15-05-2008, 05:31 PM
Huyết Phụng Thần - Tuyết Thiên Hồ
Tham gia: Feb 2008
Äến từ: U Minh Hồng Hoang
Bà i gởi: 1,281
Thá»i gian online: 2 ngà y 16 giá» 45 phút
Thanks: 1
Thanked 313 Times in 236 Posts
Quyển 11 - Chương 3: Dị tình dụ hoặc
NGUá»’N: ***************.org
Dịch: NDGHNTD
Biên dịch: thsonn
Biên táºp: Fish
Hi Bình không ngá» bản thân trong lúc thất ý lại gặp Äại Ny.
Nữ nhân nà y từ khi đến Cái Bang đã cùng Tứ Cẩu sống riêng, má»™t mình đòi luôn má»™t căn phòng. Tứ Cẩu trong lòng tuy không vừa ý, nhưng hắn cÅ©ng không tìm ra nguyên nhân nà o để từ chối, huống hồ hắn còn phải ứng phó vá»›i rất nhiá»u nữ nhân, hÆ¡n nữa còn phải theo Phong Tá»± Lại táºp võ, hắn hoà n toà n không đỠcáºp đến chuyện tình cảm.
Äá»™t nhiên, Äại Ny xuất hiện trong Ä‘á»i hắn, là m hắn có cảm giác như trá»i cao có ý an bà i cho, nếu không Tứ Cẩu hắn là m sao có thể có được sá»± chiếu cố quan tâm cá»§a mỹ nữ dị quốc đẹp như thiên tiên nà y chứ?
Hắn vô cùng mãn ý, nhưng cũng vô cùng tiếc nuối, vì từ sau đó, hắn như có cảm giác lòng nà ng không dà nh cho hắn, tựa hồ như cách xa hắn diệu vợi, đối với hắn tuy biểu hiện bên ngoà i rất tốt, phảng phất cũng chỉ là một loại kỹ xảo gượng ép nà o đó.
Tứ Cẩu là má»™t kẻ lưá»i biếng, chuyện nghÄ© hoà i không hiểu, sau đó lại cÅ©ng chẳng cần nghÄ© tá»›i.
Äại Ny xuất hiện má»™t cách đột ngá»™t, hoặc có thể nói là duyên đến, lúc duyên đó bá» Ä‘i thì cÅ©ng rất đột ngá»™t, nhất thiết, tùy theo duyên số váºy!
Hi Bình đương nhiên không thể giải được ná»—i buồn rầu cá»§a Tứ Cẩu, cÅ©ng không biết giữa Tứ Cẩu và Äại Ny có khúc mắc gì, hắn chỉ cảm thấy rất kỳ quái vì cái gì mà Äại Ny lại muốn ở má»™t mình?
Khi hắn nhìn thấy Äại Ny, nà ng tá»±a hồ như chÃnh Ä‘ang đợi ai đó, hắn lá»… độ nói: “Äại Ny, đêm đến, không trở vá» phòng nghỉ ngÆ¡i sao?â€
Äại Ny nói: “Ta Ä‘ang chá» ngươiâ€
Hi Bình sá»ng sốt: “Nà ng chá» ta là m gì?â€
Äại Ny nói: “Có chút chuyện cần nói vá»›i ngươi, ngươi đến phòng ta ngồi má»™t lát được chứ?â€
Hi Bình thản nhiên cưá»i nói: “Có gì không thể?â€
Äại Ny cưá»i nhẹ, tay phải nâng lên trước trán vuốt tóc, sau đó quay ngưá»i nhẹ nhà ng bước Ä‘i, Hi Bình bị mỹ thái lieu nhân cá»§a nà ng hấp dẫn đến hút hồn, thần sắc hoảng hốt Ä‘i theo đến phòng nà ng.
Äại Ny đột nhiên xoay ngưá»i nói: “Không phải là má»—i lần nữ nhân gá»i ngươi tá»›i phòng cá»§a há», ngươi Ä‘á»u vui vẻ tuân theo sao?â€
Hi Bình sá»ng sốt, nói: “CÅ©ng phải nhìn xem nữ nhân kia thế nà o đã?â€
Äại Ny nói: “Nếu là mỹ nữ thì sao?â€
Hi Bình cưá»i nói: “Nam nhân có nghÄ©a vụ phải chá»n mỹ nữ, cÅ©ng có quyá»n lợi bá» qua sá»u nữ (nữ nhân xấu xÃ), ta là nam nhân, đương nhiên chá»n lá»±a nghÄ©a vụ.â€
Äại Ny nở nụ cưá»i yêu mị nói: “Tiến đến đây! Nam nhân!â€
Bà n tay nà ng đặt lên cánh cá»a đẩy nhẹ, cá»a mở ra.
Hi Bình Ä‘i theo tiến và o, Ä‘oạn ngồi xuống, hướng đối diện vá»›i Äại Ny nói: “Bây giỠđã khuya, ta không thể ở lâu, ta sợ ngưá»i khác hiểu lầm. Nà ng đã biết ta là má»™t nam nhân háo sắc, ngưá»i khác cÅ©ng biết, cho nên cùng má»™t mỹ nhân như nà ng ban đêm ở chung má»™t phòng, rất khó là m cho ngưá»i khác không nghÄ© xấu, nà ng nói Ä‘i! Có chuyện gì?â€
Äại Ny hai tay chống cằm, ngưng thị nhìn hắn, nói: “Không có việc thì không thể gá»i ngươi tá»›i hay sao?â€
Hi Bình dá»±a và o thà nh ghế, hÃt sâu má»™t hÆ¡i, nói: “Nà ng tuy là nữ nhân cá»§a huynh đệ ta, nhưng ta và nà ng tịnh không quen thuá»™c. Ta nhá»› rõ rang, sau khi nà ng tá»›i La phá»§, má»›i chú ý tá»›i sá»± tồn tại cá»§a ta. Nà ng nói không sai, đúng là không có chuyện cÅ©ng có thể gá»i ta Ä‘i tá»›i, bất quá ta đã đến đây, nà ng nếu không có việc gì nói vá»›i ta, ta sẽ Ä‘i liá»nâ€
Hắn vừa đứng lên, Äại Ny vá»™i nói: “Cháºm đã, ta muốn cùng ngươi nghiên cứu vỠâm nhạc.â€
Hi Bình liá»n quay trở lại, kinh ngạc vui sướng nói: “Âm nhạc?â€
Äại Ny khẳng định nói: “Äúng váºy, cÅ©ng là ca hát.â€
Hi Bình mặc kệ ba bảy hai mốt, láºp tức đặt mông ngồi lại trên ghế, giống như mấy bác nông dân vá»— đùi, hưng phấ nói: “Hà , Äại Ny, nà ng thế nà o lại không nói sá»›m? Ta đặc biệt thÃch ca hát, nhưng nà ng, cÅ©ng thÃch chăng? Nà ng tá»±a hồ vÅ© khiêu vÅ© má»™t chút cÅ©ng là m cho ngưá»i ta nhìn không hiểu, cung như khi nà ng ca hát! Ta cÅ©ng cảm thấy nghe không thể hiểu, ta nghÄ© bà i hát cá»§a nà ng nên quăng sá»t rác Ä‘i, tốt nhất thay bằng bà i hát cá»§a ta đây.â€
Äại Ny nói: “Quốc gia chúng ta là vương quốc ca vÅ©, ta thÃch khiêu vÅ©, đương nhiên cÅ©ng thich ca hát.â€
Hi Bình láºp tức giương giương tá»± đắc: “Äã như váºy, ta sẽ dạy ngươi má»™t Ãt công phu ca hát cÆ¡ bản, để ngươi từ nay vá» sau cÅ©ng sẽ phong quang giống như ta váºy.â€
Hắn nhá»› tá»›i cái ngà y tại Cái Bang nháºn được sá»± á»§ng há»™ cá»§a má»i ngưá»i, tháºt sá»± tưởng mình chÃnh là “ca thầnâ€, đúng váºy, hắn má»™t Ä‘iểm cÅ©ng không có hoà i nghi – ai lại hoà i nghi tà i năng cá»§a chÃnh mình chứ? Huống chi hắn chÃnh là Hoà ng Hi Bình?
Äại Ny lá»™ ra nụ cưá»i tháºt kiá»u diá»…m, hai tay nắm lấy đôi đại thá»§ cá»§a Hi Bình ở trên bà n, thanh âm yêu kiá»u nói: “Ngươi dạy ta Ä‘i!â€
Hi Bình do hưng phấn quá độ, cÅ©ng không quá để ý đến thái độ và cỠđộng quá mức cá»§a Äại Ny, chỉ cố há»c theo mụ bán dưa ba hoa: “Xướng ca không chỉ có kỹ xảo, hÆ¡n nữa quan trá»ng là cần phải có thiên phú, tiếp theo kỹ xảo có thể từ từ há»c táºp. Thiên phú lại không thể bắt chước được, giống loại ca thần như ta vừa có nhất lưu thiên phú lại vừa có nhất lưu kÄ© xảo, trên thế gian chỉ có ta và ta thôi. Vá» phương diện thiên phú chÃnh là có từ lúc má»›i sinh, nói thé có thể nà ng không hiểu. Mặc dù nà ng có hiểu ra, nà ng cÅ©ng có má»™t thiên phú, ta chỉ nên cùng nà ng nói vá» kÄ© xảo. Thứ nhất, xướng ca nhất định phải có cổ há»ng lá»›n phát ra âm thanh to; thứ hai, xướng ca tất yếu phải có tình cảm; thứ ba, tuyệt đối phải có óc sáng tạo.â€
Äại Ny mở to hai mắt, nhìn thẳng và o Hi Bình, nghe hắn nói xong, tháºt sá»± là không khá»i cảm thấy kỳ quái, nói: “Ta không hiểuâ€
Hi Bình không lấy là m phiá»n, nhẫn nại nói: “Ta sẽ giải thÃch cho nà ng nghe, sở dÄ© xướng ca cần đại thanh, chÃnh là nà ng cần phải đưa âm thanh đến cho tất cả má»i ngưá»i, như thế má»›i thể hiện nà ng là cao nhân nhất đẳng. Có cảm tình chÃnh là … Ài! Phải chá»n cách thể hiệncho phù hợp, nà ng hát đến chá»— khoái lạc, nà ng phải cưá»i, hát đến khúc bi thương, chẳng ngại lưu lại dấu tich nươc mắt.â€
Äại Ny lắc đầu: “Vẫn không hiểuâ€.
Hi Bình nói: “Rất đơn giản, nà ng hát má»™t ca từ biểu đạt sá»± khoái lạc, thì phải lá»›n tiếng cưá»i và i tiếng, sau đó lại tiếp tục hát má»™t câu sau, hát xong má»™t câu lại cưá»i lá»›n, thế nà y ngưá»i ta má»›i biết nà ng vì khoái lạc mà hát, nà ng sẽ mang lại choi há» nụ cưá»i chúc phúc và hoan lạc. Nếu như để biểu hiện sá»± bi thương, nà ng ca xong má»™t câu thì phải khóc má»™t tiếng, nếu tháºt sá»± là khóc không được – loại tình huống nà y thưá»ng phát sinh à nha – nà ng lấy tay che mặt lấy chút nước bá»t chấm lên khóe mắt, thế nà y má»i ngưá»i nhìn thấy nước mắt cá»§a nà ng khi nà ng khóc, má»i ngưá»i má»›i sinh ra đồng cảm, nà ng tá»± nhiên sẽ được nhiá»u tiếng vá»— tay. Äã hiểu chưa?â€
Äại Ny vẫn lắc đầu: “Vẫn là không hiểuâ€
“Ta thua!†Hi Bình không khách khà hất tay nà ng ta ra, rồi khoanh tay và o trước ngá»±c nhìn thăng và o nà ng, hắn không thể hiểu nổi tại sao nữ nhân nà y lại đần độn như váºy? Không trách được cả xướng ca lẫn múa Ä‘á»u không thể phối hợp lại vá»›i nhau, có lẽ đó chÃnh là sắc đẹp và trà tuệ không thể cùng tồn tại, hoăc nói rõ rằng ngá»±c lá»›n không có đầu óc, tóc dà i trà ngắn!
Hắn nháºn ra rằng không nhất thiết phải cùng nà ng ta bà n luáºn để là m sáng tá» cái vấn đỠuyên thâm nà y, đã nói thì cÅ©ng phải nói rõ, tháºt vô vị! hắn phẫn ná»™ nói: “Vá»›i loại ngưá»i không có thiên phú như nà ng, có cùng đà m luáºn vá» kÄ© xảo, nà ng cÅ©ng vô phương váºn dụng được. Ôi! Tri âm khó tìm là m sao!â€
Äại Ny vá»›i đôi mắt đầy mị lá»±c và quá»· dị nhìn thẳng và o nam nhân tuấn mÄ© trước mặt như Ä‘ang nháºp tà , nà ng không hiểu tại sao trá»i cao lại hà lá»™ng cho ngưá»i như váºy, cho hắn má»™t ngoại diện không có Ä‘iểm nà o chê trách được, lại cho hắn cái bên trong thối nát như váºy, cÅ©ng không hiểu trong đầu hắn chứa đựng cái gì!
Lúc nà y, nà ng không ngừng quan sát hắn, đầu óc hắn cứ như má»™t hà i đồng vô tri, hà nh động thì như má»™t tên vô lại dâm côn, nhìn sao cÅ©ng không giống má»™t con ngưá»i! Nhưng hắn chÃnh là má»™t con ngưá»i nổi tiếng, không nghi ngá» gì hắn chÃnh là đầu lÄ©nh cá»§a võ lâm tứ đại thế gia, võ công hắn cÅ©ng cao thâm khó lưá»ng.
Hắn ta là má»™t nam nhân có mị lá»±c tuyệt đối, bên cạnh là má»™t nhóm mÄ© nữ thê tá», từ nhãn tình cá»§a nữ nhân cá»§a hắn ẩn chứa lá»™ ra xuân ý, Äại Ny cÅ©ng hiểu hắn ta ở và i phương diện nà o đó cÅ©ng tháºt cưá»ng hãn, chà Ãt cÅ©ng không đến mức tệ hÆ¡n so vá»›i Tứ Cẩu.
Nà ng đã từng há»i qua mưá»i má»™t tá»· muá»™i cá»§a nà ng, nếu để bá»n há» chá»n lại lần nữa, bá»n há» sẽ chá»n ai? Äáp án chÃnh là Hoà ng Hi Bình!
Nam nhân nà y đúng là quái váºt, bình thưá»ng bị Vưu Túy thượng cẳng tay hạ cẳng chân, căn bản là không có lá»±c hoà n thá»§, nhưng nà ng tại La phá»§ lại chÃnh mắt thấy hắn đả bại võ sÄ© Äông Dương. Nà ng biết được Dương Long Quân là ngưá»i Äông Dương, vì Long Dương Quân sá» dụng võ há»c Nhẫn Giả, nhưng do sá» Ä‘ao nên chÃnh là Võ SÄ© Ä‘ao đăc trưng cá»§a Äông Dương.
Äiá»u khiến nà ng ấn tượng sâu sắc chÃnh là lúc Hi Bình bạo ná»™, tuyệt không phải anh hùng khà khái, nhưng là má»™t loại ma phách là m cho ngưá»i ta hồn bay phách lạc, trong sát na đó là m ngưá»i ta phải sợ hãi.
Äúng váºy, nhiá»u lúc hắn ta tất cả Ä‘á»u không phải anh hùng, nhưng có những lúc hắn còn muốn là m cho nữ nhân loạn động hÆ¡n hẳn so vá»›i anh hùng vÄ© đại nhất. ÄÆ°Æ¡ng nhiên, cùng hắn ở má»™t chá»—, nà ng không gặp áp lá»±c gì, rất nhiá»u lúc hắn Ä‘Ãch thá»±c là má»™t thằng há» gây cưá»i, hắn so vá»›i thằng há» còn muốn tức cưá»i hÆ¡n, nhưng cÅ©ng khả ái giống như váºy.
Äại Ny không hiểu rõ chÃnh mình
Vì cái gì cảm thấy Hi Bình khả ái, chỉ là nà ng rất thÃch ở cùng má»™t chá»— vá»›i hắn, tháºt sá»±, sá»± thÃch thú nà y xuất phát từ ná»™i tâm cá»§a nà ng. Nà ng cùng vá»›i Tứ Cẩu, chỉ là loại gặp gỡ dạng má»™t lần cho biết mà thôi.
Nếu như lúc ban đầu ngươi cầm Liệt Dương Chân đao là nam nhân trước mặt nà y, như thế nà ng đã trở thà nh nữ nhân của hắn.
Nà ng nói: “Ngươi cảm thấy ta khiêu vÅ© như thế nà o?â€
“Xem không hayâ€Hi Bình nói rất bình thưá»ng, hắn tá»±a hồ không hiểu là nam nhân nên chừa cho nữ nhân chút thể diện: “Tư Tư cá»§a ta khiêu vÅ© thoát y má»›i hấp dẫn.â€
“Ồ, tháºt à ?†Äại Ny thầm mắng hắn nông cạn, dám Ä‘em nghệ thuáºt cá»§a nà ng và thoát y vÅ© so sánh vá»›i nhau, không biết đó là vÅ© nhục nà ng, hoặc là bản thân hắn vô tri, tuy váºy nà ng vẫn nói: “Váºy ta đây cung khiêu vÅ© thoát y được không?â€
Hi Bình ngưng thị nhìn Äại Ny, trên mặt nà ng nở má»™t loại nụ cươi rất động tình, ánh mắt tháºt là khiêu gợi quyến rÅ©, tim nà ng ở đâu?
Hắn đột nhiên đứng lên, cỠđộng cá»§a hắn là m Äại Ny ngạc nhiên.
Äại Ny vá»™i nói: “Ngươi lại muốn Ä‘i rồi à ?†Nà ng bắt đầu hoà i nghi mị lá»±c cá»§a mình, ngay cả má»™t sắc lang cÅ©ng không thể hấp dẫn?
“Không†Hi Bình nói: “Ta muốn thắp lên và i cái đèn nữa, như váºy má»›i thấy rõ rà ng má»™t chút.â€
Äại Ny long thầm thở ra, ở trong lòng nảy sinh ra má»™t chút khinh bỉ: “Còn tưởng sắc lang nà y tuy háo sắc, đối vá»›i huynh đệ có thể nói có chút nghÄ©a khÃ, nguyên lai nà ng sai rồi, Tứ Cẩu cÅ©ng sai rồi.â€
Hi Bình châm them ba ngá»n đèn nữa, là m cả gian phòng Ä‘á»u được chiếu sáng, quay đầu lại thấy Äại Ny đã đến ngồi trên giưá»ng, phát giác nà ng đã chìm và o suy tư.
Hắn nói tiếp: “Ta đã chuẩn bị đầy đủ ánh sáng cho rõ, mÄ© nhân, nà ng có múa thoát y không? Äừng để ta chá» lâu quá như váºy, cái bổn sá»± nà y cá»§a nam nhân không thể chá» nữ nhân được“.
Äại Ny bị những lá»i cá»§a hắn là m dứt mạch suy tư, hướng tá»›i hắn mỉm cưá»i duyên dáng, hai tay chuẩn bị thoát y, thì nghe tiếng Hi Bình nói: “Không được, là m sao có thể thoát y vÅ© khi Ä‘ang ngồi trên cái giưá»ng nhá» cá»§a nà ng được? Äại Ny, nà ng hãy bước xuống trước giưá»ng múa cho ta xem, giữ má»™t cá»± ly đủ gần thế nà y, ta má»›i có thể nhìn thấy rõ rà ng được.â€
Äại Ny theo lá»i bước xuống giưá»ng, chân trần đứng trước giưá»ng, chiếc vòng Ä‘eo chân lấp lánh dưới ánh đèn và ng, nà ng đưa tay nhẹ tháo tóc ra, đầu như được choà ng lên má»™t là n suối tóc Ä‘en tuyá»n, có lẽ nguyên do là vì nà ng vừa má»›i tắm, không giống vá»›i cách búi tóc thưá»ng ngà y, tùy ý rá»§ xuống đất, mái tóc lúc nà y đã khô.
Hi Bình Ä‘i qua cúi đầu hôn nà ng, sau đó thổi nhẹ má»™t hÆ¡i, tóc mai hai bên nà ng liá»n hướng vá» phÃa sau bay lên.
Hắn nói: “Nà ng nếu như hối háºn, bây giá» có thể Ä‘uổi ta Ä‘iâ€
“Ta nghe ngược lại thì nghe ra ngươi có chút hối háºn, hoặc giả là e sợ.â€Äại Ny khiêu khÃch nói.
Hi Bình thả nà ng ra, trở lại trên ghế đối diện vá»›i nà ng, ngá»a đầu mỉn cưá»i nói: “Ta ngay cả xé y phục nữ nhân cón không sợ, lại Ä‘i sợ nữ nhân cởi quần áo? Nếu ta mà không nhìn, ta má»›i hối háºn đó! Nà ng có thể múa được rồi, phai múa má»™t cách lá»™ng lẫy má»™t chút, cho ngưá»i xem sáng mắt, đặc biệt như ta đây là ngưá»i xem và o hạng nhất lưuâ€
Äại Ny nhướng mà y: “Còn là hạng nhất lưu à ? Äến hạng ba còn chưa xứngâ€
Thân thể nà ng bắt đầu nhẹ nhà ng múa, trông thanh nhã mà có lẳng lÆ¡, thanh âm lục lạc trên tay và chân phát ra uyển chuyển đến mê hoặc, nét đẹp cá»§a má»—i Ä‘iệu múa Ä‘á»u toát ra sức hấp dẫn. Äối vá»›i những ngưá»i biết thưởng thức nghệ thuáºt vÅ© đạo mà nói,có lẽ sẽ thá»±c sá»± bị những tư thế múa cá»§a nà ng là m cho khuynh đảo.
Tháºt đáng tiếc trước mặt chỉ có duy nhất má»™t ngươi xem tháºt sá»±, là độc nhất vô nhị chÃnh là ca thần Hoà ng Hi Bình. Hắn còn muốn Ä‘em nghệ thuáºt rác rưởi cá»§a nà ng bẻ là m đôi, hắn không thèm nhìn lấy và i phút, cuối cùng hết kiên nhẫn nói: “Äại Ny, nà ng là m gì váºy? Loạn tá»›i loạn lui không thấy mệt à ? Thế nà o không thấy nà ng thoát bá» y phục váºy? Không chịu thoát bá» y phục, còn múa thoát y lố bịch nữa hả?â€
Äại Ny chưng há»ng, không nghÄ© rằng cái tên nà y không phải băn khoăn vá» sắc, bổn lai muốn nà ng má»™t phen kÃch tình. Nà ng ta không thể không cởi y phục xuống, phút chốc cả cÆ¡ thể xinh đẹp như má»™t con linh xà chỉ còn má»™t chiếc quân lót.
Hi Bình đại kinh: Nguyên lai cô gái nà y không mặc áo lót, vừa rồi vì sao ta không có chú ý nhỉ? Có vẻ như những ngà y gần đây lúc xuân phong đắc ý đà n ca, quên kiểm tra nữ nhân nà y, hôm nay phải nhìn tháºt kÄ© má»›i được.
NghÄ© như thế, nhãn tình cá»§a hắn không ngừng lươt qua lướt lại thân thể cá»§a Äại Ny, hạ thể cá»§a hắn cÅ©ng bắt đầu thẳng đứng như sắt, hắn chú ý đến má»™t cái khuyên và ng nhá» xinh xuyên trên rốn cá»§a Äại Ny, đặc biệt nổi báºt trên ná»n tiểu phúc bằng phẳng cá»§a nà ng ta, song nhÅ© ná»a hình tròn, không lá»›n nhưng thẳng đứng, chân thì đặc biệt thon dà i quả là loại tuyệt mỹ, mà u da thì óng ánh sắc hồng chanh rá»±c rỡ dưới ánh đèn.
Hắn nghÄ©, con mẹ nó Tứ Cẩu, nữ nhân nà y cá»§a Tứ Cẩu tháºt tuyệt, so vá»›i vẻ đẹp cá»§a Băng Băng cá»§a lão tá» không phân cao thấp, chả trách Tứ Cẩu khó thuần phục nà ng.
