Kiếm Nghịch Thương Khung
Tác giả : EK
-----oo0oo-----
Chương 132: Nguy cơ của Hoàng gia. (2)
Nguồn: Sưu Tầm
Vừa mới nói xong ánh đao lóe lên, một tiếng thét thê lương vang lên, tên đạo tặc võ đạo cửu trọng kia bị Phích Lịch đao khách một đao chém làm hai.
Một đao kia chém xuống bầu trời vang lên một tiếng lôi đình, một đạo thiểm điện vạch phá bầu trời, lập tức có mưa to như trút nước rơi xuống.
Tron nội tâm Huyền Thiên lo lắng, thiên địa có thế, hôm nay Huyền Thiên gặp được quả nhiên có cảm giác không tốt.
- Phích Lịch đao khách?
Huyền Thiên đi về phía trước.
Hôm nay âm thế nặng nề, Huyền Thiên lo lắng Hoàng gia, tâm như mũi tên, mặc kệ là kẻ nào ngăn cản, Huyền Thiên cũng phải quét dọn mới được.
Phích Lịch đao khách cũng đi lên phía trước, âm thanh lạnh lùng nói:
- Hoàng Thiên tiểu tử, ta biết ngay ngươi sẽ không chết, cho nên ta vẫn chờ ngươi ở đây, chờ ngươi chui đầu vô lưới, mất tích nửa tháng, tu vị đã đột phá đến Tiên Thiên cảnh nhất trọng, hừ, xem ra ngươi tại Thú Hoang Sơn Mạch có một phen tạo hóa, nhưng mà dám giết đồ nhi bảo bối của ta, mặc dù ngươi có thiên đại tạo hóa, hôm nay ngươi cũng phải chết, ta cả đời chém giết đệ tử nội môn của bốn đại tông môn, tổng cộng mười chín người, trong đó Thiên Kiếm Tông ta đã trảm mười, ngươi chính là thứ mười một của Thiên Kiếm Tông.
...
Cùng một thời gian.
Bắc Mạc Huyện thành, khách đường Ngưu gia!
Ngưu Chấn Sơn, Ngưu Chấn Nhạc ngồi ở chủ vị.
Được Ngưu gia mời, tới có Ngưu gia là người của Trình, Trương, trong mắt tỏ vẻ khiêp sợ, nửa tháng ngắn ngủi không gặp, Ngưu Chấn Nhạc từ Tiên Thiên cảnh nhị trọng đột phá đến tam trọng, mà Ngưu Chấn Sơn thù từ Tiên Thiên cảnh tam trọng đột phá đến tứ trọng.
Một, hai, tam trọng là sơ kỳ, bốn, năm, sáu trọng là trung kỳ, đột phá tứ trọng thực lực sinh ra chất biến, so với tu vi một, hai, tam trọng tăng lên còn nhiều hơn.
Trương Cốc Phong, Trình Nguyên Vũ hai gia chủ nhìn nhau, trong ánh mắt hai người đều sinh ra bất đắc dĩ, thực lực Ngưu gia tăng lên, ngày sau Bắc Mạc Huyện cũng chỉ có Ngưu gia xưng bá, Trương, Trình hai nhà phải chịu thua.
- Chúc mừng Ngưu huynh, Ngưu huynh bước vào Tiên Thiên cảnh tứ trọng, là bá chủ của Bắc Mạc Huyện này rồi, Chấn Nhạc huynh đột phá tam trọng đúng là đáng mừng, bước vào hàng cao thủ nhất lưu của Bắc Mạc Huyện.
Trương Cốc Phong, Trình Nguyên Vũ hai gia chủ cùng nói ra.
Ngưu gia đã có thực lực xưng bá, Trương, Trình hai nhà không thể không phục tùng, chỉ mong Ngưu gia có thể nhớ kỹ tình nghĩa ngày xưa, thu hoạch lợi ích của Bắc Mạc Huyện cũng phân bọn họ một chén canh.
Hai gia chủ chịu thua, người của Trương, Trình tự nhiên cũng đi theo chúc mừng, Trương Cốc Tùng, Trình Nguyên Công hai người nhìn qua Ngưu Chấn Nhạc, trong nội tâm không có tư vị.
Vốn là Ngưu Chấn Nhạc, Trương Cốc Tùng, Trình Nguyên Công ba người đều là có tu vi Tiên Thiên cảnh nhị trọng đỉnh phong, đều là ngang hàng, tu vị bằng nhau, địa vị bằng nhau, cho nên ba người quan hệ có chút không tệ.
Nhưng mà hiện tại Ngưu Chấn Nhạc một lần hành động trở thành võ giả Tiên Thiên cảnh tam trọng, Ngưu gia càng có thực lực xưng bá Bắc Mạc Huyện, địa vị Ngưu Chấn Nhạc nước lên thuyền lên, ngay cả Trương Cốc Phong, Trình Nguyên Vũ hai vị gia chủ ngày sau cũng phải cung kính khách khí với Ngưu Chấn Nhạc, Trương Cốc Tùng, Trình Nguyên Công hai người thúc ngựa cũng kém Ngưu Chân Nhạc.
Trong tràng đắc ý nhất chính là Ngưu Chấn Nhạc, ánh mắt nhìn qua người của Trương, Trình, bình thản ngày xưa bình thản đã không còn, có chỉ là đường hoàng, đắc ý.
Nhất là nhìn qua Trương Cốc Phong, Trình Nguyên Vũ, Trương Cốc Tùng, Trình Nguyên Công bốn người, trên mặt Ngưu Chấn Nhạc lộ ra nụ cười hưng phấn, trong ánh mắt lộ ra tư thái cao cao tại thượng.
- Ngưu gia cường đại, so với Hoàng gia cường đại hơn nhiều, như Hoàng gia cường đại lên thì chúng ta cái gì cũng mất, Ngưu gia có nhớ tình xưa, có lẽ bảo trụ một ít địa bàn.
Trương, Trình Nhị hai nhà đang tưởng tượng chỗ tốt của mình.
Trong nội tâm Ngưu Chấn Sơn mặc dù vui vẻ, nhưng đã thu liễm nhiều lắm, không giống Ngưu Chấn Nhạc làm đường hoàng như vậy, nhưng mà mặt lộ mỉm cười, tâm tình rất tốt, nói:
- Trương huynh, Trình huynh, lần này bảo hai vị mang theo tinh anh tới đây, chỉ có một mục đích, chính là cùng vây công tiêu diệt Hoàng gia, đem Hoàng gia là tạp chủng tới từ bên ngoài toàn bộ tẩy trừ, không lưu kẻ nào, nếu như không đoàn kết với nhau sẽ làm Hoàng gia đục nước béo cò, với chúng ta là bằng mặt không bằng lòng, cùng chúng ta đối nghịch, là kết cục gì?
