30-01-2009, 02:24 PM
Chà Tôn Thánh Quân
Tham gia: Jul 2008
Äến từ: Hạ Long City
Bà i gởi: 800
Thá»i gian online: 0 giây
Thanks: 0
Thanked 151 Times in 109 Posts
Quyển 8 chương 5:Cực quang điện mẫu (2)
Dịch giả: Linhlan
Biên dich: Linhlan
Nguồn: TTV
Sở Dịch giáºt mình, quay đầu nhìn vá» hướng tiếng nói, chỉ thấy má»™t lục y thiếu nữ khoảng mưá»i má»™t mưá»i hai tuổi má»m nhÅ©n nằm ở góc động tối Ä‘en, nụ cưá»i ngá»t ngà o, đôi mắt xanh trong như nước,khuôn mặt oán độc lạnh lùng,chÃnh là Tiêu Phiên Phiên.
Hắn hơi ngạc nhiên, thầm cảm thấy kỳ dị:
-Lý Tư Tư vì sao lại Ä‘em Tiêu Phiên Phiên cùng hắn tá»›i Thiên SÆ¡n? vá»›i tâm cÆ¡ gian xảo cá»§a à , không bao giá» là m việc gì không có mục Ä‘Ãch, không lẽ trong đó còng có ý đồ khác?
Lý Tư Tư mỉm cưá»i, mục quang sáng lên nhìn chằm chằm và o hắn, dịu dà ng nói:
-"Thiên lý báo ứng,tuần hoà n không ngừng.Sở lang, thất ca ta vì ngươi mà chết, giá» cÅ©ng nhá» ngươi mà được sống lại, đó tháºt là rất công bình, có đúng khống?
Lá»i nói âm nhu uyển chuyển, nhưng lại mang theo hà n ý không tên, khiến Sở Dịch không khá»i rùng mình,liá»n đó, hắn ha ha cưá»i nói:
-"hay tháºt hay tháºt! Lý Huyá»n lão tặc đã sá»›m bị ta phanh thây thà nh vạn Ä‘oạn, để ta xem ngươi cho hắn ký thể trá»ng sinh thế nà o..."
Lý Tư Tư khanh khách cưá»i giòn nói:
-"Sở lang à sở lang,ngươi quá xem thưá»ng thất ca ta!cÆ¡ thể con ngưá»i bất quá chỉ là má»™t đống da thịt,chỉ cần hồn phách vẫn còn, là m sao không sống lại được?
Nói đến đây, nà ng từ tay áo lấy ra Tá» Vi tinh bà n,lại lấy ra má»™t cái nhẫn thanh đồng thúy lục ngá»c thạch,khảm và o ngón tay út, từ từ xá» và o cái lá»— ở trung tâm Tá» Vi tinh bà n.
-"thiên la giới!"
Phiên Phiên sắc mặt vi biến, trong đôi mắt đẹp chứa đầy bi phẫn háºn ná»™.
Cái nhẫn đồng Ä‘ang tá»a bÃch quang lấp lánh đó, chÃnh là tÃn váºt Thiên SÆ¡n chưởng môn ngà y đó Tiêu Thái Chân trao lại cho Sở Dịch,chắc là lúc hắn hôn mê, bị Lý Tư Tư cướp mất cùng vá»›i những báu váºt khác.
Lý Tư Tư khanh khách cưá»i nói:
-"Nhìn thấy thiên la giới, như thấy chưởng môn.Tiêu a đầu, còn không mau bái kiến tân chưởng môn ?"
Tinh bà n xoảy chuyển, kẽ rung lên vù vù,má»™t đạo bÃch quang từ chiếc nhẫn bắn ra, trên đỉnh đầu lan tá»a thà nh má»™t khối lục sắc quang cầu khổng lồ, bao bá»c ả và o chÃnh giữa.
Trên Tinh bà n đột nhiên xuất hiện vô số Ä‘iểm lục quang yếu á»›t, Ä‘ung đưa như là n gió nhẹ, như lá cá» nhấp nhô, dần dần táºp trung lại má»™t Ä‘iểm, hóa thà nh hình ảnh má»™t ngưá»i lá» má» mà u lục nhạt.
Sở Dịch nghe lòng trầm xuống, trong đầu lóe lên một ý nghĩ:
-"Há»ng rồi! Không lẽ nguyên thần cá»§a Lý Huyá»n còn ở trong Tá» Vi tinh bà n?"
Hắn liá»n nhìn kỹ,nhân ảnh đó mặt mÅ©i rõ rà ng, dưá»ng như Ä‘ang cúi đầu trầm ngâm, quả nhiên chÃnh là Lý Huyá»n! Nhất thá»i hắn như rá»i và o vá»±c lạnh. mồ hôi lạnh tá»a ra đầm đìa.
-"Nhìn rõ chưa?"
Lý Tư Tư giò má á»ng hồng quyến rÅ©, khanh khách cưá»i lá»›n nói:
-"Nếu không phải thất ca cÆ¡ trÃ, trước lúc chết Ä‘em nguyên thần cá»§a bản thân phong ấn trong thần khÃ, ta lại có thể cảm ứng được linh lá»±c cá»§a huynh ấy? là m sao có thể mau chóng xác định thân pháºn giả mạo cá»§a ngươi nhanh như váºy? cắt cá» phải trừ táºn gốc, ai bảo ngươi đắc ý không chú ý? đó đúng là mình là m mình chịu, còn trách ai được."
Äến lúc nà y, ả má»›i có thể Ä‘em má»i chuyện dấu diếm lâu nay nói ra, tromg lòng cảm thấy sảng khoái chưa từng thấy, cưá»i như cà nh hoa rung linh, lệ cÅ©ng không ngừng rÆ¡i lã chã.
Sở Dịch vừa kinh hoà ng vừa tức giáºn, thầm tá»± mình hối háºn.Nếu sá»›m biết như thế,ngà y đó dù có phải Ä‘em tá» Vi tinh bà n há»§y Ä‘i má»™t lượt,cÅ©ng tuyệt đối không để cho Lý Huyá»n lão ma đầu đó có cÆ¡ há»™i chuyển mình.
Lý Tư Tư nhẹ nhà ng vuốt ve TỠVi tinh bà n, trong miệng lẩm bẩm mấy câu, đem thiên địa thần lô,cà n khôn nguyên khà hồ, thái ất nguyên chân đỉnh, thái cổ hổ phủ, hà đô long phiên thu nhỠlại, lần lượt khảm lên trên tỠvi tinh bà n.
Tá» Vi tinh bà n lần nà y tá»a ra muôn vạn đạo ngân quang, tung hoà nh nhấp nháy trong chu vi cá»§a lồng sáng lục sắc,giống như má»™t bầu trá»i đầy sao, lung linh chói mẳt, rá»±c rỡ chiếu sáng.
Sở Dịch cùng Tiêu Phiên Phiên nÃn thở, bị thần quang cá»§a tinh đồ thu hút, mắt chói thần mệ, nhất thá»i không nói được lá»i nà o.
Thiên cổ áo bÃ,, được dấu trong tinh đồ nà y.
Trong động trở nên yên tÄ©nh không tiếng động, Lý Tư Tư si mê nhìn và o ảo ảnh phiêu hốt bất định cá»§a Lý Huyá»n, như buồn như vui, khuôn mặt cưá»i được bao phá»§ bởi má»™t vầng sáng huyá»…n lệ, lung tinh như hình ảnh qua kÃnh vạn hoa, không thể nắm bắt.
Một lúc sau, nà ng mới mộng mị thở dà i, dịu dà ng nói:
-"Thất ca, huynh có nhìn thấy không? Huynh tốn mấy mươi năm tâm lá»±c, chỉ muốn tìm đủ Hiên Viên tinh đồ cùng lục bảo, cuối cùng cÅ©ng tìm đủ rồi.Äợi muá»™i tìm được năm thanh thần binh, giải khai "hiên viên tiên kinh" sau đó cùng huynh tu luyện thà nh tiên, từ nà y Ä‘á»i Ä‘á»i kiếp kiếp, mãi không phân ly..."
Sở Dịch hứ lên má»™t tiếng, chÃnh muốn thuyết thoại, đột nhiên phát giác vị trà cá»§a ba vì sao Thiên Tuyá»n, Thiên quyá»n, Diêu quang cá»±c kỳ kỳ quái,Ä‘á»u không há» suy chuyển nằm yên má»™t chá»—,lại nằm đè lên nhau,má»™t ý nghÄ© lóe lên:
-"Không lẽ Thiên Tuyá»n, Thiên Quyá»n,Diêu Quang ba thanh kiếm nà y được dấu ở cùng má»™t chá»— sao_"
Tim hắn Ä‘áºp tình thịch, ngưng thần quan sát, Tá» Vi tinh bà n như mô hình chÃn châu rá»™ng lá»›n, trên có khắc đầy những đồ án sông núi,mà Thiên Tuyá»n, Thiên Quyá»n, Diêu Quang vị trà ba vì sao nà y Ä‘ang phát sáng,dưá»ng như Ä‘á»u ở khu vá»±c Bắc hải.
Sở Dịch vừa kinh ngạc vừa mừng rỡ, chuyển sang tìm vị trà của hai vì sao Khai Dương, Thiên cơ trên quầng sáng của tinh bà n.
Hắn đột nhiên giáºt mình,suýt nữa thì phát ra tiếng kêu thất thanh, vị trà Thiên cÆ¡ tinh chiếu sáng, không ngá» lại ở vùng phụ cáºn cá»§a Thiên SÆ¡n sÆ¡n mạch.
ChÃnh lúc nà y, Ä‘iểm sáng biểu hiện Thiên CÆ¡ tinh lấp lánh trên tá» vi tình bà n bà n đầu chuyển động,tá»a ánh sáng mà u chanh lung linh,từng chút từng chút má»™t di động vá» phÃa vị trà cá»§a Tá» Vi tinh bà n.
Phiên Phiên à lên một tiếng, nhịn không được kỳ quái nói:
-"Äó là chuyện gì thế?"
Lý Tư Tư mắt sang lên, mặt mà y tươi tỉnh, cưá»i nói:
-"Tuyệt diệu! Ả ta cuối cùng cũng đến!"
liá»n đó ả tháo chiếc nhẫn ra khá»i ngón tay út, Ä‘em Tá» Vi tinh bà n, Hiên Viên lục nảo thu và o trong ngá»±c áo,ánh bÃch quang trong động láºp tức tắt ngấm.
Sở Dịch giáºt mình, tuy không biết ngưá»i ả Ä‘ang đợi là ai. nhưng chắc chắc cùng thiên cÆ¡ kiếm trong bắc đẩu thần binh có quan hệ rất lá»›n....hắn chợt nghÄ© ra, buá»™t miệng nói:
-"Cá»±c quang Ä‘iện mẫu! Ngưá»i ngươi Ä‘ang đợi là Cá»±c quang Ä‘iện mẫu sao!"
Lý Tư Tư sững ngưá»i, khanh khách cưá»i nói:
-"Hay cho má»™t Sở vương gia thông minh lanh lợi, may mà cô gia đã nắm chắc phần thắng trong tay, nếu không phải cùng ngươi đối địch, đúng tháºt là má»™t việc huynh hiểm đấy.Bá» Ä‘i...ngươi cứ ngồi yên đấy xem mà n kịch hay sắp diá»…n Ä‘i."
Nà ng phất cánh tay trần, khà lãng vổ vũ, một lần nữa phong lại kinh mạch của Sở Dịch.
ThỠnghĩ,TỠVi tinh bà n có thể cảm ứng được Hiên Viên lục bảo, Thiên cơ tinh di động, có nghĩa là có ai đó dang cầm nó đi đến đây.
Lôi Khuyết giết chết Nam hải thần ni,Ä‘oạt được Thiên CÆ¡ kiếm, lúc chết thần kiếm lại không có trên ngưá»i hắn, chỉ có má»™t khả năng, chÃnh là hắn trước đó đã giao nó cho Cá»±c quang Ä‘iện mẫu.
Cứ theo đó mà suy Ä‘oán, ngưá»i Ä‘ang tá»›i chắc là Lôi Minh Châu vô nghi.
Quả nhiên, qua má»™t lúc sau, bên ngoà i động đột nhiên lóe lên tiếng Ä‘iện chá»›p sấm nổ,chiếu tứ bá» má»™t mà u xanh tÃm, chỉ nghe thấy má»™t giá»ng nữ tá» vang vá»ng bên tai:
-"Tư Tư muá»™i tá», muá»™i hẹn tá»· đến dây, tá»± mình vì sao lại trốn chui trốn nhá»§i như thế? Mấy năm rồi không gặp, tá»· tá»· quả tháºt nhá»› muá»™i lắm, mau ra đây,để tá»· tá»· xem ngươi ngà y cà ng xinh đẹp thế nà o rồi nà o.
Âm thanh ná» ngá»t ngà o dịu dà ng, nói theo hán ngữ dù có chút không giống, nhưng thanh thoát uyển chuyển, có má»™t sức mê hoặc khó tả, khiến ngưá»i ta đê mê.
Sở Dịch lúc nà y chân nguyên bế tắc, định lá»±c rất kém, nghe thấy thần hồn mê mẩn, mặt nóng như thiêu đốt, suýt nữa thì cất tiếng đáp lá»i.
Lý Tư Tư láºt tay nắm lấy Ngá»c Hà nh kiếm, tay cầm đèn lông Ä‘i ra khá»i động, khanh khách cưá»i nói:
-"Lôi tá»· tá»·,muá»™i ở đây chá» tá»· đã má»™t ngà y má»™t đêm, sao giá» má»›i tá»›i?Tá»· giá» mà nhìn mặt muá»™i, chỉ sợ nháºn không ra thôi..."
