Yêu Cung Tác Giả: Minh Nguyệt Dạ Sắc
-----oo0oo-----
Chương 1145: Tru sát cuối cùng
Dịch: Nhóm Sói Già
Nguồn: VIP
Mặc dù hắn thất bại, nhưng đồng dạng sức chiến đấu còn lại của Kim Chung Đồng Tử cũng chỉ còn tam thành, Kim Chung Đồng Tử còn lại tam thành, cộng thêm Khâu Vân Bình bị Âu Dương đánh lên, tuyệt đối là tử lộ. Về phần Ngụy Bỉnh Dập, tạm thời Ngụy Bỉnh Dập vẫn có thể chống đỡ, chỉ cần Âu Dương có thể đánh chết bất cứ người nào trong số hai người kia, như vậy đại cục đã định.
- Âu Dương!
Nhìn thấy Âu Dương đột nhiên xuất hiện ở ngoại vực, Khâu Vân Bình hiển nhiên lại càng hoảng sợ, Âu Dương căn bản không cho Khâu Vân Bình cơ hội suy nghĩ, trong tay hắn đã cầm lấy Thứ Kiêu Cung, sau đó dây cung chậm rãi kéo ra, Âu Dương mỉm cười nhìn về phía Kim Chung Đồng Tử ở xa.
Lúc này Kim Chung Đồng Tử cảm thấy mình phảng phất như bị ác ma bắt được, hắn điên cuồng muốn đào tẩu, thế nhưng hắn chỉ kịp xoay người, một mũi tên từ xa đã mang theo một loạt hư ảnh xuất hiện phía sau Kim Chung Đồng Tử, trực tiếp xuyên thấu thân thể của hắn dừng lại trong hư không!
Mất đi linh hồn hỏa diễm, Thứ Kiêu Cung của Âu Dương cũng không còn khí phách không gì sánh được, lúc này Thứ Kiêu Cung giống như Thứ Kiêu Cung năm đó khi Âu Dương vừa mới yêu hóa, không có huyết quang phóng ra, cũng không cách nào bắn ra mũi tên quang huy huyết sắc, nhưng cái này cũng không phải nói Thứ Kiêu Cung bị hư. Linh hồn hỏa diễm đối với mũi tên của Âu Dương chỉ mang tác dụng phụ trợ, trên thực tế tác dụng lớn nhất chân chính vẫn là lực lượng chấn động của bản thân mũi tên của Âu Dương. Với lực lượng hiện tại của Âu Dương mà nói, mặc dù không thể một tiễn xuyên thấu thân thể, đồng thời để linh hồn hỏa diễm trên mũi tên triệt để thiêu chết người như trước kia, nhưng chỉ dựa vào lực lượng chấn động tuyệt đối cũng khiến người bình thường không chịu nổi.
Kim Chung Đồng Tử chính là ví dụ tốt nhất, một tiễn này xuyên thấu qua thân thể Kim Chung Đồng Tử, đồng thời sóng động điên cuồng rung động, trực tiếp chấn thân thể tổ cấp cường giả của Kim Chung Đồng Tử thành nát bấy, lúc này khối linh hồn của Kim Chung Đồng Tử cũng giống như Bạch Tinh từ trong thân thể bay ra.
Nhìn thấy màn này, Âu Dương thở dài một hơi thầm nghĩ:
- Nếu như linh hồn hỏa diễm còn trên người lão tử, mũi tên này tuyệt đối bắn ngươi đến mức mẹ ngươi cũng không nhận ra ngươi ! Còn chơi trò linh hồn phi thông với ta!
Không sai, trước đây Âu Dương động thủ, chỉ cần trúng tên căn bản không tồn tại khả năng linh hồn đào tẩu, đó đều là tác dụng của linh hồn hỏa diễm, nhưng hiện tại đã không còn linh hồn hỏa diễm, Âu Dương chỉ có thể dùng mũi tên thức hai triệt để đánh nát linh hồn của người khác.
Linh hồn của Kim Chung Đồng Tử phi độn ra, thế nhưng trong nháy mắt linh hồn của hắn bay ra, lại có một mũi tên mang theo tàn ảnh xuyên qua linh hồn của hắn, mũi tên này mang theo lực lượng vô cùng chấn động. Linh hồn của Kim Chung Đồng Tử tiếp xúc với mũi tên bắt đầu bị nghiền nát, khi mũi tên hoàn toàn đi xuyên qua, linh hồn của Kim Chung Đồng Tử dĩ nhiên biến mất trong ngoại vực...
Thật là đáng sợ! Bạch Tinh trốn trên người Âu Dương nhìn thấy màn này, hắn biết lần này Kim Chung Đồng Tử tuyệt đối là chết hoàn toàn, linh hồn đã bị chấn thành tro tàn, nếu hắn còn sống thì mới là kỳ lạ!
- Linh hồn hỏa diễm của ngươi đâu!
Bạch Tinh vẫn ở trên người Âu Dương, không dám ló đầu ra, dù sao lúc này Khâu Vân Bình vẫn đang sung sức, nếu ló đầu ra, mình rất dễ bị Khâu Vân Bình bắt được tiêu diệt.
- Không có!
Âu Dương cũng không nói thêm cái gì, thân thể giống như một đạo thiểm điện bay về phía bên trái ngàn dặm. Ngay khi thân thể Âu Dương vừa bay đi, hư không hắn vừa ở bỗng nhiên bạo toái, từng đóa hoa sen từ trong hư không bay ra. Những hoa sen này cấp tốc xoay tròn, sở hữu lực cắt cực kỳ cường đại, nơi nào nó đi qua, cho dù là hư không ngoại vực đều bị cắt thành từng mảnh.
Số lượng hoa sen này rất nhiều, ngàn vạn đóa hoa như có sinh mệnh, hợp thành một đội hoa sen cảm tử phần phật bay về phía Âu Dương.
Lần này Âu Dương cũng là có chút đau đầu, hoa sen này có lẽ chính là bí kỹ của Khâu Vân Bình, nhưng bất cứ đóa hoa nào cũng không dễ phá, nếu như mình bị hoa sen đụng tới, cho dù là thân thể vô cùng cường đại nhất định cũng sẽ rơi vào hạ tràng tan thành khói bụi, mình cũng không muốn linh hồn phi độn giống như Bạch Tinh.
- Xem ta !
