Nơi này là một mảnh kiến trúc to lớn, bề ngoài màu đen, khí thế rộng rãi, toàn bộ đại điện cao hơn mười trượng, diện tích cực kỳ rộng lớn, xa xa nhìn lại cho người ta cảm giác hít thở không thông.
Nơi này là thành chủ phủ Nam Thành, đại biểu trung tâm quyền lực Nam Thành Tội Ác Thành, có được uy nghiêm vô tận.
Bên trong đại điện nghị sự thành chủ phủ Nam Thành.
Đây là một đại điện khí thế thâm trầm, những thành chủ phủ bình thường đều được thiết kế tráng lệ, cho dù là đại sảnh nghị sự cũng sẽ kiến tạo kim bích huy hoàng, khiến cho người có loại cảm giác xinh đẹp uy nghiêm.
Nhưng đại điện này lại là màu đen, không biết dùng loại tài liệu gì xây dựng thành, trên vách tường điêu khắc vô số linh thú vô cùng sống động, làm người nhìn vào không tự chủ được sẽ bị hãm sâu bên trong.
Nhưng đáng sợ nhất là bộ dáng của những linh thú kia, nguyên một đàn đều có bề ngoài dữ tợn, hình thể khổng lồ, hơn nữa còn đang chém giết thảm thiết lẫn nhau.
Hoặc là cắn xé đối thủ, hoặc một móng vuốt chụp nát đầu linh thú khác, hoặc ngửa mặt lên trời thét dài lộ ra răng nanh huyết tinh dữ tợn, thê tuyệt thê lương, máu tươi chảy xuôi trên đất thống khổ kêu rên, đập vào trong mắt người sâu sắc làm lòng người rung động khó tả.
Giờ phút này bên trong đại điện một nhóm hắc y nam tử đang lẳng lặng đứng nơi đó, trên thân toát ra khí tức kinh người, yếu nhất là hoàng linh sư thất giai, mà trên thân mấy người đứng phía trước càng thêm cường hãn tới kinh người, loại đế uy kinh người kia rất hiển nhiên bọn hắn đều là bát giai cao cấp hoặc là bát giai đỉnh phong cường giả.
Cường giả như vậy vô luận đặt tại địa phương nào đều là nhân vật uy danh hiển hách, cho dù là trong tứ đại đế quốc tuyệt đối có thể trở thành tộc trưởng của gia tộc đỉnh cấp nhất.
Mà giờ khắc này những cường giả nếu phóng ra bên ngoài đều sẽ làm người run sợ lại cung kính đứng cúi đầu trong đại điện, không dám có chút dị động.
Đơn giản là vì có một người đang ngồi trên bảo tọa bên trên đại điện.
Đó là một nam tử gầy gò mặc thổ hoàng sắc trường bào, mái tóc giống như ngàn vạn đầu rắn độc đang vặn vẹo uốn éo.
Nam tử kia chỉ yên lặng ngồi trên bảo tọa lại tạo cho người ta cảm giác uy nghiêm vô tận, khí tức đáng sợ làm người không tự chủ được run rẩy lên, phảng phất như trở thành trung tâm của thế giới.
Ở trước mặt hắn toàn bộ đám người đều nín thở cúi đầu, không dám có chút bất kính.
Nam tử này là một trong tứ đại vệ thành Tội Ác Thành, Nam Thành thành chủ thánh linh sư cửu giai đê cấp Cát Nhĩ La Y.
Hắn là vị vương duy nhất trong Nam Thành Tội Ác Thành, không ai dám ngỗ nghịch hắn dù chỉ một lời.
Ngay khi đám người đang cúi đầu yên lặng đứng im bên dưới đại điện, một lão giả mặc linh sư bào vội vàng xông vào bên trong đại điện.
- Thành chủ đại nhân!
Người kia quỳ xuống cung kính lên tiếng:
- Sử Lai Mỗ đã tỉnh!
- Tỉnh? Tốt rồi, chư vị lui ra đi!
Cát Nhĩ La Y đứng lên, bước xuống dưới đại điện sau đó đi ra ngoài, đồng thời lên tiếng nói:
- Đi, Thác Ni Nhĩ dẫn ta đi nhìn xem Sử Lai Mỗ, Kiệt Thụy Mễ, các ngươi cùng nhau đi a!
- Dạ!
Ba người đứng phía trước đại điện cùng lên tiếng, sau đó đi theo sau Cát Nhĩ La Y cùng đi ra ngoài, thẳng tới khi bóng lưng Cát Nhĩ La Y biến mất những người còn lại trong đại điện mới thối lui ra.
Một lát sau, năm người Cát Nhĩ La Y xuất hiện trong một gian phòng, ngay trung ương phòng có một chiếc giường lớn, Sử Lai Mỗ hư thoát nằm bên trên, bên trong phòng tràn ngập hương vị linh dược tề nồng đậm.
- Cát Nhĩ La Y đại nhân, ngài nhất định phải giúp ta báo thù…
Nhìn thấy nam tử đầu lĩnh, Sử Lai Mỗ lập tức yếu ớt lên tiếng, vừa muốn ngồi dậy nhưng hắn chỉ còn một cánh tay làm sao cũng không chống đỡ nổi thân thể của mình.
- Báo thù cho ngươi? Sử Lai Mỗ, ngươi không phải là thủ hộ giả của Địch Khắc vương quốc trong nam vực thập tam vương quốc sao? Như thế nào lại biến thành bộ dáng này, là ai tổn thương ngươi?
Cát Nhĩ La Y nhìn Sử Lai Mỗ đạm mạc hỏi.
- Cát Nhĩ La Y đại nhân, là một tên gia hỏa tên Kiệt Tư của Hỗn Loạn Lĩnh!
Nghe được câu hỏi của Cát Nhĩ La Y, Sử Lai Mỗ cắn răng lên tiếng, trong ánh mắt tràn đầy cừu hận.
- Hỗn Loạn Lĩnh Kiệt Tư?
Cát Nhĩ La Y nhướng mày:
- Rốt cục là chuyện gì xảy ra? Ngươi là đệ tử xuất thân từ Tội Ác Thành, dùng thực lực của ngươi còn vận dụng cấm thuật đế linh sư bình thường không phải là đối thủ của ngươi, ta biết rõ về Hỗn Loạn Lĩnh, là một tiểu thế lực nằm gần Vân Vụ chiểu trạch mà thôi, trong đó cũng khó tìm được một đế linh sư nào, chẳng lẽ còn có người làm bị thương được ngươi sao? Hơn nữa ngươi là thủ lĩnh nam vực thập tam vương quốc, có liên quan gì tới Hỗn Loạn Lĩnh?