Thoại âm chưa dứt, gió lạnh cuá»™n tá»›i, thổi đèn lồng tắt ngấm, má»™t đạo nhân ảnh như Ä‘iện xông và o trong động, à lên má»™t tiếng cưá»i nói:
-"Tư Tư muá»™i tá» quả nhiên phản lão hoà n đồng, cà ng lúc cà ng trẻ lại,tháºt là là m ngưá»i ta ghen tị chết Ä‘i được."
Ngươi xoay ngưá»i nhẹ nhà ng hạ xuống đất, là n da cùng y phục Ä‘á»u trắng như tuyết, tóc và ng như lá»a, là má»™t thiếu nữ ba tư tuyệt sắc.Äôi mắt xanh lục như nước xuân gợn sóng,khóe miệng như cưá»i như không, trong dáng yêu mị lả lÆ¡i lại mang theo vẻ cô ngạo khó tả.
Sở Dịch bị nà ng ta liếc nhìn, hấp hấp nghẹn lại,tim Ä‘áºp thình thình, thầm nghÄ©:
-"Bà ta là Cực quang điện mẫu sao? sao lại nhìn quen mắt như thế?"
Liá»n đó, hắn nhá»› tá»›i câu chuyện đêm đó Äại bi phương trượng nói, thầm nghÄ©:
-"Äúng rồi! quan hệ giữa Sở thiên đế cùng yêu nữ nà y nhất định không bình thưá»ng, vì thế Lý Tư Tư má»›i cố ý lấy ta là m mồi, bức bà giao thiên cÆ¡ kiếm ra."
Quả nhiên nghe Lý Tư Tư cưá»i nói:
-"Lôi tá»· tá»·,tá»· nháºn không ra muá»™i cÅ©ng không sao, nhưng nếu như tá»· không nháºn ra hai ngưá»i nà y, má»›i tháºt là không được."
Lôi Minh Châu liếc nhìn Sở Dịch má»™t cái, ngưá»i run rẩy nhẹ, trên mặt lướt qua thần sắc cổ quái, pha trá»™n giữa kinh ngạc, phẫn ná»™, yêu thương, khổ háºn, bi thương,khanh khách cưá»i nói:
-"Sở lang, thì ra là chà ng! gần đây nghe nói chà ng thai hóa dịch hình,ký thể lên ngưá»i má»™t gã tú tà i nghèo,không ngá» lại biến thà nh bá»™ dạng nà y!Ngươi trước thưá»ng nói ta "Minh châu ám đầu", có thể coi như lá»i tiên Ä‘oán cho hôm nay!"
Lý Tư Tư nhếch mép cưá»i nói:
-"Xem ra gã bạc tình lang nà y có hóa ra tro tá»· tá»· cÅ©ng nháºn ra.Chỉ là hắn đối vá»›i tá»· tá»· nhẫn tâm cÅ©ng đà nh, lại còn không niệm tình cÅ©, giết chết Lôi đình đại đế...tên đà n ông phụ tình bạc nghÄ©a như thế, đáng bị ngà n Ä‘ao loạn trảm.
Lôi Minh Châu đôi gò má á»ng hồng, cưá»i khanh khách nói:
-"Tư Tư muá»™i tá», ngươi không tiếc mạo phạm thiên hạ, mang theo hắn ngà n dặm xa xôi đến Thiên SÆ¡n, chẳng lẽ chỉ để giúp Minh Châu tá»· tá»· trả thù thôi sao? Vô công bất thụ lá»™c,cái đại lá»… nà y tá»· tá»· không dám nháºn."
-"Tỷ tỷ tự nhiên biết muội muốn gì mà ."
Lý Tư Tư thản nhiên cưá»i, thò tay cách không tóm lấy Tiêu Phiên Phiên đưa ra phÃa trước.
"Nếu như tên bạc tình lang đó không đủ đổi lấy Thiên CÆ¡ kiếm, váºy muá»™i thêm và o a đầu nà y, thế nà o?"
-"Cô ta?"
Lôi Minh Châu ngạc nhiên, khanh khách cưá»i lá»›n nói:
"Bổn cung tuy đối vá»›i Tiêu Thái Chân chẳng có hảo cảm, thưá»ng muốn bắt ả thay đại ca giải háºn cho đỡ tức,nhưng giỠả đã chết rồi, còn mấy tên binh tôm tướng cua nà y ta cần để là m gì?"
Lý Tư Tư mỉm cưá»i, không dỠđáp lại, mà dịu dà ng nói:
-"tá»· tá»·, tá»· còn nhá»› hay không ngà y mồng tám tháng giêng bảy mươi sáu năm vá» trước? Lúc đó Sở thiên đế bị đạo môn truy Ä‘uổi, đến trốn ở Äoạn tình cốc trong Thiên SÆ¡n tuyết lÄ©nh, tá»· bế theo đứa con gái vừa má»›i chà o Ä‘á»i không lâu, vượt ngà n dặm xa xôi đến đó, những muốn gã bạc tình lang ấy nháºn con gái mình..."
-"Nữ nhi?"
Sở Dịch lạnh ngưá»i, vừa kinh ngạc vừa hiếu kỳ:
"Không lẽ Sở thiên đế cùng yêu nữ nà y có cốt nhục sao?Nếu là như thế, sao chưa từng nghe thấy ngưá»i ta đỠcáºp đến?"
Hắn khẽ liếc qua, thấy Lôi Minh Châu sắc mặt đại biến, liá»n hiểu chuyện đó không phải giả.
Lại nghe Lý Tư Tư thở dà i, nói tiếp:
-"Không ngá» tên bà ng tình lang đó lòng như sắt thép, hắn không những không nháºn, còn lạnh lùng chế diá»…u, Ä‘uổi mẹ con tá»· ra khá»i cá»a.Äêm đó cÅ©ng giống đêm nay,cuồng phong gà o rú,tuyết lá»›n cuá»™n bay.Thiên địa mênh mênh, chỉ má»™t mình tá»· cô đơn lẻ loi ôm lấy đứa nhá», vừa bi thương, vừa tức giáºn, chẳng biết Ä‘i đâu, cuối cùng đà nh tạm thá»i tránh tuyết trong nham động giữa khe núi...."
"Äến ná»a đêm, tá»· vừa má»›i thiếp Ä‘i ngá»§, bên ngoà i động đột nhiên xông và o má»™t nhân ảnh, cướp lấy nữ nhi tá»· Ä‘ang ôm trong lòng, lại thuáºn thế má»™t chưởng đánh tá»· trá»ng thương, đà o thoát mất..."
"Tá»· nhịn Ä‘au cố gắng truy Ä‘uổi, chỉ tiếc thương thế quá nặng, khoảng cách cà ng lúc cà ng xa,chỉ đà nh trừng mắt nhìn ngưá»i đó xông đến bá» vá»±c, ném đứa con gải cá»§a tá»· xuống khe núi.
Sở Dịch thất thanh thấp giá»ng a lên má»™t tiếng, vừa kinh ngạc vừa hãi hùng.
Lý Tư Tư quay đầu lại than:
-"Sở lang, năm đó ngươi nếu ngươi đã tuyệt tình như thế, giá» hà tất giả vá» mèo khóc chuá»™t là m gì? Năm đó Lôi tá»· tá»· lòng Ä‘au như cắt,không mà ng tất cả Ä‘i xuống bên dưới tìm tứ xứ, vẫn không tìm thấy thi thể...trong lúc tuyệt vá»ng, chỉ đà nh vừa khóc vừa quay lại Tuyệt tình cốc tìm ngươi, nhưng ngươi lại nghÄ© tá»· ấy bà y kế lừa ngươi thương hại, không tin bá» mặc tá»· ấy, tháºm chà phất tay áo rá»i khá»i Thiên sÆ¡n,má»™t Ä‘i không trở lại..."
Sở Dịch trong đầu cuồng loạn,hô hấp nghẹn lại, trước mắt như lướt nhanh qua hình à nh giống như đã từng thấy qua,Lôi Minh Chây vá»›i khuôn mặt đầy nước mắt,tiếng khóc khổ sở Ä‘au đớn...hình ảnh đó hiện Ä‘i hiện lại. khiến lòng hắn không khá»i Ä‘ang lên ná»—i áy náy,thê lương không tên.
Má»™t tráºn gió lạnh rÃt gà o cuá»™n tá»›i, ánh đèn báºp bùng chiếu sáng khuôn mặt Lôi Minh Châu trắng bệch như tuyết,như lạnh thấu xương, nhịn không được bắt đầu run lẩy bẩy,nhưng rồi nà ng rất mau khôi phục lại dáng vẻ bình thưá»ng,khanh khách cưá»i nói:
-"Chuyện xưa đó còn nhắc lại là m gì? Ta đã sớm quên rồi."
-"Tháºt thế sao?"
Lý Tư Tư hai mắt long lanh nhìn chằm chằm và o nà ng, mỉm cưá»i nói:
-"Lôi tá»· tá»·,thế thì mấy mươi năm nay, tá»· vì sao không ở hoà ng cung Ba Tư, lại ẩn cư ở Thiên SÆ¡n tuyết lÄ©nh nà y là m gì? Tá»· tìm trên dưới má»i ngóc ngách cá»§a thiên sÆ¡n nà y,có tìm được mảnh xương nà o cá»§a đứa nhá» chưa?
Lôi Minh Châu trong đôi mắt xanh lóe lên sát cÆ¡, hi hi cưá»i nói:
-"Tư Tư muá»™i muá»™i vì sao đối vá»›i việc cá»§a bổn cung lại rõ như lòng bà n tay thế?Không lẽ năm xưa ngưá»i cướp con cá»§a ta Ä‘i, là ngươi sao?"
Lý Tư Tư cưá»i nói:
-"tá»· tá»·, muá»™i cùng tá»· trước nay không thù oán, cướp con cá»§a tá»· để là m gì? Nhưng muá»™i biết ngưá»i cướp nó Ä‘i là ai,không những như thế,muá»™i còn biết đứa bé ấy không chết, giá» Ä‘ang ở đâu..."
-"Ngươi nói cái gì?"
Lôi Minh Châu sắc mặt biến đổi, to giá»ng quát:
"ngưá»i ấy là ai? con ta đâu?Con ta giá» Ä‘ang ở nÆ¡i nà o?"
Trong lúc kÃch động, lá»i thoại còn xen lẫn và i câu tiếng ba tư không rõ nghÄ©a,đến giá»ng nói cÅ©ng biến thà nh cổ quái.
-"Cừu nhân của tỷ đã chết rồi.Nhưng con gái của tỷ..."
Lý Tư Tư mỉm cưá»i, đưa Tiêu Phiêu Phiêu ra nói tiếp:
-"Xa táºn chân trá»i, gần ngay trước mắt."
Tà i sản cá»§a Sóng Xô Bá»
Chữ ký cá»§a Sóng Xô Bá»
30-01-2009, 02:30 PM
Chà Tôn Thánh Quân
Tham gia: Jul 2008
Äến từ: Hạ Long City
Bà i gởi: 800
Thá»i gian online: 0 giây
Thanks: 0
Thanked 151 Times in 109 Posts
Quyển 8 chương 5:Cực quang điện mẫu (3)
Dịch giả: Linhlan
Biên dich: Linhlan
Nguồn: TTV
-"Cái gì?"
Sở Dịch,Lôi Minh Châu cùng giáºt mình, dưá»ng như không dám tin và o tai mình, ngưng thần quan sát kỹ, quả nhiên thấy mắt mÅ©i, khuôn mặt cá»§a Phiên Phiên có và i phần giống Äiện mẫu!"
Tiêu PHiên Phiên tức giáºn nói:
-"Lão kiá»n bà , ngươi nói linh tinh cái gì đấy! ta năm náy má»›i có mưá»i sáu tuổi, là m sao là m con gái cá»§a bà ta được?"
Lôi Minh Châu cÅ©ng nhướng mà y, khanh khách cưá»i to nói:
-"Không sai! Con gái ta nếu còn sống trên Ä‘á»i, năm nay cÅ©ng phải bảy mươi sáu tuổi rồi!bổn cung ở Thiên SÆ¡n ẩn cư đã mấy mươi năm, lúc đó a đầu nà y xuất hiện lúc nà o, lá»›n lên ra sao, ta còn không biết sao?
Lý Tư Tư, ngươi muốn lừa ta lấy Thiên Cơ kiếm, cũng phải tìm đứa thế thân nà o giống một chút chứ."
Lý Tư Tư than:
-"Lôi tá»· tá»· à Lôi tá»· tá»·,tâm địa tá»· cuối cùng vẫn thiện lương quá, vì thế má»›i bị Tiêu Thái Chân che mắt mấy mươi năm mà không biết.Con ma nữ đó đối vá»›i Sở lang si tâm không đổi,háºn tất cả những nữ nhân có liên quan đến hắn.
Năm đó tá»· trước mặt ả, cùng Sở lang ở băng động trong " A ni mã khanh sÆ¡n " hoan hảo quấn quÃt lấy nhau, rồi lại có thai, là m sao ả không háºn tá»· đến táºn xương chứ?"
Ngừng một chút,ả lại thản nhiên nói tiếp:
-"Tiêu Thái Chân tâm kế giảo hoạt, biết huynh đệ tá»· ở cùng nhau, thì ả không đối phó được, nên má»›i cố ý lúc đến lúc Ä‘i, câu dẫn đại ca tá»·, ly gián tình thá»§ túc giữa hai huynh đệ, đợi tá»· bá»±c mình rá»i khá»i Ba tư, mang theo con gái má»™t mình đến Thiên SÆ¡n tìm Sở lang, ả má»›i bám Ä‘uôi theo, thầm đợi thá»i cÆ¡..."
