Kiếm Đạo Độc Tôn Tác giả: Kiếm Du Thái Hư -----oo0oo-----
Chương 820: Thông qua. (Hạ)
Nhóm dịch: Dungnhi
Share by MTQ - 4vn.eu
Đồng thời, hai mắt Mộ Dung Khuynh Thành cơ hồ bắn ra chùm tia sáng màu vàng, giống như hai ngọn đèn pha nhỏ, xẹt qua dấu vết màu vàng trong bóng tối.
…
Trên nham bích huyệt động có vô số hắc động, những hắc động này đều tương liên với nhau, đường kính nhỏ nhất cũng mười thước, lớn nhất chừng mấy chục thước.
Hắc ảnh nhuyễn động, một vòng tròn cuồn cuộn, một vật thể ước chừng bảy thước di động trên một cánh cửa động, thò đầu ra ngoài dò xét.
Trong thị giới màu đỏ của vật thể đó, hiện ra thân ảnh nhóm người Lôi Linh Vương.
Ti!
Hé miệng, sinh vật tròn vo phun ra một cái lưới lớn màu trắng, bao phủ nhóm người Lôi Linh Vương.
- Mở!
Lực phản ứng của Lôi Linh Vương vô cùng nhạy cảm, xuất trường đao ra khỏi vỏ, chém ngay một đao trên trung ương chu võng, chẳng những bổ chu võng ra lam hai, lực lượng đáng sợ của Lôi điện còn đốt cháy hơn phân nửa chu võng.
Vẫn chưa đủ, Lôi Linh Vương bổ đao thứ hai ra ngay sau đó, đao khí theo quỹ tích của chu võng đánh úp về phía sinh vật tròn vo, cũng chính là Bộ Sát Giả Chi Hậu.
Bộ Sát Giả Chi Hậu vội vàng co đầu lại, rút sâu vào trong hắc động.
Một tiếng “Cờ- rắc” vang lên.
Nham bích trên huyệt động bị chém một vết dài cả trăm mét, sâu chừng mấy thước, lực lượng Lôi điện lan tràn chung quanh.
- Thái thượng trưởng lão, cứu ta!
Chu võng mặc dù bị bổ làm đôi, lại bị đốt cháy hơn phân nửa, nhưng dư võng còn lại bao phủ lấy hai gã Tông Sư đỉnh tiêm Quảng Lâm Vương và Băng Thương Vương.
Bị cự võng bao lại, dù bọn họ phát xuất chân nguyên hộ thể như thế nào, cũng không cách nào thoát khỏi, lực lượng ẩn chứa trên chu võng mang bọn họ bay đi, tới gần một huyệt động khác trên vách tường.
Quảng Lâm Vương và Băng Thương Vương còn chưa kịp suy nghĩ, liền phát hiện lần này hai người biến mất trong tầm mắt, thì ra từ trên một mặt nham bích khác, phun ta hai đạo tơ nhện màu trắng, lôi bọn họ vào trong hắc động.
- Đáng giận.
Quảng Lâm Vương nắm chặt nắm đấm, trước đó, Lâm gia bọn họ chỉ tổn thất một tuyệt đỉnh tông sự, hiện tại lại tổn thất thêm một người, nếu như không thể nhận được số bảo vật bồi thường, hành động lần này, cái được không bù đủ cái mất.
Sắc mặt Băng Thương Vương so với Quảng Lâm Vương càng khó coi hơn, một gã Tông Sư đỉnh tiêm bị bắt là sư đệ của hắn, sớm biết cấm địa nguy hiểm như thế này, hắn sẽ không mang Tông Sư đỉnh tiêm tới đây, một mình một ngựa đồng dạng với Lôi Linh Vương, chỉ cần cẩn thận sẽ không tổn thương gì.
Dĩ nhiên, dù hắn đề nghị không mang Tông Sư đỉnh tiêm theo, phần lớn người Hàn Băng Các cũng sẽ không đồng ý, một thế lực lớn, nếu có một hai Bán bộ Vương giả, không thể nào phái đi toàn bộ, nhiều nhất chỉ phái một người đi mà thôi, mặc dù Bán bộ Vương giả lợi hại, nhưng đụng phải thế lực đối địch cũng là Bán bộ Vương giả, cơ hồ không chiếm được ưu thế gì, lúc này, sẽ xem Tông Sư đỉnh tiêm bên nào nhiều hơn.
Hơn nữa, không ai ngờ tới, cấm địa nguy hiểm vượt xa tưởng tượng, Tông Sư đỉnh tiêm căn bản khó mà đi tới.
Bộ Sát Giả Chi Hậu cơ hồ bị Lôi Linh Vương chọc giận, thỉnh thoảng phát động công kích về phía hắn, dọc đường bố trí rất nhiều chu võng.
Bất quá, thực lực Lôi Linh Vương quá mạnh mẽ, những chu vòng này căn bản không thể ngăn cản hắn, ngay cả tác dụng trì hoãn cũng không có, đối mặt với mấy lần phản kích của Lôi Linh Vương, Bộ Sát Giả Chi Hậu ít nhiều bị tổn thương, không công kích Lôi Linh Vương nữa, ngược lại chuyển hướng công kích về những người phía sau Lôi Linh Vương.
…
Bộ Sát Giả Chi Hậu trên nham bích huyệt động không công kích đoàn người Lôi Linh Vương, mục tiêu của nó là những người khác.
A! A!
Mỗi một tiếng hét thảm phát ra, đại biểu có một người sa lưới, tới bên giờ, tiếng kêu thảm thiết đã vang lên bảy lần, mang đến bầu không khí khủng khiếp trong bóng tối.
- Cẩn thận!
Chân đạp phi kiếm, Diệp Trần tựa như kiếm quang, xuyên qua bóng tối, theo điểm chỉ của hắn, phi kiếm biến ảo xuất quỷ nhập thần, thỉnh thoảng kích phát ra kiếm khí, kích vào chu võng, hoặc là ngăn trở trong chốc lát, đối với linh hồn chi nhãn của hắn, những chu võng ẩn hình này không cách nào lọt khỏi mắt hắn, bị nhìn thấy từ rất xa.