Thấy Ngưu Chấn Sơn vẫn bình ổn xưng huynh gọi đệ, Trương Cốc Phong cùng Trình Nguyên Vũ trong nội tâm khoan khoái dễ chịu không ít, hỏi:
- Lúc nào ra tay?
- Hiện lại xuất phát, đêm nay tới Hoàng Bách Trấn, mặt trời mọc thì tiêu diệt Hoàng gia.
Ngưu Chấn Sơn mỉm cười, thầm nghĩ: đợi khi tiêu diệt Hoàng gia, cũng không cần đám chó săn các ngươi nữa, Bắc Mạc Huyện chỉ có một gia tộc, chính là Ngưu gia.
Tiếng sấm trận trận, điện thiểm trời cao.
Phích Lịch đao khách đang đứng trong mưa, khí thế không giảm, ngược lại càng ngày càng trương lên, vô cùng uy phong.
Một đạo thiểm điện từ trên trời đánh xuống, chiếu rọi muôn phương.
Tiếng sấm ầm ầm, Phích Lịch đao khách ra tay, trường đao trong tay không ngừng chém ra đao quang thô to sáng chói.
Đao mang bổ qua mưa to phân ra hai bên, trong cơn giông bão bổ ra một không gian không có mưa, đao mang xé trời, chém dọc xuống như muốn chém Huyền Thiên thành hai nửa.
Một đao kia, khí phách, uy mãnh, mang theo thế lôi đình sét đánh.
Lôi Đình Phích Lịch đao, vũ kỹ huyền giai hạ phẩm, là tuyệt học vô song độc nhất vô nhị của Phích Lịch đao khách.
Mặc dù chỉ là vũ kỹ huyền giai hạ phẩm, nhưng Phích Lịch đao khách đối với ‘ Lôi Đình Phích Lịch Đao ’, đã luyện đến cảnh giới đại thành, hơn nữa thời điểm mưa giông thì uy lực của Phích Lịch đao mạnh hơn nhiều.
Phích Lịch đao khách một đao chém xuống, so với Vũ Nguyên Chiếu thi triển huyền giai trung phẩm vũ kỹ ‘ Lưu Vân Thiên Kích Côn ’ uy lực còn mạnh hơn nhiều.
Truy Phong Cửu Kiếm - - Trảm Phong thức!
Huyền Thiên không né tránh, một kiếm chém xuống, Trọng Nhạc Kiếm chém ra kiếm quang vô cùng thô to, giống như cự kiếm dài một thước, đón đao mang, chính diện chém xuống.
Kiếm chiêu của Huyền Thiên không nhiều lắm, là một chỗ thiếu hụt, huyền giai kiếm kỹ trừ ‘ Tuyệt Ảnh Kiếm Pháp ’ thì không còn bộ nào mạnh hơn.
‘ Tuyệt Ảnh Kiếm Pháp ’ là nhất kích tất sát chi kiếm, toàn bộ công không thủ, cũng không phải là thời khắc nào cũng thi triển được.
Ví dụ như lúc này, Phích Lịch đao khách một đao kia uy lực mười phần, Huyền Thiên không có nắm chắc nhất kích tất sát, không thể thi triển ‘ Tuyệt Ảnh Kiếm Pháp ’ là kiếm chiêu chỉ công không thủ, đành phải thi triển Truy Phong Cửu Kiếm.
Truy Phong Cửu Kiếm tuy vượt qua Hoàng giai thượng phẩm kiếm kỹ, nhưng cuối cùng cũng không phải huyền giai kiếm kỹ, mà Lôi Đình Phích Lịch đao, Phích Lịch đao khách đã tu luyện tới cảnh giới đại thành, giờ phút này trong mưa mượn uy thế của lôi đình còn mạnh hơn nhiều, Truy Phong Cửu Kiếm tự nhiên là kém Lôi Đình Phích Lịch đao.
Nhưng mà lực lượng Huyền Thiên kinh người, lực lượng một cánh tay đạt tới chín ngàn cân, vượt xa Phích Lịch đao khách có thể so sánh, Huyền Thiên chém xuống một kiếm, mặc dù không phải huyền giai kiếm kỹ, nhưng mà uy lực kiếm chiêu còn mạnh hơn Phích Lịch đao khách nhiều.
Cùng nhau share truyện tại 4vn đến tất cả mọi người để cùng nhau thưởng thức nhé
Kiếm Nghịch Thương Khung
Tác giả : EK
-----oo0oo-----
Chương 133: Nguy cơ của Hoàng gia. (3)
Nguồn: Sưu Tầm
Đao mang cùng kiếm quang chạm vào nhau, phát ra tiếng nổ như sét đánh.
Đao mang cùng kiếm quang, là Tiên Thiên chân khí ngưng tụ mà thành, ở phương diện này Phích Lịch đao khách mượn nhờ thế sét đánh lôi đình, dường như mạnh hơn một ít, kiếm quang tán loạn, đao mang vẫn còn giữ lại ba thành.
Phích Lịch đao khách kinh ngạc nhìn qua Tiên Thiên chân khí tinh thuần của Huyền Thiên, trong nội tâm cũng không khỏi mừng thầm: tiểu tử này thật không ngờ là thiên tài, tu vi Tiên Thiên cảnh nhất trọng còn không kém gì Tiên Thiên chân khí của Tiên Thiên cảnh tam trọng, nhưng mà vẫn không phải đối thủ của lão tử, chém giết một đại thiên tài so với chém giết võ giả bình thường còn sảng khoái hơn.
Nhưng mà Phích Lịch đao khách mừng thầm trong lòng, trong chớp mắt đã biến thành kinh hãi.
Đao mang đánh lên Trọng Nhạc Kiếm, bị chém thành hai nửa như đậu hủ, ưu thế của Phích Lịch đao khách đột nhiên không còn.
Trong chốc lát, Trọng Nhạc Kiếm và trường đao chính diên giao phong một kích.
Keng một tiếng vang thật lớn!
Hoa lửa bắn ra trong cơn giông Phích Lịch đao khách cảm giác một cổ lực lượng khổng lồ phản chấn vào tay, trường đao trong tay cơ hồ rời khỏi tay, thân thể không thể khống chế mà lui ra phía sau, bị đánh bay mấy chục bước.
Cổ họng nóng lên, một ngụm máu tươi bắn ra ngoài, lực phản chấn cực lớn làm bị thương nội phủ, làm cho Phích Lịch đao khách thụ nội thương.
Nhìn qua lưỡi đao có lổ hổng lớn nhỏ, Phích Lịch đao khách phát ra một tiếng thét kinh hãi:
- Cái gì? Kiếm trong tay của ngươi là bảo khí huyền giai?