Bỗng nhiên, Bạch Tinh từ trên người Âu Dương bay ra, nhưng khi Bạch Tinh bay ra, hắn đã không còn là hình người, mà biến thành một con quái thú có cái miệng cực lớn. Trên đầu con quái thú này có hai cái sừng, cái miệng cực kỳ lớn, tám chân, mũi dài, thật sự có chút tương tự như loài thú ăn kiến.
Con quái thú này chính là một loại quái thú do linh hồn của Bạch Tinh huyễn hóa ra, người này chính là đại yêu của yêu tộc đã bị diệt sạch, cũng chỉ có yêu tổ Bạch Tinh mới có thể mô phỏng ra loại yêu thú này trong thời gian ngắn như vậy!
Yêu thú này tên là Khiếu Thiên Hống! Lực chiến đấu lớn nhất của nó không phải là tám cái chân cường đại mà là cái miệng của nó. Cái miệng của nó không giống với yêu thú bình thường, yêu thú bình thường đều có một đặc điểm, đó chính là có hàm răng, còn Khiếu Thiên Hống lại không có hàm răng.
Khi Khiếu Thiên Hống xuất hiện, sắc mặt Khâu Vân Bình liền kinh hãi, hắn phảng phất như nhìn thấy cái gì đáng sợ. Thân thể vừa chuyển trực tiếp xé rách cánh cửa của một thế giới nào đó, chui vào bên trong.
- Trốn đi đâu!
Những lời này hiện tại đổi thành lời nói của Bạch Tinh! Khi Bạch Tinh hô lên những lời này, Khiếu Thiên Hống mà hắn huyễn hóa ra bỗng nhiên ngửa mặt lên trời huýt sáo dài, âm ba cuốn động như dời non lấp biển trong hư không vô tận của ngoại vực, khiến thế giới bắt đầu vặn vẹn, đập tất cả hoa sen đang bay về bên này thành tro tàn.
- Rống!
Tiếng hô cực lớn hợp thành một cây trường thương, trường thương trực tiếp đánh vào thời không Khâu Vân Bình vừa tiến vào, đánh nát thế giới đó, mạnh mẽ đánh bay Khâu Vân Bình từ trong hư không ra ngoài...
Quá bá đạo, công kích âm ba của Khiếu Thiên Hống quá bá đạo, Âu Dương tự nhận mình cũng có thể sử xuất âm ba công kích, nhưng một kích chấn vỡ thời không ngoại vực, trực tiếp nổ nát một thế giới , đánh cho một tổ cấp cường choáng váng đầu óc là chuyện tuyệt đối hắn không làm được.
Sau khi Bạch Tinh rống xong lại rơi bịch xuống như một trái cà, sau đó lại chạy lên người Âu Dương ẩn náu. Nhìn ra âm ba của Khiếu Thiên Hống rất biến thái, nhưng còn chưa biến thái đến mức có thể tung ra các loại.
Thứ quỷ dị này chỉ lực một kích. Nhưng Âu Dương cũng không cho rằng một kích này còn kém. Thử nghĩ nếu như vào thời kì thượng cổ xa xôi, tổ chức ngàn vạn Khiếu Thiên Hống xếp thành từng tiểu phương trận bắt đầu các loại gầm rú, sợ rằng lực sát thương còn lớn hơn rất nhiều so với thần khúc trên internet.
Đương nhiên, chuyện này cũng chỉ là suy nghĩ của Âu Dương, tiếng kêu của Khiếu Thiên Hống chính là thiên phú thần thông của bọn chúng, bình thường không phải thời khắc nguy cấp đến tính mạng, tuyệt đối không tùy tiện sử dụng.
-----o0o-----
Mọi người vào vào đây ủng hộ 4r trong thời kỳ khó khăn này
Đã có 4 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của _Matrix_
Yêu Cung Tác Giả: Minh Nguyệt Dạ Sắc
-----oo0oo-----
Chương 1146: Vạn kiêu tề phi chân chính
Dịch: Nhóm Sói Già
Nguồn: VIP
Cho nên tiểu đội thần khúc mà Âu Dương suy nghĩ không thể xuất hiện. Hơn nữa, thời gian phồn thịnh nhất của Khiếu Thiên Hống cũng chỉ hơn mười phút mà thôi, muốn cấu thành phương trận ngàn vạn Khiếu Thiên Hống, trừ phi là dùng khắc long thuật... Nhưng không biết khắc long thuật có thể khắc long đại yêu hay không...
Sau khi trúng một kích của Khiếu Thiên Hống do Bạch Tinh huyễn hóa ra, là Khâu Vân Bình cũng cảm thấy mình bị tổn thương không nhẹ. Hiện tại hắn thấy linh hồn của mình thậm chí có một loại cảm giác muốn chạy ra khỏi thân thể.
- Mẹ nó! Cũng may lão tử là tổ cấp cường giả, nếu như là Tiên Tôn, trúng một rống này đã chết từ lâu rồi.
Khâu Vân Bình cảm thấy áp lực của mình rất lớn. Nhưng hắn cũng không quá lo lắng, mặc dù thân thể Bạch Tinh bị hủy, mặc dù chỉ còn lại linh hồn, nhưng loại công kích huyễn hóa vừa rồi chính là công kích linh hồn, loại công kích này bỏ qua thân thể, chỉ có thể dùng đối kháng với linh hồn.
Trừ phi ngươi có thể có linh hồn hỏa diễm giống như Âu Dương trước kia, bằng không cho dù là tổ cấp cường giả trải qua một rống này cũng sẽ xuất hiện tổn thương linh hồn ở trình độ nhỏ.
- Bạn thân, ta đã dốc hết toàn lực rồi, kế tiếp giao cho ngươi, thân thể của ca ca đã bị diệt, nếu ngươi không giết toàn gia hắn, xem như ngươi có lỗi với ta.
Sau một rống này, Bạch Tinh không sai biệt lắm cũng dốc hết lực lượng của mình. Lúc này hắn căn bản đã không có năng lực công kích một lần nữa, thậm chí ngay cả năng lực phòng thủ cũng mất đi.
Nhưng Bạch Tinh vẫn lựa chọn làm như vậy cũng không phải không có nguyên nhân, bởi vì hắn rất tin tưởng Âu Dương, hắn tin tưởng dưới sự bang trợ của mình Âu Dương tuyệt đối có thể bắt được Khâu Vân Bình!
- Yên tâm đi, nếu hôm nay ta để lão quỷ này chạy mất, suốt đời này ta sẽ không ra khỏi ngoại vực!