Hai tay Äại Ny đưa lên vuốt ve ngá»±c, hai ngón tay xe xe đầu vú, vừa kéo, vừa thả, nhÅ© phong trước ngá»±c rung động không ngừng.
Nà ng không quên đánh mắt quyến rÅ© dâm dáºt hướng tá»›i Hi Bình, nở nụ cưá»i cá»±c kì dâm đãng, thanh âm dụ hoặc vang lên: “Hi Bình, thân thể thiếp có đẹp không?â€
“Tuyệt vá»iâ€Hi Bình nuốt nước bá»t, trong lúc hắn nói, gần như nhá»…u cả ra – may mắn là hắn đã kịp nuốt lại và o bụng.
Äại Ny thấy thế trong tâm tá»± nhá»§: “Chánh tông sắc langâ€
Hi Bình si dại nhìn hồi lâu, nhưng vẫn chưa thá»a mãn nói: “Äại Ny, ở giữa hai chân nà ng bị mảnh vải đáng ghét che Ä‘áºy là m mất Ä‘i vẻ mÄ© lệ cá»§a nà ng, hãy bá» nó ra Ä‘i!â€
Äại Ny cưá»i nói: “Vâng, thiếp sẽ bá» nó ra.â€
Hi Bình tiếp tục nhìn Äại Ny cởi bá» cái tiểu khố ra, sau đó nà ng quăng tiểu khố vá» hướng mặt hắn, hắn liá»n đưa tay tiếp nháºn, rồi quăng nó ra má»™t bên – mẹ nó, đừng chắn tầm nhìn cá»§a lão tá»!
Cái vùng tam giác cá»§a Äại Ny rất là um tùm, Hi Bình căn bản không nhìn thấy gì, trừ hắc sắc thảo nguyên tá»±a như bóng đêm.
Hi Bình nuốt nước bá»t, nói khan: “Äại Ny, hãy là m những tư thế có tÃnh nghệ thuáºt Ä‘i.â€
Äại Ny linh động múa những vÅ© Ä‘iệu thướt tha khiêu gợi quyến rÅ© nhất vòng quanh hắn, sau đó trước mặt hắn chống má»™t chân trên mặt đất, má»™t chân đặt trên vai hắn. Hi Bình nhìn thấy, kÃch động cá»±c độ, từ trên ghế tuá»™t ngay xuống đất.
Äại Ny tiếp tục thuyển thân, rồi cúi cái đầu xuống, quỳ ngay trên đất, nguyên cái đồn bá»™ đầy đặn nở nang cÆ¡ hồ áp sát và o mặt Hi Bình. Hi Bình nhãn thần mở thà nh má»™t hình tròn lá»›n, nhanh chóng nuốt lấy nước bá»t hai lần, đưa tay ra chà sát nhẹ cái đế hoa (cái bông hoa cá»§a nữ nhân là cái chắc ai cÅ©ng biết, đế hoa thì tưởng tượng bay bổng tà là ra) cá»§a nà ng, thân thể xinh đẹp cá»§a nà ng run rẩy, không tá»± giác rên lên má»™t tiếng, nà ng vá»™i và ng bò lại trên giưá»ng, đối mặt Hi Bình nằm nghỉ ngÆ¡i. Lúc nà y, mặt đối mặt vá»›i Hi Bình, nà ng liá»n nhấc chân qua lên má»™t bên, toà n bá»™ cÆ¡ thể gợi dục thà nh hình chữ “đạiâ€, Ä‘oạn tay nà ng để ngay nÆ¡i thầm kÃn cá»§a nà ng vuôt ve nhè nhẹ, nhưng cÅ©ng thỉnh thoảng phát ra tiếng lÃu rÃu cá»§a má»™t loại dục tình nà o đó mà tất cả động váºt Ä‘á»u có thể hiểu.
Theo cảm xúc nà ng báºt ra tiếng rên rỉ nói: “Hi Bình, thiếp Ä‘ang đợi ân sá»§ng cá»§a chà ng nà y, lại đây! Nam nhân, cánh cá»a má»n mại vì chà ng mà mở.â€
Hi Bình như chó *** nhảy phốc lên ngưá»i nà ng, Ä‘iên cuồng hôn hÃt, đột nhiên dừng lại, má»™t ngón tay Ä‘ang ở trong máºt động cÅ©ng kéo ra, nói: “Tại sao muốn câu dẫn ta?â€
Äại Ny giống như má»™t thiếu phụ dâm đãng cưá»i nói: “Tại vì ngưá»i ta thÃch chà ng.â€
“Nhưng ta không thÃch nà ng!†Hi Bình đột nhiên rá»i khá»i nhục thể mê ngưá»i, bóp mạnh má»™t cái lên ngá»±c nà ng, Ä‘oạn bước xuống giưá»ng quay ngưá»i bá» Ä‘i, vừa Ä‘i vừa nói: “Nà ng múa thoát y vÅ© hay lắm, cảm Æ¡n đã cho ta thưởng thưc miá»…n phÃ, ta giá» phải quay vế coi cái bụng lá»›n cá»§a mÄ© nữ cá»§a ta, như quả sau nà y tâm huyết cá»§a nà ng lại dâng trà o muốn múa thoát y vÅ©, đừng có quên má»i ta là m khán giả nhé, nói tháºt, ta nhất định sẽ là má»™t khán giả tốt nhất. Ha ha… Äại Ny, bên dưới cá»§a nà ng phát sinh lÅ© lụt, ta nghÄ© Tứ Cẩu nguyện hi sinh tÃnh mạng thay nà ng cứu nạn, nà ng không còn chá»— nà o ắt phải đến chá»— hắn cầu cứu thôi.â€
Äại Ny nhìn Hi Bình đóng cá»a lại, trong lòng nà ng không biết là đang xấu hổ hay giáºn dữ, nà ng hoà n toà n bị Hi Bình là m cho động tình, hạ thể sá»›m đã ẩm ướt, và i lần tay nà ng Ä‘á»u đã lướt tá»›i khố Ä‘ang (ngã ba quần) cá»§a hắn, nắm lấy dương căn cá»§a hắn, tháºt sá»± muốn lôi dương căn cá»§a hắn từ trong khố Ä‘ang cá»§a hắn ra ngoà i.
Nà ng nghÄ© nam nhân nà y sẽ không chống đỡ được nhục thể dụ hoặc cá»§a nà ng, ai biết hắn ngay lúc quan trá»ng nà y lại quay đầu, thình lình nói Ä‘i là đi, má»™t Ä‘iểm lưu luyến cÅ©ng không có.
Hắn rốt cuộc là sắc lang hay quân t�
Nà ng đột nhiên cảm thấy chÃnh mình đối vá»›i nam nhân nà y má»i đánh giá vá» hắn quả thá»±c đã sai lầm, không nghÄ© nà ng sẽ bất lá»±c như thế nà y.
Hi Bình ra khá»i phòng Äại Ny, sau khi chà ng bá» Ä‘i không lâu, từ má»™t chá»— khác xuất hiện hai thân ảnh, hai ngưá»i nà y đưa mắt nhìn nhau, rồi Ä‘i vá» hướng ngược lại.
Trên đưá»ng, má»™t ngưá»i nói: “Äá»™c Cô lão huynh, ta Ä‘á»u nóityr phu sẽ không thừa cÆ¡ há»™i mà và o mà , tá»· phu ta là m sao đối vá»›i mỹ nữ cá»§a Tứ Cẩu như thế được chứ?â€
Äá»™c Cô Minh nói: “Tiểu Ba, ta cÅ©ng chưa nói Hi Bình sẽ là m như váºy nha!â€
Hoa Tiểu Ba: “Ừ, huynh chưa có nói!â€
Äá»™c Cô Minh nói: “Hi Bình cÅ©ng có thể tháºt sá»± nhẫn nhịn được, trong tình hình đó, còn có thể lâm tráºn đà o thoát, tháºt sá»± không phải bổn sắc cá»§a hắn, bởi váºy ta có thể yên tâm rồi.â€
Hoa Tiểu Ba vui vẻ nói: “Äúng thế! Ta xem tá»· phu bây giá» thế nà o trêu chá»c nữ nhân khác, đương nhiên đối vá»›i Bão Nguyệt không dám có hứng thú. Như thế, đã đến thá»i đại cá»§a Hoa Tiểu Ba ta.â€
Äá»™c Cô Minh nói: “Thế nà o là thá»i đại cá»§a Hoa Tiểu Ba ngươi? Không có Hi Bình cùng ngươi cạnh tranh, còn có ta Äá»™c Cô Minh, chúng ta huynh đệ thì huynh đệ, cái việc tán gái nà y, phải tách biệt ra, phải công bình cạnh tranh. á»’, Bão Nguyệt, nà ng là ánh trăng trong lòng Äá»™c Cô Minh cả ngà n thu.â€
Hoa Tiểu Ba vá»— vá»— vai Äá»™c Cô Minh cưá»i nói: “Äó là đương nhiên, thá»i đại cá»§a ta mà không có Äá»™c Cô lão huynh, không phải biến thà nh vô vị sao? Ai! Nói tháºt, chỉ cần không phải là tá»· phu, ai là m đối thá»§ cạnh tranh cá»§a ta, ta Ä‘á»u không sợ. Do váºy ta má»›i kiến nghị vá»›i tá»· phu, muốn xác định xem tá»· phu có tháºt sá»± có tâm ý vá»›i Bão Nguyệt hay không, bây giá» thấy rõ huynh ấy chẳng có ý cùng chúng ta tranh già nhâ€.
Äá»™c Cô Minh thở dà i: “Ngươi cÅ©ng nói thế, ta cÅ©ng sợ là m tình địch cá»§a hắn, ta nói chuyện yêu đương trước mặt hắn rõ rà ng là bất lá»±c. Nếu hắn theo Ä‘uổi Bão Nguyệt, ta chỉ còn cách ở bên cạnh hét to cổ vÅ© mà thôi.â€
Hoa Tiểu Ba nói: “Kỳ tháºt tuyêt chiêu tá»· phu đúng là không thể nhìn ra, là m ngưá»i là m việc hoà n toà n không thể nói đạo lý, đương nhiên cÅ©ng không có đạo đức. Ta Hoa Tiểu Ba không sợ ngươi giống Lãng Vô Tâm cái loại tình trưá»ng phong lưu công tá», chỉ sợ tá»· phu nói không nói đạo lý.â€
“Ừ, ngươi nói tháºt đúng†Äá»™c Cô Minh cá»±c kỳ đồng ý: “Tiểu Ba, chúng ta ngà y mai láºp tức can đảm theo Ä‘uổi Bão Nguyệt?â€
Hoa Tiểu Ba nói ngay: “Lão huynh, là huynh lên trước hay là ta lên trước, hây là đồng loạt lên?â€
Äá»™c Cô Minh cân nhắc má»™t hồi, nói: “Chúng ta luân phiên xông lên, dụng xa luân chiến, đồng loạt lên sẽ loạn, có thể cho kẻ khác cÆ¡ há»™i, chúng ta không thể cho ngưá»i khác không gian và thá»i gian. Ngay mai ngươi lên, ngà y mốt tá»›i ta, như thế luân phiên trá»ng phục, xem mị lá»±c ai lá»›n, ai sẽ đắc thá»§ nhân tâm Bão Nguyệt đầu tiênâ€
Hoa Tiểu Ba vá»— mông ngá»±a nói: “Äá»™c Cô đại ca, hảo Ä‘iểm tá», chúng ta cứ thống nhất như váºy. Ngà y mai đồng loạt lên, ta hướng tá»›i Bão Nguyệt thi triển mị lá»±c trước tiên, sau khi ta Ä‘i rồi, ngươi tiếp theo đến bồi thÆ¡ vá»›i nà ng. Từ nay vá» sau chúng ta cứ má»—i ngưá»i má»™t ngà y, thay nhau chinh chiến tình trưá»ng, xem ai Ä‘oạt suất, như thế nà o?â€
Äá»™c Cô Minh giÆ¡ tay, cùng Hoa Tiểu Ba đưa tay ra vá»— má»™t cái.
Cùng là ngưá»i trong sắc đạo, vá»— má»™t cái là hợp.
Sau tiếng vá»— tay, Äá»™c Cô Minh nói: “Tiểu Ba, bây giá» chúng ta Ä‘i đâu?â€
Hoa Tiểu Ba động não, Ä‘oạn nói: “Chúng ta quay lại Minh Nguyệt Phong cùng nhiá»u mỹ nữ tá»· tá»· thân cáºn.â€
Äá»™c Cô Minh lo lắng nói: “Nhưng những ngà y nà y, chúng ta Ä‘á»u đã qua đó nhiá»u lần, bon hỠđối vá»›i chúng ta không để ý tá»›i, chẳng có hứng thú.â€
Hoa Tiểu Ba nói: “Äá»™c Cô lão huynh, không phải ta đã nói vá»›i huynh, ban đầu huynh kêu ta theo Ä‘uổi lão muá»™i Äá»™c Cô Thi cá»§a huynh, huynh cÅ©ng đã kêu ta có chết cÅ©ng phải là m là sao? Bây giá» huynh lại quên sạch hết rồi.â€
Äá»™c Cô Minh nói: “Cái loại phương pháp đó thÃch hợp vá»›i ngươi mà ! Ta thân là phong độ nam nhân, là m sao có thể đối vá»›i nữ nhân có chết cÅ©ng phải là m? Tháºt là tổn hại hình tượng hoà n mỹ Phiên Phiên công tá» cá»§a ta.â€
Hoa Tiểu Ba phát tiết nói: “Dụ hoặc nữ nhân, còn muốn phong độ, tháºt là phục huynh.â€
Äá»™c Cô Minh biện bạch nói: “Dụ hoặc nữ nhân cÅ©ng cần phải có phong độ, cái nà y má»›i là chân bản lãnh cá»§a Äá»™c Cô Minh ta.â€
Hoa Tiểu Ba nói: “TÃnh ra, đêm nay cÅ©ng khuya rồi, bá»n mÄ© nữ e rằng đã ngá»§ sá»›m, chung ta cÅ©ng nên trở vá» cùng các lão bà là tôt lắm rồi.â€
Äá»™c Cô Minh đột nhiên cảm thán nói: “Tiểu Ba, ta bây giá» cảm giác đối phó bá»n há» tháºt sá»± quá mệt má»i, đôi khi tháºt sá»± muốn chạy ra bên ngoà i bẻ gãy từng Ä‘oạn quang côn cho rồi.â€
Hoa Tiểu Ba nói: “Ta cÅ©ng rất mệt. Có đôi khi muốn tìm tá»· phu há»— trợ.â€
Äá»™c Cô Minh cưá»i mắng: “Ngươi Ä‘Ãch thá»±c là nam nhân vô dụng.â€
Hoa Tiểu Ba nói: “Chẳng những bá»n há» tuyệt sẽ không cá»± tuyệt tá»· phu, mà chỉ có vui mừng. Äá»™c Cô lão huynh, không bằng chúng ta cÅ©ng cho phép bá»n há» Ä‘i câu dẫn tá»· phu?â€
Tà i sản của ZORO_NDK
Chữ ký của ZORO_NDK Võ Lâm Chà Tôn - Duy Ngã Tuyết Thiên Hồ :00 (85):
Tếu Ngạo Thiên Hạ - Thùy Dữ Tranh Phong :00 (14):
Tháºp Bá»™ Sát Nhất Nhân - Thiên Lý Bất Lưu Hà nh :33:
Thần Thú tá»a kỵ:Há»a Phượng Hoà ng
Lúc bé , nghỉ há»c là chuyện lạ. Lá»›n lên má»›i biết, chuyện lạ là đi há»c...
Lúc bé, tưởng đến trưá»ng là phải há»c. Lá»›n lên má»›i biết, đến trưá»ng còn được ... ngá»§
Lúc bé, tưởng thi xong là hết. Lớn lên mới biết , sau thi còn có thi lại...
Lúc bé , tưởng Ä‘iểm 10 má»›i là giá»i. Lá»›n lên má»›i biết, chỉ 2 thôi đã quý lắm rồi...
Lúc bé,cho 10 ngà n là dư,giỠcho 10 triệu cũng ko đủ!
15-05-2008, 05:33 PM
Huyết Phụng Thần - Tuyết Thiên Hồ
Tham gia: Feb 2008
Äến từ: U Minh Hồng Hoang
Bà i gởi: 1,281
Thá»i gian online: 2 ngà y 16 giá» 45 phút
Thanks: 1
Thanked 313 Times in 236 Posts
Quyển 11 - Chương 4 : Hồi xuân Mộng Lôi
Hi Bình quay lại Thanh Nhà n viện, đây là má»™t lạc viện nhá», chỉ có ba phòng, gian giữa là lá»›n nhất, hai gian cạnh thì nhá». Hi Bình và thê tá» cá»§a hắn ở tại phòng lá»›n. Gian nhá» bên trái là nÆ¡i Tiểu Nguyệt và Hoa lôi ở, gian trái là cá»§a mẹ con Äá»— Tư tư, tuy nhiên thá»i gian ở đây sẽ không lâu. Tuyết nhi có lúc gặp và đùa nghịch vá»›i hai nà ng, thỉnh thoảng lại sang gian nhà cá»§a Tiểu Nguyệt và Hoa Lôi, như tối nay, cô bé lại sang ở cùng há». Hi Bình Ä‘i và o đại gian, trong đó đã có bốn cái giưá»ng, không khà trong phòng đầy xuân sắc. Hi Bình tiến và o giưá»ng đầu tiên, nhấc chiếc chăn má»ng lên, nhìn thẳng và o ngá»±c cá»§a Phong Ãi VÅ©, cưá»i nhẹ: “Tiểu Ãi VÅ©, nà ng chưa Ä‘i nghỉ à ?†Phong Ãi vÅ© sẵng giá»ngi: “Ngưá»i ta phải đợi chà ng vá» má»›i có thể ngá»§ ngon được.†Chiếc giưá»ng trong cùng là cá»§a Lôi Phượng, nà ng nói: “Hi Bình, chà ng đã Ä‘i đâu váºy, sao muá»™n thế nà y má»›i vá»?†Cùng giưá»ng vá»›i Lôi Phượng là Lãnh Như Băng, nà ng tiếp lá»i: “Hắn ta có thể Ä‘i đâu được cÆ¡ chứ? Chắc là đi 'trêu hoa vá»n thảo' chứ gì".
Hoa Tiểu mạn đứng lên bên phải Hi Bình, Dã Mân Côi áp mình và o lưng Hoa Tiểu Mạn, nhìn tá»›i Hi Bình bị Phong Ãi VÅ© đè lên, nà ng nói: â€Hai vị tá»· tá»·, chà ng nhất định là đã Ä‘i tá»›i phòng cá»§a Túy tá»·, bất quá muá»™i thấy chà ng là bị đá ra ngoà i†Chúng nữ cưá»i rá»™ lên. Bạch Liên lên tiếng bênh vá»±c: “Hai đại tá»· ở đây, chồng chúng ta thì lại cứ quan tâm đến há», hỠđối xá» vá»›i chà ng như váºy, phải dạy cho chúng má»™t bà i há»c.†Hoa Tiểu mạn nằm bên cạnh Hi Bình, nói: “Bá»n muá»™i Ä‘á»u nghÄ© huynh tối nay không trở vá» cÆ¡, Ä‘ang chuẩn bị nghỉ ngÆ¡i, nếu chà ng muốn, hãy quan tâm đến há», những tối khác không được cùng há», mmm?†Äá»™c Cô Kì ở má»™t giưá»ng khác nói: “Tiểu mạn, muá»™i sao lại nói những lá»i như váºy, không sợ bá»n tá»· nghe thấy à ?†Hoa Tiểu Mạn nói: “Không†Hi Bình cưá»i nói: “Tiểu Mạn nói là muốn láºp tức chiến đấu vá»›i ta, nà ng đã chuẩn bị kỹ chưa?†Äá»™c Cô Kì cùng giưá»ng Äá»— Tư Tư nói tiếp: “Tiểu Mạn, những lá»i muá»™i vừa nói ra rất đúng, tối nay không cho phép hắn khoe khoang nữa. Muá»™i phải má»™t mình vá»›i hắn, tối nay ta sẽ không để cho hắn tiến và o ai cả, cả những ngà y sau nữa sẽ dẫn Tuyết nhi Ä‘i chÆ¡i. Chúng nữ đồng thanh phản đối Hi bình thay đổi, Hoa Tiểu Mạn lên giá»ng: “Không biết đúng hay sai, muá»™i có ý không đồng ý, hắn quá khá»§ng bố. Lão sắc ma nà y, ngưá»i ta thÃch cùng chà ng nói chuyện thế mà ta lại bị há» vây lại như thế đấy, chà ng nếu không nghe lá»i ta, ta sẽ không cùng chà ng nữa. đại sắc ma, không được động ở đó.†Hi Bình rá»i tay khá»i ngưá»i Hoa Tiểu Mạn, vừa cưá»i vừa nói: “Tốt thôi, tối nay sẽ không động thá»§ vá»›i nà ng, sẽ để nà ng yên tÄ©nh, hy vá»ng là nà ng sẽ ngá»§ ngon. Tiểu Ãi VÅ©, hôn ta†Hi Bình cùng chúng nữ luân phiên hôn hÃt, đến lượt Lãnh Như Băng, nói: “Băng Băng, chúng ta đến phòng Nguyệt Nhi chứ?†Lãnh Như Băng nói: â€Thiếp không Ä‘i đâu, chà ng hà lá»™ng bá»n há», bá»n há» không dám qua vá»›i chà ng, chà ng hãy cùng Tư Tư, Ngẫu nhi qua đó Ä‘i!†Hi Bình hôn lên môi nà ng, rồi cùng Äá»— Tư Tư và Ngẫu Nhi ra khá»i phòng. Lãnh Như Băng nhìn theo bá»n há» rá»i khá»i, nói: “Chúng ta Ä‘á»u mang bầu thế nà y, đà nh phải nhìn chà ng Ä‘i tìm ngưá»i phụ nữ khác.†Lôi Phượng nói: â€Äể cho hắn Ä‘i, đó là vấn đỠcá»§a hắn, nhìn và ngắm hoa không nói nhiá»u lá»i, chúng ta không được bá» qua cho hắn. Liên Nhi, Mân Côi, hai em má»›i hoà i thai không lâu, tại sao không bồi tiếp hắn?†Bạch Liên nói: â€Muá»™i bị hắn là m cho đến cá»±c Ä‘iểm hôm qua, gã vô lại nà y không biết thế nà o là đủ, hắn dÅ©ng mãnh vô bì. Má»i ngưá»i Ä‘á»u giÆ¡ cá» trắng đầu hà ng, chẳng lẽ em và Mân côi lại dám treo cỠđỠư?†Phong ái vÅ© rất nhanh đã ngá»§, Hoa Tiểu Mạn ôm nà ng, nhá» giá»ng nói: "Ãi VÅ© ngá»§ rồi, chúng ta cÅ©ng ngá»§ thôi?" Lãnh Như Băng leo lên giưá»ng, u u thở dà i: "Chỉ mong hắn không để Tiểu Nguyệt hoà i thai."
