Hoàng Long Chân Nhân Dị Giới Du Tác giả: Thần Kiếm
Chương 111: Không gian thứ nguyên.
Dịch: Meoden
Biên: Thủy Vân.
Nguồn: banlong.us
Lúc này, coi như Hoàng Long đã hiểu rõ, hiện giờ hai người có chung một địch nhân, chính Long tộc!
- Hiện tại kẻ mạnh nhất trong Long Tộc là ai?
Hoàng Long trầm ngâm một chút rồi hỏi.
Xem trên tư liệu thì thực lực mạnh nhất Long tộc hiện giờ là Long Hoàng Phất Lợi. Nhưng nếu nghĩ kỹ thì hẳn không phải vậy. Nếu đó là sự thực thì Long Dịch là cường giả Thần Vực đã sớm giết tới Long đảo.
- Không biết rõ, chỉ có điều, khẳng định không phải là Phất Lợi.
Long Dịch thu liễm sát khí lạnh băng trên người, trầm giọng nói:
- Long Tộc có hai mươi vị trưởng lão, mỗi người đều có thực lực Thánh Vực. Nhưng Long Tộc còn có thái thượng trưởng lão, đây mới là những cường giả mạnh nhất của Long Tộc, mỗi người đều có thực lực Thánh Vực đỉnh trở lên. Về phần có bao nhiêu thái thượng trưởng lão thì ta cũng không rõ, chỉ biết là họ ẩn tu tại Bàn Long Tinh, bình thường sẽ không đi ra ngoài.
Hoàng Long âm thầm giật mình, Long Tộc có hai mươi vị trưởng lão? Theo tin tức của Bác Cách, hắn còn tưởng Long Tộc chỉ có hơn mười vị cường giả Thánh Vực, hơn nữa cũng không nói tới sự tồn tại của thái thượng trưởng lão. Mấy lão già đó đều có thực lực Thánh Vực đỉnh trở lên? Không ngờ thực lực chân chính của Long Tộc kinh khủng tới vậy, chẳng trách dám xưng là chủng tộc mạnh nhất trên Đại lục Hằng Nguyên.
Hoàng Long cảm thấy cần nhanh chóng tăng thực lực lên.
- Bàn Long Tinh?
Hoàng Long ổn định lại cảm xúc, nghi ngờ hỏi.
- Đúng vậy, Bàn Long Tinh. Ở thế giới của chúng ta có vô số vị diện cùng không gian thứ nguyên. Không gian thứ nguyên là nhờ năng lượng thiên địa trải qua trăm triệu năm mà tự động tạo thành, ở trong không gian thứ nguyên có vô số tinh cầu. Đại lục Hằng Nguyên đúng ra phải gọi là vị diện Hằng Nguyên, chỉ là một vị diện phàm nhân trong 10 tỷ vị diện.
Long Dịch giải thích.
- 10 tỷ vị diện? Không gian thứ nguyên?
Hoàng Long có phần ngạc nhiên.
- Đúng vậy, trong vị diện có đại lục, trong không gian thứ nguyên có tinh cầu.
Long Dịch nói:
- Đợi khi ngươi tu luyện tới Thần Vực, đến lúc đó Giám Thủ Giả đại nhân của vị diện Hằng Nguyên sẽ nói những điều này cho ngươi biết. Những điều này cũng không phải tri thức phàm nhân có thể tìm hiểu tới.
- Dĩ nhiên, với thiên phú tu luyện của ngươi, sớm muộn cũng đạt tới Thần Vực, hiện tại nói cho ngươi biết những điều này cũng không sao.
Long Dịch nói tới đây, nhìn Hoàng Long với ánh mắt khác lạ.
Mười lăm tuổi, cường giả tuyệt thế, Thánh Vực!
Năm đó y được tộc nhân vinh danh là thiên tài vạn năm có một, nhưng so với Hoàng Long thì y là cái rắm gì. Hơn năm mươi tuổi y mới đột phá Thánh Vực, mà muốn đạt tới tu vị của Hoàng Long hiện giờ tiêu tốn hơn ba trăm năm.
- Giám Thủ Giả đại nhân? Đó là ai?
Hoàng Long không để ý tới ánh mắt Long Dịch, tiếp tục hỏi.
- Mỗi vị diện phàm nhân đều có Giám Thủ Giả, mỗi người đều là cường giả Thần cấp. Những người này là do Thần Vị Diện phái tới thủ hộ vị diện phàm nhân. Còn người thủ hộ không gian thứ nguyên thì được xưng là Giới Vương.
Long Dịch cũng không giấu diếm, giải thích cho Hoàng Long.
Cường giả Thần cấp!
Trong mắt Hoàng Long không khỏi lóe lên tinh quang.
Long Dịch thấy vậy, cười nói:
- Sao? Cảm thấy thú vị? Sớm muộn gì ngươi cũng sẽ được gặp mặt Cổ Tư Tháp đại nhân thôi. Cổ Tư Tháp đại nhân là cường giả Thần cấp chân chính.
Cường giả Thần cấp chân chính? Hoàng Long nghi vấn:
- Chẳng lẽ cường giả Thần cấp còn phân chia thật giả?
- Không sai, giống như ta cũng chưa phải là cường giả Thần cấp chân chính, cũng không có thần cách và thần thể. Sau khi đạt tới Thần Vực, chúng ta có thể lựa chọn tiến vào Thần Vị Diện, sau đó được cải tạo thần thể, ban cho thần cách, đến lúc đó mới chân chính trở thành thần!
Long Dịch giải thích.
Tiến vào Thần Vị Diện mới có thể cải tạo thần thể, ban cho thần cách?
Hoàng Long không ngờ tới còn tồn tại nhiều bí ẩn như vậy.
- Cường giả Thần Vực chỉ có thể coi là bán thần!
Long Dịch nói:
- Thực lực của chúng ta mạnh hơn Thánh Vực đỉnh rất nhiều, nhưng sau khi trở thành cường giả Thần Vực, nếu trong hai ngàn năm không tiến vào Thần Vị Diện cải tạo thần thể, được ban thần cách thì chúng ta cũng sẽ chết.
- Hai nghìn năm.
Hoàng Long cảm thấy kỳ quái.
- Đúng vậy, nghe nói đây là quy tắc do chủ thần định ra.
Long Dịch nói.
Hoàng Long gật đầu, nếu không có quy tắc này, cường giả Thần Vực cứ ở lại vị diện phàm nhân sinh sống, vậy thì e rằng người bình thường không có không gian sinh tồn.
- Ta đạt tới Thần Vực đã hơn một ngàn một trăm năm rồi. Sở dĩ ta lưu lại Đại lục Hằng Nguyên là vì không cam lòng tiến vào Thần Vị Diện như thế này. Một ngày chưa thấy Long Tộc diệt vong, còn chưa đích thân báo thù cho Long nhân thì ta tình nguyện chết ở vị diện Hằng Nguyên.
Long Dịch nghiến răng nghiến lợi, hai mắt âm lãnh nói.
Tiêu diệt Long tộc là nguyện vọng duy nhất của y hiện giờ.
Trải qua nhiều năm như vậy, y cố gắng khuếch trương thế lực của Thiên Hạ Minh là vì nguyên nhân này, nếu không y đã sớm tiến vào Thần Vị Diện. Thần Vị Diện cường giả nhiều như mây, đối với những người không ngừng theo đuổi thực lực đỉnh cao thì đó mới là nơi hướng tới.
Chẳng qua là Long Tộc quá mạnh mẽ, sự tồn tại của thái thượng trưởng lão khiến y cố kỵ.
Đến ngày hôm nay, Long Dịch vẫn không nắm chắc có thể đối phó với Long tộc. Vì vậy y cố hợp tác với các thế lực lớn tại Đại lục Hằng Nguyên, nhưng rất đáng tiếc không thể như nguyện. Hơn nữa y cũng không tin tưởng bất kỳ thế lực nào.
Ban đầu Long Dịch nghe chuyện Hoàng Long mang một đám ma sủng Thánh Vực giết tới Hoàng cung Đế quốc Long Ngữ liền cảm thấy cơ hội tiêu diệt Long Tộc có lẽ nằm trên người Hoàng Long.
Cho nên mới có tình hình như hiện giờ.
Dĩ nhiên y cũng biết cho dù hiện giờ mình và Hoàng Long liên minh lại thì cũng không thể tiêu diệt Long tộc. Điều y nhìn trúng chính là tiềm lực, là tốc độ trưởng thành của Hoàng Long!
Hơn một trăm năm kiên nhẫn chờ đợi, y cũng không ngại chờ thêm một hai trăm năm nữa. Theo sự quan sát của y, một hai trăm năm sau Hoàng Long nhất định sẽ trở thành cường giả Thần Vực, như vậy sẽ nắm chắc tiêu diệt Long Tộc. Mặc dù y không biết rõ Long Tộc có bao nhiêu thái thượng trưởng lão, nhưng theo suy đoán thì nhiều nhất chỉ có hai cường giả Thần Vực.
