Tiên Ngục Tác giả: Chử Tửu Luận Già Phê -----oo0oo-----
Chương 1203: Bảo vật của Nguyên Nghi.
Nhóm dịch: Sói Già
Nguồn: ST
Ăn được một miếng, gia tăng vài chục vạn năm pháp lực, chuyện xưa trong truyền thuyết, không phải đều là miêu tả như thế này sao?
Nghe như si tâm vọng tưởng, nhưng Tô Triệt biết rõ, ở chỗ người khác không thể thực hiện được. Ở nơi mình lại rất có khả năng thành công.
Tạo Hóa Thần Thụ của mình, so với tất cả Tiên Thiên Thần Thụ trong truyền thuyết càng thêm thần kỳ, chỉ có điều, nàng còn nhỏ, rất nhiều thứ phải thông qua học tập cùng lục lọi mới có thể sáng tạo ra.
Mà mình, nên tìm cơ hội cho nàng học tập sáng tạo, một dẫn dắt nho nhỏ, nói không chừng có thể sáng tạo ra sự vật mà người khác cho rằng căn bản không có khả năng thực hiện.
Về phần nếu cây nhỏ này bị đối phương thắng đi. Có thể tiện nghi người khác hay không, điểm này là không cần lo lắng.
Nó là Tiên Ngục ký kết, ly khai thế giới Tiên Ngục, ly khai Tạo Hóa Thần Thụ. Qua không được vài năm sẽ tự động chết héo, hóa thành hư vô. Đây là thời điểm Tạo Hóa Thần Thụ phân liệt nó, sớm rót vào một sinh mệnh lạc ấn, một khi rơi xuống trên tay người khác, hẳn phải chết không thể nghi ngờ!
Chính mình không muốn sống, ai cũng không cứu được nó.
Tô Triệt vốn tưởng rằng giới thiệu xong, sẽ bị tất cả mọi người xem nhẹ, đến phiên Nguyên Nghi giới thiệu kiện bảo vật thứ ba, lại không nghĩ rằng, Quang Ý Tiên Đế lại bay tới, khoảng cách gần giám định và thưởng thức cây nhỏ này, hơn nữa, còn liên tục gật đầu.
- Gặp được người chính thức biết hàng rồi?
Trong lòng Tô Triệt nói thầm.
- Hảo!
Quang Ý giám định và thưởng thức xong, cũng không có lộ ra cái gì, chỉ là nhìn Tô Triệt thật sâu, hơn nữa thấp giọng nói:
- Nhất định phải nói, ngươi, hoặc là gia tộc của ngươi có thể có được nó, thật là phi thường may mắn. Cá nhân ta mà nói, nguyện ý chúc phúc nó có thể chuyển hóa thành công, hơn nữa, cuối cùng trưởng thành một cây Tiên Thiên Thần Thụ. Nó xác thực có đủ tư cách cùng tiềm lực này. . .
- Cảm tạ tiền bối chúc phúc.
Tô Triệt khom người cảm tạ.
Quang Ý Tiên Đế nói những lời này, thanh âm tuy thấp, nhưng mà, phần đông Đại La tiên nhân thông qua thần thức đều có thể nghe rõ, đối với cái này không khỏi sinh ra hiếu kỳ: cái cây nhỏ này thực thần kỳ như vậy sao?
Đương nhiên cũng chỉ là hiếu kỳ mà thôi, đối với cái này, đại đa số Chân Tiên đều là khuyết thiếu hứng thú cùng tình cảm mãnh liệt. Trồng linh thảo còn có thể, nhiều nhất vài ngàn vạn năm là có thể thu hoạch thành quả; Trồng tiên thụ nha, chu kỳ phát triển quá mức dằng dặc, cũng không biết có thể sống qua nó hay không, thật là không có nhiều kiên nhẫn như vậy.
Kế tiếp, lực chú ý của mọi người toàn bộ đều tập trung vào kiện bảo vật trước mặt Nguyên Nghi Tiên Đế.
Y theo thường quy, bảo vật phân lượng nặng nhất đều là cuối cùng mới xuất hiện, phía trước Xích Lâm đã là Tiên khí thiên phẩm, cái bảo vật này của nàng, rốt cuộc có thể mang đến cho mọi người loại rung động nào?
Một cái hộp nhỏ toàn thân bích lục, do tiên ngọc quý báu nào đó điêu khắc thành, bảo vật chính thức ở trong đó, mặt ngoài có kèm theo cấm chế ngăn cách, mặc dù là Tiên Đế cũng không thể thẩm thấu đi vào.
- Trong hộp là cái gì?
Tô Triệt cũng có chút âm thầm khẩn trương, đương nhiên, càng nhiều chính là hiếu kỳ.
Tay phải Nguyên Nghi nâng cái hộp này lên, nói với mọi người:
- Thật có lỗi, bảo vật trong hộp quá mức trân quý, không có thể tùy ý mở ra, chỉ có thể loại trừ cấm chế ngăn cách, chư vị đạo hữu thông qua thần thức thẩm thấu giám định và thưởng thức a.
Dứt lời, giương nhẹ tay trái, nhẹ nhàng quét qua phía trên hộp ngọc, vài tầng cấm chế do chính nàng thiết trí tất cả đều bị hóa giải.
Xôn xao!
Thần thức của hơn ba vạn Đại La tiên nhân tụ tập mà đến, thế cho nên, thần thức của Thiên Tiên nho nhỏ như Tô Triệt căn bản không cửa mà vào, giống như một đám khói nhẹ gặp cơn bão cấp mười, trong nháy mắt tiêu tán thành không.
Thực lực quá thấp, vậy mà cũng không có tư cách chứng kiến đồ vật bên trong. . .
- Cái quái gì a!
Lam Linh có thực lực Tiên Đế, cự ly lại gần, thuộc về nhóm người sớm thấy rõ bảo vật trong hộp nhất, giờ phút này liền ở bên tai Tô Triệt thấp giọng nói:
- Ta nhìn thấy, chỉ là một vật dùng cải củ điêu khắc thành hình người mà thôi.
Thanh âm tuy thấp, nhưng cũng bị Nguyên Nghi đối diện nghe được, khóe miệng nàng phiết cười, đối với đánh giá của Lam Linh tỏ vẻ ra khinh bỉ rõ ràng.
- Ngọc Hoàng Hứa Nguyện Quả!
Ngay sau đó, Tô Triệt nghe được phần đông tiên nhân hô lên nghẹn ngào, thậm chí còn có rất nhiều vị Tiên Đế.