Trường đao của Phích Lịch đao khách tuy không phải bảo khí huyền giai, nhưng là danh khí đỉnh cấp, chắc chắn vô cùng, bảo khí khó tổn hại, hắn đã từng giao phong với võ giả có bảo khí, mới lưu lại một lỗ hỏng nhỏ mà thôi, nhưng mà một kiếm của Huyền Thiên lại lưu lại vết lõm to như ngón cái.
Kiếm trong tay Huyền Thiên không chỉ có là bảo khí, có khả năng cấp bậc không phải huyền giai hạ đẳng.
Trong mắt Phích Lịch đao khách lóe ra thần sắc và hào quang tham lam, cười lên ha hả:
- Ha ha ha ha! Ngươi tiến vào Thú Hoang Sơn Mạch mới chỉ có tu vi võ đạo thập trọng, bây giờ lại đạt tới Tiên Thiên cảnh, trong tay còn nhiều ra bảo khí cấp bậc không thấp, ngươi nhất định đạt được đại tạo hóa rồi, ngươi lấy được chỗ tốt khẳng định không chỉ một thanh bảo khí, ngươi thu hoạch ẩn dấu ở nơi nào? Trên người của ngươi nhất định có bí mật, ha ha ha ha... Xem ra trời thương Phích Lịch đao khách ta rồi, lại để ta gặp được ngươi, tiểu tử, ngươi đạt được chỗ tốt sẽ quy cho lão tử, cho ngươi kiến thức uy lực ‘ Lôi Đình Phích Lịch đao ’ chân chính, chịu chết đi!
Phích Lịch đao khách đem thực lực Huyền Thiên quy kết cho bảo khí trong tay.
Phích Lịch đao khách vừa mới nói xong, hai chân của hắn đạp một cái, thân thể phóng lên trời cao, nhảy lên mấy chục thước, trường đao trong tay chỉa lên trời, một đạo đao mang vừa thô vừa to lóng lánh bắn ra, đâm rách trời xanh.
Ầm ầm!
Theo đao mang đâm thiên, một tiếng lôi đình nổ vang trên bầu trời, một đạo thiểm điện đánh thẳng xuống.
Trong tia chớp cực lớn, bầu trời xuất hiện đạo điện quang, trực tiếp đánh lên trường đao của Phích Lịch đao khách.
Từ từ từ - -
Điện quang bay múa, lôi đình bắn ra chung quanh, trường đao hóa thành một lôi đình chi nhận.
Phích Lịch đao khách dẫn điện quang vào trường đao, nhắc mũ vành rộng xuống, ném ra xa, tóc dài tuôn ra.
- Lôi Đình Chi Nộ!
Phích Lịch đao khách quát lớn một tiếng, lôi đình chi nhận trong tay chém xuống thật mạnh.
'Rầm Ào Ào'! Đao mang mang theo lôi đình tia chớp điên cuồng chém xuống, uy lực mênh mông cuồn cuộn, như là thiên lôi hàng lâm.
Ánh mắt Huyền Thiên ánh mắt xiết chặt, Phích Lịch đao khách sử dụng một chiêu này uy lực mạnh, tuyệt đối vượt qua bất cứ vũ kỹ huyền giai hạ phẩm nào, mà ‘ Lôi Đình Phích Lịch đao ’ này khẳng định có bí mật gì, không chỉ có cấp bậc huyền giai hạ phẩm.
Nhưng mà đối mặt một đao kia, Huyền Thiên cũng không biến sắc, Phích Lịch đao khách vận dụng một đao này không thành thạo bằng lúc trước thi triển ‘ Lôi Đình Phích Lịch đao ’, tuy thanh thế cuồn cuộn nhưng uy lực có hạn.
- Cho ngươi nếm thử một chút, cái gì gọi là lực lượng chân chính, cái gì là Lôi Đình Chi Nộ, trảm!
Huyền Thiên không lùi mà tiến tới, hai chân đạp một cái, thân thể nhảy lên, hướng Phích Lịch đao khách phóng đi, hai tay cầm chặt Trọng Nhạc Kiếm, trực tiếp chém ra một chiêu Phân Thần Thức trong ‘ Tuyệt Ảnh Kiếm Pháp ’.
Nhưng mà một chiêu ‘ Phân Thân Thức ’ này không phải đánh lên thân thể của Phích Lịch đao khách, mà là đánh lên đạo thiểm điện kia.
Phích Lịch đao khách thi triển ‘ Lôi Đình Chi Nộ ’, đây là cực hạn của hắn, căn bản không cách nào tấn công nữa, cho nên chỉ cần phá ‘ Lôi Đình Chi Nộ ’, cho dù Huyền Thiên toàn bộ công không thủ, Phích Lịch đao khách cũng không cách nào công kích Huyền Thiên.
XÍU...UU!!
Trọng Nhạc Kiếm biến mất, tốc độ nhanh đến vô ảnh, chém vào đao mang, chính diện chém tới, trong chốc lát một đạo kiếm quang vô cùng đẹp xuất hiện.
Một cánh tay chín ngàn cân, hai cánh tay đồng thời cầm kiếm, chém ra một kiếm lực lượng đạt tới mức kinh khủng thế nào?
Kiếm quang chém vào đao mang, cắt nó như đậu hủ, Trọng Nhạc Kiếm trùng trùng điệp điệp chém lên trường đao.
Răng rắc!
Lực lượng khổng lồ, công kích cực mạnh, trường đao lập tức bị chém thành hai đoạn.
Phốc - -
Phích Lịch đao khách phun ra một ngụm máu tươi, ngũ tạng lục phủ bị chấn nát, trường đao rời khỏi tay, thân thể bay đi trong cơn giông, trong mắt lộ vẻ kinh hãi, không thể tin nổi.
Võ giả Tiên Thiên cảnh nhất trọng làm sao có thể bộc phát sức lực to lớn như vậy? Phích Lịch đao khách nghĩ mãi không thông.
Phích Lịch đao khách không có thời gian suy nghĩ, một đạo kiếm quang phá không bay tới, chém lên eo của Phích Lịch đao khách.
Tuyệt Ảnh Kiếm Pháp - - Trảm Yêu Thức.
Trọng Nhạc Kiếm cắt vào eo Phích Lịch đao khách như cắt đậu hủ, dễ dàng chặt đứt đôi thân thể của Phích Lịch đao khách.
Ý thức của hắn biến mất, nhìn qua nửa thân dưới, Phích Lịch đao khách phát ra tiếng kêu thê lương thảm thiết.
Hắn một đao chém ngang thành hai đoạn là sở thích của hắn, đến chết đều không nghĩ tới, có một ngày hắn lại có tràng cảnh này.
Tìm tòi thi thể của Phích Lịch đao khách một phen, tìm được một bao vải dầu.