"Lúc tá»· bị tên bạc tình lang ấy Ä‘uổi ra khá»i cá»a, lòng Ä‘au như cắt, vừa bi thương vừa má»i mệt, bị ả ám toán, tá»± nhiên không phòng bị.Tiêu ma nữ ấy gian xảo ở chá»—, trước mặt tá»· dùng phép che mắt, để tá»· tưởng con gái mình bị ném xuống vá»±c sâu vạn trượng, không còn lòng dạ nà o Ä‘uổi theo,ả má»›i ôm đứa bé ung dung bá» trốn..."
Lôi Minh Châu lạnh ngưá»i,bao nhiêu năm nay đứa bé sống không thấy ngưá»i, chết không thấy xác, nà ng cÅ©ng cảm thấy hoà i nghi.
Lúc nà y được để tỉnh, hồi tưởng lại tình cảnh đêm ấy, cũng cảm thấy kỳ quái.
Lại nghe Lý Tư Tư nói tiếp:
-"Tiêu ma nữ sau khi ôm đứa bé di rồi, để tiêu trừ má»i hoà i nghi, cố ý dùng thuáºt băng phong, Ä‘em nó đấu trong động sâu trên tuyết sÆ¡n, để nó mấy mươi năm như má»™t ngà y, vẫn duy trì là má»™t đứa trẻ sÆ¡ sinh.Cho đến mưá»i sáu năm trước, má»›i lấy nó ra, mạo xưng là Äại Lệ Ti công chúa bị truy sát trong phản loạn,nháºn là m con nuôi..."
Sở Dịch bán tÃnh bán nghi, nhịn không được trầm giá»ng nói:
-"nếu như đúng như ngươi nói, vì sao Tiêu Thiên Tiên không trước mặt Äiện mẫu giết chết con cá»§a bà cho xong? Rồi trong lúc bà thâm thần đại loạn giết chết xả háºn?Sao lại phải để con gái cá»§a cừu nhân lại bên mình,dưỡng há»a nuôi hổ?"
Lý Tư Tư khanh khách cưá»i nói:
-"Phương pháp báo thù có rất nhiá»u, trá»±c tiếp giết chết cừu nhân, há không phải tiện nghi cho ả lắm sao?
Theo ta nghÄ©, Tiêu ma nữ lưu lại tÃnh mệnh cho Lôi tá»· tá»·, không những là vì để tá»· ấy chịu ná»—i khổ mất con mấy mươi năm, mà còn muốn để tá»· ấy tá»± tay giết chết con mình,hoặc là để con tá»· ấy tá»± tay giết chết tá»· ấy...thế không phải là cà ng thú vị hay sao?"
Sở Dịch hÃt và o má»™t hÆ¡i lương khÃ, thầm nháºn thấy vá»›i tÃnh tình cá»§a Tiêu Thái Châ, đúng tháºt là cá»±c kỳ có khả năng là m ra như chuyện như thế.
Lý Tư Tư thu ba lưu chuyển, nhu thanh nói:
-"Tá»· Tá»·,tá»· nghÄ© xem, nếu như không phải vì chịu mấy mươi năm trong băng lạnh,nó sao lại lá»›n cháºm thế, xương cốt cÆ¡ thể cứ như đứa bé mưá»i má»™t mưá»i hai tuổi?"
Tiêu Phiên Phiên ở bên cạnh nghe thấy thế giáºn quá hóa cưá»i, liên tiếp phì mấy tiếng nói:
-"Ä‚n nói hồi đồ, ta tu luyện "Ngá»c nữ tiên thiên kinh" bảo trì thân đồng nữ, vì thế má»›i có thân thể thế nà y? nếu còn ăn nói linh tinh, sỉ nhục sư tôn ra,ta chết cÅ©ng không tha cho ngươi!"
Lôi Minh Châu nghi hoặc nhìn nà ng, nhÃu mà y trầm ngầm, thần sắc biến đổi không ngừng.
Lý Tư Tư giống như đã có kế hoạch sẵn, mỉm cưá»i nói:
-"Thân thể của con gái, mẹ tự nhiên quen thuộc nhất, tỷ tỷ xem cho kỹ nà y."
Ngón tay bắn ra, "roạt"một tiếng nhẹ,Y phục Phiên Phiên bị xé rách, lộ ra bỠvai trắng như tuyết.
Lôi Minh Châu thấp giá»ng à lên má»™t tiếng, hoa dung trở nên trắng toát như giấy.Chỉ thấy trên đầu vai cá»§a Phiên Phiên có má»™t khối bá»›t đỠhồng hình hải đưá»ng, nổi báºt trên là n da trắng.
Sở Dịch nghe lòng trầm xuống, trong đầu lá» má» hiện ra ký ức cÅ©, tuyết lá»›n thi nhau rÆ¡i, má»™t thiếu nữ Ba tư cưá»i đứng trước mặt hắn, trong lòng bế má»™t đứa bé máºp mạp đễ thương vá»›i đôi mắt to tròn mà u lam Ä‘ang hiếu kì nhìn hắn, trên vai đưa bé có má»™t vết bá»›t hình hải đưá»ng, mà u sắc tươi tắn.
Phiên Phiên nhìn thần sắc cá»§a hai ngưá»i, láºp tức thấy không hay, trong lòng đại loạn, run giá»ng nói:
-"Không lẽ cái bớt nà y..."
Lý Tư Tư hi hi cưá»i nói:
-"Tiêu a đầu, cái ấn ký đó có phải là ta là m giả không, trong bụng ngươi tự biết rõ.
Nếu như vẫn còn không tin, ta tiện thể giúp ngươi cùng mẹ ngươi trÃch máu nháºn thân luôn."
Nói đến đây, ngón tay như búp măng khẽ rạch lên da thịt mịn mà ng má»m mại cá»§a Phiên Phiên má»™t vạch, giá»t máu ứa ra từ đó bị ả bắn nhẹ, không há» sai lệch bắn tá»›i lòng bà i tay trái cá»§a Lôi Minh Châu, khẽ dao động,
Lôi Minh Châu nén ná»—i nghi ngá», bình tÄ©nh từ đầu ngón tay phải trÃch ra má»™t hạt máu tươi, nhá» xuống giá»t máu trên tay trái.
Hồng quang lấp lánh, hai giá»t máu khoảnh khắc dung hòa lại vá»›i nhau, hóa thà nh má»™t thể.
Sở Dịch, Lôi Minh Châu cùng chấn động thân mình, như gặp phải diện kÃch, trong khoảnh khắc hÆ¡i thở như nghẹn lại, những nghi ngá» trước đó láºp tức tan thà nh mây khói.
Phiên Phiên vừa kinh ngạc giáºn dữ vừa hoảng sợ, hống lên
-"đồ lừa đảo! Các ngươi...các ngươi Ä‘á»u là đồ lừa đảo! ta..."
Trong thá»i gian má»™t đêm, vị sư phụ Æ¡n trá»ng như núi, tình như mẫu tá» bá»—ng nhiá»…n bị nói thà nh đại cừu nhần, còn cừu nhân thì lắc mình má»™t cái lại biến thà nh mẹ ruá»™t cá»§a mình...chuyện hoang đưá»ng khó tin như thế, bảo nà ng tiếp thu thế nà o được?
Lôi Minh Châu sững ngưá»i nhìn nà ng, tâm tình khÃch động, vui mừng như cuồng,lắp bắp nói:
-"Hà i tá»...con...con đúng tháºt là đứa con mà mẹ khổ tâm tìm kiếm bảy mươi sáu năm qua sao?"
Nói đến chữ cuối cổ há»ng nghẹn lai, nước mắt lã chã tuôn rÆ¡i, tiến vá» phÃa trước, những muốn vươn tay ôm lấy nà ng.
Lý Tư Tư khẽ lắc mình, đứng chắn trước mặt nà ng, cưá»i nói:
-"Äó gá»i là đi mòn đế sắt tìm không thấy, cuối cùng lại có được không tốn chút công phu"...Lôi tá»· tá»·, đêm nay muá»™i để cho cả nhà ba ngưá»i tá»· được Ä‘oà n tụ, tá»· phải cảm tạ muá»™i cái gì chứ?"
Lôi Minh Châu sắc mặt vi biến, khanh khách cưá»i nói:
-"Ngươi phà hết tâm cơ để được cái gì, không lẽ là Thiên Cơ kiếm ư? được rồi, xem ngươi có công giúp ta tìm lại được con gái, lại giúp ta bắt gã bạc tình lang nà y đến đây,ta đêm thần kiếm cho ngươi cũng có sao nà o? Ngươi mau tiếp lấy đi..."
Nói chưa dứt, tay khua lên, hai đạo huyễn quang mãnh liệt vô bì như thiểm điện hướng Lý Tư Tư công tới.
"oang " tiếng sấm rung trá»i, quang mang bùng phát.
Sở Dịch trước mắt tối Ä‘en, bị chấn tá»›i khà huyết nhá»™n nhạo, Ä‘an Ä‘iá»n muốn vỡ ra, chỉ cảm thấy cả sÆ¡n động run bần báºt, đất đá lả ta, như mưa rÆ¡i xuống dà y đặc.
Lúc định tình nhìn lại, hắn thấy Lôi Minh Chây nhẹ nhà ng đứng ở động khẩu, mặt trắng xám, vừa kinh ngạc vừa tức giáºn, khóe miệng rỉ ra má»™t tia máu.Hai cái thanh đồng nha luân phi chuyá»n vù vù trong tay nà ng, tuôn ra ánh sáng sặc sỡ,có lẽ chÃnh là phong lôi Ä‘iện quang luân trong truyá»n thuyết.
Lý Tư Tư vẫn như cÅ© cưá»i khanh khách, đứng ở bên cạnh Phiên Phiên, giống như không có chuyện gì xảy ta,tay phải nắm lấy Ngá»c Hà nh kiếm,ká» trên cổ Phiên Phiên, tá» quang, hắc quang giao nhau chiếu sáng lòng động thêm mỠảo.
Chỉ trong một chiêu, cao thấp đã phân.
Lôi Minh Châu trừng đôi mắt xanh, cưá»i lạnh nói:
-"SÄ© cách biệt ba ngà y, quả nhiên phải nhìn bằng ánh mắt khác.Chẳng trách muá»™i tá» chẳng sợ hãi chút nà o như váºy.Tốt, tốt lắm!"
Tuy nà ng không phục, nhưng con gái nằm trong tay địch nhân,ném chuá»™t sợ vỡ đồ, không dám khinh cá» vá»ng động.
Lý Tư Tư yêu kiá»u cưá»i, dịu dà ng nói:
-"Tá»· tá»·, muá»™i tá» hôm nay không phải muốn cùng tá»· luáºn bà n kỹ nghị, tháºt sá»± muốn để cho gia đình tá»· má»™t nhà ba ngưá»i Ä‘oà n viên tụ há»p, sống những ngà y tháng yên ổn.Thiên CÆ¡ kiếm đó đối vá»›i tá»· mà nói, chẳng khác gì má»™t má»›i sắt gỉ,hà tất phải vì nó mà vứt bá» hạnh phúc mà tá»· khổ sở tìm kiếm suốt bảy mươi sáu năm qua?"
Lôi Minh Châu mÃm môi không nói, thu ba lưu chuyển, ngừng lại trên ngưá»i Sở Dịch má»™t chút, rồi lại nhìn sang khuôn mặt Phiên Phiên.
Mắt nà ng á»ng hồng, không thể che dấu được thần sắc yêu thương, vui mừng,ngón tay không khá»i bắt đầu run rẩy lên.
Sở Dịch hoảng sợ,buột miệng nói:
-"Không được! Vạn lần không thể Thiên cơ kiếm cho ả! Nếu như ả có đủ Hiên Viên lục bảo,thiên địa đại loạn, chúng sinh gặp hạo kiếp,chẳng có gì có khả năng hồi chuyển được!"
Trên khuôn mặt trắng bệch cá»§a Lôi Minh Châu đột nhiên xuất hiện má»™t vầng hồng kỳ dị,nà ng phất tay áo má»™t cái, thu lại Phong lôi Ä‘iện quang luân, khanh khách cưá»i to nói:
-"Thiên hạ đại loạn, chúng sinh gặp hạo kiếp, có liên quan gì tá»›i ta? Tây ÄÆ°á»ng cÅ©ng mặc kệ, Ba Tư cÅ©ng mặc ká», muôn vạn bá tÃnh thêm và o đó, cÅ©ng chẳng bằng má»™t cá»ng lông cá»§a con gái ta."
Nà ng quay đầu lại, đôi mắt xanh long lanh nước mắt, lạnh lùng nhìn hắn, từng chữ một nói:
-"Sở Cuồng Ca,năm đó ngươi tuyệt tình tuyệt nghĩa, hại mẫu tỠta cốt nhục phân ly, ngà y nà y giỠnà y, ngươi còn tư cách ra lệnh cho ta sao? Ngươi không muốn ta đưa Thiên Cơ kiếm cho ả, ta cà ng đưa cho ả, ngươi là m gì được ta nà o?"
Trong mục quang, ngữ khà cá»§a nà ng trà n đầy oán háºn, khổ sở cùng quyết ý báo thù, những khổ Ä‘au cừu háºn tÃch tụ bảy mươi sáu, năm,giá» toà n bá»™ bá»™c phát như lÅ© trà n xuống núi.
Sở Dịch nhếch môi cưá»i khổ,lòng trầm xuống.
-Lương tri, đại nghÄ©a đối vá»›i má»™t yêu nữ ma môn đã háºn hắn bảy mươi sáu năm, liệu có đáng là gì; so vá»›i đứa con gái mà nà ng đã mất rồi có lại được, cà ng nhẹ hÆ¡n má»™t cá»ng lông hồng.
