Đại Ma Đầu Tác giả: Tiên Tử Nhiều Mệnh -----oo0oo-----
Chương 1312 : Hao tổn kinh người (thượng)
Nhóm dịch: Sói Già
Nguồn: Sưu Tầm
- Vẫn là thê tử của ta lợi hại nhất, Vạn Linh Chi Mẫu a. Ta không phải đang nằm mơ chứ?
Lôi Động lộ vẻ mặt khoa trương, kêu to. Bất quá hắn lại dừng thoáng một phát, sắc mặt trầm trọng lại, nhíu mày hỏi:
- Uyển Ngôn, ta muốn hỏi nàng. Nàng cũng biết ta là đồ đệ của Ma Đế Yến Xích Tinh. Sư tôn ta có phải do nàng giết không?
- Kỳ thật, lúc vượt qua đại kiếp nạn luân hồi lần thứ nhất thì thiếp đã bị trọng thương, lúc đó ý thức và linh hồn không cách nào chữa trị được thương tổn.
Sắc mặt Đinh Uyển Ngôn hơi có chút trắng bệch, nhàn nhạt nói:
- Bởi vậy, tại kiếp này, thiếp phân ra một bộ phận ý thức cùng với thừa số tính mạng tạo thành phân thân. Chuyện kia chính là do phân thân của thiếp làm. Còn thiếp thì yên lặng chữa thương ở chỗ này.
Lôi Động hơi chút buông lỏng, đồng thời lại khẩn trương lên, nắm tay nàng nói:
- Vậy thương thế của nàng như thế nào rồi? Ta từng nghe Cơ Tử Yên nói qua nàng tựa hồ không còn sống được bao lâu nữa. Có phải là thật không?
- Lôi Động, đó là chuyện phân thân thiếp bàn giao nhắn nhủ với Cơ Tử Yên. Bởi vì chuyện chuyển thế trọng sinh này thiếp cũng gạt phân thân của mình, ngay cả nàng cũng không biết thiếp chuyển thế thành Đinh Uyển Ngôn.
Đinh Uyển Ngôn tựa hồ có chút mỏi mệt, nhẹ nhàng tựa vào bờ vai Lôi Động.
- Thật sự thì ý thức của thiếp cũng chỉ có thể tồn tại thêm mấy ngàn năm nữa mà thôi.
Thân hình Lôi Động chấn động, lúc hắn vô cùng khẩn trương muốn nói gì đó thì Đinh Uyển Ngôn lại duỗi đầu ngón tay thon dài ra che miệng hắn, thấp giọng nỉ non nói:
- Phu quân, trước tiên hãy nghe thiếp nói. Sở dĩ thiếp chuyển thế trọng sinh, thứ nhất là muốn phá hỏng kế hoạch của linh hồn ý chí vũ trụ. Thứ hai là cũng muốn nếm thử tư vị làm người một chút. Sau khi dùng thừa số tính mạng ưu tú nhất của mình cải tiến, sáng tạo ra nhân loại thì thiếp chưa từng nếm thử tư vị làm người. Cho nên thừa dịp ý thức và linh hồn còn chưa tiêu tán thì thiếp muốn làm nhân loại một lần.
Ánh mắt Lôi Động đã chuyển thành bi thống, ảm đạm nhìn nàng.
- Vận khí thật không tốt, phong ấn trí nhớ quá lợi hại. Nhưng nghĩ lại, thiếp sống lâu như vậy cũng đã có một chuyện may mắn nhất.
Ánh mắt Đinh Uyển Ngôn có chút mê ly, nhẹ nhõm nỉ non nói:
- Chính là vì không bị ý thức phong ấn kia quấy nhiễu nên thiếp đã chính thức trở thành một nhân loại, có người thân, có bằng hữu và nhất là Lôi Động chàng. Lôi Động, chàng là người khiến thiếp chính thức nếm được tư vị làm người, còn chính thức khiến thiếp thai nghén, nếm được tư vị sắp làm mẫu thân.
Nàng tràn đầy hạnh phúc, nhẹ vuốt ve bụng dưới của mình.
- Uyển Ngôn...
Lôi Động run rẩy nói:
- Ta sẽ không để nàng chết, sẽ không để ý thức của nàng biến mất. Kiến thức nàng rộng rãi, có thể nói cho ta biết, đến tột cùng có cách nào có thể khiến nàng tiếp tục sống nữa không? Mất đi nàng, ta là Chí Tôn thì sao? Chúa tể Càn Khôn thì thế nào?
Đinh Uyển Ngôn lắc đầu, chậm rãi nói:
- Phu quân, tính mạng luôn luôn có điểm cuối cùng, coi như là Chí Tôn thì cũng chỉ có thể sống qua hai lần Luân hồi mà thôi, kết cục vẫn là vẫn lạc. Uy năng thiên địa vũ trụ không phải đơn giản như chàng tưởng tượng đâu. Hiện tại thiếp rất hạnh phúc vì đã trở thành một thê tử được trượng phu mình yêu thương, lại chính thức có thai, sắp sinh ra hài tử. Có lẽ chàng không biết, hai lần Luân hồi trước kia thiếp là sinh linh do Hỗn độn thai nghén ra, không cha không mẹ, trời sinh đất dưỡng. Thiếp rất cô độc, cũng rất bàng hoàng. Dù đi đến cùng trời cuối đất cũng không tìm thấy đồng loại của mình, vì vậy mà thiếp mới dốc sức liều mạng lĩnh ngộ tính mạng pháp tắc, chính là muốn sáng tạo ra một ít đồng bạn.
Lôi Động ôm nàng thật sâu, trầm giọng nói:
- Bây giờ nàng không cô độc đâu. Uyển Ngôn, ta nhất định sẽ nghĩ biện pháp. Hỗn độn chi tâm, đúng rồi, Hỗn độn chi tâm có thể giúp nàng không?
Đinh Uyển Ngôn trầm mặc một hồi, rồi lại lắc đầu, chậm rãi nói:
- Có lẽ có thể, mà có lẽ không thể. Nhưng Lôi Động, thiếp không muốn chàng mạo hiểm như thế.
- Uyển Ngôn, nàng yên tâm đi.
Lôi Động nhẹ nhàng vuốt mái tóc trên trán nàng, ôn nhu nói:
- Ta tuyệt đối sẽ không gặp chuyện gì, ý thức của nàng sắp tán loạn rồi, không cách nào chịu đựng kịch chiến, nàng cứ ở trong này an tâm chờ ta, ta đi một chút sẽ trở lại.