Dù thiên phú Ma nhãn của Mộ Dung Khuynh Thành không bằng Linh hồn chi nhãn của Diệp Trần, nhưng có thể phát hiện chu võng, có hai người này, Tần Liễu, Yến Phượng Phượng và Tôn Thiên Lãng căn bản không lo những chu võng xuất quỷ nhập thần này, chỉ cần căn cứ tia nhìn của hai người, sau đó có thể công kích.
- May mắn là ta cùng một chỗ với bọn họ.
Tôn Thiên Lãng thầm hô may mắn, nếu như không cùng một chỗ với Diệp Trần, hắn tuyệt đối không dễ chịu như thế, rất có thể đã bị bắt giết, hắn đã quyết tâm đứng về phía nhóm Diệp Trần, hắn biết rõ, mất đi nhóm người Diệp Trần, cho dù bảo vật có nhiều như thế nào, cũng không thể mang trở về.
A!
Thỉnh thoảng, tiếng kêu thảm thiết truyền ra, đã có mười một người sa lưới, gần một nửa nhân số.
Lúc này, mọi người cùng thở ra một hơi, bọn họ đã thấy được ánh sáng đỏ rực.
- Nhanh lên, mọi người không được buông lỏng cảnh giác.
Thần kinh Tần Liễu không được thư giãn, ngược lại càng căng thẳng hơn, kinh nghiệm nhiều năm thám hiểm nói cho nàng biết, thời điểm như sắp thoát khỏi nguy hiểm này, ngược lại, là thời khắc nguy hiểm nhất.
Vừa dứt lời, mấy chục chu võng lớn bao trùm tới đây, dưới huyệt động này, ngoài trừ hai Bộ Sát Giả Chi Hậu, còn có đại lượng Đế Vương Bộ Sát Giả.
- Không!
Mắt thấy sắp thoát khỏi nguy hiểm, rất nhiều người vô ý thức buông lỏng thần kinh, nhưng chạm mặt với mấy chục chu võng lớn, trong nháy mắt, bọn họ đều tuyệt vọng.
- Huyền Diệu Nhất Kích!
Tần Liễu quát một tiếng, Phương Thiên Chùy trên tay nàng xuất ra một thông đạo hình chữ nhật sáng rực.
- Mau tiến vào! Tần Liễu lướt vào đầu tiên.
Bốn người Diệp Trần theo sát phía sau.
Rầm rầm rầm!
Thông đạo hình chữ nhật không ngừng bị hư hỏng, lúc này, bốn người đã đi vào trong thông đạo.
Nguy nan trước mắt là thời khắc tốt nhất để thể hiện ra thực lực mạnh yếu của cá nhân.
Kiên Giáp Vương hai tay kết ấn, trực tiếp ngưng tụ ra bên ngoài cơ thể một ngọn núi màu vàng đất, mang theo Hạ Hầu Tôn phóng tới một chỗ khác trong huyệt động, tùy ý để mạng nhện bao trùm, Quảng Lâm vương, Băng Thương Vương cùng với Mặc Sĩ Hổ thì nhẹ nhõm hơn một chút, ba người liên thủ khởi động một vòng bảo hộ cỡ lớn, thế như chẻ tre lão giả gầy gò thi triển ra siêu cường phong độn, mang theo thanh niên dùng một phương thức huyền tuyệt không thể tả bay vút, quỹ tích cũng không có, Thiết Thủ Vương lẻ loi một mình, lộ ra thập phần chật vật, bất quá vận khí của hắn không tệ, chung quy vẫn có thể biến nguy thành an.
Đã có 39 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Lôi Đế
Kiếm Đạo Độc Tôn Tác giả: Kiếm Du Thái Hư -----oo0oo-----
Chương 821: Thiên sinh đạo thể. (Thượng)
Nhóm dịch: Dungnhi
Share by MTQ - 4vn.eu
Về phần Lôi Linh Vương, hai tay hắn giơ đao lên cao, chém ra một đao mang lôi điện chừng mấy ngàn thước, bất luận vật gì ngăn ở phía trước đều tan thành mây khói trong nháy mắt.
Mà những người khác cũng không có thủ đoạn lợi hại như vậy, không quản bọn họ giãy dụa như thế nào, dốc sức liều mạng như thế nào cũng trốn không thoát tầng tầng lớp lớp mạng nhện kia.
Huyền Diệu Nhất Kích ẩn chứa không gian áo nghĩa, có thể dị độ địch nhân vào trong hư không, mười thành thực lực chỉ có thể phát huy được một nữa, là tuyệt chiêu do Huyền Hậu nghiên cứu ra, với tư cách là sư phụ của Huyền Hậu, Tần Liễu về mặt thực lực tuy rằng không bằng Huyền Hậu, nhưng cũng đã từng tài hoa hơn người, kỳ tài thiên phú tung hoành, chẳng những tìm hiểu Huyền Diệu Nhất Kích đến cảnh giới cực cao, lại càng suy diễn ngược lại, nghiên cứu ra một loại hiệu quả khác, cái thông đạo hình chữ nhật phát quang này thoạt nhìn như là một hình hộp chữ nhật, nhưng thật ra là nguyên một đám tọa độ không gian, xuyên thẳng qua trong đó, bốn người Diệp Trần phảng phất như đi vào một thông đạo đinh ốc tràn ngập các loại lưu quang đủ màu sắc.
- Xé rách hư không?
Diệp Trần có chút giật mình.
Tần Liễu giải thích nói:
- Không gian cũng có kết cấu của mình, nếu xem nó như công trình kiến trúc thì có hai loại phương pháp có thể đi vào được, một là dựa vào man lực phá hư vách tường, trực tiếp tiến vào, còn loại kia là mở ra đại môn hoặc là cửa sổ để đi vào, Huyền diệu nhất kích xem như là loại thứ hai.