- Ta nhận được tin tức, Ma Lạc dẫn theo chiến sủng Tiểu Kim Long Phỉ Đặc đi Long đảo rồi. Long Hoàng Phất Lợi biết chuyện ngươi mang ma sủng Thánh Vực xông tới Hoàng cung Đế quốc Long Ngữ rất là tức giận!
Long Dịch thấy Hoàng Long không có động tĩnh gì bèn nói.
- Phất Lợi lòng dạ nhỏ mọn, luôn cho rằng Long tộc là chủng tộc mạnh nhất trên Đại lục Hằng Nguyên. Chuyện ngươi mang ma sủng Thánh Vực phá hủy Hoàng cung Đế quốc Long Ngữ như tát một phát lên mắt lão ta. Hơn nữa Tiểu Kim Long Phỉ Đặc kia là cháu của Phất Lợi!
Long Dịch nói tiếp.
Y biết Hoàng Long không có động tĩnh gì là vì cảm thấy không nhất thiết phải hợp tác với mình, vì Hoàng Long cảm thấy hắn chẳng qua chỉ có chút ân oán còn mình chỉ thù diệt tộc với Long Tộc.
Nhưng hiện giờ ý nghĩa hoàn toàn khác, bởi vì Long Hoàng Phất Lợi không có ý định buông tha cho Hoàng Long.
Hoàng Long vận chuyển Tha Tâm Thông, biết rằng đối phương không nói dối. Mặc dù hắn không biết Long tộc làm ra những động tĩnh gì nhưng đó hiển nhiên là sự thực.
Mấy ngày nay Hoàng Long để Bác Cách đi thu thập tư liệu các thế lực lớn trên Đại lục Hằng Nguyên. Theo tư liệu tổng hợp được thì thế lực Thiên Hạ Minh rất mạnh, cho dù không tính cường giả Thần Vực Long Dịch thì Thiên Hạ Minh vẫn không yếu hơn năm Đại Đế quốc.
Hoàng Long trầm tư một chút rồi nói:
- Ta muốn biết thực lực chân chính của Thiên Hạ Minh.
Hoàng Long biết tư liệu Bác Cách thu thập về Thiên Hạ Minh cũng không phải là toàn bộ. Nếu hai bên muốn liên minh thì hắn nhất định phải hiểu rõ một chút căn cơ của Thiên Hạ Minh.
Đã có 18 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Goncopius
Hoàng Long Chân Nhân Dị Giới Du Tác giả: Thần Kiếm
Chương 112 : Chư thần di chỉ
Dịch: Meoden
Biên: Thủy Vân.
Nguồn: banlong.us
Dưới sự chân thành thẳng thắn của hai bên, cuối cùng Hoàng Long và Long Dịch cũng đạt thành hiệp định liên minh.
Có điều, lúc Long Dịch bộc lộ thực lực thật sự của Thiên Hạ Minh, Hoàng Long cũng có chút giật mình bởi vì những gì mà Thiên Hạ Minh biểu hiện ra bên ngoài mới chỉ là một nửa của tổ chức. Khó trách Long Dịch dám nói muốn giệt sạch Long tộc. Nếu như không tính đến cường giả Thần Vực và Thánh Vực Đỉnh phong, thực lực của Thiên Hạ Minh tuyệt đối mạnh hơn Đế quốc Long Ngữ và Long tộc gộp lại.
Dưới sự nỗ lực suốt hai ngàn năm của Long Dịch, thực lực của Thiên Hạ Minh đã đạt đến mức độ kinh người.
Sau khi hai bên đạt được hiệp định liên minh sơ bộ, Long Dịch lập tức rời đi.
Long Dịch đến và đi hoàn toàn bí mật. Ngoài Hoàng Long ra, không có một người nào của Hoàng gia biết được.
Ngày hôm sau, Triệu gia và mọi người đều rời khỏi Vương thành Vương quốc Lục Thông. Cùng đi với Triệu gia còn có Hoàng tước Lâm Toàn của Đế quốc Bạo Tuyết. Trước khi đi, Hoàng tước Lâm Toàn cố ý để lại lời nhắn là Đại đế của Đế quốc Bạo Tuyết có ý muốn liên minh với Hoàng gia.
Đối với việc liên minh với Đế quốc Bạo Tuyết, Hoàng Long cũng không phản đối. Dù sao có mắt xích Triệu gia, mặc dù quan hệ giữa tiểu di Triệu Diệu và mẫu thân Triệu Dung không tốt nhưng dù sao cũng là người một nhà, so với Đế quốc Đại Thảo Nguyên và Đế quốc Ám Sâm thì tốt hơn nhiều.
Về phần một số gia tộc và thế lực nhỏ đến xin liên minh, Hoàng Long không chút do dự, đều cự tuyệt.
Dù sao thân thế của Hoàng gia còn đó. Có thể nói, hiện tại ảnh hưởng và địa vị của Hoàng gia đã không kém gì một Đế quốc, một Đế quốc sẽ đi liên minh với các tiểu vương quốc và công quốc sao? Đương nhiên là không!
Những Vương quốc và Công quốc đều là đất nước phụ thuộc vào một trong năm Đế quốc, nếu liên minh với bọn họ, đại biểu cho thân phận ngang nhau, thật sự là không thể.
Đương nhiên, nếu những gia tộc và thế lực nhỏ đó xin đầu nhập vào Hoàng gia, trở thành gia tộc hoặc thế lực phụ thuộc vào Hoàng gia thì Hoàng Long rất hoan nghênh.
Về phần những hộ vệ Thánh Vực, nói cho hay thì là gia nhập liên minh của Hoàng gia, thật ra chỉ là cách nói biến tướng của việc đầu nhập vào Hoàng gia. Hộ vệ, thân phận cũng chỉ cao hơn người hầu một chút.
Hoàng Long định thời gian gia nhập liên minh của các cường giả Thánh Vực là năm năm cũng là suy tính theo thực lực bản thân. Bởi vì Hoàng Long tin tưởng, trong năm năm này mình hoàn toàn có thểđột phá đến Độ Kiếp Kỳ, cũng chính là cường giả Thần Vực ở thế giới này.
Đến lúc đó, những Thánh Vực này muốn ở lại hay dời đi, đối với Hoàng Long đều không quan trọng.
Sau khi Long Dịch dời đi, Hoàng Long lập tức bắt tay vào tu luyện.
Hoàng Long ngồi xếp bằng giữa chín tầng trời, xuất ra Nguyên thần, toàn thân được bao phủ bởi một đoàn mây mù, ánh chớp lập lòe, kim quang, hỏa diễm liên tục xuất hiện.
Trên chín tầng trời, gió mạnh không ngừng gào thét như muốn xé rách tất cả.
Càng lên cao, sức gió càng thêm cuồng bạo. Lên cao mấy chục vạn trượng là điều mà cường giả Thánh Vực bình thường không có cách nào làm được, bởi vì chính thân thể của cường giả Thánh Vực cũng không thể chịu được sức mạnh của những cơn gió lốc này. Mà hiện tại, Hoàng Long muốn dùng những cơn gió mạnh mẽ này để tu luyện bản thân và Nguyên thần.
Ở giữa những cơn gió này, bản thể và nguyên thần của Hoàng Long liên tục được rèn luyện, ngày càng cứng lại, cũng chậm rãi có biến hóa. Mỗi lần Hoàng Long hít thở, gió lốc xung quanh bản thể cùng và nguyên thần như muốn nổi lên, phảng phất như những cơn gió này đang hòa làm một vào trong cơ thể Hoàng Long.
Không biết đã qua bao lâu, không gian xung quanh Hoàng Long đột nhiên xuất hiện một mảnh ánh sáng dài và hẹp. Không sai, đúng là một mảnh ánh sáng dài và hẹp. Một dải ánh sáng giống như mặt nước hiện ra giữa không trung, vô cùng rung động.
Những thứ ánh sáng này ngày càng nhiều, cuối cùng trải rộng khắp ngàn thước xung quanh Hoàng Long. Chúng giống như những sinh linh bình thường, không ngừng hút vào rồi lại phun ra từng đạo hào quang quanh tỏa ra từ thân thể Hoàng Long.
Càng khiến người khác giật mình chính là những thứ ánh sáng này không ngừng gào thét, không gian nơi chúng đi qua lập tức bị cắt thành những mảnh dài và hẹp, mỏng manh như tờ giấy.
Trong cuộc chiến với Ma Lạc, Hoàng Long vận dụng Quang Minh pháp tắc, sát nhập vào bên trong Đạo pháp Thần thông.
Luân Hồi Thiết Cát Thuận!
Một Đạo pháp Thần thông.
Luân Hồi Thiết Cát Thuật này là một trong số các Đạo pháp Thần thông, sau khi dung nhập Quang Minh pháp tắc, uy lực lập tức tăng lên.
Hoàng Long tâm thần nhất niệm, ánh sáng lập tức biến mất, không gian xung quanh lập tức được bao phủ bởi một màu đen huyền bí.