- Không được, Lôi Động. Thiếp không thể để chàng mạo hiểm.
Sắc mặt Đinh Uyển Ngôn trắng bệch, kéo hắn lại nói:
- Ý thức vũ trụ rất lợi hại, chàng cũng không thể đi chịu chết như thế, thiếp không cho chàng đi. Thiếp nói rồi, phàm là tính mạng thì đều có lúc kết thúc. Chàng yên tâm đi, thiếp sẽ kiên trì giữ tính mạng sinh ra hài tử của chúng ta. Chàng có con của chúng ta thì chẳng khác nào có được thiếp.
- Không, cái đó không giống nhau.
Lôi Động quay người bước ra, lách mình tiến vào trong hư không, thanh âm phiêu đãng:
- Uyển Ngôn, tuy hài tử trọng yếu nhưng ta cũng rất yêu thương nàng. Người ta quan tâm nhất là nàng. Sư tỷ, nàng ở trong này ngoan ngoãn chờ ta, ta nhất định sẽ quay lại cứu nàng.
Thoáng cái, Lôi Động vài cái đã biến mất không còn thấy bóng dáng, hiển nhiên đã vận dụng đại năng chí tôn, chạy tới hư không vô tận. Muốn lấy được Hỗn độn chi tâm nguyên vẹn, điều duy nhất có thể làm chính là giết chết Thanh Long Hoàng, dùng Hỗn độn chi nhãn diệt sát thần hồn của hắn, ngưng luyện hắn.
Còn một bước tối trọng yếu, chính là phải rút nửa miếng còn lại trong thân thể mình ra. Điểm này thì Lôi Động có thể làm được. Dù sao thì cấp độ tu vi hắn cũng đã không phải như lúc trước rồi, đối với thừa số tính mạng của mình thì hắn nắm rõ trong lòng bàn tay. Hỗn độn chi tâm thực sự không phải là vật phẩm tiêu hao mà chính là thứ bất diệt.
Nửa miếng Hỗn độn chi tâm dùng để luyện thể kia, chẳng qua là dung nhập vào trong thừa số tính mạng của mình mà thôi. Muốn lấy ra thì có chút thống khổ, cũng có khả năng rất lớn khiến tu vi đại giảm.
Nhưng Lôi Động lại không chút để ý, hắn đã để thê tử sư tỷ của mình chịu quá nhiều thiệt thòi. Hắn rất yêu nàng. Vì nàng, cho dù có trả giá bằng tính mạng mình thì hắn cũng không nhíu mày.
Ngay tại lúc Lôi Động hóa thành một vầng sáng sáng lạn như lưu tinh, không ngừng nhảy vọt trong hư không, mỗi một bước đều đi được một quãng rất xa.
Cơ hồ cùng lúc đó, sắc mặt Đinh Uyển Ngôn đang tràn đầy ai oán lo lắng kia lại dần dần trở nên lạnh lùng, vô hỉ vô bi, không có chút biểu lộ sinh cơ nào.
- Ta đáp ứng ngươi, cho ngươi gặp lại Lôi Động một lần, ta đã làm xong rồi.
Thanh âm của nàng lạnh lùng như băng, không có chút cảm tình nhân loại nào.
Không gian có chút chấn động một hồi, một bóng hình xinh đẹp bị không gian chi lực trói buộc chậm rãi hiện ra trước mặt Đinh Uyển Ngôn kia. Dung mạo bóng hình xinh đẹp này vặn vẹo bình phục lại, chậm rãi hiện ra, rõ ràng là một Đinh Uyển Ngôn khác.
Đã có 9 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của acquyden
Đại Ma Đầu Tác giả: Tiên Tử Nhiều Mệnh -----oo0oo-----
Chương 1313 : Hao tổn kinh người (hạ)
Nhóm dịch: Sói Già
Nguồn: Sưu Tầm
Nhưng Đinh Uyển Ngôn đến sau kia, vẻ mặt nàng tràn đầy vẻ giận dữ, bi phẫn gần chết, mở miệng mắng to:
- Hèn hạ vô sỉ, uổng cho ngươi được xưng là Vạn Linh Mẫu Thần. Ngươi... Ngươi vậy mà dùng loại phương thức này lừa gạt phu quân ta. Quá buồn nôn.
- Hài tử, mắng ta đi, mắng như nào cũng được.
Thân hình Đinh Uyển Ngôn kia chậm rãi vặn vẹo một hồi, huyễn hóa thành một nữ tữ thần bí cao quý mà lạnh như băng, không thể với tới. Dung mạo cũng không giống với Đinh Uyển Ngôn, ngược lại lại có chút giống với phân thân Vạn Linh Chi Mẫu trước kia.
Rất hiển nhiên, đây mới chính là Vạn Linh Chi Mẫu thật sự. Chỉ thấy nàng ta lạnh lùng nói:
- Ngươi vĩnh viễn không hiểu sự cô độc, tịch mịch của ta. Nhưng ta vẫn phải đi tiếp, siêu thoát Luân hồi, chính thức trở thành chúa tể. Chỉ có lúc đó thì ta mới có thể chính thức khống chế tất cả vũ trụ pháp tắc, khiến thiên địa làm việc theo ý ta.
- Ngươi là một tên điên cuồng quyền lực.
Đinh Uyển Ngôn bi phẫn, kêu lên thê thảm:
- Ngươi giả dạng ta, lừa gạt phu quân ta chỉ là vì muốn đạt được Hỗn độn chi tâm, giúp ngươi kéo dài thọ nguyên, thành tựu giấc mộng chúa tể. Người là một con quỷ ích kỷ, biến thái.
- Ngươi mắng ta ích kỷ, biến thái đều được, nhưng đã không cách nào cải biến được sự thật rồi.
Vạn Linh Chi Mẫu thản nhiên nói:
- Phu quân của ngươi sẽ vì tình yêu vĩ đại giữa hắn với ngươi mà bộc phát ra sức chiến đấu chưa từng có từ trước đến nay, giết chết ý thức vũ trụ khó chơi kia, thu hồi nửa miếng Hỗn độn chi tâm còn lại. Hơn nữa, hắn còn có thể khiến tu vi tự hao tổn, lấy nửa miếng Hỗn độn chi tâm đã tế luyện vào trong cơ thể mình ra, chỉnh hợp lại thành miếng hoàn chỉnh đưa cho ta. Chính như theo lời hắn nói, ta sẽ ngoan ngoãn ở chỗ này chờ hắn, đợi hắn sau khi làm xong hết thảy sẽ giao Hỗn độn chi tâm cho ta. Thật vĩ đại, không phải như vậy sao?