Vật gì có thể làm cho bọn hắn kích động như vậy?
Lòng hiếu kỳ của Tô Triệt lập tức kéo lên tới cực điểm, nhất là nghe hai chữ Ngọc Hoàng.
Chẳng lẽ, có quan hệ cùng vị Tiên Tôn Ngọc Hoàng Thiên kia?
- Cái danh hào Ngọc Hoàng Thiên này, không chỉ đại biểu một vị cường giả đỉnh phong trong Tiên Giới, càng là chung cực ác mộng của bọn người Ngọc Thanh, vận mệnh bi thảm cực hạn.
Vì vậy, Tô Triệt truyền âm nói với Lam Linh:
- Bộ dáng vật kia như thế nào, cho ta xem.
- Ngươi không nhìn được?
Lam Linh biểu lộ kinh ngạc, ánh mắt lại lộ ra trêu tức rõ ràng, nàng cố ý kích thích Tô Triệt: ngươi quá kém!
Tô Triệt sững sờ, ngẩn người nhìn nàng, dùng ánh mắt tỏ vẻ khiển trách; Lam Linh cười khúc khích, truyền tới một họa đồ.
Trong hộp ngọc, bầy đặt một quả thực bạch sắc hình người, tạo hình cực kỳ tinh xảo, diện mục ngũ quan đều có thể thấy được rõ ràng.
- Quả nhiên là hình dạng những người Ngọc Thanh kia!
Tô Triệt âm thầm gật đầu, đủ để xác nhận, đây là vật do Ngọc Hoàng Thiên Tiên Tôn chế tạo ra.
Tông Dịch đương nhiên tinh tường Tô Triệt cô lậu quả văn, chủ động giảng giải:
- Vật này chính là Ngọc Hoàng Thiên Tiên Tôn dùng phương pháp đặc thù đào tạo ra một loại quả tiên. Tên là Hứa Nguyện Quả, là ý nói, bằng vào quả này có thể đi tới trước mặt Ngọc Hoàng Thiên Tiên Tôn xin giúp đỡ.
- Chỉ cần là yêu cầu hợp lý, sẽ có thể được thỏa mãn. Tỷ như, Tiên Đế tam trọng thiên nào đó muốn tấn thăng đến tứ trọng thiên. Mình quả thật là khó có thể thực hiện, xin Ngọc Hoàng Thiên Tiên Tôn giúp đỡ, hắn khẳng định có biện pháp trợ giúp người này tấn cấp tứ trọng thiên.
- Hoặc là, có người muốn cừu gia nào đó chết mất. Xin Ngọc Hoàng Thiên Tiên Tôn giúp đỡ, mặc dù đối phương là một Tiên Đế cửu trọng thiên, vậy cũng chết chắc.
- Lại tỷ như, có người muốn bài danh gia tộc hoặc tông môn của mình tăng cao, cũng có thể chạy tới Ngọc Hoàng Thiên Tiên Tôn xin giúp đỡ, chỉ cần trên tay của hắn có bảo vật này.
- Tóm lại, hứa nguyện muôn hình muôn vẻ, chỉ cần hợp lý, là có thể được thỏa mãn.
Trong lịch sử Tiên Giới, đã từng xuất hiện qua hơn một trăm Hứa Nguyện Quả, Ngọc Hoàng Thiên Tiên Tôn đều không có ngoại lệ, tất cả đều thỏa mãn nguyện vọng của người mang quả tới.
- Bất quá, chuyện này có một điều kiện tiên quyết, chiếm được Hứa Nguyện Quả, phải tiến đến Thiên Ý Thần Lô tiến hành chuyển hóa, nếu có thể thu hoạch đến một tia tiên thiên thuộc tính, đưa trái cây đến chỗ Ngọc Hoàng Thiên Tiên Tôn, mới có tư cách nói ra nguyện vọng của mình.
Đã có 9 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của acquyden
Tiên Ngục Tác giả: Chử Tửu Luận Già Phê -----oo0oo-----
Chương 1204: Trứng Côn Bằng. (thượng)
Nhóm dịch: Sói Già
Nguồn: ST
- Kỳ thật, tất cả mọi người hiểu rõ, đồ vật Ngọc Hoàng Thiên Tiên Tôn thực muốn lấy, chỉ là một tia tiên thiên thuộc tính trong Hứa Nguyện Quả. Loại cách làm này cũng không phải là một hồi du hí biểu hiện từ bi, mà là, Ngọc Hoàng Thiên Tiên Tôn mượn số mệnh của Hứa nguyện giả, giúp ngươi làm một chuyện, ngươi giúp ta thu hoạch một tia tiên thiên thuộc tính, đây là giao dịch công bình.
Nghe đến đó, Tô Triệt chậm rãi gật đầu, như thế nào đoán không được, loại cách làm này của Ngọc Hoàng Thiên, vẫn là vì chuẩn bị cho ngàn vạn phân thần trở về bản thể.
- Có khả năng, mỗi lần dung hợp một phân thần, đều phải rút ra một tia tiên thiên thuộc tính trong Hứa Nguyện Quả, cùng nhau hòa tan vào bản thân. . .
- Nếu có thể dung hợp ba nghìn phân thần, đừng nói là Tam Thiên Đại Đạo tập trung vào một thân, còn có thể có ba nghìn loại tiên thiên thuộc tính hòa tan vào một thể. . .
- Đầu tiên là cho ngàn vạn phân thần đầu thai chuyển thế, cho bọn hắn tự tu luyện thành tài; Đồng thời, ở Tiên Giới đưa lên Hứa Nguyện Quả, mượn nhờ số mệnh tiên nhân khác, mưu cầu tiên thiên thuộc tính. . .
- Bàn cờ này quá lớn, hắn rốt cuộc muốn làm gì? Đã là Tiên Tôn đỉnh phong, dã tâm còn lớn như vậy, không sợ thiên đạo giết hắn sao?
Tô Triệt biết rõ, mình chỉ là đoán mò mà thôi, nhưng mà, tâm tư một vị Tiên Tôn, sao có thể đoán được chứ. Được rồi, chuyện tình Ngọc Hoàng Thiên, không phải giai đoạn trước mắt có thể đụng vào, tạm thời không đi nói nó. Hiện tại, chỉ nói một trái Hứa Nguyện Quả này, giá trị của nó rốt cuộc có bao lớn?
Chỉ nhìn những vị Tiên Đế, Đại La Kim Tiên ở đây, ánh mắt hâm mộ nhìn Nguyên Nghi, là có thể nói rõ hết thảy.
