chân lui lại, bóng người chợt lóe, hắn chính là người thứ nhất thối lui, ngay sau đó mọi người chạy tứ tán, bất quá Kinh Tiên Chỉ của Cổ Thần tập trung vào hai người.
Hai người đều là tu sĩ Tiên Thiên cảnh tầng thứ bốn, người bên phải chính là thiếu gia chủ Liễu gia Liễu Bách Sinh, người kế thừa tộc trưởng đời tiếp theo của Liễu gia.
Liễu Hóa Dương thấy thế, trong lòng kinh hãi, cố gắng dừng lại thân hình đang chạy trốn của mình, mạnh mẽ lao về phía Liễu Bách Sinh, một quyền đánh vào Cổ Thần…
Phụt…
Chỉ cương tay trái của Cổ Thần điểm trúng trán của một tu sĩ, nhất thời xuyên thủng qua đầu hắn.
Đồng thời, chỉ cương tay phải va chạm với nắm tay của Liễu Hóa Dương, Kinh Tiên Chỉ sao có thể bằng vào Liễu Hóa Dương chống cự được? Quyền cương của hắn bị chỉ cương kích trúng, nhất thời tiêu tán, trong nháy mắt như không có, tan vào trong quyền của Liễu Hóa Dương, tức thì sinh ra một lỗ máu, xuyên thấu qua cánh tay Liễu Hóa Dương, chui ra từ sau vai.
Đám người Liễu gia đều cả kinh, động tác vừa rồi của Cổ Thần quá mức nhanh, bọn họ hoàn toàn chưa kịp nhìn rõ cái gì, thế nhưng, chỉ trong một cái chớp mắt, một vết máu xuất hiện trên cổ Liễu Bách Sinh, rất nhanh, máu tươi từ vết cắt ồ ạt tuôn trào, cái đầu của Liễu Bách Sinh chậm rãi từ trên cổ hắn trượt xuống dưới đất.
Liễu Hóa Nguyên cùng với đám người Liễu gia nhất thời kêu lên bén nhọn.
- A…
Hai con mắt Liễu Hóa Nguyên đỏ bừng, quát lớn:
- Ta liều mạng tới đám vương bát đản các ngươi, không phải các ngươi chết, chính là ta mất mạng…
- Tộc trưởng…
Một gã trưởng lão cuối cùng giữ chặt lấy tay Liễu Hóa Nguyên, nói:
- Hiện tại không phải là đối thủ của bọn hắn, chúng ta đi mau, lưu lại thanh sơn, không sợ thiếu củi đốt, sau này chúng ta trở lại báo thù…
- Đúng vậy, tộc trưởng, hiện tại chúng ta không có phần thắng…
Đám người Liễu gia đã sớm đánh mất ý chí chiến đấu, đồng thời kêu lên nói.
- Ngươi… Các ngươi, không giết Cổ Thần, ta làm sao tiêu tan mối hận trong lòng…
Liễu Hóa Nguyên nghiến răng nghiến lợi nói.
Bịch…
Đúng lúc này, lại thêm một cỗ thi thể hạ xuống, nện giữa trung gian hai nhà Liễu, Cổ.
A? Mọi người kinh hãi, lúc này hai nhà Liễu Cổ đều không có người nào động thủ, là thi thể của ai? Mọi người nhất tề nhìn thoáng qua không trung, hoàn toàn đen kịt, lập tức ánh mắt mọi người bắt đầu chuyển sang tập trung nhìn vào thi thể chính giữa hai nhà.
Khóe miệng Cổ Thần nhếch lên, nở nụ cười nhạt, thầm nghĩ:
“Vạn gia, cuối cùng các ngươi cũng lên sân khấu rồi.”
- Thiên sinh…
Đám người Cổ gia nhìn thi thể này đều không nói câu nào, nhưng đám người Liễu Gia lại đồng thời kinh hô, không khỏi biến sắc mặt.