Đinh Uyển Ngôn bi phẫn không nói ra lời, vừa rồi nàng đã nhìn thấy rõ ràng hết thảy, cũng bị Vạn Linh Chi Mẫu phong ấn trong không gian nhỏ này, chỉ có thể trơ mắt ếch nhìn hết thảy những chuyện phát sinh, mặc cho nàng kêu gào, khóc lóc như thế nào thì Lôi Động cũng không thể nghe được nửa câu, còn bị nữ nhân đáng hận kia lừa gạt, đùa bỡn.
- Ngươi bây giờ rất phẫn nộ, rất bất lực, hận không thể giết chết ta đúng không? Nhưng đáng tiếc, ngươi không có lực lượng ấy.
Rốt cục trên mặt Vạn Linh Chi Mẫu cũng lộ ra một tia biểu lộ, nhưng lại là biểu lộ thống khổ:
- Lần thứ nhất trải qua đại kiếp nạn Luân hồi, ta mới vừa vặn tấn cấp Chí Tôn không lâu. Vượt qua đại kiếp nạn Luân hồi, quả thực là cửu tử nhất sinh. Nhưng các hài tử ta đã dốc sức liều mạng bảo hộ, trợ giúp ta. Sau khi bọn hắn dùng cả tính mạng để làm như vậy, đã giúp ta bảo vệ được một đám thần hồn lạc ấn của ta, khiến ta có thể vững tâm tiến vào Luân hồi.
Đinh Uyển Ngôn yên lặng nhìn nàng ta.
- Ngươi hiểu được sao? Chỉ có thể trơ mắt ếch nhìn những hài tử kia đều liều mạng giúp ta ngăn cản Đại kiếp nạn luân hồi mà không thể cứu được họ. Chỉ có thể nhìn bọn hắn chết đi từng đám, bị Đại kiếp nạn Luân hồi nghiền nát thành phấn vụn.
Trên gương mặt tuyệt thế kia của Vạn Linh Chi Mẫu lộ ra một tia thống khổ, nồng đậm tang thương.
- Loại thống khổ này, so với ngươi bây giờ thì lớn hơn rất nhiều, dữ dội hơn. Khi đó ta đã thề, ta nhất định phải siêu thoát Luân hồi, trở thành chúa tể Thiên địa vũ trụ, không bao giờ để các hài tử của ta gặp phải loại khổ nạn này nữa.
Cũng không để ý tới phản ứng của Đinh Uyển Ngôn, Vạn Linh Chi Mẫu phảng phất như phát tiết, sa vào trong thống khổ cực độ, tự trách mình:
- Thế nhưng lần Đại kiếp nạn luân hồi thứ hai, tình huống như vậy đã lại xảy ra. Hơn nữa, vì tranh đoạt Hỗn độn chi tâm mà thần hồn và ý thức của ta đã bị trọng thương. Ý chí vũ trụ chết tiệt, hắn sinh ra linh hồn của mình rõ ràng là vì tư lợi, lợi dụng phân thân do Hỗn độn chi tâm thai nghén ra, hòng trở thành chúa tể vũ trụ chính thức. Tên chết tiệt kia, ta đã không để hắn thực hiện được mộng tưởng của hắn, ta đã khiến hắn phải trả một cái giá vô cùng lớn.
- Điều ngươi và ý thức vũ trụ làm có gì khác nhau sao?
Sắc mặt Đinh Uyển Ngôn dần dần khôi phục lại vẻ bình tĩnh, cười lạnh châm chọc.
- Không giống, sao có thể giống nhau?
Vạn Linh Chi Mẫu gầm lên phản bác như một tên điên:
- Ta muốn trở thành chúa tể vũ trụ, chính là không muốn các hài tử của ta phải chịu đại kiếp nạn luân hồi nữa. Ngươi biết Tiên Tôn Ma Tôn chứ? Bọn hắn cũng là con của ta. Nhưng vì bảo hộ ta lúc đại kiếp nạn luân hồi lần thứ nhất, bọn hắn chỉ còn lại vẻn vẹn một tia ý thức còn sống lại. Đáng sợ hơn chính là, trong Luân hồi ấy, trí nhớ bọn hắn cơ hồ đều bị xóa đi toàn bộ, quên đi xuất thân của mình, quên cả ta. Chỉ còn lại một tia sợ hãi đối với Đại kiếp nạn thiên địa luân hồi.
Vạn Linh Chi Mẫu phá lên cười ha ha, nhưng nụ cười lại vô cùng thê thảm, tang thương, không cam lòng:
- Hai hài tử xuất sắc nhất của ta, vì sợ hãi mà bọn hắn đã tích súc thực lực. Thậm chí vì quên ta mà bọn hắn công kích ngay cả ta. Nhưng ta chỉ hận ý chí vũ trụ, hận thiên địa vũ trụ vì đã biến bọn nó thành cái dạng này. Hiện tại hóa thân ý chí vũ trụ kia còn muốn giết hai hài tử của ta. Cho nên, bất luận là dùng thủ đoạn gì thì ta đều muốn tiêu diệt hết phân thân ý chí vũ trụ kia, ta muốn đạt được Hỗn độn chi tâm, chính thức trở thành chúa tể vũ trụ. Ý chí vũ trụ cũng tốt, vũ trụ pháp tắc cũng tốt, thậm chí là toàn bộ vũ trụ thiên địa đều sẽ bị ta dẫm nát dưới chân.
Lúc này, Đinh Uyển Ngôn lại sinh ra một chút đồng tình và cảm thông với nàng, nhưng chủ yếu là thấy đau xót. Dù quá khứ của nàng khiến mình đồng tình. Nhưng trên thực tế nàng ta đã tự tung tự tác, lừa gạt phu quân của mình, dụ dỗ phu quân mình dốc sức liều mạng vì nàng ta. Chỉ dựa vào điểm này thì Đinh Uyển Ngôn đã không thể nào tha thứ cho nàng ta nữa rồi.
Đương nhiên, Vạn Linh Chi Mẫu cũng không cần Đinh Uyển Ngôn đồng tình với nàng. Chỉ là trong nội tâm nàng biệt khuất, vặn vẹo, thống khổ, căn bản không có chỗ trút ra nên chỉ có thể càu nhàu như vậy mà thôi.
