 |
|

28-10-2011, 05:19 PM
|
 |
♥Äừng Thần Tượng Ka ♥
|
|
Tham gia: Sep 2008
Äến từ: tp ho chi minh
Bà i gởi: 16,884
Thá»i gian online: 1 tháng 1 tuần 3 ngà y
Thanks: 6,551
Thanked 135,107 Times in 8,897 Posts
|
|
Bộ Bộ Kinh Tâm
Tác giả: Äồng Hoa
------oo0oo-----
Hồi 127 - Lá»i cuối.
Dịch: Äà o Bạch Liên (Alex)
Nguồn: Viet Messenger
Tháng năm năm Ung ChÃnh thứ hai.
Dáºn Chân vừa Ä‘á»c tá»›i câu "… Mã Nhi Thái thị đội khăn đỠvà o phủ…" đã nhÃu mà y lại, muốn vò nát ngay tá» máºt tấu trong tay, nhưng cố dằn lòng, Ä‘á»c xuống tiếp phÃa dưới "… Mã Nhi Thái thị chỉ xưng Ä‘Ãch phúc tấn Hoà n Nhan thị là "ÄÃch phúc tấn", không chịu gá»i "tá»· tá»·", không để ý quy cá»§, trong bữa ăn dám đứng lên rá»i khá»i đầu tiên, là m cho các phúc tấn còn lại rất bất mãn…" . Trán cá»§a Dáºn Chân lại giãn ra, trong mắt thấp thoáng tia cưá»i.
Chỉ má»™t chút nghi lá»… xã giao ngoà i mặt nà ng ta cÅ©ng không chịu là m , rõ rà ng là không nghÄ© gì tá»›i Tháºp Tứ, nếu không sẽ không thẳng mặt là m hắn khó xá» như váºy.
Tháng Giêng năm Ung ChÃnh thứ ba.
Và i cây hoa mai trong vưá»n Viên Minh vừa hé nở, hương mai thoang thoảng tá»a đến táºn thư phòng. Dáºn Chân hừ má»™t tiếng ném mạnh phong thư Ä‘ang cầm trong tay xuống bà n, nhìn Dáºn Tưá»ng Ä‘ang ngồi ở dưới cưá»i lạnh bảo: "Äệ đến mà xem nà y!"
Dáºn Tưá»ng cung kÃnh tiến lên, nhặt tá» giấy Ä‘á»c kỹ: "… Lưu Bang vô lại là m chá»§ Vị Ương, Hạng Võ anh hùng tá»± sát Cai Hạ. Vẫn biết xưa nay hà o kiệt không được thá»a sức tung hoà nh, chỉ có thể nén lòng ngồi trông lăng."
Dáºn Tưá»ng trong lòng thấy rất buồn cưá»i nhưng ngoà i mặt vẫn phải cố giữ nét nghiêm trang, chỉ biết than thầm hai ngưá»i nà y đúng là cùng má»™t mẹ sinh ra mà , đã tức giáºn lên thì mở miệng là không buông tha ai hết. Vẫn còn loay hoay nghÄ© cách vuốt giáºn thì giáºt mình nháºn ra sắc mặt Dáºn Chân Ä‘ang dần Ä‘anh lại, tá» máºt tấu má»›i vừa Ä‘á»c xong đã bị vò nát trong tay. Dáºn Tưá»ng băn khoăn khó hiểu, nếu chỉ vì Duẫn Äá» thì đâu đến ná»—i như váºy, nhưng chuyện chưa rõ nông sâu thế nà o, không dám tùy tiện mở miệng khuyên bảo, đà nh lẳng lặng đứng yên.
"Lúc đệ khuyên trẫm buông tay cho nà ng rá»i Ä‘i, chẳng phải đã bảo nà ng và Tháºp Tứ đệ chẳng qua là chỉ là trên danh nghÄ©a thôi sao?" Dáºn Chân nói rồi ném mảnh giấy nhà u nát tá»›i trước mặt Dáºn Tưá»ng. Dáºn Tưá»ng vá»™i và ng mở ra Ä‘á»c, tá» máºt tấu tỉ mỉ kể chuyện Trắc phúc tấn Duẫn Äá» Mã Nhi Thái thị ngắm Duẫn Äá» múa kiếm, thay Duẫn Äá» lau mồ hôi, Duẫn Äá» xoa tay nà ng sưởi ấm, hai ngưá»i nói nói cưá»i cưá»i, nắm tay nhau mà đi, không kiêng kỵ gì ánh mắt ngưá»i Ä‘á»i.
Dáºn Tưá»ng nghÄ© Ä‘i nghÄ© lại lúc lâu má»›i tháºn trá»ng mở lá»i: "Thứ nhất, Nhược Hi từ nhá» vốn đã không để tâm lắm đến chuyện giữ khoảng cách nam nữ, nà ng ta cà ng đạm nhiên bình thản cà ng chứng tá» chẳng có tình ý gì. HÆ¡n nữa, ngưá»i viết tháºt ra cÅ©ng không biết hai ngưá»i rốt cuá»™c nói gì vá»›i nhau, chẳng qua loáng thoáng nghe được tiếng cưá»i, xa xa nhìn thấy và i cá» chỉ. Nhiá»u chuyện ở ngoà i nhìn và o tưởng như rất thân máºt, nhưng chÃnh ngưá»i trong cuá»™c vốn lại chẳng có tâm ý sâu xa gì."
Tháng hai năm Ung ChÃnh thứ ba.
Dáºn Chân đứng dưới mái hiên đắm mình nhìn mà n mưa à o à o trút nước, toà n thân bất động, nước mưa theo gió tạt và o ngưá»i hắn, dần dần ná»a thân trưá»ng bà o ướt đẫm. Cao Vô Dung nhá» giá»ng khuyên can và i lần, Dáºn Chân chẳng ừ hữ lấy má»™t lá»i, Cao Vô Dung không dám khuyên nữa, nhưng vẫn sợ bị hoà ng háºu quở trách, sốt ruá»™t không yên. Nhược Hi cô cô mà còn ở đây, mấy chuyện thế nà y đã được giải quyết dá»… dà ng rồi.
Dáºn Chân đứng sững tháºt lâu, dằn vặt miên man, trong đầu chỉ nghe ong ong má»™t câu duy nhất : "Tháºp Tứ gia Duẫn Äá» qua đêm trong phòng Trắc phúc tấn Mã Nhi Thái thị, thỉnh thoảng lại nghe vẳng ra tiếng báºt cưá»i vui vẻ." Hốt nhiên Dáºn Chân xoay ngưá»i Ä‘i thẳng và o phòng, nhặt bút hạ má»™t máºt chỉ : "Từ nay vá» sau, trừ việc chÃnh cá»§a Duẫn Äá», bất kỳ chuyện gì liên quan đến Trắc phúc tấn Mã Nhi Thái thị tuyệt đối không được tấu nữa."
Ngà y Mưá»i ba tháng ba năm Ung ChÃnh thứ ba.
Duẫn Äá» cầm thư bước và o phòng, lòng khó xá» ná»±c cưá»i. Bốn chữ nằm ngay ngắn trên phong thư rõ rà ng do chÃnh tay trắc phúc tấn cá»§a hắn viết ra, váºy mà so vá»›i thá»§ bút cá»§a lão Tứ lại giống y như đúc, có dùng đánh tráo cÅ©ng chẳng ai nháºn ra. Chuyện nà y nếu truyá»n vá» kinh thà nh, chẳng phải lại thà nh má»™t giai thoại để ngưá»i Ä‘á»i cưá»i chê sao. Hắn khẽ thở dà i, vá»›i tay lấy má»™t phong thư khổ lá»›n hÆ¡n, đặt bút đỠmấy chữ " Hoà ng thượng thân khải" bên ngoà i, rồi má»›i bá» thư riêng và o trong. Sau khi gom đủ tấu chương cần trình má»›i để kèm bức thư và o, Ä‘em ra đưa cho thị vệ dặn: "Mau chóng đưa đến kinh thà nh."