Nhất là Liễu Hóa Nguyên càng trắng mắt, phát ra một tiếng kêu khóc thê thảm.
Thi thể vừa mới rơi xuống chính là ấu tử của Liễu Hóa Nguyên hắn, là Liễu Thiên Sinh.
Liễu Thiên Sinh chỉ có tu vi Hậu Thiên cảnh tầng thứ chín, mới chỉ mười mấy tuổi, lúc này phải lưu lại gia tộc mới đúng.
Như vậy… Sắc mặt đám người Liễu gia đại biến, Liễu gia đã xảy ra vấn đề rồi?
Bịch…
Bịch…
Bịch…
Bịch…
…
Một cụ lại một cụ thi thể từ trên không trung rơi xuống đất, đám người Liễu gia nhất thời xám mặt như tro tàn, mỗi một cụ thi thể rơi xuống đều là thành viên trực hệ ở lại trong phủ Liễu gia, không chỉ có thi thể tu sĩ Tiên Thiên cảnh tầng thứ nhất, không ít mới chỉ có tu vi Hậu Thiên cảnh, tuổi tác cũng mới chỉ mười tuổi trở lên, tất cả đều bị giết chết.
Toàn bộ Liễu gia hiển nhiên đã bị người ta huyết tẩy rồi.
- A… A…
Liễu Hóa Nguyên ngửa mặt lên trời tê rống thê thảm.
Chỉ trong thời gian chưa đầy buổi tối ngăn ngủi như vậy, phụ thân hắn đã chết, hai nhi tử đã chết, toàn bộ Liễu gia đều bị người ta huyết tẩy…
- Bách Sinh… Thiên Sinh…
Gặp phải đả kích lớn như vậy, Liễu Hóa Nguyên nhìn vào hai cụ thi thể, nước mắt tuôn rơi, thanh âm thê lương.
Đám người Liễu gia đều xám mặt như tro tàn, trong lúc nhất thời không biết phải làm sao, tâm loạn như ma, không biết nên đi con đường nào.
- Tên nghịch tặc ngươi, ác độc lắm, nhẫn tâm lắm…
Hai mắt Liễu Hóa Nguyên nhìn chằm chằm Cổ Thần, trong mắt đỏ như máu, như sắp liều mạng.
- Tộc trưởng…
Gã trưởng lão bên cạnh mạnh mẽ kéo Liễu Hóa Nguyên lại, nói:
- Liễu thị nhất tộc chúng ta chỉ còn lại mấy người đứng đây mà thôi, tiếp tục đánh nữa thì Liễu thị nhất tộc sẽ bị cắt đứt truyền thừa, tộc trưởng, vì Liễu gia, không thể lỗ mãng…
Gã trưởng lão nói khiến Liễu Hóa Nguyên thanh tỉnh không ít, hắn nhìn thoáng qua hơn mười tu sĩ còn lại phía sau, trong ánh mắt tràn đầy bi phẫn, gia tộc mới ngày hôm qua vẫn là đệ nhất thành Nhạc Thủy, hiện tại chỉ còn hơn mười người bọn họ.
Tuy trong lòng vô cùng bi phẫn, nhưng truyền thừa gia tộc vô cùng quan trọng, Liễu Hóa Nguyên cắn răng hô lên:
- Đi…
Chúng tu sĩ Liễu gia không còn chút chiến ý nào, Liễu Hóa Nguyên vừa mới ra lệnh một tiếng, tất cả đều tế phi kiếm, đám người Cổ gia cũng bởi vì trên không trung đột nhiên rơi xuống rất nhiều thi thể dọa kinh hãi, Liễu gia rời đi, không người nào ngăn cản.
Chúng tu sĩ Liễu gia vùa đi, ánh mắt đám người Cổ gia nhất tề rơi hết lên người Cổ Thần.