Chính như Đinh Uyển Ngôn nói, Vạn Linh Chi Mẫu đã là một tên điên cuồng biến thái rồi. Nếu không thì nàng cũng không khiến Đinh Uyển Ngôn nhìn thấy nàng đùa giỡn tận mắt như vậy, khiến nàng cảm nhận được nỗi thống khổ trong nội tâm. Nàng tự tung tự tác, cũng chính là vì bảo hộ bọn hài tử của nàng, dù sao thì cái này vẫn có chút đáng thương hơn đáng giận.
- Rất tốt, đã phát tiết xong, ta thoải mái hơn nhiều rồi.
- Đợi phu quân ngươi thu hồi Hỗn độn chi tâm, ta sẽ hảo hảo cảm tạ hắn, ta cũng sẽ nếm thử tư vị làm nữ nhân một chút. Ha ha, vì để biến thành ngươi, lừa gạt tên phu quân cẩn thận đa nghi kia của ngươi, ta đã thu lấy trí nhớ của ngươi. Những vật này cũng đã bắt đầu ảnh hưởng tới tính cách ta rồi. Cũng vì vậy mà ta đồng tình với ngươi, cũng vì vậy mà ta sẽ ân ái với phu quân của ngươi.
Đã có 9 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của acquyden
Đại Ma Đầu Tác giả: Tiên Tử Nhiều Mệnh -----oo0oo-----
Chương 1314 : Quyết chiến Thanh Long Hoàng (thượng)
Nhóm dịch: Sói Già
Nguồn: Sưu Tầm
- Vô sỉ.
Đinh Uyển Ngôn cực kỳ bi ai, rưng rưng mắng một câu.
Lôi Động bay lượn trong hư không, lấy thực lực cấp Chí Tôn của hắn thì tự nhiên không có khả năng bay như một mảnh thiên thạch ngu ngốc. Mỗi lần vượt qua không gian, hắn đều đi được một quãng rất xa.
Hắn cũng không phải bay loạn xạ mà dõi theo khí tức Thanh Long Hoàng cùng phân thân Vạn Linh Chi Mẫu bỏ chạy để lại. Lôi Động đã đến cấp độ này thì muốn truy tung cũng dễ dàng. Vận dụng bộ phận vũ trụ pháp tắc đã là bản năng của cường giả cấp Chí Tôn.
Mà Thanh Long Hoàng cùng phân thân Vạn Linh, hiển nhiên cũng không che dấu hành tung, hai tuyệt đại cường giả vừa đánh vừa bay, đã không biết đi được bao xa rồi.
Một đường giao chiến đã phá vỡ không biết bao nhiêu là tinh không, thế giới, mặt trời.
Dùng đại năng Lôi Động thì cũng phải đuổi theo trọn vẹn nửa năm mới tìm được hành tung của hai người. Cuối cùng Lôi Động cũng đã tìm thấy hai người tại một thế giới đóng băng.
Dựa vào nửa miếng Hỗn độn chi tâm, cộng thêm với lực lượng của một nửa ý thức vũ trụ đã dung hợp thì thực lực Thanh Long Hoàng đã vượt qua cấp Chí Tôn tầm thường. Đây cũng là lý do vì sao hắn can đảm chạy tới chỗ Vạn Linh, thuận tiện gây liên lụy tới Lôi Động.
Mà vài vạn năm trước, lúc đại chiến với Ma Đế Yến Xích Tinh, phân thân Vạn Linh đã bị thương rất nặng, đến nay vẫn chưa khôi phục lại. Thực lực không còn đỉnh phong nữa, huống chi nàng cũng chỉ là phân thân chứ không phải là bản tôn Vạn Linh.
Lúc này nàng đã lâm vào trạng thái chôn vùi, tùy thời đều có khả năng ý thức và thần bị tiêu vong. Tuy rằng Thanh Long Hoàng cũng có chút chật vật, nhưng tinh thần phảng phất vẫn vô cùng phấn chấn như cũ, có được lực lượng vô cùng vô tận. Còn một nửa ý thức linh hồn vũ trụ còn lại thì dùng phương thức gian lận để khôi phục lại sức khỏe trên phạm vi lớn.
- Lôi Động, cuối cùng thì ngươi cũng đã đến.
Thanh Long Hoàng phảng phất như sớm đã ngờ tới Lôi Động sẽ trở lại, cười khặc khặc quái dị, nói:
- Như thế nào, tán gẫu với bản tôn Vạn Linh xong, đạt thành nhất trí, tới lấy mạng ta? Nhưng tiện nhân Vạn Linh kia như thế nào lại không tới? Cũng đúng a, tiện nhân kia cáo già, am hiểu nhất chính là châm ngòi ly gián, đứng sau làm ngư ông đắc lợi.
- Hừ, nói năng bậy bạ.
Lôi Động khoanh hai tay, hừ lạnh một tiếng.
- Nếu ngươi là ý chí vũ trụ thì làm tốt bổn phận của ngươi là được rồi, cần gì phải tranh đoạt?
- Chậc chậc, xem ra Vạn Linh đã bỏ bùa mê ngươi rất nặng a.
Thanh Long Hoàng phá lên cười ha ha, lôi cuốn hồn phách và ý thức phân thân Vạn Linh ra, há mồm một ngụm nuốt xuống. Sau khi nuốt xong thì thở ra từng hơi, nói:
- Hồn phách cấp Chí Tôn quả thật là rất ngon miệng. Yến Xích Tinh ơi là Yến Xích Tinh, là huynh đệ, ta sẽ thay ngươi báo thù ả tiện nhân đã giết ngươi. Ha ha, đồ đệ ngu ngốc của ngươi cũng sẽ chết.
- Hèn hạ vô sỉ, ngươi mới là tên chó chết muốn châm ngòi ly gián.
Lôi Động cười lạnh liên tục, nói:
- Lúc trước nếu không phải là ngươi thì sư tôn Yến Xích Tinh của ta như thế nào lại bị phân thân Vạn Linh giết? Cũng tốt, ngươi giết phân thân ả đi thì cũng miễn cho ta động thủ.
- Khặc khặc, bổn chúa tể đã dám dẫn ngươi tới đây thì cũng nói lên ta không sợ ngươi.