Ngà y Mưá»i bốn tháng ba năm Ung ChÃnh thứ ba.
Dáºn Chân chỉ rút tấu chương ra xem, thư cá»§a Duẫn Äá» vừa tiện tay cầm lấy, nhìn thoáng qua đã vứt sang má»™t bên. Không biết gã nà y lại viết vá»› vẩn gì tá»›i chá»c tức mình, dạo nà y triá»u đình rối loạn đã đủ phiá»n lắm rồi, tháºt chẳng còn lòng dạ nà o mà lý gì tá»›i gã.
Ngà y hai mươi mốt tháng ba năm Ung ChÃnh thứ ba.
"Hôm qua Trắc phúc tấn Duẫn Äá» Mã Nhi Thái thị qua Ä‘á»i . Hoà ng Thượng từng quở mắng Liêm Thân Vương tá»™i dùng và ng bạc, ngá»c trai hoả táng cho mẹ, quá xa hoa lãng phÃ. Ngà y hai mươi mốt tháng mưá»i Ung chÃnh nguyên niên cÅ©ng đã hạ chỉ rằng: "Sau nà y nghiêm cấm Bát kỳ tổ chức tang sá»± rình rang, mổ nhiá»u lợn dê, tiệc tùng linh đình, kẻ nà o bất tuân Ä‘á»u bị há»i tá»™i." Thần thấy Duẫn Äá» lo tang ma rất xa hoa lãng phÃ, đặc biệt tham tấu lên Hoà ng Thượng…" Dáºn Chân thoáng chốc như bị sét đánh, bút lông trong tay rÆ¡i tuá»™t xuống tấu chương.
Duẫn Tưá»ng vừa bước qua cá»a chuẩn bị thỉnh an, nhìn thấy cảnh đó không khá»i kinh hãi, hoà ng huynh mất tá»± chá»§ như váºy là chuyện xưa nay chưa gặp bao giá», vá»™i và ng há»i ngay: "Hoà ng huynh, xảy ra chuyện gì váºy?" Dáºn Chân ánh mắt bình tÄ©nh không đổi, nhưng hồi lâu vẫn không nói má»™t lá»i, chỉ có cÆ¡ thể dưá»ng như Ä‘ang run rẩy.
Dáºn Tưá»ng liá»n bưng chén trà nóng trên bà n đưa cho Dáºn Chân, cố khuyên "Hoà ng huynh, uống ngụm trà trước Ä‘i." Hắn vừa nói vừa liếc mắt qua tấu chương trên bà n, giữa nét má»±c loang lổ, má»™t hà ng chữ ngay ngắn Ä‘áºp ngay và o mắt Dáºn Tưá»ng ,"…… Mã NhÄ© thái thị hôm qua qua Ä‘á»i……" . Tim bá»—ng Ä‘áºp loạn và i nhịp, ngưá»i run bắn, chung trà trong tay rÆ¡i liá»n xuống đất.
Dáºn Chân như giáºt mình bừng tỉnh, báºt ngưá»i khá»i ghế, lẩm bẩm không ngừng:"Trẫm không tin, trẫm không tin đến cuối cùng nà ng vẫn háºn trẫm như thế." Hắn vừa nói xong liá»n tỉnh ngá»™, đứng lên lục lá»i giá sách. Giữa ngổn ngang tấu chương, bắt được bức thư trên đỠvuông vức "Hoà ng Thượng thân khải" cá»§a Duẫn Äá», Dáºn Chân tay run run lần mở. Bên trong vừa vặn có má»™t phong thư khác, bốn chữ "Hoà ng Thượng thân khải" Ä‘áºp ngay và o mắt, nét chữ không thể nà o quen hÆ¡n được nữa, Dáºn Chân vừa nhìn thấy, mắt láºp tức tối sầm, thân thể lảo đảo, Dáºn Tưá»ng vá»™i và ng đỡ lấy. Hắn vừa nhìn đến phong thư trong tay hoà ng huynh thì cảm thấy trước mắt mình cÅ©ng chỉ còn lại sương mù.
Äêm ngà y hai mươi mốt tháng ba Ung chÃnh năm thứ hai
Trong sân im ắng, chỉ có và i ánh nến yếu á»›t mÆ¡ hồ lay động, Duẫn Äá» chẳng biết Ä‘ang ở góc nà o. Thị vệ dẫn đưá»ng cung kÃnh thấp giá»ng nói vá»›i Dáºn Tưá»ng: "Chỉ má»™t mình gia túc trá»±c bên linh cữu, gia nói phúc tấn ưa yên tÄ©nh, không …". Dáºn Chân cải trang tùy tùng, má» má» thân ảnh sau lưng Dáºn Tưá»ng lạnh lùng nạt ngay:" Câm miệng! Ở đây không có phúc tấn." Thị vệ láºp tức run rẩy, không rõ vì sao tuỳ tùng cá»§a Tháºp Tam gia so vá»›i chá»§ cà ng uy thế bá»™i phần, toà n thân tá»a ra lãnh khà khiến ngưá»i run sợ. Gã không dám nấn ná trong khoảng sân âm u tối tăm ấy nữa, liá»n nhanh chóng hà nh lá»… cáo lui vá»›i Dáºn Tưá»ng.
Duẫn Äá» ngồi bệt trong góc nhà , vừa nghe văng vẳng tiếng, tim láºp tức nhói lên, nắm chặt chiếc trâm vẫn cầm trên tay nhét và o trong ngá»±c, cầm lấy bầu rượu uống má»™t ngụm lá»›n rồi vá»— vá» chiếc bình trong lòng. Nhược Hi, cuối cùng hắn cÅ©ng tá»›i rồi đây!
Dáºn Chân sững ngưá»i nhìn tấm trướng trắng toát ở linh đưá»ng, lặng yên hồi lâu không nhúc nhÃch gì. Dáºn Tưá»ng cÅ©ng bần thần nhá»› lại, lần trước chia tay còn cho rằng ngà y nà o đó được đến thăm nà ng, vẫn còn cÆ¡ há»™i gặp lại, ai ngá» tháºt sá»± đã là vÄ©nh biệt. Vừa nghÄ© đến đã không kìm được chua xót , lại chợt nhá»› ra lúc nà y ngưá»i Ä‘au lòng nhất không phải mình, liá»n cố trấn tÄ©nh nhẹ giá»ng nói: "Tứ ca, chúng ta và o thôi!" Dáºn Chân khẽ gáºt đầu, bước và o trong.
Linh đưá»ng trống trải, chỉ có duy nhất má»™t bà i vị, không há» thấy quan tà i. Dáºn Chân ngạc nhiên, trong lòng lại khấp khởi má»™t tia hy vá»ng, biết đâu nà ng không há» mất, chỉ là …chỉ là … NghÄ© đến đây, vá»™i quay đầu quanh quất tìm, quát to:" Duẫn Äá», ra đây gặp trẫm!"