Âu Dương mở miệng thề, khi hắn vừa dứt lời không gian xung quanh liền hoàn toàn bị phong kín.
Đây là lời thề của tổ cấp cường giả, lời thế này cũng không có thể dễ dàng phá bỏ, cho nên khi lời thề này xuất hiện, thời không ngoại vực lập tức bị phong tỏa, lúc này trừ phi là Âu Dương giết chết Khâu Vân Bình, hoặc là bị Khâu Vân Bình giết chết, bằng không không ai có thể ra ngoài.
- Âu Dương! Hà tất phải bức người quá mức như vậy!
Khâu Vân Bình đã biến sắc, lúc này hắn minh bạch, hôm nay tuyệt đối là cục diện tử chiến đến cùng, từ khi lời thề của Âu Dương xuất hiện, hắn đã minh bạch điểm này.
- Bớt sàm ngôn đi, nếu năm đó các ngươi cũng có thể lựa chọn lưu lại một con đường, Âu Dương tuyệt đối cũng sẽ không liều mạng đến thế này.
Âu Dương nhìn Khâu Vân Bình. Từ khi thiên đình chết tiệt đi ra mình đã bắt đầu xui xẻo, nhưng hôm nay mình rốt cuộc cũng có cơ hội tiêu diệt bọn người kia, hiện tại kêu Âu Dương buông tha Âu Dương khẳng định sẽ không đồng ý.
- Ha ha ha! Ngươi thực sự tưởng rằng Thần Tiễn ngươi vô địch sao? Muốn giết ta, ngươi cũng phải trả giá rất nhiều.
Mái tóc dài trên đầu Khâu Vân Bình tản ra, lúc này mái tóc hoa râm của Khâu Vân Bình bay lượn như một pho tượng Ma Thần, phất trần trong tay hắn đã bị hắn ném sang một bên, đồng thời một cây lang nha bổng xuất hiện trong tay Khâu Vân Bình.
Người của thiên đình hình như đều quen sử dụng binh khí hung mãnh. Lý Thu Linh sử dụng chiến chuy, Kim Chung Đồng Tử sử dụng chuông vàng, hiện tại Khâu Vân Bình sử xuất lang nha bổng, còn uy mãnh hơn chiến chuy của Lý Thu Linh trước kia. Có thể tưởng tượng, nếu bị lang nha bổng này đập trúng, cho dù là thân thể của tổ cấp cường giả tuyệt đối cũng sẽ thương nặng!
- Rống rống rống rống....
Khi lang nha bổng xuất hiện, phía trên lang nha bổng phảng phất như mang theo vô số oan hồn, không ngừng phát sinh từng đợt tiếng gào có thể ảnh hưởng đến linh hồn, khi tiếng gào này chuyển động, lang nha bổng lại hiện ra dáng vẻ của vô số Ma Thần!
- Sát!
Khâu Vân Bình hét lớn một tiếng, hắn cước đạp hư không, một thái cực đồ cực lớn thành hình dưới chân hắn. Còn lang nha bổng lại trực tiếp biến thành một tinh vân cực lớn. Lúc này Khâu Vân Bình cước đạp Càn Khôn, tay cầm tinh vân, giống như một thần linh sáng tạo ra thế giới. Dưới tinh vân quyển động, tinh quang vô tận mang theo ánh sáng hủy diệt đánh về phía Âu Dương.
Thân thể Âu Dương chợt lóe đã ở ngoài vạn dặm, Thứ Kiêu Cung trong tay bỗng nhiên kéo căng, một mũi tên cắt bầu trời ngoại vực bay thẳng về phía Khâu Vân Bình ở ngoài vạn dặm!
- Phá!
Lang nha bổng trong tay Khâu Vân Bình chuyển động, sau đó bỗng nhiên đập xuống, trực tiếp đập vỡ mũi tên của Âu Dương. Quá mạnh mẽ, Khâu Vân Bình trong nháy mắt đã từ một lão nhân biến thành một siêu cấp mãnh nam.
- Ta xem ngươi có thể chống đỡ bao lâu!
Âu Dương ở ngoài vạn dặm, trong mắt kim quang lóe ra, hai tay của hắn lôi ra từng đạo huyễn ảnh, dây cung Thứ Kiêu Cung iên cuồng bị kéo căng. Trong một giây có mấy trăm, thậm chí hơn một nghìn mũi tên liều chết bắn về phía xa, những tiễn quang bay ra giống như mưa sao sa, từ bên ngoài vạn dặm điên cuồng oanh kích!
- Vô dụng, tinh vân của ta chính là thế giới! Mất đi linh hồn hỏa diễm ngươi chính là một phế vật!
Khâu Vân Bình cuồng tiếu ha ha, lúc này bất luận có nhiều mũi tên như thế nào cũng không thể đánh vỡ tinh vân của Khâu Vân Bình, chỉ có thể quang quẩn bên cạnh tinh vân hoặc là bị tinh vân do lang nha bổng cấu thành đánh thành mảnh nhỏ!
- Linh hồn hỏa diễm...
Âu Dương cũng có chút bất đắc dĩ, mình cũng quá không may, hủy diệt mấy thế giới, lẽ nào đây chính là báo ứng? Khiến mình mất đi linh hồn hỏa diễm chính là báo ứng?
- Không!
Trong lòng Âu Dương rống lớn một tiếng, sau đó trên mặt hắn xuất hiện một nụ cười âm hiểm. Không sai, lâu lắm rồi hắn đã không sử dụng chiêu này, hoặc là nói từ khi hắn chân chính bước vào tổ cấp cường giả tựa hồ đã không còn sử dụng chiêu này!
Âu Dương tạm dừng những mũi tên bay ra, thân thể hắn đứng trong hư không, hít sâu một hơi, từng luồng linh khí bay vào trong hơi thở của hắn, sau đó trên Thứ Kiêu Cung, hai huyết sắc kiêu đột nhiên bay lượn rơi xuống cung tên của Âu Dương.
Âu Dương kéo dây cung của Thứ Kiêu Cung, hai huyết sắc kiêu phân biệt đứng hai bên trái phải của dây cung. Lúc này hỏa diễm trên Thứ Kiêu Cung lại một lần nữa bốc cháy, nhưng hỏa diễm này không phải linh hồn hỏa diễm, mà giống như ba động năng lượng do lực lượng của Âu Dương kích phát ra!