Thanh Long Hoàng liên tục cười quái dị, nói:
- Mặc dù thực lực của ngươi không tệ, nhưng so với phân thân Vạn Linh thì cũng không mạnh hơn. Tiểu tử, bổn chúa tể mặc kệ ngươi vị Vạn Linh lừa gạt hay là tự
nguyện chạy đến đây, tất cả đều không thể chạy thoát khỏi tay ta. Ngoan ngoãn giao khí linh Phệ hồn tháp ra đây, ta sẽ cho ngươi chết toàn thây, cũng không giết người nhà ngươi. Nếu không...
Lôi Động hơi động trong nội tâm, nhưng vẫn khinh thường nói:
- Ngươi tự xưng là Chúa tể mà ngay cả khí linh Hỗn độn tháp cũng không thể luyện chế thì dương dương đắc ý cái mẹ gì?
- Ngươi thì biết cái gì.
Thanh Long Hoàng không phục, liên tục gào thét:
- Tiểu tử Minh Vương kia, nếu không phải nhận được một ít truyền thừa của Tinh Cổ Tộc, lại có Bích Ba tiên tử âm thầm tương trợ thì ngươi cho rằng hắn có thể chính thức luyện thành Luân hồi chi nhãn? Tinh Cổ Tộc không phải là chủng tộc tại phiến thiên địa này, chúng là bọn ngoại tộc xâm lấn, cho nên một ít thứ chúng nắm giữ đều rất cao thâm.
Thì ra là thế, lúc này Lôi Động đã có chút minh bạch những chuyện trước kia rồi, nhưng hắn vẫn tiếp tục thăm dò;
- Tác dụng khí linh cũng không quá đáng chỉ là thôn phệ hồn phách, sau đó xóa đi lệ khí và oán niệm, đạt đến độ tinh thuần mà thôi. Dù sao thì Thanh Long Hoàng ngươi đến giờ đã hoàn toàn miễn dịch với lệ khí và oán niệm, như vậy thì cần khí linh nữa làm gì?
- Tiểu tử, ngươi thăm dò ta? Muốn chết?
Thanh Long Hoàng đột nhiên tỉnh ngộ, giận tím mặt đánh ra một quyền, nắm đấm của hắn tràn ngập chôn vùi pháp tắc.
Lực lượng uy thế vô cùng lớn này chính là do Thanh Long Hoàng đã thôn phệ hồn phách ba cường giả cấp Chí Tôn, lại có nửa miếng Hỗn độn chi tâm, hiển nhiên thực lực đã trở nên khủng bố phi thường rồi.
Tuy Lôi Động tự phụ nhưng thực sự cảm nhận cỗ lực lượng quá sức khổng lồ kia thì cũng không dám đón đỡ, trực tiếp phi thân vào hư không.
Oanh một tiếng, nửa thế giới tàn phá bị đóng băng kia bị đánh thành từng mãnh vở. Uy lực chôn vùi pháp tắc này thật sự quá cường đại. Mà chôn vùi pháp tắc của Lôi Động vốn truyền thừa từ Minh Thần nhất mạch. Minh Thần nhất mạch lại tới từ ý chí linh hồn vũ trụ trước mắt này.
Nhưng Lôi Động cũng thôn phệ ý chí linh hồn vũ trụ như bình thường. Chỉ có điều, bởi vì thời gian chưa đủ lâu nên lý giải đối với lực lượng pháp tắc này vẫn chưa đủ sâu.
Ngược lại, U Minh pháp tắc cùng không gian pháp tắc của Lôi Động chính là cường đại số một số hai. Bởi vậy, hắn thi triển Quỷ ảnh độn cường đại trên không gian, không ngừng phiêu lãng trong hư không, thi hành thích khách đạo, thỉnh thoảng đến bên Thanh Long Hoàng một hai lần.
Ngay từ đầu, loại chiến thuật này thì ngẫu nhiên có hiệu quả thoáng một phát, đánh cho Thanh Long Hoàng có chút chật vật. Nhưng rất nhanh, Thanh Long Hoàng xảo trá đã nghĩ tới kế sách ứng phó. Lợi dụng lúc Lôi Động đánh lén, xuất ra một đòn ngoan độc về phía Lôi Động.
Dưới tình huống vội vàng không kịp chuẩn bị, thân thể Lôi Động cơ hồ bị đánh nát. Nhưng Quỷ ảnh độn của hắn vẫn không mất, cộng với bí quyết Chu Thiên Liễm Tức có chút thành tựu, cả hai kết hợp lại vẫn giúp hắn chạy thoát ra được bên ngoài.
- Khặc khặc, quả nhiên là bí quyết Chu Thiên Liễm Tức, ngay cả chiêu này Vạn Linh cũng dạy cho ngươi rồi.
Thanh Long Hoàng cười lạnh liên tục, nói:
- Các ngươi quả nhiên là đôi gian phu dâm phụ a. Nhưng tiếc là bổn chúa tể đã dùng phương thức ý chí vũ trụ hạ truy tung thuật lên người ngươi. Dù ngươi có chạy trốn tới nơi tận cùng của phiến thiên địa này thì cũng đừng hòng sống sót. Ngoan ngoãn dung làm một thể với ta đi, đây mới chính là số mệnh chính thức của ngươi.
Đã có 10 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của acquyden
Đại Ma Đầu Tác giả: Tiên Tử Nhiều Mệnh -----oo0oo-----
Chương 1315 : Quyết chiến Thanh Long Hoàng (hạ)
Nhóm dịch: Sói Già
Nguồn: Sưu Tầm
- Hừ.
Lôi Động không để ý tới hắn, vội vàng dùng Ma Thể thuật để trọng sinh. Cũng may là trước khi chiến đấu hắn đã để lại không ít Hỗn độn linh khí, sau khi thôn phệ một lượng lớn thì Hỗn độn chân nguyên đã được bổ sung.
Nhưng Lôi Động lại biết như vậy cũng không phải là biện pháp hay, Thanh Long Hoàng này quả nhiên phi thường lợi hại, thực lực vượt xa Chí Tôn bình thường.
Trách không được, ngay cả Tiên Tôn Ma Tôn cũng bị hắn giết chết không một tiếng động.
Bất quá, Lôi Động cũng biết, vô luận như thế nào thì hắn cũng phải nhất định tiêu diệt Thanh Long Hoàng. Nếu như không thể giết hắn mà còn mất luôn nửa miếng Hỗn độn chi tâm còn lại thì Uyển Ngôn không thể sống được. Mà cho dù có lui một vạn bước và còn phương thức khác để giúp Uyển Ngôn sống sót nhưng nếu Thanh Long Hoàng chưa bị tiêu diệt thì cũng không thể sống một cách yên ổn.
