Ghi chú đến thành viên
Ãá» tài đã khoá
 
Ãiá»u Chỉnh
  #111  
Old 26-06-2008, 03:03 PM
danangcity's Avatar
danangcity danangcity is offline
Phi Thăng Chi Hậu
 
Tham gia: Apr 2008
Bài gởi: 892
Thá»i gian online: 3 ngày 16 giá» 51 phút
Xu: 0
Thanks: 26
Thanked 12 Times in 9 Posts
Hồi 114

Äập Bia Äá Gian Hùng Bở Vía



Âu Dương Thống nói:
– Lá»i Văn Thừa thật là cao kiến nhưng bản tòa chưa biết ba Ä‘oàn ngưá»i nên phân phối ra sao?
Liên Tuyết Kiá»u nói:
– Bang chúa má»i Lung à Nhị Lão cùng Thiết Má»™c đại sư nữa là bốn ngưá»i Ä‘i má»™t toán. Vân trang chúa, Khương SÄ© Ẩn, Diệp Nhất Bình thì do Tả Hữu Nhị Äồng dẫn đưá»ng. Thuá»™c hạ cùng Viên Hiếu cÅ©ng lập tức lên đưá»ng, nếu không đến trước được Thượng Quan Kỳ thì cÅ©ng phải theo kịp gã để tiện việc bố trí.
Âu Dương Thống nói:
– Cách Ä‘iá»u động cá»§a Văn Thừa rất hợp lý, xin Văn Thừa truyá»n lệnh để sắp sá»­a lên đưá»ng lập tức.
Liên Tuyết Kiá»u đứng dậy nói:
– Lệnh truyá»n võ tướng thống lÄ©nh ba quân. Còn Bang chúa tá»± truyá»n lệnh vụ là xong. Thuá»™c hạ chuẩn bị lập tức lên đưá»ng, vạn nhất là Thượng Quan Kỳ cùng Äá»— Thiên Ngạc gặp Cổn Long Vương thì thuá»™c hạ kịp thá»i tiếp ứng cho há».
Âu Dương Thống trầm ngâm một lát rồi nói:
– Hay lắm! Văn Thừa cùng Viên Hiếu lập tức lên đưá»ng. Bản tòa cùng Vân trang chúa cÅ©ng chuẩn bị để khởi hành trước giá» ngá».
Liên Tuyết Kiá»u nói:
– Nếu không cần thì dá»c đưá»ng bất tất phải lưu ám hiệu để tránh bên địch đánh lông tìm vết?
Âu Dương Thống nói:
– Nhất thiết má»i ngưá»i Ä‘á»u tuân theo lá»i chỉ thị cá»§a Văn Thừạ
Liên Tuyết Kiá»u nghiêng mình thì lá»… cáo từ Ä‘i ra.
Äá»™t nhiên nàng quay lại nói:
– Xin Bang chúa chuyển lá»i cho võ tướng nên hậu đãi công chúa Thanh Bình.
Âu Dương Thống gật đầu cưá»i nói:
– Bản tòa còn phái Ngũ Anh hộ vệ cho nàng và đưa đến một chỗ an toàn.
Liên Tuyết Kiá»u vá» phòng thu thập sÆ¡ qua hành lý rồi cùng Viên Hiếu Ä‘i luôn.
Nhà mồ ÄÆ°á»ng Toàn ở trong núi Võ Công chá»— giáp giá»›i đất Tương đất Cống. Liên Tuyết Kiá»u rất thuá»™c địa lý vùng này nên dẫn Viên Hiếu Ä‘i theo đưá»ng tắt.
Hiện nay Liên Tuyết Kiá»u chẳng những từng trải hÆ¡n trước nhiá»u mà võ công đã tiến bá»™ bá»™i phần. Gã Viên Hiếu bẩm tính khác thưá»ng, khinh công giá»i vào hạng nhất võ lâm.
Hai ngươi Ä‘i suốt ngày đêm, chỉ trừ lúc ăn uống còn không lãng phí mất má»™t chút nàỠKhi mệt quá cÅ©ng chỉ ngồi nghỉ má»™t lát cho đủ phục hồi khí lá»±c là lại lập tức lên đưá»ng.
Má»™t hôm vào lúc mặt trá»i lặn thì hai ngưá»i vừa đến sÆ¡n trang, chá»— ÄÆ°á»ng Toàn dưỡng bệnh khi trước. Phong cảnh hãy còn như cÅ©, thanh sÆ¡n lục thá»§y chẳng khác ngày xưạ Chi có hai cánh cổng sÆ¡n tróc mất nhiá»u, thành ra loang lổ, làm tăng vẻ tiêu Ä‘iá»á»¥
Liên Tuyết Kiá»u Ä‘i vòng quanh sÆ¡n trang má»™t lượt, rồi tung mình nhảy lên má»™t cây caá» Nàng sẽ báo Viên Hiếu:
– Chúng ta cần nghỉ má»™t lúc, vì đêm nay có thể xảy ra má»™t trưá»ng ác chiến.
Viên Hiếu coi má»—i lá»i cá»§a Liên Tuyết Kiá»u truyá»n ra chẳng khác gì sắc chỉ cá»§a nhà vuạ Gã không dám há»i lại bao giá». Liên Tuyết Kiá»u bảo gã nghỉ ngÆ¡i là gã lập tức nhắm mắt ngồi tá»±a vào cành cây mà ngá»§.
Liên Tuyết Kiá»u thấy gã nhất tâm phục tòng, cÅ©ng cảm thấy thương tình cho gã, bất giác hai hạt lệ long lanh nhá» xuống.
Ãnh hoàng hôn đã lui vào trong, bức màn đêm từ từ rÅ© xuống, cảnh vật xiết ná»—i thê lương!
Trong trang viện, ngôi nhà mồ ÄÆ°á»ng Toàn cao ngất ngưỡng. Ãnh sáng má»™t ngá»n đèn dầu le lói từ trong căn nhà tranh lá»t ra ngoàị
Liên Tuyết Kiá»u thấy trong nhà hãy còn đèn sáng thì biết rằng Cổn Long Vương cùng Thượng Quan Kỳ Ä‘á»u chưa đến nơị Nàng nhẩm tính lá»™ trình:
“Nếu há» Ä‘i suốt đêm ngày thì Cổn Long Vương vào khoảng giá» tí đêm nay sẽ đến nơị Còn Thượng Quan Kỳ và Äá»— Thiên Ngạc thì phải giá» ngá» ngày mai má»›i tớị
Thượng Quan Kỳ có đến được trước thì má»›i tiện việc mượn cÆ¡ quan trong nhà mồ để đối phó vá»›i Cổn Long Vương. Còn trưá»ng hợp mà Cổn Long Vương đến đây trước thì bên ngoài nhà mồ lão sẽ bố trí những tay cao thá»§ mai phục. Thượng Quan Kỳ muốn vào trong, tất phải qua má»™t trưá»ng ác chiến. Vạn nhất mà Cổn Long Vương thấy kinh động trở ra thì Thượng Quan Kỳ sẽ gặp hung hiểm khôn lưá»ng, mưá»i phần chắc chết đến chínâ€.
Nguyên Liên Tuyết Kiá»u thấy Thượng Quan Kỳ quyết ý ra Ä‘i má»™t mình, nàng đã nghÄ© đến những cái nguy hiểm có thể xảy ra cho chàng. Nhưng nàng lại biết rằng có khuyên chàng cÅ©ng vô ích, chỉ còn cách là Ä‘em toàn lá»±c tiếp ứng cho chàng.
Vầng trăng tròn vành vạnh ở phương đông từ từ Ä‘i lên, chiếu xuống khu nhà mồ rá»™ng lá»›n. Liên Tuyết Kiá»u trông nấm mồ táng xương má»™t nhân tài tuyệt thế, không khá»i cảm khái muôn vàn. Bất giác nàng lẩm bẩm:
– ÄÆ°á»ng tiên sinh là bậc tài hoa quán thế mà lúc chết Ä‘i rồi cÅ©ng thê lương đến thế nàỷ Sau khi võ lâm bình định, không biết có ai còn nghÄ© đến tiên sinh nữa chăng?
Má»™t bóng ngưá»i thoáng qua rồi nấp vào chá»— tối không thấy đâu nữạ Liên Tuyết Kiá»u trong lòng chấn động tá»± há»i:
– Chẳng lẽ Cổn Long Vương đến trước ta rồi ư?
Nàng định thần nhìn ra ngá»n đèn trong nhà tranh bên mồ vẫn còn le lói thì trong lòng không khá»i nghi ngá», nghÄ© bụng:
Nếu Cổn Long Vương đã đến đây trước thì hai gã coi giữ nhà mồ tất mắc phải độc thủ của lão rồị Nhưng sao trong nhà tranh hãy còn đèn lửa chẳng lẽ ta hoa mắt rồi ư?
Nàng lại ngẩng đầu lên nhìn vầng trăng tỠthì mới vào khoảng canh một.
Nàng nhẩm tính thá»i giá», lặng lẽ coi tình thế, quyết là Cổn Long Vương chưa đến, vậy bóng ngưá»i vừa lướt qua là aỉ
Giữa lúc nàng Ä‘ang ruá»™t rối tÆ¡ vò, chợt thấy trong bóng tối có má»™t ngưá»i từ từ Ä‘i ra. Nhưng ngưá»i này thá»§ng thỉnh vòng quanh nhà mồ má»™t lượt rồi lại chìm vào trong bóng tối không thấy đâu nữạ
Lần này Liên Tuyết Kiá»u trông rõ hÆ¡n và không còn nghi ngá» gì nữạ Tuy nàng không nhìn rõ diện mạo nhưng quyết Ä‘oán ngưá»i đó không phải Cổn Long Vương mà cÅ©ng không phải là Thượng Quan Kỳ. Cách hành động cá»§a y thá»§ng thẳng tá»± nhiên, tuyệt không có vẻ gì là hấp tấp, sợ hãị Nàng càng nghÄ© càng thấy tình hình khả nghi mà chưa tìm ra được đưá»ng lối nào để giải quyết lòng ngá» vá»±c.
Những ý nghÄ© không đầu mối khiến cho đầu óc Liên Tuyết Kiá»u cá»±c kỳ bối rốị Nàng suy Ä‘i nghÄ© lại má»™t hồi rồi quyết định nhảy xuống để Ä‘iá»u tra cho rõ tình hình. Nàng đưa tay ra vá»— Viên Hiếu khẽ gá»i:
– Ngươi ngủ đấy chứ?
Viên Hiếu mở bừng mắt ra cưá»i đáp:
– Tinh thần tại hạ vẫn tỉnh táo, chưa ngá»§ chút nàá»
Liên Tuyết Kiá»u chống ngón tay trá» vào cá»­a miệng anh đào, khẽ bảo:
– Ngươi nói nhỠchứ!
Viên Hiếu hạ giá»ng nói:
– Cô nương bảo tại hạ ngủ đi, tại hạ chỉ nhắm mắt dưỡng thần mà thôị
Liên Tuyết Kiá»u tưá»ng đến gã si tình vá»›i mình, khẽ buông má»™t tiếng thở dài, dịu dàng bảo:
– Bên má»™ ÄÆ°á»ng tiên sinh có bóng ngưá»i xuất hiện, ta phải xuống xem saá»
Ngươi ngồi yên đây lược trận, nghe!
Viên Hiếu nói:
– Cô nương bảo tại hạ đi cùng được không? Một mình cô nương dấn thân vào nơi nguy hiểm thì tại hạ yên lòng thế nào được?
Liên Tuyết Kiá»u xúc động trong lòng, đưa tay ra nhè nhẹ cầm lấy cổ tay gã, ôn tồn bảo:
– Ngươi ngồi đây để trông chừng kẻ địch kéo đến.
Mình ta xuống xem má»™t chút rồi lại vỠđây. Vạn nhất mà ta có gặp địch nhân ta sẽ gá»i ngươi xuống giúp sức.
Viên Hiếu không sao cãi được, đành gật đầu nói:
– ÄÆ°á»£c lắm! Tại hạ mà không nghe tiếng gá»i tức là cô nương đã bá»±c mình rồi!...
Liên Tuyết Kiá»u, lim dim cặp mắt, đưa cặp môi anh đào gần lại cái mặt lông lá cá»§a Viên Hiếu rồi tung mình nhảy xuống. Nàng từ từ Ä‘i quanh bức tưá»ng bao vây.
Khi Liên Tuyết Kiá»u Ä‘i gần tá»›i nhà mồ, nàng đỠchân khí rồi nhanh như cắt nhảy qua tưá»ng ẩn vào chá»— bóng tối, ngưng thần nhìn ra bốn mặt thì chỉ thấy ánh trăng bóng nước, hoa cá» phất phÆ¡, nào thấy bóng má»™t ai đâu?
Liên Tuyết Kiá»u ngoảnh mặt nhìn vào trong nhà tranh, ngá»n đèn dầu vẫn còn le lói trên cá»­a sổ có bóng ngưá»i in vào.
Liên Tuyết Kiá»u lẩm bẩm:
– Ủa! Ngưá»i giữ nhà mồ này, tuy không phải là tay cao thá»§ Cùng Gia Bang, song võ công tất cÅ©ng vào hạng khá vậy mà sao có ngưá»i Ä‘i quanh nhà mồ, y cÅ©ng không haá»· Xem ra trong vụ này tất có Ä‘iá»u chi kỳ lạ, chẳng lẽ mấy ngưá»i coi nhà mồ lại nảy lòng tham, muốn lấy trá»™m những đồ vật trong má»™, nên thuận tiện vào đó hay sao?
NghÄ© vậy, nàng muốn cất bước Ä‘i vào nhà tranh để Ä‘iá»u tra cho biết rõ, thì đột nhiên thấy trong chiếc nhà mồ cao lá»›n vá» phía ánh trăng có bóng ngưá»i chạy ra.
Liên Tuyết Kiá»u tuy võ nghệ cao siêu, to gan, lá»›n mật, cÅ©ng không khá»i rùng mình á»›n gáỵ
Nàng định thần lại, vận hết mục lá»±c nhìn ra thì thấy ngưá»i này mặc áo công nhân. Gã đảo mắt nhìn bốn phía rồi lại núp vào bóng tối không trông thấy nữạ
Liên Tuyết Kiá»u lẩm bẩm:
– Ta thưá»ng nghe Thượng Quan Kỳ biểu:
“Sau khi xây xong má»™ ÄÆ°á»ng Toàn, thì hai trăm thợ thuyá»n Ä‘á»u chôn sống trong đó. Ngưá»i này vận áo công nhân chẳng lẽ là oan hồn bá»n thợ hiện lênâ€.
Tuy nàng võ công tuyệt thế, tài trí hÆ¡n ngưá»i mà tưởng đến oan hồn hiển hiện cÅ©ng phải á»›n da gà.
Nàng khẽ tá»±a lưng vào tưá»ng, lấy tay vuốt mồ hôi trán, phấn khởi tinh thần, tá»± nhá»§:
– Công nhân này xuất hiện dưới ánh trăng thì nhất định là ngưá»i chá»› không phải ma, vì gã biết mở cá»­a ra vào nhà mồ má»™t cách dá»… dàng. Chi bằng ta mượn cÆ¡ há»™i này lẻn vào trong má»™ coị
Tuy nàng nghÄ© đâu ra đấy, nhưng lúc cất bước lại cảm thấy nặng trÄ©u, tá»±a hồ chân bị đá Ä‘eá»
Giữa lúc nàng do dá»± chưa quyết, đột nhiên có tiếng gió thổi tà áo lất phất rồi má»™t bóng ngưá»i nhảy qua bức tưá»ng vào bên trong.
Nàng đảo mắt nhìn lại thì ngưá»i này mặc áo xanh râu dài, bá»™ mặt trÆ¡ như gá»—.
Chính là Cổn Long Vương!
Nàng lẩm bẩm:
– Lão này đến đây sớm hơn một giỠtheo như ta đã tính nhẩm.
Nàng lại thấy Cổn Long Vương chú ý nhìn vào trong căn nhà tranh một hồi rồi đột nhiên nhảy vỠphía đó.
Lão cá»­ động rất lẹ. Trong nhà tranh có tiếng há»i vá»ng ra:
– Aỉ
Äèn lá»­a tắt phụt Ä‘i, Cổn Long Vương đã đạp cá»­a sấn vào nhà.
Liên Tuyết Kiá»u thấy cưá»ng địch tá»›i nÆ¡i, trong lòng sợ ma quá»· tiêu tan ngaỵ
Nàng cúi ra.p ngưá»i xuống chuồn ra phía sau nhà tranh nấp vào bóng tốị
Bá»—ng trong nhà có tiếng kêu rú lên và tiếp theo là tiếng ngưá»i giận dữ quát tháá»
Lại má»™t tiếng “Uỳnh†vang lên, cá»­a sổ bằng ván gá»— bị vỡ tan tành, má»™t xác ngưá»i từ trong nhà bị liệng ra ngoàị
Liên Tuyết Kiá»u nhìn kỹ lại thì xác chết này chính là má»™t trong hai ngưá»i Cùng Gia Bang được phái tá»›i đây coi má»™. Gã này tắt thở rồi!
Cổn Long Vương lại cắp má»™t ngưá»i nhảy ra khá»i nhà tranh, đến đứng trước má»™ ÄÆ°á»ng Toàn từ từ ná»›i tay hạ ngưá»i kia xuống.
Liên Tuyết Kiá»u nhân lúc đó lạng ngưá»i Ä‘i má»™t cái nhảy vào trong nhà, đứng tá»±a cá»­a sổ để trông ra ngoàị
Cổn Long Vương thả ngưá»i đó trước má»™ ÄÆ°á»ng Toàn rồi lạnh lùng nói:
– Nếu mi không muốn nếm cái Ä‘au khổ vá» Ä‘iểm huyệt “NgÅ© Âm Tuyệt Mạch†thì ta đây há»i gì phải nói thật.
Gã đệ tử Cùng Gia Bang tuy đã bị điểm huyệt không nhúc nhích được, nhưng vẫn mồm loa mép giải, cả giận quát lên:
– Äã là đệ tá»­ Cùng Gia Bang khi nào còn sợ chết cầu an? Dù mi dùng thá»§ Ä‘oạn tàn ác nào cÅ©ng đừng hòng há»i ta được câu gì đâu!
Liên Tuyết Kiá»u ngấm ngầm kinh hãi thay cho gã. Nàng lẩm bẩm:
– Cổn Long Vương thá»§ Ä‘oạn tàn ác, không còn úy kỵ Ä‘iá»u gì. Gã này bướng bỉnh vá»›i lão, tất bị lão hành hạ cá»±c kỳ khổ sở.
Bá»—ng thấy Cổn Long Vương cưá»i lạt nói:
– Mi chưa nhìn thấy quan tài tất chưa rơi lệ.
Lão đưa tay ra nhanh như chớp, điểm vào ba chỗ yếu huyệt gã kiạ
Liên Tuyết Kiá»u nhìn rõ:
Cổn Long Vương quả nhiên Ä‘iểm “NgÅ© Âm Tuyệt Mạch†gã kia, nàng bất giác buông tiếng thở dài, nàng biết đó là má»™t thá»§ pháp thê thảm nhất trần gian không mấy ai chịu nổị Nàng còn Ä‘ang nghÄ© ngợi thì quả nhiên có tiếng rên rÄ© vá»ng lạị
Dưới ánh trăng, nàng nhìn rõ gã đệ tử Cùng Gia Bang gân cốt toàn thân co rúm lại, chi trong khoảnh khắc, tiếng rên rĩ biến thành tiếng kêu gào rất thê thảm.