Là Tư Tư mặt sáng lên, khanh khách cưá»i nói:
-"Lôi tá»· tá»· nói đúng lắm,ngưá»i không vì mình, trá»i chu đất Ä‘iệt.Chỉ cần mình cùng ngưá»i mình yêu thương nhất được bình an vô sá»±,thì trá»i có sáºp, đất có lở cÅ©ng có liên quan gì đến ta?"
Nói rồi, nà ng lấy ra má»™t cái lục thúy ngá»c bình,Ä‘em Sở Dịch cùng Phiên Phiên nhốt nà o trong, dịu dà ng nói:
-"tá»· tá»·,tá»· Ä‘em Thiên Xu kiếm giao cho muá»™i, muá»™i Ä‘em bá»n há» giao cho tá»·, ai lấy cái mình muốn, được không?"
-Má»™t lá»i đã định!"
Lôi Minh Châu nhoẻn miêng cưá»i,khôi phục lại thần sắc yêu mị vốn có, lấy ra má»™t chuôi thanh xÃch đồng kiếm vừa cÅ© vừa dà y nặng,ném và o trong tay Lý Tư Tư nói:
-"Muá»™i tá», mÅ©i cá»§a Thiên CÆ¡ kiếm bị ta phong ở má»™t nÆ¡i bà máºt, cái chuôi kiếm nà y đưa cho ngươi là m tÃn váºt, ngươi mang theo bá»n há», theo ta Ä‘i lấy."
Nói xong, nà ng xoay mình đi ra bên ngoà i động mênh mênh gió tuyết.
Tà i sản cá»§a Sóng Xô Bá»
31-01-2009, 10:35 PM
Chà Tôn Thánh Quân
Tham gia: Jul 2008
Äến từ: Hạ Long City
Bà i gởi: 800
Thá»i gian online: 0 giây
Thanks: 0
Thanked 151 Times in 109 Posts
Táºp 8 chương 6 Há»—n độn thần thú.
Dịch giả: Linhlan
Biên dich: Linhlan
Nguồn: TTV
Sở Dịch cùng Phiên Phiên bị nhốt trong ngá»c bình, kinh mạch Ä‘á»u bị phong bế,không cỠđộng được.Phiên Phiên kinh ná»™ cuồng loạn, không ngừng the thé quát mắng bên tai hắn, là m hắn muốn Ä‘iếc tai.
Trong bình rất hẹp, bá» ngá»±c má»m mại cá»§a nà ng ép lên cánh tay Sở Dịch,pháºp phồng gấp gáp, hÆ¡i ấm phả và o tai hắn, là m cho hắn thêm đê mê khó chịu.
Da thịt dán và o nhau, mùi u hương phả và o mÅ©i là m Sở Dịch không khá»i chấn động. Nhưng nghÄ© tá»›i nà ng là con gái cá»§a "hắn", liá»n láºp tức giáºt mình, trong lòng ngÅ© vị giao nhau,ngá»t ngà o chua xót đắng cay, chẳng phân biệt được là từ vị gì.
Ai có thể nghÄ©, chỉ hôm trước a đầu nà y còn là cừu nhân giết mẹ cá»§a hắn, bất cá»™ng đái thiên, thế mà đêm nay đột nhiên biến thà nh "con gái" hắn? Thế gian tháºt nhiá»u chuyện hoang đưá»ng kỳ quặc,thiên ý khó Ä‘oán, không trách a đầu nà y lại hoảng loạn sợ hãi đến thế.
NghÄ© váºy hắn cưá»i khổ nói:
-"Ngươi có gà o to hÆ¡n nữa cÅ©ng vô dụng thôi.Lý Tư Tư không có được Thiên CÆ¡ kiếm, chắc sẽ không thả chúng ta ra đâu.Chẳng bằng đồng tâm hiệp lá»±c, nghÄ© phương pháp thoát khá»i đây.
Phiên Phiên tức giáºn nói:
-"Ta cứ muốn gà o lên đấy, ngươi quản được ta sao? Ngươi nghÄ© ngươi là ai? cho dù ta có là con gái cá»§a Sở Cuồng Ca Ä‘i chăng nữa, thì có liên quan gì đến ngươi, sao phải nghe lá»i ngươi."
Mắt nà ng đỠhồng, trong lòng thê lương á»§y khuất khó áp chế, nước mắt lưng tròng,há»ng nghẹn lại khó nói thêm.
Sở Dịch má»m lòng,ôn nhu nói:
-"Äừng có khóc nữa, mẹ con ngươi trùng phùng, há không phải là việc vui lá»›n hay sao,đáng ra phải cao hứng má»›i đúng.Sở thiên đế linh thiêng biết được, nhất định sẽ cảm thấy mãn nguyện lắm."
Phiên Phiên khóc nói:
-"Ngươi bá»›t giả vá» mèo khóc chuá»™t Ä‘i! Bá»n ngươi chẳng ai tốt hết, cái gì sư tôn, cái gì phụ mẫu toà n là lừa ta!"
Tuy nói như thế,nhưng trong lòng đã tin, vì thế mà khóc cà ng lúc cà ng thương tâm.
Sở Dịch muốn nói gì để an ủi, nhưng không biết nói gì cho phải, nhớ đến tâm trạng mất mát hoang mang của mình ngà y đó sau khi thai hóa dịch hình, hắn thầm tự thở dà i nghĩ:
-"Nhân sinh vạn tượng, như hoa trong kÃnh, trăng trong nước.Äế vương hay dân thưá»ng,già trẻ lá»›n bé, chẳng qua chỉ là huyá»…n ảnh nÆ¡i sóng nước.Không chỉ mình nà ng, thế gian có mấy ngưá»i hiểu được đâu?"
lại nghĩ:
-"kỳ thá»±c trá»i đất rá»™ng lá»›n, cùng vá»›i cái bình nhá» bé nà y có khác gì nhau? Ngưá»i ở trong đó, Ä‘á»u thân bất vô ká»·, vô lá»±c phản khảng, chỉ đà nh phiêu du như cánh lục bình,để mặc số pháºn mình nổi chìm theo cÆ¡n sóng.
Trong lòng hắn trăm loại cảm giác giao thoa, má»™t ná»—i bi thương khó gá»i tên xông lên.Liá»n đó, hắn giáºt mình nghÄ©:
-"Sở Dịch à Sở Dịch! trước mắt sinh tá» cá»§a ngươi, há»a phúc cá»§a chúng sinh Ä‘á»u nằm trong tay yêu nữ đó, ngươi không tìm kế thoát thân, ngược lại ngồi đây than thân trách pháºn vá»›i con a đầu nà y, không phải là m ngưá»i ta cưá»i chê, thiên hạ chán ngán hay sao?"
Liá»n đó hắn ngưng thần tụ ý, loại trừ tạp niệm, tra xét động tÄ©nh bên ngoà i bình.
Không ngá» "Há»—n thiên bình" là thái cổ kim tá»™c pháp bảo,cách biệt âm dương,dù hắn có kim tinh nhãn cùng thuáºn phong nhÄ©, cÅ©ng không thể nhìn xuyên qua vách bình, không biết được bên ngoà i Ä‘ang phát sinh chuyện gì.
...o0o...
Cuồng phong rÃt gà o, hoa tuyết loạn rÆ¡i.
Lý Tư Tư theo Äiện mẫu rẽ trái quẹo phải, lúc lên lúc xuống, Ä‘i xuyên qua giữa những đỉnh núi nhấp nhô cá»§a Thiên SÆ¡n khoảng má»™t tuần nhang,cuối cùng đến má»™t hiệp cốc.
Hai bên hiệp cốc là vách đá cao vút hiểm trở,cao vút táºn mây, chỉ lưu lại má»™t đưá»ng trá»i đêm.
Gió rÃt qua khe núi, như muôn thú thét gà o, vang vá»ng liên miên, từng khối tuyết,tầng băng không ngừng từ vách núi trượt rÆ¡i xuống,cảnh váºt trắng xóa tráng lệ.
-"ChÃnh là nÆ¡i đây."
Lôi Minh Châu hạ xuống, đứng bên má»™t vách núi lồi lõm bất định, tay trần vá»— má»™t cái, trên vách đá láºp tức lá»™ xuất má»™t khe nứt dà i, tá»a ánh sáng mà u chanh chói lòa.
Lý Tư Tư định tình nhìn kỹ trong khe đá quả nhiên có cắm má»™t mÅ©i kiếm bằng hoà ng đồng,cùng chuôi kiếm xÃch đồng trong tay ả vù vù cá»™ng chấn, chắc là Thiên CÆ¡ kiếm không nghi ngá» gì nữa.
Lòng ả mừng như Ä‘iên, không còn nghi ngá», nắm chặt lấy chuối kiếm đưa và o khe nứt."Äang" má»™t tiếng, mÅ©i kiêm liá»n khảm và o chuối kiếm, hợp nhất không má»™t khe hở.
-"Cháºm đã!"
Lôi Minh Châu chặn lên phÃa trước, phong lôi Ä‘iện quang luân vù vù phi chuyển nhanh trong tay,thản nhiên nói:
-"Thiên Cơ kiếm ngươi đã cầm rồi, con gái ta đâu?"
Lý Tư Tư khanh khách cưá»i nói:
-"Tá»· Tá»· cứ yên tâm, đợi muá»™i rút kiếm ra, kiểm chứng là giả hay tháºt, rồi sẽ Ä‘em con gái tá»· không chút thương tÃch trả lại cho tá»·"
Tay phải dùng sức, chÃnh lúc muốn rút kiếm ra, thì thấy cánh tay bị bóp chặt, tê rần Ä‘au đớn,khe hở đó đột nhiên khép lại, như má»™t cái miệng khổng lồ cắn chặt ả và o trong.
Rồi má»™t tiếng hống "ga...o" vang lên,trá»i đất chấn động, cả ngá»n núi lung lay, chá»›p mắt hóa thà nh hình má»™t quái thú chưa từng thấy qua.
ChÃnh lúc nà y, tứ phÃa kiếm quang bùng lên, sát khà lăng lệ, mấy mươi nhân ảnh đạo nhân như Ä‘iện chá»›p xông vá» phÃa ả.
.....o0o.....
Phiên Phiên bi thương khóc một lúc lâu, mới dần ngừng lại.Mắt đỠnhư đà o, khuôn mặt xinh xắn như hoa lê trong mưa, trông đáng thương khó tả.
Nà ng quay đầu lại định nói gì, thì nghe Ä‘inh má»™t tiếng, thân hình kịch chấn, Há»—n Thiên bình như vừa va chạm vá»›i má»™t cái gì đó rất cứng,khiến hai ngưá»i chúi vá» má»™t góc,khà huyết nhá»™n nhạo,vô cùng khó chịu.
Sở Dịch lạnh ngưá»i:
-"Không lẽ điện mẫu cùng Lý Tư Tư lại đang động thủ?"
Còn không đợi hắn hoà n hồn, lại nghe oang má»™t tiếng, trước mắt tối Ä‘en, kim quang loạn vÅ©, vách bình răng rắc nứt ra và i đưá»ng nhá».
Tiếng gió vù vù láºp tức vá»ng và o, lẫn vá»›i tiếng ngưá»i quát tháo, trong đó có má»™t giá»ng nói uyển chuyển êm tai, cá»±c kỳ quen thuá»™c:
-"Lão yêu bà , nếu còn không thả đại ca ta ra, ra xem ngươi luân hồi tu luyện trong bụng hỗn độn thú thế nà o!"
-"Muá»™i tá»!"
Sở Dịch vừa kinh ngạc vừa vui mừng, giá»ng nói đó không phải là cá»§a Yến Tiểu Tiên thì cá»§a ai.
Từ vết nứt đó nhìn ra ngoà i, hắn thấy một "quả cầu tròn" khổng lồ bên ngoà i bình, nộ hống chấn thiên, ngưng thần quan sát kỹ, đó là một con thái cổ hung thú có bốn cánh sáu chân!"
Yêu thú đó trông rất kỳ quái,mình thú tròn lông lốc trướng phồng như quả cầu da,trên mình má»c đầy vẩy rồng giống như có vô số con mắt lấp lánh,lúc sáng và ng rá»±c rỡ, lúc đổ hồng như lá»a.
Trên cổ quái thú nà y không có đầu, chỉ tẽ ra má»™t đưá»ng nứt như cái miệng khổng lồ, vô số xúc tu mà u đỠtươi vươn ra từ đó, quấn chặt lấy tay phải Lý Tư Tư từ cánh tay đến vai, kéo lên ngang trá»i.
-"Hỗn độn thần thú!"
Sở Dịch lạnh ngưá»i,nghÄ© con thú nà y tất là thổ tá»™c thái cổ thần thú bị Hoà ng đế phong trấn trong truyá»n thuyết, chẳng trách "Há»—n thiên bình" cÅ©ng bị nó Ä‘áºp vỡ.
-"yêu nữ chịu chết!"
Xung quanh hỗn độn thú, mấy mươi nữ tỠbao vây xen kẽ, cất tiếng quát vang,phi kiếm, pháp bảo không ngừng bắn tới Lý Tư Tư.
Äó chÃnh là bá»n ngưá»i Yến Tiểu Tiên, Tiêu Vãn Tình, Tô Mạn Như, thêm vá»›i Ngu phu nhân, ÄÆ°á»ng Má»™ng Yểu,Yến Ca Trần cùng và i chục đệ tá» Thượng Thanh phái.
SỞ Dịch rất vui mừng, cưá»i nói:
-"Tình nhi, Tiên muá»™i, bá»n ngươi là m sao thần cÆ¡ diệu Ä‘oán thế, sá»›m tiá»m phục ở đây?"