Sau khi Lôi Động ba phen mấy bận đánh lén thì Thanh Long Hoàng đã phòng bị vô cùng chặt chẽ, căn bản không thể đánh lén nữa, không những vậy mà còn gặp nguy hiểm mấy lần.
- Tiểu tử, ngươi đã đến dường cùng rồi, trong thiên địa vũ trụ này không còn nơi nào cho ngươi dung thân đâu.
Sau khi Thanh Long Hoàng kích thương Lôi Động lần nữa thì phá lên cười ha ha một cách càn rỡ, điên cuồng nói:
- Ngoan ngoãn giao khí linh ra đây, ta sẽ giữ lại một phần tàn niệm cho ngươi, đến lần Luân hồi sau có thể phục sinh lại.
- Đừng nói chuyện hoang đường viễn vông.
Sau khi Lôi Động khinh thường trả lời một câu, đột nhiên nghĩ đến lão tiểu tử kia không ngừng muốn khí linh, hiển nhiên là Luân hồi chi nhãn của mình có sơ hở rất lớn, chỉ có thể miễn cưỡng ngăn chặn lệ khí cùng oán niệm ăn mòn mà thôi.
Nghĩ đến điểm này, thân hình Lôi Động nhoáng một cái, liền bắt đầu vừa đánh vừa hướng về phía Hỗn độn hải bên cạnh. Đâu đó có lệ khí và oán niệm vô cùng vô tận, bị chính hắn và Thanh Long Hoàng hoặc tiêu diệt hoặc hấp dẫn chỉ là một phần nhỏ mà thôi. Mà phần còn lại rất nhiều, cũng rất điên cuồng.
Chỉ có đánh ở chỗ đó thì càng lúc mình mới càng mạnh lên. Quả thật, Thanh Long Hoàng cũng có thể thôn phệ, nhưng Lôi Động cũng không tin Luân hồi chi nhãn không hoàn thiện của hắn có thể áp chế lệ khí và oán niệm đến cực hạn.
Chỉ cần một khi hắn điên lên thì sẽ dễ dàng đối phó hơn nhiều.
Sau khi nghĩ thông suốt, Lôi Động không đi thẳng về Hỗn độn hải mà là rẽ bên này ngoặt bên nọ, dẫn dụ Thanh Long Hoàng tiến vào Hỗn độn hải. Lôi Động không thể chờ đợi được tiến vào Hỗn độn hải, bắt đầu du hành.
Lần trước cấp bậc của Lôi Động bất quá chỉ là Á Thánh, tới Hỗn độn hải này rất vất vả. Nhưng hiện tại tu vi hắn đã đạt đến cấp Chí Tôn rồi, lại có Luân hồi chi nhãn. Vì vậy mà Hỗn độn hải này cũng như là nhà của hắn.
Lôi Động còn phát hiện được một điều kinh hỉ khác, chính là trong triều tịch hư không cuồng bạo tại Hỗn độn hải này, truy tung thuật Thanh Long Hoàng hạ lên
người mình cũng xảy ra vấn đề.
Kể từ đó thì Lôi Động cảm thấy nhẹ nhõm hơn nhiều lắm. Lợi dụng U minh quỷ khí tập trung đại lượng oán linh lại, lại dùng U Minh sát trận thôn phệ sạch sẽ, sau đó ném cho Luân hồi chi nhãn xử lý.
Toàn bộ quá trình đều rất quen thuộc và nhẹ nhõm, phảng phất như đã làm trăm ngàn lần rồi. Lấy được Hỗn độn bổn nguyên, dùng để rèn luyện, đề cao tiềm lực bản thân.
Tuy thôn phệ trăm miếng, ngàn miếng Hỗn độn bổn nguyên thì cũng chỉ gia tăng từng chút một mà thôi. Nhưng nếu số lượng Hỗn độn bổn nguyên dùng để rèn luyện bản thân đạt đến một con số cực kỳ lớn thì tất nhiên sẽ phát sinh biến hóa về chất. Cùng lúc đó, Lôi Động vừa đánh vừa chạy, vừa tu luyện Hỗn Độn quyết. Trong quá trình này tu vi tăng lên từng chút một.
Huống chi hiện tại hắn có thể thỏa thích khai mở trạng thái Chúa tể Càn Khôn. Thực lực tăng lên phạm vi lớn thì không sợ chân nguyên nhanh chóng hao hết nữa. Bởi vì nơi này có vô số hỗn độn linh khí có thể cung cấp cho bản thân dùng.
Hiển nhiên, Thanh Long Hoàng cũng phát hiện tình huống không ổn này. Nếu như để Lôi Động tùy ý tiếp tục như vậy thì sớm muộn gì lực lượng của hắn cũng sẽ hao hết, mà Lôi Động thì lại dần dần phát triển.
Kể từ đó, lựa chọn duy nhất của hắn là cũng tiến hành thôn phệ. Cái này giống như là lâm vào tình huống ai cũng không làm gì được đối phương, chỉ có thể ganh đua mà thôi.
Chỉ có không ngừng khiến mình mạnh hơn nữa thì mới có khả năng tự bảo vệ mình. Nhưng theo thời gian trôi qua càng lâu, quá trình này đã xuất hiện một ít biến hóa mà Thanh Long Hoàng rất không muốn gặp phải. Lúc này hắn càng lúc càng trở nên xao động, trước kia sở dĩ hắn có thể bảo trì được sự thanh tĩnh, cũng không phải là lệ khí và oán niệm trong cơ thể hắn biến mất mà chính là bị hắn dùng uy năng ý chí vũ trụ cưỡng ép áp chế. Nhưng một khi số lượng quá nhiều thì sẽ biến thành chất lượng, càng ngày hắn càng khó ngăn chặn những lệ khí oán niệm đang phản kích kia.
Tuy rằng hắn càng lúc càng mạnh lên, nhưng thủy chung vẫn không sánh bằng lệ khí oán niệm tích lũy. Hắn cũng minh bạch điểm này cho nên mới không ngừng bức bách Lôi Động giao khí linh Hỗn độn tháp ra, chỉ có khí linh ấy mới có thể tiêu trừ sạch sẽ oán niệm và lệ khí này.
- Lôi Động, nếu ngươi không ngoan ngoãn hiện ra...
Cuối cùng Thanh Long Hoàng không nhịn được, điên cuồng quát lên:
- ... Thì từ giờ trở đi, ta sẽ giết chết toàn bộ thê thiếp của ngươi.