Cảnh thâm sÆ¡n đêm lặng, trăng trong, má»™ vắng, tiếng kêu gào càng thêm ảm đạm khiến ngưá»i nghe không khá»i kinh hồn động phách, chẳng rét mà run.
Liên Tuyết Kiá»u trong dạ bồn chồn, lẩm bẩm:
– Nếu ngưá»i này không chịu được Ä‘au khổ vì Ä‘iểm huyệt “NgÅ© Âm Tuyệt Mạch†mà nói ra cách vào má»™ há chẳng làm lỡ việc lá»›n? Chi bằng ta tìm cách Ä‘iểm huyệt cho gã chết đị
Nàng đang suy tính, chợt nghe thấy gã kêu lên:
– Ngươi khai phóng huyệt đạo cho ta rồi ta nói cho ngươi nghẹ
Äúng là gã không chịu nổi Ä‘au đớn vì bị Ä‘iểm NgÅ© Âm Tuyệt Mạch, dưá»ng như sắp phải cung xưng.
Liên Tuyết Kiá»u lại càng nóng nảy, nhưng trừ phi mình bá»™c lá»™ bản tướng để đấu vá»›i Cổn Long Vương, nàng chưa nghÄ© được cách nào hÆ¡n, Cổn Long Vương là ngưá»i xảo quyệt vô cùng, mình xuất hiện đột ngá»™t, e rằng sẽ động tá»›i mối hoài nghi rồi trốn biệt thì bao nhiêu công trình Ä‘iá»u động má»i ngưá»i đến đây để tiêu diệt lão thành ra há»ng hết.
Bá»—ng thấy Cổn Long Vương cưá»i lạt nói:
– Ta biết rằng mi chịu làm sao nổi cái đau khổ bị huyết đi ngược vào phủ tạng.
Lão vỗ tay một cái, khai phóng Ngũ Âm Tuyệt Mạch cho gã kiạ
Lại thấy gã kia thở phào một cái rồi nói:
– Ngưá»i giải cả những huyệt đạo tay chân cho tạ
Cổn Long Vương lạnh lùng nói:
– Ta đã khai phóng Ngũ âm Tuyệt Mạch cho mi, không đau đớn gì nữạ Sao còn đòi giải huyệt tay chân? Hà hà! Mi toan tính bài trốn chạy phải không?
Gã kia đáp:
– Võ công ngươi giá»i hÆ¡n ta nhiá»á»¥ Dù ta có muốn trốn chạy cÅ©ng không có hy vá»ng thoát khá»i tay ngươị Ta muốn giải huyệt tay chân để ta giãn xương cốt cho dá»… chịu má»™t chút rồi sẽ nói cho ngươi hay cÅ©ng chưa muá»™n.
Còn Long Vương trầm ngâm một lúc rồi nói:
– Ta coi bộ ngươi cũng chẳng trốn đâu cho thoát.
Rồi quả nhiên đưa tay ra khai huyệt đạo tay chân cho gã.
Gã kia từ từ đứng lên, duỗi tay chân vươn vai, thở phào một cáị
Cổn Long Vương lạng ngưá»i ra rồi nắm lấy cổ tay đại hán nói:
– Nếu mi muốn mượn cÆ¡ há»™i này để tìm cái chết cÅ©ng không được đâu, mi đừng mÆ¡ tưởng hão huyá»n.
Äại hán thở dài má»™t tiếng rồi nói:
– Ta vâng mệnh trông coi phần má»™ Ở đây. Trừ má»—i tháng hai lần tế Ä‘iện anh linh ÄÆ°á»ng tiên sinh, còn tình hình trong má»™ ta biết rất ít.
Cổn Long Vương gật đầu nói:
– Phải rồi! Nếu mi bảo biết hết tình hình trong mộ thì ta cũng không tin được.
Äại hán gật đầu nói:
– Ta nghe nói lúc xây xong nhà mồ cho ÄÆ°á»ng tiên sinh, hai trăm thợ xây má»™ Ä‘á»u bị chôn sống trong nàỵ
Liên Tuyết Kiá»u nghe tá»›i đây, trong lòng chấn động lá»­a giận bốc lên bùng bùng. Nàng lẩm bẩm:
– Äệ tá»­ Cùng Gia Bang trước nay ai cÅ©ng coi cái chết như không, sao tên này lại tham sống sợ chết đến thế. Rồi đây sẽ xá»­ trá»ng gã má»›i xong.
Bỗng thấy đại hán nói tiếp:
– Hai chúng ta vâng mệnh ở đây giữ phần mộ. Canh khuya đêm nào cũng được nghe thấy trong mộ phát ra một thứ thanh âm kỳ dị, trong lòng thao thức không sao ngủ được...
Cổn Long Vương khẽ hắng giá»ng há»i:
– Hay là thợ thuyá»n chôn sống trong má»™ này chưa chết hết nên phát ra những tiếng than thở.
Äại hán nói:
– Cái đó tôi không biết nữạ Mấy đêm đầu tâm thần chúng tôi bị quấy nhiá»…u không đêm nào yên, chỉ ban ngày má»›i ngá»§ được, còn đêm đến là hai ngưá»i lại đốt Ä‘uốc lên ngồi uống rượu vá»›i nhau cho thêm phần hăng háị..
Gió lạnh canh khuya dưới vầng trăng tá», hai ngưá»i đối diện nhau nói chuyện khá»§ng khiếp này ở bên phần má»™ khiến cho ngưá»i gan dạ như Cổn Long Vương cÅ©ng không khá»i lạnh xương sống. Lão nói:
– Thuyết quá»· thần là thuyết hoang đưá»ng. Bản thân vương gia bình sinh giết không biết bao nhiêu là ngưá»i mà chẳng bao giá» gặp ma quá»· hiện hình ám ảnh.
Những tiếng từ trong má»™ này phát ra nhất định là tiếng thợ thuyá»n bị giam trong má»™ chưa chết.
Äại hán nói:
– Lâu ngày quen đi ta cũng chẳng lấy gì làm quái lạ nữạ
Cổn Long Vương nói:
– Ta nói với mi vỠphương pháp tiến vào mộ chứ rỗi công đâu mà nghe mi bàn chuyện ma quáị
Äại hán nói:
– Má»™t hôm giữa ban ngày ta cùng bạn vì nghe thấy thanh âm kỳ dị trong má»™ phát ra tá»±a hồ như vô số ngưá»i đồng khóc rống lên. Tiếng khóc nghe rất bi thảm, chẳng khác gì tiếng ma kêu vượn hú. Ta liá»n cùng ngưá»i bạn tay cầm bình khí, mở cá»­a ngầm ra để tiến vào má»™ xem saá»..
Cổn Long Vương nói:
– Thế ra trong mộ này lại có cửa ngầm. Mi mau dẫn ta vào coị
Äại hán nói:
– Ngươi buông ta ra để ta dẫn ngươi đi xem cửa ngầm.
Cổn Long Vương vừa nới tay ra, đại hán trỠvỠphía sau bóng trăng nói:
– Cửa ngầm ở chỗ đó. Ngươi đi theo sau ta, mà đừng dẫm vào cơ quan.
Gã rảo bước đi trước, dừng lại chỗ đám cỠxanh.
Cổn Long Vương không biết gã nói thật hay nói dối, nhưng vẫn nghe lá»i gã Ä‘i theo, cÅ©ng bước dài bước ngắn rồi cÅ©ng dừng lại trước đám cá» xanh.
Bỗng nghe đại hán lại nói:
– Ngươi đứng đây cho cẩn thận. CÆ¡ quan chá»— này Ä‘á»u do chính tay ÄÆ°á»ng tiên sinh vạch ra, lợi hại vô cùng!
Rồi gã dẫm chân lên đám cỠxanh.
Cổn Long Vương chưa kịp bước theo thì thấy đại hán đạp mạnh má»™t cái, ngưá»i gã đập mạnh vào má»™ ÄÆ°á»ng Toàn. Biến diá»…n này xảy ra rất maụ Cổn Long Vương muốn tiếp cứu thì đã không kịp nữa rồị
Bá»—ng nghe đánh “sầm†má»™t tiếng. Äại hán đâm đầu vào nát ra mà chết.
Cổn Long Vương đứng thá»™n mặt nhìn xác chết hồi lâu rồi đột nhiên co chân đá mạnh má»™t cáị Xác chết đương nằm ngang trước má»™ tung lên trên không rồi hất ra ngoài bức tưá»ng vây.
Cổn Long Vương đá bay xác chết ra rồi, vẫn chưa nguôi giận lại phóng chân đá luôn vào tấm bia trên má»™ ÄÆ°á»ng Toàn.
Cái đá này nặng tựa ngàn cân, tấm bia bị đá gãỵ Bỗng nghe thấy tiếng rào ràỠChỗ bia đá gãy đột nhiên có suối nước chảy ra.
Cổn Long Vương vốn có lòng sợ hãi ÄÆ°á»ng Toàn, vừa thấy nước suối phun ra lại càng kinh hoảng, nhảy lùi lại đến bảy tám thước.
Nước suối này phun ra trong khoảng thá»i gian chừng uống chén trà nóng rồi tá»± nhiên ngừng lạị Cổn Long Vương tưởng là nước suối ở dưới tấm bia phun ra hết rồị Lão chá» má»™t lúc nữa rồi má»›i tiến lại coi thì thấy bên trong tấm bia vỡ hãy còn nước trong. Dưới nước có viết sáu chữ trắng toát. NhỠánh trăng lão Ä‘á»c rõ:
“Äánh gẫy bia ta là chếtâ€.
Cổn Long Vương vừa tức giận vừa kinh ngạc, lão đá luôn má»™t cước nữạ Ná»™i lá»±c lão mạnh quá đến ná»—i mảnh bia còn lại cÅ©ng bị đá vỡ tan, nước trong bia lại vá»t lên, đồng thá»i má»™t cái há»™p ngá»c cÅ©ng tung ra, Cổn Long Vương dùng chân trái dẫm lên há»™p ngá»c, lập tức há»™p vỡ nát.
Trong há»™p ngá»c lòi ra má»™t tập lụa khâu thành sách sá» sá» ngay trước mắt Cổn Long Vương. Lão do dá»± má»™t lúc rồi thò tay lượm cuốn sách bằng lụa lên. Ngoài sách có Ä‘á»:
“Tiểu Dao bảo Ä‘iển, tặng ngưá»i có duyênâ€.
Cổn Long Vương hắng giá»ng lẩm bẩm:
– Té ra dưới tấm bia y đã cất giấu cuốn sách bí mật nàỵ Nếu mình sợ câu y hăm dá»a “Äánh gẫy bia ta là chết†không dám đập tan ná»­a dưới tấm bia thì làm sao mà lấy được bảo Ä‘iển nàỷ
Lão mở trang đầu ra coi, cảm thấy trong lòng khoan khoái vô cùng.
Nguyên trong cuốn sách này ghi chép những Ä‘iá»u mà lão đã thuá»™c cả, có Ä‘iá»u ý tứ sâu xa hÆ¡n. Ngoài ra những Ä‘iá»u lão suy nghÄ© đã lâu vẫn chưa hiểu, thì đây là đáp án những Ä‘iá»u đó.
Cả bộ sách chia làm bốn chương lớn:
Chương thứ nhất nói vỠmưu lược, chương thứ hai vỠbinh lược, chương thứ ba vỠvõ đạo và chương thứ tư vỠcách dùng độc.
Cổn Long Vương ngồi ngay xuống đất, nhỠánh trăng tá» Ä‘á»c sách. Nào ngỠđến chá»— quan trá»ng tinh thâm thì lá»i văn lại đột nhiên bị đứt mất. Lão nhìn kỹ lại thì những chá»— này đã bị ngưá»i cắt đị Tuy vậy lão không thể gác lại được, mà cứ tiếp tục Ä‘á»c hoài cho đến hết cuốn tàn biên.
Lúc dá»c đến trang cuối cùng, thì thấy viết thêm má»™t câụ
“Những chá»— bị mất trong bảo Ä‘iển này, ta đã cất vào trong chiếc gối đầu ở di thể taâ€.
Cổn Long Vương ngẩng mặt lên nhìn vầng trăng tỠrồi lẩm bẩm một mình:
– Lão để bảo Ä‘iển này tặng cho ÄÆ°á»ng Toàn để hắn nấm được hết phần tinh hoa, còn ta chỉ được cá»§a lão chút võ bên ngoàị Hà hà! Ta giết lão Ä‘i là phải lắm, thật không oan uổng chút nàá»
Liên Tuyết Kiá»u ẩn mình trong nhà tranh nhìn từng cá»­ chỉ cá»§a Cổn Long Vương. Nàng hiểu lão má»™t cách sâu xạ Lúc lão nói miệng lẩm bẩm, nàng biết rằng lão Ä‘ang cung xưng việc giết sư phụ ngày trước.
Cuốn Tiêu Dao bảo Ä‘iển mà Cổn Long Vương Ä‘ang cầm trong tay đó má»›i là tập thượng. Trong tập này ghi chép các chương mục vá» mưu chước, vá» binh lược, vá» võ đạo và vá» dùng độc. Song còn tập hạ má»›i giải thích kỹ hÆ¡n. Vả những chá»— quan hệ trong tập thượng này cÅ©ng bị ÄÆ°á»ng Toàn cắt ra và dấu cùng má»™t chá»— vá»›i tập hạ.
Cổn Long Vương là con ngưá»i thông minh tuyệt thế, lão xem xong tập thượng cuốn “Tàn biên Tiêu Dao bảo Ä‘iển†đã biết ÄÆ°á»ng Toàn cố ý chuẩn bị dá»± mưu dẫn dụ mình tiến vào má»™. Lão hai tay chắp sau lưng Ä‘i Ä‘i lại lại vòng quanh tấm bia vỡ tá»±a hồ như lão hiểu rõ chá»— dụng tâm cá»§a ÄÆ°á»ng Toàn mà lão vẫn không tá»± chá»§ được.
Liên Tuyết Kiá»u ẩn mình trong bóng tối để theo dõi những cá»­ chỉ cá»§a Cổn Long Vương. Nàng biết trước lão Ä‘ang đứng trước má»™t vấn đỠkhó quyết định.
Những ngưá»i theo Cổn Long Vương nhất luật chưa xuất hiện khiến nàng nảy ra ý nghÄ© khác.
Nàng lẩm bẩm:
– Phải chăng lúc Cổn Long Vương hấp tấp lên đưá»ng bá»n thuá»™c hạ chưa kịp Ä‘i theo mà chỉ có má»™t mình lão đến đâỷ
Liên Tuyết Kiá»u vẫn sợ Cổn Long Vương thay đổi ý định má»™t cách đột ngá»™t không tiến vào trong má»™ thì mình Ä‘iá»u động mưá»i mấy tay cao thá»§ đến đây vây đánh lão, thành ra vô ích.
Äứng trước con ngưá»i giảo quyệt khôn lưá»ng là Cổn Long Vương, Liên Tuyết Kiá»u không khá»i nảy ra ý cầu may, muốn nhân lúc thuá»™c hạ cá»§a đối phương chưa tá»›i, mình hãy cùng Viên Hiếu đánh nhau vá»›i lão má»™t trận.
Bỗng thấy Cổn Long Vương dừng bước, ngẩng mặt nhìn lên vành trăng lẩm bẩm một mình:
– Ha ha! Chắc ngươi tưởng ta coi đến câu “những phần mất mát trong bảo điển ngươi đã cất vào trong gối đầu†là ta không dám tiến vào mộ ư?
Ngẫm nghĩ hồi lâu lão lại nói tiếp:
– Ha ha! Ta không chịu để ngươi đoán trúng. Ngươi cho là ta không dám vào thì ta quyết vào cho ngươi coị Sư đệ Ơi! Dù trong mộ ngươi có bố trí những cơ quan gì đi chăng nữa thì cũng chẳng thể hơn được vương phủ của tiểu huynh đâụ
Tuy lão nói câu này dõng dạc nhưng vẫn hết nhìn đông lại ngó tây, rõ ràng trong lòng vẫn chồng chất những mối nghi ngỠlo sợ. Rồi lão lại cố ý làm ra vẻ bạo dạn, vì tuy trong lòng lão khiếp sợ nhưng không thể bỠqua phần cốt yếu vỠcuốn “Tiêu Dao bảo điển†trong mộ được.
Con ngưá»i quyết Ä‘oán như Cổn Long Vương hiện Ä‘ang bị hãm vào má»› tư tưởng mâu thuẫn nhaụ Liên Tuyết Kiá»u nhìn rõ tình hình, lẩm bẩm má»™t mình:
– Hay lắm! Té ra Cổn Long Vương sợ hãi ÄÆ°á»ng Toàn đã đến mức độ nàỵ
Bá»—ng thấy Cổn Long Vương quỳ hai gối xuống trước má»™ ÄÆ°á»ng Toàn, hai tay chắp để trước ngá»±c, miệng lâm râm khấn khứa:
– Hiá»n đệ Æ i hiá»n đệ! Trước nay hiá»n đệ vốn má»™t lòng từ thiện thà mình chịu cá»±c nhục, chứ không muốn cho ngưá»i khổ sở. Bây giá» tiểu huynh coi những dòng chữ cá»§a hiá»n đệ lưu lại, chắc chỉ là để giỡn tiểu huynh mà thôị Äúng rồi! Äúng rồi! Lúc sinh tiá»n, sư đệ còn không nỡ hạ độc thá»§, huống chi nay đã thác rồi, chẳng lẽ lại còn bố trí cÆ¡ quan để ám hại tiểu huynh ư?
Khấn xong, Cổn Long Vương đứng phắt dậy, lại đi quanh phần mộ một lượt rồi trở vỠđứng chỗ cũ, thở dài nói:
– Hỡi ôi! Giả tá»· lúc này mình có má»™t tên thuá»™c hạ, hoặc má»™t kẻ địch để mình bức bách há» Ä‘i trước dẫn đưá»ng thì không đến ná»—i cô thân dẫn vào nÆ¡i nguy hiểm.
Liên Tuyết Kiá»u xem tình hình Cổn Long Vương có ý phân vân, nàng biết rằng lão tất trúng kế ÄÆ°á»ng Toàn và rút cục thế nào lão cÅ©ng sẽ tiến vào trong má»™, thì trong lòng nàng cảm thấy an á»§i vô cùng. Nàng nhắm mắt lại gục đầu xuống cánh tay dưỡng thần.
Äá»™t nhiên Cổn Long Vương lá»›n tiếng quát há»i:
– Ai?
hết: Hồi 114, xem tiếp: Hồi 115
Tài sản của danangcity