Duẫn Äá» lẳng lặng nhìn Dáºn Chân Ä‘ang đứng bên cây nến trắng, hững hỠđáp: "Ta ở đây." Dáºn Chân, Dáºn Tưá»ng quay lại, chợt thấy má»™t cái bóng lá» má» ngồi thu lu trong bóng tối. Dáºn Tưá»ng há»i: "Tháºp Tứ đệ, sao không thấy quan tà i, chỉ có bà i vị thôi váºy?" Duẫn ÄỠđứng dáºy bước tá»›i bà n, Ä‘em bình sứ vẫn ôm trong lòng đặt và o phÃa sau bà i vị bảo: " Nhược Hi ở đây."
Dáºn Chân trong má»™t thoáng dưá»ng như không theo kịp Duẫn Äá» Ä‘ang nói gì, vừa ngá»™ ra, khà giáºn phừng phừng phát tác, lòng Ä‘au xé, lại thêm mệt má»i vì thúc ngá»±a đưá»ng dà i, thân ngưá»i lảo đảo muốn ngã, Dáºn Tưá»ng vá»™i và ng đỡ lấy, há»i: "Tháºp Tứ đệ, rốt cuá»™c xảy ra chuyện gì?". Duẫn Äá» thản nhiên đáp: "Chuyện gì ư? Ta Ä‘em thi thể Nhược Hi hoả táng rồi!". Dáºn Chân vừa Ä‘au vừa giáºn, giÆ¡ tay chá»±c tát Duẫn Äá». Dáºn Tưá»ng vá»™i và ng giữ lại, cố khuyên: "Hoà ng huynh, ngưá»i bình tÄ©nh má»™t chút, Tháºp Tứ đệ tuyệt đối sẽ không là m thế vá»›i Nhược Hi, há»i rõ rà ng chút đã."
Duẫn Äá» cưá»i nhạt mấy tiếng nói: "Giá» ngươi má»›i nổi nóng thì Ãch gì? Sao không chịu đến sá»›m hÆ¡n chút? Ngươi có biết Nhược Hi má»i mắt trông chá» cả mấy ngà y không? Bây giá» còn là m ra bá»™ dạng nà y cho ai xem nữa?" Dáºn Chân mắng: "Chuyện tốt nà y cÅ©ng do ngươi mà ra, còn dám trách trẫm sao?"
Dáºn Tưá»ng phân trần: "Vì trên thư là chữ cá»§a đệ, hoà ng huynh tưởng đệ lại viết thư tá»›i khiêu khÃch, cho nên để qua má»™t bên chưa kịp xem tá»›i." Duẫn Äá» sắc mặt tái Ä‘i, ngây ngưá»i má»™t lúc lại nói: "Cho dù thư không Ä‘á»c được, nhưng phá»§ nà y khắp nÆ¡i không phải Ä‘á»u có tai mắt cá»§a ngươi sao, chuyện cá»§a Nhược Hy chẳng lẽ không ai trình báo lại?"
Dáºn Chân mắt như lá»a đỠthiêu đốt gằm gằm nhìn Duẫn Äá» không nói, Dáºn Tưá»ng chỉ đà nh trách háºn: "Äệ cố ý bà y nhiá»u trò như váºy khiến hoà ng huynh không muốn nghe tấu những chuyện liên quan đến Nhược Hi nữa, đệ còn dám há»i lại sao?"
Sắc mặt Duẫn Äá» thoạt xanh thoạt trắng, lẩm nhẩm: "Thì ra là thế!" rồi đổ nhà o tá»›i trước bà i vị cá»§a Nhược Hi khóc lá»›n: "Ta không cố ý là m thế, ta không phải cố ý là m ngươi phải thương tâm thất vá»ng. Lần đó dưới tà ng hoa mai, đúng là ta cố ý dụ ngươi tá» ra thân máºt cho ngưá»i nhìn trá»™m trong rừng xem, chỉ vì trong lòng bị ức chế, muốn chá»c giáºn hoà ng huynh. Nhưng những chuyện sau nà y không phải ta sắp xếp, ta tháºt tình thÃch trò chuyện cùng ngươi, cứ như thá»i gian quay ngược vá» những ngà y xưa, trong lòng bình thản, má»›i được má»™t giấc ngá»§ ngon. Chúng ta tuy cách má»™t bức bình phong, ngươi lẳng lặng ngá»§ lúc nà o không biết, ta vẫn thấy…"
Dáºn Chân quát lên: "Câm miệng!" Dáºn Tưá»ng trà n ngáºp bi ai, đưa mắt nhìn bà i vị Nhược Hi, trá»i xanh sao lại trêu ngưá»i như váºy? Ngay cả muốn háºn cÅ©ng không biết phải háºn ai. "Sao đệ lại phải … phải là m thế vá»›i Nhược Hi chứ? Là m cho hoà ng huynh muốn nhìn nà ng lần cuối cÅ©ng không được". Duẫn Äá» nói: "Là chÃnh Nhược Hi yêu cầu như váºy, nà ng khẩn khoản nà i đệ, nói đệ chá» má»™t ngà y gió, thả nà ng theo gió trôi Ä‘i, như váºy nà ng má»›i được tá»± do. Nà ng nói không muốn nghe mùi khó chịu, không muốn nằm yên dưới đất tối Ä‘en, sợ sẽ bị … sẽ bị sâu cắn.".
Dáºn Chân, Dáºn Tưá»ng hai ngưá»i sá»ng sốt. Dáºn Tưá»ng cố nén bi thương gượng nói "Lá»i lẽ cổ quái nhưng lý sá»± giá»i như váºy, đúng là chỉ có Nhược Hi nghÄ© ra rồi." Dáºn Chân đăm đăm nhìn bà i vị Nhược Hi, rồi khẽ đưa tay chạm và o bình cốt, vừa chạm tá»›i đã thấy lạnh lẽo thấu xương, láºp tức phải rụt tay vá», có thể Ä‘au đến thế sao?
Má»™t lúc lâu sau hắn má»›i kiá»m chế được tay mình, nhẹ nhà ng vuốt ve bình sứ, nước mắt ngân ngấn trong đáy khẽ khà ng chảy xuống, lòng dưá»ng như đã bị xét nát, chẳng còn biết Ä‘au đớn là gì, chỉ biết từ nay vá» sau, tim đã chẳng còn nguyên vẹn nữa, táºn cùng chỉ là má»™t khoảng trống không.
Dáºn Chân bá»—ng ôm lấy bình sứ nói: "Chúng ta Ä‘i". Duẫn Äá» bước dà i tá»›i ngăn ngay phÃa trước: "Bây giá» Nhược Hi đã là trắc phúc tấn cá»§a ta, ngươi không thể mang nà ng Ä‘i." Dáºn Chân thản nhiên nói: "Có phải phúc tấn cá»§a ngươi hay không, là do trẫm định Ä‘oạt. Không tá»›i phiên ngươi lên tiếng. Trẫm vốn không cho ghi lại tên Nhược Hi trong phả hệ. Hai ngưá»i cÅ©ng chưa từng được là m lá»… cưới xin chÃnh thức." Duẫn Äá» tức giáºn thét lên: "Hoà ng a mã mất, ta không được gặp ngưá»i lần cuối. Ngạch nương Ä‘i ta cÅ©ng không được giã biệt má»™t lần. Hôm nay ngay cả phúc tấn cá»§a ta, ngươi cÅ©ng muốn mang Ä‘i, ngươi khinh ngưá»i quá rồi đấy!"
Dáºn Chân cưá»i khẩy nói: "Thì khinh ngươi đó, đã sao nà o?" Duẫn Äá» tức giáºn đến mức hai tay run rẩy, Dáºn Tưá»ng vá»™i nói:" Tháºp Tứ đệ, thông cảm cho tâm tình hoà ng huynh bây giá» Ä‘i. Huống hồ ta nghÄ© Nhược Hi nhất định nguyện ý Ä‘i cùng Hoà ng huynh." Duẫn Äá» cưá»i lá»›n nói: "Ná»±c cưá»i! Nếu nà ng nguyện ý, sao ngà y đó còn nhất quyết đòi ra cung chứ?"