Hi Bình trái ôm phải ấp Ä‘i ra khá»i phòng, hôn lên môi Äá»— Tư Tư má»™t cái, nói: "Tư Tư, nà ng Ä‘em Tuyết Nhi đưa cho các nà ng rồi tá»›i phòng Tiểu Nguyệt nhé, được không?" Äá»— Tư Tư nhẹ nhà ng véo má»™t cái và o eo hắn, sẵng giá»ng: "Không được, ngưá»i ta phải chú ý tá»›i bảo bảo ở trong bụng, bất luáºn chà ng ôn nhu thế nà o, ngưá»i ta cÅ©ng sẽ phát cuồng đó." Vừa nói chuyện xong, Ngẫu Nhi đã gõ cá»a rồi. Tiểu Nguyệt Ä‘i ra mở cá»a. Tuyết Nhi ở trên giưá»ng kêu lên: "Ba Ba, ngưá»i lại không cho ta ngá»§ ở đây nữa à ?" Äá»— Tư Tư nói: "Tuyết Nhi tháºt ngoan, mụ mụ sẽ ngá»§ cùng Tuyết Nhi nha." Tuyết Nhi khẽ bÄ©u đôi môi nhá» nhắn nói: "Không, ngưá»i bình thưá»ng Ä‘á»u không có cùng vá»›i Tuyết Nhi ngá»§, chỉ có lúc nà o ba ba tá»›i chá»— Tiểu Nguyệt a di nà y ngưá»i má»›i ngá»§ cùng vá»›i Tuyết Nhi, Tuyết Nhi không thÃch mụ mụ nữa." Äá»— Tư Tư có chút xấu hổ, Hi Bình ôm lấy Tuyết Nhi, hôn lên khuôn mặt xinh xắn cá»§a cô bé, cưá»i nói: "Tuyết Nhi không được khó xá» mụ mụ nha, Tuyết Nhi lại như thế nà o không thÃch mụ mụ thế? Ngoan, Tuyết Nhi vá»›i mụ mụ Ä‘i ngá»§ nhé, để ba nói chuyện vá»›i các a di." Tuyết Nhi sẵng giá»ng: "Ba Ba gạt ngưá»i, Tuyết Nhi biết đêm nà o ngưá»i cÅ©ng đánh các a di, các a di Ä‘á»u kêu Ä‘au a, Sao ba ba nói chuyện vá»›i các a di mà lại không cho Tuyết Nhi nghe? Tuyết Nhi thÃch ngá»§ vá»›i ba ba cÆ¡." Chúng nữ không có nói gì, Hi Bình trả lá»i: "Ba biết Tuyết Nhi thÃch ngá»§ vá»›i ba ba, từ nay vá» sau ba ba và mụ mụ sẽ ngá»§ cùng má»™t chá»— vá»›i Tuyết Nhi, được không nà o?" Tuyết Nhi suy nghÄ© má»™t hồi, nói: "Khi nà o Tuyết Nhi lá»›n sẽ được giống vá»›i các a di?" Hi Bình sá»ng sốt: "Äây là có ý gì?" Hăn nói: "Tuyết Nhi lá»›n rồi cÅ©ng không thể ngá»§ cùng vá»›i ba ba giống các a di." Tuyết Nhi không cao hứng nói: "Sao lại thế? Các a di không phải Ä‘á»u ngá»§ vá»›i ba ba sao?" Hi Bình ách khẩu không nói được gì - không nghÄ© được ca thần nà y lại không nói được má»™t tiểu cô nương, ai! thất bại! Äá»— Tư Tư nói: "Tuyết Nhi, không được há»i nhiá»u như váºy, mụ mụ bế con ra khá»i, không nghe lá»i là bị ba ba đánh mông đó." Nà ng ôm lấy Tuyết Nhi, ở trên phần mông cá»§a cô bé nhẹ nhà ng vá»— má»™t cái. Tuyết Nhi định nói thêm nhưng đã bị Tư Tư bế nà ng ra khá»i phòng rồi. Hi Bình rốt cục cÅ©ng thở dà i nhẹ nhõm: Tiểu ác ma cuối cùng cÅ©ng tạm thá»i biến mất rồi. Hắn lại nói: “Ngẫu nhi, nà ng đưa Hoa Lôi sang phòng lá»›n Ä‘iâ€
Tiểu Nguyệt Ä‘i cạnh Hi Bình, nói: “Äại ca, cô cô nhìn như là ngá»§ rồi, không nên đánh thức cô cô dáºy†“Không tỉnh cÅ©ng phải tỉnh†Hi Bình xoay ngưá»i đối diện Ngẫu nhi nói: “Sau khi nà ng đưa Hoa Lôi Ä‘i thì trở lại đây nhé, nà ng chưa mang thai, không được lâm tráºn rút lui đâu đấy†Ngẫu Nhi tiến đến trước giưá»ng Hoa Lôi, không thấy nà ng ta có động tÄ©nh gì, bèn lắc nhẹ và o ngưá»i nà ng. Hoa Lôi mở mắt nhìn thấy Hi Bình, vui vẻ nói: “Äại ca, đến ngá»§ cùng Hoa Lôi ư?†Hi Bình ngồi lên giưá»ng, cưá»i nói: “Nà ng hãy cùng Ngẫu Nhi đến phòng lá»›n nghỉ ngÆ¡i, lát nữa ta và nà ng sẽ cùng ngá»§, có được không?†Hoa Lôi kêu lên: “Ta không muốn, má»—i lần ngưá»i ở đây, thì má»—i lần bắt Lôi Lôi phải ra phòng lá»›n, lúc nà y Hoa Lôi Ä‘ang nghỉ, HoaLôi muốn cùng chà ng ngá»§ cÆ¡.†Nói kiểu gì Hoa Lôi cÅ©ng không ra phòng lá»›n, Hi Bình cưá»i xảo quyệt, nói: “Ngẫu Nhi, nà ng không phải Ä‘i nữa, chá»§ nhà không rá»i đâu.†Hoa Lôi cao hứng: “Äại ca, Lôi Lôi không cần Ngẫu Nhi muá»™i đưa Ä‘i†“Ừ, không Ä‘i nữa†Hi Bình bế Hoa lôi đưa và o giưá»ng trong cùng, cởi giầy lên giưá»ng nằm. Chiếc giưá»ng nà y rất rá»™ng, có thể chứa được nhiá»u ngưá»i, có thể chứa được khoảng ba mươi bốn đại hán, tá»± nhiên là đủ cho bốn ngưá»i nghỉ ngÆ¡i. Hi Bình nhìn mặt hai nà ng, nói: “Hai nà ng định mặc thế Ä‘i ngá»§ à ? Sao không cởi quần áo ra?†Lưỡng nữ má á»ng hồng, tiểu nguyệt nói: “Äại ca, cô cô vẫn ở đây.†Hi Bình nói lá»›n: “Sợ gì, nếu ta muốn, ta sẽ biến nà ng ấy thà nh nữ nhân cá»§a đại ca ngươi.†Ngẫu Nhi bắt đầu cởi áo khoác, Tiểu Nguyệt ngẫm nghÄ©, không nói lá»i nà o cÅ©ng cởi quần áo ra. Hoa Lôi ngạc nhiên: “Äại ca, tại sao há» lại cởi hết quần áo ra, lại không Ä‘i tắm, tháºt là lạ†Nà ng ta chỉ cảm thấy lạ, cởi quần áo ra mà chỉ dùng để tắm chứ không biết là m gì khác nữa??? Hi Bình rá»i khá»i Hoa Lôi, cởi hết y phục, nam căn hùng tráng nhìn rắn như sắt. Hoa Lôi sắc mặt tái nhợt, sợ hãi nói: “Äại ca, đây là cái gì váºy, sao Lôi Lôi lại không có?†Hai tay nà ng nắm lấy nam căn cá»§a Hi Bình. Hi Bình tách hai tay Lôi Lôi ra khá»i, nói: “Hoa Lôi, ngoan nà o, không được táy máy, nếu không ta sẽ không cho nà ng ở đây đâu†Hoa Lôi quả nhiên không dám động Ä‘áºy gì nữa, chỉ nhìn Hi Bình má»™t cách kì quái. Tiểu Nguyệt cùng Ngẫu Nhi lúc nà y đã ở trần hết, cả hai cùng ở trên giưá»ng, Hi Bình ôm lấy há», môi liá»n môi, chuyển động không ngừng. ÄÆ°á»£c má»™t lúc, Hi Bình rá»i khá»i Tiểu Nguyệt, nói: “Tiểu muá»™i muá»™i, muá»™i ra cùng Hoa Lôi Ä‘i, ta và Ngẫu Nhi hảo hảo xong sẽ ngá»§ cùng muá»™i, nhưng không được ngá»§ trước đâu đấy.â€
Tiểu Nguyệt tức giáºn nói: “Äại ca ở bên cạnh thế thì là m sao sao mà ngá»§ được?†Hi Bình chỉ cưá»i, hôn môi Ngẫu Nhi, hai ngưá»i quấn lấy nhau không ngừng, quay qua quay lại triá»n miên. Hi Bình hai tay quấy các Ä‘iểm mẫn cảm trên thân Ngẫu nhi, sau cùng ngừng lại ở động máºt cá»§a nà ng, cưá»i nói: “Nhá»› lần đầu tiên cá»§a chúng ta, nà ng cứ yêu cầu ta mạnh mẽ chiếm hữu nà ng, nhưng cà ng vá» cuối, nà ng lại bắt ta phải nhẹ nhà ng, ôn nhu†Ngẫu Nhi má»™t tay bấu và o lưng hổ hắn, má»™t tay nghịch hùng căn cá»§a hắn, nói: “Lần đầu tiên thiếp muốn sá»± thô bạo cá»§a chà ng, gia, lần sau chà ng lại ôn nhu vá»›i thiếp, lại còn cuồng bạo vá»›i thiếp, thiếp yêu chà ng!†nói xong, nà ng nằm ngá»a lên, hai tay buông thá»ng xuống giưá»ng, chỠđợi Hi Bình xâm phạm. Hai tay Hi Bình di chuyển đến đôi mông, thưởng thức đôi mông tuyệt vá»i nà y, đè lên ngưá»i nà ng, hùng căn quét qua quét lại động máºt cá»§a nà ng, đột nhiên, hùng căn rắn chắc, toà n lá»±c xâm nháºp động, Ngẫu Nhi hét lên, toà n thân rung lên. Hoa Lôi hét lá»›n: “Äại ca, đại côn cá»§a huynh là m thế nà o mà đưa và o ngưá»i muá»™i muá»™i thế? Lôi Lôi cÅ©ng có má»™t cái hang như thế, huynh cÅ©ng phải là m thế vá»›i Lôi Lôi nhé?†Hi Bình không hồi đáp Hoa Lôi, chỉ chú tâm và o thân thể trắng như tuyết cá»§a Ngẫu Nhi, là m cho Ngẫu Nhi như hoá Ä‘iên, toà n thân thể không còn là cá»§a nà ng ấy nữa. Ngẫu Nhi lại cảm nháºn được sá»± cuồng dã cá»§a hắn, lần đầu đã cưá»ng liệt mạnh mẽ như váºy, nà ng cảm nháºn được má»—i lần hắn xâm nháºp, cà ng lúc cà ng mạnh, cho đến lúc nà ng cảm thấy mệt má»i, nà ng vẫn còn mÆ¡ như bị xâm chiếm bởi má»™t con dã thú hung hãn. Nà ng ngá»§ trong tình yêu, quả tháºt nam nhân nà y là má»™t dã thú. Hi Bình đặt Ngẫu Nhi đã ngá»§ xuống giưá»ng, quay sang Tiểu Nguyệt, nói nhẹ nhà ng: “Nguyệt Nhi, muá»™i chá»— nà o cÅ©ng không thay đổi sao lại chỉ có hai tiểu bạch thỠở trước ngá»±c lá»›n lên nhiá»u thế? có thể nói cho đại ca nguyên nhân không?" Tiểu Nguyệt gắt giá»ng: "Äại ca tá»± Ä‘i há»i mình đó, cái nà y là kiệt tác cá»§a đại ca, ta sao biết được?" Hi Bình tay mân mê ngá»±c nà ng, cưá»i nói: “Hay để ta là m cho bụng muá»™i cÅ©ng lá»›n lên nhé.†Tiểu Nguyệt nói: “Mmm, Nguyệt nhi nguyện ý sinh hà i tá» cho đại ca†Hi Bình nói tiếp: “Nhưng sau nà y có ngưá»i há»i muá»™i, đứa bé nà y là con ai, muá»™i trả lá»i như thế nà o?†Tiểu Nguyệt u buồn nói: “Nguyệt nhi không quan tâm đến những chuyện đó, Nguyệt nhi chỉ nói đó là con cá»§a Nguyệt nhi, tại sao lại muốn Nguyệt nhi nói ra cha cá»§a nó? Chỉ cần trong lòng Nguyệt nhi biết nó là con cá»§a Äại ca, là Nguyệt nhi mãn nguyện rồi. Äại ca, cho Nguyệt nhi má»™t hà i tá» Ä‘i?†Hi Bình thản nhiên nói: â€œÄÆ°á»£c, tối nay Äại ca sẽ tặng muá»™i má»™t đứa, để cho Tiểu Nguyệt muá»™i là m mẹ. Nguyệt nhi, huynh sẽ tiến và o muá»™i, có thể Ä‘au đấy†“ Muá»™i biết là đại ca có thể là m cho tất cả các phụ nữ khác thống khổ, Nguyệt nhi là cam tâm tình nguyện chịuđựng má»i Ä‘au đớn đại ca mang tá»›i†Khi Hi Bình tiến nháºp và o khe cá»§a nà ng, Tiểu Nguyệt hét lên Ä‘au đớn, nhưng loại Ä‘au đớn nà y, nà ng đã được biết trước rồi. Trong tim nà ng không tưởng là phức tạp, kỳ tháºt lại quá đơn giản, nà ng Ä‘ang yêu đại ca cá»§a nà ng, tình yêu duy nhất cá»§a nà ng, tình yêu lá»›n nhất. Nà ng không quản lá»i ong tiếng ve cá»§a thiên hạ, chỉ quan tâm đến việc đại ca nguyện ý vá»›i nà ng, bất luáºn nói kiểu gì, tháºm chà là loạn luân, nà ng cÅ©ng chấp nháºn. Má»™t phụ nữ, khi đã yêu má»™t ngưá»i đà n ông, nhất thá»i sẽ có sai lầm, tuy váºy có thể có sai lầm thưá»ng tình, mang đến ảo tưởng vá» hạnh phúc, không quan tâm đến háºu quả mà tình yêu đó mang lại. Tiểu Nguyệt cố gắng chịu đựng ná»—i Ä‘au Hi Bình Ä‘em đến, đồng thá»i cÅ©ng Ä‘ang hưởng thụ hoan lạc từ chà ng. Bi hỉ luôn đồng thá»i tồn tại nhân thế nà y, rất tá»± nhiên và không thể phân chia được. Hi Bình nằm đè lên ngưá»i Tiểu Nguyệt, không di chuyển nữa, tai lắng nghe nà ng hét , nhìn mồ hôi trên mÅ©i và hai mắt nhắm nghiá»n cá»§a nà ng, nhẹ nhà ng nói: “Nguyệt nhi, có muốn đại ca mạnh hÆ¡n không?†“Mmm, đại ca cứ là m Ä‘i, Tiểu Nguyệt vẫn có thể chịu được mà †Chưa đến ná»a khắc, nà ng cảm thấy hạ thể tá»±a hồ như tê liệt, lúc gáºy sắt tiến nháºp và o, tá»±a hồ như linh hồn nà ng đã bay lên, chỉ còn cảm thấy khoái lạc. Nà ng biết toà n thân uể oải, rên rỉ nói: “Äại ca, muá»™i xin đại ca, không được để Nguyệt Nhi mê Ä‘i, Nguyệt Nhi Ä‘ang rất hạnh phúc, muá»™i muốn thanh tỉnh mà ôm đại ca tá»± nhiên nháºp má»™ng. Hi Bình cảm nháºn được sá»± mát lạnh rung động cá»§a nà ng, thu súc, sau đó tiến nháºp và o nà ng mãnh liệt, đưa nà ng lên đỉnh vu sÆ¡n, má»™t luồng dương tinh nóng bá»ng đã tiến và o hoa cung, tại đó, sẽ có má»™t sinh mệnh sắp ra Ä‘á»i. Tiểu Nguyệt hoan hỉ, nhẹ nhà ng nói: “cảm Æ¡n đại ca, Nguyệt nhi sinh ra là muá»™i muá»™i cá»§a chà ng, đồng thá»i cÅ©ng là ngưá»i yêu cá»§a chà ng.†Hi Bình vẫn hôn nà ng, nói: “Nguyệt nhi, đại ca chỉ có thể yêu muá»™i lúc nà y, không quản được ngưá»i ta nói gì, chỉ cần Nguyệt nhi vui, không cần quan tâm đến những ngưá»i khác, ta chỉ quan tâm đến ngưá»i yêu ta, Nguyệt nhi, là lá»—i cá»§a ta†Tiểu Nguyệt chỉ cưá»i:’’ Äại ca, có phải huynh muốn yêu cô cô không?†“ Muá»™i quan sát tốt lắm†Hi Bình cưá»i thần bÃ, rá»i khá»i ngưá»i Tiểu Nguyệt, nằm lên ngưá»i Hoa Lôi, nói: “Lôi Lôi, nà ng nhìn đủ chưa?†Hoa Lôi vui sướng nói: “Ca ca, ngưá»i muốn Ä‘em cây côn kia nhét và o trong ngưá»i Lôi Lôi à ? tá»· tá»· rất Ä‘au a, Lôi Lôi cÅ©ng sợ Ä‘au lắm đó.†“ Không sao!†Hi Bình hôn nà ng, hai tay nhẹ nhà ng cởi hết quần áo, nà ng cÅ©ng không có phản ứng gì. Má»™t lúc sau, thân thể trắng nõn đã hiện lên trước mắt Hi Bình, tay Hi Bình di chuyển khắp chá»— kÃn cá»§a nà ng, cÆ¡ thể nà ng run lên, có vẻ chấp nháºn. Hắn nghÄ©: Hoa Lôi tuy lá»›n tuổi, nhưng tâm tÃnh vẫn cònnhư má»™t đứa trẻ, cÆ¡ thể tuy đã phát triển, nhưng vẫn chưa là phụ nữ chân chÃnh. Hoa Lôi nói nhá»: “Äại ca, tay cá»§a đại ca là m Lôi Lôi mắc ướt, đại ca vẫn muốn cùng Lôi Lá»™i chứ?†Hi Bình cưá»i: “Tất nhiên là rất muốn†Hoa Lôi vẫn nói, Hi Bình vẫn hôn lên môi nà ng, nói tháºt ra, môi Hoa Lôi Ä‘Ãch thá»±c rất ngá»t ngà o, Hi Bình rất thÃch. Hoa Lôi bị hôn cho đến khi không thể thở được, nhiệt độ cÆ¡ thể nóng lên, Hi Bình má»›i buông tha môi nà ng, miệng hắn chuyển xuống cổ nà ng, tay hắn đặt lên ngá»±c má»m mại cá»§a nà ng . Má»™t lúc lâu sau, Hi Bình má»›i chuyển tay xuống cấm địa cá»§a nà ng, ngón tay giữa có cÆ¡ há»™i tiến nháºp và o động nhá» cá»§a nà ng, bởi vì lâu không có ngưá»i khai phá, nên rất nhá» và chặt, ngay cả khi má»™t ngón tay tiến và o, Hoa Lôi đã hét lên Ä‘au đớn. Hi Bình nói: “Lôi Lôi, ta sẽ đưa tiá»…n xá» nữ tuổi ba mươi cá»§a nà ng, hi vá»ng nà ng sẽ tiếp nháºn ta, sẽ có thể nà ng sẽ thuá»™c vá» ta, có thể nà ng sẽ không chỠđợi ta, có thể sẽ là m nà ng buồn, bởi vì ta không còn lá»±a chá»n khác, nà ng không phải là ta, còn cách nà o khác?†Hoa Lôi nhìn Hi Bình, cảm thấy được ngón tay cá»§a hắn đã ra khá»i động máºt, nhưng dương căn nóng bá»ng cá»§a hắn Ä‘ang Ä‘Ãnh tại động hoa cá»§a nà ng. Hai mắt nà ng loé lên, hai tay đẩy hắn ra, hét lên: “Hoà ng Hi Bình, ngươi Ä‘ang là m gì ta váºy?’’ Hi Bình kinh hãi, ngừng lại, tránh đòn cá»§a Hoa Lôi, cặp mắt hổ nhìn nà ng má»™t lúc, nói: “Nà ng tỉnh rồi à ?†Hoa Lôi hét lá»›n: “Ta tỉnh cái gì? Ta vẫn còn tỉnh táo, à , đây là đâu, tại sao ta lại ở đây? Cô ta? Cô ta là Tiểu Nguyệt! Ngươi và tiểu muá»™i ngươi đã là m chuyện nà y? Ngươi là tiểu sắc ma, dám cởi quần áo cá»§a ta? Lại dám vá»›i ta, ngươi chưa là m, hãy tránh xa ta ra!†Dương căn cá»§a Hi Bình vẫn Ä‘Ãnh tại động khẩu cá»§a nà ng, nói lá»›n: “Nếu nà ng lại động thá»§, ta sẽ tiến và o đấy!†Hoa Lôi không dám loạn động nữa, cả thân ngưá»i thẳng ra, cÆ¡ nhục căng lên, run run nói: “Nếu ngươi tiến và o, ta sẽ cắn lưỡi tá»± tá»â€ Hi Bình không vá»™i và ng trả lá»i nà ng, hắn không mong đợi Hoa Lôi tỉnh và o lúc nà y, quá nhanh, hắn chỉ nghÄ© nà ng như là đứa trẻ, sẽ nghe theo lá»i hắn, lại không thấy được mắt Hoa Lôi như là đứa trẻ, bây giá» lại là đôi mắt phẫn ná»— đến váºy. Äúng là , Hoa Lôi không thuá»™c vá» hắn, Hoà ng Hi Bình. Hắn cố gắng nói: “Nếu nà ng không nói chuyện giữa ta và Tiểu Nguyệt, ta có thể buông tha cho nà ng, để nà ng vẫn còn trinh trắng, mà mÆ¡ tiếp giấc má»™ng cá»§a nà ng.†Hoa Lôi cảm nháºn được tại động khẩu cá»§a nà ng nóng bừng, nà ng tá»± suy nghÄ©: cái cá»§a hắn “không†thể xâm nháºp và o ngưá»i ta được, bèn nói:’’ Giấc mÆ¡ cá»§a ta đã bị ngươi là m phiá»n, là m sao ta có thể mÆ¡ má»™ng tiếp đây? Giá» ngươi muốn là m nhục ta? Lại còn dám Ä‘e doạ ta? Hừ, tất cả là tuỳ ngươi!†Không nói hết lá»i, nà ng đã khóc nức nở. Hi Bình than nhẹ:’’ Có thể nà ng không nhá»› chuyện cá»§a bá»n ta, tất cả là lá»—i cá»§a ta, tuy nhiên ta không có lá»±achá»n lúc nà y, ta sẽ đợi nà ng hứa sẽ không nói chuyện cá»§a Tiểu Nguyệt và ta, ta sẽ quản theo ngươi, ngay cả khi ngươi lấy cha ta, cÅ©ng là do ngươi†Hoa Lôi không nói lên lá»i, chỉ có biết khóc, Hi Bình nhìn Tiểu Nguyệt, phát hiện Tiểu Nguyệt không biết gì hết, nà ng đã quá mệt má»i. “ Ta biết nà ng không thể nói†Hi Bình lau nước mắt Hoa Lôi, đứng lên, nói: “Nà ng đã mất trà nhá»› má»™t thá»i gian, nà ng như là má»™t đứa bé là m theo lá»i mẹ nghe lá»i ta, không thể rá»i xa ta, ta có rất nhiá»u cÆ¡ há»™i để chiếm hữu nà ng, nhưng ta không là m như váºy. Ta chỉ đợi nà ng tỉnh lại, cam tâm tình nguyện thà nh ngưá»i đà n bà cá»§a ta, nhưng hiện tại ta đã biết, nà ng không muốn là m ngưá»i cá»§a ta. Hãy mặc quần áo và o Ä‘i!†Hoa Lôi ngây ngốc nhìn loã thể Hi Bình, nói: “Ngươi không khi phụ ta chứ?†Hi Bình bình tÄ©nh nói: “Äúng váºy, lúc đầu ta cÅ©ng muốn xxx vá»›i nà ng, đáng tiếc là nà ng lại tỉnh lại. Ngà y mai nà ng sẽ có thể trở vá» Trưá»ng Xuân ÄÆ°á»ng, cÅ©ng có thể đến BÃch Lục Kiếm Trang tìm cha ta, ta nghÄ© mẹ ta sẽ không ngăn cản chuyện cá»§a ngươi và cha ta, nà ng đã chỠđợi hai mươi năm má»›i có thể được, lúc đó có thể ta sẽ gá»i ngươi là nhị nương.