Ngày hôm nay bọn họ mới biết được, nguyên lai thực lực của Cổ Thần lại cường hãn tới mức này, ngay cả tu sĩ Tiên Thiên cảnh tầng thứ bảy cũng thua kém.
Bất quá, trong ánh mắt mọi người không chỉ có kinh ngạc, mà còn có một tia sợ hãi, vừa rồi trên không trung rơi xuống rất nhiều thi thể, thực sự khiến mọi người hoảng sợ. Cổ Thần chính miệng nói muốn tiêu diệt cả nhà Liễu gia, hơn nữa ánh mắt cừu hận của Liễu Hóa Nguyên nhìn Cổ Thần trước khi rời đi…
Chúng tu sĩ Cổ gia cho rằng, huyết tẩy Liễu gia chính là do Cổ Thần an bài.
Ngay cả thiếu niên hơn mười tuổi cũng giết chết, thực sự có chút tàn nhẫn… Cổ Thần ngập trời khí thế, rơi vào trong mắt chúng tu sĩ, nhất thời biến thành hung uy, trong lòng làm sao không sợ hãi cho được?
- Thần nhi… Con…
Cổ Thương Khung khẽ kêu lên, trong giọng nói tựa hồ đã coi Cổ Thần trở thành chủ mưu phía sau màn huyết tẩy Liễu gia vừa rồi.
Cổ Thần nhìn phụ thân hắn, lắc đầu nói:
- Liễu gia chỉ là một quân cờ mà thôi, tiếp theo mới là nguy cơ gia tộc chân chính, hung thủ huyết tẩy Liễu gia lập tức tới Cổ gia chúng ta rồi…
- Cái gì?
Mọi người biết sắc, Cổ Hiền nhất thời cả giận nói:
- Là ai? Dĩ nhiên dám dương oai tại thành Nhạc Thủy?
Tuy rằng mọi người vừa mới trải qua một hồi đại chiến sinh tử với Liễu gia, thế nhưng dù sao Liễu gia cũng là gia tộc tu chân thành Nhạc Thủy, mà lúc này xem ra, dĩ nhiên có tu sĩ ngoại lai tới thành Nhạc Thủy huyết tẩy Liễu gia…
Địch nhân của địch nhân, rốt cuộc cũng là địch nhân hay là bằng hữu?
Chúng tu sĩ Cổ gia nhất thời để lộ vẻ ngưng trọng, ngẩng đầu nhìn lên bầu trời đêm đen kịt, lúc này, đám người Liễu gia đã sớm biến mất hoàn toàn, bầu trời đen kịt một mảnh, không có nửa vì sao.
- Ha ha ha ha…
Đang lúc chúng tu sĩ Cổ gia ngửa đầu nhìn lên bầu trời đêm, đột nhiên một tiếng cười điên cuồng vang lên, mọi người nhìn lại, chính là Cổ Thương Nhạc.
Mười tên tu sĩ vừa mới quyết định đứng về phía Cổ Thương Nhạc, lúc này, gần mười người còn lại đều lộ vẻ đau khổ, bọn họ nguyên tưởng rằng Cổ Thương Nhạc có Liễu gia tương trợ, hành động cướp đoạt chức vị tộc trưởng lần này sẽ thành công trăm phần trăm, nhưng thực sự không ngờ tới lại biến thành kết cục như thế này.
Hiện tại còn không tới mười tu sĩ, bọn họ rất muốn quỳ xuống mặt đất cầu xin Cổ Thương Khung khai ân, không nên tính toán hành động của bọn họ, thế nhưng, bởi vì ngại Cổ Thương Nhạc ở bên, không một người nào dám đứng ra.
Nhìn Cổ Thương Nhạc cười ha ha, đám tu sĩ làm phản đều lộ vẻ mặt hiếu kỳ, không biết Cổ Thương Nhạc đang cười cái gì?