Xảo Tuệ chẳng biết đã đứng tá»±a cá»a tá»± lúc nà o, bá»—ng buồn bã cất tiếng: "Tháºp Tứ gia, ngưá»i để Hoà ng Thượng mang tiểu thư Ä‘i Ä‘i! Tiểu thư bằng lòng mà !" Nói Ä‘oạn nhìn Dáºn Chân hà nh lá»… thỉnh an, nhẹ tiếng: "Xin hoà ng thượng theo nô tỳ qua đây má»™t chút."
Dáºn Chân bước Ä‘i rồi, Dáºn Tưá»ng nhìn vẻ hoang mang cá»§a Duẫn Äá» trầm giá»ng bảo: "Nếu đệ thá»±c sá»± coi Nhược Hi là bạn, thôi đừng cãi vã vá»›i hoà ng huynh nữa, nhất là ngay trước mặt nà ng. Cả Ä‘á»i nà y nà ng đã phải ở thế khó xá», Ä‘au khổ tá»™t cùng, chẳng qua Ä‘á»u là vì Bát ca, vì các ngươi cả. Hôm nay ngưá»i cÅ©ng đã Ä‘i rồi, đệ vẫn còn muốn nà ng chẳng được an lòng sao?" Duẫn Äá» trầm mặc má»™t hồi, khẽ gáºt đầu, Dáºn Tưá»ng nhẹ nhà ng vá»— vá»— vai hắn rồi xoay ngưá»i bước theo Dáºn Chân.
Xảo Tuệ chỉ và o chiếc ghế mây dưới gốc tỠđằng trong sân nói: " Tiểu thư thÃch nhất ngồi ở chá»— nà y trầm tư, có thể lặng yên cả ngà y không nói lá»i nà o." Bước và o nhà lại đưa tay vá» phÃa bà n Ä‘á»c sách bảo: "Tiểu thư má»—i ngà y Ä‘á»u luyện chữ rất lâu, mải miết đến khi tay không còn chút sức lá»±c nà o nữa má»›i thôi ." Nói rồi liá»n mở chiếc thùng lá»›n bên cạnh ra "Äây là tất cả những gì tiểu thư chÃnh tay luyện viết."
Dáºn Chân cẩn tháºn đặt bình cốt ôm chặt trong lòng lên bà n, nhẹ cầm má»™t trang soi qua ánh nến cháºm rãi nhìn, tất cả Ä‘á»u giống hệt bút tÃch cá»§a mình, nhưng dưá»ng như phải lại dưá»ng như không, nét nét trà n ngáºp tương tư, chữ chữ chứa chan tình ý, nà ng Ä‘em hết thương nhá»› triá»n miên gá»i và o đầu bút.
Dáºn Tưá»ng thoáng nhìn má»™t trang đã không nén được tiếng thở dà i, cả má»™t hòm lá»›n đầy … vì sao cứ nhất quyết rá»i Ä‘i rồi má»›i chịu nháºn ra mình vốn yêu đến không thể từ bỠđược.
Xảo Tuệ mang má»™t gói đồ ra, thẫn thá» nói: "Tiểu thư chưa dặn nô tỳ những váºt nà y phải xá» lý thế nà o. Nô tỳ vốn định giữ nó, nhưng bây giá» thấy trao lại Hoà ng Thượng có lẽ tốt hÆ¡n."
Dáºn Chân lần giở, má»™t gói đỠnhá» dà i nằm ngay ngắn bên há»™p nữ trang, hắn nhẹ tay mở ra thì thấy mÅ©i tên bạch vÅ©, thân tiá»…n bóng loáng trÆ¡n nhẵn, tá»±a như đã hưởng qua ngà n vạn lần vuốt ve. Dáºn Chân thoáng chút ngạc nhiên, bá»—ng nhá»› ra, lòng vốn tưởng chẳng còn cảm giác gì nữa, trong khoảnh khắc lại giáºt mình Ä‘au đến thấu xương, cả ngưá»i chẳng còn chút sức lá»±c, co ngưá»i chìm sâu trong ghế. Dáºn Chân nắm chặt mÅ©i tên trong tay há»i "Trước khi Ä‘i nà ng có nhắn lại gì không?" Xảo Tuệ trả lá»i: " Không nhắn gì vá»›i Hoà ng thượng ạ." Dáºn Chân thở dà i má»™t tiếng, nước mắt trong lòng đã chá»±c trà o dâng nÆ¡i khoé mắt, đà nh quay mặt xua tay bảo: "Má»i ngưá»i ra ngoà i trước Ä‘i, trẫm muốn được yên tÄ©nh ngồi vá»›i Nhược Hi má»™t lát."
Duẫn Tưá»ng cùng Xảo Tuệ nhanh chóng bước ra, Xảo Tuệ khẽ nói vá»›i Dáºn Tưá»ng : "Tháºp Tam gia, tiểu thư có cái nà y gá»i ngưá»i," Hai ngưá»i bước và o phòng cá»§a Xảo Tuệ, Xảo Tuệ thắp đèn, Ä‘em má»™t phong thư và mảnh vải cất trong ngưá»i ra đưa cho Dáºn Tưá»ng. Dáºn Tưá»ng cà ng xem cà ng cau mà y lại, xem xong thì ngây ngưá»i lúc lâu, Ä‘em thư để lên ngá»n lá»a đốt Ä‘i. Hắn cầm mảnh vải trong tay nhìn thoáng qua, lại khẽ thở dà i, cất và o trong lòng.
Xảo tuệ mang chiếc há»™p gá»— lim ra, "Tiểu thư không để lại tiá»n bạc gì nhiá»u, mấy thứ nà y bảo ta chia má»™t ná»a cho Vương Hỉ Vương công công, nhưng…" Dáºn Tưá»ng nói: "Nhược Hi vừa rá»i khá»i không bao lâu, Vương Hỉ đã trượt chân chết Ä‘uối dưới sông, tiá»n tà i nà y hắn không dùng được nữa rồi." Xảo Tuệ thoáng sá»ng sốt, tiếp lá»i: "Tiểu thư lúc đó vừa nói xong, đã thở dà i than Vương Hỉ là ngưá»i thông minh, những thứ nà y có lẽ không dùng được rồi, chuyển cho cha mẹ và đệ đệ hắn váºy!". Dáºn Tưá»ng gáºt đầu, "Hoà ng huynh đã ban thưởng cho ngưá»i nhà Vương Hỉ rồi."
Dáºn Tưá»ng nhìn Xảo Tuệ nhẹ há»i: "Sau nà y ngươi có tÃnh toán gì chưa?" Xảo Tuệ nói: "Chá»§ tá» cùng tiểu thư Ä‘á»u để lại không Ãt đồ cho nô tỳ, tiểu thư nói, tùy ý nô tỳ. Nhưng nô tỳ muốn hầu hạ Thừa Hoan cách cách, Tiểu thư có để lại má»™t miếng ngá»c bá»™i cho cách cách." Dáºn Tưá»ng gáºt đầu nói: "Ta vốn cÅ©ng muốn đưa ngươi vá» phá»§, nhưng sợ ngươi không thuáºn lòng. Nay ngươi đã muốn như váºy thì tháºt tốt. Ta đón Thừa Hoan vá», cÅ©ng không sợ thiếu ngưá»i quản thúc nó."