- Linh hồn chi tiễn!
Một tiếng linh hồn chi tiễn vừa xuất khẩu, ngón tay Âu Dương buông lỏng dây cung, khi dây cung rung động, con huyết sắc kiêu đầu tiên đột nhiên bay lượn ra.
- Cô!
Con huyết sắc kiêu thứ nhất kêu lên một tiếng dài, sau đó huyết sắc kiêu vô tận phảng phất như không muốn sống từ trên Thứ Kiêu Cung của Âu Dương điên cuồng vọt ra!
Huyết sắc kiêu vô tận! Không sai, đây mới là vạn kiêu tề phi chân chính! Lúc này, huyết sắc kiêu vô tận lại một lần nữa nhuộm bầu trời ngoại vực thành huyết sắc, đây không phải lực lượng của linh hồn hỏa diễm, thế nhưng vạn kiêu tề phi còn cường đại hơn công kích của linh hồn hỏa diễm.
-----o0o-----
Mọi người vào vào đây ủng hộ 4r trong thời kỳ khó khăn này
Đã có 4 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của _Matrix_
Yêu Cung Tác Giả: Minh Nguyệt Dạ Sắc
-----oo0oo-----
Chương 1147: Tự sát (1)
Dịch: Nhóm Sói Già
Nguồn: VIP
Rất lâu trước đây, Âu Dương luôn dựa vào linh hồn hỏa diễm, hắn hầu như đã quên mình đã từng có thời gian không có linh hồn hỏa diễm, dựa vào cung tiễn trong tay vẫn có thể chiến thắng địch nhân!
- Ha ha ha ha! Là ta sai rồi! Mất đi linh hồn hỏa diễm ta mới chính là ta!
Âu Dương ngửa mặt lên trời huýt sáo dài. Khi vạn kiêu tề phi hiện ra, Âu Dương phảng phất như nhớ lại mộng tưởng trước kia. Lúc đó trong Đại Vận đô thành, song kiêu tề phi của mình tựa hồ có thể giết chết Lục Tiên có tu vi cao hơn mình, lúc đó Âu Dương có một mộng tưởng, một ngày kia mình có thể một lần khai cung, trên vạn con huyết sắc kiêu bay ra nhuộm huyết sắc cả bầu trời?
Nhưng sau khi có được Thứ Kiêu Cung mình lại quên mất điều này, hiện tại mất đi linh hồn hỏa diễm, mặc dù nhìn qua mình có yếu hơn một chút, nhưng lại hoàn thành được mộng tưởng trước kia, đồng thời cũng khiến mình lần đầu tiên chân chính mở ra cảm giác vạn kiêu tề phi!
Vạn kiêu tề phi, chữ "vạn" này không phải nói chỉ có một vạn con huyết sắc kiêu. Ý tứ của "vạn" là nói rất nhiều! Âu Dương nhìn ra, số lượng huyết sắc kiêu bay ra sợ rằng hơn trăm vạn con.
Mỗi một con huyết sắc kiêu đều mang lực lượng linh hồn đủ để một chiêu giết chết một Tiên Tôn!
Huyết sắc kiêu vô tận hợp thành một bức tường huyết sắc kiêu khổng lồ đánh lên người Khâu Vân Bình đang cuồng tiếu. Tinh vân của Khâu Vân Bình thậm chí không thể ngăn cản một con huyết sắc kiêu.
- Cô!
Huyết sắc kiêu vô tận trực tiếp đánh lên người Khâu Vân Bình, thân thể Khâu Vân Bình vẫn không chịu bất cứ tổn thương nào, nhưng linh hồn của hắn lại trực tiếp bị huyết sắc kiêu của Âu Dương lôi ra khỏi thân thể! Khi linh hồn của Khâu Vân Bình bay ra, tất cả cũng đã định trước. Trước mặt mũi tên linh hồn mà Thứ Kiêu Cung bắn ra, cho dù Thiên Vương sống lại, dưới tình huống chỉ còn lại linh hồn sợ rằng tuyệt đối cũng chỉ có đường chết, bởi vì đây là khắc chế tuyệt đối.
Huyết quang vô tận triệt để bao phủ linh hồn Khâu Vân Bình, Âu Dương thậm chí không thèm liếc mắt nhìn Khâu Vân Bình, bởi vì hắn biết tuyệt đối không có linh hồn nào có thể còn sống dưới mũi tên linh hồn của hắn.
Mũi tên linh hồn chính là chiêu thức mạnh nhất, chiến đấu vượt giai của Âu Dương trước kia, bản thân Khâu Vân Bình lại yếu hơn Âu Dương một chút, lúc này khi linh hồn bị xé rách, con đường duy nhất chính là đường chết.
Âu Dương xoay người nhìn về phía Ngụy Bỉnh Dập chỉ còn lại bốn phân thân, hắn biết, trận chiến này đã thắng. Âu Dương hét lớn một tiếng, thân thể hóa thành một đạo lưu quang, chợt lóe đã đi tới trước mặt Phiến công tử, Thứ Kiêu Cung chuyển động trực tiếp đẩy ra hai đạo phân thân của Ngụy Bỉnh Dập, tiếp đón Phiến công tử!
- Mỗi người một người, xem ai nhanh hơn!
Ngụy Bỉnh Dập thấy Âu Dương xông đến, hắn cười ha ha, bốn cái bóng bỗng nhiên xác nhập thành một, sau đó Ngụy Bỉnh Dập cầm Ma Vương chiến nhận trong tay, giống như một pho tượng sát thần, mang theo khí thế hung ác vô tận sát về phía Lý Thu Linh.
Phiến công tử luống cuống, Lý Thu Linh cũng luống cuống. Lúc này bất luận là ai đối mặt với hai Sát Thần này khẳng định đều luống cuống. Hai mũi tên giết chết Kim Chung Đồng Tử, vạn kiêu tề phi giết chết Khâu Vân Bình. Chuyện này trong mắt Lý Thu Linh và Phiến công tử hầu như không thể tưởng tượng.
Hai người bọn họ thậm chí còn chưa thấy rõ rốt cuộc xảy ra chuyện gì, Khâu Vân Bình đã bỏ mạng!
- Trốn!
Nhất thời trong lòng hai người đều xuất hiện suy nghĩ này, nhưng càng có suy nghĩ này sẽ chết càng nhanh. Lý Thu Linh trực tiếp vạch tìm cửa vào của thế giới, thân thể vù một tiếng, tiến nhập vào cửa vào thế giới biến mất.