Màu đen chứ không phải là khói đen.
Đen, sờ không được, đi không đến, hoàn toàn trái ngược với ánh sáng.
Những thứ màu đen này dần ngưng tụ thành một cái lỗ đen.
Cái lỗ đen này giống như vì sao mới hình thành, không ngừng cắn nuốt khí lưu xung quanh, thậm chí là ánh sáng cũng bị nó nuốt vào.
Đây cũng là thành quả sau cuộc chiến với Vong Linh Ma pháp sư Mạt Đặc, dung nhập Vong Linh pháp tắc vào Đạo pháp Thần thông.
Tinh Thần Thôn Phệ Thuật!
Một loại Đạo pháp Thần thông có uy lực không hề thua kém Luân Hồi Thiết Cát Thuật.
Sau một đêm tu luyện, ánh mặt trời vừa lên, Hoàng Long từ chín tầng trời trở lại mặt đất tiểu viện.
“Long tộc!” Trong mắt Hoàng Long hiện lên sự lạnh giá.
Cuộc chiến ở Hoàng cung Đế quốc Long Ngữđã trôi qua được một tháng. Trong một tháng này, thực lực của Hoàng Long tăng lên không ít, nhưng hắn cảm thấy thế này vẫn còn chưa đủ.
Từ miệng Long Dịch biết được thực lực của Long tộc, Hoàng Long không khỏi có chút áp lực.
Hiện tại, việc quan trọng nhất chính là tăng cường thực lực bản thân.
- Xem ra cần phải đến Chư Thần Di Chỉ một chút! Hoàng Long chậm rãi nói, ánh mắt lóe lên.
Chư Thần Di Chỉ là chiến trường của Thần từ thời kì Viễn cổ, cũng chính là Đại lục Chư Thần.
Mấy vạn năm trước, chư thần buông xuống vị diện Hằng Nguyên, vì tranh đoạt một kiện đồ vật nào đó mà giao chiến. Vị diện Hằng Nguyên bị sức mạnh tuyệt đối khủng bố của chư Thần chia làm hai, trở thành Đại lục Hằng Nguyên và Đại lục Chư Thần ngày nay, ở giữa là Đại dương Vô Tận.
Đại lục Chư Thần trở thành mộ địa của những chư Thần bỏ mạng.
Nghe đồn, trong mộ địa Chư Thần đầy rẫy thần cách, thần thể, thần khí. Mấy vạn năm qua, có không ít cường giả không chống lại được sự cám dỗ mà đến tìm kiếm, nhưng tuyệt đại đa số đều có đi mà không có về.
Bởi vì, mặc dù đã trôi qua mấy vạn năm, nhưng mộ địa Chư Thần vẫn còn xót lại lực lượng hủy diệt của Chư Thần ngày đó. Hơn nữa, những thứ lực lượng hủy diện này lại sinh ra một số vong linh, hung linh và một ít quái vật vô cùng mạnh mẽ.
Đại lục Hằng Nguyên là quốc gia của Nhân loại, còn Đại lục Chư Thần lại là nơi sinh sống của vong linh, hung linh và những quái vật cường đại.
- Thiếu chủ, người muốn đi Chư Thần Di Chỉ? Lúc này, Bác Cách mới từ bên ngoài trở về tiểu viện, vừa bước qua cửa liền nghe được lời của Hoàng Long, vô cùng kinh hãi.
Đương nhiên là Bác Cách biết Chư Thần Di Chỉ là cái gì.
Trong mắt hầu hết cường giả của Đại lục Hằng Nguyên, Chư Thần Di Chỉ chính là vùng đất tử vong.
- Ừ!
Hoàng Long gật đầu nói.
Thấy thiếu chủ thực sự muốn đi, trong lòng Bác Cách quýnh lên. Mặc dù đã biết là những điều mà thiếu chủ đã muốn làm thì không ai có thể ngăn cản, nhưng y vẫn không nhịn được bèn khuyển nhủ: - Thiếu chủ, nghe nói ở Chư Thần Di Chỉ có một số hung linh biến dị, thực lực không thua gì cường giả Thần Vực!
- Chuyện đó ta biết rõ, tốt thôi. Ngươi tới đây có việc gì không? Hoàng Long giơ tay lên ngăn cản lời nói của Bác Cách.
Bất đắc dĩ, Bác Cách chỉđành lắc đầu, cung kính trả lời câu hỏi của Hoàng Long: - Thiếu chủ, Điện nữ Ôn Lỵ Ti của Thần Điện Đế quốc Ám Sâm tới, nói có việc muốn gặp ngài, người xem…?
- Ám Sâm Thần Điện?
Hoàng Long có chút ngạc nhiên.
Bác Cách gật đầu:
- Đúng vậy! Thiếu chủ, hiện tại y đang ở đại sảnh của Hoàng gia tiếp chuyện gia chủ và phu nhân.
- Ừ! Chúng ta cũng qua đó.
Lúc Hoàng Long tiến vào đại sảnh lập tức nhìn thấy một cô gái xinh đẹp mặc trang phục tế tự màu trắng. Vẻ đẹp của người này khác với vẻ đẹp của Đại Tu La Tô Lệ Tư, nàng này có vẻ đẹp động lòng người, mang thiên hướng của thiên nhiên.
Thấy Hoàng Long đã đến, mọi người bèn đứng dậy. Nử tửđược gọi là Ôn Lỵ Ti này vừa đứng lên, đôi mắt động lòng người nhìn chằm chằm vào Hoàng Long, có chút ngượng ngùng, có chút tò mò, lại có chút sùng bái.
Đã có 9 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của kimnambin
Hoàng Long Chân Nhân Dị Giới Du Tác giả: Thần Kiếm
Chương 113 : Âm mưu
Dịch: Meoden
Biên: Thủy Vân.
Nguồn: banlong.us
Hoàng Long nhìn Thạch phù của Thần điện trên tay, ở bên trong có một cỗ năng lượng đang lưu chuyển, khẽ nói: - Thần điện tuyển chọn Thần nữ? Đại hội đấu võ của Đế quốc Ám Sâm?
Ám Sâm Thần điện tuyển chọn Thần nữ, đây là chuyện lớn trên Đại lục Hằng Nguyên, cũng như Quang Minh Giáo Đình tuyện chọn Thánh nữ vậy.
Nhưng mà không ngờ là mình lại gặp đúng thời điểm hai mươi năm mới có một lần này.
Có điều, lần đầu tiên nghe thấy đại hội đấu võ do Đế quốc Ám Sâm tổ chức.
Thấy Hoàng Long có chút thắc mắc, Ôn Lỵ Ti nhẹ nhàng nói: - Đúng vậy, đây là lần đầu Đế quốc tổ chức đại hội đấu võ.
Tiếp đến, Hoàng Long hỏi đôi chút về những vị khách quý của Thần điện, lúc nghe thấy Đại trưởng lão của Long tộc cũng được mời tới thì cảm thấy có chút ngạc nhiên.
Đại trưởng lão Long tộc Âu Đa, thực lực Thánh Vực Cao giai, gần như sắp đạt đến Thánh Vực Đỉnh phong!
Hôm trước nói chuyện với Long Dịch, Hoàng Long có thêm rất nhiều hiểu biết đối với Long tộc.
Hoàng Long nói với đối phương :
- Tốt! Nửa năm sau, ta sẽ đến quý quốc.
Ôn Lỵ Ti đưa Thạch phù Thần điện xong, liền rời đi. Thế nhưng Ôn Lỵ Ti vừa rời khỏi phủ viện Hoàng Gia, Triệu Dung liền trêu ghẹo: - Long Nhi, ngươi có thấy không, Thần nữ Ôn Lỵ Ti lúc nhìn ngươi rất say đắm đấy.
Hoàng Hùng sững sờ, ho một tiếng:
- Phu nhân, Long Nhi vẫn còn nhỏ mà. Nói chuyện này phải chăng là quá sớm? Chỉ là sau đó giọng điệu liền thay đổi: - Đáng tiếc, người ta là Thần điện Thần nữ, cảđời không được lập gia đình, nếu không làm con dâu chúng ta quả thật không tồi.
Bác Cách đứng sau lưng Hoàng Long, mím chặt môi, cố gắng nhịn cười.
Ngược lại, Hoàng Long vẫn thản nhiên chuyển sang chuyện khác, nói rằng hai ngày nữa phải đi xa một phen, có lẽ là khoảng nửa năm sau, sau khi Đế quốc Ám Sâm Thần điện tuyển Thần nữ xong rồi mới quay lại.
- Sao cơ? Nửa năm?
Hoàng Hùng nhìn Triệu Dung nói.
- Long nhi, ngươi muốn đi lâu vậy sao?
Triệu Dung thốt lên. Bây giờ, Hoàng Long là trung tâm của Hoàng gia, mọi thứ chỉ mới bắt đầu, vẫn cần Hoàng Long làm chủ.