Tháng ba năm Ung ChÃnh thứ tư.
Duẫn Tá»±, Duẫn ÄÆ°á»ng bị lá»™t bá» tông tịch, con cháu không được mang há» hoà ng thất, phụ nữ trong nhà đá»u bị thu hồi phẩm vị. Äô thống chÃnh Lam kỳ Âm Äức Ä‘em danh sách đổi tên cá»§a Duẫn Tá»±, Duẫn ÄÆ°á»ng tấu lên. Chỉ dụ hạ xuống là "Các ngươi nhân tiện phát công văn cho Sở Tông, tên cá»§a Duẫn ÄÆ°á»ng cùng con y để y tá»± sá»a, tên cá»§a Duẫn tá»± cùng con cÅ©ng để y tá»± đổi". Ngà y mưá»i hai cùng tháng, Duẫn Tá»± sá»a tên thà nh " A Kỳ Na" ý là "cá nằm trên thá»›t", sá»a tên con Hoà ng Vượng thà nh "Bồ Tát Bảo", khẩn cầu Ung ChÃnh có thể giống như Bồ Tát đại từ đại bi, miá»…n cho Hoà ng Vượng tá»™i chết. Duẫn ÄÆ°á»ng cương quyết không chịu đổi tên, ngà y mưá»i bốn tháng năm, Ung ChÃnh đổi tên cho Duẫn ÄÆ°á»ng thà nh "Tắc Tư Hắc" ý là " Quá»· đáng ghét."
Tháng tám năm Ung ChÃnh thứ tư
Chư vương, bối lặc, bối tá», công, văn võ đại thần Mãn Hán , cùng nhau dâng tấu "A kỳ na" Duẫn Tá»± bốn mươi tá»™i trạng, nghị tấu " Tắc tư hắc" Duẫn ÄÆ°á»ng hai mươi tám tá»™i trạng, nghị tấu Duẫn Äá» mưá»i bốn tá»™i trạng. Chư Vương đại thần muốn Ä‘em A Kỳ Na, Tắc Tư Hắc, Duẫn Äá» láºp tức xá» tá», là m gương cho thần tá» muôn Ä‘á»i.
Dáºn Chân lệnh cho Tắc Tư Hắc vá» kinh chịu tá»™i, Duẫn ÄÆ°á»ng trên đưá»ng vẫn cưá»i cưá»i nói nói, mặt không đổi sắc. Dáºn Chân giáºn dữ, lệnh phải gia tăng trông giữ, nghiêm máºt canh gác.
Duẫn ÄÆ°á»ng bị giam giữ trong phòng nhá», bốn phÃa tưá»ng cao. Duẫn ÄÆ°á»ng vừa và o phòng, cá»a láºp tức bị đóng chặt, ăn uống sinh hoạt Ä‘á»u ở bên trong, bốn bá» quanh viện Ä‘á»u có binh lÃnh ngà y đêm canh gác. Äồ ăn nước uống hà ng ngà y cá»§a Duẫn ÄÆ°á»ng trong lúc giam cầm Ä‘á»u cấp theo lệ cho phạm nhân.
Duẫn ÄÆ°á»ng ngồi trong gian phòng tối om, tóc tai bù xù cưá»i há»i:" Tháºp Tam đệ không ở kinh thà nh hưởng phúc, chạy tá»›i đây là m gì thế?" Cá»u gia ngà y xưa sống trong nhung lụa, giỠđây sắc mặt bá»§ng beo, trong phòng sá»±c mùi khai thối, chỉ có khóe mà y kiệt ngạo là không há» thay đổi. Duẫn Tưá»ng tá»± nhiên cÅ©ng má»m lòng bá»›t, giá»ng bình đạm nói: " Ta được ngưá»i nhá» cáºy Ä‘em đồ tá»›i cho Cá»u ca."
Duẫn Äá» lặng im nhìn chiếc lá» nhá» Ä‘ang được tuồn qua khe cá»a. Duẫn Tưá»ng nói: "Hạc Äỉnh Hồng." Duẫn Äá» sá»ng sốt, vá»™i đưa tay nháºn lấy, "Tại sao? Cuối cùng Hoà ng thượng cÅ©ng hà nh hạ đủ rồi sao? Rốt cuá»™c cÅ©ng chịu cho chúng ta giải thoát rồi ư?" Duẫn Tưá»ng nói: "Hoà ng Huynh sao có thể dá»… dà ng tha thứ cho ngươi như váºy. Không có ngươi, Hoà ng Thá»i cùng Hoà ng huynh sao lại dẫn đến kết cục cha con chia cắt? Ngá»c Äà n sao lại chết? Con cá»§a Nhược Hi sao có thể mất đây? Nà ng tại sao phải lá»±a chá»n rá»i xa Hoà ng huynh … để rồi cuối cùng vÄ©nh viá»…n chia lìa. Mưá»i phần Ä‘au khổ nhất định phải cho chúng ta gánh bá»›t năm, ngươi là m được rồi đấy!"
Duẫn ÄÆ°á»ng cưá»i tung chiếc lá» trong tay, nói: " Váºy ngươi vì ai mà đến đây?" Duẫn Tưá»ng nói: "Nhược Hi nhá» ta". Duẫn ÄÆ°á»ng ngây ngưá»i má»™t chút há»i: "Nà ng ta mất bao lâu rồi?" Duẫn Tưá»ng nói "Nà ng nói là m như váºy chỉ vì muá»™i muá»™i mình, ngươi có thể tiếp tục ghét nà ng như trước. Ngươi nếu bằng lòng nháºn chút ân tình nà y cá»§a Ngá»c Äà n thì cầm lấy, bằng không cứ trả lại cho ta."
Duẫn ÄÆ°á»ng bá»—ng thấy nhói lòng, xưa nay đà n bà đối vá»›i hắn cÅ©ng chỉ có hai tác dụng. Má»™t là dùng để ấm giưá»ng, lúc nà o cần đến thì dùng, không thì phá»§i tay bá»; hai là công cụ lung lạc lòng ngưá»i, thăm dò tin tức. Phà m những gì đám đà n bà nà y nghÄ©, hắn Ä‘á»u nắm rõ trong lòng bà n tay. Chỉ có Ngá»c Äà n, hắn tá»±a như hiểu lại như không hiểu, cÅ©ng có thể là trong lòng vốn không muốn biết.
Tiểu a đầu gầy guá»™c khẳng khiu giữa lúc băng tuyết trắng xóa má»™t trá»i, cho dù bị roi da đánh đến loang lổ máu vẫn chẳng chịu buông tay; thiếu nữ thanh tú Ä‘ang cầm bút chợt bị mình ôm và o lòng, sợ đến mức cả ngưá»i run rẩy; cuối cùng lại là ngưá»i cung nữ trong góc tối tưá»ng cung yên lặng chăm chú dõi theo mình.
Gã trầm tư má»™t lúc rồi khẽ nói: "Ta nháºn". Duẫn Tưá»ng ném má»™t mảnh vải qua song cưá»i, liếc mắt nhìn Duẫn ÄÆ°á»ng nói: "Chia ly từ đây!"
Duẫn ÄÆ°á»ng chá» tiếng bước chân Dáºn Tưá»ng khuất xa hẳn má»›i từ từ ngồi xuống nhặt mảnh vải lên "Ngá»c Äà n không hối, không oán". Không hối! Không oán! Rốt cuá»™c nà ng vì sao đến cuối cùng vẫn chẳng háºn ta? Vì cái gì? Duẫn ÄÆ°á»ng đứng lên cưá»i khổ, Nhược Hi – ngươi không hổ là ngưá»i đà n bà cá»§a lão Tứ, so vá»›i hắn còn ngoan độc hÆ¡n nhiá»u! Hắn chỉ có thể tra tấn thân xác chúng ta, ta cưá»i ngạo chống đỡ, bất quá đến chết là cùng. Nhưng ngươi lại là m cho ta ngay cả chết Ä‘i cÅ©ng không thể được an tâm, táºn sâu cõi lòng mang theo đầy hối háºn thương tiếc.