Phiến công tử cũng theo sát phía sau, tiến nhập vào trong, nhưng Phiến công tử còn thông minh hơn Lý Thu Linh. Trong nháy mắt hắn tiến vào thế giới này, trực tiếp giấu thân thể vào chiếc quát, mà còn chiếc quạt trực tiếp hóa thành một hạt bụi rơi xuống trên đất bồi.
- Diệt thế!
Âu Dương và Ngụy Bỉnh Dập theo sát sau đó, khi xông vào thế giới này, Ngụy Bỉnh Dập hét lớn một tiếng, ma khí bay lượn phá hủy thế giới trung tầng gần với tiên giới!
Lúc này, trong thế giới này đang diễn ra một trận đại chiến cường giả. Nơi này có đủ loại chém giết của cường giả cấp ý chí. Khi bọn họ đang chém giết nhìn thấy bầu trời bỗng nhiên bị xé rách, đầu tiên là một nữ nhân chạy trốn tiến vào, sau đó biến mất không thấy, tiếp theo là hai nam nhân, trong đó một nam nhân hét lớn một tiếng diệt thế!
Lời nói này theo những cường giả cấp ý chí này thấy tựa hồ là biểu hiện của kẻ ngốc. Hai nam nhân này là kẻ ngu si sao? Diệt thế? Lúc này ở đây chí ít có trên trăm gã cường giả ý chí, chỉ cần tùy tiện một người nhảy ra cũng đủ giết chết hai người này!
- Lăn ra đây!
Nhưng Âu Dương và Ngụy Bỉnh Dập hoàn toàn không quan tâm những người này nghĩ như thế nào. Khi bọn họ tiến vào thế giới này cũng đã đã định trước bi kịch của thế giới này. Trừ phi lúc này có người lập tức mọc cánh phi tiên, mở ra cánh cửa thông đến tiên giới, giống như chó điên lủi vào bên trong, bằng không, cho dù bọn họ có cường đại hơn nữa, khi thế giới này tan vỡ bọn họ cũng chỉ có thể chết đi.
Âu Dương rống to một tiếng, trực tiếp làm vỡ nát thời không vô tận. Không gian giống như một mặt gương bị tiếng hô của Âu Dương chấn động vỡ tan. Phía sau thời không vỡ vụn, song quyền của Lý Thu Linh mang theo lực chồng lên vạn tầng oanh kích về phía Âu Dương, lực lượng vạn tầng ba động giống như đại sát khí có thể hủy diệt tất cả, trực tiếp hủy diệt phiến đất bồi này.
Lúc này tất cả cường giả ý chí đều như phát mộng, bọn họ mắt mở trừng trừng nhìn chỗ đất bồi bị mấy người này đánh thành mảnh nhỏ, thân thể bọn họ lắc lư bất định trong hư không. Nhưng bọn hắn đều minh bạch một việc, đó chính là hai người vừa xông vào đây tuyệt đối là siêu cấp cường giả, siêu cấp cường giả cường đại đến mức khiến bọn họ kinh hãi.
Vô số cường giả bị ném vào trong hư không, bọn họ còn chưa chết, vì vậy thế giới này còn chưa hoàn toàn tan vỡ, nhưng bọn họ tuyệt đối cũng không sống được, nhìn tình huống hiện tại, mấy người này căn bản không có dự định rời khỏi, hơn nữa bọn hắn cũng không có bất cứ cố kỵ gì, tới nơi nào phá hủy nơi đó!
- Tiểu nương tử, ngươi trốn đi đâu!
Ngụy Bỉnh Dập mở miệng đùa giỡn, sau đó, Ma Vương chiến nhận của hắn bôt tới quyền kình vạn tầng của Lý Thu Linh, quyền kình chấn vỡ thời không trước mặt Ma Vương chiến nhận cũng không chống đỡ được lâu, trực tiếp bị một kiếm của Ngụy Bỉnh Dập chém thành mảnh nhỏ. Sau đó kiếm khí do chiến nhận cấu thành hoàn toàn không dừng lại, mà mang theo một luồng kình khí đinh ốc vù một tiếng đi tới trước mặt Lý Thu Linh, trực tiếp đánh lên người Lý Thu Linh.
Cùng lúc đó, thời không nghiền nát, một góc của thế giới này bị mở ra, Lý Thu Linh lại một lần nữa đánh ra ngoại vực, nhưng lần này lại đồng dạng mang theo một bộ phận cường giả cấp ý chí. Những cường giả này nhìn màn tựa hồ không thể tưởng tượng, tất cả bọn họ đều sửng sốt, còn không chờ bọn hắn minh bạch chuyện gì xảy ra, bọn họ đã bị ném ra ngoài ngoại vực.
-----o0o-----
Mọi người vào vào đây ủng hộ 4r trong thời kỳ khó khăn này
Đã có 4 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của _Matrix_
Yêu Cung Tác Giả: Minh Nguyệt Dạ Sắc
-----oo0oo-----
Chương 1148: Tự sát (2)
Dịch: Nhóm Sói Già
Nguồn: VIP
Ở ngoại vực, trừ phi là trên Tiên Đế, bằng không không thể tồn tại. Những cường giả ý chí vừa đến nơi này đã cảm giác được áp bách cực lớn, hầu như muốn hoàn toàn đập vụn bọn họ. Tất cả bọn họ đều minh bạch, bọn họ lập tức sẽ chết. Nhưng trước khi chết bọn họ vẫn thấy được tràng cảnh không thể tưởng tượng.
Từ xa trên hằng tinh tản phát ra liệt diễm, vô số cường giả đứng ở đó quan khán trận chiến đấu này, bất cứ người nào trong số những người kia đều có thể giết chết tất cả bọn họ trong nháy mắt.
Chỗ hằng tinh mà những cường giả này đứng, chỉ bị kình khí của nam nhân và nữ nhân vừa rồi sát qua một bên đã trực tiếp vỡ vụn. Những cường giả đứng quanh hằng tinh giống như bù nhìn, toàn bộ thân thể vỡ thành mảnh nhỏ.
Thật là đáng sợ! Thật là đáng sợ! Đây là suy nghĩ cuối cùng của bọn họ trước khi chết đi. Nhưng cái này cũng coi như đáng giá, để cho bọn họ trước khi chết có thể nhìn thấy đối kháng đỉnh phong nhất, xem như cũng không uổng phí cuộc đời này của bọn họ.