- Không sao.
Lôi Động ở xa xa, thập phần trung khí đáp trả:
- Nếu ta ngoan ngoãn hiện ra thì thê thiếp ta cũng sẽ không sống được, còn có thể bị ngươi tra tấn. Không bằng ta tiếp tục tu luyện ở chỗ này, đợi sau khi thực lực vượt xa ngươi thì sẽ giúp các nàng báo thù.
- Hèn hạ vô sỉ, ngươi có còn là người hay không? Ngay cả thê thiếp mình cũng mặc kệ sao?
Thanh Long Hoàng tức giận tới mức kêu gào lên.
- Đừng nghĩ ta ngu ngốc giống ngươi.
Lôi Động ở xa xa lạnh lùng trả lời:
- Ta tin tưởng, dù có chết thì các nàng cũng luôn tin ta. Sau khi giết ngươi ta cũng tự bạo thân hình, đoàn tụ với các nàng, không cần phải dông dài với loại động vật máu lạnh như ngươi.
Thanh Long Hoàng rất bất đắc dĩ, chỉ đành phải tiếp tục cố gắng thôn phệ tiếp. Hiện tại, điều duy nhất hắn có thể làm chính là vội vàng thôn phệ sạch sẽ oán linh trên phiến Hỗn độn hải này. Đến lúc đó nếu thần hồn bản thân không bị oán niệm cắn trả thì Lôi Động này cũng tới số rồi.
Nhưng Thanh Long Hoàng đã đánh giá thấp sự lợi hại của triều tịch hư không phiến hỗn độn hải này. Trải qua vô số kỷ nguyên, không biết đã có bao nhiêu oán linh tồn tại trong phiến Hỗn độn hải này rồi, chỉ biết đó là một con số không thể nào tưởng tượng nổi.
Thôn phệ càng nhiều, ý thức Thanh Long Hoàng càng sa vào tình trạng mê loạn. Thời gian dần qua, lệ khí và oán niệm bắt đầu ăn món ý thức của hắn. Mà một khi vấn đề này xảy ra thì rất khó mà dừng lại được.
Mà Lôi Động thì dựa vào Luân hồi chi nhãn nên vô cùng thoải mái tự tại. Thời gian trôi qua, cũng không biết là đã mấy năm rồi. Rốt cục Thanh Long Hoàng ở bên kia cũng kêu to lên như một thằng điên.
Đã có 9 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của acquyden
Đại Ma Đầu Tác giả: Tiên Tử Nhiều Mệnh -----oo0oo-----
Chương 1316: Khiến nàng chờ đợi đã lâu.
Nhóm dịch: Sói Già
Nguồn: Sưu Tầm
Rốt cục thời cơ đã đến rồi.
Kỳ thật, Lôi Động cũng không dám tiếp tục trì hoãn nữa. Ý thức Uyển Ngôn tùy thời đều sẽ tán loạn, nếu như đến lúc mình lấy được Hỗn độn chi tâm mà ý thức Uyển Ngôn đã tiêu tán thì quả thật là khóc không ra nước mắt rồi.
Thanh Long Hoàng rốt cục cũng không kiên trì nổi, mất đi ý thức, sa vào trong tình trạng điên cuồng, chỉ có thể hành động theo bản năng, thôn phệ và thôn phệ. So với trước khi áp chế thì điên cuồng hơn rất nhiều. Hiện tại bản năng hắn muốn thôn phệ toàn bộ oán linh, sau đó giết chết Lôi Động.
Đáng tiếc là hắn không kiên trì được thêm nữa. Vì hiện tại số lượng oán linh trên Hỗn độn hải so với thời kỳ toàn thịnh thì còn lại không tới một thành rồi.
Lúc này thực lực Lôi Động cũng đề cao rất nhiều. Tuy rằng vẫn kém Thanh Long Hoàng như trước, nhưng hiện tại đối thủ của hắn chỉ là một tên thú vật hoang dã ý thức không thanh tỉnh mà thôi.
Dùng các loại chiến thuật, kể cả đánh lén. Nhưng cũng hao tổn trọn vẹn mấy năm, Lôi Động mới chính thức đánh tan hắn, lăng không đè thần hồn của hắn xuống, thi triển Luân hồi chi nhãn bắt đầu luyện hóa.
Theo Lôi Động luyện hóa thì lệ khí oán niệm trong thần hồn Thanh Long Hoàng bị tiêu tan không ít, lúc này hắn dần dần khôi phục lại ý thức. Nhìn thấy thảm cảnh trước mắt, hắn vô cùng chấn động, đau khổ cầu khẩn Lôi Động tha thứ, nhưng Lôi Động làm sao có thể để ý tới hắn?
- Lôi Động, ngươi sẽ phải hối hận.
Thanh Long Hoàng phá lên cười ha ha, điên cuồng nói:
- Ngươi đừng nghĩ có thể biến ả kỹ nữ Vạn Linh kia thành của ngươi là xong, so với tưởng tượng của ngươi thì ả ta giảo hoạt hơn vạn lần. Lúc trước ý thức vũ trụ đã nói với ngươi như thế nào? Hiện tại ngươi suy nghĩ cho kỹ nên quyết định làm gì đi.
- Đây chính là quyết định của ta, mặc kệ nàng giảo hoạt như thế nào...
Lôi Động nhàn nhạt nói:
- ... Ngươi đều chết chắc.
...
Ở nơi xa xôi, Vạn Linh Chi Mẫu đang ở trong trạng thái nửa ngủ nửa tỉnh chậm rãi mở to mắt, khóe miệng lộ ra một tia vui mừng, nỉ non nói:
- Thiếp biết mà, chàng nhất định sẽ làm được, phu quân, thiếp chờ chàng trở về.
Nếu để Đinh Uyển Ngôn nhìn thấy tình trạng hiện tại của nàng ta thì nhất định sẽ chấn động. Bởi vì hiện tại bề ngoài Vạn Linh Chi Mẫu giống nàng như đúc, phảng phất như là hưởng thụ hình dáng của nàng. Ngay cả ngữ khí nói chuyện cũng càng ngày càng giống hệt.