†Hoa Lôi đột nhiên lao đến ôm lấy Hi Bình, đánh và o lưng hắn, hét lá»›n: “Ta sẽ không trở vá» Trưá»ng Xuân ÄÆ°á»ng, cÅ©ng sẽ không trở vá» BÃch Lục Kiếm Trang, ta sẽ không Ä‘i đâu cả, chuyện cá»§a ta không cần tên há»—n đãn ngươi quản đến!†Tiểu Nguyệt bị tiếng hét là m tỉnh dáºy, lén nhìn Hoa Lôi, nà ng biết rằng Hoa Lôi đã hồi phục trà nhá»›, cÅ©ng biết là nà ng ấy Ä‘ang tÃnh toán vá»›i đại ca, nà ng cảm thấy rất buồn bã, nhắm mắt ngá»§ tiếp. Hi Bình nói:’’ Nà ng Ä‘i đâu vá»›i ta không có liên can gì, tiểu há»—n đản ta sẽ không quản ngưá»i, Cô cô, mong đừng đánh ta nữa!†Hoa Lôi vô lá»±c vẫn dá»±a và o ngưá»i Hi Bình, nức nở nói: “Không được gá»i ta là cô cô, ta không phải là cô cô cá»§a ngươi, không phải.†Hi Bình không quản, nói tiếp:’’ Nếu như nà ng không thÃch ta, thì hiện tại, có thể rá»i xa ta. Nà ng không thừa nháºn là cô cô cá»§a ta, thì ta sẽ không gá»i như thế nữa, mà có lẽ cÅ©ng không quan trá»ng, ngà y mai ta sẽ đưa tiá»…n ngưá»i, sau nà y sẽ không gặp lại nữa. Ngưá»i có thể rá»i khá»i ngưá»i ta không? Kẻo lại nói là ta khi phụ ngưá»i.†Hoa Lôi trầm mặc ngồi xuống, vá»›i tay lấy quần áo trên giưá»ng, nhìn và o y phục, nói má»™t mình:’ Còn nói là không khi phụ ta, kỳ tháºt ngươi luôn khi phụ ta! Trên thế gian nà y, ai là m tổn thương ta, đại ca ta không cần ta, đại ca không quan tâm đến ta, hmm, tất cả Ä‘á»u không quan trá»ng! Hoa Lôi ta sẽ vững tâm, má»™t ngưá»i có ý vá»›i Hoa Lôi ta, chÃnh là khi phụ ta.†Hi Bình đã hiểu được trái tim nà ng, hắn còn có thể nói gì đây? Hoa Lôi yêu ngưá»i khác, chứ không phải Hoà ng Hi Bình hắn! Hắn cÅ©ng ngồi mặc quần áo, mặc xong nói vá»›i Hoa Lôi: “Nà ng phải biết tá»± quan tâm đến bản thân, ta sẽ bảo bá»n há» nhượng lại má»™t phòng cho ngưá»i và o ngà y mai.†Hoa Lôi đột nhiên nói:’’ Ngươi đã nói sẽ chiá»u lòng ta bất cứ chuyện gì, ta sẽ không Ä‘i đâu hết, ta sẽ ở phòngnà y.†Hi Bình đầu nở to lên: Hoa Lôi sao lại nhắc lại đến chuyện nà y, thế là có ý gì đây? Hắn nói: “Nà ng không phải là phụ nữ cá»§a ta, nà ng nghỉ ở đây không tiện.†Hoa Lôi phản biện: “Tiểu Nguyệt là muá»™i muá»™i ngươi, tại sao nó lại nghỉ ở đây?†Hi Bình cưá»i nói: “Nà ng đừng quên, nà ng ấy cÅ©ng là ngưá»i đà n bà cá»§a ta.†Hoa Lôi hét lên: “Ta không quan tâm, ta sẽ không Ä‘i đâu hết.†Hi Bình nói:’’ Nà ng nếu quyết ý không Ä‘i, hãy là m ngưá»i phụ nữ cá»§a ta Ä‘i.†Hoa Lôi nói:’’ Ngươi đừng có mà mÆ¡, ta sẽ không bao giá» lấy chồng, cÅ©ng không là m nữ nhân cá»§a tiểu sắc ma ngươi.†Hi Bình cưá»i nói: “CÅ©ng tốt thôi, chúng ta sẽ rá»i khá»i đây ngà y mai, lý lẽ ấy, sẽ không tồn tại nữa, sẽ giải quyết hết má»i ân oán nà y, sau nà y sẽ gặp lại, vui vẻ thì sẽ hét lên, chứ không giả vá» như nà ng đâu.†Hoa Lôi húc đầu và o ngá»±c Hi Bình, khóc nói: “Ngươi tháºt không có lương tâm, Lôi Lôi ta háºn ngươi, cÅ©ng không cần ngươi thương hại, không cần ngươi giả vá» tốt bụng đâu.†“ Ta biết là ta đã khi phụ nà ng, ta cÅ©ng không dám là m tổn thương nà ng má»™t lần nữa. Hoa Lôi, cho phép ta được nói nà ng như váºy, ngà y mai ta sẽ không thương hại nà ng nữa, nà ng sẽ trở lại như trước đây, là má»™t ngưá»i chấp mê bất ngá»™. Ta nên Ä‘i!†Hắn rá»i khá»i ngưá»i Hi Bình, Ä‘i đến giưá»ng, xá» giầy và o, nói: “Chúc nà ng có má»™t giấc mÆ¡ như ý!†Hi Bình rá»i khá»i căn phòng, vẫn còn nghe thấy tiếng khóc cá»§a Hoa Lôi, hắn biết nữ nhân thanh tÄ©nh nà y sẽ để hắn Ä‘i, trái tim cá»§a nà ng không thể tiếp nháºn con trai cá»§a ngưá»i tình trước đây, tháºm chà là ngưá»i con trai ấy đã là ngưá»i đà n ông chân chÃnh. Hi Bình mở cá»a phòng mẹ con Äá»— Tư Tư, nằm xuống giưá»ng cạnh hai mẹ con, hắn bế Tuyết nhi lên ngá»±c hắn, Tuyết nhi vẫn ngá»§ ngon lãnh trên ngá»±c hắn. Äá»— Tư Tư nói: “Hi Bình, sao chà ng lại vá» váºy?†Hi Bình nói như tháºt: “Hoa Lôi bị bệnh, ta cÅ©ng nên vá» vá»›i hai mẹ con nà ng, để cho Tuyết nhi ngá»§ trên ngá»±c ta, là cha, thì cÅ©ng nên hi sinh vì con chứ.†Äá»— Tư Tư ngạc nhiên, há»i: “Chà ng thá»±c sá»± từ bá» Hoa Lôi ư?†Hi Bình cưá»i khổ:’’ Không từ bỠư? Nà ng ấy như hiện tại là do ta" Äá»— Tư Tư nói: “Chỉ e không như là chà ng nghÄ©, theo trá»±c giác cá»§a nữ nhân, thiếp khẳng định từ lúc ở Trưá»ng Xuân ÄÆ°á»ng Hoa Lôi đã có tình cảm vá»›i cha chà ng, thiếp không có loại cảm nháºn ấy." Hi Bình nói: “Kể cả là như thế, cô ấy vẫn sống ổn, cô ấy yêu ai hay không yêu ai cả, ta không quản được, cÅ©ng không có quyá»n há»i, ta chỉ mong nà ng ấy có thể chịu đựng được Äá»— Tư Tư cưá»i nói: “Chà ng nói là không biết lý do cá»§a nà ng ấy ư? Cô ấy khước từ chà ng? Và nói là không biếtÄ‘i đâu ư?†“Ừ.†Hi Bình trả lá»i. Äá»— Tư Tư nhãn thần ánh lên, nói: “Hãy để nà ng ở cùng vá»›i Vưu Túy và Nhu Vân Ä‘i, nà ng có lẽ phải cần má»™t Ãt thá»i gian, nà ng cÅ©ng không còn là tiểu cô nương mưá»i lăm mưá»i sáu tuổi nữa rồi, nà ng cÅ©ng biết rõ rà ng trong lòng mình nghÄ© gì. CÅ©ng là chướng ngại duy nhất trong lòng cá»§a nà ng. Hi Bình, chà ng đừng khiến cho nà ng ấy thương tâm nữa, đối vá»›i má»™t nữ nhân, thương tâm nhiá»u sẽ không tốt. Thiếp muốn ngá»§, bá» tay cá»§a chà ng ra nà o!"
Tà i sản của ZORO_NDK
Last edited by doccokiemmt; 12-01-2010 at 06:45 PM .
18-05-2008, 10:03 AM
Huyết Phụng Thần - Tuyết Thiên Hồ
Tham gia: Feb 2008
Äến từ: U Minh Hồng Hoang
Bà i gởi: 1,281
Thá»i gian online: 2 ngà y 16 giá» 45 phút
Thanks: 1
Thanked 313 Times in 236 Posts
Quyển 11 - Chương 5 : Các vi ngẫu tượng
Hoa Tiểu Ba đã khá lâu chưa dáºy sá»›m như váºy. Hắn vì sáng sá»›m hôm nay nên tối hôm qua kiên quyết không chạm đến đám nữ nhân cá»§a hắn, lấy cá»› hắn đã bị bá»n hỠép kiệt sức. Chúng nữ thấy hắn thưá»ng ngà y Ä‘Ãch xác là liá»u cả cái mạng hầu hạ bá»n há» nên cÅ©ng đặc biệt cho phép hắn nghỉ má»™t đêm. Hoa Tiểu Ba cá»±c kỳ vui mừng, đầu óc chỉ nghÄ© đến Bão Nguyệt rồi ngá»§. Trong giấc mÆ¡ hắn toà n lá»±c thi triển tà i hoa tán gái phi thưá»ng! Khi Hoa Tiểu Ba đến gian phòng cá»§a Má»™ng Hương và Bão Nguyệt, lưỡng nữ vẫn chưa Ä‘i ra, hắn liá»n đứng ngoà i cá»a yên lặng chỠđợi. Tên Hoa Tiểu Ba nà y vá» phương diện nà y cÅ©ng giá»i như năng lá»±c chạy trốn cá»§a hắn. Nhá»› hồi đó khi Hi Bình thay Bạch Thị tá»· muá»™i liệu thương, hắn vá»›i Äá»™c Cô Minh Ä‘á»u có thể ở ngoà i trướng chá» lâu như váºy, hà huống là hiện tại? Chẳng biết đã qua bao lâu thì cá»a mở, ngưá»i Ä‘i ra chÃnh là Bão Nguyệt mà hắn chỠđợi đã lâu, hắn liá»n nở má»™t nụ cưá»i rá»±c rỡ. Bão Nguyệt không ngá» má»›i sáng sá»›m mà Hoa Tiểu Ba đã đứng thá»§ ngoà i cá»a. Mấy ngà y gần đây, Hoa Tiểu Ba và Äá»™c Cô Minh luôn thừa cÆ¡ tiếp cáºn nà ng, Ãt nhiá»u nà ng cÅ©ng Ä‘oán ra bá»n chúng muốn là m là m gì, chỉ là cái kiểu bất thanh bất hưởng chá» ngoà i cá»a nà y đúng là dá»a nà ng hết hồn. Nà ng nói: “Hoa Tiểu Ba, ngươi ở đây là m gì đó?†Hoa Tiểu Ba vẫn tươi cưá»i bởi vì hắn tá»± cảm thấy dương quang tiếu ý cá»§a mê nhân, sở dÄ© táºn lá»±c ở trước mặt nữ nhân cưá»i tháºt lâu. Bất quá má»i ngưá»i Ä‘á»u nói cái kiểu cưá»i há» há» cá»§a hắn có chút thần kinh, à i! Hắn nói: “Bão Nguyệt tá»· tá»·, đệ ở đây chá» tá»· đó.†Bão Nguyệt bá»±c mình nói: “Có việc gì?†Hoa Tiểu Ba cưá»i nói: “Kì tháºt cÅ©ng không có gì, chỉ là muốn cùng tá»· tá»· trò chuyện má»™t lát, chẳng biết tiểu đệ có vinh hạnh nà y hay không? â€Ngươi đối ta chẳng có chút hảo cảm, không muốn nói vá»›i ngươi nữa.†Bão Nguyệt tiếp tục Ä‘i vá» phÃa trước. Hoa Tiểu Ba ngó và o trong phòng thấy không có độnh tÄ©nh, biết Má»™ng Hương không Ä‘i cùng, đảm sắc đại tăng, ngoảnh đầu Ä‘uổi theo Bão Nguyệt, vẫn giữ cái kiểu mặt cưá»icưá»i đó nói: “Bão Nguyệt tá»· tá»·, vấn đỠhảo cảm đó cần phải có thá»i gian bồi dưỡng, chỉ cần tá»· cho đệ tiếp cáºn tá»·, tá»· sẽ biết đệ kì tháºt là nam tá» không tệ.†Bão Nguyệt nói: “Cái đó quan hệ gì vá»›i ta?†Hoa Tiểu Ba kÃch động nói: â€œÄÆ°Æ¡ng nhiên có quan hệ chá»›, chẳng nhẽ tá»· không muốn gả cho hảo nam tá» sao?†Nói xong hắn tá»± cảm thấy không đúng, sao lại có thể bá»™c lá»™ mục Ä‘Ãch nhanh váºy được? Hắn liá»n chữa lại: “à cá»§a đệ muốn nói là tá»· không phải muốn kết giao bằng hữu vá»›i hảo nam tá» sao?†Bão Nguyệt đưa nhãn thần trong veo trừng mắt lưá»m hắn, nói: “Ta đặc biệt ghét bá»n ngưá»i Trưá»ng Xuân ÄÆ°á»ng các ngươi, tuyệt đối không cùng các ngươi kết giao bằng hữu.†Hoa Tiểu Ba trong lòng kêu oan ức: Ä‘á»u là do lá»—i tá»· phu. Hắn nói: “Bão Nguyệt tá»· tá»·, cái đó không thể trách Trưá»ng Xuân ÄÆ°á»ng bá»n đệ, là tá»· phu có lá»—i vá»›i các tá»·, đệ xin thay tá»· phu nháºn lá»—i.†Bão Nguyệt cưá»i nhạt nói: “Phải váºy không? Khi cái tên há»—n đản đó vô lá»… vá»›i ta, là ai ở bên vá»— tay kêu gà o ‘Tá»· phu hôn lên cái miệng nhá» dá»… thương cá»§a nà ng’ hả?†Hoa Tiểu Ba đầu á»§ rÅ©, nhụt chà nói: “Cái đó là do lúc đó đệ vô tâm, đệ kì tháºt sao lại cam lòng để cái miệng nhá» cá»§a tá»· bị tá»· phu hôn chứ? Äệ háºn không thể tá»± mình đến hôn…†Hắn bá»—ng nhiên dừng má»™t lát, đổi giá»ng nói: “Äệ háºn không thể tá»± mình ngăn tá»· phu vô lá»… vá»›i Bão Nguyệt tá»· tá»·, nhưng đệ rất sợ tá»· phu cá»§a đệ, hắn mưá»i phần là má»™t tên dã man!†Bão Nguyệt hất mặt nói: “Ngươi đừng có Ä‘i theo ta, phiá»n quá.†Hoa Tiểu Ba bị kÃch động bất chấp háºu quả nói: “Ta sao lại không thể Ä‘i cùng nà ng? Tá»· là nữ nhân ta lúc nà o nằm mÆ¡ cÅ©ng muốn là m.†Oa, Hoa Tiểu Ba xứng đáng là Hoa Tiểu Ba, nói đúng là con mẹ nó rất dứt khoát, có chà khÃ! Hắn tá»± cảm thấy có má»™t chút vui mừng, đủ năng lá»±c nói ra những lá»i như váºy, trên thế giá»›i nà y trừ Hi Bình và Tứ Cẩu cÅ©ng còn có Hoa Tiểu Ba hắn nữa! Tưởng chừng như là má»™t động váºt quý hiếm, nên được xếp và o quốc bảo, được hưởng thụ đãi ngá»™ cao cấp và bảo há»™ cá»§a quốc gia. Chẳng ngá» lại nháºn được má»™t cái tát từ Bão Nguyệt, đánh thẳng và o mặt hắn, phát ra má»™t tiếng kinh Ä‘iển “Chátâ€! Hoa Tiểu Ba xoa bên má bị đánh Ä‘au, không dám tin nói: “Nà ng đánh ta?†Äúng nha! Ta Hoa Tiểu Ba mặt mà y anh tuấn thế nà y, mà nà ng nỡ hạ thá»§? Bão Nguyệt tức giáºn nói: “Là ngươi muốn bị đánh!†Nà ng không biết vì sao từ lúc gặp mặt Hi Bình xong, tÃnh khà cá»§a nà ng trở nên nóng nảy, động má»™t chút là tức giáºn, nà ng hồi trước đâucó như váºy! Dù gì nà ng cÅ©ng không há» hối háºn đã tát cái tên Hoa Tiểu Ba nà y. Hoa Tiểu Ba tuy trong lòng còn tÃch má»™t bụng Ä‘iểu khÃ, nhưng không dám biểu hiện ra, hắn nói: “Bão Nguyệt tá»· tá»·, đệ chỉ bất quá là nói ra suy nghÄ© chân thá»±c trong lòng, nói ra ảo tưởng cá»§a đệ vá»›i tá»·, đồng thá»i hi vá»ng có thể theo Ä‘uổi tá»·, vì sao tá»· lại vô duyên vô cá»› tát đệ? Tá»· không thÃch đệ thì thôi, bất tất phải tát ngưá»i ta! Nhìn không ra ngưá»i ôn nhu như tá»· có lúc lại dùng chiêu thối cá»§a mấy con mụ Ä‘anh đá, đệ Hoa Tiểu Ba có Ä‘iểm nà o đối vá»›i tá»· không phải? Bão Nguyệt cÅ©ng cảm thấy có chút áy náy, nhưng sắc mặt vẫn không hòa nhã, lạnh lẽo nói: “Ngươi sợ bị đánh thì tránh xa má»™t chút, lần sau ta sẽ rút kiếm đó.†Nói xong, nghênh ngang bước Ä‘i. Hoa Tiểu Ba cÅ©ng không Ä‘uổi theo, hắn nhìn bóng Bão Nguyệt Ä‘i xa dần, căm tức nói: “Ta nhất định phải kÃch động tá»· phu, kêu tá»· phu lại đối phó ngươi! Mẹ con tiểu nữ nhân, nhất định phải cho ngươi nếm thá» há»a lá»±c cá»§a nam nhân! Lão tá» tháºt sá»± phát há»a rồi!†Phát há»a thì kêu tá»· phu lại là m đạn pháo, hắc hắc, Hoa Tiểu Ba quả nhiên vẫn còn có chá»— dá»±a nà y. Bão Nguyệt tuyệt không biết mà cÅ©ng chẳng quản cái chá»— dá»±a nà y cá»§a hắn, chỉ tiếp tục Ä‘i, nà ng muốn Ä‘i tìm những đệ tá» Minh Nguyệt Phong khác, bởi vì bá»n há» ngà y mai chuẩn bị đến Äại Äịa Minh để giúp đỡ chống lại sá»± xâm nháºp cá»§a Thái Âm giáo. Má»™ng Hương để nà ng thu xếp hà nh trình, nhưng nà ng không Ä‘oán được ngay sau đó lại gặp phải tên nan huynh nan đệ cá»§a Hoa Tiểu Ba, Äá»™c Cô Minh. Gã Äá»™c Cô công tá» nà y hai tay ôm má»™t bó hoa tươi chẳng biết hái ở đâu, rồi từ má»™t xó xỉnh nà o đó nhảy đến, dá»a cho nà ng xuýt nữa phải rút kiếm ra. Nà ng nói: “Äá»™c Cô công tá», huynh dá»a Bão Nguyệt à .†Äá»™c Cô Minh rất có phong độ liá»n xin lá»—i: “Xin lá»—i, Bão Nguyệt cô nương, ta không nghÄ© nà ng ở đây, xém chút nữa đụng phải cô nương, Äá»™c Cô Minh xin nháºn tá»™i vá»›i nà ng, đóa hoa nà y là khiểm ý cá»§a ta vá»›i cô nương, xin nà ng thu nháºn lấy!†Nhãn tình trong suốt cá»§a Bảo Nguyệt lá»™ ra tia tiếu ý, nói: “Kì tháºt cÅ©ng không có gì, Ä‘a tạ hoa cá»§a huynh, Bão Nguyệt xin nháºn.†Nà ng tiếp đóa hoa trong tay Äá»™c Cô Minh, đưa lên trước mặt, qua lá»›p diện sa khẽ ngưởi, lòng thầm tán thưởng: “Hoa nà y tháºt là thÆ¡m!†Äá»™c Cô Minh cưá»i tiêu sái, nói: “Hương hoa phối minh nguyệt, nhân thế diệc phân phương!†Bão Nguyệt cÆ¡ hồ bị mÄ© ngôn cá»§a hắn là m cho lung lay, nói: “Ân, Äá»™c Cô công tỠđúng là phong nhã chi sÄ©, Bảo Nguyệt nghÄ© Äá»™c Cô công tá» là nam nhân phong độ nhất trong tứ đại vÅ© lâm thế gia, Bão Nguyệt không ghéthuynh đâu! Äá»™c Cô công tá», Bão Nguyệt còn có việc phải là m, không thể lưu lại đây được. Äúng rồi, huynh muốn Ä‘i đâu váºy?†Äá»™c Cô Minh nói: “Ta vốn ở hoa viên thưởng hoa, nhìn thấy mấy bông hoa nà y thấy đẹp nên tiện tay hái, định khi vá» sẽ tặng các nà ng. Vừa lúc đó thì chạm phải cô nương, ta liá»n nghÄ© hoa nà y phải để cho vá»›i cô nương má»›i thÃch hợp. Hiện giá» ta cÅ©ng không có việc gì, cô nương còn phải là m việc gì? Có thể tại hạ giúp được gì cho cô nương.†Bão Nguyệt cảm kÃch nói: “Không cần là m phiá»n công tá», chỉ là việc ná»™i vụ cá»§a Minh Nguyệt Phong chúng ta, không tiện để ngoại nhân nhúng tay và o. Ta Ä‘i đây, tái kiến, Äá»™c Cô công tá».†â€Không là m phiá»n không là m phiá»n, tái kiến, Bão Nguyệt cô nương!†Câu “tái kiến†nà y tháºt ra không phải là lá»i nguyện ý cá»§a Äá»™c Cô Minh, chỉ là Bão Nguyệt đã Ä‘i xa, hắn không nói tái kiến sao được?†Ai! Hắn cÅ©ng giống Hoa Tiểu Ba cố dáºy tháºt sá»›m, không phải là vì Bão Nguyệt sao? Váºy mà nà ng lại không hiểu cho khổ tâm cá»§a hắn? Không sai, cái bang quả là có má»™t tòa hoa viên không phải nhá», nhưng ở đó có khi nà o thấy được hoa đâu? Äã sá»›m bị lÅ© khất cái trẻ tuổi lén lút hái mang tặng cho mấy ả gái Ä‘iếm nà o rồi, là m gì đến lượt Äá»™c Cô Minh hắn thưởng hoa rồi hái hoa tươi? Tuy như váºy, khi Bão Nguyệt Ä‘i xa rồi hắn vẫn nhảy nhót múa may để chúc mừng cái tiá»n đồ cá»§a hắn thêm sáng lạn. Bão Nguyệt nếu thấy được cái kiểu nhảy múa cá»§a hắn, sợ sẽ sá»›m ném đóa hoa trên tay xuống đất rồi giẫm đạp lên không chừng? CÅ©ng may là nà ng không thấy, vẫn Ä‘ang vui sướng ngá»i mùi hoa thÆ¡m. Khi Bão Nguyệt Ä‘ang ngá»a đầu ngá»i hoa thì nà ng thấy Hi Bình Ä‘ang đâm đầu Ä‘i tá»›i, trong lòng bắt đầu rối loạn, nà ng cho rằng Hi Bình vẫn sẽ như cái kiểu hồi xưa trêu chá»c nà ng, nhưng mà không phải, Hi Bình là m như không nhìn thấy nà ng, bước đến sát vai mà hắn cÅ©ng không thèm chà o há»i má»™t tiếng. Bão Nguyệt cảm thấy trong lòng đầy chua xót, quay đầu chạy nhanh theo hắn mấy bước rồi đứng chặn trước mặt Hi Bình quát: “Hoà ng Hi Bình ngươi mù hay sao mà không nhìn thấy ta?