Trong thế giới trước đó, đất bồi đã hoàn toàn nghiền nát. Âu Dương đứng trong hư không, mũi tên của hắn từ từ kéo căng, chỉ về phía xa, một mũi tên vù một tiếng bay ra. Nơi nào mũi tên bay qua, thời không trực tiếp như bị cái gì đánh nát, lúc này mũi tên giống như cái kéo cực lớn, trực tiếp bổ vào thế giới này, chém thành hai nửa!
Một hạt bụi ở điểm cuối cùng của thế giới này chính là mục tiêu của Âu Dương, mũi tên đánh lên hạt bụi, toàn bộ thế giới đều theo đó tan vỡ thành hư vô. Lúc này bất luận là cường giả hay một người bình dân cũng khó chạy trốn, toàn bộ đều chết trong tay sát thần Âu Dương.
Đồng thời với thế giới bị hủy diệt, hạt bụi kia cũng trực tiếp tan vỡ, một bóng người toàn thân tuyết trắng từ đó chạy trốn ra, sắc mặt đầy sợ hãi muốn đào tẩu. Nhưng quá muộn, đồng thời vận khí của hắn cũng không tốt ! Khi hắn lần thứ hai xuất hiện ở ngoại vực, vừa vặn đụng phải một quyền Lý Thu Linh đánh ra. Vị trí của Phiến công tử phảng phất như được xếp đặt từ trước, một quyền của Lý Thu Linh trực tiếp đánh lên thân thể của Phiến công tử.
Phiến công tử mở to hai mắt nhìn màn không thể tưởng tượng này. Nhưng khi hắn còn chưa kịp phản ứng, một thanh chiến nhận trực tiếp xuyên thấu trái tim hắn, chiến nhận này chính là Ma Vương chiến nhận của Ngụy Bỉnh Dập!
Ngụy Bỉnh Dập đứng phía sau Phiến công tử, nhìn linh hồn và thân thể Phiến công tử từng chút nghiền nát, hắn biết, người kia chết chắc rồi. Không ai còn có thể bảo trì linh hồn hoặc thân thể bất diệt dưới Ma Vương chiến nhận, cái chết của Nghi Quân chính là chứng minh rõ nhất.
- Ngươi...
Phiến công tử có lẽ là người chết không nhắm mắt nhất, nếu như không phải trúng một quyền của Lý Thu Linh, cho dù Ngụy Bỉnh Dập muốn giết hắn tuyệt đối cũng phải tiêu hao một phen, nhưng một quyền kia đã triệt để lấy mạng của hắn!
- Cắn nát linh hồn hắn, ta muốn chiếm thân thể của hắn!
Bạch Tinh bỗng nhiên từ trong thân thể Âu Dương chạy ra, hắn bay lượn bên người Âu Dương, nhìn Phiến công tử bị xuyên thấu trái tim từ xa.
Phiến công tử chắc chắn sẽ chết, mà dựa theo cách làm của Ngụy Bỉnh Dập, thông thường hắn đều trực tiếp phá hủy cả thân thể và linh hồn của người khác. Nhưng lúc này Bạch Tinh đã không còn thân thể, đương nhiên không thể nhìn Ngụy Bỉnh Dập lãng phí như vậy.
- Hảo!
Ngụy Bỉnh Dập kỳ thực cũng rất muốn dùng kiếm phong trực tiếp hủy diệt Phiến công tử, nhưng nếu Bạch Tinh đã xuất khẩu hắn cũng không tiện nói gì, chỉ thấy ma ảnh trùng điệp trong kiếm phong của hắn, mỗi một ma ảnh tiến vào trong thân thể của hắn đều khiến linh hồn của hắn bị nghiền nát!
- Muốn thân thể của ta, đừng hòng!
Phiến công tử rống giận muốn phá hủy thân thể của mình, hắn tuyệt đối là người chết nghẹn khuất nhất trong tất cả cường giả tổ cấp, bị người một nhà ngộ thương, sau đó bị một kiếm của người ta đâm chết, áp lực này rất lớn. Hiện tại càng nghẹn khuất hơn là, người khác còn muốn chiếm lấy thân thể của hắn, điều này kêu hắn làm sao tiếp nhận. Cho nên hắn thà rằng làm nổ linh hồn và thân thể của mình tuyệt đối cũng không để cho người khác cơ hội!
- Ha ha ha, các ngươi không chiếm được đâu!
Phiến công tử cuồng tiếu, nhưng khi hắn sắp sửa thiêu cháy hoàn toàn thân thể của mình, hắn chợt nghe thấy một tiếng kiêu minh!
- Cô!
Lại là linh hồn chi tiễn, linh hồn chi tiễn trực tiếp lủi vào trong thân thể của Phiến công tử, sau đó huyết sắc kiêu trực tiếp xé rách linh hồn của Phiến công tử còn đang chuẩn bị thiêu cháy thân thể, sau đó từ trong thân thể bay ra!
Phiền muộn! Không sai, lúc này Phiến công tử ngoại trừ phiền muộn chỉ còn có điên cuồng gào thét! Hắn rất nghẹn khuất, hắn chết vô cùng nghẹn khuất, linh hồn của hắn tràn đầy lửa giận! Nhưng vô ích, linh hồn của hắn cuối cùng nhìn thấy Bạch Tinh hoan hỉ vui mừng tiến nhập vào trong thân thể của hắn, sau đó chiếm lấy thân thể hắn, tiếp theo hắn thấy kiếm quang chợt lóe, linh hồn của hắn bị kiếm quang của Ngụy Bỉnh Dập chém thành tro tàn, nghiền nát trong ngoại vực!
Tổ cấp cường giả thứ ba ngã xuống, trong một ngày tứ đại tổ cấp cường giả thiên đình đã chết mất ba người, còn lại Lý Thu Linh cũng là dầu hết đèn tắt, không ai tin tưởng Lý Thu Linh còn có thể sống sót.
- Cô nàng cuối cùng này giao cho ta!
Vừa mới chiếm thân thể người khác, Bạch Tinh vui vẻ phá hủy, mặc dù lúc này lực lượng của hắn còn không bằng phân nửa thời kì toàn thịnh, nhưng Lý Thu Linh còn thảm hại hơn. Dưới đả kích liên tiếp, lực lượng của nàng chỉ còn lại phân nửa, hơn nữa trong sự sợ hãi của cái bóng tử vong, sợ rằng ngay cả phân nửa còn lại nàng cũng không phát huy được!