Last edited by danangcity; 04-07-2008 at 12:08 PM.
  #112  
Old 26-06-2008, 03:06 PM
danangcity's Avatar
danangcity danangcity is offline
Phi Thăng Chi Hậu
 
Tham gia: Apr 2008
Bài gởi: 892
Thá»i gian online: 3 ngày 16 giá» 51 phút
Xu: 0
Thanks: 26
Thanked 12 Times in 9 Posts
Hồi 115

Thái Sư Thúc Thổ Lộ Chân Tình



Liên Tuyết Kiá»u cả kinh vá»™i đỠchân khí thá»§ thế đỠphòng. Nàng biết tai mắt Cổn Long Vương linh mẫn vô cùng, chỉ hÆ¡i thở mạnh là lão biết ngaỵ
Bá»—ng thấy tiếng cưá»i sang sảng đáp:
– Lão phu là Bao Kế Hiá»n, còn ngươi là aỉ
Liên Tuyết Kiá»u rùng mình tá»± há»i:
– Lão Bao Kế Hiá»n này là nhân vật như thế nàỠNá»­a đêm lão còn vào trong má»™ ÄÆ°á»ng Toàn làm gì?
Nàng ngoảnh đầu nhìn ra thì thấy lão già râu bạc chùng đến rốn, tay cầm cây quài trượng thong thả đi đến.
Cổn Long Vương lạnh lùng đáp:
– Tại hạ là Cổn Long Vương.
Bao Kế Hiá»n rùng mình má»™t cái rồi cưá»i rá»™ nói:
– Lão phu từng nghe cái tên hung ác cá»§a nhà ngươi đã lâụ Äêm nay được gặp thật là may mắn.
Cổn Long Vương cả giận nói:
– Lão thất phu này mở miệng nói càn, ngươi đừng hòng sống yên ổn được nữạ
Bao Kế Hiá»n cưá»i ha hả nói:
– Cái đó chưa chắc. Nếu chúng ta động thủ đánh nhau chưa biết ai ăn aỉ
Cổn Long Vương Ä‘iên tiết, quát lên má»™t tiếng, nhảy xổ lại, phóng chưá»ng ra đánh.
Bao Kế Hiá»n nói:
– Giá»i lắm!
Rồi vung chưởng lên đỡ.
Hai kình lá»±c chạm nhaụ Cổn Long Vương vẫn giữ nguyên vị, còn Bao Kế Hiá»n bị hất lùi lại hai bước.
Nhưng lão này bình tÄ©nh lạ thưá»ng, tuy bị chưởng Cổn Long Vương hất lùi lại, mà lão tuyệt không nổi giận, lại càng cưá»i to hÆ¡n trước, nói:
– Tiếng đồn Cổn Long Vương lừng lẫy quả nhiên danh bất hư truyá»n. Bữa nay lão phu gặp phải má»™t tay kình địch rồi đâỵ
Cổn Long Vương giơ cao tay lên nhưng rồi hạ xuống nói:
– Ngươi không phải là đối thủ với Vương giạ Ta không muốn giết ngươị
Bao Kế Hiá»n nói:
– Hay lắm! Hay lắm! Nếu ngươi muốn cùng lão phu hợp tác, lão phu rất hoan nghênh. Nhưng đã hợp tác thì Ä‘iá»u cần nhất là phải có dạ công bằng.
Cổn Long Vương lạnh lùng nói:
– Ai cần hợp tác với ngươỉ...
Ngừng một lát lão nói tiếp:
– Äêm hôm khuya khoắt ngươi đến đây làm gì?
Bao Kế Hiá»n cÅ©ng vuốt râu cả cưá»i há»i lại:
– Còn ngươi! Ngươi đến đây làm gì?
Liên Tuyết Kiá»u nhìn Bao Kế Hiá»n đưa tay lên vuốt râu trong lòng xúc động vì cá»­ động cá»§a lão giống má»™t ngưá»á»‹..
Cổn Long Vương lại há»i:
– Phải chăng ngươi vào má»™ ÄÆ°á»ng Toàn để coi lén vật cất giấu tại đâỷ
Bao Kế Hiá»n đáp:
– Äúng thế!
Cổn Long Vương há»i:
– Ngươi có biết đây là chỗ nào không?
Bao Kế Hiá»n nói:
– Lão phu ít khi đi lại với những nhân vật trong võ lâm, vậy bất luận nơi nào lão phu cũng đến được.
Cổn Long Vương há»i:
– Ngươi có biết vật báu trong mộ này là của ta rồi không?
Bao Kế Hiá»n nói:
– Bất luận vật gì cá»§a ngưá»i đã chết rồi thì ai cÅ©ng có quyá»n lấỵ Ngươi chưa cầm vật đó vào tay thì sao lại bảo là cá»§a ngươi được?
Cổn Long Vương nói:
– Vậy bây giá» Vương gia giết ngươi trước thì chẳng những ngươi chả được gì, mà lại còn mất bù má»™t mạng ngưá»i nữạ
Bao Kế Hiá»n nói:
– Cái đó chưa chắc.
Cổn Long Vương nói:
– Không tin thì ngươi hãy nếm thá»­ coị Nhưng má»—i ngưá»i chỉ có má»™t mạng sống, há phải trò đùả
Bao Kế Hiá»n nói:
– Số lão phu sống được tá»›i tám mươi tám tuổị Năm nay má»›i bảy mươi, vậy còn mưá»i tám năm nữạ Bây giỠđã chết thế nào được?
Cổn Long Vương nói:
– Nếu ngươi không muốn chết thì cũng có biện pháp khác.
Bao Kế Hiá»n nói:
– Nếu ngươi có biện pháp hòa bình thì còn gì hay bằng, hễ động đến đao thương là việc lão phu không ưạ
Con ngưá»i cÆ¡ trí như Cổn Long Vương mà gặp trưá»ng hợp này cÅ©ng phải suy nghÄ© hồi lâu rồi má»›i nói:
– Biện pháp hòa bình duy nhất là chúng ta bá» tính cố chấp, bắt tay hợp tác cùng vào trong má»™ để lấy di vật cá»§a ÄÆ°á»ng Toàn.
Bao Kế Hiá»n nói:
– ÄÆ°á»£c lắm! ÄÆ°á»£c lắm! Lão phu rất muốn cùng ngươi hợp tác, trước khi hợp tác phải giảng giải rõ thế nào cho công bằng má»›i có thể thành thá»±c hợp tác được.
Nếu còn nghÄ© chuyện riêng tư, Ä‘em lòng dối nhau thì việc ai ngưá»i ấy làm hay hÆ¡n.
Cổn Long Vương nói:
– Bản Vương cùng ngươi hợp tác trước nay chưa giữ mức công bằng bao giá»...
Bao Kế Hiá»n nói:
– Hay lắm! Thế là ngươi nhưá»ng phần hÆ¡n cho ngưá»i ta phải không?
Cổn Long Vương nói:
– Nếu không phải là lúc cần ngưá»i thì chỉ bấy nhiêu câu là ta đủ xá»­ tá»­ ngươi rồị
Bao Kế Hiá»n nói tiếp:
– Bậc hảo hán không nên khoe mình là mạnh. Bây giá» là lúc ngươi Ä‘ang cần ngưá»i, vậy hay hÆ¡n là ngươi xá»­ nhún má»™t chút.
Cổn Long Vương nói:
– Vương gia xá»­ vá»›i ngươi như vậy nhã nhặn lắm rồi đó! Tiá»n bạc châu báu trong má»™ là phần ngươi hết, còn vật gì khác Ä‘á»u thuá»™c vá» quyá»n sở hữu cá»§a tạ
Bao Kế Hiá»n cưá»i ha hả nói:
– Biện pháp này khá công bằng đấỵ Thôi cứ thế mà làm.
Cổn Long Vương đã tưởng thế nào lão cÅ©ng phản đối, dè đâu lão lại ưng ngaỵ Có Ä‘iá»u Cổn Long Vương là ngưá»i nham hiểm thâm trầm, lại có tính Ä‘a nghị
Tuy trong lúc cấp bách, lão vẫn không giảm bớt được lòng ngỠvực.
Lão lạnh lùng há»i:
– Ngươi chịu cá»±c nhá»c khổ sở đến vậy là vì tài vật trong má»™ này ư?
Bao Kế Hiá»n đáp:
– CÅ©ng không hẳn thế. Nếu lão phu chỉ ham tiá»n bạc thì chả cần phải đến má»™ này mà Ä‘i tìm má»™t nhà phú hào để ăn trá»™m chẳng hay hÆ¡n là chui vào má»™ mả để lấy cắp ư?
Cổn Long Vương há»i:
– Thế sao ngươi lại chấp thuận đỠnghị của tả
Bao Kế Hiá»n nóị
– Lão phu nghe ÄÆ°á»ng Toàn đã lâụ Trong má»™ này tất có di vật cá»§a ỵ Lão phu muốn ăn cắp di vật đó.
Cổn Long Vương nói:
– Vậy chẳng hóa ra ngươi lừa gạt ta hay saá»
Bao Kế Hiá»n nói:
– CÅ©ng không hẳn như vậỵ Trước khi chưa lấy được di vật cá»§a ÄÆ°á»ng Toàn, ta muốn thá»±c lòng hợp tác vá»›i ngươị Song sau khi ngươi đã lấy được di vật ấy thì cái đó chưa quyết định được.
Cổn Long Vương trầm ngâm một chút rồi nói:
– ÄÆ°á»£c rồi! Chúng ta đã hứa làm sao phải làm đúng như vậỵ Sau khi ta lấy được di vật cá»§a ÄÆ°á»ng Toàn rồi thì ta cho ngươi ra tay cướp lại cÅ©ng được. Có Ä‘iá»u trước khi chưa lấy được di vật cá»§a ÄÆ°á»ng Toàn thì tạm thá»i ngươi phải nghe lệnh ta mà làm việc.
Bao Kế Hiá»n nói:
– Cái đó đã hẳn.
Cổn Long Vương nghĩ thầm:
– Thằng cha này dở điên dở khùng, chẳng hiểu hắn nói thật hay nói dốị
Nhưng lúc này mình Ä‘ang cần ngưá»i giúp sức, hãy tạm thá»i để hắn sống. Chá» sau khi lấy xong di vật cá»§a ÄÆ°á»ng Toàn, hãy kết thúc tính mạng hắn cÅ©ng chưa muá»™n.
Chủ ý định xong, Cổn Long Vương lạnh lùng bảo:
– Bây giỠngươi hãy đi tìm cửa vào mộ cho ta đã!
Cổn Long Vương dụng tâm làm khó dá»… vá»›i Bao Kế Hiá»n, không ngá» lão vui vẻ vâng lá»i ngaỵ
Quả nhiên lão đi vòng quanh mộ để xem xét. Nhưng lúc lão vào trong bóng tối rồi thì mất hút.
Hồi lâu vẫn không thấy Bao Kế Hiá»n trở ra, Cổn Long Vương còn Ä‘ang nghi hoặc, bá»—ng nghe thấy Bao Kế Hiá»n lá»›n tiếng gá»i:
– Cửa vào đây rồị Ngươi xuống đây mau!
Cổn Long Vương lẩm bẩm:
– Lão này có vẻ dở điên dở khùng, thế mà lại được việc.
NghÄ© vậy rảo bước Ä‘i vào, quả thấy Bao Kế Hiá»n đứng trước khuôn cá»­a mở rá»™ng. Trong cá»­a tối mù mịt, không trông thấy gì cả.
Cổn Long Vương nói:
– Xin Bao huynh Ä‘i trước dẫn đưá»ng.
Bao Kế Hiá»n nói:
– Ta cÅ©ng chưa vào má»™ này bao giá». Nếu có lầm đưá»ng, ngươi đừng trách ta nhé?
Cổn Long Vương cưá»i thầm nghÄ© bụng:
“Lão này còn ra vẻ con nítâ€.
Nghĩ vậy nhưng miệng lão đáp:
– Cái đó đã hẳn.
Hai bóng ngưá»i má»™t trước má»™t sau Ä‘i vào trong má»™ tối mò. Cánh cá»­a sắt lúc trước mở, bây giá» từ từ đóng lạị
Gió núi phập phù, thông reo vi vụ Trăng sáng như ban ngày, gió lạnh như nước...
Liên Tuyết Kiá»u ở trong nhà tranh từ từ Ä‘i ra, nàng nhẹ gót Ä‘i quanh má»™ má»™t vòng, để ý xem xét đưá»ng lối mà không tìm ra má»™t vết tích gì khác lạ. Trừ tấm bia đá bị gãy nát, đâu đấy còn y nguyên.
Trên mặt tưá»ng đột nhiên có bóng Ä‘en xuất hiện rồi nhảy lẹ vào trong.
Vạt áo ngưá»i này gió bay phất phá»›i đã làm kinh động Liên Tuyết Kiá»á»¥
Nhưng nàng biết, không thể tránh kịp, liá»n mạnh dạn dừng bước quay đầu nhìn lạị
Bá»—ng thấy ngưá»i này chắp tay nói:
– Liên cô nương đến đây rồi kia ư?
Liên Tuyết Kiá»u thấy ngưá»i này đến đây có má»™t mình tuy nàng băn khoăn trong dạ, nhưng ngoài mặt vẫn tươi cưá»i há»i:
– Äại hiệp cÅ©ng đến đây sá»›m nhỉ?
Nguyên ngưá»i này chính là Quan Ngoại Tiên Thần Äá»— Thiên Ngạc.
Y đáp ngay:
– Chúng tôi Ä‘i suốt ngày đêm và theo những đưá»ng tắt để đến đâỵ
Liên Tuyết Kiá»u há»i:
– Còn Thượng Quan Kỳ đâủ
Äá»— Thiên Ngạc đáp:
– Má»™t mình y cải trang đến đây trước rồi, cô nương không gặp hay saá»
Liên Tuyết Kiá»u cưá»i nói:
– Y giả trang giá»i quá đến tại hạ suýt nữa cÅ©ng phải mắc lừạ
Äá»— Thiên Ngạc há»i:
– Không hiểu bây giỠy ở đâủ
Liên Tuyết Kiá»u đưa mắt nhìn vào ngôi má»™ rồi đáp:
– Y cùng Cổn Long Vương đưa nhau vào trong mộ rồị
Äá»— Thiên Ngạc giật mình há»i:
–Y vào có một mình thôi ư?
Liên Tuyết Kiá»u đáp:
– Äúng thế! Nhưng y đã thuá»™c hết đưá»ng lối cùng chá»— bố trí các cÆ¡ quan, dù Cổn Long Vương võ công có giá»i hÆ¡n cÅ©ng khó lòng thắng nổi ỵ Sợ là sợ chá»— Cổn Long Vương khám phá ra y giả mạo, rồi ngấm ngầm hạ thá»§ khiến y không kịp trở tay mà thôị
Nói đến đây, lòng nàng không khá»i nao núng, rồi hối hận nghÄ© thầm:
Giả tỷ lúc nãy mình cùng Viên Hiếu xuất đầu lộ diện đánh nhau với Cổn Long Vương, may ra thắng được lão thì không đến nỗi Thượng Quan Kỳ phải mạo hiểm vào trong mộ.
Äá»— Thiên Ngạc nói:
– Cổn Long Vương Ä‘i suốt ngày đêm đến đây, bá»n tùy tùng không thấy mặt aị Có lẽ không theo kịp lão nên còn lùi lại saụ Lúc này là má»™t cÆ¡ há»™i hiếm có.
Nếu bữa nay không chế phục được Cổn Long Vương thì mai hậu e rằng không bao giỠcó dịp may nữạ Tôi xin theo cô nương mạo hiểm vào mộ thất:
má»™t là tiếp ứng cho Thượng Quan hiá»n đệ, hai là nhân cÆ¡ há»™i này tiêu diệt Cổn Long Vương. Chưa hiểu ý cô nương thế nàá»
Tuy Äá»— Thiên Ngạc lòng rất băn khoăn đến sá»± an nguy cá»§a Thượng Quan Kỳ, mà miệng vẫn nói thong dong uyển chuyển.
Liên Tuyết Kiá»u nói:
– ÄÆ°á»ng tiên sinh tài năng tuyệt thế. Những cÆ¡ quan trong má»™ chắc tiên sinh đã bố trì cá»±c kỳ nghiêm mật. Chúng ta vào má»™ chẳng những không giúp gì được cho Thượng Quan Kỳ, mà có khi khiến cho y Ä‘em lòng tức bá»±c. Thế thì muốn giúp y lại hóa ra làm phiá»n cho ỵ
Äá»— Thiên Ngạc há»i:
– Vậy cô nương tính sao đâỷ
Liên Tuyết Kiá»u nói:
– Theo ý kiến cá»§a tại hạ không có gì bằng ở ngoài này ngăn chặn quân tiếp viện cá»§a Cổn Long Vương. Ta tìm những quãng đưá»ng há» phải Ä‘i qua, bố trí mai phục sẵn sàng, để há»… bên mình đã ra tay là há» khó bá» chống cá»±.
Äá»— Thiên Ngạc nói:
– Cô nương tính vậy rất đúng, song tại hạ vẫn áy náy vá» Thượng Quan hiá»n đệ.
Liên Tuyết Kiá»u cưá»i nói:
– Cái đó không sao đâụ Tại hạ tin rằng y tá»± mình chống chá»i được.
Äá»— Thiên Ngạc tuy không nói gì nữa nhưng trong dạ vẫn băn khoăn, ngấm ngầm tính kế tìm cách để tiếp ứng cho Thượng Quan Kỳ.
Bất thình lình nghe tiếng Viên Hiếu vá»ng lại:
– Cô nương tránh Ä‘i, sắp có ngưá»i tá»›i đó.
Liên Tuyết Kiá»u khẽ nói:
– Äá»— đại hiệp mau theo tại hạ!
Nàng lạng ngưá»i Ä‘i tiến vào trong nhà tranh.
Hai ngưá»i vừa lẩn tránh xong thì có ngưá»i nhảy qua tưá»ng vàá»
Ngưá»i này râu dài phất phÆ¡, sau lưng dắt trưá»ng kiếm. Chính là sư thúc Cổn Long Vương.
Ngày trước lão mấy lần phạm luật giá»›i nghiêm, nên bị sư phụ Ä‘uổi ra khá»i cửạ Sau Cổn Long Vương thu dụng lãỠTuy lão là trưá»ng bối, nhưng tuổi suýt soát Cổn Long Vương.