†Hi Bình cưá»i cưá»i lách qua nà ng rồi tiếp tục Ä‘i tá»›i. Bão Nguyệt lại chặn hắn lần nữa, hai mắt trong veo cá»§a nà ng nhuá»™m má»™t thần sắc thống khổ, u buồn nói: “Tại sao không là gì đến Bão Nguyệt?†Hi Bình dừng mắt nhìn nà ng, nói: “Có thể tránh ra không? Ta không muốn va chạm gì vá»›i nà ng nữa, nà ng biết chứ.â€Bão Nguyệt hét lá»›n: “Ta không, tuyệt không tránh ra! Ngươi là tên há»—n đản, mấy ngà y nay nhìn thấy nhân gia cÅ©ng không nói má»™t tiếng, nhân gia giáºn ngươi, hôm nay ngươi thế nà o cÅ©ng phải giải thÃch rõ cho ta!†Hi Bình cưá»i nói: “Hoa nà ng cầm trong tay không tệ, là ai đã tặng váºy?†Bão Nguyệt ngẩn ra, nói: “Là Äá»™c Cô công tá» tặng, ngươi đừng có chuyển đỠtà i.†Hi Bình nói: “ Äá»™c Cô Minh lại bắt đầu theo Ä‘uổi nà ng lần nữa? Ân, hắn là nam nhân không tệ, chà Ãt cÅ©ng không giống cái kiểu thô lá»— như ta, nà ng đã tiếp nháºn hoa cá»§a hắn đương nhiên cÅ©ng tiếp nháºn cả hắn.†â€Ta không tiếp nháºn nữa!†Bão Nguyệt ném hoa sang má»™t bên, ngẩng đầu nói: “Ngươi nói Ä‘i, tại sao lại khi phụ Bão Nguyệt?†Hi Bình kêu oan: “Ta đâu có khi phụ nà ng.†Bão Nguyệt giáºm chân giáºn dữ nói: “Ngươi có!†Hi Bình buông thõng tay, nhún vai nói: “Hảo, cho dù ta có thì cÅ©ng là trước kia, từ lần giúp nà ng khoe mặt ra, sau đó ta đã bảo đảm vá»›i nà ng là sẽ không khi phụ nà ng nữa, giữa ta vá»›i nà ng giá» cÅ©ng đâu có phát sinh việc gì, sở dÄ© ta cÅ©ng không muốn lại có thêm chuyện gì, gặp mặt tốt nhất cÅ©ng không muốn có gì.†Bão Nguyệt nhà o và o lòng Hi Bình, đấm thùm thụp và o ngá»±c hắn nói: “Ta không muốn kiểu bảo đảm nà y cá»§a ngươi, ngươi chỉ biết khi phụ ta, ngươi là tên xấu xa, ta chưa có kêu ngươi thay ta Ä‘eo lại diện sa, chuyện giữa ta và ngươi vẫn chưa có xong! Ngươi không là gì đến gia nhân, tên đại sắc ma ngươi, ngươi nói gỡ diện sa cá»§a gia nhân xuống rồi phải hôn gia nhân nữa má»›i đủ, nhưng mà ngươi chưa có là m xong, lá»i ngươi nói không tÃnh! Ngươi Ä‘eo diện sa cá»§a nhân gia lên lại, còn nói nhảm nhà má»™t tráºn là m cho ngươi ta vô pháp chịu đựng, ta muốn ngươi phải thu hồi lại toà n bá»™!†Hi Bình nắm lấy hai vai nà ng, nói: “Cháºm đã, nà ng không biết nà ng Ä‘ang nói gì hả?†Bão Nguyệt uất ức nói: “Ta không biết, ta chỉ biết ngươi không là gì đến nhân gia thôi.†Hi Bình cưá»i khổ nói: “Ta sao còn dám trêu ghẹo nà ng? Khi có ngưá»i chạy đến tát ta, ta vẫn còn mặt mÅ©i gì sao? Da mặt ta tuy dà y, nhưng cÅ©ng không thể để ngưá»i khác tùy tiện đánh được.†Bão Nguyệt cúi đầu, nhá» giá»ng nói: “CÅ©ng đâu phải là ta đánh ngươi!†Hi Bình nói: “Lúc đó nếu không phải nà ng kêu réo vùng vẫy loạn cả lên thì ta đâu có bị đánh? Äúng rồi, ta còn nhá»› nà ng còn rút cả kiếm muốn giết ta nữa.†Bão Nguyệt xấu hổ nói: “Ai kêu ngươi lúc đó phi lá»… vá»›i ta?†Hi Bình kêu oa oa nói: “Ta khi đó phi lá»… vá»›i nà ng? Chẳng nhẽ nà ng hiện tại không sợ bị ta phi lá»… sao? Ta mà gặp phải nữ nhân xinhđẹp thế nà o cÅ©ng là m báºy, sở dÄ© má»›i phát thệ không chạm đến nà ng nữa. Lá»i hứa nà y ta rất tuân thá»§, đã phát thệ thì tuyệt đối giữ lá»i. Bão Nguyệt nói: “Ngươi bây giỠđã chạm đến ta rồi. Lá»i hứa cá»§a ngươi bị phế bá».†Hi Bình nói: “Cái nà y không tÃnh, là nà ng tá»± là m.†Bão Nguyệt nói: “Váºy ngươi buông ta ra, ngươi nắm vai ta Ä‘au quá, đồ man ngưu!†Hi Bình y lá»i buông nà ng ra. Nhưng trong phút chốc, nà ng lại ôm sát lấy ngưá»i Hi Bình, gục đầu và o ngá»±c hắn, xúc động nói: “Ngươi biết không? Lúc trước Bão Nguyệt tháºt sá»± là tức ngươi lắm, khi ở VÅ© Äấu Môn , ngươi trước bao nhiêu ngưá»i vô lá»… bắt Bão Nguyệt phải nhưá»ng chá»— cho ngươi, gia nhân lúc đó tháºt là muốn đánh ngươi đó! Ngươi ở Thần Äao Môn cưỡng hôn Bão Nguyệt, không biết chút xấu hổ, ngưá»i tháºt là xấu xa! Ngươi bây giá» lại ôm ta, ngươi còn nói là không khi phụ ta? Ngươi phải chăng còn muốn kéo diện sa nhân gia xuống nữa? “Ta ôm nà ng? Ai! Äúng là đầu heo (đầu to), phải, ta ôm nà ng, ta thừa nháºn, nhưng nà ng cuối cùng muốn ta sao đây?†Hi Bình hai tay ôm đầu nói. Bão Nguyệt buồn bã nói: “Ngươi sau nà y đến Minh Nguyệt Phong chúng ta, được không? Sư phụ ta nói ngươi là thân nhân cá»§a ngưá»i, bảo ta vá»›i sư tá»· đưa ngươi đến gặp ngưá»i, lúc đó chắc ngưá»i sẽ tác chá»§ cho Bão Nguyệt.†Hi Bình còn chưa nghe hết câu, chỉ nghe nà ng nói xong câu thứ nhất trong lòng hắn liá»n chấn kinh: “Ta là thân nhân cá»§a sư phụ nà ng?†Bão Nguyệt không thấy hắn trả lá»i, vá»™i nói: “Ngươi không đáp ứng nhân gia chuyện nà y được sao?†Hi Bình thở dà i má»™t tiếng, rồi lại nhìn chăm chú và o nà ng, bình tÄ©nh nói: “Cho dù không phải vì nà ng, ta cÅ©ng sẽ đến Minh Nguyệt Phong gặp sư phụ nà ng. Trong lòng ta có nhiá»u việc không được minh bạch, biết đâu sư phụ nà ng có thể giải đáp.†Bão Nguyệt bá» tay ra khá»i eo lưng Hi Bình, khẽ ngẩng mặt vén mở diện sa, lá»™ ra chiếc cằm nhá» nhắn trắng tinh cùng vá»›i đôi môi hồng nhạt, nói: “Hôn ta!†Hi Bình ngây ngưá»i ra, hắn đã từng cưá»ng hôn qua thiếu nữ mÄ© lệ nà y, song hắn cÅ©ng không Ä‘oán được lúc nà y nà ng lại chá»§ động đòi hắn hôn. Hắn nhìn khuôn mặt Ä‘ang ngẩng lên rồi từ từ cúi đầu xuống hôn lên đôi môi nà ng. Nụ hôn nà y, dưá»ng như đã hôn Ä‘i tất cả sá»± thanh khiết trong nhân thế. Trong đôi mắt trong veo cá»§a Bão Nguyệt dâng lên những cÆ¡n sóng tình vô hạn, trái tim bình lặng bao năm giá» cÅ©ng giống như đôi mắt nà ng, bởi vì nam nhân Ä‘ang ôm nà ng đây như Ä‘ang trút xuống toà n bá»™ sá»± hân hoan và kÃch động.
“Hoà ng Hi Bình, ngươi hôn đủ chưa?†Thanh âm như mÆ¡ cá»§a Má»™ng Hương xá»™c đến chá»— hai ngưá»i Ä‘ang hôn nhau, tịnh không là m ngưá»i ta cảm thấy giáºt mình. Bão Nguyệt đẩy Hi Bình ra, diện sa tá»± nhiên đã buông xuống che lấy khuôn mặt thẹn thùng cá»§a nà ng, đôi song nhãn không dám nhìn Má»™ng Hương. Hi Bình mặt cưá»i cưá»i nghênh đón Má»™ng Hương, nói: “Có và i ngưá»i đúng là không biết là m ngưá»i, biết rõ ngưá»i khác Ä‘ang là m việc mà vẫn cố ý xen ngang, hay là tá»± coi mình là xú thà (rắm thối).†Má»™ng Hương nhãn tình không há» biến đổi, chỉ nhìn sang Bão Nguyệt, nói: “Bão Nguyệt, muá»™i cho hắn hôn?†â€Vâng, tiểu thư.†Thanh âm Bão Nguyệt mảnh như là tóc cá»§a nà ng. Hi Bình cá»±c kỳ đắc ý, khoa tay múa chân nói: “Nghe Bão Nguyệt cá»§a ta nói chưa? Ngươi còn muốn lấy cá»› gì để tát ta hả? Ta hôn Bão Nguyệt cá»§a ta, vá»›i Má»™ng Hương xú thà ngươi chút quan hệ cÅ©ng không có, ngươi còn không nhanh Ä‘i Ä‘i! Äừng là m trở ngại bá»n ta thân máºt. Bất quá! Dù ngươi có ở trước mặt ta, ta vẫn dám cùng vá»›i Bão Nguyệt thân máºt đó.†Bão Nguyệt tức giáºn nói: “Ai là Bão Nguyệt cá»§a ngươi? Ngươi còn nói mấy lá»i khinh bạc nà y, sau nà y ta không là đến ngươi nữa.†Hi Bình nói: “Bão Nguyệt, những gì ta nói Ä‘á»u là sá»± tháºt.†Má»™ng Hương nói: “Bão Nguyệt là ngưá»i cá»§a ta, không có sá»± đồng ý cá»§a ta, muá»™i ấy không được cùng bất cứ nam nhân nà o thân máºt, ngươi nói ta có thể không quản được sao? Hi Bình Ä‘i vòng vòng quanh Má»™ng Hương, nhìn tỉ mỉ má»™t lượt, cưá»i nói: “Nếu nà ng cÅ©ng trở thà nh nữ nhân cá»§a ta, Bão Nguyệt sẽ phải thuá»™c vá» ta rồi?†Thân ảnh chá»›p lên, “Chát, chát†hai tiếng vang lên, hai bên mặt Hi Bình Ä‘á»u in dấu bà n tay. Hắn phẫn ná»™: “Má»™ng Hương, bà nương thối nà y, lão tá» không đánh ngươi thì không phải là quyá»n vương.†Hắn toà n lá»±c bổ nhà o vá» phÃa Má»™ng Hương, ai ngá» lại nhà o và o không khÃ, thân thể không khống chế nổi loạng choạng chạy tá»›i trước và i bước, hắn đứng vững lại rồi quay đầu nhìn thấy Má»™ng Hương vẫn đứng nguyên đó, nhưng giỠđã quay mặt vá» phÃa hắn. Hắn lắc đầu, không dám tin lẩm bẩm nói: “Lão tá» rõ rà ng má»™t quyá»n đả hôn địa kiệt, sao lại ôm không nổi má»™t nữ nhân?Uy, cái đồ nhìn không thấy ánh sáng kia, có gan thì lấy cứng chá»i cứng, né né tránh tránh là có ý chết tiệt gì? Mông Hương coi thưá»ng nhìn hắn má»™t lúc lâu,cưá»i khẩy nói: “Cái loại như ngươi, ta tháºt không hiểu nổi sao có thể thà nh tân thá»§ lÄ©nh cá»§a Tứ đại vÅ© lâm thế gia? Vá» sau ta má»›i nghÄ© thông, ngươi không phải dá»±a và o thá»±c lá»±c, chỉ biết bám váy đà n bà , thân pháp kẻ khác còn không rõ, lại còn muốn tìm ngưá»i đánh nhau? Ngươi sống lâu được như váºy, ta thấy toà n là hạnh váºn, ngoà i Ä‘iểm nà y ra ngươi cái gì cÅ©ng không phải.†Hi Bình cÅ©ng không tức giáºn, mặt cưá»i hì hì nói: “Lão tá» chà Ãt cÅ©ng là nam nhân, ngươi tin hay không tin? Má»™ng Hương quay đầu không thèm nhìn hắn, tên nam nhân trước mặt nà ng quả tháºt đần độn. Bên tai nà ng vẫn vang lại giá»ng nói cá»§a Hi Bình: “Nếu không tin, ta láºp tức cởi quần ra cho ngươi kiểm chứng, tuyệt đối chÃnh phẩm nam nhân, nếu giả thì đổi lại!†Nà ng nhìn chòng chá»c và o hắn nói: “Ngươi có thể nói lại má»™t lần, vì ta nghÄ© ngươi nói cÅ©ng trúng Ä‘iểm yếu.†Hi Bình cưá»i nói: â€œÄÆ°Æ¡ng nhiên, lão tá» có thể để ngươi là m cái việc nằm sấp cá»§a nam nhân, tuyệt đối đó!†Hắn còn chưa dứt lá»i, bụng đã bị Má»™ng Hương đá má»™t cước, bay ra xa mưá»i bá»™, rồi nghe Má»™ng Hương nói: “Ta cÅ©ng có thể tùy tiện biến ngươi thà nh nữ nhân đó! Bão Nguyệt, Ä‘i theo ta!†Bão Nguyệt xót xa đưa hai mắt nhìn tên quyá»n vương Ä‘ang nằm dưới đất, thở dà i trong lòng rồi lặng lẽ Ä‘i theo Má»™ng Hương. Hi Bình lồm cồm bò dáºy, chỉ và o bối ảnh Má»™ng Hương, gà o to: “Xú nương ngươi, có giá»i thì đến đây đánh lại! Thừa dịp lão tá» không chú ý thì xuất chiêu, ta phải tÃnh sổ vá»›i ngươi! Wei, ngươi có quay lại hay không? Mẹ nó, rồi có ngà y lão tá» là m ngươi phải chết trên giưá»ng!†â€Tá»· phu thá»±c anh minh thần vÅ©!†Hoa Tiểu Ba từ sau lưng Hi Bình chợt xuất hiện. Hi Bình nói: “Ngươi đến từ khi nà o?†Hoa Tiểu Ba cưá»i nói: “Ngay lúc tá»· phu bị đá bay ra ngoà i đó!†Hi Bình giáºn dữ nói: “Äã như váºy tại sao không ra cổ vÅ© cho ta?†Hoa Tiểu Ba bối rối nói: “Tá»· phu, huynh biết mà , gặp đánh nhau là đệ chạy nhanh hÆ¡n ai hết còn lo cổ vÅ© cho huynh thế nà o được?†“Äao cá»§a ta?†Hi Bình cuối cùng nhá»› đến Ä‘ao cá»§a hắn. Hoa Tiểu Ba dÆ¡ hai tay ra, nói: “Ở bên dưới giưá»ng.†Hi Bình Ä‘iên tiết hét: “Ngươi lại dám vứt Ä‘ao cá»§a ta xuống gầm giưá»ng?†Hoa Tiểu Ba sợ hãi nói: “Tá»· phu, giỠđệ và o lấy cho huynh ngay.†Hi Bình nói: “Còn có Ãch gì nữa? Ngưá»i thì đã Ä‘i không thấy bóng rồi, lần sau nhá»› phải xuấthiện đúng lúc. Tên tiểu tá» ngươi là m gì cÅ©ng cháºm trá»…, con mẹ nó lúc đánh nhau thì thÃch vá» sá»›m báºn má»™t chút cÅ©ng giúp không được. Hoa Tiểu Ba cong lưng cưá»i nói: â€œÄÆ°á»£c được, đệ nhá»› rồi. Tá»· phu, đệ nghÄ© mang Ä‘ao đánh thắng bá»n há» cÅ©ng không có gì ghê gá»›m. Tốt nhất là là m cho bá»n há» phải mục ở trên giưá»ng, cái đó má»›i biểu hiện mị lá»±c vÄ© đại cá»§a tá»· phu.†Hi Bình ra vẻ trầm tư, nói: “Chá»§ ý cá»§a ngươi không tệ, chỉ sợ là Má»™ng Hương kém hÆ¡n cả Trư Bát Giá»›i.†Hoa Tiểu Ba nói: “Váºy trước tiên phải tán Bão Nguyệt xong đã†Hi Bình mỉm cưá»i: “Bão Nguyệt đã là nữ nhân cá»§a ta, không cần phải tán.†“Cái gì?†Hoa Tiểu Ba kinh ngạc nói: “Bão Nguyệt thà nh nữ nhân cá»§a tá»· phu khi nà o?†“Má»›i đây.†Hi Bình không dấu được vẻ kiêu ngạo. Hoa Tiểu Ba khen ngợi: “Tá»· phu quả thá»±c lợi hại, xem ra đệ phải còn há»c táºp nhiá»u.†Hi Bình đối vá»›i ‘rắm ngá»±a’ cá»§a hắn tá» ra rất hà i lòng, lá»›n tiếng tuyên bố: “Má»™ng Hương đại xú thà nhìn không thấy ánh sáng nà y. Lão tá» phát thệ phải cưỡng dâm ngươi má»™t vạn lần rồi lại má»™t vạn lần!†Hoa Tiểu Ba nhãn thần ngưng tụ rồi kết thà nh hai chữ hoà ng kim tháºt lá»›n: Thần tượng!
Tà i sản của ZORO_NDK
Last edited by doccokiemmt; 12-01-2010 at 06:51 PM .
18-05-2008, 10:07 AM
Huyết Phụng Thần - Tuyết Thiên Hồ
Tham gia: Feb 2008
Äến từ: U Minh Hồng Hoang
Bà i gởi: 1,281
Thá»i gian online: 2 ngà y 16 giá» 45 phút
Thanks: 1
Thanked 313 Times in 236 Posts
Quyển 11
Chương 6
Túy Tâm Nguyệt Vũ
"Ta dù nói thế nà o cũng không đi!"
Từ chiá»u đến giá», Hoa Lôi chẳng biết đã nói bao nhiêu lần những lá»i nà y rồi.
Khi hoà ng hôn xuống, Hy Bình nói muốn mang nà ng tá»›i phòng cá»§a Thi, Vưu hai ngưá»i, nhưng nà ng lại quyết tâm ở lại trong phòng Tiểu Nguyệt, thế nà o cÅ©ng không chịu rá»i Ä‘i.
Hy Bình nói: "Bây giỠnà ng đã tốt rồi lưu lại ở trong nà y là m gì?"
Hoa Lôi nhìn nữ nhân đầy trong gian nhà , nói: "Mặc kệ má»i thứ, nhất định không Ä‘i."
Hy Bình khổ sở van xin nói: "Cô nãi nãi cá»§a ta, coi như là ta cầu xin ngưá»i mà , nãi đừng ở đây gây trở ngại vá»›i ta, đã bị ngưá»i là m phiá»n chết mất,sá»›m biết thế nà y lúc trước đã tác hợp cho nà ng vá»›i cha ta rồi. Ài! Nương Æ¡i, ngưá»i là yêu tinh hại ngưá»i, ngưá»i là m hại nhi tá» bảo bối cá»§a ngươi tháºt là khổ đó!"
Hoa Tiểu Mạn nói: "Ai bảo chà ng hồi đó quấy rối cô cô chứ?" Nà ng rốt cuộc là cháu gái ruột của Hoa Lôi, đương nhiên là thể hiện bất bình giúp cô cô nà ng.
Hy Bình trợn mắt lên, nói: "Ta không hối háºn sao? ta là m sao biết được má»™t nữ nhân Ä‘iá»m đạm dịu dà ng, có thể trở nên khó ứng phó như váºy? Bảo nà ng là m nữ nhân cá»§a ta, nà ng lại không muốn; bảo nà ng Ä‘i, nà ng lại là m biếng bất động, sau nà y bảo ta bồi tiếp các nà ng ra sao đây? Dù sao cÅ©ng không thể má»—i đêm Ä‘á»u thu xếp má»™t khán giả cùng bao nhiêu ngưá»i nghe ở bên ngưá»i chứ? Ta lại không phải Ä‘ang ca hát! Khi ca hát, dù cho trâu kéo nà ng ta cÅ©ng không đến."
Hoa Lôi tức giáºn nói: "Chẳng lẽ lưu lại chá»— nà y thì nhất định phải nghe ngươi ca hát hoặc là m nữ nhân cá»§a ngươi sao?"
"ÄÆ°Æ¡ng nhiên!" Hy Bình lý thẳng khà hùng (và ng tháºt không sợ lá»a) nói: "Bằng không ngươi lưu lại là m gì?"
Hoa Lôi nhÃu mà y nói: "Thế ngươi trước kia vì sao lưu ta lại bên mình ngươi?"
Hy Bình nói: "Ngươi không biết khi đó ngươi rất khả ái, vừa nghe ta ca hát, vừa cùng ta thân máºt, ta sao có thể không ôm lấy ngươi lưu giữ bên ngưá»i?"
Hoa Lôi giáºn dữ nói: "Ta má»›i không cùng tên tiểu quá»· nhà ngươi thân máºt, ngươi không được nói lung tung."
"Ta nói lung tung?" Hy Bình chỉ và o chúng nữ, nói: "Ngươi há»i các nà ng ấy xem, các nà ng ấy Ä‘á»u có thể là m chứng."
Hoa Lôi sắc mặt hơi đỠlên, cúi đầu không nói gì.
Lôi Phượng nói: "Hy Bình, chúng ta trở vá» phòng lá»›n đây, chuyện cá»§a chà ng vá»›i cô cô, chúng ta không giúp gì được, bản thân chà ng tá»± xá» lý váºy!"
Phong Ãi VÅ© nói: "Chà ng cần phải xá» lý cho tốt, bằng khôngta liá»n trách móc chà ng."
Hy Bình kêu lên: "Phượng nhi, Băng Băng, Liên nhi, các nà ng đừng đi, Hoa Lôi nà y quấy rầy lão công các nà ng đến chết mất, các nà ng không nói giúp ta và i câu sao?"
Lãnh Như Băng há» hững nói: "Chúng ta không phải là cố vấn tình yêu cá»§a chà ng, bản thân chà ng tá»± gây nên, thì chÃnh chà ng tá»± giải quyết sá»± tình, suy nghÄ© quá nhiá»u sẽ không tốt đối vá»›i hà i tá» trong bụng chúng ta, cho nên những chuyện hao tâm tổn trà nà y, có lẽ tốt nhất là giao cho đại tình thánh chà ng đây."
Chúng nữ rá»i Ä‘i, trong phòng chỉ còn lại có Hy Bình, Tiểu Nguyệt, Hoa Tiểu Mạn và Hoa Lôi.
Hy Bình ôm lấy Hoa Tiểu Mạn, thổi nhẹ và o tai nói: "Tiểu Mạn, nà ng khuyên nhá»§ cô cô nà ng má»™t chút, ta tháºt sá»± sợ nà ng ta rồi, nếu mà nà ng ta đêm nay không Ä‘i, ta có thể phải chiếm hữu nà ng ta, đến lúc đó nà ng đừng trách móc ta."