Sử Lai Mỗ là đệ tử của Tội Ác Thành một trong chín đại thế lực đỉnh cấp trên đại lục, khó trách có được Phách Tuyệt Hoàng Đao, cùng Linh Cấm Thuật là những thứ mà đế linh sư bình thường không thể nào có được.
- Cát Nhĩ La Y đại nhân, sự tình là như thế này…
Sử Lai Mỗ gian nan đem biến hóa của Hỗn Loạn Lĩnh những năm gần đây, cùng tình huống bồi dưỡng thật nhiều linh dược sư nơi đó, cả chuyện hơn một năm nay nam vực thập tam vương quốc tấn công Hỗn Loạn Lĩnh kể lại một lần.
- Hỗn Loạn Lĩnh không ngờ đã đổi chủ nhân, một người tên Lôi một người tên Kiệt Tư? Còn thống nhất Hỗn Loạn Lĩnh, bồi dưỡng được không ít linh dược sư, thú vị thú vị!
Cát Nhĩ La Y cười nhẹ nói, trên mặt vẫn bình tĩnh không hề có chút biến hóa.
Địa phương nhỏ như Hỗn Loạn Lĩnh cho dù có gì thay đổi nhưng với thân phận cùng địa vị của Cát Nhĩ La Y căn bản không cần quan tâm tới.
- Ngươi nói ngươi bị Kiệt Tư kia kích thương hay sao? Kiệt Tư có lai lịch gì? Chẳng lẽ là đế linh sư đỉnh phong sao?
Cát Nhĩ La Y tiếp tục dò hỏi.
Có thể đem Sử Lai Mỗ đánh trọng thương mà không giết chết hắn, chỉ có đế linh sư đỉnh phong là có khả năng.
- Cát Nhĩ La Y đại nhân, Kiệt Tư kia rốt cục có cấp bậc gì ta cũng không rõ ràng lắm, nhưng thật sự hắn có được thực lực đế linh sư đỉnh phong, mà Lôi là đế linh sư trung cấp, trọng yếu hơn chính là Kiệt Tư thoạt nhìn chỉ mới hơn hai mươi tuổi…
Nói tới Kiệt Sâm, trong đôi mắt Sử Lai Mỗ tràn đầy cừu hận.
- Hơn hai mươi tuổi?
Cát Nhĩ La Y không khỏi giật mình:
- Sử Lai Mỗ, ngươi nhìn lầm rồi đi?
Thực lực bát giai đỉnh phong hơn hai mươi tuổi, đó là khái niệm gì? Cho dù bên trong Tội Ác Thành cũng không có được thiên tài như vậy.
- Đại nhân, ta tuyệt đối không có nói hoang, Kiệt Tư chỉ bằng từng ấy tuổi đã có được thực lực như vậy, tương lai lớn lên nói không chừng sẽ trở thành tử địch của Tội Ác Thành, Cát Nhĩ La Y đại nhân, ngươi nhất định phải thay con dân nam vực thập tam vương quốc báo thù a!
Sử Lai Mỗ thống khổ nói.
- Báo thù?
Cát Nhĩ La Y nở nụ cười:
- Sử Lai Mỗ, nói đi, nguyên nhân chân chính ngươi tấn công Hỗn Loạn Lĩnh là gì? Đừng nói với ta là vì linh dược sư của Hỗn Loạn Lĩnh, nam vực thập tam vương quốc đúng là thiếu khuyết linh dược sư, nhưng không tới mức vì một ít linh dược sư mà toàn bộ đế linh sư đều xuất động, cuối cùng còn khiến toàn quân bị diệt…
Đã có 31 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của acquyden
Nói tới đây, Lạc Khố Ân không khỏi lắc đầu, trong đôi mắt hiện lên tia kính nể khó được.
Hắn thật sự rất bội phục A Cơ Mễ Đức, chỉ sáu năm thời gian từ một linh dược đồ tấn cấp thành linh dược hoàng sư, không thể nói là ngày sau sẽ không có ai, nhưng tuyệt đối là trước kia chưa từng có, cũng chỉ có sư phụ Kiệt Sâm, trong suy nghĩ của Lạc Khố Ân nếu nói thiên tài thì chỉ có sư phụ siêu việt đại sư huynh mà thôi.
- Ha ha, sư đệ, ngươi cũng đừng quá khoa trương ta, muốn so sánh với sư phụ ta cái gì cũng không phải ah!
A Cơ Mễ Đức liên tục khoát tay, cười nói:
- Không dám nói sư phụ, chỉ nói ngươi, ở phương diện linh sư ngươi chỉ hai mươi ba tuổi đã là hoàng linh sư cao cấp, ta còn kém hơn nhiều.
- Sư huynh, quá mức khiêm tốn chính là kiêu ngạo!
Lạc Khố Ân bĩu môi nói.
- Ha ha…
Nhìn thấy bộ dáng thú vị của Lạc Khố Ân, Kiệt Sâm cùng Lôi Nặc đều nở nụ cười.
- Đúng rồi A Cơ Mễ Đức, nói thật ra tạo nghệ linh dược học của ngươi đích thật là vượt sự suy đoán của vi sư, tuy ta xem trọng thiên phú linh dược học của ngươi nhưng vẫn cảm thấy ở thời điểm từ linh dược tôn sư tấn cấp linh dược hoàng sư ngươi sẽ bị dừng lại một thời gian, nhưng không nghĩ tới ngươi ngay cả chút bình cổ cũng không có liền trực tiếp tấn cấp linh dược hoàng sư, vi sư rất ngạc nhiên, lúc trước ngươi làm sao mà tấn cấp?
Nói tới đây trên mặt Kiệt Sâm cũng không khỏi lộ ra vẻ nghi hoặc, lên tiếng hỏi.
Mặc dù hắn biết A Cơ Mễ Đức ngày sau có danh xưng Linh Thần lịch mạt ngàn năm đệ nhất linh dược sư, tạo nghệ trong phương diện linh dược học không tầm thường, nhưng dù sao hắn cũng không nghĩ đến chỉ dùng sáu năm thời gian hắn có thể tấn cấp linh dược hoàng sư cảnh giới nhanh như vậy.
Linh dược hoàng sư cao cấp, đó là khái niệm gì? Tùy tiện đi tới bất cứ đế quốc nào trên Tư Đặc Ân đại lục cũng có thể trực tiếp tiến vào Linh Dược Sư Viện, trở thành một vị đại sư địa vị cao thượng chỉ dưới điện chủ cùng phó điện chủ mà thôi.