Huyền Thiên đem bao vải dầu thu vào trong không gian giới chỉ, sau đó đi xuống chân núi, một kiếm chém ra một cái hố to, đem thi thể Phích Lịch đao khách và trường đao gãy vùi xuống dưới.
Lập tức Huyền Thiên ra khỏi Thú Hoang Sơn Mạch, đi trong màn mưa quay về Hoàng Bách Trấn.
Huyền Thiên có dự cảm thật mạnh, Hoàng gia có đại sự phát sinh, mặc dù là trời đang dông, Huyền Thiên vẫn đi thật nhanh, nhưng chạy hơn khoảng cách hai mươi dặm, phía trước đã không còn mưa, thì ra cơn dông chỉ bao phủ phạm vi gần Thú Hoang Sơn Mạch.
Một giờ sau, Huyền Thiên chạy đi thêm hai trăm dặm, rốt cục đi vào bên ngoài Hoàng Bách Trấn, thấy Hoàng Bách Trấn vẫn bình tĩnh, Huyền Thiên khẩn cũng bình thản hơn nhiều.
Bên ngoài Hoàng Bách Trấn, Huyền Thiên đem ba kiện huyền giai bảo khí cùng ba gốc ‘ Sinh Cơ Hóa Huyết Thảo lấy ra, sau đó bước nhanh về phía Hoàng gia.
Cùng nhau share truyện tại 4vn đến tất cả mọi người để cùng nhau thưởng thức nhé
Kiếm Nghịch Thương Khung
Tác giả : EK
-----oo0oo-----
Chương 134: Một mình một kiếm. (1)
Nguồn: Sưu Tầm
Hoàng Bách Trấn, Hoàng gia!
Tu vi Ngưu Chấn Sơn, Ngưu Chấn Nhạc tăng lên, Ngưu, Trình, Trương ba nhà xuất động tinh nhuệ vây công Hoàng gia, tin tức đã rơi vào tay của Hoàng gia.
Hoàng gia có thể ở Bắc Mạc Huyện dừng chân, tự nhiên phải tri dĩ tri bỉ (biết người biết ta), phải cài cắm tình báo vào ba nhà này.
Tu vi Ngưu Chấn Sơn, Ngưu Chấn Nhạc đồng thời đột phá, tăng lên một cảnh giới, đây là chuyện Hoàng gia không ngờ tới.
Nhất là Ngưu Chấn Sơn, có thể đột phá Tiên Thiên cảnh tứ trọng, đã tạo thành uy hiếp thật lớn với Hoàng gia.
Đối phó Ngưu Chấn Sơn không chỉ vận dụng công pháp của gia tộc, có thể bạo lộ hành tung, còn phải bỏ niêm phong thực lực, sẽ làm thương thế tăng lên, tạo thành tổn thương vĩnh cửu.
Huyền Thiên đi vào bên ngoài Hoàng phủ, Hoàng gia đèn đuốc sáng trưng, đang trong trạng thái đề phòng.
Ngưu, Trình, Trương ba đại gia tộc vây công Hoàng gia, tin tức chỉ có thành viên chủ yếu của Hoàng gia biết được, nếu như để những người khác biết rõ, những võ giả phụ thuộc Hoàng gia chỉ sợ đều bỏ chạy, dù sao bọn họ không tin Hoàng gia có thể đối phó ba nhà vây công, không có khả năng lưu lại chịu chết.
Huyền Thiên đã tu ‘ Long Hổ Bộ ’ tới đại thành, khinh công trác tuyệt, tuyHoàng gia đề phòng sâm nghiêm, nhưng hắn vẫn thần không biết quỷ không hay tiến vào Hoàng phủ.
Trong sảnh chính của Hoàng gia, thành viên chủ yếu của Hoàng gia đang tụ tập tại đây, thương nghị đối sách.
- Ông ngoại, phụ thân, nương, ba cậu, con trở về!
Trong lúc đó, một thanh âm từ bên ngoài vang lên.
Mọi người nhìn lại, một thanh niên anh tuấn đi vào, trong tay cầm theo một bao vũ khí, từ bên ngoài đi vào.
Hoàng Viễn Thành, Huyền Hồng... Bọn người cả kinh, Huyền Thiên lẻn vào Hoàng gia không nói, không ngờ đi tới chính sảnh bọn họ lại không phát giác, thẳng đến khi Huyền Thiên lên tiếng mới biết được.
Phải biết rằng, tuy bọn họ bị thương, tu vị tổn hao nhiều, nhưng mà cảm giác nhạy cảm vẫn không mất, mặc dù là Tiên Thiên cảnh tứ trọng tiến vào trong sân thì bọn họ cũng lập tức biết được.
- Thiên nhi!
Nhìn thấy Huyền Thiên, mọi người đều vui vẻ.
Hoàng Nguyệt thì đứng dậy, đi tới gần Huyền Thiên, trên mặt tràn đầy may mắn cùng hưng phấn, nói:
- Nghe nói trong Thú Hoang Sơn Mạch xảy ra thú triều, làm cho chúng ta rất lo lắng.
Nói xong, Hoàng Nguyệt chạy tới trước mặt Huyền Thiên, sửa sang mái tóc rối của Huyền Thiên, trong ánh mắt tràn đầy yêu thương.
Huyền Thiên mỉm cười, nói:
- Nương, con không sao, thời điểm phát sinh thú triều con đang ở trong lòng đất, cái gì cũng không biết, lúc này con cũng tìm được không ít thứ tốt.
Nói xong Huyền Thiên run tay lên, ba kiện bảo khí huyền giai hiện ra.
Tất cả mọi người không phải võ giả Tiên Thiên cảnh bình thường, lai lịch phi phàm, liếc thấy đã nhận ra vũ khí trong tay của Huyền Thiên là bảo khí huyền giai.
- Là bảo khí huyền giai?
Âm thanh của mọi người hơi lộ vẻ kinh ngạc.
Nếu như là trước kia, Huyền Hồng còn ở Huyền gia, Hoàng gia còn là gia tộc ngũ phẩm mạnh mẽ, bảo khí huyền giai còn không đặt trong mắt bọn họ, nhung bây giờ không phải ngày xưa, hơn nữa ba kiện bảo khí huyền giai đều từ Huyền Thiên xuất ra, làm bọn họ kinh ngạc.
Vũ khí của bọn họ từ lúc chạy trốn bị hủy hoại trên đường, chỉ có Huyền Hồng ‘ Cửu Khúc Nghịch Tâm Kiếm ’ là hoàn hảo không tổn thương gì.
Nhưng mà ‘ Cửu Khúc Nghịch Tâm Kiếm ’ là bảo khí Thiên giai, là chí bảo gia truyền của Huyền gia, hoàn toàn là biểu tượng thân phận của Huyền Hồng, hiện tại không thể lộ ra ánh sáng, ‘ Cửu Khúc Nghịch Tâm Kiếm ’ đã sớm bị Huyền Hồng niêm phong cất vào kho, vùi trong lòng đất, không thể hiện thế.