Nghe thấy giá»ng hắn, bá»n Yến Tiểu Tiên biết hắn không sao, cùng cất tiếng hoan hô trả lá»i hắn.ÄÆ°á»ng Má»™ng Yểu trên mặt thoáng hồng, kìm không được lá»™ ra nụ cưá»i hoan hỉ.
Sở Dịch nghe bá»n nà ng nói má»™t lúc, cuối cùng cÅ©ng hiểu đầu Ä‘uôi.
Thì ra đêm đó sau đại chiến ở Trưá»ng An thà nh, khắp nÆ¡i bị yêu thú tà n ngược,phiên binh cà n quét, thiên hạ đại loạn.
Äạo, pháºt, ma các phái Ä‘á»u muốn có được Hiên Viên lục bảo,phái xuất thám tá» Ä‘i khắp nÆ¡i tìm Lý Tư Tư cùng Sở Dịch.
Má»i ngưá»i nghe tin đồn Thổ phiá»n Kim Mẫu có được Khai Dương kiếm,chÃnh Ä‘ang bế quang luyện Võ Khúc kiếm quyết khắc trên thân kiếm,liá»n Ä‘oán Lý Tư Tư chắc sẽ đến Côn Luôn Ä‘oạt kiếm, theo nhau Ä‘i đến Thổ Phiên.
Chỉ có Yến Tiểu Thiên cùng Tiêu Vãn Tình suy đi nghĩ lại, liệu định Lý Tư Tư nhất định không mạo hiểm như thế, chắc là sẽ đi tìm bốn thanh kiếm còn lại trước, cuối cùng mới quyết chiến cùng Kim Mẫu đoạt kiếm.
Vì thế hai ngưá»i nói vá»›i bá»n ngưá»i Ngu phu nhân, Tô Mạn Như đến Thiên SÆ¡n tìm Äiện Mẫu,ôm cây đợi thá».
Lôi Minh Châu nháºn được tin tức từ Lý Tư Tư, trước lúc đến tuyết lÄ©nh, đã phát hiện bị bá»n Yến Tiểu Tiên theo Ä‘uôi.Nà ng nghÄ© bá»n đến Ä‘oạt Thiên CÆ¡ kiếm,vì thế má»›i rẽ và o Há»—n Nguyên cốc.
Há»—n Äá»™n cốc tương truyá»n là do Há»—n Äá»™n thú hóa thà nh.
Danh tiếng đáng sợ cá»§a há»—n độn thú chỉ thua Thanh Long,Bạch Hổ, Chu tước, Huyá»n Tước tứ đại thần thú,năm đó việc nó bị Hoà ng đế phong ấn ở Thiên SÆ¡n,rất Ãt ngưá»i biết, Há»—n độn vô hình châu cá»§a Sở Dịch cÅ©ng từ tháºn nó mà ra.
Lôi Minh Châu vốn muốn giải ấn há»—n độn thú, đối phó vá»›i bá»n ngưá»i Ngu phu nhân, không ngá» chân khà không đủ, giải ấn quyết không phát huy được toà n bá»™ uy lá»±c, không những không thả được hung thú ra, ngược lại mÅ©i cá»§a Thiên CÆ¡ kiếm còn bị kẹt cứng và o vách núi.
Thấy bá»n há» tìm mình khắp núi,bức cà ng lúc cà ng gần,Lôi Minh Châu đà nh rút chuôi kiếm ra,kim thiá»n thoát xác,Ä‘i đưá»ng vòng rá»i khá»i nÆ¡i ấy.
Sau khi gặp Lý Tư Tư, Lôi Minh Châu thấy ả không còn như xưa, không phải là địch thá»§ cá»§a ả, má»›i nảy ra ý nghÄ© dẫn ả tá»›i khe núi,dụ ả rút kiếm giải khai phong ấn há»—n độn thú, sau đó hợp cùng bá»n tu chân nghe phong thanh truy tá»›i cùng vây công.
Lý Tư Tư má»™t lòng muốn có thần kiếm,quả nhiên trúng kế, tay phải bị Há»—n độn thú cắn chặt,như bị độc xà chế trụ, không thoát ra được, tức quá hóa cưá»i:
-"Lôi tá»· tá»·,muá»™i má»™t lòng muốn bá»n tá»· má»™t nhà đoà n viên, tá»· lại cấu kết vá»›i mấy đạo cô nữ chân nà y ám toán ta, tháºt không có lương tâm."
á»ng tay áo khua lên, Ngá»c Hà nh song kiếm gà o rÃt tung hoà nh, sóng khà bùng phát, cố hết sức chấn bay thần khà bay đến.
Lôi Minh Châu cưá»i khúc khÃch nói:
-"Tư Tư muá»™i tá»,tÃnh cá»§a muá»™i tá»· tá»· biết rõ quá rồi.Nếu quả tháºt để muá»™i lấy được Thiên cÆ¡ kiếm, muá»™i chịu bá» qua ra mẹ con tá»· sao?Là muá»™i ép tá»· đà nh phải cùng bá»n há» hợp tác, oán được ai?
Phong lôi Ä‘iện quang ầm ầm giao thác, xoay tròn ná»™ vÅ©, hưỡng vá» phÃa lý Tư Tư lôi đình mãnh công, chạm và o Ngá»c hà nh kiếm, kim ngá»c giao thoa,Ä‘iện quang loạn vÅ©, là m dâng lên từng đạo quang lãng.
Lý Tư Tư luyện thá»§y há»a thần anh, tu vi vốn trên Ä‘iện mẫu, nhưng giỠđây bị Há»—n độn thú chế ngá»±,kinh mạch ná»a bên ngưá»i tắc nghẽn, không thể giải ấn Chu tước, uy lá»±c không khá»i giảm sút rất nhiá»u.
Bị vây đánh, chỉ má»™t lúc sau trên ngưá»i ả đã đầy vết thương, máu chảy đầm đìa, kỳ kinh bát mạch bị tổn thất lá»›n, nếu không phải vì má»i ngưá»i ném chuá»™t sợ vỡ đồ, chỉ sợ là m tổn thương Sở Dịch cùng Phiên Phiên, chỉ sợ ả đã chết lâu rồi.
Há»—n Äá»™n thú bị phong ấn mấy ngà n năm, đã sá»›m đói ngấu nghiến, ngá»i thấy mùi máu, hung tÃnh cà ng đại phát,bụng kêu ùng ục pháºp phồng, mình đột nhiên trướng nhanh như bị ai bÆ¡m khà và o, xúc tu loạn vÅ©, cuốn chặt lấy thân hình Lý Tư Tư, từng chút má»™t nuốt sống và o cổ há»ng.
Tiêu Vãn Tình lo Sở Dịch bị quái thú cuốn và o bụng theo, thét lớn:
-"Tiên Nghi công chúa, ngươi đừng chá»c con thú đó khùng lên nữa.Mau thả Sở lang,giao ra Hiên viên lục bảo, bá»n ta có khi còn chịu cứu ngươi má»™t mạng."
Lý Tư Tư dương mà y, khanh khách cưá»i nói:
-"Sống có gì đáng vui, chết có gì đáng sợ? đằng nà o ta cÅ©ng chết qua má»™t lần rồi, còn sợ gì nữa?Chỉ là không biết bá»n ngươi có chịu để cho tên bạc tình lang nà y cùng con gái ruá»™t chết trong bụng con quái váºt nà y không thôi?"
Nói rồi, ả nắm chặt hỗn thiên bình,nẻm và o miệng của hỗn độn thú.
Má»i ngưá»i đồng thanh kinh hô,há»—n dá»™n thú so vá»›i thao thiết* còn tham ăn hÆ¡n nhiá»u,dịch vị nóng như dung nham núi lá»a, có sức tiêu hóa kinh ngưá»i, má»™t khi bị nó nuốt và o trong bụng, cho dù là kim cương thạch cÅ©ng bị dung hóa.
Tô Mạn Như hét lên một tiếng, Bất nhiễm trần từng sợi tơ vươn dà i cuốn lấy hỗn thiên bình.
Nhưng còn chưa kịp lôi được cái bình ra ngoà i, Hỗn độn thú đã hú lên ô ô như sấm, xúc tu như đóa cúc hoa chụm lại cuốn chặt lấy cả phất trần lẫn hỗn thiên bình, lôi và o trong bụng.
Tô Mạn Như a lên má»™t tiếng, cảm thấy má»™t cá»— sức lá»±c lá»›n khó hình dung vá»— đến, thân không kìm được bị kéo lên, theo phất trần lao vá» phÃa miệng há»—n độn thú.
Mấy ngưá»i đạo cô cả kinh,cùng Yến Tiểu Tiên, Tiêu Vãn Tình vá»™i và ng nắm lấy chân Tô Mạn Như, muốn kéo nà ng cùng há»—n thiên bình ra ngoà i, nhưng cÅ©ng bị kéo theo má»™t lượt.
Sở Dịch hoảng hốt, chỉ sợ liên lụy má»i ngưá»i, quát lá»›n:
-"Tô tiên tá», mau bá» tay ra khá»i phất trần, đừng lo cho ta!"
Lý Tư Tư khằng khặc cưá»i nói:
-"Ngốc tháºt,bá»n há» có tình có nghÄ©a như thế, muốn cùng ngươi bồi tâng, ngươi cản trở là m gì?"
Tay trái ả nắm lấy Ngá»c hà nh kiếm, thầm ngưng thần tụ niệm,lẩm bẩm chân quyết.
Lôi Minh Châu mặt hiện sát khÃ, quát nói:
-"tặc nhân, nếu con gái ta mất ná»a cá»ng lông, bổn cung thá» phanh thây ngươi là m vạn mảnh!"
chỉ quyết phi vÅ©,phong lôi Ä‘iện quang luân cuồn cuá»™n phi chuyển, như bôn Ä‘iện loáng thiểm, liên tiếp tấn công và o phần thịt má»m trên trên lưng há»—n độn thú, "oanh" tá»a ra vạn đạo kim mang.
CÅ©ng đồng thá»i,trầm hương kiếm cá»§a Ngu phu nhân xé không vạch má»™t đưá»ng sáng chói mắt, như thiểm Ä‘iện xuyên qua má»™t bên bụng quái thú, máu phun thà nh vòi.
Hỗn độn thú đau quá hống lên, toà n thân thu nhỠlại,mồm lớn trương rộng,xúc tu phi chuyển.
Lý Tư Tư chỉ đợi lúc nà y, rút mạnh tay phải ra, cưá»i nói:
-"Äa tạ Lôi tá»· tá»·, Ngu phu nhân má»i ngưá»i bạt Ä‘ao tương trợ!"
Ả táºp trung toà n lá»±c, Ngá»c Hà nh, Thiên CÆ¡ nhị kiếm kim quang bạo vÅ©, láºp tức chém bay tất cả xúc tu cá»§a há»—n độn thú quấn trên thân thể,xoay ngưá»i bay lên trá»i.
Há»—n Äá»™n thú Ä‘au lá»›n, hống lên lồng lá»™n, đôi cánh lá»›n quét ra, chấn bay cả Phong lôi quang luân lẫn trầm hương kiếm.
Khà lãng quét ra tứ phÃa, há»—n thiên bình "Ä‘inh" má»™t tiếng vỡ nát thà nh ngà n mảnh, Sở Dịch, Phiên Phên thất thanh kinh hô, song song rÆ¡i xuống đất.
Má»i ngưá»i không có thá»i gian chú ý đến há»—n độn thú cùng Lý Tư Tư, theo nhau nhảy lên đỡ lấy hai ngưá»i.
-"Äại ca!"" Sở lang!"
Yến Tiểu Tiên,Tiêu Vãn Tình tá»±a hồ đồng thá»i ôm lấy Sở Dịch tháºt chặt, chỉ sợ phải phân ly vá»›i hắn thêm lần nữa.
ÄÆ°á»£c gặp lại lần nà y,Sở Dịch kinh ngạc vui mừng giao thoa, tưởng như trong má»™ng.
Quay đầu nhìn lại, Lôi Minh Châu Ä‘ang ôm chặt lấy Phiên Phiên,mắt lệ ròng ròng, miệng cưá»i như hoa.
Phiên Phiên cắn môi, không nói lá»i nà o, dưá»ng như nhất thá»i khó tiếp nháºn được, hai tay run run, không biết là nên ôm lấy nà ng, hay là nên đẩy nà ng ra.
"ô..."
Há»—n độn thú trừng mắt nhìn miếng mồi đến mép lại bay mất, giáºn đến cá»±c độ, phát ra tiếng hống rung trá»i, trương lên đến hÆ¡n sáu lần, giống như má»™t quả cầu thịt đỠlòm khổng lồ, xoay tròn ngang trá»i,tung hoà nh trong khe núi.
Vảy rồng toà n thân nó lấp lánh, nhưng vô số con mắt hung ác, nhăm nhe nhìn má»i ngưá»i, toà n thân trướng phồng lên, tạo thế lăn vá» phÃa trước.
Má»i ngưá»i lạnh ngưá»i,cốc hẹp thế nà y chẳng tránh Ä‘i đâu được, chỉ đà nh cùng nó đánh má»™t tráºn sống chết.
Ngu phu nhân quát nói:
-"kết tráºn!"
Mấy mươi thượng thanh tu chân hét lên hưởng ứng, lăng không đạp bá»™, bố thà nh "Thượng thanh thái huyá»n tráºn" phi kiếm tu táºp như ngân long cuồn cuá»™n xoay tròn, kiếm mang tá»a tứ phÃa, băng tuyết trên sÆ¡n nhai bay tung lên, hóa thà nh khói sương mỠảo.
Hỗn độn thú toà n thân hồng quang đại thinh, phát xuất ra những tiếng kêu ô ô thấp trầm, bốn cánh trương ra,như cuồng phong xông tới.