Nếu như nói trước mặt Lôi Động thì nàng tự nhiên là diễn kịch. Nhưng hiện tại nàng căn bản không coi ai ra gì, cũng không cần phải diễn kịch cho bất kỳ kẻ nào xem. Kể từ đó, chỉ có một khả năng, chính là trước kia Lôi Động bị nàng lừa thì nàng đã phục chế toàn bộ tất cả trí nhớ và thân hình bề ngoài của Đinh Uyển Ngôn. Ngay cả thừa số tính mạng của Đinh Uyển Ngôn cũng trở thành nàng ta.
Tuy rằng ý thức và trí nhớ trước kia vẫn còn, nhưng hiển nhiên sẽ bị trí nhớ và thân thể Đinh Uyển Ngôn ảnh hưởng, dần dần cải biến suy nghĩ của nàng. Nói ngắn gọn lại, trong ý thức của nàng dần dần xuất hiện một nhân cách thứ hai, chính là nhân cách cực kỳ tương tự với Đinh Uyển Ngôn thật sự.
Mà mầm tai họa này, cũng không phải lúc này mới xuất hiện. Lúc trước, khi nàng bước một bước kia thì đã gieo xuống rồi.
Bất quá, vẫn không hổ là Vạn Linh Chi Mẫu, lúc này nàng vẫn có thể khiến bản thân mình lập tức thanh tỉnh lại. Sắc mặt trở nên lãnh đạm như nước, trở lại với nhân cách Vạn Linh của mình, khuôn mặt cũng dần dần trở lại là của Vạn Linh.
- Hừ, Lôi Động, chờ ngươi trở về, ta sẽ cho ngươi kiến thức cái gì gọi là thống khổ thật sự. Tất cả thê thiếp, thân nhân, thuộc hạ của ngươi bị ta bắt lại. Mà ngươi là của riêng mình ta, Lôi Động. Ta sẽ dần dần giết chết hết thê thiếp của ngươi.
Lúc này biểu lộ của nàng đã trở nên âm tàn.
Nhưng Vạn Linh lại không biết, lúc nàng là Đinh Uyển Ngôn vừa rồi thì một thân ảnh như có như không cơ hồ tiếp cận nàng, kêu to nàng.
Vừa thấy được biến hóa của nàng ta, thân ảnh kia lập tức dừng lại. Chậm rãi lui về phía sau, đến khi ẩn nấp ở lối vào một tiểu thế giới khác thì lại chậm rãi chạy ra. Cái này cũng khiến nàng quá chấn kinh rồi, có chút khẩn trương, như có như không chạm vào một tia cấm kỵ. Kinh động đến Vạn Linh Chi Mẫu.
- Ai?
Vạn Linh Chi Mẫu vừa sợ vừa giận lớn tiếng hô lên:
- Dám xông vào Vạn Linh không gian của ta, muốn chết?
Trong ý thức của Vạn Linh Chi Mẫu, một bóng hình xinh đẹp vận một thân tiên y lăng không hiển hiện ra, chính là một nữ tử xinh đẹp không gì sánh được. Nàng chính là Đạm Đài Băng Vân đã lâu không thấy.
Những năm gần đây, Đạm Đài Băng Vân một mực dùng phương thức của mình bế quan tu luyện. Thiên Ma phân phối tài nguyên cũng cảm ơn Băng Vân nhiều lần trợ giúp, chưa bao giờ thiếu phần của nàng. Tất nhiên sẽ phái người đưa nàng đi.
Phen này, Đạm Đài Băng Vân tỉnh lại xuất quan, lại phát hiện Tam Giới không ngờ đã xuất hiện biến hóa cực lớn này. Sau khi điều tra một chút thì nàng mới biết được, nguyên lai Lôi Động đã tấn cấp Chí Tôn, còn mang người chạy tới đánh Vạn Linh Cung.
Nàng vội vã chạy tới, lại phát hiện Vạn Linh Cung gần như đã biến thành phế tích. Cuối cùng dựa vào bí quyết Chu Thiên Liễm Thức cùng Bích Ba huyễn thuật thần diệu dị thường, ẩn nấp vào trong tiểu thế giới này. Không ngờ tới, người biến ảo thành Uyển Ngôn này lại là Vạn Linh muốn tính kế Lôi Động.
Trong lúc vội vàng chạy trốn, nhất thời xuất hiện sai lầm vô ý.
- Ta nói là ai, bí quyết Chu Thiên Liễm Tức, Bích Ba huyễn thuật, nguyên lai là truyền nhân Bích Ba tiên tử.
Vạn Linh Chi Mẫu nhàn nhạt nói:
- Bích Ba cùng ta quen biết cũng đã lâu. Nhưng tiếc là chết quá sớm, nếu không thì cũng là một Chí Tôn rồi. Có lẽ ngươi không biết, bí quyết Chu Thiên Liễm Tức này chính là ta lợi dụng lý giải không gian pháp tắc mà luyện chế ra ở thời kỳ toàn thịnh nhất. Mà bí quyết Chu Thiên Liễm Tức của ta, ngay cả Chí Tôn cũng không phát hiện được. Ngươi vận dụng rất không tồi, ngay cả ta cũng suýt nữa bị ngươi qua mặt. Bất quá, lại nói tiếp, ngươi còn phải gọi ta một tiếng dễ nghe, trước kia Bích Ba gọi ta là Vạn Linh tỷ tỷ đấy.
- Ta nhổ vào.
Đạm Đài Băng Vân nghe nàng nói tới chuyện này liền tức giận, gương mặt xinh đẹp như tiên nữ lộ vẻ khinh thường sâu sắc.
- Vạn Linh Chi Mẫu, ngươi đường đường là một Chí Tôn, được vạn linh kĩnh ngưỡng. Không nghĩ tới ngươi là một nữ nhân hèn hạ vô sỉ hạ lưu như thế, ngươi năm đó giật giây khuyến khích sư tôn ta giao hảo với Minh Vương tiền bối, còn truyền thụ cho nàng bí quyết Chu Thiên Liễm Thức để dùng trong lúc nguy cấp, tùy thời ăn cắp Minh Vương Phiên cùng Hỗn độn tháp. Lúc trước sư tôn ta bị đầu độc, cho rằng Minh Vương tiền bối là người xấu. Kết quá, khi nàng phát hiện ra mong muốn chân chính vĩ đại của Minh Vương tiền bối thì cự tuyệt nhiệm vụ này, nhưng ngươi lại lấy thân nhân sư tôn ra áp chế, bức bách nàng làm chuyện khiến nàng vô cùng hối hận. Về sau sư tôn ta cứ canh cánh chuyện này trong lòng, sầu não mà chết đi.
Đã có 8 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của acquyden