Một khi Hứa Nguyện Quả này chuyển hóa thành công, chịu tải một tia tiên thiên thuộc tính, có thể chạy tới chỗ Ngọc Hoàng Thiên xin giúp đỡ.
Ngoại trừ nguyện vọng 'ta muốn trở thành Tiên Tôn' không thực tế ra, những nguyện vọng khác chỉ cần là hợp tình hợp lý, đều có thể thực hiện, giá trị của nó rốt cuộc bao lớn?
Nói bao lớn, thì lớn bao nhiêu, đối với những người khác mà nói, có thể thắng được hết thảy, thậm chí siêu việt tánh mạng của mình.
Chỉ tiếc, Ngọc Hoàng Hứa Nguyện Quả cũng không dễ lấy như vậy, Tiên Giới to như vậy, trong vô số ức năm lịch sử, chỉ vẹn vẹn có mấy trăm trái Hứa Nguyện Quả rơi vào tay người, trong chuyện này, cũng chỉ có hơn một trăm trái thông qua Thiên Ý Thần Lô chuyển hóa thành công, chính thức có hiệu quả hứa nguyện.
Tuy nói, chuyển hóa Hứa Nguyện Quả có không đến một phần ba xác xuất thành công, trước mắt mà nói còn là một cái không biết bao nhiêu, nhưng ở trong suy nghĩ của chúng tiên, Ngọc Hoàng Hứa Nguyện Quả đã là bảo vật không thể siêu việt, không có khả năng có hậu thiên chí bảo nào vượt qua nó.
Thực là không thể nào!
Nguyên Nghi Tiên Đế ở đối diện, biểu hiện ra tương đối bình tĩnh, có vẻ tu dưỡng sâu vô cùng, nhưng mà, ánh mắt nhìn về phía Phượng Lâm Tiên Đế, rõ ràng tỏ vẻ đắc ý, phảng phất đang nói: Phượng Lâm, các ngươi nhất định phải thua!
Giờ khắc này, ngay cả Tô Triệt tin tưởng cũng có chút dao động: giá trị trứng Côn Bằng, có thể vượt qua nó sao?
Lại đến phiên Tô Triệt, mặc dù tất cả mọi người không hề xem trọng hắn, ngay cả Phượng Lâm Tiên Đế cũng cho rằng, khả năng chiến thắng cơ hồ không có.
- Có bảo vật hậu thiên gì có thể siêu việt Ngọc Hoàng Hứa Nguyện Quả?
Giờ khắc này, tâm lý trạng thái của Phượng Lâm không chỉ là có chút trầm thấp, còn lo lắng đối với tương lai:
- Trách không được Nguyên Nghi tin tưởng mười phần, chủ động đưa ra ván bài so bảo, nếu như bị nàng chuyển hóa thành công, thực lực cá nhân tất nhiên sẽ lớn mạnh vượt bậc. . .
Bất quá, Phượng Lâm cũng không phải lo lắng Nguyên Nghi lợi dụng một trái Hứa Nguyện Quả này đối phó mình, đầu tiên, song phương không tồn tại cừu hận lớn như vậy, tiếp theo, chỉ là dùng để đối phó mình mà nói, đúng là đại tài tiểu dụng, Nguyên Nghi sẽ không ngu như vậy.
Nhưng không hề nghi ngờ, vô luận là Nguyên Nghi tăng cường thực lực ở phương diện nào, làm nước láng giềng với nàng, thời gian sau này cũng sẽ không thoải mái. . .
Phượng Lâm chậm rãi quay đầu, dừng ở trên mặt Tô Triệt, giờ khắc này, chỉ có thể hi vọng người trẻ tuổi này sáng tạo kỳ tích, thắng được trận này, cũng thắng trái Hứa Nguyện Quả kia tới tay!
Chỉ là, hắn có thể làm được sao?
Trứng Côn Bằng, cao mười trượng, đứng sững ở phía trên liên đài, là một kiện dễ thấy nhất trong năm vật phẩm, cũng là kiện bảo vật thứ tư mà Tô Triệt chuẩn bị giới thiệu.
Tô Triệt giới thiệu cũng cực kỳ đơn giản, ngắn ngủi một câu mà thôi:
- Đây là trứng Côn Bằng, thỉnh chư vị tiền bối giám định.
- Trứng Côn Bằng?
Chúng tiên hơi động dung, đương nhiên hiểu rõ bốn chữ này phân lượng nặng như thế nào.
Hô!
Thần thức của vạn tiên như nước lũ tụ tập mà đến, lập tức nhận ra nó có thể thôn phệ sinh cơ.
Nơi này là Thiên Ý Hư Không, lĩnh vực thôn phệ của trứng Côn Bằng bị lực lượng nào đó áp chế, không cách nào phóng ra ngoài, Tô Triệt đã sớm nhận ra điểm này, nên giới thiệu rất ngắn gọn.
- Thật sự là trứng Côn Bằng sao?
Đối với cái này, Phượng Lâm và Tông Dịch cũng không biết chút nào, vậy mà đồng thời truyền âm hỏi thăm Tô Triệt.
- Ta cho rằng là nó.
Tô Triệt truyền âm hồi phục.
Phượng Lâm hơi cảm giác mừng rỡ, trong lòng lại còn có nghi kỵ, bởi vì, thần thức Tiên Đế như nàng, lại không thể thấu thị tầng vỏ trứng dày đặc kia, không cách nào phán định thật giả.
Chính mình không cách nào thấu thị, những người khác cũng là như thế, như vậy, như thế nào chứng minh nó chính là trứng Côn Bằng?
Giả thiết nó chính là trứng Côn Bằng, này liền ý nghĩa, Côn Bằng cự thú trong đó một khi ấp đi ra, trải qua hơn ức năm tỉ mỉ đào tạo cùng điều giáo, mặc dù ở dưới thiên đạo áp chế, không có khả năng trưởng thành Viễn Cổ Ma Thần chính thức. Đạt tới Tiên Đế cảnh giới cửu trọng thiên hẳn là cực có hi vọng.
Côn Bằng, phân lượng quả thật rất nặng, điểm này không thể nghi ngờ.
Có một linh thú thực lực Tiên Đế cửu trọng thiên. Này là khái niệm bực nào?
Lúc này, Nguyên Nghi Tiên Đế ở đối diện nói chuyện, nàng giương giọng hỏi:
- Chư vị đạo hữu, có ai có thể thẩm thấu vật này không, có thể chứng thực nó chính là trứng Côn Bằng?