- Đương nhiên, không gian ở đây quá ổn định, ta chỉ có thể dựa vào Phương Thiên chùy mới có thể làm được, hiện giờ nó đang sụp đổ, tốc độ chúng ta nên nhanh lên một chút, nếu không cũng sẽ bị lưu vong trong không gian, bị không gian chi lực đồng hóa đấy.
Tiến vào hư không trong cấm địa thập phần nguy hiểm, Tần Liễu làm vậy cũng là vì bất đắc dĩ.
Tiến vào huyệt động có hai mươi lăm người, thông qua huyệt động lại chỉ có mười lăm, số người sống sót hơn phân nửa, nhưng kỳ thật ngay cả một phần mười cũng không tới, bởi vì người sống sót vốn có hi vọng rất lớn có thể sống sót được, người chết đều là thực lực không đủ.
Nói một cách khác, thực lực không đủ, năng lực sinh tồn không đủ, căn bản không nên mơ đến tỉ lệ sinh tồn một nửa, tiến tới phía trước, những người bị chết kia chung quy vẫn cho rằng tỉ lệ sinh tồn hơn phân nửa, không nhất định sẽ đến phiên mình, nếu như lại cho bọn hắn một cơ hội nữa, đa số bọn hắn đều sẽ buông tha cho, đương nhiên, nhân sinh không có lần thứ hai, thời gian cũng sẽ không quay lại, rất nhiều sự chuyện, cần nghĩ lại mà làm sau.
Xuyên qua huyệt động, một mảnh thế giới tịch mịch bộc lộ trước mắt mọi người, còn có kiến trúc mộ địa hắc sắc nhìn không thấy đỉnh kia nữa.
- Đã đến mộ địa rồi
Trên mặt Tôn Thiên Lãng lộ ra thần sắc vui mừng.
- Cuối cùng đã tới!
Tần Liễu thả lỏng một hơi, vận khí của các nàng rất tốt, cho tới bây giờ, chỉ chết mỗi Lâm Cao Minh, những người khác còn sống, bất quá nếu thêm mấy lần nguy cơ nữa thì kết quả khó mà nói được.
- Kế tiếp, mọi người đều dựa vào bổn sự a!
Trong mắt Lôi Linh Vương hiện lên một đạo tinh quang, mục đích hắn tới đây không giống với những người khác, những người khác là vì các loại bảo vật, mà hắn chỉ vì áo nghĩa võ học không gian, chỉ cần tìm hiểu ra không gian áo nghĩa, đối với tương lai của hắn có ích rất lớn.
Ông!
Đồng thời khi Lôi Linh Vương nói chuyện, phụ cận đột nhiên truyền đến một hồi không gian chấn động, ánh mắt mọi người dời qua, sắc mặt kinh ngạc.
Nguyên lai nơi đây còn có một cổng truyền tống, trong đó có năm đạo nhân ảnh truyền tống ra, chia làm hai nhóm, một nhóm là hai gã Tông sư đỉnh tiêm của Hình Vương và Ngục môn, nhóm kia là Đạm Đài Minh Nguyệt và lão giả tóc bạc.
- Ngục môn, Đạm Đài gia tộc!
Ánh mắt Quảng Lâm Vương lập loè, thiên hạ cửu tông và thiên hạ tứ đại gia tộc tuy rằng là một cấp bậc, nhưng về mặt nhận thức thì thiên hạ tứ đại gia tộc nếu so với thiên hạ cửu tông thì yếu đi không ít, tông môn dù sao cũng là tông môn, không phải gia tộc có thể so sánh được, Ngục môn với tư cách là một trong thiên hạ cửu tông, thế lực tuyệt đối trên Lâm gia, mà Hình Vương với tư cách là Bán bộ Vương giả thành danh lâu năm, nghe nói có thực lực Bán bộ Vương giả đỉnh tiêm, Đạm Đài gia tộc thì cũng giống với Lâm gia, cùng là một trong thiên hạ tứ đại gia tộc, thế lực song phương sàn sàn nhau, nhưng tiếc chính là, Đạm Đài gia tộc có thiên tài như Đạm Đài Minh Nguyệt, Lâm gia ngược lại không sánh được.
- Ha ha, vận khí của chúng ta không tệ, không có tới sau mọi người nhiều lắm.
Hình Vương cười ha ha, phân biệt liếc qua Lôi Linh Vương và Tần Liễu, người trước thì khiến hắn kiêng kị còn trên người người thứ hai lại có mang thượng phẩm linh thụ.
- Hình Vương, đã lâu không gặp.
Lúc trước kia Lôi Linh Vương vừa bước vào cảnh giới Bán bộ Vương giả, Hình Vương cũng đã là nhân vật phong vân trong Bán bộ Vương giả rồi, thời gian qua đi cảnh vật đổi dời, Lôi Linh Vương sóng sau đè sóng trước, bất luận Bán bộ Vương giả nào nhìn thấy hắn đều sẽ dành cho hắn đầy đủ sự tôn trọng.
- Quả thật đã lâu không gặp!
Hình Vương gật đầu.
Mộ địa có năm tòa, hợp thành một đường, tòa mộ địa thứ nhất hẳn là mộ địa của Thương Lang Vương dưới trướng Tứ Cực Đại Đế, địa môn của mộ địa bầy ra hai pho tựng cự lang cao mười trượng ngửa mặt lên trời gào thét, một cổ sát khí khiếp người đập vào mặt.
Diệp Trần dùng Linh hồn chi nhãn chú ý bốn phía thoáng một phát, phát hiện toàn bộ mộ địa được bao phủ trong cấm chế khủng bố, cấm chế chi lực tuy rằng ẩn mà không phát, nhưng khí tức nhàn nhạt phát ra lại khiến người khác sởn hết cả gai ốc, phảng phất tùy thời đều có thể đoạt tánh mạng người, cửa vào duy nhất cính là đại môn vào mộ địa của Thương Lang Vương.
- Quả nhiên cần chìa khóa!