Hoa Tiểu Mạn nói: "Váºy chà ng tốt nhất là cứ chiếm hữu nà ng ấy, ta chỉ giúp cô cô, bởi vì chà ng, con ngưá»i đầy xấu xa nà y, Ai cho phép chà ng xâm nháºp phòng tắm cá»§a cô cô ta?"
Hy Bình trố mắt lÃu lưỡi: Tiểu Mạn Ä‘ang khÃch lệ hắn chiếm Ä‘oạt cô cô nà ng?
Nhìn Tiểu Nguyệt đã nằm ngá»§ trên giưá»ng, Hy Bình ho khan hai tiếng, hướng vá» Hoa Lôi nói: "Cho dù không Ä‘i, nhưng đêm nay là đêm đầu tiên nà ng lưu lại, ta sao có thể cho phép nữ nhân cá»§a ta vẫn còn là xá» nữ?"
Hoa Lôi nói: "Ta chưa từng đáp ứng là m nữ nhân của ngươi."
Hy Bình bất lá»±c nói: "Váºy nà ng muốn là m loại ngưá»i gì cá»§a ta nà o? Nếu như nà ng muốn là m nhị nương cá»§a ta, thì hãy Ä‘i tìm phụ thân ta, chứ không phải quấn quÃt lấy nhi tá» cá»§a ngưá»i."
Hoa Lôi cúi đầu nói: "Ta không muốn là m nhị nương cá»§a ngươi, ta chỉ là muốn ở lại bên cạnh ngươi. Ngươi thá»±c sá»± muốn Lôi Lôi chịu khuất phục, ngươi má»›i có thể buông tha ta sao?" Äôi mắt nà ng bắt đầu rá»›m lệ.
Hy Bình thở dà i, ngồi xuống mép giưá»ng, nhẹ nhà ng ôm lấy nà ng, ôn nhu nói: "Tại sao không thể quyết định được? Kỳ thá»±c, nà ng cùng vá»›i Túy tá»· các nà ng ấy ở cùng má»™t chá»—, cÅ©ng là theo bên mình ta rồi. Ta sẽ cho nà ng thá»i gian đầy đủ, cho phép nà ng thanh lá»c tư tưởng rối bá»i trong lòng mình, ngà y nà o đó nà ng thá»±c sá»± quyết định là m nữ nhân cá»§a ta rồi, ta lại thỉnh cầu nà ng được chứ? Nà ng có biết ta và Nguyệt nhi cần phải là m ra chuyện gì không, nếu nà ng chỠđến lúc Nguyệt nhi ngá»§, cho dù là lúc nà ng không nguyện ý, ta sẽ buá»™c phải chiếm hữu nà ng. Tối hôm qua đã là nhẫn nại cuối cùng cá»§a ta rồi, đêm nay nà ng lại tiếp tục lưu lại nÆ¡i nà y, ta đã không thể nhẫn nại được nữa. Äúng váºy, ta đã từng nói muốn nà ng trở thà nh nữ nhân cá»§a ta, nhưng ta lại muốn nà ng cam tâm tình nguyện, nếu không, trước kia nhiá»u cÆ¡ há»™i như thế, vì sao ta vẫn còn bảo lưu đồng trinh cho nà ng? Ta đã nói rồi, phá bá» má»™t giấc má»™ng cá»§a nà ng, ta sẽ trả lại cho nà ng má»™t giấc má»™ng khác, trong giấc má»™ng nà y nà ng là kiá»u thê suốt Ä‘á»i cá»§a Hoà ng Hy Bình ta."
Hoa Lôi sắc mặt đỠbừng xấu hổ nói: "Ngưá»i ta lá»›n hÆ¡n ngươi đấy!"
Hy Bình phì cưá»i nói: "Äiá»u đó có quan hệ gì?"
Hắn nhá»› tá»›iVưu Túy, sau đó nhá»› tá»›i mẹ con Äá»™c Cô Tuyết, rất nhiá»u nữ nhân cá»§a hắn không phải Ä‘á»u lá»›n hÆ¡n hắn rất nhiá»u sao?
Nhưng mà , có quan hệ gì chứ? Không có.
Hoa Lôi nép sát khuôn mặt tá»±a và o ngá»±c hắn, nhẹ giá»ng nói: "Chà ng không lừa gạt Lôi Lôi chứ?"
Hy Bình nói: "Ta đã khi nà o lừa gạt nà ng chưa?"
Äại khái là lừa gạt quá nhiá»u, cho nên hắn không còn nhá»› rõ là đã lừa lúc nà o.
Hoa Lôi nói: "Chà ng rất nhiá»u lúc đã lừa gạt Lôi Lôi."
Quả nhiên là váºy, hắc hắc.
"Tháºt sao?" Hy Bình kinh hãi nói: "Váºy nà ng cho phép ta lừa gạt thêm má»™t lần nữa cÅ©ng không sao cả."
Hoa Lôi đấm má»™t cái và o ngá»±c hắn, giáºn dữ nói: “Không sao cả cái gì? Lần nà y chà ng tuyệt đối không được phép lừa gạt ta."
Hy Bình nhẹ hôn lên trán nà ng, cưá»i nói: "Mặc kệ ta lừa gạt nà ng như thế nà o, cÅ©ng là bởi vì ta yêu thÃch nà ng, nà ng có tin hay không?"
"Ừ, Lôi Lôi tin tưởng chà ng."
Hoa Lôi cho phép Hy Bình ôm nà ng đặt xuống giưá»ng, Hy Bình ôm lấy nà ng, tay kia quÆ¡ lấy cháu gái nà ng, nói: "Tiểu Mạn, chúng ta cùng vá»›i cô cô nà ng Ä‘i thôi."
Ba ngưá»i lợi dụng bóng đêm, Ä‘i tá»›i trước phòng Thi, Vưu hai nà ng.
Äúng lúc Hoa Tiểu Mạn định gõ cá»a, Hy Bình nhá» giá»ng nói: "Các nà ng tá»± mình Ä‘i và o, ta không và o đâu, trước tiên phải trở lại đã."
Hắn buông hai nà ng ra, xoay ngưá»i bước Ä‘i.
Hoa Tiểu Mạn gõ mở cá»a, Thi Nhu Vân nói: "Ta vẫn tưởng là kẻ xấu kia chứ, các ngưá»i đến có chuyện gì váºy?"
Hoa Tiểu Mạn tiến và o trong phòng, cưá»i nói: "Các ngươi trong phòng nà y tuy rằng có hai chiếc giưá»ng bà y ra, nhưng có má»™t chiếc thưá»ng xuyên để không, cô cô ta ở Thanh Nhà n Viện có chút bất tiện, kẻ xấu mà ngươi nói đã định Ä‘em thu xếp cho cô cô ta ở chá»— nà y, ngươi sẽ không phản đối chứ?"
Thi Nhu Vân đóng cá»a lại, quay đầu vá»™i và ng nói: "Không, ta không phản đối. Nhưng mà nà ng ấy không phải suốt ngà y Ä‘á»u quấn quÃt lấy kẻ xấu hay sao?"
Hoa Lôi mặt đỠlên, nhẹ giá»ng phản bác nói: "Ta má»›i không có quấn lấy hắn."
"Ừm?" Thi Nhu Vân nhìn chòng chá»c và o Hoa Lôi bằng má»™t đôi mắt kỳ quái.
Vưu Túy Ä‘ang nằm trên giưá»ng ngồi dáºy, há»i: "Tiểu Mạn, ngươi nói là há»—n đản đó bảo các ngươi sang đây? Hắn đâu?"
Hoa Tiểu Mạn ngồi xuống bên cạnh nà ng, nói: "Túy tá»·, hắn cùng chúng ta tá»›i bên ngoà i, bảo chúng ta Ä‘i và o, bản thân hắn lại trốn tránh trước.â€
Sắc mặt Vưu Túy lá»™ xuất vẻ phẫn ná»™, nói: "Tiểu khà quá»· (thằng nhá» hẹp hòi) nà y, Ä‘i đến táºn ngoà i cá»a phòng chúng ta cÅ©ng không và o, ta tức chết thôi!"
Nà ng mặc áo khoác, Ä‘i già y, rồi tông cá»a xông ra.
Hoa Tiểu Mạn và Hoa Lôi nhìn Thi Nhu Vân vá»›i vẻ dò há»i, muốn biết được sá»± việc nà y rốt cuá»™c là thế nà o.
Thi Nhu Vân cúi đầu nói ra chuyện Hy Bình bị Vưu Túy quăng xuống giưá»ng, nhưng che giấu Ä‘i những chi tiết xấu hổ đó giữa nà ng ta vá»›i Hy Bình, cho dù như váºy, sắc mặt nà ng cÅ©ng hồng lên như quả đà o.
Hoa Tiểu Mạn oán giáºn nói: "Túy tá»· sao lại có thể đối vá»›i chà ng như váºy? Chẳng trách chà ng không muốn gặp các ngươi, nếu các ngươi lại tiếp tục như váºy, đến lúc chà ng Ä‘uổi các ngươi trở vá» Äịa Ngục Môn, chúng ta cÅ©ng không giúp được các ngươi."
Thi Nhu Vân uất ức nói: "Ngưá»i ta không muốn hắn giở trò xấu, hắn liá»n buồn bá»±c đến mức không muốn gặp chúng ta, Nhu Vân cÅ©ng phiá»n muá»™n hắn lắm!"
Hoa Tiểu Mạn nói: "Chà ng vốn đã xấu xa như váºy, ngươi không cho phép chà ng giở trò xấu, chà ng đương nhiên mất hứng. Nhu Vân, ngươi muốn ly khai hắn, hay là tiếp tục ở lại bên cạnh hắn?"
Thi Nhu Vân lẽ thẳng khà hùng nói: "Nhu Vân muốn báo thù, tất nhiên là phải ở lại bên cạnh hắn rồi."
Hoa Tiểu Mạn cưá»i cưá»i vá»›i vẻ không lưu tâm, hướng vá» phÃa Hoa Lôi nói: "Cô cô, ngưá»i cùng Nhu Vân nói chuyện nhé, Ä‘iệt nhi phải trở vá» Ä‘i ngá»§ rồi." Ra đến cá»a, bá»—ng nhiên quay đầu lại nói: "Cô cô, ngưá»i đã bị bệnh lâu như váºy, vì sao đột nhiên lại sắp khá»e mạnh?"
Hoa Lôi sắc mặt đỠá»ng nói: "Hắn muốn xâm phạm ta, cái kia cá»§a hắn cá»±c kỳ hăm dá»a ngưá»i, cô cá»§a ngươi cÅ©ng thấy sợ hãi."
Khi Hoa Tiểu Mạn ly khai, hướng vá» phÃa hai nà ng nói má»™t câu như váºy: Sau nà y đừng nên cá»± tuyệt hắn.
Lúc nà ng trở vá», tịnh không có gặp Hy Bình, bởi vì Hy Bình bị Vưu Túy truy tìm được, kiên quyết lôi Ä‘i đến nÆ¡i khác rồi.
Vưu Túy mang theo sá»± phẫn ná»™ lao ra ngoà i, khi đó Hy Bình vẫn còn Ä‘ang nhìn đầu ngón chân mình rá»i Ä‘i, đột nhiên nghe thấy quát to phÃa sau: "Hoà ng Hy Bình, nhà ngươi không có lương tâm, ngươi đứng lại cho ta!"
Hy Bình đà nh phải đứng lại, Vưu Túy Ä‘i đến phÃa trước hắn, hai mắt tức giáºn lưá»m hắn, cÅ©ng không nói.
Hắn bất lá»±c nói: "Ngươi lại có chuyện gì váºy?"
Hắn vừa má»›i giải quyết xong việc Hoa Lôi, không ngá» việc Vưu Túy lại đến, xem ra nam nhân thá»±c sá»± không được phép có quá nhiá»u mị lá»±c, bằng không sẽ bị nữ nhân quấy rầy đến chết mất.
Vưu Túy không nói hai lá»i, kéo hắn bước Ä‘i.
Tá»›i trước gian phòng nà o đó, thấy phÃa trong có ngá»n đèn, cẩn tháºn nghe ngóng, phát giác phÃa trong không có ai, bà n tay nhá» nhắn đẩy má»™t cái, cá»a không khóa, đẩy má»™t lần đã mở ra, nà ng kéo Hy Bình Ä‘i và o.
Hy Bình nói: "Úy, ngươi kéo ta tá»›i nÆ¡i nà y là m gì? Äây là phòng cá»§a hai xú thà nữ nhân đó cá»§a Minh Nguyệt Phong."
Vưu Túy nói: "Phòng các nà ng ấy lại là loại nà o? Chẳng lẽ Vưu Túy ta sợ các nà ng ấy hay sao? Ngươi tiểu hỗn đản nà y, vì sao lại trốn tránh ta?"
Hy Bình nói: "Ná»±c cưá»i, Hoà ng Hy Bình ta phải trốn tránh ngươi sao?"
Vưu Túy cả giáºn nói: "Ngươi rõ rà ng tá»›i ngoà i cá»a phòng ta, cÅ©ng không và o, không phải là trốn tránh ta à ?"
Hy Bình nói: "Ngươi sao lại đã quên nhanh như váºy? Ta nói rồi, ngươi không yêu cầu ta, ta sẽ không tiến và o phòng ngươi, lẽ nà o cho rằng lão tá» lại có thể tùy tiện bị nữ nhân quăng ném, lão tá» chẳng muốn quan tâm tá»›i các ngươi."
Vưu Túy ngẩng mặt nhìn hắn, đột nhiên hai tay vung lên đấm và o ngực hắn.
Hy Bình túm chặt lấy hai tay không chịu yên pháºn kia cá»§a nà ng, nói: "Nữ nhân nhà ngươi nà y, không có chuyện gì vẫn lại đánh ta, lưu lại chút khà lá»±c sinh hà i tá» không được sao?"
Vưu Túy giãy dụa hai ba cái, nói: "Ngươi dá»±a và o cái gì mà không để ý tá»›i ta? Ta đấm chết ngươi, ngươi tháºt nhẫn tâm, ngưá»i ta cÅ©ng không phải cố ý muốn nắm lấy ngươi quẳng xuống giưá»ng, ngươi lại mang háºn, không để ý tá»›i ngưá»i ta."
Hy Bình nói: "Ngươi còn không phải cố ý? Nếu không phải ta thân thể cưá»ng tráng, sá»›m đã ngã còn ná»a cái mạng rồi. Ngươi đã không nguyện ý, hà tất Ä‘i theo ta là m gì? Không bằng ngà y mai ta đưa các ngươi trở vá», tránh cho lão tá» ngà y nà o cÅ©ng phải tâm huyết dâng trà o, có lẽ Nhu Vân, ngươi má»›i biết hối háºn."
Vưu Túy chăm chú nhìn Hy Bình, hai mắt đẫm lệ quang, nức nở nói: "Vì cái gì ngay từ khi bắt đầu ngươi đã luôn luôn muốn ta Ä‘i? Ngưá»i ta hiện tại cái gì cÅ©ng không có, cÅ©ng không biết Ä‘i đâu, chỉ biết là đứa nhá» trong bụng mình có má»™t phụ thân cá»±c kỳ há»—n đản, chẳng lẽ ta vì đứa nhá» nà y Ä‘i theo phụ thân hắn cÅ©ng không được sao? Mà nam nhân không có lương tâm nà y, vì vứt bá» ta, luôn luôn Ä‘á»u muốn tiêu trừ hà i tá» trong bụng ta, bây giá» còn định không để ý tá»›i mẹ cá»§a đứa nhá» nà y, ô ô!"
Hy Bình hai mắt trợn lá»›n, há mồm sắp sá»a phản bác và i câu, nhưng rồi lại bá» qua.
Vưu Túy nói: "Ngươi không thể nói sao? Bởi vì ngươi đúng là ngưá»i như thế!" Trong ngữ khà có phần đắc ý.
Hy Bình buông hai tay nà ng ra, xoay ngưá»i lưng quay vá» phÃa nà ng, thở dà i nói: "Có lẽ ngươi đúng, ta quả thá»±c giống như ngươi nói, cho nên ta khuyên ngươi nên cố gắng sá»›m ly khai ta."
Vưu Túy từ sau lưng ôm chặt lấy hắn, nói: "Ta không Ä‘i, ta sẽ cả Ä‘á»i Ä‘i theo phụ thân cá»§a hà i tá»."
Hy Bình ảm đạm nói: "Nếu như ta không phải là phụ thân hà i tỠcủa ngươi, ngươi vẫn còn sẽ đi theo ta không?"
Vưu Túy thân thể má»m mại run lên, hồi lâu má»›i nói: "Sẽ không."
Hy Bình nhìn lên ánh đèn và ng đỠtrên tưá»ng, cháºm rãi nói: "Ngươi khẳng định?"
Vưu Túy nhẹ khóc nói: "Äừng bức bách ngưá»i ta, được không?"
Hy Bình thở dà i má»™t tiếng, uốn tách hai tay nà ng ra, tiến lên phÃa trước má»™t bước, xoay ngưá»i nhìn nà ng chằm chằm, nói: "Ta không đùa giỡn nà ng, nà ng yên tâm Ä‘i! Nà ng có thể Ä‘i theo ta, ta tuyệt đối sẽ không đụng chạm nà ng nữa, nếu như ngà y nà o đó nà ng phải Ä‘i, ta cÅ©ng sẽ không ngăn cản nà ng."
Vưu Túy khuôn mặt thanh tú đột biến, bổ nhà o và o trong lòng hắn, khóc to nói: "Không, ngươi là m ngưá»i ta tấm tức ! Ngươi biết rõ ngưá»i ta không phải là ý tứ nà y, mà lại nói ra những lá»i là m tổn thương trái tim Vưu nhi như váºy."
Hy Bình sá»ng sốt: Äây là lần đầu tiên hắn nghe được Vưu Túy tá»± xưng là Vưu nhi.
Hắn ôm chặt lấy Vưu Túy, thương yêu nói: "Nà ng không phải là tiểu hà i tá» nữa, vì sao vừa động chạm tá»›i đã khóc thế? Dù sao ta vẫn cảm thấy nà ng là má»™t nữ nhân kiên cưá»ng, đã không thÃch ta, vì sao không ly khai ta? Hà i tá» tịnh không phải là lý do rất tốt, nà ng có thể lá»±a chá»n không muốn có hà i tá». Còn như má»™t lần đó giữa chúng ta, cÅ©ng đến mức không có ná»a Ä‘iểm cảm tình, thuần túy là má»™t lần quan hệ nhục thể sai lầm, nà ng có thể ngăn chặn không để xảy ra việc thụ thai qua. á»i chao! Túy tá»·, không được cắn lão công cá»§a ngươi!"
Vưu Túy cắn má»™t miếng lên cánh tay hắn, tức giáºn nói: "Mau hướng vá» ta xin lá»—i! Ta má»›i không muốn kiên cưá»ng, ngươi tên tiểu vô lại nà y, muốn vứt bá» ta cÅ©ng không cần phải nói hay ho đến như váºy. Không ngá», má»™t lần đó, ta đã phó xuất toà n bá»™ thể xác và tinh thần."
Äúng váºy, bất quá hình như là đối vá»›i Thi Trúc Sinh chăng?
Hy Bình cưá»i nói: "Ta không tin, trừ phi nà ng bây giá» liá»n đối tốt vá»›i ta."
Vưu Túy cự tuyệt rất dứt khoát: "Không được"
Hy Bình nói: "Nà ng truy tìm ta đến, nhất định là muốn nói cho ta biết việc nà y? Ài! Kỳ thá»±c nà ng muốn đối xá» tốt vá»›i ta, ta cÅ©ng không nhất định sẽ tiếp nháºn đâu - tức chết nà ng chưa? Äùa nà ng đó! Ta hiện tại nói cho nà ng hiểu rõ, sở dÄ© ta cho phép nà ng Ä‘i theo ta, là bởi vì trong lòng ta có nà ng, mà không phải đơn thuần vì hà i tá» trong bụng nà ng. Nếu như nà ng không hướng tá»›i ta, ta sẽ lá»±a chá»n thả cho nà ng tá»± do, đương nhiên cÅ©ng sẽ không miá»…n cưỡng nà ng."
Vưu Túy trong ánh mắt lóe lên tia hưng phấn cùng vui sướng: "Chà ng nói trong lòng chà ng có ta? Chà ng không có lừa gạt Vưu nhi chứ? Nhưng chà ng là m sao có thể nói trong lòng Vưu nhi không có chà ng chứ? Nếu như ta không thÃch chà ng, ta sẽ không sinh hà i tá» cho chà ng rồi."
Nà ng đột nhiên muốn chui xuống đất, đây là chuyện gì váºy? Nà ng sao lại có thể nói ra nguyên nhân vì sao nhất định muốn sinh hạ hà i tá» chứ? Äiá»u nà y là chuyện xấu hổ biết bao!
Nhưng nà ng yêu thương hắn lúc nà o nhỉ? Là bởi vì có hà i tá» cá»§a hắn má»›i yêu hắn, hay là bởi vì yêu thương hắn má»›i khăng khăng kiên trì muốn sinh hà i tá» cho hắn? Chẳng lẻ nà ng là loại nữ nhân dùng hà i tỠđể trói buá»™c nam nhân sao? Là m sao có thể như váºy nhỉ? Nà ng đã hồ đồ rồi, cÅ©ng được, ngá»±c nam nhân nà y có thể cho phép nà ng vùi kÃn khuôn mặt, bằng không vẻ mặt nà ng há không phải giống như ngá»n đèn Ä‘ang cháy kia?
"Nà ng cuối cùng cÅ©ng chịu thừa nháºn rồi, bắt đầu từ giây phút nà y, nà ng không còn là thê tá» cá»§a Thi Trúc Sinh nữa, mà là nữ nhân cá»§a Hoà ng Hy Bình ta!" Hy Bình nâng khuôn mặt đỠrá»±c cá»§a nà ng lên, cúi đầu hôn lên môi nà ng.
Vưu Túy sau khi chấm dứt nụ hôn nà y, thở gấp nói: "Chà ng sau nà y chỉ có thể ức hiếp ta, không cho phép chà ng ức hiếp Nhu Vân."
Hy Bình cưá»i nói: "Có thể, ta sau nà y không dụ hoặc nà ng ta, ta sẽ cố gắng nhanh chóng giúp nà ng ta tìm được má»™t lão công tốt."
Vưu Túy lại nói: "Chà ng dám? Chà ng lại tiếp tục bắt nạt Nhu Vân như váºy nữa, ta liá»n đánh chà ng!"
Hy Bình thất thanh nói: "Như váºy cÅ©ng là bắt nạt nà ng ta sao?"
Vưu Túy nói: "Chẳng lẻ là không phải à ? Chỉ cần nếu như Nhu Vân thương tâm, Ä‘á»u là bắt nạt nà ng ấy, chà ng dám nói là không khiến cho Nhu Vân thương tâm không?"
Hy Bình bất lá»±c nói: "ÄÆ°á»£c rồi! Sau nà y ta nhìn thấy nà ng ấy thì giở trò xấu vá»›i nà ng, nà ng ấy chắc chắn sẽ không thương tâm nữa, đến lúc đó nà ng không được mang ta ném xuống giưá»ng, muốn ném cÅ©ng phải chá» ta mặc quần đã."
Vưu Túy ngắt lá»i nói: "CÅ©ng không được giở trò xấu đối vá»›i Nhu Vân."
"Äối vá»›i nà ng thì có thể chứ?" Hy Bình say mê nhìn Vưu Túy, dứt khoát nắm lấy nà ng ngắm nhìn dáng vẻ cúi đầu xấu hổ, hắn đột nhiên cưá»i to, ôm lấy nà ng bước đến trước giưá»ng, đặt nà ng lên trên giưá»ng, hôn lên môi má»™t cái, láºp tức cởi già y lên giưá»ng, nói: "Lần nà y nếu như nà ng không ngoan ngoãn nghe lá»i, ta liá»n cưỡng bức đó."
Vưu Túy nói: "Ngưá»i ta không nguyện ý, chà ng có thể cưỡng bức sao? Lẽ nà o đã quên chà ng đánh không lại ta!"