Cổ Thương Nhạc cười to, nói:
- Tiểu tạp chủng, ngươi đoán không sai, ha ha, hung thủ huyết tẩy Liễu gia rất nhanh sẽ tới, bọn họ… Mới chân chính là viện thủ của ta, ha ha ha ha ha… Cổ Thương Khung, đêm nay ngươi chịu chết đi!
Đám người Liễu gia đều cả kinh, động tác vừa rồi của Cổ Thần quá mức nhanh, bọn họ hoàn toàn chưa kịp nhìn rõ cái gì, thế nhưng, chỉ trong một cái chớp mắt, một vết máu xuất hiện trên cổ Liễu Bách Sinh, rất nhanh, máu tươi từ vết cắt ồ ạt tuôn trào, cái đầu của Liễu Bách Sinh chậm rãi từ trên cổ hắn trượt xuống dưới đất.
Liễu Hóa Nguyên cùng với đám người Liễu gia nhất thời kêu lên bén nhọn.
- A…
Hai con mắt Liễu Hóa Nguyên đỏ bừng, quát lớn:
- Ta liều mạng tới đám vương bát đản các ngươi, không phải các ngươi chết, chính là ta mất mạng…
- Tộc trưởng…
Một gã trưởng lão cuối cùng giữ chặt lấy tay Liễu Hóa Nguyên, nói:
- Hiện tại không phải là đối thủ của bọn hắn, chúng ta đi mau, lưu lại thanh sơn, không sợ thiếu củi đốt, sau này chúng ta trở lại báo thù…
- Đúng vậy, tộc trưởng, hiện tại chúng ta không có phần thắng…
Đám người Liễu gia đã sớm đánh mất ý chí chiến đấu, đồng thời kêu lên nói.
- Ngươi… Các ngươi, không giết Cổ Thần, ta làm sao tiêu tan mối hận trong lòng…
Liễu Hóa Nguyên nghiến răng nghiến lợi nói.
Bịch…
Đúng lúc này, lại thêm một cỗ thi thể hạ xuống, nện giữa trung gian hai nhà Liễu, Cổ.
A? Mọi người kinh hãi, lúc này hai nhà Liễu Cổ đều không có người nào động thủ, là thi thể của ai? Mọi người nhất tề nhìn thoáng qua không trung, hoàn toàn đen kịt, lập tức ánh mắt mọi người bắt đầu chuyển sang tập trung nhìn vào thi thể chính giữa hai nhà.
Khóe miệng Cổ Thần nhếch lên, nở nụ cười nhạt, thầm nghĩ:
“Vạn gia, cuối cùng các ngươi cũng lên sân khấu rồi.”
- Thiên sinh…
Đám người Cổ gia nhìn thi thể này đều không nói câu nào, nhưng đám người Liễu Gia lại đồng thời kinh hô, không khỏi biến sắc mặt.
Nhất là Liễu Hóa Nguyên càng trắng mắt, phát ra một tiếng kêu khóc thê thảm.
Thi thể vừa mới rơi xuống chính là ấu tử của Liễu Hóa Nguyên hắn, là Liễu Thiên Sinh.
Liễu Thiên Sinh chỉ có tu vi Hậu Thiên cảnh tầng thứ chín, mới chỉ mười mấy tuổi, lúc này phải lưu lại gia tộc mới đúng.
Như vậy… Sắc mặt đám người Liễu gia đại biến, Liễu gia đã xảy ra vấn đề rồi?
Bịch…
Bịch…
Bịch…
Bịch…
…
Một cụ lại một cụ thi thể từ trên không trung rơi xuống đất, đám người Liễu gia nhất thời xám mặt như tro tàn, mỗi một cụ thi thể rơi xuống đều là thành viên trực hệ ở lại trong phủ Liễu gia, không chỉ có thi thể tu sĩ Tiên Thiên cảnh tầng thứ nhất, không ít mới chỉ có tu vi Hậu Thiên cảnh, tuổi tác cũng mới chỉ mười tuổi trở lên, tất cả đều bị giết chết.