- Phụ thân, mẫu thân, hai người yên tâm. Cửu Thải Phượng Điểu cùng đám ma thú Thánh Vực sẽ ở lại Hoàng gia. Sẽ không có chuyện gì xảy ra đâu. Hơn nữa, ta đã liên minh với Thiên Hạ Minh, nếu có chuyện bất ngờ, bọn họ sẽ giúp đỡ. Lần này Hoàng Long đi Chư Thần di chỉ, chỉ muốn dẫn theo Bác Cách, Thiên Thanh Mãng Ngưu và Thú nhân Nạp Đặc.
Chuyện của Hoàng gia, Long Dịch tất nhiên sẽ quan tâm đến, có Thiên Hạ Minh giúp đỡ, lại còn chín ma thú Thánh Vực, hai Đại Tu La, còn có Thập NhịĐô Thiên Thần Sát đại trận, chắc chắn sẽ bảo đảm sự an toàn của Hoàng gia, trừ khi là toàn bộ Long tộc phát động tấn công, nhưng mà, đó là chuyện không thể, bởi vì trưởng lão Long tộc tu luyện trên Bàn Long Tinh, chỉ bảo vệ Long đảo, bình thường sẽ không rời khỏi.
Ngoại trừ cường giả Thần Vực, mọi thứ không có gì phải lo lắng.
Hai ngày sau, Hoàng Long bố trí thêm mấy cái đại trận phòng ngự và vây khốn ở Hoàng gia, đảm bảo an toàn tuyệt đối cho phủ viện Hoàng gia, sau đó mới lên đường tiến về Chư Thần di chỉ.
Mười ngày sau, nhóm Hoàng Long đã đến biên cảnh một tiểu vương quốc.
…
Thánh sơn, Thánh điện.
Quang Minh Giáo hoàng Hải Đức Tư nhìn người trước mặt, Sở trưởng Sở tài phán Cách Sâm : - Ngươi chắc chứ? Cái chết của Thái Nhược năm đó có liên quan đến Hoàng Long?
Cách Sâm có chút chần chờ, đáp:
- Thưa Giáo hoàng Bệ hạ, theo các chứng cứ tìm được, Hoàng Long đúng là người đáng nghi nhất.
- Như vậy là không chắc chắn?
Tiếng nói nhẹ nhàng của Hải Đức Tư quanh quẩn cả Thánh Điện.
- Đúng vậy, Giáo hoàng Bệ hạ!
Cách Sâm không biết làm thế nào, mặc dù Hoàng Long đáng nghi nhất, nhưng chỉ là nghi ngờ, không thể xác định, bởi vì y cũng không tìm được chứng cứ xác thực.
Thánh điện trở nên im lặng.
- Mạt Đặc, Quang Minh Thánh Châu?
Chỉ một lát sau, Hải Đức Tư chầm chậm nói, đôi mắt mờđục lóe lên tia sáng: - Nghe nói, ở Vương thành của Vương quốc Lục Thông, Hoàng Long đã giết chết cái tên Uy Lâm của Ai Lam gia tộc?
- Đúng vậy, thưa Giáo hoàng Bệ hạ.
Cách Sâm kỳ quái, vì sao Giáo hoàng Bệ hạ lại hỏi chuyện này?
- Có lẽ cái tên Nạp Đa sẽ rất oán hận Hoàng Long nhỉ? Hải Đức Tư nói.
Cách Sâm chợt hiểu ra, thốt lên:
- Ý của Giáo hoàng Bệ hạ là muốn…
Lúc này, y đã có chút hiểu ý của Hải Đức Tư.
- Đi đi, nói bọn Khoa Nhĩ làm sạch sẽ một chút. Hải Đức Tư phất tay.
Sau khi kết thúc đấu giá hội, Đại thiếu chủ Nạp Đa của Ai Lam gia tộc bị người ta giết chết trên đường trở vềĐế quốc Thú Nhân.
Tin tức này gây ra chấn động không nhỏ.
Hoàng Long rời khỏi Hoàng gia được hơn hai mươi ngày mới nhận được một tin tức cực kỳ bất lợi đối với hắn.
- Đã chết?
Hoàng Long có chút ngạc nhiên.
- Đúng vậy, Thiếu chủ!
Bác Cách nói :
- Nghe nói Nạp Đa đi qua Ma thú sơn mạch thì bị giết, địa điểm không ngờ là nơi năm xưa chúng ta giết Thái Nhược. Nói đến đây, Bắc Cách có chút khó coi. Chuyện này sao khéo trùng hợp, chẳng lẽ người của Giáo đình đã đoán ra, chuyện năm đó có liên quan đến Thiếu chủ.
Trên đường phố Vương thành, cường giả Thánh Vực Uy Lâm của Ai Lam gia tộc bị Hoàng Long giết. Nạp Đa bị Hoàng Long dạy dỗ trước mặt mọi người, hiện tại Nạp Đa chết trên đường về nhà, Hoàng Long khó thoát khỏi bị nghi ngờ.
Âm mưu vô hình đang bao trùm lên Hoàng gia.
Theo các dấu vết, cái chết của Nạp Đa hẳn là do người của Quang Minh Giáo Đình ra tay.
Hoàng Long khẽ nhíu mày, trong mắt thoáng hiện hàn khí: - Xem ra chuyện năm đó Quang Minh Giáo Đình đã nghi ngờ là do ta làm.
Chuyện năm đó, Hoàng Long không để lại dấu vết gì, Giáo Đình muốn điều tra cũng không thể tra ra được gì, vậy nên Hoàng Long tin chắc rằng, Quang Minh Giáo Đình cũng chỉ là nghi ngờ mà thôi.
Nhưng mà hắn có chút không hiểu, nếu chỉ nghi ngờ thì có lẽ Giáo Đình sẽ không đối phó mình, vì Thái Nhược và La Phong ư, không có khả năng, chẳng nhẽ có nguyên nhân khác?
Nhưng mà, cuối cùng là vì nguyên nhân gì lại khiến Giáo Đình ra tay với mình?
Quả nhiên, ngay sau đó, tin đồn Nạp Đa bị Hoàng Long giết chết đã truyền đi khắp nơi.
Chuyện này, chắc chắn là do Quang Minh Giáo Đình truyền ra.
Mặc dù Nạp Đa chỉ là một tiểu nhân vật trên Đại lục Hằng Nguyên, nhưng cái chết của y liên quan đến Hoàng Long thì lại là chuyện khác.
Đấu giá hội kết thúc, Đại lục Hằng Nguyên đang nóng lên vì Hoàng Long, chỉ cần là chuyện liên quan đến Hoàng Long đều khiến cho mọi người “tò mò”. Bây giờ xuất hiện tin tức như vậy, mọi người trên Đại lục Hằng Nguyên tất nhiên sẽ quan tâm.
Vì thế, tin tức này nhanh chóng bao phủ khắp Đại lục.
Không bao lâu sau, toàn bộ mọi người trên Đại lục Hằng Nguyên đều biết tin này.
Từ miệng lưỡi mọi người, Nạp Đa dựa vào danh tiếng Ai Lam gia tộc gây thương tích cho thuộc hạ Hoàng Long là Đoàn trưởng Dong binh đoàn Thú nhân Nạp Đặc nên bị Hoàng Long giết chết.
Tất cả mọi người đều trách mắng Nạp Đa ngu xuẩn vô trí.
Chết là đúng! Những người sùng bái Hoàng Long đều vỗ tay khen ngợi.
Không một ai nghi ngờ tính chân thật của chuyện này.
- Thiếu chủ, chúng ta có nên làm rõ chuyện này hay không? Nghe mọi người bàn tán, Bác Cách khẽ nhíu mày.
- Chuyện này, càng tô càng đen.
Ánh mắt Hoàng Long lóe lên tia sáng lạnh:
- Quang Minh Giáo Đình, nhất định có một ngày, bọn chúng sẽ vì quyết định này mà hối hận.
- Chủ nhân, việc này từ Nạp Đặc mà ra. Nếu không có chuyện này, Quang Minh Giáo Đình cũng sẽ không có cơ hội làm như vậy. Nạp Đặc cúi đầu áy náy.
- Chuyện không liên quan đến ngươi.
Hoàng Long nói.
Vài ngày sau, nhóm người Hoàng Long dần đến gần biên cảnh Đế quốc Thú Nhân.
Lúc này, ở biên cảnh Đế quốc Thú Nhân, quân đội đứng nghiêm trang dày đặc trên mặt đất. Đứng đầu là ba con Bỉ Mông Cự Thú, người ngồi phía trên là gia chủ Nạp Chân của Ai Lam gia tộc cùng Truyền kỳ Tế tự Thần miếu của Đế quốc Thú Nhân.
Nạp Chân đang chờđám người Hoàng Long đến.
Đã có 8 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của kimnambin
Hoàng Long Chân Nhân Dị Giới Du Tác giả: Thần Kiếm
Chương 114 : Hoàng kim bỉ mông
Dịch: Meoden
Biên: Thủy Vân.
Nguồn: banlong.us
Ngồi trên lưng đầu Bỉ Mông ở giữa chính là gia chủ Nạp Chân của Ai Lam gia tộc.