Cổn Long Vương lòng dạ hiểm sâu, ngầm phóng “phụ cốt độc châm†vào cả mình sư thúc như má»i ngưá»i khác, khiến lão không dám phản kháng đành lòng ra sức phò tá Cổn Long Vương.
Lão đảo mắt nhìn tình thế xung quanh má»™t lượt rồi đột nhiên ngó vào căn nhà tranh, cưá»i lạt nói:
– Lão phu là hạng ngưá»i nào mà để các ngươi bịt mắt được? Thôi ra mau Ä‘i!
Äoạn lão giÆ¡ tay phải lên vẫy mấy cáị
Bá»—ng thấy bóng ngưá»i lay động. Mưá»i mấy gã áo Ä‘en nhất tá» nhảy qua tưá»ng vào trong.
Äá»— Thiên Ngạc nín thở, rút cây nhuyá»…n tiên sau lưng ra, chuẩn bị nhảy tá»›i giao chiến.
Liên Tuyết Kiá»u vá»™i kéo Äá»— Thiên Ngạc nói:
– Äá»— đại hiệp không nên hấp tấp!
Bá»—ng thấy lão râu dài xoay tay rút trưá»ng kiếm ở sau lưng ra, trá» mÅ©i kiếm vào nhà tranh nói:
– Các ngưá»i hãy vào trong nhà này sục tìm xem đã.
Bốn năm gã áo Ä‘en vâng lá»i xông vào, tay cầm binh khí tiến lại phía nhà tranh.
Liên Tuyết Kiá»u núp trong nhà nhìn thấy rõ ràng lẩm bẩm má»™t mình:
– Lão này cẩn thận hÆ¡n Cổn Long Vương nhiá»u, xem ra lão không phải nghi ngá» căn nhà tranh này má»™t cách vu vÆ¡, mà lão lặng lẽ Ä‘iá»u tra tình hình, cÆ¡ trí thông minh nhận định rõ ràng có ngưá»i nấp ở trong nàỵ Nếu mình để há» sục tìm ra rồi má»›i lòi ra thì ê mặt. Chi bằng mình xuất hiện trước Ä‘i hay hÆ¡n.
NghÄ© vậy, nàng ghé tai thì thầm nói nhá» vá»›i Äá»— Thiên Ngạc mấy câu, rồi từ từ bước ra khá»i nhà tranh.
Lúc này bá»n áo Ä‘en đã lại gần đến nÆ¡i, Liên Tuyết Kiá»u xuất hiện má»™t cách đột ngá»™t, ung dung Ä‘i tớị
Bá»n áo Ä‘en không ngá», lập tức dừng bước.
Liên Tuyết Kiá»u đưa tay ra vuốt lại mái tóc, nghiêng mình chào lão già nói:
– Xin bái kiến thái sư thúc.
Lão râu dài lạnh lùng há»i:
– Chỉ có mình ngươi đến đây thôi ư?
Liên Tuyết Kiá»u đáp:
– Vãn bối còn Ä‘em theo mấy ngưá»i thuá»™c hạ....
Lão già đảo mắt xung quanh rồi há»i:
– Nghĩa phụ ngươi hiện giỠở đâủ
Má»—i câu cá»§a lão khác nào như dao đâm má»™t cách đột ngá»™t, khiến ngưá»i ta có cảm tưởng trở tay không kịp.
Liên Tuyết Kiá»u cưá»i lạt nói:
– Vãn bối đã nhìn thấy y rồị Bây giỠy không phải là nghĩa phụ vãn bối nữa, cha con chúng tôi đã tuyệt tình và thành kẻ cừu địch một mất một còn rồị
Lão râu dài cưá»i lạt há»i:
– Hiện giỠy ở đâủ
Liên Tuyết Kiá»u đáp:
– Y vào trong má»™ ÄÆ°á»ng tiên sinh rồị
Lão râu dài quay lại nhìn tấm bia gãy rồi há»i:
– Cá»­a vào nhà má»™ chá»— nàá»
Liên Tuyết Kiá»u đáp:
– ÄÆ°á»ng tiên sinh khi sắp qua Ä‘á»i đã tốn bao nhiêu tâm huyết để bố trí cÆ¡ quan trùng Ä‘iệp trong má»™. Cổn Long Vương tiến vào thì dá»…, nhưng e khó lòng ra thoát.
Lão râu dài cầm thanh trưá»ng kiếm vung lên, quay lại bảo hai tên áo Ä‘en đứng bên cạnh:
– Các ngươi hãy bắt lấy nó cho ta!
Hai tên áo Ä‘en vâng lá»i xông ra nhảy xổ vào Liên Tuyết Kiá»á»¥
Liên Tuyết Kiá»u khẽ nhún hai vai lùi lại ba thước, vẫy tay má»™t cáị Má»™t bóng ngưá»i từ bên trong cá»­a sổ nhảy vá»t ra, vung tít cây trưá»ng tiên quét hai tên áo Ä‘en.
Hai gã vung đơn đao lên gạt roi rồi thuận tay chém tớị
Äá»— Thiên Ngạc mang hiệu là Quan Ngoại Tiên Thần sá»­ cây nhuyá»…n tiên rất linh diệu chẳng khác gì con thần long uốn khúc. Chá»›p mắt ánh roi đã tung hoành nổi lên má»™t luồng gió vù vù, bao vây lấy hai gã áo Ä‘en vào trong làn ánh roị
Liên Tuyết Kiá»u nhìn lão già vẫy tay cưá»i nói:
– Xin lão tiá»n bối chỉ cho mấy chiêụ
Lão già râu dài tức giận vung trưá»ng kiếm lên quát:
– Con tiện tỳ này to gan thiệt! Dám coi thưá»ng cả lão phu! Bữa nay ta phải bắt sống mị..
Liên Tuyết Kiá»u nói:
– Äây là đâủ Lúc này là lúc nàỠHá là chá»— lão ngông cuồng đâủ Có Ä‘iá»u tại hạ nhá»› tá»›i địa vị lão ngày trước, vả lại lão chưa làm nhiá»u Ä‘iá»u ác nghiệt, nên tại hạ để cho lão má»™t con đưá»ng sống mà thôị Lão Ä‘i Ä‘i!
Lão già lá»­a giận bốc lên, nhưng cố nén. Lão nhìn quanh má»™t lượt rồi há»i:
– Âu Dương Thống có đến đây không?
Lão há»i câu này chẳng ăn nhập gì vào đầu Ä‘á». Tuy nhiên lão đã nghÄ© ngợi rất nhiá»u rồi má»›i thết ra má»™t cách đột ngá»™t khiến ngưá»i đối đáp có bật ra chá»— sÆ¡ hở nào chăng? Song Liên Tuyết Kiá»u hiểu lão rất kỹ, nàng cưá»i lạt đáp:
– Dù tại hạ bảo lão cũng chẳng ngại gì. Âu Dương Bang Chúa hiện không ở đâỵ
Lão râu dài gật đầu, lạnh lùng nói:
– Âu Dương Thống không ở đây, hèn chi mà mi dám vô lễ với ta!
Liên Tuyết Kiá»u nói:
– Dưới trướng Cùng Gia Bang thiếu gì tay bản lãnh cao cưá»ng. Âu Dương Thống tuy là chúa tể bản bang, song vá» võ công, ông chưa phải là tay cao thá»§ bậc nhất trong bang.
Lão râu dài cưá»i ha hả nói:
– Mi nói vậy thì ra xung quanh đây mi đã bố trí mai phục những tay cao thá»§ rồi hay saá»
Liên Tuyết Kiá»u đáp:
– Nếu lão không tin thì cứ thử coi!
Äá»™t nhiên thấy những tiếng ầm ầm tá»±a trá»i long đất lở. Nhà mồ ÄÆ°á»ng Toàn đã bắt đầu rung động kịch liệt.
Liên Tuyết Kiá»u trong lòng nóng nảy, chỉ sợ chàng Thượng Quan Kỳ cải trang làm Bao Kế Hiá»n cùng Cổn Long Vương Ä‘á»u bị thương vì những cÆ¡ quan do ÄÆ°á»ng Toàn bố trí từ trước.
Nàng lạnh lùng đáp:
– Cổn Long Vương đã đụng vào cơ quan trong mộ, e rằng y sẽ chết mất xác ở đó.
Lão già ngơ ngẩn một hồi rồi nói:
– Nếu ÄÆ°á»ng Toàn quả có ý như vậy thì Cổn Long Vương khó lòng trốn thoát.
Lão này cùng ÄÆ°á»ng Toàn theo đòi má»™t cửạ Kể vỠđịa vị thì lão còn là sư thúc tiên sinh nhưng lão rất biết ngưá»i biết mình. Tài năng cá»§a ÄÆ°á»ng Toàn lão biết rõ hÆ¡n aị
Liên Tuyết Kiá»u nói:
– Giả tá»· Cổn Long Vương mất mạng trong nhà mồ này thì cÅ©ng là má»™t cÆ¡ há»™i rất tất cho lão tiá»n bốị
Lão râu dài há»i:
– Mi nói vậy nghÄ©a làm saá»
Liên Tuyết Kiá»u đáp:
– Lão tiá»n bối tuy là sư thúc Cổn Long Vương nhưng vãn bối biết rằng tiá»n bối đã bị Cổn Long Vương phóng phụ cốt độc châm vào ngưá»i và bị y kiếm chế.
Lão râu dài đột nhiên buông tiếng cả cưá»i như tiếng rồng gầm vang tận mây xanh hồi lâu má»›i dứt.
Liên Tuyết Kiá»u nghe tiếng cưá»i cá»§a lão mà không dò được lòng lãỠNàng lặng thinh không nói gì nữạ
Lão râu dài thu tiếng cưá»i lại, chậm rãi há»i:
– Mi cũng đoán chắc rằng Cổn Long Vương bị chết ở trong mộ này ư?
Liên Tuyết Kiá»u nói:
– Y chết trong đó hay không, vãn bối chẳng dám nói quyết. Có Ä‘iá»u dưá»ng như tiên sinh đã bảo là y sẽ chết phÆ¡i thây trong mô.....
Lão râu dài nói:
– Nếu quả ÄÆ°á»ng Toàn bảo vậy thì Cổn Long Vương tất phải chết không còn nghi ngá» gì nữạ
Liên Tuyết Kiá»u nghÄ© thầm:
– Tài năng ÄÆ°á»ng Toàn quả ghê gá»›m thật! Ngưá»i nào càng biết tiên sinh càng phải kính sợ.
Bỗng thấy lão râu dài nói:
– Mi má»›i biết ta bị Cổn Long Vương phóng phụ cốt độc châm vào ngưá»i, nhưng mi chưa biết ta đủ tài chữa được môn nàỵ
Liên Tuyết Kiá»u thấy lão lá»™ vẻ vui mừng, trong lòng sinh nghi, cÅ©ng chậm rãi nói:
– Tá»± mình biết cách lấy phụ cất độc châm ở trong ngưá»i ra có chi là lạ. Vãn bối còn biết lấy ra trước cả lão tiá»n bối nữa kiạ
Lão râu dài cưá»i nói:
– Theo chá»— lão phu biết thì tài trí mi cÅ©ng đã suýt soát ÄÆ°á»ng Toàn. Có Ä‘iá»u đáng tiếc cho mi là thân phận nữ tài, khó lòng thoát khá»i tÆ¡ tình ràng buá»™c, ít khi làm nên đại sá»±.
Liên Tuyết Kiếu nghe lão nói động tâm, nàng lẩm bẩm:
– Hay lắm! Chắc lão này cÅ©ng đã dá»± tính rồị Sau khi Cổn Long Vương chết Ä‘i, lão đã chuẩn bị thay thế và gây mầm há»a loạn, không thể để được. Bữa nay ta phải tìm cách trừ lão Ä‘i là hÆ¡n.
Bá»—ng thấy lão hất chòm râu dài cưá»i nói:
– Cổn Long Vương đã đối đãi vá»›i ngưá»i rất là hà khắc. Tuy y có tài làm nên nghiệp bá, những thá»§ Ä‘oạn tàn nhẫn, không biết dùng ngưá»i, thì y chẳng chết trong má»™, cÅ©ng khó lòng nên nghiệp bá vương trong võ lâm.
Liên Tuyết Kiá»u nghÄ© thầm:
“Äể ta nói khích lão má»™t câu, thá»­ xem lão có lá»™ chuyện bí mật trong bụng lão ra khôngâ€?
Nghĩ vậy nàng nói:
– Cổn Long Vương tuy không có tài dùng ngưá»i, nhưng tính khí khái và nét tàn nhẫn cá»§a y thì mấy trăm năm chưa được má»™t ngưá»á»‹
Lão râu dài cưá»i nói:
– Tuy có thế thật, nhưng cÆ¡ sở dá»±ng nên nghiệp lá»›n cốt nhất là biết trá»ng dụng nhân tàị Cứ xem má»™t việc Cổn Long Vương đã thu được vô số tay cao thá»§ giang hồ, vô số ngưá»i anh tài hữu dụng. Song những ai đã lá»t vào tay y là bị y dùng độc dược để kiá»m chế, khiến cho bấy nhiêu ngưá»i biến thành si ngốc, còn ngưá»i không bị thuốc mê, thì cÅ©ng ngấm ngầm phóng phụ cốt độc châm vào mình để bức bách há» tuân theo lệnh mình. Cách dùng ngưá»i theo kiểu này mà mong ngưá»i ta Ä‘em những Ä‘iá»u sở há»c để hết sức giúp đỡ mình thì chi là má»™t ảo tưá»ng.
Liên Tuyết Kiá»u há»i:
– Nói như vậy thì ra chính lão tiá»n bối cÅ©ng lừa bịp Cổn Long Vương thôi ư?
Lão râu dài nói:
– Cái đó đã hẳn. Ngưá»i ta thưá»ng nói rằng:
“Hết chim muông thì cung ná» cùng chó săn Ä‘á»u bị loại trừâ€. Nếu lão phu sá»›m giúp y để bình định thiên hạ thì má»™t khi bá nghiệp thành rồi, e rằng mình sẽ bị chết vá» tay ỵ
Liên Tuyết Kiá»u nói:
– Nếu vãn bối đem việc này tố cáo với Cổn Long Vương...
Lão râu dài cưá»i nói:
– Lão phu cần cóc gì? Mi đã là kẻ thù giữa mặt vá»›i y thá» má»™t mất má»™t còn, thì dù mi có nói gì, y há chịu tin saá» HÆ¡n nữa nếu ÄÆ°á»ng Toàn cố ý giết y thì quyết nhiên y khó lòng trốn thoát được...
Lão đảo mắt nhìn xung quanh một lượt rồi chậm rãi nói tiếp:
– Hiện giỠchúng ta có một cơ hội rất thuận tiện để bước lên xưng hùng xưng bá trong võ lâm. Nếu ngươi thuận tình cùng ta hợp tác thì chỉ trong vòng ba ngày có thể chỉnh đốn lại võ lâm thành bộ mặt mới mẻ.
Liên Tuyết Kiá»u nói:
– Xin lão tiến bối cho biết rõ bây giá» phải làm thế nàá»
Lão râu dài nói:
– Việc này quan hệ lá»›n đến đại cuá»™c võ lâm. Mi chưa ngá» lá»i ưng thuận hợp tác vá»›i ta thì ta không thể nói ra được.
Liên Tuyết Kiá»u trầm ngâm má»™t lát rồi há»i:
– Phải chăng. lão tiá»n bối định giả mạo làm Cổn Long Vương truyá»n hiệu lịnh cá»§a y ra chinh phạt giang hồ để thành nghiệp bá?
Lão râu dài đáp:
– Äó chẳng qua là má»™t Ä‘iểm mà thôị Ta chỉ cần đưa ra má»™t kế hoạch là bắt buá»™c ngưá»i Cùng Gia Bang phải nghe theo mệnh lệnh để ta sai khiến.
Liên Tuyết Kiá»u nói:
– Tài trí và võ công Cổn Long Vương quyết không kém lão tiá»n bối, thế mà Cùng Gia Bang còn có thể chống chá»i vá»›i y đến mấy chục năm chẳng lẽ tiá»n bối tá»± tin rằng mình thắng được Cổn Long Vương hay saá»
Lão râu dài cưá»i lạt nói:
– Cổn Long Vương thá»§ Ä‘oạn tàn nhẫn thái quá, tuy y đã chăng lưới quét được vô số anh hùng hào kiệt nhưng lại không biết cách dùng võ công cùng tài năng cá»§a há». Còn ta đây sẽ mở rá»™ng bàn tay để há» vì ta mà hết sức.
Liên Tuyết Kiá»u nói:
– Bá»n ngưá»i đó Ä‘á»u đã uống thuốc mê cá»§a Cổn Long Vương. Lão tiá»n bối làm thế nào mà khôi phục lại được thần trí cho há»?
Lão râu dài đáp:
– Việc này ngươi bất tất phải bận tâm.
Bá»—ng nghe má»™t tiếng rú vang lên. Hai đại hán áo Ä‘en động thá»§ cùng Äá»— Thiên Ngạc đột nhiên lảo đảo lùi lại rồi té lăn xuống đất. Miệng và lá»— mÅ©i há»™c máu tươi rạ
Liên Tuyết Kiá»u thấy Äá»— Thiên Ngạc cùng má»™t lúc đánh được hai ngưá»i bị trá»ng thương thì trong lòng không khá»i khen thầm:
– Äá»— Thiên Ngạc quả nhiên bất danh hư truyá»n. Cứ tình hình trước mắt mà nói thì bên mình vị tất đã thua đối phương. Công lá»±c Viên Hiếu đủ đối phó vá»›i lão râu dài nàỵ Äá»— Thiên Ngạc cùng ta sẽ đối phó vá»›i bá»n ngưá»i tiếp viện, tất chẳng chịu thuạ Lão này dã tâm đáo để, vẫn lăm le thừa kế Cổn Long Vương. Nếu không sá»›m trừ Ä‘i thì e rằng đây lại là má»™t mầm há»a loạn.
hết: Hồi 115, xem tiếp: Hồi 116
Tài sản của danangcity