Diệp Trần thấy trên đại môn có một lỗ đút chìa khó lớn chừng chén trà, nếu không có gì bất ngờ xảy ra, muốn đi vào mộ địa, cần phải có chìa khóa tòa Thương Lang.
- Khai mở!
Đột ngột
Lôi Linh Vương đứng trước đại môn rút đao nổi giận chém một nhát, đao mang lôi điện bá tuyệt thiên hạ bổ lên cánh cửa kim loại, chưa từng có từ trước đến nay.
Oanh!
Cánh cổng kim loại tách ra cường quang, đao mang lôi điện phảng phất như chém lên trên vật thể mềm mại vậy, dùng một tư thái nhanh hơn bắn ngược trở về.
- Ồ!
Lôi Linh Vương kinh dị một tiếng, cử đao phong ngăn trở đao mang do mình phát ra.
- Có lẽ cần một cái chìa khóa?
Quảng Lâm Vương dường như nghĩ gì đó, nhìn về phía mọi người.
Đã có 40 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Lôi Đế
Kiếm Đạo Độc Tôn Tác giả: Kiếm Du Thái Hư -----oo0oo-----
Chương 822: Thiên sinh đạo thể. (Hạ)
Nhóm dịch: Dungnhi
Share by MTQ - 4vn.eu
- Thiên Nhi, đi thôi!
Lão giả gầy gò gật đầu với thanh niên, hiện tại tất cả mọi người ở đây, giấu diếm chìa khóa hiển nhiên cũng không có ý nghĩa gì, quan trọng nhất là, mở ra mộ địa, cần bốn thanh chìa khóa, ba cái sau ở trên tay người khác cả rồi.
- Tốt.
Thanh niên đi về hướng đại môn.
Phá Hư Chỉ thức thứ nhất bị hắn thu được?
Hạ Hầu Tôn và Diệp Trần lập tức tỉnh ngộ, bọn hắn cho dù có ngốc, cũng biết thức thứ nhất Phá Hư Chỉ và chìa khóa tòa Thương Lang bị thanh niên thần bí này nhận được.
- Nếu như ta đoán không sai, người kia hẳn là Bạo Phong Vương.
Kiên Giáp Vương nhận ra thân phận của lão giả gầy gò.
- Hắn là ai?
Hạ Hầu Tôn nói chính là thanh niên thần bí.
Kiên Giáp vương nói:
- Bạo Phong Vương là thủ hạ của Không Đế, kẻ này không có gì bất ngờ chính là đệ tử nhỏ nhất của Không Đế, Khương Thiên, có được đạo thể vạn năm khó cầu, là một trong những thể chất mạnh nhất trước mắt, so cương linh thể còn mạnh hơn nữa.
- Khương Thiên?
Hạ Hầu Tôn nheo mắt lại, Kiên Giáp Vương với tư cách là thái thượng trưởng lão của Hư Không Môn, tin tức hẳn là không sai, mà Không Đế lại càng đại danh đỉnh đỉnh, cùng sư phụ hắn, chính là môn chủ của Hư Không Môn, Hư Hoàng Bất Tương sàn sàn nhau, Phong đế Vương giả duy nhất của Bắc Hải .
- Diệp Trần so về hắn thì sao?
Hạ Hầu Tôn vô ý thức hỏi.
Kiên Giáp Vương nói:
- Khó mà nói, nhưng trong mắt ta, Diệp Trần hẳn không phải là đối thủ của hắn.
Đạo thể là thể chất vạn năm khó cầu, ngộ tính siêu quần, là sủng nhi của Thiên địa, có liên hệ mờ mịt với Thiên địa, khác với Cương Linh Thể, Đạo thể về các phương diện đều mạnh, cho nên mới mạnh hơn Cương Linh Thể một bậc, Diệp Trần rất khó sánh được.
- Kẻ này gọi Khương thiên, hai mươi tám tuổi, có lẽ là địch nhân lớn nhất sau này của ngươi đấy, luận tính toàn diện, Độc Cô Tuyệt kém xa hắn.
Tần Liễu nói với Diệp Trần.
- Thật là mạnh!
Diệp Trần khẽ gật đầu, hắn có thể cảm nhận được, Khương Thiên mi tâm có lạc ấn phù văn đi tới chỗ nào thì thiên địa chỗ đó liền lấy hắn làm trung tam, mang đến cho hắn lực uy hiếp rất mạnh.
Đi đến trước cánh cổng kim loại, Khương Thiên từ trong Trữ Vật Linh Giới lấy ra một cái chìa khóa màu xanh cực lớn, cái chìa khóa cắm vào trong lỗ đút chìa khóa, chậm rãi chuyển động.
Tạch tạch tạch!
Cánh cổng kim loại khôn chút sứt mẻ theo cái chìa khóa chuyển động, mở ra một đường nhỏ.
Két kẹt!
Khương Thiên dùng sức đẩy, cánh cổng kim loại triệt để mở ra.
- Cửa mở!
Mọi người không chút nghĩ ngợi, thân hình lóe lên, bắn vào trong cánh cổng kim loại.
- Đi, chúng ta đi vào.
Tần Liễu và năm người Diệp Trần cũng tiến nhập đại môn.
Một sát na đi vào kia, mọi người thầm kêu không tốt, bọn hắn tựa hồ tiến nhập vào trong một phiến mê thất không gian mất đi phương hướng, thoáng cái đã thất lạc với đồng bạn, chỉ còn lại mỗi mình mình.
- Đây là Vương cấp trận pháp?
Vừa tiến vào mộ địa, Diệp Trần chẳng những phát hiện ánh mắt lọt vào vặn vẹo, linh hồn lực cũng bị vặn vẹo, phảng phất nơi này là một phiến hư không, bất kỳ vật gì cũng không thể vươn ra được, bị không gian chi lực vặn vẹo, đồng hóa, linh hồn chi nhãn tuy rằng có thể trông thấy một ít hình ảnh, nhưng không thể nào cảm giác được khoảnh cách và phương hướng giữa song phương, đây là chuyện trước nay chưa có.