Cho dù là Linh Dược Sư Tháp có được vô số thiên tài linh dược sư, nói về đẳng cấp linh dược học cao hơn A Cơ Mễ Đức, cũng chỉ có Lam Nguyệt Cổ Sâm, Tạp Tắc Nỗ Tư, Ai Đức Mễ Tư đạt tới trình độ linh dược đế sư mà thôi, đây là bởi vì bọn họ ở trong Linh Dược Sư Tháp, có thể đạt được chỉ điểm cùng học tập nhiều tri thức, có được hoàn cảnh tốt vô cùng.
Hơn nữa tuổi của họ cũng hơn A Cơ Mễ Đức, nếu bọn họ bằng tuổi với hắn, Lam Nguyệt Cổ Sâm thì Kiệt Sâm không rõ ràng lắm nhưng ít nhất Tạp Tắc Nỗ Tư cùng Ai Đức Mễ Tư xa xa không bằng A Cơ Mễ Đức.
Bởi vậy khi lần đầu tiên Kiệt Sâm nghe được trong sáu năm thời gian A Cơ Mễ Đức đã tấn cấp linh dược hoàng sư cao cấp, trong lòng hắn không khỏi kinh hãi, chỉ là bởi vì lúc ấy tình huống nguy cấp nên hắn không hỏi qua, hiện tại nghe Lạc Khố Ân nhắc tới Kiệt Sâm cũng không nhịn được tò mò dò hỏi. Nghe Kiệt Sâm hỏi mình, A Cơ Mễ Đức mới trả lời:
- Sư phụ, kỳ thật những năm nay khi tu luyện đệ tử vẫn luôn một mực tự hỏi một vấn đề.
- Ah?
Kiệt Sâm nhướng mày.
- Trong thực tế chúng ta thường xuyên gặp được một loại tình huống, đó là một linh sư cường đại có thể vượt cấp chiến đấu mà một linh dược sư lại không thể vượt cấp phối chế linh dược tề.
Kiệt Sâm gật nhẹ đầu, tình huống theo lời của A Cơ Mễ Đức đúng thật là một vấn đề, những linh sư cường đại hoàn toàn có thể vượt cấp chiến đấu, tựa như Lạc Khố Ân, mặc dù chỉ là hoàng linh sư cao cấp nhưng muốn chiến đấu với đế linh sư đê cấp cũng không chút thua kém, tình huống như vậy cũng gặp không ít.
Nhưng linh dược sư lại không được, một linh dược sư cho dù thiên phú tốt cũng không cách nào chế biến ra được linh dược tề vượt hơn đẳng cấp linh sư của mình, đây là một định lý trong linh dược sư giới trên đại lục, cơ hồ không người nào có thể vượt qua.
Đương nhiên ngoại trừ Kiệt Sâm có được kỹ thuật lưu linh dược học.
- Ta một mực suy nghĩ, đây là vì sao, vì sao giữa linh sư cùng linh dược sư có khác biệt lớn đến như vậy.
A Cơ Mễ Đức chậm rãi nói:
- Cuối cùng rốt cục đã bị ta nghĩ ra được một ít vấn đề.
Nói tới đây ánh mắt A Cơ Mễ Đức đột nhiên phát sáng lên:
- Ta phát hiện sở dĩ linh sư có thể vượt cấp chiến đấu là vì mỗi người tu luyện công pháp, thể chất, thuộc tính vân vân đều có chỗ bất đồng, nếu như người cùng cấp trong tu luyện nguyệt giai công pháp nhất định sẽ mạnh hơn linh sư tu luyện tinh giai công pháp, chẳng những phương diện công pháp, linh kỹ, linh hoàn, thuộc tính cũng có thể làm thực lực của những linh sư cùng giai có sự khác nhau thật lớn.
Nói tới đây A Cơ Mễ Đức không khỏi đưa mắt nhìn Kiệt Sâm, mà Lôi Nặc cũng đưa mắt nhìn qua trên người hắn.
Kiệt Sâm chính là ví dụ tốt nhất, hoàng linh sư cao cấp lại có thể đánh bại đế linh sư cao cấp, phương diện vượt cấp chiến đấu như vậy được biểu hiện tới cực điểm.
- Vì vậy ta suy nghĩ, nếu như linh sư đã có nhiều phương diện như vậy, có thể làm tăng lên năng lực chiến đấu của mình, để họ có thể vượt cấp chiến đấu, như vậy vì sao linh dược sư không thể thông qua phương diện khác tăng lên trình độ phối chế của mình đây? Nhờ đó có thể tiến hành vượt cấp phối chế?
- Nhưng ta lại phát hiện linh dược sư cùng linh sư hoàn toàn khác nhau, bởi vì linh dược phối chế không có công pháp, không có linh kỹ, so đấu hoàn toàn dựa vào việc khống chế tài liệu cùng linh thức, điều khiển linh lực, tuy trong thời điểm phối chế cũng có một ít thủ pháp đặc thù như Song Linh Lực Phần Giải Pháp, Hàng Long Phần Giải Thủ rất nhiều thủ pháp cùng lưu phái, nhưng chỉ giúp linh dược sư ở thời điểm phối chế được dễ dàng hơn, mà không khác nhau về bản chất.
- Sư phụ, Lôi Nặc đại nhân, hai người còn nhớ rõ lúc trước khi sư phụ tỷ thí phối chế cùng Bì Ai Nhĩ tộc trưởng, ngài chế biến ra hoàng cấp linh dược tề thất giai dẫn phát ra thiên địa dị tượng đánh bại Bì Ai Nhĩ tộc trưởng không?
A Cơ Mễ Đức lên tiếng hỏi.
Kiệt Sâm gật gật đầu, khi đó tình huống có thể nói là khá nguy cấp, vì thắng Bì Ai Nhĩ hắn chế biến ra Tái Sinh dược tề hoàng cấp thất giai đánh bại Hoạt Lực dược tề thượng phẩm lục giai của Bì Ai Nhĩ phối chế.
- Sư phụ, ta nhớ được lúc đó ngài còn chưa phải là hoàng linh sư, nhưng lại chế biến ra được hoàng cấp linh dược tề thất giai, điều này cho ta rung động cực lớn!
A Cơ Mễ Đức chậm rãi nói:
- Ta liền suy nghĩ, cuối cùng là vì sao?
- Cuối cùng ta cẩn thận nhớ lại, phát hiện thủ pháp phối chế của ngài lúc ấy hoàn toàn bất đồng với phương pháp phối chế linh dược học chính thống, tựa hồ không yêu cầu cao đối với linh thức, lại có yêu cầu rất mạnh trong cường độ thân thể cùng thủ pháp thao tác…
Trên mặt Kiệt Sâm lập tức toát ra vẻ giật mình.