"Ä‘inh" má»™t tiếng, sóng khà bùng phát, kiếm tráºn thoáng chốc biến hình, chá»›p mắt gấp khúc lại,oang má»™t tiếng nổ tung tứ tán.
Những nữ chân không chịu được, tránh lui ra tứ phÃa, và i nữ đệ tá» tuổi còn trẻ ngã Ä‘áºp vách núi hai bên, máu tươi cuồng phún, không ngừng rÆ¡i lả tả xuống khe núi như lá mùa thu.
Há»—n độn thú bị mùi máu kÃch thÃch vị giác, xúc tu vươn ra, thoáng cái đã cuốn lấy mẫy nữ chân,nhét và o trong mồm, ồm oà m mấy tiếng, cất tiếng hống hoan hỉ, liếm vết máu quanh miệng, dưá»ng như chưa đủ no.
Má»i ngưá»i vừa tức giáºn vừa sợ hãi, không ngá» yêu thú mạnh đến thế,liá»n đó nhanh chóng quay lại vách núi, theo chỉ thị cá»§a Ngu phu nhân bà y lại kiếm tráºn.
*thao thiết:má»™t con thú trong truyá»n thuyết cá»§a Trung Quốc, tương truyá»n rất tham ăn
Tà i sản cá»§a Sóng Xô Bá»
01-02-2009, 09:44 AM
Hà n Lâm Há»c Sỹ
Tham gia: Apr 2008
Bà i gởi: 445
Thá»i gian online: 1 tuần 5 ngà y 14 giá»
Thanks: 0
Thanked 134 Times in 108 Posts
Táºp 8 chương 6 Há»—n độn thần thú (2)
Dịch giả: Linhlan
Biên dich: Linhlan
Nguồn: TTV
Sở Dịch thân mang trá»ng thương, không thể váºn khÃ, đà nh trừng mắt đứng má»™t bên quan chiến,bá»—ng nhiên nghe thấy từ vách núi phÃa xa xa truyá»n lại tiếng cưá»i giòn tan cá»§a Lý Tư Tư:
-"Ngu phu nhân, Lôi tá»· tá»·,con nghiệt súc nà y chịu đói mấy ngà n năm, mấy a đầu đó chẳng bõ dÃnh răng nó đâu.Các ngưá»i đã thả nó ra, là m chuyện tốt là m đến cùng, nên há»c theo Bồ tát xẻ thịt nuôi hổ.Cô gia còn có việc trên mình, thứ lá»—i không thể bồi tiếp."
Sở Dịch lạnh ngưá»i quát lá»›n:
-"Con yêu nữ đó muốn đến Bắc Hải kiếm Bắc đẩu thần binh, má»i ngưá»i vạn lần không thể ả thoát!"
Bá»n ngưá»i Ngu phu nhân, Lôi Minh Châu trong lòng lo lắng,giá» bá»n há» ngưá»i đông thế mạnh, Lý Tư Tư Ä‘ang thụ trá»ng thượng, là cÆ¡ há»™i tốt để diệt trừ ả, má»™t khi ả khá»e lại, thu đủ lục bảo, háºu quả tháºt khó lưá»ng.
Bá»n há» không đắn Ä‘o được nhiá»u, theo nhau vòng qua há»—n độn thú, lăng mình theo hướng vách núi tây nam Ä‘uổi theo.
Há»—n độn thu Ä‘ang rất đói,lại vừa má»›i nuốt được mấy thượng thanh tu chân, tÃnh hung hãn cá»§a nó bị kÃch thÃch mạnh, hống to lên má»™t tiếng, xúc tu tá»a ra tứ phÃa.Năm nữ tu chân chạy cháºm, láºp tức bị nó cuốn lấy ngưá»i, kinh hoảng thét to, cuồng loạn khua kiếm chặt chém xúc xu cá»§a nó, xì xì mấy tiếng, dịch nhá»›t xanh Ä‘en láºp tức bắn ra đầy thân, không thể thoát được.
Ngu phu nhân không biết là m sao, chỉ đà nh quay ngưá»i hạ xuống, trầm hương kiếm tung hoà nh phi vÅ©, liên tục chém Ä‘oạn mấy sợi xúc tu, cứu được ba ngưá»i, còn hai ngưá»i bị hung thú cuốn và o trong bụng, cất tiếng thét thảm thiết chói tai,chắc không sống được.
Bá»n ngưá»i Tô Mạn Như cÅ©ng theo nhau quay lại tương cứu, duy chỉ có Lôi Minh Châu không dừng lại chút nà o, ôm lấy Phiên Phiên, Ä‘uổi theo như bay.
Hỗn nguyên thú ô ô nộ hống, thu mình thóp lại, trương cái mồm lớn đỠnhư máu ra, phun cuồng phong cuồn cuộn, tương dịch mang mùi máu tanh nồng phả và o mũi.
Má»i ngưá»i hô hấp nghẹn lại, bị gió tanh phả đến khiến khà huyết nhá»™n nhạo,khó chịu vô cùng, trong lòng lạnh toát, biết trong đó có độc, liá»n nhịn thở cố sức chống cá»±.
Mắt thấy thân thể hỗn độn thú hồng quang lấp loáng, không ngừng co lại, rồi đột nhiên phồng lên, Sở Dịch cảm thấy không hay,vội quát:
-"Má»i ngưá»i cần tháºn, nó muốn hút chúng ta và o trong."
Thoại âm chưa dứt, thân hình há»—n độn thú đột nhiên phình to, miệng chúm lại, xúc tu cuá»™n tá»a, má»™t xoáy khà cưá»ng mãnh xoanh tròn láºp tức hình thà nh, hút má»i thứ xung quanh và o trong bụng.
Bá»n nữ chân không kịp phong bị, cả ngưá»i cả kiếm bị hút và o trong, kinh hô bất tuyệt, khoảnh khắc có mưá»i mấy ngưá»i bị cuốn và o trong bụng nó.
Yến Tiểu Tiên cùng Tiêu Vãn Tình cũng không trụ được, một trái một phải nắm lấy Sở Dịch,bị lốc xoáy hút xoay vòng vòng,lao và o giữa cái miệng đỠngầu đầy xúc tu của quái thú.
Tiêu Vãn Tình trong lúc nguy cấp nảy ra một ý,thét lớn:
-"Sở lang bám lấy, vạn lần không được thả tay ra"
Lúc bị hút đến cá»a miệng há»—n há»™n thú, tay phải nà ng rút ra Ngá»c thước "phỉ lãnh thúy" ,mặc niệm "thiên tá»a địa khấu quyết" đâm và o phần thịt má»m cá»§a nó.
CÅ©ng đồng thá»i, Yến Tiểu Tiên dùng hết toà n lá»±c, cắm và o đó thanh Thanh Ly há»a.
BÃch quang đại thịnh, hợp nhất thà nh má»™t,cắm và o khóe miệng quái thú.
Ba ngưá»i nhỠđó mà không bị hút và o trong, treo lá»§ng lẳng bên mép quái váºt.
Há»—n độn thú Ä‘au đớn cuồng hú,thịt trong cổ há»ng rung lên,dịch vị hôi tanh nóng bá»ng láºp tức như bão tố phun ra ngoà i.
Những tu chân bị hút theo đằng sau bá»n há», bị gió tanh phả trúng mặt đẩy bắn ra,hét lên kinh hoà ng, ngưá»i ngã Ä‘áºp và o vách đá,trá»ng thương hôn mê, kẻ bị rÆ¡i xuống vá»±c sâu, được Ngu phu nhân cùng Tô Mạn Như đỡ lấy.
ÄÆ°á»ng Má»™ng Yểu lòng hoảng loạn thét lá»›n:
-"Sư tôn,mau cứu Sở công tá»!"
Tình thế cấp bách, nà ng không mà ng an nguy cá»§a bản thân, lục y phất phÆ¡, khua Xuân Thá»§y kiếm xông vá» phÃa Há»—n độn thú.
Ngu phu nhân mặt hÆ¡i trầm xuống, thét lên má»™t tiếng thanh tao, hai tay áo cuá»™n xoay, trầm hương kiếm bÃch quang bạo phát, biến hóa thà nh má»™t con ly long,uốn lượn bay lên, cuốn chặt lấy há»—n độn thú, cuồng hống cắn nà o lưng nó.
Há»—n độn thú bị cắn Ä‘au,xông lên trá»i đánh tá»›i.
Khà lãng xông lên tứ phÃa, đá núi đổ sụp, băng tuyết lông lung lả tả rÆ¡i xuống, hóa thà nh mà n vân vụ lá» má».
Tô Mạn Như cùng ÄÆ°á»ng Má»™ng Yểu má»™t trái má»™t phải cùng xông tá»›i, muốn cứu ba ngưá»i từ miệng yêu thú, nhưng má»—i lần Ä‘á»u bị sóng khà đẩy ra, không thể tiến lại gần.
Lôi Minh Châu vốn đã xông đến đỉnh núi, nghe thấy tiếng kinh hô cá»§a ÄÆ°á»ng Má»™ng Yểu, nhịn không được quay đầu lại.
Từ xa nhìn lại, Há»—n độn thú cùng thanh ly long Ä‘ang cuốn lấy nhau, bay lượn gà o rú trong tuyết vụ, mõm lá»›n há ra, lá» má» có thể thấy ba ngưá»i Sở Dịch treo trên đó, Ä‘ung đưa chá»±c rÆ¡i xuống, nguy hiểm vạn phần.
Lòng nà ng chợt trầm xuống, trước mắt hiện ra khuôn mặt cao quý mà cuồng bá ngạo mạn cá»§a Sở Cuồng Ca, nhá»› lúc hắn đứng trong ánh hoà ng hôn rá»±c rỡ, nụ cưá»i sán lạn vô tà , nhá»› tá»›i lúc hắn ha ha ngá»a mặt lên trá»i cuồng tiếu, thần tình vừa thương tâm vừa tuyệt vá»ng, nhá»› tá»›i lúc hắn lòng như sắt thép, thần sắc lạnh lùng tuyệt tình, nhá»› đến vững chuyện cÅ© nà ng đã cố gắng quên Ä‘i mà không lúc nà o quên được.
Thân hình nà ng thoáng chao đảo, như bị váºt gì đánh phải, Ä‘au đớn trong lòng, tưởng như không thở nổi.
Phiên Phiên nhÃu mà y nói:
-"Úi, bà không phải muốn đuổi sao, Lý Tư Tư ôm theo Hiên Viên lục bảo chạy mất rồi kìa!"
Lôi Minh Châu giáºt mình, quay đầu nhìn lại, bóng lưng Lý Tư Tư cà ng lúc cà ng nhá», dần biến mất trong gió tuyết mênh mông.
Nà ng thoáng do dự, muốn nhấc chân đuổi theo, nhưng không bước được một bước, lòng đau như bị ai cắn xé, nước mắt long lanh che mỠmi mắt.
Lúc nà y nà ng má»›i phát hiện, thì ra mình từ đầu tá»›i cuối Ä‘á»u không thể quên được tên nam nhân bạc tình đó.Tình cảm lắng lại theo thá»i gian, canh cánh bên lòng nà ng, không phải chỉ là cừu háºn,chẳng qua là nà ng không dám đối diện vá»›i sá»± tháºt mà thôi.
"ầm ầm ầm"
Từ xa truyá»n lại tiếng cá»± chấn, trá»i long đất lở, khà lãng bạch sắc như mây tầng tầng xông lên, lá» má» nghe thấy tiếng nữ đệ tá» cá»§a Thượng Thanh đệ phái vừa thét vừa khóc:
-"Sư tôn! Sư tôn!"
Lôi Minh Châu mÃm môi,đặt Phiên Phiên xuống trên hòn đá lá»›n bên núi nói:
-"Con ngoan,mẹ Ä‘i má»™t chút rồi vá», con phải đợi mẹ ở đây, không được Ä‘i đâu đấy nhé.
Nói rồi không đợi nà ng trả lá»i, nhảy lên như Ä‘iện kÃch xông xuống phÃa hiệp cốc.
Khà lãng cuồn cuộn, tuyết vụ mênh mông.
Lôi Minh Châu ngưng thần nhìn tứ phÃa,chỉ thấy Ngu phu nhân tá»±a và o vách đá, ná»a ngưá»i thân khảm lên vách núi lõm, mặt trắng bệch, khóe miệng rỉ máu tươi, rõ rà ng đã bị há»—n độn thú đánh trá»ng thương, hÆ¡i thở yếu á»›t.
ÄÆ°á»ng Má»™ng Yểu, Yến Ca Trần cùng bảy tám Thượng Thanh nữ đệ tá» vây lấy xung quay, khóc lóc thảm thiết,
Bên ngoà i mấy trượng, Tô Mạn Như y phục phất phơ,bay vòng vòng xung quanh hỗn độn thú, du đấu không ngừng.
Há»—n độn thú gầm rú,giương đôi cánh lá»›n, đẩy nà ng không ngừng thoái lui vá» phÃa sau.Muôn vạn xúc tu vươn ra khua loạn,cuốn lấy ba ngưá»i Sở Dịch Ä‘ang bị treo bên mép, quấn chặt như trăn, chỉ chá»±c bóp chết bá»n há».
Sở Dịch ba ngưá»i mặt mà y tÃm tái, đầu lưỡi dần thè ra, bị nó quấn đến khó hô hấp, y phục rách bươm, cả ngưá»i tÃm bầm, đầy những vết máu hồng Ä‘en, Ä‘ung đưa lên cao cá»±c kỳ nguy hiểm, nhưng từ đầu tá»›i cuối vẫn bám lấy thần binh không chịu buông.