Cho nên Diệp Trần cho rằng, đây là Vương cấp trận pháp, đối với Vương giả Sinh Tử Cảnh cũng có hiệu quả.
Nhìn qua xa không thể chạm vào hình ảnh Mộ Dung Khuynh Thành, Diệp Trần liền buông tha tìm kiếm đối phương, chỉ có thể đi một bước tính một bước, hắn không cho rằng trận pháp này chỉ dùng để giết chết bọn hắn, nếu không sao phải lưu lại chìa khóa làm gì.
Không biết đi bao lâu, Diệp Trần đi ra từ trận pháp, xuất hiện trong một thông đạo âm u, ngọn đèn dầu hai bên tự động phát sáng lên, phát ra tiếng bạo liệt rất nhỏ.
Chừa từng nghĩ nhiều, Diệp Trần tiếp tục đi dọc theo thông đạo.
Ở đằng sau Diệp Trần cách xa nhau ba bức tường, thân ảnh của Khương Thiên hiện ra, cùng lúc đó, hai bức tường ở phương bắc đằng sau Diệp Trần, Đạm Đài Minh Nguyệt một thân áo đỏ, mặt nạ bảo hộ hồng sa cũng hiện thân, khoảng cách của ba người cũng rất gần, nếu như không có vách tường thông đạo ngăn cách, bọn hắn thậm chí còn có thể trông thấy đối phương.
Mộ địa như mê cung, hết sức phức tạp, Diệp Trần dựa vào cảm giác, bước chậm trong thông đạo, tựa hồ cảm nhận được khí tức quen thuộc, Thực Mộng Lang vẫn một mực yên tĩnh trong Ngự Thú Bài xao động lên.
- Yên tĩnh một chút.
Diệp Trần vỗ vỗ Ngự Thú Bài.
Thời gian một chén trà trôi qua, Thực Mộng Lang bên trong Ngự Thú Bài lại lần nữa bắt đầu xao động, so với lần trước, lần này càng thêm kịch liệt, phảng phất có đồ vật gì đó đang hấp dẫn hắn vậy.
- Gần đến rồi, hẳn là phòng luyện đan a!
Diệp Trần có thể cảm giác được ngọn nguồn khiến Thực Mộng Lang xao động, nơi đó truyền đến một tia khí tức đan dược cực kì nhạt.
Men theo khí tức, Diệp Trần từng bước nhích tới gần.
Rất nhanh, tiếng bước chân ngừng lại, Diệp Trần đứng lặng trước một cửa đá, khí tức đan dược đúng là từ bên trong truyền tới.
Duỗi ra hai tay, Diệp Trần dùng sức đẩy cửa đá, cửa đá cũng không có gì mê hoặc cả, ầm ầm mở ra.
- Đây là, yêu thú bồi dưỡng dịch?
Thạch thất rất lớn, giống như một cái quảng trường, trong thạch thất, một lò luyện đan đứng sửng ở đó, thành lò luyện đan vươn ra một cái đầu sói kim loại, phía dưới đầu sói còn có một máng bằng đá, từng giọt chất lỏng thanh sắc đang từ miệng sói chảy xuống, rót vào trong máng đá, mà máng đá sớm đã được đổ đầy, chất lỏng trong suốt tràng cả ra bên ngoài, khí tức đan dược đậm đặc, tràn ngập trong thạch thất, kéo dài không tiêu tan.
Diệp Trần sở dĩ cho rằng là yêu thú bồi dưỡng dịch, là bởi vì trong đan được này rõ ràng có ẩn chứa khí tức yêu lực, nhân loại rất khó hấp thu.
- Còn có thể sử dụng sao?
Diệp Trần đi đến cạnh máng đá, phát hiện chất lỏng trong máng đá và chất lỏng chảy ra từ miệng sói khác nhau, một cái là trong suốt, không có bất kỳ chất gì, một cái là thanh sắc, rõ ràng ẩn chứa năng lượng cực kỳ cường đại, rất hiển nhiên, chất lỏng thanh sắc này qua một thời gian ngắn sẽ mất đi hiệu lực, năng lượng của chất lỏng trong máng đá đều đá phát huy hết mất, chỉ có lò luyện đan là vẫn còn vận hành thôi.
Xốc lò luyện đan lên, Diệp Trần lông mày nhíu lại, vô cùng kinh ngạc.
Trong lò luyện đan, không có bất kỳ vật gì, chỉ có một thủy tinh thanh sắc, thủy tinh lớn chừng nắm tay, theo lò luyện đan vận chuyển, một tia thanh sắc khí lưu tụ cùng một chỗ, ngưng tụ thành chất lỏng thanh sắc, theo đường ống tiến vào trong đầu sói kim loại, sau đó chảy xuôi xuống.
Đã có 41 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Lôi Đế
Kiếm Đạo Độc Tôn Tác giả: Kiếm Du Thái Hư -----oo0oo-----
Chương 823: Lưỡng cường tương ngộ. (Thượng)
Nhóm dịch: Dungnhi
Share by MTQ - 4vn.eu
- Lò luyện đan có thể vận hành bảy vạn năm, có lẽ có quan hệ với trận pháp trong mộ địa, trận pháp có thể hấp thu năng lượng Thiên địa, cung cấp động lực, nhưng miếng thủy tinh này đã luyện hóa được bảy vạn năm, rõ ràng còn không tiêu tán?
Trực giác nói cho Diệp Trần biết, thanh sắc thủy tinh này không đơn giản, ít nhất là bán cực phẩm thủy tinh, rất có thể là cực phẩm thủy tinh, giá trị vô lượng.
Liếc mắt đánh giá thanh sắc thủy tinh, Diệp Trần thò tay ra lấy.
- Thật nặng!