Huyền Thiên cùng Hoàng Nguyệt đi đến bên cạnh Huyền Hồng, đem ba kiện bảo khí huyền giai đặt ở trên mặt bàn, lại đem ba gốc ‘ Sinh Cơ Hóa Huyết Thảo ’ lấy ra, nói:
- Còn đạt được ba gốc Sinh Cơ Hóa Huyết Thảo, đây là dược liệu Huyền cấp chữa thương thánh dược, không kém hơn đan dược huyền giai của Đan Dược Sư luyện ra, nhưng không có hiệu quả với kinh mạch của phụ thân, ông ngoại, tam cữu, nó có thể chữa hết thương thế của mọi người, lại khôi phục không ít tu vi, nương, người xem phân phối thế nào.
Nói xong liền đem ba gốc ‘ Sinh Cơ Hóa Huyết Thảo ’ đặt vào trong tay Hoàng Nguyệt.
- Sinh Cơ Hóa Huyết Thảo?
Nhìn thấy Huyền Thiên giao cho Hoàng Nguyệt ba gốc linh dược màu đỏ, mọi người ra vẻ kinh ngạc, so với Huyền Thiên xuất ra ba kiện bảo khí huyền giai muốn kịch liệt nhiều lắm, trong kinh ngạc mang theo đại hỉ.
Tuy bảo khí huyền giai trân quý, nhưng mọi người đều là người có kiến thức, bọn họ kinh ngạc không phải kinh ngạc ba kiện bảo giai thật tốt, mà là kinh ngạc Huyền Thiên đi ra ngoài một chuyến mang về ba kiện bảo khí huyền giai.
Nhưng ba gốc ‘ Sinh Cơ Hóa Huyết Thảo ’ có tác dụng với mọi người hoàn toàn bất đồng, người Hoàng gia mang thương thế nặng nhất, có thể trị khỏi thương thế, khôi phục thực lực, ‘ Sinh Cơ Hóa Huyết Thảo ’ có tác dung cực lớn với bọn họ, tự nhiên kinh hỉ.
‘ Sinh Cơ Hóa Huyết Thảo ’ là thánh dược chữa thương trời sinh, tuy giá trị một cây hai ba triệu lượng bạc, nhưng mà có thể ngộ nhưng không thể cầu, trên thị trường căn bản không có bán, không có số mệnh, căn bản không gặp được.
Duy nhất một lần đạt được ba gốc Sinh Cơ Hóa Huyết Thảo, đối với Hoàng gia đang cần thuốc chữa thương mà nói đây là đại khí vận. nguồn tunghoanh.com
Giờ khắc này mặc dù trong nội tâm có oán khí Hoàng Minh Sơn có oán khí với một nhà Huyền Hồng, nhìn qua Huyền Thiên, trong ánh mắt cũng nhu hòa.
Hoàng Nguyệt cầm ba gốc ‘ Sinh Cơ Hóa Huyết Thảo ’ đi đến bên cạnh Hoàng Viễn Thành, nói:
- Phụ thân, người xem nên phân phối thế nào?
Nói xong đem ‘ Sinh Cơ Hóa Huyết Thảo ’ đặt ở trong tay Hoàng Viễn Thành.
Hoàng Viễn Thành nhìn qua ‘ Sinh Cơ Hóa Huyết Thảo ’, thở dài một tiếng, nói:
- Bằng Sinh Cơ Hóa Huyết Thảo trị liệu thương thế, ít nhất cũng phải ba tới năm ngày mới có hiệu quả, nếu Thiên nhi có thể về sớm hơn ba năm ngày thì tốt quá.
Thương thế mọi người của Hoàng gia đã lâu, đều áp chế nhiều năm, rất khó trị hết, Hoàng Viễn Thành nói ba năm ngày có hiệu quả đều là nói nhanh nhất, tuy ‘ Sinh Cơ Hóa Huyết Thảo ’ là linh dược huyền cấp, nhưng cũng không thể trị khỏi nhanh như vậy.
- Như thế nào? Phụ thân, Hoàng gia đề phòng sâm nghiêm, hiện tại có vấn đề gì sao?
Thấy Hoàng Viễn Thành thở dài, hồi tưởng lại đề phòng bên ngoài Hoàng gia so với bình thường còn nghiêm mật hơn nhiều, Huyền Thiên hôm nay thì làm việc không thuận lợi, loáng thoáng cảm thấy có chuyện xảy ra, hiện tại càng xác định, hướng Huyền Hồng hỏi.
Huyền Hồng gật gật đầu, nói:
- Ngưu Chấn Nhạc tại Thú Hoang Sơn Mạch không biết đạt được chỗ tốt gì, sau khi trở về liền cùng Ngưu Chấn Sơn hai người bế quan, hôm nay xuất quan, tu vi của hai người đột phá một cảnh giới, hiện tại mang theo Trình gia cùng Trương gia, hướng Hoàng Bách Trấn mà đến, tuyên bố đêm nay phải huyết tẩy Hoàng gia, chiến đấu đêm nay sẽ phát sinh, ngươi mang đến Sinh Cơ Hóa Huyết Thảo không có hiệu quả nhanh như vậy.
Quả nhiên là đại sự kiện! Đêm nay Hoàng gia sẽ bị Ngưu, Trình, Trương ba nhà vây công.
Cùng nhau share truyện tại 4vn đến tất cả mọi người để cùng nhau thưởng thức nhé
Kiếm Nghịch Thương Khung
Tác giả : EK
-----oo0oo-----
Chương 135: Một mình một kiếm. (2)
Nguồn: Sưu Tầm
- Ngưu Chấn Nhạc cùng Ngưu Chấn Sơn đều đột phá một cảnh giới? Vậy Ngưu Chấn Sơn có tu vi Tiên Thiên cảnh tứ trọng?
Huyền Thiên khẽ nhíu mày.
Huyền Hồng gật đầu nói:
- Đối phương trừ Ngưu Chấn Sơn ra, còn có ba võ giả Tiên Thiên cảnh tam trọng, đối phó bọn chúng không chỉ phải bạo lộ võ học, thậm chí còn phải cởi bỏ phong ấn thực lực, khiến cho thương thế tăng lên!
Huyền Thiên nghiêm sắc mặt, nói:
- Như vậy quá nguy hiểm, thật vất vả mới đứng vững chân ở Bắc Mạc Huyện này, chẳng lẽ vừa mới vượt qua thời gian chạy trốn, hơn nữa một khi bị người khác biết được, tùy tiện phái một cường giả Địa giai cảnh cũng có thể dễ dàng diệt trừ chúng ta, đêm nay mọi người không nên ra mặt, con có biện pháp đối phó Ngưu, Trình, Trương ba nhà.