Toàn bộ Liễu gia hiển nhiên đã bị người ta huyết tẩy rồi.
- A… A…
Liễu Hóa Nguyên ngửa mặt lên trời tê rống thê thảm.
Chỉ trong thời gian chưa đầy buổi tối ngăn ngủi như vậy, phụ thân hắn đã chết, hai nhi tử đã chết, toàn bộ Liễu gia đều bị người ta huyết tẩy…
- Bách Sinh… Thiên Sinh…
Gặp phải đả kích lớn như vậy, Liễu Hóa Nguyên nhìn vào hai cụ thi thể, nước mắt tuôn rơi, thanh âm thê lương.
Đám người Liễu gia đều xám mặt như tro tàn, trong lúc nhất thời không biết phải làm sao, tâm loạn như ma, không biết nên đi con đường nào.
- Tên nghịch tặc ngươi, ác độc lắm, nhẫn tâm lắm…
Hai mắt Liễu Hóa Nguyên nhìn chằm chằm Cổ Thần, trong mắt đỏ như máu, như sắp liều mạng.
- Tộc trưởng…
Gã trưởng lão bên cạnh mạnh mẽ kéo Liễu Hóa Nguyên lại, nói:
- Liễu thị nhất tộc chúng ta chỉ còn lại mấy người đứng đây mà thôi, tiếp tục đánh nữa thì Liễu thị nhất tộc sẽ bị cắt đứt truyền thừa, tộc trưởng, vì Liễu gia, không thể lỗ mãng…
Gã trưởng lão nói khiến Liễu Hóa Nguyên thanh tỉnh không ít, hắn nhìn thoáng qua hơn mười tu sĩ còn lại phía sau, trong ánh mắt tràn đầy bi phẫn, gia tộc mới ngày hôm qua vẫn là đệ nhất thành Nhạc Thủy, hiện tại chỉ còn hơn mười người bọn họ.
Tuy trong lòng vô cùng bi phẫn, nhưng truyền thừa gia tộc vô cùng quan trọng, Liễu Hóa Nguyên cắn răng hô lên:
- Đi…
Chúng tu sĩ Liễu gia không còn chút chiến ý nào, Liễu Hóa Nguyên vừa mới ra lệnh một tiếng, tất cả đều tế phi kiếm, đám người Cổ gia cũng bởi vì trên không trung đột nhiên rơi xuống rất nhiều thi thể dọa kinh hãi, Liễu gia rời đi, không người nào ngăn cản.
Chúng tu sĩ Liễu gia vùa đi, ánh mắt đám người Cổ gia nhất tề rơi hết lên người Cổ Thần.
Ngày hôm nay bọn họ mới biết được, nguyên lai thực lực của Cổ Thần lại cường hãn tới mức này, ngay cả tu sĩ Tiên Thiên cảnh tầng thứ bảy cũng thua kém.
Bất quá, trong ánh mắt mọi người không chỉ có kinh ngạc, mà còn có một tia sợ hãi, vừa rồi trên không trung rơi xuống rất nhiều thi thể, thực sự khiến mọi người hoảng sợ. Cổ Thần chính miệng nói muốn tiêu diệt cả nhà Liễu gia, hơn nữa ánh mắt cừu hận của Liễu Hóa Nguyên nhìn Cổ Thần trước khi rời đi…
Chúng tu sĩ Cổ gia cho rằng, huyết tẩy Liễu gia chính là do Cổ Thần an bài.
Ngay cả thiếu niên hơn mười tuổi cũng giết chết, thực sự có chút tàn nhẫn… Cổ Thần ngập trời khí thế, rơi vào trong mắt chúng tu sĩ, nhất thời biến thành hung uy, trong lòng làm sao không sợ hãi cho được?