Ánh mặt trời chiếu xuống ba đầu Bỉ Mông tạo thành ba cái bóng chạy dài trên mặt đất.
Một cảm giác lạnh lẽo được hình thành.
Ba con Bỉ Mông Cự Thú, mỗi con cao từ năm mươi đến sáu mươi trượng, bộ lông vàng óng được ánh mặt trời bao phủ càng trở lên lấp lánh.
Sau lưng ba đầu Bỉ Mông là tầng tầng lớp lớp quân đội của Đế quốc Thú Nhân đang đứng nghiêm trang cách đó mấy trăm dặm.
Đây là quân đội của Đế quốc Thú Nhân, đồng thời cũng là quân đội của Ai Lam gia tộc.
Trên Đại lục Hằng Nguyên, một số đại gia tộc đều có tư binh, từđây có thể nhìn ra địa vị của Ai Lam gia tộc ở Đế quốc Thú Nhân.
Ánh mắt Nạp Chân nhìn về phía chân trời, vẻ mặt biểu hiện một sự trầm ổn, không chút dao động.
Nạp Đa là con trưởng của y, cũng là đứa con mà y yêu thương nhất, thật không ngờ lần này lại bị người ta giết trên đường trở về từđấu giá hội.
Một đi không trở lại!
Người đầu bạc tiễn kẻ đầu xanh!
Lúc biết được tin này, cả người y ngây dại cho đến khi trưởng lão của gia tộc lay gọi mới hồi tỉnh lại.
Đa nhi đã chết! Đã chết!
Hoàng Long! Nạp Đặc!
Hai mắt Nạp Chân ẩn chứa một luồng sát khí ác liệt.
Hình như cát bụi cũng cảm nhận được sát ý của Nạp Chân mà bay lên.
Dần dần, xuyên qua cát bụi, Nạp Đa đã nhìn thấy một vài nhân ảnh xuất hiện ở phía chân trời. Lúc nhìn thấy mấy nhân ảnh này, hai mắt của Nạp Đa bắn ra hàn khí mãnh liệt.
Rốt cuộc đã tới sao? Rốt cuộc đã tới!
Hoàng Long, cái tên gây ra mưa gió trên Đại lục Hằng Nguyên, rốt cục cũng hiện ra trước mặt y.
Cát bụi tựa như vì sự xuất hiện của nhóm người Hoàng Long mà ngày càng nhiều thêm, bay lượn đầy trời, cảm giác giống như đang ở trong sa mạc.
Nhìn thấy đám người Hoàng Long đã đến, hai Thú nhân Truyền kỳ tế tự ngồi trên hai đầu Bỉ Mông còn lại cũng đứng thẳng lưng.
- Thiếu chủ!
Bác Cách nhìn thấy đội ngũ ở phía trước, sắc mặt nghiêm trọng nói với Hoàng Long.
- Đi thôi!
Việc đối phương bày trận ở đây chờ mình đến, Hoàng Long đã biết từ lâu. Có điều hắn cảm thấy tránh né cũng không phải là biện pháp tốt nhất, hơn nữa, hắn cũng không cần phải tránh né.
Nạp Đặc muốn nói gì đó rồi lại thôi. Y nhìn về phía đội ngũ của Ai Lam gia tộc ở phía trước, trong nội tâm không tránh khỏi kích động. Mười năm rồi, đã mười năm rồi.
Hoàng Long cưỡi Thiên Thanh Mãng Ngưu chậm rãi đi tới, từng bước từng bước. Lúc này Thiên Thanh Mãng Ngưu đã biến ra bản thể cao đến hai mươi trượng, trông không khác gì một ngọn núi di động.
Toàn thần Thiên Thanh Mãng Ngưu bao phủ một lớp khí lưu màu xanh, lúc ẩn lúc hiện, ngăn cách lớp cát bụi đang bay đầy trời ở bên ngoài. Mỗi một bước đi lại khiến cho mặt đất rung động.
Một cỗ uy thế tỏa ra, bay thẳng vềđội ngũ ở phía trước.
Khí thế bậc này khiến cho quân đội của Ai Lam gia tộc đứng sau lưng ba đầu Bỉ Mông Cự Thú đều biến sắc.
Bác Cách và Nạp Đặc đều bay lên, đứng ở hai bên trái phải của Hoàng Long.
Uy thế của Thiên Thanh Mãng Ngưu khiến cho Bỉ Mông Cự Thú cảm thấy một sự uy hiếp nghiêm trọng. Ba đầu Bỉ Mông đồng loạt ngửa mặt lên trời cất tiếng rống như tiếng kim loại va vào nhau, tiếng rống khiến cho không trung cũng phải rung động, thiên địa biến sắc.
Ba thú cùng rống, uy thế tạo ra mờ hồ còn lớn hơn uy thế của Thiên Thanh Mãng Ngưu.
Nạp Chân vẫn bất động, ngồi xếp bằng trên đầu Bỉ Mông Cự Thú ở chính giữa, ánh mắt lạnh lùng nhìn thân ảnh đang ngồi trên lưng Thiên Thanh Mãng Ngưu, thỉnh thoảng lại chuyển sang nhìn Nạp Đặc ở phía sau Hoàng Long.
Còn cách đối phương mấy trăm trượng, Thiên Thanh Mãng Ngưu mới dừng lại.
Lúc này, cát bụi cũng lặng xuống.
Ba đầu Bỉ Mông đang ngửa đầu gào thét cũng dừng lại. Tất cả mọi âm thanh đều biến mất.
Nạp Chân là người mở miệng phá vỡ hoàn cảnh yên lặng này. Có điều, không phải là y nói với Hoàng Long mà là nói với Nạp Đặc ở sau lưng Hoàng Long: - Ngươi là cái tên khốn kiếp quay lưng phản bội tông tộc. Năm đó ta đã lưu tình tha cho ngươi một mạng, không nghĩ tới hôm nay ngươi lại dám liên hợp với người ngoài giết chết chất nhi mình!
Giọng Nạp Chân rất bình tĩnh, nhưng bao hàm một nỗi tức giận và sát ý, như núi lửa, có thể bùng phát bất cứ lúc nào.
Sắc mặt Nạp Đặc trở nên khó coi. Y ngửa mặt lên trời cất tiếng cười đầy phẫn nộ, giọng nói toán ra hận ý sâu sắc: - Ha ha ha! Ngươi nói năm đó tha cho ta một mạng? Nói như vậy, đệđệ ta đây thật đúng là phải cảm kích ca ca ngươi mới đúng! Cảm tạđại ân đức không giết của ngươi.
- Nhưng mà ta vẫn nhớ rõ, năm đó trước mặt tộc nhân, ngươi đã xỉ nhục ta thế nào.
- Mười năm rồi. Mười năm! Ta vẫn nhớ rõ cái ngày ngươi trục xuất ta khỏi ra tộc. Mà sau khi ta bị trục xuất khỏi gia tộc, ngươi vẫn cho người áp bức ta, ta vẫn còn nhớ đấy!
- Nếu như không phải tại ngươi, Ái Lan sẽ không phải chết!
- Nếu không phải tại ngươi, Nạp Tân sẽ không phải chết!
Nói xong lời cuối cùng, Nạp Đặc chỉ tay vào Nạp Chân đang xếp bằng trên đầu Bỉ Mông Cự Thú, nói như gào thét, nước mắt trào ra. Ái Lan và Nạp Tân là vợ và con y. Mỗi lần nhớ tới hình ảnh vợ con chết thảm, trong lòng y lại trào lên nỗi ân hận, y hận bình bất lực, hận người đại ca vô tình và lạnh lùng này.
Sắc mặt Nạp Chân lạnh lùng, toàn thân tỏa ra một đoàn khí lưu.
Mà lúc này, một Truyền kỳ Tế tự ngồi trên đầu Bì Mông bên cạnh phẫn nộ quát lên: - To gan! Nạp Đặc, cái tên chó chết ngươi cũng dám phạm thượng, trách móc gia chủ!
- Theo tông luật của gia tộc, kẻ dưới phạm thượng, bất kính với gia chủ, lập tức xử trọng hình! Một gã Truyền kỳ tế tự tên là La Khắc cũng lạnh lùng quát lên.
Hoàng Long lạnh nhạt nhin bâng quơ, Bác Cách cười lạnh nói: - Ai Lam gia tộc thật uy phong, tộc pháp thật nghiêm khắc.
- Đừng nói hiện tại Nạp Đặc không còn là người của Ai Lam gia tộc, cho dù là phải cũng không đến lượt mấy tên tiểu nhân của Ai Lam gia tộc đứng ở đây mà khoa chân múa tay!
Kiệt Phu, La Khắc giận dữ, đang muốn mở miệng thì bị Nạp Chân giơ tay ngăn lại. Y vòng tay về phía Hoàng Long rồi hỏi: - Ngươi chính là Hoàng Long? Là ngươi đã giết Thánh Vực của Ai Lam gia tộc ta, giết nhi tử của ta?