Huyền Thiên nói hấp dẫn lực chú ý của mọi người, ánh mắt đều quay lại, cùng kêu lên:
- Mọi người cứ che dấu đi, không cần ra mặt, một mình con một kiếm là đủ rồi!
Thần sắc mọi người khẽ giật mình, nhìn qua Huyền Thiên, ánh mắt khẽ biến, cho rằng hắn mạnh miệng.
Hoàng Viễn Thành nói:
- Thiên nhi, nói đùa gì vậy, ta biết rõ con thiên tư trác tuyệt, tâm cao khí ngạo, nhưng mà đối phương thế nhưng có ba Tiên Thiên cảnh tam trọng cao thủ, Ngưu Chấn Sơn càng là Tiên Thiên cảnh tứ trọng, hơn nữa đến đây còn có võ giả Tiên Thiên cảnh một, nhị trọng, cũng hơn hai mươi người, võ đạo cảnh thất trọng trở lên thì hơn trăm người, mình con làm sao ngăn cản được.
Huyền Thiên nói:
- Chính bởi vì đối phương người đông thế mạnh, cho nên chúng ta không thể xuất động quá nhiều người, để tránh sinh ra hỗn chiến, tạo thành một ít tổn thất không cần thiết, nếu chỉ có một mình con, đối phương sẽ không cùng xông lên, sẽ phái ra cao thủ, đánh nhau với con, con giết một, bọn chúng sẽ phái ra kẻ lợi hại hơn, chờ cao thủ của chúng chết vài tên, đến lúc đó lại hỗn chiến, con sẽ đi ngăn cản Ngưu Chấn Sơn, mọi người không bị cao thủ ngăn cản, có thể dùng cường kích yếu, cũng không bạo lộ võ công, cũng không cần bỏ niêm phong thực lực, khiến cho thương thế tăng lên, một trận chiến này có thể diệt hết cao thủ của Ngưu, Trình, Trương ba nhà, không còn lực lượng hơn thua với Hoàng gia nữa.
Hoàng Minh Sơn nói:
- Trong hậu bối luận võ, con đả bại võ giả Tiên Thiên cảnh nhất trọng, tại Thú Hoang Sơn Mạch ngươi lại đánh chết Tiên Thiên cảnh nhị trọng Ngô Văn Tường, nếu đối phương muốn phái người đối phó con, cho dù Ngưu Chấn Sơn không ra tay, ít nhất cũng là cao thủ Tiên Thiên tam trọng cảnh, Thiên nhi, không phải ta xem thường con, đối phương có ba Tiên Thiên cảnh tam trọng, con làm sao đánh chết được?
Khó có được cậu cả này cho mình sắc mặt vui mừng, Huyền Thiên nhìn Hoàng Minh Sơn khẽ gật đầu, nói:
- Cậu cả, hôm nay con từ Thú Hoang Sơn Mạch đi ra, đã đánh chết một tên võ giả Tiên Thiên cảnh tam trọng, là đạo tắc tiếng tăm lừng lẫy của Thần Đao vương triều, là tội phạm truy nã của bốn tông môn, Phích Lịch đao khách, thực lực so với Trương Cốc Phong, Trình Nguyên Vũ hai gia chủ chỉ mạnh hơn chứ không yếu, người không tin, có thể ra tay thử với cháu trai đi.
Đánh chết Lăng Vân Tông Vũ Nguyên Chiếu, Huyền Thiên không nói, việc này không thể nói đường hoàng, về phần Phích Lịch đao khách, giết thì giết, Huyền Thiên không có cố kỵ.
Nghe vậy mọi người lại cả kinh, thực lực Phích Lịch đao khách trong võ giả Tiên Thiên cảnh tam trọng cũng là đỉnh cấp, người có thể thắng Phích Lịch đao khách tu vi Tiên Thiên cảnh tam trọng thập phần thưa thớt.
Nếu như Huyền Thiên có thể đánh chết Phích Lịch đao khách, vậy thực lực của hắn trong võ giả Tiên Thiên cảnh tam trọng đã là vô địch, cơ hồ có thể chống lại võ giả Tiên Thiên cảnh tứ trọng.
Thế nhưng mà Huyền Thiên mới có tu vi Tiên Thiên cảnh nhất trọng, hơn nữa Huyền Thiên rời khỏi Hoàng gia chỉ hơn nửa tháng, bước vào Tiên Thiên cảnh nhất trọng nhiều nhất chỉ nửa tháng, nếu có thể so sánh với võ giả Tiên Thiên cảnh tứ trọng võ giả, dù người ở đây ai cũng có kiến thức, trong nội tâm cũng không khỏi khiếp sợ.
Tu vi Tiên Thiên cảnh nhất trọng có chống lại thực lực Tiên Thiên cảnh tứ trọng, tuyệt đối có thể so với võ đại cửu trọng đánh bại võ giả Tiên Thiên cảnh nhất trọng còn rung động hơn, tu vi võ giả càng cao thù chênh lệch càng lớn, vượt cấp khiêu chiến càng cao thì càng khó khăn.
Hiển nhiên Hoàng Minh Sơn không tin, Huyền Thiên sẽ có thực lực cường đại như vậy, nói:
- Vậy thì tốt, con tiếp ta một chưởng, một chưởng này ta sẽ sử dụng thực lực bảy thành, nếu con có thể tiếp được, ít nhất đối mặt võ giả Tiên Thiên cảnh tam trọng thì không cần lo lắng tính mạng.
Huyền Thiên nói:
- Cậu cả, cho dù sử dụng mười thành thực lực, cháu ngoại trai là thân thể bằng sắt, vẫn không rơi vào tình huống xấu đâu!
Hoàng Minh Sơn hướng Hoàng Viễn Thành liếc mắt nhìn nhau, Hoàng Viễn Thành gật gật đầu.
Hoàng Minh Sơn đứng lên, nói:
- Ta đánh ra một chưởng này, sử dụng chín thành thực lực.
Hoàng Minh Sơn là đệ nhất cao thủ của Hoàng gia hiện tại, chín thành thực lực cũng tương đương với Tiên Thiên cảnh tam trọng đỉnh phong bình thường, một kích toàn lực a.
Huyền Thiên cùng Hoàng Minh Sơn đều đi đến chủ sảnh, hai người cách nhau mười bước.
Huyền Thiên ôm quyền nói:
- Cậu cả mời!
Hoàng Viễn Thành, Huyền Hồng, Hoàng Nguyệt, Hoàng Tề Sơn, Hoàng Côn Sơn... Cùng với một ít thành viên chủ yếu của Hoàng gia trong phòng chính đều nhìn qua, đều tụ tập trong sảnh nhìn Huyền Thiên cùng Hoàng Minh Sơn.
- Cẩn thận!