- Chiến thần phụ thể!
Lý Thu Linh hét lớn một tiếng, toàn thân nàng phủ thêm vạn đạo ánh sáng, trên người nàng như phủ thêm một tầng áo giáp. Lúc này nàng lựa chọn đánh một trận cuối cùng, lựa chọn tử chiến. Khi chiến thần phụ thể, nàng đã định trước tử vong. Chiến thần này chính là thần của nàng, nàng nhen nhóm tất cả lực lượng của mình khiến trong nháy mắt lực lượng bạo tăng mấy lần.
Đáng tiếc quá muộn, nếu như ngay từ đầu Lý Thu Linh chịu hi sinh bản thân tiến hành chiến thần phụ thể, cấp tốc giết chết Bạch Tinh hoặc là Ngụy Bỉnh Dập, như vậy cho dù Âu Dương đi ra cũng không cứu được.
Nhưng không ai nguyện ý hi sinh bản thân mình, đặc biệt sau khi đạt được tổ cấp. Mọi người đều muốn sống sót.
Hiện tại mặc dù Lý Thu Linh đã nhen nhóm thần của mình, để mình đề cao mấy lần trong khoảng thời gian ngắn, cũng đã định trước kết thúc của nàng!
- Ngươi tự sát đi, cái này xem như cho cường giả như ngươi tôn nghiêm cuối cùng!
Âu Dương nhìn Lý Thu Linh kim quang lóng lánh, mặc dù hiện tại Lý Thu Linh nhìn qua giống như một chiến thần bất bại, thế nhưng dưới vây công của tam đại cường giả, nàng chỉ còn đường chết.
- Tự sát... Ha ha ha ha. Không ngờ, đường đường bảy đại tổ cấp cường giả thiên đình cuối cùng lại thua trong tay một người! Lẽ nào đây là thiên mệnh? Ai có thể nói cho ta biết...
Lúc này Lý Thu Linh xác thực như một pho tượng nữ chiến thần. Nàng uy vũ hơn Trịnh Tú Nhi trước đó rất nhiều. Bởi vì chiến lực mạnh nhất của Trịnh Tú Nhi vốn là cấm chú, còn Lý Thu Linh nổi tiếng là tổ cấp cường giả chiến đấu hung hãn.
-----o0o-----
Mọi người vào vào đây ủng hộ 4r trong thời kỳ khó khăn này
Đã có 3 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của _Matrix_
Yêu Cung Tác Giả: Minh Nguyệt Dạ Sắc
-----oo0oo-----
Chương 1149: Kết thúc đại thời đại (1)
Dịch: Nhóm Sói Già
Nguồn: VIP
- Ngươi tự sát đi, cái này xem như cho cường giả như ngươi tôn nghiêm cuối cùng!
Âu Dương nhìn Lý Thu Linh nói như thế. Lúc này người nào cũng minh bạch, Lý Thu Linh căn bản không thể đào tẩu.
Lời nói của Âu Dương nghe ra có vẻ rất dối trá, thế nhưng bản thân Âu Dương lại không cảm thấy dối trá. Trong lòng Âu Dương biết rất rõ, nếu như Lý Thu Linh tự sát, như vậy nàng còn có thể rơi vào hạ tràng toàn thi, nếu như đám người Âu Dương xuất thủ, nàng chỉ có thể có kết cục giống như mấy vị đồng bạn trước đó của nàng.
- Âu Dương, cuộc đời này của Lý Thu Linh ta bội phục rất ít người, cho dù là Thiên Vương cũng không đáng cho ta bội phục, thế nhưng hôm nay ta bội phục ngươi!
Lý Thu Linh nhìn Âu Dương, mặc dù sức chiến đấu kim quang lóng lánh trên người nàng trong nháy mắt hoàn thành tăng gấp bội, thế nhưng Lý Thu Linh đã bị thương nặng, cho dù chiến lực tăng gấp bội cũng là chết chắc.
- Cảm tạ!
Âu Dương cũng không muốn nói thêm cái gì với Lý Thu Linh, hắn và nữ nhân này không có nhiều tiếp xúc, cũng không biết nữ nhân này rốt cuộc là người như thế nào.
- Ta nghe nói khi ngươi giết Nghi Quân đã để Nghi Quân cảm ngộ cuộc đời này. Khi giết Trịnh Tú Nhi để Trịnh Tú Nhi vứt bỏ cừu hận. Hiện tại bảy đại cường giả thiên đình, hơn một nửa là chết trong tay ngươi, hiện tại ngươi muốn dùng loại thái độ này để ta mang theo cảm tạ chết đi sao? Ta nói cho ngươi! Không thể! Căn bản không có khả năng!
Lý Thu Linh vẫn đang gào thét, nhưng nàng cũng không xuất thủ phản kháng, hiển nhiên nàng tuyệt đối không ngốc, nàng biết rõ mình chắc chắn sẽ chết.
- Hà tất phải như vậy...
Ngụy Bỉnh Dập nhìn thoáng qua Lý Thu Linh. Nữ nhân này rất đẹp, vẻ đẹp của nàng đủ để lay động bất cứ linh hồn nào. Nhưng khi đã đạt được cấp bậc như bọn họ, cơ bản đã miễn dịch với cái đẹp. Trước mặt lực lượng, nếu biến hóa đẹp hơn cũng vô lực.
- Hà tất phải như vậy? Ha ha ha ha, để bà cô sắp chết còn cảm tạ các ngươi, cảm tạ đại ân đại đức của các ngươi, cảm tạ các ngươi tiêu diệt thiên đình, cảm tạ các ngươi để bà cô ta chết sao?
Trong mắt Lý Thu Linh mang theo mấy phần điên cuồng.
- Lý Thu Linh, ngươi còn không rõ sao? Hiện nay ngươi đã chạy tới bước đường cùng. Ngươi không phải tin thiên mệnh sao? Các ngươi không phải xem Thiên Vương là đứa con của trời sao, xem những gì các ngươi làm là thuộc về thiên mệnh sao? Vậy hiện tại ngươi nói cho ta biết, vì sao thiên mệnh thuộc về các ngươi, mà các ngươi lại thua trong tay ta!