Nạp Chân cất giọng lạnh lùng, khí thế trên người tỏa ra.
Hoàng Long cũng lạnh nhạt nói:
- Ta chính là Hoàng Long.
Lời vừa nói xong, Hoàng Long xoay đầu nhìn thẳng vào Nạp Chân, mắt tỏa ra hàn quang: - Có điều, nhi tử ngươi không phải do ta giết.
Nạp Chân cất tiêng cười ha hả:
- Hóa ra nhân vật truyền kỳ gần đây làm cho Đại lục Hằng Nguyên phải rung động lại là một kẻ nhu nhược dám làm không dám nhận! Ngươi giết người mà lại không giám thừa nhận?
Bác Cách và Nạp Đa trào nên sự phẫn nộ, có điều, Hoàng Long giơ tay lên cản hai người lại. Hắn chẳng muốn tốn sức đi giải thích, quét mắt nhìn đội ngũ của đối phương, lạnh nhạt nói: - Xem ra hôm nay ta không cho các ngươi một bài học thì không thể rời khỏi đây.
Nạp Chân cười hắc hắc:
- Không sai!
Trong mắt Nạp Đặc, bên phe Hoàng Long chỉ có ba Thánh Vực, còn Nạp Chân chỉ là một tên chiến sĩ cấp chín, không cần tính đến. Còn bên y, ngoại trừ y và hai gã tế tự ra còn có ba đầu Bỉ Mông Cự Thú đẳng cấp Thánh Vực, tuyệt đối chiếm thượng phong.
- Chỉ bằng ba con tinh tinh này?
Hoàng Long chỉ và ba đầu Bỉ Mông nói. Trong mắt Hoàng Long, ba đầu Bỉ Mông kia chẳng qua cũng chỉ là ba con tinh tinh to xác hơn mà thôi.
Điều này không chỉ khiến cho Nạp Chân, Kiệt Phu, La Khắc tức giận đứng bật lên, ba đầu Bỉ Mông cũng nổi giận cất tiếng gầm vang.
Trên Đại lục Hằng Nguyên, tinh tinh có thể nói là thú nuôi cấp thấp nhất rồi.
- Nhân loại nho nhỏ, ngươi dám đem Bỉ Mông Thánh Thú vĩđại chúng ta so sánh với sinh vật đê tiện kia? Ta giết ngươi! Đầu Bỉ Mông ở chính giữa có bộ lông màu vàng kim nhàn nhạt, bộ lông vì phẫn nộ mà dựng đứng lên. Nó tức giận gầm vang một tiếng, miệng há ra, một đạo gió lốc cực lớn bắn thẳng về phía Hoàng Long.
Gió lốc cuốn theo những gì nó gặp phải lao thẳng vào đám người Hoàng Long.
Tiếp theo, một vệt sáng thẳng tắp bắn ra, khiến cho mặt đất xung quanh chấn động không dứt.
Một lúc lâu sau, cát bụi cũng lặng xuống. Cách đó mấy trăm trượng xuất hiện một cái hố sâu, mặt đất cũng bị cày một cái rãnh rộng vài chục thước. Xung quanh miệng hố và cái rãnh được bao phủ một lớp kim quang, không ngừng lóe lên quang mang nhàn nhạt.
Hoàng Kim Bào Hao!
Chiến kỹ của Bỉ Mông Cự Thú!
Bỉ Mông Cự Thú còn được gọi là Hoàng Kim Bỉ Mông.
Đế quốc Thú Nhân không có cường giả Thánh Vực Đỉnh phong. Nhưng trong số năm Đế quốc, thực lực của Đế quốc Thú Nhân được xếp hạng ba, mà nguyên nhân quan trọng là vì có được những đầu Hoàng Kim Bỉ Mông này.
Hoàng Kim Bỉ Mông cũng giống với Hoàng Kim Thánh Long của Long tộc, khi mới sinh ra đã có thực lực cửu giai, lớn lên có thể tiến vào Thánh Vực. Thậm chí, hơn năm ngàn năm trước, Đế quốc Thú Nhân còn xuất hiện một đầu Hoàng Kim Bỉ Mông tiến hóa đến Thần Vực.
Cho dù là thiên phú hay lực công kích, Hoàng Kim Bỉ Mông cũng không hề thua kém Hoàng Kim Thánh Long.
Mà Nạp Chân ngồi trên đầu Bỉ Mông cũng có thực lực Thánh Vực Cao giai. Một kích vừa rồi, tính hủy diệt của nó cũng đủ khiến cho chúng nhân biến sắc.
Quân đội của Ai Lam gia tộc đứng ở phía sau đều tỏ ra kinh sợ, cất tiếng hoang hô. Có điều, ba người Nạp Chân, Kiệt Phu, La Khắc hơi nhướng mày, bởi vì bọn họ không cảm nhận được khí tức của đám người Hoàng Long. Đám người Hoàng Long đã biến mất một cách quỷ dị.
Đúng vậy, biến mất!
Trực tiếp biến mất trước mặt ba người.
- Chuyện gì đã xảy ra?
Nạp Chân cảm thấy kinh hãi, quét mắt nhìn toàn bộ khu vực hẻo lánh xung quanh.
Thế nhưng nơi này là vùng đất bằng, không hề có chỗ để ẩn nấp.
Ẩn thân? Trong đầu Nạp Chân hiện lên ý nghĩ này, nhưng y lập tức phủ định. Chỉ có cường giả Thần Vực mới có khả năng khống chế không gian lĩnh vực, cũng chỉ có cường giả Thần Vực mới có khả năng lập tức thi triển ra không gian lĩnh vực của mình, cũng chỉ có cường giả Thần Vực mới có khả năng tiến vào không gian lĩnh vực của mình để ẩn nấp.
Đối phương không thể nào là cường giả Thần Vực.
Nhưng mà khi Nạp Đặc còn đang kinh hãi tìm kiếm tung tích của đám người Hoàng Long thì y bỗng nhìn thấy nhóm người Hoàng Long đã xuất hiện, vẫn đứng nguyên ở vị trí trước khi biến mất.
Đám Nạp Chân cứng đơ người. Điều này sao có thể xảy ra?
Kiệt Phu và Là Khắc nhìn nhau, thấy trong mắt đối phương tràn ngập sự kinh ngạc.
Rất ngang ngược. Hoàng Long lạnh lùng nhìn thẳng vào đầu Hoàng Kim Bỉ Mông ở chính giữa, sau đó bay lên, toàn thân tỏa ra lôi quang lập lòe, từng đạo lôi trụ phóng thẳng lên trời, một cỗ Long khí chấn áp thiên hạ che trời phủ đất tỏa ra xung quanh.
Hoàng Long tâm thần nhất niệm, đem đám người Bác Cách, Nạp Đặc và Thiên Thanh Mãng Ngưu đưa vào trong Quần Tiên Các.
Khí thế của Hoàng Long không ngưng tăng lên. Theo uy áp tản ra từ người Hoàng Long, quân đội của Ai Lam gia tộc kinh sợ mà rút lui.
Hoàng Long ngửa mặt lên trời rống vang, chính là Long ngâm.
Âm thanh bao phủ mười dặm xung quanh, vạn thú rung động. Ngay cả ba đầu Bỉ Mông cũng lộ rõ sự kinh hãi.
Ba người Nạp Chân cũng không còn thời gian suy nghĩ xem làm thế nào mà ba người Bác Cách, Nạp Đặc và Thiên Thanh Mãng Ngưu đột nhiên biến mất. Sắc mặt ba người đều ngưng trọng, từ trong miệng xướng lên một bài ca kì lạ.
Chính là “Thị Ca Ngữ”.
Thú Nhân Tế tự khác với Ma pháp sư. Lúc thi triển ma pháp, Ma pháp sư cần đọc chú ngữ, còn Thú Nhân tế tự thì cất tiếng ca.
Ma pháp sư đọc pháp chú thì yêu cầu phải có ma lực, còn Thú Nhân tế tự thi triển hành khúc thì cần phải có Ca lực.
Ba người Nạp Chân ngâm xướng, ca lực mênh mông tuôn ra, một đạo lực lượng thần bí lấy ba người làm trung tâm dần tỏa ra xung quanh.
Đã có 9 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của kimnambin
Hoàng Long Chân Nhân Dị Giới Du Tác giả: Thần Kiếm
Chương 115 : Thật đáng sợ!
Dịch: Meoden
Biên: Thủy Vân.
Nguồn: banlong.us
Xung quanh ba người Nạp Chân, Kiệt Phu, La Khắc xuất hiện một lực lượng thần bí đối kháng với uy áp của Hoàng Long. Lúc này khí thế của Hoàng Long tuy đã bị ngăn cản nhưng mà trong lòng quân đội Ai Lam gia tộc đứng sau Bỉ Mông Cự Thú vẫn là sợ hãi không thôi, dõi mắt nhìn Hoàng Long lăng không đứng giữa vòng vây của lôi trụ.
Danh tiếng của Hoàng Long như sét đánh bên tai.