Hoàng Minh Sơn hét lớn một tiếng, vận chuyển Tiên Thiên chân khí tụ tập ở tay phải, một chưởng đánh ra.
Trong không khí phát ra tiếng nổ mạnh, thân thể Hoàng Minh Sơn tiến lên mười bước, bàn tay đập vào ngực của Huyền Thiên.
Thân thể Huyền Thiên không động chút nào, tay phải nhấc lên, đỡ chưởng phong của Hoàng Minh Sơn.
Trong chốc lát hai bàn tay ấn cùng một chỗ.
Ba - -
Một tiếng tiếng nổ mạnh.
Hoàng Minh Sơn cảm giác mình đá trúng thiết bản, lại cảm thấy có một ngọn núi áp tới đối diện, thân thể chấn động, không tự chủ mà lui ra phía sau.
Đạp đạp đạp đạp đạp - -
Hoàng Minh Sơn liên tục lui ra bảy bước, mới đứng vững thân thể, ánh mắt kinh hãi nhìn qua Huyền Thiên, cả kinh nói:
- Con thật sự có thực lực đối chiến với cao thủ ba nhà.
Huyền Thiên mỉm cười, nói:
- Tại Thú Hoang Sơn Mạch, đạt được bộ công pháp luyện thể, thể chất trở nên mạnh mẽ, lực lượng biến lớn, vừa rồi con chỉ sử dụng tám phần lực lượng.
Chỉ tám phần lực lượng đã đánh lui chín thành thực lực của Hoàng Minh Sơn, lại có thể bức hắn lui ra bảy bước, thực lực như vậy trong võ giả Tiên Thiên cảnh tam trọng không nói là điên cuồng, có thể đếm được trên đầu ngón tay.
- Tốt!
Hoàng Viễn Thành khen một tiếng, nói:
- Thiên nhi, có con ở đây thì sợ gì Ngưu, Trình, Trương ba nhà, rút lui tất cả đề phòng, đêm nay lưu Thiên nhi một người đứng trong nội viện, chờ Ngưu, Trình, Trương ba nhà tới, chúng ta ẩn núp trong bóng tối, nếu như đơn đả độc đấu thì cứ để Thiên nhi một mình đi, cao thủ Tiên Thiên cảnh tam trọng của đối phương giết một không ít, giết hai là lời, nếu có thể tiêu diệt toàn bộ, vậy rất tốt, nếu như đối thủ quần công chúng ta liền giết ra ngoài, không có cao thủ Tiên Thiên cảnh tứ trọng ngăn cản, vậy thì Ngưu, Trình, Trương ba nhà chỉ có đi không về.
Cùng nhau share truyện tại 4vn đến tất cả mọi người để cùng nhau thưởng thức nhé
Kiếm Nghịch Thương Khung
Tác giả : EK
-----oo0oo-----
Chương 136: Một mình một kiếm. (3)
Nguồn: Sưu Tầm
Lão gia tử đánh nhịp, Huyền Thiên cũng có thực lực này, mặc dù sẽ có chút phong hiểm, nhưng Huyền Hồng cùng Hoàng Nguyệt đều không có phản đối.
Huyền Hồng biết rõ, đóa hoa trong nhà ấm chỉ có thể trở thành cao thủ thông thường, nếu muốn trở thành cường giả nhất lưu của Thần Châu, phải trải qua mưa gió, trải qua ma luyện, quá trình mặc dù có phong hiểm, nhưng đây là vì phát triển của hắn.
Nguyên nhân chính là như thế, Huyền Thiên một mình một người tiến vào Thú Hoang Sơn Mạch, Huyền Hồng cũng không có ngăn cản.
Phụ mẫu Huyền Thiên không có phản đối, những người khác tự nhiên không có nói gì, buổi tối để một mình Huyền Thiên trong nội viện ngăn cản Ngưu, Trình, Trương ba nhà, Hoàng gia mang theo mọi người nấp trong bóng tối.
Hoàng Viễn Thành cầm lấu ba gốc ‘ Sinh Cơ Hóa Huyết Thảo ’, trên mặt nở nụ cười, nói:
- Thiên nhi là kỳ binh của chúng ta, có Thiên nhi ở đây, đêm nay một trận chiến này cũng không phải là kiếp nạn của Hoàng gia chúng ta, mà là một lần chuyển cơ, nhân cơ hội này vừa vặn đánh tan Ngưu, Trình, Trương ba nhà, đến lúc đó cả Bắc Mạc Huyện toàn bộ sẽ do Hoàng gia chúng ta, sẽ có đại lượng sản nghiệp, sẽ có nhiều tiền lời.
Hảo hảo kinh doanh có thể mua được đan dược chữa thương, để cho chúng ta khôi phục đến cảnh giới Tiên Thiên cảnh đỉnh phong, đều không có vấn đề, nhưng mà Ngưu, Trình, Trương ba nhà cùng Đặng gia là gia tộc bát phẩm có lợi ích vãng lai, chúng ta diệt Ngưu, Trình, Trương ba nhà, tương đương đoạn tài lộ của Đặng gia, Đặng gia tất nhiên sẽ không mặc kệ. Nếu Hoàng gia muốn trấn trụ Đặng gia, ít nhất cần hai gã võ giả Tiên Thiên cảnh lục trọng, mà ba gốc ‘ Sinh Cơ Hóa Huyết Thảo ’ phân biệt là Minh Sơn, Tề Sơn, Côn Sơn ba người a, bọn họ chữa thương xong rất nhanh khôi phục, có thể dùng một phần nhỏ thực lực của mình. Năm ba ngày sau chỉ cần có hai người gỡ bỏ niêm phong lực lượng tăng lên Tiên Thiên cảnh lục trọng, bọn họ không dám dễ dàng động thủ với chúng ta, đến lúc đó cho Đặng gia chút chỗ tốt, hóa giải quan hệ căn thẳng, bảo đảm Hoàng gia dừng chân Bắc Mạc Huyện tuyệt đối an ổn.
- Phụ thân, toàn bộ cho ba huynh đệ chúng con, thế còn người làm sao bây giờ?
Hoàng Minh Sơn cùng Hoàng Tề Sơn đồng thanh nói.
Hoàng Côn Sơn đứng lên, nói:
- Tu vi của con thấp nhất, có thể chậm rãi khôi phục, mà ‘ Sinh Cơ Hóa Huyết Thảo ’ cho con phục dụng không tốt, thực lực của phụ thân khôi phục thì có thể giúp Hoàng gia trấn trụ địch nhân.