A Cơ Mễ Đức tiếp tục nói:
- Về sau ta tìm Cam Đạo Phu đại sư, ta từ chỗ của hắn biết sư phụ có một ít thủ pháp phối chế khác, ta phát hiện hoàn toàn bất đồng với cách phối chế bình thường, phương pháp phối chế bình thường là chú trọng linh thức cùng linh lực, mà phương pháp của ngươi là chú trọng thân thể, cùng điều khiển, về phần những mặt khác thì ta không rõ ràng lắm, những điều này chỉ là phán đoán của ta…
Đã có 30 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của acquyden
- Vì vậy ta suy nghĩ, linh dược sư không thể vượt cấp phối chế cũng không phải là không thể, mà là phương pháp phối chế hiện hữu chỉ cực hạn trong một loại phương diện, toàn bộ hệ thống còn rất hạn hẹp, một mặt Hàng Long Phần Giải Thủ những thủ pháp phối chế như vậy làm thế nào cũng không còn không gian tiến lên cao, làm thế nào cũng không thể có đột phá, mà ở phương diện khác ví dụ như thời điểm sư phụ phối chế, điều khiển thân thể, thủ pháp điều khiển cùng tính toán các phương diện đều có tính phát triển đột phá…
- A…
Nghe đại đệ tử giảng thuật, Kiệt Sâm ngây người, trong đôi mắt nhìn A Cơ Mễ Đức tràn đầy vẻ hân thưởng.
Đạo lý này ngay khi Kiệt Sâm còn nhỏ đã hoàn toàn nghĩ thông suốt, vì vậy khi hắn biết được mình vĩnh viễn không cách nào trở thành linh sư, mới buông tha linh thức lưu mà đi theo con đường kỹ thuật lưu.
Hôm nay chính đại đệ tử A Cơ Mễ Đức cũng đã có được suy nghĩ của mình năm xưa, làm cho hắn cảm thấy thật kinh ngạc đồng thời càng thêm vui mừng.
- Sau đó thì sao?
Kiệt Sâm đè nén nỗi kích động trong lòng, tiếp tục hỏi A Cơ Mễ Đức.
- Sư phụ, cuối cùng ta kết luận, phương pháp phối chế của linh dược sư không chỉ có thể đi theo linh thức khẳng định phải còn con đường khác, những con đường kia ở trên đại lục trước đây còn chưa từng xuất hiện qua, bởi vậy mọi người đều không hay biết, nhưng bất kể phát triển theo phương diện nào, linh thức, thể chất hay tính toán nhất định phải còn con đường khác, điểm này trong nội tâm của ta luôn dằn vặt…
Trong mắt A Cơ Mễ Đức hiện lên vẻ tự tin mãnh liệt, ánh mắt rơi lên trên người Kiệt Sâm:
- Bởi vì tuy ta không biết con đường khác làm thế nào để đi, nhưng ít ra ngươi từng dùng qua phương pháp phối chế nhờ vào thân thể, đó là một đầu mối!
Nói tới đây, hai mắt A Cơ Mễ Đức sáng quắc nhìn Kiệt Sâm, muốn từ trong những lời nói của mình nghe được chỉ điểm cùng đánh giá của hắn.
Nhìn ánh mắt ham học hỏi của A Cơ Mễ Đức, lần này Kiệt Sâm thật sự thấy chấn kinh, A Cơ Mễ Đức có thể hoài nghi còn con đường khác, điều này chẳng có gì lạ, nhưng có thể thông qua việc nghiên cứu nhìn ra được linh thức, thể chất, tính toán lại vô cùng khó được.
Phải biết rằng bởi vì Kiệt Sâm không muốn bị bại lộ bản thân, tuy hắn chưa từng thi triển kỹ thuật lưu linh dược học trước mặt những linh dược đế sư nhưng ở trước mặt những linh dược đại sư bình thường hắn đã thi triển không ít.
Tỷ như Lôi Đạo Phu đại sư của chư quốc tây bắc, Cam Đạo Phu của Hỗn Loạn Lĩnh, Bì Ai Nhĩ của Cư Lí gia tộc, trưởng lão Mã Lợi Á, bọn họ là những người sớm nhất chứng kiến Kiệt Sâm dùng kỹ thuật lưu phối chế, họ đều là linh dược tôn sư hoặc linh dược hoàng sư, mà mạnh hơn nữa còn có Hi Mông Tư, Ba Liên Đạt Nhân, mạnh nhất phải là Tạp Tắc Nỗ Tư, Lam Nguyệt Cổ Sâm. Nhưng những người này từ yếu ớt như linh dược tôn sư tới mạnh mẽ như linh dược đế sư khi nhìn thấy kỹ thuật lưu linh dược học của Kiệt Sâm mặc dù có điểm nghi hoặc nhưng còn chưa từng có ai hoài nghi qua toàn bộ hệ thống linh dược, không ai hoài nghi qua phương pháp phối chế của Kiệt Sâm.
Ngược lại A Cơ Mễ Đức chỉ mới hơn hai mươi còn không có nhiều cơ hội chứng kiến Kiệt Sâm phối chế lại phát hiện ra được thật nhiều điểm đáng ngờ, cuối cùng tổng kết ra được chân tướng có thể nói là kinh thế hãi tục trên đại lục, thật sự làm Kiệt Sâm cảm khái.
Trọng yếu hơn chính là suy đoán của A Cơ Mễ Đức ngoại trừ linh thức lưu còn có thể chất, tính toán, đối với A Cơ Mễ Đức mà nói đây chỉ là suy đoán mà thôi, chưa chắc là thật sự, nếu rơi vào trong tay người khác sẽ bị mắng hắn là người điên, dù sao lời của A Cơ Mễ Đức đã đẩy ngã toàn bộ linh dược hệ thống hiện tại trên đại lục. Nhưng đối với người sáng lập kỹ thuật lưu linh dược học đời sau như Kiệt Sâm mà nói, hắn biết rõ những suy đoán của A Cơ Mễ Đức đều là thật sự, hoàn toàn có thể thực hiện.
Ít nhất hiện tại Kiệt Sâm đã có ba loại phương pháp phối chế linh dược học hoàn toàn bất đồng.
Dùng linh lực, linh thức làm chủ đi phối chế, dùng cường độ thân thể, thủ pháp vật lý làm chủ đi kỹ thuật lưu phối chế, dùng tính toán làm chủ theo A Phục Già Đức La định luật phối chế.
Mà A Cơ Mễ Đức hoàn toàn dựa vào suy đoán cùng tổng kết liền đem toàn bộ các con đường đều suy đoán ra, phải có được tạo nghệ linh dược học cường đại cùng độ mẫn cảm mạnh mẽ mới có thể quan sát ra được tới loại tình trạng này.