Ngà y hai mươi bảy tháng tam, Dáºn ÄÆ°á»ng mất, hưởng dương bốn mươi ba tuổi.
Tháng chÃn năm Ung chÃnh thứ tư
Duẫn Tá»± mân mê chiếc bình sứ trong tay, nhếch môi há»i: "GiỠđệ còn dám giúp chúng ta nữa, không sợ hoà ng thượng sẽ trách phạt à ?" Duẫn Tưá»ng cưá»i nhạt đáp: "Có gì đệ sẽ bảo vá»›i hoà ng huynh đây là dặn dò cá»§a Nhược Hi trước lúc lâm chung, huynh ấy cho dù có giáºn có tức bao nhiêu cÅ©ng sẽ nuốt lại và o lòng. Nhược Hi đêm đêm ngà y ngà y ngóng trông được gặp hoà ng huynh lần cuối, váºy mà ngưá»i cÅ©ng chẳng đến được cùng nà ng, từ đó vá» sau má»i chuyện Ä‘á»u cẩn tháºn dặn lòng tuyệt đối không được để nà ng thất vá»ng lần nữa.
Duẫn Tá»± lặng ngưá»i hồi lâu nhẹ giá»ng nói: "Ta Ä‘i rồi, nếu như giữ được toà n thây, xin đệ mang tro cá»§a Minh Tuệ vá» chôn cùng chá»— vá»›i ta, còn nếu như xương cốt cÅ©ng tán thà nh phấn bụi, đà nh nhỠđệ trá»™n chung tro cốt cá»§a chúng ta cùng theo gió thả Ä‘i váºy. Lúc còn sống ta chưa được cùng nà ng ngà y ngà y ká» cáºn, chỉ mong chết rồi có thể là m tròn nguyện ước cá»§a nà ng." Duẫn Tưá»ng lòng chợt chua xót, chỉ biết gáºt mạnh đầu.
Duẫn Tá»± do dá»± mở lá»i: "Hoà ng Vượng…" Duẫn Tưá»ng chắc giá»ng nói: "Hoà ng Huynh sẽ không giáng tá»™i cho Hoà ng Vượng đâu." Cân nhắc má»™t lát lại trấn an "Bát ca xin yên tâm, ngà y nà o đệ còn ở đây, nhất định sẽ không để nó gặp chuyện gì"
Duẫn Tá»± khẽ rằng: "Tháºp Tam đệ thay ta lo liệu má»i đưá»ng, kiếp nà y không còn gì báo đáp được nữa", dứt lá»i liá»n sá»a lại trưá»ng bà o, quỳ xuống xá Duẫn Tưá»ng má»™t vái dà i , Duẫn Tưá»ng ngoà i song cá»a giáºt mình cuống cuồng ngăn: "Bát ca, đệ không nháºn nổi đâu!"
Duẫn Tá»± lạy xong xoay mình lại ngồi, mắt nhìn thẳng góc tưá»ng, đầu không ngoảnh lại. Tóc xả dà i không rối má»™t sợi, dáng lưng hao gầy mà thẳng tắp. Duẫn Tưá»ng sững ngưá»i nhìn má»™t lúc lâu, lại lẳng lặng cúi đầu thi lá»… vá»›i Duẫn Tá»± rồi xoay ngưá»i rá»i Ä‘i.
Ngà y mưá»i bốn tháng chÃn, Duẫn Tá»± mất, năm đó bốn mươi sáu tuổi.
Tháng năm năm Ung ChÃnh thứ tám.
Di Thân Vương Duẫn Tưá»ng qua Ä‘á»i, Dáºn Chân hạ chỉ khôi phục nguyên danh Dáºn Tưá»ng, liệt kê công đức suốt Ä‘á»i cá»§a Duẫn Tưá»ng, nháºp hưởng Thái Miếu, phong thụy hà o là Hiá»n, thêm tám chữ " Trung kÃnh thẳng trá»±c cần tháºn liêm minh" (trung thà nh, kÃnh trá»ng, thà nh tháºt, chÃnh trá»±c, cần mẫn, tháºn trá»ng, liêm khiết, sáng suốt ) phÃa trước, lại dùng dinh thá»± đất phong cá»§a chÃnh mình góp lại xây lăng má»™ cho Duẫn Tưá»ng.
Ba mươi tháng chạp năm Ung ChÃnh thứ tám.
Tia nắng chếch dần vá» phÃa tây, mặt trá»i đã lặn má»™t ná»a nấp sau những áng mây, luồng sáng rá»±c rỡ cuối cùng ánh lên từng đám mây chiá»u, tá»±a như và ng kim nóng chảy, là m cho má»™t khoảng trá»i hoá thà nh biển lá»a. Ãnh đỠlung linh lại lướt qua tráºp trùng mái ngói lưu ly cá»§a Tá» Cấm Thà nh, xua sắc và ng bắn ra rá»±c rỡ chói mắt. Tá» Cấm Thà nh trang nghiêm chìm trong ánh và ng son lá»™ng lẫy, giống như do trá»i đất tạo thà nh, mỹ lệ không gì sánh được.
Dáºn Chân đứng trên đỉnh Cảnh SÆ¡n, đắm mình trong ánh nắng ấm áp dịu nhẹ, thấy toà n bá»™ Tá» Cấm Thà nh trải rá»™ng dưới chân mình, nhưng sâu trong đáy mắt ấy chỉ còn lại hư không quạnh quẽ, tá»±a như bầu trá»i hoang mạc: xa xôi, tịch mịch.
Yêu cùng háºn Ä‘á»u đã rá»i Ä‘i, chỉ còn lại hắn.
Chú:
Tháng mưá»i má»™t Ung ChÃnh mưá»i ba, Dáºn Chân băng hà , thá» năm mươi tám tuổi. Miếu hiệu Thế tông ( tên hiệu khắc trên bà i vị là Thế Tông), tháng ba năm Cà n Long thứ hai, an táng tại Thanh Tây Lăng.
Con thứ mưá»i cá»§a Thánh Tổ Duẫn Thị Ngã, năm Cà n Long thứ hai, được thả, phong là m Phụ Quốc công, Năm Cà n Long thứ sáu, mất, hạ chỉ tế táng theo phẩm cấp bối tá».
Con thứ mưá»i bốn cá»§a Thánh Tổ Duẫn Äá» giam lá»ng trong Thá» Hoà ng Ä‘iện, năm Cà n Long thứ mưá»i hai, được thả, năm Cà n Long mưá»i ba, tấn là m Tuân Quáºn vương, mất năm Cà n Long hai mươi.
|
Äã có 2 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch cá»§a baongoc
|
|

28-10-2011, 05:21 PM
|
 |
♥Äừng Thần Tượng Ka ♥
|
|
Tham gia: Sep 2008
Äến từ: tp ho chi minh
Bà i gởi: 16,884
Thá»i gian online: 1 tháng 1 tuần 3 ngà y
Thanks: 6,551
Thanked 135,107 Times in 8,897 Posts
|
|
Bộ Bộ Kinh Tâm
Tác giả: Äồng Hoa
------oo0oo-----
Hồi 128 - cố sự đại khái.