Hoàng Viễn Thành khoát khoát tay, nói:
- Ta già rồi, khôi phục thương thế không dễ dàng như vậy, ‘ Sinh Cơ Hóa Huyết Thảo ’ cho ta cũng sinh ra tác dụng không lớn, Côn Sơn, ngươi còn trẻ, thân thể khá tốt, thương thế khôi phục được nhanh hơn, hiện tại chính là lúc các ngươi cởi bỏ niêm phong thực lực nhanh hơn, mới có thể làm Đặng gia kiêng kị, thương thế của ta và những người khác phải đợi Hoàng gia chiếm cứ cả Bắc Mạc Huyện thì có thể tìm kiếm thuốc chữa thương, mua sắm chữa thương linh đan chậm rãi tĩnh dưỡng. truyện được lấy từ website tung hoanh
Nói xong, Hoàng Viễn Thành đem ba gốc ‘ Sinh Cơ Hóa Huyết Thảo ’, phân biệt đưa Hoàng Minh Sơn, Hoàng Tề Sơn, Hoàng Côn Sơn ba người.
Ba người tiếp nhận ‘ Sinh Cơ Hóa Huyết Thảo ’, muốn nói lại thôi.
Hoàng Viễn Thành nhìn qua Huyền Thiên, nói:
- Thiên nhi, ‘ Sinh Cơ Hóa Huyết Thảo ’ là con mang về, nhưng mà mẫu thân của con không có phần, con không có ý kiến a!
- Ông ngoại dùng tình thế làm trọng, vì sao Thiên nhi có ý kiến chứ?
Huyền Thiên lắc đầu.
Hiện tại dùng tu vi của bọn họ áp chế thương thế, cho nên thoạt nhìn cũng không như bị thương, nhưng tu vị sẽ giảm xuống.
‘ Sinh Cơ Hóa Huyết Thảo ’ không cách nào làm thương thế của bọn họ khôi phục hoàn toàn, chỉ có thể đủ trị thương một bộ phận, sau đó bọn họ dùng một phần nhỏ tu vi áp chế thương thế, tu vị càng mạnh bỏ niêm phong thực lực càng mạnh, tu vị khôi phục được càng nhanh.
Thực lực Hoàng Nguyệt lúc ban đầu là Địa giai cảnh nhất trọng, còn kém ba huynh trưởng không ít, phục dụng một cây ‘ Sinh Cơ Hóa Huyết Thảo ' bỏ niêm phong tu vị và thực lực kém ba người Hoàng Minh Sơn, Hoàng Tề Sơn, Hoàng Côn Sơn.
An bài tất cả thỏa đáng, phỏng đoán Ngưu, Trình, Trương Tam ba nhà cách Hoàng Bách Trấn đã không xa, Hoàng gia rút lui người ngoài phủ đệ, tất cả mọi người an bài ở nơi bí mật gần đó.
Ở chỗ sáng, cả phủ đệ Hoàng gia chỉ có Huyền Thiên một người, cầm trong tay Trọng Nhạc Kiếm, đứng trong sân.
Mà sân viện này rộng tới ba mươi trượng, dài năm mươi trượng, có thể chứa vài trăm người.
Một người một kiếm đứng trong nội viện, đang đợi người Ngưu, Trình, Trương ba nhà tới.
Lúc này đã là giữa thương tám, ánh trăng ban đêm rất sáng, chiếu sáng đại địa vô tận.
Ánh trăng sáng ngời, chậm rãi lên thẳng giữa không trung.
Lỗ tai của Huyền Thiên lúc này hơi động đậy, có âm thanh truyền tới.
Là tiếng vó ngựa, đang đêm khuya tĩnh lặng đạp trên đường đá xanh của Hoàng Bách Trấn, âm thanh đặc biệt vang dội.
Trong dân cư Hoàng Bách Trấn không ít người đang ngủ giật mình tỉnh lại, mở cửa sổ nhìn thấy người ngựa động nghịt, đi tới phủ đệ Hoàng gia.
Ngưu Chấn Sơn mang theo người Ngưu, Trình, Trương ba nhà và mấy gia tộc phụ thuộc ở Bắc Mạc Huyện cùng đi, tổng cộng có hơn một trăm người ngựa, không có cố ý che dấu, đường hoàng đi qua Hoàng Bách Trấn, hướng Hoàng gia mà đi.
Ngưu, Trương, Trình ba nhà hành động, Hoàng gia có thể biết rõ, động tĩnh của Hoàng gia thì Ngưu, Trình, Trương ba nhà cũng rõ ràng.
Mà Hoàng Bách Trấn này có mật thám của ba đại gia tộc, chú ý nhât cử nhất động của Hoàng gia, biết rõ Hoàng gia không có đào tẩu.
Dù sao Hoàng gia đã biết rõ bọn họ chạy tới, Ngưu Chấn Sơn cũng không cần đánh lén làm gì, hắn thập phần tự tin muốn dùng thực lực tuyệt đối, dễ như trở bàn tay đem Hoàng gia diệt tộc.
Cạch cạch cạch cạch tiếng vó ngựa càng ngày càng gần, rất nhanh, hơn trăm người ngựa đi tới phủ đệ Hoàng gia.
- Ân? Làm cái gì mà chẳng có người nào, Hoàng gia không biết chúng ta tới sao? Lại không đề phòng chút nào?
Ngưu Chấn Sơn vung tay lên, hơn trăm người ngựa dừng lại cảnh cửa Hoàng gia chừng ba mươi mét, nhìn qua Hoàng gia không có phòng bị, Ngưu Chấn Sơn có chút nghi hoặc.
Ngưu Chấn Nhạc cũng giống như thế, giục ngựa đi tới bên cạnh Ngưu Chấn Sơn, nói:
- Ca, chẳng lẽ Hoàng gia không biết tin tức, vẫn còn đang ngủ sao?
Ngưu Chấn Sơn nói:
- Cho dù không biết tin tức, nhưng không có phái người gác đêm, chẳng lẽ lại mai phục bên trong?
Ngưu Chấn Nhạc khinh thường cười cười, nói:
- Cho dù Hoàng gia có mai phục, vậy thì thế nào, trước thực lực tuyệt đối thì bọn họ giống như trứng gà, chúng ta chính là đá, không cần quản khí gió bọn chúng có mai phục gì, chúng ta nghiền áp đi qua, trứng gà toàn bộ sẽ vỡ cả.
Ngưu Chấn Sơn mỉm cười, trong nội tâm của hắn cũng nghĩ như vậy, cân nhắc hẳn là đúng.
Ngưu Chấn Sơn ra lệnh một tiếng:
- Xuống ngựa, giữ yên lặng, không cho phép phát ra âm thanh gì, lẻn vào Hoàng gia.
- Đã chơi mai phục, chúng ta cũng nên chơi thật tốt.
Ngưu Chấn Sơn thầm nghĩ.
Cùng nhau share truyện tại 4vn đến tất cả mọi người để cùng nhau thưởng thức nhé
Người này đã nói CÁM ƠN đến vài viết vô cùng hữu ích của prof.