Last edited by danangcity; 04-07-2008 at 12:10 PM.
  #113  
Old 26-06-2008, 03:10 PM
danangcity's Avatar
danangcity danangcity is offline
Phi Thăng Chi Hậu
 
Tham gia: Apr 2008
Bài gởi: 892
Thá»i gian online: 3 ngày 16 giá» 51 phút
Xu: 0
Thanks: 26
Thanked 12 Times in 9 Posts
Hồi 116

Liên Tuyết Kiá»u Thổ Lá»™ Tâm Tình


Liên Tuyết Kiá»u còn Ä‘ang ngẫm nghÄ©, đột nhiên nàng ngá»­a cổ lên huýt má»™t tiếng còi.
Lão râu dài cưá»i lạt há»i:
– Mi làm chi vậy?
Liên Tuyết Kiá»u đáp:
– Vãn bối kêu những ngưá»i mai phục bốn mặt để há» chuẩn bị không cho tiá»n bối ra khá»i nÆ¡i này.
Lão râu dài nói:
– Trước khi lão phu vào sơn trang này đã để ý xem xét tình hình xung quanh. Nếu có mai phục thì khó lòng qua mắt lão được.
Liên Tuyết Kiá»u nói:
– Lão tiá»n bối không tin vãn bối ư?
Lão râu dài đáp:
– Quả ta có Ä‘iá»u không tin thá»±c.
Liên Tuyết Kiá»u nói:
– Vậy để vãn bối gá»i há» ra cho lão tiá»n bối coi.
Nàng giÆ¡ tay lên vẫy Viên Hiếu Ä‘ang nấp ở trên ngá»n cây lá»›n.
Bá»—ng nghe má»™t tiếng gầm, Viên Hiếu từ trên ngá»n cây nhảy xuống vút má»™t cái khác nào ngôi sao sa, đứng trên mặt tưá»ng.
Liên Tuyết Kiá»u trá» mặt lão râu dài hạ lệnh:
– Ngươi bắt lão này cho ta mau!
Viên Hiếu dạ một tiếng rồi nhảy xổ vào lão râu dàị
Hai đại hán áo đen hộ vệ cho lão, vung đao ra ngăn trở, bị Viên Hiếu phóng chưởng gạt ra hai bên.
Äá»— Thiên Ngạc vung cây nhuyá»…n tiên má»™t cái khác nào con thần long dưới nước vá»t lên, nhằm Ä‘iểm vào sau lưng lão râu dàị
Một đại hán áo đen khác vung đao lên gạt cây nhuyễn tiên.
Liên Tuyết Kiá»u rút thanh bảo kiếm đánh soạt má»™t cái nói:
– Lão tiá»n bối tuy tính mưu kế rất đúng, nhưng e rằng tiá»n bối không còn cÆ¡ há»™i để thá»a mãn lòng ước nguyện nữạ
Äá»™t nhiên nàng vung trưá»ng kiếm ra chiêu “Phong Dao Lạc Hoạt†đâm ngã đại hán áo Ä‘en.
Lão râu dài rút trưá»ng kiếm ra che trước ngá»±c, quát mấy tên áo Ä‘en Ä‘i theo chia nhau ra ngăn cản ba ngưá»i, rồi lão thá»c tay trái vào bá»c móc ra má»™t cái còi đồng đưa lên miệng thổị Tiếng còi lanh lảnh thét lên.
Liên Tuyết Kiá»u vung kiếm đánh mạnh hÆ¡n, lại má»™t gã áo Ä‘en nữa bị thương. Nàng lá»›n tiếng hét:
– Ai bị thương hãy đành bỠđó, phải Ä‘em toàn lá»±c ra đối phó vá»›i địch, trước khi những tay tiếp viện đối phương chưa đến. Cần nhất là phải chế phục ngay những ngưá»i có mặt tại đây đị
Viên Hiếu vâng lá»i múa tít song quyá»n đánh ra vù vù gã lại đánh ngã hai đại hán áo Ä‘en nữạ
Bá»n áo Ä‘en Ä‘i theo há»™ vệ lão râu dài đã đến bảy tám tên bị đánh ngã, số còn lại không được má»™t ná»­a phải chia nhau ra liá»u mạng chiến đấu vá»›i Liên Tuyết Kiá»u, Viên Hiếu và Äá»— Thiên Ngạc.
Lão râu dài thấy bá»n tùy tùng. cá»§a mình tuy đã bị thương đến quá ná»­a mà vẫn không chịu ra taỵ Lão chống kiếm đứng theo dõi cuá»™c chiến đấu, tá»±a hồ không coi đối phương vào đâụ
Bá»n áo Ä‘en còn lại võ công có vẻ cao cưá»ng hÆ¡n những tên đã bị đánh ngã.
Bao nhiêu những đòn độc địa đánh tá»›i, chúng Ä‘á»u tránh được cả.
Bất thình lình, có tiếng hô lớn:
– Tây Vá»ng hầu là Äá»— Mậu xin bái kiến lão quốc sư.
Cổn Long Vương lá»±a bốn tay đắc lá»±c dưới trướng phong làm Äông, Tây, Nam, Bắc bốn vị hầu tước, phong vợ làm vương phi, con gái kêu bằng công chúạ
Còn lão sư thúc nào trạc tuổi suýt soát y dược phong là lão quốc sư. Bá»n thuá»™c hạ lá»›n nhá» Ä‘á»u được y phong quan tước cho theo như má»™t triá»u đình cá»§a bậc quân vương.
Liên Tuyết Kiá»u biến thế đánh mau và đánh mạnh, đưa ra những chiêu thức kỳ ảo đánh lui được bá»n áo Ä‘en Ä‘ang tấn công mãnh liệt. Nàng trầm giá»ng nói:
– Lão Tây Vá»ng hầu Äá»— Mậu này là má»™t tay võ công rất cao cưá»ng và có nhiá»u thá»§ Ä‘oạn độc ác hÆ¡n hết trong bốn vị đại hầu tước. Nếu chúng ta chia nhau ra nhiá»u chá»— cá»± địch tất bị kém thế.
Ngừng má»™t lát, nàng vẫy Äá»— Thiên Ngạc lại bảo:
– Bá»n ngưá»i Ä‘ang kéo đến kia Ä‘á»u bản lÄ©nh không vừa, chúng ta phải hợp lá»±c vào má»™t chá»— để cá»± địch. Äá»— đại hiệp chỉ cần nhắm đánh bá»n địch còn xa kiạ
Tại hạ cùng Viên Hiếu đối phó với những tên ở gần.
Äá»— Thiên Ngạc vâng lá»i thu nhuyá»…n tiên lại để chá» bá»n địch Ä‘ang kéo đến.
Nguyên bá»n áo Ä‘en này từ lúc Liên Tuyết Kiá»u cất tiếng gá»i Äá»— Thiên Ngạc, được lão râu dài gá»i đến hai bên phân chia mặt trận rõ ràng đối diện nhaụ
Bá»—ng nghe tiếng gió thổi tà áo lất phất, má»™t đại hán chá»™t mắt đầu trá»c lao nhanh tớị Theo sau đại hán có đến hÆ¡n ba mươi tên đại hán võ trang.
Bá»n ngưá»i này vừa tá»›i trưá»ng đấu, lập tức tản ra thành thế trận bao vây Liên Tuyết Kiá»u cùng Viên Hiếụ
Äại hán chá»™t mắt trá»c đầu đảo mắt nhìn Liên Tuyết Kiá»u rồi cất tiếng chào:
– Äại công chúa vẫn mạnh giá»i đấy à!
Liên Tuyết Kiá»u đáp:
– Không dám! Äá»— hầu gia vẫn bình yên chứ?
Äá»— Mậu vẫy tay má»™t cái, bao nhiêu ngưá»i áo Ä‘en bao vây bốn mặt rút kiếm ra loảng xoảng.
Liên Tuyết Kiá»u hạ thấp kiếm xuống ngưá»i để thá»§ thắng.
Äá»— Mậu đáp:
– Tại hạ nghe tin đại công chúa đã phản bá»™i Æ¡n dưỡng dục cá»§a Vương gia, bản hầu không tin, bữa nay gặp đây má»›i biết lá»i đồn là đúng.
Liên Tuyết Kiá»u nói:
– Äại công chúa đã bị Cổn Long Vương hạ độc thá»§ phóng phụ cốt độc châm vào ngưá»i giết chết rồị Bây giá» Liên Tuyết Kiá»u này đã không còn tình nghÄ©a gì vá»›i Cổn Long Vương nữạ
Äá»— Mậu cưá»i lạt nói:
– Bữa nay mà bản hầu bắt sống được đại công chúa, chắc là Vương gia trá»ng thưởng rất hậụ
Liên Tuyết Kiá»u nói:
– Chỉ sợ hầu gia không được mãn nguyện, mà còn bị mất mạng nữa là khác.
Äá»— Mậu nói:
– Bản hầu lại được tin ba vị Äông, Nam, Bắc hầu tước Ä‘á»u bị bá»n Cùng Gia Bang giết hay đánh cho bị thua tan tành rồi, nhưng trong lòng bản hầu chưa dám tin là sá»± thá»±c.
Liên Tuyết Kiá»u nói:
– Việc đó quả đúng sự thực. Hầu gia hiện giỠkhông tin thì rồi cũng phải tin.
Äá»— Mậu đảo mắt nhìn xung quanh má»™t lượt không thấy dấu vết gì là có đặt mai phục, liá»n cưá»i lạt há»i:
– Äại công chúa tá»± tin là có thể địch lại bản hầu ư?
Liên Tuyết Kiá»u đáp:
– Bể há»c không biết đến đâu là bá» bến. Äá»— hầu gia tá»± mãn là bản lãnh mình đã đến chá»— cùng cá»±c rồi saá»
Thượng Quan Kỳ cùng Äá»— Thiên Ngạc đến được đây trước rồi khiến cho nàng lòng thêm vững trãị Nàng hy vá»ng bá»n Âu Dương Thống cÅ©ng sẽ đến đúng theo như mình dá»± tính thá»i giá», và cố ý dằng dai câu chuyện vá»›i Äá»— Mậu để đợi viện binh.
Bá»—ng thấy Äá»— Mậu cưá»i lạt nói:
– Giá»i lắm! Nếu đại công chúa tá»± tin mình cùng bản hầu ngang sức thì hãy thá»­ xem.
Nói xong lão tiến gần vào, phóng chưá»ng đánh rạ
Viên Hiếu đột nhiên lạng ngưá»i Ä‘i đến đứng chắn trước mặt Liên Tuyết Kiá»u gã vung tay phải lên để đón chưởng Äá»— Mậụ
Äá»— Mậu không ngá» má»™t nhân vật ná»­a ngưá»i ná»­a vượn như vậy mà chưá»ng lá»±c lại vô cùng hùng hậụ
Lão bị đối phương vung chưởng lên gạt và bị rung động mạnh phải lùi lại một bước.
Liên Tuyết Kiá»u sợ lão thẹn quá hóa giận, hạ lệnh cho bá»n tùy tùng ập lại nhất tá» ra tay gây nên má»™t cuá»™c há»—n chiến thì bất lợi cho mình. Nàng vá»™i quát Viên Hiếu:
– Ngươi lùi lại mau! Ta muốn thân hành cùng Äá»— hầu gia so gươm má»™t trận.
Viên Hiếu là má»™t gã rất trung thành vá»›i Liên Tuyết Kiá»á»¥ Nàng bảo sao gã nghe vậỵ Gã vá»™i lùi lại tám chín thước.
Liên Tuyết Kiá»u không cho Äá»— Mậu kịp mở miệng, nàng tranh tiên vung tay đánh ra nói:
– Äá»— hầu gia! Chúng ta lấy trăm chiêu làm má»±c, thá»­ xem ai thắng bạị
Äá»— Mậu dưá»ng như trong lòng chưa hết kinh hãi võ công cá»§a Viên Hiếu, con mắt lão nhìn chằm chặp thẳng vào Viên Hiếu há»i:
– Gã này là đệ tử Cùng Gia Bang phải không?
Liên Tuyết Kiá»u đáp:
– Gã là má»™t tên thị vệ tầm thưá»ng tùy tùng tại hạ, đã làm cho hầu tước phải bận tâm.
Äá»— Mậu cưá»i lạt nói:
– Gã bất quá được trá»i cho cái sức mạnh man rợ bằng vài nghìn cân, như vậy có đáng kể gì?
Lão vung chưá»ng đánh rạ
Liên Tuyết Kiá»u đưa tay trái đánh xéo lên gạt chưởng thế cá»§a Äá»— Mậu, còn tay phải tra kiếm vào vá», cưá»i nói:
– Hầu gia đã tỠvẻ khách khí, không dùng khí giới, vậy tại hạ cũng xin tay không tiếp mấy chiêụ
Äá»— Mậu nói:
– Äại công chúa tá»± tin ở sức mình lắm nhỉ?
Nói xong vung song chưá»ng theo thế liên hoàn.
Liên Tuyết Kiá»u sá»­ dụng cả chưởng lẫn chỉ, giữ môn há»™ rất là kín đáo nhưng nàng không trả đòn nhiá»á»¥
Äá»— Mậu tấn công ba chiêu thì nàng chi phản kích lại má»™t mà thôị
Cuá»™c chiến đấu diá»…n biến hồi lâu xem chừng Liên Tuyết Kiá»u có vẻ kém thế, thá»§ nhiá»u công ít. Dè đâu hai bên đánh nhau đến mấy chục hiệp mà Äá»— Mậu vẫn không kiá»m chế được đại cuá»™c nhưng lão là ngưá»i chiến đấu đã nhiá»u, qua mấy chục chiêu lão nhận ra rằng Liên Tuyết Kiá»u đủ sức phản kích mà không chịu tấn công, bất giác cưá»i lạt nói:
– Năm trước Hồng hầu tước có cho bản hầu hay rằng đại công chúa tính tình nham hiểm, không bộc lộ ra ngoàị Bữa nay bản hầu được gặp mới biết nhận xét đó quả là không saị
Lão nói xong quát lên má»™t tiếng phóng ra liá»n năm chưởng.
Liên Tuyết Kiá»u phóng cả chỉ lẫn chưá»ng để gạt năm chưởng cá»§a Äá»— Mậu rồi cưá»i há»i:
– Äá»— hầu gia chỉ Ä‘em theo có bấy nhiêu tên tùy tùng thôi ư?
Äá»— Mậu cưá»i lạt đáp:
– Lão phu không muốn đấu khẩu với đại công chúa nữạ
Rồi lão đổi thế đánh vừa mau vừa mạnh hơn.
Liên Tuyết Kiá»u cÅ©ng biết rằng áp lá»±c bốn phía má»—i lúc má»™t gia tăng, nếu không Ä‘em toàn lá»±c ra phản kích để chống lại thế công cá»§a lão, thì e rằng lát nữa sẽ không chống nổị Nàng đành Ä‘em toàn lá»±c ra vung chưá»ng phản kích.
Lão râu dài cầm ngang thanh trưá»ng kiếm ngẫu nhiên để mắt nhìn vá» phía nhà mồ, dưá»ng như không quan tâm gì đến cục diện cuá»™c đấu trí mạng cá»§a những ngưá»i kiạ
Äá»™t nhiên đánh sầm sập má»™t tiếng, căn nhà tranh đổ xuống rồi tiếp tục những tiếng ầm ầm từ dưới đất vang lên.
Liên Tuyết Kiá»u thấy đất chuyển động tá»±a hồ cả tòa sÆ¡n trang sắp sụp đổ không khá»i ghê hồn.
Äá»— Mậu đột nhiên thu chưá»ng thế lại nói:
– Xin há»i lão quốc sư. Tại sào có vụ chuyển động nàỷ
Lão râu dài Ä‘ang để hết tâm trí vào ngôi nhà mồ bị lung lay, lão vá» như không nghe thấy câu há»i cá»§a Äá»— Mậụ
Liên Tuyết Kiá»u tuy không nói ra nhưng trong lòng rất nao núng tá»± há»i:
– Cơ quan trong nhà mồ cực kỳ ghê gớm! Chẳng hiểu Thượng Quan Kỳ có sao không?
Những tiếng chuyển động vang lên một hồi rồi trở lại bình tĩnh.
Tây Vá»ng hầu Äá»— Mậu cÅ©ng không động thá»§ nữạ Con mắt độc nhất cá»§a lão đưa Ä‘i đưa lại nhìn xưng quanh.
Liên Tuyết Kiá»u yên trí rằng cuá»™c chiến đấu kéo dài thêm được khắc nào là bên mình nắm chắc thêm phần nấy, nên càng thản nhiên án binh bất động lẳng lặng theo dõi cuá»™c biến chuyển.
Äá»™t nhiên lão râu dài la lên má»™t tiếng:
– À ra thế đấy!
Äoạn lão cất bước nhạy như bay vòng quanh nhà mồ hai lần rồi đột nhiên không thấy đâu nữạ
Äá»— Mậu cảm thấy trong lòng phiá»n muá»™n, ngoảnh cổ lại nhìn Liên Tuyết Kiá»u há»i:
– Lão quốc sư lẩn đâu mất rồỉ
Liên Tuyết Kiá»u đáp:
– Lão không cam tâm nhưá»ng cho má»™t mình Cổn Long Vương chiếm hết di vật cá»§a ÄÆ°á»ng Toàn, nên cÅ©ng tiến vào trong mồ rồị
Äá»— Mậu động tính hiếu kỳ, liá»n há»i:
– ÄÆ°á»ng Toàn còn giấu vật gì trong nhà mồ?
Liên Tuyết Kiá»u đáp:
– Äá»§ cả:
Võ công, cách dùng độc dược, binh thư, mưu lược không thiếu thứ gì.
Äá»— Mậu cưá»i ha hả nói:
– Thế thì trách nào mà ngưá»i chẳng động tham tâm. Giả tá»· bây giá» lão phu bắt sống được công chúa thì lão phu có kẻ dẫn đưá»ng vàá»
Lão vừa nói vừa vươn tay ra chụp xuống Liên Tuyết Kiá»á»¥
Hai ngưá»i lại bắt đầu cuá»™c chiến đấu ác liệt và chuyến này cả hai bên cùng thi triển những chiêu tuyệt kỹ, cùng gắng sức để trận thắng nên cuá»™c công kích trở nên nguy hiểm vô cùng!
Viên Hiếu thấy Liên Tuyết Kiá»u chiến đấu kinh hồn, lòng gã rất bâng khuâng lo lắng. Gã khẽ há»i Äá»— Thiên Ngạc:
– Ta có nên thay thế cho Liên cô nương không?
Äá»— Thiên Ngạc biết rõ Liên Tuyết Kiá»u còn muốn kéo dài thá»i gian, nhưng không thể nói vắn tắt, má»™t hai câu cho gã hiểu được, ông chỉ lắc đầu đáp:
– Không nên!
Viên Hiếu vá»™i há»i lại:
– Sao thế?
Äá»— Thiên Ngạc đáp:
– Liên cô nương Ä‘ang động thá»§ vá»›i ngưá»i này không có gì kém thế. Nếu Viên Hiếu đệ nhảy vào, chẳng hóa ra mình cho là cô nương không đánh nổi y hay saá»
Kể ra thì câu trả lá»i đó cÅ©ng chỉ là miá»…n cưỡng, song Viên Hiếu Ä‘ang lúc trong lòng nao núng, lại cho là rất có lý, gã nói:
– Phải lắm! Phải lắm! Tiểu đệ quả hồ đồ thật!
Äá»— Mậu Ä‘em toàn lá»±c ra tấn công rất mãnh liệt mấy chục chiêu mà vẫn không sao thắng được Liên Tuyết Kiá»u, thì trong lòng nóng nảỵ Y ngầm vận ná»™i công cho tay phải gồng lên rất to, con mắt lão nhấp nháy luôn, phóng ra những tia hào quang ghê rợn. Y thách thức:
– Võ công đại công chúa quả nhiên cao cưá»ng. Có dám đón lấy má»™t chưởng lá»±c Äá»™c Sa Chưá»ng cá»§a lão không?
Liên Tuyết Kiá»u biết Äá»™c Sa Chưởng cá»§a y lợi hại vô cùng, khi nào nàng lại chịu đón tiếp chưá»ng lá»±c này, liá»n tung ngưá»i lên né tránh rồi cưá»i nói:
– Tại hạ thưá»ng nghe Äá»™c Sa Chưởng cá»§a hầu gia lợi hại lắm kia mà? Nay tại hạ xem ra thì cÅ©ng chẳng có gì lạ lắm?
Äá»— Mậu vung chưởng liên tiếp tấn công luôn ba đòn, miệng quát:
– Ngươi thử nếm một chưởng của ta coỉ
Liên Tuyết Kiá»u toan trả lá»i thì đột nhiên má»™t tràng cưá»i the thé vá»ng lại, rồi má»™t thanh âm vang dá»™i nói:
– Äá»— huynh đừng mắc mưu con tiện tỳ nàỵ
Vừa dứt lá»i, má»™t thiếu niên xuất hiện. Ngưá»i này mặc áo trưá»ng bào, lông mày như thanh kiếm, mắt sáng như sao, hạ mình xuống giữa chiến trưá»ng.
Gã thò tay trái vào bá»c lấy ra má»™t cây quạt.
Tay mặt gã cầm một thanh đao phi long trủy thủ.
Liên Tuyết Kiá»u vừa thấy gã này, trong lòng không khá»i chấn động. Nàng lẩm bẩm:
– Té ra gã này chính là Nam Diện hầu Hồng Äào Äá»— Mậu cưá»i ha hả nói:
– Hồng huynh đối phó với hai gã ngoài kia, còn con tiện tỳ này để mặc tại hạ, thị không chống nổi trăm chiêu nữa đâu!
Y vừa nói vừa đánh mạnh hơn, thế công cực kỳ lợi hạị
Viên Hiếu chá» lâu không nhẫn nại được, gã không đợi Hồng Äào ra tay, quát lên má»™t tiếng xông vàá»
Ngay chiêu đấu đã dùng thế “Liên Hoàn Bát Chưởngâ€. Quyá»n phong nổi lên vo vo, bức bách Hồng Äào phải lùi lại bốn năm bước liá»n.
Äá»— Thiên Ngạc vung nhuyá»…n tiên quét ngang má»™t chiêu “Hoành Tảo Thiên Quân†ông lá»›n tiếng hô:
– Liên cô nương! Trước tình trạng này ta không nên ham đánh. Chúng ta hãy tạm thá»i rút khá»i nÆ¡i đâỵ..
Äá»— không gá»i còn khá, vừa la lên như vậy càng làm cho Äá»— Mậu nóng ruá»™t hÆ¡n. Y giÆ¡ tay lên vẫy má»™t cáị
Bá»n tùy tùng rút khí giá»›i ra loảng xoảng, vây lại tấn công.
Hồng Äào chá» Viên Hiếu tấn công thế Bát Chưởng Liên Hoàn xong vung cây quạt vã múa Ä‘ao trá»§y thá»§ phản kích rất mãnh liệt.
Äá»— Thiên Ngạc bị địch bao vây bốn mặt. Ông Ä‘em toàn lá»±c vung nhuyá»…n tiên kháng cá»±, thi triển hết những đòn tuyệt há»c má»›i gắng gượng chống đỡ được.
Tây Vá»ng hầu Äá»— Mậu phản kích má»—i lúc má»™t mạnh hÆ¡n, bức bách Liên Tuyết Kiá»u chi có chống đỡ chứ không trả đòn dược.
Viên Hiếu chiến đấu cùng Hồng Äào rất kịch liệt ra những đòn hiểm ác vô cùng khiến ngưá»i coi phải hoa mắt.
Tổng quát đại cuá»™c hiện giá» thì bên Liên Tuyết Kiá»u đã lâm thế nguỵ Tình trạng chỉ biến diá»…n má»™t lúc nữa nàng thẳng chết cÅ©ng bị thương.
Äá»™t nhiên Äá»— Thiên Ngạc rú lên má»™t tiếng, vai bên trái cá»§a ông bị trúng má»™t Ä‘ao, máu chảy như suối ướt hết cả tay áá»
Liên Tuyết Kiá»u đưa mắt nhìn thấy vết thương Thiên Ngạc khá nặng.
Nhá» có cây nhuyá»…n tiên cá»§a ông má»›i phong tá»a được những đòn đánh vào mặt sau, Viên Hiếu cùng Liên Tuyết Kiá»u khá»i lo vá» mặt nàỵ
Nếu Äá»— Thiên Ngạc bị thương không chống được nữa thì hai ngưá»i sẽ lâm vào bước hiểm nghèá»
Tình thế má»—i lúc má»™t thêm nguy ngập, khó bá» ham đánh, Liên Tuyết Kiá»u xoay tay lại phóng chưởng đánh ngã má»™t tên áo Ä‘en bao vây Äá»— Thiên Ngạc.
Nàng lớn tiếng hô:
– Äá»— đại hiệp nhẫn nại má»™t chút! Những tay viện thá»§ chúng ta sắp tá»›i nÆ¡i rồị
Äá»— Thiên Ngạc nghiến răng nhịn Ä‘au nói:
– Xin Liên cô nương hãy an tâm! Äối vá»›i vết thương nhá» má»n này, tại hạ tá»± tin rằng còn có thể chống đỡ được. Äá»— Thiên Ngạc này còn má»™t hÆ¡i thở cÅ©ng quyết không chịu lùi bước.
Bá»—ng nghe Liên Tuyết Kiá»u rú lên má»™t tiếng nàng loạng choạng ngưá»i bước ra ngoài ba thước rồi ngã lăn xuống. Nhưng nàng nhảy phắt ngay dậy được, rồi vung chưởng ra tiếp tục đánh Äá»— Mậụ
Trước trận ác chiến liá»u mạng này, Liên Tuyết Kiá»u và Äá»— Thiên Ngạc Ä‘á»u bị trá»ng thương mà vẫn phải gắng sức chiến đấu không thể lùi bước.
Viên Hiếu ngó thấy Liên Tuyết Kiá»u bị trá»ng thương rồi, hai mắt gã đỠsòng sá»c gã gầm lên má»™t tiếng thật dài rồi phóng quyá»n ra vun vút. Chiêu nào cÅ©ng nặng như búa lá»›n phá núị Công thế mãnh liệt vô cùng bức bách Hồng Äào phải lùi mãị
Äáng tiếc là má»™t mình Viên Hiếu tuy dÅ©ng mãnh vô cùng nhưng Liên Tuyết Kiá»u và Äá»— Thiên Ngạc đã dần dần Ä‘i đến chá»— không chống chá»i được nữạ
Giữa lúc nguy ngập sá»± tồn vong như ngàn cân treo sợi tóc thì bất thình lình má»™t tràng cưá»i vang lên rồi tiếng ngưá»i nói vá»ng vào:
– Văn Thừa cứ an tâm! Toàn bộ cao thủ trong bang đã đến nơị