Thanh sắc thủy tinh lớn chừng nắm tay so với tưởng tượng của Diệp Trần còn nặng hơn trăm ngàn lần, lấy khí lực vượt quá mấy mươi vạn cân của hắn, cầm lên cũng không thoải mái, phỏng chừng sơ bộ thì nó không dưới mười vạn cân, loại mật độ này, vượt qua bất luận kim loại nào đã từng biết, nói như vậy, cực phẩm Bảo Khí cũng không có nặng như vậy.
- Thanh sắc thủy tinh và lò luyện đan đều rất hoàn hảo, có thể tiếp tục dùng, vừa vặn dùng để bồi dưỡng Thực Mộng Lang, nói không chừng có thể khiến hắn trở thành Bán bộ Yêu Vương thậm chí Yêu Vương cũng nên.
Thực lực càng cao, càng cần giúp đỡ, thế giới quá lớn, có rất nhiều hiểm địa không biết, về sau có lẽ sẽ có bằng hữu sinh tử chi giao, nhưng bằng hữu cũng sẽ từng người tách ra, luôn luôn sẽ có lúc cô đơn một người, cho nên, bồi dưỡng yêu thú là con đường tốt nhất, bọn hắn sẽ không phản bội, càng sẽ không sinh ra mâu thuẫn với lợi ích bản thân, thời khắc mấu chốt, còn có thể cùng ngươi kề vai chiến đấu nữa.
Mà thời gian bồi dưỡng yêu thú càng ngày càng tốt, thời gian dài, thì có cảm tình, cam tâm tình nguyện hi sinh vì ngươi, thời gian ngắn, tuy rằng không đến mức phản bội, nhưng từ đáy lòng chưa chắc sẽ chấp nhận ngươi,
- Cực phẩm yêu lực thủy tinh!
Một thanh âm đột nhiên truyền tới.
Diệp Trần quay đầu nhìn lại, con mắt dần dần nheo lại, người đến là Khương Thiên, đối phương có mối liên hệ mờ mịt với Thiên địa, công phu che dấu khí tức là nhất lưu, hơn nữa Diệp Trần cũng không thời khắc đều phóng linh hồn lực ra ngoài, cho nên bị đối phương xâm nhập đến vài trăm mét cũng không cảm giác được.
- Ha ha, vận khí của ta không tệ, rõ ràng có thể thấy được cực phẩm yêu lực thủy tinh lớn chừng nắm tay, dưới tình huống bình thường, một khối lớn chừng đầu ngón tay là đã có thể khiến Bán bộ Yêu Vương tranh giành đến người chết ta sống rồi, một khối lớn như vậy, ngay cả Yêu Vương cũng sẽ động tâm.
Khương Thiên mặt mỉm cười, bước tới từng bước.
Thu hồi thanh sắc thủy tinh, Diệp Trần nói:
- Phải là vận khí của ta không tệ mới đúng!
- Ngươi chỉ là người phát hiện thôi, cuối cùng đạt được nó đấy, sẽ là ta.
Khương Thiên lộ ra rất tự tin.
- Cái này cũng không nhất định.
Diệp Trần thu luôn lò luyện đan vào Linh giới trữ vật, lò luyện đan này hẳn không phải là vật phàm, cho nên giá trị cũng rất lớn, không kém sắc bán cực phẩm Bảo Khí, không có lò luyện đan này, Diệp Trần dù có thanh sắc thủy tinh, nhưng không cách nào luyện hóa nó.
- Nhất định hay không nhất định, ngươi rất nhanh sẽ biết, chẳng qua nếu như ta là ngươi, sẽ chủ động giao ra hai đồ vật này, chỉ có như vậy, ngươi mới có cơ hội còn mạng thôi.
Khương Thiên chặn trước cửa đá, dù bận nhưng vẫn ung dung nhìn Diệp Trần, phù văn nơi mi tâm dần lóe lên, đó là dấu hiệu muốn động thủ.
- Ngươi rất tự tin, nhưng tiếc là tự tin cũng không giúp ngươi chiến thắng ta được.
Diệp Trần thừa nhận Khương Thiên rất mạnh, dựa theo lời của Tần Liễu, có lẽ thuộc cùng loại với hắn, là loại hình không hề có nhược điểm, nhưng việc này cũng không có nghĩa là đối phương có cơ hội chiến thắng hắn.
Nghe vậy, Khương Thiên nở nụ cười.
- Nếu ta đoán không sai thì ngươi hắn là Kiếm Tông của Chân Linh đại lục, Diệp Trần a! Thật sự đáng tiếc, đây có lẽ là cơ hội lộ mặt cuối cùng của người, về sau, trên đời này, sẽ không còn Kiếm Tông Diệp Trần nữa, ngươi sẽ triệt để vẫn lạc tại đây.
- Ngươi cuồng vọng quá sớm.
Sửa sang quần áo lại một chút, Diệp Trần đứng thẳng lưng, một cổ kiếm khí vô hình đột nhiên phát ra, Lôi Kiếp kiếm boong boong vang lên.
Ngay lúc hai người muốn động thủ, bên ngoài thạch thất bỗng truyền đến tiếng bước chân nhàn nhạt, chủ nhân của tiếng bước chân tựa hồ không có ý định che dấu động tĩnh.
Sau một khắc, một đạo hồng sắc thân ảnh xuất hiện bên ngoài cửa đá.
Là Đạm Đài Minh Nguyệt!
- Hai người này muốn động thủ sao?
Mắt đẹp của Đạm Đài Minh Nguyệt dựng lên, hai người trong tầm mắt không phải là thế hệ bình thường, một là Kiếm Tông của Chân Linh đại lục, như mặt trời ban trưa, một người là thanh niên cao thủ thần bí, uy hiếp hắn mang đến cho nàng không hề dưới Diệp Trần, so với Độc Cô Tuyệt thậm chí Liễu Vô Kiếm đều nguy hiểm hơn, tuyệt đối là loại nhân vật bất thế.
Ngay lúc hai người muốn động thủ, nàng đến vô cùng không đúng lúc.
- Nữ nhân này không đơn giản.