Mặc dù Thú Thần mới là tín ngưỡng của họ nhưng điều đó cũng không ảnh hưởng đến việc bọn họ sùng bái Hoàng Long, nhân vật truyền kì khiến cho toàn bộ Đại lục Hằng Nguyên oanh động.
Hắn mới mười lăm tuổi mà đã là cường giả Thánh Vực tuyệt thế!
Không cần nói chuyện khác, chỉ riêng mỗi chuyện này cũng đủ để khiến cho người dân Đế quốc Thú Nhân, vốn có quan niệm cường giả vi tôn tất phải bái phục.
Nhưng sùng bái thì cũng vẫn chỉ là sùng bái mà thôi, thân là người của gia tộc, bọn chúng không được phép ủng hộ Hoàng Long.
Hoàng Long giết chết Đại thiếu chủ của bọn họ, kiến cho gia chủ rất tức giận. Giờđây Hoàng Long đã là kẻ thù của Ai Lam gia tộc rồi.
Lúc Nạp Chân, Kiệt Phu và La Khắc ngâm xướng hành khúc, ép cho khí thế của Hoàng Long rơi xuống hạ phong, Nạp Chân lập tức hạ lệnh cho quân của gia tộc thối lui.
Khí thế của Hoàng Long dâng lên, hắn xuất ra Ngũ Phương Kỳ.
Ngũ Phương Kỳ hộ thân không ngừng hiện lên Thanh Liên, Hồng Liên, Kim Liên, Thủy Hoa khiến không gian xung quanh Hoàng Long chật như nêm cối.
Đồng thời Bát Quái Tử Thọ Tiên Y cũng hiện ra càng lúc càng rõ hơn, bát quái linh động, quang hoa lưu chuyển không thôi.
Sau cùng, quanh thân thể Hoàng Long còn xuất hiện hai con rồng.
Thủy Hỏa Song Long lượn quanh thân hắn, tiếng rồng ngâm vang liên tục.
Hiện tại, Hoàng Long có thể vận dụng Thủy Hỏa Song Long của Thủy Hỏa Nguyên Long Quyết để hộ thân.
Cho dù là ở bất kì cái thế giới nào, có những lúc, sức mạnh tuyệt đối chính là phương thức đàm phán tốt nhất.
Nạp Đa không phải do Hoàng Long giết, nhưng nếu Hoàng Long cứ nhiều lời giải thích thì lại phản tác dụng, chắc chắn sẽ làm cho đối phương hiểu lầm là mình yếu kém, đang sợ hãi.
Đã như vậy thì chỉ có thể dùng cái phương thức này làm cho đối phương biết khó mà lui thôi.
"Tinh Thần Thôn Phệ Thuật!"
Xung quanh thân thể Hoàng Long hiện ra một mảng hắc quang tràn ngập. Dưới ánh sáng mặt trời, phiến hắc quang này làm cho người ta bất giác cảm thấy quỷ dị. Mà tiếp theo, những đạo hắc quang này dần dần xoay tròn tạo thành một cái lỗ đen.
Trong vòng xoáy đó lại sản sinh ra một cỗ hấp lực cường đại hút tất cả mọi thứ xung quanh vào trong nó.
Kể cả cỗ lực lượng thần bí xung quanh Nạp Chân, Kiệt Phu, La Khắc cũng bị hút vào.
Cảm giác được lực lượng mà ba người mình tạo ra không ngừng biến mất, bị cái vòng xoáy đen kia hút vào, bọn Nạp Chân bỗng thấy kinh hoảng.
- Đây là ma pháp gì?
Chẳng lẽ lại là Vong Linh ma pháp thượng cổ tà ác? Nạp Chân từng từ trong điển tịch của gia tộc biết được một loại Vong Linh ma pháp loại thượng cổ tà ác, khi thi triển ra có thể thu nạp máu huyết cùng ma lực của người khác.
Nếu vậy ma pháp mà Hoàng Long thi triển lúc này chẳng lẽ chính là Vong Linh ma pháp tà ác sao?
Cảm giác được tất cả lực lượng đều biến mất, Nạp Chân, Kiệt Phu, La Khắc nhìn nhau rồi ngồi lên Bỉ Mông Cự Thú của Nạp Chân sau đó hướng Hoàng Long công kích lại.
Ba con Bỉ Mông Cự Thú nổi giận gầm lên một tiếng, hai cánh tay to lớn giơ lên, trực tiếp dùng nắm đấm công kích.
Chưởng phong to như núi của ba đầu Bỉ Mông Cự Thú toát ra một đoàn kim quang chói mắt. Chưởng phong tạo ra tiếng rít cực lớn khiến không gian xung quanh dao động mãnh liệt.
Chưởng ấn kim quang hình thành lực lượng khủng bố xé rách không gian, đem không gian xung quanh Hoàng Long ép chặt lại.
Trừ con Bỉ Mông Cự Thú ở giữa là ma thú Thánh Vực cao giai, hai con còn lại thực lực cũng đều là Thánh Vực trung giai. Bị ba con thú này đánh hội đồng thì chỉ sợ có là cường giả Thánh Vực đỉnh phong mà trúng phải một kích cũng chắc chắn bị trọng thương.
Lần này Hoàng Long xuất hành chỉ dẫn theo Thiên Thanh Mãng Ngưu, Nạp Đặc và Bác Cách cho nên Nạp Chân mới có thể nắm chắc sẽ khiến cho Hoàng Long lưu lại đây.
Đương nhiên, nếu như lần này Hoàng Long mà mang theo mười ma sủng Thánh Vực, vậy thì y cũng sẽ không dám đến đây khiêu chiến với Hoàng Long rồi.
Công kích của ba đầu Bỉ Mông Cự Thú lập tức đánh đến. Cái vòng xoáy đen xung quanh Hoàng Long tựa hồ bởi vì có lực lượng vô cùng cường đại tác dụng vào mà bị phá vỡ, tản ra rồi biến mất.
Nạp Chân, Kiệt Phu, La Khắc thấy thế không khỏi nổi lên một chút vui vẻ, không nhịn được đều trút ra một hơi thở thật dài.
Nhìn thấy công kích của Bỉ Mông Cự Thú đánh trúng vào Hoàng Long, Nạp Chân không khỏi cảm thấy hưng phấn, trong đầu nổi lên ý định tàn nhẫn.
- Ha ha ha, Hoàng Long! Ta còn tưởng là ngươi rất mạnh, bây giờ nhìn tận mắt mới thấy bất quá ngươi cũng chỉđược đến vậy mà thôi! Tiếng cười của Nạp Chân vang vọng khắp không gian.
Danh tiếng cùng lực ảnh hưởng của Hoàng Long bây giờđương nhiên là Nạp Chân biết rõ. Vậy nên nếu như hôm nay, Ai Lam gia tộc có thể khiến Hoàng Long thụ thương, thậm chí là bắt sống, đưa về Ai Lam gia tộc hỏi tội, chỉ sợ chuyện này sẽ khiến cho toàn bộ Đại lục Hằng Nguyên chấn động không thôi. Ai Lam gia tộc chắc chắn cũng vì thế mà có thể bước lên vị trí cao hơn trên toàn Đại lục.
Mà y thân là tộc trưởng Ai Lam gia tộc, chắc chắn cũng được tất cả mọi người trên toàn Đại lục biết đến.
Thế nhưng, ngay sau đó, nụ cười đang hiện trên mặt y liền biến mất.
Bởi vì lúc này, khi mà ba đầu Bỉ Mông Cự Thú công kích trúng Hoàng Long thì xung quanh thân thể hắn lại không ngừng hiện lên Thanh Liên, Hồng Liên, Kim Liên, Thủy Hoa từ Ngũ Phương Kỳ tụ lại, phát ra từng đạo gợn sóng ba động ngăn cản công kích của ba đầu Bỉ Mông Cự Thú .
Mà Hoàng Long cũng chỉ bịđẩy lùi một chút mà thôi.
Lúc này Hoàng Long bịđẩy lui, đứng ở giữa không trung, trong tâm hắn cũng phải âm thầm giật mình.
Khi luyện Tinh Thần Thôn Phệ Thuật đến cảnh giới cao nhất có thểđem cảĐại lục Hằng Nguyên thôn phệ vào trong cũng được, nhưng mà với pháp lực của Hoàng Long bây giờ mà dùng nó thì vẫn không cánh nào có thể chống lại công kích của ba đầu Bỉ Mông Cự Thú. Nhưng mà nếu chỉ là công kích của một con thì đương nhiên là hắn có thể thôn phệ hoàn toàn lực công kích đó.
Nhưng may mà Tinh Thần Thôn Phệ Thuật đã cắn nuốt không ít lực công kích của ba đầu Bỉ Mông Cự Thú cho nên Ngũ Phương Kỳ mới có thểđỡ được lực công kích còn sót lại. Nhưng nói gì thì nói, lực công kích vừa rồi của ba đầu Bỉ Mông cũng rất mạnh.