Đương nhiên chỉ là suy đoán cũng không nói rõ điều gì, so sánh với Kiệt Sâm từng khai sáng ra một con đường hoàn toàn mới A Cơ Mễ Đức vẫn không thể sánh bằng, nhưng điều này cũng không thể nói hắn không làm được.
So sánh với tri thức linh dược học của ba ngàn năm sau, lúc đó việc phối chế cũng đã nhảy vọt, không còn bị cực hạn của ý nghĩ thời đại này, mà hiện tại tuy linh dược học thật trọng yếu vẫn chưa thể so sánh được với sự phát triển ở đời sau.
Trong sân, nhìn thấy ánh mắt chờ mong của A Cơ Mễ Đức, Kiệt Sâm không khỏi gật đầu khẳng định nói:
- A Cơ Mễ Đức, những suy đoán này của ngươi vi sư có thể nói cho ngươi biết tất cả đều là sự thật, ngoại trừ linh thức lưu linh dược học, ở những phương diện khác cũng có thể đi ra một con đường, lúc trước khi vi sư phối chế hoàng cấp Tái Sinh dược tề đã sử dụng một loại phương pháp được gọi là kỹ thuật lưu, cần đòi hỏi là cường độ cường hãn của thân thể, sức điều khiển mạnh mẽ, cùng độ mẫn cảm đặc tính vật lý đối với phản ứng linh dược, đây là một loại phương pháp phối chế hoàn toàn mới!
Đối mặt đệ tử của mình Kiệt Sâm cũng không giấu diếm, hoàn toàn nói ra.
- Kỹ thuật lưu linh dược học…kỹ thuật lưu linh dược học…
Trong miệng A Cơ Mễ Đức thì thào lẩm bẩm, trong mắt tràn đầy kích động:
- Thật sự sao? Suy đoán của ta quả nhiên là thật sự, sư phụ, suy đoán của ta quả nhiên là thật sự…
Nhìn Kiệt Sâm, A Cơ Mễ Đức vô cùng kích động, đó là một nỗi mừng rỡ khi thành quả của mình được khẳng định.
- Nhưng A Cơ Mễ Đức, kỹ thuật lưu linh dược học vi sư lại không thể dạy cho ngươi, bởi vì ngươi cũng không thích hợp đi con đường này!
Kiệt Sâm lên tiếng nói.
Đó không phải Kiệt Sâm nói sai lầm, kỹ thuật lưu cùng linh thức lưu là hai con đường hoàn toàn bất đồng, cũng giống như vận động viên, có người là quán quân thể thao, bơi lội, nhảy xa vân vân…tuy đều là vận động viên nhưng hạng mục bất đồng, lĩnh vực bất đồng, từ lĩnh vực này muốn nhảy qua lĩnh vực kia mà muốn đoạt giải quán quân cơ hồ là chuyện không khả năng.
Đương nhiên giống như Kiệt Sâm có thể tài giỏi trong mấy lĩnh vực, có được thiên phú kinh người không phải là không có ai, nhưng người như vậy từ xưa tới nay lại có được mấy ai đây?
A Cơ Mễ Đức có thiên phú kinh người trong linh thức lưu, trước khi hắn đạt tới đỉnh phong trong linh thức lưu Kiệt Sâm sẽ không cho hắn phân tâm ở lĩnh vực khác.
- Ta biết rõ, sư phụ, điểm ấy ta thật rõ ràng.
A Cơ Mễ Đức gật đầu:
- Lúc trước khi ta suy đoán còn con đường khác, mặc dù biết có lẽ là đúng nhưng không xâm nhập nghiên cứu, bởi vì ta biết rõ một linh dược sư luôn có hạn, cái gì cũng muốn học cuối cùng sẽ không tinh, chỉ phải đem một loại đạt tới đỉnh phong trước mới trọng yếu nhất!
A Cơ Mễ Đức kiên định lên tiếng nói.
Thấy A Cơ Mễ Đức lĩnh ngộ được điểm này, Kiệt Sâm vui mừng gật đầu, nhưng lại nói:
- Nói nhiều như vậy ngươi còn chưa nói với vi sư làm sao tấn cấp đây?
A Cơ Mễ Đức lập tức nở nụ cười:
- Sư phụ, khi ta suy đoán cũng không biết có chính xác hay không, vì sao trên toàn đại lục chỉ có linh thức lưu đây? Đây cũng là may mắn nhưng cũng là bi ai của linh thức lưu, bởi vì chỉ cần tăng lên cấp bậc linh sư, tăng lên cảm ngộ thì đẳng cấp linh dược sư cũng sẽ tăng lên rất nhanh, nhưng bi ai chính là vĩnh viễn không cách nào đột phá đẳng cấp linh sư thì đẳng cấp linh dược sư cũng sẽ bị hạn chế! Vì vậy khi ta tấn cấp linh sư thì đem quá trình cảm ngộ nguyên tố vào công tác phối chế bên linh dược học nên cũng rất nhanh liền tấn cấp, trong khi kỹ thuật lưu của sư phụ có thể không bị đẳng cấp linh sư hạn chế!
- Thì ra là thế, thì ra là thế!
Nghe xong lời kể của A Cơ Mễ Đức, Kiệt Sâm tràn đầy cảm khái, lập tức nở nụ cười. Ba đồ đệ của mình mỗi người càng lợi hại hơn người kia, nhưng đây cũng do nguyên nhân A Cơ Mễ Đức có thiên phú cao, tin tưởng trên đại lục cũng sẽ có thiên tài có thể lĩnh ngộ ra điểm này, nhưng tuy lĩnh ngộ nhưng có thể làm được việc đem cảm ngộ vào việc phối chế linh dược học, toàn bộ đại lục có mấy người?
Chỉ có chính thức làm được điểm này mới là thiên tài thực sự.
Khó trách A Cơ Mễ Đức có thể trở thành đệ nhất linh dược thánh sư Linh Thần lịch mạt ngàn năm, linh dược thánh sư cửu giai, thiên phú như vậy tuyệt đối có thể xem là kinh thế hãi tục.
Kỳ thật A Cơ Mễ Đức không biết kỹ thuật lưu cũng có hạn chế, nếu cường độ thân thể không đủ cũng không cách nào phối chế vượt cấp, kỳ thật cũng không khác biệt gì với linh thức lưu bao nhiêu.
Đã có 26 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của acquyden
Kiệt Sâm nhìn qua đại đệ tử A Cơ Mễ Đức, trong nội tâm tràn đầy vui mừng cùng cảm khái.