Ngưá»i nói đó chính là Âu Dương Thống chưa dứt lá»i, má»™t bóng ngưá»i nhanh như tên xông vàỠTiếp theo là má»™t tiếng “Uỳnh†do chưởng lá»±c phóng ra chống đỡ Äá»™c Sa Chưởng cá»§a Äá»— Mậu để che đỡ cho Liên Tuyết Kiá»á»¥
Äá»— Mậu nhìn thấy ngưá»i má»›i đến râu dài áo xanh, nét mặt lạnh lùng đầy vẻ ngạo mạn. Lão này đón lấy thế Äá»™c Sa Chưởng vô cùng ác độc mà vẫn không việc gì thì không khá»i run sợ, quát há»i:
– Ngươi là aỉ
Lão áo xanh lạnh lùng đáp:
– Nam Ông Thượng SÄ© Ẩn muốn lÄ©nh giáo mấy chiêu Äá»™c Sa Chưá»ng cá»§a các hạ.
Rồi lão vung chưởng đánh rạ Lão vẫn giữ vẻ ngạo mạn và tá»± phụ, không thèm há»i tên hỠđối phương đã khởi thế công luôn, chưởng chỉ cá»§a lão tập kích thật là nguy hiểm Ä‘á»u nhắm vào những đại huyệt trá»ng yếu mà đánh.
Bỗng nghe Âu Dương Thống lớn tiếng hô:
– Cuộc chiến hôm nay có quan hệ đến kiếp vận võ lâm rất lớn. Các vị ra tay chẳng nên dè dặt nữạ
Vừa nói xong, lập tức nghe những tiếng rú thê thảm vang lên. Bá»n đại hán áo Ä‘en bao vây Äá»— Thiên Ngạc, cứ má»™t ngưá»i ngã xuống lại má»™t ngưá»i tiến lên.
Chỉ trong khoảnh khắc vừa chết vừa bị thương đến quá nửạ
Äá»— Thiên Ngạc đánh cho kỳ đến lúc mệt nhá»c xương thịt rã rá»i, hai mắt hoa lên không còn nhìn rõ ai là thù ai là bạn nữạ Cây nhuyá»…n tiên trong tay ông nhằm quét cả Thiết Má»™c đại sư.
Nguyên hai ngưá»i đến cứu Äá»— Thiên Ngạc là Vân trang chúa cùng Thiết Má»™c đại sư.
Thiết Má»™c đại sư phất tay áo ngáng nhuyá»…n tiên cá»§a Äá»— Thiên Ngạc rồi nói:
– Xin Äá»— thí chá»§ hãy tránh sang bên để nghỉ ngÆ¡i má»™t lát đã!
Äá»— Thiên Ngạc trong bụng vẫn tỉnh táo, nghe Thiết Má»™c nói liá»n đáp ngay:
– Äúng thế! Quả tại hạ cần phải nghỉ ngÆ¡i má»™t lát.
Miệng ông nói cần nghỉ ngÆ¡i mà cây nhuyá»…n tiên trong tay vẫn quất véo véo nhắm tá»›i má»™t đại hán cầm đại Ä‘aá»
Äại hán này né ngưá»i Ä‘i má»™t cái để tránh roi, không ngá» Äá»— giÆ¡ tay ra nắm được cổ áo gã, rồi tiện tay Ä‘iểm huyệt đẩy ngã xuống đất.
Thiết Má»™c đại sư lạng ngưá»i Ä‘i giữ lấy Äá»— Thiên Ngạc nói:
– Thôi Äá»— đại hiệp đừng động thá»§ nữa!
Äồng thá»i nhà sư giÆ¡ tay ra Ä‘iểm hai huyệt đạo Äá»— Thiên Ngạc.
Äá»— Thiên Ngạc nhìn tình thế xung quanh lại má»™t lượt, cây nhuyá»…n tiên bá»—ng rá»›t xuống đất, Äá»— ngồi xuống nhắm mắt lại như ngưá»i ngá»§ saỵ
Thiết Má»™c đại sư biết Äá»— mệt nhá»c quá độ, cần phải nghỉ ngÆ¡i liá»n nâng Äá»— dậy giao cho hai tên đệ tá»­ Cùng Gia Bang trong coi rồi bảo:
– Bây giỠđừng khai thông huyệt đạo, cứ để yên cho đại hiệp ngủ một lúc rồi hãy giải huyệt cho tỉnh lạị
Hai tên đệ tá»­ vâng lá»i vá»±c Äá»— Thiên Ngạc lui ra má»™t bên.
Lúc này Vân Cá»­u Long đã Ä‘iểm huyệt hết mấy tên thị vệ áo Ä‘en vây đánh Äá»— Thiên Ngạc. Còn thì bị chết hay bị thương nằm ngổn ngang trên mặt đất.
Trên đưá»ng chiến đấu chỉ còn hai cặp Khương SÄ© Ẩn đánh vá»›i Äá»— Mậu, Hồng Äào đánh vá»›i Viên Hiếu cá»±c kỳ dữ dộị Cả bốn ngưá»i này Ä‘á»u là những tay cao thá»§ bậc nhất võ lâm nên cuá»™c chiến đấu má»™t mất má»™t còn lại càng khá»§ng khiếp.
Âu Dương Thống thá»§ng thỉnh bước lại gần Liên Tuyết Kiá»u há»i:
– Cổn Long Vương đã đến đây chưả
Liên Tuyết Kiá»u đáp:
– Y đã tiến vào trong mồ ÄÆ°á»ng tiên sinh rồị
Âu Dương Thống rùng mình há»i:
– Thế Thượng Quan Kỳ ra saá»
Liên Tuyết Kiá»u đáp:
– Cả hai cùng vào mồ với nhau, cơ quan trong đó đã phát động rồị Nhưng chưa hiểu là cố ý làm cho cơ quan phát động hay lỡ đụng phải cơ quan?
Âu Dương Thống há»i:
– Cổn Long Vương có Ä‘em tùy tùng theo vào trong mồ không Liên Tuyết Kiá»u đáp:
– Y không Ä‘em tùy tùng theo má»™t ai cả. Má»™t là vì y không muốn cho ngưá»i biết rằng tài năng cá»§a ÄÆ°á»ng Toàn còn hÆ¡n y nhiá»á»¥ Hai là y sợ ngưá»i khác vào sẽ phân chia mất những di vật do ÄÆ°á»ng Toàn tiên sinh để lạị
Sau còn có má»™t ngưá»i nữa cÅ©ng tiến vào trong má»™.
Âu Dương Thống há»i:
– Ngưá»i đó là aỉ
Liên Tuyết Kiá»u đáp:
– Sư thúc Cổn Long Vương, có Ä‘á»u lão không cam tâm ở dưới quyá»n Cổn Long Vương để cho y Ä‘iá»u khiển.
Âu Dương Thống nói:
– Phen này cuá»™c thắng cá»§a bá»n ta coi như là đã thành tá»±u, nếu hai hầu tước Tây Vá»ng và Nam Diện cÅ©ng bị giết hết thì chỉ còn lại má»™t mình Cổn Long Vương.
Bất luận võ công y cao đến mức nào cũng không phá nổi vòng vây mà chạy thoát được.
Liên Tuyết Kiá»u nói:
– Bang chúa nói đúng đó.
Nàng khen thầm trong bụng:
“Hào khí Âu Dương Thống tá» ra là còn đầy đủ nghị lá»±c, thật mình không thể bằng được. Nguyên má»™t cái khí khái tá»± tin và tá»± hào cÅ©ng đã đủ làm trụ cá»™t cho võ lâm, và xứng đáng là má»™t bậc anh hùng trong thá»i loạnâ€.
Nàng còn Ä‘ang ngẫm nghÄ©, đột nhiên có tiếng ngưá»i căm giận thét vang lạị
Nàng chú ý nhìn ra thấy Khương Sĩ Ẩn đang loạng choạng lùi lại đến bốn năm bước mới đứng vững được.
Tây Vá»ng hầu Äá»— Mậu thì hai tay ôm bụng, mắt nổ Ä‘om đóm đứng yên không nhúc nhích. Má»™t lúc sau má»›i há miệng phun máu ra, ngã vật xuống đất.
Khương SÄ© Ẩn trông thấy Äá»— Mậu ngã lăn ra rồi, buông má»™t tràng cưá»i dòn dã.
Lão lại trước má»™ ÄÆ°á»ng Toàn chắp tay nói:
– Nhá» tiên sinh chế được phương thuốc cứu cho tiểu nữ Ä‘ang cÆ¡n nguy ngập đã được bình phục. Nay lão phu đã giết được má»™t ngưá»i trong tứ hầu dưới trướng Cổn Long Vương báo Æ¡n tiên sinh.
Lão lại nhìn Âu Dương Thống chắp tay nói:
– Chúng tôi từng quen vá»›i rừng xanh nước biếc. Hậu há»™i còn nhiá»á»¥ Bây giá» tại hạ hãy xin tạm biệt.
Rồi không chỠÂu Dương Thống trả lá»i, tung mình nhảy vá»t lên qua bức tưá»ng vây băng băng Ä‘i ngaỵ
Âu Dương Thống không ngá», lão nói đến Ä‘i là Ä‘i ngay lập tức không kịp ngăn cản ông đứng thá»™n mặt ra gá»i to:
– Khương đại hiệp!
Liên Tuyết Kiá»u đột nhiên xen vào:
– Bang chúa bất tất phải kêu lão làm gì nữa, để lão đi thôị
Âu Dương Thống há»i:
– Dưá»ng như lão cÅ©ng bị thương?
Liên Tuyết Kiá»u đáp:
– Äúng thế! Lão bị thương khá nặng, vì vậy không nên lưu lão ở lại nữạ
Nếu Bang chúa kêu lão trở lại thì càng làm cho lão bối rối không yên.
Âu Dương Thống nói:
– Lão bị trá»ng thương mà má»™t ngưá»i má»™t ngá»±a ra Ä‘i thì mình yên tâm thế nào được?
Liên Tuyết Kiá»u nói:
– Tuy lão bị thương khá nặng nhưng không vào chỗ nguy hiểm. Lão lại nội công thâm hậu chỉ cần nghỉ một lúc là hồi phục ngaỵ
Âu Dương Thống nhìn theo Khương Sĩ Ẩn ngưng tụ kình lực nói:
– Chúc Khương đại hiệp lên đưá»ng may mắn. Miá»…n cho Âu Dương Thống này không tiá»…n chân được.
Tiếng ông nói không lá»›n lắm nhưng rất trầm giá»ng luồng sóng Ä‘i xạ
Từ đàng xa có tiếng Khương Sĩ Ẩn đáp lại:
– Không dám kinh động Bang chúa tiễn đưạ
Lúc này Viên Hiếu cùng Hồng Äào kịch chiến đã lâm vào cục diện kẻ sống ngưá»i chết.
Viên Hiếu càng đánh càng hăng, dần dần đi đến bước tranh tiên.
Hồng Äào đã cảm thấy ná»™i lá»±c không kế tiếp được nữạ Cây quạt và lưỡi trụy thá»§ trong tay đã dần dần chậm lạị
Hồng Äào thấy Tây Vá»ng hầu bị trá»ng thương mà chết thì đã có ý muốn tẩu thoát nhưng Viên Hiếu đánh ra những đòn quyá»n chưởng biến ảo vô cùng, khiến cho hắn phải để ý hết vào việc chống đỡ, không dám tính đến lá bài trốn chạỵ
Hai bên Ä‘ang ác đấu, đột nhiên Viên Hiếu gầm lên má»™t tiếng đồng thá»i đánh ra má»™t quyá»n thật mạnh.
Hồng Äào bị quyá»n phong vô cùng mãnh liệt cá»§a Viên Hiếu đánh tá»›i tấp phải lùi lại hai bước.
Viên Hiếu má»™t đòn đã thắng thế liá»n đánh luôn ra đòn thứ haị Thế quyá»n này cÅ©ng Ä‘i kèm vá»›i tiếng gầm vang lên.
Äòn quyá»n nhá» tiếng gầm phát ra, càng thêm mãnh liệt. Chàng đánh luôn bảy tám đòn nữạ
Hồng Äào bị quyá»n phong đánh mãnh liệt bức bách hẳn lại phải lùi thêm bảy tám bước nữạ Lão không còn đủ sức để phản kích.
Âu Dương Thống quay lại nhìn Vân Cửu Long nói:
– Cứ xét thá»i gian cầm cá»± vá»›i nhau lâu thế này cÅ©ng đủ biết Viên Hiếu là má»™t vị cao nhân trong võ lâm.
Vân Cá»­u Long mỉm cưá»i nói:
– Gã nhá» tư chất thiên nhiên mà thành tá»±u mau chóng, nhưng cÅ©ng phải Ä‘iá»u khiếm khuyết vá» thiên phú là khó luyện được ná»™i lá»±c âm nhụ
Bá»—ng nghe Hồng Äào hắng giá»ng, đột nhiên nhảy tung ngưá»i lên, miệng thổ máu tươi, lưỡi Ä‘ao trá»§y thá»§ trong tay chưa kịp phóng ra thì ngưá»i đã chết rồị
Nguyên hắn bị Viên Hiếu đánh má»™t đòn trúng ngá»±c, lục phá»§ ngÅ© tạng Ä‘á»u vỡ tan nát, Viên Hiếu đánh chết được Hồng Äào mà vẫn không ra vẻ mệt nhá»c, gã rảo bước đến đứng sau lưng Liên Tuyết Kiá»á»¥
Âu Dương Thống quay lại nhìn Liên Tuyết Kiá»u nói:
– Cuá»™c chiến hôm nay rất là trá»ng đại, hẳn văn thừa đã cầm chắc phần thắng trong bụng từ trước?
Liên Tuyết Kiá»u đưa mắt nhìn xung quanh rồi đáp:
– Trước khi chưa Ä‘iá»u động má»i ngưá»i, thuá»™c hạ đã có mấy lá»i muốn nóị
Lúc này những ngưá»i đứng xung quanh hầu hết là những cao nhân vào bậc tiá»n bối trong đám giang hồ, song đối vá»›i Liên Tuyết Kiá»u Ä‘á»u má»™t dạ tôn kính. Ai nấy chú ý để mắt nhìn nàng.
Liên Tuyết Kiá»u thở dài nói:
– Thá»±c lá»±c chúng ta hiện giá» có thể nói là đã tập hợp được phần lá»›n những tinh anh trong võ lâm. Dù Cổn Long Vương có bản lãnh nghiêng trá»i lệch đất cÅ©ng không thể chống lại vá»›i bao nhiêu tay cao thá»§ có mặt tại đâỵ Nhưng con thú đã đến lúc giẫy chết tất có má»™t cuá»™c chiến đấu quyết liệt. Ta có bức bách được Cổn Long Vương đến bước đưá»ng cùng thì y cÅ©ng còn liá»u má»™t trận để ngá»c đá Ä‘á»u ra trá» Theo chá»— tại hạ biết thì trong ngưá»i y còn mấy món ám khí ghê gá»›m chưa từng sá»­ dụng đến bao giá». Vậy chúng ta lúc nào phải động thá»§ vá»›i ỵ Xin các vị cẩn thận chá»
Âu Dương Thống há»i:
– Văn Thừa có biết những thứ ám khí đó không?
Liên Tuyết Kiá»u đáp:
– Thuộc hạ chỉ được nghe qua còn là thứ gì thì chưa được rõ.
Âu Dương Thống nói:
– Nếu vậy xin Văn Thừa Ä‘iá»u động chá»
Liên Tuyết Kiá»u đảo mắt Ä‘iá»u tra tình thế xung quanh, bày thành má»™t trận bao vây, rồi sai Viên Hiếu lượm những thi thể Ä‘em ra ngoài trận.
Âu Dương Thống há»i:
– Sức một mình Thượng Quan Kỳ e rằng khó lòng đối phó lại Cổn Long Vương. Chúng ta có nên vào trong nhà mồ để giúp chàng một tay không?
Liên Tuyết Kiếu đáp:
– Không cần?
Âu Dương Thống vẫy tay một cái, quần hào đứng xung quanh nhà mồ, đột nhiên tìm bóng tối ẩn nấp.
Thá»i gian trôi qua không biết đã bao lâụ Con ngá»c thố đã lặn non Ä‘oài, vầng kim ô đã rạng. Chiếc nhà mồ ÄÆ°á»ng Toàn đứng trÆ¡ đó vẫn chưa thấy động tÄ©nh gì. Cổn Long Vương cùng chàng Thượng Quan Kỳ trá hình Bao Kế Hiá»n tá»±a hồ như chìm đắm vào trong bể cát không lá»t ra ngoài má»™t tiếng động nhá» nàá»
Thá»i giá» thấm thoát, vầng thái dương đã lên tá»›i giữa trá»á»‹
Ãnh nắng như thiêu như đốt. Trong má»™ vẫn im phăng phắc.
Âu Dương Thống không nhẫn nại được nữa, khẽ há»i Liên Tuyết Kiá»u:
– Bản tòa xem chừng có Ä‘iá»u khác lạ, chúng ta phải vào trong xem sao chứ?
Liên Tuyết Kiá»u đáp:
– Hãy chỠđến lúc mặt trá»i lặn rồi mà không thấy Thượng Quan Kỳ cùng Cổn Long Vương trở ra, chúng ta sẽ tìm kế vào trong mô.....
Âu Dương Thống chưa dứt lá»i, đột nhiên nghe có tiếng ầm ầm chấn động.
Chiếc nhà mồ ngạo nghá»… tá»± nhiên bắt đầu lay động. Trong khoảng thá»i gian chừng uống cạn chén trà nóng, nhà mồ vẫn còn rung chuyển không ngừng.
Âu Dương Thống nhìn nhà mồ lay động bất giác thở dài nói:
– Má»›i trông tình hình ngôi má»™ chuyển động cÅ©ng đủ biết cÆ¡ quan trong đó lợi hại phi thưá»ng, e rằng Cổn Long Vương sẽ bị chôn sống trong nhà mồ nàỵ
Liên Tuyết Kiá»u cÅ©ng ngá» như vậy nhưng chưa dám nói rạ Nàng nghe Âu Dương Thống nêu Ä‘iểm này lên thì cầm lòng không đậu, hai hàng châu lệ tuôn rơị
Nàng nói:
– Chỉ mong ngưá»i lành được hoàng thiên á»§ng há»™, Thượng Quan Kỳ bình yên trở rạ
Nàng là ngưá»i tài hoa tuyệt thế, má»™t tay Ä‘iá»u khiển binh cÆ¡ không ai bì kịp, gặp bướt nguy nan lòng càng trấn tÄ©nh. Nhưng tấm lòng nhi nữ không há» thoát khá»i tình trưá»ng.
Âu Dương Thống nghĩ thầm:
“Xem ra nàng đối vá»›i Thượng Quan Kỳ có má»™t mối tình cá»±c kỳ nồng mặn. Má»™t đôi trai tài gái sắc phải làm sao nên cặp uyên ương. Sau khi tru lục xong Cổn Long Vương ta phải làm mai để hoàn thành việc nàyâ€.
Ông quyết ý như vậy tá»§m tỉm cưá»i nói:
– Công trình xây cất nhà mồ này Ä‘á»u do Thượng Quan Kỳ thân hành trông coi, chắc bao nhiêu cÆ¡ quan trong má»™ chàng đã thuá»™c lòng. Cô nương bất tất phải quan tâm.
Liên Tuyết Kiá»u gạt nước xắt nói:
– Xin Bang chúa thứ cho tiện thiếp đã mất vẻ nghiêm trang. Dù sao Liên Tuyết Kiá»u này cÅ©ng chỉ là chút phận nữ nhị
Âu Dương Thống nói:
– Xưa nay các bậc anh hùng hào kiệt, phần lá»›n Ä‘á»u là những ngưá»i chí tình.
Văn Thừa cÅ©ng là má»™t vị cân quắc anh hùng thì tránh sao thoát khá»i đưá»ng tình áị
Liên Tuyết Kiá»u tá»±a hồ không muốn bàn đến chuyện này nữa, nàng thay đổi vấn Ä‘á», nói tiếp:
– Thuộc hạ có một việc thỉnh cầu Bang Chúạ
Âu Dương Thống nói:
– Văn Thừa cứ nói đị Bất luận là việc gì mà bản tòa có thể làm được, nhất quyết sẽ xin thá»a mãn.
Liên Tuyết Kiá»u nói:
– Sau khi Cổn Long Vương chết rồi, xin Bang chúa cho thuộc hạ được từ chức Văn Thừa ngaỵ
Âu Dương Thống trầm ngâm một lúc rồi nói:
– Bản tòa có mấy lá»i tâm phúc, giấu kín tại góc lòng đã lâu, bây giá» cÅ©ng xin nói rõ để Văn Thừa biết.
Liên Tuyết Kiá»u rùng mình thầm nghÄ©:
– Âu Dương Thống là ngưá»i quang minh lá»—i lạc, không biết ông có tâm sá»± gì muốn nói vá»›i tạ Nàng há»i lại:
– Bang chúa có Ä‘iá»u chi chỉ giáá»
Âu Dương Thống nói:
– Năm trước khi bản tòa tiếp nhận chức Bang chúa thì mầm loạn võ lâm khắp thiên hạ đã nảy chồị Tình trạng lúc bấy giá» không cho phép bản tòa được thoái thác, trừ phi mình không nhìn ngó gì đến cuá»™c hưng suy cá»§a Cùng Gia Bang trong võ lâm mà thôị Vì thế mà đưa đến chá»— nhiá»u ngưá»i có sá»± hiểu lầm.
Ông thở dài nói tiếp:
– Tuy bản tòa không kể gì đến chuyện khen chê, nhưng bia miệng ngàn thu e rằng để lại những tiếng không hay cho dá»i saụ Nhất là khi bản tòa ra Ä‘i rồi, e rằng Cùng Gia Bang sẽ xảy há»a tam phân ngÅ© liệt. Hồi còn sinh thá»i ÄÆ°á»ng tiên sinh, bản tòa cÅ©ng đưa vấn đỠnày ra mấy lần má»i tiên sinh lên ngôi Bang chúạ..
Liên Tuyết Kiá»u há»i:
– Phải chăng Bang chúa có ý bảo thuộc hạ lãnh lấy chức vị của Bang chúả
Âu Dương Thống nói:
– Äúng thế! Phỉ?? Văn Thừa thì không ai đủ tài năng gánh nổi trá»ng trách nàỵ Văn Thừa có nhận lấy ngôi Bang chúa cho bản tòa thì bản tòa má»›i yên tâm lui vỠẩn náu chốn thâm sÆ¡n được.
Liên Tuyết Kiá»u nói:
– Xin Bang chúa miá»…n thứ cho thuá»™c hạ không thể tòng mệnh được vì thuá»™c hạ đã ưng lá»i Thượng Quan Kỳ.
Âu Dương Thống cả mừng nói:
– Tuyệt lắm! Hai vị đã bàn tới việc đó rồi thì còn gì hay bằng. Bản tòa đang định làm mối cho hai vị gá nghĩa duyên hàị Như vậy thì bản tòa không phải tác hợp nữạ
Liên Tuyết Kiá»u nở má»™t nụ cưá»i chua chát nói:
– Tấm thân tiện thiếp đã thuộc vỠViên Hiếụ Tiện thiếp cùng Thượng Quan Kỳ chi là tình huynh muội mà thôị
Âu Dương Thống ngẩn ngưá»i ra há»i:
– Văn thừa chịu trao thân gửi phận cho Viên Hiếu ư?
Liên Tuyết Kiá»u đáp:
– Äúng thế! Tiện thiếp đã quyết định rồị
Âu Dương Thống thốt nhiên tá»§m tỉm cưá»i nói:
– Như vậy cũng haỵ
– Viên Hiếu được trá»i phú cho tư chất hÆ¡n ngưá»á»‹ Sau này tất thành má»™t tay đại hiệp trong võ lâm.
Liên Tuyết Kiá»u nhăn nhó cưá»i nói:
– Äó là tiện thiếp nể lòng Thượng Quan Kỳ mà phải ưng thuận. Sau khi Cổn Long Vương chết rồi, Bang chúa cÅ©ng nên cho chàng ly khai Cùng Gia Bang.
Âu Dương Thống nói:
– ÄÆ°á»£c lắm... Äã có Viên Hiếu ở bên cạnh Văn thừạ Gã là ngưá»i võ công tuyệt thế, Văn Thừa thao lược nhất Ä‘á»i chắc là hai vị sẽ làm cho Cùng Gia Bang trở nên cưá»ng thịnh gấp mưá»á»‹
Liên Tuyết Kiá»u nói:
– Bang chúa hiểu lầm rồi! Sau khi hạ xong Cổn Long Vương tiện thiếp sẽ cùng phu quân Ä‘i mai danh ẩn tích ở chốn thâm sÆ¡n cùng cốc. Thuá»™c hạ chỉ ưa cuá»™c Ä‘á»i đạm bạc mà thôị
Âu Dương Thống nói:
– Cô nương có tài lương đống, không ở lại giúp Ä‘á»i há chẳng đáng tiếc lắm saá»
Liên Tuyết Kiá»u nói:
– Tiện thiếp đã quyết ý như vậy, mong ràng Bang chúa chấp nhận chá»
Âu Dương Thống trầm ngâm hồi lâu rồi nói:
– Cô nương đã quyết định như vậy bản tòa không tiện nài ép.
Liên Tuyết Kiá»u nói:
– Mấy chục năm trá»i Bang chúa đã vì Cùng Gia Bang mà lao tâm khổ trí suốt ngàỵ Toàn bang từ trên xuống dưới ai cÅ©ng trông vào, thì dù há»™ có sá»± hiểu lầm cÅ©ng dá»… bá» giải thích rõ ràng.
Âu Dương Thống khẽ thở dài nói:
– Vầng trăng khi tá» khi má», lúc tròn lúc khuyết, thì con ngưá»i cÅ©ng có lúc buồn lúc vui khi tan hợp. Liên cô nương đầy ná»—i Ä‘au lòng không bá» bá»™c bạch thì Âu Dương Thống này cÅ©ng vậy thôị
Bất thình lình đánh sầm má»™t tiếng động trá»i, nhà mồ ÄÆ°á»ng Toàn đột nhiên hiện ra má»™t cửạ
Liên Tuyết Kiá»u cúi đầu nhìn xuống thì bên trong chỉ thấy tối mò, không nhìn rõ vật gì hết.
Âu Dương Thống thấy cửa nhà mồ hiện ra cũng cảm khái muôn vàn, nói:
– ÄÆ°á»ng tiên sinh hồi còn trên dương thế vẫn má»™t dạ nhân từ, mà lúc lâm chung cÅ©ng phải làm má»™t việc vô cùng Ä‘au xót trái hẳn vá»›i ngày thưá»ng.
Liên Tuyết Kiá»u há»i:
– Việc gì?
Âu Dương Thống giơ tay trỠvào cửa mồ nói:
– Tiên sinh có di ngôn cho Thượng Quan Kỳ đốc thúc thợ thuyá»n xây dá»±ng nhà mồ này và chôn sống cả hai trăm thợ trong đó.
Liên Tuyết Kiá»u Ä‘ang muốn đáp lá»i, bá»—ng thấy bóng ngưá»i thấp thoáng rồi từ phía trong cá»­a mồ có má»™t ngưá»i chạy ra.
hết: Hồi 116, xem tiếp: Hồi 117
Tài sản của danangcity