Sở dĩ hỏi như vậy, cho thấy bảo vật này khiến cho Nguyên Nghi cảm nhận được một phần áp lực không nhỏ, trứng Côn Bằng không phải chuyện đùa, giá trị của nó, nói không chừng có thể áp qua Hứa Nguyện Quả của mình.
Phải biết rằng, Hứa Nguyện Quả phải đưa vào thần lô chuyển hóa thành công, mới có thể xác định giá trị cuối cùng của nó; Nếu bất hạnh thất bại, chỉ là một hồi Kính Hoa Thủy Nguyệt, tất cả nguyện vọng đều thành không.
Nhưng mà trứng Côn Bằng này, không cần đưa vào thần lô, giá trị bản thân cũng đã thiết thiết thực thực tồn tại, chỉ cần ấp trứng đi ra là được.
Bởi vậy, người không muốn thừa nhận nó là trứng Côn Bằng kia, chính là Nguyên Nghi.
Chúng tiên đều lắc đầu, nhưng không ai minh xác chối bỏ. Bởi vì, xác ngoài của quả trứng này có thể ngăn cản thần thức Tiên Đế, vốn đã chứng minh bất phàm của nó. Mặc dù vẫn không thể chứng thực nó chính là trứng Côn Bằng, cũng không đủ lý do chối bỏ nó.
Hình như Quang Ý Tiên Đế cũng không thể thấu thị quả trứng này, liền nói với Tô Triệt:
- Tô Triệt, ngươi nói nó là trứng Côn Bằng, có chứng cớ gì không?
Đã có 9 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của acquyden
Tiên Ngục Tác giả: Chử Tửu Luận Già Phê -----oo0oo-----
Chương 1205: Trứng Côn Bằng. (hạ)
Nhóm dịch: Sói Già
Nguồn: ST
Bá!
Tô Triệt ở trước trứng Côn Bằng dựng lên một mặt thủy kính trong suốt, mặt thủy kính này giống như có đủ công năng thấu thị cường đại, khiến cho tất cả mọi người dần dần thấy rõ, trong trứng dưỡng dục một sinh vật hình thù kỳ lạ nửa cá nửa chim.
Mặt thủy kính này, là Tô Triệt điều tạm lực lượng thiên đạo trong Tiên Ngục, thi triển ra một tiểu xảo. Nghiêm khắc mà nói, chỉ có thể nói là một loại phương thức biểu hiện ra, cũng không thể cho rằng chứng cớ xác thực.
Chỉ giống như bức tranh mình đưa ra mà thôi, bức tranh trong gương là cái gì, người khác nhìn chính là cái đó.
- Cảm giác thật sự rất giống Côn Bằng a.
- Đúng vậy, xác thực rất giống.
Có vài vị Tiên Đế khe khẽ nói nhỏ.
Bất quá, Nguyên Nghi, Xích Lâm, Minh Cốt thoáng thương nghị vài câu, nàng liền cao giọng nói:
- Cái này có thể chứng minh cái gì? Thời kỳ Thái Cổ chỉ có một con Côn Bằng, mà hắn đã sớm vẫn lạc. Thử hỏi, trong thiên hạ ai chính thức biết được hình thái Côn Bằng cự thú ở vào giai đoạn dưỡng dục hẳn là bộ dáng nào? Có ai tận mắt nhìn qua chưa?
Cái này vừa hỏi, chúng tiên đều không nói gì.
Nói đùa gì vậy, Côn Bằng là Viễn Cổ Ma Thần từ trước khi khai thiên tích địa đã có bên trong hỗn độn, hơn mười vị Tiên Tôn Tiên Giới ở trước mặt nó cũng là bối phận tiểu hài tử, ai có thể biết thời kỳ hài nhi của nó là loại bộ dáng nào?
Phỏng chừng, ngay cả thiên đạo hiện tại, cũng không hiểu được a. . .
- Giống hay không giống, chỉ là một loại suy đoán mà thôi!
Nguyên Nghi lại khẽ nói:
- Huống hồ, hình ảnh trong thủy kính, chỉ là tên tiểu bối kia chính mình miêu tả ra, tùy tiện như thế nào đều được. Lời nói của một bên, không đủ bằng chứng!
Chúng tiên đều gật đầu, nhất trí cho rằng, Nguyên Nghi Tiên Đế nghi vấn như vậy, rất có đạo lý.
Quang Ý Tiên Đế không có tỏ thái độ, mà là tiếp tục hỏi:
- Tô Triệt, giả thiết nó đúng là trứng Côn Bằng, ngươi thật sự tính toán đưa nó vào Thiên Ý Thần Lô sao? Ngươi cam lòng làm như vậy sao?
Vấn đề này của Quang Ý, có thể đại biểu nghi hoặc cho phần đông tiên nhân giờ phút này: giả thiết nó chính là trứng Côn Bằng, đưa vào thần lô tiến hành chuyển hóa, thất bại sẽ đáng tiếc đến cỡ nào là không cần nói; Dù thành công, cũng sẽ chuyển hóa thành một kiện Thiên Nhiên Thần Vật. Biến thành một vật chết, Côn Bằng không còn tồn tại nữa.
Ai sẽ ngu như vậy?
Mặt đối với vấn đề này, Tô Triệt chi tiết nói ra:
- Vãn bối đã từng tra ra, muốn ấp trứng này, phải thôn phệ sinh mệnh lực, nếu thật là trứng Côn Bằng, có khả năng mấy trăm tỷ sinh linh bình thường vì vậy mà bị chết, có khi cũng sẽ không đủ. . .
- Ta không thể làm như vậy!
Tô Triệt nghiêm mặt nói ra:
- Ta cũng không muốn những người khác làm như vậy, ta thậm chí không hi vọng một loại sinh vật bá đạo như thế sinh ra hậu thế. Vì vậy, liền tính toán chuyển hóa nó thành một vật chết, triệt để hủy diệt cơ hội sinh ra của nó; Vừa vặn, bản thân nó có năng lực thôn phệ cùng dung hợp, ta lại cần dùng đến, đây cũng là mục đích chủ yếu mà vãn bối tiến đến Thiên Ý Hư Không.
Cuối cùng nói ra:
- Ta không biết rõ loại ý nghĩ này của mình đúng hay không, như vậy, nếu trận này thua, như vậy ý nghĩa thượng thiên không cho phép ta tự tiện gạt bỏ cơ hội Côn Bằng sinh ra, mới an bài ra một ván bài như vậy, cướp nó khỏi tay ta, đưa đến trên tay người khác. Nếu là như vậy, ta cũng tự nhận biết, đương nhiên phải phục tùng thiên ý.