Chính mình, có lẽ thật sự cải biến vận mệnh một người, A Cơ Mễ Đức kiếp trước, lúc này còn là một Linh Sư bình thường, tại phương diện linh dược học, cũng không cường đại.
Coi như là về sau, A Cơ Mễ Đức cải biến Kinh mạch nhỏ bé thể nội, đi lên con đường cường giả, nhưng mà kiếp trước hắn không có được chứng kiến Kiệt Sâm phối chế, cũng căn bản sẽ không như bây giờ, nghĩ đến sâu như vậy, minh bạch nhiều như vậy.
Hôm nay, tại Kiệt Sâm thay đổi hạ, thời điểm A Cơ Mễ Đức ở kiếp trước không xu dính túi, lúc này dĩ nhiên đạt đến cảnh giới Hoàng Linh Sư thất giai cao cấp, càng có tầm mắt viễn siêu kiếp trước, thành tựu cùng con đường sau này của đại đệ tử A Cơ Mễ Đức, Kiệt Sâm cũng nói không chính xác, đến tột cùng có thể đi đến một bước kia hay không?
Nghĩ như vậy, trong lúc đó, trong đầu Kiệt Sâm có một đạo quang mang chớp qua, một khả năng hiển hiện ở trong đầu của hắn, biểu lộ của Kiệt Sâm lập tức trở nên kích động lên.
- Trong linh thức lưu linh dược học, nguyên tố Đế Linh Sư phải có được bát giai đê cấp, mới có thể trở thành một Đế sư bát giai linh dược, phối chế ra linh dược tề Đế cấp bát giai, như vậy mình có được kỹ thuật lưu linh dược học, có thể từ trong phối chế linh dược tề Đế cấp, hiểu được nhiều hơn các hệ nguyên tố, sau đó tiến tới làm cho mình đột phá Đế Linh Sư bát giai hay không?
Nghĩ đến khả năng này, Kiệt Sâm không khỏi kích động lên.
Hoàn toàn có khả năng này, dùng kỹ thuật cùng thực lực của mình, hoàn toàn có thể phối chế một ít linh dược Đế cấp tề thuộc tính Ngũ Hành, rồi sau đó ở trong quá trình phối chế, hiểu được nguyên tố, tăng lên tạo nghệ nguyên tố của mình.
Như vậy, có lẽ có thể làm cho mình càng thêm dễ dàng đạt tới cảnh giới bát giai.
- Ha ha!
Giờ khắc này, trong miệng Kiệt Sâm lúc này nhịn không được thoải mái cười ha hả, chứng kiến bộ dáng Kiệt Sâm thoải mái, Lôi Nặc, Lạc Khố Ân cùng A Cơ Mễ Đức đầu đầy sương mù.
- Đi, A Cơ Mễ Đức, ngươi đi chuẩn bị một chút, vi sư muốn phối chế linh dược tề .
Nghĩ đến liền làm, Kiệt Sâm không có chút do dự nào, trực tiếp lên tiếng phân phó.
- Sư phụ muốn phối chế linh dược tề?
Đ ôi mắt A Cơ Mễ Đức lập tức phát sáng lên, quay đầu trực tiếp xông về phòng thí nghiệm, đối với A Cơ Mễ Đức mà nói, có thể quan sát sư phụ phối chế, có thể làm cho hắn học được rất nhiều thứ.
Trên bầu trời Hỗn Loạn Chi Thành ngoài Hỗn Loạn chi lĩnh, đột nhiên xuất hiện bốn đạo nhân ảnh.
Cầm đầu là một nam tử mặc trường bào hoàng sắc, tóc màu rám nắng, phía sau của hắn, là ba vị cường giả xếp thành một hàng, mặc trường bào màu đen.
- Xa xa chính là trung tâm Hỗn Loạn chi lĩnh, Hỗn Loạn Chi Thành sao?
Nam tử bận trường bào hoàng sắc, tóc như là ngàn vạn độc xà màu rám nắng vặn vẹo vừa cười vừa nói:
- Kiệt Tư cùng Lôi Nặc ở trong Hỗn Loạn Chi Thành này?
- Đúng vậy, Cát Nhĩ La Y đại nhân!
Kiệt Thụy Mễ sau lưng ở nam tử cung kính nói:
- Hỗn Loạn Chi Thành này là thành trì trung tâm Hỗn Loạn Chi Thành, Kiệt Tư cùng Lôi thân là thủ lĩnh Hỗn Loạn chi lĩnh, hẳn là ở trong Hỗn Loạn Chi Thành này.
- Uh. . .
Nam tử xa nhìn Hỗn Loạn Chi Thành cách đó không xa, trong thành trì này không ngừng lắc lư bóng người dày đặc:
- Hỗn Loạn Chi Thành này xây cũng không tệ lắm, cũng không biết đến tột cùng là tiểu tử ở đâu, chạy đến Hỗn Loạn chi lĩnh này chiếm núi làm vua.
- Cát Nhĩ La Y đại nhân, lát nữa thuộc hạ thay ngươi bắt Kiệt Tư cùng Lôi Nặc, giao cho đại nhân ngươi xử trí.
Một lão giả trong ba gã cường giả trên mặt tràn đầy nếp nhăn đi tới cung kính nói.
- Ha ha!
Nam tử cười một tiếng, lúc này bốn người bay vút tới Hỗn Loạn Chi Thành.
Trong Hỗn Loạn Chi Thành.
Nguyên bản bởi vì Nam vực thập tam vương quốc tiến công, làm cho dân chúng đều rút lui khỏi, số lượng thành trì vô cùng thưa thớt, giờ phút này, trên đường cái người đến người đi, ngựa xe như nước.
Vô số dân chúng đều bận rộn chuyện của mình, trên mặt tràn đầy tiếu dung phát ra từ nội tâm.
Hôm nay cách ngày Kiệt Sâm cùng đám người Sử Lai Mẫu đại chiến, cũng qua hơn nửa tháng, tin tức Kiệt Sâm cùng Lôi Nặc trở về, đánh chết tất cả cao thủ Nam vực thập tam vương quốc, cũng ở trong cả Hỗn Loạn chi lĩnh truyền ra.
Theo đội ngũ Hỗn Loạn chi lĩnh không ngừng xuất phát, nguyên bản một vài gia tộc cùng thế lực bởi vì lo lắng Nam vực thập tam vương quốc xâm lấn, mà rời khỏi Hỗn Loạn Chi Thành, cũng là từ các nơi một lần nữa về tới Hỗn Loạn Chi Thành.
Không ít dân chúng cùng thế lực một lần nữa trở lại Hỗn Loạn Chi Thành, đều là nghe trận chiến nửa tháng trước, nghe người khác giảng thuật Kiệt Tư đại nhân dũng mãnh phi thường như thế nào, đại bại địch nhân, cả đám đều dị thường kích động.