Last edited by danangcity; 04-07-2008 at 12:12 PM.
  #114  
Old 26-06-2008, 03:14 PM
danangcity's Avatar
danangcity danangcity is offline
Phi Thăng Chi Hậu
 
Tham gia: Apr 2008
Bài gởi: 892
Thá»i gian online: 3 ngày 16 giá» 51 phút
Xu: 0
Thanks: 26
Thanked 12 Times in 9 Posts
Hồi 117

Kết Quả Cuá»™c Äá»i Cổn Long Vương


Ngưá»i ở trong má»™ chui ra ôm má»™t cái há»™p gá»— lá»›n, đầy mình những máu.
Liên Tuyết Kiá»u hốt hoảng la lên:
– Cổn Long Vương!
Rồi nàng nhảy xổ lại.
Âu Dương Thống theo sát Liên Tuyết Kiá»á»¥ Tiếp theo tiếng quát vung chưởng đánh ra cá»±c kỳ mãnh liệt.
Ngưá»i kia phất tay áo má»™t cái để hất chưởng lá»±c cá»§a Âu Dương Thống Ä‘i.
Liên Tuyết Kiá»u nhân lúc này lạng mình đến bên ngưá»i kiạ Nàng phóng ngón trá» và ngón giữa Ä‘iểm tá»›i.
Ngưá»i này né sang bên để tránh rồi phóng cước đá ra.
Liên Tuyết Kiá»u dá»i chân né tránh rồi nói:
– Tây Vá»ng hầu Äá»— Mậu chết rồi, Nam Diện hầu Hồng Äào cÅ©ng toi mạng nốt. Vương gia bố trí hai ngã phục binh Ä‘á»u bị đánh tan. Dù Vương gia có võ công tuyệt thế, trí tuệ hÆ¡n ngưá»i thì bữa nay cÅ©ng khó lòng thoát khá»i vòng vây cá»§a các bậc anh hùng thiên hạ.
Ngưá»i kia ngÆ¡ ngẩn đảo mắt nhìn chung quanh, quả thấy bốn mặt vô số cao nhân. Mé tả má»™t ngưá»i đứng tuổi mình mặc áo xanh thi lá»… nói:
– Cổn Long Vương! Vương gia còn nhá»› ngưá»i bạn năm xưa là Vân Cá»­u Long này không?
Mé hữu má»™t vị lão tăng mặc áo bào sắc tro há»i tiếp:
– Tên nghịch đồ giết thầy kia! Còn nhá»› lão tăng là ai không A Di Äà Phật!
âm hồn sư huynh có khôn thiêng xin giúp cho tiểu đệ tru diệt tên ác đồ này để thanh lá»c hàng ngÅ© môn há»™ phái Thiếu Lâm tạ
Một ông già áo dài phất phới đứng bên cạnh lão tăng nói tiếp:
– Thủ lãnh Trung Nguyên Ngũ Nghĩa là Diệp Nhất Bình này đến để đòi mạng của bốn vị sư đệ đâỵ
Âu Dương Thống cưá»i oang oang nói:
– Má»™t Ä‘á»i ngưá»i đã giết không biết bao nhiêu là ngưá»i lại làm không biết bao nhiêu Ä‘iá»u tàn ác. Trong cÆ¡n báo ứng, tá»™i ác đáo đầu là lúc này đâỵ Bây giá» ngươi tá»± xá»­ lấy thân hay còn chá» ta phải ra taá»·
Diệp Nhất Bình nói:
– Ngưá»i này tá»™i ác ngập đầụ Nếu để hắn tá»± tá»­ mà chết, chằng hóa ra mình quá khoan hồng ư?
Con ngưá»i đầy mình nhuá»™m máu tanh dÆ¡ vẫn đứng yên không nhúc nhích, mặt lạnh như tiá»n, trÆ¡ như đá, chẳng khác gì tượng đất.
Vân Cá»­u Long giÆ¡ tay phóng ra má»™t chưởng. Kình lá»±c mãnh liệt vô cùng, quyá»n phong vù vù như gió bãá»
Bá»—ng thấy con ngưá»i trông như quá»· nhập tràng lập tức ngã rạ Chiếc há»™p gá»— trong tay rá»›t xuống đất đánh “Binh†má»™t tiếng. Ngưá»i y bị chưởng lá»±c cá»§a Vân Cá»­u Long hất lá»™n Ä‘i hai vòng rồi lăn vào phía trong cá»­a má»™ tối mò.
Liên Tuyết Kiá»u khẽ thở dài nói:
– Thật là một tay xảo quyệt!
Quần hào nhìn nhau ngơ ngác...
Âu Dương Thống khẽ há»i Liên Tuyết Kiá»u:
– Vụ này là thế nào đâỷ Ngưá»i đó không phải là Cổn Long Vương ư?
Liên Tuyết Kiá»u đáp:
– Không phải, hắn chỉ là một tên tùy tùng, Cổn Long Vương đem đi để cải trang thay ỵ
Diệp Nhất Bình đột nhiên tiến lên một bước, vươn tay ra toan nhắc lấy cái hộp gỗ.
Liên Tuyết Kiá»u vá»™i ngăn lại nói:
– Chá»› có đụng vàá»..
Diệp Nhất Bình vá»™i rút tay lại há»i:
– Tại sao vậy Liên Tuyết Kiá»u đáp:
– Cái hộp gỗ này tất bên trong có dấu một thứ ám khí kịch độc.
Âu Dương Thống lượm một viên đá cầm trong tay rồi nói:
– Xin chư vị tránh rạ
Ông dơ tay liệng hòn đá đánh trúng cái hộp gỗ.
“Chát†một tiếng. Nắp hộp vỡ tan bay lên. Cái hộp mất nắp chỉ còn rỗng không, mà chẳng thấy gì biến diễn.
Âu Dương Thống chau mày khẽ bảo Liên Tuyết Kiá»u:
– Bản tòa thử lại coị
Liên Tuyết Kiá»u mặt phấn á»­ng hồng ra chiá»u bẽn lẽn nói:
– Thuộc hạ đã quá đa nghị Nhưng cẩn thận một phút cũng không mất gì.
Chưa dứt lá»i, đột nhiên “Uỳnh†má»™t tiếng. Cái há»™p gá»— nổ tung. Ãnh lá»­a xanh lè bốc lên bay ra bốn mặt trong phạm vi chừng bảy tám thước.
Ãnh lá»­a trông tá»±a như má»™t cái lồng chụp xuống.
Âu Dương Thống thở dài nói:
– Äối phó vá»›i con ngưá»i hiểm độc nhất Ä‘á»i, quả nhiên phải có lòng nhẫn nại lắm má»›i được.
Diệp Nhất Bình đứng đằng xa nhìn Liên Tuyết Kiá»u chắp tay thi lá»… nói:
– Äa tạ cô nương cứu lão phụ
Liên Tuyết Kiá»u nói:
– Tại hạ không dám! Rồi quay lại nói với Âu Dương Thống:
– Thuộc hạ muốn vào xem. Xin Bang chúa ở ngoài chủ trương đại cuộc cho!
Âu Dương Thống nói:
– Không được! Nếu cần thì để cho bản tòa đị
Liên Tuyết Kiá»u nói:
– Bang chúa là chúa tể một bang, không nên dấn mình vào nơi nguy hiểm.
Thuộc hạ đem Viên Hiếu đi giúp đỡ thì dù có gặp Cổn Long Vương cũng chẳng ngại gì.
Âu Dương Thống nói:
– Văn Thừa là ngưá»i chá»§ trương đại cuá»™c có giết được Cổn Long Vương hay không là ở trận nàỵ Công cuá»™c trá»ng đại như vậy, Văn Thừa không thể phó thác cho ai được.
Văn Hiếu đột nhiên nói xen vào:
– Các vị Ä‘á»u không cần phải vào nữạ Äại ca tại hạ sắp ra rồi đó.
Liên Tuyết Kiá»u lắng tai nghe, quả nhiên lá» má» thấy có tiếng tiêu kỳ dị vá»ng rạ
Trong nhà mồ ÄÆ°á»ng Toàn đột nhiên lại vang lên những tiếng rung chuyển.
Ãnh sáng hồng rá»±c lên bên ngoài cÅ©ng trông rõ, dưá»ng như trong má»™ đã xảy ra cuá»™c diá»…n biến trá»ng đạị
Liên Tuyết Kiá»u trong lòng nóng nảy, toan không nghe lá»i ngăn trở muốn xông vào thì đột nhiên hai bóng Ä‘en bay vá»t rạ Ngưá»i Ä‘i trước mặc bào xanh Ä‘eo trưá»ng kiếm, cá»­ động mau lẹ dị thưá»ng. Chính là Cổn Long Vương.
Liên Tuyết Kiá»u lần trước coi ngưá»i đã lầm suýt nữa bao nhiêu anh hùng thiên hạ và Cùng Gia Bang bị nát ra như cám, nên lần này nàng nhìn nhận rất kỹ.
Cổn Long Vương đảo mắt nhìn xung quanh rồi nói:
– Hôm nay mà ta thoát khá»i nạn này trở vỠđất Thần Châụ Thì việc đầu tiên là tiêu diệt cho kỳ hết bá»n Cùng Gia Bang các ngươi, không để sót má»™t mống.
Âu Dương Thống nói:
– Ta e rằng bữa nay ngươị không thể tài nào ra khá»i sÆ¡n trang này nữạ
Cổn Long Vương không nói gì nữạ Nhắm hai mắt lại tựa hồ như để vận khí dưỡng thần.
Liên Tuyết Kiá»u trong lòng vẫn lo ngay ngáy vá» Thượng Quan Kỳ, nóng ruá»™t chưa thấy chàng ra, nàng không nhẫn nại được, khẽ há»i Viên Hiếu:
– Sao đến bây giỠđại ca ngươi còn chưa rả
Viên Hiếu đáp:
– Tiểu đệ nghe tiếng tiêu và cả tiếng y nữa, quyết không thể lầm được...
Chưa dứt lá»i cá»­a hầm lại có bóng Ä‘en thấp thoáng.
Má»™t ngưá»i tướng mạo kỳ dị nhảy vá»t ra, mặt thì ná»­a Ä‘en ná»­a trắng lốm đốm, râu chỉ còn má»™t bên. Trong tay ngưá»i này cầm má»™t thanh Ä‘ao vàng bóng loáng như ngá»c.
Viên Hiếu giương cặp mắt tròn xoe, trầm giá»ng há»i Liên Tuyết Kiá»u:
– Ngưá»i này là aỉ Tướng mạo y còn kỳ dị hÆ¡n cả tiểu đệ Liên Tuyết Kiá»u phì cưá»i nói:
– Äại ca ngươi đấy chứ ai!.
Viên Hiếu nói:
– Sao không giống đại ca chút nàá»
Bá»—ng thấy tiếng quái nhân cưá»i ha hả nói:
– Cổn Long Vương! Ngươi cùng ta đánh nhau đã ná»­a ngày trá»i nếm biết bao nhiêu đòn Ä‘au khổ. Ngươi có biết ta là ai không Cồn Long Vương đột nhiên mở bừng mắt ra nói:
– Mi là Thượng Quan Kỳ. Ta đã biết từ trước rồị
Thượng Quan Kỳ đưa tay lên vuốt mặt. Bao nhiêu râu ria cùng phấn nhồi rớt xuống hết, khôi phục lại chân tướng.
Âu Dương Thống vẫy tay một cái, quần hào bốn mặt nhất tỠđổ ra thành thế bao vâỵ
Thượng Quan Kỳ đứng giữa cửa huyệt, không cho Cổn Long Vương lùi lại vào nữạ
Âu Dương Thống nói:
– Cổn Long Vương! Ngươi đã bó tay chịu trói chưa, hay còn chỠchúng ta động thủ?
Cổn Long Vương đưa mắt nhìn bốn phía thấy xung quanh toàn là những tay kình địch. Äừng nói há» ra tay cả má»™t lúc mà cứ má»™t chá»i má»™t, có thắng được cÅ©ng gian khổ vô cùng.
Y vùng vẫy giang hồ, Ä‘i đến đâu ai cÅ©ng thần phục đến đó. Bữa nay bị khốn ở đây, đến má»™t tên tùy tùng cÅ©ng không còn. Dù y hung ác đến đâu, giết ngưá»i không biết bao nhiêu mà kể, cÅ©ng chẳng khá»i nhụt chí anh hùng. Hai mắt y nhìn chòng chá»c Liên Tuyết Kiá»u há»i:
– Hồng Äào cùng Äá»— Mậu đã đến chưả
Liên Tuyết Kiá»u đáp:
– Hai ngưá»i đó đã bị phóng phụ cốt độc châm vào mình, đâu dám kháng mệnh Vương giạ Nhưng tiếc rằng Vương gia ra chậm má»™t chút, nên bá»n há» bá» Ä‘i cả rồị
Âu Dương Thống há»i:
– Ngươi có cần coi thi thể bá»n há» không?
Cổn Long Vương đáp:
– Không cần! Bang chúa Cùng Gia Bang có nói sai bao giá».
Äá»™t nhiên y nổi lên má»™t trận cưá»i ha hả, song tiếng cưá»i đầy vẻ thê lương.
Âu Dương Thống ngẩng mặt xem trá»i chiá»u nói:
– Cổn Long Vương! Oai hùng ngày trước của ngươi bây giỠđể đâu cả rồị
Cổn Long Vương há»i:
– Âu Dương Thống! Äại cuá»™c bữa nay ngươi đã nắm má»™t vững phần thắng chưả
Âu Dương Thống nói:
– Ta biết ngươi là con thú dữ gặp bước đưá»ng cùng, tất còn phấn đấu má»™t trận trước khi chịu chết. Mấy chục năm trá»i chúng ta đối lập vá»›i bá»n ngươi, tuy đã giao đấu mấy lần, nhưng chưa bao giá» chiến đấu cho đến má»™t mất má»™t còn. Bữa nay Âu Dương Thống này muốn bồi tiếp ngươị..
Liên Tuyết Kiá»u vá»™i ngắt lá»i:
– Bang chúa không nên...
Âu Dương Thống tá»§m tỉm cưá»i nói:
– Văn Thừa bất tất phải quan tâm. Nếu không làm như vậy, đến lúc chết y vẫn chưa tâm phục.
Cổn Long Vương đột nhiên vung trưá»ng kiếm lên lạnh lùng nói:
– Kẻ khác thì chưa hiểu tâm tình Âu Dương Thống lúc này, chứ ta đây thì biết rõ lắm. Ngươi rút gươm ra đi!
Âu Dương Thống quay lại nhìn quần hào nói:
– Vị nào cho tại hạ mượn một thanh bảo kiếm?
Thiết Má»™c đại sư vốn có tình thâm giao vá»›i Âu Dương Thống ra chiá»u nghi ngạị Nhà sư nhận thấy Âu Dương Thống muốn cùng Cổn Long Vương quyết má»™t trận tá»­ chiến, thá»±c tình khó nắm vững được phần thắng, vá»™i bước ra nói:
– Cổn Long Vương là má»™t tên hung ác nhất Ä‘á»i, bất tất phải theo quy cá»§ võ lâm lấy má»™t chá»i má»™t. Lão tăng xin ra lãnh giáo y má»™t chuyến.
Chưa dứt lá»i nhà sư đã vung cây thiá»n trượng bằng sắt nhảy lại ra chiêu “Lá»±c Tảo NgÅ© Nhạc†đánh tạt ngang.
Cổn Long Vương cÅ©ng vung trưá»ng kiếm lên gạt đánh choang má»™t tiếng.
Thiết Má»™c đại sư cưá»i lạt nói:
– Thế kiếm này cá»§a phái Võ ÄÆ°Æ¡ng, ngươi thuá»™c kỹ thật!
Nhà sư vừa nói vừa thi triển “Thập Bát La Hán chưởng pháp†má»™t môn tuyệt kỹ cá»§a phái Thiếu Lâm dùng để trấn sÆ¡n. Chá»›p mắt ánh trượng loang loáng đầy trá»á»‹
Cổn Long Vương rung động cây trưá»ng kiếm. Làn kiếm quang lập lòe ở giữa ánh thiá»n trượng.
Thế công và thế thá»§ cá»§a Cổn Long Vương xem ra rất ung dung, tuyệt không sÆ¡ hở chút nàá»
Liên Tuyết Kiá»u Ä‘ang theo dõi cuá»™c đấu cá»§a hai ngưá»á»‹
Cổn Long Vương quả là má»™t tay võ công phi thưá»ng. Cây trưá»ng kiếm cá»§a y không gấp rút mà cÅ©ng không đỠđẫn. Y vừa đánh vừa gạt cây thiá»n trượng cá»§a Thiết Má»™c má»™t cách rất bình tÄ©nh. Cuá»™c đấu này còn kéo dài và sắp đến chá»— khốc liệt.
Liên Tuyết Kiá»u trầm tư má»™t lúc rồi nói:
– Các vị đến đây chẳng để đòi nợ máu cÅ©ng để trả nợ Oán. Äến bây giá» chưa ra tay, còn so kè gì nữả
Vân Cửu Long nói:
– Äúng thế! Năm trước Cổn Long Vương ám toán Vân má»— có dùng thá»§ Ä‘oạn quang minh chính đại đâụ
Äoạn tiến lên má»™t bước lá»›n tiếng nói:
– Xin Äại thiá»n sư lượng thứ cho tại hạ vào đòi mạng Cổn Long Vương đâỵ
Thá»±c ra Vân Cá»­u Long, nói câu này cÅ©ng là thừa, nên chưa dứt lá»i ông đã xông vào đánh luôn, phóng ra má»™t chưởng.
Thiết Má»™c đại sư chẳng lạ gì chá»— dụng tâm cá»§a quần hào muốn tiêu diệt Cổn Long Vương cho mau lẹ, liá»n thu trượng vỠđể chuyển đánh vào má»™t bên, còn má»™t bên nhưá»ng cho Vân Cá»­u Long.
Cổn Long Vương bị đẩy vào hoàn cảnh rất nguy hiểm. Má»™t mình phải dịch vá»›i hai tay cao thá»§ tuyệt thế tả hữu giáp công, không được rảnh tay má»™t chút nàá»
Âu Dương Thống khẽ thở dài má»™t tiếng, ngẩng mặt trông trá»i, ngÆ¡ ngẩn xuất thần.
Diệp Nhất Bình thấy thái độ Âu Dương Thống, rất lấy làm kỳ lạ và nghÄ© thầm. Sau khi Cổn Long Vương bị diệt là Cùng Gia Bang trừ xong đại địch. Äáng lý Âu Dương Thống vui sướng hân hoan ra mặt má»›i phải sao y lại có vẻ buồn rầụ
Liên Tuyết Kiá»u hiểu rõ tâm địa Âu Dương Thống hÆ¡n. Nàng biết má»™t khi thanh trừ đại địch, tất lại phải má»™t phen báo ân trả oán.
Bỗng nghe một tiếng thở dài, Cổn Long Vương không tự chủ được phải lùi lại ba bước.
Vân Cửu Long lạnh lùng nói:
– Cổn Long Vương! Năm trước ta có đính ước cùng những tay cao thá»§ Mật Tông đến giao đấu, ta có má»i ngươi giúp sức. Ai ngá» ngươi lại ngấm ngầm thi hành kế độc để thu lợị Trong trận ấy, ngươi giết Thanh Thành Nhị Lão, Mao SÆ¡n Nhất Chân và mấy chục tay cao thá»§ phái Mật Tông. Nhưng ngươi không ngá» là Vân Cá»­u Long còn sống ở nhân gian. Hôm nay Vân má»— phải báo thù cho há».
Cổn Long Vương bị trúng má»™t chưởng cá»§a Vân Cá»­u Long đánh gãy má»™t rẽ xương sưá»n, nhưng y nhịn Ä‘au không nóị Cây trưá»ng kiếm trong tay phải y đưa ngang ra, hai mắt ngưng thần nhìn thẳng vào Thiết Má»™c đại sư.
Thượng Quan Kỳ chợt nhá»› đến Thần Tiêu Sinh lúc há»c nghệ tại ngôi chùa hoang, không nhịn được nữa lá»›n tiếng gá»i:
– Vân trang chúa! Tại hạ nhớ tới một việc kỳ dị, chẳng rõ trang chủ có hiểu không?
Vân Cửu Long nói:
– Sư đệ có Ä‘iá»u gì muốn há»á»‰ Tiểu huynh mà biết tất nói hết.
Thượng Quan Kỳ nói:
– Tiểu đệ theo ân sư há»c nghệ tại má»™t nÆ¡i chùa cổ, phát giác ra các tăng lữ trong chùa này, má»—i vị Ä‘á»u ngồi má»™t phòng rồi viên tịch. Ngôi chùa lá»›n như vậy mà ngoài sư phụ ra chẳng má»™t ai sống là nghÄ©a làm saá»
Vân Cửu Long nói:
– Các vị tăng lữ trong ngôi chùa đó Ä‘á»u do tiểu huynh an bài để viện trợ cho mình, nhưng sau bị chết chẳng còn má»™t aỉ
Cổn Long Vương đột nhiên nói xen vào:
– Các ngưá»i bất tất phải nghi hoặc. Bá»n há» Ä‘á»u bị má»™t thứ thuốc độc chậm phát rồi mất mạng. Ta bá» thuốc độc vào trong nước cá»§a há», phàm ngưá»i nào dùng nước đó để ăn uống Ä‘á»u bị chết hết.
Thượng Quan Kỳ nói:
– Vậy thì đúng rồị Nếu ngươi không thừa nhận thì cái chết cá»§a những vị tăng lữ trong chùa này sẽ gây nhiá»u mối ngá» vá»±c trong võ lâm.
Vân Cửu Long nói:
– Cổn Long Vương! Ngươi làm việc gì cũng nhổ cỠtrừ gốc. Vân mỗ thoát chết, ngươi có biết tại sao không. Cổn Long Vương lạnh lùng đáp:
– Năm trước ngươi cùng ta ước hẹn mưu giết các bậc anh hùng chia đôi thiên hạ, lấy sông Trưá»ng Giang làm ranh giá»›i, phân ngôi chúa tể hai miá»n Nam Bắc võ lâm. Ngươi dám bán rẻ Âu Dương Thống thì cÅ©ng là má»™t tay nham hiểm độc ác.
Nếu ta không sớm giết ngươi đi thì cũng lo sau này bị ngươi ám toán.
Vân Cửu Long nói:
– Việc năm xưa đã qua rồị Bữa nay Vân mỗ phải báo thù cho mấy ông bạn.
Nói xong tiến sát lại phóng chưởng ra đánh.
Cổn Long Vương vung kiếm chém tạt ngang vào cổ tay đối phương.
Vân Cá»­u Long gầm lên má»™t tiếng, tung ngưá»i nhảy vá»t lên tránh khá»i lưỡi kiếm đối phương rồi, cả hai tay phóng chưá»ng ra, miệng nói dõng dạc:
– Xin chư vị tạm nhưá»ng cho Vân má»— diệt Cổn Long Vương để báo thù cho Thanh Thành Nhị Lão cùng bá»n Mao SÆ¡n Nhất Chân.
Quả nhiên Vân vừa la lên, không ai trợ thủ nữạ
Cổn Long Vương tuy có binh khí trong tay nhưng đã gãy má»™t rẽ xương sưá»n, nên hành động kém bá» linh diệụ Äôi bên thành thế quân bình, tiếp tục đánh kịch liệt hÆ¡n hai trăm chiêu mà vẫn chưa phân được thuạ
Vân Cá»­u Long đột nhiên biến thế chưởng, không tấn công nữạ Bá» ngoài tưá»ng ông giữ thế thá»§, mà thá»±c ra trong thế thá»§ gồm cả thế công nữa, vì ông chuyên tìm cách khắc chế những đòn dành cá»§a Cổn Long Vương.
Âu Dương Thống nhìn chiá»u trá»i rồi lá»›n tiếng gá»i:
– Vân đại trang chủ! Nếu bữa nay còn để Cổn Long Vương chạy thoát thì e rằng sau này trên chốn giang hồ vĩnh viễn không còn ngày nào được an ninh nữạ
Diệp Nhất Bình nói:
– Äối vá»›i con ngưá»i hung ác xảo quyệt này không cần giữ lá» luật giang hồ nữạ
Lão giơ cây trượng điểm tớị
Cổn Long Vương lập tức bị hãm vào hoàn cảnh bị tấn công bốn mặt.
Thiết Má»™c đại sư cùng Diệp Nhất Bình sá»­ dụng hai cây trượng, còn Âu Dương Thống, Vân Cá»­u Long thì đánh bằng quyá»n chưá»ng, khiến cho Cổn Long Vương chân tay cuống quít.
Liên Tuyết Kiá»u đứng bên lược trận, nhìn thấy Cổn Long Vương tay phải vận dụng thanh kiếm còn tay trái thò vào trong bá»c, nàng cả kinh, vá»™i la lên:
– Các vị phải cẩn thận đế phòng ám khí!
Âu Dương Thống dùng tuyệt chiêu Xuyên Vân Quyá»n đánh vào giữa luồng kiếm quang trùng Ä‘iệp, trúng vào khuá»·u tay trái Cổn Long Vương ngay lập tức.
Ná»­a tay thò vào trong bá»c không rút ra được nữạ
Vân Cửu Long thấy Âu Dương Thống ra một chiêu đắc thắng, cũng mạo hiểm đánh ra một đòn “Di Hoa Tiếp Mộc†vào cổ tay phải Cổn Long Vương đang cầm kiếm. Ông dùng hết sức bình sinh đoạt được khí giới trong tay Cổn Long Vương. Diệp Nhất Bình đập mạnh cây trượng một cái trúng đùi bên trái Cổn Long Vương.