Hy Bình cưá»i nói: "Ta đúng là đánh không lại nà ng, nhưng nà ng bị ta ôm, nà ng giãy dụa có thoát khá»i không? Không có má»™t nữ nhân nà o mà khà lá»±c lá»›n hÆ¡n được lão tá», cÅ©ng không có má»™t nữ nhân nà o có thể đánh thắng được ta ở trên giưá»ng, ta là quyá»n vương danh phù kỳ thá»±c, nà ng cuối cùng sẽ lấy tư thế cá»§a kẻ thất bại nghênh đón ta, ta là kẻ chinh phục cá»§a nà ng suốt cả Ä‘á»i."
Äồ kiêu căng Ä‘iên khùng! Vưu Túy tạo ra hình dáng muốn nôn má»a, nói: "Chà ng căn bản đúng là mệnh danh triêm ô quyá»n vương (quyá»n vương nhÆ¡ bẩn), chà ng chỉ là má»™t con ngá»±a giống siêu cấp danh phù kỳ thá»±c."
Hy Bình cưá»i to nói: "Ngá»±a giống không tốt sao? Nà ng xem ô long cá»§a ta, tá»›i đây, Ä‘á»u có thể là m cho má»™t đám ngá»±a cái kêu lên há»—n loạn, đây là mị lá»±c cá»§a ngá»±a giống! Nà ng cÅ©ng không phải Ä‘ang biểu lá»™ ra cá» chỉ rối loạn vá»›i ta sao? Nhá»› lại nà ng còn chưa gặp mặt ta từ trước liá»n đã hiến thân má»™t cách nhiệt tình cho ta, bởi váºy có thể biết mê lá»±c dụ hoặc cá»§a ngá»±a giống là kinh ngưá»i biết bao!" Hắn vừa nói vừa bảo Vưu Túy tháo áo cởi quần.
Vưu Túy la hét nói: "Tiểu hỗn đản, không được ở chỗ nà y, đây là phòng của Mộng Hương và Bão Nguyệt, các nà ng ấy khi trở vỠthì sẽ trông thấy."
Hy Bình ngạc nhiên nói: "Nà ng không phải là nói không sợ các nà ng ấy sao?"
Vưu Túy á khẩu vô ngôn, nà ng vừa rồi Ä‘Ãch xác đã nói lá»i như váºy, giỠđây lại bị Hy Bình Ä‘em tá»›i phản bác. Nà ng không sợ Má»™ng Hương, nhưng mà loại chuyện xấu hổ nà y, là m sao có thể để ngoại nhân nhìn thấy?
Hy Bình cÅ©ng không quản những việc nà y, hắn loại bá» y phục Vưu Túy, nhìn nà ng không còn má»™t mảnh vải che thân nằm trên giưá»ng, đắc ý cưá»i, nói: "Äừng lo lắng vá» các nà ng ấy, nếu các nà ng ấy trở lại, ta muốn má»i các nà ng ấy cùng tham gia chÆ¡i đùa vá»›i chúng ta, ta nghÄ© Bão Nguyệt sẽ không cá»± tuyệt. Biết không? Bão Nguyệt và nà ng giống nhau, Ä‘á»u là nữ nhân cá»§a ta!"
Vưu Túy giáºt mình nói: "Bão Nguyệt trở thà nh nữ nhân cá»§a ngươi bao giá»?"
Hy Bình cưá»i nói: "Từ lúc ta má»›i bắt đầu gặp gỡ nà ng ấy, nà ng ấy đã nhất định là m nữ nhân cá»§a ta, nà ng ấy vá»›i nà ng Ä‘á»u cùng má»™t dạng, nà ng nói xem nà ng có thể may mắn thoát khá»i không?"
Vưu Túy giáºn dữ nói: "Ta má»›i không phải là nữ nhân cá»§a ngươi!"
"Hứ?"
Hy Bình cưá»i không để ý, lúc nà y hắn đã cởi hết y phục bản thân tá»›i trần truồng hoà n hoà n rồi, nằm sấp trên thân thể xinh đẹp khiết bạch cá»§a Vưu Túy, hắn vùi khuôn mặt xuống lấp kÃn miệng nà ng, Vưu Túy má»™t đôi ngá»c thá»§ vẫn đặt trên lưng hắn vuốt ve. Hai ngưá»i triá»n miên má»™t tráºn như thế, bà n tay Hy Bình đặt trên ngá»±c nà ng dụi vò, chòng ghẹo trên nhÅ© tuyến cá»§a nữ nhân khoái cảm thần kinh vÄ©nh viá»…n bất biến, Vưu Túy dưới sá»± nhiệt tình chÆ¡i đùa cá»§a hắn, nhẹ nhà ng rên rỉ, trong miệng chiếc lưỡi tuyệt diệu nhẹ nhà ng xuất ra tỉ mỉ liếm lên chiếc cổ cưá»ng tráng cá»§a Hy Bình.
Hy Bình khoan khoái nói: "Túy tá»·, nà ng có thể không là m nữ nhân cá»§a ta, ta cÅ©ng là nam nhân vÄ©nh viá»…n cá»§a nà ng, cho nên ta phải thương yêu nà ng, chiếm Ä‘oạt nà ng, thá»a mãn nà ng, ta là ngưá»i đầu tiên cá»§a nà ng, cÅ©ng là ngưá»i cuối cùng cá»§a nà ng, Hoà ng Hy Bình ta quyết định có gì đó, thì tuyệt đối sẽ không buông tay, cho dù nà ng là thê tá» cá»§a ngưá»i khác, ta cÅ©ng muốn cưá»ng chiếm lấy nà ng."
Vưu Túy cắn và o thùy tai hắn, nói lÃu rÃu trong hạnh phúc: "Chà ng cứ thô bạo Ä‘i!"
“Lẽ nà o đã quên, chúng ta trước kia má»™t lần duy nhất, là nà ng thô bạo đối vá»›i ta!" Tay hắn xoi mói bá»›i vẹt mái tóc há»—n loạn cá»§a Vưu Túy ra, nhẹ hôn lên vầng trán sáng ngá»i cá»§a nà ng, bà n tay kia di chuyển đến nÆ¡i thầm kÃn cá»§a nà ng, vân vê lấy lông tÆ¡ cá»§a nà ng vê kéo má»™t cách nhẹ nhà ng, đột nhiên xuất ra ngón giữa, xuyên và o trong nhục khe cá»§a nà ng.
Vưu Túy rên rỉ ra tiếng, nói: "Khi đó ta cho rằng ngươi là Thi Trúc Sinh đó!"
Ngón giữa cá»§a Hy Bình rút ra cắm và o trong khe cá»§a nà ng má»™t tráºn, ngón trá» tranh thá»§ cùng tham gia, hai ngón tay xoay tròn trong thông đạo cá»§a nà ng, xuất nháºp, cưá»i nói: "Thi Trúc Sinh là m sao có thể cùng nà ng là m việc nà y? Chỉ có lão tá» má»›i có thể cho nà ng Ä‘iên cuồng kêu réo không ngừng, hÆ¡n nữa sau đó không có khà lá»±c tìm ta báo thù, ha ha!"
Vưu Túy không chịu nổi sự trêu đùa của hắn, tình dục luân chuyển hướng vỠđỉnh cao nhất!
Hy Bình đồn bá»™ ưỡn ra, dương căn đã xá»™c thẳng và o máºt động cá»§a nà ng.
Nà ng há miệng thét lên Ä‘au đớn, nén giáºn nói: "Ngưá»i ta hoà i thai, ngươi vẫn còn thô lá»— như váºy? Ngươi đừng là m hư hại đến hà i tá», ta không tha cho ngươi!"
"Phải như thế nà o?" Hy Bình hôn nà ng, động tác từ tốn hÆ¡n rất nhiá»u, khi hắn đột nhiên xá»™c và o thân thể Vưu Túy, hắn hiểu rõ đáy lòng nữ nhân nà y Ä‘ang yêu thương hắn, cái loại ý nghÄ© yêu thương cưá»ng liệt nà y lại giống như vượng há»a (lá»a mạnh) thiêu đốt!
Vưu Túy cÅ©ng cảm thấy Hy Bình trong lòng yêu thương nà ng, rên rỉ nói: "Tiểu há»—n đản, vì sao khi má»—i lần chà ng tiến và o thân thể ngưá»i ta, ngưá»i ta Ä‘á»u có thể cảm giác được cảm tình chân thà nh tha thiết ở sâu trong tâm linh chà ng? Lần trước chà ng tiến và o trong thân thể ngưá»i ta, trong lòng chứa đầy bất lá»±c cùng chán ngán, lại còn không ngừng nhá»› tá»›i nữ nhân khác. Nói, vì sao khi đó phải đối xá» vá»›i ta như váºy?"
Hy Bình ưỡn ra mạnh mẽ lay động bốn năm lần, không ngừng là m nà ng nắm chặt tấm đệm mà kêu la, sau đó má»›i tiến ra má»™t cách nhẹ nhà ng, cưá»i nói: "Bởi vì khi đó ta tưởng rằng Ä‘ang cùng má»™t nữ nhân xấu xà nhất thiên hạ ân ái, nà ng có biết, đó đúng là ná»—i bi ai cùng cÆ¡n ác má»™ng cá»§a má»—i má»™t nam nhân!"
Vưu Túy thân thể má»m mại vặn vẹo, giáºn dữ nói: "Vưu nhi má»›i không xấu xà đâu!"
Hy Bình nói: "Cho nên ta lượm được váºt báu, hiện tại Ä‘ang nghÄ© rằng, Thi Trúc Sinh tháºt tốt, trong số nữ nhân cá»§a ta có rất nhiá»u ngưá»i, Ä‘á»u là hắn tặng cho ta. Ha ha, sau nà y ta là m cho bụng dưới cá»§a Nhu Vân to ra, cÅ©ng cho phép má»™t trong các hà i tá» cá»§a nà ng lấy há» Thi, có thể kế tục hương há»a Thi gia."
Vưu Túy nói: "Không chÃnh phái, úc (Ä‘ang hiểu ra), chà ng đừng quá gắng sức! Tiểu há»—n đản chà ng nà y, cái đó cÅ©ng há»—n đản, thoắt to thoắt bé thoắt dà i thoắt ngắn, tức chết chà ng mất!"
"Khi là m loại việc nà y, ai có thể vẫn còn chÃnh phái được chứ?"
Hy Bình lại nhất tâm nhất ý hoạt động má»™t cách không chÃnh phái, Vưu Túy ở trong động tác vô cùng ôn nhu cá»§a hắn, cảm thấy ná»™i tâm sá»§ng ái cá»§a hắn đối vá»›i nà ng, hóa ra tiểu nam nhân nà y tháºt sá»± rất yêu thương nà ng!
Nà ng luôn luôn Ä‘á»u cho rằng má»™t lần đó giữa nà ng và hắn là má»™t lần sai lầm, nà ng trong má»™t lần đó, nháºn được chỉ là sá»± buồn rầu trong lòng hắn, mà bởi vì khi đó hắn tưởng Ä‘ang cùng má»™t nữ nhân xấu xà ân ái?
Há»—n đản nà y, hại nà ng khi đó nổi ghen, nà ng cho tá»›i bây giá» chưa há» biết, khi má»™t nam nhân cùng nà ng ân ái, trong lòng nghÄ© tá»›i nhiá»u nữ nhân như váºy, chắc chắn là rất hoa tâm rồi!
Äây cÅ©ng là nguyên nhân chá»§ yếu mà nà ng sau nà y không tha thứ cho hắn, hắn sao lại có thể có nhiá»u thê tá» như váºy? HÆ¡n nữa lúc cùng nà ng ân ái ngưá»i nghÄ© tá»›i không phải là nà ng, mà là thê tá» khác cá»§a hắn, nà ng có thể không tức giáºn sao? Chỉ là dần dần tiếp nháºn sá»± tháºt nà y, mặc kệ hắn có bao nhiêu thê tá», hắn Ä‘á»u sẽ không khiến nà ng thất vá»ng.
Nam nhân nà y so vá»›i nà ng nhá» hÆ¡n mưá»i tuổi, cưá»ng tráng có thể là m cho má»—i nữ nhân bất kỳ Ä‘á»u kinh sợ, lại còn tán phát ra mị lá»±c xấu xa là m cho nữ nhân vô pháp kháng cá»±, không hổ là đại há»—n cầu chuyên nghá» dụ dá»— con gái nhà là nh!
Nhưng mà , giỠđây nà ng chỉ có thể cảm thấy Hy Bình đối xá» vá»›i nà ng nhất tâm nhất ý, loại cảm giác nà y đến từ nhu tình ở sâu trong tâm linh gắn bó vá»›i tình dục mãnh liệt đến từ thân thể nà ng, khiến nà ng Ä‘iên cuồng đê mê. Khi nà ng ở trong sá»± xâm phạm cá»§a nam nhân nà y, nà ng tiến nháºp và o má»™t loại cảnh giá»›i gần như phong cuồng, khoái cảm có được cùng vá»›i thân thể giao kết là m cho nà ng dần dần đạt tá»›i đỉnh cao tình dục.
Chẳng biết trải qua bao nhiêu lần chấn động cao trà o, nà ng đã có chút mê hồ. Lúc Ä‘ang mê muá»™i sắp ngá»§, bá»—ng nhiên nghe được má»™t tiếng trách mắng phẫn ná»™: "Hoà ng Hy Bình, ngươi lại dám ở trên giưá»ng ta là m việc nà y sao?"
Äó là thanh âm cá»§a Má»™ng Hương, Vưu Túy mang máng nghe được, song sau má»™t khắc nà ng đã ngá»§ mê mệt.
Dương căn cá»§a Hy Bình lưu lại sâu trong thể ná»™i Vưu Túy, quay mặt nhìn Má»™ng Hương cùng Bão Nguyệt, cưá»i nói: " à tứ không tốt, là m cho giưá»ng ngươi ô uế. Bão Nguyệt, giưá»ng nà y nà ng cÅ©ng có má»™t ná»a phải không?"
Bão Nguyệt nhìn cÆ¡ thể trần truồng cưá»ng tráng cá»§a hắn, cúi đầu "ừ" má»™t tiếng.
Hy Bình nói: "Bão Nguyệt, qua đây nà o, ta muốn nà ng trở thà nh tiểu thê tá» cá»§a ta. Nà y, bảo bối nghe lá»i chứ!"
Mộng Hương hai mắt tựa như mộng rốt cuộc hiện ra một tia phẫn nộ, quát lên: "Hoà ng Hy Bình, đồ vô sỉ nhà ngươi, còn không mau mặc y phục cút ra ngoà i!"
Hy Bình đảo mắt má»™t cái, nói: "Ta vô sỉ? ngươi hiện tại nhìn thấy mô dạng hoà n toà n trần trụi cá»§a ta vẫn còn có thể đứng tại nÆ¡i nà y phóng trung tiện, trong số các nữ nhân thì tÃnh ra da mặt cá»§a ngươi dà y nhất."
Má»™ng Hương nhìn chòng chá»c và o hắn má»™t hồi, xoay ngưá»i Ä‘i ra khá»i cá»a, đồng thá»i ném ra má»™t câu: "Ta cho ngươi má»™t khoảng thá»i gian không nhiá»u lắm, lúc ta quay lại, ngươi vẫn còn ở đây, ta liá»n hoạn ngươi!"
Hy Bình nhìn theo hình bóng nà ng, trong lòng cưá»i thầm: Lại là má»™t nữ nhân muốn hoạn ta!
Hắn hướng vá» phÃa Bão Nguyệt nói: "Nà ng muốn lưu lại bồi tiếp ta chứ?"
Bão Nguyệt không nói gì, chỉ là đứng yên tại đương trưá»ng, ngưng mắt nhìn hắn.
Hy Bình bứt ra từ trong thể ná»™i Vưu Túy, trần truồng Ä‘i hướng vá» phÃa Bão Nguyệt.
Bão Nguyệt nhìn thấy thân hình nam tÃnh vô cùng cưá»ng tráng chÃnh Ä‘ang hướng tá»›i gần nà ng, thể xác và tinh thần không tá»± chá»§ chấn động má»™t cái, hắn cưá»ng tráng vượt quá tưởng tượng cá»§a nà ng, lúc nà y Ä‘Ãch hắn tá»±a như má»™t chiến thần hoà n mÄ© lõa thể! Chinh chiến vá»›i má»—i tâm linh cá»§a nữ nhân!
Hắn ta mỉm cưá»i không đà ng hoà ng, là m cho tâm hồn thiếu nữ cá»§a nà ng run rẩy.
Khi Hy Bình ôm nà ng hôn nhẹ, nà ng má»›i biết được đây không phải là má»™ng, nà ng sẽ không cá»± tuyệt nam nhân nà y, cÅ©ng căn bản không có thá»i gian cá»± tuyệt.
Nà ng đã mất đi năng lực suy xét rồi, ngay cả khà lực cũng biến mất trong cái ôm hôn của hắn.
"Sau khi gặp mặt sư phụ nà ng, ta hướng vá» bà há»i cưới nà ng!" Hy Bình khi vừa kết thúc nụ hôn nà y xong, vô cùng kiên định nói, trong ngôn ngữ hắn có chất bá đạo không thể kháng cá»±.
Bão Nguyệt không nói câu nà o, nhưng từ trong lòng nà ng thÃch câu tá» tình bá đạo nà y cá»§a hắn, có lẽ lá»i sư phụ dạy rất đúng, hắn rất xấu xa, nhưng lại khiến cho ngưá»i khác vô pháp cá»± tuyệt, nà ng không biết từ khi nà o thì yêu hắn, chỉ biết rõ trong giấc mÆ¡ cá»§a bản thân từ rất sá»›m đã có cái xấu xa cá»§a hắn rồi.
Nà ng thấy Hy Bình mặc y phục, sau đó lấy chăn bao trùm lên trên ngưá»i Vưu Túy, rồi ôm ngang Vưu Túy Ä‘ang ngá»§ mê mệt như váºy, Ä‘i đến trước mặt nà ng má»™t lần nữa.
Nà ng nói: "Y phục của Vưu Túy, ngươi không cần sao?"
Hy Bình cưá»i nói: "Ngà y mai lúc nà ng rá»i Ä‘i, phải là m lá»… váºt tặng cho ta, được không?"
Bão Nguyệt nói: "Ngươi vừa rồi nói là sẽ thực hiện cơ mà ?"
Hy Bình lại kiên định nói: "Nà ng là kiá»u thê cả Ä‘á»i cá»§a ta, đây là sá»± chấp thuáºn duy nhất cá»§a ta vá»›i nà ng!"
Tà i sản của ZORO_NDK
Last edited by doccokiemmt; 12-01-2010 at 06:53 PM .
21-05-2008, 10:20 AM
Huyết Phụng Thần - Tuyết Thiên Hồ
Tham gia: Feb 2008
Äến từ: U Minh Hồng Hoang
Bà i gởi: 1,281
Thá»i gian online: 2 ngà y 16 giá» 45 phút
Thanks: 1
Thanked 313 Times in 236 Posts
Quyển 11
Chương 7
Tiến thối chi gian
Minh Nguyệt Phong chúng nữ rá»i Ä‘i, nhất định sẽ mang theo cả niá»m hoan lạc lẫn hăng hái nhiệt tình cá»§a cả Äá»™c Cô Minh và Hoa Tiểu Ba, chắc chắn là như thế.
Hai ngưá»i trong thá»i gian vừa qua, thưá»ng chÆ¡i cùng đám nữ nhân đó, vì chÃnh là muốn ôm nhiá»u mỹ nữ, e rằng bá»n há» mệt má»i Ä‘á»u bất động nằm nghỉ trên bụng cá»§a nữ nhân. bá»n há» nghÄ© nữ nhân còn quá Ãt, bá»n há» phải phấn đấu ôm nhiá»u nữ nhân mỹ lệ vá» cho mình, hoặc có thể nói là săn gái..
Äáng tiếc chÃnh là trá»i cao chẳng chiá»u lòng ngưá»i, bá»n chúng tinh không chiếm được bao nhiêu tiện nghi cá»§a chúng nữ Minh Nguyệt Phong. đương nhiên Minh Nguyệt Phong không phải là Hồ Äiệp Phái, nhưng hai ngưá»i theo Ä‘uổi Bão Nguyệt Ä‘á»u thất bại, trong lúc thương tâm không tránh khá»i ôm các nữ nhân cá»§a mình hét lên Bão Nguyệt là cá»§a ta, nhất thá»i bá»n há» lá»™ ra cái Ä‘uôi cá»§a mình, chỉ vì những chuyện nà y, là m má»i ngưá»i cÅ©ng Ä‘á»u nghÄ© rõ rà ng hai ngưá»i nà y quả thá»±c là những nam nhân thiên hạ đệ nhất si tình, tá»±a hồ còn vượt quá cả Trư Bát Giá»›i trư lão đệ nhị.
Cho nên buổi sáng lúc từ biệt chúng nữ Minh Nguyệt Phong Ä‘á»u không thấy mặt bá»n chúng, có lẽ là sợ thương tâm.
Hi Bình lấm lét nhìn qua Bạch Thị tá»· muá»™i, lưỡng nữ giáºn dữ quát: "Äêm qua thì như má»™t con cá chết, sáng ra thì lại chẳng khác gì má»™t cái đầu heo chết váºy."
Hi Bình hiểu ý thì liá»n cưá»i, lại nghe Bạch Tuệ tiếp tục nói: "cái nà y Ä‘á»u phải trách ngươi, lại còn giở trò gian trá bẩn thỉu giao ngưá»i ta cho ngưá»i khác, thá»±c chẳng có lấy má»™t chút trách nhiệm nà o hết."
Hi Bình vá» cưá»i, bước qua ôm Tuyết nhi Ä‘ang ở trong lòng Äá»— Tư Tư, hôn lên đôi má nhá» xinh cá»§a nó, thì thầm: "Tuyết nhi, mau qua bảo Bạch Tuệ a di bồng con Ä‘i." Hắn muốn là m như váºy để tránh khá»i những lá»i oán trách cá»§a Bạch Tuệ.
Tuyết Nhi không chịu nói: "Nhưng con thÃch được ba ba bồng cÆ¡!"
Bạch Tuệ chạy tá»›i trước chặn Hi Bình lại, trừng mắt nhìn hắn, nói: “Ngươi tháºt là má»™t nam nhân đầu tiên dở trò quá»· vá»›i ngưá»i ta, cÅ©ng không để ngưá»i ta là m nÅ©ng má»™t chút? Tuyết Nhi, lại đây, cho a di ôm con nà o!â€
Nà ng ta đến trước mặt Hi Bình ôm lấy Tuyết nhi, đồng thá»i tặng cho Hi Bình má»™t cước, Hi Bình cÅ©ng không dám kêu, lại bị Tứ Cẩu nhìn thấy, tên tiểu tá» nà y đắc ý liá»n chổng mông ra trước mặt Hi Bình.
Hi Bình ánh mắt tóe lá»a, tiến lên má»™t bước, tung má»™t cước và o cái mông Ä‘ang lắc lư cá»§a hắn, đồng thá»i nói: "Mẹ ngươi, cái tên tiểu tá» nà y, mấy ngà y nay táºp luyện thương pháp thối nát đó, lại muốn đánh lá»™n phải không?"
Tứ Cẩu xoa xoa cái mông vừa bị Hi Bình đá đó, oang oác kêu lên: "Hi Bình, cái già y của ngươi hôm nay vừa giẫm phải *** chó, giỠlại đá ta, khiến lão tỠthực bị giảm sút a"
Hi Bình cưá»i nói: "Ta hoà i nghi đó chÃnh là ngươi, là quan hệ gì váºy?"
Chúng nhân Ä‘á»u cưá»i rá»™ lên.
Bão Nguyệt nhìn Hi Bình như trách khứ, nói: “Ngưá»i ta phải rá»i khá»i, sao ngươi lại không nghiêm chỉnh má»™t chút?"
Bão Nguyệt vẫn che mặt như thế, nhưng tháºt ra trong đôi mắt nà ng trà n đầy ná»—i oai oán, Hi Bình dưá»ng như nháºn thấy lòng đầy thương tiếc, dịu dà ng nói : "Nà ng muốn ta ôm nà ng chứ?"