Thật sự là tất cả mọi người bị đè nén quá lâu, Nam vực thập tam vương quốc tiến công, làm cho tất cả dân chúng trong nội tâm đều chờ đợi lo lắng, nơm nớp lo sợ, cái này đã hơn một năm, tất cả dân chúng trong Hỗn Loạn chi lĩnh đều tâm thần bất an.
Hôm nay, theo Nam vực thập tam vương quốc triệt để tan tác, làm cho trong nội tâm mọi người tràn đầy cảm giác an toàn, đặc biệt là thời điểm bọn hắn nghe nói Kiệt Tư đại nhân ngay cả đệ nhất cao thủ của Nam vực thập tam vương quốc, Đế Linh Sư bát giai cao cấp Sử Lai Mẫu đại nhân cũng đánh bại, càng kích động không gì sánh nổi.
Đế Linh Sư bát giai cao cấp, gần ngàn năm mới có một Hoàng Linh Sư thất giai sinh ra trong Hỗn Loạn chi lĩnh, đây tuyệt đối là tồn tại trong truyền thuyết, vừa nghĩ tới Hỗn Loạn chi lĩnh của mình, hôm nay có một vị thủ lĩnh cường thế như vậy, làm cho dân chúng đều vô cùng kích động.
- Ta nói cho các ngươi a, lúc trước, ta ở phụ cận trung tâm giao dịch, Kiệt Tư đại nhân cùng vài đại cao thủ Nam vực thập tam vương quốc đối chiến, phát sinh ở trên đỉnh đầu của ta, khí thế kia, quả thực là lớn đến kinh người. . .
Trên đường cái Hỗn Loạn Chi Thành, một tráng hán đang nước bọt tung tóe giảng thuật tự mình sở kiến sở văn, mà trước mặt của hắn, thì tụ tập một đoàn dân chúng.
- Lúc trước, Kiệt Tư đại nhân là tại vị trí kia. . .
Tráng hán ngẩng đầu, dùng ngón tay chỉ hướng thiên không, nguyên bản biểu lộ hào hứng bừng bừng thoáng cái ngây ngẩn cả người, trừng lớn hai mắt:
- Di, đó là cái gì?
Trong tầm mắt của hắn, bốn cái chấm đen, đột nhiên hiện ra trên không Hỗn Loạn Chi Thành.
Trong kinh ngạc, những dân chúng vây xem kia đều không khỏi ngẩng đầu nhìn lại, muốn xem điểm đen này đến tột cùng là cái gì.
- Này, này tựa hồ là bốn nhân ảnh?
Người có nhãn lực tốt không khỏi nghi hoặc lên tiếng.
- Quả nhiên là bốn người!
- Bốn gã Hoàng Linh Sư? Nơi nào đến ?
Thời điểm tất cả dân chúng nghị luận.
- Kiệt Tư, đi ra! ! !
Một đạo thanh âm hùng hậu lạnh lùng vang vọng Hỗn Loạn Chi Thành.
Đã có 21 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của acquyden
Tiếng quát như lôi, xen lẫn uy áp khủng bố, quanh quẩn trong khắp ngõ ngách Hỗn Loạn Chi Thành, giờ khắc này, vô số người trong thành đều ngẩng đầu lên, đem ánh mắt quăng về một hướng, chỗ đó, bốn đạo nhân ảnh như là ma thần, đứng ngạo nghễ trên thiên không!
Trong phòng thí nghiệm của phủ đệ Khang Tư gia tộc, Kiệt Sâm đang chuẩn bị phối chế linh dược tề, mà bọn người A Cơ Mễ Đức, Mã Lợi Á, Cam Đạo Phu cũng đều vây lại với nhau, chuẩn bị quan sát Kiệt Sâm phối chế.
Trong lúc đó, một đạo uy áp khủng bố trong nháy mắt bao phủ cả Hỗn Loạn Chi Thành, lúc này trên mặt Kiệt Sâm không khỏi biến đổi, sau đó một thanh âm hét to, truyền vào trong tai mỗi người.
- Tìm ta ?
Bọn người Kiệt Sâm thoáng cái bay vút đến bên ngoài sân, ngẩng đầu nhìn lại.
Chỉ thấy trên bầu trời lơ lửng bốn đạo nhân ảnh, trung niên nhân cầm đầu mặc trường bào không nhiễm một hạt bụi, tóc dài như là độc xà không ngừng vặn vẹo, làm cho người ta có một cảm giác cực độ tà dị.
Chứng kiến bốn người này, thân thể Kiệt Sâm không khỏi chấn động, hắn có thể cảm nhận được, trong thân thể bốn người này ẩn chứa khí tức kinh khủng kia.
- Kiệt Sâm, bọn họ là ai?
Một bên, Lôi Nặc cũng cảm nhận được linh lực khủng bố của đối phương, khí tức cường đại này, làm cho hắn là Đế Linh Sư bát giai trung cấp, lại không tự chủ được run rẩy.
- Ta cũng không biết.
Kiệt Sâm cau mày:
- Là tới tìm ta, phụ thân, A Cơ Mễ Đức, Lạc Khố Ân, các ngươi đợi ở đây, ta đi lên xem một chút.
Dứt lời, Kiệt Sâm bay đến giữa không trung.
- Ngươi là ai? Ta tìm chính là thủ lĩnh Kiệt Tư của Hỗn Loạn chi lĩnh, bảo hắn đi ra cho ta.
Nhìn thấy Kiệt Sâm, nam tử cầm đầu nhướng mày nói.
- Chính là ta, không biết các hạ là ai?
Cảm thụ được khí tức khủng bố trên người đối phương, sắc mặt Kiệt Sâm biến hóa.
Vẻn vẹn là khí tức trên người đối phương phát ra, đã có thể làm cho hắn cảm thấy run rẩy, loại cảm giác này, trước kia Kiệt Sâm chỉ có nhìn thấy trên người Samuel Đại Trưởng lão của Cổ Lôi Tư gia tộc.
Đối phương dĩ nhiên là Thánh Linh Sư cửu giai? Trong nội tâm Kiệt Sâm khiếp sợ đồng thời lại không khỏi nghi hoặc, mình tựa hồ ở Hỗn Loạn chi lĩnh, cũng không nhận ra Thánh Linh Sư cửu giai a gì? Chẳng lẽ…
Kiệt Sâm nghĩ tới một khả năng, đồng tử không khỏi co rụt lại.
- Ngươi chính là Kiệt Tư? Hoàng Linh Sư thất giai cao cấp?