Lôi Minh Châu thấy thế,tim như bị ong chÃch, lá»a háºn xông lên đầu quát lá»›n:
-"Súc sinh mau chịu chết!"
Phong Lôi Ä‘iện quang luân giao thoa bạo phát, âm ầm đánh lên da bụng cá»§a há»—n độn thú,khiến nó láºt bốn cẳng lên trá»i, hống lên giáºn dữ.
Nhìn thấy nà ng quay lại, Sở Dịch hÆ¡i ngạc nhiên, vui mừng đến ná»—i muốn há miệng cưá»i to,nhưng lại biến thà nh ho khan liên tục, mặt tÃm tái, mồ hôi to như hạt Ä‘áºu cuồn cuá»™n toát ra.
Yến Tiểu Tiên hai ngưá»i trên mặt cÅ©ng lá»™ ra vẻ vui mừng cổ quái.
Lôi Minh Châu mặt hÆ¡i Ä‘á», hứ lên má»™t tiếng nói:
-"Há» Sở kia,ngươi nghÄ© bổn cung cứu ngươi ư? Ngươi hại mẹ con ta phân ly bảy mươi sáu năm, giết đại ca ca, thù sâu như biển, bổn cung phải tá»± tay giết ngươi trả háºn!"
Nói xong, nà ng bay lên không trung,lướt qua xúc tu cùng cánh của hỗn độn thú, thầm biện pháp quyết, thét lớn:
-"Thiên cao địa quảng, như ý tùy hình, nhanh!"
Một thanh loa toà n thanh đồng côn đánh và o miệng của nó.
"bùng"
Loa toà n thanh đồng côn vừa bay vừa biến thà nh lớn,đến lúc chống và o miệng đang há của quái thú, lại cà ng biến lớn hơn.
Miệng lá»›n cá»§a há»—n độn thú biến dạng, ngáºm lại không được, há»ng kêu ô ô tức giáºn, muôn vạn xúc tu tất cả Ä‘á»u cuốn lấy thanh đông côn, cuồng bạo lắc nó, nhưng đồng côn như má»c rá»… bám và o da thịt, không hỠđộng Ä‘áºy chút nà o.
Bá»n Sở Dịch được xúc tu thả ra, a lên má»™t tiếng, hÃt từng hÆ¡i lá»›n.Không khà xung quanh lúc nà y cho dù có mùi tanh cá»§a con thú cÅ©ng trở nên rất ngá»t ngạo.
Chưa kịp hoà n hồn, đã nghe Lôi Minh Châu quát lớn:
-"Còn không mau lăn ra đây"
Ba ngưá»i toà n thân bị Tư Hà Tiêu cùng Bất nhiá»…m phất cá»§a Tô Mạn Như cuốn lấy, đẩy ra ngoà i.
Yến Tiểu Tiên, Tiêu Vãn Tình không cháºm chá»…, thầm niệm pháp quyết, cố gắng rút thần khà ra, thuáºn thế nắm lấy Sở Dịch xông ra ngoà i.
Há»—n độn thú tức giáºn, quanh thân hồng quang bạo vÅ©, chỉ nghe mấy tiếng lách cách, loa toà n thanh đồng côn bị nó bẻ thà nh hai Ä‘oạn.
Yến Tiêu hai ngưá»i lăng mình nhảy ra kịp,còn Sở Dịch chỉ cháºm má»™t chút,đã thấy trước mắt tối Ä‘en, cái miệng khổng lồ cá»§a yêu thú ngáºm lại, nhốt hắn bên trong, cách cách mấy tiếng nhẹ, phất trần cùng tá» hà tiêu cùng bị gãy Ä‘oạn.
"Äại ca"
Trong tiếng kinh hô của Yến Tiểu Tiên,ngà n vạn xúc tu của yêu thú thế như thiên quân, tầng lớp quấn lên thân thể hắn.
Sở Dịch thấy miệng tanh ngá»t, máu tươi cuồng phún,không tá»± chá»§ được ngã ngá»a ra sau, trôi tuá»™t xuống theo cổ há»ng cá»§a nó,nhiệt khà tanh hôi láºp tức như sóng lá»›n phả và o mặt.
Trong lúc cuồng loạn, Sở Dịch vô thức quá» quạng, nắm được ná»a thanh thanh đồng côn, cố ý dùng lại chiêu cÅ©, hét to má»™t tiếng, nắm lấy thanh đồng côn đâm mạnh môt cái.
Trong gianh giá»›i sinh tá», không biết từ đâu trong ngưá»i hắn xuất hiện khà lá»±c kinh ngưá»i,pháºp má»™t tiếng, cắm sâu phải bốn xÃch có dư,khiến hắn dừng lại không rÆ¡i xuống nữa.
Há»—n độn thú cuồng hống, lắc lư kịch liệt,thanh đồng côn đó vốn là thượng cổ thần binh, tuy nó đã bị gãy, nhưng vẫn sắc nhá»n cứng rắn phi thưá»ng, Sở Dịch treo trong cổ há»ng quái thú, lắc lư Ä‘ung đưa,khiến hắn kinh hoà ng nhưng không há» nguy hiểm.
Chỉ là những vết thương trong ngưá»i không ngừng thiêu đốt, bị nhiá»…m độc phong từ dạ dà y há»—n độn thú phun ra, như ngạn vạn con kiến cắn xé, Ä‘au đớn khó chịu.
Nhưng trong lòng hắn hiểu rõ, lúc nà y chỉ cần thả lá»ng má»™t chút, láºp tức vạn kiếp bất phục, đà nh cắn răng chịu đựng,mặc kệ cho há»—n độn thú lắc lư thế nà o, cÅ©ng thà chết không chịu buông tay khá»i Ä‘oạn thanh đồng côn, không há» ngÆ¡i nghỉ, khổ sở nghÄ© kế thoát thân.
Mắt đảo nhìn tứ phÃa,hắn phát hiện dưới chá»— hắn treo má»™t chút,trên vách thịt mà u hồng tươi có má»™t động đạo rá»™ng chừng ná»a trượng,không ngừng co bóp chuyển động, nghÄ© chắc là đưá»ng hướng tá»›i tâm phế cá»§a yêu thú.Láºp tức, hắn nghÄ© đến má»™t kế hoạch mạo hiểm.
Lúc nà y hắn vá»ng động chân khÃ, phá Ä‘i thế quân bình yếu á»›t trong thể ná»™i, ngÅ© hà nh chân khà tụ táºp trong khà hải bắt đầu muốn chuyển động, má»™t khi nó bá»™c phát ra, dù có trăm ngà n há»—n thiên nhất khà châu cÅ©ng chẳng cứu được hắn nữa.
Sở Dịch nghiến răng, lòng nghĩ:
-"mặc kệ, đằng nà o cũng chết, không bằng cho con súc sinh nà y chết chung.
NghÄ© rồi hắn không chần chá», cố gắng leo xuống phÃa dưới, thuáºn tay rút ná»a Ä‘oạn thanh đồng côn ra, xoay ngưá»i lướt và o thông động đến tim cá»§a há»—n độn thú.
Vừa nhảy trong trụ vững được thân mình, Ä‘an Ä‘iá»n hắn như phiên giang đảo hải, kim, má»™c, thá»§y, há»a ,thổ ngÅ© hà nh chân khà cùng lúc xông ra, cà ng lúc cà ng mãnh liệt, giằng xé ngÅ© tạng lục phá»§ hắn như muốn vỡ vụn ra.
Sở Dịch sắc mặt trắng bệch, mô hôi to như hạt Ä‘áºu toát đầy ngưá»i,hắn tay ôm bụng, cố nhịn cÆ¡n Ä‘au, dá»c theo huyết quản đỠhồng bò lên phÃa trước.
Rẽ ngoặt một lúc, trước mắt sáng lên, chỉ thấy một quả tim khổng lồ đang thình thịch, thình thịch co bóp,hồng quang chói lóa.Mấy sợi huyết quản giống những cánh tay không lồ cuộn và o nhau, tựa dây leo cuốn xung quanh quả tim, khung cảnh nà y hắn chưa từng thấy qua, giống như một cơn ác mộng.
Sở Dịch hét to một tiếng, dùng hết sức lực,đâm mạnh thanh đồng côn và o quả tim nà y.
BÃch quang lóe lên, oang má»™t tiếng, quả tim trướng phồng, bung ra má»™t khối khà lãng chói mắt.
Hỗn độn thú gầm lên dữ dội, tiếng như kinh lôi.
Sở Dịch nghe đầu mình ù lên, ngã ra phÃa sau, ngÅ© hà nh chân khà trong Ä‘an Ä‘iá»n như thiên lôi địa há»a,hùng dÅ©ng xông ra, xương cốt, kinh mạch, phá»§ tạng, ý thức cá»§a hắn như bị xé thà nh ngà n mảnh.
Hắn đau đớn hống lên, cuồng loạn quơ cà o xung quanh, tình cỠquỠđược một sợi huyết quản, vô ý thức cắn chặt lấy nó nhịn cơn đau.
"pháºp"
Huyết tương xông và o cổ há»ng hắn nóng bá»ng, máu tươi tanh đắng như nước lÅ© trôi và o trong bụng mang theo liệt há»a phừng phừng và o cÆ¡ thể.
Tà i sản của nguyenan
01-02-2009, 10:45 PM
Hà n Lâm Há»c Sỹ
Tham gia: Apr 2008
Bà i gởi: 445
Thá»i gian online: 1 tuần 5 ngà y 14 giá»
Thanks: 0
Thanked 134 Times in 108 Posts
Quyển 8 chương 7 Tình vi hà váºt
Dịch giả: Linhlan
Biên dich: Linhlan
Nguồn: TTV
"Oang"
Äôi cánh khổng lồ cá»§a há»—n độn thú quét sượt qua má»i ngưá»i, khà lãng như cuồng phong táp mạnh và o vách đá,khiến cho đá núi nổ tung, tuyết đổ sụp xuống,và i thượng thanh đệ tá» thét lên thảm thiết, ngã bay vá» phÃa sau, máu thịt bầy nhầy.
-"Äại ca!,đại ca!"
Yến Tiểu Tiên cùng Tiêu Vãn Tình muốn chồm đến mà kinh mạch tê rần, hô hấp nghẹn lại, đến ngón tay cÅ©ng không động Ä‘áºy được, đà nh trừng mắt nhìn hung thú nuốt hắn và o trong, nước mắt đầm đìa, lòng Ä‘au như cắt, khóc nói:
-"Tô tiên tá», Lôi thánh mẫu, cầu xin hai ngưá»i cứu huynh ấy ra!"
Lôi Minh Châu khổ khẩu tê rần, phong lôi Ä‘iện quang luân vù vù kịch chấn,tá»±a hồ muốn bay vuá»™t ra khá»i tay, khà huyết nhá»™n nhạo,trong lòng dâng lên ná»—i kinh hãi hoảng sợ chưa từng thấy. Nhưng bà nhìn thấy ngưá»i xưa táng thân trong bụng quái váºt, bi phẫn ná»™ háºn dâng lên đè nén má»i cảm khác xuống, quát to:
-"Súc sanh, hôm nay không giết ngươi, bổn cung thá» không là m ngưá»i!"
Liá»n đó bà cắn nhẹ đầu lưỡi, phún ra má»™t tia máu, mặc niệm lưỡng thương pháp quyết.
"ầm ầm ầm"
Trong không trung lóe lên vô số kinh lôi cuồn cuá»™n, muôn ngà n đạo Ä‘iện mang như ngân xà loạn vÅ©, đổ xuống đầu bà ,chiếu trá»i đất bừng sáng!"
-"Thiên lôi địa há»a!"
Má»i ngưá»i mấy ngà y trước vừa thấy uy lá»±c cá»§a ngÅ© lôi pháp thuáºt, trong lòng không khá»i dâng lên má»™t tia hi vong.
Há»—n độn thú cuồng hống, mắt vảy lấp loáng khiến thân hình tròn thung lá»§ng cá»§a nó bá»—ng phát sáng, dưá»ng như có thể nổ tung bất cứ lúc nà o, bốn cánh dang rá»™ng,hưỡng Ä‘iện mẫu mãnh liệt xông tá»›i.
Cuồng phong cuá»™n thổi, băng tuyết bắn tung lên trá»i.
Lôi Minh Châu trong mắt xuất hiện sát cơ, y phục toà n thân phồng lên, quát lớn:
-"tốn phong ly há»a,má»™c lôi kim Ä‘iện, táºt!"
Hai tay giao thoa phi vũ,chỉ quyết biến hóa,hướng nó búng mạnh ra.
Phong lôi Ä‘iện quang luân hà o quang bùng phát, oang má»™t tiếng biến hóa thà nh má»™t long má»™t hổ, bay lượn trên không, gầm rú đánh mạnh và o hai bên sưá»n há»—n độn thú, quang lãng nổ tung đầy trá»i.
"ngao ô"
Há»—n độn thú trương lá»›n mồm, xúc tu búng mạnh tá»›i, dưá»ng như trong chá»›p mắt trương to hÆ¡n mưá»i lần.
Long hổ song thú nỠhống lên thảm thiết, bị đánh vặn vẹo, chấn bay ra xa, ngân quang lóe lên, biến trở lại lại lôi điện song luân,xoay tròn phi vũ, "hô" một tiếng bay trở lại trong tay Lôi Minh Châu.
Lôi Minh Châu hự lên một tiếng, tiên huyết phun trà o, hai tay vang lên những tiếng lách cách,xương bà n tay vỡ nát,toà n thân run rẩy.
"viu viu" mấy tiếng, muôn vạn đạo ngân quang phá cơ thể chui ra,Lôi Minh Châu ngã bay ra sau, chạm mạnh và o vách đá cứng rắn, rồi mới rơi xuống.