- Thần nhi… Con…
Cổ Thương Khung khẽ kêu lên, trong giọng nói tựa hồ đã coi Cổ Thần trở thành chủ mưu phía sau màn huyết tẩy Liễu gia vừa rồi.
Cổ Thần nhìn phụ thân hắn, lắc đầu nói:
- Liễu gia chỉ là một quân cờ mà thôi, tiếp theo mới là nguy cơ gia tộc chân chính, hung thủ huyết tẩy Liễu gia lập tức tới Cổ gia chúng ta rồi…
- Cái gì?
Mọi người biết sắc, Cổ Hiền nhất thời cả giận nói:
- Là ai? Dĩ nhiên dám dương oai tại thành Nhạc Thủy?
Tuy rằng mọi người vừa mới trải qua một hồi đại chiến sinh tử với Liễu gia, thế nhưng dù sao Liễu gia cũng là gia tộc tu chân thành Nhạc Thủy, mà lúc này xem ra, dĩ nhiên có tu sĩ ngoại lai tới thành Nhạc Thủy huyết tẩy Liễu gia…
Địch nhân của địch nhân, rốt cuộc cũng là địch nhân hay là bằng hữu?
Chúng tu sĩ Cổ gia nhất thời để lộ vẻ ngưng trọng, ngẩng đầu nhìn lên bầu trời đêm đen kịt, lúc này, đám người Liễu gia đã sớm biến mất hoàn toàn, bầu trời đen kịt một mảnh, không có nửa vì sao.
- Ha ha ha ha…
Đang lúc chúng tu sĩ Cổ gia ngửa đầu nhìn lên bầu trời đêm, đột nhiên một tiếng cười điên cuồng vang lên, mọi người nhìn lại, chính là Cổ Thương Nhạc.
Mười tên tu sĩ vừa mới quyết định đứng về phía Cổ Thương Nhạc, lúc này, gần mười người còn lại đều lộ vẻ đau khổ, bọn họ nguyên tưởng rằng Cổ Thương Nhạc có Liễu gia tương trợ, hành động cướp đoạt chức vị tộc trưởng lần này sẽ thành công trăm phần trăm, nhưng thực sự không ngờ tới lại biến thành kết cục như thế này.
Hiện tại còn không tới mười tu sĩ, bọn họ rất muốn quỳ xuống mặt đất cầu xin Cổ Thương Khung khai ân, không nên tính toán hành động của bọn họ, thế nhưng, bởi vì ngại Cổ Thương Nhạc ở bên, không một người nào dám đứng ra.
Nhìn Cổ Thương Nhạc cười ha ha, đám tu sĩ làm phản đều lộ vẻ mặt hiếu kỳ, không biết Cổ Thương Nhạc đang cười cái gì?
Cổ Thương Nhạc cười to, nói:
- Tiểu tạp chủng, ngươi đoán không sai, ha ha, hung thủ huyết tẩy Liễu gia rất nhanh sẽ tới, bọn họ… Mới chân chính là viện thủ của ta, ha ha ha ha ha… Cổ Thương Khung, đêm nay ngươi chịu chết đi!
Chúng tu sĩ Cổ gia một lần nữa ngửa đầu nhìn lên bầu trời đêm, vẫn là một mảnh đen kịt, nhìn không thấy nửa điểm gì đó, thần tình khẽ biến.
Thấy mọi người bị thanh thế của Cổ Thương Nhạc chấn nhiếp, Cổ Thần quát lớn:
- Ngươi có viện thủ gì? Ngươi cũng giống như Liễu Hóa Nguyên, bất quá là quân cờ ngu ngốc cho người khác lợi dụng mà thôi, ngươi cho là thỉnh một ít a miêu a cẩu là có thể đến Cổ gia dương oai? Đêm nay mặc kệ người phương nào đến phạm, tới một người ta giết một người, đến một đôi ta giết một đôi, đến một đám ta giết một đám, kẻ dám phạm Cổ gia, giết không tha, một người cũng không để lại…