Con mắt Khương Thiên nhìn liếc qua Đạm Đài Minh Nguyệt, âm thầm cho ra kết luận, nói với Diệp Trần:
- Xem ra ngươi coi như có chút vận khí, sẽ không chết không ai biết đến ở chỗ này.
Tuy nói Đạm Đài Minh Nguyệt không phải nhân vật đơn giản, nhưng Khương Thiên tự tin, chỉ cần trả một cái giá lớn, là có thể đánh chết Diệp Trần, mà cái giá lớn đó, cũng không phải Đạm Đài Minh Nguyệt có thể đối phó được, cho nên, một trận chiến này, là thế phải làm rồi.
- Ngươi nói nhãm nhiều quá, động thủ đi!
Diệp Trần sẽ không xem nhẹ Đạm Đài Minh Nguyệt, đối phương thập phần thần bí, xuất đầu thần bí, nhưng là ý nghĩ của hắn cũng giống với Khương Thiên, một trận chiến này, là thế phải làm, nguyên nhân ngoại trừ có cực phẩm yêu lực thủy tinh cũng chứa quyết tâm một núi không thể có hai hổ, đã trốn không thoát, không bằng cứ toàn lực đánh một trận.
- Nếu ngươi đã không định giao đồ ra, vậy thì phải trả giá bằng tánh mạng a! Ngũ Phù Chưởng!
Phù văn nơi mi tâm đột nhiên sáng lớn, Khương Thiên duỗi tay phải ra, trên năm đầu ngón tay của tay phải, phân biệt hiện ra một đạo phù văn vặn vẹo, theo hắn đánh ra một chưởng, năm đạo phù văn đuổi giết về phía Diệp Trần.
- Phù văn chưởng lực!
Diệp Trần hơi kinh ngạc, lúc thúc dục bán cực phẩm phòng ngự Bảo Khí, cũng sẽ có phù văn dán lên trên hổ thể Chân Nguyên, phù văn chưởng lực của Khương Thiên này có chút cùng loại với phòng ngự phù văn, chỉ có điều nó bày ra không phải là lực phòng ngự mà là lực tiến công thôi.
BOANG...!
Lôi Kiếp kiếm ra khỏi vỏ, Diệp Trần chém ra một gợn sóng ám kim sắc, chuẩn bị thăm dò lực phá hoại của phù văn chưởng lực
Phốc phốc!
Gợn sóng ám kim sắc chứa hủy diệt kiếm ý, tiếp xúc với phù văn chương lực, lập tức bộc phát ra tiếng nổ vang không ngớt.
Đã có 42 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Lôi Đế
Kiếm Đạo Độc Tôn Tác giả: Kiếm Du Thái Hư -----oo0oo-----
Chương 824: Lưỡng cường tương ngộ. (Hạ)
Nhóm dịch: Dungnhi
Share by MTQ - 4vn.eu
- Không tốt, là Thiên địa ý chí, trong phù văn chưởng lực này ngoại trừ ẩn chứa võ đạo ý chí chỉ hắn mới có, còn có Thiên địa ý chí nữa.
Thân hình Diệp Trần nhanh chóng thối lui, ở phía trước hắn, năm đầu hỏa lãng lưu ly sắc trùng kích tới, đó là hỏa diễm khí kình do phù văn chưởng lực sau khi nổ tung tạo nên, trong nháy mắt liền xé rách gợn sóng ám kim sắc.
Rầm rầm rầm bang bang!
Thân hình vẽ ra một đường vòng cung, Diệp Trần tránh được lưu ly sắc hỏa diễm, mà vách thạch thất ở gần hắn, nhiều ra năm cái lỗ, cháy đen một mảnh.
- Ồ không tệ, rõ ràng lại tránh được Ngũ Phù Chưởng.
Khương Thiên mỉm cười gật đầu, hai tay không ngừng đánh ra hơn mười đạo Ngũ Phù Phưởng, phù văn vặn vẹo bay vút khắp nơi, phong tỏa tất cả các góc chết.
- Lôi phệ. Ngưng!
Diệp Trần không phải là loại người không hiểu phản kích, sau lưng của hắn ngưng tụ ra năm đạo kiếm dực, hư không bay vút, tốc độ thoáng cái được tăng phúc gấp bội, xuyên thẳng qua trong phù văn vặn vẹo, cùng lúc đó, Lôi Kiếp Kiếm lóe sáng như lôi đình trong tay hắn chém ra một sát chiêu, hắc sắc quang hoàn bắn nhanh ra ngoài.
Trên không thạch thất, thân ảnh Khương Thiên hiện ra, đánh một chưởng về phía Diệp Trần.
Theo một chưởng này đánh ra, mấy chục gần trăm đạo phù văn chưởng lực giảo sát mà ra, Thiên địa ý chí cuồng bạo khiến người khác như đích thân lâm vào Thiên địa chi kiếp, đừng nói tông sư đỉnh tiêm, coi như là Bán bộ Vương giả bình thường, cũng đừng hòng nhận được chỗ tốt, không trả một cái giá lớn là không thể nào.
Đáng tiếc Diệp Trần không phải là tông sư đỉnh tiêm tầm thường, cũng không phải Bán bộ Vương giả bình thường, hắn là Diệp Trần, đối với cao thủ cùng cấp bậc, không hề có nhược điểm, đối mặt với đông đảo phù văn chưởng lực giảo sát tới, kiếm ý của hắn liên tiếp kéo lên, phá tan Thiên địa ý chí trói buộc, một kiếm vung lên
Một kiếm này, vẫn là Lôi Phệ, nhưng hình thái lại rất lớn, đường kính vượt qua năm mét, coi như một khỏa sao bằng lôi điện lượn lờ ngược dòng từ trên xuống.
Ầm ầm!
Phù văn chưởng lực và cự cầu lôi điện đụng vào nhau, một cổ sóng trùng kích khủng bố bắn ra ngoài, nếu như tòa thạch thất này không có cấm chế bao phủ, tuyệt đối sẽ bị san thành bình địa.