"Mẹ"
Phiên Phiên không còn khống chế được nữa, nước mắt như mưa, không mà ng thân mang trá»ng thương, khóc lá»›n phi đến, khua tay ôm lấy Lôi Minh Châu, bay vá» phÃa liệt động nÆ¡i vách núi bên phải.
Hỗn độn thú cuồng hống đuổi theo,trương mồm không lồ đấy máu ra, xúc tu phi vũ, muốn nuốt hai mẹ con nà ng và o trong.
Bá»—ng nhiên thân hình nó co rút, ngừng khá»±ng lại,má»™t vạn con mắt như trồi ra, kinh hãi cổ quái nhìn hai ngưá»i, phát ra những tiếng thét thê lệ thảm thiết.
Nước bá»t tanh hôi như mưa rà o phun lên ngưá»i Phiên Phiên, khiến nà ng vừa kinh hoà ng vừa sợ hãi, ôm chặt lấy mẫu thân hét lá»›n, hai tay nắm lấy lục phách địch, dùng hết sức đâm và bụng yêu thú.
Yêu thú hống lên cổ quái, đột nhiên như quả bóng da xì hÆ¡i, bắn ra ngoà i, vô quy tắc văng Ä‘i tứ xứ, va Ä‘áºp lung tung,phát ra từng tráºn hú thảm thiết cuồng bạo mà đáng sợ
Má»i ngưá»i vừa kinh ngạc vừa hiếu kỳ, không biết xảy ra chuyện gì,lòng hồi há»™p ngẩn ngưá»i nhìn nó chằm chằm.
Tô Mạn Như lá» má» Ä‘oán được đại khái, cao giá»ng nói:
-"Con nghiệt súc đó đã thụ trá»ng thương, má»i ngưá»i mau đồng tâm hiệp lá»±c, dùng lưỡng nghi kiếm tráºn đối phó nó!"
Ngón tay búng ra, thanh đồng kiếm bay vá»t lên trá»i,rồi nghiêng nghiêng đâm xuống , kiếm mang chói lòa.
Yến Ca Trần cùng mưá»i mấy nữ chân còn lại đồng thanh hưởng ứng, theo nhau ngưng thần niệm quyết, váºn khà ngá»± kiếm, kết thà nh lưỡng nghi kiếm tráºn đơn giản, quang mang lấp lánh, công kÃch há»—n độn thú mãnh liệt.
Con yêu thú nà y giống như đã mất khả năng chống cá»±, bi hống loạn lên, máu Ä‘en bắn ra tứ phÃa,như con ruồi xanh bay vòng vòng va Ä‘áºp lung tung trong hiệp cốc.
Thân hình khổng lồ cá»§a nó không ngừng bị thu nhá», cuối cùng bèo nhèo như đống bùn rÆ¡i xuống đất, Ä‘áºp mạnh và o đáy cốc, khiến cho cả rặng núi rung chuyển, băng tuyết rÆ¡i lả tả.
Má»i ngưá»i Ä‘uổi theo đến đó, mắt thấy há»—n độn thú như quả núi nhá» nằm yên trên đất, không hỠđộng Ä‘áºy, má»›i cẩn tháºn tiến đến gần nó, dùng kiếm gẩy nhẹ thăm dò phản ứng.
Yến Tiểu Tiên, Tiêu Vãn Tình hai ngưá»i thét lá»›n:
-"Äại ca!""Sở lang"
Hai nà ng xông lên phÃa trước, không mà ng tất cả dùng kiếm đâm và o bụng há»—n độn thú, cố hết sức rạch ra.
Con quái thú nà y da dà y thịt chắc,cả ngưá»i toà n vảy cứng rắn như giáp sắt. Thanh ly há»a cùng Phỉ lãnh thúy cá»§a hai ngưá»i tuy là đạo môn thần binh, nhưng phà mất má»™t lúc lâu, má»›i rạch được má»™t vết dà i tầm ba trượng.
Dịch vị mà u xanh và ng lục bục bắn ra, nhiệt khà cuồn cuá»™n,mùi hôi tanh phả và o mÅ©i.Dịch vị chảy ra đến đâu,chá»— đó láºp tức vang lên mấy tiếng lục bục, khói xanh tá»a ra,đá xung quanh bị tan chảy toà n bá»™.
Má»i ngưá»i ngá»i thấy mùi ấy, đầu váng mắt hoa,khó chịu buồn nôn, trong lòng không ai không phát lạnh, bất giác lùi lại và i bước.
Dịch vị cá»§a Há»—n độn thú không những nóng như dung nham, lại là váºt chà độc trong thiên hạ, có thể là m tan chảy vạn váºt.Sở Dịch bị nó nuốt và o trong bụng đã hai ba tuần hương, e rằng đến xương cốt cÅ©ng chẳng còn mấy hạt.
Yến Tiểu Tiên, Tiêu Vãn Tình sắc mặt trắng bệch,vừa dùng vải bịt mÅ©i,vừa tiếp tục dùng thần binh rạch bụng tìm kiếm, nước mắt lã chã tuôn rÆ¡i, từng hạt rÆ¡i xuống thi thể há»—n độn thú, láºp tức bốc hÆ¡i thà nh những là n hÆ¡i nước li ti.
Má»i ngưá»i thấy tá»™i nghiệp, cÅ©ng tiến lên giúp bá»n há» cùng rạch bụng tìm kiếm, nhưng thanh đồng kiếm bình thưá»ng vừa chạm phải dịch thể cá»§a há»—n độn thú, đã xì xì mấy tiếng, khói Ä‘en bốc lên, mÅ©i kiêm nhanh chóng bị ăn mònã€không bao lâu sau chuyển thà nh mà u và ng, vỡ vụn thà nh từng mảnh.
Chỉ có Phiên Phiên ôm lấy Lôi Minh Châu, khóc đến mắt đỠhồng như hoa đà o, không thèm quan tâm đến má»i thứ xung quanh,
Trong khoảnh khắc ấy,nà ng không còn chút hoà i nghi,sá»± dè dặt ban đầu, oán háºn, á»§y khuất tất cả Ä‘á»u tan biến, chỉ còn lại ná»—i bi thương hối háºn vô táºn.
Lôi Minh Châu toà n thân Ä‘au đớn, nhưng lòng lại vui mừng hạnh phúc khó tả, run rẩy vươn tay, xoa nhẹ đầu con gái, nước mắt trà o mi, mỉm cưá»i nói:
-"Con ngoan, con ngoan, cuối cùng con cÅ©ng nháºn mẹ rồi sao?"
Phiên Phiên khóc nói:
-"Mẹ, nữ nhi đương nhiên là nháºn mẹ rồi!Con lúc trước không nên nói vá»›i mẹ như váºy, con con"
Nói đến đây nghẹn ngà o, nhất thá»i không nói được thêm, chỉ òa lên khóc như hoa lê trong mưa.
Lôi Minh Châu bá» mi run run, giá»t nước mắt trà o ra khá»i mắt, mỉm cưá»i nói:
-"Hà i tá» ngốc, con là con cá»§a mẹ, nói cái gì cÅ©ng có quan trá»ng gì đâu? Mẹ bao nhiêu năm tìm con khắp chân trá»i góc biển, chỉ mong được nhìn thấy con, nghe tiếng nói cá»§a con, giá» cuối cùng đã gặp được con rồi, chết cÅ©ng cam lòng."
Phiên Phiên khóc nói:
-"Mẹ không được chết! mẹ, mẹ đừng chết! mẹ con ta không dễ dà ng gì gặp lại nhau,con không cho mẹ chết"
Nói rồi ôm chặt lấy Lôi Minh Châu, chỉ sợ thả lòng tay má»™t chút, bà sẽ rá»i khá»i nà ng Ä‘i mất.
Lôi Minh Châu vui buồn lẫn lá»™n, mỉm cưá»i nói:
-"Hà i tá» ngốc, Ä‘á»i ngưá»i được trăm năm,sinh lão bệnh tá», ai có thể tránh được.Mẹ sống đã hÆ¡n má»™t trăm năm, tuy trưá»ng sinh bất tá», nhưng từ trước đến nay không hỠđược vui vẻ,ngược lại hôm nay là ngà y mẹ được mở lòng nhất.Cho dù có chết Ä‘i, cÅ©ng không uổng má»™t Ä‘á»i."
Phiên Phiên cà ng nghe cà ng thương tâm, sụt rùi khóc lá»›n, nghẹn ngà o không nói nên lá»i.
Lôi Minh Châu thu ba lưu chuyển,nhìn chằm chằm thi thể há»—n độn thú nằm lù lù không động Ä‘áºy cách đó mấy trượng, trong lòng thoáng Ä‘au đớn, thấp giá»ng đó:
-"Ngưá»i ấy Ä‘i rồi, vạn váºt giai không,đó là tám chữ năm đó cha con khắc trên đỉnh Thiên SÆ¡n nà y.Hắn trá»n Ä‘á»i chỉ yêu có má»™t ngưá»i, cho dù là mẹ, cho dù là sư tôn con, trong mắt cá»§a hắn, Ä‘á»u chỉ là hư không mà thôi."
Phiên Phiên trong lòng bi ná»™ thống khổ, nhìn thi thể há»—n độn thú hứ lên má»™t tiếng, háºn thù nói:
-"hắn không phải là cha con! Ãc nhân bạc tình bạch nghÄ©a như thế chết cÅ©ng đáng! Nếu không vì hắn, mẹ đâu phải chịu Ä‘au khổ bao nhiêu năm? mẹ con ta đâu phải phân ly hÆ¡n bảy mươi năm?"
Lôi Minh Châu lắc đầu, khóe miệng nhếch lên nụ cưá»i bi thương, bình thản nói:
-"Hà i tá»,mẹ đã háºn hắn bảy mươi mấy năm,nhưng đến bây giá» má»›i hiểu,không phải là hắn bạc tình vá»›i mẹ, mà là tim hắn vốn không thể dung má»™t ngưá»i đà n bà nà o khác."
Ngừng má»™t chút, bà thấp giá»ng nói tiếp:
"Ngà y đó khi mẹ yêu cha con, cÅ©ng như váºy, không mà ng đến ai khác.Hắn giáºn mẹ cÅ©ng váºy, mắng mẹ cÅ©ng váºy, không lý tá»›i mẹ cÅ©ng váºy ,mẹ từ đầu đến cuối vẫn không bỠđược hắn.Năm đó trên thiên sÆ¡n tuyết lÄ©nh nà y, sau khi sư tôn con mang con Ä‘i mất, mẹ nghÄ© là từ đây sẽ háºn hắn đến táºn xương, thế nhưng, không má»™t ngà y mẹ quên hắn được!"
Phiên Phiên khẽ run rẩy, bá»—ng nhiên nhá»› tá»›i Tiêu Thái Chân cÅ©ng từng trước mặt nà ng nói qua những lá»i tương tá»± như váºy, trong lòng nổi sóng, chua xót đắng cay giao thoa, kìm không được liếc nhìn thi thể há»—n độn thú.
Lôi Minh Châu nhìn nà ng hiá»n hòa, trên khuôn mặt trắng bệch á»ng lên chút hồng,thấp giá»ng nói:
-"CÅ©ng giống như vừa nãy, mẹ vốn muốn mang theo con Ä‘i kiếm Hiên Viên lục bảo,tu thà nh tiên kinh,từ đây trưá»ng sinh bất tá», mãi không phân ly.Nhưng nhìn thấy hắn bị nguy hiểm, thì không cầm lòng được.Ài...ngưá»i xưa đã mất, vạn váºt giai không, hắn chết rồi, dù mẹ trưá»ng sinh bất tá», cÅ©ng còn gì hứng thú?"
Phiên Phiên nức nở nói:
-"Mẹ, mẹ đừng nói thế! Huống chi cha đã chết lâu rồi,hiện giá» chẳng qua là má»™t tiểu tá» há» Sở mà thôi, mẹ cần gì phải hi sinh tÃnh mạng cứu hắn chứ?"
Trong đôi mắt đẹp của Lôi Minh Châu khẽ lóe lên thần sắc ảm đạm, lắc đầu nói:
-"Chỉ cần nguyên thần cá»§a cha con má»™t ngà y còn ở trong thân thể tiểu tá» há» Sở, ngà y đó cha con vẫn chưa chết.Hà i từ, con mau tá»›i giúp bá»n cứu tên tiểu tỠđó ra Ä‘i!"
Nói rồi, bà cố sức vươn tay đẩy Phiên Phiên.
Phiên Phiên nước mắt lã chã, gáºt đầu đồng ý, phi thân đến bên cạnh há»—n độn thú.
Tà i sản của nguyenan
Từ khóa được google tìm thấy
4vn.eu tien so , âàâèëîí , ãàçïðîì , àâòîçâóê , àêâàðèóìíûå , âîäîíàåâà , doc tien so 4eu , êàðòèíêè , êíèãà , êóïèò , îáðàçåö , ìàðêåòèíã , ïîäìîñêîâüÿ , îíëàéí , ìîñêâå , ïîðåâî , ïîðíóõà , ïñîðèàç , îñòðîâ , ïûëåñîñ , ïðàâîñëàâèå , ïðàéñ , ñìàðòôîíû , ñîëÿðèé , ñöåíàðèè , ôèãóðíîå , ôèòíåñ , óëüòðà , thụ hạ dã hồ , tiên sở , tiên sở (trá»n bá»™) , tiên sở 4.vn , tiên sở 4vn , tiên sở 4vn eu , tiên sở trá»n bá»™ , tien hiep tien sở 4vn , tien so 4eu , tien so 4vn , tien so trang 4vn.com , truyen tien so 4vn , truyen tien so tren 4vn