Sau khi Hoàng Long bịđẩy lui, Ngũ Phương Kỳ trên đỉnh đầu không ngừng toát ra Thanh Liên, Hồng Liên, Thủy Hoa, Kim Liên cũng đều bịđánh cho xơ xác. Mà quang hoa trên bát quái Tử Thọ Tiên Y ở trên người hắn cũng mờđi không ít.
Hoàng Long tâm thần nhất niệm, ngay lập tức, Ngũ Phương Kỳ, Bát Quái Tử Thọ Tiên Y liền tiếp tục lưu chuyển.
Thanh Liên, Hồng Liên, Kim Liên, Thủy Hoa lại bắt đầu hiện lên không ngừng.
Kỳ thật với thực lực của Hoàng Long, hắn mà thi triển Ngũ Hành Độn Thuật rồi trốn vào đâu đó thì ba con Bỉ Mông Cự Thú cũng không có cánh nào công kích hắn. Nhưng mà Hoàng Long lại không làm như vậy mà muốn thông qua thi triển Ngũ Phương Kỳ để thử sức mạnh của ba đầu Bỉ Mông mà thôi
Nhờ có công kích vừa rồi mà Hoàng Long mới hiểu rõ hơn về lực lượng của ba đầu Bỉ Mông Cự Thú. Hoàng Long chỉ bịđẩy lui khiến cho Nạp Chân, Kiệt Phu, La Khắc không thể ngờđược, chỉ có thể há hốc miệng nhìn chằm chằm Ngũ Phương Kỳ trên đầu cùng Bát Quái Tử Thọ Tiên Y trên người Hoàng Long.
Một kích liên thủ của ba đầu Bỉ Mông Cự Thú, vốn mạnh mẽ đến như vậy mà lại bịđối phương ngăn cản một cánh nhẹ nhàng như thế!
Mỗi một chưởng của một trong ba đầu Bỉ Mông Cự Thú này giáng xuống có thể bổ đôi một ngọn núi. Ba đầu Bỉ Mông Cự Thú liên thủ lại thì ngay cả cường giả Thánh Vực đỉnh phong cũng không thể chỗng đỡ nổi huống chi là Hoàng Long.
Vậy mà Hoàng Long lại có thểđỡ được.
Lại không hề hấn gì!
Khi mà Hoàng Long chiến đấu tại trong Hoàng cung của Đế quốc Long Ngữ, một số “vũ khí” có hình thù kì quái trên người hắn đương nhiên là hầu hết các cường giả trên Đại lục Hằng Nguyên đều đã nghe qua. Nhưng có một số thứ lại làm cho phần đông các vị cường giả cảm thấy không tưởng tượng nổi.
Bởi vì những thứ “vũ khí” này đều chưa từng xuất hiện trên Đại lục Hằng Nguyên.
Trên Đại lục này, các Chiến sĩ bình thường đều dung đao, kiếm, búa hoặc là trường thương. Ma pháp sư thì dùng Ma pháp trượng.
Những thứ vũ khí này sao lại chưa từng xuất hiện?
Kỳ? Chiến kỳ thì trên chiến trường đương nhiên là có.
Sự khiếp sợ toát lên trong lòng ba người Nạp Chân, còn tận sâu bên trong nội tâm của ba đầu Bỉ Mông Cự Thú lại là một mảng kinh hãi không thôi. Nhớ năm đó Đế quốc Ám Sâm giao chiến với Đế quốc Thú nhân, Đế quốc Ám Sâm cử Nữ tế tư của Thần Điện ra đối chiến, ba đầu Bỉ Mông bọn chúng cùng liên thủ đánh ra một kích, nàng ta cũng không dám đón đỡ.
Thực lực của Nữ tế tư thần bí trong Thần Điện Đế quốc Ám Sâm là như thế nào? Là Thánh Vực đỉnh phong!
Ba đầu Bỉ Mông này cũng có nghe nói về Hoàng Long, đối với thực lực của hắn cũng biết được đôi chút. Vì cố kỵ đến lực ảnh hưởng của Hoàng Long nên bọn chúng mới liên thủ quyết chiến, muốn bắt Hoàng Long lại.
Thế nhưng tình hình hiện nay lại là như vậy.
"Ngũ Nguyên Bão Long Thuật!"
Nhân lúc Nạp Chân cùng ba đầu Bỉ Mông Cự Thú còn chưa thoát khỏi kinh ngạc, hai bàn tay Hoàng Long hướng về hư không rồi nắm lại như muốn ôm trọn nhật nguyệt. Đúng lúc này, Nạp Chân liền cảm thấy không gian xung như đang dần dần hình thành một cỗ lực lượng mạnh mẽ tuyệt đối. Sau đó, không gian xung quanh như đang nghịch chuyển điên đảo, mà bản thân y, kể cả ba đầu Bỉ Mông Cự Thú cũng không chịu nổi cái xu thếđang ngày một xấu đi này. Ngay lúc này, một cỗ lực lượng xé không mà đến, như muốn bổ thẳng vào Nạp Chân.
"Tử Lôi Thiên Đao!".
Sau Ngũ Nguyên Bão Long Thuật, Hoàng Long lại bay lên không, một lần nữa hướng Kiệt Phu bổ tới. Tiếng sấm ầm ầm, lôi quang cuồn cuộn tụ lại thành một thanh đao khổng lồ.
Lôi quang chi đao! Lôi hệ thần thông, một đao mang tính hủy diệt bổ đến. Nó làm cho thiên địa mất đi ánh sáng. Lúc này Kiệt Phu ngồi trên Bỉ Mông Cự Thú, trong mắt chỉ còn tồn tại một đao kinh khủng này đang càng lúc càng tiến đến gần mình.
"Già Thiên Đại Thủ Ấn!".
Sau khi tung ra một đạo Tử Lôi Thiên Đao, hai tay Hoàng Long đột nhiên tạo ra một xu thế như muốn nhấc một ngọn núi lên vậy. Rồi bầu trời bị một đại cái thủ ấn màu vàng che lấp, đại thủ ấn hướng La Khắc lao xuống.
Đại thủ ấn màu vàng còn chưa đập xuống, La Khắc đã kinh hãi, cảm giác được trên đầu như có một ngọn núi lơn đang đè xuống.
Ầm ầm! Ầm ầm! Ầm ầm!
Ba tiếng nổ mạnh không ngừng truyền đến.
Mặt đất chấn động, khói bụi mù mịt, đất cát văng lên tung tóe.
Quân đội Ai Lam gia tộc đồng thanh kêu lên một tiếng sợ hãi, tất cảđều ôm đầu bỏ chạy. Không ít kẻ chạy chậm liền bị Ngũ Nguyên Bão Long Thuật của Hoàng Long từ trên không bóp nát. Kể cả Bỉ Mông Cự Thú cũng bị bóp thành bánh thịt!
Mặt đất chấn động thật lâu, mãi không thôi, núi đá vỡ nát, gió bụi mù mịt.
Khi mà mọi chuyện đều qua đi, những người trong quân đội Ai Lam gia tộc thoát được một khiếp này đều hít lấy một hơi khí lạnh. Họ thấy Bỉ Mông Cự Thú ngã từ trên cao xuống nện một cái thật mạnh trên mặt đất, mấy trăm trượng xung quanh chỗ đó liền bị rạng nứt, toàn thân Bỉ Mông bị bụi cát che phủ chỉ có thể nhìn thấy rõ được vẻ bề ngoài mà thôi. Có thểđoán được lúc trước đầu Bỉ Mông Cự Thú này bị một đao cực lớn chém trúng, da thịt bong tróc, máu chảy không ngừng, bay ngược lại về phía xa kêu khóc thảm thiết.
Một số người khác thì đang nằm dưới một cái hố sâu hình thủ ấn, không rõ sống chết.
Mà gia chủ Nạp Chân của bọn họ cùng với hai vị Tế tự truyền kì cũng bị hủy đi quần áo, trên thân thểđầy những vết thương, trông thê thảm vô cùng. Gia chủ Nạp Chân còn té ngã trên mặt đất, áo choàng trên vai rách tươm, nhìn như tên ăn mày.
Sau khi liên tiếp triển khai Ngũ Nguyên Bão Long Thuật, Tử Lôi Thiên Đao, Già Thiên Đại Thủ Ấn, Hoàng Long tâm thần nhất niệm, vận khởi đan điền, không ngừng thu nạp thiên địa linh khí xung quanh mình. U Minh Thần Thụ thông qua Quần Tiên Các bao phủ toàn thân hắn, khôi phục chân nguyên bên trong thân thể.
Một lúc sau, Nạp Chân mới run run đứng lên mà Kiệt Phu cùng La Khắc cũng lần lượt đứng dậy.
Ba người đứng lên lại nhìn thấy dáng vẻ thê thảm của ba đầu Bỉ Mông Cự Thú đang nằm ở dưới đất, nhất thời cả ba người đều cảm thấy sâu trong nội tâm dâng lên một nỗi kinh sợ
Người này thật là đáng sợ!
Đã có 9 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của kimnambin