Dịch: Äà o Bạch Liên (Alex)
Nguồn: Viet Messenger
Nữ nhân váºt chÃnh Nhược Hi đúng là hình mẫu cho giá»›i tri thức trẻ ở đô thị hiện đại, tình cảm được đặt lên mức cao nhất song lại vô cùng lý trÃ,má»™t mặt là liá»u lÄ©nh bất cần, má»™t mặt lại ham sống sợ chết, mâu thuẫn mà thất thưá»ng, thiện lương mà há»i hợt, khát khao tình yêu rồi lại hoà i nghi tình yêu. Äó là sá»± tổng hợp cá»§a hình thái xã há»™i hiện đại đã tạo nên những mâu thuẫn đối láºp nhau, má»™t ná»a thiên sứ, má»™t ná»a ma quá»·. Sống trong cục diện "cá»u vương Ä‘oạt Ä‘Ãch" giữa chốn cung đình phong ba bão táp, mà lại dá»±a và o linh hồn cá»§a ngưá»i hiện đại để tá»± bảo vệ lấy mình, giữ trá»n tình yêu đối vá»›i má»™t ngưá»i mà lại phải Ä‘au khổ giãy dụa đến thế.
Äây là má»™t bá»™ tiểu thuyết ngôn tình, nhưng không chỉ có má»—i tình yêu, còn có tình huynh đệ, tình phụ tá», tình bằng hữu, tất cả Ä‘an cà i và o nhau mà nối móc tạo nên võng lưới trần tục, Nhược Hi chÃnh là đang trong tấm lưới ấy vùng giẫy để chống cá»± và thá»a hiệp cùng má»™t lúc. Má»—i ngưá»i Ä‘á»u có trong mình những tư tâm dục vá»ng. Có ngưá»i vì dục vá»ng trước mắt mà bá» rÆ¡i tình cảm, có ngưá»i giữa phong ba sóng gió trái lại tình cảm cà ng thêm thuần khiết, Ä‘á»u là hoà n cảnh bên ngoà i chi phối đến sá»± lá»±a chá»n cá»§a cá nhân, nhưng má»—i ngưá»i Ä‘á»u có quyá»n quyết định con đưá»ng tương lai mình sẽ Ä‘i.
Äây cÅ©ng là giải thÃch cho cái giá cá»§a sá»± trưởng thà nh, sau khi đã nếm lấy kinh nghiệm tình Ä‘á»i tiếc rằng tránh sao khá»i tang thương mất mát . Ai không nguyện sống Ä‘á»i tá»± do thoải mái? Ai không nguyện sống Ä‘á»i chân thá»±c tá»± nhiên? Ai không nguyện có được ngưá»i thà nh tâm thà nh ý yêu thương mình và mình thà nh tâm thà nh ý yêu thương ngưá»i ấy? Nhưng hoà n cảnh lại khiến cho má»—i ngưá»i nhất thiết phải thá»a hiệp! Nhưng kỳ thá»±c phÃa sau sá»± thá»a hiệp đó còn là má»™t tấm lòng "xÃch tá» chi tâm" (tấm lòng trẻ thÆ¡) 3, bên ngoà i khôn khéo nhưng táºn đáy lòng không phải lúc nà o cÅ©ng nguyên tắc và hà nh sá»± theo kiểu nước chảy bèo trôi. Trưởng thà nh đúng là đau đớn, nhưng nhất thiết phải trưởng thà nh. CÅ©ng bởi không muốn mình tổn thương và là m thương tổn đến ngưá»i yêu mình.
Tình yêu cá»§a Nhược Hi. TÃnh từ cuá»™c Ä‘á»i cổ đại lần đầu là yêu Bát a ka, vá» sau tình thế bắt buá»™c mà lá»±a chá»n Tứ a ka. Ở đây xin trÃch dẫn má»™t bình luáºn cá»§a bạn Ä‘á»c giải thÃch má»™t chút vá» hai mối tình nà y: có bạn Ä‘á»c nói là "Sinh mệnh Nhược Hi như đóa hồng trắng, gả cho Bát a ka dịu dà ng nho nhã, dần dà lâu ngà y,bá» ngoà i vá»›i cuá»™c sống tình nồng sẽ kết Ä‘á»ng má»™t chén tinh hoa 4, Tứ gia lại là "Sà ng tiá»n minh nguyệt quang" (Ãnh trăng rá»i đầu giưá»ng) 5, gả cho má»™t ngưá»i lạnh lùng cô ngạo như Tứ Vương gia, bá» ngoà i vá»›i cuá»™c sống vô vị nhạt nhẽo hết thảy lại dá»… hóa thà nh ná»—i cô quạnh cam chịu, Bát a ka trên lồng ngá»±c cÅ©ng là mang má»™t khối tương tư Ä‘áºu 6 đó thôi."
Có độc giả lại nói Nhược Hi sau cùng có lẽ sẽ gả cho Tứ a ka, nhưng đối vá»›i Bát a ka thì đúng là "Không đối trước sÆ¡n trung tinh oánh cao sÄ© tuyết, chung bất vong thế ngoại tiên xu tịch mịch lâm" 7( Ẩn sÄ© nép mình ở núi tuyết trong suốt, cuối cùng vẫn không quên được Ä‘á»i thần tiên ngoà i rừng tÄ©nh mịch). "Bất kể nà ng muốn gả cho ai, có lẽ nà ng đối vá»›i ngưá»i đó Ä‘á»u có chút cảm giác rung động, nhưng ngưá»i luôn nép mình dịu dà ng má»™t góc trong con tim nà ng, bao giá» cÅ©ng là Dáºn Tá»±. Äến má»™t ngà y nà o đó nà ng kết hôn sinh tá», tuổi ngà y cà ng già đi, rất sâu cá»§a những hồi ức xa xôi còn Ä‘á»ng lại, vẫn luôn hiện hữu bóng hình má»™t thân áo trắng, lặng im nhìn nà ng mỉm cưá»i, đó vẫn là Dáºn Tá»±"
CÅ©ng có độc giả cho rằng "Nhược Hi cùng Bát gia và Tứ gia, rất giống vá»›i Scarlett O"Hara cùng Ashley Wilkes và Rhett Butler (Cuốn theo chiá»u gió) 8. Nhiá»u ngưá»i ở trong lòng như váºy, duy chỉ có Tứ gia vẫn luôn thấu rõ tâm tư cá»§a nà ng. Tứ gia hiểu rõ nà ng muốn cái gì, hiểu rõ nà ng sợ cái gì, hiểu rõ nà ng quan tâm cái gì. Tứ gia hiểu nà ng Ãch kỉ bao nhiêu, hiểu nà ng thá»±c tế bao nhiêu, hiểu nà ng tÃnh toán bao nhiêu, mà vẫn yêu thÃch nà ng,thấu hiểu cho nà ng. Bởi rằng, bá»n há» vốn cùng má»™t loại, là hai con ngưá»i tương tá»± nhau."
Kỳ thá»±c tôi đối vá»›i hai mối tình nà y mà nói, trong lòng thầm nghÄ© giải thÃch đã không còn quan trá»ng, tôi chỉ viết nên má»™t câu chuyện, độc giả là ngưá»i tá»± kết hợp những kinh nghiệm từng trải ở cuá»™c Ä‘á»i để khi lần thứ hai Ä‘á»c nó có thể há»a mà u trong tâm trà cá»§a mình đổi lại có thể nói má»›i là thêm hai phần sáng rõ tình cảm!