Âu Dương thủ đoạn chỉ vào Lý Thu Linh, thanh âm của hắn mang theo loại âm rung đủ để chấn vỡ linh hồn, cho dù Lý Thu Linh u mê không tỉnh, lúc này trên mặt cũng mang theo vẻ mê man.
- Thiên mệnh! Các ngươi luôn mồm nói mình thuộc về thiên mệnh, trong mắt các ngươi ta chính là nghịch thiên, hiện tại ngươi nói cho ta biết, hiện tại thiên mệnh của các ngươi ở đâu?
Âu Dương nhìn chằm chằm Lý Thu Linh, không sai, vấn đề này của hắn Lý Thu Linh không thể trả lời. Tin thiên mệnh có thể xem như một loại tín ngưỡng của Lý Thu Linh, hiện nay tín ngưỡng bị đánh vỡ, chuyện này kêu nàng làm sao tiếp thu?
- Thiên mệnh... Đúng vậy, thiên mệnh thuộc về chúng ta, tại sao chúng ta lại thất bại?
Lý Thu Linh ngơ ngác nhìn Âu Dương, kỳ thực vấn đề này bọn họ nên nghĩ tới từ rất lâu, từ lúc ban đầu Âu Dương giết ba người, Lý Thu Linh nên nghĩ đến, thế nhưng không ai suy nghĩ vấn đề này, thế nên hôm nay bọn họ thất bại mà vẫn không rõ vì sao mình thất bại.
- Thiên mệnh! Ha ha ha! Thiên mệnh chó má! Ngươi luôn mồm nói ngươi mang theo thiên mệnh, nhưng trước mặt ta cuối cùng ngươi chỉ có thể ngã xuống, ngươi cam tâm cũng được, không cam lòng cũng được, vận mệnh của ngươi căn bản không phải do trời định trước, mà là nắm trong tay ta!
Những lời này của Âu Dương quá khí phách. Vận mệnh của ngươi không phải do trời định trước, mà là nắm trong tay ta. Những lời này cho dù là Bạch Tinh và Ngụy Bỉnh Dập nghe thấy cũng hơi sửng sốt. Như vậy chẳng khác nào nói hắn chính là trời.
- Ngươi có phải nghĩ sau này đứa con của thiên mệnh là Thiên Vương có thể nghịch chuyển tất cả? Ta nói cho các ngươi, không có khả năng!
Âu Dương nhìn Lý Thu Linh nói:
- Ban đầu khi ta mới là một Tiên Tôn, thiên đình các ngươi bắt đầu áp bách ta, hiện nay các ngươi thua rồi. Không sai, hiện tại ta xác thực không phải đối thủ của Thiên Vương, nhưng cuối cùng người thất bại vẫn sẽ là Thiên Vương!
Trong mắt Âu Dương mang theo vẻ tự tin nồng đậm, mặc dù phải đối mặt với siêu cấp cường giả Thiên Vương, bản thân Âu Dương cũng có tự tin đánh một trận, chỉ có điều không phải hiện tại.
Mỗi lời nói của Âu Dương đều khắc sâu vào linh hồn Lý Thu Linh, khiến linh hồn của Lý Thu Linh run rẩy theo từng lời nói của hắn. Ngay cả bản thân nàng cũng bỗng nhiên mất đi lòng tin với thiên mệnh.
- Ta lười nhiều lời với ngươi, tự sát đi!
Thứ Kiêu Cung trong tay Âu Dương vừa chuyển đã bay vào trong thân thể Âu Dương. Âu Dương tay không nhìn Lý Thu Linh, câu tự sát đi phảng phất như quyết định số phận của một người, cho dù Lý Thu Linh muốn phản kháng cũng không có khả năng.
- Ta bội phục ngươi, lúc này ta thực sự bội phục ngươi Âu Dương. Ta thực sự rất muốn nhìn thấy trận đánh cuối cùng giữa ngươi và Thiên Vương, xem rốt cuộc là ai có thể tháng. Nhưng ta không có cơ hội này. Thế nhưng ngươi vĩnh viễn cũng đừng muốn ta giống như hai kẻ ngu xuẩn kia, mang theo giác ngộ rời khỏi thế giới này, chúng ta truy cầu khác nhau, bất luận ngươi nói thế nào đi nữa, ta vẫn tin tưởng thiên mệnh...
Lý Thu Linh nói xong, trên cánh tay của nàng bắt đầu chớp động quang mang đủ màu, giữa lúc quang mang chớp động, thân thể của Lý Thu Linh bắt đầu phân giải thành năng lượng tinh khiết.
Lực lượng này có lực lượng linh hồn cũng có lực lượng thân thể của Lý Thu Linh, cùng với lực lượng tán loạn, Lý Thu Linh cũng đưa về trong hư vô.
- Đây chính là biểu hiện của tản phát lực lượng bản thân sao?
Âu Dương nhìn cảnh tượng phát sinh trước mắt, trong mắt hắn mang theo một tia hiếu kỳ, Âu Dương minh bạch, bản thân mình chỉ sợ cũng sẽ đi lên con đường này, đi lên con đường từ cực thịnh đến cực suy, sau đó lại từ cực suy đạt được chuyển hoán cuối cùng của cao độ mới.
- Tạm biệt, nếu như cuối cùng ngươi không thể đánh bại Thiên Vương, như vậy ta còn có thể sống lại!
Lý Thu Linh mang theo nụ cười biến mất, nàng không giống với Trịnh Tú Nhi và Nghi Quân. Hai người kia là mang theo giải thoát rời khỏi, còn Lý Thu Linh lại mang theo một tia nghi hoặc rời khỏi, như vậy cho dù Lý Thu Linh chuyển thế cũng sẽ không hạnh phúc.
- Hà tất tự làm khổ mình!
Âu Dương lắc đầu thở dài một hơi. Lý Thu Linh thật sự là chấp mê không tỉnh, nếu như là mình đi tới tình trạng này của nàng, sợ là sẽ vứt bỏ tất cả, sau đó chuyển thế luân hồi...
- Đi thôi, trận chiến này chết quá nhiều người rồi, tiên giới cũng có thể tạm thời trở về yên ổn!
Âu Dương nhìn thoáng qua Bạch Tinh và Ngụy Bỉnh Dập ở phía sau, ba người xé mở hư không ngoại vực, tiến nhập vào trong tiên giới.
-----o0o-----
Mọi người vào vào đây ủng hộ 4r trong thời kỳ khó khăn này
Đã có 4 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của _Matrix_