Lời nói như vậy, không ít Tiên Đế không tiếng động gật đầu, đây đều là người lòng mang từ bi, đồng dạng không đồng ý dùng vô số sinh mệnh ấp trứng Côn Bằng.
Quang Ý Tiên Đế thì mỉm cười gật đầu:
- Cá nhân ta mà nói, đồng ý với quan điểm của ngươi, nhưng mà, tựa như ngươi nói, hết thảy vẫn phải phục tùng thiên ý mới được. . .
Hơi ngưng lại, nàng còn nói thêm:
- Ngươi còn có một kiện bảo vật chưa có giới thiệu cho mọi người.
Thuận theo nàng nhắc nhở, lực chú ý của các vị tiên nhân lại lần nữa tập trung đến kiện bảo vật cuối cùng.
Bảo vật phân lượng nặng nhất, đều phóng tới cuối cùng, như vậy, vật mới nhìn giống như tiểu dược hoàn kia, rốt cuộc là cái gì?
Phân lượng của nó còn có thể thắng được trứng Côn Bằng cùng Hứa Nguyện Quả sao?
Vật nho nhỏ giống như dược hoàn kia, rốt cuộc là cái gì?
Tô Triệt nắm vật như dược hoàn kia ở trên lòng bàn tay, đưa đến trước mặt Quang Ý Tiên Đế, hơn nữa nói:
- Vật này rốt cuộc là cái gì, thứ cho vãn bối ngu dốt, kính xin tiền bối hỗ trợ giám định. Dù sao vãn bối cũng là người nhỏ, lời nhẹ, lời nói nói ra không có phân lượng gì.
Sở dĩ Tô Triệt nói như vậy, cũng không phải xuất phát từ tâm lý trả thù, muốn châm chọc nhằm vào đánh giá trứng Côn Bằng vừa rồi, xác thực là có nguyên nhân khác.
Quang Ý Tiên Đế là nhân vật bậc nào, thần sắc không thay đổi tiếp nhận tiểu dược hoàn, tinh tế công nhận hồi lâu, cuối cùng, lại chỉ có thể lắc đầu nói:
- Thật xin lỗi, ta không có cách nào công nhận ra thuộc tính cụ thể của nó, bảo vật này cần đưa đến chỗ Thánh Mẫu Tiên Tôn tiếp nhận đánh giá.
Cái gì?
Chúng tiên sợ hãi, rốt cuộc là loại bảo vật gì, còn muốn kinh động Thánh Mẫu Tiên Tôn?
Tô Triệt hướng về phía Quang Ý Tiên Đế nhẹ nhàng gật đầu dùng bày ra cảm tạ, trên thực tế cũng đã nhìn ra, Quang Ý Tiên Đế khẳng định công nhận ra tác dụng cụ thể của hạt tiểu dược hoàn này, chỉ là vì giữ bí mật cho mình, mới biểu đạt như thế.
Trên đài sen đối diện, sắc mặt ba vị Tiên Đế Nguyên Nghi, Xích Lâm cùng Minh Cốt lập tức khó nhìn, cũng đã sinh ra một loại dự cảm không tốt.
Bảo vật có thể kinh động Thánh Mẫu Tiên Tôn, mặc dù không phải kinh thế chi bảo, vậy nhất định cũng có một ý nghĩa biểu tượng cực kỳ đặc thù nào đó. . .
- Thỉnh chư vị chờ một lát, ta đi một chút sẽ trở lại.
Quang Ý Tiên Đế bàn giao một tiếng, bay lên trời, đảo mắt biến mất khỏi tầm mắt chúng tiên.
Trong hư không yên lặng hồi lâu, Nguyên Nghi Tiên Đế rốt cục nhịn không được, hướng bên này hỏi:
- Tô Triệt tiểu hữu, có thể lộ ra một chút, rốt cuộc là loại bảo vật nào không?
- Không sai.
Xích Lâm Tiên Đế phụ hoạ theo đuôi:
- Đã là so bảo, nên hoàn toàn công khai thuộc tính cùng đặc điểm của mỗi kiện bảo vật, có lý do gì che che lấp lấp?
Không đợi Tô Triệt mở miệng giải thích, Phượng Lâm Tiên Đế đã lên tiếng, nàng nói ra:
- Ngay cả Quang Ý Tiên Đế cũng không thể công nhận, hắn chỉ là một Thiên Tiên nho nhỏ, dựa vào cái gì có thể biết được. Không dối gạt chư vị đạo hữu, thuộc tính chính thức của bảo vật này, ta cũng không biết chút nào, chỉ có thể biết đại khái, vật ấy không phải chuyện đùa. Chúng ta còn phải kiên nhẫn chờ đợi Thánh Mẫu Tiên Tôn giám định kết luận.
- Cố lộng huyền hư!
Nguyên Nghi Tiên Đế hừ nhẹ một tiếng, lạnh lùng trừng mắt nhìn Tô Triệt.
Phượng Lâm đã sớm nhìn ra, Tô Triệt tạm thời còn không muốn công khai thuộc tính kiện bảo vật này, mới có thể đứng ra gánh chịu hết thảy. Hơn nữa, đối với tác dụng cụ thể của hạt tiểu dược hoàn kia, nàng cũng thật là không biết chút nào. Nói như vậy cũng không tính nói dối trước mặt mọi người.
Rốt cuộc là loại bảo vật nào?
Đã có 9 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của acquyden
Tiên Ngục Tác giả: Chử Tửu Luận Già Phê -----oo0oo-----
Chương 1206: Chiếm hết số mệnh.
Nhóm dịch: Sói Già
Nguồn: ST
Các vị Tiên Đế, hơn ba vạn Đại La Kim Tiên đều truyền âm lẫn nhau, suy đoán đủ loại khả năng, lòng hiếu kỳ của tất cả mọi người đều bị kích phát ra.
Ước chừng nửa canh giờ, thân ảnh của Quang Ý Tiên Đế lại lần nữa xuất hiện ở trong hư không, vẫn giống như một vòng minh nguyệt từ từ hạ xuống.
Quang Ý Tiên Đế đầu tiên là mặt mỉm cười hướng về phía Tô Triệt ôn hòa nói:
- Đối này kiện bảo vật, Thánh Mẫu Tiên Tôn tỏ vẻ hứng thú rất lớn. Để cho ta thay mặt hỏi một tiếng, đền bù tổn thất như thế nào ngươi mới thỏa mãn?
- Đền bù tổn thất?