Văn chương tịnh không hoà n toà n chỉ táºp trung và o nữ nhi tình trưá»ng ( kỳ thá»±c giữa hoà n cảnh như váºy là m sao có khả năng chỉ luôn luôn ngươi nặng tình ta nặng tình, ân ân ái ái mãi cho được? Dạng như váºy chÃnh là sá»± biến đổi không tưởng rồi!). Mà ở cung đình đấu đá, huynh đệ tương tà n, còn có Nhược Hi vì bảo toà n bản thân mà luôn lo nghÄ©. Những Ä‘iá»u như thế nà y má»›i được gá»i là bá»™ bá»™ kinh tâm. (từng bước kinh tâm).
Vá» các bằng hữu văn chương dưới đây đã đỠxuất ý kiến, nếu như là đơn giản dá»… dà ng tôi sẽ kịp thá»i xá» lý phổ biến lại , nhưng lại có chút liên quan khá lá»›n, sợ rằng phải đợi sau khi văn chương kết thúc má»›i có thể sá»a chữa. Thá»±c ra tôi vẫn luôn có ý nghÄ© má»™t lần chỉnh sá»a lại tất cả, nhưng bây giá» tạm thá»i không có tinh lá»±c để sữa chữa phần đầu, Ä‘iển hình là tâm có dư, mà lá»±c vẫn chưa đủ.
Äồng Hoa
Xin cám ơn!
--------------------------------
1 Loại đà n cổ của Duy Ngô Nhĩ.
2 Võng xuyên biệt nghiệp – Vương Duy, Äinh VÅ© Ngá»c dịch.
3 XÃch tá» chi tâm : Tấm lòng trẻ thÆ¡
Thà nh ngữ "XÃch tá» chi tâm" xuất xứ từ Mạnh tá», tức là tâm hồn ngây thÆ¡ trong sáng cá»§a trẻ thÆ¡, nói trắng ra là những tâm hồn trong sáng như nhiên, chưa có tạp niệm, không phân biệt so Ä‘o cá»§a ngưá»i lá»›n Ä‘a sá»±.
4 Chén tinh hoa : Gốc: Nhất oản thủy
Thảo dược của Vùng Thiểm Tây, Cam Túc, Tứ Xuyên_ Trung Quốc.
5 Sà ng tiá»n minh nguyệt quang: Trong bà i TÄ©nh Dạ Tứ cá»§a Lý Bạch
Tĩnh dạ tứ
Nguyên văn
Sà ng tiá»n minh nguyệt quang
Nghi thị địa thượng sương,
CỠđầu vá»ng minh nguyệt
Äê đầu tư cố hương
Nỗi nhớ trong đêm vắng
(Ngưá»i dịch: Tương Như)
Äầu giưá»ng ánh trăng rá»i,
Mặt đất như phủ sương.
Ngẩng đầu nhìn trăng sáng,
Cúi đầu nhớ cố hương.
6 Tương tư Ä‘áºu : Còn gá»i là hạt tương tư
Hạt tương tư có tên khoa há»c là hạt cưá»m Ä‘á».ngưá»i Trung Quốc gá»i nó là hạt hồng Ä‘áºu,gá»i nôm na là đáºu Ä‘á»
Theo truyá»n thuyết, hạt tương tư trở thà nh tÃn váºt cá»§a tình yêu bắt nguồn từ câu chuyện tình chung thá»§y: "Ngà y xưa, có đôi vợ chồng vừa lấy nhau thì ngưá»i chồng phải tòng quân Ä‘i chinh chiến chốn sa trưá»ng. Ngưá»i vợ ngà y ngà y đứng tá»±a cá»a má»i mắt mong đợi chồng vá». Cô cà ng mòn má»i đợi chá» thì bóng dáng ngưá»i chồng cà ng chẳng thấy đâu. Cứ như váºy, ngưá»i thiếu phụ chỠđợi và hy vá»ng trong những giá»t nước mắt. Cho đến khi những giá»t lệ cá»§a cô trở thà nh những giá»t máu nhá» xuống đất. Từ mảnh đất ấy, cây hồng Ä‘áºu được sinh ra"
Hồng Ä‘áºu được sinh ra từ ná»—i khổ tương tư, từ những nhá»› thương khôn xiết. Nhưng ná»—i nhá»› tương tư cÅ©ng là dư vị đẹp mà chỉ có những ngưá»i yêu nhau sâu sắc và chân thà nh má»›i có được. CÅ©ng từ đó, Hồng Ä‘áºu trở thà nh tÃn váºt tình yêu cá»§a ngưá»i Trung Quốc. Sau nà y Hồng Ä‘áºu cà ng nổi tiếng hÆ¡n nữa nhá» bà i thÆ¡ "Tương tư" cá»§a nhà thÆ¡ Vương Duy (701 – 761) Ä‘á»i ÄÆ°á»ng
Hồng Ä‘áºu sinh nam quốc
Xuân lai phát kỷ chi
Nguyện quân đa thái biệt
Thá» váºt tối tương tư.
Tương tư (Ngưá»i dịch: Hải Äà )
Nước nam sinh Ä‘áºu Ä‘á»
Xuân vỠnở cà nh xinh
Chà ng Æ¡i hái nhiá»u nhé
Nhớ nhau tha thiết tình
7 Không đối trước sơn trung tinh oánh cao sĩ tuyết
Chung bất vong thế ngoại tiên xu tịch mịch lâm
2 câu thÆ¡ trong bà i Chung Thân Ngá»™ cá»§a Tà o Tuyết Cần "Hồng Lâu Má»™ng Tháºp Tứ khúc"
Lỡ nhau suốt Ä‘á»i(Ngưá»i dịch:nhóm VÅ© Bá»™i Hoà ng)
Ai rằng và ng ngá»c duyên ưa,
Ta quên cây, đá, thỠxưa được nà o
Trơ trơ rừng tuyết trên cao
Ngoà i Ä‘á»i, rừng vắng khuây sao được nà ng
Cuá»™c Ä‘á»i ngán ná»—i tang thương
Äẹp không hoà n đẹp, lá»i cà ng đúng thay
Dù cho án đặt ngang mà y
Cuối cùng vẫn thấy lòng nà y băn khoăn.
8 Cuốn theo chiá»u gió: tác giả Mỹ Margaret Mitchell
Äại Công Cáo Thà nh
Công Äức Viên Mãn !!!
|
Äã có 4 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch cá»§a baongoc
|
|

28-10-2011, 05:36 PM
|
 |
|
|
Tham gia: Jun 2008
Bà i gởi: 6,746
Thá»i gian online: 2 tuần 2 ngà y 3 giá»
Thanks: 1,636
Thanked 94,370 Times in 4,258 Posts
|
|
Chân thà nh cảm ơn ban baongoc đã post 1 truyện full cho 4r
    
|
Äã có 6 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch cá»§a DoctorCrazy
|
|
 |
|
Từ khóa được google tìm thấy
|
áåçïëàòíî, äåíüãè, aáîðò, áåñïëàòíîå, àëåíà, àóäèîêíèãè, bá»™ bá»™ kinh tâm, bá»™ bá»™ kinh tâm 4vn, bá»™ bá»™ kinh tâm-4vn, bá»™i bá»™i kinh tâm, bo bo kinh tam, bo bo kinh tam alex, bo bo kinh tam alex dich, bo bo kinh tam doanh thu, èãðóøêè, èíöåñò, huyen ao bo bo kinh tam, ìàñòåð, íàòàëè, ìåòàëëîïðîêàò, ïëèòêà, ïðîåêòû, ñïèðñ, òðóäîâîé, pham nhan tu tien, sat than, truyen huyen ao tron bo, ýëåêòðè÷åê, øàíñîí  |
| |