- Cảnh giới Lôi chi áo nghĩa hơn xa có chút thành tựu?
Đạm Đài Minh Nguyệt động dung, nắm giữ đối với áo nghĩa, chia làm ba loại cảnh giới, có chút thành tựu, đại thành, viên mãn, đối với áo nghĩa nào đó nắm giữ vượt qua ba thành, là có chút thành tựu, đạt tới chín thành chín, là đại thành, chiêu Lôi Phệ này của Diệp Trần ẩn chứa lôi chi áo nghĩa, hơn xa có chút thành tựu, tối thiểu cũng đạt tới năm sáu thành hỏa hầu, nếu không không có khả năng ngưng tụ ra nhiều năng lượng như vậy.
Phần lưng dựa vào vách tường thông đạo bên ngoài thạch thất, Đạm Đài Minh Nguyệt chuyển dời lực chú ý lên người Khương Thiên, đối phương có năng lực có thể khống chế Thiên địa ý chí, cũng làm cho nàng cảm thấy ngạc nhiên, nếu không có thể chất và thiên phú nghịch thiên nào đó, dù ngộ tính siêu quần, cũng không thể nắm giữ Thiên địa ý chí, tuy rằng cái mà Khương Thiên nắm giữ chỉ là Thiên địa ý chí của một phiến Thiên địa mà không phải là cả Thiên địa.
- Đã xong!
Trong thạch thất lớn như cái quảng trường, trên mặt Khương Thiên lộ ra vẻ mỉm cười, bên ngoài cơ thể chẳng biết lúc nào hiện lên ra tầng tầng lớp lớp phù văn lưu ly sắc, phù văn thoáng cái khuếch trương ra, hình thành một cái phù văn cự cầu cự đại, bao phủ Diệp Trần vào trong, chiếm hơn phân nửa thạch thất.
- Chắc có lẽ sẽ không chấm dứt như vậy đâu!
Đạm Đài Minh Nguyệt có thể nhìn ra tính tuyệt đối của phù văn cự cầu, nhưng Diệp Trần cũng không phải là nhân vật dễ đối phó, người khinh thị hắn, hết thảy đều đã thất bại.
Thân ở trong phù văn cự cầu, Diệp Trần có thể cảm giác được, bản thân và thế giới bên ngoài đã mất đi liên hệ, những phù văn này thông qua một mảnh tơ năng lượng dài hẹp kết nối cùng một chỗ, thập phần đặc biệt, tự thành nhất thể, phảng phất như một thế giới hình tròn nho nhỏ vậy, bên trong tồn tại Thiên địa ý chí, mà Thiên địa ý chí mày, hoàn toàn chịu sự không chế của Khương Thiên, nói một cách khác, Khương Thiên chính là Chúa Tể Giả trong đó.
Rầm rầm rầm. . .
Diệp Trần không ngừng huy kiếm trảm kích, hắc sắc kiếm khí giống như phong bạo mang theo tất cả hướng về phù văn cự cầu, nhưng phù văn cự cầu này có tác dụng phân tán lực đạo, cho dù lực lượng có cường đại hơn nữa, cũng bị phân tán thành hơn mấy trăm ngàn phần, không có uy lực gì cả, tốn công vô ích.
- Kim Chi Cuồng Tiêu!
Toàn thân kiếm ý dâng lên, Diệp Trần chém ra một kiếm chí cường, kiếm khí ngưng thành một nhúm, tựa như như ánh sáng ám kim sắc, bay vút ra ngoài.
Cờ- rắc!
Phù văn cự cầu bị cắt ra một khe hở, khe hở dần dần biến lớn, phù văn vặn vẹo quanh thân đang sụp đổ, tan rã, kiếm khí phát tiết ra ngoài.
- Dung hợp kiếm chiêu?
Khương Thiên hơi kinh ngạc, vội vàng hai tay kết ấn, đánh ra từng phát phù văn chưởng lực để lấp đầy chỗ trống, phảng phất như vá áo vậy
"PHÁ...! "
Chân Nguyên dâng lên, Diệp Trần liên tục công kích lỗ hổng đang không ngừng được đền bù kia, khiến cho nó không khôi phục lập tức được, tranh thủ cơ hội cho mình.
- Ngươi đừng mơ trốn được.
Khương Thiên tức giận, phù văn lưu ly sắc nơi mi tâm rõ ràng tách ra, lơ lửng trong hư không, sau một khắc, lực lượng thần bí bao phủ lên phù văn cự cầu, khe hở bị tách ra dùng tốc độ gấp 10 lần khôi phục lại, tốc độ khôi phục rõ ràng vượt qua tốc độ phá hư của Diệp Trần.
Rất nhanh, phù văn cự cầu đã hoàn mỹ như lúc ban đầu.
- Chết đi! Phù văn giảo sát!
Tay phải nắm chặt, trong mắt Khương Thiên hiện lên vẻ lãnh khốc.
Rầm rầm rầm. . .
Tiếng nổ mạnh tầng tầng lớp lớp, nội tầng phù văn của phù văn cự cầu bao phủ về phía Diệp Trần, phi tốc xoay tròn, như vòi rồng do phù văn tạo thành vậy, vòi rồng bình thường có thể mang đến tổn thương cực lớn cho người bình thường, hủy diệt kiến trúc, vòi rồng do phù văn hình thành lại có thể giao sát bất cứ tông sư đỉnh tiêm nào, Bán bộ Vương giả bình thường cũng phải bị trọng thương, đây là sát chiêu của Khương Thiên, miểu sát hết thảy.
- Không được, phù văn cự cầu này tự thành nhất thể, bên trong ẩn chứa Thiên địa ý chí thuộc về Khương Thiên, muốn phá vỡ phù văn cự cầu, đầu tiên phải khiến nó không còn hoàn mỹ, cách tốt nhất chính là phá vỡ Thiên địa ý chí ở bên trong, để kiếm ý của ta bao trùm hết thảy.
Đã có 42 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Lôi Đế