Tô Triệt cười cười, giống như một chút cũng không đau lòng, hơi chút cân nhắc thì nói:
- Vô luận thắng thua, một ít phí tổn tiên tinh, có thể miễn hay không?
- Hoàn toàn có thể.
Quang Ý Tiên Đế không khỏi bật cười:
- Chỉ có chút yêu cầu này sao?
- Cái này đã rất tốt, Thánh Mẫu Tiên Tôn có thể sinh ra hứng thú đối với vật gì đó của vãn bối, chính là vinh hạnh lớn nhất của vãn bối.
Tô Triệt khiêm tốn nói.
Kỳ thật, song phương đều là trong lòng hiểu rõ, xử lý như vậy cũng là biện pháp bảo vệ Tô Triệt tốt nhất, nếu như trả dược hoàn kia lại cho Tô Triệt, không chừng sẽ có rất nhiều người đối với cái này nhớ mãi không quên, muốn đánh chủ ý nó.
Kế tiếp, Quang Ý Tiên Đế tại chỗ tuyên bố:
- Trải qua Thánh Mẫu Tiên Tôn tự mình bình phán, trận so bảo này người thắng trận xác nhận. . .
Quang Ý Tiên Đế cố ý dừng lại một chút, trên liên đài đối diện, sắc mặt ba Tiên Đế Nguyên Nghi đã là rất khó coi, coi như là một kẻ ngu cũng có thể đoán được, kết cục sẽ là như thế nào.
Một kiện bảo vật cuối cùng của Tô Triệt, thậm chí ngay cả Thánh Mẫu Tiên Tôn cũng động tâm, thậm chí làm ra cử động cường lưu bảo vật, chính là nói, thiếu nợ Tô Triệt một phần nhân tình.
Kết quả như vậy, còn cần nói sao?
- Tổ Phượng Lâm đạo hữu chiến thắng!
Quang Ý Tiên Đế rốt cục hô lên kết quả.
Oanh!
Mấy vạn Đại La tiên nhân cùng một chỗ vỗ tay tỏ vẻ chúc mừng.
- Đa tạ!
Phượng Lâm hướng về phía đối diện chắp tay thi lễ.
Phía dưới vạn chúng chú mục, ba Tiên Đế Nguyên Nghi dù ảo não thế nào, cũng không nên phát tác tại chỗ, còn phải bảo trì phong độ tu dưỡng xứng đáng, chủ động đưa bảo vật đến bên này.
Nguyên Nghi vốn tưởng rằng nương theo Ngọc Hoàng Hứa Nguyện Quả vững vàng chiến thắng, nội tâm rốt cuộc là loại phức tạp gì, thật là không ai nói rõ. Chỉ có trong lòng nàng mới rõ ràng.
Tổn thất hôm nay, ba người bọn hắn đều có thể chịu đựng được, dù sao đi đến Thiên Ý Thần Lô chuyển hóa bảo vật, vốn là một hồi đánh cuộc tỷ lệ thành công không tính quá lớn. Trước khi tới đây, mỗi người đều đã làm xong tâm lý đối mặt thất bại.
Chuyển hóa thất bại, cũng là thất bại; So bảo thất bại, cũng là thất bại.
Ở trong phiến hư không này, bất luận kết quả gì đều ứng với câu nói: đây là thiên ý.
Huống hồ, trận so bảo này là bọn hắn chủ động đưa ra, lại có thể trách được ai.
- Đi thôi.
Ba người Nguyên Nghi hướng về phía chúng tiên ở đây thi lễ, pằng một tiếng bóp nát ngọc bài trong tay, triệt để buông tha cho cơ hội tiến vào Thiên Ý Thần Lô, bị hư không chi lực truyền tống đi ra ngoài.
Đương nhiên, trước khi đi, cũng không quên giao nạp cho Quang Ý Tiên Đế hai ngàn vạn tiên tinh phí dịch vụ. . .
Ngọc Hoàng Hứa Nguyện Quả, Tà Hoàng Cực Hỏa Hồ, Mệnh Ấn Luân Hồi Tỏa! Ba kiện hậu thiên chí bảo này, cùng lúc trước Tô Triệt biểu hiện ra bốn kiện bảo vật, tất cả đều đặt ở phía trên liên đài, tạm thời còn chưa có thu hồi.
Tổng cộng bảy kiện bảo vật, sau khi tiến vào Thiên Ý Thần Lô, một tổ của Tô Triệt chỉ có thể cho năm kiện tiến hành chuyển hóa, bởi vì, danh ngạch mỗi một tổ nhiều nhất chỉ có thể là năm người, tiến vào không gian thần lô, mỗi người chỉ có thể chuyển hóa một kiện bảo vật.
Đến lúc đó, Phượng Lâm Tiên Đế khẳng định còn phải từ trong không gian tùy thân phóng ra một Đại La Kim Tiên, cho hắn đến góp đủ số. Như vậy, lựa chọn năm kiện bảo vật tiến hành chuyển hóa, chủ yếu còn phải xem ý tứ của Tô Triệt.
Quang Ý Tiên Đế hoàn thành sứ mạng công chứng, đang muốn chào hỏi chúng tiên, nhưng vào lúc này, phiến đại môn đồng đỏ đại biểu cho không gian thần lô chậm rãi mở ra, cũng có một hồi quang hoa tùy theo lập loè bay ra.
- Cửa mở, thật đúng là vừa vặn.
Quang Ý Tiên Đế hướng về phía bốn người Tô Triệt mỉm cười nói:
- Rất hiển nhiên, đây là một điềm tốt, chúc các ngươi may mắn.
Tô Triệt, Phượng Lâm cùng Tông Dịch nói lời cảm tạ, Lam Linh dù chưa mở miệng, nhưng cũng nhẹ gật đầu.
Ở trong trong ánh mắt tràn ngập hâm mộ của rất nhiều Đại La tiên nhân, Phượng Lâm thúc dục đài sen, chậm rãi bay vào trong đại môn. . .
Đợi cho đại môn khép kín, triệt để chặt đứt tầm mắt cùng thần thức của những tiên nhân kia, lúc này Phượng Lâm mới tách ra tiếu dung vui sướng, nói với Tô Triệt:
- Thật sự là không tệ, đại hoạch toàn thắng!
Lúc này chiến thắng, đối với nàng mà nói có thể nói là ý nghĩa rất nặng. Thu hoạch bảo vật chỉ là thứ yếu, mấu chốt là sớm quét dọn một tai hoạ ngầm mà Nguyên Nghi có thể tạo thành. Nếu không, bị nàng chuyển hóa thành công trái Hứa Nguyện Quả này. Ai cũng nói không tốt, sẽ cấu thành áp lực lớn cỡ nào đối với Phượng Lâm lãnh địa. . .