Nam tử cầm đầu nhướng mày, trong đôi mắt có một ti sát khí xẹt qua:
- Chính là ngươi kích thương Sử Lai Mẫu? Hoàng Linh Sư thất giai cao cấp? Nói đùa gì vậy!
Sắc mặt Kiệt Sâm thoáng cái thay đổi:
- Quả nhiên là Sử Lai Mẫu, đối phương là gì với hắn?
Đối diện, trong đôi mắt nam tử có một tia không vui:
- Kiệt Thụy Mễ, giết hắn đi, Mark, ra tay, bức Kiệt Tư đi ra.
Tiếng nói của nam tử vừa rơi xuống, hai người phía sau hắn đột nhiên di động.
- Ngửi!
Trong đó một nam tử có đôi mắt âm lãnh, tóc dài màu bạc trong nháy mắt lao đến Kiệt Sâm, trong tay đột nhiên xuất hiện một thanh chiến đao toàn thân đen kịt, mặt ngoài có khí lưu màu đen yêu dị, hướng về Kiệt Sâm trảm xuống.
- Oanh!
Một đạo uy áp đáng sợ trong nháy mắt bao phủ cả phiến thiên địa, vô số đạo đao ảnh màu đen yêu dị bay lên không, tựa như vô số cự mãng màu đen đánh về phía Kiệt Sâm.
- Ha ha, chết đi!
Trong đôi mắt ngân phát nam tử có một tia sát ý tà dị, trong miệng cười lớn.
Mà một bên, một lão giả khác mặt mũi tràn đầy nếp nhăn thì vọt đến một bên, khóe miệng lộ ra cười lạnh, nhắm ngay Hỗn Loạn Chi Thành phía dưới trực tiếp vung tay lên
Uy áp đáng sợ lan ra, lập tức, nguyên tố vô tận trong thiên địa nhanh chóng tụ tập, trên không Hỗn Loạn Chi Thành to như vậy lại phát ra tiếng vang ầm ầm. Từng đạo nguyên tố hỏa hệ ở trên bầu trời trực tiếp tạo thành một đám mây hỏa diễm cự đại.
- Hừ!
Lão giả này lạnh lùng cười, trực tiếp lật tay!
- Oanh!
Đám mây hỏa diễm cự đại trên không Hỗn Loạn Chi Thành này trực tiếp bạo liệt , bỗng nhiên xuất hiện hỏa diễm vô tận, nhắm ngay Hỗn Loạn Chi Thành phía dưới áp xuống.
- Không tốt!
Trên bầu trời, ánh mắt Kiệt Sâm bỗng nhiên thay đổi, mặc dù trong lòng của hắn đã có cảnh giác, nhưng mà động tác của đối phương quá nhanh, hai Đế Linh Sư bát giai đỉnh phong đồng thời ra tay, làm cho hắn căn bản không kịp phản ứng.
Hắn muốn ngăn cản lão giả kia ra tay, giải cứu bọn người A Cơ Mễ Đức, chỉ là ngân phát nam tử công kích mãnh liệt, giờ khắc này, dĩ nhiên đã tới trước mặt của hắn.
Tình thế, trong nháy mắt một mảnh nguy cơ!
Giờ khắc này, vô số đao ảnh như cự mãng yêu dị, trong nháy mắt đi tới trước mặt Kiệt Sâm, những đao ảnh này, mỗi một đạo đều to như thùng nước, hiệp bọc linh lực khủng bố, trong không khí phát ra tiếng vang "Khúc khích", chỗ biên giới xuất hiện khe không gian rất nhỏ.
Mặc dù Kiệt Sâm thoạt nhìn chỉ là Hoàng Linh Sư thất giai cao cấp, nhưng mà ngân phát nam tử này lại không có chút chủ quan nào, vừa ra tay, chính là sát chiêu, muốn trong nháy mắt oanh Kiệt Sâm thành phấn mạt.
Đối mặt với đối phương công kích, trong nguy cơ, Kiệt Sâm rút trọng kiếm màu đen sau lưng ra.
- Oanh!
Trên thân thể của hắn bỗng nhiên tách ra ngũ sắc thần quang, khí tức cường đại lan ra, trọng kiếm màu đen trong nháy mắt hóa thành một rống giận, rít gào hướng hơn mười đầu cự mãng màu đen kia.
Ngũ Hành pháp tắc, thiên địa luân hồi!
- Oanh! Oanh! Oanh!
Vô số tiếng đánh vang lên, vết nứt không gian liên tục xuất hiện.
- Phốc!
Hai cổ lực lượng đáng sợ giao kích, Kiệt Sâm cảm thấy một đạo khí tức âm lãnh, rét lạnh, trực tiếp xuyên thấu qua công kích, tiến vào thân thể của mình, lan tràn đến ý thức tinh thần, thân hình của hắn lui về phía sau, sắc mặt một hồi tái nhợt.
Trong công kích của đối phương lại ẩn chứa công kích tinh thần, làm cho Kiệt Sâm thoáng cái bị tổn thất nặng.
Còn đối phương hiển nhiên cũng thật không ngờ Kiệt Sâm là Hoàng Linh Sư thất giai cao cấp, lại có thể bộc phát ra lực lượng cường đại như thế, ở Kiệt Sâm công kích đến, thân thể của hắn cũng là một hồi lay động, cả người trong nháy mắt rút lui ra sau.
- Ngươi người này.
Đối phương cũng là một hồi tái nhợt, hai con ngươi âm lãnh như là độc xà nhìn chằm chằm vào Kiệt Sâm, trong đôi mắt tràn đầy tức giận.
Nhưng mà Kiệt Sâm lại căn bản không để ý tới đối phương, cả người bị đánh lui, trong ánh mắt tràn đầy hoảng sợ nhìn về phía Hỗn Loạn Chi Thành.
Lão giả mang nụ cười nhạt trên mặt, ưu nhã vung tay phải xuống.
Trên không Hỗn Loạn Chi Thành, đám mây bạo liệt đột nhiên phun ra hỏa diễm đầy trời, như là cây anh đào thê mỹ, ở giữa không trung không ngừng mà mang tất cả, tạo thành một cổ Hỏa Diễm Phong Bạo cự thiên, ẩn chứa năng lượng khủng bố, nhắm ngay phủ đệ Khang Tư gia tộc mạnh mẽ rơi xuống.
- Không!
Con mắt Kiệt Sâm trong nháy mắt trợn tròn, phát ra gầm rú thê lương.
- Sưu!
Đúng lúc này, một bóng người kim sắc, từ dưới phủ đệ thoáng cái phóng lên trời, đúng là Lôi Nặc.
Đã có 26 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của acquyden