Hi Bình vừa nói lá»i nà y, liá»n quay sang nhìn Má»™ng Hương, nhưng Má»™ng Hương đã quay ngưá»i Ä‘i mất. Bão Nguyệt vâng nhẹ má»™t tiếng, láºp tức bị song thá»§ cưá»ng tráng cá»§a Hi Bình ôm chầm lấy, đôi hà ng lệ châu lóng lánh lăn dà i từ đôi mắt nà ng!
Hi Bình đưa tay lau Ä‘i những giá»t nước mắt cá»§a nà ng, nhẹ nhà ng lên tiếng: "Nà ng trở vá» nói vá»›i sư phụ nà ng rằng, nà ng chÃnh là ngưá»i cá»§a ta, khi ta gặp bà ta rồi, sẽ có thể mang nà ng Ä‘i!"
"Ưm!" Bão Nguyệt đột nhiên quà ng tay ôm chặt lấy cổ hắn, kiễng chân hôn lên môi hắn, mặc dù vẫn bị ngăn cách bởi lớp sa che mặt, nhưng thực sự đã biểu đạt tất cả thâm tình của nà ng ta.
Lúc Hy Bình ở cùng chúng nữ, Bão Nguyệt đến bên Hy Bình sá»›m hÆ¡n nhiá»u ngưá»i, tuy nhiên trong khoảnh khắc đó, chỉ mình nà ng ta má»›i tiếp thụ nam nhân nà y, khả dÄ© có thể nói trãi nghiệm má»™t Ä‘oạn thá»i gian dà i, từ háºn đến yêu, không thể nà o giải thÃch, riêng Bão Nguyệt tá»± mình cÅ©ng không thể minh bạch, chÃnh là tình yêu mù quán, yêu vô cùng nam nhân vừa ôn nhu vừa thô bạo nà y.
Không chỉ có Bão Nguyệt, rất nhiá»u nữ nhân khác cÅ©ng Ä‘á»u như thế.
"Bão Nguyệt, phải đi rồi!" Mộng Hương đột nhiên nhẹ nhà ng nói 1 câu, khiến cho giấc mộng của Bão Nguyệt bỗng nhiên tan vỡ.
Bão Nguyệt đẩy ngá»±c Hi Bình ra, giá»ng yếu á»›t: "Buông Bão Nguyệt ra, ngưá»i ta Ä‘i đây, chà ng không được quên Bão Nguyệt đâu đấy, nếu không ta sẽ háºn chà ng suốt Ä‘á»i."
Hi Bình cưá»i nói: "Tháºt khó để má»™t nam nhân có thể quên má»™t nữ nhân mÄ© lệ như nà ng, ta không những không thể quên nà ng, mà ngay cả trong mÆ¡ cÅ©ng mÆ¡ vá» nà ng! Bão Nguyệt, còn tiểu thư xấu xà cá»§a nà ng thì sao?"
Bão Nguyệt nghe được ná»a câu đầu cá»§a hắn thì tâm lý rất là hoan hỉ, nhưng khi thấy hắn bảo Má»™ng Hương xấu xÃ, thì trố mắt ra, nói: "Tiểu thư không những không xấu xÃ, mà còn là thiên hạ đệ nhất mÄ© nhân nữa kia!"
"Bão Nguyệt, muá»™i nói nhiá»u quá đấy!" Vá»›i tu vi ná»™i công cá»§a Má»™ng Hương, đương nhiên có thể nghe thấy lá»i hai ngưá»i thì thầm nói chuyện.
Hi Bình cố ý trêu tức Má»™ng Hương, nói: "Ta thÃch Bão Nguyệt nói nhiá»u hÆ¡n nữa, ừ, tiểu Bão Nguyệt đáng yêu, để ta hôn môi nà ng nà o!"
Hắn lại vòng tay định ôm Bão Nguyệt trở lại, khiến Bão Nguyệt mặt đỠdá»±ng lên, đẩy hắn ra, rồi lách ngưá»i sang má»™t bên, giáºn dữ nói: "Chà ng tháºt là xấu!"
"Ha ha! Không xấu là m sao đủ tư cách là m nam nhân cá»§a nà ng." Hắn bước tá»›i ôm lấy Lãnh Như Băng và Phong Ãi VÅ©, hướng tá»›i Má»™ng Hương nói: "Má»™ng xú thÃ, ta nghe Bão Nguyệt bảo nà ng là thiên hạ đệ nhất mÄ© nhân, cÅ©ng nghe nà ng nói cả Ä‘á»i nà y sẽ không thà nh thân, Ä‘iá»u nà y là m sao khiến nam nhân chúng ta có thể chấp nháºn? Sau khi nà ng trở vá» có thể nghÄ© đến những nam nhân tốt, hoặc giả nghÄ© đến nam nhân xấu xa ta đây, tất sẽ cảm thấy hứng thú đối vá»›i nam nhân. Nữ nhân mà không có nam nhân, căn bản không phải là má»™t nữ nhân hoà n chỉnh, xét trên ý nghÄ©a nà y, có thể nói không phải là nữ nhân. Nà ng nếu không thà nh thân, chỉ trừ phi nà ng tưởng "trưá»ng kê ba" (cái đó dà i) a"
Má»™ng Hương hai mắt như kiếm sắc hướng vá» phÃa Hi Bình, gằn lên từng tiếng: "Hoà ng Hi Bình, ta cho ngươi bị thương má»™t lần nữa".
"Nà ng nếu không thà nh thân, trừ phi ..."
"Hi Bình, Bão Nguyệt cầu xin chà ng được không" Hi Bình má»™t câu còn chưa kịp nói hết, Bão Nguyệt đã lên tiếng chặn lại, nà ng không thể nhìn Má»™ng Hương và Hi Bình lại xuất thá»§ má»™t lần nữa, ai thắng ai thua nà ng cÅ©ng Ä‘á»u không muốn nhìn, giữa 2 ngưá»i nà y, nà ng thá»±c sá»± không thể chá»n lá»±a.
Hi Bình vốn định nhắc lại danh ngôn cá»§a hắn, bởi hắn nghÄ© rằng "trưá»ng kê ba" thá»±c sá»± là má»™t Ä‘iá»u đắc ý cá»§a bản thân, cÆ¡ hồ thắng cả câu cá»§a phu tỠ“ thá»±c sắc tÃnh dãâ€.
ChÃnh lúc đó hắn chợt nhìn thấy ánh mắt cầu xin cá»§a Bão Nguyệt, hắn liá»n ho ho 2 tiếng, cưá»i nói: "Nói tháºt khó nghe nha! Bão Nguyệt, nà ng đã trá»±c tiếp nói như thế, há»—n đản ta sẽ không nói nữa. Còn nói nữa thì sợ sẽ không thể lấy được nà ng. Tốt, Bão Nguyệt, tiểu thư cá»§a nà ng không cần nà ng nữa phải không?"
Bão Nguyệt vá»™i và ng lắc đầu, nhìn sang phÃa Má»™ng Hương đã mang 1 nữ đệ tá» Ä‘i trước, nà ng liá»n chạy lên theo, nói: "Tiểu thư, nà ng thá»±c không phải tức giáºn Bão Nguyệt đúng không?"
Má»™ng Hương không quay đầu lại đáp: "ngươi đã có má»™t nam nhân xấu xa đó còn quản ta tức giáºn hay không tức giáºn sao?"
Nghe thấy váºy, Bão Nguyệt tiếp tục nói: "Tiểu thư, ngưá»i trước đây chẳng phải nói Bão Nguyệt Ä‘i tìm má»™t nam nhân xấu xa hay sao?"
"Nhưng ta không bảo muá»™i tìm Hoà ng Hi Bình, nam nhân trong thiên hạ chỉ có hắn không được, muá»™i ngà n lần lại đáp ứng hắn, váºy còn không phải đối vá»›i ta sao?"
Má»i ngưá»i nghe đến câu đó, Bão Nguyệt đối đáp thế nà o hoặc Má»™ng Hương hồi đáp ra sao, má»i ngưá»i không hiểu gì cả.
Lúc nà y, Minh Nguyệt Phong chúng nữ đã đi rất xa rồi.
Sau khi Minh Nguyệt phong chúng nữ rá»i Ä‘i, Phong Tá»± Lai cÅ©ng rá»i khá»i Cái Bang.
Lão dạy cho Tứ Cẩu "thần lai chi thương", tiện cho Tứ Cẩu cá» hà nh nghi thức kế vị, Tứ Cẩu trên bục phô biện má»™t bá»™ thương pháp, chúng khất cái nghÄ© hắn đủ tư cách là m bang chá»§-- riêng cái kiểu vô sỉ cá»§a hắn khả năng cÅ©ng là lý do, lãnh đạo má»i ngưá»i Ä‘i khất thá»±c đương nhiên chỉ là má»™t đĩa rau nhá».
Thế giá»›i nà y, ngưá»i da mặt dà y rất được ưa chuá»™ng.
Cuối cùng Tứ Cẩu vô tình là m là m bang chá»§ Cái Bang, tên thế giá»›i nà y cÅ©ng nhiá»u đại nhân váºt là má»™t bạch cáºt( ngưá»i ăn không cần trả tiá»n).
Cùng thá»i gian đó, má»™t ná»a bang chúng Cái bang hướng dẫn Phong Tá»± Lai bang chá»§ Bạch Cáºt bang từ chức, má»™t đám đông ăn xin gá»i lão tiến lên trước, nghe lão tuyên bố từ chức --- má»—i ngưá»i là m qua thá»§ lÄ©nh Ä‘á»u được tất cả má»i ngưá»i Ä‘á»u yêu mến, chứng minh cho lá»i cá»§a nhân loại truyá»n lại không sai -- nếu có va vấp thì cÅ©ng được tìm thấy.
Phong Ãi VÅ© tháºt không muốn rá»i xa phụ thân, liá»n nhà o và o lòng Phong Tá»± Lai khóc: “ Phụ thân, ngưá»i không được bá» Ãi VÅ© mà đi, ngưá»i không được bá» rÆ¡i đứa con gái nà y cá»§a ngưá»i!"
Phong Tá»± Lai biểu hiện má»™t ngưá»i cha tốt, vuốt ve mái tóc Phong Ãi VÅ©, mỉm cưá»i nói: “ Tiểu Ãi VÅ© sao mà mau nước mắt như mẹ ngươi thế? Là m sao mà khóc ồ ồ thế? Phụ thân có nói là sẽ không trở vỠđâu, cha con chung ta rất nhanh gặp lại nhau, Phụ thân cÅ©ng phải tuÆ¡ng kiến vá»›i ngưá»i bằng hữu, mà đối vá»›i con rất quan trá»ng , tất cả sau nà y con sẽ biết!"
Phong Ãi VÅ© ngạc nhiên há»i: “ Bằng hữu cá»§a phụ thân quan trá»ng hÆ¡n Ãi VÅ© sao? "
Phong Tá»± Lai cưá»i nói: “không chỉ thế mà còn quan trá»ng đối vá»›i con nữa đấy†lão đưa ánh mắt lÆ¡ đễnh nhìn Hy Bình, tiếp tục nói: “ Mà còn đối vá»›i những ngưá»i bên cạnh con Ä‘á»u vô cùng quan trá»ngâ€
má»i ngưá»i Ä‘i theo Phong Ãi VÅ© cÅ©ng cảm thấy kỳ lạ, mặc dù má»i ngưá»i cÅ©ng biết Phong Tá»± Lai không nói rõ rà ng, tất cả Ä‘á»u hiểu rằng không dám nhiá»u lá»i.
Chỉ có Phong Ãi VÅ© mở miệng nói: “ cha muốn Ä‘i bao lâuâ€
Phong Tự Lai nói: “Có thể rất nhanh sẽ trở vỠcũng có thể rất lâu nữa."
Phong ái VÅ© giáºn dổi khóc nói: “ con biết cha yêu con chỉ là chiếu lệâ€
Phong Tự Lai an ủi nói: “ được rồi, cha đáp ứng với con sẽ quay vỠsớm để trở thà nh ông ngoại tốt?
Phong Ãi VÅ© vui mừng nói: “ cha nói tháºt chứ?â€
Phong Tá»± Lai trên mặt hiện lên vết nhăn, nói: “ cha giống ngưá»i thÃch nói dối lắm sau?â€
Hy Bình không đợi Phong Ãi VÅ© hồi đáp, mỉm cưá»i nói: “ nhạc phụ không phải là ngưá»i nói dối, mà là cao thá»§ nói khoácâ€
Phong Ãi VÅ© nhìn Hy Bình nói: “ không cho phép chà ng nói vá»›i cha như váºy, cha không giống chà ng, chà ng má»›i là cao thá»§ nói khoác, lừa gạt biết bao nhiêu nữ nhân!â€
Hy Bình gải đầu không có lá»i gì nói lại.
Phong Tá»± Lai nhìn thấy bá»™ dạng lúng túng cá»§a hắn, không ngăn được tiếng cưá»i to, nhìn Phong ái VÅ© nói: “ nữ nhi, chinh là má»™t nam nhân có thể là m nữ nhân hạnh phục, lá»i nói khoác lác như thế nà o hả? bây giá» con có được hắn không phải rất hạnh phúc hả? lúc cha rá»i khá»i con, lá»i nói khoát cá»§a hắn có thể lừa được ngưá»i như con, cha cÅ©ng thấy vui.â€
Lão nhẹ nhà ng đẩy Phong ái vÅ© ra và chà o tạm biệt má»—i ngưá»i trong chúng nhân, lên ngá»±a, má»™t mình lên đưá»ng.
Phong ái Vũ nhìn theo bóng hình xa dần, trong lòng rất thương cảm.
Nam nhân đó chÃnh là phụ thân vÄ© đại cá»§a nà ng, từ khi nà ng má»›i lá»t lòng, luôn Ä‘i má»™t mình, có lẽ vì mẹ nà ng, cÅ©ng có lẽ vì nà ng.
Bây giá», lão má»™t thân má»™t mình lên đưá»ng, lão nói cả Ä‘á»i lão mục Ä‘Ãch duy nhất là tìm kiếm má»™t vị bằng hữu, trong thá»i khắc nà y lòng lão rất cô đơn?
Sau cùng, chÃnh nữ nhi cá»§a lão là tránh nhiệm cá»§a lão, không thể hoà n thà nh tâm nguyện cá»§a lão, có lẽ do tâm nguyện cá»§a lão, hay do lá»i lão đã hứa vá»›i mẫu thân đã mất cá»§a nà ng, hoặc có lẽ bằng hữu cá»§a lão ở tại đó.
Phong ái Vũ biết phụ thân nà ng chỉ có một bằng hữu thâm giao đang đợi gặp mặt, bao nhiêu đó là m nà ng cảm thấy an ủi.
Nữ nhi không có khả năng là m gi cho phụ thân, nhưngtrong tim luôn chúc phúc cho phụ thân.
Hy Bình từ phÃa sau ôm lấy nà ng, nhẹ nhà ng nói: “ tiểu ái vÅ©, nà ng hãy xem nhạc phụ cảm nháºn được cao hứng.â€
.†Uhm, cha rất vui mừng†Phong ái VÅ© quay mình dấu mặt trong ngá»±c Hy Bình, đó là lòng ngá»±c cá»§a cá»§a nam nhân nà y từ nay có thể thay thế phụ thân cá»§a nà ng, là chá»— dá»±a tin cáºy cá»§a nà ng mãi mãi.
Triệu thị huynh đệ thình lình Ä‘i đến, Phong Tá»± Lai rá»i khá»i đã được 2 ngà y, má»i ngưá»i Ä‘i sau nhắm hướng Cái bang tiến thắng.
Má»i ngưá»i má»i Hy Bình đến Äại Äịa Mình trợ lá»±c, nói rằng võ lâm minh chá»§ thống suất võ lâm trung nguyên đối phó vá»›i Tây Vá»±c Thái Âm giáo Ä‘ang xâm nháºp, há»i Cái bang má»›i biết việc nà y? Mà ngưá»i là m Bạch Cáºt thiên vương cá»§a Bạch Cáºt bang lại là Tứ Cẩu nên không thể thoái thác.
Sau cùng má»i ngưá»i thống nhất lý giải rằng: “ lúc trước Bạch Cáºt bang chá»§ bị võ lâm minh chá»§ đánh trá»ng thương, võ lâm minh chá»§ không có hảo ý khi gá»i bang chúng tá»›i giúp, đơn giản mà nói, Ä‘iá»u đó có Ä‘iểm không phải vá»›i thiên hạ đệ nhất bang.
ta bắt mẹ hắn, Ä‘i chÆ¡i vớà a di hắn, mai táng nãi nãi hắn, Lạc Hùng không bằng heo bò, đả thương sư phụ ta và những ngưá»i khác, tháºt không có lương tâm!
Tứ Cẩu nóng như thiên lôi, Ä‘em 18 Ä‘á»i nam nữ tổ tông Lạc Hùng ra chá»i, là do tình cảm thắng lý trÃ!
Bất quá hắn cÅ©ng không mất hết toà n bá»™ lý trÃ, lên ngá»±a hắn còn chá»i má»™t câu: “đồ heo chó cung không bằng†- tại sao lại phải mắng chá»i chứ? hắn và chó cùng loại, không thể chá»i như váºy, mà phải là “đồ heo bò cÅ©ng không bằngâ€, đó là thà nh ngữ má»›i được Tứ Cẩu dùng tâm huyết nghÄ© ra để chá»i! phải được biểu dương!
Hy Bình toà n lá»±c chi viện nói: “ Tứ Cẩu, chá»i rất hay, nếu ngưá»i bị thương là cha Ãi VÅ©, chúng ta không thể giúp hắn, mà phải đánh hắn, sau đó má»›i giúp cho Thái Âm giáo được không?
Má»i ngưá»i không thể tin được nhìn hắn: ngưá»i đó cuối cùng là có đầu óc không?
Äá»™c cô MÃnh nói trước tiên: “ Hi Bình, cô trượng và Lạc Hùng là công bình tá»· đấu, dù bị đánh chết cÅ©ng không phải trách nhiệm cá»§a Lạc Hùng, hà huống má»›i bị thụ thuÆ¡ng?
Hắn đánh chết cha vợ ta, là m cho Ãi VÅ© cá»§a ta khóc, ta sẽ moi trái tim hắn cho chó ăn!†Hy Bình rất kÃch động, ngắt lá»i Äá»™c Cô Minh.
Tứ Cẩu hét lá»›n: “ ta tuyệt không ăn hắc tâm cá»§a hắn, ta sẽ nhúng nó và o phânâ€
Loại báo thù nà y, thừa nháºn chỉ có chó má»›i là m như thế?
Má»i ngưá»i đối vá»›i lá»i nói cá»§a hai ngưá»i, Ä‘á»u lắc lắc đầu, thở dà i thầm nghÄ©: "Hai ngưá»i nà y biến Lạc Hùng thà nh cái gì đây? Ngưá»i ta đúng là đưá»ng đưá»ng Võ Lâm Minh Chá»§, nhất đại anh hùng hà o kiệt khôn ngá» tá»›i cái miệng cá»§a bá»n chúng lại biến thà nh "*** Chó". Mà hai ngưá»i nà y lại có thể dẫm đạp tà n bạo như váºy. Ài! Lạc minh chá»§ đáng thương!"
Äá»™c Cô Minh nhÃu mà y nói: “ bá»n Ngươi để ta nói có được không?â€
Có hai ngưá»i đồng thanh nói: “ Ngươi nói Ä‘iâ€
Äá»™c Cô Minh nói: “Nếu chúng ta giúp đỡ thái âm giáo,chúng ta sẽ trỡ thà nh Hán gian,các ngưá»i nói coi cái nà y có dá»… nghe?cho nên chúng ta thế nà o cÅ©ng phải trợ lá»±c Lạc Hùng"
Tứ Cẩu suy nghÄ© sâu xa há»i: “Là không thế nà o dá»… nghe.â€
Hoa Tiểu Ba nói và o: " Äá»™c cô lão huynh, nghe nói Thái Âm giáo có nhiá»u mỹ nữ, đặc biệt nhất là Thái Âm thánh nữ, có thể tá» danh cùng vá» nguyệt nữ cá»§a trung nguyên minh nguyệt phong."
"Ài, chuyện nà y là m sao ta quên được" Äá»™c Cô Minh vá»— và o trán mình, nói lá»›n: "Thân là nam nhân, không phải có khả năng trợ giúp mỹ nữ a? Hy Bình, ta kiên quyết chi viện ngươi, cùng giúp Thái Âm giáo đánh Lạc Hùng lạc *** chó, trở thà nh anh hùng cứu mỹ nhân, để mỹ nhân lấy thân Ä‘á»n đáp.
á»’, trên Ä‘á»i nà y là m gì chỉ có Äá»™c Cô Minh!
Má»i ngưá»i Ä‘á»u quay lại nhìn hắn: có thể tưởng tượng nữ nhân có thể là m nam nhân nà y thất Ä‘iên bát đảo.
Sau cùng thái thượng hoà ng Lôi Phượng nói má»™t câu: "Bá»n chà ng phải giúp Lạc Hùng"
Hy Bình kinh ngạc nói: " Äiá»u đó là như thế nà o? nà ng hãy giải thÃch cho ta rõ, tại sao trở thà nh minh hữu cá»§a hắn?"
Lôi Phượng bình tÄ©nh nói: “Äánh xong Thái Âm Giáo, chà ng lại quay lại đánh hắn!â€
Vẫn là Lôi Phượng cứng cá»i.
†Äiá»u nà y quả thá»±c không sai†Hi Bình vui vẻ nói ra má»™t câu, đột nhiên ngưng mắt nhìn Lôi Phượng, nói: “Nà ng không Ä‘i cùng chúng ta sao?â€
Lôi Phượng nói: “Không nên, nhà chúng ta Ä‘á»u là ngưá»i mang thai, không thuáºn tiện trong việc di chuyển, đánh đánh giết giết không muốn nhìn thấy, các ngưá»i tá»± Ä‘i là m, bá»n ta nhanh chóng trở vá» Trưá»ng Sinh ÄÆ°á»ng để sinh hà i tá»â€
Hi Bình trầm tư như đã hiểu ra đạo lý nói “Khi nà o vỠđó ?â€
Lôi Phượng nhìn Lãnh Như Băng tựa hồ trưng cầu cho ý kiến.
Lãnh Như Băng nhẹ nhà ng nói “Ngà y mai “
Tà i sản của ZORO_NDK
Last edited by doccokiemmt; 12-01-2010 at 06:55 PM .
Từ khóa được google tìm thấy
diep lieu giang ho mong , diepliem giang ho mong , èãðóøêè , êèåâà , êîíüêè , èñëàì , giang ho liep diem mong , giang ho liet diem mong , hạ thể nà ng , hinh xam phung hoang lua , http.liep diem giang ho , íàðàùèâàíèå , ïèêàï , îïåëü , íîâîñèáèðñêå , ïîïêà , ïñîðèàç , íóäèçì , ïðèìåíåíèå , lap diem giang ho mong , liêp diêm giang hô , liêp diem giang ho mong , liệp diá»…m giang hồ , liệt diá»…m giang hồ , liệt diá»…m giqng hồ , liem diem giang ho mong , liem diep giang ho mong , liep Ä‘iem giang ho mong , liep dem giang ho mong , liep diem , liep diem 4eu , liep diem dang ho , liep diem dang ho mong , liep diem giang ho , liep diem giang ho 4vn , liep diem giang ho hanh , liep diem giang ho momg , liep diem giang ho mong , liep diem gjang ho mong , liep diem hoang ho mong , liep diem j , liep diem mong giang ho , liep dien giang ho mong , liepdiem , liepdiemgiangho , liepdiemgianghomong , liet diem , liet diem giaang ho mong , liet diem gian ho , liet diem gian ho mong , liet diem giang ho , liet diem giang ho 4vn , liet diem giang ho mong , liet diem gjang ho m0ng , liet diem mong giang ho , liet dien giang ho mong , liet djem giang ho mong , lietdiem giang ho mong , lieu diem giang ho mong , lieu diep giang ho mong , lieudiemgianghomong , liwp diem giang ho mong , ñêàéëèíê , ñïîðòà , òåïëûé , õèðóðãèÿ , phượng hoà ng băng , tại sao không tránh , thoa man giang ho mong , trần khổ , ýëåêòðîìîíòàæ , ýêîëîãèÿ , ðîëèêè