Cổn Long Vương không còn có sức phản kháng, đằng hắng một tiếng co chân trái lên, dùng một chân phải đạp đất.
Âu Dương Thống cÅ©ng đánh má»™t quyá»n vào trước ngá»±c Cổn Long Vương.
Chỉ trong khoảnh khắc con ngưá»i hung ác tuyệt đại, tay trái bị gãy xương, chân trái sai khá»›p, khí giá»›i bị ngưá»i Ä‘oạt mất, dưá»ng như biết mình tá»™i ác đã đầy, sinh cÆ¡ đã hết. Y đứng trÆ¡ ra không né tránh mà cÅ©ng không trả đòn. Y thấy Âu Dương Thống phóng quyá»n đánh tá»›i liá»n ưỡn ngá»±c ra để chịu đựng.
Liên Tuyết Kiá»u la lên:
– Bang chủ không nên...
Thế quyá»n cá»§a Âu Dương Thống đã chạm tá»›i vạt áo trước ngá»±c Cổn Long Vương, ông nghe Liên Tuyết Kiá»u hô, vá»™i thu quyá»n lại, nhảy lùi vá» phía saụ
Liên Tuyết Kiá»u lá»›n tiếng hô tiếp:
– Xin các vị lùi ra cho mau!
Vân Cá»­u Long, Thiết Má»™c đại sư, Diệp Nhất Bình Ä‘á»u nhảy lùi lại phía sau đến tám chín thước.
Cổn Long Vương thấy quần hào lui rạ Ngưá»i y lảo đảo mấy cái rồi chỉ dùng má»™t chân phải đứng yên không nhúc nhích, mắt tóe thần quang hung dữ chăm chú nhìn vào mặt quần hào, không nói câu gì.
Liên Tuyết Kiá»u chú ý nhìn mặt Thượng Quan Kỳ, tia mắt lá»™ ra rất quan tâm đến chàng nhưng miệng không nói rạ
Thượng Quan Kỳ nhìn tia mắt nàng biết rằng nàng có ý giục mình phải lùi rạ
Bỗng thấy Cổn Long Vương đằng hắng một tiếng, một chân nhảy lên, xông thẳng vào Âu Dương Thống.
Liên Tuyết Kiá»u lá»›n tiếng hô:
– Äừng để y xông đến bên mình.
Rồi nàng nhảy ra xa trước.
Âu Dương Thống, Thiết Mộc đại sư, Vân Cửu Long, Diệp Nhất Bình lục tục nhảy lùi lại phía saụ
Cổn Long Vương khác nào cây cung đã giương đến độ chót, thấy quần hào lùi cả lại, cũng không đuổi theo, thở dài một tiếng rồi ngã ngửa xuống đất.
Thượng Quan Kỳ tung mình nhảy lên qua Cổn Long Vương hạ xuống bên Âu Dương Thống cùng Liên Tuyết Kiá»á»¥ Chàng chắp tay nói:
– Thuộc hạ may mà đã làm tròn sứ mạng.
Âu Dương Thống cầm tay Thượng Quan Kỳ trầm giá»ng há»i:
– Thượng Quan huynh có nhìn thi thể ÄÆ°á»ng tiên sinh không?
Thượng Quan Kỳ đáp:
– Thuá»™c hạ cùng Cổn Long Vương đánh nhau đến dư trăm hiệp trước di thể ÄÆ°á»ng đại cạ Giữa lúc thuá»™c hạ sắp bị thua thì ÄÆ°á»ng đại ca hiển linh. Äầu quan tài đột nhiên hiện ra bảy chữ lá»›n:
“Cổn Long Vương chết đến nơi rồi�
Bảy chữ này trợ lá»±c cho thuá»™c hạ rất nhiá»u vì nó làm cho Cổn Long Vương chấn động tâm thần, rồi bị thuá»™c hạ đánh trúng má»™t quyá»n.
Âu Dương Thống buồn rầu nói:
– ÄÆ°á»ng tiên sinh lúc còn ở thế gian đã mưu sá»± sống còn cho anh em đồng đạo trong võ lâm, mà chết cÅ©ng chưa được yên tâm dưới suối vàng.
Thượng Quan Kỳ nói:
– ÄÆ°á»ng đại ca là bậc kỳ tài nhất Ä‘á»á»‹ Hồi sinh thá»i làm Ä‘iá»u nhân nghÄ©a, mất Ä‘i còn để kế hoạch triệt kẻ bạo tàn, không phải ngưá»i thưá»ng có thể kịp được.
Liên Tuyết Kiá»u há»i:
– Cổn Long Vương bị trúng quyá»n rồi sao nữả
Thượng Quan Kỳ đáp:
– Cổn Long Vương trong mình mặc giáp, tuy bị trúng quyá»n, nhưng vẫn cướp được ba quyển di thư để trước di thể ÄÆ°á»ng đại cạ Rồi từ đó hai bên chiến đấu gắt gaá» Thuá»™c hạ phát động liá»n liá»n những cÆ¡ quan do ÄÆ°á»ng đại ca bố trí, khiến y mưá»i hai lần mai phục là mưá»i hai lần bị thương, y má»›i không còn thể nhẫn nại để chiến đấu được nữạ
Vân Cửu Long gật đầu nói:
– Xem thế thì Cổn Long Vương đã bị thương khá nặng.
Liên Tuyết Kiá»u thở dài há»i:
– Hai trăm thợ bị chôn sống trong nhà mồ không biết ra saá»
Nàng quay đầu nhìn lại vẫn thấy Cổn Long Vương lặng lẽ ngồi dưới đất hai mắt nhắm nghiá»n như ngưá»i ngá»§ saỵ
Âu Dương Thống nói:
– Cổn Long Vương đã má»i mệt quá rồi chính là thá»i cÆ¡ rất tốt để bắt sống ỵ
Bản tòa hãy điểm huyệt y rồi sẽ tính.
Nói xong cất bước toan lại bên Cổn Long Vương.
Äá»™t nhiên Liên Tuyết Kiá»u lá»›n tiếng la lên:
– Bang chủ không nên hấp tấp!
Vừa dứt lá»i, bá»—ng thấy Cổn Long Vương ngồi ngay ngưá»i dậy, tay phải thò vào bá»c lấy má»™t cái há»™p ngá»c nhá», mở nắp ra móc mấy viên thuốc Ä‘en bá» cả vào miệng nuốt.
Cổn Long Vương má»™t Ä‘á»i ngang dá»c giang hồ, rất nhiá»u quá»· kế má»i ngưá»i vẫn còn Ä‘em lòng nghi kỵ ỵ
Không ai biết y uống thuốc gì, cũng không ra tay ngăn cản.
Âu Dương Thống nhíu lông mày khẽ há»i Liên Tuyết Kiá»u:
– Có phải y uống thuốc độc không?
Liên Tuyết Kiá»u đáp:
– Thuá»™c hạ biết rõ y là con ngưá»i thế nào rồi, quyết không uống thuốc độc tá»± tá»­ đâụ Ta phải cẩn thận má»›i được.
Vân Cá»­u Long há»i:
– Nghe nói trên Ä‘á»i có má»™t thứ thuốc rất thần kỳ. Sau khi uống vào nó kích thích những sở năng vá» sinh mạng con ngưá»i, chẳng hiểu có đúng không.
Cổn Long Vương đứng một chân lên, lạnh lùng nói:
– Äúng thế! Trên Ä‘á»i quả có thứ thuốc đó mà các ngươi không biết chỉ vì mình cô lập hẹp hòị
Vân Cá»­u Long lá»›n tiếng há»i:
– Ngươi vừa uống thứ thuốc đó phải không?
Cổn Long Vương đáp:
– Phải rồi! Thứ thuốc này má»—i lần chỉ uống má»™t viên là trong ngưá»i có khả năng gì phát xuất ra hết.
Vân Cửu Long lạnh lùng nói:
– Bất cứ vật gì Ä‘i đến chá»— cùng cá»±c rồi phản lạị Ngươi vừa uống má»™t hÆ¡i mưá»i mấy viên chắc là chất thuốc nặng lắm?
Cổn Long Vương đột nhiên buông má»™t tràng cưá»i rồi nói:
– Lúc này ta không hoài hơi đâu mà đấu khẩu nữạ Hai mắt lão mơ màng chăm chú nhìn Âu Dương Thống nói:
– Âu Dương Thống! Ngươi cùng ta đối lập nhau trên chốn giang hồ đã mấy chục năm, đánh nhau kể cả những trận lá»›n, trận nhá» kể có hàng trăm trận, nhưng rốt cục chẳng ai được ai thua, vì đôi ta chưa bao giá» Ä‘em toàn lá»±c ra để quyết thắng bạị Bây giá» ta đã gãy má»™t tay, há»ng má»™t chân, thành phế nhân rồị Ngươi có dám sống mái cùng ta má»™t trận không?
Thượng Quan Kỳ sợ Âu Dương Thống câu nệ anh hùng tính, mà nhận lá»i Cổn Long Vương chăng, chàng vá»™i nói:
– Ngươi mượn chất độc kích thích để liá»u mạng đâu phải là anh hùng. Bang chúa không nên động thá»§ vá»›i ỵ
Cổn Long Vương tức quá quát lên:
– Ta hãy lấy đầu mi trước rồi giết bá»n há» saụ
Nói xong tung mình lên nhằm Thượng Quan Kỳ phóng chưởng rạ
Thượng Quan Kỳ đã đấu vá»›i Cổn Long Vương ở trong nhà mồ ÄÆ°á»ng Toàn có đến mấy chục chưởng, bây giá» chàng không sợ gì nữạ
Chàng thấy Cổn Long Vương phóng chưởng đánh lập tức vung chưởng lên gạt. Hai chưởng đụng nhau đánh sầm một tiếng.
Thượng Quan Kỳ biết trong tay Cổn Long Vương đã chứa sẵn ná»™i lá»±c từ trước, đột nhiên phóng ra sức mạnh gấp mưá»i lần bình thưá»ng. Ngưá»i chàng rung động, khí huyết toàn thân sôi động phải lùi lại đến tám chín bước má»›i đứng vững.
Chàng thộn mặt ra lớn tiếng nói:
– Y đã bị chất thuốc phát động, không nên đấu chưởng với y nữạ
Cổn Long Vương đánh má»™t chưá»ng ra rồi, ngưá»i nóng như Ä‘iên lại gầm lên má»™t tiếng, phóng chưởng thứ hai rạ
Chưởng này không những nội lực mãnh liệt mà còn kỳ ảo nữạ
Ãnh chưá»ng vây bá»c không cho Âu Dương Thống lùi lạị Nếu Âu Dương Thống không đón lấy chưởng đó thì chỉ còn cách nằm xuống nguyên chá»— duá»—i thẳng ngưá»i ra trằn mình Ä‘i thì má»›i thoát được ánh chưởng vây bá»c.
Nhưng Âu Dương Thống đưá»ng đưá»ng là má»™t vị Bang chá»§ có lý đâu chịu nằm xuống đất để thi triển thân pháp đó.
Vân Cá»­u Long ngưng tụ công lá»±c, dằn giá»ng quát lên:
– Tại hạ đỡ giúp Bang chủ một chưởng.
Ông vừa nói vừa phóng chưởng ra rất nhanh để đón lấy chưởng thế Cổn Long Vương.
Hai luồng tiá»m lá»±c chạm nhau, Vân Cá»­u Long lập tức cảm thấy áp lá»±c rất nặng khó lòng chống đỡ. Nhưng ông đã lâm vào thế không thể thu chưởng vỠđược đành phải Ä‘em toàn lá»±c ra chống đốị
Trong giây phút này Cổn Long Vương cùng Vân Cá»­u Long hai bên cho chưởng lá»±c tiếp sức nhau, Âu Dương Thống cÅ©ng phóng chưá»ng rạ
Một chưởng lực đánh xéo vào cổ tay phải Cổn Long Vương.
Cổn Long Vương từ lúc uống thuốc rồi tuy phát huy được hết tiá»m năng vá» sinh mạng, nhưng tai mắt lại kém phần linh mẫn. Chưởng lá»±c Âu Dương Thống đánh xéo đến, y không biết né tránh nên bị ám kình chấn động thành ra đột nhiên phải dừng chưởng lá»±c đánh Vân Cá»­u Long lại má»™t chút.
Vân Cửu Long thừa cơ tung mình lên lùi lạị
Âu Dương Thống phóng chưởng ra rồi cũng vội nhảy lùi vỠphía saụ
Bá»—ng thấy Cổn Long Vương toàn thân da thịt rung lên. Hai hàm răng cÅ©ng va chạm vào nhau kêu lập cập, tá»±a hồ như da thịt co rúm lại vẻ mặt ra chiá»u thống khổ vô cùng. Quần hào thấy vậy dừng thá»™n mặt ra mà nhìn. Không hiểu tại sao Cổn Long Vương lại biến chuyển trạng thái má»™t cách đột ngá»™t như vậỵ
Liên Tuyết Kiá»u chú ý nhìn y hồi lâu bất giác thở dài nói:
– Y cố chiến thắng lấy má»™t keo, uống thuốc nhiá»u quá ná»™i phá»§ trúng độc lên cÆ¡n rồị Hỡi Æ¡i! Bình sinh y dùng thuốc độc hại ngưá»i không ngỠđến lúc sau cùng chính y lại bị trúng độc!
Bá»—ng thấy Cổn Long Vương Ä‘ang run lẩy bẩy đột nhiên dừng lạị Cặp mắt tóe ra những tia sáng dữ dá»™i rồi bất thình lình quát lên má»™t tiếng nhảy xổ đến chá»— quần hàá»
Lúc này Cổn Long Vương chẳng khác gì con sư tá»­ Ä‘iên khùng mất hết tính thâm trầm thưá»ng nhật.
Diệp Nhất Bình nói:
– Cây cung cứng đã giương lên đến độ chót thì còn gì đáng sợ nữả Lão vận hết công lực bình sinh vung chưởng đánh rạ
Thượng Quan Kỳ giật mình la lên:
– Sư phụ không nên...
Rồi chàng phóng cả hai chưởng rạ
Chưởng lá»±c cả hai ngưá»i hợp lại mà ngăn cản không nổi Cổn Long Vương nhảy xổ vàỠChưởng lá»±c chạm nhau, chàng bị rung lên, lùi lại bốn năm bước.
Viên Hiếu lớn tiếng quát:
– Äại ca bất tất phải hoang mang.
Gã vừa hô vừa phóng quyá»n ra đánh.
Ná»™i lá»±c ba ngưá»i hợp lại má»›i gắng gượng đón được thế đánh cá»§a Cổn Long Vương mãnh liệt phi thưá»ng.
Diệp Nhất Bình đương đầu, tuy được Thượng Quan Kỳ cùng Viên Hiếu trợ lá»±c kịp thá»i mà ná»™i phá»§ vẫn bị rung động khá»§ng khiếp, lão thổ máu tươi rạ
Thiết Mộc đại sư ngưng tụ nội lực, ra chiêu “Phi Bạt Chàng Chung†đổi thế thủ làm thế công để phản kích.
Cổn Long Vương vung tay ra đón tiếp thế chưởng của Thiết Mộc. Hai luồng kình lực chạm nhau mãnh liệt Thiết Mộc đại sư bị hất vỠphía sau hai bước, máu trong nội phủ rạt rào, sắc mặt xám ngắt.
Liên Tuyết Kiá»u chẳng nói năng gì ngấm ngầm theo dõi phản ứng cá»§a Cổn Long Vương. Nàng thấy y sau khi phóng chưá»ng ra chống lại Thiết Má»™c đại sư, bàn tay y thoáng hiện màu đỠchói vá»™i kêu lên:
– Không nên đem nội lực ra chống đối với y, chúng ta phải chia ra bốn mặt đánh vào, khiến y trở tay không kịp. Có thế thì sức thuốc thúc đẩy mới không có chỗ phát tiết.
Quần hào Ä‘á»u Ä‘em lòng kính phục Liên Tuyết Kiá»u, nghe lá»i nàng nói, lập tức chia ra bốn mặt đánh vào Cổn Long Vương. Tình trạng này quả nhiên khiến Cổn Long Vương tay chân luống cuống. Y bị gãy má»™t tay há»ng má»™t chân, nên chuyển vận không được linh hoạt. Quần hào không chịu ra mặt đấu chưởng vá»›i ỵ
Y còn một chân chống đất mà vẫn phải xoay chuyển luôn.
Bá»n Âu Dương Thống, Vân Cá»­u Long tuy không đối diện đấu chưởng vá»›i Cổn Long Vương mà cảm thấy chưởng lá»±c cá»§a y má»—i lúc má»™t mạnh thêm mà bên mình càng đánh lâu càng cảm thấy hãi hùng.
Liên Tuyết Kiá»u vẫn chưa ra taỵ Nàng đứng xa chừng ngoài má»™t trượng dể coi cuá»™c ác đấu ly kỳ. Nàng thấy bàn tay Cổn Long Vương má»—i lúc má»™t đỠthêm, đỠchẳng khác gì máu tươi trông hoa cả mắt.
Mặt khác mắt y dần dần trở nên lá» Ä‘á», rõ ràng sức mạnh trong ngưá»i y thúc đẩy không phát tiết ra được làm cho y Ä‘au khổ cùng cá»±c. Äá»™t nhiên Cổn Long Vương quát lên má»™t tiếng, nhảy má»™t chân xông vào má»™t cây lá»›n, phóng chưá»ng đánh vào cây nàỵ
“Sầm†một tiếng, cái cây lớn bằng miệng bát bị gãy đôị
Quần hào thấy chưởng lá»±c y còn uy mãnh như vậy, không khá»i sinh lòng kinh hãị
Cổn Long Vương quay lại đánh vào tảng đá lá»›n bên mình ỵ Tảng đá này nhá»n hoắt, sắc bén kinh ngưá»á»‹ Bàn tay Cổn Long Vương chém vào tuy tảng đá vỡ thành mấy miếng, nhưng tay y cÅ©ng bị sứt máu chảy đầm đìạ
Âu Dương Thống thở dài nói:
– Ngưá»i này võ công quả đến má»±c siêu quần, nếu y đưá»ng đưá»ng chính chính lập ra má»™t môn phái thì quyết rằng hÆ¡n cả chín môn phái lá»›n kiạ. Bá»—ng Cổn Long Vương lại gầm lên má»™t tiếng, rồi má»™t chân nhảy loạn lên, chạy khắp nơị Bất luận gặp vật gì ngăn trở dù là phòng ốc, là đá núi, là cây lá»›n, y cÅ©ng vung chưởng đánh rạ
Mới trong khoảnh khắc, y đã đánh đổ bốn gian phòng, ba cây lớn, đập tan hai tảng đá núị Y đi đến đâu máu tươi chảy ròng ròng đến đó.
Lúc này tâm trí y không còn sáng suốt nữạ Bá»n Âu Dương Thống, Thượng Quan Kỳ đứng gần đó mà y cÅ©ng không biết Ä‘uổi theá»
Trong khoảng thá»i gian chừng ăn xong bữa cÆ¡m, Cổn Long Vương đột nhiên đứng lạị Kêu lên má»™t tiếng giÆ¡ bàn tay máu chảy đầm đìa vào ngá»±c rồi rạch xuống má»™t cáị Gan ruá»™t lòi ra, thi thể má»›i ngã xuống.
Quần hào vội chạy lại thì thấy thi thể Cổn Long Vương vẫn còn giẫy đành đạch.
Bá»™ mặt thê thảm cá»§a kẻ má»™t thá»i kiêu hùng, giết ngưá»i không gá»›m tay là Cổn Long Vương mà rút cục tá»± đâm vỡ ngá»±c mà chết.
Liên Tuyết Kiá»u nước mắt chảy quanh quỳ xuống lá»… ba lá»…, nét mặt rầu rầu, rồi nàng không ngăn nổi giá»t lệ sụt sùi nhá» xuống.
Thượng Quan Kỳ đảo mắt nhìn quanh khẽ nói:
– Tại hạ đi phát động nết cơ quan cuối cùng.
Nói xong chàng rảo bước vào trong nhà mồ ÄÆ°á»ng Toàn.
Âu Dương Thống lấy làm lạ há»i:
– Hãy còn một cơ quan nữa ư?
Thượng Quan Kỳ đáp:
– Vâng!....
Miệng chàng đáp mà ngưá»i chàng đã gần đến bia trên má»™. Tấm bia này đã bị Cổn Long Vương đá gãy chỉ còn chân. Thượng Quan Kỳ thò tay ra lay dưới đáy chiếc bia này thì lập tức bên dưới hở ra má»™t huyệt động to bằng miệng bát. Chàng đưa tay vào trong huyệt động, lập tức vang lên mấy tiếng lách tách. Ngôi nhà mồ bắt đầu chuyển động.
Äá»™t nhiên má»™t tiếng nổ vang lên, tấm bia vỡ ngã xuống, má»™t tia nước lá»›n phun thẳng lên. Thượng Quan Kỳ không kịp đỠphòng bị tia nước phun vào ướt hết quần áá»
Tia nước phun ra hết rồi thì thấy một tấm mộc bài trồi lên, viết bốn chữ son đỠchói:
– Phải chạy cho mau!
Thượng Quan Kỳ lớn tiếng hô:
– Äại ca đã cảnh cáo chúng ta không thể không nghe lá»i được.
Rồi chàng chạy lùi vỠphía sau trước tiên.
Âu Dương Thống nâng Diệp Nhất Bình dậy nói:
– ÄÆ°á»ng tiên sinh không nói hoang đưá»ng bao giá», chúng ta phải lánh cho mau!
Vừa dứt lá»i, tòa nhà mồ to lá»›n đột nhiên hiện ra bốn cửạ Vô số đại hán quần áo lam lÅ©, đầu tóc bù xù theo bốn cá»­a ầm ầm chạy ra, chạy tứ tung.
Thượng Quan Kỳ thở dài một tiếng rồi nói:
– Ngôi má»™ này chính tại hạ đốc công xây cất nên, mà không ngá» chá»— diệu dụng cá»§a nó đến má»±c nàỵ Thế là bao nhiêu thợ thuyá»n bị giam hãm trong má»™ lại gặp được cÆ¡ há»™i thoát chết.
Bá»n thợ này bị giam trong má»™ lâu ngày, không nhìn thấy ánh dương quang.
Nay đột nhiên ra ngoài trá»i xanh mây trắng, nổi lên những tiếng reo hò như những kẻ Ä‘iên khùng, rồi chạy Ä‘i bốn phíạ
Thượng Quan Kỳ ngấm ngầm đếm xem thì cả bốn cá»­a tổng cá»™ng có đại hán chạy ra, còn ngưá»i chưa hiểu sống chết ra sao.
Bá»n thợ la ó má»™t lúc rồi bốn bá» lại im phăng phắc.
Âu Dương Thống chạy ra ngoài bảy, tám trượng đứng dưới một gốc cây lớn để quan sát ngôi nhà mồ còn động tĩnh gì nữa không?
Trong khoảng thá»i gian chừng uống cạn tuần trà lại vang lên má»™t tiếng nổ, bốn cá»­a vừa rồi mở ra đột nhiên đóng lạị Trong cá»­a má»™ còn má»™t bóng ngưá»i chạy vá»™i ra ngoài nhanh như tên bắn. Y chỉ chậm má»™t bước là bị chôn sống trong nhà mồ.
Tiếp theo là những tiếng nổ huyên thiên, cát đá tung trá»i bụi má» khuất mặt.
Mấy ngưá»i đứng đó tuy mục lá»±c hÆ¡n Ä‘á»i mà cÅ©ng không nhìn rõ những cảnh vật bên trong tầng cát bụi.
Tiếng nổ liên thanh một hồi, cát bụi tung bay ra ngoài bốn năm trượng.
Chừng một khắc bụi mới lắng xuống.
Lúc cát bụi lắng xuống rồi, ngôi nhà mồ ngất ngưởng bỗng biến đâu mất chỉ còn trơ lại nấm mồ vuông vắn không đầy ba trượng và mấy dòng nước phun lên mà thôi.





Hết

Ôi , mãi rồi cũng xong , nghĩ ngơi một lúc phải tiếp tục bộ khac thôi
Tài sản của danangcity


Last edited by danangcity; 04-07-2008 at 12:17 PM.
Ãá» tài đã khoá

Từ khóa được google tìm thấy
àëüôà, âîäîíàåâà, çàêîí, çîëîòî, danangcity24, dieu sao me hon hoi 1, dieu sao me hon tron bo, ëèòûå, ïåðåâîä, ïåðåâîäîâ, ìàðãàðèòà, ïèòàíèå, ïîðíóøêà, ñëîâàðè, ñìàéëèê, ñîëÿðèé, ñòðèì


©2008 - 2014. Bản quyá»n thuá»™c vá» hệ thống vui chÆ¡i giải trí 4vn.euâ„¢
Diễn đàn phát triển dựa trên sự đóng góp của tất cả các thành viên
Tất cả các bài viết tại 4vn.eu thuá»™c quyá»n sở hữu cá»§a ngưá»i đăng bài
Vui lòng ghi rõ nguồn gốc khi các bạn sử dụng thông tin tại 4vn.eu™