Tô Triệt ha ha mà cười, thu hoạch ba kiện hậu thiên chí bảo, đương nhiên là cao hứng phi thường. Hơn nữa, thông qua trận này, cũng làm cho mình xác nhận rất nhiều chuyện. . .
Tông Dịch cũng là mỉm cười gật đầu, tâm tình rất tốt.
Lam Linh thì có chút kỳ quái buồn bực không nói, Tô Triệt vậy mà xem không hiểu tâm tình của nàng như thế nào.
Đương nhiên, nha đầu này hoàn toàn cũng không phải là người. Tâm lý trạng thái của nàng không thể theo lẽ thường đến cân nhắc, xem không hiểu cũng là chuyện bình thường.
Bạch Ngọc Liên đài thuận theo chỉ dẫn nào đó, chậm rãi xâm nhập vào trong không gian thần lô, Phượng Lâm lại truyền âm hỏi:
- Thánh Mẫu Tiên Tôn lưu lại một kiện bảo vật cuối cùng, đối với ngươi mà nói, tổn thất bao lớn?
- Không hề tổn thất.
Tô Triệt cười nhạt một tiếng:
- Vật kia, ta có rất nhiều, chỉ là ý nghĩa biểu tượng mà thôi.
- Là như thế. . .
Mặc dù Phượng Lâm và Tông Dịch đầy bụng hiếu kỳ, lại không dám hỏi nhiều. Rất rõ ràng, đây là bí mật giữa Tô Triệt cùng Thánh Mẫu Tiên Tôn, không nên tùy ý nghe.
- Đã không có tổn thất gì, vậy thì không thể tốt hơn.
Phượng Lâm lại chỉ vào bảy kiện bảo vật trên đài sen nói:
- Ngươi tính toán chuyển hóa bảo vật nào?
Tô Triệt đầu tiên là nhìn về phía Tông Dịch, thấp giọng trả lời:
- Tông Dịch tiền bối cũng muốn chuyển hóa một kiện bảo vật, nếu Phượng Lâm tiền bối không có yêu cầu gì mà nói, ta chiếm toàn bộ bốn danh ngạch còn lại.
- Không!
Tông Dịch lại lắc đầu nói:
- Năm danh ngạch toàn bộ về ngươi, ta đã xem hiểu rõ rồi, ngươi đang may mắn, nếu từ chỗ ngươi chiếm dụng danh ngạch, vật phẩm chuyển hóa của ta, tất bại không thể nghi ngờ.
Phượng Lâm hé miệng cười nói:
- Tông Dịch đạo hữu, đúng là cử chỉ sáng suốt.
Đã có 10 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của acquyden
Tiên Ngục Tác giả: Chử Tửu Luận Già Phê -----oo0oo-----
Chương 1207: Chuyển hóa bảo vật. (1)
Nhóm dịch: Sói Già
Nguồn: ST
- Lão gia hỏa ngươi còn có chút tự mình hiểu lấy.
Lam Linh tỏ vẻ ra cái nhìn đồng dạng.
- Cái này sao có thể được.
Tô Triệt vội vàng nói:
- Ta chiếm toàn bộ năm danh ngạch, như vậy thật là không biết xấu hổ a!
- Cũng không phải trách ngươi.
Tông Dịch nghiêm mặt trả lời:
- Ta đã trực giác đến, nếu mình đầu nhập bảo vật vào, chắc chắn là hữu khứ vô hồi, vì sao còn phải gây khó dễ cho mình? Cùng lắm thì, về sau có cơ hội lại tới một lần thì là được.
Tô Triệt còn muốn khiêm nhượng, lại bị Lam Linh ngăn lại, nàng nói ra:
- Đừng hư từ giả ý nữa, nói là của ngươi, thì là của ngươi, nếu lão gia hỏa không biết sống chết kiên trì đi đến bên trong đập đồ, nhất định sẽ là vốn gốc không về. Chính hắn cũng sợ, ngươi còn buộc hắn làm cái gì.
Phượng Lâm cũng nói ra:
- Tuy Lam Linh cô nương nói không dễ nghe, nhưng đạo lý xác thực là như thế. Tô Triệt, lúc này đây, ngươi xác nhận chiếm hết số mệnh, ai tranh cùng ngươi, mặc dù không phải cố tình, cũng sẽ thảm bại xong việc. Cái này cùng tu vi thực lực không quan hệ, mà là. . .
Câu nói kế tiếp, không cần phải nói, đương nhiên chính là cơ duyên, số mệnh, thiên ý, nhưng nhân tố này rất hư vô mờ mịt, nhưng thân là người tu hành, coi trọng nhất chính là chỗ này.
- Năm danh ngạch toàn bộ về ta, như vậy, chuyển hóa năm kiện nào thích hợp nhất đây?
Đã như vậy, Tô Triệt không hề nhiều lời, nhìn bảy kiện bảo vật trước mắt bắt đầu cân nhắc.
- Còn phải dùng phương pháp bài trừ a, chạc cây đinh ốc vốn đã là Tự Nhiên thần vật do Tiên Ngục thế giới chế tạo nên, không có tất yếu chuyển hóa tự nhiên, bài trừ!
- Ma Thần Chi Cốt không được thiên đạo chào đón, muốn đạt được thiên ý tán thành, trên cơ bản không có khả năng, bài trừ!
Bảy trừ hai, còn lại năm kiện, có thể tiến hành chuyển hóa, theo thứ tự là: trứng Côn Bằng, cây giống tạo hóa, Ngọc Hoàng Hứa Nguyện Quả, Tà Hoàng Cực Hỏa Hồ, Mệnh Ấn Luân Hồi Tỏa.
Bạch Ngọc Liên đài tự động bay đi, căn bản không cần ba người Phượng Lâm thúc dục cũng có thể bay đến vị trí nó nên đến.
Theo dần dần xâm nhập, Tô Triệt rốt cục thấy rõ toàn cảnh đại khái của Thiên Ý Thần Lô.
Trong hư không, vị trí trung tâm nhất lơ lửng một khối tinh thạch màu đỏ thẫm hình thoi, nhìn độ cao mà phán đoán, nó khẳng định vượt qua một vạn dặm, tuyệt đối được xưng tụng là một cự vật.
Bất quá, Tô Triệt từng ở trong Tiên Ma chiến trường nhìn thấy qua vô số cự thạch lơ lửng so với một tinh cầu thì lớn hơn gấp trăm lần, thì không có ngạc nhiên gì.
Bên trong tinh thạch hình thoi giống như tồn tại vô số đường ống, chậm rãi chảy xuôi chất lỏng màu kim hoàng, như là nham thạch nóng chảy nhiệt độ cao; Ngoại bộ tinh thạch bao phủ một tầng hỏa diễm hồng sắc, thì ra là những hỏa diễm này bốc hơi dẫn xuất ra đạo đạo khí lưu màu đỏ sậm, tràn ngập cả Thiên Ý Hư Không.
Tô Triệt âm thầm suy đoán:
- Khối tinh thạch hình thoi này, hẳn là bản thể của Thiên Ý Thần Lô a?
Nhưng mà, rõ ràng không người nào dám tiếp cận nó, đây chính là thượng thiên chế tạo một tòa luyện lô, tới gần nó mười vạn dặm sẽ gặp luyện hóa, vận khí tốt mà nói, sẽ bị chuyển hóa thành một kiện Tự Nhiên thần vật.
Muốn chuyển hóa bảo vật, không cần thân cận nó quá, tự có một phương thức vô cùng an toàn.
Dùng khối tinh thạch hình thoi này làm trung tâm, bên ngoài bán kính hai mươi vạn dặm, vòng tròn phân bố hai mươi dòng xoáy năng lượng, những dòng xoáy này chính là lô khẩu đưa bảo vật lên.
Hai mươi lô khẩu, có thể đồng thời tiếp nhận hai mươi đài sen, đây là nguyên nhân trước hai mươi có thể tiến vào không gian thần lô. Thứ hai mươi mốt chỉ có thể đợi ở bên ngoài.
Vừa rồi, khẳng định có một tổ chuyển hóa xong, ly khai Thiên Ý Hư Không, thì sẽ trống một vị trí.
Đài sen của bốn người Tô Triệt bay đến vị trí này, vững vàng tọa lạc phía trên dòng xoáy năng lượng, phía trên như là một cái nút lọ, ngăn chặn dòng xoáy lại.
Ngay sau đó, trung tâm đài sen ngưng hiện ra một ảo ảnh lô đỉnh, chỉ cần bọn người Tô Triệt đưa bảo vật vào trong lô đỉnh ảo ảnh này, thì có thể tiến hành thiên ý chuyển hóa.
Xếp đặt nhân tính hóa như thế, khiến cho trong lòng Tô Triệt hiếu kỳ: những phương tiện này, những trình tự này, hẳn là Thánh Mẫu Tiên Tôn chế tạo ra? Thiên ý chính thức có chu đáo như vậy sao?
Nghe nói Thánh Mẫu Tiên Tôn là một vị Tiên Tôn rất rộng lượng, nhân ái nhất. Giống như từ mẫu ôn hòa, mới có thể được danh xưng Thiên La Thánh Mẫu, cái danh xưng nàycũng không phải là mệnh danh của nàng.
Thiên La Thánh Mẫu Giáo cũng không phải nàng sáng tạo, mà là một nhóm Tiên Đế tự phát nguyện ý đi theo nàng, thờ phụng nàng, ở không mấy năm trước sáng lập tổ chứcgiáo phái này. Trên thực tế, bản thân Thánh Mẫu Tiên Tôn đứng ở lực lượng đỉnhphong nhất đã không biết bao nhiêu tuế nguyệt, đã sớm xem phai nhạt hết thảy.
Bá!
Phượng Lâm Tiên Đế từ không gian tùy thân của nàng triệu ra một tên Đại La Kim Tiên, đương nhiên là dùng để góp cho đủ số.
Phía trên liên đài có năm người, mới có thể chuyển hóa năm kiện bảo vật.
- Mỗi người phân phối một kiện bảo vật sao?
Tô Triệt tùy theo hỏi.
- Không cần.
Phượng Lâm lắc đầu trả lời:
- Năm người chỉ là đại biểu năm danh ngạch. Quá trình chuyển hóa năm kiện bảo vật cụ thể, tất cả đều do ngươi hoàn thành cũng được. Nhưng mà, mỗi lần chỉ có thể đưa vào một kiện bảo vật. . .
Phượng Lâm giảng thuật quy tắc cụ thể kỹ càng một lần, Tô Triệt hoàn toàn nghe hiểu, lúc này mới dám đi nếm thử.
Năm kiện bảo vật bày ở trước mặt, đều thuộc về Tô Triệt, nếu qua tay người khác thay hắn chuyển hóa mà nói, một khi thất bại, tính ai mới tốt?
Cho nên, vẫn là để cho hắn đến thao tác a.
Lô đỉnh ảo ảnh phía trên liên đài cũng không có thật thể. Mỗi lần chỉ có thể quăng vào một kiện bảo vật. Trên thực tế, chuyển hóa bảo vật chính là một quá trình thừa nhận thiên ân, cũng không cần linh hỏa nung khô, bởi vậy, cái lô đỉnh này cũng chỉ là ý nghĩa biểu tượng, xác thực không cần thật thể.
Vận khí tốt mà nói, sẽ có một tia tiên thiên thuộc tính rót vào bên trong bảo vật, chính là chuyển hóa thành công, tấn chức tự nhiên.
Vận khí không tốt, bảo vật trong lò sẽ biến mất vô tung, rốt cuộc là triệt để tiêu hủy, hay là bị truyền tống đi không gian khác, thì không người có thể biết được.
Bốn người Phượng Lâm phân tán ra, đều tự ngồi xếp bằng ở vị trí biên giới đài sen, nhượng cho Tô Triệt đủ không gian, cho hắn tự do phát huy. Ở trong lúc này, không có người sẽ quấy rầy hắn.
Cho dù là Lam Linh, cũng không ở lúc này gây thêm phiền cho Tô Triệt. Điểm giác ngộ này, nàng vẫn phải có.
- Kiện bảo vật thứ nhất, lựa chọn cái nào cho tốt?
Tô Triệt thoáng cân nhắc một phen, thì cầm lên kiện Tà Hoàng Cực Hỏa Hồ, tiến hành nếm thử lần đầu tiên. Đừng xem nó là một kiện hậu thiên chí bảo, có khả năng chuyển hóa thành Tiên khí thiên phẩm, nhưng ở trong lòng Tô Triệt, không coi trọng nhất chính là nó.
Ngoại trừ Tiên Ngục, những pháp bảo khác vĩnh viễn chỉ là vật ngoài thân, trông nom nó thiên phẩm hay là địa phẩm.
Đã có 10 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của acquyden